T́nh Chờ
Ḍng đời hai lối chia xa
T́nh thơ vương vấn thiết tha đợi chờ
Thu ơi!-Thu cứ lặng lờ
Đất trời man mác ơ hờ bóng mây
Chiều chiều nắng hạ bờ tây
Hoàng hôn buông phủ dâng đầy nhớ thương
Vàng tơ liễu úa bên đường
V́ thu hay bởi dặm trường nắng mưa
T́nh trần thiếu nhịp cầu đưa
Đợi chờ nhau đă mấy mùa thu qua
Người xa!-Sao măi c̣n xa?
Góc trời hư ảo hay là bến mơ?
Ta hoài giữ mối t́nh thơ
Mặc đời kia có mịt mờ dấu chân
Dẫu trời lấp nẻo sông Ngân
Bến t́nh măi đợi cố nhân trở về
Viễn Phương