Tháng Mùa Đông
Tháng mùa đông se ḷng lữ thứ
Lạnh đất trời bao phủ t́nh đơn
Chiều nay gió giận mây hờn
Nhân gian tĩnh lặng đợi cơn mưa dầm
Tháng mùa đông âm thầm mải miết
Nhớ nhân t́nh da diết niềm tây
Ngày qua lại tiếc thương ngày
Thâu đêm lặng lẽ mắt cay bên đèn
Tháng mùa đông buồn chen lối mộng
Nỗi u hoài lắng đọng tâm tư
Điệu t́nh dang dở ai ru
Đường về dĩ vảng mịt mù nỗi đau
Tháng mùa đông gợi sầu thương nhớ
Hương ấm nồng một thuở yêu nhau
Men say ân ái dạt dào
Thoáng đời bất chợt t́nh vào thiên thu
Viễn Phương