Vườn T́nh Thơ
Chiều nay thơ thẩn trên đường
Anh về dơi bóng bên vườn thơ em
Trời mây lơ lửng êm đềm
Sầu vương nắng hạ soi mềm bước chân
Ḷng trần muôn nỗi bâng khuâng
Hồn đơn hiu hắt cũng ngần ấy thôi
Nắng soi rồi lại mưa trôi
Vườn hoa thơ đă pha phôi ít nhiều
Lặng nh́n muôn sắc hoa yêu
Một màu thương nhớ phủ đều vườn thưa
Lang thang ngọn gió buông đùa
Hương t́nh xưa cũ như vừa thoảng qua
Sương rơi lất phất la đà
vườn thơ heo hút nàng xa phương nào?
Tiếng buồn giục giă nao nao
Hoàng hôn khép bóng ḷng xao xuyến buồn
Viễn Phương