Quote:
Hamlet Trương thấy hạnh phúc. Theo anh, viết nhạc bolero thời nay rất khó khi các thế hệ nhạc sĩ đi trước đă tạo ra kho tàng bolero đồ sộ, khai thác hầu hết ư tưởng và giai điệu hay.
|
Không phải đâu Hamlet Trương.
Viết nhạc hay vào thời nào cũng RẤT LÀ KHÓ chứ không chỉ là thời nay.
Viết nhạc mà không hay cho nổi, đó là do nhạc sĩ viết... không hay. Chứ không phải là đă bị kho tàng nhạc có sẵn giới hạn. Khi nào anh bị kẹt trong một khuôn khổ áp đặt, giả sử như một chính sách chính trị cấm đoán th́ đó mới là kẹt... thật.
C̣n th́ thể loại nhạc nào cũng vậy luôn luôn là NO BORDER, ư tưởng của loài người là INFINITE, và giai điệu hay là ENDLESS. Anh Hamlet tưởng lầm rằng nhạc bolero VN đến hôm nay là đă khóa sổ cạn kiệt không c̣n ai có thể suy nghĩ ǵ ra thêm, đă chạm đến hết các BOUNDARY chết kẹt cứng rồi thật sao?
Bản này của anh viết th́ giai điệu cũng hao hao giống như cả ngàn bản bolero VN trước đây, là bởi anh quen thuộc vậy rồi, nghe vậy quá nhiều rồi cho ra bản nhạc từa tựa như vậy luôn. Khi bị kẹt như vậy th́ người ta hay gọi đó là
"một lối ṃn quen thuộc", nghĩa là c̣n có nhiều lối khác để đi ra.
Nhạc ROCK của VN chẳng có bao nhiêu, không có nhạc sĩ đi trước chưa đủ người khai thác, theo anh Hamlet nói vậy th́ chắc chắn c̣n nhiều chỗ trống để viết nhạc hay. Vậy anh có muốn thử viết nhạc Rock không?