Nửa Mảnh T́nh Cho Em
Chiếc lá thơ t́nh theo gió bay
Một thời phiêu lăng trở về đây
Lời thương ghi khắc đà phai nhạt
Phong kín hồn đơn giấc mộng đầy
Ôm ấp t́nh trong chiếc lá vàng
Ru đời mộng mị với thời gian
Tim đơn rộn thắm lên niềm nhớ
Lời nói yêu em có muộn màng?
Chiều xuống sầu lên vạt nắng nḥa
Thương đời cô lữ bước t́nh xa
Bao la trời đất đường sương trắng
Màu mắt yêu thương vẫn đậm đà
Một nửa cho em nửa đợi chờ!...
Mảnh t́nh chan chứa giữa trời mơ
Sợi thương sợi nhớ ḷng se thắt
Em vẫn trong anh chiếc bóng mờ
Viễn Phương
|