Em vẫn đó nàng thu vàng rực rỡ
Cho anh c̣n nỗi nhớ đă quen tên
Mỏi t́m nhau lặng lẽ bước chân mềm
Em khoác áo sương nhu rời bến mộng
Đông vội đến mưa đông về khuấy động
Khơi nỗi sầu lồng lộng giữa buồng tim
Cuối trời xa dơi mắt mải mơ t́m
H́nh với bóng im ĺm trên bến vắng
Đêm phủ xuống ḷng dâng bao mặn đắng
Cơi hồn đơn trầm lắng chuyện yêu đương
T́m nhau đâu?-Trong từng bước viễn phương
Đèn hiu hắt dải đường xa quạnh quẽ
Cơn gió lạnh se se t́nh cô lẻ
Thu đi rồi buồn tẻ một ḿnh anh
Ḍng lệ thơ rơi rớt suốt năm canh
Trả lại em với mùa thu thân ái!...
Viễn Phương