Quote:
Originally Posted by Vo_Tam
Nhớ Ai
Thơ nhớ ai mà thơ thút thít
Thơ buồn, người ấy có buồn không?
Chiều nay màu nắng hanh hao quá
Lại tiếng ve sầu khóc nỉ non.
Thơ nhớ ai, mà thơ sướt mướt
Thơ hờn, người ấy nào băn khoăn
Bởi hạ bây giờ không hạ cũ
Phượng Hồng đùa cánh gió mơn man./.
|
Ngậm ngùi
Thơ Huy cận . Phạm duy phổ nhạc
Nắng chia nửa bãi, chiều rồi...
Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu.
Sợi buồn con nhện giăng mau,
Em ơi! Hãy ngủ... anh hầu quạt đây.
Lòng anh mở với quạt này,
Trăm con chim mộng về bay đầu giường.
Ngủ đi em, mộng bình thường!
Ru em sẵn tiếng thuỳ dương mấy bờ...
Cây dài bóng xế ngẩn ngơ...
- Hồn em đã chín mấy mùa thương đau?
Tay anh em hãy tựa đầu,
Cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi...
Giấc mơ
Em hãy ngũ cho giấc mộng vô tâm
Khung cửa khép nhưng phố buồn lắm nhỉ
Hầu quạt em ru ngũ suốt đêm thâu
Gió ngoài hiên gõ nhịp tiếng yêu đầu
Em hãy ngũ cho giấc mộng vô tâm
Sợi thương , sợi nhớ , sợi buồn nhện giăng
Anh ngồi hát để ru em ngũ nhé
Để tình mình đôi hạc quấn bên nhau
.............
Hạt mưa
Hứng hạt mưa rơi xây thêm tình mộng
Mưa lại về để đón lại tình anh
Gốc phượng đỏ ngày xưa còn in dấu
Đôi môi hồng đã ướt cả trang thơ