VietBF - View Single Post - Cha Tôi Và Những Ngày Tháng Ấy - Hồng Thúy
View Single Post
  #1  
Old  Default Cha Tôi Và Những Ngày Tháng Ấy - Hồng Thúy
Sau cuộc di cư vĩ đại vào Nam năm 1954, bỏ của chạy lấy người t́m lấy chữ tự do, nghe kể lại, cha tôi đă theo từng bước chân ông bà nội tôi trải qua muôn vàn khó khăn vất vả trong hoàn cảnh mới để xây dựng lại cơ ngơi từ đầu.






Ông bà nội tôi, sau đó, vốn tuổi tác và sức lực chẳng c̣n trẻ, lại thêm bôn ba mưu sinh cộng thêm mối muộn phiền tinh thần, nên đă lần lượt nối gót quy tiên. Điều này đă ảnh hưởng rất lớn đến tâm hồn rất non trẻ của cha tôi, khiến ông mang nặng mối căm giận chủ nghĩa Cộng Sản sâu sắc, ông cho rằng chính sự hà khắc và độc tài tàn bạo của chế độ đưa đến sự phân rẽ chia đôi đất nước, gây ra bao cuộc tang thương, chia ĺa, mất mát để cha tôi chẳng những xa rời hẳn nơi chôn nhau cắt rốn mà c̣n đôi ngă âm dương với cả hai thân sinh yêu quư nhất đời ḿnh.



Tưởng là ở miền đất mới, sau khi quyết tâm vượt khó, tạo dựng được sự nghiệp tươi đẹp để gia đ́nh riêng của ông hưởng được cuộc sống ấm êm hạnh phúc với đồng lương hậu hĩnh và bổng lộc là căn nhà biệt lập 3 pḥng ngủ ngay trung tâm quận Nhất gần chợ Bến Thành, nhưng có ai ngờ, thời cuộc bể dâu, thiên đường ăm ắp ước mơ chắp cánh chưa bay cao th́ lần nữa địa ngục trần gian một ngày như cơn giông ào ào kéo đến làm cho tơi bời cảnh vật.



Tuổi thơ ly loạn của tôi, đứa con nít ngây thơ, mở ra c̣n nguyên dấu ấn hăi hùng bởi cơn pháo kích của Mậu Thân 68, rồi liền với thảm sát kinh hoàng hè 72, khiến cho chúng tôi những người dân thành thị từ đó hết hẳn khung cảnh đón tết náo nức với tiếng pháo truyền thống bao đời.



Những năm tiến gần đến 1975, qua radio, gia đ́nh chúng tôi như ngồi trên đống lửa khi chiến sự bộc phát nhanh như cơn lốc diễn ra ở các tỉnh, lan đến ven thành. Đầu tháng 4 năm 75, nỗi sợ trung tâm thành phố bị bất ngờ pháo kích, cha tôi đă dựng hầm nổi dă chiến ngay trong pḥng ngủ chính giữa nhà bằng những bao cát dân sự, nắp hầm là nhiều tấm phản gỗ dầy, cứng nặng. Tôi nhớ lại mới thật hăi hùng làm sao! v́ nếu có chuyện ǵ, chúng tôi không chết v́ bom đạn pháo th́ cũng bị thương nặng do sập hầm đổ gỗ.



Gia đ́nh chúng tôi cũng như bao dân thành phố c̣n trong thời loạn, tâm trạng hỗn mang cuống cuồng với mọi cách riêng tự bảo vệ tài sản. Vàng bạc là đơn vị tiền tệ chính dành cho hữu sự, nên cha tôi cùng với mẹ tận dụng tất cả những quần áo rách, mảnh vụn, rẻo vải dư từ quần áo mà mẹ cắt may cho chúng tôi mặc trước đó, làm cho bẩn đi rồi dùng chúng quấn bọc lên những chiếc ṿng, nhẫn bạc, dây chuyền quư báu và nhét rải rác bừa bộn chung trong đám đồ lạc xoong, phế thải như một cách ngụy trang để không gây chú ư, hành động này có vẻ tức cười khờ khạo, nhưng lại rất an toàn, v́ sau này khu vườn nhà chúng tôi bị xới tung v́ nghi ngờ có chôn giấu quư kim.



Tôi nhớ măi sáng 30 tháng 4 ấy, chúng tôi cùng với toàn thể dân Miền Nam chịu cùng chung số phận điêu đứng đau thương như đă định cuộc. Cha tôi ôm chúng tôi với đôi mắt thức trắng thâm quầng tuyệt vọng trong khi ngoài đường âm thanh của xe tải nện th́nh thịch, hỗn loạn dân t́nh trốn né, pha trộn với sự khích động của tiếng loa phóng thanh chát chúa, la ó của những kẻ lái gió trở cờ từ đâu khua động cả góc trời, chúng tôi hiểu ḿnh đă bị nhốt trong một nhà tù vĩ đại!



Con đường trước mặt gia đ́nh chúng tôi, từ đó, mở ra quăng đời đen tối nhất. Nỗi sợ hăi của cha tôi năm nào, viễn cảnh sống dưới chế độ cộng sản, đă không chỉ hiện tiền, mà chúng tôi c̣n ở và sinh hoạt chung với Việt cộng ngay cùng trong một căn nhà.



Ngay sau khi thành phố bị tiếp quản, cha tôi lập tức bị đ́nh chỉ chức vụ, căn nhà chúng tôi đang sinh hoạt bỗng bị chiếm lĩnh ngang xương. Phần diện tích chính và to nhất của căn nhà phải nhường cho một gia đ́nh cán bộ cao cấp tập kết từ miền Bắc vào, và đương nhiên đẩy gia đ́nh chúng tôi chen chúc sống trong diện tích rất nhỏ, thiếu mọi tiện nghi, vốn là pḥng khách gia đ́nh của chúng tôi lúc trước.



Thôi th́ bao cảnh trái tai gai mắt, xă hội thu nhỏ vào cả khu vườn nhà xinh đẹp ngày nào nay bỗng tiêu điều xơ xác với đàn gà vịt ngỗng thả rông, phá phách tanh bành, tiếng kêu đinh tai nhức óc của đám heo nuôi khiếp vía chạy cuống cuồng mong thoát những bàn tay đồ tể bán buôn xẻ thịt ngay trên sân gạch lộ thiên diễn ra hằng ngày.



Sống trong miệng cọp, nỗi nguy ŕnh rập từng phút, cũng phải mắt nhắm tai ngơ với những hành động đê tiện chúi mũi vào mỗi sinh hoạt của chúng tôi, để rồi những tờ kiểm điểm cứ xoành xoạch thực hiện như cơm bữa đối với những hành động mà chúng cho là sai trái với chính sách, chế độ, v.v… Dù phẫn nộ, cha tôi cũng đành cắn răng và thầm an ủi là c̣n chỗ dung thân hơn là bị tống ra sống cầu bơ cầu bất ngoài đường phố như nhiều gia đ́nh đă từng bị, phải đi đến nạn diệt thân.



Qua cánh cửa pḥng khách đóng kín, lằn ranh được, thua, hai thế giới đối đầu diễn ra ở đó, dạy cho chúng tôi hóa thân vào những nhân vật của sân khấu đời t́m sự sống từ cái chết.






Con giun xéo măi cũng oằn. Phong trào vượt biển lúc này diễn ra tuy kín đáo nhưng rất sôi nổi. Cha tôi vừa vất vả kiếm sống nuôi vợ con vừa để mắt bắt mối liên lạc khắp nơi t́m chủ tầu, chọn băi, chuẩn bị chờ cho cuộc vượt biển một mất một c̣n.






Cuộc trốn chạy ai ngờ trùng hợp ngày đau cắt ruột gan, đám tang bà ngoại tôi, do thương nhớ người cậu, một quân nhân, tưởng rằng học tập 10 ngày hóa ra vô hạn trong trại tù cải tạo, khiến bà sinh bệnh uất ức mà chết. Không c̣n cách chọn lựa để được báo hiếu đưa bà đến tận nơi an nghỉ cuối cùng, chúng tôi đành ngậm ngùi trấn an rằng vong linh bà đă phù hộ cho cơ hội để gia đ́nh con cháu chúng tôi danh chính ngôn thuận đi xa vắng nhà.






Nhưng Trời chưa chiều ḷng người, trong một ngày, chúng tôi chưa kịp ra tầu lớn th́ đă bị lộ do công an bí mật cài người trấn lột hết vàng bạc, làm náo loạn cả một nhóm khiến trẻ con sợ hăi khóc ré giữa đêm, đưa đến việc tóm trọn cả tầu.






Tôi vẫn tin những ǵ huyền bí linh thiêng của Ơn Trên, của tổ tiên ông bà giúp đỡ, nếu không th́ sao có phép mầu nhiệm pḥ trợ chúng tôi, để cả gia đ́nh có thể thoát ṿng tù tội vượt biên như một giấc mơ. Việc ǵ đă xui khiến làm sao bữa ấy có đến 4 tầu bị bắt, nơi chứa người vượt biên quá tải, bọn công an như bị ai che mắt, chỉ hỏi sơ sài lấy lệ, tạm giữ lại đám thanh niên trai tráng, c̣n th́ thả hết phụ nữ con nít người già, trong đó có cha tôi, chỉ độ trung niên nhưng do nhân dáng khắc khổ gầy g̣ làm ông già hơn cả chục tuổi đă cứu được ông khỏi ṿng nạn tai.






Vàng bạc đă mất hết, chúng tôi trắng tay, sinh hoạt tệ hại hơn. Ăn măi bo bo khó tiêu, ḿ sợi mốc thếch, gạo thóc sạn sỏi làm cả nhà điêu đứng. Tội nhất là đứa em trai út của tôi do ăn uống thiếu chất dài ngày, đă sinh bệnh, lờ đờ bần thần ngồi mót chấm mút những hạt vụn vôi móc từ trong mảng tường bể. Đau đớn quá, cha tôi quyết định liều một phen, ông đem rao bán chiếc ṿng cổ hạt trai giả, chiếc ṿng tôi t́nh cờ giấu kín góc nhà, món đồ kỷ niệm sót lại duy nhất mà bà ngoại đă cho tôi như quà thưởng đậu trung học. Đồ giả ai mà ngó, nhất là thời buổi khó khăn, ăn c̣n chưa đủ no, vậy mà tài t́nh thay, nó được bán trong trường hợp hi hữu.






Sợ bị lấy mất khi trưng bày dù là đồ giả, cha tôi nghĩ ra cách chào hàng độc nhất vô nhị. Ông lấy cọ để họa lại chiếc ṿng đeo cổ ấy trên giấy b́a trắng cứng. Không biết cha tôi vẽ giỏi hay là t́nh yêu đối với đứa con trai bị bệnh quá lớn trở thành động lực vượt hơn b́nh thường để cây cọ trên tay cha thành đũa thần xuất sắc với nét vẽ linh hoạt để rồi trước mắt những đứa con cùng khổ đang ngóng chờ sự cứu đói, sợi dây chuyền hạt trai nổi bật hoàn hảo y như vật thật bên ngoài, đưa đến thành công vượt dự đoán, người khách Liên Xô vô t́nh đi ngang qua cửa tiệm kư gởi bị hấp lực bất ngờ từ h́nh vẽ, đă mua ngay nó với giá khá cao.






Một tháng không thể sống với tiền bán dây đeo cổ dù gia đ́nh chúng tôi ráng chắt chiu dè xẻn. Mẹ tôi lúc này sức khỏe cũng không khá nên chẳng giúp ǵ được. Cha tôi đành chỉ tự cách xoay ra làm đủ nghề linh tinh, không đâu vào đâu. Một ngày tôi nhớ nhất, cha tôi bị xỉu ngoài đường, nhờ người ta đưa về, sau này chúng tôi được mẹ cho biết riêng là do cha bán máu yếu sức ngă nhào bất tỉnh.






Thời gian cùng cực này, tôi vẫn trông ngóng không biết họ hàng bà con của tôi hiện ở đâu? Thầm trách sao họ nỡ hững hờ dửng dưng với gia đ́nh tôi như thế, tôi không dám hỏi tin tức về họ sợ bận ḷng cha, mặc dầu tôi cũng biết được t́nh h́nh chung của mọi nhà trong thời cuộc biến động sau việc đổi tiền, đánh tư sản, đi vùng kinh tế mới v.v… khiến tất cả trở thành tứ tán tay không, nhưng có lẽ v́ khổ quá, cảm giác lẻ loi không có ai chia sẻ, giúp đỡ và thông cảm, nhất thời tôi không chấp nhận được hiện thực nên khăng khăng ḷng giận hờn tủi thân. Nhưng ai có ngờ…






Một gia đ́nh người cô của tôi cố bám lấy thành phố không c̣n cách sinh sống, đă được cha tôi thương xót giúp đỡ chút vàng để t́m đường sống, trong khi cha tôi tưởng gia đ́nh riêng chúng tôi sẽ vượt thoát được, lại may mắn cơ duyên đến được bến bờ tự do và định cư yên ổn ở trời xa. Cô chú này đă liên lạc với các cô chú khác đă tự cách thoát thân bí mật tự lúc nào, cùng nhau thừa cơ hội nhà nước cho phép bà con, thân nhân ngoại quốc gửi quà tiếp tế người nhà, nên hùn hạp mua đồ gởi về gia đ́nh chúng tôi. Món quà từ bên trời xa đổ về như giọt mưa thời hạn hán đă kịp lúc cứu nguy trong cơn thập tử nhất sinh của gia đ́nh tôi. Cha tôi nhờ thế mà hồi phục sức khỏe, em trai tôi thôi suy dinh dưỡng nhưng ngược lại cha mẹ tôi cũng như đa số người dân, bất kể thành phần trước đây thế nào, bỗng thay áo trở thành con buôn, bạn hàng bất đắc dĩ lao vào chốn Sài Thành, nơi trở thành chợ trời vĩ đại, trao đổi mua bán với đủ loại thượng vàng hạ cám.






Qua cơn bĩ cực cũng đến hồi thái lai. Gia đ́nh chúng tôi cuối cùng đă được đoàn tụ với cô chú trong chương tŕnh bảo lănh anh em nhiêu khê sau hơn mười mấy năm lận đận sống như một thử thách của một kiếp người không ra người, của cuộc đời trí trá suy đồi đạo đức với bao tủi nhục chua cay. Chúng tôi biết ơn vô cùng quê hương thứ hai nơi đây, xứ sở tự do giàu ḷng quảng đại, với con người không cùng màu da, chẳng cùng sắc tộc đă giang tay cưu mang và ưu ái trao muôn vàn cơ hội tốt đẹp đến cho chúng tôi tạo dựng nên một chân trời tươi sáng với mơ ước hiện thực.






Chúng tôi vui vẻ an ấm trong sự nương tựa vừa tinh thần lẫn vật chất từ tấm ḷng bao la của cha, người đă lần nữa, hy sinh không quản nặng nhọc với công việc vất vả ngày đêm để cho con cái của ông chuyên tâm vào học hành mong sự thành đạt là hành trang vững vàng cho đời sống mới xán lạn.


Mẹ tôi hưởng hạnh phúc chưa được bao lâu với chúng tôi th́ rơi vào bạo bệnh và ra đi êm ả.






C̣n lại cha, chúng tôi đang dự định làm lễ chúc thọ cho cha tôi trong ṿng gia đ́nh thân mật sau những cơn phong ba băo táp cuộc đời. Nhưng than ôi! mầm bệnh sinh khởi và dai dẳng nằm trong cơ thể cha do lao tâm mệt trí trước đó đă tạo nên cơn kích tim cấp kỳ đưa ông xa hẳn nhân thế, để lại cho con cháu chúng tôi h́nh ảnh người cha khó phai mờ trong lễ đại tang với đau thương tột cùng!






Thưa cha! Qua bao cuộc bể dâu, thăng trầm cuộc đời, di chuyển vất vả, hy sinh sức lực bao lần để đánh đổi lấy chữ tự do quư giá, giờ th́ cha đă yên b́nh đi đến đích của miền cuối cùng của ṿng quay sinh tử. Từ đây, cha rũ sạch lo toan, thoát ṿng phiền năo, có chăng là chúng con, những người c̣n lại mất cả bóng mát tin yêu chở che, lưng núi vững vàng để nương tựa tinh thần trong mọi vấp ngă phong ba cuộc sống. Chúng con nén hương tận ḷng, xót xa cả tấc dạ để hiểu rằng ḿnh đă mất cả bầu trời t́nh thương không chỉ hôm nay mà là vĩnh viễn… Cha ơi!





Hồng Thúy

florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
florida80's Avatar
Release: 06-15-2019
Reputation: 200806


Profile:
Join Date: Aug 2007
Posts: 112,009
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	3.gif
Views:	0
Size:	1.52 MB
ID:	1401476  
florida80_is_offline
Thanks: 7,276
Thanked 45,824 Times in 12,744 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 139 florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
 
Page generated in 0.08169 seconds with 11 queries