Thơ Xướng Họa
Kiền Đức-Viễn Phương
Bài Xướng
Chợt Một Thoáng
Năm tháng cứ trôi chẳng trở về
Lòng người lưu luyến mãi tình quê,
Hồn tôi phiêu lãng bao trời biển
Đăng đắng đáy sâu chút não nề.
Hẹn mãi, bao giờ vẫn mải mê
Bao ngày nhấn nhá buồn lê thê;
Người đi xa xứ còn quay lại
Tôi mộng xa vời đâu có quê?!
Đời đã trôi dài lạc bến mê
Chỉ là ảo vọng mở trăm bề;
Dòng sông ký ức còn xuôi mãi
Mình có thuyền đâu để trở về?!
Kiền Đức
Bài Họa
Ước Vọng Ngày Về
Viễn khách xa xôi mãi nghĩ về
Thương đời mộc mạc, thắm tình quê
Non xanh nước biếc nồng hương biển
Lặn lội gian lao chẳng chút nề
Xứ lạ miêt mài như cõi mê
Đường về quê mẹ cứ lê thê
Thời gian không nghĩ ngừng xoay lại
Nhịp bước thăng trầm vẫn nhớ quê
Da diết một đời cơn tỉnh mê
Tâm tư trầm lắng giữa tư bề
Bao nhiêu thương nhớ lồng thêm mãi
Là bấy nhiêu mong ước được về
Viễn Phương