Facebooker Đỗ Duy Ngọc ở Sài G̣n vừa có một “thông báo quan trọng” về một chuyện chỉ có ở Việt Nam:
“V́ t́nh h́nh dịch vẫn c̣n nguy hiểm, dù Thủ tướng Phạm Minh Chính đă chỉ đạo thống nhất các biện pháp chống dịch trên toàn quốc và yêu cầu các địa phương không được đưa ra những chủ trương khác với các chỉ thị chung, tuy nhiên, giờ đây Việt Nam loạn sứ quân, chẳng có cha lănh đạo nào nghe và làm theo trung ương cả, mỗi địa phương làm mỗi kiểu.
Do vậy, đồng bào nào di chuyển đường xa bằng xe hơi, đặc biệt là qua địa phận B́nh Phước, Bến Tre, Tiền Giang và có thể các tỉnh miền Tây nên mang theo chai, lọ, hủ hoặc lên mạng mua một cái vật dụng để chứa nước tiểu v́ các địa phương trên không cho dừng dọc đường và cũng không cho phép một ai được xuống xe để xả nước cứu thân. Đồng thời cũng nhắc nhở anh chị em ta không nên ăn uống nhiều trước khi đi, lỡ mắc tiểu c̣n có thể tạm thời giải quyết trên xe được chứ đau bụng th́ thua rồi. Rất nguy.
Đến ranh giới tỉnh là bị dán niêm phong, như niêm phong tủ sắt vậy. Biện pháp này chưa thấy xuất hiện trên thế giới, chỉ có ở Việt Nam. Lănh đạo ta luôn ngạo nghễ đi đầu với những phương cách chẳng giống ai. Sợ ǵ mà đến đi đái cũng không cho. Con virus nó nguy hiểm thật nhưng đâu đến nỗi dừng xe xuống tiêu tiểu mà cũng gây dịch. He…he.
Chợt nhớ bài thơ của
Ông Cụ (Hồ Chí Minh)
限制
沒有自由真痛苦,
出恭也被人制裁。
開籠之時肚不痛,
肚痛之時籠不開。
HẠN CHẾ.
Một hữu tự do chân thống khổ,
Xuất cung dă bị nhân chế tài;
Khai lung chi th́ đỗ bất thống,
Đỗ thống chi th́ lung bất khai
BỊ HẠN CHẾ
Đau khổ chi bằng mất tự do,
Đến buồn đi ỉa cũng không cho;
Cửa tù khi mở, không đau bụng,
Đau bụng th́ không mở cửa tù.