Cánh phượng - VietBF
 
 
 
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

HOME

NEWS 24h

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Stories, Books | Chuyện, Sách


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default Cánh phượng
Click image for larger version

Name:	39.jpg
Views:	0
Size:	127.8 KB
ID:	1729746  
Tan học, Lan vội vă t́m đến nhà Hùng ngay. Vừa đạp xe vừa suy nghĩ miên man, không hiểu sao hôm nay Hùng không đi học. Xưa nay Hùng vốn là học sinh nề nếp, nghiêm túc… hay chỉ v́ chuyện hôm qua mà cậu ta tự ái?! Vừa đi vừa hỏi thăm t́m nhà, Lan bỗng tự trách ḿnh, học cùng nhau mấy năm trời, là lớp trưởng mà không nắm bắt được hoàn cảnh các bạn, thật thiếu sót quá.



Lần theo địa chỉ, ṿng vèo qua mấy con ngơ đến trước ngôi nhà lá nho nhỏ cạnh băi bồi ven đê con sông Giang, thấy một người phụ nữ đang lúi húi bên mấy luống rau, Lan cất tiếng:
- Bác ơi… cho cháu hỏi đây có phải nhà bạn Hùng không ạ?
Người phụ nữ ngẩng lên, khuôn mặt dịu dàng, nhân hậu, đôi mắt buồn buồn:
- Đúng rồi cháu ạ, thế cháu là…..???
- Dạ, thưa bác, cháu là bạn học cùng lớp với Hùng! Vừa nói Lan vừa dắt xe vào - Bác ơi tại sao hôm nay Hùng không đi học ạ?
- Bác cũng không biết nữa. Sáng ra gọi nó dậy đi học, nó càu nhàu ǵ đó rồi nằm tới giờ, hỏi măi cũng không chịu nói cháu ạ, bác cũng không biết có chuyện ǵ nữa…! Người phụ nữ phân trần.
- Vâng, để cháu vào xem sao ạ!
- Ừ, nó đang nằm trong giường ấy cháu.
Lan đi vào, chợt thấy se ḷng trước gia cảnh của Hùng. Trong ngôi nhà tranh hai gian quá tuềnh toàng chẳng có thứ ǵ đáng giá. Phía trên chiếc bàn bốn chân xiêu vẹo dùng làm bàn thờ là ảnh một người đàn ông rất giống Hùng, chắc là bố cậu ta (Lan nghĩ vậy).
Hùng nằm co quắp trên giường, chăn trùm kín đầu, Lan tiến lại:
- Hùng ơi, ốm à? Sao hôm nay không đi học…. mà sao cậu không viết giấy xin phép?
Hùng nằm im ĺm, không nhúc nhích. Lan ngồi ghé xuống mép giường:
- Hay tại hôm qua cô giáo nặng lời…. rồi cậu tự ái?
… Hôm qua là ngày cuối cùng phải nộp tiền (các khoản đóng góp theo quy định). Cả lớp chỉ c̣n lại ḿnh Hùng, mặc dù cô chủ nhiệm đă nhắc nhở từ mấy ngày trước. Có lẽ cũng v́ áp lực thành tích, ảnh hưởng đến thi đua của lớp nên cô đă nặng lời “anh đừng nghĩ là học giỏi rồi muốn làm ǵ th́ làm nhé! Phải nghĩ đến cả lớp chứ! Không ai có quyền được làm ảnh hưởng đến tập thể cả……”.
Hùng bỗng vùng dậy, hét lên:
- Về đi, không thèm học nữa, nhục lắm….!!!
- Nếu khó khăn, ḿnh bàn với lớp giúp đỡ … Lan nhẹ nhàng.
- không mượn, không cần!!!
Mẹ Hùng từ ngoài đi vào, có lẽ cũng đă nghe ra đầu đuôi:
- Tiền mẹ đă cho con từ mấy hôm trước rồi mà, tại sao …?
- Mẹ ơi, con xin lỗi! Hùng nấc lên.
- Thế con đă dùng tiền đó làm ǵ rồi?
- Con, con …. thôi mẹ đừng hỏi nữa! Hùng lại nằm vật xuống, kéo chăn kín đầu…
Lan ra về mà cứ băn khoăn măi, mẹ đă cho tiền sao cậu ta không đóng, đem đi đâu, trong khi hoàn cảnh th́ rất khó khăn… nhưng cậu rất ngoan ngoăn mà, lâu nay có tai tiếng ǵ đâu!
Thế rồi mọi chuyện cũng sáng tỏ. Sáng hôm sau có hai mẹ con, cháu bé khoảng mười một, mười hai tuổi vào trường gặp ban giám hiệu đề nghị t́m một học sinh đă giúp đỡ cậu ta. Do hoàn cảnh khó khăn, thường ngày cậu vẫn đi bán vé số. Ba hôm trước cậu bị một thanh niên bặm trợn chặn đường, cướp hết số tiền vé đă bán. Đang hoảng sợ ngồi khóc, không biết lấy ǵ về trả th́ có một anh học sinh của trường đi đến, khi biết sự t́nh, anh dỗ dành và cho tiền bù vào chỗ bị cướp. Thấy tiền c̣n thừa cậu xé hai vé cho anh nhưng anh không lấy, bảo “tặng lại em cho may mắn”, không ngờ hôm qua so kết quả th́ trúng một giải khuyến khích. Hai mẹ con vào t́m để cảm ơn và trả lại tiền cho anh.
Khi ban giám hiệu thông báo tới các lớp, Lan đă ngờ ngợ. Nghe cậu bé tả lại h́nh dáng, Lan khẳng định: đó chính là Hùng. Sau giờ học, Lan cùng cô chủ nhiệm và mẹ con cậu bé t́m đến nhà Hùng. Cô chủ nhiệm xin lỗi Hùng, càng cảm phục khi thấy hoàn cảnh như vậy mà Hùng thật bao dung, nhân hậu. Trong lễ chào cờ sáng thứ hai, thầy hiệu trưởng đă biểu dương Hùng trước toàn trường, một tấm gương “người tốt, việc tốt”. Các bạn nh́n Hùng với ánh mắt trân trọng, thán phục. Duy chỉ nhóm thằng Cao là tỏ thái độ khinh khỉnh, chúng nó bĩu môi “xuỵt, sĩ hảo”, “đói c̣n giở thói làm hay”;…!
Từ hôm đó, Lan chú ư đến Hùng hơn. Trước kia thấy cậu ta ít nói, có vẻ hơi trầm, ngại ngần khi tiếp xúc với bạn bè… Lan không chú ư, nhưng nay th́ đă hiểu cậu ta mặc cảm do điều kiện, hoàn cảnh gia đ́nh. Gần gũi hơn, Lan thấy Hùng tuy sống nội tâm nhưng đôi lúc cũng dí dỏm, hài hước. Hùng rất thông minh, đặc biệt là môn toán. Có những bài Lan cũng thấy .. bó tay, phải nhờ Hùng giảng giải thêm. Cậu ta có thể giải những bài toán bằng nhiều cách khác nhau, có những cách vô cùng độc đáo. Mà cậu ta cũng .. rất đẹp trai đấy chứ, vẻ đẹp rất đàn ông (tự nhiên Lan thấy nóng bừng …cả tai).
Thấy Lan gần gũi với Hùng, Cao bực ḿnh lắm. Lâu nay nó cho ḿnh độc quyền được trêu chọc, tán tỉnh Lan, mặc dù nó biết Lan chẳng ưa ǵ, thậm chí rất ghét nó. Mà ghét cũng phải thôi. Cạy ḿnh là con nhà giàu, bố làm to (nghe nói bố Cao làm chức ǵ đó trên tỉnh), nên lúc nào nó cũng khệnh khạng, hống hách. Cái mặt cứ nhâng nhâng, nh́n đám bạn bằng nửa con mắt. Học hành th́ quá ư lười nhác (nó bảo học làm ǵ, có “cụ khốt” lo cả rồi) nên luôn trong tốp đội sổ. Cầm đầu một nhóm “cùng hội cùng thuyền” chuyên chọc phá các bạn và ve văn, tán tỉnh mấy đứa con gái. Nó thấy “a cay” Hùng quá. Thằng này “tuổi ǵ” mà dám qua mặt nó, dám thân cả với cái Lan! Nó quyết phải t́m cách “chơi” Hùng một vố, phải tách hai đứa chúng nó ra!
Đang lúc loay hoay chưa t́m ra “mưu hèn kế bẩn” ǵ để hại Hùng th́ thằng Hoàng, một thằng trong nhóm th́ thào vào tai nó… Ra chiều đắc ư, thằng Cao gật gù. Thế là nó đem chuyện Lan chơi thân với Hùng mách lại với bà Hoa, mẹ Lan. Nó thêm hành thêm mỡ vào mối quan hệ của hai đứa: nào là Lan đang học mà dính vào chuyện trai gái, mà thích đứa nào không thích lại thích một thằng “khố rách áo ôm”; nào là vướng vào chuyện yêu đương nên Lan học hành chểnh mảng, c̣n đem tiền cho trai…..
Bố mẹ Lan phát hoảng, truy vấn con gái cho ra thực hư. Lan tŕnh bày đầu đuôi, khẳng định ḿnh chỉ làm nhiệm vụ của người cán sự lớp, quan hệ giữa hai đứa cũng chỉ như các bạn khác thôi. Lan kể cho bố mẹ nghe về nghĩa cử của Hùng. Nghe thế bố mẹ Lan cũng xuôi xuôi. Tuy nhiên ông Trường, bố Lan vẫn chưa thực sự yên tâm:
- Thôi! được rồi, hôm nào con cho bố gặp Hùng.
Lan ngạc nhiên:
- Sao lại phải thế ạ?
- Sang tuần tới là sinh nhật con, con mời các bạn đến nhà tổ chức cho vui, mời cả Hùng nữa. Cũng không có ǵ cả!
Lần đầu tiên được mời đi dự sinh nhật bạn, nhất lại là bạn khác giới, Hùng thấy ngại ngại, cứ phân vân trong người… Rồi cậu nghĩ, Lan là một cán bộ lớp tích cực, năng động, một người bạn tốt, biết quan tâm đến người khác, được các bạn quư mến nên nhận lời.
Vừa nh́n thấy Hùng, ông Trường bỗng ngờ ngợ, sao quen quá, ḿnh đă gặp cậu ta ở đâu rồi??? Không, không phải, đây là lần đầu tiên gặp cậu ta mà….. Kư ức len lỏi t́m về, ông như nhớ ra điều ǵ:
- Quê cháu ở đây hay ở đâu? Ông Trường ngập ngừng hỏi Hùng.
- Thưa bác, ba mẹ cháu quê ngoài Bắc ạ! Hùng lễ phép đáp lời.
- Vậy à! Gương mặt ông Trường lộ vẻ thất vọng – Thế ba mẹ cháu làm nghề ǵ?
Khuôn mặt Hùng chùng xuống:
- Dạ, ba cháu mất rồi ạ, c̣n mẹ cháu làm nghề trồng rau thôi ạ!
- Bác xin lỗi! giọng ông Trường chùng xuống – nhưng sao….?
- Trước kia ba mẹ cháu ở trong Nam, ở B́nh Dương ạ, ba cháu chạy xe ôm. Rồi ba cháu bị tai nạn qua đời …. Giọng Hùng nghẹn lại – v́ đau buồn quá nên mẹ cháu chuyển về đây sinh sống.
- Ba cháu phải tên Thanh không? Nguyễn Hùng Thanh phải không?? Ông Trường hỏi dồn!
- Vâng ạ! Nhưng sao bác lại biết…?? Hùng ngạc nhiên!
- Trời ơi! Đúng rồi, đúng rồi…. Hèn chi nh́n cháu bác cứ ngờ ngợ, cháu giống ba lắm!
- Vâng, đúng ạ! Hùng càng tỏ ra ngạc nhiên!
- Cháu ơi, ba cháu là ân nhân của bác đây, bao nhiêu năm bác đi t́m mà không gặp được mẹ con cháu… Ông Trường ôm lấy Hùng xúc động!
***
Xe vừa dừng nơi đầu ngơ, ông Trường ào vào. Ôm lấy hai bờ vai người phụ nữ c̣n đang ngỡ ngàng:
- Chị ơi, bao năm nay, tôi đi t́m chị, tôi mang ơn anh nhiều lắm, gia đ́nh tôi mang ơn anh nhà nhiều lắm!
Bà Loan đẩy người đàn ông ra:
- Ông là ai, sao lại ….?!
- Tôi là Trường đây, là người mà anh nhà đă thế mạng cứu tôi đây….
- Trời…! Nghe nhắc về quá khứ, bà Loan bỗng sụp xuống…
… Thời trẻ, bà Loan là một cô gái xinh đẹp, nết na của xứ chèo nổi tiếng nơi đất Bắc. Gia đ́nh vốn gia thế, nề nếp. Đến tuổi biết yêu đương, trái tim thiếu nữ của hoa khôi làng chèo đă trao trọn cho anh giáo sinh nghèo làng bên nhưng trớ trêu thay, mối t́nh đó không được bố mẹ đồng ư. Ông bà đă nhận lời gả chị cho con trai một nhà gia thế khác cùng làng. Không chịu cảnh ép duyên, và nhất là để giữ trọn t́nh yêu, đôi trẻ đă trốn nhà, trốn làng vào Nam. T́m đến một thị trấn nhỏ tại B́nh Dương, thuê một gian nhà nhỏ trong xóm trọ nghèo. Chưa xin được chỗ nào dạy học, anh đành tạm thời chạy xe ôm, chị buôn bán vặt vănh, lần hồi kiếm sống. T́nh yêu của họ đă đơm trái ngọt khi đứa con trai bụ bẫm, xinh đẹp ra đời. Chị đặt tên con là Nguyễn Thanh Hùng, đảo lại tên ba: Hùng Thanh. Chị lư giải “trong ba có con, trong con có ba” trong niềm hạnh phúc vô bờ.
Nhưng rồi hạnh phúc chẳng tày gang. Hôm ấy sau cuốc xe trở về, t́nh cờ gặp một vụ cướp, anh xông vào giải nguy cứu người và lănh trọn nhát dao chí mạng của tên cướp. Anh bỏ mẹ con chị ra đi lúc con trai mới được bốn tuổi.
Quá đau thương, chị đă định bế con quay về quê nhưng sợ bố mẹ c̣n giận, với chút vốn liếng gom góp được chị về đây mua mảnh đất ven băi bồi, dựng vài gian nhà lá, lần hồi nuôi con. ….
- Ngày ấy, tôi có mấy mối làm ăn trong Nam nên thi thoảng có việc lại vào đó. Giọng ông Trường trầm trầm - hôm đó tôi mượn xe của người bạn đi công chuyện, lúc ấy trời tối, đường lại vắng vẻ. Đột nhiên có hai tên cướp lao ra khống chế tôi để cướp xe. Thấy tôi chống cự, chúng rút dao tấn công. Tôi vừa chạy vừa la. Vừa lúc tôi bị đâm mấy nhát th́ có một người thanh niên lao xe máy vào tụi nó, chống trả tụi nó cứu tôi, nhờ đó tôi thoát chết, nhưng do mất máu nhiều nên tôi ngất luôn…
Nghe ông Trường kể đến đâu, bà Loan nước mắt ngắn dài đến đó. Mọi người xung quanh đều thấy vô cùng xúc động, vừa thương, vừa cảm phục tinh thần của bố Hùng.
- Khi tỉnh lại trong bệnh viện- ông Trường tiếp lời - tôi nghe nói anh Thanh bị chúng nó đâm vào chỗ hiểm đă không qua khỏi, tôi ân hận vô cùng, v́ ḿnh mà một người khác đă phải hy sinh tính mạng… Nằm viện mấy tháng trời, tôi quay lại t́m th́ mẹ con chị đă không c̣n ở đó nữa, hỏi thăm nhiều nơi mà không ai biết mẹ con chị đi đâu.
- Tôi quá bị ám ảnh v́ sự ra đi đột ngột của anh ấy – bà Loan sụt sịt –lúc nào cũng thấy anh ấy, máu me đầy người, vẫy vẫy hai mẹ con. Nh́n thằng Hùng cười nói, bi bô gọi ba, hỏi ba đi đâu mà lâu về, tôi tưởng không chịu đựng nổi…
***
T́m lại được gia đ́nh của ân nhân, ông Trường mừng lắm. Những mong muốn báo đáp nghĩa t́nh cho bớt phần áy náy lương tâm bấy lâu luôn day dứt. Thấy hoàn cảnh mẹ con bà Loan hết sức khó khăn, ông đề nghị được giúp đỡ nhưng bà Loan cương quyết không nhận. Bà nói “xin nhận t́nh cảm của ông, của gia đ́nh là được rồi”. Biết Hùng học hành giỏi giang nhưng điều kiện quá thiếu thốn ông cố gạn nài bà Loan cho ông được giúp đỡ Hùng. Ông giăi bày “chị cho tôi cố gắng báo đáp một chút ân t́nh để tôi bớt tội lỗi với anh nhà, cho lương tâm tôi phần nào được nhẹ nhơm…!”. Bà Loan đành phải đồng ư.
Ông Trường hứa sẽ lo hết mọi chi phí học tập, giúp đỡ thêm cho Hùng có điều kiện tốt hơn. Nghe Lan nói Hùng học xuất sắc môn toán và cũng rất có năng khiếu môn tin học. Cậu ta luôn ao ước có được một cái máy vi tính. Ông Trường liền tặng Hùng một bộ vi tính loại tốt nhất để Hùng thỏa chí đam mê.
Ông Trường liên hệ với chính quyền địa phương, biết gia đ́nh bà Loan thuộc diện hộ nghèo nằm trong chương tŕnh xóa nhà tranh tre tạm bợ nhưng do chưa có phần vốn đối ứng tự lo của gia đ́nh nên chưa thể triển khai. Ông Trường đề nghị sẽ bỏ ra toàn bộ chi phí đó, đồng thời nâng thiết kế lên cho ngôi nhà được rộng răi hơn, khang trang hơn. Ông yêu cầu tất cả sự giúp đỡ của ông được giữ kín, tránh gây tổn thương cho mẹ con bà Loan.
Cũng từ đó, vợ chồng ông thường xuyên đến thăm hỏi, động viên bà Loan, gia đ́nh bà Loan có việc ǵ, vợ chồng ông cùng đứng ra lo liệu, gánh vác. T́nh cảm cảm hai nhà hết sức thân thiết, gần gũi.
****
Đêm chung kết “Hoa khôi áo dài” của trường trong chương tŕnh ngoại khóa, các chàng, các nàng lớp 12A hết sức háo hức, rộn ră v́ Lan, cô lớp trưởng năng động xinh đẹp của họ đă lọt vào ṿng cuối cùng trong TOP 5 và đang là ứng viên của ngôi Hậu. Sân khấu lung linh, rực rỡ trong ṿng quay của chiếc đèn ngũ sắc… Đung đưa nhè nhẹ theo ngọn nồm nam phây phẩy, mấy chùm phượng vĩ bắt ánh đèn sân khấu rực lên như những chớp lửa nơi đầu cành xanh thẫm. Hùng bỗng nhớ lại hôm đi học ôn, hai đứa ngồi trên cái ghế đá dưới gốc phượng, nh́n cánh phượng đỏ rực thi thoảng rụng xuống, Lan bảo “Cái ǵ dù rực rỡ đến mấy rồi cũng sẽ tàn phai theo năm tháng nhỉ”. Trầm tư một lúc, Hùng đáp nhẹ “có những cái tuy không rực rỡ nhưng nó sẽ không bao giờ tàn phai…!”. Lan buột miệng “cái ǵ thế?”, bốn mắt chạm nhau rồi cả hai vội vàng quay mặt đi, hai khuôn mặt ửng đỏ…
“Hoa khôi áo dài đêm nay đă thuộc về thí sinh mang số báo danh 08 …. Phạm …Thị …Phương ..Lan, lớp 12A, xin chúc mừn.g.g..gg!!” Tiếng cậu MC xướng lên. Không gian như vỡ ra, tiếng la hét, chúc tụng, chí chóe… ầm lên “12A vô địch; 12A vô đối…!lớp trưởng muôn năm….., chúc mừng … chúc mừng…!!!”
Bỗng một bạn nam trong lớp cầm một bó hoa Phượng vĩ chạy lại, ấn vào tay Hùng:
- Cậu lên tặng hoa cho lớp trưởng đi!
Thấy Hùng đang tỏ vẻ e dè, mấy bạn đứa nhao nhao lên tiếng:
- Hùng lên đi, lên đi….. trai tài phải đi với gái sắc chứ, he he… phải không chúng mày??
- Đúng rồi, lên đi, đi đi…..!!
Lan vô cùng duyên dáng trong tà áo dài trắng tinh khôi ôm sát cơ thể thiếu nữ, khuôn mặt đang ngời lên niềm vui bỗng đỏ bừng khi Hùng tiến lạị với bó hoa phượng vĩ, những cánh hoa tươi rói, rực rỡ.
- Đẹp đôi quá, hôn nhau đi… hôn đi…. Tiếng một cậu trai nghịch ngợm nào đó réo lên làm cả hai càng lúng túng.
- Đứng gần vào để chụp ảnh nào – tiếng người thợ ảnh nhắc nhở.
Hùng đứng sát vào bên Lan, cậu cảm nhận cơ thể cô bạn đang run lên. Mà cậu cũng thế, con tim đang loạn nhịp hay sao ấy, nó cứ nhảy th́nh th́nh trong lồng ngực. Nắm nhẹ tay nhau, cả hai ngước nh́n lên, nơi mấy cành phượng vĩ đang đung đưa trước gió. Những đốm lửa phượng cứ lập ḷe, lập ḷe. Và h́nh như tối nay, trông rực rỡ hơn mọi ngày th́ phải!

*VietBF@sưu tập

goodidea
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Release: 01-22-2021
Reputation: 5458


Profile:
Join Date: Mar 2020
Posts: 39,468
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	39.jpg
Views:	0
Size:	127.8 KB
ID:	1729746  
goodidea is_online_now
Thanks: 65
Thanked 2,393 Times in 2,007 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 10 Post(s)
Rep Power: 44 goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5
The Following User Says Thank You to goodidea For This Useful Post:
Majestic (01-22-2021)
Reply

User Tag List

Thread Tools

Facebook Comments


 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 00:50.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.10434 seconds with 15 queries