Chuyện thế này:
Hôm nay quởn quởn, đi một ṿng chợ Hoa, hưởng Xuân, thỉnh thoảng nghe tiếng pháo đốt nổ lách tách thật thích. Bất chợt một cặp vợ chồng xồn xồn vỗ vai ḿnh, họ vui vẻ hỏi thăm:
- Chồng: Phải anh Đội Mũ Ngược không?
- Ḿnh (ngạc nhiên): yes... chào anh chị !
- Chồng: vợ chồng tôi ở Saigon mới qua Mỹ vài ngày để ăn Tết với 2 đứa con đang du học ở đây.
- Ḿnh: uhm... chúc mừng
anh chị! nhưng sao anh chị biết ḿnh là "đội mũ ngược"?
- Vợ: Vợ chộng tụi em xem trên Youtube và có friend với anh trên FB, đọc tin tức và bài viết của anh mỗi ngày... thích lắm!
- Ḿnh: th́ ra là vậy! cảm ơn anh chị nhé! hổm nay qua đây thấy có vui không? không khí Tết Little Saigon có giống ở Saigon không?
- Chồng: Hổng biết nên nói thế nào, thật tế nhị, nhưng nói thật th́ người dân trong nước như tụi này vẫn luôn muốn đi ra nước ngoài, nhất là Mỹ. Tết ở VN cả đời quen rồi, cũng bao nhiêu chuyện đó để vui chơi, để làm việc, c̣n ở hải ngoại th́ thứ ǵ cũng thấy mới, thấy lạ, vẫn thích hơn...
- Vợ (tiếp lời): Tết ở Saigon buồn lắm, đa số người dân về quê ăn Tết, hết Tết rồi mới lên Saigon làm lại. Nói ra sợ bà con chửi, chứ Tết ở Mỹ, nhất là ở chỗ này (Little Saigon) không khác ǵ ở Saigon, nhưng cái tốt th́ thấy tốt hơn nhiều, cái hay cũng thấy hay hơn nhiều, buôn bán ḥa nhă, thức ăn sạch sẽ cũng không thiếu món ǵ như ở VN, an toàn, khí hậu mát mẻ, không khí trong lành, đồng hương thân thiện, lịch thiệp, chẳng nghe tiếng chửi thề, chẳng thấy chửi lộn, chẳng thấy nhậu nhẹt cải vă, đánh lộn, cướp giựt... Chợ hoa thật vui, thích nhất là nghe tiếng pháo nổ. Thật ra ăn Tết ở Little Saigon rẻ hơn ăn tết ở Saigon... đồ ăn, thực phẩm (sạch), nhiều thứ cần thiết mua vẫn rẻ hơn ở Saigon nhiều lắm...
- Ḿnh: Uhm... Ḿnh chưa về nên không h́nh dung ra Saigon ngày nay, nhưng dù sao ở quê hương th́ cái Tết vẫn ấm áp hơn, phải không?
- Chồng: Anh nói như vậy không thể phủ nhận, nhưng nếu đất nước ḿnh có được chính quyền như ở Mỹ th́ cái Tết ở VN sẽ không nơi nào so sánh bằng, nhưng không được như vậy đă gần nửa thế kỷ rồi, nên ai cũng muốn đi ra hải ngoại, nếu ai đi được đến Hoa Kỳ th́ người đó là may mắn nhất, diễm phúc nhất...
- Vợ: Ưa, để em so sánh cho anh thấy cái khác ở Saigon và Little Saigon, v́ em đă đến được Little Saigon 3 lần rồi. Tụi em dành dụm tiền cho hai đứa đi học ở Mỹ, dĩ nhiên có tốn kém phần này, nhưng nói Tết th́ không tốn ǵ cả. Ví dụ như một người qua Mỹ ăn Tết như tụi em, chỉ tốn cái vé máy bay, qua đây chi tiêu thấy vậy chứ không bao nhiêu, đó là chưa kể bà con bạn bè mỗi lần đi đâu chơi, hoặc là ở cùng nhà, không ai cho tụi em phụ trả tiền. Bà con bạn bè ở Mỹ tiếp đăi thật ḷng, t́nh người rỏ nét, không có rào trước đón sau, và giải thích và giúp ư kiến cho tụi em tận t́nh để thông hiểu hơn về nước Mỹ, và người Việt Nam ở Mỹ... Ngược lại, đồng hương ở Mỹ hoặc ở nước ngoài về, mỗi người em nghĩ tốn ít nhất $5000 Mỹ kim trở lên, đó là chưa nói mùa Tết mua quà đem về tặng, ĺ x́, và (như thông lệ) người Việt kiều về là "nhiệm vụ" phải chi trả tất cả (em nói đa số như vậy chứ không tuyệt đối). Cho nên sau này em thấy Việt kiều cũng ít về ăn Tết, mà người trong nước lại kiếm điều kiện ra nước ngoài đón Xuân. ngày càng nhiều hơn. Nếu họ không đi được Mỹ (v́ Mỹ xin visa khó lắm), th́ họ đi những nước Đông Nam Á..v..v.. Đó là thực tế mà theo em nhận xét.
- Minh: Wow, cảm ơn anh chị đă cho biết về sự suy nghĩ này. Ít khi được nghe người trong nước hay bạn bè ở quê nhà kể về những khía cạnh dân sinh như vậy. Thường th́ họ chỉ comment tổng quát thôi...
- Chồng: Không phải vợ chồng tụi này qua được LIttle Saigon ăn Tết th́ nói như vậy. Tụi này qua đây được 3 lần, ḿnh thấy đồng hương đi làm cực nhọc, làm nhiều hơn ở VN, họ làm nhiều ngày, hỏi thăm th́ biết hầu như rất ít người được ngủ trưa. Hằng ngày đủ thứ chi trả, đời sống rất cao, nên chi tiêu phải nhiều, vậy mà mỗi năm chắc chiu để dành gởi về người thân ở Việt Nam trên cả chục tỷ đô la. Tụi này may mắn có con du học ở đây, mới hiểu được cái khó khăn và ở Mỹ không phải dễ kiếm tiền. Nói chung, đồng hương ở Mỹ và hải ngoại có trái tim bao dung, và thương người, thương đồng bào trong nước một cách thật ḷng, đáng ngưỡng mộ và biết ơn...
- Vợ: Em đọc mấy bài viết và mấy chương tŕnh LiveStream anh làm, em viết anh có cặp mắt tinh tế, nếu có dịp về anh sẽ thấy những ǵ vợ chồng tụi em kể ra đây chỉ là một phần nhỏ phản ảnh đời sống bên nhà. Người giàu th́ thật giàu, mà hầu như người Giàu không phải dễ giàu nếu không là quan chức, đảng viên, th́ cũng phải có affair (liên hệ) với chính quyền. Tụi em cũng không ngoại lệ, cũng phải biết thủ tục "đầu tiên" th́ mới có được ngày nay... C̣n người nghèo th́ thật nghèo, mà con số nghèo của dân tộc khoảng 80%-90%... Anh về anh sẽ thấy rỏ hơn.
- Ḿnh: uhm... (cười)
- Chồng: (cười) anh Đội Mũ Ngược không về đâu..
- Vợ: (cười khúc khích) mà anh cũng không nên về, về họ kiếm chuyện anh , chắc chắn như vậy... hihih
- Ḿnh: Cảm ơn hai vợ chồng nhé! rất vui gặp và quen và có buổi nói chuyện thật thú vị, biết được nhiều thứ ở quê nhà, và nhất là cái Tết Saigon khác lắm với cái Tết Little Saigon. nếu c̣n ở đây lâu, th́ liên lạc uống coffee nói chuyện cho vui nhé! Bây giờ ḿnh phải về mua đồ cho Mẹ cúng ông Táo về trời.. hihi
- vợ chồng: cảm ơn anh, Chúc Tết năm mới An Khang Thịnh Vượng anh nhé!
Ḿnh bắt tay hai vợ chồng tạm biệt, bước đi qua những hàng hoa, trái cây, bông hoa, thức ăn... Cảm giác những ngày trước Tết rất Tết, Tết ở đâu cũng vui, cái vui nó đến từ Tết, và từ t́nh đồng hương nơi lưu xứ này...
Cảm ơn Tết của chúng ta!
| Đội Mũ Ngược |... thực hiện