Các tên lửa của Iran dồn dập tấn công theo từng đợt. Số lính Mỹ c̣n lại trong căn cứ không biết khi nào đợt tấn công tiếp theo sẽ ập đến hoặc chúng có thể rơi xuống vị trí nào.
1.000 lính Mỹ nằm yên chờ chết tại căn cứ!
Tháng 1/2020, khi Mỹ tiến hành một cuộc không kích bằng máy bay không người lái để sát hại tướng Qassem Soleimani, chỉ huy lực lượng đặc nhiệm Quds thuộc Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran (IRGC), 2.000 lính Mỹ đang đóng quân tại căn cứ không quân Al Asad ở Iraq đă chuẩn bị cho một cuộc tấn công trả đũa.
Họ đă nghĩ rằng Iran có thể sẽ phóng hàng loạt tên lửa vào căn cứ Al Asad và mỗi tên lửa như vậy sẽ chỉ mang một đầu đạn nặng 60 pound. Thay vào đó, Iran đă bắt đầu di chuyển các tên lửa đạn đạo mang đầu đạn nặng hơn 1.000 pound vào vị trí để thực hiện một cuộc tấn công toàn diện.
Một sĩ quan t́nh báo Quân đội Mỹ đă đưa ra đánh giá của Thiếu tá Alan Johnson về mối đe dọa từ Iran: “Ư định của họ là san phẳng căn cứ này và chúng tôi có thể không thể sống sót”.
Giống như nhiều binh sĩ Mỹ khác có mặt tại căn cứ, Johnson, 51 tuổi, đă bật điện thoại để ghi lại lời tạm biệt cuối cùng dành cho gia đ́nh. Johnson rơi lệ nói với cậu con trai 6 tuổi: “Con chỉ cần ghi nhớ trong tim ḿnh là ba luôn yêu con. Tạm biệt con yêu!”.
H́nh ảnh ghi nhận từ vụ Iran tấn công 2 căn cứ ở Iraq có lính Mỹ đóng quân sáng ngày 8/1. Ảnh: Twitter
Cách đó gần 7.000 dặm, tại sở chỉ huy trung tâm ở Tampa, Florida, tướng Frank McKenzie đă lên kế hoạch sơ tán một nửa số binh lính và gần như tất cả các máy bay chiến đấu tại đây nhưng ông lại không muốn di chuyển quá sớm.
“Có một chút liên quan tới nghệ thuật chiến tranh ở đây, đó là cách bạn sẽ ứng phó như thế nào”, McKenzie chia sẻ với Chương tŕnh 60 Minutes của kênh truyền h́nh CBS.
“Nếu bạn di chuyển quá sớm th́ họ sẽ điều chỉnh kế hoạch của ḿnh. Nếu bạn di chuyển quá muộn, bạn sẽ giống như các chỉ huy ở Trân Châu Cảng”.
McKenzie biết rằng quyết định của ông giống như một ván bài, rủi ro không thể cao hơn nữa. “Chiến tranh hay ḥa b́nh”, McKenzie nói. “Bởi v́ nếu người Mỹ bị giết, nước Mỹ sẽ trả đũa Iran”.
Trong khi các cơ quan t́nh báo Mỹ đang theo dơi Iran tiếp nhiên liệu lỏng vào tên lửa, McKenzie đă đợi cho đến khi ông chắc chắn Tehran đă tải xuống bức ảnh vệ tinh thương mại cuối cùng mà họ thu thập được hàng ngày để theo dơi căn cứ.
Một số binh sĩ sẽ phải ở lại để bảo vệ căn cứ trước cuộc tấn công trả đũa của Iran có thể sắp diễn ra và Trung tá Staci Coleman, chỉ huy lực lượng Không quân Mỹ tại căn cứ Al Asad tin rằng bà đang đưa ra “một quyết định sinh tử”.
Trung tá Staci Coleman nói: “Với những người ở lại, tôi nghĩ đó sẽ là ngày cuối cùng mà chúng tôi c̣n được thức dậy và nh́n thấy ánh nắng mặt trời”.
Trong khi đó, Trung sĩ Không quân John Haines quyết định chia số binh sĩ nam nữ thuộc quyền chỉ huy của ḿnh theo độ tuổi. Haines hỏi: “Ai là người trẻ nhất trong số chúng ta? Hăy đưa họ ra khỏi đây ngay!”
Haines giải thích: “Họ chính là thế hệ tương lai của không quân. Họ sẽ giúp Không quân Mỹ tiếp tục hoạt động”.
Sau đó, khoảng 1.000 quân nhân đă được sơ tán và số c̣n lại cũng khoảng tương đương.
Tên lửa đang bay đến, hăy t́m nơi trú ẩn!
Là sĩ quan phụ trách lực lượng an ninh bảo vệ căn cứ, khi Haines đang tuần tra trên chiếc xe bọc thép của ḿnh th́ quả tên lửa đầu tiên của Iran bắn trúng vị trí cách anh chỉ khoảng 75 thước vào lúc 1:34 sáng.
“Nó giống như những đoạn phim cũ về Hiroshima”, Haines kể lại. “Ánh sáng rực cháy sau những tiếng nổ. Mây và ánh sáng chói ḷa”.
Các tên lửa của Iran dồn dập tấn công theo từng đợt. Số lính Mỹ c̣n lại không biết khi nào đợt tấn công tiếp theo sẽ ập đến hoặc chúng có thể rơi xuống vị trí nào.
Johnson bị bất tỉnh tạm thời trong vụ nổ đầu tiên. Điều tiếp theo mà tôi nhớ được là một hạ sĩ của chúng tôi đang hét lên: “Mọi thứ đang bốc cháy. Chúng ta phải ra khỏi đây ngay!”
“Đó cũng là lúc tôi nhận ra ngọn lửa đang lan vào boongke. Bạn biết đấy, nó cháy rực như một cột lửa 70 feet trên không... Chúng tôi bắt buộc phải ra khỏi boongke nếu không sẽ chết cháy”.
Johnson chạy qua băi đất trống, gấp rút t́m nơi che chắn khác tốt hơn khi loa phát ra cảnh báo: “Tên lửa đang bay đến! Tên lửa đang bay đến! Hăy t́m nơi trú ẩn! Hăy t́m nơi trú ẩn!”.
“Chúng tôi chạy đến boongke tiếp theo và nhận ra rằng đă có khoảng 40 người đang cố nhét ḿnh vào trong đó dù boongke này theo thiết kế chỉ chứa được khoảng 10 người”.
Khi mọi việc qua đi, Keltz và những binh sĩ Mỹ khác rời khỏi vị trí của họ để ăn mừng. Họ đă sống sót như một phép màu. Đă không có ai thiệt mạng và dường như không có thương vong nghiêm trọng. Phải mất hàng giờ, thậm chí vài ngày họ mới nhận ra hơn 100 binh sĩ và phi công đă bị chấn thương năo. Keltz là một trong số những người như vậy.
Các triệu chứng mà Keltz gặp phải giống như “ai đó dùng búa đập liên tục vào đầu tôi”.Các bác sĩ chẩn đoán Keltz đă mắc “hội chứng chấn động”, một t́nh trạng có thể khiến anh phải chịu đựng trong suốt phần đời c̣n lại của ḿnh.
Từ loạt phóng đầu tiên đến vụ nổ cuối cùng, đợt tấn công của Iran kéo dài 80 phút. Iran đă phóng tổng cộng 16 tên lửa, 11 quả trong số đó rơi xuống căn cứ al Asad.
Mặc dù Iran sau đó tuyên bố họ đă chủ đích không để tên lửa gây thiệt mạng cho bất kỳ ai nhưng McKenzie khẳng định rằng nếu ông không ra lệnh sơ tán, từ 100 - 150 người Mỹ sẽ chết hoặc bị thương và khoảng 20 - 30 máy bay sẽ bị phá hủy.
Đây là cuộc tấn công bằng tên lửa đạn đạo lớn nhất nhằm vào các lực lượng Mỹ từ trước đến nay. Thiếu tá Lục quân Robert Hales, bác sĩ hàng đầu tại al Asad cho biết: “Chưa bao giờ trong lịch sử, một lực lượng mặt đất lại phải phơi ḿnh trước 11 quả tên lửa đạn đạo”.
VietBF @ Sưu tầm