Dù phải ở lại đây đến ba trăm năm
Nếu Việt Nam vẫn c̣n trong tay cộng sản
Tôi vẫn không về thăm cố quốc Việt Nam
Nói chi ‘trở về … vĩnh viễn!”
Anh vẫn biết v́ sao tôi vượt biển !?
Dù phải ở lại đây đến ba ngàn năm
Tôi vẫn không về sống chung với loài cộng phỉ
Chín mươi triệu dân Việt Nam rất hiểu
Chỉ có bọn anh
Giả điếc giả ngơ, hỏi vơ hỏi vẩn
V́ sao? V́ sao?
V́ con người khi được tự do
Có ai chọn sống chung với loài quỷ đỏ ?
Lũ vô thần ḷng lang dạ sói
Bán nước buôn dân
“Xuất khẩu” lao động, lao nô
Bán đàn bà trẻ con cho Phi cho Tàu
Ăn chận tiền viện trợ nhân đạo
Cướp đất giành nhà, hành hạ dân oan
Chiếm chùa phá miếu, kéo sập nhà thờ
Đào mả cuốc mồ
San bằng nghĩa địa
Xây cao ốc, khách sạn, đón khách ngoại quốc văng lai
Làm giàu cho chủ tịch, thủ tướng … các “ngài”
Để họ trở thành tỉ phú
Tiền rừng bạc biển, gởi con du học nước Mỹ, nước Nga
Trong lúc dân lành nghèo khổ xót xa
Tay lấm, chân bùn,
Bươi rác móc bọc
Thế nên “từ quê nhà c̣n lắm người ao ước ra đi”
Thế nên “từ quê người vẫn chưa có mấy ai thích trở về …vĩnh viễn !”
Và “nếu cột đèn biết đi”, nó cũng “nhất trí” t́m đường vượt biển!
V́ sao? V́ sao ?
Anh đă hiểu chưa nào ?
Hay vẫn c̣n hỏi ngơ hỏi ngẩn như một anh chàng giả đui giả điếc …
Bưng bô .