Cây Đàn Guitar Cũ - VietBF
 
 
 
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

HOME

NEWS 24h

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Stories, Books | Chuyện, Sách


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default Cây Đàn Guitar Cũ
Từ ngày ra trường, Trung sống và làm việc ở Los Angeles, một thành phố đông đảo, ồn ào, và nhộn nhịp nhất của tiểu bang California, không thích hợp với tánh t́nh trầm lặng của Trung. Thế cho nên khi hăng có mở chi nhánh ở Quận Cam, miền nam của tiểu bang, th́ Trung là người đầu tiên xin chuyển về nơi đó. Hầu hết nhân viên trong hăng không muốn bị chuyển đi nơi khác bởi v́ họ đă có gia đ́nh và cư ngụ lâu năm ở Los Angeles. Thế cho nên, đơn xin của Trung được hăng chấp thuận ngay lập tức, cho dù ông trưởng pḥng không muốn mất đi một nhân viên giỏi giang và siêng năng như Trung.
Hăng cho Trung nghỉ phép một tuần để t́m nơi cư ngụ mới. V́ hăng đă chuẩn bị kỹ càng cho chi nhánh mới, nên đă liên lạc với một văn pḥng địa ốc địa phương để giúp nhân viên di chuyển dễ dàng về trụ sở mới. V́ chi nhánh của hăng ở một khu vực kỹ nghệ mới phát triển, chung quanh đều là nhà và chung cư rất mới. Theo lời của nhân viên địa ốc th́ khu vực này chưa tới năm tuổi, nên giá thuê hơi cao, bởi vậy Trung đồng ư với Jim, một anh bạn độc thân cùng sở và cùng "cảnh ngộ", để chia nhau ở trong một căn chung cư hai pḥng khang trang, mỗi pḥng đều có pḥng tắm và pḥng vệ sinh riêng biệt, ở từng thứ tư của một khu chung cư rất mới, có đầy đủ tiện nghi như pḥng tập thể dục, hồ bơi, và cả một khu sinh hoạt chung có bán thức ăn nhẹ, nước giải khát cũng như cà phê và bia.
Một tháng trôi qua thật nhanh, Trung và Jim đă bắt đầu quen thuộc với văn pḥng mới cũng như tiện nghi của nơi ở. Trung có máu văn nghệ, hồi c̣n đi học ở tận tiểu bang Minnesota vẫn nghêu ngao đàn hát với bạn bè. Sau khi ra trường, v́ t́m được việc làm ở Los Angeles nên đă tặng hầu hết các vật dụng cũng như quần áo ấm và cả cây đàn guitar cho những đứa bạn c̣n ở lại cái vùng băng giá đó. Thằng Jim th́ chỉ mê chơi video game, thế cho nên Trung muốn t́m mua một cây đàn guitar để giải khuây.
Trung có ghé qua Guitar Center để thử một vài cây đàn guitar, thế nhưng cái nào "nghe được" th́ giá lại "không được", thế cho nên cả mấy tuần vẫn chưa thể quyết định mua. Một hôm, t́nh cờ đọc thấy trên trang "rao vặt" của một tờ báo có đăng bán cây đàn guitar cũ, thuộc hăng chế tạo đàn danh tiếng của Mỹ, nhưng không cho biết giá bán là bao nhiêu. Không hiểu v́ lư do ǵ, có thể là do sự ṭ ṃ, khiến Trung nảy ra ư định muốn xem và nếu có thể sẽ mua, dù là đàn cũ. Người trả lời điện thoại khi Trung gọi là tiếng của một người đàn ông, giọng có vẻ là người lớn tuổi, yếu ớt. Qua một vài câu chào hỏi xă giao, bỗng người đàn ông ở đầu dây bên kia hỏi:
- Anh là người Việt Nam hả?
Trong khoảnh khắc ngạc nhiên, Trung chỉ trả lời với một chữ "Dạ" cộc lốc.
Có tiếng cười nhẹ bên đầu dây:
- Tên anh là Trung th́ chắc là người Việt Nam rồi. Tôi tên là Thạch.
Trung đă lấy lại được b́nh tĩnh:
- Dạ, chào... bác Thạch. Bác đoán đúng rồi, cháu là Trung, người Việt Nam.
Sau đó th́ cuộc đàm thoại trở nên vui vẻ, thân mật hơn. Cuối cùng th́ Trung lấy giấy bút ghi địa chỉ của nhà ông Thạch, và hẹn chiều thứ Sáu, sau giờ làm việc, sẽ ghé qua để xem cây đàn. Ông Thạch cho biết v́ có chút việc bận, nên muốn hẹn gặp Trung sau 9 giờ chiều.
Ngày giờ qua nhanh, chiều thứ Sáu, Trung theo sự chỉ dẫn của bản đồ đến gặp ông Thạch để xem cây đàn. Căn nhà của ông Thạch ở một góc khuất, cuối đường hơi thiếu ánh sáng v́ có nhiều cây lớn, bên cạnh là một miếng đất trống nên có vẻ như riêng biệt. Thời đó chưa có Google Map, nếu không có quyển bản đồ th́ chưa chắc đă dễ t́m ra.
Vừa gơ được vài tiếng th́ ông Thạch đă mở cửa, mời vào. Trong nhà có vẻ nghèo nàn, cũ kỹ, có lẽ v́ tiết kiệm nên đèn chỉ vừa đủ sáng để chủ và khách nhận ra nhau. Ông Thạch lên tiếng:
- Tôi ở một ḿnh nên bừa bộn và tối tăm, chắc cậu không phiền...
Trung cười nhẹ, trấn an:
- Có sao đâu bác...
Ông Thạch mời Trung ngồi ở chiếc ghế ở bàn ăn, rồi bước vào phía trong, mang ra một cây đàn guitar đưa cho Trung. Vừa cầm đàn trên tay, tim Trung bỗng dưng đập mạnh, có lẽ vừa nh́n thấy tên Martin Co. bằng khảm xà cừ ở chỗ lên dây đàn. Trung dùng ngón tay lướt qua sáu dây đàn th́ âm thanh quả là trong trẻo, khi vỗ nhẹ vào thùng đàn và gảy nốt trầm th́ âm thanh thật ấm áp tuyệt vời; cây đàn được lên dây đúng nốt, tim Trung dường như rung theo tiếng đàn và đập mạnh hơn. Trung buột miệng:
- Đàn đă được lên dây... vậy là bác biết chơi đàn... sao lại bán?
Ông Thạch mỉm cười:
- Không, tôi chả biết đàn địch ǵ cả... một nốt nhạc cũng không.
Rồi ông giải thích:
- Cây đàn này của con gái tôi. Nó không c̣n ở với tôi nữa, nên chẳng lẽ để đó mà phủi bụi, nên muốn bán nó đi...
Đột nhiên ông Thạch hỏi:
- Cậu có biết hát không?
Trung hơi ngạc nhiên, nhưng cũng thẳng thắn trả lời:
- Cháu cũng biết đàn hát đôi chút, nhưng mấy năm rồi không sờ đến cây đàn hoặc hát ḥ ǵ cả.
Ông Thạch gật đầu:
- Vậy bây giờ với cây đàn này đây, cậu hát thử một bài cho tôi nghe được không?
Trung đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác nhưng bỗng dưng cảm thấy hứng thú:
- Nếu thế th́ cháu hát thử bài “Cây Đàn Bỏ Quên” cho bác nghe nhé...
Có lẽ v́ âm thanh ngọt ngào của cây đàn và nguồn cảm hứng bất chợt nên Trung đă say sưa đưa tiếng hát quyện vào với tiếng đàn nhịp nhàng, trầm bổng. Sau khi Trung ngưng hát th́ ông Thạch có vẻ như rớm nước mắt, cảm động:
- Hay quá, cậu hát hay quá, ước ǵ...
Ông Thạch bỏ lửng câu nói, và Trung th́ cảm thấy như có một điều ǵ khác lạ, ấm áp, êm đềm phủ xuống chung quanh hai người.
Tay vẫn ôm chặt cây đàn vào ḷng như sợ nó tuột mất, sau vài giây ngần ngừ, Trung nh́n thẳng vào mắt ông Thạch:
- Thưa bác, theo như cháu biết th́ cây đàn này là loại đắt tiền, bác nên đem ra tiệm đàn để người ta định giá cho, nếu không th́ sẽ bị lừa đấy...
Ông Thạch đưa tay ngắt lời Trung:
- Cậu quả là thật thà. Tôi không biết đàn, nhưng tôi biết giá trị của cây đàn. Không ai lừa gạt được tôi đâu. À mà cậu có thích cây đàn này không?
Trung gật đầu:
- Dạ thích, thế nhưng có lẽ bác nên đem ra tiệm đàn để họ định giá cho đúng, v́ xem chừng bác cũng cần có thêm một số tiền để đỡ vất vả đấy chứ...
Ông Thạch cười ra tiếng:
- Hà... hà... người xưa có nói “Vật t́m chủ” quả là như thế này đây. Cây đàn này đă t́m ra chủ mới của nó rồi đấy. Vậy th́ “vật đi theo chủ” là đúng chứ sao? Tôi tặng cây đàn này cho cậu đấy. Cậu có nhận không?
Sự việc xảy ra quá bất ngờ, khiến Trung nghẹn lời và tim đập liên hồi tưởng chừng như người ngoài có thể nghe được. Trung ấp úng:
- Nhưng... nhưng mà...
Ông Thạch ngắt lời:
- Cậu không phải nói thêm điều ǵ nữa cả. Cậu chỉ cần nói cho tôi biết là tôi tặng cậu cây đàn này th́ cậu có nhận hay không mà thôi?
Trung lắp bắp, nói trong hơi thở và nhịp tim đập th́nh thịch:
- Dạ... nhận...
- Thế mới phải chứ!
Ông Thạch lập đi lập lại hai ba lần, rồi ngước mặt và giơ hai tay lên như phân trần với trời đất, hay một kẻ vô h́nh nào đó: “Cây đàn t́m được chủ mới rồi đấy... ha... ha... ha... Tốt lắm... tốt lắm... Bằng ḷng chưa? Bằng ḷng chưa?... ha... ha... ha...”
Đột nhiên ông Thạch quay sang Trung:
- Hôm nay tôi vừa trải qua nhiều việc nên hơi mệt, cần đi ngủ sớm. Thôi cậu hăy mang cây đàn này về nhà đi, và đừng nghĩ ngợi, thắc mắc ǵ nhiều. Chúc cậu t́m được nguồn vui trong âm nhạc với cây đàn này.
Trung chỉ biết cảm ơn rối rít trong khi ôm chặt cây đàn vào ḷng như sợ ông Thạch đổi ư. Và chỉ cảm thấy yên tâm khi đă về đến pḥng.
Ngày hôm sau, Trung vào trang web của hăng sản xuất đàn Martin, rồi đánh số thứ tự của cây đàn để t́m hiểu thêm, và được biết là cây đàn này đă được làm cách đây hơn năm năm, v́ được chế tạo bằng loại gỗ đặc biệt của Phi châu nên số lượng chỉ có hơn hai trăm cây đàn được bán ra thị trường, và trị giá thời bấy giờ là ba ngàn năm trăm đô-la.
Sau khi được biết về chi tiết của cây đàn, Trung lại càng cảm thấy áy náy với cảm giác không công bằng với ông Thạch. Sau nhiều ngày dằn vặt, thứ Bảy tuần sau, Trung quyết định lái xe đến nhà ông Thạch một lần nữa. Đến nơi, Trung hết sức ngạc nhiên v́ thấy trước sân nhà có cắm bảng "For Sale". Trung ghi số điện thoại của nhân viên địa ốc rồi gọi và theo lời chỉ dẫn, Trung ghé đến văn pḥng địa ốc gặp người đứng bán căn nhà, để t́m hiểu thêm về người chủ nhà, ông Thạch, người mà một tuần trước đây đă tặng Trung cây đàn guitar quư giá, nay lại bán nhà đi đâu, chẳng rơ.
Người nhân viên địa ốc giải thích với Trung:
- Theo luật của địa ốc, để tránh thưa kiện có thể xảy ra sau này, chúng tôi, nhân viên bán nhà, phải tiết lộ cho người mua tất cả những ǵ liên hệ đến ngôi nhà đang được rao bán. Ngôi nhà này trước kia chỉ có hai cha con ở chung, và cả hai đều chết trong nhà. Cô con gái 18 tuổi, nghe nói là một nhạc sĩ, bị tai nạn xe cộ, bác sĩ tưởng không có ǵ nguy hiểm nên cho về nhà. Qua sáng hôm sau th́ chết v́ ra máu trong năo. Người cha của cô ta, v́ quá đau ḷng, nên lên cơn đau tim và gục chết ngay cạnh cô con gái. V́ căn nhà vẫn c̣n nợ nhà băng nên phải rao bán để lấy lại vốn, thế nhưng đă hơn một năm vẫn chưa bán được, v́ hàng xóm đồn rằng căn nhà đó có ma. Theo tôi th́ chỉ là lời đồn đại vẩn vơ v́ ngôi nhà bị bỏ hoang cả năm trời, trông có vẻ tối tăm, cũ kỹ, thuộc loại "fixer upper", thế nhưng rất tốt cho người mới mua căn nhà đầu tiên, v́ vị trí của nó rất tốt, đất đai rộng răi, có cả vườn sau, sân trước, và giá th́ rất rẻ... Ông có muốn tôi chở đến đó để xem bên trong nhà hay không?
Bùi Phạm Thành
Ngày 4 tháng 6 năm 2022
Sau khi đọc hết câu chuyện hay " Cây Đàn Guitar Cũ" của Bùi Phạm Thành, có h́nh ảnh quen thuộc cũ cuối trang, tôi đă dùng để làm video cho một bản nhạc, cách đây hơn 10 năm, làm tôi gợi nhớ Trả Lại Em Nụ Cười, nay kính gởi đến quư vị...

VietBF©sưu tập

troopy
R10 Vô Địch Thiên Hạ
Release: 10-01-2022
Reputation: 24688


Profile:
Join Date: Oct 2014
Posts: 71,392
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	41.jpg
Views:	0
Size:	16.4 KB
ID:	2118796  
troopy_is_offline
Thanks: 73
Thanked 5,469 Times in 4,738 Posts
Mentioned: 5 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 24 Post(s)
Rep Power: 82 troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7
troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7
Reply

User Tag List


Facebook Comments


 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 16:55.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.08740 seconds with 13 queries