Tích Truyện Phật Giáo. - Page 2 - VietBF
 
 
 
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

HOME

NEWS 24h

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Stories, Books | Chuyện, Sách


Reply
Page 2 of 2 1 2
 
Thread Tools
 
Old  Thumbs up Tích Truyện Phật Giáo.


TÍCH TRUYỆN NHÂN QUẢ

NGHIỆP KHẨU VÀ QỦA BÁO

Ngày xưa trong thành Xá Vệ có một người nhà rất giàu, tên gọi là Sư Chất, đă hơn 40 tuổi rồi mà chưa có con. Hai vợ chồng rất lo lắng cho việc nối dơi tông đường, nên t́m đến một Bà La Môn xin bốc một quẻ bói xem sau này có sinh được đứa con trai hay con gái nào không? Nhưng họ vô cùng thất vọng khi nghe thầy bói trả lời rằng suốt đời họ sẽ không có con!

Sư Chất nghe thế k...hông chịu tin hẳn, lại đi t́m đến một ông thầy tướng số khác, cao tay ấn hơn, nhiều kinh nghiệm hơn, để xin bốc quẻ... Vị thầy tướng này vốn được mọi người tôn kính và khen ngợi là bói linh như thần, nhưng lạ thay lại cũng làm cho Sư Chất thất vọng v́ quẻ lại như lần đầu!.

Sư Chất về mà ḷng lúc nào cũng vấn vương phiền muộn, bỗng sực nhớ đến bậc Đại thánh Thích Ca Mâu Ni, tự nghĩ:
- Đức Phật là giáo chủ của trời và người, là bậc Nhất thiết trí, không có ǵ là Ngài không biết, không có ǵ là Ngài không hiểu, tại sao ta lại không đến gặp Ngài xin chỉ giáo?

Nghĩ đến đây ông bèn nhắm hướng Kỳ Viên tinh xá mà đi. Cung kính đảnh lễ Đức Phật xong, ông chắp tay bạch:

- Bạch Đức Thế Tôn đại bi, xin Ngài thương xót chúng sinh ngu si mà chỉ giáo: Con có chút ưu tư, năm nay đă hơn 40 mà chưa có đứa con trai nối dơi, đó là do nhân duyên ǵ, cúi xin Đức Phật khai thị.

Đức Phật trả lời:

- Không lâu nữa ông sẽ có một đứa con trai, vừa có phúc lại vừa có đức, chỉ có điều là khi nó vừa lớn nó sẽ xin xuất gia.

Nghe tin này Sư Chất rất đỗi vui mừng, thành tâm đảnh lễ chân Phật, rồi thỉnh cầu:

- Cầu xin Thế Tôn và chư tăng cho phép chúng con được cúng dường vào trưa mai, để chúng con được kết thêm thiện duyên và trồng chủng tử vào ruộng phước của Như Lai. Đức Phật nhận lời rồi, Sư Chất hoan hỉ quay về chuẩn bị đàn trai. Hôm sau ông dẫn đầu gia nhân, chân thành cúng dường những món ăn thức uống ngon lành đẹp mắt nhất.

Đức Phật nhận cúng dường xong, thuyết một thời pháp rồi dẫn đầu tăng chúng quay về tinh xá. Đi được nửa đường, Đức Phật và tăng chúng ngồi dưới một gốc cây bên bờ sông nghỉ ngơi. Bỗng từ trên cây, một con khỉ nhẩy xuống xin mượn b́nh bát của Đức Phật. Nó ôm b́nh bát chạy đi thật xa rồi quay về, trong b́nh bát chứa đầy mật ngọt. Nó dùng hai tay kính cẩn dâng b́nh bát lên Đức Phật, Ngài nhận lấy và chia cho chư tăng dùng để con khỉ được nhiều phúc đức. Con khỉ thấy thế mừng rỡ nhẩy nhót. Không lâu sau nó đến ngày tận số, đầu thai làm người, sinh vào nhà của Sư Chất.

Lúc nó sinh ra, trong nhà phàm có vật dụng ǵ có thể chứa đựng thức ăn, th́ vật dụng ấy bỗng đầy ắp mật và đường. Vợ chồng Sư Chất thấy điều quái dị, bèn do nhân duyên này đặt tên con là Mật Thắng.

Thời gian vùn vụt trôi mau như tên bắn, hơn mười năm trôi qua như trong nháy mắt, Mật Thắng nay đă lớn khôn. Chú bé chán ngán chuyện thế tục, xin phép cha mẹ cho ḿnh được xuất gia, cha mẹ hết sức vui mừng mà trả lời:

- Lúc con chưa ra đời, Đức Phật đă biết sẽ có ngày hôm nay. Bây giờ con muốn xuất gia, cha mẹ rất hoan hỉ. Không bao giờ cha mẹ ngăn chận con một cách vô lư.

Được cha mẹ hoan hỉ cho phép rồi, Mật Thắng đến Kỳ Viên tinh xá xin xuất gia với Đức Phật. Nhờ có tiền duyên, Mật Thắng chứng quả rất mau.

Một hôm, thầy đang trên đường đi độ hóa với các bạn đồng tu, cảm thấy vừa nóng vừa khát lạ thường, ai nấy đều ao ước có một cái ǵ uống. Tỳ kheo Mật Thắng bèn cầm bát tung lên trời rồi sau đó dùng hai tay tiếp lấy bát trở về. Bấy giờ trong bát đựng đầy mật ngọt, Mật Thắng bèn chia cho chúng tăng giải khát.

Về tới tinh xá, một vị tỳ kheo đi t́m Đức Phật xin thỉnh giáo:
- Trong quá khứ tỳ kheo Mật Thắng đă tu được phúc đức ǵ mà bây giờ bất cứ lúc nào, ở đâu cũng có thể có đường và mật?

Đức Phật trả lời:

- Các ông có nhớ có một lần lâu lắm rồi, có một con khỉ đem mật ngọt đến cúng dường Như Lai và chúng tăng không? Nhờ bố thí với thiện tâm, chết rồi nó được sinh ra làm người và nhờ nó chân thành cúng mật ngọt cho Phật nên kiếp này nó có thể được mật bất cứ lúc nào và ở đâu.

Đức Phật nói xong, vị tỳ kheo nọ hỏi tiếp:

- Bạch Thế Tôn! Thế th́ tiền kiếp Mật Thắng do nhân duyên ǵ mà bị đọa xuống làm khỉ?

Lúc ấy xung quanh Đức Phật có rất nhiều đệ tử vân tập, Ngài nh́n họ một lúc rồi đáp:

- Thầy ấy bị đọa xuống làm khỉ là do một nhân duyên xẩy ra cách đây 500 kiếp trước, thời Ca Diếp Như Lai c̣n tại thế. Lúc đó có một vị tỳ kheo trẻ tuổi, t́nh cờ thấy một vị tỳ kheo khác đang băng qua một con suối nhỏ, vị trẻ tuổi bèn cười chế nhạo, bảo là dáng điệu của vị tỳ kheo kia giống hệt như con khỉ. Vị tỳ kheo trẻ tuổi đă phạm tội ác khẩu nên bị đọa xuống làm khỉ, nhưng sau đó thầy ấy biết lỗi lầm của ḿnh, đến xin sám hối với vị tỳ kheo mà ḿnh đă chế nhạo. Nhờ thắng duyên ấy mà kiếp này mới được gặp Phật và được Phật độ, chứng quả A La Hán một cách mau chóng.

Nghe Đức Phật giảng xong, các vị tỳ kheo đều nhận ra rằng một câu nói ác cũng có thể chiêu cảm nghiệp khổ, v́ thế không c̣n ai dám ác khẩu, ngay cả đến một câu nói đùa cũng không dám nói.

Trích trong truyện cổ Phật Giáo.


Ps.Nếu bạn không thích đọc cũng không sao, nhưng hy vọng bạn đừng phỉ báng hay dùng ngôn từ không đẹp. Hăy tôn trọng ngướ cũng như là tôn trọng chính ḿnh.

Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
Vo_Tam's Avatar
Release: 04-01-2020
Reputation: 72843


Profile:
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Last Update: None Rating:
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	nhan-qua(3).jpg
Views:	0
Size:	82.0 KB
ID:	1556715  
Vo_Tam_is_offline
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15 Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
The Following 6 Users Say Thank You to Vo_Tam For This Useful Post:
Old 05-18-2020   #21
Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Vo_Tam's Avatar
 
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Default NHÂN THIỆN QUẢ THIỆN



NHÂN THIỆN QUẢ THIỆN

Lúc Đức Phật Thích Ca Mâu Ni ở tinh xá Kỳ Viên trong thành Xá Vệ thuyết pháp độ sinh, th́ trong ngôi thành lớn ấy có ông trưởng giả nọ sinh được một cậu con trai rất kỳ diệu. Lúc cậu ra đời th́ nước cam lồ từ trên trời tuông xuống, và thiên nhạc tuyệt diệu trổi lên khúc hoan cạ Cha mẹ cậu mừng rỡ quá, mời thầy chiêm tinh về bốc cho đứa bé hy hữu ấy một quẻ. Thầy chiêm tinh bốc xong, khen ngợi rằng :

- Đứa bé này ra đời có cam lồ, thiên nhạc chào mừng, đó là v́ sau này cậu sẽ là phúc tinh của nhân loại, nếu được xuất gia học đạo, chắc chắn sẽ thành một vị thánh!

Nghe những lời ấy cha mẹ cậu rất đẹp ḷng, đặt tên cho cậu là Da Xỉ Mật Đa, tối ngày cưng ch́u, cung phụng đủ thứ. Nhưng kỳ lạ thay, đứa bé này không cần bú sữa. Khi đói, giữa những kẽ ngón tay của cậu có một gịng sữa trắng tự nhiên chảy ra, nuôi cho cậu dần dần lớn mập. Lúc c̣n bé, cậu thông minh dị thường, cung cách siêu phàm.

Có một hôm cậu đến Kỳ Viên tinh xá, thấy Đức Phật với 32 tướng tốt và 80 vẻ đẹp, thân phóng hào quang sáng rực, Da Xỉ Mật Đa hoan hỉ vô cùng, chạy đến đảnh lễ Đức Phật và xin Ngài thu nhận ḿnh làm đệ tử. Đức Phật từ bi nhận lời, cho phép Da Xỉ Mật Đa được xuống tóc xuất gia. Tuy c̣n nhỏ tuổi, nhưng cậu tu hành tinh chuyên, chẳng bao lâu chứng quả A La Hán, có đại thần thông, được người, trời kính phục.

Những vị đệ tử khác của Đức Phật lớn tuổi hơn cậu hay xuất gia trước cậu đều không b́ kịp, nên mọi người mới lấy làm lạ, thỉnh giáo Đức Phật.

Đức Phật không chút nề hà, thuyết cho mọi người nghe nguyên do như sau:

Lúc Ca Diếp Như Lai c̣n tại thế, có một vị thân sĩ ở nước Ba La Nại, tuổi đă lớn mới xuất gia học đạo, nhưng lại giải đăi lười biếng, không chịu tinh tiến, thân lại thường hay mang bệnh. Các thầy thuốc thấy ông gầy yếu, bèn khuyên ông nên uống nhiều dầu tô (dầu tô là một loại chất bổ giúp cho thân thể cường tráng). Lăo tỳ kheo này nghe lời thầy thuốc, ráng sức uống dầu tô cho nhiều, tới nửa đêm th́ chất thuốc phát tác, ông vừa nóng vừa khát, muốn uống chút nước th́ trong bát không có lấy nửa giọt cho ông uống. Chạy ra giếng, giếng đă cạn khộ Chạy ra bờ sông, th́ gặp lúc hạn hán đă lâu, nên chỉ thấy đáy sông. Ông đi t́m khắp nơi mà không t́m đâu ra nước, khát chịu gần hết nổi. Lúc ấy ông như tỉnh ngộ, biết rằng đây là quả báo từ quá khứ chiêu cảm, nên ông nhẫn chịu khát cho qua đêm ấy. Ngày hôm sau ông t́m tới Ca Diếp Như Lai cầu cứu. Như Lai thấy ông đáng thương, bèn nói với ông rằng:

- Cái khổ của ông hôm nay không khác ǵ cái khổ của loài ngạ quỷ, nếu biết sám hối th́ c̣n cứu văn được. Bây giờ ông hăy nước trong b́nh của ta mà cung kính dâng lên cho chư tăng.

Lăo tỳ kheo nghe lời giáo huấn cuả Như Lai, tính lấy b́nh nước nhưng nghiệp tội đă quá sâu dày, nên tay mới chạm b́nh, th́ nước trong b́nh đang đầy ắp bỗng không cánh mà baỵ Lăo tỳ kheo rất buồn phiền, thấy ḿnh như sắp đọa xuống cơi ngạ quỷ tới nơi rồi! Ông lại đi t́m Như Lai, cầu xin Ngài thương xót chỉ giáo chọ Như Lai dạy:

- Bây giờ ông ở giữa tăng chúng, giữ tâm ư cho thật thành kính, lấy nước thanh tịnh nhất, trong sạch nhất mà cúng dường chư tăng, th́ mới thoát được nỗi thống khổ của loài ngạ quỷ này.

Lăo tỳ kheo vâng lời và tin tưởng Như Lai, sinh tâm đại hoan hỉ, lại c̣n nương vào lực của Phật nên ở đâu cũng t́m được nước sạch, nước trong. Từ đó, ngày ngày ông mang nước sạch đến cung cấp cho tăng đoàn, mải cho đến lúc tuổi thật cao mới tạ thế. Nhờ công đức cúng dường nước cho chư tăng như thế nên sinh ra đời này mới tự nhiên có sữa thanh tịnh mà uống, cho đến mới gặp Phật, đắc độ rất mau chóng. Này chư tỳ kheo, lăo tỳ kheo bệnh hoạn kia, nay chính là Da Xỉ Mật Đa vậy.

Mọi người muốn t́m cầu hạnh phúc, nên thường cúng dường Phật và tăng, trồng nhân thiện th́ tự nhiên sẽ hái được quả thiện.
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	1000826_324117214391167_435174274_n.jpg
Views:	0
Size:	29.8 KB
ID:	1584376  
Vo_Tam_is_offline   Reply With Quote
The Following 3 Users Say Thank You to Vo_Tam For This Useful Post:
betti (06-04-2020), laughster (07-15-2020), nangsom (06-10-2020)
Old 05-20-2020   #22
Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Vo_Tam's Avatar
 
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Default BỐN LOẠI PHƯỚC ĐỨC



BỐN LOẠI PHƯỚC ĐỨC

Lúc Đức Phật c̣n tại thế, có một vị trưởng giả tên là Âm Duyệt, nhà rất giàu có, không có điểm nào đáng phàn nàn trừ một điều là tuổi đă cao mà chưa có đứa con trai nào, nên từ sáng đến tối ông cứ rầu rầu nét mặt.

Nhưng nhờ thiện căn đời trước nên một hôm, liên tiếp bốn loại phúc đức cùng đến với ông trong một lúc. Đó là : thứ nhất vợ Ông sinh được một cậu con trai kháu khỉnh xinh xắn không ai b́ kịp ; thứ hai trong chuồng ngựa có vô số ngựa trắng đều đồng thời sinh sản rất nhiều ngựa con khoẻ mạnh ; thứ ba, ông được vua phái người tới tận nhà phong thưởng chức tước ; thứ tư, những chiếc tàu buôn ông gởi ra nước ngoài t́m kho tàng đều về tới bến, thành công mỹ măn.

Vị trưởng giả hoan hỉ vô cùng, ông nghĩ rằng đó là do chư thiên ban phúc cho ḿnh nên phải tập họp gia tộc lại, làm một bữa tiệc cỗ cao lương mỹ vị cúng tế, tạ ơn ḷng tốt của chư thiên.

Lúc ấy đương nhiên rất nhiều thiên vương cùng bát bộ thiên long và người cơi trời rải rác trong hư không, thấy vị trưởng giả phúc đức đầy đủ như thế, đều âm thầm tán thán. Đức Phật Thích Ca, cũng v́ đời trước có chút nhân duyên nên cũng đến trước cửa nhà trưởng giả nói kệ cát tường:

Phúc đức trổ mạnh mẽ
Niềm vui tới một lúc
Do phúc đức đời trước
Nay đến lúc thành thục.


Âm Duyệt trưởng giả nghe pháp âm vi diệu của đức Phật Thích Ca, mừng rỡ chạy ra ngoài cửa cung kính lễ bái mà nói :

- Ngài là vị xuất gia được cả pháp giới này tôn kính bậc nhất, phúc tuệ song toàn nên độ hóa được chúng sinh trong cả mười phương thế giới! Hôm nay biết trước nhà tôi có may mắn vô hạn nên Ngài tới tận đây mà tán dương, ḷng tôi thật vô cùng cảm kích!

Nói xong, bèn đem ra những tấm thảm nhung trắng loại thượng hảo hạng ra cúng dường Phật. Đức Phật tiếp nhận rồi bèn chú nguyện cho ông và c̣n từ bi khai thị rằng:

- Trên thế gian này, ngay trong bản thể của tiền tài vốn đă bị năm loại tai nạn nguy hiểm chi phối, nhưng người ta không biết cái đạo lư này nên cứ mong cầu không chịu biết đủ, tính toán chi li, đến khi chết đồng xu nhỏ cũng không mang theo được. Tiền tài như thế chỉ đem lại phiền năo cho chúng ta mà thôi. Hôm nay nếu trưởng giả dùng cái tiền tài bất an ấy để bố thí cúng dường th́ sau này phúc đức và chuyện vui nào cũng sẽ theo nhân duyên đó mà đến với ông.

Trưởng giả hỏi:

- Năm tai nạn nguy hiểm ấy là ǵ?

Đức Phật trả lời:

- Thứ nhất là không biết trước sẽ bị lửa thiêu cháy lúc nào; thứ hai là đề pḥng nạn băo lụt không kịp; thứ ba là bị quan quyền dùng áp lực tịch thu mà không làm sao kháng cự; thứ tư là sinh con bất hiếu tiêu phí khánh tận gia sản ; thứ năm là đạo tặc vô t́nh cướp đoạt. Trong số năm tai nạn trên, bất cứ tai nạn nào xẩy ra, gia sản cũng sẽ bị tổn thất ngaỵ. Thí dụ nếu có một người phạm tội với quan quyền, th́ không những bất cứ của cải nào của họ cũng bị tịch thu mà có thể c̣n bị giam cầm trong lao tù, cho đến cả bị xử tử nữa cũng không chừng! Lúc ấy, người đó làm cách nào để chống chọi hay bảo vệ tài sản cho được an toàn đây? Lại nói, kiếp trước có một người đă từng bố thí 7 lần, nhưng mỗi lần bố thí xong là đều vô cùng hối hận tiếc rẻ. Do không bố thí với tâm chí thành nên sau đó, người ấy tuy có vô số tiền của, nhưng cũng bị phá sản 7 lần.

Trưởng giả nghe thế, sinh tâm chí thành bố thí một cách hoan hỉ. Đức Phật nói xong cũng tức khắc quay trở về núi Kỳ Xà Quật.

Đồng một lúc ấy có một vị ngoại đạo tên là Bất Lan Ca Diếp, nghe nói đức Phật chỉ thuyết có một câu kệ cát tường mà được vô số thảm nhung trắng, bèn sinh tâm ganh tị, t́m cách bắt chước làm thử. Nhưng ông không biết nói kệ nên đến xin Đức Phật dạy chọ. Đức Phật biết trước trưởng giả Âm Duyệt trong tương lai sẽ mất hết tài sản lẫn phúc đức trong cùng một lúc, nên dùng lời khéo léo để khuyên can ngoại đạo, nhưng người này cho rằng đức Phật không chịu dạy cho ḿnh nên cứ theo kèo nài năn nỉ măi. Đức Phật có đại thần thông, thấy nhân duyên kiếp trước của Bất Lan Ca Diếp, biết nghiệp chướng không thể tránh được, nên nói với đại chúng tại chỗ rằng: "Tội không tránh được, có nợ phải trả". Rồi Ngài nói lên bốn câu kệ cát tường dạy cho Bất Lan Ca Diếp.

Không lâu sau, trưởng giả Âm Duyệt đă mất hết tài sản trong một trận hỏa thiêu, rất nhiều ngựa con cũng chết cháy trong cùng một lúc, đứa con trai quư bất hạnh yểu mệnh, đồng thời có người ganh ghét sàm tấu ông với vua, nên bao nhiêu chức vị được phong thưởng ngày nào nay đều bị tước lại. Chưa hết, những con tàu ông gởi đi kiếm kho tàng đều bị băo tố lật úp, cả vốn lẫn lời đều ch́m sâu trong biển cả.

Đúng lúc ấy Bất Lan Ca Diếp hồ hỡi phấn khởi đến trước nhà trưởng giả, mạnh miệng đọc to lên những câu kệ cát tường. Trưởng giả đang phiền năo không có chỗ để phát tiết, đột nhiên nghe những câu kệ cát tường, ngỡ rằng Bất Lan Ca Diếp cố ư chọc tức ḿnh, nổi giận mặt mày đổi màu từ trắng ra xanh, bất chấp hết thảy, thuận tay tóm lấy cây gậy dựng ngay bên cửa đánh Bất Lan Ca Diếp một trận túi bụi. Đáng thương cho Bất Lan Ca Diếp, trong thoáng chốc bị đ̣n nên thân, cả người bầm tím mang đầy thương tích, ḅ lê ḅ càng đau đớn trở về nhà. Nhưng tuy vậy vẫn chưa tỉnh ngộ, cứ ngỡ rằng tại đức Phật không chịu dạy kệ cho rơ ràng!

Lúc ấy đức Phật đang ở vườn trúc La Duyệt Tri thuyết pháp, ngài nói với đại chúng rằng:

- Bất Lan Ca Diếp hôm trước tới đây đ̣i ta dạy cho kệ cát tường, ta khuyên can mà không nghe, hôm nay lại đằng đó bị đả thương rồi !

A Nan hỏi Đức Phật:

- Bất Lan Ca Diếp và vị trưởng giả kia có nhân duyên ǵ với nhau mà bị quả báo ấy?

Đức Phật nói:

- Đó là tại có một nhân duyên rất lâu xa về trước, thời ấy có một ông vua tên là Âm Duyệt. Một hôm vua đang ngủ trưa, th́ có một con chim anh vũ bay lên trên mái cung đ́nh mà hót, tiếng hót nghe rất cảm động. Vua nghe nó hót vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, bèn hỏi người xung quanh rằng :"Đó là loại chim ǵ, sao nó hót nghe cảm động đến thế ?" Người xung quanh đáp "Có một con chim kỳ diệu, mới bay tới hót ở trên mái cung đ́nh". Vua nghe thế, sai rất nhiều người đi lùng kiếm nó ở khắp mọi nơi. Lùng măi rồi cuối cùng cũng bắt được, vua vui mừng không kể xiết, bèn dùng ngọc châu cơ, thủy tinh, lưu ly, trân châu, san hô, anh lạc v.v... rất nhiều châu báu như thế làm lồng cho nó ở, từ sáng tới tối giữ nó măi bên ḿnh không chịu ĺa xạ Về sau có một con chim khác tên là mộc điểu, thấy thế bèn hỏi chim anh vũ rằng:

- Làm sao mà bạn được sung sướng tột cùng như thế?

Anh vũ đáp :

- Tôi t́nh cờ hót chơi giải buồn trên mái cung đ́nh, vua nghe được cho rằng nghe cảm động, nên sủng ái tôi như thế.

Chim mộc ganh tức nói:

- Tôi có thể hót hay hơn bạn!

Lúc vua sắp ngủ trưa, chim mộc bèn bay trước cung đ́nh hót rầm rĩ, vua giật ḿnh tỉnh giấc, rởn tóc gáy, nổi giận hỏi người xung quanh :"Tiếng ǵ nghe rùng rợn như thế?" Người xung quanh đáp: " Đó là con chim mộc đang hót trước cửa". Vua chưa nguôi giận, lập tức ra lệnh bắt nó vặt lông và đánh cho một trận rồi mới thả về. Chim mộc ḅ ngả ḅ nghiêng trở về tổ, có rất nhiều chim khác thấy t́nh trạng của nó như thế th́ kinh hoàng hỏi nguyên do, chim mộc không những không chịu nhận sự thật mà c̣n oán trách chim anh vũ mà nói với đồng loại rằng:

- Tại con chim anh vũ tôi mới ra nông nỗi này!

Đức Phật ngừng một lúc rồi lại nói tiếp:

- Âm thanh hay có thể đem lại phúc đức, âm thanh dở th́ đem đến tai hoạ. Chim mộc tự làm hại lấy ḿnh mà c̣n giận lây chim anh vũ. Vị vua thuở ấy chính là trưởng giả Âm Duyệt ngày nay, chim mộc là Bất Lan Ca Diếp trong quá khứ đă ganh tị với chim anh vũ nên bị đánh đập đau đớn, kiếp này cũng lại ganh tức với Phật, cũng lại bị nạn gậy gộc, chính v́ cái tâm ganh tị thiêu đốt mà không chịu hối cải!

A Nan hỏi Đức Phật:

- Trưởng giả Âm Duyệt đời trước làm công đức ǵ mà lại được bốn loại phúc báo, và tại sao bây giờ phúc đức ấy lại bị tiêu mất?

Đức Phật trả lời:

- Trong đời trước, lúc c̣n trẻ, Âm Duyệt tin phụng Phật Pháp, chí thành cúng dường thánh chúng nguyện xin cho được giàu có. Quả nhiên về sau được như nguyện, nhưng khi cưới vợ rồi th́ bất hạnh đâm ra đam mê tửu sắc, khinh mạn Tam Bảo. Đă thế c̣n không có tâm từ bi, không gieo trồng thiện căn, v́ thế phúc báo của ông ta tan đi như bóng trăng đáy nước, hoa đốm trong không, biến mất trong nháy mắt.

Sau đó, thật đáng thương, sẽ bị vô hạn thống khổ bức bách, chịu tận cùng khổ báo rồi mới tiêu trừ nghiệp chướng được.
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	1069870_324562694346619_278452437_n.jpg
Views:	0
Size:	33.4 KB
ID:	1585104  
Vo_Tam_is_offline   Reply With Quote
The Following 4 Users Say Thank You to Vo_Tam For This Useful Post:
betti (06-04-2020), huudangdo1 (06-09-2020), laughster (07-15-2020), nangsom (06-10-2020)
Old 05-23-2020   #23
Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Vo_Tam's Avatar
 
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Default NGHIỆP GIẾT



NGHIỆP GIẾT

Ông vua được coi là đức độ tài giỏi nhất của Ấn Độ, từ xưa đến nay, là vua A Dục. Ông có một người con trai tên là Câu Na Lạ Hoàng tử Câu Na La rất khôi ngô tuấn tú, tướng mạo như tranh vẽ, khuôn mặt như trăng rằm, v́ thế có rất nhiều cô gái muốn được thân cận với chàng.

Lúc đó, trong cung điện có một nàng vương phi trẻ tuổi tên là Đê Xá La Hy Đạ Cô gặp hoàng tử lần đầu liền đem ḷng yêu thương, thường t́m đủ cơ hội để gặp gỡ, gần gũi.

Một hôm, nhân t́m được một cơ hội tốt, vương phi liền đi t́m gặp hoàng tử, đem tâm sự của ḿnh tha thiết bày tỏ với chàng, hy vọng hoàng tử chấp thuận t́nh cảm của ḿnh. Nhưng hoàng tử Câu Na La xưa nay vốn phụng tŕ Phật pháp, chàng biết đây là vương phi của phụ hoàng, tuy nàng c̣n trẻ tuổi nhưng về phương diện thứ bậc th́ nàng ở vai mẹ chàng. Chàng là người biết trọng đạo lư, tuyệt đối không bao giờ có thể làm một chuyện vô luân điên đảo như thế nên không hề động ḷng. Cho nên khi người vương phi nhan sắc mỹ miều kia đem t́nh ái ra bày tỏ với chàng, th́ không những chàng không chấp thuận mà c̣n dùng lời lẽ dịu dàng ra khuyên bảo nàng không nên nghĩ đến những chuyện như thế nữa.

Người vương phi quá si t́nh, không đạt được ư nguyện, vừa buồn vừa xấu hổ nên giận dữ mà sinh tâm oán hận, bất chấp tất cả, mướn người độc ác đến khoét mắt hoàng tử trước khi giết chàng đi.

Khi mọi người nghe tin này, ai nấy đều kinh hoàng. Làm sao một người hiền lành, thân thiết như hoàng tử lại chịu một số phận bất hạnh như thế. Mọi người do đó bèn đi t́m một vị tỳ kheo có thần thông để thỉnh giáo. Tôn giả trả lời:

- Trong những kiếp sâu xa về trước, tại thành Ba La Nại có một người thợ săn săn thú để sinh sống. Có một năm nọ, tiết trời lạnh lẽo, người thợ săn lên núi săn bắn, tới một nơi đó, ông phát giác ra một hang động, có rất nhiều nai trú lạnh trong ấy. Từ đó, mỗi ngày ông đến cửa động săn một con nai đem về nhà, trước hết ông móc mắt nai, sau đem nai đi giết. Cứ như thế trong suốt hơn một năm trời, bầy nai đáng thương kia, từ từ bị giết không c̣n một con.

Do nhân duyên sát sinh ấy, đời này sang đời khác ông chịu quả báo bị khoét mắt trước khi bị giết. Hoàng tử Câu Na La hôm nay, chính là ông thợ săn thời ấy.

Tôn giả nói xong, mọi người vẫn c̣n chỗ nghi hoặc, hỏi thêm:

- Bạch tôn giả, đă là một người thợ săn đáng ghét như thế, th́ làm sao lại được sinh ra trong một gia đ́nh cao quư làm hoàng tử? Xin thỉnh tôn giả từ bi thuyết giải cho chúng tôi hiểu.

- Ông ta sinh ở hoàng cung là do một nhân duyên khác. Lúc ấy, khi Đại Phật Ca La Ca diệt độ rồi, th́ vua của quốc gia ấy mới mời người đến khắc tôn tượng của Như Lai để tỏ ḷng tôn kính Tam Bảo, rồi c̣n xây bảo tháp cúng dường tôn tượng. Nhưng về sau có một hôn quân không tin Tam Bảo, ra lệnh hủy hoại bức tượng Như Lai. Trong nước ấy có một ông thợ nặn tượng, thấy ông vua vô đạo như thế rất buồn khổ, nên phát nguyện đem bức tượng Phật về tu sửa lại trang nghiêm như cũ.

Người thợ điêu khắc cũng chính là tiền kiếp của thái tử Câu Đa La, do công đức tu sửa tượng Phật mà kiếp này được sinh vào nhà của vua, nhưng v́ cái nghiệp sát sinh trước chưa hết, nên vẫn c̣n phải chịu quả báo.

Những lời giảng của tôn giả đă làm tăng trưởng ḷng tin nhân quả của mỗi người, có nhân như thế th́ sẽ thọ quả báo như thế, ḿnh làm th́ ḿnh phải chịu, đó là một chân lư, không ai chịu khổ thế cho ai cả!
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	69029_325326907603531_2110143547_n.jpg
Views:	0
Size:	26.5 KB
ID:	1586666  
Vo_Tam_is_offline   Reply With Quote
The Following 2 Users Say Thank You to Vo_Tam For This Useful Post:
laughster (07-15-2020), nangsom (05-23-2020)
Old 05-26-2020   #24
Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Vo_Tam's Avatar
 
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Default A LA HÁN ĂN MÀY



A LA HÁN ĂN MÀY

Giáo pháp của Đức Phật vô cùng b́nh đẳng, không có sự chênh lệch giai cấp, không có sự sai biệt giàu nghèo.

Lúc Đức Phật thuyết pháp tại Kỳ Viên tinh xá, đến bữa ăn là phải ôm bát ra ngoài hành hóa. Lúc Ngài khất thực, không phân biệt giàu nghèo, sang hèn, khôn ngu, đẹp xấu, Ngài xem tất cả đều b́nh đẳng khiến cho nhà nào cũng có được cơ hội gieo trồng hạt giống phúc đức.

Mỗi khi Đức Phật dẫn đầu đoàn đệ tử đến thành Xá Vệ khất thực, th́ sau lưng Ngài có rất nhiều người ăn mày đi theo. Nhờ uy đức của Đức Phật, họ cũng được mọi người phát tâm từ bi bố thí.

Thời gian chầm chậm trôi qua, những người hành khất trong thành Xá Vệ nhờ thế mà kéo dài được mạng sống hạ tiện của họ. Có một hôm, người đầu sỏ trong đám ăn mày ấy nói với đồng bạn rằng :

- Chúng ta thuộc về hạng chúng sinh bị tội khổ, tuy nương dựa vào ánh sáng từ bi của Đức Phật để được mọi người bố thí mà kéo dài mạng sống, nhưng cứ tiếp tục như thế này măi chẳng bao giờ đi tới đâu. Tôi thiết nghĩ rằng, hay là tất cả mọi người trong bọn chúng ta kéo nhau đến chỗ của đức người xin xuất gia, y Pháp mà tu hành, tương lai không phải là được giải thoát cả hay sao? Các bạn nghĩ như thế nào?

Tất cả mọi người trong đám ăn mày đều tán thành ư kiến này, thế là họ kéo nhau đến Kỳ Viên tinh xá , cầu xin Đức Phật cho họ xuất gia để tiêu trừ tội khổ.

Đức Phật nói:

- Pháp của ta b́nh đẳng, bất kể kẻ trí hay người ngu, người sang hay kẻ hèn, ai cũng có thể được truyền trao giáo pháp, được pháp quang chiếu rọi. Pháp của ta là pháp thanh tịnh, người tốt hay xấu ai cũng có thể bỏ sự Ô uế để được trong sạch, hồi phục lại chân tính căn bản. Hôm nay cái ông xin xuất gia, đó là do thiện duyên của các ông, các ông chỉ cần tuân theo giáo pháp của ta th́ ta cho phép các ông gia nhập tăng đoàn, thành những vị tỳ kheo.

Các vị hành khất nghe Đức Phật nói xong hết sức vui mừng, cạo hết râu tóc và khoác pháp y vào. Từ đó họ nỗ lực ra công, diệt trừ tham sân si trong tâm, hiểu rơ căn nguyên của sinh tử, nên có nhiều vị đă chứng được quả A La Hán.

Lúc Đức Phật cho phép đoàn người hành khất xuất gia, trong dân chúng có rất nhiều người nghi ngờ, vẫn c̣n ôm giữ tà kiến nên dùng lời oán than phản đối, cho rằng tăng đoàn vốn tôn quư thanh tịnh, không nên để cho bọn ăn mày ấy được phép gia nhập. Quan niệm giai cấp trong đầu những người này hăy c̣n rất nặng nề.

Có một hôm, thái tử Kỳ Đà làm một cỗ chay cúng dường Đức Phật và chư tăng, nhưng ông dặn rơ ràng rằng:

- Thế Tôn! Ngày mai con rất hoan hỉ mà cung thỉnh đức Phật và chư tăng đến nhà con thọ cúng, nhưng không có chỗ cho mấy ông tỳ kheo hành khất nọ, xin Thế Tôn đừng mang họ theo.

Ngày hôm sau, lúc lên đường đến nhà thái tử Kỳ Đà thọ cúng, Đức Phật nói với các vị tỳ kheo đă có thời làm hành khất nọ :

- Hôm nay ta nhận lời thỉnh của thái tử Kỳ Đà đến nhà ông ấy dùng cơm. Các ông hăy đi về phía bắc, đến nước Uất Đan Việt, hái thức ăn như lúa canh v.v... tới nhà thái tử Kỳ Đà rồi tùy ư t́m chỗ mà ngồi ăn.

Các vị tỳ kheo hành khất hiểu ư của Đức Phật, tuân lệnh lên đường. Họ dùng thần thông nên đến nước Uất Đan Việt trong nháy mắt, hái đầy b́nh bát lúa canh đă chín mang về. Về tới chỗ, họ làm thành một nhóm 500 người, xếp hàng thành chữ "nhất", từ không trung bay xuống, uy nghi, chỉnh tề, trang nghiêm, khiến ai nh́n thấy cũng phải tỏ ḷng tôn kính tán thán. Khi họ đến cung điện của thái tử Kỳ Đà, 500 người theo thứ tự an nhiên ngồi xuống, mỗi người mở bát lấy lúa canh mang theo mà dùng.

Thái tử Kỳ Đà nh́n thấy các vị tỳ kheo này rất lấy làm lạ, bèn hỏi Đức Phật:

- Bạch Thế Tôn, các vị đại A La Hán mới từ không trung bay xuống, thái độ uy nghi lẫm lẫm khiến ai nh́n thấy cũng phải tôn kính ấy, chẳng hay từ đâu mà đến? Thỉnh Phật từ bi nói nhân duyên của họ cho con được biết.

Đức Phật nh́n đại chúng, nh́n sang thái tử Kỳ Đà rồi sau đó mới nói một cách ôn ḥa:

- Thái tử Kỳ Đà! Ông hăy nghe ta nói: các vị tỳ kheo ấy chính là những vị tỳ kheo hành khất mà hôm qua ông nhất định không muốn cúng dường. V́ ông không mời họ nên hôm nay họ phải đến nước Uất ĐanViệt hái lúa canh đă chín mang về đây dùng.

Thái tử Kỳ Đà nghe thế lấy làm vô cùng xấu hổ, biết ḿnh đă có lỗi khinh mạn và tà kiến, buồn rầu hối hận mà tự trách rằng:

- Con thật là ngu si, không biết đâu là thánh đâu là phàm, có mắt đứng trước núi Thái Sơn mà không thấy, thật là đáng tội!

Nói xong vội vàng bày bàn cỗ thức ăn, thỉnh 500 vị La Hán vào bàn rồi hỏi Đức Phật rằng:

- Bạch Thế Tôn, 500 vị La Hán được Phật giáo hóa không lâu đă chứng đắc quả vị, ĺa khổ được vui. Đă được một phúc báo to lớn như thế, th́ tại sao lúc ra đời lại sinh ra trong nhà hạ tiện? Thỉnh Thế Tôn từ bi khai thị cho con!

Đức Phật nắm lấy cơ hội này mà giảng giải cho đại chúng nghe:

- Ngày xưa thật là xưa, có một thế giới to lớn gấp bội lần thế giới hiện tại của chúng tạ Trong thế giới ấy có một quả núi cao, trên ấy có nhiều vị tu hành và tiên nhân tu đạo cư ngụ. V́ thế người ta bèn đặt tên cho quả núi ấy là Tiên Sơn.

Trong núi, lúc ấy có hơn 2 000 vị tu đạo sinh sống, vị nào cũng đă chứng quả thánh.

Có một năm, trời không mưa trong một thời gian rất lâu nên nạn hạn hán lan tràn, không có cách nào canh nông trồng trọt trên núi, v́ thế đời sống trở nên vô cùng khó khăn. Vừa may có một nhà buôn cự phú tên là Tán Đàn Ninh, làm cỗ cúng dường hơn 2 000 vị thánh nói trên. Vị trưởng giả rất thành tâm, không hề có ư niệm lẫn tiếc nào, c̣n bảo mấy trăm gia nhân trong nhà phải mỗi ngày phục dịch hầu hạ các vị thánh nhân ấy. Ban đầu th́ những gia nhân này làm việc hăng hái chăm chỉ, nhưng về sau họ đâm ra chán nản, thốt những lời trách oán, thái độ càng ngày càng lơ là, lười biếng. Nhưng trưởng giả Tán Đàn Ninh không hề hay biết ǵ về sự việc này.

Một hôm trời đổ mưa, nhà nông vui mừng như bắt được vàng. Hai ngàn vị thánh nhân lên núi trở lại lo việc làm ruộng, trưởng giả cũng bảo gia nhân bắt đầu gieo hạt. Mọi người lấy nông cụ ra, từ sáng đến tối ngoài đồng làm việc, lúa mạch, lúa ḿ, đậu, ngũ cốc v.v... không đâu là không có. Những ǵ họ khổ công gieo trồng mọc lên rất mau, chín vàng, ra quả to như quả dưa. Trưởng giả rất vui mừng, bảo họ phải cố gắng thêm, tưới tẩm thêm, bón phân thêm, đến lúc gặt hái th́ thu hoạch càng thêm phong phú, kho vựa đầy ăm ắp. Chỗ c̣n dư th́ đem chia cho mọi người và bố thí cho dân chúng trong nước.

Lúc ấy, những người đă phục dịch thánh chúng lúc trước cảm thấy ân hận, xấu hổ, biết lỗi của ḿnh nên từ đó phát nguyện "mấy trăm người chúng ta đây, lúc trước đă tạo khẩu nghiệp, bây giờ biết sám hối sửa lỗi, từ bây giờ trở đi nguyện làm nhiều việc thiện, phụng sự người khác, cầu mong kiếp tới gặp được thánh hiền, tu hành giải thoát".

Thái tử Kỳ Đà! Mấy trăm người làm công ấy, v́ đă tạo khẩu nghiệp nên kiếp này phải chịu cái khổ sinh ra làm ăn mày. Nhưng nhờ biết hối lỗi, nên nửa quăng đời c̣n lại họ đă được gặp Phật. Trưởng giả Tán Đàn Ninh chính là ta trong kiếp trước. Nhờ những nhân duyên như thế nên kiếp này họ mới được độ.

Đức Phật nói xong, thái tử Kỳ Đà và những người cùng nghe đều hoan hỉ không kể xiết, tất cả đều phát tâm chuyên cần tu hành, sám hối tội lỗi, cầu được vô thượng Bồ Đề.

Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	69229_325885167547705_209765681_n.jpg
Views:	0
Size:	20.6 KB
ID:	1588384  
Vo_Tam_is_offline   Reply With Quote
The Following 2 Users Say Thank You to Vo_Tam For This Useful Post:
laughster (07-15-2020), nangsom (05-26-2020)
Old 06-04-2020   #25
Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Vo_Tam's Avatar
 
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Lightbulb CÔNG CHÚA LỘT XÁC



CÔNG CHÚA LỘT XÁC

Vua Ba Tư Nặc nước Kiều Tát Di La ở Ấn Độ, là một ông vua nhân từ, gần gũi dân chúng, hết ḷng chăm lo việc nước và trị v́ quốc gia rất khéo léo. V́ thế tên của vị vua hiền này lan xa khắp bốn phương, ai ai cũng ngưỡng mộ. Nhưng ngay bản thân ông, có một điều làm cho ông vô cùng buồn tiếc.

Vua Ba Tư Nặc và hoàng hậu tức là Mạt Lợi phu nhân sinh được một cô con gái tên là Ba An Lạ Công chúa Ba An La bất hạnh nên sinh ra đă vô cùng xấu xí, da dẻ sần sùi, khó coi giống như quỷ Dạ Xoa mẫu không khác. V́ sợ bị chê cười nên vua dặn ḍ người trong cung phải cẩn thận giữ ǵn, người ngoài không ai được thấy mặt công chúa. V́ thế công chúa bị nhốt trong cung cấm từ nhỏ, chưa hề gặp mặt một người lạ nào.

Tuy mặt mày cô xấu xí nhưng dầu ǵ cô cũng là con gái của Mạt Lợi phu nhân vốn là một hoàng hậu nhân từ, thương người, nên không ai dám coi thường cô và lơ là trong việc chăm sóc cho cô.

Con người sống trên dương thế ví như khách lên xe và xuống xe : lúc nhảy lên xe là lúc bắt đầu cuộc sống, và cứ thế cho đến lúc xuống xe là lúc trút hơi thở cuối cùng. Trong khoảng giữa, con người sẽ phải sống qua mọi nỗi vui buồn thương ghét của cuộc đời ḿnh. Một khi xe chuyển bánh là cứ hướng thẳng về phía trước mà chạy không bao giờ ngừng, mỗi phút mỗi giây đưa khách dần dần về tới trạm chót. Khách lên xe, không cần biết là giàu hay nghèo, quư phái hay hạ tiện, đẹp hay xấu, khôn hay ngu, không ai là không phải trải qua cái lúc lên và xuống xe ấy. Công chúa Ba An La, con gái của Mạt Lợi phu nhân cũng theo ḍng tiến hóa của thời gian mà trưởng thành. Khi cô tới cái tuổi thanh xuân tươi đẹp nhất của đời người con gái, nhưng với một khuôn mặt như thế, vua Ba Tư Nặc rất lấy làm lo lắng cho việc hôn nhân của cộ Con gái lớn phải có chồng, dầu sao công chúa cũng không thể vĩnh viễn sống cô quạnh ở chốn thâm cung. Nhưng điều làm cho vua và hoàng hậu khó xử nhất chính là địa vị của ḿnh : đường đường là vua của một nước mà lại không thể gả công chúa cho người ḿnh chọn. Vua và hoàng hậu bàn bạc măi về vấn đề này nhưng không t́m ra được một giải pháp nào khả dĩ gọi là tốt đẹp. Cuối cùng, họ chỉ c̣n cách bí mật gởi sứ giả đi ra ngoài thành ḍ xét, xem có nhà nào có con trai thuộc hạng danh gia vọng tộc nhưng cảnh nhà sa sút, đời sống khó khăn khiến người con trai ấy không thể kiếm vợ, đưa người thanh niên ấy về cung. Vài ngày sau, sứ giả đưa về một thanh niên quần áo rách mướp nhưng mặt mũi sáng sủa thanh tú. Vua thay đổi thường phục, ra vườn sau gặp người này ở một nơi vắng vẻ và nói:

- Nói thật với ngươi, ta có một đứa con gái đă đến tuổi lấy chồng nhưng rất xấu xí. Nếu ngươi ưng thuận th́ ta sẽ gả công chúa cho ngươi, bù lại ta sẽ cung ứng tất cả các thứ như nhà cửa, ăn uống vật dụng cho hai người sau này. Vậy ư kiến của ngươi ra sao?

Người thanh niên nghe nhà vua nói thế bèn quỳ xuống đất khấu đầu trả lời:

- Tâu bệ hạ, tổ tiên hạ thần tuy thuộc gịng hào phú, nhưng nay cảnh nhà đă sa sút nhiều. Bệ hạ không ghét bỏ, giả như có đem tỳ nữ gả cho hạ thần, hạ thần c̣n phải mang ơn mà bái tạ thay, huống hồ bệ hạ có ḷng thương đem công chúa gả cho hạ thần, th́ hạ thần đâu có lư do ǵ mà không tuân lệnh!

Bao nhiêu ưu tư từ bao nhiêu năm nay, vua Ba Tư Nặc coi như đă giải quyết xong v́ con gái của ḿnh đă có nơi nương tựa. Mọi sự quyết định đâu đó rồi, vua bèn xây cho công chúa một toà cung điện tráng lệ, phía trong có 7 lớp cửa. Các lớp cửa này sẽ được khóa chặt măi măi, ch́a khóa sẽ do pḥ mă đeo trong thân không lúc nào rời. Trong nhà có khoảng trăm cô nô tỳ, nhưng ai ở đâu th́ phải ở măi đó, người trong nhà không được đi ra ngoài và người từ bên ngoài cũng không được vào trong, mọi chi phí trong nhà đều do hoàng cung đài thọ. Lại sợ pḥ mă bị người ta coi thường nên vua c̣n phong cho pḥ mă một tước vị cao quư. Tới đây th́ nhà vua coi như mọi vấn đề đă được giải quyết ổn thỏa.

Ở Ấn Độ thời ấy, có phong tục là những người nhà giàu phải luân phiên nhau tổ chức một buổi lễ họp mặt hằng tháng, gọi là "ngu lạc hội" và mời nhau đến tham dự để cùng nhau gặp gỡ, liên kết cảm t́nh.

Trong các buổi lễ ấy, ai ai cũng đều có đôi có cặp, chỉ riêng pḥ mă là lúc nào cũng đến một thân một ḿnh. Sau hơn một năm trời, mọi người đều thấy như có điều chi khả nghị Họ nghĩ rằng pḥ mă và công chúa kết hôn chưa được bao lâu, không lẽ t́nh cảm đă sứt mẻ rồi hay sao? Hay công chúa sợ bị người khác nh́n thấy? Vậy th́ chắc công chúa phải là một tuyệt sắc giai nhân, hay là quỷ dạ xoa đội lốt, nếu không th́ tại sao chưa ai được thấy mặt bao giờ? Họ muốn biết công chúa là người như thế nào nên bèn nghĩ ra một kế : trong một buổi ngu lạc hội, mọi người đặc biệt chăm sóc pḥ mă. Lúc uống rượu, họ bày ra cuộc chơi đố rượu (ai thua th́ phải uống rượu phạt), và họ gạt pḥ mă uống rượu cho đến say mèm. Sau đó họ lục trong người pḥ mă lấy xâu ch́a khóa và một số người được cử đi đại diện, chạy bay đến cung điện để nh́n mặt công chúa.

Lúc đó, công chúa An Ba La bị cấm cung, theo lệ thường chờ chồng đi dự hội, một ḿnh ở nhà âu sầu áo năo. Cô tự hận ḿnh đă tạo tội nghiệp đời trước nên bây giờ mới bị vua cha giam cầm, bị chồng ghét bỏ, suốt đời bị nhốt trong cung cấm, không bao giờ được thấy ánh mặt trời, không bao giờ được thở không khí trong lành. Sống một cuộc đời đen tối như thế, th́ hỏi sống có ư nghĩa ǵ? Nghĩ đến đây, nước mắt cô như một gịng châu tuông lả chả. Bỗng cô nhớ lại lời dặn của mẹ "Đừng tuyệt vọng, nghiệp chướng có sâu dày tới đâu đi nữa, chỉ nên thành tâm cung kính Tam Bảo khẩn cầu sám hối. Đức Phật từ bi thường làm lợi ích chúng sinh, có thể giải trừ khổ nạn".

Câu nói của mẹ cô đă làm cho công chúa khởi lên một niệm thiện tâm chí thành. Mỗi khi chồng cô đi ra ngoài, cô lại bày hương án hướng lên không trung lễ bái, thiết tha khẩn cầu sám hối, xin cho ḿnh có thân tướng đẹp đẽ để được thấy ánh mặt trời. Ngay lúc đó, một luồng quang minh tỏa sáng và kim thân Đức Phật hiện ra trước mắt cộ Nh́n hào quang tướng hảo của Đức Phật, công chúa vui mừng, ḷng tôn kính lại càng gia tăng bội phần, cô phủ phục xuống đất quỳ lậy, nước mắt tuông thành ḍng, cầu xin Thế Tôn:

- Duy nguyện Phật tổ từ bi thương xót con, khuyên dạy con, phá trừ nghiệp chướng cho con, giải thoát con ra khỏi cảnh thống khổ đang trói cột. Con nguyện từ nay trở đi, đời đời kiếp kiếp hộ tŕ Tam Bảo.

Công chúa cầu xin như thế xong, ngước mắt lên chiêm ngưỡng thánh nhan, từ quang của Đức Phật chiếu sáng tâm cang của cô.

Thật là bất khả tư ngh́, ngay lúc ấy, khuôn mặt xấu xí của công chúa từ từ trở nên xinh đẹp thanh tú, làn da sần sùi đen đúa trở nên mịn màng phơn phớt hồng. Từ khuôn mặt, thân thể, chân tay, toàn thân công chúa Ba An La đă thay đổi, bây giờ tướng mạo cô tuyệt diệu y như một thiên nữ cung trời. Đức Phật ở trên không trung c̣n thuyết pháp cho công chúa nghe, khiến tinh thần cô phấn chấn lên, bao nhiêu buồn thảm trước kia tan biến hết. Công chúa hân hoan sung sướng và an ḷng rồi, Đức Phật c̣n dạy thêm:

- Ba An La công chúa! Bây giờ tuy công chúa tuy đă chứng quả Tu Đà Hoàn, nhưng vẫn phải tăng gia tinh chuyên tu tŕ. Kiếp người ngắn ngủi lắm, ta mong công chúa đừng để cuộc sống luống qua vô ích.

Đức Phật nói xong liền từ từ biến mất trong bầu không gian xa thẳm. Công chúa không c̣n phiền năo âu sầu, ḷng sùng kính tin tưởng vào Đức Phật tăng thêm gấp bội.

Bây giờ nhắc đến những người đă lén lấy ch́a khóa cung điện, giả mạo thừa lệnh pḥ mă mở từng lớp từng lớp cửa để vào tới thâm cung. Trong tay họ có cầm xâu ch́a khóa nên họ không gặp trở ngại nào và cứ thế đi thẳng vào gian nhà sau cùng. Họ nh́n qua khe cửa, thấy công chúa như phóng ánh sáng, xinh đẹp như một thiên nữ nên rất lấy làm kinh dị, không hiểu tại sao trên trần thế lại có thể có người nhan sắc tuyệt vời đến như thế! Họ không dám nấn ná lâu, khóa kỹ lại các lớp cửa rồi vội vàng quay trở về. May quá pḥ mă chưa tỉnh, họ trả ch́a khóa về chỗ cũ rồi đem những ǵ đă thấy ra kể cho mọi người nghe khiến ai nấy đều xôn xao bàn tán.

Hôm ấy, như mọi lần, pḥ mă về nhà thật khuya. Nhưng khi vào tới lớp cửa thứ bảy, ông kinh dị thấy một mỹ nhân đang ngồi bên giường.

- Cô là ai? Làm sao cô vào được nhà của chúng tôi? Công chúa đi đâu rồi?

- Phu quân không nhận ra thiếp cũng phải. Thiếp chính là Ba La An công chúa, vợ của phu quân đây!

Công chúa mỉm cười, tha thướt yêu kiều tiến tiến đến gần pḥ mă nhưng pḥ mă lùi lại mấy bước, hoang mang không hiểu chuyện ǵ đă xảy ra. Công chúa bèn đem chuyện gặp Đức Phật ra kể cho pḥ mă nghe, rồi nói:

- Từ khi sinh ra đến giờ, thiếp chưa từng được thấy mặt bố mẹ một cách kỹ càng nên thiếp rất ao ước được gặp bố mẹ. Phu quân hăy v́ thiếp mà về cung trước, xin phép phụ vương cho thiếp được diện kiến.

Dĩ nhiên pḥ mă hoan hỉ thực hành ngay lời yêu cầu của công chúa. Nhưng nhà vua vừa mới nghe nói công chúa đ̣i gặp liền cau mày, tỏ vẻ khó xử:

- Thôi khanh hăy về giữ cửa cho kỹ, nói với công chúa bỏ ư nghĩ ấy đi, đừng đi ra ngoài.

Pḥ mă biết ngay tại sao nhà vua cự tuyệt lời thỉnh cầu của công chúa nên đem chuyện công chúa lột xác cải dạng kể cho vua nghe. Vua nghe xong vô cùng mừng rỡ, lập tức gởi xe hoa và cung nữ đi nghênh tiếp công chúa hồi cung.

Sự thay đổi toàn diện của công chúa khiến cho nhà vua, hoàng hậu và pḥ mă vui mừng không kể xiết. Họ biết hạnh phúc gia đ́nh này hoàn toàn nhờ tâm từ bi của Đức Phật, nên để báo Phật ân, họ đến Kỳ Viên tinh xá với rất nhiều phẩm vật cúng dường Tam Bảo. Vua Ba Tư Nặc đảnh lễ Đức Phật xong, chắp tay bạch:

- Bạch Thế Tôn, xin Ngài từ bi khai thị cho chúng con! Con gái chúng con đă tạo nghiệp ǵ mà kiếp này tuy được sinh ra nơi vương cung thọ hưởng mọi điều phú quư, nhưng lại xấu xí đen đúa như thế? Ngưỡng mong Thế Tôn giải thích cho chúng con nỗi thắc mắc này.

Đức Phật bèn đem chuyện quá khứ ra kể:

- Con người sinh ra đời, đẹp đẽ hay xấu xí đều do nghiệp quá khứ mà ra. Tội báo hay phúc báo đều như bóng theo h́nh, không có điều ǵ là ngẫu nhiên cả. V́ thế phải nói lư nhân quả báo ứng không mảy may hư dối, sai trật.

Trong quá khứ nước Ba La Nại là một quốc gia phồn thịnh, nơi ấy có một vị trưởng giả rất giàu, giàu đến nức đố đổ vách. Ông có tâm từ thiện và biết cung kính Tam Bảo, v́ thế nên thường xuyên mời người xuất gia đến nhà cho ông được cúng dường. Trong số những người này, có một vị đă chứng quả A La Hán là hay lui tới nhất. Vị này chuyên tu khổ hạnh, thấy rơ lư vô thường khổ không trong thế gian nên rất lơ là trong vấn đề ăn mặc. Ông chỉ khoác trên thân một tấm cà sa rách nát, không biết mặc đă bao nhiêu năm mà vá trước rách sau, không có chỗ nào là lành lặn, coi được. V́ ông tiều tụy rách rưới như thế nên cô con gái ông trưởng giả rất chán ghét ông. Vốn là một thiên kim tiểu thư, nên trong vấn đề ăn mặc, cô chỉ dùng những thứ sang trọng đẹp đẽ nhất. V́ thế nên h́nh tướng xấu xí của vị A La Hán khiến cô khởi tâm khinh bỉ, cho đến nỗi có lúc cô đă thốt lời nhục mạ vị này.

Vị A La Hán tuy biết rơ điều ấy nhưng vẫn tiếp tục lui tới nhà cô nhận lănh cúng dường trong mấy năm liền. Một hôm, vị La Hán ấy lại đến nhưng dùng cơm xong, ông liền bay lên hư không, thị hiện thần thông biến hóa đủ cách. Từ người ông, giữa hai lông mày phóng lửa và nước, hoặc ông nằm ngang giữa hư không mà không rơi xuống đất. Người nào nh́n thấy sự thị hiện kỳ diệu xuất thần như thế cũng thích thú kính phục. Cô tiểu thư con gái ông trưởng giả từ trước đến nay vốn coi thường vị La Hán, nay thấy thần thông vi diệu của ông bèn sinh ḷng kính trọng, không ngờ một vị xuất gia với cái bề ngoài xấu xí ấy lại có công phu tu hành to lớn đến dường ấy, không thể nào trông mặt mà bắt h́nh dong được! Trước kia cô thật đă tỏ ra ngu xuẩn, thường xuyên oán trách một vị thánh tăng như thế, đúng là tội tày trời đáng chết! Cô bèn quỳ xuống đất nh́n lên vị A La Hán trên không trung mà sám hối, xin ngài khoan thứ cho cái tội ác khẩu kiêu mạn của ḿnh trong quá khứ. Vị A La Hán trên không trung nh́n thấy cô tiểu thư đang sám hối như thế, chỉ mỉm cười nhẹ gật đầu, rồi biến mất trong nháy mắt. Từ đó vị A La Hán ấy không c̣n đến nhà ông trưởng giả nhận cúng dường nữa. Cô tiểu thư nọ cũng từ đó thường lập đàn trai cúng dường chư tăng, làm việc thiện, bố thí rộng răi để sám hối tội ác của ḿnh lúc trước.

Trích từ truyện Phật Giáo.
Đại vương, cô tiểu thư thời ấy chính là Ba An La công chúa hôm naỵ V́ cái tội khinh mạn thánh tăng trong quá khứ nên sinh ra xấu xí khó coi, nhưng lại nhờ biết cúng Phật kính tăng nên được sinh ra trong vương gia, lại được gặp Phật để lột xác biến h́nh.

Lời nói của Đức Phật khiến tín tâm của đại chúng tăng tiến thêm lên. Họ không c̣n một mảy may tâm niệm nghi ngờ công đức và phước báo của việc cúng dường và tôn kính Tam Bảo.
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	1044668_328008234002065_1023154106_n.jpg
Views:	0
Size:	36.3 KB
ID:	1593226  
Vo_Tam_is_offline   Reply With Quote
The Following 2 Users Say Thank You to Vo_Tam For This Useful Post:
betti (06-04-2020), laughster (07-15-2020)
Old 06-04-2020   #26
Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Vo_Tam's Avatar
 
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Default ÁC QUỶ



ÁC QUỶ

Đời xưa có một người tốt bụng, thích làm việc thiện, và cũng là một vị Phật tử thuần thành. Ông thường thường lập đàn trai trong nhà để cúng dường chư tăng, cho nên thường thân cận nhiều vị thiện tri thức và các vị cao tăng.

Nhà ông ở ngay ven bờ sống Hằng, cách thành Xá Vệ chừng 30 dặm đường. V́ ông là người từ thiện, thích bố thí, nên người ở xa tới đâu cũng đến xin ông cứu giúp, và họ chưa bao giờ trở về tay không, v́ thế nên người người xa gần đều tán thán ông. Nhưng ông lại có một người cha chỉ thích kiếm tiền một cách bất thiện, lăo làm cái nghề táng tận lương tâm là mổ lợn bán thịt. Dầu con của lăo vẫn thường hay khuyên can nhưng lăo không hề có chút kiêng dè, trái lại c̣n trách con sao lại hay lập đàn trai cúng dường, sao lại thường cứu giúp người cùng khốn.

Bước tiến của thời gian chính là sự thử thách tốt nhất của cuộc đời, v́ sau một thời gian dài, tội ác nào của con người cũng đều được phơi bày ra hết. Hành vi sát sinh của ông lăo nọ đồn tới tai mọi người rất mau, ai cũng thấy rằng lăo không nên tạo nghiệp sát như thế nữa. Rất nhiều vị tỳ kheo thường hay qua lại nhà lăo cũng biết được việc này, cũng muốn đến khuyên can lăo, nhưng v́ cả nể lại muốn giữ t́nh giao hảo, nên không ai dám mở miệng nói câu nào.

Không lâu sau, lăo sinh bệnh, và tuy mời nhiều vị thầy thuốc đến nhưng không ai chữa được, cho nên một buổi sáng sớm nọ, lăo ĺa đời trong một cơn đau đớn cùng cực.

Lăo chết rồi, v́ cái tội ác sát sinh nên đọa làm thân ác quỷ trên sông Hằng, đời có bao nhiêu thống khổ lăo đều phải chịu hết.

Có một hôm, các vị tỳ kheo vẫn được con trai lăo cúng dường lấy thuyền băng qua sông Hằng, ác quỷ bèn hiện ra nửa thân h́nh trên mặt nước đuổi theo bén gót, rồi chạy ra phía trước chận thuyền lại mà nói:

- Chúng bây là một phường tồi bại! Tao sẽ lật úp con thuyền này cho chúng bây chết ch́m hết không đứa nào sống sót!

Các vị tỳ kheo ngồi trên thuyền nh́n thấy con ác quỷ quái dị như thế đă lấy làm lạ rồi, nay c̣n nghe hắn tuyên bố những lời trên lại càng không hiểu ǵ hết. Trong số các vị ấy, có một vị tuổi cao hơn hết, đứng dậy hỏi:

- Nguyên do ǵ mà ngươi nói chúng ta là phường tồi bại? Tại sao lại c̣n muốn lật úp con thuyền chúng ta đang ngồi?

Ác quỷ lớn tiếng gầm lên trả lời:

- Lúc tao c̣n sống, con trai tao thường thường cúng dường chúng bây. Tao mổ lợn bán thịt, chúng bây biết tao làm việc phi pháp, mà không đứa nào răn bảo tao khiến bây giờ tao phải chịu bao nhiêu thống khổ như thế này. Tao muốn đ̣i mệnh chúng bây để chúng bây cùng chịu khổ với tao ở đây, có thế tao mới hả niềm căm hận!

Vị tỳ kheo lớn tuổi kia rất cảm thương mà trả lời rằng:

- Bây giờ ngươi đang chịu khổ, đúng là do nghiệp sát chiêu cảm! Ngươi nói muốn đoạt mệnh của chúng ta, nhưng làm như thế có ích lợi ǵ? Ngươi giết người, không phải chỉ có tác dụng làm cho nghiệp tội của ngươi thêm nặng mà thôi sao? Nếu ngươi bằng ḷng sám hối, chúng ta có thể giúp cho ngươi được siêu dộ.

Ác quỷ nghe ra và hiểu được những lời khuyên dạy của vị tỳ kheo, bèn ẩn thân bỏ đi. Con thuyền nhờ đó được thoát hiểm mà tiếp tục đoạn đường.

Về đến nhà, các vị tỳ kheo ấy cùng người con trai của ác quỷ làm công đức hồi hướng và cầu siêu cho hắn.

Dựa vào pháp lực của Đức Phật, con ác quỷ được siêu sinh lên cơi trời, hưởng những phúc lạc của thiên giới.
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	15961_330013317134890_1305258933_n.jpg
Views:	0
Size:	22.1 KB
ID:	1593299  
Vo_Tam_is_offline   Reply With Quote
The Following 3 Users Say Thank You to Vo_Tam For This Useful Post:
betti (06-04-2020), laughster (07-15-2020), nangsom (06-04-2020)
Old 06-05-2020   #27
Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Vo_Tam's Avatar
 
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Lightbulb 7- CÁI CHẾT CỦA ĐẠI MỤC KIỀN LIÊN




7- CÁI CHẾT CỦA ĐẠI MỤC KIỀN LIÊN

Dùng trượng phạt không trượng …

Thế Tôn đă dạy câu trên tại Trúc Lâm, liên quan đến Đại Mục-kiền-liên.

Các ngoại đạo bàn tán với nhau không hiểu tại sao Sa-môn Cồ-đàm được nhiều phẩm vật cúng dường đến thế. Một người nói ḿnh biết lư do. Được như thế là Mục-kiền-liên, v́ Mục-kiền-liên lên cơi trời hỏi chư thiên đă tạo công đức ǵ, rồi trở về thế gian kể cho mọi người do làm điều này, điều nọ... rồi ông xuống địa ngục hỏi các tội nhân tại sao làm thế và cũng trở về thế gian kể lại do phạm tội như thế, như thế. Dân gian tin lời ông, nên đem nhiều phẩm vật đến cúng dường. Bây giờ nếu giết ông đi, th́ số phẩm vật đó sẽ về tay các ngoại đạo.

Họ đồng thanh cho là ư kiến hay. Sau đó họ quyên góp các thí chủ được một ngàn đồng, kiếm được một vài tên du đăng cướp bóc, thuê chúng đến Hắc Thạch giết Trưởng lăo. Chúng đến ngay nơi Ngàøi ở, bao vây. Ngài chui qua lỗ khóa trốn thoát. Chúng trở lại và bao vây nữa, Ngài chọc thủng mái nhà bay lên hư không. Suốt hai tháng, bọn du đăng làm đủ cách, nhưng vẫn thất bại. Đến tháng thứ ba, thấy quả báo do nghiệp ác đă tạo trong tiền kiếp đă đến, Ngài không cố gắng thoát đi nữa. Cuối cùng bọn du đăng bắt được Ngài. Chúng xé tay chân Ngài giă xương nát ra như hạt gạo, quăng hết vào bụi rậm rồi bỏ đi.

Trưởng lăo muốn đảnh lễ Thế Tôn trước khi nhập Niết-bàn, nên tự quấn ḿnh bằng định lực làm thân cứng lại, và bay lên không, đến gặp Phật, đảnh lễ và thưa:

- Bạch Thế Tôn, con sắp nhập Niết-bàn.

Phật hỏi:

- Tại đâu?

- Tại Hắc Thạch, bạch Thế Tôn!

- Vậy th́ hăy tụng pháp cho ta nghe trước khi đi, v́ từ nay ta sẽ không c̣n thấy lại đệ tử của ta nữa.

Mục-kiền-liên vâng lời. Trước tiên Ngài bay lên không, biến hóa thần thông như Trưởng lăo Xá-lợi-phất đă làm trước khi nhập Niết-bàn.

Tin bọn du đăng giết Mục-kiền-liên bay khắp miền Diêm-phù-đề. Vua A-xà-thế tức tốc phái do thám t́m thủ phạm. Bọn chúng đang nhậu nhẹt trong một quán rượu. Đứa này nện lưng đứa kia khiến nó té xuống đất. Rồi hai đứa chửi lộn:

- Tại sao mày đánh lên lưng tao? Làm tao té?

- Mày là đồ ăn trộm, du thử du thực. Mày là kẻ đầu tiên đánh Đại Mục-kiền-liên.

- Sao mày biết tao đánh?

Rồi nhiều tiếng nói hỗn độn:

- Chính tao đánh nè!

- Chính tao đánh nè!

Do thám của vua bắt hết cả bọn. Về triều chúng khai các đạo sĩ lơa thể chủ mưu. Vua bắt năm trăm đạo sĩ chung với năm trăm tên trộm bỏ xuống hố sâu đến thắt lưng đă đào sẵn trước sân hoàng cung, cho phủ rơm khắp ḿnh chúng, đốt đến cháy ḍn, xong cho cày sắt cày ra từng mảnh.

Các Tỳ-kheo bàn tán trong Pháp đường là Đại Trưởng lăo không xứng để chịu chết như vậy. Phật giải thích đó là ác nghiệp trong tiền kiếp. Và Ngài kể:

Chuyện quá khứ

ĐỨA CON GIẾT CHA MẸ

Ngày xưa, có một chàng trai rất có hiếu. Mọi việc trong nhà như giă gạo, nấu ăn... một tay anh làm hết, chí đến săn sóc cha mẹ anh cũng hết sức chu đáo. Thấy con quá vất vả, hai ông bà định cưới dâu để đỡ đần phần nào. Anh lắc đầu nguầy nguậy, chỉ muốn chính tay ḿnh hầu hạ cha mẹ mà thôi.

Nhưng hai ông bà cương quyết cưới vợ cho con, cuối cùng một cô gái trẻ được rước về nhà. Cô ta hầu hạ cha mẹ chồng chỉ được vài ngày, sau đó bắt đầu nói nặng nhẹ. Cô cứ cằn nhằn với chồng là không thể ở nổi nhà này nữa. Đợi anh đi vắng, cô lấy đất cục, váng cháo rải khắp nhà. Anh chồng về thấy nhà cửa tùm lum như thế, hỏi cô. Được dịp cô tru tréo lên:

- Cha mẹ già mù ḷa của anh làm đấy! Cứ vứt bừa, vứt băi ra thế! Tôi dọn muốn đứt hơi! Khổ thân tôi, làm sao mà tôi sống cho nổi!

Cô cứ than van, rên rỉ măi, khiến anh chồng bực ḿnh. Trước đây là người đàng hoàng, có hiếu, nay hết thương cha mẹ, và c̣n t́m cách đối xử ác đối với họ.

Anh gạt cha mẹ lên xe đi thăm bà con. Vào đến rừng sâu, anh trao dây cương cho cha, bảo chỗ này bọn cướp hay ŕnh rập, anh phải xuống xe, nhưng con ḅ đă rành đường, không lo. Anh đi xa một quăng th́ la hét ầm ĩ, càng lúc càng to, như thể bọn cướp sắp tấn công tới nơi. Hai ông bà nh́n quanh nh́n quất cũng chỉ thấy một màn đen tối, nhưng thương con, chỉ nghĩ đến hạnh phúc của nó, nên vội bảo:

- Con ơi! Cha mẹ già rồi, đừng lo nữa , mà hăy tự cứu lấy ḿnh.

Nhưng anh vẫn mặc kệ, giả làm bọn cướp hét đánh và giết hai ông bà, vứt thi thể trong rừng. Xong trở về nhà.

Thế Tôn kết luận:

- Các Tỳ-kheo! Mục-kiền-liên đă phạm trọng tội như thế. Ông chịu đau khổ vô số trăm ngàn năm ở địa ngục. Sau đó, v́ ác báo chưa hết, nên một trăm kiếp liên tiếp bị đánh chết thân xác xé tan từng mảnh. Do đó Mục-kiền-liên phải chịu chết như thế tương ứng với ác nghiệp kiếp trước. Cũng vậy năm trăm đạo sĩ lơa thể và năm trăm tên cướp đă tấn công người không gây hấn với chúng, phải chịu chết tương ứng với tội lỗi đó.

Và Ngài đọc Pháp Cú:

(137) Dùng trượng phạt kẻ không trượng,
Làm ác người không ác,
Trong mười loại khổ đau,
Chịu gấp một loại khổ.

(138) Hoặc khổ thọ khốc liệt,
Thân thể bị thương vong,
Hoặc thọ bệnh kịch liệt,
Hay loạn ư tán tâm.

(139) Hoặc tai họa từ vua,
Hay bị vu trọng tội,
Bà con phải ly tán,
Tài sản bị nát tan.

(140) Hoặc pḥng ốc nhà cửa,
Bị hỏa tai thiêu đốt,
Khi thân hoại mạng chung,
Kẻ ác sanh địa ngục.

Trích từ trang Thiện Viện Thường Chiếu
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	1069947_331774116958810_1395876008_n.jpg
Views:	0
Size:	103.7 KB
ID:	1593923  
Vo_Tam_is_offline   Reply With Quote
The Following 4 Users Say Thank You to Vo_Tam For This Useful Post:
betti (06-05-2020), huudangdo1 (06-09-2020), laughster (07-15-2020), nangsom (06-05-2020)
Old 06-06-2020   #28
Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Vo_Tam's Avatar
 
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Default ĐÓI VÀ NO



ĐÓI VÀ NO

Có một hôm, Đức Phật dẫn 500 vị tỳ kheo trên đường từ nước Tu Lại Bà đi về thôn Tỳ Lan Nhă, mới t́m chỗ trú ngụ trong một khu rừng ở ven đường.

Thôn trưởng của thôn Tỳ Lan Nhă ngày xưa vẫn tin tưởng phụng thờ đạo Bà La Môn, về sau nghe và biết được Đức Phật có đủ 32 tướng tốt và 80 vẻ đẹp, thân phóng ánh sáng và diễn thuyết diệu pháp về vũ trụ nhân sinh, mới đổi qua tin tưởng Phật giáo.

Hôm ấy, nghe Đức Phật sắp đến thôn của ḿnh, bèn nắm lấy cơ hội ngàn năm khó gặp này đến khu rừng nơi Đức Phật đang an trụ, đảnh lễ mà thưa rằng:

- Thế Tôn, con là thôn trưởng của thôn Tỳ Lan Nhă cách đây không xa, nghe Đức Phật giáng lâm con vô cùng vinh hạnh. V́ thế con vội vàng đích thân đến đây cung thỉnh Thế Tôn và chư tỳ kheo đến thôn của con cư trú trong ba tháng an cư mùa mưa, con nguyện đảm trách tất cả mọi sự cúng dường, xin Đức Phật từ bi nhận lời!

- Ta biết ông có ḷng thành nhưng đệ tử của ta quá đông, ta không muốn làm gánh nặng cho ông, nên ta nghĩ tốt nhất là thôi vậy, không phiền đến ông.

- Thưa không đâu, bạch Thế Tôn! Tuy làng con rất nhỏ, nhưng con tin rằng cũng đủ sức để cúng dường Thế Tôn và chư tỳ kheo, xin Thế Tôn đừng bận tâm, dầu sao đi nữa cũng xin cho con được phép cúng dường.

Thôn trưởng một mực năn nỉ van xin, Đức Phật chỉ c̣n cách gật đầu ưng thuận. Thôn trưởng vui mừng cưỡi ngựa về làng lo chuẩn bị mọi thứ.

Ngoại đạo biết được chuyện này, vừa sợ hăi vừa oán hận, bèn dùng nữ sắc đưa vào nhà của thôn trưởng, bày hoa thơm cỏ lạ, hương thơm ngào ngạt, rồi lại bày cỗ bàn rượu thịt ê hề, thắp đèn ánh sáng mờ ảo, người đẹp như mây trời khiến thôn trưởng một khi bước chân vào nhà là tâm trí hoàn toàn ám độn. Trải qua một đêm, sáng hôm sau thôn trưởng căn dặn người nhà rằng:

- Đương lúc thiên hạ thái b́nh, từ hôm nay cho tới hết ba tháng mùa mưa ta sẽ ở trên lầu cao này nghỉ ngơi, bất cứ chuyện ǵ, dầu vui hay buồn ta cũng đều không muốn nghe đến.

Thôn trưởng bị lọt vào bẫy của ngoại đạo nên hoàn toàn quên bẵng chuyện phải tiếp đăi Đức Phật.

Nhân duyên của làng này đối với Đức Phật hăy c̣n cạn cợt, lại trúng nhằm một năm mà côn trùng làm hại mùa màng, cả làng bị sa vào cảnh thiếu thốn nên không có một người nào chịu bố thí cho Đức Phật hay chư Tỳ kheo một chút gạo hay một chút nước. Đức Phật và chư tỳ kheo chỉ c̣n biết nhẫn nhục chịu đựng ở phía bên ngoài thôn Tỳ Lan Nhă.

Lúc ấy có một người buôn ngựa dẫn theo 500 con ngựa từ nước Ba Lợi đi ngang qua đấy, thấy vậy bèn thưa với các vị tỳ kheo rằng:

- Con không có bao nhiêu lương thực để cúng dường quư thầy, chỉ có xác lúa mạch cho ngựa ăn, quư thầy có dùng được không?

- Chúng tôi rất cảm tạ thịnh t́nh của ông, nhưng chưa được Đức Phật hứa khả th́ chúng tôi không dám nhận thức ăn của ngựa. Xin đợi chúng tôi vào thỉnh ư Đức Phật rồi mới dám quyết định.

Đức Phật tán thán rằng:

- Đă lâm vào cảnh đói khát như thế này mà các ông c̣n ít mong cầu và biết đủ, không dám làm ngược lại lời giáo huấn của ta, ta rất an ḷng. Các ông có thể thọ nhận thức ăn của ngựa mà ông lái buôn cúng dường.

Lúc ấy các vị tỳ kheo mới nhốn nháo lên mà tiếp nhận thức ăn của ngựa. A Nan cũng được một phần, bèn đem lúa mạch ra nghiền thành bột ḥa với nước nấu thành cháo đem lên cúng dường Đức Phật. Các vị tỳ kheo cũng xay xác lúa mạch ra rồi nấu lên mà ăn.

Mục Kiền Liên thấy t́nh trạng đáng thương ấy bèn tâu lên Đức Phật rằng:

- Thế Tôn! Con suy nghĩ thật kỹ rồi, ở chỗ này không thể có thức ăn được, con muốn dùng thần thông đi chỗ khác mang ít lúa gạo về!

- Mục Kiền Liên! Không nên làm như thế. Tuy ông có thể dùng thần lực mang thức ăn về, nhưng nhân duyên túc nghiệp không thể trừ diệt được. Chỉ có nhẫn nhục là điều quan trọng nhất.

Mục Kiền Liên nghe lời chỉ thị của Đức Phật, cúi đầu lui đi.

Ba tháng nhẫn nhục chịu đựng cực khổ đă trôi quá, Đức Phật và chư tỳ kheo đói khát nên tiều tụy thấy rơ, nhưng dẫu bị đói khát bức bách đến đâu đi nữa, ḷng tin của các vị ấy vẫn không bị lay chuyển mảy may nào. Chư tăng đoàn kết, ḥa hợp biết bao!

Qua hôm sau, Đức Phật bảo A Nan:

- A Nan! Hăy cùng ta đi gặp thôn trưởng thôn Tỳ Lan Nhă xem sao!

- Thưa vâng, bạch Thế Tôn!

Thôn trưởng thôn Tỳ Lan Nhă đang ch́m đắm trong hoan lạc ngũ dục, vừa vặn đứng trên lầu cao nh́n xuống, thấy vẻ tiều tụy của Đức Phật và A Nan trên đường đi tới. Thoạt đầu ông hoang mang như thể không hiểu tại sao, rồi trong chớp mắt, ông thấy đầu óc choáng váng, mặt mày xây xẩm. Chờ tỉnh táo lại, ông chạy như bay đến trước mặt Đức Phật, khóc lóc thảm thiết:

- Thế Tôn! Thật là đáng sợ! Con bị quỷ vương mê hoặc nên mới dám dối trá lừa gạt thánh nhân, con đă gieo trồng vô lượng vô biên hạt giống ác quả! Xin Thế Tôn từ bi lân mẫn con, con không hề muốn điều ấy xảy ra, xin cho con sám hối!

Đức Phật trầm tĩnh đáp rằng:

- Đúng vậy! Ông đă trồng hạt giống tội ác, thỉnh đại chúng mà không cúng dường, không phải là ngu si lắm sao? Nhưng ta đă thấy ông phát tâm lúc ban đầu ra sao rồi, nên nếu ông chân thành sám hối th́ chỉ có giá trị của sự sám hối ấy là đáng chú trọng mà thôi.

- Nay con đứng trước Đức Phật tối tôn mà sám hối, xin Thế Tôn quan sát tâm con, từ hôm nay trở đi xin cho con được cúng dường trong ṿng một tháng, cho con được lấy công chuộc tội.

- Thôn trưởng, ba tháng vừa qua ta an cư ở phía ngoài thôn này không hề dời chỗ. Bây giờ mùa mưa đă qua rồi, có rất nhiều chúng sinh đang chờ mong ta cứu độ, ngay hiện giờ ta đă nghe họ kêu gào tên ta, nên ta phải rời khỏi nơi này lập tức.

- Xin Thế Tôn niệm t́nh con!

Vừa nói, thôn trưởng vừa hướng cặp mắt van nài nh́n sang A Nan đang đứng gần bên Đức Phật, nói tiếp:

- Tôn giả A Nan! Xin ngài vào nói hộ con một tiếng! Ít nhất cho con được cúng dường ngày mai, làm một bữa cơm đạm bạc để tiễn biệt, và cho con cơ hội sám hối với chư tỳ kheo!

Đôi mắt từ bi của Đức Phật phóng ra một tia sáng thương xót, Ngài chấp thuận lời cầu xin cuối cùng của thôn trưởng thôn Tỳ Lan Nhă.

Suốt ngày và suốt cả đêm hôm ấy, thôn trưởng thôn Tỳ Lan Nhă đă chuẩn bị một bữa cơm tiễn biệt rất thịnh soạn, rồi hôm sau dùng tâm tri ân và tâm cung kính đi thỉnh mời Đức Phật và chư tỳ kheo vào thôn. Cơm nước xong, thôn trưởng đem bốn tấm y bằng vải rất đẹp, cùng một đôi dép cỏ cúng dường lên Đức Phật, và 2 tấm y vải cùng một đôi dép cỏ cúng dường mỗi vị tỳ kheo.

Thôn trưởng và tất cả mọi người trong thôn đưa tiễn Đức Phật và chư tỳ kheo, tay vẫy mà nước mắt ràn rụa, tự than rằng thiện căn của ḿnh quá mong manh nên không cúng dường được Đức Phật cho tử tế đàng hoàng.

Khi Đức Phật muốn ra đi th́ không có thế lực, không có lời nói nào có thể ngăn trở được Ngài. Cũng như khi Đức Phật không muốn đi, th́ khốn khó nào bức hại đi nữa, Ngài cũng có thể nhẫn nhục mà chịu đựng được.

Truyện Cổ Phật Giáo
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	1385_332981656838056_1562812682_n.jpg
Views:	0
Size:	26.2 KB
ID:	1594512  
Vo_Tam_is_offline   Reply With Quote
The Following 2 Users Say Thank You to Vo_Tam For This Useful Post:
huudangdo1 (06-09-2020), laughster (07-15-2020)
Old 06-10-2020   #29
Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Vo_Tam's Avatar
 
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Post VỌNG NGỮ GẶP NẠN



VỌNG NGỮ GẶP NẠN

Lúc Đức Phật thuyết pháp ở thành Tỳ Gia Lê, có một người tên là Ca La Việt, được nh́n thấy tôn nhan của Thế Tôn hân hoan vô hạn, bèn thỉnh đức Phật đến nhà cho ḿnh có dịp thành tâm cúng dường. Khi Đức Phật đến và từ bi chú nguyện cho ông, Ca La Việt trân trọng đứng lên cung thỉnh Thế Tôn thuyết giảng ư nghĩa chân thật của Phật Pháp. Đức Phật mỉm cười, từ miệng Ngài phóng ra một luồng ánh sáng năm mầu rực rỡ, luồng ánh sáng này lập tức nhiễu quanh Ngài ba ṿng rồi mới ẩn vào đỉnh đầu của Ngài mà biến mất.

Ngài A Nan thấy thế, vội sửa y phục đến trước mặt Đức Phật mà bạch rằng:

- Thế Tôn! Phật không khi nào cười mà không có nguyên do. Hôm nay Thế Tôn cười, chắc là có điều ǵ muốn khai thị cho chúng con. Chúng con vô cùng ngưỡng mong được nghe Thế Tôn từ bi thuyết pháp.

Đức Phật lại cười mà đáp:

- Được rồi, A Nan! Ta biết ông lúc nào cũng vô cùng ngưỡng mong v́ chúng sinh mà vạch một con đường đưa đến giải thoát, cho nên bây giờ ta sẽ v́ ông mà thuyết giảng.

Cách đây rất lâu, tại một vương quốc nọ, có 500 người lái buôn chuyên đi đào quật các mỏ vàng ngọc châu báu. Có một hôm, họ vào biển sâu t́m kho tàng. T́m được kho tàng rồi, trên đường về, họ sợ gặp sóng dữ nguy hiểm nên mới bỏ thuyền mà đi trên đất liền. Ngày hôm ấy họ băng qua một ngọn núi cao, khi mặt trời đă ngả về Tây, mọi người nằm ngay xuống đất mà ngủ, hẹn nhau rằng hôm sau khi trời vừa hừng sáng th́ phải lập tức lên đường.

Quả nhiên, sáng sớm ngày hôm sau, 499 người thức dậy đúng giờ chuẩn bị hành trang xong xuôi là khởi hành ngay, chỉ có một người không ai nh́n thấy mà đánh thức nên c̣n nằm ngủ say ở đó. Khi người này mở mắt tỉnh giấc th́ đă lạc mất đồng bạn, cuống cuồng chạy ra đường núi những tưởng bắt kịp lại được đoàn người kia, nhưng đă muộn mất rồi! Người này chạy tới chạy lui, nhưng chạy đường nào đi nữa cũng không ra khỏi được dẫy núi quanh co hiểm trở.

Đúng ngay lúc ấy, gió bắc bỗng nổi dậy rít lên giận dữ, trong chớp nhoáng một trận cuồng phong thổi tới làm cho cát đá bay loạn xạ, từng tảng băng tuyết ào ạt rơi xuống, con đường núi trước mặt phút chốc đă bị băng tuyết phủ kín, không trông thấy đâu nữa.

Con đường về nay đă không c̣n, người lái buôn này tuyệt vọng ôm mặt khóc ṛng, nước mắt lả chả.

Trong những dẫy núi quanh co đó, có một cây chiên đàn hương, hấp thụ tinh hoa của trời đất từ lâu đời nên có được tánh linh và biến thành một vị thần cây. Thần cây biết được nỗi thống khổ của người lái buôn lạc đường nên phát tâm cứu giúp, đến trước người này mà nói rằng:

- Ông có thể tạm thời đến chỗ của ta mà ở, chuyện ăn uống, quần áo đă có ta lo liệu, chờ tới mùa xuân năm sau, băng tuyết tan rồi th́ sẽ t́m ra đường về, lúc đó hẵn tính.

Người lái buôn này đă đến bước đường cùng, nghe thế mừng rỡ vô cùng, từ đó bèn trú ngụ dưới gốc cây chiên đàn này.

Thời gian qua như tên bay, chẳng mấy chốc mùa xuân đă đến, băng tuyết đă tan, đường về đă hiện ra trước mắt, người lái buôn lạc đường mới nói với thần cây:

- Khi tôi cùng đường mạt lộ, hân hạnh được ngài cứu vớt mới sống sót được tới ngày hôm nay, chỉ hận là trong người không có vật ǵ để báo đáp ơn ngài. Bây giờ tôi c̣n chút cha già phải về phụng dưỡng, xin ngài vui ḷng đưa đường chỉ lối cho tôi về.

- Được, thần cây cười nói và đưa cho người này một cái bánh bằng vàng, ông cứ đi thẳng trước mặt th́ sẽ đến một ngôi thành nhỏ, cứ ven theo ngôi thành ấy th́ sẽ t́m được đường về nhà.

Nghe xong, người lái buôn lạc đường mới cáo biệt thần cây:

- Gốc cây này mùi hương ngào ngạt thanh khiết không ǵ sánh bằng, trên thế gian chắc chắn không có một gốc cây thứ hai như thế. Hôm nay tôi từ biệt ngài mà về chốn xa xôi, có lẽ suốt đời tôi sẽ không được gặp lại ngài nữa, chỉ ao ước ngài vui ḷng cho tôi biết tên.

Thần cây trả lời :

- Ông hăy đi về đi, t́m biết tên ta mà làm ǵ.

Người lái buôn nói:

- Tôi rất là xấu hổ, lúc cùng đường gặp ngài nên được sống sót, tính lại hơn một trăm ngày đă trôi qua mà chưa báo đáp được mảy may nào công ơn to lớn của ngài, thật ra tôi không làm ǵ khác được là xin được biết quư danh để khi về tới nhà, tôi có thể kể cho người nhà biết đến công đức của ngài.

Thần cây thấy người lái buôn có vẻ thành thật, không nỡ từ chối hảo ư của người này nên thẳng thắn nói tên ḿnh là Chiên Đàn, nhưng dặn đi dặn lại mấy lượt:

- Rễ nhánh của ta tuy có thể trị được tất cả các loại bệnh của thế gian, mùi hương của ta bay ngát bốn phương trời, ở xa cũng có thể ngửi thấy, có thể nói là trên đời có một không hai. Nhưng nếu mọi người biết được sự hiện diện của ta, ḷng tham không đáy của họ sẽ khiến họ đến đốn ta mất. V́ thế, ta hy vọng ông sẽ không nói với ai chỗ ta ở.

Người lái buôn cám ơn thần cây rồi, đi theo lộ tŕnh thần cây chỉ dẫn, quả nhiên về được tới nhà của ḿnh. Sau đó ông sống những chuỗi ngày an vui hạnh phúc bên cạnh cha mẹ và vô số bạn bè thân thích.

Sau đó không lâu, nhà vua bỗng mắc bệnh đau đầu, uống thang thuốc nào đi nữa cũng vô hiệu, sau gặp một vị thầy thuốc có danh tiếng nói cho biết rằng chỉ có một phương thuốc mới chữa được bệnh của vua, đó là làm sao t́m cho ra một cây chiên đàn, lấy lá rán lên làm thuốc mà uống.

Nhà vua nghe thế, lập tức xuống chiếu nói rằng, hễ ai t́m được cây chiên đàn hương th́ sẽ được phong thưởng hậu hĩ, chưa kể c̣n được vua gả công chúa cho nữa.

Lệnh vua truyền xuống chẳng mấy chốc đă tới tai người lái buôn mới ngày nào đi lạc đường. Người này tuy mặt người nhưng ḷng thú, tâm tham dục quyến rũ không sao cưỡng được, nên quên bẵng ơn cứu mệnh và những lời căn dặn năm lần bẩy lượt của thần cây, lén lút chạy đi nói với nhà vua là ḿnh biết chỗ có cây chiên đàn. Nhà vua liền phái một đoàn vệ sĩ đi theo vị thương nhân để đốn cây chiên đàn mang về.

Thế là một đoàn người rầm rộ, ngày đi đêm nghỉ không ngừng ngày nào, quả nhiên đến chỗ có cây chiên đàn. Mọi người ngước lên chỉ thấy cành lá sum sê, thân cây sừng sững chót vót. Bọn vệ sĩ thấy cây như thế, không ai nỡ ra tay đốn. Nhưng nếu về tay không th́ cái tội khi quân, cưỡng lệnh làm sao trốn thoát? Đang phân vân lưỡng lự th́ bỗng có tiếng nói rổn rảng từ trên không vọng xuống:

- Ta là thần của gốc cây này, quư vị nếu muốn đốn th́ cứ việc ra taỵ Chỉ xin quư vị cố gắng giữ ǵn rễ cây để cây đừng tuyệt chủng. Đốn cây xong, lại xin quư vị kiếm xác của một người mới chết, lấy máu người này bôi lên rễ cây, rồi lấy ruột gan đắp lên trên, cây sẽ có thể sống lại như cũ.

Nghe đến đây, ai nấy mỗi người một tay đưa búa lên chém, thân cây ngă xuống đánh ầm một tiếng. Đúng lúc đó, người lái buôn đứng bên cạnh đang mải mê ngước đầu lên nh́n bỗng rú lên rồi ngă xuống đất. Mọi người hớt hải chạy đến th́ thấy trên thân của người này máu chảy dầm dề. Th́ ra người này đi không cẩn thận, vấp phải một nhánh cây mà ngă xuống, bị trúng ngay chỗ hiểm. Thật đáng thương, tiền lănh thưởng th́ chưa thấy đồng nào mà tính mệnh th́ than ôi! Đă đi đời!

Lúc mọi người c̣n đang bàn tán sôi nổi bên cạnh thi thể của người lái buôn xấu số, th́ có một người lên tiếng:

- Lúc năy tôi nghe có tiếng người nói từ trên không vọng xuống, bảo kiếm xác người mới chết lấy máu mà bôi lên, rồi lấy ruột gan mà đắp lên rễ cây. Lúc đó tôi hoang mang tự hỏi, ở một nơi hoang vắng như thế này th́ lấy đâu ra xác người? Nào ngờ người lái buôn này lại chết bất đắc kỳ tử, hay có thể ông ta vừa tới số cũng không chừng, thôi th́ chúng ta hăy tạm lấy máu và ruột gan ông ta đắp lên rễ cây vậy.

Mọi người ai nấy đều đồng ḷng hưởng ứng, khi họ hoàn tất việc này, trong nháy mắt rễ cây bỗng đâm ra tua tủa và cành lá vươn lên rậm rạp, gốc cây sum sê tươi tốt như thể chưa từng bị đốn xuống bao giờ.

Nhà vua nhờ uống thuốc chế từ cây chiên đàn nên bệnh đau đầu phút chốc đă lành, bèn truyền lệnh cho tất cả thần dân, ai có bệnh th́ hăy đến lấy thuốc chiên đàn c̣n lại đem về uống, chẳng bao lâu, bệnh tật nào cũng chữa lành hết. Từ đó đất nước thanh b́nh, quốc thái dân an, hưởng hạnh phúc lâu dài.

Ngài A Nan nghe Đức Phật kể đến đây, bèn rời chỗ ngồi, tiến lên lễ Phật bạch rằng:

- Người lái buôn lạc đường sao lại vong ơn bội nghĩa, căi lời dặn ḍ của thần cây? Tại sao v́ muốn lănh thưởng mà lại làm chuyện trái với lẽ phải như thế kia?

Đức Phật là một vị đại giác, Ngài biết một cách rơ ràng mọi dây mơ rễ má của từng quan hệ nhân quả một, nên trả lời ngài A Nan:

- Ngày xưa khi Duy Vệ Phật c̣n tại thế, có ba cha con nhà nọ. người cha chăm chỉ hành ngũ giới, thập thiện, nghiêm tŕ bát quan trai giới, tinh tiến, không giải đăi. Người con trưởng cũng hay ở giữa sân hướng lên không trung mà đốt hương lễ bái, cúng dường chư Phật trong mười phương. C̣n người con út lại ngu si không biết tôn kính Tam Bảo, thường lấy áo quần không thanh khiết mà đậy lên những nén hương này. Người con trưởng nói:

- Hành động mày làm rất tội lỗi, làm sao mày có thể ngang ngược làm chuyện xúc phạm như thế được!

Người con út không những không hối lỗi mà c̣n dùng lời thô ác mắng lại anh:

- Hứ! Anh dám xía vô chuyện của tôi, tôi thề chặt đứt chân anh mới hả ḷng!

Người c̣n trưởng không nén được cơn giận mới trả lời:

- Đồ mất dạy, tao giết mày chết bây giờ!

Người cha đứng bên cạnh cũng nổi cáu lên mà ôm đầu than:

- Chúng bây hai đứa căi nhau ồn ào quá, làm tao bực bội nhức cả cái đầu đây này!

Người con trưởng nói:

- Con sẵn sàng mổ thân con ra làm thuốc chữa cho cha lành bệnh.

Đức Phật nói đến đây, ngừng lại một lúc rồi nói tiếp:

- Ai cũng thế, không nên thốt lời vọng ngữ! Kiếp này tạo khẩu nghiệp, về sau thế nào cũng bị báo ứng. Như đứa con út vừa nói ban năy, v́ niệm ác khởi lên muốn chặt đứt chân anh, quả nhiên về sau đem người đến đốn cây, tức là người anh đầu thai lên làm thần cây. Người con trưởng đ̣i giết em, quả nhiên sau đó thực hiện lời nói của ḿnh. C̣n ông vua bị bệnh đau đầu chính là cha của anh em nhà ấy, nhờ phụng tŕ trai giới một cách tinh tấn nên sinh ra được mọi người tôn quư, nhưng chỉ v́ khi hai đứa con của ông căi nhau, ông đă từng nói "làm cho tao nhức đầu quá" nên về sau quả nhiên bị bệnh đau đầu.

Những người này, người nào cũng đă từng thốt lời vọng ngữ bừa băi nên mỗi người đều chịu quả báo lời nói của ḿnh. Cho nên nói rằng nhân quả báo ứng y như bóng theo h́nh, không tăng không giảm không sinh không diệt là như vậy.

Đức Phật thuyết xong về vấn đề giữ giới thân khẩu ư xong, ông Ca La Việt đứng bên cạnh Ngài lập tức chứng quả Tu Đà Hoàn. Trong nhà ông có bao nhiêu tài sản, ông đem lên cúng dường hết để truyền bá rộng răi việc hoằng pháp. Xong ông c̣n đưa vợ con đi quy y Phật, để họ được bước trên con đường chính giác.

Trích từ truyện cổ Phật Giáo
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	1005454_333657466770475_904465577_n.jpg
Views:	0
Size:	32.7 KB
ID:	1597403  
Vo_Tam_is_offline   Reply With Quote
The Following 2 Users Say Thank You to Vo_Tam For This Useful Post:
laughster (07-15-2020), nangsom (06-10-2020)
Old 06-16-2020   #30
Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Vo_Tam's Avatar
 
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Thumbs up GIAI CẤP NHẤT ỨC LƯ



GIAI CẤP NHẤT ỨC LƯ

Ngày xưa, trong xă hội Ấn Độ, sự chênh lệch giữa người và người quả là rất nhiều. Vương Xá Thành ở miền nam nước Ấn, dân chúng rất giàu có nhưng không khỏi có sự phân biệt giai cấp.

Họ căn cứ vào tài sản ít hay nhiều mà phân thành 9 giai cấp, giữa các giai cấp, sự khác biệt vô cùng rơ rệt. Nhất Ức Lư là giai cấp của người dân thành thị giàu có nhất, dư giả nhất , gia sản phải lên tới cả ngàn vạn, cả trăm vạn ; duy chỉ có những người giàu có như thế mới đủ tư cách để thuộc vào giai cấp Nhất Ức Lư ấy. Dĩ nhiên, giai cấp của họ là giai cấp đứng đầu nên không có người nào là không hâm mộ, ao ước.

Lúc ấy có một người thuộc về giai cấp chót hết của 9 giai cấp nói trên, rất ngưỡng vọng sự vinh quang phú quư của giai cấp Nhất Ức Lư, ông hy vọng sẽ có ngày vọt lên được địa vị của những người mà ông hâm mộ đó, nhưng không có điều kiện thiết yếu là một gia sản đáng giá trăm vạn. V́ muốn có đủ điều kiện, ông không ngại công lao khó nhọc, ngày đêm t́m đủ cách để buôn bán kiếm lời. Sau mười năm lao lực, ông chỉ gom góp được có 9 phần mười gia sản phải có để đạt được lư tưởng của ḿnh. Nhưng than ôi, ông vương phải một cơn bạo bệnh, bệnh t́nh nguy ngập, ông biết sẽ không c̣n sống lâu nữa nên gọi vợ đến căn dặn rằng:

- Tôi sẽ không lành bệnh được đâu, chỉ ân hận là nguyện vọng ôm ấp suốt cả một đời chưa đạt được. Con chúng ta nay chỉ mới 8 tuổi, chưa thể thừa kế được sự nghiệp của tôi. Tôi mong bà nuôi nấng cho nó thành người, nói cho nó biết điều tôi mong mỏi, và bảo nó kinh doanh sự nghiệp của chúng ta cho khéo léo hầu vào được giai cấp Nhất Ức Lư, th́ lúc ấy ở suối vàng tôi cũng ngậm cười mà an nghỉ.

Đợi việc mai táng xong xuôi, người mẹ gọi con đến trước mặt dạy rằng:

- Cha con mất đi có để lại di ngôn, hy vọng con làm ăn buôn bán cho khéo léo, hầu có đủ điều kiện gia nhập vào giai cấp Nhất Ức Lư, để hoàn thành nguyện ước của cha con lúc sinh thời.

Đứa con nhỏ tuổi mà đă có trí huệ của một vị cao nhân, đă biết rơ một cách chân chánh thế nào là họa là phúc. Nó biết rằng tiền bạc châu báu của thế gian như một con rắn độc, từ xưa đến nay, biết bao nhiêu người đă v́ tham cầu nó mà phạm vào đủ điều gian ác, không lùi bước trước bất cứ một thủ đoạn nào để làm tổn hại cho người, lợi ích cho ḿnh, để rồi chiêu cảm trùng trùng điệp điệp quả báo đau khổ, chỉ v́ không hiểu rành lư nhân quả.

Thiên hạ không hiểu rơ rằng phúc báo của một người không phải từ trên trời rớt xuống, không trồng trọt mà đ̣i gặt hái được sao? Phú quư có con đường của nó, chỉ có đi theo con đường bố thí mới đến được cung thành phú quư.

Nhưng thằng bé biết rằng mẹ nó chưa đủ sức hiểu những lư lẽ ấy nên chỉ lựa lời thưa rằng:

- Con có một cách này rất hay, không cần đợi tương lai, mà ngay hiện tại có thể nhập vào giai cấp Nhất Ức Lư, chỉ cần nhà có bao nhiêu tiền của, mẹ giao hết cho con.

Người mẹ nghe thế nửa tin nửa ngờ, nhưng bà thương con rất mực và muốn nương tựa vào con, nên đưa ch́a khóa ngân khố tài bảo giao cho con.

Đứa bé đem toàn bộ gia sản, cả ngày ở ngoài đường mướn người khắc, nặn tượng Phật, xây dựng tháp miếu, cúng dường chư tăng, làm tất cả mọi sự để hoằng dương Phật pháp, rồi c̣n xuất ra một số tiền để cứu giúp người nghèo khổ. Chưa tới nửa năm, tài sản của người cha trọn đời dành dụm đă bị tiêu tan sạch bách!

Người mẹ tuy có phúc báo nhưng chưa thông hiểu được trí huệ của Pháp Phật. Bà không biết con ḿnh là Bồ Tát tái sinh, không giống phàm nhân, mà trái lại có trí huệ cao siêu, có thần thông thâm diệu, đi lại tự tại trong ba cơi. Bà không biết rằng thí xả tài sản là con đường tắt để được phúc đức, được giàu sang phú quư, cứ làm theo lời Phật dạy th́ sinh vào giai cấp Nhất Ức Lư là một điều quá dễ dàng!

V́ bà không thể biết những điều ấy, lại mắt thấy tải sản cứ ngày theo ngày mà tiêu hao, nên trong ḷng rất lo lắng. Không những không làm được dân của giai cấp Nhất Ức Lư, mà c̣n không biết sẽ lấy ǵ mà sống nữa ! Nhưng t́nh thương con khiến cho bà không nỡ trách mắng, cũng không nỡ ngăn cấm, v́ đứa con hay lựa lời giải thích mỗi khi thấy mẹ quá lo lắng.

Không ngờ phước chưa được hưởng mà họa đă giáng lên đầu, thằng con trai thông minh, kháu khỉnh của bà sau một đêm lâm bệnh nặng, bác sĩ không đến kịp, đă ĺa khỏi ṿng tay của bà mà đi mất. Tài sản không c̣n, thằng con duy nhất cũng đă chết, người mẹ đau khổ chỉ muốn kết liễu đời ḿnh cho xong, hận tại sao không được theo con mà chết!

Dục vọng con người sao mà nhiều thế, không tài nào kể xiết.

Có một vị phú ông ở giai cấp Nhất Ức Lư, giàu có bậc nhất, tài sản lên tới tám trăm vạn, nhưng suốt ngày lại khổ năo v́ chưa có con trai nối dơi tông đường, gia sản kếch sù kia rồi ai sẽ là người thừa kế?

Ông suốt ngày ngồi kiệu, có chùa chiềng miếu tự nào ông cũng vào cúng bái cầu xin sinh được một đứa con trai phúc huệ song toàn. Quả nhiên ít lâu sau, bà vợ cả của ông sinh cho ông một đứa con trai.

Đứa bé sinh ra rất kháu khỉnh, song có một điều nó không giống người thường, ai thấy cũng phải thấy lạ.

Mới sinh được ba hay bốn ngày, thằng bé cứ đối với mẹ như người lạ : lúc mẹ nó bồng lên th́ nó rống lên khóc, mẹ cho bú, nó cũng khóc. Đút vú vào miệng th́ nó không khóc cũng quay đầu chỗ khác, do đó hễ nó cất tiếng khóc là cả nhà quưnh quáng lên, v́ không bú sữa th́ làm sao mà sống? Cả ngày cứ rống lên mà khóc th́ làm sao sống? Hai điểm ấy làm cho cả nhà ai nấy cũng lo sợ bất an.

C̣n phú ông lại càng khổ sở hơn nữa, thằng con cầu tự, khó khăn lắm mới có một đứa, ông xem nó quan trọng hơn sinh mệnh của ḿnh. Ông bèn tuyên bố: hễ ai mà dỗ được cho con ông hết khóc, hay là làm cho nó chịu bú sữa th́ ông sẽ đem lễ vật đến xin người ấy về làm gia quyến của ông.

Biết bao nhiêu người đàn bà đến xin thử, nhưng muốn vào nhà của đệ nhất phú ông thật không phải dễ! Người nào đến bồng đứa bé nó cũng chỉ có tài làm cho nó khóc to hơn, ôm nó c̣n không ôm nổi, huống ǵ cho nó bú!

Một vài ngày trôi qua, bao nhiêu người đàn bà đă thất vọng và đă quay về, duy chỉ có một người không biết tu hành từ đời nào mà đời nay được phúc báo, là được giữ lại.

Đó chính là người đàn bà vừa mất con vừa mất tài sản nọ. Chính bà cũng không hiểu rơ tại sao, bà nào hề có ư định đến xin thử, chỉ v́ thấy có đông người và quang cảnh trước mắt vui vui, khêu lên tính hiếu kỳ của bà, bèn nhắm mắt đi theo đoàn người vào thử một phen. Có ai ngờ, khi thấy bà đứa bé như thấy người thân, ngừng ngay tiếng khóc ngang ngược của ḿnh, lại c̣n nh́n bà nhoẻn miệng cười qua những giọt nước mắt!

Người làm công trao cho bà b́nh sữa, khi bà đút vào cái miệng nhỏ xíu của đứa bé th́ ô ḱa, nó bèn bú lấy bú để một cách ngon lành.

Tối đến trong nhà ai nấy đều đă ngủ saỵ Bà không tài nào nhắm mắt, cứ ôn đi ôn lại từng việc đă xảy ra trong ngày hôm đó. Bà thật t́nh khó có thể tin được là ḿnh đă bước vào giai cấp Nhất Ức Lư.

- Ta đang nằm mơ chăng? Bà lẩm bẩm tự hỏi.

- Không nằm mơ đâu mẹ!

Có người đang trả lời bà, nhưng người đó là ai? Bà ngồi bật dậy trên giường, nhớn nhác nh́n quanh t́m kiếm.

- Mẹ, con đây mà!

Th́ ra chính đứa bé đang nằm bên cạnh bà, con trai của lăo phú ông đang nói chuyện với bà. Lăo phú ông đă mời bà về làm vú em cho con ḿnh, và giao đứa bé cho bà chăm sóc.

- Con?

Bà vô cùng kinh dị, một đứa bé sơ sinh làm sao đă biết nói chuyện, lại c̣n gọi bà bằng "mẹ" nữa?

- Đúng rồi, con là đứa con mà mẹ đă mất, nay tái sinh về đây! Mẹ đă không từng nói với con là ước vọng của ba trước khi mất, là muốn mẹ con ḿnh vào giai cấp Nhất Ức Lư hay sao? Th́ bây giờ mẹ con ḿnh đang ở trong gia đ́nh giàu có nhất của giai cấp Nhất Ức Lư đây!

Bà ôm chầm lấy đứa con, gịng nước mắt từ từ lăn xuống má.

Bây giờ th́ bà hiểu rồi: gieo rắc tài sản chính là nhân của sự phát tài làm giàu về sau vậy.
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	995130_334644416671780_1296636352_n.jpg
Views:	0
Size:	25.8 KB
ID:	1600934  
Vo_Tam_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to Vo_Tam For This Useful Post:
laughster (07-15-2020)
Old 06-18-2020   #31
Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Vo_Tam's Avatar
 
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Default ĐỪNG LĂNG PHÍ



ĐỪNG LĂNG PHÍ

Lúc Đức Phật c̣n tại thế, có một vị đệ tử được người ta cúng dường quần áo, mặc chỉ hai ba hôm là đă dơ bẩn, rách rưới; lúc ăn cơm, bát cơm chưa vét hết là đă đứng dậy mà đi, không hề biết giữ ǵn tiếc rẻ vật dụng.

Có một hôm, Đức Phật bảo người này hăy cởi bỏ áo cà sa vào thành khất thức. Khi ông vào thành, những người lúc trước vẫn thường cúng dường ông th́ hôm nay thấy ông, nhất định không ai chịu cúng dường. Vừa thấy ông trở về, Đức Phật hỏi:

- Hôm nay ông được cúng dường những ǵ?

- Bạch Thế Tôn, hôm nay con không nhận được ǵ hết. Thỉnh Thế Tôn cho con mặc áo cà sa trở lại.

- Ta tính trả lại cho ông tấm áo cà sa mà ông gởi cho ta giữ nhưng lại quên mất để nó ở chỗ nào. Thôi th́ ở đây có mớ bông g̣n, ông có thể lấy mà tự may áo cà sa mặc cũng được.

Đức Phật giao cho vị đệ tử này một bó bông g̣n, ông cầm lấy tự nghĩ, làm sao mà may áo với những thứ này? Ông nói với một giọng châm biếm :

- Bạch Thế Tôn, con không phải là nhà ảo thuật, làm sao có thể may áo cà sa với mớ bông g̣n này?

- Áo cà sa là do bông g̣n làm thành, không cần phải là nhà ảo thuật mới có thể làm được, có một vài công việc cố định phải làm, và ai cũng có thể làm được. Nhưng để biến bông g̣n thành vải phải mất rất nhiều công lao gian khổ, phải hái bông g̣n, kéo thành sợi, dệt thành vải, sau đó cắt may mới thành được một tấm cà sạ Áo cà sa mà ông đang cần đó, phải làm như thế mới có được.

Đức Phật trả lời vị đệ tử. Người này kinh ngạc hỏi:

- Trời ơi, phiền phức đến thế sao?

- Phải rồi, muốn làm thành một tấm cà sa phải trải qua bấy nhiêu đó gian khổ. V́ thế ông phải biết ǵn giữ đồ vật, mà không phải chỉ có quần áo mà thôi đâu. Ta thấy ông ăn cơm cũng phí phạm như thế. Ông phải biết, một hạt thóc là do người nông phu phải cực nhọc làm lụng mà ra. Hạt thóc ấy muốn nấu cho thành cơm, th́ phải gieo mạ, nhặt cỏ, bỏ phân, tưới tẩm v.v... Chúng ta được sống qua ngày một cách an ổn như thế này là do sự giúp đỡ của rất nhiều người. Chúng ta không nên quên lăng ân huệ ấy, mà phải dùng cái tâm tri ân để giữ ǵn đồ đạc mà họ cúng dường cho chúng ta, và lấy sự tu hành chuyên cần để báo đáp ơn thí chủ.

Đức Phật không phải là một vị chuyên môn trong vấn đề tài chánh, và tài sản, châu báu đối với Ngài không có ư nghĩa ǵ. Nhưng dầu là một cọng cỏ, một nhánh cây trên thế gian này, không có vật ǵ là Ngài không cẩn thận ǵn giữ. Có thể nói Ngài là nhà kinh tế lỗi lạc nhất.
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	399196_335070809962474_400584681_n.jpg
Views:	0
Size:	22.5 KB
ID:	1601886  
Vo_Tam_is_offline   Reply With Quote
The Following 3 Users Say Thank You to Vo_Tam For This Useful Post:
betti (07-16-2020), laughster (07-15-2020), nangsom (06-18-2020)
Old 06-20-2020   #32
Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Vo_Tam's Avatar
 
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Default BẢY NĂM TRONG CHẬU MÁU



BẢY NĂM TRONG CHẬU MÁU

Công chúa Tu Ba Bà Sa, vợ của vua Câu Lợi Da là một người đàn bà có tín tâm sâu dầy, bà mang thai trong 7 năm trời. Một hôm bà đau bụng từng cơn, rồi những cơn đau ấy trở nên kịch liệt, ṛng ră suốt 7 ngày. Tuy đau đớn như thế, bà vẫn suy nghĩ như sau :

- V́ muốn giúp cho người ta thoát những nỗi khổ như thế này nên Đức Phật thuyết pháp, và chúng đệ tử của Ngài, cũng v́ muốn thoát khỏi những khổ đau như thế này nên mới tu hành. Niết Bàn không có khổ, Niết Bàn là một nơi vô cùng an lạc.

Bà nương vào ư nghĩ trên mà nhẫn nhục chịu đựng, rồi nhờ chồng đến chỗ của Đức Phật cho bà nhắn lời thăm hỏi và cho Ngài biết tin tức của ḿnh.

Đức Phật nghe nhắn lại lời bà thăm hỏi, bèn nói:

- Hỡi công chúa Tu Ba Bà Sa, vợ của vua Câu Lợi Da, nguyện cho bà an lành, nguyện cho bà b́nh an mà sinh con trai khoẻ mạnh.

Đức Phật vừa nói như thế xong, quả nhiên công chúa b́nh an sinh hạ được một cậu con trai mạnh khoẻ. Chồng bà trở về nhà, thấy con trai mới sinh, nói rằng thật là bất khả tư ngh́! Ông cảm thấy uy thần của Như Lai thật là hy hữu, không thể nghĩ bàn được.

Công chúa Tu Ba Bà Sa sinh xong, muốn cúng dường Đức Phật và chư đệ tử của Ngài trong suốt 7 ngày, nên lại nhờ chồng đi thỉnh mời Thế Tôn.

Lúc ấy Đức Phật cùng chư đệ tử đang ở nhà một vị đồ đệ của tôn giả Đại Mục Kiền Liên thọ cúng. Muốn cho Tu Ba Bà Sa được cơ hội cúng dường, nên Thế Tôn sai người đến nhà tôn giả, nói với tôn giả hăy nhận lời mời, rồi cùng chư tỳ kheo đến nhà bà Tu Ba Bà Sa thọ cúng trong suốt 7 ngày. Đến ngày thứ bảy, Tu Ba Bà Sa chưng diện cho con trai là thái tử Tất Bà Lợi, và đem con ra lễ bái Đức Phật và chư tỳ kheo. Đảnh lễ xong, bà đem con đến chỗ của tôn giả Xá Lợi Phất. Tôn giả nh́n đứa bé gật đầu và hỏi:

- Tất Bà Lợi, ngươi có khoẻ không?

- Bạch tôn sư! Con làm sao khoẻ được? Con ở trong chậu máu suốt bảy năm trời kia mà!

Rồi cậu tiếp tục đàm luận như thế với tôn giả Xá Lợi Phất. Tu Ba Bà Sa nghe cậu nói chuyện, trong ḷng hớn hở nghĩ rằng: con ḿnh mới sinh chưa đầy 7 ngày mà đă có thể đàm luận với tôn giả Xá Lợi Phất, là vị đệ tử lớn nhất của Đức Phật!

Đức Phật hỏi:

- Tu Ba Bà Sa! Bà có c̣n muốn một đứa con trai như thế nữa không?

Công chúa thưa:

- Bạch Thế Tôn! Cho con 7 đứa con trai như thế này nữa con mới thấy đủ!

Đức Phật chia vui với bà, nói lời chúc mừng rồi ra đi.

Hoàng tử Tất Bà Lợi được 7 tuổi th́ quy y với Đức Phật, đầy 20 tuổi th́ thọ cụ túc giới, giữa những người làm việc thiện cậu là người đứng đầu, và khi cậu chứng quả A La Hán th́ đại địa phát âm thanh.

Một hôm, chư tỳ kheo cùng nhau tập họp ở pháp đường đàm luận:

- Các vị pháp hữu! Trưởng giả Tất Bà Lợi thật là một người làm việc thiện đệ nhất! Chắc hẳn ngài đă lập thệ nguyện từ xa xưa, nay lại sẽ chứng quả A La Hán. Nhưng do nghiệp dĩ nào mà ngài đă phải ở trong chậu máu suốt bảy năm trời, và chịu 7 ngày đau đớn mới sinh ra đời, khiến hai mẹ con đều phải chịu tận cùng của sự thống khổ?

Vừa khéo, đúng lúc ấy Đức Phật bước vào và hỏi:

- Chư tỳ kheo, các ông tập họp ở đây để bàn luận việc ǵ vậy?

Các tỳ kheo nói lên vấn đề và thỉnh ư Thế Tôn. Đức Phật nói:

- Này chư tỳ kheo, Tất Bà Lợi, người làm việc thiện đệ nhất, ở trong chậu máu suốt 7 năm và chịu 7 ngày đau đớn mới sinh ra đời là do túc nghiệp của ông ấy. Tu Ba Bà Sa chịu cái khổ thai nghén trong 7 năm trường và chịu cái khổ đau đớn trong suốt 7 ngày mới lâm bồn, cũng là do chính nghiệp đời trước của bà mà ra.

Đức Phật nói tiếp:

- Ngày xưa có một ông vua thành Ba La Nại, bồ tát chọn nơi này đầu thai nên hoàng hậu sinh được một hoàng nam. Khi hoàng tử đến tuổi trưởng thành, th́ đi đến thành Đắc Xoa La để học tất cả mọi ngành nghề. Lúc ấy nước Câu Tát đem đại binh đến tấn công thành Ba La Nại, giết vua, cưỡng bức hoàng hậu về làm vợ. Hoàng tử nước Ba La Nại thấy vua cha bị giết th́ chạy trốn bằng đường hầm bí mật, chiêu tập binh mă, trở về thành Ba La Nại, đóng binh ở một vùng phụ cận và gởi thư đến nhà vua nói rằng "Hăy trả ngôi báu lại cho tôi, nếu không th́ hăy cùng tôi giao chiến". Nhà vua gởi thư trả lời "Sẵn sàng giao chiến".

Mẹ của hoàng tử nghe tin này, cũng viết thư cho con nói rằng: "Giao chiến không có ích lợi, nên vây hăm thành Ba La Nại, cắt đứt mọi đường giao thông ở bốn phía, khiến cho nước, củi và lương thực không vào thành được, chờ cho dân chúng kiệt quệ và khốn đốn, th́ không cần đánh thành cũng sẽ rơi!"

Hoàng tử nghe lời mẹ, trong 7 ngày cắt tuyệt mọi đường giao thông, phong tỏa các cửa thành. Dân trong thành thấy mọi đường giao thông bị cắt tuyệt, đến ngày thứ bảy th́ đem thủ cấp của vua hiến cho hoàng tử. Hoàng tử tiến vào thành tiếp lấy ngôi vua, về sau y theo nghiệp báo của ḿnh mà đầu thai vào chỗ phải sinh.

V́ trong 7 ngày cắt tuyệt mọi đường giao thông, phong tỏa kinh thành để chiếm đoạt ngôi báu, nên phải chịu quả báo 7 năm trong chậu máu, 7 ngày mới sinh ra đời. Nhưng ông đă từng quỳ dưới chân Tối Thắng Bạch Liên Như Lai mà nói ḿnh muốn trở thành "sở đắc đệ nhất nhân", đă từng hành đại bố thí hồi hướng cho nguyện ấy, rồi dưới thời Tỳ Bà Thi Như Lai ông lại cúng dường cho tất cả dân chúng trong thành một ngàn lượng bánh sữa cũng để hồi hướng cho nguyện ấy. Nhờ những công đức như thế nên nay ông đắc được chuyện ǵ cũng ở ngôi vị đệ nhất mà được.

Lại bà Tu Ba Bà Sa, v́ đă viết thư khuyên con bảo lấy thành bằng cách phong tỏa các cửa, nay phải chịu 7 năm thai nghén, chịu cái đau đớn sinh sản trong suốt 7 ngày.

Đức Phật nói chuyện quá khứ ấy xong, lại nói tiếp:

- Thời ấy, người phong tỏa kinh thành để lấy ngôi báu là Tất Bà Lợi, mẹ Ông là Tu Ba Bà Sa, và cha của ông, vua nước Ba La Nại, chính là ta vậy.

Một lời nói, một hành động, nếu không cẩn trọng, th́ khổ đau sẽ theo đó mà kéo đến.
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	969809_335681186568103_1691872026_n.jpg
Views:	0
Size:	22.2 KB
ID:	1603012  
Vo_Tam_is_offline   Reply With Quote
The Following 3 Users Say Thank You to Vo_Tam For This Useful Post:
betti (07-16-2020), laughster (07-15-2020), nangsom (06-20-2020)
Old 06-24-2020   #33
Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Vo_Tam's Avatar
 
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Thumbs up BÀ LĂO BỘC



BÀ LĂO BỘC

Trưởng giả Tu Đạt tại thành Xá Vệ nước Ấn Độ là một vị "đại thí giả", hễ có người nghèo khổ bần cùng đến cầu xin ông cứu giúp, ông liền làm cho người ấy được toại ư. Nhất là đối với Tam Bảo th́ ông lại càng cung kính tôn thờ, thường thường cúng dường Đức Phật và chư tăng.

Trong nhà ông trưởng giả Tu Đạt có một bà lăo bộc làm công, rất trung thành với chủ và làm việc rất siêng năng, nên được trưởng giả một ḷng tín nhiệm. Ch́a khóa nhà kho, vựa lúa đều do một tay bà nắm giữ.

Bà lăo bộc này tính nết rất keo kiết, mỗi khi thấy chủ nhân lấy từ kho ra bao nhiêu là tiền bạc của cải để bố thí cho người là trong ḷng bà không khỏi cảm thấy tiếc rẻ.

Nhưng điều làm cho bà bất măn hơn cả là lúc bà thấy Đức Phật và chư vị đệ tử đến nhà trưởng lăo thọ cúng dường. Bà thấy lúc đó trưởng giả vô cùng nhiệt thành, hoan hỉ nghênh tiếp và cúng dường Đức Phật. Tâm ganh tị như thiêu như đốt khiến bà ghét Đức Phật thậm tệ. Có một hôm bà c̣n lập ác nguyện rằng:

- Tôi vĩnh viễn không muốn thấy mặt Phật, không muốn nghe ông ta thuyết pháp cũng không muốn thấy mặt mấy ông tỳ kheo.

Thật là chuyện tốt không ai hay, mà chuyện xấu th́ ai cũng biết, nên tin bà lăo bộc phát ác nguyện chẳng mấy chốc lan truyền khắp mọi nơi.

Lúc ấy, hoàng hậu Mạt Lợi nghe kể lại, rất lấy làm phật ư. Hoàng hậu biết trưởng giả Tu Đạt là một vị Phật tử thuần thành, th́ làm sao lại dung dưỡng trong nhà một bà nô bộc bất kính Tam Bảo như thế? Do đó, hoàng hậu hạ lệnh bắt trưởng giả phải cho bà mượn bà lăo bộc đến hoàng cung giúp việc nhân dịp bà lập đàn trai cúng dường Đức Phật.

Trưởng giả Tu Đạt dĩ nhiên không dám trái lệnh hoàng hậu, đằng này mục đích lại là giúp cho việc cúng dường đức Phật th́ ông lại càng t́nh nguyện hơn nữa. Trưởng giả lập tức dùng mâm vàng đựng đầy trân châu, sai bà lăo bộc đem đến hoàng cung để cúng dường đức Phật. Hoàng hậu ra ư, chủ nhân truyền lệnh, bà lăo bộc đâu dám không tuân! Khi Mạt Lợi phu nhân thấy bà lăo bộc này, bà nghĩ phải thỉnh Đức Phật dạy dỗ con người tà kiến như thế mới được!

Bà lăo bộc đem trân châu đến dâng lên hoàng hậu rồi, vừa mới quay người tính lui đi th́ Đức Phật từ cửa chính bước vào, theo sau là các vị đệ tử của Ngài. Bà lăo thấy Đức Phật bước vào đâm ra bối rối, cất bước lên tính trốn bằng cửa sau, th́ quái lạ thay, Đức Phật cũng lại từ cửa sau bước vào. Lần này bà cuống cuồng lên, tính chạy bằng cửa bên hông nhà, nhưng cũng lại thấy Đức Phật đứng ngay ở ngưỡng cửa bên hông. Bà lăo bộc thấy tứ phương tám hướng đâu đâu cũng có Đức Phật và chư vị đệ tử đứng, bà tiến hay lùi ǵ cũng khó khăn, đành phủ phục xuống đất. Nhưng trên mặt đất, bà vẫn thấy tôn tượng của Thế Tôn. Bà vội vàng dùng hai bay bịt kín lấy mắt, để mắt ḿnh không gặp h́nh ảnh của Đức Phật nữa nhưng trong khoảnh khắc, mười ngón tay của bà đều hiện lên h́nh Phật. Bà không cần biết hậu quả ra sao, ba chân bốn cẳng chạy về, trốn vào một căn nhà nhỏ, những tưởng là sẽ không c̣n thấy Đức Phật nữa. Nhưng như trước, trong gian pḥng đen tối ấy, đâu đâu cũng có Đức Phật nên bà lăo bộc rất lấy làm đau khổ.

Lại nói đến Đức Phật Thích Ca Mâu ni ở hoàng cung, Ngài không nói ǵ về thái độ vô lễ của bà lăo bộc, chờ thọ cúng xong xuôi mới nói với La Hầu La:

- Bây giờ con có thể đi hóa độ cho bà lăo ban năy. Bà ấy với con có nhân duyên lớn, bà ấy sẽ tiếp đón con nồng hậu và sẽ chấp nhận sự giáo hóa của con.

Tôn giả La Hầu La tuân lệnh Đức Phật đi ngay, ngài từ biệt Như Lai rồi đến nhà bà lăo bộc nọ, đứng trước nhà kêu cửa.

Bà lăo đang trốn trong nhà, chợt nghe một giọng nói ḥa nhă thân thiết bèn vội vàng chạy ra mở cửa nh́n xem là ai. Có lẽ trong ḷng c̣n hoảng hốt, lại hoa mắt nên thấy ngài La Hầu La, bà ngỡ là người từ cơi trời xuống.

Bà lễ lậy và đối xử với La Hầu La như thần thánh, tôn giả bèn dùng thái độ trang nghiêm thuyết cho bà lăo nghe pháp thập thiện.

Bà lăo nghe rồi, hối hận những lỗi lầm đă tạo trong quá khứ, và nói:

- Ngài là chúa tể cơi trời, ngài quả là cao cả, v́ thế nhân chúng con mà thuyết thiện pháp vi diệu để lợi lạc chúng sinh, ngài thật là phi thường hơn mấy ông tỳ kheo kia nhiều!

Lúc ấy, La Hầu La biết bà đă bớt tâm ngă mạn, mới trả lời:

- Pháp của Phật mới là thanh tịnh, mới là từ bi quảng đại. Pháp mà tôi mới nói ban năy là do thầy tôi dạy. Phận tôi nhỏ nhoi không đáng kể, làm sao so sánh với bậc đại thánh Như Lai được?

Lăo bà nghe những lời ấy, định thần nh́n kỹ lại ngài La Hầu La, lúc đó mới tàm quư hổ thẹn không biết làm sao để chui xuống đất. Bà hối hận, bà tự trách, rồi bà khẩn cầu ngài La Hầu La giúp bà sám hối với Đức Phật và can thiệp cho bà được xuất gia.

Phật pháp vốn b́nh đẳng, giữa người cao sang như vua chúa hay người bần tiện như nô tỳ không hề có sự sai khác.

Bà lăo bộc nọ, sau khi đến trước mặt Phật sám hối rồi, bèn xuống tóc xuất gia làm tỳ kheo ni.

Bà chuyên tâm tu học nên chứng được quả vị rất mau lẹ. Có người thấy thế, bèn đến xin Đức Phật thuyết giảng về nhân duyên quá khứ của bà lăo bộc này.

- Xa xưa kia, thời Phật Bảo Cái Đăng Vương có một vị thái tử xuất gia học đạo với Như Lai. Thật ra, vị hoàng tử này tu hành tŕ giới rất tinh chuyên, nhưng lại lầm lạc theo đường tà. Về sau hoàng tử gặp một vị tỳ kheo, vị tỳ kheo này thuyết pháp dẫn đạo rất hay, nhưng hoàng tử không những không tán thán c̣n đem lời phỉ báng, bởi v́ tuy tŕ giới nhưng lại rất ngă mạn tà kiến. Do đó chết rồi đọa ác đạo, chịu đủ hết mọi sự thống khổ trong địa ngục, nay tuy sinh thân người nhưng lại chịu phận nô bộc.

Vị hoàng tử thời nọ chính là bà lăo bộc trong kiếp này và vị tỳ kheo bị hủy báng kia chính là ta trong quá khứ.

Các vị đệ tử của Đức Phật nghe xong, họ thấy rơ ràng là không thể tạo khẩu nghiệp, nhất là hủy báng người khác, v́ quả báo xấu xa của tội này, dẫu có tu hành tŕ giới cũng không ngăn chận được.
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	17758_336295519840003_931490095_n.jpg
Views:	0
Size:	22.4 KB
ID:	1605630  
Vo_Tam_is_offline   Reply With Quote
The Following 3 Users Say Thank You to Vo_Tam For This Useful Post:
betti (07-16-2020), laughster (07-15-2020), nangsom (06-30-2020)
Old 06-30-2020   #34
Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Vo_Tam's Avatar
 
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Default ÁC KHẨU LƯỠNG THIỆT






ÁC KHẨU LƯỠNG THIỆT

Ngày xưa có một ông trưởng giả rất giàu có, tiền muôn bạc triệu, tài sản xài suốt đời không hết, vợ lại vừa xinh đẹp vừa hiền đức, nên đă hạnh phúc ông lại càng hạnh phúc hơn. Nhưng niềm vui của ông ngắn ngủi, hạnh phúc thật vô thường, người ta chẳng thường nói "hoa không nở ba tháng, người không sướng ba năm" hay sao? Chẳng bao lâu sau, vị phú ông này từ từ bước vào hố thẳm của khổ đau. Không ai c̣n thấy ông với vẻ mặt hân hoan của những ngày hạnh phúc xưa nữa, tại sao vậy? V́ đứa con trai của ông mà ra cả.

Ông lập gia đ́nh một thời gian lâu mới sinh được một đứa con trai, ngày đứa bé ra đời ông vui mừng không kể xiết. Nhưng bất hạnh thay, con ông mới oe oe chào đời là đă mắc bệnh nặng. Theo lời thầy thuốc chẩn bệnh th́ đó là những mụn nhọt độc hại mọc trên da đứa bé khiến nó khóc cả ngày, thế mà danh y nào mời đến cũng đều lắc đầu chịu thuạ V́ thế mà nét mặt ông càng ngày càng ủ dột buồn rầu.

Tội nghiệp đứa bé, rất nhiều thầy thuốc đă bó tay rồi, nó chỉ c̣n biết đêm ngày khóc la kêu đau, cuộc sống thật là khổ sở.

Tiếng khóc gào rên rỉ của nó làm náo động tới làng xóm, nên người ta đặt tên cho nó là thằng "Khóc Gào". Ngày qua như nước trôi, cuốn đi những năm tháng thơ ấu của Khóc Gào, chẳng bao lâu cậu đă lớn khôn, nhưng bệnh tật trên người th́ vẫn chẳng hề bớt chút nào, đêm ngày cậu vẫn đau đớn, ai nghe tiếng rên khóc của cậu cũng phải buồn cho cậu. Gần nhà cậu có một ông hàng xóm già, nghe tiếng rên la đau đớn của Khóc Gào, trong ḷng thấy bất nhẫn, bèn t́m đến nhà cậu thăm hỏi và nói với cậu rằng :

- Tôi nghe rất nhiều người về khen ngợi tán thán rằng tại Kỳ Viên Tinh Xá có một vị Đại Y Vương, bệnh trên thân hoặc bệnh trong tâm của chúng ta Ngài đều có thể chữa trị được hết. Ngài có phương tiện thần thông nhiệm mầu, bệnh của cậu có trầm trọng đến đâu cũng sẽ tức khắc lành, cậu nên mau mau t́m đến Ngài cầu xin chữa bệnh.

Khóc Gào nghe người hàng xóm nói thế, vui mừng vô kể, vội mang tấm thân bệnh hoạn t́m đến Kỳ Viên Tinh Xá xin được gặp Đức Phật.

Khi Khóc Gào nh́n thấy 32 tướng tốt, 80 vẻ đẹp và thân của Phật uy nghi sáng chói, cậu hân hoan tán thán ngaỵ Những đau đớn khổ năo của cậu giảm thiểu đi rất nhiều, lập tức gieo năm vóc xuống đất lễ bái Đức Phật.

Đức Phật từ bi chưa từng bỏ rơi bất cứ chúng sinh bệnh khổ nào, nên khi thấy Khóc Gào tới, Ngài rất hoan hỉ, bèn tuyên thuyết cho cậu những pháp môn thù thắng có năng lực diệt trừ tất cả mọi khổ năo. Khóc Gào nghe Đức Phật thuyết pháp xong bèn sám hối tội lỗi. Lúc ấy nhọt độc đă hành hạ cậu trên mười năm qua lập tức tan biến, bệnh khổ của cậu hoàn toàn được tiêu trừ nên tâm cậu sinh khởi niềm cung kính hoan hỉ chân thành, cậu bèn cầu xin Đức Phật cho phép cậu được xuất gia làm tỳ kheo. Cậu tu hành tinh tiến, chẳng bao lâu đắc quả A La Hán.

Các vị tỳ kheo khác thấy t́nh cảnh của Khóc Gào như thế, thấy đó là điều rất hy hữu, bèn thỉnh Thế Tôn nói về nhân duyên khiến cho cậu phải chịu quả báo lúc trước. Đức Phật giảng cho các đệ tử nghe rằng:

- Vô lượng kiếp về trước, ở thành Ba La Nại có hai vị phú ông nọ. B́nh thường hai người đă không ưa nhau và đố kỵ nhau, nên một trong hai người đem rất nhiều vàng bạc châu báu lên dâng tặng nhà vuạ Khi nhà vua nhận những vật cống hiến của ông này rồi, th́ rất quư trọng ông. V́ thế khi ông này phê b́nh ông kia trước mặt nhà vua, nói rằng "người ấy vô cùng hiểm ác, thường dùng mưu độc ám hại tôi, xin đại vương hăy nghiêm trị người ác để bảo vệ dân lành", th́ nhà vua vốn đă nhận vật cống hiến rồi nên không c̣n sáng suốt nhận định, nhất nhất tin lời ông này và ra lệnh bắt giam, không đếm xỉa tới những lời biện hộ của người kia, c̣n đem ra tra tấn tàn khốc. Người này phải chịu tất cả những h́nh phạt đau đớn nhất, thương tích đầy thân như vẩy cá, phải nhờ gia đ́nh xuất tiền chuộc tội mới thả cho ông về nhà.

Về tới nhà ông suy nghĩ không ngừng, thấy rằng con người v́ có thân cho nên mới có khổ, mới bị lắm tai nhiều họa, ḿnh và người kia không hề có oán thù chi mà họ lại có thể hại ḿnh đến mức thân tàn ma dại như thế này. Không lâu sau, ông bỏ vào núi tu hành và thành Bích Chi Phật. Vị Bích Chi Phật phát tâm đại từ bi, sợ rằng người kia kiếp sau sẽ chịu quả báo đau khổ nên tới nhà người ấy thị hiện đủ loại thần thông, khiến người kia thấy những biến hóa bất khả tư ngh́ như thế, sinh tâm kính ngưỡng, lập tức thỉnh Bích Chi Phật lên ṭa ngồi và chuẩn bị đủ loại thực phẩm đặc biệt để cúng dường và sám hối tội cũ của ḿnh đối với Ngài.

Đức Phật nói đến đây, ngừng một lúc rồi nói tiếp:

- Các ông phải biết cái người sàm tấu với vua chính là tỳ kheo Khóc Gào đă chịu khổ trong kiếp này. Sau, nhờ ân huệ của Bích Chi Phật, sám hối tội lỗi cũ, và nhờ công đức thành kính quy y Tam Bảo nên ngày nay được Như Lai cứu độ, mau đắc quả thánh.

Đừng nghĩ rằng những lời sàm tấu nói ra mà không ai biết. Nghiệp tội không trốn được, dẫu trong đường tơ kẽ tóc. Nhưng đă phạm tội như thế rồi mà biết sám hối th́ có thể được cứu độ.

Trích từ truyện Phật Giáo.
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	523404_337373226398899_189951538_n.jpg
Views:	0
Size:	33.2 KB
ID:	1609844  
Vo_Tam_is_offline   Reply With Quote
The Following 3 Users Say Thank You to Vo_Tam For This Useful Post:
betti (07-16-2020), laughster (07-15-2020), nangsom (06-30-2020)
Old 07-04-2020   #35
Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Vo_Tam's Avatar
 
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Post HAI VỢ CHỒNG PHÁT TÂM



HAI VỢ CHỒNG PHÁT TÂM

Lúc Đức Phật c̣n tại thế, chư tăng phải ôm bát đến nhà của tín chúng mà khất thực món ăn thức uống của ḿnh, v́ theo quy tắc của tăng đoàn Ấn Độ lúc bấy giờ, chư tăng không được nhóm lửa nấu ăn.

Có một hôm, Đức Phật đưa chúng đệ tử ôm bát vào thành, đến trước cửa nhà vợ chồng người Bà La môn nọ, Ngài đứng yên bất động.

Đúng lúc ấy, trong nhà, người vợ đang nấu bếp, bỗng nhiên thấy bốn phía ánh sáng rực ngời, mà ánh sáng này không giống với ánh sáng mặt trời hay mặt trăng, v́ chiếu tới thân th́ tự nhiên có cảm giác êm ả, khoẻ khoắn.

Ngựi đàn bà quay đầu lại nh́n mới biết là Đức Phật và chư đệ tử đang đứng trước cửa nhà ḿnh. Bà thấy tướng hảo trang nghiêm của Đức Phật cùng dáng điệu uy nghi của chư tỳ kheo, tức thời sinh ḷng hoan hỉ tôn kính, muốn đem nồi cơm mới nấu dâng lên các Ngài nhưng chợt nhớ lại người chồng ngu muội không tin Phật, nếu ông này thấy bà cúng dường Như Lai th́ chắc chắn sẽ không vui.

Bà cảm thấy buồn rầu, ân hận nghiệp chướng ḿnh đă tạo nên khiến kiếp này sinh làm thân đàn bà, đâu đâu cũng bị người khác chỉ huy điều khiển, không tự do, không tự sinh sống được.

Khi buồn than như thế ḷng tin và dũng khí của con người thường tăng trưởng lên. V́ thế ḷng tin của người đàn bà Bà La Môn nọ đối với Đức Phật càng thêm kiên cố. Bà nghĩ ra một cách, bèn lấy chén đựng cơm ra chắt lấy nước, và đem một th́a nước chắt cơm ấy lên cúng dường Phật. Đức Phật hoan hỉ đón lấy và nói kệ rằng:

Đem trăm voi trắng
Đeo chuỗi anh lạc
Cùng ngọc châu sáng
Để mà bố thí
Công đức không bằng
Cúng dường Như Lai
Một th́a nước chắt.

Lúc ấy người chồng Bà La Môn từ trong nhà bước ra, thấy nghe mọi sự, lấy làm quái lạ bèn hỏi Đức Phật rằng:

- Một th́a nước cơm chắt ấy th́ trị giá được bao nhiêu, có cái ǵ quư báu đâu? Ông nói như thế tức là khi dối người ta, làm sao bảo người ta tin ông được?

Đức Phật ḥa nhă đáp:

- Ta từ lâu xa đến nay tu lục độ chưa lúc nào ngừng, nên điều ǵ ta làm hay nói ra đều là chân thật, không hư dối, ông nên tin ta là Phật, đă chứng thánh quả.

Đức Phật ngừng một lúc rồi nói tiếp:

- Tại đường La Duyệt trong thành Xá Vệ, ông đă từng thấy cây Ni Câu Đà cao hơn mười trượng chưa?

- Tôi biết, đó là một ngọn cây rất lớn, mùa hè là nơi duy nhất mà người ta có thế tới trốn nắng.

Đức Phật lại hỏi:

- Ông đă biết ngọn cây ấy lớn tới đâu, bây giờ ta hỏi ông, lúc ban đầu hạt mầm gieo xuống to cỡ chừng nào?

- To chừng một hạt giới tử thôi.

Người Bà La Môn trả lời không cần suy nghĩ.

- Hạt mầm chỉ to chừng một hạt giới tử, mà có thể mọc thành một ngọn cây đa che nửa bầu trời, ông có thể nói đó là một điều kỳ dị hay không? Không có ǵ kỳ dị trong ấy cả, đó là định luật tự nhiên, là luật tuần hoàn nhân quả. Hôm nay, hai vợ chồng ông đem th́a nước chắt cơm ra bố thí th́ kết quả thu hoạch được ở tương lai không phải là không tính lường được hay sao? Huống chi ta là ruộng phước lớn của công đức vô thượng, có đủ pháp bảo thù thắng. Các người cung kính cúng dường Phật, th́ phước báu trong tương lai không có hạn lượng.

Đức Phật thuyết lời thành thật ấy khiến hai vợ chồng Bà La Môn hết sức sùng kính khâm phục, từ đó hai người rất nhiệt thành trong việc thiết trai cúng dường. Khi kết liễu mạng sống, họ được sinh lên cơi trời, hưởng phúc lạc lâu dài của cơi ấy.

Không nhất thiết phải giàu có mới bố thí được, v́ trong Phật giáo, không phải chỉ có đem tiền tài ra cho mới gọi là bố thí. Nếu bạn thấy một người thực hành bố thí mà trong tâm không sinh ḷng ganh ghét, sân hận mà trái lại sinh tâm hoan hỉ, th́ công đức của bạn cùng với công đức của người bố thí kia ngang nhau. Điều thiện ấy thật quá dễ làm, sao chúng ta lại không chịu làm?

Đức Phật nói với mọi người rằng:

- Hai vợ chồng Bà La Môn bố thí một th́a nước cơm chắt ấy không những hiện tại sinh cơi trời hưởng phúc, mà vĩnh viễn sẽ không đọa ác đạo nữa. Rồi sau 30 kiếp, họ sẽ giáng sinh xuống nhân thế và sẽ thành Phật giữa loài người.
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	1148738_342067192596169_966906707_n.jpg
Views:	0
Size:	45.3 KB
ID:	1612073  
Vo_Tam_is_offline   Reply With Quote
The Following 3 Users Say Thank You to Vo_Tam For This Useful Post:
betti (07-16-2020), laughster (07-15-2020), nangsom (07-04-2020)
Old 07-09-2020   #36
Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Vo_Tam's Avatar
 
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Default SỰ TÍCH BÀI TÁN CHIÊN ĐÀN



SỰ TÍCH BÀI TÁN CHIÊN ĐÀN

Khi vua Tịnh Phạn hay tin Phật thành đạo, nhà vua và ḍng họ Thích rất vui mừng. Lúc ấy, em trai vua vừa sanh hoàng tử và xin vua Tịnh Phạn đặt tên. Vua liền đặt tên Khánh Hỷ (Vui Mừng), tức là tên của ngài A Nan.

Sau đó, lại nghe tin báo Gia Du Đà La vừa sanh La Hầu La, vua Tịnh Phạn vừa buồn vừa giận, cho đánh trống vàng, tập trung ḍng họ Thích để xét tội công chúa. Khi mọi người đă tập họp đông đủ, vua Tịnh Phạn cho mời Gia Du Đà La ra. Công chúa ôm con bước ra đứng trước mọi người. Nhà vua hỏi, “La Hầu La là con ai?”

Gia Du Đà La trả lời, “La Hầu La là con của thái tử Tất Đạt Đa.”

Nhà vua phán, “Thái tử đă đi tu sáu năm rồi, làm ǵ có con. Theo luật ḍng họ Thích, hễ cô gái nào ngoại t́nh th́ mẹ con phải nhảy vào hầm lửa để rửa sự ô nhục của ḍng họ.”

Nàng Gia Du Đà La liền ôm La Hầu La đến trước hầm lửa và phát nguyện, “Kính xin mười phương chư Phật chứng minh, nếu La Hầu La là con của thái tử Tất Đạt Đa th́ xin cho hầm lửa biến thành ao sen.”

Phát nguyện xong, nàng liền ôm con nhảy xuống hầm lửa. Nhiệm mầu thay, hầm lửa biến thành ao sen trước sự chứng kiến của mọi người. Nhà vua hết nghi ngờ liền ẵm cháu, đem công chúa Gia Du Đà La lên và nuôi dưỡng tử tế.

Phật dạy: La Hầu La ở tiền kiếp chơi nghịch, nhét hang chuột sáu ngày, sau nhớ mới mở ra. Do quả báo đó, phải ở trong bào thai sáu năm.

Bài Tán Chiên Đàn

Chiên Đàn hải ngạn
Lư nhiệt thanh hương.
Gia Du tử mẫu lưỡng vô ương
Hỏa nội đắc thanh lương
Chí tâm kim tương
Nhất chú biến thập phương.

Nam Mô Hương Cúng Dường Bồ Tát Ma Ha Tát.

Dịch nghĩa:

Cây chiên đàn đứng bên bờ biển
Đốt hương trong lư báu.
Mẹ con nàng Gia Du hết tai họa
Trong lửa nóng được mát mẻ.
Tâm thành chí kính
Một chút biến khắp mười phương.

Nam Mô Hương Cúng Dường Bồ Tát Ma Ha Tát.

Trích từ Góp Nhặt Lá Bồ Đề - HT. Thích Tịnh Nghiêm
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	1237131_346406642162224_1977679745_n.jpg
Views:	0
Size:	102.2 KB
ID:	1615239  
Vo_Tam_is_offline   Reply With Quote
The Following 2 Users Say Thank You to Vo_Tam For This Useful Post:
betti (07-16-2020), laughster (07-15-2020)
Old 07-15-2020   #37
Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Vo_Tam's Avatar
 
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Post RẮN TRẢ ƠN


RẮN TRẢ ƠN

Lúc Đức Phật Thích Ca c̣n ở Nhân địa tu Bồ Tát đạo, Ngài đă từng sinh ra làm một vị đại phú ông rất giàu có. Cây gỗ trong rừng và mỏ khoáng trong núi thuộc sở hữu của ông dùng suốt đời cũng không hết, c̣n nói về tiền bạc th́ phải đếm lên tới cả ngàn vạn ức kim tiền, tha hồ xử dụng chi tiêu. Ông là người từ bi, hỷ xả, thường thường bỏ ra cả ngàn lượng, cả vạn lượng vàng đem bố thí mà không chút tiếc nuối. Ông cũng hay lảng vảng trong chốn chợ búa, chờ thấy con thú vật đáng thương nào sắp gặp nạn, sắp bị giết làm thịt th́ vội vàng chạy tới mua về phóng sinh. Phóng sinh là tâm nguyện duy nhất của ông phú hộ nhân từ này, nên được người đời đặt tên là Thiện nhân.

Có một hôm, vị phú ông nhân từ ấy thấy ngoài chợ có một con rùa rất lớn, đang mở to hai mắt chăm chú nh́n ông. Con rùa có vẻ thống khổ vô hạn, nước mắt trào ra, như thể đang cầu xin ông cứu giúp.

Thấy thế ông rất buồn,vội vàng tiến đến xin mua con rùa. Người bán rùa, dĩ nhiên là muốn bán con rùa đi nhưng khi thấy Thiện nhân đến hỏi giá tiền, th́ cố ư làm khó dễ, trả lời là không muốn bán. Thiện nhân từ bi tha thiết muốn cứu mạng con rùa nên nài nỉ xin muạ Người bán rùa nói:

- Nếu ông nhất định muốn mua th́ phải trả cho tôi một vạn đồng tôi mới chịu bán, bằng không th́ tôi đem nó về giết làm thuốc uống!

Thiện nhân không chút do dự, đưa ra một vạn đồng mua rùa mang về.

Người bán rùa ḷng dạ đen tối ấy tuy có một vạn đồng bỏ túi nhưng nhà bị ăn trộm, rồi lâm bệnh nặng, sau đó c̣n bị cháy nhà khiến cho một vạn đồng tiền bị thiêu rụi, cuối cùng xơ xác lại hoàn xác xơ.

Thiện nhân mang con rùa lớn về nhà, đem những món ăn ngon lành nhất cho ăn, rồi thấy miệng rùa có vết thương, vội lấy thuốc bôi cho nó. Không lâu sau, vết thương trên miệng rùa đă lành, ông cho xe chở rùa ra bờ biển thả xuống nước, trả tự do cho nó về với trời đất.

Cách đó không lâu sau, vị phú ông từ bi đang ngồi tham thiền th́ bỗng nhiên có tiếng gơ lạch cạch ở cửa sau. Ông đến mở cửa xem, th́ ra đó là con rùa được ông cứu lúc trước. Con rùa mở miệng ra nói với ông rằng:

- Ân nhân, không lâu nữa ngôi thành này sẽ gặp nạn lớn. Dân chúng ở thành này nghiệp tội rất nặng, bây giờ nghiệp đă đến thời phải trả, không thể nào tránh khỏi tai họa. Chỉ có hai nhà là không nằm trong số người phải trả báo, một là nhà của ngài, hai là nhà của vuạ Ngày đó tháng đó, nguyên ngôi thành này sẽ ch́m lỉm dưới nước sau một trận lụt vĩ đại. Xin ân nhân cùng vua sớm chuẩn bị mướn người đóng tàu, hẹn nhau khi thấy nước lớn vừa dâng lên th́ mau lên tàu, thuận theo ḍng nước mà đi, tự nhiên sẽ t́m được nơi nương náu.

Con rùa lớn nói xong quay đầu đi mất. Thiện nhân rất ngạc nhiên, nhưng được một con rùa biết nói báo nguy trước, không thể không tin. Hôm sau ông bí mật báo cho vua biết chuyện đêm qua, họ cấp tốc chuẩn bị mọi sự. Đúng y như rằng, không bao lâu sau, nạn lụt xẩy ra trong thành. Khi một con nước lũ vừa ập đến là con rùa kia cũng xuất hiện, thôi thúc họ lên tàu mà đi. Con rùa bơi đằng trước, bảo họ rằng:

- Xin đi theo tôi, đừng để lạc mất phương hướng!

Khi con tàu đang lướt trên ḍng nước lũ, bỗng phía sau có một con rắn lớn bơi đến, ngóc đầu lên nh́n, dáng vẻ như xin được cứu mạng. Thiện nhân từ bi bèn ra lệnh ngừng tàu lại vớt con rắn lên. Con rùa phía trước nói:

- Ân nhân! con rắn này có duyên với ngài, sau này ngài sẽ hiểu.

Cách đó không xa, ông lại cứu một con cáo, và lại được rùa khen ngợi. Rồi đến phiên một người đang vùng vẫy trong ḍng nước lớn, la hét kêu cứu, Thiện nhân từ bi cũng muốn cứu y nhưng con rùa ngăn lại nói rằng:

- Đây là một người có tâm địa xấu xa, tốt nhất là đừng cứu y. Nếu hôm nay cứu y, sau này y sẽ hại ân nhân.

Thiện nhân trả lời:

- Bất cứ người nào chúng ta cũng phải cứu. Nếu chúng ta ích kỷ mà không cứu là phản bội lời chư Phật dạy, là phải xem tất cả b́nh đẳng như nhau. Dầu sau này có xẩy ra chuyện ǵ đi nữa, ta cũng phải cứu người này.

Rồi không màng tới lời ngăn cản của rùa, ông vớt người nọ ra khỏi nước cứu cho khỏi chết ch́m.

Đi một đỗi nữa th́ con rùa lớn lại mở miệng ra nói:

- Trời quang mây tạnh rồi, thiên tai đă qua rồi. Tôi xin tạm thời cáo biệt.

Nói xong nó bỏ đi ngaỵ Rắn và cáo cũng từ giă mà đi.

Đoàn người lênh đênh trên mặt nước một thời gian th́ khám phá một ḥn đảo nhỏ. Họ lên bờ, thấy ḥn đảo này có rất nhiều tài nguyên, chỉ tiếc là không có bao nhiêu dân cư trú. Họ quyết định lưu lại trên đảo ở tạm.

Có một hôm, con cáo xuất hiện một cách bất ngờ, nói với thiện nhân rằng:

- Ân nhân! Ngài đă cứu tôi thoát nạn, hôm nay tôi xin báo đáp ơn cứu mạng to lớn ấy. Vừa rồi tôi mới khám phá ra một kho tàng trong một cái huyệt giữa núi. Kho tàng này không nằm trong mộ phần của ai cũng không phải do tôi cướp giật, tức là của trời cho tôi. Nay tôi muốn đem kho tàng này dâng tặng cho ân nhân để báo đáp ơn sâu, xin ân nhân vui ḷng nhận.

Thiện nhân nghĩ rằng nếu không nhận và nếu chẳng may kho tàng này rơi vào tay một kẻ bất lương th́ không phải là đáng tiếc lắm sao? Chi bằng ta vui ḷng nhận, rồi đem bố thí cho người nghèo, và giúp đỡ tất cả những chúng sinh khốn cùng. Nghĩ như thế rồi, ông bằng ḷng nhận kho tàng của con cáo dâng tặng.

Khi ông đi lấy kho tàng về, th́ cái người được ông cứu khỏi chết ch́m lúc trước, không những không nghĩ tới chuyện đền ơn cứu mạng mà c̣n dùng lời dọa nạt và thủ đọan bắt thiện nhân phải chia cho ḿnh phân nửa kho tàng. Thiện nhân cho hắn mười cân vàng nhưng con người tâm địa đen tối ấy từ chối không nhận, dọa rằng:

- Nếu ông không chia cho tôi phân nửa, tôi sẽ tố cáo ông đă quật mồ cướp của.

Thiện nhân đáp:

- Thiên tai vừa qua chắc chắn đă làm cho rất nhiều người bị tán gia bại sản, tôi muốn đem số vàng này cứu giúp cho họ. Nếu ông lấy đi, hẳn không phải để làm điều tốt, tức là phản bội lương tâm, cho nên tôi không cho ông toại nguyện tà ư đó.

Người kia ôm mối hận, bí mật tố cáo với quan vu khống thiện nhân đă quật mồ cướp của. V́ thế thiện nhân tốt bụng bị bắt, nhưng ḷng không chút oán hận kẻ xấu xa đă vu khống ḿnh, chỉ thấy rằng ḿnh đă tạo nghiệp tội trong kiếp trước nên kiếp này mới bị quả báo xấu như thế này.

Ông không hề oán hận, chỉ cầu nguyện sao cho tất cả chúng sinh sớm thoát tai nạn, đừng kết oán với người khác để đừng bị giam trong tù ngục như ḿnh hôm nay.

Vua rắn và vua cáo là những con vật có tánh linh, chúng bèn họp nhau bàn bạc làm cách nào để cứu ân nhân đă bị giam trong ngục tù một cách oan uổng. Vua rắn nói với vua cáo rằng:

- Tôi có một cách này, nhất định cứu được ân nhân thoát nạn.

Nói xong vua rắn bèn cáo biệt vua cáo mà đi. Vua rắn một ḿnh ḅ lên núi t́m cỏ thuốc, đây là một loại thuốc có một không hai, có thể giải độc và xoa dịu mọi đau đớn trong chớp nhoáng. Vua rắn ngậm cỏ thuốc trong miệng ḅ vào ngục, nói với thiện nhân rằng:

- Đây là một loại cỏ thuốc có năng lực giải độc. Chốc nữa thái tử sẽ bị bệnh, không có thầy có thuốc nào có thể cứu được, chỉ có loại thuốc này mới có thể cứu thái tử thoát hiểm. Lúc đó ân nhân hăy nói với tên cai ngục là ḿnh có thuốc thần trừ độc, chắc chắn hắn sẽ loan tin ấy ra,và như thế ngày ân nhân ra khỏi tù sẽ không c̣n lâu nữa!

Vua rắn từ giă thiện nhân rồi, lén ḅ vào vương cung cắn chân thái tử một cái. Tức thời chất độc lan đi rất nhanh, tất cả thầy thuốc danh y đều bó tay chịu thua, nh́n thái tử chờ chết. Ông vua già chỉ có một đứa con trai duy nhất ấy thôi nên tâm can c̣n nóng nảy hơn đoàn kiến trong chảo nóng. Ông ra lệnh cho các đại thần dán bảng yết thị khắp nơi, cấp tốc kiếm một vị thần ỵ Nếu có ai cứu được thái tử khỏi bệnh th́ sẽ được phong làm thủ tướng, c̣n nếu ai làm môi giới đưa thần y đến th́ sẽ được thưởng một vạn lượng vàng.

Đúng như rắn chúa tiên đoán, tên cai ngục biết tin này bèn báo cho thiện nhân trong tù biết. Thiện nhân nói:

- Tôi có thuốc thần trong người.

Vua nghe tên cai ngục báo tin, vời thiện nhân vào cung bôi thuốc cho thái tử. Thuốc vừa bôi xong, thái tử lập tức hết đau và vết sưng cũng xẹp xuống ngay, nên được b́nh an thoát hiểm. Vua thấy chân thái tử lành lặn, vui mừng không kể xiết, bèn hỏi nguyên do tại sao thiện nhân bị vào tù. Khi biết thiện nhân bị tù oan, vua tự trách rằng:

- Ta là vua thất đức, và quan quân đại thần cũng thiếu sáng suốt nên để cho kẻ ác lừa bịp và cho người hiền bị phỉ báng!

Vua ra lệnh bắt con người vong ân bội nghĩa kia về chịu khổ h́nh, phong thiện nhân làm thủ tướng, và đại xá tất cả tội nhân khiến cho mọi ngục tù đều trống không trong khoảnh khắc.

Thiện nhân hiểu biết Phật pháp một cách thâm sâu, nên vua cung kính thỉnh ông khai thị. Thiện nhân bèn tuyên thuyết giáo nghĩa cứu khổ của Đức Phật cho vua nghe khiến vua được tỉnh ngộ, quy y Tam Bảo, tôn kính duy tŕ giới luật thanh tịnh, phát tâm từ bi rộng lớn, mở các kho vựa của quốc gia cứu giúp người nghèo khổ, chỉnh đốn việc giáo dục, xây cất viện dưỡng lăo và viện mồ côi, thương xót tất cả hữu t́nh. Về sau, đất nước này trở nên ḥa b́nh an lạc, được từ quang của Đức Phật chiếu rạng khắp nơi.
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	1185608_348385808630974_815517431_n.jpg
Views:	0
Size:	19.7 KB
ID:	1619499  
Vo_Tam_is_offline   Reply With Quote
The Following 2 Users Say Thank You to Vo_Tam For This Useful Post:
betti (07-16-2020), laughster (07-15-2020)
Old 08-09-2020   #38
Vo_Tam
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Vo_Tam's Avatar
 
Join Date: Jun 2013
Location: Sweet Home
Posts: 1,188
Thanks: 3,803
Thanked 4,687 Times in 1,120 Posts
Mentioned: 27 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 802 Post(s)
Rep Power: 15
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8Vo_Tam Reputation Uy Tín Level 8
Default SÁT SANH CÚNG TẾ NGƯỜI CHẾT



SÁT SANH CÚNG TẾ NGƯỜI CHẾT

Ngày xưa, để cúng tế người thân quá cố, người ta hay giết rất nhiều dê, cừu v.v.. gọi là "vật tế người chết". Chư tỳ kheo thấy ai cũng làm như thế bèn hỏi Đức Phật:

- Thế Tôn! Thiên hạ giết rất nhiều thú vật để cúng tế người chết. Làm như thế th́ có công đức nào?

- Này chư tỳ kheo, sát sinh để cúng tế người chết không hề có một công đức nào hết. Từ xưa đă có người hiền ngồi trong hư không mà thuyết pháp, nói tới các tội chướng của việc sát sinh, khiến cho người trong cơi Diêm Phù đă băi bỏ việc sát sinh để cúng tế. Thế mà chuyện quá khứ nay lại xuất hiện nữa rồi!

Đức Phật nói xong, tiếp tục kể chuyện xưa:

- Trong quá khứ, ở nước Ba La Nại có một vị giáo sư Bà La Môn danh tiếng, tinh thông ba tạng Vệ Đà, muốn cúng tế người chết nên đi bắt một con dê và dặn ḍ mấy đứa học tṛ rằng:

- Đem con dê này ra bờ sông tắm rửa, đeo hoa lên cổ cho nó, mua 5 đồng tiền thức ăn cho nó ăn, sửa soạn cho nó xong rồi dẫn nó về.

Mấy đứa học tṛ tuân lệnh đem dê ra bờ sông tắm rửa, và sửa soạn cho nó ngay tại đấy. Con dê thấy được nghiệp kiếp trước của ḿnh, biết rằng hôm nay đă đến ngày ḿnh thoát khỏi mọi khổ đau, mừng vui cười lớn, phát ra những âm thanh như tiếng b́nh vỡ. Nhưng nghĩ tới ông Bà La Môn kia sắp đem ḿnh ra giết và sẽ phải chịu quả báo đau khổ, bất giác sinh tâm thương xót cho ông ta, bèn lớn tiếng oà lên khóc. Bọn trẻ con học tṛ của Bà La Môn hỏi:

- Dê này, khi th́ mi cười lớn, khi th́ mi lại khóc to, tại sao vậy?

- Xin dắt tôi về gặp thầy của các người rồi hẵn hỏi lại tôi câu ấy.

Bọn trẻ bèn dắt dê về, đem mọi sự kể lại cho thầy nghe. Bà La Môn nghe kể xong hỏi dê:

- Tại sao mi cười rồi lại khóc?

Dê moi trong kư ức để hồi tưởng lại túc nghiệp của ḿnh, đáp lời Bà La Môn rằng:

- Bà La Môn, ngày xưa tôi cũng là một vị Bà La Môn, đọc tụng tinh thông quyển kinh "Ma Nô Pháp điển" như ông vậy. V́ muốn tế người chết nên tôi giết dê đem cúng, và trong 499 đời, tôi đă phải chịu quả khổ chết đứt đầu. Bây giờ là kiếp cuối cùng thứ 500, hôm nay tôi sẽ thoát hết mọi đau khổ, v́ thế tôi mới vui mừng mà cười tọ Tôi lại khóc ngay sau đó, là v́ tôi giết một con dê mà 500 đời phải bị cái nạn đầu ĺa khỏi cổ, tuy hôm nay tôi sẽ thoát tai ách đó rồi, nhưng nghĩ tới ông, Bà La Môn, ông giết tôi rồi lại sẽ chịu cái khổ chết đứt đầu trong 500 đời như tôi, tôi xót thương ông mà khóc.

- Dê ơi đừng sợ, ta sẽ không giết mi đâu.

- Bà La Môn, ông nói ǵ thế? Ông giết hay không giết tôi, hôm nay tôi cũng không thể thoát chết được.

- Dê đừng sợ, ta sẽ bảo vệ mi, sẽ đi cùng đường với mi.

- Bà La Môn! Sức bảo vệ của ông rất yếu, mà tội ác của tôi đă tạo lại rất lớn!

Bà La Môn đem dê đi thả, và ra lệnh không ai được giết nó, rồi sai bọn học tṛ cùng đi chung đường với dê. Dê được tự do, chạy vào khu rừng cây rậm ở dưới một mơm đá cao, vươn cổ lên gặm lá cây mà ăn. Đúng ngay sát na ấy, trên đỉnh mơm đá bỗng vang lên một tiếng sấm, một góc của tảng đá bị nẻ ra, rơi trúng ngay cổ con dê đang vươn lên lúc ấy, thế là dê bị đứt đầu mà chết. Có rất nhiều người bèn chạy đến tập trung xung quanh.

Lúc ấy ta là thần cây của chỗ ấy, thấy mọi người như thế bèn dùng thần lực ngồi ngay ngắn giữa hư không. Để cho những chúng sinh ấy biết quả báo của ác nghiệp mà không sát sinh nữa, ta thuyết pháp để cảnh giác họ cái khổ ghê rợn dưới địa ngục. Mọi người nghe pháp ấy, quá kinh sợ bị đọa địa ngục, từ đó ngưng bặt việc sát sinh. Ta cũng dạy mọi người thọ tŕ giới hạnh, và ai cũng nghe lời ta dạy, tích tụ những việc thiện như bố thí v.v... nên cuối cùng ai cũng được sinh lên cơi trời.

Sát sinh để cúng tế không hề có phúc báo mà c̣n là một việc tội lỗi, những người thích sát sinh cúng tế hăy mau hồi tỉnh.

Những người thích sát sinh tế tự, nếu nghe được những lời này của Đức Phật th́ hay biết bao!
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	1175725_351688401634048_151637906_n.jpg
Views:	0
Size:	25.0 KB
ID:	1633180  
Vo_Tam_is_offline   Reply With Quote
Reply
Page 2 of 2 1 2

User Tag List

Thread Tools

Facebook Comments


 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 13:31.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.51891 seconds with 15 queries