Báo cáo trước đó của Sina News cho biết Iran có thể mua 36 máy bay chiến đấu của Trung Quốc bằng cahcs sử dụng một nửa khoản hỗ trợ tài chính trị giá 3 tỷ USD từ Qatar. Khoản tiền này do Tiểu vương Qatar Sheikh Tamim bin Hamad Al Thani đề xuất trong cuộc gặp Tổng thống Iran Hassan Rowhani tại Tehran vào tháng 1 năm ngoái, nhưng Bắc Kinh lại đang do dự cung cấp các tiêm kích hạng nhẹ J-10C cho Iran, dù họ có thể đổi lấy dầu hoặc khí đốt tự nhiên.
Trong những tháng gần đây, mạng xã hội Trung Quốc đã lan truyền thông tin Tehran quan tâm tới mẫu máy bay chiến đấu nội địa của Trung Quốc sau khi lệnh cấm vận vũ khí kéo dài 13 năm của Liên Hiệp Quốc hết hiệu lực vào tháng 10 năm ngoái. Lệnh cấm này trong nhiều năm qua đã ngăn Iran mua vũ khí nước ngoài như xe tăng và máy bay chiến đấu.
Zhou Chenming, nhà nghiên cứu tại Yuan Wang [một viện công nghệ và khoa học quân sự tại Bắc Kinh] cho hay: "Vấn đề mấu chốt là Iran không thể thanh toán bằng tiền USD hoặc euro cho Trung Quốc, họ thích sử dụng dầu và khí đốt tự nhiên để đổi lấy vũ khí".
"Tuy nhiên, Trung Quốc đã có quá nhiều năng lượng dự trữ. Kinh doanh là kinh doanh, tất cả đều muốn kiếm được tiền qua các giao dịch vũ khí. Trung Quốc không thể chấp nhận một món hời ‘tồi tệ’" – ông Zhou nói, đồng thời cho biết thêm rằng sự giảm phát mạnh mẽ của đồng rial [đơn vị tiền tệ chính thức của Iran] trong những năm gần đây đã buộc chính phủ Tehran phải tích trữ càng nhiều ngoại tệ càng tốt.
Tiêm kích J-10C của Trung Quốc.
Báo cáo trước đó của Sina News cho biết Iran có thể mua 36 máy bay chiến đấu của Trung Quốc bằng cahcs sử dụng một nửa khoản hỗ trợ tài chính trị giá 3 tỷ USD từ Qatar. Khoản tiền này do Tiểu vương Qatar Sheikh Tamim bin Hamad Al Thani đề xuất trong cuộc gặp Tổng thống Iran Hassan Rowhani tại Tehran vào tháng 1 năm ngoái.
Xây dựng mối quan hệ an ninh chặt chẽ hơn được coi là một phần trong thỏa thuận hợp tác chiến lược 25 năm được ký kết giữa Bắc Kinh và Tehran hồi tháng 3 năm nay nhằm giải quyết các vấn đề kinh tế trong bối cảnh Mỹ tiếp tục áp đặt các biện pháp trừng phạt đối với Iran.
Chi tiết cụ thể về Quan hệ Đối tác Chiến lược Toàn diện không được công bố, nhưng theo đài truyền hình nhà nước Trung Quốc CCTV, nó bao gồm các hoạt động kinh tế từ dầu mỏ và khai thác mỏ đến thúc đẩy hoạt động công nghiệp ở Iran, cũng như hợp tác vận tải và nông nghiệp.
J-10C là phiên bản nâng cấp của mẫu J-10 một động cơ và đa nhiệm của Trung Quốc, được thiết kế để tác chiến không-đối-không. Phiên bản J-10C được trang bị động cơ cải tiến để tăng tính năng "tàng hình" và vector lực đẩy.
J-10 là mẫu tiêm kích hiện đại được Trung Quốc sử dụng rộng rãi nhất, với hơn 400 chiếc trong biên chế. Theo trang mạng Strategy Page, sở dĩ Trung Quốc sản xuất số lượng lớn J-10 như vậy là bởi Trung Quốc tuyên bố chúng là thiết kế của chính họ, chứ không phải của Nga.
J-10 được kỳ vọng là mẫu tiêm kích Trung Quốc đầu tiên được trang bị động cơ do chính Trung Quốc sản xuất, thay vì phải nhập khẩu từ Nga. Tuy nhiên, họ vẫn phải phụ thuộc vào mẫu động cơ AL-31 của Nga do có độ tin cậy cao hơn.
Theo Strategy Page, có lẽ một phần do phụ thuộc vào động cơ của Nga mà Trung Quốc vẫn chưa nhận được bất cứ đơn hàng xuất khẩu nào đối với J-10.
Ngoài mẫu J-10C, theo nhà bình luận quân sự Song Zhongping tại Hồng Kông, Iran cũng có thể cân nhắc các mẫu MiG-35, Su-35 và Su-30SM của Nga.
"Trung Quốc có thể đưa ra 2 lựa chọn là máy bay chiến đấu FC-1 Xiaolong kém tiên tiến hơn và máy bay chiến đấu J-10C tiên tiến hơn. Cả hai đều là máy bay chiến đấu hạng nhẹ và rẻ hơn máy bay của Nga " – Ông Song nói.
Theo SCMP, mẫu J-10 của Trung Quốc có giá từ 40 đến 65 triệu USD tùy cầu hình. Trong khi đó, đơn giá của Eurofighter Typhoon là 175 triệu USD, MiG-35 Fulcrum là 55 triệu USD. Đơn giá của Su-30SM là 50 triệu USD, còn F-35 Lightning II của Mỹ có giá 110 triệu USD.