Nếu các đồng minh NATO ở châu Âu coi số phận của Ukraine chẳng đáng ǵ so với an ninh của họ th́ tại sao Mỹ lại phải mạo hiểm chiến tranh với Nga v́ điều đó?
Trong tháng qua, thế giới vừa chứng kiến hai diễn biến cho thấy rơ vị thế địa chính trị đầy nguy hiểm của Ukraine và nó cũng giải thích tại sao việc kết nạp Kiev vào NATO sẽ là một biện pháp khắc phục kém hiệu quả.
Đầu tiên, đó là việc chính quyền Joe Biden đă đạt được thỏa thuận với Đức về đường ống dẫn khí đốt tự nhiên Nord Stream 2 (ḍng chảy phương Bắc 2) gây tranh căi. Đây là một dự án năng lượng được các nước Đông Âu mô tả là mối đe dọa đối với an ninh của họ.
Diễn biến thứ hai liên quan tới bài xă luận của Tổng thống Nga Vladimir Putin về “Sự thống nhất lịch sử giữa người Nga và người Ukraine”, trong đó ông Putin tỏ rơ lập trường về các mối quan hệ lịch sử, văn hóa, tôn giáo và ngôn ngữ giữa Nga và Ukraine.
Người đứng đầu nước Nga khẳng định Ukraine “đơn giản là không cần Donbass”, đồng thời cho rằng chủ quyền thực sự của Ukraine chỉ có thể có trong quan hệ đối tác với Nga với tư cách là “một dân tộc”. Nga sẽ chỉ tiếp xúc với Ukraine nếu nước này “không phải là công cụ trong tay ai đó chống lại chúng ta”.
Tuy nhiên, ông Putin cũng nhắc lại cảnh báo trước đó rằng “bất kỳ thiết kế nào của phương Tây dành cho Ukraine cũng sẽ buộc Nga phải phá hủy quốc gia này”.
Đối với các nhà hoạch định chính sách Mỹ, hai diễn biến này đă khẳng định việc cố gắng đưa Ukraine vào các thể chế chính trị và an ninh của phương Tây, đặc biệt là NATO, sẽ là một sáng kiến nguy hiểm và phản tác dụng, không có cơ hội thực hiện ḥa b́nh.
Mở cửa chào đón Ukraine tham gia vào NATO sẽ gây ra chiến tranh với Nga. Việc Nga sáp nhập Bán đảo Crimea năm 2014 rồi các cuộc ly khai ở Donbass thực tế chỉ là cách Moscow phản ứng trước cách mạng do Mỹ và châu Âu hậu thuẫn lật đổ chính phủ thân Nga nhằm đưa Kiev tiến lại gần phương Tây hơn.
Moscow coi hành động này là mối đe dọa trực tiếp đối với an ninh của ḿnh. Crimea là nơi đặt căn cứ của Hạm đội Biển Đen và hoạt động nâng cấp lực lượng này trong những năm gần đây đă thay đổi cán cân sức mạnh có lợi cho Nga hơn là hải quân các nước NATO như Thổ Nhĩ Kỳ, Romania và Bulgaria.
Một chính phủ thân phương Tây ở Kiev sẽ ngăn chặn Nga sử dụng căn cứ ở Sevastopol hoặc tệ hơn nữa là tiếp nhận các lực lượng hải quân NATO, qua đó cản trở sự hiện diện quân sự thông thường của Nga. Đây là khu vực mà Nga có 400 km đường bờ biển lộ thiên và các tuyến đường vận chuyển quan trọng đến Kavkaz.
Tương tự, sự hiện diện của các khí tài quân sự Mỹ và NATO ở biên giới phía Đông dễ bị tổn thương là điều không một nhà lănh đạo nào của Nga chấp nhận được.
Những nỗ lực nhằm đưa Ukraine vào nếp sống phương Tây sẽ chỉ ngăn cản triển vọng ḥa giải với phe ly khai ở Donbass và vĩnh viễn làm tổn hại đến sự toàn vẹn lănh thổ của Ukraine.
V́ vậy, Mỹ hăy ngừng vĩnh viễn các động thái mở rộng NATO. Điều Mỹ nên làm là cần sửa đổi chính sách cho phù hợp với thực tế hơn. Ukraine tốt nhất nên giữ vai tṛ là một quốc gia trung lập giữa Nga và phương Tây.
Thỏa thuận ḍng chảy phương Bắc 2 đă cho thấy, các quốc gia Tây Âu giàu có không sẵn ḷng đánh đổi lợi ích của họ để bù đắp cho vị thế bị tổn hại của Ukraine.
Nếu các đồng minh NATO ở châu Âu coi số phận của Ukraine chẳng đáng ǵ so với an ninh của họ th́ tại sao Mỹ lại phải mạo hiểm chiến tranh với Nga v́ điều đó?
VietBF @ Sưu tầm