Người cha, người mẹ nào đẻ con ra cũng mong con được thông minh, khỏe mạnh, b́nh an trưởng thành. Nhưng cuộc đời vẫn luôn có những hoàn cảnh đặc biệt. Những em bé dù c̣n nhỏ xíu đă phải đối mặt với nhiều căn bệnh nguy hiểm mà đến người lớn cũng chưa chắc đă vượt qua được.
Mới đây, một người phụ nữ đă kể câu chuyện xúc động khi cô trách nhầm người cha v́ không chịu lau người sạch sẽ cho con để bé tránh lây nhiễm:
"Gửi lời xin lỗi người cha ấy! Có nuôi con mới thấu ḷng cha mẹ! Em 38 tuổi cũng đă làm mẹ của 2 đứa trẻ rồi, vậy mà hôm nay em lại vô t́nh trách mắng nhầm người cha ấy các bác ạ. Trong ḷng em bây giờ nặng trĩu như có viên đá đè, ân hận ray rứt.
Em là người được bác sỹ H.N. tại viện K nhờ giúp đỡ tắm rửa cho con của em này, người dân tộc H’Mong bị u xương hàm đang điều trị tại viện. Con lại dương tính với viêm gan B nên là phải biết cách bảo vệ bản thân để tránh lây nhiễm. Khi biết con bé 4 ngày chưa được tắm rửa thay quần áo, vào viện nh́n thấy chiếc áo đẫm máu đă khô cong, th́ em đă thầm trách, em hỏi cha cháu: sao em không tắm cho con? Sao lại để con mặc bẩn thế này? Đôi bàn tay đan chặt vào nhau ánh mắt ngấn nước nh́n em không nói, không giải thích lời nào.
Con bé bị nhiễm khuẩn xuất huyết đường tiêu hoá, kèm theo khối u ở mặt sưng tấy có nhiều dịch mủ nên con chỉ được uống sữa không được ăn cơm. Nhưng người cha ấy bỏ qua lời dặn ḍ của bác sĩ đă nén cho con ăn cơm. Lúc em vào cái miệng con bé vẫn c̣n nhai miếng cơm ngon lành mặc dù miệng con đang chảy máu. Hai bàn tay nhỏ dán đầy bông băng chi chít với những vết bầm tím của nhiều lần lấy máu, cắm truyền xoa xoa lên chiếc má sưng tấy đầy đau đớn. Bác sĩ rất buồn v́ dặn kĩ mà người cha ấy chỉ vâng dạ để đấy rồi không thực hiện.
Đến khi em cởi áo tắm cho con bé th́ em mới biết, v́ gương mặt con sưng to nhanh quá không thể tháo chiếc áo ra được, chạm vào là con đau khóc ngất đi, phải dùng kéo cắt áo ra, có lẽ người cha ấy thương xót con đau mà không dám thay.
Em đă rất nhẹ nhàng dùng khăn lau gương mặt nhem nhuốc sưng tấy căng mọng kia. Con bé đau đớn khóc ré lên tiếng con bé khóc và giọt nước mắt của người cha ấy cũng lăn dài. Người cha ấy nói với con bằng tiếng H'Mong: bố xin lỗi bố không đủ can đảm để rửa mặt cho con, con chịu khó để bác lau mặt cho sạch sẽ nhé, rửa mặt xong người cha ấy lại khen là hôm nay con xinh lắm.
Bệnh t́nh con bé rất nặng, mặc dù các bác sĩ đă tận t́nh cứu chữa nhưng đến phút cuối cùng người cha ấy đă xin đưa con về nhà để con được ra đi trong ṿng tay yêu thương của gia đ́nh.
Có lẽ người cha ấy biết được đây là những ngày tháng cuối cùng của con ḿnh mà bất chấp không nghe lời dặn ḍ của bác sĩ giấu bác sĩ cho con ăn cơm, cho con ăn bánh ăn kẹo!
Xin lỗi người cha ấy! Thật sự xin lỗi v́ đă trách nhầm, tưởng người cha ấy vô tâm vụng về nhưng sự thật không phải vậy, v́ sợ con đau, v́ sợ con đói, v́ nghĩ con rất lâu rồi không được ăn thịt, lần đầu tiên con được ăn miếng bánh mỳ, v́ linh tính của người cha biết được con ḿnh không c̣n được bao lâu thời gian nữa, nên là đă để mọi người nghĩ sai về ḿnh mà chiều theo ư con!
Xin lỗi v́ giờ mới thấu được tâm tư của người cha ấy! Xin lỗi đă vô t́nh trách mắng, vô t́nh xát muối vào tâm hồn đang đau đớn ấy. Vẫn biết lời xin lỗi này người cha ấy chẳng bao giờ đọc được v́ làm ǵ biết chữ nhưng em cảm thấy ăn ăn lắm lắm nên mới có phút trải ḷng thế này".