Phụ Nữ Độc Thân - VietBF
 
 
 
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

HOME

NEWS 24h

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Stories, Books | Chuyện, Sách


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default Phụ Nữ Độc Thân
Điện thoại reng, Quỳnh nhất lên, “allo”. Đầu giây bên kia giọng nam hớn hở:

- Quỳnh đó hả?

Nhận ra giọng của “nhà văn lớn”, Quỳnh đáp:

- Dạ, thưa anh, em đây. Anh chị khỏe không?

- Khỏe. Cảm ơn em. Hôm trước em bảo là muốn đến nhà anh xem lan, em c̣n giữ ư định đó không?

- Dạ, c̣n. Khi nào em có thể đến được?

- Hôm nay. Được không?

- Dạ, anh cho em địa chỉ.

Sau khi Quỳnh ghi xong, “nhà văn lớn” hỏi:

- Bao lâu nữa em có thể đến được?

Nh́n đồng hồ, thấy chỉ mới chín giờ sáng thứ Bảy, Quỳnh vừa tiếc không được “ngủ nướng” vừa đáp:

- Thưa anh, có lẽ từ hai đến ba tiếng đồng hồ nữa.

- Chi mà lâu dữ vậy? Anh hồi hộp, anh nôn nóng muốn gặp em. Em không cần sửa soạn, trang điểm ǵ hết, cứ để tự nhiên như vậy mà đến với anh. Anh em ḿnh biết nhau lâu rồi mà.

Quỳnh bối rối. Quỳnh quen với vợ chồng “nhà văn lớn” nhưng không thân mật đến độ… Quỳnh hỏi ḍ:

- Thưa anh, chị có ở nhà không?

- Không. Bà ấy đi thăm mấy đứa con.

Quỳnh thật sự hoảng sợ, nhưng chưa biết phải đối phó bằng cách nào:

- Thưa anh, anh cho em khoảng ba mươi phút, em sẽ gọi lại.

- Th́ em cứ đến đi, anh chờ. Tại sao em phải gọi lại?

- Dạ, em sẽ gọi lại anh.

Quỳnh vội gác ống nói, rồi nhất lên, bấm số điện thoại của Đằng – người bạn độc thân, lớn tuổi hơn mà Quỳnh tin tưởng như tin tưởng một người anh. Không ai bắt điện thoại. Quỳnh gọi cô con gái hỏi ư kiến. Sau khi nghe Quỳnh kể rơ những câu nói thiếu đứng đắn của “nhà văn lớn”, cô con gái quyết định là Quỳnh không nên đến nhà và cũng không nên liên lạc với “nhà văn lớn” nữa. Quỳnh điện thoại đến nhà “nhà văn lớn”, xin lỗi, sẽ không đến được. “Nhà văn lớn” bất b́nh:

- Tại sao? Em làm anh thất vọng vô cùng! Em biết anh mong được gặp em từ lâu rồi không?

- Sorry, em không đến được! Chào anh.

Gác ống nói xong, tự dưng Quỳnh cảm thấy buồn và nàng ngạc nhiên khi nhận ra những giọt nước mắt tủi thân đang âm thầm lăn dài. Đă mấy mươi năm rồi Quỳnh tưởng rằng nàng không c̣n giọt lệ nào để khóc cho sự dại khờ và bồng bột của nàng khi nàng nhận lời cầu hôn của một người mà nàng lầm tưởng rằng người đó đă yêu thương nàng say đắm! Vậy th́ tại sao bây giờ Quỳnh lại khóc một cách dễ dàng sau khi bị “nhà văn lớn” “tấn công” một cách bất ngờ như vậy? Suy nghĩ một chốc Quỳnh mới hiểu.

Đây không phải là lần đầu tiên Quỳnh bị “tấn công” mà kể từ ngày trở thành một phụ nữ độc thân, Quỳnh cảm nhận được nàng là nạn nhân của vài lớp người.

Lớp người cùng phái tỏ ra lo ngại rằng Quỳnh sẽ chinh phục chồng của họ; v́ Quỳnh là một thiếu phụ c̣n nhan sắc, có đức hạnh.

Ngược lại, những người bạn khác phái – có vợ con – có thể chia ra ba lớp người.

Lớp người thứ nhất, không muốn vợ của họ thân thiện với Quỳnh; v́ họ ngại vợ của họ cũng sẽ hành động giống như Quỳnh – bỏ chồng.

Lớp người thứ hai tỏ ḷng thương hại Quỳnh v́ cảnh đơn chiếc, muốn giúp đỡ thật ḷng th́ bị mấy bà vợ nghi ngờ!

Lớp người thứ ba, chỉ thích tản tỉnh; v́ nghĩ rằng đàn bà độc thân, dại ǵ không “tán”; “tán” được th́ “hưởng”, không được th́ thôi! “Nhà văn lớn” là một trong những nhân vật này.

Những người bạn khác phái – độc thân – có thể chia làm bốn lớp người.

Những người bằng hoặc hơn Quỳnh vài tuổi muốn kết thân với Quỳnh để đi nốt đoạn đường đời th́ bị mặc cảm khi họ biết rơ chức vụ ngày xưa của người chồng cũ của Quỳnh.

Nhiều người lại dè bỉm, bảo về Việt-Nam lấy con gái mười tám cũng được, chuyện ǵ phải “cặp” những người cỡ tuổi với Quỳnh. Nhưng, sau khi thấy nhiều người bạn của họ là “nạn nhân thê thảm” của chuyện lấy vợ trẻ từ Việt-Nam đem qua, mấy ông thuộc lớp người này đâm ra sợ.

Vài người trẻ hơn Quỳnh có cảm t́nh với Quỳnh; v́ Quỳnh trông trẻ hơn tuổi thật của nàng. Nhưng Quỳnh thấy nhiều bà bạn lấy chồng trẻ rồi phải đến thẩm mỹ viện căn da, cắt mí mắt để trông bớt chênh lệch th́ Quỳnh lại không thích; v́ Quỳnh là người thích sự tự nhiên, sống giản dị, không cần bề ngoài.

Những người lớn tuổi hơn Quỳnh th́ Quỳnh lại ngại ngùng…Nhưng sự ngại ngùng của Quỳnh tan biến nhanh khi Quỳnh gặp lại Đằng – vợ của Đằng không c̣n nữa – trong một tiệc cưới. Đằng không hề giấu diếm t́nh cảm của Đằng dành cho Quỳnh. Chỉ có điều bất tiện là Quỳnh sống tại Dallas. Đằng ở Houston. Đằng muốn lên Dallas thăm Quỳnh, ở lại nhà Quỳnh nhưng Quỳnh không thuận; v́ tư tưởng của Quỳnh đă bị mớ “luân lư tào lao” của ông Khổng, ông Mạnh, ông Trang, ông Lăo nào bên Tàu khống trị rồi! Đối với Quỳnh, “nam nữ thọ thọ bất thân.”

Quan niệm “xưa như trái đất” của Quỳnh thường bị Kiều, cô bạn thân từ thời c̣n đi học, đả phá. Nghĩ đến Kiều, người bạn cũng độc thân như nàng, Quỳnh cảm thấy bớt tủi thân.

Quỳnh đang rửa chén, sau bữa ăn chiều, điện thoại reng. Quỳnh thầm vui v́ nghĩ rằng Đằng gọi lại. Nhưng thật bất ngờ, giọng của Kiều:

- Hey! Đang làm ǵ đó? Mấy hôm nay nóng quá, máy lạnh ở nhà bồ có bị trục trặc không?

- Không. Bồ bị hả?

- Ừ, máy lạnh nhà ḿnh không chạy.

- Khổ chưa! Vậy bồ phải làm sao?

- Hồi sáng ḿnh gọi anh Đằng, nhờ anh Đằng tới xem giùm. Sau đó anh Đằng ở lại chờ thợ tới sửa chứ anh Đằng không muốn thợ biết ḿnh sống một ḿnh.

Dù biết Đằng là người đàn ông tốt bụng, Quỳnh cũng cảm thấy khó chịu, thầm nhủ: Hèn chi sáng nay Đằng không bắt điện thoại của ḿnh! Không nghe Quỳnh đáp, Kiều tiếp:

- Đang bận hả?

- Không. Chừng nào bồ lên đây chơi?

- Để hết Hè đă. Mùa này lái xe đi xa, máy xe nóng lắm, không tốt; thêm nữa, lái một ḿnh trên xa lộ buồn thấy mồ!

- Kiếm một ông cho vui.

- Bồ có rồi hả?

- Không. Ḿnh sợ đàn ông rồi! C̣n bồ?

- Ḿnh th́ có cũng có mà không cũng không.

- Sao kỳ vậy?

- Bồ nên nhớ, cỡ tuổi này, đàn ông họ đến với ḿnh là họ chỉ muốn có người chăm nom, săn sóc họ thôi chứ yêu thương ǵ nữa! Mà ḿnh th́ ḿnh không muốn hầu hạ ai nữa cả. Quen để đi ăn, đi chơi, đi xi-nê, đi nhảy với nhau rồi ai về nhà nấy th́ “okay”.

- Rủi họ ôm ḿnh họ hôn th́ sao?

- So what?

Không ngờ cô bạn lại có ư tưởng hoàn toàn trái ngược với ḿnh, Quỳnh chưa kịp nói ra ư nghĩ của nàng th́ nghe tiếng click báo hiệu có đường giây khác trên điện thoại. Quỳnh vội vàng:

- Nè, bồ! Chờ giùm chút, ḿnh có đường giây bên kia.

- Thôi, được rồi. Ḿnh phải đi chợ. Hôm khác nói nhiều.

Bắt sang đường giây bên kia, nhận ra giọng của Đằng, Quỳnh nói như than:

- Dạ, thưa anh! Lúc sáng em gọi mà không gặp anh.

- Ừ, lúc sáng anh phải đưa cháu gái đi có tư việc. Trong lúc lái xe anh nghe điện thoại reng, thấy số “phone” của em, nhưng anh không bắt v́ ngại vừa lái xe vừa nói điện thoại nguy hiểm.

Im lặng. Thấy rơ sự thiếu thành thật của Đằng, Quỳnh không muốn tiếp nối câu chuyện. Tại sao Đằng không nói thật là Đằng đến nhà Kiều để xem ông thợ sửa máy lạnh cho Kiều mà Đằng lại bảo chở con gái? Từ gút mắt này Quỳnh suy ra: Đằng không bắt điện thoại của Quỳnh v́ Đằng đang ở cạnh Kiều; v́ Đằng có ư “ǵ đó” với Kiều cho nên Đằng không muốn Kiều biết Đằng có sự liên hệ với Quỳnh. Quỳnh xót xa trong ḷng. Quỳnh đă xa ông “ex” v́ Quỳnh không chịu được những gian dối, lừa lọc của ông ấy. Vậy mà bây giờ Quỳnh lại bị ràng buộc t́nh cảm với một người cũng dối dang như người xưa? Quỳnh t́m lư do lịch sự để cắt đứt cuộc điện đàm.

Biết Quỳnh không vui, hôm sau Đằng giả về bệnh, xin nghỉ làm để lái xe đi Dallas.

Đằng và Quỳnh lặng lẽ đi bên nhau trong công viên vắng người. Đằng tiếp nối câu chuyện:

- Anh đă giải thích hết lời mà em cũng vẫn không tin anh.

Quỳnh không muốn nói thật ư nghĩ của nàng; v́ Quỳnh không muốn làm tổn thương Đằng, đành nói khác đi:

- Em nghĩ chuyện giữa anh và em sẽ không đi đến đâu cả. Thôi, anh về sớm c̣n nghỉ ngơi để mai đi làm.

- Anh mời em dùng cơm chiều với anh trước khi anh về lại Houston.

- Cảm ơn anh, nhưng em không thể đi ăn với anh được.

- Tại sao em cứ sợ thiên hạ dị nghị? Tại sao em cứ tự làm khổ em?

- V́ em đă được nuôi dạy theo cái ống, cái bầu (1) rồi. Em không tự làm khổ em. Em chỉ khe khắc với em thôi.

- Theo em th́ anh nên làm ǵ để em tin anh?

- Em không hiểu tại sao anh phải theo đuổi em trong khi quanh anh có nhiều phụ nữ độc thân?

- Bạn khác. Em khác. Anh quen nhiều phụ nữ độc thân không có nghĩa là anh thương yêu tất cả những người đó.

- Em “mời” ông “ex” của em ra khỏi cuộc đời của em v́ em muốn thoát khỏi sự phiền muộn triền miên. Bây giờ không lư do ǵ em lại “lao” vào sự phiền muộn khác mà em biết chắc chắn là nó sẽ đến.

- Tại sao em đa nghi quá vậy?

- Ông “ex” của em chỉ ôm những phụ nữ khác trong ṿng tay; c̣n anh ôm những người đàn bà khác trong ḷng anh. Đó mới là nguy hiểm.

- Em kết tội oan cho anh. Em giống như mấy quan ṭa ở Texas. Mứt độ quan ṭa xử nhầm tội phạm lên đến 7%, em biết không?

- Anh không ôm họ trong ḷng tại sao anh vẫn giữ liên lạc với họ suốt bao nhiêu năm dài?

Đằng không biện luận được. Suy nghĩ một chốc, Đằng muốn đo lường t́nh cảm của Quỳnh dành cho chàng:

- Thôi, em không muốn phiền muộn v́ anh th́ em cứ “email”, bảo anh đừng liên lạc với em nữa.

- Dạ, anh muốn như vậy, em sẽ thực hiện.

Đằng cứ nghĩ rằng Quỳnh chỉ nói trong lúc buồn giận thôi; không ngờ, khi về đến Houston, sau khi thay đồ, mở “computer”, Đằng thấy “email” của Quỳnh:

Kính anh,

Một lần nào đó anh bảo rằng giao thiệp với một người quá nhạy cảm – như em – không phải dễ. Vâng, em biết. Vậy th́ thôi, xin anh đừng liên lạc với em nữa.

Em,

Quỳnh

Đằng ngồi lặng yên. Nh́n “email” của Quỳnh một lúc, Đằng điện thoại cho nàng. Nhận ra giọng của Đằng, Quỳnh im lặng, tự hỏi, có nên trả lời hay không? Đằng lập lại, giọng thật chậm và dịu dàng:

- Qu…ỳnh!

- Dạ.

- Anh không ngờ em lại gửi cho anh cái “meo” như vậy.

- Chính anh bảo em mà.

- Anh đùa. Thôi, cho anh xem như anh không nhận được cái “meo” này, nha, em!

Im lặng. Đằng tiếp:

- Xem như không có “meo” này, nha, em. “Please”!

- Em gửi sang anh, anh muốn xử dụng như thế nào tùy anh.

- Quỳnh, em khóc, phải không? Biết em khóc anh chịu không được! Ước ǵ anh được đứng gần để em tựa vào vai anh mà khóc.

- Dạ, thôi. Em không c̣n cái lăng mạn đó nữa!

- Tại sao? Em là người có tâm hồn rất ướt lệ…

Nửa đùa nửa thật, Quỳnh cắt lời Đằng:

- Dạ, em thấy nhiều bà bị… “kiss and run và kiss and tell” rồi. Em sợ lắm!

- Mai anh sẽ nghỉ làm, lên em. Anh và em cần nói chuyện, t́m hiểu nhau nhiều hơn.

- Thôi, anh! T́m hiểu nhau để làm ǵ khi mà chung quanh anh có cả “tiểu đội phụ nữ độc thân” mà bà nào anh cũng bảo là xinh đẹp, giỏi dang, học rộng, hiểu nhiều. Nếu những bà bạn của anh đều trội hơn người th́ tại sao anh không chọn một bà mà anh lại theo đuổi em? Em tầm thường, em không có ǵ đặc biệt như mấy bà bạn của anh.

Đằng than thầm. Khi đọc được bài nào hay, Đằng chuyển đến Quỳnh mà Đằng không “xóa” h́nh/địa chỉ điện thư của mấy bà bạn độc thân. Điều tệ hại hơn cả là trong số địa chỉ “email” này lại có địa chỉ “email” của vài “người xưa” của Đằng mà Quỳnh biết.

- Tại sao lúc nào em cũng tự hạ ḿnh vậy?

- Dạ, em không tự hạ ḿnh. Em chỉ muốn biết nguyên nhân nào anh bảo anh thương em trong khi anh có cả “tiểu đội” bạn gái độc thân?

- Chuyện t́nh cảm, khi trái tim của ḿnh giao động v́ người nào th́ ḿnh biết ḿnh yêu người đó chứ không lẽ anh có t́nh ư với tất cả mấy người bạn khác phái của anh sao? Hơn nữa, nếu anh có “tiểu đội phụ nữ độc thân” mà anh chỉ yêu một ḿnh em, đó mới là quư.

- Anh nh́n kỹ những tấm ảnh anh chuyển cho em đi. Ở lứa tuổi đó mà đầu bà nào tóc cũng sum sê c̣n hơn thời con gái; mũi bà nào cũng cao, nhọn; mắt bà nào cũng xếch lên, nhắm lại không được; lông mi bà nào cũng dài ngoằn; bà nào cũng phấn son ḷe loẹt như đào cải lương th́ anh khen không tiếc lời. Anh “vẽ rắng thêm chân”. Trong khi đó, nh́n tấm ảnh của em, anh bảo em nên đổi kiểu tóc v́ kiểu tóc này làm em trông ǵa thêm năm tuổi. Anh thấy không? Anh vui vẻ chấp nhận những điều không thật nơi “tiểu đội phụ nữ độc thân” của anh; trong khi anh không thể chấp nhận em là em. Anh trái ngược với Billy Joel; v́ Billy Joel chấm dứt ca khúc bằng một câu đầy ư nghĩa và hợp với cá tính của em:

- Câu ǵ, em?

Quỳnh “ư hử” một đoạn ngắn để bắt giọng, rồi hát câu cuối: “I love you just the way you are.” (2)

- Anh t́nh thật đưa ra nhận xét của anh, v́ anh muốn em đẹp hơn. C̣n mấy bà đó, họ chỉ là bạn thôi.

- Em nghĩ, dù họ chỉ là bạn, nhưng họ ở gần anh, vẫn thuận tiện hơn là em ở xa. Anh nhớ hoàn cảnh như anh và em người Pháp có câu ǵ không?

- Loin des yeux loin du coeur.

- Dạ. Đúng rồi.

- Anh đề nghị, hoặc là em dời về Houston hoặc là mỗi cuối tuần anh lên thăm em, ở nhà em mà em cũng ngại người đời dị nghị th́ anh biết làm sao?

Đề nghị của Đằng tương tự như đề nghị của Quân – bạn học của Đằng. Ngày xưa Quân theo đuổi Quỳnh nhưng không thành. Sau khi liên lạc lại được với Quỳnh, Quân thường chuyển đến nàng những vần thơ rất ngọt ngào/rất dễ thương:

“…Mà em hỡi! Giữa biển sầu thiên cổ,

Sao dững dưng như gỗ đá vô t́nh?

Sao lạnh lùng và măi măi lặng thinh?…”

Đang bị phân tâm v́ những ḍng thơ ướt lệ của Hoàng Vũ Băo, tiếng của Đằng đưa Quỳnh trở về với thực tại:

- Quỳnh! Em c̣n đó không?

- Ô, dạ, em “sorry”!

- Em đang nghĩ ǵ vậy?

Quỳnh không quen nói dối:

- Dạ, em đang nghĩ đến những vầng thơ của Hoàng Vũ Băo do anh Quân chuyển.

Đằng thoáng bất b́nh nhưng nói khác đi:

- Quỳnh! Anh yêu em. Em biết mà. Và anh cũng biết em có cảm t́nh với anh.

- Dạ, em có cảm t́nh với anh, đúng! Nhưng có cảm t́nh không hẳn là yêu. Chưa bao giờ em nói em yêu anh. Hơn nữa, lớp “choai choai” ở Mỹ c̣n phân biệt rơ ràng giữa “love” và “in love” nữa ḱa.

Im lặng. Một thoáng sau, Quỳnh tiếp:

- Cách nay mấy hôm, em nói là em sẽ giới thiệu một người bạn của em cho anh và anh hỏi người đó tên ǵ, anh nhớ không?

- Anh đùa, Quỳnh.

Quỳnh vẫn c̣n ấm ức v́ Đằng vẫn không nói thật về lư do Đằng không bắt điện thoại của nàng hôm Đằng ở nhà Kiều. Nhưng nghĩ cho cùng, Quỳnh không có một tư thế nào để Đằng phải nói thật những ǵ Đằng làm và những ǵ Đằng nghĩ. Thôi, như vậy th́ đừng làm buồn ḷng nhau nữa. Quỳnh cương quyết:

- Bây giờ em cho anh biết tên bà ấy, nha. Đó là Kiều.

- Anh không hiểu tại sao câu chuyện giữa anh và em lại đưa đến chi tiết này? Anh chỉ biết anh thương em thôi.

- Dạ, không được đâu. Em đă “bàn giao” anh cho Kiều rồi.

Hiểu rơ sự nghi ngờ của Quỳnh, nhưng Đằng không thể đính chính được:

- Cái cô này! Em làm như anh là một đơn vị hay là một vật dụng, em muốn bàn giao lúc nào th́ em bàn giao hay sao?

Biết Đằng cứ “quanh co” chứ không dám xác nhận và cũng không thể phủ nhận, Quỳnh dứt khoát:

- Dạ, thôi. Em nghĩ anh và em không nên liên lạc với nhau nữa.

Đằng thở dài. Quỳnh tiếp:

- Thôi, đây là lần sau cùng em nói chuyện với anh. Em chúc anh ngủ ngon. “Bye”, anh!

Sau khi Quỳnh gác điện thoại, với động tác vô thức, Đằng bấm nút TV. Elvis Presley xuất hiện trong y phục rực rỡ nhưng ánh mắt lại thăm thẳm xa xôi và giọng ca nồng nàn:

“Are you lonesome tonight.

Do you miss me tonight?

Are you sorry we drifted apart?…

Is your heart filled with pain,…” (3)

Tâm trạng đă buồn mà lời ca, tiếng hát của Elvis càng khiến Đằng buồn hơn. Đằng bấm nút chuyển đài, lại thấy John Waite đang quằn quại trong sự chối bỏ nỗi đau sâu hút trong ḷng:

“…And I ain’t missing you at all.

Since you’ve been gone away.

I ain’t missing you...” (4)

Giọng ca nức nở và tiếng “bass” như một thôi thúc vô cùng mạnh mẽ. Đằng quyết định sáng hôm sau sẽ điện thoại xin nghỉ làm để đi Dallas gặp Quỳnh.


* *

*

Đằng và Quỳnh ngồi bên nhau trên bệ xi-măng, cạnh hồ nước nhân tạo, chia nhau phần khoai chiên và “Hamburgers”, mua từ McDonalds.

Ăn uống xong, Quỳnh đến gần bờ hồ, lấy phần bánh ḿ nàng ăn không hết, xé từng miếng nhỏ, rải xuống hồ cho đàn vịt.

Nh́n dáng Quỳnh nghiêng nghiêng trong nắng, Đằng cảm thấy t́nh yêu dào dạt dâng cao. Nhưng Đằng cũng hiểu Quỳnh không phải là một phụ nữ dễ chiếm đoạt như những phụ nữ trong “tiểu đội phụ nữ độc thân” của chàng. Phân tích ḷng ḿnh, Đằng nhận thấy “tiểu đội phụ nữ độc thân” Đằng không yêu, nhưng Đằng có thể mời bất cứ bà nào đi ăn, đi chơi, đi xi-nê, đi nghe nhạc, đi nhảy cũng được. C̣n Quỳnh là người Đằng thương yêu nhưng Quỳnh lại ở xa và có cuộc sống rất khép kín và đạo đức cao. Đằng không hiểu chàng phải hành động như thế nào để vừa được Quỳnh yêu thương lại vừa được thong dong vui chơi với những phụ nữ độc thân quanh chàng!

Trở lại bệ xi-măng, thấy vẻ suy tư của Đằng, Quỳnh cười:

- Em cảm ơn anh đă bất ngờ lên thăm em. Thôi, anh về đi. Em cũng phải trở lại làm việc.

- Em đă cân nhắc kỹ càng về quyết định của em chưa?

- Dạ, em suy nghĩ kỹ rồi.

- Em không muốn làm người yêu của anh th́ ḿnh vẫn giữ liên lạc, xem nhau như bạn chứ tại sao phải cắt đứt?

- Em không muốn trở thành một thành viên trong “tiểu đội phụ nữ độc thân” của anh. Tự ái của em rất cao. Em không muốn bị đồng hóa, bị xem thường.

- Anh đồng hóa em với ai? Chưa bao giờ anh có ư xem thường em.

- Có thể anh không có ư tưởng đó. Nhưng anh đă nghĩ em cũng dễ dải như “tiểu đội phụ nữ độc thân” của anh cho nên anh đề nghị ở lại nhà em vài ngày hoặc đi du lịch th́ ở cùng pḥng.

- Lư do anh đề nghị như vậy là v́…

Đằng nói chưa dứt câu, Quỳnh vội cắt ngang:

- V́ anh nghĩ, ở tuổi này người đàn bà đâu c̣n sợ mất trinh, đâu c̣n sợ bị mang thai, đúng không? Vậy th́ ḷng tự trọng của người phụ nữ vất đi đâu? Thú thật với anh, sau khi nghe hai đề nghị của anh, em rất thất vọng về anh và em cũng cảm thấy bị tổn thương nặng nề!

- Anh biết anh nhầm khi anh đưa ra hai đề nghị đó. Nhưng em không thuận th́ thôi, tại sao lại phải đoạn tuyệt?

- Em đă “đẩy” ông “ex” của em đi không phải để đón nhận một “copy” của ông ấy. Em không có nhu cầu ǵ để phải cần một người đàn ông.

Đằng thở dài. Im lặng. Một lúc lâu, Quỳnh tiếp:

- Thôi, anh hăy an vui với “tiểu đội phụ nữ độc thân” của anh! Lúc nào em cũng quư anh, nhưng kết thân với anh th́ em xin dừng lại ở đây.

- Nếu em nghĩ “tiểu đội phụ nữ độc thân” có thật th́ đó là một tiểu đội…”không quân”. Anh là một tiểu đội trưởng “không quân” (số)!

Biết Đằng bóng gió xa xôi để thanh minh, Quỳnh cười:

- Anh là “tiểu đội trưởng Địa-Phương-Quân” chứ không phải “không quân”.

- Em dùng chữ…Anh chịu thua em! Thôi, anh về. Em trở lại làm việc đi.

- Dạ.

Vừa bước về chiếc SUV Quỳnh vừa buồn buồn ngân nga nho nhỏ những câu ca chợt đến:

“…Yêu nhau mà chi,

Âm thầm lệ rơi khi biệt ly.

Xa xôi c̣n chi,

Vô t́nh em nhớ mối duyên hờ.

T́nh như mây khói, bóng ai xa mờ…”

Trong khi Quỳnh thả hồn theo t́nh ca Bóng Chiều Xưa của Dương-Thiệu-Tước, Đằng tần ngần nh́n theo nàng.

Khi chiếc SUV của Quỳnh lăn bánh, Đằng thở dài, chợt nhớ một câu rất ư nghĩa để tự xoa dịu tự ái của chàng: “If you love something, set it free. If it comes back, it is yours. If it doesn’t, it never was.” (5)



ĐIỆP-MỸ-LINH

https://www.diepmylinh.com/

florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
florida80's Avatar
Release: 09-18-2021
Reputation: 200894


Profile:
Join Date: Aug 2007
Posts: 112,151
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	tenor.gif
Views:	0
Size:	1.68 MB
ID:	1872884  
florida80_is_offline
Thanks: 7,282
Thanked 45,854 Times in 12,759 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 139 florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
Old 09-21-2021   #2
myxuan
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: May 2007
Posts: 1,208
Thanks: 302
Thanked 468 Times in 305 Posts
Mentioned: 5 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 247 Post(s)
Rep Power: 18
myxuan Reputation Uy Tín Level 6
myxuan Reputation Uy Tín Level 6myxuan Reputation Uy Tín Level 6myxuan Reputation Uy Tín Level 6myxuan Reputation Uy Tín Level 6myxuan Reputation Uy Tín Level 6myxuan Reputation Uy Tín Level 6myxuan Reputation Uy Tín Level 6myxuan Reputation Uy Tín Level 6myxuan Reputation Uy Tín Level 6myxuan Reputation Uy Tín Level 6myxuan Reputation Uy Tín Level 6myxuan Reputation Uy Tín Level 6myxuan Reputation Uy Tín Level 6myxuan Reputation Uy Tín Level 6myxuan Reputation Uy Tín Level 6myxuan Reputation Uy Tín Level 6myxuan Reputation Uy Tín Level 6
Default

Bai viet hay nhung tieu thuyet qua sis oi !!! Thanks sis.
myxuan_is_offline   Reply With Quote
Reply

User Tag List

Thread Tools

Facebook Comments


 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 07:10.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.13312 seconds with 13 queries