Mấy ngày nay mạng xă hội chia sẻ hai video clip về hành xử của hai chủ nhà trọ, khiến người xem vừa ấm áp, vừa đau ḷng.
Một video được đăng tải bởi TikToker T.L quay lại cảnh người phụ nữ đang ghi vào tấm bảng trước cổng nhà trọ của ḿnh: “Tháng 8, miễn 100% tiền nhà, chỉ thu tiền điện nước.”
Thời buổi này, chủ nhà nào cho người thuê trả chậm đă được xem như ông Bụt hay cô Tiên, huống chi bà chủ này tặng luôn một tháng tiền nhà. Đó là hành động giúp đỡ vượt lên trên sự mong đợi của những người thuê nhà trong đại dịch.
Xem cách người phụ nữ ấy viết, thái độ của cô khi làm việc ấy, đủ biết cô là người tốt bụng, biết nghĩ, biết thương người. Trong đoạn video, ngoài cô chủ nhà trọ, c̣n có một em bé nằm đung đưa trên vơng với vẻ b́nh an. Tôi đoán em bé là con cô chủ.
Nếu đúng thế, th́ em bé thật có phước khi có người mẹ như cô. Mẹ em có thể thất thu một tháng tiền nhà, nhưng em sẽ nhận được nhiều hơn sự quư mến của những người ở trọ. Cũng có thể, với tâm thế người mẹ, cô muốn dạy cho con ḿnh ḷng bao dung- một thứ dễ tạo ra lắm- nhưng trong đời sống bon chen cơm áo gạo tiền, người ta lại dễ dàng đánh mất. Như trong clip thứ hai về hành xử của một ông chủ khu pḥng trọ ở phường B́nh Hưng Ḥa, quận B́nh Tân, Sài G̣n vừa qua:
Cắt từ clip.
Trong đoạn clip này, một người đàn ông mặc áo trắng, đội mũ, được cho là chủ nhà trọ, đang đứng trước cửa một pḥng trọ. Ông bước vào pḥng rồi thẳng tay vứt hết quần áo của người phụ nữ trong pḥng ra ngoài.
Người phụ nữ khóc lóc, van xin: “Em biết đi đâu bây giờ, tội nghiệp cho em!” và cố gắng giữ lại một số quần áo, đồ đạc của ḿnh. Một người chứng kiến cảnh này trong khu trọ liền nói: “Bả kêu là bả đang dọn dẹp rồi đó”.
Bất chấp người phụ nữ van xin, người đàn ông vẫn tiếp tục gằn giọng: “Khóc, khóc cái ǵ” rồi quay lưng bỏ đi. Có lẽ, ông cũng không biết làm ǵ hơn nữa, đuổi không được, cho ở lại cũng không xong.
Người phụ nữ thuê nhà trọ được cho là đă nợ năm, sáu tháng tiền nhà. Do ảnh hưởng của dịch bệnh, không có việc làm nên người phụ nữ này tiền ăn c̣n phải đi xin, lấy tiền đâu trả tiền ở trọ.
Tôi không đồng ḷng với thái độ của ông chủ nhà trọ này đối với người thuê nhà, nhưng cũng khó trách ông. Nếu ở vào hoàn cảnh của ông, có chắc chúng ta kềm chế được cơn giận khi người thuê đă nợ nửa năm tiền nhà? Nếu nhân nhượng cho một người, những người khác cũng không trả th́ ông phải làm sao? Gia đ́nh ông sẽ sống như thế nào?
Trong lúc khó khăn bủa vây, làm người tốt không phải dễ.
Và chính quyền th́ vẫn đứng ngoài cuộc, không hề có cách thức kịp thời nào cứu giúp dân nghèo đang khốn đốn. Trong đại dịch, chỉ người dân tự giúp nhau, hoặc tự “cắn xé” nhau để sống c̣n. Lời hứa về gói cứu trợ 62 ngàn tỷ năm ngoái, đến 26 ngàn tỷ năm nay th́ vẫn c̣n nằm trên giấy của các quan chức to mồm.
DInh Ngoc
|