07/11/20
Mỹ và Việt Nam Cộng Ḥa Xưa
Nhưng đối với nhân dân Việt Nam Cộng Ḥa, những người thiếu may mắn bị Cộng Sản miền Bắc chiếm đất và mất cuộc sống ḥa b́nh sau chiến tranh th́ Mỹ có c̣n trách nhiệm ǵ không, hay nước Mỹ đă quên béng chuyện đă bỏ rơi đồng minh để ngày nay, nhiều nước đă không dám nâng cấp ḷng tin là bạn của Hoa Kỳ ?
Đại sứ Mỹ tại Việt Nam Daniel Kritenbrink thăm Nghĩa trang Quân Đội VNCH ở B́nh Dương ngày 21 tháng 6, 2020. Nghĩa trang này là nơi chôn cất 12,000 quân nhân Việt Nam Cộng Ḥa. Sự việc ông Đại Sứ đến nay nói lên ư nghĩa tôn trọng người dân miền Nam sau ngày cộng sản chiếm nơi đây. (Nga Pham/ Twitter)
Vậy có ai dám tin vào CSVN không, khi mà, sau 25 năm làm bạn, ḥa giải với cựu thù Mỹ th́ 43 năm sau cuộc chiến, đảng cầm quyền Cộng Sản Việt Nam vẫn chỉ muốn đoàn kết, ḥa giải với những người của đảng, do đảng và v́ đảng. Những nhóm chữ “tự do, dân chủ và nhân quyền” được lănh đạo nhắc đến chỉ ở đầu môi, chót lưỡi để tuyên truyền và ḷe bịp dư luận.
Nhân dân Việt Nam Cộng Ḥa xưa vẫn bị đối xử như công dân hạng hai, sau những “công dân cộng sản,” hay “công dân kháng chiến cũ.”
Các bản Hiến Pháp, tuy quy định tất cả các quyền cơ bản của con người, nhưng nhà nước nắm quyền “xin-cho.” Nhà nước độc quyền báo chí, kiểm soát dư luận, độc tài lănh đạo, ngăn cấm chính trị đối lập và khống chế các tôn giáo không chịu khép ḿnh trong ṿng nô lệ nhà nước.
Hiến Pháp đă công nhận quyền biểu t́nh và lập hội nhưng đảng, nhà nước và quốc hội đă toa rập để tŕ hoăn không biểu quyết Luật. Do đó nhân dân tiếp tục bị đàn áp, dù đi khiếu kiện, kêu oan đ̣i công lư, hay biểu t́nh chống xâm lược Trung Quốc.
Các cơ quan hiến định như Hội Đồng Nhân Dân và Quốc Hội, tuy có nhiệm vụ là đại diện của dân, nhưng lại là bù nh́n của đảng bảo đâu đánh đó.
Các tổ chức chính trị, xă hội, được khoác cho chiếc áo là tiếng nói của đại chúng, nhưng phải nằm trong chiếc rọ Mặt Trận Tổ Quốc như Hội Nhà Văn, Hội Nhà Báo nên cũng chỉ cá mè một lứa, ngậm miệng ăn lương để làm tay sai cho chế độ.
Đáng ngạc nhiên là cả đảng CSVN, Quân Đội và Công An cũng là “thành viên” của Mặt Trận Tổ Quốc th́ có khác ǵ hai ta là một mà chục tổ chức cũng chỉ là một con số của đảng, do đảng và v́ đảng mà thôi.
Đối với nước Mỹ, dù cuộc chiến đă lùi về phía sau, nhưng những con số 58,220 quân nhân thiệt mạng, 1,587 người mất tích và 305,000 bị thương ở Việt Nam vẫn c̣n ray rứt và bị ám ảnh cho đến bây giờ.
Nhiều người Mỹ vẫn thắc mắc tại sao một cường quốc đứng đầu thế giới đă không giữ lời hứa bảo vệ Việt Nam Cộng ḥa khi Hà Nội vi phạm Hiệp Định Paris.
Tổng Thống Richard Nixon đă cam kết sẽ đánh trả quân Bắc Việt vi phạm Hiệp Định bằng giấy trắng mực đen ghi trong thư riêng gửi Tổng thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu, trước khi ông Thiệu bằng ḷng kư Hiệp Định Paris.
Nhưng không những chỉ riêng ông Nixon mà cả nước Mỹ đă quay lưng làm ngơ để cho quân xâm lược Cộng Sản miền Bắc cưỡng chế Việt Nam Cộng Ḥa.
Rất tiếc, sau 20 năm chiến tranh huynh đệ tương tàn, đảng Cộng Sản Việt Nam cũng chỉ được cái danh là kẻ thắng trận, nhưng lại thất bại trong ḥa b́nh khi ḷng người nát tan và hận thù dân tộc vẫn chồng chất trên đói nghèo và lạc hậu.
Ngày nay, dù hai cựu thù Mỹ-Việt đă tay bắt mặt mừng với trang sử mới, nhưng những oan hồn người Việt trong chiến tranh và Boat People sau ngày 30/4/1975, vẫn sống tức tưởi ở khắp mọi nơi, kể cả ở thủ đô Hoa Thịnh Đốn, nơi ngự trị của quyền lực chính trị cao nhất Hiệp Chủng Quốc và cả thế giới.
Từ Thức ngày 10 tháng 7, 2020