Thông tin tôi gửi sáng qua, mà trưa nay họ đă t́m đến tận nhà để xác minh sự việc và làm mọi thứ có thể nhận dạng những người anh em một cách sớm nhất.
Một mặt là cho những gia đ́nh có nạn nhân th́ mau chóng được nhận diện, để người ra đi không nằm lẽ loi nơi xứ người, một mặt các gia đ́nh không có trong chuyến xe định mệnh ấy sẽ khỏi hoang mang lo lắng.
Dù sự việc chưa rơ như thế nào, và gia đ́nh - người thân vẫn luôn hướng đến điều tốt đẹp với những người anh em chúng tôi.
Nhưng điều mà quư vị làm cho chúng tôi được an ủi, cảm kích vô cùng trước sự quan tâm của quư vị.
Khi quư vị tạm biệt ra về th́ chúng tôi lại bắt đầu ngẫm lại những điều chúng tôi cống hiến trên đất nước này. Trách móc nhà cầm quyền , các vị lănh đạo của chúng tôi lúc nào cũng rao giảng đạo đức, nói vanh vách yêu dân. Nhưng thật sự th́ ... như Ccc.
So với truyền thông nhà nước th́ sự việc này không lớn và hấp dẫn bằng những người mẫu lộ vú, diễn viên lộ mông, ca sĩ chửi thề, ... hay bắt một ông “phản động”, ... Họ coi sinh mệnh của người dân chúng tôi như cỏ rác.
Điều quư vị hành động khiến chúng tôi nghĩ rằng, người Việt chọn những nước văn minh như quư vị để cập bến không hẳn là v́ để kiếm tiền. Mà họ t́m sự b́nh an, t́m sự yêu thương cảm thông, t́m sự cống hiến, phụng sự bằng t́nh người.
Chứ họ chán cái “thiên đường” mong manh này lắm rồi.
Báu Hoàng