Trong lễ hội hàng năm làng nọ.
Có cuộc thì thật khó vô cùng
Dành cho người có máu anh hùng.
Ai dám bơi qua sông sẽ thắng
Chỉ có thế, không hơn, không kém.
Phần thưởng to, đúng mười tỷ đồng.
Chỉ cần vào đến bờ là xong.
Vần đề là sông đầy cá sấu.
Tiền thưởng làm nhiều người nóng máu,
Muốn thi, nhưng cá sấu lượn lờ
Trông khiếp quá nên chạy có cờ.
Sau cả nửa giờ chờ đợi mãi.
Ban tổ chức quyết định sẽ bãi
Cuộc thi để đợi tới năm sau.
Thì bỗng nhiên mọi người lao xao.
Một chàng trai vừa lao xuống nước.
Chân đạp, tay quờ, nhanh hết sức.
Đàn cá sấu nhung nhúc rượt theo.
Tình cảnh xem ra rất hiểm nghèo.
Tính mạng như mành treo sợi chỉ.
Nhưng may mắn, nhờ ơn Thượng Đế,
Và bơi lội cũng khá cho nên
Anh ta vào được đến đất liền
Khi cá sấu vừa gần bắt kịp.
Được lãnh thưởng mà mặt tái mét.
Vẻ hầm hầm, vừa rét, vừa run.
Phóng viên nhà báo tiến lại gần:
“Chúc mừng anh, người hùng lễ hội!
Xin anh cho đồng bào biết với
Động lực nào đã tới khiến anh
Đủ can đảm để quyết định nhanh
Dụ thi không ghi danh trước thế?”
Chàng trai gằn giọng không kịp thở:
“Tao có định thì thố gì đâu!
Đứa mả cha nào đã đẩy tao
Xuống sông đó. Nếu tao biết được,
Tao sẽ dần cho nó vỡ mặt...!!!...”
Giữa lúc đó, một giọng dịu dàng
Từ đằng sau, đột ngột cắt ngang:
“Là em đấy! Vợ anh đẩy đấy.”
.....
Kết luận là, các cụ ta dậy
Đúng y chang, bạn thấy chưa nào?
“Ngay đằng sau những đấng anh hào
Thành công lớn, lúc nào cũng có
Một người phụ nữ đứng sẵn đó!”