Ngẫm đời ... cũng thấy lạ ghê
Thuở xưa khăng khít... chẳng chê bao giờ
Đến nay ...sức yếu mắt mờ
Cửa nhà êm ấm ... lại mơ la đà
🥀
Ra đường ... nhìn gái lướt qua
Thẫn thờ thầm ước ... giá mà phòng không
Về nhà ... vợ đứng ngóng trông
Hậm hực cảm thấy ...duyên nồng tàn phai
🥀
Thế rồi ... một sáng sớm mai
Vợ bay lượn phố ... bỗng vài người theo
Hoảng hồn chạy vội ... bám đeo
Hóa ra ... nàng vẫn lưng eo má hồng
🥀
Thì ra trong mắt của chồng
Vợ giờ già xấu ... nên trông chán chường
Còn dưới con mắt đời thường
Vẫn tuyệt sắc lắm ... hoa nhường nguyệt lui
🥀
Nhắn ai ... có tính ham vui
Nhìn gương tày liếp ... sự đời trả vay
Nhớ rằng ... muối mặn gừng cay
Thích nem thèm chả ... có ngày nhà tan
🌼
Đừng vì một phút ... mơ màng
Để rồi ôm hận ... lệ tràn nhói tim
VietBF©sưu tập
|