07/11/20
Khi ta ra sức bảo vệ một ai đó bất chấp đúng sai th́ thực ra là ta đang bảo vệ ai?
Xin trả lời rằng đó là ta đang bảo vệ CÁI TA và CÁI CỦA TA.
Tại sao? Tại v́ ta sợ ta sai. V́ ta đă lỡ tâng bốc, khen ngợi, đánh giá sai người kia rồi. Nên giờ mà công nhận người kia sai, khác nào ta công nhận ḿnh sai. Nên bằng mọi giá phải lấp liếm, bao che cho người kia dù sự thật sờ sờ ra đó.
Thứ nữa, ta đă mặc nhiên cho rằng người kia là CỦA TA. Ví như: Cha mẹ của ta, thầy cô của ta, bạn bè của ta, tổng thống của ta.
CỦA TA và TA chẳng khác nhau là bao. Rất thường CÁI CỦA TA đă tạo ra CÁI TA. Và CÁI TA lại quay lại bảo vệ cho CÁI CỦA TA để CÁI TA được tồn tại.
Vd: tự nhiên ḿnh xem ai đó là Tổng thống CỦA TA, ngay khi ḿnh có ư niệm CỦA TA, th́ CÁI TA đă được tạo ra. Từ đó, ai nói đụng tới tổng thống CỦA TA, là CÁI TA nổi giận liền.
Cho nên chưa chắc là khi ta bảo vệ ai đó là ta đang bảo vệ người kia đâu. Sự thật là v́ TA sợ TA sai và bảo vệ CÁI CỦA TA cũng là CÁI TA.
Hay nói cách khác dễ hiểu hơn là Vị Kỷ (V̀ M̀NH).
Chỉ biết có ḿnh thôi, nên bất chấp tất cả Đúng/Sai để bảo vệ cho cái ḿnh đó.
Đây là hại ḿnh chứ không phải thương ḿnh. Thương ḿnh thực sự là phải không làm ḿnh sai. Phải làm ḿnh thông thái ra, bác ái hơn. Và muốn có được điều này th́ chúng ta phải biết lắng nghe, học hỏi, trung thực. Đừng bảo thủ, cố chấp; đừng vị kỷ, tự ái quá mà đâm ra mê mờ không thấy được sự thật th́ tiếc lắm thay!
Và cũng c̣n một lư do nữa là đôi khi có người bảo vệ người kia chỉ v́ để lợi dụng người kia, dùng người kia như một phương tiện để đạt tới mục đích của họ. Nên họ cũng ra sức bảo vệ "phương tiện" của họ.
Nhưng chúng ta cũng cần ghi nhớ "phương tiện" là nhân, th́ "mục đích" là quả.
Do đó, đừng bất chấp phương tiện để rồi nhận QUẢ ĐẮNG!
Quan Sát Tâm