Anh xin lỗi vì lỡ hẹn chiều nay
Em đừng đợi, gió mùa về lạnh lắm
Con đường quen sao như xa thăm thẳm
Anh về nhà rồi, cô ấy.... đợi cơm
Xin lỗi em vì cuồng dại môi hôn
Vội vã nắm tay khi đặt con tim trên lý trí
Một phút giây ích kỷ
Anh chỉ nghĩ cho mình....
Xin lỗi em những lần vội vã ra về khi chưa đến bình minh
Quá tham lam nên anh thành mang tội
Cứ coi anh là kẻ bướm hoa, có ngàn năm cũng không thể nào chuộc lỗi
Chỉ mong năm tháng sau này em được bình yên
Anh đâu thể phá bỏ hai tiếng gia đình quá đỗi thiêng liêng
Dù xúc cảm bên em trăm nghìn lần là thật
Có những điều anh biết nếu lỡ tay đánh mất
Anh sẽ hối tiếc suốt đời, dù có ở bên em
Em có thanh xuân bao kẻ khát thèm
Sẽ có người giành cả cuộc đời để em làm bến đỗ
Cô ấy vì anh, vì con mà chịu bao sóng gió
Xuân sắc hao mòn, tuổi trẻ tàn phai
Anh dẫu có nghẹn lòng nén trăm tiếng thở dài
Cũng chỉ có thể cầu chúc em tìm được bến bờ hạnh phúc
Những phút giây bên em trái tim thành thực
Anh xin giữ cho mình, gói ghém lại nơi đáy tim sâu
Về đi em, anh không đến nữa đâu
Quán cũ, người xưa anh sẽ luôn ghi nhớ
Và mỗi lần gió mùa về, thoảng hương hoa sữa
Anh sẽ đem những kỷ niệm ngày nào một mình ... nhớ .... thương
Về đi em, xin đừng vấn vương!
*VietBF@sưu tập