Cậu ấm lấy đũa đảo qua đảo lại đĩa thịt gà đă được xé nhỏ, như phát hiện ra điều ǵ, hét toáng lên
‐ Mẹ ơi, da gà này.
Người mẹ vội vàng chạy tới, bê đĩa thịt gà lên xem, rồi trách móc
‐ Con dặn mẹ rồi, con con không ăn được da cơ mà. Mẹ lẩm cẩm lắm rồi.
Bà cụ mắt mũi kèm nhèm, khổ sở nói
‐ Mẹ đă bóc da kỹ lắm rồi, chắc là dính một tư nên mẹ không thấy
‐ Lại c̣n dính mỡ nữa này. Không nhờ mẹ được cái ǵ cả
Bà cụ im lặng, ngồi ăn mớ da gà mà bà đă bóc ra, bên cạnh đứa cháu nội đang vùng vằng giận dỗi. Bà nhai nuốt khó nhọc, tấm thân gầy guộc nhỏ bé, rung rung.
Người chồng vừa đi làm về, nghe được câu chuyện, vội chạy tới, giằng đĩa da gà ra khỏi tay mẹ ḿnh
- Mẹ đừng ăn da gà nữa, để đấy con ăn.
Rồi quay qua vợ, nói bằng giọng thất vọng
‐ Tôi không ngờ cô lại đối xử với mẹ như thế. Từ trước tới giờ, tôi tưởng mẹ thích ăn da gà thật, ai ngờ cô ép mẹ ăn, thứ mà mẹ con cô không thích. Cả cái nhà này, mẹ cũng cho cô rồi, cô c̣n đ̣i ǵ nữa. Hay là giờ cô thấy mẹ vô dụng, nên mới khó chịu với mẹ như thế. Cô nên xem lại cách nuôi dạy con của cô đi, kẻo tương lai nó sẽ đối xử tệ bạc với cô như cô bây giờ đấy.
Rồi người chồng quay qua mẹ ḿnh, ân cần
‐ Để con xé thịt gà cho mẹ ăn. Mẹ lo cho con cả đời rồi, giờ để con lo cho mẹ. Từ giờ con sẽ về sớm nấu cho mẹ ăn, c̣n có con đây, mẹ yên tâm. Mẹ đă gầy yếu lắm rồi...
VietBF©sưu tập
|