Theo như có những người nhiều phúc khí thì mạnh mẽ, tự tin, vững vàng trước sóng gió, còn lại có những người ít phúc khí thì gặp chuyện nhỏ cũng bi thương, sầu não, tuyệt vọng, oán hận mà sinh ra bất an. Nhưng Phật giáo tin rằng, phúc báo là điểm mấu chốt để vượt qua tất cả những khó khăn và bất an trong cuộc đời.
Phúc báo giống như biển rộng, bất an giống như sông nhỏ, có biển rộng thì sông nhỏ phải lui, sông ra biển thì lại thành biển.
Nên trăm ngàn bất an không bằng một chút phúc. Có phúc hộ thân, tìm thấy thanh thản là chuyện hết sức giản đơn.
Muốn hết bất an, muốn được thanh thản, phương pháp tốt nhất chính là tạo phúc, tự mình gia tăng phúc khí của bản thân.
Muốn nhận được phúc báo hãy hành thiện
Phật dạy rằng, hành thiện tích phúc, nghiệp lành đời đời. Chăm làm điều thiện, tránh xa điều ác thì không cầu phúc cũng tự đến.
Ra đường gặp người thì hòa nhã, gặp vật thì nhân ái, gặp khó khăn thì giúp đỡ theo sức mình, gặp hoạn nạn thì hết lòng trợ giúp.
Người thiện là hành thiện từ tâm, hành thiện không phải được báo đáp mà hành thiện vì bản thân thấy nên làm và cần làm như vậy.
Đó là sự hành thiện một cách tự chủ, tự giác và tự nhiên, không cầu được phúc báo nhưng lại nhận được phúc khí tốt lành. Ấy chính là nhân quả nhà Phật, không cần cưỡng cầu cũng tự đến.
Hành thiện không chỉ là bản thân thiện mà còn truyền sự thiện của mình cho những người khác, để người người thiện, nhà nhà thiện, gia tăng sự thiện ở đời.
Vì thế, tặng sách là việc thiện nhận được phúc báo lớn nhất. Vì chúng ta không chỉ trao đi một cuốn sách mà còn trao đi một cơ hội, cơ hội được hiểu biết hơn, được tốt đẹp hơn, được tươi sáng hơn.
Con người bất an vì tham lam quá nhiều và sợ hãi quá nhiều. Chỉ cần buông bỏ được tâm phiền, làm nhiều điều tốt đẹp thì tự nhiên tâm an, phúc khí cao dày.
Mỗi người chỉ được sống một lần duy nhất, hãy đừng chôn những tháng ngày quý giá đó trong nỗi muộn phiền và lo lắng.