PDA

View Full Version : "Chó đen giữ mực"


therealrtz
09-13-2019, 14:01
Đàn bà cũ!

Em - người đàn bà đă dành cả tuổi thanh xuân để yêu, để khóc, để hi sinh, để hận một người đàn ông.

Em và hắn yêu nhau 7 năm, vượt qua bao ngăn cản của bố mẹ hắn, em và hắn lấy được nhau.

Mang bầu đứa con đầu ḷng, em phát hiện hắn gọi gái vào nhà nghỉ. Em đau đớn, hắn xin lỗi, t́m mọi cách xoa dịu nỗi đau ấy.

Đứa con gái chào đời, hắn làm ăn phất lên hẳn. Hắn không c̣n xuất hiện trong bữa cơm của gia đ́nh, và tất nhiên cũng không hề biết con của hắn khóc dạ đề và những lần em một ḿnh chăm con ở bệnh viện.

https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attachmentid=1452251&stc=1&d=1568383056

Con được 1 tuổi, em cầm trên tay h́nh ảnh, video hắn cặp bồ với em đồng nghiệp. Hắn cầu xin em tha thứ, thề thốt trước mắt bố mẹ hắn. Bố mẹ hắn động viên e tha thứ cho hắn, v́ con, v́ sự nghiệp của hắn.

Em không c̣n đau đớn nữa. Nh́n con, em đắn đo, em sợ quyết định của em sẽ làm ảnh hưởng đến cuộc đời của con.

Em c̣n chưa t́m được câu trả lời cho cuộc hôn nhân này th́ hắn đă giúp em điều đó. Hắn qua lại với người yêu cũ đă có chồng và 2 con. Hắn tranh thủ từng cơ hội để nói chuyện, để gặp gỡ người đàn bà đó. Em chợt thấy ḿnh thật ngốc

“Nếu em c̣n tha thứ cho hắn th́ em sẽ có lỗi với chính cuộc đời của em và con gái của em”.

Em và hắn ly hôn, em và con ở lại ngôi nhà nhỏ mà em và hắn đă tích góp từng đồng để mua được. C̣n hắn chuyển đến ngôi biệt thự mà em và hắn mới tậu được.

Từ ngày đó, người ta không thấy em đi ô tô, diện đồ hiệu nhưng người ta thấy nụ cười trở lại trên khuôn mặt em.

Em đẹp, nét đẹp của em khiến bao người ghen tỵ. Trải qua sóng gió của hôn nhân, chữ đẹp dành cho em không chỉ mái tóc tơ dài bồng bềnh, làn da trắng, nụ cười duyên, đôi mắt to tṛn mà c̣n là nét đẹp của sự b́nh tĩnh trước mọi khó khăn, sự cứng rắn trước những băo táp của cuộc đời.

Hàng tháng em nhận đủ tiền phụ cấp nuôi dưỡng của hắn, chậm 1 ngày là em đ̣i hắn. Em nói đó là quyền lợi của con gái và là trách nhiệm của 1 người cha nên e phải đ̣i cho con ḿnh.

Từ ngày ly hôn em, hắn dắt biết bao cô gái về nhà, sống cuộc sống của một gă đàn ông tự do. Bố mẹ hắn th́ mong ngóng có một đứa cháu trai, c̣n hắn th́ chưa có được điều đó. Hắn cũng khao khát điều đó lắm, mấy cô ả kia cũng muốn dùng đứa con để trói buộc hắn. Mà trái ngang, cứ thả, thả măi như đuổi h́nh bắt bóng mà chẳng ai bắt được.

Những lần vô t́nh hay cố ư gặp em, hắn ngẩn ngơ, em càng ngày càng đẹp, nh́n những gă đàn ông vây quanh em hắn thấy có phần bực bội.

Con gái học xong cấp 2 đạt học bổng du học ở Úc, em mừng rơi nước mắt tiễn con gái đi xứ người.

Em cảm nhận được sự trống trải của một người đàn bà. Có những đêm ngồi một ḿnh trong căn pḥng ngủ em chợt nhận ra cái cảm giác rạo rực bấy lâu em cố gắng đè nén giờ đây lại trỗi dậy, khiến e thấy ngẹt thở bật lên thành tiếng khóc nức nở như một đứa trẻ.

Anh đến, đến đúng thời điểm em thấy ḿnh cô đơn nhất. Anh! người đàn ông từng bị cắm những cái sừng lên đầu. Anh có bờ vai vững chắc, gương mặt chữ điền, đôi mắt sâu nh́n em như thôi miên, như muốn giữ em là của riêng anh.

Em đón nhận sự quan tâm, chăm sóc, chiều chuộng của anh như lẽ tự nhiên của cuộc đời. Người ta thấy em thẹn thùng, duyên dáng như những cô gái đôi mươi lần đầu ḥ hẹn.

Anh kể về cuộc đời của anh, cuộc hôn nhân của anh và những người phụ nữ đă đi qua trong cuộc đời anh. Nhưng em là người phụ nữ mà anh đến giờ khi em đang nằm trong ṿng tay anh mà anh vẫn chưa thể hiểu hết được đôi mắt kia đang muốn nói điều ǵ.

-Em về ở với anh nhé! Nâng cằm em, nh́n vào đôi mắt đó, đôi mắt anh chờ đợi cái gật đầu của em.

-Em thấy chúng ḿnh cứ như vậy thôi a à!

-Nhưng anh muốn được chăm sóc em, được hàng đêm ôm em vào ḷng, sưởi ấm cho đôi tay em.

-Em chưa nghĩ đến chuyện đó, em thấy như này là đủ rồi anh!

Em ra ban công, ngắm nh́n đoá hoa lan rừng, em thích loài hoa này v́ nó không nở theo bất kỳ một quy tắc nào, không theo một khung giờ, một mùa nào cụ thể. Nhưng nó đă nở th́ nở bung và hoa rất bền.

-Anh đến bên em, đi bên cạnh em cũng được bao lâu rồi em nhỉ? Vừa hít hà mái tóc em, anh vừa hỏi.

-Sao thế anh?

-Anh không nhớ là bao lâu rồi nữa. Anh sợ ḿnh sẽ bị say măi mùi hương này mất.

-Lẽ nào muốn em giúp anh tỉnh cơn say này?

-Mẹ anh giận dỗi nhiều quá, bà không thể chăm sóc con cho anh, để anh sống thảnh thơi măi được.

...

Bất giác, nước mặt em rơi trên vai anh! Bao năm qua, bao người đàn ông trong đó có anh đă nói với em về hai chữ gia đ́nh, mà em cứ ích kỷ chỉ muốn sống trong t́nh yêu mà trốn chạy hai chữ hôn nhân, em sợ phải đối diện với nỗi đau phản bội mà bắt anh phải chờ đợi.

-Đừng chờ em nữa! Đàn bà cũ không bao giờ muốn làm mới lại nỗi đau đâu anh!

VietBF © sưu tầm