View Full Version : Những câu chuyện để học hỏi
florida80
11-12-2019, 19:45
J. Krishnamurti, Cuộc Đời và Tư Tưởng
Jiddu Krishnamurti chào đời trong một gia đ́nh Bà-la-môn trung lưu tại ngoại ô tỉnh Madanapalle, miền nam Ấn Độ. Mẹ chết sớm từ khi ông mới lên mười. Tuổi ấu thơ, ông thường xuyên đau yếu, học hành th́ lơ đăng, tâm hồn thường ch́m đắm trong mơ mộng và có khuynh hướng về tâm linh, về ḷng nhân ái, t́nh thương người, thương vật và yêu thiên nhiên.
Cha của Krishnamurti là một viên chức của chính quyền. Khi về nghỉ hưu, ông cụ đề nghị với bà Annie Besant, chủ tịch hội Thông Thiên Học (The Theosophical Society), mà ông cụ là một thành viên, xin vào làm việc cho Hội. Do đó, ông cụ cùng bốn người con dọn về Trụ Sở chính của hội tại Madras, vào lúc Krishnamurti mười bốn tuổi.
Hội Thông Thiên Học do bà Helena P. Blavatsky người Nga và một cựu đại tá Hoa Kỳ là ông Steele Olcott thành lập vào năm 1875, là một hội có mục tiêu t́m hiểu các tôn giáo, các nguồn tư tưởng, minh triết, các sự huyền nhiệm trên thế giới cổ kim và các năng lực thần bí nơi con người. Khi đó, hội đang có mục tiêu sửa soạn cho sự hạ sanh của bồ tát Di Lặc, xuống thế để làm nhiệm vụ Thế Giới Đạo Sư (World Teacher).
Cơ hội gần gũi của gia đ́nh Krishnamurti và bà Annie Besant đă tạo nên một sự gắn bó khắng khít giữa bà và cậu bé mười bốn tuổi yếu ớt, lại có khuynh hướng tâm linh thần bí, và đă khiến cho bà và Bishop Leadbeater phát hiện ra cậu bé Jiddu Krishnamurti chính là vị hóa thân mà họ đang t́m kiếm, với những kinh nghiệm về đột biến tâm linh của cậu, khi đó Krishnamurti mới mười lăm tuổi.
Để chuẩn bị chu đáo cho sự xuất hiện của Thế Giới Đạo Sư, hội Thông Thiên Học thành lập một hội đoàn tôn giáo lấy tên là Ngôi Sao Phương Đông (The Order of the Star in the East) và tôn Krishnamurti làm Đạo Trưởng. Nhóm này có nhiều chục ngàn hội viên ở khắp nơi trên thế giới, với nhiều tiền bạc, nhà cửa đất đai tại Âu Châu, Úc châu, Ấn Độ, v.v…
Năm 1912, Khishnamurti được hội Thông Thiên Học chính thức tấn phong làm Thế Giới Đạo Sư. Nhưng đến năm 1929, bỗng nhiên ông giải tán hội Ngôi Sao Phương Đông, đọc bản tuyên ngôn “Thực Tại (Chân Lư) là nơi không có lối ṃn để vào” (Truth is a Pathless Land). Làm việc này, ông đă đương nhiên liệng bỏ những tài sản, đất đai, tiền bạc, quyền lực và tất cả mọi vinh dự mà thế nhân dành cho nhân vật có thẩm quyền, vị Đạo Sư.
Từ đó cho đến tận những ngày cuối cùng của cuộc đời ở tuổi 91, ông đáp ứng lời mời từ khắp nơi trên thế giới, thân hành tới ngồi chung trên thảm cỏ, trong nhà hội, trong pḥng họp, đến bất cứ nơi nào có người quan tâm để thảo luận với họ những vấn đề về tự do, về sự tự giải thoát khỏi nỗi sợ hăi tiềm ẩn từ trong tiềm thức, về sự tự gỡ bỏ gông cùm của những lề thói trói buộc con người, gỡ bỏ sự sợ hăi về các loại địa ngục do các tổ chức thần quyền tạo ra để khống chế tín đồ, về t́nh yêu thuần khiết, về ḷng từ bi thương xót, kêu gọi mỗi người phải là nguồn ánh sáng của bản thân, v.v…
Những lời thuyết giảng của ông không phải là những kiến giải trong sách vở, nhưng là từ kinh nghiệm nội tâm. Ông không “thuyết lư”, nhưng ôn tồn tâm t́nh với thính giả về những điều mà tất cả chúng ta quan tâm trong đời sống hằng ngày, nói về những trăn trở, băn khoăn của con người thời đại mới với sự suy sụp tinh thần và bạo lực, nói với từng cá nhân đi t́m sự an lạc, nói với người đang bồn chồn t́m cách giải thoát ra khỏi cái chướng ngại của sự giận dữ , thù hận, sợ hăi, đau khổ đang ám ảnh trong nội tâm anh ta. Ông luôn luôn tha thiết với việc gỡ con người ra khỏi sự sợ hăi, một hành động “vô úy thí” cao quư.
Điểm then chốt đặc biệt của ông là, ngay như khi đang nói về các vấn đề xă hội, chính trị, hoặc kinh tế đang xẩy ra, lời giải đáp của ông cũng từ cái nh́n tận gốc rễ và vượt thời gian. Ông chỉ ra cái nguyên nhân tạo vấn đề nó nằm phía sau như thế nào, và nguồn gốc của mâu thuẫn và bạo lực đă tiềm ẩn trong tâm con người ra sao.
Ông không tặng chúng ta một cách giải quyết kiểu “ḿ ăn liền” cho những vấn đề của thời đại, mà là ông nh́n rơ được rằng những vấn đề này chỉ là triệu chứng của một chứng bệnh thâm căn cố đế, nằm sâu trong tâm năo của mỗi người trong chúng ta. Luôn luôn, ông nhắc mọi người về sức mạnh tinh thần của chính bản thân họ, luôn nhắc mọi người nh́n vào nội tâm, tự giải thoát ra khỏi những xiềng xích tư tưởng rập khuôn của người khác.
Ông nhắc nhở mọi người đừng tự làm nô lệ cho bất cứ loại tư tưởng nào của bất cứ ai, dù đó là những “thẩm quyền (authority), không những thế , nên tự thanh lọc những ô nhiễm do bị những loại “thẩm quyền” nhồi nhét vào tâm năo từ vô thủy. Ngay cả đến những lời nói của ông, ông cũng yêu cầu mọi người hăy chỉ coi đó là những lời tṛ chuyện tâm t́nh giữa những người bạn với nhau, đừng coi như là những lời của bậc thầy, v́ chỉ riêng sự coi ai là bậc thầy th́ chính cái hào quang tiềm ẩn trong cái ư nghĩ về bậc thầy đă gián tiếp tước đoạt tự do của chính ḿnh, đă làm cho chính ḿnh nhắm bớt mắt trên con đường đi t́m chân lư rồi.
Đối với ông, mọi người không cần đạo sư, mà cần tự thức tỉnh. Bởi v́ mỗi người đều có khả năng vô biên về sự tự thức tỉnh này, nếu họ không bị những xiềng xích của truyền thống về sự sợ hăi, không bị những “đạo sư” che mất ánh sáng của chính họ tự chiếu. (This Light in Oneself). Ánh sáng này không ai có thể “cho” người khác, không thể nhận được từ người khác truyền qua như truyền lửa từ ngọn nến này qua ngọn nến khác. Nếu ánh sáng mà có được nhờ sự từ người khác truyền qua th́ chỉ là ánh sáng của ngọn nến, nó sẽ tắt. Chính sự tĩnh lặng, quán chiếu thâm sâu nội tâm, người ta sẽ thức tỉnh, sẽ xuất hiện ánh sáng của chính bản thân.
Dù được cả Đông Phương và Tây Phương nh́n nhận như là một trong những đạo sư uy tín nhất, bản thân ông không tùy thuộc vào tôn giáo, môn phái hay quốc gia nào, đồng thời, cũng không tham dự vào bất cứ một trường phái chính trị hoặc ư thức hệ nào. Ngược lại, ông cho rằng chính những h́nh thức tổ chức ấy đă chia rẽ con người, đă là nguồn gốc của chiến tranh.
Ông luôn luôn nhắc nhở sự tĩnh tâm, tự thanh lọc những kiến chấp đă tích lũy trong tâm trí qua thời gian, để tự giải thoát.
Trải dài khoảng sáu chục năm đi khắp đó đây, ông được coi như là người nói nhiều nhất trong thời đại thâu âm. Phần lớn các buổi thuyết giảng, thính chúng lên tới hàng ngàn người, thường ngồi ngoài trời, nhất là tại các thành phố lớn.
Ông cũng thường có những buổi thảo luận riêng với các nhân vật danh tiếng thế giới như ba vị thủ tướng Ấn Độ là Jawaharlal Nehru, Indira Gandhi và Rajiv Gandhi, nhà tôn giáo học Huston Smith, Walpola Rahula, Chogyam Trungpa Rinpoche, nhà vật lư học Dr David Bohm, nhà văn Aldous Huxley, v.v…
Hầu hết các buổi thảo luận này đều có ghi âm, thâu h́nh, và sau đó được in ra thành sách.
florida80
11-12-2019, 19:46
Thật là sai lầm đáng tiếc nếu cho rằng những lời thuyết giảng của Krishnamurti chỉ dành cho người lớn tuổi hoặc giới trí thức uyên bác. Trái lại, đó là những điều rất dễ thẩm thấu vào giới trẻ mà ta có thể cảm nhận được sự sống động nơi thính chúng trong video và trong các cuộc thảo luận với học sinh c̣n được lưu giữ trong nhiều trường học.
Là bậc thầy cao cả, ông t́m cách tạo nên tại những trường này một bầu không khí thoải mái, không sợ hăi và kèn cựa lẫn nhau, khuyến khích các em tự t́m về nội tâm, t́m hiểu chính bản thân ḿnh, thức tỉnh cảm quan của họ về cái đẹp của thiên nhiên, về sự cảm thông , bi mẫn với nỗi thống khổ của kiếp người, khuyến khích họ đi vào những đề tài sinh động, ngay cả đến vấn đề phức tạp nhất như là hoạt động của tâm năo con người. Ông kiên tŕ, tận tụy với lư tưởng “để cho mọi người được tự do, giải thoát vô điều kiện”.
Cho đến cuối đời ông, vào lúc thế hệ mới của thời đại kỹ thuật tân tiến nở rộ, nhiều người trẻ đă t́m về ông như là tới ngồi dưới một tàng cổ thụ rủ bóng để ươm tẩm phần tâm hồn.
Mặc dầu Krishnamurti nói và viết bằng Anh ngữ, các tác phẩm của ông đă được dịch sang gần năm chục thứ tiếng và ấn hành tại nhiều nước. Trên ba triệu ấn bản đă lưu hành khắp thế giới. Các tuyển tập của ông bao gồm trên một trăm ngàn trang viết tay, 2.500 audiotapes và 600 videotapes.
Đó là nói về di sản nh́n thấy được. Nhưng đáng kể phải là phần di sản sống động tiềm ẩn trong trái tim và khối óc của biết bao nhiêu con người đă có dịp thấm nhuần tư tưởng uyên áo và tấm ḷng trắc ẩn của ông đối với muôn loài
Xin ghi lại một vài cảm nhận về ông:
* Đức Đạt Lai Lạt Ma:
–Krishnamurti là một trong những tư tưởng gia vĩ đại nhất của thời đại.
* Deepak Chopra:
— Krishnamurti đă ảnh hưởng sâu sắc vào chính cuộc đời tôi, đă giúp tôi vượt qua được sự tự trói buộc đă kiềm chế tôi trên con đường tới tự do, giải thoát.
* Anne Morrow Lindbergh :
— Nghe và đọc sách của ông (Krishnamurti) là tự quán chiếu chính ḿnh và thế giới trong một sự tươi mát chan ḥa.
Xin giới thiệu website có những tài liệu về các bài thuyết giảng của Krishnamurti
florida80
11-12-2019, 19:46
12
Nếu bạn nghĩ rằng sự hiểu biết về chính bản thân là điều quan trọng bởi v́ có tôi hoặc người nào đó đă nói với bạn rằng đó là điều quan trọng th́ tôi e rằng chúng ta nên ngưng cuộc đối thoại. Nhưng nếu chúng ta đồng ư với nhau rằng sự t́m hiểu thấu đáo bản thân là điều cần thiết sinh tử, th́ đó lại là điều khác hẳn, và chúng ta sẽ cùng nhau khảo sát vấn đề một cách cặn kẽ trong sự vui vẻ, thoải mái và thông suốt.
Tôi không đ̣i hỏi ở bạn niềm tin; tôi không tự coi như tôi là một kẻ có thẩm quyền về vấn đề nào đó. Tôi chẳng có ǵ để dậy bạn, thí dụ như về một triết thuyết mới, hoặc một hệ thống tư tưởng mới, hay là một con đường mới để t́m về thực tại, v.v… Không có con đường nào có thể tới được thực tại ngoài chính sự thực. Tất cả mọi loại thẩm quyền, nhất là trong lănh vực tư tưởng và thâm hiểu, đều chỉ tàn phá, làm hại mà thôi. Thầy hại tṛ và tṛ hại lại thầy. Bạn phải là thầy và đồng thời là học tṛ của chính bạn. Bạn phải tự đặt câu hỏi cho chính ḿnh về tất cả những điều mà người ta đă công nhận là có giá trị và cần thiết.
Khi không có ai để cho bạn theo đuôi, bắt chước, bạn sẽ cảm thấy rất cô đơn. Hăy nên cô đơn đi! Tại sao bạn phải sợ hăi sự sống đơn độc? Bởi v́ bạn đă phải đối diện với chính ḿnh một cách trần trụi, rằng nội tâm bạn rỗng tuếch, tŕ trệ, đần độn, xấu xa, tội lỗi, lo âu, khắc khoải- bạn chỉ là một thực thểtầm thường, xấu xí, kém giá trị mà thôi.
Hăy đối diện với sự thực; hăy nh́n cho rơ, đừng có trốn chạy khỏi thực tế. Giây phút bạn trốn chạy chính là giây phút mà nỗi sợ hăi khởi sự ám ảnh bạn.
florida80
11-12-2019, 19:47
Ánh Sáng cho Chính Ḿnh
Mỗi người phải được tự do để trở thành ánh sáng cho chính ḿnh. “Ánh sáng cho chính ḿnh”. Ánh sáng này không thể nhận được từ người khác, cũng không thể thắp lên bằng ngọn nến của người khác. Nếu bạn thắp bằng ngọn nến của người khác, nó chỉ là ngọn nến, nó có thể bị thổi tắt. Sự nghiên cứu ráo riết để t́m ra thế nào là ánh sáng cho chính ḿnh là một phần của thiền quán. Chúng ta sẽ cùng nhau t́m hiểu xem thế nào là ánh sáng cho chính ḿnh và sự có ánh sáng này nó đặc biệt quan trọng đến mức nào. Thân phận của chúng ta là chấp nhận thẩm quyền, thẩm quyền của vị tu sĩ, thẩm quyền của cuốn sách, thẩm quyền của vị đạo sư, thẩm quyền của người nào đó tuyên bố rằng họ biết. Đối với tất cả những vấn đề thuộc về tâm linh, nếu có thể dùng từ “tâm linh”, th́ không có bất cứ loại thẩm quyền nào cả. Nếu không như vậy, bạn sẽ không có tự do để mà nghiên cứu, trầm tư, để tự t́m ra ư nghĩa mà thiền quán mang lại. Để đi vào thiền quán, bạn phải hoàn toàn thả nổi bản thân, giải phóng nội tâm khỏi tất cả mọi loại thẩm quyền, so sánh, kể cả thẩm quyền của người phát ngôn, nhất là khi người phát ngôn lại là chính tự ngă, là “cái tôi”, bởi v́ nếu bạn nghe theo lời của “hắn” th́…, thế là hết, là tiêu rồi!
Bạn phải nhận thức được sự quan trọng về thẩm quyền của ông thầy thuốc, của nhà khoa học; đồng thời hiểu rằng hoàn toàn không có sự quan trọng về thẩm quyền đối với nội tâm, dù rằng đó là thẩm quyền của người khác, hay của kinh nghiệm, kiến thức, quyết định, thành kiến của chính bạn. Kinh nghiệm của ai đó, hiểu biết của ai đó rồi cũng sẽ trở thành thẩm quyền của chính họ:”Tôi hiểu, cho nên tôi đúng”. Nên tỉnh giác trước những loại thẩm quyền đó, nếu không, bạn sẽ không bao giờ có thể trở thành ánh sáng cho chính bạn được…..
…Trong thiền quán, sẽ không có ai chỉ dẫn bạn, không có ai nói cho bạn biết rằng bạn đang tiến bộ, không có ai khuyến khích bạn, bạn phải hoàn toàn đơn độc. Và cái ánh sáng cho chính bạn chỉ có thể bừng lên khi chính bạn tự t́m hiểu nội tâm một cách sâu xa, coi xem ḿnh là cái ǵ. Đó là sự tự thức tỉnh, biết ḿnh là cái ǵ. Cái biết ấy không dựa theo các tâm lư gia, không dựa theo các triết gia, không dựa theo các diễn giả, các nhà hùng biện, nhưng là bạn “biết”, bạn “tỉnh thức” về cái bản thể của bạn, sựsuy nghĩ của bạn, cảm xúc của bạn, t́m ra toàn bộ cấu trúc của cái toàn thể. Biết rơ chính ḿnh là điều tối quan trọng. Đó không phải là do người khác mô tả về ḿnh, mà là “đích thực là cái ǵ?”, bạn là cái ǵ; Đó cũng không phải “cái mà bạn tưởng rằng bạn là…”, hoặc ” cái mà bạn nghĩ rằng bạn nên là…”, nhưng là cái đang hiện hữu thực tế là cái ǵ.
florida80
11-12-2019, 19:48
Sự hài ḥa trong đời sống
Đời sống không thể thiếu sự quan hệ giữa mọi người với nhau, nhưng mà chúng ta đă làm cho những mối liên hệ ấy trở nên đau khổ, đáng chán, v́ chúng ta đă đặt nền tảng trên căn bản cá nhân và t́nh yêu chiếm hữu.
Người ta có thể yêu mà không chiếm hữu chăng? Bạn sẽ t́m được câu trả lời đích thực, không phải là trong sự lẩn trốn, không phải bằng những lư thuyết cao siêu, hoặc bằng niềm tin, nhưng là xuyên qua sự thấu hiểu về căn nguyên của sự lệ thuộc và sự chiếm hữu. Nếu người ta thấu hiểu sâu xa cái vấn đề liên hệ giữa họ với người khác th́ họa may chúng ta có thể giải quyết được những vấn đề rắc rối trong sự liên hệ giữa chúng ta với xă hội, v́ xă hội cũng chỉ là sự mở rộng từ chính chúng ta mà thôi.
Cái môi trường sống mà chúng ta gọi là xă hội đó được tạo dựng bởi những thế hệ quá khứ; chúng ta chấp nhận nó, v́ nó đă giúp chúng ta duy tŕ ḷng tham, thói chiếm hữu và ảo tưởng. Trong cái ảo tưởng này, không có sự hợp nhất và an b́nh. Khi mà người ta c̣n không thấu hiểu nổi mối liên hệ giữa từng cá nhân đối với nhau th́ người ta chưa thể có một xă hội an b́nh.
V́ mối liên hệ giữa chúng ta với nhau đặt nền tảng trên t́nh yêu chiếm hữu cho nên chúng ta cứ phải tỉnh giác, về phần chúng ta, đối với sự phát sinh, nguyên nhân và hoạt động của cái mối liên hệ đó. Khi chúng ta đă thấu hiểu sâu xa cái tiến tŕnh chiếm hữu cùng với tính cách hung bạo, sự sợ hăi và phản ứng của nó, chúng ta sẽ thấu triệt một sự trọn vẹn, toàn hảo . Chỉ riêng sự thấu triệt này đủ để giải thoát tư tưởng con người ra khỏi sự lệ thuộc và chiếm hữu.
Chính là từ nội tâm mà con người t́m ra được sự hài ḥa trong mối liên hệ giữa mọi người, chứ không phải là từ người khác hoặc từ môi trường sống mà người ta đạt được điều đó.
florida80
11-12-2019, 19:49
Giao cảm với Thiên Nhiên
Nay th́ sự nh́n, hay là sự nghe cũng thế, giống nhau, là một trong những điều khó khăn nhất của đời sống. Nếu cặp mắt bạn đă bị mù đi v́ những nỗi lo âu của bạn, th́ bạn không thể thấy được vẻ đẹp của lúc hoàng hôn.
Phần lớn chúng ta đă mất đi sự giao tiếp với thiên nhiên. Nền văn minh đă hướng con người về phía những thành phố lớn. Càng ngày chúng ta càng trở thành những người thành thị, sống trong những chung cư đông đúc đến nỗi chỉ c̣n lại một khoảng trống quá bé nhỏ để mà có thể ngước nh́n lên không trung vào những lúc sáng sớm hoặc chiều tà, cho nên, quả là chúng ta đă mất dịp thưởng thức biết bao nhiêu là vẻ đẹp. Tôi không biết bạn có nhận ra rằng thật là quá ít ỏi người trong số chúng ta được ngắm cảnh rạng đông, cảnh hoàng hôn, cảnh đêm trăng, hoặc cảnh ánh trăng lấp lánh trên mặt nước.
Mất sự giao cảm với thiên nhiên, chúng ta tự nhiên ngả về sự phát triển khả năng tri thức. Chúng ta đọc hàng lố sách, chiêm ngưỡng vô số bảo tàng viện, thưởng thức nhiều buổi ḥa nhạc, say sưa coi biết bao nhiêu chương tŕnh truyền h́nh và tham dự quá nhiều những cuộc giải trí. Chúng ta trích dẫn nhiều vô tận những tư tưởng của các danh nhân và thảo luận không ngừng về nghệ thuật. Tại sao chúng ta phải nương tựa vào nghệ thuật nhiều đến thế? Phải chăng đó là một h́nh thức của sự trốn tránh, của sự kích thích?
Nếu bạn tiếp cận được với thiên nhiên, nếu bạn được ngắm nh́n sự chuyển động nơi cánh con chim, nh́n vẻ đẹp của bầu trời từng giây phút trôi qua, chiêm ngưỡng cảnh đồi rợp bóng, hoặc vẻ đẹp trên gương mặt người nào đó, bạn có nghĩ rằng bạn c̣n muốn đến viện bảo tàng để mà ngắm tấm h́nh nào nữa hay chăng?
Có câu chuyện về một vị đạo sư kia, thường giảng đạo cho các đệ tử vào mỗi buổi sáng. Một buổi sáng, khi ông ta vừa mới ngồi xuống nệm, sửa soạn thuyết pháp, th́ có một con chim nhỏ sà xuống, đậu ngay ở ngưỡng cửa sổ, vươn cổ lên hót líu lo bằng tất cả nhiệt t́nh. Sau khi say sưa hót, nó tung cánh bay lên trời cao trong khi vị đạo sư tuyên bố:
“Bài thuyết pháp của buổi sáng nay đă hoàn măn”.
Tôi thấy dường như những điều khó khăn nhất của chúng ta chính là sự nh́n thật rơ chính chúng ta, không những về ngoại cảnh, mà c̣n về cuộc sống nội tâm nữa. Khi chúng ta nói rằng chúng ta ngắm cái cây hoặc bông hoa, có thật sự là chúng ta nh́n chúng không? Hay là chúng ta chỉ thấy cái h́nh ảnh về nó do từ ngữ tạo nên? Có nghĩa là, khi bạn nh́n cái cây hoặc vầng mây trong ánh nắng chiều rực rỡ, liệu bạn có thật sự “thấy” ?
Thấy đây không chỉ là thấy bằng cặp mắt và tri thức, nhưng là cái thấy một cách hoàn toàn, một cách trọn vẹn.
florida80
11-12-2019, 19:50
Cốt tủy những lời thuyết giảng – J. Krishnamurti
Vào ngày 21 tháng 10 năm 1980, J. Krishnamurti viết một bản tuyên ngôn như sau:
– “Cốt tủy những lời rao giảng của J. Krishnamurti đă được gói ghém trong lời phát biểu của ông ta vào năm 1929 khi ông tuyên bố :”Thực tại là mảnh đất không có lối vào”.Người ta không thể tới đó bằng tổ chức hội đoàn, bằng tín điều, bằng giáo lư, bằng người linh hướng hoặc bằng nghi thức lễ lạy, không từ kiến thức triết học hoặc kỹ thuật tâm lư . Người ta phải t́m nó từ sự quán chiếu mối liên hệ trong đời sống, từ sự thấu hiểu nội dung những điều nằm trong chính tâm trí của anh ta, từ sự quan sát chứ không phải là lư luận, phân tích bằng kiến thức hoặc nghiền ngẫm chia chẻ nội tâm.
Người ta đă tự xây dựng lên những h́nh ảnh như là hàng rào an toàn qua tôn giáo, chính trị, bản thân. Đó là những biểu tượng, những ư thức hệ và tín ngưỡng. Gánh nặng của những h́nh ảnh này đè trĩu lên tâm tư con người, chi phối sự suy nghĩ của họ, chi phối mối liên hệ của họ và ngay chính bản thân họ trong đời sống hằng ngày . Những h́nh ảnh này chính là nguồn gốc mọi vấn đề của chúng ta, v́ nó gây nên sự chia rẽ giữa chúng ta với nhau . Nhận thức về cuộc đời của mỗi người bị o ép bởi những khái niệm đă được thiết lập bền vững trong tâm trí họ . Nội dung tri thức của họ là những điều họ góp nhặt được trong suốt cuộc đời .
Cả loài người th́ cái nội dung này cũng đại khái giống nhau . Cá nhân chỉ là cái tên, cái h́nh thể và cái nền văn hóa hời hợt mà hắn thu lượm được từ truyền thống và môi trường sống chung quanh. Nhưng mà cái đặc điểm, cái độc đáo của con người không nằm tại cái bề mặt hời hợt, nông cạn, mà nó hoàn toàn vượt thoát ra khỏi cái mớ tri kiến mà khắp cả loài người đều cũng có đại khái giống nhau kia . Cho nên hắn ta không là một cá thể.
Tự do không phải là một phản ứng; Tự do không phải là sự chọn lựa . Đó là người ta tự dối ḿnh, tưởng rằng người ta có quyền chọn lựa, là người ta tự do . Tự do là thuần túy quan sát, không mục tiêu, không sợ hăi bị trừng phạt và không mong cầu sự ban thưởng. Tự do không có động cơ; Tự do không phải là kết thúc của một tiến tŕnh thay đổi của con người, nhưng nằm ngay tại lúc khởi sự hiện hữu . Trong sự quan sát, người ta bắt đầu t́m ra sự không có tự do . Tự do được t́m thấy khi không chọn lựa, tỉnh thức trong các hoạt động của đời sống hằng ngày . Tư tưởng là thời gian. Kinh nghiệm và kiến thức sinh ra tư tưởng, do đó, nó không thể tách rời ra khỏi thời gian và quá khứ. Thời gian là kẻ thù tâm lư của con người .
Hành động của chúng ta đặt nền tảng trên kiến thức và do đó, trên thời gian, cho nên con người luôn luôn bị lệ thuộc vào quá khứ. Tư tưởng th́ luôn luôn có giới hạn, cho nên chúng ta sống trong sự mâu thuẫn và vùng vẫy liên tục. Không có cái chuyện phát triển tâm lư. Khi nào con người trở nên tỉnh thức trước những hoạt động về tư tưởng của chính hắn, hắn sẽ thấy được sự phân chia giữa thực thể suy nghĩ và tư tưởng, thực thể quan sát và cái bị quan sát, thực thể kinh nghiệm và sự kiện được kinh nghiệm. Khi đó người ta sẽ thấy được rằng sự chia cách này chỉ là ảo giác.
Chỉ có từ sự quan sát thuần túy này người ta mới bừng tỉnh, không bị bóng tối của quá khứ và thời gian che khuất. Sự bừng tỉnh phi thời gian này là sự giác ngộ sâu sắc, triệt để, đột biến, của cái tâm. Sự hoàn toàn phủ định là căn bản của khẳng định. Khi có sự phủ định tất cả những cái mà tư tưởng đă tạo ra về mặt tâm lư, lúc đó sẽ chỉ c̣n có ḷng yêu thương, đó là từ bi và trí tuệ.”
florida80
11-12-2019, 19:51
Khi lắng nghe tâm được buông xả
Có người đang nói và bạn lắng nghe. Chính cái hành động lắng nghe đó làm cho tâm bạn được buông xả. Khi bạn thấy một sự vật, ngay chính nhận thức của nh́n giải tỏa bạn khỏi sự vật. Chính sự nghe, chính sự nh́n vào thực thể tự nó có hiệu quả phi thường không cần đến sự cố gắng của suy nghĩ .
. . . Chúng ta thử xét một chuyện — thí dụ tham vọng. Chúng ta đă biết quá rơ về tham vọng, nó làm chuyện ǵ, hậu quả ra sao rồi. Một ḷng dạ đầy tham vọng th́ không bao giờ biết đến cái ǵ là cảm thông, thương xót, yêu đương. Một tâm hồn đầy tham vọng là một tâm hồn tàn nhẫn — hoặc thuộc về tinh thần, hay là đối với ngoại cảnh, hoặc trong nội tâm. Chúng ta đă nghe nói như vậy, nghe như vậy, cho nên ngày nay, khi nghe nói về tham vọng, chúng ta diễn dịch thành: “Làm sao mà tôi có thể sống trong cái thế giới này, cái thế giới đă được xây dựng bởi tham vọng.” Như thế là bạn đă không nghe. Bạn đă trả lời ngay, bạn đă phản ứng với lời phát biểu, với sự kiện, cho nên bạn đă không nh́n rơ được chính sự kiện. Bạn chỉ diễn dịch sự kiện hoặc đề ra một ư kiến về sự kiện, hoặc đáp ứng sự kiện; cho nên bạn đă không thấy rơ sự kiện. . . .
Nếu người ta chịu lắng nghe — chỉ lắng nghe trong cung cách không có bất cứ sự đánh giá, nhận xét, phản ứng, ư kiến nào — khi đó chắc chắn là thực tế sẽ nẩy sinh ra năng lực để xua tan, xóa bỏ, quét sạch cái ư nghĩ về tham vọng vốn gây nên mâu thuẫn . . .
Chú ư mà không chống đối
Bạn hẳn đă biết khoảng không là ǵ. Trong pḥng này có khoảng không. Khoảng cách từ đây tới quán trọ của bạn, từ cây cầu tới nhà bạn, từ bờ sông bên này tới bờ bên kia — tất cả đều là khoảng không. Bây giờ tôi xin hỏi rằng có khoảng không nào trong tâm bạn không? Hay là nó quá chật cứng đến nỗi không c̣n lấy một khe hở?
Nếu tâm bạn có khoảng trống, th́ trong khoảng trống đó có sự an tịnh — và v́ có sự an tịnh đó mà mọi thứ khác có thể xen vào được, nhờ thế bạn có thể lắng nghe, bạn có thể chú ư mà không có sự phản kháng. Do đó, sự có khoảng trống trong tâm là rất cần thiết.
Nếu tâm bạn không quá đầy ắp, không bị bận rộn suy nghĩ liên lục, th́ nó có thể lắng nghe tiếng chó sủa, tiếng đoàn xe lửa chạy qua cầu từ xa, đồng thời cũng nhận thức được rơ ràng điều một người đang nói tại đây. Tâm trí khi đó hoàn toàn sống động, nên không bị mất tác dụng.
Chú ư mà không cố gắng
Có sự chú ư mà tâm không bị cuốn hút vào chăng?
Có sự chú ư mà không tập trung vào một đối tượng chăng?
Có sự chú ư mà không có bất cứ loại động lực, ảnh hưởng, hoặc ép buộc nào chăng?
Cái tâm có thể hoàn toàn chú ư mà không có một cảm giác bị ngăn cản nào chăng?
Chắc chắn là nó làm được, và đó chính là t́nh trạng chú tâm độc nhất, ngoài ra chỉ là sự nuông chiều hoặc mánh lới của cái tâm. Nếu bạn có thể hoàn toàn chú tâm mà không bị lôi cuốn vào cái ǵ, không có cảm giác bị ngăn cản nào, bạn sẽ biết thế nào là thiền định, bởi v́ trong sự chú tâm đó, không có cố gắng, không có phân chia, không có nỗ lực, không có t́m ṭi kết quả.
Tóm lại, thiền định là một quá tŕnh khai phóng tâm linh ra khỏi sự ràng buộc của mọi loại hệ thống, và là sự chú tâm mà không bị lôi cuốn hoặc cố gắng để tập trung tư tưởng.
florida80
11-12-2019, 19:51
Khi Tâm Hồn Được Khai Phóng
Hỏi :
– Sao ông không giúp đời bằng cách thực tế mà lại phí thời giờ đi thuyết giảng như vậy?
Krishnamurti đáp :
– Thế bạn muốn nói ǵ khi dùng chữ thực tế? Bạn muốn nói về chuyện mang đến một sự đổi thay trên thế giới, một sự điều chỉnh hài ḥa hơn trong nền kinh tế, một sự phân phối tài nguyên tốt đẹp hơn, một mối quan hệ thân t́nh hơn, hay nói một cách lỗ măng, là giúp bạn kiếm được việc làm tốt hơn. Bạn muốn thấy có sự đổi thay trên thế giới, – mọi người thông minh đều muốn, – và bạn muốn có một phương pháp để làm chuyện đổi thay đó, và v́ thế, bạn hỏi tôi tại sao lại phí thời giờ đi thuyết giảng thay v́ làm việc ǵ đó cho chuyện thay đổi.
Vậy xin hỏi rằng có thật tôi đang làm chuyện phí thời giờ vô ích chăng? Sẽ là chuyện phí thời giờ thật đấy, nếu tôi giới thiệu một hệ tư tưởng mới để thay đổi hệ tư tưởng cũ, mẫu mực cũ. Có thể đó là điều bạn muốn tôi làm. Nhưng thay v́ chỉ ra một “cái gọi là đường lối thực tế ” để hành động, để sống, để kiếm việc làm tốt hơn, để tạo ra một thế giới đẹp đẽ hơn, th́ việc t́m cho ra cái ǵ là chướng ngại vật đă thực sự ngăn cản một cuộc cách mạng toàn diện, không phải là cuộc cách mạng nửa vời , mà là từ nền tảng, một sự thay đổi quyết liệt, từ gốc rễ, không chỉ trên quan niệm, lư thuyết suông, đó không phải là điều quan trọng chăng? Bởi v́ những lư tưởng, những niềm tin, những ư thức hệ, những giáo điều, đều ngăn cản hành động.
Thế giới không thể chuyển biến toàn diện, không thể là một sự đổi thay triệt để, khi mà hành động c̣n được đặt căn bản trên quan niệm, bởi v́ khi đó hành động chỉ là phản ứng và quan niệm, lư thuyết, được coi là quan trọng hơn hành động rất nhiều. Một cách chính xác, đây có phải là chuyện đang xảy ra trên thế giới chăng? Muốn hành động, chúng ta phải t́m ra điều chướng ngại nó đă cản trở hành động.
Nhưng thật ra th́ phần lớn chúng ta không thích hành động, đó là điều gay go của chúng ta. Chúng ta thích bàn căi, chúng ta thích thay đổi ư thức hệ này sang ư thức hệ khác, và v́ thế, chúng ta cứ lảng tránh chuyện hành động bằng những lư thuyết suông. Chắc chắn là như thế th́ quá đơn giản rồi, phải vậy không?
Thế giới ngày nay phải đối diện với rất nhiều vấn đề: nạn nhân măn, nạn thiếu thực phẩm, sự phân chia loài người thành nhiều chủng tộc, giai cấp, vân vân. Tại sao không có một nhóm người ngồi xuống để cùng nhau giải quyết vấn đề chủ nghĩa quốc gia, dân tộc? Nhưng mà nếu chúng ta muốn trở thành quốc tế ḥa đồng trong khi c̣n bám chặt lấy tinh thần quốc gia của chúng ta, th́ chúng ta lại tạo ra một vấn đề khác. Và đó là điều phần đông chúng ta đang làm.
Vậy th́ bạn thấy đó, rơ ràng là những điều lư tưởng, những tiêu chuẩn, đă ngăn cản hành động. Một chính khách, nhà thẩm quyền đầy uy tín, đă nói rằng thế giới có thể sắp xếp lại để mọi người đều được cung cấp thực phẩm. Vậy tại sao lại không làm được chuyện đó? Bởi v́ có sự mâu thuẫn giữa những quan điểm, những niềm tin và chủ nghĩa dân tộc. Cho nên, chính những quan niệm đă ngăn cản sự cung cấp đồ ăn cho con người. Và phần đông chúng ta hiện đang đùa giỡn với những quan niệm mà vẫn cứ tưởng rằng chúng ta đang tích cực làm cách mạng, tự mê hoặc ḿnh với những từ ngữ như là thực tế.
Điều quan trọng là chúng ta hăy tự giải thoát ra khỏi những quan niệm, khỏi sự phân biệt chủng tộc, khỏi những niềm tin và giáo điều, từ đó, chúng ta có thể hành động, không phải nương theo một mẫu mực hoặc một hệ tư tưởng, mà chỉ tùy theo nhu cầu đ̣i hỏi mà thôi.
Chắc chắn là việc đi t́m những sự cản trở, những chướng ngại đă ngăn cản công cuộc này th́ không phải là phí thời giờ, không phải là những chuyện huênh hoang, rỗng tuếch. Điều bạn nói hiển nhiên là vô nghĩa. Những tư tưởng, niềm tin, quan điểm chính trị và kinh tế của bạn thật ra đă làm phân hóa giữa con người với nhau và đưa tới chiến tranh. Chỉ khi nào tâm trí được giải thoát khỏi những quan niệm và niềm tin th́ nó mới có thể hành động một cách công chính được.
florida80
11-12-2019, 19:52
Một nhà ái quốc nặng ḷng với dân tộc, có thể sẽ không bao giờ biết bốn bể đều là anh em (tứ hải giai huynh đệ) là thế nào, dù anh ta có thể cũng nói về điều đó đấy, nhưng ngược lại, trong hành động của anh ta, về mặt kinh tế và trong mọi chiều hướng, đều dẫn tới chiến tranh.
Cho nên chỉ khi nào tâm trí giải thoát khỏi mọi loại khái niệm, không chỉ hời hợt trên bề mặt, mà là từ nền tảng, th́ mới có hành động công chính và do đó mới có sự chuyển hóa triệt để và bền vững. Mà sự giải thoát khỏi được những khái niệm, quan điểm, th́ chỉ có thể xẩy ra qua sự tự tỉnh thức và tự giác.
florida80
11-12-2019, 19:53
Trên Đường Đời
Hỏi:
Thân chào Chị, thật ra tôi cũng không biết nói ǵ, chỉ là sự chia sẻ của cuộc sống. Tôi chỉ là một đứa con gái, nhan sắc hơn trung b́nh, có bằng đại học 4 năm về kế toán và đang làm cho một công ty lớn ở bên này. Đến nay cũng đă 38 tuổi, vậy mà tôi vẫn chưa lập gia đ́nh.
Đă qua vài lần trong t́nh yêu, tôi không biết có phải là số phận hay không, nhưng khi những người theo đuổi tôi và khi tôi bắt đầu “cảm nhận” được t́nh cảm của ḿnh th́ đối phương lại chơi tṛ “rượt bắt”.
Nhiều lúc chán nản, tôi muốn buông xuôi tất cả, sống dễ dàng, tôi không biết là những tháng năm đánh đuổi tuổi trẻ và ngay cả t́nh cảm của ḿnh để đổi lấy cái bằng đại học là điều đúng hay sai trong cuộc sống của tôi.
Khi tôi đến Mỹ th́ đă hơn 24 tuổi, đa số các cô gái cùng trang lứa hay đám em tôi cũng đi lấy chồng. Riêng tôi, ngày đó cũng có một mối t́nh, nhưng tôi đă “đau ḷng” mà gạt bỏ qua để tập trung cho việc học, v́ người bạn tôi quen bấy giờ qua cùng lúc với tôi, nhưng anh ta lại không muốn tiếp tục học. Sau khi xác định rơ hướng đi của cả 2 khác nhau, và tôi quyết định chia tay dù rất là buồn, tôi đă khóc rất nhiều, càng buồn, tôi lại cố tập trung vào việc học.
Sáu năm sau tôi ra trường và được giữ lại làm chính thức cho công ty mà trong thời gian đi học tôi đă làm bán công cho họ. Vào những ngày Chủ nhật th́ tôi tham gia công việc giảng dạy tiếng Việt thiện nguyện cho nhà thờ ở thành phố tôi đang ở, và cũng tham gia một vài hoạt động của ca đoàn.
Đến bây giờ công việc đă ổn định, tôi chỉ mong ước có một mái ấm gia đ́nh như bao nhiều người khác, nhưng việc đó h́nh như là quá xa vời với tôi trong cuộc sống này. H́nh như hạnh phúc không dành cho tôi, đă qua vài lần thất bại, tôi đă chán nản, tôi không mất niềm tin vào con người, nhưng tôi mất niềm tin vào “số phận”.
Xin nhờ Chị giúp cho ư kiến: chẳng lẽ số kiếp của tôi phải măi cô đơn…
H.
florida80
11-12-2019, 19:54
Đáp:
Em H. thân mến,
Kể tuổi, th́ em nhỏ hơn chị, vậy chúng ta xưng hô chị em cho nó thân mật, ấm cúng nhé.
Tuy chị nhiều tuổi hơn em, phải nói ngay là chị rất thán phục em đấy. C̣n trẻ thế, mà em đă bước được những bước rất đẹp, rất vững chăi, trong cuộc đời.
Này nhé, để chị liệt kê ra cho em coi:
– Khi mới 24 tuổi, em đă biết nhận ra sự khác biệt căn bản giữa em và người yêu, để gạt nước mắt chia tay, mà dấn thân vào việc học, xây dựng bản thân cho có vốn liếng học vấn, để sau này bước vào đường đời. Nếu em không có ư chí, muốn an phận ngay khi mà vốn liếng vào đời c̣n non nớt như thế, th́ ngày nay em sẽ ra sao?
Em là người yêu chuộng sự học vấn, sự hiểu biết, sự phát triển về mặt kiến thức, tinh thần, trong khi bạn em lại không thích học, th́ với sở học nghèo nàn, cuộc đời sẽ rất vất vả, tương lai gia đ́nh con cái các em sẽ khó mà có được những sự chọn lựa tốt đẹp, khó tránh được đời sống thiếu thốn, giật gấu vá vai.
Trường hợp bạn em không thích đi học, nhưng sau khi hai em cưới nhau rồi, chồng em vẫn cho em tới trường, rồi em cũng có bằng cấp như ngày nay, th́ cuộc sống lứa đôi sẽ lại có những khó khăn về mặt tinh thần, về sự mặc cảm của người đàn ông ít học, không hiểu biết bằng vợ.
Đối với người ngoài, th́ người đàn ông nào cũng có thể dốt, không thành vấn đề. Nhưng dốt hơn vợ th́ cuộc sống chung, ông nói gà, bà nói vịt, mới là ác mộng. Những trường hợp chênh lệch học vấn mà phần yếu kém về phía vợ, th́ không hại ǵ, có khi lại c̣n là một trong những yếu tố tạo hạnh phúc nữa, v́ bà vợ cứ việc ỏn ẻn:” Anh ơi, không có anh th́ em chẳng hiểu ǵ cả”, thế là ông chồng vui thích lắm rồi.
Nhưng chị đă thấy có trường hợp vợ học cao hơn chồng, mỗi khi căi nhau, người chồng luôn luôn hằn học: ”Cô cho là cô học cao hơn tôi rồi khi dể tôi phải không?” Trong khi người vợ chỉ biết ôm mặt khóc thút thít, có thể chính v́ sự có học của cô ta đă không cho phép cô ta căi cọ với chồng.
Dù vậy, với thời gian sống chung hàng nửa thế kỷ, bất trắc lúc nào cũng có thể xảy ra, một gia đ́nh mà hai vợ chồng tương đương với nhau về mọi mặt, sẽ có nhiều triển vọng ḥa hợp, hạnh phúc lâu dài hơn. Em đă làm việc đúng quá rồi nhé.
– Trong khi đi học, em đi làm bán thời gian, cho nên khi ra trường, em có việc làm ngay. Như thế là em đă chăm chỉ làm việc để đầu tư cho tương lai. Đầu tư đó mang lại kết quả lớn, em đă có ngay việc làm trong khi những người khác khi mới ra trường, thường rất vất vả, mất nhiều thời gian kiếm việc, v́ công ty th́ muốn mượn người có kinh nghiệm, người đi xin việc lại cần phải có việc làm th́ mới có thể có kinh nghiệm để đáp ứng với đ̣i hỏi của công ty! Sự khó khăn và mất th́ giờ này tới với tất cả những người đi kiếm công việc đầu tiên, khi chưa có kinh nghiệm. Nhưng em đă vượt qua được cửa ải này thật là gọn gàng và đẹp, chị ngả nón ca ngợi em.
Rồi tới khi đă bước vững vàng trong cuộc đời, đă có thể nh́n rộng ra xă hội, th́ em lại dành thời giờ của những ngày nghỉ để đi dậy tiếng Việt và làm các công tác tinh thần tại nhà thờ. Bây giờ th́ em cũng sửa soạn cho ḿnh một cuộc sống trong tương lai dưới mái nhà êm ấm có hai mái đầu âu yếm bên nhau, nên bắt đầu giao thiệp về mặt tâm t́nh đôi lứa.
Nhưng chuyện này là chuyện của trái tim, của duyên số và của tiếng sét ái t́nh. Em chưa gặp tiếng sét. Mấy người em gặp rồi chẳng bao lâu đă bay đi, mới chỉ là mấy “gợn sóng trong chén trà”, chưa phải tiếng sét, chưa phải là “người của em”, chưa phải là “người mà không có anh ta xuất hiện, thà rằng em sống độc thân”, em ơi, anh ta chưa xuất hiện, nhưng sẽ xuất hiện.
Em “mới 38 tuổi”, chứ không phải là “đă 38 tuổi”. Em sẽ gặp “người của em”, chị tin chắc một trăm phần trăm. Tại sao chị dám tin như vậy? Tại v́ em là một người rất vững vàng, em đă không tiến tới trước những mối t́nh hời hợt, nhưng em sẽ gặp người sâu sắc, cùng cảm nghĩ như em, hai người sẽ yêu nhau tới răng long đầu bạc.
Chị chỉ có một lời tâm t́nh với em thôi, là em đang bước những bước rất đẹp trong cuộc đời. Em cứ bước tiếp với tinh thần tích cực, yêu người, yêu đời. Em làm việc Thiện Nguyện, em dạy Việt Ngữ cho các cháu bé không quên cội nguồn, yêu Chúa, em dâng lên Ngài lời ca. Em ơi, em hạnh phúc quá, có một việc làm vững chắc, trong khi biết bao nhiêu người chỉ xin được ở lại Mỹ để làm những việc vất vả tạm thời mà cũng khó, em lại có tấm ḷng tốt để chia sẻ hiểu biết và tiếng ca của ḿnh, đem lại niềm vui cho người khác, chị chúc mừng và ngưỡng mộ em.
Khi nào em gặp “người của em”, nhớ mời chị một chén trà để cùng cười với nhau, em nhé.
florida80
11-12-2019, 19:56
Sao họ hay thay đổi ?
Tôi là một phụ nữ năm nay 42 tuổi, hiện đang độc thân, ly dị sau 24 năm sống trong hoả ngục gia đ́nh. Tất cả mọi người đều nói tôi là người có học, có nhan sắc, tôi biết giữ ǵn sức khoẻ, chăm sóc con người của ḿnh, cho nên trông bề ngoài, chẳng ai có thể biết rằng tôi đă ở tuổi này. Rất nhiều thanh niên c̣n trẻ đă theo đuổi tôi. Nhưng vấn đề của tôi là tôi không thể nào hiểu được những người đàn ông thuộc lứa tuổi 30, 40, 50. Sao họ hay thay đổi lắm vậy? Vừa mới tán tỉnh, thân mật ngày hôm nay, ngày hôm sau gặp lại là làm mặt lạnh, làm như không quen biết bao giờ. Thế là thế nào?
Tôi có giao du với một ông vào khoảng 50 tuổi, trong ṿng 8 tháng. Ông ta nói yêu tôi, không thể sống xa tôi, và bắt đầu đề cập tới hôn nhân. V́ bận rộn công việc, tôi phải xa ông chừng vài tuần, đến khi tôi gặp lại ông, ông lờ hẳn chuyện cưới xin, không hề đề cập đến chuyện này mà c̣n tỏ vẻ thờ ơ đối với tôi.
Tôi lại quen biết một ông khác, ở trong lứa tuổi 40. Ông này lúc nào cũng dính với tôi như sam, làm như xa tôi th́ ông chết không bằng. Lúc nào ông cũng chỉ nghĩ đến chuyện rủ tôi vào hotel hay lên giường, ngoài ra ông không nói tới chuyện ǵ khác nữa.Tôi lại bắt bồ với một ông trẻ tuổi hơn tôi. Ông rủ tôi đi chơi biển với ông trong hai ngày cuối tuần. Một cuối tuần yêu đương ra rít. Thế rồi vài hôm sau gặp tôi ở phố, ông ta làm như chẳng hề quen tôi bao giờ. Tôi tiến tới chào hỏi ông th́ ông ta nói xin lỗi rồi bỏ đi. Thế là làm sao? Không có lẽ, tôi không có duyên với ai nữa hay sao? Tôi không thể nào gặp được một người yêu thương tôi thật ḷng để đi nốt quăng đời c̣n lại?
Đáp:
Cô viết: “ Tôi là một phụ nữ năm nay 42 tuổi, hiện đang độc thân, ly dị sau 24 năm sống trong hoả ngục gia đ́nh’’, từ chi tiết này, tôi đóan rằng cô đă kết hôn từ năm 16 hoặc 17 tuổi và ly dị mới khỏang nhiều nhất là 2 năm, nếu cô kết hôn năm 16 tuổi, hoặc mới 1 năm nếu cô kết hôn năm 17 tuổi.Nếu mới chỉ trong ṿng 1 hoặc 2 năm mà cô đă quen biết và đặt vấn đề hôn nhân với nhiều trường hợp như vậy th́ tôi e rằng chính cô cũng chưa có đủ thời gian và sự rung động để “yêu” những người đó, mà chỉ muốn “kết hôn”, có thể gọi là “kết hôn với bất cứ giá nào”.
Về phía nam giới, khi họ đă trải qua số tuổi bốn, năm chục, mà nay độc thân, th́ có thể trái tim họ cũng đă từng có những thương tích với những cuộc t́nh trước khi gặp cô. Nay thấy cô vội vă đề cập đến “hôn nhân” th́ họ bèn rút lui ngay để tránh rắc rối có thể xảy ra.
Nếu cô đă từng ”24 năm sống trong hoả ngục gia đ́nh” th́ tôi xin góp ư là với kinh nghiệm bản thân buồn thảm như thế, cô cần rất thận trọng với bước sắp tới. Nên rất thận trọng v́ đây có thể là bước cuối cùng trong cuộc đời.Thận trọng, không hấp tấp, cô hăy quen biết ai đó qua t́nh bạn, rồi từ từ t́m hiểu, coi người này có thể cùng ḿnh đi hết cuộc đời chăng, họ có yêu ḿnh và ḿnh có yêu họ chăng.Có câu ngạn ngữ là “Hăy cùng ăn với nhau hết một kư muối rồi hăy xét đóan con người”. Thời gian để cùng nhau ăn hết một kư muối cũng khá lâu, đủ để nhận xét đối phương.
Nhưng cũng không nhất thiết phải “ăn với nhau hết một kư muối” e rằng quá lâu, chỉ cần thận trọng nhận xét một thời gian ngắn hơn cũng có thể hiểu nhau, cô ạ.Cô đă là con chim đă bị trúng tên, đă từng “24 năm sống trong hoả ngục gia đ́nh’’, không c̣n nhiều thời gian và t́nh cảm để phung phí nữa.Chúc cô sáng suốt và may mắn.
florida80
11-12-2019, 19:57
Nói Nhỏ Với Nhau
Mỗi xă hội đều có những nguyên tắc sống mà mọi người phái tuân thủ để không bị cô lập, bị tách rời ra khỏi cộng đồng. Nguyên tắc sống này bao trùm tất cả mọi lănh vực, từ trong nhà ra tới ngoài xă hội, từ chuyện nhỏ như xỉa răng cho tới chuyện lớn như phép xử thế đối với tất cả mọi người, từ kẻ ăn xin cho tới bậc vua chúa.
Mỗi người đều có thể được giáo dục nguyên tắc sống này từ gia đ́nh hoặc nhà trường, – nói gọn là phép lịch sự — và được coi là người có giáo dục. Tuy nhiên, đời sống bận rộn, lắm khi do hối hả đă khiến cho một số người quên mất những điều đă học.
Trong những ngày Xuân, chúng ta luôn có những tiệc tùng, hội họp, ăn uống vui đùa cùng bằng hữu thân nhân để xả hơi cho tâm hồn được thỏai mái sau một năm làm việc cực nhọc. Cho nên chúng ta nhắc nhở nhau một vài điều cần thiết trong cung cách ứng xử hằng ngày mà nhiều khi đă bị lăng quên, thiết tưởng dù dư cũng c̣n hơn thiếu.
Có câu “Đói ngày giỗ cha, No ba ngày Tết”, ư nói dù nhà nghèo, ngày giỗ cha cũng phải nhịn đói để nhường thực phẩm cho khách, c̣n ba ngày Tểt th́ đi đâu cũng được gia chủ mời ăn nên lúc nào cũng được no nê. Vậy nên chúng ta hăy cùng nói nhỏ với nhau khi có dịp gặp gỡ bạn bè, người thân ăn uống để mà “ăn uống sao cho coi được “.
Thỉnh thoảng Hương có dịp xem một vài phim ngoại quốc, nh́n thấy cách ăn uống của người Tây Phương thường rất êm đềm, nhỏ nhẹ, không nghe tiếng ly tách th́a muỗng chạm vào nhau, khi nhai th́ miệng luôn kín đáo và họ chỉ nói khi miệng đă trống, không c̣n thức ăn.
Nhưng một vài phim của nước Á Châu kia lại cho thấy hành động khá tương phản. Như trong một màn chiếu lên thấy có cái món lấy rau cuốn thịt. Một diễn viên bảo người mà họ muốn tíếp đồ ăn hăy há mồm lên tiếng a. . . a . . . a . . . . Khi mồm người kia đă há rộng, diễn viên sắm vai người bạn tốt bụng bèn nhét ngay cả một búi rau cuốn thịt vào mồm kẻ đang há to. Phim là giả tưởng, nhưng nếu phô bầy cái “văn hóa ăn” kiểu này th́ ngoài đời sẽ có lắm kẻ đến chết nghẹn mất thôi!
Hoặc giả có một màn tŕnh chiếu cái món ǵ giống món lẩu, nhưng lại là một nồi sôi sùng sục đề ngay giữa bàn, mọi người đều cho luôn cái muỗng riêng của ḿnh vào chắt một muỗng đem ra húp sùm sụp khoái trá, rồi cứ thế vục muỗng vào nếm tiếp, nếm tiếp…. Ôi ! Như thế th́ cả bàn tiệc chung vui lại có dịp thưởng thức chung cả đám vi khuẩn từ miệng của nhau chăng?
Vậy th́ truyền thống ăn uống của người Việt Nam chúng ta khi ăn chung với nhau có như vậy không ?
Trước nhất, nói về đại gia đ́nh Việt Nam gồm 3 thế hệ là ông bà, cha mẹ, con cái. Trong bữa ăn, cả nhà đều quây quần với nhau quanh một mâm cơm hay bàn ăn.
Khi ngồi vào bàn, chỗ ngồi danh dự sẽ dành cho ông bà, nếu không có ông bà th́ là chỗ của cha mẹ. Cạnh ông bà là cha mẹ, rồi mới tới các con ngồi chung quanh. Trước khi ăn, cha mẹ mời ông bà :
– Mời thầy mẹ (hoặc có khi gọi thay con bằng đại danh từ “ông bà”) xơi cơm.
Có nơi nói là:
– Mời ba má dùng cơm … vân …vân. . .
Sau khi cha mẹ mời, tới phiên các con mời ông bà, rồi tới mời cha mẹ, rồi tới các em nhỏ mời ông bà, cha mẹ và các anh, các chị. Sau đó, bữa ăn mới bắt đầu.
Có người thắc mắc:
– Sao lại phải “mời” như thế cho nó mất th́ giờ?
– Ấy nhưng chính cái đó gọi là lễ giáo đấy !
So với thởi giờ mà ông bà, cha mẹ đă dùng để làm lụng cực nhọc nuôi con th́ thời giờ “nói lên lời mời” của con cháu chỉ là một khoảnh khắc rất nhỏ. Mà tuy là khoảnh khắc nhỏ, nhưng lời mời cũng lại nói lên sự kính cẩn và ḷng tôn trọng các bậc trưởng thượng,cung kính với sự có mặt danh dự của bậc trưởng thượng trong gia đ́nh.
Tục ngữ có câu “ăn có mời làm có khiến”. Ông bà cha mẹ Việt Nam tới chơi nhà con, thường không tự mở tủ lạnh lấy đồ ra ăn, mà chỉ thưởng thức đồ ăn do con cái đem ra bày lên bát đĩa khay chén đàng hoàng. Câu “miếng ăn là miếng nhục “, “miếng ăn là miểng tồi tàn” thường được thế hệ xưa khắc ghi trong tâm và truyền cho con cái phải ghi nhớ.
florida80
11-12-2019, 19:57
Cho nên, trong bữa ăn thường ngày, chỉ sau khi các con mời rồi, cha mẹ mới cầm đũa, và chỉ sau khi cha mẹ nâng bát cơm lên, con cái mới bắt đầu ăn, đó là tác phong, là thói quen của các gia đ́nh nền nếp.
Nhân nói đến việc “mời”, xin kể một câu huyện vui do hiểu lầm.
Trong một kỳ họp mặt bạn bè, nhân ngà ngà say, ông bạn miền Nam chỉ ngay một ông Bắc Kỳ và cất giọng lè nhè:
– Mấy cha giả dối thấy bà. Đang ăn cơm ngon lành mà có người ghé chơi, bày đặt “mời anh dùng cơm”. Người nghe tưởng thật, bèn ngồi xuống tính ăn. Thế là cả nhà ngơ ngác nh́n nhau, nồi cơm trơ ra miếng cháy mà mời cái giống ǵ? Đúng là mời rơi, cái đồ nói dóc!
Ông bạn Bắc Kỳ cườỉ chẩy nước mắt, lấy khăn ra chùi rồi mới giải thích:
– Ối ông ơi, mấy cha nhớ lộn, “chữ tắc đánh ra chữ tộ, chữ ngộ đánh ra chữ nị” nó hại ông rồi. Bắc Kỳ chỉ “mời” những người cùng ăn thôi. C̣n nếu họ đang ăn mà có ai ghé chơi th́ họ chỉ nói: “Xin thất lễ… ” hoặc: “Xin vô phép . . . ” . Câu ấy có nghĩa là “tụi tôi xin lỗi quí vị để được tiếp tục ăn, quí vị cảm phiền ngồi chơi.”, chứ không có vụ “mời anh cùng ăn”.
Khi mọi người đang ăn th́ không có chuyện “mời” người khác nhào vô ăn ké. Làm ǵ có chuyện đang ăn lại dám mời khách vào mâm cơm đang ăn giở của ḿnh, bộ tính mời họ ăn đồ thừa à ?
Lại có thắc mắc “Sao phải nói xin thất lễ” với “xin vô phép”?
Thưa rằng “ Khách đến chơi mà không tiếp, ngồi ăn tỉnh bơ là thiếu lễ, cho nên phải xin lỗi là đúng rồi ”
Nay nói tới chuyện được mời ăn tại nhà bạn bè hay thân nhân. Theo đúng lẽ th́ ta nên đến sớm chừng 5 hoặc tối đa là 10 phút, đừng sớm quá làm cho người ta phải tiếp ḿnh, gây bận rộn cho người ta, hoặc bà chủ nhà chưa kịp trang điểm chút đỉnh, đầu tóc c̣n đang bơ phờ v́ việc bểp núc.
Tuy nhiên cũng đừng tới muộn khiến cho cả bàn tiệc phải chờ ḿnh. Có người cho rằng đến muộn một chút chứng tỏ ḿnh là nhân vật quan trọng. Rất không nên, đúng giờ là một trong những phẻp lịch sự của bậc đáng kính.
Khi được chủ nhân mờỉ vào bàn tiệc, nên chờ quí vị tu sĩ, quí vị cao tuổi ngồi xuống trước rồi ḿnh mới ngồi.
Vào bàn, nên ngồi ngay ngắn trên ghế, không ngả nghiêng, không ḅ ra, không chống khuỷu tay lên bàn. Trong khi ăn, nên giữ sự ḥa nhă, nhẹ nhàng, không nói năng ồn ào, không nói với sang phía xa, chỉ nói khi đă nuốt hết đồ ăn trong miệng.
Nên dùng muỗng hoặc đũa chung lấy đồ ăn từ đĩa hoặc khay chung cho vào đĩa hoặc bát riêng của ḿnh rồi mới kín đáo gắp đưa lên miệng, không há to mồm rồi nhét đồ ăn vào. Ngậm kín miệng khi nhai. Nếu ly nước có muỗng th́ hăy lấy muỗng ra trước khi uống. Nếu nhấp thử thấy nước nóng th́ nên để xuống chờ nguội, không thổi phù phù, không húp sụp soạp. Nếu món ăn cần phải cắt nhỏ th́ chỉ cắt từng miếng, ăn xong lại cắt miếng tiểp theo, không cắt tất cả đĩa ra thành một đống. Không bỏ xương xuống mặt bàn. Không dùng đũa hay muỗng riêng của ḿnh mà gắp hoặc múc vào đĩa hoặc tô đồ ăn chung.
Khi ăn xong, nếu cần xỉa răng th́ hăy vào pḥng rửa tay, tối kỵ xỉa răng trước mặt người khác, nhất là ngay trong bữa cơm.
Một điều cần nói nhỏ nhưng cũng khá quan trọng là ăn uống tại nhà bạn bè, thân nhân, nếu bàn ăn đă được bày ly, chén, bát, ḿnh chỉ nên dùng như thế, tránh dùng giấy napkin lau lại chén, bát, đũa, muỗng của ḿnh. Làm thế, chủ nhà sẽ buồn v́ có vẻ như ḿnh nghi nhà người ta thiếu vệ sinh, quen dùng đồ dơ dáy. Nhưng nếu ăn ở những quán như phở, bún.. vân…vân . . . th́ tha hồ lau, càng lau càng sạch.
Trường hợp ăn tại các nhà hàng sang, trên bàn thay v́ để giấy napkin, người ta dùng khăn ăn. Nếu vậy th́ lại càng không nên lấy khăn đó mà lau bát, đũa của ḿnh, vừa không phù hợp phép lịch sự lại vừa dơ, v́ những khăn này khi giặt thường được cùng giặt chung với tất cả các loại khăn hầm bà lằng linh tinh bí hiểm, không đáng tin cậy.
Khăn ăn ở đây chỉ có nhiệm vụ lau nhẹ chút đỉnh và che cho thức ăn khỏi rơi xuống đùi, dơ quần, không phải là yếm dăi, nên xin đừng đeo lên cổ như đôi khi ta thấy có một vài vị khách trông rất đáng nể mà cổ lại cài gọn ghẽ cái khăn ăn như em bé, rất tức cười.
Ăn xong, không nên ra về ngay, mà hăy ngồi nán lại một lát để cùng nhau vài ba câu cà kê dê ngỗng rồi hăy chào từ biệt, trừ trường hơp có việc cần thiết phải đi gấp th́ phải nói lời cáo lỗi.
Trước khi ra về, nên nói lời cám ơn chủ nhà một cách chân thành
florida80
11-12-2019, 19:58
Chồng xúi “giả vờ yêu” để moi tiền
19 tuổi, em lấy chồng theo sự sắp đặt của bố mẹ. Chồng em là con một gia đ́nh khá giả nhưng bản thân anh th́ lười biếng, suốt ngày chỉ thích tiêu xài tiền của cha mẹ. Từ khi lập gia đ́nh, chúng em ra riêng và tự lập. Không được học hành nhiều, và không chịu nổi sự nhàm chán vô bổ trong gia đ́nh, em xin đi làm cho một hăng cung cấp phục vụ dọn dẹp văn pḥng.
Trong số những người thuê em dọn dẹp, có một người góa vợ. Các con ông đều đă trưởng thành, có gia đ́nh riêng. Ông là người có học, đối xử rất tốt với em. Biết hoàn cảnh của em, ông tỏ ra thương cảm và thường cho em quà hoặc tiền típ. 3 năm qua, hai đứa em có một mụn con, gia đ́nh em cũng tạm ổn nhờ vào số tiền em kiếm được hàng tháng. Riêng em càng sống và làm việc lâu ở nhà ông ấy, em càng quư mến, tôn trọng ông.
Cách đây gần một năm, người đàn ông ấy tâm sự rằng rất thương em dù biết như thế là không nên. Ông chủ muốn em làm vợ và hứa sẽ coi con gái em như con ḿnh. Quá bất ngờ, sợ hăi, em đă kể lại với chồng và định thôi không làm nữa để tránh phiền hà. Nghe em kể, chồng em đă không tức giận mà c̣n xúi em cứ “giả vờ” nhận lời yêu ông ta để moi tiền. V́ chồng con và v́ sẵn có t́nh cảm với ông, em đă làm theo lời xúi dục của chồng.
Nhưng giờ th́ h́nh như em cảm thấy em đă yêu ông chủ mất rồi. Em nhận ra rằng, chưa bao giờ em yêu chồng mà chỉ sống với anh ta bằng nghĩa vụ. Nhưng nếu bỏ chồng để đến với ông ấy th́ dư luận và chồng em sẽ không buông tha cho em. Em khó nghĩ quá, chị có cách ǵ giúp em được không?
Em, N. San Jose
Đáp:
Chị đọc thư em ba lần, càng đọc càng thấy buồn giùm cho em. Chồng em là tên vô liêm sỉ, khi xúi em “cứ giả vờ nhận lời yêu ông ta để moi tiền” là chồng em đă ngang nhiên coi em như một cô gái bán thân mất rồi!
Em viết “gia đ́nh em cũng tạm ổn nhờ vào số tiền em kiếm được hàng tháng”có nghĩa là chồng em không đi làm, chỉ nằm nhà sống bám vào em, và xúi em moi tiền của đàn ông khác, đó là cung cách của một tên ma cô! Cung cách ma cô này sẽ tiếp tục nếu ông chủ này không thích em nữa, hoặc ông ta chết, v. v. . ., em sẽ được “chồng” gán ghép cho người khác !
Trước sau, em là người có tư cách. Dù ít học, không kiếm được việc làm nhàn nhă, em t́nh nguyện đi làm việc dọn dẹp lau chùi nặng nhọc để có tiền nuôi con và luôn cả người chồng sống cuộc đời tầm gửi kia.
Chị chưa bao giờ khuyên vợ chồng ai bỏ nhau. Cho nên, chị sẽ tŕnh bày với em một số ư kiến, mong em tự suy nghĩ:
Em c̣n rất trẻ, c̣n cả cuộc đời ở trước mặt, không nên quyết định vội vă. Trước nhất, em tạm ngưng làm cho cái hăng có ông chủ hiện em đang “yêu” (chưa chắc em đă yêu, mà chỉ là thấy em đang cần cả t́nh cảm lẫn tiền bạc, như người sắp chết đuối, ông chủ vừa vỗ về em trên phương diện t́nh cảm lại vừa giúp đỡ em về tiền bạc, nên trước mắt em, ông ta như là cái phao).
Đồng thời, em nói với chồng em rằng về phương diện đạo đức và liêm sỉ, em không thể tiếp tục cuộc sống hai mặt như vậy. Nay em nghỉ làm chỗ đó, yêu cầu anh ta đi kiếm việc, dù là việc lương ít, dù là việc nặng nhọc, anh ta phải đi làm, đó là cái giá mà người đàn ông phải trả, nếu c̣n muốn ngẩng mặt nh́n đời. Nếu anh ta tỉnh ngộ, nhận ra sự vô liêm sỉ của ḿnh, biết hối lỗi, th́ em – v́ cháu bé – mà cho anh ta làm lại cuộc đời một lần, quên đi những lỗi lầm quá khứ, sau cơn mưa có thể trời sẽ sáng, em à.
Nếu anh ta ngoan cố, không chịu đi làm, muốn em cứ tiếp tục cuộc sống ḅn tiền của đàn ông khác để nuôi anh ta như hiện nay, th́ em ôm con về thưa với cha mẹ em, xin các người giúp đỡ. Cha mẹ em mà biết được sự anh ta khuyên em “cứ giả vờ nhận lời yêu ông ta để moi tiền”, th́ chị tin rằng các người sẽ giúp gỡ em ra khỏi cảnh vợ chồng mà như ma cô lợi dụng gái này.
Nếu sau này vợ chồng em đă tan vỡ, em cũng không c̣n “cần” đến ông chủ cũ, mà em vẫn yêu ông ta, vẫn muốn sống chung, th́ đó là em yêu ông ta với t́nh yêu thuần túy, không lợi dụng, không coi ông ta như một chỗ “tiện nghi”.
C̣n như sau khi cách mặt, em cũng xa ḷng, th́ cuộc đời em c̣n trẻ trung, tương lai luôn luôn tươi sáng cho những con người biết đứng lên, biết sống tự lập, em ạ.
Thân chúc em mọi sự tốt lành.
florida80
11-12-2019, 19:59
Yêu hay là … chưa Yêu …
Em thực sự cảm kích khi đọc những ḍng tâm sự chân thành của chị đến với từng độc giả. Bản thân em cũng đang gặp chuyện khó xử chưa biết tâm sự cùng ai, thấy trong mục Tơ Ḷng Vấn Vương này cũng chân thành và gần gũi quá nên em gửi tâm sự của ḿnh. Hy vọng sẽ nhận được những lời khuyên bổ ích từ chị.
Em năm nay 26 tuổi, đă tốt nghiệp đại học và có việc làm, lương bổng ổn định. Cách đây 1 năm, em quen anh ấy và chúng em trở thành bạn tốt của nhau. Qua một thời gian em nhận thấy t́nh cảm chân thành mà anh ấy dành cho. Anh tâm sự, anh có rất nhiều điều muốn nói với em nhưng không dám thổ lộ. Em biết anh mặc cảm v́ bản thân anh chưa có sự nghiệp ổn định và tŕnh độ học vấn lại kém em nhiều, thành ra anh ngại. C̣n em, em cũng chỉ xem anh như một người bạn. Nhưng qua cách đối xử, em thấy ở anh có sự chín chắn của một người đàn ông từng trải trong cuộc sống, và em quư mến anh như anh trai ḿnh, thỉnh thoảng vẫn chia xẻ với anh những khúc mắc trong cuộc sống. Có điều lúc nào thấy anh “có ư ” nhắc tới chuyện t́nh cảm là em lại né tránh. Anh càng nhận thấy rơ điều này và rất buồn.
Chúng em hiện đă xa nhau một thời gian v́ công việc, anh vẫn chờ đợi trái tim em rung động. C̣n em, những lúc một ḿnh, em mới thấy ḷng ḿnh trống trải và thấy ḿnh yếu đuối, đă có lúc em nghĩ tới t́nh cảm của anh, nhưng h́nh như vẫn bị chi phối bởi lư trí. Em thấy khó xử quá!
Xin chị hăy cho em lời khuyên, chị có đồng ư yêu một người thua ḿnh về tŕnh độ học vấn không? Bởi thông thường hay thấy đàn ông lấy vợ có tŕnh độ kém ḿnh chứ ít thấy trường hợp ngược lại.
Cảm ơn chị rất nhiều!
T. H.
Đáp:
Chị xin được làm người góp ư, không dám nhận là người gửi tới em những “lời khuyên”. Xin em cùng chị đọc những góp ư này rồi suy nghĩ coi có những điểm nào chị chưa thông suốt th́ em tự ḿnh cân nhắc thêm để t́m ra giải pháp hợp t́nh, hợp lư, em nhé.
Trong câu chuyện của em, có mấy vấn đề đặt ra:
– . . . chúng em trở thành bạn tốt của nhau . . .
– . . . anh mặc cảm v́ bản thân anh chưa có sự nghiệp ổn định và tŕnh độ học vấn lại kém em nhiều . . .
– … c̣n em, em cũng chỉ xem anh như một người bạn.
– . . . đă có lúc em nghĩ tới t́nh cảm của anh, nhưng h́nh như vẫn bị chi phối bởi lư trí.
– . . . chị có đồng ư yêu một người thua ḿnh về tŕnh độ học vấn không?
Chị xin góp ư với câu cuối trước.
Em à, nói về “yêu”, th́ không có vấn đề phân biệt, dù là gia cảnh, tôn giáo, tuổi tác, học vấn, thậm chí có những trường hợp hai gia đ́nh là thù địch của nhau, hai người trẻ vẫn thương yêu nhau, đôi khi phải bỏ trốn đến những nơi xa xôi để được cùng nhau chung sống.
Nay chúng ta bàn sang vấn đề là “Có thực sự là em đă “yêu” người bạn của em chăng?”
Chị cảm thấy có vẻ như là “chưa”, em ạ.
Từ một năm nay, hai em quen nhau và trở thành bạn tốt của nhau, em cảm thấy anh ấy dành cho em t́nh cảm chân thành, nhưng về phần em, em chỉ coi anh ấy là một người bạn. Chuyện đời cứ tiếp tục trôi, th́ em vẫn coi anh ấy là bạn mà thôi. Nhưng v́ anh ấy muốn thổ lộ t́nh cảm với em, mà v́ mặc cảm nên không dám, c̣n em th́ “em thấy ở anh có sự chín chắn của một người đàn ông từng trải trong cuộc sống, và em quư mến anh như anh trai ḿnh, thỉnh thoảng vẫn chia xẻ với anh những khúc mắc trong cuộc sống.”, chị nghĩ rằng t́nh cảm của em đối với anh ta chỉ là của một người em gái, muốn có người anh để tâm t́nh, mà thôi, chưa chắc đă là “yêu”.
Tuy nhiên, có một sự kiện nổi lên, đó là dường như tới giai đoạn này, những ư nghĩ mơ hồ về vấn đề “yêu”, “sống chung”, đă hiện lên hơi rơ nét, cho nên hai em mới thấy xuất hiện chuyện “anh mặc cảm v́ bản thân anh chưa có sự nghiệp ổn định và tŕnh độ học vấn lại kém em nhiều”.
Dĩ nhiên là tŕnh độ học vấn không nói lên nhân cách của con người. Có những người có học thức cao nhưng cư xử lại lưu manh, gian dối, dùng cái “học thức” của ḿnh để lường gạt, tư cách c̣n thua người không biết chữ. Cho nên mới có sự phân biệt giữa “trí thức” và “học thức”.
“Người trí thức” là người hành xử có tư cách và trí tuệ, biết việc ǵ làm được, nói được, việc ǵ không thể làm, không thể nói, nôm na là “ăn ở sao cho coi được”, cái “coi được” này không học được từ mớ sách vở, chữ nghĩa, mà là phải được hấp thụ một nền giáo dục có nội dung lành mạnh, trong sáng, sâu sắc của gia đ́nh và xă hội, biết ” ăn ở sao cho phải đạo làm người”. Trong khi đó, chỉ cần mài miệt trong trường, học để có những mảnh bằng cao, là đă được gọi là “người học thức” rồi.
Người bạn của em có thể không học thức cao, nhưng lại biết ăn ở một cách trí thức, “cho ra con người”, em ạ.
florida80
11-12-2019, 20:00
Tuy nhiên, chị cần lưu ư em một thực tế này, là chị thấy rằng anh ta không có được niềm tự tin, tại sao vậy? Phải chăng v́ anh ta cũng có phần trách nhiệm trong sự “chưa có sự nghiệp ổn định và tŕnh độ học vấn lại kém em nhiều” chăng, thí dụ anh ta đă không cố gắng t́m cách trau giồi thêm kiến thức, nghề nghiệp, để cải thiện cuộc sống vật chất trong tương lai bằng những phương tiện hơi vất vả thí dụ như học thêm tại những lớp tối chăng … vân vân? Phải chăng anh ta đă dùng thời giờ để nuông chiều bản thân, đắm ch́m vào chuyện mộng mơ, nghe nhạc, đọc tiểu thuyết, v … v … chăng?
Em nên tự t́m hiểu. Một người có chí khí, tích cực, nhưng không có phương tiện, thí dụ phải dồn hết thời giờ để kiếm tiền nuôi gia đ́nh, chưa có hoàn cảnh để trau giồi thêm kiến thức, khác với một người ù ĺ mơ mộng, chịu làm kẻ thua kém rồi mang theo mặc cảm, hận đời không hiểu ḿnh.
Sống suốt đời với người chồng đầy mặc cảm sẽ là một vấn đề rất gai góc, luôn luôn phải cảnh giác, v́ bất cứ hành động nào của ḿnh cũng có thể khiến cho họ v́ có mặc cảm mà hiểu lầm, em à.
Thân mến chúc em sáng suốt.
florida80
11-12-2019, 20:01
Chưa là “yêu” chỉ mới “thích” thôi
Em đă là SV năm thứ 2 rồi và cũng đă có người yêu nhưng ở rất xa v́ em được nhận vào một đại học chuyên ngành. Em rất yêu và không muốn mất cô ấy! Nhưng t́nh cờ em gặp lại một người bạn (N.) của cô ấy hồi c̣n trung học. Em được biết, N. cũng được nhận vào đại học này năm ngoái.
Sau một thời gian cả hai đứa đi học chung, đi ăn chung, và ngay cả học bài chung trong dome, em bắt đầu đem ḷng yêu N. rất nhiều! V́ thế em rất sợ và không muốn nói cho ai biết. Em cũng luôn luôn tự nghĩ t́nh cảm của ḿnh đối với N. chỉ là t́nh bạn. Em đôi khi cũng muốn dứt khoát với N. là giữa em và N. chỉ có t́nh bạn thuần túy mà thôi.
Nhưng mỗi lần gặp N. ḷng em lại rung động và quên hết mọi thứ. Nhưng em cũng lo là nếu N. biết được em và cô ấy đang yêu nhau th́ không biết N. có thể t́m cách lăng tránh em, hoặc ngược lại, cô ấy biết được chuyện này th́ em không biết cô ấy cũng sẽ bỏ em. Hoặc cô ấy sẽ từ bỏ t́nh bạn của cô ấy và N.
Xin cho em hỏi giữa t́nh yêu và t́nh bạn, ta nên chọn t́nh ǵ ? Bởi lẽ theo em nghĩ khó có thể tồn tại song song hai thứ t́nh này, một người khi yêu có thể bỏ bạn, một t́nh bạn sẽ bị đánh mất khi có t́nh yêu xen vào. Cám ơn chị Thuần Nhă.
Trí, San Jose
Đáp:
Em hỏi chị về T́nh Yêu, vậy chị xin đem ra vài quan niệm về T́nh Yêu của cổ nhân để chúng ta cùng nhau thảo luận, em nhé.
“Yêu là đặt hạnh phúc của ta vào hạnh phúc của người khác.”
“Khi yêu, chẳng biết v́ sao lại yêu, chính nhờ thế mà ta biết rằng ḿnh đang yêu.”
“Không có tiếng cười của nàng, cả căn pḥng đầy ắp người đang ồn ào kia cũng trở thành lạnh lẽo và hoang vắng.”
Theo mấy quan niệm kể trên th́ em chưa hề yêu “cô ấy” (xin tạm đặt tên là Y. để tránh lẫn với cô N.), mà em chỉ mới “thích” thôi. Này nhé, hai em đang yêu nhau nhưng v́ chuyện học hành để xây dựng tương lai nên đành phải xa nhau, điều đó rất hợp lư. Thế nhưng, dù bận học, t́nh yêu của em và Y. lẽ ra vẫn phải nồng cháy trong trái tim em, ngoài những thời gian dành cho bài vở, h́nh ảnh nàng phải tràn ngập trong mọi không gian chung quanh em, như quan niệm “Không có tiếng cười của nàng, cả căn pḥng đầy ắp người đang ồn ào kia cũng trở thành lạnh lẽo và hoang vắng”, mới là b́nh thường. Đằng này th́, không, sang tới trường mới, em gặp N., mà N lại chính là bạn của Y., rồi từ chỗ “Sau một thời gian cả hai đứa đi học chung, đi ăn chung, và ngay cả học bài chung trong dome”, bước sang “Em bắt đầu đem ḷng yêu N. rất nhiều”.
Nếu quả là em yêu Y., thấy thiếu thốn, mất mát khi xa Y., t́m đủ cách để có dịp thăm hỏi Y. cho đỡ nhớ, th́ h́nh ảnh N. không thể nào chen vào trái tim em để có triển vọng thay thế Y., em à.
Cho nên, chị kết luận là em chưa hề yêu Y., mà trước kia em chỉ mới “thích” cô ta mà thôi.
Nay nói đến N.
Đối với em, N. là “t́nh ḿ ăn liền”, tức là loại “t́nh cảm tiện nghi”. Loại t́nh cảm này rất thường xẩy ra nơi các người bị đầy ải, rồi gặp những người dân địa phương thương t́nh, t́m cách giúp đỡ, săn sóc, dần dà đôi bên thấy cảm động, quyến luyến, thân mến, cuối cùng đi tới hôn nhân.
Tại sao chị lại “dám” phán đoán T́nh Yêu của em một cách “nhẹ thể” vậy?
Đó là tại v́ xuyên qua lời bộc bạch của em, chị thấy đầy dăy những sự so sánh, cân nhắc, tính toán, vốn rất xa lạ với chuyện T́nh Yêu, em à.
Một vị vua đồng thời là một nhà hiền triết đă dùng thước đo T́nh Yêu trong việc xử án, như sau:
“Có hai người đàn bà giành nhau một đứa bé, cả hai đều tự nhận là mẹ đẻ của nó. Vụ án lên tới triều đ́nh. Nhà vua, sau một hồi suy nghĩ, bèn hạ lệnh:
– Hăy chặt đứa bé ra làm hai khúc, cho hai bà mẹ mỗi người một phần.
Ngay lập tức, một bà phóng ra khóc rống lên:
– Xin bệ hạ hăy trừng phạt tôi, tôi đă nói dối, tôi xin chịu tội, đứa bé không phải là con tôi mà là con bà kia, xin trả nó nguyên vẹn cho bà ta.
Nhà vua cười, hạ lệnh:
– Đem đứa nhỏ trả cho bà này. T́nh yêu con của bà ta khiến cho bà sẵn sàng chịu tội miễn sao đứa bé thoát chết. C̣n bà kia, không có t́nh yêu đối với đứa nhỏ, không quan tâm đến sự sống chết của nó, nên không phải là mẹ nó.”
Trong “cái mà em cho là yêu” của em đối với cả hai người bạn gái này, chị không nh́n thấy sự quan tâm của em đối với họ,– một biểu hiệu của t́nh yêu –, mà chỉ là sự ngại ngần, sợ hăi, sợ rằng nếu họ biết chuyện em giấu diếm th́ “nếu N. biết được em và cô ấy đang yêu nhau th́ không biết N. có thể t́m cách lăng tránh em, hoặc ngược lại, cô ấy biết được chuyện này th́ em không biết cô ấy cũng sẽ bỏ em.”, em chỉ có sự lo sợ cho quyền lợi của em một cách rất ích kỷ, không có ḷng thương sót cho sự thất t́nh, nếu có, của hai người bạn gái, em à.
Chị đă tâm t́nh với em, quyết định th́ xin dành cho em. Dẫu sao, chị cũng xin gửi tới em một câu chuyện ngụ ngôn Việt Nam dành cho những người “bắt cá hai tay” là câu chuyện “Con trê cũng tiếc, con giếc cũng muốn”, nói về anh chàng kia bắt được con cá trê rồi, thấy con cá giếc đang ở trước mắt, bèn đưa con cá trê lên miệng cắn lại, để được rảnh tay mà bắt cá giếc. Ngờ đâu con cá trê chui tọt vào họng, hai cái ngạnh giang ra hai bên, nhả không ra nuốt vào không được, phải đi t́m bác sĩ Tai Mũi Họng cấp cứu.
T́nh Yêu mà bị “t́nh ḿ ăn liền” đánh gục th́ chưa phải là T́nh Yêu. Bởi v́ đời sống thời nay tạo cho con người có nhiều cơ hội gặp nhiều đối tượng, cũng như trong thực phẩm có nhiều loại “ăn liền”. Một mai, em gặp “phở ăn liền”, “bún ḅ Huế ăn liền”, có khi em lại thích hơn “ḿ ăn liền” nhờ gia vị thơm, cay, chua, ngọt của chúng.
florida80
11-12-2019, 20:03
Chỉ là “người đàn bà tiện nghi”
Em có chung sống với một người, anh ấy ly dị vợ đă bốn năm. Tuy em và anh ấy chưa có hôn lễ chính thức nhưng cả hai gia đ́nh đều biết. Em và anh ấy đă sống với nhau như vợ chồng từ 2 năm nay. Hiện tại em không biết cuộc sống của ḿnh bây giờ có phải là một gia đ́nh không nữa? Anh ấy th́ lúc nào cũng vậy ngoài giờ làm th́ không bao giờ anh ấy về nhà vời em hết mà chỉ vùi đầu vào những chầu nhậu cho đến 1,2 giờ khuya hoặc cho đến khi nào em gọi điện thoại th́ anh ấy mới chịu về (mà có khi cũng không có về liền nữa).
Em đă một lần vấp ngă trong t́nh yêu nên khi đến với anh ấy, em nghĩ là anh ấy đă một lần mất mát t́nh cảm như vậy th́ sẽ tôn trọng những ǵ mà em đă dành cho anh ấy nhưng dường như em không là một người con gái may mắn. Hạnh phúc đă không đến với em! Đối với gia đ́nh, anh ấy thực sự làm tṛn trách nhiệm một người cột trụ trong gia đ́nh (em không phải bận ḷng lo về tài chánh trong gia đ́nh v́ lương anh ấy cao lắm) em có được ngày hôm nay hoàn toàn là do anh ấy đem đến cho em nhưng em không biết ḿnh có phải là một đứa con gái mơ mộng hăo huyền không?
Từ ngày quen nhau cho tới bây giờ chưa bao giờ anh ấy tặng quà cho em hết, mặc dù anh ấy sắm cho em đầy đủ mọi thứ không thua kém một ai nhưng sao trong ḷng em vẫn không vui chút nào! Có phải là em đ̣i hỏi quá cao không thưa chị? Có lần v́ em la con anh ấy (à em quên chưa nói là anh ấy đă có 3 đứa con với người vợ trước và cũng chính v́ điều này mà em lấy anh, v́ em bị u nang buồng trứng nên việc sinh nở đối với em rất khó) v́ nó không chịu học bài, đến khi anh ấy biết, anh không chịu hỏi câu nào đă tát em đến sưng luôn cả xương sống mũi. Em đă quyết định chia tay anh ấy nhưng khi anh ấy lại khóc và xin lỗi em th́ em lại xiêu ḷng và tiếp tục ở với anh cho đến ngày hôm nay.
Nhưng chị ơi! Nh́n vào cuộc sống của em bây giờ nhiều người nói em sung sướng lắm, v́ tụi em mới mua nhà ra riêng. Nhưng khi một ḿnh trong chính căn nhà của ḿnh em lại cảm thấy cô đơn và buồn chán lắm, cũng may là em có Internet nếu không chắc em chết mất, từ nhỏ khi ba mẹ em ly dị em đă phải sống một ḿnh với bà ngoại và cậu d́, không có t́nh thương của cha mẹ, một ḿnh phải tự lo cho mấy đứa em, làm tất cả mọi thứ, nhưng em vẫn ngước mặt nh́n đời v́ em hănh diện là ḿnh chưa bao giờ làm bất cứ điều ǵ trái với lương tâm, pháp luật hết.
Có nhiều lúc em muốn bỏ đi thật xa để quên hết mọi thứ, nhưng tất cả mọi người kể cả gia đ́nh em cũng khuyên em là đừng nên thay đổi, ai cũng nói là kiếm một người chồng biết kiếm ra tiền như anh ấy không phải là dễ nhưng chị ơi mọi người không hiểu em! Em không cần tiền v́ bản thân em vẫn làm được ra tiền để sinh sống kia mà! Em chỉ cần một người chồng thực sự hiểu em sống vời em bằng tấm ḷng chứ không phải bề ngoài, bây giờ là lúc em chán nản nhất trong cuộc sống không có định hướng để sống nữa em cảm thấy ḿnh sống trên đời này thật vô nghĩa cuộc sống nhàm chán, em bối rối quá hy vọng chị cho em một lời khuyên để em c̣n ư chí mà sống. Em đă 24 tuổi rồi không c̣n nhỏ nữa nhưng cũng không phải là quá lớn để t́m một cuộc sống khác cho riêng ḿnh phải không chị? Em không thể t́m an ủi ở gia đ́nh v́ gia đ́nh em hầu hết đều không muốn em từ bỏ cuộc sống đầy đủ như bây giờ kể cả mẹ em nữa nhưng các người ấy không biết là em đang sống với ngục tù của cuộc sống vật chất đó. Những ǵ có thể nói em đă nói ra với chị mong chị cho em một lời khuyên. Em chân thành cảm ơn chị.
N. M. – San Jose
Đáp:
Chị đọc thư em rất kỹ, ḷng ngậm ngùi thương cảm cho hoàn cảnh của em. Chị sẽ không giúp được ǵ, nếu em không đủ can đảm để nh́n vào thực tế và đứng thẳng lên tự xây dựng cuộc đời, một cuộc đời phải có sự nồng nàn của yêu đương và sống cho ra sống.
Trước hết, hăy nói về “anh ấy” của em.
Với một cái nh́n toàn bộ những sự kiện:
“… ngoài giờ làm th́ không bao giờ anh ấy về nhà vời em hết mà chỉ vùi đầu vào những chầu nhậu cho đến 1,2 giờ khuya hoặc cho đến khi nào em gọi điện thoại th́ anh ấy mới chịu về (mà có khi cũng không có về liền nữa).”
…”Từ ngày quen nhau cho tới bây giờ chưa bao giờ anh ấy tặng quà cho em hết,…”
…“v́ em la con anh ấy (à em quên chưa nói là anh ấy đă có 3 đứa con với người vợ trước và cũng chính v́ điều này mà em lấy anh, v́ em bị u nang buồng trứng nên việc sinh nở đối với em rất khó) v́ nó không chịu học bài, đến khi anh ấy biết, anh không chịu hỏi câu nào đă tát em đến sưng luôn cả xương sống mũi.”…
… th́ chị có cảm tưởng là anh ấy không yêu em, không những thế, anh ấy đang có những mối ân hận trong ḷng đối với việc chia tay với người vợ cũ, xuyên qua sự kiện em v́ một động cơ chính đáng là chuyện học của con anh ta mà la mắng chúng nó, – tuy có thể là không đúng ư anh ấy, – nhưng cũng không thể v́ chuyện nhỏ đó mà đă đánh em nặng tay, rồi sau lại khóc lóc xin lỗi. Đó không phải là cung cách xử thế của những người quân b́nh, mà là phản ứng của người có mặc cảm trong ḷng, có thể là mặc cảm với sự vợ chồng bỏ nhau, để cho đàn con đến nỗi bơ vơ, mất mẹ, hoặc là, hơn thế nữa, anh ta đang bị sự hối tiếc giày ṿ v́ chuyện bỏ vợ
florida80
11-12-2019, 20:03
Về phần em:
Khi đến sống chung với anh ta, em đă làm một chuyện khờ dại, em đă cống hiến anh ta cái tiện nghi hoàn toàn miễn phí, anh ta không có sự ràng buộc nào với em, thí dụ như là một đám cưới, có sự cam kết với nhau về một đời sống có trách nhiệm về nhau và có sự chứng giám thiêng liêng của cha mẹ, thân nhân và bè bạn.
Nếu đă có những cam kết chính thức như thế về t́nh nghĩa vợ chồng, th́ mỗi người đều phải có bổn phận với người kia, em cũng có bổn phận phải trông nom, săn sóc và dậy dỗ đàn con của anh ta, v́ em là mẹ kế của chúng nó, nếu em có la mắng chúng v́ sự lười biếng học hành, th́ cũng là bổn phận đối với con chồng, cũng như con ḿnh, lẽ ra anh ta c̣n phải cảm ơn em nữa.
Sự kiện anh ta thẳng tay đánh em, và chuyện không lưu tâm đến em, không bỏ chút thời giờ để t́m hiểu em, để biết đến chút ước vọng vun bồi t́nh yêu của em mà đáp ứng bằng một vài cử chỉ có chút tính cách lăng mạn trong yêu đương như tặng nhau chút quà nhỏ, lâu lâu đưa nhau đi chơi, thăm hỏi âu yếm nhau, mà chỉ … “Từ ngày quen nhau cho tới bây giờ chưa bao giờ anh ấy tặng quà cho em hết, mặc dù anh ấy sắm cho em đầy đủ mọi thứ không thua kém một ai…” …đủ nói lên rằng anh ta không coi em là vợ hoặc người mà anh ta yêu thương, trân quư, em chỉ là một “người đàn bà tiện nghi”, bỏ ra chút tiền bạc cung cấp cho em được ăn mặc đầy đủ về phương diện vật chất là xong chuyện rồi.
Chị rất thương hoàn cảnh sớm thiếu t́nh yêu thương từ gia đ́nh của em, và thương hơn nữa là sự kiện gia đ́nh em chỉ nh́n vào đời sống vật chất của anh ta mà cổ động em, quên hẳn đi cái em cần — và tất cả mọi người cần — là một cuộc đời “sống cho ra sống”, không phải là một cuộc đời của một cung nữ trong triều đ́nh vua chúa xưa, chỉ có bổn phận làm sao cho vua vui, bản thân chỉ được cơm no áo ấm là đă mang ơn vua chúa cho đến măn kiếp.
Em hăy mạnh dạn yêu cầu anh ta ngồi xuống, một lần cho tất cả, đem vấn đề nhức nhối này lên bàn mổ, nói thẳng, nói hết, để, một là nếu anh ta nhận ra rằng “em cũng là một con người, có yêu, cần được yêu, và có thể bỏ anh ta mà đi mất”, th́ anh ta sẽ, hoặc là bừng tỉnh trước thực tế mà thay đổi nếp sống, hoặc là nếu anh ta đă chán em rồi, cũng muốn em ra đi cho gọn chuyện, hoặc là anh ta chưa bao giờ yêu em cả, hai người sống chung cũng giống như sự âm ỉ của căn bệnh ung thư tiềm ẩn, có thể bùng ra bất cứ lúc nào, th́ cũng nên mổ phăng ra, cắt luôn phần bị ung thư đi, em mới tự cứu được, mới xây dựng được cuộc đời đáng sống cho bản thân em, khi mà tuổi trẻ của em c̣n giúp em làm lại cuộc đời dễ dàng, tâm hồn em c̣n tươi mát, chưa đến nỗi bị trầy trụa, quá đau đớn, thất vọng, phải rút lui vào bóng tối.
Hăy đứng lên, bước ra ngoài đời, kiếm một việc làm, em có thể cực thân, nhưng tâm em sẽ an lạc, em sẽ có niềm tự tin, sẽ ngẩng cao đầu. Những lời khuyên đại khái “mọi người kể cả gia đ́nh em cũng khuyên em là đừng nên thay đổi, ai cũng nói là kiếm một người chồng biết kiếm ra tiền như anh ấy không phải là dễ … ” đă chôn vùi biết bao nhiêu cuộc đời những người đàn bà tội nghiệp, lẽ ra có thể giữ được khí phách, sống một cuộc đời đáng sống, đành chịu ẩn nhẫn làm thân nô lệ cho đàn ông và đă đẩy biết bao nhiêu người đàn ông, lẽ ra có thể trở thành những người tốt, biết tôn trọng nhân vị của đàn ba, th́ lại trở thành những tâm hồn khô khan, ngạo nghễ, chỉ biết dùng đồng tiền, nên cũng chỉ mua được những món có thể dùng tiền để mua, mất hẳn cái bén nhậy, tế nhị, để được thưởng thức cái tinh hoa của cuộc đời.
Thân chúc em tự xây dựng lại hạnh phúc.
florida80
11-12-2019, 20:04
Yêu người khác Tôn Giáo
Em năm nay 20 tuổi, anh ấy 23, em quen anh ấy đă được 3 năm, t́nh cảm giữa em và anh ấy rất mặn mà, anh ấy đang học computer science, nhưng có một chuyện mà hai đứa em luôn đau khổ: em là người đạo Thiên Chúa, nhưng gia đ́nh anh ấy theo đạo Phật, có nhiều lần anh đă muốn công khai chuyện t́nh cảm của hai đứa nhưng không dám v́ gia đ́nh của anh ấy không chấp nhận anh quen với người có đạo, bản thân anh cũng là con út trong gia đ́nh, cho nên bây giờ hai đứa em quen nhau cứ phải lén lút, điều này làm em buồn lắm, gia đ́nh em khó lắm, không chấp nhận em kết hôn với người ngoại đạo, thậm chí anh ấy đồng ư theo đạo mà ba em cũng c̣n không chấp nhận, chúng em không thể xa nhau.
Bây chúng em phải làm sao để hai gia đ́nh chấp nhận, bản thân anh là người rất có trách nhiệm, là đứa con ngoan trong gia đ́nh, anh ấy sẵn sàng theo đạo nếu gia đ́nh chấp nhận, nhưng măi măi gia đ́nh anh ấy không chấp nhận th́ chúng em sẽ phải xa nhau măi măi ư, đời em đă thuộc về anh ấy, em không hề hối hận những điều em đă làm, nhưng em phải làm sao để gia đ́nh cho anh ấy theo đạo, chẳng lẽ em cứ chờ đợi ṃn mỏi hoài vậy, em và anh ấy yêu nhau là một cái tội ư, bây giờ em phải làm sao đây? Xin chi giúp em với.
Em, N., San Jose
Đáp:
Chị xin tóm lược lại câu chuyện của em:
— Em 20 tuổi, anh ấy 23.
— Hai em quen nhau đă 3 năm, rất yêu nhau và đă có quan hệ như là vợ chồng với nhau.
— Gia đ́nh anh ấy đạo Phật, gia đ́nh em đạo Thiên Chúa.
— Gia đ́nh anh ấy “không chấp nhận anh quen với người có đạo” và “… anh ấy sẵn sàng theo đạo nếu gia đ́nh chấp nhận, nhưng măi măi gia đ́nh anh ấy không chấp nhận …”…
— “Gia đ́nh em khó lắm, không chấp nhận em kết hôn với người ngoại đạo, thậm chí anh ấy đồng ư theo đạo mà ba em cũng c̣n không chấp nhận …”…
Em N. rất thương,
Phải nói thẳng một điều là cả hai gia đ́nh, gia đ́nh em và gia đ́nh anh ấy của em, đều hẹp ḥi, ích kỷ, không quan tâm đến hạnh phúc của con cái mà chỉ muốn chúng phải là những con cừu do ḿnh chỉ huy, áp đặt, nếu chúng không làm đúng theo ư ḿnh th́ mặc kệ, cho chúng nó đau khổ. Họ không thèm quan tâm đến t́nh huống cặp t́nh nhân trẻ, quá yêu nhau, muốn sống chung với nhau nhưng phải lén lén lút lút, nếu người con gái có thai ngoài hôn nhân, rồi hậu quả sẽ ra sao, liệu mầm sống mới chưa kịp mở mắt chào đời kia có v́ sự khắt khe của ông bà nội, ông bà ngoại mà đành trôi theo bàn tay nạo thai mà ngậm hờn dưới ḷng cống không?
florida80
11-12-2019, 20:05
Tuyệt đỉnh của tôn giáo là CHÂN THIỆN MỸ. Nhưng khi tôn giáo đă gom lại thành tổ chức th́ đôi khi lại nẩy sinh ra những hạng người cuồng tín, làm những điều khiến cho tôn giáo của họ trở thành biến thể, đi xa cái chân thiện mỹ, mà trở thành một h́nh thức giống như là phe phái. Phe này muốn lấn lướt phe kia, tự cao về phe ḿnh, không nghiên cứu giáo lư của tôn giáo khác để nh́n thấy được cái tuyệt đỉnh, cái CHÂN THIỆN MỸ mà giáo chủ của họ đă v́ những điều đó mà h́nh thành tôn giáo của họ. Trái lại, cứ như con ếch ngồi dưới đáy giếng, nh́n lên thấy bầu trời nhỏ hơn cái chiếu, tưởng rằng chỉ có đạo của ḿnh là hay nhất, không biết ǵ về các đạo khác, thậm chí, do không hiểu biết, đôi khi nói những điều vô căn cứ, hoang đường, thành ra như là nói xấu đạo khác vậy.
Căn bệnh trầm kha này đă và đang gây tai họa cho nhân loại qua các cuộc thánh chiến. Chỉ khi nào, hoặc là mọi người đều nghiên cứu thêm về các tôn giáo khác để hiểu biết và thông cảm nhau hơn, hoặc là không nghiên cứu th́ cứ nên tôn trọng sự tự do tôn giáo, tự nhủ rằng v́ ḿnh thiếu hiểu biết, không thấy cái hay của các tôn giáo khác không có nghĩa là đạo khác xấu, ḿnh có bổn phận phải “cứu vớt”. Đừng nghĩ rằng chỉ có riêng những người theo tôn giáo ḿnh là “có đạo”, c̣n các người không theo đạo của ḿnh th́ gom chung thành “người ngoại đạo”, hoặc “kẻ ngọai” …, cần được giáo dục để “trở lại đạo”. Điều này phải cần đến sự tận tâm giảng dậy của các vị linh hướng có tinh thần cởi mở, hiểu biết rộng, và có tấm ḷng từ bi, bác ái, thương xót cho cái kiếp người vốn đă đầy nỗi thống khổ, không nên lợi dụng tôn giáo để quàng thêm ṿng dây kẽm gai lên đầu lên cổ tuổi trẻ nữa.
Các em nên cố gắng học hành chăm chỉ để kiếm được việc làm, thoát được ảnh hưởng của gia đ́nh về mặt kinh tế, rồi sau đó, hăy can đảm tŕnh bầy hoàn cảnh thực sự của hai em, là hai em không thể xa nhau được, yêu cầu hai bên cha mẹ tác thành, nếu không, các em đă lớn, các em cũng có bổn phận đối với chính ḿnh, các em có thể tự định đoạt đời các em.
Về việc đổi đạo, chị nghĩ rằng nên giữ sự tế nhị và hợp lư, không nên đem hôn nhân làm một áp lực bắt người khác đổi đạo. Hai em nên đạo ai nấy giữ. Sau này, khi hai em sống chung, chính cung cách sống của các em sẽ nói lên tính ưu việt của tôn giáo mà các em chịu ảnh hưởng. Từ đó, tùy theo ḷng kính quư của mỗi em đối với từng tôn giáo, các em vẫn c̣n dư thời giờ để đổi đạo, nếu muốn. Sự cưỡng bách không thể thấm sâu vào ḷng người, mà lại phát sinh ẩn ức.
Để xứng đáng đi vào lănh vực tâm linh, mỗi người phải có tấm ḷng thành khẩn, bước những bước hân hoan, tâm hồn sung măn với những tư tưởng khai phóng, không phải là những bước lầm lũi tủi hờn v́ bị ép buộc.
Thân chúc em mọi điều may mắn
florida80
11-12-2019, 20:06
Biết lùi” và “biết mất”…
Em và cô ấy đă tổ chức Lễ Hỏi hồi tháng 11 và em đang “đi cày – đi làm” để chuẩn bị cho ngày cưới của chúng em (tháng 6 này). Đùng một cái cô ấy nói lời chia tay với em. Em thật sự bàng hoàng, bất ngờ. Lúc đó, em phải đồng ư theo nguyện vọng của cô ấy. Em hỏi lư do th́ cô ấy trả lời:
“Không c̣n yêu, chỉ có ḷng thương”.
Sau đó, em có tâm sự với chị của cô ta (cô ấy sống với chị và ở xa bố mẹ). Chị cô ấy nói là hăy để cho T. có thời gian suy nghĩ, em đồng ư. Một lần, sau khi em liên lạc với chị cô ấy, th́ được biết là cô ấy đi chơi xa với bạn 2 ngày mới về. Nhưng thực ra, theo em biết th́ cô ấy và chị cô ấy cùng đi chơi với 2 người bạn trai ở tiểu bang khác qua chơi. Em cũng chưa có dịp nói cho cô ấy biết.
Đến ngày 14/2, em lên nhà thăm và có ư muốn bộc lộ cho cô ấy hiểu t́nh cảm của em. Nhưng chị cô ấy lại giới thiệu em với hai người bạn trai chỉ là “BẠN”. Em cũng không phản đối v́ sợ mất ḷng người ta (em sợ mọi người nghĩ em là: ăn không được th́ phá cho hư).
Sau đó, em cố tŕnh bầy về t́nh cảm của em và em sẵn sàng tha thứ cho cô ấy. Nhưng cô ấy vẫn dửng dưng. Sau đó em nói chuyện thẳng thắn th́ cô ấy vẫn giữ nguyên quan điểm ban đầu “CHIA TAY”. Lúc bấy giờ em mới đề cập đến vấn đề tài chính:
– Số tiền anh đưa cho em để down mua nhà, th́ em hoàn trả lại để anh lo công chuyện khác. Em tự lo liệu để trả lại anh hàng tháng.
Cô ấy nói:
– Em không đủ tiền, em sẽ trả cho anh sau.
Em không đồng ư. Và em nói:
– Ḿnh chia tay th́ mọi cái cũng phải rơ ràng cả về tài chính và t́nh cảm một cách êm thấm.
* Sau đó, qua lời chị cô ấy th́ cô ấy vẫn c̣n yêu em. Hiện tại th́ cô ấy cũng vui vẻ với em nhưng ở mức độ chừng mực nào đó. Nhẫn cầu hôn cũng như nhẫn mà bố mẹ em tặng cô ấy th́ cô ấy đă tháo ra hết (Chúng em yêu nhau được 3 năm rồi). Em có hỏi th́ cô ấy nói là “nó vướng”.
* Em đề cập đến xây nhà và đám cưới th́ cô ấy không c̣n mặn mà như trước đây mà có vẻ hời hợt, bản thân em, em nói bị bệnh mà cô ấy không một lời hỏi thăm.
Thưa chị, em có nên dứt khoát chia tay với cô ấy không?
– Có phải cô ấy trở lại với em để có thời gian trả nợ rồi lại tiếp tục chia tay?
Chân thành cảm ơn chị.
Em, Đức, Oakland
Đáp:
– Chị thấy hơi vương vướng với câu “Chúng em yêu nhau được 3 năm rồi.”, em ạ. Chị nghĩ rằng có thể dùng câu ấy cho thời gian đầu, nhưng từ từ, “đốm lửa t́nh yêu tắt nguội dần” mà tiếc thay, em không nhận ra đó thôi.
Này nhé, sau ba năm “yêu nhau” với em, rồi lại c̣n làm Lễ Hỏi, sửa soạn đám cưới, cô ấy bỗng nói lên là: “Không c̣n yêu, chỉ có ḷng thương”. Nếu quả là trước kia cô ấy “yêu” em, và mới mấy tháng trước đây c̣n làm đám hỏi với em, th́ cái ǵ đă làm cho cô ấy bỗng nhiên phát hiện ra rằng “không c̣n yêu, chỉ có ḷng thương”?
Cho nên chị nghĩ là vào buổi đầu của thời gian ba năm đó, hai em quả là đă có t́nh cảm rất sâu sắc với nhau, có thể nói là hai em yêu nhau, tính toán cho tương lai, muốn cùng nhau xây tổ ấm, em giao tiền cho cô ấy đặt tiền down mua nhà, v. v…
florida80
11-12-2019, 20:06
Nhưng thời gian trôi qua, cô ấy từ từ phát hiện ra rằng giữa hai người có những điểm không ḥa hợp, và từ đó, có thể là cách cô ấy cư xử với em đă khác rồi, nhưng em v́ chủ quan nên không nhận thấy. Tuy nhiên, chỉ sau đám hỏi là một sự kiện thực tế, một bước tiến đến sự kết hợp vĩnh viễn, một điều không c̣n thay đổi được nữa, th́ những suy nghĩ vốn mông lung mơ hồ trong tâm trí cô ấy bỗng xuất hiện mạnh mẽ, và cô ấy nhận rơ, rất sâu sắc, là cô ấy không thể sống chung với em, nhưng “thương em” v́ những tận tụy và lo toan của em trong thời gian đă qua.
Xuyên qua những điều em kể lại th́ chị thấy em đă cư xử không mấy tế nhị trong vài việc, thí dụ về câu chuyện hai người bạn trai ở tiểu bang khác sang chơi. Khi em đă được chị cô ấy cho biết là họ đi chơi xa rồi mà em lại c̣n t́m cách để biết đó là hai người bạn trai, rồi sau lại “em cố tŕnh bầy về t́nh cảm của em và em sẵn sàng tha thứ cho cô ấy”. Tại sao lại có truyện “tha thứ” trong này, bởi v́ cô ấy có làm ǵ để cần em “tha thứ”. Chị em cô ấy là hai người lớn, họ có bạn bè ở tiểu bang khác sang chơi, có thể là họ muốn đưa bạn bè đi coi những thắng cảnh của nơi họ ở, là một t́nh cảm lành mạnh giữa con người với nhau, sao lại cần sự tha thứ của em?
Cách cư xử hẹp ḥi như thế của em càng làm cho cô ấy nh́n rơ những o ép của em sau này đối với cô ấy khi em đă là chồng cô ấy. Rồi tới vấn đề đ̣i tiền của em. Em có nhận thấy là sự mất cô ấy là một mất mát lớn của em hay không? Vậy th́ có tiền nào mà so sánh nổi! Khi yêu nhau, hay “tưởng là yêu nhau”, em giao tiền cho cô ấy down nhà. Lẽ ra chuyện này không cần thiết phải làm vậy, tại sao em không để tiền trong ngân hàng, lại đưa cho cô ấy làm chi? Sự kiện “đưa tiền cho cô ấy giữ” của em liệu có ẩn ư ràng buộc ǵ không?
Dẫu sao, nay th́ chuyện lớn đă tan vỡ, em c̣n có thể làm một việc tốt đẹp cuối cùng cho mối t́nh đă qua là hăy quên món tiền ấy đi, hăy coi như đó là bông hồng ấp ủ kỷ niệm của những ngày xa xưa bên nhau trong quá khứ.
Em đang dồn cô ấy vào con đường cùng – v́ không có tiền trả em – mà phải hành xử lộ liễu đến nỗi chính em cũng phải thắc mắc : ” – Có phải cô ấy trở lại với em để có thời gian trả nợ rồi lại tiếp tục chia tay?”, than ôi, đoạn cuối của một “cái gọi là t́nh yêu” sao lại thê thảm, đượm mùi tanh tao “hơi đồng” đến thế này?
Em nên giúp cho người yêu cũ – nếu em muốn dùng từ ngữ này – giữ được một chút danh dự, hăy cởi bỏ cho cô ấy cái ray rứt về sự bất lực, đă không có tiền để trả lại em.
Kiếm ra tiền là chuyện tương đối dễ, biết coi tiền đúng với giá trị của nó là điều cần phải có tấm ḷng, em ạ.
Thân mến chúc em sáng suốt, “biết lùi” và “biết mất” là biết những nghệ thuật sống
florida80
11-12-2019, 20:14
Hăy kiên nhẫn, thời gian sẽ giúp
“Anh trai em lấy chị gái của Khôi đă hơn một năm. Thỉnh thoảng, em hay sang nhà chị dâu chơi và rất mến anh Khôi. Anh ấy bị mất bàn tay trái do một lần đụng xe khốc liệt. Bây giờ Khôi có một liquor ở gần nhà. Tính anh ấy nhă nhặn, đôi lúc cũng hơi cáu giận do mặc cảm tật nguyền. Một lần Khôi nói Khôi yêu em. Em rất bàng hoàng và rung động trước lời yêu đương đó.
Nhưng gia đ́nh em không đồng ư. Bố em bảo:
“Không được. Thằng anh mày làm rể nhà người ta rồi, mày c̣n làm dâu nữa để mang tiếng là ham giàu à”.
Anh trai em cũng bảo không nên. Dù biết gia đ́nh Khôi rất giầu, em không muốn nói là tiền muôn bạc bể, nhưng em yêu anh đâu phải v́ điều này. Em thương Khôi thật t́nh, em thương Khôi không phải v́ Khôi giầu, em cũng không phải thương Khôi v́ tấm ḷng xót thương cho người tàn tật, nhưng càng bị gia đ́nh cấm đoán em càng thấy gắn bó và yêu thương anh ấy hơn. Hiện nay, em vẫn chưa thuyết phục được gia đ́nh để gia đ́nh chấp nhận cho mối t́nh của hai đứa em. Em buồn quá. Chị giúp em với.”
K.O. San Jose
florida80
11-12-2019, 20:14
Đáp:
– “Em và Khôi quen biết nhau đă hơn một năm, lúc đầu là em “rất mến” Khôi, rồi khi nghe Khôi tỏ lời th́ em “… rất bàng hoàng và rung động trước lời yêu đương đó.”
Như vậy, em yêu Khôi và Khôi yêu em, chị thấy không có điều ǵ sai trái trong mối t́nh này. Em và Khôi không phải là họ hàng bà con, dù là bà con xa. Chuyện anh chị em bên đàng trai kết hôn với anh chị em bên đàng gái rất thường xẩy ra, ngay cả khi anh kết hôn với chị, rồi em lại kết hôn với cháu cũng là b́nh thường, từ sự qua lại thăm viếng cặp đă kết hôn kia mà chàng và nàng gặp gỡ nhau, rồi t́nh cảm nẩy nở, chàng và nàng yêu nhau bằng mối t́nh trong sáng, lành mạnh. Trong đời, chị đă gặp rất nhiều cặp vợ chồng vốn là thân nhân của bên vợ và bên chồng, nhờ t́nh thân đó, họ biết rơ nhau, rồi đi đến hôn nhân.
Trường hợp em, lư do mà cha phản đối Khôi không phải v́ tư cách hay đạo đức của bản thân Khôi, – điều mà cha mẹ nào cũng lo sợ cho con gái, nếu do mù quáng mà lấy một người tư cách, đạo đức tồi bại th́ cuộc sống sau này của con ḿnh sẽ phải lănh nhận những khổ đau không biết tới đâu mà lường – , nhưng lại là .. “Không được. Thằng anh mày làm rể nhà người ta rồi, mày c̣n làm dâu nữa để mang tiếng là ham giàu à”…, là lư do không hợp lư, không chính đáng. Những loại lư do v́ sợ “mang tiếng là ham giầu”, v́ “không môn đăng hộ đối”, v́ “là con cái của ḍng họ mà gia đ́nh ḿnh không ưa”, v.v… và v.v… này đă làm tan nát biết bao nhiêu trái tim, chị mong em sẽ không phải là một nạn nhân.
Em nên kiên nhẫn, không cần vội vă, cứ b́nh thản trong t́nh yêu. Em và Khôi cứ việc yêu nhau trong ṿng lễ giáo, đó là quyền tự do tối hậu của tất cả mọi người, không ai tước đoạt được. Hơn nữa, thời gian cũng giúp soi sáng mối t́nh, để biết rơ đây là t́nh yêu chân chính, tha thiết, hay chỉ là ngọn lửa rơm, lóa lên rồi tắt lịm trước khó khăn.
Chúng ta đang sống trong thế kỷ thứ 21, và trên mảnh đất tự do. Cho nên chỉ cần em kiên nhẫn, thời gian sẽ giúp em, đứng bên phía em. Nếu mối t́nh của Khôi và em cứ vững bền, trong sáng, không làm điều ǵ khiến cha em nổi trận lôi đ́nh, th́ chắc em sẽ nhận được phần thưởng tốt đẹp cho cuộc đời v́ trước thực tế đẹp đẽ như vậy, cha em sẽ chuyển tâm.
Thân chúc em mọi điều tốt lành,
florida80
11-12-2019, 20:16
Tưởng như là t́nh yêu”
Năm nay cháu gần 19 tuổi, c̣n bạn trai cháu hơn cháu 9 tháng. Vào đầu mùa Thu năm ngóai cháu gặp H. trong một buổi t́nh cờ và t́nh cảm đă đến với cháu ngay lần gặp gỡ đầu tiên ấy. Cháu rất thương H., sẵn sàng bỏ ra nhưng không mong đón nhận lại.
Tụi cháu đă đến với nhau nhưng rất ngắn, chỉ trong ṿng ba tháng. Tuy rất ngắn nhưng đă có rất nhiều trắc trở xẩy ra với tụi cháu. Cho đến ngày Christmas, tụi cháu quyết định chia tay. Tuy nói là chia tay, nhưng chúng cháu vẫn gặp mặt, nói phone, thậm chí c̣n thân hơn lúc go out. Cháu đă có đề nghị quay lại, nhưng H. không có phản ứng. Rồi H. đi San Francisco và đă gặp người con gái khác. H. nghĩ là H. đă yêu cô ấy, nhưng thật sự không phải. Rồi đến một hôm H. nói là v́ cháu ép H. quá nên H. cố t́nh lánh mặt cháu.
Rồi th́ cháu tried to go out với một người khác. Nhưng cháu vẫn không thể quên được H. Một hôm, H. nói là H. không biết đó là cảm giác ích kỷ v́ cháu đă có người khác hay v́ H. vẫn c̣n thương cháu, nhưng khi xa cháu th́ H. lại cảm thấy nhớ cháu. H. đă nói với người bạn không mấy thân ǵ với cháu. Nhưng chị ấy không nói với cháu măi cho tới gần đây chị ấy mới nói với cháu. Có lần H. hỏi cháu rằng nếu H. muốn quay lại với cháu th́ cháu có nhận lời hay không? Cháu đă không trả lời v́ cháu muốn có thời gian suy nghĩ cũng như đó thật sự hơi bất ngờ đối với cháu. Nhưng bây giờ khi cháu nói “Yes” th́ H. nói H. muốn suy nghĩ v́ H. sợ sẽ làm cháu đau ḷng thêm một lần nữa.
Xin nói với cô, cháu và người bạn trai mới đă không c̣n quan hệ. Thật ra trong chuyện này, H. có phải đang đùa giỡn với cháu phải không cô? Xin cô cho cháu biết chút kinh nghiệm v́ cháu thật sự hơi bối rối.
Xin cám ơn cô.
florida80
11-12-2019, 20:16
Em hỏi “Thật ra trong chuyện này, H. có phải đang đùa giỡn với cháu phải không cô? “, cô xin trả lời ngay với em là, không riêng ǵ H., ngay cả em nữa, hai em đều đang đùn giỡn với cái “tưởng như là t́nh yêu”, nhưng thực ra, không phải là t́nh yêu!
Sau đây là bốn câu thơ của tác giả Kiều Anh viết về tâm trạng của những người yêu nhau chờ đợi nhau:
” Người hẹn chiều nay sẽ đến thăm
Nôn nao chờ đợi lửa thiêu ḷng
Ngoài kia nắng ngả vương mầu nhớ
Ngơ ngác hồn ai, ai biết không?”
T́nh yêu chân thật là như vậy, là thấy dường như khắp bầu trời không c̣n ai ngoài người ḿnh yêu, chờ đợi mà người yêu không đến th́ tâm hồn trống vắng, ngơ ngác, dại khờ, gặp nhau th́ nhiều khi không cần nói, hai tâm hồn như là đă thông suốt với nhau.
T́nh yêu chân thật là sự vắng mặt của tính toán, dùng mưu này kế nọ để giữ nhau, vân vân . . .
Em và H. gặp nhau từ đầu mùa Thu năm ngoái, đến nay cũng là một thời gian khá dài rồi, vậy là khi đó em khoảng 18 tuổi, H. gần 19. Vào tuổi đó, hai em đều mới ở giai đoạn cuối của tuổi teenager, là cái tuổi thấy chuyện ǵ cũng lạ, thích t́m hiểu, thí nghiệm, v.v… Khi H. gặp em, H. chưa đủ già dặn để mà tính chuyện lâu dài, cậu ta mới chỉ muốn “thám hiểm chuyện trai gái” thôi, cho nên khi H. nói “… là v́ cháu ép H. quá nên H. cố t́nh lánh mặt cháu …”, là H. nói thật đó, em à.
Cô góp ư với em là hiện nay em cũng hăy c̣n quá trẻ để phải mất quá nhiều th́ giờ và tâm trí lo toan chuyện “yêu và nắm giữ người ḿnh yêu”, hao phí những ngày hoa mộng của tuổi xanh. Nếu em cứ lao vào những “cái gọi là t́nh yêu” kiểu này th́ tâm hồn em sẽ trở thành chai đá, dạn dầy với những “tṛ chơi yêu đương”, không c̣n sự nhậy cảm để đón nhận khi có mối t́nh chân thật đến với em.
Hăy quay lưng lại với “cái gọi là mối t́nh” này đi. T́nh yêu ǵ mà mới chưa tới một năm trời đă đầy dẫy những sóng gió, mưu toan, mất hết cả mộng mơ, em à.
Cô mượn tác giả Lê Nghi Đ́nh Giang bài thơ này để gửi tới em như một lời cầu chúc:
Yêu và Được Yêu
C̣n ǵ vui hơn nữa
Khi yêu và được yêu
Mang trái tim thắp lửa
Thay nắng những ban chiều
Ôi kho tàng quư nhất
Là t́nh yêu được trao
Và nhận về ánh mắt
Cho hồn say rạt rào
Hỡi không gian xa cách
Hỡi thời gian lăng quên
Thôi chẳng c̣n đáng trách
Khi ḷng ta b́nh yên
C̣n ǵ vui hơn nữa
Khi yêu và được yêu
Có nhau làm điểm tựa
Cho mùa xuân đi theo.
Thân chúc em sáng suốt.
florida80
11-12-2019, 20:17
Nói Nhỏ Với Nhau
Mỗi xă hội đều có những nguyên tắc sống mà mọi người phái tuân thủ để không bị cô lập, bị tách rời ra khỏi cộng đồng. Nguyên tắc sống này bao trùm tất cả mọi lănh vực, từ trong nhà ra tới ngoài xă hội, từ chuyện nhỏ như xỉa răng cho tới chuyện lớn như phép xử thế đối với tất cả mọi người, từ kẻ ăn xin cho tới bậc vua chúa.
Mỗi người đều có thể được giáo dục nguyên tắc sống này từ gia đ́nh hoặc nhà trường, – nói gọn là phép lịch sự — và được coi là người có giáo dục. Tuy nhiên, đời sống bận rộn, lắm khi do hối hả đă khiến cho một số người quên mất những điều đă học.
Trong những ngày Xuân, chúng ta luôn có những tiệc tùng, hội họp, ăn uống vui đùa cùng bằng hữu thân nhân để xả hơi cho tâm hồn được thỏai mái sau một năm làm việc cực nhọc. Cho nên chúng ta nhắc nhở nhau một vài điều cần thiết trong cung cách ứng xử hằng ngày mà nhiều khi đă bị lăng quên, thiết tưởng dù dư cũng c̣n hơn thiếu.
Có câu “Đói ngày giỗ cha, No ba ngày Tết”, ư nói dù nhà nghèo, ngày giỗ cha cũng phải nhịn đói để nhường thực phẩm cho khách, c̣n ba ngày Tểt th́ đi đâu cũng được gia chủ mời ăn nên lúc nào cũng được no nê. Vậy nên chúng ta hăy cùng nói nhỏ với nhau khi có dịp gặp gỡ bạn bè, người thân ăn uống để mà “ăn uống sao cho coi được “.
Thỉnh thoảng Hương có dịp xem một vài phim ngoại quốc, nh́n thấy cách ăn uống của người Tây Phương thường rất êm đềm, nhỏ nhẹ, không nghe tiếng ly tách th́a muỗng chạm vào nhau, khi nhai th́ miệng luôn kín đáo và họ chỉ nói khi miệng đă trống, không c̣n thức ăn.
Nhưng một vài phim của nước Á Châu kia lại cho thấy hành động khá tương phản. Như trong một màn chiếu lên thấy có cái món lấy rau cuốn thịt. Một diễn viên bảo người mà họ muốn tíếp đồ ăn hăy há mồm lên tiếng a. . . a . . . a . . . . Khi mồm người kia đă há rộng, diễn viên sắm vai người bạn tốt bụng bèn nhét ngay cả một búi rau cuốn thịt vào mồm kẻ đang há to. Phim là giả tưởng, nhưng nếu phô bầy cái “văn hóa ăn” kiểu này th́ ngoài đời sẽ có lắm kẻ đến chết nghẹn mất thôi!
Hoặc giả có một màn tŕnh chiếu cái món ǵ giống món lẩu, nhưng lại là một nồi sôi sùng sục đề ngay giữa bàn, mọi người đều cho luôn cái muỗng riêng của ḿnh vào chắt một muỗng đem ra húp sùm sụp khoái trá, rồi cứ thế vục muỗng vào nếm tiếp, nếm tiếp…. Ôi ! Như thế th́ cả bàn tiệc chung vui lại có dịp thưởng thức chung cả đám vi khuẩn từ miệng của nhau chăng?
Vậy th́ truyền thống ăn uống của người Việt Nam chúng ta khi ăn chung với nhau có như vậy không ?
Trước nhất, nói về đại gia đ́nh Việt Nam gồm 3 thế hệ là ông bà, cha mẹ, con cái. Trong bữa ăn, cả nhà đều quây quần với nhau quanh một mâm cơm hay bàn ăn.
Khi ngồi vào bàn, chỗ ngồi danh dự sẽ dành cho ông bà, nếu không có ông bà th́ là chỗ của cha mẹ. Cạnh ông bà là cha mẹ, rồi mới tới các con ngồi chung quanh. Trước khi ăn, cha mẹ mời ông bà :
– Mời thầy mẹ (hoặc có khi gọi thay con bằng đại danh từ “ông bà”) xơi cơm.
Có nơi nói là:
– Mời ba má dùng cơm … vân …vân. . .
Sau khi cha mẹ mời, tới phiên các con mời ông bà, rồi tới mời cha mẹ, rồi tới các em nhỏ mời ông bà, cha mẹ và các anh, các chị. Sau đó, bữa ăn mới bắt đầu.
florida80
11-12-2019, 20:18
Có người thắc mắc:
– Sao lại phải “mời” như thế cho nó mất th́ giờ?
– Ấy nhưng chính cái đó gọi là lễ giáo đấy !
So với thởi giờ mà ông bà, cha mẹ đă dùng để làm lụng cực nhọc nuôi con th́ thời giờ “nói lên lời mời” của con cháu chỉ là một khoảnh khắc rất nhỏ. Mà tuy là khoảnh khắc nhỏ, nhưng lời mời cũng lại nói lên sự kính cẩn và ḷng tôn trọng các bậc trưởng thượng,cung kính với sự có mặt danh dự của bậc trưởng thượng trong gia đ́nh.
Tục ngữ có câu “ăn có mời làm có khiến”. Ông bà cha mẹ Việt Nam tới chơi nhà con, thường không tự mở tủ lạnh lấy đồ ra ăn, mà chỉ thưởng thức đồ ăn do con cái đem ra bày lên bát đĩa khay chén đàng hoàng. Câu “miếng ăn là miếng nhục “, “miếng ăn là miểng tồi tàn” thường được thế hệ xưa khắc ghi trong tâm và truyền cho con cái phải ghi nhớ.
Cho nên, trong bữa ăn thường ngày, chỉ sau khi các con mời rồi, cha mẹ mới cầm đũa, và chỉ sau khi cha mẹ nâng bát cơm lên, con cái mới bắt đầu ăn, đó là tác phong, là thói quen của các gia đ́nh nền nếp.
Nhân nói đến việc “mời”, xin kể một câu huyện vui do hiểu lầm.
Trong một kỳ họp mặt bạn bè, nhân ngà ngà say, ông bạn miền Nam chỉ ngay một ông Bắc Kỳ và cất giọng lè nhè:
– Mấy cha giả dối thấy bà. Đang ăn cơm ngon lành mà có người ghé chơi, bày đặt “mời anh dùng cơm”. Người nghe tưởng thật, bèn ngồi xuống tính ăn. Thế là cả nhà ngơ ngác nh́n nhau, nồi cơm trơ ra miếng cháy mà mời cái giống ǵ? Đúng là mời rơi, cái đồ nói dóc!
Ông bạn Bắc Kỳ cườỉ chẩy nước mắt, lấy khăn ra chùi rồi mới giải thích:
– Ối ông ơi, mấy cha nhớ lộn, “chữ tắc đánh ra chữ tộ, chữ ngộ đánh ra chữ nị” nó hại ông rồi. Bắc Kỳ chỉ “mời” những người cùng ăn thôi. C̣n nếu họ đang ăn mà có ai ghé chơi th́ họ chỉ nói: “Xin thất lễ… ” hoặc: “Xin vô phép . . . ” . Câu ấy có nghĩa là “tụi tôi xin lỗi quí vị để được tiếp tục ăn, quí vị cảm phiền ngồi chơi.”, chứ không có vụ “mời anh cùng ăn”.
Khi mọi người đang ăn th́ không có chuyện “mời” người khác nhào vô ăn ké. Làm ǵ có chuyện đang ăn lại dám mời khách vào mâm cơm đang ăn giở của ḿnh, bộ tính mời họ ăn đồ thừa à ?
Lại có thắc mắc “Sao phải nói xin thất lễ” với “xin vô phép”?
Thưa rằng “ Khách đến chơi mà không tiếp, ngồi ăn tỉnh bơ là thiếu lễ, cho nên phải xin lỗi là đúng rồi ”
Nay nói tới chuyện được mời ăn tại nhà bạn bè hay thân nhân. Theo đúng lẽ th́ ta nên đến sớm chừng 5 hoặc tối đa là 10 phút, đừng sớm quá làm cho người ta phải tiếp ḿnh, gây bận rộn cho người ta, hoặc bà chủ nhà chưa kịp trang điểm chút đỉnh, đầu tóc c̣n đang bơ phờ v́ việc bểp núc.
Tuy nhiên cũng đừng tới muộn khiến cho cả bàn tiệc phải chờ ḿnh. Có người cho rằng đến muộn một chút chứng tỏ ḿnh là nhân vật quan trọng. Rất không nên, đúng giờ là một trong những phẻp lịch sự của bậc đáng kính.
Khi được chủ nhân mờỉ vào bàn tiệc, nên chờ quí vị tu sĩ, quí vị cao tuổi ngồi xuống trước rồi ḿnh mới ngồi.
Vào bàn, nên ngồi ngay ngắn trên ghế, không ngả nghiêng, không ḅ ra, không chống khuỷu tay lên bàn. Trong khi ăn, nên giữ sự ḥa nhă, nhẹ nhàng, không nói năng ồn ào, không nói với sang phía xa, chỉ nói khi đă nuốt hết đồ ăn trong miệng.
Nên dùng muỗng hoặc đũa chung lấy đồ ăn từ đĩa hoặc khay chung cho vào đĩa hoặc bát riêng của ḿnh rồi mới kín đáo gắp đưa lên miệng, không há to mồm rồi nhét đồ ăn vào. Ngậm kín miệng khi nhai. Nếu ly nước có muỗng th́ hăy lấy muỗng ra trước khi uống. Nếu nhấp thử thấy nước nóng th́ nên để xuống chờ nguội, không thổi phù phù, không húp sụp soạp. Nếu món ăn cần phải cắt nhỏ th́ chỉ cắt từng miếng, ăn xong lại cắt miếng tiểp theo, không cắt tất cả đĩa ra thành một đống. Không bỏ xương xuống mặt bàn. Không dùng đũa hay muỗng riêng của ḿnh mà gắp hoặc múc vào đĩa hoặc tô đồ ăn chung.
Khi ăn xong, nếu cần xỉa răng th́ hăy vào pḥng rửa tay, tối kỵ xỉa răng trước mặt người khác, nhất là ngay trong bữa cơm.
Một điều cần nói nhỏ nhưng cũng khá quan trọng là ăn uống tại nhà bạn bè, thân nhân, nếu bàn ăn đă được bày ly, chén, bát, ḿnh chỉ nên dùng như thế, tránh dùng giấy napkin lau lại chén, bát, đũa, muỗng của ḿnh. Làm thế, chủ nhà sẽ buồn v́ có vẻ như ḿnh nghi nhà người ta thiếu vệ sinh, quen dùng đồ dơ dáy. Nhưng nếu ăn ở những quán như phở, bún.. vân…vân . . . th́ tha hồ lau, càng lau càng sạch.
Trường hợp ăn tại các nhà hàng sang, trên bàn thay v́ để giấy napkin, người ta dùng khăn ăn. Nếu vậy th́ lại càng không nên lấy khăn đó mà lau bát, đũa của ḿnh, vừa không phù hợp phép lịch sự lại vừa dơ, v́ những khăn này khi giặt thường được cùng giặt chung với tất cả các loại khăn hầm bà lằng linh tinh bí hiểm, không đáng tin cậy.
Khăn ăn ở đây chỉ có nhiệm vụ lau nhẹ chút đỉnh và che cho thức ăn khỏi rơi xuống đùi, dơ quần, không phải là yếm dăi, nên xin đừng đeo lên cổ như đôi khi ta thấy có một vài vị khách trông rất đáng nể mà cổ lại cài gọn ghẽ cái khăn ăn như em bé, rất tức cười.
Ăn xong, không nên ra về ngay, mà hăy ngồi nán lại một lát để cùng nhau vài ba câu cà kê dê ngỗng rồi hăy chào từ biệt, trừ trường hơp có việc cần thiết phải đi gấp th́ phải nói lời cáo lỗi.
Trước khi ra về, nên nói lời cám ơn chủ nhà một cách chân thành.
florida80
11-12-2019, 20:20
Thuộc về tổ ấm khác
Vợ tôi mất cách đây 3 năm để lại 2 con, một cháu lên 5, một cháu vừa đầy tháng. Rất may, T., em gái của vợ tôi từ miền Đông dọn qua đây đang xin việc. Trong lúc chờ đợi, cô ấy đă giúp tôi trông nom đứa nhỏ. Tôi rất áy náy v́ đă nhờ vả T. quá nhiều, song cô ấy bảo có chậm vài tháng xin việc cũng không sao, cái chính là giúp tôi thu xếp việc nhà ổn thỏa.
Từ ngày có mặt T., không khí nhà tôi vui vẻ hẳn lên. Con gái lớn của tôi đi học về là bám riết lấy d́ không rời một bước. C̣n thằng bé không có d́ hát ru th́ không ngủ. Tôi cũng thuờng hay chợt nghĩ đến T. Nhiều đêm nằm pḥng bên cạnh, h́nh dung khuôn mặt T. với má lúm đồng tiền, vầng trán cao tinh nghịch, tiếng ru ngọt ngào, bỗng dưng tôi cảm thấy một t́nh cảm ấm áp đang dâng lên trong ḷng. Ba năm trôi qua, khi con trai tôi đủ lớn để đến nhà trẻ. Mấy lần cô ấy định dọn ra ở riêng, nhưng sau đó lại đổi ư. T. bảo xa mấy đứa nhỏ nhớ lắm.
Rất nhiều lần tôi muốn bày tỏ t́nh cảm của ḿnh với T., nhưng lại không thể thốt được nên lời v́ cô ấy đă có người yêu đang học năm chót bên miền Đông và họ sẽ cưới nhau khi cậu ấy qua đây.
Tuần qua, T. thông báo sẽ ra ở riêng và chuẩn bị đón người yêu qua. Nghe vậy, tôi lên cơn sốt, bệnh nằm liệt giuờng. Lúc T. đến chăm sóc, tôi đă nắm tay cô ấy và khóc, nói T. đừng đi. Không biết cô ấy có hiểu được t́nh cảm của tôi hay không, nhưng T. hứa sẽ chăm sóc tôi cho đến khi b́nh phục. Tôi phải làm sao đây, nếu tôi có thể thuyết phục được T. để lấy làm vợ th́ người ta có dị nghị tôi lấy em của nguời vợ đă mất không
florida80
11-12-2019, 20:20
Đọc xong thư bạn, Thuần Nhă thấy phần trả lời dễ nhất là câu: “… nếu tôi có thể thuyết phục được T. để lấy làm vợ th́ người ta có dị nghị tôi lấy em của nguời vợ đă mất không?”, thưa bạn, không ai cấm được người khác dị nghị, khi tự điển c̣n có những chữ “ngồi lê đôi mách”, ” gossip”, v.v… Vấn đề là những lời dị nghị ấy có giá trị không, có đáng cho chúng ta quan tâm không?
Trong câu chuyện này, riêng lư do cô T. là em gái người vợ đă qua đời của bạn, th́ bạn không có điều ǵ sai trái, ngược lại, nếu chuyện đó thực sự xẩy ra, th́ quả là điều may mắn cho bạn, cho hai cháu nhỏ, và cả cho tâm linh chị nhà, khi bỏ chồng con nửa đường đứt gánh, với bao nhiêu thương cảm, tiếc nuối, tủi hờn, biết rằng thần thức chị nhà đă siêu sinh được chưa? Giả như chuyện cơi vô h́nh là có thật, và thần thức chị chưa siêu sinh, c̣n lảng vảng nơi dương thế v́ thương chồng, thương con, thấy em gái ruột thịt v́ ḷng thương cháu, ở lại lo lắng săn sóc chồng con ḿnh, là những người ḿnh thương yêu mà nay đành bất lực, không c̣n làm ǵ cho họ được nữa, hẳn hương linh cũng được an ủi.
Ngoài ra, t́nh cảm mà T. dành cho các cháu ngay khi các cháu c̣n rất nhỏ sẽ khiến cho các cháu đỡ bị hụt hẫng, chúng sẽ vô tư, dễ dàng chấp nhận T. như một người mẹ vậy. Trong văn học Việt Nam, có rất nhiều bậc danh nho, đạo cao đức trọng, khi vợ chết, tục huyền với em gái vợ. Ngay cuốn tiểu thuyết có tên là Nhà Nho, do một nhà nho trước tác, cũng cho nhân vật chính là một nhà thâm nho, đỗ tới tiến sĩ, lấy luôn cả hai chị em gái, ngay khi bà chị (vợ cả) c̣n sống sờ sờ. Cái đó, “nhà nho” ta khi xưa gọi là “hoa thơm đánh cả cụm”.
Nhưng vấn đề cần phải đắn đo, suy nghĩ, không phải về phía dư luận, mà lại thuộc về phía T. bạn ạ.
Trong câu chuyện này, nếu quả là T. đă có bạn trai, mà người đó lại hào hiệp đến nỗi sẵn sàng chấp nhận chuyện T. dọn đến ở chung với anh rể góa vợ để nàng có dịp tận t́nh giúp anh rể và hai cháu mồ côi mẹ, nhất là đối với cháu vừa mới lọt ḷng, hoàn cảnh thật là đau thương, th́ hành động này thật là trong sáng và tốt lành.
Cảm t́nh tốt đẹp ấy nay lại bị bạn hồi đáp bằng cách định lôi cuốn T., “nếu tôi có thể thuyết phục được T. để lấy làm vợ …”, th́ tôi hơi trách bạn đấy, trách là bạn không đủ hào sảng để đáp lại thịnh t́nh của con người tốt lành kia, nhẫn tâm đoạt mất người yêu của anh ta.
Tôi nghĩ rằng, vai chính quyết định tương lai sẽ là T.
Nếu t́nh yêu của cô ấy đối với bạn trai không đủ sâu đậm, chưa phải là t́nh yêu, mới “tưởng như là t́nh yêu” mà nay lại đem ḷng yêu bạn, th́ cô ấy sẽ tự giải quyết, và ngả vào ṿng tay bạn.
Nếu như cô ấy đến với cha con bạn chỉ thuần túy là v́ t́nh nghĩa anh em, d́ cháu, trong khi cô ấy đang yêu, đang có những chương tŕnh riêng với người cô ấy yêu, th́ bạn nên sáng suốt mà đem ḷng biết ơn cô ấy và cả bạn trai của cô ấy nữa, đừng t́m cách làm sứt mẻ t́nh cảm của hai con người dễ thương và tốt bụng kia, khiến cho cô ấy phải khó xử, mà t́nh anh em cũng thành ra có những vướng mắc sau này.
Nếu chị nhà không qua đời, th́ cảnh “… nhiều đêm nằm pḥng bên cạnh, h́nh dung khuôn mặt T. với má lúm đồng tiền, vầng trán cao tinh nghịch, tiếng ru ngọt ngào,…”… có lẽ đă không lạc lơng vào tâm hồn bạn. Bởi v́ thực tế là “má lúm” đó, “vầng trán ” đó, “tiếng ru ” đó không phải thuộc về tổ ấm của bạn, mà là của một tổ ấm khác, tổ ấm của T. và người yêu của cô ta, xin bạn hăy tỉnh lại.
Cầu chúc bạn gặp được bạn đời như ư mà không làm cho cặp uyên ương nào khác phải tan vỡ.
florida80
11-12-2019, 20:22
Bố thương con kiểu cổ điển
Bố em là người bảo thủ. Bố em rất ghét những người anh rể của em chỉ v́ các anh ấy hay lấn át vợ. Bố em không muốn em cũng bị rơi vào hoàn cảnh vậy nên bố em tuyên bố rằng bố em chỉ chấp nhận bạn trai của em nếu trước đây em và bạn trai em quen từ t́nh bạn đi lên mà thôi. Và cũng chỉ có con đường đó là được bố em chấp nhận mà thôi.
Nhưng trước đây bố em không hề nói với em điều đó. Mà em lại quen bạn em không từ t́nh bạn đi lên, chúng em quen nhau trong một trường hợp rất dễ thương và t́nh cảm chúng em rất gắn bó.
Bố em mới chỉ gặp bạn em 1, 2 lần nhưng bố em đă tuyên bố rằng bố em rất ghét bạn em mặc dù bố em chẳng có lư do rằng tại sao hay bạn em không tốt ở điểm nào mà bố em không thích. Bố em nói rằng em thích là quyền của em nhưng không thích là quyền của bố em, nếu em muốn em cứ tiếp tục tiến tới nhưng bố em sẽ từ em. Bố em nói rằng thà bố em ngăn từ đầu chứ không thể nào để chuyện “con đặt đâu cha mẹ ngồi đó” xảy ra với bố em.
Nghe sao thật tàn nhẫn, bố em chẳng cần biết t́nh cảm của em ra sao cả trong khi bố em cho rằng em cũng chẳng coi suy nghĩ của bố em ra ǵ cả. Ở lần gặp thứ 2 với bạn em hồi trước Tết, bố em đă xúc phạm bạn trai em bằng lời lẽ không thể là của một vị trung tá quân đội đă về hưu.
Xin chị cho em vài lời khuyên. Em có nên dẫn bạn em tới nhà nữa không? Chúng em phải có cách cư xử sao cho hợp ư với bố em? Có phải thành kiến ban đầu là không thể vượt qua không vậy chị?
Em xin cám ơn chị rất nhiều
florida80
11-12-2019, 20:23
Bố em là người thương các con gái theo kiểu cổ điển, kiểu coi các con như những loại cây dây leo, từ bé đă được dậy dỗ theo kiểu lệ thuộc, chỉ biết bám vào cây cổ thụ là cha ḿnh, kết quả là các chị của em khi đi lấy chồng cũng đă có thói quen tâm lư nương dựa như vậy, cho nên mới bị chồng lấn át. Bố tưởng là nếu chồng em sau này đă từng là bạn em th́ em sẽ tránh được t́nh trạng bị lấn át như hoàn cảnh các chị của em là điều mơ ước hăo huyền. Có câu “phải ăn với nhau một kư muối mới biết được ḷng nhau”. Cùng với nhau ăn hết một kư muối có nghĩa là cùng ăn chung với nhau một thời gian dài lắm, liệu em có thể có được người bạn trai chơi với nhau lâu như vậy chưa, để hy vọng đă biết rơ tính t́nh của nhau, để tin rằng sau này sẽ không bị lấn át?
Vợ chồng sống chung với nhau, nhiều khi người ngoài không thấu suốt được. Họ có những thói quen, ước hẹn bất thành văn riêng, người ngoài nh́n, tưởng người này đang lấn át người kia, chắc là ngựi bị lấn át khổ lắm, nhưng thực tế nhiều khi họ lại thấy vui v́ “được chồng lấn át”. Cho nên mới có câu: “trái tim có những lư lẽ mà lư trí không thể hiểu nổi”. Vậy th́ cứ “đèn nhà ai nhà nấy sáng” là tiện nhất.
Các chị đă đi lấy chồng, bố em nên mừng thấy gia đ́nh con cái bền vững, không nên đi sâu vào chi tiết quá mà nẩy ra những thành kiến với các con rể, cũng có thể gây nên những bất đồng ư kiến, làm cho các chị khó xử.
Bố em có quyền thích hay không thích người bạn của em, điều đó rất đúng, Nhưng em cũng có quyền tán thành hoặc không tán thành cái quyền ấy của bố em, nếu nó có lư hay vô lư. Nếu v́ những lư do chính đáng mà bố không đồng ư th́ chị cũng đề nghị em nên xét lại. Nhưng nh́n toàn bộ vấn đề của em th́ lư do của bố đưa ra là không chính đáng, em không cần phải v́ cái lư do không chính đáng đó mà đành chịu tan vỡ mối t́nh của hai em.
Đọc câu ‘’Ở lần gặp thứ 2 với bạn em hồi trước Tết, bố em đă xúc phạm bạn trai em bằng lời lẽ không thể là của một vị trung tá quân đội đă về hưu.’’, chị thấy em tỏ ra ngạc nhiên, như thế có nghĩa là bố em khi xưa không có những hành động thô lỗ, mà nay thay đổi tính t́nh nên mới thế, làm chị nghĩ đến câu tục ngữ: “Khi cha cho con, cha con cùng cười, khi con cho cha, cha con cùng khóc”, nói lên rằng khi con c̣n nhỏ, cha âu yếm nh́n đứa con bé bỏng, chiều chuộng nó, cho nó cái này cái kia với niềm vui, từ đáy ḷng đă có những mơ ước hoa mộng về tương lai của con. Khi cha già yếu bất lực rồi, con tặng quà cho cha, nh́n mái tóc bạc, gương mặt nhăn nheo, thấy trước những ngày tháng c̣n lại của cha, mà mủi ḷng rưng rưng nước mắt, khiến cho cha cũng khóc theo.
Bố em xưa kia là một sĩ quan, đă từng là cấp chỉ huy, nay già rồi, tấm thân lưu lạc đất khách quê người, trở thành bất lực, cũng có nhiều hờn tủi lắm. Bởi vậy, em nên rất khéo léo tránh cho bố cái mặc cảm nay bố đă trở thành người vô dụng, không c̣n chút uy tín nào ngay đối với con ruột của ḿnh, dù rằng đ̣i hỏi của bố là vô lư (nhưng dĩ nhiên là bố chủ quan, không biết là ḿnh vô lư)
Các em c̣n đầy ắp ngày tháng của tương lai. Tạm thời, em đừng vội làm bố em buồn, nên tránh chuyện dẫn người yêu của em về nhà. Thời gian đứng về phía các em. Cuộc đời vô thường, có nghĩa là mọi sự đều luôn luôn thay đổi, chắc chắn là bố em sẽ thay đổi quan điểm và nếu t́nh yêu của hai em đủ bền chắc để kiên nhẫn chịu đựng thử thách, mối t́nh của hai em sẽ có kết quả tuyệt diệu.
Thân chúc hai em sẽ cùng nhau xây dựng tổ uyên ương
florida80
11-12-2019, 20:24
Nhà trai muốn đám cưới lớn
Năm nay em 24 tuổi, làm thư kư cho một hăng sản xuất dụng cụ y khoa. Người yêu của em là M., 28 tuổi. Chúng em yêu nhau đă trên 3 năm, trải qua biết bao nhiêu là sóng gió v́ gia đ́nh M. giầu lớn, quen biết nhiều, không muốn M. lấy em là người ít học, không xứng đáng với anh ấy (ảnh có bằng Master).
Cũng nhờ M. kiên tŕ yêu em nên mấy lần gia đ́nh mai mối ảnh với những con cái của các bạn cha mẹ mà ảnh đều từ chối. Nay th́ gia đ́nh ảnh cực chẳng đă phải bằng ḷng cho ảnh cưới em v́ ảnh hăm nếu không th́ ảnh sẽ xin đi làm overseas. Nội chuyện đám cưới cũng phiền lắm. Gia đ́nh ảnh th́ muốn làm lớn cho nở mặt, muốn đám cưới ở khách sạn Mỹ như cái mốt bây giờ. Họ nói rằng nhà họ quen biết rộng, toàn tai to mặt lớn, mời tới gần cả ngàn người, không có nhà hàng Tầu hay Việt Nam nào mà chứa cho nổi. Đồng thời cũng nói với chúng em là ăn ở đó th́ mắc, mỗi người phải tốn cỡ trên 150 dollars, nhưng chuyện đó th́ khỏi lo lỗ vốn, khách đến ăn sẽ mừng lại cho ḿnh đủ để trả tiền nhà hàng, tiền mừng sẽ tùy theo cấp bậc của nhà hàng chớ không phải mời tới đâu họ cũng mừng đồng hạng mà lo. Về chuyện này bố mẹ em nói rằng như thế là họ không muốn thân nhân và bạn bè bên em tham dự rồi, v́ phần lớn các bác bạn ba em đều là HO, hai vợ chồng mà đi th́ phải tốn 300 dollars, tiền đâu ra!
Ngay cả chuyện sắp tới là đám hỏi cũng nhức đầu lắm. Bố mẹ em th́ muốn đơn giản thôi, phận ḿnh nghèo, chỉ xin một cặp đèn cầy, một cặp rượu, một mâm trái cây, một chục hộp bánh và trà để cúng ông bà là đủ. Nhưng bên nhà ảnh nói làm vậy mang tiếng là nhà họ kẹo, đ̣i mang một con heo quay, một mâm xôi gấc và các loại bánh và trà hảo hạng, đồng thời muốn gia đ́nh em mời bên đàng trai ở lại dự tiệc bánh hỏi thịt quay cho đúng theo truyền thống…
Gia đ́nh em ở apartment, chật chội lắm. M. th́ rất thương em nhưng cũng sợ gia đ́nh, không dám căi nhiều, chỉ chống đối một cách tiêu cực thôi.
Em không biết phải làm sao để gia đ́nh M. chịu làm đám cưới đơn giản hơn, thí dụ mời ăn tại nhà hàng Việt Nam ḿnh, để cha mẹ em có thể mời bạn bè chung vui cho khỏi tủi thân, chị giúp em với.
florida80
11-12-2019, 20:24
Em Ng. H rất thương,
Đọc thư em, chị hoàn toàn cảm thông với nỗi phiền muộn của em. Quả là như em viết “hai vợ chồng mà đi ăn cưới em phải tốn 300 dollars, tiền đâu ra!”, chị biết có một số vị mỗi khi nhận được Thiệp Báo Hỉ là mặt mũi nhớn nhác, vội vă mở ra, chỉ đến lúc không thấy có “Thiệp Mời” đi nhà hàng mới mừng rỡ thở phào. Nếu có thiệp mời – mà lại mời đi Hotel này nọ – th́ nét lo âu hiện lên mặt rất rơ ràng, bắt đầu “động năo” để t́m lư do từ chối, thí dụ “hôm đó nhà có giỗ”, “đi out of town”, v . v… Chuyện hậu trường “vui buồn cưới hỏi” kể rằng có ông kia khi bước chân vào hotel để dự đám cưới, được bố chú rể ra đón, vừa cười vừa nhắc khéo:
“Chà, ở đây họ cứa cổ thiệt ta, chỉ riêng chỗ ngồi, chưa tính tiền ăn do nhà hàng Tầu mang lại, đă gần trăm rưởi mỗi người rồi”.
Báo hại ông khách lót tót mang tấm card mừng kèm theo có một trăm, bèn phải giả bộ quên đồ, chạy ra xe kư lại cái check thành ra hai trăm! Oan ôi ông Địa!
Dĩ nhiên là đồng thời cũng có những người rất thích đi ăn cưới, nhất là đám cưới lớn, v́ nơi đó chính là môi trường lư tưởng để biểu diễn màn “tŕnh diễn với một vẻ khiêm tốn”, có khán, thính giả chiêm ngưỡng những biểu tượng của sự hơn người như về nhan sắc, về trang sức, về những thành công lớn, những bằng cấp cao của con cái, về những tài sản lẫy lừng mà gia đ́nh sở hữu, và cả về những nguồn gốc rất gồ ghề của những ông cố ông sơ, những tôn thất Đinh Lê Lư Trần, hoàng thân quốc thích nào đó xa tít mù khơi, v . v … Với những vị này th́ năm ba trăm mừng cưới không thành vấn đề, trái lại, c̣n là dịp mua vui lớn, niềm hănh diện tưng bừng c̣n tràn đầy hương vị cả trong giấc ngủ sau đó nữa, em à.
Trong lễ hỏi, bên nhà M. đ̣i “gia đ́nh em mời ở lại dự tiệc bánh hỏi thịt quay cho đúng theo truyền thống…” là một điều tức cười. Có những cái gọi là “truyền thống” nhưng cũng đă thay đổi nhiều, mất nguyên bản của “truyền thống” rồi, thí dụ “truyền thống heo quay”. Truyền thống này bắt nguồn từ một tục lệ thời cổ, nhà trai khi đi đón dâu phải dắt theo những con vật sống như trâu, ḅ, để đổi lấy cô dâu, theo như hôn ước. V́ nhà gái đă mất một “nhân công”, nên những con trâu ḅ này sẽ thay cô ta mà làm lụng trả hiếu cho gia đ́nh. Từ trâu ḅ là những con vật to kềnh, xă hội chuyển đổi dần th́ tục lệ cũng chuyển đổi theo cho phù hợp với trào lưu văn hóa. Thay v́ đưa con trâu con ḅ để làm ruộng cho gia đ́nh cô dâu th́ nay chỉ c̣n đưa qua con heo tượng trưng, kèm theo là tiền dẫn cưới để trong mâm quả trùm mảnh khăn hồng xinh xỉnh x́nh xinh thôi. Nhưng chẳng lẽ lại nghễu nghện dắt con heo đi nghênh ngang trên đường, cho nên nó được hân hạnh chui vào ḷ quay trước khi leo lên cái khay sơn đỏ chót, mồm ngậm một đóa hoa hồng như cái b́nh cắm hoa tội nghiệp nhất trên đời!
V́ có con heo quay nên mới có “truyền thống” bánh hỏi thịt quay. Nay cứ bỏ phắt luôn cái “truyền thống heo quay”, bắt nguồn từ “truyền thống” lạc hậu “đổi vật lấy người” là mọi sự sẽ đơn giản, ăm ắp t́nh cảm hơn nhiều.
Trong chuyện các em, có lẽ chỉ M. là có thể thuyết phục cha mẹ anh ta. Nếu M. quả đă có gan tính đi overseas, sau đó, cha mẹ anh ta đă nhượng bộ, th́ cha mẹ M. cũng mềm ḷng với con, không đến nỗi khắt khe quá với anh ta đâu. Có thể là em và M. nên nhờ vào đồng minh thời gian. Đồng minh này luôn luôn đứng về phía tuổi trẻ. Các em cứ thưa với các bậc cha mẹ là hăy từ từ, chờ vài năm nữa cũng được, để các ngài có thời giờ nghĩ lại. Các em chờ vài năm dễ dàng, nhưng cha mẹ mong con có vợ có chồng, ông bà mong có cháu bế th́ sốt ruột lắm. Điều đó cũng nẩy sinh từ ḷng thương yêu con cháu mà ra thôi. Cho nên ḿnh đành phải hy vọng quư vị ấy bỏ cuộc xuyên qua nhược điểm t́nh cảm rất đáng kính này vậy. Có thể là thấy M. ĺ ra, không tính chuyện đám cưới nữa, cha mẹ anh ta sẽ chiều anh ta, đồng ư cho các em tổ chức hôn lễ đơn giản, có sự ḥa đồng giữa hai gia đ́nh hơn, ngay trong mùa cưới năm nay, biết đâu!
Hôn nhân là một trong những nghi lễ trọng đại nhất của cuộc đời, v́ khởi đi từ đó, một gia đ́nh mới được h́nh thành. Cho nên, hôn lễ nên được cử hành trong bầu không khí trang nhă, tràn ngập niềm vui chân thật, nồng ấm. Danh sách mời tham dự nên là những thân nhân, họ hàng bằng hữu gần gũi, thật ḷng quư mến hai gia đ́nh cô dâu chú rể, muốn đến để cùng chung vui, để thành thật chúc phúc cho cặp uyên ương chắp cánh bay những nhịp đầu của t́nh nghĩa vợ chồng. Không nên v́ muốn phô trương mà biến những buổi tiệc cưới thành những cuộc triển lăm, thi đua nhau phát triển khả năng xa hoa, phung phí tiền móc ra từ túi gia đ́nh có hỉ sự và túi thực khách tham dự. Được xếp vào hàng ngũ thân hữu gần gũi, thật ḷng yêu quư này th́ mỗi đám cưới có chừng 500 thực khách cũng là quư lắm rồi, có thể tổ chức tại những nhà hàng Việt Nam, vừa ấm áp t́nh tự dân tộc, vừa giúp đỡ cho nền thương mại của cộng đồng thăng tiến.
Thuần Nhă cũng tha thiết mong quư vị “mạnh v́ nhiều gạo, bạo v́ nhiều tiền” rủ ḷng thương nh́n xuống đám dân nghèo như Thuần Nhă, đừng mời đi ăn cưới tại những nhà hàng lớn quá, khiến cho người tham dự phải cắn răng kư tấm check “Mừng Cô Dâu Chú Rể” có con số vừa viết vừa hoa cả mắt, kư xong rồi là ngân quỹ hổng một lỗ to đùng, chỉ có nước ăn ḿ gói nguyên tháng để bù vào chỗ thâm thủng.
Chúc hai em được mọi điều như ư.
florida80
11-12-2019, 20:25
Đừng quá “khác” khi xưa
Tôi năm nay gần 40 tuổi, lập gia đ́nh được vài năm và có 2 cháu rất xinh xắn. Chồng tôi đi làm c̣n tôi ở nhà chăm sóc con c̣n rất bé đă được hai năm. Đời sống gia đ́nh vừa đủ. Đi làm về chồng tôi giúp tôi việc nhà và chăm sóc con.
V́ 2 cháu c̣n quá bé, hai vợ chồng rất bận rộn và ít có thời gian cho nhau. Nói là ít chứ không phải là không có, nếu chồng tôi dành th́ giờ ít ỏi này cho tôi. Tôi tôn trọng sở thích riêng của ảnh và hiểu rằng mỗi người cần có thời gian riêng cho công việc của ḿnh, nhưng nếu thỉnh thoảng ảnh biết nghĩ tới tôi mà dành cho tôi chút thời giờ th́ tôi không nghĩ đ̣i hỏi này là quá đáng. Tôi cố gắng thay đổi quan hệ vợ chồng và nhiều lần nói chuyện để hiểu nhau. Chồng tôi tỏ ra hiểu biết, xin lỗi và hứa thay đổi. Nhưng chỉ thấy nói mà chẳng thấy làm.
Tôi cũng không thể trách ảnh được. Một ngày 24 tiếng mà công chuyện và đi làm đ̣i hỏi và chiếm hết th́ giờ. Ngủ ngày vài tiếng là quư lắm. Dù biết vậy nhưng tôi cũng vẫn thấy buồn. Gần 40 tuổi, không trẻ không già, nhưng cuộc sống sao thấy khô khan và nhàm chán quá.
Tôi hy vọng vài năm sau, khi 2 cháu lớn một chút, cuộc sống giữa 2 vợ chồng sẽ đỡ buồn chán. Nhưng đợi vài năm sao thấy quá xa xôi và liệu sau thời gian chờ đợi này sẽ có ǵ thay đổi ???
Tôi mong chị sẽ có vài lời giúp tôi sống sao để thấy mỗi ngày không chỉ có tă, sữa và tối đi ngủ thui thủi một ḿnh, mà là một ngày đỡ đen tối và chán nản. Cám ơn chị.
HN. – Norwalk
florida80
11-12-2019, 20:25
Đọc thư bạn, Thuần Nhă lại nghĩ đến h́nh ảnh tiêu biểu của những gia đ́nh Việt nam tại quê nhà cách nay chừng sáu, bảy chục năm. Đó là vào thời mà những loại ca dao như:
“Con gái là con người ta,
Nàng dâu mới thực mẹ cha MUA về ”
và
“Trai ƠN vua đứng mũi thuyền rồng,
Gái ƠN chồng tay bồng con thơ “,
… thường xuyên được nhắc tới. Bạn thấy không, thời đó, được bế con là đă phải “ơn ” chồng rồi đó! Người phụ nữ sau khi lấy chồng chỉ c̣n biết chúi mũi vào công việc hầu hạ nhà chồng, đầu tắt mặt tối, xốc xếch lấm lem, không biết đến “hạnh phúc lứa đôi” là cái ǵ đâu.
Nhắc lại chuyện xưa tích cũ cho giăn thần kinh một chút thôi, bạn ạ. Bây giờ Thuần Nhă xin cùng bạn tâm t́nh. V́ thư bạn viết kín đáo, nên Thuần Nhă xin tóm lược lại vài ư, như sau:
– Vợ chồng bạn mới kết hôn chừng 3 hoặc 4 năm và có hai cháu, hoặc là sinh đôi, hoặc là chỉ cách nhau một năm, cháu bé mới 2 tuổi.
V́ hai cháu quá nhỏ, nên bạn rất bận bịu, do đó, sau khi tan sở trở về, anh nhà cũng phụ giúp bạn một tay.
Sau khi được anh nhà phụ giúp trong việc săn sóc các cháu, ba mẹ con bạn ôm nhau đi ngủ, không có chuyện vợ chồng âu yếm mặn nồng ǵ, v́ anh nhà cũng cần thời giờ cho những sở thích của anh (thí dụ say sưa với computer chẳng hạn), sau khi đă dành gần hết cả ngày cho sở làm và phụ bạn trong việc nhà.
Hẳn là sự xa cách của anh đă tới mức quá đáng cho nên bạn đă phải nhiều lần nói chuyện với anh, mong hai người sẽ hiểu nhau hơn. Anh nhà tỏ ra hiểu biết, nói lời xin lỗi, nhưng không biểu lộ bằng hành động thực tế là anh bù đắp, sưởi ấm cơi ḷng bạn.
Bạn HN thân mến,
Bây giờ Thuần Nhă thử đứng vào vị trí anh nhà để nh́n vấn đề nhé.
Măi đến tuổi trên dưới bốn mươi, hai bạn mới kết hôn. Như thế, hai bạn hẳn là cũng xây đắp nhiều kỳ vọng cho đời sống lứa đôi, muốn có những ngày sống tươi vui, tràn ngập hạnh phúc của thời gian trăng mật. Thế nhưng hai bạn đă sớm có ngay hai cháu với công việc nhà bận bù đầu, có thể là đă đưa tới t́nh trạng v́ không có thời giờ, bạn cũng bỏ rơi luôn sự vén khéo, gọn gàng, chải chuốt của thời con gái. Thay vào đó, có thể bạn đă trở thành một bà mẹ xốc xếch, bận rộn lu bù, cằn nhằn về những việc linh tinh không hoàn tất, v. v …
Hằng ngày nh́n vào cái cảnh tượng như thế, chính anh nhà cũng thấy nản, mà không muốn nói ra. Sự kiện “Tôi cố gắng thay đổi quan hệ vợ chồng và nhiều lần nói chuyện để hiểu nhau. Chồng tôi tỏ ra hiểu biết, xin lỗi và hứa thay đổi. Nhưng chỉ thấy nói mà chẳng thấy làm.”… nói lên rằng có thể là anh ấy đă nản, không muốn căi, chỉ ừ ào cho qua chuyện mà thôi.
Cái khổ cho phụ nữ chúng ta sống vào thời đại này là chúng ta không c̣n được quyền ngồi nhà cho chồng nuôi như khi xưa nữa, nhưng cũng nhờ vậy mà chúng ta thoát ra được khỏi cái cảnh ông chồng phát tiền chợ cho, ḿnh chỉ biết lo cơm nước, con cái, c̣n ông ta th́ tự do bồ bịch bên ngoài, thậm chí c̣n ngang nhiên lập pḥng nh́, pḥng ba,..v….v… Và đời sống tinh thần của người phụ nữ thời nay cũng được nâng cao, trong hôn nhân, người phụ nữ cũng có quyền đ̣i hỏi hạnh phúc như nam giới, chứ không c̣n là công cụ để chiều chồng và làm máy đẻ.
Thuần Nhă góp ư với bạn là, tạm thời trong thời gian các cháu c̣n nhỏ quá, bạn ở nhà săn sóc các cháu, nhưng cũng sửa soạn sẵn những phương tiện để có thể sớm gửi các cháu vào trường vườn trẻ, khi các cháu đủ tuổi, rồi kiếm việc để đi làm, bạn ạ. Hầu hết phụ nữ chúng ta trong thời buổi này đều phải đi làm, trước là nhờ có hai pay checks, sự chi tiêu cũng bớt phải tính toán quá, nó làm mụ người đi. Sau nữa là, nhờ có ra ngoài, đời sống tinh thần cũng bớt bó chặt trong bốn bức tường, bạn cũng có thêm những hiểu biết ṿng quanh thế giới để chiều về quanh bàn ăn, hai người c̣n có thêm đề tài thảo luận với nhau, nhờ vậy mà cuộc sống tinh thần thêm phần linh động. Sự kiện bạn có đi làm nó cũng khiến cho chính bạn thấy thêm tự tin, bớt bị mặc cảm, tủi thân.
Trong khi chờ đợi chuyện sẽ đi làm, xin bạn quan tâm đến những câu chuyện với nhau, nên bớt nói về tiền bạc hoặc những đề tài nặng về vật chất, và xin bạn để ư cách ăn mặc, trang điểm, sao cho đừng quá khác khi xưa, lúc hai người c̣n đang trong thời kỳ ḥ hẹn.
Có một cặp vợ chồng, bạn của Thuần Nhă, bỏ nhau. Người chồng than với Thuần Nhă là anh ta không bỏ người anh ta yêu khi xưa, mà bỏ một người khác, v́ vợ anh ta ngày nay đă khác hẳn người mà anh ta đă từng say mê, cả về tính t́nh lẫn h́nh thức bề ngoài.
Thuần Nhă không so sánh họ với trường hợp bạn, nhưng tục ngữ có câu: ” Lượm kinh nghiệm của người khác mà xài th́ ḿnh đỡ phải trả giá”,
… cũng hay, bạn nhỉ.
Thân chúc bạn sớm t́m lại những ngày hạnh phúc như khi trước
florida80
11-12-2019, 20:26
Có phải v́ tránh “child support” chăng?
Hỏi:
Nhiều người bảo em yêu nhiều nên lận đận, em nghiệm ra h́nh như họ nói đúng. Hồi c̣n là sinh viên năm thứ ba, em có cảm t́nh với một bác sĩ hơn ḿnh 10 tuổi. Sau 3 năm yêu đương, v́ cảm thấy anh ấy giống như một người anh đáng tin cậy hơn là bạn trai, em đă nói lời chia tay. Tất nhiên, anh ấy không đồng ư và lúc nào cũng khuyên em phải biết nuôi dưỡng t́nh cảm bấy lâu nay.
Sau đó, em gặp và yêu B́nh. Anh B́nh rất tốt bụng, khéo tay, khôi hài, mỗi lần ở bên cạnh B́nh, em cũng cảm thấy được một hạnh phúc thật sự. Lúc đó, gia đ́nh em rất khó khăn, mẹ em đă mất, bố em vắng nhà thường xuyên, có khi cả tuần mới về nhà lo toan những việc lặt vặt trong nhà rồi lại đi tiếp. Trách nhiệm của một người chị cả không cho phép em được nghĩ đến hạnh phúc bản thân. Em đă khước từ lời đề nghị kết hôn của B́nh.
Một năm sau, em gặp Định, chồng em bây giờ. Khi yêu, em đă thẳng thắn nói với anh rằng không c̣n trinh tiết nữa bởi em đă trao cho B́nh. Định nói chuyện đó không quan trọng. Chúng em kết hôn, thời gian đầu vợ chồng sống rất hạnh phúc. Đến khi sinh con đầu ḷng, t́nh cảm của Định đối với em bỗng lạnh nhạt, anh lại c̣n vụng trộm, lăng nhăng với những bạn gái thời c̣n đại học. Em vô cùng đau khổ và đă đề nghị với Định hai đứa nên ly dị. Định không đồng ư và nói rằng anh chọn em chứ không phải cô bạn.
Sau nhiều lần cải vă, giận hờn, lúc tan, lúc hợp, vợ chồng em lại sinh thêm một cháu nữa. Song dường như đứa con ấy cũng không thể cứu văn hạnh phúc gia đ́nh. Định vẫn ngoại t́nh, muốn đi th́ đi, muốn về th́ về, cư xử như một người thuê pḥng không hơn không kém. C̣n em cảm thấy mệt mỏi lắm rồi, không c̣n đủ khả năng, nghị lực để mong hàn gắn cái t́nh cảm dối trá, hời hợt này nữa. Chị nghĩ em có nên dứt khoát hẳn với Định hay không? Chị có nghĩ rằng Định không muốn ly dị với em âu cũng là v́ muốn trốn cái trách nhiệm “child support” sau khi ly dị. Em nhiều lần cũng nghĩ về vấn đề này, nhưng em không biết em nghĩ có đúng hay không. Em th́ hiện đang là software engineer cho một cơ quan của thành phố. Em nghĩ em cũng đủ khả năng để nuôi hai đứa con một ḿnh em. Em xin cảm ơn chị.
florida80
11-12-2019, 20:27
Đáp:
Em T. H. thân mến,
Chị xin phân tích phía em trước khi nh́n qua phía Định, nghe em.
Người yêu dầu tiên của em hơn em 10 tuổi, v́ thế mà đă chín chắn, chăm lo săn sóc em quá chu đáo, có thể là thiếu tính cách bồng bột, lăng mạn, đến nỗi khiến cho em “Sau 3 năm yêu đương, v́ cảm thấy anh ấy giống như một người anh đáng tin cậy hơn là bạn trai, em đă nói lời chia tay. Tất nhiên, anh ấy không đồng ư và lúc nào cũng khuyên em phải biết nuôi dưỡng t́nh cảm bấy lâu nay”. Tuy nhiên, em đă phát chán với sự săn sóc “như một người anh đáng tin cậy hơn là bạn trai, …” của anh ta, nên em đă quả quyết cắt đứt.
Sau đó, “em gặp và yêu B́nh. Anh B́nh rất tốt bụng, khéo tay, khôi hài, mỗi lần ở bên cạnh B́nh, em cũng cảm thấy được một hạnh phúc thật sự”.
Lần này th́ có thể nói rằng em đă gặp đúng đối tượng, v́ em đă cảm thấy được một hạnh phúc thật sự, em đă ăn ở với B́nh như vợ chồng. Nhưng khi B́nh cầu hôn th́ “Lúc đó, gia đ́nh em rất khó khăn, mẹ em đă mất, bố em vắng nhà thường xuyên, có khi cả tuần mới về nhà lo toan những việc lặt vặt trong nhà rồi lại đi tiếp. Trách nhiệm của một người chị cả không cho phép em được nghĩ đến hạnh phúc bản thân. Em đă khước từ lời đề nghị kết hôn của B́nh”.
Nhưng chỉ một năm sau th́ em gặp Định, và em đă kết hôn với Định, dù em đă “yêu” B́nh đến nỗi trao thân cho anh ta.
Câu hỏi đặt ra là:
Tại sao em lại phải v́ lo cho các em mà không được kết hôn với B́nh, nhưng chỉ một thời gian ngắn sau đó lại có thể kết hôn với Định?
Tại sao em không thể vẫn kết hôn với B́nh mà vẫn lo cho các em được, thí dụ sau khi cưới cả hai cùng ở chung trong nhà, và cả hai cùng “lo cho các em”?
Hỏi như vậy, không phải là chị muốn làm khó em, mà là chị muốn mổ xẻ căn bệnh ngay tại gốc, trước nhất là về phía em, để chúng ta t́m ra đầu mối của sự bế tắc này, có thế mới t́m ra lối thoát, em à.
Về “người yêu” đầu tiên, em bỏ v́ lư do em không thích có cuộc sống buồn tẻ.
Về “người yêu” thứ hai, B́nh, dù em nói là v́ lư do gia đ́nh, chị vẫn có cảm tưởng là c̣n lư do nào khác mà em không nói ra, v́ lập luận “hy sinh cho gia đ́nh nên không thể lấy chồng” của em không vững.
Nhưng dầu sao, chỉ một thời gian sau, em cũng đă “yêu” và lấy Định. H́nh như em hơi dễ dăi và hoang phí khi dùng từ ngữ “yêu”.
Có câu: “Người ta cưới một người rồi ly dị người khác”, câu đó có nghĩa là khi c̣n trong thời gian yêu đương, hai người cùng tỏ ra đáng yêu, nhưng khi đă cưới nhau rồi, th́ hai người đều có cảm giác “chắc ăn” nên từ đó, họ coi nhau như vật sở hữu, như món đồ dùng cũ trong nhà, không sợ mất, nên không quan tâm, không thấy cần phải tôn trọng nhau nữa, v́ thế, trong cách cư xử với nhau, dường như mỗi người đă trở thành người khác.
Nói vậy, ư chị muốn hỏi là em có ở vào trường hợp kể trên không? Cứ xét theo hai mối t́nh đầu của em, th́ cung cách cư xử của em có vẻ là người hơi nông nổi, và cũng có vẻ như ít quan tâm đến nỗi ḷng của “người yêu em”, khi em muốn chấm dứt, thường em chỉ quan tâm đến những điều lợi hại về phía em mà thôi.
Có bao giờ em đặt lại vấn đề là chính em đă làm ǵ đó khiến cho Định không c̣n muốn nồng nàn với em nữa chăng? Và nếu điều đó là có thật, th́ giả tỉ như em thay đổi nếp suy nghĩ, cung cách cư xử, t́nh thế có hy vọng cải thiện chăng?
Có câu: “Đời như tấm gương, ḿnh cười th́ đời cười với ḿnh”, em thử cười xem tấm gương t́nh vợ chồng có cười với em không? Nếu chuyện cười đó mà xẩy ra th́ thật là quá may mắn cho hai cháu nhỏ, nó sẽ có cả cha và mẹ, để mà yêu thương, đùm bọc, cho các cháu sống vui với đời.
Trong trường hợp không thể cải thiện th́ cũng đành phải chia tay, v́ ngày tháng của cuộc đời qua đi trong sự buồn tủi, hờn giận như thế th́ cũng chẳng có ǵ là tốt đẹp cho cả hai, em ạ.
Câu em hỏi: “Chị có nghĩ rằng Định không muốn ly dị với em âu cũng là v́ muốn trốn cái trách nhiệm “child support” sau khi ly dị?”, chị không thể trả lời, v́ chị không thể biết trong đầu Định nghĩ ǵ và cũng không đủ dữ kiện để suy luận. Nhưng có khi nào em nghĩ rằng Định cũng rất muốn cùng sống với em và hai cháu, nhất là hai cháu c̣n quá nhỏ, nên cứ nấn ná chăng? Vả lại, chẳng lẽ chỉ v́ không muốn trả tiền “child support” cho các con mà Định đành phí phạm hẳn một thài gian dài của cuộc đời, chịu sống trong cảnh chỉ c̣n là “người thuê pḥng”, mà lại là “người thuê pḥng đáng ghét” để chờ cho các cháu tới tuổi thành niên, không thể tự do đi t́m hạnh phúc với những người bạn gái hiện nay, nếu Định muốn hay sao?
Điều quá buồn trong cuộc đời là khi người ta yêu nhau, người ta có thể chết v́ nhau, mạng sống cũng không tiếc. Nhưng khi bỏ nhau, chuyện tiền bạc biến thành đám mây đen ng̣m bao phủ cả nhân cách con người khi nghĩ về nhau và nếu đă nh́n nhân cách nhau qua đám mây “tiền” như thế, e rằng những kỷ niệm đẹp về nhau cũng khó tránh bị đám mây đó xóa nḥa mất rồi, em ơi!
Thân chúc em, Định và hai cháu mọi điều tốt lành
florida80
11-12-2019, 20:28
Cuộc đời cũng như ḍng sông
Khi mới vào đại học em đă quen và có t́nh cảm với L., sau nhiều lần đi chơi, tṛ chuyện, và khoảng một năm sau th́ em đă nói lời yêu L.. L. chỉ cười và nói rằng bây giờ th́ chưa được và hỏi em có chờ được không. Tất nhiên là em nói có và vẫn nuôi niềm hi vọng. Nhiều lần em có hỏi L. về việc L. có bạn trai hay chưa, L. đều trả lời là chưa. C̣n về phần em, em đă thật sự yêu cô ấy, em hay đến nhà L chơi và mọi người trong nhà L. rất quư mến em, dành cho em những t́nh cảm rất chân thành. Em cảm thấy ḿnh thật may mắn.
Tuy nhiên, trong một tối em đă thấy L. đi ăn cùng với một người con trai khác, em không hề hỏi L. về chuyện đó, nhưng sau nhiều lần th́ em không thể làm ngơ được nữa. Lúc đầu th́ L. nói đó chỉ là bạn, em không tin và t́m cách gặp người con trai kia và được biết họ đă quen nhau từ lâu, từ thời L. c̣n học trung học. Anh ta nói anh ta biết khá rơ về em bởi v́ L. đă nói hết cho anh ta những ǵ tụi em chia xẻ với nhau.
Tới khi đó th́ L. đă không c̣n giấu em nữa. Em thật sự đau khổ và chấp nhận là người thua cuộc bởi em nghĩ ḿnh đă bị L. lừa dối một cách tội nghiệp. Từ đó em không sang nhà L. chơi nữa v́ em nghĩ chẳng c̣n ǵ để đến với nhau. Tuy nhiên, em lại tự hỏi, ḿnh làm như vậy th́ gia đ́nh L. sẽ nghĩ ǵ về ḿnh. Mọi người trong nhà L. sẽ nói ḿnh chỉ là một thằng con trai không ra ǵ, chẳng lẽ t́nh yêu là tất cả hay sao, c̣n t́nh cảm của mọi người khác th́ sao, nhưng nếu đến nhà L. th́ khó cho em quá.
Thưa chị, bây giờ em phải làm sao đây, chị có thể cho em một lời khuyên trong hoàn cảnh này. Cảm ơn chị nhiều.
Em,
florida80
11-12-2019, 20:28
Đáp
Đọc thư em, chị cảm nhận được sự chân thành, mộc mạc của tâm hồn em. Có lẽ gia đ́nh L. quư em, dành cảm t́nh chân thành cho em, một phần cũng v́ ưu điểm này của em.
Nhưng cái nh́n của các bậc phụ huynh và cái nh́n của các cô gái mới lớn, mơ mộng, có đôi chút khác biệt, em ạ. Cha mẹ và gia đ́nh cô gái thường có thiện cảm với những chàng trai hiền lành, chất phác, trong khi nhiều cô gái mới lớn lại nh́n đời một cách lăng mạn, thích những chàng trai có nếp sống và tư tưởng phóng khoáng, đôi khi quá lố đến trở thành phóng đăng, đượm tính chất giang hồ, thậm chí có những ngôn ngữ, cử chỉ không c̣n phù hợp với nếp sống của các gia đ́nh Á Đông có giáo dục nữa, nhưng nhờ thế nó mới ồn ào, mới vui, mới “fun”.
Cũng có khi không phải là v́ cô gái thích loại người kể trên, nhưng cô ấy cần có người “hiểu” cô ấy, có thể là bạn tri kỷ của cô ấy, loại bạn thông cảm được những gút mắc trong ḷng nhau, “nói ít hiểu nhiều”.
Cũng có khi cô gái có tâm hồn mơ mộng, thích quay về quá khứ, trọng kỷ niệm xa xưa. Mà đă nhớ về kỷ niệm trong quá khứ th́ kỷ niệm nào cũng đều thấy êm đềm, đẹp đẽ.
Nếu L. ở trong mấy trường hợp kể trên th́ có thể là anh chàng kia đă đáp ứng được những nhu cầu tinh thần của nàng rồi.
Em nên lặng lẽ rút lui ra khỏi đời nàng, không nên lui tới nhà nàng nữa, v́ sự em lui tới có thể bị hiểu lầm như là em đang muốn lấy ḷng gia đ́nh nàng, chứ không phải v́ thiện cảm của em đối với họ hoặc v́ em là người ăn ở thủy chung. Trường hợp đó, nàng lại càng coi thường em, và có thêm đề tài để cùng “anh chàng kia” của nàng “thảo luận” về em. Sự ngưng lui tới của em sẽ không bị gia đ́nh nàng hiểu lầm đâu, v́ “biết con không ai bằng cha mẹ”, họ sẽ hiểu rơ mọi sự, em à.
Trong cuộc đời, có những lúc ḿnh phải “biết lùi”, và “biết lùi” là biết một nghệ thuật sống đẹp.
Có một bài thơ về Yêu đẹp nhẹ nhàng, chị gửi tới em như một món quà tinh thần. Tác giả là một nhà thơ Trung Quốc hiện đại, tên là Phùng Chí, do Bích Hải dịch, như sau:
Tôi Là Một Ḍng Sông Nhỏ
Tôi là một ḍng sông nhỏ,
T́nh cờ chảy qua bên em
Em t́nh cờ đem bóng h́nh như ráng mây rực rỡ
Ngả vào ngọn sóng êm đềm.
Tôi chảy qua một khu rừng rậm,
Ngọn sóng tôi lay động êm đềm
Đem bóng lá rừng xanh thắm
May thành xiêm áo cho em.
Tôi chảy qua khóm hoa tươi nở
Ngọn sóng tôi trong vắt êm đềm
Đem bóng hoa rực rỡ
Dệt thành mũ miện cho em.
Ḍng sông tôi kết thúc cuộc hành tŕnh
Chảy vào biển cả vô t́nh
Biển mênh mông sóng cuồng, gió dữ
Đánh rách áo xiêm, thổi tan cả mũ hoa rực rỡ !
Tôi cũng lênh đênh theo sóng biển,
Lênh đênh đến nơi không bờ không bến;
Và bóng h́nh lộng lẫy của em
Cũng lộng lẫy ḥa tan trong biển êm đềm.
Phùng Chí (1925)
Cuộc đời cũng như ḍng sông. Ḍng sông không phải luôn luôn giống nhau, khúc này th́ có thác, có ghềnh, ḍng sông gầm thét, khúc kia th́ ḍng sông lặng lờ, êm đềm trôi. Qua cơn mưa trời lại sáng, em chân thật tốt lành như thế, sẽ có người chân thật tốt lành đương hiện hữu đâu đó trên thế giới này, sẽ tới với em.
Thân chúc em an lạc.
florida80
11-12-2019, 20:30
Những ngày xa xưa trên quê hương đâu rồi?
Hỏi:
Thưa bà,
Tôi ở với con gái và rể – v́ con trai chưa thành gia thất. Rể và con gái tôi đều là bác sĩ. Tôi nghĩ ở với con gái dễ hơn là dâu.
Nói là ở chung nhưng thật ra nhà cháu rộng có làm thêm một pḥng ngủ và bếp rất tiện cho một người ở. Tôi đi làm tối về nấu ăn và cho ngày mai bới đi làm, ngày nghỉ ở nhà săn sóc vườn nên hoa cỏ rất đẹp. Lâu lâu th́ 2 mẹ con lại đi shopping hoặc cũng đi chợ. Vợ chồng con gái tôi ăn riêng và ở trên lầu.
Được 2 năm nay, bỗng cháu có ư định mua nhà khác ở vùng nhà giàu trên đồi với lư do rất chính đáng: v́ vùng này bây giờ họ cho housing nhiều quá, phần đông là người mới qua. Họ có cách sống giống ở VN — cả ngày ở nhà và coi phim bộ — vài ba ngày lại chửi bới con cái, đuơng nhiên là bằng tiếng Việt.
Thật sự, tôi không chịu nổi họ, chứ nói ǵ con tôi học hành đỗ đạt bên này. Nhưng con gái tôi dọn ra th́ không mang tôi theo — lư do: nhà mới vừa đủ hai pḥng và chúng không muốn tôi ở chung.
Tôi nay đă 60, nay đau mai yếu, lại bị cao máu, vả lại 5-3 năm nữa cũng về hưu ở nhà cả ngày làm sao ở một ḿnh được. Tôi đă khóc lóc nói ra ư tưởng cô đơn của ḿnh, nhưng con gái tôi bảo:
“Ở Mỹ có ai con cái ở chung với cha mẹ đâu?”
Ở địa vị tôi, bà Thuần Nhă nghĩ ra sao?
Xin chân thành cảm ơn bà nhă ư chia sẻ cùng tôi.
Độc giả – Oakland
florida80
11-12-2019, 20:30
Đáp:
Thưa bà,
Đọc xong thư của bà, ḷng nặng trĩu, tôi mở cửa bước ra vườn. Chiều hôm nay trở gió, bầu trời u ám, sương phủ mờ rặng núi xa xa.
Những ngày xa xưa trên quê hương đâu, đâu rồi?
Quê hương chúng ta, ở đó có cô Nguyên, nhà gần chợ Nguyễn Tri Phương, có bà mẹ bị ngă từ trên sân thượng xuống đất, gẫy xương sống ngay trước ngày đám cưới của cô chỉ chừng gần một tháng. Cô lặn lội trong nhà thương nuôi mẹ, rồi bệnh không hết, mẹ về nhà ăn, ngủ, tiêu, tiểu, đều trên giường, một ḿnh cô là con độc nhất, hầu giường phân chiếu tiểu, vị hôn phu gớm quá từ hôn, cô nói:
“Ảnh biểu tui giao mẹ cho người làm rồi đi theo ảnh, ảnh không chịu ở chung nhà. Má tui biểu nghe theo lời ảnh, nhưng mà thôi, ảnh không thương th́ tui chịu, tui hổng nỡ bỏ mẹ cho người ngoài cắng đắng khi dể trong lúc bịnh hoạn này, tội nghiệp mẹ tui”.
Ở đó có nhà thím Ba Hồi, góa chồng sớm,hẩm hút một ḿnh nuôi hai con. Con lớn đạp phải ḿn cụt hai chân trong chiến tranh, không làm ăn ǵ được, sống nhờ vào gánh hàng rong của thím Ba hai sương một nắng, vậy mà tối nào về, thím cũng mang theo mấy tờ báo cũ thím xin được trên đường, để dưới ánh đèn mờ, con đọc mẹ nghe, mái nhà tôn tối nhờ nhờ lại vang lên tiếng cười thương yêu, đầm ấm.
Ở đó có nhà cụ Tâm Thái, hồi c̣n ở quê hương, mỗi chiều khi đi làm về, ngang qua, tôi liếc mắt vào thường thấy cụ ngồi ngay một đầu chiếc bàn bầu dục, đó là chỗ danh dự của cụ, cụ ngồi đó nghe các cháu chia nhau đọc truyện Tầu cho cụ giải trí. Đến bữa th́ các con và các cháu ngồi quây chung quanh cụ, lao xao “Mời mẹ, . . . Mời bà xơi cơm . . . “. Tôi nghe nói h́nh ảnh này cũng vẫn c̣n quen thuộc đối với một số gia đ́nh người Trung Hoa trên San Francisco, California.
Bà ạ,
Thế hệ bà là thế hệ khoảng trống của bước nhẩy giữa hai nền văn hóa. Nền văn hóa mà bà lănh hội th́ cha mẹ hết ḷng hy sinh cho con cái đến tối đa, đến tận khi nào đă kiệt lực, miễn sao con đủ lông cánh ra đời. Con ra đời rồi, mà thất bại, thương tích, tàn tật, cha mẹ lại sẵn ḷng đem con về, tiếp tục tận tụy lo cho con, bất kể tuổi tác. Tất cả là v́ t́nh thương yêu, t́nh phụ tử, mẫu tử.
Khi cha mẹ già yếu, bất lực, con cái cũng ăn ở cho tận hiếu đạo, để đền đáp tối đa tấm ḷng cha mẹ đă nghĩ đến con, chăm lo, thương yêu con khi xưa. Trong cái xă hội mà mọi người đều sống với nề nếp như vậy, th́ sự bảo bọc nhau đó là tự nhiên, bà ạ.
Con gái bà nói “ở Mỹ có ai con cái ở chung với cha mẹ đâu?”, cô ta nói cũng có phần đúng, đó là v́ cũng có những người như thế. Tuy nhiên, hàng xóm nhà tôi cũng là người Mỹ, họ ở chung 3 thế hệ, bà cụ hằng ngày dắt cháu đi học, vẫn đi qua nhà tôi. Thực tế, quả là cũng có những gia đ́nh không ở chung với cha mẹ, thậm chí bỏ rơi cha mẹ luôn, cha mẹ có nhớ con mà già quá không c̣n di chuyển được, th́ phải mua vé máy bay cho con về thăm.
Nhưng chuyện ǵ cũng có nguyên nhân của nó, có lẽ cô con gái của bà cũng biết, nhưng không muốn nói ra, rằng cũng có nhiều cha mẹ bên đây đă bắt con phải tự lập khi vừa đủ 18 tuổi, không tiếp tục nuôi con nữa, v́ cha mẹ c̣n phải thủ tiền để đi du lịch, đi ṣng bài, v.v. . . , để enjoy cuộc đời, hơi đâu mà đóng tiền học cho con. Cha mẹ đuổi con ra khỏi nhà, bắt con phải tự lập khi con vừa mới đúng 18 tuổi, th́ con bỏ rơi cha mẹ lúc về già, tuy là bất hiếu bất nhân thật đấy, nhưng cũng chỉ là nhân quả.
Bà được giáo dục bằng nền văn hóa Đông Phương của chúng ta, nên đau đớn, bàng hoàng, kinh ngạc, khi thấy con nhẫn tâm bỏ rơi ḿnh lại.
Cô con gái lại đem một khía cạnh của nếp sống lạnh lùng ở đây ra ví von để đủ lư do hất mẹ ra khỏi ṿng tay nâng đỡ mẹ lúc tuổi già.
Đă đến nông nỗi này th́ tôi nghĩ rằng sự con bà đổi ư, cho bà đi theo là chuyện rất khó xẩy ra. Cho nên tôi đề nghị là bà nên can đảm tiếp tục đi làm cho đến khi về hưu, sẽ tiếp tục sống như những người già về hưu khác. Bà nên tiếp xúc với các Hội Người Già (Senior Citizen Community Center), kể cả hội của người Việt Nam và hội của người Mỹ.
Gần nhà tôi có một hội Người Già Mỹ. Hằng ngày tôi thấy có cả các cụ Việt Nam tới ăn cơm trưa. Họ có cả thư viện và các loại thể thao, Tai Chi, Khí Công, và các tṛ giải trí, chơi các loại bài, thí dụ mà chược, bài tây, v . v . . . Nhiều cuối tuần tôi thấy các cụ leo lên nhiều xe bus, hỏi ra mới biết là các cụ đi picnic ngoài biển, hoặc đi chơi tiểu bang khác, hoặc sang chơi bên Mexico, v. v… Tôi thấy các cụ phải đi xe lăn cũng được họ thả cần trục xuống cho các cụ lăn xe vào, rồi kéo lên. Thấy các cụ vui cười trong lúc tuổi già, tôi mừng lắm.
Bà cũng đừng quá lo lắng về chuyện bệnh hoạn, hoặc già quá không c̣n tự lập được. Trong khu tôi ở có một cụ già Mỹ đă 87 tuổi. Hằng ngày, cụ trang điểm gọn gàng, xinh xắn, rồi thủng thỉnh chống gậy đi bách bộ trong khu, gặp ai cũng tươi tỉnh “Hello!”, hoặc “Hi, how are you, honey?”. Mỗi buổi trưa lại có người của Hội Già đem phần ăn của cụ tới, v́ cụ không lái xe ra pḥng ăn của Hội được. Khoảng 11 giờ mỗi sáng là cụ đă ngồi sẵn cạnh cửa sổ, kéo rèm mở hé để chờ người của Hội. Trông thấy họ từ xa, cụ đă bước ra đón tận phía ngoài, ríu rít chào hỏi, vui lắm.
Ngoài ra, hệ thống y tế cho người già bên đây cũng rất tốt. Bà mới 60 tuổi, kể ra là c̣n trẻ đối với đời sống văn minh khoa học tân tiến này. Hăy nh́n về tương lai, tạo một nhóm bạn hợp với quan niệm sống của ḿnh để mà cùng nhau thưởng thức cuộc đời, nh́n đời một cách lạc quan. Không nên u sầu mà cơ thể héo hon dần, lại thành bệnh hoạn sớm.
Nhập gia tùy tục, bà ạ. Đời cho ta quả chanh th́ ta hăy pha thành ly nước chanh cho nó đỡ chua.
Chỉ tiếc cho con gái của bà, cô ta sẽ không được hưởng niềm vui ấm áp khi nh́n thấy mẹ già run rẩy xỏ kim, ḿnh chạy lại giành lấy để làm giùm mẹ, rồi hai mẹ con cười khanh khách, tiếng cười vang lên khiến cho mấy cháu chạy ùa ra, miệng bi bô :” Bà… bà… mẹ … mẹ … “.
florida80
11-13-2019, 22:12
Thẩm Quyền ngăn trở Sự Học Hỏi
Thông thường, chúng ta t́m hiểu, học hỏi qua sự nghiên cứu, qua sách báo, qua kinh nghiệm hoặc là được người khác dậy bảo. Đó là những lối ṃn từ bao nhiêu đời nay, chúng ta đă dùng để thâu thập kiến thức. Chúng ta giao cho kư ức những dữ kiện về những điều ǵ nên làm, điều ǵ không được làm, điều ǵ nên nghĩ, điều ǵ không được nghĩ tới, nên cảm nhận mọi việc như thế nào và nên phản ứng trước mọi sự ra sao.
Qua kinh nghiệm, qua nghiên cứu, qua phân tích, qua phát hiện, qua quan sát nội tâm, chúng ta chất chứa sự hiểu biết thành ra kư ức, và rồi th́ chính cái kư ức ấy sẽ đ̣i hỏi chúng ta phải t́m hiểu thêm, học hỏi thêm, thêm nữa… Những điều hiểu biết sẽ được gắn vào trí năo như là kho tàng tri thức, và cái kho tri thức đó sẽ thực hiện chức năng của nó khi tới thời cơ, khi chúng ta gặp chuyện phải dùng đến nó. Giờ đây, tôi nghĩ rằng chúng ta có cách học hỏi theo lối khác, tôi sẽ xin nói qua về điều này. Nhưng, để hiểu được, và để có thể t́m ṭi, học hỏi theo lối khác này, chúng ta phải hoàn toàn quên đi cái khái niệm về thẩm quyền, nếu không, chúng ta cũng sẽ lại chỉ là những con người bị chỉ bảo, và rồi chúng ta cũng sẽ chỉ nhắc lại, làm lại những điều chúng ta đă được nghe, được dậy mà thôi. Đó là lư do tại sao sự t́m hiểu bản chất của thẩm quyền lại vô cùng quan trọng.
Thẩm quyền cản trở sự học hỏi, học hỏi không phải là tích lũy những điều hiểu biết như là một kho tàng kư ức. Kư ức luôn luôn đáp ứng theo những khuôn khổ, những mẫu mực đă có san, không có tự do.
Một người mà trong tâm năo chất đầy nhóc những kiến thức, những điều chỉ dẫn, bị cái gánh nặng của những điều hắn đă biết, đă học được đè trĩu xuống th́ sẽ không bao giờ c̣n có tự do được nữa. Hắn có thể là một nhà thông thái ngoại hạng, nhưng những kiến thức mà hắn đă tích lũy cản trở hắn, không cho hắn được tự do, phóng khoáng trước những điều ǵ khác với kho tàng kiến thức mà hắn đă có, và v́ thế, hắn mất luôn cái khả năng học hỏi thêm những điều mới lạ.
florida80
11-13-2019, 22:12
Tâm Trí Tĩnh Lặng
Muốn t́m hiểu bất cứ sự kiện ǵ, từ lănh vực con người cho tới lănh vực khoa học, bạn thấy điều ǵ là quan trọng, là cốt tủy? – Một tâm trí trầm tĩnh, một khối óc lắng đọng trong niềm giao cảm, đúng không? Đó không phải là cái loại tâm trí đặc biệt cố gắng để tập trung – v́ đó cũng lại là một loại đối kháng.
Nếu thực sự tôi muốn thâm hiểu điều ǵ, lập tức tâm trí tôi có ngay trạng thái trầm lặng. Khi bạn muốn thưởng thức một điệu nhạc, hoặc chiêm ngưỡng một bức tranh mà bạn ưa thích, gợi cho bạn niềm cảm xúc, th́ tâm trí bạn sẽ ở vào trạng thái nào? Phải chăng ngay lập tức, tâm tư bạn trở về trạng thái lắng đọng? Khi nghe nhạc, tâm hồn bạn không lang thang đây đó, mà bạn lắng nghe. Cũng vậy, khi bạn muốn t́m hiểu sự mâu thuẫn, bạn không c̣n bị tùy thuộc vào thời gian, bạn chỉ đơn giản trực diện với sự việc đang xẩy ra, đó là chính cái sự mâu thuẫn. Thế là ngay lập tức, tâm trí bạn trở về trạng thái trầm tịch, lắng đọng. Khi mà bạn không c̣n lệ thuộc vào thời gian với ư hướng muốn chuyển hóa sự kiện v́ bạn đă thấy sự sai lầm của cái tiến tŕnh đó, thế là bạn hồn nhiên đối diện với cái “đang là”, tự nhiên tâm trí bạn trở nên tĩnh lặng. Trong t́nh trạng tỉnh thức trầm lặng đó, bạn thâm hiểu. Khi mà tâm trí bạn c̣n đang đầy dẫy mâu thuẫn, trách móc, chống cự, lên án, bạn không thể có sự thâm hiểu. Nếu tôi muốn hiểu bạn, rơ ràng là tôi phải không lên án bạn trước đă. Chính cái tâm trí an tĩnh lắng đọng đó sẽ đem lại sự chuyển hóa. Khi tâm trí không c̣n chống đối, không c̣n lẩn tránh, không c̣n xua đuổi hoặc lên án cái “đang là”, mà chỉ nhận thức nó một cách tĩnh lặng, th́ chính từ cái tâm trí tĩnh lặng mà tỉnh thức đó, bạn sẽ có được sự chuyển biến nếu quả thật bạn muốn.
Tâm trí tĩnh lặng khi nó thấy được sự thực rằng tâm cảm chỉ đến khi nó tĩnh lặng; rằng nếu tôi muốn hiểu bạn th́ đầu óc tôi phải tĩnh lặng, tôi không thể có những phản ứng chống đối bạn, tôi không được có saün thành kiến với bạn, tôi phải loại bỏ tất cả những kết luận của tôi, kinh nghiệm của tôi về bạn để mà đối diện với bạn. Chỉ khi đó, khi mà tâm trí đă thoát khỏi sự quy định của tôi, th́ tôi mới có được sự tâm cảm. Khi tôi thấy được cái chân lư đó, th́ tâm trí tôi mới tĩnh lặng được. Cho nên, không có câu hỏi làm thế nào để cho tâm trí tĩnh lặng. Chỉ có chân lư mới có thể giải phóng tâm trí ra khỏi sự vận hành liên tục của chính nó. Muốn thấy chân lư, tâm trí phải ư thức được cái thực tế là nếu nó c̣n dao dộng th́ nó không thể có sự tâm cảm được.
Sự lặng lẽ của tâm, sự an tĩnh của tâm, không phải là chuyện có thể được tạo ra bởi sức mạnh của ư chí, hoặc bởi những hành động do ḷng ham muốn. Nếu những điều ấy xẩy ra, th́ cái loại tâm trí đó chỉ là đang bị bao vây, cô lập, đó là cái loại tâm trí chết cứng. Loại tâm trí chết cứng đó không có khả năng thích ứng, mềm dẻo, lẹ làng. Đó là loại tâm trí không sáng tạo .
florida80
11-13-2019, 22:42
Nỗi Kinh Hoàng Cho Lớp Người Cùng Khổ! - Nguyên Thạch (Quanlambao)
Thật ngỡ ngàng, thật kinh khủng...sự kinh khủng của những thứ cảm giác lo âu, sợ hăi lẫn cay đắng và căm thù, một thứ kinh hoàng tựa như một tài xế trượt lái sa xuống vực thẳm hố sâu. Mặc dầu đă biết trước tham nhũng ở Việt Nam như là một căn bệnh ung thư măn tính, mặc dầu đă dư hiểu về cái CƠ CHẾ toàn trị này là mảnh đất tốt cho loài sâu bọ côn đồ đục khoét ngân quỹ của quốc gia nhưng kể từ khi trang mạng Chân Dung Quyền Lực tung ra loạt bài với đầy đủ dữ kiện, chứng cớ và h́nh ảnh...đă khiến tôi vô cùng choáng ngộp. Những chuỗi thở dài dồn dập tưởng chừng như ḿnh đang bị cơn nhồi máu cơ tim hoành hành.
Chỉ với một số nhân vật như: Phùng Quang Thanh, Nguyễn Xuân Phúc, Phùng Quang Hải, Vũ Chí Hùng (quí rễ của Phó tưởng thú), chồng của Thị Xuân Trang mà chưa đề cập đến những nhân vật khủng khác, khiến tôi cũng đă té ngửa, tay chân bủn rủn, mặt ngước lên trời cao, mắt nh́n tận mây xanh, trợn trắng tṛng mà hét lên rằng "Thiên sinh Chu, sinh Giang... Hà sinh Phùng, sinh Nguyễn?!. (1)
Không nói chi ai xa, con cháu gái gọi tôi bằng chú ruột, học sinh lớp 9, con bé thông minh lại đẹp tuyệt vời, nó có đứa bạn thân nhờ cất giữ giùm chiếc nhẫn 3 phân vàng, con nhỏ để trong học tủ quần áo giữ hộ cho bạn. Hai tháng sau đó, bạn nó cần lấy chiếc nhẫn về th́ con cháu lại quên đi là không biết đă cất giấu ở đâu. Bạn nó và mẹ của bạn đến nhà xỉ mắng, cho rằng nó là con ăn cắp. Buồn và oan ức quá, chạng vạng, nó đi ra bờ sông bên gốc cây xoài già, nốc cạn một chum nhỏ thuốc trừ sâu và ra đi vĩnh viễn. Khi soạn quần áo để liệm cho con bé, má nó thấy chiếc nhẫn 3 phân rớt ra từ túi cái áo mới nhất của nó, mẹ nó với nước mắt dàn dụa đem trao lại chiếc nhẫn cho chính chủ với nỗi đau không nói nên lời.
Đất nước có quá nhiều h́nh ảnh thương tâm, người nghèo đem con đến bệnh viện, không tiền chi trả, buộc phải mang con trở về nhà không thuốc men và...chờ chết!. Con cái không đủ tiền mua cơm cho mẹ già bệnh, đành phải trễ hẹn để mẹ phải đói chết. Xă hội Việt Nam là một địa ngục trần gian nếu ai đó "chịu khó" rời khỏi những cảnh phồn hoa đô thị để lần về những vùng đèo heo hút gió th́ sẽ chứng kiến tận mắt nhiều cảnh ngộ muối mặn xát ḷng. Ở đây, mạng người không hơn vài ba phân vàng!. Nơi đây, con người ta nuốt nước miếng khi tưởng tượng về những món ăn của chó ở các nước tiên tiến và mơ ước nếu được ăn những đồ ăn của chó th́ quả là niềm hạnh phúc.
Những mảnh đời ở vùng sâu vùng xa, người ta phải lùng bắt rắn rít, cào cào, dế, châu chấu...để ăn, rắn rít cạn kiệt, những mảnh đời khốn khổ lại tiếp tục ăn chuột, bất kể là chuột rừng hay chuột cống, chuột khỏe hay chuột mang bọ chét mầm mống bệnh tật!. Ở đây, những con người không cần phân biệt và cũng chẳng biết chê heo chết, gà vịt chết v́ dịch H5N mấy chi cả, mà chỉ biết rằng heo gà bị trúng gió chết th́ ăn, có sao đâu.
Nếu mời những vị tham quan và quí con cháu của họ đến những nơi xa xăm ấy, e rằng có thể là những điều không tưởng v́ khi những bậc ấy đă trở nên giàu tiền phú trọc th́ việc quá bước vàng ngọc đến những nơi chân lấm tay bùn là những chuyện hoang đường. Thôi th́ hăy mời họ ghé những hẻm hóc ngay trong phạm vi thành phố, những khu nhà ổ chuột, những băi rác hôi tanh để xem chứng kiến những em bé thơ, những cụ già lưng c̣ng gầy g̣ ốm yếu, lem luốc nhặt từng mảnh giấy vụn, bốc từng núm đồ ăn hư thối mục rữa lên men cho vào miệng nhai ngồm ngoàm cho qua cơn đói lủi.
florida80
11-13-2019, 22:42
Hăy ghé sang những nơi cách lầu đài xa hoa không xa, có muôn ánh đèn màu rực chói cùng bao tiếng nhạc xập x́nh với bao thân xác trần truồng lả lơi thác loạn đến sút cả quần x́ líp và để hở cả mông, cả ngực của những cặp vú chưa kịp thời nở hết độ xuân th́ của những em út chưa học hành hết lớp để nh́n vào những hóc hẻm bụi bờ có những thân xác ốm o co quặp trong manh chiếu rách bươm ḷi ra phần thân thể được phủ đầy đàn muỗi đen dày. Các vị hăy chịu khó đến những nơi này để được "vui mắt" với đàn muỗi khác bay la đà, cất lên âm thanh vo ve chán đời v́ chích phải những bà già chỉ c̣n trơ lớp da bọc xương khiến kim chích của chúng bị găy toi thảm bại.
Ṭa lâu đài vàng lẫy của nữ đại gia giữa Sài G̣n
Những mưu mô quỉ quyệt, những lừa đảo ngoạn mục, biến những khu đất vàng, đất công của cái gọi là "đất quốc pḥng" thành lô thành khoảnh để bán với giá ngút trời, thâu về hàng ngàn ngàn, tỉ tỉ ngập đất. Toan tính lợi dụng danh xưng chức vụ của cá nhân để buôn quan bán chức hầu bỏ túi riêng hàng triệu triệu đô la. Tài sản kim cương, vàng bạc, khách sạn, công ty. Rolls Royce, du thuyền, biệt thự, lâu đài, chân dài, vú ngắn, mông nắn, eo cong...
Ông Lê Ân bên chiếc Rolls-Royce có giá 1,54 triệu USD
Những khối tiền vàng châu báu được đúc bằng máu và nước mắt của khối người nghèo khổ đói kém bệnh tật, của lớp nông dân trên nắng dưới nóng, cơm nguội, cá khô tạm bợ. Của hàng đoàn công nhân lao động quá giờ đến mờ cả mắt, đến kiệt cả lực, đến đổi đôi trai gái t́nh nhân chỉ c̣n chút sức c̣m dành cho nhau sự giao hợp ngắn ngủi dăm đôi phút trong độ tuổi xuân th́, c̣n th́ tất cả phải ưu ái cho làm việc tạo tiền để nạp thuế, để gởi về phụ trợ gia đ́nh tơi tả xa xôi măi tận quê nhà. Của lớp tiểu doanh ngày đêm đầu tắt mặt tối lao lực chắt chiu từng đồng từng cắc để ́ vai ra gánh vác khối nợ nần do bầy đàn gịi bọ khủng đục khoét ngân quỹ quốc gia một cách không tàn nhẫn thương tiếc.
Trời cao có thấu?. Đất dầy có hiểu?. Tại sao đất nước tôi lại phải chịu sự hiện hữu của những loài vô lương này?. Tại sao dân tôi măi khổ và sự cúi mặt chịu đựng nỗi đau này cho đến tận bao giờ?.
florida80
11-13-2019, 22:43
Đừng Trách Thời Gian
Đừng trách thời gian quá phũ phàng
Đang tâm tàn phá bao dung nhan
Nhuộm mái đầu xanh thành tóc trắng
Xô người vào huyệt lạnh mồ hoang
Đừng quên thời gian đă ân cần
Nuôi ta tấm bé đến thành nhân
Đă dạy cho ta muôn bài học
D́u dắt ta đi suốt cuộc trần
Và nhớ, thời gian là thuốc tiên
Chữa lành ta mọi nỗi ưu phiền
Hàn gắn tim ta bao mảnh vỡ
Để đời nở lại nụ cười duyên
Dẫu ai có nói đời vô thường
Chưa vui nắng sớm đă tà dương
Oán trách thời gian sao bạc bẽo
Chẳng vô thường đâu, chuyện b́nh thường
florida80
11-13-2019, 22:46
Từ Bi Hỷ Xả - Tâm Minh Ngô Tằng Giao
Trên trang trực tuyến của CNN vào tháng Tư 2014, có một bản tin kèm theo h́nh ảnh, mang tựa đề “The images tell a story of anguish and forgiveness” (Những h́nh ảnh thuật lại một câu chuyện về ḷng tha thứ và hỷ xả) do hai phóng viên của CNN tường thuật đă gây ra nhiều xúc động.
Bộ ảnh này của một nhiếp ảnh gia của một hăng tin chụp được tại một cuộc xử tử bằng cách treo cổ vừa diễn ra lúc b́nh minh vào vài ngày trước tại thành phố Noor, tỉnh Maznadaran, miền Bắc nước Ba Tư (Iran). H́nh thức trừng phạt này vẫn c̣n được chấp nhận và rất phổ thông ở đây.
Kẻ tử tội tên là Balal. Năm 2007, Balal 19 tuổi, đă dùng một con dao thường sử dụng trong nhà bếp và đâm chết một thanh niên khác mới 17 tuổi, trong một trận ấu đả với nhau ngoài đường phố. Balat bị kết án tử h́nh và sẽ bị xử tử bằng cách treo cổ trước công chúng. Gia đ́nh của nạn nhân nghĩ rằng Balal không thực sự có ư định muốn giết con ḿnh.
Nhiếp ảnh gia kể lại rằng khi tử tội Balal được lôi ra pháp trường, ông thấy bà mẹ của tử tội, đang đứng bám tay vào hàng rào ngăn, đă quỵ xuống và ngồi bẹp trên mặt đất v́ quá đau ḷng khi chứng kiến cảnh đứa con trai sắp bị hành quyết. Nhiếp ảnh gia nói: “Bà ấy dường như đă kiệt sức v́ đau khổ trước thực tế sắp mất con. Cảnh thật thương tâm.”
Tử tội Balal bị bịt mắt và được nhân viên công lực d́u ra, bắt đứng lên trên một chiếc ghế và tṛng sợi dây tḥng lọng vào cổ. Tử thần đă gần kề. Balal hô lớn lời cầu nguyện sau cùng rồi im lặng chờ mạng sống kết liễu khi thi hành án.
Gia đ́nh của nạn nhân bước ra. Bà mẹ nạn nhân, người mất con đă 7 năm trước đó, được cho phép phát biểu cảm tưởng trước đám đông. Bà cho biết bà đă sống một cơn ác mộng kể từ khi đứa con trai của bà bị đâm chết và khó có thể nào tự cho phép để tha thứ cho kẻ sát nhân.
Thế nhưng sau đó, bà đi về phía Balal và xin một chiếc ghế khác nữa để đứng. Bà bước lên ghế cho ngang tầm với tử tội Balal.
Bà vung tay tát ngay vào mặt kẻ đă giết con ḿnh và lớn tiếng tuyên bố “Tha tội!” Đây là cách phạt tượng trưng thay cho tội chết. Sau đó, ông chồng bà cùng với bà đă tháo dây tḥng lọng ra khỏi cổ kẻ tử tội.
Gia đ́nh của Balal vui mừng vội vàng chạy lại ôm chầm lấy họ và cảm ơn họ đă tha mạng cho Balal.
Nhiếp ảnh gia tâm sự: “Tôi không biết làm thế nào mà tôi đă ngăn sự xúc động để chụp được những bức ảnh này. Tôi đoán đó là sức mạnh của chiếc máy ảnh đă khiến tôi phải tập trung. Đó là lư do duy nhất giúp tôi khỏi gục xuống và bật khóc.” * Nhân đọc bản tin nói trên người ta nhớ lại rằng trong Kinh Maha Dhammapala Jataka cho biết có một vị bồ tát trẻ tuổi kia rải tâm từ đồng đều, luôn cả cho người cha tàn ác đă hạ lệnh hành hinh ngài, cho tên đao phủ, cho ngựi mẹ thân ái đang xót xa than khóc và cho chính bản thân từ tốn của ngài.
Bồ tát nghĩ thế này: “Đây là một cơ hội quư báu để ta thực hành tâm Từ. Đứng trước đây là cha ta. Mẹ ta đang khóc thê thảm. Ḱa là đao phủ sẵn sàng hành quyết ta và ta đây là nạn nhân đang đứng ở giữa. Ta phải rải t́nh thương đến đồng đều cho tất cả bốn người. Cầu cho cha ta khỏi phải chịu quả xấu do hành động hung ác này gây ra. Cầu cho cha ta, mẹ ta, tên đao phủ và ta được hạnh phúc an vui, không khổ, không tật bệnh, không oan trái. Nhờ năng lực tâm từ này, mong rằng một ngày kia ta sẽ thành Phật.”
Đức Phật cũng từng khuyên dạy chúng sinh hăy chăm tu tập “Tứ Vô Lượng Tâm”, tức là “bốn món tâm rộng lớn không lường được”, đó là các tâm “Từ, Bi, Hỷ, Xả”. Phật dạy hăy mở rộng bốn tâm này, không hạn chế, cho tất cả các loài hữu t́nh ở khắp bốn phương. Đây là những đặc tính giúp con người trở nên tốt đẹp, hoàn thiện, là lối sống của bậc thánh. Nếu mỗi người tự cố gắng thực hành “tứ vô lượng tâm”, không phân biệt tôn giáo, chủng tộc v.v… th́ mỗi người sẽ trở thành một công dân lư tưởng trong một thế giới ḥa b́nh, an lạc.
florida80
11-13-2019, 22:47
Đạo Phật thường được gọi là đạo từ bi, đạo cứu khổ. Ở đâu có Đạo Phật, ở đó có t́nh thương. Phương châm tu tập của Phật Giáo là “từ, bi, hỷ, xả”. Người Phật tử lấy “từ, bi, hỷ, xả” làm nền tảng cho sự phát triển thánh hạnh; tâm từ bi được coi là tâm Phật. Trong quá tŕnh truyền giáo, Đạo Phật chưa bao giờ gây chiến tranh hay đổ máu, thông điệp t́nh thương cứu khổ, giúp đời đă được Đức Phật tuyên thuyết ngay từ thời kỳ sơ khai thành lập giáo đoàn. Bốn món tâm rộng lớn không lường được nói trên nếu của Phật và các vị Bồ tát thời được xưng là “Đại từ, Đại bi, Đại hỷ, Đại xả”.
Tâm “Từ” là khả năng hiến tặng niềm vui cho tha nhân, cho người khác. Tâm “Bi” là khả năng làm vơi đi nỗi khổ đang có mặt. Tâm “Hỷ” là niềm vui, ḷng thanh thản do từ bi đem tới. Tâm “Xả” là thư thái nhẹ nhàng, tự do, không kỳ thị. Đức Phật dạy người Phật tử phải tu tập “tứ vô lượng tâm”.
“Từ” là ḷng lành giúp ích cho người, ḷng thương yêu, thường đem vui cho tất cả chúng sinh. Tâm từ là cái ǵ làm cho ḷng êm dịu, là ḷng mong ước cho tất cả chúng sinh đều được an lành vui vẻ. Tâm từ là ḷng mong mỏi chân thành của người bạn hiền muốn cho bằng hữu ḿnh được an vui hạnh phúc. Ngược lại với tâm từ là ḷng “sân hận”.
Tâm từ không phải là sự yêu thương thiên về xác thịt, về t́nh dục, cũng không phải là ḷng tŕu mến vị kỷ, ḷng luyến ái đối với người nào. Tâm từ không phân biệt kẻ thân người sơ, không dành riêng cho t́nh đồng chí, không dành riêng cho t́nh đồng chủng, cũng không dành riêng cho t́nh đồng hương hay đồng đạo. Hơn nữa tâm từ không phải chỉ nên có giữa người và người mà phải bao trùm tất cả chúng sinh, bởi v́, loài cầm thú cũng cần đến sự giúp đỡ và t́nh thương.
Nói tóm lại, tâm từ bao la, rộng răi, trải ra đồng đều đối với chính ḿnh cũng như đối với những người thân cận, dù không quen biết, dù có ác cảm với ḿnh. Người thực hiện từ tâm đến mức độ cùng tột sẽ thấy ḿnh đồng hóa với tất cả chúng sinh, không c̣n sự khác biệt giữa ḿnh và người. Cái gọi là “ta” không c̣n nữa. Mọi sự chia rẽ đều biến mất như đám sương mù tan trong nắng sáng. Vạn vật trở thành một, đồng thể, đồng nhất.
Khi tâm từ xuất hiện th́ ḷng sân hận, ác ư, thù oán không thể phát sinh. Đức Phật dạy chỉ có tâm từ mới dập tắt được ḷng sân. Không những dập tắt được ḷng sân, tâm từ c̣n diệt được các mầm tư tưởng bất thiện. Nh́n thái độ của loài người đối với hận thù, Đức Phật đưa ra nhận xét là t́nh thương sẽ chinh phục được ḷng sân hận.
Để giảng ḥa một cuộc tranh chấp giữa hai tiểu bang đang giành nhau nước dưới con sông làm ranh giới, Đức Phật dạy (Kinh Pháp Cú):
(Pháp Cú 197) Ở ngay giữa đám nhân sinh Dù người hờn oán, nếu ḿnh thảnh thơi Sống không thù hận cùng người Thật là sung sướng, cuộc đời thơm hương.
Nhưng có ḷng từ ái đối với người khác không có nghĩa là phải quên ḿnh. Lúc Đức Phật sắp nhập Niết Bàn, các đệ tử từ bốn phương xa gần tấp nập về đảnh lễ Ngài. Chỉ có một thầy Tỳ kheo, thay v́ làm như các vị khác, lại rút về tịnh thất chuyên cần hành thiền. Khi được hỏi về thái độ ấy, thầy trả lời v́ trong ba tháng nữa Đức Phật sẽ nhập diệt nên thầy nghĩ rằng để tỏ ḷng quư trọng Ngài, việc làm tốt đẹp nhất là thành tựu đạo quả A La Hán lúc Ngài c̣n tại tiền.
Đức Phật ngợi khen thầy và nhấn mạnh là “Không nên v́ mục tiêu của người khác mà lăng quên mục tiêu, sự an lành của chính ḿnh. Hăy nhận định rơ ràng mục tiêu của ḿnh và lập tâm thành đạt mục tiêu ấy”:
(Pháp Cú 166) Chớ v́ lợi ích cho người Mà quên lợi ích cho nơi chính ḿnh Mục tiêu giải thoát tử sinh Ai lo lợi ích cho ḿnh chớ quên Quyết tâm đạt được cho bền.
Không nên hiểu lầm là Đức Phật dạy ta nên ích kỷ, chớ có phục vụ kẻ khác một cách vị tha, bất cầu lợi. Trái lại Đức Phật chỉ nhấn mạnh rằng trong khi phục vụ lợi ích cho người cũng đừng quên mục tiêu tự giải thoát cho chính ḿnh. Ḿnh có giác ngộ và giải thoát rồi sau đó đi giúp kẻ khác mới hữu hiệu được hơn.
“Bi” là ḷng thương xót cứu khổ, Tâm bi hay ḷng bác ái có đặc tính làm rung động những tâm hồn trắc ẩn cao thượng trước cảnh khổ của người khác, thương dứt trừ đau khổ cho hết thảy chúng sinh. Bi là động lực làm cho tâm rung động trước sự đau khổ của kẻ khác. Đặc tính của “tâm bi” là ư muốn giúp người khác thoát khỏi cảnh khổ.
Tâm bi tương tự như t́nh thâm của một bà mẹ hiền thương xót đứa con đang bị bệnh hoạn ngặt nghèo. Bao nhiều tâm trí, lời nói và hành động đều tập trung lại để chuyên chú t́m phương thế làm cho con đỡ đau khổ.
Tâm bi là vị thuốc có thể tiêu trừ bệnh hung bạo, tàn ác. Ḷng của người có tâm bi thật là mềm dịu. Lắm khi người có tâm bi không ngần ngại hy sinh đến cả tính mạng. Chính do nơi tâm bi mà con người có thể hoàn toàn vị tha trong khi phục vụ kẻ khác, giúp mà không bao giờ mong đền ơn, đáp nghĩa.
Đối tượng của tâm bi là những kẻ nghèo đói, túng thiếu, đau ốm, cô đơn dốt nát, hư hèn và cả những người có đời sống buông lung, phóng đăng tội lỗi. Tâm bi không bị hạn định trong một quốc gia, một tôn giáo, một giai cấp hay một loại chúng sinh nào. T́nh thương mà có giới hạn thời không phải là tâm bi. Tâm bi phải bao trùm tất cả chúng sinh đau khổ, rất bao la và b́nh đẳng.
Như Đức Phật xưa kia đă từng tế độ cho một người phụ nữ lạc bước giang hồ và cho cả một tên sát nhân tàn ác, toan hại Ngài. Về sau, cả hai đều theo Ngài và hoàn toàn đổi tính. Bên trong mỗi người, dù xấu xa thế nào cũng ngầm có những tính tốt. Đôi khi chỉ có lời nói phải, đúng lúc, cũng có thể làm đổi hẳn con người. Như vua A Dục ngày xưa, tàn bạo đến nỗi, người đời bấy giờ gọi là “A Dục, con người tội lỗi”. Thế mà, khi nghe được lời nói phải của một thầy Sa di trẻ tuổi, ông đổi hẳn lại tính t́nh, mạnh tiến trên con đường tự giác và trở thành “A Dục, con người hiền đức”. Ta nên nhận định rằng, tâm bi của Phật giáo không phải là giọt nước mắt nhỏ suông gọi là thương xót. Kẻ thù gián tiếp của tâm bi là “âu sầu, phiền năo”.
florida80
11-13-2019, 22:47
Tâm từ và tâm bi thường đi chung với nhau. Trước hết phải dùng tâm bi để trừ giùm đau khổ cho chúng sinh, rồi kế đó dung tâm từ mà cho họ niềm vui. Như thế, cái vui mới được hoàn toàn. Vậy “bi” là nhân mà “từ” là quả. Người sống có tâm từ bi, có t́nh thương th́ mọi hận thù trên thế gian này sẽ tiêu tan.
Một người có hai bà vợ. Một bà có con và một bà không. Bà không con đem ḷng ganh tị, trộn thuốc độc vào thức ăn của bà kia, hại bà kia hai lần hư thai. Đến lần thứ ba, thuốc độc làm cho bà kia đang có mang cùng chết với đứa bé. Bà kia khởi tâm cương quyết báo oán và thực hành ư định. Bà không con bị trả thù, cũng quyết tâm trả thù lại. Thù oán trả qua trả lại, hết bà này đến bà kia, qua lại trong hai kiếp sống liên tục. Tuy nhiên, đến kiếp tái sinh thứ ba, cơ hội đưa đẩy hai bà cùng đến gặp Đức Phật và sau đó nhờ Ngài khuyên giải mà hận thù được chấm dứt:
(Pháp Cú 5) Khắp nơi trong cơi dương gian Hận thù đâu thể xua tan hận thù Chỉ t́nh thương với tâm từ Làm tiêu oán hận, giải trừ hờn căm Đó là định luật ngàn năm.
Cô hầu nhỏ của một ông chồng nọ bất chợt đem ḷng ganh tị bà vợ lớn. Một lần cô đem đổ bơ nóng lên đầu bà nhưng bà không giận mà c̣n giải ḷng từ bi đến cô, nguyện rằng ḿnh không sân hận, khiến cho bơ nguội lạnh, bà không bị phỏng.
Về sau, cô hầu nhỏ ăn năn hối hận và xin sám hối. Bà bảo cô phải lên xin sám hối với Đức Phật trước bà mới bằng ḷng quên lỗi. Cô làm theo lời bà và được Đức Phật khuyên rằng “Hăy lấy t́nh thương mà chế ngự tâm sân, lấy chân thật khắc phục giả dối”:
(Pháp Cú 223) Lấy từ bi, lấy ôn ḥa Thắng cơn nóng giận bùng ra thét gầm Lấy hiền lành, lấy thiện tâmThắng ḷng hung ác bất nhân khó lường Lấy tâm bố thí cúng dường Thắng hàng keo kiệt, thắng phường tham lam Lấy chân thật để đập tan Những tṛ hư ngụy, dối gian ở đời.
Đức Đạt Lai Lạt Ma cũng từng dạy rằng: “Khi có kẻ gây ra tổn thương cho ḿnh th́ hăy tha thứ cho họ mà không nên do dự một chút nào cả. Lư do là v́ nếu nghĩ đến những ǵ đă thúc đẩy họ hành động như vậy th́ chúng ta tất sẽ thấy rằng đấy chính là những thứ khổ đau mà họ đang phải gánh chịu, chứ không phải là do họ quyết tâm và cố t́nh làm tổn thương và gây tai hại cho chúng ta. Tha thứ là một cách xử sự tích cực dựa vào sự suy nghĩ, chứ không hề là một việc bỏ qua cho xong chuyện. Tha thứ là một hành động ư thức, căn cứ trên sự hiểu biết và chấp nhận thực trạng của những t́nh huống xảy ra với ḿnh (“108 perles de sagesse du Dalai-Lama pour parvenir à la sérénité”)
florida80
11-13-2019, 22:48
Của Cải Toàn Cầu Sắp Ít Hơn Của Cải Của Số Người Giàu Nhất !
Tổng tài sản của những người giàu có nhất, chỉ chiếm 1% dân số, sẽ sớm nhiều hơn tài sản của toàn bộ dân số c̣n lại trên toàn cầu, theo Oxfam, tổ chức từ thiện chống đói nghèo.
Nghiên cứu của Oxfam cho thấy rằng những phần tài sản của thuộc sở hữu của 1% những người giàu nhất tăng từ 44% năm 2009 lên 48% vào năm ngoái.
Tài sản trung b́nh của mỗi cá nhân trong nhóm này là khoảng 2,7 triệu đô la Mỹ.
Trong số 52% tài sản c̣n lại thế giới th́ gần 46% thuộc về nhóm giàu tiếp theo vốn chiếm 19% dân số thế giới.
Điều này có nghĩa là 80% số dân c̣n lại trên thế giới chỉ sở hữu có 5,5% tài sản thế giới. Trung b́nh mỗi người trong nhóm này có tài sản vào khoản 3.851 đô la Mỹ vào năm 2014.
Theo xu hướng hiện nay, Oxfam cho biết dự kiến là 1% người giàu nhất sở hữu trên 50% tài sản của thế giới vào năm 2016. Nghiên cứu này được đưa ra vào lúc Diễn đàn Kinh tế Thế giới ở Davos sắp khai mạc.
Diễn đàn hàng năm thu hút các nhà lănh đạo chính trị và kinh doanh hàng đầu từ khắp nơi trên thế giới.
Giám đốc điều hành Oxfam Winnie Byanyima, người sẽ đồng chủ tŕ sự kiện Davos, cho biết bà sẽ sử dụng danh tiếng của tổ chức từ thiện tại cuộc họp nhằm yêu cầu hành động khẩn cấp để thu hẹp khoảng cách giữa người giàu và người nghèo.
Trong một tuyên bố trước thềm diễn đàn Davos, bà Byanyima cho biết quy mô của sự bất b́nh đẳng toàn cầu là "chỉ đơn giản là đáng kinh ngạc".
Oxfam đang kêu gọi các chính phủ thông qua kế hoạch bảy điểm để giải quyết thực trạng bất b́nh đẳng, trong đó có chiến lược chống trốn thuế đối với các công ty và kế hoạch hướng tới một mức lương đủ sống cho mọi người lao động.
BBC
at 3:56 PM
florida80
11-13-2019, 22:59
Sửa Soạn Ĺa Đời - Ni sư Tenzin Palmo
Bài pháp với đề tài thực dụng “Đem sự tu tập vào đời sống” đă được Ni Sư Tenzin Palmo tŕnh bày với phong cách đơn giản mà tinh tế, linh hoạt cuả bà.
Ni Sư chấm dứt bài giảng, nh́n thính chúng, mỉm cười chờ đợi những câu hỏi của các Phật tử tham dự. Chánh điện Thiền Tự Tiêu Dao sinh động hẳn lên và hội chúng tranh nhau đưa tay xin hỏi.
Thông qua sự thông dịch của hai em Phật tử, Ni Sư từ tốn giải đáp từng thắc mắc về cá nhân Ni Sư, về cuộc sống đời thường cho đến các ưu tư về trải nghiệm thiền tập...
Một Phật tử đă hỏi một câu thú vị:
- “Đọc cuốn Cave in the Snow, con biết là Jetsuma đă suy nghĩ về cái chết từ khi c̣n rất bé, ở độ tuổi mà các con cuả con chỉ biết ăn ngủ, chơi đùa. Trong 12 năm ẩn tu trên núi tuyết, Ni Sư nhiều lần đối diện với hiểm nguy. Có lần Ni Sư bị chôn sống nhiều ngày trong hang dưới trận băo tuyết và tưởng chừng không thể thoát khỏi lưỡi hái cuả Tử thần... Xin Ni Sư hoan hỉ cho con biết cảm nghĩ của Ni Sư về Cái Chết.”
- “Tôi may mắn sinh ra trong một gia đ́nh “lạ đời” ở Luân đôn! Cái chết không là điều cấm kỵ (taboo) mà luôn được gia đ́nh bàn căi hàng ngày một cách cởi mở. Trong khoảng đời ở trong hang trên núi tuyết, nhờ tu tập mà tôi đă b́nh tĩnh đối phó với mọi chuyện. Tôi b́nh thản đón nhận cái chết nếu nó xảy ra cho tôi vào thời điểm ấy.
Bây giờ, đôi khi tôi nghĩ rằng: A! Cái chết đến hả. Chắc là hứng khởi (exciting) lắm đấy!”
Cử toạ cười ồ trước câu kết dí dơm, nửa đùa nửa thật cuả Ni Sư Tenzin Palmo.
Từ cuối pḥng, cô trụ tŕ mở lối cho một thính giả đi lên phía trước Chánh điện. Anh ấy trông tiều tụy, da dẽ xám xanh và nét mặt lộ vẻ lo buồn. Anh chắp tay vái chào, ngồi xuống bồ đoàn, ngước nh́n Ni Sư, nghẹn ngào không nói được. Cô trụ tŕ đỡ lời:
“Anh D muốn xin ư kiến Ni Sư về việc sửa soạn thế nào khi sắp ĺa đời. Anh bị ung thư phổi, đă mổ xẻ và hóa trị gần ba năm nay nhưng không thuyên giảm, bịnh đă đến thời kỳ cuối. Mạng sống không c̣n bao lâu. Hôm nay anh đến để thưa hỏi Ni Sư, dù anh là tín đồ Công giáo.”
Đại chúng im phăng phắt v́ kinh ngạc.
Ni sư xoay người đối diện với anh D. Nh́n anh với ánh mắt đầy thương cảm, Ni sư hỏi: “Anh có muốn nói chuyện riêng với tôi không?”
Anh D thưa: “Dạ không cần. Con muốn Ni Sư trả lời cho con trước hội chúng để mọi người cùng được lợi lạc.”
Một tràng pháo tay nổi lên tán thưởng sự chia sẻ đầy can đảm và độ lượng của anh.
Hướng về anh D, Ni sư Tenzin Palmo nói chậm rải từng tiếng một:
“ Ai rồi cũng phải chết cả! Có những đứa bé chết từ thuở sơ sanh. Có kẻ chết trẻ, người chết già v́ đủ mọi lư do: tai nạn, bịnh tật, già yếu... Ai cũng biết về cái chết nhưng cứ tưởng là nó đến cho người khác chớ chưa đến lượt ḿnh... măi cho đến lúc nó th́nh ĺnh hiện ra trước mắt th́ hoảng hốt, lo sợ, bấn loạn v́ thiếu sự chuẩn bị. Chết v́ bệnh tật là may mắn hơn v́ có thời gian sửa soạn cho sự ra đi.
florida80
11-13-2019, 23:00
Để sửa soạn ĺa bỏ cuộc đời:
1/ Điều trước tiên là buông bỏ mọi giận hờn, oán hận mà từ trước tới nay ta ôm ấp trong ḷng. Mở ḷng tha thứ hết mọi người. Buông xă hết.
2/ Hăy nói những lời yêu thương và biết ơn ta từng muốn nói mà chưa có dịp hay c̣n ngần ngại.
3/ Hăy di chúc về tài sản, ước muốn cuả ḿnh. Cần phân minh và công bằng để thân nhân không tranh dành, căi cọ trong thời gian ta mới ĺa đời.
4/ Hướng tâm, nghĩ tưởng về Đức Chuá, Đức Mẹ nếu là tín đồ Công giáo, về Phật A Di Đà nếu là Phật giáo. Nếu không có tôn giáo th́ nên hướng về Ánh Sáng.
5/ Thân nhân không nên than khóc và níu kéo: “Đừng đi, đừng bỏ em, đừng bỏ con...” v́ sẽ gây quyến luyến, khó khăn thêm cho người sắp ra đi. Điều nên làm là nhắc nhở kẻ hấp hối nhớ đến những điều thiện lành. Dù người ấy có vẻ như đang hôn mê, không nói năng được nhưng thân nhân vẫn luôn nhắc nhở, cầu nguyện v́ trong thâm sâu, họ vẫn c̣n biết.
6/ Nếu thân thể bị đau đớn th́ cứ dùng thuốc giảm đau. Người tu tập cao có thể chịu đựng v́ quán chiếu tánh không của cơn đau. Nhưng với người b́nh thường th́ đau quá làm họ sân hận, bấn loạn. Hơn nữa, thuốc giảm đau không ảnh hưởng đến thần thức sau khi chết.
7/ Một điều cần nhắc nữa là: Khi ra đi, người chết thường thấy h́nh ảnh của ông bà, cha mẹ hay thân quyến quá cố hiện ra, vẫy gọi ḿnh. Đừng đi theo họ mà chỉ hướng đến Chúa, Phật hay Ánh Sáng, là con đường hướng thượng.”
Ghi lại những lời khuyên hữu ích v́ cảm niệm công đức cuả Ni Sư. Xin chia sẻ cùng tất cả. Thực hành là chuyện của mỗi người.
florida80
11-13-2019, 23:01
Vài Ư Kiến Về Đạo Islam
Rất cám ơn các bài viết của chị CP, anh Tuấn và anh Kiệt về tôn giáo Islam, ngắn gọn nhưng súc tích.
T́m hiểu những nguyên nhân lịch sử thời cổ xưa và hiện đại đưa đến những phong trào khủng bố của người Muslim là vấn đề rất phức tạp. Có thể nói những người tín đồ chân chính của đạo Islam đă bất lực trươc khuynh hướng bạo lực trong một tôn giáo bị phân hoá thành nhiều giáo phái (bản thân các giáo phái này cũng tàn sát lẫn nhau). Lịch sử loài người có quá nhiều cuộc chiến tranh v́ tham vọng quyền lực, cướp bóc đất đai, tài sản, nguyên liệu, nô lệ, trong đó lư do tôn giáo được đưa ra chỉ như là một chiêu bài.
Vài ư kiến về đạo Islam nhân bài viết của bs Tuấn Ngô.
( No religion in the modern world is as feared and misunderstood as Islam- Karen Armstrong)
Tăng Quốc Kiệt
1- Hồi: không phải là hồi phục.
Dẫu hán tự viết chữ hồi có nghĩa là trở về, nhưng đạo Hồi, từ chữ Hồi Hồi, là một tộc thiểu số của Trung Hoa, theo đạo Hồi (xem Wikipedia)
Nhân đây, cũng nên bỏ từ"đạo Hồi" theo tiếng Hán vô nghĩa, mà nên sữa lại là Islam, có nghĩa là "qui phục thượng đế"
Người theo Islam, gọi theo từ Ả Rập là muslimin hoặc Musulman, có nghĩa là kẻ đă qui phục thượng đế.
2- Đạo Islam không cấm hút thuốc.
Nhưng tín đồ bị cấm uống rượu, nguyên do như vầy: lúc Muhammad dẫn các đệ tử từ Mecca trốn qua Medina tị nạn, các đệ tử nhậu quá đà, lấy các khúc xương sau bữa ăn, bổ lên đầu nhau phun máu, từ đó tiên tri cấm hẳn tục uống rượu, chỉ được uống khi vào tới thiên đàng, nơi đây rượu ngon chảy thành suối, gái đẹp hàng đàn c̣n trinh và trẻ măi không già, do đó bọn terroriste thích chết sớm để được hưởng liền.
3- Không phải đạo Islam ăn bốc mà người Ả Rập ăn bốc, dẫu họ theo đạo Chúa.Người Ấn Độ giáo cũng ăn bốc.
4- Về chuyện mạng che mặt Burka: không có đoạn nào trong kinh Qur'An bảo đàn bà phải che mặt và phải ngồi riêng. Theo học giả Karen Armstrong: phong tục này bắt đầu xuất hiện ba hoặc bốn thế hệ sau khi Muhammad qua đời, do người Musulman bắt chước người thiên chúa giáo Byzantine, họ che tóc và phân chia đàn bà, đàn ông ngồi riêng trong nhà thờ.
5- Đạo Islam cho phép đàn ông lấy tới bốn vợ với hai điều kiện: thứ nhất phải đủ sức nuôi cho đầy đủ; thứ nh́, phải thương đồng đều, nhằm đáp ứng t́nh trạng đàn ông thiếu v́ chết trận thời bấy giờ, không có cách nào khác để giải quyết cho các bà góa chồng.
6- Giáo lí Islam có năm điều phải giữ, như năm cây cột, hay năm ngón của bàn tay. Khi ta thấy h́nh vẽ bàn tay năm ngón, phải hiểu có ư nhắc nhở năm điếu mà người Musulman phải giữ:
a- Tin có Allah và prophète của ngài là Muhammad.
b- Cầu nguyện năm lần một ngày.
c- Phải bố thí 2,5% lợi tức kiếm được.
d- Phải nhịn ăn trong tháng Ramadan.
e- Trong đời, nếu có khả năng, ít nhất một lần phải đi hành hương ở Mecca.
7- Cũng cần nói là đạo Islam không chủ trương ghét Do Thái và Thiên Chúa giáo. Cho đến năm 1948, khi nước Israel thành lập và người Palestine bị ngược đăi, người Musulman coi như họ bị phản bội, v́ suốt hàng ngàn năm lịch sữ, họ đă cưu mang dân Do Thái, khi người Do thái bị đuổi khỏi các nước Âu Châu.
Chính người Thiên chúa giáo dạy cho người Musulman ghét người Do Thái, v́ họ xét người Do Thái qua Juda bán chúa. Muhammad dạy tín đồ Islam phải yêu thương người Do Thái và tín đồ Thiên chúa v́ cả ba đạo cùng thờ một chúa.
Jihad (thánh chiến) là từ mà Muhammad dùng để trị bọn Ả Rập c̣n thờ đa thần mà prophète rất ghét chớ không nhắm hai đạo kia
florida80
11-13-2019, 23:01
Một chút lịch sử, năm 1492, sau khi vua catholic của Tây Ban Nha (TBN) đuổi người Maure ra khỏi nước, lập tức họ đuổi tất cả người Do Thái, hạn cho ba tháng, sau gia hạn thêm ba tháng nữa phải rời khỏi TBN không được mang theo tài sản nếu không cải sang đạo Thiên Chúa. Sau đó nếu ở lại TBN họ sẽ bị thiêu sống. Người Do Thái đi đâu? Chính người Musulman ở Bắc Phi và đế quốc Ottoman islamique đă cưu mang họ.
Ngày nay bọn quá khích nhân danh Islam để giết người, nhưng đó chỉ là những kẻ thất học bị nhồi sọ, nếu bảo họ chỉ đoạn nào trong Qur'An để giải thích hành động của họ th́ không có chỗ nào dạy họ làm ác cả.
Đạo Thiên chúa cũng đă qua các giai đoạn ấu trĩ giết người, những trận chiến thập tự, inquisition ở TBN, bao nhiêu người bị ṭa án inquisition kết tội oan theo tà đạo, rồi bị thiêu sống v.v... Đă lâu, ít người c̣n nhớ, nhưng lịch sữ vẫn c̣n đó, không có ai có thể t́m một câu trong kin thánh tân ước dạy giết người mà ta chỉ đọc được những lời Chúa dạy hết sức vị tha và bác ái. Và lịch sữ là sự lập lại.
Muốn hiểu thêm về Islam xin đọc:
1 1- Islam: A short history của Karen Armstrong, học giả lỗi lạc người Anh. Sách viết về đạo Chúa và đạo Phật của bà cũng rất hay, rơ ràng dễ hiểu.
2 2- Văn minh Ả Rập của Will Durant, nguyên bản hoặc bản dịch của Nguyễn Hiến Lê, hơi dài nhưng đầy đủ về lịch sữ của đạo Islam, rất hóm hĩnh và lư thú.
florida80
11-13-2019, 23:02
Nghịch Lư về Con Người - Hùynh Huệ
Một Thiên Thần sau khi hết sứ mạng ở trần gian được trở lại thiên đàng.
Thượng Đế hỏi Thiên Thần nhận xét về con người và cuộc sống của họ như thế nào.
Thiên Thần vội đáp lời:
“Ôi chao, Kính thưa Thượng Đế, Con người là sinh vật vô cùng kỳ quái!”
Thượng Đế hỏi : Tại sao họ lại kỳ quái?
Thiên Thần hào hứng bẩm báo:
“Họ kỳ quái v́ họ sống với vô vàn nghịch lư. Con xin đơn cử vài điều:”
Khi không có tiền, họ ăn rau rừng ở nhà
Khi có tiền, họ cũng ăn những thứ rau rừng ấy nhưng phải tốn nhiều tiền ở nhà hàng sang trọng.
Khi không có tiền, họ đi xe đạp
Khi tiền bạc rủng rỉnh, họ cũng lại đạp cái thứ xe đạp tập thể dục
Khi không có tiền, họ phải đi bộ cả ngày kiếm cơm
Khi có khá tiền, họ cũng phải đi bộ để giảm béo
Ôi con người, họ có bao giờ không dối lừa ngay cả với bản thân?!
Khi không tiền, họ khao khát được kết hôn
Khi có tiền, họ lại ước muốn được ly dị người đă đồng cam cộng khổ thuở họ c̣n hàn vi.
Khi không tiền, vợ họ thành thư kư; người giúp việc nhà…
Khi có tiền, thư kư của họ được biến thành vợ hai, vợ ba, để theo họ đi du hư.
Khi không tiền, họ thích chơi sang như người giàu có;
Khi có tiền lại giả vờ sống như kẻ nghèo rớt mồng tơi.
Ôi con người! Họ chẳng bao giờ nói ra lời thật, đơn giản;
Họ nói chơi cổ phiếu là không tốt, nhưng rất say mê đầu tư chứng khoán.
Họ nói tiền bạc là tai họa, nhưng cứ lao khổ tích lũy cho nhiều.
Họ nói địa vị cao thật cô đơn, nhưng luôn thèm muốn chức quyền, và lo lót khối tiền chạy chức.
Họ nói cờ bạc, rượu chè, trai gái có hại, nhưng cứ mê man với những thứ đó.
Ôi chao con người! Họ chẳng bao giờ hiểu thấu đáo những ǵ họ nói và không bao giờ nói ra những ǵ họ muốn nói.
Thượng Đế cười vang và phán: “Thế mới là Con người đầy mâu thuẩn và dục vọng! Con thật không may chỉ gặp những Con người như thế vốn đầy dẫy trên trái đất. Số ít ỏi c̣n lại không có những hành vi nghịch lư này đă biết tri túc và giác ngộ thành Người
florida80
11-13-2019, 23:03
Bốn Chữ H - Vô Danh
1. Xây dựng cuộc đời trên nền móng giáo dục toàn diện (gồm 4 chữ H):
1.1. Hướng người trẻ ngày càng mở rộng kiến thức nhân văn và khoa học, nâng cao khả năng phán đoán và sáng tạo (H1 = Head);
1.2. Phát triển sức khoẻ thể xác và tâm thần lành mạnh (H2 = Health);
1.3. Đắc thủ các kỹ năng thuộc các phương diện văn hoá, xă hội, lịch sử, kinh tế, chính trị (H3 = Hands);
1.4. Rèn luyện nhân cách có con tim mở rộng (H4 = Heart), theo lời khuyên “Hăy Dành Thời Giờ”
2. Hăy dành thời giờ
Hăy dành thời giờ để suy tư,
Đó là nguồn sức mạnh tinh thần.
Hăy dành thời gian cho giải trí,
Đó là bí quyết sống măi trẻ trung.
Hăy dành thời giờ để đọc sách,
Đó là nền tảng của sự khôn ngoan.
Hăy dành thời gian cho cầu nguyện,
V́ sức mạnh vĩ đại nhất trên đời là ở đó.
Hăy dành thời giờ để yêu và được yêu thương,
Đó là hồng ân Chúa ban cho mỗi người.
Hăy dành thời gian sống thân thiện với mọi người,
Đó là đường dẫn đến phúc thật.
Hăy dành thời giờ để cười vui,
Đó là suối nhạc của tâm hồn.
Hăy dành thời gian cho cống hiến,
Đời ta thật ngắn ngủi, sống ích kỷ làm chi.
florida80
11-13-2019, 23:04
Chúng Tôi Không Là Việt Kiều
Năm ngoái, một cô du sinh Việt Nam theo học chương tŕnh tiến sĩ ở Hoa Kỳ phỏng vấn tôi cho luận án của cô ấy với đề tài: Cách nào để chính quyền Việt Nam đến với Việt kiều ở Mỹ.
“Trước hết hăy ngưng gọi chúng tôi là Việt kiều,” tôi trả lời.
Thấy cô ấy lúng túng, tôi giải thích: “Chúng tôi là công dân Mỹ gốc Việt, không phải công dân của Cộng Hoà Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.”
Chính quyền Việt Nam muốn xem người Việt ở hải ngoại là công dân Việt mang “hộ chiếu” nước ngoài.
Cứ xem thái độ của Ông Chủ Tịch Nước Trương Tấn Sang của họ th́ rơ. Khi gặp Tổng Thống Mỹ Barack Obama ở Toà Bạch Ốc hồi tháng 7 năm ngoái, Ông Sang cảm ơn chính phủ Mỹ đă chăm lo cho các người Việt ở Hoa Kỳ. Đây là lời cám ơn không đúng cương vị. Chính phủ Mỹ lo cho dân Mỹ là việc đương nhiên; hà cớ ǵ Ông Sang cảm ơn nếu không là muốn nhận vơ chúng tôi là dân của ông ấy?
Nhận vơ như vậy không ổn, v́ nhiều lư do.
Trước hết, rất nhiều người chưa hề một ngày là công dân của nhà nước cộng sản Việt Nam: những người ngoài Bắc di cư vào Nam trước khi đảng cộng sản lập ra Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà, và những người trong Nam bỏ nước ra đi trước khi đảng cộng sản ấy xâm chiếm miền Nam.
Kế đến là những người bỏ nước đi tị nạn. Theo định nghĩa của Liên Hiệp Quốc, tị nạn có nghĩa từ bỏ sự bảo vệ của chế độ cầm quyền ở quốc gia nguyên quán. Theo nguyên tắc này, khi chúng ta đang xin hay c̣n mang quy chế tị nạn mà đặt chân về Việt Nam, dù chỉ để thăm gia đ́nh, th́ xem như tự đặt ḿnh trở lại dưới sự bảo vệ của chế độ cầm quyền và sẽ tự động mất tư cách tị nạn. Pháp áp dụng đúng nguyên tắc này trong khi một số quốc gia khác th́ nhân nhượng hơn.
Dù không thuộc các thành phần trên, một khi giơ tay tuyên thệ nhập quốc tịch Hoa Kỳ, mỗi người trong chúng tôi đă chính thức từ bỏ quốc tịch Việt Nam. Trước luật pháp Hoa Kỳ, chúng tôi là công dân Mỹ chứ không là công dân của Cộng Hoà Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.
Cô sinh viên tiến sĩ xem chừng hiểu ra câu trả lời: “Chúng tôi không là Việt kiều. Chúng tôi là người Mỹ gốc Việt,.”
Tôi giải thích thêm: “Cái gốc Việt ấy cho phép chúng tôi lên tiếng về các vi phạm nhân quyền và một số vấn đế khác nữa ở Việt Nam. Chúng tôi có thân nhân bị đàn áp. Chúng tôi có tài sản bị cưỡng chiếm. Đó là những vấn đề quyền lợi của công dân Mỹ, khi bị xâm phạm th́ chính quyền Mỹ có nhiệm vụ can thiệp. Hơn nữa, chúng tôi có sự hiểu biết sâu sắc về hiện t́nh xă hội Việt Nam để giúp cho sự can thiệp ấy đạt hiệu quả.”
Nói đi th́ cũng phải nói lại. Khi nhà nước cộng sản Việt Nam nhận vơ th́ lỗi của họ chỉ có phân nửa. Phân nửa c̣n lại là lỗi của chúng ta.
Gần đây, cộng đồng Việt ở vùng Hoa Thịnh Đốn xôn xao về cuộc phỏng vấn video của một người Việt bị chặn ở phi trường, không được nhập cảnh, khi về thăm nhà ở Việt Nam. Cuộc tranh luận đă bỏ sót một yếu tố quan trọng: Cả hai phía của cuộc tranh luận đứng trên cương vị Việt kiều hay trên cương vị công dân Mỹ?
Khi công dân Mỹ bị gây khó dễ ở phi trường, th́ người ấy dứt khoát đ̣i liên lạc với toà lănh sự Mỹ ở Việt Nam; nếu bị công an câu lưu “làm việc” th́ người ấy tuyệt nhiên không hợp tác cho đến khi đă nói chuyện được với toà lănh sự Mỹ; nếu bị tống tiền, chèn ép bởi giới chức chính quyền Việt Nam th́ cũng báo ngay cho toà lănh sự Mỹ. Khi về lại Hoa Kỳ th́ nạn nhân phải báo động ngay với Bộ Ngoại Giao.
Chính quyền Mỹ có nhiệm vụ bảo vệ công dân Mỹ. Khi nhận được nhiều báo cáo từ các công dân Mỹ bị sách nhiễu, th́ chính quyền Mỹ sẽ phải đặt vấn đề với phía Việt Nam.
Nhà nước Việt Nam có dám đối xử tệ với những công dân Mỹ khác đâu, mà chỉ sách nhiễu người Mỹ gốc Việt. Chẳng qua chúng ta cho phép họ làm vậy. Lỗi ấy là của chúng ta.
Thành ra, muốn khẳng định “chúng tôi không là Việt kiều” với nhà nước Việt Nam th́ trước hết chúng ta phải tự nhủ và nhắc nhở lẫn nhau: “Chúng ta không là Việt kiều”. Khi người người trong chúng ta ư thức điều này và hành xử đúng cương vị th́ nhà nước Việt Nam sẽ phải thay đổi theo. Tôi tin là vậy.
florida80
11-13-2019, 23:05
Sad Song of Yellow Skin by Michael Rubbo, National Film Board of
A film about the people of Saigon told through the experiences of three young American journalists who, in 1970, explored the consequences of war and of the American presence in Vietnam. It is not a film about the Vietnam War, but about the people who lived on the fringe of battle. The views of the city are arresting, but away from the shrines and the open-air markets lies another city, swollen with refugees and war orphans, where every inch of habitable space is coveted.
Xin giới thiệu với các anh chị một cuốn phim tài liệu về Sài G̣n trước 1975, dài đúng 58 phút nói về những mảnh vụn của xă hội, khu b́nh dân và đặc biệt là:
-âm thanh thật rơ,h́nh ảnh đẹp nét,
-phim có cảnh áo dài trắng, xích lô đạp, xe gắn máy, GI,
-phóng viên ngoai quốc nói được tiếng Việt (tuy không rành rẽ lắm), cậu bé VN nói tiếng anh "như máy"...
Những h́nh ảnh này làm chúng ta nhớ nhiều đến Saigon 40 năm về trước ở khắp hang cùng ngỏ hẻm.
Đặc biệt có đoạn nói về sinh hoạt của ông Đạo Dừa ở Cồn Phụng, chuyện ông "đi hàng ngày từ SG ra HN" mà chúng ta ít nghe nói hay thấy như trong phim này.
florida80
11-13-2019, 23:06
Ăn Mày Cửa Phật
Trong cuộc sống, ai cũng mong ḿnh sẽ được điều này, được điều khác.
Người giàu th́ mong sẽ giàu hơn, người nghèo th́ mong ḿnh được như người giàu… để rồi họ t́m về chốn tâm linh để cầu xin.
Sự cầu xin này cũng như là ăn mày với các đấng thần linh, mà họ không hiểu các đấng thần linh này có giúp cho họ được không?
Chuyện kể về một bác nông phu, kéo xe chở hàng rất nặng nhọc. Vào một ngày, bác kéo xe quá nặng nên bị đổ ra đường. Buồn rầu, bác ngồi xuống và nh́n thầy ḍng người đi xe hơi t́m đến cửa chùa làm lễ.
Bác ngồi nghĩ: Ông trời thật không công bằng, người th́ sinh ra đă có tất cả, c̣n kẻ làm lụng vất vả th́ chẳng có ǵ. Sau đó có một bà đến nói: “Ông đă đến cửa Phật sao ông không vào thành tâm kêu cầu mà ngồi đây than thân trách phận”.
Ông lăo liền đi vào chùa, ông thấy người ta cầu khấn rất đông, người lớn người nhỏ, kẻ già người trẻ…
Lúc đó ông nghe thầy trụ tŕ hỏi: “Thí chủ lần đầu đến đây phải không? Ông đáp: “Vâng! Lần đầu con đến cửa Phật nên không biết kêu cầu thế nào, ra làm sao? Mong thầy chỉ dạy.”.
Thầy trụ tŕ hỏi: “Thí chủ thỉnh cầu điều ǵ?".
Ông đáp: “Con cầu xin đức Phật ban phát sự công bằng. Con sinh ra trong một gia đ́nh nghèo khổ, bần hàn, không được học hành tử tế. Từ bé đă phải tự mưu sinh. Lớn lên lấy một người vợ nghèo và nai lưng làm lụng như trâu ḅ để nuôi một bầy con nheo nhóc.
Cuộc đời khốn khổ cơ hàn cứ theo con đằng đẵng trong khi có biết bao người khác sinh ra trong 1 gia đ́nh giàu sang, chẳng cần cố gắng mà vẫn sống suốt đời trong nhung lụa. Như vậy là không công bằng, nếu đức Phật linh thiêng xin người hăy ban phát cho con một chút may mắn của những người kia”.
Thầy trụ tŕ hỏi: “Những người kia ư!”.
Ông đáp: “Vâng! Chỉ cần nh́n họ là đủ biết họ giàu sang quư phái cỡ nào. Những người nghèo khổ như con không thể hiểu nổi họ làm ǵ mà giàu sang như vậy”.
Thầy trụ tŕ đáp: “Cái đó ta không biết, nhưng khi đă tới đây họ cũng chỉ là ăn mày cả thôi”.
Ông ngạc nhiên hỏi: “Ăn mày ư thưa thầy!”.
Thầy trụ tŕ trả lời: “Đúng! Ăn mày cửa Phật…”
Ông vội hỏi: “Nhưng nh́n họ giàu sang quư phái, có thiếu ǵ đâu mà phải đi ăn mày”.
Thầy trụ tŕ chầm chậm trả lời: “Sống trên cơi đời này, mấy ai thỏa măn với những điều ḿnh đang có, không tin thí chủ cứ lại gần họ mà xem”.
Khi ông lăo vào th́ nghe người này xin đừng bị phá sản, người xin khỏi bệnh, người xin có người yêu…
Ông bước ra và nói: “Họ cầu xin rất nhiều điều, hóa ra họ toàn là ăn mày thật, con cứ tưởng trên đời này ai cũng hạnh phúc hơn con. Biết đâu được họ cũng có nhiều nỗi khổ đau đến thế, ngẫm ra con c̣n nhiều điều hơn họ, như sức khỏe, vô tư chẳng hạn.".
Thầy trụ tŕ trả lời: “Đúng vậy, cuộc đời công bằng với tất cả mọi người, an phận với thực tại và cố gắng hết ḿnh để tự ḿnh hóa giải những khó khăn trong cuộc sống, đó mới là một cuộc đời hoàn mỹ”.
Nhiều người cho rằng cứ có việc khổ, đau... th́ t́m đến cửa Phật để cầu xin.
Qua câu chuyện, chúng ta có thể thấy rằng: Cuộc đời này ai cũng muốn cầu xin những điều mà ḿnh không có. Họ không thỏa măn được điều đă có, luôn t́m kiếm những cái cao hơn, ngon hơn… Đôi khi họ cứ nghĩ các đấng thần linh có thể ban phát mà không hiểu rằng, phải cố gắng và làm lụng th́ mới có kết quả. Đừng có quá tâm linh mà quên mất thực tại của ḿnh.
Chính ngay trong quá tŕnh tu tập, đức Phật cũng không hề nói: "Ta sẽ cho con cái này, ta sẽ ban cho con cái khác..." mà giáo lư Ngài luôn dạy: "Hăy tự thắp đuốc mà đi!".
Ngài đă t́m ra con đường chân lư, giải thoát đến được cơi an vui tự tại. Ai muốn được như Ngài th́ hăy làm theo điều Thế Tôn chỉ dẫn th́ sẽ đạt được. Ngài không ép phải làm mà hăy tự biết để làm. Đây là chân lư đức Phật đưa ra cho các hàng đệ tử của Ngài.
Nguồn: Hoa Vô Ưu
florida80
11-13-2019, 23:07
Cuôc Chiến Chống Khủng Bố Đi Về Đâu - Vũ Linh
...Phản đạo hay bỏ đạo là bị tử h́nh ngay, không có tự do lựa chọn ǵ hết
Cuộc tấn công báo Charlie Hebdo bên Pháp đă đẩy cuộc chiến chống Hồi Giáo cuồng tín lên ưu tiên hàng đầu của cả thế giới. Tất cả những biến chuyển kinh tế, tài chánh, xă hội, giáo dục, văn hoá, ǵ ǵ đó đều bị nạn khủng bố này đe dọa trực tiếp và đẩy vào sau hậu trường hết. Tại sao đi đến t́nh trạng này? Ai có giải pháp? Giải pháp ǵ?
Trước hết, ta nh́n lại bối cảnh lịch sử.
Khủng bố của Hồi giáo quá khích trong lịch sử cận đại, phải nói là đă được khai sinh khi Tây Phương lấy quyết định cắt một phần đất Palestine để thành lập quốc gia Do Thái sau Thế Chiến II. Người Ả Rập Hồi giáo cảm thấy dĩ nhiên đă bị mất quyền lợi, bị chiếm đất mà c̣n bị đuổi ra khỏi vài vùng thánh địa của đạo Hồi. Nhưng họ không làm ǵ được khi Do Thái được sự yểm trợ chính trị, kinh tế và nhất là quân sự của cả khối Âu Mỹ. Trong thời chiến tranh lạnh, khối Ả Rập được sự hậu thuẫn của CS Xô Viết, nhưng hiển nhiên chưa đủ mạnh để nghiêng cán cân về khối Ả Rập.
Khối Ả Rập dùng cả chiến tranh quy ước và chiến tranh khủng bố để diệt Do Thái trong những thập niên 50-60. Nhưng thất bại, đành phải chấp nhận thực thể Do Thái. Thế giới yên tĩnh phần nào. Cho đến ngày Osama Bin Laden ra tay.
Bin Laden là người có tiền và có chí lớn. Một cựu đồng minh của Mỹ tại Afghanistan trong cuộc kháng chiến chống Hồng Quân Xô Viết. Bây giờ đứng lên phất ngọn cờ “thánh chiến” chống Mỹ và chống chính quyền Vương Quốc Ả Rập Saud v́ chính quyền này đă cho lính ngoại đạo đến thánh địa khi TT Bush cha đánh Saddam khỏi Kuwait.
Chiến lược của Bin Laden rất giản dị. Đánh rắn phải đánh ngay đầu, và đánh cho chí tử. Mỹ là đại đế quốc hàng đầu chống lưng cho Do Thái, tiêu diệt được Mỹ th́ Do Thái sẽ tự hủy theo.
Cuộc chiến biến thể lần thứ nhất, từ diệt Do Thái, chuyển qua đánh Mỹ trên chính đất Mỹ cũng như tại tất cả những nơi nào có người Mỹ và quyền lợi Mỹ.
Trước 9/11, Al Qaeda đă tấn công Mỹ ba lần: đánh bom hai cao ốc World Trade Center tại Nữu Ước năm 1993, đánh bom phá hai ṭa đại sứ Mỹ tại Kenya và Tanzania năm 1998, và đặt bom phá chiến hạm USS Cole ngoài khơi Yemen năm 2000. Cả ba lần, TT Clinton phản ứng theo kiểu TT Bush gọi là “đập ruồi”.
Kết luận của Bin Laden sau những phản ứng này: Mỹ chỉ là cọp giấy. Đưa đến biến cố 9/11.
Chiến thắng vĩ đại của 9/11, đúng như Bin Laden tính toán, đă là tiếng trống trận, kích động toàn thể giới trẻ cực đoan Hồi giáo đứng lên chống Mỹ nói riêng và tất cả những phần tử ngoại đạo nói chung. Ngày đó, trong khi cả thế giới ngẩn người xem hai toà tháp xụp đổ, thanh niên Hồi giáo xuống đường reo ḥ, ca hát, ăn mừng. Họ nh́n thấy đại cường Mỹ coi vậy, vẫn có thể đánh bại dễ dàng. Chỉ cần chấp nhận hy sinh cá nhân, chấp nhận làm “thánh tử đạo”.
TT Bush phản ứng mạnh tay hơn TT Clinton v́ tầm vóc của 9/11. Tuyên bố “chiến tranh” với khủng bố quá khích. Một mặt xuất quân đánh Afghanistan, nơi dung túng Al Qaeda và Bin Laden, một mặt ra luật Patriot Act siết chặt kiểm soát và trừng phạt các nhóm khủng bố trong nước. Cũng cho thành lập một Bộ An Ninh Lănh Thổ mới, tập trung lại tất cả các hoạt động t́nh báo, an ninh để dễ phối hợp cuôc chiến chống khủng bố.
Kết quả, sau 9/11, không c̣n một cuộc tấn công nào đáng kể của khủng bố chống Mỹ. Không ưa cao bồi Bush là một chuyện, công bảo vệ Mỹ của Bush là chuyện phải nh́n nhận.
florida80
11-13-2019, 23:07
TT Obama nhậm chức. Ông có tầm nh́n chiến lược hơn TT Bush. Phản ứng của TT Bush là phản ứng tự vệ cấp bách có tính nhất thời. TT Obama có thời giờ điều nghiên vấn đề kỹ hơn. Ông coi những cuộc chiến Iraq – Afghanistan hay cả Patriot Act, chỉ là “diện”, chưa đụng đến “điểm”, tức là vấn đề căn gốc của khủng bố. Diện th́ không giải quyết được vấn đề, nên dẹp bỏ, tức là chấm dứt chiến tranh, mang lính Mỹ về. Cuộc chiến chống khủng bố đổi qua đánh vào điểm. Tức là Mỹ phải trực diện với cả khối Hồi giáo và Ả Rập, giải quyết những mâu thuẫn cơ bản giữa Mỹ-Tây Phương với khối này.
Trên căn bản, lập luận của TT Obama đúng hoàn toàn, hợp lư hơn chiến thuật ngắn hạn có tính vá víu của TT Bush. Điều đáng tiếc là bác sĩ chẩn bệnh đúng nhưng không biết cho toa thuốc.
Bác sĩ Obama đi ḷng ṿng đọc diễn văn ca tụng đạo Hồi và văn minh Ả Rập. Xin lỗi lung tung, kể cả những chuyện không có lỗi. Đi gặp Quốc Vương Ả Rập th́ cúi rạp nửa người xuống bắt tay. Nhưng đó chỉ là những chuyện h́nh thức bề ngoài. Khối Hồi giáo và Ả rập tinh khôn hơn, chờ những ǵ cụ thể hơn, nhưng rồi chẳng thấy ǵ khác. Đă vậy, những việc TT Obama làm lại chẳng liên quan xa gần ǵ đến các nhóm khủng bố. Chẳng đáp ứng bất cứ đ̣i hỏi nào của các nhóm khủng bố. Làm như thể bác sĩ Obama đi chữa bệnh cho một anh Hồi giáo không bệnh ǵ cả trong khi quên bẵng anh bệnh nhân khủng bố bên cạnh.
Thật ra, không phải TT Obama hoàn toàn lơ là các nhóm khủng bố đâu. Ông chỉ đổi chiến thuật, thay v́ thả biệt kích đánh ào ạt, th́ bắn tiả những lănh tụ khủng bố bằng máy bay không người lái. Nhắm chặt đầu rắn với cái giá rẻ nhất. Vấn đề là Al Qaeda và các nhóm khủng bố đă biến dạng, thành một lô nhóm khủng bố con, với cả trăm đầu, chặt đầu này, ba đầu khác mọc lại. Các nhóm khủng bố vẫn ngày một lớn mạnh. Từ Afghanistan lan qua Pakistan, Yemen, Iraq, Syria, Libya, Indo, Phi Luật Tân, Mali, Nigeria, Chad, Somalia,... Tại sao?
Một nhà báo Âu Châu viết bài tố giác các nhóm khủng bố t́m cách hủy diệt văn minh Thiên chúa giáo –christian civilization. Thật ra không phải vậy.
Các nhóm khủng bố chẳng phải là đánh Thiên Chúa giáo không, mà c̣n đánh Tin lành ở Anh, đánh Phật giáo ở Á Châu, đánh luôn lẫn nhau trong các vùng Hồi giáo Iraq, Syria, Libya, Pakistan,... Những người Hồi giáo nạn nhân của khủng bố Hồi giáo đông gấp ngàn lần những nạn nhân không phải Hồi giáo. ISIS cứa đầu hàng ngàn dân Hồi giáo.
Một số trí thức cấp tiến t́m cách giải thích sự bành trướng của các nhóm khủng bố như là hậu quả của những bất măn có tính xă hội, như nghèo đói, thất nghiệp, bị áp bức, thiếu tự do dân chủ, v.v...
Đó là cách chẩn bệnh tiêu biểu của các bác sĩ cấp tiến, để rồi toa thuốc của họ vẫn là tăng trợ cấp, tự do dân chủ, tôn trọng nhân quyền, tránh đụng chạm đến những giá trị căn bản của người khác màu da, khác tôn giáo, khác văn hoá, v.v... Loại lư luận mà CS gọi là lư luận tiểu tư sản.
Cái kiểu chẩn bệnh này đă chứng tỏ sai trật cả ngàn lần mà vẫn c̣n được lôi ra xài lại. Bắt mạch anh da trắng Âu Châu để chẩn bệnh anh Hồi giáo Ả Rập. Anh thiếu tá Hồi giáo Mỹ vác súng bắn đồng đội có bị áp bức ǵ không? Mấy anh không tặc lái máy bay đâm vào các cao ốc ngày 9/11 là những trí thức bỏ cả năm kiên nhẫn học lái máy bay, đâu phải là loại đói ăn, thất học bất măn nhất thời.
Nói đến tự do dân chủ, đạo Hồi và các nước Ả Rập chưa bao giờ có truyền thống tự do dân chủ hết. Đó là những khái niệm Tây Phương. Phản đạo hay bỏ đạo là bị tử h́nh ngay, không có tự do lựa chọn ǵ hết. Nh́n vào những nơi mà các nhóm khủng bố cai trị tại Syria, Libya, Iran, Iraq, có dân chủ không? Taliban dân chủ tự do cỡ nào?
Nói đến tránh đụng chạm đến các vấn đề văn hoá, cần tôn trọng lẫn nhau, nghe th́ hay lắm. Nhưng có áp dụng không? Một công sở ở Mỹ ăn mừng Chuá Giáng Sinh, để cảnh Đức Chúa ra đời trước mặt tiền có được không? Hay là sẽ bị chính các tổ chức cấp tiến nhất như ACLU phản đối bắt phải dẹp ngay? Một hăng quần jean Mỹ lấy h́nh Đức Phật làm biểu tượng của hăng –logo-, in h́nh Đức Phật trên túi quần sau đít, như vậy có phải là tôn trọng Phật giáo không? Sao không thấy ông bà cấp tiến nào lên tiếng dùm? Phe cấp tiến Mỹ than phiền những hư họa về Mohammed trên Charlie Hebdo, sao không than phiền ǵ những hư họa về Chúa Giê-Su hay Đức Giáo Hoàng cũng trên báo đó?
Tại sao Công giáo, Phật giáo th́ có quyền “đụng chạm” mà Hồi giáo th́ là cấm địa? Có phải v́ Hồi giáo sẽ dùng bạo lực để trả đũa không? Như vậy có phải là đă chấp nhận và gián tiếp cổ vơ cho các nhóm quá khích Hồi giáo dùng vơ lực để áp đặt ư muốn của họ không? Mà thật ra, đâu có ai tố giác cả Hồi giáo là khủng bố đâu. Chỉ một thiểu số cuồng tín trong Hồi giáo thôi.
florida80
11-13-2019, 23:08
Nh́n cho kỹ, thực tế là vậy. Thiên hạ không sợ đụng chạm mấy ông Công giáo hay mấy ông Phật giáo v́ biết họ sẽ không làm ǵ, nhưng lại sợ mấy ông Hồi giáo, sợ cái thiểu số cuồng tín Hồi giáo.
Nhiều người đặt vấn đề tự do ngôn luận lên hàng đầu. Đây cũng chỉ là một “diện” khác của cuộc chiến, không phải “điểm”. Mấy anh khủng bố chẳng bao giờ thắc mắc chuyện tự do ngôn luận hay không. Đó là ưu tư của trí thức Tây Phương. Đánh Charlie Hebdo v́ báo đó đă cho chúng một cái cớ. Không có Charlie Hebdo, khủng bố vẫn có cớ khác để đánh đâu đó.
Báo cấp tiến The Guardian của Anh b́nh luận khối Hồi giáo nổi điên chống Âu-Mỹ chỉ v́ Âu-Mỹ đă lợi dụng vụ 9/11 để đánh chiếm Trung Đông của họ cùng lúc với việc tung ra phong trào bôi bác Hồi giáo. Giải thích như vậy th́ làm sao giải thích 9/11 khi Bush chưa mang lính Mỹ đi đánh ai hết đă bị đánh chí tử?
Cuộc chiến của khủng bố thật ra, đă biến thể lần thứ hai. Không c̣n là một cuộc chiến chống Mỹ nữa, mà biến thành một cuộc “thánh chiến” nhằm áp đặt một hệ phái Hồi giáo cực đoan trên thế giới. Có nghiă là các nhóm khủng bố bây giờ đă chuyển qua cuộc chiến tranh dành ảnh hưởng tôn giáo và chính trị, từng bước t́m cách thống trị thế giới. Đưa đến sự ra đời của các tổ chức như ISIS. Đă thành một cuộc chiến ư thức hệ lẫn lộn gồm cả chính trị lẫn tôn giáo. Ta không nên quên trong Hồi giáo, chính trị và tôn giáo luôn luôn song hành cùng nhau như răng với môi.
Và cái nguy hiểm là cuộc chiến này đang diễn ra trên nhiều mặt trận. Một mặt là các cuộc chiến lớn, lấn đất dành dân bằng vũ lực quy mô, với cả ngàn quân dàn trận với chiến xa, đại bác,... như tại Iraq, Afghanistan, Syria, Libya. Mặt khác là những rao rảng nẩy lửa, nhắm kích động tín đồ của các giáo sĩ Hồi trên khắp thế giới, kể cả ngay tại Mỹ và các nước Tây Phương. Mặt khác nữa, qua những hành động của các cá nhân cuồng tín kiểu đột kích Charlie Hebdo.
Để rồi ta có thể kết luận như thế nào? Phải đối phó như thế nào?
Phát ngôn viên Ṭa Bạch Ốc viện lư do an ninh cá nhân nên TT Obama đă không tham gia diễn hành tại Paris. Thật ra, TT Obama không chết nhát đến độ đó. Một nhà báo Mỹ, Byron York (Washington Examiner), giải thích sự vắng mặt của TT Obama không phải v́ “sợ” cho an ninh cá nhân, mà v́ đó là “chính sách”, cố giảm thiểu tầm mức quan trọng của cuộc chiến chống khủng bố. Có người sẽ ca ngợi đó là cách đối xử “thâm trầm như các nhà triết học Đông Phương”. Có người sẽ nh́n đó như đà điểu cố vùi đầu dưới cát trốn tránh một sự thật ngày càng lộ liễu.
Toàn thể chính sách của Nhà Nước Obama là tránh đụng chạm, nể mặt mấy ông Hồi giáo tối đa. Cũng chỉ v́ chữ “sợ”, không hơn không kém. Sợ mấy ông ấy gia tăng chiến cuộc tại Trung Đông chẳng những chết thêm lính Mỹ mà c̣n khiến chuyện rút quân khó biện minh hơn. Sợ mấy ông ấy mang bom tự sát vào Mỹ. Sợ đến độ cả chính quyền đại cường, không một ai dám xuất hiện sát cánh cùng với cả triệu dân Pháp và hơn bốn chục vị lănh đạo thế giới đi diễn hành tại Paris để nói câu “tôi không sợ khủng bố”. Sau 9/11, TT Pháp là vị nguyên thủ đầu tiên đến Mỹ yểm trợ đồng minh. Sau vụ Charlie Hebdo, 44 vị nguyên thủ đến ủng hộ Pháp. Ngoại trừ TT Mỹ.
florida80
11-13-2019, 23:11
Chẳng phải Nhà Nước Obama không, mà toàn thể khối truyền thông ḍng chính cấp tiến cũng run sợ, tuyệt đối không dám đăng lại những hư hoạ của Charlie Hebdo. Cũng may chưa thấy New York Times đăng bài yêu cầu chính phủ Pháp xin lỗi hai tên khủng bố, như đă đ̣i chính phủ Mỹ xin lỗi tù Guantanamo. Kẻ viết này thấy những hư hoạ của Charlie Hebdo lố bịch, đi quá mức diễu dở, mang tính xúc phạm quá đáng. Nhưng đó là chuyện tự do ngôn luận. Không ai có thể cấm Charlie Hebdo làm chuyện ngu xuẩn, lố bịch. Quyết định cuối cùng là của độc giả. Không ai hưởng ứng mua báo th́ báo sẽ tự chết. C̣n người mua và đọc th́ báo c̣n có quyền tự do ngôn luận.
Trận chiến này đến ngày nay đă trở thành một thứ thế chiến thứ ba, với quân Hồi giáo cực đoan tấn công cả thế giới bằng đủ mọi phương tiện bạo lực, luôn cả không bạo lực, qua các phương tiện truyền thông mới ra đời qua internet như trang mạng, email tập thể, Facebook, Twitter,...
Thế giới cần thức tỉnh trước hiện tượng này, trực diện vấn đề, nh́n cho rơ đối phương và áp dụng đúng chiến lược chiến thuật cần thiết để hạ chúng, có nghiă là phải công khai tuyên chiến chống khối Hồi giáo cuồng tín của một thiểu số đầy tham vọng tôn giáo và chính trị trên cả thế giới. Và sử dụng mọi phương tiện có thể có. Chính phủ Pháp vừa chính thức “tuyên chiến”, nhưng lại chỉ tuyên chiến với “khủng bố”, vẫn chưa dám đụng đến cái đuôi “Hồi giáo”.
Bây giờ là lúc phải thay đổi chiến lược quân sự, khai thác sức mạnh quân sự của Mỹ và đồng minh để diệt đứt các nhóm khủng bố. Chẳng hạn bắt đầu bằng việc dùng vũ lực đuổi ISIS ra khỏi các giếng dầu lửa Iraq để triệt tiêu nguồn tài chánh bất tận của chúng. Diệt hẳn ISIS th́ không dễ chút nào, nhưng đuổi ra khỏi những vùng mỏ dầu là chuyện quân lực Mỹ thừa sức làm. Cùng lắm thả bom phá nát các dàn khoan dầu đang bị chiếm là xong.
Tất cả các thanh niên Hồi giáo hay Ả Rập đi qua Trung Đông đều có thể bị t́nh nghi và điều tra, nếu bị bắt tại mặt trận th́ phải coi đó là tù binh thù nghịch, bắt nhốt mà không thể mang ra ṭa dân sự. Cho dù phe cấp tiến có phản đối, gọi là vi phạm dân quyền. Hàng ngàn thanh niên Âu Mỹ đă đầu quân ISIS để đánh xứ của họ, và như vậy đă từ bỏ mọi quyền công dân rồi.
Ngoại trưởng Kerry cũng phải dám đi “nói chuyện” với vua Ả Rập Saud. Vương quốc này chủ trương phát động một thuyết Hồi giáo cực đoan chống Mỹ và Tây phương không thua ǵ al Qaeda, gọi là Wahhabism. Có tin một phần phúc tŕnh về vụ 9/11 đă bị cả hai chính quyền Bush và Obama dấu nhẹm v́ tố giác vai tṛ yểm trợ tài chánh của Vương Quốc Ả Rập cho al Qaeda và những không tặc đánh vụ 9/11 khi cả 19 tên đều là công dân Ả Rập Saud. Đă đến lúc Mỹ phải nói thẳng với mấy ông vua Ả Rập. Với mức sản xuất dầu của Mỹ cùng sự giảm giá của dầu trên thế giới, Mỹ bây giờ có thể có tiếng nói mạnh hơn với mấy ông vua dầu hỏa.
Mặt trận chiến tranh tâm lư c̣n quan trọng hơn gấp bội: vận động khối cả tỷ người Hồi giáo. Cần phải vạch bộ mặt thật của các nhóm khủng bố cuồng tín, gọi cho đúng tên là khủng bố Hồi giáo cuồng tín đang làm chuyện phá đạo của họ, chính là chúng đang hại đạo của họ. Như Thủ Tướng Anh đă làm v́ không sợ “cái đuôi Hồi giáo”.
Gọi các nhóm khủng bố là Hồi giáo sẽ giúp cho khối Hồi giáo thấy rơ những nhóm khủng bố cuồng tín này là những con sâu trong nồi canh của họ, mà chính họ cần gắp ra. Vai tṛ của các vị lănh đạo Hồi giáo cần phải tích cực hơn nữa trong việc rao rảng những chủ trương ôn hoà và lên án những hành động cuồng tín man rợ như cứa cổ con tin. Chẳng những lên án, mà c̣n phải có những quyết định mạnh hơn như khai trừ ra khỏi đạo. Các giáo sĩ Hồi giáo không làm được những chuyện này th́ khó tránh khỏi chuyện liên đới trách nhiệm khi dung túng những hành động cuồng tín tàn ác.
florida80
11-13-2019, 23:12
Thế giới trong những ngày tới sẽ căng thẳng hơn nữa. Cuộc tấn công Charlie Hebdo một mặt đánh thức một số dân Âu Mỹ trước giờ vẫn bàng quang đứng ngoài nh́n, bây giờ đă trở thành diễn viên miễn cưỡng, bắt buộc phải có thái độ rơ rệt hơn. Cả triệu người xuống đường tuần hành tại Paris đă là bước đầu, sẽ c̣n tiếp với các phong trào quốc gia cánh hữu bài ngoại ngày một lớn mạnh. Mặt khác cuộc tấn công cũng sẽ có thể kích động thanh niên Hồi giáo cuồng tín muốn theo gương, đi t́m đường làm thánh tử đạo, hay tham gia vào các tổ chức khủng bố như al Qaeda hay ISIS.
Nước Mỹ và cả thế giới đang hướng về một tương lai đầy thử thách nguy hiểm. Đây là lúc TT Obama cần chứng tỏ tài lănh đạo trong t́nh thế dầu sôi lửa bỏng của thế giới ngày nay, không phải là lúc làm... diện bích thiền sư, thâm trầm suy tư cho đến ngày ISIS gơ cửa Ṭa Bạch Ốc.
florida80
11-13-2019, 23:13
Phương Tŕnh Toán Học Về Đàn Ông Và Đàn Bà
Những so sánh và luận bàn về đàn ông mí đàn bà là cả nhiều vấn đề mang tính triết lư sâu sắc về: đạo đức, tâm sinh lư, và cả y học, mà có luận bàn đến muôn đời cũng chưa chắc đă xong đâu.
Để cho đầu óc bớt căng thẳng sau những tháng ngày làm việc sút quần, và mệt mỏi, tôi xin đưa ra đây một định nghĩa về đàn ông và đàn bà bằng 3 phương tŕnh toán học vừa chộp được trên mạng như sau:
PHƯƠNG TR̀NH 1:
Đàn ông = ăn + ngủ + làm việc + giải trí .
Con khỉ = ăn + ngủ .
Tương đương hoán đổi:
Đàn ông = Con khỉ + làm việc + giải trí .
Chuyển vế và đổi dấu thành:
Đàn ông - giải trí = Con khỉ + làm việc
Kết luận: Đàn ông mà không giải trí, th́ như con khỉ chỉ biết làm việc.
PHƯƠNG TR̀NH 2:
Đàn ông = ăn + ngủ + kiếm tiền
Con khỉ = ăn + ngủ
Suy ra:
Đàn ông = Con khỉ + kiếm tiền
Chuyển vế đổi dấu:
Đàn ông - kiếm tiền = Con khỉ
Kết luận: Đàn ông không biết kiếm tiền th́ chỉ là 1 con khỉ!
PHƯƠNG TR̀NH 3:
Đàn bà = ăn + ngủ + tiêu tiền
Con khỉ = ăn + ngủ
Đàn bà = Con khỉ + tiêu tiền.
Và cũng lại dùng phép giở quẻ chuyển vế:
Đàn bà - tiêu tiền = Con khỉ
Kết luận: Đàn bà mà không biết tiêu tiền th́ cũng như con khỉ thôi.
* TỔNG KẾT:
Từ Phương tŕnh (2) và Phương tŕnh (3) ta thu được:
1/ Đàn ông không biết kiếm tiền = Đàn bà không biết tiêu tiền
2/ Đàn ông kiếm tiền, để cho Đàn bà không trở thành con khỉ (tiền đề 1)
3/ Đàn bà tiêu tiền, để cho Đàn ông không trở thành con khỉ
Nếu cộng lại th́:
Đàn ông + Đàn bà = Con khỉ + kiếm tiền + Con khỉ + tiêu tiền
Do kiếm tiền mang dấu dương, c̣n tiêu tiền mang dấu âm, cho nên phương tŕnh c̣n lại khi hai dấu triệt tiêu sẽ là:
ĐÀN ÔNG + ĐÀN BÀ = CON KHỈ + CON KHỈ .
Tức là: ĐÀN ÔNG + ĐÀN BÀ = 2 CON KHỈ SỐNG ZÍ NHAU. ĐÚNG CHÓC !!!!
Sưu tầm
florida80
11-13-2019, 23:14
Đừng Đi T́m Hạnh Phúc
Nếu hạnh phúc là thứ t́m có thể thấy th́ có lẽ con người chẳng phải nếm mùi khổ đau nhiều như vậy nhỉ.
Nếu hạnh phúc là thứ ẩn nấp để cùng con người tham gia tṛ trốn t́m th́ cuộc sống này liệu có c̣n thời gian cho yêu thương?
V́ thế, hăy dừng cuộc t́m kiếm hạnh phúc ấy lại bởi nó không phải là đích đến mà nó là thứ luôn hiện hữu song hành bên ta, chỉ v́ ta quá bận rộn với cuộc sống bộn bề mà ta quên mất nó đấy thôi.
Nếu đến đây mà bạn vẫn không thể t́m thấy hạnh phúc của ḿnh ở nơi đâu th́ tôi chỉ bạn nhé.
Hạnh phúc nằm ở đôi môi của bạn đấy.
Một đôi môi biết mỉm cười và biết nói lời yêu thương chính là cửa ngơ dẫn đến hạnh phúc an nhiên của con người.
Nếu bạn chỉ biết than văn, chỉ biết oán trách những trớ trêu của cuộc đời, chỉ biết dùng lời nói để chê bai, mỉa mai, công kích người khác th́ đừng hỏi " V́ sao tôi không thấy hạnh phúc?"
Hăy nói về những yêu thương tốt đẹp, hăy mỉm cười với cuộc sống xung quanh, hăy dành những lời ngọt ngào cho những người bạn yêu quư và bạn sẽ thấy hạnh phúc nảy nở từ đôi môi.
Hạnh phúc nằm ở sự tha thứ.
Chẳng có ai ôm trong ḷng mối hận thù mà cảm thấy vui vẻ và thoải mái cả. Có thể, họ đă làm tổn thương bạn, họ đă phản bội ḷng tin và hằn trong ḷng bạn một vết thương sâu hoắm và nhức nhối nhưng hăy đặt tay lên ngực ḿnh và dặn với chính ḿnh "Cuộc đời này vốn không đủ dài để yêu thương chỉ sao lại phí hoài nó cho hận thù"
V́ thế, bằng cách này hay cách khác, hăy quên đi những vết thương và quên đi người để lại vết thương ấy, bạn cho đi sự tha thứ cũng chính là cách bạn tự cho chính ḿnh một món quà chứ đầy hạnh phúc và an nhiên.
Tôi không chắc chúng ta có thể lại tin, lại yêu người ấy như chưa có chuyện ǵ nhưng chỉ cần bản thân tha thứ được th́ ta sẽ lại có thể mỉm cười khi giáp mặt nhau.
Như vậy, không phải sẽ tốt hơn sao.
Hạnh phúc nằm ở chữ Cho chứ không phải chữ Đ̣i.
Hăy cho đi những thứ bạn muốn nhận rồi cuộc đời sẽ trả lại cho bạn những điều mà bạn muốn, có thể nó không đến từ người bạn cần nhưng chắc chắn rằng trong ḍng đời sau này, sẽ có người cho bạn lại những điều như thế.
Đừng đ̣i hỏi điều ǵ khi bản thân không làm được. Sự hụt hẫng khi điều ḿnh muốn không được đáp lại rất dễ đẩy bạn vào hố sâu của thất vọng.
V́ thế, đừng tự giết cảm xúc của ḿnh chỉ v́ những đ̣i hỏi cho thỏa măn cảm xúc của bản thân, hăy học cách cho đi thật nhiều, cuộc sống này, không để bạn chịu thiệt tḥi đâu.
florida80
11-13-2019, 23:15
Hạnh phúc là khi bạn biết Đủ.
Nói theo kiểu dân gian là "cái ǵ quá cũng không tốt".
Yêu thương quá sinh ra g̣ bó, quan tâm quá sẽ khiến mất tự do, ghen tuông quá cũng mất vị t́nh yêu và cái ǵ cũng thế, chạm đến chữ Đủ sẽ chạm được hạnh phúc tṛn vị.
Đừng chạy theo cái ǵ quá hoàn chỉnh và cũng đừng ép bản thân phải trở nên quá hoàn hảo, yêu thương vừa đủ, ấm áp vừa đủ, quan tâm vừa đủ và bên nhau vừa đủ có lẽ sẽ hạnh phúc hơn.
Và hạnh phúc chẳng nằm ở đâu xa, nó nằm ngay trong trái tim của chính ta, khi bản thân chông chênh mệt mỏi, hăy đặt tay lên tim và tự nỏi "Rồi mọi thứ sẽ ổn".
Khi nối buồn xâm chiếm tâm trí và cô đơn thống trị lấn át hạnh phúc, hăy t́m một khoảng không gian riêng với những bản nhạc ta yêu, những món ăn ta thích và tự nói với ḷng "Hết hôm nay thôi nhé, ngày mai ta sẽ lại mỉm cười".
Đừng gắng gượng, hăy đối diện và t́m cách giải tỏa nỗi buồn và mang hạnh phúc quay về.
Hạnh phúc của ta nên tự ta xây lấy, đừng chạy theo người khác để thỏa măn ḷng họ và mang về thứ hạnh phúc ảo sẽ chết theo thời gian.
florida80
11-13-2019, 23:16
Vi Sao Đàn Ông Im Lặng?
V́ sao đàn ông im lặng khi tranh căi với bạn đời
Khi đang ở đỉnh điểm của cuộc tranh luận, bạn sẽ vô cùng tức giận về thái độ bỗng dưng im lặng của anh ấy. Nhưng đàn ông có lư do để làm việc đó.
Dưới đây là những nguyên nhân anh ấy không đáp trả bạn:
1. Họ không phải phụ nữ
Đầu tiên, đơn giản họ là nam giới, chứ không phải phụ nữ. Nam giới thường không thích căi cọ và nhiều lời như phụ nữ. V́ vậy, khi cuộc tranh luận hoặc căi vă kéo dài và không có dấu hiệu đi đến hồi kết, họ thường có xu hướng im lặng rồi rút lui. Nếu bạn không muốn điều này xảy ra, hăy hạn chế kiểu nói dai dẳng và không dứt. Thay vào đó, hăy chuyển tải thông điệp cho chàng thật ngắn gọn và thẳng thắn về những điều bạn muốn nói.
2. Họ cần nhiều thời gian để b́nh tĩnh
Đôi khi nam giới không thể nghĩ hay hành động nhanh như bạn. V́ vậy, trong lúc hai bạn đang tranh căi về điều ǵ đó quan trọng, anh ấy lại cần thời gian để cân nhắc và tư duy về điều đó. Có thể điều này làm bạn cảm thấy khá khó chịu nhưng bạn cần học cách lờ đi và cho anh ấy thời gian cần thiết. Anh ấy sẽ phản hồi lại bạn và tiếp tục vấn đề vẫn c̣n bỏ ngỏ đó.
3. Họ cảm thấy đă đủ
Hầu hết phụ nữ vượt trội hơn nam giới trong việc tranh luận. Việc căi cọ cũng mang lại tác động về mặt thể chất với nam giới nhiều hơn phụ nữ. Nam giới thường dễ bị kích động hơn. Khi họ cảm thấy đă chạm mốc giới hạn chịu đựng của ḿnh, họ sẽ rút lui. V́ vậy hăy giữ cho cuộc tranh luận không quá căng thẳng để tránh làm anh ấy cảm thấy quá sức chịu đựng và ngưng chiến.
4. Họ cảm thấy như bị tấn công
Anh ấy có thể giữ im lặng trong cuộc tranh căi bởi cảm thấy ḿnh như bị tấn công. Nếu anh ấy nghĩ rằng bạn không muốn lắng nghe cảm nhận từ phía anh ấy, chẳng có ích ǵ khi tiếp tục nói chuyện với bạn. Để cải thiện vấn đề này, bạn hăy giữ b́nh tĩnh và lắng nghe những chia sẻ từ nửa kia. Điều này không có nghĩa bạn phải tán thành với những ǵ anh ấy nêu ra nhưng đó là cách giúp cho cuộc tranh luận được công bằng. Tốt nhất là bạn hăy để nửa kia thể hiện chính kiến c̣n hơn là để anh ấy bỏ dở cuộc tranh luận giữa chừng.
5. Họ bị tổn thương
Rất nhiều nam giới giữ im lặng khi xảy ra xung đột với nửa kia bởi họ cảm thấy bị tổn thương. Cho dù thể hiện là người mạnh mẽ và cứng rắn nhưng họ cũng có t́nh cảm và cái tôi yếu đuối. Họ thà giữ im lặng c̣n hơn là bị tổn thương nhiều hơn nữa. Một lần nữa, hăy tranh luận một cách công bằng. Nếu không, bạn sẽ phải đối mặt với những hậu quả không lường trước được.
6. Họ cảm thấy không được tôn trọng
Sự tôn trọng với nam giới là điều thiết yếu. Cảm giác được yêu thương với họ cũng rất quan trọng. V́ vậy, lúc bạn bắt đầu tỏ ra thiếu tôn trọng người đàn ông của ḿnh khi căi cọ và thường th́ bạn rất khó tránh khỏi điều đó, họ sẽ rút lui. Hăy nhớ rằng mục tiêu của việc tranh luận đó là t́m ra cách giải quyết vấn đề và t́m ra tiếng nói chung chứ không phải giành phần thắng thua.
florida80
11-13-2019, 23:16
7. Họ bảo vệ bạn
Khi người đàn ông im lặng và không muốn tranh căi với bạn bởi họ biết họ có điểm giới hạn. Họ sợ rằng trong lúc giận dữ sẽ nói ra điều ǵ làm tổn thương bạn. Đó cũng là cách anh ấy bảo vệ người phụ nữ của ḿnh. Đàn ông hiểu rơ tâm trạng của ḿnh và khi đến “điểm sôi”, anh ấy sẽ chủ động ngưng chiến đến khi b́nh tĩnh trở lại. Do đó, học cách tranh luận một cách công bằng rất quan trọng và cần ư kiến từ hai phía. Nếu chỉ một ḿnh bạn là người độc thoại, chắc chắn vấn đề sẽ không được giải quyết.
Thanh Mai (theo allwomenstalk
florida80
11-13-2019, 23:17
Trở Về Với Cát Bụi
Từ xa xưa thiên hạ lúc nào cũng đă giàu nghèo chênh lệch nhau rất nhiều. Nhà giàu dư ăn dư để, kẻ nghèo th́ thiếu thốn quanh năm. Tuy nhiên những bi kịch về giàu nghèo ở nước ta từ xưa cũng không đến nỗi như bây giờ ở Phi châu. Có nội chiến ở Lybie mới phanh phui ra chuyện tài sản của Tổng thống Gadhafi đến hơn cả trăm tỷ đô la sau 42 năm làm cha mẹ của dân.
Từ chuyện này mới ra chuyện khác, Tổng thống Zimbabwe, v́ chỉ mới làm Tổng thống khoảng 30 năm, nên tài sản ít hơn, “chỉ có” chừng sáu bảy chục tỷ. Nhưng nếu tổng thống giàu như thế mà dân chúng khá giả th́ không nói làm ǵ. Đằng này Phi châu đă là cái xứ nghèo đói nhất trên thế giới, mà dân chúng Zimbabwe của Tổng thống Robert Mugabe th́ gần như hầu hết đều da bọc xương, đói khổ đến không bút nào tả cho xiết, trong khi cả hai vợ chồng tổng thống th́ xài tiền như nước.
Thế giới hiện giờ có trên 6 tỷ dân, nhưng tỷ phú th́ chỉ có hàng trăm là cùng, Những tài sản công khai th́ cũng chỉ bốn năm chục tỷ như Bill Gates, đă là kinh khủng lắm rồi, chứ đâu có đến hơn trăm tỷ như của ông Gadhafi kia. Không biết những ông vua khác, những ông tổng thống khác của các nước nghèo đói tài sản đếm được bao nhiêu. Tuy nhiên nếu có th́ con số người giàu đến bậc tỷ phú cũng không thể là nhiều. Những tỷ phú như Bill Gates, Warren Buffet… giàu có là do tài kinh doanh của họ, không thể nào nói được, nhưng các ông tổng thống kia th́ chắc chắn là chỉ có vắt máu của nhân dân ra để làm giàu mà thôi.
Mới đây, tin tỷ phú Bills Gates gác kiếm giang hồ, không thèm lư đến chuyện làm ăn, đă như một quả bom nổ trong giới kinh doanh, nhất là lănh vực máy điện toán. Cả hai vợ chồng nhà tỷ phú này không phải v́ quá giàu có hay quá già mà nghỉ để hưởng thụ; trái lại, cả hai đều c̣n đang ở tuổi trung niên, nhưng lại muốn để hết của cải và thời gian c̣n lại cho một công việc cứu nhân độ thế: giúp đỡ các nước chưa phát triển, c̣n nghèo đói.
Bill Gates là nguời khôn ngoan thức thời, có một hôm đă nghĩ ra được cái chân lư, là chết trên đống của cải của ḿnh là một cái chết rất vô duyên, nên cả hai ông bà đă đồng t́nh cống hiến hết tài sản để giúp đỡ người nghèo: cứu đói, xây trường học, mở bệnh viện cho các nước nghèo khó. Không những thế, cả hai ông bà lại c̣n để hết công sức và không ngại tốn kém t́m kiếm nguyên nhân gây những chứng bệnh khó chữa ở Phi châu ḥng giúp dân chúng thoát khỏi bệnh tật. Đúng là những Bồ-tát của nhân loại.
Không chỉ Bill Gates, mà những tỷ phú giàu có khác do hai bàn tay tài giỏi của họ như Rockfeller, như Warren Buffet… cũng có tấm ḷng nhân ái, bỏ rất nhiều tiền của của họ vào những quỹ từ thiện để làm công đức. Thực ra, có tiền dư của để, bỏ ra cho bớt những người nghèo, cũng không phải là khó khăn lắm, nhưng đang ở trên đỉnh cao của danh vọng, quyền lực như Bill Gates mà bỏ ngang như thế, chắc trên đời chỉ có một. Không những bỏ ngang mà c̣n đem công sức ra nghiên cứu những biện pháp giúp đỡ người nghèo khổ mới là khó.
Đă ngồi trên cái ngai vàng tột đỉnh mà buông được không phải dễ dàng ǵ. Như ông Tổng thống Gadhafi chẳng hạn. Nếu ông ta chịu khó ngưng tay để hưởng thụ, th́ với đống của cải đó, mấy đời con cháu sau, có xài hoang phí đến mấy cũng khó mà hết. Trái lại, ông ta c̣n tham lam, lại muốn thêm quyền lực, muốn khống chế cả đồng euro của Âu châu, c̣n muốn làm vua của những ông vua khác, nên mới sinh chuyện, để cuối cùng phải sống chui sống nhủi, phải kiếm một nơi nào đó bên Phi châu để xin tỵ nạn mà cũng không được, cuối cùng đành chịu đựng cái chết thảm. Thường nói “nghèo mà ham”. Ai nghèo mà chẳng ham. Đằng này lại là “giàu mà ham”. Có lẽ nên thêm một chữ: “giàu mà c̣n ham” th́ mới phải. Đă giàu nứt đố đổ vách mà c̣n ham, mới là chuyện lạ.
florida80
11-13-2019, 23:18
Cái chuyện giàu c̣n muốn giàu thêm th́ thực ra cũng thường t́nh. Cái chuyện đang giàu có tột đỉnh mà từ bỏ được thực khó, và không phải động lực nào cũng đều giống nhau. Lâu lắm, tôi có nghe chuyện một nhân vật cũng rất lạ lùng: ông ta là chủ nhân của hộp đêm Crazy Horse nổi tiếng ở Paris từ những năm năm mươi. Ông này không những giàu có, mà c̣n là người đă từng kết giao với những nhân vật nổi tiếng trên thế giới thời đó. Đến lúc tuổi già, mặc dù sức khỏe vẫn c̣n tráng kiện, ông ta tự kết liễu cuộc đời huy hoàng của ḿnh bằng một phát súng vào đầu. Người thân của ông ta cho biết, ông từng thổ lộ là đối với họ, ông ta cho là ḿnh đă đạt đến tột đỉnh của danh vọng, nên không muốn một hôm nào đó, người đời sẽ nh́n thấy ông ta trong h́nh ảnh một người già tiều tụy, mất hết quyền lực.
Có thể ông ta cũng thấy được cái vô thường của cuộc đời, nhưng cái động lực để từ bỏ danh vọng của ông ta cũng chỉ là kết quả của ḷng kiêu ngạo và ích kỷ của ḿnh, không đem lại ngay cả cho cuộc đời của chính ông ta một chút ư nghĩa nào. Lại có những người khác, trước khi chết, mới cống hiến tài sản cho các tổ chức từ thiện, v́ chẳng biết để lại cho ai. Cũng vẫn là một chuyện dễ dàng.
Tất cả đều khác với Bill Gates. Nhà tỷ phú này có đến ba người con, nhưng chỉ để cho con cái một ít tài sản để lập thân mà thôi. Ông là người đă ngộ ra cái lẽ vô thường của nhà Phật và đă làm cho đời sống của ông có ư nghĩa cao quư bằng cách đem hạnh phúc đến cho kẻ khác.
Tóm lại, một chữ “buông” đơn giản không phải là đơn giản. Hiểu là một chuyện, làm được là một chuyện khác. Lịch sử có ghi lại câu chuyện về Ngài A-lịch-sơn đại đế, một vị hoàng đế nổi tiếng quyền lực nhất của vương quốc Macedonia ở Âu châu trước Thiên Chúa giáng sinh: Trước khi qua đời, ngài ra lệnh cho quần thần phải thực thi ba điều trong đám tang của ngài: Thứ nhất là hai bên quan tài phải khoét hai cái lỗ vừa đủ hai bàn tay ra ngoài. Thứ hai là tất cả quan ngự y đều phải khiêng quan tài của ngài. Thứ ba là vàng bạc châu báu phải được rải cho dân chúng trên lộ tŕnh đám tang của ngài. Ấy là để cho người đời thấy rằng khi chết, th́ một người đầy uy quyền, giàu có như ngài th́ cũng chỉ c̣n hai bàn tay trắng. Đă đến lúc phải ra đi th́ có bao nhiêu bác sĩ tài giỏi cũng không làm ǵ được. Và sau cùng, của cải đă không mang theo được th́ c̣n cất giữ làm ǵ.
florida80
11-14-2019, 19:08
Ba mươi năm sau
Lê Phan
Cách đây 10 năm, vào dịp kỷ niệm 20 năm Bức Tường Berlin sụp đổ, chúng tôi có được cái may có mặt trong ngày kỷ niệm.
Lễ kỷ niêm 20 năm thật là một cuộc ăn mừng ngoạn mục, đầy ư nghĩa và vào lúc hoàng kim nhất của nền văn minh dân chủ Tây phương. Tâm điểm của nghi thức là Khải hoàn môn Brandenburgh, nơi mà cách đó 20 năm, những người dân Berlin, Đông cũng như Tây tụ tập để nhảy múa trên đỉnh của bức tường và chào đón sự đột ngột sụp đổ của Bức Màn Sắt. Khải hoàn môn nổi tiếng, mà trong giai đoạn c̣n bức tường đứng cô đơn trong một vùng ‘no man’s land’, một thứ cấm địa, bao quanh bởi hàng rào kẽm gai và súng máy, hai mươi năm sau là nơi một cuộc tŕnh diễn âm nhạc và đốt pháo bông nhớ lại những giây phút huy hoàng đó.
Một trong những nghi thức có ư nghĩa nhất là 1,000 tấm foam cao bằng đầu người như h́nh những quân cờ domino, được các thanh niên khắp thế giới vẽ và dựng lên dọc theo nơi trước kia là Bức tường ngay trước Khải hoàn môn Brandenburg. Cựu lănh tụ của Công đoàn Đoàn Kết và cựu Tổng thống Lech Walesa đă đẩy cái domino đầu tiên, một cách biểu tượng, lập lại sự sụp đổ của chủ nghĩa cộng sản trên toàn Đông Âu. Tham gia với ông đă có khôi nguyên Nobel Ḥa B́nh Muhammad Yunus từ Bangladesh, cựu Tổng thống Nam Phi Nelson Mandela và cựu Tổng thống Cộng ḥa Czech Vaclav Havel, vốn đă là lănh tụ của cuộc Cách Mạng Nhung. Cùng với ông Walesa, ông Havel đă đóng góp cho sự sụp đổ của Đế quốc Liên Sô.
Thủ tướng Angela Merkel, lớn lên ở Đông Đức, đă tiếp các vị khách, kể cả Ngoại trưởng Hillary Clinton, Tổng thống Nga Dmitry Medvedev và lănh tụ của 26 quốc gia trong Liên Hiệp Âu châu cho một bữa dạ tiệc chào mừng.
Vào mùa hè năm 1989, chỉ vài tháng trước khi những người biểu t́nh tràn qua Checkpoint Charlie, trạm gác phân chia giữa Đông và Tây Berlin, Giáo sư Francis Fukuyama đă viết một bài trên tạp chí Nationa Interest mang cái tên “Sự chấm dứt của Lịch sử?” vốn sau đó trở thành nền tảng cho cuốn sách của ông “Sự chấm dứt của Lịch sử và Con người cuối cùng.” Ông lư luận rằng cuộc tranh đấu chủ thuyết vĩ đại của thế kỷ thứ 20 –đầu tiên giữa nền dân chủ tự do và chủ nghĩa phát xít và rồi giữa dân chủ tự do và cộng sản- đă kết thúc. Lịch sử, định nghĩa bởi nhà chính trị học Fukuyama là cuộc tranh đấu giữa những chủ thuyết vĩ đại, đă đến lúc kết thúc. Dân chủ tự do đă chiến thắng.
Ông viết:
“Điều chúng ta có thể chứng kiến không phải là kết thúc của Chiến Tranh Lạnh, hay sự đi qua của một giai đoạn đặc biệt trong lịch sử hậu chiến, nhưng là chấm dứt của chính lịch sử: tức là, chấm dứt của một tiến hóa chủ thuyết của nhân loại và việc phổ cập hóa nền dân chủ tự do Tây phương như là h́nh thức cuối cùng của chính quyền nhân loại.”
Khi Bức tường Berlin sụp đổ vài tháng sau đó, ông Fukuyama đă có vẻ như là một nhà tiên tri hơn là một nhà chính trị họ. Ngay cả 20 năm sau ông có vẻ vẫn c̣n đúng. Nhưng ngày nay th́ sao?
Ba mươi năm sau, lịch sử tự nó có vẻ đă bác bỏ “sự kết thúc của lịch sử.” Trung Cộng, Nga và Việt Nam đă hồi sinh hay kéo dài chế độ độc tài bằng cách thích ứng tư bản chủ nghĩa theo khuôn mẫu của họ. Thổ Nhĩ Kỳ và Ai Cập đă tạo nên một h́nh thức chế độ độc tài sultan mới. Và ở Đông và Trung Âu, ông Walesa hẳn sẽ không nhận ra Ba Lan ngày nay mà cùng với Hungary –đă có thời là những điểm son của cuộc cách mạng năm 1989 –lại một lần nữa chọn chế độ độc đảng dầu cho mang cái vỏ dân chủ. Đức quốc, có thời lănh đạo Âu Châu, nay cũng đang bị xáo trộn v́ chủ nghĩa dân túy cánh hữu. Ngay cả Hoa Kỳ, nơi mà cố Tổng thống Ronald Reagan đă từng gọi là “thành phố chiếu sáng ở trên một ngọn đồi” hồi tháng giêng năm1989- một vị tổng thống vốn muốn độc đoán hơn nay cai trị.
Những thí dụ này và nhiều nữa, đang thúc đẩy một chiều hướng nguy hiểm. Thanh niên ở phương Tây đang mất niềm tin vào các định chế dân chủ. Khoảng 75% người Mỹ sinh ra trong thập niên 1930 nói “cần thiết” sống trong một nền dân chủ -nhưng chỉ có 30% người Mỹ sinh ra trong thập niên 1980 chia sẻ quan điểm đó. Anh Quốc, Tân Tây Lan, Úc và Thụy Điển, những nền dân chủ bền vững cũng cho thấy như vậy.
C̣n đáng lo sợ hơn nữa là ngày càng có nhiều người tính đến một giải pháp khác mà trước kia là lập trường không tưởng tượng được dành cho những kẻ bên lề. Năm 1995, 1 trong 16 người Mỹ nói quân đội cai trị là ‘tốt’ hay ‘rất tốt’. Đến năm 2014, con số đó đă trở thành 1 trong 6 người.
Nhưng cũng phải xin thêm ngay đó không phải là toàn thể câu chuyện. Một điều quan trọng là chiều hướng suy thoái hiện nay của chế độ dân chủ không phủ nhận sự tăng trưởng đáng kinh ngạc của các nền dân chủ trên thế giới từ Thế Chiến thứ 2.
Năm 1945, thế giới có 137 chế độ độc tài trong khi chỉ có 12 nền dân chủ. Đến năm 1989, số các nền độc tài giảm xuống 105 so với 51 nền dân chủ. Đến năm 2018 th́ dân chủ đang dẫn trước với 99 so với 80. Dĩ nhiên phải xin thêm ngay định nghĩa dân chủ đây khá bao dung kể cả những nền dân chủ thực sự với những nền dân chủ tương đối không mấy cấp tiến. Nhà kinh tế học Max Roser của viện đại học Oxford tính là số người sống trong một nền dân chủ tăng gần gấp đôi giữa năm 1989 và 2015, từ 2 tỷ lên 4 tỷ.
C̣n đáng chú ư hơn có lẽ chính là sự việc các nhà độc tài hậu 1989 cố tŕnh bày ḿnh là dân chủ. Nhiều nhà độc tài cố t́nh tổ chức những cuộc bầu cử thường xuyên và có vẻ dân chủ trong khi gian lận. Họ cho phép báo chí bán tự do, bịt miệng khi cần. Họ gỉa bộ cai trị theo chế độ pháp trị, ít nhất trên giấy tờ. Và đó, theo ông Brian Klaas của nhật báo Washington Post, chính là lư do tại sao có nhiều cuộc bầu cử trên thế giới hơn bao giờ hết mặc dầu thế giới ngày càng ít dân chủ đi.
Chế độ độc tài và thiếu tự do không chết. Nhưng như chúng ta đọc, nghe và thấy hàng ngày, dân chúng lại xuống đường trên toàn thế giới –từ Hồng Kông đến Chile, Ecuador đến Algeria, Lebanon và Sudan. Lư do tại sao họ xuống đường khác biệt rất nhiều –nhưng điều họ đều chia sẻ là đ̣i một tiếng nói về những quyết định ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của họ. Không một người nào tham gia vào các cuộc nổi dậy khổng lồ này đ̣i các nhà độc tài bảo họ phải làm ǵ.
Tất cả họ đều đang xuống đường theo chân của những người mà cách đây 30 năm, đă đẩy vào những bức tường, những bức màn của độc tài cho đến khi sau cùng chúng sụp đổ. Những người bảo vệ cho một xă hội tự do cởi mở tiếp tục chiến đấu, và họ vẫn c̣n có nhiều điều để tranh đấu.
Nhưng dầu sao chăng nữa, hứa hẹn của dân chủ vẫn c̣n kêu gọi như đă từng kêu gọi năm 1989. Nếu không th́ những nhà độc tài đă không có lư do để sợ. Mà quả thật họ đang rất sợ.
Lê Phan
Nov 2019
florida80
11-14-2019, 19:15
Đạo Khổng c̣n hợp với thời nay không
Trước đây, dưới thời Pháp thuộc, đă từng có những đợt nghiên cứu và đánh giá lại Nho giáo với các học giả có tên tuổi như Trần Trọng Kim, Phạm Quỳnh, Đào Duy Anh… Rồi đến khi nổ ra cuộc “cách mạng văn hóa” ở Trung Quốc, với phong trào “phế Khổng, phê Lâm” th́ ở nước ta lại rộ lên cuộc tranh luận “quét sạch tàn dư của Khổng giáo” (xem Xưa & Nay số 197, tháng 10/2003). Gần đây, trong mối giao lưu và hội nhập ngày càng được đẩy mạnh với các nước trong khu vực, nhiều học giả đă quay trở lại với việc đánh giá vai tṛ của Nho giáo trong xă hội Việt Nam thời hiện đại. Bài viết sau đây sẽ giúp bạn đọc tổng hợp một số ư kiến của các học giả nước ngoài, và quan diểm của một số nhà nghiên cứu Việt Nam đối với vấn đề trên.
Ở Nhật Bản, ngày 6/4/1868 Minh Trị Thiên Hoàng long trọng tuyên bố cai trị theo ư nguyện của dân và đề ra cương lĩnh hành động trong đó có điểm mấu chốt:
"Học tập nước ngoài để xây dựng đất nước".
Phong trào Âu hóa đất nước phát triển rầm rộ vào những năm đầu thời Minh Trị. Nhà nước Nhật Bản đă tiếp thu mạnh mẽ những thành tựu của phương Tây, đă muốn giáo dục con em họ theo nội dung đạo đức Châu Âu. Họ say mê tân học bài xích cựu học.
Nhưng đến giữa thập kỷ 80 của thế kỷ XIX chủ nghĩa Âu hóa lại bị dân chúng phê phán v́ không phù hợp với xă hội Nhật Bản. Họ đ̣i phục hồi lại những giá trị truyền thống của Nhật Bản - giáo dục theo Nho giáo, lấy Nhân - Nghĩa –Trung - Hiếu làm ṇng cốt.
Nguyên Điều Vĩnh Phù- một nhà giáo dục nổi tiếng Nhật Bản thời đó viết:
"Điều quan trọng của giáo dục là phải minh xác các điều Nhân - Nghĩa - Trung - Hiếu, phải nghiên cứu hiểu biết các tri thức, nghề nghiệp, phải thực hiện đầy đủ đạo làm người, đó là phương châm lớn từ trước đến nay của đất nước ta, tồn tại từ trên xuống dưới ở khắp mọi người. Nhưng có thể nêu ra t́nh h́nh là gần đây lại có thói tôn sùng tri thức nghề nghiệp, rơi vào chỗ sau chót của sự văn minh khai hóa, làm tổn hại nhiều đến phẩm hạnh, phong tục. Có thể nêu lên rằng những người đi hàng đầu muốn phá vỡ tập quán vốn có từ xưa mở rộng tri thức ra toàn thế giới, nhất thời tiếp thu chỗ mạnh của phương Tây, đặt Nhân - Nghĩa - Trung - Hiếu ở sau, phải đặt nó trên cơ sở giáo huấn kinh điển của tổ tiên, phải xác đinh rơ ràng việc học trung hiếu đạo đúc, lấy Khổng Tử, lấy việc mọi người phải tôn sùng sự thành thục, phẩm hạnh làm điều trọng yếu..."
(Giáo học thánh chỉ) (l).
Trong lúc tân học bài xích cựu học th́ nhờ có Minh Trị Thiên Hoàng là bậc minh quân cương quyết đă điều ḥa giải quyết ǵn giữ tinh thần đạo đức cổ truyền mà lại nghiên cứu văn minh khoa học đă đưa nước. Nhật yếu kém, chỉ trong ṿng mươi năm vượt lên đứng ngang hàng với các nước Âu Mỹ.
Ngày 30/10/1890 trong chỉ dụ Minh Trị Thiên Hoàng đă tỏ rơ lập trường cải cách của ḿnh:
“Các tiên đề đă sáng lập nước trên nền tảng rộng răi chắc chắn, nền tảng ấy là nhân đức mà các đấng muốn cho ăn sâu rễ vào lâm hồn quốc dân, thần dân ta nhất tề trung hiếu từ đời này sang đời khác đă chứng tỏ việc các đấng tiên đế là mỹ hảo và đó là vinh dự của nước ta. Nguồn mạch giáo dục của giống ṇi cũng do cái đức trung hiếu mà phát khởi. Hỡi các thần dân, đối với cha mẹ, các ngươi hăy hiếu thảo, đối với anh chị em, các ngươi yêu thương, trong gia đ́nh hăy hoà hợp, trong sự giao du với bạn bè, các ngươi hăy trung thành. Hăy ăn ở cho nhă nhặn tiết độ, hăy hảo tâm thiện chí với một người, hăy luyện tập các khoa học và nghệ thuật, hăy tiến triển các khả năng tri thức. Hăy phát huy các lực lượng luân lư. Hăy quan tâm đến công lợi, công ích, hăy kính trọng hiến pháp, hăy giữ ǵn luật lệ khi cần thiết hăy đưa vai gánh vác giang sơn, hăy ân cần bảo vệ nền thịnh vượng của quốc gia. Làm như vậy các ngươi sẽ là những công dân tốt và giúp vào việc duy tŕ nền văn minh thịnh vượng khiến cho dân tộc Đại Nhật hănh diện với các nước văn minh" (2).
Để hưởng ứng ư nguyện canh tân của nhà vua, thân sĩ và nhân dân Nhật đều phấn khởi chung lo việc nước. Toàn quốc thành lập nhiều hội Tư Văn để đào tạo tư cách con người. Ai nấy đều lo tự tỉnh tự cường, giữ ǵn tinh thần đạo đức cổ truyền lại tiếp thu văn minh khoa học Âu - Mỹ.
Bây giờ chúng ta quay lại Trung Hoa cội nguồn phát sinh ra học thuyết Nho giáo để nghiên cứu sự thăng trầm của Nho giáo trong thời cận, hiện đại. Sau khi cách mạng Tân Hợi thành công (1911), chế độ phong kiến tồn tại hàng mấy ngàn năm bi lật đổ, Trung Hoa Dân quốc được thành lập Thái Nguyên Bồi nhận chức Tổng trưởng Giáo dục. Do thấy trong tôn chỉ giáo dục đời Thanh có hai điều là:
"Trung quân và tôn Khổng, mà trung quân th́ không hợp với chính thể cộng ḥa, tôn Khổng th́ trái ngược với tự do tín ngưỡng nên xóa việc tôn thờ Đức Khổng Tử. Mùa thu năm Dân Quốc thứ năm (1916), Khang Hữu Vi đệ thư lên cho Lê Nguyên Hồng và Đoàn Kỳ Thụy yêu cầu lấy Khổng giáo làm quốc giáo, đưa vào hiến pháp. Bởi những việc đó gây cản trở cho phong trào dân chủ nên dẫn tới sự chống đối của Trần Độc Tú. Trần Độc Tú cho rằng Khổng giáo không dung ḥa được với chế độ lập hiến, do vậy đạo Khổng đi ngược với cuộc sống hiện đại. Lư lẽ đó hợp với tâm lư ghét chế độ đế chế của thanh niên và trí thức đương thời dẫn đến sự công kích toàn diện truyền thống Nho giáo (3). Do vậy, họ bỏ học thuyết duy lư nhă nhặn, kín đáo của Khổng Tử, đi theo học thuyết duy lư máy móc của phương Tây. Vả lại đạo Khổng bảo thủ, dung ḥa được sự hăng hái của tuổi trẻ và sự thận trọng của tuổi già. Cách mạng chỉ biết có tuổi trẻ, và mỉm cười trước lời khuyên này của Khổng Tử "Người nào cho những bờ đê cũ là vô ích và phá bỏ đi th́ một ngày kia sẽ bị tai hại của nạn lụt lội” (4).
Khi phong trào chống Nho gia đạt đến cao trao th́ Lương Thấu Minh là người mở đầu cuộc cách mạng tư tưởng, dựng ngọn cờ Nho giáo bắt đầu đề xướng Khổng học. Năm Dân Quốc thứ bảy (1918), Lương Thấu Minh mở một cuộc "Hội thảo triết học Khổng Tử” ở sở Nghiên cứu triết học. Ông đă nói lên quan điểm lập trường của ông khi mở cuộc hội thảo triết học ấy"… ở Trung Quốc ngày nay có người đề xướng Tây học, có người đề xướng Phật học, chỉ về Khổng Tử là ngượng mồm không ai đám nói đến. Sự thật về Khổng Tử nếu tôi không đề xướng th́ chẳng ai đề xướng? Đó là duyên cớ bức tôi tự ḿnh đến sống ở nhà họ Khổng” (5).
Trong thời kỳ Nhật chiếm đóng Trung Quốc, để đoàn kết nhân tâm cùng nhau chống Nhật, chủ nghĩa dân tộc được h́nh thành. Nhà nước cũng nêu cao tinh thần dân tộc, khôi phục đạo đức vốn có. Quốc Dân Đảng thúc đẩy phong trào đời sống mới, việc đó được xây dựng trên luân lư truyền thống. Chính trong không khí chân hưng luân lư truyền thống này, năm Dân Quốc thứ 23 (1934) khôi phục lại ngày lễ kỷ niệm Thánh Đản của Đức Khổng Tử đă bị Thái Nguyên Bồi băi bỏ từ năm đầu Dân Quốc (1912).
Trong lễ kỷ niệm nay người được mời nói về học thuyết của Khổng Tử chính là Lương Thấu Minh - người đầu tiên nêu ngọn cờ phục hưng truyền thống Nho giáo(6).
Trong các thập kỷ 50, 60, 70 ở Trung Quốc vẫn tiếp tục phê phán Nho giáo. Nhưng v́ nghiên cứu theo định hướng trước nên thiếu phần khách quan trong phân tích và nhận định không có sức thuyết phục. Trong thời kỳ này người ta biết phê phán, học thuật thành phê phán chính trị, người ta gắn “phê phán” Khổng Tử với phê phán các nhà chính trị, quân sự đương đại của Trung Quốc. Họ phủ nhận sạch trơn Nho học, Nho giáo theo chủ nghĩa hư vô, thậm chí oán ghét quá khứ, đập phá quá khứ (7).
Ngày nay, ở Trung Quốc vai tṛ của Nho giáo đă được căn bản khẳng định. Giới học thuật Trung Quốc đă có Tạp chí nghiên cứu riêng về Khổng Tử. Hàng trăm đầu sách nghiên cứu về Nho học - Nho giáo ở Bắc Kinh, Thượng Hải và các tỉnh đă được xuất bản. Các học giả nổi tiếng như Lư Trạch Hậu, Trương Đại Niên, Thái Thượng Tư, Trương Lập Văn, Thang Nhất Giới, Phương Lập Thiên... đều lên tiếng "phản tư” (suy nghĩ lại). Họ khẳng định những giá trị xă hội của Khổng Tử, Mạnh Tử, đồng thời chỉ ra những nhân tố hợp lư và những nhân tố c̣n hạn chế của Nho giáo (8).
Nho học
Nho giáo là thành tố văn hóa truyền thống của nhiều nước Đông Á. Ở Nhật Bản, Đài Loan và Hàn Quốc cũng đă có nhiều cuộc thảo luận về Nho học Nho giáo. Các học giả nghiên cứu Nho học - Nho giáo ở Đài Loan như Dư Thời Anh, Phó Bội Vinh, Thẩm Thanh Tùng, ở Nhật Bản như Morishima Michio, Hoàng Sơn Mẫn Thu, ở Hàn Quốc như Lư Hữu Thành, Di Ngư Thuần đều có những công tŕnh nghiên cứu sâu sắc về Nho giáo, đều nêu lên những ưu điểm nổi trội của Nho giáo như về các vấn đề gia đ́nh, đất nước, về học thuyết Nhân và Lễ. Ở Pháp giáo sư Léon Vandermeerch cũng khẳng định tác dụng tích cực của Nho giáo ở các nước Đông Á. Rơ ràng gần đây có cái "nhiệt Nho giáo” trong nghiên cứu khoa học xă hội hiện đại ở nhiều nước (9).
Ở Nhật Bản và "bốn con rồng Châu Á" nhiều tác giả và các Nhà quản lư lại cho rằng, Nho giáo có nhiều yếu tố tích cực giúp cho các nước này tăng trưởng và phát triển.
Singapore là một xă hội đa nguyên, đa dân tộc, đa tôn giáo, người Hoa chiếm đa số. Tháng 2/1982 các nhà đương cục về giáo dụcSingapore tuyên bố đưa các môn luân lư học và nho giáo vào các khóa tŕnh tôn giáo để các học sinh năm thứ 3 và thứ 4 trung học lựa chọn.
Tháng 6/1982 phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Giáo dục Ngô Khánh Thụy cầm đầu một phái đoàn sang Hoa Kỳ bàn với các học giả Nho giáo người Mỹ gốc Hoa về những nguyên tắc và kế hoạch thúc đẩy việc thực hiện luân lư Nho giáo.
Tháng 7/1982 có 8 vị học giả từ Mỹ đến Singapore để t́m hiểu t́nh h́nh, giúp các học giả Singapore thực hiện việc đó.
Các nhà lănh đao Singapore là Lư Quang Điệu và Ngô Khánh Thụy đă phát biểu ư kiến nhấn mạnh tầm quan trọng của luân lư Nho giáo và mối quan hệ sâu sắc giữa tư tưởng Nho giáo với xă hội người Hoa. Năm 1987 các học giả Singapore và Trung Quốc tổ chức một cuộc hội thảo quốc tế lớn về Nho học ở Khúc Phụ quê hương Đức Khổng (l0).
Tại Hội nghị khoa học quốc tế về nghiên cứu Khổng Tử và Đại hội thành lập liên hiệp Nho học quốc tế nhân kỷ niệm 2.545 năm sinh Khổng Tử tháng 10/1994 ở Bắc Kinh, Lư Quang Diệu - nguyên Thủ tướng Singapore đă nói lên mối quan hệ xă hội Singapore và Nho giáo. Ông cho rằng, nội dung giáo dục con người hiện nay ở nước ông là phát huy các giá trị quan và quy phạm luân lư Nho gia: "76% nhân khẩu Singapore là người Hoa. Văn hóa dân tộc Hoa chú trọng ngũ luân, cũng tức cha - con có t́nh thân, vua - quan th́ có nghĩa, chồng - vợ có khác biệt, trưởng - ấu có thứ tự, bạn - bè có điều tin. Họ xem lợỉ ích xă hội cao hơn lợi ích cá nhân, do đó không tiếp thu chủ nghĩa cá nhân vô hạn độ của Mỹ" (11).
Ông Lư Quang Diệu nêu rơ một số ư kiến về kết quả thực tế về giá trị quan Nho giáo đưa lại:
"Từ kinh nghiệm quản lư nước Singapore, đặc biệt là trong những ngày gian khổ từ năm 1959-1969 khiến tôi tin tưởng sâu sắc rằng, nếu không phải là đại bộ phận nhân dân Singapore, đặc biệt là trong đại bộ phận nhân dân Singapore được hun đúc giá trị quan của Nho học th́ chúng tôi không có cách ǵ có thể khắc phục được những khó khăn và trở ngại đă vấp phải (12).
Cũng tại hội nghị trên ông Cốc Mục, Hội trưởng Hội nghiên cứu Khổng học Trung Quốc cũng đă nói triển vọng của Nho học - Nho giáo trong phạm vi quốc tế:
"Nho học, văn hóa truyền thống cổ xưa của phương Đông này có khả năng thu hút được giá trị mới, gây được ảnh hương tích cực trong sự phát triển mới của xă hội loài người trên thế giới ở một khu vực rộng lớn (13).
Năm 1995, Hội nghị quốc tế về Nho giáo tồ chức tại Bắc Kinh đă bầu ông Lư Quang Diệu làm Chủ tịch Hội Khổng học thế giới.
C̣n ở Việt Nam vấn đề nghiên cứu Nho giáo như thế nào? Gần đây ở Việt Nam việc nghiên cứu Nho giáo lại có chiều hướng mở rộng với các học giả Trần Văn Giàu, Nguyễn Khắc Viện, Vũ Khiêu, Nguyễn Tài Thư, Quang Đạm, Lê Sĩ Thắng… riêng giáo sư Nguyễn Tài Thư thuộc Viện Triết học là thành viên tham dự Hội thảo quốc tế về Khổng Tử tại Bắc Kinh năm 1994.
Ư kiến của các nhà nghiên cứu Việt Nam nói trên có điểm không thống nhất ngay từng học giả riêng biệt cũng không nhất quán, hiện tại không giống trước kia: Nói chung các nhà nghiên cứu chỉ tập trung phân tích sâu sắc ảnh hưởng tích cực và những hạn chế của Nho giáo ở Việt Nam. Nội dung nghiên cứu của Nho học và Nho giáo trong gần thập kỷ 90 của thề kỷ trước chủ yếu là t́m hiểu hệ thống giá trị của Nho giáo, sự bất lực của nó đối với xă hội trong thời gian khoảng hơn thế kỷ vừa qua. Trên thực tế các nhà nghiên cửu Việt Nam chưa đề cập nhiều đến vấn đề lịch sử phát triển của Nho giáo ở Việt Nam và đặc điểm Nho giáo Việt Nam giống và khác với Trung Quốc ở điểm nào (14).
Kế thừa tinh hoa Nho học - Nho giáo hoàn toàn không có nghĩa là quay trở lại với xă hội Nho học - Nho giáo ngày xưa. Xă hội phong kiến đă qua không bao giờ trở lại, những tinh hoa của Nho giáo vẫn là công cụ hữu ích cho quá tŕnh phát triển xă hợi ngày nay.
Để kết thúc tôi xin mượn lời của Will Durant nhận xét về học thuyết tư tưởng Khổng Tử:
"Không nên trách Khổng Tử về tất cả những nhược điểm ấy. Không ai lại đ̣i một triết gia phải suy tư cho hai chục thế kỷ. Trong một đời người làm sao có thể t́m được con đường đưa tới tri thức cho hết thảy các đời sau. Mà rất ít người làm nhiệm vụ ấy một cách đầy đủ như Khổng Tử. Càng hiểu rơ ông, chúng ta càng ngạc nhiên rằng chỉ có một phần nhỏ trong đạo của ông là không hợp với khoa học, với những sự biến đổi do thời gian. Khi ta nhận thấy rằng ngay ở thời đại chúng ta, ông vẫn c̣n là người chỉ đường chắc chắn cho chúng ta th́ chúng ta quên những lời đôi khi hơi nhàm của ông và đức độ quá hoàn toàn của ông làm cho ta có lúc chịu không nổi.“(l5).
***
1. Vũ Khiêu, Nho giáo và phát triển ở Việt Nam, Nxb KHXH, 1997, tr.56 - 57 (Vũ Khiêu dẫn lại từ bài "Việc giáo dục đạo đức và Nho giáo ở Nhật Bản " của Hoàng Sơn Mẫn Thu trong cuốn Nho học quốc tế thảo luận hội văn tập Tề Lỗ Thư Điếm, 1987. tr. 1.299 - Trung Văn).
2.Tài liệu của linh mục Hoàng Văn Đoàn đăng trên tập san Cổ học tinh hoa sổ đặc biệt, CTQG, Quảng Nam, 1962.
3. Vi Chính Thông, Nho gia với Trung Quốc ngày nay (Nguyễn Huy Quư dịch), Nxb CTQG, Hà Nội, 1996, tr.282-283.
4. Wil Durant, Lịch sử văn minh Trung Hoa (Nguyễn Hiến Lê dịch),Nxb VHTT, tr.342)
5. Vi Chính Thông, Sđd, tr.311.
6. Vi Chính Thông, Sđd. tr.313.
7 . Phan Đại Doăn (chủ biên), Một số vấn đề Nho giáo Việt Nam, Nxb CTQG, Hà
Nội, 1998, tr.272.
8. Phan Đại Doăn, Sđd, tr.8.
9. Phan Đại Doăn, Sđd, tr.8 - 9.
10.Vũ Khiêu, Sđd, tr.78 - 79.
11. Phan Đại Đoăn, sđd, tr.272 -273 (Gs Phan Đại Doăn trích lại tài Liệu của GS. Nguyễn Tài Thư, Viện Triết học, thành viên tham gia Hội thảo quốc tế về Khổng g Tử tại Bắc Kinh năm 1994).
12. Phan Đại Đoăn, Sđd, tr.273.
13. Phan Đại Đoăn, Sđd, tr.273.
14. Phan Đại Doăn, Sđd. tr.11.
15.Will Durant, Lịch sử văn minh Trung Hoa, Nxb VHTT, tr.92-93.
florida80
11-14-2019, 19:35
Những Bài Học Cho Cuộc Sống
Chất chứa
Có người nọ nghe nói về một đạo sư nổi tiếng nên t́m đến hỏi đạo. Đến nơi, anh thấy trong nhà của vị đạo sư trống trơn, chỉ có một cái giường, một cái bàn, một cái ghế và một cuốn sách.
Anh ngạc nhiên hỏi: "Sao nhà đạo sư trống trơn, không có đồ đạc ǵ cả?"
Đạo sư hỏi lại: "Thế anh có hành lư ǵ không?"
Anh đáp: "Dạ có một va li".
Đạo sư hỏi: "Sao anh có ít đồ vậy?"
Anh đáp: "V́ đi du lịch nên đem ít đồ".
Đạo sư nói: "Tôi cũng là một người du lịch qua cuộc đời này nên không mang theo đồ đạc ǵ nhiều".
Chúng ta thường quên mất ḿnh chỉ là khách du lịch qua cuộc đời này, lầm tưởng ḿnh sẽ ở măi nơi đây, nên tham lam, ôm đồm, tích trữ quá nhiều đồ vật, tài sản. Đàn bà th́ chất chứa quần áo, ṿng vàng, nữ trang. Đàn ông th́ máy móc, xe hơi, ti vi, máy điện tử.
Tranh Chấp
Mỗi khi có sự tranh chấp, buồn phiền, chúng ta thường có khuynh hướng đổ lỗi cho người khác. Sau đây là ba trường hợp:
a. Người chưa biết đạo th́ luôn cho ḿnh đúng và người kia lỗi 100%.
b. Người bắt đầu học đạo, biết tu th́ thấy cả hai bên đều có lỗi 50%.
c. Người hiểu đạo th́ thấy ḿnh lỗi 100%.
1/ Người chưa biết đạo th́ luôn cho ḿnh đúng 100%. Do vô minh và chấp ngă quá lớn, cho ḿnh là người quan trọng nhất, nghĩ cái ǵ cũng phải, cũng đúng, nên xảy ra chuyện ǵ trái ư cái ngă (cái ta) th́ tức giận bắt lỗi người khác. Thí dụ một chuyện thật xảy ra ở Hoa Kỳ, có một bà già vào mua cà phê tại tiệm Starbucks, không biết v́ lư do ǵ, bà uống ly cà phê bị phỏng miệng. Thế là bà nổi giận làm đơn kiện tiệm này đă bán cho bà ly cà phê quá nóng khiến bà bị phỏng miệng và đ̣i bồi thường hai triệu đô la. Bà ta không thấy lỗi ḿnh là khi cầm ly cà phê lên, nếu thấy nóng th́ phải biết thổi cho nó nguội rồi mới uống, đàng này có thể v́ tham ăn, tham uống, thấy ly cà phê bốc mùi thơm phức, mờ mắt húp cái ực nên bị phỏng miệng. Trong khi đó biết bao nhiêu người khác uống đâu có bị phỏng? Không những không biết lỗi ḿnh mà c̣n đi kiện người ta!
Một chuyện khác có thật cũng xảy ra tại Hoa Kỳ. Một ông nọ đưa bộ đồ vét (veste, suit) đến một tiệm giặt ủi. Khi lấy bộ đồ về th́ nhận ra cái quần không phải của ḿnh. Ông đem trả lại tiệm và khiếu nại. Khoảng một tuần sau, chủ tiệm đưa cho ông một quần khác, nhưng ông vẫn không công nhận là quần của ông. Thế rồi ông làm đơn kiện tiệm giặt ủi. Chủ tiệm đề nghị bồi thường ông 12.000 đô la nhưng ông không chịu mà đ̣i 54 triệu. Đương nhiên là quan ṭa đă bác đơn của ông ta.
2/ Người bắt đầu học đạo và biết tu th́ thấy cả hai bên đều có lỗi 50%. Ở đây nói 50% là nói tượng trưng, v́ có thể là 40% và 60%, hoặc 30% và 70%, hoặc 20% và 80%, v.v... Khi xảy ra một sự tranh chấp, căi nhau th́ đương nhiên phải có một người bắt đầu. Thí dụ như ông A và bà B căi nhau. Ông A là người bắt đầu, nhưng nếu bà B im lặng bỏ đi, không chửi lại th́ ông A không thể đứng đó chửi măi. Nhưng nếu ông A nói một câu và bà B nói lại hai câu th́ ông A sẽ tức lên nói ba câu hoặc năm, sáu câu liên tiếp. Và nếu bà B không biết ngừng th́ cuộc căi nhau sẽ leo thang. Nếu bà B biết ngừng th́ cuộc khẩu chiến sẽ chấm dứt. Nhưng sau đó cả hai bên đều mang vết thương ḷng và hận nhau. Về nhà, nếu bà B là người hiểu đạo th́ sẽ nhận ra ḿnh cũng có lỗi trong chuyện căi nhau, và nếu nhận ra ḿnh có lỗi 40% th́ cơn giận của bà sẽ giảm xuống 40%. Nếu bà B nhận ra ḿnh có lỗi 60% th́ cơn giận của bà sẽ hạ xuống 60%.
3/ Người hiểu đạo th́ thấy ḿnh lỗi 100%. Trong một cuộc tranh chấp mà thấy ḿnh lỗi 100% th́ coi bộ lỗ quá. Nhưng nếu hiểu đạo, đạo ở đây là luật nhân quả và nhân duyên th́ biết là không thể nào tự nhiên vô cớ mà người kia lại gây sự với ḿnh. Có thể ḿnh đă nói hoặc đă làm điều ǵ tổn thương người ta mà ḿnh không nhớ. Và nếu xét cho kỹ mà vẫn không thấy ḿnh làm ǵ sai quấy th́ có thể đời trước, hay nhiều kiếp trước ḿnh đă năo hại người ta, nên bây giờ họ gặp lại ḿnh th́ gây sự, kiếm chuyện trả thù.
Thấy ḿnh lỗi đă là quư, nhưng nếu biết xin lỗi th́ càng quư hơn v́ có thể giải tỏa ân oán và oan gia.
Hạnh phúc xả ly
Ở đời người ta thường cho hạnh phúc là có được cái này, cái kia: Có nhà lầu, xe hơi, có vợ đẹp, con ngoan, có tài sản, quyền thế, v.v... Khi chưa có th́ muốn có, làm đủ mọi cách để cho có. Có rồi th́ sợ mất hoặc xem thường rồi lại muốn có cái khác. Nếu không được th́ buồn phiền, bất măn, khổ sở.
Người biết tu th́ thấy "không có" là một hạnh phúc. Không có ở đây là do trí tuệ quán chiếu thấy mọi sự phiền toái đều do ham muốn mà ra. Bởi thế người tu không muốn có, nếu đă có rồi th́ tập xả ly. V́ những thứ "có" trên thế gian này đều là ràng buộc.
Tuy nhiên đối với những người chưa có, chưa thỏa măn được những mong ước, thèm khát, c̣n mải mê chạy theo vật chất th́ xả ly là một việc thật khó làm, v́ họ chưa có th́ lấy ǵ mà xả bỏ.
Đức Phật khi c̣n là thái tử đă có vợ con, vàng bạc, của cải, cung phi mỹ nữ, đầy đủ vật chất mà trong ḷng vẫn nặng trĩu âu lo, không cảm thấy hạnh phúc. Do đó Ngài mới xả bỏ ra đi t́m chân lư, t́m hạnh phúc chân thật. Trong khi đó có những người tu lại chạy theo vật chất, của cải, tài sản, danh lợi bởi v́ trong đời họ chưa được thỏa măn, chưa cảm thấy có đầy đủ. Chỉ khi nào có được rồi và trải qua kinh nghiệm thấy những thứ mà họ đă nhọc công t́m kiếm chỉ đem lại phiền toái và khổ đau th́ lúc đó ư nghĩ xả ly mới xuất hiện.
Trước hết có thân th́ phải lo cho thân ăn, mặc, ở, sống. Phải đi làm kiếm ăn, phải mua quần áo mặc, phải thuê nhà ở tránh mưa nắng. Khi thân đau ốm phải lo thuốc men, chạy chữa. Nếu có gia đ́nh th́ phải lo làm ăn buôn bán kiếm tiền nuôi vợ con. Suốt ngày chỉ lo suy nghĩ và làm đủ mọi chuyện cho cái ta và những thứ của ta.
Hạnh phúc xả ly tương đương với thiểu dục tri túc, có nghĩa là tâm không ham muốn, và luôn cảm thấy đầy đủ dù trong tay không có ǵ hết. Với người tu, không có sở hữu ǵ thật là một hạnh phúc. Nói như vậy có vẻ ngược đời, nhưng người tu là kẻ đi ngược ḍng đời kia mà!
Xả ly giống như người đang mang gánh nặng trên vai mà đi, nay bỏ được gánh nặng xuống th́ cảm thấy nhẹ nhàng sung sướng vô cùng. Người tu cần tập xả ly, v́ xả nhiều chừng nào th́ nhẹ chừng nấy. Xả ly không có nghĩa là phải vứt bỏ hết tài sản, của cải đang có.
Xả ly trước hết là xả bỏ sự ham muốn và buồn giận trong tâm, kế đến là xả bỏ sự bám víu vật chất bên ngoài. Tuy sống giữa tài sản, vật chất, nhưng tâm không c̣n nhớ nghĩ những thứ đó là của ta, nếu có ai xin hoặc mất th́ xem như nhẹ gánh nặng.
Tập xả ly tới mức cùng cực th́ khi chết, ta xem như trút hết gánh nặng, nhất là cái thân tứ đại già yếu, bệnh hoạn. Ta đă phải mang nó trên vai suốt cả cuộc đời, nay bỏ được nó, há không phải là sung sướng lắm sao? V́ thế các thiền sư đắc đạo, khi chết đều vui vẻ an nhiên tự tại ra đi.
Khi đói th́ ta thèm ăn, nhưng khi ăn th́ đ̣i thứ này thứ kia rồi ăn cho cố, đau bụng, nặng bụng, khó thở. Khi khát th́ thèm uống, nhưng khi uống th́ thích những thứ độc hại như rượu bia, rồi say mèm, ói mửa. Nhiều khi sinh ra ung thư hay sưng gan.
Người tu là người đi t́m hạnh phúc chân thật, hạnh phúc này chỉ có khi tâm không c̣n bám víu, dính mắc, thèm khát mọi sự vật trên đời này. Như vậy hạnh phúc chính là sự giải thoát của tâm ư. Và muốn có giải thoát th́ phải tập xả ly. Hăy nh́n vào tự tâm, xem ḿnh c̣n bám víu, dính mắc, ưa ghét cái ǵ không? Có người xả bỏ được vợ con nhưng lại dính mắc vào chùa chiền, xả bỏ được tài sản nhưng lại dính mắc vào danh lợi, địa vị. Xả bỏ được cái này nhưng rồi lại dính mắc vào cái khác!
florida80
11-14-2019, 19:45
Tỉnh Dậy - Namo Buddhaya
Thế gian này có quá nhiều chuyện phiền năo, v́ vậy, rất nhiều người đi gặp Phật Tổ cùng hỏi về một vấn đề :
“Con nên làm thế nào, mới không c̣n những điều phiền muộn ?”
Phật Tổ cho đáp án đều như nhau :
“Chỉ cần buông tay, con sẽ thôi không phiền năo nữa.”
Có một người thanh niên, cho rằng ḿnh thông minh tỏ ư không phục, bèn đi gặp Phật Tổ và hỏi :
“Trên thế gian này có hàng ngàn hàng vạn người, th́ sẽ có hàng ngàn hàng vạn điều phiền năo. Nhưng, Người cho họ giải pháp đều hoàn toàn như nhau, vậy đó chẳng khác ǵ buồn cười lắm hay sao?”
Phật Tổ không nổi giận, chỉ hỏi ngược lại chàng thanh niên :
“Buổi tối con ngủ có thường hay nằm mơ không ?”“Đương nhiên là có !” Chàng trai trả lời.
“Vậy, mỗi buổi tối nằm mơ, giấc mơ đều như nhau không ?” Phật Tổ lại hỏi .
“Đương nhiên là khác nhau rồi !” Chàng trai trả lời.
“Con ngủ hàng ngàn hàng vạn lần, th́ sẽ mơ hàng ngàn hàng vạn lần giấc mơ.”
Phật Tổ mỉm cười nói :
“Nhưng cách kết thúc giấc mơ, đều như nhau cả, đó là : TỈNH DẬY !”
florida80
11-14-2019, 19:46
Bài Học Nhớ Đời
Một ngày kia, có một người đàn ông trung niên tướng mạo xấu xí, dẫn theo một cô gái vô cùng trẻ trung xinh đẹp, đến một cửa hàng chuyên buôn bán những chiếc túi xách hàng hiệu cao cấp.
Ông ta đă chọn một túi xách trị giá đến 18.000 USD cho cô gái. Khi trả tiền, người đàn ông lấy ra cuốn chi phiếu, chẳng ngần ngại điền số tiền tương ứng vào một tờ chi phiếu, nhân viên cửa hàng có phần khó xử. Người đàn ông nh́n thấu tâm tư của cô nhân viên, nên hết sức b́nh tĩnh nói với người bán hàng: “Tôi cảm thấy dường như cô đang lo sợ đây là một tờ chi phiếu khống, phải không? Hôm nay lại là Thứ Bảy, ngân hàng không mở cửa. Thôi th́ tôi đề nghị cô hăy giữ tờ chi phiếu và cả cái túi xách này lại. Đợi đến đầu tuần tới, sau khi đổi được tiền rồi, th́ xin cô hăy gửi túi xách này đến nhà của vị tiểu thư xinh đẹp này, cô thấy như vậy có được không?”.
Kết quả sẽ như thế nào? Xin hăy mau đọc tiếp…….
Cô nhân viên cửa hàng nghe xong hoàn toàn yên tâm, vui vẻ chấp nhận lời đề ngh này, lại c̣n hào hứng cam đoan rằng chi phí gửi túi xách sẽ do cửa hàng này đảm nhiệm.
Sáng Thứ Hai, nhân viên cửa hàng đem tấm chi phiếu đến ngân hàng thanh toán, kết quả tờ chi phiếu này quả thật là tờ chi phiếu khống!
Người nhân viên vô cùng tức giận, liền gọi điện cho người đàn ông đó, người đàn ông nói với cô rằng: “Chuyện này có ǵ to tát lắm đâu, tôi và cô cả hai đều không bị tổn thất ǵ cả. Hôm Thứ Bảy đó, tôi cuối cùng đă chiếm hữu được cô gái đó rồi! Thật ḷng cảm ơn sự hợp tác của cô”.
Câu chuyện này nói với chúng ta rằng:
Những ǵ mà chính bản thân ta “nh́n thấy tận mắt” cũng chưa chắc đă là thật.
Tham hư vinh th́ phải trả một cái giá rất đắt. Cô gái xinh đẹp kia cho rằng cái túi xách trị giá hàng ngh́n USD đó sẽ được giao đến tận cửa nhà vào sáng Thứ Hai, nên tự nhiên cũng đă buông lơi cảnh giác, cho rằng đầu tư như vậy thật là xứng đáng. Cô vốn đă không biết rằng bản thân ḿnh đang chơi tṛ mạo hiểm, chẳng hề có bất cứ sự đảm bảo nào.
Một con cáo phát hiện một chuồng gà, nhưng con cáo đó v́ quá mập nên không thể chui lọt qua hàng rào để ăn gà. Thế là nó nhịn đói suốt ba ngày, cuối cùng đă vào được. Tuy nhiên, sau khi ăn no nê rồi, chiếc bụng ph́nh to nên lại không ra được nữa, đành phải bắt đầu nhịn đói lại ba ngày mới ra được. Cuối cùng nó xót xa than thở rằng, bản thân ḿnh ngoài nhất thời sướng miệng ra, trên cơ bản hoàn toàn là phí công vô ích.
Đời người không phải cũng như vậy sao. Đến trần truồng mà ra đi cũng trần truồng. Không ai có thể mang theo tài sản và danh vọng mà ḿnh đă vất vả kinh doanh một đời để theo cùng.
Dùng tuổi trẻ để kiếm tiền, nhưng tiền lại không mua lại được tuổi trẻ;
Dùng mạng sống để kiếm tiền, nhưng tiền lại không mua lại được mạng sống;
Dùng hạnh phúc để đổi lấy tiền, nhưng tiền lại không mua lại được hạnh phúc;
Dùng thời gian để kiếm tiền, nhưng tiền lại không mua lại được thời gian.
Cho dù dùng cả cuộc đời để có được tất cả tiền bạc của cả thế giới, nhưng tiền bạc của cả thế giới cũng không mua lại được cuộc đời của bạn.
Vậy nên những lúc nên làm việc th́ hăy làm việc, những lúc nên nghỉ ngơi th́ hăy nghỉ ngơi, vui vẻ làm việc, tận hưởng cuộc sống, trân quư tất cả những ǵ mà ḿnh có được, hăy yêu thương những người mà bạn yêu thương, vui vẻ mà sống trọn từng ngày.
Sống một ngày vui vẻ là sống một ngày,
Sống một ngày không vui vẻ cũng là sống một ngày…….
Vậy tại sao chúng ta lại không trân quư hết thảy, vui vẻ mà sống trọn một ngày chứ!
Sưu tầm trên NET không biết tác giả
florida80
11-14-2019, 19:48
Bao Giờ Chúng Ta Ngừng Kiếm Tiền Và Biết Cách Hưởng Thụ?
Khi bạn qua tuổi 50 – 60, bạn không c̣n nhiều thời gian ở phía trước nữa, và bạn cũng không thể mang đi những ǵ bạn đă có được, sẽ là vô ích nếu bạn vẫn bận tâm đến kiếm tiền và dành dụm.
Bởi thế, bạn hăy chi tiêu những đồng tiền mà bạn đă cất giữ để đi du lịch, mua sắm thứ bạn thích và cho đi những ǵ bạn có thể và đừng quan tâm đến nhận lại.
Đừng nghĩ là phải để lại tất cả những ǵ bạn đă kiếm được cho các con cháu, chẳng phải thế sao ? v́ bạn không hề muốn chuyển giao lại cho những kẻ sống kư sinh, những người đang nóng ḷng chờ đợi ngày chết của bạn.
Bạn cũng không cần lo lắng về những điều sẽ xảy ra cho các con bạn, hay việc bạn sẽ bị đánh giá thế nào, bởi v́ khi chúng ta trở về với cát bụi rồi th́ ta không c̣n nghe thấy bất kỳ lời khen hay tiếng chê nào nữa.
Thời gian mà các bạn sống vui vẻ trên đời, thời gian để t́m kiếm của cải bằng biết bao gian khó sẽ chấm dứt.
Bạn đừng lo lắng nhiều đến mối quan hệ với con cái, bởi lẽ chúng có số phận riêng của chúng, và chúng sẽ t́m được, chắc chắn là như vậy, con đường của chúng trong cuộc đời.
Chớ làm nô lệ cho con cái bạn. Hăy giữ quan hệ với chúng, yêu thương chúng và giúp đỡ chúng khi chúng cần, nhưng đồng thời hăy bằng ḷng với số của cải bạn đă dành dụm cho chúng.
Cuộc sống dài hơn cuộc đời lao động. Hăy nghĩ đến việc nghỉ hưu sớn nhất khi bạn có thể và bằng ḷng với cuộc sống.
Đừng kỳ vọng quá nhiều vào con cái bạn. Đa phần, chúng đều yêu quư cha mẹ, nhưng chúng quá bận với công việc và những ràng buộc khác mà chúng cần quan tâm nhiều hơn.
Cũng có những đưa con bất cẩn, chúng có thể căi nhau về của cải của bạn ngay cả lúc bạn đang c̣n sống và có thể là chúng muốn bạn chết sớm hơn để thừa hưởng nhà cửa và của cải của bạn.
Nói chung, con cái đều cho rằng chúng đương nhiên được thừa hưởng tất cả những ǵ bạn đang sở hữu trong khi bạn chẳng có quyền ǵ với tiền bạc của chúng.
V́ thế ,sau tuổi 50-60 bạn không cần phí sức, không cần phải hao tổn thêm sức khỏe để đổi lấy số của cải nhiều hơn mà phải làm việc đến lúc xuống mồ. Rất có thể là tiền bạc của bạn chẳng có chút giá trị nào trước mặt thần chết.
Khi nào th́ chúng ta ngừng kiếm tiền? Bao nhiêu th́ đủ? Một trăm ngàn? Một triệu? Mười triệu?
Từ hàng ngàn hecta ruộng đất bạn cũng chỉ ăn được chút ít rau quả và một nửa chiếc bánh ḿ mỗi ngày; từ vài ba căn nhà bạn đă xây, thực tế là bạn chỉ cần vài mét vuông cho bạn: một chỗ ngủ, một chỗ nghỉ ngơi, một chỗ tắm và một chỗ làm bếp.
Với chừng ấy thời gian mà bạn cần một chỗ ở, một số tiền để ăn, để mặc và một số vật dụng cần thiết khác … thế là bạn đă sống tốt rồi. Chỉ cần sống vui vẻ hạnh phúc là được.
Gia đ́nh nào cũng có vấn đề, bất luận là ở chế độ xă hội nào.
Bạn đừng so sánh với người khác về phương diện tài chính, Đừng quan tâm đến việc ai có nhiều của cải hơn ,hoặc con cái ai thành đạt hơn về vật chất, mà hăy đi chơi nhiều hơn, đến các bar, kể cả đi du lịch nước ngoài.
Hăy nhanh chóng đặt lên bàn cân để so sánh xem ai có nhiều thời gian rỗi hơn, ai hạnh phúc hơn, ai khỏe mạnh và sống lâu hơn.
Đừng bận tâm đến những điều mà bạn không thể thay đổi. Nó chẳng giúp ǵ cho bạn, mà trạng thái tinh thần không tốt c̣n đẫn đến bệnh tật.
Hăy tạo cho ḿnh một trạng thái thường xuyên ổn định, và hăy xác định xem điều ǵ khiến bạn hạnh phúc.
Với chừng ấy thời gian bạn sống khỏe mạnh và vui vẻ, bạn hăy lên cho ḿnh một kế hoạch, rồi nóng ḷng chờ đợi những ngày tiếp theo.
Một ngày sống mà không có phút giây nào vui vẻ là một ngày mất đi. Một ngày có dù chỉ một giây phút vui vẻ là một ngày được lợi. Một tâm hồn lạc quan th́ chữa khỏi bệnh tật nhanh chóng.
Nhưng một tâm hồn hạnh phúc th́ không có căn bệnh nào phải chữa, bởi nó không quen biết bệnh tật …
florida80
11-14-2019, 19:48
Hăy giữ cho bạn một trạng thái tinh thần tốt; hăy di chuyển ,ra ngoài thường xuyên, đi dưới nắng mặt trời, ăn nhiều thực phẩm chứa vitamin và khoáng chất, và hăy vượt qua mọi trở ngại để sống thêm 30-40 năm với thể lực và sức khỏe dồi dào.
Hăy bằng ḷng với những ǵ bạn đang có và những ǵ có ở xung quanh bạn.
Và đừng quên bạn bè. Họ chính là sự giàu có của cuộc đời bạn. Hăy giữ mối quan hệ bạn bè lâu dài, hăy tôn trọng một số nguyên tắc cơ bản: chịu khó nghe và đừng ngắt lời; hăy nói chuyện chứ đừng nhạo báng; hăy cho đi mà không bận tâm đến nhận lại; hăy trả lời câu hỏi chứ đừng phản đối; hăy tha thứ chứ đừng trách cứ, và đă hứa th́ không được quên.
Như thế bạn sẽ không bao giờ cô đơn. Chúc bạn có một cuộc sống dài lâu và đầy đủ!
florida80
11-14-2019, 19:49
Đàng Sau Các Cuộc Chiến Bí Hiểm Của Mỹ - Lữ Giang
Ngày 8.6.2015, sau khi tham dự hội nghị thượng đỉnh G7 ở Đức, Thống Obama đă tuyên bố trong một cuộc họp báo rằng Hoa Kỳ chưa có môt kế hoạch đầy đủ để chống lại nhóm chiến binh IS.
Ông nói: “Chúng ta chưa có một chiến lược đầy đủ v́ điều đó c̣n đ̣i hỏi những cam kết từ phía những người Iraq nữa.”
Tuy ông nói như vậy, nhưng các nhà phân tích không tin. Họ tin rằng Hoa Kỳ đă từ bỏ chính sách can thiệp trực tiếp bằng quân sự vào những nơi đang xảy ra biến cố và thay thế bằng chiến tranh ủy nhiệm (proxy wars) để thực hiện các ư đồ của Mỹ. Đó là chiến lược cơ bản hiện nay của Hoa Kỳ.
KHÁI LƯỢC VỀ CHIẾN TRANH ỦY NHIỆM
Trong những năm gần đây các cơ quan nghiên cứu và thông tin của Hoa Kỳ cũng như trên thế giới đă phổ biến nhiều bài nói về chiến tranh ủy nhiệm mà Hoa Kỳ đang theo đuổi với những hậu quả.
Bài phân tích có nhan đề “Washington xài tiền vào chiến tranh ủy nhiệm” (Washington Puts Its Money on Proxy War) của Nick Turse được phổ biến rộng răi.
Nhưng đa số người Việt đấu tranh ít biết đến chiến lược này. Khi biến cố xây đảo nhân tạo trên Biển Đông xảy ra, một sô “b́nh luật gia ta” đă quả quyết rằng cuộc chiến giữa Mỹ và Trung Quốc khó tránh khỏi! Không nắm vững “chiến tranh ủy nhiệm” nên rất khó biết được Mỹ đang “xoay trục” như thế nào.
Chiến tranh ủy nhiệm (proxy wars) thường được định nghĩa là một cuộc chiến tranh do các thế lực đối nghịch xúi biểu (proxy war is a war instigated by opposing powers).
Các thế lực này không trực tiếp chiến đấu chống nhau. Thay vào đó, họ xử dụng các phe thứ ba chiến đấu thay cho họ.
Trong cuộc chiến Việt Nam, người Việt cũng đă phải đảm nhận loại chiến tranh này. Tổng Bí Thư Đảng CSVN Lê Duẩn đă từng tuyên bố:
“Ta đánh Mỹ là đánh cả cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc, cho các nước xă hội chủ nghĩa và cho cả nhân loại bị áp bức, đánh cho cả bọn xét lại đang đâm vào lưng ta.”
Tại miền Nam, sau khi giết Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm, Hoa Kỳ cũng đă biến cuộc chiến tại đây thành chiến tranh ủy nhiệm với những hậu quả rất thê thảm.
Phương pháp áp dụng trong chiến tranh ủy nhiệm tuy có khác nhau tùy vùng, nhưng chiến lược căn bản mang tính toàn cầu vẫn là huấn luyện, trang bị, và cố vấn cho các lực lượng bản xứ để các lực lượng này lănh trách nhiệm chiến đấu và gánh chịu mọi tử vong thay họ.
Trong hai cuộc chiến ở Afghanistan và Iraq, Hoa Kỳ đă đứng ra trực diện đối đầu với các tổ chức Hồi Giáo cực đoan bằng quân sự.
Hai cuộc chiến này đă gây ra cho Hoa Kỳ quá nhiều tổn thất về nhân lực và tài lực, nên năm 2011, khi quyết định mở cuộc tấn công vào Libya để thực hiện chiến lược một “Trung Đông Mới”, Hoa Kỳ bắt đầu áp dụng chiến tranh ủy nhiệm
florida80
11-14-2019, 19:49
Trong bài phát biểu tối 28.3.2011, Tổng thống Obama khẳng định Mỹ sẽ không thể lật đổ Gaddfi bằng vũ lực và chịu nhiều chi phí như trong cuộc chiến tại Iraq.
Ông nói: “Thành thật mà nói, chúng ta đă mất 8 năm để thay đổi chính quyền Iraq, làm hại tới hàng ngàn, hàng vạn lính Mỹ cũng như người dân Iraq và tốn kém gần 1000 tỷ USD.”
Do đó, việc đánh chiếm Libya đă được Mỹ giao cho Tổng Thống Pháp Nicolas Sarkozy lănh đạo. Ngày 20.10.2011, Gaddafi đă bị giết và chiến tranh ủy nhiệm được tiếp tục áp dụng ở đây để các phe Hồi Giáo đối nghịch thanh toán nhau.
Tại Afghanistan và Iraq, Tổng Thống Obama cũng đă cho rút quân dần ra và xử dụng chiến tranh ủy nhiệm như lá bài chính của Mỹ.
Hiện nay, Hoa Kỳ không chỉ áp dụng chiến tranh ủy nhiệm tại Trung Đông mà c̣n tại cả Đông Âu và Biển Đông khi phải đối đầu với Nga và Trung Quốc.
Qua các cuộc quan sát, chúng ta thấy rằng tại Trung Đông, v́ hai khối Hồi Giáo Sunni và Shia có mối thù truyền kiếp qua nhiều thế kỷ, nên trúng kế Mỹ một cách dễ dàng.
Một số nước Đông Âu như Gruzia, Ukraina, Rumania, ba nước vùng Baltic là Latvia, Litva và Estonia v́ thiếu kinh nghiệm chính trị nên dễ trúng kế Mỹ.
Gruzia và Ukraina đă bị trúng kế và đang lănh nhận những hậu quả. C̣n các cường quốc trong Liên Âu, Nhật Bản, Úc và ngay cả CSVN v́ đă nắm rất vững chiến lược của Mỹ, nên vẫn giữ được vị thế của ḿnh.
HỒI GIÁO TRUNG ĐÔNG TRÚNG KẾ MỸ!
Ngày 26.3.2015, hăng thông tấn NBC News đă cho phổ biến một bài dưới đầu đề “Chiến tranh ủy nhiệm: Hoa Kỳ đứng ở cả hai bên của những căng thẳng giữa Iran và Saudi Arabia” (Proxy War: U.S. on Both Sides of Tensions Between Iran, Saudi Arabia), tường thuật lại buổi nói chuyện giữa các kư giả Chuck Todd, Mark Murray và Carrie Dann trong chương tŕnh “Meet of the Press” về chiến tranh ủy nhiệm tại Trung Đông.
Một câu hỏi được đặt ra: Một giờ trước đây, các máy bay Hoa Kỳ đă mở cuộc không kích để giúp lực lược Iraq thuộc khối Shia chiếm lại thành phố Tikrit trong tay ISIS thuộc khối Sunni.
Một giờ sau đó, các máy bay của Saudi Arabia, một đồng minh chí cốt của Mỹ, lại oanh tạc lực lượng Houthi thuộc Shia ở Yemen.
Vậy th́ Mỹ đứng về phe Sunni hay phe Shia?
Bản phúc tŕnh của kư giả Richard Engel của CNN về t́nh trạng ở Yemen nói rằng “nó đă trở thành cuộc chiến giữa Iran và Saudi Arabia trong đó Mỹ t́m thấy chính ḿnh đứng về cả hai bên” (it has become a war between Iran and Saudi Arabia with the U.S. finding itself on both sides).
Theo NBC, trong cuộc đàm phán với các đối tác của ḿnh trong khu vực vào thứ năm 26.3.2015, Ngoại Trưởng John Kerry “khen ngợi công việc của các liên minh và nhấn mạnh sự hỗ trợ Mỹ cho các nỗ lực – bao gồm chia sẻ thông tin t́nh báo, hỗ trợ mục tiêu, tư vấn và hỗ trợ hậu cần…”, dĩ nhiên là cho cả hai bên!
Qua bài “Làm thế nào để các vơ khí của Hoa Kỳ sẽ đóng một vai tṛ to lớn trong cuộc chiến của Saudi Arabia ở Yemen?” tờ Washington Post tiết lộ rằng theo một bản phúc tŕnh của Quốc Hội Hoa Kỳ ngày 29.4.2015, từ tháng 10/2010 đến tháng 10/2014, Hoa Kỳ đă bán cho Saudi Arabia 90 tỉ USD vơ khí, trong đó có cả chiến đấu cơ F-15SA, các trực thăng chiến đấu AH-64D Apache, UH-60M Black Hawk, AH-6i light-attack, v.v.
Vấn đề được đặt ra là Saudi Arabia đă dùng số vơ khí mua được của Mỹ để làm ǵ?
florida80
11-14-2019, 19:50
Trong bản tin ngày 3.3.2015 của WND News ở Washington DC, dưới đầu đề “Người Iraq t́m thấy vơ khí và tiếp tế của Saudi được gởi cho ISIS”, kư giả F. Michael Maloof cho biết theo hăng thông tấn Al-Qad Press (tiếng A-rập), với nỗ lực chiếm lại thành phố Tikrit, quân Iraq đă t́m thấy trong các kho chứa của ISIS có nhiều tấn lương thực, trái cây và vơ khí từ Saudi Arabia.
Đồ tiếp tế và vơ khí t́m thấy đều từ Saudi Arabia, Qatar hay Turkey, nhưng không phải do chính quyền của các quốc gia này mà do các tư nhân.
Các hỏa tiễn chống tăng M79 90 mm của Hoa Kỳ được chuyển đến cho họ qua Saudi Arabia.
Nhiều vũ khí c̣n nguyên nhăn hiệu “Property of U.S. Govt.” ISIS đă không biết xử dụng nhiều loại vũ khí tối tân của Hoa Kỳ mà họ đă nhận được.
Trong khi đó, tờ Independent của Anh nhắc lại một báo cáo tháng 12 năm 2009 của bà Ngoại Trưởng Hillary Clinton do Wekileaks tiến lộ, trong đó nói rằng Saudi Arabia vẫn cung cấp những tài trợ căn bản cho al-Qa’ida, Taliban, LeT (nhóm khủng bố Pakistan) và các nhóm khủng bố khác.
Nh́n chung, chúng ta thấy qua Saudi Arabia, Mỹ đang cung cấp vũ khí cho các nhóm Suuni chống lại các nhóm Shia, c̣n Iran và chính Mỹ đang cung cấp vũ khí và huấn luyện cho các nhóm Shia chống các nhóm Sunni.
V́ thế, cơ quan thông tấn CNN đă nói “Mỹ t́m thấy chính ḿnh đứng về cả hai bên” (the U.S. finding itself on both sides)
ISIS LÀ CON ĐẺ CỦA MỸ?
Ngày 16.7.2014, cơ quan Global Research đă cho phổ biến một tài liệu của Cơ Quan An Ninh Quốc Gia Hoa Kỳ (US National Security Agency – NSA) do điệp viên Edward Snowden hiện đang ở Nga phổ biến cho thấy tổ chức Nhà Nước Hồi Giáo ISIS là do t́nh báo của Mỹ, Anh và Israel (Mossad) phối hợp lập ra với biệt danh là “Hornet’s Nest.”
Tài liệu tiết lộ nói rằng nhà lănh đạo ISIS là giáo sĩ Abu Bakr Al Baghdadi đă nhận huấn luyện quân sự nhạy cảm trong tṛn một năm dưới tay của Mossad (cơ quan t́nh báo Israel), bên cạnh các khóa học về thần học và nghệ thuật phát biểu.
Tuy nhiên, việc huấn luyện lănh tụ Abu Bakr al-Baghdadi như thế nào và lúc nào, đă trở thành một vấn đề tranh luận v́ tài liệu không đề cập đến.
Đài Fox News cho biết đă phỏng vấn Đại tá Kenneth King, người quản lư trại tù Bucca năm 2009, nơi al-Baghdadi đă từng bị giam giữ, tuyên bố ông ta đă có mặt khi al-Baghdadi đă được chuyển từ trại giam của lực lượng Mỹ cho người Iraq, nơi này bị cáo buộc đă phóng thích al-Baghdadi để đi thành lập ISIS.
Nhưng Bộ Quốc Pḥng Hoa Kỳ tuyên bố:
“Ibrahim Awad Ibrahim Al Badry, c̣n được gọi là ‘Abu Bakr al – Baghdad ‘đă bị Quân Lực Hoa Kỳ bắt giữ như là một ‘người tù dân sự’ từ đầu tháng 2 năm 2004 cho đến đầu tháng 12 năm 2004, khi ông ta được phóng thích.
Ông ta bị giam tại trại Bucca. Một Hội đồng Xem xét, Phối hợp và Phóng Thích đă đề nghị ‘phóng thích vô điều kiện’ người bị giam giữ này và ông ta đă được Nhà tù của Mỹ phóng thích một thời gian ngắn sau đó.
Chúng tôi không có hồ sơ của ông ta trong bất cứ thời điểm nào khác.”
Như chúng ta đă biết, sau đại chiến thứ II, Đế Quốc Ottoman của Hồi Giáo ở Trung Đông đă bị chia thành 22 quốc gia.
Đến năm 2006 chính Bush đă đưa ra kế hoạch một “Trung Đông Mới” định h́nh lại các quốc gia Hồi Giáo kéo dài từ Trung Đông đến Afghanistan.
florida80
11-14-2019, 19:50
Một tài liệu do tờ New York Times tiết lộ tiên đoán 5 nước trong khu vực là Iraq, Libya, Syria, Yemen và Saudi Arabia sẽ bị biến thành 14 nước. Kế hoạch đó đang được h́nh thành và ISIS đóng một vai tṛ quan trọng.
Global Research ngày 13.6.2015 đă đăng bài với đầu đề “Saudi Arabia: Ủy nhiệm Quân Sự của Mỹ, tiến hành chiến tranh tại Trung Đông và Iran” nói lên các diễn biến này.
Ngoài những vơ khí và tiến bạc mà ISIS được cấp qua ngả Saudi Arabia, Qatar và Thổ Nhĩ Kỳ, mỗi ngày ISIS c̣n có được khoảng 3 triệu USA tiền bán dầu lậu qua ngă Thổ Nhĩ Kỳ và người mua chính là Israel và một số các quốc gia Âu Châu.
CHIẾN TRANH ỦY NHIỆM TẠI ĐÔNG ÂU VÀ BIỂN ĐÔNG
Tại Đông Âu, Hoa Kỳ đă tạo ra vụ Ukraina để lôi kéo các quốc gia Liên Âu vào cuộc chiến chống Nga thay thế Mỹ.
Bài “Trung Quốc cảnh cáo Hoa Kỳ ngưng cuộc chiến ủy nhiệm Ukraina chống Nga” (China Warns U.S. to Stop Its Ukrainian Proxy War Against Russia) của Eric Zuesse được Global Research phổ biến ngày 3.3.2015 đă cảnh cáo thủ đoạn này.
Đức và Pháp đă chính thức từ chối “sứ mạng” mà Mỹ muốn giao cho. Hôm 22.2.2015, Tướng James W. Forsyth của Mỹ đă lên tiếng báo động: “Một cuộc chiến tranh ủy nhiệm giữa Moscow và Washington tại biên giới phía Đông của Châu Âu hiện nay có vẻ nhiều khả năng xảy ra hơn là không.”
Nhưng ngày 13.3.2015, ông Jens Stoltenberg, Tổng thứ kư NATO, tuyên bố: “Trách nhiệm chính của chúng tôi là bảo vệ tất cả các đồng minh và đảm bảo rằng không có bất cứ đồng minh NATO nào bị tấn công“.
Nhưng ông nhấn mạnh rằng Ukraine không phải là một thành viên của NATO v́ thế sẽ có nhiều điểm khác biệt trong cách hành xử nếu so sánh với các quốc gia trong khối, bởi những hỗ trợ về an ninh chỉ dành cho thành viên.
Hôm 10.6.2015, cựu Thủ Tướng Pháp Francois Fillon (2007 – 2012) nói trên đài truyền h́nh BFMTV: “Ngày nay, Châu Âu không c̣n độc lập nữa… Mỹ đang lôi Liên Minh Châu Âu (EU) vào một cuộc thập tự chinh chống lại Nga. Điều này đi ngược lại hoàn toàn với lợi ích của Châu Âu.”
Trước đó, hôm 6.4.2015 Đô Đốc Pháp Francois Jourdain nói với đài phát thanh Sputnik rằng đă đến lúc các nước Châu Âu cần phải chấm dứt sự tồn tại của Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO), ra khỏi tổ chức này.
Việc các nước Châu Âu là thành viên của NATO khiến các nước này mất độc lập trong việc ra quyết định.
Ông nhấn mạnh: “Mỹ có mục đích cản trở Nga một lần nữa trở cường quốc. Đó hoàn toàn không phải là lợi ích của Châu Âu, Châu Âu cần phải biến Nga thành đối tác của ḿnh v́ Moskva có nhiều lợi ích chung với Châu Âu…
Ukraine là đất nước bị phá hủy và tham nhũng, tôi không hiểu tại sao Châu Âu lại phải nhận lấy một gánh nặng như vậy“.
florida80
11-14-2019, 19:51
Tại Biển Đông, Hoa Kỳ muốn giao cho Nhật Bản đương đầu với Trung Quốc. Trang nhà Allvoices.com đă đăng một loạt bài có đầu đề “Phải chăng Mỹ đang cố gắng xúi giục chiến tranh ủy nhiệm Trung – Nhật?” (Is the US Trying to Instigate a Japan-China Proxy War?) của John Thomas Didymus, phân tích khá tỉ mỉ âm mưu này của Mỹ.
Didymus cho biết, một số nhà phân tích quân sự ở Washington ủng hộ “xung đột giới hạn” giữa Trung Quốc và Nhật Bản trong khi lực lượng hải quân Trung Quốc vẫn c̣n tương đối yếu.
Tuy nhiên, có những chuyên gia ở Trung Quốc như Ma Shikun th́ tin rằng Hoa Kỳ không thể bắt đầu một cuộc chiến tranh ủy nhiệm giữa Trung Quốc và Nhật Bản, v́ cả hai đều nắm rất vững âm mưu của Mỹ.
Bên ngoài Nhật xem ra đang đứng về phe Mỹ nhưng bên trong Nhật vẫn tăng cường phát triển ngoại thương với Trung Quốc.
Trung Quốc và Nhật là đối tác mậu dịch quan trọng của nhau: Nhật là đối tác mậu dịch lớn nhất của Trung Quốc trong 10 năm qua, trong khi đó Trung Quốc là nước đối tác mậu dịch lớn thứ hai và thị trường xuất khẩu lớn thứ hai của Nhật.
VIỆT NAM VÀ CHIẾN TRANH ỦY NHIỆM
Ngày 25.7.2013, Tổng thống Barack Obama và Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đă kư tuyên bố quyết định xác lập quan hệ Đối tác Toàn diện Việt Nam – Mỹ tại Ṭa Bạch Ốc.
Các chuyên gia tin rằng Hoa Kỳ đang định biến Việt Nam thành cái chốt ngăn chận Trung Quốc tràn xuống Đông Nam Á như trước đây đă dùng VNCH. Dĩ nhiên, Đảng CSVN biết rất rơ ư đồ này của Mỹ và đang tương kế tựu kế.
Trước đó, Chủ Tịch Trương Tấn Sang cũng đă đến Nga và ngày 30.7.2012 đă kư với Tổng Thống Putin một bản Tuyên bố chung về tăng cường quan hệ đối tác chiến lược toàn diện giữa hai nước.
Trong chuyến viếng thăm này, khi được đài “Tiếng nói nước Nga” hỏi về tương lai của cảng Cam Ranh, Chủ Tịch Sang nói “chúng tôi sẽ xây dựng cơ sở sửa chữa tàu, tổ chức dịch vụ để tàu bè của bất cứ quốc gia nào cũng có thể đến sửa chữa bảo dưỡng…”
Riêng Liên Bang Nga “là bạn bè truyền thống, là đối tác chiến lược của nhau… chắc chắn Việt Nam cũng dành những ưu tiên cần thiết nhất định”.
Về “chiến tranh ủy nhiệm” của Hoa Kỳ, mở đầu bài “Chiến tranh ủy nhiệm và giải pháp pḥng, chống”, đăng trên tạp chí Quốc Pḥng Toàn Dân, Thiếu tướng TS. Trần Minh Sơn, Viện trưởng Viện 70, Tổng cục II của Quân Đội Nhân Dân Việt Nam đă viết: “Loại h́nh chiến tranh này đang được một số nước, đứng đầu là Mỹ coi trọng sử dụng để can dự vào các cuộc xung đột nhằm đạt mục tiêu chiến lược mà không sử dụng lực lượng trực tiếp tham chiến.”
Trong bài “Một số vấn đề về chiến tranh ủy nhiệm – nhận diện và pḥng ngừa”, Trung tướng TS. Trần Thái B́nh coi đây là “một trong những h́nh thái mới của chiến tranh xâm lược”, “đây là mưu đồ nguy hiểm”… “cần được nhận thức đầy đủ để vạch mặt kẻ chủ mưu và có biện pháp pḥng ngừa.”
Nhưng ngày 2.10.2014 Ngoại Trưởng Kerry của Mỹ đă thông báo cho Ngoại Trưởng Phạm B́nh Minh của Việt Nam rằng Mỹ dỡ bỏ một phần lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam.
Đài VOA dùng “cộng tác viên c̣ mồi” khuyến cáo Hà Nội rằng “với Mỹ, Việt Nam cũng cần có một thái độ rơ ràng để có thể h́nh thành một liên minh bảo vệ chủ quyền trên Biển Đông”, nhưng Tiến sĩ Vũ Hồng Lâm từ Trung tâm nghiên cứu Đông Nam Á ở Hawaii nói:
“Vấn đề là Việt nam đi t́m sự kết hợp trong mối quan hệ giữa Mỹ và Trung quốc sao cho có lợi nhất cho mục đích của họ.
Mà mục đích lớn nhất của họ là bảo vệ chế độ, bảo vệ đảng, cho nên họ vẫn nghiêng về Trung quốc nhiều hơn.”
Năm 1972, Hoa Kỳ đă từng bán đồng minh chí cốt của ḿnh là VNCH cho Trung Quốc, nên Hà Nội luôn cảnh giác.
florida80
11-14-2019, 19:51
MỘT VÀI KẾT QUẢ NH̀N THẤY
Nh́n chung, các nhà quan sát tin rằng với chiến tranh ủy nhiệm, Mỹ có thể khai thác mối thù hận truyền kiếp giữa hai giáo phái Sunni và Shia, làm phân hóa và tan ră khối Hồi Giáo Trung Đông.
Cuộc chiến này đang do Saudi Arabia và Iran lănh đạo hai phe đối đầu, Hoa Kỳ đứng đàng sau xúi biểu, lập thế quân b́nh, không để cho phe nào tiêu diệt phe nào.
Nhưng khi 5 nước trong vùng bị biến thành 14 nước theo kế hoạch một “Trung Đông Mới”, Saudi Arabia cũng nằm trong đó. Hoa Kỳ phải thống trị được Saudi Arabia mới có thể thống trị được khối dầu lửa Trung Đông và khối dầu lửa thế giới.
VND News ở Washington DC đă đăng bài “Analyst expects collapse of Saudi monarchy” dựa trên phúc tŕnh của Joseph Farah’s G2 Bulletin tiên báo về chuyện đó.
Nhưng chiến tranh ủy nhiệm rất khó dùng để cô lập Nga và chận đứng Trung Quốc ở Biển Đông, v́ các quốc gia lớn không bao giờ chịu để Mỹ biến thành công cụ. Họ chỉ cộng tác trong từng hoàn cảnh và từng giai đoạn.
florida80
11-14-2019, 19:52
Lá Cờ Mỹ ‘Made in China’
Mùng bốn tháng 07 năm nay lại về . Với người Mỹ, đó là một ngày lễ lớn trong năm. Bởi đó là Sinh Nhật của Hoa Kỳ. Với cộng đồng người Việt, và những sắc dân khác nữa, ngày 04 tháng 07 không chỉ đơn thuần là một ngày nghỉ. Song đây là ngày họ cảm thấy rất thiêng liêng, như thể đây là ngày mang một ư nghĩa đặc biệt trong đời sống sinh hoạt của họ. Ngày độc lập của quê hương thứ hai. Happy Birthday to USA.
Những đợt bắn pháo bông long trọng và trang nghiêm được các thành phố khắp đất nước Hoa Kỳ tổ chức, nhất là những thành phố có hồ nước. Đêm bắn pháo bông sẽ diễn ra đầy rực rỡ. Bầu trời đêm rực rỡ ánh sáng. Dưới mặt hồ vẻ đẹp phản chiếu những đợt pháo bông đầy màu sắc lung linh. Những trang hoàng rực rỡ. Những dịp mua sắm – thể hiện một h́nh thức chào đón khá thực tế. Những chuyến đi chơi xa được tổ chức trong gia đ́nh. Hầu như nhà nào cũng có những buổi tiệc nướng thịt barbecue ngoài trời…
Hăng xưởng cho nhân viên nghỉ lễ. Ngày Độc Lập của Hoa Kỳ. July Fourth. Independence Day. Không những tất cả người đi làm được nghỉ có lương là luật liên bang. Điều đáng nghĩ tới là niềm tự hào của người dân sống trên đất Mỹ.
Nói đến ngày độc lập của Hoa Kỳ, người ta nghĩ đến lá cờ. Không chỉ có những lá cờ, mà màu cờ cũng được người ta quư trọng. Tinh thần dân tộc của người Mỹ rất lạ. Rất khác với những nơi khác trên thế giới. Họ thể hiện niềm tự hào dân tộc thiên về tính thực tế. Lễ đến là mua sắm. Nên ngành thương mại Mỹ cũng đáp lại người tiêu dùng những đợt khuyến măi rầm rộ. Có người nói do hệ thống quảng cáo thương mại tại đây đă giật dây. Nên đi đâu vào dịp Lễ Độc Lập người ta cũng dễ thấy ngay ba màu chủ đạo của Quốc Kỳ Mỹ: Xanh dương – Đỏ – Trắng (Blue – Red – White) hầu như gắn liền với mọi sản phẩm bày bán trong các siêu thị. Từ ly cốc uống nước. Khăn giấy. Cờ. Quần ngắn, áo thun. Dù che nắng. Mũ đội đầu. Hoa giấy. Ngay cả những tiệm nails của người Việt cũng trộ hẳn lên những tiếng mời chào vẽ móng với những kiểu dáng (design) mang biểu tượng tinh thần dân tộc. Patriotism! Lá cờ nghen. Những thiết kế vẽ sọc trắng, sọc đỏ. Ngôi sao. Màu sơn xanh đậm – dark blue…
Và nói đến lá cờ Mỹ, người ta đă không giấu được niềm tự hào. Làm một cuộc trắc nghiệm bỏ túi tại gia đ́nh anh bạn. Đó là một bữa tiệc gia đ́nh với gần ba chục người tham dự. Hỏi xem lá cờ của nước nào đẹp nhất? Có đến hơn 80% cho biết lá cờ của Mỹ đẹp và oai hùng nhất. Có người nói lá cờ Mỹ mạnh mẽ. Có người nói Quốc kỳ Mỹ sang trọng, xứng đáng là lá cờ của một đại cường quốc. Có người nói nh́n lá cờ Mỹ tung bay, nhất là tại những kỳ Olympic – ḷng họ luôn thấy dạt dào xúc động, nhất là khi lá cờ Hoa Kỳ được kéo lên với điệu nhạc của bản Quốc ca hùng tráng vang lên.
Nhưng một điều khiến người ta suy nghĩ, nếu như họ biết được một sự thật về những lá cờ của Hoa Kỳ tung bay phất phới trên bầu trời của xứ sở tự do này. Những lá cờ thiêng liêng ấy không được sản xuất tại Hoa Kỳ. Chúng được sản xuất tại một đất nước xa xôi khác, hoàn toàn xa lạ và không có cùng những giá trị xứng đáng với lá cờ Mỹ. Bởi lẽ lá cờ của Hoa Kỳ là lá cờ của tự do và dân chủ, bảo vệ và tôn trọng các quyền của con người. C̣n đất nước sản xuất những lá cờ Mỹ này chỉ là một đất nước có những triết lư sống và hành động rất khác. Đó là đất nước Trung Quốc.
Năm 2013 – bạn có cảm tưởng ǵ khi biết Huffington Post cho biết năm 2012 có tới 94% những lá cờ Mỹ tung bay trên bầu trời Hoa Kỳ được nhập cảng từ Trung Quốc. Số cờ này trị giá tới 3.1 triệu Mỹ kim. Vẫn biết tại Hoa Kỳ các hăng chế tạo cung cấp cờ và những sản phẩm có nội dung tinh thần dân tộc như Lễ Độc Lập, Lễ Tưởng Niệm Chiến Sĩ, Ngày Veteran vẫn giữ vị trí chủ yếu. Theo các con số c̣n ghi chép lại được, số doanh thu (năm 2007 – năm cuối cùng các tài liệu c̣n lưu lại được) các sản phẩm cờ và hàng hóa có tinh thần dân tộc lên tới 300 triệu Mỹ kim. Theo nhiều người cờ Mỹ nhập cảng từ Trung Quốc (tuy chưa bá chủ thị trường Mỹ) vẫn có thể sẽ là mối đe dọa – a real risk – đối với kỹ nghệ sản xuất cờ tại Hoa Kỳ. Bởi so với năm 2013, doanh số nhập cảng cờ lên đến 3.1 triệu Mỹ kim. Trong khi đó vào năm 2010 con số đó chỉ khoảng 2.8 triệu Mỹ kim.
Theo ư kiến chung, càng ngày cờ Hoa Kỳ chế tạo tại Trung Quốc càng có xu hướng lấn lướt, tấn công vào thị trường Mỹ mạnh mẽ và khốc liệt hơn. Nếu không có những biện pháp mạnh, cờ Mỹ made-in-China sẽ giết chết những cơ sở sản xuất quốc kỳ Mỹ trên đất Mỹ. Không có ǵ khó hiểu cả. Ḷng tham và tâm trí của những người Mỹ hám lợi sẽ không từ bỏ bất cứ cơ hội kiếm tiền nào. Kể cả chuyện phải để cho lương tâm họ bị cắn rứt. Cơ hội kiếm tiền sẽ khuynh đảo suy nghĩ của họ. Màu xanh lá cây của đồng tiền sẽ khiến cho họ mờ mắt. The green color of the dollars will blind their eyes.
Niềm tự hào về lá cờ Mỹ do người Mỹ chế tạo đă bị tấn công. Người có những móc nối trong kỹ nghệ và đường dây phân phối mặt hàng đầy tính biểu tượng này sẽ coi những lá cờ Mỹ thuần túy là những món hàng. Những containers chở cờ Mỹ chế tạo tại Trung Quốc sẽ vượt Thái B́nh Dương đến với Hoa Kỳ. Hóa đơn và hợp đồng với những khoản lăi. Những xưởng may cờ hối hả của Trung Quốc nơi điều kiện làm việc đa số thường rơi vào cảnh bạc đăi. Họ chỉ biết ḿnh đang may cờ Mỹ. Rất có thể sẽ là những lá cờ của các quốc gia giàu có khác. Nhưng t́nh cảm và suy nghĩ của họ hoàn toàn xa lạ với những lá cờ họ đang may. Họ tuyệt nhiên không nghĩ về vinh dự được may những lá cờ Mỹ như người Mỹ; hoặc làm sao họ có được cảm xúc như chúng ta – những người đang sống trên đất Mỹ.
Quốc hội Hoa Kỳ đă thông qua luật cấm các cơ quan công cộng của Hoa Kỳ sử dụng cờ Mỹ sản xuất tại nước ngoài. Các cơ quan công quyền này phải sử dụng cờ Mỹ có ít nhất 50% chất liệu và công đoạn sản xuất tại Mỹ. Nhưng theo nhiều người th́ chuyện này nói để cho có chứ việc thực hiện kiểm tra th́ không thể. Hơn nữa chuyện nh́n thấy những lá cờ Mỹ tung bay chỉ cho người ta cảm giác tự hào hănh diện, chứ mấy ai nghĩ đến chuyện xuất xứ của những lá cờ đó!
Tháng 02 năm 2014, luật Mỹ nghiêm cấm Quân đội Mỹ sử dụng Quốc kỳ Hoa Kỳ chế tạo tại Trung Quốc. Đây là một hành động có ư nghĩa rất lớn. Hăy tưởng tượng, lá cờ Tổ Quốc là niềm kiêu hănh và là động lực của người lính. Đă là lính, ai cũng mang trong ḷng ḿnh niềm kính trọng và tinh thần chiến đấu. Không chỉ có những lá cờ tung bay trên các cột cờ doanh trại quân đội phất phới. Mỗi ngày đều có nghi thức thượng kỳ và hạ kỳ rất trang nghiêm mỗi buổi sáng và mỗi buổi chiều. Một hồi c̣i báo cất lên. Tất cả xe cộ trong doanh trại đang chuyển động sẽ dừng lại. Mọi quân nhân, bất luận trong quân phục hay trong đồng phục thể thao, thậm chí khi mặc quần áo dân sự đang đi bộ sẽ đứng lại trong tư thế nghiêm, hướng về phía cột cờ (dù có thể lúc đó họ ở xa không nh́n thấy). Và họ trang trọng đưa tay lên chào cờ.
Rồi khi một người lính nằm xuống. Lá cờ Tổ quốc một lần nữa, lần cuối, tiễn đưa người con hy sinh cho đất nước trong cách phủ quan tài thật trang nghiêm. Sau đó được xếp gọn, trao cho thân nhân của tử sĩ. Lá cờ chứa đựng biết bao cảm xúc và ư nghĩa của đất nước đối với người đă xả thân v́ Tổ Quốc. Lá cờ thiêng liêng và ư nghĩa hơn tất cả những giá trị đền bù khác; lá cờ tượng trưng cho vinh dự cao quư nhất của người nằm xuống v́ Tổ Quốc.
Chính v́ thế, lá cờ dành cho người chiến sĩ nằm xuống không thể mang bất cứ một t́ vết nào, càng không nên được làm ra từ những nơi các giá trị lư tưởng tự do và dân chủ bị chà đạp; trong khi đó những người lính Hoa Kỳ đă chiến đấu và bảo vệ bằng xương máu của ḿnh cho những giá trị lư tưởng cao đẹp ấy.
Để có được một lá cờ Mỹ thuần Mỹ, bạn có thể mua lá cờ ấy với một chứng chỉ cờ Mỹ (American made certification) ghi rơ ràng xuất xứ của lá cờ ḿnh mua về. Cần biết thêm, mua một lá cờ rất khác với chuyện mua những món hàng khác. Hiệp hội Cờ Chế tạo tại Mỹ – FMAA (The Flag Manufacturers Association of America) đă cấp “Certified Made in the USA” cho các lá cờ được làm ra tại Mỹ với sức lao động của người Mỹ. Và việc mua những lá cờ này cho thấy tinh thần yêu dân tộc của mỗi người. Thay v́ vội vă ra Walmart để mua về những lá cờ made-in-China một cách đầy tiện nghi.
Cuối cùng th́ ngày Lễ Độc Lập sẽ qua. Niềm tự hào khi nh́n lên lá cờ Mỹ đem lại cho bạn những cảm xúc như thế nào chắc vẫn c̣n nguyên đó, bạn nghĩ ǵ? Rung động và xao xuyến? Tri ân và hănh diện. Nhưng có khi nào bạn đặt câu hỏi: Lá cờ ấy đến từ đâu? C̣n chuyện giá trị và ư nghĩa biểu tượng tinh thần dân tộc, chắc khỏi cần phải nói, tất cả chúng ta đều hiểu rất rơ về ư nghĩa thiêng liêng của lá cờ Mỹ như thế nào rồi.
Nguyễn Thơ Sinh
Nguồn: Thoibao
florida80
11-14-2019, 19:54
Bill Gates: 'Khi Không Có Tiền, Cả Thế Giới Sẽ Lăng Quên Bạn'
Bill Gates từng chia sẻ rằng: “Khi nắm trong tay rất nhiều tiền, có thể chỉ bạn quên mất ḿnh là ai. Nhưng, khi không 1 xu dính túi, cả thế giới sẽ lăng quên bạn. Cuộc sống là vậy…”.
William Henry Gates là người đàn ông giàu có nhất hành tinh. Tổng giá trị tài sản của ông thời điểm hiện tại ước tính lên tới hơn 80 tỷ USD, tức là lớn hơn GDP hàng năm của Ecuador và Croatia. Tuy nhiên, thật khó có thể tin được khi Bill Gates đang nỗ lực giải thoát bản thân ḿnh khỏi tất cả số tiền này với hy vọng mang lại cuộc sống tốt đẹp hơn cho những người kém may mắn hơn ḿnh.
Bản thân ông luôn coi trọng những ǵ ḿnh đă đạt được ngày hôm nay và khuyến khích mọi người làm giàu. Trong một bài phát biểu cách đây đă lâu, Bill Gates từng chia sẻ rằng: “Khi nắm trong tay rất nhiều tiền, có thể chỉ bạn quên mất ḿnh là ai. Nhưng, khi không 1 xu dính túi, cả thế giới sẽ lăng quên bạn. Cuộc sống là vậy…”.
Qua những bài phát biểu của ḿnh, ông luôn khuyên thế hệ trẻ cần phải nỗ lực làm việc, cống hiến bản thân hết ḿnh để đạt được thành công. Có như vậy, bạn mới làm nên một điều ǵ đó khiến thế giới nhớ đến bạn.
Dĩ nhiên, cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng, ai cũng cần phải trải qua những khó khăn, vất vả, nếm trải khổ đau và cả sự thất vọng. Nhưng, điều quan trọng là bạn cần có tinh thần thép, tiếp tục nỗ lực không ngừng nghỉ mà theo lời khuyên của tỷ phú Gates là “dũng mănh tiến lên phía trước như sư tử”.
Nh́n lại cuộc đời Bill Gates có thể thấy, thành công đến với ông như ngày hôm nay cũng không hề dễ dàng. Bản thân ông luôn nỗ lực phấn đấu và không cho phép bản thân ngừng cố gắng.
Có thể kể đến một ví dụ là khi đang học trung học, Bill Gates nhận được điện thoại từ một công ty kinh doanh đồ dùng quốc pḥng lớn nhất nước Mỹ với lời mời muốn ông xuống phía Nam để gặp mặt, kư hợp đồng thử việc. Để thực hiện ước mơ của ḿnh, sau khi được sự đồng ư của nhà trường, Bill Gates đă tham gia công việc này trong 3 tháng.
Sau khi kết thúc quá tŕnh thử việc, Bill Gates quay lại trường học. Vấn đề đặt ra là ông sẽ vừa phải học bổ sung tất cả những bài học trong 3 tháng trước đó, đồng thời tham gia kỳ thi cuối kỳ. Bằng nỗ lực của ḿnh, ông đă bắt kịp các môn học khác một cách nhanh chóng nhưng lại lơ là với môn vi tính v́ cho rằng ḿnh đă thành thạo. Kết quả là môn vi tính thầy giáo chỉ cho ông điểm B. Điều đáng nói là nguyên nhân không phải v́ điểm thi không tốt (ông đứng đầu trong kỳ thi), mà v́ Bill Gates chưa tham dự một buổi học nào của môn này, ông đă bị mất điểm v́ “thái độ học tập”.
Nhưng thay v́ oán trách thầy giáo, Bill Gates tập trung mọi nguồn lực vào công việc mă hóa các số liệu và trở thành một lập tŕnh viên nổi tiếng, xây dựng nên tập đoàn Microsoft khổng lồ như ngày nay.
Theo Trí thức trẻ
florida80
11-14-2019, 19:54
Người Việt Các Anh Sẽ Muôn Đời khổ...
Bạn bè yêu quư gửi cho một nhận xét ngắn này của một người Nhật về người Việt ḿnh. Thẳng thắn và ṣng phẳng. Rất đau nhưng tiếc thay rất đúng. Xin đưa lên Blog để bạn đọc đọc và ngẫm nghĩ về tính cách người Việt. Liệu có thể coi tính cách đó là sản phẩm của một môi trường sống và cơ chế quản lư kiểu xin- cho khiến con người ta, trong bất cứ hoàn cảnh nào, ngay lập tức chỉ nghĩa đến cái lợi cỏn con của ḿnh, mà quên mất những điều về ḷng tự trọng, lợi ích chung. Sự cào cấu, xâu xé kiểu đó, xét cho cùng, đáng thương. Và cũng v́ thế, mà cái sự “văn minh” c̣n quăng cách khá xa…
Muốn biết người Nhật thật sự đánh giá thế nào về Việt Nam th́ phải nghe những câu chuyện của những người lao động trực tiếp. C̣n các nhà nghiên cứu, giáo sư, tiến sỹ, chính trị gia, các nhà ngoại giao, doanh nhân Việt Nam thường chỉ nghe được những lời lẽ ngoại giao từ những người đồng nhiệm với họ phía Nhật Bản nên chưa chắc đă biết được người Nhật thực bụng nh́n vào Việt Nam thế nào.
Chẳng hạn như thế này, một công nhân làm cho một công ty Nhật ở Việt Nam kể lại khi một kỹ sư Nhật về nước ông ấy không ngại ngần nói với người công nhân Việt Nam: “Người Việt các anh sẽ muôn đời khổ. Đấy là v́ các anh chỉ biết nghĩ đến những cái lợi lộc nhỏ của cá nhân mà không biết nghĩ đến cái lợi lớn của chung” Rồi viên kỹ sư minh hoạ: “Một cái vít chúng tôi phải mang từ Nhật sang giá 40.000đ mà rơi xuống đất th́ công nhân Việt Nam các anh thản nhiên dẫm lên hoặc đá lăn đi mất v́ nó không phải của các anh.
Nhưng các anh đánh rơi điếu thuốc lá đang hút dở giá 1.000đ th́ các anh sẵn sàng nhặt lên và hút tiếp cho dù nó bị bẩn chỉ v́ nó là của các anh. Hay như cuộn cáp điện chúng tôi nhập về giá 5tr/m, nhưng các anh cắt trộm bán được có vài trăm ngh́n/m. Tất cả những việc làm đó mang lại chút lợi lộc cho các anh nhưng gây thiệt hại lớn cho doanh nghiệp v́ chúng tôi phải nhập bổ sung hoăc nhập thừa so với cần thiết”.
C̣n lái xe của viên kỹ sư đó th́ được nghe ông ấy tặng quà có giá trị và được nghe ông ấy “tâm sự” như sau: “Tôi rất cảm ơn anh lái xe an toàn cho tôi suốt 5 năm qua. V́ anh là người bảo đảm mạng sống của tôi nên anh làm ǵ tôi cũng chiều nhưng anh đừng tưởng anh làm ǵ sai mà tôi không biết. Anh đưa đón tôi ra sân bay quăng đường chỉ hơn 30km anh khai là hơn 100km tôi cũng kư, anh khai tăng việc mua xăng, thay dầu tôi cũng kư là v́ tôi cần anh vui vẻ lái xe để tôi được an toàn. Nhưng anh và các công nhân Việt Nam đừng tưởng là các anh vặt được người Nhật.
Các anh nên biết rằng lẽ ra chúng tôi có thể trả lương cao hơn hoặc tăng lương nhiều hơn cho các anh. Nhưng đáng phải tăng lương cho các anh 500.000 th́ chúng tôi chỉ tăng 200.000. C̣n 300.000 chúng tôi phải giữ lại để chi trả bù đắp cho những tṛ vụn vặt hay phá hoại của các anh. Cuối cùng là tự các anh hại các anh thôi. C̣n chúng tôi cũng chỉ là lấy của người Việt cho người Việt chứ chúng tôi không mất ǵ cả”.
Theo FB Awake Phamtt
florida80
11-14-2019, 19:55
Xót Xa Chuyện Dân Ḿnh Học Sử - Cao Huy Quân
Mấy bữa nay báo chí và dư luận Việt Nam sôi nổi lên tiếng về việc nhiều em học sinh, thậm chí là các bạn thanh niên, khi được hỏi về Nguyễn Huệ (lên ngôi vua lấy hiệu là Quang Trung), đă trả lời Nguyễn Huệ và Quang Trung là… hai anh em; hai bố con. Có em c̣n hồn nhiên cho là “Quang Trung là tên hiệu của…Trần Quốc Tuấn”. Không ai xem đoạn clip mà không khỏi bàng hoàng, chỉ biết “cười ra nước mắt”. Đoạn clip phỏng vấn chỉ chừng chục em, nhưng gần như 100% các em đều trả lời sai một cách thậm tệ. Nếu các nhà báo phỏng vấn thêm vài chục, vài trăm em nữa, có lẽ dân ḿnh cũng không có đủ nước mắt để… cười.
Tiên trách kỷ hậu trách nhân
Dư luận chẳng nên phí công bàn tán, thảo luận và “truy t́m” người chịu trách nhiệm. Có người trách các bạn trẻ bây giờ quá vô tâm, vô t́nh, học hành không đến nơi đến chốn. Nhưng thiết nghĩ “tiên trách kỷ”, tức trách nhiệm phải quy về việc giáo dục, dạy bảo con người. “Quang Trung và Nguyễn Huệ là hai anh em; hay hai cha con; hay hai đồng chí, đồng đội với nhau” chính là tác hại của một nền giáo dục nhồi nhét, nhồi nhét và nhồi nhét vô tội vạ.
Báo chí, chuyên gia, dư luận đă tốn không biết bao nhiêu giấy mực và phát biểu để cảnh báo vấn nạn học thuộc ḷng, học vẹt, học cho có nhiều chữ trong bụng (chứ không phải có sự nhạy cảm về kiến thức, biết tiếp thu đúng đắn kho tàng tri thức của thế giới) trong nền giáo dục Việt Nam. Rơ ràng các em được học về Quang Trung-Nguyễn Huệ từ tiểu học, rồi cấp hai và cuối cùng là cấp ba. Đó là chưa kể hàng loạt các hoạt động ngoại khóa, thi cử…liên quan đến cái tên Quang Trung-Nguyễn Huệ. Các em “được” học nhiều là thế, được dạy nhiều là thế để rồi trả lời sai đến bất ngờ, hay “không biết” khiến người thấy phải ái ngại, xót xa cho nhiều thế hệ trẻ chỉ biết gồng gánh trên vai chiếc cặp nặng trĩu sách vở, c̣n cái đầu th́… trống rỗng.
Ngồi bàn giấy soạn lịch sử
Tôi không nói ngoa. Nếu hỏi mấy em về Tần Thủy Hoàng, Tam Quốc Diễn Nghĩa, Lư Thế Dân hay các phim cổ trang Trung Quốc, không chừng các em c̣n thuộc ḷng và nhớ rơ hơn rất nhiều so với “thảm kịch” môn lịch sử mà chúng ta chứng kiến. Nghĩ đến đây, ḷng đă cay đắng càng thấy cay đắng hơn.
Nhưng đă nói đi th́ cũng phải nói lại. Tại sao dân Việt lại rành lịch sử Trung Quốc đến thế? Tại sao nhiều thanh niên ngày càng rành về văn hóa Hàn Quốc, Nhật Bản, Mỹ… thay v́ những nét văn hóa “đậm chất truyền thống” nhưng hoàn toàn có khả năng hội nhập của Việt Nam? Đơn giản là v́ những quyển sách được biên soạn ra, phần nhiều hướng các em đến việc học kiến thức chứ không phải truyền thụ đam mê. Hăy nh́n cách các em soạn đề cương và học thuộc ḷng thâu đêm trước ngày thi; hăy nh́n cách kiểm tra miệng trước lớp dù là học sinh tiểu học hay học sinh trung học phổ thông; hay đơn giản hơn, hăy nh́n những đề kiểm tra theo kiểu “hăy nêu lại các mốc lịch sử của cuộc chiến tranh chống Xiêm, chống Thanh”… Tất cả chẳng ǵ ngoài học vẹt.
Tôi nhớ có khi học sinh học măi không thuộc, đành chấp nhận điểm zero dù em có khả năng nh́n ư nghĩa của câu chuyện lịch sử theo một cách nh́n độc đáo và đậm chất sáng tạo nhưng không sai lệch. Tôi nhớ những ngày bạn bè tôi phải khổ sở viết chi chít chữ nghĩa vào các tờ giấy, lên cả tay, chân hay lên cả đùi thông tin ngày tháng năm sinh của Quang Trung và thời gian những cuộc chiến của vị anh hùng dân tộc này diễn ra. Tôi nhớ cảnh các em học sinh phổ thông khi nhận tin “không thi tốt nghiệp môn sử” đă thẳng tay vứt hết sách sử ra ngoài cửa sổ, bất chấp những thứ mà các em được dạy là ḷng tự hào dân tộc, yêu thương tổ quốc.
Cái mà các em học sinh cần ở môn sử, chính là sự kích thích tính ṭ ṃ, tính thỏa măn thông tin phù hợp với bối cảnh các em đang sống (chứ không phải kiến thức chung chung chỉ để học thuộc ḷng). Cái các em cần nữa chính là những bài học cách đây hàng trăm năm nhưng vẫn có ư nghĩa với chính bản thân các em hiện tại. Và các em cũng cần hiểu (chứ không phải thuộc) những dấu son lịch sử để có thể tự ḿnh kể lại cho người khác nghe bằng tâm huyết, ḷng tự hào và niềm đam mê. Muốn thế, các em “không cần” những quyển sách chỉ toàn là chữ nghĩa và mang tính khuôn sáo; thay vào đó là những bộ sách giáo khoa nhẹ nhàng về dữ liệu tin nhưng phải rơ ràng về mục tiêu, về ư đồ, về thông tin cần thiết, kết hợp với phương tiện (phim ảnh, bản đồ,…) hỗ trợ thật sự đắc lực cho việc t́m hiểu về một nhân vật hay một sự kiện lịch sử.
Giáo viên sử vẫn rất ́ ạch
Nếu một bộ sách khô cứng và nặng phần kiến thức giết chết sự hứng thú của các em, th́ một đội ngũ giáo viên dạy sử cũng như những “con vẹt” góp phần dập tắt tất cả niềm hi vọng. Tôi nhớ măi h́nh bóng của không ít thầy cô dạy sử gắn liền với cái ghế trên bục giảng, đọc để các em chép và yêu cầu học thuộc ḷng. Đó là chưa kể rất nhiều thầy, cô dạy sử quên mất cái thiên chức của họ là truyền tải niềm đam mê, chứ không phải là đọc chép, và kiểm tra. Họ bảo “giáo viên dạy sử nghèo” và tự cho ḿnh cái quyền ít tâm huyết hơn những giáo viên dạy toán, dạy lư, dạy hóa hay dạy tiếng Anh.
Thay v́ họ t́m ra những sáng kiến để các em nhỏ thích học sử, th́ phần đông giáo viên chấp nhận dừng lại ở chuyện “đọc-chép” không hơn không kém. Để rồi các em học về vua Quang Trung cũng chẳng biết ở đất Sài G̣n, Huế, hay Hà Nội… có nơi nào có đền thờ vua Quang Trung; tầm vóc nhân vật ra sao; tại sao lại tôn vinh nhân vật ấy; hay tại sao vị vua này được cả thế giới nhắc tên. Giáo viên măi mê trả lời câu hỏi “cái ǵ?” mà chẳng bao giờ kích thích các em hỏi “tại sao?” hay “như thế nào?” – những câu hỏi gợi mở rất nhiều điều thú vị trong môn sử. Và rồi sản phẩm “học sinh giỏi cấp quốc gia” môn sử cũng chỉ dừng lại ở những em may mắn được trời phú cho một trí nhớ tốt (khi c̣n trẻ), để rồi dần trở nên mai một và yếu đuối khi về già.
Xin hăy nh́n sang các nước bạn dạy sử để rồi c̣n học hỏi. Các em học 1 tiết lư thuyết sẽ có 1 tiết thực hành. Đó là khi các em được tự do phát biểu quan điểm, ư kiến của ḿnh về nhân vật hay sự kiện lịch sử để rồi cùng giáo viên thảo luận; Đó là khi các em được nói “em ngưỡng mộ nhân vật lịch sử” nào đó để rồi được giáo viên bồi dưỡng thêm thông tin và cách tiếp cận vấn đề; đó là khi các em được đến các viện bảo tàng để học về chiến tranh lạnh, chiến tranh thế giới, chiến tranh Việt Nam thay v́ ngồi trong lớp và học bằng trí tưởng tượng.
Xin những người soạn sách lẫn người giảng dạy hăy thật sự nghiêm túc với môn sử trước khi yêu cầu các em học sinh phải đam mê một môn học đang trở nên đang nhàm chán và khô cứng ở Việt Nam.
Cao Huy Quân
florida80
11-14-2019, 19:56
Giáo Sư KIM ĐỊNH: Vài Suy Nghĩ Về Phật Giáo Ḥa Hảo
Tôi vừa đọc xong tập “Phật Giáo Ḥa Hảo Yếu Lược”. Gấp sách lại, thấy tự ḷng dấy lên một niềm vui đầy hy vọng: đây chính là nơi đại diện cuối cùng của nền văn hóa nông nghiệp. Trước kia đă có lần tôi viết Việt Nam là đại diện cuối cùng của tinh thần nông nghiệp, nhưng nay, sau thời kỳ nhuộm đỏ không biết lúc nào mới dứt, th́ không biết điều đó có c̣n lấy lại được chăng; nhưng về Phật Giáo Ḥa Hảo th́ tôi tin là sẽ c̣n được, xét cả về môi sinh lẫn nền đạo lư.
Về môi sinh, th́ đây là miền nông nghiệp trù phú nhất nước, với năng xuất gần gấp đôi các nơi (3 triệu tấn lúa cho 1.885.000 mẫu, so với suưt soát 17 triệu tấn cho 17.326.000 mẫu trong toàn quốc). Số dân là hai triệu ở khắp trong 15 tỉnh miền Hậu Giang. Đông nhất là Châu Đốc, An Giang, Kiến Phong tức là khối lớn, lại thêm đông đặc và được tổ chức thành hàng ngũ rất chặt chẽ, th́ dễ đủ sức đương đầu với mọi thử thách, dù cam go đến đâu. Nhất lại về đàng giáo lư th́ đă đạt được nét đặc trưng cao nhất có thể. Trên đời mới thấy xảy ra ở đây là một:
Đường tu tiến của con người có thể chia làm ba giai đoạn lớn là Hữu Vi, Vô Vi, và An Vi.
Hữu Vi đi với Địa
Vô Vi đi với Thiên
An Vi đi với Nhân
Ở Địa, nhập thế chuyên về vật thể, thành tựu ở khoa học.
Ở Thiên là xuất thế chuyên về tâm linh, thành tựu ở Huyền niệm.
Ở Nhân là xử thế, chuyên về nhân luân, thành tựu ở Tứ hải một nhà.
Đó là nói về tu tiến chuyên biệt, c̣n thông thường th́ đời sống con người phải gồm cả ba Thiên, Địa, Nhân ở tŕnh độ phổ cập của lương tri. Đó là minh triết thông thường mà Hi Lạp gọi là Sophia. Trong đời sống thông thường th́ phải có cả ba: đâu đâu cũng vậy; nhưng lên đến đợt Triết khi thiên, địa, nhân trở thành chuyên biệt th́ hầu như không thông với nhau nữa, mà cho đến nay hầu như chưa có ai nhảy ra được khỏi phạm vi của ḿnh, mà chỉ thành công trong địa hạt đó. Âu Tây thành đạt trong khoa học (duy địa) Ấn Độ trong huyền niệm. Cả hai không có thiên tài triết nào vượt qua địa vực ḿnh, để vào đợt Nhân sinh xử thế, mặc dầu thiên tài th́ đầy. Nhưng mọi thử thách để vượt sang địa hạt nhân đều thất bại kiểu nọ hoặc kiểu kia. Bước vào đời mới, chế độ nông nô bên Âu Châu có được phá vỡ, nhưng không do triết cho bằng do khoa học kỹ thuật.
Thử thách triết lư để giải phóng con người, rơ nhất bên Tây Âu là thuyết Karl Marx đă muốn cứu con người khỏi mọi bất công chênh lệch, bằng cách phá hết mọi ràng buộc tự do con người (nên đưa ra thuyết tam vô) để mọi người được sống trong t́nh huynh đệ... nhưng Cộng sản đă thất bại ê chề. Nói cho chính xác, th́ chỉ có thành công phá đổ nhưng thất bại trong việc kiến thiết. Lư do là triết đó chưa ra khỏi cảnh vực của Âu Tây là địa: như hai chữ Cộng sản, Tư bản nói lên điều đó. Nói theo Nho, cả hai c̣n b́ bơm trong cơi mạt, cơi ngành, chưa động đến cơi bốn gốc được chút nào hết.
Bên Ấn Độ cũng tương tự như vậy, thiên tài lớn nhứt hiện nay là Rajneesh cũng dốc ḷng đi đến cái biết toàn trị, đi đến xă hội đại đồng phong lưu dư vật, và mặc dầu ông kính tôn Đức Thích Ca hết ḿnh, nhưng không ngần ngại buộc tội cho Đức Như Lai cùng với Mahavir bên đạo Jaina và Krishma bên đạo Bà La Môn phải chịu hết trách nhiệm về sự vụ Ấn Độ suốt 25 thế kyœ qua phải triền miên nằm trong cảnh đói rét nô lệ, chậm tiến. Ông ước ao có được một xă hội no đủ dư thừa, không giai cấp, nên cũng chủ trương vô gia đ́nh, vô quốc gia, vô tôn giáo (mặc dầu ông chống Cộng hết cỡ), nhưng không sao bước vào cơi nhân sinh được. Sự bất lực đó được biểu lộ trong câu tuyên bố: “Không ai có thể vừa là tôn giáo vừa là chính trị gia, ngay cả Gandhi cũng thế” (Tao: the pathless path 336). Và ông chống đối Khổng Tử hết lời v́ đă coi chính trị là mối lớn nhứt trong đạo nhân sinh (nhân đạo dĩ chính vĩ đại), với Nho th́ triết gia cao nhất phải là người có khả năng “an bang tế thế”... C̣n Rajneesh khinh khi cực kỳ mọi chính trị gia, cho đó chỉ là những người hạng bét, nên ông không tiếc lời mạt sát hết thảy. Đó là dấu tỏ có một sự ngăn cách vô h́nh nào tự thiên địa đi sang nhân, mà từ xa xưa tới nay chưa ai bước qua được, kể cả Hoa Phật lẫn Việt Phật.
Phật giáo truyền vào Tàu dưới h́nh thức Vô Vi trọn vẹn được biểu lộ một cách chói chang bằng chín năm ngồi quay mặt vào tường của Bồ Đề Đạt Ma đến bại xuội chân, với việc Tổ Huệ Khả chặt cánh tay để xin được điểm đạo. Chẳng biết tay có bị chặt, chân có bị bại thật chăng, nhưng đó quả là những tiêu biểu nói lên tính cách vô-vi cùng cực là không hành, không tác, tức không dây ḿnh vào chính trị. Đó là điều không thể sống trong đất nhân sinh bên Đông Bộ, nơi con người được định nghĩa là Tác Viên, tức bản tính con người là tác năng giữa trời cùng đất, và lư tưởng của bậc tiến cao nhất gọi thánh nhân phải là làm thế nào để cuộc sống nhân sinh được “dân giàu nước mạnh”, không những có đủ ăn mặc cho mọi người, mà c̣n phải biết sống an nhiên tự tại, tức cuộc sống phải có lễ nhạc (có nghệ thuật) và đến cùng cực th́ c̣n có cả những phút xuất thần để phối thiên phối địa. V́ hai quan niệm khác nhau là thế, nên lịch sử Phật giáo bên Đông Bộ chính là một tiến tŕnh thích nghi với cuộc sống nọ: từ bước nhỏ tới bước lớn. Bước đầu tiên là Tịnh Độ của nhà sư Huệ Viễn ở tại vất sách vở suy luận đi, để chỉ có niệm, chỉ một niệm A Di Đà Phật đă đủ văng lai Tây phương cực lạc thế giới. Sau đó đến các bước Thiên thai với câu thời danh “lư sự vô ngại”. Rồi tới thuyết ngũ-thời của Hoa Nghiêm nhằm ḥa hợp tiểu thừa vô vi với đại thừa, muốn bước vào hành động, chứ không chỉ có tĩnh tọa như bên Ấn Độ, nhưng đó mới là hành động bằng lư trí. Phải cho đến Tổ Huệ Năng mới đi thẳng vào hành động bằng hành thiền: hành thực sự như xay thóc, giă gạo, nhặt củi... đă là thiền, không cần sách vở với tĩnh tọa mới là thiền...
florida80
11-14-2019, 19:56
Tuy Tổ Huệ Năng đă làm một cuộc cách mạng rất lớn, nhưng cũng chưa đi vào đến đầu mối của cuộc nhân sinh, tức là chính trị, phải đợi đến hai nhà Lư, Trần bên Việt Nam ta mới gặp Trúc Lâm Thiền Sư tức là chính vua Trần Nhân Tôn th́ Phật mới thực sự đi vào đời, khi hiểu đời là chính trị, là trị nước, b́nh thiên hạ, với thành quả chói chang rực rỡ. Tuy nhiên đó cũng chưa chắc hẳn đă là bước qua cửa triết, mà hầu chắc mới là lối lương tri. V́ vua phải làm thế là do vị của ḿnh vốn gắn liền với trị nước, nên phải trị nước như một bổn phận, chứ không do một triết lư mọc lên từ nền tảng bảo phải làm chính trị, tức không do đạo lư của Phật. V́ nếu thế th́ vua phải để lại một chữ đạo. Đây không thấy (hoặc có mà bị quân Minh lấy mất chăng?) tức là bước chính cốt có tánh cách cơ cấu chưa đi được. Tóm lại, sự nhập cuộc ở đợt lương tri, có cao hơn đợt xă hội từ thiện, nhưng chưa là chính trị.
Bước quyết liệt này mới xảy ra với Phật Giáo Ḥa Hảo, là lần đầu tiên trong lịch sử Phật giáo, kể cả Phật giáo Tàu và Việt, nó đă xảy ra cách rơ ràng dứt khoát như được tuyên bố rơ rệt trong bốn chữ “tu nhân” và “tứ ân”. Trước hết là câu nói “học Phật tu Nhân”. Đó quả là bước từ Thiên tới Nhân rơ rệt. Nhưng đó mới là câu tuyên bố tiên thiên, có thể là do cao hứng. Phải xem kỹ hơn có hậu chăng. Thưa có. Đó là thuyết Tứ Ân:
1. Ân Tổ tiên Cha Mẹ
2. Ân Đất Nước
3. Ân Tam bảo
4. Ân Đồng bào Nhân loại
Như vậy là dù cả bốn bước Tu, Tề, Trị, B́nh rồi. Quả là chính trị đẫy đà. Chính là nhân đạo đẫy tṛn viên măn gồm đủ:
Tu ở tu nhân
Tề ở ân tổ tiên cha mẹ
Trị ở ân đất nước
B́nh ở ân đồng bào nhân loại
Đó là kiện chứng minh bạch dứt khoát. Kiện chứng thứ hai và rất đặc biệt, đó là bản thân Đức Huỳnh Giáo Chủ không là một tăng lữ mà chỉ là một cư sĩ tại gia, là một nhà ái quốc, một nhà đại cách mạng đă lập ra đảng Dân Xă, tức có chủ trương, có sách vở, có cơ cấu tổ chức đầy đủ, không thể nghĩ ngợi ǵ nữa. Đó quả là một thành tựu, cho tới đó chưa ai hiện thực nổi. Đó là bước từ đạo Phật bước vào đạo Nhân, tức từ Tài Thiên đi sang Tài Nhân.
Đến khi đi vào chi tiết càng thấy rơ cái bước sang qua xảy ra từ cơ cấu nền tảng, nên rất giống Việt Nho. Thí dụ: Việc nhấn mạnh cần phải học hành, không được tin mù quáng, dù ông thầy có đáng kính mấy cũng phải đưa óc thông minh ra để xét lời thầy trước đă, có nên tin hay chăng. Rất giống Nho đặt Trí lên đầu: Trí nhân dũng.
Về thờ tự, th́ cắt hết mọi phiền toái. Không nhận thầy cúng, thầy tế, thầy bói, thầy phù thủy. Không cho đốt vàng mă. Thờ Phật th́ không có tượng, mà chỉ có một tấm vải màu dà để tượng trưng sự ḥa hợp nhân loại. Đă không chuông không mơ, không cho dâng cúng chè xôi, thực phẩm. Không cấm sát sinh, chỉ cấm sát sinh để tế. Không có cả chùa, chỉ có “độc giảng đường”, không phải để ở, mà chỉ để giảng đạo, giống như Văn Miếu bên Nho vậy...
Quả là một kết tinh của Tam giáo.
Phật th́ đă bỏ tượng, bỏ chùa, chỉ c̣n tên, và giáo lư để đúng với câu “học Phật tu Nhân”. Thuyết là thuyết Phật, nhưng thực hiện th́ lại là Nhân. Đúng ra th́ cũng là thực hiện Phật, v́ giữa Phật và Nho có rất nhiều mẫu số chung, như “tự lực tự cường”. Phật nói hăy thắp đèn ḿnh mà đi th́ Nho cũng nói “doăn chấp kỳ trung”; nền tảng như nhau, nhất là cả hai đều căn cứ trên Đạo Trống để bàn nơi khác.
Pháp th́ sự nhận định tính cách vô thừơng của các pháp rất giúp vào việc tạo dựng nên tâm hồn xả bỏ, là điều quư vô cùng nơi nhà cai trị, để dễ có ḷng thái công là ch́a khóa cho sự thành công trong lănh vực chính trị. Ngoài ra c̣n một số những điều rất khó có thể hiểu cho người thông thường, như là thuyết “thập nhị nhân duyên”, th́ đề ra cho dân kính bái vậy thôi.
florida80
11-14-2019, 19:57
Tăng th́ kể như không có. Phật Giáo Ḥa Hảo bản chất là tại gia, không nhận sư ni, nhưng theo lối nhu thuận của Nho, là không chống đối, mà chỉ “kính nhi viễn chi”, sau khi dặn ḍ pḥng bị những tăng sư giả mạo, như về việc ma chay giỗ chạp, th́ dạy rằng: “giá trị ở chỗ tu tâm”, tự ḿnh cầu nguyện, khỏi đi thuê khoán ai cầu cho, v.v...
Tóm lại, xét chung nội dung giáo lư Phật Giáo Ḥa Hảo, th́ chính là đạo Nhân, nhưng bọc ngoài bằng danh Phật. Thế mà lại giữ được nét sùng mộ nhiệt tính của Phật giáo để đóng góp, nên có thể bù trừ cho đạo Nhân nơi Nho. Đạo Nho là một thứ đạo “ung dung tự tại” v́ đạo nhân đă có đủ thiên địa nơi ḿnh, khỏi cần phải bước đi đâu (vạn vật gia bị ư kyœ). Đó là chỗ cao cả nhưng cũng là chỗ yếu kém của Nho. Cao cả cho những tâm hồn có óc siêu lư cảm thấy được an nhiên tự tại: c̣n đối với đại chúng th́ khó thấy được, nên cần có sự thúc đẩy mạnh hơn. Vậy về điểm này th́ sau những thập niên tàn phá dữ dội của Cộng Sản, th́ cái bầu khí lễ nghĩa liêm sỉ c̣n có thể lập lại chăng, mà thiếu môi sinh tinh thần nhân nghĩa, th́ liệu Nho giáo có c̣n hiệu nghiệm được như xưa chăng. Cho nên về điểm này mà có được một sự bù trừ hỗ trợ như từ phía Phật Giáo Ḥa Hảo th́ rất tốt, nhất là khi sự hỗ trợ đó không có ǵ dị đoan hay quá đáng, mà sự thôi thúc th́ rất đầy đủ. Trong bằng ấy tỉnh Hậu Giang, chưa biết có được vài văn miếu chăng, c̣n Phật Giáo Ḥa Hảo có đến 390 độc giảng đường, phát thanh một cách có phương pháp. Kinh sách phát ra có tới cả triệu tập. Lại c̣n việc thờ cúng ông bà và Phật hàng ngày hàng bữa, khiến cho không khí đạo hành dâng cao, nhờ đó mà Phật Giáo Ḥa Hảo có được một điểm rất hiếm, là có một đảng chính trị có chủ đạo hẳn hoi: đó là Dân Xă Đảng.
Chữ Đảng ở đây không hẳn là đảng phái, chỉ tạm dùng cho hợp thời và đối với các đảng khác trong nước, chứ riêng trong đạo Ḥa Hảo th́ không là đảng phái, v́ không có đảng nào khác. Đây chỉ là một “đảng” tức là một khối thuần nhất từ trên chí dưới như nhau, kiểu như một Hội nghị Diên Hồng liên tục. Đó không là một đảng, mà là tiếng nói của một chủ đạo, xưa nay chỉ có Nho, và đến nay mới thấy xuất hiện nơi Phật Giáo Ḥa Hảo mà thôi. Cho nên trên kia tôi nói về Ḥa Hảo, như bước nhảy cuối cùng từ đạo Phật xuất thế đi vào đạo nhân xử thế. Nhưng đến đây tôi nghĩ là có lẽ sẽ trung thực hơn khi coi Ḥa Hảo là đợt mới nhất của Việt tộc tự nội phát xuất trong bầu khí tâm linh của Phật giáo, đối diện với Hán Nho là Việt Đạo phát xuất trong bầu khí du mục. Cả hai đều gốc Việt đến 70, 80%, tức Việt có chủ, c̣n Phật với du mục tây bắc là khách. Và như vậy th́ không có bước nhảy qua nào cả. Tức ngoài Ḥa Hảo và Nho th́ cho đến nay, không có Chủ Đạo nào khác... mà chỉ có chủ thuyết, tức mới ở đợt ư hệ, chưa lên đến đợt tâm linh để thành chủ đạo. Chúng phát xuất, hoặc do triết học tất cả c̣n duy ư, hoặc do tôn giáo th́ chỉ là tầm gửi. Đức Ki Tô đă nói “nước ta không thuộc trần gian”, nên giáo sĩ bị cấm làm chính trị, c̣n giáo dân th́ có làm, nhưng chỉ là chính trị ở lương tri, ở đợt lợi hành, tiếng là Ki Tô, nhưng trong Ki Tô không có nền tảng chính trị.
Phật giáo cũng vậy, nền tảng là “sắc sắc không không” th́ chính trị đặt nền vào đâu, nên nếu có đưa ra chủ thuyết chính trị cũng chỉ là lương tri, lợi hành, duy lư, tức là tiên thiên đă bất lực, chứng cớ là các xứ theo Phật giáo tiểu thặng vẫn nghèo kinh niên là v́ vậy.
Tây Âu v́ ở trong địa hạt hữu vi, lại nhờ có óc khoa học, mà nên giàu có, nhưng đó là phạm vi khoa học hơn là chính trị. Chính trị là tương quan sản xuất (phân chia tài sản quốc gia cho công bằng) th́ chưa đưa ra được một đạo lư nào. Một số thành công chỉ là leœ teœ cầu an, không do triết, v́ vậy không bao giờ đạt đại lộ lư tưởng. Nói chung các đảng chính trị làm hại hơn làm ích.
Hại lớn nhất là nửa phầm trăm nhân loại bị nô lệ do Đảng Cộng Sản.
Hại bị thiệt đến thân ta, là đảng Việt Cộng bán nước làm lính cho Nga.
Hại làm ta rất ái ngại, là lưỡng đảng của nước Mỹ từ sau thế chiến II đến nay, họ đă lần lượt đánh mất gần 40 nước tự do vào tay Cộng sản, thế mà chưa giựt ḿnh, hăy c̣n đang tiếp tục đưa nước Mỹ vào đường suy thoái. Cái nh́n của họ tố cáo sự bất lực, đó là cái nh́n thiển cận một cách đáng sợ. V́ chưa có chu đáo, cả đến chủ thuyết cũng không, chỉ là lương tri lợi hành, hay nói thông thường là óc con buôn, th́ làm sao thấy được toàn diện vấn đề. Muốn toàn diện phải có Chủ Đạo. Xin nhớ, muốn có Chủ Đạo th́ phải có nền đạo lư có tính cách tâm linh, kéo theo sự tu luyện thân tâm toàn diện, gồm cả tu, tề, trị, b́nh, nhất là tu. Cái đó ngày nay không đâu có, mà chỉ là chủ thuyết do lương tri, quanh quẩn ở đợt thuyết với lư, ngoi lên đến cương lĩnh là hết. Trị nước th́ đến hiến pháp là cùng. Tất cả loay hoay ở ngành ngọn trị, b́nh, chưa có cả tề, c̣n nói chi đến nền tảng là Tu. Tu toàn thân diện tâm trí, chớ không chỉ có tu lương tri, tu lư luận. V́ thế theo nghĩa ngặt th́ Chủ Đạo mới thấy nói Việt Nho, và cho đến nay th́ thấy nơi Phật Giáo Ḥa Hảo.
Bạn sẽ vấn nạn lại rằng tại sao biết bao sự thành tựu lớn lao xảy ra hết nước nọ đến nước kia, th́ sao? Thưa đó chỉ là do hậu thiên ở đợt lương tri, chưa cần chủ đạo. Nếu có tay “thiên tài” mà ngoài sự hiện thực có để lại được một chủ đạo, th́ thành tựu mới trường tồn, mới đủ khả năng trải qua bao gian nguy, rồi vẫn chỗi dậy được như nước Tàu hay nước ta xưa. C̣n nếu chỉ ở đợt lương tri, th́ có là thiên tài đi nữa, thành tựu cũng chỉ kéo dài được ít thế hệ, mà không trường tồn được, v́ chỉ là vá víu. Chính v́ thế mà chưa một nền văn minh nào trường cửu kéo dài nhiều năm, ngoại trừ Việt Nho. Ngay như nước Mỹ, v́ hoàn cảnh quá tốt, đất đai rộng lớn ph́ nhiêu, lại gặp được mấy Tổng thống cỡ Lincoln, và chưa có đối lập (Nga) nên đă lên cao cùng cực cả về tài lực, khoa học, kỹ thuật. Thế mà gặp đối địch, th́ từ 40 năm nay, cứ trụt xuống dần dần, ta có cảm tưởng hai Đảng Dân Chủ, (nhất là Dân Chủ) và Đảng Cộng Ḥa, thi nhau cắt từng miếng thịt của Mỹ quốc đưa đến hầu Nga, là tại chính do hai đảng cứ ḱnh chống nhau, xem cái đắc thắng đảng kia làm quan trọng hơn sự ích quốc. Thế là một siêu cường mạnh như chưa bao giờ thấy, mà đến nay phải lo ngại trước một “keœ thù” mới trước đây kém hơn ḿnh vô kể.
Những suy luận trên đây giúp ta thấy cái thiên tài của Đức Huỳnh Giáo Chủ, khi bước từ Phật giáo đi sang tu Nhân. Đó quả là đợt mới của cây Việt mọc lên tự nội, v́ Giáo Chủ không có học hành ǵ (học được hết tiểu học rồi cứ bệnh hoạn liên miên) mà đến 20 tuổi đột nhiên thông suốt đạo lư và bước qua nổi cái bước từ Thiên sang Nhân, một bước đă bao đời không ai bước qua được, th́ đủ biết là thiên tài làm cho ta thêm ḷng tin tưởng vào sinh lực lớn lao của ṇi Việt, để ta mạnh dạn đặt vào tương lai cái nh́n tươi sáng.
Kim Định
florida80
11-14-2019, 19:59
Những Thói Quen Của Phụ Nữ Khiến Đàn Ông Phát Điên
Nếu chị em có những thói quen dưới đây th́ hăy nhanh chóng từ bỏ trước khi “một nửa” của ḿnh tỏ rơ thái độ bất b́nh nhé.
1. Phụ kiện
“Giường ngủ của chúng tôi lúc nào cũng có quá nhiều gối; và cô ấy muốn tôi sắp xếp chúng gọn gàng lên ghế vào mỗi tối. Hơn thế nữa, khi tôi tranh thủ nghỉ trưa một chút th́ thỉnh thoảng cô ấy lại rút gối ra khỏi đầu tôi bởi v́ cô ấy nói rằng ‘gối không phải để ngủ’. Vậy th́ tại sao chúng lại có mặt trên giường”, một nam giới 37 tuổi chia sẻ.
2. Xem nhiều kênh tivi một lúc
“Tôi sẵn sàng và vui ḷng xem tivi cùng vợ nếu cô ấy chỉ xem một chương tŕnh thôi. Đằng này cô ấy cứ chuyển kênh xoành xoạch; và khi tôi hỏi cô ấy một câu th́ cô ấy nh́n tôi cứ như tôi là một đứa con nít. Tôi không thể hiểu nổi bằng cách nào mà cô ấy có thể xoay sở để xem liền lúc 3 bộ phim trong khi tôi c̣n không thể hiểu nổi những ǵ đang chiếu”, một nam giới 41 tuổi chia sẻ.
3. Không tự tin vào ḿnh
“Bất kỳ khi nào bạn gái tôi hỏi là trông cô ấy có béo hay không tôi đều cảm thấy rất lo lắng. Dù tôi có nói ǵ đi nữa cô ấy cũng không thấy yên tâm. Và việc cô ấy cảm thấy ngại ngùng khi biết rằng tôi nghĩ cô ấy xinh đẹp khiến tôi thấy không thoải mái lắm”, một chàng trai chia sẻ.
4. Cư xử như mẹ
“Ai đời vợ lại đi bảo chồng thoa kem chống nắng! Một lần, trong chuyến dă ngoại với bạn bè, lúc tôi đang mải mê chơi bóng cùng các ông chồng khác th́ vợ tôi chạy đến với một tuưp kem chống nắng trong tay. Tôi yêu và trân trọng sự quan tâm chăm sóc của cô ấy. Tuy nhiên, đôi khi cô ấy cư xử với tôi cứ như tôi là một đứa trong bầy con của cô ấy chứ không phải một người đàn ông đă trưởng thành”, một nam giới chia sẻ.
5. Lửng lơ con cá vàng
“Mỗi khi vợ sắp cưới của tôi đi chơi với một người bạn cụ thể nào đó, cô ấy sẽ ngay lập tức phàn nàn với tôi về người bạn đó khi vừa về đến nhà. Nhưng khi tôi hỏi tại sao cô ấy vẫn tiếp tục gặp cô kia th́ cô ấy lại nh́n tôi cứ như tôi bị làm sao. Đàn ông chúng tôi không có những mối quan hệ lửng lơ con cá vàng như thế. Hoặc là bạn bè, hoặc là kẻ thù. Tại sao chị em lại làm cho vấn đề khó hiểu và phức tạp lên như thế nhỉ?”, một nam giới 35 tuổi chia sẻ.
6. Nhập tâm quá sâu vào phim ảnh
“Một lần, vợ tôi tỏ ra vô cùng phấn khích về việc mà ‘Kyle’ đă làm. Tôi suy nghĩ nát cả óc để nhớ xem đó là một người đồng nghiệp hay một người bạn của cô ấy. Và sau khoảng 5 phút tṛ chuyện th́ tôi phát hiện ra rằng cô ấy đang nói đến một bộ phim mà cô ấy xem. Cô ấy xúc động và nói về nhân vật đó với nhiều cảm xúc đến nỗi tôi nghĩ cô ấy đang nói về ai đó mà cô ấy quen biết chứ không phải về một nhân vật trong phim”, một nam giới 36 tuổi chia sẻ.
7. Giờ giấc không chuẩn xác
“Đối với bạn gái của tôi th́ ‘em sẽ đến trong vài giây nữa’ có nghĩa là bất kỳ điều ǵ, từ việc cô ấy vẫn c̣n đang trên đường đến việc cô ấy có lẽ vẫn đang ngồi ở bàn làm việc với một cuộc thảo luận khoảng 10 phút. Cô ấy xứng đáng để tôi phải chờ đợi. Tuy nhiên, tôi mong cô ấy hiểu rằng dù cô ấy có thực sự muốn rằng ḿnh sẽ có mặt trong vài giây th́ những việc như kết thúc một cuộc thảo luận hoặc lái xe trên đường mất thời gian hơn nhiều. Nếu tôi có được sự ước tính thời gian cụ thể th́ ít nhất tôi sẽ không lâm vào cảnh cứ 2 phút lại nh́n ra cửa như một chú cún con cô đơn đang chờ chủ”, một nam giới 38 tuổi chia sẻ.
8. Cả thèm chóng chán
“Mỗi khi đi ăn nhà hàng, vợ tôi thường bảo tôi nên chọn món ăn ǵ. Và sau khi tôi đă làm theo gợi ư của cô ấy, cô ấy chắc chắn sẽ bĩu môi nh́n vào món ăn của cô ấy đă chọn và nói rằng món của tôi trông ngon hơn. Và thế là cô ấy lấy luôn đồ ăn của tôi và đổi lại cho tôi phần của cô ấy. Vợ ơi, lần sau hăy làm ơn gọi đúng món vợ muốn để cả hai chúng ta đều được vui vẻ và măn nguyện nhé”, một nam giới 33 tuổi tâm sự.
9. Sức mạnh tinh thần kỳ diệu
“Đôi khi, lúc tôi đang kể một câu chuyện ǵ đó, bạn gái tôi sẽ xen vào và nói: ‘đó không phải là lúc anh học lớp 7. Lúc đó anh đang học lớp 9’. Và kỳ lạ là cô ấy lại nói đúng. Chúng tôi không quen nhau từ nhỏ, nhưng bằng cách nào đó cô ấy biết về tiểu sử của tôi c̣n tốt hơn tôi. Và điều đó thật tuyệt vời. Nhưng tôi mong rằng cô ấy không lớn tiếng như thế về khả năng của ḿnh khi chúng tôi đang ở cùng người khác. Điều đó làm tôi trông như một thằng ngốc”, một nam giới 28 tuổi chia sẻ.
10. Cho rằng đàn ông là thầy bói
“Đôi khi, bạn gái tôi thường trở nên bực dọc và nói ‘anh thừa biết anh đă làm ǵ’. Thành thật mà nói là tôi chẳng biết ǵ cả. Tại sao các cô không nói thẳng với chúng tôi đó là vấn đề ǵ để hai bên có thể cùng nói chuyện thẳng thắn thay v́ chơi tṛ suy luận trong cả tiếng đồng hồ như thế?”, một nam giới 33 tuổi chia sẻ.
florida80
11-14-2019, 20:00
Hà Nội Đang Bị Rối Loạn Hành Vi Ngôn Ngữ Trầm Trọng
TT - Hà Nội “tuyên chiến” với nạn nói tục. Hà Nội cũng đang lấy ư kiến xây dựng hệ thống quy tắc ứng xử... Tuổi Trẻ xin giới thiệu ư kiến của Nhà nhiếp ảnh
Quang Phùng.
Tôi sinh ra ở Hà Đông, nhưng từ năm lên một tuổi đă được đưa ra sống tại Hà Nội. Tôi gắn bó với Hà Nội từ những ngày đó, đến tận bây giờ đă gần một thế kỷ.
Tôi đă đi khắp các phố phường, ngơ ngách, có khi ngồi hàng giờ để thực hiện một bộ ảnh về văn hóa ứng xử của những người sống ở Hà Nội hiện nay.
Tôi thấy Hà Nội đang bị rối loạn hành vi ngôn ngữ trầm trọng, nhất là từ năm 1975 đến nay. Tôi hay la cà ở các trường học, thấy học sinh bây giờ văng tục bất cứ đâu. Có vài từ ngữ luôn thường trực trong các câu nói của các bạn trẻ bây giờ là Đ., Đ.M....
Không chỉ nói bậy, chửi tục, cung cách ứng xử của nhiều người đang sống ở Hà Nội hiện nay cũng khác người Hà Nội xưa nhiều lắm. Ngày xưa mẹ tôi rất cặn kẽ lời ăn tiếng nói.
Bà dạy chúng tôi từ việc đi nhẹ, nói khẽ đến việc nói phải tṛn vành, rơ nghĩa, dễ hiểu. Hoặc gặp người quen phải chào hỏi lễ phép, gặp người khuyết tật, người già, phụ nữ dắt trẻ nhỏ phải biết nhường đường.
Mẹ tôi cũng là người làm gương, chúng tôi học được những điều ấy từ nhỏ, rồi theo tôi suốt cuộc đời, đến tận bây giờ. Hầu hết gia đ́nh ở Hà Nội xưa đều rất nền nếp và dạy dỗ con cái chỉn chu như vậy. Những chuyện dạy dỗ, răn đe con cái cũng rất kín đáo, nhẹ nhàng.
V́ thế, tính cách tiêu biểu của người Hà Nội thời đó là sự nhường nhịn, khiêm tốn, không bao giờ đao to búa lớn, cũng không ra vẻ ta đây.
Nếu ḿnh có chịu thua thiệt một chút th́ cũng bằng ḷng. Nếu có lỡ lời một câu với ai đó th́ dù xin lỗi họ rồi ḿnh cũng hối hận măi. Những năm đất nước c̣n chiến tranh hay khó khăn thời bao cấp, tôi không thấy người ở Hà Nội nói tục, chửi bậy.
Chỉ từ những năm kinh tế khá lên... th́ nói tục, chửi bậy cũng nhiều hơn. Nền văn minh lúa nước ở đồng bằng sông Hồng đă tồn tại hàng trăm, hàng ngh́n năm cũng bị phá vỡ.
Một nguyên nhân khác cũng v́ người Hà Nội gốc c̣n rất ít trong số 7 triệu dân ở Hà Nội hiện nay. V́ năm 1954, ḍng người từ Hà Nội di cư vào Nam.
Sau năm 1975, những người Sài G̣n ra nước ngoài (trong đó có những người từ Hà Nội vào trước đó) nên chúng ta sẽ gặp ở Paris, London, New York, Tokyo... những người Hà Nội gốc, với cách cư xử và tài năng làm dân bản xứ phải kính nể.
Ở Hà Nội đang có hàng triệu người nhập cư, họ phần nhiều là những người bị mất ruộng đất, phải đến Hà Nội t́m kế mưu sinh.
Họ phải ăn ngủ thiếu thốn, làm việc cực nhọc. Khi họ đă quá mải miết cho công cuộc mưu sinh th́ sao c̣n thời gian và tâm trí nghĩ đến những cách ứng xử cho mẫu mực được nữa?
Hiện các trường ĐH của nước ta chưa có khoa khoa học ứng xử, trong khi ở nước ngoài rất nhiều nước có khoa này để mọi người biết cách cư xử phù hợp khi giao tiếp. Nói tục, chửi bậy ở Hà Nội là biểu hiện của sự khủng hoảng văn hóa, rối loạn giá trị đạo đức...
Khi người ta bị áp lực quá mức, luôn bực bội trong người, không biết chia sẻ cùng ai th́ việc văng tục, chửi bậy sẽ không có nghĩa lư ǵ.
Ngôn ngữ không thay đổi, nhưng chúng ta thay đổi quá nhiều về cách sử dụng ngôn ngữ. Ngày xưa, chúng tôi được dạy rằng đi học để biết, học để làm, để chung sống, để tồn tại.
Nhưng bây giờ, cả xă hội đang làm ngược lại là học để hơn người, học để làm giàu, học để có địa vị. Mà học để hơn người là điều rất nguy hiểm./
florida80
11-14-2019, 20:01
Tấm Bia Mộ Vô Danh Ở London
Một đoạn văn khắc trên tấm bia làm chấn động cả thế giới, rất nhiều người thấy hối tiếc v́ đă không phát hiện ra nó từ sớm hơn!
Tại hầm mộ trong tầng hầm nhà thờ Westminster nổi tiếng thế giới ở Luân Đôn, có một tấm bia mộ nổi tiếng thế giới. Kỳ thực, đây chỉ là tấm bia mộ rất b́nh thường, nó được làm bằng đá hoa cương thô ráp, h́nh dáng cũng rất b́nh thường. Xung quanh nó là những tấm bia mộ của vua Hery III đến George II và hơn hai mươi tấm bia mộ của những vị vua nước Anh trước đây, cho đến Newton, Darwin, Charles Dickens và nhiều nhân vật nổi tiếng khác. V́ thế nó trở nên bé nhỏ và không được để ư tới, trên đó không có đề ngày tháng năm sinh và mất, thậm chí một lời giới thiệu về người chủ ngôi mộ này cũng không có.
“Khi tôi c̣n trẻ, c̣n tự do, trí tưởng tượng của tôi không bị giới hạn, tôi đă mơ thay đổi thế giới.
Khi tôi đă lớn hơn, khôn ngoan hơn, tôi phát hiện ra tôi sẽ không thay đổi được thế giới, v́ vậy tôi rút ngắn ước mơ của ḿnh lại và quyết định chỉ thay đổi đất nước của tôi.
Nhưng nó cũng như vậy, dường như là không thể thay đổi được. Khi tôi bước vào những năm cuối đời, trong một cố gắng cuối cùng, tôi quyết định chỉ thay đổi gia đ́nh tôi, những người gần nhất với tôi.
Nhưng than ôi, điều này cũng là không thể. Và bây giờ, khi nằm trên giường, lúc sắp ĺa đời, tôi chợt nhận ra:
Nếu như tôi bắt đầu thay đổi bản thân ḿnh trước, lấy ḿnh làm tấm gương th́ có thể thay đổi được gia đ́nh ḿnh, với sự giúp đỡ, động viên của gia đ́nh ḿnh, tôi có thể làm điều ǵ đó thay đổi đất nước và biết đâu đấy, tôi thậm chí có thể làm thay đổi thế giới!”
Người ta nói, nhiều nhà lănh đạo và những người nổi tiếng trên thế giới đều bị xúc động mạnh khi đọc ḍng chữ này, có người nói đó là bài học giáo lư cuộc sống, có người nói đó là một nhân cách hướng nội.
Khi c̣n trẻ, Nelson Mandela đă đọc những ḍng chữ này, đột nhiên có cảm xúc rất nghiêm túc rằng phải tự ḿnh t́m được con đường cải biến Nam Phi, thậm chí là ch́a khóa vàng để cải biến toàn thế giới. Sau khi trở về Nam Phi, với tham vọng này, vốn là một thanh niên da đen ủng hộ chính sách phân biệt chủng tộc đầy bạo lực để cai trị, thoáng một cái, ông đă cải biến tư tưởng và thái độ đối xử của ḿnh, từ việc cải biến chính ḿnh, ông bắt tay vào việc cải biến gia đ́nh và bạn bè thân hữu của ḿnh. Sau nhiều thập kỷ, ông đă thay đổi được đất nước của ḿnh.
Hăy luôn mang một tấm ḷng lương thiện và làm những điều đúng đắn, nhắc nhở, cải biến bản thân thành một người tốt. Nếu mỗi người đều biết tự quay lại vào trong và cải biến bản thân ḿnh cho tốt hơn, th́ thế giới chắc chắn sẽ thay đổi.
Biên dịch: Mai Trà
florida80
11-14-2019, 20:02
C̣n Bao Nhiêu Năm Tháng Nữa?
Tuy trong rừng có nhiều cây đại thọ cả ngàn năm, nhưng người sống thọ đến 100 tuổi không nhiều. Bạn thọ lắm cũng chỉ sống đến 100 tuổi (tỉ lệ 1 trên 100.000 người).
Nếu bạn sống đến 70 tuổi, bạn sẽ c̣n 30 năm. Nếu bạn thọ 80 tuổi, bạn chỉ c̣n 20 năm. V́ lẽ bạn không c̣n bao nhiêu năm để sống và bạn không thể mang theo các đồ vật bạn có, bạn đừng có tiết kiệm quá mức.
(trên 50t mừng từng năm, qua 60t mong hàng tháng, tới 70t đếm mỗi tuần, đến 80t đợi vài ngày, được 90t ...ngơ ngác một ḿnh với giờ phút dài thăm thẳm !)
Bạn nên tiêu những món cần tiêu, thưởng thức những ǵ nên thưởng thức, tặng cho thiên hạ những ǵ bạn có thể cho, nhưng đừng để lại tất cả cho con cháu. Bạn chẳng hề muốn chúng trở nên những kẻ ăn bám.
Đừng lo lắng về những ǵ sẽ xảy ra sau khi bạn ra đi, v́ khi bạn đă trở về với cát bụi, bạn sẽ chẳng bị ảnh hưởng bởi lời khen hay tiếng chê bai nữa đâu.
Đừng lo lăng nhiều qúa về con cái v́ con cái có phần số của chúng và chúng sẽ tự t́m cách sống riêng. Đừng trở thành kẻ nô lệ của chúng.
Đừng mong chờ nhiều ở con cái. Con biết lo cho cha mẹ, dù có ḷng vẫn quá bận rộn v́ công ăn việc làm và các ràng buộc khác nên không thể giúp ǵ bạn.
Các con vô t́nh th́ có thể sẽ tranh dành của cải của bạn ngay khi bạn c̣n sống, và c̣n muốn bạn chóng chết để chúng có thể thừa hưởng các bất động sản của bạn.
Các con của bạn cho rằng chuyện chúng thừa hưởng tài sản của bạn là chuyện dĩ nhiên nhưng bạn không thể đ̣i dự phần vào tiền bạc của chúng.
Với những người thuộc lứa tuổi 60 như bạn, đừng đánh đổi sức khoẻ với tài lực nữa. Bởi v́ tiền bạc có thể không mua được sức khoẻ. Khi nào th́ bạn thôi làm tiền? và có bao nhiêu tiền là đủ (tiền muôn, tiền triệu hay mấy chục triệu)?
Dù bạn có cả ngàn mẫu ruộng tốt, bạn cũng chỉ ăn khoảng 3 lon gạo mỗi ngày; dù bạn có cả ngàn dinh thự, bạn cũng chỉ cần một chỗ rộng 8 mét vuông để ngủ nghỉ ban đêm.
Vậy chừng nào bạn có đủ thức ăn và có đủ tiền tiêu là tốt rồi.
Nên bạn hăy sống cho vui vẻ. Mỗi gia đ́nh đều có chuyện buồn phiền riêng.
Đừng so sánh với người khác về danh vọng và địa vị trong xă hội và con ai thành đạt hơn, nhưng bạn hăy so sánh về hạnh phúc, sức khỏe và tuổi thọ... Đừng lo nghĩ về những chuyện mà bạn không thể thay đổi v́ chẳng được ǵ, mà lại c̣n làm hại cho sức khỏe bạn...
Bạn phải tạo ra sự an lạc và t́m được niềm hạnh phúc của chính ḿnh. Miễn là bạn phấn chấn, nghĩ toàn chuyện vui và làm những việc bạn muốn mỗi ngày một cách thích thú th́ bạn thật đă sống hạnh phúc từng ngày.
Một ngày qua là một ngày bạn mất đi, nhưng một ngày trôi qua trong hạnh phúc là một ngày bạn "được".
Khi bạn vui th́ bệnh tật sẽ lành; khi bạn hạnh phúc th́ bệnh sẽ chóng hết. Khi bạn vui và hạnh phúc th́ bệnh sẽ chẳng đến bao giờ.
Với tính khí vui vẻ, với thể thao thể dục thích đáng, thừơng xuyên ra ánh sáng mặt trời, thay đổi thực phẩm đa dạng, uống một thuốc bổ vừa phải, hy vọng rằng bạn sẽ sống thêm 20 hay 30 năm tràn trề sức khỏe.
Và nhất là biết trân qúy những điều tốt đẹp quanh ḿnh và c̣n BẠN BÈ .nữa.. họ đều làm cho bạn cảm thấy trẻ trung và có người cần đến ḿnh... không có họ chắc chắn bạn sẽ cảm thấy lạc lơng, bơ vơ.!!!
Xin chúc bạn mọi điều tốt đẹp nhất.
Sưu tầm
florida80
11-14-2019, 20:03
Người Việt Hay Chê - Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
Người Việt có thói xấu là hay chê. Đây là lối ứng xử đáng trách của người Việt. Dường như thói hay chê đă trở thành một văn hóa xấu của người Việt Nam. Văn hóa chê đă ăn sâu vào trong ư thức của người Việt. Thấy là chê. Chê cho thích. Chê cho bơ ghét. Lư do hay chê là v́ không muốn ai hơn ḿnh, nên khi thấy ai làm được ǵ là chê. Nhất là những người cùng cơ quan, cùng đoàn thể dù họ có thiện chí mấy cũng bị chê. Phải chăng “Bụt nhà không thiêng” hay người Việt “xấu xí”, nhiễm văn hóa chê bai, định kiến, thích “d́m hàng”?
Có một em học sinh khi nhận được giấy khen v́ có thành tích học tập xuất sắc. Em vui mừng "up" lên facebook nhưng ngay sau đó, em bị một số bạn nhảy vào b́nh luận không tiếc lời: “vậy mà giỏi ǵ”, “âu cũng là do hên” …
Cô hoa hậu Kỳ Duyên do ngủ say mà có tư thế ngủ không mấy đẹp, cũng bị chê. Mặc dầu chẳng ai ngủ mà có thể khẳng định được ḿnh luôn giữ tư thế đẹp!
Có một bạn trẻ c̣n tâm sự: "Ḿnh đi thi và đạt giải nhất cuộc thi Tiếng hát học sinh - sinh viên. Khả năng ca hát của ḿnh được hội đồng giám khảo có uy tín khẳng định.
Tuy nhiên, ḿnh vừa bước từ trên sân khấu xuống đă có ư kiến bảo "hay cái quái ǵ mà hay. Chẳng qua đẹp trai nên lấy được cảm t́nh của ban giám khảo. Những lời lẽ như thế làm ḿnh buồn lắm".
Lư giải về thói xấu "thích vạch lá t́m sâu" của người Việt, các chuyên gia cho rằng, đây là một hiện tượng có thật trong đời sống. Văn hóa chê là biến tướng của sự đố kỵ, ganh ghét, ích kỷ… Không hài ḷng bất kỳ điều ǵ, không muốn thừa nhận ai, không muốn ai hơn ḿnh, mà chỉ thích phê phán, phê không được th́ t́m cách “d́m”, thể hiện “cái tôi” hẹp ḥi, thiển cận.
Xem ra Chúa Giê-su cũng không qua được những thị phi của người đời. Ngài cũng bị chê, bị trách, bị d́m. . . Ngài cũng bị người đồng hương xem thường. Nhưng Chúa chẳng quan tâm. Ngài vẫn tiếp tục sống cho sứ vụ của ḿnh. Ngài vẫn làm công việc của ḿnh. Ngài không để cho tiếng khen lời chê làm ảnh hưởng tới công việc của ḿnh. Ngài luôn làm việc v́ Chúa Cha và v́ lợi ích các linh hồn. Cho dù những tiếng thị phi người đời muốn cản trở công việc, nhưng không v́ thế mà Ngài bỏ cuộc hay lẩn tránh. Ngài vẫn sống phục vụ cho dù phải trả giá bằng đớn đau cực h́nh do người đồng hương ganh ghét gây nên.
Xem ra Chúa Giê-su cũng là một nạn nhân của văn hóa hay chê. V́ ganh ghét, v́ thiếu khiêm tốn mà người đồng hương đă loại trừ người công chính. Sự kiêu căng đă khiến họ không thể đón nhận tin mừng mà Chúa Giê-su loan báo.
Cuộc sống sẽ hay hơn nếu chúng ta khiêm tốn chấp nhận cái hơn của người khác. Cuộc đời sẽ không có những thị phi nếu chúng ta không đánh hội đồng anh em bằng sự a dua nói hành, nói xấu, bỏ vạ cáo gian nhau. Thiết nghĩ trong mỗi cá nhân chúng ta, cũng nên “uốn lưỡi” nhiều lần trước khi mở miệng chê điều ǵ, chê ai…?
Văn hóa chê sẽ làm cho xă hội kém phát triển v́ mất tính sáng tạo, làm nhụt khí của người làm việc. Văn hóa khen mới làm cho xă hội thăng tiến, mới khích lệ nhau sáng tạo không ngừng để xây dựng xă hội ngày một giầu đẹp hơn.
Xin cho chúng ta biết học nơi Chúa luôn khiêm tốn trong cuộc sống, biết đón nhận mọi lời khen chê, không phải để tự cao hay tự ty mặc cảm mà để sống tốt hơn. Và xin cho chúng ta đừng v́ cái tôi của ḿnh mà nói xấu, bỏ vạ, cáo gian hại người, nhưng luôn nghĩ tốt và sống tốt với mọi người. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
florida80
11-14-2019, 20:04
Điều Tồi Tệ Của Đất Nước Sanh-Ga-Po - Hùynh Lộc Bích Huyền
Lang thang tại Sanh-ga-bo trong mấy ngày vừa qua, tui nhựn thấy đất nước này có những điều vô cùng tồi tệ. Kể ra chút cho pà kon nghe chơi:
Đầu tiên dễ nhận thấy đó là trên khắp con đường của Sanh không hề có bóng dáng cảnh sát. Điều này đă tạo nên một sự đơn điệu vô cùng to lớn cho đường phố. Trong khi ở Việt Nam ta đâu đâu cũng có bóng dáng của Cảnh sát giao thông. Đôi khi 1 cột đèn mà tề tựu đến những 4,5 anh - vừa Giao Thông, vừa Xung Kích vừa Cơ Động. Màu áo vàng ḥa quyện màu áo xanh thật là đẹp mắt.
Khi tui hỏi người Sanh "Sao không thấy cảnh sát trên đường?", th́ họ trợn mắt ngạc nhiên "Cảnh sát ngoài đường để làm ǵ? Dân tao ư thức, đất nước tao an toàn mà. Mày có ra đường một ḿnh 2h khuya cũng không sao đâu".
Chưa thỏa măn tui gặn tiếp" Ok dân mày tốt, nhưng rủi dân nước khác nó tới làm bậy th́ seo?". Nghe xong thằng Sanh nó cười hô hố "Ở Sanh cướp giật là tội nặng lém. Tù cho mọt gông luôn, thậm chí có thể lên tới tử h́nh á. Mày dám hông?". CHỦ QUAN. Một đất nước hết sức là chủ quan!
2- Thứ hai đó là ở Sanh không có rác. Cha mạ ơi cái ǵ mà kiếm miếng rác đỏ con mắt không ra. Một đất nước láng o như vại th́ những ngành nghề như móc bọc, ve chai, lụm rác, phế liệu... sẽ đi về đâu? Xin hỏi sẽ đi về đâu ???
3- Ở những nơi công cộng tại Sanh người ta hay đặt những máy nước uống để dân du lịch hay người đi đường đều có thể tấp vào hứng uống. Ǵ chớ vụ này tui thấy Chánh phủ Sanh quá là dại dột. V́ nếu cứ cho uống chùa như vại th́ c̣n ai bỏ tiền mua nước uống đóng chai nữa? Và như vại đất Sanh sẽ thất thoát một khoản thu khổng lồ từ ngành công nghiệp nước giải khát. Quá dại, quá dại!
4- Đa phần Toi-lết công cộng ở Sanh đều đẹp và sạch sẽ, như cái hềnh tui chộp mới nh́n cứ tưởng Toi-lết khách sạn 5 sao. Đây là một sự LĂNG PHÍ vô cùng nghiêm trọng. Hết chiện đi đổ tiền đầu tư trang trí cho mấy cái Toi-lết.
5- Toi-lết công cộng ở Sanh họ có hẳn một pḥng vệ sinh riêng cho Mẹ và Baby. Trong đó họ sẽ thiết kế thêm một cái ghế con cho Baby ngồi để Mẹ có thể thoải mái đi vệ sinh mà không vướng bận con nhỏ. Đây là sự chu đáo hết sức ấu trĩ v́ sướng quá sẽ sanh tệ. Cứ cái đà này kỹ năng chăm con của các bà Mẹ dần dần sẽ bị thui chột một cách nghiêm trọng cho coi.
6- Cái vụ cuối cùng mới đỉnh nè. Bữa tui đi uống nước với mấy người Sanh. Uống xong th́ họ chồm tới xin tui cái khoen lon Coca cola. Tui hỏi xin làm giề th́ họ hào hứng cho biết "Tụi tao gom góp cái khoen này để ủng hộ giúp đỡ cho mấy trường học. V́ Nhà trường sẽ bán nó để gây quỹ học đường. Và những khoen này sau đó sẽ được tái chế phục vụ việc sản xuất chân tay giả cho người tàn tật. Tụi tao làm như vậy nhà trường vừa có quỹ mà người tàn tật cũng đă gián tiếp được giúp đỡ". Úi giời ơi, tưởng đâu Sanh-ga-bo nó giàu có lém, ai ngờ nó KEO KIỆT thấy mà ghê. Có cái khoen lon mà cũng đi gom góp ...
Túm tới túm lui đi đâu cũng thấy chỉ có Xứ Ta mới đúng nghĩa là thiên đường. Nhệ! Hề hề hề!
Huỳnh Lộc Bích Huyền
florida80
11-14-2019, 20:06
Cẩn Trọng
Người xưa thường nói, “Một miếng khi đói bằng một gói khi no”. Khi đói muốn ră ruột mà bỗng nhiên có ai cho hay t́m được chút thức ăn th́ bạn có thể thốt lên rằng, “Thật không có hạnh phúc nào bằng!”. Bạn sẽ ăn miếng thức ăn ấy một cách cẩn trọng, chân thành, cảm nhận rơ rệt hương vị và giá trị của nó, và chỉ có bạn và nó trong giây phút đó.
Không thể đem sự hấp dẫn của tiền bạc, quyền lực, hay t́nh yêu ra so sánh với cảm giác ấy được, v́ mỗi thứ trên đời này chỉ có giá trị hữu dụng trong từng hoàn cảnh. Cũng như khi no bụng th́ một mâm cỗ đầy ắp những món cao lương mỹ vị sẽ không mang lại ư nghĩa ǵ cả, nếu có, nó chỉ làm thỏa măn các giác quan hay ḷng tham, chứ nó không đem lại cái cảm giác tuyệt trần như khi đang đói thực sự. Người xưa so sánh hai cảm giác ấy ngang bằng nhau là để nhắc nhở chúng ta phải biết trân quư những điều kiện ít ỏi mà ḿnh đang có, nhưng nếu xét về mặt hưởng thụ đúng nghĩa th́ khi thiếu thốn mà có được chút ít vẫn làm cho con người hạnh phúc sâu sắc hơn là khi đủ đầy mà có thêm.
Như vậy bí quyết ăn ngon chính là để bụng đói rồi mới ăn, và đây cũng chính là bí quyết sống hạnh phúc. Thay v́ tích góp thật nhiều tiện nghi theo mốt chung của xă hội “càng nhiều càng tốt” th́ bạn phải luôn đặt ḿnh vào t́nh trạng “thiếu thốn một chút”. Thí dụ bạn chỉ có năm bảy bộ quần áo thôi th́ chắc chắn khi mặc bộ nào là bạn sẽ nâng niu bộ đó, xem quần áo như là người bạn thân thiết của ḿnh, thay v́ có tới năm bảy chục bộ mà bạn chẳng nhớ nổi mặt mũi và xuất xứ của chúng. T́nh cảm cũng vậy. Nếu người kia không biết cách tiết chế cảm xúc yêu thích mà bạn cũng không đủ can đảm giới hạn sự đón nhận, th́ chắc chắn sự nhàm chán và khinh lờn trong bạn sẽ xảy ra.
Bạn vẫn c̣n “nướng” thời gian trong những việc làm hết sức vô bổ là tại v́ bạn có suy nghĩ rằng đời bạn c̣n dài lắm. Có lẽ là bạn tưởng ḿnh sẽ sống tới hai ba trăm năm lận, nên giờ này bạn vẫn c̣n ham chơi, tha hồ tàn phá tuổi trẻ, tha hồ giận hờn, tha hồ hơn thua nhau, tha hồ đuổi theo những giấc mộng xa vời... Chắc là phải đợi đến khi bác sĩ “tuyên án” là bạn chỉ c̣n có vài tháng hay vài tuần nữa để sống thôi, th́ may ra bạn mới chịu quay về nắm lấy sự sống. Như vậy là vẫn c̣n may, chứ có rất nhiều người chẳng c̣n kịp thở hay nh́n thấy mặt người thương trước phút từ biệt cơi này nữa ḱa.
Bạn nói rằng bạn đang làm tất cả là để có được cuộc sống sung túc và an ổn? Nh́n kỹ lại xem. Có lẽ “sung túc” không bao giờ đi chung với “an ổn”, và dường như càng “sung túc” là càng mất “an ổn”. Nhưng, có được một cuộc sống sung túc th́ sao, đó có phải là giá trị cao đẹp nhất của đời người không? Bạn cũng biết cái cảm giác khi sắm được món đồ yêu thích, khi mua được chiếc xe đời mới, hay khi sở hữu được căn hộ đắt tiền rồi đó: sung sướng đến rơi nước mắt, đến quên ăn bỏ ngủ. Thế mà bây giờ bạn chẳng có cảm giác ǵ đối với những thứ đó nữa hết. Thấy cũng b́nh thường. Vậy dựa vào đâu mà bạn tin rằng khi có được một cuộc sống sung túc hơn là bạn sẽ có hạnh phúc? Thực ra ư niệm về sự sung túc cũng mơ hồ lắm, cứ chạy đua theo kẻ khác măi th́ chẳng biết thế nào mới gọi là sung túc. Và khi sung túc rồi bạn có chắc là sẽ ngồi yên đó để tận hưởng không?
Bạn chỉ biết làm, chỉ có tài đem về đủ thứ tiện nghi, nhưng bạn lại không biết hưởng, không có khả năng thưởng thức những ǵ ḿnh đă tạo ra. Bạn bỏ ra hai ba giờ đồng hồ để nấu một món ăn cầu kỳ, hấp dẫn, vậy mà bạn lại không thể bỏ ra nửa giờ để đem hết sự chú tâm vào việc thưởng thức món ăn. Bạn bỏ ra năm bảy năm trời để chinh phục một người, vậy mà bạn lại than không có thời gian để ăn cơm chung hay chia sẻ những niềm vui sâu sắc của người ấy. Bạn đang bị cái ǵ vậy? Bạn có đang thực sự sống không?
Bây giờ mà bạn vẫn chưa biết được thế nào là hạnh phúc, th́ cố gắng thêm mười năm hay vài chục năm nữa cũng vậy thôi. Bạn có thể có thêm điều kiện của hạnh phúc, nhưng bạn lại không thể nhận ra và không thể tận hưởng chúng. Cho nên vấn đề là ở nơi bạn, nơi nhận thức và thái độ sống của bạn, chứ không phải là phải chờ đợi thêm cái ǵ nữa ở bên ngoài. Chỉ khi nào bạn tỉnh ngộ rằng, hạnh phúc là khi tâm hồn b́nh yên, không c̣n lo lắng hay bị áp lực v́ sự mong cầu, chấp nhận hết những ǵ đang xảy ra trong hiện tại - trong bạn và xung quanh bạn, th́ bạn mới có đủ năng lực và ư chí để nâng niu sự sống.
Khi nào mới chịu tỉnh ngộ, hở bạn? Hay là cứ để cho bạn thỏa măn với bản năng ham muốn chứng tỏ này nọ của tuổi trẻ, để cho bạn nếm trải thêm những cú thăng trầm nghiệt ngă trong trường đời, để cho bạn chạm trán đôi lần với lằn ranh của c̣n - mất hay sống - chết, nói như cụ Nguyễn Du “Đoạn trường ai có qua cầu mới hay”, th́ tự động bạn sẽ quay về t́m lẽ sống chân thật cho đời ḿnh? Nhưng, liệu c̣n kịp nữa không?
Suy ngẫm thêm đi bạn. Trước khi t́m ra được quyết định đúng đắn cho khúc quanh lớn của cuộc đời, bạn hăy thử đặt ḿnh vào t́nh trạng “chỉ c̣n một ngày để sống” để dồn hết năng lượng vào việc nắm bắt từng phút giây của sự sống, để bạn cảm nhận thế giới mà bạn đang sống đích thực là ǵ khi bạn đă lấy hết những lo lắng muộn phiền của ḿnh ra. Hoặc, bạn hăy tưởng tượng ḿnh là du khách từ hành tinh khác đến viếng thăm xứ sở này, nên bạn sẽ nh́n mọi thứ bằng con mắt tinh khôi, khám phá, và đầy thưởng thức.
Bắt đầu từ những việc nhỏ nhặt thường ngày như là khi uống trà. Bạn hăy cảm nhận ḷng bàn tay và các ngón tay của bạn đang chạm vào tách trà c̣n nóng hổi, cảm nhận hương trà thơm lừng đang bốc lên, cảm nhận từng ngụm trà có vị vừa chát vừa ngọt đang thấm vào cổ họng, cảm nhận sự tươi tỉnh đang diễn ra trong đầu bạn. Trong khi ngồi uống trà, bạn cũng nhớ thư giăn và giữ nụ cười hàm tiếu. Lỡ thói quen gấp gáp hay lo lắng chồm dậy, hăy vỗ về nó: “Thôi mà, để cho ta tự do uống trà một chút đi”, rồi tiếp tục ghi nhận hết những ǵ đang diễn ra trên thân bạn và xung quanh bạn.
C̣n với một người được ăn lần đầu cũng như lần cuối th́ sao? Bạn có nhớ hồi nhỏ, mỗi khi ăn cà-rem, th́ một tay cầm cây cà-rem c̣n một tay để ngửa ở phía dưới để hứng những giọt cà-rem rớt xuống. Rồi bạn liếm sạch những giọt cà-rem ngọt ngào và quư giá đó chứ không bỏ phí. Đó là một trong những giây phút tuyệt trần của sự sống mà không dễ ǵ t́m lại được sau này, dù bạn có ngồi ăn trong những nhà hàng sang trọng bậc nhất.
Thực ra, bạn vẫn có thể tái hiện cảnh ấy mỗi ngày bằng sự luyện tập sống chậm và sống kỹ. Như khi ngồi xuống ăn, bạn đừng nên nói chuyện. Đừng theo thói quen cố tạo ra không khí vui vẻ bằng những câu chuyện vớ vẩn, để rồi bạn và người bên cạnh vô t́nh dắt nhau đi về quá khứ hay tương lai mà quên mất cái hạnh phúc được ăn. Nếu có việc cần thiết phải chia sẻ th́ cũng nên thực tập im lặng ít nhất trong mười lăm phút đầu. Tuy im lặng nhưng vẫn có thể nh́n nhau, mỉm cười, và thư giăn. Để sự thực tập này diễn ra tốt đẹp, bạn cần phải cho người kia biết trước và hướng dẫn qua cách thức. Tất nhiên là phải tắt ti-vi và cả điện thoại để chỉ tập trung vào mỗi việc ăn và chỉ có ăn mà thôi.
Tiếp tục nuôi dưỡng tâm tỉnh thức bằng cách để ư đến chuỗi động tác đưa tay đến gắp thức ăn, từ từ đưa thức ăn vào miệng, rồi khẽ khàng đặt đũa hay muỗng xuống. Nên nhai khoảng 40 đến 50 lần rồi mới nuốt, như vậy vừa giúp thức ăn dễ tiêu hóa vừa giúp bạn cảm nhận rơ rệt hương vị của từng món ăn đă được làm rất công phu. Trong khi nhai vẫn nhớ thả lỏng toàn thân, nếu cần, cũng nên nhắm mắt lại cho dễ tập trung vào việc nhai mà không để cho tâm suy nghĩ vu vơ hay cuốn theo ư niệm khen chê.
Bạn cũng có thể đem sự thực tập “cẩn trọng trong từng động tác” này vào những sinh hoạt khác như khi đi bộ quanh nhà hay trong văn pḥng, khi mở ṿi nước, khi đóng cửa, khi đặt tách cà-phê xuống, khi nhắn tin hay viết email, khi tṛ chuyện với bất cứ ai, khi đưa ra một quyết định dù rất nhỏ… Không khó đâu! Chỉ cần cố gắng luôn tự nhắc nhở, “Ta đang làm ǵ đây (hay tiếp xúc với ai đây)?” th́ tự động tâm bạn sẽ quay về hiện tại và nhận biết rơ ràng trở lại. Để sự nhận biết sâu sắc hơn, bạn hăy tự hỏi thêm, “Ta đang làm việc (hay tiếp xúc với đối tượng) ấy một cách cẩn trọng hay hời hợt?”, hoặc “Việc ta đang làm (hay đối tượng ta đang tiếp xúc) như thế nào rồi?”.
Chỉ cần có sự tỉnh thức thôi, c̣n việc đang làm hay đối tượng đang tiếp xúc có như thế nào cũng được (nếu điều ấy thực sự cần thiết th́ sẽ tính sau). Dưới ánh sáng tỉnh thức, bạn sẽ biết rơ ḿnh đang làm ǵ, đang đi đâu và về đâu. Và rồi bạn sẽ tự vén lên những bức màn bí ẩn của thân phận và cuộc sống bằng chính năng lực tỉnh thức của ḿnh.
florida80
11-15-2019, 19:03
5 Điều Ước Cuối Cùng
1. Ước ǵ tôi đủ can đảm để sống một cuộc sống cho bản thân ḿnh, không phải sống cuộc đời mà người khác trông chờ ở tôi:
Đây gần như là điều mà mọi người hối tiếc nhất. Càng gần với cái chết, người ta càng nhận thấy ḿnh có quá nhiều ước mơ c̣n dang dở. Hầu như mọi người đă không cho phép ḿnh thực hiện thậm chí là chỉ một nửa ước mơ của ḿnh, để rồi họ phải chết trong cảm giác điều đó là do họ đă hoặc chưa thực hiện.
Hăy cố gắng và trân trọng ít nhất một vài ước mơ của ḿnh trong hành tŕnh cuộc đời bạn, điều này rất quan trọng. Đừng để khi bạn ốm đau bệnh tật mới nhận ra điều đó, đă quá muộn rồi. Sức khỏe mang lại cho bạn sự tự do thoải mái mà rất ít người nhận ra, cho đến khi bạn không c̣n sở hữu được nó.
2. Ước ǵ tôi đă không làm việc quá cật lực :
Bỏ lỡ thời niên thiếu của con cái ḿnh và bỏ phí luôn cả khoảng thời gian êm đềm bên cạnh người bạn đời của ḿnh, nhiều người đến những giây phút cuối cùng đă rất hối tiếc v́ đă mất quá nhiều thời gian quay cuồng trong công việc. Một người trưởng thành luôn phải băn khoăn với gánh nặng tài chính, kinh tế trong gia đ́nh. Một phần khá lớn trong số họ đă trở nên stress, mất phương hướng, để rồi chôn vùi đời sống cảm xúc.
Bằng cách đơn giản hóa cuộc sống và thực hiện những chọn lựa tỉnh táo th́ bạn sẽ không quan tâm đến vấn đề thu nhập như bây giờ. Và bằng cách tạo ra nhiều không gian hơn trong cuộc sống, bạn sẽ trở nên hạnh phúc hơn và cởi mở hơn với các cơ hội mới, những cái phù hợp với lối sống mới của bạn.
3. Ước ǵ tôi đă can đảm biểu lộ những cảm xúc của ḿnh :
Rất nhiều người tự kiềm nén cảm xúc chỉ v́ muốn giữ ḥa b́nh với những người khác. Kết quả là, họ chấp nhận một cuộc sống tầm thường và không bao giờ trở thành những người mà họ thực sự có khả năng trở thành. Nhiều căn bệnh liên quan đến sự cay đắng và oán giận mà họ phải gánh chịu.
Chúng ta không thể kiểm soát được phản ứng của người khác. Ban đầu mọi người có thể phản ứng khi thấy bạn thay đổi, nhưng khi bạn nói chuyện một cách trung thực thẳng thắn, th́ có thể mối quan hệ của bạn sẽ được nâng lên một tầm cao mới và bền chặt hơn. Hoặc có thể là mối quan hệ lỏng lẻo này sẽ biến mất khỏi cuộc sống của bạn. Dù cái nào xảy ra đi chăng nữa, bạn cũng là người chiến thắng.
4. Ước ǵ tôi vẫn giữ liên lạc với bạn bè của ḿnh :
Thường th́ họ sẽ không thực sự nhận ra sự quan trọng cần thiết của những người bạn cũ cho đến những tuần cuối cùng khi cái chất cận kề và đến lúc ấy th́ không dễ dàng ǵ để liên lạc gặp gỡ. Nhiều người bị cuốn vào cuộc sống riêng của ḿnh và để cho t́nh bạn quư giá trượt dốc trong những năm qua. Nhiều người đă rất hối tiếc về việc không dành nhiều thời gian cho t́nh bạn và nỗ lực v́ mối quan hệ này. Mọi người đều nhớ đến bạn bè của ḿnh khi đang chết dần đi.
Điều này rất phổ biến với những ai đang quay cuồng trong cuộc sống bận rộn mà không nhận ra mối quan hệ bạn bè của ḿnh trượt dốc. Nhưng khi bạn đang phải đối mặt với cái chết đến gần, các chi tiết thực tế trong cuộc sống sẽ mất đi sự quan trọng. Tất nhiên với nhiều người, nếu có thể th́ họ muốn giải quyết cho xong các vấn đề về tài chính. Bản thân các vấn đề đó không thật sự quan trọng với họ; họ muốn làm những điều đó cho lợi ích của những người mà họ yêu thương. Nhưng thường họ quá yếu và không đủ sức đảm nhiệm công việc này. Những ǵ c̣n lại trong những tuần cuối cùng luôn chỉ là t́nh yêu và các mối quan hệ.
5. Ước ǵ tôi đă để cho bản thân ḿnh được hạnh phúc hơn:
Điều này thật đáng ngạc nhiên. Nhiều người cho đến cuối đời mới nhận ra rằng” hạnh phúc là một sự lựa chọn. Họ đă mắc kẹt trong các mô h́nh cũ và thói quen. Cái được gọi là “tiện nghi” quen thuộc tràn vào cảm xúc của họ, cũng như cuộc sống vật chất. Lo sợ thay đổi th́ họ giả vờ cho người khác, và bản thân của họ, rằng họ cảm thấy hạnh phúc. Nhưng ẩn sâu bên trong, họ mong muốn cười đúng cách và được ngu ngốc trong cuộc sống của họ một lần nữa.
Khi đang trên giường bệnh, những ǵ người khác nghĩ về bạn là một chặng đường dài từ tâm trí của bạn. Tuyệt vời làm sao khi sẵn sàng đi tiếp và mỉm cười một lần nữa, rất lâu trước khi bạn sắp ĺa đời.
Cuộc sống là sự lựa chọn. Đó là cuộc sống CỦA BẠN. Chọn một cách có ư thức, chọn một cách khôn ngoan, chọn một cách trung thực. Chọn lựa hạnh phúc.
Sưu tầm
florida80
11-15-2019, 19:04
Nếu... Và ...Nếu!
Nếu thế giới này không có đàn ông
Các cô thiếu nữ chẳng có chồng
Lấy đâu mà đẻ đ̣i làm mẹ
Một ḿnh lạnh lẽo, tối nằm không.
Nếu thế giới này không có đàn ông
Ai sẽ đèo bà đi long nhong
Ai c̣ng xương sườn, cong xương sống
Giúp bà....thư giăn những đêm đông?
Nếu thế giới này không có đàn ông
Canh thiu, cơm sống lấy ai ăn?
Ai là đối tuợng bà la mắng?
Ông ổng giọng bà có ai thông
Nếu thế giới này không có đàn ông
Th́ đâu có cảnh móc túi chồng
Tiền lương khoản nọ, bà thu tất
Chỉ để cho chồng cái túi không!
Sau khi bài thơ "Nếu ..." này được gởi đi th́ có một NỮ thân hữu đáp lại với bài thơ sau đây nghe cũng nhức xương lắm.
và ... Nếu ...
Thế giới này không có đàn ông
Các cô thiếu nữ chẳng cần chồng
Không cần đẻ chửa chi cho mệt
Một ḿnh...nếu lạnh đắp chăn bông.
Thế giới nầy không có đàn ông
Th́ ta đi bộ, đi xe bus
Khỏi nhờ phiền phức, khỏi chờ mong
Nếu cần thư giản những đêm Đông
Chỉ cần đọc sách hay nghe nhạc
Ḷ sưởi làm ta được ấm ḷng
Thế giới nầy không có đàn ông
Cơm thiu, canh sống chó chim ăn
Chó mèo đối tượng bà la mắng
Ong óng giọng bà rất oai phong?
Thế giới nầy không có đàn ông
Đêm nằm yên giấc không ai phá
Hỏi rằng như thế sướng hay không?
Sưu tầm
florida80
11-15-2019, 19:05
Tự Cứu Ḿnh Bằng Cách Giúp Người Khác
Tướng Dwight Eisenhower phục vụ với tư cách Tư lệnh Tối cao của Lực lượng Đồng Minh ở Châu Âu trong chiến tranh thế giới thứ II. Một hôm, ngài Eisenhower, cùng với đoàn tùy tùng, đang vội lái xe về tổng hành dinh quân đội ở Pháp để tham dự một cuộc họp khẩn cấp. Trời mùa đông rất lạnh, mưa tuyết rơi đầy bầu trời, và cái lạnh thấu xương quét qua cả lục địa Châu Âu.
Đang đi trên đường th́ đột nhiên, ngài Eisenhower để ư thấy một cặp vợ chồng già người Pháp đang ngồi bên lề đường, run lên bần bật trong giá rét. Eisenhower lập tức ra lệnh dừng lại và muốn phái một thông dịch viên tiếng Pháp hỏi thăm t́nh h́nh. Một viên tham mưu nhắc nhở Eisenhower: “Chúng ta phải nhanh lên, không th́ trễ họp mất. Hăy để lại vấn đề này cho lực lượng cảnh sát địa phương”. Thực ra, ngay cả viên tham mưu cũng biết rằng đó chỉ là cái cớ để khiến Eisenhower bỏ qua cặp vợ chồng già đang run rẩy ở đó mà thôi.
Ngài Eisenhower, dẫu vậy vẫn khăng khăng, nói: “Nếu chúng ta đợi cảnh sát địa phương tới, sẽ là quá muộn. Cặp vợ chồng già này sẽ chết cóng trước khi họ đến”. Sau khi tṛ chuyện với cặp vợ chồng già, ngài Eisenhower biết được là họ đang trên đường tới Paris gặp con trai. Xe của họ đă chết máy ngang đường, và bây giờ, họ không có ǵ để chống chọi lại cái lạnh run người này.
Ngài Eisenhower bảo cặp vợ chồng già mau lên xe của ḿnh. Vị Tư lệnh Tối cao quân Đồng Minh không hề nghĩ nhiều đến danh phận của ḿnh. Ông không hề tỏ thái độ ǵ trước cặp vợ chồng khốn khó, mà ông chỉ theo bản tính lương thiện tự nhiên là giúp đỡ người hoạn nạn. Ngài Eisenhower liền đổi hành tŕnh tới Paris trước để cặp vợ chồng gặp con trai, trước khi lái xe tới tổng hành dinh.
Kết quả là, chính sự chuyển hướng ngoài kế hoạch của ngài Eisenhower đă cứu sống mạng của ông! Quân Quốc Xă đă có tin t́nh báo rằng ngài Eisenhower sẽ lên đường tới buổi họp, và họ đă biết chính xác hành tŕnh của ngài Eisenhower. Quân Quốc Xă đă bố trí sẵn các tay súng bắn tỉa ŕnh tại các ngă tư, đợi ngài Eisenhower tới để ám sát ông. Hitler đă quyết tâm tiêu diệt ngài Eisenhower vào ngày hôm ấy. Nhưng hóa ra, hành động tử tế của ngài Eisenhower đă phá tan âm mưu sám sát ông của Đức Quốc Xă. Hitler chán nản và đổ lỗi cho các đặc vụ t́nh báo về sự thất bại. Ông ta không bao giờ nghĩ ra rằng chính sự tốt bụng của ngài Eisenhower đă giúp ông đổi hành tŕnh và tránh được cuộc đụng độ chết người ấy. Đó là một biểu hiện rơ ràng rằng Trời sẽ ban phúc cho những ai đức hạnh và thiện lương.
Một vài nhà sử học đă b́nh luận rằng ngài Eisenhower đă hóa giải một nỗ lực ám sát đơn giản chỉ nhờ trái tim lương thiện. Nếu ngài Eisenhower bị sát hại vào thời điểm đó, lịch sử cả cuộc chiến tranh thế giới II có thể đă thay đổi hoàn toàn.
Làm điều tốt là khác với đánh một cái dấu lên tờ ngân phiếu. Trong ngân hàng đức, vốn đức của một người sẽ tăng lên chừng nào người ấy c̣n làm việc tốt. Do đó, người ta nói thiện lương và đức hạnh của một người giống như kho trữ vàng có thể dùng măi mà không cạn. Khi bạn đang giúp người khác, bạn thực sự đang giúp chính ḿnh. Cũng như câu nói của người Trung Quốc xưa: “Phúc tại tích thiện, họa tại tích ác”. Câu chuyện trên đă đưa ra minh chứng cho câu nói cổ của người Trung Quốc.
Một niệm thiện, không phải là đến một cách vô cớ. Người ta phải không ngừng tu dưỡng bản thân, và liên tục tích tồn thiện niệm. Chỉ bằng cách ấy, người ta mới có thể đưa ra những quyết định thiện từ chỉ trong chốc lát. Vậy th́, tại sao chúng ta không bắt đầu từ bây giờ? Hăy bắt đầu tất cả từ tâm chúng ta, và gieo trồng thiện niệm trong tâm chúng ta. Khi thời gian trôi qua, chúng ta có thể bảo đảm rằng chúng ta sẽ tích rất nhiều đức và hưởng phúc từ Thiên Đường.
Sưu tầm
florida80
11-15-2019, 19:05
Bạn Thân Mến...
Khi nào bạn thấy khổ sở v́ thiếu tiền thiếu bạc hoặc làm ăn lỗ lă, hăy bắt chước nhà sư Viên Thủ Trung, nh́n vào chiếc quan tài. Lời Thiên Chúa phán từ 2.000 năm trước như c̣n vang vọng đâu đây: “Ngu ơi! Nếu đêm nay Ta bắt linh hồn ngươi th́ các của cải chất đống kia, ngươi sẽ để lại cho ai?” (Lc. 12, 20-21).
- Khi nào bạn thấy chán chường thất vọng v́ t́nh duyên trắc trở, ngang trái, chiếc quan tài nhắc ta rằng mọi người rồi sẽ vào nằm trong đây và không c̣n ai phụ t́nh ai, không c̣n ai ruồng bỏ ai nữa.
- Khi nào bạn say men chiến thắng quyền hành, mua quan bán chức hoặc ngược lại, buồn bă v́ mất quyền, mất chức th́ chiếc quan tài sẽ nhắc nhở bạn rằng mọi vua chúa quan quyền trên thế gian rồi cũng sẽ nằm buông xuôi, yên lặng y hệt như những thường dân nghèo hèn nhất trong xa hội.
- Khi nào bạn thấy t́nh đời đen bạc, hận thù, ghen ghét, bất công bao vây đời bạn, chiếc quan tài sẽ hóa giải mọi người nằm trong đó để không c̣n kèn cựa, tranh giành và hạ nhục nhau .
Bài học tuyệt hảo của chiếc quan tài là giàu nghèo, sang hèn, vui khổ trên đời có cũng như không và không cũng như có.
Chết là biểu tượng của b́nh dẳng, là dấu chỉ của ḥa b́nh. Hăy nh́n xuống ḷng đất ở nghĩa trang: Mỗi người, bất kể danh giá, chức phận, đều nằm ngay hàng thẳng lối, đồng đều và yên lặng, để thân xác thẩm thấu và ḥa tan với cát bụi.
Mô Phật
Tác Giả : Tiến Sĩ Trần An Bài
florida80
11-15-2019, 19:06
Những Câu Nói Bất Hủ Vui Vui
1. Vạn sự khởi đầu nan, gian nan bắt đầu nản
2. Học đi đôi với hành, hành đi đôi với tỏi
3. Học…học nữa…học măi………đuổi….nghỉ !
4. Không mày đố thầy dạy ai.
5. Nói tiếng anh như gió, gặp từ khó….ta bắn sang tiếng Việt.
6. Không phải người đàn bà nào cũng đẹp và không phải người đẹp nào cũng là đàn bà !
7. Xăng có thể cạn, lốp có thể ṃn, nhưng số máy, số khung sẽ không bao giờ thay đổi.
8. Bạn có thể là anh hùng, nếu bạn tên là Hùng và có 1 đứa em.
9. Bạn có thể là bác sỹ, nếu bạn tên Sỹ và bạn có 1 đứa cháu.
10. Khi có một con mèo đen đi qua trước mặt bạn th́ điều đó có nghĩa là nó đang đi đâu đó.
11. Yêu nhau không phải là ta nh́n nhau mà là cùng nhau nh́n về….chiếc xe dựng gốc cây kẻo kẻ gian chôm mất.
12. Khi bạn ở bên một người mà thời gian trôi qua thật nhanh c̣n khi xa người đó th́ thời gian trôi qua thật chậm, th́ đó là lúc bạn phải đem đồng hồ đi sửa.
13. Bầu ơi thương lấy bí cùng…mai sau có lúc nấu chung một nồi.
14. Tài sản lớn nhất của mỗi người là t́nh bạn, đặc biệt là với những bạn có tài sản..
15. Tôi có thể cưỡng lại tất cả mọi thứ …trừ sự cám dỗ.
16. Sống là phải cho đi ! Hăy cho đi tất cả để rồi nhận ra rằng : đ̣i lại là rất khó.
Sưu tầm
florida80
11-15-2019, 19:07
Sống Đầy
Giữa lúc ḍng đời anh trôi qua như một ḍng nước lững lờ, một hôm có người bạn tên Vy cho anh xem một trang mạng thú vị. Trang mạng ấy có một chiếc đồng hồ điện tử được lập tŕnh để đếm thời gian c̣n lại của đời người. Chỉ cần điền một vài thông tin cá nhân vào, nó sẽ ước tính người ấy c̣n bao nhiêu ngày tháng để sống.
Nhưng, tṛ chơi ấy đă thay đổi thái độ sống của anh khi anh nh́n chiếc đồng hồ đếm thời gian đời anh đang giảm xuống. Một giây hai giây ba giây… mười giây… năm mươi giây,… thoáng một cái đă hết một phút hai phút ba phút, rồi một giờ hai giờ ba giờ… Mới đó mà anh đă mất hơn mười ngàn giây trong quỹ thời gian sống trên đời của anh. Có những người trên đời này chỉ mong sống thêm vài phút để nói một lời cảm ơn, để ngỏ một lời xin lỗi, để trao một nụ cười cuối cùng mà không được. Anh giật ḿnh, hốt hoảng. Vậy là anh đă sống được nhiều thời gian lắm rồi và thời gian đang trôi qua vùn vụt, vùn vụt. Càng lớn tuổi th́ ngày tháng càng tăng tốc. Ḿnh phải sống khác đi thôi, anh tự nhủ. Từ ngày ấy, anh quyết định sống thật đầy thời gian của ḿnh. Sống đầy có cái lợi là làm cho người ta đẹp lên và b́nh an hơn.Chỉ là một tṛ chơi vô thưởng vô phạt? Có thể!
Ngày của anh hôm nay thật khác xưa.
Buổi sáng thức dậy, anh cảm ơn Trời Cao đă ǵn giữ anh qua một đêm an lành và đang ban tặng thêm một ngày mới để anh tiếp tục yêu và được yêu.
Anh đánh răng, những chiếc răng thưa thớt dần và thỉnh thoảng vẫn tấy đau. Anh chép chép miệng thưởng thức vị mát của kem đánh răng, cầu nguyện cho những người không c̣n ǵ để đánh.
Mặc chiếc áo thun màu vàng, anh thầm cảm ơn cô bạn học ngày xưa hôm bữa gặp được đợt bán quần áo rẻ đă mua tặng để anh đi làm. Anh cầu mong cô ấy có một ngày an vui.
Anh làm nghề thợ hồ, một trong những nghề vất vả nhất. Ngày xưa anh hay so sánh ḿnh với kẻ khác để rồi tự ti mặc cảm, chán nản. Hôm nay, mỗi lần khuân vác từng viên gạch, xách từng xô cát trộn xi-măng, anh cảm ơn Trời Cao v́ anh đang có công ăn việc làm. Công việc khuân vác không c̣n là gánh nặng mà là cơ hội tập thể dục cho khỏe thân thể! Vừa khỏe vừa có tiền! Ngày xưa anh chỉ thấy những gạch đá gồ ghề nặng nhọc. Bây giờ anh tự hào khoe với bạn bè rằng anh đang góp tay xây dựng những mái ấm. Anh cầu nguyện cho những ai thất nghiệp, muốn làm mà chẳng có việc làm.
Một ngày cuối thu, có người bạn mời anh đi ra thủ đô dự đám cưới của người thân. Người bạn đài thọ vé máy bay cho anh. Lần đầu tiên đi máy bay, cảm giác hay hay lạ lạ. Lúc lơ lửng qua những đám mây muôn h́nh muôn vẻ biến hóa, anh dâng lời tạ ơn Trời Cao đă thương ban cho anh một cơ hội bay lên. Anh nhớ đến những ai không có phương tiện đi lại, chẳng hạn cô Sáu trong làng suốt ngày phải đi bộ và hầu như chưa bao giờ đặt chân đến chốn phố thị phồn hoa tráng lệ.
Thế rồi kinh tế lâm vào giai đoạn khủng hoảng, anh bị thất nghiệp. Gia đ́nh phải thắt lưng buộc bụng. V́ mưu sinh anh đi xin việc ở các nơi. Nhiều ngày tháng trôi qua mà vẫn chưa t́m được. Nhưng anh không bực dọc nản chí v́ anh tự nhủ đây là một cơ hội để anh nghỉ ngơi, chăm sóc những lănh vực khác của cuộc sống mà lúc có việc anh không đủ thời gian để ngó ngàng.
Mỗi lần trời trở lạnh, chứng phong thấp lại hành hạ anh. Các khớp xương cứ thi nhau mà mỏi mà đau. Thay v́ than thân trách phận như ngày xưa, bây giờ anh không những b́nh tâm đón nhận giới hạn con người ḿnh mà c̣n cảm tạ Trời Cao cho anh biết đau để anh được lớn lên hơn trong sự nhạy cảm đối với nỗi đau của tha nhân.
Nơi anh làm việc, người ta chưa có ư thức lắm về việc giữ ǵn vệ sinh công cộng. Nhiều lần khi đi vệ sinh thấy có người bỏ giấy ra ngoài giỏ đựng rác, anh cúi xuống lượm cho vào giỏ, cảm thấy ḿnh đă chiến thắng được sự bực dọc cũng như thái độ dửng dưng mặc kệ coi như không thấy ǵ.
Lần nọ anh đi xe máy, có người lái xe cẩu thả quẹt vào xe anh. Người đó không biết lỗi c̣n lớn tiếng chửi thề. Nếu chuyện ấy xảy ra trước đây th́ có lẽ anh đă không tha cho hắn. Nhưng hôm nay anh chỉ nh́n nhẹ, không để những lời nói gió thoảng mây bay làm bận tâm, tiếp tục con đường của ḿnh. Anh cầu nguyện cho hắn b́nh tĩnh lại kẻo sẽ gây tai nạn mà khổ.
Thỉnh thoảng trên đường đi làm về, anh gặp những người hành khất văng lai. Nếu có chút ǵ th́ anh tặng họ, vừa tặng vừa cảm ơn v́ trong thâm tâm anh họ đang làm phước cho anh có một cơ hội để trở nên vị tha hơn. Nếu không có vật chất, anh trao một nụ cười thân thiện và xin lỗi. Rồi anh thầm cầu nguyện cho họ đủ no ấm.
florida80
11-15-2019, 19:07
Vào ngày cuối tuần, anh dành thời gian chăm sóc đời sống tâm linh của ḿnh. Hôm nào đi nhà thờ thấy ghế trống nhiều anh cầu nguyện cho những người không thể đi Lễ, hi vọng họ thuận buồm xuôi gió trong mọi sự. Anh cũng nhớ cầu nguyện cho những người không muốn đi Lễ sẽ t́m lại được ư nghĩa tốt lành của Thánh Lễ. Những ai thiếu sốt sắng, anh mong họ được b́nh tâm tin tưởng vào t́nh yêu không bao giờ thay đổi của Chúa. Anh cảm tạ Chúa v́ có Người luôn bên anh để giữ ǵn hơi ấm tâm hồn anh. Anh trân trọng những giây phút được ngồi thinh lặng cầu nguyện v́ nhờ đó anh sống được những giá trị tốt đẹp để tinh thần an vui, chẳng hạn như tha thứ, bao dung, nhẫn nại, cảm thông, hi sinh, lạc quan, dũng cảm,…
Sau Thánh Lễ, anh có thói quen ghé vào công viên ngồi đọc sách. Anh thầm cảm ơn tác giả đă viết sách. Ngắm người qua lại trên đường, anh cầu mong cho họ luôn t́m thấy b́nh an hạnh phúc trong cuộc sống.
…
Nh́n từ bên ngoài vào bằng cặp mắt b́nh thường sẽ thấy cuộc sống của anh cũng như mọi người. Nh́n từ trong ra qua đôi mắt của anh, đất trời ngập ch́m trong ân sủng, tất cả mọi trường hợp là những cơ hội để sống tṛn đầy.
Sưu tầm
florida80
11-15-2019, 19:08
Ngụ Ngôn Bút Ch́
Những điều ta có thể học được từ cây bút ch́
Khi ra đời, một cây bút ch́ luôn thắc mắc rằng, cuộc sống bên ngoài xưởng làm bút ch́ sẽ ra sao, bởi thỉnh thoảng nó nghe những người thợ nói chuyện với nhau. Bút ch́ băn khoăn măi, anh em của nó cũng không biết ǵ hơn. Cuối cùng, trước đêm được mang đến các cửa hàng, bút ch́ hỏi người thợ làm bút rằng, nó và anh em sẽ ra sao khi ở bên ngoài cuộc sống rộng lớn kia.
Người thợ làm bút ch́ nâng niu sản phẩm của ḿnh trước khi cho nó vào hộp, mỉm cười và nói: "Có 5 điều cháu và các anh em cần phải nhớ trước khi bước vào thế giới hỗn độn ngoài kia. Lúc nào cháu cũng phải nhớ và không bao giờ được quên những điều ấy, khi đó... cháu mới trở thành một cây bút ch́ tốt nhất, hiểu không?"
"Thứ nhất, cháu luôn có thể tạo ra những điều kỳ diệu và rất vĩ đại, nếu cháu nằm trong bàn tay của một ai đó."
"Thứ hai, cháu phải liên tục chịu đựng những sự gọt giũa rất đau đớn, nhưng cháu hăy nhớ... tất cả đau đớn ấy chẳng qua là để làm cho cháu đẹp hơn và tiếp tục cuộc sống của ḿnh mà thôi."
"Tiếp theo, cháu phải nhớ lúc nào bản thân ḿnh cũng có thể sửa chữa những lỗi mà cháu ghi ra."
"Và một điều nữa, hăy biết phần quan trọng nhất trên cơ thể của cháu chính là phần ruột, phần bên trong chứ không phải là lớp vỏ ngoài."
"Và cuối cùng, trong bất cứ trường hợp nào, cháu cũng phải tiếp tục viết. Đó là cuộc sống của cháu, cho dù cháu gặp t́nh huống khó khăn như thế nào, cũng vẫn phải viết thật rơ ràng và để lại dấu ấn của ḿnh."
Cây bút ch́ hiểu rơ những lời người thợ nói, nó tự hứa sẽ nhớ tất cả những điều ấy và rồi, nó vào nằm trong hộp để bước ra thế giới với những mục đích riêng mà nó đă định.
Bây giờ, hăy thử đặt chính bạn vào vị trí của cây bút ch́ xem! Lúc nào bạn cũng phải nhớ và không bao giờ được quên những điều này, khi đó, bạn sẽ trở thành một con người vĩ đại.
Thứ nhất, bạn có thể làm nên những chuyện vĩ đại, nhưng chỉ khi nào bạn biết đặt ḿnh vào trong ṿng tay của đấng tạo hóa, hăy để cho mọi người được sử dụng những món quà mà tạo hóa ban cho bạn!
Thứ hai, bạn sẽ phải liên tục nếm trải những đau đớn và thất bại trong cuộc sống, nhưng có trải qua ngần ấy gian khổ, bạn mới có thể mạnh mẽ hơn được!
Tiếp đến, bạn cần phải nhớ lúc nào bạn cũng có thể khắc phục những sai lầm trong quá khứ.
Tiếp theo đó, bạn phải biết phần quan trọng nhất của bạn không phải là ngoại h́nh mà là tấm ḷng bên trong của bạn.
C̣n điều cuối cùng, trên mọi ngả đường mà bạn đi qua, bạn hăy để lại những dấu ấn riêng của bạn và trong bất cứ trường hợp nào, bạn cũng phải hoàn thành nhiệm vụ của ḿnh.
Hăy làm theo ngụ ngôn về bút ch́, nó sẽ giúp cho bạn cảm thấy bạn đúng là một con người đặc biệt, và chỉ có bạn mới có thể hoàn thành được những trách nhiệm mà ngay từ khi sinh ra, bạn đă được giao phó!
florida80
11-15-2019, 19:10
Xứ Ta Tự Do Nhất Quả Đất !
Ai nói chi nói, tôi thấy về tự do, Việt Nam ta nhất quả đất.
Nhiều lề đường tại trung tâm thành phố "tự do" biến thành hàng quán - Ảnh: Công Nguyên
Hàng xóm tôi có người qua đời. Suốt tuần, ban ngày trống chuông, dứt chuông th́ một đoàn mấy chục các bà, các cô cùng nhau tụng niệm Nam mô A di đà Phật vang lừng cả xóm. Mà chỉ duy nhất câu đó tụng liên tục chừng 3 tiếng mới thôi.
Cũng hàng xóm tôi xây nhà. Gạch, cát, xi măng đổ đầy lối đi chung. Lối vô xóm vốn rậm rạp cây cảnh, hoa nở bốn mùa, giờ cây lụi, hoa tàn.
Ở Đức, bạn tôi kể, trồng cây trong vườn nhà ḿnh nhưng nếu cây đă cao hơn 3 m mà muốn chặt th́ phải qua một đống thủ tục: làm luận chứng tŕnh bày v́ sao cần chặt; luận chứng thứ hai tŕnh bày sẽ trồng lại ít nhất số cây bằng số cây xin chặt, mà phải chờ đến khi cây mới được trồng nảy lộc, có chứng cứ đàng hoàng mới được chặt cây cũ. Nếu không trồng lại trong vườn nhà ḿnh th́ phải tính chuyện thuê đất ở đâu để trồng cây mới. Thủ tục không do ở cấp phường, xă mà phải lên tận cấp tỉnh, cấp thành.
Ở ta cần quái ǵ nhiêu khê vậy. Cổ thụ bên đường nhưng cản mất quán cháo ḷng vỉa hè của ta, a lê chặt béng. Đóng vài cái đinh mấy chục phân vô thân, đổ hóa chất vô gốc, đơn giản nhẹ nhàng mà cổ thụ nào cũng chết thẳng cẳng. Không th́ tận dụng treo vài cái bảng quảng cáo tọng teng đại loại ở đây có cháo ḷng tươi cũng đạt hiệu quả kinh doanh lắm. Muốn sinh động treo vài lồng chim. Người đi ở dưới chim ị trên đầu, chẳng sao, một chút thiên nhiên giữa thành thị, càng thêm thơ mộng.
Dưới gốc cổ thụ, cứ thả vài con gà bới đất cho bớt nhung nhớ hương đồng gió nội. Quán nhậu quán ăn rửa chén ngay đó càng hay.
Nấu than tổ ong để trong nhà khói chịu sao nổi. Các mợ nên bưng ra lề đường, tha hồ quạt hùng hục cho khói buồn vương lên cây, thoải mái nướng, hầm, đun nấu. Trẻ con mắc tè th́ trật quần ngay đấy, mẹ một tay đảo nồi thịt một tay kéo quần cho con càng nhanh. Các cậu th́ hào sảng cởi trần mặc xà lỏn vác ghế nhựa ngồi bên cạnh nhồm nhoàm, càng tươi ngon, càng nóng sốt. Thỉnh thoảng vài con chó lăng du ghé lại ị một băi. Ôi thật là bức tranh gia đ́nh đẹp đẽ, ḥa b́nh thay, người và vật chung sống giữa thiên nhiên!
Nấu xong kiếm cái cống thoát nước gần đấy mà đổ rác. Nhà ai gần kênh rạch th́ sáng tinh mơ dậy tập thể dục tiện thể xách bịch rác quăng vèo xuống sông. Rồi về nhà, ta nhớ vừa bịt mũi vừa hát "Chảy đi sông ơi" nhé!
Sáng sáng ta tung tăng mặc đồ bộ chạy vung vẩy cho khỏe người. Không nên chạy trong công viên. Ta hăy cứ lề đường mà chạy. Tiện lợi vô cùng: mua mớ rau, con cá, miếng thịt. Lượm vài cái áo hàng sale. Chỗ này giỏ xách, bên kia giày, đồ cũ, đồ xưa, đồng xu, đồ thờ, điện thoại, sửa khóa, sách dạy làm người... Lề đường thành phố ta cái ǵ cũng có, chỉ trừ lối đi!
Chẳng sao, cổ nhân đă dạy: Trong ḷng đường thực chất không có đường. Người ta chạy xe măi trên lề cũng thành đường thôi!
Sáng đă vậy. Tối ta cũng cần cắm cái tăm vào miệng, giắt áo vô quần đùi rồi xoa bụng đi dạo. Bộ môn thể thao mạo hiểm này giúp ta phản xạ lanh lẹ: dưới chân ta có chuột chết; ngang mặt ta có băi đờm anh đẹp trai phóng SH qua nhổ lại, có bịch nước mía từ trên trời rơi xuống, có vỏ hộp xôi ngang hông lao tới. Cần chi lên Phong Nha hay Sơn Đọng leo núi khám phá hang động tốn tiền? Ngay thành phố này, ngày ngày ta đă có vô vàn cơ hội miễn phí để luyện trí năo sáng suốt, cơ bắp dẻo dai đó thôi?
Đi xe đ̣ ở ta cũng hay. Thích th́ ngồi ghế. Không thích ghế th́ chui dưới hầm. Ấm. Không bụi bặm. Tài xế thích th́ chạy, buồn buồn th́ kiếm anh cảnh sát hất lên nắp capô chơi. Dọc đường thích th́ ghé vô trạm dừng, không thích th́ đứng ngay bên đường, vừa xả nước cứu thân vừa chun mũi hưởng hương đồng gió nội. Thích th́ đèn đỏ dừng lại, không thích cứ phóng thẳng. Nếu xui gặp thằng container đang lao qua ngă tư th́ trước khi chầu giời nên nhớ chẳng qua tự do của nó lớn hơn của ta thế thôi.
Nếu phải ra ṭa ở B́nh Thuận, ta hoàn toàn tự do: thích đứng th́ đứng, thích nằm th́ nằm. Ṭa c̣n cho ta mượn cái giường xếp nằm rất êm. Khi chủ tọa kết tội, ta thích nghe th́ nghe, không thích nghe th́ ngủ. Ngủ là biện pháp cải tạo rất hiệu quả, rất tiết kiệm. Chưa có kết luận nào tuyên bố người ta phạm tội trong khi ngủ cả.
Tự do không chỉ dành cho người. Tự do c̣n dành cho muôn loài. Ta ngồi thưởng thức đĩa cơm tấm đêm Tân Định, dưới chân ta chuột cống cũng phè phỡn tiệc tùng. Ta ra chợ mua trái thơm gọt sẵn vàng ươm nhớ nhường đường xe rác nước rỉ ṛng ṛng. Trên đó vài trăm chú gián ngây thơ đang đi dạo.
florida80
11-15-2019, 19:11
Tự do không chỉ trong đời sống. Tự do c̣n tuyệt đỉnh trên truyền thông. Ta đọc bài người phụ nữ nọ đẻ ra con đỉa đường kính 5 phân, chưa hết khâm phục th́ nhảy ngay ra bài bố chồng dính chặt nàng dâu, lại có cả ảnh và chứng thực của hàng xóm. Ta đang c̣n xuưt xoa, bỗng đâu sét đánh ngang tai, một cái tít trịnh trọng thông báo người đẹp kia một ngày mần ăn đến 30 cú với tài xế taxi, bổn báo hănh diện khoe rằng bổn báo có nạn nhân, có cả clip..
Và đặc biệt chúng ta tự do và sáng tạo trong thực phẩm. Có hạt dưa nhuộm màu công nghiệp, có bún tẩy trắng bằng Tinopal, có rau muống xanh nhờ tưới bằng nhớt, nước rửa chén và hóa chất. Có gà bơm nước. Có dưa hấu chích ngọt. Có cá ướp urê. Có rượu pha cồn chuyên dùng đánh vecni..
Kể sao xiết những kỷ lục tự do của đất nước chúng ta?
Nói đến đây, tôi lại vô cùng bái phục slogan của ngành du lịch. Thật thâm sâu, ảo diệu! Đây - chúng tôi điểm đến của thiên niên kỷ mới. Đến và xếp hàng mua vé lẹ lên, chứ những loài như vầy, giờ c̣n hiếm lắm!
Hoàng Xuân
florida80
11-15-2019, 19:12
Vài Chân Lư Ẩn Tàng Trong Câu Nói Lái
- Người gian không thích sấm , người dâm không thích sáng .
- Làm dấm th́ chua mà làm chúa th́ dâm .
- Người nhiều mộng vào đời để rồi mời nhiều người vào động ...
- Vua khi ngồi trên ngai là khi ngài trên ngôi .
- Không nên giỡn quá lố trong ngày giỗ quá lớn .
- Có những người chỉ đi mưa mà chưa đi Mỹ .
- Các cô thích anh chàng ngông mà không thích anh chồng ngang .
- Ở VN tham nhũng
sống trên thảm nhung và mọi người giành nhau làm giàu nhanh .
- Cây sầu đông mọc ở đồng sâu hay ở đầu sông .
- Say để Đỡ nhớ ngày xưa và đỡ ngứa nhờ say .
- Chơi hụi th́ chết Chơi hết th́ trụi.
Sưu tầm
florida80
11-15-2019, 19:13
Nhật Kư Yêu Nước - Ai xúi Giục Chị? Trái Tôi
5h30 chiều 19/6/2014, tại đồn công an Lư Thái Tổ
- Tên chị là ǵ?
- Nguyễn Thúy Hạnh.
- Chị thường trú ở đâu?
- Phường Tứ Liên, quận Tây Hồ, Hà Nội.
- Họ tên bố mẹ chị là ǵ?
- Này anh, tôi năm nay đă hơn 50 tuổi, tôi thừa tư cách pháp nhân để tự chịu trách nhiệm cho hành động của ḿnh, yêu cầu các anh không được nhắc tên bố mẹ tôi ở đây nhé!
- Họ tên anh, chị, em, của chị?
- Tất cả anh chị em tôi đều đă qua 18 tuổi, họ chẳng liên quan ǵ đến hành động của tôi cả, nên chẳng việc ǵ tôi phải nói tên họ của họ ra đây với các anh!
- Chị ra vườn hoa Lư Thái Tổ làm ǵ?
- Cho tôi hỏi lại, anh có mang ḍng máu Việt trong người không mà hỏi tôi ra đó làm ǵ? C̣n nếu anh vẫn muốn nghe tôi nói, th́ đây: Tôi ra đó để thét lên:
ĐẢ ĐẢO TRUNG QUỐC XÂM LƯỢC!!
ĐẢ ĐẢO BÈ LŨ TẬP CẬN B̀NH!!!
ĐẢ ĐẢO HÈN NHÁT VỚI GIẶC TÀU!!!
- Hôm nay chị ra đây có theo sự xúi giục và lôi kéo của ai, tổ chức nào ko?
- Có!
- Ai, tổ chức nào?
- Trái tim tôi, trái tim yêu tổ quốc và căm thù quân Trung Quốc xâm lược đă xúi giục lôi kéo tôi ra đó!
- Chị ra đó có được ai cho tiền không?
- Đó là một câu hỏi xúc phạm góc thiêng liêng nhất của trái tim. tâm hồn tôi, và xúc phạm tổ quốc tôi, nhân dân tôi.
- Đảng và nhà nước đang tích cực dùng biện pháp ngoại giao để kiên quyết yêu cầu TQ rút giàn khoan đó, các chị đi biểu t́nh thế này chỉ làm mất trật tự, ảnh hưởng đến các cơ quan và người dân đang làm việc.
- Ô hô, ngoại giao kiểu ǵ mà mấy chục năm nay hết mất đất lại mất đến biển đảo. Chỉ tính trong ṿng chưa đến 50 ngày nay cái giàn khoan HD 981 kéo vào vẫn b́nh yên ở đó, lại c̣n đang xuất hiện HD 982. Suốt 4000 năm ông cha ta chưa bao giờ sợ giặc Tàu, chính bởi tinh thần đó nên đến giờ mới vẫn c̣n cái đất nước h́nh chữ S mang tên Việt Nam này, nếu ông cha ta cũng ngoại giao kiểu kỳ quặc như bây giờ th́ chúng ta đều đă mang quốc tịch Trung Quốc từ lâu rồi, và đang khóc hận mất nước như người Tây Tạng.
- Các chị kêu gào thế nhưng nếu cho ra Hoàng Sa Trường Sa th́ các chị có dám ra không?
- Ơ hay, chúng tôi c̣ng lưng đóng thuế nuôi các anh để làm cảnh à? C̣n nếu các anh khiếp nhược hết rồi th́ cũng khỏi phải thách, chúng tôi sợ ǵ mà dám hay ko dám?
- Chị có biết là chị vi phạm pháp luật ko?
- Luật ǵ nhỉ? Anh hăy nói cho tôi biết là tôi vi phạm luật ǵ?
- Thủ tướng đă nhiều lần nhắn tin đến từng số điện thoại cấm tụ tập biểu t́nh trái pháp luật sao các chị vẫn cố t́nh tập trung ra đó?
- Ơ, lạ nhỉ, ai đời đầy tớ lại CẤM chủ như ở Việt Nam không. Và ông ấy nhắn tin cấm biểu t́nh trái luật, nhưng làm ǵ có luật biểu t́nh mà bảo là trái luật?
- Chị đă đọc nghị định 38 của thủ tướng chưa, hành vi tụ tập đông người gây rối là trái pháp luật.
- Chính các anh bắt chúng tôi về đây mới là gây rối. Chúng tôi đầu trần tay không, đứng im một chỗ, chẳng giằng co đánh đập ai. Mà chính cái nghị định 38 của các anh cũng là vi hiến. Thế nào là tụ tập, thế th́ các anh đến mà bắt các đám cưới, đám hỏi, đám tang, đám sinh nhật.. và quốc hội họp cũng là tụ tập đông người đấy!
- Các chị ra đó không xin phép là vi phạm luật pháp rồi.
- Xin phép ai, xin phép cái ǵ? Hiến pháp quy định người dân có quyền biểu t́nh, quốc hội c̣n nợ dân cái luật biểu t́nh mấy chục năm nay, đến giờ đă có luật biểu t́nh đâu mà bảo chúng tôi không xin phép?
- Trước đây chị đă có tiền án tiền sự nào chưa?
- Tôi đă vài lần bị bắt về trại Lộc Hà, và về đồn công an Mĩ Đ́nh khi biểu t́nh chống Trung Quốc, như thế có phải là tiền án tiền sự không nhỉ?
- Đó là những ư kiến của chị, nhưng chị đă bị đưa vào đây là v́ hành vi phạm pháp luật, vậy th́ đề nghị chị làm một tờ tường tŕnh.
- Đừng nói đến 2 cái từ ‘tường tŕnh” ấy nhé! Tôi chẳng làm ǵ sai, chỉ có các anh sai khi bắt chúng tôi vào đây, tôi tường tŕnh cái ǵ, không bao giờ! Nếu các anh cứ cố t́nh bắt tôi viết rồi mới thả, th́ tôi ko cần ra nữa đấy, các anh cứ việc giữ tôi ở đây đến bao giờ cũng được, và thời gian đó cũng chính là cuộc biểu t́nh của tôi chống Trung Quốc.
- Thôi th́ chị cứ tạm ngồi đây đă.
- Đề nghị các anh ghi lại đầy đủ những câu trả lời của tôi hôm nay vào biên bản, và đó là những câu trả lời của tôi, tôi chịu trách nhiệm, nên các anh ko phải lo về trách nhiệm tác nghiệp.
- !!!
- Và yêu cầu các anh trả lại tôi cái biểu ngữ để mai tôi c̣n đi biểu t́nh!!
Đứng dậy, tôi nói với tất cả những công an ngồi đó:
- Tôi tin rằng, nếu cởi bỏ những bộ cảnh phục kia th́ tât cả các anh cũng sẽ hét lên: "ĐẢ ĐẢO TRUNG QUỐC XÂM LƯỢC!" như tôi, trừ khi không có ḍng máu Việt chảy trong người các anh!
(7 người chúng tôi bước ra ngoài khi trời đă tối, trong ṿng tay của bạn bè.Tôi lên xe phóng thẳng về bệnh viện Thanh Nhàn kịp cho bác Trâm ăn bữa tối)
florida80
11-15-2019, 19:14
Tự Nguyện - Thích Tánh Tuệ
Xin nguyện sống thênh thang đời của gió
Cuộn xa vời.. không giữ một làn hương.
- Thôi trói buộc, ai làm ḿnh đau khổ
Chẳng tơ vương, th́ cách trở ai buồn ?
Xin nguyện sống như con đường lặng lẽ
Khi chân đời dẫm nát cơi ḷng ta.
Vẫn độ lượng, bao dung như T́nh mẹ
Trong âm thầm hy hiến, chẳng kiêu sa.
Xin nguyện sống như ḍng sông trôi chảy
Nỗi niềm riêng khôn nói được ai cùng
Bao phiền muộn, lo âu và sợ hăi..
Thả theo ḍng.. xua hết thảy lao lung..
- Đêm trầm mặc soi bóng ḿnh trên vách
Nghe thị phi gơ cửa mặc nhiên chào.
Ḷng tự nhủ chẳng '' quên ḿnh theo khách ''
Chỗ nào vui, nơi đó có niềm đau.
Xin nguyện sống một cuộc đời an tịnh
Giữa muôn ngàn mời gọi của trần gian.
Và làm bạn với khiêm ḥa, nhẫn nhịn
Biết thở cười.. dù lúc dạ xốn xang...
Xin nhóm lửa thắp ngời đêm tăm tối
Mời T́nh thương, Trí tuệ ngự ḷng ta,
Đường Bát Chánh, Bụt ngàn xưa mở lối
Nguyện bước theo một quyết trở về nhà.
Thích Tánh Tuệ
at 6:03 PM
florida80
11-15-2019, 19:15
Ư Nghĩa Lạy Phật
Một em bé đi chùa lễ Phật, lễ xong em vừa ra đến sân chùa, gặp một quân nhân đứng ngắm cảnh. Thấy em, quân nhân liền hỏi:
- Em đi đâu thế? Bé gái đáp: Em đi chùa lễ Phật.
- Quân nhân hỏi: Tượng Phật bằng gỗ bằng xi măng, em lễ cái ǵ?
- Bé hỏi lại: Ở doanh trại anh mỗi sáng có chào cờ không?
Quân nhân đáp: Sáng nào cũng chào cờ.
- Bé lại hỏi: Cờ bằng vải bằng màu, tại sao phải nghiêm trang chào?
- Quân nhân đáp: Chào tinh thần Tổ quốc được tượng trưng qua lá cờ, chớ không phải chào vải màu.
- Em bé nói: Cũng thế, em lạy tinh thần Từ Bi Giác Ngộ của Đức Phật được tượng trưng qua h́nh tượng chớ không phải lạy gỗ lạy xi măng.
… Chúng ta lạy Phật không v́ van xin tha tội, không v́ cầu mong ban ân, chỉ v́ quí kính một đấng ḷng từ bi tràn trề, trí giác ngộ viên măn.
V́ quí kính công đức trí tuệ của Phật nên chúng ta lạy Ngài.
Lạy Phật để thấy ḿnh c̣n thấp thỏi ti tiện, bỏ hết những thói ngạo mạn cống cao.
Quí kính gương cao cả của Phật để ḿnh noi theo.
Phước đức lạy Phật là tại chỗ đó .
Trước khi ch́m vào giấc ngủ, chúng ta có thể nghĩ rằng,
“ Ḿnh sắp chết ...” và cầu nguyện để được tái sinh vào cơi Tịnh Độ của Phật A Di Đà.
Nếu chúng ta có thể làm quen với điều này trong thời gian dài,
th́ chúng ta nhớ về Phật A Di Đà khi trong giai đoạn trung ấm một cách dễ dàng hơn.
Chúng ta sẽ không c̣n thân vật chất mà chỉ có thần thức trong giai đoạn đó.
V́ thế, nếu chúng ta có thể nhớ tưởng tới Phật A Di Đà lúc đó,
ta sẽ được Đức Phật A Di Đà dẫn dắt tới cơi Tịnh Độ rất dễ dàng.
Kyabje Yangthang Rinpoche
Sưu tầm
florida80
11-15-2019, 19:16
Nỗi Khổ Sống Già - Văn Mỹ Lan
Nói chuyện với Ngọc Bích xong tôi thẫn thờ. Từ cổ chí kim, từ vua chúa cho đến thứ dân, ai cũng mong được trường sinh bất lăo nhưng liệu thọ quá có phải là điều hay ho cho bản thân và cho người thân không?...
Tới mừng thôi nôi cháu ngoại Bích Ngọc, không thấy Quế Hương, bạn cố tri của Ngọc, tôi hỏi:
- Sao bữa nay không thấy Quế Hương tới dự thôi nôi cháu bà vậy?
- Dự sao được, mấy bữa nay bả te tua rồi?
- Sao vậy?
- Ừa, th́ mấy bữa nay ông già bệnh. Chắc cũng sắp đi rồi.
- Th́ trên trăm tuổi rồi. Ông đă như thân cây mục, cũng nên để ông thay đổi h́nh hài khác đi chứ. Nhưng c̣n anh cả đâu? Nghe đâu anh cả chăm ông cụ mà.
- Ổng xụm luôn rồi. Mà nói tới ông anh cả của bả mới tội, ổng gần tám mươi rồi mà không được hưởng tuổi già, được sống gần con cái ở Quy nhơn mà phải ở đây lo cho ông già hơn trăm tuổi mới khổ chứ.
- Nhà Quế Hương đông mà, sao lại bắt ông già trẻ chăm ông già già?
- Th́ tại v́ ổng là anh cả với lại mấy người kia ở nước ngoài hết rồi. Phần cũng tại ổng nghèo nhất, không có tiền lo cho cha th́ phải lănh phần chăm sóc ông cụ chứ. Mấy người kia chu cấp tài chánh. Đứa bỏ công, người bỏ của mà.
Nói tới anh em ở nước ngoài của Quế Hương tôi mới nhớ là lâu lâu ông cụ làm mệt, Quế Hương gọi các anh chị ḿnh về. Khi về tới nơi th́ ông cụ khỏe lại. Cứ thế trong hai năm các anh chị của Quế Hương phải tức tốc về tới bốn lần mà ông cụ cũng chưa đi. Trong thời buổi kinh tế khó khăn, có hai người anh của Quế Hương lại dám bỏ việc hoài nên bị mất việc luôn, nhưng bổn phận làm con mà, biết sao giờ?
Không có Quế Hương tôi mất bạn tung hứng nên truy Ngọc:
- Nhưng sao tự nhiên Quế Hương lại te tua?
- Th́ ông già hơn tám mươi phải chăm ông già hơn một trăm, nên ông già già chưa khỏe th́ ông già trẻ đă sụm rồi. Vậy nên bây giờ Quế Hương phải chăm cả hai ông chứ sao.
Tự nhiên Bích Ngọc cười khùng khục:
- Nhớ bữa hổm ông anh cả than với tui, ổng nói : "Trời ơi, hỏng biết chừng nào ông già chết cho tui khỏe vài năm trước khi theo ông bà tổ tiên đây!”
- Nói ǵ thảm vậy?
- Bà nói “thảm” là ai thảm?
- Thảm cho cả hai. Bởi vậy mai mốt tốt nhất đừng có chúc ông bà sống lâu trăm tuổi rồi rên nha.
Nói chuyện với Ngọc Bích xong tôi thẫn thờ. Từ cổ chí kim, từ vua chúa cho đến thứ dân, ai cũng mong được trường sinh bất lăo nhưng liệu thọ quá có phải là điều hay ho cho bản thân và cho người thân không?
Tuổi già lú lẫn, h́nh hài nhăn nhúm, sức khỏe suy giảm. Tôi nhớ khi c̣n nhỏ, dù được cả nhà dạy phải biết kính yêu bà cố nhưng đứa cháu nhỏ của tôi dứt khoát không thấy thoải mái với bà. Có lẽ khi nó có ư thức chút th́ bà đă nhăn nheo xấu xí quá rồi, h́nh ảnh của bà không giống với bà tiên trong truyện cổ tích nữa. Khi đó, bản thân bà không tự chăm sóc được nên bao người lớn quanh nó phải dành sự chăm sóc cho bà nhiều hơn cho nó và nó th́ luôn bị mắng mỏ v́ ồn ào, v́ phá phách làm bà không nghỉ ngơi được. Dạy dỗ ǵ th́ nó cũng thấy ḿnh thiệt tḥi v́ bà nên nó cứ mơ hồ, miễn cưỡng ghi nhận công lao dưỡng dục xa xưa của bà… Thế nên gia đ́nh ḍng họ cứ trách móc nó không ngoan, không biết ông bà, bây giờ nó là đứa cháu vô t́nh, không biết cội nguồn mai mốt chắc là đứa con bất hiếu.
florida80
11-15-2019, 19:16
Tôi nhớ có lần đến tiệm làm tóc, con bé làm móng cho tôi khoe:
- Bà cố của con năm nay 115 tuổi rồi, bà được cả chủ tịch tỉnh đến thăm đó cô.
- Bà con thọ quá há. Vậy bây giờ ai lo cho bà?
- Dạ, ông ngoại tám của con nuôi.
- Vậy ai nuôi ông ngoại?
- Dạ mấy cậu mấy d́ nuôi.
- Mấy cậu mấy d́ khá không?
- Dạ nghèo lắm.
- Có bà thọ đến vậy chắc thích lắm hả?
Nó trầm ngâm một hồi rồi nói:
- Dạ thích chứ cô. Ḍng họ con ai cũng thích bà thọ để khoe, chỉ có ông ngoại tám của con th́ không thích lắm. Ông nói:” Phụ tiền bạc chăm lo cho ông bà là chuyện dễ, trực tiếp chăm lo bệnh hoạn, chịu đựng tính khí của người già mới là khó”.
Câu chuyện của con bé làm móng làm tôi nhớ tới câu chuyện buổi sáng khi tôi đi bộ cùng các bạn trong cùng khu phố, đề tài vô t́nh nói về tuổi già và về việc phụng dưỡng cha mẹ già. Chị Xuân nói:
- D́ của em năm nay tám mươi sáu tuổi rồi mà c̣n làm dâu đó.
- Vậy bà mẹ chồng chắc thọ lắm.
- Bà đă hơn trăm tuổi. Mấy chục năm trước khi chú em đi bộ đội về hưu, thấy bà đă hơn tám mươi bèn quyết đem bà về nuôi, nghĩ mẹ chắc cũng không c̣n sống bao lâu nữa, ráng gần gũi phụng dưỡng mẹ vài năm nhưng tới giờ đă gần hai mươi năm bà vẫn ăn khỏe và vẫn đ̣i hỏi cơm dâng nước hầu, trà thuốc mỗi ngày làm d́ em oải muốn chết.
- Nhưng cha mẹ già th́ ḿnh phải phụng dưỡng chứ sao!
- Th́ đó là bổn phận mà, có điều d́ của em cũng đă hơn tám mươi, con dâu d́ thuộc thế hệ mới, nó không chịu hầu d́ mà d́ th́ không dám không hầu mẹ chồng.
- Đó là bất hạnh thế hệ của d́ đó. Người ta gọi thế hệ 5X là thế hệ trắng tay, hồi nhỏ th́ sợ cha mẹ, khi cha mẹ lớn tuổi th́ tự cho ḿnh có bổn phận phải phụng dưỡng. Đối với con cái th́ không dám uy quyền, nếu không nói là dốc hết sức mà lo cho con nhưng lại không dám mong con cái lớn lên sẽ chăm lo cho ḿnh, sợ làm phiền nó…
Câu chuyện của chị Xuân làm tôi nhớ tới có lần tôi gặp hai bà lăo ở New Jersey. Bà lăo người Việt cứ theo nài nỉ tôi nhờ tôi nói giúp với cha xứ mà tôi thân, để cha nói với con cái bà cho bà được vào Viện dưỡng lăo người Việt. Lư do là vào ngày thường, con cháu bà đứa đi học, đứa đi làm. Tối về th́ đứa nào về pḥng đó. Suốt ngày bà ở nhà một ḿnh buồn quá, bà ước ao có tiếng nói đồng hương hay tiếng nói của con người cho đỡ cô quạnh. Tôi nói lời thỉnh nguyện của bà với cha xứ, cha xứ nói đó là chuyện riêng của gia đ́nh con chiên, cha không muốn can thiệp.
Rồi cũng trong những ngày đó, cũng tại khu phố đó, tôi lại tiếp xúc với một bà lăo gần tám mươi người Mỹ, chân cũng đă run, mắt cũng đă mờ rồi mà lại sống một ḿnh. Bà ham chuyện lắm nhưng khi hỏi bà ở một ḿnh có buồn không, sao không ở chung với con cháu cho vui. Bà nói dứt khoát:
- Con tôi nó có cuộc đời của nó. Tôi không muốn và không thể trói buộc cuộc đời nó vào cuộc đời tôi v́ tôi sống già.
- Nhưng đó là bổn phận của con cái đối với cha mẹ lúc về chiều mà.
- Giáng sinh, sinh nhật tôi có khi nó dẫn vợ con về thăm. Vậy là đủ. C̣n b́nh thường mỗi năm nó chỉ có một số ngày phép, tôi không cho phép ḿnh bắt nó về thăm hoài mà để nó thoải mái đưa gia đ́nh đi đây đi đó. Đ̣i hỏi ở con là ích kỷ.
Đúng là Tây Ta có khác. Tây nuôi con, khi con vừa lớn đủ, Tây thả cho con vào đời, mong con như cánh chim trời, có sức bay càng xa càng tốt. Tây vui khi dơi theo cánh chim bay. Ta nuôi con, ngày nào c̣n khả năng, ta vẫn c̣n muốn giang đôi cánh ra để ấp ủ chăm lo cho con dù cho con có lớn đến bao nhiêu tuổi. Rồi cũng v́ cách nuôi dưỡng yêu thương không bờ bến đó, khi già, ta mong con cũng quay lại ḍm ngó đến ta dù chỉ bằng một phần nào t́nh yêu thương mà ta đă cho. Ta nắm níu nhau qua lại, ta làm ấm ḷng nhau cũng có mà phiền lụy nhau cũng nhiều.
Trở lại chuyện con bé làm móng, tôi hỏi:
- Bà con đẹp lăo không, hôm nào cô đưa chú tới chụp h́nh bà nhá.
- Dạ bà không khỏe lắm đâu cô, bà của con ḷa rồi, chỉ nằm một chỗ thôi.
Nghe con nhỏ trả lời tôi lại nhớ tới một bà lăo người dân tộc ở Bảo lộc đă 103 tuổi, da bà đen nhẻm, từng centimet da thịt hiện lên những nếp thời gian trông hay ho và đẹp đẽ lạ lùng. Toàn thể con người trần trụi của bà như một món đồ cổ xưa. Ánh mắt của bà trắng dại đưa ta ngược về cả thế kỷ trước. Nói chuyện với con cháu bà lăo mới thấy họ kính yêu và quan tâm đến bà vô cùng, nó nói:
- Hôm trước bà con bệnh, cả nhà con bỏ hết nương rẫy về chăm bà.
Nghe con nhỏ nói về bà với cái giọng thiết tha làm tôi thầm cảm mến em, người dân tộc không cần học Khổng Mạnh cũng biết kính yêu ông bà. Em khoe tiếp:
- Bà em nuôi cả nhà đó cô.
- Nuôi cả nhà? Bà già vậy th́ có sức đâu mà làm nuôi cả nhà?
- Dạ, tại cô không biết, già thiệt già th́ không cần làm ǵ cũng có tiền mà cô. Nhà nước cho mỗi tháng vài trăm ngàn. Lâu lâu mấy cô chú vô chụp ảnh chừng vài giờ cũng được cả trăm ngàn. Chưa kể khách nước ngoài đến chụp ảnh th́ c̣n cho cả giấy xanh, bán được nhiều tiền lắm. Cả nhà con kiếm tiền không bằng một ḿnh bà đâu.
- Vậy nếu bà không kiếm được nhiều tiền th́ có yêu quí bà không?
- Có chứ cô. Vẫn yêu quí bà chớ nhưng nếu bà bệnh tốn tiền quá th́ không mong bà sống lâu đâu. Bà sống đủ rồi th́ thôi, để dành ngô khoai nuôi trẻ nhỏ.
florida80
11-15-2019, 19:21
Lời con bé người dân tộc làm tôi ngẫm nghĩ hoài "Sống đủ rồi…”. Thế nào là sống đủ, ai có quyền định cái chữ đủ ở đây. Phải chăng sống khỏe như bà lăo người dân tộc th́ sống hoài vẫn chưa đủ, c̣n sống mù ḷa yếu đuối như bà cố của con bé làm móng là quá đủ. Nhưng đủ hay không đủ th́ ai có quyền quyết định, kể cả bản thân của người đó.
Tôi có quen biết một đôi vợ chồng nay đă ngoài bốn mươi rồi mà không dám có con cái ǵ, ở vây nuôi chó và chăm hai bà mẹ hai bên với một người giúp việc.
Bà mẹ bên vợ bị bệnh tiểu đường nằm bẹp trên giường không tự lo cho bản thân được. Đă vậy bà lại c̣n mất trí nhớ, bà chẳng c̣n nhớ được ai trừ con chó nhỏ vẫn quấn quít bên bà và đứa con gái đang ngày đêm chăm lo. Khi bức bối là bà la hét. Mỗi đêm hai vợ chồng phải thức dậy giúp bà tiểu tiện và tiêm thuốc cho bà. Bà mẹ bên chồng vẫn c̣n đi lại được nhưng cũng đă đă ngoài tám mươi. Tôi đă chính mắt thấy anh chồng đút cơm cho mẹ ḿnh với một đôi mắt yêu thương. Hai vơ chồng này chưa hề biết đi đâu chơi xa là ǵ. Đến ngày tết, ngày lễ c̣n thê thảm hơn v́ người làm nghỉ hết, hai vợ chồng phải đích thân lo toan mọi bề cho hai bà mẹ. Tôi nh́n t́nh cảnh của họ mà cảm kích, thương cho sự hiếu thảo hiếm hoi c̣n sót lại trong thời buổi này. Tôi nhớ có một người bạn thấy xót cho sự thiệt tḥi cực khổ của đôi vợ chồng trẻ bèn xúi dại người chồng:
- Bà mẹ vợ của mầy sống đời thực vật lại không c̣n nhận biết ai nữa. Để bà sống th́ khổ bà mà khổ luôn tụi bây, mầy để bà đi cho rồi…
- Người ngoài bao giờ cũng thấy khác, cảm khác, c̣n người thân trong cuộc th́ không thể dứt ruột ra mà làm vậy được đâu.
Trông người lại nghĩ đến ḿnh. Giờ bản thân cũng đă nghỉ hưu, đă xếp vào hàng “bà bà” rồi, cái ngày ḿnh già nua yếu đuối lẩm cẩm đang sầm sầm bước tới, không biết sức khoẻ ḿnh rồi sẽ ra sao, con cái sẽ đối xử thế nào. Nữa đây khi đă già, đă yếu, đă chết được rồi mà trời chưa cho đi th́ có dám tự xử không hay lại kéo lầy nhầy những ngày tàn héo úa.
Đọc báo thấy tổ chức Y tế cứ nói hoài những bệnh của người già, quỹ hỗ trợ người già, nước này đang già, nước ta cũng sắp già rồi tưởng tượng nếu mai này ra đường thấy ai cũng nhăn nheo, đi đứng chậm chạp, nói năng lập cập mà sống hoài không chịu đi… th́ loài người có nên tiếp tục nghiên cứu để con người trường sinh bất tử chăng?
florida80
11-15-2019, 19:22
Tự Nguyện - Thích Tánh Tuệ
Xin nguyện sống thênh thang đời của gió
Cuộn xa vời.. không giữ một làn hương.
- Thôi trói buộc, ai làm ḿnh đau khổ
Chẳng tơ vương, th́ cách trở ai buồn ?
Xin nguyện sống như con đường lặng lẽ
Khi chân đời dẫm nát cơi ḷng ta.
Vẫn độ lượng, bao dung như T́nh mẹ
Trong âm thầm hy hiến, chẳng kiêu sa.
Xin nguyện sống như ḍng sông trôi chảy
Nỗi niềm riêng khôn nói được ai cùng
Bao phiền muộn, lo âu và sợ hăi..
Thả theo ḍng.. xua hết thảy lao lung..
- Đêm trầm mặc soi bóng ḿnh trên vách
Nghe thị phi gơ cửa mặc nhiên chào.
Ḷng tự nhủ chẳng '' quên ḿnh theo khách ''
Chỗ nào vui, nơi đó có niềm đau.
Xin nguyện sống một cuộc đời an tịnh
Giữa muôn ngàn mời gọi của trần gian.
Và làm bạn với khiêm ḥa, nhẫn nhịn
Biết thở cười.. dù lúc dạ xốn xang...
Xin nhóm lửa thắp ngời đêm tăm tối
Mời T́nh thương, Trí tuệ ngự ḷng ta,
Đường Bát Chánh, Bụt ngàn xưa mở lối
Nguyện bước theo một quyết trở về nhà.
Thích Tánh Tuệ
at 6:03 PM
florida80
11-15-2019, 19:52
Đến Nơi Văn Minh Nhất Và Nghĩ Về Sự Tụt Hậu Của Giới Trẻ Việt - Trọng Hiền
- Ai muốn ăn cái ǵ, trả bao nhiêu cũng được, không trả hoặc trả sau cũng được, tất cả đều là tự nguyện. Ở VN hầu như không thể có một quán ăn văn minh như ḿnh gặp, v́ tính tự giác, tự nguyện của người Việt c̣n quá kém…
Quán ḿnh tới té ra là một dạng nhà hàng rất đặc biệt ở Úc mà lần đầu tiên ḿnh biết tới, có tên là Lentil As Anything (http://lentilasanything.com ), một h́nh thức kinh doanh phi lợi nhuận. Vào đây mọi người được thưởng thức món ăn và âm nhạc một cách thoải mái và chất lượng. Đặc biệt là ai muốn ăn cái ǵ cũng được, trả bao nhiêu cũng được, không trả cũng được, và trả sau (qua trang web cũng được), tất cả đều là tự nguyện. Nhiều nhóm nhạc tới diễn (ví dụ ban nhạc cô bạn ḿnh), ai muốn ủng hộ ban nhạc th́ ủng hộ, không th́ cũng không sao. Cô B ăn uống xong, cũng liền tham gia làm t́nh nguyện viên phục vụ khách hàng.
Ḿnh thấy một họa sĩ tới nhờ người khác làm mẫu cho ông ta vẽ tranh chân dung. Hay một hai cô gái xăm ḿnh rất cá tính, đẹp vào đây làm phục vụ. Một anh chàng đeo cái bảng ghi hai chữ "Free hugs" (ôm miễn phí) và đi khắp nơi ghi lại món ăn mà khách hàng yêu cầu. Nhiều người đem cả gia đ́nh vào đây ăn uống cả ngày. Người tới ăn có đầy đủ màu da, giọng nói. Ai cũng tôn trọng người khác, ḥa nhă, thân ái dù cho bạn là ai, làm ǵ, ăn mặc thế nào. Đây thực sự là một bầu không khí văn minh và nhân văn nhất mà ḿnh từng chứng kiến từ trước đến này.
Sự mạnh dạn, tự tin và năng động của hai cô gái và sự văn minh đầy t́nh người của quán ăn làm ḿnh suy nghĩ rất nhiều điều. Nh́n lại, cái nếp nghĩ của nhiều người Việt ḿnh không được như vậy. Bạn bè ḿnh khi mới ra trường tốt nghiệp ĐH chỉ lo t́m việc, kiếm tiền rồi lập gia đ́nh, mua nhà và sinh con đẻ cái. Cái trưởng thành theo nếp nghĩ người Việt là như vậy. Các bậc cha mẹ chỉ mong con cái lập gia đ́nh là đă hoàn thành trách nhiệm lớn, an tâm xuôi tay. Bạn bè gặp nhau th́ hỏi mày kết hôn chưa, có mấy con rồi, hay (thầm) so sánh nhau nhà cửa, xe sang (một thói quen mà ḿnh nghĩ rất xấu). Tất cả đều theo một kịch bản, một khuôn mẫu một cách suy nghĩ chung chung. Hầu như không mấy ai có suy nghĩ bước ra thế giới khác, t́m ṭi về nó, tự phát triển bản thân, ở một góc nh́n khác, như cái cách mà hai cô gái Nhật đang làm. Hệ quả là những suy nghĩ, kiến thức của các bạn trẻ Việt Nam mặt bằng chung thua xa bạn bè thế giới cùng trang lứa.
Ở Việt Nam hầu như không thể có một quán ăn văn minh như ḿnh gặp, v́ tính tự giác, tự nguyện của người Việt c̣n quá kém. Gần đây có những quán ăn VN có tính chất gần gần giống, như các quán cơm 2000 đồng cho người nghèo. Chỉ tiếc nó mang tính từ thiện, phụ thuộc vào nguồn hỗ trợ của các mạnh thường quân, thu không đủ chi nên thường không vững bền. Nói ǵ th́ nói, các quán ăn 2000 đồng trên là một trong những bước đi đầu tiên hướng đến sự chia sẻ và văn minh của cộng đồng và hy vọng chúng sẽ phát triển hơn nữa thời gian tới.
Cho nên ḿnh rất ủng hộ và mong có thêm nhiều bạn bè ḿnh hay nhiều người Việt đi thật xa, làm khác, và suy nghĩ độc lập hơn so với bây giờ. Buồn khi nhận thấy là người Việt nói chung c̣n quá rụt rè, suy nghĩ theo quán tính số đông và chậm tiến so với bạn bè thế giới quá.
Trọng Hiền
florida80
11-15-2019, 19:52
Sống Chậm Lại Để Thấy Ư Nghĩa Cuộc Đời
Giữa guồng quay vô tận của thời gian, áp lực của cuộc sống, của công việc, người ta bắt đầu thấy chóng mặt, ngột ngạt… th́ khái niệm sống chậm không c̣n là điều ǵ đó quá mới mẻ. Nhưng sống chậm như thế nào cho đúng, sống chậm như thế nào cho đủ và thấm thía thật sâu ư nghĩa của sống chậm th́ thật là không phải dễ.
Sống chậm! Chậm lại để không hời hợt, chậm lại để nuôi chín cảm xúc, để lắng nghe nhịp chảy của cuộc sống, nhịp chảy của chính con tim ḿnh, để nhận ra điều ǵ thực sự là cốt lơi, điều ǵ chỉ là thoáng qua…
H̉A M̀NH VÀO THIÊN NHIÊN
Bạn hăy nh́n cách các ḍng sông đi, nó uốn lượn. Bạn hăy nh́n vào con đường cao tốc. Nếu mà là trên một hoang mạc không vật cản, nó là một vệt thẳng tắp. Con người muốn đi nhanh, có lẽ là bởi họ biết cuộc sống của ḿnh hữu hạn và ngắn ngủi. Một đời người dài là thế, có khi chưa bằng một cái chớp mắt của vũ trụ.Tự nhiên sống chậm v́ tự nhiên không mục đích. Nhưng con người lại là một tạo vật sống có ư thức và có mục đích. Dù biết rằng đôi khi v́ quá nghĩ đến mục đích mà bỏ qua nhiều điều thú vị trên đường đi.Sống chậm, tôi nghĩ không phải là một cách sống đối nghịch với cách sống nhanh. Nó cũng không biện minh cho cách sống lờ đờ không mục đích, không lư tưởng.
Tôi nghĩ những người đầu tiên nghĩ đến sống chậm là những người sống nhanh nhất, nó là một cách tự nhắc nhở để điều ḥa, để nhắc nhở rằng con đường c̣n dài và cần giữ sức, cần tái tạo, để thực sự là sống, chứ không phải là phi như bay trên đường đời.
Tôi cũng là một người vội vă. Nhưng nếu một buổi sáng nào đó, chuẩn bị đi làm, đột nhiên trời đổ mưa thật to, th́ khả năng lớn là tôi sẽ quay vào nhà, pha một ly sô cô la nóng, tự thưởng cho ḿnh việc đọc một cuốn sách nào đó trong lúc ngắm mưa ngoài ban công.
Sống nhanh hay sống chậm với tôi là sự lựa chọn của thời điểm. Nếu đi quá nhanh, tôi cũng sợ rằng mất đi những cảm xúc nho nhỏ, thậm chí là mất đi những khoảnh khắc đẹp nhất. Một con đường nhiều lá vàng, một khoảng trời nhiều gió, một cốc cà phê thật ngon, một quyển sách thật hay, một cô gái có đôi mắt đẹp… Nói cho cùng th́ định luật vạn vật hấp dẫn được Isaac Newton phát hiện ra khi nằm nghỉ dưới một gốc táo. Ư tưởng về khinh khí cầu đến khi người phát minh ra nó ngồi trên một băi biển và ngắm bầu trời…
Nhưng tôi cũng sợ là nếu sống quá chậm, tôi sẽ chẳng kịp tặng cho cuộc sống này được điều ǵ, v́ tôi chẳng có ǵ ngoài cái cảm xúc nhỏ nhoi cho riêng bản thân ḿnh.
florida80
11-15-2019, 19:53
VÀ SỐNG CHO NHỮNG Ư NGHĨA
Tôi nghĩ đến một người bạn tôi quen. Đó là một con người đang sống nhanh, nhưng sống nhanh một cách ư nghĩa, cảm thấy ḿnh tồn tại một cách hoàn hảo trong sự bận rộn. Chẳng phải như thế cũng thú vị lắm sao! Để giữa những lúc nghỉ ngơi giữa giờ, người bạn ấy có thể nhắn cho tôi một cái tin rất… “sống chậm” .
Bởi v́ cuộc sống là một bản nhạc tuyệt vời, cũng có khi là một bản rock ồn ào cuộn sôi, cũng có khi là một khúc ballad dịu dàng chậm răi… Vậy th́ đâu có ǵ phải băn khoăn về sống nhanh hay sống chậm! Cứ sống để sau này, khi nằm xuống cảm thấy ḿnh sống đủ và không hối tiếc.
Có ai đó đă nói: “Cuộc sống quá ngắn ngủi nên hăy hôn thật chậm, cười thật tươi, yêu thật chân thành và tha thứ thật nhanh”. Đấy, cái ǵ đáng nhanh th́ nhanh, cái ǵ đáng chậm th́ chậm. “Sống là không chờ đợi”, câu slogan quen thuộc (của một nhăn hàng) cũng đă trở thành phương châm sống của không ít người, đặc biệt là những người trẻ. Mỗi ngày sống của chúng ta với biết bao nhiêu điều mắt thấy, tai nghe để thấu hiểu và trải nghiệm bằng cách này hay cách khác đă đang thấp thoáng hay hiện hữu trong trí óc chúng ta. Và trong đời sống “phi mă” có biết
bao cảnh đời đang đứng lại?
Cuộc sống là muôn mảnh ghép. Chúng ta cảm nhận được bao nhiêu chất ấy trong cuộc sống này? Hạnh phúc nhất là được sống, dù ở thời điểm nào. Cần lắm một góc sống chậm để được sống đầy đủ hơn với cuộc sống, để đừng bao giờ sống thiếu khi đă được sống!
CHẬM LẠI ĐỂ NHANH HƠN
Chậm lại để không hời hợt, chậm lại để nuôi chín cảm xúc, để lắng nghe nhịp chảy của cuộc sống, nhịp đập của chính con tim ḿnh, để nhận ra điều ǵ thực sự là cốt lơi, điều ǵ chỉ là thoáng qua… Chậm lại để nh́n lại. Chậm lại để… nhanh hơn.
Sống chậm dường như kéo ta bước chậm lại, đưa con người trở về với bề sâu, bề xa, những góc khuất trong tâm hồn, chầm chậm lắng nghe và suy ngẫm.
Sống chậm! Chậm lại để không hời hợt. Chậm lại không phải là để thụ động tận hưởng. Chậm lại để nh́n lại. Chậm lại để… nhanh hơn.
“Cuộc sống là một bản nhạc tuyệt vời, cũng có khi là một bản rock ồn ào cuộn sôi, cũng có khi là một khúc ballad dịu dàng chậm răi… Vậy th́ đâu có ǵ phải băn khoăn về sống nhanh hay sống chậm! cứ sống để sau này, khi nằm xuống cảm thấy ḿnh sống đủ và không hối tiếc.”
Có một nhà văn đă viết thế này: “…Tôi sẽ tập ăn chậm để thấy vị ngọt của hạt gạo quê xứ nghèo, tập đi chậm để thấy hai hàng cây bên đường thay lá, tập sống chậm lại, chậm lại để nhận thấy t́nh đời, t́nh người lấp lánh bên tôi…”.
Sống chậm – đó là những lúc họ ngồi trong những quán cà phê, trầm ngâm suy nghĩ về cuộc sống, tự hài ḷng với những ǵ ḿnh đang có, và cảm thấy rất vui vẻ, hạnh phúc. C̣n sống chậm theo kiểu sống ṃn th́ không nên chút nào.
Cũng tùy hoàn cảnh. Lúc c̣n trẻ, niềm tin, năng lực, sự năng động tràn đầy, bảo người ta sống chậm th́ hơi khó. Trong khi cơ hội và thách thức c̣n đặt ra cho họ.
Nhiều người vẫn sống nhanh, phấn đấu, và họ cảm thấy hài ḷng với cuộc sống đấy thôi! Với họ, sống là vươn lên, nỗ lực hết ḿnh, và họ t́m thấy niềm vui với thành công đạt được.
Cũng tùy vào hoàn cảnh, ai đó sẽ nhận thấy cần sống chậm lại một chút, dành nhiều thời gian thư giăn, chiêm nghiệm và t́m kiếm thêm t́nh yêu thương… Học thiền, tập yoga, tĩnh tâm bằng trà đạo… là những giải pháp “sống chậm” của nhiều người thời nay. Hăy ḥa ḿnh với thiên nhiên và tận hưởng tận giây phút hạnh phúc trong hiện tại.
Đôi khi bạn chỉ cần nhắm mắt lại, chỉ vài phút thôi, bạn cũng có thể cảm nhận được ư nghĩa cuộc sống.
Đôi khi bạn chỉ cần ngừng chạy, chỉ vài phút thôi, bạn cũng có thể cảm nhận được nhịp điệu cuộc sống.
Đôi khi bạn chỉ cần im lặng, chỉ vài phút thôi, bạn cũng có thể lắng nghe được những điều ḱ diệu của cuộc sống.
Đôi khi bạn chỉ cần một ḿnh, chỉ vài phút thôi, để bạn hiểu thêm về chính ḿnh.
Đôi khi bạn cần tạm dừng lại tất cả mọi việc, t́m lại cho ḿnh một khoảng lặng tâm hồn, t́m lại cho ḿnh những phút giây thỏai mái để lắng nghe nhạc điệu cuộc sống, lắng nghe nhịp đập trái tim, lắng nghe tiếng nói của ḷng ḿnh nghe hơi thở của đất trời và ḥa ḿnh cùng thiên nhiên.
Và có rất nhiều đôi khi khác mà bạn có thể viết nên..
Lúc này tôi chợt nhớ đến bài hát “Nếu chỉ c̣n một ngày để sống” của nhạc sĩ Hoài An: “Chợt nhận ra cuộc đời quá đẹp, phải chăng ta có lúc vội vàng, nên ra đi chưa được b́nh yên… ”
Cho tôi như bóng mây, lang thang qua cơi này
Cho tôi được ngắm sao trên trời, giữa hương đồng cỏ nội
Cho tôi như khúc ca, bay đi xa rất xa
Cho tôi được cám ơn cuộc đời, cám ơn mọi người
Cho tôi được sống trong tim người, bằng những lời ca
Nếu chỉ c̣n một ngày để sống, người đưa tôi về đến quê nhà
Để tôi thăm làng xưa nguồn cội, cho tôi mơ mơ tiếng mẹ cha
Nếu chỉ c̣n một ngày để sống, người cho tôi một khúc kinh cầu
Người tôi thương êm ấm môi cười, cho con tôi bước đời yên vui
Nếu chỉ c̣n một ngày để sống, làm sao ta trả ơn cuộc đời
Làm sao ta đền đáp bao người, nâng ta lên qua bước đời chênh vênh
Nếu chỉ c̣n một ngày để sống, làm sao ta chuộc hết lỗi lầm
Làm sao ta thanh thản tâm hồn, xuôi đôi tay đi giữa hừng đông
——————- —
Nếu chỉ c̣n một ngày để sống, muộn màng không lời hối lỗi chân thành
Buồn v́ ai,ta làm ai buồn. Xin bao dung tha thứ v́ nhau
Nếu chỉ c̣n một ngày để sống, chợt nhận ra cuộc đời quá đẹp
Phải chăng ta có lúc vội vàng, nên ra đi chưa được b́nh an .
Nếu chỉ c̣n một ngày để sống,muộn màng không lời hối lỗi chân thành
Buồn v́ ai,ta làm ai buồn? Xin bao dung tha thứ v́ nhau
Nếu chỉ c̣n một ngày để sống, chợt nhận ra cuộc đời quá đẹp
Phải chăng ta có lúc vội vàng, nên ra đi chưa được b́nh an
Cho tôi như bóng mây, lang thang qua cơi này
Cho tôi được ngắm sao trên trời, giữa hương đồng cỏ nội
Cho tôi như khúc ca, bay đi xa rất xa
Cho tôi được cám ơn cuộc đời, cám ơn mọi người
Cho tôi được sống trong tim người, bằng những lời ca
florida80
11-15-2019, 19:55
Những Đặc Quyền Xa Xỉ Mà Các Tổng Thống Mỹ Được Hưởng
Tổng thống Mỹ được coi là công việc quan trọng nhất và căng thẳng nhất trên thế giới trong nhiệm kỳ từ 4-8 năm. V́ thế, tổng thống và gia đ́nh của ḿnh sẽ được hưởng rất nhiều đặc quyền đi cùng với vị trí này.
Hăy cùng t́m hiểu các đặc quyền sang trọng nhất mà tổng thống và gia đ́nh được hưởng.
10. Nhà bếp phục vụ 24/24
Mặc dù khu nhà của tổng thống cũng có một căn bếp riêng nhưng nó hiếm khi được sử dụng bởi họ có một đội ngũ nhân viên nấu ăn phục vụ tất cả các giờ trong ngày. Gia đ́nh tổng thống có thể yêu cầu bất kỳ món ăn nào mà họ muốn và một trong những đầu bếp năm sao sẽ phục vụ họ.
Nhà bếp luôn có đầy đủ những nguyên liệu cơ bản v́ vậy nếu Tổng thống Obama có thèm một bữa ăn nhẹ nửa đêm như pizza hoặc brownies th́ ngài chỉ cần yêu cầu.
9. Vườn rau và mật ong sạch
Tổng thống không phải ăn nhiều thực phẩm đông lạnh bởi các đầu bếp mang tất cả những ǵ trồng được vào khu vườn của Nhà Trắng. Khu vườn được xây dựng vào năm 2009 bởi Michelle Obama, một người được biết đến với lối sống vô cùng lành mạnh.
Các loại trái cây và rau quả được sử dụng cho các bữa ăn cá nhân, bữa ăn chính phủ và quyên góp cho những người nghèo đói. Chưa kể, khu vườn cũng có một tổ ong để cung cấp mật ong tươi cho Nhà Trắng.
8. Hầm chứa rượu cổ
Trong những năm đầu thế kỷ 19, Thomas Jefferson đă dành ra 10.000 USD để sưu tầm rượu, một trong số đó vẫn c̣n trong hầm rượu vang Nhà Trắng ngày hôm nay. Tuy nhiên, Tổng thống Jimmy Carter đă ra lệnh tất cả các loại rượu vang phục vụ trong Nhà Trắng phải là rượu của Mỹ.
7. Một đội ngũ nhân viên chăm sóc hoa riêng
Toàn bộ Nhà Trắng, bao gồm khu nhà ở cá nhân của gia đ́nh tổng thống đều được trang trí bằng những bó hoa tươi mỗi ngày bởi một đội ngũ nhân viên chăm sóc hoa.
Một chuyên gia cắm hoa sẽ làm việc trực tiếp với phu nhân tổng thống để quyết định những bông hoa phù hợp nhất cho mỗi dịp trọng đại. Sau đó, anh hoặc cô ấy phải t́m kiếm những bông hoa với chất lượng tốt nhất để xếp thành bó hoa hay ṿng hoa và thường có giá 250.000 USD một bó.
6. Xe Cadillac
Với biệt danh "The Beast", chiếc xe sẽ phục vụ gia đ́nh đến bất cứ nơi nào họ cần. Chiếc Cadillac được bọc thép dày 5 inch và trang bị lốp xe chống đâm thủng. Cốp xe c̣n trang bị hệ thống chữa cháy, b́nh ôxy và một ngân hàng máu với nhóm máu của Tổng thống.
Chiếc xe c̣n có lựu đạn khói và khí gas nếu họ gặp nguy hiểm. Không phải ai cũng có thể làm tài xế, một đặc vụ bí mật được đào tạo chuyên nghiệp mới có danh dự được lái xe cho gia đ́nh tổng thống.
5. Phi cơ riêng
Hai máy bay phản lực cá nhân có tất cả các tính năng bảo vệ của chiếc xe Cadillac và c̣n nhiều hơn nữa. Máy bay phản lực có một pḥng hội nghị, văn pḥng, pḥng tắm, pḥng tập thể dục và pḥng ngủ, tất cả đều chứa đầy đồ nội thất sang trọng với ánh sáng dịu nhẹ. Chiếc máy bay khổng lồ có giá 210.877 USD cho mỗi giờ bay, theo lực lượng không quân và tất nhiên tổng thống không phải trả khoản tiền đó.
4. Tiền lương
Tổng thống có mức lương hàng năm là 400.000 USD và rất nhiều khoản được trả bằng thuế, ngài cũng được hưởng một số chi phí chẳng hạn như 100.000 USD một năm cho chi phí đi lại, 19.000 USD cho giải trí, 50.000 USD cho chi phí chung.
3. Trợ cấp khi nghỉ hưu
Sau khi rời khỏi văn pḥng, các cựu tổng thống và gia đ́nh của họ không quay trở lại một cuộc sống của tầng lớp trung lưu. Tổng thống sẽ nhận được lương hưu hàng năm bằng với mức lương hiện tại của một thành viên nội các, trong đó năm 2014 là 201.700 USD.
Gia đ́nh tổng thống cũng được bảo vệ bí mật trọn đời và chi phí 96.000 USD mỗi năm để thuê một nhân viên mà họ lựa chọn. Họ cũng có được một không gian văn pḥng và trợ cấp chi phí đi lại. Cuối cùng, khi một cựu tổng thống qua đời, tất cả việc sắp xếp tang lễ và chi phí đều được nhà nước quản lư.
2. Camp David
Nếu gia đ́nh tổng thống cần nghỉ ngơi thoát khỏi sự hối hả và nhộn nhịp của thủ đô, họ có thể đi đến khu du lịch trên núi của ḿnh. Camp David ở Maryland là một khu cắm trại của chính phủ dành cho tất cả các tổng thống, kể từ thời tổng thống Franklin Roosevelt.
Tổng thống sẽ được hộ tống từ Nhà Trắng tới Camp David bằng một máy bay trực thăng cá nhân. Ở đó, họ sẽ được nghỉ ngơi với một spa riêng, hồ bơi, pḥng chơi bowling, sân tennis, sân golf, chuồng ngựa và sân trượt băng.
1. Nhà Trắng
Camp David là một địa điểm yên tĩnh nhưng gia đ́nh tổng thống không cần phải đến đó mới có thể hưởng thụ các tiện nghi sang trọng và các hoạt động vui vẻ. Nhà Trắng không chỉ là một văn pḥng và không gian sống cho gia đ́nh tổng thống. Không cần rời khỏi nhà, họ có thể tận hưởng một đêm thứ sáu tại rạp chiếu phim riêng, thư giăn tại bể bơi hoặc chạy bộ.
Theo Bizlive
at 4:08 PM
florida80
11-15-2019, 19:56
Hành Trang Cuộc Đời: Hư Vô - Nếu Biết Thế!
Một người hấp-hối chết, nh́n thấy Chúa ưu-ái trao cho chiếc va-li,
Chúa nói : Đến giờ con ra đi rồi !
Ngạc- nhiên người này hỏi : Bây giờ sao ? Sớm quá, con c̣n nhiều việc chưa làm !
Chúa nói : Rất tiếc v́ tới giờ con ra đi thôi !
Người này hỏi : Có ǵ trong va-li hở Chúa ?
Chúa đáp : Hành trang của con đó .
Sở hữu của con, y phục, tiền-bạc ?
Chúa đáp : Các vật đó không phải của con, chúng thuôc về trái đất !
Vậy có phải kư ức của con ?
Chúa đáp : Không phải của con, của thời gian !
Phải chăng tài năng của con ?
Chúa nói : Không phải của con, của hoàn cảnh
Có phải bạn bè hay gia đ́nh con ?
Chúa nói : Rất tiếc cũng không phải của con, chỉ là tiến tŕnh cuộc đời
Phải chăng vợ con của con ?
Chúa nói: Không phải của con, mà là tâm-tư con
Có phải là thân xác của con ?
Chúa nói : Cũng không phải của con, nó là cát bụi !
Phải chăng tâm linh con ?
Chúa nói : Không, của ta !
Phập phồng người chết nhận chiếc va-li Chúa trao,
Liền mở ra xem, bên trong không có ǵ cả, trống rổng !
Bàng hoàng người chết nói không có cái ǵ là cúa tôi cả !
Chúa nói : Đúng thế, tất cả thời gian con sống là của riêng con
Đời sống là thời gian đó của riêng ḿnh !
Bởi thế, nên tận hưởng thời gian đó, khi ḿnh có !
Đừng để những ǵ ḿnh có qua đi
Sống đi, vui sống đời ḿnh
Đừng bỏ qua nguồn vui khi có, v́ chính đó là sở hữu của ḿnh !
Tất cả mọi thứ ḿnh có hiện tại là của riêng ḿnh, và bạn không thể mang theo được ǵ cả khi ra đi !!!
Sưu tầm
Nếu Biết Thế!
Nếu biết thế xin đừng ham cố
Bởi không ai mang được xuống mồ
Một mai khi về cơi hư vô
Của trần gian dù là vô số
Nếu biết thế màng chi danh lợi
Lợi danh như bọt biển phù vân
Có ǵ tồn tại măi cơi trần
Mà mê muội dốc ḷng đeo đuổi
Nếu biết thế xin dừng nghiệp chướng
Hăy biết đủ làm kẻ thiện lương
Nếu dư hăy đầu tư thiên đường
Để một mai c̣n lời an hưởng
florida80
11-15-2019, 20:00
Nhân Sinh Cảm Ngộ: Không Cầu Mà Tự Được
Người tính không bằng trời tính, mọi thứ trên đời đều đă có an bài. Con người đôi khi cứ truy cầu thật nhiều, tính toán chi li, nhưng cuối cùng lại chẳng được như ư muốn. Buông tâm xuống, sẽ phát hiện rằng, không cầu mà tự được.
Ở trong ngôi chùa cổ trên núi có một lăo ḥa thượng và đệ tử sinh sống. Hôm ấy, trong chùa không c̣n một chút dầu đèn nào, v́ vậy vị lăo ḥa thượng bèn gọi tiểu ḥa thượng lên và nói: “Con hăy cầm bát xuống dưới núi mua một chút dầu”.
Tiểu ḥa thượng nghe xong liền vội vàng chạy xuống chân núi để mua dầu. Sau khi mua được dầu, tiểu ḥa thượng cứ lo lắng măi v́ sợ đi đường sẽ làm đổ ra hết, nên đă cẩn thận từng li từng tí, chỉ để tâm vào việc bưng bát dầu đi mà không chú ư nhiều đến con đường. Kết quả, khi về đến chùa th́ bát dầu đă vơi mất hơn một nửa.
Lăo ḥa thượng lắc đầu nói: “Con hăy xuống núi mua lại một lần nữa đi”.
Tiểu ḥa thượng trên mặt lộ rơ vẻ buồn rầu và chán nản, thầm nghĩ: “Đường đi gập ghềnh như vậy, ḿnh đă để tâm vào bát dầu mà vẫn bị sóng ra ngoài hết. Thật không biết phải làm sao đây?”.
Lăo ḥa thượng nh́n vẻ mặt của tiểu đệ tử, trong ḷng hiểu rơ băn khoăn của cậu ta, liền nói: “Lần này con hăy chỉ để ư đường đi, đừng để tâm vào việc lo sợ dầu sóng ra ngoài”.
Kết quả, lần này tiểu ḥa thượng đă thành công, mang về chùa nguyên một bát dầu không bị vơi đi chút nào.
Câu chuyện nói cho chúng ta biết một đạo lư: “Vô cầu nhi tự đắc” (Không cầu mà tự được). Khi chúng ta có tâm lo lắng được mất th́ trong ḷng chẳng những mệt mỏi mà hiệu quả thu được cũng sẽ không tốt. Trái lại, khi ta có thể “cầm được và buông được” th́ mọi chuyện mới có thể giải quyết được êm xuôi.
“Không cầu mà tự được” là ǵ?
Trong các mối quan hệ, chỉ có “không cầu” th́ mới không màng hồi báo, không oán hận. Trong các cuộc gặp gỡ, chỉ có “không cầu” th́ mới không để tâm đến “được và mất”, mới sống được thoải mái và tự tại. “Không cầu” là một loại tu dưỡng, một loại cảnh giới cao của người trí huệ.
“Không cầu mà tự được” là có ư muốn nói rằng: Khi người ta có tâm chấp nhất vào sự vật sự việc th́ sẽ sinh ra lo lắng mà nh́n không rơ được bản chất của vấn đề. C̣n khi trong tâm cảm thấy thoải mái, con người mới có thể “trổ hết tài năng” mà nh́n thấu sự t́nh, đồng thời cũng minh bạch được hướng mà ḿnh nên đi.
“Không cầu mà tự được” c̣n có một tầng ư nghĩa nữa, đó là “người tính không bằng trời tính!”. Đôi khi con người dồn hết tâm trí vào cố gắng truy cầu nhưng lại không hoàn toàn được như ư muốn, bởi mọi thứ trên đời đều đă có an bài của nó. Có câu nói: “Cố t́nh trồng hoa, hoa không nở. Vô tâm cấy liễu, liễu thành rừng”, đây mới là thuận theo tự nhiên và vận mệnh đă định.
Người xưa viết: “Ở trong pḥng gơ chuông, tiếng vang có thể truyền vọng ra bên ngoài. Con hạc kêu trong đầm nước sâu, âm thanh của nó truyền đến tận không trung”. Cho nên, nếu có thể nỗ lực đặt tâm tu dưỡng tâm tính và thân thể th́ sao c̣n sợ không có được vinh quang?
Sách cổ cũng viết: “Trời không bởi v́ con người sợ lạnh mà bỏ đi mùa đông. Đất không bởi v́ con người chán ghét hiểm trở mà thôi không rộng lớn. Người quân tử không bởi v́ kẻ tiểu nhân mà thay đổi phẩm hạnh của ḿnh”. Cho nên, cưỡng cầu cũng khó được, sống thuận theo tự nhiên, “không cầu mà tự được”!
florida80
11-15-2019, 20:05
Con Người Có Số - Đ̣an Dự
Tên hắn là Khải. Hắn học với tôi năm lớp 11 tại trường Tân Phương, G̣ Vấp. Nhà hắn ở trại định cư Cái Sắn nằm giữa hai tỉnh Long Xuyên và Rạch Giá. H́nh như bố mẹ hắn có quen với một ông trùm họ đạo ngày trước cũng ở Cái Sắn, sau lên Sài G̣n, trông coi giúp Cha sở ở nhà thờ Ngă năm B́nh Ḥa, Gia Định.
Rồi hắn lên Sài G̣n, nhờ ông trùm đó xin với Cha cho ở nhờ ngoài hành lang nhà thờ, làm người kéo chuông, trông coi, quét dọn… để có chỗ ăn ở, đi học. Cha thấy hắn ngoan ngoăn, lễ phép, nhất là trước đây lại cùng họ đạo với ông trùm nên rất vui ḷng.
Lúc ấy, tại Xóm Gà Gia Định có trường Tân Phương của ông Phan Ngô mới mở, dạy tới lớp Đệ Nhị (tức lớp 11 bây giờ). Cha nói với ông Phan Ngô xin cho hắn học miễn phí để chuẩn bị đi thi Tú tài I. Phần v́ trường mới mở đang cần học sinh, phần v́ nể lời Cha nên ông Phan Ngô cũng đồng ư. Ngoài ra, Cha thấy hắn ham học ngoại ngữ, giỏi tiếng Anh nên mỗi tháng cho tiền hắn học thêm Anh văn cao cấp ở Hội Việt Mỹ đường Mạc Đĩnh Chi, Tân Định.
Như vậy, ngoài việc học ở trường Tân Phương vào các buổi sáng, cứ đến buổi chiều, mỗi tuần ba lần, hắn cuốc bộ từ Gia Định lên Tân Định để học tại Hội Việt Mỹ. Cha cũng thích ngoại ngữ, buổi tối hắn thường chỉ dẫn thêm tiếng Anh cho Cha.
Trường hợp tôi th́ lại khác. Nhà tôi cũng nghèo, mẹ tôi làm thợ dệt nhưng tôi thi đậu hạng nh́ vào lớp Đệ Thất (lớp 6 bây giờ) trường Nguyễn Trăi nên được học bổng, mỗi tháng 300 đồng, tương đương với một chỉ vàng lúc bấy giờ, việc sách vở, học hành đỡ phải lo lắng.
Ba năm sau, khi bắt đầu lên đến lớp Đệ Ngũ (lớp 8), tôi và hai bạn khác trong lớp rủ nhau “học nhảy” : Trường Nguyễn Trăi lúc đó chưa có cơ sở nên phải học nhờ tại trường Tiểu học Đa Kao ở số 94 đường Phan Đ́nh Phùng (bây giờ là đường Nguyễn Đ́nh Chiểu). Tất cả các lớp đều học buổi chiều, c̣n buổi sáng th́ học sinh trường Đa Kao học.
Buổi sáng được nghỉ, ba đứa chúng tôi đóng học phí học lớp Đệ Tứ (lớp 9) trường Cộng Ḥa của giáo sư Phạm Văn Vận ở đường Pasteur để thi Trung học Phổ thông, nếu đậu sẽ sớm được một năm, cái đó kêu là “học nhảy”. Nhà nghèo, nên dù học thêm lớp Đệ Tứ trường tư nhưng tôi vẫn tiếp tục học lớp Đệ Ngũ trường công để được học bổng và đề pḥng nếu rớt Trung học th́ vẫn có chân trong trường công.
Cuối năm ấy, cả ba đứa chúng tôi đều đậu Trung học, rồi thi vào lớp Đệ Tam (lớp 10) trường Hồ Ngọc Cẩn, tức lại trở lại trường công. Tôi đậu hạng 5 trong số 52 học sinh thi đậu, hơi thấp, không được học bổng v́ Bộ Quốc gia Giáo dục chỉ cho mỗi lớp có 3 người, từ hạng 1 tới hạng 3. Hai anh bạn yên tâm học lớp Đệ Tam tại Hồ Ngọc Cẩn, c̣n tôi, nhảy được một năm nhưng mất học bổng, tôi ân hận lắm.
Đúng lúc ấy ông Phan Ngô mở trường Tân Phương có tới lớp Đệ Nhị (lớp 11 bây giờ – thời đó trường tư chưa trường nào có lớp Đệ Nhất, học xong lớp Đệ Nhị, đậu xong Tú tài I được quyền xin vào Đệ Nhất trường công, bắt buộc trường công phải nhận, thời ông Diệm là như thế, rất ưu tiên cho học sinh).
Ông Phan Ngô là hiệu trưởng trường Tân Thịnh ở đường Đinh Công Tráng, Tân Định. Người em con chú con bác với ông là ông Phan Thuyết làm giám đốc. Trường dạy giỏi, nổi tiếng nên rất đông học sinh. Nhưng không hiểu hai anh em có chuyện xích mích ǵ đó nên bán trường, ông Phan Thuyết về mở trường Đạt Đức ở Phú Nhuận, c̣n ông Phan Ngô mở trường Tân Phương ở G̣ Vấp.
Ông cho người phát quảng cáo, mời học sinh thi cũng gọi là học bổng vào lớp Đệ Nhị nhưng khác với học bổng của Bộ Quốc gia Giáo dục là lấy 3 người, người hạng nhất và hạng nh́ được miễn học phí, người hạng ba được giảm 50%, c̣n những người khác th́ được cứu xét, nếu nghèo sẽ được giảm. (“Học bổng” của nhà nước Việt Nam hiện nay cũng vậy, chỉ được miễn hay giảm học phí chứ không có tiền. Sinh viên học giỏi mà nghèo th́ có thể vay, tối đa mỗi tam cá nguyệt được 400 ngàn đồng tức khoảng 20 đô-la Mỹ, một năm được 1.6 triệu, tức 80 đô-la, sau khi tốt nghiệp, đi làm sẽ phải trả lại). Học sinh thi khá đông. Tôi lại đậu hạng nh́ nên được miễn học phí.
Vào học lớp Đệ Nhị trường Tân Phương, tôi quen với hắn rồi dần dần hai đứa trở thành thân thiết với nhau.
Tôi chưa từng thấy một người bạn nào nghèo như vậy. Ngày nào đi học hắn cũng mặc một bộ đồ duy nhất : chiếc áo sơ mi cũ màu cháo ḷng có hai miếng vá, một miếng ở lưng, một miếng ở vai; chiếc quần ka ki cũng cũ, vá một miếng lớn ở mông. Có lẽ hắn tự vá lấy bằng chỉ đen, đường chỉ vụng về trông thô kệch chẳng ra sao cả. Chân hắn đi đôi dép Nhật ṃn vẹt, sứt mẻ, một quai màu xanh, một quai màu đỏ, cột bằng dây kẽm. Có lần tôi hỏi sao hai quai dép lại bên xanh bên đỏ ? Hắn cười, hơi mắc cỡ : “Tại ḿnh nhặt được trong thùng rác ấy mà. Nó bị đứt, họ vứt đi, ḿnh kiếm được hai cái quai cột vô đi tạm chứ chẳng lẽ đi học lại đi chân không
florida80
11-15-2019, 20:05
Hắn nghèo, cả lớp ai cũng biết nhưng ai cũng thông cảm, chẳng ai chê cười. Nhất là các chị, nhiều khi giấm giúi cho hắn tiền uống nước. Ngày tết, trường tổ chức cắm trại, thi đấu bóng chuyền và văn nghệ ở trong sân, mỗi lớp có một cái quầy nho nhỏ cung cấp bánh ḿ, kẹo bánh và nước ngọt cho lớp của ḿnh. Mỗi bạn trong lớp đóng mỗi người 10 đồng, hắn không có tiền, định không tham dự, các chị bàn nhau không bắt hắn đóng.
Cuối năm ấy, lớp chúng tôi có 51 người, thi đậu ngay trong khóa 1 là 13 người, trong đó có tôi và hắn. Tỉ lệ như vậy là khá cao, bởi v́ thi tú tài thời đó rất khó, trường tư giỏi lắm cũng chỉ đậu khoảng 10% là cùng, đằng này đậu tới hơn 25%. Thầy Phan Ngô mừng lắm, thầy nói : “Trường Tân Phương là nhứt, không khác ǵ trường Tân Thịnh ngày trước”.
Sau khi đậu xong Tú tài phần I, các bạn người Nam th́ đa số nộp đơn vào học lớp Đệ Nhất (lớp 12) trường Petrus Kư, c̣n tôi và hắn là người Bắc nên nộp đơn vào trường Chu Văn An. Tôi từ trường công lại trở lại trường công, “nhảy” được hai năm. C̣n hắn, có sự tiến bộ : ông trùm nhà thờ Ngă năm B́nh Ḥa cho hắn mượn một chiếc xe đạp cũ. Hội Phụ huynh học sinh Chu Văn An cứu xét, thấy hắn nghèo, cho hai kỳ học bổng, mỗi kỳ 500 đồng và một bộ quần áo may sẵn, hơi ngắn.
Cuối năm ấy, đậu xong Tú tài phần II, tôi thi vào Đại học Sư Phạm c̣n hắn th́ thi vào trường Kỹ sư Phú Thọ nhưng rớt. “Cậu ngốc lắm, giá thi Sư Phạm với tớ có lẽ đă đậu, thi Kỹ sư Phú Thọ khó muốn chết, tớ không dám nghĩ đến”. “Tại tớ thi ngành Điện nên mới rớt chứ giá thi Công chánh hay Công nghệ th́ đỡ hơn”.
Hắn rớt, đáng lẽ bị kêu đi sĩ quan Thủ Đức nhưng có người anh cũng đă ở trong quân đội nên được hoăn. “Tớ phải về Cái Sắn làm giấy tờ nộp hồ sơ hoăn dịch cậu ạ”. “Hoăn th́ được rồi nhưng làm sao có tiền đi xe ?”. “Cha có cho. Cha dặn làm giấy tờ xong, nhớ lên xem người ta có cho thi vào ngành nào th́ thi chứ không lại lỡ mất một năm học”.
Hôm lên, hắn đến nhà tôi chơi và hỏi những ngày hắn về Cái Sắn, ở Sài G̣n họ có cho thi ǵ không. Tôi nói Tổng nha Cảnh sát ra thông cáo cho thi lấy 50 người vào học khóa Biên tập viên cảnh sát, học bổng mỗi tháng cũng 1,500 đồng giống như Đại học Sư phạm và Quốc gia Hành chánh.
– “Biên tập viên cảnh sát là làm ǵ ?”.
– “Tớ không rơ, họ nói cũng học 3 năm, ra làm phó quận cảnh sát”.
– “Được đấy, có lẽ tớ sẽ nộp đơn thi Biên tập viên cảnh sát”.
Thời chúng tôi, con nhà nghèo, thi vào ngành nào th́ phải nhắm có học bổng chứ nếu học những trường không có học bổng như Y khoa, Dược khoa, Luật, Văn khoa, Khoa học v.v…, tuy không phải thi tuyển nhưng không có tiền ăn học suốt bao nhiêu năm.
Giữa lúc hắn đang lo làm đơn thi Biên tập viên cảnh sát th́ có tin Bộ Quốc gia Giáo dục ra thông cáo, Cơ quan Văn hóa Liên Hiệp Quốc UNESCO cho hai học bổng, một thi tiếng Anh, du học tại Mỹ, một thi tiếng Pháp, du học tại Pháp hay Thuỵ Sĩ ǵ đó, tất cả mọi khoản đều do Liên Hiệp Quốc đài thọ, học tiến sĩ kinh tế, sau này sẽ ra làm cho Liên Hiệp Quốc, giúp đỡ các nước nghèo.
– “Cậu đă biết tin đó chưa ?”.
– “Chưa, tớ không biết ǵ hết, nhà thờ đâu có radio mà nghe. Cậu có nộp đơn không ?”.
– “Không, Tú tài II tớ đậu B́nh Thứ chứ đâu phải hạng B́nh như cậu. Họ bắt phải từ hạng B́nh trở lên mới được thi”.
Thời chúng tôi, thi tú tài I hay tú tài II, kết quả thi đậu có 5 hạng gọi theo tiếng Pháp : đậu thường gọi là hạng Thứ (Passable); trên Thứ là B́nh Thứ (Assez Bien); trên B́nh Thứ là B́nh (Bien); trên B́nh là Ưu (Honorable); rồi đến Tối Ưu (Très Honorable) là hết mức, môn nào cũng phải đạt tối đa khoảng 20 điểm. Hắn đậu B́nh, cao hơn tôi một bậc.
– “Nộp th́ nộp vậy thôi chứ cả Anh văn lẫn Pháp văn mới lấy có hai người, khó lắm, chắc tớ không đậu được đâu”.
– “Biết đâu đấy, cứ nộp đơn đi, may mà giờ vinh quang đă điểm th́ bọn cắc ké nghèo mạt rệp như tụi ḿnh cũng ngon lành ra phết”.
– “Vậy tớ nộp đơn cả bên UNESCO lẫn bên Biên tập viên cho chắc ăn”.
Hắn nộp đơn xong, khoảng hai tháng sau th́ dự cuộc thi của UNESCO. Hắn kể rằng, đợt thứ nhất, hơn 200 người cả Anh văn lẫn Pháp văn, thi viết, loại bớt c̣n 50 người. Đợt thứ nh́, 50 người lại loại lần nữa, c̣n lại 10 người trong đó c̣n có hắn. Rồi 5 người trong nhóm Anh văn bọn hắn vào “sát hạch” tại ṭa đại sứ Mỹ, c̣n 5 người nhóm Pháp văn th́ sát hạch tại ṭa đại sứ Pháp hay Thuỵ Sĩ, hắn không để ư.
Hắn kể, giám khảo nhóm Anh văn của hắn gồm ba giáo sư, một ông người Mỹ, một ông người Canada, một ông người Úc hay Tân Tây Lan ǵ đó hắn không biết rơ, tất cả đều nói tiếng Anh.
Họ thay đổi nhau quay hắn về t́nh h́nh kinh tế các nước trên thế giới, về vai tṛ của một nhà kinh tế học đối với các nước nghèo như ở châu Phi chẳng hạn.
florida80
11-15-2019, 20:06
Cuối cùng, vị giáo sư người Úc hay Tân Tây Lan hỏi hắn quê ở đâu, cha mẹ làm nghề ǵ, từ nhỏ tới lớn sống như thế nào…, hắn nói thật rằng quê hắn ở Nam Định, di cư vào Nam năm 1954, ở trại định cư Cái Sắn thuộc tỉnh Long Xuyên, bố mẹ hắn rất nghèo, làm nghề trồng cói và dệt chiếu ở Cái Sắn, c̣n hắn th́ kéo chuông và hầu hạ trong Nhà thờ B́nh Ḥa để có chỗ ăn học.
Tất cả ba vị giám khảo đều trợn tṛn mắt, không ngờ một học sinh được vào chung kết của một cuộc thi quan trọng như vậy mà gia đ́nh lại nghèo đến thế. “Dám cậu thắng mấy người kia nhờ cái nghèo của cậu lắm ạ ! Người Tây phương họ có cái nh́n khác lắm, sẵn sàng ưu tiên cho người nghèo nếu thấy thực sự đó là người giỏi chứ không khinh bỉ người nghèo như bên Việt Nam ḿnh”.
– “Tớ cũng hy vọng như vậy. Trông nét mặt ba vị giám khảo thấy họ có vẻ có cảm t́nh với tớ lắm. Nhưng thôi, kệ, muốn đến đâu th́ đến. Tớ cam đoan với cậu thi Biên tập viên cảnh sát tớ đậu là cái chắc. Làm phó quận trưởng cảnh sát cũng bảnh ra phết !”.
Trong khi tâm sự, hắn kể với tôi rằng bữa đi mua giấy tờ lập hồ sơ thi du học, hắn mua ở tiệm sách Thanh Trúc gần Ngă tư Phú Nhuận. Cô con gái bà chủ cỡ chừng 15 – 16 tuổi, xinh lắm và rất tốt bụng. Thấy hắn vét túi mà vẫn không đủ tiền trả, cô ta cười rồi cho luôn, không tính một đồng nào cả.
– “Cô bé cỡ 15 – 16 tuổi, vậy là cô em. Cô chị lớn hơn, khoảng 17 – 18 tuổi, mặt tṛn, cũng đẹp nhưng không xinh bằng cô em”.
– Ủa, thế cậu cũng biết tiệm đó?”.
– “Biết chứ, tớ là dân Phú Nhuận mà, vẫn mua sách ở tiệm đó”.
Tôi kể cho hắn nghe bà mẹ c̣n tốt hơn nữa. Hồi tôi được phần thưởng cuối năm ở trường Tân Phương, trong số các cuốn sách lănh thưởng có cuốn Triết Học Nhập Môn của tác giả ǵ tôi quên mất tên. Cuốn sách đó nghiên cứu về triết học nói chung chứ không phải sách lớp Đệ Nhất dạy về triết học để đi thi tú tài II. Tôi đem đến tiệm Thanh Trúc nhờ bà chủ đổi cho cuốn Luận Lư Học của tác giả Trần Bích Lan tức nhà thơ Nguyên Sa, giáo sư triết trường Chu Văn An.
Bà coi qua cuốn sách của tôi rồi cười : “Sách người ta tặng cho các trường để phát phần thưởng thường là sách khó bán nên họ mới tặng. Tiệm tôi không bán loại này. Nhưng thôi, cậu được phần thưởng như vậy là quư, muốn đổi th́ tôi cũng đổi để cậu may mắn, năm tới thi đậu. Một vài cuốn sách chẳng đáng bao nhiêu…”.
Cuốn Luận Lư Học của giáo sư Trần Bích Lan đắt hơn cuốn Triết Học Nhập Môn một chút nhưng bà chủ tiệm cũng cho luôn, không bắt trả tiền chênh lệch. Tôi kết luận rằng bà mẹ tốt bụng như thế nên các cô con gái cũng tốt là một chuyện thường.
Hắn thở dài, nét mặt hơi buồn : “Nhà họ giàu, tiệm sách có tới mấy tầng lầu ở ngoài mặt đường, c̣n ḿnh th́ nghèo rớt mồng tơi không đáng xách dép cho họ. Tớ nói thật, nếu tớ được học bổng đi du học bên Mỹ kỳ này, đậu xong tiến sĩ tớ sẽ trở về, quỳ xuống dưới chân cô ấy, nói với cô ấy rằng nhờ cô cho giấy tờ lập hồ sơ nên tôi mới được du học, không bao giờ tôi dám quên ơn cô…”.
Tôi bật cười : “Cậu ngốc thấy mẹ, nếu đậu th́ đến báo tin từ trước khi đi cho người ta c̣n chờ đợi chứ đậu xong tiến sĩ, hàng chục năm trời, họ lấy chồng mất tiêu rồi th́ lúc ấy có ngồi mà khóc !”.
– “Ừ há, ḿnh cũng ngu thật. Nhưng biết họ có đợi hay không ?”.
– “Tại sao lại không ? Vấn đề là cậu có thắng được mấy người kia hay không chứ nhà giàu th́ họ khôn lắm, họ dư biết giá trị của một thằng học sinh nghèo được học bổng du học bên Mỹ”.
Và tôi nói thêm : – “Ngoài ra, sang đấy ăn ở ra sao, học hành thế nào cậu luôn luôn viết thư về cho em chứ đâu phải như Kinh Kha sang Tần, một đi là không trở lại”.
– “Ờ há, vậy mà tớ không nghĩ ra, tớ phải ghi địa chỉ tiệm sách nhà em mới được”.
Thế rồi hắn đậu thật, hơn 200 người, lấy có 2 người, khó chứ không phải dễ. Tội nghiệp, trước khi đi hắn vẫn c̣n nghèo bởi v́ sang bên ấy, vào học trường nào rồi người ta mới trả lại tiền vé máy bay và bắt đầu cho lănh học bổng chứ không phải họ đưa trước.
Mọi thứ chi phí như mua sắm va-li, giày dép, quần áo mặc trong mùa lạnh, kể cả tiền vé máy bay v.v… đều là của Cha (LM) cho. Cha c̣n nói hôm hắn đi, Cha bận không đưa tiễn được nhưng sẽ cho tài xế chở hắn ra phi trường.
– “Rồi ông cụ bà cụ cậu ở dưới Cái Sắn có lên không ?”.
Hắn lắc đầu, vẻ mặt buồn buồn :
– “Không, gia đ́nh tớ nghèo lắm, không có bà con anh em ǵ ở trên này. Bố mẹ tớ nói lên đây vừa tốn tiền lại vừa làm phiền Cha, không có chỗ ở chẳng lẽ lại ở nhờ Cha trong nhà thờ”.
florida80
11-15-2019, 20:06
Tôi tưởng tượng ra cảnh hôm hắn đi, chắc chỉ có ḿnh tôi và người tài xế của Cha đưa hắn ra phi trường. Nhưng ra đến đấy người tài xế sẽ quay trở lại chứ đâu có tiễn làm ǵ, chung quy chỉ có ḿnh tôi mà thôi.
– “Cậu đă đến từ biệt cô bé chưa ?”.
– “Có, tớ có đến nhưng cô ấy mắc đi học, chỉ gặp bà mẹ. Tớ kể cho bà ấy nghe chuyện cô bé cho giấy tờ làm đơn, nhờ đó tớ mới được du học, tớ đến chào từ biệt và gửi lời nhờ bà cám ơn cô bé giùm”.
– “Bà ấy có nói ǵ không ?”.
– “Có, bà ấy xuưt xoa, thế ạ, quư hóa quá nhỉ, tôi không biết ǵ hết chứ nếu biết tôi đă mời cậu đến nhà dùng bữa cơm thân mật. – Bao giờ cậu đi ? – Dạ, thưa sáng mai. – Sáng mai, sớm vậy sao ? Vậy là không kịp rồi, cậu không đến đây từ trước. Bà ấy tiếc lắm. Tớ cám ơn bà ấy rồi đi…”.
– “Đó, cậu thấy chưa, tớ đă nói nhà giàu, nhất là một tiệm sách quen với chữ nghĩa, họ không dại ǵ mà không biết giá trị của con người”, và tôi giục :
– “Cậu đến nữa đi, phải gặp cô bé bằng được và dặn cô ấy chờ đợi, học xong cậu sẽ trở về”. Hắn lắc đầu :
– “Không dám đâu, đến sợ lại gặp bà ấy nữa tớ mắc cỡ lắm. Dù sao cô ấy cũng hăy c̣n nhỏ…”.
– “Trời đất ơi, 15-16 tuổi mà nhỏ cái ǵ ! Sang đấy cậu phải học cử nhân, cao học, tiến sĩ, ít nhất cũng 8 năm nữa. Lúc ấy cậu khoảng 28, cô bé 24, chả nhỏ một tí nào cả”.
Hắn khẽ thở dài :
– “Nói thật với cậu, từ bé tới lớn tớ khổ sở quá nên không dám nghĩ tới chuyện cao xa. Trước khi ra đi, tớ chỉ mong được nh́n thấy cô ấy một lần, được nghe thấy cô ấy nói một tiếng là sung sướng lắm rồi. Sang đấy tớ sẽ cố gắng học hành để đền đáp ơn nghĩa cô ấy…”.
Thật kỳ cục, có đáng ǵ đâu mấy tờ sơ yếu lư lịch, mấy tờ mẫu đơn tiếng Việt phải dịch sang tiếng Anh để nộp cho cơ quan UNESCO mà tên bạn tôi lại đặt nặng vấn đề đến thế?
Nếu cô bé không xinh xắn, tính t́nh không vui vẻ và không có ḷng thương người th́ hắn có mê cô ta đến mức đó hay không?
Tưởng tượng tới cảnh hắn lên máy bay chẳng có ai đưa tiễn, tôi nghĩ ra cách là ngay buổi chiều hôm đó đến tiệm sách kể hết mọi chuyện với bà mẹ. Có cả cô bé cũng có ở đấy. Nghe tôi kể, cô chỉ cúi mặt mỉm cười, hai g̣ má ửng hồng c̣n bà mẹ th́ rất chú ư.
Cuối cùng, bà cười dễ dăi: “Hồi sáng cậu ấy có đến đây, tôi có biết mọi chuyện. Ư cậu là muốn nhờ em Trúc đi tiễn cậu ấy giùm phải không?”.
“Vâng ạ”.
“Mấy giờ th́ cậu ấy lên máy bay?”.
“Dạ thưa 11 giờ 30, nhưng phải đến sớm ít nhất 2 tiếng đồng hồ để nó c̣n vào làm thủ tục”.
“Có, tôi biết. Sáng mai Chủ nhật em Trúc đi được. Vậy khoảng 8 giờ 30 cậu đến đây đi cả với em cho vui. Chắc có em Thanh cũng đi nữa”.
Tôi đoán Thanh là tên người con gái lớn của bà.
“Dạ, vâng ạ”.
Cô bé vẫn cúi mặt cười, tay cầm cây bút Bic không mở nắp vẽ vẽ bâng quơ trên mặt tủ kính quầy hàng cho đỡ mắc cỡ, chắc cô cũng quên không nhớ mặt hắn.
Sáng hôm sau, tôi đến. Hai cô con gái mặc juưp theo kiểu đơn giản thời đó, cô lớn juưp trắng, cô bé juưp hồng nhưng cũng rất đẹp.
Nhất là cô chị, cô có thoa chút phấn hồng nên lại càng đẹp, tôi nghe đâu đây thoang thoảng mùi thơm của phấn son hay của hương trinh nữ?
Ôi chao, đời đẹp quá, tôi, một thằng sinh viên bắt đầu học năm thứ nhất ĐHSP, nhà nghèo, mẹ làm thợ dệt nhưng đứng bên cô, ngửi mùi hương ngan ngát đó tôi vẫn thấy đời đẹp như thường.
Chắc cô cũng có cảm t́nh với tôi, thấy trong lúc đợi xe taxi, cô đứng sát bên cạnh tôi. Bà mẹ tiễn ra tận vỉa hè. Bà đưa tiền cho cô lớn: “Đây, tiền đây, nhớ trả tiền cho anh, đừng để anh trả nghe con!”. Cô không cầm, giọng con gái Bắc ngọt như mía lùi: “Con có rồi mẹ!”.
Chúng tôi đến. Hắn đang đứng một ḿnh bên cạnh chiếc va-li hơi cũ, có lẽ của Cha cho mượn và một chiếc túi xách để trên mặt chiếc va-li đó.
florida80
11-15-2019, 20:07
Thấy chúng tôi tới, hắn cứ ngớ ra coi bộ hết sức ngạc nhiên. Tôi cười, giới thiệu:
- “Đây là cô Thanh, chị của cô Trúc. C̣n đây là cô Trúc, người bạn vẫn nhớ ơn đó. Các cô thân hành ra đây tiễn bạn...”. Hắn không ngờ ḿnh được hân hạnh đó nên lúng túng như gà mắc giay thun, mỉm cười khẽ gật đầu chào. Các cô chào lại. Cô chị nói:
- “Chúng em đến tiễn anh, chúc anh lên đường mạnh giỏi. Thỉnh thoảng anh nhớ viết thư về cho Trúc”.
- “Vâng, cám ơn các cô, thế nào tôi cũng phải viết”.
Tôi cười:
- “Được viết thư cho người đẹp sướng thấy bố rồi lại c̣n phải viết với không phải viết. Sao nào, nếu học xong tiến sĩ kinh tế, có trở lại thăm cô Trúc không nào?”.
Hắn cười, mặt đỏ bừng, bây giờ tôi mới thấy hắn nói được một câu có thể coi là thông minh:
- “Có chứ, đó là mơ ước lớn nhất trong đời ḿnh, nếu hai cụ nhà cho phép và cô Trúc sẵn sàng chờ đợi”. Cô chị hỏi: “Học tiến sĩ th́ mất chừng bao lâu hả anh?”.
Hắn nói: “Khoảng chừng 8 năm, sớm nhất cũng phải 6 năm. Bên Mỹ nếu cố gắng vẫn có cách học vượt thời gian như vậy. Bên ḿnh thường thường là phải 10 năm...”.
Cô chị nói:
- “Lúc ấy Trúc mới 22 hay 24 tuổi, c̣n sớm chán”.
Tôi cười, nói đùa:
- “Sao, ‘cô bé đẹp’, có đợi được không th́ cho biết ư kiến?”.
Cô bé chỉ cúi mặt cười, không nói ǵ cả. Tôi hỏi gặng quá bắt buộc cô phải trả lời:
“Dạ được”.
“Được th́ ngoéo tay đi, hắn là dân Công giáo, đă nói là sẽ giữ lời, có tôi làm chứng!”.
Cô chị cười: “Em cũng làm chứng luôn”.
Mọi người cùng cười, hắn đă bạo dạn nên đưa tay ra ngoéo tay cô bé khiến cô đỏ mặt nhưng cũng ngoéo lại.
Trời đất ơi, phải chi tôi được ngoéo tay cô chị nữa th́ đỡ quá! Nhưng nhà tôi nghèo, mẹ tôi làm thợ dệt, tôi 20 tuổi, c̣n cô th́ khoảng 18 tuổi, kém tôi 2 tuổi, làm sao tôi có điều kiện lấy vợ trong lúc c̣n đang đi học mặc dầu cô cũng có vẻ quư mến tôi, luôn luôn đứng sát cạnh tôi.
Cuộc tiễn đưa chỉ có thế. Ba năm sau, tôi tốt nghiệp, đi dạy. Thời đó chúng tôi học Đại Học Sư Phạm theo régime 3 năm, các ban khoa học đều phải học bằng tiếng Pháp, thi cử cũng bằng tiếng Pháp. Sau khóa của tôi th́ được đổi sang régime 4 năm và đă được chuyển ngữ, học bằng tiếng Việt. Ngoài ra, thời đó các trường trung học đệ nhị cấp dạy tới lớp 12 rất ít, ở các tỉnh lớn mới có, nên tôi đậu hạng 5 mà phải đi xa, Bạc Liêu cách Sài G̣n gần 300 cây số, vài tháng lễ, tết mới về nhà một lần.
Có lẽ cũng đến 5-6 năm, một lần tôi về, thấy trên mặt bàn có tấm thiệp của hắn làm đám cưới với Thanh Trúc. Hai chị em nhà đó có cái lạ là cô em tên Thanh Trúc, cô chị tên Trúc Thanh, ngược lại với nhau.
Phong b́ bên ngoài đă có vẻ cũ, bám bụi. Tấm thiệp bên trong đề ngày cưới cách đấy đă hơn hai tháng. “Thằng Khải nó về rồi hở mẹ?”. “Ừ, cậu ấy về, nghe đâu đă đậu tiến sĩ, về làm đám cưới với cô con gái tiệm sách ở gần ngă tư Phú Nhuận. Cả hai cô cậu ấy đến chơi, đem thiệp cưới đến mời anh nhưng tôi nói anh dạy học ở măi Bạc Liêu, chắc không về kịp. Cậu ấy nói cưới xong sẽ đưa cô ấy sang Mỹ, bao giờ có dịp về sẽ gặp anh sau”. Thời chúng tôi, người Việt ở bên Mỹ rất ít, nên họa hoằn lắm, hễ có ai về Việt Nam cưới vợ th́ sau khi cưới xong, đem đi rất dễ chứ không khó khăn, phải làm đủ thứ giấy tờ bảo lănh mới được đi như bây giờ. Cái thằng đó giỏi thật, lúc nó ra đi th́ tôi bắt đầu vào Sư Phạm, học xong 3 năm, đi dạy 6 năm, tức mới 9 năm mà nó đă đậu đạt, đi làm, để dành được tiền về cưới vợ, giỏi thật. Tôi rất phục nó.
Thế rồi tôi được đổi về trường Trung học Dĩ An, Biên Ḥa, cách Thủ Đức khoảng 10 cây số.
Năm năm sau, 1975, miền Nam sụp đổ, các giáo viên – giáo sư trung học bây giờ gọi là giáo viên – của 7 trường thuộc hai huyện Dĩ An và Lái Thiêu chúng tôi phải đi cải tạo tại K4 Long Khánh. Người cán bộ giáo dục về tiếp thu các trường thuộc hai huyện đó thấy người ta cách ly các sĩ quan và hạ sĩ quan cảnh sát thuộc hai tỉnh B́nh Dương và Biên Ḥa tại hai trường An Mỹ và Trịnh Hoài Đức, có du kích gác, rồi sẽ đưa đi học tập cải tạo th́ bắt các nam giáo viên chúng tôi đi học tập cho... có tinh thần yêu nước vậy thôi. Hơn sáu tháng trời cải tạo tại K4 Long Khánh, tôi suưt bỏ mạng tại đấy. Bởi v́ cơ thể tôi ưa lạnh chứ không ưa nóng. Cứ hễ trời nóng là tôi ho rũ rượi, ở nhà thường uống Terpin-Codein, một thứ thuốc rất rẻ do Việt Nam chế tạo. Đi học tập, trong trại không có thuốc men, lại ăn uống kham khổ nên tôi ho liên tục, ban đêm không ngủ được, thân h́nh gầy xác như con cá mắm.
Sáu tháng sau, các giáo viên được thả về. Sài G̣n buồn thê thảm và nghèo không thể tưởng tượng nổi. Mẹ và em gái tôi nói chuyện người ta đánh tư sản mại bản (nghĩa là tư sản mất gốc), các tiệm lớn ở Phú Nhuận bị tịch thu nhà cửa, hàng hóa, gia đ́nh bị đuổi đi kinh tế mới, tiếng khóc như di.
C̣n ở Chợ Lớn, các tiệm người Tàu sợ quá, ném những cây vải c̣n nguyên cả xấp và các đồ đạc xuống đường, kệ ai muốn nhặt th́ nhặt nhưng chẳng ai dám nhặt.
Em tôi kể thêm: “May hồi trước anh Khải về làm đám cưới với cô con gái thứ hai tiệm sách Thanh Trúc rồi đưa cô ấy sang Mỹ chứ không th́ bây giờ bị kẹt, tiệm đó bị đánh, muốn cưới cũng chẳng được”.
Tôi ngạc nhiên:
“Sao, tiệm sách Thanh Trúc cũng bị đánh? Người ta bán sách chứ có làm ǵ đâu mà đánh?”.
“Có, cả nhà may Bảo Toàn cũng bị đánh, tiệm bị tịch thu, nghe đâu người ta đuổi ông bà ấy lên cái gác xép nhỏ tí măi tuốt tầng ba trên lầu, bây giờ nghèo lắm”.
florida80
11-15-2019, 20:08
Bảo Toàn là nhà may lớn nhất Phú Nhuận, trước đây tôi thường may quần áo ở đấy nên cũng khá quen, ông bà Bảo Toàn rất tốt, đối đăi với khách hàng rất niềm nở, ân cần.
“Tiệm sách Thanh Trúc c̣n một cô con gái lớn nữa tên là Thanh. Cô có nghe nói ǵ về cô con gái lớn đó không?”.
“Họ nói cô ấy lấy chồng, có bầu, nhà chồng là một tiệm vàng cũng ở gần đấy.
Hôm đánh tư sản, cả hai tiệm bị tịch thâu, cô ấy buồn quá định tự tử nhưng người ta cứu được...”.
Miệng tôi đắng ngắt. Tôi nhớ đến hôm tiễn Khải ra phi trường, có cả cô chị cùng đi, cô thường đứng sát bên cạnh tôi, cái mùi son phấn thơm thơm sang trọng tôi không thể nào quên được.
Rồi chúng tôi được Ty Giáo dục Sông Bé – Dĩ An trước thuộc Biên Ḥa, bây giờ thuộc tỉnh Sông Bé – cho đi học tập chính trị hè sau đó cho đi dạy lại. Nghèo lắm. Lương tôi trước 63 ngàn, bây giờ chỉ c̣n 41 đồng, nghèo không chịu nổi.
Rồi tôi lấy vợ. Nhà tôi cũng dạy cùng trường nhưng môn Anh văn, tốt nghiệp ĐHSP sau tôi 6 năm. Năm ấy tôi 32 tuổi.
Lương của hai vợ chồng cộng lại chưa đầy 80 đồng. Nhà tôi dạy thêm Anh văn buổi tối cho các học sinh gia đ́nh sắp đi vượt biên hoặc được bảo lănh. C̣n tôi, lúc rảnh tôi dịch truyện bán cho các nhà xuất bản ở trên Sài G̣n, buổi tối giữ con cho vợ dạy học. Giáo viên chúng tôi anh nào cũng gầy như c̣ bợ, quần áo ngày trước mặc vừa, bây giờ rộng thùng th́nh, áo th́ mặc được c̣n quần cài dây nịt dúm dím, mặc không được.
Một hôm tôi nghĩ ra cách là khi về nhà ở Phú Nhuận, Sài G̣n th́ đem hai chiếc quần tây đến tiệm Bảo Toàn, leo lên cái gác xép tận trên lầu ba theo cái cầu thang bên cạnh, nhờ ông Bảo Toàn sửa lại giùm. Ông đo người tôi, xem kỹ hai chiếc quần tây rồi nói: “Sửa không được đâu. Bây giờ phải tháo hết các đường chỉ ra, ủi cho thẳng rồi cắt lại như cắt quần mới chứ sửa đâu có được”. Tôi hỏi giá cả, ông nói: “Ông là người quen, tôi tính ông mỗi chiếc ba đồng gọi là có thôi”.
Tôi mừng quá, cám ơn rối rít. Ông nói: “Ông thấy tôi khổ như vậy đó. Ngày trước tiệm tôi lớn nhất Phú Nhuận, ngay cả may đồ cho khách tôi cũng chỉ trông nom chứ đă có thợ, đâu phải nhúng tay vào. Bây giờ th́ đi may lại chiếc quần, kiếm ba đồng bạc...”
“H́nh như tiệm sách Thanh Trúc bên kia cũng bị đánh tư sản như bên tiệm bác?”.
“Có chứ, tiệm nào hơi có máu mặt một chút mà chả bị đánh. Họ bảo bán sách là toàn các thứ phản động, đáng lẽ họ đuổi đi kinh tế mới nhưng cô Thanh cô ấy tự tử, họ cho cả nhà ở tạm cái bếp ở phía đằng sau”.
Rồi ông nói thêm:
“Nhà bà ấy cũng bị tịch thu hết, nghèo lắm. May nhờ có vợ chồng cô Trúc ở bên Mỹ gửi quà về nên mới sống được”. Tưởng tôi không biết ǵ về vợ chồng Khải, ông kể:
“Nghe nói người chồng cô Trúc đậu tiến sĩ kinh tế, trước làm trong cơ quan Liên Hiệp Quốc, sau làm giáo sư dạy đại học tại California”.
Rồi ông kết luận:
Con người có số hay không tôi không biết, nhưng theo tôi nghĩ, câu chuyện giữa cô bé 16 tuổi tên Trúc và anh chàng học sinh nghèo tên Khải hơi giống chuyện cổ tích của một thời đă qua, nay khó có nữa.
Chuyện kể của Đoàn Dự
florida80
11-15-2019, 20:09
I Mẽo ̀ Meo 2 - Như Nguyệt
Tối hôm nay, lại xin mạn phép viết tiếp về imẻo mèo meo… Hôm nọ, tôi có viết về cô bạn đi thiền. Bây giờ, cô lại thành bạn email của tôi nên tôi rất là quí cô ta. Ngày nào ngủ dậy là tôi cũng ngóng đọc 4,5 email cô ấy gửi. Trong ḷng thấy rất là biết ơn, những email của P. thât lạ, style rất different, không đụng hàng, khác với mọi người. Tôi hỏi th́ P. nói P. có con nhỏ Mỹ làm chung sở, nó hay gửi cho P. nhưng bây giờ k. thấy gửi nữa, chắc cũng sắp sữa hết rồi (nghe mà buồn 5 phút). Một ngày nọ, P. buồn v́ anh của P. bên Pháp mới qua đời. Tôi bèn lựa 1 lô bài vui vui, bài nói về cái chết & vô thường cho P. đọc, cheer her up. P. biết, cám ơn tôi đă cố ư muốn an ủi P.
Nhận được email thấy quá mê, quá thích; cho nên tôi cũng hay forward cho những người quen. Bà chị của tôi “lỡ” email cho tôi một list có address của mấy người em họ và mấy đứa cháu. Thế là từ đó (không xin phép), tôi … vớ ngay cái list, thấy cái ǵ hay là gửi. Thằng con trai email lại, khuyến khích: “Welcome to 21th century, mom. You finally do it”. Có 1 lần, tôi gửi cho con & cháu bài nhạc “I wanna know” mà tôi rất thích, hai đứa con và 2 cháu gái reply: “Cool”, “Really mom? You’re so hip. I didn’t know….”, “Mom! You are so, so cool!”, “Cô N., you’re awesome!”
Tôi nói Q. làm cho tôi thành 1 group gọi là family. V́ tưởng là ḿnh thích (ngây thơ?) th́ mọi người cũng thích, tôi bỏ công nhiều khi gửi email đi. Khi file nào bằng tiếng Việt, tôi phải delete bớt đi tên mấy đứa cháu, con. Khi file nào về đạo giáo, luân lư th́ gửi cho bạn thiền. File nào sexy; th́ chỉ gửi cho 1,2 người thân, người nào có vẻ chịu chơi (chứ không phải chơi chịu), phóng khoáng…
Họp mặt gia đ́nh, tôi cứ ngỡ là mấy đứa cháu phải thích thú lắm khi nhận được ́ méo của tôi, sẽ zui zẻ, thân thiết ... cám ơn tôi. Không thấy tụi nó nói ǵ hết. Tôi bèn phải hỏi: “Có nhận được email của cô N. không? Tụi nó gật đầu, “Ye”; có thích không? “No”. Tôi hơi chưng hửng (!?)…
Bà chị của tôi, god bless her, thấy tôi bắt đầu đi vào con đường ́ meo, cũng bắt đầu gửi cho tôi. Trong ḷng tôi thấy ngấm ngầm cảm kích. Nếu biết và hiểu em ḿnh th́ cũng nên làm như rứa chứ (?). Con nhỏ em út cũng thế, bắt đầu gửi lai rai cho tôi; cho dù nó nói: “Chị rảnh quá, đâu phải ai cũng có th́ giờ như chị đâu. Chị gửi cho mấy cousins luôn hả?” Tôi cảm thấy … guilty thế nào í, quí vị ạ. Thực tế sao mà phủ phàng. Th́ ra không phải ai trên cơi đời này cũng thích nhận được điện thơ giống như tôi. Con gái tôi cũng vậy, nó chọc tôi: “Có ai request mẹ lấy tên của họ ra chưa? You send them so many”. Có 1 lần, tôi đi bộ với 2 cô bạn ở Mile Square Park. Cô bạn tôi có mention là ông anh rễ của cô từ ngày retire đến giờ, ngày nào cũng email cho cô túi bụi. Tại mới đầu, cô lịch sự cám ơn ông đă gửi, nên ông tưởng cô thích; gửi lia chia. Cô nghĩ ông gửi nhiều cái mà ông không screen trước, cho nên về sau cô cho email của ông vào spam; don’t even thèm nhận email của ông ( ! ). Rồi cô c̣n nói có biết 1 người bị tê liệt từ nửa người dưới trở xuống, ngồi xe lăn; phương tiện liên lạc của ông ta với thế giới bên ngoài là email…. Tôi vừa đi bộ, vừa nghe mà thấy rất là thấm thía. Hay là ḿnh cũng “lonely” quá nên mới dùng “phương tiện” internet mà .. liên lạc với thế giới bên ngoài?? L Cô c̣n bảo rằng, 1 ngày cô nhận tới cả trăm cái email (tôi nghe mà bắt thèm, sao cô có thể nhận được nhiều đến thế?). Trong khi tôi, lúc đó, ế ẩm quá, ngày nào có vài cái là đă quá mừng!
Về sau này D. (cô bạn đi bộ) email nói tôi đừng gửi cho cô, nếu cần liên lạc thơ từ, nhắn ǵ th́ ok. nhưng cô k. có th́ giờ đọc nhiều email quá. Cả cô thứ hai, 1 thời gian ngắn sau, cũng thế, gửi thư cho tôi nói nếu h́nh ảnh đẹp, thư của tôi, hoặc cái ǵ ngăn ngắn dễ đọc th́ được, c̣n ngoài ra, cô không có th́ giờ… Ông anh ruột của tôi th́ email “Please stop sending. I’m tired to read”. Tôi rất appreciate những người thành thật như thế, ít ra cũng nên nói cho tôi biết, thay v́ bỏ vào… spam. Cả một tấm … ṇng của tui trong đó!
Khi gửi email cho mọi người, tôi cũng mất rất nhiều th́ giờ, các bạn ạ. Tùy người mà gửi. Có người ḿnh nh́n thấy chịu chơi, tưởng tính t́nh phóng khoáng, dễ chịu lắm th́ lại không dễ chút nào. Có những người bạn… già, bạn thiền, bạn nh́n thấy … khó đăm đăm mà lại… rất thoải mái, chịu chơi. Họ gửi cho ḿnh những email zui thật là zui, họ viết thơ rất là dí dỏm… làm ḿnh vừa đọc mà vừa mĩm chi beo, đôi khi c̣n cười… ra tiếng. Tôi khoái nhất là bạn retire, họ dễ chịu và giàu có th́ giờ để chia xẻ với tôi, cũng như tôi, sẵn sàng chía xẻ … ngọt bùi í meo cùng họ. Ư kiến riêng của tôi thôi nhé, với tôi, những người hay gửi email cho người khác là những người zô cùng … generous, v́ thấy cái ǵ hay ho là họ muốn xẻ chia cho người khác. Có 1 lần, tôi email 1 h́nh không được thanh cho lắm (giỡn thôi, tưởng là zui? ) đến vài người bạn gái, khi đi ăn trưa, tụi nó làm mặt nghiêm nói tại v́ đi làm, người đi qua đi lại lỡ nh́n thấy th́ kỳ lắm. Tôi đớ mặt ra, nói tôi không biết nên lỡ dại, xin lỗi hai cô bạn rối rít. Về nhà, tôi vẫn c̣n thấy guilty, email xin lỗi, tôi chỉ sợ v́ tôi mà người ta mất việc. Tôi kể cho Q. nghe. Q. lại lên mặt dậy đời: “Tại cưng không đi làm cưng không biết chứ người ta c̣n phải đi làm, cưng phải cẩn thận, email ở sở, không phải muốn gửi ǵ th́ gửi đâu, nhiều khi ở sở tụi nó cũng screen email của nhân viên”. Tôi bảo Q. làm cho tôi thành 4 nhóm Trưng Vương, family, friends, Boeing (nhóm phụ nữ đảm đang). Nhưng rất nhiều khi, tôi phải “handpick” người nào tôi muốn gửi. Đôi khi bạn nhận email của tôi 2,3 lần một lúc, có nghĩa bạn rất là special đối với tôi, v́ tên của bạn ở trong cả hai ba nhóm, friends & Boeing hoặc Trưng Vương chẳng hạn.
florida80
11-15-2019, 20:09
Tự nhiên có một email tên là Baomai gửi cho tôi nhiều bài hay lắm, quí vị ạ. Tôi viết thư hỏi Baomai là ai? Th́ không bao giờ được trả lời. Tôi cũng send những email thấy hữu ích và hay lại cho Baomai. Được 3,4 tháng nay, chúng tôi vẫn gửi cho nhau qua lại nhưng tôi vẫn không hề được biết Bảomai là.. ? Tại sao lại biết address của tôi mà gửi tới? Đúng là…. 1 người t́nh không chân dung! Hi hi…. Lâu lâu, tôi có send lộn 1 vài tên lạ. Có người lịch sự trả lời cám ơn đàng hoàng. Anh P., k. biết tại sao lại có địa chỉ của tôi, gửi email lại nói tên của tôi giống 1 người bạn của anh. Tôi có phải người đó không? C̣n tôi nghĩ chắc anh trong nhóm bạn Thích ca thiền viện, tôi hỏi anh có phải bạn thiền của tôi không? Tôi c̣n đoán có phải bà xă anh tên… đó không? (v́ tên email của anh có ghép tên của chị, t́nh lắm) Tôi đoán trúng phóc. Thế là chúng tôi thành bạn. Anh chị P&L gửi h́nh cho tôi; tôi gửi lại cho anh chị. Anh chị phone cho tôi, nói có quen với 2 chị bạn thiền khác của Q, và tôi. Thế là do duyên… email, chúng tôi trở thành bạn. Thứ Bẩy này, Feb. 6th, 2010 anh chị P&L (ở khá xa) xuống phố Bolsa có mời tôi và Q., cùng với hai chị bạn đi ăn sáng. Một chuyện t́nh… bạn email có kết quả thật là tốt, phải không quí vị?
Trước Noel, tôi có viết 1 bài nói về ngôi trường hồi tiểu học của ḿnh và cô bạn hồi thơ ấu. Gửi đi cho 1 số bạn tôi nghĩ là sẽ không judge “tài viết văn” của ḿnh (không phải “phe” chứ có vài người yêu cầu tui ziết zăn đó quí zị. Họ bảo họ…. mê đọc chữ nghĩa .. ba xu của tui). Có ngờ đâu 1 cô bạn T.Vương đang ở bên Bỉ, lại là bạn Đại học với cô bạn thuở nhỏ của tôi. Tôi mừng đến phát khóc. Nếu không có miracle Internet, làm sao tôi có thể t́m lại được một người bạn mà thỉnh thoảng tôi vẫn nhớ tới và nằm mơ thấy? Với tôi, đúng là miracle. Tôi đă có được 1 trong những mùa Giáng Sinh vui nhất trong đời. Lại nữa, cũng nhờ Hồng Điệp bên Bỉ mà tôi t́m lại được Tuyết Nga, bạn thân TV với tôi đang ở Úc. Cám ơn H. Điệp. Hoan hô, bravo … email! Ha ha ha
Khi tôi gửi email đi, có những người bạn reply, viết vài câu comments, thank you. Có người c̣n khen tui là the best, I love you for sending me…. , love you for beautiful message…. Nhưng phần đông là im lặng … thở dài(?). Tuy thế, bạn đừng tưởng người thân thuộc, bằng hữu (hoặc ngay cả người… xa lạ) không đọc email bạn gửi cho họ nhé. Họ bận lắm, nhưng email bạn gửi đến -có khi họ đọc liền, có khi họ save lại để đến khi nào rảnh hoặc weekend mới đọc- họ đều đọc hết đấy. Có người thấy hay c̣n viết xuống, save lại, hoặc in ra nữa cơ. Bằng cớ là có vài người chẳng bao giờ trả lời trả vốn khi tôi imèo cho họ, nhưng nếu họ không mở file ra được, hoặc slide show lẹ quá (?) đọc không kịp, là viết thư cho tôi hỏi ngay. Cách đây hơn 1 tuần, tôi đi tiệc Anniversay của vợ chồng cô bạn. Khi đứng trên sân khấu, cô đọc 4 câu thơ của thầy Nhất Hạnh:
Trăm năm trước th́ ta chưa gặp
Trăm năm sau biết có gặp lại không?
Cuộc đời sắc sắc, không không
Thôi th́ hăy sống hết ḷng với nhau
mà tôi đă gửi cho cô từ tháng 10 năm ngoái. Tôi email, hỏi có phải “tui là thủ phạm?” cô trả lời là rất cám ơn tôi, cô đọc thấy có ǵ hay đều viết xuống và giữ lại.
Cách đây khoảng hai tháng, tôi c̣n gia nhập (1 cô bạn TV giới thiệu) vào nhóm bạn làm thơ. Tôi hỏi Q. có phải là blog không? Q. nói đúng rồi. Có lần đi ăn trưa, 1 cô trong nhóm nói có đến … 3,000 cái email chưa đọc (?). Tôi nghe thấy impress lắm, gặp tui là tui đọc liền, nếu bận quá th́ chắc là delete bớt hoặc cũng làm cái màn “yêu cầu” xin đừng gửi cho tui (tứng từng), chứ sao lại có thể để dành nhiều ́ meo như rứa? Có vài người trong nhóm Vườn Thơ, viết thơ riêng cho tôi. Có 1 anh bảo anh rất thích đọc thơ & những bài tôi viết, tiếu lâm, làm cho anh cười thoải mái, quên đi những … đau khổ lúc đi làm. Anh c̣n nói anh hay forward bài tôi viết cho bạn bè, người thân của anh -và họ cũng được những tràng cười hả hê- mong là tôi không phản đối. Tôi rất lấy làm cảm động. Anh chàng này quá là tử tế, biết khuyến khích 1 zăn sỡi chưa lên nhưng … sắp xuống!
Khi ghi tên vào nhóm “Đỉnh non cao” (nghe tên kêu quá, phải không các bạn?), v́ có lợi điểm là không đi làm nên tui đây có nhiều th́ giờ để… quậy. Tui chợt khám phá ra rằng ḿnh …. có khiếu “nàm” thơ. Zui lắm các bạn ơi.. Tặng các bạn 1 bài điển h́nh:
florida80
11-15-2019, 20:10
Từ ngày vào V.T. (vườn thơ)
Chợt khám phá ra rằng
Hồn thơ sao lai láng
Ư tưởng đến ào ào
Thơ tuôn ra như… suối
Làm thơ thấy dễ dàng
Làm thơ không cần nháp
Computer em đánh
Một cái vèo ra… thơ
Từ ngày vào vườn thơ
Em thấy em có khiếu
Em làm thơ chọc cười
Vừa làm vừa cười mĩm
Cóc nhái nhẩy lia chia
Từ ngày vào V.T.
Em thấy enjoy quá
Đôi khi bỏ ngủ trưa
Nhiều khi thức đêm trường
Háo hức em nàm thơ
Ḷng thấy zui ghê lắm
Em sợ em thành ghiền?
Phải tự ḱm hảm lại
Chỉ sợ làm thơ nhiều
Thiên hạ đọc mệt nghĩ
Chán ngán mất thơ em!
Từ ngày vào V.T.
Em học hỏi được nhiều
Bạn V.T. dễ thương
Sản xuất thơ đều đều
Mỗi ngày em mỗi đọc
Những vần thơ lục bát
Thơ bốn hay năm chữ
Thơ tự do không đề
Từ ngày vào V.T.
Thơ văn viết lia chia
C̣n lục lại thơ cũ
Đánh máy vào gửi đi
Tuy em hổng đi làm
Nhưng rất là bận rộn
Việc trong ngoài đa đoan
Tại v́ mê I mèo
Nên em mới bỏ giờ
Lúi cúi đánh mỏi tay
Em tự nhủ ḷng ḿnh
Hăy giă từ I mẽo
Exercise, ngồi thiền
Hoặc là bớt giờ đi
Nhưng em chưa làm được
Từ từ, cứ từ từ
Em sẽ chỉnh đốn lại
Cuộc đời rồi …. cũng qua
Bây giờ ngồi nghĩ lại tôi thấy ḿnh .. mê imẻo là đúng quá rồi. Ngoài những slide show thật là có ích, những bài nhạc đẫm t́nh, amazing movie clips; nhiều khi ngồi coi mà không thể nào ngờ? Có những You tube thật là k. thể tưởng tượng nỗi quí vị ơi! Tôi biết là tôi … ghiền, v́ nhiều khi bạn bè email cho tôi chưa đủ, tôi c̣n bỏ nhiều th́ giờ mà ngồi research. Tôi t́m những câu nói hay, những điệu nhẩy Tango, những bài đọc, những bài thơ, bài nhạc mà tôi thích. Đọc được câu chuyện nào hay, cảm động hoặc chuyện vui cười, tôi chỉ muốn chuyển cho bạn bè ngay; nhưng lại phải dằn ḷng xuống, forward vừa đủ thôi, v́ sợ bị …. complain.? Q. đi làm về, nếu không có nhiều giờ, th́ tôi kễ cho Q. nghe những ǵ mà tôi thấy lạ, đặc biệt. Nếu Q. có giờ, hai đứa ngồi coi ́ meo với nhau, rất là… hạnh phúc.
Tôi nói Q. làm cho tôi slide show. Q. bận lắm nhưng v́ thương và ch́u tôi nên cũng ngồi làm. Hai đứa làm chung rất là tâm đầu ư hợp, nhiều khi Q. làm chữ nhẩy tưng tưng, uốn éo.. hai đứa lại phá lên cười. Có lần Q. cũng complain: “Q. đi làm bao nhiêu tiền một giờ, Q. bận bịu quá mà cứ phải ngồi đây làm mấy cái tṛ này cho cưng”. Q. nghiên cứu, đi mua software, mua đĩa h́nh ảnh của National Geographic Photo Gallery. Tôi t́m ṭi những lời hay, ư đẹp; 2 đứa lựa nhạc, lựa h́nh đẹp bỏ vô, sữa tới sữa lui, công phu lắm mới làm được 1 slide show đó, quí vị ạ (chắc tại mới làm nên chưa quen). Cũng nhờ vậy mà tôi rất appreciate những người đă bỏ giờ giấc, tâm sức ra làm những slide show, những nhạc sĩ sáng tác những bài nhạc hay rất công phu gửi đi cho mọi người thưởng thức, những thi sĩ trăi ḷng, t́nh cảm của họ vào thơ và gửi gấm qua internet, những người dịch ra, những người đă bỏ th́ giờ nghiên cứu, t́m kiếm những áng văn tuyệt tác, những chuyện vui, những bài thơ diễu, những h́nh ảnh đẹp, những movie clip thật là tuyệt vời. Cám ơn tất cả mọi người -gửi và nhận- cám ơn bằng hữu, chị, em, cousins, đạo hữu; tất cả các “bạn email” cũ, mới, đă đọc và send e-mail cho N.
N. rất là (cảm kích, biết ơn và cảm ơn) appreciate, grateful and thank you, all of you, for making part of my life so beautiful!
Như Nguyệt
florida80
11-15-2019, 20:13
Hăy Đi T́m Thiên Nhiên
HẠNH PHÚC cũng như bầu trời này
Không chỉ dành cho một riêng ai ...
Những lời tâm sự của Tác Giả cùng những h́nh ảnh thật đẹp ...như một tấm ḷng lành
Một nhà tâm lư học, khi đang giải thích cho độc giả của ông về cách đối mặt với stress, đă đưa ra một cốc nước và hỏi: “Cốc nước này nặng bao nhiêu?” Những con số được vang lên từ phía khán giả là 100 gr., 200 gr...
Khi nghe các câu trả lời, diễn giả nói: “Trọng lượng chính xác không phải là vấn đề. Nó hoàn toàn phụ thuộc vào việc bạn cố giữ cốc nước trong bao lâu”.
“Nếu tôi giữ cốc nước trong 1 phút, sẽ không có vấn đề ǵ. Nếu tôi giữ nó trong 1 giờ, tôi sẽ bị đau cánh tay phải. Nếu tôi giữ nó trong một ngày, các bạn sẽ phải gọi sẽ cứu thương cho tôi. Trong mỗi trường hợp, trọng lượng cốc nước là như nhau, nhưng tôi giữ cốc nước càng lâu th́ nó càng trở nên nặng hơn”.
Ông tiếp tục, “và điều đó cũng xảy ra tương tự với việc kiểm soát stress vậy. Nếu chúng ta luôn mang gánh nặng của ḿnh theo, chẳng sớm th́ muộn, khi gánh nặng đó ngày càng nặng, chúng ta sẽ không thể tiếp tục. Cũng như với cốc nước, bạn phải đặt nó xuống một chút và nghỉ ngơi trước khi giữ nó tiếp. Khi chúng ta được tỉnh táo, chúng ta có thể chịu đựng được gánh nặng”.
“V́ vậy, trước khi bạn trở về nhà tối nay, hăy đặt gánh nặng công việc xuống. Đừng mang nó về nhà. Bạn có thể nhấc nó lên vào ngày mai. Dù gánh nặng bạn đang mang lúc này là ǵ, hăy bỏ chúng xuống một chút nếu có thể. Và nghỉ ngơi.... Cuộc sống rất ngắn ngủi. Hăy biết hưởng thụ nó!”
Dù đục dù trong
con sông vẫn chảy
Dù cao dù thấp
cây lá vẫn xanh
Dù người phàm tục hay kẻ tu hành
Đều phải sống từ những điều rất nhỏ
Ta hay chê cuộc đời méo mó
Sao ta không tṛn ngay tự trong tâm
Đất ấp ôm cho muôn hạt nảy nầm
Nhưng chồi vẫn tự vươn t́m ánh sáng
Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Có thể nào ta nhận ra ta
Ai trong đời đều có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự ḿnh đứng dậy
Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy
Không chỉ dành cho một riêng ai
florida80
11-15-2019, 20:15
Giữ T́nh Bạn
Có một người bạn đă khó, và giữ cho t́nh bạn đó bền lâu càng khó hơn. Có những việc tưởng chừng như rất dễ, song thực hiện lại khó vô vàn. t́m thấy được những người bạn tốt biết quan tâm chia sẻ cùng nhau. Và hăy cùng nhau giữ vững t́nh bạn của ḿnh.
Bạn đă chắc chắn muốn có 1 t́nh bạn lâu bền? Vậy bạn đă làm được những điều dưới đây chưa?
1. Muốn giữ được bạn th́ đừng nói xấu bạn sau lưng,
đừng đem bạn ra là chuyện làm quà cho người khác!
2. Muốn giữ được bạn th́ đừng lợi dụng bạn. Đừng nghĩ rằng thân nhau th́ giúp nhau kiểu ǵ chẳng được!
3. Muốn giữ được bạn th́ đừng xúc phạm bạn. Với bạn lớn tuổi hơn hay bé tuổi hơn cũng cần tôn trọng.
4. Muốn giữ được bạn th́ cần tuyệt đối ṣng phẳng. Nhất là chuyện tiền bạc. Chỉ vay và cho vay trong trường hợp cùng cực bất đắc dĩ hay bất khả kháng. Trong công việc làm ăn phải ṣng phẳng. Không được tham lam!
5. Muốn giữ được bạn th́ đừng bao giờ v́ ḿnh mà khiến bạn phải chịu thiệt tḥi.
6. Muốn giữ được bạn th́ cần chân thành với bạn. Có thể chia sẻ với bạn những niềm vui cũng như nỗi buồn. Muốn giữ được sự chân thành th́ đừng trong bụng bực tức mà ngoài mặt vẫn niềm nở!
7. Muốn giữ được bạn cần phải giữ được những điều bí mật của bạn!
8. Muốn giữ được bạn th́ đừng coi ḿnh luôn luôn giỏi hơn bạn. Đừng bao giờ hạ thấp bạn để nâng ḿnh lên!
9. Muốn giữ được bạn th́ đừng nói cạnh nói khóe bạn hay người thân của bạn. Nếu không vừa ḷng bạn điều ǵ. Có thể thẳng thắn mà nói ra!
10. Muốn giữ được bạn th́ phải luôn tự nh́n nhận thái độ của ḿnh với bạn. Luôn cố gắng sống đàng hoàng không khuất tất! Không suồng-să trong gia-đ́nh bạn dù rất thân !!
11. Muốn giữ được bạn th́ đừng thờ ơ với bạn quá. T́nh bạn đẹp luôn luôn cần được nuôi dưỡng.
12. Muốn giữ được bạn th́ càng không nên xâm phạm vào khoảng trời riêng của bạn.
Sưu tầm
florida80
11-15-2019, 20:16
I Mẽo ́ Meo - Như Nguyệt
Cách đây lâu lắm rồi, năm một ngàn chín trăm hồi đó,
N. có nghe mấy ông Hải quân, bạn chồng cũ của N., mention về email. Họ nói nhờ có internet mà họ liên lạc được với nhũng người bạn ở Âu châu, bạn bè khắp nơi trên thế giới mà không phải tốn tiền phone, khỏi phải gửi tem; mail đi lâu lắc, nhờ email mà sợi dây liên lạc giữa những người cùng khoá (24, Đệ nhị Song Ngư) với nhau được thắt chặt hơn, mối dây liên hê giữa bạn bè thắm thiết hơn. N. nghe thoáng qua, thấy hay nhưng cũng không để ư lắm.
Đến năm 1997, 1 cô bạn thân của N. có mention về internet. Cô ấy bảo, cứ muốn biết ǵ đánh vào computer là ra. “Thanh không cần đi du lịch đâu hết, T. thích Đà lạt, T. cứ đánh vào chữ Đà lạt là nó hiện ra hết; thích lắm N. ơi. Nhiều khi ngồi trên computer cả 2, 3 tiếng như chơi.” N. nghe thấy cũng thích thích nhưng cũng chả muốn t́m hiểu thêm. Rồi N. đi thiền, khoá tu của thầy Nhất Hạnh, cách đây cũng 8,9 năm th́ phải. Trong giờ Vấn đáp, có một ông chồng mang chuyện email ra …. máng vốn với thầy. Ổng complain là vợ ổng mê … cái computer quá, không biết làm ǵ mà 1 ngày bỏ ra 3,4 tiếng hoặc rảnh là lên ngồi cạnh máy, bỏ bê chồng con. Bà vợ làm ǵ mà zui zẻ lắm, có lúc c̣n cười … hăng hắc, có lúc th́ … khóc hu hu… làm ổng cũng hổng biết chuyện ǵ xẩy ra? Hay là bả có bồ? Ổng xin thầy cho câu trả lời, giúp ổng t́m ra .. ánh sáng trong vấn đề nan giải này. Hội trường hôm đó được nhiều tràng cười thoải mái v́ câu hỏi của ông. Câu trả lời của thầy cũng vui, dí dỏm và rất là hay; làm mọi người cũng cười rộ lên, buổi “Questions and Answers” hôm đó rất là thú vị và vui qua cỡ!
Thú thật với quí vị tôi ra trường ở Cal. State Fullerton về Management Information System và Accounting (có … bằng cấp đàng ḥang, thứ thiệt chứ chả phải chơi!) nhưng sau khi ra trường, chỉ đi làm về Accounting 1 thời gian rất ngắn. Sau đó, tôi làm về Mortgage và chả bao giờ muốn đụng đến cái computer. H́nh như tôi bị phobia (sợ hăi) th́ phải, nhớ lại những ngày tháng kinh ḥang, phải thức đêm thức hôm làm bài mới .. “run” được. Đôi khi c̣n phải nhờ mấy anh chỉ chỏ cho thêm mà vẫn không xong. Tôi giỏi toán và good về logic, nhưng sao hổng có cảm t́nh với cái computer 1 chút xíu nào. Tôi học từ thời phải keypunch, lúc nào cũng phải vác một cọc dầy mang theo, thiếu 1 cái dấu phẩy, dấu chấm là nó chạy ra một dọc, phải nh́n, phải sữa … bá thở… Bởi thế tôi hoàn toàn không muốn dính líu 1 tí ǵ, không muốn đụng vào cái computer chút xíu nào (nhà quê quá!). Mỗi lần có người nào hỏi tôi Email address, tôi lại ngại ngùng không biết phải trả lời sao? Q. (người t́nh trăm năm) nói Q. có làm email address cho tôi rồi, có ai hỏi th́ cứ nói cho họ biết, có muốn xài, liên lạc với bạn bè, Q. sẽ chỉ cho. Tôi không nhớ email address của tôi, chỉ nhớ của Q. Có một dạo, bạn bè Trưng Vương của tôi muốn liên lạc ǵ với tôi cũng liên lạc qua địa chỉ email của Q. Có vài đứa có vẻ hơi ngại, v́ chỉ có toàn bạn gái với nhau mà sao có “ông” Quocngo nào chui vô đây, khó nói chuyện quá! Lâu thật lâu, khi nào có Q. , tôi mới check email. mặc dầu đọc rất là thích nhưng tôi cũng không biết trả lời nên đành chỉ … đọc mà thôi, hoặc nói Q. đánh trả lời (tệ đến như rứa đấy quí vị ạ) cho tôi khi nào cần thiết. Vào dịp Tết, Thanksgiving, Valentine, Christmas; tôi bảo Q. tôi muốn email chúc và hỏi thăm bạn bè, Q. lại phải … type cho tôi (!?). Tôi đọc cho Q. đánh. Tôi nhất định không thèm học hỏi và tự đánh keyboard lấy một ḿnh.
Vào năm 2007, tôi bắt đầu chơi stock qua computer. Mỗi ngày ngồi cũng khoảng 2,3 tiếng; càng về sau càng… lên độ lúc nào cũng không biết (khoảng 4,5 tiếng/ngày). Tuy xài computer mỗi ngày nhưng tôi vẫn hoàn toàn không thắc mắc và vẫn… mù tịt về Email. Tôi có quen thêm 1 nhóm bạn toàn là mấy bà không, đa số làm ở Boeing, gọi là .. hội phụ nữ đảm đang.. có dấu (?). Thỉnh thoảng mấy cô trong hội có email rủ nhau đi ăn trưa. Tôi có mở email ra bao giờ đâu mà biết? “Ủa, mày không đọc email hả?” Tôi lại không biết phải trả lời, trả vốn làm sao nữa; cứ ú a, ú ớ. Về sau, h́nh như cô bạn tôi cũng biết “tủ” của tôi, nên lúc nào cũng phải gọi phone, thay v́ assume là tôi có đọc ́ mèo.
Nếu thị trường chứng khoán không crash th́ giờ này chắc tôi cũng không biết và cũng không thèm biết 1 chút xíu ǵ về imẻo imeo đâu quí vị ạ. Sau những ngày đau khổ, hăi hùng tháng 10 năm 2008, giáng thêm 1 trận tháng 3, 2009; tới tháng 8, 2009; tôi mới tập tành mà vào con đường …huy hoàng của ĐIỆNTHƯ. Tôi bắt đầu viết thơ cho bạn bè thố lộ tâm t́nh, chia xẻ những cảm nghĩ, những lư sự cùn của ḿnh. Ngày nào tôi cũng lên computer mà check email (bắt đầu hơi.. ghiền rồi quí vị ạ). Đi tới đâu tôi cũng.. marketing, hỏi những người quen biết là họ có hay email hông? Người nào trả lời có là mừng như bắt được… vàng, vội vàng xin địa chỉ của họ, rồi cho địa chỉ của ḿnh, xong rồi c̣n làm 1 màn xin xỏ: “Có ǵ hay hay nhớ gửi cho N. nhé” . Có 1 cô bạn đi thiền với tôi, nh́n cô ta tôi không nghĩ cô thuộc loại chơi… email, tôi đâu ngờ cô lại có nhiều email hay, vui và chịu chơi như vậy. Ngày nào tôi cũng nhận được 4,5 email của cô, thật đặc biệt, thật lạ, có những h́nh ảnh chó, mèo rất dễ thương; những jokes rất là chịu chơi. Quá chịu chơi là đằng khác! Tôi cứ ngỡ bạn thiền th́ boring lắm, chứ có ai ngờ?!
Well, 3:30 sáng rồi. Chắc là phải đi ngơi. Thức cái kiểu này, chắc có ngày thằng bồ nhí nó cũng say bye bye, quí vị ạ. Sẽ viết thêm về đề tài này cho quí vị retire rảnh rổi (giống như tui) đọc cho zui.
Như Nguyệt
florida80
11-15-2019, 20:32
Chúng Ta Vẫn Thường Nói, Em Yêu Dấu, Nhưng "Dấu" Nghĩa Là Ǵ?
Từ thời xa xưa, ngôn ngữ Việt Nam đă rất đa dạng, phong phú. Nhất là những từ ngữ cổ bởi chúng có thể diễn tả sâu sắc nội tâm của con người, diễn tả chi tiết về sự vật, hiện tượng…. Cho đến ngày nay, chúng vẫn tồn tại nhưng lại thường bị mất nghĩa hoặc bị hiểu sai.
Dưới đây là một số từ cổ tưởng chừng vô nghĩa nhưng lại có ư nghĩa rất bất ngờ và thú vị.
Chúng ta vẫn thường nói, em yêu dấu, ‘yêu’ th́ hiểu rồi, nhưng ‘dấu’ nghĩa là ǵ?
‘Dấu’ là một từ cổ, sách Đại Nam quốc âm tự vị của Huỳnh Tịnh Của giảng: ‘dấu’ nghĩa là ‘yêu mến’. Từ điển Việt-Bồ-La của Alexandre de Rhodes (1651) cũng giải thích ‘dấu’ là một từ cổ để chỉ sự thương yêu. Ông cho ví dụ: Thuốc dấu là ‘bùa để làm cho yêu’.
Dấu’ nghĩa là ‘yêu mến’. (Ảnh qua facebook)
Tục ngữ Việt Nam nói ‘Con vua vua dấu, con chúa chúa yêu’, c̣n Hồ Xuân Hương trong bài thơ Cái quạt giấy (bài hai) th́ viết ‘Chúa dấu vua yêu một cái này’. Có thể thấy, ‘dấu’ và ‘yêu’ là hai từ có ư nghĩa tương đương, ngày xưa dùng hai từ độc lập, nhưng bây giờ ta có thể thấy từ ‘yêu’ vẫn c̣n được viết hay nói một ḿnh, c̣n từ ‘dấu’ th́ không ai dùng một ḿnh nữa. Giờ đây, thay v́ ‘anh yêu em’ mà nói ‘anh dấu em’ th́ không khéo lại bị hỏi ‘anh giấu cái ǵ?’.
Trong từ ‘chợ búa’ th́ ‘búa’ có nghĩa là ǵ?
‘Búa’ là âm xưa của chữ [铺], âm Hán Việt hiện đại là của chữ này là ‘phố’, nghĩa là cửa hàng, là nơi buôn bán. (Ảnh qua facebook)
‘Búa’ trong ‘chợ búa’ chắc chắn không liên quan đến cái búa để đốn cây rồi. Tuy c̣n nhiều ư kiến khác nhau, nhưng ư kiến được xem là vững chắc nhất th́ cho rằng ‘búa’ là âm xưa của chữ [铺], âm Hán Việt hiện đại là của chữ này là ‘phố’, nghĩa là cửa hàng, là nơi buôn bán. Chợ búa nói chung là nơi người ta tụ tập mua bán.
‘Búa’ trong tiếng Việt hiện đại đă dần mất nghĩa và không dùng độc lập, nhưng nếu nói nó vô nghĩa th́ không đúng. Tiếng Việt có rất nhiều từ cổ bị mất nghĩa khi đứng một ḿnh, nhưng chúng không vô nghĩa.
Người ta nói ‘gậy gộc’, ‘gậy’ th́ hiểu rồi, c̣n ‘gộc’?
‘Gộc’ là ‘cây củi có khúc đẩn lớn cũng là ‘đoạn gốc của cây tre, cây vầu’ hay có nghĩa là ‘to lớn’.(Ảnh qua facebook)
‘Gộc’ là từ mà hiện nay đă không c̣n nghĩa độc lập. Tiếng Hán, ‘gộc’ là chữ này [㭲]. Sách ‘Đại Nam quốc âm tự vị’ của Huỳnh Tịnh Của giảng: ‘Gộc’ là ‘cây củi có khúc đẩn(?) mà lớn’ và cho ví dụ ‘ông gộc’ là người già cả hơn hết hoặc làm lớn hơn hết trong một xứ. Cũng có tài liệu giảng ‘gộc’ là ‘đoạn gốc của cây tre, cây vầu’ hay có nghĩa là ‘to lớn’.
Theo đó, gậy gộc nghĩa là những cây gậy lớn, thường dùng để đánh nhau.
Ḿnh hay nói ‘hỏi han’ nhau, ‘hỏi’ th́ rơ nghĩa rồi, vậy ‘han’ có nghĩa không?
Han’ nghĩa là ‘hỏi tới’, ‘nói tới’. (Ảnh qua facebook)
Tương tự như ‘gậy gộc’, ‘hỏi han’ không phải là từ láy mà là từ ghép đẳng lập, trong đó cả ‘hỏi’ và ‘han’ đều có nghĩa.
Đại Nam quốc âm tự vị của Huỳnh Tịnh Của giải thích: ‘han’ nghĩa là ‘hỏi tới’, ‘nói tới’. Theo đó, ‘hỏi han’ nghĩa là hỏi một việc ǵ đó, hỏi tới hay nói tới một việc nào đó.
Truyện Kiều của Nguyễn Du từng dùng ‘han’ như một từ độc lập, không dính đến từ ‘hỏi’, trong câu: ‘Trước xe lơi lả han chào / Vâng lời nàng mới bước vào tận nơi’ (Phần Kiều rơi vào tay Tú Bà và Mă Giám Sinh). ‘Han chào’ chính là chào hỏi.
Khi ḿnh nói về một chuyện ǵ đó ‘to tát’ th́ ‘tát’ có nghĩa là ǵ?
florida80
11-15-2019, 20:33
‘Tát’ đúng ra phải dùng là ‘tác’.’Tác’ nghĩa là lớn, ta thường gặp qua từ ‘tuổi tác’. (Ảnh qua facebook)
‘To tát’ không phải là từ láy mà là từ ghép, cả ‘to’ và ‘tát’ đều có nghĩa. Tuy nhiên, ‘tát’ ở đây là một minh chứng cho hiện tượng dùng sai nhiều th́ thành đúng trong ngôn ngữ. ‘Tát’ đúng ra phải dùng là ‘tác’.
‘Tác’ nghĩa là lớn, ta thường gặp qua từ ‘tuổi tác’. Khi nói ‘tuổi tác’ th́ đă mang nghĩa lớn tuổi, già rồi. Tuy nhiên, ngày nay ḿnh hay nói ‘tuổi tác đă lớn’, cách nói này xét về nguồn gốc th́ không đúng, bị lặp từ.
Do trong quá tŕnh sử dụng đă có nhiều biến chuyển, nên ‘tuổi tác’ thường dùng để chỉ tuổi. Thậm chí tuổi c̣n nhỏ cũng dùng ‘tuổi tác’, ví dụ: ‘Tuổi tác c̣n nhỏ’, ‘tuổi tác mới có bây lớn’,…
Riêng từ ‘to tác’ để chỉ cái ǵ đó lớn th́ đă dùng thành ‘to tát’. Tuy nhiên, để viết đúng chính tả tiếng Việt hiện đại th́ ḿnh vẫn cứ dùng ‘to tát’.
Có câu, ‘cần cù bù thông minh’, ‘cần cù’ là từ láy hay từ ghép? ‘Cù’ có nghĩa ǵ không?
Cần’ là siêng năng chăm chỉ, ‘cù’ là khó nhọc, vất vả. (Ảnh qua facebook)
‘Cần cù’ là từ ghép, cả ‘cần’ và ‘cù’ đều có nghĩa. Đây là từ gốc Hán, viết là 勤劬. ‘Cần’ là siêng năng chăm chỉ, ‘cù’ là khó nhọc, vất vả.
Chữ ‘cù’ này c̣n xuất hiện trong từ ‘cù lao’ (劬劳) chỉ công ơn cha mẹ (thường nói chín chữ cù lao).
Truyện Kiều có câu: ‘Duyên hội ngộ, đức cù lao/Bên t́nh bên hiếu bên nào nặng hơn’. Không nên nhầm lẫn từ ‘cù lao’ này với từ ‘cù lao’ chỉ cồn đất/cát nổi lên giữa sông do phù sa bồi lắng.
Bếp núc
Núc’ là ‘đồ đắp bằng đất thường làm ra ba ḥn, có thể bắc nồi nấu ăn’ và có thể hiểu núc chính là ông Táo. (Ảnh qua facebook)
– Bếp là nơi nấu ăn;
– Núc là ‘đồ đắp bằng đất thường làm ra ba ḥn, có thể bắc nồi nấu ăn’, cho nên có thể hiểu núc chính là ông Táo. (theo Huỳnh Tịnh Của, Đại Nam quốc âm tự vị)
‘Thêu thùa’ là từ ghép tổ hợp (hay ghép đẳng lập), trong đó cả thêu và thùa đều có nghĩa
Thùa là kết chỉ thêm, làm cho đẹp thêm. (Ảnh qua facebook)
– Thêu là dùng chỉ màu đính lên bề mặt vải làm ra hoa văn;
– Thùa là kết chỉ thêm, làm cho đẹp thêm.
Về cơ bản th́ thêu và thùa giống nhau, đều là hành động thêm hoa văn trang trí trên vải vóc cho đẹp. Nhưng thùa đôi khi c̣n có nghĩa là hành động mạng lại chỗ vải bị rách cho đẹp.
florida80
11-15-2019, 20:33
‘Vải vóc’ là một từ ghép với chữ ‘vóc’ cũng có nghĩa
Vóc là một xấp hàng lụa vừa đủ một quần là sáu thước may. (Ảnh qua facebook)
– Vải là chỉ bông hoặc đồ dệt bằng chỉ bông;
– Vóc là một xấp hàng lụa vừa đủ một quần là sáu thước may.
Ngày nay th́ vải không nhất thiết là dệt bằng chỉ bông mà có thể dệt bằng nhiều chất liệu khác. C̣n vóc th́ ít khi thấy dùng một ḿnh nữa, người ta thường lầm tưởng ‘vải vóc’ là từ láy.
florida80
11-15-2019, 20:34
Đời Sống Người Già Ở Mỹ - Hoành Nguyễn
Năm mới đến Mỹ (1996), tôi có viết bài "Những Nhận Định Khác Nhau Về Cuộc Sống" đăng trên báo Việt ngữ Sacramento; Nguyên do từ câu nói của một bạn học tại trường Sacramento City College: "Nước Mỹ là Thiên Đường của tuổi thơ; Là Chiến Trường của thanh niên, và là Địa Ngục của người già".
Lúc bấy giờ tôi cũng như người bạn tị nạn chính trị, do chưa hội nhập với cuộc sống mới lạ ở xứ người nên có nhận định không chính xác lắm.
Mười năm sau, tôi đủ tuổi 65 nên xin được nhà dành cho chung cư người già: Eskaton President Thomas Jefferson Manor, nằm ở phía Nam Sacramento, gần khu thương mại Florin Mall, Trung tâm Medical và Thư viện.
Khu nầy tổng cộng có 104 căn, gồm 52 ở từng dưới và 52 từng lầu 2. Đa số là Mỹ trắng, cũng có vài ba người Mỹ đen, khoảng chục vợ chồng người Hoa và chừng 8 người Việt. Nhiều người lănh trợ cấp già, nhưng cũng có người là Dược sĩ, Worker lănh tiền hưu trí; Có vị là Tướng Tá ngày xưa, người khác có con cháu là dược sĩ, thương gia, công chức giàu có. Chung quanh khu nhà là vườn hoa dạo chơi, có hàng rào trắng bao bọc, có nhà để xe và có nhân viên an ninh túc trực ngày đêm. Cứ vào khoảng gần 12 giờ trưa mỗi ngày, th́ nhân viên an ninh sẽ đi một ṿng kiểm soát xem các người cao niên nầy có được khoẻ không, qua cái nút dấu hiệu trước cửa: Nếu đă được kéo qua màu trắng là khỏe, c̣n vẫn để nguyên màu đỏ mà an ninh tự động làm dấu lúc nửa đêm, th́ họ sẽ gơ cửa kiểm soát, nếu không có người trả lời th́ ngay lập tức, nhân viên an ninh sẽ mở cửa để xem coi có người bịnh th́ gọi xe cứu thương đến chở vào bịnh viện điều trị khẩn cấp.
Nhà người độc thân như tôi th́ có một pḥng khách rộng răi để TV và Computer, có gắn loa để liên hệ với văn pḥng. Pḥng nầy liền với nhà bếp đủ tiện nghi, có cửa lớn mở ra hành lang và cửa sổ ngắm cảnh trời mây hay xe và người qua lại. Một pḥng ngủ cũng rộng không kém, có cửa ra hành lang và cửa khác thông với pḥng khách, pḥng vệ sinh tắm rửa. C̣n có một nút đỏ để khi tắm lỡ có trợt té hoặc bị bịnh đột xuất th́ giựt sợi dây báo động nầy, sẽ có an ninh đến tiếp cứu ngay tức khắc.
Hàng ngày, chúng tôi có thể đến pḥng sinh hoạt để uống cà phê free, xem TV đọc báo, đánh bài bingo giải trí, gặp nhau chào hỏi tṛ chuyện thân mật; Hoặc đến pḥng đọc sách có dụng cụ thể dục, có bàn billard và computer. C̣n có cô giáo dạy ESL và dạy Sitersite thể dục ngồi cho người già yếu. Có pḥng cắt tóc nam nữ. Tất cả đều sát bên văn pḥng Manager. Trên lầu hoặc dưới đất đều có pḥng giặt đồ và nơi đổ rác ra bồn chứa bên ngoài, rất tiện nghi vệ sinh.
Mỗi tuần có 2 ngày xe chở đi chợ hoặc mua sắm đồ, thường là ở Wal-Mart, Alberson, Raley's, Mall và Dollars tree. Những ngày lễ và Tết, có đăi tiệc và xổ số rất vui. Có một buổi khám bịnh theo hẹn. Khách đến thăm đậu xe trước văn pḥng, nhắc phôn trước cửa gọi mở, phải ghi vào sổ trực giờ vào và giờ ra.
Quan sát và suy ngẫm cuộc sống ở Mỹ, ta sẽ hiểu được tại sao người già chọn vào ở chung cư mà không ở nhà ngoài với con cháu"
- Trước hết là được chăm sóc chu đáo hơn, đầy đủ mà ít tốn kém; Lại có nhiều bạn cao niên để tâm t́nh thích hợp, nhất là được yên tĩnh.
- Nếu ở ngoài, con cái bận đi làm; Cho dù có mướn người giúp việc săn sóc cũng không bằng. Nếu trông coi cháu chắt th́ ồn ào bận bịu.
- Người ở chung cư, vẫn được con cháu đến thăm và rước về nhà hoặc đi chơi trong những ngày cuối tuần hoặc nghỉ lễ.
Tôi đă sống hơn 3 năm ở chung cư người già, ban đầu th́ cũng cảm thấy lẻ loi buồn tủi và hơi lo sợ vẩn vơ về bịnh cao huyết áp; Sau quen dần th́ lại rất thích thú và chẳng muốn di chuyển ra bên ngoài ồn ào kém an ninh.
florida80
11-15-2019, 20:35
Cái thoải mái nhứt là tự do mà khi đến nhà khác, dù là bà con hoặc thân hữu cũng khó có được. Chẳng hạn như, bất cứ lúc nào, dù ngày hay đêm, nếu thích th́ tôi đều có thể mở TV, Computer để sưu tầm tin tức giải trí hoặc viết bài mà không ngại làm phiền ai. Đồ đạc dụng cụ th́ trang trí bày biện thế nào tùy ư thích của ḿnh, nhất là đang dùng mà mơi mệt buồn ngủ hoặc có việc cần đi gấp th́ cứ bỏ bừa ra đó, không sợ mích ḷng ai hoặc có người thấy được cười chê.
Tuy nhiên, cũng phải công tâm nh́n nhận, nhạc sĩ Trịnh Hưng cũng có lư khi diễn tả cảnh sống của một người độc thân qua những vần thơ mà tôi nhớ lơm bơm:
… "Một ḿnh nấu, một ḿnh. Một ḿnh ḿnh nói, một ḿnh ḿnh nghe.
Một ḿnh nhiều lúc cười kh́
Hai ḿnh có phải diệu kỳ hơn không" "
Phước duyên thay cho những ai có bạn tri âm, nếu không th́ đừng mang gông vào cổ mà chắc lưỡi hối tiếc. Nước Mỹ không chỉ là "Địa ngục" của tuổi già như có nhiều người tự ti măc cảm và hoang tưởng một cách quá đáng.
Chuyện kể trên Diễn đàn internet mới đây: Có một cụ già 92 tuổi động ḷng cố quốc, tuyên bố về Việt Nam CS ở luôn. Được vài năm sau lại phải trở qua Mỹ để có đủ phương tiện điều trị bịnh; Xong rồi lại vào sống trong Nursing Home để có bác sĩ và y tá chuyên môn chăm sóc mỗi ngày, mà khỏi tốn kém tiền của thân nhân; Sống đến trăm tuổi thọ. Cũng đành ngậm ngùi qua 2 câu thơ:
"Muôn dặm hồn thiêng về cố quốc,
Trăm năm xương trắng gởi quê người!"
Tiền trợ cấp xă hội cho người già hoặc bịnh tại Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ cũng được chiết tính vừa đủ, nếu lỡ vướng mắc nợ như làm mất hoặc hư đồ vật có giá của người khác, hoặc chuyển housing quên không báo nên bị cúp trợ cấp tiền nhà, th́ theo luật pháp, mỗi tháng chỉ phải trả dần $50 theo mức thu nhập lương hàng tháng của tiểu bang Ca-li cao nhứt là 836 Mỹ kim. Bởi chiết tính chi tiêu b́nh dân th́ gồm có: Tiền nhà $200 + tiền xăng và bảo hiểm xe cũ 200. + tiền điện thoại và internet 100. + tiền ăn 200. + mua sắm và giao tế 100 cũng vừa đủ lương. Khi xe hư nhiều cần tu sửa hoặc mua xe cũ khác vài ba ngàn đô là một vấn đề suy tính đau đầu. Những ai không cần xe và cell phone hoặc ở nhà free của con cháu, th́ có dư để đi du lịch hoặc giúp đỡ người thân ở quê nhà, nhưng đó cũng là du di ngoài luật. Vấn đề hậu sự cũng là một nỗi nặng lo, nếu muốn giữ được tro cốt và làm tục lễ cho phần hồn th́ phí tổn trên dưới 5 ngàn đô. C̣n những ai chết mà không có thân nhân thừa nhận, th́ Sở xă hội sẽ thiêu hủy luôn hài cốt.
Những người già hẩm hiu ở nước ngoài, nếu như thân nhân từ Việt Nam không thông hiểu mà thường than thở thúc bách tiền bạc, th́ thật là tội nghiệp cho cuộc đời xa xứ cô độc bơ vơ khi bịnh hoặc tuổi đă về chiều.
florida80
11-15-2019, 20:35
"Nói Tắt" Theo Kiểu VN
Ngày đầu tiên về cơ quan, sếp tôi tuyên bố hùng hồn với nhân viên:
Đây là giai đoạn đổi mới, chúng ta cần có ư thức tiết kiệm thời gian, vận dụng từ chính xác, ngắn gọn, dễ hiểu.
Đặc biệt, các bản báo cáo tŕnh lên cho tôi phải “cụ tỉ” và “cô súc” !
Thấy mọi người ngơ ngác, hoang mang, sếp đập bàn cái rầm :
- Thời buổi này mà kém suy luận quá, này nhé “cụ tỉ” là nói tắt của hai cụm từ "cụ thể" và "tỉ mỉ", “cô súc” có nghĩa là "cô đọng" và "súc tích", thế thôi.
À, bây giờ th́ mọi người đă hiểu. Ai cũng gật gù như mấy cô cậu trong đoạn quảng cáo thuốc tẩy giun. Như vậy, với sếp th́ những chuyện xảy ra đă lâu, thuộc dĩ văng quá khứ th́ phải gọi là "dĩ khứ".
Rồi một hôm được phân công đi giao lưu với đơn vị bạn th́ chúng tôi thật sự kinh hoàng khi nghe sếp lệnh :
- Các cô cậu đi “giao hợp” với người ta thật chặt chẽ vào, bên cạnh đó cũng phải “ điều kinh ” cho tốt.
Một số chị em đỏ mặt lí nhí hỏi lại liền bị sếp quát :
- Cấm nghĩ bậy! Tôi muốn nói ngắn gọn là “giao hợp” là "giao lưu" và "hợp tác", nó cũng tương tự như “giao phối” thôi, c̣n “điều kinh” là "điều tra" "kinh nghiệm" làm ăn của họ. Không lo làm ăn, toàn lo nghĩ bậy !
Phải thú nhận là một thời gian khá dài chúng tôi mới quen cách dùng từ quái chiêu của sếp, cũng nhờ chịu khó cùng nhau suy luận mà chúng tôi đỡ phải khốn khổ. Ví dụ, một lần đi cơ sở, sếp bảo chúng tôi cố gắng “phát tài để đầu lâu”, cả công ty xúm vào suy luận mới hiểu ư sếp muốn rằng chúng tôi cố gắng "phát hiện" "tài năng" để có hướng "đầu tư lâu dài".
Rơ khổ!
Với nguy cơ dịch tả vẫn đang phát, cho đến nay trong cơ quan tôi chưa có ai phải nhập viện v́ bệnh ấy nên sếp có lời khen chúng tôi đă “động pḥng” rất tốt. Đă nhiều lần “đúc kinh”, chúng tôi hiểu ngay rằng đấy là sếp khen tập thể nhân viên trong cơ quan đă biết “chủ động pḥng tránh” dịch rất tốt.
Năm sắp hết, Tết sắp đến rồi. Tết này dẫn theo các nhóc đến thăm sếp để chúc Tết, chắc tôi cũng phải có một chút “sáng tạo ngôn ngữ” khi giới thiệu với sếp rằng các con tôi đứa nào cũng “ngoan cố”. Thế nào chúng nó cũng được sếp ĺ x́ v́ "ngoan ngoăn" và "cố gắng" !
Quư anh chị,
Thật chán cho một lũ người luôn "tự hào" và "hănh diện" là "đỉnh cao trí tuệ". Trong một xă hội đầy đẫy những "băng huyết" (băng hoại huyết thống) trên mọi phương diện, và "lẹo dối" (lươn lẹo và dối trá) ở mọi lănh vực, th́ làm sao t́m được "lương thật" (lương tâm thật thà) nhưng chỉ thấy rặt một lũ "dương vật" (xiển dương vật chất) (promotion of materials). Chúng nó chỉ nằm hưởng thụ những "đại tiện" (vĩ đại của tiện nghi) mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc "bảo lănh" (bảo vệ lănh thổ) cho thế hệ mai sau. Chưa bao giờ chúng biết "ân ái" (ân cần và bác ái) với những người nghèo khổ mà chỉ biết "lột quần" (bóc lột quần chúng) mà thôi. Đó là một xă hội "rắm thối" (rối rắm và thối nát) từ trên xuống dưới. Cả một lũ "lưu linh" (lưu manh và vô linh hồn) đang nắm vận mệnh nước nhà. Chúng nó đều là những tên "thất tiết" (thất học và không tiết tháo) th́ làm sao đất nước "cường dương" (hùng cường và xiển dương) được. Ngày nào chúng nó c̣n "lănh đồ" (lănh đạo tiền đồ) ngày đó đồng bào chúng ta c̣n "khốn nạn" (khốn khổ là nạn nhân).
Thôi, chúng ta đành phải "xây nhà cầu" (xây dựng nước nhà và cầu nguyện) vậy !
Lượm trên mạng
florida80
11-15-2019, 20:36
Vì Sao Đàn Ông Bị Rụng Răng Sớm?
Khi mới yêu, ai cũng thấy bạn t́nh toàn ưu điểm.
Nhưng khi cưới nhau rồi, đa số các bà vợ dần thể hiện các tính xấu ra.
Đến lúc này, do gạo đă thành cơm nên các ông chồng chỉ biết " cắn răng chịu đựng" mà thôi.
Khi đă h́nh thành nên một gia đ́nh, các ông đường đường là "chủ hộ", nhưng quyền quyết định mọi chuyện quan trọng đều thuộc về các bà, nên các ông cũng phải "cắn răng chịu đựng" tiếp...
Tức tối nhất là chuyện lương của ḿnh mà không được xài, bởi các bà vợ thu tất nên các ông chồng càng "nghiến răng trèo trẹo" hơn.
Năm th́ mười họa có được đồng quỹ đen nào, thi thoảng cùng chiến hữu "chiến đấu" chút đỉnh, cũng bị vợ cằn nhằn cữ nhữ, tức không chịu được nhưng các ông cũng phải "cắn răng chịu đựng" nữa chứ có dám "hỗn" lại đâu !
Do cắn răng và nghiến răng suốt "chiều dài lịch sử" nên cánh đàn ông chưa kịp già là "răng từ bỏ (quyền) lợi hết rồi !
Tóm lại đàn ông bị rụng răng sớm so với đàn bà cùng tuổi là do phải "cắn răng" và "nghiến răng" nhiều quá. Hihihi...
Sưu tầm
florida80
11-16-2019, 20:18
Đôi nét về Pháp Sư Tịnh Không
Pháp Sư Tịnh Không (Master Chin Kung) thế danh là Từ Nghiệp Hồng (Yae Hong Hsu), sinh năm 1927 tại huyện Lô Giang (Lujiang County), tỉnh An Huy (Anhui province), Trung Hoa. Ngài đă theo học tại trường Trung Học Đệ Tam Cấp Quốc Gia Quế Châu (Guizhow) và Trường Trung Học Đệ Nhất cấp Thành Phố Nam Kinh.
Năm 1949, Ngài đến Đài Loan và làm việc ở Viện Thạch Kiến (Shijian). Trong mười ba năm sau đó, Pháp Sư Tịnh Không đă dùng thời gian rảnh rỗi để nghiên cứu kinh điển, lịch sử và triết học Phật Giáo dưới sự hướng dẫn của giáo sư Đông Mỹ Phương (Dong Mei Fang), Lạt Ma Tây Tạng, Trương Gia Đại Sư (Zhang Jia) và pháp sư nổi tiếng Lư Bỉnh Nam (Bing Nan Lee), đệ tử chân truyền của Đại sư Ấn Quang (Yin-Guang).
Pháp Sư Tịnh Không là người thông thạo nhiều Kinh điển Đại Thừa và các bộ luận của nhiều tông phái Phật giáo (PG) cũng như triết lư của Đạo Khổng, Đạo Lăo, Đạo Gia Tô, Đạo Hồi và các Tôn giáo khác. Pháp sư Tịnh Không được xem là người có công phục hưng Tông Tịnh Độ trong hiện đại, Ngài đă cống hiến cả cuộc đời ḿnh cho việc nghiên cứu, thực hành và truyền bá pháp môn Tịnh Độ, là một pháp môn mà Ngài đă đạt được những thành tựu lớn nhất.
Pháp Sư Tịnh Không xuất gia năm 1959 tại Chùa Lâm Tế (Linji), thuộc tỉnh Ngọc Án Sơn (Yuanshan), Đài Bắc và được Ḥa Thượng Bổn sư ban cho pháp danh là Tịnh Không. Sau khi thọ Cụ Túc Giới, Ngài bắt đầu công việc hoằng pháp và truyền bá giáo lư tại Đài Loan và ở nước ngoài. Trong hơn bốn mươi năm, Ngài đă liên tục thuyết giảng năm bộ Kinh Tịnh Độ, và các bộ kinh Đại Thừa như:
1. Kinh Hoa Nghiêm
2. Kinh Pháp Hoa
3. Kinh Lăng Nghiêm
4. Kinh Viên Giác
5. Kinh Kim Cang
6. Kinh Địa Tạng ....v.v...
May mắn thay các cuộc thuyết giảng của Ngài đă được ghi lại trên hàng ngàn các loại băng cassettes, video, DVD, VCD, v.v... để phổ biến cho những ai không có duyên trực tiếp đến dự các pháp hội của Ngài. Cho đến nay, Ngài vẫn hoan hỷ đi đó đây để thuyết pháp giảng kinh một cách không mệt mỏi.
Trong sự nghiệp giảng dạy lâu dài của Ngài, Pháp Sư Tịnh Không đă giữ những chức vụ như :
-Giảng viên tại Viện Tam Tạng ở Chùa Thập Phổ (Shipu) năm 1960
-Thành viên Ủy ban Truyền Bá Giáo Lư năm 1961
-Thành viên Ủy Ban Kế Hoạch của Hội Phật Học Đài Loan năm 1965
-Giảng Viên trưởng khóa học Phật Pháp cho sinh viên đại học thuộc Hội Phật Học Đài Loan năm 1972
-Nghiên cứu gia Phật học tại Học Viện Trung Hoa
-Giáo sư và biên tập viên Hội Phiên dịch Kinh Luận Phật Học Đài Loan năm 1973
-Giáo sư Ban Triết Học tại Đại Học Văn Hóa
-Giáo Sư Khóa Học Sống Đạo cho Gia Tô Đông Á thuộc Đại Học Gia Tô Phụ Nhân (Fu Ren) năm 1975
-Hiệu Trưởng Trường Trung Đẳng Phật Học Trung Hoa năm 1977
-Viện Trưởng Viện Nghiên Cứu Tu Tập Tịnh Độ Trung Hoa năm 1979.
Tất cả những học viện nói trên đều ở Đài Loan.
-Năm 2002, Pháp sư Tịnh Không đă được thành phố Toowomba, thuộc tiểu bang Queensland, Úc châu, truy tặng danh hiệu “Công Dân Danh Dự” về những đóng góp của Ngài cho chính sách đa văn hóa của Úc.
-Cũng trong năm 2002, Pháp sư Tịnh Không đă được Đại Học Griffith, tiểu bang Queensland, Úc châu, đă trao bằng “Tiến Sĩ Danh Dự” để đánh dấu những thành công và đóng góp của Ngài về văn hóa và giáo dục đạo đức cho xă hội Úc trong nhiều năm qua.
Ngoài ra Ngài c̣n sáng lập Hội Pháp Thí Hoa Tạng (Hwa Dzan), Thư Viện Thính Thị Phật Giáo Hoa Tạng; Hội Giáo Dục Phật Giáo PG; Trung Tâm Tịnh Độ Học Hoa Tạng và các Trung Tâm Phật Học và Tịnh Độ Học khác trên khắp thế giới.
Pháp Sư Tịnh Không là người tiên phong trong việc sử dụng hệ thống truyền thanh, truyền h́nh vệ tinh, mạng lưới thông tin toàn cầu (Internet, http://www.amtb.org.tw hoặc http://www.amitabha.com) và những phương tiện truyền thông hiện đại khác trong việc truyền bá Chánh Pháp ở Đài Loan và khắp thế giới. Ngài cũng bảo trợ cho công tác ấn loát và phát hành miễn phí khắp thế giới Đại Tạng Kinh Phật Giáo (chữ Tàu), Tứ Thư Ngũ Kinh của Khổng Giáo, cũng như các sách và băng từ về PG, luân lư, đạo đức và văn hóa Trung Hoa, cùng với hơn một triệu bản in về h́nh ảnh của Chư Phật và Bồ Tát.
Năm 1977, Pháp Sư Tịnh Không bắt đầu thuyết giảng ở hải ngoại. Ngài đă chú trọng đến những nguyên lư của Đại Thừa PG như giải trừ mê tín, tà kiến, giúp mọi người phân biệt rơ phải và trái, đúng và sai và giải quyết hoàn hảo mọi vấn đề. Trong nỗ lực thực hiện cộng việc này Ngài hỗ trợ thành lập hơn năm mươi Trung Tâm Tịnh Độ Học và Hội Phật Đà trên khắp thế giới, bao gồm những trung tâm và hiệp hội ở Đài Loan, Hồng Kông, Singapore, Mă Lai, Bắc Mỹ, Úc, Tây Ban Nha và Anh quốc. Suốt mấy thập niên qua, Ngài đă cố vấn cho vô số tổ chức PG và xă hội.
Pháp Sư Tịnh Không đă quảng bá cho người Trung Hoa trên khắp thế giới ư thức về việc thiết lập bàn thờ tổ tiên nhằm giáo dục mọi người về ḷng thành kính và danh dự, cũng như khuyến khích thực hành đạo hiếu, thành kính và báo ân đối với tổ tiên; bảo tồn đạo đức, phát huy những giá trị cổ truyền, giúp quốc gia phát triển và thịnh vượng.
Năm 1985, Pháp Sư Tịnh Không đă nhập cư Hoa Kỳ, trong thời gian sống ở đó, do những thành quả xuất sắc về liên hệ sắc tộc, công cuộc vận động ḥa b́nh và đạo đức, vào năm 1995, Ngài đă được thành phố Dallas lẫn tiểu bang Texas phong tặng danh hiệu là Công Dân Danh Dự (Honorary Citizen).
Những năm gần đây, Ngài đă đi thuyết giảng ở nhiều trường đại học như Đại học Quốc Gia Singapore, Đại học Kỹ thuật Nanyang ở Singapore, Đại học Minnesota, Đại học Texas và Đại học Hawaii ở Hoa Kỳ, Đại học Melbourne, Đại học Bond, Đại học Kỹ Thuật Curtin, Đại học Monash ở Úc châu; Đại học Fu Ren Gia Tô Giáo, Đại học Văn Hóa Trung Hoa, Đại học Cheng Gong và Đại học Chong Shan ở Đài Loan và nhiều học viện cao cấp khác. Ngài cũng nói chuyện trên các đài truyền h́nh, truyền thanh ở nhiều quốc gia khác.
Từ tháng 5 năm 1995, Pháp Sư Tịnh Không dạy các khóa huấn luyện giảng sư do các Hội Phật Học Singapore và Hội Phật Đà ở Singapore bảo trợ và Ngài cũng là Giám đốc Giáo Dục của những Hội này. Trong thời gian này, Ngài đang lưu trú tại Singapore để thực hiện một loạt bài giảng về Kinh Hoa Nghiêm (Flower Adornment Sutra), Kinh Vô Lượng Thọ (Infinite Life Sutra) và Kinh Địa Tạng (Earth Treasure Sutra).
Hiện Ngài đang thành lập Trường Cao Đẳng Giáo Dục Phật Giáo, đây là trường đầu tiên thuộc loại h́nh này ở Singapore để đào tạo những người kế thừa công việc bảo tồn Phật giáo.
florida80
11-16-2019, 20:21
Khi suy nghĩ, bộ năo người tiêu thụ bao nhiêu calo?
Chúng ta có thể đă từng nghe nói tới nhiều câu chuyện của các cá nhân, do phải suy nghĩ nhiều mà ốm o gầy ṃn. Vậy khi suy nghĩ, bộ năo người tiêu thụ bao nhiêu calo?
Năm 1984, Giải vô địch Cờ vua Thế giới bị hoăn đột ngột do ban tổ chức lo ngại sức khỏe của Anatoly Karpov, kỳ thủ người Nga đang tham gia giải đấu. Trong ṿng 5 tháng tính đến thời điểm ấy, trải qua hàng chục trận đấu, Karpov đă sụt đi 10 kg và trở nên hốc hác.
Anatoli Karpov, ảnh chụp năm 1985 (Wiki)
Trên thực tế, anh không phải là người duy nhất chịu tác động nghiêm trọng về thể chất của bộ môn cờ vua. Mặc dù không có đối thủ cờ vua nào từng bị giảm cân sâu như vậy từ đó đến nay, những kiện tướng cờ vua có thể đốt cháy chừng 6.000 calo/ngày dù chỉ ngồi một chỗ trên ghế, ESPN đưa tin.
Liệu có phải bộ năo đă tiêu thụ năng lượng khổng lồ như vậy? Và điều đó có nghĩa là tập trung suy nghĩ cao độ cũng có thể giảm cân? Để trả lời cho câu hỏi đó, trước tiên chúng ta cần hiểu bộ năo thường tiêu tốn hết bao nhiêu năng lượng khi không chơi cờ vua.
Khi cơ thể nghỉ ngơi, chỉ tham gia những hoạt động cơ bản như hô hấp, tiêu hóa và giữ ấm, năo sử dụng một năng lượng đáng kinh ngạc từ 20% đến 25% của cơ thể (dù chỉ chiếm 2% trọng lượng), chủ yếu ở dạng glucose. Mức này tương đương 350 – 450 calo/ngày. Khi c̣n nhỏ, năo c̣n có thể “ngốn” tới 60% năng lượng của cơ thể. GS. Doug Boyer ở Đại học Duke (Mỹ), cho biết: “Ở độ tuổi trung b́nh từ 5 đến 6 tuổi, năo có thể sử dụng tới 60% năng lượng của cơ thể.” Điều này khiến cho năo trở thành cơ quan tiêu tốn nhiều năng lượng nhất trong cơ thể người.
Bộ năo ngốn ngấu năng lượng
Hầu hết năng lượng được tiêu thụ là để cho các tế bào thần kinh trong năo giao tiếp với nhau, thông qua các tín hiệu hóa học truyền qua những cấu trúc tế bào được gọi là khớp thần kinh, cử nhân Arianna Harrington của ĐH Duke cho hay. “Rất nhiều năng lượng là dành cho kích thích các xi-náp thần kinh, liên quan đến sự vận chuyển rất nhiều ion qua các màng – đây được xem là một trong những quá tŕnh tốn năng lượng nhất trong năo.”
Ngoài ra, bộ năo không bao giờ thực sự nghỉ ngơi: khi chúng ta ngủ, nó vẫn cần nhiên liệu để tiếp tục phát ra các tín hiệu giữa tế bào để duy tŕ các chức năng của cơ thể. Hơn nữa, c̣n có những nhóm tế bào chuyên vận chuyển chất nuôi dưỡng tới các tế bào thần kinh, phục vụ bộ năo. Những tế bào này cũng cần glucose của cơ thể để tồn tại và tiếp tục thực hiện công việc của ḿnh.
Nhu cầu dinh dưỡng khổng lồ dành cho việc xây dựng bộ năo cũng giúp giải thích tại sao trong giai đoạn phát triển mạnh mẽ, khi chúng ta 5 hoặc 6 tuổi, bộ năo cần gần gấp ba lần năng lượng so với bộ năo của chúng ta lúc trưởng thành.
Luyện tập trí óc để đốt calo?
(Ảnh: Shutterstock)
Năo là bộ phận tiêu tốn rất nhiều năng lượng, vậy có phải là chúng ta càng bắt cơ quan này hoạt động nhiều th́ cơ thể sẽ đốt cháy càng nhiều calo (và giúp giảm cân)?
Về mặt kỹ thuật, câu trả lời là “có” đối với các nhiệm vụ khó khăn liên quan đến nhận thức. Đó có thể là những việc mà “bộ năo không thể giải quyết dễ dàng bằng cách sử dụng những thói quen đă học trước đó hoặc các nhiệm vụ thay đổi điều kiện liên tục”, theo ông Claude Messier, giáo sư tâm lư học và khoa học thần kinh tại Đại học Ottawa (Canada). Những hoạt động như vậy có thể bao gồm việc học chơi một loại nhạc cụ hoặc nghĩ ra những nước đi sáng tạo trong một ván cờ khó.
“Khi bạn luyện tập để học một cái ǵ mới, năo sẽ thích nghi để gia tăng sự vận chuyển năng lượng ở vùng [năo] được kích hoạt bởi sự luyện tập,” ông Messier cho biết. Theo thời gian, khi chúng ta trở nên thành thạo hơn trong việc thực hiện một nhiệm vụ cụ thể, bộ năo không c̣n phải làm việc vất vả để hoàn thành nó, và sẽ cần ít năng lượng hơn.
Tuy nhiên, trong những giai đoạn đầu học tập để thực hiện một nhiệm vụ đ̣i hỏi phải tập trung tinh thần, liệu chúng ta có thể ăn một bữa nhẹ chứa đường để tăng dự trữ năng lượng?
Nếu bạn chỉ đơn giản cảm thấy muốn ăn đồ ngọt để t́m cảm hứng, th́ xin mời. Nhưng nếu bạn cho rằng việc vận động trí năo sẽ đốt cháy lượng đường đó th́ thật không may, câu trả lời lại là không.
Bởi v́ trong bối cảnh việc sử dụng năng lượng khổng lồ của bộ năo vốn được dành cho vô số nhiệm vụ, năng lượng cần thiết cho suy nghĩ căng thẳng lại thực sự tương đối nhỏ. “Hầu hết những ǵ đang diễn ra, những ǵ làm cạn kiệt năng lượng của bộ năo, là những ǵ chúng ta có thể gọi là ‘dưới mui xe’”, Messier giải thích. “Chúng ta không nhận thức được hầu hết các hoạt động diễn ra trong năo. Và rất nhiều hoạt động đó không liên quan đến các hoạt động có ư thức như học hát hoặc chơi guitar”, ông cho hay.
Nói cách khác, phần đ̣i hỏi nhiều năng lượng nhất trong công việc của bộ năo không phải là học một nhiệm vụ mới hoặc làm một điều ǵ đó khó khăn. Trên thực tế, “khi chúng ta học những điều mới hoặc học cách thực hiện các hoạt động mới, năng lượng dành cho hoạt động ‘mới’ đó là khá nhỏ so với phần c̣n lại của mức tiêu thụ năng lượng chung của năo bộ,” Messier nói thêm.
Như cô Harrington đă giải thích, “bộ năo có thể chuyển máu và năng lượng đến các khu vực cụ thể đang hoạt động tại thời điểm đó. Nhưng khả năng cung cấp năng lượng tổng thể trong năo được xem là không đổi.” V́ vậy, mặc dù có thể có những đột biến đáng kể trong việc sử dụng năng lượng tại các vùng cục bộ trong năo khi chúng ta thực hiện các nhiệm vụ nhận thức khó khăn, khi xem xét đến tổng thể năng lượng của toàn bộ năo nói chung, các hoạt động này không làm thay đổi đáng kể.
Nhiều nghiên cứu cho thấy chỉ riêng lao động trí óc th́ ít gây ra mệt mỏi, c̣n có những yếu tố khác… (Ảnh: Shutterstock)
Nhưng nếu đó là sự thật th́ tại sao Karpov lại trở nên gầy c̣m nhanh đến như thế khi thi đấu giải cờ vua? Nguyên nhân chủ yếu là do căng thẳng và giảm lượng thức ăn tiêu thụ, chứ không phải là kiệt sức về tinh thần.
Những người chơi cờ ưu tú phải chịu áp lực cao, từ đó gây ra căng thẳng, có thể dẫn đến nhịp tim tăng cao, thở dốc và đổ mồ hôi. Kết hợp lại, những hiệu ứng này đốt cháy calo theo thời gian. Ngoài ra, những người chơi xuất sắc đôi khi phải ngồi nhiều nhất là 8 giờ cho một trận đấu, điều này có thể làm cho giờ giấc ăn uống của họ trở nên không điều độ. Mất năng lượng cũng là điều mà các nghệ sĩ sân khấu và nhạc sĩ có thể gặp phải, v́ họ thường xuyên bị rơi vào t́nh trạng căng thẳng cao độ và gián đoạn lịch tŕnh ăn uống.
“Việc duy tŕ cơ thể hoạt động trong thời gian dài đ̣i hỏi rất nhiều năng lượng,” ông Mess Messier giải thích. “Nếu bạn không thể ăn thường xuyên hoặc giảm lượng thức ăn so với b́nh thường – th́ bạn có thể bị sụt cân.”
Tóm lại, việc suy nghĩ, dù có căng thẳng đến đâu, cũng không đủ để khiến cho chúng ta gầy.
florida80
11-16-2019, 20:23
Trở Về Nhà Cũ - Daisetz Teitaro Suzuki - Dịch giả: Trúc Thiên
Vô Minh là bỏ nhà ra đi, và Giác Ngộ là trở về. Suốt thời gian phiêu bạt, ta nếm đủ mùi khổ đau cay đắng, nên cơi trần ta sống đây chắc không có ǵ đáng thèm khát quá vậy. Tuy nhiên, Giác Ngộ đến là chấm dứt tất cả, tưởng như một lần nữa ta trở về ngồi yên trong nhà ta, ở đó bổn lai là tự do và yên tịnh. Ư chí tự phủ nhận nó trong dụng công quán chiếu vào nội thể nó, thành thử có mâu thuẫn. Tâm thức không vượt nổi ngoài giới hạn do bổn thể nó đặt ra. Ư chí cố chiến đấu và đâm chán việc nó làm.
"Tại sao?"
Tâm thức ướm hỏi, nhưng đó là câu hỏi không một tâm thức thế gian nào mong đáp được, v́ đó là điều bí mật gắn liền vào bổn thể của ư chí. Tại sao cha chúng ta ở trên trời phải sai đứa con duy nhất xuống chuộc tội cho loài người do chính bàn tay Ngài sáng tạo ra, nhưng càng ngày càng lạc mất quê hương? Tại sao Christ phải ngă ḷng đến vậy cho số kiếp những đứa con hoang của Chúa? Đó là một bí mật ngàn đời, không một sự hiểu biết tương đối nào giải đáp được những câu hỏi ấy. Nhưng v́ lẽ những câu hỏi như vậy luôn luôn được nêu lên, luôn luôn quấy động tâm hồn yên vui của ta, điều ấy đủ chứng tỏ đó không phải là những vấn đề không tưởng dành cho các triết gia chuyên nghiệp giải quyết, mà đích thực chúng đập thẳng vào mỗi người chúng ta, vào tận đáy hồn ta, khiến ta phải chiến đấu và nỗ lực chế ngự chúng bằng một năng khiếu nội tại thâm diệu hơn, thâm diệu gấp bội hơn thứ trí thức suy luận thường.
Câu chuyện đứa con hoang (37) là một đề tài quen thuộc của người Phật giáo cũng như Công giáo. Ta há chẳng thấy bộc lộ ở đó một cái ǵ đời đời chân thực, dầu bi đát và u huyền, một cái ǵ nằm sâu trong đáy tim mỗi người chúng ta? Dầu sao rốt cùng ư chí cũng thành tựu trong việc tự tri tự giác, và trở về ngôi nhà cũ. Niềm yên vui trong Giác Ngộ đích thực là niềm yên vui của một đứa con hoang yên ổn trở về nhà.
Thế ra, trên lư luận, cuộc phiêu lưu ấy tuyệt không ích lợi ǵ hết sao? Phải, cần ǵ phải tự đánh mất đi để rồi tự t́m lại? Cần ǵ phải khởi hành từ số một để đến mười để rồi rốt cuộc từ mười trở về một? Về mặt toán học, quả không có ǵ phi lư hơn. Tuy nhiên, chính đó là chỗ huyền bí của đạo giáo, v́ trở về không phải giản dị chỉ có nghĩa là đếm ngược lại vẫn bấy nhiêu con số ấy. Đó là chỗ muôn trùng khác biệt giữa vật lư và tâm lư. Một khi về rồi, con người không như trước nữa. Ư chí trở về sau bao thửơ phiêu bạt qua tâm thức thời gian, ư chí ấy chính là Chúa vậy.
Trong kinh Kim Cương Định, bồ tát Bất Trụ hỏi Phật tại sao người cha đang tâm đếm vậy để đến năm mươi năm mới gọi đứa con đi hoang trở về, Phật đáp:
"Đừng hiểu năm mươi năm ấy như một khoảng thời gian; đó chỉ có nghĩa là sự mống dậy của một tư tưởng (38)"
Theo thiển ư, ta có thể hiểu đó là sự mống dậy của tâm thức, một sự phân tâm vậy diễn ra trong ư chí phân hóa làm hai, có người làm và người biết. Nhưng người biết ngày càng nhô lên thành khán giả đứng lên phê phán, và toan làm chủ nữa. Bi kịch của thế gian phát sanh từ đó, tấn bi kịch "khổ" mà Phật đặt làm cơ sở cho Bốn Diệu Đế. Cái khổ ấy chính là cuộc sống của hầu hết chúng ta trong thế gian này; thực tế là cái khổ ấy vậy, phô trần tất cả, không quanh co. Tất cả đều do Vô Minh mà ra, do tâm thức ta không tự sáng tỏ được bổn thể, sứ mạng và công dụng của nó đối với ư chí. Tâm thức trước hết phải trở về với ư chí, và chỉ lúc ấy tâm thức mới thành tựu những "bổn nguyện" theo ư muốn của đấng chân sư.
"Nhất niệm khởi" đánh dấu khởi điểm của Vô Minh, và là điều kiện phát khởi của Vô Minh. Hễ chế phục được th́ nhất niệm trở về ư chí, và đó tức là Giác Ngộ. Nên Ngộ tức trở về vậy.
Ở khía cạnh ấy, Công Giáo giàu tinh thần tượng trưng hơn Phật Giáo. Các câu chuyện sáng thế, sa đọa ở vườn địa đàng, chúa sai Christ xuống chuộc tội tổ tông, Christ lên cây thánh giá và sống lại, đó là tượng trưng. Nói rơ hơn, sáng thế là sự mống dậy của tâm thức hoặc "nhất niệm khởi"; sa đọa là tâm thức lạc mất con đường bổn lai; Chúa sai con xuống trần là ư chí muốn tự kiến chiếu bằng một tri năng hậu đắc là tâm thức; Chúa bị đóng đinh là hành vi siêu lên mâu thuẫn của trí và hành phát hiện từ sự mống dậy của ư thức; và cuối cùng Chúa sống dậy có nghĩa là ư chí chiến thắng ư thức, nói khác đi là ư chí tự quán chiếu trong tâm thức và qua tâm thức.
Sau khi sống dậy, ư chí hết dụng công vô lối mà ư thức cũng thôi vừa hát vừa nghe hát. Trong cuộc sống đạo, hai tác dụng ấy, thấy và làm, không sai khác nhau, và tổng hợp trong cái toàn nhất của sinh hoạt nội tâm; thể tổng hợp ấy, người Phật giáo gọi là Ngộ, là xả trừ Vô Minh, là đả trá triền phược, là hủy diệt phiền năo lậu hoặc, v.v...
Thế là siêu lên phạm trù thời gian, Phật giáo không kẹt trong tinh thần tượng trưng sử quan của công giáo, nên toàn hướng đến giải thoát bằng vào một hành vi duy nhất của ư chí; v́ trở về là xóa bỏ hết vết tích của thời gian. Chính đức Phật đă thuật lại như sau cảm tưởng trở về khi mắt Ngài, lần đầu tiên, mở ra trên Pháp mà chưa bao giờ Ngài nghe nói đến.
"Cũng như người bộ hành sau bao thửơ lang thang trong cánh đồng hoang vắng rốt cuộc thấy một con đường cổ, con đường bao người trước đă đi qua, ta bèn noi theo đó mà đi, và gặp làng mạc, cung điện, vườn tược, núi rừng, hồ sen, thành quách, và nhiều cảnh trí khác từng làm nơi an thân lập mệnh của bao người trước (39)"
Xét bề ngoài, cảm tưởng trở về ngôi nhà cũ như mâu thuẫn với điều nhận xét trước về sự kiến chiếu vào những sự vật chưa bao giờ hiện đến trong tâm; nhưng mâu thuẫn là ở luận lư, chẳng phải ở tâm linh. Hễ Phật c̣n dụng trí dơi ngược chuỗi nhân duyên, nghĩa là c̣n toan chuyển ngược về ư chí bổn lai bằng con đường của ư thức kinh nghiệm, th́ Phật c̣n hỏng đích. Chỉ sau khi Phật xô ngă bức tường Vô Minh bằng khí lực của ư chí th́ Phật mơi dẫm lên được con đường cũ. Con đường ấy tuyệt không thể nhận ra bằng con mắt của trí thông minh, dầu Phật vốn thông minh quán thế; cả đến Phật vẫn không thể đứng ngoài định luật chi phối sử dụng trí ấy; chuỗi xích ấy không thể đập náp được bằng cách ngồi đếm suông những mắc xích nhân quả, hết đếm ngược lại đếm xuôi. Chính kiến thức nghĩa là Vô Minh đuổi A Đam từ vườn Địa Đàng đoạ xuống thế giới của đau thương và khổ nhọc, nhưng đứng ra ḥa giải với Chúa Cha, đó là ư chí, chớ không phải kiến thức, ư chí đánh bạt Vô Minh và tạo thành Giác Ngộ.
Cảm giác trở về nhận lại những cựu sự xa xưa chứng nghiệm trong giây phút thành đạo là việc rất thường gặp ở những người tu Thiền. Như trường hợp của sư Trí Khải (531-597) giáo chủ pháp môn Thiên Thai ở Trung Hoa, được đời tôn xưng là Tứ Minh Tôn Giả Pháp Trí Đại Sư. Sư học tham thiền với Tổ Nam Nhạc Huệ Tư (513-577), và dầu không chánh thức thuộc pháp hệ Thiền, sư vẫn được coi như một thiền sư chánh thống.
Ở với Thầy, sư luyện một phép thiền gọi là "Pháp Hoa Tam Muội". Ngày kia sư tụng kinh Pháp Hoa đến Phẩm Dược Vương Bồ Tát, câu "thị chân tinh tiến, thị danh chân cúng dường Như Lai" th́ thoạt nhiên nhập định". Trong định, sư thấy Phật nói kinh Pháp Hoa tại hội Linh Sơn chưa tan. Sư thoát hiểu lời Tổ nói với sư: "Xưa ông cùng ta đồng dự hội Linh Sơn nghe kinh Pháp Hoa, duyên xưa theo đuổi, nay lại gặp đây". Sư xuất định thuật lại chỗ sở đắc cho Tổ nghe. Tổ khen: "Duy ông chứng được, chỉ ta mới biết (40)".
Các thiền sư thường bảo rằng thánh chúng hội nghe kinh ở ngọn Linh Sơn nay vẫn chưa tan. Nhưng ta đừng lầm đó chỉ là sự hồi tưởng quá khứ thuộc về phép thần thông của các bậc thánh tăng. Giác Ngộ không liên quan ǵ đến sự hồi tưởng như vậy, v́ Giác Ngộ vốn hàm dưỡng gấp bội hơn bất cứ những ǵ diễn ra trong liên hệ thời gian. Cả đến khi kinh Bát Nhă nêu rơ một nhân danh thưở trước hiện diện trong khi Phật nói kinh ấy, đó vẫn chẳng phải chỉ là nhớ lại suông; khác hơn thứ hiểu biết thường thuộc hiện tượng tâm lư, trí bát nhă đi sâu hơn nhiều trong nội thể con người.
Với người thâm ngộ, "phản bổn hoàn nguyên" có nghĩa là sau bao thưở lưu lăng phong trần, một lần nữa ư chí trở về ngôi nhà cũ an thân lập mệnh với một kho tàng chứng nghiệm vô biên, và một huệ giác chiếu diệu khả dĩ sẽ soi từng bước đi trong cơi đời vô tận.
(Trích: THIỀN LUẬN Tập I
Tác giả: Daisetz Teitaro Suzuki
florida80
11-16-2019, 20:25
Sự khinh miệt công khai đối với chính trị đă làm hủy hoại chính trị Mỹ
Có lẽ chưa bao giờ chính trị và chính trị gia bị quần chúng tại Mỹ coi thường như là lúc này. Ta có thể thấy thái độ ấy khi người ta nói “chính trị gia nào th́ cũng vậy” hay đánh giá họ thấp hơn là những người bán xe cũ. Chúng ta không biết thái độ này xuất hiện từ lúc nào, nhưng nó đă có mặt khi cựu Tổng thống George W. Bush và những người chung quanh ông bị kết án là đă có ư “nói dối” dân chúng về các vũ khí hủy diệt hàng lọat của Iraq trong khi ngây thơ và cả tin có thể là lư do chính. Chính trị gia như là những kẻ lừa đảo, có lẽ từ xưa tới nay vẫn là một điều hấp dẫn vượt qua cả thời gian lẫn không gian.
Vấn đề là thái độ này dẫn ta tới đâu?
Dân túy không phải chỉ là một phản ứng đối với bất công và bóc lột kinh tế cũng như những bất măn của một xă hội mất dần sự đồng thuận. Nó c̣n được nuôi dưỡng bởi một thái độ thời thượng và khinh miệt không đáng có đối với chính trị và chính trị gia. Tại một quốc gia mà người ta nói chung kính trọng các nhà chính trị, một người như ông Donald Trump sẽ không bao giờ được đề cử chứ đừng nói là đắc cử tổng thống. Tại một quốc gia mà mọi chính trị gia bị coi như là những kẻ tham nhũng nói láo, th́ ông Trump “cũng chẳng tệ hơn những người khác” và có lẽ c̣n đáng được bầu lên hơn v́ ông không có cái giả đạo đức của những người khác.
Đến đây có thể nhiều người sẽ nói, hăy để các nhà chính trị thanh lọc hàng ngũ của họ th́ lúc đó sẽ phục hồi được niềm tin của quần chúng. Nhưng điều đó chỉ làm quên đi vai tṛ của chúng ta, của những người bỏ phiếu cho các nhà chính trị. Đến một lúc nào đó, quần chúng phải bỏ bớt những ḥai nghi về những cái bẩn thỉu của cuộc sống chính trị vốn bị thổi phồng lên quá nhiều so với thực tế. Đúng là chính trị Mỹ không trong sạch hay cao thượng như người ta muốn. Sự dễ dàng trong việc chuyển từ ở trong chính quyền sang vận động những ưu đăi của chính quyền cho ḿnh là quá phổ biến. Tiền bạc tặng dữ cho vận động tranh cử, nhiên liệu làm chạy guồng máy tranh cử trong chính trị Mỹ giúp cho những nhà giầu chi phối chính trị c̣n chưa được kiểm soát chặt chẽ. Ông Trump không phải tự nhiên mà nói đến cái “vũng lầy” Washington, tuy rằng ông nhẩy vào vũng lầy này như cá gặp nước.
Thế nhưng tất cả những vết nhơ đó cộng lại cũng không biện minh được cái thái độ tiêu cực vốn từ lâu nay chi phối thái độ dân chúng. Năm 2015, chỉ có 18% dân chúng Mỹ nói rằng họ tin tưởng vào Washington. Ngay cả trước khi có cuộc khủng hoảng tài chánh năm 2008, cũng chỉ có 24% dân chúng Mỹ tin tưởng như vậy. Thái độ này có thể là b́nh thường tại một nuớc như Việt Nam hay Philippines nơi mà truyền thống nhà nuớc áp bức dân là chuyện b́nh thường, nhưng Hoa Kỳ là một quốc gia giầu có, có truyền thống cai trị tốt với một nền kinh tế phát triển và cả các tội phạm cũng như tham nhũng đều đi xuống. Năm 2016, theo Transparency International, Hoa Kỳ là quốc gia sạch đứng thứ 18 trong 176 quốc gia khảo sát. Và ta phải quay trở lại cuộc chiến Iraq năm 2003 mới thấy có bằng chứng để giải thích sự nghi ngờ này. Nhưng con số người Mỹ tin vào Washington cũng chỉ có 17% trong những năm 1990 thời gian thái b́nh thịnh vuợng nhất của nước Mỹ trong những năm gần đây. Sự nghi ngờ và coi khinh đă trở thành một cái ǵ nằm trong cơ cấu chính trị Mỹ chứ không c̣n có tính hạn kỳ nữa. Anh quốc (đứng thứ 10 trong số quốc gia sạch nhất) là một quốc gia khác nữa mà bất chấp mọi bằng chứng ngược lại người ta tin rằng ḿnh bị cai trị bởi môt bầy chính trị gia tham nhũng ăn cắp.
Và khi cứ giữ cái ảo tuởng này với hậu quả xói ṃn niềm tin, người ta đă làm cho nó trở nên sự thực. Càng gọi những người không phải là gian dối là những kẻ gian dối th́ người ta chỉ làm cho những kẻ gian dối chối rằng chúng không phải. Đó là lư do mà không có bao nhiêu những ủng hộ viên của ông Trump t́m cách biện minh cho các hành động của ông Trump. Thay v́ đó họ đưa ra cái lư luận gọi là “nó cũng vậy”, nói rằng những người Dân Chủ cũng chẳng khác ǵ. Đó chính là lư luận đuợc chế độ Cộng Sản Liên Sô dùng thường xuyên nhất trong thời Chiến tranh lạnh. Và đó là một điều mỉa mai khi ta nghe lư luận này từ miệng của những người bảo thủ tự nhận là đạo đức.
Một chế độ dân chủ không thể bền vững lâu dài nếu không có một mức độ hoài nghi nào đó đối với các nhà chính trị. Nhưng ḥai nghi quá sẽ dẫn đến chủ nghĩa hư vô (nihilism), nó dẫn đến sự bùng nổ của những lư thuyết âm mưu (conspiracy theory) và sự chi phối của các phần tử biên duyên (fringe elements). Cái ư tuởng rằng chúng ta sống trong một chế độ toàn là tham nhũng và lừa dối không những là sai trái mà c̣n có nguy cơ là biến nó trở thành hiện thực.
Xin đừng quên chúng ta đang sống trong một chế độ dân chủ, tức là người dân làm chủ, và do đó chế độ chính là chúng ta.
Lê Mạnh Hùng
florida80
11-16-2019, 20:27
Tập thiền Zen ... thay đổi kỳ diệu
Được các thiền sư Nhật Bản giác ngộ, tôi quyết định tập thiền Zen và bất ngờ trước sự thay đổi kỳ diệu về sức khỏe chỉ sau 1 tháng: Ngủ ngon hơn, tâm thêm tịnh!
Dù có tuổi đời hơn 1500 năm nhưng thiền Zen vẫn đem lại những lợi ích không thể chối căi về thể chất và tinh thần cho con người trong thời đại bận rộn như hiện nay.
Trong chuyến du lịch Nhật Bản năm ngoái, tôi đă tới thăm đền Ryoan-ji ở Kyoto. Tại đây, có rất nhiều nhà sư đang tập thiền Zen, không mảy may quan tâm tới ḍng người đang đi lại đông đúc trong đền. Tôi chẳng lấy làm lạ bởi họ có việc ǵ khác để làm đâu.
Nhưng rồi, khi tiếp tục dạo chơi trong đền, tôi t́nh cờ gặp một người phụ nữ Nhật trong bộ đồ công sở đắt tiền đang ngồi khoanh chân, giày và ví để ở bên cạnh. Cô ấy cũng đang thiền giống như các nhà sư - mắt nhắm, thở đều và thờ ơ với thế giới xung quanh. Suốt 10 phút tôi nh́n, cô ấy không hề mở mắt hay cựa quậy ǵ cả. Măi tới khi thiền xong, cô ấy mới mở mắt, cười với tôi, rồi đi theo vị trợ lư đang chờ sẵn ra chỗ chiếc xe hơi sang trọng màu đen, có vẻ như đang đến một cuộc họp nào đó.
Đó là ngày mà tôi bắt đầu cảm thấy hứng thú với thiền Zen. Đó cũng là ngày mà tôi nhận ra thiền Zen không chỉ dành cho nhà sư và những kẻ lập dị. Theo các nghiên cứu, thiền Zen có thể làm giảm lo lắng, stress, nỗi đau và giúp chúng ta tập trung hơn trong công việc.
V́ vậy, tôi đă quyết định tập thiền Zen trong ṿng một tháng. Tôi lựa chọn phương pháp cơ bản nhất là tọa thiền: ngồi theo tư thế hoa sen (khoanh chân, tay mở ra đặt trên đầu gối) và tập trung thở thật đều, thật sâu bằng mũi từ 15-30 phút. Nhờ vậy, tôi đă chứng kiến được sự thay đổi tích cực về cả thể chất lẫn tinh thần chỉ sau 4 tuần tập.
Giai đoạn 1: Tôi cảm thấy bực bội với chính ḿnh
Ban đầu, việc tập thiền Zen khiến tôi trở nên khá cáu kỉnh. Tôi phải tắt mọi thiết bị điện tử và sợ rằng ḿnh sẽ bỏ lỡ tin nhắn quan trọng trong 30 phút thiền mỗi tối. Chưa kể, mỗi khi nhắm mắt và tập trung thở, tôi lại gặp khó khăn trong việc buông bỏ suy nghĩ, mặc dù đây là một trong những mục đích chính của thiền Zen. Càng cố quên đi, chúng lại càng xuất hiện trong đầu. Tâm trí tôi cứ lởn vởn khắp mọi nơi. V́ vậy, tôi lại càng thêm lo lắng và stress hơn.
Theo Dan Tricarico - tác giả cuốn sách "The Zen Teacher: Creating Focus, Simplicity, and Tranquility in the Classroom", mọi người thường lầm tưởng rằng thiền Zen không cho phép người tập suy nghĩ.
"Chúng ta không thể dừng việc suy nghĩ lại. Thiền Zen sẽ giúp chúng ta chú ư đến những suy nghĩ đó nhưng không đánh giá chúng."
Nghe lời Tricarico, tôi không cố ngăn cản ḍng suy nghĩ nữa mà để chúng tự do trong đầu ḿnh. Trong lúc đó, tôi chỉ tập trung vào hơi thở. Và cuối cùng tôi cũng thành công, khi 25 phút thiền đă trôi qua mà tôi ngỡ mới chỉ 5 phút.
Giai đoạn 2: Tôi ngủ ngon hơn và tỉnh dậy với tinh thần sảng khoái và tập trung
Tuần đầu tiên, tôi cảm thấy buồn ngủ sau khi thiền. Đến tuần thứ 2, tôi đă tỉnh táo hơn sau đó. Đến tuần thứ 3, tinh thần này c̣n theo tôi đến tận nơi làm việc. Tôi cảm thấy ḿnh tập trung hơn trong ngày, không cần uống nhiều cà phê để tỉnh táo như trước nữa.
Cũng trong tuần thứ 3, tôi nhận thấy ḿnh dễ ngủ hơn b́nh thường. Ban đầu, tôi nghĩ đó là do ḿnh tập thiền ngay trước giờ đi ngủ. Tuy nhiên, kể cả khi tôi đổi giờ tập sang buổi chiều, tôi vẫn ngủ nhanh hơn mọi khi. Vào buổi sáng, tôi cảm thấy dễ tỉnh dậy hơn, cũng như sảng khoái hơn nhiều.
"Thiền Zen có tác dụng giúp thư giăn. V́ vậy, bạn sẽ cảm thấy ḿnh ngủ ngon hơn," Tricarico cho biết.
Giai đoạn 3: Tôi cảm thấy bớt vội vă và trở nên tự tin hơn
Một trong những lợi ích mà tôi nhận thấy trong tuần thứ 3 và thứ 4, đó là cảm thấy bớt vội vă và trở nên tự tin hơn b́nh thường. Công việc vẫn thế, nhưng tôi không c̣n lo lắng nhiều về quỹ thời gian hay khả năng hoàn thành nhiệm vụ nữa. Tôi cảm thấy ḿnh tự tin hơn rất nhiều.
"Đây là một trong những lợi ích tuyệt vời nhất của thiền Zen," Tricarico nói. "Vẫn cùng một khối lượng công việc đó nhưng bạn cảm thấy thoải mái hơn, tự tin hơn."
Giai đoạn 4: Tâm trạng và sự kiên nhẫn được cải thiện
Trái ngược lại với cảm giác bực bội khi mới tập thiền Zen, càng về sau tôi càng cảm thấy tâm trạng ḿnh ít thất thường hơn. Thậm chí, tôi c̣n rèn được cả tính kiên nhẫn.
B́nh thường, tôi rất hay cáu gắt và khó chịu. Nếu ai đó quên mang tiền lẻ khi đi mua cà phê và bắt tôi phải chờ lâu, tôi sẽ lườm họ cháy mặt. Tuy nhiên, sau 4 tuần tập thiền Zen, tôi đă có thể vui vẻ chờ người pha chế làm cho ḿnh một cốc cà phê mocha thơm ngon mà không cằn nhằn.
Đôi khi, bạn sẽ cảm thấy bực tức nếu kỳ vọng của ḿnh không được đáp ứng như mong muốn. Theo Tricarico, thiền Zen sẽ giúp bạn giảm bớt kỳ vọng của ḿnh và cảm thấy nhẹ nhơm hơn.
Làm sao để tập thiền Zen trong cuộc sống thường ngày?
Sau 4 tuần tập thiền, tôi đă tin vào công dụng của Zen. Đây không phải là phương thuốc chữa bách bệnh, nhưng nó đă giúp tôi tập trung hơn, ngủ ngon hơn, và cải thiện tâm trạng của ḿnh. Mỗi ngày, tôi đều dành 30 phút để tập thiền Zen như cách nữ doanh nhân ở Kyoto kia làm.
"Mọi người thường nhầm rằng, muốn thiền th́ phải cạo đầu, mặc áo cà sa, đi tới tu viện, hoặc trở thành một nhà sư trên đỉnh núi nào đó ở Trung Quốc và Ấn Độ," Tricarico cho biết. "Nhưng không. Ai cũng có thể thiền, chỉ cần muốn là được."
Theo Tricarico, mọi người có thể tập Zen với bất kỳ tư thế nào, dù ở bất kỳ nơi đâu. Bạn có thể đứng, ngồi, nằm thiền Zen, ở văn pḥng, trong xe hơi, hay trung tâm dạy thiền. Ngoài ra, bạn cũng không nhất thiết phải thiền tới 30 phút. Đôi khi, 5 phút cũng là quá đủ với những người bận rộn. Quan trọng là, hăy tập thiền Zen để cảm thấy đầu óc thư thái.
Bài chia sẻ của Michael Grothaus - nhà văn, nhà báo, cựu biên kịch phim của Marjacq Scripts Ltd
.
Ngọc Hà
Theo Trí thức trẻ/FC
16-05-2019
florida80
11-16-2019, 20:28
Dứt các bệnh nan y
Dịch, giới thiệu tác phẩm BEST SELLER suốt hơn 20 năm tại Hoa Kỳ với hàng chục triệu ấn bản: “Diet for A New America”
Cuốn sách khai mào phong trào CÁCH MẠNG ẨM THỰC để tránh những bệnh gọi là NAN Y mà thuốc Tây, thuốc Bắc đều bó tay không thể chữa trị được.
Tác giả là John Robbins, con trai duy nhất của chủ nhân hệ thống “kem 31 mùi vị” Baskin & Robbins, thay v́ nhận thừa kế gia tài kếch xù hàng chục tỷ đô la, ông cùng vợ từ chối và chạy trốn, ra sống tại một đảo nhỏ bên xứ lạnh Canada và tự trồng rau, củ để sống qua ngày.
Ông bắt tay vào cuộc nghiên cứu “Cách Mạng Ẩm Thực”, gởi bài đăng trên các báo. Chấn động dư luận v́ những nghiên cứu ông đưa ra là lấy chứng liệu từ trong ḷ, trong ổ sản xuất thực phẩm quyền lực nhất Hoa Kỳ. Bằng những chứng cớ và nghiên cứu khoa học, tiếng nói của John Robbins được đặc biệt hưởng ứng từ mọi tầng lớp dân chúng Hoa Kỳ.
Khi vợ John Robbins mang thai, v́ nhu cầu chăm sóc chu đáo cho vợ và thai nhi, John buộc ḷng phải quay trở về Mỹ, dùng tiền nhuận bút viết báo mướn nhà, và sau đó mua nhà, định cư ở bắc California.
Vào cuối thập niên 1980, cuốn sách “Diet for A New America” xuất bản và tức khắc chiếm bảng “Best Seller” liên tục trên 20 năm qua.
Nếu bạn sợ những bệnh Ung Thư, Cao Máu, Tiểu Đường, Rỗng Xương, Béo Ph́, Giảm Mất Trí Nhớ, Gao... và các bệnh mà cả Tây lẫn Đông y đều bó tay và liệt kê vào danh sách Bệnh Nan Y không chữa được.
Hăy đọc ngay cuốn sách này để Ăn Đúng Cách, tránh những món ăn “tinh khiết có sẵn” khắp các siêu thị Hoa Kỳ!
Nếu bạn đang mắc phải các chứng bệnh trên, hăy đọc ngay cuốn sách này để chữa lành các bệnh nan y trong thời kỳ c̣n có thể chữa chạy được.
Ngoài việc dịch và giới thiệu cuốn sách quư bậc nhất về sức khỏe của tác giả lừng danh Hoa Kỳ, các dịch giả c̣n hướng dẫn tỉ mỉ phương thức ăn kiêng khoa học (gọi là ăn chay theo phương Tây, hao hao như ăn chay theo tôn giáo).
Đặc biệt có giới thiệu phương thức ăn kiêng bằng gạo lức và muối mè của bậc Thánh y Ohshawa Nhật Bản, chỉ dẫn phương thức chọn mua nồi, cách nấu cơm gạo lức thơm ngon, mềm dẻo bằng hoặc ngon hơn cơm gạo trắng. Đồng thời cũng có luôn bảng so sách rút từ nghiên cứu khoa học của các đại học danh tiếng Hoa Kỳ để mọi người biết v́ sao không ăn gạo trắng mà phải ăn gạo lức.
Organic Brown Rice là ch́a khóa vàng để cải thiện sức khỏe. Cuốn sách cũng chỉ dẫn cách mua những thức ăn hợp cách ở tiệm nào và ai cũng có thể thực hiện được dễ dàng.
LƯU Ư:
Ngày nay mỗi khi lâm vào cảnh mắc bệnh nan y, nhiều người mất b́nh tĩnh, không c̣n sáng suốt, nghe ai nói, ai chỉ vẻ thuốc ǵ, lá ǵ, hột ǵ kể cả các phương cách phản khoa học và vô lư... cũng đều thử và chất chồng thêm khổ đau thể xác cũng như bất an về tinh thần. Chúng tôi cống hiến cuốn sách quư để mọi người chiêm nghiệm, chọn lựa và tự ḿnh cải thiện bệnh t́nh cũng như sức khỏe của ḿnh.
Cuốn sách “Best Seller” liên tục trên 20 năm tại Hoa Kỳ, xứ sở tự hào có nền văn minh tiên tiến nhất thế giới, không phải là dễ. Chúng tôi chọn tác phẩm của John Robbins, được người đời tặng cho biệt danh “Bồ Tát Tại Thế” để giới thiệu đến độc giả bốn phương
CHÂU DIÊN
khoahoctheky21
florida80
11-16-2019, 20:29
Sứ Đồ Chay Tịnh
Tâm Quang
"Sứ Đồ Chay Tịnh" là tên của bài viết trên tạp chí Metro ở San Jose, California. Tác giả Renée Howell giới thiệu một quyển sách tên là "Diet For a New America", do John Robbins trước tác. Diet For a New America là một quyển sách đang được bán chạy nhất nước Mỹ (best seller).
Một nhà phê b́nh đă nói rằng Diet For a New America có triển vọng cách mạng hóa cách ăn uống trên toàn thế giới. John Robbins trú tại Felton, gần Santa Cruz. Ông đang làm việc với tư cách một chuyên gia về tâm lư trị liệu sau khi đă đỗ bằng cao học về ngành này tại U .C . Berkeley . Trong một xă hội có thói quen ăn thịt, John Robbins là một người đă ăn chay trường. "Ăn chay trường" ở đây có nghĩa là ông không ăn thịt, tôm, cá, trứng, và sữa.
John Robbins là con nhà tỷ phú Robbins, nghiệp chủ hệ thống bán cà rem Baskins-Robbins lớn nhất thế giới . Từ nhỏ, John Robbins đă được giáo dục để trở thành người nối nghiệp quản lư hệ thống càrem Baskins-Robbins. Nhưng John đă cho rằng: "Càng nhiều người ăn cà rem, các chứng bệnh về tim và động mạch tắc nghẽn càng nhiều".
Sau khi một ông chú chết bất thần về bệnh tim, John đă bắt đầu ăn chay, và gần đây, đă để trên 3 năm để viết cuốn Diet For a New America (Cách ăn uống của một nước Hoa Kỳ mới).
Tôi đă mua quyển sách Diet For a New America dày trên 400 trang, nhưng không có trang nào mà không hay. Mỗi năm người Mỹ ăn hàng triệu miếng thịt băm, chưa kể sữa, trứng. Những tiệm Mc Donald quảng cáo hàng tỷ miếng thịt băm đă được bán cho khách hàng. Hậu quả đương nhiên của việc ăn nhiều thịt là những chứng bệnh tim và động mạch nghẽn. Nhưng John Robbins với những dữ kiện và tài liệu chính xác, được viện dẫn từng chi tiết, cho hay rằng việc nghiện thịt (meat ađiction) này c̣n là nguyên nhân chính của việc khủng hoảng năng lượng, thiếu nước, sự hao ṃn mau chóng của lớp đất màu mỡ và nhiều vấn đề kinh tế khác.
Trong mấy chục năm gần đây, những nông gia chuyên nuôi ḅ thịt, gà thịt, gà trứng, những người sản xuất sữa và các phó sản khác đă nuôi gia súc trong các "nhà máy gia súc" để được nhiều lời . Trong các nhà máy ấy, gia súc được nuôi trong những điều kiện trái thiên nhiên, được cho ăn, xịt thuốc, chích thuốc để chóng lớn, cho nên mang nhiều bệnh tật và chất độc hóa học trong thịt, trong sữa, trong trứng của chúng. Từ 95% đến 99% ḅ, gà, và trứng ngườoi Mỹ ăn hằng ngày đều do các nhà máy ấy sản xuất, ngoại trừ một số ít do những gia súc nuôi một cách tự nhiên bằng những thức ăn hữu cơ .
Người Hoa Kỳ chỉ biết một cách mang máng rằng gia súc được xịt và chích trụ sinh, được tiêm những chất hoóc-môn để chóng lớn, nhất là từ khi Cộng Đồng Kinh Tế Âu Châu (European Economic Community) tẩy chay thịt gia súc của Hoa Kỳ từ tháng 12 năm 1988. Nhưng đa số họ không biết rằng các chất độc đó ảnh hưởng quan trọng thế nào đến đời sống của con thú và đến sức khỏe của người tiêu thụ.
Ba con lợn mỗi con nặng 700 cân Anh được nuôi trong một cái chuồng rộng bằng một cái giường nhỏ, được chích những chất hoóc-môn để chóng lớn, trụ sinh để chữa bệnh sưng phổi mà chúng mắc phải v́ những điều kiện sinh sống, và rất nhiều chất hóa học khác được phun, chích và thêm vào thức ăn.
Hàng vạn con gà thịt được nuôi trong những chuồng nhỏ không nhúc nhích được, được cho ăn suốt ngày, suốt đêm, nên chúng nổi điên lên, cắn xé nhau, đến nỗi người nuôi phải chặt mỏ của chúng đi ...
Tuy nhiên, Robbins cho rằng những vấn đề y tế nói trên chỉ là " cái chóp của tảng băng". Tác giả viện dẫn những thiên khảo cứu của các kinh tế gia viện Cornell và của các bộ Nội Vụ và Thương Măi Hoa Kỳ, đưa ra những dữ kiện dưới đây về các hậu quả gây ra cho môi sinh và kinh tế của việc ăn thịt:
- Quá nửa nước dùng ở Hoa Kỳ được tiêu thụ bởi việc nuôi gia súc, để sản xuất mộ pound thịt , cần dùng đến 2500 gallons nước, so với 25 gallons nước dùng để sản xuất một pound lúa ḿ. Nếu người thọ thuế Hoa Kỳ không tài trợ cho chi phí về nước do kỹ nghệ thịt Hoa Kỳ sử dụng, mỗi pound thịt có lẽ sẽ mắc tới 35 Mỹ kim.
- Việc sản xuất thịt, sữa, phó sản và trứng tốn đến 1/3 tổng số nguyên liệu dùng ở Mỹ.
- Người ta đă phải phá 260 triệu mẫu tây rừng ở Hoa Kỳ để làm nơi trồng trọt hầu cung ứng thức ăn cho người Mỹ mà phần lớn dùng thịt. Nếu chỉ một người Mỹ trở thành người ăn chay, một mẫu tây cây rừng có thể được cứu, khỏi bị triệt hạ để trồng cỏ cho trâu ḅ ăn.
- Ba phần tư lớp đất mầu mỡ ở Mỹ đă bị cuốn mất, trong ấy 85%trực tiếp gây ra bởi việc nuôi gia súc.
- Chín mươi phần trăm việc ô nhiễm nước bằng phân hữu cơ do gia súc gây ra và số gia súc được nuôi bài tiết một số lượng phân bằng 20 lần số phân do toàn thể dân Hoa Kỳ bài tiết. Mỗi ngày gia súc đào thải 20 tỷ tấn cân Anh, và một nửa số này, tức là 10 tỷ tấn cân Anh chảy vào các hệ thống tiếp tế nước.
- Một số lớn rừng cây nhiệt đới bị triệt hạ để biến thành đồng cỏ nuôi gia súc để xuất cảng sang Hoa Kỳ.
- Mỗi ngày, một phản lực cơ 747 rời nước Ethiopia để chở thịt xuất cảng sang Hoa Kỳ, trong lúc rất nhiều người dân ở đó chết đói. Trong năm 1989 này, sẽ có một tổng số người trên thế giới là 60 triệu bị đói . Nếu người Hoa Kỳ chỉ bớt 10% số thịt ḿnh ăn, th́ họ có thể dành số ngũ cốc dùng cho việc nuôi gia súc để cứu sống 60 triệu người ấy.
- Gia súc nuôi tại các nhà máy nuôi gia súc chứa đựng nhữngchất độc từ các chất khử trùng, hoóc-môn, chất diệt trừ sâu bọ, chất diệt cỏ dại, trụ sinh, chất kích thích gia súc ăn cho nhiều. Các cuộc thử nghiệm cho hay rằng các chất này đă gây ra ung thư và dị thai hay quái thai từ những thú vật nuôi trong pḥng thí nghiệm. Đa số những chất độc này cần nhiều thập niên để ḥa tan trong môi sinh, nên các chất này ứ đọng trong các tế bào của ḅ, gà, heo hay người.
John Robbins nói rằng từ khi quyển Diet For a New America được xuất bản, mỗi ngày ông nhận được khoảng 30 đến 60 lá thư từ khắp nơi gửi đến.
Có người viết rằng "Tôi không bao giờ nghĩ rằng tôi có thể trở thành một người ăn chay. Tôi nghĩ rằng ...người ăn chay phải nằm ngủ trên một cái thảm đinh. Nhưng sau khi đọc sách ông, tôi bớt ăn thịt, và hiện nay tôi cảm thấy dễ chịu vô cùng".
Trong phần đầu của Diet For a New America, John Robbins tả những cảnh cực kỳ thê thảm của gia súc bị nuôi trong các nhà máy ...và cảnh những ḷ sát sinh, trong đó có những con thú, vài phút giây trước giờ chết, cố vùng vẫy để mong thoát khỏi tử thần, với những cái miệng sùi bọt, những giẫy giụa, những con mắt căm hờn...Và cái căm hờn đó đă "chảy vào" từng thớ thịt của con thú để cho người ta ăn...
Robbins viết rằng:
"Chúng ta đang sống trong một môi trường lạ lùng. Chúng ta đang ăn những thức ăn đang lần hồi nhiễm độc chúng ta . Chúng ta có những thói quen ăn uống gây nên những khổ đau ghê gớm cho những sinh vật khác. Cũng những thói quen ăn thịt súc vật này đang phá hủy những cơ sở và tài nguyên nông nghiệp trên toàn thế giới . Và cho những người nghi ngờ rằng không ăn thịt có thể làm cho con người yếu đi, tác giả nêu tên rất nhiều lực sĩ điền kinh, thể tháo gia trên thế giới, đă đạt được những kỷ lục thế giới, và là những người ăn chay trường...."
Tôi đă đọc Diet For a New America một cách say sưa . Trang nào cũng có những cái hay, những dữ kiện chính xác hấp dẫn một cách kỳ lạ Chỉ nội trong 24 giờ của một ngày, có 9 triệu gia súc bị tế sinh để cung ứng cho người Hoa Kỳ nào thịt, nào sữa, nào bơ, nào trứng... John Robbins đă can đảm viết ra những sự thật để cho những người thích ăn thịt gia súc, những nhà kỹ nghệ, những nhà buôn suy nghĩ.
Cô Renée Howell đă cho rằng John Robbins là một Sứ Đồ Chay Tịnh (Vegetarian Apostle). Đọc sách của vị Sứ Đồ này, tôi tự thấy có nghĩa vụ chuyển tiếp thông điệp thực tế, từ bi, và nhân đạo của ông. Robbins đă kết thúc quyển sách của ông bằng lời tuyên bố của tù trưởng Seattle cách đây trên 100 năm, khi người Mỹ da trắng muốn chiếm đất đai của người da đỏ:
"...tôi chỉ muốn người da trắng tuân theo điều kiện này: Người da trắng phải đối xử với tất cả những thú vật trên mảnh đất này như những người anh em của họ, ...bởi v́ những ǵ xảy đến cho những thú vật này, sớm muộn ǵ rồi cũng sẽ xảy đến cho chính ho ...tất cả mọi vật đều tương quan mật thiết với nhau."
Nguồn: Tâm Quang
florida80
11-16-2019, 20:30
Các danh nhân ăn chay
nổi tiếng trên thế giới
"Tôi khẳng định rằng thịt không phải là thức ăn thích hợp với con người. Chúng ta không nên sai lầm chạy theo lối sống của các loài cầm thú, nếu chúng ta tự coi ḿnh cao thượng hơn các loài cầm thú đó"
01. Peter Burwash
Một hôm nọ, nhà vô địch quần vợt Peter Burwash đến viếng một ḷ sát sanh. Khi ra về ông đă bất nhẫn mà viết những cảm nghĩ của ḿnh trong một quyển sách nhan đề là A Vegetarian Primer (Sách dạy ăn chay). Có đoạn ông viết:
"Tôi không nỡ bóp nát một cánh hoa mong manh. Tôi đă chơi hockey với hết sức b́nh sanh của ḿnh. Tôi cũng đă từng vùng vẫy và dọc ngang trên các sân quần vợt trong những trận thư hùng. Tôi không phải là loại người yếu đuối. Nhưng trước cảnh tượng mà tôi đă chứng kiến tại ḷ sát sanh, tôi thấy ḿnh kinh khiếp và ḷng ḿnh mềm yếu v́ thương hại".
"Khi tôi rời khỏi ḷ sát sanh, sự tội nghiệp đă dày ṿ lương tâm tôi. Tôi thầm nhủ sẽ không bao giờ có đủ can đảm đi sát hại một con vật dù lớn dù nhỏ. Tôi hiểu rằng có những nhân vật lỗi lạc trên thế giới họp nhau để bàn căi về các vấn đề vật lư, kinh tế và môi sinh. Cũng có một số người có quan điểm tán đồng với chủ thuyết ăn chay. Song điều làm cho tôi chọn lấy con đường chay lạt không phải chạy theo chủ thuyết này hay chủ thuyết nọ mà chính v́ những cảnh dă man mà con người đă đối xử một cách tồi tệ với các loài vật không phương tự vệ mà tôi đă tận mắt chứng kiến".
Trong thời kỳ cổ Hy Lạp và cổ La Mă, ḷng từ bi và những quan niệm về sự đối xử đạo đức luôn luôn là những nguyên động lực chủ yếu khiến một số danh nhân khép minh trong việc thọ tŕ trai giới.
02. Pythagore
Ông Pythagore, nhà toán học lừng danh trên thế giới đă từng khuyên nhủ:
"Này bạn, xin đừng làm nhơ nhớp thân thể của ḿnh bằng những thức ăn tội lỗi. Chúng ta đă có bắp, bôm, lê, rau trái thừa thải, sữa và mật ong ngọt lịm. Quả đất này đă cung ứng cho chúng ta những thức ăn vô tội một cách dồi dào, đă khoản đăi chúng ta bằng những bữa tiệc không can dự vào máu. Chỉ có loài thú này mới ăn thịt loài thú khác v́ bản năng tự nhiên và v́ đói. Nhưng không phải tất cả loài thú nào cũng vậy. Bởi v́ trong số đó cũng có các loài như ḅ, ngựa và trừu... đều ăn cỏ".
Sử học gia Diogenes kể rằng, ông Pythagore dùng điểm tâm buổi sáng bằng bánh ḿ và mật ong và dùng bữa ăn chiều với nhiều loại rau quả. Ngài cũng đă thể hiện ḷng từ bi bác ái qua những hành động thực tiễn bằng cách nhiều lần trả tiền cho một số ngư phủ để phóng sanh những con cá mà họ đă bắt được trở về ḷng biển cả.
Ông Plutarch, triết gia người Hy Lạp nhận xét về ông Pythagore như sau:
"Theo tôi sự từ tâm là lư do chính khiến ông Pythagore kiêng thịt. Ông không nỡ nh́n cảnh dẫy dụa và kêu rống thất thanh của những con vật khi bị người ta phanh thây xẻ thịt. Người ta giết những con vật đó không phải v́ lư do chúng là thú dữ có khả năng nhiễu hại loài người, mà chính v́ mục đích để thỏa măn khẩu vị của họ mà thôi. Người ta bức tử những con vật ngây thơ không móng vuốt để tự vệ mà đáng lư ra theo luật Tạo Hóa, chúng cũng có quyền sinh tồn, b́nh đẳng và hiện diện để làm đẹp quả địa cầu này như tất cả mọi loài". Ông c̣n nhấn mạnh: "Nếu bảo rằng bản tính tự nhiên của loài người là ăn thịt các loài thú, th́ thử hỏi chỉ với hai bàn tay trắng do Tạo Hóa sinh ra, mà không cần đến sự trợ lực của dao, mác, hèo, gậy, con người đă làm được ǵ các loài thú đó?"
03. Leonard Da Vinci
Ông Léonard Da Vinci (1452 - 1519), nhà danh họa và điêu khắc gia người Ư, đồng thời cũng là một thi sĩ nổi tiếng trên thế giới quan niệm ăn chay là đạo đức của con người. Sự ăn chay sẽ tránh được những tội ác về sát sinh. Ông c̣n nhấn mạnh rằng những ai không biết quư trọng sự sống của những sinh vật khác là những kẻ không đáng sống. Cơ thể của những người ăn mặn không khác ǵ những băi tha ma để chôn vùi xác chết các thú vật mà họ đă ăn vào. Trong các quyển vỡ nhật kư, ông thường viết đầy những câu danh ngôn về ḷng từ bi bác ái và luôn luôn có những hành động qúy thương các loài sinh vật khác.
04. Jean Jacques Roussean
Ông Jean Jacques Rousseau (1712 - 1778), triết gia và là một văn hào người Pháp đă có những tác phẩm giá trị về mặt tư tưởng đă ảnh hưởng sâu xa đến nền văn học và cuộc cách mạng lịch sử tại quốc gia này. Ông là người chủ trương bênh vực sự hiện hữu của thiên nhiên và cổ xúy sự ăn chay. Ông nhận xét rằng phần đông những loài thú ăn thịt có bản tính hung tợn hơn những loài thú ăn cỏ. Và dĩ nhiên những người ăn chay trường sẽ hiền từ hơn những người ăn mặn. Ông c̣n đề nghị những người hành nghề đồ tể không được mời vào làm bồi thẩm đoàn tại các ṭa án.
05. Adam Smith
Kinh tế gia Adam Smith (1723 - 1790), trong quyển The Wealth of Nations xuất bản vào năm 1776 đă khuyến khích loài người ăn chay và đă thuyết minh về sự lợi ích của việc thọ tŕ trai giới. Ông bảo rằng việc ăn mặn xét ra không cần thiết cho nhu cầu dinh dưỡng của con người. Chúng ta đă có ngũ cốc, rau quả, phó mát, dưa và dầu thực vật. Đó là những thức ăn cung cấp cho chúng ta những chất dinh dưỡng dồi dào. Thịt đối với chúng ta sẽ không nghĩa lư ǵ nếu chúng ta ăn chay đầy đủ và đúng cách.
06. Benjamin Franklin
Cùng một quan niệm trên, ông Benjamin Franklin (1706 - 1790), một khoa học gia và là một chính trị gia nổi tiếng của Hoa Kỳ, người đă bắt đầu ăn chay từ năm 16 tuổi đă bảo rằng nhờ ăn chay mà cơ thể của ông được trong sạch, tinh thần của ông được minh mẫn, trí óc của ông được tiến bộ và sự hiểu biết của ông được nhanh chóng hơn. Trong một bài tự thuật, ông có b́nh phẩm những người ăn mặn là những kẻ cố sát.
07. Percy Bysshe Selley
Thi sĩ Percy Bysshe Shelley (1792 - 1822) cũng là người ăn chay trường. Ông chủ trương chống báng việc sát hại súc vật để cung cấp thịt cho dân chúng tiêu thụ. Ông đă có ḷng vị tha và bắt đầu ăn chay trường từ hồi c̣n là một sinh viên tại trường Đại học Oxford. Sau này ông thành hôn với bà Harriet. Cả hai vợ chồng đều chấp nhận một cuộc sống chay lạt thanh khiết. Trong một bức thư đề ngày 14-3-1812, bà Harriet đă tâm sự với một người bạn:
"Vợ chồng chúng tôi đă kiêng thịt và ăn chay trường như ông Pythagore vậy".
Một số thi phẩm của ông Shelley thường mang tính chất vị tha bác ái, khuyên nhủ mọi người tránh việc sát sanh, nên ăn chay và sống một cuộc đời thanh cao tốt đẹp.
08. Leon Tolstoi
Văn hào nước Nga Léon Tolstoi (1828 - 1910) đă thọ trường chay từ năm 1885. Ông chống đối thú săn bắn của một số giai cấp quư tộc và trưởng giả. Ông cũng chủ trương không sát sanh, chủ trương chủ thuyết ḥa b́nh và ăn chay, tôn trọng sự sống của các loài sinh vật khác kể cả con ong và loài kiến. Ông tiên đoán những bạo động xảy ra triền miên trên thế giới chỉ v́ loài người không biết tự chế tham vọng của ḿnh. Sự kiện càng ngày càng tệ hại hơn và có thể xảy ra những cuộc chiến tranh khốc liệt làm xáo trộn cuộc sống an b́nh của nhân loại. Trong bài tham luận The First Step (Bước đầu tiên), Léon Tolstoi bảo rằng những người ăn thịt là những kẻ phản đạo đức và "phạm tội sát sinh". Ông nói thêm:
"Sự sát sinh đă làm cho những người vốn có một tâm hồn cao thượng, có ḷng vị tha đối với mọi người như đối với chính bản thân ḿnh, trở thành những kẻ hung bạo".
09. Richard Wagner
Nhà soạn nhạc Richard Wagner tin tưởng mạnh mẽ rằng sự sống của mọi loài đều có tính cách bất khả xâm phạm. Ông bảo:
"Ăn chay là một sự dinh dưỡng thuần hợp với bản chất thiên nhiên, cứu vớt con người xa lánh những tâm địa và hành động tội lỗi, đồng thời ông cũng mong ước sau này sẽ được hóa sinh về nơi an lạc đời đời".
10. Henry David Thoeau
Ông Henry David Thoreau (1817 - 1862), văn hào Hoa Kỳ có khuynh hướng chống áp bức nô lệ, chủ trương một cuộc sống thanh b́nh và thuận lư thiên nhiên. Ông là người ăn chay định kỳ từ thuở nhỏ, đă bảo rằng:
"Chúng ta không có trách cứ những người ăn mặn. Thực ra v́ sự sinh tồn, loài người có thể sát sinh trên một b́nh diện nào đó. Nhưng đây là một biện pháp bất khả kháng và rất đáng thương tâm. Những người ăn mặn cần phải được hướng dẫn để cải thiện dần đường lối mưu sinh của ḿnh, để họ tự ư thức và tự chọn lựa cho ḿnh những thức ăn chay thanh đạm và cao khiết hơn. Theo sự suy nghiệm của bản thân tôi th́ những sự kiện đó can dự một cách quan trọng vào vấn đề vận số của con người. Tôi tin rằng điều kiện ăn uống có thể cải thiện được. Xuyên qua tiến tŕnh lịch sử của nhân loại, chúng ta há chẳng thấy những bộ lạc ăn thịt người từ thuở xa xưa, ngày nay họ không c̣n ăn thịt lẫn nhau v́ đời sống càng ngày càng văn minh hơn và con người trong những bộ lạc đó đă có ư thức hơn".
11. Mohanda Gandhi
Trong lịch sử Ấn Độ vào thập niên 1940 và 50, nhà cách mạng bất bạo động Mohanda Gandhi đă dành lại chủ quyền cho đất nước từ trong tay thực dân Anh Quốc. Ông đă từng vào tù ra khám và được nhân dân nước Ấn tôn thờ là bậc Thánh nhân, cũng là người đă ăn chay từ thuở nhỏ. Thân sinh của ngài vốn theo đạo Hindus nên gia đ́nh của ngài là một gia đ́nh đạo đức và tất cả đều ăn chay theo giáo lư tốt lành của tôn giáo đó. Song dưới sự cai trị của Anh Quốc, những tư tưởng tân tiến Tây phương đă ảnh hưởng mạnh mẽ và dần dần đánh bạt một số phong tục cổ truyền của nước Ấn. Một số thanh niên thời bấy giờ đă chê bai việc ăn chay trường và thờ đạo bản xứ là hủ lậu nên họ học đ̣i theo lối sống Tây phương trong đó có việc ăn thịt được họ hăm hở chấp nhận hơn cả. Số người này c̣n khuyến dụ ông Gandhi theo trào lưu mới như bọn họ, nhưng đă bị ông từ chối. Do đó ông đă trở thành nạn nhân của sự chê bai gièm xiễm. Họ bảo rằng ăn thịt sẽ tăng cường sức khỏe, nghị lực và ḷng can đảm. Nhưng ông Gandhi vẫn khăng khăng giữ vững lập trường của ḿnh không hề xao xuyến. Không những thế ông c̣n viết tất cả 5 quyển sách chuyên về đề tài ăn chay và khuyên mọi người tŕ giới. Ông bảo:
"Đă đến lúc chúng ta cần phải sửa sai một số tư tưởng lầm lẫn cho rằng ăn chay sẽ làm cho tinh thần chúng ta bị bạc nhược, thụ động và nhụt chí phấn đấu. Dù trong t́nh huống nào, tôi vẫn không xem việc ăn thịt là cần thiết".
Hàng ngày ông Gandhi thường dùng giá lúa mạch, bột hạnh nhân, rau xanh, chanh và mật ong trong những bữa ăn thanh đạm. Chính ngài bảo đă t́m thấy những nguyên lư và giá trị đạo đức của sự ăn chay qua các tác phẩm của nhà văn Tolstoi. Trong quyển Moral Basis of Vegetarianism (Căn bản đạo đức của chủ thuyết ăn chay), ngài viết:
"Tôi khẳng định rằng thịt không phải là thức ăn thích hợp với con người. Chúng ta không nên sai lầm chạy theo lối sống của các loài cầm thú, nếu chúng ta tự coi ḿnh cao thượng hơn các loài cầm thú đó".
Ngài cũng bảo chính ḷng từ bi là nguyên động lực khiến người ta ăn chay và tránh sát sinh hơn là v́ lư do sức khỏe Ngài bảo sự tiến bộ về tâm linh đến một mức nào đó, con người sẽ tự ư thức và thương hại mà không giết chóc những sinh vật bạn bè của chúng ta để thỏa măn nhu cầu của khẩu vị.
12. Bernard Shaw
Kịch tác gia nổi tiếng Bernard Shaw (1856 - 1950) đă được giải thưởng về văn học nghệ thuật Nobel năm 1925. Ông cũng ăn chay trường từ năm 25 tuổi. Ông bảo chính những thi phẩm của Shelley đă làm cho ông thức tĩnh và thấy được sự đạo đức trong vấn đề chay lạt. Ông bảo có lần ông bị bịnh. Bác sĩ khuyến cáo ông hăy bỏ "cái tật xấu ăn chay" đó đi. Nếu không ông sẽ toi mạng v́ kiệt sức. Nhưng ông vẫn bất chấp. Ông cũng mặc kệ trước những mỉa mai của bàng dân thiên hạ, vô công rổi nghề. Ông bảo chúng ta không nên quan tâm về sự dèm pha của số người chuyên ăn các thây ma của thú vật ấy. Ông thường trước tác những kịch bản và những văn phẩm liên hệ tới hành vi đạo đức của con người, tới sự sát sanh và những bạo động trên thế giới.
13. Albert Einstein
Albert Einstein (1879 - 1955), nhà bác học nổi danh của thế kỷ thứ 20. Người đă phát minh ra thuyết tương đối và được tặng giải Nobel về vật lư học năm 1921 cũng là một người ăn chay trường. Tuy ông chánh thức không theo tín ngưỡng nào nhưng là một người rất sùng đạo. Ông tin có Thượng Đế và vũ trụ này được điều khiển bởi một cơ Trời huyền diệu. Nếu không th́ mọi sự vận hành trong vũ trụ sẽ loạn lên và không theo một quy luật nhất định. Ông là một người yêu chuộng ḥa b́nh, tôn trọng sự sống của muôn loài và đă từng phát biểu:
"Không ǵ ích lợi cho sức khỏe của con người để có cơ hội sống lâu trên quả địa cầu này bằng cách ăn chay".
14. Isaac Bashivis
Văn hào Isaac Bashivis Singer (sinh năm 1904), từng đoạt giải thưởng văn học nghệ thuật Nobel năm 1978 đă thọ chay trường từ năm 1962. Lúc đó ông vừa đúng 58 tuổi. Ông bảo ông rất lấy làm hối tiếc v́ đă kéo dài thời gian ăn mặn quá lâu. Nhưng thà muộn c̣n hơn chẳng bao giờ ăn chay cả. Ông nghĩ rằng thuyết ăn chay để tránh sát sanh cũng cũng cùng ḥa hợp với sự uyển chuyển huyền vi của Do Thái giáo. Ông bảo:
"Chúng ta đều là con cái của Thượng Đế. Trong khi chúng ta cầu xin Thượng Đế tha tội cho chúng ta, th́ ngược lại chúng ta cứ tiếp tục phạm tội sát hại sinh mạng của những động vật khác".
Đề cập tới t́nh trạng sức khỏe có thể bị ảnh hưởng bởi sự ăn chay, ông bảo rằng dó là hoàn toàn dựa trên ư thức của loài người. Ông cương quyết bảo:
"Ngay cả việc ăn mặn có tốt cho cơ thể như thế nào chăng nữa, tôi sẽ không bao giờ chấp nhận. Rất nhiều triết gia và các nhà truyền giáo trên thế giới đă rao giảng với tín đồ của họ rằng loài thú chẳng qua chỉ là những cái máy không linh hồn và không cảm giác. Những lời rao giảng như vậy là một sự nói láo, là sáng kiến và chủ trương của bọn ma vương và tà đạo mà thôi"
florida80
11-16-2019, 20:31
Người Việt thờ ô với không khí ô nhiễm, phải chăng chưa thấy quan tài chưa đổ lệ?
Chuyên gia cho rằng ô nhiễm không khí là thứ khó nh́n thấy được. Hiện nay, chính quyền và người dân vẫn chưa sẵn sàng ứng phó với những nguy cơ từ “sát thủ vô h́nh” này.
Trước thực trạng chất lượng không khí tại Hà Nội và TP.HCM trở nên đáng lo ngại, TS Hoàng Dương Tùng, Chủ tịch Mạng lưới không khí sạch Việt Nam, cho rằng chính quyền thành phố cũng như người dân sống trong khu vực đô thị chưa chuẩn bị sẵn tâm lư đối mặt với những diễn biến xấu của môi trường sống.
“Việt Nam đang thiếu thông tin và các số liệu có cơ sở khoa học để khuyến cáo người dân về vấn đề ô nhiễm không khí. Trong khi đó, người dân cần được truyền thông một cách cụ thể, minh bạch về việc này”, TS Tùng cho biết.
‘Người dân quan tâm hơn về ô nhiễm không khí sau vụ cháy ở Rạng Đông'
Ông Tùng đưa ra 3 sự kiện gần đây khiến người dân bắt đầu quan tâm nhiều hơn đến chất lượng không khí. Trong đó, vụ cháy ở nhà máy Rạng Đông là sự kiện có tác động lớn đến nhận thức của người dân về loại ô nhiễm này.
Tiếp đó, sự kiện Hà Nội và TP.HCM liên tục nằm trong danh sách những thành phố có chất lượng không khí kém nhất thế giới khiến người dân trở nên hoang mang.
“Ô nhiễm rác thải và nguồn nước là những loại h́nh ô nhiễm có thể nh́n thấy được nên người dân có phần quan tâm hơn. Trong khi đó, ô nhiễm không khí khó nh́n thấy, người dân chỉ quan tâm và cảm nhận được khi nó diễn ra ở mức độ nghiêm trọng”, ông Tùng nói.
TS Hoàng Dương Tùng, Chủ tịch Mạng lưới không khí sạch Việt Nam cho rằng gần đây, người dân mới có sự quan tâm đặc biệt tới ô nhiễm không khí. Ảnh: Mỹ Hà.
Cùng với đó, ông Tùng cho rằng các thành phố lớn như TP.HCM đang hướng tới xây dựng đô thị thông minh nhưng lại chưa thể đảm bảo yếu tố môi trường để nâng cao chất lượng cuộc sống cho người dân. Thành phố thông minh phải hướng đến mục tiêu cuối cùng là làm cho cuộc sống người dân tốt hơn, bền vững hơn.
Do đó, việc đưa ra các thông tin cụ thể về chất lượng không khí các khu vực và những khuyến cáo cần thiết cho người dân là việc làm quan trọng. Tuy nhiên, nhiều cơ quan chuyên môn chưa làm được điều này.
“Nhiều cơ quan tỏ ra lúng túng trước việc xử lư dữ liệu, đưa ra khuyến cáo cho người dân về chất lượng môi trường. Trong thời đại thông tin bùng nổ, người dân rất cần được trang bị kiến thức về ô nhiễm không khí để tự bảo đảm an toàn cho ḿnh”, ông Tùng chia sẻ.
Trong khi đó, TS Sumeet Saksena, đại diện Trung tâm nghiên cứu Đông – Tây của Mỹ (EWC), cho rằng Việt Nam nên tập trung vào thực hiện quản lư chất lượng không khí, thu thập dữ liệu, nghiên cứu thời lượng người dân bị phơi nhiễm để đánh giá chính xác thực trạng.
Đặc biệt, các đơn vị chuyên môn cũng cần tiến hành nghiên cứu với những người hoạt động ở ngoài đường, quán ăn vỉa hè và những người hít khí thải từ xe cộ. Đây là những đối tượng có nguy cơ ảnh hưởng lớn nhất từ ô nhiễm không khí.
“Việt Nam cần nâng cao nhận thức của người dân về rủi ro, thúc đẩy sự tham gia của các cá nhân vào việc giám sát và thu thập các số liệu về ô nhiễm không khí”, ông Sumeet cho biết.
Chính quyền chưa sẵn sàng nh́n thẳng vào thực trạng
Nhận định thêm về việc đảm bảo chất lượng không khí khi xây dựng đô thị thông minh, Chủ tịch Mạng lưới không khí sạch cũng cho rằng Hà Nội và TP.HCM đă có một số nền tảng về môi trường để phù hợp với định hướng xây dựng thành phố thông minh.
Theo đó, 2 thành phố này hiện có hạ tầng gồm hệ thống mạng, đường truyền 4G, 5G, thiết bị cảm biến để nhận biết t́nh trạng ô nhiễm không khí. Các ứng dụng, phân tích số liệu như phần mềm, mô h́nh, AI, dữ liệu big data cũng hỗ trợ rất lớn để cơ quan chuyên môn đưa ra các đánh giá chính xác về chất lượng không khí.
“Tuy nhiên, nh́n vào thực tế có thể thấy, Hà Nội và TP.HCM vẫn c̣n nhiều lúng túng trong việc giúp người dân tiếp cận các thông tin về chỉ số quan trắc chất lượng môi trường”, ông Tùng nhận định.
Những ngày gần đây, chất lượng không khí Hà Nội thường xuyên ở mức kém. Ảnh: Duy Hiệu.
Theo chuyên gia này, cơ quan chuyên môn của cả 2 thành phố vẫn chưa thể dự báo được chính xác chất lượng không khí, chưa thể đưa ra nhận định chính xác nguyên nhân ô nhiễm và chưa có thông tin khuyến cáo cụ thể về việc người dân cần làm ǵ trong thời điểm này.
Ngoài ra, chính quyền thành phố chưa có mục tiêu giảm ô nhiễm cụ thể theo từng năm, chưa kiểm kê được nguồn phát thải và chưa có chính sách rơ ràng với các nguồn ô nhiễm chính.
Hiện, Hà Nội chỉ có 3 trạm quan trắc không khí và TP.HCM có 9 trạm nhưng đă ngừng hoạt động. Điều này dẫn đến t́nh trạng các bộ máy quan trắc chưa được quản lư một cách chính thống và cơ quan chuyên môn của thành phố khó quản lư.
“Chính quyền thành phố có vẻ chưa thực sự sẵn sàng cho việc chuẩn bị chuyên môn, đánh giá và phân tích số liệu, đưa ra các nhận định, khuyến cáo cụ thể về t́nh trạng ô nhiễm không khí cho người dân”, TS Hoàng Dương Tùng thẳng thắn bày tỏ.
Trong tuần qua, trang Airvisual thống kế Hà Nội và TP.HCM luôn nằm trong nhóm 10 thành phố có chất lượng không khí kém nhất thế giới.
Vào một số thời điểm, chỉ số chất lượng không khí (AQI) 2 thành phố này cao nhất thế giới, tương ứng với 187 và 172 (ngày 26/9). Trong khi đó, thành phố Jakarta của Indonesia, quốc gia đang có cháy rừng xếp vị trí thứ 3.
Đến 8h ngày 28/9, Hà Nội tiếp tục dẫn đầu với AQI cao 177 c̣n TP.HCM xếp thứ 3 với chỉ số AQI là 156. Người phát ngôn của trang Airvisual cho biết dữ liệu chất lượng không khí tại Hà Nội do họ công bố được lấy từ 14 trạm quan trắc, trong đó 10 trạm là của chính phủ, bao gồm 9 trạm của Cổng Thông tin Quan trắc Môi trường, 1 trạm của Đại sứ quán Mỹ, và 4 trạm của người đóng góp (contributors).
Chuyên gia y tế cảnh báo chỉ số AQI trên 100 đă ảnh hưởng đến sức khỏe nên khi gần chạm ngưỡng 200 th́ người dân cần hạn chế ra ngoài.
(Nguồn: **** new)
florida80
11-16-2019, 20:32
Administrator
--------------------------------------------------------------------------------
Join Date:Jul 2015Posts:5,748Thank s Thanks Given :115Thanks Thanks Received :1,029Thanked in:990 Posts
Liên Hiệp Quốc ngưng xài chai nước, ống hút nhựa ở trụ sở chính
Liên Hiệp Quốc ngưng xài chai nước, ống hút nhựa
ở trụ sở chính
TTO - Trước khi nói không với chai nước, ống hút nhựa... mỗi ngày có tới 150.000 chai nước nhựa được bán ra ở các nhà hàng và quán cà phê ở trụ sở Liên Hiệp Quốc.
Những người hoạt động v́ môi trường phản đối rác thải nhựa
trong một sự kiện ở Budapest, Hungary - Ảnh: REUTERS
Hiện nay tại trụ sở Liên Hiệp Quốc ở New York (Mỹ), tất cả các cốc đựng cà phê, trà, hộp đựng thức ăn cho đến ống hút và que khuấy cà phê đều làm bằng giấy thay cho cốc nhựa, hộp nhựa, ống hút nhựa...
Bên cạnh đó, các chai thủy tinh đựng nước sẽ được tiệt trùng và dùng lại nhiều lần. Tất cả các loại dao, đĩa, th́a cũng đều được làm bằng giấy hoặc gỗ nhẹ. Cốc nhựa được thay bằng vật liệu tái chế.
Theo Andrew Nye - giám đốc phụ trách cơ sở hạ tầng và dịch vụ thương mại của trụ sở Liên Hiệp Quốc tại New York, mặc dù ban đầu gặp một số thách thức nhưng sau 3 tháng thực hiện, không chỉ cán bộ, nhân viên Liên Hiệp Quốc mà phái đoàn đại diện các nước đều đă quen với việc không sử dụng đồ nhựa dùng một lần.
Trước khi cấm đồ nhựa dùng một lần, mỗi ngày có tới 150.000 chai nước nhựa được bán ra ở các nhà hàng và quán cà phê ở trụ sở Liên Hiệp Quốc.
florida80
11-16-2019, 20:32
Canada cấm dùng ống hút, túi nylon
từ năm 2021
Thủ tướng Canada vừa đưa ra thông báo, từ năm 2021, nước này sẽ cấm sử dụng các vật dụng nhựa dùng một lần như ống hút, túi nylon, chai...
Ảnh minh họa. Nguồn: VGP
Thủ tướng Canada Justin Trudeau vừa đưa ra thông báo, từ năm 2021, nước này sẽ cấm sử dụng các vật dụng nhựa dùng một lần như ống hút, túi nylon, chai... nhằm cắt giảm lượng rác thải nhựa gây hại cho hệ sinh thái của nước này.
Thông báo này được đưa ra sau khi Nghị viện châu Âu thông qua lệnh cấm đối với các mặt hàng nhựa sử dụng một lần vào cuối tháng 3. Lệnh này bao gồm mục tiêu tái chế 90% chai nước giải khát bằng nhựa vào năm 2021.
Thủ tướng Canada cho biết, rác thải nhựa hiện đang làm ô nhiễm sông, hồ và các đại dương. Chúng vướng vào và làm chết các sinh vật biển như rùa, cá và các động vật có vú ở biển. 'Đây là vấn đề chúng ta không thể phớt lờ được', ông khẳng định.
Ông Trudeau cho biết ở Canada, hiện chỉ có dưới 10% nhựa đă qua sử dụng được tái chế. Mỗi năm, người dân nước này vứt bỏ hơn 3 triệu tấn rác thải nhựa ra môi trường, gây lăng phí hàng tỷ USD. Bên cạnh đó, hàng triệu con chim và động vật biển có vú trên toàn thế giới bị tổn thương hoặc chết do vướng vào rác thải nhựa hoặc ăn phải nó qua chuỗi thức ăn.
Trước đây, việc cấm sử dụng nhựa dùng một lần như túi nylon đă được áp dụng tại một số thành phố và tỉnh thành phố ở Canada. Tuy nhiên, Thủ tướng Trudeau cho rằng một lệnh cấm trên cả nước là cần thiết.
Một báo cáo của Ủy ban châu Âu cho thấy, 80% rác thải trong các đại dương trên thế giới là nhựa. Loại rác thải khó phân hủy này đă được t́m thấy bên trong các loài động vật biển như rùa, hải cẩu, cá voi và chim.
Mặc dù nhiều quốc gia trên thế giới đang thể hiện nỗ lực của ḿnh trong cuộc chiến bảo vệ môi trường khỏi rác thải nhựa, nhưng hiện có một câu hỏi quan trọng đặt ra là làm cách nào để tái chế một lượng lớn rác thải nhựa dùng hằng ngày đúng cách.
florida80
11-16-2019, 20:33
Tại Sao Nên Ăn Chay?
Bạn có biết nhà khoa học vĩ đại – Albert Einsten, ông hoàng nhạc pop huyền thoại – Michael Jachson, vị cựu tổng thống danh tiếng của Hoa Kỳ – Bill Clinton, cựu CEO của hăng hoạt h́nh trứ danh Walt Disney – Michael Eisner và nhiều bậc hiền triết kiệt xuất khác đều là những người trường chay. Tại sao vậy?
Rơ ràng, với sự đa dạng của các loài động vật, con người đang được hưởng thụ rất nhiều vị ngon và hấp dẫn của các món ăn từ thịt. Thế nhưng, hiện nay đang có nhiều người từ bỏ những lạc vị đó để chọn cách ăn uống thanh tịnh và không động vật. Thế ăn chay có những lợi ích ǵ?
Albert Einstein: “Không ǵ có lợi cho sức khỏe
và tăng tuổi thọ con người trên trái đất này bằng việc trường chay”
1. Ăn chay là phù hợp theo cấu tạo cơ thể
Trước hết,răng của loài người được cấu tạo một cách đặc biệt giống như răng của các loài động vật ăn thảo mộc, được Tạo Hóa sáng chế một cách khéo léo để nghiền và nhai nát thức ăn. Cấu tạo răng hàm và xương quai hàm giúp nhai theo cử động chiều ngang và qua lại. Ngược lại loài động vật ăn thịt có răng nanh rất bén nhưng không có răng hàm và xương quai hàm. Do đó khi ăn thịt, chúng chỉ xé và nuốt trọng luôn chứ không hề nhai.
Hơn nữa, bàn tay của loài người không có móng vuốt sắc bén nên chỉ dùng để lặt rau và hái quả, trong khi loài động vật ăn thịt có móng vuốt rất bén và rất mạnh để vồ mồi và xé thịt.
Ngoài ra, trong bộ phận tiêu hóa của loài động vật ăn rau quả và loài người so với loài động vật ăn thịt có điểm khác biệt là đường ruột. Tạo Hóa đă ban đặc ân cho động vật ăn thịt có đường tiêu hóa chỉ dài gấp khoảng 3 lần chiều dài cơ thể. Trong khi đó đường tiêu hóa của loài người và loài động vật ăn rau quả th́ dài gấp khoảng 10 lần. V́ thế chất cặn bă ở trong ruột của loài thú ăn thịt sẽ được bài tiết ra ngoài nhanh chóng hơn. Trong khi đó chúng sẽ ở lại trong ruột của loài người và loài động vật ăn thảo mộc lâu hơn. Chính v́ thế mà có cơ hội sinh ra độc tố nhiều hơn trong quá tŕnh tiêu hóa ở những người ăn thịt.
2. Ăn chay để có sức khỏe và tăng tuổi thọ
Một số thành kiến cho rằng thức ăn chay sẽ không thể nào bù đắp vào chỗ thiếu sót chất Protein cần thiết trong cơ thể của con người. Một số người khác th́ cho rằng chất Protein thực vật không có tính cách tương đồng để thay thế chất Protein động vật. Vậy th́ loài trâu, ḅ, ngựa, voi…đâu có ăn thịt mà vẫn có đầy đủ chất Protein và luôn khỏe mạnh b́nh thường, thậm chí cơ thể c̣n to lớn hơn các động vật khác.
Ảnh: wikipedia.org
Thực ra chất Protein gồm có 22 amino acids. Trong số đó chỉ có 8 loại là cần thiết cho nhu cầu của cơ thể con người và đều đă hàm chứa đầy đủ trong các loại ngũ cốc và rau đậu. Đôi khi số lượng c̣n nhiều hơn các thực phẩm bằng thịt đă chế biếnnữa. Chúng ta có thể so sánh: 100g thịt ḅ chứa 20g chất Protein, 100g phó mát chứa 25g và 100g đậu nành chứa đến 34g chất Protein.
Một cuộc nghiên cứu của tiến sĩ Fred Stare -Viện Đại học Harvard và tiến sĩ Marvyn Hardinge – Đại học Loma Linda bằng cách so sánh giữa hai nhóm người ăn chay và ăn thịt. Kết quả cho thấy rằng nếu được ăn uống đầy đủ th́ chất lượng Amino acids trong cơ thể của họ đều gấp đôi nhu cầu cần thiết.
Ông T.Colin Campbell, nhà sinh hóa học, hiện là giám đốc cơ quan nghiên cứu của Cornell-China-Oxford đă tiết lộ rằng “Ăn ít chất béo theo như sự hướng dẫn của Cơ Quan Sức Khỏe và Dinh Dưỡng Hoa Kỳ cũng chưa chắc có thể pḥng ngừa được các bệnh nan y. Điều cần yếu là chúng ta phải ăn chay với những thức ăn thanh đạm nhưng không kém phần bổ dưỡng”.
3. Ăn chay để tâm tính hiền ḥa, an vui
Rơ ràng, ngựa, voi, trâu ḅ và các động vật ăn rau quả khác đều hiền ḥa và gần gũi hơn so với cọp, gấu, sói … Thậm chí loài chó nhà được nhiều người yêu mến đôi khi cũng cắn lại chủ nó. Quá tŕnh sát sinh hoặc săn bắt cũng khiến con người và loài ăn thịt trở nên tàn bạo, hung tợn hơn. Thịt và máu động vật cũng chứa nhiều chất kích thích hơn thảo mộc nên làm loài người và thú ăn thịt dễ bị kích động.
Ảnh: vegsoc.org
Ngược lại, người ăn chay với thức ăn chính là rau quả, ngũ cốc và trái cây thường có tâm tính hiền ḥa hơn. Việc tiêu thụ các thực phẩm từ thiên nhiên cũng khiến người trường chay có cảm giác thanh b́nh, an nhiên.
Hơn nữa, các loài động vật cũng như con người, đều biết đau, biết sợ cái chết. Chúng cảm giác được giây phút sắp bị tàn sát nên có con la hét thất thanh, con th́ khăng khăng không chịu bước đi, con th́ bất lực mà rơi nước mắt. Chúng ta đều cảm giác đau khi đứt tay, chảy máu, thế th́ nỗi đau sẽ cùng cực như thế nào nếu bị cắt cổ, thọc tiết … Do đó việc ăn chay giúp con người thể hiện t́nh thương yêu muôn loài, gia tăng ḷng bát át và vị tha. Từ đó tâm được yên vui và thoải mái.
Cựu tay đấm của Mỹ Mike Tyson, một trong những nhân vật thể thao nổi tiếng nhất mọi thời đại, vừa tiết lộ trong một chương tŕnh truyền h́nh rằng nhờ chế độ ăn chay trường mà anh giảm được “cái điên” trong tính khí và trở thành người sống có trách nhiệm với gia đ́nh và xă hội hơn.
4. Ăn chay để thế giới tốt đẹp hơn
Trong giai đoạn 2011-2013 ước tính số người bị đói trên thế giới là 842 triệu người. Thật ra có phải thế giới đang thiếu lương thực nên mới có t́nh trạng đó?
Tiến sĩ Aarol Altshul, trong quyển Protein: Their Chemistry and Politics (Protein: Hóa Học và Chính Trị) đă viết: “Nếu chúng ta sử dụng diện tích đất một mẫu Anh (4046m2) để trồng hoa màu cung cấp lương thực cho người ăn chay, ta sẽ được một sản lượng gấp 20 lần nếu dùng đất ấy để chăn nuôi súc vật lấy thịt. Hiện nay tại Hoa Kỳ, phân nửa diện tích đất để trồng trọt được dùng để sản xuất thực phẩm gia súc. Tôi nghĩ rằng nếu toàn thể đất đai canh tác trên quả địa cầu này đều được dùng để sản xuất nông phẩm cho loài người th́ chúng ta sẽ có khả năng cung ứng đầy đủ lương thực cho 20 tỷ dân số trên thế giới một cách dễ dàng”.
Ngày nay, ăn chay không c̣n là thói quen ăn uống đạm bạc của những bậc tu hành nữa. Ăn chay đủ chất, khoa học đă trở thành một phong trào sống khỏe, an vui và đang được khuyến khích mạnh mẽ tại khắp nơi trên thế giới.
Ths. Trần Lương Thuận
Nguồn: thienphatgiao online
Cổ nhân đă nói:
florida80
11-16-2019, 20:34
5 lư do
khiến Nhật Bản trở thành quốc gia sạch nhất thế giới
Nhật Bản từ xưa đến nay luôn được xem là một quốc gia sạch sẽ nhất để sống trên thế giới dù cho đâu đó vẫn có những vấn đề môi trường tồn tại. Tuy nhiên, về tổng thể th́ Nhật Bản là một đất nước rất sạch sẽ. Hầu hết mọi nơi, kể các đường phố trong nội đô đều sạch sẽ tinh tươm.
Sự sạch sẽ của Nhật Bản xuất phát từ yếu tố văn hóa. Ở một đất nước người dân mang rác về nhà sau khi tham dự các sự kiện như thể thao, th́ nổi tiếng về sạch sẽ cũng là điều dễ hiểu. Các h́nh vẽ trên tường cũng rất hiếm hoi và người ta c̣n thuê người để tẩy sạch các vết bẩn và kẹo cao su trên sàn tàu. Nhưng bên cạnh đó, c̣n có một số nguyên nhân khác khiến đất nước này xanh-sạch-đẹp như thế. Hăy cùng điểm qua 5 lư do sau đây.
1. Chịu trách nhiệm với rác của ḿnh
Ở Nhật Bản, văn hóa tự chịu trách nhiệm về rác thải của ḿnh bắt đầu từ thời thơ ấu. Tất cả các lớp phải tự vệ sinh pḥng học của ḿnh và thêm 2 địa điểm khác trong khuôn viên trường. Thời gian dọn dẹp kéo dài nửa tiếng sau khi tan học. Cả lớp được chia làm các nhóm gọi là “han”, những nhóm này có trách nhiệm làm các việc như quét nhà, lau nhà, hay hút bụi theo ca ngày hoặc ca tuần. Chúng cũng phải dọn dẹp luôn cả nhà vệ sinh, pḥng tập thể dục, hội trường và pḥng của bộ môn.
Một nét văn hóa điển h́nh mà bạn có thể thấy ở các trường học Nhật Bản về quan hệ giữa người với người là cách học sinh lớp 6 đến thăm học sinh lớp 1 để dạy và giúp chúng dọn dẹp. Chúng giống như đang làm mẫu vậy. Sự tương tác này giữa các lớp lớn và lớp nhỏ hơn có tác dụng rất tích cực v́ rất nhiều bé không có anh chị em.Sự nghiêm túc trong dọn dẹp phụ thuộc vào nhà trường nhấn mạnh nó đến mức nào. Có những bé tự thân đă nghiêm túc trong lau dọn hơn những bé khác. Người Nhật không hy vọng người khác sẽ giải quyết đống lộn xộn của ḿnh. Họ luôn luôn nghĩ đi nghĩ lại trước khi xả rác.
2. Rác cũng phải gọn gàng ngăn nắp
“Tổ chức là ch́a khóa của thành công”. Điều này thật rất đúng đối với việc làm sạch môi trường.
Với người Nhật, vứt rác không chỉ đơn thuần là ném chúng vào đúng loại thùng rác. Họ có một hệ thống tiêu hủy rác có khả năng giúp mọi người phân loại rác một cách hợp lư. Mỗi khu vực hay mỗi quận có một hệ thống riêng của khu vực hay quận đó. Ví dụ, rác có thể được phân thành loại đốt được (túi đỏ), không đốt được (túi xanh), giấy, nhựa, đồ hộp, các tông, xốp, chai nhựa, pin, kính vỡ, v.v (túi trắng). Tùy thuộc vào từng loại, một số rác được thu về hàng tuần trong khi số khác sẽ được lấy đi theo tháng hoặc nửa tháng. Mặc dù nghe có vẻ bất tiện khi ngày nào cũng phải mất thời gian suy nghĩ nên xem vứt rác vào đâu, nhưng thực ra đây là một cách rất hữu hiệu và khả thi.
Nếu bạn t́nh cờ có một chuyến đi dài trên xe buưt, bạn sẽ thấy một túi rác cá nhân được đặt cùng mỗi ghế để khuyến khích mọi người vứt những thứ bỏ đi vào đúng chỗ.
3. Giữ cho nhà cửa và các cơ sở kinh doanh được sạch sẽ
Ngoài việc giữ vệ sinh trường học, người Nhật đảm bảo rằng tại bất kỳ nào họ ở, th́ xung quanh phải luôn được sắp xếp gọn gàng ngăn nắp. Ở những quốc gia khác, dọn dẹp đường phố thường do những người lao công thực hiện. Ở Nhật Bản th́ khác, người ta thực sự không cần thuê những người này v́ rất nhiều cư dân đă tự dọn khu vực của họ rồi. Rất nhiều người Nhật thích dọn dẹp và giữ cho nhà cửa và văn pḥng gọn gàng sạch bóng. Việc này tạo cho họ một môi trường thoải mái và h́nh thành những thói quen tốt trong cuộc sống.
4. Dọn dẹp cả khu vực lân cận nhà ḿnh
Lịch dọn dẹp không chỉ dành cho trẻ nhỏ. Người lớn cũng được phân công dọn dẹp định kỳ tại nơi họ sống. Điều này nghe giống với một nghĩa vụ bán bắt buộc nhưng đây là cách mà người ta vẫn làm ở quốc gia này.Có những trường hợp người dân phải dậy sớm từ 7 giờ sáng để dọn sạch khu vực lân cận trước khi đi làm. Vào giờ này, bạn sẽ nh́n thấy người dân đeo găng tay, mang theo cào, xẻng và những thứ tương tự. Cắt cỏ và tưới cây là một phần trong các công việc họ phải làm để dọn dẹp khu phố. Những hành động này tuy nhỏ nhưng lại có tác dụng rất lớn. Khi ai ai cũng giúp đỡ người khác, th́ việc duy tŕ văn hóa sạch sẽ ở quốc gia này chắc chắn sẽ trở nên dễ dàng.
5. Các phương tiện giao thông công cộng “sạch không tỳ vết”
Nước Nhật có một hệ thống giao thông công cộng hoàn hảo. Chúng không chỉ an toàn, thoải mái, giá cả phải chăng, đáng tin cậy, mà c̣n rất sạch. Có thể nói là số 1 trên thế giới. Nói đến tàu, các ghế ngồi được lót đệm để đảm bảo sự thoải mái và c̣n giúp mọi người cảm thấy có trách nhiệm phải giữ ǵn chúng sạch sẽ cho những người khác.
Bên cạnh đó, việc kiểm soát khí thải của quốc gia này cũng là chặt chẽ nhất thế giới. Là nước đi đầu trong các công nghiệp kiểm soát ô nhiễm, Nhật Bản đă đưa ra những quy định tiết kiệm nhiên liệu khắt khe nhất cho các phương tiện vận tải hạng nặng.
Tất cả các phương tiện giao thông công cộng ở Nhật Bản phải đảm bảo được trải nghiệm thân thiện với tất cả mọi người, vậy nên không cần thiết phải sở hữu một chiếc xe ở đất nước này. V́ ít xe nên môi trường cũng ít bị ô nhiễm hơn. Không có xe nên cũng chẳng cần phải có ngân sách để mua xăng, hay bảo hiểm, hay tiền nợ mua xe, hay bảo dưỡng định kỳ, hay phí đỗ xe, hay các khoản chi phí nặng nề khác phát sinh từ việc sở hữu một chiếc xe.
Nhật Bản đang liên tục thúc đẩy các công nghệ làm sạch và các dịch vụ tái chế rác thải để duy tŕ sự sạch sẽ của họ. Giáo dục con người biết tôn trọng thiên nhiên là điều rất quan trọng với Nhật Bản. Họ nhấn mạnh vào cộng đồng hơn là vào từng cá nhân. Nếu một người vứt rác ra nơi sinh hoạt, th́ việc dọn sạch nó được xem là trách nhiệm chung của cả động đồng. Đó là lư do giải thích tại sao người Nhật suy đi tính lại trước khi xả rác ra để rồi ai đó phải dọn nó.
Ở Nhật, các đường phố, thành phố, nhà cửa thường gọn gàng và thoải mái. Sự sạch sẽ của Nhật Bản về bản chất là không nơi nào có thể sánh được. Các cộng đồng dân cư khác nhau cũng sẵn sàng vui vẻ bỏ công bỏ sức để duy tŕ sự vệ sinh này. Ngoài đó ra, vẻ ngoài của người Nhật trông cũng rất sạch sẽ chỉn chu khi xuất hiện. Thật khó để t́m thấy ai đó mặc một chiếc áo sơ mi nhăn nhó ở Nhật.
Với 5 lư do kể trên, chúng ta có thể kết luận rằng Nhật Bản chắc chắn là một trong những nơi xanh-sạch nhất cho con người sinh sống!
Theo Japan Infor/Ảnh: Sưu tầm
Quốc Hùng - Thứ Năm, 18/01/2018
-https://trithucvn.net
florida80
11-16-2019, 20:35
Hoa Kỳ: Chuyên gia cảnh báo sự lệ thuộc vào dược liệu từ Trung Quốc
Khi sự căng thẳng giữa hai cường quốc kinh tế lớn nhất thế giới là Hoa Kỳ và Trung Quốc đang ngày càng gia tăng, các chuyên gia cảnh báo rằng quốc gia đông dân nhất trên toàn cầu này đang nắm giữ hầu như là toàn bộ ch́a khóa tủ dược liệu của Mỹ.
Lệ thuộc nguồn cung ung dược liệu đang là chủ đề nan giải của Hoa Kỳ. (Ảnh qua Epoch Times)
90% đơn thuốc ở Hoa Kỳ chứa đầy generic và Trung Quốc thống trị ngành công nghiệp cung cấp các thành phần dược phẩm này và các hoạt động cần thiết cho các nhà sản xuất thuốc ở Hoa Kỳ.
“Đây là một câu chuyện chưa được tiết lộ và nó có ư nghĩa rất lớn đối với sức khỏe và an ninh của chúng tôi,” Rosemary Gibson, cố vấn cao cấp tại Trung tâm Hastings, nói với The Epoch Times trong một cuộc phỏng vấn gần đây.
Gibson, đồng tác giả của cuốn sách “China Rx: Phơi bày những rủi ro sự phụ thuộc của Mỹ vào Trung Quốc trong vấn đề dược liệu” đă phát biểu vào ngày 31/7 trước Ủy ban đánh giá kinh tế và an ninh Mỹ-Trung về sự phụ thuộc ngày càng tăng của Hoa Kỳ vào các sản phẩm công nghệ sinh học và dược phẩm từ Trung Quốc.
“Nếu Trung Quốc đóng cửa việc xuất khẩu dược liệu và các nguyên liệu then chốt cùng với nguyên liệu thô của họ th́ các bệnh viện công cộng và bệnh viện quân y Hoa Kỳ sẽ ngừng hoạt động trong ṿng vài tháng, thậm chí là vài ngày”, cô cho hay.
Cô cũng nói rằng Hoa Kỳ không phải là trường hợp duy nhất khan hiếm dược liệu. Nhiều nước Tây Âu và các quốc gia khác trên thế giới cũng phụ thuộc vào Trung Quốc trong lĩnh vực này.
Được biết, các loại thuốc thường được sản xuất tại Trung Quốc và bán ở Mỹ bao gồm: thuốc kháng sinh, thuốc chống trầm cảm, thuốc tránh thai, thuốc hóa trị điều trị ung thư và thuốc điều trị tăng huyết áp, động kinh, Alzheimer, Parkinson và AIDS. Tuy nhiên, như Gibson từng nói 1 câu trong trong video của chương tŕnh Health Watch USA, “China RX: Nguồn cung cấp dược liệu cho chúng ta liệu có an toàn?”
Giống Như Gibson đă thảo luận trong cuốn sách của ḿnh, vấn đề bắt đầu từ năm 1984 khi Đạo luật Hatch-Waxman ra đời cùng với sự xuất hiện của các loại thuốc theo toa có giá cả phải chăng hơn, các công ty dược phẩm của Hoa Kỳ cũng phải lao vào t́m kiếm các nhà sản xuất có thể cung cấp dược liệu với giá rẻ hơn.
Năm 2000, Tổng thống Bill Clinton và Quốc hội đă làm dịu căng thẳng quan hệ thương mại với Trung Quốc sau nhiều thập kỷ căng thẳng chính trị và quân sự bằng Đạo luật Quan hệ Hoa Kỳ-Trung Quốc, giúp Trung Quốc gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới. Ngay sau đó, thương mại của Hoa Kỳ với Trung Quốc bắt đầu bùng nổ và các doanh nghiệp Mỹ ngày càng tận dụng lợi thế về giá và lương thấp hơn cũng như ít quy định hơn ở nước này.
Thông qua nghiên cứu của Gibson về “China RX”, cô đă phát hiện ra rằng trong ṿng 4 năm kể từ khi mở cửa giao dịch với Trung Quốc, Mỹ đă sản xuất được số lượng lớn penicillin, vitamin C, aspirin và heparin cung cấp ra thị trường.
Tuy nhiên, theo báo cáo từ Cục Quản lư Thực phẩm và Dược phẩm. Đến năm 2008, đă có ít nhất 81 người ở Hoa Kỳ tử vong do dùng phải heparin bị nhiễm bẩn từ Trung Quốc.
Sự phụ thuộc của Mỹ vào dược liệu do Trung Quốc sản xuất trở nên tồi tệ hơn trong thời gian của chính quyền Obama, khi Trung Quốc ngày càng manh động hơn trong các hoạt động thương mại, tiếp tục kế hoạch thống trị thị trường dược liệu nói chung. Trong khi đó, đối với hầu hết người tiêu dùng và các nhà bán lẻ lớn ở Hoa Kỳ, th́ lao động giá rẻ Trung Quốc sẽ dẫn đến hàng hóa có giá rẻ, bao gồm cả thuốc men.
Năm 2016, các chiến dịch của Tổng thống Donald Trump đă gây ra sự chú ư mới mẻ cho các hoạt động thương mại của Trung Quốc. Một trong những vấn đề chính trong nền tảng quản lư của Trump, là lời hứa sẽ buộc Trung Quốc phải chịu trách nhiệm trong việc thao túng tiền tệ, quyền sở hữu trí tuệ, thuế quan đối với hàng hóa do Mỹ sản xuất và sự mất cân bằng thương mại tổng thể.
Sự bướng bỉnh của Trung Quốc và những lời chỉ trích không ngừng của Trump về Trung Quốc, bao gồm cả việc quốc gia này mở rộng quân sự mạnh mẽ ở Biển Đông và buôn bán trái phép các loại thuốc phiện gây nghiện cao như fentanyl. Chính những điều này đă làm mất tác dụng trong việc giảm căng thẳng thương chiến Mỹ-Trung hiện nay.
Tuy nhiên, Gibson cho biết nhiều vấn đề an ninh với Trung Quốc là quá quan trọng, khộng thể hạ thấp hoặc bỏ qua.
“Những ǵ tôi đă học được khi viết ‘China RX’ là có rất nhiều cuộc bàn tán về Trung Quốc và chủ nghĩa toàn cầu, chủ nghĩa dân tộc, 5G và thép. Nhưng vấn đề dược liệu này là rất thực tế đối với người dân thường,” Gibson nói. “Đây là rủi ro an ninh đối với toàn bộ người dân. Chúng tôi mất kiểm soát việc cung cấp thuốc và bạn sẽ không bao giờ biết điều này nếu chỉ xem TV và tất cả các quảng cáo. Hầu hết mọi người đều không biết điều đó. Tôi đă không biết điều đó, và đây là thử thách thực sự mà chúng ta đang phải đối mặt.”
Khi Gibson làm chứng cho ủy ban vào tháng 7, cô đă nghe một cựu chiến binh quân đội cho hay việc 3 loại thuốc điều trị tăng huyết áp của anh đă bị thu hồi trong 3 tháng, v́ thuốc bị nhiễm nhiên liệu tên lửa. Nó được sản xuất tại Ấn Độ, nhưng thành phần cốt lơi lại đến từ Trung Quốc.
“Những ô nhiễm này đều có động cơ kinh tế”, Gib Gibson cho biết.
Một trong những lư do khiến Google mất nhiều năm để Washington có cái nh́n cận cảnh hơn về sự thống trị của Trung Quốc trong thị trường sản xuất thuốc. Lư do của điều này là v́ không có tổ chức vận động hành lang nào của Mỹ dán chống lại nó, bà nói.
“Không giống như thép, không có nhóm vận động hành lang ở khu vực Washington đang ủng hộ việc sản xuất thuốc nội địa. Và khi không có sự vận động đáng phải cho dành cho ngành công nghiệp này th́ chủ đề dược phẩm sẽ không đạt được mức cao như nó nên có,” Gibson cho biết.
Tuy nhiên, kể từ phiên điều trần của ủy ban Thượng viện Hoa Kỳ, Gibson đang hy vọng Quốc hội sẽ có hành động.
“Tôi hy vọng rằng điều này sẽ làm tăng lên đến mức độ của hành động điều hành. Tôi đă soạn thảo một mệnh lệnh hành pháp để đánh giá toàn bộ chính phủ,” Gibson nói thêm rằng bà đă chia sẻ một cách có chọn lọc luật đề xuất với các quan chức chính phủ trên mọi phương diện chính trị. Đây là và nên là một vấn đề của cả 2 đảng.
Trong cuốn sách của ḿnh, Gibson cũng đưa ra một kế hoạch hành động. Một trong những gợi ư của cô là đưa ra các khuyến khích để phát triển công nghệ sản xuất dược liệu mới có thể sản xuất các loại thuốc generic với giá rẻ hơn nhiều, rẻ hơn tới 40% tại Hoa Kỳ.
“Lư do mà các công ty không đầu tư vào việc này là v́ họ phải chịu áp lực rất lớn về vấn đề chi phí, v́ vậy họ sẽ không đầu tư,” họ nói.
Gibson nói, sự phụ thuộc của Mỹ vào Trung Quốc đối với các loại thuốc kê đơn nh́n chung không chỉ gây ra rủi ro cho sức khỏe người dùng mà c̣n làm xói ṃn nghiêm trọng toàn bộ cơ sở công nghiệp của ngành chăm sóc sức khỏe và nền kinh tế Hoa Kỳ nói chung, sẽ dẫn đến t́nh trạng mất việc làm đáng kể.
Video: cảnh báo việc Hoa Kỳ đang lệ thuộc vào Trung Quốc về vần đề dược liệu.
florida80
11-16-2019, 20:35
“Đây là những công việc đ̣i hỏi sự lành nghề. Bạn phải biết làm thế nào để làm điều này. Có một t́nh trạng chảy máu chất xám khổng lồ và mất phương pháp sản xuất thuốc, cách làm thuốc lên men kháng sinh. Chúng ta đang mất đi bí quyết,” giáo sư Gibson nói. “Hàng ngàn, hàng chục ngàn và có lẽ nhiều nhà hóa học dược phẩm đă mất việc làm. Những ǵ tôi muốn nói là toàn bộ cơ sở công nghiệp, con người, thiết bị và cả bí quyết”.
Trung Quốc cũng đang cố gắng vượt mặt hoa kỳ trong thị trường khoáng sản đất hiếm và các vật liệu khác, Gibson cho biết ngành công nghiệp dược phẩm có thể gây tác động lớn nhất đến cuộc sống của người dân.
“Mọi người đều thích nói về hàng tiêu dùng và những chiếc xe hybrid(xe lai điện) chúng ta sẽ không thể sản xuất được nếu không có quy tŕnh sản xuất và tinh chế đất hiếm, nhưng vấn đề dược liệu nghiêm trọng hơn nhiều. Nó là vấn đề liên quan sống chết.”
florida80
11-16-2019, 20:36
Mối nguy rước bệnh chết người
khi ăn thịt chó
Ăn nhiều thịt chó dễ bị nóng trong, khó tiêu, chướng bụng, ậm ạch hay thậm chí là nhiễm bệnh dại, giun sán, viêm màng năo nếu ăn phải chó nhiễm bệnh.
Thịt chó vốn là món ăn ưa thích của không ít người. Tuy là thực phẩm khá nhiều chất dinh dưỡng, đặc biệt là chất đạm, nhưng ăn quá nhiều thực phẩm này cũng mang đến những hệ lụy về sức khỏe mà nhiều người không biết.
Theo các chuyên gia, do chứa nhiều chất đạm nên ăn thịt chó thường bị nóng trong, khó tiêu, chướng bụng và ậm ạch. Điều này khiến các cơ quan phải hoạt động hết công suất, chức năng hoạt động bị ảnh hưởng, lâu ngày dẫn tới các bệnh về gan, thận như xơ gan, suy thận.
Đáng lo ngại là hiện nay nguồn gốc của những con chó được dùng làm thực phẩm vẫn là dấu hỏi lớn với người tiêu dùng. Sẽ là thảm họa nếu người dân ăn phải thịt chó bị đánh bả, chó bị dại hay chó mắc bệnh.
Thịt chó vốn là món khoái khẩu của dân nhậu nhưng cũng là thực phẩm tiềm ẩn nhiều nguy cơ rủi ro đối với sức khỏe.
Theo PGS. TS Bũi Vũ Huy - giảng viên khoa Truyền nhiễm, Đại học Y Hà Nội cho biết, có rất nhiều người để lạ miệng thường có thói quen ăn thịt chó chưa được nấu chín kỹ, chưa được vệ sinh đảm bảo hay tiết canh chó. Đây là việc làm tiềm ẩn rất nhiều mối nguy với sức khỏe.
Trong quá tŕnh chế biến, dăi hay máu của chó thường dễ dính vào các món ăn khác rồi gây bệnh cho người dùng. Trường hợp này, người bệnh dễ bị nguy cơ lên cơn dại do dăi chó nhiễm virus dại. Bên cạnh đó, người sử dụng cũng có nguy cơ nhiễm khuẩn đường tiêu hóa, thậm chí là nhiễm liên cầu lợn, viêm màng năo, sốc nhiễm trùng rồi thiệt mạng.
Một mối nguy khác nếu ăn thịt chó chưa được nấu chín đó là nhiễm vi khuẩn, giun sán lẫn trong máu và dăi chó. Những con vi khuẩn hay ấu trùng giun sán này khi vào cơ thể sẽ phát triển, gây chèn ép các dây thần kinh, khiến người bệnh bị điên loạn, mù ḷa, h́nh thành nhiều u nang ở phổi, lách, thận.
Các cơ quan do chịu ảnh hưởng từ giun, sán hay vi khuẩn dần dần sẽ bị suy yếu, nếu không được điều trị kịp thời, người bệnh sẽ mất mạng.
Với trường hợp ăn phải thịt chó bị đánh bả, do lượng chất độc vẫn c̣n tồn dư trong thịt chó, người tiêu thụ dễ bị nhiễm độc gây rối loạn đông máu, suy giảm chức năng gan, thận, ảnh hưởng tới tính mạng.
florida80
11-16-2019, 20:38
Tản mạn về người Việt:
Sự tệ hại của văn hóa “khôn lỏi”
Trong cách ứng xử của người Việt, không khó để nhận ra một nét ‘văn hóa’ đặc thù, đó chính là “khôn lỏi”. Nó phản ánh trong mọi ngóc ngách của đời sống, và đang trở thành mối nguy hại trong thời đại hội nhập văn minh.
(Ảnh minh họa)
Đứng xếp hàng ở quầy thanh toán siêu thị, có hai đứa trẻ đứng gần nhau. Người mẹ đứa trẻ đứng sau bảo nó chen lên tính tiền trước, nó không nghe lời và vẫn xếp hàng theo đúng thứ tự.
Khi ra ngoài, người mẹ ấy mắng con:
“Mày ngu lắm, mua ít đồ th́ giành tính trước cho nhanh. Chắc sau này ra đời toàn bị chúng nó ngồi trên đầu thôi!”.
Đứa bé ngây thơ cúi gằm nhận lỗi.
Thái độ bực tức của bậc phụ huynh kia không phải là cá biệt. Xuất phát từ tâm lư lo sợ con ḿnh bị thiệt tḥi, con ḿnh bị mất cơ hội tốt, nên một số cha mẹ Việt dạy con thói khôn lỏi, đi tắt, nhằm đạt được lợi ích một cách ngắn nhất, dễ dàng nhất mà không phải tốn nhiều công sức học hỏi, lao động.
Từ những câu tục ngữ xa xưa: “Khôn ăn người, dại người ăn”, “Ở bầu th́ tṛn, ở ống th́ dài”, “ông đưa chân gị, bà tḥ chai rượu”... Đă phản ánh tư tưởng tiểu nông bao gồm những thói quen, tập quán, phong tục, hành vi và thái độ ứng xử của người Việt với phương thức sản xuất nhỏ và những điều kiện sinh hoạt phù hợp với bối cảnh nông nghiệp, nông thôn dẫn đến cách nghĩ của họ cũng hết sức vụn vặt, lẻ tẻ, không có tầm nh́n xa, không có tính chiến lược, thiếu khả năng khái quát tổng hợp.
Thói cục bộ, bản vị địa phương cũng là một đặc điểm tâm lư nổi bật của người Việt xưa: “Một người làm quan cả họ được nhờ”, dẫn đến việc kéo bè kéo cánh, ít giao lưu mở rộng quan hệ nên đă hạn chế rất nhiều đến tầm nh́n cũng như sự phong phú về nhân cách.
Họ chỉ thấy lợi trước mắt, không thấy lợi lâu dài, chỉ thấy lợi ích cá nhân, không thấy lợi ích tập thể. “Bè ai người nấy chống/ Ruộng ai người ấy đắp bờ”. Sống trong một làng quây quần vài chục, nhiều th́ trên trăm nóc nhà, nhà ai có việc ǵ th́ chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn, chuyện xảy ra ở đầu làng, cuối làng đă biết.
Dư luận tạo ra tiếng tăm, tai tiếng, điều tiếng. Điều này làm nảy sinh tâm lư sĩ diện cá nhân, sống phụ thuộc rất nhiều vào điều tiếng bên ngoài. Người ta sống theo dư luận và tự ḿnh điều chỉnh ứng xử theo dư luận đó.
(Ảnh minh họa)
Khi giáo dục con trẻ, họ cũng dựa vào thói quen, dựa vào kinh nghiệm, lo sợ con em ḿnh “khôn nhà dại chợ”. Do đó tâm lư khó tiếp thu cái mới, ngại thay đổi để an phận thủ thừa, quen nín nhịn, nín nhịn cả với điều chướng tai, gai mắt bởi “Một điều nhịn chín điều lành”, v́ cái lợi của bản thân mà làm ngơ trước sự bất công xảy ra quanh ḿnh.
Tư duy của ông bà cha mẹ Việt vẫn c̣n ảnh hưởng không nhỏ đến nhân cách của lớp trẻ hôm nay. Và nguy hại là, khôn lỏi, láu cá đôi lúc c̣n bị đánh đồng với văn hóa ứng xử, được cho là cách thức giao tiếp khôn khéo, nhạy bén, thức thời.
Có lẽ rơ nhất vẫn là ở nơi chốn cơ quan, công sở. Thói luồn lách, nịnh bợ cấp trên, để đón thời cơ, để giành suất “đi tắt đón đầu” mau chóng thăng quan tiến chức. Đội trên tất phải đạp dưới, họ chia bè phái để thu nạp người thân, họ hàng, đệ tử. Mặt khác lại thanh trừng những người có chính kiến đối lập, những người không xu nịnh, trung thực và cầu tiến.
Nhưng khi ra ‘biển lớn, sóng to’, thói khôn lỏi, ranh vặt khó phát huy tác dụng, thậm chí c̣n khiến người Việt mất điểm trước bạn bè quốc tế.
C̣n nhớ những vụ ồn ào về chen lấn, xô đẩy, lấy quá nhiều thức ăn tự chọn trong các chuyến du lịch nước ngoài của một bộ phận du khách Việt Nam cho đến các thương vụ mua bán lớn bị phía nước ngoài phạt v́ vi phạm các điều khoản hợp đồng, và đau xót hơn là bị lừa đảo v́ thói “tham bát bỏ mâm” của chính người Việt với nhau.
Một vị tiến sĩ cho rằng:
“Thương lái Trung Quốc đặt hàng trồng khoai lang rồi bỏ chạy, sau đó đến thu gom dứa, cau non, sầu riêng non, bông thanh long… và tiếp tục biến mất. Ư đồ của thương lái Trung Quốc như thế nào chưa bàn tới nhưng trước tiên là do người Việt ham lợi”.
C̣n theo nhà nghiên cứu văn hóa Bùi Trọng Hiền:
“Khôn lỏi thể hiện tầm phát triển của dân trí xă hội c̣n chứa đựng nhiều ‘bản năng tự nhiên’. Trong một xă hội văn minh, sự giành giật bản năng hoang dă luôn cần được kiểm soát bởi hệ thống luật pháp/đạo đức. Nếu không, nó sẽ ḱm hăm xă hội ở dạng chậm phát triển, thậm chí không chịu phát triển. Cái sự khôn lỏi lan tràn trong xă hội ta, tôi cho đó là điều đáng buồn bởi nó sẽ chi phối cơ bản ḷng tốt nói chung của con người.”
Văn hóa ứng xử trong xă hội văn minh hội nhập là cả một quăng đường dài cần phải học hỏi, tiếp thu và không ngại phá bỏ những tư tưởng lạc hậu, hẹp ḥi, bảo thủ.
“Chân thành là sự khôn ngoan cao cấp” – Lời này có lẽ luôn thích hợp.
florida80
11-16-2019, 20:40
Tản mạn về người Việt:
Sự tệ hại của văn hóa “khôn lỏi”
Trong cách ứng xử của người Việt, không khó để nhận ra một nét ‘văn hóa’ đặc thù, đó chính là “khôn lỏi”. Nó phản ánh trong mọi ngóc ngách của đời sống, và đang trở thành mối nguy hại trong thời đại hội nhập văn minh.
(Ảnh minh họa)
Đứng xếp hàng ở quầy thanh toán siêu thị, có hai đứa trẻ đứng gần nhau. Người mẹ đứa trẻ đứng sau bảo nó chen lên tính tiền trước, nó không nghe lời và vẫn xếp hàng theo đúng thứ tự.
Khi ra ngoài, người mẹ ấy mắng con:
“Mày ngu lắm, mua ít đồ th́ giành tính trước cho nhanh. Chắc sau này ra đời toàn bị chúng nó ngồi trên đầu thôi!”.
Đứa bé ngây thơ cúi gằm nhận lỗi.
Thái độ bực tức của bậc phụ huynh kia không phải là cá biệt. Xuất phát từ tâm lư lo sợ con ḿnh bị thiệt tḥi, con ḿnh bị mất cơ hội tốt, nên một số cha mẹ Việt dạy con thói khôn lỏi, đi tắt, nhằm đạt được lợi ích một cách ngắn nhất, dễ dàng nhất mà không phải tốn nhiều công sức học hỏi, lao động.
Từ những câu tục ngữ xa xưa: “Khôn ăn người, dại người ăn”, “Ở bầu th́ tṛn, ở ống th́ dài”, “ông đưa chân gị, bà tḥ chai rượu”... Đă phản ánh tư tưởng tiểu nông bao gồm những thói quen, tập quán, phong tục, hành vi và thái độ ứng xử của người Việt với phương thức sản xuất nhỏ và những điều kiện sinh hoạt phù hợp với bối cảnh nông nghiệp, nông thôn dẫn đến cách nghĩ của họ cũng hết sức vụn vặt, lẻ tẻ, không có tầm nh́n xa, không có tính chiến lược, thiếu khả năng khái quát tổng hợp.
Thói cục bộ, bản vị địa phương cũng là một đặc điểm tâm lư nổi bật của người Việt xưa: “Một người làm quan cả họ được nhờ”, dẫn đến việc kéo bè kéo cánh, ít giao lưu mở rộng quan hệ nên đă hạn chế rất nhiều đến tầm nh́n cũng như sự phong phú về nhân cách.
Họ chỉ thấy lợi trước mắt, không thấy lợi lâu dài, chỉ thấy lợi ích cá nhân, không thấy lợi ích tập thể. “Bè ai người nấy chống/ Ruộng ai người ấy đắp bờ”. Sống trong một làng quây quần vài chục, nhiều th́ trên trăm nóc nhà, nhà ai có việc ǵ th́ chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn, chuyện xảy ra ở đầu làng, cuối làng đă biết.
Dư luận tạo ra tiếng tăm, tai tiếng, điều tiếng. Điều này làm nảy sinh tâm lư sĩ diện cá nhân, sống phụ thuộc rất nhiều vào điều tiếng bên ngoài. Người ta sống theo dư luận và tự ḿnh điều chỉnh ứng xử theo dư luận đó.
(Ảnh minh họa)
Khi giáo dục con trẻ, họ cũng dựa vào thói quen, dựa vào kinh nghiệm, lo sợ con em ḿnh “khôn nhà dại chợ”. Do đó tâm lư khó tiếp thu cái mới, ngại thay đổi để an phận thủ thừa, quen nín nhịn, nín nhịn cả với điều chướng tai, gai mắt bởi “Một điều nhịn chín điều lành”, v́ cái lợi của bản thân mà làm ngơ trước sự bất công xảy ra quanh ḿnh.
Tư duy của ông bà cha mẹ Việt vẫn c̣n ảnh hưởng không nhỏ đến nhân cách của lớp trẻ hôm nay. Và nguy hại là, khôn lỏi, láu cá đôi lúc c̣n bị đánh đồng với văn hóa ứng xử, được cho là cách thức giao tiếp khôn khéo, nhạy bén, thức thời.
Có lẽ rơ nhất vẫn là ở nơi chốn cơ quan, công sở. Thói luồn lách, nịnh bợ cấp trên, để đón thời cơ, để giành suất “đi tắt đón đầu” mau chóng thăng quan tiến chức. Đội trên tất phải đạp dưới, họ chia bè phái để thu nạp người thân, họ hàng, đệ tử. Mặt khác lại thanh trừng những người có chính kiến đối lập, những người không xu nịnh, trung thực và cầu tiến.
Nhưng khi ra ‘biển lớn, sóng to’, thói khôn lỏi, ranh vặt khó phát huy tác dụng, thậm chí c̣n khiến người Việt mất điểm trước bạn bè quốc tế.
C̣n nhớ những vụ ồn ào về chen lấn, xô đẩy, lấy quá nhiều thức ăn tự chọn trong các chuyến du lịch nước ngoài của một bộ phận du khách Việt Nam cho đến các thương vụ mua bán lớn bị phía nước ngoài phạt v́ vi phạm các điều khoản hợp đồng, và đau xót hơn là bị lừa đảo v́ thói “tham bát bỏ mâm” của chính người Việt với nhau.
Một vị tiến sĩ cho rằng:
“Thương lái Trung Quốc đặt hàng trồng khoai lang rồi bỏ chạy, sau đó đến thu gom dứa, cau non, sầu riêng non, bông thanh long… và tiếp tục biến mất. Ư đồ của thương lái Trung Quốc như thế nào chưa bàn tới nhưng trước tiên là do người Việt ham lợi”.
C̣n theo nhà nghiên cứu văn hóa Bùi Trọng Hiền:
“Khôn lỏi thể hiện tầm phát triển của dân trí xă hội c̣n chứa đựng nhiều ‘bản năng tự nhiên’. Trong một xă hội văn minh, sự giành giật bản năng hoang dă luôn cần được kiểm soát bởi hệ thống luật pháp/đạo đức. Nếu không, nó sẽ ḱm hăm xă hội ở dạng chậm phát triển, thậm chí không chịu phát triển. Cái sự khôn lỏi lan tràn trong xă hội ta, tôi cho đó là điều đáng buồn bởi nó sẽ chi phối cơ bản ḷng tốt nói chung của con người.”
Văn hóa ứng xử trong xă hội văn minh hội nhập là cả một quăng đường dài cần phải học hỏi, tiếp thu và không ngại phá bỏ những tư tưởng lạc hậu, hẹp ḥi, bảo thủ.
“Chân thành là sự khôn ngoan cao cấp” – Lời này có lẽ luôn thích hợp.
Theo ******
florida80
11-17-2019, 23:42
Ph́nh Bụng… Thở Vào! - Bs Đỗ Hồng Ngọc
Lạ, phải nói phồng ngực… thở vào hay căng ngực thở vào mới đúng chứ, v́ phổi ở trong ngực kia mà, sao lại nói “ph́nh bụng… thở vào”? Nhưng không! Phổi ở trong ngực nhưng thở vào thở ra được chủ yếu là nhờ cơ hoành, một cơ vắt ngang giữa bụng và ngực, có nhiệm vụ thụt lên thụt xuống để “bơm hơi” vào phổi như cái piston trong ống xi-lanh (seringue) vậy. V́ thế, thở bụng mới là cách thở sinh lư, tự nhiên nhất, v́ cơ hoành chịu trách nhiệm đến 80% khối lượng khí vào ra ở phổi trong khi các cơ hô hấp khác chỉ chiếm 20% thôi. Cứ quan sát một bé đang ngủ th́ biết: Nó thở đều đều, nhẹ nhàng, và… thở bằng bụng! Chỉ có cái bụng nó là ph́nh lên xẹp xuống thôi chớ cái ngực vẫn im re. Thở bụng là cách thở tự nhiên không chỉ của người mà của…mọi loài. Thử quan sát con thằn lằn, con tắc kè, con ễnh ương… th́ biết. Nó chỉ toàn thở bằng bụng. Chỉ có cái bụng nó là ph́nh lên xẹp xuống đều đều thôi. Chỉ cần cơ hoành nhích lên nhích xuống chút xíu là đă đủ cung cấp khí cho cơ thể rồi. Khi mệt, cần nhiều oxy hơn th́ cơ hoành sẽ “thụt” mạnh hơn, nhanh hơn thế thôi. Nhớ rằng thở là chuyện b́nh thường nhưng tối quan trọng. Nhịn ăn vài tuần chưa chết, nhịn uống vài ba ngày chưa chết, nhưng không thở 5 phút th́ đă chết v́ thiếu dưỡng khí. Ai cũng phải thở, lúc nào cũng phải thở và ở đâu cũng phải thở. Người già càng cần biết cách thở… nếu muốn sống lâu và ít bệnh tật, ít ốm đau vặt.
Gần đây phương pháp thở bụng, thở cơ hoành (abdominal breathing, diaphragmatic breathing) được các bác sĩ Dean Ornish, Deepak Chopra ở Mỹ quảng bá và áp dụng trong điều trị các bệnh tim mạch, các bệnh do hành vi lối sống gây ra có hiệu quả tốt. Hơn hai ngàn năm trăm năm trước, ở phương Đông, đức Phật cũng đă hướng dẫn cách thở này gọi là Anapanasati (An ban thủ ư) cũng gọi là “quán niệm hơi thở” chẳng những mang lại sức khỏe dẻo dai mà c̣n giúp thân tâm an lạc.
Đặt tay lên bụng. Khi hít vào thấy bụng… ph́nh lên là đúng
Bác sĩ Nguyễn Khắc Viện sinh năm 1913 tại Hà Tĩnh, học Đại học Y khoa Hà Nội rồi sang Pháp tiếp tục học, tốt nghiệp bác sĩ Nhi khoa năm 1941. Năm 1942, ông bị lao phồi nặng, điều trị ở bệnh viện Saint Hilaire du Trouvet, Grenoble. Thời đó bệnh lao chưa có thuốc chữa như bây giờ. Từ năm 1943 đến năm 1948 ông phải chịu mổ 7 lần, cắt bỏ 8 cái xương sườn, cắt bỏ toàn bộ lá phổi bên phải và một phần ba lá phổi bên trái. Các bác sĩ Pháp bảo ông chỉ có thể sống chừng hai năm nữa thôi. Trong thời gian nằm chờ chết, ông đă t́m ra một phương pháp… thở bụng để tự chữa bệnh cho ḿnh sau khi tham khảo đông tây kim cổ, và kết quả là ông đă sống đến tuổi 85 mới chết (1997), nghĩa là sống thêm được 50 năm nữa, họat động tích cực, năng nổ trong nhiều lănh vực! Chuyện khó tin nhưng có thật!
Tôi may mắn quen biết ông trong nhiều năm. Với tôi, ông vừa là đồng nghiệp, là đàn anh mà cũng là người thầy. Ông thường trao đổi với tôi điều này điều khác, về công việc viết lách, giảng dạy, và về phương pháp thở “dưỡng sinh” của ông. Trao đổi không chỉ về cơ thể học, sinh lư học mà cả về tâm lư học, đạo học. Tôi phục ông ốm nhom mà làm việc thật dẻo dai, bền bĩ, gần như không biết mệt mỏi. Trong lúc nhiều người giảng bài, nói chuyện, hội họp, làm việc… thấy uể oải, hụt hơi, th́ một người chỉ c̣n hai phần ba lá phổi, chỉ c̣n gần một nửa “dung tích sống” như ông lại vẫn ung dung, thư thái. Ông nói với tôi sau này khi ông mất đi, điều quan trọng ông để lại không phải là những tác phẩm văn học, triết học này nọ mà chính là bài vè dạy thở chỉ với 12 câu của ông.
Dưới đây là bài vè 12 câu dạy thở bụng của bác sĩ Nguyễn Khắc Viện:
Thót bụng thở ra
Ph́nh bụng thở vào
Hai vai bất động
Chân tay thả lỏng
Êm chậm sâu đều
Tập trung theo dơi
Luồng ra luồng vao
B́nh thường qua mũi
Khi gấp qua mồm
Đứng ngồi hay nằm
Ở đâu cũng được
Lúc nào cũng được!
(Nguyễn Khắc Viện)
Người già hay đau vặt, hay mệt mỏi, cảm thấy hụt hơi, đuối sức, có thể áp dụng phương pháp thở bụng này sẽ thấy có hiệu quả, tăng sức bền, tăng dẻo dai. Do tuổi cao, người già ít có dịp vận động toàn thân, chạy nhảy leo trèo như hồi trẻ, th́ nằm trên giường tập thở bụng –ph́nh lên xẹp xuống- cũng là cách tốt. Nếu biết vừa thở vừa quan sát nó – tức “quán niệm hơi thở” – nhớ nghĩ về nó… th́ dần dần tâm sẽ được thanh tịnh, bớt buồn phiền, lo âu.
Không cần phải ráng sức, gắng sức chi cả. Chỉ cần chuyên cần, kiên nhẫn để tạo thành thói quen thế thôi. Có người v́ muốn cho mau thành công, ráng sức quá th́ sẽ dẫn đến … choáng váng, chóng mặt, tê rần… Tại sao? Tại v́ đă ráng, cố ép, th́ sẽ gây rối loạn sự điều hoà tự nhiên của cơ thể. Cho nên người nào “ham hố” quá, ráng “luyện công” quá, thường dễ bị “tẩu hỏa nhập ma”! Người có bệnh mạn tính càng không nên ráng. Kiên tŕ, chừng vài ba tháng mới quen, mới thấy hiệu quả. Nếu đang chữa bệnh nào đó ( tăng huyết áp, tiểu đừơng…) th́ vẫn phải dùng thuốc theo chỉ định của bác sĩ.
Bs Đỗ Hồng Ngọc
florida80
11-17-2019, 23:44
Luận Về Đồng Tiền - Trần Huy Thuận
Tiền, là Tiên là Phật
Là sức bật của tuổi trè
Là sức khỏe của tuổi già
Là đà danh vọng
Là lộng che thân
Là cán cân công lư
Ôi, tiền hết ư.
Các bạn, 1 thời gian dài tôi đă khắc những câu này lên bảng nhựa treo ngay bàn làm việc để nhắc nhở phải kiếm tiền và có tiền. Không tiền, ko nhờ ai vẫn bị khinh !!; Có tiền, ko giúp ai cũng được trọng !! Và mắt thấy, tai nghe chung quanh quá nhiều. May mắn, tôi đă đứng dậy.
Đồng tiền khi sắc khi không
Chứ không không măi th́ tiêu đời mày.
(kinh doanh nhà trọ: đầu tháng có tiền, cuối tháng hết)
Tử cổ chí kim, từ Đông sang Tây; dù được làm bằng kim loại hay bằng giấy, ĐỒNG TIỀN luôn luôn HAI MẶT!
TIỀN ra đời xuất phát từ nhu cầu TRAO ĐỔI HÀNG HÓA - THƯƠNG MẠI, luôn gắn bó chặt chẽ với KINH TẾ THỊ TRƯỜNG đồng thời là h́nh ảnh tượng trưng cho giá trị của hàng hóa. Bởi vậy, vai tṛ đầu tiên của TIỀN là làm THƯỚC ĐO GIÁ TRỊ HÀNG HÓA. Từ vai tṛ quan trọng này, TIỀN nghiễm nhiên trở thành PHƯƠNG TIỆN THANH TOÁN và PHƯƠNG TIỆN TÍCH LŨY trong mọi giao dịch của cộng đồng. Và bản thân đồng tiền, đến lượt nó, nó cũng trở thành HÀNG HÓA - một thứ hàng hóa đặc biệt nhưng mang đầy đủ thuộc tính như của bất cứ hàng hóa nào. Đồng tiền vốn VÔ TRI nhưng rất hữu ích đối với bất cứ ai có nó trong tay.
Nhưng, đấy mới là MẶT PHẢI, phía trước của đồng tiền. Phía sau hay MẶT TRÁI của hàng hóa này, đóng vai tṛ rất táo tợn và tàn nhẫn - đôi khi sự tàn nhẫn của nó đạt đến mức phi nhân tính. Ấy là lúc nó không c̣n là công cụ mà đă biến thành KẺ SAI KHIẾN, thành ÔNG CHỦ của con người. Ngay đến kẻ đang "nắm giữ trong tay" rất nhiều tiền, đôi khi cũng vẫn chỉ là KẺ NÔ LỆ ĐỒNG TIỀN thảm thương của chính những đồng tiền anh ta có - ĐỒNG TIỀN đă trở thành một thứ QUYỀN LỰC đứng trên mọi quyền lực: Quyền lực bất thành văn. Ngay từ thời xa xưa, cha ông ta đă nói: "Vai mang túi bạc kè kè / Nói quấy nói quá người nghe ầm ầm".
Ấy là lúc đồng tiền đă vượt lên khỏi chức năng vật ngang giá thông thường trong thương mại để trở thành thứ có thể mua được mọi thứ thuộc CON NGƯỜI, từ thân xác đến lương tâm, đến phẩm giá, đến lư trí, đến t́nh cảm, đến nghĩa vụ và đến cả ḷng biết ơn ..
florida80
11-17-2019, 23:44
Khi nào th́ mặt trái của đồng tiền hiện ra?
Khi MỌI THỨ, từ vật chất đến tinh thần, từ lương tâm đến trách nhiệm, từ danh vọng đến địa vị, từ văn hóa đến công lư .. đều trở thành HÀNG HÓA. Lúc ấy, ĐỒNG TIỀN trở thành THỐNG SOÁI, trở thành thứ HÀNG HÓA ĐỨNG TRÊN mọi hàng hóa - Khi đồng tiền ".. Là thước đo của danh vọng / Là cái lọng che thân / Là cán cân công lư .." Ca dao mới). Đồng tiền có lúc là sứ giả của ḷng bác ái, có lúc là nhân chứng của lũ sát nhân; có lúc mang tầm vóc của nhà bác học, có khi lộ bộ mặt kẻ tiểu nhân vô học; có lúc đóng vai thôn nữ ngây thơ, có khi là gái bán hoa lọc lơi .. Và không dừng lại, đồng tiền tiếp tục tung hoành làm tha hóa đạo đức, lẽ sống, lư tưởng; làm đảo lộn đạo lư: kẻ cắp thành quan ṭa, kẻ bất lương thành tu sĩ, đầy tớ lên ngôi ông chủ; làm đảo lộn luân lư: Con khinh cha, anh em trong một gia đ́nh kiện cáo đâm chém nhau, cháu chắt thóa mạ ông bà, tổ tiên .. Cao hơn nữa, đồng tiền c̣n có khi khiến một công dân từ chỗ xả thân trong chiến trận chống ngoại xâm, đến chỗ sẵn sàng bán nước cho ngoại bang.
Đó chính là sự tha hóa cuối cùng của đồng tiền. Và đến một mức nào đó, sự tha hóa ấy sẽ đương nhiên dẫn đến sự sụp đổ NIỀM TIN trong chính mỗi con người, trước CUỘC SỐNG, trước chính CON NGƯỜI. Thực ra th́, NIỀM TIN không hề mất đi, NIỀM TIN chuyển sang một lĩnh vực khác - quay về với TÂM LINH, với những ǵ thuộc về THẦN BÍ. Sự bế tắc trong tư duy t́m đến sự mơ hồ trong thần tượng!
** *
Vâng ! Đồng tiền vốn luôn HAI MẶT, cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng ! .. Đồng tiền chỉ SẠCH khi nó vừa được in ra, nhưng một khi đă tham gia vào lưu thông, nó càng ngày càng BẨN. Thậm chí ngay trong quá tŕnh in ấn, đôi khi đồng tiền đó đă .. RẤT BẨN - nếu nó là kết quả của một âm mưu nào đó của kẻ được giao làm ra nó.
Và có điều này cần ghi nhớ : Đồng tiền c̣n được gọi là ĐỒNG BẠC, là TIỀN TỆ nữa đấy. «Bạc» và «tệ» đến mức nào, điều ấy c̣n tùy thuộc ở chính nơi ta.
TRẦN HUY THUẬN
florida80
11-18-2019, 19:03
9 Dấu Hiệu Chứng Tỏ Bạn Là Một “Linh Hồn Già Cỗi” (Old Soul)
How old would you be if you didn’t know how old you are? ~ Satchel Paige
*Old sould trong bài viết được dịch thành những cụm từ sau: Linh hồn già nua, linh hồn già cỗi, những linh hồn đă cũ (linh hồn)*
Có một kiểu người trên thế giới này – người t́m thấy trong cuộc sống của ḿnh luôn là những cô đơn và cô lập ḿnh với toàn bộ thế giới bên ngoài – cảm giác này thậm chí xuất hiện từ rất sớm trong cuộc đời họ?
Sự tồn tại của kiểu người này không xuất phát từ một sở thích hay từ một tính khí “phản xă hội” – họ chỉ đơn giản là đă già rồi mà thôi. “Già” trong trái tim, trong tâm trí và trong tâm hồn, đây là một “linh hồn già cỗi” – người đă nhận ra quan điểm của ḿnh về cuộc sống khác xa và trưởng thành hơn so với đa phần những người xung quanh. Kết quả là, một “linh hồn già nua” (old soul) sống trong chính cuộc sống nội tâm của họ, đi theo con đường cô độc của ḿnh, trong khi đó, phần c̣n lại của thế giới đều có một con đường khác của họ.
Có lẽ bạn đă trải nghiệm điều này trong cuộc sống của ḿnh, hoặc chứng kiến điều đó trong cuộc sống của người khác? – Nếu vậy, bài viết này dành riêng cho bạn với hi vọng giúp bạn xác định chính xác được ḿnh hoặc bạn có thể hiểu thêm về người khác.
Nếu bạn vẫn chưa chắc chắn được về điều này, hăy thử đọc 9 dấu hiệu để nhận diện dưới đây
#1: Bạn có xu hướng là một người đơn độc (A solitary loner)
Bởi v́ các “linh hồn già nua” không quan tâm đến việc theo đuổi hay chạy theo những sở thích, mục đích của những người đồng trang lứa với họ. Họ cảm thấy không hài ḷng khi kết bạn với những người không có liên quan tới ḿnh (về bất ḱ khía cạnh nào, hoặc toàn bộ các khía cạnh) – đây là một trong những vấn đề chính hay gặp phải của những “linh hồn già nua”. Kết quả là – những người này thường có xu hướng ở một ḿnh trong phần lớn thời gian sống của họ, nếu họ không thể th́ là do mọi người đă không để họ yên mà thôi.
#2 : Bạn yêu kiến thức (knowledge), sự thông thái (wisdom) và sự thật (truth)
Phải, điều này nghe có vẻ hơi hùng vĩ và cao quư, tuy nhiên, những linh hồn đă cũ này thấy ḿnh – một cách tự nhiên hướng về phần trí tuệ của cuộc sống. Những tâm hồn này hiểu rằng kiến thức là sức mạnh, sự khôn ngoan là hạnh phúc – và sự thật chính là tự do – vậy tại sao lại không t́m kiếm những điều đó?
Sự theo đuổi này có ư nghĩa với họ nhiều hơn rất nhiều so với việc đọc tin tức mới nhất về các ngôi sao hay cập nhật tin tức về tỉ số của trận bóng đá muộn nhất.
#3 : Bạn có thiên hướng về tâm linh (spiritually inclined)
Những linh hồn già cỗi thường nhạy cảm và bị thu hút bởi tâm linh một cách tự nhiên. Vượt qua giới hạn của bản ngă, t́m kiếm sự giác ngộ – được thể hiện thông qua trạng thái thức tỉnh về mặt tâm hồn (Awakened Souls) – “Thúc đẩy t́nh yêu và ḥa bình” là những mục tiêu chính của những người-trẻ-về-mặt thể xác này. Đối với họ, đó có vẻ là cách sử dụng thời gian khôn ngoan và hiệu quả nhất.
#4: Bạn hiểu được sự ngắn ngủi, nhất thời của cuộc sống (Understand the transience of life)
Những linh hồn đă cũ thường cảm thấy khó chịu về những sự nhắc nhở liên quan đến cái chết – không chỉ của riêng họ mà về mọi thứ lẫn mọi người xung quanh. Đây là điều khiến họ cảm thấy mệt mỏi, thỉnh thoảng thu ḿnh, tuy nhiên đây cũng là một cách nhắc nhở đối với những linh hồn này để tiếp tục sống cuộc sống của họ ở hiện tại.
#5 : Bạn hay suy nghĩ và hướng nội (Thoughtful and introspective)
Những linh hồn già nua có xu hướng nghĩ về…tất cả mọi thứ. Họ có khả năng học hỏi, rút kinh nghiệm từ mọi điều họ trải nghiệm trong đời và thường trở thành những người thầy lớn nhất trong cuộc đời của chính họ. Một lư do khiến những linh hồn này cảm thấy họ “già” trong trái tim (old at heart) là bởi họ học được quá nhiều những bài học thông qua quá tŕnh tư duy của chính ḿnh, đồng thời họ có khả năng nh́n rất sâu vào mọi t́nh huống trong cuộc sống , lặng lẽ và cẩn thận quan sát bất cứ điều ǵ đang diễn ra xung quanh họ.
florida80
11-18-2019, 19:04
#6 : Bạn nh́n thấy một bức tranh lớn hơn (You see the bigger picture)
Hiếm khi nào những linh hồn già cỗi bị lạc trong những chi tiết hời hợt của việc nhận những thứ bằng cấp vô dụng hay những điều vặt vănh, nhỏ nhen. Những linh hồn này có khuynh hướng nh́n vào cuộc sống từ đôi mắt của loài chim khi đang bay trên tất cả, nh́n được mọi thứ – từ đó chọn lọc xem đâu là cách khôn ngoan và ư nghĩa nhất để tiếp cận cuộc sống. Khi đối mặt với một vấn đề, những linh hồn đă cũ thường coi chúng là những cơn đau tạm thời, và đau đớn chỉ đơn thuần làm tăng thêm niềm vui trong tương lai. Do đó, những linh hồn này có khuynh hướng rất ổn định, chắc chắn dựa trên cách thức họ chọn để tiếp cận cuộc sống.
#7 : Không nặng nề về vật chất (You aren’t materialistic)
Sự giàu có, địa vị, danh tiếng và phiên bản mới nhất của iPhone…tất cả đều khiến những linh hồn đă cũ cảm thấy chán nản. Những người này thường không thấy cần thiết phải theo đuổi những thứ có thể dễ dàng bị tước bỏ khỏi họ. Ngoài ra, những linh hồn này cảm thấy thời gian của họ là quá ít ỏi để phải quan tâm đến những điều ngắn ngủi trong cuộc sống – bởi chúng mang lại ít ư nghĩa hoặc sự đủ đầy mang tính lâu dài cho họ.
#8 : Bạn là một người xa lạ, không thích nghi được với cuộc sống (A strange, socially maladaptive kid)
Không phải lúc nào dấu hiệu này cũng xảy ra, tuy nhiên rất nhiều những linh hồn già nua này có những dấu hiệu “trưởng thành” từ khi tuổi đời c̣n rất nhỏ. Thông thường, những đứa trẻ này thường được dán nhăn là “quá tinh khôn”, “sống nội tâm”, hay “nổi loạn”, hoàn toàn không phù hợp với các hành vi chính thống. Thông thường những đứa trẻ này rất ṭ ṃ và thông minh, chúng nh́n ra được sự vô nghĩa trong nhiều thứ mà giáo viên, cha mẹ hay bạn bè đồng trang lứa nói hoặc làm, từ đó sinh ra những h́nh thái phản ứng như thụ động chấp nhận hoặc chống lại. Nếu bạn có thể nói chuyện với con ḿnh như một người trưởng thành th́ có thể bạn đang nâng niu một ‘linh hồn già cỗi’ trên tay ḿnh.
#9 : Bạn chỉ đơn giản cảm thấy “GIÀ” từ bên trong (You just feel “old”)
Trước khi đặt tên cho những ǵ tôi cảm thấy, tôi đă trải nghiệm những cảm giác nhất định như một người đă “già cỗi” từ bên trong. Cảm giác đi cùng với các linh hồn đă cũ thường là: Chán nản thế giới, mệt mỏi về mặt tinh thần, kiên nhẫn kín đáo và b́nh tĩnh tạo khoảng cách với thế giới.
Thật không may, điều này thường có thể được cảm nhận/hiểu nhầm như sự biệt lập và lạnh lùng, một trong số những hiểu lầm thường gặp nhất của những linh hồn già cỗi trong con mắt/sự hiểu biết của thế giới bên ngoài.
Giống như nhiều người già luôn có cảm giác họ “trẻ trung” th́ cũng có những người trẻ tuổi (về mặt vật lư) nhưng họ thật sự đă rất già nua ở bên trong từ trước khi họ tới thế giới này.
Tác giả: Aletheia Luna/Loner Wolf – Ayako dịch @2017 / Nguồn bài viết (Source)
innermostselves.word press.com
florida80
11-18-2019, 19:07
"Cái Nước Ḿnh Nó Thế!"
Từ trên dưới 10 năm nay, một trong những câu nói cửa miệng của mọi người, đặc biệt giới trí thức, ở Việt Nam, chắc chắn là câu “Cái nước ḿnh nó thế!” Nghe nói câu ấy xuất phát từ Hoàng Ngọc Hiến. Nhưng tôi không chắc. Tôi chỉ chắc một điều: mỗi lần nghe đề cập đến t́nh trạng bi đát, nhiễu nhương, trớ trêu và bất công ở Việt Nam, ai nấy đều buông một câu, thoạt nghe, có vẻ đầy ưu thời mẫn thế: “Cái nước ḿnh nó thế!”
Đường xá càng lúc càng xuống cấp, ở đâu và lúc nào cũng kẹt xe, tai nạn giao thông thuộc loại đứng đầu thế giới ư? – Cái nước ḿnh nó thế! Giáo dục càng lúc càng suy đồi, học tṛ đạo văn; thầy cô giáo cũng đạo văn; thi cử th́ đầy gian lận, bằng cấp giả tràn lan ở mọi cấp ư? - Ừ, th́ cái nước ḿnh nó thế! Kinh tế càng lúc càng suy thoái, hết đại công ty này phá sản đến tập đoàn quốc doanh kia phá sản, nợ nần quốc gia cứ chồng chất ư? - Ừ, th́ cái nước ḿnh nó thế! Chính trị sa lầy trong bế tắc, đối với dân th́ độc tài và tàn bạo; với nước ngoài th́ hèn yếu và xu nịnh ư? - Ừ, th́ cái nước ḿnh nó thế!
Vân vân.
Câu nói ấy không phải không đúng. Nó đúng ở hai khía cạnh. Thứ nhất, trên thực tế, quả thật t́nh h́nh Việt Nam càng ngày càng bế tắc. Bế tắc một cách đặc biệt, không giống với bất cứ một nước b́nh thường nào khác. Bế tắc triền miên. Gỡ cái này th́ vướng cái khác. Sửa cái sai này th́ cái sai khác lại xuất hiện, có khi c̣n trầm trọng hơn. Thứ hai, về phương diện tâm lư, nó cũng phản ánh được t́nh trạng tuyệt vọng của mọi người. Người ta hiểu rơ tất cả bi kịch nhưng không biết cách nào thoát khỏi được bi kịch.
Tuy nhiên, ngay cả khi đúng về hai phương diện vừa kể, câu nói ấy vẫn sai.
Hơn nữa, sai một cách nguy hiểm.
Thứ nhất, nó là biểu hiện của tư tưởng định mệnh chủ nghĩa. Nó làm như mọi thứ đă được an bài, gắn liền với bản chất của người Việt Nam. Của dân tộc Việt Nam.
Nhưng chắc chắn sự thật không phải như vậy. Tất cả những cái dốt, cái ngu, cái tham, cái ác và cái vô liêm sỉ trong chế độ cũng như trong xă hội Việt Nam hiện nay không phải v́ “cái nước ḿnh nó thế”. Trong lịch sử, nước ḿnh không thế. Ngày xưa, cả hàng ngàn năm, người Việt Nam đă từng bất khuất trước một nước Trung Hoa to lớn và hùng mạnh, hơn nữa, trước một nước Mông Cổ từng giẫm nát gần hết châu Á và một phần châu Âu. Ngày xưa, ngay cả dưới thời phong kiến, cha ông chúng ta cũng không phải chịu đựng nạn tham nhũng tràn lan như bây giờ. Chỉ cách đây hơn 40 năm, ở miền Nam, ngay cả trong hoàn cảnh chiến tranh khốc liệt, giáo dục cũng không suy đồi như bây giờ; sinh viên và giáo sư không ăn cắp văn chương của người khác một cách phổ biến như bây giờ; học tṛ không khinh thường thầy cô giáo như bây giờ. Ở miền Nam lúc trước cũng như cả thời Pháp thuộc, người bị bệnh, khi vào bệnh viện, không phải đút lót hết người này đến người khác, từ y công đến y tá và bác sĩ như bây giờ. Thời nào giới làm chính trị cũng nói dối, nhưng chưa bao giờ họ nói dối một cách trơ trẽn như bây giờ.
Xem cái dốt, cái ngu, cái tham, cái ác và cái vô liêm sỉ là bản chất của dân tộc Việt Nam rơ ràng là không đúng.
florida80
11-18-2019, 19:07
Mà thật ra, trên thế giới, không có dân tộc nào có bản chất như vậy cả. Những cái xấu như thế không có tính chất bẩm sinh. Chúng chỉ là những hiện tượng có tính chất lịch sử. Ngay cả một dân tộc vĩ đại như Nga hay Trung Quốc, b́nh thường vĩ đại, nhưng dưới chế độ độc tài, bỗng dưng thành dốt, ngu, tham, ác và vô liêm sỉ một cách lạ lùng. Nhiều quốc gia khác ở Tây phương, b́nh thường đầy nhân đạo, nhưng thời tư tưởng thực dân chủ nghĩa bành trướng, cũng trở thành tham và ác, dù không phải lúc nào họ cũng dốt, ngu và vô liêm sỉ.
Bởi vậy, câu “cái nước ḿnh nó thế”, thật ra, là một câu nói vô nghĩa.
Nói “chế độ ḿnh nó thế” th́ được. C̣n “nước ḿnh nó thế” th́ sai.
Thứ hai, gắn liền với chủ nghĩa định mệnh, câu nói ấy cũng mang tính đầu hàng chủ nghĩa. Trước mọi nghịch cảnh, chỉ cần buông câu “cái nước ḿnh nó thế”, người ta dễ có cảm tưởng an tâm và chấp nhận những nghịch cảnh ngang trái ấy như một cái ǵ hiển nhiên, đương nhiên, không thể tránh thoát. Nó tiêu diệt mọi ư chí phản kháng, hơn nữa, mọi nỗ lực thay đổi. Nó tạo ra vẻ ưu thời mẫn thế giả. Nó đóng kín mọi lối ra. Thực chất, nó dễ trở thành một sự đồng loă với những cái dốt, cái ngu, cái tham, cái ác và cái vô liêm sỉ.
Nhà cầm quyền Việt Nam không cần một thái độ nào hơn cái thái độ ấy.
Bởi vậy, tôi nghĩ, người Việt Nam hiện nay nên tập nghĩ và tập nói: CÁI NƯỚC M̀NH NÓ KHÔNG THỂ NHƯ THẾ!
Không thể.
Nguyễn Hưng Quốc
florida80
11-18-2019, 19:09
Ở Với Ai?
Đây là cái chuyện, hai vợ chồng già, khi một người ra đi th́ người c̣n lại nên ở với ai? Với con trai hay ở với con gái hay là ở một ḿnh, hay là đi t́m một ḿnh mới để cho có người bầu bạn? Những vấn nạn này, chẳng phải đợi đến khi một anh khoác áo chinh nhân lên đường cứu quốc, lúc đó mới đặt ra câu hỏi thiếp trong cánh cửa, chàng ngoài chân mây, mà chúng đă được đặt ra từ khi các khỉ con đă có vợ có chồng, có gia đ́nh riêng, ra ở riêng tất cả, trong nhà chỉ c̣n lại hai con khỉ già ngồi nh́n nhau hết ngày này qua ngày khác. Ngày xưa ở Việt Nam, chẳng làm ǵ có những chuyện này mà cần phải đặt thành vấn đề. V́ theo tập tục, cha mẹ già là ở với con trai lớn. Trẻ cậy cha già cậy con là lư trí đương nhiên. Chẳng có ǵ cần bàn căi. Nhưng ngày nay, đây lại là cả một vấn đề lớn.
Tôi c̣n nhớ, những năm sau đây, nhóm bạn già chúng tôi đă có lập trường vững chắc, đă viết ra một bản nội qui cho hội, và tất cả đều nhất trí - kiểu Việt Cộng - 100% là khi các con cái ra riêng, th́ hai vợ chồng già ở mí nhau là hạnh phúc nhất đời. Đó là một sự tự do t́m lại được sau những ngày tháng miên man lo làm bổn phận mà quên mất hạnh phúc riêng tư. Cứ cho như lúc này là một cuộc hôn nhân mới, một tự do son rỗi mới, một tuần trăng mật triền miên. Cần phải biết tận hưởng bằng cách cùng nhau tổ chức những tuần trăng mật thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ vân vân và vân vân cho tới khi nào sụm bà chè không đi được nữa th́ sẽ tính. Khi nào một anh bỏ cuộc chơi, lên đường vinh quang th́ anh kia sẽ tùy trường hợp, tùy hoàn cảnh mà lo liệu lấy thân. Nhưng tất cả đều đồng thanh, không nên ở với con, cho dù là con trai hay con gái, cho dù là con ḿnh sinh ra toàn là những gương mẫu nhị thập tứ hiếu không à. Cũng không nên ở chung, mất tự do của ḿnh mà lại ảnh hưởng tới hạnh phúc của con. Đấy là chưa kể, trường hợp ḿnh vô phúc, chẳng may, vụng về, khê nát, đẻ ra toàn là hột vịt ung, hột gà thối, th́ đừng bao giờ nghĩ chuyện ở chung cho nó thêm phiền năo.
Trong đầu óc chúng tôi - những hội viên của hội lăo này - cụ nào cũng có một vài ba cái kinh nghiệm của bà con, của bạn bè về những vụ ở chung với con cái. Chuyện nào cũng chẳng có happy ending ǵ hết, mà đều là bẽ bàng, dại dột. Bố hay mẹ góa, nghe lời ngon ngọt của con - trai hay gái - bán nhà, đem tiền về gửi con, rồi ở với con với cháu cho chúng nó có th́ giờ trả hiếu. Nhưng chỉ chừng vài ba tháng trăng mật, khi chúng rút hết tiền trong két nhỏ cũng như công lớn, chúng bèn nhắc nhở, khách ở trong nhà giống y hệt như cá như tôm, chỉ đến ngày thứ ba là ươn, là thối śnh lên rồi. Thế là ông bà già tức tưởi, khăn gói quả mướp ra đi với hai bàn tay trắng theo đúng nghĩa đen cũng như nghĩa trắng. Hỏi đến tiền chúng cứ tảng lờ như không hiểu bố mẹ nói ǵ. Cụ nào cũng tắc lưỡi nói, vẫn biết đây là chuyện hàng xóm, con ḿnh chả đến nỗi thế, nhưng nó ở nhà ḿnh th́ ḿnh là chủ những nó vẫn coi là nhà của nó, nhưng ḿnh ở nhà nó là không được, v́ nhà nó là nhà nó, không phải là nhà ḿnh, nó là chủ mà ḿnh là người ở nhờ.
Có cụ thành thật chia sẻ. Ở nhà nó th́ khi ḿnh c̣n sức khỏe, làm vú em, làm chị sen, chị bếp cho chúng được th́ vui, nhưng mà trông cháu coi vậy mà không phải vậy, mệt cầm canh. Nhất là khi mỗi đứa một loại tuổi, đứa th́ bú sữa, thay tă, đứa th́ thoáng một cái là chạy mất tiêu mất hút, chẳng biết đâu mà t́m, đứa đi đá banh, đứa đi học vơ. Ông hàng ngày đưa đi, đón về, lái xe c̣n nhiều hơn cả tài xế taxi. Cụ nào như cụ ấy, ai cũng nghĩ không nên và không thể ở được với con. Thế mà lâu lâu vẫn có cụ bị mắc lỡm, bị vào tṛng. Đă bảo là miệng th́ khôn, nhưng đôi khi hành động lại không khôn. Cho nên, lâu lâu vẫn có cụ bị con lừa, ngậm một mối căm hờn trong nhà dưỡng lăo. Và đề tài câu chuyện của các cụ trong nhà dưỡng lăo luôn luôn vẫn là những chuyện nhị thập tứ bất hiếu thời nay.
Nhưng mà, cụ cũng đừng coi những chuyện trên đây là thông lệ hay ngoại lệ, chỉ biết rằng lâu lâu lại có một chuyện như thế. Cụ nào không may th́ gặp phải loại con Lư Tường, chứ không phải đứa con nào cũng là Lư Tường cả. Thôi th́ cứ cho là, kiếp trước ḿnh nợ nó, bây giờ nó trở vào làm con ḿnh để nó đ̣i nợ. Chứ thực ra th́, con tôi đâu có thế, mà con cụ cũng đâu có vậy. Tuy nhiên, dù sao th́ cũng chẳng nên lợi dụng ḷng tử tế của nó. Cứ ở một ḿnh là yên chuyện. Trừ khi nào không thể ở được một ḿnh nữa th́ hăy tính. Nếu trời bắt u mê chẳng c̣n biết ai vào với ai, th́ ở đâu mà chả giống nhau, ở nhà nó hay ở nhà ḿnh, mà cho dù có ở trong viện dưỡng lăo, thối tha, bẩn thỉu th́ cũng có biết ǵ nữa đâu mà chịu mí lị không chịu!
florida80
11-18-2019, 19:10
Tôi luôn luôn lấy làm măn nguyện, luôn miệng cám ơn Trời, đă thương tôi cho tôi những đứa con - chả được như nhị thập tứ hiếu, nhưng cũng không đến nỗi thuộc loại nhị thập tứ bất hiếu – chúng là những đứa con có t́nh, biết điều, có giáo dục, nói tóm lại là có hiếu. Nhiều cụ nghe tôi khoe con, có vẻ lấy làm cay cú, hỏi mát tôi rằng, con cụ hiếu thảo thế, nhà cửa chúng lại đầy đủ tiện nghi, sao cụ không dọn về ở với một đứa, có phải vừa ấm cúng lại vừa đỡ tốn tiền thuê nhà không? Câu hỏi rất có lư, nhưng mà tôi cũng đă suy đi tính lại nát ra rồi cụ ạ. Tôi thấy cái lư luận con ở với bố mẹ th́ bố mẹ vẫn là chủ, nó là con, c̣n bố mẹ ở chung với con th́ nó là chủ mà ḿnh là người ở nhờ. Đúng không thể chê vào đâu được. Ở với con không được v́ con tôi đứa th́ có gia đ́nh cả 35 năm nay, thằng út cũng lấy vợ năm nay là 20 năm rồi. Đứa nào cũng có một nếp sống riêng tư của chúng, tôi cũng có những thói quen của tôi. Chẳng ai có thể bỏ nếp sống quen thuộc của ḿnh mà ḥa nhập vào một nếp sống khác. Cho nên, nếu tôi muốn thoải mái, cứ sống một ḿnh là khỏe. Được cái Trời thương, tôi thường làm bạn với những người chết, đă quen rồi. Khi mẹ tôi mất, tôi thấy mẹ tôi vẫn c̣n sống và sinh hoạt trong nhà tôi cả đến 3, 4 năm sau mới không thấy cụ đi ra đi vào nữa. Ngày nay ông Xă Xệ, tôi để tro của ông ở nhà, cho nên tôi cảm thấy như ông vẫn c̣n đấy. Lạ một cái tôi không mơ thấy ông và cũng không nh́n thấy ông, nhưng tôi vẫn cảm thấy sự hiện diện của ông ở trong nhà, và nghe thấy tiếng ông gọi tôi.
Cũng nhờ tôi không sợ ma, cho nên tôi sống với h́nh ảnh của ông, cùng với hộp tro của ông cũng không thấy sợ, mà c̣n cảm thấy ấm cúng. Tôi không cảm thấy là tôi đang sống một ḿnh, mà vẫn sống hai ḿnh như thường.
Cho nên câu hỏi ở mí ai không áp dụng cho tôi!
florida80
11-18-2019, 19:12
Ngồi Càng Lâu Càng Sớm Gặp Thần Chết
Loài người hiện đại đang “chết ṃn” v́ ngồi nhiều - Ảnh: Medical Billing Coding
Đó là kết quả từ cuộc nghiên cứu tại Học viện Sax (Úc), gióng lên hồi chuông cảnh báo cho mọi người, nhất là những nhân viên văn pḥng thường xuyên phải ngồi làm việc trong nhiều giờ liền.
Qua việc theo dơi hơn 200.000 người trên 45 tuổi ở Úc từ năm 2006-2012, nhóm nghiên cứu trên nhận ra rằng trong ṿng ba năm tới những người ngồi ít nhất 11 tiếng một ngày có nguy cơ tử vong cao hơn 40% so với những người chỉ ngồi ít hơn bốn tiếng một ngày.
Theo tạp chí The Atlantic, thậm chí những người tập thể dục 5 tiếng/tuần vẫn sẽ chết sớm nếu ngồi làm việc quá lâu. Không chỉ làm việc, 90% các hoạt động giải trí hiện tại của con người vẫn diễn ra ở tư thế ngồi.
Một nghiên cứu khác đăng trên tờ Medical Billing Coding cũng chỉ ra rằng những người làm việc trong tư thế ngồi sẽ có tỉ lệ mắc bệnh tim cao hơn gấp hai lần người thường xuyên làm việc trong tư tế đứng. Như vậy, lư giải theo cách vui nhộn, một viên quản lư có thể giàu có hơn một công nhân lắp ráp linh kiện tại Nhà máy Foxconn, nhưng chưa chắc đă sống thọ hơn.
Jolie O’Dell, một cây viết của trang thông tin điện tử Mashable, đă tổng hợp lại những con số biết nói để chứng minh rằng việc ngồi đang giết chết loài người.
Cụ thể, trong khi bạn ngồi, cơ chân của bạn ngừng hoạt động, lượng calo tiêu thụ trong một phút giảm c̣n 1, lượng enzym chống béo ph́ giảm 90%. Ngồi hơn 2 giờ đồng hồ, lượng cholesterol có lợi bị giảm đi 20%. Tất cả những diễn biến trên sẽ kéo theo nguy cơ về bệnh tim mạch.
Ngồi liên tục 24 giờ, hoạt tính của insulin trong cơ thể giảm đi 24%, nguy cơ mắc bệnh tiểu đường tăng cao hoặc dẫn đến chứng rối loạn đường huyết. Điều này giải thích v́ sao có những game thủ chết gục ngay trên bàn phím sau khi chơi game liên tục trên 24 tiếng.
Làm thế nào để hạn chế chết sớm do ngồi lâu?
Vậy làm thế nào để hạn chế nguy cơ tử vong sớm khi bạn vẫn phải ngồi nhiều để làm việc? Hidde Van Nai Ploeg - tác giả chính của công tŕnh nghiên cứu này - cho rằng con người nên t́m cách cân bằng giữa ngồi, đứng, đi bộ và các hoạt động thể chất khác.
Ba hoạt động được cho là tốt nhất cho những ai hay ngồi chính là gập thân, đi bộ và nhảy tại chỗ. Việc đi bộ giúp bạn đốt cháy được lượng calori gấp ba lần lúc ngồi. Từ đó giảm thiểu chứng béo ph́ và tim mạch.
Hăy thường xuyên gập thân, đi bộ và nhảy tại chỗ để sống lâu hơn - Ảnh: Medical Billing Coding
Ngoài ra, tư thế ngồi cũng cực kỳ quan trọng, ngồi khom, ngồi thẳng lưng đều mau chết. bạn hăy ngồi ngửa người ra khoảng 135 độ (góc tạo bởi đùi và thân). Tư thế này giảm tải cho cột sống v́ phần lớn khối lượng lưng đă dồn vào lưng ghế. Các mạch máu cũng được lưu thông tốt hơn.
Ngồi ở góc 135 độ sẽ là giải pháp t́nh thế cho làm việc lẫn giải trí - Ảnh: Medical Billing Coding
Hăy bỏ ngay thói quen dùng ghế có bánh xe để vừa ngồi vừa di chuyển trong pḥng làm việc. Mỗi lần đứng dậy để đi lại, bạn đă tự cho ḿnh thêm một khoảng thời gian để sống.
Những người ngồi trước màn h́nh TV từ 3 giờ trở lên mỗi ngày sẽ có nguy cơ chết v́ bệnh tim nhiều hơn. Cứ mỗi giờ xem TV thêm, bạn sẽ đối mặt với 11% nguy cơ tử vong tăng thêm -
Theo Medical Billing & Coding
florida80
11-18-2019, 19:12
Giá Trị Cuộc Sống - Sướng Và Khổ
Có một đề thi dành cho các thí sinh đau khổ thuộc mọi lứa tuổi như sau: “Bạn hăy chứng minh bạn khổ.”
Thí sinh thứ nhất, một người đàn ông chừng sáu mươi, chứng minh: Tôi lớn lên trong một gia đ́nh nông dân nghèo. Bố mẹ tôi quanh năm ‘bán mặt cho đất – bán lưng cho trời’. V́ nhà nghèo nên tôi phải nghỉ học sớm để đi làm kiếm tiền mưu sinh. Nghĩ mà tủi thân!...
Thí sinh thứ hai, một phụ nữ trẻ, dẫn chứng: Tôi là người kém sức khoẻ. Từ nhỏ đă hay đau yếu. Mỗi lần trái gió trở trời là tôi lại xụt xịt. Rất khó chịu!...
Thí sinh thứ ba, một thanh niên tuổi chừng hăm mấy, viết ngay không chần chừ: Tôi chẳng có tài cán ǵ. Giữa đám đông bạn bè, tôi chẳng biết ca hát. Mấy đứa bạn cứ trêu chọc bảo tôi giọng ngang như cua ḅ. Bực tức và chán ghê!...
Thí sinh thứ tư toan đặt bút xuống viết th́ khựng lại. Rồi anh suy nghĩ có vẻ rất căng thẳng. Cuối cùng, quyết định nộp giấy trắng.
Kết quả cuộc thi: Ba thí sinh đầu tiên được 1 điểm an ủi v́ đă có… công viết. C̣n thí sinh thứ tư th́ phải lên gặp thầy để tŕnh bày rơ lư do tại sao lại để giấy trắng.
Trong giờ sửa bài, giáo sư nhận xét chung:
- Các bạn không được điểm cao v́ bài các bạn không thể hiện được tư duy sâu sắc. Các bạn chỉ liệt kê những điều không như ư xảy ra trong cuộc đời. Ai cũng làm được như thế. Thực ra nó không đủ chứng minh rằng các bạn khổ v́ góc nh́n đó quá hẹp.
Rồi giáo sư quay sang thí sinh thứ tư và hỏi:
- Tại sao bạn để giấy trắng?
- Thưa giáo sư, thoạt đầu tôi cũng có khuynh hướng vội vàng liệt kê như các bạn kia. Nhưng tôi chợt giật ḿnh…
- Sao bạn lại giật ḿnh?
- Dạ, xin cho phép tôi đứng lên trước mọi người để tŕnh bày được dễ dàng hơn.
Thế rồi cậu khập khiễng bước lên trên. Quay xuống nh́n mọi người, cậu nở một nụ cười thân thiện. Người ta thấy mặt cậu một bên bị nám đen. Cậu nói:
- Hồi tôi c̣n nhỏ, bố mẹ phải đi làm ngoài đồng, chỉ có chị tôi và tôi ở nhà. Một hôm, chị đang nấu cơm th́ bị cháy nhà. Như quư vị thấy, tôi bị phỏng nặng, bây giờ vẫn c̣n dấu cháy trên mặt. Năm tôi lên bảy, bố tôi qua đời. Một buổi tôi đi học, một buổi tôi phải đi bán vé số ở khu chợ gần nhà để phụ mẹ. Cách đây ít năm, trên đường đi nhà thờ về, có một chú kia nhậu say lái xe tông vào tôi khiến chân tôi bị tật từ hồi đó. Bây giờ mỗi khi trời trở lạnh, chân tôi cũng khá đau. Gần đây, tôi thú thật là tôi yêu một người con gái, nhưng tôi thế này th́ làm sao xứng với người ta được!
Trong pḥng lúc ấy có nhiều người. Giọng cậu yếu ớt nhưng ai cũng nghe rơ v́ bầu khí lặng im đến lạ thường.
- Nhưng sao bạn không viết những điều đau khổ này vào bài thi - Dạ không, v́ tôi giật ḿnh. Tôi giật ḿnh khi tôi chợt nhớ lại lời của bạn tôi trong nhà thờ hôm Chúa Nhật. Anh ấy nói với mấy người nghèo khổ rằng: “Anh em thật có phúc.” Thế là tôi khựng lại để suy nghĩ. Rồi tôi nhận ra: để chứng minh tôi thực sự khổ th́ tôi phải chứng minh cho được rằng tôi không có ǵ để hạnh phúc.
Mọi người càng chăm chú. Vị giáo sư lên tiếng:
- Hay ! Xin lỗi bạn, tôi không phải là Kitô hữu, vậy cho tôi hỏi anh bạn ǵ ǵ đó của bạn nói như thế nào về việc may phúc khiến bạn thay đổi cách nh́n như thế ?
florida80
11-18-2019, 19:14
Dạ thưa giáo sư, bạn tôi tên là Giêsu. Anh ấy nói: “Mắt anh em thật có phúc v́ được thấy những điều đang thấy, tai anh em thật có phúc v́ được nghe những điều đang nghe. Nhiều người mong mỏi được như anh em mà không được.” (Mt 13:16-17).
- Thưa giáo sư, lúc ấy tôi chợt nh́n thấy và nghe được nhiều điều may mắn trong cuộc sống của tôi. Tôi có mẹ có chị. Nhà chúng tôi tuy chẳng kín cổng cao tường nhưng đùm bọc nhau ấm áp. Tôi có trái tim biết rung động. Tôi có ḷng quảng đại. Tôi có lương tâm. Tôi có bạn bè nói chuyện. Tôi có nhiều người cầu nguyện cho tôi. Tôi được đi học. Tôi có trí khôn để nhận ra trong cái xui có cái hên, tức là trong nghịch cảnh có ân sủng.
Ví dụ: V́ lớn lên trong cảnh khó khăn, tôi thấy ḿnh biết cảm thương với người nghèo hơn. V́ mang tật nguyền trên ḿnh, tôi hiểu được nỗi đau của tha nhân. V́ thấy ḿnh giới hạn, tôi đặt niềm tin vào Chúa nhiều hơn. À, cuối tuần nào tôi cũng được cùng mẹ và chị đi Lễ với bà con cḥm xóm để nghe Lời Chúa. Vui lắm !
florida80
11-18-2019, 19:18
Những Bài Học Ngụ Ngôn Phương Tây
1. Bài học 1
Hai con bồ câu trống và mái tha hạt thóc về đầy tổ, cả hai rất ư hạnh phúc. Gặp mùa khô hanh, hạt thóc nhót lại. Con trống thấy tổ vơi đi liền trách con mái ăn vụng. Con mái căi lại liền bị con trống mổ chết. Mấy hôm sau mưa xuống, hạt thóc thấm nước và nở to ra. Bồ câu trống ngẩn ṭ te.
=> Bài học rút ra: "thịt" nhân viên một cách hồ đồ... không làm bạn trông thông minh hơn.
2. Bài học 2
Một ông vua nọ do chán chuyện triều đ́nh nên mua một con khỉ đem về. Con khỉ làm tṛ rất hay nên được vua sủng ái, đi đâu cũng mang theo, cho mặc quần áo, giao cả kiếm cho giữ. Một hôm, vua ra vườn thượng uyển ngủ. Có con ong bay đến đậu lên đầu vua. Khỉ muốn đuổi ong, lấy kiếm nhắm vào ong mà chém. Đức vua băng hà.
=> Bài học rút ra: trao quyền cho những kẻ không có năng lực th́ luôn phải cảnh giác.
3. Bài học 3
Quạ thấy chó ngậm khúc xương quá ngon, bèn đánh liều lao xuống mổ vào đầu chó. Bị bất ngờ, chó bỏ chạy để lại khúc xương. Quạ ngoạm lấy khúc xương nhưng nặng quá không tha nổi. Chó, sau khi hoàn hồn, thấy kẻ tấn công chỉ là con quạ nên quay lại táp một cú, quạ chết tươi.
=> Bài học rút ra: đừng chiếm thị trường nếu bạn biết là không giữ được nó.
4. Bài học 4
Ba con thú dữ là sói, gấu và cáo thay nhau ức hiếp đàn dê. Dê đầu đàn bèn nói với cả bầy: "Ta nên mời một trong ba gă sói, gấu hay cáo làm thủ lĩnh của chúng ta". Cả đàn dê bất b́nh, nhưng ba "hung thần" nghe tin này rất mừng. Thế là chúng quay sang tranh giành nhau quyền lănh đạo, cuối cùng cáo dùng bẫy hại chết được sói và gấu. Nhưng rồi một ḿnh nó không c̣n ức hiếp đàn dê được nữa.
=> Bài học rút ra: hăy thận trọng khi nghe tin bạn sắp được làm sếp.
5. Bài học 5
Một nhân viên bán hàng, một thư kư hành chính và một sếp quản lư cùng đi ăn trưa với nhau, họ bắt được một cây đèn cổ. Họ xoa tay vào đèn và thần đèn hiện lên. Thần đèn bảo: "Ta cho các con mỗi đứa một điều ước". Tôi trước! Tôi trước! – Cô thư kư hành chính nhanh nhẩu nói: Tôi muốn được ở Bahamas lái canô và quên hết sự đời. Vút. Cô thư kư biến mất. Tôi! Tôi! anh nhân viên bán hàng nói: Tôi muốn ở Hawaii nằm dài trên băi biển có nhân viên massage riêng, nguồn cung cấp Pina Coladas vô tận và với người t́nh trăm năm. Vút. Anh nhân viên bán hàng biến mất. Ok tới lượt anh. Thần đèn nói với ông quản lư. Ông quản lư nói: tôi muốn hai đứa hồi nảy có mặt ở văn pḥng làm việc ngay sau bữa trưa !
florida80
11-18-2019, 19:19
Bài học xương máu: luôn luôn để sếp phát biểu trước.
6. Bài học 6
Một con đại bàng đang đậu trên cây nghỉ ngơi, chẳng làm ǵ cả. Con thỏ nh́n thấy thế hỏi: Tôi có thể ngồi không và chẳng làm ǵ như anh được không? Đại bàng trả lời: Được chứ, sao không. Thế là con thỏ ngồi xuống gốc cây nghỉ ngơi. Bỗng dưng một con cáo xuất hiện, vồ lấy con thỏ mà ăn thịt.
=> Bài học xương máu: để được ngồi không mà chẳng cần làm ǵ, anh phải ngồi ở một vị trí rất cao.
florida80
11-18-2019, 19:22
8 Vị Trí "Càng Xấu Càng Khỏe"
* Được cái này thường mất cái kia. Cơ thể con người cũng vậy, có những vị trí càng xấu càng khỏe mạnh.
1. Mông to tốt cho tim, não
Các nghiên cứu cho biết, người có mông to sẽ có mức cholesterol “xấu” thấp hơn, cholesterol “tốt” cao hơn, vì vậy tỷ lệ xơ cứng mạch máu của tim và não khá nhỏ. Đại học Oxford Anh nghiên cứu còn phát hiện, người mông to có tỷ lệ mắc bệnh tiểu đường cũng thấp hơn.
2. Mọc nhiều nốt ruồi làm chậm lão hóa
Nốt ruồi mọc nhiều trên cơ thể không chỉ khó coi, có nguy cơ ung thư da tăng gấp 10 lần. Mặt khác, các nhà khoa học Học viện King, Đại học London trong một nghiên cứu mới nhất cho biết, so với người không có nốt ruồi, người có nhiều nốt ruồi thường trẻ hơn 6 – 7 tuổi so với tuổi thực tế, tỷ lệ mắc các bệnh tuổi già như bệnh tim và bệnh loãng xương là tương đối thấp.
3. Núi đôi nhỏ thì cột sống càng thẳng
Các nhà nghiên cứu Thổ Nhĩ Kỳ phát hiện, những người có núi đôi càng lớn, càng dễ bị đau lưng và cong cột sống, người có nhũ hoa nhỏ thì không như vậy. Về góc độ giới tính, độ nhạy cảm với vuốt ve của núi đôi nhỏ mạnh hơn so với núi đôi lớn.
4. Mũi to ít bị cảm lạnh
Đại học Iowa, Mỹ nghiên cứu cho biết, mũi càng lớn, tỷ lệ hít phải các chất ô nhiễm (như bụi) ngược lại càng giảm, khả năng đề kháng các vi khuẩn có hại càng lớn. Vì vậy, người có mũi to rất ít bị cảm lạnh hay cảm cúm.
5. Đùi to thì tim khỏe
Một nghiên cứu của Đan Mạch dài tới 12 năm, liên quan đến 3.000 đàn ông cho thấy, người có vòng đùi 60 cm trở lên, bắp chân khỏe mạnh thì nguy cơ chết sớm và mắc bệnh tim càng giảm.
6. Ngón chân ngắn chạy nhanh hơn
Một nghiên cứu mới nhất của Anh cho biết, trong quá trình tiến hóa của loài người, ngón chân ngắn đi là để chạy nhanh hơn. Ngón chân dài liên quan đến cơ xương nhiều hơn, vì vậy chạy sẽ mất sức, hiệu quả “giảm xóc” cũng thấp.
7. Tai to dù về già vẫn thính
Chuyên gia y học, tiến sĩ Ralph Holm cho biết, tai ngoài càng to, ống tai thu được âm thanh càng rõ, vì vậy người có tai to rất ít bị mất thính giác do già yếu.
8. Bàn chân bẹt thì chân ít bị tổn thương
Một nghiên cứu mới nhất của Mỹ phát hiện, người có bàn chân bẹt thì chân và các bộ phận của chúng ít bị tổn thương, nguy cơ bị tổn thương của những người có cung chân cao sẽ cao gấp 6 lần người có bàn chân bẹt.
Đức Trọng (Theo Health)
florida80
11-18-2019, 19:24
Thế Nào Là Người Đẹp?
Ca tụng cô gái đẹp có gương mặt kiều diễm, ngoai h́nh hấp dẫn v.v… Là cái đẹp của sự ham muốn, chiếm đọat, xoay vần trong ṿng sinh tử luân hồi, ngầm chứa khổ đau, sớm nở tối tàn không có chi đáng tán dương cả.
Chẳng có chi là đẹp cả, đẹp hay không là ở chỗ:
Giữ ǵn trang nghiêm giới hạnh là thân đẹp.
Ăn ở hiền ḥa, thủy chung là nết đẹp.
Thấy người ta ngă mà nâng lên, đó là cử chỉ đẹp.
Thấy người ta đói cho ăn, rách cho mặc, nghèo túng mà giúp đỡ, đó là tấm ḷng đẹp.
Phụng dưỡng cha mẹ già, chu cấp người cô quả cô độc, tôn quư các bậc hiền thánh đó là tâm hồn đẹp.
Thấy người ta lâm nguy, sợ hăi mà nói lời an ủi giúp đỡ, đó là ngôn ngữ đẹp.
Không một tà niệm nảy sinh, đó là ư đẹp.
Thấy người ta u tối, không hiểu biết mà khai mở trí tuệ, cho học hành chữ nghĩa, đó là trí tuệ đẹp.
Tất cả những cái đẹp này cần phải được tuyên dương, ghi vào sử sách, lập bia ghi công, dựng tượng để chiêm ngưỡng.
Chí lư lắm thay ! ! ! ...
Sưu tầm
florida80
11-18-2019, 19:25
Chuyện Lạ Bên Mỹ Và Bên Việt Nam - Tales Of Two Societies
Chuyện lạ bên Mỹ
Chuyện lạ Việt Nam
Cái xứ ǵ đâu thiệt lạ kỳ
Có xe hơi đẹp chẳng chịu đi
C̣ng lưng ra sức đạp xe đạp
Để giữ cho người khỏi mau . . đi
Cái xứ ǵ đâu thiệt lạ đời
Nhà rộng pḥng to bỏ không chơi
Kéo nhau bồng bế ra bên suối
Nằm đất nh́n lên đếm sao trời
Cái xứ ǵ đâu chán gớm ghê
Thịt thà gà vịt đến ê hề
Thèm lắm đi ngang không dám liếc
Chỉ sợ mai này bác sĩ chê
Cái xứ ǵ đâu lạ ghê ta
Biết bao vải vóc với lụa là
Thế mà ngoài đường bao nhiêu kẻ
Áo quần thiếu vải hở luôn da
Cái xứ ǵ đâu thiệt lạ lùng
Nhà băng nắm hết của cải chung
Làm được đồng nào không đút túi
Giao hết nhà băng, chẳng dám dùng
Cái xứ ǵ đâu ngán làm sao
Phương phi to lớn mặt hồng hào
Sợ béo nhịn ăn thành que củi
Rơ thật xứ ǵ chán biết bao
Cái xứ ǵ đâu, nghĩ ngán thầm
Tiếng Việt cháu con cứ như câm
Ông, bà, Cô chú kêu " You" tuốt
Chào hỏi kêu " Hi" mỗi một âm
Cái xứ ǵ đâu lạ lắm đây
Sát nhân trộm cướp cả một bầy
Ra toà mặc Vest trông bảnh chọe
Trong tù tập tạ khoẻ phây phây
Cái xứ ǵ đâu chẳng xài tiền
Chỉ dùng thẻ nhựa cà liên miên
Không có một đồng trong cái ví
Thẻ cà th́ chục cái mới nguyên
Cái xứ ǵ đâu giả qúa trời
Phụ tùng thân thể giả khơi khơi
Chẳng riêng h́nh dáng làm cho giống
T́nh nghĩa bên trong cũng dở hơi
Cái xứ ǵ đâu thấy nực cười
Chó được cưng nuôi sướng hơn người
"Rựa Mận" mất tiêu không thấy bóng
"Ḷng dồi" đi kiếm đỏ con ngươi
Cái xứ ǵ đâu bắt đủ bằng
Nghề ǵ cũng phải có Ba Tăng
Câu cá ḷng tong bằng không có
Lơ mơ bị phạt đến nhăn răng
Cái xứ ǵ đâu thiệt lạ lùng
Đàn bà hách dịch, phán lung tung
Gởi hết Trung Đông học một khóa
Để biết đàn ông qúy vô cùng
Cái xứ ǵ đâu lạ lắm thôi
Trả thù khủng bố tận xa xôi
Thức ăn thả xuống cùng bom đạn
Vừa nhai vừa núp đạn trên đồi
Chỉ có xứ này mới thế thôi
Cái xứ cờ Hoa bấy lâu rồi
Không có chiến tranh cùng đói khát
Nên giờ mới lắm cái lôi thôi.
(Không biết tên tác giả)
florida80
11-18-2019, 19:26
Chuyện lạ Việt Nam
Cái xứ ǵ đâu thiệt lạ kỳ
Có xe hơi đẹp chẳng chịu đi
C̣ng lưng ra sức đạp xe đạp
Để giữ cho người khỏi mau . . đi
Cái xứ ǵ đâu thiệt lạ đời
Nhà rộng pḥng to bỏ không chơi
Kéo nhau bồng bế ra bên suối
Nằm đất nh́n lên đếm sao trời
Cái xứ ǵ đâu chán gớm ghê
Thịt thà gà vịt đến ê hề
Thèm lắm đi ngang không dám liếc
Chỉ sợ mai này bác sĩ chê
Cái xứ ǵ đâu lạ ghê ta
Biết bao vải vóc với lụa là
Thế mà ngoài đường bao nhiêu kẻ
Áo quần thiếu vải hở luôn da
Cái xứ ǵ đâu thiệt lạ lùng
Nhà băng nắm hết của cải chung
Làm được đồng nào không đút túi
Giao hết nhà băng, chẳng dám dùng
Cái xứ ǵ đâu ngán làm sao
Phương phi to lớn mặt hồng hào
Sợ béo nhịn ăn thành que củi
Rơ thật xứ ǵ chán biết bao
Cái xứ ǵ đâu, nghĩ ngán thầm
Tiếng Việt cháu con cứ như câm
Ông, bà, Cô chú kêu " You" tuốt
Chào hỏi kêu " Hi" mỗi một âm
Cái xứ ǵ đâu lạ lắm đây
Sát nhân trộm cướp cả một bầy
Ra toà mặc Vest trông bảnh chọe
Trong tù tập tạ khoẻ phây phây
Cái xứ ǵ đâu chẳng xài tiền
Chỉ dùng thẻ nhựa cà liên miên
Không có một đồng trong cái ví
Thẻ cà th́ chục cái mới nguyên
Cái xứ ǵ đâu giả qúa trời
Phụ tùng thân thể giả khơi khơi
Chẳng riêng h́nh dáng làm cho giống
T́nh nghĩa bên trong cũng dở hơi
Cái xứ ǵ đâu thấy nực cười
Chó được cưng nuôi sướng hơn người
"Rựa Mận" mất tiêu không thấy bóng
"Ḷng dồi" đi kiếm đỏ con ngươi
Cái xứ ǵ đâu bắt đủ bằng
Nghề ǵ cũng phải có Ba Tăng
Câu cá ḷng tong bằng không có
Lơ mơ bị phạt đến nhăn răng
Cái xứ ǵ đâu thiệt lạ lùng
Đàn bà hách dịch, phán lung tung
Gởi hết Trung Đông học một khóa
Để biết đàn ông qúy vô cùng
Cái xứ ǵ đâu lạ lắm thôi
Trả thù khủng bố tận xa xôi
Thức ăn thả xuống cùng bom đạn
Vừa nhai vừa núp đạn trên đồi
Chỉ có xứ này mới thế thôi
Cái xứ cờ Hoa bấy lâu rồi
Không có chiến tranh cùng đói khát
Nên giờ mới lắm cái lôi thôi.
(Không biết tên tác giả)
Cái xứ ǵ đâu thiệt lạ kỳ
Đèn xanh cũng chạy, đỏ cũng đi
Dân không phương kế đành phải ở
Cột đèn không cẳng cũng muốn ... đi
Cái xứ ǵ đâu thật lạ đời
Bị bắt bỏ bót dễ như chơi
Nhà đất: lănh đạo tịch thu cả
Kiện thưa chẳng được, chỉ than trời
Cái xứ ǵ đâu chán gớm ghê
Thịt thà lănh đạo đớp ê hề
Thằng dân rau cỏ và khoai sắn
Ăn để mà sống, chẳng dám chê
Cái xứ ǵ đâu lạ ghê ta
Con cái lănh đạo diện luạ là
Dân đen trên rách, dưới cũng rách
Mặc quần ló cả cụ Hồ ra
Cái xứ ǵ đâu thật lạ lùng
Bảo rằng cộng sản là cuả chung
Thế mà lănh đạo tiền đầy túi
Dân đen đồng lẻ chẳng đủ dùng
Cái xứ ǵ đâu ngán làm sao
Lănh đạo phương phi mặt hồng hào
Dân đen khô đét như que củi
Rơ thật xứ ǵ chán biết bao
Cái xứ ǵ đâu nghĩ ngán thầm
Bị Tàu xâm lấn cứ lặng câm
Không khéo th́ dăm ba năm nữa
X́ xồ "ngộ, nị" phải phát âm
Cái xứ ǵ đâu lạ lắm đây
Sát nhân, trộm cướp cả một bầy
Thế mà lại gọi là "lănh đạo"
Ăn trên, ngồi trước khoẻ phây phây
Cái xứ ǵ đâu có loại tiền
Toàn là bạc triệu xài liên miên
Cứ ngỡ toàn dân là triệu phú
Nào hay đói khổ vẫn c̣n nguyên
Cái thứ ǵ đâu lạ quá trời
Áo quần trút bỏ đứng khơi khơi
Chỉ mong lấy được chồng Hàn quốc
C̣n chuyện ân t́nh, chuyện dở hơi
Cái xứ ǵ đâu thấy nực cười
Kiếp chó xem ra giống kiếp người
Tự Do, Dân Chủ t́m chẳng thấy
Nhân Quyền đi kiếm đỏ con ngươi
Cái xứ ǵ đâu có lắm bằng
Lănh đạo tên nào cũng Ba Tăng
Tiến Sĩ quơ tay vơ cả nắm
Thế mà gặp chuyện chỉ nhăn răng
Cái xứ ǵ đâu thật lạ lùng
Lănh đạo hách dịch, phán lung tung
Giặc Tàu chiếm đất th́ cúi mặt
Bán nước, hại dân nhục vô cùng
Cái xứ ǵ đâu lạ lắm thôi
Khúc ruột ngàn dậm ở xa xôi
Xênh xang áo gấm về quê cũ
Ăn chơi hưởng thụ chuyện suy đồi
Chỉ có xứ này mới thế thôi
Cộng Sản đầy đoạ đă lâu rồi
Đứng lên lật đổ loài bán nước
Cờ Vàng, dân Việt mới yên thôi.
Bùi Phạm Thành - 6/10/2011
at 3:48 PM
florida80
11-18-2019, 19:27
6000 Nấc Thang T́nh Yêu...
Cảm động người chồng xây 6000 bậc thang để cho vợ đi
Câu chuyện nổi tiếng có thật về t́nh yêu của hai ông bà lăo ở Trùng Khánh, Trung Quốc đă khép lại ngày 30/10 vừa qua, sau khi người vợ qua đời cách chồng 5 năm. Nhưng sẽ không ai có thể quên chuyện t́nh yêu vĩ đại đó.
50 năm trước, ở thôn Cao Than, thuộc huyện Giang Tân Trung Sơn, tỉnh Trùng Khánh, Trung Quốc chàng thôn dân Lưu Quốc Giang đă vô t́nh yêu một góa phụ hơn ḿnh tới 10 tuổi - Từ Triều Thanh. Cái thời xưa cũ ấy người ta cho anh ta là ngu dốt đă làm chuyện đại nghịch, xấu mặt người thân và xấu mặt cả thôn. Nhưng những cản trở ấy không thể nào chia ĺa được t́nh cảm lứa đôi, để tránh sự kỳ thị của người xung quanh, Lưu Quốc Giang đành đưa người yêu vào tận sâu trong núi cao rừng thẳm, một đời tránh xa thị phi, tránh để Triều Thanh thêm tổn thương trong cuộc sống.
Biết nơi chốn này là nguy hiểm, để đảm bảo cho người yêu ḿnh an toàn khi đi ra ngoài ông Lưu Quốc Giang đă mất một đời bận rộn xây một bậc thang dài xuyên suốt núi rừng. Bậc thang dài tới 6000 bậc đá, cheo leo từ độ cao 1500m so với mực nước biển tiến xuống văn minh, người đời biết được liền đặt tên cho bậc thang này là “nấc thang t́nh yêu”. Câu chuyện được lan truyền, đến năm 2006 cả Trung Quốc b́nh chọn câu chuyện này là “Câu chuyện t́nh yêu kinh điển Trung Hoa thời hiện đại”.
Đă hơn nửa thế kỷ bên nhau, ông lăo Lưu Quốc Giang ngắm nh́n người bạn đời Từ Triều Thanh đầy thâm t́nh khiến cho bất cứ ai thấy cũng ấm ḷng, bởi một điều ông và vợ chính là minh chứng cho một t́nh yêu dũng cảm và tuyệt mỹ.
Ảnh tư liệu năm 2006, một năm trước khi tuổi già và bệnh tật chia ĺa t́nh yêu của hai người. Từ Triều Thanh nh́n vợ ánh mắt tŕu mến đầy thâm t́nh.
Lưu Quốc Giang lúc này đă hoàn thành hơn 6000 bậc thang dài nửa thế kỷ, mỗi ngày ông đều sửa chữa nó đảm bảo cho vợ đi được an toàn
Hơn 50 năm dắt vợ đi trên những nấc thang này, không chỉ rất đẹp những nấc thang này c̣n mang đầy những t́nh cảm sâu nặng.
Con trai của Lưu Quốc Giang và Trừ Triều Thanh lên núi thăm cha mẹ, anh coi bậc thang này thông thẳng tới trời xanh.
Nuôi ong, nuôi gà, trồng rau, họ tự cung tự cấp sống cô lập giữa núi rừng.
Mảnh giấy chứng nhận kết hôn nay đă mục nát, nhưng dù chỉ c̣n một chút vẫn chứa đựng bao hạnh phúc khiến cho hai cụ rạng ngời.
Ngày 07 tháng 12 năm 2007 chồng qua đời, Từ Triều Thanh ngồi bất động bên linh cữu của người đă cùng ḿnh hơn nửa cuộc đời.
Tiếng pháo vọng lại, bà cụ thất thần nh́n ra cửa.
Công cụ của Lưu Quốc Giang ngày c̣n sống vẫn dùng để xây nên những nấc thang thông thiên.
Nước mắt không c̣n chảy được ngày chồng mất, nhưng nỗi buồn của bà cụ Từ Triều Thanh vẫn thấm sâu.
florida80
11-18-2019, 19:28
Qua đời ở tuổi 87, cuối cùng bà cũng đă theo người bạn đời của ḿnh. Cảm động về câu chuyện này nhóm nhạc C Allstar của thành phố Hong Kong đă sáng tác ra bài hát có tên là "Nấc thang thiên đường", mới được công bố đă đứng top nhiều tuần, giành được rất nhiều giải thưởng. Câu chuyện này cũng được dựng thành phim năm 2010, đài truyền h́nh TVB công chiếu suốt một thời gian khiến cho hàng triệu khán giả cảm động rơi lệ.
6000 bậc thang mà ông Lưu Quốc Giang bỏ cả cuộc đời ra để xây cho vợ ḿnh
Ảnh chụp bà Từ Triều Thanh ở những ngày tháng cuối của cuộc đời, trên môi bà nở nụ cười măn nguyện khi trong cuộc đời, có một người chồng hết ḷng yêu thương ḿnh
Năm 2007 Lưu Quốc Giang qua đời, 5 năm sau cũng chính là ngày 30 tháng 10 vừa qua, bà cụ Từ Triều Thanh cũng theo chồng tiếp tục một cuộc sống vĩnh hằng ở thế giới bên kia. Câu chuyện t́nh yêu khép lại nhưng dư vị của nó để lại cho nhân gian không bao giờ tan biến, con người qua đó mà có thêm một hy vọng về một t́nh yêu kiên định vĩnh hằng.
Sưu tầm
florida80
11-18-2019, 19:39
5 Bài Học Rất Cần Trong Cuộc Sống
Cuộc sống dạy cho ta những bài học quư giá mà ta nên biết trân trọng để đứng vững giữa cuộc đời! Cùng đọc và suy ngẫm những bài học cuộc sống ư nghĩa!
Bài học về sự quan tâm
Trong tháng thứ hai của khoá học y tá, vị giáo sư của chúng tôi đă cho chúng tôi một câu hỏi hết sức bất ngờ trong bài thi vấn đáp. Tôi đă lướt qua hầu hết các câu hỏi trong bài thi, và ngạc nhiên dừng lại ở câu hỏi cuối cùng: “Hăy cho biết tên người phụ nữ quét dọn trường học của chúng ta?”. Một câu hỏi không có trong chuyên môn, chắc đây chỉ là một câu hỏi đùa thôi. Tôi đă nghĩ vậy! Thật ra, tôi đă nh́n thấy người phụ nữ đó vài lần. Cô ấy cao, tóc sẫm màu và khoảng chừng 50 tuổi nhưng làm sao mà tôi có thể biết được tên cô ta cơ chứ?
Tôi đă kết thúc bài làm của ḿnh với câu cuối cùng bị bỏ trống.
Cuối giờ kiểm tra, một sinh viên đă hỏi vị giáo sư: “Liệu ông có tính điểm cho câu hỏi cuối cùng kia không?”, ông ta trả lời: “Chắc chắn rồi”, rồi ông nói tiếp: “Trong công việc, các em sẽ gặp rất nhiều người, tất cả họ đều quan trọng, họ xứng đáng được nhận sự quan tâm của các em, dù chỉ là một nụ cười hay một câu chào”.
Tôi đă không bao giờ quên bài học đó trên mỗi bước đường đời của ḿnh sau này, và tôi cũng không bao giờ quên tên của người phụ nữ đó - cô Dorothy.
Bài học về sự giúp đỡ
Trong một đêm mưa băo bất thường trên đường phố Alabama vắng vẻ, lúc đó đă 11:30 khuya, có một bà lăo da đen vẫn cứ mặc cho những ngọn roi mưa quất liên hồi vào mặt, cố hết sức vẫy vẫy cánh tay để xin đi nhờ xe.
Một chiếc xe chạy vút qua, rồi thêm một chiếc xe nữa, không ai để ư đến cánh tay dường như đă tê cứng v́ lạnh cóng. Mặc dù vậy, bà lăo vẫn hy vọng và vẫy chiếc xe kế tiếp. Một chàng trai da trắng đă cho bà lên xe (mặc cho cuộc xung đột sắc tộc 1960). Bà lăo trông có vẻ rất vội vă, nhưng cũng không quên cám ơn và ghi lại địa chỉ của chàng trai.
Bảy ngày trôi qua, cánh cửa nhà chàng trai tốt bụng vang lên tiếng gơ cửa. Chàng trai ngạc nhiên hết sức khi thấy một cái ti vi khổng lồ ngay trước cửa nhà ḿnh. Một lá thư được đính kèm, trong đó viết: “Cám ơn cháu v́ đă cho bà đi nhờ xe vào cái đêm mưa hôm ấy. Cơn mưa không những đă làm ướt sũng quần áo mà nó c̣n làm lạnh buốt trái tim và tinh thần của bà nữa. Rồi th́ lúc đó cháu đă xuất hiện như một thiên thần. Nhờ có cháu, bà đă được gặp người chồng tội nghiệp của ḿnh trước khi ông ấy trút hơi thở cuối cùng. Một lần nữa bà muốn cám ơn cháu đă không nề hà khi giúp đỡ bà.”
Cuối thư là ḍng chữ: “Chân thành - Bà Nat King Cole”.
florida80
11-18-2019, 19:39
Bài học về ḷng biết ơn
Vào cái thời khi mà món kem nước hoa quả c̣n rất rẻ tiền, có một câu chuyện về cậu bé 10 tuổi thế này: Ngày nọ, Jim - tên của cậu bé - sau một hồi đi qua đi lại, ngó nghiêng vào cửa hàng giải khát đông nhất nh́ thành phố, nơi có món kem nước hoa quả mà cậu rất thích, mạnh dạn tiến lại gần cái cửa, đẩy nhẹ và bước vào. Chọn một bàn trống, cậu nhẹ nhàng ngồi xuống ghế và đợi người phục vụ đến.
Chỉ vài phút sau, một người nữ phục vụ tiến lại gần Jim và đặt trước mặt cậu một ly nước lọc. Ngước nh́n cô phục vụ, cậu bé hỏi: “Cho cháu hỏi bao nhiêu tiền một ly kem nước hoa quả ạ?”. “50 xu“, cô phục vụ trả lời. Nghe vậy, Jim liền móc trong túi quần ra một số đồng xu lẻ, nhẩm tính một hồi, cậu hỏi tiếp: “Thế bao nhiêu tiền một ly kem b́nh thường ạ?”. “35 xu”, người phục vụ vẫn kiên nhẫn trả lời cậu bé mặc dù lúc đó khách vào cửa hàng đă rất đông và đang đợi cô. Cuối cùng, người nữ phục vụ cũng mang đến cho Jim món kem mà cậu yêu cầu, và sang phục vụ những bàn khác. Cậu bé ăn xong kem, để lại tiền trên bàn và ra về.
Khi người phục vụ quay trở lại để dọn bàn, cô ấy đă bật khóc khi nh́n thấy 2 đồng kẽm (1 đồng bằng 5 xu) và 5 đồng xu lẻ được đặt ngay ngắn trên bàn, bên cạnh 35 xu trả cho ly kem mà Jim đă gọi - Jim đă không thể có món kem nước hoa quả mà cậu ấy thích bởi v́ cậu ấy chỉ có đủ tiền để trả cho một đĩa kem b́nh thường và một ít tiền boa cho cô.
Bài học về sự tự giác và trách nhiệm
Xưa thật là xưa, có một ông vua nọ, một hôm ông ta sai quân lính đặt một tảng đá lớn nằm chắn ngang đường đi. Xong, ông nấp vào một bụi cây gần đấy và theo dơi.
Lần lượt ông ta thấy, những thương nhân giàu có đi qua, rồi đến những cận thần của ông đi qua, nhưng không ai có ư định xê dịch tảng đá sang bên nhường chỗ cho lối đi cả, họ chỉ lẩm nhẩm đổ lỗi cho nhà vua v́ đă không cho người giữ sạch sẽ con đường.
Một lúc sau, nhà vua nh́n thấy một người nông dân đi tới với một xe rau cồng kềnh nặng trĩu. Nh́n thấy tảng đá, người nông dân liền ngừng xe và nhảy xuống đất, cố hết sức ḿnh ông ta đă đẩy được tảng đá sang bên kia vệ đường. Vừa làm ông ta vừa lẩm bẩm: “Thật không may nếu có ai đó không thấy mày và vấp phải, chắc là sẽ đau lắm đây”. Xong đâu đấy, khi người nông dân quay trở lại xe để tiếp tục đi, bỗng ông nh́n thấy một bao tiền to đùng đặt ngay chỗ mà ông đă di chuyển tảng đá. Đó là một món quà của đức vua cho người nào dịch chuyển được tảng đá.
Câu chuyện của người nông dân này đă giúp chúng ta nhận ra một điều quư giá mà rất nhiều người trong chúng ta không bao giờ nhận thấy: Vật cản đôi khi cũng có thể là một cơ hội tốt.
Bài học về sự hy sinh
Đă lâu lắm rồi, nhiều năm đă trôi qua, khi tôi c̣n là t́nh nguyện viên tại một bệnh viện, tôi có biết một cô gái nhỏ tên Liz - cô bé đang mắc phải một căn bệnh hiểm nghèo.
Cơ hội sống sót duy nhất của cô là được thay máu từ người anh trai 5 tuổi của ḿnh, người đă vượt qua được cơn bạo bệnh tương tự một cách lạ thường nhờ những kháng thể đặc biệt trong cơ thể. Bác sĩ đă trao đổi và giải thích điều này với cậu bé trước khi yêu cầu cậu đồng ư cho cô em gái những giọt máu của ḿnh. Lúc ấy, tôi đă nh́n thấy sự lưỡng lự thoáng qua trên khuôn mặt bé nhỏ kia. Cuối cùng, với một hơi thở thật sâu và dứt khoát, cậu bé đă trả lời: “Cháu đồng ư làm điều đó để cứu em cháu”.
Nằm trên chiếc giường kế bên em gái để thuận tiện hơn cho việc truyền máu, cậu bé liếc nh́n em gái và đôi mắt ngời lên niềm vui khi thấy đôi má cô bé hồng lên theo từng giọt máu được truyền sang từ người cậu. Nhưng rồi, khuôn mặt cậu bỗng trở nên tái xanh đầy lo lắng, cậu bé ngước nh́n vị bác sĩ và hỏi với một giọng run run: “Cháu sẽ chết bây giờ phải không bác sĩ?” Th́ ra, cậu bé nhỏ của chúng ta đă nghĩ rằng cậu ta sẽ cho cô em gái tất cả máu trong người ḿnh để cứu cô bé và rồi cậu sẽ chết thay em ḿnh.
Bạn thấy không, sau tất cả những hiểu lầm và hành động của ḿnh, cậu bé đă có tất cả nhờ đức hy sinh…
Cuộc sống có câu: “Hăy cho đi thứ bạn có, rồi bạn sẽ được đền bù xứng đáng”.
Sưu tầm
florida80
11-18-2019, 19:40
Người Việt Hay Chê - Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
Người Việt có thói xấu là hay chê. Đây là lối ứng xử đáng trách của người Việt. Dường như thói hay chê đă trở thành một văn hóa xấu của người Việt Nam. Văn hóa chê đă ăn sâu vào trong ư thức của người Việt. Thấy là chê. Chê cho thích. Chê cho bơ ghét. Lư do hay chê là v́ không muốn ai hơn ḿnh, nên khi thấy ai làm được ǵ là chê. Nhất là những người cùng cơ quan, cùng đoàn thể dù họ có thiện chí mấy cũng bị chê. Phải chăng “Bụt nhà không thiêng” hay người Việt “xấu xí”, nhiễm văn hóa chê bai, định kiến, thích “d́m hàng”?
Có một em học sinh khi nhận được giấy khen v́ có thành tích học tập xuất sắc. Em vui mừng "up" lên facebook nhưng ngay sau đó, em bị một số bạn nhảy vào b́nh luận không tiếc lời: “vậy mà giỏi ǵ”, “âu cũng là do hên” …
Cô hoa hậu Kỳ Duyên do ngủ say mà có tư thế ngủ không mấy đẹp, cũng bị chê. Mặc dầu chẳng ai ngủ mà có thể khẳng định được ḿnh luôn giữ tư thế đẹp!
Có một bạn trẻ c̣n tâm sự: "Ḿnh đi thi và đạt giải nhất cuộc thi Tiếng hát học sinh - sinh viên. Khả năng ca hát của ḿnh được hội đồng giám khảo có uy tín khẳng định.
Tuy nhiên, ḿnh vừa bước từ trên sân khấu xuống đă có ư kiến bảo "hay cái quái ǵ mà hay. Chẳng qua đẹp trai nên lấy được cảm t́nh của ban giám khảo. Những lời lẽ như thế làm ḿnh buồn lắm".
Lư giải về thói xấu "thích vạch lá t́m sâu" của người Việt, các chuyên gia cho rằng, đây là một hiện tượng có thật trong đời sống. Văn hóa chê là biến tướng của sự đố kỵ, ganh ghét, ích kỷ… Không hài ḷng bất kỳ điều ǵ, không muốn thừa nhận ai, không muốn ai hơn ḿnh, mà chỉ thích phê phán, phê không được th́ t́m cách “d́m”, thể hiện “cái tôi” hẹp ḥi, thiển cận.
Xem ra Chúa Giê-su cũng không qua được những thị phi của người đời. Ngài cũng bị chê, bị trách, bị d́m. . . Ngài cũng bị người đồng hương xem thường. Nhưng Chúa chẳng quan tâm. Ngài vẫn tiếp tục sống cho sứ vụ của ḿnh. Ngài vẫn làm công việc của ḿnh. Ngài không để cho tiếng khen lời chê làm ảnh hưởng tới công việc của ḿnh. Ngài luôn làm việc v́ Chúa Cha và v́ lợi ích các linh hồn. Cho dù những tiếng thị phi người đời muốn cản trở công việc, nhưng không v́ thế mà Ngài bỏ cuộc hay lẩn tránh. Ngài vẫn sống phục vụ cho dù phải trả giá bằng đớn đau cực h́nh do người đồng hương ganh ghét gây nên.
Xem ra Chúa Giê-su cũng là một nạn nhân của văn hóa hay chê. V́ ganh ghét, v́ thiếu khiêm tốn mà người đồng hương đă loại trừ người công chính. Sự kiêu căng đă khiến họ không thể đón nhận tin mừng mà Chúa Giê-su loan báo.
Cuộc sống sẽ hay hơn nếu chúng ta khiêm tốn chấp nhận cái hơn của người khác. Cuộc đời sẽ không có những thị phi nếu chúng ta không đánh hội đồng anh em bằng sự a dua nói hành, nói xấu, bỏ vạ cáo gian nhau. Thiết nghĩ trong mỗi cá nhân chúng ta, cũng nên “uốn lưỡi” nhiều lần trước khi mở miệng chê điều ǵ, chê ai…?
Văn hóa chê sẽ làm cho xă hội kém phát triển v́ mất tính sáng tạo, làm nhụt khí của người làm việc. Văn hóa khen mới làm cho xă hội thăng tiến, mới khích lệ nhau sáng tạo không ngừng để xây dựng xă hội ngày một giầu đẹp hơn.
Xin cho chúng ta biết học nơi Chúa luôn khiêm tốn trong cuộc sống, biết đón nhận mọi lời khen chê, không phải để tự cao hay tự ty mặc cảm mà để sống tốt hơn. Và xin cho chúng ta đừng v́ cái tôi của ḿnh mà nói xấu, bỏ vạ, cáo gian hại người, nhưng luôn nghĩ tốt và sống tốt với mọi người. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
florida80
11-18-2019, 19:42
Chỉ Là Một Nắm Tro - Thích Nữ Hạnh Chiếu
“Chỉ là nắm tro” không phải là một bài kinh trong kho tàng Phật điển, mà nó là một thực tế. Thực tế ấy tôi đă chạm mắt, đă sờ mó được. Từ đó tôi có một cảm nhận riêng, xin được chia sẻ với tất cả các bạn đồng tu nắm tro này.
V́ là nữ nên Ḥa thượng sắp xếp ở thiền viện ni tức Linh Chiếu. Cụ lớn tuổi nên không nhập chúng, mà ở cái thất trong khuôn viên thiền viện do Ḥa Thượng cất cho. V́ thế chúng tôi xem cụ như một thiền sinh ni của viện. Cụ rất siêng tu, không bao giờ lơi lỏng, tự lực lo cho ḿnh mọi việc, ít làm phiền đến chư Ni. Năm 91 tuổi cụ vẫn tự quét nhà, rửa chén, giăng mùng, không phải nhọc nhằn ai, sáng suốt minh mẫn và rất dễ thương. Đến 92 tuổi cụ mất, ra đi hết sức nhẹ nhàng, không giật ḿnh giật mẩy, không làm kinh động đến đại chúng.
Khi được tin cụ yếu, tôi sang thăm. Cụ nh́n tôi quá đổi hiền lành rồi khép nhẹ đôi mắt, đi hồi nào tôi không hay. Thiền viện lo hết chuyện hậu sự. Hỏa táng xong, buổi chiều tôi cùng chư ni đi lấy cốt. Phần xương cho vào hủ đem về nhập tháp Liên Hoa tại Thường Chiếu, c̣n lại phần tro quư cô hốt vô bao ni lông đem đến cầu Long Sơn - Bà Rịa.
Tại đây tôi được chư huynh đệ chỉ cho dăy núi Long Sơn thật trầm mặc nằm sâu lắng bên trong. Ḍng sông trước mắt cũng trôi chảy yên ả quá chừng, làm như không có chuyện ǵ phải buồn phải vui. Sạch và trong văng vắt. Tôi thật bất ngờ về một miền đất gần gũi với ḿnh. Ở đó có một ḍng sông tinh khiết, yên tĩnh, như không hề bận tâm tới chuyện phố thị rộn ràng bên ngoài.
Huynh đệ chia nhau nắm tro sau cùng của người pháp lữ cao niên rải xuống ḍng sông. Nắng chiều óng ánh chiếu xuống màu áo lam, màu xám tro, màu sông nước, màu trái tim huynh đệ lần chia tay. Đẹp và cảm động vô cùng. Khi tôi bốc nắm tro rải xuống, bụi tro bay bay trong hư không, từ từ tan loảng rồi ḥa vào sông nước. Về đến thiền viện, ngồi lặng lẽ trong pḥng, tôi như ngộ ra một điều: đời người chỉ là nắm tro.
Thật ra chuyện này chúng ta ai cũng biết. Tôi cũng biết. Nhưng măi đến khi chính bản thân ḿnh cầm nắm tro của bà cụ, mà trước đó ḿnh ngồi một bên, c̣n nh́n, c̣n nói, c̣n cười gọi tên… bây giờ lại là nắm tro, cũng do chính tay ḿnh đem gởi xuống ḍng sông. Bỗng dưng tôi cảm nhận sâu sắc về một đời người, chung cuộc của chiếc thân tứ đại, ai cũng như ai, chỉ là nắm tro. Đă là nắm tro th́ không có nắm tro nào sang hơn nắm tro nào, không có nắm tro nào vinh quang hơn nắm tro nào, không có nắm tro nào ti tiện hơn nắm tro nào. Tự nhiên bao nhiêu muộn phiền, toan tính trong ḷng rớt xuống. Bởi v́ ḿnh đă là nắm tro th́ không có lư do ǵ đi phiền năo các nắm tro khác.
Chúng ta ít nhiều đă đánh mất cả một quăng đời của ḿnh trong phiền lụy, khổ đau. Cuối cùng tứ đại này không mang theo được v́ nó chỉ là nắm tro, chỉ mang theo nghiệp mà thôi. Sao ta không tự hỏi v́ cái ǵ mà ta tạo nghiệp, v́ ai mà ta tạo nghiệp ? V́ nắm tro mà tạo nghiệp ! Có vô lư không. Phải chi v́ vàng v́ ngọc ḿnh tạo nghiệp cũng được đi, nhưng v́ nắm tro mà tạo nghiệp th́ oan uổng quá. Tạo nghiệp để mưu cầu hạnh phúc, không ngờ lại chuốt quả khổ đau. Bởi v́ ranh giới giữa hạnh phúc và khổ đau nằm ở chỗ nào, chúng ta không biết được
florida80
11-18-2019, 19:44
Chẳng hạn trời đang nóng ḿnh thèm ăn kem. Ăn được một cây kem thật tuyệt vời, có thể gọi là hạnh phúc. Ăn thêm một cây nữa, cũng c̣n hạnh phúc. Thêm một cây nữa th́… hết hạnh phúc, bởi v́ nó sắp nôn ra đây nè. Nếu ăn kem là hạnh phúc th́ càng ăn càng hạnh phúc, ăn một cây hạnh phúc chỉ có một, ăn hai cây hạnh phúc nhân đôi, ăn ba cây hạnh phúc nhân ba. Tại sao ăn ba cây lại hết hạnh phúc ? Th́ ra chúng ta đă hiểu lầm về hạnh phúc. Hạnh phúc là ǵ ? Là vừa ḷng. Tạm định nghĩa ngắn gọn như vậy đi.
Ḿnh cho rằng cái ǵ vừa ḷng, thích thú, thỏa măn là hạnh phúc, mà không biết rằng cơ thể chúng ta, tâm tư chúng ta không bao giờ thỏa măn được hết. Khi tham là cứ muốn thêm, mà sự tiếp nhận của thân tứ đại có chừng mực. Đến lúc nó không tiếp nhận được nữa, mà nghiệp tham vẫn lôi kéo, thế là có sự xung đột giữa thân và tâm. Như vậy là mất hạnh phúc.
Phật dạy các pháp chỉ là duyên sinh thôi, chứ không có cái gọi là chân thật trong đó. Chúng ta luôn mong muốn ḿnh sống th́ phải được vừa ḷng hoài, nhưng các duyên không biết chuyện ấy. Nó cứ đến cứ đi, cứ họp cứ tan theo cách của nó. Ḿnh không vừa ḷng th́ thôi, nó không chiều ḿnh. Cho nên rốt lại hạnh phúc không có thật. Nó chỉ là ảo giác của cảm thọ.
Cảm thọ có ba :
Một là thọ khổ. Khi gặp những cảnh trái ư, nghịch ḷng chúng ta không thích, gọi là thọ khổ.
Hai là thọ lạc. Gặp những cảnh vừa ư thuận ḷng, chúng ta thích thú sung sướng, gọi là thọ lạc.
Ba là thọ không khổ không lạc. Khi gặp cảnh b́nh thường, chúng ta cũng thấy b́nh thường, gọi là thọ không khổ không lạc.
Trong ba cái thọ này, có một số người thích thọ b́nh thường. Tại sao ? V́ họ bảo có vui th́ có khổ. Do sợ khổ nên không dám nhận vui, Lo xa như thế. Th́ ra v́ né cái khổ mà tránh cả cái vui, chớ không phải giác ngộ cái vui tạm bợ của thế gian vốn không thật. Do đó mà chọn thọ b́nh thường. Nhưng Phật nói rơ thế này: Ba cái thọ đó đều vô thường, ngay cả thọ b́nh thường cũng không thường.
Tóm lại, có thọ là có khổ. Chẳng hạn bây giờ ḿnh không buồn cũng không vui, nhưng có chuyện buồn tới ḿnh sẽ buồn. Chúng ta chọn cái b́nh thường, nhưng ngoại duyên không măi b́nh thường được, nó luôn thay đổi.
Ngoại duyên đến từ bên ngoài, chúng ta không thể chủ động được. Trong toàn bộ đời sống, con người chỉ chủ động một phần, c̣n lại phần lớn là bị động bởi các duyên bên ngoài. Như thời tiết tốt chúng ta thấy b́nh thường, dễ chịu, nhưng nếu nước lụt lên th́ sao? Khổ liền. Các tỉnh miền Trung, miền Tây Nam bộ lụt hoài, dân ḿnh cứ phải sống theo con nước, hoàn toàn không thể chủ động được. Đâu có ai muốn lụt, nhưng nước vẫn cứ dâng. Đó là duyên bên ngoài. Đến duyên bên trong lục phủ ngũ tạng của chúng ta cũng thế. Có ai muốn bệnh đâu, mà sao vẫn cứ bệnh. Già có bệnh của già, trẻ có bệnh của trẻ. Ngày nay trẻ đă bệnh ké những bệnh của người già. Như vậy thân của ḿnh mà ḿnh nói nó không nghe, biểu đừng bệnh mà vẫn cứ bệnh. Rơ ràng chúng ta mất quyền tự chủ đối với thân tứ đại này rồi. Cho nên Phật bảo thân này không phải của ḿnh.
Đă không phải của ḿnh, tại sao người ta nặng nhẹ một chút ḿnh lại nổi sùng ? Chúng ta khổ v́ chúng ta lầm. Đơn giản vậy thôi. Hàng xóm mích ḷng nhau là v́ hiểu lầm. Phật nói thân này là duyên sinh, do bốn chất đất nước gió lửa hợp thành, đó là phần thân, c̣n phần tâm là do nghiệp dẫn. Chúng ta tạo nghiệp, rồi nghiệp quay trở lại lưu dẫn chúng ta thọ sanh. Cho nên đời quá khứ chúng ta tạo nghiệp ǵ nhiều, đời sau sanh ra rất quen thuộc với nghiệp ấy. Thương ai nhiều, ghét ai nhiều, nhắc ai nhiều th́ đời sau được gặp lại thôi.
Nếu đời quá khứ ta đă là người tu, đời này sanh ra thấy chùa muốn tu ngay. Đời quá khứ là ca sĩ, đời này nghe nhạc là hát. Hát rất hay mà không cần ai chỉ vẽ, v́ đă huân tập rồi. Nhiều thiên tài xuất hiện dưới dạng thần đồng, người ta bảo là thiên tư, thật ra nó là ḍng nghiệp được nối tiếp từ đời trước.
florida80
11-18-2019, 19:45
Tuy nhiên, đạo Phật bảo nghiệp cũng không thật, có thể thay đổi được. Bởi v́ nó do duyên tạo tác, luôn thay đổi sinh diệt. Nếu thật th́ nó c̣n hoài và không thể sửa đổi. Song nó luôn biến dịch nên chúng ta có thể thay đổi được. Khi mê chúng ta tạo nghiệp xấu, nhưng tỉnh rồi không tạo nghiệp xấu nữa, mà tạo nghiệp thiện. Ví dụ chúng ta mê nên có tham sân si, nếu sáng suốt tỉnh táo ta sẽ không thèm tham sân si nữa. Điều đó có người đă làm được, như các bậc thánh nhân, cao tăng xưa cũng như nay. Nhờ thế chúng sanh mới có thể tu thành Phật.
Có người thấy tiền thích, có người thấy tiền không thích v́ họ không có nhu cầu. Nhu cầu thường không nhất định, do quan niệm và sở thích của mỗi người mà phát sinh. Muốn bớt tham th́ bớt nhu cầu. Muốn không tham th́ không có nhu cầu. Vậy thôi. Cho nên tham tiền hay không tham tiền, chúng ta làm được, nếu muốn. Giữa hai nghiệp thiện và ác, ḿnh muốn làm ác cũng được, muốn làm thiện cũng được. Làm ác th́ nghiệp ác dẫn đi trong đường ác. Làm lành th́ nghiệp thiện dẫn đi trong đường lành. Tất cả đều do chúng ta quyết định.
Có người thắc mắc, khi chết rồi đi về đâu ai mà biết được ?
Về vấn đề này, chúng ta có thể lư giải sự có mặt của nghiệp qua những ǵ ḿnh thấy biết trong đời hiện tại. Như một gia đ́nh, cha mẹ sanh ra ba đứa con. Chúng được chăm sóc như nhau, mà ba đứa không đứa nào giống đứa nào. Chúng khác nhau trên mặt mày, trên tánh t́nh. Tại sao cùng cha cùng mẹ, cùng sống trong một môi trường, cùng nhận sự yêu thương chăm sóc như nhau mà lại khác nhau ? Nhiều đứa bé mới hai ba tuổi đă thể hiện những đường nét riêng của nó. Đường nét riêng này ở đâu ra ? Đâu có chuyện khơi khơi mà ra, chứng tỏ nó có chủng tử nghiệp từ đời trước.
Thêm điều này nữa, chúng ta vừa thấy người nào đó th́ mến liền, mặc dù chưa nói chuyện với nhau lần nào. Người ấy có thể dễ mến với ḿnh, nhưng chưa hẳn dễ mến với người khác. Cũng thế, trong trường hợp đối nghịch. Vừa thấy người đó lần đầu, bỗng nhiên ta dị ứng ngay, th́ biết oan nghiệp tới rồi. Cho nên lúc ra đi, tâm ḿnh b́nh an không vấn vương việc ǵ, không sợ hăi việc ǵ, không lưu niệm việc ǵ th́ đi thanh thản, theo phước duyên thọ thân sau tốt đẹp. Ngược lại, trước lúc ra đi chúng ta sợ hăi, hoảng loạn, lo nghĩ đến con cháu th́ thọ thân sau trong sự trói buộc của nghiệp lực đời trước.
Người Phật tử hiểu đạo rất sợ tạo nghiệp. Thân này không giữ được v́ nó là nắm tro, nhưng nghiệp sẽ quyết định cho vận mệnh nhiều đời của ḿnh. Chúng ta không đầu tư vào chuyện chăm chút nắm tro, mà lo chuyển hóa tu tập ba nghiệp của ḿnh. Hơn thua nhau từng tiếng là tạo nghiệp bất thiện. Từ đó lưu vào tâm thức những h́nh ảnh căm tức sân hận, nguyện gặp lại để trả th́ rất nguy hiểm. Đó là một trở ngại trong tiến tŕnh tái sinh, nếu chúng ta chưa giải thoát được.
Ở đây mục đích của người tu thiền là giải thoát sanh tử, nhưng chúng ta không dám đi quá xa với mức độ tu tập thực tế của ḿnh, chỉ mong quư Phật tử chuyển được nghiệp bất thiện thành nghiệp thiện, định tĩnh trước phút lâm chung để có được hướng đi tốt. Sức mạnh của nghiệp rất đáng sợ. Ví dụ người nữ có tật hay cằn nhằn. Thật ra họ không muốn cằn nhằn nhưng khi đă thành nghiệp rồi, vừa gặp chuyện không hài ḷng th́ cằn nhằn. Cằn nhằn mà không hay ḿnh đang cằn nhằn. Cho nên mới nói bị nghiệp lôi, không kiềm chế được. Cũng như bên nam có tật uống rượu. Uống quen không uống thấy buồn, thấy thèm. Đặc biệt những lúc căng thẳng, bức xúc là đi kiếm rượu uống. Nhiều vị dư biết uống rượu là uống chất độc mà đă nghiền rồi th́ không cưỡng lại được.
Thế nên vị nào lỡ ghiền rượu mà muốn bỏ th́ xin đừng đi ngang quán rượu. Quán rượu đâu có tay mà kéo quư vị, nhưng cái nghiệp nó sẽ kéo. Nghiệp là ǵ ? Là thói quen. Thật đơn giản mà không đơn giản chút nào. Tại sao ? Như nghiệp uống rượu, nghiệp đánh bài, nghiệp hút thuốc… muốn bỏ không phải là chuyện đơn giản.
Lại nữa, chúng ta không ai thích phiền năo nhưng luôn luôn sống trong phiền năo.
Tại sao ? Tại quen rồi, bỏ không được. Ai bắt chúng ta phiền năo ? Ta không có câu trả lời v́ ta không dám nhận lỗi về ḿnh. Bây giờ muốn giải trừ phiền năo, nhất định phải truy nguyên cho ra nguồn gốc của nó. Phiền năo từ ḿnh mà ra. Do si mê tăm tối nên ta tạo nghiệp, nghiệp quay trở lại làm tăng trưởng vô minh. Cứ thế xoay vần gốc vô minh càng lớn, nghiệp lực càng mạnh, chúng ta càng bị nó sai sử, chớ không ai bắt ḿnh cả. Đối với phiền năo, nhà Phật gọi nó là giặc. Muốn trừ giặc, trước tiên ta phải phát hiện nó thật sớm, sau đó kiên quyết đuổi sạch, không khoan nhượng mới yên ổn được. Vừa nổi nóng lên ta phát hiện ngay, một tên giặc vừa ló đầu ra, dùng gươm trí tuệ chém nhanh. Tự nói giận làm ǵ cho mệt, không thèm giận. Đó chính là tu tập, là chuyển hóa nghiệp. Việc này cũng phải có lực, nhà Phật gọi là đạo lực. Muốn có đạo lực mạnh phải liên tục huân tu, không đợi gặp cảnh mới tu.
Cái gan của chúng sanh lớn tợn lắm, rất sợ khổ mà chuyên lao vào nhân khổ. Phật nói Bồ-tát sợ nhân chúng sanh sợ quả. Nếu thấy phiền năo mệt quá th́ đừng thèm phiền năo. Thí dụ hồi xưa ḿnh nói chuyện với ai, bất đồng ư kiến là bắt đầu nổi sùng trong bụng, tức thiệt là tức. Bây giờ thấy tức mệt quá ḿnh không tức nữa. Vậy thôi. Ngoài cách đó ra không c̣n cách nào hữu hiệu hơn. Có người bảo làm không được. Được chứ ! Cứ không thèm tức thử coi ai làm ǵ ḿnh. Thật ra chúng ta không chịu buông cái sân giận mà lại đuổi theo nó, chơi với nó, ḥa nhập làm một với nó. Trong tâm cứ bám cứng theo đối tượng làm nhân cho sự tức tối th́ làm sao hết tức được.
Như có vị ngồi đây trong ḷng đang buồn bực chuyện riêng. Lẽ ra hôm nay không đi nghe pháp mà tại sùng bà hàng xóm quá, đi cho khuây khỏa. Nếu chúng tôi chia sẻ với quí vị rằng đừng thèm sùng bà hàng xóm đó nữa, bỏ đi. Quí vị đồng ư thực tập như vậy. Bà ta đâu có nhảy vô bụng của quí vị cản lại điều ấy. Thành thử do ư chí, do quyết định sáng suốt, do sự thực hành của chúng ta thôi.
florida80
11-18-2019, 19:46
Tất cả trạng thái tâm khổ đau là do ta tạo ra, ta lầm chấp. Người kia có quyền thích ngọt, ḿnh có quyền thích mặn, không thể bắt buộc người kia thích giống ḿnh. Cũng không v́ người kia thích ngọt, mà ghét người ta. Điều này vô lư. Tất cả các pháp do duyên sinh, không có duyên nào giống duyên nào, chỉ giống nhau ở chỗ chúng đều là tướng sinh diệt. Tướng sinh diệt th́ không chân thật, có ǵ ta lấn cấn với nhau hoài, cuối cùng không ai hơn ai, cũng không ai tồn tại.
Chỉ một thứ tồn tại gây khó cho ḿnh, đó là nghiệp ta đă tạo. Thế mà ta lại quên, cứ tạo hoài. Chính nghiệp tham sân si quyết định cuộc đời tiếp tục của chúng ta. Trong một đời này ḿnh khổ đă ngán rồi, bây giờ gieo nhân để thọ thân nữa th́ được khổ nữa. Một lần có thân là khổ, Phật bảo bốn thứ khổ cơ bản của thân là sanh lăo bệnh tử, không ai tránh khỏi. Đó là chưa kể tới thành bại hơn thua trong cuộc đời. Thật ra cái chết không đáng sợ, nhưng v́ ḿnh mê thân nên sợ chết. Sống th́ khổ mà lại không muốn chết. Vậy chớ sống để làm ǵ ? Sống để khổ. Có lạ lùng chưa !
Trở lại vấn đề nắm tro. Khi đang sống đây, dù chúng ta thành công vinh quang cách mấy, cũng không giữ được. V́ sự thành công ấy phải gắn liền với chủ nhân, mà chủ nhân sẽ không c̣n nữa để nhận sự vinh quang kia. Chủ nhân theo vô thường mà trở thành nắm tro. Tội ǵ v́ một nắm tro mà ta khổ triền miên như vậy. Sao không ngay đây thanh thản, hạnh phúc, b́nh an, để khi trở về với cát bụi, ta chỉ c̣n lại sự thanh thản, b́nh an chớ không phải là nghiệp thức mênh mang. Giả như c̣n nghiệp chúng ta cũng thọ nghiệp lành, tái sanh vào cơi lành. Nếu hết nghiệp chúng ta không c̣n đi trong sanh tử, vĩnh viễn thoát khỏi khổ đau.
Chúng ta cũng nên như thế, sống giữa trùng trùng duyên sinh tương đối, thân này c̣n không giữ được huống là mọi việc chung quanh. Cho nên người tỉnh ngộ sớm chừng nào th́ khỏe chừng đó. Tỉnh ngộ chậm hoặc không khéo tỉnh ngộ th́ sẽ khổ đến nhắm mắt. Chẳng những khổ đến nhắm mắt mà cho tới lúc tái sinh vẫn tiếp tục khổ. Chúng ta buông xuống hết những buồn phiền, giận hờn, thương ghét để sống đúng trở lại bản vị của ḿnh. Bên cạnh chùm duyên sinh c̣n có tánh giác.
Tánh giác ấy chúng ta hiện có đủ, b́nh đẳng như nhau và vĩnh cửu bất sanh bất diệt. Chúng ta luôn luôn nghe, luôn luôn thấy rơ ràng, đó là tánh Phật thường biết nơi mỗi chúng sanh. Tánh này không ưu tư, không lao lự toan tính, thường tại như vậy. Chỉ khi buông hết các duyên, ta mới nhận ra ḿnh có tánh giác hiện hữu. Bấy giờ c̣n thân tứ đại cũng vui mà không c̣n thân tứ đại cũng vui, sống cũng vui mà chết cũng vui.
Trong nhà Phật, người tu giỏi là người buông xả giỏi. Buông tới lúc trong ḷng trống rỗng, không c̣n ǵ để buông nữa th́ sống chết tự tại, vĩnh viễn an vui. Đó là những ǵ chúng ta cần chia sẻ với nhau.
Ni sư Thích Nữ Hạnh Chiếu
florida80
11-18-2019, 19:47
Người Việt Các Anh Sẽ Muôn Đời khổ...
Bạn bè yêu quư gửi cho một nhận xét ngắn này của một người Nhật về người Việt ḿnh. Thẳng thắn và ṣng phẳng. Rất đau nhưng tiếc thay rất đúng. Xin đưa lên Blog để bạn đọc đọc và ngẫm nghĩ về tính cách người Việt. Liệu có thể coi tính cách đó là sản phẩm của một môi trường sống và cơ chế quản lư kiểu xin- cho khiến con người ta, trong bất cứ hoàn cảnh nào, ngay lập tức chỉ nghĩa đến cái lợi cỏn con của ḿnh, mà quên mất những điều về ḷng tự trọng, lợi ích chung. Sự cào cấu, xâu xé kiểu đó, xét cho cùng, đáng thương. Và cũng v́ thế, mà cái sự “văn minh” c̣n quăng cách khá xa…
Muốn biết người Nhật thật sự đánh giá thế nào về Việt Nam th́ phải nghe những câu chuyện của những người lao động trực tiếp. C̣n các nhà nghiên cứu, giáo sư, tiến sỹ, chính trị gia, các nhà ngoại giao, doanh nhân Việt Nam thường chỉ nghe được những lời lẽ ngoại giao từ những người đồng nhiệm với họ phía Nhật Bản nên chưa chắc đă biết được người Nhật thực bụng nh́n vào Việt Nam thế nào.
Chẳng hạn như thế này, một công nhân làm cho một công ty Nhật ở Việt Nam kể lại khi một kỹ sư Nhật về nước ông ấy không ngại ngần nói với người công nhân Việt Nam: “Người Việt các anh sẽ muôn đời khổ. Đấy là v́ các anh chỉ biết nghĩ đến những cái lợi lộc nhỏ của cá nhân mà không biết nghĩ đến cái lợi lớn của chung” Rồi viên kỹ sư minh hoạ: “Một cái vít chúng tôi phải mang từ Nhật sang giá 40.000đ mà rơi xuống đất th́ công nhân Việt Nam các anh thản nhiên dẫm lên hoặc đá lăn đi mất v́ nó không phải của các anh.
Nhưng các anh đánh rơi điếu thuốc lá đang hút dở giá 1.000đ th́ các anh sẵn sàng nhặt lên và hút tiếp cho dù nó bị bẩn chỉ v́ nó là của các anh. Hay như cuộn cáp điện chúng tôi nhập về giá 5tr/m, nhưng các anh cắt trộm bán được có vài trăm ngh́n/m. Tất cả những việc làm đó mang lại chút lợi lộc cho các anh nhưng gây thiệt hại lớn cho doanh nghiệp v́ chúng tôi phải nhập bổ sung hoăc nhập thừa so với cần thiết”.
C̣n lái xe của viên kỹ sư đó th́ được nghe ông ấy tặng quà có giá trị và được nghe ông ấy “tâm sự” như sau: “Tôi rất cảm ơn anh lái xe an toàn cho tôi suốt 5 năm qua. V́ anh là người bảo đảm mạng sống của tôi nên anh làm ǵ tôi cũng chiều nhưng anh đừng tưởng anh làm ǵ sai mà tôi không biết. Anh đưa đón tôi ra sân bay quăng đường chỉ hơn 30km anh khai là hơn 100km tôi cũng kư, anh khai tăng việc mua xăng, thay dầu tôi cũng kư là v́ tôi cần anh vui vẻ lái xe để tôi được an toàn. Nhưng anh và các công nhân Việt Nam đừng tưởng là các anh vặt được người Nhật.
Các anh nên biết rằng lẽ ra chúng tôi có thể trả lương cao hơn hoặc tăng lương nhiều hơn cho các anh. Nhưng đáng phải tăng lương cho các anh 500.000 th́ chúng tôi chỉ tăng 200.000. C̣n 300.000 chúng tôi phải giữ lại để chi trả bù đắp cho những tṛ vụn vặt hay phá hoại của các anh. Cuối cùng là tự các anh hại các anh thôi. C̣n chúng tôi cũng chỉ là lấy của người Việt cho người Việt chứ chúng tôi không mất ǵ cả”.
Theo FB Awake Phamtt
florida80
11-18-2019, 19:52
Tỉnh Dậy - Namo Buddhaya
Thế gian này có quá nhiều chuyện phiền năo, v́ vậy, rất nhiều người đi gặp Phật Tổ cùng hỏi về một vấn đề :
“Con nên làm thế nào, mới không c̣n những điều phiền muộn ?”
Phật Tổ cho đáp án đều như nhau :
“Chỉ cần buông tay, con sẽ thôi không phiền năo nữa.”
Có một người thanh niên, cho rằng ḿnh thông minh tỏ ư không phục, bèn đi gặp Phật Tổ và hỏi :
“Trên thế gian này có hàng ngàn hàng vạn người, th́ sẽ có hàng ngàn hàng vạn điều phiền năo. Nhưng, Người cho họ giải pháp đều hoàn toàn như nhau, vậy đó chẳng khác ǵ buồn cười lắm hay sao?”
Phật Tổ không nổi giận, chỉ hỏi ngược lại chàng thanh niên :
“Buổi tối con ngủ có thường hay nằm mơ không ?”“Đương nhiên là có !” Chàng trai trả lời.
“Vậy, mỗi buổi tối nằm mơ, giấc mơ đều như nhau không ?” Phật Tổ lại hỏi .
“Đương nhiên là khác nhau rồi !” Chàng trai trả lời.
“Con ngủ hàng ngàn hàng vạn lần, th́ sẽ mơ hàng ngàn hàng vạn lần giấc mơ.”
Phật Tổ mỉm cười nói :
“Nhưng cách kết thúc giấc mơ, đều như nhau cả, đó là : TỈNH DẬY !”
Namo Buddhaya
florida80
11-18-2019, 19:53
Phụ Nữ Khoe Chồng Hay Khoe Chó? - Trịnh Thanh Thủy
Một ngày đẹp trời, tôi hứng chí đem khoe h́nh chú cún con mới hai tháng tuổi của tôi lên facebook. Thế là bạn bè và các cư dân mạng yêu chó mau chóng cho phản hồi, khen lia lịa và like tới tấp. Có một người bạn hỏi tôi “Tại sao phụ nữ lại hay khoe chó mà không khoe người đàn ông của ḿnh?”.
Ôi ! có phải tôi vừa chạm vào nỗi đau của không những một người đàn ông mà của rất nhiều người đàn ông?. Tôi đang ở Hoa Kỳ, là nơi chó được nuôi dưỡng và cưng chiều đến nỗi cứ 10 gia đ́nh th́ 4 gia đ́nh có ít nhất là 1 con chó. Đó cũng là nơi đàn ông được xếp hạng sau người tàn tật, trẻ em, người già, phụ nữ, và chó. Cái sự thật đau ḷng này được quư ông chồng, hay những chàng t́nh nhân người Việt ḿnh thường nói tới nói lui, một cách ngậm ngùi, chua xót, nên tôi thiết tưởng cũng không cần nhắc lại khiến họ đau ḷng.
Ḷng thương yêu thú vật, nhất là chó th́ ai cũng có, không cứ phải phụ nữ. Trẻ con ở Mỹ từ lúc mới lớn đă biết làm quen với thú cưng và được sở hữu thú cưng trong nhà, dù chúng không biết chăm sóc. Người già và phái nam cũng vậy. V́ được dạy dỗ thương yêu thú vật từ nhỏ nên có những người thương chúng c̣n hơn cả con người. Đặc biệt là ḷng trung thành của các chú khuyển đă làm rung động bao nhiêu trái tim. Lâu lâu trên báo chí, tv, mạng lưới truyền thông lại loan tin, chó cứu người, chó đi lạc biết đường về nhà, chó có nghĩa với chủ, bảo vệ chủ..v..v..khiến người ta rơi lệ.
Phụ nữ vốn được sinh ra với thiên chức làm mẹ nên khi họ nuôi chó bản năng người mẹ trỗi dậy, họ chăm chút chúng như mẹ của chúng vậy. Nào là tắm rửa, cho ăn, đánh răng, cắt, chải lông, săn sóc tận tụy khi chúng bệnh, ôm ấp, nâng niu chúng như đứa con cùng ḍng máu với ḿnh. Có người c̣n chung chăn gối với quư vị bốn chân này nữa. Các em cún cũng v́ tố chất trời sinh mà đôi mắt lúc nào cũng dơi theo các cô, mợ chủ, từng hành động, cử chỉ, nên các em đoán và biết chủ sắp làm ǵ, đi, đứng, nằm, ngồi để các em lúc nào cũng sẵn sàng lẩn quẩn theo đuôi. Người và chó như bóng với h́nh.
V́ được yêu chiều nên chuyện các em chó hiện diện trên face book của người phụ nữ như một niềm hănh diện mến thương được chia sẻ cùng bạn bè cũng như người thân là lẽ tất yếu.
C̣n người đàn ông của người phụ nữ th́ sao? Phụ nữ cũng có khoe chồng, khoe con, khoe người yêu trên fb chứ, nhưng có lẽ ít hơn chó. Tại sao ? Có bao nhiêu là nguyên nhân. Tôi xin kể ra đây một số lư do tôi nghĩ rằng hợp lư.
– Khoe chồng là mầm mống khêu gợi sự ghen, ghét
Tôi đọc được vài chia sẻ trên mạng của những người bạn của người phụ nữ hay khoe chồng, phê b́nh họ gay gắt và cho rằng những điều ấy là chuyện riêng tư nên tán gẫu trên điện thoại hay trong buổi trà dư tửu hậu hơn là trên fb, nơi nhiều bạn bè có thể vào xem.
Đây là lời một phụ nữ:
“Sáng sáng, mở Facebook ra là những h́nh ảnh trong FB của chị đồng nghiệp lại đập vào mắt tôi với bao nhiêu ảnh về chồng chị. Chị up ảnh chồng tràn lan với những câu b́nh luận ngọt ngào dạng như: “Em yêu chồng nhất trên đời, chồng em là người đàn ông tuyệt vời nhất, chồng vừa đẹp lại vừa ga lăng, đưa vợ đi ăn sáng, chuẩn bị đồ ăn trưa cho vợ”.
Những lần đầu, tôi cảm thấy vui v́ chị ấy khoe chồng như thế, cũng mừng cho chị v́ có được người chồng như ư. Đôi khi người ta tự hào về chồng ḿnh một chút cũng không sao. Cái ǵ đáng khen th́ nên khen v́ căn bản, đàn ông cũng thích được vợ khen ngợi và nịnh nọt, họ càng nhiệt t́nh trở thành một người chồng tốt.
florida80
11-18-2019, 19:54
Rồi, vài hôm sau, chị lại tiếp tục cái túi này chồng ḿnh mua tặng ḿnh, 3 triệu lận, chẳng muốn dùng v́ xót tiền quá nhưng ông xă nhất định bắt dùng. Bảo có tiền th́ phải tiêu xài, có cái này dùng mới đẳng cấp, đời là mấy tí. Tôi có chút chau mày, ngạc nhiên trước hành động khoe chồng của chị, xem ra là hơi khoe khoang. Túi vài triệu, khoe lên thế cũng không được hay. Có người này c̣n người kia, nhiều người sẽ nghĩ chị thích khoe ḿnh giàu, chồng ḿnh lắm tiền… Nhưng mà tôi cũng chẳng bận tâm, coi như chuyện đó là chuyện của chị, chẳng liên quan tới ḿnh. Người ta có tiền th́ mặc người ta.
………………………
Khoe cũng được nhưng đừng biến hành động khoe thành hành động khiến người khác thấy phản cảm, khó chịu. Hăy t́m cách nịnh chồng một cách tế nhị, để chồng hiểu, lúc nào ḿnh cũng tự hào về anh ấy. Khoe chồng trên Facebook nhiều chỉ khiến người ta nghĩ, bạn là người thích thể hiện bản thân. Đừng để những hành động đó vô t́nh trở thành hành động xấu, bị người khác lên án, cười chê…”
– Con người không ai hoàn hảo
Một phụ nữ khác cũng tỏ ư khó chịu và bảo rằng:
“Khi tôi thấy các bà thi nhau nịnh nọt khen chồng nức nở trên fb, tôi muốn mua ngay cái vé để xem vở kịch của vợ chồng họ khi nào chấm dứt bằng tấm màn nhung ly dị khép lại. Nếu bạn thực sự yêu và hạnh phúc với người đàn ông của bạn th́ đóng cửa pḥng lại mà thỏ thẻ, việc ǵ phải khoe khoang ầm ĩ lên chốn công cộng như thế. Làm như chỉ có chồng chị tốt. Đàn ông là chúa thích thay đổi. Bạn muốn tỏ ra trên đời này không c̣n người đàn ông nào tốt hơn chồng bạn à ? Bạn khoe đi, bạn khiêu khích bản năng háo thắng trong con người tôi, coi chừng tôi sẽ cuỗm chồng bạn cho xem..”
Và chuyện ǵ đến sẽ đến, đây là tâm sự của một phụ nữ mất chồng v́ hay khoe h́nh chồng ḿnh trên fb.
“Bây giờ th́ tôi quá ân hận rồi, tôi v́ tự hào ḿnh có người chồng đẹp trai, thành đạt nên đă bị mất chồng vào chính tay bạn của ḿnh.
……………………..
Tôi cảm thấy cuộc sống của ḿnh thực sự hạnh phúc. Có chồng đẹp trai, giỏi giang, luôn yêu chiều vợ con lại c̣n tốt với gia đ́nh vợ. Cuộc sống như vậy với tôi là quá tuyệt vời rồi. Tôi muốn khoe với thiên hạ rằng chồng tôi thực sự rất tốt, tôi thường xuyên lên Facebook để nói chuyện gia đ́nh ḿnh, hay khoe ảnh vợ chồng, con cái hạnh phúc. Thú thực, khi đưa h́nh ảnh chồng lên, mọi người ai cũng vào khen ngợi, nói tôi là người phụ nữ hạnh phúc, thật may mắn v́ lấy được người chồng như vậy.
Những lời nói về gia đ́nh, về những đứa con, thi thoảng lại khoe những câu nói t́nh cảm, ngọt ngào và cả những món quà của chồng, chị em vào khen hết lời. Ngày đó, tôi chưa lường được những việc ḿnh làm. Hóa ra chính cái sự hay khoe chồng của tôi đă khiến tôi lâm vào cảnh bi thương.
Rất nhiều người vào Facebook của chồng tôi, chủ động nói chuyện tán tỉnh mà tôi nào hay. Những h́nh ảnh sung túc, giàu sang và hạnh phúc của tôi cùng chồng đă khiến họ ghen tị hoặc là mơ ước.
Bây giờ đàn bà con gái, dù thấy đàn ông đă có vợ cũng cứ lao vào tán tỉnh, chỉ cần là người đó giàu có. Vậy mà tôi không hay chồng ḿnh vừa đẹp trai, vừa giàu có, cứ tự tin rằng chồng chỉ yêu ḿnh tôi. Tôi không cảnh giác với những người xung quanh, nhất là bạn bè của tôi. Và điều đó đă khiến tôi mất chồng vào tay một người bạn.”
Sự cô đơn, cô độc, niềm phẫn uất v́ bị phản bội, bị ruồng rẫy, thiếu t́nh yêu thương và quan tâm cũng như chăm sóc, tất cả đă đẩy người phụ nữ về gần các chú cún luôn là người bạn tốt của con người. Nếu phải kể ra các đức tính tốt và tại sao phụ nữ lại yêu chó nhiều như thế, người ta đă liệt kê những bảng dài dằng dặc. Tôi xin đưa ra vài ví dụ tiêu biểu:
– Chó không căi trả, không làm phiền, không la mắng, đánh đập bạn, sẵn sàng cho bạn ôm ấp, im lặng nghe bạn nói chuyện( và có nhiều người hay nói chuyện với chó, vặn nhạc hay tv cho chó nghe). Khi bè bạn tới nhà chó mừng rỡ hay sủa báo cho bạn biết. Chó không mê games, football, say rượu, chè chén.. Chó không đ̣i bạn phải ‘trả bài’ mỗi đêm. Chó không yêu ai nhất bằng bạn. Bạn là number one….
Hy vọng tôi đă trả lời dùm cho các phụ nữ yêu chó được phần nào câu hỏi của bạn tôi và những người có cùng một thắc mắc.
Trịnh Thanh Thủy
at 1:12 PM
florida80
11-18-2019, 19:55
Việt Nam Nên Học Tập Thomas Jefferson - Thạc Sĩ Nguyễn Tiến Trung
Những ngày này, truyền thông hoàn toàn tập trung vào một sự kiện hy hữu, đó là việc lần đầu tiên Tổng bí thư của đảng cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng, người không hề có một chức danh nhà nước nào, được chính phủ Hoa Kỳ tiếp đón.
Chiều 6/7 tại Washington, nghĩa là sáng 7/7 theo giờ Việt Nam, ông Nguyễn Phú Trọng đă đi thăm Nhà tưởng niệm Tổng thống Hoa Kỳ Thomas Jefferson.
Cần nhắc lại sơ qua sự nghiệp của con người vĩ đại Jefferson, ông là một trong những người cha sáng lập ra nước Mỹ, là vị Tổng thống thứ ba của Hoa Kỳ, là tác giả chính của Tuyên ngôn độc lập lừng danh đă ảnh hưởng đến cả nhân loại, trong đó có cả Tuyên ngôn độc lập 2/9/1945 của Việt Nam.
Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng trong buổi họp báo với Tổng thống Obama cũng công nhận “Hoa Kỳ là một đất nước tươi đẹp”. Như vậy, hẳn ông cũng có ư muốn học hỏi từ Thomas Jefferson cách thức xây dựng nước Mỹ trở thành một siêu cường số 1 thế giới và là một quốc gia tươi đẹp, đáng sống, điểm đến định cư, học tập mơ ước của các công dân từ nghèo đến giàu ở mọi quốc gia, trong đó có cả các nước cộng sản như Trung Quốc, Việt Nam.
B́nh đẳng
Hăy bắt đầu từ những câu văn bất hủ của Jefferson trong Tuyên ngôn độc lập Mỹ 1776 đă được Chủ tịch Hồ Chí Minh trích lại trong Tuyên ngôn độc lập 1945: “Người ta sinh ra có quyền b́nh đẳng; Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền đó, có quyền được sống, quyền tự do, và quyền mưu cầu hạnh phúc.”
Quyền “b́nh đẳng” này cũng đă được cụ thể ở điều 16 hiến pháp Việt Nam 2013: “1. Mọi người đều b́nh đẳng trước pháp luật. 2. Không ai bị phân biệt đối xử trong đời sống chính trị, dân sự, kinh tế, văn hóa, xă hội.”
Thế nhưng, với tuyên bố “không chấp nhận đa nguyên đa đảng” bấy lâu nay của các lănh đạo cộng sản, đạo lư “b́nh đẳng” hiển nhiên này đă bị chà đạp. Lănh đạo đảng cộng sản đă tự đặt ḿnh lên trên tất cả, kể cả đứng trên Hiến pháp để dập tắt, đàn áp những người có chính kiến khác, niềm tin tâm linh khác, thuộc các chính đảng khác.
Chính Jefferson đă khẳng định: “Sự đa dạng ư kiến [đa nguyên] dẫn đến những câu hỏi. Những câu hỏi dẫn đến Chân lư.” Các lănh đạo đảng cộng sản không chấp nhận đa nguyên là đang từ chối Chân lư.
Nhân dân làm chủ
Đảng Cộng sản Việt Nam không chấp nhận có đa đảng
Trong thư gửi John Cartwright năm 1824, Jefferson đă khẳng định “…tất cả quyền lực thuộc về nhân dân, rằng họ có thể tự ḿnh thực hiện quyền lực đó trong tất cả các trường hợp mà họ tin rằng họ có đủ năng lực (chẳng hạn như trong việc bầu ra các viên chức hành pháp và lập pháp, và quyết định bởi một bồi thẩm đoàn của chính họ trong tất cả các trường hợp tố tụng liên quan đến bất ḱ việc ǵ), hoặc họ có thể hành động thông qua các đại diện, được lựa chọn một cách tự do và công bằng;… và rằng họ có quyền tự do cá nhân, tự do tín ngưỡng, tự do sở hữu tài sản, và tự do báo chí”.
Bằng việc tự cho ḿnh đương nhiên có quyền lănh đạo quốc gia, bằng việc tự bổ nhiệm các viên chức hành pháp, lập pháp, và tư pháp qua “cơ cấu”, “quy hoạch” cán bộ, các lănh đạo đảng cộng sản đă tiếm quyền làm chủ được bầu cử, ứng cử của dân, đưa người dân trở lại thân phận nô lệ, bội ước với những điều đă cam kết với dân trong Tuyên ngôn độc lập 1945.
Hăy nh́n vào quyền sở hữu tài sản để thấy Jefferson sáng suốt như thế nào. Ở Việt Nam, người dân có thể bị tước đoạt đất đai, nhà cửa, thành quả lao động mồ hôi nước mắt của ḿnh bất cứ lúc nào bởi các “đại gia”, quan chức có tiền và thế lực. Tầng lớp dân oan bị cướp đất liên tục đông lên và biểu t́nh trên cả nước đang dẫn đến bất ổn chính trị sâu sắc.
Jefferson đă nói về hiện tượng này như sau: “Nền dân chủ chấm dứt tồn tại khi bạn lấy [của cải] từ những người sẵn sàng làm việc để đưa cho những ai không làm việc.”
florida80
11-18-2019, 19:56
Lấy thêm ví dụ về quyền tự do báo chí, Jefferson cho rằng: “Chỉ có sai lầm mới cần đến sự bảo trợ của chính quyền. Chân lư tự nó có thể đứng một ḿnh.” Thế th́ việc chủ nghĩa Mác Lênin cần đến một hệ thống báo chí của đảng cộng sản, nhà nước để “bảo trợ”, ngăn cấm báo chí tư nhân, đàn áp các tiếng nói khác biệt có phải tự bản thân nó đă cho thấy chủ nghĩa Mác là một sai lầm hay không? Và cũng cho thấy người dân Việt Nam không hề có quyền tự do báo chí hay không?
Rơ ràng rằng quyền làm chủ đất nước của dân c̣n chưa có th́ những quyền khác chỉ là ảo tưởng.
Pháp luật chuẩn mực
Từ nhận xét các lănh đạo đảng cộng sản đang đứng trên hiến pháp ở trên, bản thân chức danh Tổng bí thư cũng không hề được quy định trong hiến pháp, ta thấy rằng luật pháp chuẩn mực không tồn tại ở Việt Nam, mà luật pháp đă bị biến thành công cụ của giai cấp thống trị để áp bức cả dân tộc. Điều này cũng phù hợp với quan điểm của chủ nghĩa Mác về luật pháp.
Thế nhưng Jefferson nghĩ khác hẳn: “Luật trở thành luật pháp bởi v́ đó là ư chí của quốc gia”, cụ thể hơn là luật phải do một quốc hội dân cử soạn thảo chứ không phải do quốc hội thao túng bởi một đảng.
Jefferson cũng cho rằng: “Nguy hiểm lớn nhất cho nền tự do của Hoa Kỳ là một chính phủ xem thường hiến pháp.” Và Việt Nam trở thành một ví dụ tuyệt vời cho nhận định này, v́ hiến pháp chỉ quan trọng thứ hai sau cương lĩnh của đảng cộng sản như tuyên bố của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng th́ quyền tự do của công dân bị xâm phạm là điều tất yếu.
Ông cũng lư luận: “Tự do đúng đắn là những hành động không bị cản trở theo như ư chí của chúng ta nằm trong giới hạn đặt ra bởi quyền b́nh đẳng của những người khác. Tôi không thêm vào “trong giới hạn của luật pháp” bởi v́ luật thường chỉ là ư chí của bạo chúa, và luôn là như vậy khi nó xâm phạm các quyền của cá nhân.”
Các quyền tự do của người dân Việt Nam được công nhận trong Hiến pháp đều bị tḥng thêm câu “do pháp luật quy định”, pháp luật này lại được làm ra bởi quốc hội độc đảng toàn trị, điều đó có phải dẫn đến việc xâm phạm các quyền của người dân hay không? Jefferson đă sớm có câu trả lời.
Bí quyết hóa rồng
Sau một vài khảo sát nhanh tư tưởng của Jefferson, ta có thể thấy bí quyết để nước Mỹ trở thành một siêu cường không có ǵ là bí hiểm. Đó là hăy đảm bảo tám chữ vàng “Nhân dân làm chủ, Pháp luật chuẩn mực” và để đạo lư “b́nh đẳng” thấm đẫm tám chữ này.
Không thể có chuyện “Nhân dân làm chủ” mà pháp luật không chuẩn mực, và ngược lại, không thể có chuyện “Pháp luật chuẩn mực” mà nhân dân bị tước quyền làm chủ. Đó là hai mặt của một đồng xu.
“Nhân dân làm chủ” chính là cái nền của nước Mỹ, và “pháp luật chuẩn mực” chính là cái khung của xă hội Mỹ. Từ cái nền và cái khung vững chắc do Jefferson đặt ra đấy, nhân dân Mỹ đă xây dựng quốc gia của họ trở thành một ṭa nhà vĩ đại và lộng lẫy hào quang, cũng như tượng Nữ thần tự do giương cao ngọn đuốc ở New York.
Có được cái nền “nhân dân làm chủ” và cái khung “pháp luật chuẩn mực” vững chắc đấy, ai làm tổng thống hay đảng nào chiếm đa số trong quốc hội đă không c̣n quá quan trọng, quốc gia cứ thế vận hành, mọi người cùng nhau xây dựng đất nước tiến lên phía trước.
Trời c̣n để có hôm nay
Biết đâu sau chuyến đi này, trở về nước Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng sẽ hoan hỉ kêu lên như cụ Hồ năm xưa: “Eureka, t́m ra con đường cứu nước rồi.”
Về thiên thời, như phó tổng thống Joe Biden đă lẩy Kiều, các cường quốc dân chủ sẵn sàng ch́a tay ra với đảng cộng sản Việt Nam. “Sương đầu ngơ” đă tan, “mây giữa trời” đă được “vén”.
Về địa lợi, Trung Cộng gây xáo trộn ở biển Đông, chiếm biển đảo của Việt Nam, xâm phạm đến an toàn hàng hải vốn là lợi ích của nước Mỹ, Nhật, Hàn… Việt - Mỹ có cùng lợi ích địa chính trị.
Về nhân ḥa, theo khảo sát mới đây của Viện khoa học xă hội, gần 90% người Việt được hỏi có cái nh́n lạc quan về Mỹ. Nghĩa là ḷng dân đa số đều hướng về Mỹ.
Nhân dân làm chủ th́ phải để cho dân chọn đại biểu quốc hội chứ không thể do đảng cộng sản chọn được. Chỉ từ xuất phát điểm đó, dân sẽ bầu ra một Quốc hội lập hiến soạn thảo hiến pháp mới theo ư dân.
Để tận dụng được thiên thời - địa lợi - nhân ḥa, tôi nghĩ lời khuyên này của Jefferson rất phù hợp cho các lănh đạo của đảng cộng sản: “Chính trực là chương đầu tiên của quyển sách khôn ngoan”.
Nghĩa là đă có Hiến pháp th́ phải làm cho thực chất chứ đừng vặn vẹo nó theo ư đồ của đảng cộng sản. Trong Hiến pháp có ǵ th́ cứ thực chất mà làm: Nhân dân làm chủ th́ phải để cho dân chọn đại biểu quốc hội chứ không thể do đảng cộng sản chọn được. Chỉ từ xuất phát điểm đó, dân sẽ bầu ra một Quốc hội lập hiến soạn thảo hiến pháp mới theo ư dân.
Chính chủ tịch Hồ Chí Minh đă từng muốn đi cùng với Hoa Kỳ nhưng Tổng thống Truman đă bỏ lỡ cơ hội đó, nhưng nay Tổng thống Obama đă ch́a tay ra. Vậy th́ các lănh đạo đảng cộng sản hăy làm tiếp điều dang dở đó: học tập Hoa Kỳ, bắt tay với Hoa Kỳ để trở thành cường quốc như Nhật Bản, Hàn Quốc. Từ đó Việt Nam mới đủ sức bảo vệ quốc gia trước hiểm họa xâm lược từ Trung Cộng.
“Trải qua một cuộc bể dâu” từ năm 1945 đến nay, liệu các lănh đạo của đảng cộng sản Việt Nam có c̣n muốn lặp lại “những điều trông thấy mà đau đớn ḷng” hay không?
florida80
11-18-2019, 19:56
Hăy làm theo tư tưởng… Jefferson
Nếu Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đă tuyên bố “vượt qua khác biệt” để bắt tay với cựu thù Mỹ, tổ chức đối thoại nhân quyền hằng năm với Mỹ th́ càng cần thiết và cấp bách hơn nữa là tổ chức đối thoại với các nhân sĩ, trí thức độc lập, những người dân chủ ở trong nước.
Dù có chính kiến khác biệt nhưng lănh đạo đảng cộng sản và những người dân chủ đều là người Việt Nam máu đỏ da vàng. Tại sao lại không thể trở thành bạn của nhau được như đảng cộng sản đối với chính phủ Mỹ? V́ như Jefferson đă nói: “Tôi không bao giờ cho rằng sự khác biệt ư kiến trong chính trị, tôn giáo, triết học, là lư do để không c̣n là bạn bè.”
Với mọi người dân Việt Nam, tôi lại nghĩ lời khuyên này của Jefferson là phù hợp. Đó là “Nếu bạn muốn điều ǵ mà bạn chưa bao giờ có, bạn phải dám làm những điều bạn chưa bao giờ làm.”
Nếu chúng ta muốn nhân dân làm chủ qua nhà nước cộng ḥa chính danh, nếu chúng ta muốn tạo dựng một xă hội công bằng qua luật pháp chuẩn mực, nếu chúng ta tin vào đạo lư b́nh đẳng giữa người với người, chúng ta cần sẵn sàng vượt thắng sợ hăi để cùng nhau lên tiếng để bảo vệ quyền lợi chính đáng của ḿnh, của dân tộc ḿnh.
Hoạt động cho những giá trị phổ quát về quyền con người, cụ thể thông qua pháp luật chuẩn mực là những hoạt động cho nền tảng chính trị của quốc gia, không phải cạnh tranh chính trị, không phải đối lập với ai, mà giúp tạo lập cho Việt Nam đích thực là nhà nước cộng ḥa, nhân dân làm chủ, và ai cũng có nghĩa vụ tham gia làm hậu thuẫn.
Bởi v́ “Tất cả những ǵ mà nền chuyên chính cần để thắng thế là sự im lặng của những người có lương tâm tốt” (Thomas Jefferson).
NTT
florida80
11-18-2019, 19:58
VN - 70 Năm Dưới Thể Chế Cướp Bóc - Vơ Thị Hảo
"Có một đội ngũ giàu rất nhanh, cưỡi lên đầu nhân dân, c̣n kinh khủng hơn địa chủ, tư sản ngày xưa". Làm cán bộ mấy năm mà trong nhà có vài ba trăm tỉ đồng, thậm chí cả ngàn tỉ đồng th́ lấy ở đâu ra nếu không tham nhũng"…
(Thiếu tướng Nguyễn Xuân Tỷ - đại biểu QH Bến Tre)
Trên đời này có nhiều loại cướp bóc nhưng không loại cướp bóc nào có thể hủy hoại cả một đất nước như loại dùng thể chế chính trị và bộ máy chính quyền làm công cụ cướp đoạt của người dân. Bao đau thương khổ nạn của loài người cũng chủ yếu từ đó mà ra.
Cướp bóc theo kiểu nói trên là những cuộc cướp bóc tầm quốc gia, qua những Hiến pháp, luật, thông tư chỉ thị, bảo hộ độc quyền, các loại thuế và phí… nhằm cướp bóc của dân. Những tội ác này được cả hệ thống truyền thông nô lệ và bộ máy đàn áp che giấu, mỵ dân. Ai dám nói sự thật hoặc phản đối sẽ phải hứng chịu bạo lực dưới nhiều h́nh thức. Bạo lực của bộ máy cướp bóc này được tung ra từ tất cả các khâu từ Đảng cộng sản, nhà nước, cơ quan, hội đoàn tới lập pháp, tư pháp, hành pháp. Bạo lực cũng thể hiện rơ nhất ở hệ thống công an và bộ máy hành chính các cấp.
Việc "rút xương tủy" của dân dưới nhiều h́nh thức để tham nhũng dưới danh nghĩa công dân phải đóng góp xây dựng tổ quốc là chiêu bài cướp bóc mà bộ máy độc tài luôn tận dụng.
Tăng thuế, phí và lạm thu
Chỉ tính riêng giá xăng dầu, kể từ đầu năm 2015 đến nay, giá đă tăng 3 lần liên tiếp. Theo các chuyên gia th́ nguyên do tăng không phải do giá xăng dầu thế giới mà bởi nhà nước vô cớ tăng thuế môi trường lên 300%. Dù là nước xuất khẩu dầu, nhưng giá xăng tại VN đắt hơn Mỹ. Trong khi đó Mỹ có mức thu nhập cao hơn Việt Nam (2011) lên tới 31,7 lần. Mỗi lần tăng giá xăng, điện, tăng thuế và phí, giá thị trường tăng theo và dân càng khốn cùng.
Theo báo Tuổi trẻ, nhiều khoản thuế và phí lạm thu đă khiến cho nhiều gia đ́nh ở Hà Tĩnh ngập ch́m trong nợ v́ họ đă đói ăn mà vẫn phải vay để nộp. Trưởng pḥng tài chính huyện Can Lộc thừa nhận, có rất nhiều khoản thuế và phí vô lư. Sự lạm thu đang khiến người dân bị bần cùng hóa, nhiều người phải tha phương cầu thực.
T́nh trạng này đă xẩy ra từ nhiều năm trước nhưng không khắc phục mà ngày càng lạm thu vô tội vạ. Báo cáo tại Quốc hội cho biết, ngay từ năm 2002, qua khảo sát thấy rằng các cơ quan cấp TƯ và địa phương có quyền đặt định thu của dân ít nhất 432 khoản phí và lệ phí ngoài thuế. Việc đặt mức thu hết sức tùy tiện, lộn xộn, không thể quản lư nổi.
Nhiều chuyên gia kinh tế cho biết, mức thu từ thuế và phí tại VN ngày càng tăng vọt. Trong 5 năm vừa qua, nguồn thu từ thuế và phí của VN dẫn đầu khu vực, là 20% GDP. Báo cáo “Tổng quan môi trường thuế VN 2014” cho biết, t́nh trạng phí chồng lên phí và lạm thu đang khiến mỗi người dân phải gánh tỉ lệ chịu thuế, phí/GDP cao gấp 1,4-3 lần so với các nước trong khu vực, trong khi thu nhập b́nh quân đầu người VN vào hàng thấp nhất.
Thống kê của Bộ NNPTNT cũng cho biết nông dân phải gánh đến 131 khoản đóng góp, trong đó có 93 loại phí, lệ phí theo quy định và 38 khoản “đóng góp xă hội” khác.
Theo T.S Lê Đăng Doanh – nguyên Phó Viện trưởng Viện Nghiên cứu và Quản lư Kinh tế trung ương (CIEM), th́ chính “thói quen” chi tiêu ngân sách như hiện nay là căn nguyên khiến gia tăng các loại phí và lệ phí đối của người dân, DN. Theo lư giải của TS Doanh, năm 2015 xuất hiện nhiều h́nh thức thu phí, lệ phí là nhằm bù đắp thiếu hụt của thu ngân sách Nhà nước.
Chẳng hạn đoạn đường cao tốc Pháp Vân – Ninh B́nh (chỉ dài 20km) cũng đă được Bộ này ban hành mức thu phí xe container 400 feet cao nhất lên đến 5 triệu/tháng. Hay ngày 8/4 tại cầu Đồng Nai đă áp dụng mức thu phí 15.000 – 120.000/vé/phương tiện… Đây chỉ là một trong số các ví dụ của việc Nhà nước đang dùng nhiều cách để tăng thu, bù đắp cho thâm hụt ngân sách.
Cái chết hàng loạt trong nhiều năm của các doanh nghiệp VN và sự nghèo khó khốn cùng của người dân VN chính là hệ quả của những hành vi cướp bóc qua thuế, phí, qua các chính sách bảo hộ doanh nghiệp độc quyền như xăng dầu, điện…
Thắng lợi của Đảng: đổi bằng xương máu dân
Nhân dịp Đảng CS VN kể công rầm rộ nhân dịp kỷ niệm 85 năm thành lập, người VN không thể không nh́n lại lịch sử 70 năm của thể chế độc tài cộng sản VN.
Căn cứ các sự kiện lịch sử, th́ thấy đúng là Đảng "đi hết thắng lợi này đến thắng lợi khác", nhưng Đảng thắng là dân thua. Đảng chỉ có nghĩa là một nhóm người có quyền lực chiếm được quyền lănh đạo. Mỗi thắng lợi của Đảng đều đổi bằng hoặc xương máu và nước mắt của dân VN.
"Có một đội ngũ giàu rất nhanh, cưỡi lên đầu nhân dân, c̣n kinh khủng hơn địa chủ, tư sản ngày xưa". Làm cán bộ mấy năm mà trong nhà có vài ba trăm tỉ đồng, thậm chí cả ngàn tỉ đồng th́ lấy ở đâu ra nếu không tham nhũng". Tội tham ô, tham nhũng mà không tử h́nh th́ không hợp ḷng dân, bởi tham nhũng không phải là những người nhỏ mà đều là người làm to có chức có quyền, đục khoét công quỹ, bóc lột nhân dân”.
(Phát biểu của thiếu tướng Nguyễn Xuân Tỷ, phó giám đốc Học viện Quốc pḥng (đại biểu Bến Tre) Tuổi trẻ - 277572015)
Có thể thấy, hầu hết những thắng lợi của Đảng cộng sản và chính quyền VN ngay từ khi mới thành lập cho đến nay đă lấy phương châm „cướp“ làm kim chỉ nam cho mọi hành động.
Chúng ta có thể thấy vô số từ „cướp“, „giết“… trong các văn bản trang trọng của nhà cầm quyền độc tài cộng sản VN: “cướp của người giàu chia cho người nghèo“, „cướp chính quyền“, cướp kho thóc của Nhật“, „Trí phú địa hào đào tận gốc trốc tận rễ“…
Chính quyền cộng sản VN cũng do cướp mà có được và từ đó nhiều hành xử của nó đối với những người dân cũng theo „tôn chỉ cướp bóc“. Chẳng hạn việc quyền lực trong bộ máy đều trao cho các đảng viên. Chỉ một nhóm người trong đảng nhưng lại tự đoạt lấy quyền đại diện cho quyền lợi của công dân cả nước là bất công và phản lại quyền con người.
florida80
11-18-2019, 19:58
Cải cách Ruộng đất là cuộc đại cướp bóc làm đảo lộn toàn bộ tổ chức xă hội bằng cách phế bỏ quyền tư hữu đối với tất cả ruộng, đất, vườn, ao, hoa màu, trâu ḅ và công cụ sản xuất. Theo nhiều nhà nghiên cứu th́ nó không khác ǵ một cuộc diệt chủng áp dụng lên chính đồng bào của ḿnh.
Người VN sẽ không bao giờ quên những cuộc giết người rùng rợn, do chính người VN, mà trước đây có thể là bạn bè, hàng xóm sống yên vui đầm ấm. Để không bị chính quyền đoạt mạng, con tố oan cha, chồng vợ tố oan nhau. Nguyên tắc hành động căn bản của các Ủy ban Cải cách ruộng đất là "Thà chết mười người oan c̣n hơn là để sót một địch"( Hồ sơ của Hội đồng CCRĐ - Thư viện Pháp luật VN).
Theo con số thống kê chưa đầy đủ, sách Lịch sử kinh tế Việt Nam 1945 – 2000, tập 2 xuất bản tại Hà Nội năm 2004, chỉ riêng cuộc CCRĐ đợt 5(1955- 1956) được thực hiện ở 3.563 xă, có khoảng 10 triệu dân và tổng số người bị sát hạt trong đợt này lên đến 172.008 người, trong đó có tới 123.266 người(71,66%) là giết oan!
Cải cách ruộng đất với hàng trăm ngàn cuộc đấu tố, giết lương dân vô tội đă khiến dân VN táng đởm kinh hồn, đành khuất thân làm nô lệ. Nông dân được chia đất từ chỗ cướp lại của địa chủ nhưng sau đó th́ việc tổ chức các hợp tác xă nông nghiệp đă cướp tất cả đất đai của họ vào tay chính quyền và nông dân lại trở thành vô sản đến tận bây giờ v́ Luật, Hiến pháp vẫn quy định „đất đai là sở hữu toàn dân“.
Một trong những hành động cướp bóc quyền của dân lớn nhất gần đây là vào năm 2013, khi sửa đổi Hiến pháp, điều 4 Hiến pháp này quy định Đảng là lực lượng duy nhất lănh đạo Việt Nam, trong khi ngay cả những Hiến pháp trước đó, mặc dù đă rất mất dân chủ, cũng không đủ can đảm để quy định một điều phi dân chủ và và vi phạm nhân quyền như vậy.
Xóa độc tài để giữ mạng Dân và mạng Nước
Chính v́ sự lănh đạo độc tài và theo phương châm cướp bóc đă khiến cho dân VN không những nghèo khó mà c̣n bị mất quyền làm người, có thể bị đoạt mạng sống bất kỳ lúc nào bởi nhân viên công quyền.
Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng cho rằng công an là đối tượng chính phải chịu trách nhiệm về việc có tới hơn 260 người chết trong lúc bị tạm giam chỉ trong ṿng 3 năm gần đây.
Làm chết người nhưng kẻ giết người lại được bao che bởi chính các đảng viên cộng sản cấp trên và đồng nghiệp cùng hệ thống tư pháp, hành pháp.
Sự bao che ấy thực sự là hành vi bật đèn xanh cho nhân viên công quyền tha hồ cướp bóc, đánh giết dân. Điều đó tung ra một thông điệp ngầm: cơ quan công quyền, dưới sự lănh đạo của Đảng, là vua, là trời, để dân sống th́ dân được sống, bắt dân chết là dân phải chết, bất cần pháp luật.
Sự bao che ấy thể hiện quyền sinh sát của nhà cầm quyền trong việc đánh đập, giết dân hoặc giả dạng côn đồ để hăm hại, mạt sát, bỏ tù những người đi kêu oan, người dám lên tiếng đ̣i nhân quyền và dân chủ…Sau khi đă làm cho dân khiếp sợ, biết rắng ḿnh có kêu oan cũng vô vọng, nhà cầm quyền càng tha hồ cướp bóc. Và chính sự cướp bóc này đă khiến cho vận mạng VN, trước sự xâm lấn của TQ, trước sự tiếp tay của những kẻ bán nước, đang hết sức nguy ngập.
Ông là một người làm thơ được chính quyền vinh danh v́ công lao trong việc tụng ca thể chế độc tài này và cho Đảng. V́ thế, ông lên đến tận chức Phó Thủ tướng thường trực. Có lẽ con đường thành đạt của ông đă được xây bằng những bậc thang tụng ca mục đích tôn chỉ của nhà cầm quyền cướp bóc:
„Giết! Giết nữa, bàn tay không phút nghỉ
Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong
Cho Đảng bền lâu, cùng rập bước chung ḷng
Thờ Mao Chủ tịch, thờ Stalin bất diệt“
(Trăm hoa đua nở trên đất Bắc- trang 37- Nguồn: Truclamyentu.infor).
Bài thơ của ông mặc dù được nhiều người có uy tín đánh giá là „khát máu“, nhưng chỉ trong bốn câu văn vần này mà ông đă thâu tóm, khắc họa được phương thức hành xử của chính quyền độc tài này với nhân dân.và cũng cắt nghĩa được người VN khốn khổ v́ đâu.
Rơ ràng là thể chế này cần phải xóa bỏ v́ nó đă lỗi thời, mục ruỗng và càng vận hành càng gây nhiều hành vi cướp bóc. Thay đổi VN bằng một thể chế chính trị đa nguyên, dân chủ, xóa bỏ sự độc quyền của Đảng cộng sản, liên kết với các nước dân chủ và văn minh là con đường để giữ mạng nước Việt và người Việt.
Vơ Thị Hảo
at 8:37 PM
No comments:
Post a Comment
florida80
11-18-2019, 19:59
C̣n Bao Nhiêu Năm Tháng Nữa?
Tuy trong rừng có nhiều cây đại thọ cả ngàn năm, nhưng người sống thọ đến 100 tuổi không nhiều. Bạn thọ lắm cũng chỉ sống đến 100 tuổi (tỉ lệ 1 trên 100.000 người).
Nếu bạn sống đến 70 tuổi, bạn sẽ c̣n 30 năm. Nếu bạn thọ 80 tuổi, bạn chỉ c̣n 20 năm. V́ lẽ bạn không c̣n bao nhiêu năm để sống và bạn không thể mang theo các đồ vật bạn có, bạn đừng có tiết kiệm quá mức.
(trên 50t mừng từng năm, qua 60t mong hàng tháng, tới 70t đếm mỗi tuần, đến 80t đợi vài ngày, được 90t ...ngơ ngác một ḿnh với giờ phút dài thăm thẳm !)
Bạn nên tiêu những món cần tiêu, thưởng thức những ǵ nên thưởng thức, tặng cho thiên hạ những ǵ bạn có thể cho, nhưng đừng để lại tất cả cho con cháu. Bạn chẳng hề muốn chúng trở nên những kẻ ăn bám.
Đừng lo lắng về những ǵ sẽ xảy ra sau khi bạn ra đi, v́ khi bạn đă trở về với cát bụi, bạn sẽ chẳng bị ảnh hưởng bởi lời khen hay tiếng chê bai nữa đâu.
Đừng lo lăng nhiều qúa về con cái v́ con cái có phần số của chúng và chúng sẽ tự t́m cách sống riêng. Đừng trở thành kẻ nô lệ của chúng.
Đừng mong chờ nhiều ở con cái. Con biết lo cho cha mẹ, dù có ḷng vẫn quá bận rộn v́ công ăn việc làm và các ràng buộc khác nên không thể giúp ǵ bạn.
Các con vô t́nh th́ có thể sẽ tranh dành của cải của bạn ngay khi bạn c̣n sống, và c̣n muốn bạn chóng chết để chúng có thể thừa hưởng các bất động sản của bạn.
Các con của bạn cho rằng chuyện chúng thừa hưởng tài sản của bạn là chuyện dĩ nhiên nhưng bạn không thể đ̣i dự phần vào tiền bạc của chúng.
Với những người thuộc lứa tuổi 60 như bạn, đừng đánh đổi sức khoẻ với tài lực nữa. Bởi v́ tiền bạc có thể không mua được sức khoẻ. Khi nào th́ bạn thôi làm tiền? và có bao nhiêu tiền là đủ (tiền muôn, tiền triệu hay mấy chục triệu)?
Dù bạn có cả ngàn mẫu ruộng tốt, bạn cũng chỉ ăn khoảng 3 lon gạo mỗi ngày; dù bạn có cả ngàn dinh thự, bạn cũng chỉ cần một chỗ rộng 8 mét vuông để ngủ nghỉ ban đêm.
Vậy chừng nào bạn có đủ thức ăn và có đủ tiền tiêu là tốt rồi.
Nên bạn hăy sống cho vui vẻ. Mỗi gia đ́nh đều có chuyện buồn phiền riêng.
Đừng so sánh với người khác về danh vọng và địa vị trong xă hội và con ai thành đạt hơn, nhưng bạn hăy so sánh về hạnh phúc, sức khỏe và tuổi thọ... Đừng lo nghĩ về những chuyện mà bạn không thể thay đổi v́ chẳng được ǵ, mà lại c̣n làm hại cho sức khỏe bạn...
Bạn phải tạo ra sự an lạc và t́m được niềm hạnh phúc của chính ḿnh. Miễn là bạn phấn chấn, nghĩ toàn chuyện vui và làm những việc bạn muốn mỗi ngày một cách thích thú th́ bạn thật đă sống hạnh phúc từng ngày.
Một ngày qua là một ngày bạn mất đi, nhưng một ngày trôi qua trong hạnh phúc là một ngày bạn "được".
Khi bạn vui th́ bệnh tật sẽ lành; khi bạn hạnh phúc th́ bệnh sẽ chóng hết. Khi bạn vui và hạnh phúc th́ bệnh sẽ chẳng đến bao giờ.
Với tính khí vui vẻ, với thể thao thể dục thích đáng, thừơng xuyên ra ánh sáng mặt trời, thay đổi thực phẩm đa dạng, uống một thuốc bổ vừa phải, hy vọng rằng bạn sẽ sống thêm 20 hay 30 năm tràn trề sức khỏe.
Và nhất là biết trân qúy những điều tốt đẹp quanh ḿnh và c̣n BẠN BÈ .nữa.. họ đều làm cho bạn cảm thấy trẻ trung và có người cần đến ḿnh... không có họ chắc chắn bạn sẽ cảm thấy lạc lơng, bơ vơ.!!!
Xin chúc bạn mọi điều tốt đẹp nhất.
Sưu tầm
florida80
11-19-2019, 18:51
Chỉ Khi Đối Diến Với Cái Chết, Người Ta Mới Nghiệm Ra Ý Nghĩa Nhân Sinh
Ông Kha Văn Triết, thị trưởng Đài Bắc, Đài Loan, Trung Quốc.
Chỉ khi đối diện với cái chết, khi đứng trên ranh giới sinh tử, người ta mới nh́n lại đời người là gì, ư nghĩa nhân sinh đích thực là chi?
Ngày 29/11/2014, bác sĩ Kha Văn Triết chính thức đắc cử Thị trưởng thành phố Đài Bắc – Đài Loan với 840.000 phiếu bầu. Dù là một thị trưởng đầy quyền lực nhưng ông vẫn thường nói: "Vinh hoa phú quư đời người rốt cuộc cũng chỉ là một đống rác mà thôi".
Trong thời gian c̣n là bác sĩ ngoại khoa, ông Kha Văn Triết chính là người tạo ra quy tŕnh cấy ghép tạng tiêu chuẩn của Đài Bắc và đưa vào ứng dụng phương pháp cấp cứu Oxy hóa máu bằng màng ngoài cơ thể (ECMO).
Không chỉ giỏi về chuyên môn, ông c̣n là người có ảnh hưởng lớn, có khả năng truyền cảm hứng, giác ngộ đông đảo người Đài Loan với những bài diễn thuyết ấn tượng.
Một trong số đó là bài diễn thuyết mang tên "Trí tuệ của sự sống và cái chết" được ông Kha Văn Triết tŕnh bày tại buổi hội thảo của giới trí thức về công nghệ, thiết kế và giải trí TED 1 năm trước khi ông chính thức tham gia vào sự nghiệp chính trị.
Với tôi, câu nói đáng nhớ nhất trong bài phát biểu đó là: "Chỉ khi đối diện với cái chết, khi đứng trên ranh giới giữa sự sống và cái chết, người ta mới nh́n lại đời người là ǵ, ư nghĩa nhân sinh đích thực là chi?"
Bài diễn thuyết gân ấn tượng của ông Kha Văn Triết về sinh tử
Có lẽ tôi là bác sĩ Đài Loan đă từng nh́n thấy người chết nhiều nhất, vậy nên rất thích hợp để bàn luận về vấn đề sinh tử. Hăy để tôi bắt đầu nói từ "Diệp Khắc Mạc" – Oxy hóa máu bằng màng ngoài cơ thể (ECMO).
Có một người nông dân chạy đến bệnh viện Ḱ Mỹ Liễu Doanh, nói muốn được gặp bác sĩ Diệp. Người ở pḥng cấp cứu nói, không có đâu, chỗ chúng tôi đây không có bác sĩ nào họ Diệp cả. Người nông dân nọ vẫn khẳng định chắc nịch tên bác sĩ ấy là Diệp Khắc Mạc (ECMO).
Diệp Khắc Mạc thật ra không phải là bác sĩ nào cả, nó chỉ là một phương pháp trị liệu. Vận hành của nó cũng rất đơn giản, chính là dẫn máu từ trong tĩnh mạch ra, trải qua một cái bơm huyết dịch (tim nhân tạo), rồi lại thông qua một thiết bị tạo ô-xy (buồng phổi nhân tạo), đưa vào cơ thể. Nó được dùng để thay thế chức năng tạm thời của phổi và tim.
ECMO chính là một máy chủ làm trái tim nhân tạo, bên cạnh là một buồng phổi nhân tạo, đưa máu trở về. Đúng là đă có những trường hợp vô cùng thành công.
Một vũ công trong nhóm múa của Châu Kiệt Luân, một ngày nọ bị viêm cơ tim đột ngột, tim không c̣n đập nữa. Lúc đó, con mắt của cô ấy mở to nh́n trừng trừng vào màn ảnh. Tín hiệu trên màn h́nh toàn bộ đều là một đường thẳng băng.
Nhưng 9 ngày sau, cô ấy đă tiến hành cấy ghép tim và phổi. Chưa đến 1 tháng, đă có thể trở về tiếp tục nhảy múa rồi. Tất cả là nhờ ECMO.
Trong các tài liệu y khoa, thời gian hồi sức tim phổi dài nhất, c̣n có thể được cứu sống trở lại chính là trường hợp này. Mỗi lần nh́n lại tôi đều nói đây là thành tích thần kỳ của y học hiện đại.
Một người đă trải qua hồi sức tim phổi trong 4 giờ đồng hồ, liên tục 9 ngày tim hoàn toàn không c̣n hoạt động mà vẫn có thể được cứu sống lại!
Lại có một thanh niên 26 tuổi, uống say rồi đi bơi, bị sặc nước đến viêm phổi nghiêm trọng (gọi là triệu chứng hô hấp cấp tính). Toàn bộ lá phổi của anh đều trắng xoá hết cả, không c̣n khả năng hô hấp.
florida80
11-19-2019, 18:51
Anh ta đă điều trị ECMO trong 117 ngày. Trong khoảng thời gian gần 1 tháng, lượng khí thông phổi của anh ta chỉ không đến 100cc. Nhưng rồi cuối cùng anh vẫn dần dần hồi phục trở lại.
Điều này quả thật quá thần kỳ. Vậy nên, dưới sự đồn thổi của giới truyền thông, ECMO ở Đài Loan đă trở nên nổi tiếng như vậy, và trên thực tế là đă có một vài trường hợp rất thành công.
Nhưng các kênh truyền thông chỉ đưa tin về những trường hợp thành công chứ không đề cập đến những ca thất bại.
Là một bác sĩ, chứng kiến những ca thành công đương nhiên rất vui mừng, nhưng cũng không thể quên đi những ca thất bại. Nó thật sự ám ảnh tôi. Từng có một đứa trẻ vừa mới chào đời được nửa tháng đă mắc phải bệnh tim bẩm sinh.
Sau khi phẫu thuật tim, sự sống hoàn toàn nhờ vào máy trợ tim phổi, vậy nên đă lắp đặt ECMO. Nhưng không đến 3 ngày sau, chân của bé đă chuyển sang màu đen.
Lúc này, bác sĩ phải đối mặt với một lựa chọn đau ḷng, hoặc phải cưa mất hai chân của bé rồi tiếp tục cứu chữa với cơ hội thấp, hoặc là chấm dứt điều trị tránh tổn thất, đau đớn. Đây chính là áp lực rất lớn, khiến bạn vô cùng khó xử, tiến thoái lưỡng nan.
Lại có một cậu bé 7 tuổi, mắc viêm phổi, ung thư máu khuẩn cầu đôi, khiến hô hấp vô cùng khó khăn, lại xuất hiện bệnh biến chứng, tứ chi đều đă chuyển sang màu đen.
Là một bác sĩ, bạn phải đối mặt với sự lựa chọn khủng khiếp này. Nếu muốn cứu bé, th́ bạn phải cưa bỏ tứ chi, c̣n như không cứu, th́ cần phải tháo các thiết bị đi.
Nhưng đôi mắt long lanh của bé vẫn ngước nh́n bạn, ư thức vẫn c̣n rơ ràng, biết xin nước uống. Ai nỡ đành ḷng chấm dứt cơ hội sinh tồn của sinh linh bé nhỏ ấy đây?
Mọi người hăy thử nghĩ xem, trong thời khắc sinh tử, khi bệnh nhân thần trí vẫn rơ ràng, tôi làm sao nói được với họ rằng: "Cậu bé này, nếu như cậu muốn sống tiếp, chúng tôi cần phải cắt bỏ tứ chi của cậu, hoặc là thôi, cậu không cần sống tiếp nữa". Bạn làm sao có thể nói chuyện sống chết này với một cậu bé 7 tuổi đây?
Ngoài 30 tuổi, tôi được làm chủ nhiệm, cảm thấy y học rất lợi hại, cái ǵ cũng đều có thể giải quyết.
Sau khi tôi hơn 40 tuổi, thường có những ca lắp đặt ECMO thất bại, người nhà bệnh nhân hỏi tôi: "Tại sao người khác th́ cứu sống được, c̣n người nhà chúng tôi lại không thể cứu sống?".
Tôi không biết phải trả lời thế nào?Tại sao tứ chi của người bệnh lại chuyển sang màu đen? Nếu tôi biết được th́ đă có thể tránh được rồi, nhưng tôi thật sự không hiểu ǵ cả.
florida80
11-19-2019, 18:52
Khi ngoài 50 tuổi, cuối cùng tôi cũng đă nghĩ thông suốt. Bác sĩ là người chứ không phải là Thần, chỉ có thể tận hết sức lực, chỉ vậy mà thôi. Dù cho y học phát triển đến mức nào th́ vẫn là có giới hạn.
Với khoa học kỹ thuật hiện tại, không có tim, phổi, thận người ta vẫn có thể sống được, nhưng lẽ nào cứ đeo bên ḿnh đống máy móc như vậy mà sống cả đời sao?
Trời đất có Xuân, Hạ, Thu, Đông, cây cỏ mùa Xuân th́ đâm chồi, nẩy lộc, mùa Hạ th́ kết quả, ra hoa, mùa Thu bắt đầu thay vỏ, vàng lá, đến khi Đông về th́ trút lá xạc xào, cành khô, thân nứt.
Người làm vườn có cách nào thay đổi được loại quy luật ấy hay không? Họ chỉ có thể tận sức chăm sóc vun trồng để những bông hoa kia khi nở rộ trông đẹp đẽ hơn, sống được thời gian dài lâu hơn mà thôi.
Một bác sĩ có cách nào thay đổi được quy luật "Sinh – Lăo – Bệnh – Tử" hay không? Điều này thực sự khó vô cùng. Bác sĩ chỉ là khiến cho người bệnh đang ở giữa ṿng tuần hoàn "Sinh – Lăo – Bệnh – Tử" ấy mà sống được dễ dàng hơn một chút, chỉ vậy mà thôi.
Bác sĩ chỉ là người làm vườn trong vườn hoa của sinh mệnh, anh ta liệu có thể làm được ǵ khi đứng nh́n những cái cây đă khô héo, khi đối mặt với cái chết đây?
Một ngày nọ, trong lúc tôi đi thăm bệnh nhân, tôi đột nhiên hiểu ra đạo lư này. Kết cục của đời người chỉ có hai loại mà thôi: Cắm ống thở hay là không cắm ống thở. Nhưng rồi sau tất cả vẫn đều là cái chết.
Nếu có người hỏi tôi: "Cái chết là ǵ?" th́ đáp án của tôi là: "Làm thế nào mới được coi là sống đây?".
Bởi v́ con người nhất định đều sẽ chết, vậy nên cái chết không phải là mục đích của đời người. Đời người là một quá tŕnh mà ở đó chúng ta không ngừng theo đuổi một điều ǵ đó, đây chính là đời người.
Đứng giữa sự sống và cái chết, con người mới lại ngẫm về cuộc đời, mới đặt câu hỏi đời người suy cho cùng là ǵ. Ảnh minh họa.
Có một lần, tôi mời thầy giáo đă nghỉ hưu của ḿnh và lớp trưởng cùng đi dùng cơm.
Ba người chúng tôi lên lầu hai của một nhà hàng Pháp có tên Sheraton, kết quả đă tiêu hết 26.000 Đài tệ (gần 20 triệu đồng), b́nh quân mỗi người là 9.000 Đài tệ (6,7 triệu đồng).
Khi nh́n thấy hóa đơn, mặt mày tôi tái mét: "Sao lại đắt đến vậy chứ!". Tôi chưa từng đến dùng bữa ở nơi nào đắt đỏ như vậy cả, chỉ là chọn đại mấy món, cũng không hiểu đă dùng món ǵ mà mất đến 26.000 Đài tệ.
Cả ngày hôm ấy và hôm sau, tôi đă không ngừng suy nghĩ về chuyện này. Bữa cơm đă tiêu tốn của tôi mất 9.000 Đài tệ, so với một suất cơm b́nh dân ở bệnh viện ngày thường tôi vẫn ăn thật chẳng khác nhau chút nào.
Dù là cao lương mỹ vị, dù là gan rồng, tuỷ phượng, ăn vào dạ dày rồi lại phải bài tiết ra ngoài. Vinh hoa, phú quư của đời người cũng thế, tranh đoạt cả đời, gom góp một kiếp, chết rồi lại chẳng thể mang theo.
Và vì thế nên tôi cho rằng: "Tất cả những thứ người ta theo đuổi, vinh hoa phú quư của đời người chẳng qua chỉ là một đống rác bỏ đi".
florida80
11-19-2019, 18:52
Tư tưởng Nho gia ảnh hưởng rất mạnh mẽ ở Á Đông nhưng đối với vấn đề sự sống – cái chết, họ cũng chỉ bàn đến một mức độ rất bề mặt. "Luận Ngữ" viết: "Vị tri sinh, yên tri tử" (chưa biết đạo lư của đời sống, sao lại thắc mắc về cái chết).
Hoặc như Khổng Tử cũng nói: "Triêu văn Đạo, tịch khả tử" (sáng nghe đạo, chiều chết cũng yên ḷng). Nói tóm lại chính là không thích luận đàm về sống chết.
C̣n cá nhân tôi th́ luôn nghĩ về cái gọi là "trải nghiệm cận tử". Chỉ khi đối diện với cái chết, khi đứng trên ranh giới giữa sự sống và cái chết, người ta mới nh́n lại đời người là ǵ, ư nghĩa nhân sinh đích thực là chi?
Con người cuối cùng rồi sẽ phải chết, đời người chẳng qua chỉ là một quá tŕnh theo đuổi và t́m kiếm ư nghĩa của nhân sinh. Mà ư nghĩa nhân sinh đó đôi khi không thể dễ mà nh́n ra.
Trên con đường trở về với giá trị gốc của ḿnh, người ta sẽ phải đi qua biết bao thống khổ, bơi qua một bể khổ vô bờ. Nghĩ lại th́ kiếp sống này thật quá ư mông lung, nhân sinh này chính xác chỉ là giấc mộng.
Tôi xin dùng câu nói dưới đây làm lời kết cho bài thuyết tŕnh hôm nay:
"Điều khó khăn nhất không phải là đối mặt với thất bại và sự đả kích, mà là khi phải hứng chịu những sự đả kích, dày ṿ, ta không hề đánh mất đi nhiệt t́nh đối với cuộc đời này".
Theo Trí Thức Trẻ
florida80
11-19-2019, 18:53
Thông Minh Kiểu Việt Nam Và Trung Quốc - Hồng Ngọc
Nhiều người Việt Nam và Trung Quốc có cùng một suy nghĩ giống nhau, đó là hay cười nhạo người Tây phương ngu ngốc, không hiểu chuyện đời, “năo không có nếp nhăn”, và bản thân họ lấy làm tự măn. Vậy rốt cuộc thông minh theo kiểu người Việt Nam và Trung Quốc là như thế nào?
Gần đây, một kênh truyền thông New Zealand đă đăng một bài viết nói về “thông minh kiểu Trung Quốc” và nhận được sự chú ư của đông đảo người sử dụng internet. Tác giả bài viết tự nhận là người Hoa, đă nhận định rằng “thông minh kiểu Trung Quốc” chính là không màng trắng đen hay thị phi, không cần biết thật giả hay đúng sai, có sơ hở liền lách vào, có tiện nghi liền chiếm lấy. “Thông minh kiểu Trung Quốc” chính là không màng chính nghĩa hay tà ác, bất cứ lúc nào cũng có thể v́ bảo hộ bản thân ḿnh mà làm trái lương tâm. “Thông minh kiểu Trung Quốc” chính là để cho người khác phải phó xuất và gặp nguy hiểm, c̣n bản thân ḿnh những ǵ mười phần có lợi sẽ giành lấy hết. Kỳ thực, “thông minh kiểu Trung Quốc” chính là không nói đến thành tín, ức hiếp người thiện lương, chính là các giá trị đều đă đảo lộn, không xét đến quy tắc…
Nhiều người Việt có người thân là Việt Kiều ở Mỹ, có thể đă nghe câu chuyện về việc hàng hóa sau khi mua ở Mỹ có thể được trả và lấy lại tiền mà không cần phải giải thích lư do. V́ vậy, nhiều người khi chuẩn bị tham dự một sự kiện nào đó, liền đến “mua” một bộ quần áo, sau khi tham dự sự kiện xong rồi, lập tức mang trả lại quần áo để lấy tiền về.
Hệ thống bán hàng ở Mỹ c̣n có một chính sách đáng chú ư, gọi là Price Match. Với chính sách này, nếu bạn mua một sản phẩm sau đó chứng minh được sản phẩm này bán giá rẻ hơn giá tại cửa hàng nào khác, th́ có thể được mua sản phẩm với mức giá tương đương mức giá mà bạn t́m thấy. Do vậy, có một số người, khi đi mua hàng với giá đắt hơn những nơi khác, họ không hề mặc cả, mà lại chọn những màu sắc hay kích cỡ (mà ở các cửa hàng khác không có), sau đó khi t́m được cửa hàng nào có mức giá rẻ hơn th́ sẽ mang hóa đơn quay lại nơi mua hàng để được giảm giá.
Những người này dương dương tự đắc với hành vi của bản thân, đi đến đâu cũng tự cho rằng bản thân ḿnh thông minh, thậm chí c̣n đặt câu hỏi sao những người khác quá “ngu ngốc”, không biết lợi dụng “kẽ hở” này.
Coi việc chiếm tiện nghi của người ta là “thông minh”, coi gian xảo là có “năng lực lớn”… mọi giá trị dường như đều đảo lộn.
Bài viết của tác giả người Hoa trên truyền thông New Zealand c̣n liên hệ đến tỷ phú Warren Buffett. Rất nhiều nhà đầu tư hỏi về tiêu chí chọn đầu tư cổ phiếu của ông Warren Buffett, và thông thường ông hay nhấn mạnh rằng ông rất coi trọng sự thành tín của giám đốc điều hành công ty, nếu không phải công ty làm ăn chân chính, ông nhất định sẽ không lựa chọn đầu tư. Với ông, lợi nhuận không phải là yếu tố hàng đầu, mà là chữ tín.
Một người Hoa đưa đứa con nhỏ mới 3 tuổi đến Mỹ du lịch và ở tại nhà người thân. Người nhà đă đưa cho người Hoa này một chiếc ghế ngồi ô tô dành cho trẻ nhỏ và nói: “Ở đây quy định trẻ nhỏ khi đi xe nhất định phải dùng loại ghế này, tôi đưa cho anh dùng, nhưng v́ là ghế đi mượn, nên anh phải giữ ǵn cẩn thận, v́ chúng ta sẽ phải trả lại cho người ta.” Hai tuần sau khi không dùng xe ô tô nữa, chiếc ghế này đă được đem đến trả lại cửa hàng. Người bán hàng không hỏi lư do tại sao, chỉ đơn giản là đưa đủ số tiền cho người trả hàng. Người nhà liền tự hào nói: “Các cửa hàng ở Mỹ đều như vậy, nếu mua hàng trong ṿng 2 tuần th́ đều có thể mang hóa đơn đến và trả lại, do đó chúng tôi thường đến đây ‘mượn’ một số đồ đạc. Nhiều người Đại lục thậm chí c̣n mượn cả TV. Anh nói xem, người Mỹ có ngốc hay không chứ? Trả lại hàng vô điều kiện đúng là sơ hở quá lớn, vậy mà họ c̣n chẳng biết điều đó!”
florida80
11-19-2019, 18:53
Một năm sau, người Hoa này đến Nhật Bản, một số bạn bè đồng hương ở Nhật đă tiếp đón và dùng ô tô để đi lại. Người Hoa này hỏi: “Tokyo đất chật người đông, có phải là rất khó đỗ xe không?”
Đồng hương trả lời: “Không nghiêm trọng đến như vậy đâu, chính phủ quy định cần có chỗ để xe trước rồi sau đó mới được phép mua xe, v́ vậy mà không có nhiều xe như anh nghĩ đâu.”
“Ồ, vậy tức là anh có một băi đỗ xe riêng sao? Chắc là phải đắt đỏ đến mức cắt cổ có đúng không?”
“Anh nghĩ là ai cũng ngốc giống người Nhật Bản sao! Muốn mua xe th́ trước tiên đi thuê một chỗ ở băi đỗ xe, sau khi mua xe xong th́ trả lại chỗ đó, vậy chẳng phải là vấn đề được giải quyết hay sao?”
Hai ngày sau, một số bạn bè người Nhật đến đưa người Hoa này đi chơi, họ đi bộ hoặc là đi bằng tàu điện ngầm. Những người bạn Nhật phân trần rằng: “Tokyo mua xe th́ dễ, nhưng t́m chỗ đỗ xe th́ không dễ dàng ǵ. Do đó, anh chịu khó đi tàu điện ngầm vậy nhé.”
Người Hoa này lập tức truyền cho anh ấy cách để giải quyết vấn đề. Không ngờ rằng anh ấy đă không “ngộ đạo” mà c̣n dửng dưng nói: “Nếu muốn lợi dụng sơ hở, th́ có nhiều cách lắm. Ví dụ như mẹ tôi sống ở quê, nếu muốn th́ có thể dùng hộ khẩu cũ là mua được xe. Nhưng thực tế th́ tôi định cư ở Tokyo, không có chỗ đỗ xe mà lại mua xe, vậy th́ những người hàng xóm sẽ nh́n tôi như thế nào? Lái xe đi làm, tôi phải đối diện với đồng nghiệp ra sao? Cấp trên và những người đàng hoàng sẽ không làm như vậy.”
Cơ chế trả lại hàng vô điều kiện ở Mỹ và những quy định đầy lỗ hổng ở Nhật, đều được xây dựng trên cơ sở “tín nhiệm”. Nếu sự “tín nhiệm” sụp đổ, th́ xă hội cũng sẽ có thể sụp đổ. Do đó, ở xă hội Tây phương, người ta có thể tha thứ cho các chính trị gia làm sai, nhưng không thể tha thứ cho những chính trị gia nói dối.
Nếu như chúng ta “giả đổi thành thật, thật cũng giả”, mỗi người đều hư hư thực thực, th́ toàn xă hội sẽ vận hành trên cơ sở “hoài nghi”. Tư duy ảnh hưởng đến hành vi, mà hành vi của mỗi cá nhân sẽ ảnh hưởng rộng ra đến dịch vụ kinh doanh và vận hành xă hội.
Khi đi tàu điện ngầm tại Rome bạn sẽ phát hiện rằng có máy bán vé nhưng không có soát vé. Chắc hẳn bạn sẽ thấy lạ lắm phải không? Làm thế này làm sao kiểm soát được xem hành khách lên tàu có mua vé hay không? Vận hành tàu điện ngầm thế này chẳng phải sớm muộn ǵ cũng bị lỗ hay sao?
Đây chính là cách nghĩ quen thuộc của chúng ta, luôn liên tưởng mọi chuyện theo kiểu khôn vặt hoặc v́ tham lợi nhỏ cho bản thân ḿnh. Đối với người Ư mà nói, nếu chúng ta hỏi câu hỏi này th́ thật kỳ lạ. Đi xe có thể không mua vé chăng? Đi xe làm sao có thể không mua vé cho được? Cách nghĩ, cách tư duy của hai bên quả có sự khác biệt lớn.
Nếu như bạn thực sự muốn biết có thể đi tàu mà không cần mua vé hay không, th́ câu trả lời là có thể, hoàn toàn có thể lên tàu đi một vài trạm, nhưng phải đảm bảo không để cho giới quản lư ở Ư biết được, nếu biết họ nhất định sẽ phạt bạn. Và sau này nếu bị phạt nhiều lần, có thể tạo thành tiếng xấu ở nước ngoài, thật sự là cái được không bơ cho cái mất!
Xây dựng tín nhiệm không dễ, nhưng điều này lại thực sự quan trọng! Mức độ tín nhiệm lẫn nhau càng cao, th́ quản lư sẽ càng nới lỏng hơn. Nếu như đi đúng đường, th́ sẽ không sợ phải đi xa!
Hồng Ngọc
Nguồn: trithucvn.net
florida80
11-19-2019, 18:55
Tưởng Nói Đùa, Mà Hoàn Toàn Là Chuyện Thật
Về việc Mỹ có thể đ̣i Bắc Kinh trả nợ cách đây 108 năm:
TƯỞNG NÓI ĐÙA, MÀ HOÀN TOÀN LÀ CHUYỆN THẬT. TƯỞNG Đ̉I NỢ "VÔ LƯ", MÀ LẠI ĐÚNG VỀ PHÁP LƯ
Nguyễn - Chương Mt
1/ Nhà Thanh, vào năm 1911, phát hành trái phiếu để có tiền xây dựng tuyến đường sắt nối Hán Khẩu với Tứ Xuyên. Một số nước mua trái phiếu, trong đó có người Mỹ. Theo tính toán gộp vốn lẫn lời cùng một số chi phí khác (có liệt kê trong trái phiếu giao dịch), tổng số tiền mà Bắc Kinh nợ các trái chủ (chủ trái phiếu) bên Mỹ là hơn 1.000.000.000.000 tức hơn một ngàn tỷ USD!
Bloomberg cho biết Tổng thống Trump, Bộ trưởng Tài chính Mỹ Steven Mnuchin và Bộ trưởng Thương mại Wilbur Ross gặp các trái chủ và đại diện của họ để xem xét khả năng giúp các trái chủ đ̣i lại số tiền trên.
2/ Khi hay tin chánh phủ Mỹ có thể buộc Bắc Kinh trả nợ...cách đây hơn một thế kỷ (108 năm, từ năm 1911), nhiều người nghĩ là TT Trump cà rỡn chơi. Bởi v́ nước Mỹ quá giàu, đâu cần phải đi moi nợ xa lắc xa lơ để có tiền xài.
Nhưng trước một Bắc Kinh chưa thực hùng mà đă hung, chưa thực giàu mà đă gian, ông Trump quyết cho họ Tập lănh một bài học vỡ mặt.
3/ Bắc Kinh hiện nay, tức Trung Cộng, cho rằng món nợ kếch sù đó do nhà Thanh đi mượn, chẳng liên can ǵ với Trung Cộng, "vô lư", không thể buộc Trung Cộng trả nợ thay.
Ngặt cái là chính Trung Cộng đă từng chấp nhận trả nợ từ đời nhà Thanh chớ không "vô lư" ǵ ráo trọi!
Bà Jonna Bianco, chuyên gia thuộc Quỹ ABF - đại diện cho các chủ nhân của số trái phiếu quá hạn trên, cho biết: vào năm 1987, trong Thỏa thuận lấy lại Hương Cảng từ chánh phủ Vương quốc Anh, Bắc Kinh rốt cuộc đă phải chi trả số tiền trái phiếu mà nhà Thanh c̣n nợ người Anh.
Hồi đó, Trung Cộng giở lập luận món nợ đó từ triều đ́nh Măn Thanh nên họ không bị ràng buộc trách nhiệm phải trả. Bên Anh phản đ̣n: Anh quốc thuê Hương Cảng từ tay nhà Thanh, vậy họ cũng chỉ trả lại Hương Cảng cho ... nhà Thanh mà thôi.
Trung Cộng muốn kế thừa lợi ích (sở hữu Hương Cảng) th́ cũng phải kế thừa trách nhiệm (trả nợ), "có qua có lại mới toại ḷng nhau".
4/ Nếu Anh quốc có Hương Cảng trong tay để buộc Bắc Kinh trả nợ (rồi mới giao Hương Cảng), vậy Mỹ có ǵ để ép Bắc Kinh?
Đó chính là... những trái phiếu (do Mỹ ban hành) mà Bắc Kinh đang sở hữu, cũng kếch sù cả ngàn tỉ USD. Bắc Kinh muốn Washington trả vốn lẫn lời từ các trái phiếu này, hiểu rồi đó, Bắc Kinh cũng phải trả nợ do nhà Thanh để lại. Bằng không, Mỹ gh́m lại chưa trả.
Bắc Kinh đang cạn dần ngân khố, gặp phải đ̣n "bắt chẹt" này từ ông thần Trump, Bắc Kinh có nước xách bị đi ăn mày.
5/ Nói nào ngay, nếu Bắc Kinh cư xử đàng hoàng, ăn nói không nuốt lời, Mỹ cũng không cần nhắc lại món nợ xa lắc xa lơ làm ǵ. Bắc Kinh giờ đây đang phải chửi thề cha nội Trump mắc dịch, cũng bởi v́ họ quên ở đời "cao nhơn tắc hữu cao nhơn trị", cao nhơn ở đây là ông Trump.
Nếu Mỹ đâm đơn kiện Bắc Kinh đ̣i trả nợ, ṭa xét xử cũng phải mất mấy năm. Trong thời gian vài năm này, Mỹ có quyền "ngâm" trái phiếu Mỹ (mà Bắc Kinh sở hữu) trước khi có phán quyết của ṭa. Mỹ thủng thẳng mới trả theo kiểu này, Bắc Kinh cạn tiền, tăng huyết áp, dám chừng thổ huyết nhập địa luôn.
Cũng có nghĩa là ông Trump đang bắn tín hiệu để Bắc Kinh hiểu ra rằng tốt nhứt nên xuống nước, thực hiện răm rắp những yêu cầu từ Mỹ trong đàm phán thương mại bấy lâu.
https://m.trithucvn.net/the-gioi/trai-phieu-thoi-nha-thanh-cong-cu-moi-cua-my-trong-thuong-chien-voi-tq.html
Lời b́nh của Lê Hoài Anh:
NẾU TRUNG QUỐC KHÔNG CÔNG NHẬN VÀ TRẢ NỢ MÓN NỢ CỦA TRIỀU Đ̀NH MĂN THANH TH̀:
1) HỒNG KÔNG KHÔNG THUỘC VỀ TRUNG QUỐC
2) MACAU KHÔNG THUÔC VỀ TRUNG QUỐC
3) ĐỪNG TO MỒM NÓI BIỂN ĐÔNG CÓ CHỦ QUYỀN TỪ NHỮNG CHÍNH PHỦ CHA ÔNG
4) VÀ CÁC NƯỚC ĐANG NỢ TRUNG QUỐC CHỈ CẦN THAY ĐỔI CHÍNH PHỦ LÀ CÓ THỂ KHỎI PHẢI TRẢ NỢ.
CHIÊU NÀY CỦA TT TRUMP THẬT TUYỆT VỜI NHẤT CỬ BÁCH TIỆN
florida80
11-19-2019, 18:55
Em Tôi Đột Tử Khi Đang Du Lịch Mỹ - Nguyễn Viết Tân
Hình chỉ có tính cách minh họa
Số là trong những chuyện tôi viết có nhắc nhở đến người cha nuôi tôi ở thành phố Long Xuyên. Ông có người con gái út tên là Xuân Phương, năm nay 48 tuổi. Khi 18 tuổi lấy chồng th́ lên ở B́nh Dương.
Thứ 5 vừa qua 21/6, hai vợ chồng qua Mỹ thăm tôi. Chúng tôi mua vé tour bus đi thăm Yellowstone để đi 7 ngày vào sáng thứ bảy 23/6.
Mới vô tới Utah th́ Xuân Phương kêu mệt, nhưng buổi sáng vẫn c̣n cười đùa. Đến trưa kêu khó thở và mặt tái mét nên xe chạy thẳng vô Emergency. 5 phút sau em tôi qua đời. Chồng nó và tôi c̣n nắm 2 tay.
Xe bus c̣n cả đoàn khách nên họ tiếp tục lên đường. Chúng tôi c̣n kẹt lại ở một thành phố rất nhỏ cách Denver 5 giờ lái xe tên là Grand Junction, xa nhà hơn 2000 Km.”
Nhận thư trên, Việt Báo và nhiều anh chị em Viết Về Nước Mỹ đă trân trọng phân ưu cùng ông Tân và tang quyến. Bài viết sau đây không phải là bài báo mà là một “tâm thư Kính gửi Thân Bằng Quyến Thuộc” giăi bày về trường hợp đột tử và hoàn cảnh khó khăn của công việc hậu sự. Tuy là nỗi đau riêng nhưng cũng là kinh nghiệm về bịnh tật nói chung và nhất là khi có thân nhân từ VN qua Mỹ bị bệnh hay đột tử. Do vậy, Việt Báo đă xin phép phép phổ biến. Tựa bài là do toà báo đặt.
***
Tôi tên là Nguyễn Viết Tân, xin đại diện người em tinh thần của tôi là Nguyễn Văn Đức gửi đến bà con thân thuộc, bạn bè xa gần bức tâm thư về việc qua đời của người thân chúng tôi là Trịnh Xuân Phương, người vợ thân yêu của Đức.
Năm 1966 tôi nhận ông Trịnh Huỳnh Chung làm cha đỡ đầu, lúc đó Xuân Phương mới lẫm đẫm biết đi. Qua bao nhiêu năm, cuộc sống gia đ́nh cha nuôi tôi và bản thân tôi trải qua biết bao thăng trầm, khi nghèo khổ cũng như lúc thịnh vượng, chúng tôi vẫn chia sẻ cùng nhau.
Gia đ́nh các em coi tôi như người anh trai trưởng.
Năm nay hai em qua Mỹ thăm tôi, có ư muốn đến thăm Yellowstone và núi đá có tạc tượng 4 Tổng Thống Mỹ rất nổi tiếng.
Sau khi tới San Francisco thăm họ hàng một tuần, chiều thứ năm 21/6/2012 tôi đi đón 2 em từ bến xe đ̣ Hoàng về ăn bữa ăn họp mặt. Sáng hôm sau đi thăm bà con, đi câu cá ngoài băi biển, rồi về nhà dự tiệc do cô Hồng khoản đăi. Sáng sớm thứ bảy lên đường đi du lịch trong 7 ngày bằng tour bus qua các tiểu bang: Nevada, Utah, New Mexico, Colorado, South Dakota, Wyoming.
Qua một đêm nghỉ tại Hotel ở Utah, sáng điểm tâm xong để lên xe th́ bốn đứa chúng tôi c̣n cười đùa vui vẻ, tới trưa Xuân Phương kêu mệt. Lúc xuống chụp h́nh th́ tự nhiên kêu lên sao em thấy tối quá và muốn khuỵu xuống đất.
Trưa hôm đó em không xuống ăn uống ǵ được nên tôi tính mua đồ ăn đem lên xe. Nhưng càng lúc em càng kêu khó thở nên tài xế phải lái thẳng tới pḥng cứu cấp của một bịnh viện rất lớn là St Mary. Tại đây có đến sáu bảy Bác sĩ, Y tá cấp thời cho thở ốc xy và kim chích với dây nhợ ḷng tḥng.
Bỗng dưng Xuân Phương cứng người lên và thở ra. Đức và tôi phát hoảng và khóc nức lên. Đức kêu lớn:
florida80
11-19-2019, 18:56
-Em ơi, em sao vậy?
Bác sĩ vội mời chúng tôi ra pḥng đợi để họ làm hồi sinh.
Ngồi được ít phút, tôi thấy một bà vô pḥng hỏi han, đang kể với bà về chuyến đi của chúng tôi, bất ngờ tôi ngưng lại, hỏi bà là bác sĩ hay làm chức vụ ǵ trong nhà thương. Bà nói ḿnh là Tuyên Úy (Chaplain).
Tôi tự hỏi không lẽ Xuân Phương đă chết? Sao kỳ vậy? mới mấy phút trước nó c̣n nói rảng rảng đây mà.
Bác sĩ trưởng bước vô pḥng đợi, ông nói chúng tôi đă làm hết sức, nhưng không cứu được bịnh nhân. I'm so sorry!
Chúng tôi oà lên khóc. Em tôi c̣n nhỏ tuổi hơn tôi rất nhiều, mới c̣n rành rành đây mà sao qua đời mau như vậy?
Lúc đó là 4g 47 chiều ngày 24/6/12 (tức là 4g47 rạng sáng ngày 25/6/12 giờ VN)
Họ cho chúng tôi vô thăm Xuân Phương. Trời ơi, thân thể c̣n nóng ấm như người đang nằm ngủ.
Nhà thương báo cho sở Cảnh Sát ngành Pháp Y (Coroner) v́ muốn điều tra xem có bị đầu độc, trúng thực hay bị bịnh truyền nhiễm ǵ chăng.
Nhân viên trong nhà thương biết chúng tôi từ xa tới, nên tận t́nh giúp đỡ, kêu tắc xi, mướn hotel, gọi văn pḥng Coroner v v...
Cổ họng tôi đắng nghét và khô khốc, c̣n Đức th́ bị sốc quá nặng như chết đứng.
Chúng tôi đứng kế bên xác của Phương, ngậm ngùi từ giă em mà về khách sạn.
Đêm đă xuống, chúng tôi lủi thủi đi ra, để em nằm lại bơ vơ một ḿnh nơi xứ lạ quê người.
Than ôi, ông Trời sao nỡ để cảnh đau đớn này xảy ra?
Ngày hôm sau họ giải phẫu pháp y, đến chiều mới thông báo là Xuân Phương không bị bịnh tim ǵ hết, mà là do máu đóng cục trong các mạch máu hai lá phổi. Thế mà các Bác sĩ bên VN đă định bệnh rằng "Hở van tim" và cho uống thuốc lung tung, không nhằm bịnh ǵ hết mà c̣n làm hại nữa.
Nếu trường hợp máu đóng cục tại năo, ta gọi là tai biến mạch máu năo (stroke). Óc có thể bị hư hại một phần hay toàn phần, nhưng lúc đó tim phổi c̣n hoạt động khá tốt; c̣n đàng này, máu đóng cục trong các mạch máu hai lá phổi, phổi không c̣n đưa ốc xy đến các cơ phận được nữa, th́ toàn thể con người chết ngộp ngay lập tức.
Bịnh này cho đến nay không có thuốc chữa, và tại xứ Mỹ chưa cứu được ai cả.
florida80
11-19-2019, 18:58
Trước đây người ta cứ tưởng rằng cho uống aspirin là tốt cho bịnh nhân, nhưng bây giờ giới y khoa Hoa Kỳ khám phá ra rằng, đă không hết bịnh mà thêm chứng loét bao tử.
Đến trưa thứ ba ngày 26/6/12 mới có giấy chứng tử, từ cơ quan Coroner và Bác sĩ cuả bịnh viện St Mary.
Theo như Bác Sĩ cho biết th́ bịnh của Xuân Phương như sau:
-Thromboembolism + Pulmonary
Thuyên tắc phổi là sự tắc nghẽn của động mạch trong phổi. Nó gây ra bởi một cục máu đông đi theo mạch máu đến phổi. Khi cục máu này mắc kẹt trong một động mạch phổi, nó sẽ ngăn chặn máu từ phổi đem ốc xy đi nuôi dưỡng cơ thể. Các mô ở phía bên kia nơi bị tắc nghẽn có thể chết, nếu nó không nhận đủ máu từ các nguồn khác. Phổi có thể trở nên hư hỏng và ngừng làm việc. Trong trường hợp nghiêm trọng này sẽ dẫn đến tử vong.
- Nguyên nhân:
Một cục máu đông h́nh thành và vẫn c̣n trong tĩnh mạch được gọi là huyết khối. Nó thường bắt đầu trong một tĩnh mạch ở chân hoặc khung xương chậu.
Hăy cho bác sĩ biết nếu bạn có bất kỳ các triệu chứng sau đây:
-Máu cục đông trong tĩnh mạch sâu của một chân hoặc khung xương chậu, mắt thường nh́n thấy vết thâm tím.
Bịnh này thường xảy ra:
- Sau một cuộc phẫu thuật lớn, đặc biệt là phẫu thuật vùng chậu, thay thế đầu gối, hoặc phẫu thuật tim.
-Tổn thương tĩnh mạch ở chân hoặc khung xương chậu, làm chân sưng, phù nề.
-Găy xương hông hoặc đùi (xương đùi).
-Nhồi máu cơ tim, đột qụy (Stroke).
-Một số rối loạn máu.
-Ngồi một thời gian lâu, chẳng hạn như trong một chuyến đi dài.
-Mang thai.
-Uống thuốc tránh thai.
-Hút thuốc lá.
-Béo ph́.
Trưa hôm thứ hai, đại diện nhà quàn (Funeral home) tới gặp chúng tôi đề nghị ba giải pháp:
- Hoả táng rồi đem tro cốt về.
- Mua ḥm, mua đất và chôn tại thành phố Grand Junction tiểu bang Colorado, cách nhà tôi hơn 2000 Km.
- Đưa xác về VN.
florida80
11-19-2019, 18:58
Khởi đầu hai anh em tính theo đề nghị thứ ba, nhưng họ nói theo luật lệ tại Hoa Kỳ, phải mổ ra lấy hết nội tạng, kể cả bộ óc, tiếp theo là phải hâm nóng xác lên để bơm nước vào các mạch máu hầu "xúc sạch" như ta rửa cái chai. Sau đó mới dồn mốp hoặc bông g̣n vào thân thể rồi may lại, đông lạnh, bỏ vô ḥm 2 lớp.
Nơi Xuân Phương mất là Grand Junction, cách Little Saigon hơn 2000 km. V́ nơi đây là một thành phố nhỏ, máy bay nhỏ không chở được ḥm nên phải dùng xe chuyên dụng chở tới Denver hay Salt Lake City cách chừng 5 giờ lái xe, chuyển về Los Angeles rồi về VN. Đoạn đường dài ấy biết bao lần chờ đợi ở các phi trường để chuyển đổi máy bay. Bao lần mang em lên xuống, rồi nếu có bất cứ một trục trặc nào xảy ra th́ than ôi, thật tội nghiệp cho thân xác của em.
Khi nghe xong qui tŕnh ướp xác, chúng tôi thấy quá nhẫn tâm, nó làm cho người thân càng thêm đau ḷng, khi chết rồi mà chẳng toàn thây.
Nếu làm như vậy th́ dễ ǵ 2 tuần lễ đă về đến VN. Về đến đó rồi khi mở được áo quan ra, biết mọi sự ra sao?
Rồi sau đó lại mang đi thiêu, y như ư nguyện của hai vợ chồng đă định là đứa nào chết trước, th́ đứa kia phải mang đi thiêu, y như cha mẹ hai bên nội, ngoại cũng đă từng làm mấy năm trước đây.
Vậy th́ hoả táng ở Mỹ hay ở VN có khác ǵ đâu? Chỉ thêm đau đớn và kéo dài thời gian, sự mệt nhọc cho tất cả mọi người c̣n sống.
Ngoài ra chi phí giữa hai đề nghị th́ đúng là một trời một vực. Tại sao lại phí phạm tiền của rất nhiều mà cùng một kết quả?
Tại sao không dành tiền đó mà để lại cho con cháu có vốn làm ăn, hay dùng làm việc từ thiện?
Tôi không biết họ hàng bạn bè c̣n ở VN sẽ nghĩ thế nào, nhưng mọi người ở đây đều cho rằng hoả táng ngay tại thành phố Grand Junction, rồi đưa tro cốt về VN là một quyết định đúng đắn.
Riêng hai em Trịnh Hậu Dũng và Trịnh Quốc Dũng đă gọi điện thoại cho chúng tôi và Đức để bàn về chuyện này.
Trong năm hay sáu bữa nữa, khi tro cốt em chúng tôi về đến Santa Ana, nam Cali, tôi sẽ thiết lập bài vị, tụng niệm tại gia đ́nh tôi để tiễn đưa em về VN.
Dĩ nhiên bạn bè của hai em và riêng tôi, có nhiều người theo đạo Chúa, chúng tôi cũng có một thời kinh để cầu cho em chóng siêu thoát.
Nghiă tử là nghiă tận, nay em tôi đă qua đời, nếu c̣n vướng mắc hay trước đây trong cuộc sống có mích ḷng ai, th́ xin lượng cả bao dung, xí xoá hết lỗi lầm để em ra đi thanh thản.
Chỉ có điều rất đau xót, là Xuân Phương đă mua quà rất nhiều cho con, dâu, cháu nội, bạn hữu cùng các cháu, nhưng lần này không c̣n tận tay đưa nữa mà thôi.
Xin cám ơn các bậc trưởng thượng, thân quyến, bạn bè đă lưu tâm, chia sẻ nỗi buồn của gia đ́nh tôi
Giấy vắn t́nh dài, mong mọi người hiểu cho chúng tôi.
Chân thành cảm tạ.
Nguyễn Viết Tân.
vvnm.vietbao.com
florida80
11-19-2019, 18:59
Phúc Đức
“Bản thân mỗi người được tồn tại trên đời, được hạnh phúc hay gặt hái được nhiều thành công hơn người khác ... tất cả đều do Phúc Đức mà ra. Phúc đức càng nhiều th́ vật chất càng đầy đủ, tinh thần càng thoải măi và luôn đứng ở vị thế cao hơn những người khác. Phúc đức là một lá chắn bảo vệ chủ nhân, là một siêu năng lực mang đến may mắn. Khi có biến cố, lập tức phúc đức phát huy sức mạnh của ḿnh, hóa giải tai ương, mang đến sự b́nh an cho chủ nhân.
Phúc đức được chia làm hai phần, Phúc và Đức .
Phúc được tích lũy từ quá tŕnh ăn ở của các bậc tiền bối có chung huyết thống với mọi người. Ông bà, cha mẹ, Tổ tông sẽ là người tạo ra phúc truyền lại cho con cháu, do đó mới gọi là hưởng phúc. C̣n Đức lại được tích lũy từ chính quá tŕnh sống hằng ngày của bản thân mỗi người và được cộng dồn lại để chuyển phúc cho đời tiếp theo. Đức là do chính bản thân mỗi người tạo ra, v́ thế người ta mới gọi là tích đức. Phần Phúc sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của một người trước 30 tuổi, và phần Đức sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống từ 30 tuổi cho đến lúc chết và đời con cháu tiếp theo. Con số 30 là cột mốc quan trọng của đời người, con số này đánh dấu sự chín chắn, sự trưởng thành. Do đó tuổi 30 người ta gọi là tuổi lập thân, là độ tuổi tôi phải có trách nhiệm với cuộc đời của chính ḿnh và không c̣n bị ảnh hưởng từ gia đ́nh.
Có những người may mắn được sinh ra trong một gia đ́nh có đạo đức, ông bà cha mẹ là người thiện lương nên phần phúc của người này rất nhiều. V́ thế, trước tuổi lập thân, người này sẽ vô cùng may mắn. Nhưng từ 30 trở đi, cuộc đời và số mệnh của người này sẽ phải chịu ảnh hưởng của phần Đức. Trong quá tŕnh sống trước đó nếu người này tử tế, sống lương thiện th́ phần đời c̣n lại cũng sẽ được thành công và yên b́nh, c̣n không th́ bắt đầu từ giai đoạn này họ sẽ phải trả giá cho những ǵ ḿnh đă làm. Người ta gọi đó là nghiệp chướng, nếu phần nghiệp chướng này quá nhiều, nó sẽ được truyền lại cho đời sau.
Đó là lư do giải thích cho việc tại sao nhiều những người ăn ở bất lương nhưng vẫn có thể thành công trong cuộc sống. Có điều nếu những người này không biết tích đức cho ḿnh th́ đến một lúc phần phúc mất đi sẽ c̣n lại phần nghiệp, lối sống có đức th́ phần đức này sẽ hóa giải nghiệp chướng c̣n không th́ tai họa bắt đầu ập đến từ đây.
Nếu bạn cảm thấy bản thân kém may mắn do không được hưởng phần phúc th́ chúng ta vẫn c̣n lại phần đức để tự cứu lấy chính ḿnh. Phúc không thể được sinh sôi hay tạo thêm v́ nó đă được mặc định ngay từ khi bạn sinh ra, nhưng phần Đức th́ th́ không có giới hạn, bạn càng làm nhiều điều tốt sống càng lương thiện th́ Đức càng được tích trữ nhiều .
Cuộc đời một nửa là do số mệnh an bài nhưng một nữa c̣n lại vẫn nằm trong tay chúng ta. Ông trời có đức hiếu sinh, không triệt đường sống của ai bao giờ, chỉ có chúng ta tự đẩy ḿnh vào vực thẳm mà thôi.
Phúc Đức là một dạng sức mạnh tâm linh, một dạng siêu năng lực bảo vệ mỗi người. Người hơn người một phần là do tài năng nhưng phần nhiều là do cách sống đă tạo ra Phúc Đức khiến người khác tôn trọng họ. Tiền bạc và địa vị khi chết sẽ không thể đem theo nhưng Phúc Đức hay Nghiệp Chướng sẽ được truyền từ đời này qua đời khác.
florida80
11-19-2019, 18:59
Phúc đức bị tiêu trừ khi Nghiệp chướng xuất hiện và Nghiệp Chướng sẽ được hóa giải khi Phúc Đức được tích lũy. Mỗi người đều đang cầm trên tay một thanh gươm báu sử dụng vào việc tạo Phúc hay tạo Nghiệp là do chúng ta quyết định bởi mọi việc chúng ta làm không chỉ ảnh hưởng đến mỗi ḿnh ḿnh mà c̣n ảnh hưởng tới rất nhiều người khác. Số ḿnh có tốt hay xấu ở nửa đời người c̣n lại là do chúng ta định đoạt.
Chúng ta không thể chọn cách bắt đầu, nhưng kết thúc đều do mỗi người định đoạt. “
Sưu tầm
florida80
11-23-2019, 19:42
Nếu Bạn Muốn Thay Đổi Thế Giới - Đô Đốc William H. McRaven
Bài nói chuyện của Đô Đốc Bill McRaven: NẾU BẠN MUỐN THAY ĐỔI THẾ GIỚi
Mỗi năm đến kỳ tốt nghiệp ra trường, các trường trung học và đại học Mỹ có thông lệ mời những vị khách có địa vị, tiếng tăm đến nói chuyện với học sinh, sinh viên. Các vị khách này có thể là 1 chính khách như tổng thống Obama, 1 nghệ sĩ tài tử nổi tiếng, hay những người thành đạt như Bill Gate, Steve Jobs, v.v…Những bài nói chuyện có ư nghĩa thường được các báo in, trích dẫn lại.
Năm nay, có 1 bài diễn văn từ 1 vị khách mời đặc biệt đă được mọi người và giới truyền thông chú ư, được đăng tải trên nhiều tờ báo. Đó là bài nói chuyện của đô đốc Bill McRaven, người đứng đầu lực lượng đặc biệt của Hải quân Hoa Kỳ (Navy SEAL), người trực tiếp chỉ huy biệt đội SEAL Team Six nổi tiếng, người giám sát việc lập kế hoạch và thực hiện cuộc tấn công tiêu diệt Osama bin Laden.
Ông là tướng Hải quân bốn sao bí ẩn nhất và luôn được bảo vệ cẩn mật. Trong khi các Đô đốc như Greenert , Gortney , Locklear thường xuyên xuất hiện trong các phương tiện truyền thông và trước Quốc hội, McRaven th́ lại bí mật và tránh né mọi sự chú ư về ḿnh.
Tuần rồi, sinh viên tốt nghiệp tại Đại học Texas ở Austin lại nhận được 1 sự “chiêu đăi” hiếm có, đó là bài nói chuyện đầy ư nghĩa và hóm hỉnh của Đô đốc Bill McRaven.
Dưới đây là bài nói chuyện của ông:
Kính thưa Viện Trưởng Powers, Phó Viện Trưởng Fenves , các vị Trưởng khoa, các vị giáo sư, cùng gia đ́nh và bạn bè, và quan trọng nhất là các tân sinh viên tốt nghiệp niên khoá 2014. Xin chúc mừng thành tích của các bạn.
Đă gần 37 năm từ ngày mà tôi tốt nghiệp UT.
Tôi nhớ rất nhiều điều về ngày hôm đó.
Tôi nhớ tôi đă bị nhức đầu từ một buổi tiệc nhậu (nguyên văn: “party”) đêm trước. Tôi chỉ nhớ là tôi đă có một bạn gái nghiêm túc, người mà tôi kết hôn sau này - đó là chuyện quan trọng cần nhớ - và tôi nhớ rằng tôi đă được nhận vào Hải quân ngày hôm đó.
Nhưng trong tất cả những điều tôi nhớ, th́ tôi lại chẳng nhớ những ai là khách mời lên phát biểu trong buổi tối đó và tôi chắc chắn không nhớ bất cứ điều ǵ họ nói.
V́ vậy, phải thừa nhận 1 thực tế là nếu tôi không có thể làm cho bài phát biểu này đáng nhớ - th́ ít nhất tôi sẽ cố gắng để làm cho nó ngăn ngắn.
Khẩu hiệu của Đại học UT là "Những ǵ bắt đầu ở đây sẽ làm thay đổi thế giới" (nguyên văn: “What starts here changes the world”).
Tôi phải thừa nhận, là tôi rất thích cái khẩu hiệu đó.
Tối nay có gần 8.000 sinh viên tốt nghiệp UT.
Trong 1 bảng phân tích khá chặt chẽ, mẫu mực của website "Ask.Com", họ nói rằng trung b́nh 1 người Mỹ sẽ giao tiếp với khoảng 10.000 người khác trong suốt cuộc đời của ḿnh.
Đó là con số rất lớn, rất nhiều người.
florida80
11-23-2019, 19:42
Nhưng, nếu mỗi người trong các bạn thay đổi cuộc sống của chỉ mười người và mỗi một người này làm thay đổi cuộc sống của mười người khác - vâng, chỉ mười mà thôi - th́ sau đó trong năm thế hệ - tức là sau 125 năm - lớp sinh viên tốt nghiệp năm 2014 sẽ làm thay đổi cuộc sống của 800 triệu người.
800 triệu người - các bạn hăy suy nghĩ về con số này đi - nó nhiều hơn gấp đôi so với dân số Hoa Kỳ. Đi tiếp thêm một thế hệ nữa và bạn có thể thay đổi toàn bộ dân số thế giới - 8 tỷ người.
Nếu bạn cho rằng rất khó để thay đổi cuộc sống của mười người - tức là thay đổi cuộc sống của họ măi măi - th́ bạn đă sai.
Tôi thấy nó xảy ra hàng ngày ở Iraq và Afghanistan.
Một sĩ quan bộ binh trẻ ra quyết định rẽ trái thay v́ rẽ phải xuống một con đường ở Baghdad và mười quân nhân trong toán của anh đă được an toàn, tránh khỏi 1 cuộc phục kích.
Tại tỉnh Kandahar, Afghanistan, một nữ hạ sĩ quan cảm nhận điều ǵ đó khác lạ và đă chỉ đạo trung đội của cô ấy tránh thoát được khối chất nổ 500 cân gài bẫy họ, cứu được cuộc sống của hàng chục chiến sĩ.
Nhưng, không chỉ những người lính được cứu thoát bởi các quyết định từ một người, con cái của họ (chưa ra đời), cũng được cứu. Và con cái của con cái họ cũng được cứu.
Nhiều thế hệ đă được cứu bởi một quyết định từ một người.
Nhưng, thay đổi thế giới có thể xảy ra bất cứ nơi nào và bất cứ ai cũng đều có thể làm được điều đó.
V́ vậy, những ǵ bắt đầu ở đây đích thực có thể thay đổi thế giới, nhưng câu hỏi là ...lúc đó thế giới sẽ trông giống như thế nào, sau khi bạn thay đổi nó?
Tôi tin tưởng rằng nó sẽ tốt hơn rất nhiều, và nếu các bạn làm cho tên thủy thủ già này vui vẻ trong chốc lát bằng cách giả bộ như đang chăm chú lắng nghe những ǵ mà tôi sẽ nói, một vài gợi ư có thể giúp các bạn trên con đường đi đến một thế giới tốt hơn.
Và trong khi những bài học này được rút ra trong thời gian tôi phục vụ quân đội, tôi có thể đảm bảo với các bạn rằng nó sẽ hữu ích, cho dù các bạn chưa từng một ngày mặc bộ quân phục.
Điều quan trọng không phải ở giới tính, dân tộc hay tôn giáo, hoặc địa vị xă hội của các bạn.
Cuộc đấu tranh của chúng ta trong thế giới này là tương tự nhau và những bài học để vượt qua những trở ngại để tiến lên - để thay đổi bản thân và thế giới xung quanh chúng ta, đều áp dụng chung được cho tất cả mọi người.
Tôi đă là một thành viên của Navy SEAL trong 36 năm (chú thích: Navy SEAL là lượng lực đặc nhiệm tinh nhuệ của Hải quân Mỹ - SEAL: Sea-Air-Land). Nhưng tất cả chỉ bắt đầu sau khi tôi tốt nghiệp UT để tham gia khoá đào tạo SEAL cơ bản ở Coronado, California.
Khoá đào tạo SEAL cơ bản trong sáu tháng, bao gồm những màn "tra tấn dai dẳng" (nguyên văn: “long torturous”) như chạy trên cát lún, nửa đêm bơi trong nước lạnh ở bờ biển San Diego, những cuộc rèn luyện vượt chướng ngại vật, những buổi tập thể dục thể h́nh dài vô tận, là những ngày không được ngủ, luôn bị lạnh, bị ướt và khổ sở.
florida80
11-23-2019, 19:43
Đó là sáu tháng liên tục bị quấy rối bởi các huấn luyện viên chuyên nghiệp, họ luôn t́m kiếm những điểm khiếm khuyết về tâm lư và thể chất của các học viên để loại bỏ họ ra khỏi Navy SEAL.
Nhưng, khoá huấn luyện cũng nhằm t́m kiếm những học viên có tư chất chỉ huy, có thể dẫn dắt đồng đội trong một môi trường căng thẳng liên tục, hỗn loạn, trong những thời điểm gặp thất bại và khó khăn.
Với tôi khoá đào tạo cơ bản SEAL chính là những thử thách trong cả đời người được nhồi nhét vào trong sáu tháng.
V́ vậy, đây là 10 bài học mà tôi đă học được từ khoá huấn luyện cơ bản SEAL, hy vọng sẽ có giá trị cho các bạn khi dấn bước trên đường đời.
Mỗi buổi sáng trong khoá đào tạo SEAL cơ bản, người huấn luyện viên - vào thời điểm đó tất cả các HLV đều là cựu chiến binh Việt Nam - sẽ đến các doanh trại và điều đầu tiên họ sẽ kiểm tra là giường của học viên.
Nếu học viên làm đúng, các góc giường sẽ vuông cạnh (ư tác giả muốn nói đến tấm drap trải giường), các bao gối được kéo thẳng, phẵng phiu, cái gối đầu phải được đặt ngay dưới trung tâm của 2 thanh đầu giường, và cái mền phụ (chú thích: mỗi học viên được cấp 2 cái mền) gấp gọn gàng dưới chân của rack – rack là từ của Hải quân dùng để chỉ cái giường.
Đó là một nhiệm vụ rất đơn giản, rất trần tục. Thế nhưng mỗi buổi sáng chúng tôi ai nấy cũng phải dọp dẹp giường của ḿnh 1 cách gọn gàng, hoàn hảo. Chuyện này có vẻ hơi ngây ngô vào thời điểm đó, nhất là dưới ánh sáng của 1 thực tế hiển nhiên là các học viên đang ước vọng trở thành những chiến binh SEAL thực sự, được tham dự những trận chiến khó khăn đầy chông gai - nhưng, sự "trí tuệ" (nguyên văn: “wisdom”) của hành động tưởng như đơn giản này đă được minh chứng với tôi nhiều lần.
Nếu bạn dọn dẹp giường của bạn mỗi buổi sáng, tức là bạn đă hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên trong ngày. Nó sẽ mang lại cho bạn một niềm tự hào nhỏ, nó sẽ khuyến khích bạn làm tốt nhiệm vụ kế và các nhiệm vụ khác tiếp theo sau.
Đến cuối ngày, từ một nhiệm vụ đầu tiên hoàn thành sẽ biến thành nhiều nhiệm vụ hoàn thành. Hành động dọn dẹp giường của các bạn cũng sẽ làm cũng cố cho 1 thực tế là những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống rất đáng được quan tâm.
Nếu các bạn không thể làm tốt những việc nhỏ nhặt, các bạn sẽ không bao giờ làm tốt được những điều lớn.
Và, nếu như bạn có một ngày không như ư, bạn trở về nhà và thấy một chiếc giường đă gọn gàng, ngăn nắp - do chính tay bạn làm - điều đó sẽ cho bạn niềm động viên là ngày mai sẽ tốt hơn.
Nếu các bạn muốn thay đổi thế giới, hăy bắt đầu bằng cách dọn dẹp ngăn nắp giường của các bạn.
Trong khoá đào tạo SEAL các học viên được chia thành nhiều toán. Mỗi toán gồm bảy học viên - chia ra ba người ngồi mỗi bên của một chiếc xuồng cao su nhỏ, và một người điều khiển hướng đi cho xuồng.
Mỗi ngày các toán mang xuồng ra băi biển và được hướng dẫn cách vượt qua các con sóng và chèo vài dặm dọc theo bờ biển.
Vào mùa đông, những con sóng ở bờ biển San Diego có thể cao từ 8 đến 10 feet (chú thích: 2,4m - 3 m), cực kỳ khó khăn để lướt qua chúng, trừ khi tất cả mọi người cùng chèo.
Tất cả nhịp chèo phải đồng bộ theo nhịp đếm của người điều khiển. Mọi người phải nổ lực hết sức, bằng không xuồng sẽ bị các làn sóng xô ngược lại và sẽ bị ném thô bạo lên trên băi biển.
Để làm cho xuồng đến đích, th́ tất cả mọi người phải cùng nhau chèo.
Một ḿnh bạn không thể thay đổi thế giới - bạn sẽ phải cần những sự trợ giúp - và thật sự để đi được từ điểm khởi đầu đến đích cần phải có bạn bè, đồng nghiệp, sự nhă ư của những người không quen và một trưởng nhóm có năng lực để hướng dẫn mọi người.
Nếu bạn muốn thay đổi thế giới, hăy t́m thấy một người nào đó để trợ giúp bạn chèo chống.
Sau một vài tuần luyện tập khó khăn, khoá đào tạo SEAL mà tôi tham gia bắt đầu với 150 người đă giảm xuống chỉ c̣n 35. Bây giờ c̣n lại sáu 6 toán với 7 người trên mỗi xuồng.
Tôi được xếp chung toán với những học viên cao to, nhưng toán giỏi nhất lại toàn là những học viên nhỏ con - chúng tôi gọi họ là toán Munchkin (chú thích: nhỏ bé, xinh xắn) - không có ai trong toán này cao hơn 5,5 foot (chú thích: 1.67m).
Toán Munchkin gồm có một người Mỹ gốc da đỏ, một người Mỹ gốc châu Phi, một người Mỹ gốc Ba Lan, một người Mỹ gốc Hy Lạp, một người Mỹ gốc Ư, và hai thanh niên trẻ nhưng gan lỳ đến từ miền Trung Tây nước Mỹ.
florida80
11-23-2019, 19:44
Họ chèo xuồng, chạy bộ và bơi lội nhanh hơn tất cả các toán khác.
Những học viên cao lớn trong các toán khác thường cười cợt, trêu chọc khi thấy các thành viên của toán Munchkin xỏ những bàn chân nhỏ nhắn của họ vào những đôi chân vịt cũng... nhỏ nhắn trước khi bơi lội.
Nhưng bằng cách nào đó, những học viên nhỏ con này, họ đến từ mọi ngóc ngách của nước Mỹ và thế giới, luôn luôn là những người có tiếng cười sau cùng – (nguyên văn: "had the last laugh" đây là 1 thành ngữ Mỹ, tương tự như 1 thành ngữ VN "Cười người hôm trước, hôm sau người cười") - họ bơi nhanh hơn so với tất cả mọi người và đến bờ trước chúng tôi rất lâu.
Khoá đào tạo SEAL là một sự b́nh đẵng tuyệt vời. Không có ǵ có thể giúp bạn đạt được thành công ngoài ư chí của bạn, chứ không phải đó là màu da, chủng tộc, học thức, hay địa vị xă hội của bạn đâu.
Nếu các bạn muốn thay đổi thế giới, hăy đo lường con người bởi kích thước của trái tim của họ, chứ không phải là kích thước cái chân vịt của họ.
Vài lần trong tuần, các giảng viên sẽ cho cả lớp xếp hàng để kiểm tra quân phục. Việc kiểm tra này luôn luôn được tiến hành 1 cách kỹ lưỡng khác thường.
Mũ đội phải được hồ cứng 1 cách hoàn hảo, quân phục phải ủi thẳng nếp, khóa thắt lưng phải sáng bóng và không được có bất kỳ 1 vết t́ ố nào.
Nhưng, bất kể bao nhiêu nỗ lực mà bạn đă dùng để hồ cứng chiếc mũ, ủi kỷ càng bộ quân phục, hoặc đánh bóng loáng cái khóa thắt lưng - cũng vẫn chưa đạt.
Các giảng viên sẽ t́m ra "1 sai phạm ǵ đó" để phạt bạn.
Và v́ kiểm tra quân phục không đạt, các học viên phải chạy, với nguyên quần áo, lao vào sóng biển, và sau đó, ướt từ đầu đến chân, lăn trên băi biển cho đến khi tất cả toàn thân bị bao phủ bởi cát.
Tên gọi của vụ này là "bánh tẩm đường" (nguyên văn: “sugar cookie”). Bạn phải vận bộ quân phục đó cho đến hết ngày - lạnh, ẩm ướt và đầy cát biển.
Có rất nhiều học viên không thể chấp nhận 1 thực tế là tất cả các nỗ lực của họ đều là vô ích. Bất kể là họ đă cố gắng đến cỡ nào - để những bộ quân phục trông chỉnh tề, đúng quân cách - đều bị đánh giá thấp.
Những học viên đó đă không vượt qua nổi khoá huấn luyện.
Những học viên đó không hiểu mục đích của sự huấn luyện. Bạn sẽ không bao giờ thành công. Bạn sẽ không bao giờ có một bộ đồng phục hoàn hảo.
Đôi khi, cho dù bạn đă chuẩn bị hay thực hiện 1 kế hoạch kỹ càng đến mấy đi chăng nữa, th́ kết quả vẫn cho ra một cái "bánh tẩm đường".
Đôi khi, cuộc sống là như vậy.
Nếu các bạn muốn thay đổi thế giới, hăy vượt qua thân phận của một cái "bánh tẩm đường" và tiếp tục tiến về phía trước.
Mỗi ngày, trong thời gian đào tạo, bạn phải đương đầu với nhiều thử thách thể chất khác nhau - chạy, bơi, các khóa học vượt chướng ngại vật, thể dục thể h́nh - Những thứ đó được sắp đặt ra để thử thách dũng khí của bạn.
Mỗi sự kiện có những tiêu chuẩn - thời gian mà bạn phải đáp ứng. Nếu bạn thất bại trong việc đáp ứng những tiêu chuẩn đó, tên của bạn sẽ được đăng trên một danh sách và vào cuối ngày, những người có tên trên danh sách sẽ được mời đến một "rạp xiếc" (nguyên văn: “circus”).
"Rạp xiếc": đó là phải tập thêm hai giờ thể dục - nó làm bạn kiệt sức, phá vỡ tinh thần của bạn để buộc bạn phải bỏ cuộc.
Không ai muốn đến "Rạp xiếc".
Đến "Rạp xiếc" có nghĩa là ngày đó bạn không đạt tiêu chuẩn. Đến "Rạp xiếc" có nghĩa là nhiều mệt mỏi hơn, và mệt mỏi hơn có nghĩa là ngày hôm sau sẽ khó khăn hơn - và có khả năng sẽ phải đến viếng "Rạp xiếc" thường xuyên hơn nữa.
Trong quá tŕnh đào tạo SEAL, tất cả mọi học viên không ai thoát khỏi bảng phong thần này, mọi người đều có tên trong danh sách đến "Rạp xiếc".
Nhưng, một điều thú vị đă xảy ra với những người thường xuyên có tên trong danh sách "Rạp xiếc" - Những người phải chịu thêm hai giờ tập thể dục - đă càng ngày càng cứng cáp, mạnh mẽ hơn.
Nỗi "thống khổ" khi phải đến "Rạp xiếc" đă bồi đắp nên 1 sức mạnh tinh thần - và xây dựng khả năng phục hồi thể chất
florida80
11-23-2019, 19:44
Cuộc sống đầy những "Gánh xiếc".
Các bạn sẽ thất bại. Các bạn có thể sẽ phải chịu thất bại thường xuyên. Thất bại sẽ làm các bạn đau đớn. Thất bại sẽ làm các bạn chán nản, thất vọng. Nhưng thất bại là liều thuốc thử để kiểm tra cốt lơi giá trị của các bạn.
Nếu bạn muốn thay đổi thế giới, đừng sợ "Rạp xiếc".
Ít nhất hai lần mỗi tuần, các học viên phải tham gia chạy vượt qua các chướng ngại vật. Tất cả gồm có 25 chướng ngại vật khác nhau, trong đó có 1 bức tường cao 10 foot, 1 tấm lưới cao 30 foot, và một hang rào dây thép gai dùng cho việc tập luyện ḅ trườn.
Nhưng chướng ngại vật khó khăn nhất là "cú trượt sinh tồn" (nguyên văn: “the slide for life”). Nó gồm 2 cái tháp, một tháp 3 tầng, cao 30 foot nằm một phía và một cái tháp một tầng nằm ở đầu kia. Hai toà tháp được nối liền bởi một dây thừng dài 200 foot.
Bạn phải leo lên tầng ba của tháp và khi lên đến đỉnh tháp, bạn nắm lấy sợi dây thừng, đong đưa bên dưới sợi dây thừng và dùng tay kéo thân h́nh, di chuyển đến đầu bên kia.
Kỷ lục vượt chướng ngại vật này đă đứng vững trong nhiều năm qua cho đến khoá đào tạo của chúng tôi vào năm 1977.
Kỷ lục này dường như “bất khả chiến bại” (nguyên văn: “unbeatable”), cho đến một ngày, một học viên đă quyết định thử thách chướng ngại vật "Cú trượt sinh tồn" này bằng cách trượt với tư thế cho đầu xuống trước.
Thay v́ đong đưa cơ thể của ḿnh dưới sợi dây thừng và nhích cả thân h́nh xuống, anh nằm lên trên sợi dây và đẩy thân ḿnh về phía trước.
Đó là 1 cách di chuyển nguy hiểm - dường như điên cuồng, và đầy rủi ro. Nếu thất bại có nghĩa là chấn thương và bị loại khỏi khoá huấn luyện.
Không chút do dự - người học viên trượt theo sợi dây thừng xuống - nhanh 1 cách nguy hiểm, và thay v́ vài phút, anh ta chỉ mất một nửa thời gian, anh đă phá được kỷ lục.
Nếu các bạn muốn thay đổi thế giới, đôi khi các bạn phải lao xuống để đương đầu với trở ngại.
Đến giai đoạn huấn luyện cách chiến đấu trên bộ, các học viên được máy bay đưa ra đảo San Clemente nằm ngoài khơi của San Diego.
Vùng biển ở San Clemente là một nơi có rất nhiều cá mập trắng lớn. Để được tốt nghiệp khóa huấn luyện SEAL, các học viên phải hoàn thành các loạt các bơi đường trường. Bơi đêm là một trong các loạt bơi đó.
Trước khi xuất phát, các giảng viên thông báo cho học viên với vẻ “hân hoan” (nguyên văn: “joyfully”) về tất cả các loài cá mập sinh sống ở vùng biển ngoài khơi San Clemente.
Tuy nhiên, họ cũng đảm bảo là chưa từng có học viên nào bị cá mập làm thịt cả, ít nhất là trong thời gian gần đây.
Nhưng, các học viên cũng được dạy rằng nếu một con cá mập bắt đầu lượn lờ quanh vị trí của bạn theo ṿng tṛn – hăy giữ vững vị trí của bạn. Không bơi đi. Không tỏ ra sợ hăi.
Và nếu những con cá mập đang đói, cần một bữa ăn nhẹ nửa đêm (nguyên văn: “a midnight snack”), phóng về phía bạn – th́ hăy dồn hết sức mạnh đấm vào mơm cá, tất sẽ làm nó bỏ cuộc.
Có rất nhiều cá mập trên thế giới này. Nếu các bạn hy vọng sẽ hoàn tất 1 cuộc bơi lội, th́ các bạn sẽ phải đối phó với chúng.
V́ vậy, nếu các bạn muốn thay đổi thế giới, đừng lùi bước trước những con cá mập.
Một trong những công việc của Navy SEALs là tiến hành các cuộc tấn công dưới nước vào tàu chiến của địch. Chúng tôi thực hành kỹ thuật này 1 cách rất phổ biến trong quá tŕnh huấn luyện cơ bản.
Nhiệm vụ tấn công tàu là nơi mà 2 Navy SEAL sẽ được thả xuống ở ngoài xa một bến cảng của đối phương và sau đó lặn hơn hai dặm (chú thích: hơn 3km) - dưới mặt nước – không sử dụng bất cứ dụng cụ ǵ, ngoài một cái thước đo độ sâu và một la bàn để định hướng mục tiêu.
Trong toàn bộ quá tŕnh bơi lặn, thậm chí sâu dưới nước nhưng vẫn có một số ánh sáng xuyên qua được. Học viên vẫn c̣n chút ít cảm giác thoải mái khi biết rằng có 1 mặt nước rộng mở ở trên đầu của họ (nguyên văn: “open water”).
florida80
11-23-2019, 19:45
Nhưng khi bạn tiếp cận đến con tàu đang cập cảng, th́ ánh sáng bắt đầu mờ dần. Các kết cấu thép của con tàu chận mất ánh trăng – che mất các ánh đèn đường - cùng tất cả ánh sáng xung quanh.
Để thành công trong nhiệm vụ, bạn phải lặn dưới con tàu và t́m ra cho được lườn tàu – tức là đường trung tâm và phần sâu nhất của con tàu.
Đây là mục tiêu của bạn. Nhưng lườn tàu cũng là nơi tăm tối nhất của con tàu, là nơi bạn không thể nh́n thấy bàn tay của ḿnh dù có để nó ngay trước mặt, nơi mà tiếng ồn từ máy móc của con tàu làm chói tai, rất dễ dàng làm cho bạn bị mất phương hướng và bỏ cuộc.
Mỗi thành viên Navy SEAL đều biết rằng dưới lườn tàu, tại thời điểm đen tối nhất của nhiệm vụ - là thời điểm bạn phải b́nh tĩnh, tập trung - là khi tất cả các kỹ năng chiến thuật, sức mạnh thể chất và tất cả sức mạnh nội tâm của bạn đều phải mang ra hết để chống đỡ.
Nếu các bạn muốn thay đổi thế giới, các bạn phải đem ra những tốt nhất trong con người bạn để đương đầu ở thời điểm đen tối nhất.
Tuần thứ chín của khóa huấn luyện được gọi là "tuần lể địa ngục” (nguyên văn: “Hell Week”). Đó là sáu ngày không ngủ, liên tục bị quấy rối về thể chất và tinh thần và một ngày đặc biệt tại “băi bồi” (nguyên văn: “mud flats”) – “băi bồi” là 1 vùng nằm giữa San Diego và Tijuana, nơi nước chảy đi và tạo ra các vũng bùn Tijuana – đó là một khu vực có địa h́nh đầm lầy, nơi mà bùn śnh sẽ nhấn ch́m bạn.
Đó là vào ngày thứ tư (Wednesday) của “tuần lể địa ngục”, bạn phải chèo đến “băi bồi” và trong 15 giờ tiếp theo phải cố gắng để tồn tại dưới lớp bùn lạnh cóng, trong tiếng gió hú và áp lực không ngừng từ các huấn luyện viên luôn thúc giục, kêu gọi các học viên bỏ cuộc.
Thứ tư, khi mặt trời bắt đầu lặn th́ lớp của tôi bị cho là đă "vi phạm nghiêm trọng các quy tắc" (nguyên văn:”egregious infraction of the rules”)được lệnh phải dầm ḿnh dưới bùn.
Bùn “nuốt chững” các học viên cho đến khi không có ǵ có thể nh́n thấy được ngoài những cái đầu của chúng tôi. Các giảng viên nói với chúng tôi là mọi người sẽ được lên bờ nếu có năm người chịu bỏ cuộc - chỉ cần năm người thôi là chúng tôi có thể thoát ra khỏi cái lạnh đầy ức chế này.
Nh́n xung quanh băi bồi th́ rơ ràng là có một số học viên gần như muốn đầu hàng. Vẫn c̣n hơn tám tiếng đồng hồ nữa cho đến khi mặt trời lên – hơn tám giờ với cái lạnh thấu xương (nguyên văn: “bone chilling cold”).
Tiếng của các hàm răng va vào nhau lập cập và tiếng run rẩy rên rỉ của các học viên lớn đến nỗi rất khó để nghe bất cứ tiếng động nào khác. Nhưng sau đó, có một âm thanh bắt đầu vang vọng trong đêm - một giọng hát được cất lên.
Một giọng hát trật nhịp “khủng khiếp” (nguyên văn: “terribly out of tune”), nhưng được hát với sự nhiệt t́nh.
Một giọng hát đă trở thành hai và từ hai trở thành ba và không lâu sau đó, tất cả mọi người trong lớp đều hát.
Chúng tôi biết rằng nếu một người có thể vượt lên trên những đau khổ th́ những người khác cũng có thể làm được.
Các giảng viên bị đe dọa chúng tôi sẽ phải bị ở lâu hơn trong bùn nếu c̣n tiếp tục hát, nhưng chúng tôi vẫn cứ hát.
Và không hiểu tại sao – bùn có vẻ như ấm áp hơn một ít, gió như trở nên “thuần tính” (nguyên văn: “a little tamer”), và b́nh minh th́ không c̣n quá xa.
florida80
11-23-2019, 19:45
Nếu như tôi đă học được bất cứ điều ǵ trong cuộc đời tôi khi bôn ba trên thế giới, th́ đó chính là sức mạnh của niềm hy vọng. Sức mạnh của một người - Washington, Lincoln, King, Mandela và thậm chí một cô gái trẻ từ Pakistan - Malala - một người có thể thay đổi thế giới bằng cách trao niềm hy vọng cho mọi người.
V́ vậy, nếu các bạn muốn thay đổi thế giới, hăy bắt đầu cất tiếng hát ngay cả khi các bạn đang bị lún lên đến tận cổ trong bùn lầy.
Cuối cùng, trong khóa huấn luyện SEAL có một cái chuông. Đó là 1 cái chuông đồng được treo ở trung tâm của doanh trại để tất cả các học viên đều nh́n thấy.
Khi bạn muốn bỏ cuộc – Tất cả những ǵ bạn phải làm là chỉ cần rung chuông. Rung chuông và bạn không c̣n phải thức dậy lúc 5 giờ sáng. Rung chuông và bạn không c̣n phải bơi lội trong cái lạnh băng giá.
Rung chuông và bạn không c̣n phải chạy, phải vượt các chướng ngại vật, tập thể lực (PT) - và bạn không c̣n phải chịu đựng những cuộc huấn luyện, thử thách cam go.
Chỉ cần rung chuông.
Nếu các bạn muốn thay đổi thế giới, đừng bao giờ rung chuông.
Khóa tốt nghiệp năm 2014, các bạn đang ở những giây phút sau cùng trước lúc nhận bằng tốt nghiệp. Những giây phút ngắn ngủi trước khi các bạn bắt đầu bước vào hành tŕnh cuộc sống. Đây là thời khắc để các bạn bắt đầu thay đổi thế giới theo hướng tốt hơn.
Nó sẽ không dễ dàng đâu.
Nhưng, các bạn là những sinh viên tốt nghiệp niên khóa 2014 – một niên khóa có thể ảnh hưởng đến cuộc sống của 800 triệu người trong thế kỷ tới.
Hăy bắt đầu mỗi ngày với một nhiệm vụ hoàn thành.
Hăy t́m một người nào đó để giúp bạn trong cuộc đời.
Hăy tôn trọng tất cả mọi người.
Biết rằng cuộc sống là không công bằng và rằng bạn sẽ thường xuyên vấp ngă, nhưng nếu các bạn dám chấp nhận rủi ro, dám tiến lên trong những thời điểm khó khăn nhất, dám đối mặt với những kẻ bắt nạt, nâng đỡ những người bị áp bức và không bao giờ…không bao giờ bỏ cuộc - nếu các bạn làm được những việc này, thế hệ tiếp theo và các thế hệ nối tiếp sẽ sống trong một thế giới tốt hơn nhiều so với thế giới của chúng ta ngày hôm nay, và những ǵ được bắt đầu ở đây sẽ thực sự thay đổi thế giới theo hướng tốt hơn.
Cám ơn các bạn rất nhiều. Xin chào. Hook 'em horns."
Sưu tầm
florida80
11-23-2019, 19:46
Quanh Đi Ngó Lại, Chỉ Tui Với Bà - Nguyễn Thượng Chánh
Thấm thoát mà ḿnh đă nghỉ hưu được 6 năm rồi.
Ai cũng vậy, làm việc đến một tuổi nào đó th́ cần nên nghỉ. Tuy luật không bắt buộc ḿnh phải nghỉ nhưng thông thường th́ thiên hạ nghỉ khi họ được 65 tuổi. Đây là tuổi được xem là già, và được luật pháp cho lănh tiền cao niên pension du Canada hay old age pension. Tuy không nhiều nhưng có vẫn c̣n hơn không.
Thế hệ baby boomer nay đều bước hết qua ngưỡng cửa 60-65 tuổi, nên kẻ trước người sau đă bắt đầu nghỉ hưu rồi..
Đây là một giai đoạn mới vô cùng quan trọng trong cuộc đời của mỗi người.
Đi du lịch
Điều kiện là cần phải có sức khỏe và có “chút đỉnh” tiền.
Đi du lịch xa là cái mode thường thấy nhất trong mấy năm đầu khi vừa mới nghỉ hưu.
Theo nhiều cụ kinh nghiệm, th́ mấy năm đầu lúc vừa mới nghỉ th́ thiên hạ có khuynh hướng đi du lịch ào ào.
Từ 75 tuổi trở đi th́ họ bắt đầu thấm đ̣n, sức khỏe yếu đi, hay mỏi mệt bất tử, nên sự hăng say du lịch của buổi đầu cũng dần dần giảm theo năm tháng.
Các tours du lịch xa có guide hướng dẫn rất được giới cao niên ưa chuộng v́ tiện lợi và rất khỏe. Ngược lại, tụi trẻ th́ thích được tự do quyết định nên chuộng giải pháp mướn xe, muốn chạy đâu, viếng đâu tùy thích.
Hầu như không ít bà con ḿnh, đặt ưu tiên chuyện về Việt Nam trong chương tŕnh du lịch của họ… Kế là qua Mỹ hoặc qua các nước Âu Châu, trước là đi chơi và sau là ghé thăm bà con hay bạn bè một thể.
Có nhiều người đi tours Trung Quốc, đi hành hương Ấn Độ, v.v...
Bạn bè chí thân thường rủ nhau đi du lịch chung cho vui.
Người th́ đi tours nghỉ mát tại các resort ở Mexico, Cuba hoặc các đảo vùng Caribbean, v.v…
Tùy theo mùa, giá cả có khác nhau. Trung b́nh, nguyên trọn gói, bao vé máy bay khứ hồi từ Montreal, ăn ở một tuần trong hotel 4 sao của resort lối 1300- 1500$.
Nếu là mùa ế low season, giá có thể c̣n rẻ đi rất nhiều.
Người khác th́ theo tours du thuyền cruise trong một tuần lễ tại vùng biển Caribbean. Ghé qua các đảo như Saint Martin, Sainte Croix, Saint Kitts, Virgin Islands, Grenada…
Có người đi tours vùng Nam Mỹ, Panama…hoặc tours vùng Hawaii, tours Alaska xem gấu trắng.
Các tours du thuyền vùng Caribbean, tàu chạy ban đêm cho tới sáng lúc 7 giờ là cập bến vào một đảo. 8 giờ sáng th́ bắt đầu cho du khách lên bờ chơi. Đi đâu th́ đi nhưng phài trở xuống tàu trước 5 giờ chiều.
Lối 80% du khách đều là các người cao tuổi.
Có người đi theo các tours du thuyền lâu nhiều tuần bên Âu Châu hay bên Á Châu. Mục đích để thăm viếng được nhiều xứ.
Du thuyền Princess Cruises ghé qua nhiều nước như Thái Lan, Singapore, Tp Hồ Chí Minh, Hong Kong, Tp Pusan Nam Hàn v,v…
Tours du thuyền có thể được xem là sang trọng và rất thích hợp cho lớp tuổi già.
Nhưng có một sự thật là đi đâu lâu ngày, khi trở về tới nhà ḿnh th́ vẫn cảm thấy khỏe ǵ đâu.
Được nằm ngủ trên cái giường của ḿnh hằng quen thuộc th́ không có ǵ sung sướng hạnh phúc cho bằng
florida80
11-23-2019, 19:47
Mỗi ngày, hưu viên thường làm ǵ?
Sáng sáng, các ông thường hay đến mấy cái thương xá hay mấy tiệm cà phê b́nh dân ngồi chùm nhum với nhau đấu láo và ngó ông đi qua ḍm bà đi lại.
Các bà thường có thú đi la cà, đi tà tà, đi ṿng ṿng trong thưong xá. Hết tiệm nầy, đến tiệm khác, để rửa mắt windowshopping mà thôi. Vô tiệm, lấy cái nầy, rờ cái kia, ướm lên người, đeo vào cổ, lại xem kính, ẹo qua ẹo lại, rồi bỏ món hàng trở lại chỗ cũ cũng thấy sướng rồi.
Rửa mắt là một cái thú tiêu khiển của phụ nữ bất luận tuổi tác nhưng không phải là kiểu của bọn ńnh ông.
Khoa học nói rằng shopping là một cái thú của đàn bà để giúp họ thư giăn.. Vậy chúng ta nên thông cảm cho mấy bà.
Các ông th́ ngồi chờ vợ tại các ghế băng ngoài hành lang, ngắm cô đi qua bà đi lại, ngáp ngắn ngáp dài. Có ông th́ dọc sách, đọc báo… t́m ư gơ bài.
Cũng có một số ông thích hẹn ḥ nhau để tán gẫu ở những quán cà-phê, quán phở, v.v.
Có ông bạo hơn cũng như văn minh hơn, muốn tự thưởng ḿnh sau bao năm dài đăng đẳng làm việc vất vả, bằng những chuyến du lịch về Việt Nam trước thăm mồ mả ông bà, sau là nếu có thể giúp các em thoát cảnh nghèo đói để đổi đời mà cả hai đều có lợi.
Nội cái được cô gái gọi ḿnh bằng anh xưng em ngọt như đường phèn cũng thấy sướng tê cả người và được trẻ lại ít nhứt cũng 30 tuổi rồi.
Nghe nói với số tiền trợ cấp hưu pension hay tiền già 1000$ một tháng bên nầy, nhưng về bển th́ tha hồ mà ăn chơi phè phỡn, dư sức…nổ.
Tổ chức cuộc sống cho có ích lợi
Phần đông đa số người già nghỉ hưu rất rảnh rỗi.
Tập thể dục thể thao như chạy bộ jogging, đi bộ; tập tài chi dưỡng sinh, khí công, aerobic; đánh cờ tướng hay chơi golf, đánh tennis, đánh ping-pong, vân vân.
Việc giữ hộ cháu nhỏ trong ṿng đôi ba ngày cũng là một niềm vui cho các bậc ông bà.
Một số cụ lo xa, quan tâm đến việc tu hành cũng như việc thiền định để t́m sự an lạc cho tinh thần cũng như để chuẩn bị cho kiếp sau, vân vân.
Có người cảm thấy quá nhàn rỗi…
Không biết làm ǵ trong ngày, hết đứng th́ ngồi, ra vô, đi tới đi lui, ngó trước ngó sau, hết ngồi rồi nằm.
Vào pḥng nghiền ngẫm internet, chốc chốc lại check email.
Xong ra salon mở ti-vi.
Đọc báo th́ đọc hết tờ nọ đến tờ kia, lướt qua tin xe cán chó, đến các mục quảng cáo bán nhà, sang nhà hàng, sang tiệm nails…Kế đến là mục gỡ rối tơ ḷng tḥng. Riêng mục t́m bạn bốn phương, thấy nhiều phụ nữ đầy đủ “công dung ngôn hạnh” mà sao số lại cô đơn hẫm hiu vậy cà, thấy tội nghiệp họ quá!
Rồi chơi luôn tất cả các tin vui lẫn tin buồn, kể cả cáo phó phân ưu. Nghĩ quẩn không biết chừng nào tới phiên…ḿnh đây? Các bạn có để ư không? Có cái lạ, vài năm gần đây tui ít thấy có báo nào đăng tin vui, chia mừng đám cưới cả, nhưng ngược lại hầu như cứ 1-2 tuần là tờ Thời báo Canada có đăng cáo phó.
Có người lấy phone gọi đầu nầy đầu nọ, nói chuyện tầm xàm bá láp cho đở buồn.
T́nh trạng nầy mà kéo dài, dám khiến nhiều cụ dễ bị rơi vào sự buồn chán hay trầm cảm lắm!
Có cha th́ suốt ngày lo gơ bài đăng báo chùa cho đở buồn, và để đầu óc khỏi nghĩ quẫn dám bị bệnh tâm thần lắm.
Gặp lại bạn bè
Bạn bè lâu ngày gặp lại vợ chồng tác giả th́ thường hay hỏi những câu đại loại như sau:
- Lúc rày nghỉ có khỏe không? Khỏe chớ!
- Lúc này nghỉ rồi làm ǵ? Không có làm ǵ hết, nghỉ mà!
- Có đi đâu chơi không? Có khi đi, có khi không!
- Có đi về Việt Nam chưa? Dà, tui chưa có tính lúc nầy!
- Có đi làm thiện nguyện không? Dạ có, làm từ lâu rồi, giữ cháu đó!
- Có làm công việc ǵ khác không? Có chớ, nhiều việc không tên, nhớ hổng hết!
- Nghỉ ở nhà có chán không? Đâu c̣n th́ giờ dư đâu mà chán!
- Nghỉ ở nhà có thường bị bả đ́ không? Anh sao tui vậy mà!
- Nghỉ ở nhà, ổng thường làm cái ǵ? Dà thưa lúc nào? sáng hay tối? cũng giống như mấy ông khác vậy thôi!
- Sao cũng c̣n trẻ (?) hoặc job thơm (?) mà nghỉ chi cho uổng vậy! Thôi đi, bộ xỏ ngọt người ta hả!
Bao nhiêu câu hỏi trên cũng đủ nói lên tâm trạng lo lắng chung của mọi người trước viễn tượng về hưu.
Mỗi người mỗi hoàn cảnh khác nhau, không ai giống ai hết.
Có người phải nghỉ hưu v́ hăng đóng cửa, v́ bị mất việc, v́ vấn đề sức khoẻ hay cũng v́ hoàn cảnh bắt buộc…
Tóm lại, những điểm lo lắng chung của mọi người mà tác giả nhận thấy quan trọng chính là ở ba điểm như sau:
1/ quan hệ giữa vợ chồng
2/ sức khỏe
3/ tiền bạc
florida80
11-23-2019, 19:47
Giai đoạn “tang chế” sau khi nghỉ hưu
Ai cũng phải trải qua một giai đoạn buồn chán v́ phải thay đổi nếp sinh hoạt thường ngày từ mấy chục năm nay lúc c̣n đi làm. Thời gian nầy dài hay ngắn tùy theo người.
Các nhà tâm-lư-học gọi đây là giai đoạn “tang chế” (période de deuil), nghĩa là hưu-viên cảm thấy mất mát một cái-ǵ-đó mà ḿnh hằng quen thuộc trong đời sống.
Trong thời gian nầy, họ rất dễ bị rơi vào t́nh trạng trầm cảm.
Nếu t́nh trạng nầy kéo dài th́ cần phải đi tham khảo ư kiến của bác sĩ.
Tại sao có người sợ nghỉ hưu?
- Có người đă đủ tuổi về hưu nhưng không muốn nghỉ v́ c̣n quá yêu...công việc hay ghiền việc (workaholic)!
- Có người muốn nghỉ hưu nhưng phải ráng cày v́ họ c̣n phải nuôi con ăn học thêm một vài năm nữa!
- Có người vẫn c̣n duy tŕ sự làm việc, nhưng chỉ làm bán thời gian (part time) hoặc chỉ làm một hay hai ngày trong tuần!
- Có người đă nghỉ hưu, nhưng sau đó trở vô xin làm việc lại!
Ngoài ra, cũng c̣n nhiều lư do phức tạp khác…
“Tui sợ ở nhà hoài sanh bệnh” hoặc
“Tui cũng muốn nghỉ lắm nhưng sợ ở nhà không có ǵ làm, chán lắm”
Đây là những câu tâm t́nh mà người gơ thường hay nghe các bạn đàn ông nói.
Phải chăng đó là những lư do thật sự?
Nhưng cũng không hiểu tại sao dân chúng lại phản đối dữ dội khi chính phủ sở tại muốn kéo dài tuổi làm việc ra thêm nữa, thí dụ như bên Pháp?
C̣n ở Canada, chấp nhận cho nghỉ hưu hiện nay là 65 tuổi, nhưng sẽ tăng lên 67 tuổi trong vài năm tới.
Báo Tây có nêu những lư do tại sao một số người vẫn c̣n muốn tiếp tục đi làm mặc dù họ đă tới tuổi cần hưu trí rồi, trong đó có hai lư do chính là:
- ông anh sợ phải ở nhà thường xuyên với bà chị (?)
- kinh tế, tài chánh khó khăn nên cần phải đi làm thêm để kiếm thêm chút đỉnh cho bả vui (?).
Có bạn th́ thành thật hơn: “tui ngại ở nhà v́ phải chạm mặt thường xuyên với bà xă quá. Sợ gây lộn tối ngày, sợ chiến tranh lạnh quá”.
Vấn đề nầy là một sự thật mà ai cũng phải đành chịu thôi. Chạy đâu cho khỏi!
Nhưng gần đây báo chí Mỹ có nêu một…tin mừng. Không biết có nên tin hay không?
Tin mừng cho những cặp vợ chồng khắc khẩu: “Căi nhau sống lâu”
Căi nhau thường xuyên để xả bớt xú bắp rất tốt cho sức khỏe tâm thần và sẽ sống rất lâu để mà căi với nhau cho tới ngày xuống lỗ (?) Hi hi hi!
Spouses who fight live longer!
In the current study, the authors suggest a combination of factors to explain the higher mortality for couples who don't express their anger. These include "mutual anger suppression, poor communication (of feelings and issues) and poor problem-solving with medical consequences," they write in the January issue of the Journal of Family Communication.
http://www.livescience.com/4814-spouses-fight-live-longer.html
Trong các khóa học hướng dẫn coaching “chuẩn bị nghỉ hưu” (pre-retirement courses) cho nhân viên nhà nước hoặc cho các công ty, các thuyết tŕnh viên là các nhà tâm-lư-học thường nêu cái vấn nạn nầy lên để chúng ta đừng ngạc nhiên lúc phải ở nhà thường trực với người hôn-phối của ḿnh.
Ai cũng vậy cả! Chạy đâu cho thoát bạn ơi! Ai biểu ham.
Quand đi ngó lại, chỉ tui với bà
Nhưng nếu suy nghĩ cho tận cùng, th́ c̣n đôi bạn cũng vẫn c̣n thấy ḿnh may mắn và hạnh phúc hơn rất nhiều, đúng không các lăo ông lăo bà?
*Thơ con cóc
Chiều chiều về tới cổng nhà,
Nhà tui trông ngóng từ nhà ngó ra.
Nghỉ hưu lẩn quẩn quanh nhà,
Quanh đi ngó lại, chỉ tui với bà.
Nguyễn Thượng Chánh
Montreal, June 2014
florida80
11-23-2019, 19:52
17 câu nói vô t́nh bạn đă làm người nghe tổn thương
tranglee
Trang Lee
Theo Dơi
Đăng: 05-07-2015 tại Bài viết>Phong cách sống>
Đôi khi do vô t́nh, những từ bạn nói ra có thể làm cho người khác tổn thương mà bạn không hề biết. Hăy cẩn thận hơn một chút với những từ dưới đây nhé.
Đôi khi do vô t́nh, những từ bạn nói ra có thể làm cho người khác tổn thương mà bạn không hề biết. Hăy cẩn thận hơn một chút với những từ dưới đây nhé.
Không có ǵ bất ngờ khi “ăn nói” là kĩ năng cơ bản nhất cần được thực hiện tốt. Một trong những điều tối quan trọng trong giao tiếp là tránh những từ ngữ xúc phạm hoặc gây mất ḷng. Điều này trở nên đặc biệt khó khăn khi bạn không ư thức được rằng những từ ngữ bạn dùng có thực sự được xem là gây tổn thương hay không. Những từ lóng và những câu nói thông tục thường được dùng bởi giới trẻ có thể vô t́nh tỏ ư xúc phạm đấy. Để tránh gây hiểu lầm, sau đây là một số ít từ hoặc cụm từ thực sự gây tổn thương mà bạn dù biết hoặc chưa biết cũng nên tránh.
1.”Gay/ Pê-đê / 3D”
Những từ này không phải lúc nào cũng có thể tuỳ tiện sử dụng, v́ đối với một số người, những từ này đôi khi mang ư nghĩa miệt thị, mạt sát. Trong xă hội vẫn c̣n kỳ thị đối với người đồng tính, nếu bạn không thật sự thân với người nghe th́ không nên tuỳ tiện nhắc đến những từ này. Chẳng hạn như bạn có thể thường nói “Tôi ghét thiết kế của cái áo này, nh́n nó thật là 3D quá đi”. Khi được sử dụng sai t́nh huống, nó có thể trở nên vô cùng xúc phạm đặc biệt khi có những người đồng tính xung quanh. Họ có thể không thích nghe bản thân ḿnh được dùng để miêu tả như một cái ǵ đó gây bực ḿnh hoặc quái đản đâu.
2. “Thiểu năng / Điên rồ / Ngớ ngẩn / Hại năo"
Cụm từ này thường được dùng để chỉ những t́nh huống điên rồ hoặc vô lí, ví dụ như: “Ḱ thi đó thật hại năo”. Khi thốt ra những từ này, chúng ta dễ dàng quên đi rằng có nhiều người gặp khó khăn về thần kinh ngoài kia. Người thần kinh chậm phát triển và những người thân của họ chắc chắn không thích bản thân được so sánh với một thứ ǵ đó điên khùng hoặc ngớ ngẩn đâu. Họ phải vật lộn với cuộc sống và đáng được tôn trọng, cụm từ này tốt nhất là nên được xóa khỏi vốn từ vựng hàng ngày của bạn đi nhé.
3. “Chỉ đùa thôi mà”
Nếu một người không dễ tha thứ cho những ǵ bạn vừa nói, nhiều khả năng là họ sẽ không chịu tin rằng bạn chỉ đùa. Bất kể thân thiết như bạn bè hay người trong gia đ́nh, nếu bạn đưa ra một lời chỉ trích mang tính xúc phạm và mong họ xem nó như là một câu nói đùa, có lẽ khó ḷng mà thỏa đáng được. Dù cho bạn có ư tốt đi chăng nữa, nhớ luôn “uốn lưỡi 7 lần” với những ǵ bạn sẽ nói, đặc biệt khi biết đối phương là người hơi nhạy cảm.
4. “Thôi bỏ đi, bạn không hiểu đâu”
Không một ai thích bị cho “ra ŕa” cả, và khi dùng sai ngữ cảnh, câu nói này nghe có vẻ như việc cố t́nh bỏ mặc đối phương vậy. Mặc dù bạn chỉ có ư chấm dứt đề tài đang nói một cách nhanh chóng, đây là cách kết thúc khá thô lỗ và suồng sả trong giao tiếp, thứ sẽ phá vỡ những mối quan hệ của bạn hơn là duy tŕ chúng. Lần tới hăy cố đưa ra một lời giải thích, dù ngắn bạn nhé.
5. “Chắc tôi tự tử quá!”
Có lẽ bạn chỉ có ư tượng trưng trong lời nói thôi, tuy nhiên trong nhiều hoàn cảnh nhất định, ví dụ, xung quanh bạn có ai đó có người thân mất do tự sát, điều này có thể tạo ra một t́nh huống vô cùng khó xử. V́ chúng ta không thể nào hiểu hết mọi điều về tất cả những người bạn sẽ tṛ chuyện cùng, cho nên tốt nhất là tránh dùng câu nói này.
6. “Hôm nay tôi thấy bấn loạn / thần kinh quá”
Rối loạn thần kinh không chỉ đơn giản như có chút thay đổi tâm trạng trong một ngày. Những người bị rối loạn tâm thần rất phức tạp và phải chịu căng thẳng hơn gấp nhiều lần so với một người b́nh thường. Một số người chẳng may có người thân mắc bệnh này có thể dễ dàng cảm thấy bị xúc phạm bởi ngôn từ mà bạn đă thốt ra. Nếu không có sự hiểu biết thấu đáo về thuật ngữ này, có lẽ sẽ tốt hơn khi cân nhắc một cụm từ khác để diễn tả tâm trạng của bạn vào một ngày ẩm ương.
7. “Bạn là con nuôi thôi”
Không có ǵ hay ho khi sử dụng câu nói này khi tṛ chuyện với một người thực sự không phải được nhận nuôi cả. Khi bạn sử dụng nó trong những t́nh huống không hợp lí, nó sẽ trở thành vấn đề thực sự đấy. Ví dụ: “Bạn không giống anh chị em ruột của bạn ǵ cả, có vẻ như bạn chỉ là con nuôi thôi.”. Một người có khiếu hài hước chắc sẽ không để tâm quá nhiều, tuy nhiên một số người không mấy vui tính có thể cảm thấy bị xúc phạm trước câu nói này. Những nhận định kiểu như vậy, dù có ư ǵ đi chăng nữa, có thể “đe dọa” cuộc tṛ chuyện của chúng ta.
“Xem thêm: 10 điều bạn thường nhận ra khi quá muộn
8. “Bạn____như đàn bà vậy”
Khi nói câu này, chắc chắn một điều bạn đang xúc phạm đến một nửa dân số thế giới đấy. Những cô gái trên khắp thế giới, đặc biệt là những người theo chủ nghĩa b́nh đẳng giới, cảm thấy điều này sỉ nhục vô cùng. Những câu nói chẳng hạn như: “Bạn đi đứng như đàn bà vậy” thường mang hàm ư lăng mạ. Câu nói này đôi vẫn gây ra nhiều tranh căi, dù chỉ mang ư đùa vui, đặc biệt với bạn thân hoặc thành viên trong gia đ́nh. Nhưng đó cũng có thể là một lời nói khiếm nhă khi được sử dụng sai hoàn cảnh và sai đối tượng.
9. “Đồ lùn”
Một vấn đề quan trọng cần lưu ư là một số người rất nhạy cảm về chiều cao, đề cập đến một người nào đó như một “chú lùn”, dù không có ư xúc phạm nhưng nghe có vẻ như bạn đang cách ly họ ra và xem họ như một thứ tiêu cực vậy. Có thể thông cảm là bạn đă và đang sử dụng cụm từ này để gọi những người thấp bé từ xưa đến nay rồi. Tuy vậy, hăy lời lẽ nghe ít xúc phạm hơn đối với những người có chiều cao khiêm tốn để không vô t́nh gây tổn thương cho bất kỳ ai.
10. “Đồ Phát-xít”
Cho là bạn đă khá quen thuộc với các khái niệm về Phát-xít Đức, bạn nên biết rằng cách dùng của từ này đă thay đổi đôi chút trong những năm qua. “Phát-xít” thường được dùng để diễn tả một người thiếu khoan dung, với tính cách vô cùng tàn nhẫn. Sử dụng từ này để diễn tả một ai đó có thể được xem là một sự xúc phạm nặng nề là điều dễ hiểu. Lần sau, nếu muốn thể hiện sự bức xúc của ḿnh, bạn có thể gọi họ là kẻ cứng rắn, sắt đá… sẽ tốt hơn là so sánh họ với một dân tộc gây tranh căi
florida80
11-23-2019, 19:54
11. “Đi uống thuốc đi”
Khi một người bị căng thẳng, đây có thể là điều tồi tệ nhất để nói với họ trong t́nh huống khó khăn. Đối với những người nhạy cảm, có thể họ sẽ cảm thấy họ có vấn đề về thần kinh hay vô duyên. Câu này có thể dùng để pha tṛ, tuy nhiên nếu dùng sai t́nh huống sẽ làm đối phương thực sự tổn thương.
12. “Tôi không quan tâm”
Dù đôi khi bạn chỉ muốn đùa vui hoặc chỉ là “khẩu bất đối tâm”. Nhưng người nghe sẽ dễ hiểu lầm rằng bạn thật sự không quan tâm đến họ. Và sự hiểu lầm này sẽ khá là tổn thương và đau long đấy.
13. “Thôi đừng có xạo/ làm bộ nữa”
Thậm chí cho là bạn đúng đi chăng nữa, điều này gây xúc phạm sâu sắc khi bạn truyền đạt với một giọng điệu gay gắt hay trịch thượng. Bạn thường nghĩ bạn hiểu thấu toàn bộ câu chuyện trong hoàn cảnh đấy, nhưng cũng rất có thể là không. Hăy lịch sự với một người đang ở trong t́nh trạng khủng hoảng nhé. Điều đó có thể giúp bạn duy tŕ mối quan hệ của ḿnh nếu bạn ủng hộ đối phương hơn là gạt bỏ sang một bên t́nh cảnh của họ
14. “Để làm ǵ?”
Mặc dù bạn đă hỏi với quan điểm ṭ ṃ mà thôi, câu hỏi này không dễ lọt tai đâu. Tùy thuộc vào độ nhạy cảm hay đối tượng và ngữ cảnh mà câu nói này nghe như là bạn đang bác bỏ lời giải thích của họ thậm chí trước khi họ cố làm điều đó. Như vậy nghe thật thô lỗ và có nhiều cách lịch sự hơn để hỏi vềư định của đối phương mà.
15. “Bạn căng thẳng quá mức rồi./ Mày rối quá à.”
Con người có một số đam mê và động lực nhất định, và khi bạn có ư bảo họ “quá căng” điều này có thể gây phật ḷng đấy. Nếu họ dồn cảm xúc mạnh mẽ vào một điều ǵ đó mà bạn không rơ tại sao, tốt hơn là nên hỏi họ lư do chứ đừng vô ư mà ám chỉ nó là chả quan trọng ǵ cả.
16. “Bạn/Mày ở trên núi mới xuống à?”
Đây là một cách diễn đạt thường thấy được dùng với hầu hết những người ít hiểu biết về thế giới quanh họ. Nên nhớ rằng họ có thể không nhận thức được điều này và đang nghĩ ḿnh bị phớt lờ, thậm chí chỉ một câu nói đùa có thể t́nh cờ gây tổn thương. Đại đa số mọi người ḥa hợp với môi trường xung quanh họ, tuy nhiên, không có lí do ǵ bạn lại đi chỉ trích những người ít bắt kịp thời đại hơn ḿnh cả.
17. “Bạn đâu có ngốc/ngu đến vậy”
Mặc dù thường có ư nghĩa như một lời khen, trong trường hợp nào đó nó cũng có thể hóa thành một lời lăng mạ. Ví dụ, nếu một người thân thiết của bạn muốn làm một việc ǵ đó mà bạn biết không tốt, bạn sẽ có khuynh hướng đưa ra những lời nhận định như: “Đừng làm thế, bạn đâu ngốc đến vậy”. Ở giai đoạn này, đối phương sẽ thấy lời nói như một sự xúc phạm, v́ nó ngụ ư rằng họ không đủ sáng suốt để tự đưa ra những quyết định cho bản thân. Nói chung, cụm từ này ở đa số ngữ cảnh có hại hơn là có lợi.
florida80
11-23-2019, 19:57
10 mẹo nắm bắt tâm lư người khác, giúp ai cũng thích khi nói chuyện với bạn
tranglee
Trang Lee
Theo Dơi
Đăng: 08-06-2015 tại Bài viết>Mẹo vặt cuộc sống>
Trong một cuộc nói chuyện, nếu bạn biết cách nắm bắt tâm lư người khác, người đang nói chuyện với ḿnh th́ đảm bảo cuộc nói chuyện của bạn sẽ rất thuận lợi.
Trong một cuộc nói chuyện, nếu bạn biết cách nắm bắt tâm lư người khác, người đang nói chuyện với ḿnh th́ đảm bảo cuộc nói chuyện của bạn sẽ rất thuận lợi. Nếu bạn chưa biết cách hăy tham khảo 10 mẹo sau đây:
1/ Làm ra vẻ thoải mái trong mọi t́nh huống
Thông thường, chúng ta thường khó cảm thấy thoải mái khi ở giữa những người lạ bởi lẽ năo của chúng ta có cơ chế bảo vệ ḿnh khỏi sự tiếp xúc xa lạ. Cơ chế này gây cản trở cho chúng ta trong việc kết bạn và làm quen với những người chưa quen biết. Nhưng bạn có thể tự đánh lừa bộ năo của ḿnh rằng bạn biết những người này và việc tiếp xúc với họ là hoàn toàn an toàn và thoải mái. Khi chính bạn tin rằng việc tiếp xúc với người mới không có ǵ là đáng sợ, bạn sẽ tỏ ra tự tin hơn trong giao tiếp và người ta cũng sẽ dễ có hứng thú với bạn hơn.
ảnh cách nắm bắt tâm lư người khác,mẹo nắm bắt tâm lư người khác,nghệ thuật giao tiếp,kinh nghiệm giao tiếp,nắm bắt tâm lư,ngôn ngữ cơ thể
2/ Chú ư bàn chân của mọi người khi bắt chuyện
Cắt ngang cuộc tṛ chuyện quan trọng đang diễn ra của người khác là việc làm rất bất lịch sự. Để tránh làm phiền người khác và biến ḿnh thành kẻ phá đám, khi bạn muốn chen vào câu chuyện của một nhóm người, hăy chú ư đến cơ thể của họ. Nếu họ chỉ xoay người về phía bạn nhưng bàn chân giữ nguyên, họ đang có cuộc nói chuyện quan trọng và không muốn bạn cắt ngang. Nếu họ xoay cả người và bàn chân, điều đó có nghĩa là bạn có thể chen vào cuộc nói chuyện này
Bạn cũng hăy chú ư đến điều này khi đang nói chuyện với người khác, v́ đó là biểu hiện cho thấy cuộc tṛ chuyện của bạn có thể không hấp dẫn đối phương như bạn nghĩ.
ảnh cách nắm bắt tâm lư người khác,mẹo nắm bắt tâm lư người khác,nghệ thuật giao tiếp,kinh nghiệm giao tiếp,nắm bắt tâm lư,ngôn ngữ cơ thể
3/ Khi tranh căi với ai đó, hăy đứng cạnh thay v́ đối diện với họ
Hẳn bạn đă từng trải qua những cuộc nói chuyện b́nh thường bỗng chốc leo thang thành căi vă. Trừ khi bạn thích kịch tính vậy chứ ai cũng muốn tránh căi vă không cần thiết. Thường th́ mọi người cảm thấy bị kích thích và dễ nổi giận hơn khi họ thấy họ sai và bị đe doạ, nên khi bạn thấy cuộc nói chuyện có vẻ đang nóng dần lên th́ hăy chuyển sang đứng hoặc ngồi bên cạnh thay v́ đối mặt với người kia để họ ít cảm thấy bị đe doạ và dễ b́nh tĩnh hơn.
tranh căi
4/ Nếu cần nhờ vả, hăy bắt đầu bằng “Tôi cần bạn giúp.”
Bạn có thể muốn nhờ vả người khác v́ bạn lười hoặc bạn thực sự cần giúp đỡ để làm xong việc. Áp lực xă giao khiến mọi người đều không muốn bị xem lại kẻ xấu tính không biết giúp đỡ người khác, nên thường th́ bạn sẽ được giúp thôi nếu mở lời một cách đàng hoàng tử tế bằng câu nói: “Tôi cần bạn giúp.”
5/ Nếu bạn muốn người khác hài ḷng, hăy lặp lại những ǵ họ nói với bạn
Chúng ta đều thích được công nhận những điều ḿnh nói. Đây chính là ch́a khoá để bạn gây thiện cảm cho người khác một cách hiệu quả nhất, đơn giản là cho họ thứ họ cần và họ thích. Khi bạn nói chuyện với ai đó và người đó nói với bạn về một chuyện quan trọng của họ, bạn chỉ cần lập lại những ǵ họ nói (tất nhiên không phải lập lại nguyên văn) theo cách của bạn. Việc này khiến người đó nghĩ rằng bạn rất lắng nghe và thực sự quan tâm đến những ǵ họ nói. Đó chính là sự công nhận mà bạn dành cho họ.
ảnh cách nắm bắt tâm lư người khác,mẹo nắm bắt tâm lư người khác,nghệ thuật giao tiếp,kinh nghiệm giao tiếp,nắm bắt tâm lư,ngôn ngữ cơ thể
6/ Nếu bạn muốn nhận được phản hồi tích cực từ ai đó, hăy gật đầu khi nói chuyện
Hăy gật nhẹ đầu khi bạn muốn truyền đi một thông điệp quan trọng và muốn người khác đồng ư với ḿnh, v́ mọi người vô thức thích sao chép lại cử chỉ của người khác nên họ cũng sẽ có xu hướng muốn gật đầu đồng t́nh với bạn. Và mẹo này quyền năng tới mức mà hành vi gật đầu có thể phần nào tác động đến suy nghĩ và khiến họ thực sự đồng ư với ư kiến của bạn.
7/ Nếu bạn muốn biết ai đó chú ư tới những ǵ bạn nói, hăy khoanh tay lại!
Thường trong những cuộc nói chuyện quan trọng kéo dài và căng thẳng, chúng ta lại thường rất dễ mất tập trung và không quan tâm đến việc người khác có nghe ḿnh nói hay không. Kết quả là cuộc nói chuyện sẽ kéo dài hơn cần thiết (bạn chắc đă từng tham gia những cuộc họp như vậy rồi?) mà không có hiệu quả. Thay v́ mất thời gian để nói cho những người không hề lắng nghe bạn, hăy làm thế này: khoanh tay trước ngực hoặc để trên bàn và quan sát mọi người theo dơi hành động của bạn, nếu mọi người có chú ư đến những ǵ bạn đang nói, họ thường sẽ bắt chước theo hành động đó của bạn.
8/ Bạn khó nhớ tên người? Hăy lập lại tên người khác trong suốt cuộc nói chuyện!
Nhớ tên người thực sự là một kỹ năng rất đáng giá trong giao tiếp, giúp bạn dễ chiếm được thiện cảm và xây dựng mối quan hệ tốt hơn (dù có thể bạn chẳng nhớ ǵ khác ngoài cái tên). Nhưng không phải ai cũng giỏi nhớ tên, và mẹo để bạn học thuộc tên người là hăy lập lại tên họ trong suốt cuộc nói chuyện mà bạn được giới thiệu tên.
9/ Nếu bạn chỉ nhận được một phần câu trả lời bạn muốn, cứ đợi đi, họ sẽ nói tiếp đấy.
T́nh huống này rất phổ biến, khi bạn hỏi ai đó điều ǵ và thấy việc trả lời của họ khá lan man, chỉ cung cấp được một phần thông tin bạn muốn biết và bạn tự hỏi liệu câu hỏi bạn đặt có đủ rơ ràng hay không. Nếu họ trả lời xong mà bạn vẫn thấy chưa đủ, hăy tỏ ư chờ đợi, giữ im lặng và nh́n vào mắt họ. Nếu hành động này không đem lại kết quả, hăy nhướn mày lên. Điều này gây ra một chút áp lực với người kia để tiếp tục cung cấp thêm thông tin cho bạn.
10/ Người ta thường tập trung vào cảm xúc hơn là nội dung câu chuyện
Điều này rất hữu ích không chỉ trong giao tiếp bên ngoài mà c̣n giúp củng cố quan hệ với người quen. Sẽ có những lúc chúng ta phải mở đầu hoặc tham gia vào những cuộc tṛ chuyện “chán chết” với nội dung chẳng có ǵ mới cả, trong trường hợp đó, quan trọng nhất là phải tạo được cảm xúc cho câu chuyện. Có 3 loại cảm xúc mà bạn nên khơi dậy trong các cuộc nói chuyện là: hứng thú, hài hước gây cười và có t́nh tiết hấp dẫn. Đừng nói bóng gió nhiều, nhưng cũng đừng thô thiển huỵch toẹt quá.
Có nhiều kỹ thuật để bạn biết một cuộc nói chuyện chán ngắt thành ra thú vị và hấp dẫn, chẳng hạn như:
•Ngưng nghỉ đúng chỗ: Thường mọi người nghĩ rằng để giữ sự chú ư của ai đó th́ phải cố gắng nói thật nhanh và liên tục, nhưng điều đó không đúng, những quăng ngắt nghỉ đúng chỗ sẽ khiến câu chuyện được chú tâm hơn.
•Dùng giọng điệu: Không cần phải lên bổng xuống trầm như ngâm thơ nhưng câu chuyện được kể với giọng điệu cao thấp khác nhau rơ ràng là hay hơn so với đều đều.
•Gợi h́nh ảnh và âm thanh: Trong câu chuyện của bạn, hăy cố gắng đưa các chi tiết miêu tả màu sắc, h́nh dáng và âm thanh để khiến người nghe tưởng tượng về nó cùng với những ǵ bạn đang kể.
•Nếu bạn muốn câu chuyện đáng nhớ hơn, hăy tập trung diễn tả cảm xúc trong lúc kể. Mọi người có thể quên những ǵ bạn nói nhưng họ sẽ không quên những ǵ bạn làm họ cảm thấy.
florida80
11-23-2019, 19:59
1. Chuyện cực ngắn: AI MỚI LÀ KẺ NGU?
Một ông thầy giáo mới dạy nhận ra rằng trong lớp có một cậu bé luôn luôn bị chửi là ngu. Trong giờ ra chơi ông hỏi nhóm bạn lư do.
- Th́ nó là thằng ngu thật mà thầy. Nếu mà đưa cho nó đồng xu to 5 rúp và đồng xu nhỏ 10 rúp, th́ nó sẽ chọn đồng 5 rúp, v́ nó nghĩ đồng 5 rúp có kích thước to hơn th́ là tốt hơn.
6 câu truyện cuộc sống cực kỳ ư nghĩa mà bạn nên đọc
Đây, thầy nh́n nhé. Một bạn trong nhóm giơ 2 đồng xu và cho cậu kia chọn. Và cậu vẫn chọn đồng 5 rúp như trước.
Thầy giáo ngạc nhiên hỏi:
- Sao em lại chọn 5 rúp mà không chọn 10 rúp?
- Thầy nh́n này, đồng 5 rúp to hơn mà.
Tan trường, thầy đến chỗ cậu bé hỏi lại:
- Chẳng nhẽ em không thể hiểu được đồng 5 rúp chỉ to hơn về mặt kích thước, nhưng đồng 10 rúp th́ em có thể mua được nhiều thứ hơn?
- Nếu em lấy 10 rúp th́ lần sau bọn nó sẽ không cho em nữa... Cậu bé trả lời.
Bài học rút ra:
Chắc chắn khi đọc đến đây bạn sẽ thấy cậu bé kia tỏ ra ngờ nghệch mà không hẳn là vậy. Người ta thường nói: "Ngu mà tỏ ra nguy hiểm th́ không có ǵ phải sợ, đáng sợ là người nguy hiểm mà tỏ ra ngu". V́ vậy, đừng xem thường người đối diện với bạn. Bởi người đối diện với bạn chưa chắc đă ngu như bạn nghĩ... Truyện cực ngắn về đồng xu khiến bạn xem xét lại cách nh́n đối với người đối diện...
florida80
11-23-2019, 20:00
2. Chuyện cực ngắn: NGƯỜI TIỀU PHU VÀ HỌC GIẢ
6 câu truyện cuộc sống cực kỳ ư nghĩa mà bạn nên đọc
Bài học ư nghĩa từ câu chuyện cuộc sống
Tiều phu cùng học giả đi chung một chiếc thuyền ở giữa sông. Học giả tự nhận ḿnh hiểu biết sâu rộng nên đề nghị chơi tṛ đoán chữ cho đỡ nhàm chán, đồng thời giao kèo, nếu ḿnh thua sẽ mất cho tiều phu mười đồng. Ngược lại, tiều phu thua sẽ chỉ mất năm đồng thôi. Học giả coi như ḿnh nhường tiều phu để thể hiện trí tuệ hơn người.
Đầu tiên, tiều phu ra câu đố:
"Vật ǵ ở dưới sông nặng một ngàn cân, nhưng khi lên bờ chỉ c̣n có mười cân?".
Học giả vắt óc suy nghĩ vẫn t́m không ra câu trả lời, đành đưa cho tiều phu mười đồng. Sau đó, ông hỏi tiều phu câu trả lời là ǵ.
"Tôi cũng không biết!", tiều phu đưa lại cho học giả năm đồng và nói thêm:
"Thật ngại quá, tôi kiếm được năm đồng rồi." Học giả vô cùng sửng sốt.
Bài học rút ra:
Trong cuộc sống, nhiều người hay tỏ vẻ là ḿnh trí tuệ, thông minh hơn người và tỏ vẻ coi thường những người ít học, học thấp hơn họ. Tuy nhiên đôi lúc, sự tự phụ quá tự tin của họ sẽ khiến họ bị lâm vào những t́nh huống "dở khóc dở cười". Họ không biết một điều rằng "thông minh sẽ hại thông minh", người quá thông minh và tinh tướng nhiều khi sẽ tự hại lấy ḿnh v́ quá tự cao. Lẽ vậy ở đời, đừng sợ kẻ thông minh, hăy sợ kẻ ngốc mà tưởng ḿnh thông minh. Và hăy làm một người khiêm tốn đáng được tôn trọng. Truyện cực ngắn về người tiều phu khiến chúng ta phải suy nghĩ về đức tính khiêm tốn
florida80
11-23-2019, 20:00
Chuyện cực ngắn: MIẾNG BÁNH M̀ CHÁY
6 câu truyện cuộc sống cực kỳ ư nghĩa mà bạn nên đọc
Truyện ngắn ư nghĩa về cuộc sống
Khi tôi lên 8 hay 9 tuổi ǵ đó, tôi nhớ thỉnh thoảng mẹ tôi vẫn nướng bánh ḿ cháy khét. Một tối nọ, mẹ tôi về nhà sau một ngày làm việc dài và bà làm bữa tối cho cha con tôi. Bà dọn ra bàn vài lát bánh ḿ nướng cháy, không phải cháy xém b́nh thường mà cháy đen như than. Tôi ngồi nh́n những lát bánh ḿ và đợi xem có ai nhận ra điều bất thường của chúng và lên tiếng hay không.
Nhưng cha tôi chỉ ăn miếng bánh của ông và hỏi tôi về bài tập cũng như những việc ở trường học như mọi hôm. Tôi không c̣n nhớ tôi đă nói ǵ với ông hôm đó, nhưng tôi nhớ đă nghe mẹ tôi xin lỗi ông v́ đă làm cháy bánh ḿ.
Và tôi không bao giờ quên được những ǵ cha tôi nói với mẹ tôi: "Em à, anh thích bánh ḿ cháy mà."
Đêm đó, tôi đến bên chúc cha tôi ngủ ngon và hỏi có phải thực sự ông thích bánh ḿ cháy. Cha tôi khoác tay qua vai tôi và nói:
"Mẹ con đă làm việc rất vất vả cả ngày và mẹ rất mệt. Một lát bánh ḿ cháy chẳng thể làm hại ai con ạ, nhưng con biết điều ǵ thực sự gây tổn thương cho người khác không? Những lời chê bai trách móc cay nghiệt đấy."
Rồi ông nói tiếp: "Con biết đó, cuộc đời đầy rẫy những thứ không hoàn hảo và những con người không toàn vẹn. Cha cũng khá tệ trong rất nhiều việc, chẳng hạn như cha chẳng thể nhớ được sinh nhật hay ngày kỷ niệm như một số người khác.
6 câu truyện cuộc sống cực kỳ ư nghĩa mà bạn nên đọc
Điều mà cha học được qua nhiều năm tháng, đó là học cách chấp nhận sai sót của người khác và chọn cách ủng hộ những khác biệt của họ. Đó là ch́a khoá quan trọng nhất để tạo nên một mối quan hệ lành mạnh, trưởng thành và bền vững con ạ.
Cuộc đời rất ngắn ngủ để thức dậy với những hối tiếc và khó chịu. Hăy yêu quư những người cư xử tốt với con, và hăy cảm thông với những người chưa làm được điều đó."
Bài học rút ra:
Trong cuộc sống, bạn cần phải biết học cách cảm thông đối với điểm yếu, điểm hạn chế của người khác. Cảm thông với cuộc sống, tính cách của mọi người trong gia đ́nh, bạn bè, vợ chồng... sẽ giúp bạn có một cuộc sống dung ḥa xung quanh. Sự cảm thông - bí quyết nuôi dưỡng hạnh phúc gia đ́nh. Truyện cực ngắn Miếng bánh ḿ cháy là bài học về sự cảm thông giữa con người với con người.
florida80
11-23-2019, 20:01
4. Chuyện cực ngắn: BỆNH LẢI NHẢI
Chị vợ đang nấu nướng trong nhà bếp, anh chồng cứ đứng bên lải nhải không ngừng:
- Chậm thôi! Cẩn thận! Lửa lớn quá! Mau lên! Lật cá đi! Ôi cho nhiều dầu quá!
Chị vợ nói: Em biết phải nấu nướng thế nào mà!
Anh chồng: Em đương nhiên là biết, bà xă. Anh b́nh tĩnh nói tiếp:
- Anh chỉ là muốn em biết, khi anh lái xe, em ở bên lải nhải không ngừng và em sẽ hiểu cảm giác của anh thế nào thôi!
6 câu truyện cuộc sống cực kỳ ư nghĩa mà bạn nên đọc
Bài học rút ra:
Học cách thông cảm cho người khác không khó, chỉ cần bạn nghiêm túc đứng ở góc độ và lập trường của đối phương để nh́n nhận vấn đề. Bởi khi bạn là họ, bạn mới hiểu tất cả những hành động của họ ở mọi góc độ. Đừng vội suy xét và kết luận sự việc khi chưa rơ mọi vấn đề. Thấu hiểu người khác thay v́ phàn nàn họ là bài học rút ra từ truyện cực ngắn này.
florida80
11-23-2019, 20:02
5. Chuyện cực ngắn: NHÀ VUA VÀ ĐÔI CHÂN ĐAU
Ngày xưa, có ông vua cai trị ở một đất nước phồn vinh nọ. Một ngày kia, vị vua đi ngao du sơn thủy. Khi quay trở lại hoàng cung, vị vua phàn nàn chân ḿnh rất đau, bởi v́ đây là lần đầu tiên vua phải trải qua một cuộc hành tŕnh dài như thế và chặng đường ông đi lại rất gồ ghề, đá lởm chởm.
Sau đó, vị vua hạ lệnh:
"Cho bọc tất cả con đường trong đất nước lại bằng da. Điều này sẽ dẫn đến việc phải cần hàng ngàn bộ da ḅ và một số lượng khổng lồ tiền bạc."
Bỗng có một hôm, người vợ của tên hầu nhà vua đă dũng cảm hỏi nhà vua:
"Tại sao ngài lại tốn một số lượng tiền không cần thiết như thế? Tại sao ngài không dùng một miếng da nhỏ để bọc lại chân của ngài?".
Nhà vua ngạc nhiên, nhưng rồi ông cũng đồng ư làm một đôi giày.
6 câu truyện cuộc sống cực kỳ ư nghĩa mà bạn nên đọc
Bài học rút ra:
Chuyện cực ngắn trên đây sẽ giúp cho bạn hiểu: Để có một cuộc sống, một nơi chốn hạnh phúc để sống, tốt hơn là bạn nên thay đổi chính ḿnh, suy nghĩ của bạn, trái tim bạn – chứ không phải bắt thế giới thay đổi bởi "Nếu bạn thay đổi, cả thế giới sẽ thay đổi". Hăy thay đổi chính bạn, bạn sẽ thấy thế giới này đẹp hơn rất nhiều.
florida80
11-23-2019, 20:02
6. Chuyện cực ngắn: BÀI HỌC THÀNH BẠI TỪ HƯƠU CAO CỔ
Mỗi lần một chú hươu con ra đời đều là một bài học. Khi sinh con, hươu mẹ không nằm mà lại đứng, như vậy hươu con chào đời bằng một cú rơi hơn 3m xuống đất và nằm ngay dưới đó. Sau vài phút, hươu mẹ làm một việc hết sức kỳ lạ, đó là đá vào người con ḿnh cho đến khi nào nó chịu đứng dậy mới thôi. Khi hươu con mỏi chân và nằm, hươu mẹ lại thúc chú đứng lên.
Cho đến khi thực sự đúng được, hươu mẹ lại đẩy chú ngă xuống để hươu con phải nỗ lực tự ḿnh đứng dậy trên đôi chân c̣n non nớt.
6 câu truyện cuộc sống cực kỳ ư nghĩa mà bạn nên đọc
Bài học rút ra:
Chuyện cực ngắn về chú hươu cao cổ mới sinh và phương pháp dạy con từ thuở nhỏ của hươu mẹ. Điều này nghe có vẻ lạ với chúng ta, nhưng lại thực sự cần thiết cho hươu con bởi chúng phải tự đứng được để có thể tồn tại với bầy đàn, nếu không sẽ bị trơ trọi với cuộc đời và trở thành miếng mồi ngon cho thú dữ.
Con người chúng ta cũng vậy, thật dễ nản chí khi mọi việc đều trở nên tồi tệ. Nhưng cho dù đang phải đối mặt với nhiều gian khổ th́ ta vẫn phải giữ vững niềm tin. Người ta không thua khi bị đánh bại mà chỉ thua khi đầu hàng. Hăy ghi nhớ rằng mỗi khi ta phải đối mặt với nghịch cảnh, trong ta luôn có một sức mạnh tiềm ẩn.
florida80
11-23-2019, 20:06
7. Hai con hổ số phận khác nhau
Có hai con hổ, một con ở trong chuồng, một con nơi hoang dă.
Hai con hổ đều cho rằng hoàn cảnh của bản thân ḿnh không tốt, đôi bên đều ngưỡng mộ đối phương, thế là chúng quyết định thay đổi thân phận với nhau. Lúc mới bắt đầu, cả hai đều vô cùng vui vẻ, nhưng không lâu sau đó, hai con hổ đều chết cả: Một con v́ đói mà chết, một con u sầu mà chết.
Những câu chuyện ư nghĩa trong cuộc sống
Bài học rút ra:
Có những lúc, mọi người nhắm mắt làm ngơ đối với hạnh phúc của chính bản thân ḿnh, để rồi luôn để mắt đến hạnh phúc của những người khác. Thật ra, những ǵ mà bạn đang có chính là những điều mà người khác phải ngưỡng vọng.
Cuộc đời là thế, nhiều chuyện xảy ra theo cách không thể ngờ tới, hy vọng sau khi đọc những câu chuyện này, mọi lúc mọi nơi ai cũng có thể tự nhắc nhở bạn thân ḿnh vậy.
florida80
11-23-2019, 20:07
8. Ông lăo vứt bỏ đôi giày
Chuyến xe lửa đang chạy trên đường cao tốc, Gandhi không cẩn thận làm rơi một chiếc dép mới mua ra ngoài cửa sổ, mọi người chung quanh đều cảm thấy tiếc cho ông. Bất ngờ, ông liền ném ngay chiếc giày thứ hai ra ngoài cửa sổ đó. Hành động này của Gandhi khiến mọi người sửng sốt, thế là ông bèn từ tốn giải thích: "Chiếc giày này bất luận đắt đỏ như thế nào, đối với tôi mà nói nó đă không c̣n có ích ǵ nữa, nếu như có ai có thể nhặt được đôi giày, nói không chừng họ c̣n có thể mang vừa nó th́ sao!".
Những câu chuyện ư nghĩa trong cuộc sống
Bài học: Đối với nỗi thống khổ đă định sẵn là không thể văn hồi, chi bằng hăy buông bỏ từ sớm
florida80
11-23-2019, 20:07
9. Hoa khôi lớp xấu xí
Các sinh viên nữ công khai bỏ phiếu bầu chọn hoa khôi của lớp, Tiểu Mai là người có dung mạo b́nh thường nhưng cô đă đứng ra nói mọi người rằng: "Nếu như tôi được chọn, qua vài năm sau, các chị em ngồi ở đây có thể tự hào mà nói với chồng của ḿnh rằng, 'Hồi em học đại học, em c̣n xinh đẹp hơn cả hoa khôi trong lớp cơ đấy!'.
Kết quả là cô ấy đă được bầu chọn với số phiếu gần như tuyệt đối.
Bài học:
Thuyết phục người khác ủng hộ bạn, không nhất định là phải chứng minh rằng bạn xuất sắc hơn người khác như thế nào, mà là cần để cho người ta biết được rằng nhờ có bạn mà họ mới trở nên ưu tú hơn và có nhiều thành tựu hơn
florida80
11-23-2019, 20:08
10. Nhân duyên vợ chồng
Năm đó, anh đang ngồi đợi bạn trong quán cà phê. Một người con gái bước đến hỏi: "Anh có phải là người mà d́ Vương giới thiệu đến để xem mắt hay không?".
Anh ngẩng đầu lên nh́n cô một cái, bất chợt phát hiện đây chính là mẫu người ḿnh thích, ḷng nghĩ thầm sao không "lỡ nhầm rồi đă nhầm cho trót luôn", thế là vội vàng đáp: "Đúng vậy, mời ngồi".
Ngày kết hôn, anh liền đem sự thật này nói với vợ, người vợ cười cười một cái, nói: "Em cũng không phải là đến xem mắt, chỉ là mượn cớ để bắt chuyện với anh thôi..."
Bài học: Khi cơ duyên đă đến rồi, th́ đừng nên do dự mà hăy nắm chặt lấy nó
florida80
11-23-2019, 20:08
11. Bệnh nhân ung thư "tưởng rằng" cuộc phẫu thuật đă thành công
Tôi có một người bạn là bác sĩ. Một lần anh làm phẫu thuật cho bệnh nhân ung thư, sau khi mổ ra mới phát hiện chỗ bị viêm cắt bỏ không được, anh đành phải may lại, rồi đi giải thích t́nh huống với bệnh nhân. Bệnh nhân đó đến từ vùng quê, nghe không hiểu thuật ngữ y khoa, thế nên nghe xong th́ vững tin rằng phẫu thuật xong rồi th́ bệnh sẽ khỏi.
Bác sĩ không c̣n cách nào khác, đành phải để ông xuất viện. Một năm sau tái khám, bệnh quả nhiên đă khỏi hẳn, các tế bào ung thư đă hoàn toàn biến mất.
Những câu chuyện ư nghĩa trong cuộc sống
Bài học: Tâm thái vui vẻ lạc quan chính là phương thức phẫu thuật tốt nhất vậy.
florida80
11-23-2019, 20:09
12. Chuột sa hũ gạo
Một con chuột rơi vào trong lu gạo, số gạo trong lu vẫn c̣n một nửa, sự cố ngoài ư muốn này khiến nó vui mừng không sao tả được.
Sau khi xác định là không có nguy hiểm ǵ, nó liền bắt đầu cuộc sống ăn rồi lại ngủ, ngủ rồi lại ăn trong cái lu gạo.
Rất mau, lu gạo sắp cạn kiệt, nhưng nó rốt cuộc vẫn không thoát khỏi sự cám dỗ của những hạt gạo, nên tiếp tục ở lại trong lu. Cuối cùng, gạo đă ăn hết, chuột ta mới phát hiện rằng ḿnh không thể nhảy ra ngoài được nữa, lực bất ṭng tâm.
Bài học: Cuộc đời của chúng ta xem như rất yên b́nh nhưng thật ra khắp nơi đều đầy rẫy nguy cơ, cần phải giữ cho ḿnh quan niệm sống ổn định, từ đó mà biết cân nhắc đến an nguy.
florida80
11-23-2019, 20:09
13. Con thỏ câu cá bằng cà rốt
Ngày đầu tiên, chú thỏ con đi câu cá, không thu hoạch được ǵ cả.
Ngày thứ hai, nó lại đi câu cá, kết quả vẫn không đổi.
Ngày thứ ba, nó vừa đến nơi, một con cá lớn từ trong hồ nhảy lên, lớn tiếng quát: "Nếu như ngươi c̣n dám dùng cà rốt để làm đồ ăn cho cá, ta sẽ làm thịt ngươi".
Những câu chuyện ư nghĩa trong cuộc sống
Bài học:
Những ǵ bạn cho đi đều là những ǵ bạn muốn cho, chứ nó không nhất định là những ǵ mà đối phương muốn; thế nên điều bạn cho đi ấy trong con mắt người ta căn bản vốn không có giá trị ǵ cả. Hăy biết cân nhắc đến người khác để giá trị cuộc sống của bạn thêm ư nghĩa.
florida80
11-23-2019, 20:10
14. Mark Twain và người phụ nữ kiêu ngạo
Trong một bữa tiệc, Mark Twain ngồi đối diện với một người phụ nữ. Theo lẽ lịch sự, ông đă nói với người này: "Cô thật là xinh đẹp!".
Người phụ nữ đó lại không hề cảm kích, mà c̣n cao ngạo nói: "Rất tiếc là tôi không có cách nào để nói lời khen tương tự như thế với ông!".
Mark Twain rất b́nh thản, nói: "Không sao cả, cô có thể giống như tôi vậy, nói một lời nói dối là được rồi".
Người phụ nữ nghe xong, xấu hổ quá, phải cúi gầm mặt xuống mà không nói được lời nào.
Bài học: Tảng đá mà bạn ném ra, người bị nó làm cho vấp té sẽ luôn luôn là chính bản thân bạn. Bạn nói lời cay nghiệt, sau cùng cũng sẽ tự ḿnh rước lấy nhục nhă mà thôi.
Những chuyện cực ngắn trên đây dù rất ngắn nhưng để lại cho chúng ta những bài học sâu sắc về làm người, và sống ư chí, thành công trong cuộc sống.
Hăy đừng bao giờ ngừng tin tưởng, ngừng phấn đấu và sống chan ḥa với mọi người. Bởi niềm tin và t́nh cảm sẽ giúp bạn có một cuộc sống ư nghĩa trong cuộc đời này.
florida80
11-23-2019, 20:11
15. Con ếch nghễnh ngăng và bài học mặc kệ những lời đàm tiếu
Một đàn ếch đang di chuyển qua cánh rừng th́ 2 con ếch không may bị rơi xuống hố sâu. Những con ếch khác cùng xem cái hố sâu đến chừng nào và kết luận rằng, hố quá sâu để có thể vượt ra ngoài. Chúng khuyên 2 con ếch kia rằng hăy giữ sức, v́ chẳng có hy vọng ǵ đâu.
Phớt lờ những lời nói đó, 2 con ếch bị rơi xuống hố vẫn nỗ lực t́m cách nhảy ra khỏi hố. Những con ếch trên miệng hố, không những không động viên mà c̣n khuyên chúng hăy từ bỏ đi.
Một trong 2 con ếch sau vài lần thử nhảy đă kiệt sức và chấp nhận buông xuôi. Trong khi đó, con ếch c̣n lại càng nhảy càng hăng hơn và cuối cùng nó lấy hết sức nhảy vọt ra khỏi cái hố.
Khi ra ngoài, những con ếch khác hỏi rằng: "Cậu không nghe thấy chúng tôi nói ǵ sao?". Con ếch nhỏ đă giải thích rằng, v́ nó bị điếc nên nó nghĩ rằng cả đàn ếch đă cổ vũ nó cố gắng nhảy ra ngoài.
Bài học: Những lời nói của người xung quanh có thể tác động to lớn đến cuộc sống bạn, nhưng bạn không nên dành thời gian với những người chỉ biết "hút cạn" nguồn hạnh phúc của ḿnh. Bạn không thể kiểm soát những ǵ sẽ xảy với cuộc đời ḿnh nhưng bạn có thể kiểm soát cách mà bạn phản ứng với thế giới này.
florida80
11-23-2019, 20:11
16. Một cân bơ và sự gian dối
Ngày xa xưa, có một người nông dân thường xuyên bán bơ cho người thợ làm bánh. Một ngày, người thợ làm bánh quyết định cân lại số bơ anh ta mua để kiểm tra xem liệu người nông dân có bán chính xác khối lượng bơ anh ta yêu cầu hay không. Anh ta đă phát hiện ra khối lượng bơ không như thỏa thuận thực tế và kiện người nông dân ra ṭa.
Quan ṭa hỏi người nông dân rằng, anh đă dùng cách ǵ để cân khối lượng bơ bán ra. Người nông dân trả lời rằng: Thưa ngài, tôi không có dụng cụ đo lường chính xác nào cả, nhưng tôi có thứ để có thể biết được khối lượng bơ.
"Vậy anh đă cân bơ bằng cách nào?".
"Thưa ngài, trước khi anh thợ làm bánh mua bơ của tôi, tôi đang mua 1 cân bánh mỳ của anh ta, Mỗi ngày, khi anh bán bánh đem bánh mỳ tới, tôi đặt nó lên bàn cân và đưa lại cho anh ta số bơ có trọng lượng đúng bằng bánh mỳ. Nếu ai đó gian lận, th́ đó chính là anh làm bánh".
Bài học: Bạn sẽ nhận lại những ǵ bạn cho đi. Sự gian dối sẽ được đáp trả bằng sự gian dối gấp nhiều lần.
florida80
11-23-2019, 20:12
17. Ḥn đá tảng giữa đường và phần thưởng dành cho những người vượt qua trở ngại
Ở một vương quốc nọ, đức vua muốn thử ḷng người nên đă sai người đặt một tảng đá to ở giữa một con đường nhiều người qua lại. Sau đó, nhà vua đóng giả người thường để quan sát xem ai sẽ là người dịch chuyển tảng đá khỏi con đường. Rất nhiều thương gia giàu có, cận thần của nhà vua đă đi qua con đường nhưng họ chỉ đi ṿng qua ḥn đá.
Thậm chí, nhiều người c̣n đổ lỗi cho nhà vua v́ không có biện pháp giữ cho đường sá thông thoáng, nhưng không ai làm bất cứ điều ǵ để giải quyết vấn đề.
Một ngày nọ, một người nông dân mang rau ra chợ bán. Khi đến gần tảng đá, anh ta đă đặt gánh rau xuống và cố gắng t́m cách đẩy ḥn đá ra khỏi vị trí án ngưỡng trên đường. Sau khi đẩy được ḥn đá đi, anh nông dân phát hiện một chiếc túi đựng rất nhiều tiền vàng và một bức thư của nhà vua nhắn rằng: Vàng trong túi dành cho người đă loại bỏ tảng đá ra khỏi con đường.
Bài học: Mọi trở ngại chúng ta gặp đều là cơ hội để cải thiện bản thân. Trong khi những người lười biếng than phiền th́ những người khác đang tạo ra cơ hội bằng trái tim nhân hậu, ḷng hảo tâm và sẵn sàng làm mọi thứ.
florida80
11-23-2019, 20:12
18. Cái kén và con bướm
Một người đàn ông t́m thấy một cái kén của sâu bướm. Con sâu dường như đang cố gắng để chui ra khỏi kén. Người đàn ông ngồi xuống và quan sát cái kén suốt hàng giờ nhưng dường như con sâu bướm phải vật lộn rất vất vả mà chỉ tạo ra được một chiếc lỗ nhỏ xíu. Đột nhiên nó dừng lại và dường như kiệt sức, bế tắc.
Người đàn ông quyết định giúp con bướm có thể chui ra ngoài bằng cách dùng kéo cắt lỗ trên chiếc kén rộng thêm một chút nữa. Sau đó, con bướm nhỏ đă có thể thoát ra khỏi kén dễ dàng hơn nhưng cơ thể nó dường như yếu ớt, đôi cánh rúm ró.
Người đàn ông vẫn ở đó, chờ cho đôi cánh bướm có thể dang rộng và con bướm bay lên. Tuy nhiên, điều đó không bao giờ xảy ra. Con bướm sẽ chỉ có thể sống phần đời con lại bằng cách ḅ với cơ thể khuyết tật và đôi cánh rúm ró. Nó không bao giờ có thể bay,
Mặc dù, người đàn ông có ḷng tốt, nhưng anh ta không hiểu quy luật của tự nhiên. Cái kén chật hẹp là thử thách để sâu có thể hóa bướm. Chỉ có tự ḿnh nỗ lực thoát khỏi cái kén, chất lỏng trong cơ thể sâu mới chuyển hết sang đôi cánh, giúp nó có thể bay tự do.
Bài học: Cuộc chiến với cuộc sống giúp chúng ta phát triển sức mạnh. Không đấu tranh, chúng ta không bao giờ trưởng thành và mạnh mẽ hơn. Tự ḿnh giải quyết các vấn đề, không dựa dẫm vào người khác là điều rất quan trọng để bạn có thể vững vàng trong cuộc sống.
florida80
11-23-2019, 20:13
19. Câu chuyện ngắn ư nghĩa: Ba điều ước
Một người da đen đi lạc trong sa mạc, ba ngày không được uống nước. Tưởng như sắp gục ngă th́ Thượng Đế xuất hiện, ban cho anh ta 3 điều ước. Người này ước rằng, điều thứ nhất mỗi ngày đều được uống nước. Điều thứ hai được đổi thành da trắng. Điều thứ ba được thấy mông phụ nữ mỗi ngày. Thượng Đế đồng ư. Sau đó anh ta liền biến thành bồn cầu trắng tinh.
Bài học rút ra: Tham lam quá đáng chỉ tổ gây họa cho chính ḿnh, ngược lại, nếu biết nghĩ cho người khác, thuận theo tự nhiên, ông trời sẽ chiều ḷng bạn.
Câu chuyện cuộc sống ư nghĩa
florida80
11-23-2019, 20:13
20. Câu chuyện về những hạt muối
Một chàng trai trẻ đến xin học một ông giáo già với tâm trạng bi quan và chỉ thích phàn nàn. Đối với anh, cuộc sống là một chuỗi ngày buồn chán, không có ǵ thú vị.
Một lần, khi chàng trai than phiền về việc ḿnh học măi mà không tiến bộ, người thầy im lặng lắng nghe rồi đưa cho anh một th́a muối thật đầy và một cốc nước nhỏ.
- Con cho th́a muối này vào cốc nước và uống thử đi.
Lập tức, chàng trai làm theo.
- Cốc nước mặn chát. Chàng trai trả lời.
Người thầy lại dẫn anh ra một hồ nước gần đó và đổ một th́a muối đầy xuống nước:
- Bây giờ con hăy nếm thử nước trong hồ đi.
- Nước trong hồ vẫn vậy thôi, thưa thầy. Nó chẳng hề mặn lên chút nào – Chàng trai nói khi múc một ít nước dưới hồ và nếm thử.
Người thầy chậm răi nói:
Con của ta, ai cũng có lúc gặp khó khăn trong cuộc sống. Và những khó khăn đó giống như th́a muối này đây, nhưng mỗi người ḥa tan nó theo một cách khác nhau. Những người có tâm hồn rộng mở giống như một hồ nước th́ nỗi buồn không làm họ mất đi niềm vui và sự yêu đời. Nhưng với những người tâm hồn chỉ nhỏ như một cốc nước, họ sẽ tự biến cuộc sống của ḿnh trở thành đắng chát và chẳng bao giờ học được điều ǵ có ích.
florida80
11-23-2019, 20:14
21. Chiếc lược t́nh yêu
Một ngày nọ, người vợ có mái tóc dài bảo chồng hăy mua cho bà một chiếc lược mới để bà chải tóc được gọn gàng hơn. Người chồng đă xin lỗi và từ chối bà. Ông nói rằng ḿnh c̣n không có đủ tiền để sửa chiếc đồng hồ đeo tay bị hỏng. Người vợ nghe vậy và không nói ǵ thêm.
Hôm sau người chồng đi làm, ông qua tiệm đồng hồ và bán chiếc đồng hồ của ḿnh với giá rẻ để mua chiếc lược mới cho vợ. Buổi tối, ông vui vẻ ngồi đợi vợ ở nhà với chiếc lược mới trên tay.
Tuy nhiên, một lúc sau, ông vô cùng sửng sốt khi thấy vợ xuất hiện với một mái tóc ngắn. Th́ ra bà đă bán mái tóc của ḿnh đi để mua cho ông chiếc dây đồng hồ mới.
Những giọt nước mắt rơi trên má họ, không phải v́ những việc họ làm là vô ích, mà v́ t́nh yêu sâu sắc mà họ dành cho nhau.
florida80
11-23-2019, 20:15
22. Món hời với người nghèo
Một cô gái hỏi ông lăo bán trứng: “Bao nhiêu tiền một quả trứng vậy ông?”
Ông lăo trả lời: “Một đô hai quả thưa cô”.
Cô gái đáp: “Bán cho tôi một đô bốn quả, nếu không tôi không mua nữa”.
Ông lăo: “Được thôi, cô lấy đi, đây là khởi đầu tốt v́ có lẽ tôi sẽ chẳng bán được ǵ trong ngày hôm nay”.
Cô gái lấy trứng rồi hănh diện bước đi. Cô cảm thấy ḿnh đă trả được một món hời và đến một nhà hàng sang trọng gặp bạn bè. Ở đó, cô cùng các bạn ăn bất cứ thứ ǵ họ muốn. Tàn tiệc, hóa đơn của của họ lên tới 420 đô la. Cô gái đưa 500 đô cho chủ nhà hàng và bảo không cần trả lại.
Sự việc có vẻ giản đơn nhưng lại thật đau khổ đối với ông lăo bán trứng.
Nhiều người trong chúng ta luôn hào phóng với những người giàu có, mà lại quên đi t́nh người với những người khốn khổ
florida80
11-23-2019, 20:16
Những cuốn sách bạn nên đọc ít nhất 1 lần trong đời
Và sau đây là danh sách 10 quyển sách hay nên đọc mà tôi nghĩ rằng sẽ rất bổ ích cho bạn để dung nạp input mới cho chính ḿnh. Dĩ nhiên sẽ c̣n rất nhiều quyển sách hay khác, tuy nhiên trong khuôn khổ email này tôi chỉ muốn chia sẻ những quyển sách nào phổ biến, có tầm ảnh hưởng lớn hay có những ư tưởng hữu ích mà thôi. Nếu có dịp tôi sẽ giới thiệu cho bạn thêm những quyển sách khác nữa.
1. Đánh Thức Con Người Phi Thường Trong Bạn – Anthony Robbins
Anthony Robbins là một trong những diễn giả, chuyên gia đào tạo bậc thầy của thế giới. Trong hơn 3 thập kỷ làm đào tạo của ông, ông chỉ viết hai quyển sách và quyển sách này là một trong những quyển sách có tầm ảnh hưởng rất lớn trong lĩnh vực phát triển bản thân. Sách đề cập đến gần như mọi lĩnh vực quan trọng trong cuộc sống và các cách thức làm thế nào để đạt được thành công trong lĩnh vực đó.
2. Bảy Thói Quen Của Người Thành Đạt – Stephen R. Covey
Quyển sách này vẫn luôn là một trong những cây đại thụ của lĩnh vực phát triển bản thân. Hàng triệu người đă thay đổi cuộc sống của ḿnh nhờ ứng dụng các nguyên tắc trong quyển sách. Trong hàng hà sa số các quyển sách viết về những chiến lược, cách thức, chiêu tṛ để thành công th́ quyển sách này lại đề cập đến nguyên tắc đi từ trong ra ngoài, nâng cao nội lực trước khi thành thục chiêu thức. Đây là một quyển sách cần phải đọc của bất kỳ một người thành công nào.
3. Những Nguyên Tắc Thành Công – Jack Canfield
Rất nhiều nguyên tắc thành công được liệt kê trong quyển sách này. Bạn có thể không cần phải thực hành hết tất cả mọi nguyên tắc, nhưng mỗi nguyên tắc trong đây đều là những nguyên tắc được đúc kết từ rất nhiều người thành công trên thế giới.
4. Người Dám Cho Đi – Bob Burg và John David Man
Nếu bạn muốn nâng cao giá trị của bạn, tăng thu nhập, tăng sự ảnh hưởng của ḿnh th́ đây chính là quyển sách dành cho bạn. Nguyên tắc trong quyển sách này rất đơn giản, nhưng lại cực kỳ mạnh mẽ và hữu dụng.
Những cuốn sách hay khám phá về con người
5. Làm Chủ Tư Duy, Thay Đổi Vận Mệnh – Adam Khoo
Nếu bạn muốn t́m hiểu về Lập Tŕnh Ngôn Ngữ Tư Duy (NLP) th́ đây là quyển sách cực kỳ súc tích, dễ hiểu nhưng lại rất đầy đủ. Đây là quyển sách đúc kết kinh nghiệm và chiến lược thành công của diễn giả Adam Khoo – một trong những triệu phú trước tuổi 30 của Singapore.
6. Nghĩ Giàu Làm Giàu – Napoleon Hill
Quyển sách kinh điển này là sách gối đầu giường của rất nhiều người thành công trên thế giới. Thậm chí công ty Trung Nguyên của doanh nhân tài ba Đặng Lê Nguyên Vũ đă từng có chiến dịch phát miễn phí quyển sách này cho những bạn trẻ muốn khởi nghiệp. Đây là một quyển sách đáng để đọc và nghiền ngẫm thật nhiều lần.
7. Mặt Phải – Adam J. Jackson
Nếu bạn muốn hiểu thế nào là tư duy tích cực và nh́n thấy ư nghĩa tốt đẹp của mọi việc, đây là quyển sách dành cho bạn.
8. Bảy Chiến Lược Thịnh Vượng Và Hạnh Phúc – Jim Rohn
Jim Rohn được mệnh danh là diễn giả của những diễn giả. Là một bậc thầy sử dụng ngôn từ. Những ư tưởng ông chia sẻ trong quyển sách này sẽ là những góc nh́n và quan niệm rất mới về cuộc sống và thành công. Bạn sẽ phải trầm trồ hoặc gật gù với từng ư tưởng trong mỗi chương của quyển sách này.
9. Sức Mạnh Của Sự Toàn Tâm Toàn Ư – Jim Loehr, Tony Schwartz
Quyển sách này đưa ra một khái niệm mới là quản lư năng lượng. Cái bạn cần không phải là nhiều thời gian hơn, cái bạn cần là nhiều năng lượng hơn trong một ngày. Nếu bạn cảm thấy cơ thể ḿnh uể oải, mệt mỏi, thiếu sức sống và mong muốn mỗi sáng thức dậy ḿnh tràn đầy năng lượng, tích cực và sung măn th́ quyển sách này sẽ đưa ra giải pháp dành cho bạn.
Những cuốn sách hay khám phá về con người
10. Bí Quyết Tay Trắng Thành Triệu Phú – Adam Khoo
Tài chính là một phần quan trọng của cuộc sống. Ở tuổi trẻ, bạn càng có hiểu biết sớm về tài chính th́ bạn càng có lợi thế hơn rất nhiều so với khi về già. Bạn đừng để chữ triệu phú trong tựa đề quyển sách làm bạn nhụt chí, trong quyển sách này chia sẻ những ư tưởng căn bản nhất về tài chính cá nhân và cách để bạn nâng cao thu nhập của ḿnh một cách hiệu quả và thông minh.
Sách là nguồn tài nguyên quư giá, là kiến thức của nhân loại. Tôi mong rằng bạn sẽ luôn dành thời gian để đọc và nghiền ngẫm những quyển sách hay có thể làm thay đổi cuộc đời bạn. Chúc bạn luôn b́nh an!
florida80
11-23-2019, 20:17
Những câu chuyện cười ẩn chứa bài học thâm thúy về cuộc sống
Trong cuộc sống thường ngày, mọi người thường "chạy" đi t́m cái "triết lư" từ những quyển sách "học làm người", qua những kinh nghiệm của người xưa... nhưng dường như chúng ta không hề nghĩ đến ở mọi nơi, mọi lúc chúng ta đều được học cái "thâm thúy" của cuộc sống. Sau đây là 7 câu chuyện cười ẩn chứa các bài học "thâm thúy" về cuộc sống
Câu chuyện thứ nhất
Anh chồng bước vào pḥng tắm ngay sau khi vợ anh vừa tắm xong và có tiếng chuông cửa reo. Cô vợ vội vàng quấn khăn tắm quanh người và chạy ra mở cửa. Cửa mở và anh chàng hàng xóm Bob đang đứng đó. Cô chưa kịp nói lời nào th́ Bob đă nhanh nhảu: "Tôi sẽ đưa cho cô 8 triệu nếu cô gỡ chiếc khăn tắm ra." Sau khi suy nghĩ và đắn đo một hồi, cô vợ gỡ chiếc khăn tắm và đứng trước mặt Bob không mảnh vải che thân.
Sau vài giây, Bob đưa cô 8 triệu và ra về. Cô vợ quấn lại chiếc khăn quanh người và bước vào pḥng tắm.
Anh chồng hỏi: "Ai thế em?"
"Anh Bob ở nhà kế bên đó mà" cô vợ trả lời.
Àh" anh chồng nói tiếp "Thế Bob có đem trả anh 8 triệu anh ấy nợ anh không vậy?".
Bài học rút ra: Nếu bạn chia sẻ mọi thông tin quan trọng liên quan đến tiền bạc và những rủi ro với cổ đông, đồng nghiệp và người thân của bạn đúng lúc, bạn có thể sẽ tránh được những tổn thất nghiêm trọng.
Những câu chuyện cười ẩn chứa bài học thâm thúy về cuộc sống
Câu chuyện thứ 2:
Một nhân viên bán hàng, một thư kí và một giám đốc cùng nhau ra ngoài ăn trưa. Họ bất ngờ phát hiện ra một chiếc đèn dầu cổ. Khi họ chà xát để lau chùi bụi bám lên chiếc đèn, th́ bất ngờ Thần Đèn hiện ra. Thần Đèn nói: "Ta sẽ tặng các con mỗi người một điều ước. Ai trước nào?"
"Con trước, con trước" cô thư kí lanh lẹ, "Con muốn được ở Bali lướt sóng mà không cần quan tâm, lo lắng đến bất cứ việc ǵ trên đời này!" Bùm.. Cô biến mất.
"Con kế tiếp, con kế tiếp" anh nhân viên bán hàng nôn nóng, "Con muốn được nằm dài trên bờ biển Hawaii, có nhân viên mát xa riêng, uống thỏa thích cocktail cùng với người yêu của con." Bùm.. Anh cũng biến mất.
"C̣n con?" Thần Đèn hỏi anh giám đốc, anh ước: "Con muốn 2 người đó quay lại pḥng làm việc sau giờ nghỉ trưa."
Bài học rút ra: Luôn luôn để sếp của bạn phát biểu trước.
Câu chuyện thứ 3:
Một vị linh mục cho một bà sơ quá giang. Bà sơ bước vào xe và vô t́nh làm rách áo choàng do bất cẩn bị vướng vào cửa xe, để lộ ra phần chân trắng nơn nà. Vị linh mục gần như mất kiểm soát tay lái khi nh́n thấy cảnh đó. Sau khi chấn tĩnh lại, ông lén lút để tay ḿnh lên đùi bà sơ. Bà sơ phản ứng lại: "Cha à, Cha nhớ đoạn Psalm 129 trong Kinh Thánh chứ?". Nghe vậy, vị linh mục bèn rút tay lại. Một lát sau, vị linh mục lại để tay lên đùi bà sơ một lần nữa. Bà sơ một lần nữa nhắc nhở: "Cha à, xin Cha nhớ đoạn Psalm 129 trong Kinh Thánh." Vị linh mục phân trần: "Xin lỗi sơ, thân xác thật là yếu đuối." Về đến tu viện, bà sơ xuống xe. Khi về đến nhà thờ, vị linh mục vội vă lật Kinh Thánh t́m câu Psalm 129. Nó có nội dung như sau: "Đi tới và t́m kiếm, tiến sâu hơn, con sẽ t́m thấy vinh quang."
Bài học rút ra: Nếu bạn không giỏi và thông thạo công việc ḿnh làm, bạn có thể đánh mất một cơ hội tốt.
Câu chuyện thứ 4:
Một con diều hâu đậu trên một cành cây và chẳng thèm làm ǵ nguyên ngày. Con thỏ thấy thế bèn hỏi: "Ḿnh có thể ngồi một chỗ và không làm ǵ như bạn được không nhỉ?". Diều hâu trả lời: "Được chứ, sao lại không?". Thế là con thỏ ngồi bên dưới cái cây con diều hâu đậu và nằm ngủ. Bỗng từ đâu nhảy ra, một con cáo vồ tới, nhanh chóng ngoạm lấy con thỏ và ăn thịt nó.
Bài học rút ra: Để ngồi chơi hưởng lợi, bạn phải "ngồi" ở trên một vị trí rất rất cao.
Những câu chuyện cười ẩn chứa bài học thâm thúy về cuộc sống
Câu chuyện thứ 5:
Một con gà tây tán gẫu với con ḅ: "Ḿnh rất thích leo lên được ngọn của cái cây kia." – gà tây thở dài, "nhưng lại không có đủ sức." Con ḅ góp ư: "Vậy bạn thử ăn chất thải của ḿnh xem sao? Chúng chứa rất nhiều chất dinh dưỡng đấy!".
Gà tây gặm một miếng phân ḅ và đúng thật là nó cung cấp cho chú nhiều chất dinh dưỡng đủ để leo lên nhánh thấp nhất của cái cây đó. Ngày kế tiếp, sau khi thưởng thức thêm phân ḅ, gà tây leo lên được nhánh thứ hai. Cuối cùng sau bốn đêm leo trèo, gà tây đă chễm chệ ngồi trên ngọn cây cao nhất. Nhưng chưa tận hưởng được niềm vui chiến thắng bao lâu, gà tây đă bị bắn chết bởi người nông dân khi ông phát hiện ra nó lấp ló ở ngọn cây.
Bài học rút ra: Những chuyện nhảm nhí, vô nghĩa (bull) có thể đưa bạn lên đỉnh cao, nhưng nó sẽ không giữ bạn ở vị trí đó lâu đâu.
vBulletin® v3.8.9, Copyright ©2000-2025, vBulletin Solutions, Inc.