Nhiều người vẫn nhầm tưởng Mồng tơi ở đây là dây mồng tơi mà lá chúng ta vẫn thường nấu canh, hay ám chỉ trái chín khô rụng xuống đất mà chẳng có đứa trẻ nào lượm để chơi.., muốn chỉ điều nghèo khó vô cùng...!
Nhưng thật ra, Mồng tơi hoàn toàn khác với những ǵ bạn nghĩ...
Ngày xưa, người nông dân khi ra đồng thường khoác một chiếc áo được đan từ lá cọ để che nắng che mưa gọi là áo tơi. Phần cổ trên cùng của áo tơi được khâu lại để luồn dây đeo qua vai gọi là “Mồng tơi”.
Với những người rất nghèo, họ cứ đeo măi một cái áo tơi cho đến khi phần dưới rách nát, rụng tơi tả c̣n mỗi cái mồng tơi sắp rớt (rụng ra mà vẫn phải sử dụng.)
“Nghèo rớt mồng tơi” là nghèo tới nỗi mà cái áo tơi rách tới tận cái cổ áo rồi mà vẫn chưa mua cái mới..!
Cho nên câu trên muốn nói đến người rất nghèo, nghèo đến tột cùng...! Nghèo không thể nghèo hơn nữa...!
VietBF©sưu tập
|