Tôi và em quen nhau qua mạng xã hội mà cụ thể là chat qua yahoo vì hồi đó chưa có facebook như bây giờ. Cái nick name đang yêu của em đã gây ấn tượng cho tôi ngay khi nhìn thấy, vì vậy mà tôi đã quyết định kết bạn với em. Không hiểu sao khi nói chuyện với em, tôi thấy rất hợp và vô cùng thoái mái, vui vẻ như một người quen thân. Và dần dần khi đã thân thiết hơn thì cả hai quyết định trao đổi số điện thoại để tiện liên lạc. Thời gian trôi qua, tôi dường như đã quen với việc hàng ngày có em cùng trò chuyện, tâm sự.
Một lần, tôi đi công tác vài ngày ở tỉnh của em ở và mong được gặp em một lần. Nhưng em cứ ngần ngại tỏ ý không muốn dù tôi đã thuyết phục rồi năn nỉ rất nhiều. Tôi phải hỏi mãi lí do thì cô ấy mới thút thít nói “Vì em xấu lắm, em sợ làm anh mất ấn tượng.” Tôi tự nhủ nhủ rằng, tự nhận xấu thì chắc nhan sắc cũng không đến nỗi nào. Vì vậy tôi vẫn quyết an ủi, rồi thề thốt đủ kiểu nàng mới chịu gặp mặt. Đêm đó, dưới ánh đèn mờ ảo của quán cà phê nàng đã đặt trước, tôi đến đợi và hồi hộp không biết cố ấy dung mạo thế nào. Mãi 30 phút sau, có một cô bé mập mạp, đeo khẩu trang kín mặt tiến đến gặp tôi. Và tôi phát hoảng khi em mở khẩu trang ra. Da em đen, mà cố đánh phấn trắng nên nhìn chẳng ăn nhập gì. Mắt lại nhỏ kiểu như 2 đường chỉ chạy thẳng trên khuôn mặt, môi đã dày mà em còn tô son đỏ chót khiến tôi muốn đạp tung cửa bỏ chạy khỏi hiện trường.
Có thể nói, tôi thất vọng đến độ không thể thốt nên lời. Em thấy vậy vội bịt khẩu trang lại rồi nói: "Không ngờ anh cũng là kiểu đàn ông ham gái đẹp” và bỏ đi. Sau câu nói của em, tôi định thần lại và chợt nhận ra mình đã yêu con người em mất rồi. Em hồn nhiên, lại nhân hậu, nói chuyện dí dỏm và thông minh. Ngay lập tức, tôi chạy đi tìm em. Bắt được em, tôi thấy em đang khóc nức nở. Lúc ấy lớp phấn son bị nước mắt em làm nhòe ra, thật không còn từ gì để diễn tả. Em không chỉ xấu khuôn mặt mà còn xấu cả dáng, mập đến độ nổi khúc khúc thịt mỡ.
Nhưng rồi tôi lại nhanh chóng bị cuốn hút bởi cách nói chuyện hài hước, tự tin của em. Rồi tôi thường xuyên gặp em hơn, dù khoảng cách không hề gần. Chúng tôi chính thức yêu nhau. Ngày ra mắt cũng thật hài hước. Mẹ tôi đã đánh rơi chồng đĩa tôi mới mua khi thấy em bước vào. Em trai tôi thì trố mắt như nhìn vật thể lạ, người ngoài hành tinh đi xuống. Còn ba tôi, ông đang hào hứng đợi tôi dẫn con dâu tương lai về, thấy em, ngụm nước trà trong miệng ông còn suýt phun ra.
Như một điều hiển nhiên, cả nhà tôi phản đối vì không thể chấp nhận được cô gái như em nhưng tôi vẫn cương quyết cưới được em làm vợ. Mãi 1 năm sau, tôi mới thuyết phục được ba mẹ đồng ý.
Chúng tôi nhanh chóng tổ chức hôn lễ. Ai cũng mừng cho tôi khi tình yêu với gái xấu tệ của tôi lại có kết thúc hạnh phúc như vậy. Bây giờ, vợ tôi đã sinh cho tôi 2 cậu nhóc đẹp trai (y như ba nó). Gia đình của chúng tôi cũng có khi bất đồng, cãi vã nhưng chỉ cần nghĩ đến những thử thách đã qua, chúng tôi lại càng yêu nhau hơn.
hoalyly@vietbf sưu tầm