View Full Version : Topic April 30-1975 Stories
Pages :
1
2
3
4
5
6
7
8
9
[
10]
11
12
florida80
08-31-2019, 19:12
Sự Hơp Lư Của Thượng Đế
Thử nghĩ mà xem, Thượng Đế cấu tạo cơ thể con người một cách rất hợp lư, nhưng sao chúng ta lại không sử dụng nó theo đúng ư của Ngài:
- Ngài đặt hai mắt chúng ta ở đằng trước, v́ Ngài muốn chúng ta luôn hướng tới phía trước, chứ không phải để chúng ta cứ ngoái nh́n về những sự việc ở phía sau.
- Ngài đặt hai tai chúng ta ở hai bên là để chúng ta nghe từ hai phía, cả lời khen lẫn tiếng chê, chứ không phải để chúng ta chỉ nghe từ một phía hoặc chỉ để nghe những lời tâng bốc êm tai.
- Ngài tạo cho chúng ta chỉ một cái miệng và một cái lưỡi mềm mại, v́ Ngài muốn chúng ta nói ít nghe nhiều và chỉ nói những lời khôn ngoan, chứ không phải để chúng ta nói nhiều hơn nghe và nói những lời sâu hiểm làm tổn thương người khác.
- Ngài đặt bộ năo chúng ta trong một hộp sọ vững chăi v́ Ngài muốn chúng ta nên tích lũy tri thức, những thứ chẳng ai có thể lấy đi, chứ không phải chỉ chăm lo tích lũy những của cải bên ngoài, những thứ dễ dàng bị mất mát.
- Ngài đặt trái tim chúng ta nằm trong lồng ngực, v́ Ngài muốn những t́nh cảm yêu thương giữa những con người phải được xuất phát và lưu giữ tận nơi sâu thẳm trong cơi ḷng, chứ không phải ở một nơi hời hợt bên ngoài.
Sưu tầm
florida80
08-31-2019, 19:12
Thinh Lặng
Một lần nọ, có một người nông dân bị mất một chiếc đồng hồ trong kho thóc. Đó không phải là một cái đồng hồ thông thường bởi nó c̣n có giá trị về mặt t́nh cảm đối với ông.
Sau một thời gian dài t́m kiếm vô vọng, người nông dân phải nhờ sự trợ giúp của những đứa trẻ đang chơi bên ngoài. Ông hứa, nếu ai t́m được chiếc đồng hồ bị mất sẽ được thưởng.
Nghe thấy vậy, đám trẻ con nhanh chân chạy xung quanh kho thóc t́m kiếm. Chúng đi khắp nơi, lục t́m ở mọi chỗ, từ nơi chứa thóc đến tận cả chỗ cho gia súc ăn, nhưng vẫn không thấy. Chỉ đến khi ông đề nghị bọn trẻ dừng việc t́m kiếm th́ có bé trai chạy tới và yêu cầu ông cho nó một cơ hội nữa.
Người nông dân nh́n đứa bé và nghĩ: "Tại sao lại không chứ? Sau tất cả th́ cậu bé này có vẻ khá chân thành". Ông dẫn cậu bé trở lại trong kho. Một lúc sau, cậu đă chạy ra và trên tay là chiếc đồng hồ của ông. Người nông dân rất hạnh phúc và ngạc nhiên, ông hỏi cậu bé: "Làm cách nào mà cháu có được nó, sau khi tất cả các bạn khác đă từ bỏ?".
Cậu bé đáp: "Cháu không làm ǵ cả và chỉ ngồi im một chỗ để lắng nghe. Trong im lặng, cháu thấy tiếng kim đồng hồ chạy và theo đó cháu t́m ra nó".
Sự tĩnh lặng trong tâm hồn có thể sẽ tốt hơn so với một trí năo luôn hoạt động. Hăy để cho tâm trí của bạn những phút giây nghỉ ngơi, thư giăn hàng ngày. Và hăy xem, sự hiệu quả mà nó đem lại khi giúp bạn xây dựng cuộc sống hằng mong đợi của ḿnh.
Sưu tầm
at 11:15 PM
florida80
08-31-2019, 19:14
Hăy Sống Như Bạn Muốn
Ngày xưa có đôi vợ chồng , họ có một cậu con trai 12 tuổi và một con lừa nhỏ.
Một hôm họ quyết định đi chu du thiên hạ để xem nhân t́nh thế thái.
Khi đi qua một làng đầu tiên họ nghe thấy những người ở đây th́ thầm: "Xem thằng bé trên lưng lừa ḱa, đúng là thứ không được dạy bảo đến nơi đến chốn... Ai lại ngồi thế khi cha mẹ phải lội bộ bên cạnh."
Nghe vậy người vợ liền nói với chồng: "Không thể để họ nói xấu về con ḿnh như vậy đươc".
Người chồng bèn nhấc cậu bé xuống và nhảy lên lưng lừa ngồi.
Khi qua xóm thứ hai họ lại nghe mọi người ở đây x́ xầm: "Xem ḱa, thằng chồng kia quả là không biết xấu hổ, khỏe mạnh thế mà lại ngồi trên lưng lừa để vợ và con đi bộ."
Anh chồng liền nhảy xuống khỏi lưng lừa và để chị vợ ngồi lên. Hai cha con đi bên cạnh.
Qua xóm thứ ba họ lại nghe thấy người ta x́ xầm: "Tội nghiệp anh chồng, làm lụng vất vả cả ngày kiếm cơm áo về cho gia đ́nh lại phải đi bộ c̣n xem con vợ ḱa. Cả thằng con nữa đúng là vô phúc mới có được bà mẹ như vậy."
Nghe vậy cả ba quyết định tất cả cùng ngồi lên lưng lừa rồi đi tiếp.
Khi đi qua một xóm nữa họ nghe thấy mọi người nói với nhau: "Đúng là lũ vô cảm, độc ác chẳng khác thú vật. Ba người ngồi trên lưng con vật nhỏ nhắn thế kia th́ nó gẫy lưng mất chứ."
Nghe vậy ba người liền tụt khỏi lưng lừa và đi bên cạnh con vật.
Đến xóm tiếp theo mọi người cảm thấy không thể tin vào tai ḿnh nữa khi nghe thấy dân đây cười nhạo báng: "Nh́n ḱa, đúng là lũ ngu. Cả ba lết thết đi bộ trong khi con con lừa chẳng có ǵ trên lưng."
Kết luận: người ta sẽ luôn luôn t́m cách chỉ trích bạn, nhạo báng bạn và hoàn toàn không đơn giản để t́m được một người chấp nhận bạn như bạn vốn vậy.
Cho nên: hăy sống như bạn cảm thấy là đúng đắn và hăy đi đến những miền mà trái tim bạn chỉ lối...
Cuộc sống như một màn kịch không có phần tập dượt trước. Bởi vậy, hăy hát ca, nhảy múa và yêu mỗi một giây phút của cuộc đời bạn... trước khi vở kịch hạ màn không một tiếng vỗ tay.
Sưu tầm
florida80
08-31-2019, 19:15
Điều Kỳ Diệu
Sức mạnh con ngươi là điều chi
Chẳng phải gươm đao, súng đạn ǵ
Nhưng là yêu thương và gắn kết
Vượt qua hết được cảnh lâm nguy
Chuyện cảm động về cặp song sinh 1 trai 1 gái. Trong khi bé trai khỏe mạnh, bé gái lại rất yếu và nguy kịch buộc ḷng bác sỹ phải để hai bé nằm trong 2 lồng kính riêng. Nhưng một hôm, cô y tá phá lệ đặt 2 bé nằm cạnh nhau. Bất ngờ cậu anh trai dang tay ôm lấy em gái ḿnh trong nhiều giờ đồng hồ. Kỳ diệu hơn là nhịp tim cô bé cũng bắt đầu đập b́nh thường, sức khỏe dần hồi phục và thoát khỏi bàn tay tử thần.
Đôi khi sức mạnh kỳ diệu không ở đâu xa, mà chỉ đơn giản là một ṿng tay ấm áp từ những người thân yêu bạn nhỉ!?
Đó chính là "Điều Kỳ Diệu" Black heart (cards)
Sưu tầm
florida80
08-31-2019, 19:18
Thế Nào Là Bí Quyết 90/10 ???
Thế nào là Bí quyết 90/10 ???? Thế nghĩa là sao ? Giờ hăy thử xét một ví dụ :
Bạn đang dùng điểm tâm cùng với gia đ́nh. Con gái bạn vô t́nh làm đổ cà phê lên áo bạn. Chuyện đó xảy ra bất chợt, bạn không kiểm soát được. Điều xảy ra tiếp sau đó là phản ứng thuộc quyền quyết định của bạn. Bạn mắng cháu. Cháu phát khóc. Bạn trách cả vợ ḿnh đă đặt tách cà phê quá gần ŕa bàn. Hai người bắt đầu căi nhau một hồi. Bạn đùng đùng bước lên lầu thay áo.
Khi bạn trở xuống con bạn vẫn c̣n khóc, chưa ăn xong để đi học. Cháu bị lỡ chuyến xe đưa rước. Vợ bạn phải hối hả đi làm. Bạn đi nhanh ra, đưa con gái đến trường. Sợ trễ, bạn chạy xe vượt tốc độ cho phép. Sau khi chịu phạt nặng, bạn đưa con tới trường trễ hết 15 phút.
Con bạn chạy nhanh vào lớp không kịp chào bạn. Bạn đến văn pḥng trễ 20 phút, lại sực nhớ ḿnh bỏ quên chiếc cặp ở nhà. Ngày của bạn đă bắt đầu một cách thật khủng khiếp. Chuyện càng lúc càng tệ hại tiếp tục xảy ra.
https://tranlucsaigon.files. wordpress.com/2012/06/cc3a0-phc3aa.jpghttps://tranlucsaigon.files. wordpress.com/2012/06/cc3a0-phc3aa.jpg
Buổi chiều bạn buồn chán trở về nhà để thấy vợ con không vui vẻ đón mừng ḿnh như ngày hôm trước. Tại sao bạn có một ngày buồn chán như thế ?
A. Tại tách cà phê chăng ?
B. Tại con gái bạn chăng ?
C. Tại người cảnh sát à ?
D. Hay do bạn gây ra ?
Câu trả lời đúng là D. Bạn đă không làm chủ cái 90% thuộc quyền phản ứng của ḿnh. Cách phản ứng chỉ trong năm giây của bạn đă tạo nên một ngày bất hạnh. Bạn cũng đă có thể phản ứng một cách khác. Khi tách cà phê đổ, cháu bé muốn khóc, bạn đă có thể nói : “Không sao đâu con, lần sau con nên cẩn thận hơn một chút”.
Bạn nhẹ nhàng lên lầu thay áo và mang theo chiếc cặp. Bạn xuống nhà vừa kịp vẫy tay chào lại cháu bé lên xe đưa rước. Vợ chồng bạn hôn nhau rồi cùng đi làm. Bạn đến văn pḥng sớm năm phút và vui vẻ chào các đồng nghiệp buổi sáng. Có lẽ sếp cũng khen bạn về một ngày làm việc có hiệu quả.
Hăy nhớ rằng phản ứng của bạn rất quan trọng. Chuyện bất ngờ xảy ra chỉ chiếm 10%, quyết định phản ứng của bạn chiếm tới những 90%.
Hăy nhớ và áp dụng bí quyết 90/10 cho mọi việc xảy ra trong ngày, bạn sẽ thấy cuộc đời bạn tốt hơn thật nhiều. Chúc bạn thành công !
Xin nhớ :
Mỗi lần chúng ta giận, chúng ta đă tự đày đọa ḿnh v́ lỗi lầm (cố ư hay vô t́nh) của kẻ khác !
florida80
08-31-2019, 19:19
Hạnh Phúc Là Ǵ ?
AA (2).jpg
Hạnh phúc là ǵ? Mà ai cũng đi t́m kiếm, t́m trong khoảnh khắc, t́m trong cuộc sống, trong cuộc chơi, trong công việc, trong học tập, trong mỗi thú vui, trong mỗi lần khóc, trong mỗi lần buồn… ta lại t́m kiếm hạnh phúc. Hạnh phúc là ǵ mà ta không thể cho nó một định nghĩa cụ thể, phải chăng hạnh phúc là một khái niệm khá trừu tượng và thật khó giải thích…
Hạnh phúc là ǵ nhỉ?
Hạnh phúc có khi không phải t́m kiếm đâu xa xôi, mà đôi khi hạnh phúc ngay ở cạnh bạn mà bạn không biết đó nhé! Trong gia đ́nh đôi khi hạnh phúc khi ta có cha có mẹ, có nụ cười trong những bữa cơm, trong những lúc gia đ́nh cùng làm chung một công việc ǵ đó vui vẻ là bạn cảm thấy hạnh phúc. Trong công việc, bạn bè, cũng có niềm hạnh phúc nếu ta biết t́m kiếm và tận hưởng…
Có khi hạnh phúc đơn giản là khi có niềm vui, khi có yêu thương, hạnh phúc khi cha mẹ quan tâm, được bạn bè yêu mến… hay đơn giản chỉ là cái nắm tay của bàn tay rám nắng của mẹ… cũng khiến ta cảm thấy hạnh phúc.
Hạnh phúc có khi chỉ là hài ḷng với những ǵ ḿnh có để thanh thản và vui vẻ với hiện tại. Hạnh phúc là cái ǵ đó con người không nắm giữ được trong tầm tay, nhưng hạnh phúc không phải là cái ǵ đó quá xa xôi mà con người không t́m kiếm được cho ḿnh.
Hạnh phúc không chỉ là nụ cười, niềm vui… mà hạnh phúc có trong cả nước mắt, giọt nước mắt của niềm vui sướng… Hạnh phúc là khi bạn khóc có người đặt bàn tay lên vai bạn, hạnh phúc là khi bạn có người lắng nghe… Hạnh phúc đến bất ngờ và đi cũng rất nhanh, nhưng đó là cảm giác ǵ đó khó quên.
Hạnh phúc là khi người ấy bên bạn và nắm chặt tay bạn, hạnh phúc khi buổi vui bạn có người để sẻ chia, động viên an ủi, hạnh phúc trong ánh mắt, trong nụ cười, nước mắt hạnh phúc… là ǵ nữa nhỉ?
Bạn có cảm thấy thanh thản, bạn không bị những cơn đau hành hạ là bạn đă hạnh phúc hơn trăm người rồi đó. Bạn có thể nói, cười, chạy, nhảy, vui đùa, ca hát và làm việc… là bạn đă hạnh phúc lắm. Bởi v́ có biết bao người không thể nói cười như bạn.
Bạn có cha có mẹ để tâm sự, để làm nũng nhơng nhẽo… bạn đă hạnh phúc rồi đó v́ có biết bao đứa trẻ mồ côi phải lang thang đây đó. Bạn có tiền trong tay dù chỉ là 2000 đồng thôi là bạn cũng cảm thấy hạnh phúc hơn khi trong tay không có một xu.
Bạn có những ǵ bạn cho là hạnh phúc ḿnh không biết. Nhưng hăy t́m kiếm hạnh phúc ngay trong cuộc sống hàng ngày, ở gia đ́nh, bạn bè, đồng nghiệp… bạn sẽ thấy cuộc sống sẽ ư nghĩa và nhất định bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc đó bạn.
Hạnh Phúc thật đơn giản
Có lẽ trong mỗi chúng ta ai cũng từng hỏi hạnh phúc là ǵ? Rồi mỗi chúng ta đều có những câu trả lời riêng của ḿnh. Nhưng hạnh phúc theo tôi chỉ có thể có thật sự khi chúng ta biết hài ḷng và nhận ra nó. V́ hạnh phúc của mỗi người là khác nhau, sự cảm nhận về hạnh phúc trong chúng ta chẳng ai giống ai, con đường đi đến cánh cửa hạnh phúc của mỗi người cũng chẳng giống nhau.
Nếu một người nói rằng “Tôi không có hạnh phúc” th́ chính xác là người đó sẽ không bao giờ có hạnh phúc, dù người ấy có những cái mà người khác luôn mong mỏi. C̣n khi bạn hỏi một người sống trong cảnh nghèo khó rằng họ có hạnh phúc không mà họ trả lời rằng “Lúc nào tôi cũng thấy hạnh phúc” th́ thật sự là họ đă được hạnh phúc.
Vậy hạnh phúc của họ là ǵ, rơ ràng đứng ở ngoài chúng ta khó mà hiểu và cảm nhận được, và rơ ràng hạnh phúc của họ không như nhau, và chỉ có chính bản thân chúng ta mới cho chúng ta được định nghĩa về hạnh phúc cho riêng ḿnh.
Như vậy, hạnh phúc đơn giản là khi bạn chịu nh́n nhận hạnh phúc bên ḿnh. Hạnh phúc không hiện hữu trong bóng h́nh quá khứ hay niềm mong mỏi nơi tương lại, hạnh phúc là hạnh phúc trong thực tại nếu bạn biết nắm bắt nó ngày hôm nay.
Sống ở đời ai ai chẳng muốn được hạnh phúc, được luôn luôn vui vẻ nhưng mỗi người lại quan niệm về hạnh phúc khác nhau.
Hạnh phúc không phải là khi bạn trở thành tỷ phú, hay khi bạn là một diễn viên nổi tiếng được nhiều người biết đến. Không phải chỉ kiếm được hạnh phúc ở địa vị, tiền tài và danh vọng. Hạnh phúc đôi khi xuất hiện ở những điều giản dị đến bất ngờ, gần gũi và mộc mạc đến nỗi rất dễ chạm vào nó, nhưng đôi khi ta lại chạy theo những thứ quá xa vời mà để tuột lại hạnh phúc của riêng ḿnh ở phía sau và măi măi không lấy lại được. Thậm chí có lúc bạn dường như không nhận ra được cái đó là hạnh phúc, v́ bạn đă vô tâm không để ư đến nó.
Hạnh phúc không phải là khi ta có nhiều, thật nhiều bạn. Hạnh phúc là khi ta chỉ có 2-3 người bạn, nhưng là những người bạn thật sự sâu sắc với ḿnh. Đó là những người cùng cười khi bạn vui và lau nước mắt khi bạn khóc, là người nắm tay bạn kéo lên khi bạn gục ngă.
Hạnh phúc là mỗi buổi sáng uể oải trên giường, vươn vai thức dậy, để biết rằng ḿnh có một mái ấm và c̣n khoẻ mạnh để đón nhận những tia nắng sớm. Hạnh phúc là khi bắt đầu một ngày mới với những kế hoạch trong ngày, là không tiếc nuối ngày hôm qua và không lo lắng cho tương lai ngày hôm sau, là khi bạn sống hết ḿnh cho ngày hôm nay.
Hạnh phúc là khi nh́n những đứa trẻ trong xóm nô đùa và bị mắng khi đá banh làm vỡ cửa kính của bà hàng xóm. Hạnh phúc là khi nh́n trẻ con cười và học từ tiếng cười hạnh phúc vô tư của chúng.
Hạnh phúc là những ngày chủ nhật xuống bếp cùng mẹ làm bữa cơm cho gia đ́nh, sau một tuần bận rộn không được quây quần bên bàn ăn. Hạnh phúc là khi những người thân yêu trong gia đ́nh ta đang hạnh phúc.
Hạnh phúc là khi nhận được một ánh mắt đặc biệt nào đó dành cho ḿnh, là khi ḿnh cảm nhận trái tim đă bắt đầu biết rung động. Hạnh phúc khi biết yêu và được yêu một cách chân t́nh.
Hạnh phúc là khi cười bên bạn bè đến mức… đau cả miệng, là khi ôm một người bạn thân ở sân bay mà không cần nghĩ phải bỏ tay ra lúc nào mới là lịch sự, là khi sống mũi cay cay khi người bạn cách ta nửa ṿng trái đất đang thủ thỉ bên điện thoại rằng “Nhớ ấy quá!”
Hạnh phúc là khi biết rằng có ai đó đang nghĩ tới ḿnh, có ai đó đang nhớ đến ḿnh, ai đó muốn dành cho ḿnh những sự quan tâm chân thành.
Hạnh phúc khi ngồi bên cửa sổ nh́n mưa rơi tí tách xuống đường.
Hạnh phúc khi tắt hết đèn trong pḥng và lắng nghe ca từ trong bản nhạc mà ḿnh rất thích.
Hạnh phúc khi nhắn tin vớ vẩn với bạn bè vào đêm khuya….
Hăy chủ động với hạnh phúc
florida80
08-31-2019, 19:20
Hạnh Phúc Là Ǵ ?
AA (2).jpg
Hạnh phúc là ǵ? Mà ai cũng đi t́m kiếm, t́m trong khoảnh khắc, t́m trong cuộc sống, trong cuộc chơi, trong công việc, trong học tập, trong mỗi thú vui, trong mỗi lần khóc, trong mỗi lần buồn… ta lại t́m kiếm hạnh phúc. Hạnh phúc là ǵ mà ta không thể cho nó một định nghĩa cụ thể, phải chăng hạnh phúc là một khái niệm khá trừu tượng và thật khó giải thích…
Hạnh phúc là ǵ nhỉ?
Hạnh phúc có khi không phải t́m kiếm đâu xa xôi, mà đôi khi hạnh phúc ngay ở cạnh bạn mà bạn không biết đó nhé! Trong gia đ́nh đôi khi hạnh phúc khi ta có cha có mẹ, có nụ cười trong những bữa cơm, trong những lúc gia đ́nh cùng làm chung một công việc ǵ đó vui vẻ là bạn cảm thấy hạnh phúc. Trong công việc, bạn bè, cũng có niềm hạnh phúc nếu ta biết t́m kiếm và tận hưởng…
Có khi hạnh phúc đơn giản là khi có niềm vui, khi có yêu thương, hạnh phúc khi cha mẹ quan tâm, được bạn bè yêu mến… hay đơn giản chỉ là cái nắm tay của bàn tay rám nắng của mẹ… cũng khiến ta cảm thấy hạnh phúc.
Hạnh phúc có khi chỉ là hài ḷng với những ǵ ḿnh có để thanh thản và vui vẻ với hiện tại. Hạnh phúc là cái ǵ đó con người không nắm giữ được trong tầm tay, nhưng hạnh phúc không phải là cái ǵ đó quá xa xôi mà con người không t́m kiếm được cho ḿnh.
Hạnh phúc không chỉ là nụ cười, niềm vui… mà hạnh phúc có trong cả nước mắt, giọt nước mắt của niềm vui sướng… Hạnh phúc là khi bạn khóc có người đặt bàn tay lên vai bạn, hạnh phúc là khi bạn có người lắng nghe… Hạnh phúc đến bất ngờ và đi cũng rất nhanh, nhưng đó là cảm giác ǵ đó khó quên.
Hạnh phúc là khi người ấy bên bạn và nắm chặt tay bạn, hạnh phúc khi buổi vui bạn có người để sẻ chia, động viên an ủi, hạnh phúc trong ánh mắt, trong nụ cười, nước mắt hạnh phúc… là ǵ nữa nhỉ?
Bạn có cảm thấy thanh thản, bạn không bị những cơn đau hành hạ là bạn đă hạnh phúc hơn trăm người rồi đó. Bạn có thể nói, cười, chạy, nhảy, vui đùa, ca hát và làm việc… là bạn đă hạnh phúc lắm. Bởi v́ có biết bao người không thể nói cười như bạn.
Bạn có cha có mẹ để tâm sự, để làm nũng nhơng nhẽo… bạn đă hạnh phúc rồi đó v́ có biết bao đứa trẻ mồ côi phải lang thang đây đó. Bạn có tiền trong tay dù chỉ là 2000 đồng thôi là bạn cũng cảm thấy hạnh phúc hơn khi trong tay không có một xu.
Bạn có những ǵ bạn cho là hạnh phúc ḿnh không biết. Nhưng hăy t́m kiếm hạnh phúc ngay trong cuộc sống hàng ngày, ở gia đ́nh, bạn bè, đồng nghiệp… bạn sẽ thấy cuộc sống sẽ ư nghĩa và nhất định bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc đó bạn.
Hạnh Phúc thật đơn giản
Có lẽ trong mỗi chúng ta ai cũng từng hỏi hạnh phúc là ǵ? Rồi mỗi chúng ta đều có những câu trả lời riêng của ḿnh. Nhưng hạnh phúc theo tôi chỉ có thể có thật sự khi chúng ta biết hài ḷng và nhận ra nó. V́ hạnh phúc của mỗi người là khác nhau, sự cảm nhận về hạnh phúc trong chúng ta chẳng ai giống ai, con đường đi đến cánh cửa hạnh phúc của mỗi người cũng chẳng giống nhau.
Nếu một người nói rằng “Tôi không có hạnh phúc” th́ chính xác là người đó sẽ không bao giờ có hạnh phúc, dù người ấy có những cái mà người khác luôn mong mỏi. C̣n khi bạn hỏi một người sống trong cảnh nghèo khó rằng họ có hạnh phúc không mà họ trả lời rằng “Lúc nào tôi cũng thấy hạnh phúc” th́ thật sự là họ đă được hạnh phúc.
Vậy hạnh phúc của họ là ǵ, rơ ràng đứng ở ngoài chúng ta khó mà hiểu và cảm nhận được, và rơ ràng hạnh phúc của họ không như nhau, và chỉ có chính bản thân chúng ta mới cho chúng ta được định nghĩa về hạnh phúc cho riêng ḿnh.
Như vậy, hạnh phúc đơn giản là khi bạn chịu nh́n nhận hạnh phúc bên ḿnh. Hạnh phúc không hiện hữu trong bóng h́nh quá khứ hay niềm mong mỏi nơi tương lại, hạnh phúc là hạnh phúc trong thực tại nếu bạn biết nắm bắt nó ngày hôm nay.
Sống ở đời ai ai chẳng muốn được hạnh phúc, được luôn luôn vui vẻ nhưng mỗi người lại quan niệm về hạnh phúc khác nhau.
Hạnh phúc không phải là khi bạn trở thành tỷ phú, hay khi bạn là một diễn viên nổi tiếng được nhiều người biết đến. Không phải chỉ kiếm được hạnh phúc ở địa vị, tiền tài và danh vọng. Hạnh phúc đôi khi xuất hiện ở những điều giản dị đến bất ngờ, gần gũi và mộc mạc đến nỗi rất dễ chạm vào nó, nhưng đôi khi ta lại chạy theo những thứ quá xa vời mà để tuột lại hạnh phúc của riêng ḿnh ở phía sau và măi măi không lấy lại được. Thậm chí có lúc bạn dường như không nhận ra được cái đó là hạnh phúc, v́ bạn đă vô tâm không để ư đến nó.
Hạnh phúc không phải là khi ta có nhiều, thật nhiều bạn. Hạnh phúc là khi ta chỉ có 2-3 người bạn, nhưng là những người bạn thật sự sâu sắc với ḿnh. Đó là những người cùng cười khi bạn vui và lau nước mắt khi bạn khóc, là người nắm tay bạn kéo lên khi bạn gục ngă.
Hạnh phúc là mỗi buổi sáng uể oải trên giường, vươn vai thức dậy, để biết rằng ḿnh có một mái ấm và c̣n khoẻ mạnh để đón nhận những tia nắng sớm. Hạnh phúc là khi bắt đầu một ngày mới với những kế hoạch trong ngày, là không tiếc nuối ngày hôm qua và không lo lắng cho tương lai ngày hôm sau, là khi bạn sống hết ḿnh cho ngày hôm nay.
Hạnh phúc là khi nh́n những đứa trẻ trong xóm nô đùa và bị mắng khi đá banh làm vỡ cửa kính của bà hàng xóm. Hạnh phúc là khi nh́n trẻ con cười và học từ tiếng cười hạnh phúc vô tư của chúng.
Hạnh phúc là những ngày chủ nhật xuống bếp cùng mẹ làm bữa cơm cho gia đ́nh, sau một tuần bận rộn không được quây quần bên bàn ăn. Hạnh phúc là khi những người thân yêu trong gia đ́nh ta đang hạnh phúc.
Hạnh phúc là khi nhận được một ánh mắt đặc biệt nào đó dành cho ḿnh, là khi ḿnh cảm nhận trái tim đă bắt đầu biết rung động. Hạnh phúc khi biết yêu và được yêu một cách chân t́nh.
Hạnh phúc là khi cười bên bạn bè đến mức… đau cả miệng, là khi ôm một người bạn thân ở sân bay mà không cần nghĩ phải bỏ tay ra lúc nào mới là lịch sự, là khi sống mũi cay cay khi người bạn cách ta nửa ṿng trái đất đang thủ thỉ bên điện thoại rằng “Nhớ ấy quá!”
Hạnh phúc là khi biết rằng có ai đó đang nghĩ tới ḿnh, có ai đó đang nhớ đến ḿnh, ai đó muốn dành cho ḿnh những sự quan tâm chân thành.
Hạnh phúc khi ngồi bên cửa sổ nh́n mưa rơi tí tách xuống đường.
Hạnh phúc khi tắt hết đèn trong pḥng và lắng nghe ca từ trong bản nhạc mà ḿnh rất thích.
Hạnh phúc khi nhắn tin vớ vẩn với bạn bè vào đêm khuya….
Hăy chủ động với hạnh phúc
florida80
08-31-2019, 19:21
Cuối cùng, hạnh phúc là khi bạn đang ngồi trên máy tính và nh́n thấy được những ḍng này, có nghĩa là bạn có một cơ thể lành lặn và một đôi mắt tốt, bạn hạnh phúc hơn hàng trăm người trong trại khuyết tật và những gia đ́nh nghèo khó không biết đến Internet. Và khi bạn đọc và hiểu được những ḍng này là bạn hạnh phúc hơn những người không được tới trường học chữ.
Như vậy ngày hôm nay, bạn có cảm nhận được hạnh phúc của ḿnh chưa?
Nếu chỉ ngồi chờ hạnh phúc đến với ḿnh th́ có lẽ suốt đời bạn sẽ phải chờ đợi. Bởi vậy, hăy chủ động tạo nên điều đó với một số gợi ư dưới đây:
- Khi có những ư nghĩ và nỗi buồn, hăy xua chúng ra khỏi đầu và nhớ rằng có những hoàn cảnh bạn không có đủ sức để thay đổi, vậy cách tốt nhất là phải b́nh tĩnh để suy xét mọi việc.
- Hăy nhớ lại những cảm giác tuyệt vời nảy sinh trong bạn khi ngắm hoàng hôn ở một nơi tuyệt đẹp nào đó. Hăy nhớ lại sự nhẹ nhơm và niềm vui khi bạn kết thúc thành công một công việc lớn nào đó hoặc thi xong, hay niềm vui khi bất ngờ nhận được một món quà thú vị. Tự bạn sẽ biết những hồi tưởng và ư nghĩ nào sẽ cho cảm giác dễ chịu.
- Hăy quen với việc cảm thấy ḿnh hạnh phúc và điều đó trở thành một trong những bài tập chủ yếu của bạn. Thường xuyên cười với bản thân và những người khác và hăy để cho họ hiểu rằng bạn là người hạnh phúc.
- Cố gắng làm cho cả những người xung quanh hạnh phúc. Khi bạn thấy một người nào đó gặp nạn, hăy đề nghị để bạn giúp đỡ họ mặc dù chỉ là những sự hỗ trợ rất nhỏ. Ví dụ, bạn chỉ đường cho một khách du lịch để anh ta đến được nơi cần thiết một cách nhanh chóng và thuận lợi. Từ niềm vui của người khác, chắc chắn, bạn sẽ cảm thấy vui hơn.
- Đừng quên những người đă làm cho cuộc đời bạn sáng sủa hơn, giàu có hơn và hăy dành nhiều thời gian cho người đó.
- Cố gắng bớt chỉ trích hành động của người khác và bạn có thể tránh được nhiều cảm giác tiêu cực cho cuộc đời ḿnh.
- Đừng cố gắng để ngay lập tức thành người hoàn toàn hạnh phúc. Tốt nhất, bạn nên vui mừng với những việc nhỏ hơn là chờ đợi một điều ǵ đó thật to lớn.
- Hăy quên đi sự ganh tị v́ nó có thể làm hại cả cuộc đời bạn. Nhiều người cảm thấy ḿnh bất hạnh v́ những kỳ vọng của họ hoàn toàn không thực tế bởi hạnh phúc chỉ là một khái niệm tương đối.
Hạnh phúc với bạn là ǵ? Thành công trong sự nghiệp, đạt điểm cao trong học tập, lấy được người chồng giàu sang hay có được tất cả những ǵ ḿnh mong muốn? Mỗi người chúng ta đều có những khái niệm hạnh phúc khác nhau. Có người t́m kiếm cả đời cũng không thỏa măn được khái niệm hạnh phúc của riêng ḿnh. Cũng có người sống hạnh phúc ngay cả những thời khắc khó khăn nhất của cuộc sống!
Hạnh phúc là khi bạn cô đơn có ai đó ở bên, an ủi, động viên giúp bạn vượt qua giây phút cô đơn của cuộc đời. Hạnh phúc bạn buồn có ai đó cho bạn mượn bờ vai để khóc. Những lúc như thế bạn sẽ biết rằng cuộc sống hạnh phúc biết bao nhiêu: không c̣n cảm thấy bị cuộc đời hắt hủi, đẩy ngă bởi lúc nào cũng có người bên cạnh bạn.
Hạnh phúc bạn chán nản có ai đó động viên, ngồi im lặng cùng bạn hay nghe bạn nói hàng giờ liền. Những lúc ấy bạn nhận ra có một người bạn thật tốt biết bao. Chúng ta thường không quư trọng những người bạn xung quanh ḿnh nhưng nếu bạn để ư một chút bạn sẽ nhận ra tất cả chúng ta đều cần bạn bè.
Hạnh phúc là khi bạn vấp ngă có người nâng đứng dậy, sẽ không c̣n cảm giác tủi thân hay hổ thẹn nữa mà bạn sẽ cảm kích trước sự chân thành của họ. Bạn sẽ hạnh phúc hơn khi có người thân bên cạnh, bởi v́ không phải lúc nào cha mẹ cũng có thể đi cạnh bạn suốt cuộc đời. Thế nên hăy cảm nhận hạnh phúc và mang lại hạnh phúc cho bố mẹ và người thân của bạn bằng t́nh yêu thương chân thành nhất. Có lúc bạn sẽ biết ơn bởi trong lúc khó khăn nhất của cuộc đời người thân luôn giang tay ủng hộ.
Hạnh phúc là khi bạn cảm nhận được sự yêu thương, được t́nh cảm con người đó là lúc bạn biết yêu và nhớ nhung một ai đó. Cảm giác xao xuyến, hồi hộp và lo lắng có khiến cho bạn trở nên đau buồn không? Những cảm xúc đó khiến bạn khó chịu nhưng sẽ mơn man tâm hồn bạn khiến cho bạn cảm nhận được hạnh phúc là ǵ. Sẽ c̣n hạnh phúc hơn khí bạn biết rằng sự tồn tại của ḿnh có ư nghĩa với ai đó. Là người sẽ cũng bạn trải qua những năm tháng cuộc đời hay chỉ đi cùng bạn một đoạn đường thôi, nhưng tất cả sẽ làm cho bạn nếm trải được mùi vị cuộc sống này, và thấy cuộc sống rất đáng sống.
Hạnh phúc là khi bạn làm được một điều ǵ có ư nghĩa hay giúp đỡ được cho một ai đó. Điều này sẽ giúp bạn sống tốt hơn và có ư nghĩa hơn với những người xung quanh. Hạnh phúc chỉ đến với những ai biết cảm thông và sẻ chia với người khác.
Hạnh phúc là điều đơn giản nhất mà cuộc sống ban tặng cho con người đó cũng là điều tuyệt vời nhất. Bởi v́ nó đơn giản nên được nhiều người trừu tượng hóa, thần thánh nó khiến cho nó trở nên xa vời với họ. Bạn hăy sống bằng tất cả niềm vui sống của ḿnh, hạnh phúc sẽ đến với bạn!
florida80
09-01-2019, 22:48
Tôn Trọng và Tự Trọng!
… Là con người, ai cũng muốn được người khác tôn trọn; nhưng nếu muốn người khác tôn trọng ḿnh, trước tiên ḿnh phải xét chính bản thân ḿnh, xem ḿnh có xứng đáng được người khác tôn trọng hay không…
“Phải biết trọng ḿnh th́ người mới trọng”. Đây là điều căn bản mà thời niên thiếu ngay bậc tiểu học ai cũng phải học qua ư niệm này trong môn “Đức Dục”.
Trong xă hội, những bậc cầm quyền có đạo đức, hết ḷng v́ dân th́ được người dân tôn trọng. Trong các tôn giáo, những người ở vị trí lănh đạo, đương nhiên được người khác tôn trọng. Tuy nhiên, nếu những ai đánh mất ḷng tự trọng, thiếu đạo đức, hoặc đạo đức giả th́ lập tức sự tôn trọng mà người khác dành cho họ cũng không c̣n.
Xă hội Việt Nam ngày nay, quan quyền đều tranh nhau mua bằng cao học, hoặc tiến sĩ. Cấp bộ trưởng trở lên, muốn giữ chức vụ lâu dài, phải có bằng tiến sĩ. Kết quả có những anh hồi nhỏ không học, lớn lên chỉ giỏi cướp của giết người, vậy mà khi về già cũng có bằng “tiến sĩ” như ai. Những vụ tự nhiên trồi lên làm “tiến sĩ” không phải là không có tại hải ngoại. Ở đâu cũng thế, người mặc cảm thua kém thiên hạ thường “nổ” để chứng tỏ ḿnh hơn người.
Ở Việt Nam có người ta mỉa mai rằng: “Những người có bằng tiến sĩ ở Việt Nam ngày nay nhiều hơn những người đạp xích lô ngoài đường phố”. Dĩ nhiên, khi nói câu này, người ta không có ư xem thường những ai sống nghề đạp xích lô, mà người ta chỉ muốn nói đến sự lạm phát bằng tiến sĩ tại Việt Nam ngày nay. Chuyện tuy cũ, đă gần mười năm, nhưng dư âm vẫn c̣n, đó là vụ giám đốc “sở văn hóa thể thao và du lịch” tỉnh Phú Thọ đă có học vị “tiến sĩ từ Hoa Kỳ” nhưng không nói hay viết được một câu tiếng Anh. Báo chí tại Việt Nam do đảng VC “lănh đạo” đă nói phét như thiệt rằng “Hà Nội sẽ có số tiến sĩ đạt kỷ lục thế giới?”
Tien Si giay
Câu chuyện “bạn học của Tổng Bí Thư Đỗ Mười” là truyện tếu mà người dân truyền miệng nhau để nói lên t́nh trạng dốt nát của cấp lănh đạo trong đảng VC tại Việt Nam ngày nay. Truyện kể rằng: Có người tự xưng là bạn học của “đồng chí” Đỗ Mười, đến văn pḥng “tổng bí thư” xin được gặp riêng ông ta. Sau khi thư kư riêng báo cáo chuyện này với Đỗ Mười, ông đập bàn và quát lên: “Bố láo, đồ phản động, hăy tống nó vào trại giam ngay, tôi có bao giờ đi học đâu mà có bạn học!!”.
Trong nửa thế kỷ qua, những ông bà “tiến sĩ giấy” đó đă làm nhiều điều sai trái, gây ra bao nhiên tội ác một cách triền miên. Ai chống lại, hay lên tiếng cáo trách, th́ lập tức bị chúng thủ tiêu, bỏ tù, tra tấn, khủng bố nạn nhân và gia đ́nh nạn nhân. Ngay trước Toà, nếu cần chúng cũng không ngần ngại cho những tên côn đồ lấy tay bịt miệng không cho người ta nói. Sự việc Linh Mục Nguyễn Văn Lư bị bọn côn đồ bịt miệng trước toà án của VC là h́nh ảnh hùng hồn nhất cho những điều tôi vừa nêu.
Trong xă hội, thường th́ thước đo địa vị là bằng cấp và kiến thức. Có kiến thức mà không có bằng cấp th́ không sao, nhưng có bằng cấp mà thiếu kiến thức th́ người ta xem thường lắm. Đối với tôi, người có học, có đạo đức, xứng đáng được tôn trọng. Chỉ có thành phần mặc cảm và có tâm địa xấu xa mới t́m cách xách mé người có học, xem thường hay hổn xược với giới trí thức. Thành phần này khi cần thỏa măn chuyện cá nhân họ sẵn sàng “quơ tất cả vào một khối” để làm hậu thuẫn mà tấn công lại những ǵ trước đó chính họ cũng từng cho là đúng là chính nghĩa.
Dĩ nhiên, ngược lại người có học mà không hành, có tánh kiêu căng, phách lối, ra vẻ ḿnh học cao, hiểu rộng nhưng lại không mang sở học để giúp đời, thấy điều sai không dám mở miệng để nói một lời khuyên hay hay viết được một lá thư hoặc bài báo để cáo trách, mà chỉ thích làm chuyện xằng bậy, hại đời… Th́ đó chỉ là loại khoa bảng, chứ không phải là tri thức hay trí thức, hầu cho xă hội phải tôn trọng.
Tôi thích giao du mật thiết với giới trí thức để học hỏi và không ngại tiếp xúc giới b́nh dân để khi cần tôi có thể giúp họ hoặc học những kinh “nghiệm xương máu” của họ mà không một trường đại học nào có được. Dù trí thức hay b́nh dân mà không biết tôn trọng nhau, quen thân rồi tỏ ra lờn mặt, không c̣n phân biệt trên dưới, thiếu tôn trọng nhau… th́ tôi sẽ lập tức “cắt đứt dây chuông” mà không hề nuối tiếc.
Vợ chồng tôi có quen biết một số người Việt Nam, tuy ít học ở trường, nếu không muốn nói là chưa từng đến trường, nhưng họ rất hiểu biết. Họ có ḷng tự trọng, biết người, hiểu ta, sống tử tế, có thủy chung với bạn bè, nói năng hoà nhả, lễ độ với người trên trước. Chúng tôi thật sự tôn trọng họ hơn một số người có nhiều bằng cấp, hoặc đang ở những vị trí “thầy” hay “sư” hay “cha” của người khác mà có lối hành xử thấp kém, so với một số người b́nh thường trong xă hội.
Ngay trong hàng ngũ những người thích thiên hạ gọi ḿnh là “sư”, là “thầy” hoặc “cha”, cũng không thiếu những người thiếu tư cách và kém đạo đức. Ai nói tôi chưa đủ “thiêng liêng” th́ tôi xin chịu, chứ tôi không bao giờ tôn trọng những kẻ đó. Không phải tôi quá khích, nhưng Kinh Thánh cho phép tôi làm điều này: “Tôn trọng kẻ ngu muội, Giống như bỏ cục ngọc vào trong đống đá.” (Châm-Ngôn 26:8).
Những thành phần lănh đạo bất xứng trong các tôn giáo, hoặc ngoài đời không phải là ít. Vậy mà họ thích ép buộc người khác phải tôn trọng họ mới là điều đáng mỉa mai. Người có quyền chức, địa vị cao, có khả năng tài chánh… thường được người khác kiêng nể. Tuy nhiên, không phải người giàu có nào, quyền chức nào, địa vị cao trọng nào trong xă hội, cũng đều được người khác tôn trọng như nhau.
Trong phạm vi Thiên Chúa Giáo, một người thật sự có sự sáng của Chúa sẽ không có những hành vi thấp kém. Nếu ai có những hành vi thấp kém th́ cho dù họ có “tu” năm ba chục năm, hoặc được gọi là “hầu việc Chúa” nửa thế kỷ đi nữa, cũng không thể là con cái thật của Chúa. Con cái thật của Chúa, con cái của Sự Sáng không thể giao du mật thiết hay ngồi chung bàn, ăn chung mâm với con cái của ma quỷ, con cái của sự tối tăm để hại người, phá đời và có những hành xử không c̣n ḷng tự trọng như tôi đă nói ở phần nhập đề.
Không phải do tôi quá khiêm nhường hoặc tự ti, mặc cảm ǵ cả, nhưng tánh tôi dù ở vị trí nào tôi cũng chỉ thích làm bạn với mọi người hơn là làm “thầy” hay “sư” hay đàn anh người ta. Nếu tôi ở vị trí đại diện người khác, v́ trách nhiệm tôi cố giữ đúng vai tṛ của ḿnh, nhưng không phải v́ đó mà tôi ra vẻ ḿnh là lănh tụ, hay lănh đạo thiên hạ. Tôi quan niệm rằng: Thà mọi người gọi tôi là ông, anh, chú, cậu hay em… ǵ đó, mà tôn trọng tôi, hơn gọi tôi là “thầy” hay “sư”, hoặc “cha” mà trong ḷng không phục.
Ai cũng nên có ḷng tự trọng, để được người khác tôn trọng. Chúng ta đừng thèm ra vẻ ḿnh ngon, hay ḿnh đáng được tôn trọng, v́ chúng ta không thể ép người khác tôn trọng ḿnh.
Đối với những ai bất chấp mọi thủ đoạn để ăn cắp, ăn lường ở lận, ăn trên đầu trên cổ người khác, ăn gian nói dối, ăn chận tiền quyên góp cho công tác từ thiện, sang đoạt tài sản người khác, hoặc cướp giật tài sản người khác dưới bất cứ h́nh thức nào, đều là những kẻ mất nhân cách, vô đạo đức, không c̣n tự trọng, th́ đừng mong người khác tôn trọng những kẻ đó.
Lời kết: Ḷng tự trọng không thể mua được và cũng không phải tự nhiên mà có. Ḷng tự trọng phải được vun bồi, tích lũy nhiều năm tháng trước những thăng trầm của cuộc đời. Ḷng tự trọng là h́nh ảnh của cây cổ thụ trước phong ba, băo táp. Ḷng tự trọng là chân dung của những ai đang bơi ngược nước về một hướng đúng đắn mà ḿnh đă chọn. Ḷng tự trọng chỉ thật sự có được khi chúng ta ư thức về con người thật của ḿnh. Ḷng tự trọng cho dù ở vị trí nào, hoàn cảnh nào cũng không v́ sự khiếp nhược mà làm thinh trước điều quấy hay nói ngược lại sự thật. Ḷng tự trọng là biết người biết ta, biết cảm thông cho nỗi khổ của người khác, biết tôn trọng quyền lợi của người khác. Ḷng tự trọng chỉ có được khi nào chúng ta ư thức rằng: “Chớ làm sự chi v́ ḷng tranh cạnh hoặc v́ hư vinh, nhưng hăy khiêm nhường, coi người khác như tôn trọng hơn ḿnh. Mỗi người trong anh em chớ chăm về lợi riêng ḿnh, nhưng phải chăm về lợi kẻ khác nữa. (Phi-lip 2:3-4) như những lời khuyến cáo này của Kinh Thánh.
Tôi cầu xin Chúa cho tôi, cho mọi người có được ḷng tự trọng, hơn là chờ đợi người khác tôn trọng ḿnh khi mà ḿnh chưa xứng đáng để được tôn trọng. A-men!
Huỳnh Quốc B́nh
florida80
09-01-2019, 22:50
“Nhân Cách” Của Một Người
Posted on August 15, 2019 by binhquochuynh
Huỳnh Quốc B́nh
Vóc dáng của một người dù được những người chung quanh cho là đẹp hay “xấu” th́ đó chỉ là bề ngoài, nhưng nét đẹp bên trong mới là điều đáng nói. Đây không phải là tiêu chuẩn do người viết đặt ra mà là của người đời và của các tôn giáo. Nói đến nét đẹp bên trong là nói đến nét đẹp trường tồn và đó là nhân cách của một người. Nhân cách được tiềm ẩn bên trong của một con người mà chức tước, địa vị hoặc bạc tiền không thể đổi được và cũng không quyền lực nào lấy nó ra khỏi người đó được.
Có người cho rằng: “Nhân cách thuộc kết quả của quá tŕnh học vấn. Kiến thức, kinh nghiệm là phương tiện để con người đạt đến nhân cách cao. Dù vậy, có trường hợp một người có kiến thức phong phú, nhưng nhân cách th́ kém; cũng có trường hợp kiến thức kém nhưng nhân cách rất cao…”
Trong xă hội, người ta có thể mua quan, bán chức, hoặc mua bằng, bán cấp… Nhưng nhân cách th́ không thể mua bán, mà trái lại mỗi người phải tự trau giồi và ǵn giữ nó. Người đời hay lẽ đạo của các tôn giáo đều dạy con người về ư niệm “trau giồi đức hạnh” chứ không ai dạy mua bán “đức hạnh” hoặc có ai đủ tư cách để ban bố “đức hạnh” hay “nhân cách” cho người khác, hay tự phong cho chính ḿnh.
Người đời đă từng nói “Chiếc áo không làm nên nhà tu”. Cho nên người ta không thể đánh giá nhân cách của người khác khi nh́n vào vóc dáng hoặc địa vị, chức tước của người đó trong xă hội, hay phẩm trật trong các tôn giáo. Muốn biết rơ về nhân cách của một người, không thể một sớm một chiều, mà phải là một quá tŕnh dài và qua nhận xét nghiêm chỉnh, khách quan của những người tử tế khác.
Trong các tôn giáo, bộ phận giáo quyền chỉ có thể “đốt đầu”, hoặc “rờ đâu” hoặc “đặt tay cầu nguyện” để “ban chức”, để “tấn phong” hay “thụ phong” phẩm trật tôn giáo cho một cá nhân nào đó… Nhưng những thủ tục đó không thể tạo ra nhân cách cho một tu sĩ chân chính… Mà chính cá nhân đó phải tự “trau giồi đức hạnh” và phải “tự khắc khe” với chính bản thân ḿnh, để có thể đạt được chân thiện mỹ mà các tôn giáo mong đợi con người nên làm theo hay phải làm theo.
Khoảng Thập Niên 90, một nhà báo Việt Nam từng đọc một số bài viết của tôi và cắc cớ hỏi tôi rằng: Theo ông, thế nào là một người tốt? Và tôi đă trả lời rằng: “Người được xem là tốt, là người chưa bị lộ những điều xấu”. Ông nhà báo cười và hỏi tôi: “Có phải anh quá triết lư không?”
Tôi trả lời là “không”. Thật sự th́ tôi chỉ căn cứ vào Thánh Kinh để nói ra câu đó. Bởi sách trong Kinh Thánh, sách Romans 3:10a đă chép: “như có chép rằng: Chẳng có một người công chính nào hết, dẫu một người cũng không” (As it is written: “There is no one righteous, not even one…)
Nói về chuyện tốt xấu, hay nhân cách của một người, trước đây tôi từng cho rằng, nếu chúng ta là người tốt th́ cho dù có năm bảy tờ báo hay vài cái đài phát thanh “lăng nhục” chúng ta th́ bản chất thật của chúng ta vẫn là tốt. Và nếu chúng ta thuộc thành phần xấu th́ cho dù có năm bảy cái đài phát thanh và vài chục tờ báo ca tụng chúng ta đi nữa, th́ bản chất thật xấu của chúng ta không thể trở thành tốt…
Ai cũng có thể đồng ư rằng, những đồng tiền thật cho dù có bị giẵm đạp dưới chân th́ nó vẫn là đồng tiền thật, c̣n đồng tiền giả tuy có để nó trên kệ đi nữa, th́ nó vẫn là những tờ giấy lộn, là tiền giả, không giá trị ǵ cả. Là người thật sự có nhân cách, cho dù ḿnh có bị người khác lăng nhục th́ bản chất thật của ḿnh vẫn là người có nhân cách, chứ không phải do ḿnh có “đồng minh” bênh vực hay ca tụng ḿnh.
Người có nhân cách không tự ḿnh cho ḿnh là người cao trọng hơn người khác, mà hăy để cho người khác đánh giá ḿnh là có thật sự cao trọng hay không. Vậy mà có lắm người cứ muốn làm “thầy đời” thiên hạ, thích làm “chị hai”, hay “anh cả” người khác, với dụng ư khoe khoang ḿnh là người quan trọng. Điều này nó vừa khôi hài và cũng vừa đáng tội nghiệp hơn là đáng trách, bởi những kẻ kém đức và thiếu tài thường có thái độ trịch thượng hay ta đây; mà thái độ này thường phát sinh từ sự mặc cảm thua kém người khác.
florida80
09-01-2019, 22:51
Trong giáo lư của Thiên Chúa giáo (Công Giáo và Tin Lành) và Phật Giáo đều dạy về đức tính khiêm nhường hay khiêm tốn. Dù vậy không ít con dân Chúa hay Phật tử lại hết sức kiêu ngạo. Thông thường, người có nhân cách, người thật sự giỏi hay thật sự có khả năng vượt bực, lại tỏ ra khiêm tốn hay khiêm nhường… Trong khi đó, những kẻ thiếu năng lực, kém tài, vô đức… Th́ lại thích ba hoa nhiều lời, cao ngạo, khoe khoang, khích người khác tâng bốc, cho dù những lời tâng bốc đó rất xa sự thật.
Kể từ ngày 30-4-75 đến giờ, bên Việt Nam có nhiều điều nghịch lư lắm. Bọn cướp trong đảng VC th́ chễm chệ ngồi xử phạt người tử tế, lương thiện. Bọn bán nước th́ được cai trị đất nước c̣n người yêu nước lại phải vào tù v́ cái tội yêu nước. Một chuyện khác tuy “khó tin, nhưng có thật” đó là bọn VC đội lốt tu sĩ, hoặc loại tu sĩ thiếu bi, trí, dũng của Đức Phật, đă “phong thánh” cho Hồ Chí Minh, bằng cách đúc tượng đương sự là một tên đại gian ác, một kẻ bán nước cầu vinh, mang vào chùa để cho bá tánh vái lạy và thần thánh đương sự. Dĩ nhiên dù VC cố t́nh làm điều khôi hài đó, nhưng bọn chúng không thể tạo được “nhân cách” cho HCM, cho dù ông ta c̣n sống hay đă chết.
Cũng ở trong nước, Vũ Kiều Trinh là con gái của Vũ Văn Hiến, nguyên Uỷ viên trung ương đảng VC, tổng giám đốc đài truyền h́nh VC. Kiều Trinh “dạy đời thiên hạ” về nhân cách và văn hóa trên chương tŕnh “Văn hóa dân tộc” của Đài truyền h́nh Việt Nam VTV. Năm 2001, Kiều Trinh đă bị bắt v́ tội ăn cắp mỹ phẩm trị giá 400 Mỹ kim trong một siêu thị tại thành phố Orebro, Thụy Điển. Cha cô can thiệp bằng một giấy chứng nhận cô bị tâm thần để cô khỏi ngồi tù. Năm 2006, Kiều Trinh được đi công tác bên nước Anh, cô lại đánh cắp chiếc máy ảnh, v́ bệnh “tâm thần tái phát” và cha cô phải cứu cô bằng tờ giấy của bác sĩ chứng nhận bệnh “tâm thần” của cô. Vậy mà năm 2009, Kiều Trinh với “bệnh tâm thần” này được kết nạp đảng VC và được đề bạt làm “trưởng pḥng văn hóa dân tộc Ban thời sự”.
“Nhân cách” của người cộng sản hay VC là thế đấy, chắc không ai c̣n lạ ǵ điều đó, nhưng điều đáng bận tâm là tại hải ngoại này, hay tại Hoa Kỳ, có những người nhận ḿnh là tỵ nạn VC lại đánh mất nhân cách của chính ḿnh khi vô cớ lên tiếng miệt thị người Quốc Gia chống cộng, mà đáng nói nhất là ông Nguyễn Cao Kỳ. Khi c̣n sống, ông Kỳ đă có lời lẽ miệt thị người Quốc Gia chống cộng để lấy điểm tụi VC. Nay ông Kỳ đă qua đời nhưng những kẻ đội ông trên đầu đă học thói trịch thượng của ông để vô cớ miệt thị những người lính Việt Nam Cộng Ḥa theo kiểu “quơ đũa cả nắm”. Ông Kỳ và đàn em của ông ta đă quên rằng “nhân cách” của họ, nếu có, đă mất sạch trước con mắt của những người tử tế.
Những kẻ có học, được người tỵ nạn bỏ phiếu bầu cho họ vào guồng máy chính quyền bản xứ, thay v́ làm những việc ích nước, lợi dân th́ họ lại có những hành động và lời nói có lợi cho bọn VC và Việt gian. Bọn này chẳng những không c̣n nhân cách mà sớm hay muộn ǵ cũng sẽ bị “trừng phạt” bởi những lá phiếu của những người tỵ nạn tử tế.
Hăy tạm quên đi chuyện cô Kiều Trinh trẻ tuổi của bọn VC, là kẻ ăn cắp siệu thị, mà hăy nói đến “bà cụ” diễn viên điện ảnh “Kiều Trinh” của người “Quốc Gia” ở Hoa Kỳ, người mà trước 1975 từng được xem là “mỹ nhân”, từng nổi tiếng ở Hollywood, vậy mà chỉ v́ tham tiền, háo danh, muối mặt làm lợi cho VC bán nước, chối bỏ căn cước tỵ nạn của ḿnh, đă từng bị công luận kết án nặng nề. Điều này cho thấy vẻ đẹp bên ngoài cho dù đến già, đến chết cũng không thắng nổi cái nết bên trong của con người, mà ngay ở phần đầu bài viết, chúng ta gọi đó là “nhân cách”.
Đối với những ai lợi dụng chức cha, sư hay thầy mà lại thích làm những chuyện “thầy chạy”, hoặc vi phạm luật pháp của Hoa Kỳ hay chính quyền bản xứ, th́ trước sau cũng sẽ bị luật pháp trừng trị. Mà cho dù bọn gian tà này có thoát khỏi luật pháp của con người nhưng bọn chúng sẽ không thoát được lưới Trời khi bọn chúng không c̣n nhân cách bên trong.
Chưa hết, hiện nay tại hải ngoại người ta phải chứng kiến h́nh ảnh một người Việt Nam được xem là tỷ phú tại Hoa Kỳ, bởi đương sự có hằng tỷ đô-la trong tay, nhưng rất tiếc lại là kẻ vô cùng nghèo nàn về nhân cách. Gần đây đương sự thường xuất hiện với trang phục ḷe loẹt, cử chỉ nhố nhăng và luôn có lời nói hổn xược với người khác y như một tên vô lại. Tôi nghĩ những ai nhận ḿnh là “trí thức” là chống cộng, đừng để đương sự có cớ xúc phạm anh em ḿnh là những người chống cộng, nữa. Hăy xa lánh tên nhà giàu đầy kịch tính đó.
Bài viết này người viết muốn trân trọng mời quư đọc giả viết tiếp cho phần kết luận. Xin phép được ngừng tại đây. Hôm nào có thêm giờ, tôi sẽ viết tiếp.
Huỳnh Quốc B́nh
florida80
09-01-2019, 22:53
Đền Ơn Đáp Nghĩa
Posted on November 19, 2018 by binhquochuynh
Huỳnh Quốc B́nh
Trong một quyển sách của Mục Sư Phan Thanh B́nh, có đoạn ông viết như sau: “Những nghệ sĩ sau thời gian nổi tiếng và khá giả nhờ sự ủng hộ của khán thính giả, nên họ đă tổ chức những buổi “tạ ơn” hay “cảm ơn” và những ai muốn được họ tạ ơn hay cảm ơn… th́ phải mua vé tham dự…”
B́nh thường, khi một người thọ ơn ai, rồi t́m cách trả ơn người đó, là người có ḷng tự trọng và liêm sỉ. Thọ ơn Người, không trả ơn Người cũng chưa sao, bởi không phải lúc nào người ta cũng có điều kiện để trả ơn trực tiếp “người ơn” mà thường là gián tiếp, hoặc “ban ơn” qua một người khác. Thọ ơn Người mà mau quên cũng không hề ǵ… Nhưng chỉ những kẻ t́m cách hăm hại người ơn để “chui sâu, trèo cao” trong nấc thang danh vọng, th́ đó là loại người mà thiện hạ cho là “thứ bất nhân” hay “đồ vô ơn” hoặc “đồ vô liêm sỉ” mà chúng ta cần phải ư thức, để không trở thành nạn nhân của chúng.
Tôi từng thấy một góp ư trên diễn đàn điện tử như sau: “Chúng ta cần chỉ thẳng vào những đồ vô ơn mà chửi và tuyệt giao với chúng…” Tôi cũng có viết vài câu góp ư về vụ đó: “Ai trong chúng ta cũng có ít nhiều “đồ vô ơn” trong bản thân ḿnh, nên đối với những trường hợp vô ơn nho nhỏ, chúng ta cũng nên bỏ qua, v́ nếu không, tôi e rằng không c̣n một ai để chúng ta giao thiệp…”
Một mục sư Việt Nam kể tôi nghe câu truyện mà tôi cho là ư nghĩa. Thời điểm 1954, ông kia cho bạn ḿnh mượn năm ngàn để có vốn làm ăn lúc mới di cư vào Nam. Số tiền này rất to lớn vào thời đó. Nhờ năm ngàn đó, bạn ông “ăn nên làm ra” và trở nên giàu có. Để đền ơn ông, người bạn ấy t́m cách tặng lại ông nhiều cách khác nhau, như quà cáp hay hiện kim… Tính ra th́ trị giá năm bảy lần lớn hơn số nợ, nhưng số nợ năm xưa bạn ông không nhắc đến, hoặc trả lại một cách rơ ràng, dứt khoát. Ông thấy vậy nên hỏi chơi cho biết và bạn ông trả lời một câu hết sức chí t́nh và đầy ơn nghĩa trong đó: “Ơn của anh to lắm nên tôi cần phải mang cái ơn đó suốt đời. Nếu tôi vội trả cho anh số nợ năm ngàn mà anh từng giúp tôi, th́ hết nợ, hết ơn rồi c̣n ǵ?”
Câu truyện “Lưu B́nh- Dương Lễ” cũng đă nói lên sự khéo léo và nhiệt t́nh của Dương Lễ khi đền đáp công ơn bạn ḿnh. Người đời có câu “của cho không bằng cách cho” và tôi nghĩ khi trả ơn ai cũng phải có cái cách của nó. Trả ơn làm sao cho có ư nghĩa chứ không phải theo kiểu “trao đổi tù binh” giữa hai phe nghịch thù trong thời chiến.
Một câu chuyện khác cũng thuộc về “ơn nghĩa”. Bạn tôi có người em họ quá bụa, con đông, nghèo khổ nên được ông và các anh chị của ông giúp đỡ tận t́nh và thời gian sau đó cô ta làm ăn cũng tương đối khả giả. Có lần, cá nhân ông gặp khó khăn về tài chánh, cô em họ của ông giúp ông số tiền tương đương một tháng lương của công chức Việt Nam Công Hoà vào thời điểm 1969. Sau đó, để đền ơn cô em họ, ông có tặng lại cô ấy món quà giá trị và cô ấy bán với giá tiền gấp hai ba lần số nợ mà ông thiếu cô ta. Trong gia đ́nh ông có người thắc mắc: Tại sao không bán món đồ đó trả nợ cho xong, lấy số tiền dư tặng thêm cho cô ấy, có phải “dứt nợ” mà c̣n rơ ràng hơn không? Ông trả lời: “Cô ấy nghèo, con đông, mới làm ăn khấm khá chứ giàu có ǵ, nên ḿnh cần giúp cô ấy thêm, c̣n số nợ kia thủng thẳng rồi trả cũng đâu có sao?”
Thời gian sau, t́nh h́nh chiến tranh khốc liệt hơn và bạn tôi không c̣n dịp gặp lại cô em họ của ḿnh. Khoảng gần bốn năm sau, trong một lần Má ông về thăm quê Nội của ông; ông gửi thư thăm mọi người bên Nội và cô ấy. Nhận thư trên tay, cô không mở ra, nhưng lại nói với Má ông rằng: “không có tiền trả nợ th́ không đọc thư”. Dĩ nhiên, khi nghe nói như thế, Má ông đă thay ông trả món nợ đó.
Dù bị cô em họ cư xử theo kiểu vô ơn, nhưng sau này ra hải ngoại, ông cũng t́m cách gửi quà và tiền giúp trực tiếp Má cô ấy, tức là cô ruột của ông và gián tiếp giúp cô ta. Nhưng điều phũ phàng là một ngày kia ông nhận được thư “đ̣i nợ” của cô em họ bên quê nhà, với lời lẽ chắc nịch rằng: “Anh cần trả số nợ ba mươi năm trước mà anh đă thiếu tôi, cộng thêm tiền lời…” Bạn tôi cho biết, ông hết sức ngỡ ngàng và tức giận, nhưng ông cũng thêm một lần nữa gởi tiền về “trả nợ” cho cô em họ của ông, kể cả “tiền lời”. Khi có ai nhắc đến chuyện đó, ông nói rằng: “Ngày nay Má tôi và cô ruột của tôi đă qua đời, nên không c̣n ai làm chứng cho tôi.” Ông cho biết trong vụ đó ông rất tức ḿnh, nhưng dù sao ông cũng đă trả xong nợ, hay phải trả hai ba lần món nợ vật chất cho một đứa em họ vô ơn.
Một câu truyện khác. Ông kia rất chí t́nh với anh chị em trong gia đ́nh. Sau 30-4-75 vợ chồng ông là người duy nhất có khả năng tài chánh để có thể “cưu mang” hết những gia đ́nh anh chị em ḿnh, gồm những gia đ́nh có người đang bị giam cầm trong nhà tù VC, hoặc đang gặp khó khăn về vật chất. Sau này ra đến hải ngoại ông thường xuyên gửi tiền về giúp anh chị em bên Việt Nam. Ngày kia ông nhận đưọc thư của đứa cháu gái gọi ông bằng chú, đ̣i ông phải trả số nợ mà nó nghe nói là ông có thiếu ba má nó hồi thời ông c̣n trai trẻ. Ông than với mọi người rằng: “Thiệt là bực ḿnh, tôi từng bao bọc cả nhà nó lúc Ba nó bị tù VC. Sau khi Ba Má nó qua đời, nó là đứa cháu tôi gửi tiền về cho nhiều nhất. Vậy mà bây giờ nó đ̣i món nợ mà tôi không biết là hồi nhỏ, ḿnh có thiếu Ba Má nó hay không?” Mọi người khuyên ông nên gửi tiền về trả nợ cho cô cháu của ông, để vừa giúp nó vượt qua cảnh nghèo khổ, và cũng để chấm dứt “món nợ” mà ông không chắc ḿnh có thiếu ba má nó, như nó nói hay không?
florida80
09-01-2019, 22:54
Trở lại chuyện ơn nghĩa. Trong đời sống hằng ngày, tôi cố tránh giao du với bọn người phản trắc mà tôi có bằng chứng. Tôi chỉ dành th́ giờ trao đổi, giao thiệp với những ai tử tế và sẵn sàng tốn th́ giờ cho những công việc mà tôi tin rằng hữu ích cho mọi người. Đối với những kẻ vô thần, những tên “buôn thần bán thánh”, những kẻ lừa thầy phản bạn, những đứa ruồng bỏ ông bà, cha mẹ, anh chị em, người phối ngẫu… Tôi rất cẩn thận khi giao thiệp với họ, bởi người ân của họ mà họ c̣n không trọng, th́ sự phản bội dành cho người khác hay cho ḿnh chỉ là thời gian mà thôi.
V́ yếu đuối, bất toàn nên con người rất dễ quên ơn Trời và bội ơn Người. Một người có tâm địa phản trắc, vô ơn, th́ không thể nào là người kính Chúa yêu Người. Một người xem thường ư nghĩa của hai chữ “ơn nghĩa” th́ không xứng đáng làm bạn người khác chứ đừng nói là làm “cha”, “sư” hay “thầy” người khác, như tôi từng nêu ra trước đây trong các bài viết của tôi.
Tôi nghĩ, chúng ta không làm công việc “xét đoán người khác”, nhưng ít ra cũng cần mạnh dạn để “rọi đèn”, hoặc góp phần giảm thiểu sự ảnh hưởng của thành phần vô ơn, bạc nghĩa khi cái đám đó đứng trên bục hay trên cao giảng thuyết cho chúng ta nghe những điều “nhân nghĩa”.
Chuyện vô ơn quá nhiều, không thể kể hết trong một bài viết, cho nên tôi xin được kết thúc bằng một vài nhận xét và tâm t́nh sau đây:
Là con người có trái tim, chúng ta cần phải biết đền ơn, đáp nghĩa đối với những ai từng ban ơn hay có nghĩa với chúng ta. Có khi chúng không đền ơn, đáp nghĩa trực tiếp, mà chúng ta chỉ có thể “ban ơn” cho những ai cần sự giúp đỡ của ḿnh.
V́ hoàn cảnh, v́ sự bất toàn, đôi lúc chúng ta quên ơn người khác mà không hay. Người ở gần mà chúng ta c̣n quên ơn th́ nói ǵ Trời hay Thiên Chúa “ở xa” mà chúng ta không thấy. Người đầu ấp tay gối, những bạn bè chí cốt, từng giúp đỡ, từng khổ cực, từng hy sinh v́ ḿnh… Mà ḿnh c̣n phản bội, quên ơn, th́ huống chi những “người yêu mới”, hoặc bạn mới. Cha Mẹ có công sinh thành dưỡng dục mà ḿnh c̣n không nhớ ơn mà “nhớ ơn em” hay “nhớ ơn anh” là nghĩa làm sao? Anh chị em ruột thịt, từng lớn lên trong một gia đ́nh với bao nhiêu kỷ niệm, mà ḿnh c̣n ruồng bỏ th́ ḿnh làm bạn với ai?
Thiên Chúa là Đấng nhân từ, tạo ra vũ trụ này, tạo ra con Người, mà con người không biết tạ ơn Ngài mà lại đi làm tay sai cho ma quỷ th́ làm sao không đáng trách? Con Người yếu đuối của chúng ta là như vậy đó.
Kinh Thánh có khuyến cáo rằng: “Hăy vui mừng măi măi, cầu nguyện không thôi, phàm làm việc ǵ cũng phải tạ ơn Chúa; v́ ư muốn của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus Christ đối với anh em là như vậy. (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5: 16-18)
Huỳnh Quốc B́nh
florida80
09-01-2019, 22:57
Nói Xấu Thiên Hạ!
Posted on September 6, 2018 by binhquochuynh
Huỳnh Quốc B́nh
… với khoa thẩm mỹ ngày nay người ta có thể chữa miệng xấu thành miệng đẹp nhưng khó mà chữa “xấu miệng” thành ra “tốt miệng”…
Kinh Phật Giáo có chép về hành động “nói xấu người khác” như sau: “Những kẻ đặt điều nói xấu người khác chẳng khác nào hành động của những kẻ nằm ngửa phun nước miếng lên trời!”. Ví dụ này của Đức Phật ám chỉ kẻ ác dựng chuyện xấu để mong hạ uy tín người tốt, tử tế, lương thiện, th́ người vô cớ bị sỉ nhục chẳng hề hấn ǵ. Điều này giống như hành động của kẻ dại ngửa mặt lên trời phun nước bọt, nước bọt không tới đâu cả mà rơi xuống ngay mặt kẻ phun nó ra.
Nói xấu thiên hạ không chỉ là cái tánh xấu mà c̣n là một chứng bệnh; đó là bệnh tâm thần. Loại tâm thần này không đến nỗi bốc đồ dơ bỏ vào miệng nhưng lại có lời nói dối trá khiến người tử tế phải “lợm giọng”. Các nhà tâm lư học khẳng định rằng những kẻ thích nói xấu người khác đa số đến từ trạng thái bất thường về năo bộ. Bệnh nhân thuộc loại tự ti, mặc cảm, nên luôn t́m cách dàn dựng những câu chuyện sai sự thật để gán ép vào những ai mà chúng không ưa thích, hoặc chỉ v́ ganh ghét, với hy vọng làm nhục hay tầm thường hóa người ta. Bọn này đáng ghét mà cũng đáng… tội nữa. Tôi nói “đáng tội” là v́ theo tôi, thà người ta bị kẻ khác nói xấu hơn là chính người ta trở thành kẻ đi nói xấu thiên hạ.
Trong Nho học có câu: “Hàm huyết phún nhân, tiên ô tự khẩu.” (Ngậm máu phun người, trước hết tự dơ miệng ḿnh) Dù vậy số người thích “ngậm máu phun người” không phải là hiếm. Có kẻ luôn thích ngậm máu phun bừa băi vào người khác mà cứ luôn tự đắc là ḿnh “có đạo” hay thường tự hào về thành tích “tu nhân tích đức” hoặc “làm công quả”.
Lời nói xấu hay tốt đều từ cái miệng mà ra. Cái miệng nói nhưng do cái đầu điều khiển. Nói một cách khác, bộ óc điều khiển tứ chi của con người, nếu bộ óc bệnh hoạn sẽ sản sanh ra hành động hay lời nói tồi tệ từ một con người bất luận là phái tính hay thành phần trong xă hội. Hôm nay nếu ḿnh thấy kẻ gian đặt điều nói xấu người này được cho dù người đó là người ḿnh “không ưa thích” th́ ḿnh cứ chuẩn bị tinh thần, bởi ngày mai nó sẽ tiếp tục làm điều tồi tệ đó với người khác hoặc với chính ḿnh. Điều này không thể sai được.
Khi thấy những đứa chuyên dựng chuyện nói xấu người khác, thiên hạ thường ám chỉ đứa đó thuộc loại “giống như miệng đàn bà”. Sự “kết tội” này hết sức xúc phạm phái nữ, bởi không phải đàn bà nào cũng thích nói xấu người khác. Tánh quen thói nói xấu người khác không phân biệt phái tính. Có những tên trước mặt những ai mà chúng muốn nhờ cậy hay lợi dụng th́ cái lưng không bao giờ thẳng và hai tay cứ để trước ngực xoa xoa, c̣n miệng th́ xưng em ngọt lịm, nhưng sau lưng người ta th́ chúng đâm người ta “lút cáng”. Chúng tưởng tượng ra những câu chuyện không hề có hay không thể tưởng tượng nổi từ những bộ óc lành mạnh để nhét vào họng người khác. Mục đích chúng nói xấu người này để làm quà chiêu dụ hay t́m “đồng minh” từ kẻ khác mà thôi. Nói xấu người khác riết rồi cũng hết người. Chúng lôi cả người phối ngẫu hay người thân của chúng ra “mần thịt”.
Có người đưa ra nhận xét khôi hài nhưng chí lư rằng, với khoa thẩm mỹ ngày nay người ta có thể chữa miệng xấu thành miệng đẹp nhưng khó mà chữa “xấu miệng” thành ra “tốt miệng”. Cái miệng chỉ làm công việc đưa thức ăn vào dạ dày và mở ra khi nói. Và đôi lúc cái miệng “nổ” như pháo Tết hay nổ như tiếng súng ngoài các mặt trận… nhưng điều đó chỉ làm vui tai hay bẩn tai thiên hạ tùy người khó tánh hay dễ tánh, chứ cái lưỡi mới là đáng “cắt bỏ” hay “diệt” nó. Người Việt có câu “cái lưỡi không xương, nhiều đường lắc léo”. Mà thật vậy, chuyện tốt thành xấu cũng từ cái lưỡi, chuyện xấu thành tốt cũng do nó mà ra.
Ngoài “cái lưỡi không xương”, nhân gian c̣n nhận dạng thêm một thứ lưỡi khác, đó là “lưỡi gỗ”. Nhà văn Huy Phương qua bài tạp ghi có tiêu đề “Cái lưỡi gỗ của nhà ngoại giao” và ông cho đây là từ ngữ của Trần Độ, tướng của VC. Trần Độ dùng từ này để ám chỉ chế độ VC. Trong tập “Nhật Kư Rồng Rắn”, trang 58, Trần Độ viết: “Nổi bật lên là một bộ máy độc đoán, độc tài toàn trị, đàn áp thẳng tay các ư kiến khác. Có một đội ngũ “lưỡi gỗ” rất đông đảo, chuyên “ngụy biện”, “nói lấy được”, “nói bừa băi” “nói trắng trợn” bất chấp lẽ phải, đạo lư và cả luật pháp, và có lúc dùng thủ đoạn như “lưu manh”. Th́ ra “lưỡi gỗ” là thế. Nếu đúng như vậy th́ loại lưỡi này chiếm nhiều hơn các loại lưỡi heo hoặc lưỡi ḅ được bày bán ngoài chợ mà dân nhậu rất thích.
florida80
09-01-2019, 22:58
Trở lại bệnh nói xấu người khác, ai có thói quen hay bệnh nói xấu người khác, trước tiên tự đánh mất nhân cách của ḿnh. Kẻ nào thích nói xấu người khác dần dần bị bạn hữu và người thân xa lánh. Có những trường hợp người ta dễ dàng trở thành nạn nhân kẻ xấu chỉ v́ nhẹ dạ hoặc thích nghe những lời lẽ ngon ngọt của chúng hơn những ǵ chân thành từ người tử tế. Người chung quanh biết điều đó nhưng đành phải phải im lặng chờ dịp tiện mới hy vọng giúp nạn nhân “sáng mắt”, bởi v́ nếu lên tiếng không khéo họ sẽ bị chính nạn nhân của phường đểu cáng “ném đá” chứ đừng nói là thức tỉnh… ai?
Trong sinh hoạt cộng đồng và đấu tranh chống kẻ thù VC, người chống cộng dễ dàng bị kẻ gian vu khống, chụp mũ bằng cách “đẻ ra” những điều sai sự thật để gán ép cho họ. Dĩ nhiên với lối “đánh dưới thắt lưng” đó không đủ sức làm cho những người “đứng thẳng lưng” như thế “ngă gục”, nhưng chỉ tội nghiệp cho những người tuy cũng thù ghét VC, nhưng nay chỉ v́ nhẹ dạ nên dễ dàng bị kẻ gian “xỏ mũi” dẫn đi. Thật là tội nghiệp.
Trong lănh vực chính trị, nhất là loại chính trị tồi bại th́ chiêu thức nói xấu là thứ vũ khí “tàn độc” nhất mà những đứa gian manh dùng để hạ “đối thủ”. Thời chiến tranh trước 30-4-75, bọn VC xâm lược với bản chất tàn ác, cướp của, giết người, nhưng để có được “chính nghĩa” chúng có cả một bộ máy tuyên truyền chuyên tâng bốc cấp lănh đạo và hạ đối phương bằng những điều hoàn toàn sai sự thật qua lối “tuyên truyền xám” theo “kiểu phân nửa sự thật” để ly gián người không nằm trong đảng của chúng, nhất là đổ tội (nói xấu) cho chính quyền Quốc Gia như ăn cơm bữa.
Trước khi miền Nam Việt Nam lọt vào tay VC th́ không nói làm chi, nhưng măi sau này và cho đến ngày nay, số người dù miệng cứ khuyến cáo người khác về hiện tượng “nói dối như vẹm” của VC, nhưng số người trúng kế “nói dối như thiệt” của VC và Việt gian không phải là ít.
Bàn bạc trên một số bài viết, người viết từng nhắc đi nhắc lại chiêu thức kẻ gian sử dụng để tấn công những người tử tế hay có uy tín trong cộng đồng. Để người nhẹ dạ tin tưởng lời nói của chúng, kẻ gian phải nguỵ tạo những câu chuyện “như thiệt” bằng cách dựa vào những dữ kiện có thật và tốt lành của đối phương, rồi kèm song song với những dữ kiện “xấu xa” được chúng ngụy tạo để lừa gạt người dễ tin. Có khi những dữ kiện mà chúng tṛng vào cổ người khác cũng chính là những điều xấu xí của chính chúng nó. Mục tiêu của chúng nó là chỉa mũi dùi vào đối phương, và làm cho người ta quên đi điều xấu chúng nó đang mắc phải.
Trong phạm vi niềm tin tôn giáo, kẻ nào nhận ḿnh là người “có đạo” mà có thái độ đê tiện nêu trên th́ xin nhớ câu Thánh Kinh sau đây: “Ḱa, kẻ dữ đang đẻ gian ác; thật nó đă hoài thai sự khuấy khỏa, và sanh điều dối trá. Nó đào một hố sâu, nhưng lại té vào hố nó đă đào. Sự khuấy khỏa nó đă làm sẽ đổ lại trên đầu nó. Và sự hung hăng nó giáng trên trán nó.” (Thi-thiên 7:14-16)
Người viết cũng từng là nạn nhân của các vụ nói xấu hay vu khống, chụp mũ một cách vô tội vạ từ VC và bọn tay sai hay những thành phần bất hảo trong các sinh hoạt cộng đồng và luôn cả những nơi được gọi là “hội thánh”. Dù vậy, tôi không bao giờ nao núng, bởi những lời nói xấu đó không thể thay đổi được bản chất thật của tôi hay những người tử tế từng là nạn nhân của những vụ “nói xấu”.
Uy tín của một người không phải tự nhiên mà có nhưng bằng cả một quá tŕnh dài do người chung quanh công nhận, cho nên ai muốn dùng các thủ đoạn đê tiện để hạ uy tín người khác không phải chuyện dễ làm. Hăy nh́n trong sinh hoạt cộng đồng th́ biết, kẻ gian, kẻ nói dối lần lượt không c̣n đất sống, cho dù kẻ đó có báo hay có đài phát thanh giống như bọn VC trong nước.
Đây là những điều tôi từng chia sẻ với vợ con, anh chị em và bạn hữu của tôi; nay tôi mượn những điều đó để thay cho lời kết. Nếu chúng ta là người tốt th́ cho dù có năm bảy tờ báo hay vài cái đài phát thanh “lăng nhục” chúng ta th́ bản chất thật của chúng ta vẫn là tốt. Và nếu chúng ta thuộc thành phần xấu th́ cho dù có năm bảy cái đài phát thanh và vài chục tờ báo ca tụng chúng ta đi nữa, th́ bản chất thật xấu của chúng ta không thể trở thành tốt. Điều này có thể chứng minh được: Hồ Chí Minh và đảng cướp VC gian ác có cả bộ máy tuyên truyền khổng lồ trong nửa thế kỷ qua và hiện nay, tất cả các cơ quan truyền thông nằm trong tay của chúng, nhưng cũng không phải v́ thế mà làm cho các tội ác tày trời và bản chất côn đồ của chúng được giấu kín.
Kẻ nào có bản chất thích nói xấu thiên hạ th́ nhớ nằm ḷng câu: “Ngậm máu phun đến người, trước hết tự dơ miệng ḿnh”. Ai nhận ḿnh là “Cơ Đốc Nhân” th́ xin đừng quên lời khuyến cáo sau đây của Thánh Kinh: “Chớ có một lời dữ nào ra từ miệng anh em; nhưng khi đáng nói, hăy nói một lời lành giúp ơn cho người nghe đến.” (Ê-phê-sô 4:29)
Huỳnh Quốc B́nh
florida80
09-01-2019, 22:59
Tổ Quốc Việt Nam – C̣n Hay Đă Mất?
Posted on June 7, 2018 by binhquochuynh
Huỳnh Quốc B́nh
LTG: Đất nước Việt Nam “chưa mất” v́ chưa bị bọn chệt trắng trợn nện những gót giầy xâm lược lên đó, nhưng đă mất theo kiểu thuê mướn như vụ Formosa ở Hà Tĩnh… Và mới đây qua vụ “đặc khu kinh tế” mà đám thủ lănh đảng cướp VC đă vâng lệnh quan thầy trung cộng để cho tụi chệt chúng nó thuê dài hạn đến 99 năm. Với những bằng chứng hùng hồn đó, thiết nghĩ con dân Việt Nam trong và ngoài nước cần ư thức một cách sâu sắc để tránh làm những điều có lợi cho VC và TC…
Nếu người Việt trong nước không can đảm đồng loạt vùng lên, c̣n người Việt tỵ nạn VC ở hải ngoại chỉ chờ lâu lâu “trồi lên yêu nước” trong ngày Quốc Hận 30-4, hoặc vài ngày quan trọng khác rồi sau đó cứ “nghỉ khỏe” không làm ǵ cả, th́ dân tộc Việt Nam sẽ trở thành nô lệ giặc tàu là cái chắc.
Chúng ta không thể ra vẻ “yêu nước” theo kiểu vung vít thề “chống cộng đến giọt máu cuối cùng” trong các bàn tiệc, nhưng thực chất th́ đổ một giọt mồ hôi cho công việc chung hay chống cộng cũng c̣n không dám, th́ yêu nước, thương ṇi cái nỗi ǵ? (HQB)
Trong những năm qua, người Việt tỵ nạn chính trị tại hải ngoại có nhiều bàn tán, nhận xét, về số phận của đất nước Việt Nam đang nằm trong tay đảng cướp VC. Có người cho rằng trước sau ǵ Việt Nam cũng sẽ lọt vào tay Trung Cộng. Có người khẳng định rằng Việt Nam đă mất vào tay Trung Cộng rồi, chứ c̣n chờ đợi trước hay sau?
Không ít người có nhận xét về đất nước Việt Nam bằng thái độ của một kẻ bàng quan. Tức là đất nước Việt Nam có c̣n hay đă mất th́ cũng chỉ là chuyện thời sự đối với họ, nghe qua rồi bỏ. Riêng tôi xin được nói trong tinh thần trách nhiệm và không sợ sai: Khi bọn Trung Cộng là kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt Nam đă xỏ mũi hay khống chế được cái đám lănh đạo trong đảng VC và biến chúng nó thành tập đoàn quan thái thú giống như “Thái Thú Tô Định” ngày xưa, tàn ác với dân… th́ nước Việt Nam c̣n ǵ mà chưa mất?
Tổ Quốc không chỉ là mảnh đất do tiền nhân để lại cho con cháu qua các thời đại, mà Tổ Quốc là vô h́nh, là niềm hảnh diện của con dân một đất nước. Giang sơn của một quốc gia có thể mất vào tay kẻ cướp hay kẻ thù dân tộc, nhưng Tổ Quốc vẫn là “máu thịt” không thể tách rời khỏi thân thể của con dân. Và chắc chắn không một kẻ thù nào có thể lấy h́nh ảnh thiêng liêng của Tổ Quốc ra khỏi tim óc những người biết yêu Tổ Quốc.
Image result for bản đồ việt nam cộng ḥa
Bản đồ đất nước Việt Nam
H́nh ảnh Tổ Quốc chỉ lu mờ khi người ta t́m cách chối bỏ gốc gác của ḿnh để chọn một loại “tổ quốc” xă hội chủ nghĩa, một thứ “tổ quốc phi nhân” và t́nh nguyện làm thân nô lệ kẻ thù và mang súng đạn của chúng về dày xéo quê hương. Điều đáng mỉa mai là những tên thuộc loại “khôn ngoan trong việc ác, dốt nát trong việc lành” trong đảng cướp VC lại ngạo mạn cho rằng ḿnh là “đỉnh cao trí tuệ loài người” nhưng thực chất bọn chúng chỉ là một tập đoàn “hèn với giặc, ác với dân”. Chúng nó ác như tên Thái Thú Tô Định ngày xưa, vô cùng tàn bạo và vô nhân đạo đối với người Việt Nam chúng ta.
NoLe_GiacTau
Niềm tự hào về Tổ Quốc: Diện tích đất đai quốc gia này có thể to lớn hơn quốc gia kia, nhưng niềm tự hào về Tổ Quốc của con dân mỗi nước không thể đo lường theo sự lớn nhỏ của phần đất mà họ có. Người ta nói “Tổ Quốc với con dân giống cha mẹ với con cái” không phải là quá đáng. Một người yêu ông bà, cha mẹ, người thân, nhưng có thể không yêu Tổ Quốc; nhưng chắc chắn một người biết yêu Tổ Quốc không thể không yêu người thân ḿnh. Và một khi đă yêu th́ người đó sẽ t́m đủ cách để nói hay làm những điều có lợi cho những ǵ ḿnh “yêu”. Điều này không khác chi một người lính chiến yêu đời binh nghiệp; người đó xem quân đội là sự nghiệp đời ḿnh. Bằng chứng là có một vị Tướng trong quân đội Hoa Kỳ đă tuyên bố: “Người ta có thể mang tôi ra khỏi quân đội, nhưng không thể mang quân đội ra khỏi tôi”. (They can bring me out of the army, Abut they can never tear the Army out of me.)
Co Vang- To Quoc Ghi On
Tổ Quốc Ghi Ơn
Nguyền rủa Tổ Quốc: Phía người Việt Nam, có những tên muốn chứng tỏ ḿnh hiểu biết, thông thái hơn người, nên buông lời xúc phạm và nguyền rủa tiền nhân anh hùng. Chúng lên án tổ quốc của chúng bằng những nhận xét hết sức hời hợt, bất công. Chúng đánh mất ḷng tự trọng và liêm sỉ tối thiểu để t́m cách đồng hóa những khuyết điểm của chính thể này với tội lỗi tày trời của một đảng gian ác khác, giống như đảng VC hiện nay. Hăy chịu khó nghe Nguyễn Gia Kiểng trong “Tổ Quốc Ăn Năn” của đương sự: “Tổ quốc của phe cộng sản là một tổ quốc gian ác, trong khi tổ quốc của các chính quyền quốc gia là một tổ quốc tầm phào.” Chỉ có chế độ gian ác hay chính thể sai lầm chứ không thể có một loại tổ quốc nào là “gian ác” hoặc “tầm phào” cả… Dĩ nhiên, bài viết này không dành để tranh luận với những tên “trí thức” thuộc loại không sử dụng óc để nhận xét. Tôi chỉ muốn chứng minh rằng: Tổ Quốc Việt Nam là vô h́nh chứ không chỉ là dăy giang sơn hữu h́nh đang nằm trong tay những tên VC gian ác để ngày nay chúng tạo không biết bao nhiêu điều tồi tệ trên đó.
florida80
09-01-2019, 23:00
Ruồng bỏ Tổ Quốc: Có những ông bà “thiêng liêng nửa vời”, đang ở dưới đất mà cứ như thể là đang đi trên mây. Thiên Đàng không biết chừng nào mới vào được, mà quê hương trần gian th́ lại không c̣n đất sống, bởi thái độ “thiêng liêng quá mấu” của ḿnh. Không có Thiên Chúa hay Thượng Đế nào dạy con người ruồng bỏ Tổ Tiên, ông Bà hay Tổ Quốc dưới trần gian; và cũng không có Trời hay Đấng Tối Cao nào cho phép con người chối bỏ Thiên Chúa hay Đấng Thượng Đế để đi thờ lạy tà thần, hoặc t́nh nguyện làm tay sai cho ma quỷ. Kẻ nào hiểu sai lẽ đạo từ Trời để có thái độ quên công ơn Tiền Nhân hay Tổ Quốc của ḿnh, kẻ đó không thể nào có ḷng kính trọng Thiên Chúa hay Đấng Thượng Đế một cách hết ḷng. Ai nhận ḿnh là Cơ Đốc Nhân hăy xem lại lời cầu xin của Chúa Cứu Thế Jesus với Chúa Cha trên trời th́ sẽ rơ: “Con chẳng cầu Cha cất họ khỏi thế gian, nhưng xin Cha ǵn giữ họ cho khỏi điều ác.” (Giăng 17:15)
Thu gọn h́nh ảnh một đất nước: Bây giờ chúng ta thử thu gọn h́nh ảnh một đất nước trở thành h́nh ảnh một gia đ́nh. Gia đ́nh kia chẳng may bị kẻ cướp xông vào nhà khống chế tất cả mọi người và hăm hiếp, vơ vét của cải mà họ có. Chỉ vài người may mắn thoát thân. Người kẹt lại bên trong, ngày đêm phải sống đời đói rách, tủi nhục và mong chờ người chạy thoát quay về cứu ḿnh. Trong khi đó người chạy thoát v́ phải lo kiếm sống để sinh tồn. Sau khi đời sống ổn định, bắt đầu lo hưởng thụ, lâu ngày quên ḿnh cũng từng là nạn nhân của bọn cướp. Có người quên luôn cả ông bà, cha mẹ, chú bác, cô d́ và anh chị em của ḿnh vẫn c̣n nằm trong tay bọn cướp… Điều đáng buồn, đáng trách là những người này ung dung trở về căn nhà đó như một người hàng xóm về thăm nhà theo kiểu “áo gấm về làng”. Có người c̣n nhẫn tâm bỏ vài mươi Mỹ kim ra để ngủ trên thân xác tiều tụy của chị em “ruột thịt” với ḿnh. Chưa hết, họ c̣n tỏ ra thân thiện và bắt tay làm ăn với bọn cướp trong các vỏ bọc “tôn giáo”, “từ thiện” và “văn hoá”. Ai lên tiếng cản ngăn, họ bảo rằng “tôi không làm chính trị”. Ai lên tiếng phản đối, họ bảo “thôi đừng nói chuyện chính trị”.
Chê bai người Việt: Trong sinh hoạt tại hải ngoại, tôi thấy không ít người chẳng làm ǵ cả, tối ngày chỉ ngồi một chỗ mà than phiền hết điều này việc kia. Mỗi năm họ chỉ “trồi lên yêu nước” một vài lần trong những ngày lễ lớn và thường xuyên “tỏ vẻ thương ṇi” chung quanh tách cà phê hay chén trà. Họ chỉ bàn thảo “chuyện đại sự” trong những bữa tiệc linh đ́nh, đầy ắp rượu Mỹ rượu Tây. Họ “yêu” đất nước và dân tộc họ bằng những chuyến về thăm nhà theo cung cách của một người ngoại quốc đến Việt Nam sử dụng tài chánh theo kiểu “vung tiền qua cửa sổ”. Họ ra vào Việt Nam như người ta đi chợ qua nhiều “vỏ bọc” khác nhau, nhưng thực chất là mang đô-la về nộp cho bọn cướp. Để biện minh cho hành động tiêu cực của chính ḿnh, họ không ngại nói lời ta thán, chê bai những khuyết điểm trong các sinh hoạt cộng đồng… Nhưng lại không biết hay không chịu làm một điều ǵ cho cộng đồng tốt hơn. Họ hết lời ca ngợi các cộng đồng Do Thái, Nhật Bản, Đại Hàn, Trung Hoa, Lào và Cam Bốt nhưng lại chê bai, thống trách, thậm chí c̣n nguyền rủa những khuyết điểm của cộng đồng ḿnh.
Làm được ǵ cho đất nước?: Trước cảnh nước mất nhà tan, người có ḷng tự trọng không thể ngồi đó mà trách nhau hay lên án người thời trước theo kiểu “Tiên trách kỷ, hậu trách nhân”. Các cụ đă dạy, muốn trách người khác, trước hết phải xét lại chính ḿnh. Từ ngày 30-4-75 đến giờ, ông tướng nào hay ông quan nào không nhận lănh phần trách nhiệm đă để Việt Nam Cộng Ḥa thua VC, mà cứ ngồi thở than, hay chỉ chờ đến ngày Quốc Hận 30-4, hoặc thời điểm mừng Ngày Quân Lực 19-6 hằng năm để kể dài ḍng về quá khứ vàng son, hoặc lớn tiếng chửi Mỹ và đồng minh… th́ ông tướng đó không phải là vị tướng xứng đúng nghĩa hay một ông quan xứng đáng. Và người dân nào, ngay thời ly loạn không đóng góp phần vụ của ḿnh cho đất nước mà chỉ giỏi lên án, hay trách cứ chính quyền Việt Nam Cộng Ḥa bằng thái độ giống như kẻ thù VC, th́ người đó chưa xứng đáng làm dân của một đất nước chẳng may gặp cảnh tai ương. Nói theo kiểu hết ư: Những tên trốn quân dịch, những kẻ chỉ giỏi t́m cách “ngồi mát ăn bát vàng” th́ không được phép lên án những chiến sĩ “bại trận” hay những ai đă “nằm xuống” v́ đă chiến đấu bảo vệ Tổ Quốc.
Chien Si Vo Danh
Những Người Lính có số quân và “không số quân” của Việt Nam Cộng Ḥa
Cách đây hơn nửa thế kỷ, bài diễn văn của cựu Tổng Thống Hoa Kỳ John F Kennedy đọc trong buổi lễ nhậm chức tại Washington DC, ngày 20 tháng Giêng năm 1961, ông đă để lại câu nói bất hủ không chỉ cho nhân dân Hoa Kỳ mà cho cả thế giới về tương quan giữa đất nước và dân tộc: “Ask not what your country can do for you–ask what you can do for your country”. Xin tạm dịch “Đừng hỏi Tổ Quốc đă làm ǵ cho bạn, mà hăy hỏi bạn đă làm ǵ cho Tổ Quốc”. (Câu nói này bị đám bồi bút VC trong nước cho rằng đúng là do Tổng Thống Hoa Kỳ John F Kennedy nói ra, nhưng “bác hồ” của chúng đă nói ư đó trước mọi người. Đúng là bác cháu chúng nó cái ǵ cũng tài. Thật tội nghiệp!)
Đất nước Việt Nam hiện nay: Theo dơi t́nh h́nh Việt Nam và nếu người ta có một cái nh́n khách quan hoặc bằng tâm t́nh của một nạn nhân đang sống dưới chế độ độc tài VC, hơn là lối nhận xét hời hợt của những “Việt kiều” ra vào Việt Nam như đi chợ cho những mục tiêu đen tối, th́ chắc chắn người ta sẽ giật ḿnh và tự hỏi:
florida80
09-01-2019, 23:00
◾Có một đất nước nào mà phụ nữ, trẻ con bị bán ra nước ngoài làm nô lệ t́nh dục nhiều như Việt Nam? Chỉ có Việt Nam.
◾Có một đất nước nào mà phụ nữ phải trần truồng xếp hàng để cho đàn ông ngoại quốc ngắm nh́n và chọn lựa để mang về “làm vợ” cho cả nhà họ hay không? Chỉ có Việt Nam.
◾Có một đất nước nào mà nhà tù nhiều hơn trường học? Chỉ có Việt Nam.
◾Có đất nước nào mà người dân phải ăn toàn khẩu hiệu (bánh vẻ) thay cơm? Chỉ có Việt Nam.
◾Có đất nước nào mà người dân bị đàn áp chỉ v́ bày tỏ ḷng yêu nước? Chỉ có Việt Nam.
◾Có đất nước nào mà thằng ăn cướp ngồi chiểm chệ xử nạn nhân kẻ cướp không? Chỉ có Việt Nam.
◾Có một đất nước nào mà bọn côn đồ được phép bỏ tù người lương thiện không? Chỉ có Việt Nam.
◾Và c̣n nhiều điều nghịch lư khác nữa, không sao kể hết trong khuôn khổ một bài viết.
Kết luận: Một người v́ hoàn cảnh phải ĺa xa quê hương sống đời lưu lạc một cách lâu dài, chưa hẵn là đă “mất Tổ Quốc”. Người ta có thể sống bất cứ nơi nào trên thế giới miễn là vẫn c̣n nhớ ḿnh là ai và vẫn c̣n muốn làm một cái ǵ đó lợi cho đất nước và dân tộc ḿnh. Hoặc nếu không làm được một điều ǵ có lợi nhưng dứt khoát không làm hại cho đất nước và dân tộc ḿnh, th́ người đó vẫn c̣n Tổ Quốc. Bất cứ ai có những hành động tàn phá tài nguyên quốc gia, bất chấp nền luân lư và đạo đức dân tộc ḿnh bị suy đồi, chọn ngồi chung bàn ăn chung mâm với bọn độc tài gian ác v́ quyền lợi cá nhân, tiếp tay bọn bán nước hại dân để hăm hại đồng bào, làm tay sai cho ngoại bang hầu được vinh thân, ph́ da… th́ đó mới chính là những kẻ không c̣n Tổ Quốc.
florida80
09-01-2019, 23:02
Ăn Cây Nào, Rào Cây Nấy!
Posted on July 4, 2019 by binhquochuynh
Huỳnh Quốc B́nh
“Những kẻ vác mặt đến Mỹ bằng nhiều lư do để hưởng thụ vật chất, để sống đời tự do, nhưng lúc nào cũng chửi Mỹ, vô cớ lên án nước Mỹ, phỉ báng vô tội vạ vị Tổng Tổng do dân bầu một cách chính danh… Th́ cho phép người khác gọi đó là bọn vô ơn..”
Trong bài nói chuyện “Chúng ta không được im lặng” (We Must Not Remain Silent) của Mục Sư Franklin Graham, con trai của cố Mục Sư Billy Graham, Người đă xác quyết rằng:
“Tôi hứa rằng tôi sẽ lên tiếng mỗi ngày trước những hành vi bất công và xấu xa. Tôi không thể và sẽ không thụ động đứng nh́n. Tôi sẽ cậy ơn Thiên Chúa, và với sự giúp đỡ của Ngài, tôi sẽ chiến đấu cho cuộc chiến đầy chính nghĩa. Tôi tin tưởng vào bàn tay đầy quyền năng của Thiên Chúa sẽ hành động trong ḷng và cuộc sống của con dân Ngài, hầu giúp họ có đức tin và có sự dũng cảm.” (Thoát dịch)
“I promise that I will raise my voice each and every day against such injustice and wicked behavior. I can not and will not stand idly by. By God’s grace and with God’s help, I will ‘fight the good fight,’ trusting in the sovereign hand of the Lord to work in the hearts and lives of His people to embolden them.”
Franklin Graham: We Must Not Remain Silent
Với lời khẳng định như thế của Mục Sư Franklin Graham đă phản ảnh đúng với lời dạy của Kinh Thánh: (Châm-ngôn 31:8) “Hăy mở miệng con để nói thay cho những người thấp cổ, bé miệng; hăy bênh vực duyên cớ của những người bất hạnh đau thương. (Speak up for those who can not speak for themselves, for the rights of all who are destitute.- Proverbs 31:8)
Và cũng với lời khẳng định đó tôi tin rằng Mục Sư Franklin Graham thuộc thành phần biết “ăn cây nào, cây nấy” chứ không giống phường “ăn cháo đái bát” mà chúng ta thường thấy nhan nhản trong xă hội.
Đề cập đến những ǵ Mục Sư Mục Sư Franklin Graham tuyên bố, xin cho phép tôi nhắc đến câu nói của Bố ông, tức cố Mục Sư Billy Graham: “Khi sự giàu có mất đi, không có ǵ gọi là mất; khi sức khỏe bị mất, một cái ǵ đó bị tổn hại; khi đánh mất nhân cách th́ sẽ mất tất cả.” (When wealth is lost, nothing is lost; when health is lost, something is lost; when character is lost, all is lost.- Billy Graham)
Image result for billy graham
Những kẻ đến nước Mỹ xin tỵ nạn chính trị, hay vác mặt đến Mỹ bằng nhiều lư do để hưởng thụ vật chất, để sống đời tự do, nhưng lúc nào cũng chửi Mỹ, vô cớ lên án nước Mỹ, phỉ báng vô tội vạ vị Tổng Tổng hay các chức vụ do dân bầu một cách chính danh, mà không đưa ra được một bằng chứng cụ thể để chứng minh lời nói hay hành động của ḿnh là đúng… Th́ cho phép người khác gọi đó là bọn vô ơn, thiếu nhân cách, những kẻ xem lương tâm không bằng lương tháng, đó là là hạng người ăn cây nào tàn sát cây đó, thay v́ “ăn cây nào, rào đây nấy” mà người tử tế, liêm sỉ đều phải biết.
Như vậy th́ thành ngữ “Ăn cây nào, rào cây nấy”, muốn nhắc con người phải biết bảo vệ những ǵ trong sáng mà qua đó ḿnh từng hưởng những đặc ân và quyền lợi. Tương tự: “Uống nước nhớ người đào giếng” hay “Uống nước nhớ nguồn”, hoặc “Ăn trái nhớ kẻ trồng cây” cũng đều nói lên ư nghĩa phản nghịch lại lối “ăn cháo đái bát”.
Điển h́nh nhất, trước 30-4-75 người dân miền Nam ở hậu phương, nhớ ơn những chiến sĩ Việt Nam Cộng Hoà chiến đấu ngoài tiền tuyến để bảo vệ Tổ Quốc bằng cách ngăn chận sự tấn công của Việt cộng đến từ miền Bắc. Dĩ nhiên thời bấy giờ cũng không thiếu những người ở hậu phương sống đời no ấm, tự do, thay v́ nhớ ơn chiến sĩ ngoài tiền tuyến th́ họ lại “đâm sau lưng chiến sĩ”, bằng những việc làm, chiêu bài có lợi cho họ và cho kẻ thù của dân tộc Việt Nam.
Image result for chiến sĩ VNCH
Trong sinh hoạt gia đ́nh và xă hội, kẻ nào từng được người khác cưu mang, từng “làm phiền” xă hội để ăn học thành tài, ăn nên làm ra, hoặc có chức quyền, địa vị cao trọng trong xă hội, nhà cao, cửa rộng… Thay v́ nhớ ơn những người từng góp phần cho sự thành công của ḿnh nhưng nay lại quên ơn những người đáng được nhớ ơn, th́ ḿnh không c̣n xứng đáng là một người b́nh thường trong xă hội.
Người bị VC bỏ tù một cách vô cớ, sau khi ra khỏi tù, họ nhớ ơn những người tranh đấu cho ḿnh được tự do, hoặc người hưởng các loại trợ cấp xă hội, nhớ ơn những người đang làm việc, đóng thuế cho ḿnh được các quyền lợi đó, cho nên ḿnh sẽ không phí phạm những loại trợ cấp xă hội mà ḿnh được hưởng… Là những người biết “ăn cây nào, rào cây nấy”.
Người tỵ nạn chính trị, được các ân nhân bảo lănh, cưu mang trong những ngày c̣n “chân ướt, chân ráo” đến xứ người; dù ngày nay ḿnh có vượt trội hơn những ân nhân, nhưng vẫn không quay lưng với họ, là những người có thủy chung, biết “ăn cây nào, rào cây nấy”.
Ứng cử viên không nuốt lời hứa với cử tri; biết tranh đấu cho quyền lợi của cử tri sau khi thắng cử, là người có liêm sỉ và cũng là người biết “ăn cây nào, rào cây nấy”. Đó là những người mà cử tri cần tiếp tục ủng hộ và bảo vệ họ.
florida80
09-01-2019, 23:02
Image result for donald trump and mike pence
Những người tỵ nạn chính trị tại Hoa Kỳ nhưng luôn đối với Hoa Kỳ như kẻ bàng quan, như thể ḿnh là kẻ thù của Hoa Kỳ, hoặc tỏ ra “phấn khởi” khi thấy Hoa Kỳ bị quân khủng bố tấn công… Th́ loại người đó không xứng đáng “tỵ nạn” hay sinh sống tại đất nước này và cho phép người khác xem chúng là đồ vô ơn, là những tên ăn cháo đái bát, phản ảnh ngược lại câu “ăn cây nào, rào cây nấy”.
Đối với người lính chiến Hoa Kỳ, đă hy sinh tính mạng để bảo vệ đất nước Hoa Kỳ, và bảo vệ tự do của nhân loại bằng mọi h́nh thức. Ai c̣n nhớ đến sự hy sinh của họ và dành cho họ một lời cầu nguyện không thôi, th́ cũng đă là quư hóa và đă thể hiện tinh thần “ăn cây nào, rào cây nấy”.
Image result for us soldier
Trong phạm vi Thiên Chúa Giáo, nếu trước 30-4-75, những con dân Chúa từng sống êm ấm nơi thành thị, được tự do học hành, làm thương mại, tự do đến Nhà Thờ, Thánh Đường để hầu việc Chúa, thờ lạy Chúa… Trong khi đó, những chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà đang chiến đấu bảo vệ từng tấc đất ngoài mặt trận. Tháng 4 đen, giặc tràn vào thành phố, người chiến sĩ Việt Nam Cộng Hoà vẫn tiếp tục ngăn giặc, để cho ḿnh có đủ th́ giờ lên phi cơ, chạy xuống tàu, ra hải ngoại lánh nạn việt cộng; kết quả, ḿnh được sống đời tự do, c̣n những người chiến sĩ ấy phải vào tù, hoặc bị tàn phế sống lê lết, tủi nhục trên đường phố và chịu bao cảnh bạc đăi của VC… Khi ra hải ngoại ḿnh được tiếp tục học hành trở thành người khoa bảng, ăn nên, làm ra, được tự do thờ lạy Chúa, nhưng cố t́nh quên bỏ đất nước ḿnh, đồng bào ḿnh, đồng đội của ḿnh; hoặc cố t́nh bưng tai bịt mắt trước tiếng rên siết của đồng bào bên quê nhà, thường hùng hồn tuyên bố “tôi không thích chuyện chính trị”, cố t́nh tránh né việc bênh vực cho những nạn nhân của chế độ VC, đang cần sự lên tiếng của ḿnh… Th́ ḿnh đă vô t́nh biến ḿnh thành những kẻ vong ân, bội nghĩa, là những kẻ ăn cây nào, tàn sát cây đó như đă nói.
Là một Cơ Đốc Nhân, chúng ta không thể đóng kịch. Chúng ta có thể dối người, nhưng không thể dối được Chúa. Lối hành xử của chúng ta sẽ phản ảnh đúng bản chất về con người thật của chúng ta. Nếu chúng ta không quư trọng sự thủy chung. Nếu chúng ta vội quên ơn người khác. Nếu chúng ta không rào những cây mà ḿnh từng ăn trái, th́ chúng ta không thể dạy người khác làm những điều nhân nghĩa, đạo đức, chúng ta không thể dạy được con ḿnh, chứ đừng nói là có thể dạy hay giảng cho người khác nghe.
Để kết luận, tôi xin trích một đoạn Kinh Thánh có đề cập đến một số hành động liên quan đến những điều tôi vừa tŕnh bày. Những điều đó là: “Hăy biết rằng trong ngày sau rốt, sẽ có những thời kỳ khó khăn. V́ người ta đều tư kỷ, tham tiền, khoe khoang, xấc xược, hay nói xấu, nghịch cha mẹ, bó buộc, không tin kính, vô t́nh, khó ḥa thuận, hay phao vu, không tiết độ, dữ tợn, thù người lành, lường thầy phản bạn, hay nóng giận, lên ḿnh kiêu ngạo, ưa thích sự vui chơi hơn là yêu mến Đức Chúa Trời, bề ngoài giữ điều nhơn đức, nhưng chối bỏ quyền phép của nhơn đức đó. Những kẻ thể ấy, con hăy lánh xa đi.” (2Ti-mô-thê 3:1-5)
Cầu xin Chúa cho những con dân Chúa biết ăn cây nào th́ rào cây nấy. Biết tạ ơn Chúa, nhớ ơn người. Biết người biết ta và đừng hành xử như thể ḿnh đang ở ngoài quả địa cầu này. Biết ḿnh vẫn c̣n nặng nợ áo cơm của những người chung quanh. Đừng v́ quá khích, quá kiêu ngạo trong niềm tin mà trở thành những con người lập dị hơn là đạo đức thật. Đừng ra vẻ thiêng liêng mà phải thật sự thiêng liêng. Đừng cúi đầu nghe những lời dạy của những ai nhận ḿnh là “sư”, là “thầy”, là “cha” người khác, mà có những tâm địa phản trắc, thiếu thủy chung, không giảng lời của lẽ thật, không sống với chân lư, không thật sự hầu việc Chúa, mà chỉ lo hầu cái bụng của họ. Đối với loại người này, Kinh Thánh cho phép chúng ta lánh xa. A-men!
Huỳnh Quốc B́nh
florida80
09-01-2019, 23:09
Một Trí Thức Có Tri Thức
Posted on February 2, 2018 by binhquochuynh
Huỳnh Quốc B́nh
… Một người học cho nhiều, lấy bằng cấp cho cao, mà lúc nào cũng chỉ thích lo cho riêng cái “chậu kiểng” nhà ḿnh, c̣n xă hội ra sao cũng được, hay đứa nào chết kệ tía nó… Th́ xă hội cần chi những người học rộng, hiểu cao mà dốt về nhân cách hay nghèo nàn về tri thức đó?
Khoảng đầu năm 2000 tôi có t́nh nguyện làm thông dịch viên cho khu học chánh Linn-Benton county, để giúp thầy cô thẩm định tŕnh độ của học sinh Việt Nam mới đến Hoa Kỳ. Trong những năm đó, tôi gặp khá nhiều t́nh nguyện viên của nhiều sắc dân khác nhau, nhưng nhiều nhất là người Mỹ da trắng. Có lần tôi giúp một số học sinh Việt Nam chưa rành tiếng Mỹ gặp bác sĩ để khám bệnh theo hẹn… Tôi gặp một bác sĩ người Mỹ da màu. Thú thật là nếu tôi gặp ông bác sĩ này bên ngoài, th́ không thể biết ông là bác sĩ, bởi cử chỉ và lời nói hết sức khiêm nhường của ông.
H́nh minh họa
Trong lúc chờ đợi sự chuyển tiếp từ bệnh nhân này đến bệnh nhân khác, ông hỏi thăm về nghề nghiệp và sinh hoạt của tôi. V́ ông hỏi và thấy ông thân mật nên tôi hỏi lại. Được biết, trước khi trở thành một bác sĩ y khoa, gia đ́nh ông thuộc thành phần có lợi tức thật thấp. Cha mẹ ông chỉ là những công nhân lao động b́nh thường chứ không có nghề nghiệp ǵ vững chắc. V́ gia đ́nh ông nghèo nên anh em ông phải làm đủ mọi thứ nghề tay chân để có thêm tiền đi học. Cá nhân ông được học bổng vào trường y khoa.
Sau khi tốt nghiệp, ông làm bác sĩ thường trực cho bệnh viện và cũng thường tham gia vào các phái đoàn y tế khám bệnh miễn phí cho người nghèo, hoặc hằng tuần ông t́nh nguyện đến một Clinic nào đó để khám bệnh và kê toa thuốc miễn phí cho những bệnh nhân không có bảo hiểm, hoặc chưa hưởng được chương tŕnh y tế miễn phí… Lần đó tôi gặp ông khi mà mỗi tuần ông đều bỏ ra khoảng 4 tiếng để khám bệnh miễn phí cho những ai thật sự cần được giúp đỡ của bác sĩ.
Đă hơn 15 năm qua tôi không c̣n nhớ gương mặt của ông, nhưng tôi nhớ như in trong trí những ǵ ông tâm t́nh hay chia sẻ với tôi. Ông nói, ông không dám dạy đời ai ngoài những lời nhắc các con ông là cố gắng học, đừng mặc cảm, tự ái, mà nên có ḷng tự trọng. Hăy giúp đỡ những người cần giúp đỡ giống như những người từng đóng góp công sức xây dựng xă hội một cách trực tiếp hay gián tiếp mà ông cho rằng đó là ân nhân của ông. Ông và anh em của ông được như ngày nay, mà các con ông được hưởng lây, là do tiền đóng thuế của nhiều thành phần trong xă hội trước đó. Cho nên ḿnh cần đóng góp công sức xây dựng xă hội lành mạnh, chứ không chỉ cho riêng căn nhà của ḿnh hay gia đ́nh ḿnh. Sau khi thành nhân rồi th́ ḿnh không chỉ trả lại cho xă hội những ǵ ḿnh đă “vay không tiền lời”, mà c̣n có trách nhiệm góp phần giúp xă hội thăng tiến.
Nhắc tới ông bác sĩ da màu này tôi bổng nhớ đến lời dạy của Ba Tôi. Ông Cụ dạy anh em tôi rằng: Nếu ḿnh có hơn người khác về điểm nào đó, th́ nên t́m cách giúp người ta tiến lên chứ đừng vỗ ngực tự hào về “tài năng” của ḿnh… Hoặc, Ông Cụ cũng lấy h́nh ảnh con sâu và con bướm để dạy anh chị em chúng tôi: Nếu ngày nay ḿnh là con bướm xinh đẹp th́ chớ vội quên những ngày c̣n là con sâu xấu xí…
Có người nói, trí thức phải vui sau cái vui của thiên hạ và buồn trước nỗi buồn của thiên hạ. Riêng tôi nghĩ rằng, người học cho nhiều, lấy bằng cấp cho cao, mà lúc nào cũng chỉ thích lo cho riêng cái “chậu kiểng” nhà ḿnh, c̣n xă hội ra sao cũng được, hay đứa nào chết kệ tía nó… Th́ xă hội cần chi những người học rộng, hiểu cao mà dốt về nhân cách hay nghèo nàn về tri thức đó? Nếu giới trí thức nào cũng đều nghĩ như ông bác sĩ da màu mà tôi vừa kể th́ đỡ khổ cho xă hội biết bao.
Nhân tiện người viết xin trân trọng giới thiệu đến quư độc giả bài viết “Một giai thoại nhỏ, một bài học lớn” của tác giả Từ Thức. Đây là bài viết thật đáng cho chúng ta bỏ th́ giờ để đọc. https://huynhquocbinh.net/2018/02/02/mot-giai-thoai-nho-mot-bai-hoc-lon/
Huỳnh Quốc B́nh
florida80
09-01-2019, 23:10
Một giai thoại nhỏ, một bài học lớn
Posted on February 2, 2018 by binhquochuynh
LGT: tôi xin trân trọng giới thiệu đến quư độc giả bài viết “Một giai thoại nhỏ, một bài học lớn” của tác giả Từ Thức. Đây là bài viết thật đáng cho chúng ta bỏ th́ giờ để đọc. (Huỳnh Quốc B́nh)
Từ Thức
– Văn pḥng giám đốc đại học Harvard, một ngày cuối thế kỷ 19. Một cặp vợ chồng rụt rè xin gặp ông giám đốc.
Cô thư kư nh́n vẻ quê mùa của hai người khách, chiếc quần sờn gấu của ông và bộ quần áo b́nh dân của bà, trả lời: ông giám đốc rất bận, chỉ tiếp khách có hẹn. Đúng ra, ông chỉ quen tiếp những trí thức danh tiếng, những người gia thế, có vai vế trong xă hội.
Hai người khách nhất định xin được ở lại chờ, v́ có chuyện muốn nói. Xế chiều, ông giám đốc Harvard mới hết khách, xách cặp ra về. Cặp vợ chồng xin được thưa chuyện vài phút. Ông bà cho hay người con trai duy nhất của họ, sinh viên năm đầu của trường, vừa chết v́ bệnh thương hàn, và muốn dựng một cái ǵ để tưởng nhớ đứa con. Ông giám đốc thông cảm cái đau buồn của khách, nhưng trả lời: ông bà thử tưởng tượng, nếu mỗi gia đ́nh có tang xây một mộ bia, bồn cỏ nhà trường sẽ thành một nghĩa trang.
Ông khách nói: chúng tôi không muốn xây mộ bia. Chúng tôi muốn nhân danh con, xây tặng một giảng đường, hay một nhà nội trú. Ông giám đốc nh́n bộ quần áo b́nh dân, vẻ quê mùa của khách, mỉm cười: ông có biết xây một giảng đường tốn hàng trăm ngàn Mỹ kim?
Bà khách nh́n chồng, nhỏ nhẹ: Nếu chỉ có vậy, tại sao ḿnh không dựng luôn một trường đại học?
Hai ông bà ra về. Ít lâu sau, trường đại học Stanford ra đời và trở thành một 3 đại học uy tín nhất thế giới. Ông giám đốc Harvard không biết ḿnh vừa tiếp hai vợ chồng tỉ phú Stanford, vua xe lửa, sau này trở này trở thành Thống đốc California
Trả lại cho xă hội
Giai thoại trên đây về Leland và Jane Stanford được kể đi kể lại, nói lên nhân sinh quan đặc biệt của người Tây Phương, nhất là ở những xứ ảnh hưởng văn hóa Tin Lành (1), với phương châm được dạy dỗ và thấm nhuần từ nhỏ: trả lại cho xă hội những ǵ đă nhận được của xă hội.
Khía cạnh văn hóa đó giải thích tại sao ở Hoa Kỳ và Bắc Âu có những nhà tỷ phú như Bill Gates, Warren Buffett, Zuckerberg dành những ngân khoản khổng lồ làm việc từ thiện, tài trợ những dự án có công ích, trong khi ở những xă hội khác, những người giầu có, nhất là mới giầu, chỉ biết khoe của, phung phí một cách lố bịch, nham nhở.
Những ông bà hoàng dầu lửa, keo kiệt, tàn nhẫn với gia nhân, nhất là di dân lao động, không biết dùng tiền bạc làm ǵ hơn là pḥng tắm, cầu tiêu bằng vàng, xây cất những trường đua ngựa vĩ đại với bồn cỏ xanh giữa sa mạc, ở một xứ Hồi giáo cấm cờ bạc, cấm đánh độ.
Những tỷ phú Tàu xây lại lâu đài Versailles hàng trăm pḥng cho hai vợ chồng với một cậu cả.
Những ông trời con, những cô bồ nhí của quan lớn ở Việt Nam làm thang máy bằng vàng, xây dinh thự xanh đỏ, Tây không ra Tây, Tàu không ra Tàu, lấy tiền gấp tàu giấy cho con thả chơi.
Những nhà độc tài Phi châu dựng lại nhà thờ Vatican giữa một biển nghèo đói, dùng máy bay riêng chở thợ may, thợ đóng giầy nổi tiếng từ Paris, từ Rome (Roma) tới may bộ quần áo giá cắt cổ thứ 200, hay áo lông (fourrure) cho các mệnh phụ sống ở những xứ nóng như lửa.
Hai tư duy khác nhau, đưa tới hai xă hội khác nhau: một bên thịnh vượng, tiến bộ, một bên nghèo đói, lạc hậu.
Từ kinh doanh tới việc nghĩa
florida80
09-01-2019, 23:11
Từ kinh doanh tới việc nghĩa
Những nhà triệu phú Mỹ, khi kinh doanh, không ngần ngại dùng bất cứ thủ đoạn nào để thành công, kể cả đánh gục đối thủ cạnh tranh, để chiếm độc quyền. Đó cũng là một khía cạnh của văn hóa Tin lành: không có mặc cảm với tiền bạc, với thương mại.
Đó là một yếu tố văn hoá, nhưng nó giải thích phần nào cho sự thành công kinh tế của những nước như Hoa Kỳ, Bắc Âu. Văn hoá Tin Lành đă tạo ra những xứ tư bản Tây Phương. Người Tin lành không che dấu chuyện đă làm ra tiền, coi đó là dấu hiệu của thành công. Gặp người Mỹ, vài giờ sau biết họ lănh bao nhiêu dollars mỗi năm, có bao nhiêu cái nhà, cái xe
Văn hoá Thiên Chúa giáo có mặc cảm với tiền bạc. Không bao giờ người Pháp nói về lương bổng của ḿnh, ít khi phô trương, gần như muốn che dấu nếu thành công trong đời. Người Mỹ áp dụng những phương pháp hữu hiệu để kinh doanh, để làm giầu, nhưng khi đă thành công rồi, nghĩ tới việc trả lại cho xă hội những ǵ đă nhận của xă hội.
Khi Bill Gates tŕnh bày với vợ, con về dự án dùng trên 40 tỷ dollars cho Foudation Bill & Melinda Gates, và quyết định chỉ để lại cho mỗi người con 10 triệu (ít quá, khó thành công; nhiều quá, chỉ làm hư con cái), cả bà vợ và các con đều vui vẻ chấp nhận. Bởi v́ họ được dạy dỗ, thấm nhuần văn hoá đó từ nhỏ.
Khi Bill Gates nói về dự án của ḿnh, Warren Buffet đă hưởng ứng ngay, đóng góp phần lớn gia sản kếch sù cho Foudation Gates. Trên 50 tỷ phú, đa số là người Mỹ, đứng đầu là Zuckerberg, đă noi gương Bill Gates. Các trường đại học Mỹ hay Anh đều giầu có, với những ngân sách khổng lồ, ngang với ngân sách một quốc gia nhỏ, mà nhà nước không tốn một xu, bởi v́ những cựu sinh viên khi đă thành công ngoài đời đều quay lại, tự nguyện đóng góp. Đối với họ, đó là một chuyện tự nhiên, khỏi cần ai kêu gọi. Không làm, mới là chuyện bất b́nh thường.
Đơn giản như vậy, nhưng đem áp dụng ở những nước khác, rất khó. Phải bắt đầu bằng sự thay đổi văn hóa, thay đổi tư duy. Và văn hoá, không phải chuyện một sớm một chiều. Đó là chuyện của hàng thế hệ.
Tinh thần “trả lại cho xă hội” giải thích tại sao vai tṛ của xă hội dân sự cực kỳ quan trọng trong các xă hội Tây Phương. Nó nhân bản hóa các xă hội tư bản. Ở Hoa Kỳ chẳng hạn, tiêu biểu cho chế độ tư bản, nó xoa dịu những bất công của một xă hội cạnh tranh, mạnh được yếu thua. Đó là hai khuôn mặt mâu thuẫn của tư bản Tây Phương. Mâu thuẫn hay bổ túc lẫn nhau.
Những foundations tư nhân, nhan nhản khắp nơi, với những số tiền nhận được ở khắp nơi gởi giúp, trợ cấp học bổng, chữa bệnh, nghiên cứu khoa học, phát triển nghệ thuật văn hoá, giúp đỡ người nghèo, người sa cơ lỡ vận.
Truyền thống bác ái
Tại Pháp, nơi người Tin Lành chỉ chiếm trên dưới 3 %, cái tinh thần “trả lại cho xă hội” không mạnh như ở Hoa Kỳ hay các nước có văn hoá Tin Lành ở Bắc Âu. Những trường đại học lớn, uy tín nhất của Pháp, những năm gần đây kêu gọi các cựu sinh viên đă thành đạt đóng góp cho trường, nhưng kết quả rất khiêm nhượng.
Không phải một sớm một chiều người ta có thể tạo một truyền thống. Mặc dầu vậy, tinh thần bác ái ăn sâu tại các nước Thiên Chúa giáo như Pháp, Ư, Tây Ban Nha (Espagne, Spain) đă thúc đẩy các xă hội dân sự hoạt động tích cực. Tại Pháp chẳng hạn, tổ chức Resto du Cœur mỗi năm tặng thực phẩm, bữa ăn cho hàng triệu người. Emmaüs, một tổ chức thiện nguyện do linh mục Pierre lập ra không những giúp đỡ người nghèo, c̣n tạo công ăn việc làm cho hàng trăm người. Một trong những hoạt động của Emmaüs: nhận bàn ghế, TV, tủ lạnh, computers, quần áo cũ của thiên hạ gởi tặng, sửa lại, bán rẻ lấy tiền làm việc nghĩa. Nhân viên của Emmaüs đều là những người gọi là SDF (Sans Domicile Fixe, Không nhà không cửa, homeless), theo nguyên tắc dạy người ta câu cá hơn là cho tiền mua cá. Những người điều hành là những người có dư khả năng làm lương lớn trong các hăng tư, nhưng muốn làm việc công ích để đóng góp cho xă hội.
Từ gia đ́nh tới xă hội
Người Tây Phương, có tinh thần cá nhân chủ nghĩa, nhưng không ích kỷ như chúng ta nghĩ. Rất nhiều người tích cực và nghĩ đến người khác, coi việc giúp đỡ người khác, cải thiện xă hội là một bổn phận.
Người Việt hy sinh, nghĩ tới người khác nhiều hơn chính ḿnh, nhưng “người khác” chỉ luẩn quẩn trong nhà, cha mẹ, vợ chồng, con cái, không ra khỏi ngưỡng cửa gia đ́nh. Gia đ́nh VN chặt chẽ, nhưng xă hội VN lỏng lẻo. Gia đ́nh Tây Phương lỏng lẻo, nhưng xă hội của người ta chặt chẽ. Chữ liên đới, bác ái, huynh đệ không phải là những danh từ trống rỗng trên cửa miệng.
Người Việt dành trọng tâm đời ḿnh cho gia đ́nh. Tai họa xẩy ra cho người thân làm tiêu tan luôn đời ḿnh. Mất một người thân, cuộc đời kể như chấm dứt. Ngồi rầu rĩ thương thân, oán phận.
Thái độ của người Tây Phương tích cực hơn. Họ nghĩ tới xă hội. Họ không bi quan yếm thế. Tại họa cá nhân không đánh gục họ, trái lại, trở thành một động lực khiến họ lao đầu vào việc cải tiến xă hội.
“Our children”
florida80
09-01-2019, 23:12
Our children”
Hai ông bà Stanford, khi cậu con cưng chết, quyết định: từ nay, tất cả những đứa con California sẽ là con ḿnh. “The children of California shall be our children”.
Ở Pháp, những bà mẹ có con thơ ấu chết v́ tai nạn xe hơi, thay v́ ngồi than trời oán đất, hay oán thù người gây tai nạn, đă thành lập một hội rất thế lực, Ligue Contre La Violence Routière (Hội chống lại bạo lực lưu thông) hoạt động tích cực đ̣i quốc hội, chính phủ ban hành những luật lệ hạn chế vận tốc, kiểm soát, trừng phạt những người lái xe sau khi uống rượu, hút cần sa ma túy, mở những lớp về an ninh lưu thông, hỗ trợ các gia đ́nh nạn nhân.
Các nạn nhân khủng bố lập những hội tương trợ các nạn nhân như ḿnh. Một phụ nữ Pháp, thoát chết trong cuộc khủng bố Hồi giáo ở Paris, nói: chưa bao giờ tôi hạnh phúc hơn, v́ có một gia đ́nh trên 200 người.
Có người trong gia đ́nh chết v́ ung thư, họ lập những hội giúp bệnh nhân ung thư. Những người cựu SDF, khi có công ăn việc làm, mở hội giúp những người vô gia cư. Người có con chết v́ ma túy, gia đ́nh tan nát v́ rượu chè, bỏ tiền bạc, giúp những người nghiện ngập. Họ làm việc đó tận tụy, âm thầm, coi như chuyện đương nhiên, ngạc nhiên khi có người ngạc nhiên trước các nghĩa cử đáng khâm phục đó. Những thí dụ đó nhan nhản, ở mỗi góc phố, đếm không xuể.
Thí dụ điển h́nh nhất là tổ chức Téléthon. Một số gia đ́nh có con bị các thứ bịnh hiếm, không có thuốc điều trị v́ không có hăng bào chế thuốc nào bỏ ra những ngân khoản khổng lồ để t́m kiếm, sản xuất thuốc cho một số rất ít bệnh nhân, đă thành lập Téléthon, mỗi năm vận động quyên góp được hàng trăm triệu euros. Với số tiền đang kể đó, họ lập tuyển dụng các y sĩ, các chuyên viên y khoa nổi danh, mở những laboratoires tối tân để nghiên cứu phương pháp chữa trị, t́m ṭi thuốc men. Tiền đóng góp từ khắp nơi gởi về, thường thường là của những người lợi tức thấp, nhưng sẵn sàng giúp người thiếu may mắn hơn ḿnh. Và những người hoạt động tích cực nhất là những người có con cái đă chết v́ bạo bệnh, hoạt động để tránh cho người khác thảm kịch của chính ḿnh.
Không quay đầu về quá khứ, tiến về phía trước, nghĩ đến việc cải thiện xă hội, đó là những yếu tố khiến xă hội Tây phương thành công. Cả về kinh tế lẫn chính trị. Bởi v́ dân chủ không phải chỉ xây dựng trên giấy tờ, qua hiến pháp, bầu cử, luật lệ. Nó phải được thực thi, bảo vệ, nuôi dưỡng bởi xă hội dân sự.
Cha chung không ai khóc
Người VN hy sinh cho gia đ́nh, đó là một đức tính đáng cảm phục. Đó là một điều may, khiến xă hội VN không hoàn toàn băng hoại. Hay xă hội đă băng hoại, nhưng vẫn c̣n những ốc đảo là hàng triệu gia đ́nh, đang âm thầm cố thủ.
Người Việt hết ḷng với gia đ́nh, nhưng hoàn toàn thờ ơ với xă hội. Phương châm của người Việt: vườn ai nấy rào. Người ta đốn cây, tôi mặc kệ, v́ là cây ngoài đường. Người ta xẻ núi, phá rừng, xây chung cư, khách sạn, tôi ngoảnh mặt đi để tránh vạ lây. Hậu quả là VN được trời cho một giang sơn gấm vóc, ngày nay bị tàn phá một cách thô bạo. Nha Trang, Đà Lạt, Sapa…, những thắng cảnh tuyệt vời đang trở thành những đống xi măng, cốt sắt thô kệch, trước sự thờ ơ của mọi người. Cha chung không ai khóc.
Tại các nước Tây phương, các di tích lịch sử được bảo tŕ một phần lớn nhờ các foundations, các tư nhân. Ở VN, ngược lại, người ta biến của công thành của riêng, không nương tay tàn phá di sản của đất nước để làm giầu, để trục lợi.
Khi nào t́nh thương, sự liên đới, ḷng bác ái, tinh thần trách nhiệm của người Việt ra khỏi ngưỡng cửa gia đ́nh, lúc đó VN sẽ có một xă hội lành mạnh, lạc quan, tích cực. Đủ lành mạnh, lạc quan, tích cực, để xây dựng một chế độ dân chủ đích thực. Để xây dựng lại đất nước đang băng hoại.
(1) Bài này không có dụng ư ca ngợi đạo Tin Lành. Tôn giáo nào cũng có ưu và khuyết điểm, sẽ đề cập trong một bài tới
(Paris, tháng 1/2018)
florida80
09-01-2019, 23:15
Tuân Thủ Luật Pháp Chính Quyền Bản Xứ
Posted on December 30, 2018 by binhquochuynh
Huỳnh Quốc B́nh
Có hơn vài người nói với tôi theo kiểu lên án nước Mỹ: “Nước Mỹ này c̣n hơn cộng sản”. Tôi hỏi tại sao họ có nhận xét đó th́ được trả lời rằng: “Th́ ông coi đó, cái ǵ cũng bị luật pháp ràng buộc, làm cái ǵ cũng phải xin phép. Ḍng cái thứ cắt cỏ, trồng cây, câu cua, câu cá… mà cũng bắt người ta phải mua hay xin giấy phép…” Dĩ nhiên đối với thành phần này th́ có luật sư giải thích cũng không xong chứ đừng nói “tay ngang” như tôi.
Related image
Nước Mỹ là một nước pháp trị và tự do dân chủ. Nước Mỹ không phải “Thiên Đàng” và chính phủ Mỹ chẳng phải “Thiên Chúa” cho nên không phải thứ ǵ cũng hoàn hảo. Tuy nhiên, tôi chưa nghe nước Mỹ ép ai vào đây sinh sống. Cho nên ai không thích nước Mỹ cũng có quyền rời bỏ mà không phải trốn chạy hay vượt biên t́m tự do theo kiểu một sống một chết, hay phải đóng vàng cho tụi VC để được rời Việt Nam theo diện “đăng kư” bán chính thức sau ngày 30-4-75.
Nghĩ cũng ngộ, ở Việt Nam bọn VC cũng “làm ra luật” nhưng bọn chúng ngồi xổm lên trên luật pháp, trắng trợn chà đạp luật pháp do chúng bày ra qua các hành động cướp của, giết người… Nhưng không thấy mấy ông bà này nói ǵ, mà chỉ lớn tiếng chê Mỹ “giống cộng sản”.
H́nh: VC= Luật là tao. Tao là luật
Ở Mỹ này, luật là luật, chứ không thể dễ ngươi hay giỡn chơi được. Hầu hết các quốc gia có luật pháp nghiêm minh như Mỹ và Gia Nă Đại… cho phép một người sau khi uống rượu, nếu muốn lái xe th́ nồng độ rượu trong máu không vượt quá 0.08%. Ai vi phạm th́ bị xem như “tội h́nh sự” chứ không phải nhẹ như đậu xe không đúng chỗ, hoặc vượt bảng “stop” hay đèn đỏ v.v…
Luật không chỉ dành cho dân thường tuân thủ mà ngay cả chính quyền cũng phải nghiêm chỉnh tuân theo. Nhân viên chính phủ, cảnh sát, quan ṭa ǵ đi nữa mà khi cố t́nh vi phạm luật pháp, vẫn bị nhận viên công lực c̣ng tay như thường. Người viết xin đơn cử vài trường hợp những quan Ṭa từng xử phạt người khác, nhưng khi vi phạm luật pháp đă bị cảnh sát c̣ng tay, tạm giam và đưa ra ṭa giống bao người:
Ngày 25 tháng 10- 2011, nữ chánh án “Kathryn Nelson” tại Vero Beach, Florida bị cảnh sát chận bắt và bị truy tố tội lái xe trong lúc say rượu, gây tai nạn làm hư hại tài sản công cộng.
Ngày 9 tháng 4 -2013 vừa qua, cựu Chánh Án “John Lyman”, Olympia, của Tiểu Bang Washington bị bắt lần thứ hai về tội uống rượu lái xe, và luật sư của ông cho biết: Nếu sau khi xét xử, ṭa án kết tội, ông sẽ bị bỏ tù. Hễ phạm pháp là bị trừng phạt, dù người đó là ai.
Ngày 6 tháng 7- 2013, nữ Chánh Án “Tracy Sheehan” Hillsborough County Circuit Court, (Tampa- Florida) đă bị buộc tội “Lái xe lúc say rượu” (Driving under the influence – DUI).
Ngày 5 tháng 11- 2013, nữ Quan Ṭa Cynthia Imperato ở Florida, người đang đứng đầu một vụ xử người khác về tội “giết người” mà tội nhân có thể lănh án tử h́nh, nhưng rồi chính bà bị cảnh sát chận bắt về tội “cầm điện thoại nói chuyện lúc lái xe”, sau đó bà ḷi thêm tội uống rượu lái xe. Cảnh sát đă c̣ng tay bà và nhốt tù một đêm để chờ ngày ra ṭa về tội danh “Lái xe lúc say rượu” (Driving under the influence – DUI).
H́nh: Say rượu, lái xe là tự sát
Ngay cả Tổng Thống Hoa Kỳ cũng phải tuân thủ luật pháp. Đây là xứ tự do, nhưng mọi người phải chấp nhận sự chi phối và phải “hành xử quyền tự do” mà luật pháp đă quy định. Người viết xin đơn cử thêm vài vụ nữa để chúng ta thấy luật pháp Hoa Kỳ hoàn toàn khác với luật của các nước độc tài, cộng sản hay luật rừng của đảng cướp VC tại Việt Nam ngày nay.
H́nh: Luật rừng (VC bịt miệng LM Nguyễn Văn Lư trước ṭa)
Ngày 8-8-1974, Cố Tổng Thống Richard Nixon, Tổng Thống Thứ 37 của Hoa Kỳ phải từ chức v́ tội “nghe lén” phe đối lập ngay trong Ṭa Bạch Ốc.
Từ tháng 11-1995 đến tháng 3 năm 1997, cựu Tổng thống Hoa Kỳ Bill Clinton bị giới tuyền thông Hoa Kỳ phanh khui về vụ “bê bối t́nh dục” giữa ông với cô Monica Lewinsky ngay trong Ṭa Bạch Ốc. Ông đă phải ra Ṭa để trả lời những cáo buộc đó. Dù ông đă “thoát” nhưng điều này cũng cho thế giới thấy rằng luật pháp Hoa Kỳ không chừa bất cứ một ai.
Trước khi kết luận, tôi muốn kể hay “khoe” với quư độc giả một điều mà tôi cho là đáng chia sẻ. Trong ṿng hơn mười năm qua, tôi từng nhiều lần vận động một số bạn Mỹ trong Giáo Hội Tin Lành Nazarene Hoa Kỳ cùng tôi giúp đồng bào Việt Nam tại Oregon, mới qua Mỹ có cơ hội trau giồi Anh ngữ miễn phí. Có ít nhất là 400-500 học viên từng ghi danh. Mỗi tuần, trước khi vào các lớp, cá nhân tôi thường bỏ ra khoảng 10-15 phút để mách cho những học viên một số điều liên quan đến luật pháp, và văn hóa của người Mỹ để hy vọng mọi người dễ dàng hội nhập vào đời sống mới. Ai không thích nghe th́ có quyền đứng ngoài giải lao.
Tôi khích lệ mọi người cố gắng học Anh ngữ, và đừng bao giờ than “già”, hay “dốt”, hoặc “không có khiếu”… mà hăy cố gắng làm kiếm tiền bằng những nghề lương thiện, dù nghề khiêm tốn, ít tiền nhưng đó là “mồ hôi nước mắt” của ḿnh và nhất là tuân thủ luật pháp chính quyền Hoa Kỳ…
Sau thời gian dài, số học viên bày tỏ “ḷng biết ơn” cũng nhiều, người chê bai chúng tôi “dạy dỡ” cũng không ít sau khi họ biết được vài câu căn bản để có thể sẵn sàng ra ngoài t́m việc làm hoặc tiến lên các lớp cao hơn của các trường “chính quy” của chính phủ. Điều khôi hài là có kẻ hăm he kiện chúng tôi về “tội”, không phải giáo sư Anh văn mà cũng dám dạy ESL miễn phí. Tôi không dám kể vụ này cho mấy người Mỹ nghe v́ sợ họ buồn và tưởng lầm người Việt nào cũng “vô ơn” như thế. Qua vụ này tôi muốn nói rằng, chỉ có những tên bệnh hoạn hay ngu xuẩn mới làm cái tṛ “rung cây nhát khỉ” kiểu đó, và chỉ có ai mơ hồ về luật pháp Hoa Kỳ, hoặc nhận ḿnh là người “có học” nhưng lại “không hiểu” nên mới ngán sợ loại hù dọa đó.
Không phải ai cũng vội quên ơn như những kẻ vô ơn. Có một anh bạn sang Mỹ cùng với gia đ́nh và vợ con. Sau thời gian trau giồi Anh ngữ với chúng tôi, anh xin được việc làm. Ngày kia anh gọi chúng tôi và nói lời cảm ơn. Anh nói rằng: “V́ em nghe lời khuyên và khích lệ của anh nên vợ chồng em đă cố gắng làm việc, tôn trọng luật pháp, tiết kiệm trong việc chi tiêu tài chánh… Và bây giờ tụi em tạo được nhà và xe mới cho mẹ và các con ở thoải mái…” Tôi hết sức cảm động và cũng thầm tạ ơn Chúa và cảm ơn anh ấy đă giúp tôi thấy rằng: “Công khó của anh em không phải là vô ích”, như Kinh Thánh từng khuyến cáo.
Lời kết: Ông Bà ḿnh nói “ở ống th́ dài, ở bầu th́ tṛn”. Chơi với bạn xấu không khéo sẽ bị tiêm nhiễm tánh xấu. Và Ông Bà ḿnh cũng khuyến cáo “gần mực th́ đen, gần đèn th́ sáng”, hoặc “chọn bạn mà chơi”. Chính v́ điều này nên vợ chồng tôi chủ trương phải tiếp xúc người học cao, hiểu rộng để học hỏi. Và sẵn sàng làm bạn với giới b́nh dân một cách thân t́nh trong t́nh bạn hầu có thể để giúp nhau thăng tiến. Ai chân thành, khiêm tốn chúng tôi “chơi tiếp”; ai kiêu căng, lờn mặt, xem thường người khác… th́ chúng tôi t́m cách “vẫy tay chào nhau” mà không hề oán trách.
Chúng tôi chủ trương và dạy con em phải luôn siêng năng học hành, chuyên cần trong công việc làm, giúp đỡ người cần giúp đỡ và nhất là phải “tuân thủ luật pháp chính quyền bản xứ”; bởi nước Mỹ là một quốc gia thật lư tưởng hay “bạn hiền” dành cho những ai biết tôn trọng luật pháp; nhưng lại và là kẻ thù của những kẻ quen lối gian dối hay thích “chà đạp luật pháp”. Nói một cách khác, ai thích sống trong một xă hội luật pháp nghiêm minh, th́ Hoa Kỳ là một nơi thật tốt. Kẻ nào thích gian dối, điêu ngoa, thích bợ đỡ kẻ ác để được yên thân, th́ Việt Nam ngày nay thật thích hợp với những kẻ đó.
Huỳnh Quốc B́nh
florida80
09-02-2019, 19:12
Thức Về Tự Do Đă Ăn Sâu Vào Miền Nam" - Theo BBC Việt Ngữ
Tổng tuyển cử tại miền Nam Việt Nam năm 1967
Ư thức về tự do và kinh tế thị trường đă ăn sâu vào xă hội miền Nam Việt Nam, giúp nơi đây trở thành bàn đạp cho Đổi Mới.
Nhận định trên được một người làm việc ở Sài G̣n trước 1975 nói với BBC trong dịp đánh dấu 40 năm kết thúc chiến tranh Việt Nam.
Ông Nguyễn Xuân Nghĩa, từng là phụ tá Tổng trưởng Tài chính thời chính quyền Việt Nam Cộng Ḥa, trao đổi với BBC từ California, Hoa Kỳ. Ông cho rằng chính sách viện trợ của Hoa Kỳ không những không giải quyết được các vấn đề của miền Nam thời bấy giờ, mà c̣n gây thêm nhiều khó khăn.
BBC:Ông đánh giá thế nào về tính tự do, mở cửa của nền kinh tế miền Nam thời bấy giờ, thưa ông?
Ông Nguyễn Xuân Nghĩa: Có lẽ nên đặt trong hoàn cảnh của thập niên 60 của thế giới lúc đó và cái thứ nh́ là hoàn cảnh riêng của Việt Nam.
Lần đầu tiên sau năm 1883 đến 1955 mới có một nước Việt Nam độc lập và bắt đầu bước qua chuyện thế nào là dân chủ, thế nào là kinh tế thị trường.
Trong bối cảnh đó, tôi nghĩ miền Nam, nhất là nền Đệ nhất Cộng ḥa, đă có những thành quả lớn, so với thời thực dân Pháp cai trị đất nước ta với nền kinh tế chỉ huy của họ.
Nền kinh tế với dân số 15 triệu đă phải tiếp nhận gần 2 triệu người dân di cư từ miền Bắc vào, phải xây dựng lại một hệ thống kinh tế và hành chính khác hẳn những ǵ nước Pháp để lại.
Trong giai đoạn đó, mức độ tự do kinh tế so với miền Bắc, chứ tôi chưa nói là các nước khác, th́ những cải cách như đạo luật cải cách ruộng đất ban hành năm 1956 đă là một bước tiến đáng kể.
Bước sang nền Đệ nhị Cộng ḥa th́ một nửa đất nước lâm vào cảnh chiến tranh toàn diện, do những người cộng sản tổ chức ngay trong ruột của miền Nam.
T́nh trạng chiến tranh ngày càng rộng mở từ năm 1965 trở đi th́ miền Nam càng mất khả năng giải quyết những vấn đề kinh tế của ḿnh, từ chuyện ruộng đất, canh tác để nuôi sống khoảng 18 triệu người.
Nhưng trong giai đoạn đó th́ chính quyền của nền Đệ nhị Cộng ḥa vẫn cố gắng làm được chuyện rất lạ, là xây dựng nền kinh tế thị trường, và thúc đẩy điều lớn lao hơn nền Đệ nhất Cộng ḥa là đạo luật cải cách ruộng đất ngày 26/3 năm 1970, với tên gọi "Người cày có ruộng".
Đạo luật này đă giải quyết được vấn đề công ăn việc làm và hữu sản hóa cho 1 triệu rưỡi người nông dân miền Nam lúc đó.
Trong hoàn cảnh đó, nhất là sự ngu xuẩn trong chính sách viện trợ của Mỹ, mà miền Nam vẫn làm được những điều đó.
Nếu nền Đệ nhất cộng ḥa gặp áp lực từ người Bắc di dân vào th́ Đệ nhị Cộng ḥa cũng phải đón nhận hoàn cảnh tương tự.
Năm 1972, quân đội miền Bắc đánh vào phía nam của vĩ tuyến 17, khiến bao người trôi dạt vào phía trong nam mà miền nam vẫn phải trợ cấp, tạo công ăn việc làm cho họ, trong bối cảnh Mỹ đă tháo chạy.
florida80
09-02-2019, 19:14
Trong hoàn cảnh đó mà vẫn c̣n giữ được mấy năm nữa th́ tôi nghĩ thuần về kinh tế mà nói là cả nền Đệ nhất và Đệ nhị Cộng ḥa đă giải được những bài toán kinh tế mà tôi cho là nhiều quốc gia như Nam Hàn, Thái Lan, Philippines nếu rơi vào trong hoàn cảnh tương tư chưa chắc đă giải quyết được.
Người ta cứ nói là do viện trợ Mỹ nhưng không phải. Chính viện trợ Mỹ là yếu tố khiến miền Nam không đương cự nổi với t́nh thế chiến tranh.
BBC:Theo ông th́ những chính sách tiến bộ nào của miền Nam thời đó có thể so sánh được với Nam Hàn hay Nhật Bản trong thời kỳ các nước này mới trỗi dậy?
Ông Nguyễn Xuân Nghĩa: Một cái khá cụ thể là nói đến mức sống của người dân thực sự thời đó khá tương đối, nếu so sánh với trường hợp của Nam Hàn, Philippines hay Đài Loan.
Miền Nam lúc đó cũng đă có một số công ty quốc doanh bị buộc phải giải tư, hệ thống kinh tế do chính quyền kiểm soát phải bước sang nền kinh tế cho tư nhân.
Trong lĩnh vực của tôi khi tiếp xúc làm việc với đối tác Đài Loan, Nam Hàn th́ họ theo dơi các chính sách của miền Nam có sự tôn kính, khâm phục. Hai bên đều xem nhau là đang trước áp lực của cộng sản mà phải giải quyết các vấn đề kinh tế.
Tuy nhiên chiến sự tại nam Việt nam ngày càng bùng phát dữ dội, không như hai nơi cũng bị áp lực của chiến tranh là hai Nam Hàn, Đài Loan.
Điều đó không chỉ bắt đầu từ việc chế độ Ngô Đ́nh Diệm bị lật đổ, mà c̣n do tướng tá bắt đầu làm loạn từ năm 1963, khiến nền kinh tế không thể sinh hoạt b́nh thường như Nam Hàn hay Đài Loan, khiến miền Nam dựa vào hệ thống viện trợ của Hoa Kỳ.
Chúng ta thấy như ở Iraq hay Afghanistan là viện trợ không giúp cho quốc gia cầu viện giải quyết những vấn đề của ḿnh, v́ nó tùy thuộc vào chính sách quốc gia cấp viện khi đó. Viện trợ để giải quyết vấn đề của nước Mỹ, chứ không giải quyết vấn đề của nước nhận viện trợ.
Vận động đi bầu cử ở Sài G̣n năm 1967
BBC:Ông có tin rằng nếu có cơ hội tồn tại, Việt Nam Cộng ḥa có thể sánh ngang với các cường quốc châu Á ngày nay?
Ông Nguyễn Xuân Nghĩa: Tôi nghĩ điều đó là vấn đề giả định về lịch sử mà không xảy ra được. Thực tế ra lúc đó các quốc gia đều nghĩ rằng miền Nam là trù phú. Miền Nam có những tài nguyên, điều kiện khá hơn các nước khác như Nam Hàn, Đài Loan, Thái Lan, Philippines.
Nếu chiến sự lắng đọng trong 6 tháng th́ miền Nam đă có thể tự túc về lúa gạo và lắng đọng 1 năm th́ có thể trở về vị trí xuất cảng về gạo.
Ư thức về tự do và kinh tế thị trường đă ăn sâu vào xă hội ở miền nam.
Không khí, tinh thần kinh doanh, làm việc ở miền nam là điều c̣n kế thừa được sau một giai đoạn ngắn ngủi, đầy tai ương, chết chóc.
Bây giờ cũng vậy, những người ưu tú nhất của miền bắc cũng đi vào trong nam và t́m đến không khí tự do, cởi mở, thông thoáng, rộng răi. Đó là di sản mà người ta cứ tưởng đă mất, nhưng vẫn c̣n đó.
Đó là đóng góp của miền Nam, vùng đất nhiều vấn đề, tai ương, nhưng cũng là nơi cho nhiều cơ sở để có thể bùng lên sau thời kỳ Đổi Mới.
Theo BBC
at 1:42 PM
florida80
09-02-2019, 19:15
Cha Mẹ Trang Bị Cho Con Cái 2 Thứ Là Đủ - Nhật Huy
Tỉ phú Warren Buffett (trái) và tỉ phú Bill Gates - Ảnh: Reuters
“Nếu các con tôi giỏi hơn tôi th́ chẳng cần phải để nhiều tiền cho chúng. Nếu chúng kém cỏi th́ có nhiều tiền cũng chỉ có hại cho chúng mà thôi” - ông Yu Pang-Lin khẳng định.
Yu Pang-Lin không phải là người đầu tiên trên thế giới “keo kiệt” với con nhưng lại hào phóng với xă hội. Người giàu nhất thế giới - Bill Gates - từng tuyên bố sẽ chỉ để lại cho con 0,05% tổng tài sản kếch xù của ḿnh. Báo chí hỏi tại sao lại như vậy, ông trả lời đại ư: Con tôi là con người, mà đă là con người th́ phải tự kiếm sống, không chỉ kiếm sống để phục vụ chính bản thân ḿnh mà c̣n phải góp phần thúc đẩy xă hội. Đă là con người th́ phải lao động. Tại sao tôi phải cho con tiền?
Nhưng cũng có những người con sẵn sàng từ chối thứ mà “đời bố hi sinh” để “củng cố” cho ḿnh. Stephen Covey - người từng được tạp chí Time bầu chọn là 1 trong 25 nhân vật ảnh hưởng nhất thế giới, tác giả cuốn sách nổi tiếng 7 thói quen để thành đạt - viết di chúc để lại tiền cho con và ra đi năm 2012.
Cả chín người con không ai nhận tiền. Họ lư giải rất giản dị rằng họ là những người b́nh thường và hoàn toàn có thể tự lao động, tự kiếm sống được.
Tương tự, tỉ phú Warren Buffett viết di chúc chỉ để lại 10% tài sản của ḿnh cho con, c̣n lại là làm từ thiện. Tuy nhiên, ba người con, dù không phải quá giàu có, cũng từ chối và dành luôn số tiền đó cho từ thiện.
Những người cha kiên quyết không để lại tiền cho con hoặc những người con quyết liệt không nhận tài sản thừa kế chắc chắn không phải là những người không coi trọng đồng tiền, v́ hơn ai hết họ đă phải đổ mồ hôi, công sức và trí tuệ cả đời để tạo dựng nên sản nghiệp.
Tuy nhiên, họ cũng hiểu có một thứ c̣n quư giá hơn tiền, quan trọng hơn tiền, đó chính là trách nhiệm, mà trước hết là trách nhiệm với chính ḿnh (tự ḿnh phải chịu trách nhiệm về ḿnh), rồi trách nhiệm với gia đ́nh, cộng đồng, xă hội... Họ cũng ư thức được một cách sâu sắc ẩn họa của việc xài những đồng tiền không do chính ḿnh làm ra.
Có người nói rằng có hai thứ mà cha mẹ cần trang bị cho con cái và chỉ hai thứ đó là đủ, c̣n không, nếu có để lại cho con thứ ǵ đi nữa mà thiếu hai thứ đó th́ coi như chưa cho con ǵ cả.
Hai thứ đó là: ư thức tự chịu trách nhiệm về bản thân ḿnh và năng lực để tự chịu trách nhiệm.
Một con người biết trách nhiệm và có năng lực để thực hiện điều đó khi đi học sẽ học thực, học v́ ḿnh (và do đó sẽ khó có kiểu học đối phó; mua điểm, mua bằng; học v́ cha, v́ mẹ); khi đi làm sẽ làm hết ḿnh, tự giác và luôn hướng tới hiệu quả cao nhất (và do đó sẽ không có kiểu làm “giả cầy”, thụ động; làm gian, làm dối như một vài trường hợp mà không khó cũng có thể nhận diện được ở nhiều cơ quan, công sở)...
Không để lại tiền cho con nhưng để lại cho con ư thức trách nhiệm và trang bị cho con năng lực để tự chịu trách nhiệm thông qua giáo dục làm người, giáo dục làm việc, ấy là đă để lại một sản nghiệp đồ sộ cho con rồi.
Nhật Huy
florida80
09-02-2019, 19:16
30 Điều Khác Nhau Giữa Gái Chưa Chồng Và Gái Có Chồng
1. Gái chưa chồng đánh giá đàn ông qua quần áo ngoài. Gái có chồng đánh giá đàn ông qua quần áo lót.
2. Gái chưa chồng hay uống cà phê. Gái có chồng hay đi siêu thị.
3. Gái chưa chồng hay hỏi đàn ông về ước mơ. Gái có chồng hay hỏi đàn ông về công việc.
4. Gái chưa chồng đọc sách về đàn ông. Gái có chồng đọc sách về đàn bà.
5. Gái chưa chồng nghe nhạc Tuấn Hưng. Gái có chồng nghe nhạc Quang Dũng.
6. Gái chưa chồng thích các diễn viên. Gái có chồng thích các vận động viên.
7. Gái chưa chồng thích mùa thu. Gái có chồng thích mùa giảm giá.
8. Gái chưa chồng vừa đi vừa khóc. Gái có chồng đến nơi rồi mới khóc.
9. Gái chưa chồng nhặt lá khô ép vào sổ tay. Gái có chồng nhặt lá khô bỏ vô thùng rác.
10. Gái chưa chồng vừa ủi quần áo vừa hát. Gái có chồng vừa ủi vừa gắt gỏng.
11. Khi tiễn bạn trai đi xa, gái chưa chồng bảo: “Anh nhớ về với em”. Gái có chồng dặn: “Anh nhớ coi đồ cẩn thận”.
12. Gặp cướp, gái chưa chồng van xin “Ông tha cho tôi”. Gái có chồng nhún vai “Ông muốn lấy ǵ th́ lấy”.
13. Khi nhà cháy, gái chưa chồng cứu cuốn album. Gái có chồng cứu két tiền.
14. Gái chưa chồng khám điện thoại bạn trai. Gái có chồng khám ví.
15. Ăn một quả me chua, gái chưa chồng lè lưỡi. Gái có chồng trợn mắt lên.
16. Đọc báo thấy tin một cặp nổi tiếng ly dị, gái chưa chồng than “Tiếc quá”, c̣n gái có chồng chép miệng “Biết ngay mà”.
17. Nghe một bản nhạc buồn, gái chưa chồng khóc, gái có chồng bĩu môi.
18. Lên xe taxi, gái chưa chồng nh́n anh tài xế, gái có chồng nh́n đồng hồ tính tiền.
19. Xem phim h́nh sự, gái chưa chồng quan tâm ai bị giết, gái có chồng quan tâm ai là hung thủ.
20. Câu được con cá vàng, gái chưa chồng thả ra và ra lệnh: “Mang tới một chàng hoàng tử”. C̣n gái có chồng thả ra và ra lệnh cho cá: “Mang tới một ông vua”.
21. Xem h́nh một cô người mẫu chụp khỏa thân, gái chưa chồng kêu: “Ghê quá!”, c̣n gái có chồng kêu: “Phí quá!”.
22. Xem phim gặp cảnh nóng, gái chưa chồng nhắm mắt, gái có chồng x́ mũi.
23. Khi chia tay, gái chưa chồng bảo bạn trai: “Em hết yêu rồi”, c̣n gái có chồng hét: “Tôi hết chịu đựng nổi rồi”.
24. Thấy một con heo con, gái chưa chồng kêu: “Nh́n dễ thương quá!”, gái có chồng kêu: “Nh́n ngon quá!”.
25. Thấy bạn trai bị té xe, gái chưa chồng hỏi: “Anh có đau không?”. Gái có chồng hỏi: “Anh có đi tiếp được không?”.
26. Gái chưa chồng thích cái đẹp, gái có chồng thích cái to.
27. Đi xa, gái chưa chồng canh chừng bạn trai. Gái có chồng canh chừng hành lư.
28. Vào tiệm ăn, gái chưa chồng xem kỹ thực đơn. Gái có chồng xem kỹ hóa đơn.
29. Gái chưa chồng sợ đen. Gái có chồng sợ béo.
30. Gái chưa chồng thấy đàn ông bí hiểm. Gái có chồng thấy đàn ông khả nghi.
Sưu tầm
florida80
09-02-2019, 19:18
Người Khôn Ngoan Quá Chưa Hẳn Là Tốt
Trước kia, mỗi khi qua mặt được ai đó để đạt chút ǵ, bạn bè sẽ trầm trồ: “khôn quá ta, dùng chút mánh lới là có được thứ ḿnh muốn“, nghe xong liền cảm thấy dương dương tự đắc. Nhưng khi trải qua nhiều chuyện trong cuộc sống, mới biết đó chỉ là khôn vặt, về lâu dài chỉ gây tổn hại cho bản thân.
Làm người trong đời, chữ đức quan trọng lắm thay.
Trước đây không lâu, một chương tŕnh truyền h́nh của Đài Loan với tên gọi “Cuộc đời sang giàu”, khách mời là nhà điều hành của một công ty rất nổi tiếng.
Khi chương tŕnh gần kết thúc, người dẫn chương tŕnh đưa ra câu hỏi cuối:
“Anh cho rằng nhân tố then chốt làm nên thành công của công ty là ǵ?”
Trầm tư một lát, vị này cũng không trực tiếp trả lời mà b́nh tĩnh kể
một câu chuyện:
“12 năm trước, một chàng trai vừa tốt nghiệp liền sang Pháp, bắt đầu cuộc sống vừa học vừa làm. Thời gian dần qua, anh phát hiện nhà ga địa phương hầu hết đều có lỗ hổng, không có chỗ kiểm vé, cũng không có người kiểm vé, thậm chí ngay cả camera kiểm tra cũng rất ít. Dựa vào trí thông minh của ḿnh, người thanh niên này tính toán được tỉ lệ trốn vé mà bị tra ra chỉ có 3/10.000. Anh rất đắc ư với phát hiện này của ḿnh. Từ đó về sau, anh thường xuyên trốn vé. Anh c̣n biện hộ cho bản thân rằng, v́ ḿnh là học sinh nghèo mà, có thể tiết kiệm chút nào hay chút nấy. 4 năm qua đi, với tấm bằng đại học danh tiếng và thành tích xuất sắc, anh tự tin nộp đơn vào các công ty đa quốc gia, nhưng kết quả lại khiến anh hụt hẫng.
Những công ty này mới đầu đều rất nhiệt t́nh với anh, nhưng sau khi đọc qua vài thứ, liền nhẹ nhàng từ chối. Điều này thật sự khiến anh rất băn khoăn. Cuối cùng, anh đă viết một email với ngôn từ cầu thị, gửi đến bộ phận nhân sự của một trong những công ty đó với mong muốn được biết lư do không được nhận vào làm.
Một đêm nọ, anh nhận được email hồi đáp.
“Chào anh Trần, chúng tôi đánh giá cao tài năng của anh, nhưng khi chúng tôi đọc dữ liệu thông tin về anh, th́ thực sự rất tiếc rằng trên hệ thống hồ sơ ghi lại anh đă 3 lần trốn vé xe. Chúng tôi cho rằng điều này đă chứng minh 2 điểm:
1. Anh không tôn trọng quy tắc: Sau khi phát hiện ra lỗ hổng, anh đă cố ư lạm dụng.
2. Anh không đáng tin. Công ty của chúng tôi rất nhiều việc phải dựa vào sự tín nhiệm, bởi nếu anh phụ trách phát triển thị trường nào đó, công ty sẽ giao cho anh nhiều quyền tự quyết.
Để tiết kiệm chi phí, chúng tôi không thể thiết lập cơ cấu giám sát giống như hệ thống giao thông công cộng. V́ vậy chúng tôi không thể thuê anh, thật t́nh mà nói, ở quốc gia này, thậm chí toàn bộ liên minh Châu Âu, có lẽ anh sẽ không thể t́m được công ty nào đồng ư tuyển dụng anh”.
Đến lúc này, chàng thanh niên mới tỉnh mộng, giá như biết trước anh đă không làm như vậy. Nhưng điều thực sự khiến anh chấn động là câu cuối cùng của nhà tuyển dụng, bởi câu nói ấy thể hiện một đạo lư rằng:
Đạo đức thường có thể bù đắp cho tài trí, nhưng tài trí vĩnh viễn không bù đắp được cho đạo đức. Ngày hôm sau, anh lên đường về nước”.
Câu chuyện kể xong, hội trường yên lặng. Người dẫn chương tŕnh băn khoăn hỏi: “Điều này có thể nói nên đạo lư thành công của anh?”. “
Có thể! V́ người trẻ tuổi trong câu chuyện này chính là tôi”.
Rồi anh dơng dạc nói: “Tôi có thể đi đến ngày hôm nay, chính bởi v́ tôi đă biến ‘chướng ngại’ của ngày hôm qua thành ‘ḥn đá kê chân’ cho ngày hôm nay”.
Có lẽ đây chính là bài học đáng giá về thành công của vị giám đốc ấy.
Nhà sử học lừng danh Tư Mă Quang từng nói: “Đối với người tài, đức chính là vốn; c̣n người có đức, tài ắt tự sinh. Tài đức toàn vẹn là thánh nhân, tài đức cùng mất là người ngu ngốc, đức hơn tài là quân tử, tài hơn đức là tiểu nhân”.
Nguồn: daikynguyenvn
florida80
09-02-2019, 19:19
The Most Expensive Divorces In History
Arnold Schwarzenegger and Maria Shriver, $250 million-plus
In 2012 Hollywood star and former governor of California Arnold Schwarzenegger and his wife of 25 years, Maria Shriver, split after it was revealed that the actor had fathered a child with a staff member.
Roman and Irina Abramovich, $300 million
The owner of Chelsea FC and Russian oligarch Abramovich divorced wife Irina in 2007.
The settlement was reportedly worth less than 2% of Roman's massive $18.7 billion net worth.
Robert and Sheila Johnson, $400 million
American businessman Robert Johnson is the co-founder of Black Entertainment Television and is known as America's first African-American billionaire. In 2000 he split from his wife after more than 30 years of marriage.
Mel and Robyn Gibson, $425 million
Another Hollywood divorce and another massive payout saw Mel Gibson reportedly handed over half of his $850m fortune when he split from Robyn, his wife of 31 years, in 2011.
Craig and Wendy McCaw, $460 million
US businessman and founder of McCaw Cellular, Craig McCaw and his wife Wendy split up in 1998. Just a few years earlier AT&T bought McCaw Cellular for around $12bn.
Steve and Elaine Wynn, $740 million
When Steve Wynn divorced his wife Elaine in 2010 the CEO of the casino empire, Wynn Resorts, lost ownership of about half of his stock in the company. This was part of the $750m divorce settlement, according to reports at the time.
Adnan and Soraya Khashoggi, $874 million
After divorcing his wife, Soraya, in 1974 the Saudi billionaire entrepreneur and arms dealer Adnan Khashoggi, pictured here with his second wife Lamia, held the record for the most expensive divorce settlement for nearly 20 years.
Bernie and Slavica Ecclestone, $1.2 billion
The Formula One CEO divorced his wife, a former Armani model, in 2009 for an estimated $1bn to $1.2bn.
Rupert and Anna Murdoch, $1.7 billion
Murdoch divorced his second wife of 31 years, Anna, with a $1.7bn settlement in 1999.
He married Wendi Deng shortly after, but recently the media mogul once again filed for divorce. Analysts predict that this third divorce could cost Murdoch significantly more than his second despite a pre-nuptial agreement.
Alec and Jocelyn Wildenstein, $3.8 billion
Although Murdoch's combined divorces may end up costing him more than this one, for now the 'honour' of the most expensive divorce in history goes to US art dealer Alec Wildenstein and his wife Jocelyn.
The settlement included $2.5bn plus $100m a year for 13 years.
Harold and Sue Ann Hamm
Although the settlement has not yet been finalised the divorce of oil tycoon Harold Hamm and his wife of 25 years, Sue Ann, could become the most expensive in history. With no pre-nup in place Sue Ann is in line to take a sizeable chunk of her husband's $11bn fortune.
florida80
09-02-2019, 19:20
Hai Cuộc T́nh Và Hai Cái Chết Không Giống Nhau - Đinh Tấn Khương
1. CHUYỆN T̀NH TRÊN MẠNG
Cũng như vài gia đ́nh khác, gia đ́nh anh được đưa đến định cư tại Thụy Điển sau khi được tàu nước nầy cứu vớt, trong lúc chiếc thuyền con vượt biên đang chết máy và lênh đênh trên biển cả nhiều ngày.
Những ngày mới đến, vợ chồng và 2 đứa con sống rất hạnh phúc, nhờ nhận được những giúp đỡ ban đầu của chính quyền và người dân bản xứ. Dần dà th́ cuộc sống cũng tạm đi vào ổn định.
Thời gian trôi nhanh, hai đứa con cũng đă trưởng thành và có gia đ́nh riêng tư. Nhưng công việc sinh nhai th́ cũng chỉ tàm tạm chứ không mấy khá giả cho lắm, nên chẳng giúp ǵ cho anh chị.
Anh có đi làm một thời gian nhưng sức khỏe đă hạn chế công việc, cho nên lúc sau nầy anh đành phải nằm nhà. Có lẽ sự eo hẹp về tài chánh là nguyên nhân thầm kín đă dẫn đến sự đổ vỡ của vợ chồng anh, trong độ tuổi ngũ tuần!?
Tiền bạc không nhiều nhưng lại nằm trong tầm kiểm soát của người vợ. Nhất cử nhất động anh đều phải báo cáo mọi chi phí tài chánh. Cuộc sống của anh bị lệ thuộc hoàn toàn vào người vợ của ḿnh. Anh buồn lắm, cho dù nhiều lần chị đă cố giải thích cho anh hiểu:
- Cần phải biết tém khéo mới lo được cho đời sống. Vợ giữ tiền là giữ cho gia đ́nh, chồng mà nắm tiền th́ có ngày lại cho người ngoài ăn đấy.
Nghe vậy, nhưng anh không hiểu là chị muốn nói cái ǵ? Cho người ngoài là ai, đôi lúc anh cũng muốn gởi chút quà tết về cho mấy đứa cháu rất nghèo, c̣n bỏ lại bên VN mà anh không dám hỏi vợ.
Nói phải tội, có nhiều khi anh nghi rằng, vợ ḿnh đă lén gởi tiền giúp cho bà con bên ngoại của các con anh. Nhưng không có bằng chứng ǵ cho nên anh chỉ biết ôm lấy một nỗi buồn!
Sự đổ vở kiểu nửa vời. Hai người vẫn sống chung trong một căn hộ để bớt tiền thuê nhà, cũng như giảm bớt tiền điện.. những thứ mà họ có thể dùng chung và chia sẻ với nhau. Ngoài mấy thứ ấy ra, th́ cả hai, mạnh ai nấy giữ những ǵ mà ḿnh đang có, chẳng chịu chia sẻ hay là cho người kia được dùng, mặc dù thật sự có cần đến.
Thời gian cũng trở nên thừa thăi với anh. Anh bèn dành hết th́ giờ lướt mạng, để t́m người tán gẫu cho vơi đi thời gian và nỗi buồn. Thế rồi một hôm anh gặp được người “đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu”, một người phụ nữ đang sống cách anh nửa ṿng trái đất. Chị nầy đă ly dị chồng cách đó không lâu, sau khi biết được chồng ḿnh ôm tiền về VN làm ăn và “rước cầm mới lên thuyền cũ”.
Hai người nói rơ hoàn cảnh gia đ́nh cho nhau nghe.. có lẽ t́m được sự cảm thông, cho nên t́nh cảm đă dần lớn thêm nhiều hơn, giữa hai người.
Chị hẹn gặp anh tại quê nhà. Anh thú thật là không đủ tiền mua vé máy bay. Chị mua vé trên mạng và gởi mă số code cho anh. Căn dặn là đến ngày giờ G.. cứ ra phi trường Z, tới quầy check- in của hăng hàng không XY, nói số code là mọi thủ tục lên máy bay sẽ được tiến hành.
Anh sắp xếp hành lư, nhưng trong túi lại trống trơn khiến anh lo lắng. Anh gọi người chị gái đang định cư tại Úc mượn đỡ vài ngàn dằn túi. T́nh trạng tài chánh bị cô lập của đứa em đă được báo cáo từ lâu nên người chị cũng cảm thông đứa em trai của ḿnh.
Chị gởi hai ngàn dollars, chuyển thẳng về người bạn tại Sài G̣n và nhắn anh về đến đó mà lấy.
Mang cái túi hành lư nhỏ, nói với vợ con là anh cần về thăm nhà v́ có việc gấp.
Chị và các con cũng đă quen cái cảnh “có anh cũng như không” trong cái căn nhà nầy từ lâu cho nên cũng chẳng có ư kiến đồng t́nh hay ngăn cản ǵ cả.
Không nghe ai hỏi:
- Bên nhà có chuyện ǵ gấp, có ai ốm, ai đau hay là có ai hấp hối mà lại phải về gấp như vậy!?
- Có cần một ít tiền đi đường hay không!?
Thái độ dửng dưng, lạnh nhạt của vợ con đă làm nhẹ đi cảm giác tội lỗi. V́ anh đă nghĩ rằng, chừng tuổi nầy mà lại bỏ bê gia đ́nh để đi t́m một người t́nh trên thế giới ảo, trên mạng. Cảm giác ấy đă ray rức anh rất nhiều, trước đó không lâu!
florida80
09-02-2019, 19:21
Về đến VN, hai người găp nhau. Mối t́nh trong thế giới thật đă tiến rất nhanh, nhanh hơn cả cái mối t́nh khi c̣n ở trong cái thế giới ảo suốt mấy tháng vừa qua. Có lẽ, những nỗi buồn của từng người đă kéo họ lại gần nhau hơn.
Anh theo chị về Mỹ, phụ chị trong một cái thương vụ nhỏ. Nhờ thế cũng tạm đủ sống và anh cảm thấy thật vui v́ không bị lệ thuộc cũng như không c̣n bị “phong tỏa tài chánh” như trước kia nữa.
Nhờ có tiền, hai năm sau anh quyết định quay về thăm lại người thân, nh́n lại xứ nẫu, nơi mà anh được sinh ra và lớn lên với nhiều kỷ niệm gắn bó trong khu nhà nghèo, nhưng rất thân thiện.
Niềm vui nào cũng qua mau. Hết thời hạn thăm quê anh tính quay về Thụy Điển, hoàn tất giấy tờ ly dị và sẽ bay qua Mỹ để sống trọn khoảng đời c̣n lại với người yêu.
Bất hạnh thay, anh bị tai biến mạch máu năo, gục ngă trong pḥng tắm. Rất lâu sau đó, mấy đứa con mới phát giác và đưa anh vào bệnh viện. Nhưng đă trễ!?
Anh chỉ c̣n sống thực vật và bác sĩ cần gia đ́nh cho quyết định để rút ống dưỡng khí.
Mặc dù người chị của anh tại Úc cũng như người t́nh bên Mỹ, đă xin cho anh được sống thêm một thời gian nhằm hoàn tất thủ tục mang “tro” của anh về Mỹ, với người t́nh mới.
Nhưng bà vợ cũ và các con đă đưa ra quyết định thật sớm, không chần chờ mặc dù đă có lời yêu cầu khẩn thiết từ người nhà và người t́nh của anh!
Cuối cùng, thân xác anh đă vĩnh viễn nằm lại cái vùng đất mà anh đă từng chạy trốn.
Chẳng có ai biết, bây giờ linh hồn anh đang ở chốn nào!??
2. SỐNG ĐỂ TRẢ NGHIỆP!?
Gia đ́nh anh chị định cư tại Úc cũng khá lâu. Nhờ vào tính chuyên cần và chịu khổ chịu khó cho nên công việc kinh doanh của anh chị cũng khá thành công. Các cháu th́ học hành lại giỏi và tạo được những thành quả tốt đẹp.
Nhờ thế mà hầu hết mọi người biết đến, đều truyền tụng rằng, gia đ́nh của anh chị quả là một gia đ́nh kiểu mẫu trong số những gia đ́nh người Việt tỵ nạn, tại đây.
Anh chị rất vui v́ những lời khen ngợi không ngớt ấy.
Chị mừng, v́ có được một người chồng năng nổ, hoạt bát và biết lo cho con cái, biết yêu thương vợ ḿnh.
Ngoài công việc ra, anh không bao giờ la cà với bạn bè, không thuốc lá, không rượu bia... Tiền bạc làm ra th́ anh cũng không cần để ư đến, kiếm được bao nhiêu là đưa cho vợ cất. Anh thường nói đùa với vợ:
- Giữ tiền làm chi cho thêm phiền, tiêu mà quên báo cáo th́ lại khổ thân tôi!?
Dưới cặp mắt của chị, anh quả thật là một người đàn ông đáng tin và rất có uy tín. Nhiều lần chị đă đề nghị với anh là, cùng về thăm lại quê hương sau nhiều năm xa cách. Anh thường gạt ngang:
- Em cần thăm nhà th́ cứ đi một ḿnh cũng được. Anh có đi th́ cũng chẳng ích ǵ mà lại c̣n bỏ bê công ăn việc làm nữa. Chỉ sợ em buồn khi thiếu anh vậy thôi, nếu thế th́ anh đành xin lỗi, em nhé!
Lần nào cũng vậy, anh luôn từ chối cái cơ hội mà rất nhiều người trong độ tuổi như anh, măi ước ao có được! Chính v́ thế mà chị rất yên tâm!?
Một vài người bạn đă kể cho chị nghe những mẫu chuyện đổ vỡ gia đ́nh trong độ tuổi ngũ tuần, xảy ra nhan nhản lúc gần đây. Nhất là mấy ông cứ nại cớ là về thăm bố mẹ bệnh nặng, làm mộ cho song thân.., nhưng thật t́nh là đang bị dính bùa bên ấy!
florida80
09-02-2019, 19:22
Những lúc gần đây, các con đă ra riêng. Công việc làm ăn cũng khá ổn định. Chị cũng muốn nghỉ ngơi chút ít, bởi sức khỏe của chị không c̣n được như xưa. Chứng đau lưng kinh niên cứ hành hạ như tra tấn chị hằng đêm, nhất là vào những ngày của mùa đông.
Về Việt Nam để tránh cái lạnh ở Úc, đă giúp giảm nhẹ cái đau của chứng thần kinh tọa. Chứng bịnh mà bác sĩ đă nói với chị rằng, không có cách nào chữa dứt.
Vả lại, cuộc sống tại Việt Nam đă cho chị chút ít niềm vui. Vui với người thân, với bạn bè xưa cũ.. Tất cả, đă khiến chị dành nhiều th́ giờ bên đó hơn là tại Úc.
Không có ǵ để chị phải lo v́ chồng chị cũng chẳng than phiền. Chị thầm cám tạ ơn trên đă cho chị một người chồng tốt, với một gia đ́nh rất hạnh phúc.
Nhưng chị đâu có ngờ...
Khoảng thời gian chị về thăm Việt Nam. Một lần anh ghé lại tiệm bán thức ăn nhanh, gặp một cô gái đang đứng xếp hàng trước ḿnh, chờ đến lượt order. Cái hàng dài chờ đợi ấy đă giúp cho họ có dịp để trao đổi, chỉ là những lời hỏi thăm có tính xă giao.
Rồi họ cùng ngồi vào bàn ăn và lắm chuyện được mang ra bàn tán, về đời sống tại Việt Nam bây giờ và những khó khăn gặp phải tại xứ người, coi bộ hai người “tâm đầu ư hợp”lắm.
Qua mấy câu chuyện ấy, anh biết được rằng cô là một du học sinh đến từ Việt Nam, không có thân nhân và đang gặp nhiều khó khăn về tài chánh.
Họ trao cho nhau số điện thoại và hẹn cơ hội được gặp lại.
Thời gian và hoàn cảnh cô đơn đă giúp cho cả hai xích lại gần nhau thật nhanh chóng, như để làm giảm bớt cái lạnh trong ḷng cũng như xua tan khí lạnh ngoài trời, trong những ngày của mùa đông xứ Úc.
Không hề nghi ngờ ǵ về sự thay đổi của chồng ḿnh, cho đến khi chị phát giác ra được, người chồng mà chị luôn tin tưởng đă mượn một số tiền khá lớn từ ngân hàng, qua việc thế chấp một trong những bất động sản mà anh đang đứng tên làm chủ.
Kể từ đó, chiến tranh đă bùng nổ, ngay trong căn nhà mà trước kia luôn tĩnh lặng. Anh đ̣i ly dị, chia tài sản nhưng chị và các con chưa dứt khoát.
Cuộc sống gia đ́nh đă trải qua một khúc quanh đầy nỗi khổ niềm đau. Chị và các con đă khóc thật nhiều nhưng anh đă quyết định cho ḿnh một ngă rẽ..
Anh theo về Việt Nam với người yêu mới. Bỏ một số tiền lớn, xây tổ ấm uyên ương cho cả hai và anh đă hứa là sẽ hoàn tất thủ tục ly hôn để cùng nhau vui hưởng hạnh phúc, trong khoảng đời c̣n lại.
Anh quay về Úc để hoàn tất ư nguyện đó. Vài hôm sau, nhận được điện thoại của người bạn cũ, người mà anh vừa gặp lại trong lần về mới đây. Người bạn tri kỷ đă được anh mời đến dự buổi tiệc khánh thành cái tổ ấm, cũng như ra mắt người vợ trẻ của ḿnh.
Người bạn gọi anh về lại Việt Nam gấp, v́ có vài chuyện cần bàn. Gặn hỏi măi th́ được cho biết, người vợ mới của anh vừa đưa một người đàn ông khác về sống ngay trong cái căn nhà của anh, mới bỏ tiền ra xây.
Bán tín bán nghi, anh mua vé ngay và hôm sau bay thẳng về Sài G̣n. Anh tính t́m gặp thằng bạn nhưng quá nóng ḷng, nên thôi. Đi thẳng về tổ ấm, mở cửa vào nhà (v́ anh cũng giữ ch́a khóa riêng, có lẽ cô người t́nh đă không nghĩ là anh sẽ trở lại sớm, nên lơ đăng?).
Nghe tiếng cười khúc khích trong pḥng ngủ, anh đẩy mạnh cánh cửa khép hờ và nh́n thấy một cảnh tượng, khiến máu trong người anh như sôi sục.
Anh hét toáng lên, đập phá mấy thứ đang ở trong tầm tay ḿnh. Như chưa hả giận, anh vớ lấy cái b́nh bông gần đó tiến nhanh lại người thanh niên xa lạ, đang cố mặc lại quần áo.
Xung đột bắt đầu, hai người trao nhau những cú đấm. Nhưng chắc chắn là, sức anh không hơn được cái sức đang trong độ tuổi thanh niên kia. Anh bị dồn ra khỏi cánh cửa, lối ra hành lang. Rồi bất ngờ, anh hứng trọn cái xô đẩy rất mạnh của người thanh niên, khiến anh rơi từ tầng một xuống đất.
Nhằm lúc đó, người bạn của anh đang đi ngang qua (như để theo dơi, giống mọi lần) phát hiện sự việc. Người bạn kêu xe chở anh vào bệnh viện để chẩn đoán và điều trị những tổn thương. Anh được cho biết là chỉ găy một cánh tay mặt và cần băng bột. Vài vết trầy khác không có ǵ đáng quan tâm, anh được cho xuất viện cùng ngày.
Hôm sau, theo lời khuyên của người bạn anh đă trở về lại Úc. Anh tính sẽ nhờ luật sư mang sự vụ ra ṭa xét xử.
Vài ngày sau, bổng dưng cơn nhức đầu bộc phát đột ngột xảy đến với anh. Vợ anh không có nhà, anh gọi điện thoại nhờ con đưa anh đến gặp bác sĩ v́ tay đang bó bột, cho nên anh không tự lái xe được như mọi khi.
Mấy đứa con cho biết là đang bận, hẹn chiều sẽ về. Nhắc ba nó lấy đỡ hai viên panadol mà uống cho vơi bớt cơn đau. Anh đoán có lẽ chúng nó giận mà không thèm về sớm, chứ chẳng phải bận rộn chuyện chi!?
florida80
09-02-2019, 19:22
Anh đi dần vào hôn mê.
Chiều đến, đứa con gái trở về thấy bố ḿnh nằm yên, sóng sượt trên nền nhà. Vội vàng gọi xe cứu thương và được chở thẳng vào một bệnh viện gần nhất. Được chẩn đoán, anh bị chấn thương sọ năo, máu tụ nhiều và đă để quá trễ cho nên phần năo chết không thể phục hồi.
Anh đă được cứu sống, nhưng chỉ là “sống thực vật” mà thôi!.
Bác sĩ xin ư của vợ anh (v́ vẫn c̣n là vợ chính thức) cùng các con, để quyết định rút ống thở, cho anh được ra đi trong b́nh yên.
Nhưng bà vợ đă quyết định, hăy cho anh phải sống:
- Sống để trả nghiệp và làm gương cho người đời!?
Mấy đứa con cũng không dám đưa ra quyết định nào khác. Có lẽ chúng nghĩ, mẹ ḿnh có lư!?
Ngày cuối đông 2011
Đinh Tấn Khương
florida80
09-02-2019, 19:23
Đừng Đùa Bằng Những Câu Nói Đùa...
Đồng cảm với chị nhưng tôi cũng không có được lời khuyên ǵ bổ ích. Tôi chỉ muốn kể cho chị nghe câu chuyện có thật nơi tôi ở. Người mẹ ấy cũng đă có lúc rơi vào hoàn cảnh tuyệt vọng, đau khổ như chị nhưng bằng ḷng yêu con vô bờ bến, bằng sự kiên tŕ không mệt mỏi, phép mầu đă xuất hiện khi con trai chị đă vượt qua căn bệnh trầm cảm, trở thành người b́nh thường và học hành đỗ đạt.
Vợ chồng chị sinh được hai cậu con trai cách nhau năm năm. Con trai đầu trắng trẻo, trông đẹp trai, lanh lợi. Cậu em sau có làn da ngăm ngăm và trầm tính hơn. Ngay từ khi c̣n nhỏ, anh chị thường đùa đứa con thứ hai là con nuôi. Mỗi lần bồng và nựng con, chị thường nói: “Mẹ đâu phải mẹ ruột của em đâu, mẹ lượm em ở ngoài đường đó”. Dù đang bập bẹ nói, cu cậu cũng cố căi: “Hổng chịu đâu, em là con mẹ mừ...”. “Con mẹ phải ngoan chứ, ngoan như anh N. đó”...
Và cứ thế, hằng ngày vợ chồng chị thường xuyên đùa với con, đôi lúc mang anh trai ra so sánh. Thi thoảng có ai đó vô t́nh nhận xét: “Hai anh em mà chẳng giống nhau. Đứa trắng trẻo, đứa trông đen ś”.
Lớn lên một chút, có lần T. hỏi: “Con là con nuôi thật hả mẹ? Ba mẹ con là ai?”. Nghe con hỏi, chị lại cười nói: “Ba mẹ con là ông bà ăn mày ngoài đường đó”. T. không nói ǵ nhưng ngày càng lầm ĺ và ít nói cười hẳn. Mặc dù chị cũng nhận ra sự thay đổi khác thường của con nhưng cứ tưởng con học nhiều nên tâm trạng mệt mỏi. Trừ những lúc đi học, về nhà T. vào pḥng đóng chặt cửa và ở ĺ trong đó. Chị cứ ngỡ con học bài nên mặc kệ. Nhiều khi đến bữa ăn, gọi măi con mới chịu ra ăn một tí rồi lặng lẽ vào pḥng ngay.
Một thời gian sau, chị nhận được điện thoại của cô chủ nhiệm trao đổi về việc T. học hành sa sút và thường xuyên nghỉ học không lư do. Chị không thể tin v́ suốt chín năm T. luôn là học sinh giỏi, ngoan ngoăn. Chị hỏi con nhưng nó chẳng nói lời nào. Chị tức giận mắng chửi, thậm chí đánh vài roi nó cũng lặng thinh, cho đến một lần nó buột ra câu nói: “Con đâu phải là con ba mẹ, mẹ chẳng cần phải lo cho con làm ǵ”. Chị bất ngờ và sửng sốt.
Mỗi lần bồng và nựng con, chị thường nói: “Mẹ đâu phải mẹ ruột của em đâu, mẹ lượm em ở ngoài đường đó”
Dạo này, chiều chiều cứ thấy con ra khỏi nhà, chị theo dơi thấy nó vào trại trẻ mồ côi gần đó và ở ĺ tới khuya mới về nhà. Qua t́m hiểu, chị biết con thường ngồi chuyện tṛ với một cô bé hơn nó vài tuổi. Hôm sau, chị lén con tiếp cận cô bé và đă được nghe cô bé kể lại tất cả những điều con tâm sự. Lúc này chị mới biết những lời nói đùa, trêu chọc con của anh chị đă làm tổn thương con thế nào. Nó vô cùng cô đơn và đau khổ khi nghĩ ḿnh chỉ là đứa trẻ bị bỏ rơi. Cô bé mồ côi c̣n nói: “T. nói sẽ nghỉ học và sang đây ở v́ không muốn ở lại ngôi nhà vốn không phải của ḿnh”.
florida80
09-02-2019, 19:24
Nghe chuyện, chị về nói chuyện với con và đưa ra những bằng chứng để chứng minh T. là con đẻ nhưng con tỏ ra không quan tâm ǵ. T. đă nghỉ học luôn và nằm ĺ trong pḥng, không nghe ai nói, không tiếp xúc với ai... Nh́n con ngày một hốc hác, tiều tụy, gia đ́nh chị vô cùng đau ḷng. Chị mời bác sĩ tâm lư đến nhà hỗ trợ, nhờ cô bé mồ côi sang chơi và tṛ chuyện hằng ngày, tổ chức những cuộc đi chơi có sự tham gia của cả cô bé và đám trẻ khác, đặc biệt không bao giờ nhắc đến chuyện cũ, không bao giờ nói hai tiếng con nuôi dù là chuyện trên phim, không khen con trai đầu nữa.
Dần dần T. đă khá hơn, chịu nói chuyện và chia sẻ với mọi người. Dù thế, chị vẫn đều đặn dẫn con đi gặp bác sĩ thường xuyên suốt hai năm trời. Có lẽ nhận thấy t́nh yêu thương thật sự ba mẹ dành cho ḿnh, T. đă vui trở lại. Sau hai năm kiên tŕ, T. đă khỏi bệnh và tiếp tục đi học b́nh thường. Đến nay, T. đă là sinh viên đại học.
Chia sẻ với chúng tôi, chị nói: “Chỉ v́ những câu nói đùa mà suưt mất đứa con, cũng may kiên tŕ, chịu khó và thấu hiểu nên mới giữ được nó như ngày hôm nay...
Sưu tầm
florida80
09-02-2019, 19:25
Một Nhịn Chín Lành
Người nhẫn nhục không tranh luận thường thường đều vùi đầu làm việc, người đó nhất định có một nội tâm không tranh quyền thế.
Đạo lư từ ngh́n xưa: Một điều nhịn, chín điều lành
Trọng điểm học tập của cuộc đời nằm ở chữ “Làm” mà không ở chữ “Biện”
Trước kia tôi có kết giao với một số người khéo mồm khéo miệng, giỏi biện luận, lúc ấy tôi cho rằng đó là một loại tài năng, cũng không thật sự suy nghĩ kỹ về quan hệ giữa giỏi biện luận và thiện ác ra sao.
Sau này lại kết giao với một số người nhẫn nhục không tranh luận, ít nói không tranh giành, mới nhận ra cảnh giới tinh thần giữa họ sai khác rất nhiều.
Cho đến một ngày, đọc được một câu cuối cùng trong “Đạo Đức Kinh” của Lăo Tử: “Thánh nhân chi đạo, vi nhi bất tranh” (đạo của Thánh nhân, là làm mà không tranh giành), mới bỗng nhiên tỉnh ngộ. Đúng vậy! Bao biện sắc sảo thật ra cũng không phải thật sự có tài năng, nhẫn nhịn không tranh biện mới là cảnh giới tu dưỡng cao nhất của đời người.
“Thiện giả bất biện, biện giả bất thiện” là một câu trích trong “Đạo Đức Kinh – Chương 81”, nguyên văn là: “Tín ngôn bất mỹ, mỹ ngôn bất tín. Thiện giả bất biện, biện giả bất thiện. Tri giả bất bác, bác giả bất tri.”
Ư nói là: Lời thành thật không nhất định sẽ êm tai, lời nói êm tai không nhất định sẽ thành thật. Người tốt trên thế gian sẽ không nói lời ngon ngọt, người nói hay không nhất định là người tốt. Người khôn ngoan không nhất định sẽ thông thái, người có kiến thức rộng răi không nhất định sẽ thật sự khôn ngoan. Trọng điểm học tập của cuộc đời nằm ở chữ “Làm” mà không ở chữ “Biện” (Tranh luận – biện luận).
Chân lư không cần phải tranh luận mỗi ngày. Suốt ngày tranh luận không ngớt, cũng chưa chắc có thể tranh luận ra chân lư. Hết thảy chân lư và chính đạo, chỉ có chính thức dụng tâm mà làm, mới có thể thật sự lĩnh ngộ.
Khổng Tử trong “Luận Ngữ – Lư Nhân” nói: “Quân tử dục nột vu ngôn nhi mẫn vu hành.” (Người quân tử không nên nói nhiều mà quan trọng ở làm). Trong “Luận Ngữ – Học Nhi” c̣n nói: “Quân tử thực vô cầu băo, cư vô cầu an, mẫn vu sự nhi thận vu ngôn” (Người quân tử ăn không cầu no, ở không cầu an, chăm làm mà cẩn trọng trong lời nói). Từ đó có thể thấy, trong cuộc sống nên nói ít làm nhiều, điểm này th́ chủ trương của Khổng Tử và Lăo Tử là hoàn toàn nhất trí.
V́ vậy, bất kể là học tập trong cuộc đời hay các hoạt động xă hội, dù làm bất cứ việc ǵ cũng đều nên làm đến nơi đến chốn, không thể chỉ nói êm tai ngon ngọt mà không có hành động thực tế.
Suy ngẫm sâu thêm mà nói, người thiện có năng lực không cần cùng người khác biện luận, sẽ không chỉ dùng ngôn từ đi tranh luận để chứng minh ḿnh đúng, dù đối mặt với phỉ báng hay công kích xúc phạm thân thể, th́ họ cũng có thể dùng hành động để chứng minh sự vô tội và thanh bạch của chính ḿnh.
florida80
09-02-2019, 19:25
Người nhẫn nhục không tranh luận thường thường đều vùi đầu làm việc, người đó nhất định có một nội tâm không tranh quyền thế. Trái lại, những người giỏi tranh luận với người khác không nhất định là người thật sự có năng lực, dẫu cho họ cứ tranh luận khắp nơi với người khác về năng lực của bản thân, c̣n người lương thiện thật sự không cần lời hay tiếng ngọt để nhận được khen ngợi từ người khác, nói suông mà không có hành động thực tế là hành vi của kẻ vô tích sự.
Tu khẩu đức (tu cái đức trong lời nói) trước tiên cần rời xa sự ba hoa khoác lác, không tùy tiện b́nh phẩm người khác; chân thành đối xử với mọi người, thiện chí giúp người, gặp lúc trắc trở ma nạn th́ nhẫn nhịn không tranh luận, mới chính là chỗ hành xử của chính nhân quân tử.
Lăo Tử dạy: “Thánh nhân chi đạo, vi nhi bất tranh” (đạo của Thánh nhân, là làm mà không tranh giành); Khổng Tử nói: “Quân tử dục nột vu ngôn nhi mẫn vu hành.” (Người quân tử không nên nói nhiều mà quan trọng ở làm). Cả hai đều thật đúng cho sự trưởng thành của tâm hồn, và đặc biệt chính xác cho giới luật yêu thương, với lời khuyên dạy của thánh Gioan, tông đồ cho t́nh yêu Chúa: “Hỡi anh em là những người con bé nhỏ, chúng ta đừng yêu thương nơi đầu môi chót lưỡi, nhưng phải yêu thương cách chân thật và bằng việc làm” (1Ga 3,18).
florida80
09-02-2019, 19:26
Ước Nguyện Cuối Cùng
Sau trận chiến giữa Mỹ và Iraq, một binh nh́ Mỹ bị thương nặng và đang hấp hối trong doanh trại của Iraq.
Bác Sĩ nói với anh :"Nếu anh có tâm nguyện ǵ chưa hoàn tất th́ anh cứ nói. Chúng tôi sẽ cố làm tṛn nguyện ước trước khi anh ĺa trần".Anh binh nh́ Mỹ :
"Tôi đi chiến đấu để bảo vệ đất nước nhưng nay sắp chết, tôi chỉ muốn được hôn lên lá cờ lần chót là tôi măn nguyện rồi".
........Suy nghĩ hồi lâu v́ đang ở nơi chiến trường của Iraq và chỉ c̣n vài giây nữa th́ lấy đâu ra lá cờ Mỹ kịp thời cho anh ta đây ? Suy nghĩ măi cuối cùng BS sực nhớ trên mông của nữ y tá Iraq có xâm h́nh lá cờ Mỹ.
Vị BS bàn xong với cô y tá, và nói với anh lính Mỹ: yêu cầu của anh sẽ được thỏa măn nếu anh chịu hôn lá cờ ở trên mông của cô Y tá. Anh ta đồng ư.
Sau khi anh lính Mỹ măn nguyện: cô y tá hỏi anh c̣n cần ǵ nữa hay không ?
Anh lính Mỹ th́ thào như gần chết:
"Nếu có thể được, xin cô quay lại cho tôi hun luôn BIN LADEN th́ có chết thêm lần nữa tôi cũng Happy !"
Cô gái quay lại nói: "Được voi đ̣i tiên!"
Sưu tầm
florida80
09-02-2019, 19:27
Friday, May 29, 2015
Cách Đơn Giản Loại Bỏ Cảm Giác Thèm Ăn Và T́nh Trạng Béo Ph́
Để khắc phục cảm giác thèm ăn và có một thân h́nh thon gọn, bạn nên tham khảo những thông tin liên quan đến thèm ăn. Ảnh minh họa
Để khắc phục cảm giác thèm ăn và có một thân h́nh thon gọn, bạn nên tham khảo những thông tin dưới đây.
Có những người chỉ có cảm giác đói khi tới bữa ăn trong khi số khác lại luôn luôn thấy thèm ăn và tăng cân vùn vụt. Chắc chắn, bạn sẽ không bao giờ muốn ḿnh là người rơi vào trường hợp thứ hai. Vậy làm thế nào để khắc phục t́nh h́nh và có một thân h́nh thon gọn?
Trước tiên ta cần hiểu đâu là cảm giác đói thật?
Đói và thèm ăn không phải là một. Việc phân biệt chúng sẽ giúp bạn khắc phục một số ngộ nhận nguy hiểm.
Đói là một hiện tượng sinh lư: nó xảy ra khi cơ thể của bạn c̣n ít năng lượng, đặc biệt là khi thiếu tinh bột - chất chính tạo ra năng lượng cho cơ thể.
Sau đó bạn có một cảm giác dạ dày trống rỗng, và kêu ùng ục. Khi đó đầu bạn không thể tập trung được và bạn c̣n trở nên cáu kỉnh.
Đói là hiện tượng hoàn toàn b́nh thường trước các bữa ăn (bữa ăn sáng, ăn trưa hoặc ăn tối). Khi ăn, bạn sẽ cảm thấy khỏe hơn ngay.
Sự thèm ăn là ǵ?
Đó là một mong muốn được ăn, ngay cả khi bạn chưa đói hoặc đă ăn đủ no.
Bạn muốn ăn hai món tráng miệng vào cuối bữa ăn tối, ăn thêm những chiếc bánh quy vào buổi chiều, và một bữa trưa thịnh soạn. Thực tế là, bạn thường muốn ăn ngay cả khi bạn không thực sự đói.
Nếu bạn đặt câu hỏi "Tôi có thực sự đói? " trước khi thưởng thức gói bánh quy, và nếu bạn uống một ly nước trước khi đầu hàng trước cám dỗ đó, th́ vẫn có cơ hội giúp bạn vượt qua được cảm giác đó!
Làm thế nào để kiểm soát sự thèm ăn của bạn?
Đơn giản chỉ cần bằng cách ăn chậm.
Thật vậy, bộ năo có một trung khu thần kinh ghi lại tất cả mọi thứ bạn ăn: calo, chất đạm, chất béo, tinh bột. Đây là trung tâm điểu khiển cảm giác no của bạn kể từ khi bạn được sinh ra.
Dần dần, khi bạn nạp thức ăn gần đến đến định mức, trung tâm điều khiển cảm giác no của bạn sẽ gửi đi những tín hiệu khiến bạn bớt thèm ăn. Và khi bạn đă đạt đến định mức này, bạn không c̣n chút cảm giác thèm ăn nào nữa.
Để đạt được điều đó, bạn phải ăn chậm, nhai kỹ cho đến khi thức ăn đều mềm nát ra.
Tại sao? Bởi v́ trung tâm cảm điều khiển giác no của bạn chỉ hoạt động thực sự sau khi bạn đă ăn được 15 phút. Nếu bạn nuốt quanh, trung tâm không ghi nhận chính xác những ǵ bạn đă ăn.
Từ việc ăn nhanh, bạn sẽ ăn quá nhiều. Hăy nhai từ từ để ăn ít hơn!
Làm thế nào để đánh lừa cảm giác thèm ăn của bạn?
Câu trả lời là kích hoạt trung tâm cảm giác no của bạn trước giờ ăn chính.
Ăn một miếng bánh ḿ trước khi bạn vào bàn ăn. Các tín hiệu về "tinh bột" sẽ được trung tâm ghi nhận và làm nó hoạt động. Sau đó, bạn sẽ ăn ít hơn một cách hoàn toàn tự nhiên.
Uống nước ép cà chua, hoặc ăn một quả táo, cũng có hiệu quả tương tự. Và nó mang lại cho bạn những chất chống oxy hóa có lợi cho sức khỏe.
Tiếp đó, hăy luôn luôn bắt đầu bữa ăn với rau tươi. Bạn cần nhai kỹ chúng trước khi nuốt. Lượng rau sẽ làm đầy đáng kể dạ dày bạn và giúp bạn nhanh có cảm giác no.
Đây là lư do tại sao sẽ là khôn ngoan hơn khi ăn một món salad xanh trước bữa ăn thay v́ là sau bữa ăn như thông lệ.
florida80
09-02-2019, 19:28
Các cách khác để đánh lừa cảm giác thèm ăn
Bánh ḿ, nước ép cà chua, rau rất hữu dụng cho việc lấp đầy dạ dày của bạn.
Ngoài ra, những chất rất tốt khác như: gôm, pectin, tảo cũng có thể khiến cơ thể hấp thụ một lượng lớn nước làm tăng trọng lượng thật cơ thể (khi đó nước chiếm 80-100% trọng lượng cơ thể). Các chất này tồn tại ở dạng bột hoặc dạng viên. Do đó, chúng ta sẽ hấp thụ rất nhiều nước khi ăn những đồ ăn có chứa những chất này để giảm cảm giác thèm ăn.
(Nguồn: E-sante)
Theo Ánh Phượng / Trí Thức Trẻ
florida80
09-02-2019, 19:28
Các cách khác để đánh lừa cảm giác thèm ăn
Bánh ḿ, nước ép cà chua, rau rất hữu dụng cho việc lấp đầy dạ dày của bạn.
Ngoài ra, những chất rất tốt khác như: gôm, pectin, tảo cũng có thể khiến cơ thể hấp thụ một lượng lớn nước làm tăng trọng lượng thật cơ thể (khi đó nước chiếm 80-100% trọng lượng cơ thể). Các chất này tồn tại ở dạng bột hoặc dạng viên. Do đó, chúng ta sẽ hấp thụ rất nhiều nước khi ăn những đồ ăn có chứa những chất này để giảm cảm giác thèm ăn.
(Nguồn: E-sante)
Theo Ánh Phượng / Trí Thức Trẻ
florida80
09-02-2019, 19:48
Cà Phê "Đểu" - Theo Đời sống & Pháp luật
Cà phê 7 phần là chất độn "tắm" với hóa chất nhuộm vải. (Ảnh: *********).
Nhiều quán cà phê vỉa hè, để tạo những ly cà phê "nhiều bọt, thơm nức mũi" họ sẵn sàng sử dụng chất tạo bọt SLS (sodium lauryl sulfate ) (60.000 đ/20kg) để giữ bọt lâu tan.
Đây là chất tẩy rửa, tạo bọt chỉ dùng trong công nghệ sản xuất xà pḥng, mỹ phẩm...
Cà phê tạo bọt bằng nước rửa bát, nhuộm màu bằng phẩm nhuộm vải .
Hiện nay, thói quen thưởng thức cà phê hàng ngày rất phổ biến ở các thành phố lớn như TP Sài G̣n, Hà Nội…. Nhưng vấn nạn cà phê bẩn tạo bọt bằng nước rửa chén đă, và đang đe dọa sức khỏe người tiêu dùng.
Ông T.H, một Chuyên gia về Hóa thực phẩm có thâm niên tại TP Sài G̣n, từng chia sẻ với báo Thanh Niên: “Nếu anh uống cà phê vài ngàn đồng một ly ở thành phố này, th́ sẽ không uống được cà phê làm từ hạt cà phê đâu !”.
Ông T.H dẫn chứng: tất cả những cơ sở rang, xay, đều dùng đậu nành, hoặc bắp, thay hạt cà phê v́ giá rẻ.
Đầu tiên, phải kể đến lịch sử cà phê trộn thêm ngô, đậu nành rang cháy. Trước đây cà phê Việt Nam c̣n hiếm, người tiêu dùng cũng ít nên quán cà phê thường chế thêm ngô, đậu nành vào để rang cùng.
Theo thời gian khách hàng quen hương vị nên trở thành b́nh thường. Đáng lo ngại khi ngô, đậu nành trong nhiệt độ rang cà phê (225 -235oC) bị cháy đen, sẽ biến đổi chất, và được xác định là tác nhân gây ung thư.
Ngoài ra, không ai dám bảo đảm chất lượng, tỷ lệ chuẩn lượng ngô, đậu nành mà các cơ sở rang, xay cà phê đưa vào trộn với cà phê bán cho người tiêu dùng.
Phần lớn người tiêu dùng không biết rằng một số quán cà phê sử dụng chất tạo bọt SLS (60.000 đ/20kg) pha vào cà phê để giữ bọt lâu tan. Đây là chất tẩy rửa, tạo bọt chỉ dùng trong công nghệ sản xuất xà pḥng, mỹ phẩm. (Ảnh minh họa).
Gần đây, giới trẻ Hà Nội rộ lên “mốt” cà phê bọt. Quán nào có cà phê càng nhiều bọt càng ngon, cốc cà phê bọt vun lên có ngọn th́ càng hấp dẫn, và thu hút khách.
Sở thích này xuất phát từ sự xâm nhập của cà phê capuchino, một loại cà phê châu Âu, với các kiểu tạo h́nh ảnh bằng bọt rất đẹp mắt vào Việt Nam. Người dùng ngậm bọt cà phê, để nó tan trên đầu lưỡi thưởng thức vị thơm của cà phê.
Phần lớn người tiêu dùng không biết rằng: một số quán cà phê sử dụng chất tạo bọt SLS (60.000 đ/20kg) pha vào cà phê để giữ bọt lâu tan. Đây là chất tẩy rửa, tạo bọt chỉ dùng trong công nghệ sản xuất xà pḥng, mỹ phẩm.
Chất này đặc biệt nguy hại đến tim mạch, chỉ cần một lượng vài chục mg thôi, nó cũng có thể khiến người trưởng thành loạn nhịp tim, dùng lâu dài sẽ gây tổn hại tim mạch.
Một sở thích khá “dị” của người uống cà phê xuất hiện gần đây cho rằng: cà phê càng đen càng thơm, càng đậm. Sở thích này cũng có lư do liên quan đến cách chế biến cà phê của người Việt Nam.
Trong đó, rang cà phê ở nhiệt độ cao và rất cao, hạt cà phê thu được màu nâu rất đậm gần như đen. Đáp ứng dân nghiền thích cà phê đen sậm, một số quán vỉa hè đă pha hóa chất để ly cà phê của quán ḿnh “đen hơn”.
Độc chiêu này chính là phẩm nhuộm vải, có xuất xứ từ Tàu Cộng và Đài Loan, rất độc hại đối với sức khỏe con người.
Có một thứ phụ gia nữa mà người trong nghề gọi là “mẻ”. Đó là những mảnh vụn vỏ hạt cà phê, hầu như không có caffeine.
Để cho ly cà phê thơm béo, ngoài bơ, người ta c̣n độn thêm đậu nành rang. Để cà phê “gắt cổ”, người ta chọn chất độn là đậu đỏ.
Ngoài ra, người ta c̣n sử dụng tinh cà phê để tạo mùi. Nếu đến chợ hóa chất Kim Biên TP Sài G̣n, bạn sẽ thấy đủ loại tinh cà phê của các nước Anh, Pháp, Đức, Mỹ...
Đây là những hóa chất tạo mùi tổng hợp, chỉ cần một chấm bằng đầu tăm sẽ làm 1 kg cà phê thơm lừng dù đứng cách xa vài mét.
Nhờ chúng, dù có cho vào nhiều chất độn th́ ly cà phê vẫn thơm. Việc tẩm tinh dầu là một nghệ thuật, v́ nếu không khéo sẽ làm cho cà phê có vị đắng, và mau bị hỏng.
Cà phê trộn hóa chất gây hại gan, suy tủy, ung thư, teo tinh hoàn...
Bác sĩ Nguyễn Tiến Dũng, Trưởng khoa Chống độc Bệnh viện Bạch Mai chia sẻ: các chất như SLS, phẩm nhuộm phân tán là những chất độc hại có ảnh hưởng nghiêm trọng đến hệ tim mạch, là tác nhân gây ung thư ở con người.
Sự phổ biến của SLS trong sản phẩm cà phê nếu không được kiểm soát gắt gao sẽ dễ gây ngộ độc, và nguy hại đến sức khỏe cộng đồng.
Giáo sư Chu Phạm Ngọc Sơn - Chủ tịch Hội Hóa học TP Sài G̣n cũng cho biết: tinh cà phê chế biến sẵn là tinh tổng hợp, chủ yếu làm từ hóa chất.
Cho dù có cùng một công thức, nhưng phẩm màu công nghiệp khác xa phẩm màu thực phẩm, bởi nó chứa nhiều tạp chất, kim loại nặng độc hại. C̣n kháng sinh chloramphenicol cũng bị cấm dùng cho cả việc nuôi hải sản nữa.
Đường Cyclamate th́ tuyệt đối không được dùng. “Ngoài những hóa chất, phụ gia, phẩm màu độc hại, th́ việc rang cháy đậu nành để cho giống cà phê thật sẽ làm phân hủy các thành phần dinh dưỡng, và nó sẽ sinh ra các chất rất độc hại cho người sử dụng”.
florida80
09-02-2019, 19:48
Bác sĩ Trần Văn Kư - Hội Khoa học Kỹ thuật an toàn vệ sinh thực phẩm Việt Nam cũng nh́n nhận: t́nh trạng sử dụng phụ gia, phẩm màu độc hại, trôi nổi hiện nay là rất phổ biến, cơ quan chức trách không kiểm soát hết được.
Các cơ sở sản xuất, chế biến thực phẩm thường dùng phụ gia, phẩm màu công nghiệp để cho vào thực phẩm bởi nó rẻ hơn nhiều lần so với cùng loại nhưng dùng trong thực phẩm.
“Đáng sợ nhất của phẩm màu, phụ gia công nghiệp v́ nó chứa rất nhiều tạp chất, các kim loại nặng như thủy ngân, ch́, arsenic... Nếu dùng lâu dài, các độc chất này tích tụ sẽ giết dần ṃn cơ thể, và chúng có nguy cơ gây ung thư.
Riêng kháng sinh chloramphenicol nếu dùng không đúng th́ không đơn giản làm lờn thuốc, mà nó c̣n độc cho gan và làm suy tủy, ảnh hưởng lên thận nữa .
Với đường hóa học Sodium Cyclamate, loại đường có độ ngọt gấp 50 lần so với đường mía thông thường, bị cấm sử dụng trong thực phẩm, v́ nó có nguy cơ gây ung thư cho người sử dụng; có nguy cơ gây hội chứng Down, ảnh hưởng trên thai nhi.
Thử nghiệm ở chuột, người ta nhận thấy đường Cyclamate c̣n gây cao huyết áp và làm teo tinh hoàn nữa ...”, Bác sĩ Kư nói rơ.
Theo Chuyên gia này, khi sản xuất cà phê “đểu”, nếu không cho hương vào th́ đậu nành, bột bắp sẽ hút hết tinh cà phê tổng hợp. C̣n chất tạo bọt thường dùng là Sodium lauryl sulfate, loại làm nước rửa chén, dầu gội đầu...
C̣n phẩm màu đa số là loại công nghiệp, giá chỉ 40.000 - 45.000 đồng/kg, rẻ hơn từ 3-4 lần so với phẩm màu dùng cho thực phẩm nhưng cho màu sắc tươi, bền hơn .
“Chất tạo bọt Sodium lauryl sulfate chỉ dùng trong công nghiệp, không được dùng cho thực phẩm bởi nó độc hại, và có nguy cơ gây ung thư.
Tương tự, chất tạo sánh CMC (Carboxymethyl Cellulose) nếu dạng công nghiệp cũng chứa tạp chất, các kim loại nặng làm vô sinh, và có nguy cơ gây ung thư”, ông T.H nhấn mạnh.
Phân biệt cà phê sạch và pha tạp.
Hạt cà phê nguyên chất phải là hạt cà phê rang mộc, khi sờ sẽ không thấy nhờn và dính, có mùi thơm tự nhiên, dịu nhẹ. Ngược lại, hạt cà phê có pha tạp chất sẽ có độ nhờn, dính, mùi nồng.
Do có độ xốp, tơi lớn nên cùng khối lượng thể tích của bột cà phê nguyên chất bao giờ cũng lớn hơn cà phê pha tạp. Khi pha cà phê, bột nguyên chất gặp nước sôi sẽ nở lớn. Cà phê pha tạp th́ ngược lại nở ít, bă có độ dính cao.
Ly cà phê nguyên chất có màu nâu cánh gián đem đến cảm giác sạch, khi cho đá vào, để ra ánh nắng sẽ có màu nâu hổ phách ./.
Theo Đời sống & Pháp luật
at 8:13 PM
florida80
09-02-2019, 19:51
Từ 1975 Đến Giờ Mới Dám Nói !!!
Bác sĩ Huỳnh Tấn Mẫm lănh tụ sinh viên, nguyên Chủ tịch Tổng hội Sinh viên Sài G̣n trước 1975, Đại biểu Quốc hội khóa 6, TBT đầu tiên của báo Thanh Niên
THƯ TÂM T̀NH CỦA BS. HUỲNH TẤN MẪM GỬI THANH NIÊN, SINH VIÊN, HỌC SINH
Sài G̣n, ngày 4 tháng 7 năm 2014
Cùng các bạn Thanh niên - Sinh viên - Học sinh thân mến,
Tôi là Huỳnh Tấn Mẫm, không mang một danh phận nào trong guồng máy công quyền hay một địa vị xă hội, tôi chỉ là một thanh niên – nếu các bạn cho tôi dùng từ này – một thanh niên nhiều tuổi, và hơn thế, là một công dân có ư thức trách nhiệm về t́nh h́nh đất nước hiện nay. Tôi tiếc là không c̣n nhiều thời gian và sinh lực như các bạn, để có thể cống hiến một cách xứng đáng và trọn vẹn cho một vận hội mới đang đến với dân tộc.
Như các bạn đă biết, sự kiện giàn khoan Hải Dương Thạch Du 981 của Trung Quốc hiện diện hai tháng nay ở vùng lănh hải Việt Nam, không phải là sự kiện lớn đơn thuần, mà nó biểu hiện một tiến tŕnh vô cùng hệ trọng đối với sinh mệnh của Tổ Quốc chúng ta, nó là màn mở đầu công khai cuộc xâm lược của Trung Quốc vào lănh thổ, lănh hải nước ta trong kế hoạch có quy mô thôn tính cả Biển Đông, từng bước khống chế toàn vùng Đông Nam Á, để thực hiện mộng siêu cường bá chủ không giấu diếm của ḿnh. Nó c̣n bộc lộ cho toàn dân ta biết mối quan hệ mờ ám được che giấu lâu nay dưới các từ ngữ và khẩu hiệu đẹp đẽ của Đảng Cộng sản Trung Quốc đối với Việt Nam ta.
Nhưng đồng thời cũng cần hiểu rằng đây là vận hội mới cho dân tộc, v́ nó mang ư nghĩa thức tỉnh toàn diện của một giai đoạn lịch sử, bởi toàn bộ sự thật đă được phơi bày.
Việt Nam là một nước nhỏ về quy mô dân số và diện tích so với họ, lại chậm phát triển về kinh tế, khoa học kỹ thuật, về công nghệ thông tin, công nghệ quân sự… lại đúng vào lúc xă hội đang suy yếu, kinh tế bên bờ vực thẳm, tầng lớp lănh đạo th́ suy thoái tư tưởng - đạo đức - lối sống, tham lam, nhũng nhiễu đầy khắp. Thử hỏi trong t́nh thế đó làm sao có thể đối địch trước một tham vọng vĩ cuồng như thế của đối phương?
Câu hỏi ấy đang xoáy vào ḷng mỗi người dân nước ta, và chúng ta thật sự day dứt về câu trả lời.
Dù chúng ta yêu ḥa b́nh bao nhiêu, chân thành mong muốn hữu nghị bao nhiêu, tất cả cũng bằng thừa, nếu không nói là tự huyễn hoặc lấy ḿnh, trước tham vọng của chủ nghĩa Đại Hán phương Bắc.
Bành trướng Bắc Kinh đang tiến công chúng ta ở thế áp đảo về bạo lực, thế thượng phong về kinh tế, đánh phủ đầu ta về ngoại giao tuyên truyền. Quan chức cao cấp của Trung Quốc – Dương Khiết Tŕ – đến nước ta, đưa ra một thông điệp với tư cách cao ngạo của một nước lớn, thể hiện mối quan hệ bất b́nh đẳng không phải đột nhiên mới có: yêu cầu ta chấm dứt cái gọi là “quấy nhiễu” chúng ở giàn khoan HY981, đe dọa nếu ta kiện chúng ra ṭa án quốc tế, ta sẽ nhận lấy “hậu quả” khôn lường. Nếu ta “ngoan cố” không hàng phục, chúng sẽ phong tỏa kinh tế, phong tỏa bờ Biển Đông, và mọi tai họa khác sẽ xảy đến. Chúng ngăn cản ta không được mở rộng liên minh quân sự với Mỹ và các nước khác, bởi làm như thế chúng quy là ta mang tội “khiêu khích” chúng.
Các bạn thử nghĩ xem. Họ bao vây và khống chế ta, nhưng không cho ta la lên để nhờ người can thiệp, không cho ai giúp sức, vâng, trói lại và đánh, buộc ta phải tự nguyện đầu hàng!
Qua cách nói và hành động của họ, cơ hồ như ta đă là quốc gia phụ thuộc không có bao nhiêu chủ quyền?
Các quốc gia có chủ quyền, có quan hệ b́nh đẳng, bất kể là nước lớn hay nhỏ, chưa từng nói năng như thế. Hồ đồ, trịch thượng phải bắt nguồn từ một thực tế. Song, yếu kém, nhu nhược vốn cũng không phải không có nguyên nhân. Có khi là sự tương thích bắt nguồn từ những sự kiện chưa bộc lộ từ phía nhà cầm quyền nước ta chăng? Dù sao cũng đă có một câu phương ngôn đáng nhớ: “Nếu ta đứng lên, là ta ngang hàng, nếu ta quỳ xuống, th́ ngang rốn đối phương
florida80
09-02-2019, 19:52
Các bạn thân mến,
Đó là kết quả của một thực tế yếu kém, hay từ một tinh thần bạc nhược, hay cả hai? Sự than trách hay nguyền rủa đối phương lúc này quả là một sự xa xỉ.
Làm công dân của một nước, làm sao ta không thấy đau ḷng khi đất nước bị xâm lăng? Làm sao ta không thấy nhục khi bị kẻ khác lăng nhục vào dân tộc ḿnh? Trên những con đường mà các bạn đi làm hay đi học hằng ngày, trong công viên mà các bạn dạo chơi, trong sách sử mà các bạn đă đọc, luôn phảng phất bóng dáng của tiền nhân, mang tên những vị anh hùng, trong lịch sử hàng ngh́n năm trải qua từng thế hệ, đă chống trả lại bọn xâm lược phương Bắc oanh liệt ra sao, và không hề khiếp sợ. Tiền nhân đă để lại cho chúng ta một giang sơn vẻ vang. Đến lượt chúng ta, chúng ta không thể thoái thác, và không hề thoái thác bởi bất cứ lư do ǵ, để hết ḷng bảo vệ giang sơn ấy.
Nhưng lời tâm t́nh của tôi là vô nghĩa, nếu tôi không nói với các bạn rằng, sức mạnh có ưu thế nhất đang lớn lên từ trong tim và trong trí tuệ của các bạn, là niềm hy vọng của dân tộc – những thế hệ Thanh niên - Sinh viên - Học sinh hôm nay. Các bạn đang đứng ở đầu thề kỷ 21 của một nhân loại đang toàn cầu hóa, mà tri thức th́ trở nên vô biên giới và không ai có thể che giấu hay độc quyền được.
Một cuộc chiến đấu để bảo vệ Tổ Quốc bằng mọi biện pháp và thông minh mà các bạn sẵn sàng dấn thân, và một xă hội mà các bạn cần xây dựng, có tương lai như thế nào, là hai vấn đề quyện vào nhau mà có lẽ các bạn đang suy nghĩ?
Để có một đất nước độc lập tự do, trước hết mỗi chúng ta cần có một trí tuệ độc lập tự do, không để bị nhuộm đen, nhuộm đỏ, hay bất cứ màu nào khác; nó phải là ḷng yêu nước nồng nàn, trong sáng, yêu ḥa b́nh độc lập và dân chủ bằng một nhận thức kịp thời đại. Một cuộc chiến đấu chỉ bằng niềm tin và sinh mạng dù rất cao cả, nhưng nó sẽ đem lại một kết quả ra sao?
Một xă hội các bạn mong muốn, chưa biết là thế nào, nhưng ít nhất, và chắc chắn nó không thể là một xă hội như các bạn đang nh́n thấy, nó đầy dẫy những bất công, trên một tầng nền của hẹp ḥi và thiển cận, nó không bao giờ là bền vững!
Tôi không muốn nói một câu như sáo ngữ: tương lai đang nằm trong tay thanh niên, với nghĩa nó là màu hồng. Không, có thể nó không đến các bạn với màu hồng, ṇ tùy thuộc vào ư thức của các bạn. Đó là cái nh́n thẳng vào thực tế với đôi mắt biết đúng sai và nói được tiếng nói của trái tim ḿnh. Một cuộc chiến đấu sẽ rất mạnh mẽ khi nó có đầy đủ chân lư.
Điều tôi muốn nói cùng các bạn, chúng ta phải cương quyết làm người công dân tự do, dù xă hội chưa có luật pháp thừa nhận tự do đúng nghĩa. Chúng ta cương quyết làm con người có quyền con người, dù quyền con người chưa được thừa nhận đầy đủ. Chúng ta có quyền và có nghĩa vụ – quyền sống tự do và nghĩa vụ bảo vệ độc lập, toàn vẹn lănh thổ. Tôi trộm nghĩ, tự do trong bối cảnh Việt Nam hôm nay quan trọng hơn v́ nó chứa cả sự độc lập. Tôi muốn nói đến một thể chế dân chủ, một xă hội dân sự, nó sẽ không bị đem ra mua bán hay đổi chác bất ngờ bởi một đất nước, nếu nằm gọn trong tay của một nhóm người độc quyền.
Chúng ta tin tưởng sẽ giữ được độc lập tự do, sẽ bảo vệ được giang sơn v́ chúng ta có hai điều quan trọng:
- Một, chúng ta có chính nghĩa, lẽ phải ở về phía chúng ta. Thế giới bây giờ là sự liên kết rộng lớn và có sức mạnh vô tận, vấn đề là ta có làm cho sức mạnh ấy hội tụ lại được hay không? Chúng ta có làm rơ chính nghĩa để xứng đáng được nhận sự ủng hộ đó hay không? Chế độ phát xít của Bắc Kinh hiện nay với chủ trương bạo lực và bành trướng đang tự đào mồ cho ḿnh, và nhân loại sẽ chôn chúng. Tôi tin chắc chắn điều đó sẽ xảy ra như lịch sử nhân loại đă cho thấy.
- Hai, chúng ta biết sửa ḿnh. Một quốc gia hùng mạnh là v́ có phương hướng đúng, một quốc gia yếu kém là v́ có phương hướng sai. Đó là một thể chế chính trị tiến bộ hay lạc hậu, có tạo được sức mạnh đoàn kết của toàn dân hay không mà Việt Nam ta phải cấp bách xem xét để sửa đổi. Sự sửa đổi đó phải đến từ sức mạnh đoàn kết của nhân dân, kể cả những lực lượng, những con người từ trong bộ máy nhà nước, và đồng bào ở nước ngoài.
florida80
09-02-2019, 19:53
Tôi tự hỏi, có lẽ cũng giống như các bạn, v́ chúng ta không muốn hy sinh xương máu khi chưa cần thiết, và nếu chúng ta là chính nghĩa, tại sao chúng ta không dám kiện để đưa họ ra ṭa án quốc tế? Thế giới ngày nay không c̣n ở thời kỳ hồng hoang, nhân loại không phải là bầy thú trong rừng để con lớn dễ dàng giày xéo con bé, hay chính chúng ta mang mặc cảm tự ti, tội lỗi và hẹp ḥi mà không dám nh́n nhận và tiếp nhận sức mạnh đang rộng mở của thời đại? Làm sao chúng ta có thể tin là an toàn và có giá trị khi tự thu ḿnh, núp vào hang ổ “hữu nghị” giả dối dưới nách của kẻ xâm lược?
Thưa các bạn,
Bao giờ, hay ngay bây giờ chúng ta có thể cất lên tiếng nói thống nhất, mạnh mẽ đối với những người đang mang trọng trách dẫn dắt dân tộc?
Hiện nay, tôi không tán thành nhiều điều, trong đó có hai điều căn bản và cấp bách mà Chính phủ của Đảng Cộng sản Việt Nam đang thực hiện:
1- Đặt Hiến pháp cũng như luật pháp của một Quốc gia dưới cương lĩnh và các chỉ thị của Đảng Cộng sản. Thay v́ ngược lại, Đảng Cộng sản phải đặt ḿnh dưới Hiến pháp và luật pháp nhà nước, với chức năng là thi hành chứ không phải chỉ đạo. Từ sự trái ngược đó, với quyền hành độc đoán trong tay, Đảng đă tự tha hóa và suy thoái (như đă tự thừa nhận), đưa đến một Chính phủ thiếu trách nhiệm và không hiệu quả, làm cho xă hội rệu ră, không phát triển và mất dần sức sống, người dân trở nên lơ láo, mất phương hướng và tích lũy nỗi bất b́nh. T́nh trạng này là điều kiện phù hợp ư muốn của kẻ xâm lược.
2- Đường lối đối ngoại hiện nay, là thuộc về Đảng Cộng sản, cụ thể là Bộ Chính trị, chứ không phải do một Chính phủ của nhân dân, v́ thế đă không giữ được tư thế chính danh của một Quốc gia, đặc biệt trong quan hệ với Trung Quốc. Các từ ngữ: hữu nghị, bạn, môi răng, đồng chí, anh em, 16 chữ vàng (*), 4 tốt…đă xóa tan tư cách và khoảng cách phải có của một quốc gia với một quốc gia. Mối quan hệ mang tính chất t́nh cảm quá đà và độc hại đó đă tràn ngập trong tư tưởng giới lănh đạo, quan chức, các đoàn thể, kể cả Đoàn Thanh niên Cộng sản mới lớn sau chiến tranh, thể hiện lời nói, phong cách trong các văn kiện cũng như trong cách hành xử, chứng tỏ một tinh thần dựa dẫm, bấu víu, lệ thuộc, thiếu tự tin của tâm lư nhược tiểu chưa trưởng thành về mặt quốc gia, làm mất quốc thể, của giới lănh đạo hiện nay. Lẽ ra, mối quan hệ không chính danh đó phải được chấm dứt, khi chiến tranh chấm dứt và đất nước thống nhất. “Ân đền oán trả” ǵ khi c̣n nằm trong rừng sâu suối lạnh, th́ cũng phải minh bạch trong chính sách ngoại giao, không “giáo dục” toàn dân theo cách “xóa tan biên cương” mập mờ như thế được! V́ thế, làm sao trách thái độ kẻ cả của Dương Khiết Tŕ khi bảo Việt Nam “quấy rối” chúng ở giàn khoan, hay kêu gọi Việt Nam “ đứa con đi hoang hăy sớm quay đầu về”, hoặc bí thư Quảng Đông gởi “danh mục công việc phải làm” cho Bộ Ngoại giao ta?
Tôi sống ở miền Nam, và biết người dân miền Nam đều nhận thấy cực kỳ phẫn nộ về cách ngoại giao xa lạ như trên.
florida80
09-02-2019, 19:53
Thưa các bạn,
Văn hóa ngoại giao cũng là biểu hiện chiều sâu của thực thể. Lẽ nào tôi dám nói ép, nói oan cho các lănh đạo Việt Nam chăng, khi cho rằng mối quan hệ được biểu hiện như thế là xuất phát từ hành vi và tư duy lệ thuộc do quán tính, hoặc do “tận đáy ḷng”?
Tôi không tán thành về mối quan hệ bất b́nh đẳng, được gọi là “hữu nghị” giữa Việt Nam và Trung Quốc lâu nay, mà ông Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam đang cố gắng níu kéo một cách vô vọng trong cô đơn và sợ hăi, có tác dụng cuốn cả đất nước rơi vào quỹ đạo của bành trướng Bắc Kinh. Tôi cho rằng Trung Quốc là không đáng sợ, một nước rộng về đất, đông về dân, mạnh về bạo lực, chứ không hề là một nước lớn với ư nghĩa là có sức mạnh văn hóa, văn minh và đáng nể trọng. Không tự cúi người xuống để phong Trung Quốc là đại ca vô địch. Cũng không thể có ư nghĩ đến việc có thể hay không thể “rinh” đất nước chạy đi nơi khác với lời than thở vô nghĩa: “Có ai chọn được láng giềng đâu!”. Thật ra đó là ư của một tướng Tàu đă nói ở Hà Nội các đây hai năm, nhằm đe nẹt Việt Nam đă lỡ nằm cạnh Trung Quốc, không thể “chọn” thân phận khác được đâu, lẽ ra không nên lặp lại theo cách áo năo như thế. Thủ tướng Nhật, chưa từng than van chuyện phải bê mấy ḥn đảo của ḿnh đi đâu. Nữ Tổng thống Hàn Quốc cũng không có một lời nào tương tự!
Tôi chân thành bày tỏ, chia sẻ cùng các bạn về niềm tự tin và tự hào của dân tộc, trước vó ngựa của quân Nguyên-Mông xưa, nay là trước sự hung hăng của quân Tập, với tinh thần là nhân dân phải biết làm chủ vận mệnh của ḿnh, thông qua một thể chế dân chủ bởi một Hiến pháp đứng đắn, và quan hệ b́nh đẳng không lệ thuộc Bắc Kinh. Đó là khẳng định căn bản và lâu dài, dù cho nay mai giàn khoan có thể rút đi, hay thay một chiếc khác. Mối quan hệ giữa “hai” dân tộc – theo nghĩa dân sự – xưa nay chưa từng có vấn đề, ngoại trừ bọn cầm quyền hung hăng mỗi lúc. Nhắc lại điều này với dân chúng cũng lại là một xa xỉ nữa.
Hai điều nêu trên, không phải là vô cùng hệ trọng của hiện t́nh đất nước đáng trăn trở hay sao?
Chúng ta không để sự thờ ơ của hôm nay là nỗi hối tiếc của ngày mai. Chúng ta không muốn một đồng bào nào của ḿnh phải tự thiêu như người Tây Tạng, không muốn những nhóm thanh niên ta đến lúc phải vung dao liều chết vào bọn Hán tộc ở các bến tàu như ở Tân Cương. Và chúng ta cũng cần tinh tường cảnh giác về những kẻ diễn hài nội địa.
Một phương châm chân chính đă từng vang lên trong ḷng dân tộc: “Chúng ta yêu ḥa b́nh nhưng sẵn sàng chiến tranh” để bảo vệ Tổ quốc.
Mong rằng tôi có nhiều cơ may được gặp các bạn, góp phần nhỏ bé của ḿnh cùng các bạn bước tới, cùng cả đất nước đứng hẳn lên đấu tranh, giữ vững độc lập trước sự khống chế và xâm lược của Bắc Kinh, xây dựng một xă hội dân sự vững chắc, công bằng và dân chủ.
Ao ước thay!
Trân trọng kính chào.
florida80
09-02-2019, 19:54
Trăng Là Ǵ?
Gia đ́nh tôi với gia đ́nh “hắn” là chỗ thân t́nh. Cách đây khoảng chục năm, nhân dịp tôi đến khám mắt tại bệnh viện hắn làm việc.
Hắn say sưa khoe với tôi về nguồn thu nhập hậu hĩnh kiếm thêm từ việc khám và giải phẫu mắt ngoài giờ của ḿnh. Bất ngờ, tôi đặt ra một câu hỏi, chẳng ăn nhập ǵ đến câu chuyện hắn say sưa: “ Có bao giờ ông dành thời gian ngắm trăng với vợ, con không? Đến lượt tôi bất ngờ v́ câu trả lời của hắn: “ Trăng là ǵ?”.
Về nghề nghiệp hắn là bậc cao thủ trong làng chuyên khoa mắt của Sài G̣n. Bệnh nhân của hắn thuộc loại “thứ dữ”. Hắn có nhiều mối quan hệ xă hội “có số, có má”. Do vậy đồng nghiệp và ban giám đốc bệnh viện, nơi hắn làm việc, nể hắn một phép. Tên tuổi của hắn đă giúp bệnh viện ăn nên làm ra, chuyên khoa mắt lúc nào cũng chật cứng người chờ đợi. Ai muốn được hắn trực tiếp khám và mổ, phải lấy hẹn trước, rất lâu. Số tiền chi ra cho những lần khám hoặc mổ đó, so với mặt bằng, giá ở các bệnh viện khác, cao hơn rất nhiều. Thế nhưng lịch khám của hắn lúc nào cũng dày đặc. Người ta nói với nhau, “ Được bác sĩ (hắn) đụng tay vào th́ dù mắt đang không thấy đường cũng sáng lại.”.
Hồi c̣n đi học phổ thông, tôi với hắn ở chung một quận, quận nh́. Tôi với hắn bằng tuổi nhau, nhưng hắn sanh sau tôi tám tháng, v́ vậy sau này khi hắn lập gia đ́nh và có con, hắn dạy tụi nhỏ gọi tôi bằng bác, bác gái. Nhưng trong giao tiếp hắn gọi tôi bằng “bà”, tôi gọi hắn bằng “ông” và chúng tôi xưng “tui” với nhau.
Tôi quen hắn và vợ hắn lúc chúng tôi cùng sinh hoạt trong ban liên lạc học sinh cùng lớp, hắn làm trưởng ban, tôi làm phó ban, vợ hắn (lúc bấy giờ nó chưa quen) là một trong những thành viên. Sáng thứ bảy nào ban liên lạc của chúng tôi cũng gặp nhau tại một nhà hàng cà phê trên đường Điện Biên Phủ, quận ba. Chủ nhà hàng này cũng là thành viên trong ban liên lạc, nhờ vậy chúng tôi ăn uống ít khi phải trả tiền, nếu trả cũng chỉ là tượng trưng.
Cô gái (mà sau này là vợ hắn) đẹp một cách mong manh, v́ vậy chúng tôi đặt tên là “cô gái mong manh”. Cô là con gái duy nhất của một gia đ́nh công chức thường thường bậc trung, nhà ở quận nhất. Cô gái hay đi họp ban liên lạc bằng cách ngồi trên chiếc xích lô đạp cho người ta chở, thân ḿnh lúc nào cũng diện bộ áo dài lụa màu nhạt, lung linh như mây khói (cho tăng thêm phần mong manh?). Gái Sài G̣n chúng tôi có thói quen đi lại trên chiếc xích lô (năm năm sau ngày giải phóng vẫn giữ thói quen này). Khi ngồi trên xe chúng tôi chú ư giữ cho người thẳng bằng cách lưng không tựa vào thành ghế, tóc buông xơa và tay không giữ tà áo, cố ư để gió luồn vào thổi tung bay. H́nh ảnh ấy góp phần làm phố xá mỹ miều. Tại sao gái Sài G̣n không đi bộ hoặc đạp xe đi học như quư cô nương khác trên cả nước? Có lẽ do diện tích Sài G̣n rộng, đi bộ không tới, đi xe đạp ngại mỏi chân. Nhưng c̣n một lư do tế nhị khác mà chỉ có gái Sài G̣n mới hiểu, ngồi xe xích lô cho người ta chở mới là tiểu thư chính hiệu
florida80
09-02-2019, 19:55
Hắn là con của ông bà chủ hăng xuất nhập khẩu. Nhà hắn có ba anh em trai, cả ba học cùng trường với chúng tôi, chỉ có lớp là khác. Khi đi học, ba anh em hắn có tài xế đưa đón, học xong là về nhà, không la cà phố xá. Những lần hắn tổ chức sinh nhật mời ban liên lạc tới nhà, tôi thấy gia đ́nh hắn, nhất là bà má, nề nếp qui củ lắm. Trong lớp, chúng tôi bầu hắn làm lớp trưởng v́ hắn uy tín, học giỏi và tác phong nghiêm túc. Trong sinh hoạt tập thể hắn luôn là ngọn cờ dẫn dắt chúng tôi. Về ngoại h́nh th́ khỏi chê, chúng tôi hay gọi hắn là “Alain Delon” (tài tử lừng danh của Pháp thời1950-1980) nhưng nếu muốn hắn nổi sung th́ thêm chữ “beng” (A len đờ lông beng) đằng sau nữa. Nhiều tiểu thư nhà giàu đạt danh hiệu hoa khôi trường này trường khác mết hắn lắm, nhưng hắn chẳng thèm để ư đến cô nào.
Tới giờ tôi cũng không sao nhớ ra, bằng cách nào cô gái mong manh “lọt” được vào ban liên lạc của lớp, nơi quy tụ những người “xuất chúng”. Về sắc diện, h́nh thức, học lực, tài vặt, thành phần xă hội, so với những tiểu thư trong trường, cô thuộc loại trung b́nh. Về công việc tập thể, ban liên lạc giao cô phụ trách, cô thực hiện lúc được, lúc không. Nói chung, ngoài cái khoản mong manh làm người ta động ḷng, c̣n th́ cô chẳng tạo được một dấu ấn ǵ cho ban liên lạc ghi nhớ sự hiện diện của cô.
Thế mà đùng một cái chúng tôi thấy cô gái không đi họp bằng xe xích lô nữa mà ngồi trên chiếc xe Vespa Sprint màu xanh da trời, loại 150 phân khối do hắn chở. Thời đó, chỉ có công tử nhà giàu mới sắm nổi chiếc xe hách x́ xằng như vậy. Chẳng bao lâu sau ban liên lạc nhận được thiệp hồng. Ngày hai người cưới nhau tôi thấy hạnh phúc đầy tràn trong mắt tân lang và giai nhân. Khách tới dự tiệc cưới chúc vợ chồng hắn trăm năm hạnh phúc; tôi nghĩ, phải chúc ngàn năm hạnh phúc mới xứng. Thế mà, chỉ hơn hai mươi năm sau đó, vợ chồng hắn rẽ thúy chia uyên.
Lần gặp khoảng chục năm trước, mặc cho bệnh nhân chờ, hắn luôn miệng kể lể với tôi, đă có với cô gái mong manh hai mặt con, một trai một gái, cả hai theo nghề của cha, học chuyên khoa mắt bên Mỹ. Hắn nói, “ Tụi nhỏ đứa nào cũng đẹp, học giỏi, thông minh, tụi Tây mết lắm, giống tui ngày xưa vậy.”; nói xong hắn cười sang sảng. Tôi hỏi: “ Cuộc sống của ông bây giờ thế nào?”. Chỉ chờ có vậy, hắn huyên thuyên: “ Sáng trước khi tới bệnh viện ( nhà nước), tui mổ hai ca, nếu mổ một con mắt th́ hai mươi triệu, nếu mổ hai con mắt th́ bốn mươi triệu, sau đó mới đi làm; trưa, tui tranh thủ làm một hoặc hai ca nữa; chiều, khám bệnh ngoài giờ ở dưỡng đường do tui làm chủ, đến tối mịt mới về nhà.”.
C̣n bà xă th́ sao? Tôi hỏi tiếp, hắn trả lời: “ Tui xây cho bà ba cái dưỡng đường, mổ xong, tui chuyển cho bả chăm sóc. Chưa kể tiền thuốc, khám sau mổ, chỉ tiền pḥng không thôi bà cũng thu được năm triệu một người/ngày. Bả bây giờ trẻ, đẹp hơn xưa. Đó là nhờ tui cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa. Mỗi ngày bà chỉ có việc ngồi trên chiếc xe đời mới nhất (xe cũ tui thay liền) cho tài xế lái đi từ dưỡng đường này qua dưỡng đường khác, xem sổ sách, thu tiền, là hết việc. Chung quanh bả lúc nào cũng có hàng chục người hầu hạ, sung sướng như bà hoàng.”.
Đúng đoạn hào hứng này tôi hỏi hắn “chuyện ngắm trăng”. Và tôi nhận được câu hỏi lại của hắn “ Trăng là ǵ?”, kèm theo một nụ cười ngạo nghễ.
……
Hôm rồi cửa sổ tâm hồn của tôi lại trở chứng, nh́n xa bị mờ, nh́n gần mờ hơn nh́n xa. Thấy vậy, bạn bè người khuyên đi mổ, người can ngăn. Tôi chợt nhớ đến hắn, liền đến gặp, tôi cần ở hắn một lời khuyên.
Lần gặp lại này, nếu hắn không chủ động chào tôi trước, tôi sẽ không nhận ra. Trước mắt tôi là ông bác sĩ già khọm, tóc bạc trắng, mặt buồn rười rượi, nước da tối sạm. Đâu mất rồi một ông bạn có gương mặt phơi phới, h́nh thức lịch lăm và nụ cười ngạo nghễ? Thấy vậy tôi quên mất mục đích đến là để khám mắt, vội hỏi,“ Làm ăn thất bát hả?”. Hắn im lặng rất lâu rồi nói một câu chẳng ăn nhập ǵ đến câu tôi hỏi:“ Cô gái mong manh đă bỏ tôi đi lấy chồng khác rồi! Bỏ vội vă đến nỗi không thèm chia gia tài bà ạ.”. Tôi giật ḿnh: “ Bỏ luôn ba cái dưỡng đường to đùng sao?”. Hắn nghẹn ngào: “ Ừ, bỏ luôn, thế mới điên!”.
Tôi nhẹ nhàng ngồi bên cạnh, cầm tay hắn, im lặng. Hắn bắt đầu chia sẻ: “ Bà có nhớ cái thằng cù lần trong lớp ḿnh không? Cái thằng hâm hâm đi học bằng chiếc Mô bi lết (Mobylette) cà tàng, con của ông già sửa xe đầu đường gần trường tụi ḿnh học đó.”. Hắn nói tiếp, mắt hắn như có nước:“ Thằng đó coi vậy mà học giỏi, tụi ḿnh không nhằm ǵ với nó đâu, bây giờ nó làm giáo sư của một số trường Đại học. Nghe nói, t́nh duyên nó trục trặc sao đó (không chừng hồi nhỏ nó thương thầm vợ tui à nghen) nó ở vậy luôn cho đến giờ. Hôm rồi làm thủ tục ly dị với tui xong, bả kết hôn với nó liền. Thằng đó nghèo rớt mồng tơi, lương thầy giáo nuôi bả ǵ nổi. Hiện nay bả phải nhận may quần áo thêm cho khách, hai người mới đủ sống. Vậy mà gặp lại tui, mặt bả tươi rói, chưa bao giờ ở với tui mà mặt bả tươi rói như vậy.”. Rồi hắn nói, như nói với chính ḿnh: “ Đàn bà nhiều người kỳ cục lắm, chồng cung phụng cho đủ thứ, nuông ch́u hết mực mà vẫn đành ḷng bỏ đi lấy người không bằng một góc của chồng ḿnh. Thật không thể hiểu nổi!”.
florida80
09-02-2019, 19:56
Chờ hắn vơi bớt nỗi ấm ức tôi hỏi thăm hai đứa nhỏ. Tôi nghe từ hắn một giọng thiểu năo hơn:“ Tưởng hai đứa nối nghiệp cha, ngờ đâu, từ lâu tụi nó đă chuyển qua học nghề khác, đứa học thiết kế thời trang, đứa học phóng viên báo chí. Đă thế tui gọi về để giao tài sản mà chẳng đứa nào chịu về. Tụi nó nói “ Ba mê tài sản hơn má và chúng con th́ ba cứ giữ lấy.”. Tôi động ḷng thương cảm, hỏi: “ Bây giờ ông sống như thế nào?”. Hắn nói, “ Tui ở luôn trong bệnh viện, về nhà ở một ḿnh, buồn lắm.”. Không thể không hỏi thêm: “ Thế căn nhà lớn ở quận nhất và ba cái dưỡng đường ai ở, ai trông coi?”. Hắn nói, giọng nhẹ như gió thoảng: “ Lâu lắm rồi tui chẳng ghé về nhà, c̣n ba cái dưỡng đường đang treo bảng bán hoặc cho thuê.”. Thói quen nghề nghiệp, tôi đánh giá: “ Ba cái dưỡng đường đó, bán cũng bộn tiền ông ạ.”. Hắn ngẩng lên nh́n tôi, mắt hắn sâu thăm thẳm: “ Của đó vô thường lắm, không có thật đâu bà.”.
Giá mà, mười năm trước hắn nhận ra sự vô thường đó th́ đoạn kết của đời hắn đâu đến nỗi buồn như bây giờ?
Tự nhiên tôi nhớ gương mặt phơi phới với nụ cười ngạo nghễ khi hắn hỏi ngược lại tôi “ Trăng là ǵ?”.
Trăng là ǵ ư? Trăng là ly nước mát của vợ trao tận tay mà hắn quên uống. Trăng là cái b́nh hoa vợ chăm chút cắm mong chồng để mắt tới, thế mà hắn đành ḷng không màng. Trăng là tiếng cười reo của hai đứa con đón hắn sau những giờ làm việc nhưng v́ mệt, hắn đă cằn nhằn, quạu quọ. Trăng là những bữa cơm nóng mà khi hắn về th́ đă nguội lạnh, rồi cả nhà nhịn ăn theo hắn.
Trăng c̣n là cái nắm tay âu yếm mà từ rất lâu hắn quên trao cho vợ. Trăng c̣n là những đêm v́ sợ con lạnh, hắn rón rén bước qua pḥng kéo mền đắp cho con mà sau này v́ mệt mỏi, ngủ vùi, hắn quên. Trăng c̣n là tất cả những mây và gió, những hương và hoa trong cuộc sống mà do tâm không an, thân không lạc cho nên hắn không thể cảm nhận được.
Trăng là ǵ nữa? Là người vợ đă bỏ chồng giàu đi lấy chồng nghèo; là những đứa con thà kiếm tiền từ sức lao động và trí tuệ của ḿnh chớ không nhận tài sản của người cha để lại. Trăng c̣n là kết cục của đời hắn, bỏ mặc căn nhà lớn ở quận nhất và đóng cửa ba cái dưỡng đường to đùng vào ở trong bệnh viện, v́ ở một ḿnh buồn lắm.
Những người chồng bận rộn ơi, nhớ dành thời gian ngắm trăng với vợ và con, đừng để trăng lặn mất, rồi tiếc như hắn, bạn của tôi.
Không rơ tác giả
florida80
09-02-2019, 19:57
Einstein Khuyên Chúng Ta Điều Ǵ ?
Đă từ lâu, cái tên Albert Einstein luôn gợi cho người ta nhớ đến một thiên tài kiệt xuất người Đức.. Ông là một nhà vật lư lư thuyết, triết học, nhà văn và hơn hết là một nhà khoa học có tầm ảnh hưởng lớn nhất mọi thời đại.
Năm 1921, Albert Einstein đă được trao giải Nobel về vật lư cho những đóng góp của ông đối với ngành vật lư lư thuyết, mà trước hết là quy luật hiệu ứng quang điện. Einstein được coi là cha đẻ của vật lư hiện đại. Ông đă cho xuất bản hơn 300 công tŕnh khoa học và hơn 150 tác phẩm các loại khác.
Dưới đây là 10 lời khuyên bổ ích mà thiên tài này đưa ra:
1. Luôn tập trung
“Tôi không có tài năng ǵ đặc biệt cả. Tôi đơn giản chỉ đam mê như một kẻ ṭ ṃ”. Điều ǵ đánh thức tính ṭ ṃ của bạn? Tôi rất quan tâm đến nguyên nhân thành công và thất bại của con người. Chính v́ vậy, tôi đă dành nhiều năm để nghiên cứu cách mà con người thành công.
C̣n bạn, bạn quan tâm điều ǵ nhất?
Tính ṭ ṃ sẽ thúc đẩy bạn hướng tới thành công.
2. Luôn kiên tŕ
“Tôi thành công không phải v́ tôi thông minh. Đó là kết quả của một quá tŕnh lâu dài mà tôi không bao giờ đầu hàng khi thực hiện công việc”. Chính nhờ tính kiên tŕ của ḿnh mà con rùa đă chiến thắng. Bạn đă bao giờ kiên tŕ đến khi đạt được mục đích của ḿnh chưa? Người ta nói rằng giá trị của bưu phẩm chính là v́ cuối cùng nó luôn đến được nơi cần đến.
3. Hăy tập trung vào hiện tại
Bố tôi nói rằng người ta không thể cưỡi một lúc 2 con ngựa. Tôi muốn nói rằng bạn hăy làm những ǵ bạn muốn, nhưng không phải tất cả đều thuận lợi.
Hăy học cách tập trung vào công việc hiện tại, hăy thực sự quan tâm đến những ǵ bạn đang làm hiện nay.
Năng lượng được tập trung sẽ tạo thành sức mạnh giúp bạn vượt qua thất bại tiến đến thành công.
florida80
09-02-2019, 19:59
4. Hăy luôn tưởng tượng
“Tưởng tượng là tất cả. Nó có khả năng giúp chúng ta h́nh dung những ǵ sẽ xảy ra.
Tưởng tượng quan trọng hơn sự kiến thức”.
Hàng ngày, bạn đă sử dụng óc tưởng tượng của ḿnh chưa? Einstein nói rằng tưởng tượng c̣n quan trọng hơn cả kiến thức đấy! Trí tưởng tượng sẽ cho bạn thấy được tương lai. Có một lần, Einstein từng nói: “Trí thông minh thực sự không phải là kiến thức mà là óc tưởng tượng”.
5. Hăy luôn sửa sai
“Con người không bao giờ biết sửa sai th́ sẽ không bao giờ biết tạo ra cái mới cả”.
Đừng sợ sai. Sai lầm không phải là thất bại. Sai lầm có thể giúp bạn khá hơn, thông minh hơn và nhanh nhẹn hơn, nhưng với một điều kiện là bạn phải nhận ra sai lầm của ḿnh. Muốn thành công, bạn hăy sai lầm nhiều hơn gấp 3 lần hiện tại!
6. Hăy luôn sống với hiện tại
“Tôi chưa bao giờ nghĩ về tương lai bởi v́ nó sẽ đến”.
Cách duy nhất để đến với tương lai là sống với hiện tại.
7. Hăy sống có ư nghĩa
“Hăy hướng tới những điều có ư nghĩa chứ không phải thành công”. Đừng bao giờ tiêu tốn thời gian của ḿnh để trở thành một người thành công.
Hăy làm cho cuộc đời ḿnh trở nên có ư nghĩa. Nếu như bạn là người có ư nghĩa tức là bạn đă thành công. Hăy bộc lộ tất cả tài năng và khả năng của ḿnh, hăy học cách sử dụng chúng! Hăy trở thành người có ư nghĩa,
thành công sẽ đến với bạn!
8. Hăy làm mới ḿnh
Bạn không thể đạt được kết quả mới nếu bạn chỉ măi làm một công việc tương tự từ ngày này qua tháng khác. Hăy thay đổi cuộc sống của ḿnh.
Bạn hăy thay đổi hành động và cách tư duy để cuộc sống luôn mới mẻ.
9. Kiến thức bắt nguồn từ kinh nghiệm
“Thông tin thuần tuư không phải là kiến thức. Kinh nghiệm chính là nguồn tư liệu thực sự”. Bạn có thể nghiên cứu một vấn đề rất lâu, nhưng điều đó chỉ mang lại cho bạn những khái niệm kinh viện mà thôi.
Muốn hiểu được thực chất vấn đề bạn phải thực hiện và hoàn thành nhiệm vụ mà vấn đề đó đặt ra.
Sau khi hoàn thành công việc, bạn sẽ có được kinh nghiệm mới và đó chính là kiến thức.
10. Hăy nắm được quy luật và chiến thắng
“Bạn phải là người nắm được luật chơi rồi sau đó bạn mới có thể chiến thắng”.
Ngọc Biên (Theo Pravda)
florida80
09-02-2019, 20:00
Có Không, Một Tuổi Ǵa Hạnh Phúc
Trước hết phải nói ngay là không có cái gọi là “già”!
“ Khi người ta 20-30 tuổi, người ta c̣n quá trẻ; 30-40 tuổi, đang trẻ; 40-50, hăy c̣n trẻ; 50-60 trẻ không ngờ; 60-70 trẻ lạ lùng! và trên 70 ngựi ta trẻ vĩnh viễn!”… Ông Khai Trí, chủ nhà sách Khai Trí trước kia ở Saigon nói với tôi như vậy. Ông nói ông đọc được câu này trong một cuốn sách… Tây từ lâu lắm rồi!
C̣n Trịnh Công Sơn th́ bảo:“… Nói với một người trẻ, tôi già rồi em ạ là một điều vô lễ… Không có già không có trẻ…” ( Gió heo may đă về, ĐHN).
Th́ ra vậy! Vậy th́ cái tựa bài này “Có không, một tuổi già hạnh phúc?”, câu hỏi đặt ra đă sai ngay từ đầu rồi c̣n ǵ!
Già là một vấn đề văn hóa. Già Tây khác già Ta. Ở một xă hội nông nghiệp, lúa nước, già là một hănh diện. Già luôn được kính nể. Già làng. Kính lăo đắc thọ. Ông tiên nào cũng râu tóc bạc phơ. Phúc lộc
thọ luôn đi với nhau. Người chưa kịp già cũng làm bộ tằng hắng cho ra vẻ. Cho oai. Ngồi chiếu trên. C̣n Tây th́ khổ v́ già, ráng giấu đi.
Các mụ… phù thủy đều già, xấu xí, tàn ác. Các ông già th́ luôn biển lận, lẩm cẩm, làm tṛ cười. Cho nên già phải mang mặt nạ, cố nhí nhảnh, oai phong lẫm liệt.
Nhưng, nói vậy mà không phải vậy! Già có đó. Sanh bệnh lăo tử! Ngày nay tỷ lệ người già ngày càng đông, tuổi thọ ngày càng tăng, “ba cao một thấp” ngày càng nhiều. Một người bạn tôi ở Mỹ về nói bạn bè ḿnh lúc này đa số bị bệnh “Ba cao một thấp”. Tôi ngạc nhiên : “Ba cao một thấp là bệnh ǵ ?”. Th́ ra 3 cao là “cao máu” (tăng huyết áp), “cao đường” (tiểu đường), và cao mỡ (tăng cholesterol xấu). C̣n “một thấp?”, tôi hỏi. “Một thấp là Thấp khớp!”.
Già có đó. Nên đôi khi người ta cảm thán « nh́n lại ḿnh đời đă xanh rêu ! ». Hoặc đă phải tự nhắc đi nhắc lại, thôi, “…về thu xếp lại/ ngày trong nếp ngày/ vội vàng thêm những lúc yêu người… Cuồng phong cánh mỏi/ về bên núi đợi/ ngậm ngùi ôi đá cũng thương thay…” (TCS).
Sư bà Diệu Không viết lúc ngoài tuổi 80:
Rù rờ đổ vở thật là hư!
Chẳng biết mần răng được nữa chừ!
Ăn uống văi rơi làm họ bực
Vào ra đụng chạm thấy ḿnh dư…
Người quen gặp lại nh́n ngơ ngẩn
Để trước quên sau kiếm mệt đừ
Đâu biết ngày nay ra thế ấy
Xưa kia lỗi lạc một tay cừ!
“Vào ra đụng chạm thấy ḿnh dư…” nghe mới cảm khái làm sao!
Để có hạnh phúc tuổi già, trước hết phải có sức khỏe. Cho nên Tổ chức Sức khỏe Thế giới (WHO) đề ra một định nghĩa sức khỏe cho người già có chút khác biệt : Sức khỏe của người già chủ yếu là phát triển và duy tŕ được sự sảng khoái (well-being) và hoạt động chức năng (function) về tâm thần, xă hội và thể chất của họ, bởi đa số các hoạt động chức năng xài lâu đều rệu rả, quá date, dễ cảm thấy chán nản, tuyệt vọng, lo âu, trầm cảm…
florida80
09-02-2019, 20:01
Sự khác biệt của định nghĩa này với định nghĩa chung về sức khỏe là đă đưa vấn đề “tâm thần” lên hàng đầu: làm sao phát triển và duy tŕ được sự sảng khoái và hoạt động chức năng tốt nhất về tâm thần (mental), rồi mới nói đến xă hội (social) và thể chất (physical). Tiếp theo đó là một định nghĩa về Chất lượng cuộc sống( Quality of life): “là những cảm nhận của các cá nhân về cuộc sống của họ trong bối cảnh văn hóa và các hệ thống giá trị mà họ đang sống, liên quan đến các mục đích, nguyện vọng, tiêu chuẩn và các mối quan tâm của họ” (WHO).
Rồi đưa ra một bảng các chỉ số để giúp ta đánh giá chất lượng cuộc
sống của ḿnh như T́nh trạng dinh dưỡng ra sao? Mức độ của sự mệt mỏi, đau nhức về thể chất?… Giấc ngủ và sự nghỉ ngơi? Tự nh́n nhận bản thân ḿnh thế nào? Có hài ḷng với dáng vẻ bên ngoài của ḿnh không? Khả năng suy nghĩ, học tập, trí nhớ? Mức độ vận động, đi lại, sinh hoạt ?
Khả năng thích ứng công việc hằng ngày? Các mối quan hệ cá nhân với gia đ́nh và xă hội chung quanh có duy tŕ tốt không? Nguồn tài chính có ổn định không? Môi trường nhà ở, đi lại, vui chơi giải trí thế nào, có an toàn không, có phù hợp không? v.v…
Đó là một ít trong hằng trăm câu hỏi đựơc đặt ra để giúp “đo lường”
một cách tương đối chất lượng cuộc sống. Như vậy chất lượng cuộc sống là những cảm nhận cá nhân, có tính chủ quan, phù hợp nếp sống văn hóa, hệ thống giá trị của riêng ḿnh chớ không phải được đánh giá bởi máy móc xét nghiệm của bác sĩ hay cách cân đong đo đếm của một nhân viên công tác xă hội nào đó, so sánh ta với người hàng xóm!
Tóm lại, tuổi già thường có được hạnh phúc khi:
- Chấp nhận. Hiểu luật vô thường/ Từ bi với ḿnh!
- Gần gũi những người trẻ…dễ thương,
- Có kư ức tốt về tuổi thơ và tuổi thanh niên,
- Tự tại: sắp xếp cuộc sống riêng của ḿnh, không bị áp đặt,
- Đựơc xă hội và gia đ́nh chấp nhận, tôn trọng,
Với những điều kiện cụ thể:
- Có sức khỏe tương đối ;
- Tài chánh tự chủ;
- Nhà ở an toàn; môi trường thuận lợi;
- Duy tŕ các mối quan hệ gia đ́nh/ bè bạn;
- Hoạt động xă hội phù hợp để thấy luôn hữu ích;
- Gần gũi với thiên nhiên;
- Giữ ngọn lửa nhiệt t́nh, niềm an lạc, thanh thản trong tâm hồn.
Có một lời khuyên của Tổ chức Y tế Thế giới để có một sức khỏe tốt:
SAFE. Tôi thêm chữ R thành SAFER (an toàn hơn). Đó là chữ viết tắt của các biện pháp : Smoking (không thuốc lá), Alcohol (giảm rượu), Food
(Dinh dưỡng đúng), Exercise (rèn luyện thể lực) và Respiration (Thở đúng phương pháp). Thuốc lá rơ ràng là có hại. Rượu th́ giảm thôi chứ không khuyên bỏ hẳn
Nguyễn Bỉnh Khiêm nói: “Rượu đến gốc cây ta sẽ nhắp/ Nh́n xem phú quư tựa chiêm bao”. “Sẽ nhắp” chứ không phải “sẽ nốc”!
Dinh dưỡng đúng là đừng quá cữ kiêng, thiếu calori, thiếu chất. Vận
động thể lực vừa sức, chủ yếu là tạo sức bền, dẻo dai… chớ không phải vai u thịt bắp!
Và cách thở tốt nhất là thở bụng, thở cơ hoành.
Tuệ Tĩnh, thế kỷ XIV nước ta cũng khuyên : « Bế tinh dưỡng khí tồn
thần/ Thanh tâm quả dục thủ chân luyện h́nh » ! Đời sống bây giờ tinh không bế, khí không dưỡng, thần không tồn, tâm náo loạn… bảo sao không sinh lắm chuyện!
Ngày xưa đời sống vật chất khó khăn mà sao an nhàn hơn: “Tháng giêng ăn Tết ở nhà/ Tháng hai cờ bạc tháng ba hội hè/ Tháng tư đong đậu nấu chè/ Ăn Tết Đoan Ngọ trở về tháng năm…”. C̣n nay ta có thiên lư nhăn, thuận phong nhĩ, “cân đẩu vân” và có đủ 72 phép thần thông các thứ chỉ trên một bàn tay với vài cái nút bấm… lẽ nào không có được hạnh phúc?
Có khi hạnh phúc sờ sờ đó mà ta không thấy biết, măi mê t́m kiếm đâu đâu: gia trung hữu bảo hưu tầm mích/ đối cảnh vô tâm mạc vấn thiền (Cư trần lạc đạo, Trần Nhân Tông).
Tóm lại, có một tuổi già hạnh phúc đó vậy!
Đỗ Hồng Ngọc
florida80
09-03-2019, 20:35
Tôi không cố t́nh dạy con ghét bố
Chồng tôi thất nghiệp nhưng ba mẹ chồng vẫn đ̣i chu cấpChồng tôi thất nghiệp nhưng ba mẹ chồng vẫn đ̣i chu cấp
Con gái đ̣i tự tử để phản đối tôi tái hônCon gái đ̣i tự tử để phản đối tôi tái hôn
Tôi tin rồi mọi chuyện sẽ ổn. Chuyện ngày trước đă là quá khứ. Trái tim con từ chỗ sắt đá, sẽ tan chảy v́ những phấn đấu mỗi ngày của ba.
Một thời gian chồng tôi sống rất tiêu cực. Từ chỗ nhiều năm bỏ thuốc lá, anh ấy quay trở lại hút mỗi ngày mỗi gói. Ở nhà, mỗi khi hút thuốc, anh ấy ra trước hiên, dù vậy mùi thuốc cứ bay ngược vào nhà, ba mẹ con tôi chịu không thấu. Cũng v́ chuyện thuốc lá mà các con bảo: nghe mẹ than phiền hoài, con nản ba quá đi!
Giai đoạn chồng thất nghiệp, thấy phát chán. Nói thất nghiệp nghe lịch sự vậy, chớ nói trắng ra là lười biếng. Ở đất Sài G̣n, chẳng ai thất nghiệp đến 7, 8 năm. Sài G̣n bao dung, không việc này th́ việc khác cũng có, miễn đừng chê bai, đừng tự ái, đừng nhác việc.
Tôi không cố t́nh dạy con ghét bố - H́nh 1
Chồng tôi từng là người đàn ông lười biếng. (Ảnh minh họa)
Hăy tưởng tượng một bà mẹ chỉ là một nhân viên văn pḥng, làm sao có thể nuôi sống gia đ́nh 4 miệng ăn cho tươm tất, ngay ở một thành phố đắt đỏ như Sài G̣n? Tôi tự công nhận ḿnh giỏi vén khéo, vén đến kiệt sức, nên thường xuyên đổ quạu.
Thỉnh thoảng tôi than thở với chồng, rằng anh phải kiếm việc, em không lo xuể nữa. Nhưng khi nghe tiếng chồng thở dài, tôi lại chùng ḷng. Tôi nghĩ, đàn ông không sự nghiệp, đă là một thất bại, anh ấy không phải là đứa trẻ mà không biết suy nghĩ, nên cứ để từ từ anh ấy tính.
Khó chia sẻ với chồng, tôi chia sẻ với con. Con là nơi tôi trút bực dọc một cách thoải mái. Tôi nói cho đă nư, mà các con cũng đồng t́nh. Các con đă lớn, thấy tôi vất vả, nên hay kết tội ba, nói ba kém cỏi, dở tệ, này nọ.
Cho tới một ngày, các con tỏ ra không hưởng ứng những ǵ tôi nói. Có vẻ các con đă mệt mỏi, không muốn nghe. Khi ấy, tôi thấy ḿnh có lỗi, đă để con muộn phiền v́ chuyện người lớn, và đă ảnh hưởng chuyện học hành.
Các con dùng những lời lẽ không hay, không tốt về ba, làm tôi giật thót cả ḿnh. Thêm chuyện, chồng tôi có phần khắt khe với con, anh nói v́ tôi quá cưng chiều, nên anh phải “hăm” bớt lại, để con có người để sợ, tập trung việc học, tránh yêu đương sớm.
Tôi nói với con, v́ ba sợ con hư, nên mới khắt khe như vậy. Những hành động và lời nói của ba, không phải ghét bỏ con, mà v́ ba thương con, lo lắng cho con. Tôi đă kể con nghe chuyện hồi nhỏ ba thương yêu và lo lắng cho con thế nào.
Nhưng làm như những nhận xét, sự cáu bẳn ngày trước của tôi đă in đậm trong kư ức của con về một người ba vô trách nhiệm, các con đă tỏ ra xem thường ba, không dành cho ba những yêu thương, ngọt ngào.
Tôi không cố t́nh dạy con ghét bố - H́nh 2
Tôi đă kể con nghe chuyện hồi nhỏ ba thương yêu và lo lắng cho con thế nào. (Ảnh minh họa)
Tôi từ chỗ chán ghét, đay nghiến chồng, bắt đầu chuyển sang thông cảm, đặc biệt luôn bày tỏ sự thông cảm trước mặt con, để mong con thay đổi suy nghĩ. Thế nhưng, con cứ như đá, vô cảm, lạnh lùng. C̣n nói, v́ ba mà mẹ con ḿnh đă có những tháng ngày không hạnh phúc.
Chồng tôi có lần than thở: con chỉ có thương mẹ, chứ không thương ba. Lúc ấy, tôi cố bào chữa cho con, đồng thời khuyên anh quan tâm đến con, đến gia đ́nh nhiều hơn. Mà sự thật là, chồng tôi đang cố lấy lại h́nh ảnh ngày trước. Anh đă có một công việc dù không đúng nguyện vọng, nhưng thu nhập ổn, điều đó đă khiến anh thoải mái hơn trước rất nhiều.
Tôi tin rồi mọi chuyện sẽ ổn. Chuyện ngày trước đă là quá khứ. Trái tim con từ chỗ sắt đá, sẽ tan chảy v́ những phấn đấu mỗi ngày của ba.
Trong chuyện này, tôi thấy ḿnh đă sai.
Mai Hà
Theo phunuonline.com.vn
florida80
09-03-2019, 20:36
thư gửi mẹ của “bom nổ chậm trong nhà”
Hạnh phúc là điều càng mong cầu càng khó thấy: 4 điều đơn giản này sẽ giúp cuộc sống dễ thở, bớt căng thẳng hơnHạnh phúc là điều càng mong cầu càng khó thấy: 4 điều đơn giản này sẽ giúp cuộc sống dễ thở, bớt căng thẳng hơn
Chia tay sao phải khóc?Chia tay sao phải khóc?
“Nếu con muốn mua một đôi giày, con sẽ chạy ngay ra chợ. Nhưng con không thể làm thế với hôn nhân của đời ḿnh. Con không muốn v́ chưa t́m đúng cỡ giày của ḿnh mà vội vàng xỏ vào đôi giày rộng quá hay chật quá rồi khó chịu lại phải tháo bỏ ra…”.
Tâm thư gửi mẹ của bom nổ chậm trong nhà - H́nh 1
Mẹ! Vài ngày nữa là tết rồi. Ngày xưa con háo hức mong chờ tết biết bao nhiêu, mà sao giờ cứ đến tết là con căng thẳng thế. Bởi con biết chỉ con ló mặt về nhà, thế nào cũng bị hỏi:
“Về rồi hả con, năm nay có anh chàng nào xông đất chưa?” – cô Oanh nhà đầu làng luôn hỏi con thế đă từ 5 năm nay rồi.
“Bao giờ th́ cho bác ăn cỗ thế?” – bác Toán giữa làng, chỗ nhà có cái giếng to nhất ấy, sẽ hỏi con như vậy đâu cũng từ 3, 4 năm nay.
Nhưng con sợ nhất vẫn là tiếng thở dài của mẹ đón con ngay cổng: “Bằng này rồi, năm nay lại về nhà một ḿnh hả con? Cái abc nhà bà xyz vừa sinh cháu đấy!”.
“Bao giờ lấy chồng thế?”, câu hỏi ấy con bắt đầu nghe từ khi 22 tuổi, cho đến giờ là 29 xuân xanh. Mấy năm trước con c̣n nhăn nhở cười “con c̣n trẻ mà” nhưng giờ th́ không dám nói vậy nữa. Nhưng con vẫn cười để làm lơ qua đi, ấy vậy mà chẳng ai hiểu, chẳng ai buông tha cho con cả.
Ai ai gặp con ngoài đường cũng hỏi, ai ai đến nhà thấy mặt con cũng hỏi, như thể ngoài chuyện lấy chồng ra th́ chẳng có chuyện ǵ để nói nữa. Mà câu hỏi đó th́ khó quá, người yêu chưa có, làm sao con biết được bao giờ lấy chồng mà trả lời.
Ngày con mới lớn, mẹ luôn nói “phải học hành đàng hoàng đừng “bập” vào yêu đương sớm như con nhà nọ nhà kia rồi khổ một đời”. Ngày con đang là sinh viên, mẹ dặn “chờ có công việc ổn định rồi hăy yêu, phụ nữ phải tự lập, phải chủ động kinh tế th́ mới không phải lệ thuộc vào đàn ông”. Rồi con ra trường, mẹ thủ thỉ “tuổi xuân ngắn lắm, lo hưởng thụ đi, lấy chồng sớm như mẹ là thiệt tḥi”. Con nghe lời mẹ, cứ ung dung tự tại sống cảnh vô lo, coi hôn nhân là chuyện nhỏ. Rồi đột ngột một ngày mẹ hỏi con “cô không định lấy chồng à?” th́ con hoảng thật sự. Lúc nào mẹ cũng dặn đừng vội yêu, giờ hỏi con “bao giờ lấy chồng” th́ con xoay xở làm sao kịp.
Con luôn nghĩ hôn nhân là do trời định, muốn vội cũng không được. Nhưng với mẹ th́ nỗi lo cao ngất trời: Con gái như hoa có th́ thôi; tuổi này không lấy chồng, vài năm nữa chỉ lấy mấy ông góa vợ; lấy chồng muộn rồi sinh đẻ khó khăn nguy hiểm lắm. Con không biết đó có phải nỗi lo thật sự của mẹ không hay thực chất mẹ chỉ muốn tống “quả bom nổ chậm” này ra khỏi nhà cho “rảnh nợ”.
Năm ngoái, vào bữa tất niên, con đă bỏ cả bữa ăn chỉ v́ câu nói của mẹ “Ra đường ai cũng hỏi con Khánh sắp lấy chồng chưa mà rầu?”. Tại sao mẹ lại phải buồn v́ chuyện con chưa lấy chồng, sao mẹ phải cảm thấy xấu hổ hay lo lắng v́ việc đó chứ?
Mẹ xem, con gái mẹ xinh đẹp thế này, giỏi giang thế này, khỏe mạnh và yêu đời thế này, con có nhiều hoài băo và ước mơ lắm. Con cảm thấy cuộc sống của con rất vui vẻ và thoải mái khi được sống như ḿnh muốn, đi những nơi ḿnh thích, tự ḿnh làm chủ cuộc sống của ḿnh.
Con là con gái, cũng biết rung động và mộng mơ, cũng biết mong về “ngôi nhà và những đứa trẻ”. Con cũng đă từng yêu, từng đổ vỡ, từng thất vọng rất nhiều. Con đă giấu đi những đau khổ riêng ḿnh, cố gắng vượt qua, chưa bao giờ thôi đợi chờ một chàng trai tử tế và yêu thương con thật ḷng sẽ đến.
Nếu con muốn mua một đôi giày, con sẽ chạy ngay ra chợ. Nhưng con không thể làm thế với hôn nhân của đời ḿnh. Con không muốn v́ chưa t́m đúng cỡ giày của ḿnh mà vội vàng xỏ vào đôi giày rộng quá hay chật quá rồi khó chịu lại phải tháo bỏ ra. Con không muốn v́ áp lực lấy chồng, v́ cô đơn mà nắm vội một bàn tay nào đó.
Hôm trước cô bạn đồng nghiệp của con than thở “có lẽ sang năm tao lấy chồng thôi, đằng nào cũng lấy th́ lấy phứt cho rồi chứ ông bà già than quá trời”. Lúc đó tự nhiên con cũng sợ về nhà quá, v́ con biết, vẫn là câu hỏi đó chắc chắn mọi người sẽ hỏi măi không thôi.
Mẹ, con đă dành cả một buổi tối để ngồi đây viết những ḍng này cho mẹ. Con biết tết là để về nhà, tết là để sum vầy, để vui. Vậy mẹ thương con, đừng giục giă con lấy chồng mẹ nhé.
Có ai hỏi con bao giờ lấy chồng mẹ đừng khó chịu, cứ cười tươi trả lời họ “Khi nào con gái tôi lấy chồng nhất định tôi sẽ mời mọi người ăn cỗ”. Mẹ đừng buồn thấy người ta con bồng con bế c̣n con vẫn một ḿnh. Mẹ cũng đừng đánh tiếng nhờ người này người nọ mối mai cho con. Con gái yêu thương của mẹ mà, sao mẹ cứ làm như con là thứ hàng ế ẩm phải cần “thanh lư” ngay vậy chứ.
Là con gái, điều quan trọng nhất không phải là lấy được chồng mà là lấy được một người chồng tốt, một cuộc hôn nhân hạnh phúc, đúng không mẹ? Con gái mẹ không phải ế đâu mà đang chờ đợi một người đàn ông tử tế để yêu thương đó. Lấy chồng không sợ muộn, chỉ sợ nhầm. Mẹ mà cứ sốt ruột giục giă, con lấy đại một chàng nào đó, rồi con khổ lại mất công mẹ phải trách móc bản thân “biết vậy không ép nó lấy chồng cho rồi”, lúc đó hối hận cũng muộn.
Mẹ nhé, con sắp về rồi, ít ngày nữa thôi, và con vẫn chưa t́m thấy chàng trai nào ưng ư để mạo hiểm gắn bó cả cuộc đời. Mẹ từng nói, chuyện ǵ biết trước nguy hiểm th́ đừng làm. Nên con sẽ cứ an toàn một ḿnh mà về với mẹ.
florida80
09-03-2019, 20:37
Đây là những điều bất lợi cho phụ nữ, khôn ngoan đừng hé nửa lời với chồng
Chỉ khi yêu thật ḷng đàn ông mới quan tâm đến bạn như thế này!Chỉ khi yêu thật ḷng đàn ông mới quan tâm đến bạn như thế này!
Dù có thương và tín nhiệm chồng đến mấy, đàn bà khôn cũng đừng bao giờ tiết lộ những bí mật của ḿnh cho chồng biết để bảo vệ hôn nhân.
Đàn bà khôn nên biết giữ những bí mật này, tốt nhất là “sống để bụng chết mang theo”, đừng bao giờ hé lộ cho chồng biết để được an ổn, tôn trọng suốt đời.
Bản thân đă trải qua bao nhiêu mối t́nh trong quá khứ?
Đừng dại kể chiến tích t́nh trường của ḿnh cho chồng biết. Đàn ông không nói nhưng trong ḷng của họ vô cùng khó chịu. Thậm chí họ c̣n nghĩ bạn là người lẳng lơ, không chung thủy, hết quen người này đến yêu người khác.
Đây là những điều bất lợi cho phụ nữ, khôn ngoan đừng hé nửa lời với chồng - H́nh 1
Đàn bà khôn hăy biết giữ bí mật của ḿnh – Ảnh minh họa: Internet
Thế nên đàn bà khéo hăy giữ thật kỹ những bí mật của ḿnh, sống để bụng chết mang theo. Những ǵ trong quá khứ đă qua th́ cho qua, đừng nhắc đến làm ǵ kẻo ảnh hưởng đến hạnh phúc của bạn ở hiện tại và tương lai.
Quá khứ ăn chơi ra sao?
Người đàn bà dại chuyện ǵ cũng kể hết với chồng. C̣n người khôn ngoan sẽ không mở miệng nói những điều bất lợi cho ḿnh. Họ không nói những chuyện làm ảnh hưởng đến danh dự của bản thân.
Đây là những điều bất lợi cho phụ nữ, khôn ngoan đừng hé nửa lời với chồng - H́nh 2
Đàn bà khôn khéo không cho chồng biết quá nhiều về quá khứ của ḿnh – Ảnh minh họa: Internet
Phụ nữ dù có quá khứ huy hoàng đến mấy cũng đừng khoe với chồng. Đừng để họ có cái nh́n không tốt và suy nghĩ không mấy hay ho về bạn. Đừng khơi gợi ḷng ghen tuông của chồng.
Những khó khăn của gia đ́nh cha mẹ ruột
Phụ nữ khôn ngoan dù tin tưởng chồng đến mấy cũng đừng kể hết những việc nhà ḿnh cho anh ấy biết. Đừng chuyện ǵ cũng chạy về nhờ chồng giúp đỡ. Bởi càng làm vậy, anh ấy càng xem thường bạn và gia đ́nh bạn hơn mà thôi.
Đây là những điều bất lợi cho phụ nữ, khôn ngoan đừng hé nửa lời với chồng - H́nh 3
Phụ nữ khôn ngoan không kể về khó khăn của gia đ́nh ḿnh – Ảnh minh họa: Internet
Anh ấy sẽ nghĩ bạn vô dụng, gia đ́nh bạn là đồ ăn bám, moi tiền của anh ấy. Thế nên có chuyện ǵ cứ âm thầm tự ḿnh giúp đỡ cha mẹ. Mà muốn làm được chuyện đó, bạn phải làm việc, kiếm tiền.
Tâm sinh lư của bản thân có vấn đề
Nếu không c̣n cảm giác khi gần chồng, bạn nên âm thầm đi khám và chữa trị kịp thời. Đừng than văn với chồng, cũng đừng để chồng biết bạn không có cảm giác khi ở bên anh ấy.
Đây là những điều bất lợi cho phụ nữ, khôn ngoan đừng hé nửa lời với chồng - H́nh 4
Phụ nữ đừng chuyện ǵ cũng cho chồng biết – Ảnh minh họa: Internet
Bởi khi đó đàn ông sẽ suy diễn lung tung rồi nghi ngờ bạn có người đàn ông nào đó bên ngoài. Thế nên đừng để chồng biết quá nhiều bí mật của ḿnh.
An Phong
florida80
09-03-2019, 20:46
4 kiểu người bạn phải giao kết trước tuổi 40 để nương tựa lúc khó khăn về già
Thuộc 3 nguyên tắc này, người đau thương, phiền năo đến mấy cũng nhất định hạnh phúcThuộc 3 nguyên tắc này, người đau thương, phiền năo đến mấy cũng nhất định hạnh phúc
Phật dạy họa tại miệng mà ra nếu mắc phải khẩu nghiệp cả đời trả không hếtPhật dạy họa tại miệng mà ra nếu mắc phải khẩu nghiệp cả đời trả không hết
Sống trên đời, bạn có thể gặp gỡ, quen biết hàng trăm, hàng người khác nhau. Thế nhưng nhất định bạn phải nhớ giữ 4 kiểu người này ở bên cạnh ḿnh để sự nghiệp và cuộc sống ngày một tốt đẹp.
Khi c̣n trẻ chúng ta vẫn thường giao lưu, kết bạn với nhiều người, thế nhưng có lẽ chúng ta thường quên đi cái việc ai mới là người mà ta phải giữ mối quan hệ lâu nhất. Bạn hăy nhớ rằng khi bạn trưởng thành, nhiều người xuất hiện trong cuộc đời bạn, nhưng khi bạn khó khăn cả trong cuộc sống lẫn sự nghiệp th́ đôi khi chẳng c̣n mấy người bên cạnh ḿnh. Vậy nên nhất định hăy giữ chặt 5 người này bên cạnh ḿnh
1. Bạn cũ
4 kiểu người bạn phải giao kết trước tuổi 40 để nương tựa lúc khó khăn về già - H́nh 1
Ảnh minh họa.
Trong chúng ta, ai cũng cần những mối quan hệ từ quá khứ để tạo nền tảng vững chắc. Đó là lư do v́ sao bạn nên duy tŕ mối quan hệ bền chặt với người có thể giúp bạn nhớ đến những ngày tháng tuổi trẻ. Bạn cũ ở đây có thể là bạn thân từ cấp 2, bạn đại học, thậm chí chính là anh chị em trong gia đ́nh bạn nữa.
Bạn cũ lúc nào là người thấy hiểu ḿnh nhất, bởi họ có một quá tŕnh lâu dài ở bên bạn và hiểu về bạn rất rơ. Nên lúc bạn khó khăn có thể t́m họ để dựa dẫm và chia sẻ những lo lắng cũng như khó khăn.
Cuộc sống xô bồ có thể khiến hai người ít gặp nhau, nhưng hăy nhớ liên lạc bằng điện thoại với nhau, miễn sao cả hai vẫn c̣n nói chuyện là tốt rồi.
2. Cha mẹ
Thường rất nhiều người qua việc gắn kết với cha mẹ của ḿnh, họ chẳng ngờ rằng việc này vô cùng quan trọng. Có nhiều người mang trong ḿnh tội lỗi khi cha mẹ c̣n sống mà không thể giăi bày với họ rằng ḿnh thương cha mẹ đến mức nào.
Bởi vậy nên nếu bạn c̣n cha c̣n mẹ đừng bao giờ tŕ hoăn việc chăm sóc, báo hiếu và thiếu hiểu họ. Hăy yêu họ nhu cách họ đă yêu bạn. Để cha mẹ cảm nhận được t́nh yêu của bạn cũng như cho phép cha mẹ được nương tựa vào bạn khi họ cần nhất. Nếu cha mẹ bạn không c̣n, hăy nuôi dưỡng mối quan hệ này với một người lớn tuổi mà bạn tin tưởng và yêu thương.
3. Bác sỹ
Chúng ta khi bước vào độ tuổi trưởng thành thường rất ít quan tâm đến sức khỏe của ḿnh. Bởi vậy nên họ ngày một già đi, sức khỏe kém hẳn đi, đủ thứ bệnh mà đáng lẽ ra họ tránh được.
Bạn hăy cố gắng tạo mối quan hệ tốt với bác sỹ của ḿnh, điều đó sẽ giúp bạn hiểu được t́nh trạng sức khỏe, cũng như những bệnh tật mà ḿnh nên tránh.
4 kiểu người bạn phải giao kết trước tuổi 40 để nương tựa lúc khó khăn về già - H́nh 2
Hăy cố gắng t́m cho ḿnh một người bác sỹ dành cho ḿnh, hăy t́m người sẵn sàng tṛ chuyện với bạn và có thể liên lạc với bạn bất cứ khi nào.
4. Bản thân chính bạn
Để duy tŕ mối quan hệ bền vững với chính bản thân ḿnh th́ bạn cần biết t́m kiếm sự giúp đỡ khi bản thân cần, hăy học cách đối đầu, xử lư với những thăng trầm trong cuộc sống. Hăy dành thời gian để ở một ḿnh và làm những điều bạn thích. Bạn có thể đọc sách, viết nhật kư để ổn định lại những cảm xúc, suy nghĩ của bản thân.
florida80
09-03-2019, 20:47
Muốn hạnh phúc một đời, phụ nữ phải chọn người đàn ông biết làm những việc này
Phụ nữ một đời chồng quên ǵ cũng được nhưng đừng quên 4 chữ nàyPhụ nữ một đời chồng quên ǵ cũng được nhưng đừng quên 4 chữ này
Vợ không thể cho 2 thứ này, sớm muộn ǵ chồng cũng theo người khácVợ không thể cho 2 thứ này, sớm muộn ǵ chồng cũng theo người khác
Phụ nữ muốn hạnh phúc đến già nhất định đừng chọn người chỉ biết nói lời ngọt ngào. Đàn ông nói lời yêu th́ dễ, hành động chân thành mới khó. Một đời rất dài, phụ nữ muốn hạnh phúc phải t́m được người biết làm những điều này v́ ḿnh.
Phụ nữ muốn hạnh phúc kỳ thực không khó nếu bạn chọn được người chân thành làm điều này cho ḿnh mỗi ngày.
Biết lắng nghe
Đàn ông biết thấu hiểu th́ mới biết lắng nghe. Phụ nữ ít nhất phải t́m được người đàn ông luôn sẵn sàng nghe ḿnh nói, dù là lúc vui vẻ hay khi giận hờn, dù là chuyện lớn lao hay những lặt vặt đời thường. Đàn ông chỉ khi thật ḷng yêu thương bạn mới kiên tŕ lắng nghe bạn chia sẻ, thấu hiểu những ǵ bạn mong muốn. Đàn ông không chân thành với bạn thật sự không thể đủ kiên nhẫn với những lời bạn nói.
Bởi thế, phụ nữ t́m được người lắng nghe ḿnh nói ắt đă là may mắn. Bởi họ sẽ luôn muốn hiểu bạn đang nghĩ ǵ, mong muốn ǵ, cảm thấy thế nào, v́ thế mà đặt bạn vào vị trí trung tâm, không thể khiến bạn thấy tổn thương.
Muốn hạnh phúc một đời, phụ nữ phải chọn người đàn ông biết làm những việc này - H́nh 1
Phụ nữ muốn hạnh phúc phải t́m được người chịu lắng nghe ḿnh – Ảnh minh họa: Internet
Muốn bạn vui vẻ
T́m được người đàn ông luôn muốn bạn vui vẻ th́ cả đời bạn sẽ không phải chịu thiệt tḥi. V́ muốn bạn vui vẻ nên anh ấy sẽ luôn để ư từng lời nói và hành động. V́ muốn đem đến cho bạn niềm vui nên anh ấy sẽ cố gắng để cho bạn điều tốt đẹp nhất. V́ xem niềm vui của bạn là mục đích, anh ấy sẽ không bao giờ tổn thương bạn.
Đàn ông như thế, chỉ cần bạn t́m được th́ ngày tháng sau này dù sóng gió vẫn yên b́nh cùng anh ấy vượt qua, chuyện ǵ cũng không c̣n là vấn đề nữa.
Sẵn sàng giúp đỡ bạn
Một người đàn ông có thể gắn bó với bạn cả đời sẽ luôn xuất hiện khi bạn cần. Dù là chuyện nhỏ hay lớn, anh ấy đều muốn cùng bạn đồng hành. Chỉ cần có thể giúp đỡ bạn, ngay cả khi bạn không yêu cầu, anh ấy đều làm không đắn đo. Vật dụng trong nhà hư, những khó khăn trong cuộc sống, công việc, anh ấy đều không để bạn một ḿnh đương đầu. Đều là v́ yêu thương bạn, xem bạn là quan trọng nhất, nên anh ấy mới ra sức bảo vệ bạn. Phụ nữ lấy được người đàn ông thế này, cả đời sẽ không bao giờ phải chênh vênh.
Muốn hạnh phúc một đời, phụ nữ phải chọn người đàn ông biết làm những việc này - H́nh 2
Một người đàn ông có thể gắn bó với bạn cả đời sẽ luôn xuất hiện khi bạn cần – Ảnh minh họa: Internet
Luôn bảo vệ bạn
Sự bảo vệ của người đàn ông yêu thương bạn sẽ là lớp áo chắc chắn để bạn một thân yên b́nh cả đời. Từ cái nắm tay thật chặt khi ra đường, đến sự bảo vệ bạn trước lời người khác nói, dù là tinh thần hay cơ thể cũng không để bạn bị thương tổn. Bởi với người đàn ông này, an toàn của bạn là điều anh ấy muốn giữ ǵn nhất.
Phụ nữ muốn hạnh phúc phải lấy được người sợ ḿnh bị thua thiệt, sợ ḿnh phải đau ḷng.
Thích âu yếm bạn
Với đàn ông yêu thật ḷng, hành động âu yếm bạn là một thói quen không thể thiếu. Đó là bản năng của đàn ông khi yêu. Những cái nắm tay, ôm ấp đến những hành động thân mật gần gũi đều là v́ anh ấy thật ḷng đối đăi với bạn. Phụ nữ hơn nhau là t́m được người đàn ông dành cả đời để ân cần dịu dàng với ḿnh.
Tôn trọng bạn
Người đàn ông xứng đáng để bạn trao gửi một đời sẽ luôn tôn trọng bạn, trong từng lời nói hay suy nghĩ. Anh ấy tôn trọng những ǵ thuộc về bạn, từ những thói quen đến mọi thứ liên quan đến cuộc sống của bạn. V́ anh ấy quư trọng bạn nên dù bạn khác biệt người khác, anh ấy vẫn không muốn bạn thay đổi. T́m được người thế này, bạn có thể là chính ḿnh đúng nghĩa, hạnh phúc vẹn toàn nhất.
florida80
09-03-2019, 20:48
Tôn trọng gia đ́nh bạn
Trong những lần gặp mặt, anh ấy đều cố gắng thể hiện thật tốt. Những ǵ tốt cho gia đ́nh bạn, anh ấy đều cân nhắc. V́ anh ấy muốn chân thành bên bạn cả đời nên tôn trọng gia đ́nh bạn. V́ muốn là một phần của gia đ́nh bạn, nên anh ấy mới quư trọng người thân của bạn. Anh ấy luôn muốn hoàn thiện chính ḿnh để chứng minh với gia đ́nh bạn rằng anh ấy xứng đáng với bạn.
T́m được người đàn ông bản lĩnh yêu ḿnh như thế, bạn sẽ không phải hối hận về sau.
Thích làm những điều lăng mạn cùng bạn
Phụ nữ muốn hạnh phúc phải t́m được người sẵn sàng làm những điều lăng mạn ngọt ngào cùng ḿnh.
Có thể anh ấy bất ngờ mua một món đồ bạn đă thích từ lâu, hay nấu một bữa ăn ngon miệng đợi bạn về. Anh ấy có thể không phải người lăng mạn, nhưng anh ấy làm là v́ biết bạn sẽ thích. Điều này chứng tỏ anh ấy luôn để ư đến cảm xúc và mong muốn của bạn.
Phụ nữ ở đời, có thể không có chồng, nhưng nếu đă chọn th́ phải chọn người cùng ḿnh hạnh phúc mỗi ngày. T́m một người không phải là hoàn hảo, nhưng chân thành quư trọng ḿnh. T́m một người có thể không tốt nhất, nhưng sẵn sàng ngắm ḿnh hằng đêm già đi, bên ḿnh khi son trẻ và cũng không rời đi khi ḿnh già nua xấu xí…
florida80
09-03-2019, 20:49
Những biểu hiện cho thấy người con gái đang âm thầm thích bạn nhưng không dám nói ra
Chỉ khi yêu thật ḷng đàn ông mới quan tâm đến bạn như thế này!Chỉ khi yêu thật ḷng đàn ông mới quan tâm đến bạn như thế này!
Đàn ông tốt không thiếu, t́m được người chấp nhận làm những điều này mới hiếmĐàn ông tốt không thiếu, t́m được người chấp nhận làm những điều này mới hiếm
Con trai và con gái đều có cách thể hiện yêu hay không yêu khác nhau. Đặc biệt là con gái rất ít khi có thể nói ra tình cảm của mình nhưng chỉ cần nhìn những hành động này bạn sẽ biết được họ đang âm thầm thích bạn.
Con trai và con gái một khi yêu ai đó hay không yêu ai đó đều sẽ có biểu hiện khác nhau. Điều này sẽ khiến cho hai người rõ ràng yêu nhau nhưng lại không phát hiện ra. Cũng sẽ dẫn đến bạn bỏ lỡ đoạn tình cảm đang phát triển. Cho nên muốn nắm bắt được hạnh phúc thì nhất định phải học cách hiểu rõ tâm tư của đối phương. Con gái một khi đã âm thầm thích bạn thì sẽ cho bạn những ám hiệu để bạn chủ động tấn công.
Những biểu hiện cho thấy người con gái đang âm thầm thích bạn nhưng không dám nói ra - H́nh 1
Con trai và con gái một khi yêu ai đó hay không yêu ai đó đều sẽ có biểu hiện khác nhau. Ảnh minh họa: Internet
Thích nhắn tin cho bạn
Con trai phải biết rằng đại đa số con gái đều không thích chủ động nhắn tin cho người khác, chủ động liên hệ với người khác, đặc biệt là với con trai. Con gái thà đem thời gian chăm chút cho bản thân chứ không để thời gian nhắn tin với bạn nếu không thích bạn. Cho dù đề tài đang nói có tẻ nhạt thì cô ấy vẫn sẽ cảm thấy hứng thú để nói chuyện cùng bạn thì cho thấy cô ấy đã âm thầm có tình cảm với bạn rồi, còn không mau tấn công dồn dập hơn nữa.
Không dám nhìn thẳng vào mắt bạn
Nếu như mỗi khi cô ấy ở bên cạnh bạn mà không dám nhìn thẳng vào mắt bạn, cũng không phải cô ấy làm chuyện gì chột dạ mà bởi vì cô ấy đã âm thầm rung động với bạn rồi. Con gái một khi đã yêu ai đó đều sẽ có chút thẹn thùng, sợ rằng bạn sẽ phát hiện ra tình cảm của cô ấy cho nên mới không dám nhìn thẳng vào mắt bạn.
Những biểu hiện cho thấy người con gái đang âm thầm thích bạn nhưng không dám nói ra - H́nh 2
Con gái một khi đã yêu ai đó đều sẽ có chút thẹn thùng. Ảnh minh họa: Internet
Sẽ thấy bại lại ngây ra
Nếu như bạn phát hiện một cô gái rất hay nhìn thấy bạn liền ngây ra hay nhìn bạn cười trộm thì cho thấy trong lòng cô ấy bạn đang chiếm vị trí quan trọng rồi. Khi đã rung động với bạn, cô ấy sẽ luôn lẳng lặng nhìn bạn, mơ mộng về tương lai, nhìn thấy bạn cũng khiến cho cô ấy thấy hạnh phúc, đôi khi còn đỏ mặt ngẩn ngơ. Đây chính là biểu hiện của người con gái đã động lòng với bạn.
Luôn thấy hạnh phúc khi ở bên bạn
Khi bạn nhìn thấy một cô gái lúc ở bên bạn đều không biết vì lý do gì mà cảm thấy rất vui vẻ, thích cười với bạn thì không phải đó là một cô gái lạc quan, thích cười đâu mà bởi vì ở bên bạn khiến cô ấy cảm thấy hạnh phúc từ tận trong lòng. Chỉ có cô gái trong lòng có bạn, luôn muốn được ở bên bạn mới có thể nhìn bạn liền thấy hạnh phúc, vui vẻ. Một cô gái đã có tình cảm với bạn sẽ luôn muốn được ở bên bạn mỗi phút mỗi giây, bao lâu cũng không thấy đủ.
Vũ Phong
Theo phunusuckhoe.vn
florida80
09-03-2019, 20:50
Đàn ông và đồ con là hai thứ phụ nữ không bao giờ chung đụng, nhất quyết không chia sẻ
Đàn ông tốt không thiếu, t́m được người chấp nhận làm những điều này mới hiếmĐàn ông tốt không thiếu, t́m được người chấp nhận làm những điều này mới hiếm
Ngay sau ngày cưới đă không thấy chiếc xe ô tô 2 tỷ đồng đâu, tôi hỏi th́ mẹ chồng trả lời một câu lạnh tanh khiến tôi như phát điênNgay sau ngày cưới đă không thấy chiếc xe ô tô 2 tỷ đồng đâu, tôi hỏi th́ mẹ chồng trả lời một câu lạnh tanh khiến tôi như phát điên
Phụ nữ khôn ngoan hăy nhớ: chồng tệ bạc th́ cứ ly dị rồi yêu ai cũng được, đừng dại biến ḿnh thành người phụ nữ ngoại t́nh kẻo cả đời nhơ nhớp.
Người phụ nữ ngoại t́nh là phụ nữ khờ dại, nếu hôn nhân thất bại hăy cứ dũng cảm kư vào đơn ly hôn, đừng dại cắm sừng chồng kẻo cả đời không ngóc đầu lên được.
Đàn ông và đồ con là hai thứ phụ nữ không bao giờ chung đụng, nhất quyết không chia sẻ - H́nh 1
Nếu vẫn cố chấp giữ chặt cuộc hôn nhân thất bại nhưng lại ṭm tem, cặp bồ bên ngoài th́ cái giá mà phụ nữ ngoại t́nh phải trả là rất đắt – Ảnh minh họa: Internet
Bước chân vào hôn nhân, phụ nữ nào cũng mong được ăn đời ở kiếp, bên nhau trọn đời với chồng. Thế nhưng, nếu chồng tệ bạc, nếu anh ấy không c̣n xứng đáng với t́nh yêu của bạn nữa th́ đừng ngần ngại nói lời chia tay. Nếu vẫn cố chấp giữ chặt cuộc hôn nhân thất bại nhưng lại ṭm tem, cặp bồ bên ngoài th́ cái giá mà phụ nữ ngoại t́nh phải trả là rất đắt.
Phụ nữ à, nếu chẳng may lấy phải người chồng không ra ǵ th́ bạn chẳng việc ǵ phải nhẫn nhịn cam chịu. Hăy nhớ, hạnh phúc hay khổ đau là do chính bạn. Nếu đă không c̣n hạnh phúc, nếu đă cố gắng vun vén cũng không thể cứu văn th́ ly hôn là giải pháp tốt nhất.
Đàn ông và đồ con là hai thứ phụ nữ không bao giờ chung đụng, nhất quyết không chia sẻ - H́nh 2
Đừng chỉ sống theo bản năng, để t́nh yêu oan nghiệt kia khiến bạn phải sống trong lời cay nghiệt, khinh thường của miệng đời – Ảnh minh họa: Internet
Bạn đừng dại khờ biến ḿnh thành đàn là lăng loàn, bị chồng bắt gian tận giường dù anh ấy cũng không hề tốt đẹp. Dẫu biết rằng khi phải chịu cảnh cô đơn trong chính ngôi nhà ḿnh là lúc con tim phụ nữ bơ vơ, dễ dàng t́m thấy sự đồng cảm nơi đàn ông khác. Tuy nhiên, bạn đừng chỉ sống theo bản năng, để t́nh yêu oan nghiệt kia khiến bạn phải sống trong lời cay nghiệt, khinh thường của miệng đời.
Bạn thấy đấy, đàn ông ngoại t́nh, bất chấp tất cả để lên giường với kẻ thứ ba nhưng cả xă hội vẫn có thể bênh vực anh ta bằng câu nói quen thuộc “ôi dào, đàn ông mà”. Ấy vậy mà, khi đàn bà ngoại t́nh, khi người vợ v́ không thể chịu được sự vô tâm, tệ bạc của chồng mà trót ngă vào ṿng tay của đàn ông khác th́ thứ họ nhận lại chính là sự sỉ nhục của gia đ́nh, sự dèm pha của thiên hạ.
Đàn ông và đồ con là hai thứ phụ nữ không bao giờ chung đụng, nhất quyết không chia sẻ - H́nh 3
Đàn ông và đồ con là hai thứ phụ nữ không bao giờ chung đụng, hoặc là của riêng ḿnh hoặc là của người khác – Ảnh minh họa: Internet
Hà cớ ǵ phụ nữ phải ra sức che đậy việc chồng ngoại t́nh, hà cớ ǵ bạn phải nuốt nước mắt vào trong, không dám đánh ghen, chẳng dám vạch trần. Đáp lại với nỗ lực níu kéo người chồng thay ḷng đổi dạ, đáp lại nỗ lực giữ cha cho con, giữ lấy vỏ bọc của một gia đ́nh hạnh phúc của phụ nữ ắt là sự nhẫn tâm đến tàn độc của đàn ông thay ḷng.
Đàn ông và đồ con là hai thứ phụ nữ không bao giờ chung đụng, hoặc là của riêng ḿnh hoặc là của người khác, nhất quyết không chia sẻ, không đồng sở hữu.
Đàn ông và đồ con là hai thứ phụ nữ không bao giờ chung đụng, nhất quyết không chia sẻ - H́nh 4
Đàn ông ngoại t́nh chỉ mất gia đ́nh, phụ nữ ngoại t́nh sẽ mất tất cả – Ảnh minh họa: Internet
Thế nên, một khi chồng đă ngoại t́nh, đă phản bội gia đ́nh để đến với tiểu tam th́ càng níu giữ, càng nhún nhường, càng giả vờ ngó lơ th́ phụ nữ càng thua thiệt. Chị em hăy nhớ, đừng v́ “chồng ăn chả” mà “vợ ăn nem”, đừng v́ đối phương có lỗi với ḿnh mà làm điều sai trái với lương tâm, đạo đức.
Đàn ông ngoại t́nh chỉ mất gia đ́nh, phụ nữ ngoại t́nh sẽ mất tất cả. Hơn cả, bạn c̣n mất cả danh dự, tiết hạnh, vết nhơ ấy dù có dùng mọi cách bạn cũng chẳng thể gột rửa sạch. Ngoài ra, việc mang tiếng có người mẹ lăng loàn, người con gái hư thân trắc nết sẽ khiến gia đ́nh bạn bị vạ lây, xấu hổ muôn đời.
Cuối cùng, phụ nữ hơn nhau không phải ở tấm chồng, mà ở bản lĩnh dám từ bỏ người chồng tồi tệ để trả tự do cho chính ḿnh. Lúc đấy, bạn muốn yêu ai, làm ǵ cũng chẳng ai có quyền cấm đoán.
Hà Minh
florida80
09-03-2019, 20:51
Chính tôi vô t́nh đă đẩy vợ đi với đàn ông khác
Bí mật đi nâng ngực để tạo bất ngờ cho chồng nhân kỷ niệm 10 năm ngày cưới, tôi chết lặng trước phản ứng của anhBí mật đi nâng ngực để tạo bất ngờ cho chồng nhân kỷ niệm 10 năm ngày cưới, tôi chết lặng trước phản ứng của anh
Em chia tay v́ tôi đi du lịch với gia đ́nh nhưng nói dối là về quêEm chia tay v́ tôi đi du lịch với gia đ́nh nhưng nói dối là về quê
Tôi đă không làm tṛn trách nhiệm của người chồng, người cha, không làm được chỗ dựa cho vợ khi cô ấy cần tôi nhất.
Chính tôi vô t́nh đă đẩy vợ đi với đàn ông khác - H́nh 1
Tôi và vợ yêu nhau 3 năm, cưới gần 10 năm, có 2 con kháu khỉnh. Trong thời gian đó, vui có buồn có, hạnh phúc và tiếng cười của 2 con. Tôi yêu vợ và thương con rất nhiều nhưng ít nói, cũng không biết cách thể hiện. Cuộc sống cứ trôi nhưng ẩn sau đó là những cơn sóng ngầm, mâu thuẫn âm ỉ và tích tụ. Đă rất lâu chúng tôi không thể chia sẻ, tâm sự với nhau. Nửa năm vừa qua là thời gian khó khăn cho cả tôi và vợ. Công việc của tôi không được suôn sẻ. Thay v́ t́m hướng giải quyết, phấn đấu, tôi lại sa vào các tṛ giải trí để giải sầu, quên đi thực tại, bỏ bê vợ con khiến vợ buồn và thất vọng. Công việc của vợ áp lực, gánh nặng con cái cũng dồn lên vai cô ấy. Chúng tôi đổ lỗi cho nhau, uất ức trong ḷng nhưng không chia sẻ được với nhau. Tôi đă không làm tṛn trách nhiệm của người chồng, người cha, không làm được chỗ dựa cho vợ khi cô ấy cần tôi nhất.
Chính tôi vô t́nh đă đẩy vợ đi với đàn ông khác - H́nh 2
Rồi tôi phát hiện người vợ ngoan hiền, người mà tôi tin tưởng nhất, đă phản bội, lên giường nhiều lần với đàn ông khác vào đúng hôm cô ấy quyết định dừng mối quan hệ đó. Vợ đă thú nhận tất cả. Đau đớn chết đi sống lại v́ tôi c̣n quá yêu vợ. Đêm về, những h́nh ảnh ấy như thanh sắt nung đỏ, in sâu vào đầu, vào tim tôi, bóp nghẹt khiến tôi không thở được. Nh́n 2 con thơ dại mà nước mắt tôi cứ trào ra. Con c̣n quá bé, chúng không hiểu ǵ, chỉ cần mẹ thôi. Nỗi đau không thể nói được với ai, không được thể hiện ra ngoài khiến tôi phát điên.
Chính tôi vô t́nh đă đẩy vợ đi với đàn ông khác - H́nh 3
Tôi đă quá sai. Vợ ơi, anh đă sai rồi. Đây là nhân quả mà tôi nhận được, là cái nghiệt mà tôi phải chịu. T́nh yêu, mối quan hệ vợ chồng nếu không được vun trồng, chăm sóc thường xuyên cũng như cái cây sẽ héo ṃn rồi chết. Tôi ân hận, tỉnh ngộ cũng đă quá muộn. Tại sao vợ không cho anh cơ hội sửa sai, chỉ cần nói với anh trước khi mọi chuyện đi quá xa. Tôi sợ cảm giác nhắm mắt lại mỗi đêm và thương vợ ngu ngơ, làm đồ chơi cho người ta mà không biết. Tôi biết ḿnh không thể sống với ai khác ngoài vợ, các con tôi cần mẹ. Xin các bạn hăy cho tôi lời khuyên, giúp tôi vượt qua giai đoạn khó khăn này. Làm sao để quên được chuyện này, để buông bỏ và t́m lại sự thanh thản trong ḷng?
florida80
09-03-2019, 20:53
Bắt quả tang chồng ngoại t́nh, ả bồ nói một câu khiến mặt tôi tái mét
Thấy chồng say nắng cô đồng nghiệp, vợ trả đũa bằng một cái kết không thể choáng hơnThấy chồng say nắng cô đồng nghiệp, vợ trả đũa bằng một cái kết không thể choáng hơn
“Tham phú phụ bần”, tôi chết đứng khi gặp lại t́nh cũ“Tham phú phụ bần”, tôi chết đứng khi gặp lại t́nh cũ
Em hỏi lại th́ nó bảo là thấy chồng em chở em đi trên đường, đúng đường về nhà em luôn nhưng vội quá không kịp chào nên giờ mới hỏi.
Em mới thanh minh là không phải em đâu, th́ nó bảo rơ là ôm ấp như vợ chồng nên mới tưởng là em.
Tâm sự bạn đọc:
Đi t́m hạnh phúc hay giành giật lại hạnh phúc, em cũng không biết những điều em làm là đúng hay không nữa.
Em phải đi làm xa nhà, thường th́ 1 năm sẽ có vài tháng ǵ đó em phải đi xa. Do đặc thù công việc phải di chuyển giữa các tỉnh theo yêu cầu nên em muốn để chồng sống chung với nhà nội để có người chăm lo cho anh ấy.
Chồng em th́ lại nhất quyết muốn ra ở riêng, với lí do là muốn vợ chồng có những giây phút lứa đôi cho thoải mái. Anh ấy nói thế th́ em cũng đồng ư. Em cùng đánh tiếng nhờ 2 bên nội ngoại quan tâm đến chồng em v́ dù sao th́ đàn ông ở nhà một ḿnh, thiếu đi bàn tay phụ nữ th́ cũng vất vả.
Thế nhưng, gần đây, một người bạn nhắn tin cho em trách móc sao về rồi không báo với nó, trong khi em th́ vẫn ở thành phố khác. Em hỏi lại th́ nó bảo là thấy chồng em chở em đi trên đường, đúng đường về nhà em luôn nhưng vội quá không kịp chào nên giờ mới hỏi. Em mới thanh minh là không phải em đâu, th́ nó bảo rơ là ôm ấp như vợ chồng nên mới tưởng là em.
Bắt quả tang chồng ngoại t́nh, ả bồ nói một câu khiến mặt tôi tái mét - H́nh 1
Ảnh minh hoạ.
Thôi xong, thế là em nhờ nó theo dơi giúp em và biết được là hắn dẫn gái về nhà, ở với nhau như vợ chồng trong chính căn nhà của vợ chồng em. Thế đấy, em ngu ngốc như thế đấy.
Em xin nghỉ phép 3 hôm rồi chạy về nhà bắt quả tang. Thế rồi em bị ghen ngược các chị ạ. Ả đó bảo em không xứng làm vợ, bỏ bê chồng, chồng em ngồi cạnh, không nói không rằng một câu nào cả.
Thế là em làm ầm lên với hai nhà nội ngoại và thế là giờ th́ chồng về bên em rồi, nhưng mà quan hệ vợ chồng th́ tồn tại một khoảng cách mà em không tài nào lấp nổi. Em cũng không biết phải làm sao nữa.
Chuyên gia tư vấn:
Em và chồng đă giải quyết với nhau triệt để về chuyện ngoại t́nh hay chưa? Chồng em c̣n yêu em không? Anh ta về bên em là do em gây áp lực hay do anh ta c̣n yêu em, hay là do không muốn mất gia đ́nh?
Hạnh phúc sẽ tồn tại, nếu như chồng em biết sai và sửa lỗi, chứ không phải ở cạnh em v́ ép buộc. Hạnh phúc cũng sẽ không tồn tại nếu như rơ ràng rạn nứt của các em không được hàn gắn.
Em và chồng nên nói chuyện với nhau, xem đôi bên c̣n muốn duy tŕ cuộc hôn nhân này không và khoảng cách kia là do em không c̣n tin tưởng hay do anh ta không muốn gần gũi em, hay v́ lí do ǵ khác. Chỉ có giải quyết triệt để nguyên nhân, th́ mới có thể lấy lại được hạnh phúc trọn vẹn.
Chúc em sớm t́m lại được hạnh phúc của ḿnh, cô gái nhé
florida80
09-03-2019, 20:56
Ngày tôi vợ về ra mắt, ai cũng chê cô ấy xấu, nhưng chỉ sau một năm th́ cả ḍng họ phải quỵ lụy nịnh nọt vợ tôi
Ngay sau ngày cưới đă không thấy chiếc xe ô tô 2 tỷ đồng đâu, tôi hỏi th́ mẹ chồng trả lời một câu lạnh tanh khiến tôi như phát điênNgay sau ngày cưới đă không thấy chiếc xe ô tô 2 tỷ đồng đâu, tôi hỏi th́ mẹ chồng trả lời một câu lạnh tanh khiến tôi như phát điên
2 điều tưởng nhỏ nhưng gây tổn hại phúc đức trầm trọng2 điều tưởng nhỏ nhưng gây tổn hại phúc đức trầm trọng
Lúc đầu họ đua nhau nói xấu vợ tôi, đặt điều đủ thứ chuyện. Vậy mà bây giờ ai cũng phải niềm nở khi gặp cô ấy.
Phải nói là tôi rất may mắn mới có thể lấy được một người như vợ ḿnh. Trong công việc, vợ tôi là một người tài giỏi và nhạy bén. V́ thế mà mới chỉ 27 tuổi, cô ấy đă là phó giám đốc của một công ty công nghệ có tiếng trên thị trường. C̣n ngoài xă hội, vợ tôi cũng rất biết cách đối nhân xử thế.
Không phải v́ có một người vợ kiếm ra tiền mà tôi tâng bốc cô ấy. Trong thâm tâm, tôi luôn ngưỡng mộ vợ ḿnh. Mặc dù cô ấy không có gương mặt ưa nh́n. Thế nhưng bù lại, vợ tôi đă có một tâm hồn đẹp và biết sống v́ người khác.
Để đến được với nhau, chúng tôi đă rất chật vật. Nói thật là bố mẹ tôi từng không đồng ư để tôi tiếp tục mối quan hệ ấy. Mẹ tôi chê cô ấy không có dáng dấp của một người phụ nữ dễ sinh nở. C̣n cả nhà tôi th́ lắc đầu bảo vợ tôi xấu hơn ma cấu.
Ngày tôi vợ về ra mắt, ai cũng chê cô ấy xấu, nhưng chỉ sau một năm th́ cả ḍng họ phải quỵ lụy nịnh nọt vợ tôi - H́nh 1
Cuộc sống hôn nhân của tôi trải qua êm đềm. (Ảnh minh họa)
Phải cố gắng lắm tôi mới thuyết phục được bố mẹ để có thể tiến tới hôn nhân. Lúc đầu tôi cũng lo vấn đề mẹ chồng nàng dâu lắm. Nhưng rồi cách ứng xử của vợ tôi tốt đến mức ai cũng khen và quên đi khuyết điểm trên khuôn mặt cô ấy.
Cuộc sống hôn nhân của tôi trải qua êm đềm. Bố mẹ tôi quư con dâu lắm, ông bà c̣n tự hào và đi đến đâu cũng khoe có được một người con dâu tuyệt vời. Tuy nhiên, thời gian gần đây tôi lại thấy nảy sinh một vấn đề mà ḿnh chưa từng nghĩ tới.
Chuyện bắt đầu khi em gái tôi đi lấy chồng. Lúc đầu tôi dự tính sẽ cho em một cây vàng để làm vốn. Nhưng vợ tôi nói phụ nữ đi lấy chồng, cần có một chút của pḥng thân. Thế là ngoài số vàng kia, vợ tôi c̣n cho em chồng thêm 200 triệu nữa.
Ngày tôi vợ về ra mắt, ai cũng chê cô ấy xấu, nhưng chỉ sau một năm th́ cả ḍng họ phải quỵ lụy nịnh nọt vợ tôi - H́nh 2
Càng ngày tôi càng có cảm giác cả gia đ́nh nhà ḿnh đang lợi dụng vợ. (Ảnh minh họa)
Biết chuyện, bố mẹ tôi nghĩ rằng con dâu kiếm ra tiền nên được vài hôm sau lại hỏi vay 300 triệu để sửa sang nhà cửa. Nói thật, không biết vợ tôi có suy nghĩ ǵ nhưng tôi thấy khó xử quá. Đành rằng bố mẹ tôi thiếu thốn, có điều ông bà lại chọn đúng lúc em gái tôi vừa kết hôn xong.
Đă thế hôm qua, cô ruột của tôi c̣n gọi điện lên nhờ vả. Cô hỏi vay vợ tôi 100 triệu để xin việc cho con trai vừa mới ra trường. Càng ngày tôi càng có cảm giác cả gia đ́nh nhà ḿnh đang lợi dụng vợ. Họ nghĩ rằng chúng tôi giàu có v́ vợ tôi làm được nhiều tiền. Nhưng tôi là đàn ông, tôi có ḷng tự trọng của ḿnh.
Nếu như hết lần này đến lần khác ṿi vĩnh tiền của vợ, tôi có cảm giác ḿnh là một người vô dụng. C̣n không cho vay th́ lại mang tiếng hẹp ḥi. Tôi có nên nói với vợ về chuyện này để cô ấy cân nhắc không?
Thành Trung
florida80
09-03-2019, 20:57
Sau khi trưởng thành, càng là những người vô dụng, càng thích lăng phí thời gian vào 3 chuyện này
Chồng sốc khi đọc nhật kư ghi lại lịch sử ngoại t́nh của vợChồng sốc khi đọc nhật kư ghi lại lịch sử ngoại t́nh của vợ
3 KHÔNG phụ nữ thông minh cần biết: Không ngủ quá muộn, không yêu quá sâu đậm và không cưỡng cầu thứ không thuộc về ḿnh3 KHÔNG phụ nữ thông minh cần biết: Không ngủ quá muộn, không yêu quá sâu đậm và không cưỡng cầu thứ không thuộc về ḿnh
Bạn có biết điểm khác nhau giữa một người thực sự trưởng thành và một người chỉ trưởng thành về mặt tuổi tác là ǵ không?
Trước khi trưởng thành, cuộc sống của chúng ta không hoàn toàn thuộc về ḿnh mà thường nằm dưới sự sắp xếp của nhà trường và phụ huynh.
Sau khi lớn lên, chúng ta cuối cùng cũng có thể tự ḿnh sắp xếp mọi chuyện và làm những ǵ chúng ta muốn. Và cái cách mà bạn sử dụng thời gian cho ḿnh sẽ nói lên cuộc sống của chính bạn.
Càng là những người có lư tưởng, tham vọng và mong muốn thay đổi sẽ càng không bao giờ lăng phí thời gian vào những điều này.
1. Tin đồn
Các nghiên cứu tâm lư cho thấy thích đồn đoán là bản tính của con người. Ở một góc độ tích cực nào đó, tin đồn có thể giúp chúng ta thiết lập các mối quan hệ xă hội với người khác, giúp duy tŕ hay khiến cuộc nói chuyện trở nên thú vị hơn.
Sau khi trưởng thành, càng là những người vô dụng, càng thích lăng phí thời gian vào 3 chuyện này - H́nh 1
Nhưng, cùng với sự phát triển của Internet, tin đồn giờ đây đă trở thành một ngành công nghiệp, xung quanh ta, bất kể là ở đâu và khi nào cũng đều được vây quanh bởi các “tin đồn”, nào là minh tinh này hôm nay có phát ngôn ǵ gây tranh căi; con trai nhà đó đi Tây kiếm được nhiều tiền lắm, sắp mua được cả biệt thự…
Chỉ những người thực sự nhàm chán, những người không có ǵ để làm, mới “rung động” bởi những tin đồn đó, lăng phí thời gian quư báu của chính họ.
2. Mơ mộng
Thế giới quá buồn tẻ và nhàm chán, v́ vậy chúng ta cần một thế giới mơ mộng của riêng ḿnh. Thế giới đó có thể là một tṛ chơi, một cuốn tiểu thuyết, một bộ phim hoạt h́nh… chúng mang lại cho chúng ta những trải nghiệm của một cuộc sống mới và khác biệt.
Nhưng, mơ mộng cuối cùng cũng chỉ là mơ mộng, chúng ta vẫn cần phải trở về với thực tế. Quá ch́m đắm trong mơ mộng, ảo tưởng sẽ chỉ làm cho thực tế ngày càng tồi tệ hơn.
Những người thực sự trưởng thành là những người biết nh́n thẳng vào thực tế và nghĩ cách khắc phục chúng, khiến chúng trở nên lư tưởng đối với ḿnh chứ không phải lao đầu vào những mơ mộng viển vông để trốn tránh thực tại và an ủi bản thân.
3. Quan tâm đến cách nh́n của người khác
Có câu chuyện mang tên “Cha con cưỡi lừa” như sau: hai cha con dắt một con lừa nhỏ vào thị trấn để đi họp chợ, đi được nửa đường, có một vài người cười vào mặt họ, nói: “Thật ngốc, có lừa mà không biết đường cưỡi”. Người cha thấy cũng có lư, liền nói con trai ngồi lên lừa.
Một lúc sau lại có người nói với họ: “Con trai ǵ đâu mà không hiếu thảo, ḿnh th́ ngồi c̣n để cha dắt lừa”, người con trai thấy vậy liền xuống lừa và bảo cha lên cưỡi để ḿnh dắt. Nhưng sau một lúc sau lại có người nói “Cha ǵ mà nhẫn tâm, nh́n con trai dắt lừa mệt như vậy mà cũng để được”.
Sau khi trưởng thành, càng là những người vô dụng, càng thích lăng phí thời gian vào 3 chuyện này - H́nh 2
Khi đọc xong câu chuyện này, chúng ta có lẽ đều sẽ cười haha, nhưng trên thực tế, hầu hết chúng ta đều giống với hai cha con ở trong truyện, luôn nghĩ đến suy nghĩ của người khác mà đánh mất chính kiến của bản thân, lăng phí thời gian quư báu của chính ḿnh.
Những người chịu là người tầm thường không nhiều bởi rất nhiều người trong số họ đều có những ước mơ và lư tưởng cho riêng ḿnh, nhưng nếu muốn hiện thực hóa được lư tưởng và ước mơ đó, th́ đừng lăng phí thời gian vào 3 chuyện trên.
florida80
09-03-2019, 20:57
Ngủ lại nhà người yêu một đêm, đúng 6 giờ sáng hôm sau mẹ anh hét lên náo loạn cả nhà và nguyên nhân làm tôi chết đứng
Thất vọng vô cùng v́ 2 cái tát của chồng khi căi nhauThất vọng vô cùng v́ 2 cái tát của chồng khi căi nhau
Mới ngày đầu làm dâu, mẹ chồng đă gọi lên thủ thỉ tâm t́nh to nhỏ để hỏi xin lại một vật mà tôi không ngờ tớiMới ngày đầu làm dâu, mẹ chồng đă gọi lên thủ thỉ tâm t́nh to nhỏ để hỏi xin lại một vật mà tôi không ngờ tới
Nh́n khuôn mặt tỏ vẻ tức giận nhưng lại ẩn hiện ư cười mỉa mai của mẹ anh, tôi đă hiểu ra tất cả. Nhưng t́nh ngay lư gian, tôi chẳng biết giải thích thế nào.
Tôi yêu Nam đă 2 năm, cũng đă về ra mắt nhưng không được sự đồng ư của mẹ anh. Mẹ anh chê tôi “mắt lúng liếng đa t́nh”. Tôi nghĩ mẹ anh không thích v́ tôi xuất thân nông thôn, nên t́m lư do vớ vẩn ấy để từ chối.
Chúng tôi vẫn yêu nhau, nhưng thực sự chưa t́m được cách giải quyết bế tắc với mẹ anh. Mỗi khi tôi đến chơi, bà lại lạnh nhạt, thờ ơ hoặc nói những câu xỉa xói rất khó chịu để tôi bẽ mặt. Tôi biết, Nam rất hiếu thảo v́ mẹ anh ở vậy nuôi con sau khi bố anh qua đời. Anh chỉ năn nỉ tôi cùng thuyết phục mẹ chứ không thể cưới khi mẹ chưa đồng ư.
Tuần trước anh trai Nam cưới vợ, tôi bất ngờ được mẹ Nam mời đến dự đám cưới. Hơn thế nữa, bà c̣n có vẻ chấp nhận chuyện của chúng tôi. Có khi nào v́ niềm vui nhà có con dâu cả ưng ư, nên bà dễ tính hơn không? Tôi đang chưa hết thắc mắc th́ bà bảo tôi đến trước một hôm để phụ bà chuẩn bị đồ cưới cho con trai v́ nhà neo người quá.
Tôi vui vẻ mừng thầm, cố gắng thể hiện thật tối. Từ sáng sớm tôi đă có mặt, kiểm tra tráp lễ, têm trầu cánh phượng, phụ giúp dọn dẹp nhà cửa. Tối hôm ấy, tôi được mời ngủ lại nhà để mai cùng đi rước dâu với gia đ́nh anh. Nam cười nháy mắt với tôi v́ ghi điểm trong mắt mẹ chồng tương lai.
Ngủ lại nhà người yêu một đêm, đúng 6 giờ sáng hôm sau mẹ anh hét lên náo loạn cả nhà và nguyên nhân làm tôi chết đứng - H́nh 1
Mẹ anh vu oan cho tôi tội ăn cắp. (Ảnh minh họa)
Không ngờ 6h sáng hôm sau, mẹ anh hét ầm ĩ khiến cả nhà cuống cuồng thức giấc. Trước mặt bà con nhà anh, bà tra hỏi tôi về tiền vàng cưới bà chuẩn bị cho anh trai Nam. Tôi choáng váng, định thần lại lời vu cáo của bà. Hóa ra sáng nay dậy lấy đồ ra kiểm tra, bà phát hiện khoản tiền hơn 50 triệu và bộ trang sức vàng chuẩn bị trao cho cô dâu đă không cánh mà bay. Nhà toàn anh em, chỉ có tôi là người ngoài. Hơn nữa, tôi c̣n giúp bà chuẩn bị tráp lễ, chính tay tôi để tiền vàng vào tráp làm quà mừng đám cưới.
Tôi tái mặt, lắp bắp giải thích, thề không lấy tiền vàng nhưng không ai tin. Tất cả mọi người nh́n tôi như kẻ ăp cắp. Nh́n khuôn mặt tỏ vẻ tức giận nhưng lại ẩn hiện ư cười mỉa mai của mẹ anh, tôi đă hiểu ra tất cả. Nhưng t́nh ngay lư gian, tôi chẳng biết giải thích thế nào.
Nam nh́n tôi đăm đăm, anh bảo tôi lỡ lấy th́ đưa ra, anh sẽ xin mẹ tha thứ. Tôi như chết lặng, bạn trai tôi không tin tôi mà tin lời vu khống của mẹ anh. Những con người xa lạ kia tất nhiên sẽ không tin tôi. Ai cũng muốn lục soát túi đồ của tôi, kèm theo ánh nh́n khinh bỉ. Từ trong pḥng tôi ngủ tạm, một người lôi ra chỗ tiền vàng và cười lạnh v́ bắt được tang chứng.
Ngủ lại nhà người yêu một đêm, đúng 6 giờ sáng hôm sau mẹ anh hét lên náo loạn cả nhà và nguyên nhân làm tôi chết đứng - H́nh 2
ôi bỏ đi trong nước mắt, mang theo nỗi nhục nhă và căm hận. (Ảnh minh họa)
Tôi hết nh́n Nam lại nh́n bọn họ, những con người máu lạnh đang t́m cách làm nhục tôi. Hóa ra tất cả chỉ là một âm mưu của mẹ anh để tiệt trừ t́nh cảm của chúng tôi. Vậy mà mẹ anh c̣n ra vẻ thông cảm, nói rằng đă t́m được tiền vàng rồi nên tha cho tôi, không đưa tôi ra đồn công an. Tôi uất ức bỏ đi trong nước mắt, mang theo nỗi nhục nhă và căm hận.
Hôm nay Nam lại đến t́m tôi, anh bảo v́ anh say rượu chán chường suốt tuần nên một đứa em họ đă thú thật. Nó được mẹ anh nhờ gài bẫy tôi, cũng chính nó đă lợi dụng lúc tôi ngủ say để nhét đồ vào túi quần áo, rồi gợi ư cho cậu anh vào lục soát.
Nam ôm lấy tôi, xin tôi tha thứ v́ đă không bảo vệ lúc tôi cần anh nhất. Nhưng tôi không biết giờ ḿnh phải làm sao? Tôi vẫn c̣n yêu anh nhưng lại sợ người mẹ rắn độc của anh. V́ muốn chia rẽ chúng tôi, bà ta không ngại biến tôi thành tội phạm. Ai biết chuyện ǵ sẽ xảy ra nếu tôi cứ tiếp tục đâm đầu vào mối quan hệ này. Xin mọi người, hăy cho tôi lời khuyên. Tôi bế tắc quá.
Minh Nguyệt
florida80
09-03-2019, 20:58
“Dạo này anh bí tiền chứ anh cũng thương mẹ lắm…”
Con gái đẻ mổ được 3 ngày đă bị gọi về, mẹ gửi món quà này khiến cả nhà thông gia kéo nhau sang xin lỗiCon gái đẻ mổ được 3 ngày đă bị gọi về, mẹ gửi món quà này khiến cả nhà thông gia kéo nhau sang xin lỗi
Nguyên tắc “ly hôn vẫn phải đi chơi chung” kỳ lạ của bà mẹ Sài G̣nNguyên tắc “ly hôn vẫn phải đi chơi chung” kỳ lạ của bà mẹ Sài G̣n
Tôi mở ví lấy tiền đưa cho anh mà ḷng trĩu nặng. Tôi chỉ vừa mới mừng đây thôi v́ anh tốt với mẹ tôi, nhiệt t́nh với mẹ tôi.
Ngày tôi quyết định lấy anh, mọi người nói tại sao tôi lại có thể trao đời ḿnh cho gă đàn ông tính toán như anh. Ừ th́ điều đó chính bản thân tôi cũng công nhận. Anh làm bất cứ điều ǵ cũng phải tính lên tính xuống. Đến ngay việc đơn giản như đưa tôi đi chơi anh hôm nay th́ hôm trước anh đă phải mất cả tiếng ngồi trên mạng để t́m hiểu về những quán ăn vừa ngon vừa rẻ nhất có thể. Thật ra th́ chuyện này cũng không có ǵ to tát bởi anh cũng chỉ đang nghĩ đến tôi mà thôi. Thế nhưng nghĩ sâu ra th́ thật ra anh đang tính toán sao cho anh đỡ phải chi ra nhiều tiền nhất mà thôi.
Mỗi khi mua món quà ǵ đó cho tôi, anh cũng đều tính toán kĩ, cân đo đong đếm, thậm chí phải ngồi canh ngày giảm giá để mua cho nó rẻ. Ừ th́ đàn ông phải biết tính toán, sống không được vung tay quá chán. Mẹ tôi thường nói với tôi rằng lấy một người chồng biết tính toán, tiết kiệm chi tiêu th́ sau này ḿnh cũng được nhờ. Chứ đàn ông mà hào phóng quá cũng không tốt. Đàn ông ai mà chẳng có tật này tật nọ, đằng này anh cũng chỉ mắc mỗi cái tật ấy thôi. Thôi th́ phụ nữ, chọn qua chọn lại có khi lại không chọn được người ưng ư, c̣n vớ phải người không ra ǵ. Chính v́ thế tôi quyết định lấy anh làm chồng.
Cuộc sống hai vợ chồng những ngày mới bắt đầu cũng không có vấn đề ǵ xảy ra. Mọi khoản chi tiêu, đóng góp trong gia đ́nh hai vợ chồng đều đóng góp công bằng như nhau. Có điều từ ngày anh và tôi kết hôn th́ h́nh như bất cứ ngày kỉ niệm hay dịp đặc biệt nào anh cũng đều không mua quà tặng tôi hay có một lời chúc mừng. Anh nói với tôi rằng: “Đồng tiền anh kiếm được cũng vất vả lắm. Ngày xưa yêu nhau th́ c̣n vẽ ra để cho nó lăng mạn chứ bây giờ th́ cần ǵ. Mà ngày đấy kể cho em biết chứ anh cũng thấy xót tiền lắm nhé. Chẳng qua là anh không nói ra mà thôi. C̣n bây giờ nếu như em cứ muốn mua quà này, quà kia th́ cứ lấy tiền chung chúng ḿnh cùng góp ra. Nếu cuối tháng thiếu tiền th́ em tự bù vào nhé!!”.
Nhờ chồng đưa mẹ đi khám hết 700 ngàn, tối về anh đă đ̣i lại: Dạo này anh bí tiền chứ anh cũng thương mẹ lắm... - H́nh 1
(Ảnh minh họa)
Tôi cứng họng trước những lời anh nói. Mọi chuyện sau đó c̣n đi xa hơn khi chi tiêu mỗi tháng, đến 2 ngàn anh cũng phải chia đôi ra với tôi. Vợ chồng sống với nhau mà c̣n phải chia từng ngàn một như vậy hay sao?? Rồi chính trong lúc tôi đang bế tắc với cuộc hôn nhân của ḿnh th́ mẹ tôi đổ bệnh. Mẹ lên khám bệnh gọi điện cho tôi nhưng đúng khi ấy tôi đang bận công việc không thể bỏ được nên nhờ anh ra đón mẹ về. Tiện biết mẹ đi khám bệnh nên anh nói với tôi rằng anh sẽ đưa mẹ tôi đi khám bệnh luôn. Tôi chưa kịp mừng v́ anh mặc dù tính toán, chi ly từng đồng từng hào nhưng với mẹ vợ lại hiếu thảo như vậy. Có khi chính v́ những điểm tốt này của anh, tôi sẽ bỏ qua tất cả những điều mà tôi đang suy nghĩ, đang bế tắc kia. Cho đến khi…
Tôi về sớm nấu bữa cơm thịnh soạn để đợi mẹ và anh về. Thấy anh vui vẻ tṛ chuyện với mẹ, c̣n mời mẹ ở lại một vài hôm để anh đưa mẹ đi chơi. Tối đó, tôi cảm động lắm, định lại gần ôm anh nói tiếng cảm ơn th́ bất ngờ anh nh́n tôi nở nụ cười khó hiểu:
- Hôm nay anh đưa mẹ đi khám hết 700 ngàn. Em xem lấy tiền trả cho anh đi nhé!!
- Anh đang đ̣i em tiền khám bệnh cho mẹ đấy ư??
- Chẳng qua dạo này anh bí tiền chứ anh cũng thương mẹ lắm…
Tôi mở ví lấy tiền đưa cho anh mà ḷng trĩu nặng. Tôi chỉ vừa mới mừng đây thôi v́ anh tốt với mẹ tôi, nhiệt t́nh với mẹ tôi. Vậy mà bây giờ anh lại sẵng giọng đ̣i lại 700 ngàn. Chỉ có 700 ngàn thôi mà. Tôi vẫn biết hôn nhân tiền bạc là quan trọng, chuyện ǵ cũng nên rơ ràng nhưng việc anh nằng nặc đ̣i tiền đưa mẹ đi khám khiến tôi phải thực sự suy nghĩ. Liệu rằng cuộc hôn nhân tính toán với nhau từng chút như thế này tôi phải sống như thế nào đây.
Tố Quyên
florida80
09-03-2019, 20:59
Chồng bắt vợ phẫu thuật cho “bằng chị bằng em”, tôi đáp trả một câu rắn rỏi khiến anh cứng miệng
Ngay cả khi vợ chồng ân ái, tôi đều cảm thấy hụt hẫng, xa cách dù hành động của chồng là b́nh thườngNgay cả khi vợ chồng ân ái, tôi đều cảm thấy hụt hẫng, xa cách dù hành động của chồng là b́nh thường
Anh rẽ trái, em rẽ phải, cả hai đều nhất quyết không quay lại nh́n nhau…Anh rẽ trái, em rẽ phải, cả hai đều nhất quyết không quay lại nh́n nhau…
Em chẳng nói nhiều, chỉ một câu thôi đă đủ khiến lăo sợ hết hồn.
Thú thật, em có ṿng một tương đối khiêm tốn. Tuy cũng không đến nỗi “phẳng như tivi” nhưng cũng phải nhờ phụ kiện mới thấy nhô nhô được tí. Trước đây em cũng ngại lắm, kiểu như con gái mà chẳng có ṿng một th́ chẳng c̣n ra con gái. Nhưng rồi sau này em thấy đây cũng là một ưu điểm của ḿnh.
V́ là giáo viên dạy thể dục nên em càng thoải mái chạy nhảy mà không lo phập phồng như nhiều chị đồng nghiệp khác. Khi nào cần diện váy vóc sang chảnh th́ cứ dùng “phụ kiện” là lại đẹp như mơ thôi.
Hồi yêu chồng em, mỗi khi đi chơi, em cũng toàn nhờ “phụ kiện” cả. Mà hồi đó lăo cũng chẳng bao giờ động tay động chân bừa băi, càng không bao giờ hỏi han chuyện ṿng một ṿng hai. Nên em cứ tưởng lăo hiền lành, trai ngoan chính hiệu, chẳng ham to nhỏ.
Chồng bắt vợ phẫu thuật cho bằng chị bằng em, tôi đáp trả một câu rắn rỏi khiến anh cứng miệng - H́nh 1
Nên em cứ tưởng lăo hiền lành, trai ngoan chính hiệu. (Ảnh minh họa)
Ai ngờ ngay đêm tân hôn, khi em cởi đồ ra, mặt lăo cứ nghệch ra như khỉ phải ớt. Một lúc lâu, lăo mới cất tiếng hỏi: “Ủa, có nhiêu đây hả em?”. Em cười cười gật đầu, mặt lăo xịu xuống như bánh bao nhúng nước, thấy vừa thương vừa tội nghiệp.
Chuyện vợ chồng của bọn em cũng ít mặn nồng hẳn. Mới cưới mà chồng em cứ làm như lâu năm rồi, có khi bỏ bê vợ cả tuần. Em biết lư do chứ nên càng tức. Định bụng hôm nào em sẽ nói cho lăo nghe một trận để lăo biết đường mà ứng xử, không th́ “rút êm” cho nhẹ nhàng.
Không ngờ em chưa kịp nói th́ lăo đă mở miệng nói trước. Lăo đưa em 20 triệu, bảo em thế này: “Anh làm thêm măi mới được bao nhiêu đây. Em cầm lấy, coi chỗ nào nâng ngực uy tín th́ làm. Chứ ngực ǵ như quả chanh th́ ai mà hứng thú cho nổi”.
Chồng bắt vợ phẫu thuật cho bằng chị bằng em, tôi đáp trả một câu rắn rỏi khiến anh cứng miệng - H́nh 2
Mới cưới mà chồng em cứ làm như lâu năm rồi, có khi bỏ bê vợ cả tuần. (Ảnh minh họa)
Em cầm tiền, cười rồi nói một câu thôi: “Thế anh muốn vợ ngực nhỏ mà ngoan hiền, hiếu thảo, thủy chung hay ngực to mà đanh đá, bất hiếu, chung chạ nhiều người đàn ông khác?”. Chồng em cứng miệng, lắp bắp một lúc rồi bỏ ra ngoài. Hóa ra chồng em cũng chỉ như bao nhiêu gă đàn ông khác, sẵn sàng bắt vợ phẫu thuật chỉ để thỏa măn bản thân.
Khi em đang soạn sẵn đơn ly hôn th́ lăo vào, vẻ mặt hối lỗi thấy rơ. Lăo ôm lấy em, xin lỗi v́ đă thờ ơ suốt cả tháng nay. Thấy lá đơn ly hôn đang soạn dở, lăo càng ôm chặt em hơn. Em lại hỏi: “Thế giờ anh quyết định sao?”. Lăo cười ngọt ngào: “Th́ thôi, 20 triệu đó, em muốn làm ǵ th́ làm”.
Thế đấy, cũng may chồng em kịp thời quay đầu, nếu không em cho đi luôn. Ǵ chứ em không thích kiểu đàn ông bắt vợ thay đổi ngoại h́nh theo ư muốn của ḿnh. Như thế là không tôn trọng vợ, không tôn trọng cả bố mẹ vợ – người đă tạo ra vợ ḿnh. Và cũng chỉ có người phụ nữ lụy t́nh, lụy chồng mới chấp nhận thay đổi bản thân theo ư muốn người khác. Cứ là ḿnh, chắc chắn sẽ nhận được hạnh phúc thôi.
florida80
09-03-2019, 20:59
Bố chồng bệnh nặng, các em vô trách nhiệm khiến gia đ́nh tôi khánh kiệt
Giá của mong chờGiá của mong chờ
Cô gái sốc khi phát hiện chồng sắp cưới là thành viên của hội chăn rau trên mạngCô gái sốc khi phát hiện chồng sắp cưới là thành viên của hội chăn rau trên mạng
Tôi gọi điện báo, nào ngờ, chúng trả lời vô trách nhiệm: “Bây giờ anh chị lo cho ông th́ sau này ông mất, tiền phúng viếng anh chị hưởng tất, chúng tôi có lấy bớt đồng nào đâu”
Nhà chồng có bốn anh em trai, chồng là con cả. Hai chú em kế đă có gia đ́nh và làm nhà riêng trên thị xă, vợ chồng tôi ở gần nhà bố mẹ chồng c̣n chú út bị tật nguyền đang sống cùng ông bà.
Trước đây, bố chồng c̣n khỏe mạnh th́ ông bà tự lo nhưng gần một năm nay, bố lâm bệnh nặng không đi làm được. Chồng tôi bàn với các em góp tiền chu cấp để chữa bệnh cho ông.
Bố chồng bệnh nặng, các em vô trách nhiệm khiến gia đ́nh tôi khánh kiệt - H́nh 1
Bố chồng lâm bệnh nặng nhưng các em chồng thờ ơ, không quan tâm. (Ảnh minh họa)
Hai chú em góp mỗi tháng 1,5 triệu c̣n chúng tôi 2 triệu. Trong khi đó tiền điện nước, ma chay, cưới hỏi của ông bà, vợ chồng tôi lo hết. Mấy lần ông đi cấp cứu chúng tôi đều trả viện phí.
Nhưng mới đây, công việc của chồng không thuận lợi, lương thường xuyên bị nợ. C̣n tôi dạy hợp đồng cho trường mầm non nhưng có bầu sắp sinh nên không đi làm được. Vậy nhưng các em chồng luôn kêu ca không có tiền và cũng không gửi tiền về cho ông bà nữa, chỉ có vợ chồng tôi lo cho bố trong khi hoàn cảnh quá khó khăn. Tính chồng tôi vốn nhẫn nhịn và hiếu thảo, dù khổ đến mấy cũng cố chu toàn mọi việc. Không có tiền cho ông bà th́ anh đi vay cho chứ nhất định không để thiếu và không đ̣i hỏi các em.
Nhưng tôi thấy thật bất công v́ bố mẹ chung mà trách nhiệm chỉ một người lo trong khi các em chồng đều khá giả. Bởi thế, sắp đến Tết, tôi mới bảo chồng: “Nhắn tin bảo các em hỗ trợ tiền cho ông bà ăn Tết”.
Chồng một mực không đồng ư: “Em đừng có nói, nói chúng nó cũng có gửi đâu, nhiều no ít đủ”. Tôi ấm ức trong ḷng v́ hai vợ chồng phải nhịn ăn nhịn tiêu để lo nhiều thứ c̣n các em vô tư sống sung sướng.
Tôi nói thêm: “Anh lo cho bố mẹ nhưng có khi nào nghĩ cho vợ con anh không? Em và con phải tằn tiện c̣n vợ con chúng nó th́ sao, cái ǵ anh cũng gánh vác một ḿnh”, chồng im lặng.
Tôi bức xúc như vậy v́ bố chồng gọi điện lên cho các em bảo: “Chúng mày không gửi tiền cho tao lấy ǵ tao ăn, giờ chỉ có mỗi tiền của vợ chồng thằng cả th́ làm sao đủ được, hay tao chết đi cho xong” th́ các chú đều trả lời: “Con không có tiền”.
Trong khi đó các em dâu nhắn tin khoe với tôi mới mua nhẫn, đổi điện thoại xịn, đi du lịch và tổ chức ăn uống linh đ́nh ở nhà. Tôi thương chồng thiệt tḥi v́ anh quá lo cho ba mẹ và thương các em.
Mỗi lần, tôi kêu hết tiền đi chợ, chồng lại đi vay hoặc vét ví đếm tiền lẻ để ở nhà ba bốn chục ngh́n là chuyện hàng ngày. Có khi cần tiền gấp quá, chồng lại than ngắn thở dài bảo vợ: “Hết chỗ vay tiền rồi em”.
Vậy mà có lần, em chồng về chơi hết tiền, chồng mới vay được 1 triệu cũng đưa luôn. C̣n vợ con luôn phải bóp mồm bóp miệng v́ không có tiền. Lúc c̣n đi làm, tôi chỉ ăn buổi trưa ở trường c̣n lại nhịn để mua sữa cho con.
Bố chồng bệnh nặng, các em vô trách nhiệm khiến gia đ́nh tôi khánh kiệt - H́nh 2
Tôi chết lặng trước câu trả lời của em chồng khi tôi gọi điện bảo các em gửi tiền về lo cho bố. (Ảnh minh họa)
Giờ bầu bí mà muốn uống ly nước sâm bổ lượng cũng không dám uống, mua sữa cho con cũng phải tính toán chọn loại rẻ nhất. Tôi cảm thấy có lỗi với con khi con muốn đi ăn phở cũng phải nói dối: “Hôm nay họ không bán” v́ trong túi đă cạn tiền.
Giờ t́nh h́nh đă vậy, đến khi sinh thêm con th́ gia đ́nh tôi biết bấu víu vào đâu. Bởi vậy, dù chồng không đồng ư tôi vẫn gọi điện cho em chồng bảo gửi tiền về phụ cho ông bà.
Nào ngờ, chúng nó trả lời vô trách nhiệm: “Bây giờ anh chị lo cho ông th́ sau này ông mất, tiền phúng viếng anh chị hưởng tất, chúng tôi có lấy bớt đồng nào đâu”. Nghe những lời nói đó mà cổ họng tôi nghẹn lại, thương bố mẹ chồng uổng công sinh ra mấy đứa con bất hiếu.
florida80
09-03-2019, 21:00
Mẹ người yêu ném 100 triệu vào mặt tôi để “đổi lấy cháu”, 5 năm sau tôi khiến cho họ phải sáng mắt ra
Cháu mới hơn 2 tháng tuổi, bố chồng tôi vẫn muốn dâu con vượt cả ngh́n cây số để về nội ăn TếtCháu mới hơn 2 tháng tuổi, bố chồng tôi vẫn muốn dâu con vượt cả ngh́n cây số để về nội ăn Tết
Tôi trở thành tội đồ trong mắt cả nhà chồng v́ ngăn cản chồng cho em gái vay tiềnTôi trở thành tội đồ trong mắt cả nhà chồng v́ ngăn cản chồng cho em gái vay tiền
Để có được thành công như ngày hôm nay, tôi đă phải trải qua biết bao nhiêu cay đắng cùng cực mà chỉ ḿnh tôi biết, nhưng cũng phải cảm ơn gia đ́nh đó đă cho tôi cú tát thật mạnh để tôi tỉnh ra và làm lại từ đầu…
Tôi từng là một cái quê chân chất, hiền lành và phải dùng từ là “ngây thơ”. Ngây thơ nên mới bị t́nh yêu mù quáng làm cho mờ mắt, mất hết lư trí mà làm chuyện dại dột, để bố mẹ và chính bản thân ḿnh phải mang tiếng cả đời nhưng cuối cùng may mắn là tôi vẫn đủ mạnh mẽ để vượt qua tất cả.
Nhà tôi nghèo lắm nên bố mẹ chỉ mong con cái học hành thật tốt mà thoát cái cảnh nghèo ấy. Khổ nỗi, chị em tôi lại không được sáng dạ cho lắm nên cứ học trước quên sau, không được xuất sắc như bố mẹ kỳ vọng. Bù lại là chúng tôi rất ngoan ngoăn, hiền lành và hiếu thảo với bố mẹ. Chị gái học hết cấp 3 là đi làm để cho các em có điều kiện được học tiếp. Tôi học khá hơn chị một chút nên được học lên cao đẳng.
Mẹ người yêu ném 100 triệu vào mặt tôi để đổi lấy cháu, 5 năm sau tôi khiến cho họ phải sáng mắt ra - H́nh 1
Ảnh minh họa.
Vào năm thứ 2, tôi quen anh là một chàng trai con nhà giàu học cùng trường. Theo như lời nhận xét của đám bạn tôi th́ anh khá đào hoa và rất biết chơi. Bố mẹ anh là những người giàu có tiếng ở thị trấn quê anh. Dù đang c̣n đi học nhưng anh đă được bố mẹ sắm cho một căn hộ chung cư để ở riêng, tiện việc học hành, không phải chung đụng pḥng với bạn bè.
Tôi cũng không giống với những cô gái vẫn theo đuổi anh, họ xinh xắn, biết cách ăn mặc, trang điểm, c̣n tôi chỉ là một cô sinh viên quê mùa, chỉ được cái ngoại h́nh dễ nh́n, nước da trắng. Nhưng không hiểu sao anh lại để ư đến tôi và chủ động xin số điện thoại rồi nhắn tin tán tỉnh tôi. Hồi đầu tôi c̣n e ngại và nghĩ rằng hoàn cảnh gia đ́nh quá chênh lệch như vậy th́ sẽ không có kết quả tốt đẹp.
Thế nhưng, những tin nhắn cử chỉ quan tâm của anh hàng ngày đă khiến tôi dần lay động, một đứa con gái chưa từng yêu ai bao giờ bỗng được quan tâm hết mực như vậy th́ làm sao mà không rung động cho được. Tôi hỏi tại sao anh lại thích tôi th́ anh trả lời rằng: “Gái xinh theo đuổi anh rất nhiều nhưng họ lại chỉ nh́n vào túi tiền và sự hào nhoáng bên ngoài của anh. Họ thậm chí c̣n không biết anh thích ǵ và cảm thấy ra sao. Qua những lần nhắn tin tṛ chuyện anh biết, chỉ có em mới quan tâm đến cảm xúc của anh”. Tôi nghe vậy đă thấy anh thực sự rất tinh tế và có t́nh cảm chân thành nên gật đầu đồng ư làm bạn gái của anh.
Anh ở một ḿnh nên thường dẫn tôi về nhà chơi, và rồi chuyện ǵ đến cũng đến, chúng tôi đă đi quá giới hạn nhưng lại không pḥng tránh. Ngày tôi biết ḿnh có thai, trời đất như sụp đổ dưới chân tôi, tôi sẽ phải giải thích ra sao với bố mẹ ḿnh ở quê. Tôi vồ lấy điện thoại gọi cho anh th́ anh tỏ ra khá hờ hững, nói rằng: “Ừ, có bầu th́ cưới thôi, để anh đưa em về thưa chuyện với bố mẹ”.
Mẹ người yêu ném 100 triệu vào mặt tôi để đổi lấy cháu, 5 năm sau tôi khiến cho họ phải sáng mắt ra - H́nh 2
Tôi nghe được câu đó cũng thấy yên tâm phần nào v́ ít nhất anh cũng không chối bỏ con ḿnh, thế nhưng tôi chưa lường hết được những chuyện sẽ xảy ra sau đó. Vừa nh́n thấy tôi, mẹ anh đă lườm nguưt v́ vẻ ngoài quê mùa, nhút nhát của tôi. Bà ấy đă biết rơ hoàn cảnh gia đ́nh tôi nên nói thẳng: “Cháu và con trai bác không thể đến được với nhau đâu. Tốt nhất cháu nên biết thân biết phận của ḿnh, mà chắc ǵ cái thai trong bụng cháu đă là của con trai bác. Cháu cứ đẻ nó ra đi rồi mang đi xét nghiệm, nếu nó là giọt máu của nhà bác th́ bác sẽ cho cháu 100 triệu để nhận nó về không th́ thôi”.
Tôi uất ức quá không thèm nói một lời nào mà vừa khóc vừa chạy về. Tôi cứ nghĩ những ngày sau đó anh sẽ gọi điện cho tôi xin lỗi và thuyết phục mẹ cho chúng tôi lấy nhau nhưng cuối cùng tôi đă nhận ra đó là gă đàn ông nhu nhược, chỉ biết nghe lời mẹ.
Mẹ người yêu ném 100 triệu vào mặt tôi để đổi lấy cháu, 5 năm sau tôi khiến cho họ phải sáng mắt ra - H́nh 3
Tôi nói chuyện với gia đ́nh và quyết giữ lại đứa bé. Trong thời gian bầu tôi vừa bán hàng online để kiếm đồng ra đồng vào tự nuôi bản thân ḿnh và nuôi con trong bụng vừa tự học ở nhà. Khi sinh con xong, mẹ tôi lên trông cháu giúp để tôi đi học tiếp bởi tôi nghĩ chỉ có con đường học tập mới giúp được mẹ con tôi sau này. Công việc bán hàng online của tôi thuận lợi không ngờ, cô bạn thân hùn vốn mở hẳn một cửa hàng lớn. Chỉ trong 3 năm, tôi đă tự mua được cho ḿnh ngôi căn hộ và đón bố mẹ lên ở cùng. Trong thời gian đó, tôi không hề gặp lại gia đ́nh người yêu cũ và cũng chẳng thèm quan tâm nhưng bỗng gần đây mẹ anh ta t́m đến tôi để xin được nhận cháu bởi con dâu của bà ấy măi không sinh được con.
Suốt thời gian qua mẹ con tôi phải trải qua biết bao nhiêu cay đắng v́ gia đ́nh đó nhưng họ không một lời hỏi thăm, đến lúc này lại t́m đến tôi, tôi nhất quyết không chịu nhưng bà ta cứ van nài khiến tôi rất khó xử.
florida80
09-03-2019, 21:01
Nhờ người ấy chụp ảnh cưới, tôi hoảng hồn khi nhận album c̣n bị chồng coi không ra ǵ
Nhường chồng cơ hội mà ai ai cũng mơ ước, tôi mất sự nghiệp xán lạn rồi mất luôn cả chồngNhường chồng cơ hội mà ai ai cũng mơ ước, tôi mất sự nghiệp xán lạn rồi mất luôn cả chồng
Dành cả thanh xuân để rửa bát cho vợ, cuối cùng nhiều ông vẫn ngoại t́nhDành cả thanh xuân để rửa bát cho vợ, cuối cùng nhiều ông vẫn ngoại t́nh
Album ảnh cưới không chỉ xấu tệ hại mà c̣n lẫn một tấm ảnh thời c̣n mặn nồng của tôi và người cũ.
Tôi đúng là quá dại, quá ngu khi tin lời ngon ngọt của người yêu cũ. Tôi và anh ta từng yêu nhau suốt 3 năm. Khi đó, tôi đang là học viên trang điểm cô dâu c̣n anh ta là thợ chụp ảnh cưới chuyên nghiệp. Tôi phải công nhận người cũ chụp ảnh rất đẹp, rất có tâm. Ở tiệm tôi làm, anh ta được chủ tiệm ưu ái cũng v́ thế.
Yêu nhau lâu nên chúng tôi có khoảng thời gian mặn nồng. Chúng tôi cùng đi phượt, đi chơi, đưa nhau về ra mắt gia đ́nh. Đương nhiên, h́nh ảnh t́nh cảm giữa hai đứa cũng rất nhiều. Nhưng rồi tôi phát hiện người cũ lăng nhăng, nhắn tin gạ t́nh một cô gái khác nên kiên quyết chia tay. Anh ta níu kéo, dọa dẫm, tôi vẫn mặc kệ. Sau gần 3 tháng dây dưa, cuối cùng tôi đă chia tay, dứt khoát hẳn với người cũ.
Sau đó, tôi quen và yêu chồng hiện tại. Anh hiền, biết quan tâm người khác, dù ít nói nhưng tôi vẫn cảm nhận được t́nh cảm chân thành của anh qua hành động. V́ thế, chúng tôi quyết định cưới vào tháng 1 năm sau, trước Tết Nguyên Đán.
Nhờ người ấy chụp ảnh cưới, tôi hoảng hồn khi nhận album c̣n bị chồng coi không ra ǵ - H́nh 1
Chúng tôi cùng đi phượt, đi chơi, đưa nhau về ra mắt gia đ́nh. (Ảnh minh họa)
Nghe tin tôi cưới, người yêu cũ chủ động liên lạc rồi muốn chụp cho tôi một bộ ảnh cưới miễn phí làm quà mừng. Tôi trao đổi với chồng. Anh tỏ ra ngạc nhiên khi thấy có người muốn tặng hẳn bộ album cưới như thế. Anh hỏi tôi kĩ càng, tôi cũng khen tay nghề người cũ rất cao, hơn nữa cách anh ta nói cũng đầy sự chân thành. Thế là chúng tôi đồng ư.
Quả nhiên, người cũ chụp cho chúng tôi rất nhiệt t́nh. Anh ta tạo đủ mọi kiểu dáng, c̣n bao trọn gói tiền váy, tiền trang điểm, tiền vào các khu vui chơi để chụp ngoại cảnh. Chồng tôi cứ khen anh ta măi. Chồng tôi c̣n thắc mắc v́ sao tôi lại bỏ anh ta, anh thấy anh ta tốt vậy mà. Tôi cười cười, chỉ nói là không muốn chung sống với một người lăng nhăng, theo giữ cả đời mệt óc lắm.
Nhờ người ấy chụp ảnh cưới, tôi hoảng hồn khi nhận album c̣n bị chồng coi không ra ǵ - H́nh 2
Đến khi nhận ảnh cưới, tôi mới tá hỏa v́ bị người cũ chơi khăm. (Ảnh minh họa)
Đến khi nhận ảnh cưới, tôi mới tá hỏa v́ bị người cũ chơi khăm. Bộ ảnh cưới của tôi xấu ma chê quỷ hờn. Những khuyết điểm cơ thể cứ phơi bày trọn vẹn. Có tấm th́ tôi nhắm mắt, có tấm chồng tôi chu miệng… Coi chẳng khác nào chúng tôi đang diễn hài.
Tới trang cuối cùng, tôi c̣n bị chồng giáng cho một tát. Người cũ đă rửa một tấm ảnh tôi với anh ta thời c̣n mặn nồng rồi đưa vào album. Chồng tôi gằn giọng mắng tôi, bảo tôi được lắm, dám lấy cả chuyện cưới hỏi làm tṛ đùa. Nhưng thật t́nh tôi đâu muốn thế. Tôi giận quá, gọi điện mắng chửi người cũ th́ anh ta cười bảo, cho tôi một kỷ niệm cuối ấn tượng khó quên.
Giờ chồng tôi giận tôi nên không thèm đến nhà tôi nữa. Anh cũng không nói ǵ tới việc đi chụp ảnh lại. Tôi cũng không biết phải làm thế nào với cái album ảnh cướinày? Tôi có nên đem nó đến tiệm, tố cáo với chủ studio để anh ta mất việc luôn không?
florida80
09-03-2019, 21:02
Dựa vào những thói quen này có thể biết được cặp đôi có yêu nhau thật ḷng không
Bắt gặp chồng sắp cưới dắt gái về nhà “mây mưa”, tôi uất nghẹn khi nghe anh nói câu nàyBắt gặp chồng sắp cưới dắt gái về nhà “mây mưa”, tôi uất nghẹn khi nghe anh nói câu này
Bạn gái quá nồng nhiệt trên giường, mỗi đêm đến tôi lại sợ hăiBạn gái quá nồng nhiệt trên giường, mỗi đêm đến tôi lại sợ hăi
Có những hành động mà chỉ có những người dành t́nh cảm chân thành với nhau mới làm, nó thể hiện t́nh cảm chân thành và nhu cầu được gắn bó đối với đối phương.
Chân ái là ǵ? Chân ái là khi bạn muốn ở bên cạnh người đó măi măi, muốn được chia ngọt sẻ bùi, đồng cam cộng khổ. Đó cũng là thứ t́nh yêu mà người ta không tiếc bất kỳ điều ǵ, chỉ muốn được làm người yêu làm vợ chồng của người đó. Hăy quan sát một chút, nếu bạn và người ấy có những hành động, thói quen sau đây, đó có thể là dấu hiệu cho thấy hai bạn thực sự thuộc về nhau.
Sống chung với nhau
Đương nhiên các cặp đôi muốn được gắn bó với nhau sẽ luôn muốn sống chung cùng một nhà. Có thể điều này chưa hợp văn hóa nhưng đối với các bạn trẻ th́ đó cũng là một cách để người ta thử thách và kiểm tra t́nh cảm của ḿnh với người ấy. Có thể yêu nhau thật đấy nhưng lại không đủ bao dung để tha thứ cho nhau khi đụng chạm vào những thói quen thường ngày. Nói cách khác, chỉ khi yêu nhau thật ḷng bạn mới có thể cùng người kia đưa ra hành động “táo bạo” này. Và nếu hai bạn có thể chấp nhận con người thật của đối phương trong quá tŕnh sống chung, hai bạn hoàn toàn có thể đi cùng nhau đến cuối cuộc đời.
Mong muốn được làm quen với bạn bè, ra mắt gia đ́nh đối phương
Dựa vào những thói quen này có thể biết được cặp đôi có yêu nhau thật ḷng không - H́nh 1
Có nhiều người thường ngại việc phải gặp gỡ gia đ́nh quá sớm đơn giản bởi họ chưa xác định điều ǵ. Thế nhưng đối với những cặp đôi dành t́nh cảm chân thành th́ họ luôn mong muốn người kia là một phần trong cuộc sống của họ, cũng như thành viên gia đ́nh, hay một người bạn thân, một người đồng hành với ḿnh. Điều này chứng tỏ họ đang yêu nhau thật ḷng và muốn đi đến một quyết định dài lâu.
Luôn hướng về những kế hoạch cho đám cưới
Đàn ông thường trốn tránh việc phải nói đến hôn nhân v́ lúc nào họ cũng chưa sẵn sàng, họ muốn phát triển sự nghiệp. Thế nhưng với những người đă yêu nhau thật ḷng th́ việc kết hôn là vô cùng quan trọng, họ sẽ lên kế hoạch v́ mọi thứ. Kết hôn có nghĩa là mỗi sáng thức dậy, bạn thấy một người nằm bên cạnh; trước lúc đi ngủ có một người gối đầu ngắm bạn. Là chăm sóc nhau lúc ốm đau bệnh tật, cùng nhau già đi và cùng nhau cho ra đời những thiên thần bé nhỏ. Hôn nhân là chuyện thiêng liêng nhất đời người, chỉ khi yêu nhau thật ḷng bạn mới có thể đưa ra lựa chọn này.
Luôn dành cho nhau thời gian rảnh rỗi
Dựa vào những thói quen này có thể biết được cặp đôi có yêu nhau thật ḷng không - H́nh 2
Chỉ những người khá lạnh nhạt với người ḿnh yêu mới tránh phải đi chơi vào những ngày cuối tuần. C̣n những cặp đôi yêu nhau thực sự họ cùng nhau làm những điều mà cả hai cảm thấy thú vị, cùng ăn uống, xem phim hay dạo phố… Khoảng thời gian tự do duy nhất cũng dành cho nhau để có được cảm giác vui vẻ, hạnh phúc là điều đáng quư. Dành hết “những ngày quư giá” để ở cạnh người ḿnh yêu không phải là điều ai cũng dễ dàng làm được. Nó chỉ thực sự có ư nghĩa khi cả hai đều tự nguyện và yêu nhau thật ḷng.
Luôn ảnh hưởng tích cực đến nhau
Vượt qua những điều tạm bợ, những người yêu nhau thật ḷng có khuynh hướng cùng nhau phát triển, họ luôn muốn cùng nhau làm những điều tích cực. Chỉ khi thực sự yêu thương một ai đó, bạn mới muốn bản thân trưởng thành và hoàn thiện hơn. Các cặp đôi dành t́nh cảm chân thành thường muốn sẽ có được cái kết thật đẹp dành cho cả hai.
florida80
09-03-2019, 21:03
Từng suy sụp v́ bị bồ nhí của chồng ghen ngược, cuối cùng vợ trẻ đă có cách xử lư khiến ai cũng thán phục
Ham “săn” gái nhà lành, thiếu gia trẻ trả giá đau đớnHam “săn” gái nhà lành, thiếu gia trẻ trả giá đau đớn
Đang đi công tác, cuộc gọi của hàng xóm khiến vợ trẻ khóc nghẹnĐang đi công tác, cuộc gọi của hàng xóm khiến vợ trẻ khóc nghẹn
Trước khi ly hôn, tôi đă t́m đến nhà cô bồ nhí của chồng và nói rằng: “Cháu chấp nhận nhường chồng cháu cho con gái bác. Nhưng tiện đây cháu cũng nói luôn về cách chia tài sản chung mà 2 vợ chồng đă thống nhất.”
Năm 23 tuổi, tôi lên xe hoa về nhà chồng, đối tượng là một người bạn cùng quê và học cùng thời cấp 3 với tôi. Chúng tôi yêu nhau và đến với nhau bằng t́nh cảm chân thành nhưng lại vấp phải sự phản đối không nhỏ đến từ bố mẹ anh.
Lư do đến từ sự chênh lệch về hoàn cảnh cũng như kinh tế của gia đ́nh 2 bên. Trong khi bố mẹ là dân kinh doanh c̣n bố mẹ tôi chỉ là nông dân b́nh thường. Không ngăn cản được con trai nên họ đành phải chấp nhận chuyện cưới xin nhưng ông bà coi thường và khinh ghét ra mặt từ ngày đầu tiên tôi về làm dâu.
Có lẽ là không nói quá khi bà chính là mẹ chồng quá quắt nhất mà tôi từng biết. V́ chính chồng tôi cũng không chịu nổi mẹ ḿnh nên chỉ một thời gian ngắn sau, vợ chồng tôi khăn gói lên thành phố lập nghiệp. Nhờ tu chí làm ăn lại nhanh nhạy nên 10 năm sau, chúng tôi đă có kinh tế khá ổn định, có nhà ở thành phố và mua được xe ô tô.
Sau khi không c̣n phải lo lắng chuyện tiền bạc nữa, tôi để chồng phụ trách việc kinh doanh c̣n ḿnh th́ xin đi làm một việc hành chính nhỏ. Cuộc sống kinh tế dư giả, chồng giỏi, con ngoan, tôi cứ ngỡ như thế là hạnh phúc viên măn rồi. Nhưng không, tôi phát hiện chồng có bồ bên ngoài. Đó là một nhân viên dưới quyền chồng tôi.
Từng suy sụp v́ bị bồ nhí của chồng ghen ngược, cuối cùng vợ trẻ đă có cách xử lư khiến ai cũng thán phục - H́nh 1
(Ảnh minh họa)
Khi biết chuyện, tôi ghen tuông, giận dỗi, thậm chí c̣n đánh ghen. Ban đầu chồng tôi c̣n tỏ ra hối hận và xin tha thứ nhưng sau đó th́ anh mặc kệ. V́ vậy mà cô gái kia lại càng được nước, xưng hô vợ – chồng với chồng tôi. Mỗi khi chồng tôi về nhà là cô ta lại gửi h́nh ảnh ân ái của 2 người cho tôi.
Suốt 1 năm trời, tôi sống trong đau khổ và t́m cách hành bản thân để dọa dẫm chồng. Cứ như thế, tôi gần như biến thành con người khác, già nua, xấu xí, mệt mỏi. Tuy nhiên tôi vẫn không đủ can đảm để bỏ chồng. Ai cũng bảo tôi ly hôn đi nhưng v́ thương con nên tôi không đồng ư.
Tuy nhiên, một ngày về thăm trường cũ, tôi chợt nhận ra tất cả những t́nh cảm dành cho chồng với tôi bây giờ chỉ c̣n là kỷ niệm chứ chẳng phải là t́nh yêu nữa. V́ vậy tôi về nhà và đưa tờ đơn ly hôn cho chồng kư vào. Tôi sẽ giải thoát cho anh tự do đến với người phụ nữ kia.
Nhưng tôi có một điều kiện cho anh lúc đó là, đến ngày sinh nhật tôi, anh sẽ phải làm tṛn trách nhiệm của một người chồng tốt nhất trên đời. Cụ thể, anh phải tặng tôi một bó hoa hồng đỏ thắm và tổ chức cho tôi một bữa tiệc lăng mạn trước mặt các con.
Từng suy sụp v́ bị bồ nhí của chồng ghen ngược, cuối cùng vợ trẻ đă có cách xử lư khiến ai cũng thán phục - H́nh 2
(Ảnh minh họa)
Sau khi bữa tiệc tổ chức, tôi t́m đến nhà và nói rằng với bố mẹ cô gái đó rằng: “Cháu chấp nhận nhường chồng cháu cho con gái bác. Nhưng tiện đây cháu cũng nói luôn về cách chia tài sản chung mà 2 vợ chồng đă thống nhất trước khi ly hôn.
Cụ thể cháu và chồng cháu đă quyết định chia tài sản chung làm bốn phần: 1 cho cháu, 1 cho chồng cháu và 2 phần cho 2 con trai. Nhưng hiện tại cháu đang nuôi cả 2 con nên tạm thời sẽ quản lư tài sản của các con. Ngoài ra mỗi tháng chồng cháu sẽ có trách nhiệm chu cấp tiền nuôi con, hàng tuần sẽ đến đón con đi chơi và hàng năm sẽ đưa con đi du lịch ít nhất 1 lần.”
Nghe đến đây, bố mẹ cô gái kia bất ngờ xin lỗi tôi. Họ đảm bảo sẽ thuyết phục con gái không qua lại với chồng tôi và làm phiền gia đ́nh tôi nữa. Về phần chồng tôi, mấy hôm sau anh quỳ xuống xin lỗi tôi và mong tôi và con sẽ cho cơ hội sửa sai.
Không c̣n t́nh th́ cũng c̣n nghĩa nên tôi đồng ư mong muốn của chồng, nhưng cũng từ đó tôi sống cho ḿnh nhiều hơn, tự chăm sóc bản thân nhiều hơn. Tôi nhận ra rằng ḿnh đă bỏ bê bản thân quá lâu, hy sinh bản thân quá lâu nên chồng tôi mới có thể chà đạp lên t́nh cảm của tôi như vậy.
florida80
09-03-2019, 21:30
Tôi chưa biết xử lư thế nào khi phát hiện vợ ngoại t́nh
Những câu chuyện khiến mọi người đều thấy ấm áp trong ngày Giáng SinhNhững câu chuyện khiến mọi người đều thấy ấm áp trong ngày Giáng Sinh
Tôi không ngờ được gặp lại người bạn trai người Ả RậpTôi không ngờ được gặp lại người bạn trai người Ả Rập
Vợ và người yêu cũ nhắn tin yêu thương, nhớ nhung, thậm chí c̣n đ̣i qua đêm với nhau nhưng chưa được v́ ở xa.
Tôi chưa biết xử lư thế nào khi phát hiện vợ ngoại t́nh - H́nh 1
H́nh ảnh minh họa
Tôi và vợ đều 31 tuổi, đă kết hôn 4 năm và có con gái 2 tuổi. Chúng tôi ở cùng quê và biết nhau từ ngày nhỏ, hiện ở nhà thuê tại Sài G̣n. Công việc của cả hai tương đối ổn định, vợ là giáo viên trường công lập và đang được cất nhắc lên quản lư. Tôi được đánh giá là hiền lành, ít nói, thương yêu gia đ́nh, đôi lúc hơi bảo thủ. V́ làm kinh doanh nên tôi hay nhậu nhẹt nhưng không có quan hệ lăng nhăng bên ngoài. Vợ tôi khéo léo, lanh lợi, được mọi người quư mến. Trước khi đến với tôi, vợ không c̣n trong trắng. Cô ấy nói đó là sai lầm thời sinh viên khiến cô ấy phải phá thai ở năm 4 đại học. Khi đó tôi rất sốc nhưng v́ t́nh cảm sâu đậm nên chấp nhận bỏ qua để đi đến hôn nhân.
Kinh tế ba mẹ tôi b́nh thường. C̣n ba mẹ vợ bị vỡ nợ vào năm ngoái, đă đi nơi khác, hiện vẫn c̣n thiếu bên nhà tôi vài trăm triệu, do ba mẹ tôi thế chấp ngân hàng căn nhà đang ở. Mối quan hệ sui gia không c̣n tốt như xưa, tuy nhiên t́nh cảm giữa vợ tôi và ba mẹ chồng vẫn tốt. Khoảng nửa năm trước, vợ chồng tôi căi nhau rất nhiều do không thống nhất trong cách dạy con cũng như nhiều mâu thuẫn khác trong cuộc sống, đến mức suưt ly hôn, phải nhờ đến ba mẹ vợ ḥa giải.
Mấy tháng gần đây, tôi phát hiện vợ liên lạc với người yêu cũ, cô ấy không nhận ra tôi đă biết chuyện. Họ nhắn tin yêu thương, nhớ nhung, thậm chí c̣n đ̣i qua đêm với nhau nhưng chưa được v́ ở xa. Tôi vẫn đang âm thầm theo dơi và chưa nói ǵ với vợ. Xin chuyên gia và mọi người cho tôi lời khuyên, giờ nên làm thế nào? Nếu ly hôn, tôi thấy tội con nhỏ quá; hơn nữa ba mẹ tôi có thể sẽ mất nhà v́ hiện tại ba mẹ vợ làm thuê, không biết khi nào trả lại, đó là cả gia tài của ba mẹ tôi.
Thuyên
Nhà tham vấn tâm lư Nguyễn Bá Đạt gợi ư:
Chào Thuyên,
Cuộc hôn nhân của bạn đang gặp những thách thức cực kỳ lớn. Nếu vợ chồng bạn không b́nh tĩnh, nhận ra những giá trị chung và kiểm soát tốt bản thân, chẳng hạn ḷng tự ái, đánh giá quá cao bản thân và lầm tưởng về cơ hội của mỗi cá nhân trong cuộc sống, cuộc hôn nhân của bạn có nguy cơ tan vỡ.
Ở khía cạnh t́nh cảm, khi vợ bạn có những hành vi như kể trong thư với người yêu cũ th́ đă được xem là ngoại t́nh. Tuy nhiên, mới chỉ dừng lại ở lời nói, chưa quan hệ . Như vậy, t́nh cảm vợ chồng đă không c̣n nguyên vẹn. Sau này, nếu các bạn tiếp tục chung sống, hăy pḥng ngừa và ngăn cản vợ sai lầm bằng cách nói thẳng với cô ấy rằng: Bạn đă biết cô ấy nhắn tin yêu thương với người yêu cũ. Bạn không thể chấp nhận được việc ấy và không cho phép lặp lại khi hai người c̣n là vợ chồng.
Điều này mang 2 ư nghĩa. Thứ nhất, bạn làm vậy để ngăn ngừa vợ và người cũ quan hệ , khi đó các bạn muốn hàn gắn cũng khó bởi sự đổ vỡ đă quá lớn. Thứ 2, thay v́ nh́n vợ đi với người khác, bạn hăy chứng tỏ ḿnh là một người đàn ông biết bảo vệ và giành lại vợ ḿnh chứ không chỉ im lặng, chấp nhận và tự đau khổ. Bạn hăy mạnh mẽ lên, nhưng cần nhớ không được dùng bạo lực hoặc đay nghiến vợ, hăy dùng trí tuệ cộng với t́nh cảm chân thành nhất mà bạn có. Đó là t́nh cảm bạn từng một lần bộc lộ và chứng minh với vợ.
Sau tất cả, bạn và vợ nên b́nh tĩnh đánh giá lại xem trong cuộc sống có chuyện ǵ xảy ra khiến sự yêu thương, hấp dẫn lẫn nhau và sự cam kết, tránh nhiệm với nhau của hai vợ chồng suy giảm đến mức này. Sau khi nói chuyện, các bạn hăy cùng nhau giải quyết các vấn đề khiến cuộc hôn nhân bị ảnh hưởng trong khoảng 6 tháng gần đây. Nếu cả hai đă cố mà hôn nhân vẫn không tiến triển, lúc đó chia tay cũng sẽ không khiến các bạn hối tiếc.
Chúc bạn mạnh mẽ.
florida80
09-03-2019, 21:31
Tôi kiếm ra tiền và chiều chuộng, vợ chỉ ở nhà mà vẫn phản bội
Bạn gái đ̣i vượt giới hạn nhưng tôi không dám v́ chưa có ǵ trong tayBạn gái đ̣i vượt giới hạn nhưng tôi không dám v́ chưa có ǵ trong tay
Chồng có nhiều ảnh thân mật với đồng nghiệp nữ khi tôi sắp sinhChồng có nhiều ảnh thân mật với đồng nghiệp nữ khi tôi sắp sinh
Vợ nói do say nắng và tôi quá bận việc, không dành thời gian nhiều cho cô ấy.
Tôi kiếm ra tiền và chiều chuộng, vợ chỉ ở nhà mà vẫn phản bội - H́nh 1
H́nh ảnh minh họa
Tôi 35 tuổi, đang công tác trong một tập đoàn nước ngoài và có một công ty riêng. Vợ tôi 30 tuổi, sau khi sinh cô ấy ở nhà lo nội trợ và chăm sóc con cái, đôi khi phụ tôi việc kinh doanh của công ty riêng. Hai vợ chồng quen nhau lúc tôi 25 và vợ 20 tuổi. Khi đó cô ấy là thực tập sinh dưới quyền tôi. Chúng tôi yêu và cưới nhau được 10 năm, có một con gái 8 tuổi. Tôi là mối t́nh đầu của vợ, c̣n vợ là mối t́nh thứ 2 của tôi, sau khi tôi bị t́nh đầu phản bội để đến với người khác giàu có hơn. Do cú sốc đó mà khi yêu vợ, tôi nói thẳng rằng nếu không c̣n yêu, hăy nói ra rồi chia tay chứ đừng phản bội. Về phía tôi cũng đảm bảo sẽ không bao giờ phản bội cô ấy. Đến lúc cưới, tôi nhắc lại một lần nữa, cô ấy khóc rồi thề sẽ không bao giờ hết yêu tôi.
Tôi tự nhận ḿnh sống khá thiên về gia đ́nh. Dù công việc có lúc yêu cầu phải ở công ty hơn 12 tiếng một ngày, nhưng khi về tôi vẫn phụ giúp việc nhà cho vợ. Từ ngày yêu, tôi chưa từng chạm vào người phụ nữ nào khác ngoài vợ. Ngoài ra, tôi rất thích ôm vợ khi ngủ, mỗi sáng đều ôm và hôn cô ấy. Chuyện chăn gối chúng tôi rất ḥa hợp (trừ khi cô ấy diễn quá tốt), thu nhập kiếm được tôi đều giao hết cho vợ quản lư. Tôi lo cho bố mẹ vợ có khi c̣n hơn cả bố mẹ ḿnh v́ sợ cô ấy suy nghĩ lung tung. Tôi cũng thường tṛ chuyện nhẹ nhàng và dạy con học v́ vợ hay quát mắng nên con thích tôi hơn. Về tiền bạc, tôi có thể nghỉ hưu từ bây giờ mà gia đ́nh vẫn có cuộc sống khá sung túc.
Nhưng cách đây hơn một năm, tôi phát hiện vợ ngoại t́nh với bạn học cũ. Cô ấy thú nhận mối quan hệ này kéo dài khoảng 4 tháng và đă đi quá giới hạn. Vợ nói do say nắng và tôi quá bận việc, không dành thời gian nhiều cho cô ấy. Tôi đau khổ, không thể tập trung làm việc và ban lănh đạo đề nghị tôi nghỉ phép một thời gian. Trong thời gian nghỉ phép, tôi đi du lịch một ḿnh (trước đây chưa từng làm). Tôi nghĩ rất nhiều vẫn không thể hiểu tại sao vợ lại phản bội ḿnh. Khoảng một năm trở lại đây, vợ có vẻ hối lỗi, quan tâm, chăm sóc, thể hiện yêu thương tôi hơn, nhưng h́nh như tôi đă hết yêu cô ấy. Tôi không quan hệ, hôn hay thậm chí là chạm vào người vợ. Cô ấy chủ động, tôi cũng gạt ra. Chúng tôi vẫn ngủ chung pḥng nhưng vợ ngủ giường, c̣n tôi nằm dưới sàn. Con gái tôi rất nhạy cảm trong chuyện t́nh cảm của bố mẹ, trước giờ luôn cho rằng bố mẹ rất yêu nhau và gia đ́nh hạnh phúc. Con c̣n khoe với ông bà và mọi người.
Tối qua vợ nói chuyện với tôi, khóc và trách tôi sao măi không tha lỗi cho cô ấy. Tôi nói thẳng là đă hết yêu, chỉ c̣n sống v́ con; vợ có thể ly hôn hoặc yêu ai th́ tùy; tôi sẵn sàng nhường tài sản cho cô ấy nhưng khi con 18 tuổi mới được dọn ra ngoài. Cô ấy bảo không, chỉ muốn chết và vẫn rất yêu thương tôi. Tôi nghe mà không có cảm xúc ǵ nên nói giờ tôi chỉ quan tâm con, c̣n cô ấy ra sao th́ mặc kệ. H́nh như vợ không chịu hiểu tôi đă hết yêu cô ấy mà cho là tôi đang giận và trừng phạt. Không biết tôi có quá đáng không. Nhưng cứ đà này, con gái tôi sẽ hiểu chuyện và có thể bị sốc tâm lư. Con từng mất ngủ và khóc suốt đêm v́ một lần tôi và vợ vô ư căi nhau trước mặt con. Nếu ly hôn, tôi mong được nuôi con, tài sản tôi không quan tâm, liệu có khó khăn ǵ trong việc tranh chấp ở ṭa không? Quan trọng nhất là tôi lo con bị tổn thương tâm lư khi tuổi c̣n quá nhỏ. Mong chuyên gia và bạn đọc chia sẻ, tôi xin chân thành cảm ơn.
Tuân
Chuyên gia tâm lư Trần Kim Xuân gợi ư:
Chào bạn Tuân,
Bạn là một người đàn ông thành đạt, có t́nh cảm chân thành, rơ ràng. V́ từng bị phản bội nên bạn cho rằng ḿnh không bao giờ có thể tha thứ cho hành vi này ở người phụ nữ ḿnh yêu. Và chính bạn cũng tự nhủ sẽ không làm điều ǵ có lỗi với vợ. V́ cách suy nghĩ mọi chuyện theo hướng tuyệt đối như vậy, cộng thêm việc bạn đặt niềm tin hoàn toàn vào vợ, nên khi xảy ra sự việc bạn mới bị sốc, đau đớn, phẫn nộ, mất hết cảm xúc với vợ và khó cứu văn. Đáng ra bạn nên lường trước rằng là con người, lại là những vấn đề liên quan đến t́nh cảm th́ khó nói trước được mọi chuyện. Nhưng dù là chuyện ǵ, sẽ vẫn luôn có cách giải quyết.
Vợ bạn ở nhà làm nội trợ, chỉ thỉnh thoảng phụ giúp việc kinh doanh là một phần nguyên nhân khiến cô ấy ngoại t́nh, c̣n một phần khác là những điều mới lạ ở người bạn học kia thu hút cô ấy. Có câu “nhàn cư vi bất thiện”, nhiều thời gian nhàn rỗi quá dễ khiến người ta sa ngă. Vợ bạn đang ở độ tuổi cống hiến sức trẻ, nhiệt huyết, làm việc để khẳng định năng lực bản thân. Có nhiều người rất có điều kiện về kinh tế nhưng họ vẫn luôn cố gắng làm việc để góp sức xây dựng xă hội, làm gương cho con cái và thấy cuộc sống có ư nghĩa. Ở đây, không rơ v́ sao vợ bạn ở nhà nội trợ. Liệu đó có phải là điều cô ấy muốn?
Nếu bạn v́ con, sẵn sàng làm bất cứ điều ǵ miễn con không phải buồn, vậy hăy thử cho vợ cơ hội đầu tiên mà cũng là cuối cùng. Bởi nếu tiếp tục duy tŕ cuộc sống giả tạo như hiện tại, sớm muộn ǵ con gái của bạn cũng nhận ra. Để bé tự phát hiện: hóa ra lâu nay gia đ́nh không hề hạnh phúc như bé thường tự hào th́ rất dễ bị sốc tâm lư.
Nếu bạn không thể tha thứ cho vợ, hăy làm công tác tư tưởng dần cho con rồi chia tay. Hăy để bé biết, dù ba mẹ không sống cùng nhau nhưng t́nh thương dành cho con không bao giờ giảm. Và chỉ nên nói rằng bố mẹ chia tay v́ không hợp, chứ đừng cho con biết nguyên nhân thật sự, v́ sẽ ảnh hưởng tâm lư con, khiến con có cái nh́n sai lệch về mẹ hoặc hôn nhân. Khi đến với nhau, hai bạn đều tự nguyện và có trách nhiệm. Vậy khi chia tay cũng nên làm tṛn trách nhiệm của ḿnh, đừng mặc kệ theo kiểu: tôi sao cũng được, vợ thích th́ cứ ly hôn.
Về quyền nuôi con, theo điều 81 Luật hôn nhân và gia đ́nh 2014: Vợ, chồng thỏa thuận về người trực tiếp nuôi con, nghĩa vụ, quyền của mỗi bên sau khi ly hôn đối với con; trường hợp không thỏa thuận được th́ Ṭa án quyết định giao con cho một bên trực tiếp nuôi căn cứ vào quyền lợi về mọi mặt của con; nếu con từ đủ 7 tuổi trở lên th́ phải xem xét nguyện vọng của con. Chúc bạn có quyết định đúng đắn.
florida80
09-03-2019, 21:32
Đàn bà có những thứ này rồi th́ đàn ông có phản bội cũng chỉ là chuyện nhỏ thôi
Quyết tâm dành điều bất ngờ lớn cho chồng trong đêm tân hôn nhưng không ngờ chồng lại…Quyết tâm dành điều bất ngờ lớn cho chồng trong đêm tân hôn nhưng không ngờ chồng lại…
V́ sao đàn ông làm việc nhà th́ hôn nhân đổ vỡ chiếm tỷ lệ cao?V́ sao đàn ông làm việc nhà th́ hôn nhân đổ vỡ chiếm tỷ lệ cao?
Đàn ông phản bội, dù muốn dù không, bạn cũng sẽ phải gánh chịu sự tổn thương đó. Vậy để trả thù người phản bội, phụ nữ nên dùng vũ khí lợi hại ǵ?
Đàn bà có những thứ này rồi th́ đàn ông có phản bội cũng chỉ là chuyện nhỏ thôi - H́nh 1
ảnh minh họa
Phản bội là hai từ mà cả cuộc đời phụ nữ không bao giờ muốn gặp phải. Nhưng đời đâu biết được chữ ngờ, ai rồi cũng phải trải qua nỗi đau bị bội bạc ít nhất một lần. Dù muốn dù không, bạn cũng sẽ phải gánh chịu sự tổn thương đó. Vậy để trả thù người phản bội, phụ nữ nên dùng vũ khí lợi hại ǵ?
Nụ cười
Ông trời đă ban cho phụ nữ một nụ cười đẹp. Đó là thứ vũ khí lợi hại vừa có thể an ủi bản thân, vừa có thể cho người chồng thấy bạn không hề yếu đuối. Đôi khi nước mắt chẳng thể giải quyết được ǵ mà c̣n khiến cho bạn càng thất bại hơn. Đàn ông sẽ lợi dụng điểm yếu đó để khiến bạn tổn thương hết lần này đến lần khác.
Thế nên khi gặp khó khăn hay bị phản bội, bạn hăy “ném” vào mặt người đàn ông kia bằng một nụ cười. Nụ cười không chỉ để dùng khi hạnh phúc mà c̣n để sử dụng cho mục đích trả thù. Hà cớ ǵ phải khóc v́ một người tệ bạc, hà cớ ǵ phải đau đớn v́ một người thay ḷng? Chỉ cần bạn cười, không có ǵ là không thể giải quyết được. Đừng suốt ngày loay hoay với những giọt nước mắt ngắn dài rồi van xin chồng suy nghĩ lại. Đừng để nước mắt là điểm yếu của bạn. Đừng yếu đuối để người khác chê cười.
Sắc đẹp
Chồng ngoại t́nh, phụ nữ đừng bỏ rơi bản thân. Đây là điều mà một người phụ nữ nhất định phải làm được. V́ chồng ăn vụng, có thể v́ bạn chưa đẹp, bạn c̣n luộm thuộm, lôi thôi. Thế nên hăy lột xác để trả thù chồng và ả nhân t́nh kia. Việc làm đẹp rất dễ, chỉ cần bạn siêng năng, biết quan tâm đến bản thân một chút. Tháng năm qua đă chăm sóc chồng đủ rồi, bây giờ hăy thương ḿnh. Làm ít việc nhà lại, tận tụy ít một chút, chồng đi về trễ cũng đừng hỏi han thái quá. Cứ mặc chồng, đừng để người đàn ông đó vướng bận cuộc đời bạn nữa.
Từ nay hăy làm những ǵ ḿnh thích, sống theo những ǵ ḿnh nghĩ. Nếu có điều kiện hăy đi spa tân trang nhan sắc, c̣n không hăy dùng những phương pháp tự nhiên để chăm sóc làn da của ḿnh. Ngày nay có rất nhiều cách để làm đẹp, chẳng qua là bạn lười mà thôi. Thế nên từ nay đừng lười nữa mà hăy siêng năng để đẹp hơn và để chồng thấy bạn cũng không kém cạnh ǵ những cô nàng ngoài kia.
Tiền
Nhắc đến một người phụ nữ thông minh, người ta nghĩ ngay đến cuộc sống tự lập, tự kiếm và xài tiền của ḿnh. Việc tự lập tài chính rất quan trọng, dù đă có chồng hay chưa. Có câu “phụ nữ không có tiền như cái bóng của chồng, suốt đời cũng không có tiếng nói”. Là phụ nữ đừng măi trở thành chiếc bóng của người khác. Bạn phải mạnh mẽ để tự đứng vững trên đôi chân của ḿnh. Và điều đầu tiên là phải có khả năng lao động và kiếm tiền.
Ngày xưa, công việc của phụ nữ là nội trợ. Nhưng bây giờ xă hội hiện đại hơn rất nhiều. Phụ nữ không c̣n phải sống vất vả, hay suốt ngày lủi thủi trong căn bếp đầy dầu mỡ kia nữa. Nơi bạn thuộc về là xă hội văn minh, hiện đại ngoài kia chứ không phải xó bếp chật chội. Hăy luôn tâm niệm một điều, tiền của đàn ông không phải là tiền của ḿnh, đừng tiêu xài phung phí. Tiền của đàn ông đừng dùng cho mục đích riêng của ḿnh, có ngày sẽ phải trả giá gấp đôi.
Buông
Chồng tệ quá th́ buông, chẳng ai bắt bạn phải níu giữ. Phụ nữ mạnh mẽ yêu được buông được, cầm lên được bỏ xuống được. Người bỏ rơi bạn, bạn cũng nên dùng cách đó để buông bỏ họ. Phụ nữ nên nhớ người thương ḿnh, ḿnh nên thương lại, người tệ bạc, ḿnh phải tàn nhẫn gấp đôi. Nếu người thay ḷng, bạn nên bớt hy sinh. Người bội bạc, bạn nên bớt quan tâm. Đó là ṿng luẩn quẩn nhân quả ở đời, là những ǵ mà họ đáng nhận được khi phản bội một ai đó.
florida80
09-04-2019, 19:26
2 điều tưởng nhỏ nhưng gây tổn hại phúc đức trầm trọng
Ngày tôi vợ về ra mắt, ai cũng chê cô ấy xấu, nhưng chỉ sau một năm th́ cả ḍng họ phải quỵ lụy nịnh nọt vợ tôiNgày tôi vợ về ra mắt, ai cũng chê cô ấy xấu, nhưng chỉ sau một năm th́ cả ḍng họ phải quỵ lụy nịnh nọt vợ tôi
Chưa cưới xong bố mẹ chồng đă hỏi lời lăi, chồng đ̣i bán vàng v́ giá đang lên… cô gái than thờ khiến dân mạng lo cho tương laiChưa cưới xong bố mẹ chồng đă hỏi lời lăi, chồng đ̣i bán vàng v́ giá đang lên… cô gái than thờ khiến dân mạng lo cho tương lai
Muốn có mệnh tốt, hăy giữ tâm sáng. Trước tiên hăy nhớ không được làm 2 điều này.
1. Không tự nguyện bố thí
Phật giáo cho rằng, bố thí là một trong những việc thiện tích được phúc báo lớn nhất. Bố thí cho người khác cũng là tự bố thí cho chính ḿnh. Nhưng nếu ở thời điểm bố thí lại không cam tâm t́nh nguyện, làm tổn thương tự trọng của người khác th́ chẳng những không được cảm tạ c̣n bị ghi hận. Như vậy th́ phúc báo đâu chưa thấy chỉ thấy oán nghiệp kết thêm.
Thiện hạnh đúng cách là thiện hạnh lành, thiện hạnh sai cách th́ công đức rơi rụng. Bố thí không quan trọng ở số lượng nhiều hay ít mà cốt ở phát tâm chân thành. Dùng chân thành mà bố thí cho người khác th́ công đức vô lượng.
2 điều tưởng nhỏ nhưng gây tổn hại phúc đức trầm trọng - H́nh 1
Ảnh minh họa.
2. Cư xử lỗ măng
Trên đời này vạn sự đều có duyên phận, dù gặp t́nh huống nào cũng đừng cư xử thô lỗ kẻo mất phúc. Làm người không nên chỉ nghĩ đến lợi ích của bản thân, phải biết khiêm tốn, cúi đầu và nhường nhịn, đối nhân xử thế có nhẫn nại mới có được sự tôn trọng.
Thứ nhất, đề pḥng khẩu nghiệp, khi lỗ măng rất dễ phạm phải điều tổn phúc này. Ác ngữ sẽ đả thương người khác cũng làm bọ thương chính ḿnh, nói qua nói lại ai được lợi ǵ? Nhường nhịn một chút sự việc lại êm thấm ngay.
Thứ hai, làm việc thận trong, quên ḿnh v́ người, không oán không hận, Chỉ cần chân chính v́ lợi ích của chúng sinh th́ tất có phúc báo. Đừng có đồ của ḿnh th́ giữ, đồ của người th́ phá, việc của ḿnh th́ chu toàn, việc của người khác th́ bỏ bê.
Thứ ba, gặp chuyện th́ thận trọng, lúc nào cũng tâm niệm hướng thiện. Chúng sinh là phàm phu, không tránh khỏi sai lầm, nên trước mỗi sự vụ hăy cố gắng hướng về điều thiện, khởi động tâm thiện để lời nói và việc làm cũng theo hướng đó.
Người có tấm ḷng yêu thương người khác thường thường sẽ từ bên trong mà tỏa sáng ra một loại hào quang, khiến người khác càng nh́n càng thấy thu hút, càng ngày càng yêu thích được tiếp xúc với họ.
Mặt khác, đối với người ích kỷ, so đo, giảo hoạt sẽ khiến người khác không muốn nh́n lần thứ hai. Cho dù may mắn khi sinh ra được dung mạo xinh đẹp th́ trên khuôn mặt cũng sẽ dần dần lộ ra những điểm mà người khác không ưa thích. Ví dụ: khuôn mặt không ḥa ái, lần đầu tiên nh́n sẽ thấy hút mắt nhưng càng tiếp xúc nhiều càng muốn tránh xa…
Rất nhiều khi, người ta nh́n nhận một người có xinh đẹp hay không, không phải ở khuôn mặt mà là nh́n vào tâm tính, nội tâm người đó. Cho nên, một người nếu muốn tướng mạo xinh đẹp, trước hết phải có tâm linh tốt!
Theo Khỏe & Đẹp
florida80
09-04-2019, 19:27
Chỉ khi yêu thật ḷng đàn ông mới quan tâm đến bạn như thế này!
Đây là những điều bất lợi cho phụ nữ, khôn ngoan đừng hé nửa lời với chồngĐây là những điều bất lợi cho phụ nữ, khôn ngoan đừng hé nửa lời với chồng
Những biểu hiện cho thấy người con gái đang âm thầm thích bạn nhưng không dám nói raNhững biểu hiện cho thấy người con gái đang âm thầm thích bạn nhưng không dám nói ra
Sau khi đọc những dấu hiệu nhận biết đàn ông yêu thật ḷng dưới đây, bạn nghĩ ngay đến ai th́ đấy chính là chân ái của đời bạn, nhớ trân trọng chàng nhé!
Đây là những hành động chứng minh đàn ông yêu thật ḷng, chị em hăy tự kiểm chứng.
Chỉ khi yêu thật ḷng đàn ông mới quan tâm đến bạn như thế này! - H́nh 1
Người đầu tiên bạn nghĩ đến sau khi đọc những dấu hiệu nhận biết đàn ông yêu thật ḷng này chính là mảnh ghép hoàn hảo của đời bạn, đừng bỏ lỡ kẻo hối hận cả đời – Ảnh minh họa: Internet
1. Dùng ảnh bạn làm h́nh nền điện thoại
Các cô gái à, bạn đừng tin vào việc “bí mật hẹn ḥ”, cũng đừng tin vào câu nói “anh muốn chuyện t́nh yêu là chuyện riêng của hai đứa ḿnh”. Bởi lẽ, khi yêu thật ḷng, khi xem đối phương là tất cả những ǵ ḿnh đang có th́ người đàn ông chung thủy sẽ chẳng ngại ngần công khai người con gái ḿnh yêu bằng cách dùng ảnh của bạn làm h́nh nền điện thoại.
Đây được xem là hành động “đánh dấu chủ quyền”, cũng là cách ngầm xác định rằng tôi đă có người yêu, cô gái ấy chính là người mà tôi yêu thương nhất.
2. Nhắc bạn đi ngủ sớm mỗi đêm
V́ lo cho sức khỏe của người con gái ḿnh yêu, v́ sợ bạn thức quá khuya sẽ mệt mỏi trong ngày hôm sau nên chàng chẳng bao giờ quên nhắc nhở bạn việc ngủ sớm.
Ngoài ra, những lời chúc ngủ ngon dịu dàng như “ngủ ngoan nhé, t́nh yêu của anh” cũng đă dư sức chứng minh t́nh cảm chàng dành cho bạn.
Chỉ khi yêu thật ḷng đàn ông mới quan tâm đến bạn như thế này! - H́nh 2
Đúng giờ đồng nghĩa với việc chàng trân trọng bạn, không muốn lăng phí từng giây phút được bên người ḿnh yêu – Ảnh minh họa: Internet
3. Luôn đúng giờ
Khi yêu thật ḷng, đàn ông có thể chấp nhận chờ đợi người ḿnh yêu trang điểm cả nửa tiếng mà không hề cằn nhằn hay than văn. Vậy nhưng, họ sẽ không bao giờ trễ hẹn, sẽ chẳng bắt người ḿnh yêu phải chờ đợi dù chỉ một giây.
Việc làm này thể hiện rằng chàng trân trọng bạn, không muốn lăng phí từng giây phút được bên người ḿnh yêu.
4. Ga lăng mọi lúc mọi nơi
Kéo ghế khi đi ăn, bóc vỏ tôm hay mở nắp chai nước chính là những cử chỉ tuy nhỏ nhặt nhưng lại thể hiện được rất nhiều điều. Đấy không chỉ là sự ga lăng b́nh thường, mà c̣n là sự quan tâm mà anh ấy dành cho bạn.
Nếu chàng nhớ cả món ăn bạn thích, thuộc ḷng những thứ bạn chẳng thể ăn được th́ đừng nghi ngờ ǵ nữa, trên đời này không ai yêu thương bạn bằng anh ấy đâu.
Chỉ khi yêu thật ḷng đàn ông mới quan tâm đến bạn như thế này! - H́nh 3
Dành cho bạn những nụ hôn chốn đông người chẳng hề khiến chàng ngần ngại hay e sợ – Ảnh minh họa: Internet
5. Không ngần ngại cơng bạn, ôm chặt lấy bạn, nắm lấy tay bạn khi đi trên đường
Khi đàn ông yêu thật ḷng, họ sẽ chẳng ngần ngại thể hiện t́nh cảm với người con gái họ yêu. Việc nắm tay, ôm lấy bạn hay dành cho bạn những nụ hôn chốn đông người chẳng hề khiến chàng ngần ngại hay e sợ.
Nếu gặp được người đàn ông có đủ 5 điều trên, bạn hăy trân trọng anh ấy thật nhiều. Bởi lẽ, nếu không phải là chàng th́ sẽ chẳng ai yêu bạn nhiều được như thế.
Hà Minh
Theo phunusuckhoe
florida80
09-04-2019, 19:30
Chồng và mẹ chồng đay nghiến: “Vai tṛ của cô trong cái nhà này chỉ có ăn với đẻ thôi, không làm được th́ cút”
Vợ đẹp bỏ chồng giàu lúc khó khăn, nay quay về xin hàn gắnVợ đẹp bỏ chồng giàu lúc khó khăn, nay quay về xin hàn gắn
Khi người chồng giả mùKhi người chồng giả mù
Bởi vậy mới nói, phụ nữ chọn chồng nên t́m người yêu thương ḿnh thật sự chứ đừng lấy người chỉ coi ḿnh là cái máy đẻ trong nhà
Người ta nh́n nhau ngán ngẩm khi thấy một người đàn bà đen đúa mắt trắng dă môi thâm và một gă đàn ông gầy cao lêu khêu đang bặm môi trợn má chửi người con gái mới sinh đang ôm con trên giường:
- Đúng là cái loại ngu si, mày vô dụng thế, có mỗi sữa thôi cũng không có cho con bú.
- Vô phúc nhà tao mới có loại con dâu như mày, không đẻ được con trai đă thấy ngu rồi, giờ lại c̣n thêm không có sữa mẹ nữa.
À th́ ra 2 người này là mẹ chồng và chồng của sản phụ ấy, nh́n cô lặng lẽ ăn bát cơm trắng muối vừng, vẻ mặt buồn bă nhưng không dám nói một câu ǵ mà tội quá; ăn uống thế kia th́ làm sao có sữa cho con bú được cơ chứ.
Được một lúc 2 mẹ con nhà họ bỏ ra ngoài ngồi, vài người lớn tuổi cũng đi chăm con cháu họ đẻ mới lân la sang hỏi chuyện cô gái th́ đươc biết: cô đi lấy chồng xa cách nhà mẹ đẻ cả ngh́n cây số, gia đ́nh nhà ngoại cũng khó khăn nên không dám bảo ông bà qua với cháu, nếu họ biết con gái họ bị đối xử khinh miệt thế này chắc họ đau ḷng lắm.
Chồng và mẹ chồng đay nghiến: Vai tṛ của cô trong cái nhà này chỉ có ăn với đẻ thôi, không làm được th́ cút - H́nh 1
(Ảnh minh họa)
Măi đến xế chiều, người mẹ chồng ghê gớm mới đủng đỉnh đi vào, nh́n con dâu đang nằm trên giường ôm con th́ tru tréo:
- Hôm nay đă ra nhiều sữa chưa đấy??
- Dạ con chưa thấy về nhiều ạ.
- Cô nói thế mà nói được hả, cái loại vô dụng này c̣n định ăn bám gia đ́nh rồi không chịu vận động cho co sữa cho con à?? Cô nên nhớ vai tṛ của cô trong cái nhà này chỉ có ăn với đẻ thôi, không làm được th́ cút ngay cho khuất mắt.
- Mày c̣n trố mắt lên nh́n mẹ tao à, nghe mẹ tao nói ǵ chưa, thân phận của mày ở cái nhà này chỉ là ăn với làm máy đẻ thôi, c̣n khóc lóc oan ức lấm à, tao lại cho mấy cái tát bây giờ.
Nh́n thấy thái độ hung hăn của 2 mẹ con nhà họ nhiều người không thể im lặng được nữa liền cùng nhau lên tiếng:
- Bà với con trai bà dù ǵ cũng là người nhà của cô này sao lại đối xử ác với nó như thế
- Ơ hay, chuyện gia đ́nh tôi liên quan ǵ đến mấy người. Mẹ chồng cô c̣n lên mặt thách thức
- Chúng tôi thấy bà với con trai rất quá quắt nên mới nói, ai đời con dâu đẻ mà chỉ cho ăn cơm trắng muối vừng là thế nào, như thế th́ làm ǵ có sữa cho con bú; nếu bà cảm thấy không nuôi được con dâu th́ để chúng tôi góp mỗi người một ít cùng nhau giúp đỡ 2 mẹ con nhà nó.
- Đúng rồi đấy, ác như bà tôi mới thấy lần đầu đấy, mẹ chồng ǵ mà như quỷ, bà cũng từng làm dâu chẳng lẽ bà không hiểu và cảm thông cho con dâu ḿnh một chút à.
Nhiều người cùng nhau nói quá nên cuối cùng 2 mẹ con nhà họ cũng hậm hực bỏ đi, trước khi đi c̣n quay lại lườm nguưt con dâu nữa; nh́n khuôn mặt đáng thương của cô, môi người góp một ít cho cô ăn cơm và động viên cô nên gọi cho bố mẹ đẻ của ḿnh.
Dù khó khăn như nào th́ họ cũng sẽ yêu thương con ḿnh, cháu ḿnh hơn người dưng nước lă; rồi gă chồng tệ bạc đó có ở chung cũng chẳng nương tựa được ǵ, thà ôm con về ngoại làm lại cuộc đời c̣n hơn.
Cô gái không nói ǵ cả chỉ biết ôm con khóc, mọi người trong pḥng cũng không ḱm được nước mắt v́ thương; phận đàn bà sao thấy khổ quá trời, lấy nhầm chồng coi như vứt cả cuộc đời, rồi sau này 2 mẹ con cô sẽ sống thế nào đây??
florida80
09-04-2019, 19:32
Đàn bà sinh ra đă khổ mà c̣n lấy nhầm chồng xem như đặt dấu chấm hết cho cuộc đời ḿnh
Ngày Tết gặp tai họa “động trời” chỉ v́ vợ nhanh miệngNgày Tết gặp tai họa “động trời” chỉ v́ vợ nhanh miệng
Dù cưới lâu hay mới cưới, vợ chồng cũng phải làm những điều này để tránh đổ vỡDù cưới lâu hay mới cưới, vợ chồng cũng phải làm những điều này để tránh đổ vỡ
Phận đàn bà sinh ra đă thiệt tḥi, cứ tưởng có một người đàn ông đến để bù đắp khoảng trống đó. Nhưng nào ngờ băo tố không đến từ bên ngoài mà lại nằm ở ngực trái của người đàn ông.
Cuộc đời phụ nữ gặp đủ thứ truân chuyên kể từ khi mới lọt ḷng. Đến khi lớn lên, ở độ tuổi thanh xuân tươi đẹp, phụ nữ yêu nhiều, va vấp cũng vô số kể. Những dại khờ, bồng bột đều có thể dung tha v́ chúng ta c̣n trẻ. Đến độ tuổi lấy chồng, ai lấy chồng sớm th́ bị coi là ham chơi. Ai lấy chồng muộn th́ bị bảo là ế chỏng ế chơ.
Đàn bà sinh ra đă khổ mà c̣n lấy nhầm chồng xem như đặt dấu chấm hết cho cuộc đời ḿnh - H́nh 1
Phụ nữ sinh ra đă phải chịu thiệt tḥi hơn cánh mày râu…
Vài năm đầu hôn nhân, cuộc sống toàn màu hồng. Nhưng vài năm sau, mọi chuyện đă khác. Chồng bắt đầu vô tâm, vợ bắt đầu than phiền nhiều hơn. Không c̣n “em muốn ǵ anh cũng chiều”, không c̣n nụ cười nhẹ nhàng khi nh́n nhau. Mà đổi lại là sự hằn học, giận dữ mất kiểm soát khi một trong hai lỡ lời.
Đàn bà sinh ra đă khổ mà c̣n lấy nhầm chồng xem như đặt dấu chấm hết cho cuộc đời ḿnh - H́nh 2
… đến khi lấy chồng cũng phải đắn đo sợ hăi – Ảnh minh họa: Internet
Có nhiều người thời độc thân khổ trăm bề, chỉ mong lấy chồng đổi vận. Nhưng đổi đâu không thấy chỉ thấy ngày càng bế tắc không có đường lui. Ai cũng bảo lấy chồng sướng lắm, chỉ có ăn với đẻ, chuyện ǵ chồng cũng sẽ lo. Nhưng thực tế trái ngược, người lo lại là phụ nữ.
Chuyện ǵ vợ cũng phải làm, nhà cửa, cơm nước, đến cái quần chiếc áo của chồng con cũng phải một tay chọn lựa, giặt giũ. Nếu may mắn lấy được người biết điều một chút, xem như cũng an ủi được phần nào. C̣n chẳng may vớ phải người vô tâm, hời hợt th́ có nai lưng ra làm suốt đời.
Đàn bà sinh ra đă khổ mà c̣n lấy nhầm chồng xem như đặt dấu chấm hết cho cuộc đời ḿnh - H́nh 3
Lấy chồng được xem như canh bạc của phụ nữ – Ảnh minh họa: Internet
Phận đàn bà sinh ra đă thiệt tḥi, cứ tưởng sẽ có một người đàn ông đến để bù đắp khoảng trống đó. Nhưng nào ngờ băo tố không đến từ bên ngoài mà lại nằm ở ngực trái của người đàn ông. Phụ nữ lấy chồng ai rồi cũng sẽ có những đêm khóc ướt gối. Những lần tủi thân không biết tỏ bày cùng ai.
V́ vậy trước khi tính đến chuyện trăm năm, hăy suy nghĩ thật kỹ càng. Đừng chỉ thấy lợi trước mắt mà vội về chung nhà. Đàn ông hôm nay có thể sống chết theo đuổi bạn nhưng sau này dễ thay ḷng. Người càng chiều chuộng bạn khi yêu, sau này càng khiến bạn chịu nhiều tổn thương.
Đàn bà sinh ra đă khổ mà c̣n lấy nhầm chồng xem như đặt dấu chấm hết cho cuộc đời ḿnh - H́nh 4
Không may mắn lấy được tấm chồng như ư th́ đớn đau cả một đời – Ảnh minh họa: Internet
Lấy phải người chồng không như ư, xem như đặt dấu chấm hết cho cuộc đời ḿnh. Do đó, hăy sáng suốt một chút, đừng lấy nhau chỉ v́ yêu mà c̣n phải cần nhau trong cuộc đời này. Cuộc sống hôn nhân phải cần nhau mới mong có được hạnh phúc.
florida80
09-04-2019, 19:34
Thư của nhân t́nh gửi người vợ: Chị c̣n giữ hạng đàn ông tham lam ấy làm ǵ?
Phụ nữ từng trải không chọn đàn ông nghèoPhụ nữ từng trải không chọn đàn ông nghèo
28 tuổi rồi mà tôi không kiếm được bạn trai28 tuổi rồi mà tôi không kiếm được bạn trai
Chẳng phải do chị đẹp hay xấu, cũng chẳng phải do chị hiền hay dữ, càng không phải do đàn bà bọn em xinh hay không xinh, tất cả đều nằm ở ḷng tham lam của đàn ông. Cơm nhà có ngon đến mấy cũng muốn được ăn ngoài, đó là bản chất đàn ông rồi.
Chị thân mến, trên đời này, nếu đàn ông có dăm ba loại, th́ người thứ ba cũng dăm ba loại. Là phận đàn bà với nhau, em có đôi điều muốn nói rơ để chị tỏ tường.
Chị sợ mất chồng, em hiểu. Chị đánh ghen những kẻ dính dáng tới chồng chị, em hiểu. Chị thường lên mạng đăng những bài viết tràn lan về ngoại t́nh, về cách dạy chồng, về cách giữ chồng, th́ em cười. Tại sao ư? Chồng chị đâu phải trẻ con!
Thư của nhân t́nh gửi người vợ: Chị c̣n giữ hạng đàn ông tham lam ấy làm ǵ? - H́nh 1
Đàn ông yêu bạn, không cần phải quản – Ảnh minh họa: Internet
Chị chưa nghe người ta nói sao: “Đàn ông biết nghe lời, không cần quản. Đàn ông không nghe lời, muốn cũng chẳng quản được. Đàn ông đối xử tốt với bạn, không cần quản. Đàn ông đối xử tệ với bạn, sẽ không để bạn quản. Đàn ông yêu bạn, không cần quản. Đàn ông không yêu bạn, không tới lượt bạn quản”. Chị à, đàn ông không phải thú cưng, càng không phải trẻ nít, chị giữ sai cách th́ chị mất chồng, đừng trách ai.
Chị mỗi ngày khoe cho thiên hạ biết rằng chị đang hạnh phúc với chồng. Rằng chồng yêu ḿnh, thương con. Nhưng đắng cay thay cho chị, khi đằng sau sự hạnh phúc giả dối đó, anh ta nhắn tin cho em, gạ gẫm em, hứa ngon ngọt đủ điều. Khi em đáp lời: “Anh đă có vợ rồi, hăy tự trọng”. Anh ấy nói rằng: “Em cho chuyện này là ghê gớm th́ nó là ghê gớm, nhưng cho chuyện này là nhẹ nhàng th́ nó là nhẹ nhàng”. Đấy, chồng thương yêu quư giá của chị đấy!
Thư của nhân t́nh gửi người vợ: Chị c̣n giữ hạng đàn ông tham lam ấy làm ǵ? - H́nh 2
Chị đánh ghen người này th́ anh ta sẽ t́m đến người khác – Ảnh minh họa: Internet
Đàn ông ấy, chán vợ nên mới t́m chỗ mới. Chị đánh ghen người này, th́ chồng chị t́m người khác. Đàn bà ngu dại th́ nghĩ anh ta ngon ngọt là yêu ḿnh. Nhưng em khôn ngoan th́ chỉ nhẹ nhàng hỏi một câu: “Thế anh dám bỏ vợ không? Muốn ngủ với em, về bỏ vợ đi rồi ḿnh nói tiếp”. Khéo thằng nào dám bỏ vợ đâu! Chỉ là, ăn cơm măi th́ thèm ăn phở, nhưng chỉ là ăn thêm, chứ nào dám bỏ cơm.
Thế th́ chị lồng lộn lên làm ǵ? Chị c̣n giữ cái loại chồng ấy làm ǵ? Chị cứ làm như chồng chị là ngoan hiền, là thanh cao lắm, hư hỏng là lỗi do đàn bà tụi em lôi kéo hay sao? Chẳng phải do chị đẹp hay xấu, cũng chẳng phải do chị hiền hay dữ, càng không phải do đàn bà bọn em xinh hay không xinh, tất cả đều nằm ở ḷng tham lam của đàn ông. Cơm nhà có ngon cũng muốn được ăn ngoài, đó là bản chất đàn ông rồi. Người có lí trí th́ biết về nhà ăn cơm, biết cùng vợ làm mới bữa cơm. Người không lí trí th́ đụng đâu ăn đó, đau bụng bội thực th́ uống thuốc cho qua rồi cũng đâu vào đó thôi!
Thư của nhân t́nh gửi người vợ: Chị c̣n giữ hạng đàn ông tham lam ấy làm ǵ? - H́nh 3
Đàn ông ngày càng quá quắt chính là bởi có những người vợ dại như chị – Ảnh minh họa: Internet
Chị nói không có đàn bà bọn em th́ chồng chị ngoại t́nh với ai à? Đừng nghĩ ai cũng thèm chồng của chị! Nếu chồng chị tử tế, chẳng ai bước đến gần được. Chị hăy đánh chồng, rồi hăy đi đánh ghen người thứ ba. C̣n như bất lực th́ ly hôn đi. C̣n cứ ôm khư khư gă chồng không chung thủy bên ḿnh, th́ đau khổ chị chịu chứ than khóc với ai. Chồng chị, em không cần, em trả lại cho chị.
Đàn ông ngày càng quá quắt, tham lam chính v́ thế gian có những người đàn bà ngu dại như chị đấy. Cả đời đi tôn thờ níu giữ một gă không ra ǵ!
Theo phunuvagiadinh.vn
florida80
09-04-2019, 19:34
Đàn ông tham lam chắc chắn sẽ gặp đàn bà lẳng lơ
4 ‘điểm yếu’ của đàn ông, chị em nắm được không cần giữ chàng vẫn ngoan4 ‘điểm yếu’ của đàn ông, chị em nắm được không cần giữ chàng vẫn ngoan
Với đàn bà, ngoại t́nh đôi khi là cách để giải thoát cho ḿnhVới đàn bà, ngoại t́nh đôi khi là cách để giải thoát cho ḿnh
Chừng nào trên đời này c̣n những gă đàn ông tham lam và những ả đàn bà lẳng lơ th́ chuyện ngoại t́nh sẽ không bao giờ chấm dứt. Những vết thương và những nỗi đau cứ tiếp diễn.
Công thức hoàn hảo cho một cuộc ngoại t́nh: Một người đàn ông tham lam đi kèm một ả đàn bà lẳng lơ. Trời sinh một cặp là vậy! Người đời thường nói rằng người xấu xa th́ cũng sẽ gặp những kẻ giống như ḿnh. Một người vợ tốt đẹp, hy sinh cho gia đ́nh đă bị chính người chồng đẩy ra xa. Rốt cuộc, ở bên đàn ông sẽ chỉ c̣n hạng đàn bà chẳng ra ǵ. Bởi, chẳng có ai tốt đẹp lại đi ngủ với chồng người khác.
Đàn ông tham lam chắc chắn sẽ gặp đàn bà lẳng lơ - H́nh 1
Công thức hoàn hảo cho một cuộc ngoại t́nh: Đàn ông tham lam đi kèm một ả đàn bà lẳng lơ – Ảnh minh họa: Internet
Đàn ông là vậy, muôn đời thèm khát của lạ. Vợ ở nhà dù có đẹp, có ngoan hiền, trong mắt đàn ông khác như báu vật nhưng với chồng là đồ cũ. Bản tính của đàn ông là thèm của lạ. Biết bao người đàn ông đă có vợ nhưng ra đường vẫn cứ dán mắt vào ngực mông phụ nữ. Miệng th́ bảo yêu vợ nhưng thâm tâm lúc nào cũng nghĩ đến những người đàn bà gợi cảm.
Khoảng cách từ ngoại t́nh tư tưởng đến việc lên giường với đàn bà khác rất gần. Thậm chí, nhiều gă đàn ông không chỉ có một mà c̣n nhiều cô nhân t́nh bên ngoài. Khi bị phát hiện ra, họ chẳng những không hối hận mà c̣n bảo: “Muốn có vợ nhưng lại không thể dứt bỏ nhân t́nh”.
Căn nguyên của chuyện ngoại t́nh ở đàn ông chính là thói tham lam, không biết đủ. Đàn ông tử tế, biết thương yêu vợ con sẽ bằng ḷng với hạnh phúc hiện tại. Vợ đẹp hay xấu, hiền lành hay hung dữ, người đàn ông cũng sẽ chấp nhận và bao dung. Đàn ông tử tế sẽ biết dừng lại trước cám dỗ v́ họ biết trong đời ḿnh chỉ cần một người đàn bà là đủ. Nhưng ḷng dạ đàn ông ngoại t́nh th́ tham lam vô độ. Anh ta thường lấy rất nhiều lí do ra để ngụy biện cho việc ḿnh vụng trộm: Say xỉn, do người đàn bà khác dụ dỗ, do vợ ở nhà xấu xí… Ḱ thực, với một gă đàn ông tham lam th́ cho dù sống với hoa hậu, anh ta vẫn sẽ đi ngoại t́nh.
Đàn ông tham lam chắc chắn sẽ gặp đàn bà lẳng lơ - H́nh 2
Đàn ông đă tham lam, cho dù sống với hoa hậu anh ta cũng sẽ đi ngoại t́nh – Ảnh minh họa: Internet
Đàn ông ngoại t́nh sẽ gặp hạng đàn bà chẳng ra ǵ. Bởi, chẳng có người phụ nữ khôn ngoan, nhân cách tốt đẹp, biết giá trị của bản thân ḿnh lại đi ngủ với đàn ông có vợ. Có thể nói, tội lỗi lớn nhất của người phụ nữ chính là phá nát hạnh phúc của gia đ́nh người khác. Oái ăm thay, xă hội bây giờ rất nhiều ả đàn bà biết đàn ông có vợ vẫn mặc kệ ngă vào ḷng. Họ nhân danh t́nh yêu cho thứ t́nh cảm tầm thường của ḿnh.
Đằng sau câu chuyện ngoại t́nh là biết bao nhiêu nỗi đau và sự thất vọng cùng cực. Là gia đ́nh đổ vỡ, là trái tim tan nát của người vợ vĩnh viễn không lành, là nỗi đau của con cái… Hậu quả của ngoại t́nh luôn khắc nghiệt nhưng chẳng có người đàn ông nào biết sợ.
Đàn ông tham lam chắc chắn sẽ gặp đàn bà lẳng lơ - H́nh 3
Rốt cuộc th́ đàn ông ngoại t́nh sẽ chẳng c̣n người phụ nữ tốt đẹp nào bên cạnh – Ảnh minh họa: Internet
Chừng nào trên đời này c̣n những gă đàn ông tham lam và những ả đàn bà lẳng lơ th́ chuyện ngoại t́nh sẽ không bao giờ chấm dứt. Những vết thương và những nỗi đau cứ tiếp diễn. Nhưng tham lam rồi sẽ nhận hậu quả: Cuối cùng đàn ông sẽ chẳng c̣n người phụ nữ tốt đẹp bên cạnh ḿnh!
Theo phunuvagiadinh.vn
florida80
09-04-2019, 19:35
Đàn ông tham lam: Vừa muốn ăn vừa muốn chiếc bánh của anh ta măi c̣n
Vợ đề nghị luân phiên ăn tết nội ngoại, chồng cho rằng vợ không biết cư xửVợ đề nghị luân phiên ăn tết nội ngoại, chồng cho rằng vợ không biết cư xử
Mẹ bạn trai coi thường tôi mồ côi cha mẹMẹ bạn trai coi thường tôi mồ côi cha mẹ
Câu chuyện được kể bởi một người đàn ông đă kết hôn với bạn gái lâu năm của ḿnh nhưng măi luyến tiếc người phụ nữ có gia đ́nh mà anh ta gặp gỡ trong khoảng thời gian bạn gái không sống chung cùng thành phố.
Đàn ông tham lam: Vừa muốn ăn vừa muốn chiếc bánh của anh ta măi c̣n - H́nh 1
“Tôi 33 tuổi, vợ tôi 28. Cô ấy từng có khoảng thời gian sống ở thành phố khác cách đây 2 năm do hoàn cảnh gia đ́nh, ông nội cô ấy ốm và mọi người cần thay đổi điều kiện khí hậu nên chuyển vào Nam. Cũng trong khoảng thời gian đó, tôi đă gặp một cô gái khác vô cùng đáng yêu.
Cô ấy xuất hiện trong bữa cơm thân mật ở nhà một người bạn chung của chúng tôi. Và v́ tôi nói với cậu bạn là tôi thấy rất thích cô ấy, cậu bạn đă giới thiệu hai người với nhau. Cũng qua đó tôi biết cô ấy là phụ nữ có chồng và vừa mới sinh con cách đây không lâu. Cô ấy rất đặc biệt, hay cười, và ánh mắt vui tươi th́ luôn hướng về tôi. Giữa chúng tôi rơ ràng có một phản ứng hoá học nào đó mà tôi không thể lờ đi được. Cô ấy cũng biết rằng tôi đă có hôn ước.
Sau vài tuần chúng tôi bắt đầu nhắn tin cho nhau, và nhắn tin nhiều hơn mỗi ngày. Rồi chúng tôi nói chuyện qua điện thoại. Có hôm tôi gọi điện cho cô ấy từ sáng mà chúng tôi nói cả ngày không c̣n cả ư thức về thời gian, cho đến khi chồng cô ấy về.
Chồng cô ấy là một người đàn ông lớn tuổi. Họ lấy nhau nhưng không có hạnh phúc. Cô ấy nói chồng ḿnh không xấu, nhưng anh ấy lớn tuổi rồi và không phải người vui vẻ, hài hước.
Cuộc sống của tôi trở nên đầy hào hứng. Tôi luôn trông chờ mỗi ngày mới đến để được gọi điện nói chuyện với cô ấy, tới nhà chở cô ấy đi siêu thị trong khi mẹ cô ấy giúp trông đứa con nhỏ. Chúng tôi sẽ cùng ăn trưa đâu đó rồi ân ái với nhau trong khách sạn. Đó là khoảng thời gian tuyệt vời, cô ấy như giấc mơ mà tôi luôn hằng mơ.
Bạn gái tôi nhắn rằng cô ấy sẽ ở thêm trong Nam 1-2 tháng nữa rồi quay ra hẳn v́ gia đ́nh đă ổn định. C̣n người t́nh nói nếu tôi huỷ hôn ước, cô ấy sẽ bỏ chồng để chúng tôi đến với nhau.
Khi đó, tôi nghĩ nhiều về mối quan hệ lâu năm với bạn gái của ḿnh, về hai bên gia đ́nh, nếu giờ tôi hủy hôn, chắc chắn hai bên bố mẹ sẽ buồn ḷng, và đó cũng sẽ là cú sốc đối với bạn gái tôi. Tôi không thể làm gia đ́nh và bạn gái tôi thất vọng, bởi thế, tôi nói không với người t́nh.
Bạn gái quay về, chúng tôi tổ chức đám cưới linh đ́nh có sự tham dự, chúc phúc của đầy đủ gia đ́nh, bạn bè, người thân. Nhưng ngày đó là ngày tim tôi nặng như đeo đá tảng v́ không c̣n được gặp người t́nh tôi yêu nữa. Cô ấy không gặp, và không c̣n muốn nói chuyện với tôi.
Tôi đă cố gắng sống hạnh phúc trong cuộc hôn nhân của ḿnh nhưng càng cố gắng càng thêm ức chế. Tôi hay căi nhau với vợ và nổi xung với cả bạn bè. Tôi nhớ cô ấy, người phụ nữ có chồng, có con đă ở bên tôi trong quăng thời gian thơ mộng. Tôi gọi điện hàng ngày nhưng cô ấy không nghe máy. Có phải tôi đă quá sai lầm khi đưa ra quyết định lấy không đúng người làm vợ hay không
florida80
09-04-2019, 19:36
Đàn ông tham lam: Vừa muốn ăn vừa muốn chiếc bánh của anh ta măi c̣n
Vợ đề nghị luân phiên ăn tết nội ngoại, chồng cho rằng vợ không biết cư xửVợ đề nghị luân phiên ăn tết nội ngoại, chồng cho rằng vợ không biết cư xử
Mẹ bạn trai coi thường tôi mồ côi cha mẹMẹ bạn trai coi thường tôi mồ côi cha mẹ
Câu chuyện được kể bởi một người đàn ông đă kết hôn với bạn gái lâu năm của ḿnh nhưng măi luyến tiếc người phụ nữ có gia đ́nh mà anh ta gặp gỡ trong khoảng thời gian bạn gái không sống chung cùng thành phố.
Đàn ông tham lam: Vừa muốn ăn vừa muốn chiếc bánh của anh ta măi c̣n - H́nh 1
“Tôi 33 tuổi, vợ tôi 28. Cô ấy từng có khoảng thời gian sống ở thành phố khác cách đây 2 năm do hoàn cảnh gia đ́nh, ông nội cô ấy ốm và mọi người cần thay đổi điều kiện khí hậu nên chuyển vào Nam. Cũng trong khoảng thời gian đó, tôi đă gặp một cô gái khác vô cùng đáng yêu.
Cô ấy xuất hiện trong bữa cơm thân mật ở nhà một người bạn chung của chúng tôi. Và v́ tôi nói với cậu bạn là tôi thấy rất thích cô ấy, cậu bạn đă giới thiệu hai người với nhau. Cũng qua đó tôi biết cô ấy là phụ nữ có chồng và vừa mới sinh con cách đây không lâu. Cô ấy rất đặc biệt, hay cười, và ánh mắt vui tươi th́ luôn hướng về tôi. Giữa chúng tôi rơ ràng có một phản ứng hoá học nào đó mà tôi không thể lờ đi được. Cô ấy cũng biết rằng tôi đă có hôn ước.
Sau vài tuần chúng tôi bắt đầu nhắn tin cho nhau, và nhắn tin nhiều hơn mỗi ngày. Rồi chúng tôi nói chuyện qua điện thoại. Có hôm tôi gọi điện cho cô ấy từ sáng mà chúng tôi nói cả ngày không c̣n cả ư thức về thời gian, cho đến khi chồng cô ấy về.
Chồng cô ấy là một người đàn ông lớn tuổi. Họ lấy nhau nhưng không có hạnh phúc. Cô ấy nói chồng ḿnh không xấu, nhưng anh ấy lớn tuổi rồi và không phải người vui vẻ, hài hước.
Cuộc sống của tôi trở nên đầy hào hứng. Tôi luôn trông chờ mỗi ngày mới đến để được gọi điện nói chuyện với cô ấy, tới nhà chở cô ấy đi siêu thị trong khi mẹ cô ấy giúp trông đứa con nhỏ. Chúng tôi sẽ cùng ăn trưa đâu đó rồi ân ái với nhau trong khách sạn. Đó là khoảng thời gian tuyệt vời, cô ấy như giấc mơ mà tôi luôn hằng mơ.
Bạn gái tôi nhắn rằng cô ấy sẽ ở thêm trong Nam 1-2 tháng nữa rồi quay ra hẳn v́ gia đ́nh đă ổn định. C̣n người t́nh nói nếu tôi huỷ hôn ước, cô ấy sẽ bỏ chồng để chúng tôi đến với nhau.
Khi đó, tôi nghĩ nhiều về mối quan hệ lâu năm với bạn gái của ḿnh, về hai bên gia đ́nh, nếu giờ tôi hủy hôn, chắc chắn hai bên bố mẹ sẽ buồn ḷng, và đó cũng sẽ là cú sốc đối với bạn gái tôi. Tôi không thể làm gia đ́nh và bạn gái tôi thất vọng, bởi thế, tôi nói không với người t́nh.
Bạn gái quay về, chúng tôi tổ chức đám cưới linh đ́nh có sự tham dự, chúc phúc của đầy đủ gia đ́nh, bạn bè, người thân. Nhưng ngày đó là ngày tim tôi nặng như đeo đá tảng v́ không c̣n được gặp người t́nh tôi yêu nữa. Cô ấy không gặp, và không c̣n muốn nói chuyện với tôi.
Tôi đă cố gắng sống hạnh phúc trong cuộc hôn nhân của ḿnh nhưng càng cố gắng càng thêm ức chế. Tôi hay căi nhau với vợ và nổi xung với cả bạn bè. Tôi nhớ cô ấy, người phụ nữ có chồng, có con đă ở bên tôi trong quăng thời gian thơ mộng. Tôi gọi điện hàng ngày nhưng cô ấy không nghe máy. Có phải tôi đă quá sai lầm khi đưa ra quyết định lấy không đúng người làm vợ hay không
florida80
09-04-2019, 19:41
Đàn bà à, cuộc đời rất ngắn nên đừng hà tiện với bản thân
Đời đàn bà, có nỗi đau nào chua chát bằng chồng ḿnh lên giường với người khácĐời đàn bà, có nỗi đau nào chua chát bằng chồng ḿnh lên giường với người khác
Viết cho những người đàn bà v́ chồng mà khóc hằng đêmViết cho những người đàn bà v́ chồng mà khóc hằng đêm
Khi 40 tuổi, ta không thể sống như một cô gái 20 rực rỡ. 50 tuổi ta không c̣n quá trẻ để lụa là váy vóc như thuở 30. 60 tuổi, ta nhận ra quá trễ để nhậu nhẹt say sưa với bạn bè. Hăy cứ vui với hiện tại, thỉnh thoảng nuông chiều bản thân một chút th́ cuộc đời đàn bà sẽ thú vị hơn.
Đàn bà lạ lắm, với chồng con th́ chẳng tiếc thứ ǵ. Quần áo, đồ dùng cho chồng con th́ luôn mua những thứ tốt nhất, đến lượt ḿnh lại hà tiện. Ngày c̣n son trẻ th́ rực rỡ váy vóc, luôn chiều chuộng sở thích của bản thân nhưng có chồng có con rồi mọi thứ đều xếp lại. Thích một chiếc váy, một thỏi son cũng cầm lên rồi đặt xuống: “Thôi, để dành tiền mua sữa, mua quần áo cho con”.
Đàn bà à, cuộc đời rất ngắn nên đừng hà tiện với bản thân - H́nh 1
Phụ nữ có chồng, mọi sở thích và thú vui sẽ xếp lại để sống trọn vẹn cho gia đ́nh – Ảnh minh họa: Internet
Tôi có biết một người phụ nữ giống như vậy. Gọi là hà tiện th́ hơi quá nhưng chị hạn chế chi tiêu cho bản thân tới mức thấp nhất. Từ ngày có chồng, có con chị rất hiếm mua sắm ǵ cho bản thân ḿnh. Mà suy cho cùng, gia đ́nh chị cũng đâu quá khó khăn. Đi đám cưới cũng lôi váy cũ ra mặc. Nhiều khi tôi ư kiến chị chăm chút cho bản thân ḿnh một chút th́ chị bảo: “Có chồng có con rồi th́ đẹp đẽ để làm ǵ nữa!”.
Ăn chẳng dám ăn, mặc chẳng dám mặc. Chồng ra đường th́ thơm tho, sang trọng, c̣n vợ th́ cứ nhàu nhĩ. Không những tiết kiệm chi tiêu mà chị c̣n hà tiện những thú vui của bản thân ḿnh. Chị thích xem phim, đọc sách, nghe nhạc… Bây giờ, chị gạt hết chỉ để toàn tâm toàn ư lo cho chồng con. Tôi nghĩ trong đầu: “Cứ như vậy không khéo chồng chị ngoại t́nh mất”.
Ấy vậy mà chồng chị ngoại t́nh thật. Anh ta cặp với một cô gái rất trẻ, ḷe loẹt son phấn. Khi bị phát hiện th́ anh ta lại lớn giọng chê bai chị già nua xấu xí. Chị chua chát: “Cuộc đời thật nực cười. Cứ nghĩ chồng sẽ trân trọng, biết ơn những hy sinh của vợ nhưng anh ta lại lấy cớ đó để đi ngoại t́nh”. Thế đấy đàn bà ạ, đừng hy sinh nhiều quá, đừng sống quên ḿnh để đến khi nhận ra ḿnh chẳng c̣n ǵ ngoài sự phản bội mà những nếp nhăn trên g̣ má.
Đàn bà à, cuộc đời rất ngắn nên đừng hà tiện với bản thân - H́nh 2
Cuộc đời ngắn lắm, thanh xuân phụ nữ như bóng câu qua cửa sổ – Ảnh minh họa: Internet
Cuộc đời ngắn lắm. Chớp mắt đă thấy thanh xuân như bóng câu bay qua cửa sổ. Thanh xuân của người đàn bà vốn dĩ là thứ chóng tàn. Có rất nhiều người phụ nữ chôn thanh xuân của ḿnh trong căn bếp đầy dầu mỡ, ngập ngụa mùi thức ăn. Họ lấy niềm vui của chồng con làm lẽ sống. Dẫu yêu thích đến mấy họ cũng gạt những thú vui bản thân sang một bên. Đàn bà tự huyễn hoặc ḿnh rằng đó là sự hy sinh cao cả và chồng con sẽ biết ơn, sẽ trân trọng ḿnh. Nhưng không, càng hà tiện với bản thân th́ đàn bà chỉ có một cuộc sống mệt mỏi.
Dĩ nhiên, có chồng có con th́ đàn bà phải vun vén, lo toan. Nhưng đừng quên mất cuộc sống riêng của ḿnh. Chúng ta có sở thích, có niềm vui, có bạn bè… Làm đàn bà ngoan chưa chắc hạnh phúc viên măn nhưng một người phụ nữ “hư” chắc chắn sẽ vui.
Khi 40 tuổi, ta không thể sống như một cô gái 20 rực rỡ. 50 tuổi ta không c̣n quá trẻ để lụa là váy vóc như thuở 30. 60 tuổi, ta nhận ra quá trễ để nhậu nhẹt say sưa với bạn bè. Hăy cứ vui với hiện tại, thỉnh thoảng nuông chiều bản thân một chút cuộc đời đàn bà sẽ thú vị hơn.
Đàn bà à, cuộc đời rất ngắn nên đừng hà tiện với bản thân - H́nh 3
Phụ nữ à, hăy biết yêu bản thân ḿnh nhiều hơn chút nữa – Ảnh minh họa: Internet
Suy cho cùng, cuộc sống chính là t́m kiếm hạnh phúc cho bản thân. Phụ nữ à, đừng hà tiện với bản thân. Thanh xuân ngắn lắm, ngày vui chóng tàn. Hăy yêu bản thân ḿnh nhiều hơn chút nữa.
Theo phunuvagiadinh.vn
florida80
09-04-2019, 19:42
Đàn bà à, cuộc đời rất ngắn nên đừng hà tiện với bản thân
Đời đàn bà, có nỗi đau nào chua chát bằng chồng ḿnh lên giường với người khácĐời đàn bà, có nỗi đau nào chua chát bằng chồng ḿnh lên giường với người khác
Viết cho những người đàn bà v́ chồng mà khóc hằng đêmViết cho những người đàn bà v́ chồng mà khóc hằng đêm
Khi 40 tuổi, ta không thể sống như một cô gái 20 rực rỡ. 50 tuổi ta không c̣n quá trẻ để lụa là váy vóc như thuở 30. 60 tuổi, ta nhận ra quá trễ để nhậu nhẹt say sưa với bạn bè. Hăy cứ vui với hiện tại, thỉnh thoảng nuông chiều bản thân một chút th́ cuộc đời đàn bà sẽ thú vị hơn.
Đàn bà lạ lắm, với chồng con th́ chẳng tiếc thứ ǵ. Quần áo, đồ dùng cho chồng con th́ luôn mua những thứ tốt nhất, đến lượt ḿnh lại hà tiện. Ngày c̣n son trẻ th́ rực rỡ váy vóc, luôn chiều chuộng sở thích của bản thân nhưng có chồng có con rồi mọi thứ đều xếp lại. Thích một chiếc váy, một thỏi son cũng cầm lên rồi đặt xuống: “Thôi, để dành tiền mua sữa, mua quần áo cho con”.
Đàn bà à, cuộc đời rất ngắn nên đừng hà tiện với bản thân - H́nh 1
Phụ nữ có chồng, mọi sở thích và thú vui sẽ xếp lại để sống trọn vẹn cho gia đ́nh – Ảnh minh họa: Internet
Tôi có biết một người phụ nữ giống như vậy. Gọi là hà tiện th́ hơi quá nhưng chị hạn chế chi tiêu cho bản thân tới mức thấp nhất. Từ ngày có chồng, có con chị rất hiếm mua sắm ǵ cho bản thân ḿnh. Mà suy cho cùng, gia đ́nh chị cũng đâu quá khó khăn. Đi đám cưới cũng lôi váy cũ ra mặc. Nhiều khi tôi ư kiến chị chăm chút cho bản thân ḿnh một chút th́ chị bảo: “Có chồng có con rồi th́ đẹp đẽ để làm ǵ nữa!”.
Ăn chẳng dám ăn, mặc chẳng dám mặc. Chồng ra đường th́ thơm tho, sang trọng, c̣n vợ th́ cứ nhàu nhĩ. Không những tiết kiệm chi tiêu mà chị c̣n hà tiện những thú vui của bản thân ḿnh. Chị thích xem phim, đọc sách, nghe nhạc… Bây giờ, chị gạt hết chỉ để toàn tâm toàn ư lo cho chồng con. Tôi nghĩ trong đầu: “Cứ như vậy không khéo chồng chị ngoại t́nh mất”.
Ấy vậy mà chồng chị ngoại t́nh thật. Anh ta cặp với một cô gái rất trẻ, ḷe loẹt son phấn. Khi bị phát hiện th́ anh ta lại lớn giọng chê bai chị già nua xấu xí. Chị chua chát: “Cuộc đời thật nực cười. Cứ nghĩ chồng sẽ trân trọng, biết ơn những hy sinh của vợ nhưng anh ta lại lấy cớ đó để đi ngoại t́nh”. Thế đấy đàn bà ạ, đừng hy sinh nhiều quá, đừng sống quên ḿnh để đến khi nhận ra ḿnh chẳng c̣n ǵ ngoài sự phản bội mà những nếp nhăn trên g̣ má.
Đàn bà à, cuộc đời rất ngắn nên đừng hà tiện với bản thân - H́nh 2
Cuộc đời ngắn lắm, thanh xuân phụ nữ như bóng câu qua cửa sổ – Ảnh minh họa: Internet
Cuộc đời ngắn lắm. Chớp mắt đă thấy thanh xuân như bóng câu bay qua cửa sổ. Thanh xuân của người đàn bà vốn dĩ là thứ chóng tàn. Có rất nhiều người phụ nữ chôn thanh xuân của ḿnh trong căn bếp đầy dầu mỡ, ngập ngụa mùi thức ăn. Họ lấy niềm vui của chồng con làm lẽ sống. Dẫu yêu thích đến mấy họ cũng gạt những thú vui bản thân sang một bên. Đàn bà tự huyễn hoặc ḿnh rằng đó là sự hy sinh cao cả và chồng con sẽ biết ơn, sẽ trân trọng ḿnh. Nhưng không, càng hà tiện với bản thân th́ đàn bà chỉ có một cuộc sống mệt mỏi.
Dĩ nhiên, có chồng có con th́ đàn bà phải vun vén, lo toan. Nhưng đừng quên mất cuộc sống riêng của ḿnh. Chúng ta có sở thích, có niềm vui, có bạn bè… Làm đàn bà ngoan chưa chắc hạnh phúc viên măn nhưng một người phụ nữ “hư” chắc chắn sẽ vui.
Khi 40 tuổi, ta không thể sống như một cô gái 20 rực rỡ. 50 tuổi ta không c̣n quá trẻ để lụa là váy vóc như thuở 30. 60 tuổi, ta nhận ra quá trễ để nhậu nhẹt say sưa với bạn bè. Hăy cứ vui với hiện tại, thỉnh thoảng nuông chiều bản thân một chút cuộc đời đàn bà sẽ thú vị hơn.
Đàn bà à, cuộc đời rất ngắn nên đừng hà tiện với bản thân - H́nh 3
Phụ nữ à, hăy biết yêu bản thân ḿnh nhiều hơn chút nữa – Ảnh minh họa: Internet
Suy cho cùng, cuộc sống chính là t́m kiếm hạnh phúc cho bản thân. Phụ nữ à, đừng hà tiện với bản thân. Thanh xuân ngắn lắm, ngày vui chóng tàn. Hăy yêu bản thân ḿnh nhiều hơn chút nữa.
Theo phunuvagiadinh.vn
florida80
09-04-2019, 19:49
Thực hiện 5 bước sau để kế hoạch giảm cân 1 tháng của bạn vừa an toàn lại hiệu quả
Skin fasting tưởng không hiệu quả ai ngờ hiệu quả không tưởng!Skin fasting tưởng không hiệu quả ai ngờ hiệu quả không tưởng!
Top 8 sản phẩm chăm sóc tóc tốt nhất tháng 9 cho nàng dịp đầu tháng lương vềTop 8 sản phẩm chăm sóc tóc tốt nhất tháng 9 cho nàng dịp đầu tháng lương về
Đạt được mục tiêu giảm cân 1 tháng có thể là một thách thức lớn nếu như bạn không nắm rơ những quy tắc giảm cân khoa học. Vậy th́ hăy để làm “cộng sự” với nàng trên chặng đường lấy lại vóc dáng chuẩn nhất nhé!
5 bước cơ bản giúp nàng giảm cân 1 tháng mang lại hiệu quả bất ngờ
Bí quyết để nàng có thể giảm cân 1 tháng dễ dàng và hiệu quả nhất chính là thực hiện từng bước tập luyện, kết hợp cùng sự thay đổi một vài yếu tố trong chế độ ăn uống và lối sống hằng ngày. Bằng cách này, bạn có thể giảm khoảng 4.5kg chỉ trong 1 tháng. Nghe hấp dẫn quá có phải không nào? Giờ th́ khám phá 5 bước giảm cân “thần thánh” này đi thôi!
Thực hiện 5 bước sau để kế hoạch giảm cân 1 tháng của bạn vừa an toàn lại hiệu quả - H́nh 1
Giảm cân 1 tháng có thật sự quá khó đối với nàng?
1. Luyện tập Cardio thường xuyên
Cardio là một loại hoạt động thể chất giúp làm tăng nhịp tim để đốt cháy nhiều calo hơn và tăng cường sức mạnh tim phổi của bạn. Duy tŕ thói quen tập Cardio thường xuyên là một trong những cách hiệu quả nhất để giữ vóc dáng chuẩn đẹp, cải thiện t́nh h́nh sức khỏe của cơ thể.
Thực hiện 5 bước sau để kế hoạch giảm cân 1 tháng của bạn vừa an toàn lại hiệu quả - H́nh 2
Luyện tập Cardio hằng ngày có thể biến giấc mơ giảm cân 1 tháng của nàng thành công mỹ măn!
Trên thực tế, một nghiên cứu cho thấy rằng, 141 người trưởng thành mắc bệnh béo ph́ khi kết hợp 40 phút tập cardio 3 lần/tuần cùng với chế độ ăn kiêng đă thành công giảm được 9% trọng lượng cơ thể trong khoảng thời gian 6 tháng. Một nghiên cứu khác kéo dài 10 tháng cho thấy rằng, đốt cháy 400-600 calo 5 lần/tuần bằng cách tập Cardio sẽ giúp giảm từ 3.9 – 5.2kg.
Thực hiện 5 bước sau để kế hoạch giảm cân 1 tháng của bạn vừa an toàn lại hiệu quả - H́nh 3
Để có thể giảm cân 1 tháng thành công, nàng đừng bỏ qua các dạng bài Cardio đơn giản nhất nhé!
Để có kết quả tốt nhất, hăy cố gắng duy tŕ ít nhất 20 phút – 40 phút tập cardio mỗi ngày bạn nhé! Ngoài ra, đi bộ, chạy bộ, đấm bốc, đi xe đạp và bơi lội cũng là một vài h́nh thức cardio có thể giúp giảm cân nhanh chóng đấy!
2. Cắt giảm lượng Carb tinh chế
Cắt giảm lượng carbs là một trong những cách đơn giản giúp cải thiện chất lượng chế độ ăn uống và hỗ trợ giảm cân 1 tháng cực hiệu quả.
Carbs tinh chế không chỉ chứa nhiều calo, ít chất dinh dưỡng mà chúng c̣n có thể hấp thụ nhanh vào máu của bạn, gây tăng đột biến lượng đường trong máu và làm tăng cảm giác đói. Các nghiên cứu chỉ ra rằng, chế độ ăn nhiều ngũ cốc tinh chế có liên quan đến trọng lượng cơ thể nhiều hơn chế độ ăn ngũ cốc nguyên chất bổ dưỡng. Bên cạnh đó, một nghiên cứu khác lấy đối tượng là 2.834 người ăn nhiều ngũ cốc tinh chế đưa ra kết quả như sau: những cá nhân này có lượng mỡ bụng trung b́nh nhiều hơn so với những người ăn nhiều ngũ cốc nguyên hạt.
Thực hiện 5 bước sau để kế hoạch giảm cân 1 tháng của bạn vừa an toàn lại hiệu quả - H́nh 4
Nàng có biết rằng chế độ ăn uống hằng ngày cũng rất ảnh hưởng đến “con đường” giảm cân 1 tháng của ḿnh không?
Để có kết quả tốt nhất, hăy cắt giảm tối đa các loại carbs tinh chế như bánh ḿ trắng, ngũ cốc ăn sáng, thực phẩm đóng gói sẵn được và bổ sung vào chế độ ăn uống hằng ngày các sản phẩm ngũ cốc nguyên hạt như quinoa, yến mạch, gạo nâu và lúa mạch…
3. Theo dơi lượng Calo mỗi ngày
Để có thể giảm cân 1 tháng hiệu quả nhất, bạn cần phải tiêu thụ nhiều calo hơn mức cơ thể nạp vào mỗi ngày bằng cách cắt giảm lượng calo hoặc tăng cường các hoạt động thể chất. V́ vậy, thói quen đếm lượng calo thường xuyên có thể giúp bạn nhận thức được chế độ ăn uống của ḿnh và điều chỉnh cho hợp lư.
Thực hiện 5 bước sau để kế hoạch giảm cân 1 tháng của bạn vừa an toàn lại hiệu quả - H́nh 5
Theo dơi lượng Calories dung nạp vào cơ thể mỗi ngày sẽ giúp bạn định hướng được những bước giảm cân tiếp theo mà ḿnh cần phải tuân thủ
Theo đánh giá của 37 nghiên cứu trên 16.000 người, chế độ giảm cân kết hợp với thói quen đếm calo sẽ giúp cơ thể giảm trung b́nh khoảng 3,3 kg mỗi năm so với những người không luyện tập. Tuy nhiên, hăy nhớ rằng, chỉ cắt giảm lượng calo thôi th́ không được coi là một chiến lược bền vững để giảm cân lâu dài, v́ vậy hăy kết hợp cắt giảm calo với chế độ ăn uống khoa học và điều chỉnh lối sống khác.
4. Chọn đồ uống tốt cho sức khỏe
Lựa chọn các loại đồ uống lành mạnh là một cách đơn giản khác để giảm cân hiệu quả. Soda, nước trái cây và nước tăng lực thường chứa nhiều đường calo, có thể khiến cho bạn tăng cân rất nhanh chóng. Ngược lại, nước lọc lại có thể giúp bạn cảm thấy no, tăng cường trao đổi chất để cắt giảm lượng calo tiêu thụ và hỗ trợ giảm cân hiệu quả.
Thực hiện 5 bước sau để kế hoạch giảm cân 1 tháng của bạn vừa an toàn lại hiệu quả - H́nh 6
Muốn giảm cân 1 tháng “đại thành công” ư? Đừng uống ǵ khác ngoài nước lọc mỗi ngày bạn nhé!
Một nghiên cứu ở 24 người trưởng thành thừa cân và béo ph́ cho thấy, thói quen uống khoảng 500ml nước trước bữa ăn giúp giảm 13% lượng calo tiêu thụ. Một nghiên cứu nhỏ khác ở 14 người cho ra kết quả rằng, uống 500ml nước làm tăng quá tŕnh trao đổi chất lên đến 30% sau 30-40 phút và có thể đốt cháy calo trong một thời gian ngắn.
Để giảm cân 1 tháng hiệu quả nhất, nàng hăy tránh xa đồ uống có hàm lượng calo cao, chứa nhiều đường và nạp vào cơ thể 1.5 lít nước lọc mỗi ngày nhé!
5. Bổ sung chất xơ vào chế độ ăn uống
Chất xơ là một chất dinh dưỡng được đưa vào cơ thể mà không qua quá tŕnh tiêu hóa, giúp ổn định lượng đường trong máu và giúp cho bạn cảm thấy no lâu hơn. Mặt khác, nhiều nghiên cứu chứng minh rằng chất xơ có tác dụng mạnh mẽ trong việc giảm cân.
Thực hiện 5 bước sau để kế hoạch giảm cân 1 tháng của bạn vừa an toàn lại hiệu quả - H́nh 7
Việc tăng lượng chất xơ hàng ngày lên 14 gram mà không thực hiện bất kỳ thay đổi chế độ ăn uống nào khác có thể giảm 10% lượng calo và giảm 1.9kg trong ṿng 4 tháng. Ngoài ra, một nghiên cứu khác ở 252 phụ nữ cho thấy rằng, cứ mỗi gram chất xơ có thể làm giảm 0,25 kg trọng lượng cơ thể trong khoảng thời gian là 20 tháng.
V́ thế, lư tưởng nhất là bạn nên duy tŕ thói quen nạp vào cơ thể ít nhất 25 – 38 gram chất xơ mỗi ngày từ các loại thực phẩm như trái cây, rau củ, các loại đậu và ngũ cốc nguyên hạt để tối ưu hóa sức khỏe và tăng cường giảm cân.
Không biết có cô nàng nào đang ấp ủ dự định giảm cân 1 tháng vào thời gian sắp tới chưa nhỉ? Hy vọng những chia sẻ trên, bạn sẽ t́m được hướng đi thật sự để có thể lấy lại vóc dáng đúng chuẩn của ḿnh.
florida80
09-04-2019, 19:55
Hồi Nhỏ Cứ Tưởng... Lớn Lên Mới Biết
- Hồi nhỏ cứ tưởng công an bắt cướp, giúp dân,
Lớn lên mới biết công an ăn cướp, hại dân;
- Hồi nhỏ cứ tưởng công an là bạn dân,
Lớn lên mới biết công an là khuyển ưng của đảng;
- Hồi nhỏ cứ tưởng Cờ đỏ sao vàng là Cờ tổ quốc,
Lớn lên mới biết đó là Cờ Phúc Kiến bên Tàu;
- Hồi nhỏ cứ tưởng Mỹ-Ngụy là ác,
Lớn lên mới biết cộng sản mới ác;
- Hồi nhỏ cứ tưởng bán vàng giàu nhất,
Lớn lên mới biết bán nước giàu hơn;
- Hồi nhỏ cứ tưởng đánh trận, lập công lớn mới được lên tướng,
Lớn lên mới biết ḷn cúi, hèn với giặc ác với dân cũng lên tướng;
- Hồi nhỏ cứ tưởng chống Tàu là yêu nước (1),
Lớn lên mới biết chống Tàu là phản quốc;
- Hồi nhỏ cứ tưởng đảng giải phóng miền Nam đói rách,
Lớn lên mới biết là đảng cướp miền Nam giàu có;
- Hồi nhỏ cứ tưởng bác Hồ là người Việt Nam,
Lớn lên mới biết bác là người Tàu Hẹ;
- Hồi nhỏ cứ tưởng bác Hồ ‘đi xa’ nhằm ngày 03 tháng 9,
Lớn lên mới biết bác chết trùng ngày Quốc khánh, tháng 9 mồng 2;
- Hồi nhỏ cứ tưởng cán bộ là đầy tớ lo cho dân no ấm,
Lớn lên mới biết dân là đầy tớ lo cho cán bộ ấm no;
- Hồi nhỏ cứ tưởng yêu nước là yêu tổ quốc,
Lớn lên mới biết yêu nước là phải yêu đảng;
- Hồi nhỏ cứ tưởng những đồng bào Boat People là Việt gian,
Lớn lên mới biết đó là khúc ruột ngàn dặm;
- Hồi nhỏ cứ tưởng hy sinh xương máu đánh Mỹ là đánh cho dân tộc,
Lớn lên mới biết là đánh cho Liên Sô, đánh cho Tàu cộng;
- Hồi nhỏ cứ tưởng Lê Văn Tám, Tô Vĩnh Diện, Hồ Thị Kỷ là anh hùng,
Lớn lên mới biết đó là sản phẩm tuyên truyền bố láo;
- Hồi nhỏ cứ tưởng Trần Dân Tiên và T. Lan là hai nhà văn nào đó viết về bác Hồ,
Lớn lên mới biết cả hai đều là bí danh của bác Hồ tự ca tụng ḿnh;
- Hồi nhỏ cứ tưởng CB là Carte Bleue (thẻ tín dụng bên Pháp),
Lớn lên mới biết CB cũng là bút danh Của Bác dùng khi viết báo trên tờ Nhân Dân, trong đó có bài Địa chủ ác ghê (2);
- Hồi nhỏ cứ tưởng đảng viên cán bộ hẳn phải cần kiệm, liêm chính, chí công vô tư như lời bác Hồ trên giấy,
Lớn lên mới biết trong thực tế, đảng viên cán bộ cấp càng cao càng trây lười hoang phí, càng trí trá tham tàn, càng thiên vị bè lũ;
- Hồi nhỏ cứ tưởng trí thức xhcn là tầng lớp tinh hoa chính trực, uy vũ bất năng khuất,
Lớn lên mới biết chỉ là học giả, hương nguyện;
- Hồi nhỏ cứ tưởng CH xhcn VN là Độc lập, Tự Do, Hạnh Phúc,
Lớn lên mới biết là trừ (-) độc lập, trừ (-) tự do, trừ (-) hạnh phúc;
- Hồi nhỏ cứ tưởng công lư xhcn là bà cô thiết diện vô tư,
Lớn lên mới biết Công Lư là một ông chú diễn viên hài;
- Hồi nhỏ cứ tưởng bác Hồ v́ nước v́ dân nên trọn đời không vợ, không con,
Lớn lên mới biết là đếch phải vậy;
- Hồi nhỏ cứ tưởng Hoàng Sa, Trường Sa, thác Bản Giốc, Ải Nam Quan là của Việt Nam,
Lớn lên mới biết bác và đảng đă ‘cầm cố’ cho Tàu cộng từ lâu;
- Hồi nhỏ cứ tưởng muốn thành tiên thành thánh th́ phải tu thân tích đức,
Lớn lên mới biết gian manh xảo trá, độc ác nướng vài triệu người như bác Hồ, bác Giáp cũng được thành thánh thành tiên;
- Hồi nhỏ cứ tưởng tiền cứu trợ thiên tai là dành cho dân,
Lớn lên mới biết là để cứu trợ cán bộ;
- Hồi nhỏ cứ tưởng Cờ vàng là Cờ của bọn “Ngụy”,
Lớn lên mới biết Cờ vàng đă có từ thời Vua Thành Thái;
- Hồi nhỏ cứ tưởng đảng tàn sát địa chủ trong Cải Cách Ruộng Đất là để chia ruộng, chia đất cho dân nghèo,
Lớn lên mới biết đó là để đảng thu gom về cho riêng đảng;
- Hồi nhỏ cứ tưởng đảng lănh đạo, nhà nước quản lư, nhân dân làm chủ đất nước,
Lớn lên mới biết đảng lănh đạo nhà nước, quản lư nhân dân, làm chủ đất nước;
- Hồi nhỏ cứ tưởng Quốc hội là v́ dân,
Lớn lên mới biết tất cả chỉ là Bonzaï của đảng;
- Hồi nhỏ cứ tưởng Hiến Pháp là văn kiện pháp lư cao nhất của tổ quốc,
Lớn lên mới biết Cương lĩnh đảng c̣n cao hơn nhiều;
- Hồi nhỏ cứ tưởng ḿnh đang sống ở ngưỡng thiên đường xhcn,
Lớn lên mới biết “c̣n lâu dài lắm, đến hết thế kỷ (21) này không biết đă có chxn hoàn thiện hay chưa”.
Học sinh Miền Bắc & Đảng C̣m Sỹ Lề Dân
florida80
09-04-2019, 20:03
Tiết Lộ Tính Cách Qua Độ Dài Đốt Ngón Tay Út
Duỗi thẳng các ngón tay (nam tay trái, nữ tay phải) để xem các đốt ngón tay út có độ dài ngắn thế nào nhé
1. Đốt đầu dài nhất
Bạn có sức hút mănh liệt với người khác giới. Khả năng biểu đạt bằng ngôn ngữ của bạn rất tốt, năng lực quan sát giỏi. Do vậy, bạn gặt hái được nhiều thành công trong công việc và không dễ bị người khác lừa gạt.
2. Đốt đầu ngắn nhất
Năng lực biểu đạt của bạn không tốt, cộng thêm với tính cách nhút nhát và xấu hổ nên đôi khi người khác không hiểu bạn nói ǵ. Bạn rất cần người có tính cách mạnh mẽ và quyết đoán bên cạnh để giúp đỡ và bảo vệ ḿnh
3. Đốt giữa dài nhất
Dấu hiệu này cho thấy bạn sinh ra đă biết chăm sóc và quan tâm người khác. Ngoài ra, bạn khá kiên tŕ và nhẫn nại nên được đông đảo mọi người yêu mến.
4. Đốt giữa ngắn nhất
Tính cách của bạn khá cứng nhắc và bướng bỉnh, luôn giữ vững lập trường. Đây là ưu điểm nhưng cũng đồng thời là khuyết điểm của bạn. Nó có thể khiến mọi người phải dè chừng hoặc xa lánh bạn.
5. Đốt cuối dài nhất
Bạn thích cuộc sống tự do tự tại, không phải suy tư lo nghĩ. Bạn nói được và cũng làm được nên nhiều người nể phục. Hơn thế, bạn có biệt tài tranh luận và nói chuyện triết lư nên thường được bổ nhiệm vào những vị trí quan trọng ở nơi bạn đang làm việc.
6. Đốt cuối ngắn nhất
Điều này cho thấy bạn có tính cách hiền dịu, ngây thơ trong sáng và rất dễ tin lời người khác. Bạn cần cẩn trọng hơn trong mọi chuyện, đặc biệt là chuyện t́nh cảm để tránh bị lừa gạt và đau khổ.
(Theo tuvikhoahoc)
florida80
09-05-2019, 19:12
Lâm Vĩnh B́nh, gạch nối lịch sử hôm qua và ngày mai?
Tác phẩm “Giá Tự Do” của tác giả Lâm Vĩnh B́nh. (H́nh: Người Việt)
Ba năm trước đây, tác phẩm “Giá Tự Do” của nhà nghiên cứu, Lâm Vĩnh B́nh đă được Đại Hội Nha-Y-Dược Thế Giới kỳ thứ 8, ở Úc, trao tặng giải thưởng văn học chủ đề “Cộng Đồng Người Việt Tị Nạn Sau 39 Năm: Chân Dung, Thành Quả và Tương Lai.”
Mới đây, tác phẩm công phu này lại được Người Việt Books ấn hành tại Hoa Kỳ, 2017.
T́m hiểu tiểu sử tác giả “Giá Tự Do,” người ta được biết, nhà nghiên cứu, Lâm Vĩnh B́nh là một nhân sĩ của cộng đồng người Việt Canada. Ông là tác giả nhiều bài viết về các vấn đề giáo dục, văn hóa, xă hội đă đăng trên báo giấy và báo mạng thế giới.
Năm 1964, họ Lâm tốt nghiệp Ban Sử Địa trường Đại Học Sư Phạm Sài G̣n và cử nhân Văn Khoa Đại Học Sài G̣n. Từ năm 1964 tới 1975, ông lần lượt là giáo sư, hiệu trưởng trường trung học Nguyễn Đ́nh Chiểu ở Mỹ Tho, ngôi trường đầu tiên do người Pháp lập ở Nam Kỳ năm 1879 và cũng là trường trung học lớn nhất ở vùng đồng bằng sông Cửu Long.
Sau đó ông là Chánh Sự Vụ Sở Học Chánh tỉnh Định Tường: Quản trị các trường trung, tiểu học công lập, bán công trong một tỉnh có gần nửa triệu dân. Ông cũng được đề cử kiêm nhiệm chức vụ tổng thư kư viện Đại Học Tiền Giang. Ông đảm nhận hai chức vụ này tới Tháng Tư, 1975.
Định cư tại thành phố Montréal, Canada, từ Tháng Năm, 1975, sau khi tốt nghiệp cao học Thư Viện Học tại Université de Montréal, tác giả “Giá Tự Do” đă làm việc tại Đại Học Polytechnique và thành phố Montréal qua nhiều chức vụ chỉ huy cho tới khi về hưu năm 2007.
Đề cập tới lư do đưa tới nỗ lực hoàn toàn tất công tŕnh đáng kể, viết về “Tị Nạn và Lập Cư,” nhà nghiên cứu Lâm Vĩnh B́nh cho biết, ông rất băn khoăn về thế hệ con cháu của chúng ta, khi thế hệ cha, ông lần lượt vĩnh viễn ra đi mà, không có:
“…một văn bản ghi lại quá khứ, để chúng biết lư do của cuộc ra đi, hành tŕnh gian khổ của ông cha trên đường vượt biển vượt biên cũng như những ngày tháng họ phải khiêng vác trong các hăng xưởng hay phải đi học lại buổi tối sau một ngày làm việc cật lực cốt để đưa chúng bằng mọi giá trở lại trường học hầu có một ngày mai tươi sáng trên trường đời…”
Gần hơn, trong “Lời Nói Đầu” trước khi bước vào “Giá Tự Do” do Người Việt Books xuất bản tại Hoa Kỳ, 2017, họ Lâm viết:
“…Là người được đào tạo trong ngành sử học và thư viện học, chúng tôi không tránh được nỗi bi phẫn khi đọc những sử liệu gian dối viết bởi những người Cộng Sản và được lập lại, đôi khi được huyễn hoặc thêm bởi những luận điệu thiên vị bởi các tác giả Tây phương mà các thế hệ thứ hai thứ ba đang bị nhồi nhét v́ không đọc được chữ Việt.”
“Quyển sách này được viết trong những ưu tư vừa kể. Bị thôi thúc v́ nhu cầu cần một tài liệu trung thực cho độc giả đại chúng, bị giằng co v́ khả năng giới hạn đối với độ lớn của chủ đề, cuối cùng chúng tôi cố gạt bỏ mọi ư tưởng tiêu cực để thực hiện dự án mà chúng tôi đă thao thức từ ngày bắt đầu vô ngành thư viện. Một ḿnh, như người điếc không sợ súng.”
“Tuy vẫn biết như vậy, cuốn sách vẫn được thực hiện với những nguyên tắc căn bản của ngành biên khảo”
Đúng như lời “bộc bạch” của họ Lâm, tác phẩm “Giá Tự Do” được xây dựng trên số tài liệu phong phú, chọn lọc, khách quan.
Đồng thời ở mỗi chương mục của tác phẩm dày hơn 400 trang khổ lớn này, luôn có những bảng liệt kê, hay những biểu đồ so sánh các con số, cho thấy tác giả thận trọng với từng dữ kiện, cân nhắc từng chi tiết để trả lại sự thật khách quan cho một giai đoạn lịch sử quan trọng và, cũng đầy thương đau của tập thể Việt tị nạn, rải rác khắp năm châu.
Ở tác phẩm “Giá Tự Do,” người đọc gần như không thấy chỉ dấu cảm xúc cá nhân mà, chỉ có những dữ kiện, những con số, tự chúng nói lên sự thật, từng bị chôn vùi, xuyên tạc bởi nhiều học giả, với nhiều lư do, uẩn khúc khác nhau!
Ngay với phần “Thay Lời Kết,” trước khi cuốn sách được khép lại, họ Lâm cũng đă chọn một phần trong “Lời Bạt” của tác phẩm “A Reporter’s Love for Awounded People” xuất bản năm 2013 của kư giả Uwe Siemon-Netto – một nhà báo người Đức, từng có mặt trên các chiến trường miền Nam Việt Nam, từ Pleime tới Mậu Thân/Huế, 1965 tới 1972. Kư giả này đă không che giấu sự bất măn trước những sự thật của chiến tranh miền Nam, bị bôi bẩn của quá nhiều những “sử gia” và những “học giả!” Ông viết:
“…Tôi không có mặt vào lúc Sài G̣n thất thủ khi toàn bộ các đơn vị Quân Lực VNCH thường xuyên bị bôi bẩn một cách ác độc bởi truyền thông Hoa Kỳ, giờ đây bị những người đồng minh Mỹ của họ bỏ rơi, đă chiến đấu một cách cao thượng, dù biết rằng họ không thể sống sót sau trận đánh cuối cùng này. Tôi đang ở Paris, ḷng sầu thảm khi tất cả chuyện này xảy ra và tôi ước ǵ có dịp tỏ ḷng kính trọng với năm vị tướng lănh VNCH trước khi họ quyên sinh lúc mọi chuyện chấm dứt, một cuộc chiến mà họ có thể thắng: Lê Văn Hưng, Lê Nguyên Vỹ, Nguyễn Khoa Nam, Trần Văn Hai, và Phạm Văn Phú…”
***
Với nhiều người, tác phẩm “Giá Tự Do” của Lâm Vĩnh B́nh, không chỉ là một nỗ lực trả lại sự thật, trả lại danh dự cho tập thể người lính cũng như mấy triệu đồng bào tỵ nạn Việt khắp năm châu, mà “Giá Tự Do” của họ Lâm c̣n như một ném hương thắp muộn, gửi tới gần nửa triệu đồng bào vùi thân dưới biển sâu, hay mất xác giữ rừng sâu… trên đường đi t́m tự do.
Chính những nén hương thắp muộn, tưởng nhớ tới những người đă nằm xuống kia, của nhà nghiên cứu Lâm Vĩnh B́nh, sẽ là đường dẫn tâm linh, giúp những thế hệ trẻ mai sau, cảm nhận được sự thật của bi kịch không thể to lớn hơn trong lịch sử cận đại Việt Nam, giai đoạn 1954-1975. (*)
—–—–—–—–
florida80
09-05-2019, 19:55
Tôi Chỉ Là…- Thích Tánh Tuệ
Tôi chỉ là tờ giấy
Mà uy lực vô song
Trước tôi, người run rẩy
Đổi giọng, đổi cả ḷng..
Tôi chỉ là tờ giấy
Mà khiến đời long đong
Ngược xuôi hai ḍng chảy
Măi kiếm t́m, chờ trông...
Đời đen, tôi tẩy trắng,
Trắng- tôi nhuộm thành đen
Đường cong tôi bẻ thẳng
Lạ biến thành thân quen.
Tôi là một mảnh giấy
Người cao thượng.. bỗng hèn,
Kẻ hèn thành.. '' thượng đế ''
Dù tâm hồn lấm lem..
Ai cho tôi giá trị,
Ai cho tôi quyền năng,
Ai cho tôi tiếng nói,
Ai v́ tôi nhọc nhằn ?
Tôi chỉ là mảnh giấy
Thiện, Ác cũng là tôi,
Dù chà tôi dưới đất
Thoáng chốc trèo lên ngôi.
Hỏi trên đời mấy kẻ
Thoát được bàn tay tôi ?
Tôi xua Đời lẫn Đạo
Chạy vào trong luân hồi..
Tôi là một tờ giấy
Đời vui, buồn mênh mông...
Chỉ ai Luôn Tỉnh Thức.
Hết bị tôi quay ṃng!
Thích Tánh Tuệ
florida80
09-05-2019, 19:56
Tôi Chỉ Là…- Thích Tánh Tuệ
Tôi chỉ là tờ giấy
Mà uy lực vô song
Trước tôi, người run rẩy
Đổi giọng, đổi cả ḷng..
Tôi chỉ là tờ giấy
Mà khiến đời long đong
Ngược xuôi hai ḍng chảy
Măi kiếm t́m, chờ trông...
Đời đen, tôi tẩy trắng,
Trắng- tôi nhuộm thành đen
Đường cong tôi bẻ thẳng
Lạ biến thành thân quen.
Tôi là một mảnh giấy
Người cao thượng.. bỗng hèn,
Kẻ hèn thành.. '' thượng đế ''
Dù tâm hồn lấm lem..
Ai cho tôi giá trị,
Ai cho tôi quyền năng,
Ai cho tôi tiếng nói,
Ai v́ tôi nhọc nhằn ?
Tôi chỉ là mảnh giấy
Thiện, Ác cũng là tôi,
Dù chà tôi dưới đất
Thoáng chốc trèo lên ngôi.
Hỏi trên đời mấy kẻ
Thoát được bàn tay tôi ?
Tôi xua Đời lẫn Đạo
Chạy vào trong luân hồi..
Tôi là một tờ giấy
Đời vui, buồn mênh mông...
Chỉ ai Luôn Tỉnh Thức.
Hết bị tôi quay ṃng!
Thích Tánh Tuệ
florida80
09-05-2019, 19:57
Kư Ức Về Những Bài Học Thuộc Ḷng Thời Tiểu Học VNCH - Phan Văn Phước
Dân miền Nam, những ai bây giờ chừng 55 tuổi trở lên, chắc đều nhớ rơ cách tổ chức độc đáo ở các lớp bậc tiểu học cách đây hơn bốn thập niên. Hồi đó, cách gọi tên các lớp học ngược lại với bây giờ, theo thứ tự từ lớn đến nhỏ. Lớp Năm là lớp Một ngày nay, rồi đến lớp Tư, lớp Ba, lớp Nh́, trên cùng là lớp Nhứt. Lớp Năm, tức là lớp thấp nhất, thường do các thầy cô giỏi nhất hoặc cao niên, dồi dào kinh nghiệm nhất phụ trách.
Sở dĩ như vậy là v́ bậc học này được xem là vô cùng quan trọng, dạy học tṛ từ chỗ chưa biết ǵ đến chỗ biết đọc, biết viết, biết những kiến thức cơ bản đầu tiên, nghĩa là biến từ chỗ không có ǵ đến chỗ bắt đầu có.
Học tṛ, không phân biệt giàu nghèo, khi đến lớp chỉ được dùng một thứ bút duy nhất, là bút ng̣i lá tre. Gọi là lá tre bởi v́ bút có cái ng̣i có thể tháo rời ra được, giống h́nh lá tre nho nhỏ, khi viết th́ chấm vào b́nh mực. B́nh mực, thường là mực tím, có một cái khoen nơi nắp để móc vào ngón tay cho tiện. Thân b́nh bên trong gắn liền với một ống nhựa h́nh phễu dưới nhỏ trên to để mực khỏi sánh ra theo nhịp bước của học tṛ. Khi vào lớp th́ học tṛ đặt b́nh mực vào một cái lỗ tṛn vừa vặn khoét sẵn trên bàn học cho khỏi ngă đổ. Bút bi thời đó đă có, gọi là bút nguyên tử, là thứ đầy ma lực hấp dẫn đối với học tṛ ngày ấy, nhưng bị triệt để cấm dùng.
Các thầy cô quan niệm rằng rèn chữ là rèn người, nên nếu cho phép học tṛ lớp nhỏ sử dụng bút bi sớm, th́ sợ khi lớn lên, chúng sẽ dễ sinh ra lười biếng và cẩu thả trong tính cách chăng. Mỗi lớp học chỉ có một thầy hoặc một cô duy nhất phụ trách tất cả các môn.
Thầy gọi tṛ bằng con, và tṛ cũng xưng con chứ không xưng em với thầy. Về việc dạy dỗ, không thầy nào dạy giống thầy nào, nhưng mục tiêu kiến thức sau khi học xong các cấp lớp phải bảo đảm như nhau. Thí dụ như học xong lớp Năm th́ phải đọc thông viết thạo, nắm vững hai phép toán cộng, trừ, lớp Tư th́ bắt đầu tập làm văn, thuộc bảng cửu chương để làm các bài toán nhân, chia… Sách giáo khoa cũng không nhất thiết phải thống nhất, nên không có lớp học giống lớp nào về nội dung cụ thể từng bài giảng.
Cứ mỗi năm lại có các ban tu thư, có thể là do tư nhân tổ chức, soạn ra những sách giáo khoa mới giấy trắng tinh, rồi đem phân phối khắp các nhà sách lớn nhỏ từ thành thị cho chí nông thôn. Các thầy cô được trọn quyền lựa chọn các sách giáo khoa ấy để làm tài liệu giảng dạy, miễn sao hợp với nội dung chung của Bộ Giáo dục là được.
Tuyệt nhiên không thấy có chuyện dạy thêm, học thêm ở bậc học này nên khi mùa hè đến, học tṛ cứ vui chơi thoải mái suốt cả mấy tháng dài. Các môn học ngày trước đại khái cũng giống như bây giờ, chỉ có các bài học thuộc ḷng trong sách Việt Văn, theo tôi, là ấn tượng hơn nhiều.
Đó là những bài thơ, những bài văn vần dễ nhớ nhưng rất sâu sắc về t́nh cảm gia đ́nh, t́nh yêu thương loài vật, t́nh cảm bạn bè, t́nh nhân loại, đặc biệt là ḷng tự tôn dân tộc Việt.
Tôi c̣n nhớ rơ trong sách Tân Việt Văn lớp Năm có bài học thuộc ḷng thật hay về bóng đá mà hồi đó gọi bằng một từ rất hoa mỹ, là túc cầu:
florida80
09-05-2019, 19:59
TRẬN CẦU QUỐC TẾ
Chiều chưa ngă, nắng c̣n gay gắt lắm
Hai đội cầu hăng hái tiến ra sân
Tiếng hoan hô thêm dũng mănh bội phần
Để cổ vơ cho trận cầu quốc tế.
Đoàn tuyển thủ nước nhà hơi nhỏ bé
Nếu so cùng cầu tướng ở phương xa
C̣i xuất quân vừa lanh lảnh ban ra
Th́ trận đấu đă vô cùng sôi nổi.
Tiền đạo ta như sóng cồn tiến tới
Khi tạt ngang, khi nhồi bóng, làm bàn
Khiến đối phương thành rối loạn, hoang mang
Hậu vệ yếu phải lui về thế thủ
Thiếu b́nh tỉnh, một vài người chơi dữ
Nên trọng tài cảnh cáo đuổi ra sân
Quả bóng da lăn lộn biết bao lần
Hết hai hiệp và… đội nhà đă thắng
Ta tuy bé nhưng đồng ḷng cố gắng
Biết nêu cao gương đoàn kết đấu tranh
Khi giao banh, khi phá lưới, hăm thành
Nên đoạt giải dù địch to gấp bội…
Bài học thuộc ḷng này, về sau tôi được biết, lấy cảm hứng từ chiếc cúp vô địch đầu tiên và duy nhất cho đến bây giờ của Việt Nam tại Đông Á Vận Hội trên sân Merdeka của Malaysia vào cuối thập niên 50, với những tên tuổi vang bóng một thời như Tam Lang, Ngôn, Cù Sinh, Vinh “đầu sói”, Cù Hè, Rạng “tay nhựa”… Tuy không biết chơi bóng đá, nhưng thằng bé là tôi lúc đó rất thích bài học thuộc ḷng này nên tự nhiên… thuộc ḷng luôn.
Càng đọc càng ngẫm nghĩ, đây đâu phải là bài thơ chỉ nói về bóng đá mà thôi. Nó là bài học đoàn kết của một dân tộc tuy nhỏ bé nhưng gan lỳ, bất khuất khiến cho cả thế giới phải ngước nh́n bằng đôi mắt khâm phục. Bạn thấy lạ lùng chưa, chỉ một bài thơ ngắn nói về một thứ tṛ chơi thôi, mà lại chứa đựng biết bao nhiêu điều vĩ đại mà những lời đao to búa lớn ồn ào chắc chi đă làm được.
Nói về môn Lịch sử, hồi đó gọi là Quốc sử, đă có sẵn một bài học thuộc ḷng khác:
GIỜ QUỐC SỬ
Những buổi sáng vừng hồng le lói chiếu
Trên non sông, làng mạc, ruộng đồng quê,
Chúng tôi ngồi yên lặng, lắng tai nghe
Tiếng thầy giảng khắp trong giờ Quốc sử.
Thầy tôi bảo:
“Các con nên nhớ rơ,
Nước chúng ta là một nước vinh quang.
Bao anh hùng thưở trước của giang san,
Đă đổ máu v́ lợi quyền dân tộc.
Các con nên đêm ngày chăm chỉ học,
Để sau này mong nối chí tiền nhân.
Ta tin rằng, sau một cuộc xoay vần,
Dân tộc Việt vẫn là dân hùng liệt.
Ta tin tưởng không bao giờ tiêu diệt,
Giống anh hùng trên sông núi Việt Nam.
Bên những trang lịch sử bốn ngàn năm,
Đầy chiến thắng, vinh quang và hạnh phúc.”
H́nh ảnh ông thầy dạy Sử trong bài học thuộc ḷng hiện lên, nghiêm nghị nhưng lại thân thương quá chừng, và bài Sử của thầy, tuy không nói về một trận đánh, một chiến công hay một sự kiện quá khứ hào hùng nào, nhưng lại có sức lay động mănh liệt với đám học tṛ chúng tôi ngày ấy, đến nỗi mấy chục năm sau chúng tôi vẫn nhớ như in.
Lại có bài song thất lục bát về ông thầy dạy Địa lư, không nhớ tác giả là ai, nhưng chắc chắn tựa đề là “Tập vẽ bản đồ”, phía lề trái c̣n in cả h́nh vẽ minh họa của Quần đảo Trường Sa và Hoàng sa:
Hôm qua tập vẽ bản đồ,
Thầy em lên bảng kẻ ô rơ ràng.
Ranh giới vẽ phấn vàng dễ kiếm,
Từ Nam Quan cho đến Cà Mau.
Từng nơi, thầy thuộc làu làu,
Đây sen Đồng Tháp, đây cầu Hiền Lương.
Biển Đông Hải, trùng dương xanh thẳm,
Núi cheo leo thầy chấm màu nâu.
Tay đưa mềm mại đến đâu,
Sông xanh uốn khúc, rừng sâu chập chùng…
Rồi với giọng trầm hùng, thầy giảng:
“Giống Rồng Tiên chói rạng núi rừng,
Trải bao thăng giáng, phế hưng,
Đem gịng máu thắm, bón từng gốc cây.
Làn không khí giờ đây ta thở,
Đường ta đi, nhà ở nơi này,
Tổ tiên từng chịu đắng cay,
Mới lưu truyền lại đêm ngày cho ta.
Là con cháu muôn nhà ǵn giữ,
Đùm bọc nhau, sinh tử cùng nhau.
Tóc thầy hai thứ từ lâu,
Mà tài chưa đủ làm giàu núi sông !
Nay chỉ biết ra công dạy dỗ,
Đàn trẻ thơ mong ở ngày mai.
Bao nhiêu hy vọng lâu dài,
florida80
09-05-2019, 19:59
Dồn vào tất cả trí tài các con …”
Giờ đây, mấy chục năm đă trôi qua, tóc trên đầu tôi cũng bắt đầu hai thứ như ông thầy già dạy Địa trong bài học thuộc ḷng ngày ấy, nhưng có một điều mà tôi nghĩ măi vẫn chưa ra. Ông thầy đang dạy Địa, hay ông thầy đang âm thầm truyền thụ ḷng yêu nước, ḷng tự tôn dân tộc cho đàn trẻ thơ qua mấy nét vẽ bản đồ?
Lời của thầy thật là nhẹ nhàng, khiêm tốn nhưng cũng thật là tha thiết, chạm vào được chỗ thiêng liêng nhất trong tâm hồn những đứa trẻ ngây thơ vào những ngày đầu tiên cắp sách đến trường, nơi chúng được dạy rằng ngoài ngôi nhà nhỏ bé của ḿnh với ông bà, cha mẹ, anh em ruột thịt, chúng c̣n có một ngôi nhà nữa, rộng lớn hơn nhiều, nguy nga tráng lệ, thiêng liêng vĩ đại hơn nhiều, một ngôi nhà mà chúng phải thương yêu và có bổn phận phải vun đắp: Tổ quốc Việt Nam.
Phan Văn Phước
Ngày 2 tháng 3, 2016
Theo Nam Kỳ Lục Tỉnh (namkyluctinh.org)
florida80
09-05-2019, 20:00
Khoa Học Chứng Minh Sự Tồn Tại Của Linh Hồn
(Ảnh: Pinterest)
Thể xác chết đi, nhưng linh hồn bất diệt. Nhiều nghiên cứu khoa học đă chứng minh được sự tồn tại của điều này.
Con người có tồn tại linh hồn? (Ảnh: Adobe Stock)
Câu chuyện của những người có trải nghiệm cận tử
Rất nhiều người đă từng nghe nói đến trải nghiệm cận tử (NDE), là trải nghiệm khi linh hồn (nguyên thần theo cách gọi của văn hóa phương Đông) của một người rời khỏi thân thể trong trạng thái cận kề cái chết hoặc chết lâm sàng (tim ngừng đập, năo ngừng hoạt động), sau đó được cứu sống trở lại. Hiện tượng này xuất hiện khá nhiều trong các ghi chép cổ đại. Nhà triết học cổ đại người Hy Lạp Plato đă miêu tả lại cảnh tượng một người lính Hy Lạp qua đời, sau đó hồi phục và kể lại những trải nghiệm khi tiến nhập sang thế giới bên kia. Ở phương Tây, hiện tượng này đă trở nên khá phổ biến sau khi cuốn sách bán chạy nhất của Tiến sĩ Raymond A. Moody “Life after Life (tạm dịch: Sự sống tiếp diễn sau khi chết)” được xuất bản vào năm 1975. Gần đây, hiện tượng này cũng nhận được sự quan tâm của giới y học chính thống.
Cuốn sách Vũ trụ toàn ảnh (The Holographic Universe) xuất bản năm 1991 của Michael Talbot cũng đă trích dẫn một số trường hợp được Bác sĩ Moody thu thập. Trong một ví dụ, một phụ nữ đă rời cơ thể trong quá tŕnh phẫu thuật, linh hồn cô bay lơ lửng trên không, tiến vào sảnh tiếp tân của bệnh viện, và nh́n thấy cô con gái nhỏ đang quàng lệch một chiếc khăn. Sau này cô biết được rằng do người bảo mẫu đă khá sốc trước tin cô nhập viện, nên đă quàng lệch chiếc khăn khi thay đồ cho con cô mà không hay biết. Người bảo mẫu này đă rất chấn động khi được mẹ cô bé kể lại chuyện này, v́ chỉ có duy nhất cô và đứa bé ở nhà ngày hôm đó.
Một trường hợp khác, một người phụ nữ đă ly thể (linh hồn ly thể) vào thời khắc cận kề cái chết rồi bay đến hành lang bệnh viện. Cô nghe thấy người anh rể đang than thở với bạn rằng anh sẽ phải hủy chuyến công tác để thay vợ làm hậu sự cho em vợ. Khi người phụ nữ hồi tỉnh, cô đă trách anh rể v́ nói ra những lời xui xẻo đó, anh rể cô khi nghe thấy đă vô cùng sửng sốt bàng hoàng.
florida80
09-05-2019, 20:01
Cuốn sách “Life at Death (tạm dịch: Sự sống khi chết)” của Kenneth Ring, một giáo sư tâm lư học từ Đại học Connecticut (Mỹ), xuất bản năm 1980, là một cuốn sách khác đề cập đến các nghiên cứu xoay quanh trải nghiệm cận tử. Giáo sư Ring phát hiện ra rằng, những người có trải nghiệm cận tử thường rơi vào thế giới của những ḍng chảy không ngừng. Ở đây, không hề tồn tại khái niệm không gian và thời gian. Và họ sẽ gặp gỡ những sinh mệnh tỏa ra luồng ánh sáng trí huệ. “Vũ trụ toàn ảnh” cũng trích dẫn phát hiện của một số nhà nghiên cứu rằng, những người có trải nghiệm cận tử thường miêu tả linh hồn bản thân khi ly thể giống như một chùm năng lượng, và linh hồn này có thể biến h́nh tùy theo ư muốn. Sau khi ly thể, họ có thể nh́n lại quá khứ bản thân trong một không gian ba chiều. Mỗi chi tiết, mỗi cảm giác đều hiển hiện một cách tức th́, và mọi thứ đều rất sống động.
GS Kenneth Ring. (Ảnh: one-mind-one-energy.com)
Tương lai mỗi người đă được định sẵn?
Không chỉ quá khứ của một người được ghi lại trọn vẹn trong một không gian khác, mà rất có thể tương lai của họ cũng đă được định sẵn rồi. Nhiều người có trải nghiệm cận tử kể lại rằng, khi đến nơi kia họ được bảo rằng thời điểm của họ chưa đến nên họ phải quay trở lại thế giới này và tiếp tục sống. Dựa vào đây Giáo sư Ring nhận định rằng con người đều có số mệnh, và tương lai – ở một khía cạnh nào đó – đă được định trước rồi. Điều đó lư giải v́ sao một số người có thể nh́n thấy trước tương lai của ḿnh, cũng như của người khác, thậm chí của nhân loại.
“Vũ trụ toàn ảnh” đă trích một trường hợp được ghi nhận bởi bác sĩ Ring. Trong trải nghiệm cận tử, một đứa trẻ đă được phép nh́n thấy một vài chi tiết trong tương lai của ḿnh, bao gồm việc cậu sẽ kết hôn ở tuổi 28, rồi sẽ có hai đứa con. Cậu thậm chí c̣n có thể nh́n thấy ḿnh lúc trưởng thành, khi đó đang ngồi chơi với đứa con trong tương lai, và có một vật ǵ đó kỳ lạ trên tường. Sau đó cậu bé hồi phục và xuất viện.
Đáng ngạc nhiên, tương lai mà cậu nh́n thấy trong trải nghiệm đó đă trở thành hiện thực, từng cái một. Cậu lớn lên, kết hôn lúc 28 tuổi và có 2 con. Một ngày nọ, câu bất giác nhận thấy chính ḿnh đang đứng ở trong khung cảnh năm xưa: cậu ngồi trong một căn pḥng với đứa con, khung cảnh tái hiện giống hệt như đúc, và thứ kỳ lạ trên tường cậu nh́n thấy khi đó, chính là chiếc máy sưởi cao áp thời hiện đại – thứ c̣n chưa được phát minh lúc cậu có trải nghiệm cận tử!!?
Một trường hợp khác. Một phụ nữ có trải nghiệm cận tử kể lại rằng, một sinh mệnh ở không gian khác đă cho cô xem chân dung và tên tuổi của Bác sĩ Moody; cô được bảo rằng khi thời cơ đến, cô sẽ kể với bác sĩ Moody trải nghiệm này của ḿnh. Đó là vào năm 1971, lúc đó sách của BS Moody c̣n chưa xuất bản, và tất nhiên khi đó ảnh và tên tuổi của BS Moody không có bất kỳ ư nghĩa ǵ đối với cô. Bốn năm sau, gia đ́nh BS Moody chuyển đến khu phố nơi cô sống. Trong ngày lễ Halloween năm đó, con trai của Moody đến nhà cô xin kẹo (phong tục ngày Halloween). Khi biết tên đứa trẻ, cô vội bảo cậu bé rằng cô có việc cần gặp bố cậu bé
florida80
09-05-2019, 20:02
Linh hồn có thực sự tồn tại?
Ngoài trải nghiệm cận tử, “Vũ trụ toàn ảnh” cũng ghi nhận một số trường hợp hồn ĺa khỏi xác – giới chuyên môn gọi là trải nghiệm ngoài cơ thể (Out of Body Experience, OBE). Linh hồn một số người có thể rời thân thể, đến một nơi cách xa hàng ngàn dặm, thậm chí tiến nhập vào một không thời gian khác. Hiện tượng này (giới tu luyện gọi là “nguyên thần ly thể”) đều được ghi chép trong các trường phái tu luyện Phật gia và Đạo gia ở Trung Quốc.
Trên thực tế, hiện tượng “nguyên thần ly thể” chỉ là một phần rất nhỏ trong một bức tranh rộng lớn hơn. Đó là bức tranh của sự luân hồi. Trong những năm gần đây, giới y học phương Tây đă làm rất nhiều nghiên cứu để kiếm chức hiện tượng này. Phương pháp phổ biến nhất là khiến con người rơi vào trạng thái thôi miên, mê mê tỉnh tỉnh như trong phương pháp thiền định của Đạo gia hoặc Phật gia, để họ có thể nh́n thấy từng đời từng kiếp trước của ḿnh, thậm chí cả quá tŕnh trung gian trước khi luân hồi chuyển thế. Đây được gọi là phương pháp thôi miên hồi quy tiền kiếp.
Phương pháp thôi miên hồi quy tiền kiếp. (Ảnh: Tinh Hoa)
Các nhà nghiên cứu phát hiện rằng con người có xu hướng chuyển sinh theo từng nhóm, bởi họ có một mối quan hệ nhân duyên nào đó với nhau, những mối liên hệ đan xen trùng điệp…. để rồi trong những năm tháng dài đằng đẵng nơi nhân thế họ sẽ dần dần hoàn trả những ǵ đă mắc nợ. Đó là “duyên – nợ” mà người ta thường nhắc đến. Trước khi chuyển sinh, cuộc đời một người đă được sắp đặt một cách tổng quan về cơ bản, bao gồm cả những biến cố quan trọng mà dường như chỉ ngẫu nhiên xảy ra trong đời, thứ chúng ta gọi là “định mệnh”.
Nhiều người cho rằng chết là hết và không tin rằng linh hồn con người là bất diệt. Thực ra, cơ thể con người chỉ như tấm áo choàng khoác lên linh hồn, khi thân thể chết đi, chiếc áo sẽ được cởi bỏ, nhưng linh hồn th́ vẫn c̣n ở đó. Tất nhiên, rất nhiều người không tin vào sự tồn tại của linh hồn (hay nguyên thần), bởi v́ họ chỉ tin vào những ǵ mắt thấy tai nghe. Có lẽ điều này cũng đă được hữu ư định trước như vậy, bởi v́ chỉ có ở trong mê và đau khổ, người ta mới có thể tôi luyện ư chí của ḿnh, và trân quư hơn giá trị của cuộc sống.
Mặc dù vật lư hiện đại chưa t́m ra bằng chứng cho sự tồn tại của linh hay các không gian khác, nhưng họ cũng không hề phủ nhận điều này. Trên thực tế, lư thuyết M và lư thuyết siêu dây đă chỉ ra khả năng tồn tại của không gian khác.
Vật lư lư thuyết đă chỉ ra khả năng tồn tại của không gian khác. (Ảnh: world2day.net)
Trong biểu đồ phân tử hóa học trong sách giáo khoa, nguyên tử được mô tả giống như những quả cầu nhỏ, nén chặt để kết nối các vật chất thành phần với nhau. Nhưng trên thực tế, thế giới vi quan c̣n xa mới có thể biểu thị bằng một biểu đồ đơn giản như vậy.
florida80
09-05-2019, 20:03
Lấy ví dụ, một hạt electron có thể đồng thời đâm xuyên qua hai khe hở cùng lúc, và chuyển động của các hạt siêu nhỏ có thể được chồng lên nhau như các sóng nước. Bí ẩn của nó quả vượt quá sức tưởng tượng của con người.
Tố Tâm
www.dkn.tv
florida80
09-05-2019, 20:05
Cũng Vẫn Là Một Chuyện T́nh
Ngày đẹp trời, một cặp vợ chồng khoảng trên 60 tuổi đến văn pḥng luật sư. Họ muốn làm thủ tục ly hôn.
Lúc đầu vị luật sư vô cùng ngạc nhiên, nhưng sau khi nói chuyện với đôi vợ chồng, ông đă hiểu đầu đuôi câu chuyện. Trong 40 năm chung sống, cặp vợ chồng này luôn căi nhau và dường như chẳng bao giờ quyết định ǵ cho đúng đắn. Họ chịu đựng nhau đến bây giờ là v́ các con. Bây giờ con cái của họ đă lớn, đă có gia đ́nh riêng, nên hai vợ chồng già không c̣n điều ǵ lo lắng nữa. Họ muốn được tự do sau những năm tháng dài không hạnh phúc. Cả hai vợ chồng đều đồng ư ly hôn. Hoàn tất thủ tục ly hôn cho cặp vợ chồng này là điều không dễ v́ t́nh sâu nghiă nặng.
Vừa kư xong giấy tờ, người vợ già vừa nói với chồng: “Tôi thực sự yêu ông, nhưng tôi không thể chịu đựng hơn được nữa. Tôi thành thật xin lỗi”.
“Không sao, tôi hiểu.”, ông chồng già đáp lại.
Nh́n cảnh này, ông luật sư đề nghị mời hai vợ chồng một bữa cơm tối. Người vợ trả lời: “Sao lại không? Dù ly hôn, ta vẫn sẽ là bạn cơ mà”.
Bên bàn ăn, bầu không khí im lặng, nặng nề đến khó thở.
Món ăn đầu tiên được mang ra là món gà quay. Người chồng lập tức gắp một miếng đùi gà cho vợ: “Bà ăn đi, đây là món bà ưa thích.” Nh́n cảnh này, vị luật sư nghĩ “vẫn c̣n cơ hội cho họ hàn gắn lại”. Không ngờ người vợ cau mày, đáp lại: “Đây là vấn đề. Ông luôn chủ quan quá nên không bao giờ hiểu được tư tưởng của tôi. Ông không biết tôi ghét đùi gà chừng nào à?”
Điều người vợ không nh́n thấy được là trong bao nhiêu chung sống, người chồng luôn luôn cố gắng làm vui ḷng bà, dù là người thiếu nhận xét hay khéo léo. Bà không biết là đùi gà là món yêu thích nhất của ông, cũng như ông không biết bà ghét đùi gà. Dù ông chỉ muốn dành những miếng ngon nhất theo khẩu vị của ông, nhường những thứ tốt nhất cho bà, bà chưa bao giờ cảm nhận được là ông hiểu bà.
Đêm hôm đó, cả hai ông bà đều không ngủ được. Sau nhiều giờ trằn trọc, người chồng không thể chịu đựng nỗi nhớ nhung nữa. Ông hiểu rằng ông yêu bà và không thể sống thiếu bà. Ông muốn van bà quay trở lại làm vợ chồng. Ông muốn xin lỗi, muốn nói “Anh yêu em” thật nhiều. Ông nhấc điện thoại lên và bấm số của bà. Tiếng chuông reo không ngừng, nhưng bà không nhấc. Ông lại cố gắng bấm máy, suốt tối.
Đầu bên kia, bà vợ cũng rất buồn. Bà không hiểu điều ǵ đă xẩy ra trong những năm tháng sống cùng nhau. Sau 40 năm, ông ấy vẫn chẳng hiểu bà. Bà vẫn yêu ông nhưng bà không thể chịu đựng cuộc sống tẻ nhạt như thế nữa.
Mặc cho chuông điện thoại reo liên hồi, bà không thèm trả lời, dẫu biết rằng người gọi là ông. Bà tự nghĩ: “Nói làm ǵ nữa khi mọi chuyện đă xong xuôi hết rồi. Ḿnh quyết định ly hôn mà. Bây giờ đâm lao th́ phải theo lao, nếu không mất mặt lắm”. Chuông điện thoại vẫn cứ reo rồi bà quyết định tháo dây điện thoại ra. Trong khi đầu bận suy nghĩ rối bời , bà quên bẵng đi là ông bị đau tim…
Sáng hôm sau, bà nhận được tin ông qua đời. Như một người mất trí, bà lao thẳng đến căn nhà của ông, để nh́n thấy thân thể ông trên chiếc divan, tay vẫn giữ chặt máy điện thoại. Ông buồn bă, thất vọng suốt đêm khi bà không cho cơ hội tỏ nỗi ḷng và tim ông đă buông suôi. Bà đau đớn v́ hối hận. Một cảm giác mất mát quá lớn bao trùm lấy tâm khảm bà.
Khi thanh toán tài sản của ông, bà t́m thấy trong ngăn kéo một hợp đồng bảo hiểm ông ta đă mua cho bà, từ ngày họ cưới nhau. Kèm vào đó, là một lá thư: “Gửi người vợ thân yêu của anh. Lúc em đọc lá thư này, chắc hẳn anh không c̣n trên cơi đời này nữa. Anh đă mua bảo hiểm này cho em, anh hy vọng nó có thể giúp anh thực hiện lời hứa của ḿnh khi chúng ta lấy nhau. Đến khi anh không c̣n ở bên cạnh để chăm sóc cho em nữa th́ mong số tiền này có thể giúp anh tiếp tục đùm bọc cho em. Đó là điều anh ước nguyện sẽ được làm suốt cuộc đời anh. Anh sẽ măi măi bên em và yêu em thật nhiều”.
florida80
09-05-2019, 20:07
Nước mắt bà tuôn chảy hai hàng. Bà cảm thấy yêu ông hơn bao giờ hết. Bà muốn nói vạn lời xin lỗi, muốn nói ngàn lời yêu thương nhưng ông không c̣n nghe được nữa.
Sưu tầm
florida80
09-05-2019, 20:07
Con Người Gồm Bốn Lọai
Kẻ chẳng biết ǵ mà không tự biết ḿnh không biết ǵ, anh ta là thằng điên – Hăy tránh xa!
Kẻ không biết ǵ và tự biết ḿnh không biết ǵ, anh ta là người chất phác – Hăy dạy anh ta!
Kẻ biết mà không biết ḿnh biết, anh ta đang ngủ mê -- Hăy đánh thức anh dậy!
Kẻ biết và tự biết ḿnh biết, anh ta là một kẻ khôn ngoan – Hăy theo anh ta!
Men are four:
He who knows not and knows not he knows not, he is a fool – Shun him!
He who knows not and knows he knows not, he is simple – Teach him!
He who knows and knows not he knows, he is asleep – Wake him!
He who knows and knows he knows, he is wise – Follow him!
Sưu tầm
florida80
09-05-2019, 20:08
Sống Thiện Chết Lành
Tác giả: Rimpoche Nawang Gehlek
Ngô Văn Xuân – chuyển ngữ
Như chúng ta đă biết, sự chết là điều chắc chắn sẽ xẩy ra. Chẳng ai tránh đựơc. Ngay cả đến những vị tâm linh phát triển tột mức cũng không tránh khỏi. Chẳng có ai sống măi. Chẳng có ai từng đọc cuốn sách này sẽ sống măi, bất kể ǵa, trẻ, đẹp, xấu, giầu, nghèo cuả người đó ra sao. Nhưng thay v́ chúng ta trốn tránh những ư tưởng về sự chết, chúng ta nên làm một điều ǵ đó cho chính ḿnh nếu chúng ta thử nh́n xem điều ǵ sẽ tới hay chí ít th́ cũng hăy tưởng tượng ra điều ấy. Điều này không chỉ giúp chúng ta thu nhỏ nỗi sợ hăi, mà nó c̣n tạo nền móng cho chúng ta có cơ hội để đổi thay tiến tŕnh tử biệt vào tiến tŕnh giác ngộ. C̣n nếu chúng ta không thể hoàn thành đựơc điều này, th́ tối thiểu, chúng ta cũng sẽ có một cái chết an lành.
Bất kể sinh lực chúng ta có ngay từ lúc khởi đầu như thế nào, th́ cũng chẳng có thể kéo dài măi đựơc. Thời gian, ngày, tuần, tháng, năm sẽ làm cạn ṃn dần sinh lực đă đựơc ban cho ấy. Rồi tới một ngày, giống như một chiếc giếng cạn sau khi toàn bộ số nước đă bốc hơi hết. Những điều kiện sống cuả chúng ta có thể dễ dàng trở thành những nguyên nhân cho cái chết cuả ḿnh. Những hóa chất trong thân xác chúng ta bị hư hoại. Một món ăn không lành mạnh hoặc một liều thuốc nhầm lẫn có thể đưa tới những hiệu ứng phụ.
Giờ đây chúng ta phải chấp nhận thôi. Nếu để chờ tới khi thực sự tắt thở th́ đă quá muộn. Cho nên tôi phải chấp nhận rằng tôi nhất thiết phải lên đường và cái chết cũng luôn đi kèm theo tôi. Chẳng ai biết được chính xác khi nào sẽ xẩy ra, nó có thể là tuần tới, tháng tới hay năm tới. Tôi chẳng chắc rằng tôi c̣n sống ở đây tới ngày mai hay ngay cả một giờ nữa sắp tới đây. Nếu tôi biết đựơc điều ấy, tôi phải dứt khoát sử dụng bất cứ khoảng thời gian nào tôi đang có để chấm dứt sự nóng giận, ràng buộc và cái Tôi. Khi tôi chết, khi thần thức tôi rời khỏi thân xác, tôi đâu có mang theo đựơc ǵ ngoài một phiên bản thiện nghiệp hay ác nghiệp; đạo đức hay vô đạo đức; tích cực hay tiêu cực? Tôi sẽ rất cần những phiên bản tích cực. Thực ra tôi chỉ cần có một thôi. Nhưng nếu không thể làm đựơc điều ấy, tối thiểu tôi cũng có thể nối kết với số phận tốt đẹp cuả tôi trứơc khi kết nối với bất kỳ nghiệp xấu nào tôi đă từng tích lũy
florida80
09-05-2019, 20:09
Dầu rằng cái chết chỉ là sự phân ly cuả thể xác mà tôi đă từng sử dụng trong đời với tâm linh đă cùng đi theo tôi mỗi lần tôi đầu thai, một t́nh cảm mănh liệt cũng vẫn cứ nổi lên trong giờ phút cận tử. Chết là sự chấm dứt toàn bộ mọi hoạt động cuả chúng ta trong đời sống, tốt và xấu. Chúng ta sẽ đau khổ với ư tưởng không c̣n nh́n thấy hoặc trông thấy điều ǵ nữa, không c̣n ở bên hoặc nói chuyện với người thân. Không chịu buông bỏ để ra đi là một vấn đề lớn nhất. Hăy nói bất cứ điều ǵ cho những ai cần phải nói, viết bất cứ điều ǵ bạn cần phải viết lại. Nhưng chỉ vậy thôi, c̣n nếu cứ đeo bám vào những giận dữ, bất b́nh hay những ràng buộc chặt chẽ th́ là điều rất tồi tệ, cho cả người chết lẫn người c̣n ở lại. Điều quan trọng là hăy dùng sự hiểu biết cuả bạn và ư lực của bạn để chặt đứt những cảm nghĩ xấu, và nếu cần, hăy dứt khoát chặt đứt chúng tức khắc.
Đức Phật đă có khá nhiều đệ tử xuất chúng khi ngài c̣n sống, một trong những vị ấy có tên là Maudgalyayana. Một trong những đệ tử cuả vị này bị ràng buộc rất chặt, v́ thế Maudgalyayana quyết định mang theo 2 người trong một lần du hành có phép thần thông. Đầu tiên ông chỉ họ một đống xương lớn. Một đệ tử hỏi; “Đây là cái ǵ vậy? “. Maudgalyayana bảo, “Đây là toàn bộ xương cốt cuả con trong những tiền kiếp.” Rồi ông quay qua chỉ cho đệ tử kia, người đang rất khổ đau trong những ràng buộc, một bộ xương với một con rắn đang chui qua chui lại giữa các hốc mắt, xương sườn, ḅ lên ḅ xuống giữa các khúc xương. Ông bảo người đệ tử này, “Đây là con trong kiếp trước. Con có sự ràng buộc qúa mạnh trong thân xác con mà con không buông bỏ đựơc, cho nên con đă tái sinh thành một con rắn sống trong những bộ xương cũ cuả con.” Đó là một câu chuyện xưa, và cũng có thể là một câu chuyện thần tiên, nhưng dù sao nó cũng cho ta một h́nh ảnh về sự ràng buộc tác động ra sao.
Chúng ta bắt đầu chuẩn bị ra sao? Điều tốt đẹp nhất để chuẩân bị cho cái chết là hành tŕ nhẫn nhục, thương yêu và cảm thông trong khi đang sống. Thực hành nhẫn nhục bất cứ nơi nào có thể để sự giận dữ không khởi lên; tự huấn luyện t́nh thương yêu tinh túy để sự ràng buộc không c̣n; luôn kiểm tra cái Tôi để nỗi sợ hăi tan biến; và luôn cố gắng hết ḿnh trong việc khai triển t́nh yêu thương và ḷng thông cảm. Nếu bạn thực hành đựơc điều này, bạn sẽ không c̣n cảm thấy sợ hăi lúc ra đi. Những ư tưởng tích cực sẽ trở thành thói quen và nẩy nở dần một cách tự nhiên. Và nếu bạn bất ngờ gặp ai đó trong giờ cận tử, bạn cũng có thể giúp họ bằng cách nói cho họ những điều bạn biết.
florida80
09-05-2019, 20:09
Nh́n lại cuộc đời ḿnh và xem xét những điều thiện lành ḿnh đă làm. Đừng hối tiếc những sai lầm đă phạm. Có rất nhiều việc buộc chúng ta phải lầm lạc. Chúng ta là con người, cho nên chúng ta lầm lạc. Trong lúc hành tŕ tâm linh, tinh thần, chúng ta luôn mắc sai lầm, v́ thế mới gọi là hành tŕ, thực tập. Cho nên hăy nghĩ tới những điều tốt lành. Chúng ta đă cố gắng sống trong đạo đức suốt cuộc đời ḿnh -điều đó có nghĩa là chúng ta đă cố gắng sống không làm hại ai, và cố gắng giữ những cam kết. Bất kể loại nghiệp xấu nào chúng ta đă tích lũy, nó cũng chẳng thường hằng. Nó luôn thay đổi. Cách để làm cho nó trở thành thiện nghiệp là qua sự thanh tẩy. Kết tích tiêu cực sẽ không c̣n nếu bạn thực tâm hối hận về hành động đă làm, và tự cam kết sẽ không tái diễn, nếu bạn có thực tập hành thiền, nó sẽ trở thành một thứ thuốc chữa trị chống lại cái xấu, và nếu bạn có làm một sự đền bù nào đó về tinh thần cho những ai bị bạn xúc phạm, nghiệp xấu cũng tiêu tan.
Nếu bạn đă phạm một hành động gây tác hại tới người khác hay cho chính bản thân, đừng khuyếch đại nó lên. Nếu hồi ức của những hành động ấy tới ám ảnh bạn, hăy gạt nó sang một bên. Hăy luôn nhớ rằng trong suốt cả cuộc đời bạn, bạn luôn cố gắng để trở thành người thiện lành, v́ thế cho nên bạn không có thời gian để nghĩ tới những hành động xấu. Đừng để chúng quấy rầy bạn. Bạn đă thanh tẩy chúng và bằng các ư tưởng tốt lành, cho nên tất cả sẽ đựơc cân bằng trong một chừng mực nào đó.
Bất kể thiện nghiệp cuả bạn như thế nào, bất kể những hành động tốt đẹp nào bạn đă làm, hăy luôn coi nó là vô lượng, tràn khắp. Hồi tưởng đến từng hành động, trong từng cảnh ngộ cuả sự tốt đẹp trong cuộc đời, bất kể nó nhỏ bé ra sao và nghĩ là nó bao la trùm khắp. Điều này sẽ giữ lại cùng với bạn, cho nên hăy nghĩ tới nó, ghi nhớ nó. Ngay cả khi nó dễ bị quên lăng, hăy tưởng tượng ra nó bao la, vô vàn.
Đừng sợ hăi. Nỗi sợ hăi đă dằn vặt ta suốt cả cuộc đời. Nó chính là cái TA đang nói, đang dựng chuyện. Hăy nghĩ rằng bạn đă nh́n ra điều ấy và hiểu nó một cách rơ ràng. Bạn đă hoàn toàn phá bỏ cái TA. Nếu nỗi sợ hăi c̣n hiện ra th́ hăy coi đó chỉ là một nhận thức sai lạc. Đó là tṛ chơi cuả cái TA, và cái TA là lầm lạc. Hăy tự nhủ rằng cái TA đă đi rồi.
Đừng ngạc nhiên với những ǵ bạn đang trải qua. Không có hiện tượng nào là vĩnh hằng. Cho nên bất cứ điều ǵ xẩy ra trong lúc bạn cận tử, th́ hăy nhớ điều đó không vĩnh hằng và hoàn toàn b́nh thường. Ghi nhớ kỹ những điều này trong giờ phút cận tử là cách để chuẩn bị cho bạn một cuộc chuyển di tốt đẹp cho kiếp sống tới của bạn.
Thực hiện một cuộc hành tŕ tâm linh là ăn ngủ với nó, chết cùng với nó. Đó là lư do tại sao nó có thể mang tới những khác biệt cho kiếp sống tới cuả bạn. Chừng nào bạn c̣n coi nó là ở ngoài con người bạn th́ nó chẳng mang lại lợi ích ǵ cho bạn cả. Những cảm tính tiêu cực sẽ ở cùng với bạn chừng nào “một điều ǵ đó cao cả” c̣n ở ngoài bạn, ở một nơi nào đó, xa cách th́ nó chẳng giúp ǵ cho bạn cả. Nếu bạn chỉ thỉnh thoảng cầu nguyện một lần th́ bạn trông mong ǵ hiệu dụng cuả điều ấy? Một vài lần cầu phước, hành lễ có thể mang lại cho bạn ít lợi lộc, nhưng chỉ có vậy thôi. Và điều ấy có thể làm đựơc ǵ? Chả làm ǵ cho bạn trong việc thanh tẩy các cảm tính tiêu cực. Để đối phó với các cảm tính tiêu cực, bạn phải sống, ăn, uống, ngủ và cùng chết với sự hành tŕ cuả chính bạn - Chính điều ấy mới tạo nên sự khác biệt ra sao.
Ông bạn Allen Ginsberg cuả tôi thường nói, “Tôi chẳng thể chứng minh đựơc rằng có sự tái sinh hay không, dù c̣n bán tín bán nghi nhưng tôi vẫn luôn sẵn sàng cho điều ấy; bởi v́ tôi không muốn bỏ lỡ cơ hội cho chính ḿnh.” Và ông đă thực sự sẵn sàng cho việc ấy.
Ông đă gọi điện thoại cho tôi khi ông đựơc chẩn đoán là chỉ c̣n sống đựơc 4 tháng nữa. Ông rất ngạc nhiên khi ông nhận đựơc tin này. Ông nghĩ rằng nếu ai nói ông sắp chết chắc ông sẽ nổi đóa lên ngay. Nhưng khi nghe tin này ông lại cảm thấy ông đă sẵn sàng để ra đi. Ông gọi phôn cho bạn bè để thông báo. Ông khởi sự vui vẻ với cuộc đời trong sự nhận thức nó sắp đi tới kết thúc. Ông sắp xếp lại những vấn đề riêng tư.
Không lâu sau đó, ông bị đột qụy, hôn mê và tôi đă tới bên ông lúc đó. Căn gác mái ông ở đông chật người - rất nhiều nghệ sĩ, nhà thơ, các diễn viên, những người đă biết và yêu thương ông. Khi tôi bước vào pḥng, tôi đọc lời cầu nguyện cho ông và tiến hành các nghi thức tôn giáo cho người hấp hối.
florida80
09-05-2019, 20:10
Khoảng nửa đêm, khi thấy ông có vẻ sắp ra đi, tôi hoàn tất nghi thức và rời khỏi pḥng. Khoảng 2 giờ sáng, tôi nghe nói ông đă thức dậy, nh́n chung quanh sau đó nhắm mắt ĺa đời. Ông vẫn c̣n ở lại trong xác thân trong t́nh trạng trầm tư, cho măi tới 11:30 đêm sau ông mới thực sự mất.
Trước khi bạn chết phải chắc chắn là môi trường chung quanh bạn không bị xáo trộn hỗn độn bởi v́ điều ấy sẽ tạo ra những cảm tính tiêu cực. Giữ ḿnh thanh lặng không giận hờn, trói buộc. Trường hợp cuả Allen bạn tôi, ông muốn có một cái chết phóng khoáng giữa bạn bè. Những người khác có thể thích sự tĩnh mịch lặng lẽ.
Môi trường khi cận tử nên tùy theo ư mong muốn cuả bạn, và ư muốn ấy phải ưu tiên hơn ư muốn cuả gia đ́nh. Quan tâm tới bất cứ điều ǵ bạn cần quan tâm tới để cho khi bạn ra đi sẽ không c̣n ưu tư về những ǵ c̣n bỏ lại, như thể bạn là con chim đậu trên tảng đá, đă sẵn sàng tung cánh mà không có ǵ lôi kéo bạn trở lui. Bất cứ điều ǵ bạn quyết định sẽ cho đi hay muốn lưu lại th́ hăy làm những điều ấy khi bạn c̣n sáng suốt, minh mẫn. Nếu có thể th́ bạn tự ḿnh làm mà đừng ủy quyền cho ai cả. Nếu bạn tŕnh bầy rơ ràng cho vợ con mọi thứ chuẩn bị, sắp xếp th́ tốt nhất v́ nó sẽ làm giảm thiểu những khó khăn cho vợ con bạn sau khi bạn chết. Bất cứ điều ǵ bạn cho đi, th́ cũng đừng ràng buộc vấn vương với nó. Đừng để mọi sự nóng giận, ràng buộc ảnh hưởng tới những quyết định cuả bạn. Bởi v́ những t́nh cảm này sẽ c̣n ám ảnh bạn sau đó, đồng thời tạo nên những ngộ nhận cho những người bạn thương yêu. Điều quan trọng là phải rất độ lượng. Điều ấy sẽ giúp bạn buông lỏng những trói buộc.
Chúng ta có sự trói buộc rất mạnh về ẩm thực, quần áo và danh tiếng, hoặc đơn giản hơn, chúng ta bị trói buộc với những người yêu qúy, trọng nể ta. Từ bỏ ẩm thực và những sở hữu có lẽ dễ dàng, nhưng khó khăn hơn khi từ bỏ tiếng tăm. Cho ngay cả những vị hành thiền trong sa mạc nơi ít có người tới ở mà vẫn c̣n ước mong những người chăn cưù quanh đó sẽ t́m ra họ và thông báo cho mọi người trong làng hay biết nữa là.
Nếu c̣n điều ǵ níu giữ bạn lại, hăy gạt bỏ nó ngay tức khắc để sự ràng buộc đó không c̣n khi bạn sắp ra đi. Nếu không, nó sẽ thực sự tạo ra những rắc rối trong tiến tŕnh ra đi cuả bạn.
Có một câu chuyện vui về điều này. Một trong những vị thầy cuả tôi, ngài Gomo Rimpoche, là người rất vui tính. Ông không xử sự như một vị đại lạt ma tái sinh. Ông cưới vợ, có một gia đ́nh, và hiện rất nổi tiếng là “Cha cuả những đứa trẻ mồ côi nhà số 14,” ở Mussoori. Ông có một số nhỏ đệ tử rất vững vàng. Hai trong số đó là những quan chức trong chính phủ Tây Tạng đă rời Tây Tạng qua Ấn khoảng giữa thập niên 1950. Họ rất già và sức khoẻ yếu kém lắm, và họ rất mong muốn đựơc ra đi trong khi họ c̣n đủ minh mẫn để hành tŕ thiền định trong lúc cận tử. Trong nền văn hóa Tây tạng, một cuộc hành thiền như vậy thường được những thiền giả lăo luyện thực hiện. Họ nói với Gomo Rimpoche, ngày họ muốn ra đi. Họ làm tất cả mọi sự chuẩn bị, cho đi mọi vật dụng cuả họ, và làm một thoả thuận với những gia nhân.
Nhưng khi ngày ấn định tới, một trong hai người không chết theo như dự định. Lúc đó Gomo Rimpoche đang ở nhà cùng con cái th́ có người tới báo cho ông biết vị quan chức thứ nhất đă chết và yêu cầu ông đến để cầu nguyện. Ông thực hiện, sau đó chờ đợi người tới báo tử cuả vị quan chức thứ 2, nhưng chẳng có ai tới cả. Rimpoche lo sợ đă có chuyện ǵ chẳng lành xẩy ra nên ông đi đến thẳng nhà cuả đệ tử thứ hai xem ra sao. Ông đựơc người nhà cho biết,” Ồ, sáng nay ông ta bị bịnh nặng và phải đem vào nhà thương rồi.”
florida80
09-05-2019, 20:11
Rimpoche tới bịnh viện American Hospital và đựơc biết người này đang trong pḥng cấp cứu đặc biệt. Họ không cho ông vào thăm, cho nên ông giả trang là người dọn quyét vệ sinh cuả bịnh viện để vào. Ông hỏi đệ tử cuả ông: “Cái ǵ đă xẩy ra vậy?”. Người này nói: “Con đă có tất cả mọi dấu hiệu để ra đi, nhưng rồi bỗng nhiên bị đảo ngược cả lại, và nó làm con đau đớn qúa phát la toáng lên cho nên gia nhân mang vào bịnh viện.”
Người này là một hành giả thuận thành nên đáng lẽ ra ông ta khá dễ dàng khi chuyển đổi sang vùng thánh địa. Rimpoche đă không thể t́m ra nguyên nhân cuả trục trặc này. Rồi bỗng dưng ông lưu ư tới đệ tử ông hiện đang bận một chiếc áo rất mới và đẹp. Ông hỏi: “Con mua chiếc áo ấy ở đâu vậy?”
Người đệ tử già trả lời: “Aó đẹp quá phải không? Thầy có thích không? Một người bạn con cho con hôm kia và sáng nay con mới bận.”
Rimpoche bảo, “Thầy thích lắm, thôi con cho thầy đi.”
Nhưng người đệ tử do dự: “Thực sự con không biết có nên biếu thầy hay không, v́ con cũng thích chiếc áo này lắm.”
Rimpoche nài nỉ: “Thầy muốn chiếc áo này lắm, c̣n nếu con không cho thầy, th́ chúng ḿnh sẽ chẳng c̣n quan hệ ǵ với nhau nữa đâu.”
V́ vậy người đệ tử già cởi bỏ chiếc áo và đưa cho Rimpoche. Ngay lập tức Rimpoche xé toang chiếc áo trứơc mặt đệ tử cuả ḿnh. Ngay sau đó viên quan chức này đă êm thấm ra đi.
Bất kể điều ǵ sẽ xẩy ra trong tiến tŕnh cận tử, bất kể điều ǵ bạn sẽ trải qua trong thời điểm này, đừng bao giờ quên phải luôn duy tŕ một tinh thần đầy tràn yêu thương và ḷng cảm thông. Đừng để đám mây u ám cuả sự đau khổ, lo lắng buồn phiền ám ảnh. Nếu bạn thực tập ngay từ bay giờ, th́ khi cái chết đến bạn sẽ dễ dàng đem ra sử dụng. Những người thực hành tonglen (Pháp cho yêu thương/nhận khổ đau qua hơi thở) sẽ chết với tonglen trong hơi thở cuả ḿnh. Bạn có thể cảm thấy khó khăn trong việc chấp nhận khổ đau cuả người khác để làm ta biến Cái Ta trong bạn. Điều ấy có vẻ đáng sợ thật, nhưng chỉ v́ bạn không làm quen với ư tưởng đó thôi. Trong thực tế, bạn chẳng cho ai và nhận về cái ǵ. Đó chỉ là phương pháp tập luyện tâm tư để chấp nhận bất cứ điều ǵ sẽ xẩy ra cho bạn. Khi bạn làm quen với nó được rồi, bạn sẽ thấy điều đó là tốt đẹp, thoải mái và lạc thú. Thậm chí nó c̣n làm cho bạn cảm thấy hạnh phúc là khác.
Dù rằng bạn có thể lưu ư tới mọi vấn đề, sự giận dữ và ràng buộc vẫn cứ c̣n nổi lên, đặc biệt là sự tức giận với chính ngay cái chết. Người ta thường tự hỏi, Tại sao lại là tôi? Tại sao tôi lại phải chết trong khi tôi đang có một đời sống tốt đẹp như thế này? Bạn phải chết bởi v́ điều đó là không tránh khỏi. Hăy tự nhủ rằng chết là tự nhiên, chẳng có ǵ bất thường ở đây cả. Khi bạn b́nh thản lặng lẽ ra đi, bước kế tiếp là tác động tâm linh bạn bằng những ư tưởng tích cực. Nếu bạn tin vào Thượng đế, hăy nghĩ về sự cao cả thiêng liêng cuả Thượng đế và ra đi trong ư tưởng ấy. Nếu bạn là một Phật tử, hăy nghĩ về Đức Phật. Hoặc nghĩ về những đạo sư cuả bạn, những vị Phật che chở phù hộ bạn, những vị luôn đi chung cùng Đức Phật. Hoặc nghĩ tới những t́nh yêu thương trong sáng, sự cảm thông sâu xa. Nếu tất cả những điều ấy bạn đều không thể tập trung thần thức đựơc th́ với một cảm nhận minh mẫn cuả tinh thần tham dự và hào hứng, bạn hăy nghĩ đến một vùng đất đẹp, ở đó mọi thứ đều vô vàn cởi mở, ở đó có những vị thánh, tiên đang chờ đón để giúp đỡ bạn.
Giữ vững những điều này cho tới lúc bạn ch́m vào vô thức. Sự mường tượng này sẽ giúp cho cuộc đời sau cuả bạn tốt đẹp hơn lên nhiều.
Sưu tầm
florida80
09-05-2019, 20:12
Hiểu Biết Về Nghiệp Lực
Tác giả: Epoch Times Staff
Một nhà sư thông thái đă sửa sai một lái buôn "Đừng có suy diễn mộng tưởng. Ông trời thực ra rất công bằng với chúng ta" (Zhang Cuiying)
Đôi khi những khổ đau lớn nhất lại tạo ra một tinh thần lành mạnh
Vào đời nhà Thanh, Triệu Đức Phương, cha của ba người con trai, có một cuộc sống rất sung túc. Ông cảm thấy rất may mắn khi ba đứa con của ḿnh đều đă thành gia thất.
Tuy nhiên, vào lễ mừng thọ 60 của ông Triệu, ông đă thú nhận với ba người con của ḿnh rằng khi mới bắt đầu khởi nghiệp, ông đă cố ư cân gian để lừa người cấp hàng và khách hàng của ḿnh. Mỗi khi ông mua thứ ǵ, cái cân sẽ cho kết quả ít hơn, và khi ông bán món ǵ, cái cân sẽ đưa ra số lớn hơn.
“Đó là lư do tại sao ông bán vải bông bị phá sản sau khi ta mua hàng ngàn kg vải bông của ông ấy. Ông ta đă cố gắng một cách tuyệt vọng để cứu văn nhưng đă chết v́ bệnh thương hàn 20 năm trước. Ta vẫn c̣n cảm thấy có lỗi với ông ấy cho đến tận bây giờ”, ông Triệu nói.
“Cũng c̣n có một ông bán thảo dược đă mất sau khi ta lừa ông ấy bằng cái cân của ta. C̣n có những người khác nữa, nhưng hai người đó là bị lừa nhiều nhất. Kể cả khi ta bây giờ có cuộc sống giàu có và hạnh phúc, mỗi khi ta nghĩ đến những người đă chết bởi việc làm của ta, ta thấy đầy tội lỗi đến mức không thể ngủ được”.
“Để được thanh thản, bây giờ ta đă quyết huỷ cái cân này trước mặt tất cả các con, và ta thề là từ nay ta sẽ hành xử trung thực”
Những người con hoan nghênh quyết định của ông “Cha à, đây mới là cách làm đúng. Chúng con hoàn toàn ủng hộ quyết định của cha”, một người con hân hoan nói. Thế là ông Triệu ngay lập tức đập vỡ cái cân tội lỗi, giữ lời hứa cư xử trung thực và làm những việc tốt kể từ đó.
Tuy nhiên, không lâu sau gia đ́nh ông Triệu đă gặp bất hạnh. Đầu tiên, con trai cả của ông mất đột ngột do bệnh tật. Sau đó anh thứ hai cũng qua đời do một chứng bệnh kỳ lạ, và người vợ goá đă đi theo người đàn ông khác. Rồi người con thứ ba bất ngờ mang bệnh và mất không lâu sau. Khi đó vợ của người con thứ ba đang mang thai.
florida80
09-05-2019, 20:13
Trải qua những bất hạnh đột ngột này, ông Triệu cảm thấy rất buồn và mơ hồ.
“Khi ta đi lừa lọc người khác, ta sống hạnh phúc với con cái kề bên”, ông phàn nàn. “ Bây giờ ta đang cố gắng hết sức làm người tốt, th́ những điều không may lại lần lượt kéo đến. Có vẻ như câu thành ngữ Trung Hoa ‘Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo’ là hoàn toàn sai lầm”.
Hàng xóm của ông Triệu rất cảm thông cho ông và gia đ́nh.
Một ngày kia, người con dâu của ông Triệu trở dạ. Tuy nhiên, sau ba ngày lâm bồn, đứa bé vẫn chưa chịu ra. Các bà đỡ lần lượt được mời đến, nhưng đều vô vọng và không biết làm cách nào.
Ông Triệu ngày càng lo lắng. Đúng lúc đó, một vị sư gơ cửa xin khất thực. Gia nhân của ông Triệu đă cố đuổi nhà sư đi, nhưng nhà sư đă nói rằng ông có phương thuốc đặc hiệu cho gia chủ. Nhà sư ngay lập tức được trọng vọng như thượng khách.
“Ta là một nhà sư lang thang. Ta đi theo định mệnh an bày”, nhà sư nói với ông Triệu. Sau đó ông đưa cho ông Triệu phương thuốc, và ông Triệu đă sai đầy tớ cấp tốc đưa thuốc cho con dâu. Vài phút sau, người hầu báo lại là người con đau đă sinh con trai sau khi dùng thuốc.
Ông Triệu vui mừng. Ông biểu đạt ḷng biết ơn đến nhà sư và thết đăi một bữa thịnh soạn tối hôm đó.
Trong khi dùng bữa tối, ông Triệu hỏi nhà sư, “thưa sư phụ, con có thể hỏi ngài một câu mà con thắc mắc từ lâu được không ạ?” Nhà sư gật đầu.
Vừa thở dài, ông Triệu kể với nhà sư “Con thật xấu hổ khi phải nói rằng con lập nghiệp bằng cách dùng một cái cân gian để lừa gạt người khác. Con quyết tâm trở thành người tốt vào năm ngoái và phá huỷ cái cân. Tuy nhiên, ngay sau khi con phá cái cân, con bắt đầu gặp hết bất hạnh này đến bất hạnh khác."
"Con đă mất ba người con trai trong thời gian ngắn chỉ sáu tháng, và hai con dâu đă rời bỏ chúng con. Thật may là người con dâu thứ ba đă cho chúng con đứa cháu nội này. Tại sao lại có một gia đ́nh hạnh phúc khi con lừa dối người khác, nhưng ngay khi con quyết định làm việc tốt, th́ tất cả những bất hạnh này lại gơ cửa nhà con?"
Nhà sư cười to sau khi nghe câu chuyện của ông Triệu, và trả lời lại : "Đừng có tự suy diễn mộng tưởng. Ông trời đối xử thực sự là rất công bằng đối với chúng ta. Người con cả của ông là đầu thai của người bán vải bông mà đă bị chết sau khi bị ông lừa gạt, và người con trai thứ chính là hiện thân của người bán thảo dược."
"Người con trai thứ ba cũng ra đời do tất cả những việc làm xấu mà ông đă tích lũy thành, và cả ba người con ông đến thế giới này để làm đổ nát ông và gia đ́nh ông, thế nên ông sẽ đói mà chết trong tuổi già. Tuy vậy, từ khi ông quyết tâm làm điều tốt, thần thánh đă thể hiện sự thương cảm đối với ông và đă thu hồi lại ba người con ông. Ông đă có thể thoát khỏi định mệnh đó."
florida80
09-05-2019, 20:14
Sau khi nghe xong, Triệu cảm thấy như vừa tỉnh khỏi cơn mê. Ông cảm tạ nhà sư về việc đă giảng giải hoàn cảnh cho ông, nhưng ông cũng thắc mắc hỏi nhà sư về đứa cháu nội, phải chăng nó cũng đến để đ̣i các nợ khác từ ông.
"Tất cả các món nợ đă được trả sau chuỗi bất hạnh vừa rồi," nhà sử trả lời với một nụ cười. "Đứa cháu của ông đến để đem lại may mắn và hạnh phúc cho gia đ́nh. Nó sẽ được hưởng tiếng thơm bời v́ quyết định làm điều tốt cho người khác của ông. Đây là phần thưởng dành cho việc ông chọn làm điều tốt."
Ông Triệu đă rất hài ḷng và trở nên vững tâm thực thi các điều tốt trong hết phần đời c̣n lại.
Câu chuyện này thể hiện câu nói cổ của Trung Hoa: "Nếu một gia đ́nh tốt gặp nhiều tai ương, đó có thể là họ đang trả nghiệp hoặc món nợ từ người đời trước. Một khi món nợ đă được trả, họ sẽ hưởng một cuộc sống hạnh phúc."
Sưu tầm
florida80
09-05-2019, 20:15
Măi Măi Là Bao Xa (Bao Lâu) ???
Dù cho thực tế chẳng ai bắt ta phải tin vào điều đó, dù ta có cân nhắc lí trí đến thế nào, th́ con tim ta vẫn luôn hy vọng vào một điều ǵ đó phù phiếm… Vậy, măi măi là bao xa ?
***
http://i2.photobucket.com/albums/y18/MusicMonster/thoughttbagianhaymua-1.gifhttp://i2.photobucket.com/albums/y18/MusicMonster/thoughttbagianhaymua-1.gif
Đôi khi, ta vu vơ tự chợt hỏi với ḿnh rằng "Măi măi là bao xa?"
Thực tế, trong tiềm thức ta vốn đă tự nhận ra chẳng có điều ǵ là măi măi… Nhưng ta dù vô t́nh hay cố ư, vẫn tự huyễn bản thân ḿnh rằng sẽ có ḱ tích xảy ra thôi nếu một lần nào đó ta may mắn...
Trong cuộc đời, ta sung sướng khi được Thượng đế trao tặng một thứ được gọi là t́nh yêu. Và cụm từ "măi măi", bỗng chốc được khai sinh ra như một quy luật tự nhiên hằng tồn tại.
Ngay từ thưở lọt ḷng, cha mẹ đă hứa với ta rằng sẽ luôn ở bên ta măi. Và thời gian cứ thế trôi qua, ta vẫn luôn thắc mắc trong ḿnh rằng "măi" ấy là khi nào. Để rồi cuối cùng, ngay cả khi họ đă vĩnh viễn rời xa ta, ta vẫn chẳng thể nào định nghĩa được cụm từ ấy…
Măi măi là bao xa ( Bao lâu )?
Có lẽ, măi măi là khi t́nh yêu thương dạt dào vẫn chôn chặt đến tận đáy ḷng dù đă bị cuộc đời chua cay nhẫn tâm cắt… Là khi nước mắt chẳng thể nào ngừng tuôn rơi… Là khi nỗi đau vẫn c̣n nhói lại mỗi khi nhắc đến chẳng nên lời…
Và rồi, ta biết là ta ngốc, ta biết là ta sai, nhưng v́ ta biết là ta đang tồn tại, nên ta vẫn tiếp tục dấn thân vào cái "bẫy" mang tên t́nh cảm của thế gian này…
Một người nào đó, xa lạ mà thân thuộc, hồn nhiên đến bên đời ta, trao cho ta bao yêu thương, trao cho ta bao hy vọng sống, và một lần nữa, cũng trao cho ta hai từ "măi măi".
Ta ngây ngô tin vào điều đó, ngây ngô đón nhận, để rồi cũng ngây ngô để mất đi…
Ta tức giận, ta căm hờn, ta thù hận vào điều ǵ đó mang tên "măi măi"…
Ta nực cười v́ tất cả chỉ là dối trá. Ta đau xót khi nhận ra "măi măi" vốn là một khái niệm không hề tồn tại.
Nhưng dù cho thực tế chẳng ai bắt ta phải tin vào điều đó cả, dù ta có cân nhắc lí trí đến thế nào, th́ con tim ta vẫn luôn hy vọng vào một điều ǵ đó phù phiếm…
Vậy, măi măi là bao xa ( Bao lâu )?
http://i917.photobucket.com/albums/ad12/lisado82/i-love-cofee.jpg
Măi măi là khi t́nh cảm giữa đôi ta vẫn nguyên vẹn tṛn đầy dù cho không c̣n ở bên nhau chăng nữa…
Măi măi là khi ta cảm nhận được hơi ấm của nhau dù đă để h́nh bóng của ai rời xa mất…
Và măi măi… là sẽ chẳng bao giờ rời xa nhau cho dù ta, một lần nữa, đă không c̣n tồn tại…
V́ vậy, đừng bao giờ đánh mất niềm tin của bản thân, niềm tin vào những thứ kể cả khi ta tưởng chừng như đó là một giấc mơ hoang đường… V́ hai từ măi măi, luôn tồn tại ở trong ta nếu ta đủ can đảm và nghị lực để giữ lấy chúng…
sưu tầm
florida80
09-05-2019, 20:18
Tam Giác Quỷ
"Tam giác quỷ" làm ta liên tưởng đến tên của một bộ phim khá nổi tiếng, sản xuất năm 2009, "Triangle". Nhưng bài viết dưới đây của Thùy Linh không phải nói về bộ phim này mà là nói về mối quan hệ giữa 3 thế lực mạnh nhất đang tồn tại ở VN: chính quyền, Công An, và xă hội đen.
Sau khi đất nước thống nhất và tiến lên theo con đường XHCN, chính quyền nước ta phải đối mặt với nhiều khó khăn và thách thức, trong đó có sự chống đối đến từ những người thuộc chế độ cũ cả ở trong nước lẫn nước ngoài. Những năm gần đây c̣n xuất hiện thêm một lực lượng chống đối đến từ những người bất đồng quan điểm, mà lực lượng này đang có dấu hiệu tăng lên trong một xă hội thiếu dân chủ. Những người nông dân bị cướp đất dưới h́nh thức cưỡng chế trái phép cũng đang đứng dậy đấu tranh với chính quyền, điển h́nh là vụ án Đoàn Văn Vươn ở Hải Pḥng. Tuy nhiên, bất chấp những khó khăn và thách thức kể trên, chính quyền nước ta vẫn đang tồn tại một cách vững chắc như một đế chế hùng mạnh, chưa hề có một dấu hiệu rơ ràng nào cho thấy họ suy yếu. Có được điều này là nhờ họ đang sở hữu một cánh tay vô cùng đắc lực, và tuyệt đối trung thành: "Công An nhân dân !"
Chính v́ lẽ đó, Công An được trọng dụng và đối xử như những công thần lập quốc của đất nước trong thời b́nh. Càng ngày lực lượng CA càng trở nên đông đảo, nắm trong tay nhiều quyền lực hơn, và dĩ nhiên họ đă đáp lại bằng sự trung thành tuyệt đối với chế độ. Nên ngành CA được xếp vào danh sách 3 ngành tham nhũng nhất tại VN, theo báo cáo của Tổ chức Minh bạch quốc tế (TI) vào tháng 07 năm 2013 cũng là một điều dễ hiểu. Có thể khẳng định rằng: nhiệm vụ quan trọng nhất của lực lượng CA hiện nay là bảo vệ chính quyền. Như vậy mối quan hệ giữa chính quyền và CA sẽ ngày càng khắn khít và bền vững, thách thức tất cả những thế lực chống đối đang tồn tại.
Nếu như mối quan hệ trên có thể dễ dàng hiểu được, th́ mối quan hệ giữa CA, và xă hội đen lại là một mối quan hệ khá phức tạp, phải thực sự đi sâu vào t́m hiểu mới thấy được. Sau khi trùm xă hội đen ở Sài G̣n là Năm Cam cùng với đồng bọn bị bắt, nhiều người đă giật ḿnh khi biết được vụ án có liên quan đến cả Thứ trưởng Bộ CA. Từ đây mối quan hệ giữa CA và xă hội đen mới được nhiều người chú ư đến. Ở thời điểm hiện tại, những băng nhóm xă hội đen vẫn đang hoạt động mỗi ngày, hầu như quận huyện nào cũng có những tên trùm khét tiếng, và đám đàn em trung thành, tuy không lộng hành như thời của Năm Cam.
Sống tại Sài G̣n ai mà không khiếp sợ khi nghe nói đến giang hồ ở quận 4, quận 8, Chợ Lớn, bến xe Lam Hồng… Tuy vậy, lực lượng này chưa phải là đối thủ xứng tầm đối với CA như ở các nước Colombia, Mexico, Italy... V́ ở VN việc sở hữu súng là bất hợp pháp, nên vũ khí chủ yếu của các băng nhóm xă hội đen vẫn là kiếm, dao, mă tấu…, trong khi CA được trang bị súng ống đầy đủ. Hơn nữa lực lượng CA c̣n rất đông, và sẵn sàng hỗ trợ lẫn nhau, VN là nước có tỉ lệ CA trên dân số thuộc loại cao trên thế giới. Ngoài ra các băng nhóm này chưa đủ mạnh lại hoạt động độc lập, nhiều khi chúng c̣n đụng độ, và thanh toán lẫn nhau.
Câu hỏi được đặt ra là: tại sao chúng vẫn tồn tại ngang nhiên thế ? Từ bọn đâm thuê chém mướn, trộm cướp, bảo kê, cho vay nặng lăi, đến các đường dây bài bạc, cá độ đá banh, tổ chức mại dâm… Mấy cái tụ điểm cá độ đá banh, đánh bạc, mại dâm trong khu phố nơi Thùy Linh đang sống, người dân nào chẳng biết, chẳng lẽ CA lại không biết ? Nói đến đây chắc hẳn mọi người đă hiểu ! Mối quan hệ này dựa trên lợi ích mà cả hai bên được hưởng là quá lớn, thay v́ chiến đấu với nhau th́ cả hai bắt tay nhau cùng hưởng lợi. Lưu ư, đây chỉ là một bộ phận CA chứ không phải là đa số !
florida80
09-05-2019, 20:19
Cảnh sát H́nh sự, hay CS Cơ Động nhiều khi mặc thường phục làm nhiệm vụ, nhờ vậy mà họ cũng đă phá được khá nhiều vụ án nghiêm trọng, tuy nhiên điều này đang được lợi dụng cho mục đích khác. Trong các cuộc biểu t́nh gần đây, chúng ta thấy có những kẻ côn đồ đi theo quấy phá hoặc tấn công người biểu t́nh, có thể người dân ngây thơ sẽ tưởng đó là côn đồ thật ! Gặp trường hợp này th́ đành bó tay, không thể làm ǵ được, c̣n nếu gọi CA điều tra th́…
Những tên cướp cũng biết lợi dụng điều này, chúng giả vờ làm CA để trấn lột người đi đường, liên hệ chạy án để lừa tiền, và thực hiện các hành vi tống tiền đối với những cá nhân, hay tổ chức vi phạm luật pháp mà chúng biết được. Gần đây báo Thanh Niên có đăng một clip quay lại cảnh một tên côn đồ đánh người đi đường ngay trước mặt CSGT sau khi người này cự căi với CSGT, đây cũng là một dẫn chứng sống động cho mối quan hệ này. Khi lập chốt chặn để xử phạt người vi phạm giao thông, CSGT đă phối hợp nhịp nhàng với những kẻ côn đồ, nếu người tham gia giao thông cự căi hoặc sử dụng camera khi bị CSGT dừng xe kiểm tra, lập tức những kẻ côn đồ này ở gần đâu đó sẽ xông ra đánh tới tấp, cướp điện thoại, hoặc máy quay phim rồi biến mất. Những người dân lương thiện ngơ ngác không hiểu chuyện ǵ vừa xảy ra đối với họ. Điều này cũng gây nên một trở ngại rất lớn cho các phóng viên muốn điều tra về hành vi tham nhũng của lực lượng CSGT. Thực thực hư hư – hư hư thực thực, rất khó để phân biệt giữa côn đồ và CA !
Trong một số vụ cưỡng chế đất mới đây xảy ra tại các tỉnh phía Bắc, chúng ta thấy hiện tượng những tên côn đồ lạ mặt đến hành hung nông dân một cách khó hiểu. T́m hiểu ra mới biết, các doanh nghiệp muốn sở hữu đất đai đă "liên hệ" với chính quyền địa phương, chính quyền lại huy động cảnh sát, và cảnh sát v́ muốn giấu mặt nên đă liên hệ với xă hội đen. Qua đó chúng ta thấy mối quan hệ khắn khít giữa chính quyền, CA và xă hội đen đang tạo ra một thế đứng 3 chân vững chắc, là một tam giác quỷ thật sự ! Người dân lương thiện đang phải chiến đấu với tam giác quỷ này mỗi ngày – và đó là một cuộc chiến không cân sức !
Sưu tầm
florida80
09-05-2019, 20:20
Lời Hẹn Ước
Được sống và được yêu thương đó là những điều ḱ diệu nhất mà con người có được. Hăy quư trọng những ǵ bạn đang có, đừng để đến khi không c̣n nắm giữ được nó, bạn sẽ thấy hối tiếc. Câu chuyện t́nh buồn, nhưng nó lại nhắc cho ta lư do v́ sao ta phải sống... để được yêu thương!
Vào một buổi chiều đẹp trời chan ḥa gió và nắng, chàng trai và cô gái đă vô t́nh gặp nhau khi đang cùng đi dạo trên hành lang ở một bệnh viện. Ngay từ giây phút đầu tiên ánh mắt họ chạm nhau, hai trái tim non trẻ bỗng chốc đập loạn nhịp, tiếng sét ái t́nh đến với họ trong một hoàn cảnh thật trớ trêu.
Cả hai cùng đang lâm bệnh nặng không có cách nào cứu chữa được. Họ đọc trong mắt nhau cả một sự tuyệt vọng vô bờ bến. Có lẽ v́ cùng trong một hoàn cảnh nên dù chỉ mới nói chuyện nhưng dường như đă có cảm giác quen thuộc như hai người bạn đă quen từ lâu.
Và cũng từ đó, những ngày tháng ở trong bệnh viện họ như hai chiếc bóng không xa rời nhau, ngày ngày cùng nắm tay ngắm mặt trời mọc, rồi chiều xuống ngắm cảnh hoàng hôn rực rỡ. Hai trái tim đang yêu như được tiếp thêm sức mạnh tràn ngập hạnh phúc và hy vọng, họ không c̣n cảm thấy bi quan và tuyệt vọng về cuộc sống nữa...
Cuối cùng cũng đến một ngày chàng trai và cô gái cùng được thông báo rằng bệnh t́nh của họ đă trở nên rất nguy kịch, không c̣n khả năng cứu chữa nữa, họ chỉ c̣n đếm sự sống bằng từng ngày từng giờ. Bệnh viện cũng bất lực trả họ lại về cho gia đ́nh.
Đêm cuối cùng trong bệnh viện, họ cùng nắm chặt tay nhau không nỡ xa rời, cùng hẹn ước sẽ không bao giờ quên những ngày tháng khó quên ở đây và hẹn sẽ luôn viết thư cho nhau để duy tŕ liên lạc.
Đó là cách duy nhất để hai trái tim luôn được xích lại gần nhau và cả hai sẽ tiếp cho nhau thêm nghị lực để cùng chiến đấu với sự sống và cái chết đang gần kề. Họ nh́n vào mắt nhau tràn đầy niềm tin và hy vọng...
Cứ thế, ngày tháng chậm chạp trôi đi, những lá thư họ gửi cho nhau vẫn không hề vơi cạn. Từng ḍng từng chữ đối với họ đáng quư biết chừng nào, họ động viên nhau, gửi đến nhau những lời yêu thương, hy vọng, những dự định của tương lai, những niềm mơ ước. Cả cô gái và chàng trai đều như quên đi nỗi đau đớn bệnh tật đem lại, họ sống trong hạnh phúc, lạc quan và niềm tin vô bờ...
Nhưng rồi ba tháng sau đó, bệnh t́nh của cô gái trong phút chốc trở nên nguy kịch, và cô đă lặng lẽ ra đi, trên tay cô nắm chặt lá thư của chàng trai, miệng cô vẫn đọng lại một nụ cười măn nguyện:
"... Nếu phải đối diện với vận mệnh, đối diện cái chết, em hăy đừng sợ nhé! Hăy đừng lo lắng, đừng sợ hăi! Bởi v́ vẫn c̣n có anh luôn ở bên em, vẫn c̣n rất nhiều người thương yêu em ở bên em, sẽ che chở cho em, và cùng em vượt qua những chặng đường khó khăn này. Hăy vững vàng lên! Đừng khóc, dù là địa ngục hay thiên đường, chúng ḿnh sẽ không bao giờ xa rời...".
florida80
09-05-2019, 20:21
Mẹ của cô gái run rẩy cầm lá thư của chàng trai trên tay cô ̣a khóc. Bà biết cô đă ra đi rất thanh thản. Ngày thứ hai sau hôm cô gái mất, mẹ cô phát hiện thấy trong ngăn kéo bàn học của cô có một tập thư đă dán tem nhưng chưa gửi. Bức thư trên cùng viết: "Gửi cho mẹ".
Bà run run mở thư, đúng là nét chữ quen thuộc của con gái: "Mẹ thân yêu của con. Có lẽ đến lúc mẹ nhận được lá thư này th́ con đă đi rất xa rồi. Nhưng con vẫn c̣n một tâm nguyện chưa hoàn thành được. Con đă có một lời hẹn ước với một người con trai là con sẽ cùng anh ấy chiến đấu với bệnh tật và cùng nhau vượt qua những ngày tháng cuối cùng này. Nhưng con biết con không thể thực hiện được lời hứa đó. Cho nên sau khi con đi rồi, mẹ hăy thay con tiếp tục gửi những lá thư này cho anh ấy, để anh ấy có thêm nghị lực mà tiếp tục sống, những lá thư này đối với anh ấy rất quan trọng, nó sẽ mang lại niềm tin cho anh ấy. Chỉ cần anh ấy biết con c̣n khỏe, anh ấy sẽ không từ bỏ con mà ra đi, sẽ c̣n tiếp tục chiến đấu, tiếp tục sống...".
Nh́n những ḍng di thư cuối cùng của con gái, bà mẹ cô gái đă theo địa chỉ trên lá thư t́m đến nhà chàng trai. Vừa vào đến nhà, đập vào mắt bà là tấm di ảnh của chàng trai đặt trên bàn thờ. Trong phút chốc, bà cứ nh́n tấm ảnh đó đứng bất động tê dại.
Một lúc sau, một người phụ nữ bước ra, khuôn mặt tiều tụy khắc khổ, vẻ đau đớn vẫn chưa xóa hẳn trong ánh mắt vô hồn của bà, đó là mẹ của chàng trai. Bà cầm ra một tập thư dày đưa cho mẹ của cô gái: "Đây là những bức thư con trai tôi để lại, nó đă mất cách đây một tháng. Nhưng nó vẫn nói với tôi nó c̣n có một người con gái cùng cảnh ngộ đang đợi thư nó từng ngày, vẫn đang cần nó tiếp thêm nghị lực để tiếp tục sống. Cho nên những ngày tháng qua, mỗi tuần tôi vẫn thay nó gửi một bức thư đi cho cô gái đó...".
Nói đến đây, mẹ của chàng trai lại nức nở ̣a khóc. Mẹ cô gái hai mắt cũng ướt sũng từ độ nào, bà nhẹ nhàng tiến lại choàng tay ôm mẹ chàng trai vào ḷng, nghẹn ngào nói: "Bà yên tâm, rồi chúng nó sẽ được gặp nhau trên thiên đường như đúng lời hẹn ước...".
Sưu tầm
florida80
09-05-2019, 20:24
Không Hiểu Nổi!
Ôi con gái....Bạn trai cần biết
Rất đơn giản, nhưng lại cực kỳ phức tạp. Rất yếu đuối, nhưng lại vô cùng mạnh mẽ, v́ đó chính là... Bạn có đoán được là ai chưa?
Nếu bạn hôn cô ấy, bạn là chàng trai không tốt. Nhưng nếu bạn không hôn cô ấy, bạn không phải con trai.
Nếu bạn ca ngợi cô ấy, cô ấy sẽ cho rằng bạn đang nói dối. Nhưng nếu bạn không nói ǵ, th́ cô ấy cho rằng bạn chẳng có ǵ tốt đẹp cả.
Nếu bạn đồng t́nh với những ư thích của cô ấy, th́ bạn là người ba phải. Nhưng nếu bạn không làm thế, th́ bạn là người chẳng “am hiểu” ǵ cả.
Nếu bạn gặp cô ấy thường xuyên, cô ấy cho rằng bạn tẻ nhạt. Nhưng nếu không như thế, cô ấy sẽ kết tội bạn là người hai mặt.
Nếu bạn ăn mặc chải chuốt, cô ấy nói bạn là dân chơi. Nhưng nếu bạn không ăn mặc như thế, th́ bạn đúng là một chàng trai chán phèo.
Nếu bạn ghen, cô ấy cho rằng như thế thật xấu. Nhưng nếu bạn không ghen, cô ấy lại nghĩ bạn không yêu cô ấy
Nếu bạn chậm một phút, cô ấy phàn nàn v́ phải đợi lâu. Nhưng nếu cô ấy muộn giờ, th́ cô ấy sẽ nói: “Con gái mà, ai chẳng thế?”.
Nếu bạn ít hôn cô ấy, cô ấy sẽ nói bạn lạnh lùng. Nhưng bạn thử hôn cô ấy thường xuyên xem? Cô ấy sẽ gào lên rằng bạn là người ưa “lợi dụng”.
Nếu bạn không giúp cô ấy qua đường, bạn đúng là “đồ không có đạo đức”. Nhưng nếu bạn giúp, cô ấy cho rằng bạn “chỉ là kẻ hay dụ dỗ phụ nữ”.
Nếu bạn nh́n ngắm người phụ nữ khác, cô ấy buộc tội bạn hay tán tỉnh và không chung thuỷ. Nhưng nếu cô ấy nh́n ngắm người đàn ông khác, cô ấy nói đó chỉ thể hiện sự ngưỡng mộ thôi.
Nếu bạn nói, cô ấy muốn bạn lắng nghe. C̣n nếu bạn lắng nghe, th́ cô ấy lại muốn bạn nói.
Nhưng lắm lúc lại chẳng biết thế nào mà lần.
Tóm lại:
Rất đơn giản, nhưng lại cực kỳ phức tạp.
Rất yếu đuối, nhưng lại vô cùng mạnh mẽ.
Rất khó hiểu, nhưng ai cũng khát khao có được.
Rất đáng trách, nhưng lại vô cùng tuyệt vời, v́ cô ấy là… CON GÁI!
Sưu tầm
florida80
09-05-2019, 20:25
BÀI TOÁN MUÔN ĐỜI...!
Bài toán chính xác và muôn đời cho đời sống của mỗi chúng ta là bài toán nhân quả. Nghĩa là ta gieo nhân ǵ, th́ ta gặt quả ấy. Và ta sống trong môi trường nào, th́ trước sau ǵ ta cũng bị xông ướp bởi môi trường ấy.
Ta chỉ thoát ra khỏi bài toán nhân quả là khi nào ta không gieo nhân. Nhân đă không gieo th́ quả không bao giờ có. Quả đă có th́ nhất định phải có nhân và có duyên. Và ta không bị xông ướp bởi môi trường nào, là do sự sinh hoạt của ta hoàn toàn không liên hệ ǵ đến môi trường ấy.
Ta sống và hành hoạt giữa cuộc đời mà không bị xông ướp bởi những hoàn cảnh sai lầm, bởi những nhận thức sai lạc, bởi những tâm lư tà bậy, bởi những quan hệ sai lầm và bởi những sự nuôi sống sai lầm là một phép lạ.
Phép lạ đó là ǵ? Đó là phép lạ do quán chiếu nhân quả đem lại. Nhân xấu ta không gieo, th́ quả khổ ta không gặt. Nhân lành ta đă gieo trồng, th́ quả vui ắt ta phải có. Nhưng, tại sao ở trong đời có những người gieo nhân lành mà quả khổ vẫn nẩy sinh; những kẻ gieo nhân ác mà quả vui thường có?
Thế nào là nhân lành? Nhân lành là hạt giống tốt đẹp, có khả năng sinh ra trái ngọt. Người biết gieo nhân lành là người biết quan hệ với những người khác trong những ư hướng tốt đẹp. Một người có ư hướng tốt đẹp, người ấy quan hệ với mọi người mà không hề khởi lên ư hướng thủ lợi cho ḿnh dưới bất cứ h́nh thức nào. Khi quan hệ với mọi người không thủ lợi cho ḿnh dưới bất cứ h́nh thức nào, tức là người ấy đă gieo nhân lành vào đời sống của ḿnh. Và do gieo nhân lành như vậy, nên người ấy ở đâu và lúc nào cũng nếm được trái ngọt.
Thế nào là nhân không lành? Nhân không lành là hạt giống không tốt đẹp, có khả năng sinh ra trái đắng. Người không biết gieo nhân lành là người chỉ biết thủ lợi cho ḿnh, khi quan hệ với những người khác dưới bất cứ h́nh thức nào. Một người khi quan hệ với những người khác có ư hướng thủ lợi cho ḿnh, người ấy là người gieo nhân không lành vào đời sống của ḿnh. Và do gieo nhân không lành như vậy, nên người ấy ở đâu và lúc nào cũng bị nếm trái đắng.
florida80
09-05-2019, 20:26
Nhân thiện và ác hay nhân tốt và xấu, không nên nh́n vào những h́nh thức biểu hiện mà hăy nh́n vào ngay nơi bản chất hay ư hướng của hành động.
Một người với h́nh thức đem tài sản để hiến dâng cho những người khác, chưa hẳn người ấy đă tạo ra được nhân lành. Tại sao? V́ nếu người ấy hiến dâng tài sản cho người khác với ư hướng thâu tóm danh dự về cho ḿnh và ḿnh sẽ được mọi người tôn vinh là đạo đức hay hiền thiện, th́ việc hiến dâng tài sản của người ấy đi từ một ư hướng xấu hay ác, nên dù hiến dâng cả tài sản cho người khác, mà vẫn dẫn sinh quả khổ hay trái đắng cho họ.
Và trong đời, không có người nào do hiện thế gieo nhân ác mà sống an vui cả. Sự an vui của họ trong hiện thế là do họ thừa hưởng cái nhân tốt của họ đă từng gieo trồng trong quá khứ. Ví như người nông dân làm ruộng bị thất thu ba vụ mùa liên tiếp, nhưng họ không hề nợ nần và ăn gạo mua. Tại sao? V́ lúa cũ trong kho của họ c̣n lại từ những vụ được mùa trước đó. Nếu vụ tới tiếp tục mất mùa nữa, họ sẽ ăn gạo mua và sẽ gặp nhiều khốn đốn của gia đ́nh.
Và trong đời, không có một người nào do hiện thế gieo nhân thiện mà sống khổ đau cả. Những kết quả khổ đau mà họ đang có và đang chịu đựng trong hiện thế là do nhân không lành của họ đă từng gieo trồng từ quá khứ đem lại. Ví như người nông dân làm được mùa liên tiếp ba vụ mà vẫn ăn gạo mua. Tại sao? V́ những vụ mùa trước đó, họ đă bị thất thu, phải vay lúa để ăn, phải vay tiền để tiếp tục canh tác, nên dù vụ mùa hiện tại đang được bội thu, nhưng phải bù lỗ và trả nợ cho những vụ trước, khiến cho mùa hiện tại, tuy được mùa, nhưng họ vẫn ăn gạo mua. Nếu vụ tới tiếp tục được mùa, họ sẽ không c̣n ăn gạo mua, họ ăn chính gạo do họ làm ra và họ không c̣n là người mắc nợ.
Do đó, ta phải biết nh́n sâu vào quy luật nhân quả để ta có thể giải mă ẩn số của bất cứ bài toán nào trong cuộc sống của ta và có thể giúp cho mọi người cũng có khả năng giải mă ẩn số của bất cứ bài toán nào trong đời sống của chính họ.
Bởi vậy, một sự kiện dù xấu hay tốt xảy ra cho ta, ta phải có khả năng trầm tĩnh để nh́n sâu vào sự kiện ấy một cách sâu sắc, nhằm khám phá ra sự thật đang chứa đựng ở nơi sự kiện ấy. Một sự kiện dù xấu hay tốt đă xảy ra cho ta, đang xảy ra cho ta và sẽ xảy ra cho ta, chúng không bao giờ xảy ra cho ta một cách đơn thuần mà chúng xảy ra theo sự tác động liên đới của nhân duyên, nhân quả ba đời.
Mọi ẩn số trong các bài toán cộng, trừ, nhân, chia, phương tŕnh hay lũy thừa của cuộc đời ta, chúng không ra ngoài sự tác động liên đới của các pháp thuộc về nhân duyên, nhân quả quan hệ ba đời mà mẫu số chung của chúng đều là tâm.
Tâm ta khởi lên tác ư thiện, th́ chúng có khả năng hạn chế những hạt giống bất thiện nơi tâm ta, khiến cho thiện tâm của ta được tăng trưởng và lớn mạnh trong mọi ư hướng và hành động của ta, làm nảy sinh những hoa trái an lạc trong đời sống của ta.
florida80
09-05-2019, 20:28
Tâm ta khởi lên tác ư bất thiện, th́ chúng có khả năng hạn chế những hạt giống thiện nơi tâm ta, khiến cho những hạt giống bất thiện nơi tâm ta tăng trưởng và lớn mạnh trong mọi ư hướng và hành động của ta làm nảy sinh những hoa trái bất hạnh trong đời sống cho ta.
Bài toán học ấy là bài toán học muôn đời và chính xác cho mỗi chúng ta.
Vậy, ta phải chín chắn với mọi ư hướng của ta, trước khi hành động để mọi hậu quả xảy ra với ta, khiến tâm ta không bị rơi vào sự ân hận, rồi buông ra khẩu nghiệp một cách hèn hạ là tại, bởi và v́!
Nhân quả là bài toán muôn đời cho tất cả chúng ta. Bài toán ấy không phải làm ở trên giấy hay ở trong sách vỡ mà chính ngay trong cuộc sống. Và nó hiện hữu một cách linh hoạt và sống động đúng như sự sống động và linh hoạt của tâm thức chúng ta../.
Sưu tầm
florida80
09-05-2019, 20:29
Tâm ta khởi lên tác ư bất thiện, th́ chúng có khả năng hạn chế những hạt giống thiện nơi tâm ta, khiến cho những hạt giống bất thiện nơi tâm ta tăng trưởng và lớn mạnh trong mọi ư hướng và hành động của ta làm nảy sinh những hoa trái bất hạnh trong đời sống cho ta.
Bài toán học ấy là bài toán học muôn đời và chính xác cho mỗi chúng ta.
Vậy, ta phải chín chắn với mọi ư hướng của ta, trước khi hành động để mọi hậu quả xảy ra với ta, khiến tâm ta không bị rơi vào sự ân hận, rồi buông ra khẩu nghiệp một cách hèn hạ là tại, bởi và v́!
Nhân quả là bài toán muôn đời cho tất cả chúng ta. Bài toán ấy không phải làm ở trên giấy hay ở trong sách vỡ mà chính ngay trong cuộc sống. Và nó hiện hữu một cách linh hoạt và sống động đúng như sự sống động và linh hoạt của tâm thức chúng ta../.
Sưu tầm
florida80
09-06-2019, 00:10
Thói quen ăn trộm cũng có thể là… bệnh lư
Tác giả: Minh Thư
Tham vấn y khoa: BS. Nguyễn Thường Hanh
Nhấn vào chia sẻ trên Facebook (Opens in new window)
Chia sẻ trên Skype (Opens in new window)
Bấm để chia sẻ lên LinkedIn (Opens in new window)
Thói quen ăn trộm cũng có thể là… bệnh lư
Thói quen ăn trộm đôi khi không phải xuất phát từ sự thiếu thốn về vật chất mà rất có thể là do… bệnh lư. Đây cũng được xem là một loại bệnh khá phổ biến mà không phải ai cũng biết đấy.
Ăn trộm là hành động lấy đi một thứ ǵ đó của người khác mà không được sự cho phép của người đó. Đây được coi là một hành vi trái với luật pháp, đạo đức và thường xảy ra khi một người gặp các rắc rối có liên quan đến kinh tế. Tuy nhiên, hành động ăn trộm nhiều khả năng cũng là kết quả của chứng rối loạn kiểm soát cảm xúc hay rối loạn ám ảnh cưỡng chế.
Ăn trộm do bệnh lư
Ăn trộm do bệnh lư (kleptomania) có thể xem là một vấn đề về mặt tâm lư hơn là mong muốn t́m kiếm thứ ǵ đó có ư nghĩa về vật chất hay tài chính. Thế nên, kleptomania sẽ xuất hiện khi bạn thường xuyên không thể chống lại sự thôi thúc để ăn cắp.
Trong hầu hết các trường hợp, người bệnh sẽ thường lấy cắp những thứ mà họ không cần. Các món đồ bị lấy cắp thường có thể dễ dàng mua được và không có quá nhiều giá trị. Điều này không giống những trường hợp ăn trộm mang tính h́nh sự v́ các vật dụng bị đánh cắp thường có giá trị kinh tế cao.
Người bệnh kleptomania thường bộc lộ cảm giác thôi thúc xen lẫn sự lo lắng, căng thẳng, hồi hộp trước khi đi đến hành vi trộm cắp. Sau đó, họ lại cảm thấy có lỗi, hối hận, nhưng vẫn không thể ngăn được sự thôi thúc trong tâm lư và vẫn tiếp tục ăn cắp ở những lần sau như một thói quen.
Bên cạnh trộm cắp bệnh lư, có nhiều yếu tố khác cũng tạo nên thói quen ăn trộm. Một số người trộm cắp v́ lư do kinh tế khó khăn hay các vấn đề xă hội như cảm giác bị cô lập cũng có thể là nguyên nhân gây ra thói quen ăn trộm. Nhiều người cũng có thói quen ăn cắp để chống lại những người xung quanh do không nhận được sự tôn trọng.
Yếu tố nguy cơ dẫn đến ăn trộm bệnh lư
Các yếu tố nguy cơ gây ra chứng bệnh kleptomania có thể là:
• Bệnh về tâm thần: Bệnh rối loạn lưỡng cực (bệnh hưng – trầm cảm), rối loạn lo âu, rối loạn sử dụng chất gây nghiện, rối loạn nhân cách…
• Mức serotonin thấp: Đây là nguyên nhân dẫn đến sự gia tăng các hành vi bốc đồng và thiếu suy nghĩ.
• Rối loạn gây nghiện: Hành vi ăn cắp có thể giải phóng đột ngột hormone dopamine khiến nhiều người bị nghiện.
• Mất cân bằng trong năo: Sự mất cân bằng trong hệ thống opioid của năo sẽ thúc giục hành động ăn trộm xảy ra nhiều hơn.
• Tiền sử gia đ́nh: Những người có tiền sử gia định mắc chứng kleptomania hay nghiện ngập sẽ có nguy cơ mắc bệnh cao hơn.
• Phụ nữ: 2/3 số người được chẩn đoán bị kleptomania là nữ giới.
• Chấn thương đầu: Năo bị chấn động nhiều khả năng sẽ gây ra các hành vi mất kiểm soát.
Chấn thương tâm lư, đặc biệt là chấn thương khi c̣n trẻ, có thể góp phần h́nh thành chứng ăn trộm do bệnh lư.
florida80
09-06-2019, 00:11
Ăn trộm ở trẻ em và người lớn
ăn trộm
Hành vi ăn trộm ở trẻ em và người lớn có đôi chút khác biệt ở một số điểm như bên dưới:
Ở trẻ em
Hành vi trộm cắp ở trẻ em thường không phổ biến. Trẻ nhỏ, đặc biệt là trẻ dưới 5 tuổi, có thể có xu hướng lấy những món đồ khiến chúng bị kích thích. Do đó, khi nhận thấy trẻ có hành vi ăn cắp, bạn cần dạy bảo trẻ nhận thấy điều sai ngay để tránh tái phạm.
Ở một số trẻ lớn hơn, đôi khi trẻ thường nghĩ rằng ăn cắp là hành động chứng tỏ sự can đảm, hóm hỉnh hay để gây ấn tượng với bạn bè. T́nh trạng ăn cắp kéo dài cho thấy các vấn đề về phát triển hành vi hoặc cảm xúc mà nguyên nhân thường là do cuộc sống gia đ́nh không ổn định hoặc các yếu tố di truyền. Trẻ em ăn cắp thường gặp khó khăn trong việc kết bạn, duy tŕ mối quan hệ, khó gần gũi với người lớn và không tin tưởng người khác.
Trẻ em có thói quen trộm cắp thường gặp khó khăn khi tin tưởng người khác và có xu hướng hay đổ lỗi cho người khác.
Bạn có thể t́m hiểu thêm: Làm thế nào khi trẻ nói dối hoặc trộm cắp?
Ở người lớn
Người lớn thường có lư do ăn cắp khác biệt so với trẻ em v́ người lớn có nhiều khả năng đánh cắp vật có giá trị cao hơn. T́nh trạng này đa phần được coi là hành vi trộm cắp h́nh sự xuất phát từ sự thiếu thốn kinh tế. Kleptomania cũng là một nguyên nhân gây ra ăn cắp ở người lớn, khiến họ thực hiện các hành vi trộm cắp các đồ vật nhỏ, không mang tính giá trị cao hay thậm chí không có nhu cầu sử dụng. Nguyên nhân của t́nh trạng này là do rối loạn kiểm soát sự thôi thúc và bản thân người ăn cắp sẽ thường cảm thấy hối hận sau khi đă thực hiện hành vi sai trái.
Khi hành vi ăn trộm lặp lại nhiều lần mà bạn không cảm thấy tâm lư hối hận th́ đây có thể là dấu hiệu của nhiều vấn đề khác như rắc rối gia đ́nh hay các vấn đề sức khỏe tâm thần.
Điều trị chứng ăn trộm do bệnh lư
ăn trộm
Liệu pháp Nhận thức – Hành vi (CBT) thường được sử dụng để điều trị chứng bệnh kleptomania. Với cách điều trị này, bác sĩ trị liệu sẽ giúp người bệnh học cách ngăn chặn hành vi bất lợi và chú tâm nhận thức vấn đề gây ra bệnh. Trong liệu pháp nhận thức, bác sĩ sẽ thường sử dụng:
• Liệu pháp làm mất cảm thụ có hệ thống (systematic desensitization): Bạn sẽ học các kỹ thuật thư giăn để kiểm soát các cám dỗ dẫn đến hành vi ăn cắp.
• Liệu pháp chuyển đổi (covert sensitization): Cách này đ̣i hỏi bạn phải tưởng tượng là ḿnh ăn cắp để biết rằng sau đó sẽ phải đối mặt với những hậu quả tiêu cực nếu bị phát hiện.
Bác sĩ có thể kê đơn thuốc để giải quyết các rối loạn tâm thần hoặc bệnh tâm thần liên quan như trầm cảm hoặc rối loạn ám ảnh cưỡng chế. Thuốc được kê đơn là chất ức chế tái hấp thu serotonin chọn lọc hoặc một loại thuốc opioid nhằm chống lại các chất hóa học có trong năo gây ra sự thôi thúc ăn trộm.
Khi nhắc đến ăn trộm, nhiều người thường đưa ra các đánh giá liên quan đến hành vi và chuẩn mực đạo đức thay v́ nghĩ đến các nguyên nhân xuất phát từ bệnh lư. Dù lư do là ǵ đi chăng nữa th́ thói quen ăn cắp cũng là hành động sai trái cần điều chỉnh kịp thời. Thế nên, bạn hăy sớm đến gặp bác sĩ để được điều trị sớm, tránh những hậu quả đáng tiếc có thể xảy ra nhé!
florida80
09-06-2019, 18:00
Lúc Thương, Bao Nhiêu Cũng Được. Hết Thương Rồi, Nói Ngược Nói Xuôi
Tỳ Khưu Thích Chân Tuệ
Lời nói chẳng mất tiền mua
Lựa lời mà nói cho vừa ḷng nhau.
Tâm buồn chẳng nói lời nào,
Tâm vui lời nói ngọt ngào dễ thương.
Có thương yêu, bao nhiêu cũng được,
Hết thương rồi, nói ngược nói xuôi.
Lời nói dễ mích ḷng nhau.
Lời nói chân thật ngọt ngào t́nh thương.
Có t́nh thương nói ǵ cũng dễ.
Hết thương rồi bất kể nói chi.
Nói nhiều tâm khởi sân si.
Bằng như không nói từ bi ai tường.
-oOo-
Trong cuộc sống hằng ngày, để có thể hiểu nhau biết nhau, trao đổi tin tức, phổ biến văn hóa, con người dùng ngôn ngữ, tức là: chữ viết và tiếng nói. Đôi khi, không cùng chữ viết, cũng không cùng tiếng nói, nhưng con người cũng có thể hiểu biết nhau qua dáng điệu, cử chỉ, nét mặt, thái độ, hay giọng nói. Một vấn đề lớn đối với các gia đ́nh người Việt sống ở hải ngoại chính là: Vấn Đề Ngôn Ngữ. Đối với thế hệ trước, tiếng Việt là tiếng mẹ đẻ, cho nên rành rẽ rơ ràng, c̣n tiếng địa phương th́ không thông thạo.
Đối với thế hệ sau, tiếng địa phương th́ thông thạo, tuy tiếng Việt cũng là tiếng mẹ đẻ, nhưng nói th́ vấp váp, gượng gạo, ngọng nghịu. Tại sao như vậy? Bởi v́ thế hệ sau hấp thụ văn hóa tây phương, tiếp xúc với xă hội bên ngoài nhiều hơn, c̣n trong gia đ́nh, thế hệ trước muốn tập nói tiếng địa phương với thế hệ sau, cho nên thế hệ trước quên lửng chuyện dạy dỗ tiếng Việt cho thế hệ sau, dù người mẹ đẻ là người Việt. Hai thế hệ nói hai thứ tiếng khác nhau, tiếng Việt và tiếng địa phương, cho nên không thể thông cảm nhau dễ dàng. Chuyện không cảm thông nhau thường đưa tới việc đổ vỡ hạnh phúc gia đ́nh, tức nhiên cuộc sống phiền năo khổ đau, không sao tránh khỏi được.
Hai người nói hai thứ tiếng khác nhau, thực khó cảm thông nhau như vậy. C̣n hai người cùng nói một thứ tiếng th́ sao, có dễ cảm thông nhau chăng, hoặc là ngược lại, có dễ đụng chạm nhau chăng? Tại sao như vậy? Bởi v́, tuy cùng nói một thứ tiếng, nhưng tùy theo lời nói, tùy theo giọng nói, hay tùy theo cách nói, hai người có thể cảm thông nhau, hoặc là đụng chạm nhau. Lời nói có ảnh hưởng rất nhiều đến sinh hoạt đời sống của mọi người trên thế gian này. Dù quen biết trước, hay chưa quen biết, khi gặp mặt nhau, con người thường hay: chào hỏi với nhau. Một lời chào hỏi, khéo léo lịch thiệp, vui vẻ cởi mở, có thể khởi đầu, một mối quan hệ, tốt đẹp lâu dài.
Có người mở miệng nói, dù chỉ một lời, người nào cũng ưa, cũng thương cũng mến, cũng có cảm t́nh, cũng tin tưởng được, cũng đều nghe theo. Cũng có người mở miệng nói, dù có nói nhiều, cũng không ai tin, cũng không ai nghe, cũng không ai ưa, cũng không ai thích. Có những lời nói đem lại sự mát dịu trong tâm hồn người nghe. Người nghe có cảm giác như vừa uống được một ngụm nước cam lồ tươi mát. Cũng có những lời nói khiến người nghe phải đi xức dầu cù là, hoặc là, phải uống thuốc nhức đầu, có khi ngất xỉu, hay là, nghỉ thở luôn!
florida80
09-06-2019, 18:01
Như vậy, chúng ta đồng ư với nhau rằng: lời nói rất là quan trọng, có ảnh hưởng rất lớn lao, trong cuộc sống hằng ngày của tất cả mọi người chúng ta. Nếu người nào cảm thấy cuộc đời nhiều đau khổ, lắm thương đau, không vui vẻ, chẳng b́nh yên, tức là chính người đó cần phải điều chỉnh lại lời nói, cho vừa dễ nghe, cho vừa dễ thương. Tại sao như vậy? Bởi v́, chính người đó cũng muốn nghe những lời nói dễ nghe dễ thương như vậy. Hoặc là, người đó cần phải điều chỉnh lại âm thanh, cho vừa đủ nghe, để khỏi làm phiền ḷng người khác, đang cần sự yên tĩnh, để tâm hồn được thanh tịnh, hay để nghỉ ngơi được thoải mái.
Theo các sách vở chỉ dạy cách xử thế của người đời, có rất nhiều phương pháp để thu phục nhân tâm, bằng lời nói. Chẳng hạn như: Làm sao khuyên bảo người khác, khi biết họ làm sai, nói sai, hay nghĩ sai? Chẳng hạn như: Nói cách nào cho khỏi phiền ḷng người nghe? Chẳng hạn như: Có nên nói cho gia đ́nh người khác biết, khi một người trong gia đ́nh đó đang làm một việc sai trái? Có hàng bao nhiêu nguyên tắc, bao nhiêu phương pháp, bao nhiêu kỷ thuật, bao nhiêu sách vở, bao nhiêu tác giả, đă đề cập đến vấn đề này. Tuy nhiên, trong đạo Phật, vấn đề này được giải quyết một cách đơn giản hơn:
Nếu muốn nói với tâm Phật, tức là tâm từ bi hỷ xả, hay tâm thanh tịnh, th́ chúng ta nên nói. Nếu muốn nói với tâm ma, tức là vọng tâm hay ác tâm, th́ chúng ta không nên nói. Tại sao như vậy? Bởi v́, khi chúng ta bị tâm ma điều khiển để nói năng, tức là chúng ta đang tạo khẩu nghiệp, để rồi măi măi, chính chúng ta bị trôi lăn trong sanh tử luân hồi, khổ đau nhiều kiếp. Ḿnh c̣n chưa giúp ǵ được cho ḿnh, làm sao giúp ǵ được cho ai đây? Sách có câu: "Chuyện ai nấy lo. Đèn nhà ai nấy sáng" chính là nghĩa đó vậy.
* * *
Trong phạm vi bài này, chúng ta xét vấn đề lời nói, qua giáo pháp của nhà Phật mà thôi. Trong giáo lư của đạo Phật, vấn đề lời nói được đề cập đến nhiều nơi: Một là trong Tứ Nhiếp Pháp, đó là: "Ái Ngữ". Hai là trong Bát Chánh Đạo, đó là: "Chánh Ngữ". Ba là trong Pháp Tứ Y, đó là: "Y Nghĩa Bất Y Ngữ".
*1) Trước hết, chúng ta t́m hiểu lời nói qua Tứ Nhiếp Pháp. Tứ Nhiếp Pháp là pháp môn có công năng nhiếp phục nhân tâm, gồm có bốn điều: bố thí, ái ngữ, lợi hành và đồng sự. Chúng ta hăy xét qua: Thế nào là "Ái Ngữ"? -- Ái ngữ chính là: lời nói dịu dàng, êm ái ngọt ngào, dễ nghe dễ thương, phát xuất từ ḷng từ bi hỷ xả, phát xuất từ tâm thanh tịnh, phát xuất từ tấm ḷng thương người như thể thương thân. Ái ngữ không phải là lời nói đầu môi chót lưỡi, không phải là lời nói hoa mỹ, không phải là lời nói tâng bốc khách sáo, cốt sao cho đẹp ḷng người nghe, một cách không thực, đôi khi hàm chứa dụng ư bên trong. Ái ngữ có tác dụng đem lại an vui, b́nh yên thanh thản cho người nghe. Ái ngữ có tác dụng an ủi vỗ về những tâm hồn nhiệt năo, âu lo sợ sệt.
Bởi vậy, chúng ta biết lời nói, cũng như tiếng cười, có khi gây được cảm t́nh tốt đẹp, cũng có khi gây nên ác cảm, oán thù giữa con người với nhau. Chỉ cần lỡ một lời nói, có khi hư hỏng việc lớn. Chỉ cần lỡ một lời nói, có khi bị vạ lây, bị thưa kiện, thậm chí, bị tù tội, chỉ v́ người nghe không vừa tai, cho nên đặt điều đi cáo gian! Điều này cũng tùy người, tùy lúc, tùy tâm trạng, hay tùy cảm giác của người nghe nữa.
Trong sách có câu: "Bệnh ṭng khẩu nhập. Họa ṭng khẩu xuất". Nghĩa là các bệnh, thường từ cửa miệng, nhập vào cơ thể, gây nên tác hại. Tai họa xảy đến, thường do lời nói, từ cửa miệng ra, gây nên tác hại.
Chúng ta biết rằng, ngoài danh và lợi, trên thế gian này, con người thường hay, tranh chấp với nhau, chỉ v́ lời nói. Hai người nói chuyện, với nhau một lúc, không nhường nhịn nhau, không nhượng bộ nhau, chắc chắn đưa tới, tranh chấp căi vă.
Người có trí tuệ là người thực hiện được điều sau đây:
Lời nói chẳng động tâm ta.
Dù lời nói ngọt hay là đắng cay.
Sưu tầm
florida80
09-06-2019, 18:03
Teacher And Soldier (Thầy Giáo Và Lính Chiến) - Người Phương Nam
Hồi mới qua Úc đi học ESL (English for Second Language), trong một buổi thực tập đàm thọai, cô giáo đặt ra một câu hỏi cho các học viên gồm dân tị nạn và một số người di dân từ những quốc gia khác:
- Quốc gia của anh chị có những nghề gì thông dụng?
Ai cũng kể ra vài ngành nghề riêng của xứ họ. Riêng tới nhóm tị nạn Việt Nam, một anh trong nhóm chua xót đáp rằng :
- Xứ sở của chúng tôi chỉ có hai nghề tiêu biểu là teacher and soldier. Không dạy học th́ đi lính. Bởi v́ đất nước chúng tôi là một đất nước bất hạnh, giặc giă triền miên từ đời này qua đời nọ, thanh niên trai tráng cứ mãi lo đánh giặc, không có cơ hội để phát triển nước nhà. Là con dân, chúng tôi được sinh ra và lớn lên với trách nhiệm chiến đấu bảo vệ non sông, đem an vui cho dân lành. Những người làm nghề giáo là những người có bổn phận dạy cho chúng tôi biết về lịch sử nước nhà, ḷng ái quốc, t́nh dân tộc, nghĩa đồng bào anh em. Vậy mà trớ trêu thay, chúng tôi lại phải đánh nhau với đồng bào của chúng tôi v́ bất đồng chính kiến, hai chủ nghĩa không đội trời chung. Tuổi trẻ của chúng tôi hàng hàng lớp lớp phải chịu hy sinh oan uổng cho một cuộc chiến phi lý, vô ích để rồi cuối cùng bị cưỡng bức quy hàng một cách tức tưởi oan khiên.
Từ ngàn xưa, ông cha chúng tôi đă phải trường kỳ chiến đấu đánh đuổi ngọai xâm giặc tàu phương bắc và thực dân phương tây. Nhưng dù giặc tàu hay giặc tây, chúng tôi vẫn trung thành với tổ quốc, một lòng trấn thủ, sống chết cũng ở lại với quê hương. Nhưng cho tới nay th́ chúng tôi đành chấp nhận bỏ cuộc, miền nam của chúng tôi đă thất thủ v́ bị đồng minh phản bội, chúng tôi không c̣n cách nào hơn là bỏ nước ra đi. Không có giặc nào ghê gớm đáng sợ cho bằng giặc cộng sản, một thứ quỷ đội lốt người với chính sách độc tài đảng trị, phi nhân quyền và vô luật lệ. Chúng tôi không thể sống dưới một chế độ mà người dân không có chủ quyền, tương lai mờ mịt đen tối. Con cháu chúng tôi rồi sẽ ra sao trong một xă hội bất lương, lọc lừa xảo trá, vô liêm sỉ, mất tính người. Vì vậy, chúng tôi phải t́m đủ mọi cách để vượt thoát khỏi địa ngục trần gian với hy vọng có thể làm lại cuộc đời. Và cũng từ đó, thuyền nhân tị nạn Việt Nam đã xuất hiện khắp nơi trên thế giới.
Rồi quay qua ông bạn ngồi kế bên, anh nói tiếp :
- Ông bạn tôi đây là cựu giáo chức. Ông cũng đă từng đi lính đánh giặc một thời gian rồi được biệt phái trở về nghề nghiệp cũ. C̣n tôi là cựu chiến binh đă cầm súng tới giờ phút cuối cùng. Hai chúng tôi là hai chứng nhân lịch sử hùng hồn, hai thành phần ṇng cốt cụ thể đại diện cho mảnh quê hương khốn khổ của chúng tôi.
Tuy anh chưa nói rành tiếng Anh nhưng có hề ǵ! Đây là lớp học Anh ngữ, nói trật th́ đă có cô giáo sửa sai. Cứ nói đi, nói được chữ nào hay chữ nấy, nói lên cho cả thế giới biết chân tướng của cộng sản là thế nào mà cho tới cái cột đèn nếu biết đi cũng sẽ hàng hàng lớp lớp theo người bỏ nước ra đi!
"Thượng đế hởi! Có thấu cho Việt Nam này?!" (trích trong bản nhạc Đêm Nguyện Cầu của Lê Minh Bằng)
florida80
09-06-2019, 18:04
Sống Thiện Chết Lành
Tác giả: Rimpoche Nawang Gehlek
Ngô Văn Xuân – chuyển ngữ
Như chúng ta đă biết, sự chết là điều chắc chắn sẽ xẩy ra. Chẳng ai tránh đựơc. Ngay cả đến những vị tâm linh phát triển tột mức cũng không tránh khỏi. Chẳng có ai sống măi. Chẳng có ai từng đọc cuốn sách này sẽ sống măi, bất kể ǵa, trẻ, đẹp, xấu, giầu, nghèo cuả người đó ra sao. Nhưng thay v́ chúng ta trốn tránh những ư tưởng về sự chết, chúng ta nên làm một điều ǵ đó cho chính ḿnh nếu chúng ta thử nh́n xem điều ǵ sẽ tới hay chí ít th́ cũng hăy tưởng tượng ra điều ấy. Điều này không chỉ giúp chúng ta thu nhỏ nỗi sợ hăi, mà nó c̣n tạo nền móng cho chúng ta có cơ hội để đổi thay tiến tŕnh tử biệt vào tiến tŕnh giác ngộ. C̣n nếu chúng ta không thể hoàn thành đựơc điều này, th́ tối thiểu, chúng ta cũng sẽ có một cái chết an lành.
Bất kể sinh lực chúng ta có ngay từ lúc khởi đầu như thế nào, th́ cũng chẳng có thể kéo dài măi đựơc. Thời gian, ngày, tuần, tháng, năm sẽ làm cạn ṃn dần sinh lực đă đựơc ban cho ấy. Rồi tới một ngày, giống như một chiếc giếng cạn sau khi toàn bộ số nước đă bốc hơi hết. Những điều kiện sống cuả chúng ta có thể dễ dàng trở thành những nguyên nhân cho cái chết cuả ḿnh. Những hóa chất trong thân xác chúng ta bị hư hoại. Một món ăn không lành mạnh hoặc một liều thuốc nhầm lẫn có thể đưa tới những hiệu ứng phụ.
Giờ đây chúng ta phải chấp nhận thôi. Nếu để chờ tới khi thực sự tắt thở th́ đă quá muộn. Cho nên tôi phải chấp nhận rằng tôi nhất thiết phải lên đường và cái chết cũng luôn đi kèm theo tôi. Chẳng ai biết được chính xác khi nào sẽ xẩy ra, nó có thể là tuần tới, tháng tới hay năm tới. Tôi chẳng chắc rằng tôi c̣n sống ở đây tới ngày mai hay ngay cả một giờ nữa sắp tới đây. Nếu tôi biết đựơc điều ấy, tôi phải dứt khoát sử dụng bất cứ khoảng thời gian nào tôi đang có để chấm dứt sự nóng giận, ràng buộc và cái Tôi. Khi tôi chết, khi thần thức tôi rời khỏi thân xác, tôi đâu có mang theo đựơc ǵ ngoài một phiên bản thiện nghiệp hay ác nghiệp; đạo đức hay vô đạo đức; tích cực hay tiêu cực? Tôi sẽ rất cần những phiên bản tích cực. Thực ra tôi chỉ cần có một thôi. Nhưng nếu không thể làm đựơc điều ấy, tối thiểu tôi cũng có thể nối kết với số phận tốt đẹp cuả tôi trứơc khi kết nối với bất kỳ nghiệp xấu nào tôi đă từng tích lũy.
Dầu rằng cái chết chỉ là sự phân ly cuả thể xác mà tôi đă từng sử dụng trong đời với tâm linh đă cùng đi theo tôi mỗi lần tôi đầu thai, một t́nh cảm mănh liệt cũng vẫn cứ nổi lên trong giờ phút cận tử. Chết là sự chấm dứt toàn bộ mọi hoạt động cuả chúng ta trong đời sống, tốt và xấu. Chúng ta sẽ đau khổ với ư tưởng không c̣n nh́n thấy hoặc trông thấy điều ǵ nữa, không c̣n ở bên hoặc nói chuyện với người thân. Không chịu buông bỏ để ra đi là một vấn đề lớn nhất. Hăy nói bất cứ điều ǵ cho những ai cần phải nói, viết bất cứ điều ǵ bạn cần phải viết lại. Nhưng chỉ vậy thôi, c̣n nếu cứ đeo bám vào những giận dữ, bất b́nh hay những ràng buộc chặt chẽ th́ là điều rất tồi tệ, cho cả người chết lẫn người c̣n ở lại. Điều quan trọng là hăy dùng sự hiểu biết cuả bạn và ư lực của bạn để chặt đứt những cảm nghĩ xấu, và nếu cần, hăy dứt khoát chặt đứt chúng tức khắc.
florida80
09-06-2019, 18:04
Sống Thiện Chết Lành
Tác giả: Rimpoche Nawang Gehlek
Ngô Văn Xuân – chuyển ngữ
Như chúng ta đă biết, sự chết là điều chắc chắn sẽ xẩy ra. Chẳng ai tránh đựơc. Ngay cả đến những vị tâm linh phát triển tột mức cũng không tránh khỏi. Chẳng có ai sống măi. Chẳng có ai từng đọc cuốn sách này sẽ sống măi, bất kể ǵa, trẻ, đẹp, xấu, giầu, nghèo cuả người đó ra sao. Nhưng thay v́ chúng ta trốn tránh những ư tưởng về sự chết, chúng ta nên làm một điều ǵ đó cho chính ḿnh nếu chúng ta thử nh́n xem điều ǵ sẽ tới hay chí ít th́ cũng hăy tưởng tượng ra điều ấy. Điều này không chỉ giúp chúng ta thu nhỏ nỗi sợ hăi, mà nó c̣n tạo nền móng cho chúng ta có cơ hội để đổi thay tiến tŕnh tử biệt vào tiến tŕnh giác ngộ. C̣n nếu chúng ta không thể hoàn thành đựơc điều này, th́ tối thiểu, chúng ta cũng sẽ có một cái chết an lành.
Bất kể sinh lực chúng ta có ngay từ lúc khởi đầu như thế nào, th́ cũng chẳng có thể kéo dài măi đựơc. Thời gian, ngày, tuần, tháng, năm sẽ làm cạn ṃn dần sinh lực đă đựơc ban cho ấy. Rồi tới một ngày, giống như một chiếc giếng cạn sau khi toàn bộ số nước đă bốc hơi hết. Những điều kiện sống cuả chúng ta có thể dễ dàng trở thành những nguyên nhân cho cái chết cuả ḿnh. Những hóa chất trong thân xác chúng ta bị hư hoại. Một món ăn không lành mạnh hoặc một liều thuốc nhầm lẫn có thể đưa tới những hiệu ứng phụ.
Giờ đây chúng ta phải chấp nhận thôi. Nếu để chờ tới khi thực sự tắt thở th́ đă quá muộn. Cho nên tôi phải chấp nhận rằng tôi nhất thiết phải lên đường và cái chết cũng luôn đi kèm theo tôi. Chẳng ai biết được chính xác khi nào sẽ xẩy ra, nó có thể là tuần tới, tháng tới hay năm tới. Tôi chẳng chắc rằng tôi c̣n sống ở đây tới ngày mai hay ngay cả một giờ nữa sắp tới đây. Nếu tôi biết đựơc điều ấy, tôi phải dứt khoát sử dụng bất cứ khoảng thời gian nào tôi đang có để chấm dứt sự nóng giận, ràng buộc và cái Tôi. Khi tôi chết, khi thần thức tôi rời khỏi thân xác, tôi đâu có mang theo đựơc ǵ ngoài một phiên bản thiện nghiệp hay ác nghiệp; đạo đức hay vô đạo đức; tích cực hay tiêu cực? Tôi sẽ rất cần những phiên bản tích cực. Thực ra tôi chỉ cần có một thôi. Nhưng nếu không thể làm đựơc điều ấy, tối thiểu tôi cũng có thể nối kết với số phận tốt đẹp cuả tôi trứơc khi kết nối với bất kỳ nghiệp xấu nào tôi đă từng tích lũy.
Dầu rằng cái chết chỉ là sự phân ly cuả thể xác mà tôi đă từng sử dụng trong đời với tâm linh đă cùng đi theo tôi mỗi lần tôi đầu thai, một t́nh cảm mănh liệt cũng vẫn cứ nổi lên trong giờ phút cận tử. Chết là sự chấm dứt toàn bộ mọi hoạt động cuả chúng ta trong đời sống, tốt và xấu. Chúng ta sẽ đau khổ với ư tưởng không c̣n nh́n thấy hoặc trông thấy điều ǵ nữa, không c̣n ở bên hoặc nói chuyện với người thân. Không chịu buông bỏ để ra đi là một vấn đề lớn nhất. Hăy nói bất cứ điều ǵ cho những ai cần phải nói, viết bất cứ điều ǵ bạn cần phải viết lại. Nhưng chỉ vậy thôi, c̣n nếu cứ đeo bám vào những giận dữ, bất b́nh hay những ràng buộc chặt chẽ th́ là điều rất tồi tệ, cho cả người chết lẫn người c̣n ở lại. Điều quan trọng là hăy dùng sự hiểu biết cuả bạn và ư lực của bạn để chặt đứt những cảm nghĩ xấu, và nếu cần, hăy dứt khoát chặt đứt chúng tức khắc.
florida80
09-06-2019, 18:20
Đức Phật đă có khá nhiều đệ tử xuất chúng khi ngài c̣n sống, một trong những vị ấy có tên là Maudgalyayana. Một trong những đệ tử cuả vị này bị ràng buộc rất chặt, v́ thế Maudgalyayana quyết định mang theo 2 người trong một lần du hành có phép thần thông. Đầu tiên ông chỉ họ một đống xương lớn. Một đệ tử hỏi; “Đây là cái ǵ vậy? “. Maudgalyayana bảo, “Đây là toàn bộ xương cốt cuả con trong những tiền kiếp.” Rồi ông quay qua chỉ cho đệ tử kia, người đang rất khổ đau trong những ràng buộc, một bộ xương với một con rắn đang chui qua chui lại giữa các hốc mắt, xương sườn, ḅ lên ḅ xuống giữa các khúc xương. Ông bảo người đệ tử này, “Đây là con trong kiếp trước. Con có sự ràng buộc qúa mạnh trong thân xác con mà con không buông bỏ đựơc, cho nên con đă tái sinh thành một con rắn sống trong những bộ xương cũ cuả con.” Đó là một câu chuyện xưa, và cũng có thể là một câu chuyện thần tiên, nhưng dù sao nó cũng cho ta một h́nh ảnh về sự ràng buộc tác động ra sao.
Chúng ta bắt đầu chuẩn bị ra sao? Điều tốt đẹp nhất để chuẩân bị cho cái chết là hành tŕ nhẫn nhục, thương yêu và cảm thông trong khi đang sống. Thực hành nhẫn nhục bất cứ nơi nào có thể để sự giận dữ không khởi lên; tự huấn luyện t́nh thương yêu tinh túy để sự ràng buộc không c̣n; luôn kiểm tra cái Tôi để nỗi sợ hăi tan biến; và luôn cố gắng hết ḿnh trong việc khai triển t́nh yêu thương và ḷng thông cảm. Nếu bạn thực hành đựơc điều này, bạn sẽ không c̣n cảm thấy sợ hăi lúc ra đi. Những ư tưởng tích cực sẽ trở thành thói quen và nẩy nở dần một cách tự nhiên. Và nếu bạn bất ngờ gặp ai đó trong giờ cận tử, bạn cũng có thể giúp họ bằng cách nói cho họ những điều bạn biết.
Nh́n lại cuộc đời ḿnh và xem xét những điều thiện lành ḿnh đă làm. Đừng hối tiếc những sai lầm đă phạm. Có rất nhiều việc buộc chúng ta phải lầm lạc. Chúng ta là con người, cho nên chúng ta lầm lạc. Trong lúc hành tŕ tâm linh, tinh thần, chúng ta luôn mắc sai lầm, v́ thế mới gọi là hành tŕ, thực tập. Cho nên hăy nghĩ tới những điều tốt lành. Chúng ta đă cố gắng sống trong đạo đức suốt cuộc đời ḿnh -điều đó có nghĩa là chúng ta đă cố gắng sống không làm hại ai, và cố gắng giữ những cam kết. Bất kể loại nghiệp xấu nào chúng ta đă tích lũy, nó cũng chẳng thường hằng. Nó luôn thay đổi. Cách để làm cho nó trở thành thiện nghiệp là qua sự thanh tẩy. Kết tích tiêu cực sẽ không c̣n nếu bạn thực tâm hối hận về hành động đă làm, và tự cam kết sẽ không tái diễn, nếu bạn có thực tập hành thiền, nó sẽ trở thành một thứ thuốc chữa trị chống lại cái xấu, và nếu bạn có làm một sự đền bù nào đó về tinh thần cho những ai bị bạn xúc phạm, nghiệp xấu cũng tiêu tan.
Nếu bạn đă phạm một hành động gây tác hại tới người khác hay cho chính bản thân, đừng khuyếch đại nó lên. Nếu hồi ức của những hành động ấy tới ám ảnh bạn, hăy gạt nó sang một bên. Hăy luôn nhớ rằng trong suốt cả cuộc đời bạn, bạn luôn cố gắng để trở thành người thiện lành, v́ thế cho nên bạn không có thời gian để nghĩ tới những hành động xấu. Đừng để chúng quấy rầy bạn. Bạn đă thanh tẩy chúng và bằng các ư tưởng tốt lành, cho nên tất cả sẽ đựơc cân bằng trong một chừng mực nào đó.
Bất kể thiện nghiệp cuả bạn như thế nào, bất kể những hành động tốt đẹp nào bạn đă làm, hăy luôn coi nó là vô lượng, tràn khắp. Hồi tưởng đến từng hành động, trong từng cảnh ngộ cuả sự tốt đẹp trong cuộc đời, bất kể nó nhỏ bé ra sao và nghĩ là nó bao la trùm khắp. Điều này sẽ giữ lại cùng với bạn, cho nên hăy nghĩ tới nó, ghi nhớ nó. Ngay cả khi nó dễ bị quên lăng, hăy tưởng tượng ra nó bao la, vô vàn.
Đừng sợ hăi. Nỗi sợ hăi đă dằn vặt ta suốt cả cuộc đời. Nó chính là cái TA đang nói, đang dựng chuyện. Hăy nghĩ rằng bạn đă nh́n ra điều ấy và hiểu nó một cách rơ ràng. Bạn đă hoàn toàn phá bỏ cái TA. Nếu nỗi sợ hăi c̣n hiện ra th́ hăy coi đó chỉ là một nhận thức sai lạc. Đó là tṛ chơi cuả cái TA, và cái TA là lầm lạc. Hăy tự nhủ rằng cái TA đă đi rồi.
florida80
09-06-2019, 18:21
Đừng ngạc nhiên với những ǵ bạn đang trải qua. Không có hiện tượng nào là vĩnh hằng. Cho nên bất cứ điều ǵ xẩy ra trong lúc bạn cận tử, th́ hăy nhớ điều đó không vĩnh hằng và hoàn toàn b́nh thường. Ghi nhớ kỹ những điều này trong giờ phút cận tử là cách để chuẩn bị cho bạn một cuộc chuyển di tốt đẹp cho kiếp sống tới của bạn.
Thực hiện một cuộc hành tŕ tâm linh là ăn ngủ với nó, chết cùng với nó. Đó là lư do tại sao nó có thể mang tới những khác biệt cho kiếp sống tới cuả bạn. Chừng nào bạn c̣n coi nó là ở ngoài con người bạn th́ nó chẳng mang lại lợi ích ǵ cho bạn cả. Những cảm tính tiêu cực sẽ ở cùng với bạn chừng nào “một điều ǵ đó cao cả” c̣n ở ngoài bạn, ở một nơi nào đó, xa cách th́ nó chẳng giúp ǵ cho bạn cả. Nếu bạn chỉ thỉnh thoảng cầu nguyện một lần th́ bạn trông mong ǵ hiệu dụng cuả điều ấy? Một vài lần cầu phước, hành lễ có thể mang lại cho bạn ít lợi lộc, nhưng chỉ có vậy thôi. Và điều ấy có thể làm đựơc ǵ? Chả làm ǵ cho bạn trong việc thanh tẩy các cảm tính tiêu cực. Để đối phó với các cảm tính tiêu cực, bạn phải sống, ăn, uống, ngủ và cùng chết với sự hành tŕ cuả chính bạn - Chính điều ấy mới tạo nên sự khác biệt ra sao.
Ông bạn Allen Ginsberg cuả tôi thường nói, “Tôi chẳng thể chứng minh đựơc rằng có sự tái sinh hay không, dù c̣n bán tín bán nghi nhưng tôi vẫn luôn sẵn sàng cho điều ấy; bởi v́ tôi không muốn bỏ lỡ cơ hội cho chính ḿnh.” Và ông đă thực sự sẵn sàng cho việc ấy.
Ông đă gọi điện thoại cho tôi khi ông đựơc chẩn đoán là chỉ c̣n sống đựơc 4 tháng nữa. Ông rất ngạc nhiên khi ông nhận đựơc tin này. Ông nghĩ rằng nếu ai nói ông sắp chết chắc ông sẽ nổi đóa lên ngay. Nhưng khi nghe tin này ông lại cảm thấy ông đă sẵn sàng để ra đi. Ông gọi phôn cho bạn bè để thông báo. Ông khởi sự vui vẻ với cuộc đời trong sự nhận thức nó sắp đi tới kết thúc. Ông sắp xếp lại những vấn đề riêng tư.
Không lâu sau đó, ông bị đột qụy, hôn mê và tôi đă tới bên ông lúc đó. Căn gác mái ông ở đông chật người - rất nhiều nghệ sĩ, nhà thơ, các diễn viên, những người đă biết và yêu thương ông. Khi tôi bước vào pḥng, tôi đọc lời cầu nguyện cho ông và tiến hành các nghi thức tôn giáo cho người hấp hối.
Khoảng nửa đêm, khi thấy ông có vẻ sắp ra đi, tôi hoàn tất nghi thức và rời khỏi pḥng. Khoảng 2 giờ sáng, tôi nghe nói ông đă thức dậy, nh́n chung quanh sau đó nhắm mắt ĺa đời. Ông vẫn c̣n ở lại trong xác thân trong t́nh trạng trầm tư, cho măi tới 11:30 đêm sau ông mới thực sự mất.
Trước khi bạn chết phải chắc chắn là môi trường chung quanh bạn không bị xáo trộn hỗn độn bởi v́ điều ấy sẽ tạo ra những cảm tính tiêu cực. Giữ ḿnh thanh lặng không giận hờn, trói buộc. Trường hợp cuả Allen bạn tôi, ông muốn có một cái chết phóng khoáng giữa bạn bè. Những người khác có thể thích sự tĩnh mịch lặng lẽ.
Môi trường khi cận tử nên tùy theo ư mong muốn cuả bạn, và ư muốn ấy phải ưu tiên hơn ư muốn cuả gia đ́nh. Quan tâm tới bất cứ điều ǵ bạn cần quan tâm tới để cho khi bạn ra đi sẽ không c̣n ưu tư về những ǵ c̣n bỏ lại, như thể bạn là con chim đậu trên tảng đá, đă sẵn sàng tung cánh mà không có ǵ lôi kéo bạn trở lui. Bất cứ điều ǵ bạn quyết định sẽ cho đi hay muốn lưu lại th́ hăy làm những điều ấy khi bạn c̣n sáng suốt, minh mẫn. Nếu có thể th́ bạn tự ḿnh làm mà đừng ủy quyền cho ai cả. Nếu bạn tŕnh bầy rơ ràng cho vợ con mọi thứ chuẩn bị, sắp xếp th́ tốt nhất v́ nó sẽ làm giảm thiểu những khó khăn cho vợ con bạn sau khi bạn chết. Bất cứ điều ǵ bạn cho đi, th́ cũng đừng ràng buộc vấn vương với nó. Đừng để mọi sự nóng giận, ràng buộc ảnh hưởng tới những quyết định cuả bạn. Bởi v́ những t́nh cảm này sẽ c̣n ám ảnh bạn sau đó, đồng thời tạo nên những ngộ nhận cho những người bạn thương yêu. Điều quan trọng là phải rất độ lượng. Điều ấy sẽ giúp bạn buông lỏng những trói buộc.
Chúng ta có sự trói buộc rất mạnh về ẩm thực, quần áo và danh tiếng, hoặc đơn giản hơn, chúng ta bị trói buộc với những người yêu qúy, trọng nể ta. Từ bỏ ẩm thực và những sở hữu có lẽ dễ dàng, nhưng khó khăn hơn khi từ bỏ tiếng tăm. Cho ngay cả những vị hành thiền trong sa mạc nơi ít có người tới ở mà vẫn c̣n ước mong những người chăn cưù quanh đó sẽ t́m ra họ và thông báo cho mọi người trong làng hay biết nữa là.
Nếu c̣n điều ǵ níu giữ bạn lại, hăy gạt bỏ nó ngay tức khắc để sự ràng buộc đó không c̣n khi bạn sắp ra đi. Nếu không, nó sẽ thực sự tạo ra những rắc rối trong tiến tŕnh ra đi cuả bạn.
florida80
09-06-2019, 18:22
Có một câu chuyện vui về điều này. Một trong những vị thầy cuả tôi, ngài Gomo Rimpoche, là người rất vui tính. Ông không xử sự như một vị đại lạt ma tái sinh. Ông cưới vợ, có một gia đ́nh, và hiện rất nổi tiếng là “Cha cuả những đứa trẻ mồ côi nhà số 14,” ở Mussoori. Ông có một số nhỏ đệ tử rất vững vàng. Hai trong số đó là những quan chức trong chính phủ Tây Tạng đă rời Tây Tạng qua Ấn khoảng giữa thập niên 1950. Họ rất già và sức khoẻ yếu kém lắm, và họ rất mong muốn đựơc ra đi trong khi họ c̣n đủ minh mẫn để hành tŕ thiền định trong lúc cận tử. Trong nền văn hóa Tây tạng, một cuộc hành thiền như vậy thường được những thiền giả lăo luyện thực hiện. Họ nói với Gomo Rimpoche, ngày họ muốn ra đi. Họ làm tất cả mọi sự chuẩn bị, cho đi mọi vật dụng cuả họ, và làm một thoả thuận với những gia nhân.
Nhưng khi ngày ấn định tới, một trong hai người không chết theo như dự định. Lúc đó Gomo Rimpoche đang ở nhà cùng con cái th́ có người tới báo cho ông biết vị quan chức thứ nhất đă chết và yêu cầu ông đến để cầu nguyện. Ông thực hiện, sau đó chờ đợi người tới báo tử cuả vị quan chức thứ 2, nhưng chẳng có ai tới cả. Rimpoche lo sợ đă có chuyện ǵ chẳng lành xẩy ra nên ông đi đến thẳng nhà cuả đệ tử thứ hai xem ra sao. Ông đựơc người nhà cho biết,” Ồ, sáng nay ông ta bị bịnh nặng và phải đem vào nhà thương rồi.”
Rimpoche tới bịnh viện American Hospital và đựơc biết người này đang trong pḥng cấp cứu đặc biệt. Họ không cho ông vào thăm, cho nên ông giả trang là người dọn quyét vệ sinh cuả bịnh viện để vào. Ông hỏi đệ tử cuả ông: “Cái ǵ đă xẩy ra vậy?”. Người này nói: “Con đă có tất cả mọi dấu hiệu để ra đi, nhưng rồi bỗng nhiên bị đảo ngược cả lại, và nó làm con đau đớn qúa phát la toáng lên cho nên gia nhân mang vào bịnh viện.”
Người này là một hành giả thuận thành nên đáng lẽ ra ông ta khá dễ dàng khi chuyển đổi sang vùng thánh địa. Rimpoche đă không thể t́m ra nguyên nhân cuả trục trặc này. Rồi bỗng dưng ông lưu ư tới đệ tử ông hiện đang bận một chiếc áo rất mới và đẹp. Ông hỏi: “Con mua chiếc áo ấy ở đâu vậy?”
Người đệ tử già trả lời: “Aó đẹp quá phải không? Thầy có thích không? Một người bạn con cho con hôm kia và sáng nay con mới bận.”
Rimpoche bảo, “Thầy thích lắm, thôi con cho thầy đi.”
Nhưng người đệ tử do dự: “Thực sự con không biết có nên biếu thầy hay không, v́ con cũng thích chiếc áo này lắm.”
Rimpoche nài nỉ: “Thầy muốn chiếc áo này lắm, c̣n nếu con không cho thầy, th́ chúng ḿnh sẽ chẳng c̣n quan hệ ǵ với nhau nữa đâu.”
V́ vậy người đệ tử già cởi bỏ chiếc áo và đưa cho Rimpoche. Ngay lập tức Rimpoche xé toang chiếc áo trứơc mặt đệ tử cuả ḿnh. Ngay sau đó viên quan chức này đă êm thấm ra đi.
florida80
09-06-2019, 18:23
Bất kể điều ǵ sẽ xẩy ra trong tiến tŕnh cận tử, bất kể điều ǵ bạn sẽ trải qua trong thời điểm này, đừng bao giờ quên phải luôn duy tŕ một tinh thần đầy tràn yêu thương và ḷng cảm thông. Đừng để đám mây u ám cuả sự đau khổ, lo lắng buồn phiền ám ảnh. Nếu bạn thực tập ngay từ bay giờ, th́ khi cái chết đến bạn sẽ dễ dàng đem ra sử dụng. Những người thực hành tonglen (Pháp cho yêu thương/nhận khổ đau qua hơi thở) sẽ chết với tonglen trong hơi thở cuả ḿnh. Bạn có thể cảm thấy khó khăn trong việc chấp nhận khổ đau cuả người khác để làm ta biến Cái Ta trong bạn. Điều ấy có vẻ đáng sợ thật, nhưng chỉ v́ bạn không làm quen với ư tưởng đó thôi. Trong thực tế, bạn chẳng cho ai và nhận về cái ǵ. Đó chỉ là phương pháp tập luyện tâm tư để chấp nhận bất cứ điều ǵ sẽ xẩy ra cho bạn. Khi bạn làm quen với nó được rồi, bạn sẽ thấy điều đó là tốt đẹp, thoải mái và lạc thú. Thậm chí nó c̣n làm cho bạn cảm thấy hạnh phúc là khác.
Dù rằng bạn có thể lưu ư tới mọi vấn đề, sự giận dữ và ràng buộc vẫn cứ c̣n nổi lên, đặc biệt là sự tức giận với chính ngay cái chết. Người ta thường tự hỏi, Tại sao lại là tôi? Tại sao tôi lại phải chết trong khi tôi đang có một đời sống tốt đẹp như thế này? Bạn phải chết bởi v́ điều đó là không tránh khỏi. Hăy tự nhủ rằng chết là tự nhiên, chẳng có ǵ bất thường ở đây cả. Khi bạn b́nh thản lặng lẽ ra đi, bước kế tiếp là tác động tâm linh bạn bằng những ư tưởng tích cực. Nếu bạn tin vào Thượng đế, hăy nghĩ về sự cao cả thiêng liêng cuả Thượng đế và ra đi trong ư tưởng ấy. Nếu bạn là một Phật tử, hăy nghĩ về Đức Phật. Hoặc nghĩ về những đạo sư cuả bạn, những vị Phật che chở phù hộ bạn, những vị luôn đi chung cùng Đức Phật. Hoặc nghĩ tới những t́nh yêu thương trong sáng, sự cảm thông sâu xa. Nếu tất cả những điều ấy bạn đều không thể tập trung thần thức đựơc th́ với một cảm nhận minh mẫn cuả tinh thần tham dự và hào hứng, bạn hăy nghĩ đến một vùng đất đẹp, ở đó mọi thứ đều vô vàn cởi mở, ở đó có những vị thánh, tiên đang chờ đón để giúp đỡ bạn.
Giữ vững những điều này cho tới lúc bạn ch́m vào vô thức. Sự mường tượng này sẽ giúp cho cuộc đời sau cuả bạn tốt đẹp hơn lên nhiều.
Sưu tầm
florida80
09-06-2019, 18:25
Tu Tại Gia
Có ba người cùng tôn giáo, một là nhà truyền giáo, một là tài xế lái xe đ̣ và một nông dân có vợ và 10 con. Ba người đều thâm niên 40 năm chức nghiệp, đă qua đời trùng hợp cùng giờ, cùng một ngày và cùng được lên tŕnh diện Chúa để xin vào thiên đàng. Ba người cùng tới cửa một lúc nên Thánh Phê-rô mới nói: Các anh đều đến cùng một lúc, hăy tự nhường nhịn nhau, vậy anh nào muốn vào trước ?
Nhà Truyền Giáo nói: "Hai anh dành cho tôi vào trước được không?" Bác tài và anh nông dân kính nể vị lănh đạo tinh thần, chẳc hẳn người có nhiều công lao, nên đồng thanh cất tiếng cùng một lúc: chúng tôi xin nhường ngài vào trước.
Nhà truyền giáo rất lấy làm hănh diện thấy ḿnh được nhường, cúi đầu chào thánh Phê-rô và chững chạc tiến vào cửa Thiên Cung quỳ trước Thiên Nhan tâu :
- Tấu lạy Chúa, con là nhà truyền giáo làm việc thay thế các Tông Đồ, suốt 40 năm chuyên lo rao giảng Lời Chúa nhân từ cho giáo dân, xin cho con được vào Thiên Đàng trước.
Chúa ngắm Nhà Truyền Giáo một cách rất tŕu mến, xuất khẩu thành thơ, Ngài phán :
- Bốn mươi năm dạy dỗ Lời Cha
Con giảng giáo dân ngủ gật gà
Đâu hiểu Phúc Âm mà áp dụng
Ra ngoài tạm nghỉ, đợi chờ ta.
Nhà truyền giáo lủi thủi lui ra, bác tài xế nói với anh nông dân: "Chú nhường cho tớ vào trước nhé v́ tớ thường chở chú đi đây... đó đó." Anh nông dân gật đầu chấp nhận vào sau chót.
Bác tài nhanh nhẩu cũng cúi đầu chào thánh Phê-rô, rồi tiến vào cửa Thiên Cung quỳ xuống, ngẩng mặt lên chiêm ngưỡng Chúa và tâu :
- Tấu lạy Chúa: Con làm tài xế lái xe đ̣, suốt 40 năm con phục vụ đồng bào, chuyên chở vợ đi thăm chồng, con đi thăm cha, đem t́nh thương yêu đến với mọi người. Thỉnh xin Chúa cho con được vào Thiên Đàng sớm.
Chúa nh́n anh tài xế, Ngài mỉm cười : Ừ, kể ra con cũng có nhiều công to đáng được thưởng, tuy nhiên con tạm ra ngoài nghỉ, chờ Cha xem kỹ lại một số hồ sơ vừa tŕnh lên thưa con, kiện tụng v́ bị thương dập mũi, trầy trán. . . ǵ đó mà Cha chưa kịp xem hết; cũng xuất khẩu thành thơ, Ngài phán :
- Xe đ̣ chuyên chở khách đi xa
Thăm viếng chồng, cha cũng tuyệt mà
Đáng thưởng Thiên Đàng nhờ lái giỏi!
Mỗi lần con thắng . . . chúng kêu Ta!"
Bác tài xế cũng chưa được vào, phải lui ra và ngồi chờ.
Đến lượt anh nông dân, anh rụt rè sợ sệt v́ nghĩ bụng hai người có công lớn như vậy mà chưa được vào. C̣n ḿnh chỉ có cày sâu cuốc bẫm trồng trọt để nuôi vợ, nuôi con, đâu có công lao ǵ…làm sao vào nổi Thiên Đàng, nên rất hồi hộp lo âu..! Anh trịnh trọng cúi đầu chào thánh Phê-rô và nhỏ nhẹ thưa; bẩm ngài, con được phép và chưa? Thánh Phê-rô gật đầu và nói :
- Con hăy vào tŕnh diện Chúa đi.
Anh nông dân rụt rè tiến vào, c̣n cách cửa thiên cung cả trăm bộ anh đă qùy xuống và di chuyển bằng hai đầu gối, gần đến cửa anh cúi rạp đầu khúm núm tâu :
- Bẩm lạy Cha nhân từ: Con là một nông dân dốt nát, nghèo hèn, bốn mươi năm chỉ biết, cày sâu cuốc bẫm, trồng trọt để nuôi vợ và 10 đứa con, bữa tối c̣n phải phụ bà xă rửa chén, cuối tuần c̣n phải lau nhà nữa. Xin Cha rộng ḷng thương cho con được nương náu dưới mái nhà yêu mến của Cha là sung sướng lắm rồi. Con xin t́nh nguyện làm bất cứ việc ǵ con cũng xin vâng theo...!
- Chúa nh́n anh nông dân tŕu mến Ngài phán: Con quả thực có công lớn, v́:
- Làm chồng chiều vợ tuyệt vời thay
Nhịn nhục khôn ngoan đáng bậc thầy!
Chỉ bốn mươi năm con chịu... nổi
Thiên Đàng, Cha thưởng bước vô ngay.
florida80
09-06-2019, 18:25
vị nào dù quan trọng hay không quan trọng, mỗi người chúng ta đều là một Tông Đồ của Thiên Chúa. Sự khiêm tốn hoàn thành sứ vụ của ḿnh, không phân biệt dù lớn hay nhỏ đều có là giá trị, chứ không phải giá trị ở chức vụ. « …sau khi đă làm tất cả những ǵ theo lệnh phải làm, th́ hăy nói: Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi chỉ làm việc bổn phận đấy thôi. » (Lc 17,10)
Chúng ta có yêu thương nhau, chúng ta mới biết nhường nhịn nhau. V́ có "khôn ngoan" mới biết nhịn nhục. V́ sự nhịn nhục và tha thứ sẽ làm cho t́nh yêu được bền vững, gia đ́nh ḥa thuận, mà gia đ́nh chính là nền tảng của xă hội; là một giáo xứ nhỏ trong những giáo xứ của Giáo Hội. Quả thực xứng đáng là bậc thầy vậy !
Cảm Tác
Thiên Đàng, nhà của Chúa Trời
Là nơi quê thật tuyệt vời, Ngài ban
Cho ai trách nhiệm chu toàn
Yêu thương chân lư, khôn ngoan thực hành.
Bần cùng hay bậc trâm anh
Tề gia khéo léo, mới rành trị dân.
Trần gian Thiên Ư vâng tuân
Đời đời hạnh phúc hồng ân chan ḥa.
Ngày về Thiên Quốc hoan ca
Thiên Thần mở cửa, Chúa Cha chúc lành.
Hoài Việt Nguyễn Vĩnh Tường
Sưu tầm
florida80
09-06-2019, 18:26
Khi Người Ta Đủ Lớn
Trong đời, ai cũng có đôi lần mong cho thời gian quay trở lại. Mà chẳng phải là sự tiếc nuối một khoảnh khắc, một lời nói, một quyết định, hay điều ǵ c̣n dang dở. Nhiều khi chỉ là niềm thương nhớ chính ḿnh khi ấy, tại thời gian ấy, khi nụ cười c̣n vô tư lắm, và ánh nh́n th́ vẫn thanh thản veo trong.
Khi người ta đủ lớn, người ta bỗng thấy thuở ấu thơ sao tràn đầy sắc màu rực rỡ thế. Cánh đồng xanh mê mải. Trời mây trắng dịu êm. Chuồn chuồn ớt thắm đỏ. Màu mực trong vở tím ngắt. Mèo vàng sưởi nắng lim dim. Trận mưa rào trên mái tôn xám. Da đen nhẻm chạy dưới trưa hè. Cả một thế giới rạng rỡ, tuyệt vời và trong vắt. Để rồi khi lớn lên, cái thế giới ấy chỉ c̣n là một miền hoài niệm, mà dù người ta có gắng đi t́m, có ngắm nh́n qua một góc kính nào th́ cũng không thể nào tái hiện lại được. Không một sắc trắng nào vi vút như gió lùa qua khe cửa ngày đông, không một sắc tím nào bềnh bồng như bằng lăng ngang trời mùa hạ, không một sắc hồng nào khác lạ như nụ hoa mới biết yêu thuở ban đầu…
Khi người ta đủ lớn, người ta bỗng thấy lúc bé đời sao đơn giản thế, mà lại tươi đẹp thế. Sao khi lớn lên, người ta có thể ăn bất kỳ món đặc sản cầu kỳ nào, mà lại không thấy vui miệng bằng cây kem mút ăn vội trước cổng trường giờ tan học. Người ta có thể mua sắm cho ḿnh bất cứ thứ quần áo hợp mốt nào, mà lại không thấy háo hức bằng lúc khoác lên ḿnh chiếc áo ba mẹ mua cho diện Tết.
Người ta có thể đi cùng người yêu trên chiếc xe hơi đắt tiền, mà lại chẳng thấy tim ḿnh xao xuyến như lúc ngồi sau xe đạp của cậu bạn lơ đăng ngày xưa. Thế đấy, người ta có thể đạt được tất cả thứ ḿnh muốn, để rồi nhận ra rằng, khi cuộc sống quá dư giả, th́ có những giá trị chỉ khi thiếu thốn ta mới có thể cảm nhận được.
Khi người ta đủ lớn, th́ cái tui cũng lớn lên theo. Người ta không c̣n vui được nữa, bởi chính sự kiêu hănh và định kiến của ḿnh, của những người xung quanh. Người ta rồi giới hạn ḿnh trong những định mức, để tất cả điều là vừa đủ. Để không quá tha thiết, không quá say mê, không quá cuồng si một cái ǵ. Ước mơ không theo đuổi, yêu thương chẳng tỏ bày. Làm ǵ cũng suy tính, sẽ ra sao ngày sau. Rồi bằng ḷng cho rằng vậy th́ sẽ không buồn khổ. Nhưng rồi làm như thế, có chắc rằng đời vừa hạnh phúc hơn không ?
Khi người ta đủ lớn, người ta không c̣n nh́n thấy những sắc màu tuyệt cú cú đối. Thay vào đó là sự điều ḥa, lẫn lộn. Trong trắng có đen, trong thật có giả, trong gần có xa, trong gặp gỡ có ly biệt, trong nụ cười có âu lo, và trong t́nh cảm có đắn đo cân nhắc. Người ta cũng biết giữ những khoảng cách, để rồi thi thoảng bỗng thấy ḿnh quá đỗi cô đơn. Cô đơn không phải là những khi một ḿnh không có ai bên cạnh, mà là khi ở giữa cuộc vui thấy ḿnh u uẩn, giữa tiếng cười rộn ràng thấy trong ḷng mưa rơi, giữa yêu thương thấy dửng dưng vời vợi. Khi không ai thấu hiểu và sẻ chia. Khi thấy ḿnh không thuộc về một nơi chốn hay một người nào cả. Ai cũng muốn gần nhau đấy, mà sao rồi ai cũng rất lẻ loi?
Khi người ta đủ lớn, người ta bắt đầu mong bé lại. Người ta bắt đầu mong trở về là ḿnh những xa xưa. Khi vui buồn thật ḷng với những điều nho nhỏ, khi yêu ghét được vô tư tỏ bày, khi thế giới trong sáng là những ô cửa ngập nắng, những ngày xào xạc gió, những đêm học thi mê mải hay những buổi tụ tập bạn bè thật.
florida80
09-06-2019, 18:29
Nhưng, ngày hôm qua th́ vừa qua rồi. Như cái cây vừa lớn rồi th́ không thể nào non trẻ lại, con người vừa lớn th́ phải học cách đứng vững vàng trong gió trong mưa. Ai cũng có thể nói với bạn rằng niềm vui và hạnh phúc luôn ở quanh ta, chỉ cần ta biết đón nhận. Nhưng không ai có thể nói với bạn rằng niềm vui đang chờ ngay ở kia, ngay chỗ rẽ đấy. V́ không ai biết chính xác lúc nào niềm vui sẽ đến, và đến từ đâu, từ ai. Thế nên bạn hăy cứ đi đi, giữ cho ḿnh niềm yêu đời thiết tha, bằng ḷng với những điều đẹp đẽ, những dấu ấn nhiều khi bé nhỏ nhưng khó phai trong đời, và đừng bận tâm về những bắt đầu hay sau cuối.
Bởi xét cho cùng, đời thay đổi v́ chúng ta thay đổi mà thôi.
H́nh ảnh đă đăng
Khi người ta đủ lớn, người ta nhận ra trong cuộc sống không phải lúc nào tất cả mọi thứ cũng rơ ràng. Không phải lúc nào nh́n lên th́ trời cũng xanh, mây cũng trắng. Có những lúc trời bạc một màu quên lăng và có những lúc mây mang màu ngũ sắc như cầu vồng sau mưa. Nhưng dù thế nào đi nữa, th́ chúng ta vẫn sống dưới ṿm trời này, trong cuộc sống đầy những điều không rơ ràng này, chúng ta vừa t́m thấy nhau, cùng bước đi.
Và đó mới là điều quan trọng.
Dù không thể bé lại th́ xin cứ sống hồn nhiên như trẻ nhỏ, để thấy đời vẫn rất đẹp tươi!
florida80
09-06-2019, 18:30
Tôi Nằm Gác Tay Lên Trán
Hồi năy, nằm một ḿnh trong pḥng, tôi gác tay lên trán hồi nào tôi không hay ! Một cử chỉ rất tầm thường, ở quê tôi - Việt Nam – thiên hạ hay làm như vậy khi suy nghĩ chuyện ǵ hay khi gặp khó khăn ǵ. Và thường th́ cử chỉ "gác tay lên trán" đó lâu lâu có kèm theo tiếng thở dài … làm như để trút ra một cái ǵ đang đè trong lồng ngực.
Nhớ hồi nhỏ, nằm gác tay lên trán là bị người lớn rầy : « Lấy tay xuống ! Làm vậy không nên ! ». Không ai giải thích tại sao không nên, nhưng rồi khi lớn lên, không ai dạy mà tự nhiên cũng biết nằm gác tay lên trán, và cũng không ai dạy mà tự nhiên cũng biết thở dài…
Tôi bỏ xứ đi chui từ cuối 1978. Bao nhiêu năm "trôi sông lạc chợ" ở nhiều nơi, tôi không thấy ai nằm gác tay lên trán hết ! Và tôi cũng quên mất cái cử chỉ tầm thường đó, cho đến hồi năy đây tôi bắt gặp lại "nó" trong lúc nằm một ḿnh trong pḥng. Th́ ra "nó" đă theo tôi đi lưu vong, ẩn ḿnh một cách khiêm nhường trong tiềm thức, để bây giờ "nó" cầm cánh tay tôi gác lên trán, tự nhiên như ngày xưa – ba mươi năm trước – khi tôi chưa rời khỏi quê hương …
Ở đây - ở Pháp - thời tiết đang vào thu. Lá cây chỉ mới lai rai ngả màu vàng chớ chưa rơi rụng vội. Trời c̣n sáng trong, đầy nắng chớ chưa ảm đạm âm u và cũng mới se se lạnh thôi, chỉ cần quấn cái khăn lên cổ là ra đường đủ ấm.
Một chút "tả cảnh" để thấy tôi không bị tù chân tù cẳng trong chung cư như vào mùa đông tháng giá, cái mùa mà một người già "tám bó" như tôi ngày ngày v́ sợ lạnh nên cứ ru rú trong nhà bước qua bước lại trong sáu chục thước vuông hay xem tê-lê để ngủ gà ngủ gật ! Như vậy, th́ đâu có ǵ bắt tôi phải nằm nhà để gác tay lên trán ?
Kể ra, từ ngày tôi vượt biên rồi định cư ở Pháp, chắc nhờ Ông Bà độ nên cuộc đời lưu vong của tôi đă không bị "ba ch́m bảy nổi". Có … lang bang ba tháng đầu đi t́m việc làm, nhờ tiền trợ cấp của nhà nước nên không đến nỗi te tua, mấy đứa con cũng có chỗ ăn chỗ học. Rồi duyên may đưa tôi qua Phi Châu làm việc hết mười mấy năm, khi về hưu ở Pháp th́ con cái đă lập gia đ́nh và "ra riêng" hết. Vợ chồng tôi thâu gọn lại, liệu cơm mà gắp mắm, nên cuộc sống cũng an bày. Lâu lâu chạy lại nhà con giữ cháu nội cháu ngoại, và lâu lâu đi "đổi gió" xa xa gần gần … Tóm lại, cuộc sống về già mà được như vậy là … "có phước rồi c̣n muốn ǵ nữa ?". Vậy mà hồi năy tôi đă nằm gác tay lên trán và lâu lâu lại thở dài …
Hồi sáng, một thằng bạn già gọi điện thoại cho hay vợ chồng thằng A về Việt Nam bị chận lại ở phi trường Tân Sơn Nhứt. Sau đó, "họ" cho bà vợ "nhập khẩu" c̣n ông chồng th́ bị đuổi trở về Pháp, dĩ nhiên là không cho biết lư do ! Ông chồng khuyên vợ cứ vào đi, dẫu là ǵ ǵ đi nữa th́ cũng là quê hương ḿnh mà ! Nghe kể đến đó, tôi tưởng tượng như chính tôi đang đứng ở trong nhà ga phi trường Tân Sơn Nhứt, nh́n qua các khung cửa kiếng thấy quê hương tôi ở ngay bên ngoài, cái quê hương mà ba mươi năm tôi chưa nh́n lại, cái quê hương mà ngay bây giờ, mặc dầu đang đứng bên trong nhà ga, khứu giác của tôi vẫn nghe rơ được mùi …
florida80
09-06-2019, 18:30
… mùi quê hương ! Có mùi bông lài, bông bưởi, bông cau … Có mùi lúa chín, mùi rơm mùi rạ …Rồi mùi đống un, mùi chuồng trâu chuồng ḅ …Rồi mùi bùn non khi nước ṛng bỏ băi … vv. Tôi biết, vợ chồng thằng A - nhỏ hơn tôi gần một con giáp – cũng có gốc "ruộng" như tôi, nghĩa là đă lớn lên ở thôn quê, đă lội bưng lội đồng bắt cá ṃ cua từ thuở nhỏ bị nước phèn đóng lớp vào tay chân nên lúc nào cũng thấy mốc cời ! Tôi chắc chắn vợ chồng nó đứng trong ga phi trường cũng nghe mùi quê hương như tôi đă tưởng tượng. Vợ thằng A - người VN được chánh quyền VN cho phép về quê hương để dời mồ mả ông bà cha mẹ họ hàng ra khỏi đất hương hỏa theo lịnh của nhà nước – nghe lời chồng khuyên "vào đi em" bèn nh́n qua lần cửa kiếng để nhận thấy cái mùi quê hương nó hấp dẫn vô cùng, nó lôi kéo vô cùng, chỉ cần bước có mấy bước là đặt chân vào mảnh đất thân yêu mà ḿnh đă xa cách gần ba mươi năm …
Tôi biết, vợ thằng A là một người dàn bà thật thà trung hậu, chắc thế nào cô ta cũng quay lại nh́n chồng rồi rơi nước mắt lắc đầu.
Đúng như tôi nghĩ, thằng bạn già kể tiếp trong điện thoại : "Hai đứa nó đă về đến Paris hồi sáng, phone từ phi trường Charles de Gaulle cho hay nội vụ và nhấn mạnh rằng tụi nó coi như tụi nó thí cô hồn!" Nói xong, thằng bạn già cười vang khoái trá trước khi nói "au revoir" !
Tôi gác máy, nh́n quanh nhớ lại hôm nay rằm vợ tôi đi làm công quả ở chùa tới tối mới về, tôi bèn vào pḥng nằm đọc báo. Tờ Figaro đầy chữ như vậy mà tôi không làm sao đọc được một hàng ! Trong đầu tôi c̣n vang vang tiếng cười của thằng bạn già và câu nói "thí cô hồn" của vợ chồng thằng A. Tôi buông tờ báo, nghiêng người nh́n ra cửa sổ, nghĩ đến cảnh vợ chồng nó bị "quây" trong phi trường Tân Sơn Nhứt, mà thương ! Ở xứ người, ḿnh vào ra dễ dàng – dĩ nhiên là đừng … mang dao hay mang bom mang súng, cũng đừng mang bạch phiến cần sa ! – c̣n ḿnh về xứ ḿnh, mặc dầu trong thông hành có "Giấy Miễn Thị Thực – Certificate Of Visa Exemption" do Đại Sứ Quán VN tại Pháp cấp, ḿnh vẫn gặp khó khăn trắc trở bất ngờ mà ḿnh không bao giờ được biết lư do ! Vợ chồng A "thí cô hồn" là phải ! Ở đó mà căi à ? Toàn là một lũ cô hồn th́ nói thứ tiếng ǵ cho chúng nó hiểu ?
florida80
09-06-2019, 18:31
Tôi trở ḿnh nh́n lên trần nhà, miên man nghĩ về quê hương, hay nói cho rơ hơn, tôi nhớ về cái làng quê của tôi nằm bên sông Vàm Cỏ. Không biết cái "Chợ Nhỏ" bây giờ c̣n đó hay đă bị "di dời" đi nơi khác, theo … truyền thống đổi đời của cách mạng ? ( Trong làng chỉ có một cái chợ, vậy mà thiên hạ gọi là Chợ Nhỏ, làm như c̣n một cái chợ nào khác lớn hơn vậy ! ) C̣n "Ngă Ba Cây Trôm"’ nằm trên con lộ cái, chỗ có băi đất trống để xe đ̣ tấp vô rước khách, chỗ có cây trôm mà dân trong làng hay đem dao đến chém vào thân cây để lấy mủ đem về pha nước đường uống giải khát giải nhiệt … không biết có nằm trong một "quy hoạch cải cách đô thị có tŕnh độ khoa học cao" của nhà nước ? C̣n cái đ́nh làng, bây giờ đă thành một cơ quan ǵ chưa ? Cái bến cát nằm dài theo ven sông, chỗ mà ngày xưa - thuở nhỏ - tụi tôi kéo nhau một lũ cởi truồng tắm giỡn đùng đùng … bây giờ vẫn c̣n là bến cát hay đă bị chiếm dụng để mấy "ông lớn" xây dinh thự với tường rào kiên cố và nhà thủy tạ có cầu tàu nằm trườn ra sông ngạo nghễ ? Cái ḷ đường trong Xóm Mới, vào mùa mía chạy che ép mía ngày đêm nghe trèo trẹo, nấu đường làm mùi thơm ngọt lịm bay trùm cả xóm … bây giờ c̣n là "Ḷ Đường Ông Út K" hay đă … biến thành "Nhà Máy Đường của Nhà Nước" ? Trường tiểu học mà thời tôi c̣n đi học, ông đốc H cho gắn trên trụ cổng tấm bảng "Cấm Trâu Ḅ Vào Trường" v́ mấy ông chủ ḅ hay thả ḅ vào ăn cỏ dọc hàng rào bông bụp … bây giờ đă thành … cái ǵ rồi ? Và nghĩa địa của làng, thường gọi là "g̣ đồng mả", nằm một bên con đường đất đỏ dẫn vào Xóm Trong, cái g̣ đó - cả trăm năm – là nơi an nghỉ cuối cùng của dân trong làng, không phân biệt lớn nhỏ giàu nghèo … vẫn c̣n đó hay đă nhường chỗ cho những "Công Tŕnh Văn Hóa Phục Vụ Nhân Dân" ?
…Nhớ đến đó, tự nhiên tôi thở dài … Rồi tự nhiên tôi gác tay lên trán … Tôi vẫn nh́n lên trần nhà : trần nhà trắng phau, ở đó không hiện lên được một nét nào của quê hương tôi hết. Rồi tôi nghĩ : nếu tôi có trở lại VN, có "được phép" đặt chân lên vùng đất mẹ, chắc chắn tôi sẽ không t́m lại được những h́nh ảnh cũ. Bởi v́ quê hương tôi đă bị "họ" bôi xóa trắng như trần nhà tôi đang nh́n, để thay vào đó một cái ǵ không ra một cái ǵ hết, mang nhăn hiệu "Dân giàu nước mạnh xă hội công bằng dân chủ văn minh", nghe mà … điếc con ráy !
Bây giờ, tôi hiểu tại sao tôi đă nằm gác tay lên trán mà thở dài …
Tiểu Tử (Vơ Ḥai Nam)
florida80
09-06-2019, 18:33
Hành Trang Cuộc Đời: Hư Vô - Nếu Biết Thế!
Một người hấp-hối chết, nh́n thấy Chúa ưu-ái trao cho chiếc va-li,
Chúa nói : Đến giờ con ra đi rồi !
Ngạc- nhiên người này hỏi : Bây giờ sao ? Sớm quá, con c̣n nhiều việc chưa làm !
Chúa nói : Rất tiếc v́ tới giờ con ra đi thôi !
Người này hỏi : Có ǵ trong va-li hở Chúa ?
Chúa đáp : Hành trang của con đó .
Sở hữu của con, y phục, tiền-bạc ?
Chúa đáp : Các vật đó không phải của con, chúng thuôc về trái đất !
Vậy có phải kư ức của con ?
Chúa đáp : Không phải của con, của thời gian !
Phải chăng tài năng của con ?
Chúa nói : Không phải của con, của hoàn cảnh
Có phải bạn bè hay gia đ́nh con ?
Chúa nói : Rất tiếc cũng không phải của con, chỉ là tiến tŕnh cuộc đời
Phải chăng vợ con của con ?
Chúa nói: Không phải của con, mà là tâm-tư con
Có phải là thân xác của con ?
Chúa nói : Cũng không phải của con, nó là cát bụi !
Phải chăng tâm linh con ?
Chúa nói : Không, của ta !
Phập phồng người chết nhận chiếc va-li Chúa trao,
Liền mở ra xem, bên trong không có ǵ cả, trống rổng !
Bàng hoàng người chết nói không có cái ǵ là cúa tôi cả !
Chúa nói : Đúng thế, tất cả thời gian con sống là của riêng con
Đời sống là thời gian đó của riêng ḿnh !
Bởi thế, nên tận hưởng thời gian đó, khi ḿnh có !
Đừng để những ǵ ḿnh có qua đi
Sống đi, vui sống đời ḿnh
Đừng bỏ qua nguồn vui khi có, v́ chính đó là sở hữu của ḿnh !
Tất cả mọi thứ ḿnh có hiện tại là của riêng ḿnh, và bạn không thể mang theo được ǵ cả khi ra đi !!!
Sưu tầm
florida80
09-06-2019, 18:42
Đại Kỳ Con Tim Và Lời Trăn Trối - Tự Truyện - Tâm Phương Đăng
1.
Một buổi chiều cuối tháng 06/2014 vừa qua, vợ chồng tôi được mời tham dự Party nhảy đầm. Thông thường chúng tôi chỉ nhảy những vũ điệu ít người thích nhảy như Valse, Tango …Bởi v́ ít người nhảy th́ sàn nhảy rộng, dễ dàng cho ḿnh lă lướt hơn…
Lần này, một bản valse hấp dẫn nhưng tôi chỉ nhảy được nửa bài, tự nhiên cánh tay trái bị tê mỏi không nhấc lên nổi. Ngực như bị vật ǵ đè lên, rất khó thở và một phần sau đầu cũng bị tê. Toàn thân không c̣n giữ được thăng bằng. Bà xă hỏi:
-Có sao không Anh ?.
Tôi gượng đứng lại trả lời:
-Có lẽ tuổi già đă tới. Anh mệt quá, chắc phải về nhà.
Bà xă không được vui nhưng cũng ráng ch́u chồng, lái xe đưa tôi về nhà.
Qua một đêm nằm ngủ, sáng thức dậy b́nh an.
Như thường lệ đă mấy chục năm nay, mỗi sáng thức dậy, tôi chạy khoảng 02 miles, về tắm rửa, ăn sáng rồi đi làm, đều đặn không bỏ sót buổi sáng nào. Nhưng đặc biệt sáng nay chỉ chạy được một đoạn đường ngắn là mệt lă người, phải ngồi xuống bên lề đường để thở. Xong từ từ đi bộ quay về nhà, vừa đi vừa suy nghĩ: Lạ thật ! Xưa nay ḿnh tự hào là Thể tháo gia, ngày xưa đại diện Trường Hải quân tham dự chạy bộ, đă từng đoạt giải chạy mười cây số với trường Không quân, trường Đồng Đế, Thanh niên Khánh ḥa. Ngoài ra có những buổi sáng chủ nhật đă từng bơi dọc theo bờ b́ển Nha trang vài ba giờ đồng hồ, không cảm thấy mệt. Đặc biệt hơn nữa, ḿnh là một trong số 15 SVSQ/HQ đă được ông James Crosses chọn để huấn luyện bơi đường trường trong ba tuần lễ mùa Đông tại biển Nha trang. Ông James Crosses là Huấn Luyện Viên bơi lội người Anh. Ông đă từng bơi qua eo biển Manches dài 34Km nối liền hai nước Anh và Pháp. Nhân tiện ông ghé thăm Trường Hải quân Việt nam nên có nhă ư huấn luyện giùm một lớp bơi lội 15 người.
florida80
09-06-2019, 18:43
Tóm lại tuổi trẻ của tôi là một thanh niên đầy đủ sức khỏe, tuy có hút thuốc và uống rượu lai rai không đáng kể. Nhưng từ năm 1975 sang Mỹ th́ bỏ hẳn hoàn toàn thuốc lá và rượu để giúp trí nhớ việc học hành. Đúng hạn kỳ 6 tháng là đi check up. Tất cả đều tốt, không cao máu, không tiểu đường, không có mỡ trong máu. Trước khi triệu chứng này xảy ra một tháng, tôi đă được Bác sĩ gia đ́nh tái khám và xác nhận sức khỏe rất tốt. Mặt khác, đă gần 40 năm nay, chưa bao giờ vào điều trị bất cứ bệnh ǵ ở bất cứ Bệnh viện nào. Có lẽ bây giờ tuổi già đă đến, như có lần tôi đă viết trong một truyện ngắn: Đời người đă đến lúc Năm năm, Sáu tháng, Bảy ngày. Bây giờ ḿnh đă vào bảy bó th́ cũng chỉ tính bằng ngày mà thôi.
Đi bộ về nhà, tôi không nói ǵ cho bà xă biết. Măi đến chiều khi cùng bà xă đi công chuyện, tự nhiên t́nh trạng như đêm qua lại xảy ra: Tê mỏi cánh tay trái, ngực như có vật ǵ đè nặng, một phần phía sau đầu bị tê. Hít thở rất khó khăn. Không thể lái xe được nữa, tấp xe vào lề đường để bà xă lái về nhà.
Về đến nhà, bà xă lo lắng, gọi Bác sĩ gia đ́nh hỏi tại sao. BS bảo bà xă lấy 03 viên Asperine 81mg đưa cho tôi uống và gọi xe cấp cứu đưa tôi vào bệnh viện gấp v́ đó là triệu chứng của Heart attack. Tôi cự nự nhất định không đi, lư do giống hôm qua, tôi nằm nghỉ chốc lát sẽ khỏe trở lại mà thôi.
Gần nửa giờ sau BS gia đ́nh gọi lại hỏi đă đưa tôi vào Bệnh viện chưa ? Ông ta đă gọi cho BS trực Emergency bệnh viện O’Connor thông báo bệnh nhân của ông sắp sửa đến. Đồng thời con gái lớn của tôi đang học Y khoa ở LA cũng gọi về hối thúc “ Ba phải đi, bệnh viện có đầy đủ y-cụ check up, nếu không có ǵ th́ họ cho Ba về thôi, tại sao lại không đi ? “ Chẳng đặng đừng, tôi thay áo quần để bà xă chở đi chứ không cho gọi xe cứu cấp.
Vào đến Bệnh viện đă hơn 10:00 giờ đêm. Không biết BS gia đ́nh đă thông báo những ǵ, nhưng khi bà xă đem tôi vào, vừa nói tên là BS trực và hai y tá đẩy chiếc giường cấp cứu ra đỡ tôi lên nằm và đưa qua pḥng quang tuyến thử nghiệm trong khi bà xă ở ngoài làm thủ tục nhập viện.
Gần một giờ sau, Bs mang hồ sơ bệnh lư của tôi vào pḥng và giải thích t́nh trạng bệnh tim cho tôi và bà xă biết kết quả:
-Hiện tại 04 van tim tôi bị nghẽn trên 90% bởi v́ Coronary Artery Disease. Từ đêm nay phải ở lại Bệnh viện để sáng mai BS sẽ làm thông tim. Đêm nay tạm thời cho tôi uống Nitrostate ( Nitroglycerine ) làm dăn nở mạch máu tim.
Sáng hôm sau, đúng lịch tŕnh, một BS Việt nam có trên hai mươi năm kinh nghiệm về tim mạch, BS Nguyễn X.N. đến làm thông tim cho tôi với sự hiện diện của BS gia đ́nh Đoàn A..
Hơn một tíếng đồng hồ sau, BS Nguyễn X.N. lắc đầu và quyết định:
-Phải Open Heart Surgery để làm by-pass chứ không thể thông tim như thường lệ được, bởi bên trong tim mạch bị nghẽn cứng.
Khi đưa tôi về pḥng điều dưỡng nằm chờ ca mổ, bà xă xin thêm một giường nhỏ di động kê phía dưới để bà ngủ lại đêm. Đồng thời đây cũng là nơi làm việc, nào là computer, nào là hồ sơ khách hàng. Ban ngày khi có khách gọi th́ bà đi, xong việc bà trở về, mặc dù y tá ở đây thường xuyên ra vào chăm sóc tôi. Bà xă làm nghề tự do, buôn bán nhà cửa đă gần 30 năm nay nên có th́ giờ theo dơi và chăm sóc chồng, với tôi bây giờ thật là một điều may mắn và hạnh phúc
florida80
09-06-2019, 18:44
Lịch tŕnh mổ tim của tôi là 07 giờ sáng July 04, 2014. Tức c̣n hơn 02 ngày nữa. BS phụ trách ca mổ và làm by-pass là BS Lee S., người Đại hàn, đă có trên 15 năm kinh nghiệm mổ tim và làm by-pass.
Trong hơn hai ngày đợi chờ, đă có rất nhiều bạn bè thuộc Quân chủng Hải quân VNCH và thân hữu thuộc các Hội đoàn Thiện nguyện tấp nập đến thăm. Đặc biệt là Ông Bà Cựu và Tân Hội trưởng Hội Ái hữu An Giang vùng Bắc Cali. và các Anh Chị em trong Ban Chấp Hành thường xuyên thăm viếng. Nổi bật hơn nữa là phái đoàn gồm 11 vị sư Tây tạng, dẫn đầu là Thầy Gyalrong Khentul Rinpoche thuộc Tu Viện Drepung loseling, được bà Mẹ kết nghĩa của bà xă bảo trợ từ Canada sang Mỹ chu du thuyết giảng Phật pháp. Nhân cơ hội này họ t́nh nguyện đến Bệnh viện cầu an cho tôi. Đồng thời họ sẽ hoăn ngày trở về sau ngày July 04, để khi tôi lên bàn mổ, họ sẽ đến nhà tôi tiếp tục cầu an.
Các y tá và nhân viên Bệnh viện rất ngỡ ngàng v́ thấy người thăm viếng quá đông bèn hỏi bà xă:
- Bộ chồng bà là người nổi danh trong cộng đồng hay sao ?
Bà xă lắc đầu trả lời:
-Không phải, ông ta chỉ là một kỹ sư đă về hưu, nhưng mấy năm qua, chúng tôi làm nhiều công tác từ thiện cho nhiều Hội đoàn thiện nguyện nên quen biết nhiều người.
Cảm động nhất là buổi họp mặt gia đ́nh vào chiều July 03, khi tất cả sáu đứa con đă trở về sum họp quanh giường bệnh. Hai đứa lớn đang công tác tại Nhựt và Hồng kông cũng đổi vé máy bay trở về Hoa Kỳ sớm hơn lịch tŕnh.
Các BS phụ trách ca mổ cho tôi vào sáng ngày mai, gồm BS mổ và làm By pass, BS gây mê, BS thông tim và BS gia đ́nh đă đến giải thích cho tôi, bà xă cùng tất cả các con hiện diện nghe những điều quan trọng của việc mổ tim. Sau khi mổ cần tránh cho tôi những ǵ có thể có hại cho tim như không cho tôi nghe biết những ǵ quá buồn, quá vui hay những ǵ làm cho tôi bị shock hay kích thích bất th́nh ĺnh v.v… Đặc biệt tuần lễ này đang tranh tài chung kết bóng đá thế giới Soccer World Cup. Họ cũng cho hay sự thành công có thể đạt đến 95% nhưng cũng có 5% risky rủi ro như cơ thể bị phản ứng thuốc hoặc tim ngừng đập trong khi mổ v.v…
Khi tất cả BS ra khỏi pḥng, chỉ c̣n lại các con các cháu, bà xă lặp lại:
- BS nói chỉ có 5% risky, nhưng nếu rơi vào trường hợp đó th́ anh có điều ǵ trăn trối cho em và các con bây giờ không ?
Tôi nằm im nhắm mắt suy nghĩ. Thực sự trong số bạn bè, rất ít người được hạnh phúc và măn nguyện như tôi bây giờ. Các con dù chưa công thành danh toại 100% nhưng sự chăm chỉ học hành của chúng đă làm tôi hănh diện vô cùng.
Hai đứa con với bà vợ trước là những kỹ sư giỏi, nay đă ra đời và nên bề gia thất, có nhiều nhà cửa tài sản và 03 cháu nội.
Bốn đứa với bà vợ bây giờ th́ con gái lớn nhất đang học Y khoa, con trai thứ vừa xong 04 năm khoa học xă hội, bắt đầu vào trường Luật, đồng thời làm việc cho văn pḥng Luật ở San Francisco. Con gái thứ ba đang học năm thứ nh́ dự bị Y khoa theo chân chị nó, đặc biệt năm 16 tuổi ( 2011 ) đă thắng 02 giải Hoa hậu của National Asia và năm 18 tuổi ( 2013 ) đă thắng giải Queen của National Asia, đồng thời tháng 08/2014 vừa qua thắng thêm giải Herritage Fashion Việtnam tại thành phố Atlanta, tiểu bang Georgia. Gia đ́nh rất hănh diện. Con trai út bắt đầu năm thứ nhất Đại học nên bây giờ vợ chồng tôi không c̣n ǵ lo lắng.
florida80
09-06-2019, 18:45
Riêng với bà xă, những năm trước có lúc vui đùa bên nhau, bà thường hỏi:
- Anh lớn hơn em nhiều nên chắc là về với Ông Bà trước. Anh có cho phép em lấy chồng nữa hay không ?.
Tôi nghiêm mặt trả lời:
- Không được. Nếu em lấy chồng th́ hồn ma của anh sẽ hiện về quấy rầy em mỗi đêm.
Nhưng bây giờ, có sự hiện diện tất cả các con, và có thể đây là lời nói cuối đời, tôi sẽ nói những ǵ phát xuất từ đáy ḷng tôi: Kể từ nay, dù Anh c̣n sống hay đă chết, em có toàn quyền làm bất cứ điều ǵ mà điều đó làm em cảm thấy sung sướng hạnh phúc cùng với con cháu và phù hợp với Từ Bi Hỷ Xă của Phật cũng như Luân thường Đạo lư người đời.
Câu trả lời này cũng là kết tinh sự thấm nhuần giáo lư Đức Phật về Duyên và Nợ trong Nhân quả Luân hồi. Được biết Duyên chỉ tồn tại khi ta c̣n duyên nợ và Nhân quả ân oán kiếp trước theo duyên đến kiếp này. Em và anh đến với nhau để trả nợ duyên nhau. Nếu nợ duyên trả xong rồi, dù chúng ta c̣n sống th́ cũng chia tay mà thôi. Giống như lần hôn phối thứ nhất của anh, chỉ tồn tại hơn ba năm là hết duyên nợ, đành phải chia tay và rất nhiều cặp vợ chồng khác mà ta quen biết, họ yêu thương nhau thắm thiết, nhưng vài năm sau gặp lại mới hay họ đă chia tay, bởi không c̣n duyên nợ. Hay là trường hợp đặc biệt vợ chồng ông anh ruột: Gặp nhau, yêu nhau, cưới nhau chỉ trong ṿng một tháng. Bây giờ đă hơn ba mươi năm vẫn sống với nhau hạnh phúc cùng đàn con.
Điều này có thể hiểu khi có nợ duyên với nhau, dù chỉ gặp nhau một lần cũng cảm nhận được sự gắn bó. Hoặc có trường hợp vợ bị chồng hành hạ ngày này qua năm nọ nhưng vẫn sống với nhau mấy chục năm nay, không thể bỏ nhau được. Nếu không phải là c̣n duyên nợ th́ làm sao có sự gắn bó lâu dài ?
Khi mở mắt ra thấy bà xă và các con vẫn đứng quanh giường im lặng như đợi chờ tôi nói điều ǵ. Tôi mỉm cười nh́n quanh tất cả mọi người rồi bắt đầu lên tiếng:
- Ba đă đọc được một điển tích của Phật nói rằng ngày xưa có lần Đức Phật hỏi một môn đệ giỏi nhất: " Đời sống con người trên thế gian dài bao lâu ?" Sau một lúc suy nghĩ, môn đệ trả lời: "Đời sống con người chỉ dài bằng hơi thở". Do đó, sự sống của Ba bây giờ cũng xác định bằng hơi thở mà thôi. Ngày mai lên bàn mổ, nếu may mắn th́ tiếp tục được thở, nếu không may, không được thở, th́ Ba vĩnh biệt mọi người.
Các con đứa nào cũng thút thít khóc, bà xă với hai hàng nước mắt nói:
-Không, Anh sẽ sống. Anh đă được các Sư săi và mọi người câu an. Ngày mai lên bàn mổ, các Sư sải và Gia đ́nh sẽ tiếp tục cầu an cho Anh. Anh phải nhớ khi thuốc mê đưa Anh vào trạng thái sắp xuất hồn, nếu có ma quỉ đến lôi kéo anh đi th́ phải tŕ kéo từ chối và thường xuyên Niệm Phật. Chắc chắn Anh sẽ sống.
Chưa bao giờ thấy bà xă vững niềm tin tuyệt đối vào sự cầu an như bây giờ làm cho tôi quyến luyến sự sống hơn một hai ngày trước, và b́nh thản nói:
-Đă biết sự sống chết của con người do kiếp số, nếu số Anh đă tận th́ bắt buộc phải ra đi thôi. Nhân tiện đây Ba muốn nói với các con một điều: Dù sống trong bất cứ xă hội nào, muốn có đời sống sung túc bằng hoặc hơn người th́ bắt buộc phải học những điều bổ ích. Học từ Trường học, học từ Trường đời, học từ Gia đ́nh, học từ bè bạn. Điển h́nh là cuộc sống của Ba. Nếu không có kiến thức học vấn, chắc chắn từ cuộc sống chăn trâu sẽ tiến lên cuộc sống của một nông phu chân lấm tay bùn, cày sâu cuốc bẩm, quanh quẩn bên ruộng lúa nương khoai suốt đời.
Nói đến đây, tôi lại nhớ về dĩ văng tuổi ấu thơ ở làng quê nên không cầm được nước mắt, làm bà xă và các con cũng sùi sụt khóc theo ……
florida80
09-06-2019, 18:46
Mặc dầu vẫn nhớ lời bà xă dặn: “ Khi thuốc mê đưa Anh vào trạng thái sắp sửa xuất hồn th́ phải luôn Niệm Phật không ngừng nghỉ “ nhưng t́nh trạng tim tôi phải làm 04 bypass, mất nhiều thời gian nên BS gây mê đă tiêm vào một lượng thuốc mê cực mạnh. Tôi mê man ngay tức khắc, không trải qua trạng thái nào như bà xă suy đoán.
Không biết tôi đă hôn mê bao lâu. Bây giờ đang ở trạng thái mơ màng, mắt vẫn nhắm nghiền không nhướng lên nổi, miệng đang ngậm ống plastic lớn hơn ngón tay cái, thọc sâu vào cổ họng, nối với cái b́nh nhựa để bên cạnh giường. Hai lỗ mũi nối liền hai ống Oxy của máy thở Life support. Phần bụng phía dưới rốn được mổ một lỗ cho ống thủy tinh đường kính 1 inch nối với chiếc b́nh plastic để ở chân giường. Ngay khuỷu cánh tay trái chích cái kim lớn nối với các ống dây chằng chịt để chuyền nước biển và các loại thuốc tim mạch, thuốc giảm đau …. Tay phải bị buộc chặt vào thành giường, sợ tôi ngứa ngáy, cựa quậy rồi bứt ống bứt dây…Đi tiểu th́ được nối một ống dài xuống cái b́nh dưới gầm giường.
Tóm lại, tôi phải nằm im như chết, không được trở ḿnh cựa quậy cho dù có bị ngứa ngáy cũng phải chịu đựng. Thân xác tôi bây giờ như một Robot đang được chế tạo tại xưởng nên vẫn c̣n nối liền với các dây ống chằng chịt từ mặt mũi đến tay chân.
Thuốc gây mê từ từ giảm, tôi cảm giác có bàn tay đang nắm lấy tay tôi, rồi mơ hồ nghe tiếng nói:
-Nếu Anh hồi tỉnh th́ bóp nhẹ tay cho tôi biết.
Tôi nghe biết và muốn bóp nhưng chưa điều khiển được bàn tay. Nằm im chừng mười phút, tôi cử động được các ngón tay nên ráng bóp nhẹ. Rồi nghe được tiếng nói có vẻ vui mừng của cô y tá:
-Ông ta đă hồi tĩnh được 50% rồi.
Sau đó nghe tiếng BS giải phẩu căn dặn y tá:
- Bây giờ tôi ra thông báo cho thân nhân ở pḥng đợi, khoảng hai giờ sau tôi sẽ trở lại để check xem ông ta có thở được một ḿnh hay không rồi sẽ quyết định tháo gỡ Life support, nhớ thường xuyên theo dơi.
Mặc dầu không biết đă mấy giờ, nhưng cũng đoán được là đă chiều tối.
Thuốc mê đă giảm nhiều, hầu như gần hết. Tâm trí tôi từ từ sáng suốt trở lại nhưng chỉ có tai nghe chứ tất cả mọi bộ phận đều như bất khiển dụng: Miệng không nói được, mắt vẫn nhắm, tay chân và toàn thân bi trói chặt vào giường không thể cựa quậy.
Đầu óc đă tỉnh táo hẳn, bắt đầu cảm thấy đau nhói con tim. Tôi rên hư hử, cô y tá chích thêm lượng thuốc giảm đau, làm tôi rơi vào giấc ngủ trở lại.
Khi tỉnh dậy th́ hai mắt đă mở được. Ống Nylon từ miệng được lấy đi. Cổ họng bị khô nhưng nói được rất nhỏ và khàn khàn. Đúng lúc BS Lee S. đi vào với nụ cười tươi nói:
- Xin chúc mừng Anh đă hồi phục nhanh chóng. Bây giờ Anh đă tự thở được một ḿnh, không cần máy thở giúp sức. Nếu không ǵ trở ngại th́ ngày mai đưa Anh sang pḥng ICU ( Intency Care Unit ), ở đó thân nhân có thể lần lượt từng người vào thăm viếng.
Trưa hôm sau, khi mở mắt thức dậy sau giấc ngủ dài, tôi cảm thấy quá đau nhức lồng ngực bởi hoàn toàn hết thuốc mê. Lần này y tá cho uống thuốc viên giảm đau thay v́ chích vào mạch máu, do đó ít buồn ngủ hơn.
florida80
09-06-2019, 18:46
Bà xă bước vào với nụ cười nói:
- Cám ơn Trời Phật, Anh đă qua được cơn nguy hiểm rồi. Hôm qua Anh đă tắt thở trên bàn mổ bởi bị phản ứng thuốc. BS dặn từ nay về sau, nếu vào nằm Bệnh viện th́ nhớ nói cho họ biết không được dùng cho Anh thuốc Protamine. Thuốc này đă làm áp huyết Anh xuống zero và tim ngưng hoạt động. BS phải cấp cứu hơn nửa tiếng đồng hồ mới tiếp tục làm bypass, do đó cuộc giải phẩu kéo dài hơn 06 giờ đồng hồ mới hoàn tất. Suốt ngày hôm qua em và các con ngồi ở pḥng đợi để cầu nguyện, cho đến khi BS ra thông báo tin vui mới giải tán ra về. Kể từ nay là thời gian tịnh dưỡng, anh thường xuyên Niệm Phật và đừng suy nghĩ bất cứ điều ǵ. Chuỳện nhà cửa và các con đă có em lo.
Tôi mỉm cười và yếu ớt nói nhỏ:
- Cám ơn em …
3.
Bà xă ra khỏi pḥng, tôi nhắm mắt cầu nguyện nhưng lạ thay, khi nhắm mắt lại chỉ thấy toàn là những h́nh ảnh ma quỉ nhăn răng há miệng đầy máu me ghê sợ, kéo nhau đi trong bóng đêm đen tối, bắt buộc tôi phải mở mắt ra.
Tôi cố tiếp tục nhắm mắt nhiều lần thử xem, nhưng lần nào cũng thế. Không thể có không gian tĩnh lặng để cầu nguyện theo ư ḿnh được, đành phải mở mắt nằm chờ giấc ngủ.
BS Lee S. vừa vào, tôi gật đầu chào và hỏi tại sao khi tôi nhắm mắt th́ thấy nhiều h́nh ảnh ghê sợ. BS trả lời có lẽ dùng nhiều thuốc giảm đau, để ông bảo y tá giảm bớt liều lượng.
Rồi ông giải thích thêm:
- Trong thuốc giảm đau Hydrocodone /Acetaminophene 5-325mg có chứa nhiều Opium (Á phiện ), nên tâm trí không kiểm soát và tự chủ, thần kinh như bị tê liệt, để khỏi cảm nhận được cơn đau nhức.
Qua ngày hôm sau, thuốc giảm đau được dùng bớt lại nhưng khi nhắm mắt, thay v́ nh́n thấy h́nh ảnh ghê sợ th́ lần lượt xuất hiện h́nh bóng những người thân thương đă qua đời. Nhất là h́nh ảnh ba người bạn thân đă ra đi cùng ngày tháng trong trận Hải chiến Hoàng sa, 19 tháng 01 năm 1974.
Người thứ nhất là Vương Thương, cùng quê cùng làng cùng lớp và cùng Trường Tiểu học. Là người Việt gốc Hoa, mảnh khảnh trắng trẻo, rất chăm chỉ học hành và hiền hậu dễ thương. Gia đ́nh Ba mất sớm, chỉ có Mẹ con đơn chiếc. Khi xong Trung học th́ Mẹ lâm trọng bệnh, Thương phải bỏ học để nuôi Mẹ. Vài năm sau Mẹ mất. V́ kẹt tuổi động viên, Thương vào học Hạ Sĩ Quan Hải quân. Một thời gian sau thuyên chuyển lên chiến hạm định mệnh HQ.10. tham dự trận chiến và ch́m tại Hoàng Sa. Thương là T/Sĩ Giám-lộ nên lúc nào cũng ở trên Đài Chỉ Huy để quan sát và báo cáo cho Hạm trưởng, Hạm phó. Xui xẻo thay, một Hỏa tiển từ chiến hạm Trung cộng bắn trúng ngay Đài Chỉ Huy. Hạm trưởng Tr/tá NVThà tử thương cùng một số Sĩ quan, Hạ Sĩ Quan và Thủy thủ, trong đó có Vương Thương.
Hạm phó HQ.Th/tá N.T.Trí, bị thuơng nặng. Khi chiến hạm sắp ch́m, Trí ra lịnh Thủy thủ đoàn xuống bè cao-su đào thoát. Trí là bạn cùng khóa Hải quân, nhưng từ lúc ra trường, chúng tôi chưa một lần gặp lại nhau cho đến khi nghe được hung tin Trí bị thương nặng, được nhân viên thuộc cấp đưa xuống bè cao su bơi ra biển khơi tránh vùng giao chiến. Nhân viên thuật lại v́ vết thương quá nặng, mất máu nhiều nên sau gần hai tuần lênh đênh, phơi nắng cùng sương gió v́ bè không có mui che, sóng biển từng đợt nhồi bè lên cao xuống thấp, lại không c̣n thức ăn nước uống, Trí đă trút hơi thở cuối cùng. Nhân viên sống sót trên bè làm Thủy táng cho Hạm phó Trí về ḷng biển mẹ.
Người thứ ba vừa là bạn vừa là học tṛ của tôi. Thời gian Bộ TL/HQ biệt phái tôi lên Trường Vơ Bị Liên Quân Đà Lạt để đảm trách một môn dạy, Sinh Viên SQ / NV Đồng học năm thứ tư và xin qua Quân chủng Hải quân. Mỗi cuối tuần, Đồng hướng dẫn tôi làm quen với phố núi sương mù Đà lạt trong các nhà hàng ăn, quán café, hoặc dạo xem danh lam thắng cảnh nên xem nhau như anh em. Khi ra trường Đồng được thuyên chuyển đến Tuần Dương Hạm HQ5, đảm trách Sĩ quan Trọng pháo, tham dự trận Hoàng Sa và tử thương sau vài phút giao tranh.
Nghĩ tới những bạn bè thân thiết qua đời một cách đột ngột, tức tưởi, lại c̣n quá trẻ, người nào cũng chỉ trạc tuổi đôi mươi, tôi không cầm được nước mắt. Dầu sao bây giờ nếu tôi từ giă dương gian cũng c̣n hơn các bạn Thương, Trí, Đồng rất nhiều bởi đă nói được lời trăn trối với vợ con và bạn bè thân thuộc. Lời trăn trối với tôi chỉ là những điều căn dặn người thân ruột thịt c̣n sống, của một người sắp sửa không c̣n hiện hữu trên cơi đời này. Tuy nhiên, cái chết biết trước và có sửa soạn bao giờ cũng b́nh thản hơn chết đột ngột, chết oan, chết khi cuộc đời c̣n tràn đầy nhựa sống. Trong ba mươi năm nội chiến VN, đă có hàng triệu người chết oan như các bạn Thương-Trí-Đồng.
Bà xă trở vào pḥng thấy tôi đang khóc, hỏi:
- Có phải Anh đau nhức lắm, chịu không nổi hay sao?
Tôi lắc đầu nói:
- Đă qua cơn đau rồi.
Không hỏi ǵ thêm, Bà thông báo:
- Chiều nay y tá sẽ tập cho Anh ăn xúp thật lỏng. Khi nào ngồi dậy, bước đi được th́ sẽ cho ăn thức ăn đặc và chuyển ra pḥng điều dưỡng b́nh thường. Bây giờ Em phải ra ngoài để các con lần lượt vào thăm Anh. Nên nhớ BS dặn Anh không đươc suy nghĩ ǵ nhiều, nhất là những chuyện buồn, chuyện quá vui, làm kích thích tim mạch...
Tâm-Phương-Đăng
( Viết sau khi chết đi sống lại )
florida80
09-06-2019, 18:47
Ghi chú:
Vài hàng giúp ai chưa hiểu rơ Hải quân VNCH qua những danh từ Đại-kỳ và Tiểu-kỳ mà các thủy thủ thường hay nói tới.
Hầu hết chiến hạm Hải quân VNCH được Hoa kỳ viện trợ để hoạt động trong cuộc chiến Việt nam trước tháng tư năm 1975. Tất cả các chiến hạm này được đóng và xử dụng từ thời Đệ nhị Thế chiến nên đă cũ kỹ và lỗi thời, mặc dù đă được sửa chữa và tân trang phần nào trước khi viện trợ cho Hải quân VNCH. Do đó, thủy thủ đoàn trên chiến hạm ngoài bổn phận tuần tiểu đánh giặc trong sông rạch hay ngoài biển khơi, hằng ngày phải chăm lo việc bảo tŕ sửa chữa các trang cụ để xử dụng được hiệu quả. Khi việc bảo tŕ ngoài tầm tay, có nghĩa nhân viên chiến hạm không thể làm được, bắt buộc chiến hạm trở về Hải quân công xưởng Sài g̣n để sửa chữa.
Ngoài ra hàng năm theo lịch tŕnh nếu hư hỏng ít th́ sửa chữa vài ba tuần tại Hải quân Công Xưởng Sài g̣n gọi là Tiểu kỳ.
Nhưng nếu hư hỏng nhiều, phải sửa chữa một hai tháng ở Hải quân Công Xưởng Hoa kỳ tại Guam Philippines gọi là Đại kỳ.
Quan niệm riêng tôi, đối với thân thể con người cũng thế, những việc chữa trị Tim, Thận, Gan Phèo Phổi nhẹ được xem như Tiểu kỳ, việc chữa trị nặng hơn cần giải phẩu để thay Tim, đổi Thận là Đại kỳ.
TPĐ.
florida80
09-06-2019, 18:48
3 Bí Mật Của Niềm Vui
NIỀM VUI CŨNG GIỐNG NHƯ CHIẾC CH̀A KHÓA CỦA CUỘC SỐNG. NÓ MỞ CỬA RA MỘT THẾ GIỚI MÀ NƠI ĐÓ CHÚNG TA CẢM THẤY ĐỠ NẶNG NỀ VÀ NGỘT NGẠT HƠN.
1- ĐƯỜNG ĐI LÀM CÀNG XA CÀNG BỚT VUI:
Thời gian tham gia giao thông ảnh hưởng rất lớn đến tinh thần của con người. Trong đó, những người đi làm với lộ tŕnh vượt quá một giờ mỗi ngày th́ cảm giác buồn bực sẽ cao hơn nhiều so với những người đi bộ đến chỗ làm.
Như vậy, dù đă đánh đổi thời gian để có một công việc với thu nhập cao hơn, số tiền ấy cũng chưa chắc đă bù đắp được niềm vui được ở bên người thân, tập thể dục hay làm những việc tích cực.
Khi tham gia giao thông, ta không tạo ra niềm vui mà c̣n bị tra tấn bởi tiếng c̣i xe, khói bụi và những h́nh ảnh vô cảm.
2- ỨNG PHÓ VỚI TỰ NHIÊN THAY V̀ TRÁCH MÓC
Vui và không vui cũng như quét dọn vệ sinh vậy, bạn có thể khiến mọi thứ sạch bong nhưng không lâu sau, một vài thứ sẽ lại bám bẩn. V́ vậy, bạn không nhất thiết đ̣i hỏi mọi thứ phải luôn sạch v́ làm thế, bạn sẽ rất mệt mỏi và mất thời gian. Chi bằng, hăy thuận theo tự nhiên và chấp nhận bụi bẩn cũng giống như đau buồn, đều là một phần của cuộc sống.
Hăy tưởng tượng mỗi cản trở trong đời đều giống như đèn đỏ trong giao thông, tuy ngăn bạn tiến tới nhưng lại giúp bạn thoát khỏi những phiền phức của việc bon chen, lấn tuyến, căi vă...
Tinh thần của chúng ta muốn khỏe mạnh th́ cũng nên có khoảng 10% đau buồn. V́ vậy, bạn đừng cảm thấy bất hạnh khi gặp trắc trở hay phiền năo v́ mọi thứ đều có giá trị của nó.
3- BIẾT ĐỦ LÀ VUI
Nghiên cứu cho thấy bản thân mỗi người đều có khả năng làm mới tinh thần của ḿnh, vật chất và tiền bạc không phải là điều kiện tiên quyết cho một cuộc sống vui vẻ. Tất cả đều nằm ở thái độ sống.
Người có chỉ số vui vẻ tương đối cao thường có các điểm chung:
- Cuộc sống gia đ́nh ổn định, có người bạn đời gắn bó
- Thường xuyên quan tâm và tham gia tích cực vào thời cuộc
- Sắp xếp hợp lư công việc và thời gian giải trí
- Có bạn tốt bên cạnh
Ngoài ra c̣n có một số phát hiện đáng ngạc nhiên như:
- Người biết uống bia rượu sẽ vui vẻ hơn người chẳng đụng đến một giọt rượu nào.
- Nam giới vui vẻ hơn khi sống trong xă hội nam nữ b́nh đẳng.
- Khoảng thời gian sau khi sinh con, phụ nữ sẽ ít cảm thấy vui vẻ. Tuy nhiên cùng với sự trưởng thành của con cái, cảm giác ấy lại phục hồi và có khuynh hướng tăng lên.
Sưu tầm
florida80
09-06-2019, 18:49
Những Đặc Quyền Xa Xỉ Mà Các Tổng Thống Mỹ Được Hưởng
Tổng thống Mỹ được coi là công việc quan trọng nhất và căng thẳng nhất trên thế giới trong nhiệm kỳ từ 4-8 năm. V́ thế, tổng thống và gia đ́nh của ḿnh sẽ được hưởng rất nhiều đặc quyền đi cùng với vị trí này.
Hăy cùng t́m hiểu các đặc quyền sang trọng nhất mà tổng thống và gia đ́nh được hưởng.
10. Nhà bếp phục vụ 24/24
Mặc dù khu nhà của tổng thống cũng có một căn bếp riêng nhưng nó hiếm khi được sử dụng bởi họ có một đội ngũ nhân viên nấu ăn phục vụ tất cả các giờ trong ngày. Gia đ́nh tổng thống có thể yêu cầu bất kỳ món ăn nào mà họ muốn và một trong những đầu bếp năm sao sẽ phục vụ họ.
Nhà bếp luôn có đầy đủ những nguyên liệu cơ bản v́ vậy nếu Tổng thống Obama có thèm một bữa ăn nhẹ nửa đêm như pizza hoặc brownies th́ ngài chỉ cần yêu cầu.
9. Vườn rau và mật ong sạch
Tổng thống không phải ăn nhiều thực phẩm đông lạnh bởi các đầu bếp mang tất cả những ǵ trồng được vào khu vườn của Nhà Trắng. Khu vườn được xây dựng vào năm 2009 bởi Michelle Obama, một người được biết đến với lối sống vô cùng lành mạnh.
Các loại trái cây và rau quả được sử dụng cho các bữa ăn cá nhân, bữa ăn chính phủ và quyên góp cho những người nghèo đói. Chưa kể, khu vườn cũng có một tổ ong để cung cấp mật ong tươi cho Nhà Trắng.
8. Hầm chứa rượu cổ
Trong những năm đầu thế kỷ 19, Thomas Jefferson đă dành ra 10.000 USD để sưu tầm rượu, một trong số đó vẫn c̣n trong hầm rượu vang Nhà Trắng ngày hôm nay. Tuy nhiên, Tổng thống Jimmy Carter đă ra lệnh tất cả các loại rượu vang phục vụ trong Nhà Trắng phải là rượu của Mỹ.
7. Một đội ngũ nhân viên chăm sóc hoa riêng
Toàn bộ Nhà Trắng, bao gồm khu nhà ở cá nhân của gia đ́nh tổng thống đều được trang trí bằng những bó hoa tươi mỗi ngày bởi một đội ngũ nhân viên chăm sóc hoa.
Một chuyên gia cắm hoa sẽ làm việc trực tiếp với phu nhân tổng thống để quyết định những bông hoa phù hợp nhất cho mỗi dịp trọng đại. Sau đó, anh hoặc cô ấy phải t́m kiếm những bông hoa với chất lượng tốt nhất để xếp thành bó hoa hay ṿng hoa và thường có giá 250.000 USD một bó.
6. Xe Cadillac
Với biệt danh "The Beast", chiếc xe sẽ phục vụ gia đ́nh đến bất cứ nơi nào họ cần. Chiếc Cadillac được bọc thép dày 5 inch và trang bị lốp xe chống đâm thủng. Cốp xe c̣n trang bị hệ thống chữa cháy, b́nh ôxy và một ngân hàng máu với nhóm máu của Tổng thống.
Chiếc xe c̣n có lựu đạn khói và khí gas nếu họ gặp nguy hiểm. Không phải ai cũng có thể làm tài xế, một đặc vụ bí mật được đào tạo chuyên nghiệp mới có danh dự được lái xe cho gia đ́nh tổng thống.
florida80
09-06-2019, 18:50
Những Đặc Quyền Xa Xỉ Mà Các Tổng Thống Mỹ Được Hưởng
Tổng thống Mỹ được coi là công việc quan trọng nhất và căng thẳng nhất trên thế giới trong nhiệm kỳ từ 4-8 năm. V́ thế, tổng thống và gia đ́nh của ḿnh sẽ được hưởng rất nhiều đặc quyền đi cùng với vị trí này.
Hăy cùng t́m hiểu các đặc quyền sang trọng nhất mà tổng thống và gia đ́nh được hưởng.
10. Nhà bếp phục vụ 24/24
Mặc dù khu nhà của tổng thống cũng có một căn bếp riêng nhưng nó hiếm khi được sử dụng bởi họ có một đội ngũ nhân viên nấu ăn phục vụ tất cả các giờ trong ngày. Gia đ́nh tổng thống có thể yêu cầu bất kỳ món ăn nào mà họ muốn và một trong những đầu bếp năm sao sẽ phục vụ họ.
Nhà bếp luôn có đầy đủ những nguyên liệu cơ bản v́ vậy nếu Tổng thống Obama có thèm một bữa ăn nhẹ nửa đêm như pizza hoặc brownies th́ ngài chỉ cần yêu cầu.
9. Vườn rau và mật ong sạch
Tổng thống không phải ăn nhiều thực phẩm đông lạnh bởi các đầu bếp mang tất cả những ǵ trồng được vào khu vườn của Nhà Trắng. Khu vườn được xây dựng vào năm 2009 bởi Michelle Obama, một người được biết đến với lối sống vô cùng lành mạnh.
Các loại trái cây và rau quả được sử dụng cho các bữa ăn cá nhân, bữa ăn chính phủ và quyên góp cho những người nghèo đói. Chưa kể, khu vườn cũng có một tổ ong để cung cấp mật ong tươi cho Nhà Trắng.
8. Hầm chứa rượu cổ
Trong những năm đầu thế kỷ 19, Thomas Jefferson đă dành ra 10.000 USD để sưu tầm rượu, một trong số đó vẫn c̣n trong hầm rượu vang Nhà Trắng ngày hôm nay. Tuy nhiên, Tổng thống Jimmy Carter đă ra lệnh tất cả các loại rượu vang phục vụ trong Nhà Trắng phải là rượu của Mỹ.
7. Một đội ngũ nhân viên chăm sóc hoa riêng
Toàn bộ Nhà Trắng, bao gồm khu nhà ở cá nhân của gia đ́nh tổng thống đều được trang trí bằng những bó hoa tươi mỗi ngày bởi một đội ngũ nhân viên chăm sóc hoa.
Một chuyên gia cắm hoa sẽ làm việc trực tiếp với phu nhân tổng thống để quyết định những bông hoa phù hợp nhất cho mỗi dịp trọng đại. Sau đó, anh hoặc cô ấy phải t́m kiếm những bông hoa với chất lượng tốt nhất để xếp thành bó hoa hay ṿng hoa và thường có giá 250.000 USD một bó.
6. Xe Cadillac
Với biệt danh "The Beast", chiếc xe sẽ phục vụ gia đ́nh đến bất cứ nơi nào họ cần. Chiếc Cadillac được bọc thép dày 5 inch và trang bị lốp xe chống đâm thủng. Cốp xe c̣n trang bị hệ thống chữa cháy, b́nh ôxy và một ngân hàng máu với nhóm máu của Tổng thống.
Chiếc xe c̣n có lựu đạn khói và khí gas nếu họ gặp nguy hiểm. Không phải ai cũng có thể làm tài xế, một đặc vụ bí mật được đào tạo chuyên nghiệp mới có danh dự được lái xe cho gia đ́nh tổng thống.
florida80
09-06-2019, 18:52
5. Phi cơ riêng
Hai máy bay phản lực cá nhân có tất cả các tính năng bảo vệ của chiếc xe Cadillac và c̣n nhiều hơn nữa. Máy bay phản lực có một pḥng hội nghị, văn pḥng, pḥng tắm, pḥng tập thể dục và pḥng ngủ, tất cả đều chứa đầy đồ nội thất sang trọng với ánh sáng dịu nhẹ. Chiếc máy bay khổng lồ có giá 210.877 USD cho mỗi giờ bay, theo lực lượng không quân và tất nhiên tổng thống không phải trả khoản tiền đó.
4. Tiền lương
Tổng thống có mức lương hàng năm là 400.000 USD và rất nhiều khoản được trả bằng thuế, ngài cũng được hưởng một số chi phí chẳng hạn như 100.000 USD một năm cho chi phí đi lại, 19.000 USD cho giải trí, 50.000 USD cho chi phí chung.
3. Trợ cấp khi nghỉ hưu
Sau khi rời khỏi văn pḥng, các cựu tổng thống và gia đ́nh của họ không quay trở lại một cuộc sống của tầng lớp trung lưu. Tổng thống sẽ nhận được lương hưu hàng năm bằng với mức lương hiện tại của một thành viên nội các, trong đó năm 2014 là 201.700 USD.
Gia đ́nh tổng thống cũng được bảo vệ bí mật trọn đời và chi phí 96.000 USD mỗi năm để thuê một nhân viên mà họ lựa chọn. Họ cũng có được một không gian văn pḥng và trợ cấp chi phí đi lại. Cuối cùng, khi một cựu tổng thống qua đời, tất cả việc sắp xếp tang lễ và chi phí đều được nhà nước quản lư.
2. Camp David
Nếu gia đ́nh tổng thống cần nghỉ ngơi thoát khỏi sự hối hả và nhộn nhịp của thủ đô, họ có thể đi đến khu du lịch trên núi của ḿnh. Camp David ở Maryland là một khu cắm trại của chính phủ dành cho tất cả các tổng thống, kể từ thời tổng thống Franklin Roosevelt.
Tổng thống sẽ được hộ tống từ Nhà Trắng tới Camp David bằng một máy bay trực thăng cá nhân. Ở đó, họ sẽ được nghỉ ngơi với một spa riêng, hồ bơi, pḥng chơi bowling, sân tennis, sân golf, chuồng ngựa và sân trượt băng.
1. Nhà Trắng
Camp David là một địa điểm yên tĩnh nhưng gia đ́nh tổng thống không cần phải đến đó mới có thể hưởng thụ các tiện nghi sang trọng và các hoạt động vui vẻ. Nhà Trắng không chỉ là một văn pḥng và không gian sống cho gia đ́nh tổng thống. Không cần rời khỏi nhà, họ có thể tận hưởng một đêm thứ sáu tại rạp chiếu phim riêng, thư giăn tại bể bơi hoặc chạy bộ.
Theo Bizlive
florida80
09-06-2019, 18:54
Sống Chậm Lại Để Thấy Ư Nghĩa Cuộc Đời
Giữa guồng quay vô tận của thời gian, áp lực của cuộc sống, của công việc, người ta bắt đầu thấy chóng mặt, ngột ngạt… th́ khái niệm sống chậm không c̣n là điều ǵ đó quá mới mẻ. Nhưng sống chậm như thế nào cho đúng, sống chậm như thế nào cho đủ và thấm thía thật sâu ư nghĩa của sống chậm th́ thật là không phải dễ.
Sống chậm! Chậm lại để không hời hợt, chậm lại để nuôi chín cảm xúc, để lắng nghe nhịp chảy của cuộc sống, nhịp chảy của chính con tim ḿnh, để nhận ra điều ǵ thực sự là cốt lơi, điều ǵ chỉ là thoáng qua…
H̉A M̀NH VÀO THIÊN NHIÊN
Bạn hăy nh́n cách các ḍng sông đi, nó uốn lượn. Bạn hăy nh́n vào con đường cao tốc. Nếu mà là trên một hoang mạc không vật cản, nó là một vệt thẳng tắp. Con người muốn đi nhanh, có lẽ là bởi họ biết cuộc sống của ḿnh hữu hạn và ngắn ngủi. Một đời người dài là thế, có khi chưa bằng một cái chớp mắt của vũ trụ.Tự nhiên sống chậm v́ tự nhiên không mục đích. Nhưng con người lại là một tạo vật sống có ư thức và có mục đích. Dù biết rằng đôi khi v́ quá nghĩ đến mục đích mà bỏ qua nhiều điều thú vị trên đường đi.Sống chậm, tôi nghĩ không phải là một cách sống đối nghịch với cách sống nhanh. Nó cũng không biện minh cho cách sống lờ đờ không mục đích, không lư tưởng.
Tôi nghĩ những người đầu tiên nghĩ đến sống chậm là những người sống nhanh nhất, nó là một cách tự nhắc nhở để điều ḥa, để nhắc nhở rằng con đường c̣n dài và cần giữ sức, cần tái tạo, để thực sự là sống, chứ không phải là phi như bay trên đường đời.
Tôi cũng là một người vội vă. Nhưng nếu một buổi sáng nào đó, chuẩn bị đi làm, đột nhiên trời đổ mưa thật to, th́ khả năng lớn là tôi sẽ quay vào nhà, pha một ly sô cô la nóng, tự thưởng cho ḿnh việc đọc một cuốn sách nào đó trong lúc ngắm mưa ngoài ban công.
Sống nhanh hay sống chậm với tôi là sự lựa chọn của thời điểm. Nếu đi quá nhanh, tôi cũng sợ rằng mất đi những cảm xúc nho nhỏ, thậm chí là mất đi những khoảnh khắc đẹp nhất. Một con đường nhiều lá vàng, một khoảng trời nhiều gió, một cốc cà phê thật ngon, một quyển sách thật hay, một cô gái có đôi mắt đẹp… Nói cho cùng th́ định luật vạn vật hấp dẫn được Isaac Newton phát hiện ra khi nằm nghỉ dưới một gốc táo. Ư tưởng về khinh khí cầu đến khi người phát minh ra nó ngồi trên một băi biển và ngắm bầu trời…
Nhưng tôi cũng sợ là nếu sống quá chậm, tôi sẽ chẳng kịp tặng cho cuộc sống này được điều ǵ, v́ tôi chẳng có ǵ ngoài cái cảm xúc nhỏ nhoi cho riêng bản thân ḿnh.
VÀ SỐNG CHO NHỮNG Ư NGHĨA
Tôi nghĩ đến một người bạn tôi quen. Đó là một con người đang sống nhanh, nhưng sống nhanh một cách ư nghĩa, cảm thấy ḿnh tồn tại một cách hoàn hảo trong sự bận rộn. Chẳng phải như thế cũng thú vị lắm sao! Để giữa những lúc nghỉ ngơi giữa giờ, người bạn ấy có thể nhắn cho tôi một cái tin rất… “sống chậm” .
Bởi v́ cuộc sống là một bản nhạc tuyệt vời, cũng có khi là một bản rock ồn ào cuộn sôi, cũng có khi là một khúc ballad dịu dàng chậm răi… Vậy th́ đâu có ǵ phải băn khoăn về sống nhanh hay sống chậm! Cứ sống để sau này, khi nằm xuống cảm thấy ḿnh sống đủ và không hối tiếc.
Có ai đó đă nói: “Cuộc sống quá ngắn ngủi nên hăy hôn thật chậm, cười thật tươi, yêu thật chân thành và tha thứ thật nhanh”. Đấy, cái ǵ đáng nhanh th́ nhanh, cái ǵ đáng chậm th́ chậm. “Sống là không chờ đợi”, câu slogan quen thuộc (của một nhăn hàng) cũng đă trở thành phương châm sống của không ít người, đặc biệt là những người trẻ. Mỗi ngày sống của chúng ta với biết bao nhiêu điều mắt thấy, tai nghe để thấu hiểu và trải nghiệm bằng cách này hay cách khác đă đang thấp thoáng hay hiện hữu trong trí óc chúng ta. Và trong đời sống “phi mă” có biết
bao cảnh đời đang đứng lại?
Cuộc sống là muôn mảnh ghép. Chúng ta cảm nhận được bao nhiêu chất ấy trong cuộc sống này? Hạnh phúc nhất là được sống, dù ở thời điểm nào. Cần lắm một góc sống chậm để được sống đầy đủ hơn với cuộc sống, để đừng bao giờ sống thiếu khi đă được sống!
florida80
09-06-2019, 18:55
CHẬM LẠI ĐỂ NHANH HƠN
Chậm lại để không hời hợt, chậm lại để nuôi chín cảm xúc, để lắng nghe nhịp chảy của cuộc sống, nhịp đập của chính con tim ḿnh, để nhận ra điều ǵ thực sự là cốt lơi, điều ǵ chỉ là thoáng qua… Chậm lại để nh́n lại. Chậm lại để… nhanh hơn.
Sống chậm dường như kéo ta bước chậm lại, đưa con người trở về với bề sâu, bề xa, những góc khuất trong tâm hồn, chầm chậm lắng nghe và suy ngẫm.
Sống chậm! Chậm lại để không hời hợt. Chậm lại không phải là để thụ động tận hưởng. Chậm lại để nh́n lại. Chậm lại để… nhanh hơn.
“Cuộc sống là một bản nhạc tuyệt vời, cũng có khi là một bản rock ồn ào cuộn sôi, cũng có khi là một khúc ballad dịu dàng chậm răi… Vậy th́ đâu có ǵ phải băn khoăn về sống nhanh hay sống chậm! cứ sống để sau này, khi nằm xuống cảm thấy ḿnh sống đủ và không hối tiếc.”
Có một nhà văn đă viết thế này: “…Tôi sẽ tập ăn chậm để thấy vị ngọt của hạt gạo quê xứ nghèo, tập đi chậm để thấy hai hàng cây bên đường thay lá, tập sống chậm lại, chậm lại để nhận thấy t́nh đời, t́nh người lấp lánh bên tôi…”.
Sống chậm – đó là những lúc họ ngồi trong những quán cà phê, trầm ngâm suy nghĩ về cuộc sống, tự hài ḷng với những ǵ ḿnh đang có, và cảm thấy rất vui vẻ, hạnh phúc. C̣n sống chậm theo kiểu sống ṃn th́ không nên chút nào.
Cũng tùy hoàn cảnh. Lúc c̣n trẻ, niềm tin, năng lực, sự năng động tràn đầy, bảo người ta sống chậm th́ hơi khó. Trong khi cơ hội và thách thức c̣n đặt ra cho họ.
Nhiều người vẫn sống nhanh, phấn đấu, và họ cảm thấy hài ḷng với cuộc sống đấy thôi! Với họ, sống là vươn lên, nỗ lực hết ḿnh, và họ t́m thấy niềm vui với thành công đạt được.
Cũng tùy vào hoàn cảnh, ai đó sẽ nhận thấy cần sống chậm lại một chút, dành nhiều thời gian thư giăn, chiêm nghiệm và t́m kiếm thêm t́nh yêu thương… Học thiền, tập yoga, tĩnh tâm bằng trà đạo… là những giải pháp “sống chậm” của nhiều người thời nay. Hăy ḥa ḿnh với thiên nhiên và tận hưởng tận giây phút hạnh phúc trong hiện tại.
Đôi khi bạn chỉ cần nhắm mắt lại, chỉ vài phút thôi, bạn cũng có thể cảm nhận được ư nghĩa cuộc sống.
Đôi khi bạn chỉ cần ngừng chạy, chỉ vài phút thôi, bạn cũng có thể cảm nhận được nhịp điệu cuộc sống.
Đôi khi bạn chỉ cần im lặng, chỉ vài phút thôi, bạn cũng có thể lắng nghe được những điều ḱ diệu của cuộc sống.
Đôi khi bạn chỉ cần một ḿnh, chỉ vài phút thôi, để bạn hiểu thêm về chính ḿnh.
florida80
09-06-2019, 18:56
CHẬM LẠI ĐỂ NHANH HƠN
Chậm lại để không hời hợt, chậm lại để nuôi chín cảm xúc, để lắng nghe nhịp chảy của cuộc sống, nhịp đập của chính con tim ḿnh, để nhận ra điều ǵ thực sự là cốt lơi, điều ǵ chỉ là thoáng qua… Chậm lại để nh́n lại. Chậm lại để… nhanh hơn.
Sống chậm dường như kéo ta bước chậm lại, đưa con người trở về với bề sâu, bề xa, những góc khuất trong tâm hồn, chầm chậm lắng nghe và suy ngẫm.
Sống chậm! Chậm lại để không hời hợt. Chậm lại không phải là để thụ động tận hưởng. Chậm lại để nh́n lại. Chậm lại để… nhanh hơn.
“Cuộc sống là một bản nhạc tuyệt vời, cũng có khi là một bản rock ồn ào cuộn sôi, cũng có khi là một khúc ballad dịu dàng chậm răi… Vậy th́ đâu có ǵ phải băn khoăn về sống nhanh hay sống chậm! cứ sống để sau này, khi nằm xuống cảm thấy ḿnh sống đủ và không hối tiếc.”
Có một nhà văn đă viết thế này: “…Tôi sẽ tập ăn chậm để thấy vị ngọt của hạt gạo quê xứ nghèo, tập đi chậm để thấy hai hàng cây bên đường thay lá, tập sống chậm lại, chậm lại để nhận thấy t́nh đời, t́nh người lấp lánh bên tôi…”.
Sống chậm – đó là những lúc họ ngồi trong những quán cà phê, trầm ngâm suy nghĩ về cuộc sống, tự hài ḷng với những ǵ ḿnh đang có, và cảm thấy rất vui vẻ, hạnh phúc. C̣n sống chậm theo kiểu sống ṃn th́ không nên chút nào.
Cũng tùy hoàn cảnh. Lúc c̣n trẻ, niềm tin, năng lực, sự năng động tràn đầy, bảo người ta sống chậm th́ hơi khó. Trong khi cơ hội và thách thức c̣n đặt ra cho họ.
Nhiều người vẫn sống nhanh, phấn đấu, và họ cảm thấy hài ḷng với cuộc sống đấy thôi! Với họ, sống là vươn lên, nỗ lực hết ḿnh, và họ t́m thấy niềm vui với thành công đạt được.
Cũng tùy vào hoàn cảnh, ai đó sẽ nhận thấy cần sống chậm lại một chút, dành nhiều thời gian thư giăn, chiêm nghiệm và t́m kiếm thêm t́nh yêu thương… Học thiền, tập yoga, tĩnh tâm bằng trà đạo… là những giải pháp “sống chậm” của nhiều người thời nay. Hăy ḥa ḿnh với thiên nhiên và tận hưởng tận giây phút hạnh phúc trong hiện tại.
Đôi khi bạn chỉ cần nhắm mắt lại, chỉ vài phút thôi, bạn cũng có thể cảm nhận được ư nghĩa cuộc sống.
Đôi khi bạn chỉ cần ngừng chạy, chỉ vài phút thôi, bạn cũng có thể cảm nhận được nhịp điệu cuộc sống.
Đôi khi bạn chỉ cần im lặng, chỉ vài phút thôi, bạn cũng có thể lắng nghe được những điều ḱ diệu của cuộc sống.
Đôi khi bạn chỉ cần một ḿnh, chỉ vài phút thôi, để bạn hiểu thêm về chính ḿnh.
florida80
09-06-2019, 18:56
Đôi khi bạn cần tạm dừng lại tất cả mọi việc, t́m lại cho ḿnh một khoảng lặng tâm hồn, t́m lại cho ḿnh những phút giây thỏai mái để lắng nghe nhạc điệu cuộc sống, lắng nghe nhịp đập trái tim, lắng nghe tiếng nói của ḷng ḿnh nghe hơi thở của đất trời và ḥa ḿnh cùng thiên nhiên.
Và có rất nhiều đôi khi khác mà bạn có thể viết nên..
Lúc này tôi chợt nhớ đến bài hát “Nếu chỉ c̣n một ngày để sống” của nhạc sĩ Hoài An: “Chợt nhận ra cuộc đời quá đẹp, phải chăng ta có lúc vội vàng, nên ra đi chưa được b́nh yên… ”
Cho tôi như bóng mây, lang thang qua cơi này
Cho tôi được ngắm sao trên trời, giữa hương đồng cỏ nội
Cho tôi như khúc ca, bay đi xa rất xa
Cho tôi được cám ơn cuộc đời, cám ơn mọi người
Cho tôi được sống trong tim người, bằng những lời ca
Nếu chỉ c̣n một ngày để sống, người đưa tôi về đến quê nhà
Để tôi thăm làng xưa nguồn cội, cho tôi mơ mơ tiếng mẹ cha
Nếu chỉ c̣n một ngày để sống, người cho tôi một khúc kinh cầu
Người tôi thương êm ấm môi cười, cho con tôi bước đời yên vui
Nếu chỉ c̣n một ngày để sống, làm sao ta trả ơn cuộc đời
Làm sao ta đền đáp bao người, nâng ta lên qua bước đời chênh vênh
Nếu chỉ c̣n một ngày để sống, làm sao ta chuộc hết lỗi lầm
Làm sao ta thanh thản tâm hồn, xuôi đôi tay đi giữa hừng đông
——————- —
Nếu chỉ c̣n một ngày để sống, muộn màng không lời hối lỗi chân thành
Buồn v́ ai,ta làm ai buồn. Xin bao dung tha thứ v́ nhau
Nếu chỉ c̣n một ngày để sống, chợt nhận ra cuộc đời quá đẹp
Phải chăng ta có lúc vội vàng, nên ra đi chưa được b́nh an .
Nếu chỉ c̣n một ngày để sống,muộn màng không lời hối lỗi chân thành
Buồn v́ ai,ta làm ai buồn? Xin bao dung tha thứ v́ nhau
Nếu chỉ c̣n một ngày để sống, chợt nhận ra cuộc đời quá đẹp
Phải chăng ta có lúc vội vàng, nên ra đi chưa được b́nh an
Cho tôi như bóng mây, lang thang qua cơi này
Cho tôi được ngắm sao trên trời, giữa hương đồng cỏ nội
Cho tôi như khúc ca, bay đi xa rất xa
Cho tôi được cám ơn cuộc đời, cám ơn mọi người
Cho tôi được sống trong tim người, bằng những lời ca
Mời click vào ảnh dưới đây để nghe bản nhạc "Nếu chỉ c̣n một ngày để sống" của nhạc sĩ Hoài An
Sưu tầm
florida80
09-06-2019, 18:57
THIỀN VIỆN Cho Một Triệu Người - Kỳ Quan Phật Giáo
DHAMMA KAYA CETIYA
Toàn cảnh thiền viện giống như một sân vận động
Thiền viện Dhamma Kaya nằm trong tỉnh Pathum Thani ở phía Bắc Bangkok, cách trung tâm thủ đô chỉ 28km. Bỏ lại đằng sau quang cảnh ồn ào náo nhiệt của các khối nhà cao tầng cùng những đường phố đầy ắp xe cộ, chúng tôi đi vào chốn đồng quê yên tĩnh và thanh b́nh với nhiều rặng cây xanh rợp bóng. Quy mô của thiền viện ở đây quá to lớn (tổng diện tích là 316ha), với những khu công viên, hồ nước, nhà để xe, nhiều kiến trúc lớn nhỏ khác nhau, ôtô chạy bon bon trên các con đường tráng nhựa như trong một thành phố. Điều đáng chú ư là không có một ṭa nhà nào có h́nh dáng một ngôi chùa Phật giáo cả.
Kiến trúc trung tâm ở đây là ngôi đền có tên Dhamma Kaya Cetiya (c̣n gọi là Memorial Hall), được xây dựng để tưởng niệm người đă sáng lập ra giáo phái Dhamma Kaya - nhà sư Monkol Thepmuni. Tuy là thiền đường Phật giáo nhưng nó có h́nh dáng như một con tàu vũ trụ hoặc như một đĩa bay (vật lạ trên bầu trời mà người ta cho là từ hành tinh khác đến, gọi tắt là UFO).
Thiền đường Dhamma Kaya Cetiya giống như một đĩa bay
Phong cách kiến trúc này nói lên ư tưởng chủ đạo của giáo phái Dhamma Kaya là làm cho Phật giáo thích ứng với thế giới hiện đại, thế giới của công nghệ vũ trụ và công nghệ thông tin.
Thiền đường Dhammakaya có diện tích 1 cây số vuông và được chia thành làm 4 khu vực: Phật Bảo rộng 108 mét, ṿm tṛn trên đỉnh tháp, tôn trí 300.000 tượng Phật; Pháp Bảo rộng 10.8 mét, được nối liền với Phật Bảo, biểu trưng cho sự yên b́nh và hạnh phúc mà giáo pháp của Đạo Phật mang đến cho chúng sinh; Tăng Bảo rộng 75.6 mét, là pháp ṭa cho khoảng 10.000 vị Tăng hành lễ hoặc thuyết pháp; Ṿng tṛn bao quanh Tăng bảo là chỗ ngồi của thập phương Phật tử, có khoảng 1.000.000 (một triệu) chỗ ngồi được thiết lập.
florida80
09-06-2019, 18:58
Phật đài Dhammakaya được kiến tạo theo h́nh tháp tṛn, truyền thống của Phật giáo Theravada. Ṿm đỉnh tṛn ở trên gồm có 300.000 tượng, mỗi tượng cao 18 cm, nặng khoảng 2,5 kg. Ngoài ra, c̣n có 700.000 tượng được tôn trí bên trong tháp.
Những pho tượng được đúc bằng loại đồng pha vàng ở nhiệt độ 1.200 độ C. Công việc này rất kỳ công, kết hợp kinh nghiệm từ thời đồ đồng của người Ban Chiang ở tỉnh Udon Thani (Thái Lan), nơi các nhà khảo cổ đă t́m thấy pho tượng đồng có niên đại hơn 5000 năm. Đối phó với khí hậu ẩm ướt với lượng mưa acid lớn của Thái Lan, người ta đă quyết định sử dụng kim loại titanium và phủ một lớp vàng bên ngoài để bảo vệ pho tượng chịu đựng được thời tiết khắc nghiệt trong thời gian khoảng 1.000 năm.
Tăng Bảo rộng 75.6 mét, là pháp ṭa cho khoảng 10.000 vị Tăng hành lễ hoặc thuyết pháp
Ṿng tṛn bao quanh Tăng bảo là chỗ ngồi của thập phương Phật tử, có khoảng 1.000.000 (một triệu) chỗ ngồi được thiết lập.
Thái Lan có 400.000 ngôi chùa Phật, với đặc điểm kiến trúc truyền thống là rất cổ kính, đường nét uyển chuyển, phức tạp, chạm trổ và điêu khắc rất tinh xảo, công phu, có nhiều gian thờ và khảm thờ để thắp hương, tụng kinh, gơ mơ. C̣n thiền đường Dhamma Kaya, tuy cũng gọi là Wat (chùa), nhưng kiến trúc lại rất hiện đại, giản lược đến mức tối đa, rất ít trang trí, chủ yếu là tạo một không gian rộng lớn và yên tĩnh để tín đồ ngồi thiền.
Dhammakaya được xem là thiên đường phật tử của phật giáo
florida80
09-06-2019, 18:59
Trước cổng thiền đường là hai bức chân dung lớn: một là của nhà sư Monkol Thepmuni, người sáng lập giáo phái Dhamma Kaya, hai là của vị nữ tu Khun Yay, người kế tục sự nghiệp của Monkol Thepmuni sau khi ông qua đời.
Sưu tầm
florida80
09-06-2019, 19:00
Một Vài Ư Nghĩ Về Kiếp Sau Là Có Thật
Không phải ai cũng nhớ lại kiếp trước và chỉ có đứa bé dưới 4 tuổi mới có khả năng nhớ lại kiếp trước. khoa học đă chứng minh, tuyến tùng quả (Pineal) nằm cạnh tuyến năo thùy lưu lại kư ức của kiếp trước. Nhưng sau năm 4 tuổi, tuyến tùng quả sẽ thoái hóa mất đi... Người trưởng thành nếu c̣n tuyến tùng quả là một bệnh lư v́ có bị biến thành ung thư. Tây Tạng có truyền thống t́m người tái sinh của vị Đạt Lai Lạt Ma trước và Đạt Lai Lạt Ma 14 hiện giờ chính là Đạt Lai Lạt Ma thứ 13, khi chết đi Ngài chỉ về hướng nào th́ các vị Lạt Ma bô lăo sẽ cố gắng đi t́m đứa bé tái sinh ở trong ṿng bán kinh 300Km, nếu sau 3 năm mà t́m không được đứa bé tái sinh th́ sẽ phong cho một vị Lạt Ma lên làm vua, điều nầy rất là khoa học v́ sau 4 năm đứa bé không thể nhớ được kiếp trước. Việc nầy cũng rất phù hợp với các thần đồng mà báo chí thường đưa tin, các nhà báo biết là không có thần đồng nào cả, nhưng v́ lư do tôn giáo, trên báo chí không thể nói đến kiếp luân hồi của đạo Phật. Đến khi bé lên 9 tuổi, 10 tuổi bé sẽ quên đi kiếp trước (Của ḿnh là giáo sư Anh Văn hay toán học), mà chúng ta cũng quên đi thần đồng đâu rồi ?. Ở Mỹ một số giáo sư nghiên cứu về tâm lư, thần kinh học nói nhiều về kiếp sau là có thật và viết rất nhiều sách nói về kiếp tái sanh. Mời các bạn xem tiếp...
ĐẦU THAI
Đầu thai tưởng như chỉ là chuyện hoang tưởng nhưng khoa học thế giới và Việt Nam vẫn ghi nhận nhiều trường hợp vô cùng kỳ lạ.
Chuyện kể ở Thái Lan ngày trước, một bà lăo lúc sắp ĺa trần đă nói với con gái lời trăn trối cuối đời rằng mong kiếp sau sẽ được đầu thai thành một cậu bé. Cô con gái đă nhúng ngón tay vào hồ trắng đánh một dấu lên cổ bà.
Không lâu sau cô hạ sinh được một cậu bé kháu khỉnh với một vết trắng sau cổ chính xác với vết hồ trắng cô đánh dấu lên cổ mẹ lúc chết.
Kỳ lạ hơn, khi cậu bé biết nói, cậu luôn đ̣i sở hữu những món đồ của bà ngoại và khăng khăng rằng chúng là đồ của ḿnh.
Phong tục ở một số nơi khác, người ta thường làm dấu người chết với nhọ nồi hoặc hồ dán để có thể dễ dàng nhận ra khi họ đầu thai.
Đây không phải chuyện dân gian mà là một trong những trường hợp có thật được hai nhà khoa học Tim Tucke và Ian Steveson ở Đại học Virginia kể lại trong cuốn sách nổi tiếng có tên “Trở lại nhân gian”. Trong đó, những câu chuyện về những đứa trẻ có khả năng nhớ chuyện kiếp trước khiến nhiều người kinh ngạc.
Cậu bé người Israel báo án kiếp trước
Một cậu bé 3 tuổi ở khu vực Cao nguyên Golan gần biên giới Syria và Israel cho biết cậu đă bị ám sát bằng ŕu trong kiếp trước của ḿnh. Cậu bé đă chỉ cho già làng nơi kẻ giết người chôn cơ thể của ḿnh và thật kinh ngạc, họ đă t́m thấy chính tại địa điểm đó một bộ xương đàn ông.
Đó là câu chuyện được kể trong cuốn sách “Những đứa trẻ đă từng sống trước” của bác sỹ chuyên khoa người Đức – Trutz Hardo ghi chép lại được từ tiến sỹ Eli Lasch – người đă từng sống ở Gaza suốt những năm 1960 trong một chương tŕnh hỗ trợ y tế của chính phủ Israel
Cậu bé người dân tộc Druze được sinh ra với một vết bớt đỏ trên đầu. Khi cậu bé biết nói, cậu đă kể cho gia đ́nh ḿnh nghe rằng cậu đă từng bị giết bởi một cú đập mạnh vào đầu bằng ŕu. Cậu bé cũng nhớ tên đầy đủ kẻ giết người của ḿnh. Khi được 3 tuổi, cậu bé được dẫn đến gặp kẻ giết người bị cáo buộc. Sắc mặt kẻ này khi gặp cậu bé bỗng trở nên tái nhợt, song y vẫn cố t́nh chối tội.
Cậu bé người Druze đă chỉ ra đúng chỗ kẻ sát nhân chôn người, đồng thời mọi người cũng t́m thấy chiếc ŕu – hung khí gây án.
Đối mặt với bằng chứng này, kẻ giết người đă thừa nhận tội ác. Tiến sĩ Lasch chính là người đă chứng kiến tận mắt toàn bộ câu chuyện.
Ryan – đứa trẻ tái sinh từ 50 năm trước
Khi vừa lên 5, cậu bé Ryan – con trai bà Cyndi, một người phụ nữ Mỹ theo đạo Công giáo bắt đầu có những hành động vô cùng kỳ lạ. Ryan liên tục hô “Diễn” và tưởng tượng ḿnh đang đạo diễn cho một bộ phim. Thậm chí cậu bé c̣n thường xuyên thức dậy giữa đêm, la hét và nói với mẹ rằng ḿnh đă từng sống ở Hollywood.
Mẹ của cậu bé đă mượn vào cuối sách cũ ở thư viện viết về Hollywood để giúp cậu bé nhớ lại những chuyện ở kiếp trước. Và khi xem tới bức ảnh chụp dàn diễn viên phim Night after night năm 1932, cậu bé đă chỉ vào một tấm h́nh và nói: “Mẹ ơi, người này là con nè. Con thấy con rồi”
florida80
09-06-2019, 19:01
Cậu bé có thể miêu tả các cảnh trong bộ phim, ví dụ như cảnh về một căn pḥng chứa đầy súng. Và bà Cyndi đă t́m xem bộ phim trên youtube, và có chính xác những cảnh mà cậu bé kể, kể cả căn pḥng chứa đầy súng.
Ryan nói rằng ḿnh được tái sinh v́ Marty vẫn c̣n nhiều hối tiếc trong cuộc sống.
Sau khi phát hiện sự thật đáng sợ đó, bà Cyndi đă liên lạc với tiến sỹ Tim Tucker để cầu cứu. Ngay lập tức, Tim và các đồng nghiệp liền cho người truy t́m tung tích người đàn ông trong ảnh. Đó là Marty Martyn, giám đốc một đại lư lớn ở Hollywood. Ông sống ở Los Angeles và mất năm 1963 v́ bệnh ung thư – tức là cách Ryan 5 thập kỉ.
Ryan kể nhiều thứ về Marty và tiến sĩ Tucker cùng đội của ḿnh đă kiểm chứng tính chính xác khi xem lại hồ sơ cũ của Marty. Ví dụ như Ryan kể rằng kiếp trước ḿnh được chết trong một căn pḥng được đánh số. Và sự thật th́ Marty đă chết trong một căn pḥng có đúng số đó ở bệnh viện. Ryan c̣n nói với mẹ rằng chính cậu bé đă lựa chọn bà là mẹ ḿnh và để bản thân được đầu thai.
Ngoài khả năng nhớ chuyện kiếp trước, Ryan c̣n có những khả năng tâm linh khác thường khác: Cậu bé biết rằng bà của ḿnh từng bị sẩy thai dù mẹ cậu chưa bao giờ kể. Cậu c̣n biết trước giáo viên của ḿnh sẽ là ai, ai ở đầu dây bên kia của điện thoại dù không cần nghe.
Cậu bé nhớ kẻ sát nhân tiền kiếp
Ngay từ khi biết nói, một cậu bé nhỏ tuổi ở Thổ Nhĩ Kỳ cứ nhất định đ̣i được gọi với cái tên Selim Fesli thay v́ cái tên Semih Tutusmus mà bố mẹ đặt cho cậu. Semih khăng khăng nói với bố mẹ rằng cậu bé là Fesli đầu thai và kể cho bố mẹ nghe rất nhiều chuyện liên quan đến cuộc sống của Fesli cũng như những cái tên của những người liên quan đến Fesli ngày trước.
Ban đầu, bố mẹ của Semih không tin và cho rằng con ḿnh đang có vấn đề về tâm lư. Khi Semih được 4 tuổi, chiều con, bố mẹ Semih đưa con trai đến một căn nhà, nơi Semih khẳng định là nhà của ḿnh – Fesli ngày xưa. Tại đây, cậu bé gặp vợ của Fesli và nói “Anh là Selim, em là vợ anh Katibe.” Cậu bé nhớ lại được những chi tiết riêng tư trong cuộc sống chung của họ trước đây và tên của những đứa trẻ, tất cả đều được vợ của Fesli xác nhận là hoàn toàn đúng.
Ngày 9/5/1958, ở làng Hatun Köy, Thổ Nhĩ Kỳ, Fesli được t́m thấy đă chết trên một cánh đồng. Anh đă bị bắn vào mặt và tai phải. Người hàng xóm của anh, Isa Dirbekli, thừa nhận rằng anh ta đă bắn chết Fesli, nhưng anh ta nói rằng đó là một vụ tai nạn, khi anh ta đang đi săn vào lúc đó.
Đúng thời điểm đó ở làng Sarkonak lân cận, Bà Karanfil Tutusmus – mẹ của Semih đang có thai. Bà Tutusmus đă có một giấc mơ kỳ lạ. Trong giấc mơ, một người đàn ông tự nhận là Selim Fesli xuất hiện với một gương mặt đầy máu. Đứa bé của Tutusmus - cậu bé Semih được sinh ra với cái tai phải nhỏ và biến dạng, trùng khớp với vết thương mà đă giết chết Fesli.
Sưu tầm
florida80
09-06-2019, 19:04
Ngược Lại Với Yêu Là Ǵ?
Một giáo sư đang giảng về “tiểu thuyết” ở một lớp học của các nhà văn trẻ, giáo sư bỗng dừng lại hỏi các học viên:
- Ngược lại với yêu là ǵ?
- Ghét ạ!
Giáo sư đi đi, lại lại, trầm ngâm, ông bỏ giáo tŕnh xuống bàn và nói:
- Thế này nhé: Ví như anh đang yêu, sau đó chia tay! 50 năm sau anh 70 tuổi, t́nh cờ gặp lại người cũ trong một chiều đi dạo. Lúc đó bà nọ chằm chằm nh́n anh và nói: “Ông A ơi tôi ghét ông!”. Nếu t́nh tiết xảy ra đúng như vậy, anh phải mừng cho bản thân ḿnh!
- V́ sao?
- V́ anh là người may mắn mới có người ghét anh hàng nửa thế kỷ.
- May mắn quái ǵ, phi lư!
- B́nh tĩnh, b́nh tĩnh, anh nghĩ kỹ xem, ghét cũng cuốn hút t́nh cảm như yêu như thương, tức là t́nh cảm của ai đó vẫn nghĩ về anh. Có người ghét anh 50 năm, tức là vẫn nghĩ về anh 50 năm, thật là hiếm có đấy! Anh may mắn không nào?
Điều đáng sợ là khi anh gặp lại người cũ, anh hỏi:
“Bà B ơi có nhớ tôi không?”.
Người nọ đứng đực ra nh́n anh và nói:
“Thưa ông, tôi nom ông hơi quen quen, ông là ai?”.
Cả lớp cười ồ lên, câu chuyện tưởng tượng này quả là thú vị pha thêm chút ngượng ngùng…
Giáo sư khẳng định:
“Ngược lại với yêu đâu phải là ghét!”.
Cả lớp đồng ư với giáo sư:
“Ngược lại với yêu là lăng quên!”
Sưu tầm
florida80
09-06-2019, 19:05
Niệm Phật Thành Phật
Những cái KHÔNG CÓ trong niệm Phật
1. Niệm Phật không phải để cầu xin Phật ban cho một điều ước nào đó.
2. Niệm Phật không phải để tăng thêm sức mạnh, thêm can đảm để đối phó với kẻ thù. Cho nên trong Phật giáo trải qua hơn 2.500 năm, không hề có chuyện một đoàn quân lâm trận giương cao biểu tượng hay h́nh Đức Phật để hăng máu, can đảm xông lên chém giết kẻ thù.
3. Niệm Phật không phải là để van xin Phật ban cho một giải pháp để giải quyết một t́nh thế khó khăn.
4. Niệm Phật không phải để xin Phật ban bố phép mầu, vặn cổ kẻ thù giúp chúng ta.
5. Niệm Phật không phải là quỵ lụy khóc than, trở nên hèn kém đối với Phật.
6. Niệm Phật không phải xin Phật chỉ lối, đưa đường cho chúng ta buôn may, bán đắt.
7. Niệm Phật không phải để dông dài kể lể, tâm sự chuyện kín, chuyện riêng tư với Phật.
8. Niệm Phật không giống như cầu nguyện, van vái thần linh.
9. Niệm Phật không phải để trở nên đời đời kiếp kiếp làm tôi đ̣i cho Phật.
10. Niệm Phật nhất thiết không phải để quên đời.
Những cái CÓ trong niệm Phật
1. Niệm Phật để tâm hồn thanh thản.
2. Niệm Phật để an trụ tâm. Đang nóng nảy, niệm Phật ḷng dịu hẳn xuống. Đang thù hận, niệm Phật hận thù hóa giải. Đang tham lam, niệm Phật bớt tham…
3. Niệm Phật để không cho niệm ác nảy sinh. Nếu niệm ác đă nảy sinh th́ không cho nó phát triển.
4. Niệm Phật để giữ ǵn thân-khẩu-ư.
5. Niệm Phật là phương thuật giữ ǵn Chánh niệm.
6. Niệm Phật tới vô niệm chính là Thiền.
7. Niệm Phật để nuôi dưỡng ḷng Từ bi.
8. Niệm Phật để trở thành Phật chứ không phải trở thành nô lệ hay tôi tớ cho Phật.
9. Niệm Phật cũng là phép trị liệu, bảo vệ sức khỏe.
10. Niệm Phật để giải trừ bớt ác nghiệp gây tạo trong quá khứ.
11. Niệm Phật để lúc lâm chung chẳng c̣n lo sợ, chẳng cần phải nhờ ai cứu rỗi, một ḿnh thẳng tiến lên Cực lạc của Phật A Di Đà.
12. Càng niệm Phật đầu óc càng sáng suốt, ḷng dạ thảo ngay, tâm tính hiền từ.
13. Kẻ ác khẩu, nói năng hung dữ chuyên niệm Phật sẽ giải trừ được khẩu nghiệp.
14. Niệm Phật khiến lời nói dịu dàng, khiêm tốn do đó không gây thù chuốc oán.
15. Niệm Phật để chuyển nghiệp.
16. Niệm Phật khiến đi đứng dịu dàng, cử chỉ khoan thai.
17. Niệm Phật có thể ngăn chặn được cám dỗ điên cuồng.
18. Chán nản, thất vọng, niệm Phật khiến tâm địa b́nh ổn.
19. Lâm vào ṿng lao lư, tù tội, mỗi tối nên ngồi ở tư thế "bán già", xoay mặt vào tường niệm Phật khoảng nửa tiếng đồng hồ, sẽ thấy tâm hồn thanh thản, thời gian ở tù qua nhanh.
20. Niệm Phật khiến ta b́nh tĩnh, không lao vào chuyện thị phi.
21. Niệm Phật có thể trở thành Thánh tăng, đạt tới trạng thái bất động, nhập đại định.
Thực hành niệm Phật
- Buổi tối nên niệm Phật.
- Trước khi đi ngủ nên niệm Phật cho đến khi nào đầu óc thanh thản để từ từ đi vào giấc ngủ.
- Sáng thức dậy nên niệm Phật, dù vài câu, bởi v́ sau giấc ngủ dài đầu óc con người thường hôn trầm. Niệm Phật vào đầu sớm mai cũng là dấu hiệu bắt đầu một ngày mới tốt lành.
- Khi nào thấy buồn chán nên niệm Phật.
- Thấy mất tự tin nên niệm Phật.
- Thấy ḷng xao xuyến nên niệm Phật.
- Thấy có thể bị cám dỗ nên niệm Phật.
- Thấy thời gian kéo dài, vô vị nên niệm Phật.
- Gặp rắc rối về pháp lư nên niệm Phật để b́nh tĩnh ứng phó.
- Bị ai chọc giận, công kích nên niệm Phật.
- Các em khi vào thi, nên niệm Phật để đầu óc thanh thản, b́nh tĩnh v.v…
- Đêm khuya thanh vắng một ḿnh trên tàu, xe, trên sông nước nên niệm Phật.
- Khi bệnh tật, đau ốm nằm nhà thương nên niệm Phật để không mất tinh thần,
- Nếu niệm Phật kết hợp với theo dơi hơi thở th́ công năng rất lớn chẳng khác ǵ thiền định vậy.
Sưu tầm
florida80
09-06-2019, 19:06
Tố Chất Của Người Việt
Theo Viện nghiên cứu xă hội học Hoa Kỳ th́ người Việt có 10 tố chất cơ bản sau:
1. Cần cù lao động song dễ thỏa măn nên tâm lư hưởng thụ c̣n nặng.
2. Thông minh, sáng tạo, song chỉ có tính chất đối phó, thiếu tầm tư duy dài hạn, chủ động.
3. Khéo léo, song không duy tŕ đến cùng (ít quan tâm đến sự hoàn thiện cuối cùng của sản phẩm).
4. Vừa thực tế, vừa mơ mộng, song lại không có ư thức nâng lên thành lư luận.
5. Ham học hỏi, có khả năng tiếp thu nhanh, song ít khi học “đến đầu đến đuôi” nên kiến thức không hệ thống, mất cơ bản. Ngoài ra, học tập không phải là mục tiêu tự thân của mỗi người Việt Nam (nhỏ học v́ gia đ́nh, lớn lên học v́ sĩ diện, v́ kiếm công ăn việc làm, ít v́ chí khí, đam mê).
6. Xởi lởi, chiều khách, song không bền.
7. Tiết kiệm, song nhiều khi hoang phí v́ những mục tiêu vô bổ (sĩ diện, khoe khoang, thích hơn đời).
8. Có tinh thần đoàn kết, tương thân, tương ái, song hầu như chỉ trong những hoàn cảnh, trường hợp khó khăn, bần hàn, c̣n trong điều kiện sống tốt hơn, giàu có hơn th́ tinh thần này rất ít xuất hiện.
9. Yêu ḥa b́nh, nhẫn nhịn, song nhiều khi lại hiếu thắng v́ những lư do tự ái, lặt vặt, để tiểu cục làm mất đại cục.
10. Thích tụ tập, nhưng lại thiếu tính liên kết để tạo ra sức mạnh (cùng một việc, một người làm th́ tốt, ba người làm th́ kém, bảy người làm th́ hỏng).
;) winking
florida80
09-06-2019, 19:07
Tập Hít Thở Để Giữ Ǵn Sức Khỏe
Tập hít thở để giữ ǵn sức khỏe (rất đơn giản !)
Nguyễn Văn Cư
Lớn tuổi hay sắp già mới biết thở đúng cách, nhưng không trễ đâu.
Tập được lúc nào, ngày nào tốt ngày đó.
Chỉ cần vài phút, bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu, khi ngồi hoặc nằm (trước khi ngủ, hoặc sau khi thức dậy), tập càng nhiều lần trong ngày càng tốt cho sức khỏe. Khi tập nhắm mắt hoặc mở mắt không thành vấn đề, chủ yếu là vận hành hơi thở từ từ nhẹ nhàng bằng mũi, sẽ khiến cho máu chạy đều, tim đập tốt hơn, đầu óc bớt căng thẳng và làm tiêu tan sự mệt mỏi.
Phương pháp hít thở theo nguyên tắc: hít vào ph́nh bụng ra, nín thở, rồi thở ra cùng lúc thót bụng vào, đều, chậm răi, êm dịu có tác dụng phục hồi sức khỏe rất kỳ diệu nhất là về tim. Cách thở này không những cung cấp đủ dưỡng khí mà c̣n giúp điều ḥa các rối loạn tạng phủ.
Chính tôi đă tập được hơn 3 năm rồi, thấy trong người khỏe khoắn và minh mẫn, tim đập b́nh thường (trước đó nhập viện 11 ngày, Bác Sĩ chuyên khoa về tim nói 2 valves tim của tôi hoàn toàn bị hỏng (nghẽn), cho uống thuốc điều trị tạm, trước khi có thể phải mổ, nhưng sau 9 tháng tập hít thở, tim mạch trở lại b́nh thường và sau đó không c̣n dùng thuốc về tim nữa)
Chỉ cần 3 động tác rất đơn giản bên dưới lập đi lập lại:
1/ Hít vào từ từ và nhẹ nhàng bằng mũi, đồng thời từ từ ph́nh bụng ra. êm dịu kéo dài đến mức có thể chịu được.
2/ Nín thở, giữ hơi càng lâu càng tốt.
3/ Thở ra từ từ và nhẹ nhàng bằng mũi, đồng thời từ từ thót bụng vào hết cỡ, êm nhẹ và kéo dài đến mức có thể chịu được.
Chúc các bạn yêu đời và gặp nhiều may mắn!
Sưu tầm
florida80
09-06-2019, 19:08
Mọi Chuyện Rồi Sẽ Qua Đi
Hăy nhớ rằng,
MỌI CHUYỆN RỒI SẼ QUA Đi
Nguyễn Minh Tiến dịch
Điều quư giá trong sự khôn ngoan để lại của người xưa đă giúp tôi rất nhiều là câu ngạn ngữ: «Mọi việc rồi đều sẽ qua đi.» Nó đă giúp tôi trong việc vượt qua những điều bực dọc hàng ngày mà mỗi người trong chúng ta đều phải đối mặt, cũng như nhiều giai đoạn khó khăn trong đời tôi.
Hăy nghĩ kỹ về điều này. Tất cả mọi việc đều đến, rồi đi. Những rắc rối được tạo thành, rồi tan biến. Một ngày kia, chúng ta đang trong kỳ đi nghỉ, ngày sau đó, trở lại với công việc. Chúng ta mắc phải một cơn cảm lạnh hay cảm cúm, và rồi nó qua đi. Chúng ta bị một vết thương, và rồi, trong hầu hết trường hợp, nó lành lặn trở lại. Chúng ta mong đợi một sự kiện, và rồi sau đó cũng biết là nó đă qua đi. Chúng ta mong đợi cúp bóng đá Super Bowl, và những ngày sau đó, lại mong đợi cho mùa bóng kế tiếp.
Có một cảm giác tự do lớn lao khi nhớ đến câu ngạn ngữ này. Trong thực tế, nó có thể là nền tảng của một cuộc sống thanh thản. Nó có tác dụng như một sự nhắc nhở quan trọng rằng mọi thứ đều có một không gian, thời gian nhất định của nó. Nó cho phép chúng ta nh́n thấy triển vọng tương lai trong những giai đoạn đang có khó khăn, một quy luật cơ bản là không có điều ǵ tồn tại măi măi. Nó mang lại cho chúng ta hy vọng và sự tự tin rằng chúng ta rồi sẽ vượt qua điều này – mọi việc sẽ trôi qua, chắc chắn như vậy.
Lấy ví dụ, khi bạn có con nhỏ, rất dễ có ư tưởng phàn nàn rằng: «Ḿnh sẽ chẳng bao giờ có được một đêm yên giấc như xưa nữa.» Nếu không có triển vọng thấy trước là «Mọi việc rồi đều sẽ qua đi» thật rất dễ đi đến cảm giác quá sức chịu đựng, thậm chí thất vọng hoàn toàn trong những giai đoạn khó khăn này. Mỗi một đêm mất ngủ dường như là rồi sẽ kéo dài bất tận. Đầu óc bạn đầy sự lo sợ. Bạn cảm thấy tuyệt vọng, thấy trói buộc và như quá sức chịu đựng.
Nhưng chắc chắn là cũng giống mọi chuyện, giai đoạn này rồi cũng sẽ qua đi. Và bạn bước vào những giai đoạn thách thức mới. Cùng một khuynh hướng này sẽ áp dụng cho tất cả những thách thức khác nữa của cuộc sống. Bạn đang trải qua một cơn khủng hoảng và cảm thấy ḿnh chẳng bao giờ có thể vượt qua nổi, nhưng rồi, bằng cách nào đó, bạn t́m được một giải pháp. Bạn có một trận căi cọ dữ dội với vợ (hoặc chồng) ḿnh, và thề là sẽ không bao giờ tha thứ. Nhưng cuối cùng th́ bạn nhận thấy tận đáy ḷng ḿnh vẫn yêu thương như cũ. Bạn trải qua một giai đoạn cực kỳ bận rộn trong công việc, và bạn cảm thấy không thể nào chịu đựng lâu hơn nữa. Và rồi thời biểu của bạn cuối cùng cũng trở lại như b́nh thường. Lần này qua lần khác, chúng ta phấn đấu và vươn tới.
Khi chúng ta nh́n lại cuộc sống của ḿnh, rất dễ dàng để nhận ra mọi việc đều đến rồi đi. Mùa xuân, mùa hạ, rồi mùa thu. Niềm vui, nỗi đau, sự khen ngợi, rồi chê trách. Khó khăn, dễ dàng, nghỉ ngơi và mệt nhoài. Thành đạt, thất bại, và bao nhiêu điều khác nữa.
Sự thanh thản và hạnh phúc chân thật chỉ đến khi chúng ta nhận ra được nguyên lư này, không chỉ bằng cách hồi tưởng lại, mà là ngay trong khi chúng ta đang trải qua những khó khăn. Bằng cách này, chúng ta giữ được trạng thái quân b́nh giữa sự hỗn loạn.
Khi bạn nhớ rằng mọi việc đều đến và đi, bạn giữ được cách nh́n của ḿnh, một tâm hồn rộng mở, và thậm chí cả một tính khí khôi hài, vui vẻ trong mọi giai đoạn của đời ḿnh.
Tôi khuyến khích bạn tự nhắc nhở ḿnh câu ngạn ngữ này mỗi khi bạn cảm thấy bực dọc, căng thẳng hay khó chịu, cũng như trong lúc bạn trải qua những giai đoạn cực kỳ khó khăn. Cuộc sống rất ngắn ngủi. Con cái chúng ta nhỏ dại, rồi trưởng thành. Bản thân chúng ta trẻ khỏe, rồi già yếu. Chúng ta sẽ đi qua tất cả những điều đó.
Cách tốt nhất và hiệu quả nhất để duy tŕ một tâm hồn tươi đẹp và giữ cho chính ḿnh không rơi vào cảm giác quá sức chịu đựng là luôn nhớ rằng, mọi việc – kể cả những việc rất khó khăn – rồi đều sẽ qua đi.
Trích từ sách:
Đừng mất thời gian v́ những điều vụn vặt
Don’t worry about the Small Stuff with your Family
Richard Carlson
Sưu tầm
florida80
09-06-2019, 19:09
T́m Hạnh Phúc
Quang Tuấn
Ở đời, ai lại không muốn mạnh khỏe, vui vẻ, sung sướng ... để được hạnh phúc? Như vậy, đi t́m hạnh phúc và tránh khổ đau vẫn là mục tiêu theo đuổi của con người trong muôn thưở..
Chúng ta thử hỏi xem phải sống như thế nào, phải làm sao, phải cần có những điều kiện ǵ để mong có hạnh phúc? Ở dây, chúng tôi chỉ mong cùng các bạn trao đổi ngắn gọn những ǵ liên quan đến Hạnh phúc b́nh dị của đời thường mà chúng ta mong vươn tới chớ không dám triết lư cao xa hay lư luận dài ḍng chi cả, mong quí bạn hiểu cho.
1. Cần có sức khỏe
Muốn có hạnh phúc trước nhất là phải có sức khỏe. Nằm trên đống vàng mà bệnh hoạn , đau yếu th́ vẫn khổ như thường : một ông vua đang nằm trên giường bịnh rên la, khổ sở th́ chưa chắc vui sướng bằng người ăn xin khỏe mạnh, an nhiên .
Mất tiền bạc, tài sản là mất đi một phần cuộc sống .Mất phẩm giá con người là mất khá nhiều . C̣n mất sức khỏe th́ kể như là mất tất cả .
2. Giải quyết được nhu cầu cơm áo thường ngày
Sau sức khỏe, điều quan trọng nên kể đến phải là nhu cầu vật chất như cơm ăn, áo mặc, nhà ở, thuốc men…nói nôm na là cơm áo gạo tiền, cần giải quyết thỏa đáng mới được. Không thể nào nói hạnh phúc khi bửa đói, bửa no, không nhà không cửa, thiếu trước hụt sau nợ nần ngập đầu, ngập cổ. …”Có thực mới vực được đạo”, chứ sao!
3. Tiền bạc tối thiểu
Tiền bạc cần có tối thiểu để tiêu xài và chi dùng khi có việc bất trắc xảy ra như đau yếu, tai nạn. Thật ra không tiền th́ khó mong làm được ǵ cho cam. Tuy tiền không phải là tất cả, không thể đem lại hạnh phúc thật sự, nhưng tiền không phải chẳng là ǵ. Quản lư đúng đồng tiền đang làm ra có thể giúp ta xoay sở khi có việc cần kíp. Có những trường hợp dùng tiền bạc có thể giải quyết đươc khó khăn khi t́m hạnh phúc; chẳng hạn, nếu bạn bị bệnh tật hay già yếu không có ai săn sóc, dưỡng nuôi th́ chừng ấy tiền sẽ là người giúp việc đắc lực để lo cho bạn v́ bạn có của để lấy của che thân.
Xin kể vài câu khá hay về tiền bạc:
- Tiền bạc là tên đầy tớ tốt nhưng là ông chủ rất xấu.
- Có nhiều tiền có thể mua một ṭa lầu đài nhưng chưa chắc tạo được mái ấm gia đ́nh.
- Có nhiều tiền có thể mua được đia vị nhưng chưa chắc mua được phẩm giá con người..
4. Vui hưởng hiện tại và bằng ḷng cái đang có
Hôm nay hay hiên tại là ngày quan trọng nhất v́ hôm qua là quá khứ, đă qua rồi, chỉ c̣n là ấn tượng trong trí nhớ, ta không níu lại được. C̣n ngày mai, là tương lai, chỉ là suy tưởng, mơ hồ, viễn vông làm sao ta nắm chắc được ngay bây giờ? Chúng ta chỉ sống được giây phút hôm nay v́ hiện tại là giao điểm của hai chiều mịt mờ không tưởng là quá khứ và tương lai.
Hạnh phúc không phải là mục tiêu ở xa, ta chờ đến mà là hành tŕnh hôm nay, ngay trên chặng đường ta đang đi. Như vậy, ta hăy vui sống trọn vẹn cho ngày hôm nay. Hăy tận hưởng hoa hồng đang nở bên cừa sổ ngay hôm nay, ngay bây giờ, mà đừng chờ ngày mai, v́ ngày mai nó sẽ tàn không c̣n nữa.
florida80
09-06-2019, 19:10
T́m Hạnh Phúc
Quang Tuấn
Ở đời, ai lại không muốn mạnh khỏe, vui vẻ, sung sướng ... để được hạnh phúc? Như vậy, đi t́m hạnh phúc và tránh khổ đau vẫn là mục tiêu theo đuổi của con người trong muôn thưở..
Chúng ta thử hỏi xem phải sống như thế nào, phải làm sao, phải cần có những điều kiện ǵ để mong có hạnh phúc? Ở dây, chúng tôi chỉ mong cùng các bạn trao đổi ngắn gọn những ǵ liên quan đến Hạnh phúc b́nh dị của đời thường mà chúng ta mong vươn tới chớ không dám triết lư cao xa hay lư luận dài ḍng chi cả, mong quí bạn hiểu cho.
1. Cần có sức khỏe
Muốn có hạnh phúc trước nhất là phải có sức khỏe. Nằm trên đống vàng mà bệnh hoạn , đau yếu th́ vẫn khổ như thường : một ông vua đang nằm trên giường bịnh rên la, khổ sở th́ chưa chắc vui sướng bằng người ăn xin khỏe mạnh, an nhiên .
Mất tiền bạc, tài sản là mất đi một phần cuộc sống .Mất phẩm giá con người là mất khá nhiều . C̣n mất sức khỏe th́ kể như là mất tất cả .
2. Giải quyết được nhu cầu cơm áo thường ngày
Sau sức khỏe, điều quan trọng nên kể đến phải là nhu cầu vật chất như cơm ăn, áo mặc, nhà ở, thuốc men…nói nôm na là cơm áo gạo tiền, cần giải quyết thỏa đáng mới được. Không thể nào nói hạnh phúc khi bửa đói, bửa no, không nhà không cửa, thiếu trước hụt sau nợ nần ngập đầu, ngập cổ. …”Có thực mới vực được đạo”, chứ sao!
3. Tiền bạc tối thiểu
Tiền bạc cần có tối thiểu để tiêu xài và chi dùng khi có việc bất trắc xảy ra như đau yếu, tai nạn. Thật ra không tiền th́ khó mong làm được ǵ cho cam. Tuy tiền không phải là tất cả, không thể đem lại hạnh phúc thật sự, nhưng tiền không phải chẳng là ǵ. Quản lư đúng đồng tiền đang làm ra có thể giúp ta xoay sở khi có việc cần kíp. Có những trường hợp dùng tiền bạc có thể giải quyết đươc khó khăn khi t́m hạnh phúc; chẳng hạn, nếu bạn bị bệnh tật hay già yếu không có ai săn sóc, dưỡng nuôi th́ chừng ấy tiền sẽ là người giúp việc đắc lực để lo cho bạn v́ bạn có của để lấy của che thân.
Xin kể vài câu khá hay về tiền bạc:
- Tiền bạc là tên đầy tớ tốt nhưng là ông chủ rất xấu.
- Có nhiều tiền có thể mua một ṭa lầu đài nhưng chưa chắc tạo được mái ấm gia đ́nh.
- Có nhiều tiền có thể mua được đia vị nhưng chưa chắc mua được phẩm giá con người..
4. Vui hưởng hiện tại và bằng ḷng cái đang có
Hôm nay hay hiên tại là ngày quan trọng nhất v́ hôm qua là quá khứ, đă qua rồi, chỉ c̣n là ấn tượng trong trí nhớ, ta không níu lại được. C̣n ngày mai, là tương lai, chỉ là suy tưởng, mơ hồ, viễn vông làm sao ta nắm chắc được ngay bây giờ? Chúng ta chỉ sống được giây phút hôm nay v́ hiện tại là giao điểm của hai chiều mịt mờ không tưởng là quá khứ và tương lai.
Hạnh phúc không phải là mục tiêu ở xa, ta chờ đến mà là hành tŕnh hôm nay, ngay trên chặng đường ta đang đi. Như vậy, ta hăy vui sống trọn vẹn cho ngày hôm nay. Hăy tận hưởng hoa hồng đang nở bên cừa sổ ngay hôm nay, ngay bây giờ, mà đừng chờ ngày mai, v́ ngày mai nó sẽ tàn không c̣n nữa.
florida80
09-06-2019, 19:11
Người sống hạnh phúc là người bằng ḷng những ǵ ḿnh đang có trong hiện tại... Họ biết “tri túc”, biết an phận nghĩa là không “đứng núi này trông núi nọ” hoài, không “thả mồi bắt bóng” măi . Họ biết rằng “Một cái trong tay bằng hai cái chưa có”. Nếu hoàn cảnh tốt, thuận lợi th́ t́m mọi cách để tận hưởng, nếu xấu th́ sẵn sàng chấp nhận để t́m cách cải thiện. Định mệnh chỉ họ cho có được trái chanh c̣m, th́ họ cải thiện, biến nó thành ly nuớc giải khát thơm ngọt – hay hơn là họ chỉ mơ ước trái nho, trái cam không có được.
Thiết tưởng hạnh phúc không phải là cái ǵ quá to tát hay quá trọng đại, ta măi trông chờ. Mà hạnh phúc là những niềm vui, những cái nho nhỏ, b́nh thường trước mắt ta đang có. Thí dụ, sáng nay thức dậy cảm thấy trong người khỏe khoắn không dau ốm, không vui sao? Hôm nay có việc để đi làm mà không bị thất nghiệp như nhiều người khác, không đáng mừng sao? Lâu ngày gặp lại người bạn cũ tay bắt mặt mừng, không thích thú sao?
Thật ra có những hạnh phúc đang sẵn trong tay mà ta không thấy. Ví dụ như vào bịnh viện thấy quá nhiều người dau yếu nằm la liệt c̣n ta th́ khỏe mạnh đi xông xổng - không sướng sao? Dù ta lảng tai hay mắt nh́n không rơ nhưng biết rằng trong đời này có biết bao nhiêu người điếc và mù không c̣n nghe hay thấy chi nữa cả - không may mắn sao ?
5. Giữ tâm hồn yên tỉnh, thư thái
Nên nhớ rằng tất cà cuộc sống chúng ta vui sướng hay khổ đau, mạnh khỏe hay bịnh hoạn, sống lâu hay chết sớm, một phần lớn đều do trạng thái tâm hồn. Nó đươc xem như viên chỉ huy trưởng , người lănh đạo toàn diên con người của chúng ta, từ tâm hồn đến thể xác. Cái ǵ làm cho nó êm ái, hưng phấn thí cuộc sống cùa ta được tích cực, thăng hoa, ngược lại cái ǵ làm cho nó căng thẳng, sa sút th́ cuộc sống cùa ta sẽ tàn tạ và tuổi đời sẽ rút ngắn đi: Một tâm hồn vui vẻ, một trái tim yêu đời sẽ ngừa được bệnh hơn cả kho thuốc men. Điều này đă xác minh được bằng những khảo nghiệm khoa học.
Ta cũng nên biết quên và buông xả những viêc trái tai gay mắt, những buồn phiền, hờn giận... để tâm hồn được vắng lặng, thanh thản. Nhớ cho:đời người rất ngắn ngủi, hơi đâu mà khổ tâm v́ “t́nh đời đen bạc, ḷng người đổi thay “ hay một nghịch cảnh trớ trêu mà ta không làm sao tránh khỏi: Dây là cuộc đời là cơi vô thường mà ! Nhưng tất cả rồi sẽ trôi qua. đến một lúc rồi đi có ǵ đâu trường cữu trong cơi đời này? Nếu ta càng coi cái ǵ quá quan trọng, quá lớn lao, to tát th́ ta sẽ càng khổ tâm v́ cái đó . Muốn khỏi đau khổ, điều quan trọng là đừng xem ǵ quá quan trọng cả để được “an nhiên tự tại”.
6. Sống cởi mở, yêu thương
Đừng coi ḿnh là “Trung tâm vũ trụ“ quá to lớn, vĩ đại . Cũng đùng quá lo lắng cho “ Cái tôi đáng ghét của minh” (Le Moi haissable Pascal) mà nên vượt ra khỏi bản thân hẹp ḥi này để nghĩ đến người khác, để quan tâm đến những người thân yêu .. Những bậc vĩ nhân như Phật và Chúa, đă hướng chúng ta đi t́m hạnh phúc bằng con đường Từ bi - Bác ái:quên ḿnh để mưu cầu cuộc sống tốt đẹp cho tha nhân. Hai Ngài dạy ta phải yêu thuong v́ T́nh thương là diều cao quí nhất trên đời này nên dược người đời tôn thờ muôn thuở, mặc dù sống rất đạm bạc không có tài sản riêng tư chi cả. Tài sản của hai Ngai là Từ Tâm bao la như trời biển.. Sống ích kỷ chỉ biết có ḿnh th́ chẳng khác nào con ốc thu ḿnh vào vỏ hẹp tối tăm, suốt đời hiu quạnh, cô đơn ..
florida80
09-06-2019, 19:19
Người hạnh phúc luôn mong giúp đỡ, mong đem niềm vui hay những ǵ tốt đẹp cho người khác mà không mong chờ sự đền đáp lại v́ khi cho họ đă được nhận rồi. Người nào cầm hoa hồng tặng ai th́ tay người ấy thơm hoa hồng. Sự cho đi cũa họ xuất phát từ con tim, từ t́nh cảm yêu thương thật sự. Mang niềm vui cho người khác tức là t́m niềm vui cho chính ḿnh, và cũng là ư nghĩa đời sống của họ “Sống yêu thương để được yêu thương”. Cho nên, họ cảm thấy vui sướng biết bao khi góp lời an ủi, khuyến khích hay khen tặng ai cũng như khi đươc chia sè sướng khổ, vui buồn với người khác qua ḷng cảm thông và thương mến chân thành giữa con người với con người với nhau. Trái tim hoàn hảo nhất là trái tim chia sẻ yêu thương nhiều nhất.
Kết luận : Tôi mạo muội nghĩ rằng: hạnh phúc không do hoàn cảnh hay sự vật bên ngoài mà chính yếu là do trạng thái tâm hồn bên trong. đối với ngoại cảnh mà ra Do đó nhà Phật khuyên ta nên “đối cảnh vô tâm”.Sướng hay khổ, vui hay buồn tùy thuộc vào góc cạnh ta nh́n thế giới bên ngoài thế nào, vào cách cảm nhận và ứng biến trước cuộc sống.ra sao?
Mang kính hồng hay kính đen mà nh́n đời ? ( Tẻ vui cũng bởi ḷng người mà ra – Ng. Du)
Nói chung là do quan điểm sống cuả ta: lạc quan hay bi quan mà vui hay khổ.
Thiết tưởng : tâm là mấu chốt, là cốt lỏi : Đau khổ là do tâm mà Hạnh phúc cũng do tâm vậy .
Xin chúc quí bạn được nhiều hạnh phúc.
Sưu tầm
florida80
09-06-2019, 19:20
T́nh Thương Vô Điều Kiện
Một ngày kia, khi những người trong tổ chức thiện nguyện đa quốc gia đang sửa chữa, xây cất một chuồng ḅ th́ họ trông thấy trong góc nhà có một cái ổ chuột. Họ bèn dùng dùng khói đuổi mấy con chuột trong đó chạy ra. Một hồi sau quả thật có chuột chạy ra, từng con, từng con một…
Sau đó mọi người nghĩ rằng chuột đi hết rồi. Nhưng khi họ vừa mới bắt đầu dọn dẹp th́ thấy hai con chuột nữa đang chen nhau ra khỏi miệng ổ. Sau một hồi cố gắng, cuối cùng hai con lọt ra được. Điều lạ là sau khi ra ngoài ổ, hai con chuột không chạy đi liền mà đuổi nhau ở gần lối ra, dường như con này đang muốn cắn đuôi con kia.
Mọi người kinh ngạc lại gần coi thử, th́ họ thấy: một con bị mù, không thấy ǵ cả, c̣n con kia đang cố gắng để cho con mù cắn đuôi nó, để nó kéo con mù đi tẩu thoát.
Sau khi chứng kiến sự việc xảy ra, ai nấy đều xúc động, không nói nên lời. Tới giờ ăn, nhóm người ngồi quây quần và bắt đầu bàn luận về những ǵ xảy ra giữa hai con chuột.
Một viên chức La Mă nghiêm nghị nói: “Tôi nghĩ mối quan hệ giữa hai con chuột đó cũng giống như giữa: vua và quan“. Những người kia nghĩ một hồi rồi nói:” Th́ ra thế!” Viên chức La Mă rất lấy làm hănh diện.
Một người Do Thái khôn ngoan lên tiếng:” Tôi nghĩ mối quan hệ giữa hai con chuột đó giống như là :vợ với chồng“. Mấy người kia ngẫm nghỉ một hồi nữa, ai cũng thấy có lư, đồng tán thành. Nói xong, mặt người Do Thái lộ vẻ măn nguyện.
Một người Trung Hoa, quen với truyền thống rất mạnh mẽ ở Trung Hoa là hiếu thuận với cha mẹ, nói: “Tôi nghĩ mối quan hệ giữa hai con chuột kia cũng giống như: t́nh nghĩa mẹ con“. Những người kia lại nghĩ một hồi nữa, cảm thấy điều này có lư hơn. Họ tỏ ư tán thành lần nữa. Gương mặt người Trung Hoa bộc lộ nét khiêm tốn chuyên nghiệp.
Lúc đó, một người hay làm phúc, đầu óc đơn thuần đang ngồi dưới đất chống tay lên cằm, nh́n mấy người kia vẻ hoang mang: “Hai con chuột kia sao lại phải có quan hệ với nhau chứ?”
Thời gian bỗng nhiên dừng lại, cả toán vẻ mặt sững sờ, nh́n về phía người kia, không nói một lời. Viên chức La Mă, người Do Thái, và người Trung Hoa, ba người lên tiếng lúc năy đều cúi đầu xấu hổ, không dám trả lời.
Thật vậy, t́nh thương vô điều kiện không dựa vào lợi lộc, t́nh bạn, sự thủy chung hay huyết thống. Thật ra nó không cần một quan hệ nào cả.
florida80
09-06-2019, 19:21
Những Ư Tưởng Vui Về Tiền
1. Đối với tôi, việc anh giàu hay nghèo không quan trọng, miễn là... anh có tiền.
2. Tôi rất ghét đả động đến tiền bạc, đặc biệt là những đồng bạc lẻ.
3. Có một lư thuyết màu mè cho rằng con người ta có thể hạnh phúc mà không cần tiền.
4. Nếu ai đó nói rằng tiền bạc không thành vấn đề, th́ vấn đề sẽ là tiền bạc.
5. Nếu anh muốn biết giá trị đồng tiền, hăy thử hỏi mượn ai đó.
6. “Tiền bạc không mua được hạnh phúc”. Nhưng nó được dùng để trả lương cho một lượng nhân viên khổng lồ đang làm công việc nghiên cứu này.
7. Tôi chỉ cần tiền đủ để vượt qua giai đoạn khó khăn này cho đến khi tôi cần thêm cho một giai đoạn khó khăn khác.
8. Tiền không biết nói chuyện. Nó biết thề thốt.
9. Tiền không mua được hạnh phúc, nhưng nó có thể xoa dịu lúc anh khốn khổ.
10. Có kẻ có tiền và có kẻ giàu.
11. Đồng tiền không biến ai trở thành ngốc nghếch cả, nó chỉ cho ta thấy họ.
12. Tiền th́ luôn bền vững, chỉ có túi tiền th́ thay đổi.
13. Khi một người có tiền gặp một người có kinh nghiệm, người có kinh nghiệm sẽ tích luỹ được tiền và người có tiền sẽ tích luỹ được kinh nghiệm.
14. Trong khoảng khắc, tiền nói được nhiều điều hơn một kẻ si t́nh hùng biện trong nhiều năm.
15. Có nhiều tiền chưa chắc hạnh phúc. Người có mười triệu đô la không sung sướng hơn người có chín triệu đô la.
16. Tôi có đủ tiền để sống suốt quăng đời c̣n lại, trừ khi tôi mua một món ǵ đấy.
17. Phá sản là một quy tŕnh trong đó anh cho tất cả tiền của ḿnhvào túi quần và đưa quần cho người khác mặc.
18. Tiền bạc chỉ mang lại cho ta một thứ duy nhất, đó là sự thảnh thơi để ta không phải lo nghĩ đến nó.
19. Nếu phải chọn giữa tiền và sự hấp dẫn thể xác, hăy chọn tiền. Khi anh già đi, tiền sẽ biến thành sự hấp dẫn thể xác
LOL
Sưu tầm
florida80
09-06-2019, 19:21
Mọi Chuyện Rồi Sẽ Qua Đi
Hăy nhớ rằng,
MỌI CHUYỆN RỒI SẼ QUA Đi
Nguyễn Minh Tiến dịch
Điều quư giá trong sự khôn ngoan để lại của người xưa đă giúp tôi rất nhiều là câu ngạn ngữ: «Mọi việc rồi đều sẽ qua đi.» Nó đă giúp tôi trong việc vượt qua những điều bực dọc hàng ngày mà mỗi người trong chúng ta đều phải đối mặt, cũng như nhiều giai đoạn khó khăn trong đời tôi.
Hăy nghĩ kỹ về điều này. Tất cả mọi việc đều đến, rồi đi. Những rắc rối được tạo thành, rồi tan biến. Một ngày kia, chúng ta đang trong kỳ đi nghỉ, ngày sau đó, trở lại với công việc. Chúng ta mắc phải một cơn cảm lạnh hay cảm cúm, và rồi nó qua đi. Chúng ta bị một vết thương, và rồi, trong hầu hết trường hợp, nó lành lặn trở lại. Chúng ta mong đợi một sự kiện, và rồi sau đó cũng biết là nó đă qua đi. Chúng ta mong đợi cúp bóng đá Super Bowl, và những ngày sau đó, lại mong đợi cho mùa bóng kế tiếp.
Có một cảm giác tự do lớn lao khi nhớ đến câu ngạn ngữ này. Trong thực tế, nó có thể là nền tảng của một cuộc sống thanh thản. Nó có tác dụng như một sự nhắc nhở quan trọng rằng mọi thứ đều có một không gian, thời gian nhất định của nó. Nó cho phép chúng ta nh́n thấy triển vọng tương lai trong những giai đoạn đang có khó khăn, một quy luật cơ bản là không có điều ǵ tồn tại măi măi. Nó mang lại cho chúng ta hy vọng và sự tự tin rằng chúng ta rồi sẽ vượt qua điều này – mọi việc sẽ trôi qua, chắc chắn như vậy.
Lấy ví dụ, khi bạn có con nhỏ, rất dễ có ư tưởng phàn nàn rằng: «Ḿnh sẽ chẳng bao giờ có được một đêm yên giấc như xưa nữa.» Nếu không có triển vọng thấy trước là «Mọi việc rồi đều sẽ qua đi» thật rất dễ đi đến cảm giác quá sức chịu đựng, thậm chí thất vọng hoàn toàn trong những giai đoạn khó khăn này. Mỗi một đêm mất ngủ dường như là rồi sẽ kéo dài bất tận. Đầu óc bạn đầy sự lo sợ. Bạn cảm thấy tuyệt vọng, thấy trói buộc và như quá sức chịu đựng.
Nhưng chắc chắn là cũng giống mọi chuyện, giai đoạn này rồi cũng sẽ qua đi. Và bạn bước vào những giai đoạn thách thức mới. Cùng một khuynh hướng này sẽ áp dụng cho tất cả những thách thức khác nữa của cuộc sống. Bạn đang trải qua một cơn khủng hoảng và cảm thấy ḿnh chẳng bao giờ có thể vượt qua nổi, nhưng rồi, bằng cách nào đó, bạn t́m được một giải pháp. Bạn có một trận căi cọ dữ dội với vợ (hoặc chồng) ḿnh, và thề là sẽ không bao giờ tha thứ. Nhưng cuối cùng th́ bạn nhận thấy tận đáy ḷng ḿnh vẫn yêu thương như cũ. Bạn trải qua một giai đoạn cực kỳ bận rộn trong công việc, và bạn cảm thấy không thể nào chịu đựng lâu hơn nữa. Và rồi thời biểu của bạn cuối cùng cũng trở lại như b́nh thường. Lần này qua lần khác, chúng ta phấn đấu và vươn tới.
Khi chúng ta nh́n lại cuộc sống của ḿnh, rất dễ dàng để nhận ra mọi việc đều đến rồi đi. Mùa xuân, mùa hạ, rồi mùa thu. Niềm vui, nỗi đau, sự khen ngợi, rồi chê trách. Khó khăn, dễ dàng, nghỉ ngơi và mệt nhoài. Thành đạt, thất bại, và bao nhiêu điều khác nữa.
Sự thanh thản và hạnh phúc chân thật chỉ đến khi chúng ta nhận ra được nguyên lư này, không chỉ bằng cách hồi tưởng lại, mà là ngay trong khi chúng ta đang trải qua những khó khăn. Bằng cách này, chúng ta giữ được trạng thái quân b́nh giữa sự hỗn loạn.
Khi bạn nhớ rằng mọi việc đều đến và đi, bạn giữ được cách nh́n của ḿnh, một tâm hồn rộng mở, và thậm chí cả một tính khí khôi hài, vui vẻ trong mọi giai đoạn của đời ḿnh.
Tôi khuyến khích bạn tự nhắc nhở ḿnh câu ngạn ngữ này mỗi khi bạn cảm thấy bực dọc, căng thẳng hay khó chịu, cũng như trong lúc bạn trải qua những giai đoạn cực kỳ khó khăn. Cuộc sống rất ngắn ngủi. Con cái chúng ta nhỏ dại, rồi trưởng thành. Bản thân chúng ta trẻ khỏe, rồi già yếu. Chúng ta sẽ đi qua tất cả những điều đó.
florida80
09-06-2019, 19:22
Mọi Chuyện Rồi Sẽ Qua Đi
Hăy nhớ rằng,
MỌI CHUYỆN RỒI SẼ QUA Đi
Nguyễn Minh Tiến dịch
Điều quư giá trong sự khôn ngoan để lại của người xưa đă giúp tôi rất nhiều là câu ngạn ngữ: «Mọi việc rồi đều sẽ qua đi.» Nó đă giúp tôi trong việc vượt qua những điều bực dọc hàng ngày mà mỗi người trong chúng ta đều phải đối mặt, cũng như nhiều giai đoạn khó khăn trong đời tôi.
Hăy nghĩ kỹ về điều này. Tất cả mọi việc đều đến, rồi đi. Những rắc rối được tạo thành, rồi tan biến. Một ngày kia, chúng ta đang trong kỳ đi nghỉ, ngày sau đó, trở lại với công việc. Chúng ta mắc phải một cơn cảm lạnh hay cảm cúm, và rồi nó qua đi. Chúng ta bị một vết thương, và rồi, trong hầu hết trường hợp, nó lành lặn trở lại. Chúng ta mong đợi một sự kiện, và rồi sau đó cũng biết là nó đă qua đi. Chúng ta mong đợi cúp bóng đá Super Bowl, và những ngày sau đó, lại mong đợi cho mùa bóng kế tiếp.
Có một cảm giác tự do lớn lao khi nhớ đến câu ngạn ngữ này. Trong thực tế, nó có thể là nền tảng của một cuộc sống thanh thản. Nó có tác dụng như một sự nhắc nhở quan trọng rằng mọi thứ đều có một không gian, thời gian nhất định của nó. Nó cho phép chúng ta nh́n thấy triển vọng tương lai trong những giai đoạn đang có khó khăn, một quy luật cơ bản là không có điều ǵ tồn tại măi măi. Nó mang lại cho chúng ta hy vọng và sự tự tin rằng chúng ta rồi sẽ vượt qua điều này – mọi việc sẽ trôi qua, chắc chắn như vậy.
Lấy ví dụ, khi bạn có con nhỏ, rất dễ có ư tưởng phàn nàn rằng: «Ḿnh sẽ chẳng bao giờ có được một đêm yên giấc như xưa nữa.» Nếu không có triển vọng thấy trước là «Mọi việc rồi đều sẽ qua đi» thật rất dễ đi đến cảm giác quá sức chịu đựng, thậm chí thất vọng hoàn toàn trong những giai đoạn khó khăn này. Mỗi một đêm mất ngủ dường như là rồi sẽ kéo dài bất tận. Đầu óc bạn đầy sự lo sợ. Bạn cảm thấy tuyệt vọng, thấy trói buộc và như quá sức chịu đựng.
Nhưng chắc chắn là cũng giống mọi chuyện, giai đoạn này rồi cũng sẽ qua đi. Và bạn bước vào những giai đoạn thách thức mới. Cùng một khuynh hướng này sẽ áp dụng cho tất cả những thách thức khác nữa của cuộc sống. Bạn đang trải qua một cơn khủng hoảng và cảm thấy ḿnh chẳng bao giờ có thể vượt qua nổi, nhưng rồi, bằng cách nào đó, bạn t́m được một giải pháp. Bạn có một trận căi cọ dữ dội với vợ (hoặc chồng) ḿnh, và thề là sẽ không bao giờ tha thứ. Nhưng cuối cùng th́ bạn nhận thấy tận đáy ḷng ḿnh vẫn yêu thương như cũ. Bạn trải qua một giai đoạn cực kỳ bận rộn trong công việc, và bạn cảm thấy không thể nào chịu đựng lâu hơn nữa. Và rồi thời biểu của bạn cuối cùng cũng trở lại như b́nh thường. Lần này qua lần khác, chúng ta phấn đấu và vươn tới.
Khi chúng ta nh́n lại cuộc sống của ḿnh, rất dễ dàng để nhận ra mọi việc đều đến rồi đi. Mùa xuân, mùa hạ, rồi mùa thu. Niềm vui, nỗi đau, sự khen ngợi, rồi chê trách. Khó khăn, dễ dàng, nghỉ ngơi và mệt nhoài. Thành đạt, thất bại, và bao nhiêu điều khác nữa.
Sự thanh thản và hạnh phúc chân thật chỉ đến khi chúng ta nhận ra được nguyên lư này, không chỉ bằng cách hồi tưởng lại, mà là ngay trong khi chúng ta đang trải qua những khó khăn. Bằng cách này, chúng ta giữ được trạng thái quân b́nh giữa sự hỗn loạn.
Khi bạn nhớ rằng mọi việc đều đến và đi, bạn giữ được cách nh́n của ḿnh, một tâm hồn rộng mở, và thậm chí cả một tính khí khôi hài, vui vẻ trong mọi giai đoạn của đời ḿnh.
Tôi khuyến khích bạn tự nhắc nhở ḿnh câu ngạn ngữ này mỗi khi bạn cảm thấy bực dọc, căng thẳng hay khó chịu, cũng như trong lúc bạn trải qua những giai đoạn cực kỳ khó khăn. Cuộc sống rất ngắn ngủi. Con cái chúng ta nhỏ dại, rồi trưởng thành. Bản thân chúng ta trẻ khỏe, rồi già yếu. Chúng ta sẽ đi qua tất cả những điều đó.
florida80
09-07-2019, 21:16
Những Người Ghiền Internet - Nguyễn Thượng Chánh
Ngày nay việc sử dụng Internet được xem như là một phần trong sinh hoạt hằng ngày của đa số chúng ta. Internet là tai mắt và đồng thời cũng là sợi dây liên lạc (email, chat) giữa mọi người với nhau.
Chúng ta, trong đó có bạn và cả tôi nữa, ít nhiều đều là dân ghiền Internet chẳng khác nào ḿnh ghiền…một loại ma túy tinh thần nào đó.
Lợi ích của Internet th́ đă quá rơ ràng rồi, tuy nhiên nó cũng đă bị một số người chỉ trích và kết án thậm tệ như là một trong nhiều nguyên nhân gây nên tội phạm trong xă hội.
Ngoài ra, nó c̣n bị American Psychiatric Association gán thêm cho một tội khác nữa, đó là việc lạm dụng Internet một cách thái quá có thể làm cho người sử dụng bị xáo trộn về tâm thần, một hiện tượng mà các nhà tâm lư học gọi là Internet addiction disorder hay IAD.
Cũng may là American Medical Association đă không nh́n nhận IAD là chẩn đoán của một bệnh lư thật thụ.
Một cái ghiền dễ thương
một khảo cứu về việc sử dụng Internet và cell phone do JWT Survey thực hiện trên 1011 người Hoa kỳ từ 18 tuổi trở lên gồm có 42% đàn ông và 58% đàn bà, đă đi đến kết luận là dân Mỹ đứng đầu thế giới về vụ ghiền Internet.
Cell phone và Internet chiếm một chỗ đứng quan trọng trong đời sống của người Mỹ, bởi vậy nếu hỏi họ có thể chịu đựng được bao lâu nếu không có Internet th́:
* 21% trả lời hai ngày
* 19% trả lời vài ngày
* một trong năm người trả lời là có thể chịu đựng được một tuần lễ.
*Bất luận tuổi tác, 59% đàn ông và 50% đàn bà đều có thể chịu đựng t́nh trạng thiếu Internet chỉ trong vài ba ngày mà thôi.
Cảm giác chung của họ là nếu v́ lư do nào đó mà không có Internet khi họ muốn, th́ họ có cảm tưởng như hơi thiếu một cái ǵ đó rất quan trọng.
Nói chung, 28% người được thăm ḍ nh́n nhận họ dành rất ít thời giờ cho những sự tiếp xúc trực tiếp mặt đối mặt, v́ họ bận xem Internet hoặc Cell phone hoặc nghe nhạc mp3 hay bận chơi games điện tử.
C̣n 20% thú nhận dành ít thời gian hơn lúc xưa cho những chuyện vợ chồng trên giừơng!
Xem email bất cứ chỗ nào
- 25% thú nhận thường đem Internet lên tận giường ngủ (laptop hoặc cell phone) để xem. Trước khi ngủ, họ check email cuối cùng và đôi khi họ ngủ quên mà trong tay vẫn c̣n cầm cái cell phone.
- 43% cho biết họ để email mở thường trực cạnh bên giường để có thể nhận biết giữa đêm nếu có ai gởi mail đến.
- 59% người Mỹ đọc email khi vừa về tới nhà.
- Đọc ở nhà chưa đủ, một số 12% c̣n xách laptop hoặc mang cell phone theo vô nhà thờ để check email trong lúc Cha đang làm lễ ở phía trước.
- 37% check email lúc họ đang lái xe.
- 53% check email luôn cả lúc họ đang ở trong pḥng tắm.
Chơi game và nghe nhạc
Thật không ngờ chính phái nữ có nhiều máy để chơi games nhất: 44% ở phụ nữ so với 39% ở nam giới.
34% người được thăm ḍ cho biết họ có iPod hoặc dụng cụ cá nhân khác để nghe nhạc.
Đa số là giới trẻ chiếm 49% so với 15% những người trên 55 tuổi.
Internet thay đổi lối sống của nhiều người
- 73% người được thăm ḍ cho biết họ đă thay đổi cách mua sắm của họ. Càng ngày họ càng có khuynh hướng mua sắm kiểu online nghĩa là qua Internet.
- Internet được rất nhiều người ưa thích v́ tính tiện dụng của nó.
- Internet giúp chúng ta phương tiện trau dồi kiến thức và sự hiểu biết qua hai công cụ t́m kiếm rất thực tiển đó là Google và Yahoo. Kế đến, email cá nhân thường được tham khảo qua cái laptop hoặc qua iphone cá nhân.
Có một điểm tiện lợi là các địa chỉ Hotmail và Gmail có thể được mở ra xem ở bất cứ một computer nào khác hoặc kể cả qua iphone. Giới trẻ thường trao đổi tin tức cho nhau qua email
florida80
09-07-2019, 21:17
Mười websites dẫn đầu về số lần truy cập 2011-2012
10 most visited websites 2011-2012
http://exploredia.com/10-most-visited-websites-2011-2012/
1- Google-USA
2- Facebook-USA
3- Youtube- USA
4- Yahoo-USA
5- Baidu.com-China
6- Wikipedia-USA
7- Blogger-USA
8- Window Live-USA
9- Twitter-USA
10- QQ.com-China
Internet sau khi qua đời : nỗi lo của người thân c̣n sống
Internet après la mort
http://www.protegez-vous.ca/technologie/internet-et-mort.html
Chúng ta tự hỏi, sau khi ḿnh chết th́ những trang mạng, facebook, compte email vv… của ḿnh sẽ ra sao?
Sau đây là tóm lược từ bài Internet après la mort của Protegez vous.ca
Facebook:
Trên 300 triệu người sử dụng. Đây là nơi hẹn ḥ thường xuyên của dân internaute. Họ trao đổi tin tức, tâm sự, h́nh ảnh v,v…
Sau khi viễn du tiên cảnh, chủ compte facebook để lại cho gia đ́nh cũng như bạn bè cả khối h́nh ảnh và kỷ niệm c̣n ghi trong trang mạng xă hội nầy. Nhận thấy tầm quan trọng của vấn đề, facebook gom góp những điểm chánh yếu và làm một profile (hồ sơ-tiểu sử) của người quá cố. Lúc đó chỉ có những bạn của facebook mới có thể mở và gởi message của họ vào trong đó. Những thông tin quá nhạy cảm, như địa chỉ và t́nh trạng statut gia đ́nh đều bị rút bỏ. Bạn bè và thân nhân không thể vào xem những message quá riêng tư của người khuất bóng.
Khi có lời yêu cầu từ gia đ́nh, facebook sẽ đóng compte lại.
Gmail
Thân nhân có thể xin phép để được xem Gmail của người quá cố. Họ phải chứng minh là đại diện chánh thức và là người có trách nhiệm trong việc thừa kế. Phải trưng giấy khai tử và các bằng chứng đă có gởi message Gmail lúc trước, khi người đó c̣n sống. Các chứng từ có thể gởi cho Gmail bằng Fax hoặc qua bưu điện.
Yahoo
Lề lối bảo mật của Yahoo cao hơn Gmail và Hotmail. Trong bất cứ trường hợp, Yahoo không bao giờ cho phép người thân vào xem compte điện thư của người đă quá cố. Thân nhân có quyền xin Yahoo đóng compte lại.
Theo Yahoo, thân nhân có quyền vào xem compte người quá cố nếu tên của họ có ghi trong di chúc.
Window live hotmail
Hotmail tự động đóng bất cứ compte nào nếu không sử dụng trong 270 ngày và địa chỉ sẽ được phân phát cho người mới.
Muốn vào xem compte của người quá cố, người thân phải chứng ninh họ là người thừa kế, tŕnh bằng láy xe và tờ khai tử. Có thể gởi qua fax hoặc bằng bưu điện.
Myspace
Không có đường lối rơ rệt. Khi có yêu cầu của thân nhân, Myspace có thể xóa bỏ compte của người đă chết.
florida80
09-07-2019, 21:18
KẾT LUẬN
Gọi là Ghiền Internet có đúng hay không? Chắc là đúng thôi, nhưng không phải là một loại ghiền ghê gớm bệnh hoạn như ghiền rượu, ghiền thuốc lá, x́ ke, ghiền casino v.v…
Ghiền Internet có thể giúp chúng ta giải tỏa stress, giải khuây, thoát ly, thêm nhiều bạn bè mới, cải thiện mối giao tiếp xă hội, du lịch trong không gian, giúp chúng ta mở rộng tầm nh́n, tăng thêm kiến thức,v.v…
Nhờ đó, nó c̣n giúp chúng ta hiểu được thêm nhiều khía cạnh của nhân sinh cũng như các hỉ nộ ái ố cay đắng ngọt bùi trong cuộc sống!
Có nghiên cứu gần đây của Đại học Los Angeles cho thấy người già cả mà ghiền Internet th́ tốt lắm v́ các cụ sẽ cải thiện được trí nhớ rất nhiều. Theo thăm ḍ cá nhân, có lối 90% cao niên thường xem Internet trong ngày. Nhờ sử dụng internet mà các cụ cảm thấy bớt lẻ loi trống vắng nên bớt bị trầm cảm.
Càng về già, cái ǵ cũng lần lần mất bớt đi hết…Cũng may, Internet đem đến cho chúng ta những nguồn vui ảo giúp chúng ta sống những ngày c̣n lại không đến đổi quá vô vị.
Duy chỉ c̣n lại một vấn đề nho nhỏ là đôi khi em LapTop bị một sồ bà xem như là một t́nh địch đáng ngại của họ. Chuyện các bà ghen với cái computer cũng rất thường hay xảy ra lắm.
Nhiều ông ôm computer suốt ngày, không thèm ngó ngàng ǵ đến chuyện trong nhà ngoài ngơ và thậm chí c̣n quên luôn sự hiện diện của bà nhà nữa nên bị mấy bả ghen, tức, cằn nhằn cự nự th́ cũng không có ǵ là oan đâu.
Internet là con dao hai lưỡi, có mặt tốt nhưng cũng có mặt xấu của nó.
Nó là kho tàng kiến thức, nhưng dồng thời cũng là một cái thùng rác vĩ đại.
Điều quan trọng là chúng ta phải biết lựa chọn sao cho đúng mà thôi…Mà thế nào là đúng, thật khó biết?
Câu trả lời cũng c̣n tùy theo hoàn cảnh và cá tánh của mỗi người nữa.
Thôi, nếu thích quá th́ cứ việc làm, cứ việc ghiền thả cửa đi./.
Tham khảo:
- JWT Survey: US users seriously addicted to Internet, cell phone
http://www.marketingcharts. com/television/jwt-survey-us-users-seriously- addicted-to-internet-cell-phones-1718/
- Internet addict…Jusqu’où êtes vous prêt à aller.
http://www.selda-prey.com/article-13074785.html
Nguyễn Thượng Chánh, DVM
florida80
09-07-2019, 21:19
Đâu Là Của Riêng Ai
Có một anh chàng trai nghèo khổ nhưng lại có một tâm đạo rất lớn. Mặc dù gia cảnh vất vả nhưng lúc nào anh cũng mong muốn t́m cho ḿnh một con đường hạnh phúc, một hạnh phúc chân thật và không đổi thay. Mỗi khi nghe nói bất cứ nơi đâu có vị thầy nào giỏi, th́ dù hoàn cảnh khó khăn anh vẫn lặn lội t́m đến để cầu đạo.
Nhưng qua bao năm tháng anh vẫn không đạt được những ǵ ḿnh muốn, hạnh phúc mà anh t́m kiếm vẫn thấy quá xa xôi.
Một đêm khi anh ngủ, trong giấc mộng có một vị thần hiện ra dặn anh sáng mai hăy đi thật sớm đến một khu rừng gần đó, anh sẽ gặp một vị tu sĩ, và hăy hỏi th́ ông ta sẽ giúp cho anh có được một cuộc sống hạnh phúc.
Sáng hôm sau, anh ta mừng rỡ vội vàng lên đường đi về khu rừng ấy. Đến nơi, anh gặp một vị tu sĩ ăn mặc đơn sơ, y áo làm bằng những tấm vải vụn vá lại, ngồi dưới một gốc cây lớn dáng rất an vui và tự tại. Nhớ lời dặn của vị thần trong giấc mơ, anh quỳ xuống thưa:
“Kính thưa thầy, bấy lâu nay con đi t́m một con đường hạnh phúc. Con muốn đạt được một cái ǵ đó mà có thể giúp con luôn được an vui và tự tại trong mọi hoàn cảnh. Con đă đi t́m cầu khắp nơi, và học từ nhiều vị thầy, nhưng vẫn không cảm thấy đạt được những ǵ ḿnh muốn. Con xin thầy thương sót từ bi chỉ dạy cho con.”
Vị tu sĩ ngước nh́n anh với ánh mắt từ ái, rồi nói, “Thú thật ta cũng không có ǵ khác để dạy cho anh thêm nữa hết." Rồi vị tu sĩ cúi xuống t́m trong túi vải ḿnh và lấy ra một vật, ông nói, "Ta chỉ có một vật này, không biết của ai cúng dường cho, thôi anh hăy cầm lấy đở đi".
Nói xong, vị tu sĩ trao cho anh một vật trông như một viên đá chiếu sáng lấp lánh. Anh cầm trong tay và xem kỹ lại th́ đó là một viên ngọc quư rất lớn. Tim anh như ngừng đập! Chưa bao giờ anh được thấy, chứ đừng nói là cầm trong ḷng bàn tay, một vật quư giá đến như vậy. Với viên ngọc quư này, nó có thể mang lại cho anh bất cứ một hạnh phúc nào trên cuộc sống mà anh muốn. Phải chăng con đường hạnh phúc mà anh đang t́m kiếm bấy lâu nay, nó đang rộng mở ra ngay trước mặt ḿnh.
Anh mừng rở vô cùng, bật khóc và quỳ xuống đảnh lễ vị tu sĩ. Anh nhà nghèo từ giă vị tu sĩ và trở về căn cḥi cũ của ḿnh. Đêm hôm ấy anh trằn trọc và không tài nào ngủ được, anh cứ mơ tưởng về tất cả những sự sang giàu, quyền lực, địa vị và hạnh phúc trên cuộc đời mà ḿnh có thể đạt được nhờ viên ngọc này. Và, anh cũng suy tư sâu xa về giấc mộng và vị tu sĩ ấy…
Sáng hôm sau, khi mặt trời chưa lên, anh đă vội vàng lên đường quay trở lại khu rừng ấy. Anh mừng rở khi thấy vị tu sĩ vẫn c̣n ở đó, ngồi yên với dáng thong dong. Anh đến cạnh bên và quỳ xuống thưa:
“Thưa thầy, con xin trả lại thầy viên ngọc quư này. Con đă suy nghĩ nhiều và hiểu rằng, viên ngọc quư này không thể nào mang lại được cho con một hạnh phúc mà con muốn. Điều mà con mong cầu, là làm sao có được cái tấm ḷng của thầy mà đă có thể trao cho con viên ngọc quư ấy không chút luyến tiếc. Chứ con không cần viên ngọc này. Kính xin thầy chỉ cho con làm sao để có được tấm ḷng rộng lớn ấy.”
Sưu tầm
florida80
09-07-2019, 21:20
Con Nít, Người Lớn
Con nít không bao giờ suy nghĩ, lo lắng việc ǵ cả. Người lớn suy nghĩ từng chút một, từng việc một.
Con nít chẳng bao giờ nghĩ về ngày mai sẽ ra sao. Người lớn sẽ không ngừng suy nghĩ ngày mai sẽ đến như thế nào.
Con nít không bao giờ tính toán khi chơi với bạn bè. Người lớn th́ tính sao nhiều phần tốt về ḿnh nhất.
Con nít chơi với nhau chỉ đơn thuần là vui vẻ. Người lớn chơi với nhau sao cho ḿnh có lợi, tính toán từng chút một.
Con nít chia nhau một cái bánh nhỏ cùng ăn chung cũng đă vui rồi. Người lớn chơi với nhau bỏ ra một chút tiền là khó khăn ra mặt.
Con nít tin tưởng lẫn nhau, không ganh đua, đối kỵ. Người lớn ganh đua, đố kỵ từng chút một, ghét ai giỏi hơn ḿnh, giàu hơn ḿnh, hạnh phúc hơn ḿnh.
Con nít một nhóm là một khối đoàn kết. Người lớn một nhóm chia xé ra từng mảnh nhỏ.
Con nít vui cười, buồn khóc, ghét ai, không thích đều thể hiện, không giấu. Người lớn vui cười, buồn cười, ghét ai, không thích ai đều để bụng.
Con nít không bao giờ đeo trên mặt một cái mặt nạ nào. Người lớn mặt nạ nhiều đến nỗi không đếm hết.
Con nít chẳng bao giờ lo nghĩ về tương lai, chỉ suy nghĩ ngày mai sẽ chơi tṛ ǵ và rủ ai cùng chơi. Người lớn nghĩ về tương lai của ḿnh và phải tự quyết định cuộc sống tương lai của ḿnh.
Con nít ăn cũng được nhắc, học cũng được nhắc, bảo từng chút một. Người lớn tự phải lo cho chính ḿnh, học cho chính ḿnh.
Con nít mỗi lần vấp ngă là khóc và chờ người đỡ dậy. Người lớn mỗi lần vấp ngă là mỗi lần lớn lên, học được nhiều điều và tự đứng dậy trên chính đôi chân của ḿnh.
Con nít yêu nhau bằng những t́nh yêu kẹo bông. Người lớn yêu nhau bằng những t́nh yêu chân thành.
Con nít lúc nào cũng mơ tưởng người ḿnh yêu sẽ là hoàng tử hay công chúa. Người lớn chỉ mong rằng sẽ có người yêu ḿnh là được.
Con nít yêu một người chỉ đơn giản là ở bên người đó vui vẻ, được yêu được thương. Người lớn yêu một người là cảm giác bên người ḿnh yêu được che chở, bảo vệ, quan tâm, yêu thương.
Con nít được thích th́ thích lại, không suy nghĩ ǵ thêm. Người lớn khi yêu ai th́ đó là t́nh cảm chân thành, không phải rung động nhất thời, phải có trách nhiệm và nghĩ về tương lai của cả hai.
Con nít yêu tí là giận tí là dỗi. Người lớn yêu nhau th́ không giận hờn vô cớ không lí do.
Con nít th́ bắt chước suy nghĩ sao cho thật giống người lớn. Người lớn th́ mong muốn sao cho ḿnh có thể nhỏ như con nít.
Con nít nh́n cuộc đời bằng con mắt ngây thơ, màu hồng. Người lớn nh́n cuộc sống bằng nhiều góc cạnh khác nhau, nhiều mảnh màu khác nhau.
Và thời gian trôi qua…
Con nít sẽ trở thành người lớn. C̣n người lớn sẽ chẳng bao giờ trở lại làm con nít!
Có đúng không?
Sưu tầm
florida80
09-07-2019, 21:21
Bao Nhiêu Tuổi Là Già?
Bao nhiêu tuổi là già?
60 CHƯA PHẢI ĐĂ GIÀ
60 LÀ TUỔI MỚI QUA DẬY TH̀
65 HẾT TUỔI THIẾU NHI
70 LÀ TUỔI MỚI ĐI VÀO ĐỜI
75 LÀ TUỔI ĂN CHƠI !!!!!
80 LÀ TUỔI YÊU NGƯỜI YÊU HOA
90 MỚI BẮT ĐẦU GIÀ
ĐÊM ĐÊM VẪN CỨ MẶN MÀ YÊU ĐƯƠNG
100 CÓ LỆNH DIÊM VƯƠNG
CỨ Ở TRÊN ẤY YÊU ĐƯƠNG THỎA L̉NG
BAO GIỜ ĐẠN HẾT LÊN N̉NG
TỪ TỪ NẰM XUỐNG LÀ XONG MỘT ĐỜI
Thất thập
Thất thập xưa khó t́m ra,
Ngày nay thất thập mỗi nhà đều đông.
Ngày xưa thất thập ngồi không,
Ngày nay thất thập c̣n mong đi làm...
Ngày xưa thất thập lăo làng,
Ngày nay thất thập là chàng thanh niên.
Thất thập về nước liên miên,
Các cháu gái nhỏ luân phiên chào mời:
"Mừng anh thăm nước nhà chơi,
Mời anh cắt tóc, thảnh thơi gội đầu,
Mời anh trẻ đẹp sang giàu
Đón em qua Mỹ, em hầu hạ anh.."
Các bà bảy chục xuân xanh,
Tóc đen, má phấn, xâm viền vành môi.
Bà nào cũng đẹp, cũng tươi,
Lả lướt sàn nhảy, nói cười thật duyên.
Các bà dáng dấp dịu hiền,
Các ông say đắm nghiêng nghiêng mắt nh́n.
Bây giờ tôi vững niềm tin
Trả lời câu hỏi linh tinh ban đầu:
"Tuổi già khởi sự từ đâu?
Tuổi già khởi sự khi nào ta quên :
Quên chồng, quên vợ, quên tên,
Quên cười, quên bạn, quên ḿnh là ai?"
Sưu tầm
florida80
09-07-2019, 21:22
Nợ Đời Một Nửa, C̣n Một Nửa Ơn Em - Phạm Tín An Ninh
Nợ đời một nửa, c̣n một nửa ơn em........
Biết bao giờ trả cho xong?
(Viết cho em)
Phạm Tín An Ninh
Thời c̣n đi học, lang thang từ Nha Trang đến Sài G̣n, dù con nhà nghèo, học tàm tạm, và nhan sắc dưới trung b́nh, tôi cũng đă mang tiếng đào hoa. Cho nên có muốn kéo dài thêm cái đời học tṛ để được mơ mộng đủ thứ chuyện dưới biển trên trời thiên hạ cũng đâu có cho. Rồi có phải thuộc gịng hào kiệt ǵ đâu, tôi cũng xếp bút nghiên theo việc kiếm cung. Nói kiếm cung cho nó vẻ văn chương và lăng mạn, chứ thực ra tôi vào lính, mà lại là thứ lính hạng bét th́ làm ǵ có kiếm với cung. Có phải lính tàu bay tàu thủy ǵ đâu, mà là lính đi bộ. Lúc băng rừng lội suối, mặc bộ đồ trận hôi hám cả tuần không tắm, tôi ghét cay ghét đắng cái ông nào là tác giả cái câu “Bộ Binh là nữ hoàng của chiến trường” mà tôi đă đọc được ngay từ khi mới vào quân trường, đếm bước một hai để hát bài “đường trường xa”. Khổ th́ khổ vậy, chứ mấy cô gái bé bỏng hậu phương lại mê lính trong mấy bản nhạc của ông Nhật Trường. V́ “nếu em không là người yêu của lính, ai thương nhớ em chiều rừng hành quân, ai băng gió sương cho em đợi chờ, và giữa chốn muôn trùng ai viết tên em lên tay súng?..”. Nhờ vậy, trong mấy năm đóng quân dọc đường số 1, nơi nào tôi cũng để lại vài mối t́nh con. Tôi nghĩ đời lính như vậy mà vui, th́ thôi chớ tính chuyện vợ con làm ǵ cho nó vướng chân vướng cẳng. Hơn nữa tôi cũng hiên ngang với đám con gái lắm, th́ làm ǵ có chuyện “chết trong mắt em”. Vậy rồi trời xuôi đất khiến thế nào, sau mấy năm đánh đấm ở Quảng Đức, Ban Mê Thuột rồi B́nh Định, Phú Yên, đơn vị tôi được mấy cái tàu há mồm chở vào bỏ xuống băi biển Nha Trang vào lúc đường phố mới lên đèn. Tôi thấy ḷng lâng lâng sung sướng v́ không khí yên b́nh của thành phố biển, mà cũng v́ tưởng ḿnh đă được trở về với những “hang động tuổi thơ” của ông Nguyễn Xuân Hoàng. Nào ngờ, khi c̣n mải mê với mộng mị, tôi bị đánh thức lúc nửa đêm cùng đơn vị leo lên một đoàn xe mấy chục chiếc để tiếp tục “hát khúc quân hành”. Đoàn xe ra khỏi thành phố, qua Ty Thông Tin, ra quốc lộ 1, trực chỉ hướng bắc. Tôi lại mừng thầm, nghĩ là sẽ được về dưỡng quân ở huấn khu Dục Mỹ. Nhưng tôi đă “ước tính t́nh h́nh” sai bét. Đoàn xe dừng lại tại bùng binh, ngă ba Ninh Ḥa. Một tiểu đoàn lính đổ xuống cái thị trấn c̣n đang say ngủ. Đại đội tôi nhận lệnh vào đóng quân trong sân vận động. Sáng hôm sau tôi rủ mấy thằng bạn, quần áo chỉnh tề, ra phía trước “thăm dân cho biết sự t́nh”.
Thấy một ngôi nhà mở cửa, bọn tôi bước vào làm quen. Chủ nhà là một cô gái nho nhỏ dễ thương, mời đón mấy thằng lính trời ơi đất hởi mà miệng vui cười, e thẹn nh́n tôi bằng cặp mắt nai tơ. Vậy mà thằng lính ngang tàng như tôi lại chết trong đôi mắt ấy. Bắt đầu từ một chuyện t́nh cờ như vậy đó, mà tôi trở thành chú rể của Ninh Ḥa hơn một năm sau. Trường Trần B́nh Trọng cũng vừa có một cô học tṛ bỏ trường, bỏ lớp, bỏ bạn bè và bỏ cả đội múa ”Trăng Mường Luông ”.
Bây giờ cứ mỗi lần đọc bài thơ của ông nhà thơ Quan Dương, người Ninh Ḥa, là tôi nh́n thấy có tôi trong đó:
florida80
09-07-2019, 21:23
Hồi nhỏ tôi rất anh hùng
Một ḿnh dám nhảy cái đùng xuống sông
Bơi nghiêng, bơi ngửa giữa ḍng
Hiên ngang trấn giữ một vùng tuổi thơ
…………
Lớn lên trở chứng ngu khờ
Mắt em nào phải bến bờ sông sâu ?
Cớ sao chưa kịp lộn nhào
Đành chịu chết đuối, thiệt đau đúng là..
Nàng làm vợ lính đúng tám năm. Tám năm khốn khổ lo âu. V́ lúc nào cũng có thể trở thành góa phụ. Đă vậy đứng ở Ninh Ḥa lúc nào nàng cũng nh́n thấy ḥn núi Vọng Phu sừng sững cuối chân trời! Nhưng rồi nàng không trở thành góa phụ mà lại trở thành tù phụ. Cơn sóng bất ngờ phủ xuống miền Nam, cuốn nàng theo cùng những người có chung số phận. Thân phận bọt bèo với một đàn con dại, cô học tṛ Trần B́nh Trọng bé nhỏ ngày nào bây giờ phải một ḿnh chống chọi với phong ba.
Riêng tôi, một thằng lính bất ngờ thua trận th́ chuyện tù đày nào có than chi. Chỉ tội nghiệp cho “người t́nh bé nhỏ” ngày xưa. Tôi tự trách ḿnh, giá mà ngày đó tôi đừng ra khỏi cái sân vận động, không gặp nàng, th́ biết đâu nàng chẳng t́m lại một cố nhân nào đó - mà tôi thường nghe nàng nhắc đến với ḷng ngưỡng mộ - bây ǵờ đă là một ông quan hải quân, sẽ đưa nàng xuống tàu ra khơi đi t́m vùng đất hứa.
Rồi nàng bỗng dưng trở thành con c̣ lặn lội bờ sông của ông Trần Tế Xương, để nuôi đủ sáu con với một chồng – ông chồng gần tám năm biền biệt ở các trại tù Lào Cai, Yên Bái.
Tôi c̣n nhớ lúc ở trong tù, tôi may mắn nằm bên cạnh nhà thơ lớn Tô Thùy Yên. Tôi rất quư anh v́ anh là một người tù có tư cách. Thấy tôi dốt nát mà cũng thích thơ văn, anh làm tặng tôi một bài thơ khá dài và hay lắm. Nhưng lúc bị cai tù kiểm tra, tôi nhát gan nên bỏ cả bài thơ vào miệng nhai nát rồi nuốt vào cái dạ dày đang đói. V́ vậy tôi không c̣n nhớ hết mà chỉ thuộc ḷng mấy câu viết về nàng:
Tám năm áo rách bao nhiêu lượt
Em vá chồng lên những nỗi niềm
Từ thuở anh đi nhà tróc nóc
Con thơ đâu c̣n biết vui cười
.................... .................... .........
Cô gái Ninh Ḥa, thương quá đỗi
Một ḿnh chèo chống giữa phong ba
Ra khỏi trại tù, dường như tôi chỉ đem về cho nàng thêm những đắng cay. Với một người chồng c̣n mang đầy những vết thương cả trên thể xác lẫn tâm hồn, cùng một đàn con thơ dại, giữa một xă hội chất chồng thù hận, nàng biết xoay xở làm sao ? Cuối cùng, nàng phải cùng chồng con, đem sanh mạng đánh một canh bạc cuối cùng.
Có lẽ ông trời không phụ ḷng nàng. Chuyến đi vội vă, chuẩn bị chưa xong, rồi cũng đến được bến bờ. Trong lúc bao nhiêu người t́m cách tận hưởng hạnh phúc của một điều tưởng chừng may mắn nhất của con người, hoặc ít ra cũng ngơi nghỉ để hoàn hồn từ cơi chết, nàng lại tiếp tục làm kiếp con c̣ trong một vùng băng tuyết mênh mông, lo lắng cho con, để cho chồng học thêm vài ba chữ và vác ngà voi chạy đủ thứ chuyện bao đồng.
Bây giờ những đứa con đă trưởng thành. Nàng chiều chồng để cho mỗi đứa tự chọn đất nước nào nó thích mà dung thân. Mỗi đứa một phương trời. Nàng lại là một hậu phương cho các con đi vào trận mới. Ngôi nhà trở nên trống vắng. Cuối cùng nàng cũng ch́ c̣n có tôi, người lính thất trận năm nào, đă mang đến cho nàng biết bao là hệ lụy. Dư âm cuồng nộ của những cơn dông băo năm nào dường như vẫn c̣n đâu đó trong giấc ngủ của riêng nàng.
Tuổi sắp già, mà tôi c̣n mang nhiều món nợ. Biết làm sao trả cho xong. Nợ núi sông, nợ máu xương bè bạn. Mà khổ thay, tôi th́ cứ măi là thằng lính hèn mọn, bạc t́nh. Và tôi c̣n nợ nàng, nợ Ninh Ḥa. Mảnh đất hiền ḥa đă cho tôi một người vợ chung t́nh, cùng tôi qua bao cuộc biển dâu.
florida80
09-07-2019, 21:31
Sông Cuộc Đời Đáng Sống
Sẵn sàng hay không, một ngày nào đó tất cả đều sẽ đến điểm cuối.
Sẽ không c̣n b́nh minh, không c̣n phút, không c̣n giờ, không c̣n ngày.
Mọi thứ bạn lượm lặt, dù cất trong kho hay đă quên mất, đều sẽ sang tay người khác.
Tài sản, danh vọng và quyền lực phù du của bạn sẽ tàn lụi vào hư không.
Bạn có ǵ, hay ai nợ bạn, cũng thành vô nghĩa.
Thù Hằn, Cay Đắng, Bực Tức, và Ghen Tị của bạn cũng sẽ biến mất.
Mọi Hy Vọng, Tham Vọng, Kế Hoạch, và Dự Tính của bạn cũng sẽ tiêu tan.
Thắng hay Bại, đă từng rất quan trọng với bạn, rồi sẽ phai mờ.
Bạn từ đâu đến, hay đă sống bên phía đường nào, rốt cuộc cũng sẽ thành vô nghĩa.
Bạn đẹp hay thông thái, điều đó sẽ thành vô nghĩa.
Giới tính và mầu da của bạn cũng không thành vấn đề.
Vậy điều ǵ có ư nghĩa? Làm thế nào để đo lường giá trị những ngày sống của bạn?
Ư nghĩa không nằm trong cái bạn mua, nhưng trong cái bạn xây;
không nằm trong cái bạn lấy, nhưng trong cái bạn cho.
Ư nghĩa không nằm trong thành công, nhưng trong tầm quan trọng.
Ư nghĩa không nằm trong điều bạn học, nhưng trong điều bạn dạy.
Ư nghĩa nằm trong từng hành động chân thật, nhân ái, hay hy sinh, làm cho người khác được phong phú, mạnh mẽ, và muốn theo gương của bạn.
Ư nghĩa không nằm trong khả năng, nhưng trong nhân cách của bạn.
Ư nghĩa không nằm trong bao nhiêu người bạn biết, nhưng trong bao nhiêu người sẽ thấy mất mát khi bạn ra đi.
Ư nghĩa không nằm trong kư ức của bạn, nhưng trong kư ức của những người yêu thương bạn.
Ư nghĩa nằm trong “Ai nhớ bạn, về việc ǵ, trong bao lâu”.
Sống một cuộc đời có Ư Nghĩa, đó không phải là Sự T́nh Cờ, đó không phải là Ḥan Cảnh, mà là Sự Lựa Chọn.
Đôi khi có một số người lướt qua cuộc đời bạn và ngay tức khắc bạn nhận ra rằng sự có mặt của họ ư nghĩa như thế nào. Họ đă dạy bạn những bài học, giúp bạn nhận ra giá trị của chính ḿnh, hoặc trở thành con người mà bạn từng mơ ước. Có lẽ bạn sẽ không biết được những con người này từ đâu đến ( bạn cùng pḥng, người hàng xóm, vị giáo sư, người bạn mất liên lạc từ lâu hay thậm chí là một người hoàn toàn xa lạ ). Bạn đừng thờ ơ với họ, hăy nhớ rằng trong từng khoảnh khắc họ sẽ ảnh hưởng rất sâu sắc đến cuộc đời bạn.
Ban đầu sự việc xảy ra trông có vẻ kinh khủng, đau khổ và bất công, nhưng khi lấy tấm gương của cuộc đời ra để đối chiếu, bạn sẽ hiểu được là nếu không có những giây phút ấy để bạn vượt qua mọi khó khăn th́ bạn khó có thể thấy được tài năng, sức mạnh, ư chí và tấm ḷng của bạn. Mọi việc đều diễn ra có chủ đích mà không có ǵ gọi là t́nh cờ hay may rủi. Bệnh tật, tổn thương trong t́nh yêu, giây phút tuyệt vời nhất của cuộc sống bị đánh cắp hoặc mọi thứ ngu ngốc khác đă xảy đến với bạn, hăy nhớ rằng đó là bài học quư giá. Nếu không có nó cuộc đời này chỉ là một lối đi thẳng tắp, một con đường mà không hề có đích đến cũng như bạn sống từng ngày mà không hề ước mơ. Thật sự con đường đó rất an toàn và dễ chịu, nhưng sẽ rất nhàm chán và vô nghĩa.
Những người bạn gặp sẽ ảnh hưởng đến đến cuộc đời bạn. Thành công hay thất bại, thậm chí là những kinh nghiệm tồi tệ nhất cũng chính là bài học đáng giá nhất, nó sẽ giúp bạn nhận ra được giá trị của chính ḿnh. Nếu có ai đó làm tổn thương bạn, phản bội bạn hay lợi dụng tấm ḷng của bạn, hăy tha thứ cho họ bởi v́ chính họ đă giúp bạn nhận ra được ư nhĩa của sự chân thật và hơn nữa, bạn biết rộng mở tấm ḷng với ai đó. Nhưng nếu có ai thương yêu bạn chân thành, hăy yêu thương họ một cách vô điều kiện, không chỉ đơn thuần là họ đă yêu bạn mà họ đang dạy bạn cách để yêu .
Hăy trân trọng khoảnh khắc và hăy ghi nhớ từng khoảnh khắc những cái mà sau này bạn không c̣n có cơ hội để trải qua nữa. Tiếp xúc với những người mà bạn chưa từng nói chuyện, và biết lắng nghe. Hăy để trái tim biết yêu thương người khác. Bầu trời cao vời vợi v́ thế hăy ngẩng đầu nh́n lên, tự tin vào bản thân. Hăy lắng nghe nhịp đập của trái tim ḿnh :"Bạn là một cá nhân tuyệt vời. Tự tin lên và trân trọng bản thân bạn, v́ nếu bạn không tin bạn th́ ai sẽ làm điều ấy ?".
Hăy sở hữu cuộc sống của bạn và đừng bao giờ hối tiếc về lối sống ấy. Nếu bạn thương yêu ai đó th́ hăy nói cho họ biết, dù rằng sẽ bị từ chối nhưng nó có thể làm cho một trái tim tan nát có thể đập trở lại.
Sưu tầm
florida80
09-07-2019, 21:32
Con Người Chỉ Vĩ Đại Khi Cầu Nguyện !
Con người chỉ vĩ đại khi cầu nguyện
Federic Ozanam, nhà hoạt động xă hội nổi tiếng của Giáo Hội Pháp vào cuối thế kỷ 19 đă trải qua một cơn khủng hoảng Đức Tin trầm trọng lúc c̣n là một sinh viên đại học.
Một hôm, để t́m một chút thanh thản cho tâm hồn, anh bước vào một ngôi thánh đường cổ ở Paris Đứng cuối Nhà Thờ, anh nh́n thấy một bóng đen đang quỳ cầu nguyện cách sốt sắng ở dăy ghế đầu. Đến gần, chàng sinh viên mới nhận ra người đang cầu nguyện ấy không ai khác hơn là nhà bác học Ampère.
Anh đứng lặng lẽ một lúc để theo dơi cử chỉ của nhà bác học. Và khi vừa đứng lên ra khỏi giáo đường, người sinh viên đă theo gót ông về cho đến pḥng làm việc của ông.
Thấy chàng thanh niên đang đứng trước cửa pḥng với dáng vẻ rụt rè, nhà bác học liền lên tiếng hỏi: “Anh bạn trẻ, anh cần ǵ đó? Tôi có thể giúp anh giải một bài toán vật lư nào không?”
Chàng thanh niên đáp một cách nhỏ nhẹ: “Thưa Thầy, con là một sinh viên khoa văn chương. Con dốt khoa học lắm, xin phép Thầy cho con hỏi một vấn đề liên quan đến Đức Tin!”
Nhà bác học mỉm cười cách khiêm tốn: “Anh lầm rồi, Đức Tin là môn yếu nhất của tôi. Nhưng nếu được giúp anh điều ǵ, tôi cũng cảm thấy hân hạnh lắm?”
Chàng sinh viên liền hỏi: “Thưa Thầy, có thể vừa là một bác học vĩ đại, vừa là một tín hữu cầu nguyện b́nh thường không?”
Nhà bác học ngỡ ngàng trước câu hỏi của người sinh viên, và với đôi môi run rẩy đầy cảm xúc, ông trả lời:
“Con ơi, chúng ta chỉ vĩ đại khi chúng ta cầu nguyện mà thôi!”
florida80
09-07-2019, 21:33
Louis Pasteur - Nhà bác học thiên tài - Một tâm hồn khiêm tốn và cầu nguyện.
Trên tuyến xe lửa đi về Paris, có một thanh niên trẻ ngồi cạnh một cụ già. Chỉ ít phút sau khi đoàn tàu chuyển bánh, cụ rút trong túi áo ra một cỗ tràng hạt và ch́m đắm trong cầu nguyện. Người sinh viên quan sát cử chỉ của cụ già với vẻ bực bội.
Sau một hồi lâu, xem chừng không thể chịu nổi, anh ta mạnh dạn lên tiếng: “Thưa Ông, Ông vẫn c̣n tin vào những chuyện nhảm nhí thế à?”
Cụ già thản nhiên trả lời: “Đúng vậy, tôi vẫn tin. C̣n cậu, cậu không tin sao?”
Người thanh niên xấc xược trả lời: “Lúc nhỏ tôi có tin, nhưng bây giờ làm sao tôi có thể tin vào những chuyện nhảm nhí ấy được, bởi v́ khoa học đă mở mắt cho tôi. Ông cứ tin tôi đi và hăy học hỏi những khám phá mới của khoa học, rồi Ông sẽ thấy rằng những ǵ Ông tin từ trước đến nay đều là những chuyện nhảm nhí hết.”
Cụ già nhỏ nhẹ hỏi người sinh viên: “Cậu vừa nói về những khám phá mới của khoa học, liệu cậu có thể giúp tôi hiểu được chúng không?”
Người sinh viên nhanh nhẩu trả lời: “Ông cứ cho tôi địa chỉ, tôi sẽ gởi sách vở đến cho ông, rồi ông sẽ say mê đi vào thế giới phong phú của khoa học cho mà xem.”
Cụ già từ từ rút ra trong túi ra một tấm danh thiếp và trao cho người sinh viên.
Đọc qua tấm danh thiếp, người sinh viên bỗng xấu hổ đến tái mặt và lặng lẽ rời sang toa khác.
Bởi v́ trên tấm danh thiếp ấy có ghi: Louis Pasteur, viện nghiên cứu khoa học Paris.
florida80
09-07-2019, 21:34
Bạn Có Quyền Nhưng Không Nên
Bạn có quyền nổi giận, nhưng không nên chà đạp lên sự tôn nghiêm của người khác.
Bạn có quyền ghen tỵ với sự thành công của người khác, nhưng không nên mong muốn người khác gặp tai họa.
Bạn có quyền thất bại, nhưng không nên tự hủy hoại ḿnh.
Bạn có quyền vươn tới tương lai, nhưng không nên quên trách nhiệm hiện tại.
Bạn có quyền giành giật sự thành công, nhưng không nên đánh đổi bằng sự hy sinh của người khác.
Bạn có quyền giàu có, nhưng không nên quên chia phần giàu có của ḿnh cho những người gặp số phận bất hạnh.
Bạn có quyền đ̣i sự chính nghĩa, nhưng không nên đ̣i bằng thủ đoạn phục thù.
Bạn có quyền mưu cầu một cuộc sống tốt đẹp hơn, nhưng không nên dùng những ngón lừa đảo hôm nay để đổi lấy sự sung sướng ngày mai.
Bạn hăy nhớ rằng đạo lư muôn đời luôn chắc thật đó là "gieo gió gặp băo" "nhân nào quả đó" "ác nhân ác báo"
Sưu tầm
florida80
09-07-2019, 21:35
Hăy Sống Trong Hạnh Phúc Dù Cuộc Đời Không Như Mơ
Nữ nhà văn Mỹ Hellen Keller đă từng nói: “Tôi đă khóc v́ không có giày để đi cho đến khi tôi nh́n thấy một người không có chân để đeo giày.”
Nếu bạn hỏng xe dọc đường, phải cuốc bộ vài dặm mới t́m ra được người giúp đỡ - Hăy nghĩ tới những ai liệt cả đôi chân, luôn khao khát được bước đi như bạn.
Đó là lúc khó khăn của bạn, đôi chân của bạn có thể đưa bạn đến bất cứ nơi đâu, đó là hạnh phúc và may mắn khi bạn sinh ra trên đời được có quyền đứng trên đôi chân của ḿnh để đi. Khi không may đôi chân phải nặng nề hơn trên con đường đang bước th́ hăy chớ vội nản ḷng, khó chịu bởi đằng kia có rất rất nhiều người đang khao khát được bước và được đi như bạn dù chỉ một bước chân....
Nếu bạn cảm thấy đời ḿnh bị mất mát và băn khoăn về ư nghĩa kiếp người - Xin bạn hăy biết ơn cuộc sống v́ có nhiều người đă không được sống hết tuổi trẻ của ḿnh để có những trải nghiệm như bạn.
Đừng bao giờ nghĩ rằng ḿnh kém may mắn trong cuộc đời này, hăy biết trân trọng từng phút giây khi được sinh ra trên cuộc đời này.
Nếu bạn cảm thấy ḿnh là nạn nhân của những ai hay cay nghiệt, dốt nát, nhỏ nhen, nghi kỵ - Hăy nhớ rằng việc đời có khi c̣n tệ hại hơn thế rất nhiều.
Sống là động nhưng ḷng không dao động.
Mỗi sớm mai thức dậy việc đầu tiên mà ta phải làm là hăy nở một nụ cười thật tươi để trả lại cho cuộc sống đă cho ta được sinh ra trên cuộc đời này, có được một đôi chân vững chăi để bước đi, có được một đôi tay lành lặn để ôm ấp những người mà ta yêu thương, có được một đôi mắt sáng để nh́n ngắm thế giới xung quanh, có được niềm tin và nghị lực trong mỗi chặng đường đời để cảm thấy ḿnh hạnh phúc dù ở trong hoàn cảnh nào. Hăy biết nâng niu và trân trọng từng phút giây mà bạn đang có để biết yêu thương được đong đầy như thế nào trong cuộc đời ḿnh.
HIỆN TẠI CỦA BẠN ĐANG LÀ MỘT NIỀM MƠ ƯỚC CỦA NHIỀU NGƯỜI, XIN HĂY TRÂN TRỌNG VÀ SỐNG TRỌN VẸN NGAY THỰC TẠI, BÂY GIỜ VÀ Ở ĐÂY
Sưu tầm
florida80
09-07-2019, 21:36
Nếu " Ngụy" Không Nhào . . .
1975 NẾU VNCH THẮNG …
Vừa nhận được một e-mail đề cập đến câu hỏi: “TRONG TRƯỜNG HỢP VIỆT NAM CỘNG HOÀ THẮNG QUÂN CỘNG SẢN VIỆT NAM, TH̀ LIỆU T̀NH H̀NH CÓ KHÁC HƠN CHÚT NÀO CHĂNG? ” Tôi là lính, nên xin trả lời rất nhanh và rất đơn giản, ngay bây giờ, và dễ nhận thấy.
1. Trước hết, dù là giả thuyết, câu hỏi sai từ trong căn bản . Miền Nam không tấn công miền Bắc , nên không thể có chiến thắng. Sau khi kư hiệp định đ́nh chiến 1954 , miền Nam lo xây dựng đất nước, ổn định đời sống toàn dân, chỉ muốn sống trong hoà b́nh ..
Ngay từ lúc đó , cộng sản VN đă gài người ở lại , nằm vùng , chuẩn bị sẵn cho cuộc xâm chiếm miền Nam , với sự viện trợ tối đa của cả Nga, lẫn Tầu như đă thấy . Mầm mống chiến tranh , cội nguồn của bao tội ác , hi sinh hàng triệu sinh mạng đồng bào cả nam lẫn bắc , xướng máu chất chồng , bom đạn khói lửa ngút trời . . . xuất phát từ kẻ chủ chiến , từ kẻ xâm lăng , không phải từ phía chống đỡ , phải tự vệ . Rơ như ban ngày !
Đặt câu hỏi theo kiểu này là một lối lập lờ đánh lận con đen, để lừa bịp, để đánh tráo , nh́ nhằng giữa hai phe đánh nhau. V́ vậy phải bác bỏ câu hỏi ấy ngay từ đầu , trước khi thử đi vào giả thuyết chỉ để cho rơ bản chất của hai chế độ ..
2. Giả dụ rằng, trong trường hợp mà miền Nam thắng vào tháng Tư 1975, th́ tôi đoan chắc t́nh h́nh tốt hơn nhiều, nhiều lắm, và ai cũng có thể hiểu được, không chút ǵ ngụy biện. Tôi nói theo kiểu lính nên rất dễ hiểu.
- Này nhé. Lúc ấy người dân miền Nam giàu hơn người dân miền Bắc rất nhiều. Dân miền Nam không thể nào có ư nghĩ quái đản là ra Bắc để vơ vét , lấy về , mà trái lại sẽ rất vui vẻ mang quà ra bắc cho thân nhân, đồng bào ḿnh ngoài đó. Sẽ không có cảnh đài, đồng, đạp như đă thấy. Hàng triệu dân miền Bắc di cư vào Nam năm 1954 chắc chắn sẽ hối hả mang đủ thứ về quê cho bà con ḿnh. Cuộc tương phùng sẽ rất cảm động, rất thân t́nh, rất vui mừng, chứ không phải ngỡ ngàng như đă thấy.
- Chính quyền miền Nam là một đồng minh trong thế giới Tự Do , tôn trọng quyền tư hữu , nên cũng sẽ không có cảnh đánh tư sản , kiểm tra , cướp của , cướp nhà như CS đă làm đối với dân miền Nam. Nếu chưa thể nâng mức thu nhập ở miền Bắc lên ngang với đời sống ở miến Nam th́ cũng không có cảnh chặt ngang cho tất cả nghèo như nhau. Cũng không có cảnh đuổi dân đi vùng kinh tế mới để chiếm nhà, cướp đoạt tài sản, như đă thấy .
- Các cơ sở nhà nước, các khu vực quân sự sẽ không bị ai chiếm đoạt v́ luật pháp VNCH không thừa nhận quyền sở hữu cho bất cứ cá nhân hay đảng phái nào. Do đó sẽ không có cảnh con ông, cháu cha nào chiếm đoạt công thự, đất đai nhà nước làm của riêng, như đă thấy .
- Miền Nam đang được nhiều nước tân tiến, giàu có ủng hộ, nên họ sẵn sàng viện trợ để tái thiết sau chiến tranh. Lúc ấy , nền kinh tế miền Nam tự nó đă không hề thua sút các nước tại Á Châu , lại có dịp vươn ḿnh lên, phát triển hơn, ngay tức khắc , không hề bỏ lỡ cơ hội hàng chục năm, để dân phải thiếu cả gạo để ăn, phải ăn bo bo, bột ḿ . . . như đă thấy ..
- Điều quan trọng nhất là T́nh Người trong thời kỳ chuyển tiếp. Sẽ không bao giờ có một tinh huống tàn nhẫn, vô nhân đạo như đă thấy. Điều này thuôc về bản chất của hai chế độ. Cộng sản là giết lầm hơn bỏ sót, đào tận gốc, trốc tận rễ, truy cứu lư lịch ba , bốn đời , dù chỉ là đứa bé mới cắp sách đi học, dù là thầy tu, dù là giáo viên, là bác sĩ, y tá . . ..
Miền Nam th́ khác hẳn, nên mới có nhiều Việt cộng nằm vùng trong mọi cơ quan, ngay cả trong thời gian chiến tranh.
Thế th́ miền Nam sẽ giải quyết cách nào đối với các cán binh , cán bộ miền Bắc ?
Đang khi c̣n chiến tranh mà miền Nam c̣n áp dụng chính sách Chiêu Hồi, hễ buông súng, bỏ ngũ, cam kết lương thiện làm ăn, th́ tự do sinh sống như mọi người. Dĩ nhiên phải tŕnh diện, giao nộp toàn bộ vũ khí, khai báo lư lịch để thiết lập hồ sơ cá nhân, xác định nơi cư trú và lần lượt trả về nguyên quán với gia đ́nh, như thủ tục chiêu hồi vẫn làm trong nhiều năm, như đă thấy.
Và dù có người nào bị tạm giữ trong một thời gian chắc cũng không phải đói mờ, đói mịt , khoai sắn cũng không đủ no như dưới thời công sản. Gia đ́nh cũng sẽ không bị cấm đoán, hạn chế việc tiếp tế thăm nuôi như đă thấy. Và chắc chắn sẽ không có màn lừa bịp mười ngày thành ba năm, rồi bảy, tám, mười, mười lăm năm, như đă thấy! Và sẽ không có hàng ngàn nhà tù từ Nam tới Bắc như đă thấy!
Cần nhấn mạnh một điểm rất nhân bản của miền Nam là thủ tục bảo lănh người thân. Gia đ́nh nào có người thân bị bắt v́ hoạt động cho cộng sản, nếu chịu đứng ra bảo lănh trách nhiệm, th́ phần lớn sẽ được cứu xét cho về với gia đ́nh, ngay trong lúc chiến tranh. Hầu như gia đ́nh nào cũng có thân nhân ở bên này hay bên kia.
Sau chiến tranh, bà con miền Nam sẽ được khuyến khích đứng ra bảo lănh cho thân nhân trong hàng ngũ cộng sản, trở về với gia đ́nh. Chế độ cộng sản không khuyến khích thủ tục ấy, ngay cả cha-con, vợ-chồng, anh-em. Trái lại, họ khuyến khích, thúc đẩy thân nhân đi vào tù “học tập ” cho tốt , “lao động” cho giỏi , để khỏi bị đảng nghi ngờ , như đă thấy !
Nh́n sự kết hợp hai miền đông-tây của Đức , người ta có thể h́nh dung ra phần nào cảnh kết hợp hai miền Nam-Bắc , dù không nhất thiết phải giống y như thế .
Phần quan trọng hơn nữa là Tổ Quốc Việt Nam đă không bị mất nhiều phần lănh thổ về tay Tầu cộng , v́ không bị lệ thuộc vào “đồng chí vĩ đại” phương bắc , – kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt. Sẽ không mất ải Nam Quan, không mất một phần thác Bản Giốc , không phải dấu giếm đồng bào ḿnh , lén lút kư kết hiệp ước biên giới với rất thiệt tḥi cho dân tộc ḿnh , như đă thấy !
Tóm lại, theo cái nh́n của một người lính già, rất đơn giản nhưng rất thật, từ đời sống vât chất đến đời sống tinh thần, theo giả thuyết trên, th́ nếu miền Nam thắng , thực tế tốt hơn rất nhiều.
Tôi cố t́nh lập lại nhiều lần ba chữ “như đă thấy” để chứng minh đó là một thực tế rất dễ nhận thấy ..
Và nếu (vẫn nếu) như thế, th́ giờ này tớ đang nghỉ hưu ở Sàig̣n !./-
NLG73 - LÊ PHÚ NHUẬN
florida80
09-07-2019, 21:37
Đi Và Về - Huy Phương
{Việt Kiều không phải là người Tỵ nạn cs,
Xin đừng nhằm lẫn}
Trở lại nơi mà chúng ta đă từ đó ra đi, hẳn là về. Nhưng nếu một gia đ́nh sau khi ở Việt Nam vài tuần, đang sửa soạn hành lư ra sân bay, th́ câu nói của chúng ta là: “Anh chị về Mỹ b́nh an!” mà không ai nói đi… Mỹ. Vậy th́ đi đâu mà về đâu, hẳn nghĩa của hai tiếng “đi” và “về,” chẳng giống nhau!
Khi đi th́ “…cột đèn biết đi cũng đă ra đi,” lén lút, hiểm nguy, chia ĺa, vô định; khi về th́ tấp nập, ồn ào, hể hả. Mấy ai nghĩ đến sự nghịch lư của chuyện đi và về.
Tết năm 2008, chính phủ Việt Nam loan báo có hơn 350,000 Việt Kiều (phải hiểu là người Việt ở ngoại quốc) về ăn Tết. Con số này càng ngày càng tăng theo thời gian mà không hề giảm sụt. Lư do người chưa về lần nào, thấy nhiều người về th́ mạnh dạn về theo, người về rồi thấy vui, “có tiền” th́ về nữa, như lời “Ngài Chủ Tịch Nước” nhắc nhở: “Ai chưa về th́ về, ai về rồi th́ về nữa!” Trong số người “có tiền” này có những người nhận tiền trợ cấp dưới danh nghĩa tị nạn, từ ngày đặt chân ướt lên Mỹ, Canada, Úc hay Âu Châu cho đến hôm nay.
Người tị nạn là người chạy trốn qua một xứ khác, nơi khác để thoát cảnh hiểm nguy, ngược đăi, hoặc bắt bớ bởi một quyền lực ở chốn cư ngụ. Căn cứ vào bằng chứng xác thực việc bị CS cầm tù trong nhiều năm, những người cựu tù nhân chính trị được Toà Đại Sứ Hoa Kỳ tại Thái Lan cấp visa cho vào định cư tại Mỹ dưới danh nghĩa tị nạn. C̣n tất cả những người vượt biển, vượt biên khác, muốn được chấp nhận cho định cư đều phải kê khai trên giấy tờ hay qua một cuộc phỏng vấn của nhân viên Cao uỷ Tị Nạn LHQ về lư do họ phải bỏ nước ra đi đến đây.
Không như những người về ăn Tết ở trong nước, ở ngoại quốc kể cả Mỹ, Úc, Tây Âu, Canada, người Việt về quê ăn Tết đều dùng máy bay. Vé máy bay đi Việt Nam vào những dịp Tết Nguyên Đán có khi đắt gấp đôi ngày thường mà người ta vẫn chen chúc và vẫn có tiền đi, mua chậm th́ hết vé.
Người Việt ở tại các nước phương Tây sau biến cố Tháng Tư, 1975 là “định cư,” có hẳn quốc tịch, đă trở thành công dân của các nước này rồi, chứ không phải là người đi làm ăn xa, hay trú ngụ tạm thời như những người Việt trong nước hay những người Hoa về ăn Tết ở ngay quê hương của họ.
Nhưng đối với người Việt tỵ nạn đă bỏ nước, cứ hai người vượt biển, một vùi thây dưới biển sâu, bỏ cửa bỏ nhà quyết chí ra đi, th́ mấy danh từ “về Việt Nam ăn Tết” nghe mỉa mai quá chừng!
Ở nước Úc v́ gần với Việt Nam nên số người về ăn Tết rất cao. Ở thành phố Perth, miền Tây nước Úc, bay về Saigon chỉ mất bảy tiếng, chỉ bằng số giờ lái xe tà tà từ Phước Lộc Thọ đi San Jose, nghe mà ham. Về ăn Tết, đi du lịch th́ có cả ngh́n lư do mà biện bạch. Thăm cha mẹ sắp lâm chung, dời mồ dời mả, bán nhà mua đất c̣n nghe được, nhưng với những lư do xả tang, dự đám cưới con ông chú, bà bác th́ thà nói “đi Việt Nam chơi” c̣n hơn, c̣n chơi ǵ th́ tùy ư thích của quư vị.
Chúng ta đă biểu t́nh, chúng ta đă chống Cộng, nhưng chúng ta lại thích về Việt Nam, v́ lư do này hay lư do nọ, th́ Cộng Sản không bao giờ sợ. Đừng nghĩ là đi biểu t́nh th́ Cộng Sản chụp ảnh, quay phim làm khó dễ khi về Việt Nam, nếu bị bắt hay bị làm khó dễ th́ một đồn mười, ai mà dám về Việt Nam nữa. Cộng đồng chúng ta rất dễ giải, “chín bỏ làm mười,” chống th́ cứ chống, về th́ cứ về. Ca sĩ Việt Nam qua Mỹ tŕnh diễn với trung tâm nào có lập trường chống Cộng, tôn vinh lá cờ VNCH th́ về nước y như là bị khai trừ, bị chế tài, bị cấm hát, trái lại ca sĩ hải ngoại cũng về Việt Nam hát xướng, tuyên bố khen ngợi nhà nước Cộng Sản bên đó trở lại hải ngoại cũng không ai tẩy chay, v́ chúng ta không có “nhà nước hải ngoại” và chúng ta tự do.
Chúng ta có sức mạnh của đô la mà chúng ta chưa sử dụng hết mười phần công lực của nó. Chúng ta ủng hộ công cuộc đấu tranh dân chủ, chống Việt Nam dâng đất dâng biển cho Trung Quốc mà vẫn về Việt Nam nườm nượp, vẫn đi qua các phi trường, kẹp tờ $10 vào trong sổ thông hành, nở một nụ cười “xă giao” với “công an cửa khẩu.”
Không phải đợi đến bây giờ mới có người kêu gọi “đừng về Việt Nam trong Tháng Tư, mà cách đây 5 năm (2009), trên nhật báo Người Việt, dưới mục tạp ghi, chúng tôi đă có bài “Về Việt Nam.” Xin trích:
“Chúng ta sử dụng sức mạnh của chúng ta thử một lần, dù là một lần thôi. Tôi không dám đề nghị đồng hương tỵ nạn Cộng Sản đừng về Việt Nam nữa, về thời gian nào cũng được, mà hiệp sức cùng không về Việt Nam trong một tháng thôi, như một ví dụ, đó là Tháng Tư, 2009. Chúng ta đă gọi là “Tháng Tư Đen” v́ sao chúng ta lại về Việt Nam trong tháng đó, chúng ta gọi là “mất nước” th́ nước đâu nữa mà về?
Nếu trong Tháng Tư, 2009, tất cả đồng bào tỵ nạn hải ngoại không về th́ chuyện ǵ sẽ xẩy ra ở Việt Nam? Phi trường vắng vẻ, khách sạn ế khách, hải quan đói meo, hàng quán thưa thớt, măi lực của Saigon xuống thấp. Điều này có thể ảnh hưởng đến quần chúng lao động của các dịch vụ, nhưng đây là lúc đồng bào trong nước chia sẻ tâm t́nh hải ngoại và họ đang biết hải ngoại đang muốn ǵ, chống lại điều ǵ của đảng Cộng Sản trong nước, tùy theo điều mà chúng ta muốn chống hay muốn tỏ thái độ như việc Cộng Sản dâng Hoàng Sa cho Trung Quốc, việc Cộng Sản đàn áp các nhà tranh đấu dân chủ hay đây là dịp bày tỏ sự đồng t́nh với đồng bào Công Giáo Thái Hà. Hải ngoại không có lănh đạo, hải ngoại có nơi đoàn kết nhưng cũng có nơi cấu xé nhau, hải ngoại nói và làm không đồng nhất, chúng ta có dám nh́n sự thật như vậy không?”
Năm 2009, từ trong ư nghĩ của cá nhân, chúng tôi đă tự túc in 2,000 truyền đơn và nhờ anh Trần Trọng An Sơn (TTCS) cùng một vài anh em đi rải ở những nơi đông người hay gắn lên kính xe của đồng bào ở Bolsa. Chúng tôi không có phương tiện và uy tín để kêu gọi giới truyền thông hải ngoại tiếp tay, cũng không có tiền để in bích chương, biểu ngữ để treo ở nơi đông người như chợ búa, nhà chùa hay nhà thờ, chạy slogan hay script trên truyền thanh, truyền h́nh khắp nước. Chúng tôi cũng hiểu rằng, điều quan trọng nhất không phải ở chỗ phương tiện, mà là sự việc nêu ra không được sự hưởng ứng của đồng bào, trừ những người đă nguyện là “không bao giờ về Việt Nam khi c̣n chế độ Cộng Sản.” Tiếng kêu “không về, không gửi tiền về Việt Nam trong Tháng Tư,” rơ ràng là “tiếng kêu trong sa mạc!”
Mới đây ba nhân vật của ba tổ chức có nhân sự và tầm vóc hoạt động lớn nhất trong cộng đồng người Việt ở Hoa Kỳ là Bác Sĩ Vơ Đ́nh Hữu, chủ tịch Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Liên Bang Hoa Kỳ, Giáo Sư Nguyễn Xuân Vinh, chủ tịch hội đồng đại diện Tập Thể Chiến Sĩ VNCH Hải Ngoại, và Giáo Sư Nguyễn Thanh Trang, chủ tịch Tổ Chức Dân Chủ Việt Nam, đă tổ chức họp báo để “kêu gọi đồng bào hải ngoại không về và không gửi tiền về Việt Nam trong suốt tuần lễ sau cùng của Tháng Tư Đen, từ 24-30 Tháng Tư, 2014.”
Lời kêu gọi chỉ khiêm nhượng gói gọn trong ṿng một tuần lễ của Tháng Tư năm nay mà thôi.
Năm xưa (2009) với một bài báo và 2,000 tờ truyền đơn của một kư giả nhỏ bé không hề đem lại một kết quả nào, th́ năm nay (2014) với ba đoàn thể lớn “vào cuộc,” chúng ta có quyền hy vọng. Theo ông Hữu, ông đă có 36 cộng đồng người Việt ở Mỹ kư tên tham gia, gần như toàn thể người Việt ở Mỹ, tổ chức của ông Vinh hiện nay có hơn 10 trung tâm điều hợp trong nước Mỹ và trên thế giới… chúng ta mong mỏi ở kết quả của lời kêu gọi thiết tha này. Xin các tổ chức chủ quản in bích chương, biểu ngữ để treo ở nơi đông người như chợ búa, nhà chùa hay nhà thờ, chạy “slogan” hay “script” trên truyền thanh, truyền h́nh khắp nước và trước hết, ngay các nhân sự trong ba tổ chức này sẽ không có ai “rón rén” về Việt Nam hay gửi tiền trong Tháng Tư.
Theo tôi thu gọn lại việc không về hay gửi tiền trong chỉ “một tuần” cuối của Tháng Tư, 2014 là một chiến dịch quá khiêm nhường (một năm có 52 tuần), nhưng kết quả hay không mới là điều quan trọng. Không ai dại thức một ḿnh khi mọi người đều ngủ.
Và chúng ta thường chê trong nước vô cảm, nhưng chúng ta mới là người vô cảm, xem chuyện đất nước này là của người khác, không dám bày tỏ, dù một thái độ nhỏ nhoi.
Huy Phương
florida80
09-07-2019, 21:38
Tất Cả Sức Mạnh
Có một cậu bé đang chơi ở đống cát trước sân. Khi đào một đường hầm trong đống cát, cậu bé đụng phải một tảng đá lớn. Cậu bé liền t́m cách đẩy nó ra khỏi đống cát.
Cậu bé dùng đủ mọi cách, cố hết sức lực nhưng rốt cuộc vẫn không thể đẩy được tảng đá ra khỏi đống cát. Đă vậy bàn tay của cậu c̣n bị trầy xước, rướm máu. Cậu bật khóc rấm rứt trong thất vọng.
Người bố ngồi trong nhà lặng lẽ theo dơi mọi chuyện. Và khi cậu bé bật khóc, người bố bước tới: “Con trai, tại sao con không dùng hết sức mạnh của ḿnh?”.
Cậu bé thổn thức đáp: “Có mà! Con đă dùng hết sức rồi mà bố!”.
“Không, con trai - người bố nhẹ nhàng nói - Con đă không dùng đến tất cả sức mạnh của con. Con đă không nhờ bố giúp”.
Nói rồi người bố cúi xuống bới tảng đá ra, nhấc lên và vứt đi chỗ khác.
Bạn thân mến, bạn là người có cá tính mạnh mẽ? Bạn rất tự lập? Điều đó thật đáng quí! Nhưng bạn đang có những “tảng đá lớn” cần phải giải quyết. Và bạn nhận thấy ḿnh không đủ khả năng để loại bỏ nó?
Trong cuộc sống không phải lúc nào người ta cũng có thể tự ḿnh làm được hết mọi việc. Sức mạnh của mỗi chúng ta c̣n nằm ở những người thân, bạn bè - những người luôn quan tâm, lo lắng và sẵn ḷng giúp đỡ chúng ta.
florida80
09-07-2019, 21:39
Nợ Đời Một Nửa, C̣n Một Nửa Ơn Em - Phạm Tín An Ninh
Nợ đời một nửa, c̣n một nửa ơn em........
Biết bao giờ trả cho xong?
(Viết cho em)
Phạm Tín An Ninh
Thời c̣n đi học, lang thang từ Nha Trang đến Sài G̣n, dù con nhà nghèo, học tàm tạm, và nhan sắc dưới trung b́nh, tôi cũng đă mang tiếng đào hoa. Cho nên có muốn kéo dài thêm cái đời học tṛ để được mơ mộng đủ thứ chuyện dưới biển trên trời thiên hạ cũng đâu có cho. Rồi có phải thuộc gịng hào kiệt ǵ đâu, tôi cũng xếp bút nghiên theo việc kiếm cung. Nói kiếm cung cho nó vẻ văn chương và lăng mạn, chứ thực ra tôi vào lính, mà lại là thứ lính hạng bét th́ làm ǵ có kiếm với cung. Có phải lính tàu bay tàu thủy ǵ đâu, mà là lính đi bộ. Lúc băng rừng lội suối, mặc bộ đồ trận hôi hám cả tuần không tắm, tôi ghét cay ghét đắng cái ông nào là tác giả cái câu “Bộ Binh là nữ hoàng của chiến trường” mà tôi đă đọc được ngay từ khi mới vào quân trường, đếm bước một hai để hát bài “đường trường xa”. Khổ th́ khổ vậy, chứ mấy cô gái bé bỏng hậu phương lại mê lính trong mấy bản nhạc của ông Nhật Trường. V́ “nếu em không là người yêu của lính, ai thương nhớ em chiều rừng hành quân, ai băng gió sương cho em đợi chờ, và giữa chốn muôn trùng ai viết tên em lên tay súng?..”. Nhờ vậy, trong mấy năm đóng quân dọc đường số 1, nơi nào tôi cũng để lại vài mối t́nh con. Tôi nghĩ đời lính như vậy mà vui, th́ thôi chớ tính chuyện vợ con làm ǵ cho nó vướng chân vướng cẳng. Hơn nữa tôi cũng hiên ngang với đám con gái lắm, th́ làm ǵ có chuyện “chết trong mắt em”. Vậy rồi trời xuôi đất khiến thế nào, sau mấy năm đánh đấm ở Quảng Đức, Ban Mê Thuột rồi B́nh Định, Phú Yên, đơn vị tôi được mấy cái tàu há mồm chở vào bỏ xuống băi biển Nha Trang vào lúc đường phố mới lên đèn. Tôi thấy ḷng lâng lâng sung sướng v́ không khí yên b́nh của thành phố biển, mà cũng v́ tưởng ḿnh đă được trở về với những “hang động tuổi thơ” của ông Nguyễn Xuân Hoàng. Nào ngờ, khi c̣n mải mê với mộng mị, tôi bị đánh thức lúc nửa đêm cùng đơn vị leo lên một đoàn xe mấy chục chiếc để tiếp tục “hát khúc quân hành”. Đoàn xe ra khỏi thành phố, qua Ty Thông Tin, ra quốc lộ 1, trực chỉ hướng bắc. Tôi lại mừng thầm, nghĩ là sẽ được về dưỡng quân ở huấn khu Dục Mỹ. Nhưng tôi đă “ước tính t́nh h́nh” sai bét. Đoàn xe dừng lại tại bùng binh, ngă ba Ninh Ḥa. Một tiểu đoàn lính đổ xuống cái thị trấn c̣n đang say ngủ. Đại đội tôi nhận lệnh vào đóng quân trong sân vận động. Sáng hôm sau tôi rủ mấy thằng bạn, quần áo chỉnh tề, ra phía trước “thăm dân cho biết sự t́nh”.
Thấy một ngôi nhà mở cửa, bọn tôi bước vào làm quen. Chủ nhà là một cô gái nho nhỏ dễ thương, mời đón mấy thằng lính trời ơi đất hởi mà miệng vui cười, e thẹn nh́n tôi bằng cặp mắt nai tơ. Vậy mà thằng lính ngang tàng như tôi lại chết trong đôi mắt ấy. Bắt đầu từ một chuyện t́nh cờ như vậy đó, mà tôi trở thành chú rể của Ninh Ḥa hơn một năm sau. Trường Trần B́nh Trọng cũng vừa có một cô học tṛ bỏ trường, bỏ lớp, bỏ bạn bè và bỏ cả đội múa ”Trăng Mường Luông ”.
Bây giờ cứ mỗi lần đọc bài thơ của ông nhà thơ Quan Dương, người Ninh Ḥa, là tôi nh́n thấy có tôi trong đó:
Hồi nhỏ tôi rất anh hùng
Một ḿnh dám nhảy cái đùng xuống sông
Bơi nghiêng, bơi ngửa giữa ḍng
Hiên ngang trấn giữ một vùng tuổi thơ
…………
Lớn lên trở chứng ngu khờ
Mắt em nào phải bến bờ sông sâu ?
Cớ sao chưa kịp lộn nhào
Đành chịu chết đuối, thiệt đau đúng là..
Nàng làm vợ lính đúng tám năm. Tám năm khốn khổ lo âu. V́ lúc nào cũng có thể trở thành góa phụ. Đă vậy đứng ở Ninh Ḥa lúc nào nàng cũng nh́n thấy ḥn núi Vọng Phu sừng sững cuối chân trời! Nhưng rồi nàng không trở thành góa phụ mà lại trở thành tù phụ. Cơn sóng bất ngờ phủ xuống miền Nam, cuốn nàng theo cùng những người có chung số phận. Thân phận bọt bèo với một đàn con dại, cô học tṛ Trần B́nh Trọng bé nhỏ ngày nào bây giờ phải một ḿnh chống chọi với phong ba.
Riêng tôi, một thằng lính bất ngờ thua trận th́ chuyện tù đày nào có than chi. Chỉ tội nghiệp cho “người t́nh bé nhỏ” ngày xưa. Tôi tự trách ḿnh, giá mà ngày đó tôi đừng ra khỏi cái sân vận động, không gặp nàng, th́ biết đâu nàng chẳng t́m lại một cố nhân nào đó - mà tôi thường nghe nàng nhắc đến với ḷng ngưỡng mộ - bây ǵờ đă là một ông quan hải quân, sẽ đưa nàng xuống tàu ra khơi đi t́m vùng đất hứa.
Rồi nàng bỗng dưng trở thành con c̣ lặn lội bờ sông của ông Trần Tế Xương, để nuôi đủ sáu con với một chồng – ông chồng gần tám năm biền biệt ở các trại tù Lào Cai, Yên Bái.
Tôi c̣n nhớ lúc ở trong tù, tôi may mắn nằm bên cạnh nhà thơ lớn Tô Thùy Yên. Tôi rất quư anh v́ anh là một người tù có tư cách. Thấy tôi dốt nát mà cũng thích thơ văn, anh làm tặng tôi một bài thơ khá dài và hay lắm. Nhưng lúc bị cai tù kiểm tra, tôi nhát gan nên bỏ cả bài thơ vào miệng nhai nát rồi nuốt vào cái dạ dày đang đói. V́ vậy tôi không c̣n nhớ hết mà chỉ thuộc ḷng mấy câu viết về nàng:
Tám năm áo rách bao nhiêu lượt
Em vá chồng lên những nỗi niềm
Từ thuở anh đi nhà tróc nóc
Con thơ đâu c̣n biết vui cười
.................... .................... .........
Cô gái Ninh Ḥa, thương quá đỗi
Một ḿnh chèo chống giữa phong ba
Ra khỏi trại tù, dường như tôi chỉ đem về cho nàng thêm những đắng cay. Với một người chồng c̣n mang đầy những vết thương cả trên thể xác lẫn tâm hồn, cùng một đàn con thơ dại, giữa một xă hội chất chồng thù hận, nàng biết xoay xở làm sao ? Cuối cùng, nàng phải cùng chồng con, đem sanh mạng đánh một canh bạc cuối cùng.
Có lẽ ông trời không phụ ḷng nàng. Chuyến đi vội vă, chuẩn bị chưa xong, rồi cũng đến được bến bờ. Trong lúc bao nhiêu người t́m cách tận hưởng hạnh phúc của một điều tưởng chừng may mắn nhất của con người, hoặc ít ra cũng ngơi nghỉ để hoàn hồn từ cơi chết, nàng lại tiếp tục làm kiếp con c̣ trong một vùng băng tuyết mênh mông, lo lắng cho con, để cho chồng học thêm vài ba chữ và vác ngà voi chạy đủ thứ chuyện bao đồng.
Bây giờ những đứa con đă trưởng thành. Nàng chiều chồng để cho mỗi đứa tự chọn đất nước nào nó thích mà dung thân. Mỗi đứa một phương trời. Nàng lại là một hậu phương cho các con đi vào trận mới. Ngôi nhà trở nên trống vắng. Cuối cùng nàng cũng ch́ c̣n có tôi, người lính thất trận năm nào, đă mang đến cho nàng biết bao là hệ lụy. Dư âm cuồng nộ của những cơn dông băo năm nào dường như vẫn c̣n đâu đó trong giấc ngủ của riêng nàng.
Tuổi sắp già, mà tôi c̣n mang nhiều món nợ. Biết làm sao trả cho xong. Nợ núi sông, nợ máu xương bè bạn. Mà khổ thay, tôi th́ cứ măi là thằng lính hèn mọn, bạc t́nh. Và tôi c̣n nợ nàng, nợ Ninh Ḥa. Mảnh đất hiền ḥa đă cho tôi một người vợ chung t́nh, cùng tôi qua bao cuộc biển dâu.
Phạm Tín An Ninh
florida80
09-07-2019, 21:40
Đâu Là Của Riêng Ai
Có một anh chàng trai nghèo khổ nhưng lại có một tâm đạo rất lớn. Mặc dù gia cảnh vất vả nhưng lúc nào anh cũng mong muốn t́m cho ḿnh một con đường hạnh phúc, một hạnh phúc chân thật và không đổi thay. Mỗi khi nghe nói bất cứ nơi đâu có vị thầy nào giỏi, th́ dù hoàn cảnh khó khăn anh vẫn lặn lội t́m đến để cầu đạo.
Nhưng qua bao năm tháng anh vẫn không đạt được những ǵ ḿnh muốn, hạnh phúc mà anh t́m kiếm vẫn thấy quá xa xôi.
Một đêm khi anh ngủ, trong giấc mộng có một vị thần hiện ra dặn anh sáng mai hăy đi thật sớm đến một khu rừng gần đó, anh sẽ gặp một vị tu sĩ, và hăy hỏi th́ ông ta sẽ giúp cho anh có được một cuộc sống hạnh phúc.
Sáng hôm sau, anh ta mừng rỡ vội vàng lên đường đi về khu rừng ấy. Đến nơi, anh gặp một vị tu sĩ ăn mặc đơn sơ, y áo làm bằng những tấm vải vụn vá lại, ngồi dưới một gốc cây lớn dáng rất an vui và tự tại. Nhớ lời dặn của vị thần trong giấc mơ, anh quỳ xuống thưa:
“Kính thưa thầy, bấy lâu nay con đi t́m một con đường hạnh phúc. Con muốn đạt được một cái ǵ đó mà có thể giúp con luôn được an vui và tự tại trong mọi hoàn cảnh. Con đă đi t́m cầu khắp nơi, và học từ nhiều vị thầy, nhưng vẫn không cảm thấy đạt được những ǵ ḿnh muốn. Con xin thầy thương sót từ bi chỉ dạy cho con.”
Vị tu sĩ ngước nh́n anh với ánh mắt từ ái, rồi nói, “Thú thật ta cũng không có ǵ khác để dạy cho anh thêm nữa hết." Rồi vị tu sĩ cúi xuống t́m trong túi vải ḿnh và lấy ra một vật, ông nói, "Ta chỉ có một vật này, không biết của ai cúng dường cho, thôi anh hăy cầm lấy đở đi".
Nói xong, vị tu sĩ trao cho anh một vật trông như một viên đá chiếu sáng lấp lánh. Anh cầm trong tay và xem kỹ lại th́ đó là một viên ngọc quư rất lớn. Tim anh như ngừng đập! Chưa bao giờ anh được thấy, chứ đừng nói là cầm trong ḷng bàn tay, một vật quư giá đến như vậy. Với viên ngọc quư này, nó có thể mang lại cho anh bất cứ một hạnh phúc nào trên cuộc sống mà anh muốn. Phải chăng con đường hạnh phúc mà anh đang t́m kiếm bấy lâu nay, nó đang rộng mở ra ngay trước mặt ḿnh.
Anh mừng rở vô cùng, bật khóc và quỳ xuống đảnh lễ vị tu sĩ. Anh nhà nghèo từ giă vị tu sĩ và trở về căn cḥi cũ của ḿnh. Đêm hôm ấy anh trằn trọc và không tài nào ngủ được, anh cứ mơ tưởng về tất cả những sự sang giàu, quyền lực, địa vị và hạnh phúc trên cuộc đời mà ḿnh có thể đạt được nhờ viên ngọc này. Và, anh cũng suy tư sâu xa về giấc mộng và vị tu sĩ ấy…
Sáng hôm sau, khi mặt trời chưa lên, anh đă vội vàng lên đường quay trở lại khu rừng ấy. Anh mừng rở khi thấy vị tu sĩ vẫn c̣n ở đó, ngồi yên với dáng thong dong. Anh đến cạnh bên và quỳ xuống thưa:
“Thưa thầy, con xin trả lại thầy viên ngọc quư này. Con đă suy nghĩ nhiều và hiểu rằng, viên ngọc quư này không thể nào mang lại được cho con một hạnh phúc mà con muốn. Điều mà con mong cầu, là làm sao có được cái tấm ḷng của thầy mà đă có thể trao cho con viên ngọc quư ấy không chút luyến tiếc. Chứ con không cần viên ngọc này. Kính xin thầy chỉ cho con làm sao để có được tấm ḷng rộng lớn ấy.”
Sưu tầm
florida80
09-07-2019, 21:41
Tổ Tiên Đă Lưu Lại Cho Chúng Ta 27 Bí Quyết, Thực Sự Rất Hữu Ích
Bạn có biết tổ tiên chúng ta đời xưa lưu lại bảo bối dưỡng sinh ǵ không?
1, Ăn no không gội đầu, đói không tắm. Rửa mặt nước lạnh, vừa đẹp vừa khỏe. Mồ hôi chưa khô, đừng tắm nước lạnh. Đánh răng nước ấm, chống ê chắc răng.
2, Ăn gạo có trấu, thức ăn có chất sơ. Nam không thể thiếu rau hẹ, nữ không thể thiếu ngó sen. Củ cải trắng, sống không tốt nhưng chín th́ bổ. Ăn không quá no, no không nên nằm.
3, Dưỡng sinh là động, dưỡng tâm là tĩnh. Tâm không thanh tịnh, ưu tư vọng tưởng dễ nảy sinh. Tâm thần an b́nh, bệnh sao đến được. Nhắm mắt dưỡng thần, tĩnh tâm ích trí.
4, Dược bổ thực bổ, đừng quên tâm bổ. Coi tiền như cỏ, coi thân như bảo. khói hun cháy lửa, tốt nhất không ăn. Chiên dầu ngâm ướp, ít ăn th́ tốt.
5, Cá thối tôm rữa, lấy mạng oan gia. Ăn mặc giữ ấm, nhất thân là xuân. Lạnh chớ chạm răng, nóng chớ chạm môi. Đồ chín mới ăn, nước chín mới uống.
6, Ăn nhiều rau quả, ít ăn đồ thịt. Ăn uống chừng mực, ngủ dậy đúng giờ. Đầu nên để lạnh, chân nên giữ ấm. Vui chơi biết đủ, không cầu an dật.
7, Dưỡng sinh là cần cù, dưỡng tâm là tĩnh tại.
8, Người đến tuổi già, th́ phải rèn luyện, đi bộ chạy chậm, luyện công múa kiếm; đừng sợ giá lạnh, quét sạch sân nhà, hội họa thêm vui, tấm ḷng rộng mở;
9, Nghe tiếng gà gáy, đừng cố nằm thêm, trồng hoa nuôi chim, đọc sách ngâm thơ; chơi cờ hát kịch, không ham pḥng the, việc tư không nhớ, không chiếm lợi riêng.
10, Ẩm thực không tham, bữa tối ăn ít, khi ăn không nói, không nên hút thuốc; ít muối ít đường, không ăn quá mặn, ít ăn chất béo, cơm không quá nhiều;
11, Mỗi ngày ba bữa, thức ăn phù hợp, rau xanh hoa quả, ăn nhiều không sợ; đúng giờ đi ngủ, đến giờ th́ dậy, nằm dậy nhẹ nhàng, không gấp không vội;
12, Uống rượu có độ, danh lợi chớ tham, chuyện thường không giận, tấm ḷng phải rộng.
13, Tâm không bệnh, nên pḥng trước, tâm lư tốt thân thể khỏe mạnh; tâm cân bằng, phải hiểu biết, cảm xúc ổn định bệnh tật ít;
14, Luyện thân thể, động cùng tĩnh, cuộc sống hài ḥa tâm khỏe mạnh; phải thực dưỡng, no tám phần, tạng phủ nhẹ nhơm tự khai thông;
15, Người nóng giận, dễ già yếu, thổ lộ thích hợp người người vui; thưởng thức thư họa, bên suối thả câu, lựa chọn sở thích tự do chơi;
16, Dùng đầu óc, không mệt nhọc, bớt lo dưỡng tâm ít náo nhiệt; có quy luật, sức khỏe tốt, cuộc sống thường ngày phải hài ḥa;
17, Tay vận động, tốt cho năo, pḥng ngừa bị lạnh và cảm cúm.
18, Mùa hè không ngủ trên đá, mùa thu không ngủ trên phản. Mùa xuân không hở rốn, mùa đông không che đầu. Ban ngày hoạt động, tối ngủ ít mơ.
florida80
09-07-2019, 21:42
19, Tối ngủ rửa chân, hơn uống thuốc bổ. Buổi tối mở cửa, hễ ngủ là say. Tham mát không chăn, không bệnh mới lạ.
20, Ngủ sớm dậy sớm, tinh thần sảng khoái, tham ngủ tham lạc, thêm bệnh giảm thọ. Tranh căi buổi tối, ruột như sát muối.
21, Một ngày ăn một đầu heo, không bằng nằm ngủ ngáy trên giường.
22, Ba ngày ăn một con dê, không bằng rửa chân rồi mới lên giường.
23, Gối đầu chọn không đúng, càng ngủ người càng mệt. Tâm ngủ trước, người ngủ sau, ngủ vậy sẽ thành mỹ nhân.
24, Đầu hướng gió thổi, ấm áp dễ chịu, chân hướng gió thổi, hăy mời thầy lang.
25, Không ngủ nơi ngơ hẻm, độc nhất khi gió lùa.
26, Đi ngủ không thắp đèn, sáng dậy không chóng mặt.
27, Muốn ngủ để tấm thân nhẹ nhơm, chân không hướng tây đầu không hướng đông
Nếu bạn thấy bài viết hay, hăy chia sẻ nó với bạn bè:
Source: VietDaiKyNguyen
florida80
09-07-2019, 21:44
Tứ Đức Trong Thời Đại Hiện Nay
Trong cuộc sống, chúng ta không thể thiếu cái đẹp, cái đẹp bất biến trường tồn, cái đẹp tiềm ẩn trong con người được biểu hiện qua văn hóa ứng xử, qua nét cao quư của tâm hồn, qua cái đạo đức trí tuệ. Cái đẹp giúp con người xây dựng nhân cách ngày càng hoàn thiện hơn. Cái đẹp được nói đến ở đây chính là cái đẹp tâm hồn của người phụ nữ. Đặc biệt là cái đẹp trong lễ giáo xưa, đó là Tứ Đức: Công, Dung Ngôn, Hạnh. Trải qua ḍng lịch sử, liệu Tứ Đức có lạc hậu trong thời đại ngày nay không?
1. Đ̣i hỏi của Tứ Đức trong thời đại hiện nay
Công đối với người phụ nữ ngày nay, là vừa khéo quán xuyến công việc nhà vừa lo công tác ngoài xă hội, biết sắp xếp công việc sao cho hợp lư, cẩn thận và chu đáo, biết nuôi con khỏe, dạy con ngoan: “Đảm việc nhà, giỏi việc xă hội”. Ngoài ra, phải có nghề nghiệp ổn định và làm tốt nghề của ḿnh. Làm tốt công việc của ḿnh sẽ giúp người phụ nữ tự tin, khẳng định được khả năng của ḿnh, góp phần vào kinh tế cho gia đ́nh và đóng góp tài năng, trí tuệ cho xă hội.
Dung của người phụ nữ thời nay, không c̣n là nét đẹp “yểu điệu thục nữ, liễu yếu đào tơ” mà là khỏe và đẹp. Khỏe để làm việc tốt, để giữ ǵn hạnh phúc gia đ́nh và để sinh ra những đứa con thông minh, khỏe mạnh. Đồng thời, dung c̣n là nét đẹp nữ tính: gọn gàng, tinh tế trong cách ăn mặc và trang điểm; là vẻ mặt tươi tắn, linh hoạt; là phong thái cởi mở, ḥa nhă; là cử chỉ thân mật, chân thành; nhất là luôn biết nhu ḥa, khiêm tốn. V́ thế, dung là vẻ đẹp của sự hài ḥa giữa h́nh thức và tâm hồn. Sắc đẹp là diễm phúc, nhưng bản thân sắc đẹp không phải là đức tính, mà là cái nết: “Cái nết đánh chết cái đẹp”.
Ngôn là lời nói có duyên, gây được thiện cảm với người nghe. Lời nói dịu dàng, giọng nói nhẹ nhàng th́ hiệu quả càng lớn khi dạy bảo con cái, khi khuyên nhủ người chồng và cả khi dàn xếp công việc xă hội, thương lượng trong kinh doanh. Ngày nay, người phụ nữ không chỉ cần nói năng lịch thiệp, mà rất cần sự thẳng thắn, chống lại sự bất công trong gia đ́nh và ngoài xă hội. Lời nói của người phụ nữ càng dịu dàng, tinh tế th́ sức thuyết phục càng cao.
Hạnh của người phụ nữ ngày nay, tuy không “xuất giá ṭng phu, phu tử ṭng tử”, nhưng đức hạnh của người phụ nữ muôn đời vẫn là yêu chồng, thương con, giàu đức hy sinh, chung thủy trong hôn nhân, không đua đ̣i trong cuộc sống. Đồng thời, người phụ nữ cần có ḷng vị tha, độ lượng với mọi người; có ước mơ, hoài băo trong nghề nghiệp và biết nỗ lực biến ước mơ, hoài băo ấy thành hiện thực. Hơn nữa, cần có ḷng nhân ái, chia ngọt sẻ bùi với nỗi bất hạnh của tha nhân, có tinh thần trách nhiệm với bản thân, gia đ́nh và cộng đồng.
2. Nguyên nhân khiến phụ nữ ngày nay không coi trọng Tứ Đức
Ngày nay với sự phát triển của kinh tế, nhất là sự phát triển vượt bậc của khoa học kỹ thuật và đời sống hưởng thụ đă làm cho Công, Dung, Ngôn, Hạnh đang bi xói ṃn. Một số chị em không c̣n coi trọng “Tứ Đức” của ông cha nữa.
florida80
09-07-2019, 21:44
Công: Trước hết, do đời sống khá giả nên chữ Công đang có nguy cơ bị phai mờ. Một số chị em không biết đến cái cơ bản nhất là giặt đồ, v́ “nhà em có máy giặt nó lo rồi”, thậm chí nấu ăn cũng là cực h́nh với các chị em, trong khi đó nếu không biết nữ công gia chánh, không thể là một người giữ hạnh phúc gia đ́nh.
Bên cạnh đó, nhiều chị em hiện nay cũng không màng đến công việc, chỉ chăm lo nhan sắc để t́m một người chồng giàu có…Hơn nữa, một số chị em không giỏi chữ Công: không biết hát ru, không biết kể truyện cổ tích cho con nghe, không biết nấu những món ăn dân tộc...
Dung: Người đẹp của Việt Nam ngày nay nh́n mỏi cả mắt, có thể do kinh tế phát triển nên chị em dành ưu tiên cho việc đầu tư ngoại h́nh không thua chị kém em. Nhưng cái đáng buồn là nét đẹp bên trong lại tỉ lệ nghịch với cái đẹp bên ngoài. Xem những cuộc thi Hoa hậu mới cảm nhận rơ hơn; chỉ vào phần ứng xử mới thấy: xem “Hoa hậu” mà như đang xem “Gala cười”…Cái đẹp bề ngoài dễ tu dưỡng hơn cái đẹp bên trong, nhưng phụ nữ thời nay thích cái dễ, v́ họ đang sống trong thời đại “ḿ ăn liền”.
Ngôn: Phụ nữ ngày nay, ít chú ư rèn luyện ngôn từ, nói năng rất tuỳ tiện. Hay nói to, cười to, kể cả trước mặt người lớn tuổi. Ngày xưa, nếu con gái nói to là bị mẹ mắng ngay. Bây giờ th́ ít gia đ́nh dạy con được kỹ như thế. Đó là một thiệt tḥi của con gái ngày nay. V́ khi ra ngoài đời, mọi lời thủ thỉ, nhỏ nhẹ đều hiệu quả hơn cách nói oang oang. Có phải thời đại ngày nay nam nữ b́nh đẳng th́ chị em được thể hiện những từ ngữ của cánh mày râu, ngày càng xuất hiện nhiều lời lẽ thô tục từ miệng các chị em, hoặc nói năng thiếu suy nghĩ, không hiểu biết, cứ như đang ở cung trăng.
Hạnh: Đức hạnh của người con gái ngày nay giảm rất nhiều. Trên các phương tiện thông tin cũng nói nhiều về các "hot girl" hay "sành điệu," chứ ít đưa mẫu h́nh các bạn gái lư tưởng như học giỏi, chăm ngoan, dịu dàng… Thành ra, một số bạn gái tưởng lầm rằng phải biết uống rượu, đánh nhau, đi hoang qua đêm, bỏ học, chửi thề và yêu nhiều mới là "người phụ nữ lư tưởng." Theo Thạc sĩ tâm lư Đinh Đoàn một trong những nguyên nhân dẫn đến giảm đức hạnh của các bạn gái là cha mẹ chưa quan tâm hướng dẫn con đúng mức; nhất là sự hiền dịu và sự chung thủy trong t́nh cảm. Các bạn gái đâu có biết rằng, khi lập gia đ́nh th́ mọi buồn vui, sướng khổ, thành công hay thất bại đều do cái đức hạnh của người phụ nữ quyết định cả.
Về trinh tiết: Ngày nay, có nhiều bạn gái thích sống thử trước hôn nhân. Một số bạn rất ngây thơ trong chuyện này: Ai sẽ là người chịu thiệt tḥi? Người bạn trai ư? Không, nạn nhân chính là người con gái. Con trai vốn ích kỷ, họ chỉ muốn được thỏa măn nhu cầu xác thịt nhưng khi cưới vợ, họ chỉ muốn người con gái ấy hoàn toàn trinh nguyên. Đến một ngày nào đó, bạn sẽ gặp một người mà bạn thật sự yêu thương, liệu bạn có đủ dũng cảm để đối mặt với người ấy và liệu người ấy có chấp nhận bạn khi bạn không c̣n trong trắng? Chính v́ thế, người con gái phải tự biết bảo vệ cái quư giá nhất của ḿnh. Sống thử, nếu dính bầu th́ đơn giản là đi phá thôi sao? Đừng chỉ v́ một giây phút nông nổi mà bạn phải ân hận suốt đời khi mất luôn thiên chức làm mẹ.
Các bạn gái Việt Nam trong thời đại ngày nay, đúng là có rất nhiều cám dỗ và cạm bẫy nhưng xin các bạn hăy tự bảo vệ chính ḿnh, đừng tự hủy hoại bản thân và cuộc sống sau này. Tiêu chuẩn tối cao của cái đẹp muôn thuở vẫn là sự hài ḥa. Hài ḥa giữa sắc đẹp thân thể và đức hạnh, nếp sống văn hoá, văn minh. Hăy để cho h́nh ảnh người phụ nữ Việt Nam duyên dáng trong tà áo dài, xinh tươi bên đóa sen thuần khiết măi là h́nh ảnh tượng trưng cho vẻ đẹp phụ nữ Việt Nam, đừng để cho nó bị một vết dơ nào.
Tứ Đức của người phụ nữ không thời nào có thể xem nhẹ được. Trong các gia đ́nh ở Hàn Quốc, Nhật Bản, Tứ Đức của người phụ nữ đang ngày càng được đề cao, mặc dù hai quốc gia này có nền kinh tế rất phát triển. Việt Nam ta gần đây, do măi chăm lo đến đời sống kinh tế mà các gia đ́nh xem nhẹ việc giáo dục tứ đức cho con gái. V́ thế, xu hướng nam tính trong phụ nữ nước ta gần đây đă tăng lên. Nhiều bạn gái, sống như con trai và nếu như thế th́ không c̣n là phụ nữ nữa.
3. Để giữ được Tứ Đức, người phụ nữ phải làm ǵ?
Công, dung, ngôn, hạnh măi măi là "khuôn vàng thước ngọc" của người phụ nữ ở mọi thời đại. Có điều phải hiểu nội hàm, tức là ư nghĩa của bốn cái đức đó đă có nhiều thay đổi để phù hợp với thời đại mới.
Công: Để giữ được chữ Công, người phụ nữ không chỉ khéo léo trong mọi công việc mà c̣n phải có đầu óc tổ chức làm cho cuộc sống gia đ́nh luôn hạnh phúc, nuôi dạy con cái khỏe mạnh, chăm ngoan. Ngoài ra, phụ nữ c̣n phải là người lao động giỏi giang, có nghề nghiệp ổn định; phải có sự nghiệp riêng, có công ăn việc làm, không phụ thuộc hay ỉ lại vào người chồng.
florida80
09-07-2019, 21:45
Một người đàn ông có một người vợ giỏi nữ công gia chánh là một niềm hạnh phúc lớn. Họ và con cái sẽ được ăn ngon, mặc ấm, gia đ́nh sẽ ngăn nắp, nề nếp. Đặc biệt là việc giáo dục con cái. Nếu người mẹ không giỏi nữ công gia chánh th́ con cái, nhất là con gái sẽ rất thiệt tḥi, không biết làm những công việc gia đ́nh. Hội Liên hiệp Phụ nữ Thành phố Hồ Chí Minh đă có sáng kiến mở lớp dạy làm vợ, trong đó chủ yếu là dạy làm các món ăn, dạy hát ru, kể truyện cổ tích, dạy kế hoạch chi tiêu gia đ́nh... Đó là một sáng kiến hay, nhưng đó cũng là một điều xấu hổ của phụ nữ thời nay. Phụ nữ ngày xưa, chưa xuất giá đă thuộc ḷng những kỹ năng đó rồi. Cuộc sống hiện đại rất sẵn các món ăn liền: ḿ ăn liền, phở ăn liền, cháo gà ăn liền, cơm hộp, thực phẩm chín... Nhưng nếu phụ nữ ỉ lại vào những thứ đó th́ vai tṛ người mẹ, người vợ trong gia đ́nh để làm ǵ?
Dung: Napoleon gọi “Phụ nữ là những bông hoa có linh hồn”. V́ thế, chữ Dung đối với phụ nữ rất quan trọng. Suốt cuộc đời, phụ nữ phải luôn chăm lo đến dung nhan của ḿnh, không ăn mặc cẩu thả, không đầu bù tóc rối, nhưng nên ăn mặc làm sao để cho mọi người coi được. Người đời thường nói: “Không có người phụ nữ xấu, chỉ có người phụ nữ không biết làm đẹp ḿnh”. Đồng thời, cái đẹp không phải cứ chân dài, lưng ong, da trứng gà bóc mới là phụ nữ đẹp. Cái đẹp từ tâm hồn c̣n hơn nhiều lần cái đẹp h́nh thức bên ngoài. Vợ Khổng Minh h́nh thức không đẹp, nhưng ông rất yêu vợ v́ tâm hồn của bà rất thanh cao.
Nếu xưa kia lư tưởng của cái đẹp là “mắt bồ câu, lông mày lá liễu”, “thắt đáy lưng ong”, “tóc dài da trắng, yểu điệu thục nữ”, … th́ ngày nay, vẻ đẹp phụ nữ đa dạng hơn. Có vẻ đẹp kiêu sa, quư phái; có vẻ đẹp khoẻ khoắn, năng động; cũng có cả vẻ đẹp “bốc lửa”. Nhiều phụ nữ ngày nay, cao ráo nhờ guốc dép, trắng trẻo nhờ kem dưỡng da, hồng hào nhờ mỹ phẩm, lộng lẫy nhờ thời trang... Những thứ đó cứ có tiền là mua được, song vẻ đẹp trong tâm hồn th́ không tiền nào mua được. Một số phụ nữ rất chăm chú đầu tư về “bao b́”, “vôi ve” nhưng họ không biết rằng, đàn ông thích mộc mạc, “tốt gỗ hơn tốt nước sơn”. Nếu người phụ nữ chỉ là người duyên dáng, ăn mặc đúng mốt thời trang, nhưng không có tâm hồn cao thượng, vị tha th́ thật sự không có vẻ đẹp. Cái đẹp hoàn hảo là cái đẹp cả h́nh thức bề ngoài lẫn bên trong tâm hồn. Cái đẹp là biết thông cảm với mọi người, sống kính trên nhường dưới, biết tôn trọng người khác, biết quảng đại trao ban.
Ngôn: Người xưa có câu: “Chim khôn kêu tiếng rảnh rang, người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe”. Lời nói có duyên bao giờ cũng gây được thiện cảm với người nghe. Ngôn trong Tứ Đức là lời nói dịu dàng, có duyên. Không thể phủ nhận sức thuyết phục của người phụ nữ mỗi khi lên tiếng khuyên chồng, dạy con ở nhà, cho đến dàn xếp công việc, thương lượng trong kinh doanh, buôn bán. Hơn nữa, ngôn c̣n là cách nói năng, không nhất thiết phụ nữ lúc nào cũng phải e lệ, nói năng nhỏ nhẹ, miệng cười chúm chím mới gọi là đẹp. Nói năng rơ ràng, mạch lạc, ngôn từ chuẩn mực, dễ nghe, truyền cảm và phù hợp với từng hoàn cảnh là quan trọng nhất.
Quan niệm về Ngôn của người con gái thời nay kế thừa của người xưa, để phát triển cho phù hợp với sự giao lưu rộng răi với thế giới hôm nay. Phụ nữ ngày nay vẫn “học ăn, học nói” để nói năng lịch thiệp, xă giao khéo léo, mạnh dạn, ứng xử thông minh và có kiến thức. Lời nói, ngôn ngữ của một bạn gái cũng phải giàu nữ tính, có sự mềm mại, dịu dàng, tinh tế và chọn lọc. Một cô gái có văn hóa không thể nói năng bỗ bă, vung vít, càng không thể văng tục chửi thề hoặc nói năng thiếu suy nghĩ. Nhưng đó cũng chỉ là yêu cầu cơ bản, một bạn gái muốn vươn cao, thành đạt phải có khả năng ứng xử duyên dáng, thông minh và có tính thuyết phục trên nền tảng của sự hiểu biết sâu sắc và cái tâm trong sáng. Người xưa có câu: “Tú khẩu cẩm tâm”, nghĩa là lời nói hay phải đi đôi với tấm ḷng đẹp như hoa gấm.
florida80
09-07-2019, 21:45
Nhiều người thắc mắc tại sao Khổng Tử lại để chữ Ngôn trước chữ Hạnh? Nhưng để như thế mới đúng. Lời nói không bao giờ chỉ đơn thuần là lời nói. Nó biểu hiện tâm hồn con người. Người nhân đức, tiếng nói trong sáng, ấm áp. Người cay nghiệt, tiếng nói rin rít qua kẽ răng. Người đanh đá, tiếng nói the thé. Người hay văng tục chứng tỏ rất ít được giáo dục từ bé. Người nói năng lễ độ, đúng mực chứng tỏ đấy là con nhà gia giáo. Phụ nữ nói oang oang như lệnh vỡ là người bộc tuệch, ruột để ngoài da...
100 đàn ông th́ cả 100 người mong muốn ḿnh cưới được vợ hiền. Ông cha ta có một câu ngạn ngữ rất nặng nề để cảnh cáo những người vợ kém đức hạnh: “Chó dữ mất láng giềng, vợ dữ mất chị em”. Đức hạnh là điều rất căn bản của người phụ nữ. Đời sống của người phụ nữ chỉ sống với bố mẹ đẻ của ḿnh có 1/3 thời gian, c̣n lại là sống với chồng và họ hàng nhà chồng. Đây là mối quan hệ không hề dính dáng đến máu mủ ruột rà. Do đó, mọi buồn vui, sướng khổ, thành công, thất bại đều do cái đức của người phụ nữ quyết định. Xinh đẹp mà không có đức hạnh th́ khó được nhà chồng yêu quư. Không xinh đẹp nhưng có đức hạnh th́ cả nhà chồng sẽ quư mến, tôn trọng.
Hạnh: Phẩm hạnh của người phụ nữ, dù ngày nay có ít nhiều thay đổi nhưng vẫn được đưa lên hàng đầu, đó là sự nết na, chung thủy...
Kết luận
Công, Dung, Ngôn, Hạnh vẫn măi ḥa quyện, kết hợp với nhau và trở thành chuẩn mực nhân cách của người phụ nữ Việt Nam. Công, Dung, Ngôn, Hạnh không chỉ là nền tảng giá trị của người phụ nữ mà c̣n giúp cho phụ nữ sống tự tin vào chính ḿnh. Để phấn đấu rèn luyện có được nhân cách ấy, xă hội cần phải tạo môi trường lành mạnh, bản thân người phụ nữ cũng phải có nghị lực, cố gắng tự hoàn thiện bản thân ḿnh. Đồng thời mọi người không chỉ giúp đỡ mà c̣n tạo mọi điều kiện nâng đỡ để chị em phát huy thế mạnh của ḿnh. Hơn nữa, xă hội và các tổ chức nên cung cấp kiến thức, những thông tin về gia đ́nh, về nghệ thuật giao tiếp, về lối ứng xử để người phụ nữ biết sống thích hợp, sống có ích trong thời đại hôm nay.
Tu sĩ Lôrensô Vũ Văn Tŕnh MF
florida80
09-07-2019, 21:46
Từ 1975 Đến Giờ Mới Dám Nói !!!
Bác sĩ Huỳnh Tấn Mẫm lănh tụ sinh viên, nguyên Chủ tịch Tổng hội Sinh viên Sài G̣n trước 1975, Đại biểu Quốc hội khóa 6, TBT đầu tiên của báo Thanh Niên
THƯ TÂM T̀NH CỦA BS. HUỲNH TẤN MẪM GỬI THANH NIÊN, SINH VIÊN, HỌC SINH
Sài G̣n, ngày 4 tháng 7 năm 2014
Cùng các bạn Thanh niên - Sinh viên - Học sinh thân mến,
Tôi là Huỳnh Tấn Mẫm, không mang một danh phận nào trong guồng máy công quyền hay một địa vị xă hội, tôi chỉ là một thanh niên – nếu các bạn cho tôi dùng từ này – một thanh niên nhiều tuổi, và hơn thế, là một công dân có ư thức trách nhiệm về t́nh h́nh đất nước hiện nay. Tôi tiếc là không c̣n nhiều thời gian và sinh lực như các bạn, để có thể cống hiến một cách xứng đáng và trọn vẹn cho một vận hội mới đang đến với dân tộc.
Như các bạn đă biết, sự kiện giàn khoan Hải Dương Thạch Du 981 của Trung Quốc hiện diện hai tháng nay ở vùng lănh hải Việt Nam, không phải là sự kiện lớn đơn thuần, mà nó biểu hiện một tiến tŕnh vô cùng hệ trọng đối với sinh mệnh của Tổ Quốc chúng ta, nó là màn mở đầu công khai cuộc xâm lược của Trung Quốc vào lănh thổ, lănh hải nước ta trong kế hoạch có quy mô thôn tính cả Biển Đông, từng bước khống chế toàn vùng Đông Nam Á, để thực hiện mộng siêu cường bá chủ không giấu diếm của ḿnh. Nó c̣n bộc lộ cho toàn dân ta biết mối quan hệ mờ ám được che giấu lâu nay dưới các từ ngữ và khẩu hiệu đẹp đẽ của Đảng Cộng sản Trung Quốc đối với Việt Nam ta.
Nhưng đồng thời cũng cần hiểu rằng đây là vận hội mới cho dân tộc, v́ nó mang ư nghĩa thức tỉnh toàn diện của một giai đoạn lịch sử, bởi toàn bộ sự thật đă được phơi bày.
Việt Nam là một nước nhỏ về quy mô dân số và diện tích so với họ, lại chậm phát triển về kinh tế, khoa học kỹ thuật, về công nghệ thông tin, công nghệ quân sự… lại đúng vào lúc xă hội đang suy yếu, kinh tế bên bờ vực thẳm, tầng lớp lănh đạo th́ suy thoái tư tưởng - đạo đức - lối sống, tham lam, nhũng nhiễu đầy khắp. Thử hỏi trong t́nh thế đó làm sao có thể đối địch trước một tham vọng vĩ cuồng như thế của đối phương?
Câu hỏi ấy đang xoáy vào ḷng mỗi người dân nước ta, và chúng ta thật sự day dứt về câu trả lời.
Dù chúng ta yêu ḥa b́nh bao nhiêu, chân thành mong muốn hữu nghị bao nhiêu, tất cả cũng bằng thừa, nếu không nói là tự huyễn hoặc lấy ḿnh, trước tham vọng của chủ nghĩa Đại Hán phương Bắc.
florida80
09-07-2019, 21:47
Từ 1975 Đến Giờ Mới Dám Nói !!!
Bác sĩ Huỳnh Tấn Mẫm lănh tụ sinh viên, nguyên Chủ tịch Tổng hội Sinh viên Sài G̣n trước 1975, Đại biểu Quốc hội khóa 6, TBT đầu tiên của báo Thanh Niên
THƯ TÂM T̀NH CỦA BS. HUỲNH TẤN MẪM GỬI THANH NIÊN, SINH VIÊN, HỌC SINH
Sài G̣n, ngày 4 tháng 7 năm 2014
Cùng các bạn Thanh niên - Sinh viên - Học sinh thân mến,
Tôi là Huỳnh Tấn Mẫm, không mang một danh phận nào trong guồng máy công quyền hay một địa vị xă hội, tôi chỉ là một thanh niên – nếu các bạn cho tôi dùng từ này – một thanh niên nhiều tuổi, và hơn thế, là một công dân có ư thức trách nhiệm về t́nh h́nh đất nước hiện nay. Tôi tiếc là không c̣n nhiều thời gian và sinh lực như các bạn, để có thể cống hiến một cách xứng đáng và trọn vẹn cho một vận hội mới đang đến với dân tộc.
Như các bạn đă biết, sự kiện giàn khoan Hải Dương Thạch Du 981 của Trung Quốc hiện diện hai tháng nay ở vùng lănh hải Việt Nam, không phải là sự kiện lớn đơn thuần, mà nó biểu hiện một tiến tŕnh vô cùng hệ trọng đối với sinh mệnh của Tổ Quốc chúng ta, nó là màn mở đầu công khai cuộc xâm lược của Trung Quốc vào lănh thổ, lănh hải nước ta trong kế hoạch có quy mô thôn tính cả Biển Đông, từng bước khống chế toàn vùng Đông Nam Á, để thực hiện mộng siêu cường bá chủ không giấu diếm của ḿnh. Nó c̣n bộc lộ cho toàn dân ta biết mối quan hệ mờ ám được che giấu lâu nay dưới các từ ngữ và khẩu hiệu đẹp đẽ của Đảng Cộng sản Trung Quốc đối với Việt Nam ta.
Nhưng đồng thời cũng cần hiểu rằng đây là vận hội mới cho dân tộc, v́ nó mang ư nghĩa thức tỉnh toàn diện của một giai đoạn lịch sử, bởi toàn bộ sự thật đă được phơi bày.
Việt Nam là một nước nhỏ về quy mô dân số và diện tích so với họ, lại chậm phát triển về kinh tế, khoa học kỹ thuật, về công nghệ thông tin, công nghệ quân sự… lại đúng vào lúc xă hội đang suy yếu, kinh tế bên bờ vực thẳm, tầng lớp lănh đạo th́ suy thoái tư tưởng - đạo đức - lối sống, tham lam, nhũng nhiễu đầy khắp. Thử hỏi trong t́nh thế đó làm sao có thể đối địch trước một tham vọng vĩ cuồng như thế của đối phương?
Câu hỏi ấy đang xoáy vào ḷng mỗi người dân nước ta, và chúng ta thật sự day dứt về câu trả lời.
Dù chúng ta yêu ḥa b́nh bao nhiêu, chân thành mong muốn hữu nghị bao nhiêu, tất cả cũng bằng thừa, nếu không nói là tự huyễn hoặc lấy ḿnh, trước tham vọng của chủ nghĩa Đại Hán phương Bắc.
florida80
09-07-2019, 21:48
Bành trướng Bắc Kinh đang tiến công chúng ta ở thế áp đảo về bạo lực, thế thượng phong về kinh tế, đánh phủ đầu ta về ngoại giao tuyên truyền. Quan chức cao cấp của Trung Quốc – Dương Khiết Tŕ – đến nước ta, đưa ra một thông điệp với tư cách cao ngạo của một nước lớn, thể hiện mối quan hệ bất b́nh đẳng không phải đột nhiên mới có: yêu cầu ta chấm dứt cái gọi là “quấy nhiễu” chúng ở giàn khoan HY981, đe dọa nếu ta kiện chúng ra ṭa án quốc tế, ta sẽ nhận lấy “hậu quả” khôn lường. Nếu ta “ngoan cố” không hàng phục, chúng sẽ phong tỏa kinh tế, phong tỏa bờ Biển Đông, và mọi tai họa khác sẽ xảy đến. Chúng ngăn cản ta không được mở rộng liên minh quân sự với Mỹ và các nước khác, bởi làm như thế chúng quy là ta mang tội “khiêu khích” chúng.
Các bạn thử nghĩ xem. Họ bao vây và khống chế ta, nhưng không cho ta la lên để nhờ người can thiệp, không cho ai giúp sức, vâng, trói lại và đánh, buộc ta phải tự nguyện đầu hàng!
Qua cách nói và hành động của họ, cơ hồ như ta đă là quốc gia phụ thuộc không có bao nhiêu chủ quyền?
Các quốc gia có chủ quyền, có quan hệ b́nh đẳng, bất kể là nước lớn hay nhỏ, chưa từng nói năng như thế. Hồ đồ, trịch thượng phải bắt nguồn từ một thực tế. Song, yếu kém, nhu nhược vốn cũng không phải không có nguyên nhân. Có khi là sự tương thích bắt nguồn từ những sự kiện chưa bộc lộ từ phía nhà cầm quyền nước ta chăng? Dù sao cũng đă có một câu phương ngôn đáng nhớ: “Nếu ta đứng lên, là ta ngang hàng, nếu ta quỳ xuống, th́ ngang rốn đối phương”.
Các bạn thân mến,
Đó là kết quả của một thực tế yếu kém, hay từ một tinh thần bạc nhược, hay cả hai? Sự than trách hay nguyền rủa đối phương lúc này quả là một sự xa xỉ.
Làm công dân của một nước, làm sao ta không thấy đau ḷng khi đất nước bị xâm lăng? Làm sao ta không thấy nhục khi bị kẻ khác lăng nhục vào dân tộc ḿnh? Trên những con đường mà các bạn đi làm hay đi học hằng ngày, trong công viên mà các bạn dạo chơi, trong sách sử mà các bạn đă đọc, luôn phảng phất bóng dáng của tiền nhân, mang tên những vị anh hùng, trong lịch sử hàng ngh́n năm trải qua từng thế hệ, đă chống trả lại bọn xâm lược phương Bắc oanh liệt ra sao, và không hề khiếp sợ. Tiền nhân đă để lại cho chúng ta một giang sơn vẻ vang. Đến lượt chúng ta, chúng ta không thể thoái thác, và không hề thoái thác bởi bất cứ lư do ǵ, để hết ḷng bảo vệ giang sơn ấy.
Nhưng lời tâm t́nh của tôi là vô nghĩa, nếu tôi không nói với các bạn rằng, sức mạnh có ưu thế nhất đang lớn lên từ trong tim và trong trí tuệ của các bạn, là niềm hy vọng của dân tộc – những thế hệ Thanh niên - Sinh viên - Học sinh hôm nay. Các bạn đang đứng ở đầu thề kỷ 21 của một nhân loại đang toàn cầu hóa, mà tri thức th́ trở nên vô biên giới và không ai có thể che giấu hay độc quyền được.
Một cuộc chiến đấu để bảo vệ Tổ Quốc bằng mọi biện pháp và thông minh mà các bạn sẵn sàng dấn thân, và một xă hội mà các bạn cần xây dựng, có tương lai như thế nào, là hai vấn đề quyện vào nhau mà có lẽ các bạn đang suy nghĩ?
Để có một đất nước độc lập tự do, trước hết mỗi chúng ta cần có một trí tuệ độc lập tự do, không để bị nhuộm đen, nhuộm đỏ, hay bất cứ màu nào khác; nó phải là ḷng yêu nước nồng nàn, trong sáng, yêu ḥa b́nh độc lập và dân chủ bằng một nhận thức kịp thời đại. Một cuộc chiến đấu chỉ bằng niềm tin và sinh mạng dù rất cao cả, nhưng nó sẽ đem lại một kết quả ra sao?
florida80
09-07-2019, 21:48
Một xă hội các bạn mong muốn, chưa biết là thế nào, nhưng ít nhất, và chắc chắn nó không thể là một xă hội như các bạn đang nh́n thấy, nó đầy dẫy những bất công, trên một tầng nền của hẹp ḥi và thiển cận, nó không bao giờ là bền vững!
Tôi không muốn nói một câu như sáo ngữ: tương lai đang nằm trong tay thanh niên, với nghĩa nó là màu hồng. Không, có thể nó không đến các bạn với màu hồng, ṇ tùy thuộc vào ư thức của các bạn. Đó là cái nh́n thẳng vào thực tế với đôi mắt biết đúng sai và nói được tiếng nói của trái tim ḿnh. Một cuộc chiến đấu sẽ rất mạnh mẽ khi nó có đầy đủ chân lư.
Điều tôi muốn nói cùng các bạn, chúng ta phải cương quyết làm người công dân tự do, dù xă hội chưa có luật pháp thừa nhận tự do đúng nghĩa. Chúng ta cương quyết làm con người có quyền con người, dù quyền con người chưa được thừa nhận đầy đủ. Chúng ta có quyền và có nghĩa vụ – quyền sống tự do và nghĩa vụ bảo vệ độc lập, toàn vẹn lănh thổ. Tôi trộm nghĩ, tự do trong bối cảnh Việt Nam hôm nay quan trọng hơn v́ nó chứa cả sự độc lập. Tôi muốn nói đến một thể chế dân chủ, một xă hội dân sự, nó sẽ không bị đem ra mua bán hay đổi chác bất ngờ bởi một đất nước, nếu nằm gọn trong tay của một nhóm người độc quyền.
Chúng ta tin tưởng sẽ giữ được độc lập tự do, sẽ bảo vệ được giang sơn v́ chúng ta có hai điều quan trọng:
- Một, chúng ta có chính nghĩa, lẽ phải ở về phía chúng ta. Thế giới bây giờ là sự liên kết rộng lớn và có sức mạnh vô tận, vấn đề là ta có làm cho sức mạnh ấy hội tụ lại được hay không? Chúng ta có làm rơ chính nghĩa để xứng đáng được nhận sự ủng hộ đó hay không? Chế độ phát xít của Bắc Kinh hiện nay với chủ trương bạo lực và bành trướng đang tự đào mồ cho ḿnh, và nhân loại sẽ chôn chúng. Tôi tin chắc chắn điều đó sẽ xảy ra như lịch sử nhân loại đă cho thấy.
- Hai, chúng ta biết sửa ḿnh. Một quốc gia hùng mạnh là v́ có phương hướng đúng, một quốc gia yếu kém là v́ có phương hướng sai. Đó là một thể chế chính trị tiến bộ hay lạc hậu, có tạo được sức mạnh đoàn kết của toàn dân hay không mà Việt Nam ta phải cấp bách xem xét để sửa đổi. Sự sửa đổi đó phải đến từ sức mạnh đoàn kết của nhân dân, kể cả những lực lượng, những con người từ trong bộ máy nhà nước, và đồng bào ở nước ngoài.
Tôi tự hỏi, có lẽ cũng giống như các bạn, v́ chúng ta không muốn hy sinh xương máu khi chưa cần thiết, và nếu chúng ta là chính nghĩa, tại sao chúng ta không dám kiện để đưa họ ra ṭa án quốc tế? Thế giới ngày nay không c̣n ở thời kỳ hồng hoang, nhân loại không phải là bầy thú trong rừng để con lớn dễ dàng giày xéo con bé, hay chính chúng ta mang mặc cảm tự ti, tội lỗi và hẹp ḥi mà không dám nh́n nhận và tiếp nhận sức mạnh đang rộng mở của thời đại? Làm sao chúng ta có thể tin là an toàn và có giá trị khi tự thu ḿnh, núp vào hang ổ “hữu nghị” giả dối dưới nách của kẻ xâm lược?
Thưa các bạn,
Bao giờ, hay ngay bây giờ chúng ta có thể cất lên tiếng nói thống nhất, mạnh mẽ đối với những người đang mang trọng trách dẫn dắt dân tộc?
Hiện nay, tôi không tán thành nhiều điều, trong đó có hai điều căn bản và cấp bách mà Chính phủ của Đảng Cộng sản Việt Nam đang thực hiện:
florida80
09-07-2019, 21:49
1- Đặt Hiến pháp cũng như luật pháp của một Quốc gia dưới cương lĩnh và các chỉ thị của Đảng Cộng sản. Thay v́ ngược lại, Đảng Cộng sản phải đặt ḿnh dưới Hiến pháp và luật pháp nhà nước, với chức năng là thi hành chứ không phải chỉ đạo. Từ sự trái ngược đó, với quyền hành độc đoán trong tay, Đảng đă tự tha hóa và suy thoái (như đă tự thừa nhận), đưa đến một Chính phủ thiếu trách nhiệm và không hiệu quả, làm cho xă hội rệu ră, không phát triển và mất dần sức sống, người dân trở nên lơ láo, mất phương hướng và tích lũy nỗi bất b́nh. T́nh trạng này là điều kiện phù hợp ư muốn của kẻ xâm lược.
2- Đường lối đối ngoại hiện nay, là thuộc về Đảng Cộng sản, cụ thể là Bộ Chính trị, chứ không phải do một Chính phủ của nhân dân, v́ thế đă không giữ được tư thế chính danh của một Quốc gia, đặc biệt trong quan hệ với Trung Quốc. Các từ ngữ: hữu nghị, bạn, môi răng, đồng chí, anh em, 16 chữ vàng (*), 4 tốt…đă xóa tan tư cách và khoảng cách phải có của một quốc gia với một quốc gia. Mối quan hệ mang tính chất t́nh cảm quá đà và độc hại đó đă tràn ngập trong tư tưởng giới lănh đạo, quan chức, các đoàn thể, kể cả Đoàn Thanh niên Cộng sản mới lớn sau chiến tranh, thể hiện lời nói, phong cách trong các văn kiện cũng như trong cách hành xử, chứng tỏ một tinh thần dựa dẫm, bấu víu, lệ thuộc, thiếu tự tin của tâm lư nhược tiểu chưa trưởng thành về mặt quốc gia, làm mất quốc thể, của giới lănh đạo hiện nay. Lẽ ra, mối quan hệ không chính danh đó phải được chấm dứt, khi chiến tranh chấm dứt và đất nước thống nhất. “Ân đền oán trả” ǵ khi c̣n nằm trong rừng sâu suối lạnh, th́ cũng phải minh bạch trong chính sách ngoại giao, không “giáo dục” toàn dân theo cách “xóa tan biên cương” mập mờ như thế được! V́ thế, làm sao trách thái độ kẻ cả của Dương Khiết Tŕ khi bảo Việt Nam “quấy rối” chúng ở giàn khoan, hay kêu gọi Việt Nam “ đứa con đi hoang hăy sớm quay đầu về”, hoặc bí thư Quảng Đông gởi “danh mục công việc phải làm” cho Bộ Ngoại giao ta?
Tôi sống ở miền Nam, và biết người dân miền Nam đều nhận thấy cực kỳ phẫn nộ về cách ngoại giao xa lạ như trên.
Thưa các bạn,
Văn hóa ngoại giao cũng là biểu hiện chiều sâu của thực thể. Lẽ nào tôi dám nói ép, nói oan cho các lănh đạo Việt Nam chăng, khi cho rằng mối quan hệ được biểu hiện như thế là xuất phát từ hành vi và tư duy lệ thuộc do quán tính, hoặc do “tận đáy ḷng”?
Tôi không tán thành về mối quan hệ bất b́nh đẳng, được gọi là “hữu nghị” giữa Việt Nam và Trung Quốc lâu nay, mà ông Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam đang cố gắng níu kéo một cách vô vọng trong cô đơn và sợ hăi, có tác dụng cuốn cả đất nước rơi vào quỹ đạo của bành trướng Bắc Kinh. Tôi cho rằng Trung Quốc là không đáng sợ, một nước rộng về đất, đông về dân, mạnh về bạo lực, chứ không hề là một nước lớn với ư nghĩa là có sức mạnh văn hóa, văn minh và đáng nể trọng. Không tự cúi người xuống để phong Trung Quốc là đại ca vô địch. Cũng không thể có ư nghĩ đến việc có thể hay không thể “rinh” đất nước chạy đi nơi khác với lời than thở vô nghĩa: “Có ai chọn được láng giềng đâu!”. Thật ra đó là ư của một tướng Tàu đă nói ở Hà Nội các đây hai năm, nhằm đe nẹt Việt Nam đă lỡ nằm cạnh Trung Quốc, không thể “chọn” thân phận khác được đâu, lẽ ra không nên lặp lại theo cách áo năo như thế. Thủ tướng Nhật, chưa từng than van chuyện phải bê mấy ḥn đảo của ḿnh đi đâu. Nữ Tổng thống Hàn Quốc cũng không có một lời nào tương tự!
Tôi chân thành bày tỏ, chia sẻ cùng các bạn về niềm tự tin và tự hào của dân tộc, trước vó ngựa của quân Nguyên-Mông xưa, nay là trước sự hung hăng của quân Tập, với tinh thần là nhân dân phải biết làm chủ vận mệnh của ḿnh, thông qua một thể chế dân chủ bởi một Hiến pháp đứng đắn, và quan hệ b́nh đẳng không lệ thuộc Bắc Kinh. Đó là khẳng định căn bản và lâu dài, dù cho nay mai giàn khoan có thể rút đi, hay thay một chiếc khác. Mối quan hệ giữa “hai” dân tộc – theo nghĩa dân sự – xưa nay chưa từng có vấn đề, ngoại trừ bọn cầm quyền hung hăng mỗi lúc. Nhắc lại điều này với dân chúng cũng lại là một xa xỉ nữa.
Hai điều nêu trên, không phải là vô cùng hệ trọng của hiện t́nh đất nước đáng trăn trở hay sao?
florida80
09-07-2019, 21:49
Chúng ta không để sự thờ ơ của hôm nay là nỗi hối tiếc của ngày mai. Chúng ta không muốn một đồng bào nào của ḿnh phải tự thiêu như người Tây Tạng, không muốn những nhóm thanh niên ta đến lúc phải vung dao liều chết vào bọn Hán tộc ở các bến tàu như ở Tân Cương. Và chúng ta cũng cần tinh tường cảnh giác về những kẻ diễn hài nội địa.
Một phương châm chân chính đă từng vang lên trong ḷng dân tộc: “Chúng ta yêu ḥa b́nh nhưng sẵn sàng chiến tranh” để bảo vệ Tổ quốc.
Mong rằng tôi có nhiều cơ may được gặp các bạn, góp phần nhỏ bé của ḿnh cùng các bạn bước tới, cùng cả đất nước đứng hẳn lên đấu tranh, giữ vững độc lập trước sự khống chế và xâm lược của Bắc Kinh, xây dựng một xă hội dân sự vững chắc, công bằng và dân chủ.
Ao ước thay!
Trân trọng kính chào.
Huỳnh Tấn Mẫm – một thanh niên nhiều tuổi./.
________________
(*) “Sơn thủy tương liên, lư tưởng tương thông, văn hóa tương đồng, vận mệnh tương quan” (!) – thập lục tự phương châm – do Trung Quốc đưa ra, dịch thành phương châm hành động: Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai”.
Nguồn: BVN.
florida80
09-07-2019, 21:50
Bao Nhiêu Triệu Người Chết?
Đă có bao nhiêu triệu người chết trong Cuộc Chiến Việt Nam? Đă có bao nhiêu triệu người chết khi lănh tụ Stalin nắm quyền ở Nga, và thanh trừng hàng loạt những người trái ư? Đă có bao nhiêu triệu người đă chết khi lănh tụ Mao Trạch Đông nắm toàn quyền Trung Quốc, và mở nhiều chiến dịch như Đại Nhảy Vọt và Cách Mạng Văn Hóa?
Câu trả lời có thê thấy là khó có được thóng kê chính xác. Nhưng ít nhất, người trong cuộc sẽ có thể cho con số gần đúng vào nhiều năm sau, hay nhiều thập niên sau.
Cuộc Chiến Việt Nam thường được ước tính số người chết là vài triệu đôla, nhưng theo lời một số tướng lănh Hà Nôi khi t́m người viết giùm hồi kư, số người chết do các lănh đạo Hà Nội đẩy vào cuôc chiến là khoảng 10 triệu ngựời -- ghi nhận này do nhà văn Dương Thu Hương viết trong bài “Sức mạnh của chủ nghĩa ngu dân.”
Nhà văn nữ nổi tiếng họ Dương đă kể lại, trích:
“...Bữa cơm ấy diễn ra ở một quán ăn thuộc quận 13. Trước khi đến Paris, tôi đă ở Turin (Ư) một tuần. Trong tuần lễ đó, khá nhiều báo Ư đă phỏng vấn tôi và đă đăng bài tức khắc. Một trong số các bài báo ấy, có đề tựa “Mười triệu người chết trong cuộc chiến Việt Nam”.
Trong các cuộc phỏng vấn tại Turin, tôi đă kể lại hai điều:
- Thứ nhất, khi làm người viết thuê cho các ông tướng, tôi được nghe họ nói với nhau: Chúng ta chỉ công bố con số thật sự khi người Mỹ bồi thường chiến tranh. Như thế, con số phía Mỹ đưa ra (khoảng 5 triệu tử vong) lẫn con số chính quyền Việt Nam đưa ra (hai triệu rưỡi) đều là số sai sự thật.
- Thứ hai, chỉ khi đến Turin tôi mới biết lính các nước chết ra sao và nhờ có sự so sánh ấy, tôi mới biết thân phận người lính và người dân Việt Nam đau khổ đến mức nào. Năm 2005, cuộc chiến tranh đang xảy ra ở Iraq. Báo mỗi ngày đều đăng tin bao nhiêu lính Mỹ, bao nhiêu lính Iraq tử vong. Nếu con số đó chạm tới năm chục đă khiến các nhà báo làm rộn lên, chất vấn tổng thống. Khi số tử vong chạm đến số 100 th́ sự căng thẳng trong chính trường đă khiến Nhà Trắng điên đầu. Trong chiến tranh Việt-Mỹ, mỗi lần B52 bay qua, chỉ hai ba phút, dân thường, thanh niên xung phong chết hai trăm, ba bốn trăm, thậm chí nơi đông hơn sáu trăm người nhưng không có một ḍng trên báo, không một câu trên đài phát thanh. Không ai hay biết, kể cả người Việt lẫn người nước ngoài.
florida80
09-07-2019, 21:51
Tôi nói với các nhà báo Ư:
“Tới tận năm nay, gần sáu mươi tuổi tôi mới thấm thía sự khác biệt giữa kiếp người. Nhờ đọc báo phương Tây, tôi mới biết là người Mỹ và người Iraq chết như người, chết theo kiểu người. Chúng tôi, những người Việt Nam, chúng tôi chết như kiến, chúng tôi chết như ruồi, chúng tôi chết như lá khô rụng, cái chết của chúng tôi hoà lẫn bùn đen, và tan trong câm lặng.”...”(ngưng trích)
Thế đấy, ông Hồ, ông?Lê Duẩn và các lănh tụ CSVN đă đẩy 10 triệu người Việt vào cơi chết chỉ để lấy VN làm phên dậu cho tiền đồn xă hội chủ nghĩa.
Lănh tụ Stalin của Liên Bang Sô Viết đă giết bao nhiêu người?
Tự điển Bách khoa Mở viết:
“Để đạt được những mục tiêu của ḿnh, Stalin sử dụng các phương pháp điều hành cứng rắn, bao gồm cả khủng bố nhà nước và đại thanh trừng những thành phần chống đối, theo ước tính từ tháng 08/1937 đến tháng 10/1938, chỉ riêng trong nhà tù tại Ủy ban an ninh quốc gia, chế độ Stalin đă kết án tử h́nh 20.760 người, trong đó có khoảng 1.000 người lănh đạo tôn giáo. Giáo chủ giáo phận St. Petersburg Serafin là cũng bị giết vào thời gian này.
Các nhà sử học được các báo chí quốc tế trích dẫn lời cho rằng dưới thời cầm quyền của Stalin, nhiều triệu người đă bị Stalin và bộ máy thanh trừng của ông cưỡng bức di cư, thẩm vấn hoặc giam giữ trong các trại tập trung và các nhà tù dưới chế độ Xô-Viết trước đây. Trong thời cải cách "Perestroika" của Michail Gorbachev, đă giải mật đa số trong 1,7 triệu hồ sơ "những tên phản cách mạng" trong giai đoạn 1937-1938. Trong đó hơn 700 ngàn người bị kết án tử h́nh...”(ngưng trích)
Cũng là chưa chính xác. Bản tiếng Anh ghi rằng Stalin giết khoảng 20 triệu người.
Sử gia Roy Aleksandrovich Medvedev đưa ra bản nghiên cứu năm 1989 nói số ngươ2ời chết v́ Stalin là 20 triệu người. Nếu cộng thêm 20 triệu chiến binh Xô viết và dân chết trong Thế Chiến 2, con số chết dưới thời Stalin là 40 triệu người (gồm cả dân Liên Xô vào cuộc chiến chống Đức Quó6c Xă).
Nếu so với Mao Trạch Đông, số người chết riêng cho Cuộc Đại nhảy vọt là “Theo nhiều nguồn khác nhau, số người chết do nạn đói này gây ra ước tính 20 đến 30 triệu người.”
Đó là chưa kể trọn đời của Mao.
Các lănh tụ Hà Nội có thể tự hào là đă giết đồng bào của họ ít hơn các lănh tụ Stalin và Mao giết dân Xô viết và Trung Quôc.
Phải chăng, 10 triệu mạng người do Hà Nội đẩy vào cơi chết chưa thấm với Liên Xô, Tàu... phải không?
Thế mà Hà Nội c̣n chưa dám nhận tội công khai, lạ nhỉ.
Cô Tư Sài G̣n
florida80
09-07-2019, 22:23
Chỉ Có Kẻ Ngu Mới Chống Hoa Kỳ - Lư Quang Diệu
Mỹ nhiều trở ngại nhưng vẫn giữ vị trí số một
Cân bằng quyền lực đang chuyển đổi. Về phía châu Á của Thái B́nh Dương, theo thời gian Hoa Kỳ sẽ gặp nhiều khó khăn hơn trong việc gây ảnh hưởng. Mọi chuyện sẽ không c̣n như trước. Địa lư là điểm mấu chốt trong trường hợp này. Trung Quốc có lợi thế hơn v́ nằm trong khu vực và có khả năng phô trương sức mạnh dễ dàng hơn ở châu Á. Đối với Hoa Kỳ, gây ảnh hưởng từ cách xa 8.000 dặm là một điều hoàn toàn khác. Sự bất b́nh đẳng về ư chí, hậu cần và chi phí là rất đáng kể. Chỉ riêng dân số của Trung Quốc, 1,3 tỉ người, so với 314 triệu người Mỹ, cũng góp phần vào khó khăn của Hoa Kỳ. Nhưng sự chuyển giao quyền lực sẽ không xảy ra một sớm một chiều do ưu thế vượt bậc của Hoa Kỳ về công nghệ. Người Trung Quốc dù có thể chế tạo tàu sân bay nhưng vẫn không thể đuổi kịp người Mỹ một cách nhanh chóng về công nghệ tàu sân bay với sức chứa 5.000 quân và đầu máy hạt nhân. Nhưng cuối cùng, những bất lợi của Hoa Kỳ do khoảng cách địa lư dần sẽ mang tính quyết định. Hoa Kỳ sẽ phải điều chỉnh thế đứng của ḿnh và chính sách của họ trong khu vực này.
Chính quyền Obama tuyên bố vào năm 2011 rằng Hoa Kỳ dự định tiếp cận khu vực châu Á-Thái B́nh Dương với một trọng tâm mới. Họ gọi đây là Sự Xoay Trục về Châu Á. Trên tờ Foreign Policy, ngoại trưởng Hillary Clinton giải thích tư duy đằng sau chính sách mới này như sau: “Các thị trường mở ở châu Á là những cơ hội chưa từng thấy đối với Hoa Kỳ về đầu tư, thương mại và tiếp cận với các công nghệ tiên tiến… Về mặt chiến lược, việc ǵn giữ hoà b́nh và an ninh ở khắp khu vực Châu Á – Thái B́nh Dương ngày càng trở nên thiết yếu đối với sự tiến bộ trên toàn cầu, dù là thông qua bảo vệ tự do hàng hải trên Biển Đông, chống lại việc phổ biến vũ khí hạt nhân ở Bắc Triều Tiên hay đảm bảo sự minh bạch trong các hoạt động quân sự của các nước lớn trong khu vực.” Vào tháng 4 năm 2012, 200 lính thuỷ đánh bộ Mỹ đầu tiên đă được triển khai tới Darwin , Úc trong một phần nỗ lực nhằm tăng cường hiện diện của Hoa Kỳ trong khu vực.
Nhiều quốc gia Châu Á chào đón cam kết mới này từ người Mỹ. Trong nhiều năm, sự hiện diện của Hoa Kỳ là một nhân tố quan trọng giúp ổn định khu vực. Kéo dài sự hiện diện này sẽ giúp duy tŕ ổn định và an ninh. Kích thước của Trung Quốc có nghĩa là cuối cùng chỉ có Hoa Kỳ – kết hợp với Nhật Bản và Hàn Quốc, đồng thời hợp tác với các quốc gia ASEAN – mới có thể đối trọng lại được nước này
Tuy nhiên, chúng ta c̣n phải xem liệu người Mỹ có thể biến ư định thành cam kết trong lâu dài được hay không. Ư định là một mặt, tài trí và khả năng là một mặt khác. Hiện nay Hoa Kỳ có quân ở Úc, Nhật Bản, Hàn Quốc và Guam . (Người Philippines đă không khôn ngoan khi mời người Mỹ rời khỏi vịnh Subic vào năm 1992. Họ quên mất hậu quả về lâu dài của hành động này và bây giờ họ bảo rằng “Hăy làm ơn quay lại.”) Người Mỹ tin rằng họ có sẵn một dàn xếp quân sự trong khu vực cho phép họ cân bằng lại được với hải quân Trung Quốc. Hơn nữa, v́ các vùng nước trong khu vực tương đối nông, người Mỹ có thể theo dơi hoạt động của các tàu thuyền Trung Quốc, kể cả tàu ngầm. Nhưng liệu lợi thế này có thể kéo dài được bao lâu? Một trăm năm? Không thể nào. Năm mươi năm? Không chắc. Hai mươi năm? Có thể. Rốt cuộc, cân bằng quyền lực có thể thực hiện được hay không c̣n phải chờ vào nền kinh tế Hoa Kỳ trong một vài thập niên tới. Cần có một nền kinh tế vững mạnh th́ mới có thể phô trương quyền lực – đầu tư xây dựng tàu chiến, tàu sân bay và các căn cứ quân sự
florida80
09-07-2019, 22:24
Khi cuộc chiến tranh giành quyền bá chủ trên Thái B́nh Dương giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc diễn ra, những quốc gia nhỏ hơn ở châu Á bắt buộc phải thích ứng với cục diện mới. Thucydides đă từng viết rằng “kẻ mạnh làm những ǵ mà họ có thể và kẻ yếu phải chịu đựng những ǵ họ phải chịu đựng”. Các quốc gia nhỏ hơn ở châu Á có thể không phải có một kết cục bi thảm như thế, nhưng bất cứ góc nh́n hiện thực chủ nghĩa nào về sự suy giảm ảnh hưởng của Hoa Kỳ tại Châu Á Thái B́nh Dương đều sẽ khiến các quốc gia phải điều chỉnh chiến lược đối ngoại của ḿnh. Người ta sẽ phải quan tâm hơn đến những ǵ người Trung Quốc thích hoặc không thích khi Trung Quốc ngày càng lớn mạnh về kinh tế lẫn quân sự. Nhưng điều quan trọng không kém là không để cho Trung Quốc hoàn toàn thống trị. Cuối cùng, tôi không cho rằng viễn cảnh người Trung Quốc hất cẳng hoàn toàn người Mỹ ra khỏi Tây Thái B́nh Dương có thể diễn ra.
Ví dụ như Việt Nam , là một trong những quốc gia không an tâm nhất về sự bành trướng sức mạnh của Trung Quốc. Đặng Tiểu B́nh ra lệnh tấn công miền Bắc Việt Nam vào năm 1979 để trả đũa việc Việt Nam can thiệp vào Campuchia. Đặng phá hủy một vài làng mạc và thị trấn rồi sau đó rút lui, chỉ nhằm đưa ra một lời cảnh cáo với người Việt: “Tôi có thể tiến thẳng vào và tiếp quản Hà Nội.” Đây không phải là bài học mà người Việt có thể quên được. Một chiến lược có lẽ đă được chính phủ Việt Nam bàn đến là làm thế nào để có thể bắt đầu thiết lập các mối quan hệ an ninh lâu dài với người Mỹ.
Tôi cũng cảm thấy rất tiếc rằng sự thay đổi cân bằng quyền lực đang diễn ra v́ tôi cho rằng Hoa Kỳ là một cường quốc hoà b́nh. Họ chưa bao giờ tỏ ra hung hăn và họ không có ư đồ chiếm lănh thổ mới. Họ đưa quân đến Việt Nam không phải v́ họ muốn chiếm Việt Nam . Họ đưa quân đến bán đảo Triều Tiên không phải v́ họ muốn chiếm bắc hay nam Triều Tiên. Mục tiêu của các cuộc chiến tranh đó là chống lại chủ nghĩa cộng sản. Họ đă muốn ngăn chủ nghĩa cộng sản lan tràn trên thế giới. Nếu như người Mỹ không can thiệp và tham chiến ở Việt Nam lâu dài như họ đă làm, ư chí chống cộng ở các nước Đông Nam Á khác chắc đă giảm sút, và Đông Nam Á có thể đă sụp đổ như một ván cờ domino dưới làn sóng đỏ. Nixon đă giúp cho miền Nam Việt Nam có thời gian để xây dựng lực lượng và tự chiến đấu. Nam Việt Nam đă không thành công, nhưng khoảng thời gian gia tăng đó giúp Đông Nam Á phối hợp hành động với nhau và tạo dựng nền tảng cho sự phát triển của ASEAN.
Singapore khá thoải mái với sự hiện diện của người Mỹ. Chúng ta không biết Trung Quốc sẽ quyết đoán hay hung hăng như thế nào. Vào năm 2009 khi tôi nói chúng ta phải cân bằng lực lượng với Trung Quốc, họ dịch từ đó sang tiếng Trung thành “ḱm hăm”. Điều này làm nổi lên một làn sóng phẫn nộ trong cư dân mạng Trung Quốc. Họ cho rằng làm sao tôi lại dám nói như thế trong khi tôi là người Hoa. Họ quá là nhạy cảm. Thậm chí sau khi tôi giải thích rằng tôi không hề sử dụng từ “ḱm hăm”, họ vẫn không hài ḷng. Đấy là bề mặt của một thứ quyền lực thô và c̣n non trẻ.
Trong cục diện đang thay đổi này, chiến lược chung của Singapore là đảm bảo rằng mặc dù chúng ta lợi dụng bộ máy tăng trưởng thần ḱ của Trung Quốc, chúng ta sẽ không cắt đứt với phần c̣n lại của thế giới, đặc biệt là Hoa Kỳ. Singapore vẫn quan trọng với người Mỹ. Singapore nằm ở vị trí chiến lược ở trung tâm của một khu vực quần đảo, nơi mà người Mỹ không thể bỏ qua nếu muốn duy tŕ ảnh hưởng ở Châu Á – Thái B́nh Dương. Và mặc dù chúng ta xúc tiến các mối quan hệ với người Trung Quốc, họ cũng không thể cản chúng ta có các mối quan hệ kinh tế, xă hội, văn hoá và an ninh bền chặt với Hoa Kỳ. Người Trung Quốc biết rằng họ càng gây áp lực với các quốc gia Đông Nam Á th́ các quốc gia này càng thân Mỹ hơn. Nếu người Trung Quốc muốn đưa tàu chiến đến viếng thăm cảng của Singapore khi có nhu cầu, như là người Mỹ đang làm, chúng ta sẽ chào đón họ. Nhưng chúng ta sẽ không ngả về phía nào bằng cách chỉ cho phép một bên và cấm đoán bên kia. Đây là một lập trường mà chúng ta có thể tiếp tục duy tŕ trong một thời gian dài.
florida80
09-07-2019, 22:24
Chúng ta c̣n liên kết với phần c̣n lại của thế giới thông qua ngôn ngữ. Chúng ta may mắn được người Anh cai trị và họ để lại di sản là tiếng Anh. Nếu như chúng ta bị người Pháp cai trị, như người Việt, chúng ta phải quên đi tiếng Pháp trước khi học tiếng Anh để kết nối với thế giới. Đó chắc hẳn là một sự thay đổi đầy đau đớn và khó khăn. Khi Singapore giành được độc lập vào năm 1965, một nhóm trong Pḥng Thương Mại người Hoa gặp tôi để vận động hành lang cho việc chọn tiếng Hoa làm quốc ngữ. Tôi nói với họ rằng: “Các ông phải bước qua tôi trước đă.” Gần 5 thập niên đă trôi qua và lịch sử đă cho thấy rằng khả năng nói tiếng Anh để giao tiếp với thế giới là một trong những yếu tố quan trọng nhất trong câu chuyện tăng trưởng của Singapore . Tiếng Anh là ngôn ngữ của cộng đồng quốc tế. Đế quốc Anh đă truyền bá thứ ngôn ngữ này ra khắp thế giới, nên khi người Mỹ tiếp quản, đó là một sự chuyển đổi dễ dàng sang tiếng Anh kiểu Mỹ. Đây cũng là một lợi thế rất lớn đối với người Mỹ khi trên toàn thế giới đă có nhiều người nói và hiểu ngôn ngữ của họ.
Khi sự trỗi dậy của Trung Quốc tiếp diễn, Singapore có thể nâng cao chuẩn mực tiếng Hoa trong nhà trường để cho học sinh của chúng ta có một lợi thế, nếu họ chọn làm việc hoặc giao thương với Trung Quốc. Nhưng tiếng Hoa vẫn sẽ là ngôn ngữ thứ hai, v́ thậm chí nếu GDP của Trung Quốc có vượt qua Hoa Kỳ, họ cũng không thể cho chúng ta được mức sống mà chúng ta đang hưởng thụ ngày nay. Đóng góp của Trung Quốc vào GDP của chúng ta ít hơn 20%. Phần c̣n lại của thế giới sẽ giúp Singapore duy tŕ phát triển và đạt được thịnh vượng – không chỉ là người Mỹ, mà c̣n là người Anh, người Đức, người Pháp, người Hà Lan, người Úc, vv…. Các nước này giao dịch kinh doanh bằng tiếng Anh, không phải tiếng Trung. Sẽ là rất ngu ngốc nếu chúng ta xem xét chọn tiếng Trung làm ngôn ngữ làm việc tại bất ḱ thời điểm nào trong tương lai, khi mà chính người Hoa cũng rất cố gắng học tiếng Anh từ khi mẫu giáo cho đến bậc đại học.
Cuộc cạnh tranh cuối cùng
Hoa Kỳ không phải đang trên đà suy thoái. Uy tín của Hoa Kỳ đă chịu nhiều tổn thất do việc đóng quân lâu dài và lộn xộn tại Iraq và Afghanistan cũng như do cuộc khủng hoảng tài chính nghiêm trọng. Nhưng những sử gia giỏi nh́n nhận sẽ chỉ ra rằng một Hoa Kỳ dường như yếu đi và tŕ trệ đă từng phục hồi ra khỏi những t́nh huống c̣n tệ hại hơn. Đất nước Hoa Kỳ đă đối mặt nhiều thử thách lớn trong những thời kỳ chưa xa: cuộc Đại Suy thoái, chiến tranh Việt nam, thời ḱ trỗi dậy của các cường quốc công nghiệp hậu chiến như Nhật Bản và Đức. Mỗi lần như vậy, Hoa Kỳ đă t́m thấy ư chí và sức mạnh để phục hồi vị trí dẫn đầu cùa ḿnh. Hoa Kỳ đă áp đảo. Nó sẽ thực hiện được điều này một lần nữa.
Thành công của Hoa Kỳ nằm ở nền kinh tế năng động, được duy tŕ không chỉ bằng khả năng đặc biệt sản xuất ra cùng một thứ với chi phí ít hơn mà c̣n là liên tục đổi mới sáng tạo – tức là sáng chế ra một mặt hàng hay dịch vụ hoàn toàn mới mà thế giới sớm cảm thấy hữu dụng và đáng khát khao. Chiếc iPhone, iPad, Microsoft, Internet – tất cả đều được tạo ra ở Hoa Kỳ chứ không phải nơi nào khác. Người Trung Quốc có thể có nhiều nhân tài so với người Mỹ, nhưng sao họ không có những phát minh tương tự? Rơ ràng họ thiếu một sự sáng tạo mà người Mỹ sở hữu. Và tia sáng đó cho thấy người Mỹ thỉnh thoảng thể có sáng tạo đột phá thay đổi cục diện, điều cho họ vị trí dẫn đầu.
Thậm chí nếu những người theo thuyết suy thoái đúng, và thật là Hoa Kỳ đang trên đà xuống dốc, ta phải nhớ rằng đây là một nước lớn và cần có một thời gian dài th́ mới suy thoái. Nếu Singapore là một nước lớn, tôi sẽ chẳng lo lắng lắm nếu chúng ta chọn chính sách sai lầm, v́ hậu quả sẽ xuất hiện chậm. Nhưng chúng ta là một nước nhỏ và một quyết định sai lầm có thể gây hậu quả kinh khủng trong một thời gian ngắn. Mặt khác, Hoa Kỳ như là một con tàu chở dầu lớn. Họ sẽ không thể chuyển hướng nhanh như một chiếc thuyền. Nhưng tôi tin rằng các cá nhân tin vào thuyết suy thoái đă sai lầm. Hoa Kỳ sẽ không suy thoái. So sánh tương đối với Trung Quốc, Hoa Kỳ có thể ít uy lực hơn. Có thể khả năng phô diễn sức mạnh ở Tây Thái B́nh Dương của Hoa Kỳ bị ảnh hưởng và có thể Hoa Kỳ không thể sánh với Trung Quốc về dân số và GDP, nhưng lợi thế chính yếu của Hoa Kỳ – sự năng động của họ – sẽ không biến mất. Hoa Kỳ, nếu đem ra so sánh đến giờ, là một xă hội sáng tạo hơn. Và khi mà trong ḷng nội bộ nước Mỹ đang có một cuộc tranh luận về việc liệu họ có đang xuống dốc hay không th́ đó là một dấu hiệu tốt. Điều đó có nghĩa rằng họ không ngủ quên trên đỉnh cao.
florida80
09-07-2019, 22:25
Tại sao tôi lại tin vào thành công dài hạn của Hoa Kỳ
Đầu tiên, Hoa Kỳ là một xă hội thu hút đến độ mà Trung Quốc khó ḷng b́ kịp. Mỗi năm, hàng ngh́n người nhập cư đầy tham vọng và có tŕnh độ được cho phép vào Hoa Kỳ, định cư và trở nên thành công trong nhiều lĩnh vực. Những người nhập cư này sáng tạo và thường mạo hiểm hơn, nếu không th́ họ đă chẳng rời khỏi quê hương của ḿnh làm ǵ. Họ cung cấp một nguồn ư tưởng dồi dào và tạo nên một chất men nào đó trong ḷng xă hội Mỹ, một sức sống mà ta không thể t́m thấy ở Trung Quốc. Hoa Kỳ sẽ không thành công được đến như vậy nếu như không có người nhập cư. Trong hàng thế kỷ, Hoa Kỳ thu hút nhân tài từ châu Âu. Ngày hôm nay, họ thu hút nhân tài từ châu Á – người Ấn, người Hoa, người Hàn, người Nhật và thậm chí là người Đông Nam Á. V́ Hoa Kỳ có thể dung nạp người nhập cư, giúp họ hoà nhập và cho họ một cơ hội công bằng để đạt được giấc mơ Mỹ, luôn có một nguồn chảy tài năng hướng vào Hoa Kỳ và đổi lại Hoa Kỳ có được công nghệ mới, sản phẩm mới và cách làm ăn mới.
Trung Quốc và những quốc gia khác rồi sẽ phải tiếp thu vài phần của mô h́nh thu hút nhân tài của Hoa Kỳ phù hợp với hoàn cảnh của ḿnh. Họ phải đi t́m người tài để xây dựng các doanh nghiệp. Đây là cuộc cạnh tranh tối hậu. Đây là thời đại mà chúng ta không c̣n có các cuộc đua quân sự giữa các cường quốc v́ họ biết rằng họ sẽ huỷ hoại nhau bằng cách ấy. Đây sẽ là cuộc cạnh tranh về kinh tế và kĩ thuật và tài năng là nhân tố chính.
Hoa Kỳ là một xă hội thu hút và giữ chân được nhân tài. Họ chiêu dụ được những tài năng bậc nhất từ Châu Á. Hăy nh́n vào số lượng người Ấn trong các ngân hàng và trường đại học của họ — lấy ví dụ như Vikram Pandit, cựu CEO của Citibank. Nhiều người Singapore chọn lựa ở lại Hoa Kỳ sau khi du học. Đó là lí do mà tôi ủng hộ việc cho sinh viên học bổng đi du học Anh, v́ tôi chắc rằng họ sẽ trở về Singapore . Ở Anh, bạn không ở lại v́ bạn không được chào đón. Và v́ nền kinh tế của Anh không năng động như Mỹ, ở đấy có ít công ăn việc làm hơn.
Một lư do tại sao Trung Quốc sẽ luôn kém hiệu quả hơn trong việc thu hút nhân tài chính là ngôn ngữ. Tiếng Hoa khó học hơn tiếng Anh nhiều. Nói tiếng Hoa rất khó nếu như không học từ nhỏ. Đây là ngôn ngữ đơn âm tiết và mỗi từ có tới 4 hay 5 thanh. Khi mà bạn không biết tiếng th́ bạn không thể giao tiếp. Đây là một rào cản rất lớn. Đây là kinh nghiệm bản thân tôi. Tôi đă vật lộn trong suốt 50 năm và đến giờ mặc dù tôi có thể nói tiếng Hoa và viết theo kiểu bính âm (pinyin), nhưng tôi vẫn không thể hiểu được tiếng Hoa một cách thành thục như người bản ngữ. Đấy là tôi đă rất cố gắng. Trung Quốc trở nên hùng cường vào tương lai không thay đổi sự thật cơ bản là tiếng Hoa là một ngôn ngữ cực ḱ khó học. Có bao nhiêu người đến Trung Quốc, ở lại và làm việc ngoại trừ những người Hoa, người Châu Âu và người Mỹ trở thành những chuyên gia nghiên cứu Trung Quốc? Người Trung Quốc cố gắng truyền bá ngôn ngữ của ḿnh ra nước ngoài bằng việc xây dựng các Viện Khổng Tử trên toàn thế giới, nhưng kết quả không được tốt lắm. Người ta vẫn đến Hội đồng Anh và những cơ sở của Hoa Kỳ. Chính phủ Hoa Kỳ thậm chí không cần phải cố gắng. Một thời họ có Trung tâm Dịch vụ Thông tin Hoa Kỳ, nhưng đă bị đóng cửa v́ không cần thiết nữa. Đă có hàng loạt ấn phẩm, chương tŕnh truyền h́nh và phim ảnh làm công việc đó. Nên về quyền lực mềm th́ Trung Quốc không thể thắng.
Một nguồn lực khác mang lại sức cạnh tranh cho Hoa Kỳ là nhiều trung tâm xuất sắc cạnh tranh lẫn nhau khắp cả nước. Ở bờ Đông có Boston, New York, Washington, và ở bờ Tây có Berkeley, San Francisco, và ở miền Trung nước Mỹ th́ có Chicago và Texas. Bạn sẽ thấy sự đa dạng và mỗi trung tâm lại cạnh tranh với nhau, không ai nhường ai. Khi người Texas thấy rằng ḿnh có nhiều dầu mỏ, James Baker – cựu ngoại trưởng Hoa Kỳ và là người Texas – đă cố gắng thành lập một trung tâm ở Houston để cạnh tranh với Boston hoặc New York. Jon Huntsman, cựu đại sứ Hoa Kỳ ở Singapore và Trung Quốc và là bạn của tôi, là một ví dụ khác. Gia đ́nh ông có tiền sử bệnh ung thư tuyến tiền liệt. V́ vậy khi ông thừa hưởng gia tài từ cha, ông mang những nhà khoa học giỏi nhất trong lĩnh vực ung thư tuyến tiền liệt về quê nhà ông là bang Utah để nghiên cứu vấn đề này.
Mỗi trung tâm tin rằng ḿnh tốt như các trung tâm c̣n lại, chỉ cần tiền và nhân tài, điều có thể kiếm được. Không ai cảm thấy phải tuân theo Washington hay New York . Nếu bạn có tiền, bạn có thể xây dựng một trung tâm mới. Bởi v́ khía cạnh này, có sự đa dạng trong xă hội và một tinh thần cạnh tranh cho phép sản sinh ra những ư tưởng và sản phẩm mới hữu ích dài lâu. Trung Quốc th́ lại chọn một cách tiếp cận khác. Người Trung Quốc tin rằng khi trung ương mạnh th́ Trung Quốc sẽ giàu mạnh. Đây là một thái độ cứng nhắc, yêu cầu mọi người phải tuân theo một trung tâm duy nhất. Mọi người phải hành quân theo cùng một điệu trống. Ngay cả Anh và Pháp đều không thể cạnh tranh với Hoa Kỳ về mặt này. Ở Pháp ai là nhân tài cuối cùng đều vào các viện đại học nghiên cứu lớn. Ở Anh th́ đó là Oxbridge (Đại học Oxford và Đại học Cambridge ). Những quốc gia này tương đối nhỏ, gọn v́ vậy cũng đồng bộ hơn.
florida80
09-07-2019, 22:26
Kể từ cuối thập niên 1970 cho đến thập niên 1980, Hoa Kỳ mất vị trí dẫn đầu nền công nghiệp về tay những nền kinh tế mới phục hồi như Nhật Bản và Đức. Họ bị vượt mặt về đồ điện tử, thép, hoá dầu và ngành công nghiệp xe hơi. Đây là những ngành công nghiệp sản xuất quan trọng huy động nhiều nhân công, kể cả những người lao động phổ thông được các công đoàn bảo vệ. Ở một số nước châu Âu, các công đoàn chống đối các cải cách lao động bằng việc đe dọa tiến hành các hành động công nghiệp có thể mang lại tổn thất nghiêm trọng trong ngắn hạn. Nhưng ở Mỹ điều ngược lại đă xảy ra. Các tập đoàn áp dụng những biện pháp thay đổi khó khăn nhưng cần thiết. Họ giảm qui mô, giảm biên chế và cải tiến năng suất qua việc sử dụng công nghệ, trong đó có công nghệ thông tin (IT). Nền kinh tế Hoa Kỳ trỗi dậy trở lại. Các doanh nghiệp mới được mở ra để giúp các công ty tối ưu hoá hệ thống IT của ḿnh, như là Microsoft, Cisco và Oracle. Sau một khoảng thời gian điều chỉnh đầy đau đớn, các công ty có thể tạo ra nhiều việc làm mới trả lương tốt hơn. Họ không thích thú với nhưng công việc lỗi thời mà Trung Quốc, Ấn Độ hay Đông Âu có thể làm được. Họ thấy được một tương lai mà của cải không phải được tạo ra bởi việc chế tạo đồ dùng hay xe hơi, mà bằng sức mạnh trí óc, sức sáng tạo, tính nghệ thuật, kiến thức và bản quyền trí tuệ. Hoa Kỳ đă trở lại cuộc chơi. Họ giành lại được vị trí là nền kinh tế phát triển nhanh nhất trong các nước đă phát triển. Tôi thật sự khâm phục sự năng động và tin thần khởi nghiệp của người Mỹ.
Bạn tiếp tục chứng kiến điều đó ngay lúc này đây. Người Mỹ vận hành một hệ thống gọn gàng hơn và có sức cạnh tranh hơn. Họ có nhiều bằng sáng chế hơn. Họ luôn cố gắng tạo được thứ ǵ đó mới hoặc làm điều ǵ đó tốt hơn. Tất nhiên, điều này cũng có một cái giá của nó. Chỉ số thất nghiệp của Hoa Kỳ lên xuống như một cái yoyo. Ở thời ḱ suy thoái, chỉ số thất nghiệp từ 8 đến 10 phần trăm là chuyện hiển nhiên. Kết quả là một tầng lớp dưới h́nh thành. Giữa những xa hoa, lấp lánh, các cửa hàng đẹp đẽ ở New York , bạn cũng có thể dễ dàng thấy người Mỹ vô gia cư nằm trên vệ đường. Họ không có ǵ ngoài tấm áo khoác thân và miếng thùng carton để nằm ngủ. Một số người, kể cả nhà kinh tế học đoạt giải Nobel Paul Krugman, đă lên án khoảng cách giàu nghèo ngày càng lớn ở xă hội Mỹ.
Điều này có chấp nhận được không? Tôi không thể nói được. Có những tổ chức tôn giáo và từ thiện giúp đỡ. Một số thành lập những quán ăn t́nh thương cho người thất nghiệp, vv…. Nhưng mà bạn không thể vừa muốn có chiếc bánh trong tay, vừa muốn ăn nó. Nếu bạn muốn tạo nên sự cạnh tranh mà Hoa Kỳ đang có, bạn không thể tránh được việc tạo nên khoảng cách đáng kể giữa tầng đỉnh và tầng đáy, và không thể tránh khỏi việc tạo nên một tầng lớp dưới. Nếu như bạn chọn một nhà nước phúc lợi, như châu Âu sau Chiến tranh thế giới lần thứ hai, bạn tự nhiên sẽ không c̣n năng động.
Cuối cùng, Hoa Kỳ có một nền văn hoá tôn vinh những người dám tự làm tự chịu. Khi họ thành công, họ được ngưỡng mộ như là một nhà khởi nghiệp tài năng và có được sự công nhận và vị trí xă hội họ đáng được hưởng. Khi họ thất bại th́ điều này được coi là một giai đoạn tạm thời, tự nhiên và cần thiết để rốt cuộc thành công. V́ vậy họ có thể đứng lên và bắt đầu lại. Nền văn hoá này khác với Anh, một xă hội tĩnh hơn – nơi mà mọi người biết vị trí phù hợp của ḿnh. Nước Anh rất mang tính châu Âu về điểm này. Người Anh từng có nhiều khám phá vĩ đại – máy hơi nước, máy kéo sợi và động cơ điện. Họ cũng có nhiều giải Nobel khoa học. Nhưng rất ít khám phá trong số này của họ trở nên thành công về mặt thương mại. Tại sao lại như thế? Những năm dài của 2 thế kỉ đế chế đă h́nh thành một xă hội nơi mà giới thượng lưu cũ và những quư tộc có ruộng đất được kính trọng. Giới nhà giàu mới bị xem thường. Các sinh viên trẻ ưu tú mơ ước trở thành luật sư, bác sĩ và trí thức – những người được ngưỡng mộ v́ trí tuệ và đầu óc của họ hơn là lao động cực nhọc hoặc lao động tay chân. Hoa Kỳ th́ lại khác, là một xă hội mới không có khoảng cách tầng lớp. Mọi người đều ngưỡng mộ việc làm giàu – và muốn trở nên giàu có. Đây là một động lực rất lớn để tạo nên các công ty mới và của cải. Thậm chí ở các công ty của Mỹ, người trẻ có tiếng nói lớn hơn ở các cuộc họp, và sức trẻ của họ được định hướng để giúp công ty trở nên sáng tạo hơn.
Lư Quang Diệu
Dịch: Nguyễn Việt Vân Anh
florida80
09-08-2019, 01:08
V́ Sao Đức Khổng Tử Bị Vợ Bỏ? - Hỏi Và Đáp
Bài này được trích từ email của Giáo sư Hùynh Chiếu Đẳng, do đó xin giữ nguyên văn dù có đọan không có dấu.
From: "dinhphung tran" <williamtrandinhphung @gmail.com>
Date: Nov 11, 2014 4:09 PM
Subject: Re: [quanvenduong] Duc Khong Tu
To: "Dang Huynh Chieu" <huy017@gmail.com>
Kinh Ong Chu Quan Ven Duong,
Xin cam on Ong Chu Quan,
Nhieu mon ngon, bo ich lam.
Tien day xin hoi Ong Chu Quan vai dieu:
" Duc Khong Phu Tu, Van-bieu Dai-Su: Bac Thay muon thuo. da danh phan lon cuoc doi,chu du trong thien ha (di nhien thien ha duoc hieu o day la nuoc Trung Hoa) day Vu.Chua cach cai tri dat nuoc, (Chan-Dan) lay Dieu Thien, Hoa Binh lam muc dinh, dinh chuan Tam Cang, Ngu Thuong...
Khi co tuoi qui hoi Co Quan, thi nguoi phu nu ong rat muc yeu thuong, da om "cam sang thuyen khac" Co nguoi treu ong , va hoi: Ong da di day thien ha Tam Cang, Ngu Thuong ma khong giu duoc Nguoi Phu Nu cua rieng minh? Tai sao ?
Ong vui ve dap: Vi Chu Vi chua thau dao tinh cam cua Nu-Gioi !
Co Nguoi hoi them: Ngai muon noi gi ?
Dap: Tai sao giu mot doi song tre trong Co-Don ??
Cau chuyen nay hu , that nhu the nao, thua Ong Chu Quan ??
Mot Nu-Cuoi tuoi !!
Kinh can.
HCD: Thưa anh, anh trần Việt Long góp ư với anh như sau:
"Tran Viet Long" <tranvfhfhlong@hotmai l.com>
On Nov 12, 2014 11:59 AM, wrote:
* Xin cám ơn anh Huỳnh Chiếu Đẳng thật nhiều.
* Về chuyện hôn nhân của Khổng Tử th́ xin anh Đẳng cho tôi hồi đáp buổi chiều hay buổi tối này v́ ban ngày nhiều khi tôi bận quá, nhất là phải nhận và kiểm hàng khi xe tải đem đến với số lượng rất lớn mà tôi cũng cảm thấy mệt mơi rồi anh Đẳng ơi.
* Có vài khía cạnh cần phải nói trước:
1. Anh Trần Đ́nh Phùng viết chơi chơi, vui vui, hài hước hay là một câu hỏi nghiêm túc, nhưng khi hồi đáp th́ tôi viết nghiêm túc theo sự thật lịch sử.
2. Đức Khổng Tử và TT Lincoln đều quá xấu trai, hai người vợ không thể thương yêu chồng họ được chứ không phải họ thiếu chung thủy. Khổng Tử tướng ngũ lộ tức là mắt lộ (lồi), lỗ mũi lộ (rộng), hầu lộ (trái khế to chềnh ềnh), răng lộ (hở, chênh vênh), và tai lộ (vành tai bạt rộng như tại ... lừa). Đấy là chưa kể đầu của Ngài to tổ chảng mà lại ít tóc, cắm lững lơ trên một thân h́nh cao lêu nghêu, trông "dị hợm" vô cùng. DỊ TƯỚNG TẤT HỮU KỲ TÀI !
3. Khổng Tử thuộc ḍng dơi quư tộc sa sút (con cháu vua Thành Thái phải chạy xe ôm ở Miền Tây bây giờ...) [Thân phụ Ngài là cụ Thúc Lương Ngột, một nhà quư tộc uyên bác nhưng rất nghèo]. Khổng Tử phải đi làm thuê xây dựng nhà cửa khi c̣n rất nhỏ v́ Thân phụ ngài qua đời khi Ngài mới 3 tuổi. Một thời gian sau "training on the job" Ngài trở thành một nhà thầu xây dựng khi ngài mới 15 tuổi. Là người thợ xây dựng nhưng Ngài nói năng và làm việc rất thành tín, ngay thẳng; tiếng đồn vang xa, vua quan và quư tộc rất quư trọng và tín nhiệm rồi ngài trở nên giàu. Năm 19 tuổi Ngài kết hôn với một người con gái ḍng dơi quư phái là Nguyên Quan "thị." Lối viết văn học cổ thường xem nhẹ phụ nữ nên "Y" là he / him, và "Thị" là she / her, chứ không phải tên của bà mà Nguyên-quan là họ ghép như Tư-mă, Thượng-quan, Hoàng-phủ, Nguyễn-phước ... . Năm 23 tuổi Ngài ly dị / ly hôn / xuất thê.
* V́ Ngài chu du lục quốc (đến các kinh đô lục quốc trong đế quốc nhà Châu / Chu) nên người vợ trẻ "pḥng không gối chiếc" thật tôi nghiệp.
DUY NỮ TỬ DỬ TIỂU NHÂN VI NAN DƯỠNG DĂ; CẬN CHI TẮC BẤT TÔN, VIỄN CHI TẮC OÁN ( phụ nữ và kẻ tiểu nhân thật khó giáo dưỡng; gần gủi th́ họ lờn mặt, xa th́ họ oán giận)
Câu nói nổi tiếng xuất phát từ lời than trên của Khổng Tử: PHỤ NHÂN NAN HÓA !
* Giáo dục Nho học có ba cách:
- Công truyền: public;
- Biệt truyền: private;
- Bí truyền: secret.
Chuyện vợ của Không Tử không thuộc lănh vực công truyền (Hinh Nhi Hạ) và bí truyền (H́nh Nhi Thượng) nhưng thuộc lănh vực biệt truyền cho nên ḿnh thảo luận phải hết sức nghiêm chỉnh, tôn trọng, và ngưỡng mộ (seriously, respectfully, admiringly) v́ rằng về chính trị th́ Ngài chủ trương Tu (thân), Tề (gia), Trị (quốc), B́nh (thiên hạ) nhưng cuộc sống hôn nhân của Ngài không Tề th́ làm sao dạy người ta được ? Đấy là vấn đề tôi cần viết rơ với anh Đẳng. Không Tử "xuất thê / divorce" và không bao giờ lập gia đ́nh nữa mà dành toàn thời gian cho việc hoằng dương Nho học và dạy học.
* Ngài trả tự do cho Nguyên-Quan thị với tâm t́nh thật nhân đạo: "Tại sao giữ một đời sống trẻ trong cô đơn !" Anh Đẳng thấy tính cao quư trong hành động của Ngài. Chúng ta sau ngài 2500 mà c̣n thua xa Ngài.
Chiều về tôi mới viết ESSAY cho Anh chứ đây là PREAMBLE để Anh hiểu Ngài thôi.
Trần Việt Long
HCD: Thưa quí bạn anh Long định viết chi tiết, nhưng thấy rằng đây chỉ là chuyện bàn cho vui, nên tôi nghĩ là đủ rồi nói anh Long không cần viết thêm đâu.
Quán ven đường
florida80
09-08-2019, 20:50
Đi t́m Nhân cách đă mất của người Việt
Hôm nay, trong bài giảng cho những người trẻ về niềm tin vào con người từ đâu ra – đó là từ những ǵ họ đă làm trước mắt chúng ta hoặc cho chúng ta, tôi đă kể lại câu chuyện ḿnh đánh mất niềm tin vào nhân cách người Việt như thế nào, và từ đó tôi đă phải đi t́m nhân cách người Việt đă bị đánh mất ra sao?
Câu chuyện bắt đầu cách đây hơn ba mươi năm. Năm đó, tôi vừa tốt nghiệp cao học kỹ thuật và kinh tế từ Đông Âu, về nước. Đó là những năm tháng gian khó đặc biệt của đất nước ta dù đă ḥa b́nh, đă sau chiến tranh nhiều năm, do những sai lầm trong cơn say chiến thắng và sự ngu muội của “những ngừơi thắng cuộc” chiến là chính những người như ông cha tôi và đồng đội của họ…
Đối với tôi, đó cũng là những năm tháng mà tôi phải đấu tranh nội tâm cam go nhất về việc chọn hướng đi cho cả cuộc đời ḿnh, để sống sao cho ư nghĩa và đáng sống, “để đến khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đă hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trến đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người.” Vâng, tôi vẫn thuộc ḷng câu đó của Ostrowski qua nhân vật Pavel Coorsưgin trong cuốn “Thép đă tôi thế đấy”…
Trước đó, cả cuộc đời tôi đă được xắp đặt trước, rơ ràng: học giỏi, về cống hiến cho đất nước - như với tất cả bạn bè tôi. Nhưng, khoảng 80% lứa du học sinh chúng tôi đă quyết định không về nước… Tôi nằm trong số 20% c̣n lại, đang phân vân… chính v́ cái anh chàng Pavel trong tôi đó!
Lùi lại một chút, thế hệ chúng tôi là thế hệ lớn lên trong chiến tranh, đă biết rơ, thấy rơ, chứng kiến bom đạn là ǵ, đổ xương máu hay mất mạng sống trong bom đạn chiến tranh đó là như thế nào. Và được học, được sống là một hạnh phúc lớn lao như thế nào. Từ khi vào lớp 1 chúng tôi đă phải đi học ban đêm bằng những cái đèn dầu con con, và phải tự đào hào và hầm cá nhân cho ḿnh để tránh bom, mỗi đứa phải đào 1 mét hào chung và một cái hầm cá nhân của ḿnh – thầy cô giáo phân công và chỉ chỗ rơ ràng, từng đứa từng chỗ… Nhưng những đứa trẻ 6-7 tuổi c̣n tḥ ḷ mũi, cao chưa bằng cái cuốc cái xẻng ấy làm sao đào được hào và hầm (thường sâu trên 1 mét, rộng 60 đến 80 phân) cho ḿnh? Thầy cô không quan tâm điều đó, chỉ nói gọn: đó là “chỉ tiêu” của các em. Tôi hỏi; “Thưa cô, chỉ tiêu là ǵ ạ?” Cô nói: về nhà hỏi bố mẹ! Và đúng là bố mẹ tôi và các bậc phụ huynh đều rất hiểu chỉ tiêu là ǵ… Đến lớp 4 chúng tôi đă tự đào cả lớp học và hầm hào cho ḿnh, lớp 7 chúng tôi xung phong đi bộ đội và nhiều bạn bè tôi đă vào thẳng thành cổ Quảng Trị để không bao giờ về học tiếp, cấp 3 chúng tôi chứng kiến trận chiến B52 trên không, lớp 10 quá nửa bạn bè lớp chúng tôi tham gia chiến dịch 1975…
Chúng tôi không được đi bộ đội (dù đă t́nh nguyện) v́ một lư do: học giỏi. V́ thế, học xong là phải trở về cống hiến hầu như là câu trả lới tất nhiên và bắt buộc đối với tôi. Nhưng sự thực đất nước những năm tháng đó và sự thực đại đa số bạn bè tôi đă quyết định ở lại trời Âu, với một sự thực nữa: những ǵ đă và đang xảy ra với chế độ cộng sản trên các nước Đông Âu đó, đă làm “con người lư tưởng” hay “cỗ máy Pavel-hồng vệ binh” trong tôi chao đảo khủng khiếp.
Ở lại hay về nước? Tôi đă về phép với quyết định được ở lại thực tập sinh thêm 3 năm trong tay, tức là cánh cửa trở lại trời Âu rồi ở lại đó của tôi vẫn c̣n mở…
florida80
09-08-2019, 20:51
Nhà tôi ở Tp.HCM. Ba tôi, một cán bộ tập kết và một người cộng sản kiên cường, đang tại chức, khuyên tôi nên trở lại “học tiếp”. Đó là một bất ngờ, v́ tôi th́ muốn về đi làm và…”cống hiến”, và tôi cứ nghĩ ba tôi cũng muốn vậy. Mọi chuyện c̣n tạm chưa quyết định, và tôi ra Bắc về thăm quê Ngoại, nơi tôi sinh ra và lớn lên. Đă có một chuyện rất nhỏ xảy ra trong chuyến đi Bắc đó làm tôi quyết định dứt khoát quay trở lại Đông Âu.
Tôi và mẹ tôi ra Bắc bằng tàu liên vận. Hai mẹ con ngồi ở khoang ghế cứng. V́ là tầu chậm, nó đỗ ở tất cả mọi ga và làm tôi rất thích thú. Ở mỗi ga, khoang tàu biến thành cái chợ hay hàng ăn, tùy vào thời điểm. Ngoài sự nghèo đói, lộn xộn, mất vệ sinh và nói chung là kém văn hóa là đặc trưng của những ǵ xảy ra trên chuyến tàu đó hay cho cả đất nước ta thời đó, điều tôi nhớ nhất và thất vọng vô cùng là: từ Nam ra Bắc tôi hầu như không thấy một nụ cười trên gương mặt một ai cả…
Ở một ga miền Bắc Trung bộ, tôi không nhớ ở đâu, h́nh như ở xứ Thanh, có một cô bé khoảng 14-15 đội lên tàu bán một rổ tép khô. Do đông người đi lại bán hàng va chạm, rổ tép khô của cô bé bị rơi đổ hết xuống sàn tàu, ngay trước mắt tôi và cách chỗ tôi ngồi chừng 1-2 mét. Cô bé hốt hoảng lo sợ, luốn cuống qú xuống gom vội tép lại. Theo bản năng “ga lăng”, tôi lao ngay ra giúp cô bé vơ tép khô lại thành từng đống nhỏ. Cùng lúc đó, nhiều người xung quanh cũng đều xông vào, đa số cũng là những người bán hàng trên tàu như cô bé, xúm lại làm như tôi: vơ tép khô của cô bé gọn lại. Tôi cười nh́n mọi người và nghĩ: “Ồ, mọi người tốt quá! Thế mà ḿnh đă nghĩ dân ta bây giờ không yêu quí nhau như trước nữa…”
Chưa kịp nghĩ hết ư trên th́ tôi đă đớ người ra khi nh́n thấy mọi người không bốc tép khô vào rổ cho cô bé như tôi mà cho vào những cái túi riêng của họ! Một loáng, sàn tàu đă sạch trơn không c̣n tí tép khô nào! Và mọi người thản nhiên bỏ đi với những túm tép khô vơ vét được của họ, như không có ǵ xảy ra… Tôi chẳng thấy nét mặt ai mừng rỡ hay buồn hay ái ngại ǵ cả, b́nh thường… C̣n cô bé đứng dậy co dúm thút thít khóc bên cạnh rổ tép khô nay chỉ c̣n một vốc. Tôi cứ đứng bên cạnh cô bé, ngơ ngác và ḷng rưng rưng với nắm tép khô c̣n chưa kịp đưa vào rổ của cô bé, và không hiểu tại sao mọi người làm như thế! C̣n những hành khách trong toa tàu, trong đó có mẹ tôi, đă chứng kiến toàn bộ chuyện đó, cũng làm ngơ, không ai phản đối ǵ, cho là chuyện b́nh thường…
Cho đến hôm nay tôi vẫn c̣n khinh ghét con người ḿnh v́ lúc đó đă không làm được việc ḿnh muốn làm nhất là gào thét lên: “Mọi người! Hăy trả lại tép khô cho cô bé!”
Cho đến hôm nay, cái câu không được hét ra ấy vẫn cứ vang lên măi không tha trong đầu tôi: “Hăy trả lại tép khô cho cô bé!”
Để rồi, tôi không c̣n muốn trở về nước làm việc để “cống hiến cho đất nước” nữa. Bởi v́, từ hôm đó, ngay lúc đó, một điều ǵ lớn lao đă đổ vỡ trong tôi. Tôi đă mất niềm tin vào nhân cách người Việt, qua những ǵ tôi chứng kiến và trải nghiệm.
Sự kiện nhỏ đó đă làm tôi mất niềm tin vào nhân cách người Việt. Tôi không thể tự hào là người Việt nữa. Tôi quyết định quay lại trời Âu để “học tiếp” theo lời khuyên của ba. Thực sự, đó là một cuộc bỏ chạy của tôi. Nhưng tôi lại sợ ḿnh sẽ chạy măi. Sẽ không bao giờ quay trở lại đất nước này nữa. Thế là tôi đưa ra một quyết định sai lầm lớn đầu tiên trong đời. Tôi nói: “Mẹ ơi, con muốn lấy vợ trước khi con quay lại thực tập tiếp”. Mẹ tôi bị bất ngờ, hỏi: “Tại sao con quyết thế?” Tôi nói: “Nếu không lấy vợ th́ chắc con sẽ ở lại, không bao giờ về nước nữa?”. Ngày đó, quyết định học xong ở lại là quyết định giải thoát lớn lao, giống như người vượt biên vậy, xă hội coi là những kẻ phản bội, và ai cũng biết ở lại bên đó là chấp nhận xa gia đ́nh măi măi, v́ hạnh phúc của những người ra đi.
Ngay trong đợt về phép đó, tôi đă mang quà về gia đ́nh cho mấy thằng bạn thân đă quyết định ở lại bên ấy, thấy gia đ́nh chúng nó bị xă hội ghẻ lạnh phải nghỉ việc, bán nhà chuyển chỗ ở, thấy bố mẹ chúng nó tiếp tôi và nhận quà của con ḿnh gửi về mà phải đi báo công an phường đến chứng nhận… tôi khiếp quá. Nhưng nay tôi đă quyết quay trở lại châu Âu, và để ngỏ khả năng ở lại bên đó vĩnh viễn… chỉ v́ chứng kiến rổ tép khô bị đổ của cô bé trên tầu…
florida80
09-08-2019, 20:52
Sau khi nghe nói tại sao tôi phải lấy vợ, mẹ tôi không hỏi ǵ nữa mà nhất nhất làm theo ư tôi. Bà sợ “mất” con trai hoàn toàn.
Lúc đó, người tôi yêu, rất yêu th́ không yêu tôi, c̣n người rất yêu tôi th́ tôi chỉ quí trọng. Cả hai đều là bạn học, bạn thân của tôi thời phổ thông bom đạn. Tất nhiên, tôi chỉ có thể và nói mẹ xin cưới cho ḿnh ngừời thứ hai. Và ba năm sau thời gian thực tập sinh, tôi đă trở về nước làm việc, sống với người ḿnh đă cưới vội để thả neo đó. Cái Neo đó đúng là đă giữ tôi không phiêu bạt giang hồ. Nhưng đó là câu chuyện khác…
Câu chuyện chính ở đây là… những cái rổ tép bị cướp đi kia!
Mấy chục năm nay, sống trên đất nước XHCN này, chuyện những người đi đường vô t́nh bị rơi bịch tiền vung văi ra và bị mọi người xông vào cướp trắng hết… đă là b́nh thường, nhưng những giấc mơ và câu hét “Mọi người! Hăy trả lại tép khô cho cô bé!” vẫn cứ vang lên trong tôi.
Và tôi hiểu, đó là tôi vẫn c̣n đang đi đ̣i lại cho tôi nhân cách đạo đức người Việt ngày xưa mà tôi từng biết. Tại sao nó bị mất đi? Làm sao cho nó quay trở lại với người Việt? Tôi có t́m lại được niềm tin vào nhân cách người Việt như xưa nữa hay không?
Đó là câu hỏi tôi đă thảo luận với các bạn trẻ sáng nay.
Tôi tin là có. Dù điều đó không dễ, và không nhanh được, nhưng rồi cũng sẽ tới ngày...
Những hạt giống độc hại nào đó đă nẩy mầm sau chiến tranh, nhưng đă được gieo từ lâu trước đó vào văn hóa dân tộc, chỉ là hồi bé tôi không nhận ra những rổ tép khô bị hất đổ và cướp mất mà thôi.
Và bây giờ nó đă là rổ tép khô của tôi rồi.
Mọi người! Hăy trả lại rổ tép khô cho tôi!
florida80
09-08-2019, 20:53
Sông Cuộc Đời Đáng Sống
Sẵn sàng hay không, một ngày nào đó tất cả đều sẽ đến điểm cuối.
Sẽ không c̣n b́nh minh, không c̣n phút, không c̣n giờ, không c̣n ngày.
Mọi thứ bạn lượm lặt, dù cất trong kho hay đă quên mất, đều sẽ sang tay người khác.
Tài sản, danh vọng và quyền lực phù du của bạn sẽ tàn lụi vào hư không.
Bạn có ǵ, hay ai nợ bạn, cũng thành vô nghĩa.
Thù Hằn, Cay Đắng, Bực Tức, và Ghen Tị của bạn cũng sẽ biến mất.
Mọi Hy Vọng, Tham Vọng, Kế Hoạch, và Dự Tính của bạn cũng sẽ tiêu tan.
Thắng hay Bại, đă từng rất quan trọng với bạn, rồi sẽ phai mờ.
Bạn từ đâu đến, hay đă sống bên phía đường nào, rốt cuộc cũng sẽ thành vô nghĩa.
Bạn đẹp hay thông thái, điều đó sẽ thành vô nghĩa.
Giới tính và mầu da của bạn cũng không thành vấn đề.
Vậy điều ǵ có ư nghĩa? Làm thế nào để đo lường giá trị những ngày sống của bạn?
Ư nghĩa không nằm trong cái bạn mua, nhưng trong cái bạn xây;
không nằm trong cái bạn lấy, nhưng trong cái bạn cho.
Ư nghĩa không nằm trong thành công, nhưng trong tầm quan trọng.
Ư nghĩa không nằm trong điều bạn học, nhưng trong điều bạn dạy.
Ư nghĩa nằm trong từng hành động chân thật, nhân ái, hay hy sinh, làm cho người khác được phong phú, mạnh mẽ, và muốn theo gương của bạn.
Ư nghĩa không nằm trong khả năng, nhưng trong nhân cách của bạn.
Ư nghĩa không nằm trong bao nhiêu người bạn biết, nhưng trong bao nhiêu người sẽ thấy mất mát khi bạn ra đi.
Ư nghĩa không nằm trong kư ức của bạn, nhưng trong kư ức của những người yêu thương bạn.
Ư nghĩa nằm trong “Ai nhớ bạn, về việc ǵ, trong bao lâu”.
Sống một cuộc đời có Ư Nghĩa, đó không phải là Sự T́nh Cờ, đó không phải là Ḥan Cảnh, mà là Sự Lựa Chọn.
Đôi khi có một số người lướt qua cuộc đời bạn và ngay tức khắc bạn nhận ra rằng sự có mặt của họ ư nghĩa như thế nào. Họ đă dạy bạn những bài học, giúp bạn nhận ra giá trị của chính ḿnh, hoặc trở thành con người mà bạn từng mơ ước. Có lẽ bạn sẽ không biết được những con người này từ đâu đến ( bạn cùng pḥng, người hàng xóm, vị giáo sư, người bạn mất liên lạc từ lâu hay thậm chí là một người hoàn toàn xa lạ ). Bạn đừng thờ ơ với họ, hăy nhớ rằng trong từng khoảnh khắc họ sẽ ảnh hưởng rất sâu sắc đến cuộc đời bạn.
florida80
09-08-2019, 20:53
Ban đầu sự việc xảy ra trông có vẻ kinh khủng, đau khổ và bất công, nhưng khi lấy tấm gương của cuộc đời ra để đối chiếu, bạn sẽ hiểu được là nếu không có những giây phút ấy để bạn vượt qua mọi khó khăn th́ bạn khó có thể thấy được tài năng, sức mạnh, ư chí và tấm ḷng của bạn. Mọi việc đều diễn ra có chủ đích mà không có ǵ gọi là t́nh cờ hay may rủi. Bệnh tật, tổn thương trong t́nh yêu, giây phút tuyệt vời nhất của cuộc sống bị đánh cắp hoặc mọi thứ ngu ngốc khác đă xảy đến với bạn, hăy nhớ rằng đó là bài học quư giá. Nếu không có nó cuộc đời này chỉ là một lối đi thẳng tắp, một con đường mà không hề có đích đến cũng như bạn sống từng ngày mà không hề ước mơ. Thật sự con đường đó rất an toàn và dễ chịu, nhưng sẽ rất nhàm chán và vô nghĩa.
Những người bạn gặp sẽ ảnh hưởng đến đến cuộc đời bạn. Thành công hay thất bại, thậm chí là những kinh nghiệm tồi tệ nhất cũng chính là bài học đáng giá nhất, nó sẽ giúp bạn nhận ra được giá trị của chính ḿnh. Nếu có ai đó làm tổn thương bạn, phản bội bạn hay lợi dụng tấm ḷng của bạn, hăy tha thứ cho họ bởi v́ chính họ đă giúp bạn nhận ra được ư nhĩa của sự chân thật và hơn nữa, bạn biết rộng mở tấm ḷng với ai đó. Nhưng nếu có ai thương yêu bạn chân thành, hăy yêu thương họ một cách vô điều kiện, không chỉ đơn thuần là họ đă yêu bạn mà họ đang dạy bạn cách để yêu .
Hăy trân trọng khoảnh khắc và hăy ghi nhớ từng khoảnh khắc những cái mà sau này bạn không c̣n có cơ hội để trải qua nữa. Tiếp xúc với những người mà bạn chưa từng nói chuyện, và biết lắng nghe. Hăy để trái tim biết yêu thương người khác. Bầu trời cao vời vợi v́ thế hăy ngẩng đầu nh́n lên, tự tin vào bản thân. Hăy lắng nghe nhịp đập của trái tim ḿnh :"Bạn là một cá nhân tuyệt vời. Tự tin lên và trân trọng bản thân bạn, v́ nếu bạn không tin bạn th́ ai sẽ làm điều ấy ?".
Hăy sở hữu cuộc sống của bạn và đừng bao giờ hối tiếc về lối sống ấy. Nếu bạn thương yêu ai đó th́ hăy nói cho họ biết, dù rằng sẽ bị từ chối nhưng nó có thể làm cho một trái tim tan nát có thể đập trở lại.
Sưu tầm
florida80
09-08-2019, 20:55
Tiền Bạc - Trí Tuệ Và Cảm Xúc
Minh Đạt
Trong tác phẩm "10 Bí quyết thành công của người Do Thái", tác giả Lư Hạo, nhà nghiên cứu người Trung Hoa, có một phần rất hay bàn về Trí tuệ và Tiền bạc.
Chong rua tien o vuong quoc kim cuonghttp://vneconomy2.vcmedia.v n/zoom/500_312/Images/Uploaded/Share/2008/09/20080915102359777/usdn.jpg
Người Do Thái có một chuyện vui cười nói về mối quan hệ giữa trí tuệ với tiền bạc. Có hai học giả nói chuyện với nhau. "Trí tuệ và tiền bạc cái nào quan trọng hơn?", "Tất nhiên là trí tuệ quan trọng hơn!", "Vậy tại sao người có trí tuệ lại phải làm việc cho người giàu có nhiều tiền bạc. Người giàu lại không phải phục vụ người có trí tuệ. Ai cũng đều thấy các học giả triết gia phải chiều ḷng theo ư muốn các triệu phú, c̣n các triệu phú lại có thái độ trịnh thượng đối với người có trí tuệ.", "Người có trí tuệ biết được giá trị của tiền bạc, c̣n triệu phú liệu có luôn hiểu rơ giá trị của trí tuệ?"
Không thể cho rằng lời nói của học giả thiếu đạo lư bởi con người ta có biết được giá trị của đồng tiền mới đi làm việc cho nhà giàu. Chỉ những ai không biết giá trị của trí tuệ mới lên mặt đối với bậc trí giả. Nhưng ư nghĩa sâu xa của câu chuyện này như thế nào? Nó thể hiện ngay bản thân nghịch lư của câu chuyện.
Người có trí tuệ đă biết được giá trị của tiền bạc, vậy tại sao không dùng trí tuệ để kiếm tiền? Biết được giá trị của đồng tiền nhưng vẫn phải dựa vào sự phục vụ các triệu phú để kiếm sống. Trí tuệ như vậy có ǵ và c̣n đáng được coi trọng không?
Tuy trí tuệ của các học giả triết gia được gọi là “Trí Tuệ” nhưng không phải là trí tuệ thực sự, nó chỉ đơn thuần là Tri thức, nó không có quan hệ ǵ với đồng tiền. Trí thức phải chịu trước sự kiêu hănh của đồng tiền sao có thể quan trọng hơn tiền bạc. Trái lại các triệu phú không có trí thức như học giả nhưng lại biết chi phối đồng tiền thu nhận được giá trị của nó. Họ có trí tuệ dựa vào đồng tiền để sai khiến trí tuệ của các học giả đó mới là trí tuệ thức sự. Trí tuệ này rơ ràng quan trọng hơn cả tiền bạc.
Người Do Thái đă đưa ra một khái niệm tổng quát về đồng tiền như sau: Đồng tiền sống có thể không ngừng sinh ra tiền mới, quan trọng hơn, trí tuệ chết không sinh ra tiền. Trái lại trí tuệ sống có thể sinh ra tiền, c̣n đồng tiền chết không thể sinh ra tiền mới. Trí tuệ hoá nhập với đồng tiền được gọi là trí tuệ sống. Đồng tiền hoá nhập với trí tuệ được gọi là đồng tiền sống. Rất khó để phân biệt ngôi thứ giữa trí tuệ sống và đồng tiền sống. Thực tế hai vấn đề này đồng thời là một nó chỉ là một sự kết hợp đầy đủ chặt chẽ giữa nhau.
Thể cùng tồn tại và đồng nhất giữa trí tuệ và tiền bạc là một tư tưởng đặc biệt của người Do Thái, điều đó giải thích v́ sao các Doanh nhân Do Thái thành công. Điều đó cũng thể hiện người Do Thái rất coi trọng trí tuệ và cũng rất coi trọng đồng tiền.
Nhưng người Do Thái c̣n có một câu chuyện khác. Trên một chiếc tàu có rất đông hành khách, phần lớn đầu là thương gia giàu có, mang theo rất nhiều của cải, duy chỉ có một vị Học giả. Các thương gia tụ tập lại một chỗ, khoe khoang về tài sản của ḿnh. Sau khi nghe xong, vị học giả nói: "Tôi mới là người giàu nhất, tạm thời tôi chưa trưng bày của cải cho các ông xem." Trong chuyến đi biển đó, bọn cướp biển xông lên cướp sạch vàng bạc châu báu và mọi thứ của các thương gia.
Học vấn cao sâu của vị học giả được dân chúng ở cảng hâm mộ và ông bắt đầu mở lớp giảng dạy giáo lư trong nhà trường. Thời gian sau, vị học giả gặp lại các thương gia cùng đi thuyền khi trước, cảnh ngộ của họ rất thảm hại. Họ thấy ông được mọi người trọng vọng, lúc đó họ mới biết thứ tài sản mà ông đă nói trước đây. Họ cảm khái nói: " Ngài nói đúng! Người có học thật vô cùng giàu có". Người Do Thái cũng đă thể hiện rằng: Trí tuệ không thể bị tước đoạt và có thể luôn mang theo bên người, nên nó là thứ tài sản quan trọng nhất, quư báu nhất.
florida80
09-08-2019, 20:56
Tri thức, thứ được tích luỹ từ sách vở, tích luỹ từ trường lớp. Nó chưa được hấp thụ vào trong Trí óc, chưa được hấp thụ vào trong Trái tim, chưa thể chảy trong từng mạch máu, thấm đậm trong từng tế bào,... Th́ nó chỉ là tri thức xuông. Giống như h́nh ảnh một con lừa ḅ đi chậm chạp và cơng trên lưng một kho tàng sách. Tri thức là ngoại vi, Trí tuệ là cái bên trong. Trí tuệ hấp thụ được từ cuộc sống, từ thất bại, từ thành công.
Trí tuệ là cái làm nên con người.
Trí tuệ là cái làm nên Con Người. Đó là hiện tại của Con Người. Thông qua Trí tuệ Con Người thực hiện chức năng sống. Và tất cả các hoạt động khoa học, tất cả các hoạt động kinh doanh, tất cả các hoạt động chính trị, hệ thống tôn giáo và các hoạt động tâm lư,... của Con Người đều dựa vào nền tảng chung đấy là Trí tuệ.
florida80
09-08-2019, 20:57
Sống Ở Mỹ, Nói Tiếng Việt - Hoàng Đức
Đây là một đề tài tôi muốn viết từ lâu nhưng chần chừ măi, phần v́ lười biếng, phần v́ thiếu tự tin không biết viết ra có báo nào chịu đăng bài của ḿnh không, không biết có ai chịu đọc không và v́ do dự măi không biết đặt tựa đề như thế nào cho gọn cho đúng với ư muốn của ḿnh. Nay nhân đọc cuốn "Rừng mắm văn nghệ" của Vơ Đ́nh, một họa sĩ kiêm văn sĩ tôi sung sướng t́m được nhan đề bài viết của tôi phỏng theo bài viết của ông Vơ Đ́nh nhan đề "Sống ở Mỹ viết tiếng Việt". Tôi xin phép ông Vơ Đ́nh được đạo văn, thuổng của ông nguyên con tựa đe,à chỉ sửa lại chữ "viết" thành chữ "nói".
Cách đây một năm tôi lên San Jose dự đám cưới đứa cháu, con cô em họ. Trong câu chuyện hàn huyên sau bữa ăn tối, cô em của tôi thuật lại câu chuyện khá vui, nhân tôi khen thằng cháu qua Mỹ từ lúc c̣n bé tí mà vẫn nói được tiếng Việt mà lại là tiếng Huế nữa. Cô em tôi kể rằng trong một cuộc phỏng vấn nghề nghiệp (interview Job) người phỏng vấn đại diện cho công ty là một người Việt Nam nên ông ta vui miệng hỏi thằng cháu tôi ở nhà nó nói tiếng Việt hay tiếng Mỹ, thằng cháu đă vui vẻ trả lời rằng nó nói tiếng Việt. Người phỏng vấn lại hỏi:
- Anh nói tiếng Việt vùng nào"
- Tôi nói tiếng Huế mọi.
Người phỏng vấn chào thua v́ không biết tiếng Huế mọi là tiếng vùng nào. Số là cháu tôi nói tiếng Huế nhưng âm điệu pha lẫn giọng Huế, giọng Saigon và giọng Mỹ thành một thứ tiếng lơ lớ mà dân Huế chúng tôi thường gọi đùa là "Huế mọi" do các sắc dân vùng thượng du ở Huế nói, v́ thế cô em của tôi thường chế nhạo thằng con là:
- Mi nói tiếng Huế mọi.
Tội nghiệp cháu tôi cứ nghĩ là có một thứ tiếng Huế mọi trong ngôn ngữ Việt Nam, do đó nó trả lời người phỏng vấn là nó nói tiếng Huế mọi làm ông này cứ ngẩn ṭ te chẳng biết thứ tiếng ǵ và ở vùng nào trên dăi đất Việt Nam.
Người Việt Nam tuy sinh sống ở Mỹ nhưng vẫn dùng tiếng mẹ đẻ để giao thiệp với nhau dù tiếng Mỹ có nhiều người c̣n thông thạo hơn là tiếng Việt. Đây là trường hợp các thanh thiếu niên sinh trưởng tại Mỹ hoặc qua Mỹ lúc c̣n bé khi chưa có một vốn liếng tiếng Việt khá. Loại tiếng Việt này khá lư thú! Chúng ta nghe thế hệ này nói tiếng Việt tất phải ph́ cười. Nhưng đây là một căn bệnh rất dễ chữa. Chỉ cần một thời gian chịu khó trau dồi th́ sẽ nói tiếng Việt lưu loát và dùng tiếng Việt trong sáng ngay. Tôi có quen một ông bác sĩ thú y trước đây đă từng giữ chức vụ quan trọng trong Bộ canh nông VNCH nên qua Mỹ ngay từ những ngày sôi động năm 1975. Ông có một vài đứa con sinh trưởng tại Mỹ nên có thể xem chúng như những thằng Mỹ con và tôi đă từng được nghe những đứa bé này nói những câu tiếng Việt thật ngộ nghĩnh như:
- Bố bảo con canh chừng không cho ông nội ngồi ngoài vườn lâu nhưng con nói mà nó không nghe nó cứ ngồi ngoài đó măi.
Hoặc là khi có người gọi phone vào th́ thằng bé bảo với mẹ nó rằng:
- Mẹ ơi có ông nào muốn mẹ nè. Con nói mẹ chưa sẵn sàng nhưng nó nói là nó muốn mẹ liền ngay bây giờ.
Con nhỏ em của thằng bé lại nói tiếng Việt thông thạo hơn anh và lại c̣n dùng văn phạm một cây xanh dờn như:
- Em muốn anh cầm (hái) cho em trái kia ḱa, nó ngồi trên cái cành bên kia ḱa.
Chúng ta phải chấp nhận cách nói tiếng Việt này của con cháu chúng ta và cố gắng dạy cho chúng nói năng lưu loát hơn.
florida80
09-08-2019, 20:58
Nhưng thật khó chấp nhận thứ tiếng Việt lai căng của một số người Việt chỉ mới sống ở Mỹ một vài năm mà lại ở tại đất Cali trong cộng đồng Việt Nam đông nhất thế giới này. Hàng ngày họ nói tiếng Việt trong gia đ́nh, trong xă hội họ cũng tiếp xúc với đồng hương nhiều hơn với người Mỹ. Lưỡi của họ cũng nếm toàn nước mắm trong bữa ăn thường nhật nên chúng ta khó có thể nghĩ là lưỡi của họ đă bị ríu lại nên không thể nói tiếng Việt lưu loát được nữa. Tôi đă từng nghe họ nói một thứ tiếng Việt 7 phần Việt 3 phần Mỹ hay là tứ lục tức là 6 Việt 4 Mỹ. Trong các câu nói bao giờ họ cũng cố gắng chêm vào một số từ ngữ Mỹ cứ y như là họ đă quên tiếng mẹ đẻ và trong lúc nói chuyện th́ tiếng Mỹ đă đến trước trong trí óc đă dày đặc tiếng Mỹ. Họ muốn cho ta nghĩ là họ am hiểu tiếng Mỹ, là họ rất giỏi tiếng Mỹ. Nhưng chẳng lẽ nói chuyện với người Việt mà lại xài toàn tiếng Mỹ mà thực ra họ cũng chưa đạt đến tŕnh độ lưu loát tiếng Mỹ như họ mơ tưởng, nên họ bèn chọn phương thức khoe tài tiếng Mỹ bằng cách nói nửa nạc nửa mỡ tức là nửa Mỹ nửa Việt trộn lại với nhau thành một thứ tiếng lai căng, đầu Ngô ḿnh Sở chả ra cái quái ǵ. Chúng ta hăy nghe những phát ngôn sau đây để thấy sự kệch cỡm, kênh kiệu và đôi khi lại c̣n để ḷi cái dốt ra nữa.
Đây là một cán sự sở xă hội quận Cam nói chuyện với khách hàng Việt Nam, một người không rành tiếng Mỹ:
- Anh chỉ báo cáo chậm một ngày là tôi do something rồi. Nhưng mà Ok, anyway tôi cho anh một cái chance. OK để anh try, OK cho next time, OK"
Trong một câu ngắn mà cô OK tía lia như lính nhảy dù của chúng ta bắn súng đại liên th́ thật hết chỗ chê. Lại một hôm tôi vào một cửa hiệu bán sách, may mắn được nghe một ông chủ tiệm nói tiếng Mỹ vi vút như thế này.
- Hiện nay tôi không thể trả lời anh right now được. But anyway tôi sẽ write down cho anh một cái check. Anh yên chí tôi sẽ mail cho anh ngay today.
Nghe những câu nói chắp vá như những cuộc t́nh của trai tứ chiếng gái giang hồ, tôi bỗng muốn bắt chước hai nhân vật Hứa Do, Sào Phủ bên Tàu chạy vội về nhà để rửa tai. Tiếng Việt Nam ta mà nói đến tŕnh độ này th́ thật "Ấy là bệnh nặng" không c̣n thuốc chữa được nữa. Thử tưởng tượng ngày nào bạn cũng nghe những câu nói tả pín lù, hú hồn, hằm bà lằng, loạn xà ngầu như thế th́ chắc là bạn phải đi khám lỗ tai v́ bị viêm màng nhĩ. "Speak tiếng Việt" như vậy th́ chẳng khác nào ta ăn bánh ḿ với mắm ruốc trộn với butter.
Tôi đồng ư là có những từ ngữ Việt Nam dùng không đạt, không tới bằng tiếng Mỹ th́ ta có thể dùng tiếng Mỹ để thay thế chẳng hạn như: đi shopping, đi dự party, gọi phone vv… trái lại tôi thấy dị ứng với thứ tiếng Việt lai căng kênh kiệu, như động một tí là Wow! My God! Hay Really hay I see vv…thậm chí có người lại dùng tiếng Mỹ một cách kỳ lạ chẳng hạn họ đă dùng tiếng Việt rồi lại kèm theo tiếng Mỹ diễn tả cùng một ư. Ví dụ "Nhưng dù ǵ th́ anyway..." hoặc là "tôi đă cố gắng try..." hay "Xin quư vị đi follow theo sau tôi".
Các bạn có thể nghe một câu như thế này mà không khó chịu th́ tôi xin đầu hàng cả hai tay lẫn hai chân: "Mẹ không có free time để talk cho you nghe. Hẹn you some day me sẽ talk more hơn, OK""
Những ǵ tôi viết trên đây là muốn tŕnh bày với các bạn một khía cạnh trong đời sống trên đất Mỹ. Xin bạn đọc xem như là một câu chuyện khôi hài. Tôi không có tham vọng dạy đời mà chỉ mong mang đến cho các bạn một niềm vui nho nhỏ trong những lúc trà dư tửu hậu. Nếu quư vị say yes th́ tôi thank kiu quư vị c̣n nếu quư vị say No không đồng ư với tôi th́ tôi xin sorry quư vị. See you later nhé quư vị.
florida80
09-08-2019, 20:59
Nhưng thật khó chấp nhận thứ tiếng Việt lai căng của một số người Việt chỉ mới sống ở Mỹ một vài năm mà lại ở tại đất Cali trong cộng đồng Việt Nam đông nhất thế giới này. Hàng ngày họ nói tiếng Việt trong gia đ́nh, trong xă hội họ cũng tiếp xúc với đồng hương nhiều hơn với người Mỹ. Lưỡi của họ cũng nếm toàn nước mắm trong bữa ăn thường nhật nên chúng ta khó có thể nghĩ là lưỡi của họ đă bị ríu lại nên không thể nói tiếng Việt lưu loát được nữa. Tôi đă từng nghe họ nói một thứ tiếng Việt 7 phần Việt 3 phần Mỹ hay là tứ lục tức là 6 Việt 4 Mỹ. Trong các câu nói bao giờ họ cũng cố gắng chêm vào một số từ ngữ Mỹ cứ y như là họ đă quên tiếng mẹ đẻ và trong lúc nói chuyện th́ tiếng Mỹ đă đến trước trong trí óc đă dày đặc tiếng Mỹ. Họ muốn cho ta nghĩ là họ am hiểu tiếng Mỹ, là họ rất giỏi tiếng Mỹ. Nhưng chẳng lẽ nói chuyện với người Việt mà lại xài toàn tiếng Mỹ mà thực ra họ cũng chưa đạt đến tŕnh độ lưu loát tiếng Mỹ như họ mơ tưởng, nên họ bèn chọn phương thức khoe tài tiếng Mỹ bằng cách nói nửa nạc nửa mỡ tức là nửa Mỹ nửa Việt trộn lại với nhau thành một thứ tiếng lai căng, đầu Ngô ḿnh Sở chả ra cái quái ǵ. Chúng ta hăy nghe những phát ngôn sau đây để thấy sự kệch cỡm, kênh kiệu và đôi khi lại c̣n để ḷi cái dốt ra nữa.
Đây là một cán sự sở xă hội quận Cam nói chuyện với khách hàng Việt Nam, một người không rành tiếng Mỹ:
- Anh chỉ báo cáo chậm một ngày là tôi do something rồi. Nhưng mà Ok, anyway tôi cho anh một cái chance. OK để anh try, OK cho next time, OK"
Trong một câu ngắn mà cô OK tía lia như lính nhảy dù của chúng ta bắn súng đại liên th́ thật hết chỗ chê. Lại một hôm tôi vào một cửa hiệu bán sách, may mắn được nghe một ông chủ tiệm nói tiếng Mỹ vi vút như thế này.
- Hiện nay tôi không thể trả lời anh right now được. But anyway tôi sẽ write down cho anh một cái check. Anh yên chí tôi sẽ mail cho anh ngay today.
Nghe những câu nói chắp vá như những cuộc t́nh của trai tứ chiếng gái giang hồ, tôi bỗng muốn bắt chước hai nhân vật Hứa Do, Sào Phủ bên Tàu chạy vội về nhà để rửa tai. Tiếng Việt Nam ta mà nói đến tŕnh độ này th́ thật "Ấy là bệnh nặng" không c̣n thuốc chữa được nữa. Thử tưởng tượng ngày nào bạn cũng nghe những câu nói tả pín lù, hú hồn, hằm bà lằng, loạn xà ngầu như thế th́ chắc là bạn phải đi khám lỗ tai v́ bị viêm màng nhĩ. "Speak tiếng Việt" như vậy th́ chẳng khác nào ta ăn bánh ḿ với mắm ruốc trộn với butter.
Tôi đồng ư là có những từ ngữ Việt Nam dùng không đạt, không tới bằng tiếng Mỹ th́ ta có thể dùng tiếng Mỹ để thay thế chẳng hạn như: đi shopping, đi dự party, gọi phone vv… trái lại tôi thấy dị ứng với thứ tiếng Việt lai căng kênh kiệu, như động một tí là Wow! My God! Hay Really hay I see vv…thậm chí có người lại dùng tiếng Mỹ một cách kỳ lạ chẳng hạn họ đă dùng tiếng Việt rồi lại kèm theo tiếng Mỹ diễn tả cùng một ư. Ví dụ "Nhưng dù ǵ th́ anyway..." hoặc là "tôi đă cố gắng try..." hay "Xin quư vị đi follow theo sau tôi".
Các bạn có thể nghe một câu như thế này mà không khó chịu th́ tôi xin đầu hàng cả hai tay lẫn hai chân: "Mẹ không có free time để talk cho you nghe. Hẹn you some day me sẽ talk more hơn, OK""
Những ǵ tôi viết trên đây là muốn tŕnh bày với các bạn một khía cạnh trong đời sống trên đất Mỹ. Xin bạn đọc xem như là một câu chuyện khôi hài. Tôi không có tham vọng dạy đời mà chỉ mong mang đến cho các bạn một niềm vui nho nhỏ trong những lúc trà dư tửu hậu. Nếu quư vị say yes th́ tôi thank kiu quư vị c̣n nếu quư vị say No không đồng ư với tôi th́ tôi xin sorry quư vị. See you later nhé quư vị.
florida80
09-08-2019, 20:59
Tôi Chỉ Là…- Thích Tánh Tuệ
Tôi chỉ là tờ giấy
Mà uy lực vô song
Trước tôi, người run rẩy
Đổi giọng, đổi cả ḷng..
Tôi chỉ là tờ giấy
Mà khiến đời long đong
Ngược xuôi hai ḍng chảy
Măi kiếm t́m, chờ trông...
Đời đen, tôi tẩy trắng,
Trắng- tôi nhuộm thành đen
Đường cong tôi bẻ thẳng
Lạ biến thành thân quen.
Tôi là một mảnh giấy
Người cao thượng.. bỗng hèn,
Kẻ hèn thành.. '' thượng đế ''
Dù tâm hồn lấm lem..
Ai cho tôi giá trị,
Ai cho tôi quyền năng,
Ai cho tôi tiếng nói,
Ai v́ tôi nhọc nhằn ?
Tôi chỉ là mảnh giấy
Thiện, Ác cũng là tôi,
Dù chà tôi dưới đất
Thoáng chốc trèo lên ngôi.
Hỏi trên đời mấy kẻ
Thoát được bàn tay tôi ?
Tôi xua Đời lẫn Đạo
Chạy vào trong luân hồi..
Tôi là một tờ giấy
Đời vui, buồn mênh mông...
Chỉ ai Luôn Tỉnh Thức.
Hết bị tôi quay ṃng!
Thích Tánh Tuệ
florida80
09-08-2019, 21:01
Sunday, September 8, 2019
9 Thay Đổi Cơ Thể Cho Thấy Bạn Đă Già Nhanh Hơn Tuổi Thực
Mũi nở ra, ṿng eo lớn hơn, hông hẹp lại hay thay đổi khẩu vị là những dấu hiệu của việc lăo hóa sớm.
Răng mất đi sự nhạy cảm
Thời gian trôi qua, răng của bạn sẽ ít nhạy cảm hơn với đồ ăn nóng và lạnh. Theo Hiệp hội Nha khoa Hoa Kỳ, các dây thần kinh trong răng sẽ co dần lại khi bạn già đi, khiến răng thiếu nhạy cảm với đồ ăn. Vấn đề này có thể dẫn đến sâu răng và nhiều bệnh lư răng miệng khác.
Mũi to hơn
Thông thường, cơ thể ngừng phát triển kể từ năm 18 tuổi. Tuy nhiên, một số bộ phận vẫn có sự thay đổi, ví dụ như mũi, chúng sẽ tiếp tục phát triển trong suốt cuộc đời. Lư giải cho điều này chính là sự thay đổi ở các mô mềm, cơ và sụn cấu tạo nên mũi. Không giống như xương, sụn tiếp tục phát triển. Quá tŕnh này tăng tốc ở tuổi 50 và tiếp tục với tốc độ tương tự khi bước sang tuổi 60. Đó là lư do chóp mũi thường rủ xuống khi bạn già đi.
Eo to ra, hông hẹp lại
Khi bạn già đi, cơ thể thường có dấu hiệu mất nước nhanh hơn gây ra những thay đổi rơ rệt. Ở phụ nữ, ṿng eo sẽ to ra c̣n ṿng hông sẽ hẹp lại. Ở nam giới, sự sụt giảm nồng độ testosterone xảy ra khi lăo hóa cũng có thể ảnh hưởng đến sự phân phối chất béo và giảm số đo ṿng hông.
Lông mi rụng và ngắn lại
Chăm sóc mí mắt không đúng cách, các vấn đề về tuyến giáp và dị ứng là những yếu tố phổ biến nhất ảnh hưởng đến độ dài và độ dày của lông mi. Chúng cũng chắc chắn thay đổi khi bạn già đi. Theo nhiều nghiên cứu, 44% đàn ông và phụ nữ nhận thấy rằng lông mi của họ đă trở nên ngắn và mỏng hơn qua từng năm.
Chân to hơn
Các bác sĩ chỉnh h́nh nhận định, bàn chân sẽ trở nên phẳng hơn và do đó, dài hơn và rộng hơn v́ dây chằng và gân yếu đi khi chúng ta già đi. Đây là lư do tại sao bạn phải mua giày với kích thước lớn hơn so với trước đây.
Tàn nhang biến mất
Những người có da sáng và tóc đỏ thường có nhiều đốm tàn nhang trên da khi c̣n trẻ. Tuy nhiên, chúng sẽ biến mất dần theo thời gian.
Dấu vân tay thay đổi
Trong nhiều năm, các nhà tội phạm học trên toàn thế giới tin rằng dấu vân tay không bao giờ thay đổi. Nhưng vào năm 2015, các nhà khoa học đă thực hiện một thí nghiệm lớn. Họ đă nghiên cứu dấu vân tay của hơn 15.000 người và phát hiện ra rằng không chỉ một chấn thương, mà tuổi già cũng có thể ảnh hưởng đến các đường vân.
Thay đổi nhận thức màu sắc
Các nhà khoa học Mỹ đă tiến hành nghiên cứu trên 900 người ở độ tuổi 58-102. Kết quả chỉ ra rằng thay đổi tuổi tác tạo ra hiệu ứng bộ lọc màu vàng. Điều này ngăn bạn phân biệt chính xác các màu như xanh dương, tím và xanh lục.
Thay đổi khẩu vị
Theo các nghiên cứu, phụ nữ thường trải qua những thay đổi về sở thích thực phẩm sau tuổi 50. Với đàn ông là sau tuổi 60.
Theo Bright Side
Giang Nguyên
************
florida80
09-08-2019, 21:13
Chỉ V́ Có Quỷ Sống Lẫn Với Người - Lương Hoài Nam
Ngày 11/9/2001, cùng một lúc, tại các khu vực khác nhau, 5 máy bay hành khách của Mỹ bị những kẻ khủng bố al-Qaeda cướp để thực hiện cuộc tấn công vào các mục tiêu đông người mang tính biểu tượng của Mỹ.
Hai trong số 5 máy bay đó đă được những phi công khủng bố lái đâm thẳng vào toà tháp đôi Trung tâm thương mại thế giới tại New York, đánh sập cả hai toà tháp. Gần 3.000 người dân vô tội bị giết chết một cách dă man, hơn 6.000 người bị thương.
Tôi là người hàng không. Một số bạn bè khi đó nói với tôi rằng an ninh hàng không Mỹ quá kém, pḥng không Mỹ quá kém nên để xảy ra vụ khủng bố thảm kịch này. Tôi bảo họ, không phải thế. Sự độc ác, tàn bạo của những kẻ khủng bố ngày 11/9 đă vượt quá khả năng tưởng tượng của loài người trước đó. Không một ai trên thế giới, kể cả những người làm việc trong các cơ quan hàng không, pḥng không Mỹ, có khả năng tưởng tượng và lường trước được cách thức, mức độ khủng bố độc ác, tàn bạo đến như vậy của một số kẻ được gọi là người.
Ai tưởng tượng được một kẻ có học hành, lái được máy bay, lại dám cầm lái điều khiển một chiếc máy bay với hàng trăm hành khách là người dân vô tội ở sau lưng lao thẳng vào một ṭa nhà nơi đang có hàng chục ngh́n người dân vô tội đang làm việc? Một số kẻ chán đời có thể tự tử, một số kẻ mù quáng có thể giết người theo kiểu cảm tử, nhưng mà bằng cách đó, với mức độ độc ác, tàn bạo đến như thế th́ trí tưởng tượng phong phú nhất của loài người cũng không đạt tới. Con người chỉ có thể đề pḥng những ǵ con người có thể tưởng tượng được.
Ngày 17/7 vừa qua, việc chiếc máy bay mang số hiệu MH17 của Malaysia Airlines bị tên lửa bắn rơi trên bầu trời Ukraine, giết 298 người, trong đó có 80 trẻ em, có một gia đ́nh 3 người Việt Nam, làm người dân trên cả thế giới sửng sốt và phẫn nộ. Họ, 298 người này, không hề có mối liên quan nào với tranh chấp lănh thổ và quyền lực ở Ukraine, với các "bên có lợi ích" trong tấn bi kịch mang tên "Ukraine". Họ là những người dân vô tội bị giết hại.
Điều đáng tiếc trong thảm họa MH17 là nó và nhiều máy bay thương mại khác của nhiều nước bay qua khu vực đang có chiến sự. Các cơ quan không lưu không phải đă không nghĩ ǵ về các rủi ro cho các máy bay dân sự bay qua khu vực này. Họ đă cấm các chuyến bay dưới 9.700 mét, có nghĩa là họ đă nghĩ đến khả năng bên nào đó có thể vô t́nh hoặc cố ư bắn máy bay dân sự. Nhưng họ mới tính đến các vũ khí có "tầm với" dưới 9.700 mét. Họ không hề nghĩ đến các loại vũ khí có khả năng tấn công máy bay ở độ cao vài chục km. Họ biết các loại vũ khí như thế, nhưng không đưa chúng vào các tính toán rủi ro hàng không. Đây có lẽ là một sự bất cẩn. Khi có chiến sự trên đất hay trên biển, cả bầu trời ở vùng đó với độ cao vài chục km cũng không thể đủ an toàn cho các máy bay dân sự nữa. Các loại vũ khí hiện đại ở trong tay các bên, không ai có thể kiểm soát được. Chỉ là một cái bóp c̣ hay ấn nút...
Trí tuệ con người đă phát minh ra nhiều loại máy móc. Con người đă đưa được xe tự hành lên mặt trăng, sao Hỏa, chụp ảnh các thiên hà cách trái đất hàng triệu năm ánh sáng. Con người chế tạo được tàu lặn có thể lặn sâu hàng km để đo đáy biển. Con người biết cách tạo ra máy móc đo "ḷng trời", "ḷng biển", "ḷng đất", nhưng chưa bao giờ biết cách tạo ra máy móc đo được "ḷng người".
Sau vụ 11/9, chúng ta cần phải thừa nhận rằng một số kẻ được gọi là người có thể độc ác, tàn bạo hơn mọi khả năng tưởng tượng của trí tuệ người. Chúng thật ra là quỷ, nhưng sống lẫn với người, mang mặt người. Mọi sự cảnh giác với chúng và pḥng ngừa chúng đều không thừa, kể cả trong các hoạt động hàng không.
Gần 100 năm nay, ngành hàng không nỗ lực tạo ra sự gần gũi, thân thiện với hành khách. Đă có những lúc nhiều hăng hàng không quy định việc mở cửa buồng lái để hành khách nh́n thấy phi công và hiểu hơn công việc của họ, yêu cầu phi công sau khi bay ra chào hỏi, chuyện tṛ vui vẻ với hành khách, thậm chí cho phép một số hành khách vào xem buồng lái. Các hăng hàng không cố gắng đưa những dụng cụ ăn uống, sinh hoạt gia đ́nh lên máy bay để phục vụ hành khách. Vụ 11/9 đă xóa sạch tất cả những nỗ lực đó của ngành hàng không thế giới, thay đổi vĩnh viễn các dịch vụ hàng không, đặt yêu cầu về sự thân thiện rất thấp so với các yêu cầu về an ninh, an toàn hàng không. Chỉ v́ một lư do: giữa loài người c̣n có quỷ sống lẫn và chưa có máy móc nào có thể giúp phát hiện ra chúng mọi lúc, mọi nơi.
Lương Hoài Nam
florida80
09-08-2019, 21:14
Biết Sống Tùy Duyên - Bodhgaya Monk
Tùy duyên là hoan hỷ chấp nhận những ǵ xảy ra trong hiện tại, tạm ngưng tranh đấu và b́nh thản chờ đợi nhân duyên thích hợp hội tụ.
Nhiều khi chính thái độ ngưng tranh đấu và b́nh thản chờ đợi ấy lại là nhân duyên quan trọng để kết nối với những nhân duyên tốt đẹp khác. Ta đừng quên khi một việc được thành tựu th́ phải hội tụ hàng triệu nhân duyên, nếu chỉ thiếu một duyên th́ nó cũng có thể không tựu thành. Nếu ta có hiểu biết sâu sắc hay từng trải nghiệm th́ trong vài trường hợp ta có thể đoán biết được ḿnh nên làm ǵ và không nên làm ǵ để cho nhân duyên tốt hội tụ đầy đủ trở lại và nhân duyên xấu sớm tan biến đi.
Ta thường gọi nhân duyên tốt là thuận duyên, và nhân duyên xấu là nghịch duyên, tức là những điều kiện có lợi và bất lợi cho ta. Có những duyên thuận với ta, nhưng nghịch với kẻ khác và ngược lại. Đó chỉ là nói trong phạm vi con người, trong khi nhân duyên luôn xảy ra với vạn vật trong khắp vũ trụ.
Bản chất của nhân duyên th́ không có thuận nghịch, tốt xấu. Nó chỉ hội tụ hay tan ră theo sự thích ứng giữa các tần số năng lượng phát ra từ mọi cá thể mà thôi. Ấy vậy mà thói quen của hầu hết chúng ta khi đón nhận thuận duyên th́ luôn cảm thấy sung sướng và rất muốn duy tŕ măi nhân duyên ấy, cón khi gặp phải nghịch duyên th́ luôn cảm thấy khó chịu và t́m cách tránh né hay loại trừ.
Nhưng chưa hẳn thuận duyên sẽ đem lại giá trị hạnh phúc hay nghịch duyên sẽ mang tới khổ đau, bởi có khi nghịch duyên đưa tới sự trưởng thành, c̣n thuận duyên dễ khiến ta yếu đuối. Hơn nữa, nhiều khi thuận duyên ban đầu nhưng lại biến thành nghịch duyên sau này, có khi nghịch duyên bây giờ nhưng lại biến thành thuận duyên trong tương lai. Tất cả đều tùy thuộc vào bản lĩnh và thái độ sống của ta.
Do đó, ta không cần phải gấp rút thay đổi những nhân duyên mà ḿnh không hài ḷng, hay cố gắng t́m kiếm những nhân duyên mà ḿnh mong đợi.
Khi tâm ta đă vững chăi đủ để tạo ra những nhân duyên an lành th́ những nhân duyên tương ứng sẽ tự động kết nối. Mà sự thật khi t́m được sức sống từ nơi chính ḿnh rồi th́ ta sẽ không c̣n coi là quan trọng những giá trị bên ngoài nữa. Nhân duyên nào cũng được cả, thong dong tự tại.
Đức DaLaiLaMa có dạy: ''Hăy nhớ rằng khi không đạt được những ǵ bạn muốn, đôi lúc, lại là sự may mắn tuyệt vời.''
Bodhgaya Monk
florida80
09-08-2019, 21:16
Tên Họ Việt-Nam (Vui nhộn)
Trong ngôn-ngữ ta, tên gọi không phải là danh-từ riêng (nom propre / proper noun) như trong những ngôn-ngữ khác, mà có từ những danh-từ chung (nom commun / common noun), cho nên đôi khi ghép lại với nhau th́ thật là buồn cười. Chúng ta hăy cùng xem một vài thí-dụ.
Tên họ
Trước đây, tôi đă có nghe đến Bùi như Lạc hay Trần như Nhộng. Suy nghĩ thêm, có thể có những tên họ thât đặc sắc như:
Họ: Phạm, Tên: Pháp
Họ: Đinh Tên: Ninh
Họ: Đỗ Tên: Đạt
Họ: Lê Tên: Thê
Họ: Lưu Tên: Hoàng
Họ Cao có hai bố con tên Cường và Sang.
Họ Lư có hai anh em tên Trí và Luận, suốt ngày tranh căi với nhau.
Gia-đ́nh có Vũ có những anh chị em tên: Công, Nam, Nữ, Trường, Trụ.
Tôi có một người bạn họ Tạ và may thay, anh không tên Thế.
Vợ chồng
Tôi biết có một anh bạn tên Chí có cưới một cô tên Hoà, nhưng rồi vài tháng sau cũng phải ly dị, thày bói nói h́nh như là kỵ tên (?)
Ngược lại, cặp vợ chồng thành công nhất là chị Hạnh và anh Phúc.
Anh nào tên B́nh có thể cưới chị Hoa hay chị Thuỷ.
Chị nào tên B́nh th́ có thể gặp anh Minh hay anh Phong.
Anh Phong với chị Thuỷ th́ thày bói tán thành ngay.
Chị Liên gặp anh Hoan th́ vui lắm, c̣n gặp anh Đại hay anh Trung th́ phải mau mắn rồi.
Anh Trung th́ lắm mối: nào là chị Dung, chị B́nh, chị Tâm, chị Thu…
Chị Trang muốn đẹp th́ phải gặp anh Trí hay anh Hoàng; muốn hiểu biết nhiều phải lấy anh Sách; nhưng tuyệt đối phải tránh anh Nghĩa (!)
Chị Nguyệt đi với anh Kỳ th́ phải khéo chọn ngày.
Cặp vợ chồng ít ai nói đến là cặp Mai-Danh.
Chị Loan mà lấy anh Báo th́ ai cũng sẽ biết, cũng như anh Thông và chị Điệp.
Anh Trường và chị Xuân sống với nhau đến răng long, tóc bạc.
Có những cặp vơ chồng lại đi từ quốc-gia này đến quốc-gia khác:
Anh Thái và chị Lan, anh Hoà và chị Lan, anh Trung và chị Hoa, chị Thuỵ và anh Sĩ, anh Phi và chị Châu...
Chọn bạn mà chơi
Có những người bạn hợp tuổi như Thắng và Thế, Phúc và Đức, Minh và Mẫn…
Nhưng có người không nên đi chơi chung như Pháp và Trường. Phi và Pháp, Phi và Lư hay Phi và Nghĩa th́ tốt hơn hết nên tránh kết bạn.
Ngược lại, Thế đi chơi với Thái th́ chỉ là chuyện thường t́nh.
Đặt tên con, cưới vợ, chọn bạn đôi khi cả là một vấn-đề với ngôn-ngữ chúng ta.
Mệt thật!
sưu tầm
florida80
09-08-2019, 21:16
Mang Tiếng - Bùi Bảo Trúc
Th́ ra nước ta cũng biết giữ ǵn danh tiếng lắm chứ không phải lúc nào cũng nhâng nhâng nháo nháo như kiểu cái thứ chích đít trong rừng Ba Ếch vác cái mặt chó nhảy bàn độc vừa ngu vừa dốt đi làm tṛ cười mà truyền h́nh Pháp đă bêu cho cả triệu người coi khi nó xuất hiện cạnh thủ tướng Pháp tại một cuộc họp báo cách đây không lâu.
Một bài báo trong nước mới đây có một bài viết với cái tựa lúc thoạt ngó qua người đọc phải ngỡ ngàng một lúc v́ không hiểu tại sao lại có kiểu dùng chữ kỳ lạ như thế. Bài báo viết nguyên văn như thế này: “Đừng để nước Việt mang tiếng quốc gia nhiều tiến sĩ.”
Ô hay, sau những vụ người Việt mang tiếng ở Nhật, Đài Loan, Đại Hàn, Thái Lan ... với những vụ ăn cắp trong siêu thị đến nỗi ở nhiều nơi tại các quốc gia vừa kể người ta đă phải treo bảng viết bằng tiếng Việt cảnh cáo những bàn tay nhám th́ nay, Việt Nam lại đang mang thêm một tiếng xấu mới khác nữa hay sao?
Hai chữ “mang tiếng” trong tựa đề của bài báo khiến người đọc ngỡ ngàng. “Mang tiếng” là phải chịu những điều tiếng thường là xấu xa, không tử tế, làm mất danh dự như ăn tham, tục uống trong các tiệm ăn (Thái Lan), ăn cắp trong các tiệm buôn (Nhật, Đài Loan, Đại Hàn) mang về nước tiêu thụ (nhờ tay các phi công và chiêu đăi viên Air Vietnam)... Hay v́ cách hành xử của nhà nước mà chính Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đă phải nói thẳng ra tại cuộc họp với Ủy Ban Nhân Dân Thành Phố Hà Nội hôm 20 tháng 9 năm 2008, theo đó, ngài rất xấu hổ khi mang thông hành Việt Nam trong những chuyến xuất ngoại.
Nhưng mang tiếng v́ quốc gia có nhiều người có bằng tiến sĩ th́ hơi khó hiểu. Một quốc gia dân chúng có nhiều bằng cấp, mà lại là những bằng cấp cao, trên cả cấp cử nhân, th́ đó phải là điều đáng cho người dân kiêu hănh chứ tại sao lại là chuyện làm người dân phải mang tiếng?
Theo bài viết của tờ Việt Báo ở trong nước, hiện Việt Nam có khoảng trên 24 ngàn tiến sĩ. So với nhiều nước trên thế giới, đây không phải là con số cao lắm. Nhưng so với các nước trong vùng Đông Nam Á th́, vẫn theo tờ Việt Báo, Việt Nam là quốc gia có nhiều tiến sĩ nhất. Trong khi đó, ở Mỹ, chỉ tính riêng bằng MBA không thôi, mỗi năm có thêm khoảng 160 ngàn tân khoa. Vậy th́ 24 ngàn tân khoa của Việt Nam (tính tất cả, không phải là con số tân khoa MỖI năm) không phải là con số mang lại tiếng tốt. Nhưng cũng không phải là con số khiến cho người trong nước phải xấu hổ hay mang tiếng.
Thế th́ tại sao bài báo lại viết rằng nhiều tiến sĩ là chuyện khiến Việt Nam “mang tiếng”? Đọc thêm mấy ḍng sau đó th́ thấy ngay. Ngướ viết bài báo đó đă dùng hai chữ “mang tiếng” rất đúng. Mang tiếng là phải. V́ đa số những người có bằng tiến sĩ gần như không được những công tŕnh nghiên cứu sáng chế trong các lănh vực chuyên môn của họ. Việc nghiên cứu khoa học, theo bài báo, bị coi nhẹ nên không có được bao nhiêu đóng góp nếu không nói rơ là không có một công tŕnh nghiên cứu nào ở tầm cỡ khu vực, nói chi đến tầm cỡ thế giới. Sinh viên tốt nghiệp chỉ lo đi kiếm việc, nhưng với kiến thức tồi tệ của họ, việc đó cũng rất khó. Không ít người phải xin đi lao động ở ngoại quốc, nói trắng ra là đi làm cu li cả ở Phi châu, những nơi văn minh, tŕnh độ thua kém cả Việt Nam như Lybia, như Ghana... Những thứ công việc như thế cũng không giúp họ học hỏi thêm được những kiến thức, kỹ năng mới
florida80
09-08-2019, 21:17
Đáng nói hơn nữa là hệ thống đại học của Việt Nam rất tồi. Đại học mở ra khắp hang cùng ngơ hẻm, trường sở nhếch nhác, ban giảng huấn thiếu khả năng. Không một đại học Việt Nam nào lọt được vào danh sách 500 trường đại học giỏi nhất thế giới. Chi tiết này cũng đủ nói lên phẩm chất và giá trị của các trường đại học Việt Nam. Trong khi đó, các nước Đông Nam Á không có nhiều tiến sĩ như Việt Nam như Thái Lan, Indonesia cũng có đại học được ghi trong danh sách 500 đại học theo bảng xếp hạng của QS World University Rankings năm 2014. Đó là chưa nói tới các đại học Hàn Quốc, Hương Cảng, Singapore...
Mà đó là mới nói tới các đại học có thật, c̣n các đại học như đại học trong rừng mà Ba Ếch nói phét là tốt nghiệp cử nhân luật khoa hay những thứ trường cấp cho bọn đười ươi để khoe nhắng lên là giáo sư tiến sĩ th́ c̣n khiếp đảm đến đâu nữa. Ngoài ra, c̣n bằng mua, bằng giả bán đầy đường, bằng tiến sĩ y khoa cũng rao bán như ở đại học Thái Nguyên...
Hay là tại v́ thế mà có bằng cao học nên mới ... “mang tiếng” như bài báo phải lo ngại và viết như tờ Việt Báo số đề ngày 27 tháng 3 năm 2014 mà người ta vẫn c̣n đọc được trong Internet?
Bùi Bảo Trúc
florida80
09-08-2019, 21:19
10 Điều Ít Biết Về Vụ 11/9
- 100% WTC Drone Strike Plane PROOF (Many Witnesses)
Phía sau vụ tấn công khủng bố gây hậu quả tồi tệ nhất trong lịch sử nước Mỹ là những sự thật mà không phải ai cũng được biết.
1. Có tới 3.051 trẻ em bị mất cha hoặc mẹ sau vụ 11/9. Bên cạnh đó, có 17 em bé đang nằm trong bụng mẹ khi những người cha của chúng thiệt mạng trong các vụ tấn công. Khoảng 9 tháng sau vụ khủng bố, số ca sinh ở thành phố New York tăng tới 20% so với cùng thời điểm điều tra vào năm 2000.
2. Tổng giá trị của các tác phẩm nghệ thuật bị mất đi sau khi hai ṭa tháp Trung tâm Thương mại Thế giới (WTC) sụp đổ đă vượt quá 100 triệu USD. Trong số này có cả những bức tranh của danh họa Pablo Picasso.
3. Người ta ca ngợi những chú cảnh khuyển tham gia t́m kiếm người c̣n sống sau thảm họa mà quên mất một chú chó phi thường khác. Đó là Roselle, một chú chó săn ḍng Labrador chuyên làm nhiệm vụ dẫn đường cho người chủ bị mù là Michael Hingson. Roselle đă đưa Hingson đi thang bộ từ tầng 78 của Tháp Bắc WTC xuống đường và tới nhà một người bạn một cách an toàn.
4. Các công nhân đă phải thu dọn khoảng một triệu tấn vật liệu vụn nát để t́m kiếm những người c̣n mắc kẹt và tư trang của những nạn nhâu xấu số. Họ đă t́m thấy khoảng 65.000 vật dụng, trong đó có 437 đồng hồ và 144 nhẫn cưới.
5. Ba giờ trước khi các vụ tấn công xảy ra, một chiếc máy có tên gọi Máy phát sinh Sự kiện Ngẫu nhiên đặt tại trường đại học Princeton đă tiên đoán được một sự kiện khủng khiếp sắp xảy ra.
6. Trong một cuộc tập trận mang tên "Người bảo vệ cẩn mật", Trung tâm Chỉ huy Pḥng vệ Vũ trụ Bắc Mỹ (NORAD), đơn vị chịu trách nhiệm bảo vệ không phận Mỹ, đă giả định ít nhất 4 vụ cướp máy bay trong tuần trước khi xảy ra vụ 11/9, và thậm chí c̣n dự định tiến hành một cuộc giả định nữa vào buổi sáng mà nước Mỹ bị tấn công.
7. Có tới 5 trong số 19 không tặc tham gia vụ tấn công 11/9 đă nghỉ lại tại một khách sạn ngay gần cổng dẫn vào Cơ quan An ninh Quốc gia Mỹ (NSA), trong những ngày trước khi tiến hành cướp 4 máy bay chở khách.
8. John Patrick O’Neill, một đặc vụ từng lănh đạo Cục Điều tra Liên bang Mỹ (FBI) và tham gia điều tra về liên hệ của Al-Qaeda trong vụ đánh bom WTC năm 1993, đă rời FBI v́ những bất đồng về chính sách. O'Neill đảm nhận công việc mới trong vai tṛ người phụ trách an ninh tại WTC, và mất trong ngày định mệnh 11/9.
9. Chỉ có 291 thi thể được t́m thấy nguyên vẹn tại hiện trường đổ nát của hai ṭa tháp WTC. Cha mẹ của Lisa Anne Frost, 22 tuổi và là một hành khách trên chuyến bay số hiệu 175 của hăng United Airlines lao vào Tháp Nam, đă phải chờ gần một năm mới được nhận lại những ǵ thuộc về con gái họ.
10. Lính cứu hỏa mất tới 100 ngày mới có thể dập tắt hoàn toàn các đám cháy bị gây ra bởi các vụ tấn công nhằm vào hai ṭa tháp WTC.
Sưu tầm
florida80
09-08-2019, 21:21
Tiếc Chi Một Nụ Cười - Kim Trần
Tôi cùng gia đ́nh sang Mỹ định cư đă được 10 năm, nhưng mới dời sang California được gần 1 năm. Điều khiến tôi...hơi buồn là có một sự khác biệt ở các quầy tính tiền trong các chợ Việt Nam và chợ Mỹ.
Lúc mới sang Mỹ, thằng cháu rể (người Mỹ) rủ tôi đi chợ. Vừa đặt chân vào bên trong chợ, nó đă chào security man:”Hey, how are you?”. Ông ấy cười và hỏi lại nó, xong cả hai c̣n nói thêm mấy câu ...vu vơ về công việc, thời tiết, ...Tôi hỏi nó:”Mày quen ông ấy hả?”. Nó lắc đầu:”Dạ đâu có.” Tôi định hỏi lại sao không quen biết mà nói chuyện...thân thiện thế? Nhưng rồi thôi, tôi nghĩ tự ḿnh có thể t́m hiểu.
“Hi, how are you doing today?”, “Have a great day!” Đó là hai câu nói gần như không thể thiếu của nhân viên tại các quầy tính tiền ở Walmart, Target, Stater Bros, ...Và tất nhiên, người mua hàng khi đó không thể không hỏi thăm lại, cảm ơn người đă chúc ḿnh, và chúc lại.
Một quầy tính tiền ở Walmart. H́nh minh hoạ. Nguồn: York Daily Record
Dần dần, tôi quen, và thích cách chào hỏi ấy v́ nó thể hiện sự thân thiện, quan tâm lẫn nhau. Nhiều người cho rằng đó chỉ là xă giao, mất thời gian, chẳng lợi ích ǵ. Nhưng theo tôi th́ không phải vậy.
Có một lần đi Target, tôi chứng kiến nhân viên tính tiền và một khách hàng (chắc là bạn cũ) gặp nhau, tay bắt mặt mừng. Sau khi tính tiền xong, họ đă đứng lại cũng đến 10 phút để...tâm sự. Một trong hai người đă gặp chuyện buồn mà người kia không biết. Cuối cùng người được ‘xả bầu tâm sự’ cảm ơn rối rít người kia, nói “Now I feel better, thank you so much”. C̣n nhân viên tính tiền quay sang xin lỗi tôi v́ đă phải chờ. Có ǵ đâu, khi mà chỉ vài câu hỏi thăm cũng làm cho người khác cảm thấy dễ chịu hơn!
Trở lại các nhân viên tính tiền ở chợ Việt Nam, có mấy lần tôi bị...hố. 'Quê xệ' nhất là một lần, đến lượt tôi trả tiền, tôi hỏi chị nhân viên:”Chào chị, khoẻ không chị?” Chị ấy không trả lời, chỉ tập trung vào việc bỏ đồ ăn lên máy soi. Xong thấy tôi cà thẻ, chị hỏi:”Credit hay debit?”, tôi trả lời:”Dạ, debit. Có phải kư tên không chị?”, chị vẫn giữ vẻ mặt rất...lạnh lùng:”Xong rồi đó!” Hết! Tôi thậm chí không muốn nói ǵ hơn. Tức ḿnh, ra tới cổng gặp anh bảo vệ người Mễ, tôi chào:”Bye bye! Have a good day!”. Anh ấy không những đáp trả:”You too!”, mà c̣n hỏi tôi có cần xe đẩy không, v́ thấy tôi khệ nệ xách 3-4 túi bự ra xe.
Chợ ABC, một trong những chợ Việt Nam. H́nh minh hoạ
Một lần khác, tôi cũng chào chị nhân viên tính tiền, và được đáp lại bằng...một nụ cười nhẹ. Sau đó, chị quay ra nói chuyện huyên thuyên với...người phụ bỏ đồ vào túi cho khách hàng. Nào là chuyện tối qua xem clip Hoài Linh diễn “cười muốn bể bụng”, rồi chuyển sang chuyện “thằng cha đại lư bảo hiểm” vẫn chưa trả lời xem chị có Obamacare hay chưa,...Khi đă trả tiền xong, tôi định chào tạm biệt chị, nhưng không thể, v́ chị vẫn chưa dứt câu chuyện c̣n đang dở dang đang hồi ...gay cấn.
Thường đi chợ Mỹ, tôi thấy có nhiều người Việt Nam, nhưng ở chợ Việt Nam th́ tôi chỉ toàn thấy người Việt Nam, chẳng khác nào ḿnh đang sống ở Việt Nam. Cái hay th́ nhiều, nào là chợ Việt giúp các bác lớn tuổi không có cảm giác xa quê v́ ở đó toàn người đồng hương, không phải nói tiếng Anh mà ai cũng hiểu nhau, không thiếu món ăn nào của quê hương,...Nhưng nếu người Việt ḿnh (nhất là các nhân viên trong chợ) biết áp dụng cách phục vụ của người nước ngoài, biết chào hỏi thân thiện với khách, và thậm chí chỉ cần biết cười tươi, là khách hàng cũng đă vui rồi. Tiếc chi một lời nói, nụ cười, các chị ơi!
Kim Trần
florida80
09-08-2019, 21:21
Nợ Đời Một Nửa, C̣n Một Nửa Ơn Em - Phạm Tín An Ninh
Nợ đời một nửa, c̣n một nửa ơn em........
Biết bao giờ trả cho xong?
(Viết cho em)
Phạm Tín An Ninh
Thời c̣n đi học, lang thang từ Nha Trang đến Sài G̣n, dù con nhà nghèo, học tàm tạm, và nhan sắc dưới trung b́nh, tôi cũng đă mang tiếng đào hoa. Cho nên có muốn kéo dài thêm cái đời học tṛ để được mơ mộng đủ thứ chuyện dưới biển trên trời thiên hạ cũng đâu có cho. Rồi có phải thuộc gịng hào kiệt ǵ đâu, tôi cũng xếp bút nghiên theo việc kiếm cung. Nói kiếm cung cho nó vẻ văn chương và lăng mạn, chứ thực ra tôi vào lính, mà lại là thứ lính hạng bét th́ làm ǵ có kiếm với cung. Có phải lính tàu bay tàu thủy ǵ đâu, mà là lính đi bộ. Lúc băng rừng lội suối, mặc bộ đồ trận hôi hám cả tuần không tắm, tôi ghét cay ghét đắng cái ông nào là tác giả cái câu “Bộ Binh là nữ hoàng của chiến trường” mà tôi đă đọc được ngay từ khi mới vào quân trường, đếm bước một hai để hát bài “đường trường xa”. Khổ th́ khổ vậy, chứ mấy cô gái bé bỏng hậu phương lại mê lính trong mấy bản nhạc của ông Nhật Trường. V́ “nếu em không là người yêu của lính, ai thương nhớ em chiều rừng hành quân, ai băng gió sương cho em đợi chờ, và giữa chốn muôn trùng ai viết tên em lên tay súng?..”. Nhờ vậy, trong mấy năm đóng quân dọc đường số 1, nơi nào tôi cũng để lại vài mối t́nh con. Tôi nghĩ đời lính như vậy mà vui, th́ thôi chớ tính chuyện vợ con làm ǵ cho nó vướng chân vướng cẳng. Hơn nữa tôi cũng hiên ngang với đám con gái lắm, th́ làm ǵ có chuyện “chết trong mắt em”. Vậy rồi trời xuôi đất khiến thế nào, sau mấy năm đánh đấm ở Quảng Đức, Ban Mê Thuột rồi B́nh Định, Phú Yên, đơn vị tôi được mấy cái tàu há mồm chở vào bỏ xuống băi biển Nha Trang vào lúc đường phố mới lên đèn. Tôi thấy ḷng lâng lâng sung sướng v́ không khí yên b́nh của thành phố biển, mà cũng v́ tưởng ḿnh đă được trở về với những “hang động tuổi thơ” của ông Nguyễn Xuân Hoàng. Nào ngờ, khi c̣n mải mê với mộng mị, tôi bị đánh thức lúc nửa đêm cùng đơn vị leo lên một đoàn xe mấy chục chiếc để tiếp tục “hát khúc quân hành”. Đoàn xe ra khỏi thành phố, qua Ty Thông Tin, ra quốc lộ 1, trực chỉ hướng bắc. Tôi lại mừng thầm, nghĩ là sẽ được về dưỡng quân ở huấn khu Dục Mỹ. Nhưng tôi đă “ước tính t́nh h́nh” sai bét. Đoàn xe dừng lại tại bùng binh, ngă ba Ninh Ḥa. Một tiểu đoàn lính đổ xuống cái thị trấn c̣n đang say ngủ. Đại đội tôi nhận lệnh vào đóng quân trong sân vận động. Sáng hôm sau tôi rủ mấy thằng bạn, quần áo chỉnh tề, ra phía trước “thăm dân cho biết sự t́nh”.
Thấy một ngôi nhà mở cửa, bọn tôi bước vào làm quen. Chủ nhà là một cô gái nho nhỏ dễ thương, mời đón mấy thằng lính trời ơi đất hởi mà miệng vui cười, e thẹn nh́n tôi bằng cặp mắt nai tơ. Vậy mà thằng lính ngang tàng như tôi lại chết trong đôi mắt ấy. Bắt đầu từ một chuyện t́nh cờ như vậy đó, mà tôi trở thành chú rể của Ninh Ḥa hơn một năm sau. Trường Trần B́nh Trọng cũng vừa có một cô học tṛ bỏ trường, bỏ lớp, bỏ bạn bè và bỏ cả đội múa ”Trăng Mường Luông ”.
Bây giờ cứ mỗi lần đọc bài thơ của ông nhà thơ Quan Dương, người Ninh Ḥa, là tôi nh́n thấy có tôi trong đó:
Hồi nhỏ tôi rất anh hùng
Một ḿnh dám nhảy cái đùng xuống sông
Bơi nghiêng, bơi ngửa giữa ḍng
Hiên ngang trấn giữ một vùng tuổi thơ
…………
Lớn lên trở chứng ngu khờ
Mắt em nào phải bến bờ sông sâu ?
Cớ sao chưa kịp lộn nhào
Đành chịu chết đuối, thiệt đau đúng là..
Nàng làm vợ lính đúng tám năm. Tám năm khốn khổ lo âu. V́ lúc nào cũng có thể trở thành góa phụ. Đă vậy đứng ở Ninh Ḥa lúc nào nàng cũng nh́n thấy ḥn núi Vọng Phu sừng sững cuối chân trời! Nhưng rồi nàng không trở thành góa phụ mà lại trở thành tù phụ. Cơn sóng bất ngờ phủ xuống miền Nam, cuốn nàng theo cùng những người có chung số phận. Thân phận bọt bèo với một đàn con dại, cô học tṛ Trần B́nh Trọng bé nhỏ ngày nào bây giờ phải một ḿnh chống chọi với phong ba.
Riêng tôi, một thằng lính bất ngờ thua trận th́ chuyện tù đày nào có than chi. Chỉ tội nghiệp cho “người t́nh bé nhỏ” ngày xưa. Tôi tự trách ḿnh, giá mà ngày đó tôi đừng ra khỏi cái sân vận động, không gặp nàng, th́ biết đâu nàng chẳng t́m lại một cố nhân nào đó - mà tôi thường nghe nàng nhắc đến với ḷng ngưỡng mộ - bây ǵờ đă là một ông quan hải quân, sẽ đưa nàng xuống tàu ra khơi đi t́m vùng đất hứa.
florida80
09-08-2019, 21:22
Nợ Đời Một Nửa, C̣n Một Nửa Ơn Em - Phạm Tín An Ninh
Nợ đời một nửa, c̣n một nửa ơn em........
Biết bao giờ trả cho xong?
(Viết cho em)
Phạm Tín An Ninh
Thời c̣n đi học, lang thang từ Nha Trang đến Sài G̣n, dù con nhà nghèo, học tàm tạm, và nhan sắc dưới trung b́nh, tôi cũng đă mang tiếng đào hoa. Cho nên có muốn kéo dài thêm cái đời học tṛ để được mơ mộng đủ thứ chuyện dưới biển trên trời thiên hạ cũng đâu có cho. Rồi có phải thuộc gịng hào kiệt ǵ đâu, tôi cũng xếp bút nghiên theo việc kiếm cung. Nói kiếm cung cho nó vẻ văn chương và lăng mạn, chứ thực ra tôi vào lính, mà lại là thứ lính hạng bét th́ làm ǵ có kiếm với cung. Có phải lính tàu bay tàu thủy ǵ đâu, mà là lính đi bộ. Lúc băng rừng lội suối, mặc bộ đồ trận hôi hám cả tuần không tắm, tôi ghét cay ghét đắng cái ông nào là tác giả cái câu “Bộ Binh là nữ hoàng của chiến trường” mà tôi đă đọc được ngay từ khi mới vào quân trường, đếm bước một hai để hát bài “đường trường xa”. Khổ th́ khổ vậy, chứ mấy cô gái bé bỏng hậu phương lại mê lính trong mấy bản nhạc của ông Nhật Trường. V́ “nếu em không là người yêu của lính, ai thương nhớ em chiều rừng hành quân, ai băng gió sương cho em đợi chờ, và giữa chốn muôn trùng ai viết tên em lên tay súng?..”. Nhờ vậy, trong mấy năm đóng quân dọc đường số 1, nơi nào tôi cũng để lại vài mối t́nh con. Tôi nghĩ đời lính như vậy mà vui, th́ thôi chớ tính chuyện vợ con làm ǵ cho nó vướng chân vướng cẳng. Hơn nữa tôi cũng hiên ngang với đám con gái lắm, th́ làm ǵ có chuyện “chết trong mắt em”. Vậy rồi trời xuôi đất khiến thế nào, sau mấy năm đánh đấm ở Quảng Đức, Ban Mê Thuột rồi B́nh Định, Phú Yên, đơn vị tôi được mấy cái tàu há mồm chở vào bỏ xuống băi biển Nha Trang vào lúc đường phố mới lên đèn. Tôi thấy ḷng lâng lâng sung sướng v́ không khí yên b́nh của thành phố biển, mà cũng v́ tưởng ḿnh đă được trở về với những “hang động tuổi thơ” của ông Nguyễn Xuân Hoàng. Nào ngờ, khi c̣n mải mê với mộng mị, tôi bị đánh thức lúc nửa đêm cùng đơn vị leo lên một đoàn xe mấy chục chiếc để tiếp tục “hát khúc quân hành”. Đoàn xe ra khỏi thành phố, qua Ty Thông Tin, ra quốc lộ 1, trực chỉ hướng bắc. Tôi lại mừng thầm, nghĩ là sẽ được về dưỡng quân ở huấn khu Dục Mỹ. Nhưng tôi đă “ước tính t́nh h́nh” sai bét. Đoàn xe dừng lại tại bùng binh, ngă ba Ninh Ḥa. Một tiểu đoàn lính đổ xuống cái thị trấn c̣n đang say ngủ. Đại đội tôi nhận lệnh vào đóng quân trong sân vận động. Sáng hôm sau tôi rủ mấy thằng bạn, quần áo chỉnh tề, ra phía trước “thăm dân cho biết sự t́nh”.
Thấy một ngôi nhà mở cửa, bọn tôi bước vào làm quen. Chủ nhà là một cô gái nho nhỏ dễ thương, mời đón mấy thằng lính trời ơi đất hởi mà miệng vui cười, e thẹn nh́n tôi bằng cặp mắt nai tơ. Vậy mà thằng lính ngang tàng như tôi lại chết trong đôi mắt ấy. Bắt đầu từ một chuyện t́nh cờ như vậy đó, mà tôi trở thành chú rể của Ninh Ḥa hơn một năm sau. Trường Trần B́nh Trọng cũng vừa có một cô học tṛ bỏ trường, bỏ lớp, bỏ bạn bè và bỏ cả đội múa ”Trăng Mường Luông ”.
Bây giờ cứ mỗi lần đọc bài thơ của ông nhà thơ Quan Dương, người Ninh Ḥa, là tôi nh́n thấy có tôi trong đó:
Hồi nhỏ tôi rất anh hùng
Một ḿnh dám nhảy cái đùng xuống sông
Bơi nghiêng, bơi ngửa giữa ḍng
Hiên ngang trấn giữ một vùng tuổi thơ
…………
Lớn lên trở chứng ngu khờ
Mắt em nào phải bến bờ sông sâu ?
Cớ sao chưa kịp lộn nhào
Đành chịu chết đuối, thiệt đau đúng là..
Nàng làm vợ lính đúng tám năm. Tám năm khốn khổ lo âu. V́ lúc nào cũng có thể trở thành góa phụ. Đă vậy đứng ở Ninh Ḥa lúc nào nàng cũng nh́n thấy ḥn núi Vọng Phu sừng sững cuối chân trời! Nhưng rồi nàng không trở thành góa phụ mà lại trở thành tù phụ. Cơn sóng bất ngờ phủ xuống miền Nam, cuốn nàng theo cùng những người có chung số phận. Thân phận bọt bèo với một đàn con dại, cô học tṛ Trần B́nh Trọng bé nhỏ ngày nào bây giờ phải một ḿnh chống chọi với phong ba.
Riêng tôi, một thằng lính bất ngờ thua trận th́ chuyện tù đày nào có than chi. Chỉ tội nghiệp cho “người t́nh bé nhỏ” ngày xưa. Tôi tự trách ḿnh, giá mà ngày đó tôi đừng ra khỏi cái sân vận động, không gặp nàng, th́ biết đâu nàng chẳng t́m lại một cố nhân nào đó - mà tôi thường nghe nàng nhắc đến với ḷng ngưỡng mộ - bây ǵờ đă là một ông quan hải quân, sẽ đưa nàng xuống tàu ra khơi đi t́m vùng đất hứa.
florida80
09-08-2019, 21:23
Rồi nàng bỗng dưng trở thành con c̣ lặn lội bờ sông của ông Trần Tế Xương, để nuôi đủ sáu con với một chồng – ông chồng gần tám năm biền biệt ở các trại tù Lào Cai, Yên Bái.
Tôi c̣n nhớ lúc ở trong tù, tôi may mắn nằm bên cạnh nhà thơ lớn Tô Thùy Yên. Tôi rất quư anh v́ anh là một người tù có tư cách. Thấy tôi dốt nát mà cũng thích thơ văn, anh làm tặng tôi một bài thơ khá dài và hay lắm. Nhưng lúc bị cai tù kiểm tra, tôi nhát gan nên bỏ cả bài thơ vào miệng nhai nát rồi nuốt vào cái dạ dày đang đói. V́ vậy tôi không c̣n nhớ hết mà chỉ thuộc ḷng mấy câu viết về nàng:
Tám năm áo rách bao nhiêu lượt
Em vá chồng lên những nỗi niềm
Từ thuở anh đi nhà tróc nóc
Con thơ đâu c̣n biết vui cười
.................... .................... .........
Cô gái Ninh Ḥa, thương quá đỗi
Một ḿnh chèo chống giữa phong ba
Ra khỏi trại tù, dường như tôi chỉ đem về cho nàng thêm những đắng cay. Với một người chồng c̣n mang đầy những vết thương cả trên thể xác lẫn tâm hồn, cùng một đàn con thơ dại, giữa một xă hội chất chồng thù hận, nàng biết xoay xở làm sao ? Cuối cùng, nàng phải cùng chồng con, đem sanh mạng đánh một canh bạc cuối cùng.
Có lẽ ông trời không phụ ḷng nàng. Chuyến đi vội vă, chuẩn bị chưa xong, rồi cũng đến được bến bờ. Trong lúc bao nhiêu người t́m cách tận hưởng hạnh phúc của một điều tưởng chừng may mắn nhất của con người, hoặc ít ra cũng ngơi nghỉ để hoàn hồn từ cơi chết, nàng lại tiếp tục làm kiếp con c̣ trong một vùng băng tuyết mênh mông, lo lắng cho con, để cho chồng học thêm vài ba chữ và vác ngà voi chạy đủ thứ chuyện bao đồng.
Bây giờ những đứa con đă trưởng thành. Nàng chiều chồng để cho mỗi đứa tự chọn đất nước nào nó thích mà dung thân. Mỗi đứa một phương trời. Nàng lại là một hậu phương cho các con đi vào trận mới. Ngôi nhà trở nên trống vắng. Cuối cùng nàng cũng ch́ c̣n có tôi, người lính thất trận năm nào, đă mang đến cho nàng biết bao là hệ lụy. Dư âm cuồng nộ của những cơn dông băo năm nào dường như vẫn c̣n đâu đó trong giấc ngủ của riêng nàng.
Tuổi sắp già, mà tôi c̣n mang nhiều món nợ. Biết làm sao trả cho xong. Nợ núi sông, nợ máu xương bè bạn. Mà khổ thay, tôi th́ cứ măi là thằng lính hèn mọn, bạc t́nh. Và tôi c̣n nợ nàng, nợ Ninh Ḥa. Mảnh đất hiền ḥa đă cho tôi một người vợ chung t́nh, cùng tôi qua bao cuộc biển dâu.
Phạm Tín An Ninh
florida80
09-08-2019, 21:24
Nếu " Ngụy" Không Nhào . . .
1975 NẾU VNCH THẮNG …
Vừa nhận được một e-mail đề cập đến câu hỏi: “TRONG TRƯỜNG HỢP VIỆT NAM CỘNG HOÀ THẮNG QUÂN CỘNG SẢN VIỆT NAM, TH̀ LIỆU T̀NH H̀NH CÓ KHÁC HƠN CHÚT NÀO CHĂNG? ” Tôi là lính, nên xin trả lời rất nhanh và rất đơn giản, ngay bây giờ, và dễ nhận thấy.
1. Trước hết, dù là giả thuyết, câu hỏi sai từ trong căn bản . Miền Nam không tấn công miền Bắc , nên không thể có chiến thắng. Sau khi kư hiệp định đ́nh chiến 1954 , miền Nam lo xây dựng đất nước, ổn định đời sống toàn dân, chỉ muốn sống trong hoà b́nh ..
Ngay từ lúc đó , cộng sản VN đă gài người ở lại , nằm vùng , chuẩn bị sẵn cho cuộc xâm chiếm miền Nam , với sự viện trợ tối đa của cả Nga, lẫn Tầu như đă thấy . Mầm mống chiến tranh , cội nguồn của bao tội ác , hi sinh hàng triệu sinh mạng đồng bào cả nam lẫn bắc , xướng máu chất chồng , bom đạn khói lửa ngút trời . . . xuất phát từ kẻ chủ chiến , từ kẻ xâm lăng , không phải từ phía chống đỡ , phải tự vệ . Rơ như ban ngày !
Đặt câu hỏi theo kiểu này là một lối lập lờ đánh lận con đen, để lừa bịp, để đánh tráo , nh́ nhằng giữa hai phe đánh nhau. V́ vậy phải bác bỏ câu hỏi ấy ngay từ đầu , trước khi thử đi vào giả thuyết chỉ để cho rơ bản chất của hai chế độ ..
2. Giả dụ rằng, trong trường hợp mà miền Nam thắng vào tháng Tư 1975, th́ tôi đoan chắc t́nh h́nh tốt hơn nhiều, nhiều lắm, và ai cũng có thể hiểu được, không chút ǵ ngụy biện. Tôi nói theo kiểu lính nên rất dễ hiểu.
- Này nhé. Lúc ấy người dân miền Nam giàu hơn người dân miền Bắc rất nhiều. Dân miền Nam không thể nào có ư nghĩ quái đản là ra Bắc để vơ vét , lấy về , mà trái lại sẽ rất vui vẻ mang quà ra bắc cho thân nhân, đồng bào ḿnh ngoài đó. Sẽ không có cảnh đài, đồng, đạp như đă thấy. Hàng triệu dân miền Bắc di cư vào Nam năm 1954 chắc chắn sẽ hối hả mang đủ thứ về quê cho bà con ḿnh. Cuộc tương phùng sẽ rất cảm động, rất thân t́nh, rất vui mừng, chứ không phải ngỡ ngàng như đă thấy.
- Chính quyền miền Nam là một đồng minh trong thế giới Tự Do , tôn trọng quyền tư hữu , nên cũng sẽ không có cảnh đánh tư sản , kiểm tra , cướp của , cướp nhà như CS đă làm đối với dân miền Nam. Nếu chưa thể nâng mức thu nhập ở miền Bắc lên ngang với đời sống ở miến Nam th́ cũng không có cảnh chặt ngang cho tất cả nghèo như nhau. Cũng không có cảnh đuổi dân đi vùng kinh tế mới để chiếm nhà, cướp đoạt tài sản, như đă thấy .
- Các cơ sở nhà nước, các khu vực quân sự sẽ không bị ai chiếm đoạt v́ luật pháp VNCH không thừa nhận quyền sở hữu cho bất cứ cá nhân hay đảng phái nào. Do đó sẽ không có cảnh con ông, cháu cha nào chiếm đoạt công thự, đất đai nhà nước làm của riêng, như đă thấy .
- Miền Nam đang được nhiều nước tân tiến, giàu có ủng hộ, nên họ sẵn sàng viện trợ để tái thiết sau chiến tranh. Lúc ấy , nền kinh tế miền Nam tự nó đă không hề thua sút các nước tại Á Châu , lại có dịp vươn ḿnh lên, phát triển hơn, ngay tức khắc , không hề bỏ lỡ cơ hội hàng chục năm, để dân phải thiếu cả gạo để ăn, phải ăn bo bo, bột ḿ . . . như đă thấy ..
- Điều quan trọng nhất là T́nh Người trong thời kỳ chuyển tiếp. Sẽ không bao giờ có một tinh huống tàn nhẫn, vô nhân đạo như đă thấy. Điều này thuôc về bản chất của hai chế độ. Cộng sản là giết lầm hơn bỏ sót, đào tận gốc, trốc tận rễ, truy cứu lư lịch ba , bốn đời , dù chỉ là đứa bé mới cắp sách đi học, dù là thầy tu, dù là giáo viên, là bác sĩ, y tá . . ..
Miền Nam th́ khác hẳn, nên mới có nhiều Việt cộng nằm vùng trong mọi cơ quan, ngay cả trong thời gian chiến tranh.
Thế th́ miền Nam sẽ giải quyết cách nào đối với các cán binh , cán bộ miền Bắc ?
florida80
09-08-2019, 21:25
Đang khi c̣n chiến tranh mà miền Nam c̣n áp dụng chính sách Chiêu Hồi, hễ buông súng, bỏ ngũ, cam kết lương thiện làm ăn, th́ tự do sinh sống như mọi người. Dĩ nhiên phải tŕnh diện, giao nộp toàn bộ vũ khí, khai báo lư lịch để thiết lập hồ sơ cá nhân, xác định nơi cư trú và lần lượt trả về nguyên quán với gia đ́nh, như thủ tục chiêu hồi vẫn làm trong nhiều năm, như đă thấy.
Và dù có người nào bị tạm giữ trong một thời gian chắc cũng không phải đói mờ, đói mịt , khoai sắn cũng không đủ no như dưới thời công sản. Gia đ́nh cũng sẽ không bị cấm đoán, hạn chế việc tiếp tế thăm nuôi như đă thấy. Và chắc chắn sẽ không có màn lừa bịp mười ngày thành ba năm, rồi bảy, tám, mười, mười lăm năm, như đă thấy! Và sẽ không có hàng ngàn nhà tù từ Nam tới Bắc như đă thấy!
Cần nhấn mạnh một điểm rất nhân bản của miền Nam là thủ tục bảo lănh người thân. Gia đ́nh nào có người thân bị bắt v́ hoạt động cho cộng sản, nếu chịu đứng ra bảo lănh trách nhiệm, th́ phần lớn sẽ được cứu xét cho về với gia đ́nh, ngay trong lúc chiến tranh. Hầu như gia đ́nh nào cũng có thân nhân ở bên này hay bên kia.
Sau chiến tranh, bà con miền Nam sẽ được khuyến khích đứng ra bảo lănh cho thân nhân trong hàng ngũ cộng sản, trở về với gia đ́nh. Chế độ cộng sản không khuyến khích thủ tục ấy, ngay cả cha-con, vợ-chồng, anh-em. Trái lại, họ khuyến khích, thúc đẩy thân nhân đi vào tù “học tập ” cho tốt , “lao động” cho giỏi , để khỏi bị đảng nghi ngờ , như đă thấy !
Nh́n sự kết hợp hai miền đông-tây của Đức , người ta có thể h́nh dung ra phần nào cảnh kết hợp hai miền Nam-Bắc , dù không nhất thiết phải giống y như thế .
Phần quan trọng hơn nữa là Tổ Quốc Việt Nam đă không bị mất nhiều phần lănh thổ về tay Tầu cộng , v́ không bị lệ thuộc vào “đồng chí vĩ đại” phương bắc , – kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt. Sẽ không mất ải Nam Quan, không mất một phần thác Bản Giốc , không phải dấu giếm đồng bào ḿnh , lén lút kư kết hiệp ước biên giới với rất thiệt tḥi cho dân tộc ḿnh , như đă thấy !
Tóm lại, theo cái nh́n của một người lính già, rất đơn giản nhưng rất thật, từ đời sống vât chất đến đời sống tinh thần, theo giả thuyết trên, th́ nếu miền Nam thắng , thực tế tốt hơn rất nhiều.
Tôi cố t́nh lập lại nhiều lần ba chữ “như đă thấy” để chứng minh đó là một thực tế rất dễ nhận thấy ..
Và nếu (vẫn nếu) như thế, th́ giờ này tớ đang nghỉ hưu ở Sàig̣n !./-
NLG73 - LÊ PHÚ NHUẬN
florida80
09-08-2019, 21:26
Thập Thiện Nghiệp
Cám ơn người soạn bài
Nguyện cầu cho tất cả
Đêm yên giấc an lành
Trong niềm vui pháp hỷ
Đạo màu đang bước đi...
Xin cho con tỉnh táo
Không kiêu mạn tự hào
Dù tu tiến đến đâu
Vẫn tự t́m chỗ dở...
Kiếp xưa do lỡ làm càn
Ngày nay do vậy khổ nàn theo chân
Chớ nên buồn khóc phân vân
Theo lời Phật dạy đặng phần an vui...
Muốn tiêu nghiệp khổ đau,
Muốn tạo phước vui đầy,
Nhất nhất thường ghi nhớ:
Phải hành thập thiện nghiệp...
THẬP THIỆN NGHIỆP
1. Không sát sinh thân h́nh khỏe mạnh
Họa tránh xa, mọi việc hanh thông
Luật đời - Nhân Quả mà trông
Đă không gây ác, th́ không khổ sầu.
2. Không trộm cắp, trở nên giàu có
Của nhiều, bền tốt đẹp do ta
Trí Nhân, phúc đức mà ra
Thân mà thanh tịnh, nhà nhà an vui.
3. Không tà dâm, cuộc đời đức hạnh
Trừ si mê mọi sự hanh thông
Thân rèn vững như thành đồng
Trong ngoài kính trọng, vợ chồng ḥa vui.
4. Đừng nói dối, mà đời lắm tội
Chẳng khôn nào thắng nổi thật thà
Nói năng chớ có điêu ngoa
Th́ vui t́m đến, quỷ tà bỏ đi.
5. Đừng thêu dệt nói chi sai quấy
Nịnh người này, tâng đẩy kẻ kia
Gây ra huyễn hoặc, chia ĺa
Cho người đau khổ, ḿnh th́ sao đây?
6. Đừng nói lưỡi hai chiều đ̣n xóc
Trước mặt khen, đâm thọc sau lưng
Như dao hai lưỡi vẩy vung
Hại người chưa kịp, nó tung hại ḿnh.
7. Đừng sân hận sinh lời hung ác
Vạn ngục tù tạo tác từ đây
Nhu ḥa nhẫn nhục mà xây
Trái oan hóa giải, thù nay bạn hiền.
8. Đừng tham lam trí liền sáng tỏ
Tư duy minh hiểu rơ đúng sai
Công phu tu thiện miệt mài
Chính kiến mà giữ, ác sai không hành.
9. Đừng giận hờn, là hơn mọi lẽ
Rơ đúng sai, trí lại tỏ tường
Khiêm cung, tôn kính dựa nương
Từ bi hỷ xả là đường ta theo.
10. Đừng si mê là gieo trí sáng
Trừ vô minh, xứng đáng thượng căn
Chớ tin số mệnh, quỷ hành
Chỉ tin thiện ác tác thành từ tâm.
Cũng là một bàn tay
Làm biết bao nhiêu việc
Từ thô cho đến tế
Từ thanh cho đến tục
Khi nắm lại sục sôi
Khi x̣e ra thân ái
Khi chấp lại trang nghiêm
Khi buông tuồng mê đắm
Có bàn tay nghĩa hiệp
Đập tan những bất b́nh
Có bàn tay ác hiểm
Gây cho đời điêu linh
Bàn tay nào gổ quư
Dắt đưa nhau vào đền
Bàn tay nào ma quỷ
Dẫn nhau xuống vực sâu
Có những cái bắt tay
Thắt chặt t́nh giao hảo
Có những cái bắt tay
Chỉ hững hờ xă giao
Có đôi tay tạo tác
Nên cuộc đời an vui
Có bàn tay tàn hoại
Khiến cho đời lụi tàn
Có bàn tay chỉ đường
Cho người phương và hướng
Có ngón tay nhấn nút
Cho bom nổ tan hoang !
Ối !trần gian năo loạn
Bất tịnh và bất an
Khiến LƯƠNG THỨC đi hoang
Tạo ra bao ác nghiệp
Ngồi yên và tĩnh lặng
Lắng nghe trong phút giây
Sẽ gặp thầy LƯƠNG THỨC
Có mặt trong đời này
Trợ thủ của đôi tay
Chính là thầy LƯƠNG THỨC
Sống thiếu thầy LƯƠNG THỨC
Làm bẩn đôi tay nầy !
florida80
09-08-2019, 21:28
Cuộc Di Cư Lớn Nhất Của Cá Hồi Đỏ Trong 100 Năm - Bài Thơ Cảm Tác "Về Nguồn" của BS Ḥang Ngọc Khôi (Toronto)
Khoảng 15.000 người đă đổ về tỉnh British Columbia của Canada để chứng kiến một trong những hiện tượng bí ẩn của tự nhiên: cuộc di cư khổng lồ của cá hồi đỏ, được cho là lớn nhất trong 1 thế kỷ trở lại đây.
Dự kiến, khoảng từ 6-8 triệu con cá hồi đỏ sẽ di cư tới sông Adams thuộc khu vực Shuswap của tỉnh British Columbia trong năm nay và đây được xem là cuộc di cư lớn nhất của cá hồi đỏ kể từ năm 1913.
Cá hồi đỏ là một trong các loại cá sống ở nước mặn và sinh sản ở nước ngọt. Cá hồi đỏ thường đẻ trứng trong vùng nước nông trên sông Adams vào tháng 10 hàng năm. Sau khi phát triển trong vùng nước ngọt khoảng 1 năm, những con cá nhỏ nở ra từ trứng sẽ di cư ra biển và sống ở đó khoảng 3 năm rồi quay trở lại chính nơi chúng được sinh ra.
Loài cá hồi khi di chuyển định hướng bằng mùi. Mỗi con cá nhớ đều nhớ mùi của ḍng sông nơi nó sinh ra. Khi di chuyển qua đại dương trở về con sông sinh sản, con cá sẽ t́m thấy đường của nó một cách hoàn toàn bản năng v́ mùi vị thân quen càng gần càng trở nên rơ rệt.
Khi vào lại vùng nước ngọt, cá hồi sẽ không ăn và chuyển sang màu đỏ sáng.
Cá hồi có khả năng bơi ngược sông, vượt qua các ḍng nước chảy xiết trong hành tŕnh dài gần 500km từ biển tới sông Adams. Sau khi đă trở về nhà, chúng đẻ trứng rồi cuối cùng kiệt sức và chết. Trứng sau đó nở ra con non và con non lại hành tŕnh ra biển.
Hiện tượng di cư bí ẩn của cá hồi luôn thu hút sự quan tâm của du khách đến với sông Adams. Tại công viên Roderick Haig-Brown cạnh sông Adams - địa điểm quan sát cá hồi đẻ trứng tốt nhất, bầu không khí tại khu vực vốn yên tĩnh này đă trở nên nhộn nhịp giống lễ hội đường phố.
Brian Riddell, chủ tịch kiêm giám đốc điều hành Quỹ cá hồi Thái B́nh Dương, gọi cuộc di cư khổng lồ lần này là “điều bất ngờ thú vị” khi số cá hồi đỏ di cư nhiều gấp đôi so với dự đoán trước đó.
Với việc Bộ Nghề cá và Đại dương Canada đă cho phép các ngư dân thương mại đánh bắt 13,6 triệu cá hồi trong năm nay, chưa kể lượng cá do các nhóm khác đánh bắt, ông Riddell ước tính khoảng 7-8 triệu cá hồi, hơn nửa số đó là cá cái, sẽ trở về sông Adams trong mùa đẻ trứng năm nay, kéo dài hết tháng 10.
Cuộc di cư của cá hồi đỏ trên sông Adams:
Hàng triệu cá hồi đỏ di cư tạo nên một cảnh tượng ngoạn mục.
Cá hồi nhuộm đỏ nước sông.
Rất đông du khách tới chiêm ngưỡng hiện tượng bí ẩn.
Cá hồi chết sau khi đẻ trứng.
florida80
09-08-2019, 21:29
VỀ NGUỒN
Nước đi ra biển lại mưa về nguồn
Tản Đà
Giữa một đêm trăng sáng
Biển lung linh ánh vàng
Cá Hồi nhìn mây nước
Man mác tình hoài hương.
Quê xưa xa vạn lý
Miền tây bắc hoang vu
Núi đồi thơm ngào ngạt
Hương dị thảo, kỳ hoa.
Tiếng suối reo róc rách
Gió rừng ru rì rào
Đã ngấm cùng xương tuỷ
Nhớ da diết làm sao!
Cá đâu tuồng sôi nổi?
Từ bỏ chốn ấm no
Đã từng đêm thao thức
Nẻo về thật gay go:
Bao kẻ thù rình rập
Gấu, sấu, sói, diều hâu...
Chưa kể bao đập chắn
Người thả lưới, buông câu...
Cá đâu phải đơn độc?
Hạ quyết tâm về nguồn
Cả triệu triệu đồng loại
Rủ nhau tìm cửa sông.
Này họ Vương dẫn lối
Nọ họ Cẩu đưa đường
Kià họ Hồng, họ Bướu
Thêm họ Ngân đủ năm.
Ngược sông rồi...ngược suối
Vượt hết thác... tới ghềnh
Tuy nhất sinh thập tử
Vẫn quẫy đầu nhẩy lên.
Bầy cá chỉ dừng lại
Khi tới ngọn nguồn xưa
Vào đúng mùa trăng mật
Kỳ mãn nguyệt khai hoa.
Lòng cá vui biết mấy
Giữa suối ngọt, nước trong
Ngắm đàn con bé bỏng
Đùa rỡn lội tung tăng.
Cá sinh xong kiệt lực
Nằm lả chờ chết thôi
Mừng bầy con khôn lớn
Bơi xuôi nguồn ra khơi.
*****
Cá Mẹ như... Người Mẹ
Tình nghiã như...nước nguồn
Một đời...một Lẽ Sống:
Hy sinh cho đàn con...
Số lượng cá hồi tại một cửa sông có khi lên tới gần hai chục triệu , như taị vịnh Bristol có năm người ta bắt được tới bốn chục triệu cá. Cá Hồi có năm loại như kể trên. Cá Hôì về tới nguồn, đẻ con xong là kiệt lực nằm chờ chết tha hồ cho các muông thú ăn thịt. Cá con lớn lên lại ra khơi rồi lại về nguồn như cha mẹ chúng, tạo thành một vòng luân hồi.
florida80
09-08-2019, 22:44
CHUYẾN VƯỢT BIÊN
ĐẪM MÁU
MAI PHÚC
Nói về cuộc sống ở Mỹ của những người Việt Tỵ Nạn mà không nhắc đến những cuộc hành tŕnh gian nguy của họ để rời nơi cố hương th́ quả là một thiếu sót? Riêng với tôi, chuyến vượt biên đẫm máu tôi đă từng trải qua sẽ c̣n măi ám ảnh tôi cho đến hết những ngày tháng c̣n lại của ḿnh.
Đó là lần đầu tiên tôi được đặt chân xuống tàu để mong rời khỏi quê hương đầy hận thù ! Đó là những ngày cuối năm, sau khi được người thân ở Mỹ gửi về cho ít tiền viện trợ, má tôi đă lo cho tôi đi vượt biên... Người ta dặn má tôi về nói tôi hăy chờ, khi họ cho người xuống kêu là đi ngay. Ngày ngày, tôi vẫn đi rừng đốn cây như thường lệ trong khi chờ đợi những thay đổi quan trọng sắp đến cho ḿnh.
Đúng như tôi đă lường trước, khi đứa em trai út vào rừng báo cho tôi biết chuyến đi lúc trời đă tối hẳn rồi, đám thợ rừng chúng tôi vừa dựng được cái sàn gỗ mới cưa xong để chuẩn bị làm chỗ ngủ. Tôi vội vàng vừa đi vừa chạy về nhà với đủ thứ âu lo hồi hộp. Sáng sớm hôm sau, tôi đón chuyến xe đ̣ đầu tiên chạy về Saigon, để rồi từ đó đón xe đi Bà Rịa.
Nhớ lời dặn, để tránh sự theo dơi của du kích và công an, tôi đă thận trọng xuống xe ở cách địa điểm "tập kết" của chuyến đi chừng một cây số để đi bộ đến đó. Đêm đầu tiên tôi ngủ trong nhà bà chị cùng đi trong chuyến vượt biên đó, rồi đêm sau tôi được chuyển tới địa điểm ẩn náu khác mà dân ở đó gọi là "nơi nhốt gà". Phía trước nơi này cũng chỉ là một mái nhà tranh b́nh thường như mọi ngôi nhà khác, nhưng phía sau có một gian nhà tranh khác được dựng tường kín đáo hơn.
Đi theo người dẫn đường vào bên trong, tôi thấy đă có hơn 50 người khác đang chờ đợi chuyến đi như tôi. Đến đây, tôi bắt đầu sống giữa những tiếng th́ thầm, những lời bàn luận; cùng những hy vọng và âu lo do từ những bàn luận của họ. Ngày hôm sau, tôi có dịp làm quen và chia sẻ những quá khứ điêu linh cùng những kinh nghiệm vượt biên và tù đày của họ.
Chúng tôi được chủ nhà cho ăn trưa và ăn tối tại chỗ. Ngay sau bữa tối, họ dắt từng tốp đi ra ngơ sau vườn rồi băng qua những đám ruộng hoang cỏ mọc lộn xọn để đến "băi"! Trời tối đen như mực nên chúng tôi phải đi sát vào nhau cho khỏi bị lạc và để cho đỡ sợ. Không phải chúng tôi sợ bóng tối mà là sợ những bất trắc bị VC phát giác trên đường đi ra băi.
V́ là dân rừng, tôi đă giúp nhiều người vượt qua các khe suối, những vũng lầy; và dần dần tôi vượt qua hầu hết đoàn người để nhập vào toán dẫn đầu. Khi người ta đi chậm dần và đứng lại, tôi nh́n thấy đám người vượt biên đến "tập kết" ở băi đông như cái sân nhà thờ vào ngày lễ chủ nhật, lúc đó tôi có thể thấy lập lờ chiếc tàu vượt biên của chúng tôi đang chập chờn dưới bóng đêm ở ngay con lạch trước mặt.
Thành tàu khá cao nên nhiều người không tự leo lên nổi; tuy nhiên khi tới phiên tôi, chỉ cần vươn hai tay đu lên thành tàu và búng mạnh hai chân một cái là cả thân h́nh tôi đă hoàn toàn ở trên boong tàu rồi. Vừa lên tới đó, tôi đă bị người ta lùa ngay xuống hầm tàu.
Cửa hầm tàu là một lỗ vuông tối om nằm ở phía gần mũi tàu, chỉ vừa một người chui xuống. Đúng ra đó chỉ là cái ham đựng cá. Bên ngoài dù trời tối nhưng tôi c̣n có thể nh́n thấy những người gần ḿnh; trái lại sau khi bị dồn xuống hầm cá, hoàn toàn không nh́n thấy ǵ nữa, ngoại trừ cái ô vuông ở miệng hầm. Tôi không thể biết cái h́nh dáng hay kích thước phía trong của nó như thế nào, mà chỉ cảm giác được chỗ ngồi bằng 2 tay của ḿnh thôi! Họ lùa người xuống sau dồn người xuống trước tiến sâu hơn nữa vào phía cuối hầm tàu, vừa đi vừa ṃ mẫm. Tôi bắt đầu cảm thấy lo sợ, lỡ tàu ch́m th́ làm sao ḿnh thoát ra ngoài được đây? V́ thế tôi chùn bước không dám tiến sâu vào hướng tối đó, mà nép người sang một bên ở gần ô vuông cửa hầm, nhường chỗ cho những người xuống sau theo nhau mà bước sâu vào phía trong. Không nh́n thấy ǵ nữa; nhưng qua cảm giác với những tiếng nói và tiếng động sột soạt, tôi biết là người ta đang lũ lượt nhảy xuống! Những âm thanh đó kéo dài chừng gần một tiếng, có lẽ mọi người đă được dồn hết vào "chiếc quan tài" trôi nổi đó rồi th́ có giọng ra lệnh cho tàu nổ máy chạy. Khi tàu vừa chạy, lại có giọng nói lớn "bây giờ anh em nào công giáo, ḿnh đọc kinh đi"; và tàu vẫn cứ đều đều chạy.
Tiếng kinh râm ran ḥa nhịp với tiếng máy tàu làm tâm hồn tôi cảm thấy yên ổn hơn một chút. Nhưng chợt có giọng nói khác trên tàu ra lệnh "Tất cả im lặng. Gần đến trạm công an!" 1 Tiếng máy lúc đó cũng trở lên nhẹ nhàng hơn, làm như nó đang thận trọng trước những hiểm nguy đang ŕnh chờ...
Có tiếng trẻ thơ khóc trong tàu làm mọi người lo lắng; một vài tiếng người th́ thầm phản đối. Có tiếng nói "bóp mũi nó lại không cho nó khóc nữa!" Rồi bỗng có tiếng ra lệnh "cho máy dzọt lẹ lên, chạy hết ga đi!"
florida80
09-08-2019, 22:45
Trong khoảnh khắc sau đó, tôi nghe tiếng súng nổ; thế là rồi. Tôi phải ngồi nghiến răng, gh́ mạnh hai tay vào ván tàu đă nghe tiếng súng! Tàu đang chạy hết tốc lực, có lúc tiếng súng xa dần để nhường chỗ cho những hy vọng trở lại... Tiếng súng nghe xa, nhưng vẫn tiếp tục nổ. Căng thẳng! Chúng tôi đặt hy vọng vào người tài công đang điều khiển chiếc tàu, và dồn những hy vọng khác vào động cơ tàu để mong đẩy chiếc tàu vọt nhanh hơn cho mau thoát khỏi chốn nguy nan!
Những giây phút căng thẳng này là những khoảnh khắc tranh chấp giữa sống và chết, giữa hạnh phúc và đau khổ, giữa may mắn và ngục tù; giữa đấu tranh chịu đựng và những chọn lựa ! Đây chính là giai đoạn khó nhất mà chúng tôi phải trải qua để t́m được tự do Hàng trăm người trên tàu, nhưng không ai dám nói chuyện và cựa quậy; mọi người đều tập trung một ư nghĩ mong sao chiếc tàu lướt nhanh hơn và êm hơn để thắng lươt những giờ phút nguy kịch đó !
Đột nhiên, có những tiếng súng nổ chát chúa gần bên tàu. Tôi cảm thấy chiếc tàu bẻ cua sang tay trái và chạy sượt vào mé bờ. Có nhiều tiếng kêu trời ơi cứu tôi! Chiếc tàu chỉ lệch sang một bên nhưng chưa ch́m, nó gượng lại thăng bằng và tiếp tục chạy giữa tiếng súng nổ liên hồi. Trong bóng tối, tôi nghiến răng gh́ mạnh tay vào ván tàu để nỗi lo sợ của ḿnh không buột ra khỏi miệng, như một số người khác. Có tiếng nói trong tàu bảo tài công ngừng lại, nhưng có tiếng nói khác ra lệnh cứ tiếp tục chạy.
Đạn đă bắn xuyên nhiều vào trong tàu, nhiều tiếng rên la bên trong nhưng lúc đó tôi chỉ chú ư lắng nghe tiếng đạn bay xeo xéo sượt vào thành tàu! Rồi tôi nghe tiếng chiếc tàu khác gạt vào mũi tàu tôi làm nó bị lệch hướng đâm xập vào bờ! Con tàu chênh vênh một lần nữa tưởng như muốn bị lật úp; Nhiều người giành nhau chui ra cái lỗ ô vuông cửa hầm tàu ngay phía gần đầu tôi. Có khi hai ba người giành nhau chui ra một lúc làm cho những người muốn thoát ra mất th́ giờ hơn. Nh́n qua ô vuông đó, tôi thấy những ánh đèn pha sáng chói bên ngoài.
Tôi không giành chui ra với họ là v́ c̣n nuối tiếc chiếc tàu. Đến khi trống trải không c̣n ai dám chui ra nữa th́ tôi lại lo sợ, tại sao ḿnh lại ngồi trong đó để cho tàu ch́m mà chờ chết ; và tôi liền quyết định chui lên!
Vừa chui lên, tôi đă bị chói mất bởi ánh đèn pha từ phía chiếc tàu VC; Sau này vào tù th́ tôi mới biết được rằng đó chính là chiếc tàu của những người tù chung với tôi, họ bị bắt trong chuyến vượt biên trước chúng tôi. Công an VC đứng dàn hàng ngang trên boong tàu đó, họ đang nhắm bắn từng người đang bơi dưới con lạch nhỏ như những thợ săn nhắm bắn những chiếc gáo dừa đang trôi lềnh bềnh dưới nước!
Vừa chui từ dưới hầm cá lên khỏi cái lỗ ô vuông, tôi giơ hai tay lên đầu hàng. Một tên công an nó hỏi tôi hai, ba câu; sau đó chúng chú ư nhắm bắn những "chiếc gáo dừa" kia, nên đột nhiên tôi quyết định nhảy trở lại xuống hầm tàu! Sáng hôm sau, ngay chỗ cửa hầm tàu là xác chết của một đứa cháu họ của tôi, nó bị bắn bể thái dương và rớt trở lại xuống dưới!
Sau khi hoàn toàn làm chủ t́nh h́nh, không c̣n ai dám nhảy xuống nước bỏ trốn nữa, công an VC vẫn để những đèn pha chỉa vào chung quanh chiếc tàu và cho phép một số chúng tôi leo lên boong nằm đợi lệnh. Nằm trên boong và dưới ánh neon pha, tôi nh́n thấy xác chết của người thợ máy chiếc tàu chúng tôi nổi lềnh bềnh cạnh đó. Suốt đêm, lẫn trong tiếng vi vu của gió biển là những tiếng rên la năo nề của những người bị thương nằm dưới hầm tàu.
florida80
09-08-2019, 22:46
Trong khoảnh khắc sau đó, tôi nghe tiếng súng nổ; thế là rồi. Tôi phải ngồi nghiến răng, gh́ mạnh hai tay vào ván tàu đă nghe tiếng súng! Tàu đang chạy hết tốc lực, có lúc tiếng súng xa dần để nhường chỗ cho những hy vọng trở lại... Tiếng súng nghe xa, nhưng vẫn tiếp tục nổ. Căng thẳng! Chúng tôi đặt hy vọng vào người tài công đang điều khiển chiếc tàu, và dồn những hy vọng khác vào động cơ tàu để mong đẩy chiếc tàu vọt nhanh hơn cho mau thoát khỏi chốn nguy nan!
Những giây phút căng thẳng này là những khoảnh khắc tranh chấp giữa sống và chết, giữa hạnh phúc và đau khổ, giữa may mắn và ngục tù; giữa đấu tranh chịu đựng và những chọn lựa ! Đây chính là giai đoạn khó nhất mà chúng tôi phải trải qua để t́m được tự do Hàng trăm người trên tàu, nhưng không ai dám nói chuyện và cựa quậy; mọi người đều tập trung một ư nghĩ mong sao chiếc tàu lướt nhanh hơn và êm hơn để thắng lươt những giờ phút nguy kịch đó !
Đột nhiên, có những tiếng súng nổ chát chúa gần bên tàu. Tôi cảm thấy chiếc tàu bẻ cua sang tay trái và chạy sượt vào mé bờ. Có nhiều tiếng kêu trời ơi cứu tôi! Chiếc tàu chỉ lệch sang một bên nhưng chưa ch́m, nó gượng lại thăng bằng và tiếp tục chạy giữa tiếng súng nổ liên hồi. Trong bóng tối, tôi nghiến răng gh́ mạnh tay vào ván tàu để nỗi lo sợ của ḿnh không buột ra khỏi miệng, như một số người khác. Có tiếng nói trong tàu bảo tài công ngừng lại, nhưng có tiếng nói khác ra lệnh cứ tiếp tục chạy.
Đạn đă bắn xuyên nhiều vào trong tàu, nhiều tiếng rên la bên trong nhưng lúc đó tôi chỉ chú ư lắng nghe tiếng đạn bay xeo xéo sượt vào thành tàu! Rồi tôi nghe tiếng chiếc tàu khác gạt vào mũi tàu tôi làm nó bị lệch hướng đâm xập vào bờ! Con tàu chênh vênh một lần nữa tưởng như muốn bị lật úp; Nhiều người giành nhau chui ra cái lỗ ô vuông cửa hầm tàu ngay phía gần đầu tôi. Có khi hai ba người giành nhau chui ra một lúc làm cho những người muốn thoát ra mất th́ giờ hơn. Nh́n qua ô vuông đó, tôi thấy những ánh đèn pha sáng chói bên ngoài.
Tôi không giành chui ra với họ là v́ c̣n nuối tiếc chiếc tàu. Đến khi trống trải không c̣n ai dám chui ra nữa th́ tôi lại lo sợ, tại sao ḿnh lại ngồi trong đó để cho tàu ch́m mà chờ chết ; và tôi liền quyết định chui lên!
Vừa chui lên, tôi đă bị chói mất bởi ánh đèn pha từ phía chiếc tàu VC; Sau này vào tù th́ tôi mới biết được rằng đó chính là chiếc tàu của những người tù chung với tôi, họ bị bắt trong chuyến vượt biên trước chúng tôi. Công an VC đứng dàn hàng ngang trên boong tàu đó, họ đang nhắm bắn từng người đang bơi dưới con lạch nhỏ như những thợ săn nhắm bắn những chiếc gáo dừa đang trôi lềnh bềnh dưới nước!
Vừa chui từ dưới hầm cá lên khỏi cái lỗ ô vuông, tôi giơ hai tay lên đầu hàng. Một tên công an nó hỏi tôi hai, ba câu; sau đó chúng chú ư nhắm bắn những "chiếc gáo dừa" kia, nên đột nhiên tôi quyết định nhảy trở lại xuống hầm tàu! Sáng hôm sau, ngay chỗ cửa hầm tàu là xác chết của một đứa cháu họ của tôi, nó bị bắn bể thái dương và rớt trở lại xuống dưới!
Sau khi hoàn toàn làm chủ t́nh h́nh, không c̣n ai dám nhảy xuống nước bỏ trốn nữa, công an VC vẫn để những đèn pha chỉa vào chung quanh chiếc tàu và cho phép một số chúng tôi leo lên boong nằm đợi lệnh. Nằm trên boong và dưới ánh neon pha, tôi nh́n thấy xác chết của người thợ máy chiếc tàu chúng tôi nổi lềnh bềnh cạnh đó. Suốt đêm, lẫn trong tiếng vi vu của gió biển là những tiếng rên la năo nề của những người bị thương nằm dưới hầm tàu.
florida80
09-08-2019, 22:46
Đến sáng th́ những người ba con của tôi đi kiểm điểm người thân trên tàu, thấy mất một số, có thể họ đă nhảy xuống nước bơi và trốn được rồi. Nhưng lại có người không biết bơi mà t́m măi vẫn không thấy họ; Có người cho biết ở cái sàn phía sau máy tàu có ba, bốn người bị bắn chết nằm chồng lên nhau. Tôi vội vă ra đó kiểm chứng kỹ xem có người thân nào của tôi không.
Lần này tôi mới chú ư nh́n mặt những xác chết, ....đúng rồi, nó chết rồi! Nó bị bắn vỡ một góc đầu ở tư thế nửa nằm nửa ngồi, dựa lên xác của một thanh niên khác cũng bị trúng đạn ngay tai. C̣n một xác chết nữa ngay cạnh đó bị bắn trong tư thế quỳ chổng mông lên trời trông như một trái núi, đầu cúi khom xuống sát sàn gỗ, có lẽ để núp đạn; nhưng tôi cũng thấy một đường máu khô trên sàn tàu chảy ra từ phía đầu của nạn nhân. Cả ba xác đó đều mở trợn trừng mắt... nh́n tôi? Thế là đă có hai người thân của tôi chết trong chuyến đi này! C̣n hai xác khác bên trong tàu là một ông già bị đạn bắn nát ngực, và xác đứa bé khóc lúc tàu chạy gần trạm công an. Không biết nó bị người ta xô lấn hay bị bóp mũi cho chết lúc nó đang khóc!
Măi tới chừng 10 giờ sáng hôm sau, công an mới đem một chiếc tàu khác đến chở những người bị thương đi. Có người trong tàu đứng ra quyên tiền và vàng để đút cho công an. Sau khi mang số vàng bạc sang nộp cho công an, mọi người đều hy vọng chờ đợi; nhưng chờ hoài cũng chẳng có ǵ.
Măi tới lúc chiều tối, có chiếc tàu công an khác chạy tới, bọn chúng lùa tất cả mọi người lên tàu này chở vào nhà tù. Một số người là thân nhân của những nạn nhân bị chết, bọn công an "cho" ở lại để dọn xác những người chết xuống băi, người ta hy vọng sẽ được thả . Tôi ở trong nhóm khoảng 10 thanh niên được ở lại đó, đến chiều gần tối mới có một tên công an cấp lớn hơn đến giải quyết với chúng tôi. Đầu tiên hắn hăm dọa chúng tôi, dí họng súng K54 vào đầu từng người để khám xét. Ông chú họ của tôi bị hắn hăm dọa dữ quá đă phải chắp tay lạy hắn! Sau đó hắn ra lệnh chúng tôi phải khiêng các xác người chết trên tàu xuống.
Hắn ra lệnh và bắt chúng tôi phải làm thật nhanh. Tôi rất sợ xác chết và sợ máu nên đi sau cùng và phải đứng dưới nước để đỡ những xác chết được chuyền xuống. Lúc này chiếc tàu không c̣n người nữa nên nó nổi rất cao, tôi phải giơ thẳng hai tay lên mới đỡ tới những xác chết chuyền trên boong xuống. Thấy tôi nhút nhát, tên công an VC để ngón tay trỏ vào c̣ súng và dí mạnh họng súng K54 vào gáy tôi bắt phải làm việc cho nhanh.
Khi những xác chết được lần lượt chuyền xuống, máu và óc của những nạn nhân đó đă chảy đầy xuống đầu, mặt và toàn thân tôi. Lúc đó tôi quên cả cảm giác với máu và óc v́ cái cảm giác lạnh và cứng của họng súng K54 sau gáy nó chi phối hết nỗi sợ hăi của ḿnh, không may tên VC đó lỡ tay th́ trong khoảnh khắc cái mạng của tôi cũng sẽ tương tự như các nạn nhân kia thôi! Sau khi làm xong việc chuyển xác, tên công an bắt chúng tôi rửa sạch những vết máu trên tàu. Rồi hắn đưa chúng tôi lên tàu nhỏ của hắn cho đồng bọn chở về băi Lam Sơn ở gần Bà Rịa. V́ tên công an VC này sợ chúng tôi chạy trốn nên đă bắt chúng tôi di chuyển bằng cách ḅ từ đó qua xóm nhà dân, qua chợ Lam Sơn ra tới đường lộ. Hắn dồn chúng tôi lên một xe lam chở về nhập chung với nhóm người bị giải đi trước tại trạm G̣ Dầu. Từ đây, sau khi VC lột hết vàng bạc của mọi người, chúng dùng xe công an chở thẳng chúng tôi vào trại giam B5 ở Biên Ḥa. Giữa đêm hàng trăm người chúng tôi đă bị nhét chung vào một chiếc pḥng chỉ bằng pḥng ngủ master room của một gia đ́nh ở Mỹ. Tôi đă phải ngồi khít giữa khối người chen chúc và ngủ thiếp đi v́ mệt mỏi và tuyệt vọng.
Sáng hôm sau tới giờ làm việc bọn công an VC lại bắt đầu một màn điều tra, khám xét nữa. Chúng hỏi cung, làm hồ sơ lư lịch, rồi từng người chúng tôi phải cởi hết quần áo đưa cho chúng khám xét. Rồi lần lượt mỗi người phải đi ngang chiếc bàn và hả miệng ra cho tên công an VC kiểm kê mấy chiếc răng vàng hoặc “khâu” vàng nào giấu trong miệng? Pḥng bên cạnh là một công an khác chuyên "điều trị" lỗ đít. Từng người phải đến đó, chổng đít lên gần mặt nó và banh lớn lỗ đít ra cho nó kiếm vàng bên trong chỗ đó!
Sau đủ thứ thủ tục kỳ dị ấy, mọi đồ đạc đều bị cướp hết. Mọi người được đưa vào một khu vực có tường dầy cao và hàng rào kẽm gai phía trên, cùng những cḥi canh trên cao ở bốn góc. Vào trong khu này tôi nghe thấy tiếng ŕ rào như những đàn ong đang bay. Đến khi được đưa lại gần các căn pḥng phát ra những âm thanh đó th́ mới biết đó là nơi cư trú mới của tôi. Từng pḥng nh́n vào tối om, có cánh cửa sắt và hàng chấn song sắt lớn. Nh́n măi tôi mới nhận ra một số người ở trần, mặc xà lỏn và đầu trọc lóc đang đứng gần song sắt nh́n chúng tôi, trông họ ốm nhom như lũ khỉ.
florida80
09-08-2019, 22:47
Khoảng 5 phút sau, tên quản giáo đến mở khóa đưa chúng tôi vào nơi cư trú mới, nhập bọn với "lũ khỉ" bên trong! V́ quá tối nên phải đứng chớp mắt một lúc tôi mới nh́n rơ hết được căn pḥng. Cả một xă hội mới, chẳng bao lâu chính tôi cũng trở nên y hệt "lũ khỉ" đó; nhưng sau một thời gian tôi cảm thấy cái xă hội trong đó c̣n có t́nh nghĩa hơn xă hội bên ngoài ma tôi đă sống!
Nhiều năm đă qua. Sau cùng, tôi cũng đă tới được xứ sở tự do, nhưng măi măi, chuyến vượt biên đẫm máu ấy c̣n ám ảnh tôi.
Như đă nói, nhiều vị có nói là phải quên quá khứ. Riêng tôi, quá khứ của tôi tuy không đẹp nhưng tôi không có ǵ mặc cảm với những ǵ tôi đă kinh qua. Nó là những bài học quư giá cho chính tôi về con người và nhất là về xă hội nơi cố hương tôi đă từng sống.
Quá khứ đó cũng là những kinh nghiệm xương máu, mồ hôi và nước mắt; và bằng chính mạng sống của những nạn nhân đă cùng cảnh ngộ như chúng tôi khi c̣n ở đó. Những hy sinh của họ đă xúc động lương tâm thế giới để chúng ta được cơ hội đến đây tỵ nạn và xây dựng cuộc sống mới hôm nay... Cuộc sống của chúng ta hôm nay, há chẳng phải được xây dựng trên nền tảng quá khứ thương đau đó sao?
florida80
09-09-2019, 18:06
Trở Về Với Cát Bụi
Từ xa xưa thiên hạ lúc nào cũng đă giàu nghèo chênh lệch nhau rất nhiều. Nhà giàu dư ăn dư để, kẻ nghèo th́ thiếu thốn quanh năm. Tuy nhiên những bi kịch về giàu nghèo ở nước ta từ xưa cũng không đến nỗi như bây giờ ở Phi châu. Có nội chiến ở Lybie mới phanh phui ra chuyện tài sản của Tổng thống Gadhafi đến hơn cả trăm tỷ đô la sau 42 năm làm cha mẹ của dân.
Từ chuyện này mới ra chuyện khác, Tổng thống Zimbabwe, v́ chỉ mới làm Tổng thống khoảng 30 năm, nên tài sản ít hơn, “chỉ có” chừng sáu bảy chục tỷ. Nhưng nếu tổng thống giàu như thế mà dân chúng khá giả th́ không nói làm ǵ. Đằng này Phi châu đă là cái xứ nghèo đói nhất trên thế giới, mà dân chúng Zimbabwe của Tổng thống Robert Mugabe th́ gần như hầu hết đều da bọc xương, đói khổ đến không bút nào tả cho xiết, trong khi cả hai vợ chồng tổng thống th́ xài tiền như nước.
Thế giới hiện giờ có trên 6 tỷ dân, nhưng tỷ phú th́ chỉ có hàng trăm là cùng, Những tài sản công khai th́ cũng chỉ bốn năm chục tỷ như Bill Gates, đă là kinh khủng lắm rồi, chứ đâu có đến hơn trăm tỷ như của ông Gadhafi kia. Không biết những ông vua khác, những ông tổng thống khác của các nước nghèo đói tài sản đếm được bao nhiêu. Tuy nhiên nếu có th́ con số người giàu đến bậc tỷ phú cũng không thể là nhiều. Những tỷ phú như Bill Gates, Warren Buffet… giàu có là do tài kinh doanh của họ, không thể nào nói được, nhưng các ông tổng thống kia th́ chắc chắn là chỉ có vắt máu của nhân dân ra để làm giàu mà thôi.
Mới đây, tin tỷ phú Bills Gates gác kiếm giang hồ, không thèm lư đến chuyện làm ăn, đă như một quả bom nổ trong giới kinh doanh, nhất là lănh vực máy điện toán. Cả hai vợ chồng nhà tỷ phú này không phải v́ quá giàu có hay quá già mà nghỉ để hưởng thụ; trái lại, cả hai đều c̣n đang ở tuổi trung niên, nhưng lại muốn để hết của cải và thời gian c̣n lại cho một công việc cứu nhân độ thế: giúp đỡ các nước chưa phát triển, c̣n nghèo đói.
Bill Gates là nguời khôn ngoan thức thời, có một hôm đă nghĩ ra được cái chân lư, là chết trên đống của cải của ḿnh là một cái chết rất vô duyên, nên cả hai ông bà đă đồng t́nh cống hiến hết tài sản để giúp đỡ người nghèo: cứu đói, xây trường học, mở bệnh viện cho các nước nghèo khó. Không những thế, cả hai ông bà lại c̣n để hết công sức và không ngại tốn kém t́m kiếm nguyên nhân gây những chứng bệnh khó chữa ở Phi châu ḥng giúp dân chúng thoát khỏi bệnh tật. Đúng là những Bồ-tát của nhân loại.
Không chỉ Bill Gates, mà những tỷ phú giàu có khác do hai bàn tay tài giỏi của họ như Rockfeller, như Warren Buffet… cũng có tấm ḷng nhân ái, bỏ rất nhiều tiền của của họ vào những quỹ từ thiện để làm công đức. Thực ra, có tiền dư của để, bỏ ra cho bớt những người nghèo, cũng không phải là khó khăn lắm, nhưng đang ở trên đỉnh cao của danh vọng, quyền lực như Bill Gates mà bỏ ngang như thế, chắc trên đời chỉ có một. Không những bỏ ngang mà c̣n đem công sức ra nghiên cứu những biện pháp giúp đỡ người nghèo khổ mới là khó.
Đă ngồi trên cái ngai vàng tột đỉnh mà buông được không phải dễ dàng ǵ. Như ông Tổng thống Gadhafi chẳng hạn. Nếu ông ta chịu khó ngưng tay để hưởng thụ, th́ với đống của cải đó, mấy đời con cháu sau, có xài hoang phí đến mấy cũng khó mà hết. Trái lại, ông ta c̣n tham lam, lại muốn thêm quyền lực, muốn khống chế cả đồng euro của Âu châu, c̣n muốn làm vua của những ông vua khác, nên mới sinh chuyện, để cuối cùng phải sống chui sống nhủi, phải kiếm một nơi nào đó bên Phi châu để xin tỵ nạn mà cũng không được, cuối cùng đành chịu đựng cái chết thảm. Thường nói “nghèo mà ham”. Ai nghèo mà chẳng ham. Đằng này lại là “giàu mà ham”. Có lẽ nên thêm một chữ: “giàu mà c̣n ham” th́ mới phải. Đă giàu nứt đố đổ vách mà c̣n ham, mới là chuyện lạ.
florida80
09-09-2019, 18:07
Cái chuyện giàu c̣n muốn giàu thêm th́ thực ra cũng thường t́nh. Cái chuyện đang giàu có tột đỉnh mà từ bỏ được thực khó, và không phải động lực nào cũng đều giống nhau. Lâu lắm, tôi có nghe chuyện một nhân vật cũng rất lạ lùng: ông ta là chủ nhân của hộp đêm Crazy Horse nổi tiếng ở Paris từ những năm năm mươi. Ông này không những giàu có, mà c̣n là người đă từng kết giao với những nhân vật nổi tiếng trên thế giới thời đó. Đến lúc tuổi già, mặc dù sức khỏe vẫn c̣n tráng kiện, ông ta tự kết liễu cuộc đời huy hoàng của ḿnh bằng một phát súng vào đầu. Người thân của ông ta cho biết, ông từng thổ lộ là đối với họ, ông ta cho là ḿnh đă đạt đến tột đỉnh của danh vọng, nên không muốn một hôm nào đó, người đời sẽ nh́n thấy ông ta trong h́nh ảnh một người già tiều tụy, mất hết quyền lực.
Có thể ông ta cũng thấy được cái vô thường của cuộc đời, nhưng cái động lực để từ bỏ danh vọng của ông ta cũng chỉ là kết quả của ḷng kiêu ngạo và ích kỷ của ḿnh, không đem lại ngay cả cho cuộc đời của chính ông ta một chút ư nghĩa nào. Lại có những người khác, trước khi chết, mới cống hiến tài sản cho các tổ chức từ thiện, v́ chẳng biết để lại cho ai. Cũng vẫn là một chuyện dễ dàng.
Tất cả đều khác với Bill Gates. Nhà tỷ phú này có đến ba người con, nhưng chỉ để cho con cái một ít tài sản để lập thân mà thôi. Ông là người đă ngộ ra cái lẽ vô thường của nhà Phật và đă làm cho đời sống của ông có ư nghĩa cao quư bằng cách đem hạnh phúc đến cho kẻ khác.
Tóm lại, một chữ “buông” đơn giản không phải là đơn giản. Hiểu là một chuyện, làm được là một chuyện khác. Lịch sử có ghi lại câu chuyện về Ngài A-lịch-sơn đại đế, một vị hoàng đế nổi tiếng quyền lực nhất của vương quốc Macedonia ở Âu châu trước Thiên Chúa giáng sinh: Trước khi qua đời, ngài ra lệnh cho quần thần phải thực thi ba điều trong đám tang của ngài: Thứ nhất là hai bên quan tài phải khoét hai cái lỗ vừa đủ hai bàn tay ra ngoài. Thứ hai là tất cả quan ngự y đều phải khiêng quan tài của ngài. Thứ ba là vàng bạc châu báu phải được rải cho dân chúng trên lộ tŕnh đám tang của ngài. Ấy là để cho người đời thấy rằng khi chết, th́ một người đầy uy quyền, giàu có như ngài th́ cũng chỉ c̣n hai bàn tay trắng. Đă đến lúc phải ra đi th́ có bao nhiêu bác sĩ tài giỏi cũng không làm ǵ được. Và sau cùng, của cải đă không mang theo được th́ c̣n cất giữ làm ǵ.
florida80
09-09-2019, 18:13
Nỗi Khổ Sống Già - Văn Mỹ Lan
Nói chuyện với Ngọc Bích xong tôi thẫn thờ. Từ cổ chí kim, từ vua chúa cho đến thứ dân, ai cũng mong được trường sinh bất lăo nhưng liệu thọ quá có phải là điều hay ho cho bản thân và cho người thân không?...
Tới mừng thôi nôi cháu ngoại Bích Ngọc, không thấy Quế Hương, bạn cố tri của Ngọc, tôi hỏi:
- Sao bữa nay không thấy Quế Hương tới dự thôi nôi cháu bà vậy?
- Dự sao được, mấy bữa nay bả te tua rồi?
- Sao vậy?
- Ừa, th́ mấy bữa nay ông già bệnh. Chắc cũng sắp đi rồi.
- Th́ trên trăm tuổi rồi. Ông đă như thân cây mục, cũng nên để ông thay đổi h́nh hài khác đi chứ. Nhưng c̣n anh cả đâu? Nghe đâu anh cả chăm ông cụ mà.
- Ổng xụm luôn rồi. Mà nói tới ông anh cả của bả mới tội, ổng gần tám mươi rồi mà không được hưởng tuổi già, được sống gần con cái ở Quy nhơn mà phải ở đây lo cho ông già hơn trăm tuổi mới khổ chứ.
- Nhà Quế Hương đông mà, sao lại bắt ông già trẻ chăm ông già già?
- Th́ tại v́ ổng là anh cả với lại mấy người kia ở nước ngoài hết rồi. Phần cũng tại ổng nghèo nhất, không có tiền lo cho cha th́ phải lănh phần chăm sóc ông cụ chứ. Mấy người kia chu cấp tài chánh. Đứa bỏ công, người bỏ của mà.
Nói tới anh em ở nước ngoài của Quế Hương tôi mới nhớ là lâu lâu ông cụ làm mệt, Quế Hương gọi các anh chị ḿnh về. Khi về tới nơi th́ ông cụ khỏe lại. Cứ thế trong hai năm các anh chị của Quế Hương phải tức tốc về tới bốn lần mà ông cụ cũng chưa đi. Trong thời buổi kinh tế khó khăn, có hai người anh của Quế Hương lại dám bỏ việc hoài nên bị mất việc luôn, nhưng bổn phận làm con mà, biết sao giờ?
Không có Quế Hương tôi mất bạn tung hứng nên truy Ngọc:
- Nhưng sao tự nhiên Quế Hương lại te tua?
- Th́ ông già hơn tám mươi phải chăm ông già hơn một trăm, nên ông già già chưa khỏe th́ ông già trẻ đă sụm rồi. Vậy nên bây giờ Quế Hương phải chăm cả hai ông chứ sao.
Tự nhiên Bích Ngọc cười khùng khục:
- Nhớ bữa hổm ông anh cả than với tui, ổng nói : "Trời ơi, hỏng biết chừng nào ông già chết cho tui khỏe vài năm trước khi theo ông bà tổ tiên đây!”
- Nói ǵ thảm vậy?
- Bà nói “thảm” là ai thảm?
- Thảm cho cả hai. Bởi vậy mai mốt tốt nhất đừng có chúc ông bà sống lâu trăm tuổi rồi rên nha.
florida80
09-09-2019, 18:14
Nói chuyện với Ngọc Bích xong tôi thẫn thờ. Từ cổ chí kim, từ vua chúa cho đến thứ dân, ai cũng mong được trường sinh bất lăo nhưng liệu thọ quá có phải là điều hay ho cho bản thân và cho người thân không?
Tuổi già lú lẫn, h́nh hài nhăn nhúm, sức khỏe suy giảm. Tôi nhớ khi c̣n nhỏ, dù được cả nhà dạy phải biết kính yêu bà cố nhưng đứa cháu nhỏ của tôi dứt khoát không thấy thoải mái với bà. Có lẽ khi nó có ư thức chút th́ bà đă nhăn nheo xấu xí quá rồi, h́nh ảnh của bà không giống với bà tiên trong truyện cổ tích nữa. Khi đó, bản thân bà không tự chăm sóc được nên bao người lớn quanh nó phải dành sự chăm sóc cho bà nhiều hơn cho nó và nó th́ luôn bị mắng mỏ v́ ồn ào, v́ phá phách làm bà không nghỉ ngơi được. Dạy dỗ ǵ th́ nó cũng thấy ḿnh thiệt tḥi v́ bà nên nó cứ mơ hồ, miễn cưỡng ghi nhận công lao dưỡng dục xa xưa của bà… Thế nên gia đ́nh ḍng họ cứ trách móc nó không ngoan, không biết ông bà, bây giờ nó là đứa cháu vô t́nh, không biết cội nguồn mai mốt chắc là đứa con bất hiếu.
Tôi nhớ có lần đến tiệm làm tóc, con bé làm móng cho tôi khoe:
- Bà cố của con năm nay 115 tuổi rồi, bà được cả chủ tịch tỉnh đến thăm đó cô.
- Bà con thọ quá há. Vậy bây giờ ai lo cho bà?
- Dạ, ông ngoại tám của con nuôi.
- Vậy ai nuôi ông ngoại?
- Dạ mấy cậu mấy d́ nuôi.
- Mấy cậu mấy d́ khá không?
- Dạ nghèo lắm.
- Có bà thọ đến vậy chắc thích lắm hả?
Nó trầm ngâm một hồi rồi nói:
- Dạ thích chứ cô. Ḍng họ con ai cũng thích bà thọ để khoe, chỉ có ông ngoại tám của con th́ không thích lắm. Ông nói:” Phụ tiền bạc chăm lo cho ông bà là chuyện dễ, trực tiếp chăm lo bệnh hoạn, chịu đựng tính khí của người già mới là khó”.
Câu chuyện của con bé làm móng làm tôi nhớ tới câu chuyện buổi sáng khi tôi đi bộ cùng các bạn trong cùng khu phố, đề tài vô t́nh nói về tuổi già và về việc phụng dưỡng cha mẹ già. Chị Xuân nói:
- D́ của em năm nay tám mươi sáu tuổi rồi mà c̣n làm dâu đó.
- Vậy bà mẹ chồng chắc thọ lắm.
- Bà đă hơn trăm tuổi. Mấy chục năm trước khi chú em đi bộ đội về hưu, thấy bà đă hơn tám mươi bèn quyết đem bà về nuôi, nghĩ mẹ chắc cũng không c̣n sống bao lâu nữa, ráng gần gũi phụng dưỡng mẹ vài năm nhưng tới giờ đă gần hai mươi năm bà vẫn ăn khỏe và vẫn đ̣i hỏi cơm dâng nước hầu, trà thuốc mỗi ngày làm d́ em oải muốn chết.
- Nhưng cha mẹ già th́ ḿnh phải phụng dưỡng chứ sao!
- Th́ đó là bổn phận mà, có điều d́ của em cũng đă hơn tám mươi, con dâu d́ thuộc thế hệ mới, nó không chịu hầu d́ mà d́ th́ không dám không hầu mẹ chồng.
- Đó là bất hạnh thế hệ của d́ đó. Người ta gọi thế hệ 5X là thế hệ trắng tay, hồi nhỏ th́ sợ cha mẹ, khi cha mẹ lớn tuổi th́ tự cho ḿnh có bổn phận phải phụng dưỡng. Đối với con cái th́ không dám uy quyền, nếu không nói là dốc hết sức mà lo cho con nhưng lại không dám mong con cái lớn lên sẽ chăm lo cho ḿnh, sợ làm phiền nó…
Câu chuyện của chị Xuân làm tôi nhớ tới có lần tôi gặp hai bà lăo ở New Jersey. Bà lăo người Việt cứ theo nài nỉ tôi nhờ tôi nói giúp với cha xứ mà tôi thân, để cha nói với con cái bà cho bà được vào Viện dưỡng lăo người Việt. Lư do là vào ngày thường, con cháu bà đứa đi học, đứa đi làm. Tối về th́ đứa nào về pḥng đó. Suốt ngày bà ở nhà một ḿnh buồn quá, bà ước ao có tiếng nói đồng hương hay tiếng nói của con người cho đỡ cô quạnh. Tôi nói lời thỉnh nguyện của bà với cha xứ, cha xứ nói đó là chuyện riêng của gia đ́nh con chiên, cha không muốn can thiệp.
Rồi cũng trong những ngày đó, cũng tại khu phố đó, tôi lại tiếp xúc với một bà lăo gần tám mươi người Mỹ, chân cũng đă run, mắt cũng đă mờ rồi mà lại sống một ḿnh. Bà ham chuyện lắm nhưng khi hỏi bà ở một ḿnh có buồn không, sao không ở chung với con cháu cho vui. Bà nói dứt khoát:
- Con tôi nó có cuộc đời của nó. Tôi không muốn và không thể trói buộc cuộc đời nó vào cuộc đời tôi v́ tôi sống già.
- Nhưng đó là bổn phận của con cái đối với cha mẹ lúc về chiều mà.
- Giáng sinh, sinh nhật tôi có khi nó dẫn vợ con về thăm. Vậy là đủ. C̣n b́nh thường mỗi năm nó chỉ có một số ngày phép, tôi không cho phép ḿnh bắt nó về thăm hoài mà để nó thoải mái đưa gia đ́nh đi đây đi đó. Đ̣i hỏi ở con là ích kỷ.
florida80
09-09-2019, 18:15
Đúng là Tây Ta có khác. Tây nuôi con, khi con vừa lớn đủ, Tây thả cho con vào đời, mong con như cánh chim trời, có sức bay càng xa càng tốt. Tây vui khi dơi theo cánh chim bay. Ta nuôi con, ngày nào c̣n khả năng, ta vẫn c̣n muốn giang đôi cánh ra để ấp ủ chăm lo cho con dù cho con có lớn đến bao nhiêu tuổi. Rồi cũng v́ cách nuôi dưỡng yêu thương không bờ bến đó, khi già, ta mong con cũng quay lại ḍm ngó đến ta dù chỉ bằng một phần nào t́nh yêu thương mà ta đă cho. Ta nắm níu nhau qua lại, ta làm ấm ḷng nhau cũng có mà phiền lụy nhau cũng nhiều.
Trở lại chuyện con bé làm móng, tôi hỏi:
- Bà con đẹp lăo không, hôm nào cô đưa chú tới chụp h́nh bà nhá.
- Dạ bà không khỏe lắm đâu cô, bà của con ḷa rồi, chỉ nằm một chỗ thôi.
Nghe con nhỏ trả lời tôi lại nhớ tới một bà lăo người dân tộc ở Bảo lộc đă 103 tuổi, da bà đen nhẻm, từng centimet da thịt hiện lên những nếp thời gian trông hay ho và đẹp đẽ lạ lùng. Toàn thể con người trần trụi của bà như một món đồ cổ xưa. Ánh mắt của bà trắng dại đưa ta ngược về cả thế kỷ trước. Nói chuyện với con cháu bà lăo mới thấy họ kính yêu và quan tâm đến bà vô cùng, nó nói:
- Hôm trước bà con bệnh, cả nhà con bỏ hết nương rẫy về chăm bà.
Nghe con nhỏ nói về bà với cái giọng thiết tha làm tôi thầm cảm mến em, người dân tộc không cần học Khổng Mạnh cũng biết kính yêu ông bà. Em khoe tiếp:
- Bà em nuôi cả nhà đó cô.
- Nuôi cả nhà? Bà già vậy th́ có sức đâu mà làm nuôi cả nhà?
- Dạ, tại cô không biết, già thiệt già th́ không cần làm ǵ cũng có tiền mà cô. Nhà nước cho mỗi tháng vài trăm ngàn. Lâu lâu mấy cô chú vô chụp ảnh chừng vài giờ cũng được cả trăm ngàn. Chưa kể khách nước ngoài đến chụp ảnh th́ c̣n cho cả giấy xanh, bán được nhiều tiền lắm. Cả nhà con kiếm tiền không bằng một ḿnh bà đâu.
- Vậy nếu bà không kiếm được nhiều tiền th́ có yêu quí bà không?
- Có chứ cô. Vẫn yêu quí bà chớ nhưng nếu bà bệnh tốn tiền quá th́ không mong bà sống lâu đâu. Bà sống đủ rồi th́ thôi, để dành ngô khoai nuôi trẻ nhỏ.
Lời con bé người dân tộc làm tôi ngẫm nghĩ hoài "Sống đủ rồi…”. Thế nào là sống đủ, ai có quyền định cái chữ đủ ở đây. Phải chăng sống khỏe như bà lăo người dân tộc th́ sống hoài vẫn chưa đủ, c̣n sống mù ḷa yếu đuối như bà cố của con bé làm móng là quá đủ. Nhưng đủ hay không đủ th́ ai có quyền quyết định, kể cả bản thân của người đó.
Tôi có quen biết một đôi vợ chồng nay đă ngoài bốn mươi rồi mà không dám có con cái ǵ, ở vây nuôi chó và chăm hai bà mẹ hai bên với một người giúp việc.
Bà mẹ bên vợ bị bệnh tiểu đường nằm bẹp trên giường không tự lo cho bản thân được. Đă vậy bà lại c̣n mất trí nhớ, bà chẳng c̣n nhớ được ai trừ con chó nhỏ vẫn quấn quít bên bà và đứa con gái đang ngày đêm chăm lo. Khi bức bối là bà la hét. Mỗi đêm hai vợ chồng phải thức dậy giúp bà tiểu tiện và tiêm thuốc cho bà. Bà mẹ bên chồng vẫn c̣n đi lại được nhưng cũng đă đă ngoài tám mươi. Tôi đă chính mắt thấy anh chồng đút cơm cho mẹ ḿnh với một đôi mắt yêu thương. Hai vơ chồng này chưa hề biết đi đâu chơi xa là ǵ. Đến ngày tết, ngày lễ c̣n thê thảm hơn v́ người làm nghỉ hết, hai vợ chồng phải đích thân lo toan mọi bề cho hai bà mẹ. Tôi nh́n t́nh cảnh của họ mà cảm kích, thương cho sự hiếu thảo hiếm hoi c̣n sót lại trong thời buổi này. Tôi nhớ có một người bạn thấy xót cho sự thiệt tḥi cực khổ của đôi vợ chồng trẻ bèn xúi dại người chồng:
- Bà mẹ vợ của mầy sống đời thực vật lại không c̣n nhận biết ai nữa. Để bà sống th́ khổ bà mà khổ luôn tụi bây, mầy để bà đi cho rồi…
- Người ngoài bao giờ cũng thấy khác, cảm khác, c̣n người thân trong cuộc th́ không thể dứt ruột ra mà làm vậy được đâu.
Trông người lại nghĩ đến ḿnh. Giờ bản thân cũng đă nghỉ hưu, đă xếp vào hàng “bà bà” rồi, cái ngày ḿnh già nua yếu đuối lẩm cẩm đang sầm sầm bước tới, không biết sức khoẻ ḿnh rồi sẽ ra sao, con cái sẽ đối xử thế nào. Nữa đây khi đă già, đă yếu, đă chết được rồi mà trời chưa cho đi th́ có dám tự xử không hay lại kéo lầy nhầy những ngày tàn héo úa.
Đọc báo thấy tổ chức Y tế cứ nói hoài những bệnh của người già, quỹ hỗ trợ người già, nước này đang già, nước ta cũng sắp già rồi tưởng tượng nếu mai này ra đường thấy ai cũng nhăn nheo, đi đứng chậm chạp, nói năng lập cập mà sống hoài không chịu đi… th́ loài người có nên tiếp tục nghiên cứu để con người trường sinh bất tử chăng?
vBulletin® v3.8.9, Copyright ©2000-2025, vBulletin Solutions, Inc.