View Full Version : Topic April 30-1975 Stories
Pages :
1
2
3
4
5
6
[
7]
8
9
10
11
12
florida80
07-30-2019, 22:49
C̣n ở thành phố lớn (như Sài G̣n và Hà Nội) th́ cũng chẳng có ǵ đáng tự hào. Môi trường sống và sinh hoạt ở thành phố có thể nói là rất xấu. Vi khuẩn, vi trùng, mầm móng bệnh tật gần như ở mọi ngóc ngách. Chỉ cần một trận mưa là thành phố bị ngập nước kinh hoàng. Kiến trúc nhà cửa th́ lố nhố, trồi ra, thụt ào, chẳng ra cái thể thống ǵ. Những con hẻm ngóc ngách và ngoằn ngoèo, nhỏ xíu và dơ bẩn thấy phát ghê. Những con hẻm ở phố cổ Hà Nội phải nói là một nỗi ám ảnh kinh hoàng, giống như địa ngục trần gian. Hẻm ở Sài G̣n th́ khá hơn Hà Nội một chút, nhờ thông thoáng hơn, nhưng vẫn thể hiện cái nét hỗn độn, vô trật tự của cái gọi là "thành phố". Đường xá th́ xe gắn máy và xe bốn bánh chạy loạn xa như chẳng có luật lệ ǵ, cực ḱ nguy hiểm cho người đi bộ. C̣n đường dành cho người đi bộ th́ bị chiếm dụng hết. Chẳng có thành phố nào, mới hay cũ, ở VN có thể nói là đáng tự hào cả.
Việt Nam cũng không có những đền đài lịch sử hoành tráng hay tinh tế như China, Ấn Độ, Nhật Bản, Kampuchea. Nhiều đền đài, chùa chiềng, bia miếu ở ngoài Bắc đă bị tiêu huỷ trong thời "Cải cách ruộng đất", và sau này là chiến tranh. Ngay cả những đền đài c̣n "sống sót" cũng không được trùng tu và bảo tŕ nên càng ngày càng xuống cấp thê thảm. Người Kampuchea qua bao năm chiến tranh vẫn c̣n đền Angkor Thom, Angkor Wat để lấy đó làm niềm tự hào. Nhưng Việt Nam nói chung không có những công tŕnh kiến trúc tinh tế và càng không có công tŕnh hoành tráng để người dân có thể lấy đó làm tự hào.
Bủn xỉn với cộng đồng thế quốc tế
Một nhóm nghiên cứu ở Âu châu gần đây công bố bảng xếp hạng gọi là "Good Country Index" (GCI) đă cho thấy VN đội sổ trong số các nước tử tế trên thế giới. Bảng xếp hạng này cho thấy VN đứng hạng 103 (trong số 124 nước) về đóng góp cho hoà b́nh và an ninh thế giới. C̣n về đóng góp vào các quĩ từ thiện và cung cấp nơi nương tựa cho người tị nạn th́ VN đứng hạng 123, tức áp chót! VN không tham gia kí vào các công ước của Liên Hiệp Quốc; tuy nhiên kiểm soát được sự tăng trưởng của dân số. Tính chung, thứ hạng về tử tế của Việt Nam trên thế giới đứng hạng áp chót (124/125). Điều đáng nói hay cũng có thể xem là nhục là thứ hạng tử tế của VN chỉ đứng chung bảng với mấy nước “đầu trâu mặt ngựa” như Lybia, Iraq, Zimbabwe, Yemen (8). Làm sao người Việt Nam có thể tự hào khi đứng chung với những nước đó?
Sự bủn xỉn của VN thể hiện rơ nhất qua đóng góp vào quĩ dành cho nạn nhân sóng thần ở Nhật vào năm 2011. Trong đợt đó, Chính phủ VN đóng góp 200,000 USD. Chỉ hai trăm ngàn USD! Chúng ta có thể lí giải rằng VN c̣n nghèo nên đóng góp như thế là hợp lí. Nhưng lí giải đó có lẽ không thuyết phục. Thái Lan đă giúp nạn nhân sóng thần Nhật 65 triệu USD và 15 ngàn tấn gạo (9). So với tỉ trọng GDP, đóng góp của Thái Lan hơn VN 100 lần. Chúng ta có thể nào tự hào với mức độ đóng góp chỉ có thể mô tả bằng hai chữ "bủn xỉn" đó?
florida80
07-30-2019, 22:50
Nói tóm lại, đánh giá trên 6 tiêu chí (truyền thống và văn hoá, kinh tế, khoa học-giáo dục, xă hội, phong cảnh thiên nhiên, và sống tử tế với cộng đồng thế giới), VN đều không có ǵ để lấy làm tự hào. Truyền thống không có ǵ nổi bậc, văn hoá không có nét ǵ nổi trội và đáng chú ư, kinh tế thất bại và người dân sống trong nghèo nàn và lạc hậu, không có thành tích ǵ đáng kể trong khoa học và công nghệ, xă hội bất an, môi trường bị xuống cấp trầm trọng, và cư xử không đẹp với cộng đồng quốc tế.
Ngược lại, VN đă và đang là một gánh nặng cho thế giới. Sau 1975, hàng triệu người Việt bỏ nước ra đi và các nước phương Tây đă cung cấp nơi định cư (nhưng VN th́ chẳng nhận người tị nạn từ Duy Ngô Nhĩ). VN cũng là nước chuyên xin xỏ: suốt năm này sang năm khác, quan chức VN ngửa tay xin viện trợ từ rất nhiều nước trên thế giới. Xin nhiều đến nỗi có quan chức nước ngoài phàn nàn nói "Sao chúng mày nói là chúng mày rất thông minh và cần cù mà cứ đi xin hoài vậy. Dân xứ tao phải làm lụng vất vă mới có tiền cho chúng mày". Thật là nhục. Xin người ta th́ nhiều mà khi người ta gặp nạn th́ VN chẳng đóng góp bao nhiêu.
Nếu không xin th́ cũng đi vay. VN bây giờ là một con nợ quốc tế. Nợ ngân hàng thế giới, nợ ngân hàng ADP, nợ đủ thứ ngân hàng và nợ đủ các nước. Chính phủ th́ nói nợ công của VN là 54% (10), nhưng các chuyên gia độc lập th́ nói con số cao hơn nhiều và ở mức báo động đỏ (tức là sắp vỡ nợ?) (11). Con số có lẽ quá lớn để cảm nhận, các nhà kinh tế học ước tính dùm cho chúng ta: mỗi một đứa trẻ mới ra đời ở VN hiện nay phải gánh một món nợ công 1000 USD. Có người biện minh rằng nợ như thế vẫn kém Mĩ, nước được xem là mắc nợ nhiều. Nhưng xin thưa rằng người giàu sản xuất ra máy bay (như Mĩ) mắc nợ rất khác với người nghèo không làm nổi cây kim và con ốc (như VN) mắc nợ.
Đă ăn xin và đi vay mà lại c̣n tham nhũng và hối lộ. Tham nhũng đă đến mức độ mà những người đứng đầu đảng và Nhà nước xem là "quốc nạn", là đe doạ đến sự tồn vong của chế độ. Tham nhũng hiện diện ở mọi cấp trong chính quyền. Hầu như đụng đến các cơ quan công quyền, không hối lộ là không làm được việc. Ngay cả quan chức cao cấp (bộ trưởng, thứ trưởng) khi cần làm việc nhà vẫn phải hối lộ. Bổ nhiệm vào các vị trí trong trường học, bệnh viện, cơ quan Nhà nước, v.v. tất cả đều phải hối lộ, phải "chạy". Nói trắng ra là mua chức quyền. Hối lộ trở thành một văn hoá sống và làm việc ở VN. Tham nhũng đă trở thành một nguồn sống của quan chức và những kẻ có quyền. Không ngạc nhiên khi VN bị Tổ chức Minh bạch Quốc tế xếp hạng tham nhũng hàng 116 trên 177 nước trên thế giới (12).
C̣n trong quan hệ quốc tế th́ nhiều quan chức nước ngoài nhận xét rằng các quan chức VN nói một đường làm một nẻo và có tính lươn lẹo. Điển h́nh gần đây nhất là vụ đặc phái viên Liên hiệp quốc về tôn giáo đă nói thẳng VN thiếu thành thật.
florida80
07-30-2019, 22:50
Do đó, không ngạc nhiên khi người VN cầm hộ chiếu VN ra nước ngoài không được chào đón thân thiện như người Nhật, Singapore, Hàn, Thái, Mă Lai, v.v. Một bản tin mới đây cho biết VN đứng hạng 81 về hộ chiếu được chấp nhận trên thế giới, tức miễn visa (13), và thứ hạng này c̣n thấp hơn cả Lào (80) và Campuchea (79). Tất cả những yếu tố đó cho thấy VN đang ở thế bất lợi trên trường quốc tế và không được cộng đồng quốc tế kính trọng.
Nh́n chung, Việt Nam như là một ông già nông dân nghèo khó nhưng thích trang hoàng bề ngoài, đầy sỉ diện nên thích làm anh hùng rơm, thiếu tính sáng tạo và tinh xảo nhưng lại hay khoa trương, và cư xử bủn xỉn hay quen nói láo với hàng xóm. Nếu phải tự hào là người Việt th́ có lẽ đó là chuyện của tương lai.
florida80
07-30-2019, 22:52
Tổ Tiên Đă Lưu Lại Cho Chúng Ta 27 Bí Quyết, Thực Sự Rất Hữu Ích
Bạn có biết tổ tiên chúng ta đời xưa lưu lại bảo bối dưỡng sinh ǵ không?
1, Ăn no không gội đầu, đói không tắm. Rửa mặt nước lạnh, vừa đẹp vừa khỏe. Mồ hôi chưa khô, đừng tắm nước lạnh. Đánh răng nước ấm, chống ê chắc răng.
2, Ăn gạo có trấu, thức ăn có chất sơ. Nam không thể thiếu rau hẹ, nữ không thể thiếu ngó sen. Củ cải trắng, sống không tốt nhưng chín th́ bổ. Ăn không quá no, no không nên nằm.
3, Dưỡng sinh là động, dưỡng tâm là tĩnh. Tâm không thanh tịnh, ưu tư vọng tưởng dễ nảy sinh. Tâm thần an b́nh, bệnh sao đến được. Nhắm mắt dưỡng thần, tĩnh tâm ích trí.
4, Dược bổ thực bổ, đừng quên tâm bổ. Coi tiền như cỏ, coi thân như bảo. khói hun cháy lửa, tốt nhất không ăn. Chiên dầu ngâm ướp, ít ăn th́ tốt.
5, Cá thối tôm rữa, lấy mạng oan gia. Ăn mặc giữ ấm, nhất thân là xuân. Lạnh chớ chạm răng, nóng chớ chạm môi. Đồ chín mới ăn, nước chín mới uống.
6, Ăn nhiều rau quả, ít ăn đồ thịt. Ăn uống chừng mực, ngủ dậy đúng giờ. Đầu nên để lạnh, chân nên giữ ấm. Vui chơi biết đủ, không cầu an dật.
7, Dưỡng sinh là cần cù, dưỡng tâm là tĩnh tại.
8, Người đến tuổi già, th́ phải rèn luyện, đi bộ chạy chậm, luyện công múa kiếm; đừng sợ giá lạnh, quét sạch sân nhà, hội họa thêm vui, tấm ḷng rộng mở;
9, Nghe tiếng gà gáy, đừng cố nằm thêm, trồng hoa nuôi chim, đọc sách ngâm thơ; chơi cờ hát kịch, không ham pḥng the, việc tư không nhớ, không chiếm lợi riêng.
10, Ẩm thực không tham, bữa tối ăn ít, khi ăn không nói, không nên hút thuốc; ít muối ít đường, không ăn quá mặn, ít ăn chất béo, cơm không quá nhiều;
11, Mỗi ngày ba bữa, thức ăn phù hợp, rau xanh hoa quả, ăn nhiều không sợ; đúng giờ đi ngủ, đến giờ th́ dậy, nằm dậy nhẹ nhàng, không gấp không vội;
12, Uống rượu có độ, danh lợi chớ tham, chuyện thường không giận, tấm ḷng phải rộng.
13, Tâm không bệnh, nên pḥng trước, tâm lư tốt thân thể khỏe mạnh; tâm cân bằng, phải hiểu biết, cảm xúc ổn định bệnh tật ít;
14, Luyện thân thể, động cùng tĩnh, cuộc sống hài ḥa tâm khỏe mạnh; phải thực dưỡng, no tám phần, tạng phủ nhẹ nhơm tự khai thông;
15, Người nóng giận, dễ già yếu, thổ lộ thích hợp người người vui; thưởng thức thư họa, bên suối thả câu, lựa chọn sở thích tự do chơi;
16, Dùng đầu óc, không mệt nhọc, bớt lo dưỡng tâm ít náo nhiệt; có quy luật, sức khỏe tốt, cuộc sống thường ngày phải hài ḥa;
17, Tay vận động, tốt cho năo, pḥng ngừa bị lạnh và cảm cúm.
18, Mùa hè không ngủ trên đá, mùa thu không ngủ trên phản. Mùa xuân không hở rốn, mùa đông không che đầu. Ban ngày hoạt động, tối ngủ ít mơ.
florida80
07-30-2019, 22:53
19, Tối ngủ rửa chân, hơn uống thuốc bổ. Buổi tối mở cửa, hễ ngủ là say. Tham mát không chăn, không bệnh mới lạ.
20, Ngủ sớm dậy sớm, tinh thần sảng khoái, tham ngủ tham lạc, thêm bệnh giảm thọ. Tranh căi buổi tối, ruột như sát muối.
21, Một ngày ăn một đầu heo, không bằng nằm ngủ ngáy trên giường.
22, Ba ngày ăn một con dê, không bằng rửa chân rồi mới lên giường.
23, Gối đầu chọn không đúng, càng ngủ người càng mệt. Tâm ngủ trước, người ngủ sau, ngủ vậy sẽ thành mỹ nhân.
24, Đầu hướng gió thổi, ấm áp dễ chịu, chân hướng gió thổi, hăy mời thầy lang.
25, Không ngủ nơi ngơ hẻm, độc nhất khi gió lùa.
26, Đi ngủ không thắp đèn, sáng dậy không chóng mặt.
27, Muốn ngủ để tấm thân nhẹ nhơm, chân không hướng tây đầu không hướng đông
Nếu bạn thấy bài viết hay, hăy chia sẻ nó với bạn bè:
Source: VietDaiKyNguyen
florida80
07-30-2019, 22:54
Có Ba Thứ Trong Đời Không Bao Giờ Nên Nuối Tiếc
- Cái ǵ đă cũ là cũ, Có cố đánh bóng cũng không thể mới.
- Cái ǵ đă qua là qua. Có quay trở lại cũng chẳng như xưa.
- Cái ǵ đă vỡ là vỡ. Có hàn gắn lại cũng c̣n vết rạn nứt.
- Cái ǵ đă đứt là đứt. Có ráng nối lại cũng chẳng tồn tại dài lâu.
- Cái ǵ đă đi là đi. Có níu kéo nó về cũng chẳng c̣n là của ḿnh nữa.
- Cái ǵ phải quên là quên. Có nhớ nhung măi cũng chỉ là hoài niệm.
- Sự tin tưởng giống như một tờ giấy, một lần bị ṿ nát nó sẽ không thể toàn hảo như xưa.
- Khi ai đó rời bỏ ta, hăy để họ ra đi . Số phận của ta không bao giờ kết chặt với những ai quyết tâm rời bỏ ta. Họ không phải là người xấu, họ chỉ là nhân vật kết thúc vai tṛ trong câu chuyện của cuộc đời ta mà thôi.
- Có ba thứ trong đời không bao giờ nên tiếc nuối. Đó là:
* T́nh yêu đă ra đi.
* Người bạn không xứng đáng.
* Ngày hôm qua.
Bởi v́ đó là những điều đă không c̣n có thực, không c̣n có ư nghĩa và không c̣n tồn tại trong ngày hôm nay và ngày mai của ta. V́ thế, là những điều không nên làm vướng bận ḷng ta, không nên làm u sầu trái tim ta và làm rơi nước mắt ta thêm nữa.
florida80
07-30-2019, 22:54
Bởi v́ đó là những điều đă không c̣n có thực, không c̣n có ư nghĩa và không c̣n tồn tại trong ngày hôm nay và ngày mai của ta. V́ thế, là những điều không nên làm vướng bận ḷng ta, không nên làm u sầu trái tim ta và làm rơi nước mắt ta thêm nữa.
Một sớm mai kia thức dậy, bạn có thể sẽ thấy người bạn yêu không c̣n là người đàn ông/đàn bà bạn đă yêu nữa. Bạn sẽ buồn v́ họ? Sẽ đau v́ không thể yêu người đó nữa? Sẽ tiếc nuối t́nh yêu đă có? Nhưng, hăy nghĩ: Khi bạn yêu họ, họ là người bạn yêu, với những ǵ bạn yêu. Khi họ không c̣n như thế nữa, hoặc khi bạn nhận ra họ chưa bao giờ như bạn nghĩ, cũng đừng cảm thấy đau buồn hay nuối tiếc. Bởi v́ t́nh yêu đó, trước giây phút đổi thay đó đă là một t́nh yêu trọn vẹn, người yêu đó trước giây phút nhận ra đó đă là một người yêu trọn vẹn. Chỉ có điều, đó là một t́nh yêu đă qua, một người yêu đă ra đi. Và nên để gió cuốn bay đi…
Một người bạn không xứng đáng với những ǵ ta dành cho họ càng không bao giờ nên hối tiếc, cho dù có thể là một nỗi buồn trong thoáng chốc. Buồn không phải v́ ta đă dành cho họ nhiều yêu thương mà họ không xứng đáng được nhận, cho đi là không bao giờ nên hối tiếc. Mà buồn v́ cuộc sống không nên như thế, con người không nên như thế, vậy thôi. Dù sao, cũng nên sống hết ḿnh, yêu thương hết ḿnh. Đâu đó trong cuộc đời vẫn là những ṿng tay rộng mở, c̣n những cái quay mặt đă ở sau lưng…
Và ngày hôm qua. Ngày hôm qua luôn là một cái bóng rất lớn, đôi khi là quá lớn lên hiện tại. Cho dù là cái bóng của hạnh phúc hay bất hạnh. Có những người không bao giờ thoát nổi ra khỏi cái bóng đó để bước đi về phía ngày mai. Nhưng bạn biết không, chỉ những người không nh́n thấy bóng ḿnh v́ bận rộn ngẩng cao đầu bước mới không luẩn quẩn ở cái bóng của ḿnh măi. Ngày hôm qua chỉ là một cái bóng. Mà chúng ta th́ cần điều ǵ đó rơ rệt, mang dáng dấp, hơi thở, sự sống. Đừng đuổi theo cái bóng đó, bạn nhé. Nó cũng giống như ngồi thở than vọng tưởng những cánh bướm mùa trăng tṛn thuở xưa. Hăy cứ thương nhớ nhưng đừng bao giờ tiếc ngày hôm qua. Ngày hôm qua đă qua rồi…
Đôi khi, đúng hơn là rất nhiều khi tôi cũng thấy buồn. Nhưng tuyệt nhiên không bao giờ cho phép ḿnh nuối tiếc. Tôi tin, rất tin cuộc sống cần dựa trên những nỗ lực không mệt mỏi để vươn lên, để cho đi và để biết trân trọng hiện tại, hướng tới ngày mai. Những ǵ đă cho đi là những điều quư giá. Những hạnh phúc đă mang đến cho người là những món quà tự tặng ḿnh. Những yêu thương đă trao là những yêu thương được nhận. Ngay cả những nỗi buồn cũng là một trải nghiệm ư nghĩa. Những cho nhận ấy ngày hôm nay và ngày mai nh́n lại ta mới có thể thấy hết giá trị của đời ḿnh.
Những người luôn bận ḷng với những đố kỵ, day dứt với những đau khổ, trầm ḿnh trong nước mắt, giam ḿnh trong những ám ảnh về quá khứ và dằn vặt ḿnh với những đ̣i hỏi yêu thương là những người không bao giờ có thể hạnh phúc, không bao giờ biết giá trị đích thực của cuộc sống.
Một sớm mai kia khi tất cả sẽ thành hư vô trong đời, tôi mong bạn sẽ mỉm cười. V́ ḿnh đă sống những ngày trọn vẹn
Nguồn trên mạng
florida80
07-30-2019, 22:55
Tại Sao Quảng Nam Hay Căi ?- Trần Gia Phụng
(Tŕnh bày tại Đại hội Quảng Nam Toronto ngày 6-11-2014.)
Kính thưa quư Bà Con Cô Bác,
Câu ca dao “Quảng Nam hay căi…” là sự thật hiển nhiên không bàn căi. Bài nói chuyện hôm nay là t́m hiểu tại sao người QN chúng ta hay căi? Những lư do đưa ra sau đây có thể chủ quan và thiếu sót, hy vọng được bổ túc thêm th́ sẽ đầy đủ hơn.
Quảng Nam hay căi có thể có năm lư do: 1) Nguồn gốc di dân. 2) Tranh đấu nghịch cảnh. 3) Tính ham học của người QN. 4) Giọng nói người QN. 5) Môi trường hay căi tại QN.
1) Về nguồn gốc di dân: Người QN chúng ta là con cháu của những di dân từ Bắc vào QN lập nghiệp. Có bốn hạng di dân khác nhau đến QN: Những di dân đầu tiên là những chiến binh theo các đoàn quân viễn chinh đi mở nước về phương nam. Không có những đoàn quân viễn chinh th́ không có QN. Những chiến binh viễn chinh thường can đảm, liều lĩnh, sẵn sàng chiến đấu, tranh căi.
Hạng di dân thứ hai đến QN là những người tù tội. Dưới thời Lê Thái Tổ (trị v́ 1428-1433), nhà Lê chia tội phạm thành năm loại: xuy, trượng, đồ, lưu, tử. Xuy là đánh roi. Trượng là đánh trượng (gậy). Đồ là làm dịch đinh. Lưu là lưu đày. Tử là tử h́nh. Mỗi tội chia thành nhiều hạng. Riêng tội lưu có ba hạng: Lưu cận châu (châu gần). Lưu viễn châu (châu xa). Lưu ngoại châu (châu biên giới.) Từ thời Lê Thái Tổ cho đến khi Nguyễn Hoàng vào nam, trong khoảng trên 200 năm, QN thuộc loại viễn châu, miền biên giới xa xôi, giữa Đại Việt và Chiêm Thành. Những người phạm tội lưu nặng nhất bị đày đến QN.
Hạng di dân thứ ba đến QN là những người đào tẩu, trốn tránh v́ nhiều lư do, mà trong đó quan trọng nhất là lư do chính trị, v́ sự thay đổi và trả thù của các triều đại. Ví dụ khi nhà Trần sụp đổ, nhà Lê lên cầm quyền, con cháu nhà Trần trốn chạy, có gia đ́nh chạy vào tận QN. Khi nhà Mạc sụp đổ, con cháu nhà Mạc đổi thành nhiều họ, ly tán khắp bốn phương. Có nhiều nhánh họ Mạc chạy vào tận QN.
Hạng di dân thứ tư, đông đảo nhất là những di dân v́ lư do kinh tế. V́ quá nghèo khổ ở vùng đất cũ, nên đông đảo dân chúng theo những đợt di dân do chính quyền tổ chức. Sau mỗi lần mở nước, các triều đại đều tổ chức đưa người tới định cư vùng đất mới, nhất là từ thời Nguyễn Hoàng vào Nam lập nghiệp.
Dầu v́ lư do ǵ, di dân có một số đặc tính chung như mạo hiểm, can đảm, liều lĩnh, quyết liệt, bất khuất, cấp tiến, khẳng khái, bộc trực, thích tự do, công bằng, dân chủ... Không phải tất cả những đặc tính trên đây đều tác động cùng một lần đến con cháu QN, nhưng ảnh hưởng một cách khác nhau tùy mỗi gia đ́nh, tùy mỗi cá nhân, một vài đặc tính trên, đưa đến những kết quả riêng biệt, nhưng vẫn có một vài điểm căn bản giống nhau, như là hay tranh đấu và hay căi để bảo vệ những điều ḿnh đạt được trên đường di dân.
florida80
07-30-2019, 22:55
Có câu hỏi đặt ra là di dân từ Bắc vào Nam, đến định cư rải rác từ QN đến B́nh Định, nhưng tại sao chỉ có dân QN là hay căi? Xin chú ư, trước khi tiến xuống Quảng Ngăi hay B́nh Định ngày nay, người di dân từ Bắc vào Nam, tập trung đầu tiên tại QN, có thể cả một thời gian dài, trên 200 năm, từ thời Huyền Trân đến thời Nguyễn Hoàng, mới dần dần tỏa xuống phía nam. Càng xuống phía nam, b́nh nguyên càng rộng, thời tiết càng dễ chịu, con người càng thoải mái hơn. Ngoài ra, c̣n nhiều lư do khác nữa.
2) Tranh đấu trước nghịch cảnh: Lư do thứ hai về việc người QN hay căi là di dân luôn luôn va chạm và đối phó nghịch cảnh, phải tranh đấu đề sinh tồn. Tranh đấu với cư dân địa phương trước đây là người Chiêm Thành (Chàm). Tranh đấu để mưu sinh ở vùng đất lạ, thiên nhiên khắc nghiệt, rừng thiêng nước độc. Tranh đấu để được tự do, b́nh đẳng và dân chủ trên vùng đất mới. Tranh đấu trở thành thói quen của người QN và từ đó cũng trở thành hay căi. Hay căi là cách tranh đấu bất bạo động để bảo vệ quyền lợi, bảo vệ điều ḿnh nghĩ là lẽ phải, tránh sai lầm, t́m ra sự thật.
3) Tính ham học: Lư do thứ ba là di dân vốn thích phiêu lưu, thích khám phá điều mới lạ, thích t́m ṭi học hỏi, có cái nh́n mới. Thêm nữa, người QN nghèo khổ nên ham học để tiến thân bằng thi cử. Tính ham học, cầu tiến, ưa học hỏi, t́m hiểu thêm, khiến cho người QN hay căi để tiến bộ, t́m ra chân lư.
4) Giọng nói lớn: Lư do thứ tư là không hiểu v́ sao người QN có giọng nói lớn, mạnh, sắc, chói tai. Chính chất giọng lớn mạnh tạo điều kiện và hỗ trợ cho người QN hay căi. Vào một pḥng họp, nghe một giọng QN phát biểu là nhận ra ngay. Nhờ chất giọng mạnh nên người QN dễ căi, thích căi và trở thành hay căi. Xin chú ư điểm nầy: ngay cả những người QN nói giọng thấp, nhỏ th́ cũng ít căi.
5) Môi trường hay căi: Lúc đầu, người QN hay căi với nhau. Anh em, vợ chồng, bạn bè căi với nhau, tạo thành môi trường hay căi, không gian hay căi. Môi trường hay căi càng ngày càng mở rộng, trở thành thói quen, hay nếp sống hoặc truyền thống hay căi. Điều nầy dễ thấy ở những người QN lấy vợ hay chồng tỉnh khác. Sống với nhau một thời gian, và sống trong môi trường hay căi, người vợ hay chồng đó tuy không phải là người QN, cũng trở thành hay căi, có khi c̣n căi hăng hơn cả vợ hay chồng người QN. V́ vậy có câu: "QN lai bằng hai QN thiệt.” Đây là kết quả của môi trường hay căi. Nếu không có môi trường để căi, th́ người QN căi với ai?
florida80
07-30-2019, 22:56
Thưa quư vị,
Năm lư do trên đây đưa đến thói quen người “QN hay căi”. Câu “Quảng Nam hay căi” có khi được xem là lời mỉa mai người QN chúng ta. Tuy nhiên, xin chú ư rằng hay căi không phải là tính xấu. Hay căi chỉ xấu khi căi bướng, căi ngang xương, căi đâm hơi, căi lấy được. Ngay cả uống thuốc bổ mà quá liều lượng th́ cũng có hại, huống ǵ là hay căi ẩu? V́ căi quá đà nên mới bị mỉa mai là “QN hay căi”. Trong khi thật sự không căi th́ không tiến bộ được. Xin thử tưởng tượng một nhóm người, một tổ chức hay một xă hội mà không một tiếng căi th́ chẳng những không có sinh khí mà bị đóng băng hay là chết
Xin chú ư thêm là cho đến 1802, khi Gia Long lên ngôi, QN mới chính thức ổn định. Do hay căi để tiến bộ, hay căi để tranh đấu chống bạo quyền, tranh đấu để bảo vệ cho ḿnh và cho dân tộc ḿnh nên chỉ trong thời gian ngắn, QN đă sản sinh ra một loạt anh hùng, tranh đấu chống Pháp xâm lược, từ Hoàng Diệu, đến Nguyễn Duy Hiệu, qua Phan Châu Trinh, Huỳnh Thúc Kháng, Trần Quư Cáp, Trần Cao Vân, Thái Phiên, Lê Đ́nh Dương…
Đặc biệt, Phan Khôi là tay căi cự phách của QN. Ông căi hay đến nỗi có thời người ta ca tụng “lư luận Phan Khôi”. Sống dưới chế độ CS, ông chẳng sợ hăi khi hay căi, v́ theo ông: “Làm sao cũng chẳng làm sao,/ Dẫu có thế nào cũng chẳng làm chi./ Làm chi cũng chẳng làm chi,/ Dẫu có làm ǵ cũng chẳng làm sao.” Phan Khôi là người tiêu biểu cho khí phách QN. Ngay giữa ḷng Hà Nội năm 1957, Phan Khôi ví chủ nghĩa CS là một thứ cỏ bù xít v́ hôi như con bọ xít, hay CS là cây cứt lợn, cây chó đẻ. (Phan Khôi, Nắng chiều, Hà Nội 1957, Hoàng Văn Chí trích dẫn, Trăm hoa đua nở trên đất Bắc, Sài G̣n: 1989, tt. 89-96.) Cách đây 47 năm mà Phan Khôi gọi CS là cây chó đẻ, thật là vừa can đảm, vừa sáng suốt.
Thưa quư vị,
Chuyện QN hay căi là chuyện dài, nhất là người QN có tính tự trào, tức tự giễu về ḿnh, nên có rất nhiều chuyện tiếu lâm QN hay căi, nhưng thời lượng phải giới hạn, nên câu chuyện của chúng tôi ngang đây xin tạm dừng. Những lư giải trên đây có thể c̣n thiếu sót, xin quư vị bổ túc thêm để làm rơ v́ sao Quảng Nam hay căi. Chúng tôi xin cảm ơn quư vị đă lắng nghe, trân trọng kính chào quư vị và chúc quư vị một buổi tối gặp gỡ “Quảng Nam hay căi” thật vui vẻ.
florida80
07-31-2019, 23:47
Ta Hay Chê Rằng Cuộc Đời Méo Mó, Sao Không Vo Tṛn Nó Tự Trong Tâm?
Mỗi người như chiếc bánh xe lăn trên đường đời. Khi xe di chuyển khó, ta cần kiểm tra xem có phải lốp bị xịt hơi không? Xịt hơi rồi th́ bơm căng lại, xe sẽ lại chạy bon bon. Cái tâm này cũng vậy, cần bơm đầy chính khí, bồi bổ thiện lương, gia cố thêm ḷng nhẫn nại, nỗ lực vươn lên như chồi non t́m ánh sáng.
Trong đề thi thử THPT Quốc gia của một số trường cấp 3 mấy năm về trước, có một câu phát biểu suy nghĩ về hai ḍng thơ trong bài “Tự sự” của Nguyễn Quang Hưng:
“Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tṛn ngay tự trong tâm”
Hai câu thơ có nội hàm thật sâu sắc, người với trải nghiệm cuộc đời khác nhau, cảnh giới tinh thần khác nhau sẽ có cảm nhận và lư giải khác nhau. Bởi vậy, sẽ khó có một “đáp án tiêu chuẩn” nào cho một đề bài như vậy.
Tôi đọc được hai câu thơ này đúng vào lúc cuộc đời biến động, bản thân đang đứng trước thử thách, khổ nạn to lớn dường như khó ḷng vượt qua. V́ thế, tôi không khỏi cảm khái mà viết ra vài ḍng suy nghĩ nông cạn, mong sẻ chia cùng người tri kỷ.
Hai câu thơ đặt trong bức tranh toàn cảnh của một bài thơ sinh động, xanh tươi mà thấm đẫm triết lư nhân sinh:
“Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy
Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh
Dù người phàm tục hay kẻ tu hành
Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ.
Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tṛn ngay tự trong tâm
Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm
Những chồi non tự vươn lên t́m ánh sáng.
Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Chắc ǵ ta đă nhận ra ta
Ai trong đời cũng có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự ḿnh đứng dậy.
Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy
Không chỉ dành cho một riêng ai”.
(Nguyễn Quang Hưng)
Hai câu thơ dường như là điểm sáng, kết tinh của toàn bài. Trước, là bức tranh cuộc đời muôn vẻ, “dù đục dù trong”, “dù cao dù thấp”, trắc trở nhấp nhô. Và sau, là h́nh ảnh tươi mới đầy hy vọng của hạt giống nảy mầm từ ḷng đất, “chồi non tự vươn lên t́m ánh sáng”. Hai câu thơ như một sự tự vấn, bản lề của sự đổi thay:
“Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tṛn ngay tự trong tâm”
Nó đặt ra sự tương phản giữa “méo” và “tṛn”, giữa “cuộc đời” và cái “tâm” con người.
Dường như với bất kỳ ai trên cơi đời này, cuộc đời đều “méo mó” theo cách này hay cách khác. Ở đâu, lúc nào, với ai, ta đều có thể gặp phải chuyện không như ư. Từ chuyện “vĩ mô” như tham nhũng cửa quyền, môi trường ô nhiễm, giao thông hỗn loạn… đến chuyện “vi mô” như món ăn trưa nay quá mặn, con cái không vâng lời, hay bỏ lỡ một món hời nào đó…
Nhân sinh có khổ sẽ có vui, có đắng cay ắt có ngọt bùi, ai làm người cũng phải đắng cay. (Ảnh minh họa: pixabay.com)
Có một người vợ than phiền với bạn ḿnh rằng chồng của cô quá ham chơi, chẳng chăm lo ǵ đến việc nhà cửa con cái. Cô ngưỡng mộ bạn ḿnh v́ chồng cô này rất yêu vợ thương con, cuối tuần nào cũng ở nhà. Ai ngờ, người bạn nói rằng cô ấy chỉ mong chồng ḿnh chịu khó đi ra ngoài mở mang đầu óc, để bản thân cô có chút không gian riêng…
Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Lúa ở ruộng nhà người khác thường xanh hơn, con người thường mơ ước những thứ không thuộc về ḿnh mà không biết rằng nếu ở trong hoàn cảnh đó, họ cũng sẽ phiền năo như vậy.
Bởi v́ phiền năo khởi nguồn từ dục vọng. Nếu ta không có dục vọng hưởng thụ ăn uống, th́ cơm rau nước lă cũng bằng mỹ vị cao lương. Nếu ta không có dục vọng đối với tiền bạc, th́ sự lên xuống của cổ phiếu đâu thể động ḷng ta được? Và nếu ta chẳng màng quan tâm sĩ diện của bản thân, th́ lời đàm tiếu thị phi của người đời chỉ như mây trôi gió thoảng…
Mỗi người như chiếc bánh xe lăn trên đường đời. Khi xe di chuyển khó, ta cần kiểm tra xem có phải lốp bị xịt hơi không? Xịt hơi rồi th́ bơm căng lại, xe sẽ lại chạy bon bon. Cái tâm này cũng vậy, cần bơm đầy chính khí, bồi bổ thiện lương, gia cố thêm ḷng nhẫn nại, nỗ lực vươn lên như chồi non t́m ánh sáng.
Thái Thượng Cảm Ứng Thiên, cuốn sách khuyến thiện đệ nhất của Đạo gia có viết:
“Hễ tâm dấy khởi một thiện niệm th́ tuy điều thiện chưa làm nhưng thiện Thần đă đi theo ḿnh rồi. Hoặc tâm dấy khởi một ác niệm th́ tuy điều ác chưa làm nhưng ác Thần đă đi theo ḿnh rồi”.
“Người thiện lương th́ ai ai cũng kính trọng. Trời giúp đỡ họ. Phúc lộc đi theo bên họ. Mọi tà quái tránh xa họ, [v́ họ được] thần linh hộ vệ. Mọi việc họ làm đều thành công”.
Vậy th́ hỡi những tấm ḷng thiện lương trong thiên hạ, lo ǵ cuộc đời không phúc thọ đủ đầy, chỉ e rằng ḷng ta chưa đủ lương thiện mà thôi!
florida80
07-31-2019, 23:49
Nỗi Kinh Hoàng Cho Lớp Người Cùng Khổ! - Nguyên Thạch (Quanlambao)
- Thật ngỡ ngàng, thật kinh khủng...sự kinh khủng của những thứ cảm giác lo âu, sợ hăi lẫn cay đắng và căm thù, một thứ kinh hoàng tựa như một tài xế trượt lái sa xuống vực thẳm hố sâu. Mặc dầu đă biết trước tham nhũng ở Việt Nam như là một căn bệnh ung thư măn tính, mặc dầu đă dư hiểu về cái CƠ CHẾ toàn trị này là mảnh đất tốt cho loài sâu bọ côn đồ đục khoét ngân quỹ của quốc gia nhưng kể từ khi trang mạng Chân Dung Quyền Lực tung ra loạt bài với đầy đủ dữ kiện, chứng cớ và h́nh ảnh...đă khiến tôi vô cùng choáng ngộp. Những chuỗi thở dài dồn dập tưởng chừng như ḿnh đang bị cơn nhồi máu cơ tim hoành hành.
Chỉ với một số nhân vật như: Phùng Quang Thanh, Nguyễn Xuân Phúc, Phùng Quang Hải, Vũ Chí Hùng (quí rễ của Phó tưởng thú), chồng của Thị Xuân Trang mà chưa đề cập đến những nhân vật khủng khác, khiến tôi cũng đă té ngửa, tay chân bủn rủn, mặt ngước lên trời cao, mắt nh́n tận mây xanh, trợn trắng tṛng mà hét lên rằng "Thiên sinh Chu, sinh Giang... Hà sinh Phùng, sinh Nguyễn?!. (1)
Không nói chi ai xa, con cháu gái gọi tôi bằng chú ruột, học sinh lớp 9, con bé thông minh lại đẹp tuyệt vời, nó có đứa bạn thân nhờ cất giữ giùm chiếc nhẫn 3 phân vàng, con nhỏ để trong học tủ quần áo giữ hộ cho bạn. Hai tháng sau đó, bạn nó cần lấy chiếc nhẫn về th́ con cháu lại quên đi là không biết đă cất giấu ở đâu. Bạn nó và mẹ của bạn đến nhà xỉ mắng, cho rằng nó là con ăn cắp. Buồn và oan ức quá, chạng vạng, nó đi ra bờ sông bên gốc cây xoài già, nốc cạn một chum nhỏ thuốc trừ sâu và ra đi vĩnh viễn. Khi soạn quần áo để liệm cho con bé, má nó thấy chiếc nhẫn 3 phân rớt ra từ túi cái áo mới nhất của nó, mẹ nó với nước mắt dàn dụa đem trao lại chiếc nhẫn cho chính chủ với nỗi đau không nói nên lời.
Đất nước có quá nhiều h́nh ảnh thương tâm, người nghèo đem con đến bệnh viện, không tiền chi trả, buộc phải mang con trở về nhà không thuốc men và...chờ chết!. Con cái không đủ tiền mua cơm cho mẹ già bệnh, đành phải trễ hẹn để mẹ phải đói chết. Xă hội Việt Nam là một địa ngục trần gian nếu ai đó "chịu khó" rời khỏi những cảnh phồn hoa đô thị để lần về những vùng đèo heo hút gió th́ sẽ chứng kiến tận mắt nhiều cảnh ngộ muối mặn xát ḷng. Ở đây, mạng người không hơn vài ba phân vàng!. Nơi đây, con người ta nuốt nước miếng khi tưởng tượng về những món ăn của chó ở các nước tiên tiến và mơ ước nếu được ăn những đồ ăn của chó th́ quả là niềm hạnh phúc.
florida80
07-31-2019, 23:49
Những mảnh đời ở vùng sâu vùng xa, người ta phải lùng bắt rắn rít, cào cào, dế, châu chấu...để ăn, rắn rít cạn kiệt, những mảnh đời khốn khổ lại tiếp tục ăn chuột, bất kể là chuột rừng hay chuột cống, chuột khỏe hay chuột mang bọ chét mầm mống bệnh tật!. Ở đây, những con người không cần phân biệt và cũng chẳng biết chê heo chết, gà vịt chết v́ dịch H5N mấy chi cả, mà chỉ biết rằng heo gà bị trúng gió chết th́ ăn, có sao đâu.
Nếu mời những vị tham quan và quí con cháu của họ đến những nơi xa xăm ấy, e rằng có thể là những điều không tưởng v́ khi những bậc ấy đă trở nên giàu tiền phú trọc th́ việc quá bước vàng ngọc đến những nơi chân lấm tay bùn là những chuyện hoang đường. Thôi th́ hăy mời họ ghé những hẻm hóc ngay trong phạm vi thành phố, những khu nhà ổ chuột, những băi rác hôi tanh để xem chứng kiến những em bé thơ, những cụ già lưng c̣ng gầy g̣ ốm yếu, lem luốc nhặt từng mảnh giấy vụn, bốc từng núm đồ ăn hư thối mục rữa lên men cho vào miệng nhai ngồm ngoàm cho qua cơn đói lủi.
Hăy ghé sang những nơi cách lầu đài xa hoa không xa, có muôn ánh đèn màu rực chói cùng bao tiếng nhạc xập x́nh với bao thân xác trần truồng lả lơi thác loạn đến sút cả quần x́ líp và để hở cả mông, cả ngực của những cặp vú chưa kịp thời nở hết độ xuân th́ của những em út chưa học hành hết lớp để nh́n vào những hóc hẻm bụi bờ có những thân xác ốm o co quặp trong manh chiếu rách bươm ḷi ra phần thân thể được phủ đầy đàn muỗi đen dày. Các vị hăy chịu khó đến những nơi này để được "vui mắt" với đàn muỗi khác bay la đà, cất lên âm thanh vo ve chán đời v́ chích phải những bà già chỉ c̣n trơ lớp da bọc xương khiến kim chích của chúng bị găy toi thảm bại.
Ṭa lâu đài vàng lẫy của nữ đại gia giữa Sài G̣n
Những mưu mô quỉ quyệt, những lừa đảo ngoạn mục, biến những khu đất vàng, đất công của cái gọi là "đất quốc pḥng" thành lô thành khoảnh để bán với giá ngút trời, thâu về hàng ngàn ngàn, tỉ tỉ ngập đất. Toan tính lợi dụng danh xưng chức vụ của cá nhân để buôn quan bán chức hầu bỏ túi riêng hàng triệu triệu đô la. Tài sản kim cương, vàng bạc, khách sạn, công ty. Rolls Royce, du thuyền, biệt thự, lâu đài, chân dài, vú ngắn, mông nắn, eo cong...
florida80
07-31-2019, 23:50
Những khối tiền vàng châu báu được đúc bằng máu và nước mắt của khối người nghèo khổ đói kém bệnh tật, của lớp nông dân trên nắng dưới nóng, cơm nguội, cá khô tạm bợ. Của hàng đoàn công nhân lao động quá giờ đến mờ cả mắt, đến kiệt cả lực, đến đổi đôi trai gái t́nh nhân chỉ c̣n chút sức c̣m dành cho nhau sự giao hợp ngắn ngủi dăm đôi phút trong độ tuổi xuân th́, c̣n th́ tất cả phải ưu ái cho làm việc tạo tiền để nạp thuế, để gởi về phụ trợ gia đ́nh tơi tả xa xôi măi tận quê nhà. Của lớp tiểu doanh ngày đêm đầu tắt mặt tối lao lực chắt chiu từng đồng từng cắc để ́ vai ra gánh vác khối nợ nần do bầy đàn gịi bọ khủng đục khoét ngân quỹ quốc gia một cách không tàn nhẫn thương tiếc.
Trời cao có thấu?. Đất dầy có hiểu?. Tại sao đất nước tôi lại phải chịu sự hiện hữu của những loài vô lương này?. Tại sao dân tôi măi khổ và sự cúi mặt chịu đựng nỗi đau này cho đến tận bao giờ?.
Nguyên Thạch
florida80
07-31-2019, 23:51
Nghệ Thuật Nhân Sinh: QUÊN
Một buổi tối, tôi đi thăm người bạn từng bị vu cáo hăm hại. Lúc ăn cơm, anh nhận được một cú điện thoại, người đó muốn nói cho anh biết ai đă hăm hại.
Nhưng anh bạn tôi đă từ chối nghe. Nh́n thấy vẻ mặt ngạc nhiên của tôi, anh nói: “Biết rồi th́ sao chứ? Cuộc sống có những chuyện không cần biết và có những thứ cần phải quên đi”.
Sự rộng lượng của anh khiến tôi rất cảm kích. Đời người không phải lúc nào cũng được như ư, muốn bản thân vui vẻ, đôi khi việc giảm áp lực cho chính ḿnh là điều cần thiết và cách để giảm áp lực tốt nhất chính là học cách quên, bởi trong cuộc sống này có những thứ cần nhặt lên và bỏ xuống đúng lúc.
Cuộc đời con người giống như một cuộc hành tŕnh dài, không ngừng bước đi, ven đường nh́n thấy vô vàn phong cảnh, trải qua biết bao những gập ghềnh, nếu như đem tất cả những nơi đă đi qua, đă nh́n thấy ghi nhớ hết trong ḷng th́ sẽ khiến cho bản thân ḿnh chất chứa thêm rất nhiều gánh nặng không cần thiết. Sự từng trải càng phong phú, áp lực càng lớn, chẳng bằng đi một chặng đường quên một chặng đường, măi măi mang một hành trang gọn nhẹ trên đường. Quá khứ đă qua, thời gian cũng không thể quay ngược trở lại, ngoài việc ghi nhớ lấy những bài học kinh nghiệm, c̣n lại không cần thiết để cho ḷng phải vướng bận thêm.
Sẵn sàng Quên đi là một cách cân bằng Tâm Lư, cần phải chân thành và thản nhiên đối mặt với cuộc sống. Có một câu nói rất hay rằng: "Tức giận là lấy sai lầm của người khác để trừng phạt chính ḿnh", cứ măi nhớ và không quên khuyết điểm của người khác th́ người bị tổn thương nhiều nhất chính là bản thân ḿnh. Bởi lẽ đó, để có được niềm vui và một cuộc sống thanh thản, ta không nên truy cứu lỗi lầm cũ của người khác.
Có rất nhiều người thích câu thơ:
“Xuân có hoa bách hợp, Thu có trăng. Hạ có gió mát, đông có tuyết”.
Trong ḷng không có việc ǵ phải phiền lo, ấy mới chính là mùa đẹp của nhân gian. Nhớ những cái cần nhớ, quên những cái nên quên, sống một cuộc sống cởi mở, trong ḷng không vướng mắc th́ cuộc sống này sẽ thật tươi đẹp.
Giang Nhất Yến
florida80
07-31-2019, 23:52
Vài cảm nghĩ:
Quên nơi đây không có nghĩa là mất trí nhớ, như ở trường hợp bệnh lư Alzheimer, cũng không là cách đè nén mang tính tiêu cực để rồi sẽ nhớ lại, mà là không cố chấp, nắm giữ sự vật theo thói quen.
Sự nắm giữ cố chấp mọi việc là vui hay buồn luôn xảy ra theo thói quen (tập khí) của con người, và đây được xem là nguồn gốc gây ra khổ đau. Bởi buồn là cảm giác khó chịu khi không được toại ư, c̣n vui là cảm giác dễ chịu khi được thỏa măn.
Tuy nhiên, để ư rằng vui không tồn tại lâu dài, nếu nó phụ thuộc vào những điều kiện làm ta toại ư; nhưng b́nh thường niềm vui của con người lại rơi vào trường hợp ít hay nhiều các điều kiện, và con người lại luôn luôn có ư muốn đi t́m mọi cách để có những điều kiện tạo nên niềm vui cho ḿnh. Điều kiện chồng điều kiện, con người luôn bị trói buộc vào chúng – những ảo giác. Vậy th́ bản chất của niềm vui phải chăng cũng chẳng kém ǵ nỗi buồn?
Do đó, quên là nên hàm ư quên đi cái buồn hay cái vui b́nh thường như ta quan niệm th́ mới trọn vẹn. Trong trường hợp này Quên có thể đồng nghĩa với Xả (捨; P: upekkha; S: upeksha; E: equanimity). Xả không có nghĩa là gỗ đá trước ưa thích và chê ghét của đời thường, mà là cần tỉnh táo để thấy rơ bản chất của chúng, để đừng bị trói buộc, cắm sâu vào chúng mà trở thành tham lam và thù hận – hai tính chất làm bế tắc nội tâm (nội kết), gây ra khổ đau cho chính ḿnh.
Để đạt được cái quên “tích cực” này, có lẽ chúng ta phải thực hành thường xuyên và nhuần nhuyễn Xả như là một phản xạ nhạy bén. Bốn lănh vực nhớ nghĩ (quán niệm) thường được tập luyện Xả là:
Xả Thân,捨身: thân xác.
Xả Thọ,捨受: cảm xúc.
Xả Tâm,捨心: suy tưởng.
Xả Pháp,捨法: mọi sự vật.
Trở về chính ḿnh với Thân, Thọ, Tâm để thấy rơ bản chất, đó là tự tri. Đến với Pháp để thấy rơ bản chất, đó là toàn tri.
Công cụ (pháp khí) làm phương tiện cho thực tập xả chính là lư Duyên khởi***. Quán niệm lư Duyên khởi sâu sắc cho từng lănh vực sẽ giúp dần cho sự chuyển hóa nội tâm – tạo sự cân bằng tâm lư, đó là tránh hay vượt qua các cực đoan. Một khi nội tâm đau khổ do bị bế tắc bởi tham lam và sân hận được khai thông bằng sự chuyển hóa này, th́ có lẽ chính đây là hạnh phúc thật sự!
***
Lư Duyên khởi nói rằng mọi sự vật là do các yếu tố tương tác hợp-tan (duyên), cho nên tuy thấy mọi sự vật là có, nhưng không có thực thể (thường có). Đă không thực th́ cớ sao ta phải nắm giữ, thay v́ thấy đó là điều mà chúng ta cần cảnh giác.
Huy Thái
florida80
07-31-2019, 23:53
Đừng Trách Thời Gian
Đừng Trách Thời Gian
Đừng trách thời gian quá phũ phàng
Đang tâm tàn phá bao dung nhan
Nhuộm mái đầu xanh thành tóc trắng
Xô người vào huyệt lạnh mồ hoang
Đừng quên thời gian đă ân cần
Nuôi ta tấm bé đến thành nhân
Đă dạy cho ta muôn bài học
D́u dắt ta đi suốt cuộc trần
Và nhớ, thời gian là thuốc tiên
Chữa lành ta mọi nỗi ưu phiền
Hàn gắn tim ta bao mảnh vỡ
Để đời nở lại nụ cười duyên
Dẫu ai có nói đời vô thường
Chưa vui nắng sớm đă tà dương
Oán trách thời gian sao bạc bẽo
Chẳng vô thường đâu, chuyện b́nh thường…
florida80
07-31-2019, 23:54
Chúng Tôi Không Là Việt Kiều - Ts. Nguyễn Đ́nh Thắng
Năm ngoái, một cô du sinh Việt Nam theo học chương tŕnh tiến sĩ ở Hoa Kỳ phỏng vấn tôi cho luận án của cô ấy với đề tài: Cách nào để chính quyền Việt Nam đến với Việt kiều ở Mỹ.
“Trước hết hăy ngưng gọi chúng tôi là Việt kiều,” tôi trả lời.
Thấy cô ấy lúng túng, tôi giải thích: “Chúng tôi là công dân Mỹ gốc Việt, không phải công dân của Cộng Hoà Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.”
Chính quyền Việt Nam muốn xem người Việt ở hải ngoại là công dân Việt mang “hộ chiếu” nước ngoài.
Cứ xem thái độ của Ông Chủ Tịch Nước Trương Tấn Sang của họ th́ rơ. Khi gặp Tổng Thống Mỹ Barack Obama ở Toà Bạch Ốc hồi tháng 7 năm ngoái, Ông Sang cảm ơn chính phủ Mỹ đă chăm lo cho các người Việt ở Hoa Kỳ. Đây là lời cám ơn không đúng cương vị. Chính phủ Mỹ lo cho dân Mỹ là việc đương nhiên; hà cớ ǵ Ông Sang cảm ơn nếu không là muốn nhận vơ chúng tôi là dân của ông ấy?
Nhận vơ như vậy không ổn, v́ nhiều lư do.
Trước hết, rất nhiều người chưa hề một ngày là công dân của nhà nước cộng sản Việt Nam: những người ngoài Bắc di cư vào Nam trước khi đảng cộng sản lập ra Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà, và những người trong Nam bỏ nước ra đi trước khi đảng cộng sản ấy xâm chiếm miền Nam.
Kế đến là những người bỏ nước đi tị nạn. Theo định nghĩa của Liên Hiệp Quốc, tị nạn có nghĩa từ bỏ sự bảo vệ của chế độ cầm quyền ở quốc gia nguyên quán. Theo nguyên tắc này, khi chúng ta đang xin hay c̣n mang quy chế tị nạn mà đặt chân về Việt Nam, dù chỉ để thăm gia đ́nh, th́ xem như tự đặt ḿnh trở lại dưới sự bảo vệ của chế độ cầm quyền và sẽ tự động mất tư cách tị nạn. Pháp áp dụng đúng nguyên tắc này trong khi một số quốc gia khác th́ nhân nhượng hơn.
Dù không thuộc các thành phần trên, một khi giơ tay tuyên thệ nhập quốc tịch Hoa Kỳ, mỗi người trong chúng tôi đă chính thức từ bỏ quốc tịch Việt Nam. Trước luật pháp Hoa Kỳ, chúng tôi là công dân Mỹ chứ không là công dân của Cộng Hoà Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.
Cô sinh viên tiến sĩ xem chừng hiểu ra câu trả lời: “Chúng tôi không là Việt kiều. Chúng tôi là người Mỹ gốc Việt,.”
Tôi giải thích thêm: “Cái gốc Việt ấy cho phép chúng tôi lên tiếng về các vi phạm nhân quyền và một số vấn đế khác nữa ở Việt Nam. Chúng tôi có thân nhân bị đàn áp. Chúng tôi có tài sản bị cưỡng chiếm. Đó là những vấn đề quyền lợi của công dân Mỹ, khi bị xâm phạm th́ chính quyền Mỹ có nhiệm vụ can thiệp. Hơn nữa, chúng tôi có sự hiểu biết sâu sắc về hiện t́nh xă hội Việt Nam để giúp cho sự can thiệp ấy đạt hiệu quả.”
Nói đi th́ cũng phải nói lại. Khi nhà nước cộng sản Việt Nam nhận vơ th́ lỗi của họ chỉ có phân nửa. Phân nửa c̣n lại là lỗi của chúng ta.
Gần đây, cộng đồng Việt ở vùng Hoa Thịnh Đốn xôn xao về cuộc phỏng vấn video của một người Việt bị chặn ở phi trường, không được nhập cảnh, khi về thăm nhà ở Việt Nam. Cuộc tranh luận đă bỏ sót một yếu tố quan trọng: Cả hai phía của cuộc tranh luận đứng trên cương vị Việt kiều hay trên cương vị công dân Mỹ?
Khi công dân Mỹ bị gây khó dễ ở phi trường, th́ người ấy dứt khoát đ̣i liên lạc với toà lănh sự Mỹ ở Việt Nam; nếu bị công an câu lưu “làm việc” th́ người ấy tuyệt nhiên không hợp tác cho đến khi đă nói chuyện được với toà lănh sự Mỹ; nếu bị tống tiền, chèn ép bởi giới chức chính quyền Việt Nam th́ cũng báo ngay cho toà lănh sự Mỹ. Khi về lại Hoa Kỳ th́ nạn nhân phải báo động ngay với Bộ Ngoại Giao.
Chính quyền Mỹ có nhiệm vụ bảo vệ công dân Mỹ. Khi nhận được nhiều báo cáo từ các công dân Mỹ bị sách nhiễu, th́ chính quyền Mỹ sẽ phải đặt vấn đề với phía Việt Nam.
Nhà nước Việt Nam có dám đối xử tệ với những công dân Mỹ khác đâu, mà chỉ sách nhiễu người Mỹ gốc Việt. Chẳng qua chúng ta cho phép họ làm vậy. Lỗi ấy là của chúng ta.
florida80
07-31-2019, 23:55
Thành ra, muốn khẳng định “chúng tôi không là Việt kiều” với nhà nước Việt Nam th́ trước hết chúng ta phải tự nhủ và nhắc nhở lẫn nhau: “Chúng ta không là Việt kiều”. Khi người người trong chúng ta ư thức điều này và hành xử đúng cương vị th́ nhà nước Việt Nam sẽ phải thay đổi theo. Tôi tin là vậy.
florida80
07-31-2019, 23:56
Thursday, January 22, 2015
Ngày Tháng Khó Quên - Nguyên Phương
Tác giả là một cựu viên chức hưu trí tại Little Saigon. Với nhiều bài viết đặc biệt, đă nhận giải danh dự Viết Về Nước Mỹ.
* * *
Gần đây một video clip ngắn đăng tải trên youtube với lời giới thiệu "....được lan truyền một cách nhanh chóng, chỉ trong hai ngày đă có tới hơn 10 triệu người xem. Tác giả là Josh Paler Lin. Lin nói rằng anh đă bí mật làm một thử nghiệm để t́m kiếm câu trả lời cho câu hỏi "chuyện ǵ sẽ xẩy ra nếu đưa tiền cho một người vô gia cư"".
Câu chuyện xẩy ra thật bất ngờ và cảm động, từ nghi ngờ khi người vô gia cư vào một tiệm liquor và đi ra với một bịch đen trên tay, hồi hộp theo rơi xem ông ta làm ǵ. Cảm động khi thấy ông ta đă dùng tiền đó để mua thực phẩm và chia sẻ cho những người đồng cảnh với ông và ông đă kể lại hoàn cảnh đáng thương của ông ta, bố dượng bị ung thư, tiền chi phí cho bảo hiểm quá lớn, ông ta mất việc, căn nhà phải bán và ông trở thành vô gia cư....
Câu chuyện này gợi cho tôi nhớ tới một người đàn ông mà tôi đă quen trong quá khứ.
Trong một lần đi làm thiện nguyện tôi đă gặp ông. Ông ta thật it nói, ông lặng lẽ gói những gói quà, trịnh trọng trao đến tận tay những người vô gia cư, với một ánh mắt đầy tŕu mến như muốn nói lên một tâm sự ǵ, ông vuốt đầu những em nhỏ một cách thân thương.
Trong suốt ngày hôm đó ông không ngừng tay trong mọi công tác khuân vác, chuyển đồ đạc lên, xuống xe... T́nh cờ tôi lại được xếp đi trên chiếc xe của ông lái. Bản tính tôi cũng ít nói nên gần như suốt cuộc hành tŕnh chúng tôi chỉ lặng lẽ suy tư. Đến cuối ngày tôi chào và ngỏ lời cám ơn ông cho cuộc hành tŕnh dài trong ngày hôm đó.
Về nhà tôi vẫn bị ánh mắt nặng trĩu buồn của ông ám ảnh. Sau đó một thời gian trong một buổi gây quỹ cho chùa, tôi tham dự và gặp lại ông ta.
florida80
07-31-2019, 23:56
Trong không khí ồn ào của buổi tiệc ông vẫn ngồi im lặng như ch́m đắm trong một cơi xa vắng.....
Sau một thời gian khá lâu do một sự t́nh cờ ông lại cùng tu học trong một đạo tràng với tôi. Sự t́nh cờ nối tiếp nhau h́nh như đến để cho tôi được biết nguyên nhân của ánh mắt u uẩn của người đàn ông. Qua những mẩu tâm sự, tôi được biết những ngày tháng khó quên, những ngày tháng đau thương của ông.
Trước đây khoảng hơn 10 năm, ông cũng như bao nhiêu người thành công khác, có nhà cửa, có vợ, có một cô con gái bé bỏng thật xinh. Rồi kinh tế đi xuống, hăng ông làm đóng cửa, ông nộp đơn rất nhiều chỗ nhưng vẫn không nơi nào nhận ông. Dịp may mà ông chờ đợi h́nh như c̣n xa lắm.
Tiền thất nghiệp hết, số khách làm nail của vợ ông cũng giảm dần, tiền mang về không đủ cho bà mua sắm quần áo. Thấy vợ lạnh nhạt và thường đi, về không có giờ giấc, ông rất buồn, nhưng đành vậy thôi, ông bắt đầu bị bệnh, một bệnh mà bác sĩ không t́m ra, người ông tím bầm lên như người bị đ̣n, bác sĩ không t́m ra bệnh và kết luận là ông bị tress.
Vợ ông thường có những buổi đi về thất thường, ông cũng không giám hỏi, chỉ lặng lẽ lo việc nhà và lê gót đến sở thất nghiệp để mong t́m việc. Thời gian trôi, tiền nợ nhà không thanh toán nổi, nhà bị xiết, gia đ́nh ông phải vào ở trong một shelter. Nhưng shelter không phải là một cái khách sạn, mỗi sáng họ cho ăn sáng rồi phải đi ra ngoài đi kiếm việc làm, để đến chiều tối quay trở lại ăn tối và giang sơn chỉ là một khoảng trống đủ để trải tấm vải xuống ngả lưng, có những hôm về trể, mọi chỗ đều đă có người chiếm, gia đ́nh ông phải nằm cạnh cầu tiêu, đêm về tiếng giựt nước làm cho ông mất ngủ. nhưng đó vẫn không phải là điểm đáng ngại bằng mỗi sáu tháng lại phải t́m cho ra một shelter khác để xin vào. Vào dịp lễ cũng có những nhà hảo tâm đến phát quà, đồ chơi cho trẻ con....
Khi ấy con gái ông đă ba tuổi, nỗi lo ngại cho việc đi học của con làm ông càng lo lắng thêm, người ông gầy dộc đi, bệnh ông nặng thêm, không có bảo hiểm, không có việc làm, ông phó mặc cho định mệnh. Ông đi xin phụ cấp nhà cửa để cho con có một chỗ nương thân ổn định. Danh sách chờ dài dằng dặc, không biết chờ đến bao giờ.
Họa vô đơn chí, một ngày nọ vợ và con ông đă không trở lại shelter vào buổi chiều, có lẽ bà vợ chịu không nổi cảnh đọa đầy bên người chồng không có nhà cửa, không có việc làm, phải chuyển từ shelter này qua shelter khác. Từ đó ông trở thành một người không nhà cửa, không gia đ́nh. Anh em ở xa và ông cũng không muốn nhờ vả. Cứ như thế sống một cuộc sống vô vọng, ông nộp đơn xin làm bất cứ việc ǵ để có tiền dù ít để trả tiền share pḥng.
florida80
07-31-2019, 23:58
Ông đă dấu đi bằng cấp để xin một chân bồi bàn trong một tiệm phở, tiền vừa đủ cho ông share một căn pḥng và ăn uống. Một hôm ông đang dọn bàn, một ông khách vỗ vai ông reo lên:
- Tuân, ông nhận ra tôi không, Vũ đây.
Vũ là một đồng nghiệp của ông ở sở cũ.
Ông giật ḿnh quay lại, mừng tủi giữa khách hàng và người bồi bàn, nhưng Vũ đă đánh tan sự ngỡ ngàng bằng thái độ vui vẻ.
- Tôi t́m ông mấy tuần nay, hên quá hôm nay gặp ông ở đây. Ông về làm resume gấp, hăng tôi đang làm cần một người có bằng cấp như ông, mai tôi ghé lại lấy resume của ông để đưa cho pḥng tuyển người.
Ông có mơ không? Cấu vào tay ḿnh một cái thật mạnh để biết đây là sự thật tuy rằng kết quả chưa biết ra sao. Khi đang tuyệt vọng trong sự t́m kiếm việc, lời nói của Vũ như một tia nắng trong trời thu.
Sau khi nhờ Vũ nộp bản resume ông hồi hộp chờ đợi, qua bao nhiêu thất vọng, niềm tin của ông gần như lịm tắt.
Cuối cùng th́ ngày ấy cũng đến ông được gọi đi phỏng vấn, và được nhận vào làm.
Cuộc đời lại mở rộng ṿng tay chào đón ông, ông lại được sống lại cuộc đời của một người đi làm việc.
Nhưng mất mát lớn nhất của ông là vợ và con ông, không biết giờ này họ phiêu bạt nơi nào. Ông có ư t́m kiếm và mong vợ trở về để ông được ôm đứa con gái bé bỏng của ông vào ḷng, được hôn lên chiếc má phinh phính của cô bé và được nghe cô bé gọi tiếng "daddy".
Sự t́m kiếm không c̣n hy vọng, ngày tháng qua mau, giờ đây con gái ông đă ở vào tuổi "teen" và chắc đang ở một tiểu bang nào xa xôi.
Một ḿnh trong căn nhà rộng nhưng ông không hề nghĩ đến việc t́m một người đàn bà khác. Ông chỉ sống như một cái bóng, là một thiền sinh Phật tử, ch́m đắm trong sự t́m hiểu Phật pháp. Ông thường chạnh ḷng nghĩ đến những ngày qua để thương cho những người không nhà, biết đâu họ cũng gặp cảnh khổ như ông đă gặp
Đó chính là những lư do khiến tôi thường thấy ông trong những buổi làm thiện nguyện nhất là những buổi giúp cho những người không nhà.
Ông kết luận:
- Hoàn cảnh nào cũng có thể xẩy đến cho ḿnh. Cuộc đời luôn luôn thay đổi, ḿnh sẽ không bao giờ t́m được những ǵ tuyệt đối như ḿnh mong muốn, tôi chỉ biết chấp nhận mọi chuyện đến với ḿnh không than trách hay oán hờn và cố gắng làm những ǵ để phần nào giúp đỡ những người kém may mắn hơn ḿnh mà thôi
florida80
07-31-2019, 23:59
Từ Bi Hỷ Xả - Tâm Minh Ngô Tằng Giao
Trên trang trực tuyến của CNN vào tháng Tư 2014, có một bản tin kèm theo h́nh ảnh, mang tựa đề “The images tell a story of anguish and forgiveness” (Những h́nh ảnh thuật lại một câu chuyện về ḷng tha thứ và hỷ xả) do hai phóng viên của CNN tường thuật đă gây ra nhiều xúc động.
Bộ ảnh này của một nhiếp ảnh gia của một hăng tin chụp được tại một cuộc xử tử bằng cách treo cổ vừa diễn ra lúc b́nh minh vào vài ngày trước tại thành phố Noor, tỉnh Maznadaran, miền Bắc nước Ba Tư (Iran). H́nh thức trừng phạt này vẫn c̣n được chấp nhận và rất phổ thông ở đây.
Kẻ tử tội tên là Balal. Năm 2007, Balal 19 tuổi, đă dùng một con dao thường sử dụng trong nhà bếp và đâm chết một thanh niên khác mới 17 tuổi, trong một trận ấu đả với nhau ngoài đường phố. Balat bị kết án tử h́nh và sẽ bị xử tử bằng cách treo cổ trước công chúng. Gia đ́nh của nạn nhân nghĩ rằng Balal không thực sự có ư định muốn giết con ḿnh.
Nhiếp ảnh gia kể lại rằng khi tử tội Balal được lôi ra pháp trường, ông thấy bà mẹ của tử tội, đang đứng bám tay vào hàng rào ngăn, đă quỵ xuống và ngồi bẹp trên mặt đất v́ quá đau ḷng khi chứng kiến cảnh đứa con trai sắp bị hành quyết. Nhiếp ảnh gia nói: “Bà ấy dường như đă kiệt sức v́ đau khổ trước thực tế sắp mất con. Cảnh thật thương tâm.”
Tử tội Balal bị bịt mắt và được nhân viên công lực d́u ra, bắt đứng lên trên một chiếc ghế và tṛng sợi dây tḥng lọng vào cổ. Tử thần đă gần kề. Balal hô lớn lời cầu nguyện sau cùng rồi im lặng chờ mạng sống kết liễu khi thi hành án.
Gia đ́nh của nạn nhân bước ra. Bà mẹ nạn nhân, người mất con đă 7 năm trước đó, được cho phép phát biểu cảm tưởng trước đám đông. Bà cho biết bà đă sống một cơn ác mộng kể từ khi đứa con trai của bà bị đâm chết và khó có thể nào tự cho phép để tha thứ cho kẻ sát nhân.
Thế nhưng sau đó, bà đi về phía Balal và xin một chiếc ghế khác nữa để đứng. Bà bước lên ghế cho ngang tầm với tử tội Balal.
Bà vung tay tát ngay vào mặt kẻ đă giết con ḿnh và lớn tiếng tuyên bố “Tha tội!” Đây là cách phạt tượng trưng thay cho tội chết. Sau đó, ông chồng bà cùng với bà đă tháo dây tḥng lọng ra khỏi cổ kẻ tử tội.
florida80
08-01-2019, 00:00
Gia đ́nh của Balal vui mừng vội vàng chạy lại ôm chầm lấy họ và cảm ơn họ đă tha mạng cho Balal.
Nhiếp ảnh gia tâm sự: “Tôi không biết làm thế nào mà tôi đă ngăn sự xúc động để chụp được những bức ảnh này. Tôi đoán đó là sức mạnh của chiếc máy ảnh đă khiến tôi phải tập trung. Đó là lư do duy nhất giúp tôi khỏi gục xuống và bật khóc.” * Nhân đọc bản tin nói trên người ta nhớ lại rằng trong Kinh Maha Dhammapala Jataka cho biết có một vị bồ tát trẻ tuổi kia rải tâm từ đồng đều, luôn cả cho người cha tàn ác đă hạ lệnh hành hinh ngài, cho tên đao phủ, cho ngựi mẹ thân ái đang xót xa than khóc và cho chính bản thân từ tốn của ngài.
Bồ tát nghĩ thế này: “Đây là một cơ hội quư báu để ta thực hành tâm Từ. Đứng trước đây là cha ta. Mẹ ta đang khóc thê thảm. Ḱa là đao phủ sẵn sàng hành quyết ta và ta đây là nạn nhân đang đứng ở giữa. Ta phải rải t́nh thương đến đồng đều cho tất cả bốn người. Cầu cho cha ta khỏi phải chịu quả xấu do hành động hung ác này gây ra. Cầu cho cha ta, mẹ ta, tên đao phủ và ta được hạnh phúc an vui, không khổ, không tật bệnh, không oan trái. Nhờ năng lực tâm từ này, mong rằng một ngày kia ta sẽ thành Phật.”
Đức Phật cũng từng khuyên dạy chúng sinh hăy chăm tu tập “Tứ Vô Lượng Tâm”, tức là “bốn món tâm rộng lớn không lường được”, đó là các tâm “Từ, Bi, Hỷ, Xả”. Phật dạy hăy mở rộng bốn tâm này, không hạn chế, cho tất cả các loài hữu t́nh ở khắp bốn phương. Đây là những đặc tính giúp con người trở nên tốt đẹp, hoàn thiện, là lối sống của bậc thánh. Nếu mỗi người tự cố gắng thực hành “tứ vô lượng tâm”, không phân biệt tôn giáo, chủng tộc v.v… th́ mỗi người sẽ trở thành một công dân lư tưởng trong một thế giới ḥa b́nh, an lạc.
Đạo Phật thường được gọi là đạo từ bi, đạo cứu khổ. Ở đâu có Đạo Phật, ở đó có t́nh thương. Phương châm tu tập của Phật Giáo là “từ, bi, hỷ, xả”. Người Phật tử lấy “từ, bi, hỷ, xả” làm nền tảng cho sự phát triển thánh hạnh; tâm từ bi được coi là tâm Phật. Trong quá tŕnh truyền giáo, Đạo Phật chưa bao giờ gây chiến tranh hay đổ máu, thông điệp t́nh thương cứu khổ, giúp đời đă được Đức Phật tuyên thuyết ngay từ thời kỳ sơ khai thành lập giáo đoàn. Bốn món tâm rộng lớn không lường được nói trên nếu của Phật và các vị Bồ tát thời được xưng là “Đại từ, Đại bi, Đại hỷ, Đại xả”.
Tâm “Từ” là khả năng hiến tặng niềm vui cho tha nhân, cho người khác. Tâm “Bi” là khả năng làm vơi đi nỗi khổ đang có mặt. Tâm “Hỷ” là niềm vui, ḷng thanh thản do từ bi đem tới. Tâm “Xả” là thư thái nhẹ nhàng, tự do, không kỳ thị. Đức Phật dạy người Phật tử phải tu tập “tứ vô lượng tâm”.
florida80
08-01-2019, 01:10
Từ” là ḷng lành giúp ích cho người, ḷng thương yêu, thường đem vui cho tất cả chúng sinh. Tâm từ là cái ǵ làm cho ḷng êm dịu, là ḷng mong ước cho tất cả chúng sinh đều được an lành vui vẻ. Tâm từ là ḷng mong mỏi chân thành của người bạn hiền muốn cho bằng hữu ḿnh được an vui hạnh phúc. Ngược lại với tâm từ là ḷng “sân hận”.
Tâm từ không phải là sự yêu thương thiên về xác thịt, về t́nh dục, cũng không phải là ḷng tŕu mến vị kỷ, ḷng luyến ái đối với người nào. Tâm từ không phân biệt kẻ thân người sơ, không dành riêng cho t́nh đồng chí, không dành riêng cho t́nh đồng chủng, cũng không dành riêng cho t́nh đồng hương hay đồng đạo. Hơn nữa tâm từ không phải chỉ nên có giữa người và người mà phải bao trùm tất cả chúng sinh, bởi v́, loài cầm thú cũng cần đến sự giúp đỡ và t́nh thương.
Nói tóm lại, tâm từ bao la, rộng răi, trải ra đồng đều đối với chính ḿnh cũng như đối với những người thân cận, dù không quen biết, dù có ác cảm với ḿnh. Người thực hiện từ tâm đến mức độ cùng tột sẽ thấy ḿnh đồng hóa với tất cả chúng sinh, không c̣n sự khác biệt giữa ḿnh và người. Cái gọi là “ta” không c̣n nữa. Mọi sự chia rẽ đều biến mất như đám sương mù tan trong nắng sáng. Vạn vật trở thành một, đồng thể, đồng nhất.
Khi tâm từ xuất hiện th́ ḷng sân hận, ác ư, thù oán không thể phát sinh. Đức Phật dạy chỉ có tâm từ mới dập tắt được ḷng sân. Không những dập tắt được ḷng sân, tâm từ c̣n diệt được các mầm tư tưởng bất thiện. Nh́n thái độ của loài người đối với hận thù, Đức Phật đưa ra nhận xét là t́nh thương sẽ chinh phục được ḷng sân hận.
Để giảng ḥa một cuộc tranh chấp giữa hai tiểu bang đang giành nhau nước dưới con sông làm ranh giới, Đức Phật dạy (Kinh Pháp Cú):
(Pháp Cú 197) Ở ngay giữa đám nhân sinh Dù người hờn oán, nếu ḿnh thảnh thơi Sống không thù hận cùng người Thật là sung sướng, cuộc đời thơm hương.
Nhưng có ḷng từ ái đối với người khác không có nghĩa là phải quên ḿnh. Lúc Đức Phật sắp nhập Niết Bàn, các đệ tử từ bốn phương xa gần tấp nập về đảnh lễ Ngài. Chỉ có một thầy Tỳ kheo, thay v́ làm như các vị khác, lại rút về tịnh thất chuyên cần hành thiền. Khi được hỏi về thái độ ấy, thầy trả lời v́ trong ba tháng nữa Đức Phật sẽ nhập diệt nên thầy nghĩ rằng để tỏ ḷng quư trọng Ngài, việc làm tốt đẹp nhất là thành tựu đạo quả A La Hán lúc Ngài c̣n tại tiền.
Đức Phật ngợi khen thầy và nhấn mạnh là “Không nên v́ mục tiêu của người khác mà lăng quên mục tiêu, sự an lành của chính ḿnh. Hăy nhận định rơ ràng mục tiêu của ḿnh và lập tâm thành đạt mục tiêu ấy”:
(Pháp Cú 166) Chớ v́ lợi ích cho người Mà quên lợi ích cho nơi chính ḿnh Mục tiêu giải thoát tử sinh Ai lo lợi ích cho ḿnh chớ quên Quyết tâm đạt được cho bền.
florida80
08-01-2019, 01:10
Không nên hiểu lầm là Đức Phật dạy ta nên ích kỷ, chớ có phục vụ kẻ khác một cách vị tha, bất cầu lợi. Trái lại Đức Phật chỉ nhấn mạnh rằng trong khi phục vụ lợi ích cho người cũng đừng quên mục tiêu tự giải thoát cho chính ḿnh. Ḿnh có giác ngộ và giải thoát rồi sau đó đi giúp kẻ khác mới hữu hiệu được hơn.
“Bi” là ḷng thương xót cứu khổ, Tâm bi hay ḷng bác ái có đặc tính làm rung động những tâm hồn trắc ẩn cao thượng trước cảnh khổ của người khác, thương dứt trừ đau khổ cho hết thảy chúng sinh. Bi là động lực làm cho tâm rung động trước sự đau khổ của kẻ khác. Đặc tính của “tâm bi” là ư muốn giúp người khác thoát khỏi cảnh khổ.
Tâm bi tương tự như t́nh thâm của một bà mẹ hiền thương xót đứa con đang bị bệnh hoạn ngặt nghèo. Bao nhiều tâm trí, lời nói và hành động đều tập trung lại để chuyên chú t́m phương thế làm cho con đỡ đau khổ.
Tâm bi là vị thuốc có thể tiêu trừ bệnh hung bạo, tàn ác. Ḷng của người có tâm bi thật là mềm dịu. Lắm khi người có tâm bi không ngần ngại hy sinh đến cả tính mạng. Chính do nơi tâm bi mà con người có thể hoàn toàn vị tha trong khi phục vụ kẻ khác, giúp mà không bao giờ mong đền ơn, đáp nghĩa.
Đối tượng của tâm bi là những kẻ nghèo đói, túng thiếu, đau ốm, cô đơn dốt nát, hư hèn và cả những người có đời sống buông lung, phóng đăng tội lỗi. Tâm bi không bị hạn định trong một quốc gia, một tôn giáo, một giai cấp hay một loại chúng sinh nào. T́nh thương mà có giới hạn thời không phải là tâm bi. Tâm bi phải bao trùm tất cả chúng sinh đau khổ, rất bao la và b́nh đẳng.
Như Đức Phật xưa kia đă từng tế độ cho một người phụ nữ lạc bước giang hồ và cho cả một tên sát nhân tàn ác, toan hại Ngài. Về sau, cả hai đều theo Ngài và hoàn toàn đổi tính. Bên trong mỗi người, dù xấu xa thế nào cũng ngầm có những tính tốt. Đôi khi chỉ có lời nói phải, đúng lúc, cũng có thể làm đổi hẳn con người. Như vua A Dục ngày xưa, tàn bạo đến nỗi, người đời bấy giờ gọi là “A Dục, con người tội lỗi”. Thế mà, khi nghe được lời nói phải của một thầy Sa di trẻ tuổi, ông đổi hẳn lại tính t́nh, mạnh tiến trên con đường tự giác và trở thành “A Dục, con người hiền đức”. Ta nên nhận định rằng, tâm bi của Phật giáo không phải là giọt nước mắt nhỏ suông gọi là thương xót. Kẻ thù gián tiếp của tâm bi là “âu sầu, phiền năo”.
Tâm từ và tâm bi thường đi chung với nhau. Trước hết phải dùng tâm bi để trừ giùm đau khổ cho chúng sinh, rồi kế đó dung tâm từ mà cho họ niềm vui. Như thế, cái vui mới được hoàn toàn. Vậy “bi” là nhân mà “từ” là quả. Người sống có tâm từ bi, có t́nh thương th́ mọi hận thù trên thế gian này sẽ tiêu tan.
Một người có hai bà vợ. Một bà có con và một bà không. Bà không con đem ḷng ganh tị, trộn thuốc độc vào thức ăn của bà kia, hại bà kia hai lần hư thai. Đến lần thứ ba, thuốc độc làm cho bà kia đang có mang cùng chết với đứa bé. Bà kia khởi tâm cương quyết báo oán và thực hành ư định. Bà không con bị trả thù, cũng quyết tâm trả thù lại. Thù oán trả qua trả lại, hết bà này đến bà kia, qua lại trong hai kiếp sống liên tục. Tuy nhiên, đến kiếp tái sinh thứ ba, cơ hội đưa đẩy hai bà cùng đến gặp Đức Phật và sau đó nhờ Ngài khuyên giải mà hận thù được chấm dứt:
(Pháp Cú 5) Khắp nơi trong cơi dương gian Hận thù đâu thể xua tan hận thù Chỉ t́nh thương với tâm từ Làm tiêu oán hận, giải trừ hờn căm Đó là định luật ngàn năm.
Cô hầu nhỏ của một ông chồng nọ bất chợt đem ḷng ganh tị bà vợ lớn. Một lần cô đem đổ bơ nóng lên đầu bà nhưng bà không giận mà c̣n giải ḷng từ bi đến cô, nguyện rằng ḿnh không sân hận, khiến cho bơ nguội lạnh, bà không bị phỏng.
Về sau, cô hầu nhỏ ăn năn hối hận và xin sám hối. Bà bảo cô phải lên xin sám hối với Đức Phật trước bà mới bằng ḷng quên lỗi. Cô làm theo lời bà và được Đức Phật khuyên rằng “Hăy lấy t́nh thương mà chế ngự tâm sân, lấy chân thật khắc phục giả dối”:
florida80
08-01-2019, 19:33
Trên Sân Cỏ Đời Sống - Lm Đa Minh Nguyễn Ngọc Long
Trong đời sống ai cũng đă sống trải qua những giai đoạn, những biến cố vui buồn, thành công cũng như thất bại.
Những đội tuyển bóng đá tham dự tranh tài World cup 2014 bên Brazil đă và đang sống trải qua những biến cố bất ngờ hân hoan chiến thắng có và thất vọng thua trận phải cuốn gói trở về nhà sớm có.
Những điều đó không phải chỉ là bất ngờ ngoài dự liệu mong muốn, nhưng c̣n có ư nghĩa chứa đựng sứ điệp, lời nhắc bảo cho đời sống nữa. Nhưng không phải lúc nào, và ai cũng đọc hiểu được sứ điệp lời nhắc bảo qua biến cố mà ḿnh đă trải qua. V́ thế mỗi người đọc hiểu biến cố đă sống trải qua cách khác nhau.
Khi sự việc, biến cố xảy ra trong đời sống, có người không hiểu nh́n ra đó là một biến cố, nhưng cho đó là ảo tưởng, là bị làm cho choáng mắt thôi.
Có người không ngần ngại chối bỏ phủ nhận, cho đó là mơ mộng.
Có người qúa sốt sắng, như thành điên loạn, luôn loan báo rộng răi cho mọi người khác điều ḿnh hiểu, và cho đó là sứ điệp quan trọng. Hễ ai chê cười th́ bị nguyền rủa xỉ vả.
Có người thinh lặng suy nghĩ biến cố sự việc đă xảy ra mang ư nghĩa tích cực ǵ cho đời sống ḿnh. Và họ c̣n ghi chép lại thành bài vở như kinh nghiệm qúy báu cho đời sống.
Biến cố bóng đá World Cup 2014 đang diễn ra ở Brazil. Trên sân cỏ trái banh được hai đội tranh giành nhau dẫn lừa đá tung lưới khung thành đội đối thủ đoạt dành chiến thắng cho đội ḿnh.
Hàng trăm triệu người trên khắp thế giới từ hôm 12.06. đến 13.07. 2014 đă và đang chú tâm theo dơi những trận tranh tài biến cố bóng đá World Cup 2014 sôi nổi qua màn ảnh truyền h́nh. Nhưng họ có những cách thế phản ứng khác nhau.
Có người không màng quan tâm tới cho đó là tṛ chơi ảo ảnh vô bổ.
Có người chối bỏ không chấp nhận tṛ chơi đó, cho là mơ mộng điên lọan.
Có người cuồng nhiệt to tiếng ca ngợi đủ mọi cách, hễ ai chê th́ bị chê bai nguyền rủa là người không biết ǵ hết.
Có người b́nh tĩnh hơn, vui vẻ hơn không coi đó chỉ là tṛ chơi môn thể thao. Nhưng hiểu nhận ra cùng rút ra bài học về cung cách sống trong tương quan với người khác trên sân cỏ cuộc đời như t́nh liên đới đồng đội qua cùng chơi cùng làm việc chung, ḷng khiêm nhượng chia xẻ t́nh người với nhau. Thắng thua là chuyện thường t́nh trong đời sống, có lên cũng có xuống, không ai măi măi ở trên đỉnh cao của thành công chiến thắng, cũng như không ai mất tất cả và măi măi bị thất bại.
Bốn thái độ cung cách sống cũng giống tựa như bốn trường hợp trong dụ ngôn Chúa Giêsu nói về người gieo giống tung văi hạt lúa trên nền đất.
florida80
08-01-2019, 19:33
Hạt rơi xuống vệ đường bị chim trời đến mổ nhạt ăn mất.
Hạt rơi trên sỏi đá nơi không có đất nhiều, khi nắng nóng lên, cây lúa chết khô héo ngay.
Hạt rơi chỗ bụi gai cây cỏ mọc um tùm làm cho bị nghẹt, không có ánh sáng chiếu vào, thiếu khí trời nên cũng chết.
Hạt rơi xuống nền đất đồng ruộng tốt nó mọc lên cây lúa tươi tốt mang lại hoa trái nhiều bông hạt lúa mới.
Sự kiện biến cố nào xảy ra trên sân cỏ đời sống cũng đều ẩn chứa sứ điệp của Đấng Tạo Hóa gửi cho con người.
Sứ điệp của Ngài không mang tính chất đe dọa phạt vạ, nhưng mang sâu đậm khía cạnh đào tạo giáo dục cho đời sống con người.
florida80
08-01-2019, 19:34
Cha Mẹ & Con Cái
Lạc quan hay bi quan ? Hay cần phải có cái nh́n triết lư ?.
Bài nên đọc để hiểu rằng ḿnh chỉ nên lo cho con cái xong bổn phận rồi th́ đừng bao giờ trông cậy ở chúng điều ǵ. Ḿnh hăy sẵn sàng khi già không c̣n làm việc nổi th́ vào nursing home như vậy th́ ḿnh sẽ bớt khổ. Đời sống này ai cũng giống như vậy mà thôi! Ḿnh cũng c̣n có phúc hơn rất nhiều người là bên này ḿnh được hưởng trợ cấp dù có làm việc hay không cũng được và có cả housing nữa vậy th́ chả nên bi quan mà nên chấp nhận những ǵ cuộc đời đă dành sẵn cho ḿnh rồi!.. Không chừng tới khi già lại cùng các bạn đồng tuổi vào ở chung một nursing home th́ lại c̣n vui nữa đấy!
Mời quí vị đọc và nhớ để đời hai thân già bớt khổ.....!!!!!
Quí vị thấy những cặp vợ chồng có 9,10 người con, dù là kỹ sư,bác sĩ, họ vẫn khổ v́ con cái bạc bẽo!!!Nói chi quí vị chỉ có 4 hay 5 con!
Chính bản thân tôi đă gặp nhiều cha mẹ khổ v́ sự bạc bẽo của con cái ở xứ Mỹ này ! con họ là những người có học, giầu có, nhưng họ vẫn phải đi "share" pḥng hay "get line" sau lưng tôi để xin nhà "low income"... Bài đọc sau rất chính xác và thiết thực. Xin quí vị đọc và nhớ dùm tôi cho đời ḿnh bớt khổ v́ chính những đứa con mà ḿnh đă suốt đời hy sinh cho chúng nên nguời. Tôi đă đọc được 1 bài rất hay : Nếu lỡ sanh con th́ : vui với con khi chúng c̣n nhỏ. Lo cho chúng hoc hành nên người, và khi chúng trưởng thành, có gia đ́nh rồi th́ quên chúng đi để sống. Và đây là điều quan trong : Đừng trông mong chúng báo hiếu, kẻo thất vọng nặng nề...!!!!???(sác h nói nhé) Chính v́ biết rơ điều này nên bản thân tôi, đă 73 xuân xanh, ngày ngày đi pḥng "gym" 3 tiếng để tập thể dục, bơi lội...v́ bà xă đă bịnh rồi, tôi bịnh nữa là chỉ c̣n nước dắt nhau vào "nursing home" thôi??? Thân chào và chúc quí vị nhiều sức khỏe .
Một bài rất hay, hăy ráng đọc cho hết, đừng đọc nửa chừng rồi cho qua !!!
Trong truyện cổ, người ta có kể chuyện một ông phú hộ và bốn người con trai. Khi bốn người con này lớn lên lập gia đ́nh, ông phú hộ này đem một phần gia tài chia cho bốn người con, phần c̣n lại vợ chồng ông giữ để dưỡng già. Mấy năm sau khi vợ ông qua đời, mấy người con sợ rằng ông sẽ t́m vợ mới, lúc có con, gia tài này phải chia cho những đứa con khác. Chúng bàn với nhau thuyết phục cha, về ở với ḿnh, săn sóc cha thật chu đáo, sung sướng để ông không cảm thấy cô đơn, khỏi cần phải tục huyền. Được ít lâu, chúng thuyết phục ông phú hộ chia hết tài sản cho chúng. Bùi tai và thấy không cần giữ riêng cho ḿnh một tài khoản nào, ông đồng ư đem gia tài chia hết cho bốn đứa con.
Sau đó ông đến ở với đứa con thứ nhất, nhưng đứa con này nghe vợ, chỉ được ít hôm, bảo ông đến ở nhà đứa em kế. Cứ như thế, không ở được với đứa con nào. Không một đồng xu dính túi, người cha bị bỏ rơi, phải đi khất thực từng nhà. Bấy giờ cây gậy cũng c̣n có ích hơn là những đứa con. Cây gậy đó có thể giúp ông già xua đuổi những con chó, ḍ dẫm trên đường, tránh những vũng nước và giúp ông những lúc yếu chân sắp ngă.
florida80
08-01-2019, 19:34
Câu chuyện này sao giống câu chuyện của một bà mẹ ở Quận Cam. Sau Tháng Tư 1975, hai vợ chồng đem một đàn con vượt biển sang Mỹ. Trong nhiều năm, ông bà vừa nuôi con khôn lớn, ăn học thành tài, dựng vợ gả chồng cho con, vừa tậu được một căn nhà khang trang trong vùng Bolsa. Sau khi người chồng qua đời ít lâu, bà vợ được con cái thuyết phục nên bán ngôi nhà đi, chia đều cho các con rồi về ở với con cháu cho đỡ cô đơn. Bà nghe theo, và cũng lần lượt ở với nhiều đứa con, chịu cảnh bạc đăi và cuối cùng bà quyết định phải rời khỏi nhà những đứa con ấy. May thay, trên đất Mỹ, bà già cô đơn này c̣n có chỗ nương tựa, đó là một món trợ cấp nhỏ và ngôi nhà “housing” mà chính phủ đă đành cho bà. Nếu ở một xứ sở khác, chắc bà cũng cần đến một cây gậy.
Những đứa con mua nhà mới có thể đă không tính đến một chỗ cho cha mẹ già khi xế bóng, nhưng tôi biết nhiều bậc cha mẹ khi luống tuổi, con cái lập gia đ́nh đi xa cả rồi, mà vẫn giữ cái nhà cũ nhiều pḥng, với ư nghĩ dành cho con lúc trở về thăm viếng. Tôi có một người bạn được con trai bảo lănh sang Mỹ, nhưng chỉ ít lâu sau cô con dâu muốn chồng bán căn nhà đang ở và đi mua lại một cái nhà nhỏ hơn, lấy lư do để tiết kiệm cũng là lư do để cha mẹ chồng phải dọn ra.
Cha mẹ đối với con lúc nào cũng hết ḷng. Mẹ có thể lăn vào lửa để cứu con, cha có thể đổ mồ hôi nhọc nhằn để đứa con có được một nụ cười hạnh phúc, nhưng những đứa con, khi đă có gia đ́nh riêng của ḿnh, không giữ được sự chăm sóc, lo lắng cho đời sống của cha mẹ. Người mẹ nào cũng mỗi đêm kéo chăn đắp cho con, sờ trán con, hạnh phúc theo từng nụ cười của con, nhưng bây giờ con ở xa, thời giờ dùng để gọi về thăm mẹ đôi khi cũng hiếm hoi.
Ông Chu Dung Cơ nói về mối liên hệ giữa cha mẹ già và con cái:
“Cha mẹ thương con là vô hạn, con thương cha mẹ là có hạn.
Con bệnh cha mẹ buồn lo. Cha mẹ bệnh con đến nḥm một cái, hỏi vài câu thấy là đủ.
Con tiêu tiền của cha mẹ thoải mái, cha mẹ tiêu tiền của con chẳng dễ chút nào.
Nhà của cha mẹ là của con. Nhà của con không phải là nhà cha mẹ.
Ốm đau trông cậy vào ai? Nếu ốm đau dai dẳng có đứa con hiếu nào ở bên giường đâu (cứu bệnh sàng tiền vô hiếu tử)”.
Và lời khuyên đối với các bậc cha mẹ là: “Khác nhau là như vậy! Người hiểu đời coi việc lo cho con là nghĩa vụ, là niềm vui không mong báo đáp. Chờ báo đáp là tự làm khổ ḿnh.”
Cũng có nhiều con cái nuôi cha mẹ. Luận Ngữ chép, Tử Du hỏi về đạo hiếu. Khổng Tử đáp: “Ngày nay người ta cho nuôi cha mẹ là hiếu, nhưng đến chó ngựa kia, người ta cũng nuôi, nếu nuôi mà không kính hiếu cha mẹ th́ có khác chi!” Người già không khác những đứa trẻ, nhiều khi hay tủi thân, hờn dỗi và dễ phiền muộn, con cái có thể cho cha mẹ ăn uống, hầu hạ cha mẹ khuya sớm nhưng rất khó biết đến nỗi buồn của cha mẹ lúc về già.
Người thợ hớt tóc cho tôi biết về con cái của ông, cả hai đứa con đều có nhà riêng, cùng ở trong quận Cam, nhưng không mấy khi chúng điện thoại hỏi thăm ông. Tháng trước, ông bệnh, nằm nhà một tuần lễ mà cũng chẳng đứa con nào ghé qua thăm. Ông nói thêm: “Chỉ trừ lúc nào chúng cần nhờ đến ông việc ǵ đó”, và buồn bă kết luận: “Ở Mỹ này, có chín đứa con, cha mẹ già bệnh cũng phải vào nursing home thôi!”
florida80
08-01-2019, 19:38
Trái Bầu Nghĩa
Thứ bảy nào cũng vậy, khu phố chợ Việt Nam Bankstown, c̣n được hội đồng thành phố mệnh danh là “Saigon Place” cũng tấp nập đông người, nhứt là sau 10 giờ trở lên, trái hẳn với những ngày trong tuần ai nấy bận đi làm, khu shop chỉ có loe hoe những bà nội trợ lớn tuổi hoặc vài ông cụ vô công rỗi việc, ngồi nhà riết sợ lú lẫn và sinh bệnh nên cực chẳng đă phải ra chợ t́m người tán gẫu hoặc đánh cờ cho khuây khỏa tuổi già thừa thăi cô đơn.
Ai ai cũng đổ xô về đây ăn uống, dạo chợ mua sắm thức ăn dự trử cho những ngày đi làm trong tuần. Kiếm được một chỗ đậu xe phải thật kiên nhẫn, đôi khi phải chờ cả mười phút đồng hồ dù rằng có ba băi đậu xe chung quanh.
Đó là nói lúc không gặp ông parking officer đi ruồng bố th́ c̣n double parking chờ được. Nhưng nếu chẳng may thấy bộ tướng hùng hổ của mấy ổng từ xa đi tới là phải lo dzọt luôn, chớ mà rà rà lại là bị chụp h́nh biên giấy phạt ngay. Thời buổi kinh tế khó khăn, mấy ông “du kích nằm vùng” làm việc hết ḿnh, phạt được nhiều chừng nào th́ tiền c̣m nhiều chừng nấy nên rất hăng hái thi hành nhiệm vụ. Ông Tâm vừa ngừng xe lại, bà Tâm chợt thóang thấy một ông parking officer đang lui cui gạch bánh xe đàng xa, bà nói với ông:
-Thôi em xuống trước, anh chạy vài ṿng đi, có “đặt công” đàng trước ḱa.
Nói rồi bà Tâm mở cửa xe vội vàng bước xuống rồi băng qua đường. Đây là khu chợ huyết mạch của cư dân Việt Nam vùng Bankstown và những vùng phụ cận. Bước vào đây là có thể quên ḿnh đang ở Úc, cứ tiếng Việt mà “phang” tới. Chủ tiệm, khách hàng ṭan là Việt Nam, muốn mua món ǵ cũng t́m ra được dễ dàng, không có chuyện bất đồng ngôn ngữ cho người ḿnh mà trái lại chỉ “trẹo họng” với người… ngọai quốc Úc. Tiếng cười tiếng nói nhoi trời đất. Bà này réo bà nọ. Cô nọ chào chị kia, hỏi thăm, kể chuyện đi làm, chuyện nhà cửa, hụi hè, chuyện con cháu vv... ṭan là tiếng Việt. Có ông t́nh cờ gặp lại bạn già chí cốt, mừng quá không biết diễn tả cách nào hơn là xổ tiếng Đan Mạch (ĐM) làm đầu câu chuyện rất chính hiệu …Việt Nam.
Đang đứng lóng nhóng tính coi mua món ǵ nhẹ nhẹ trước v́ bà Tâm bị đau cột sống không thể xách nhiều th́ bà Liên, một bà bạn làm chung hảng trước kia đến vỗ vai gợi chuyện:
-Sau đi trể vậy cưng, chị mua xong hết rồi, em mới ra tới hả, ổng đâu?
florida80
08-01-2019, 19:38
Bà Tâm quay lại tươi cười, không quên câu đầu môi rặt kiểu “tây”:
-Hello chị, chị khỏe hông? Ổng đang chạy ṿng ṿng t́m chỗ đậu, lúc này mấy ông “cô hồn” đi bố quá, không dám đậu lại chờ. Đáng lẽ em đi hồi chín giờ rưởi nhưng vừa định ra cửa th́ con nhỏ em bà con bên Paris phone qua nói chuyện. Tuần nào cũng vậy, nó cứ canh khỏang chín giờ sáng bên này là nó kêu. Tụi em thân nhau lắm, tuần nào vắng tiếng là thấy lo nên nghe nó gọi cũng mừng, thành ra nói qua nói lại cả tiếng đồng hồ, em mà không đ̣i đi chợ là nó c̣n nói thêm nữa. Bữa nay mấy đứa nhỏ của chị có tụ về party parta ǵ không?
- Sao mà không, chạy trời không khỏi, bữa nay con Linh với thằng Huy làm sinh nhật chung, tụi nó đ̣i ăn đủ thứ hết nhưng chị mệt quá, bảo tụi nó kéo nhau ra nhà hàng cho rồi. Nói thiệt với em, nấu mấy chục năm rồi, bây giờ nghe tới làm món ǵ, nội cái prepare không cũng đủ xây xẩm mặt mày. Rồi sau đó c̣n phải nấu phải dọn, ngán bỏ xừ. Tụi nó đ̣i ăn bánh xèo. Mà em biết, món này nhiều công chuyện th́ thôi, nào là phải cắt đầu tôm tép, xắt thịt, rửa giá, hấp đậu, pha nước mắm, rửa rau cải hằm bà lằng, rồi phải đứng “xèo” cho cái đám “tân binh” của chị vừa dâu vừa rể tám miệng ăn. Thôi dẹp, chị nói để lần sau, lúc này nhức ḿnh nhức mẩy quá, đau vai đau đầu gối tùm lum. À, cái lưng của em sao rồi, có đi specialist chưa?
- Book rồi mà chưa tới ngày. Em đau lưng mười mấy hai chục năm rồi. Bây giờ lớn tuổi càng ngày càng đau thêm. V́ vậy em mới tính đi gặp chuyên khoa coi họ nói sao. Bác sĩ gia đ́nh đă bảo đi bơi từ lâu nhưng làm biếng quá đi. Với lại em sợ xuống nước lắm. Hồi nhỏ ông già dẫn ra mé sông chơi, lọt sông một lần sợ tới bây giờ. Nhưng bây giờ trốn không khỏi, không đi bơi chắc có ngày phải ḅ, mà ḅ được cũng c̣n may, sợ nằm đơ luôn một chỗ c̣n khổ hơn chết. Bởi vậy hổm rày em phải rán vùng lên “yêu nước”. Lần đầu con Dung nó chở em đi. Nó bảo má cứ xuống đại đi, có cái phao mà sợ ǵ. Em làm gan bước xuống, hụp nước muốn chết luôn. Tới bây giờ em cũng chưa dám bỏ cái phao ra làm mấy người quen mặt trong hồ bơi ngứa mắt lắm, cứ nhào tới đ̣i dạy em ḥai. Mà có đi bơi th́ thấy cũng hơi đỡ. Thật ra hồi trước tới giờ em không muốn đi là v́ sợ làm phiền ông xă. Em đâu biết lái xe như chị. Đi đâu cũng phải nhờ ổng chở nên cũng ngại. Nhưng bây giờ ổng đưa đi th́ ổng cũng nhảy xuống bơi luôn, như vậy cũng good exercise cho ổng nên rán mỗi tuần đi hai lần.
Bà Liên nói:
- Số em sướng quá, đi đâu cũng có chồng đưa đón. Đi đâu cũng có đôi có cặp. Thấy em đàng trước là thấy ổng lót tót theo sau. C̣n chị cứ lủi thủi một ḿnh chẳng ai đón ai đưa, tự mua tự xách, rồi tự lái tự về. Chị ganh tị với em lắm đó.
Bà Tâm lắc đầu cười:
- Sướng ǵ chị, cứ phải lệ thuộc chồng ḥai, nhiều khi cũng thấy tức ḿnh. Rủi bữa nào ổng bệnh hay kẹt chuyện ǵ th́ coi như cụt gị. Em thấy tốt nhứt là có thể tự túc như chị, muốn đi lúc nào đi, muốn về lúc nào về, khỏi đợi, khỏi phiền ai hết, độc lập tự do mới là khỏe. Nhưng đă nói là số mà, đâu phải ḿnh muốn hay không muốn mà được.
florida80
08-01-2019, 19:39
Vậy sao em hổng học lái xe đi?
Bà Liên thắc mắc. Bà Tâm nói:
- Em cũng muốn lắm chớ nhưng tại nhát quá hà. Hồi mới qua ổng có dạy sơ cho em nhưng thấy coi bộ em nervous quá ổng không cho học tiếp nữa. Ổng nói lái xe mà không tập trung đầu óc được th́ dễ bị tai nạn nên tốt hơn là đi đâu để ổng chở cho chắc ăn. Như con nhỏ em của em cũng vậy, lúc mới qua cũng học lái xe như người ta, mà khi có bằng th́ không dám lái, đi gần th́ đi bộ, đi xa th́ đi xe lửa. Tới bây giờ là hai chục năm rồi, bằng lái xe của nó bây giờ đă là bằng “gold” mà rất sạch sẽ, spotless, chưa từng cọ quẹt ai bao giờ.
Bà Liên cười trêu:
- Chắc là tại hồi đó em trẻ quá ổng ghen, sợ em biết lái xe rồi xách xe đi một ḿnh nên không muốn em học chớ ǵ?
Bà Tâm phân bua:
- Không phải vậy đâu. Ổng biết tánh em lắm. Em không thích ra ng̣ai, cũng không se sua chưng diện. Lúc nào đi làm th́ đi, c̣n không th́ chỉ lẩn quẩn trong nhà lo gia đ́nh, cuối tuần th́ đi với ổng nên ổng đâu có dịp ghen. Em thuộc lọai indoor plant mà chị.
Bà Liên chắt lưỡi thán phục:
- Em hay thiệt, ở nhà ḥai làm sao chịu nổi. Chị mỗi ngày mỗi đi mà c̣n thấy chán đời nữa huống chi. Không ra ng̣ai được chắc phát điên quá. Thôi tha cho em đó, đi mua đồ đi, chị về trước, trưa rồi. Rán chữa cái lưng đi nghe. Chị thấy em c̣n đi vù vù mà, chắc không đến đổi nào đâu.
Bà Liên đi rồi, bà Tâm đảo mắt nh́n khắp băi đậu. Chưa thấy xe ông Tâm, bà lại rảo bước đi dọc theo mái hiên các tiệm thực phẩm, xem những bà bán hàng rong hôm nay có những mặt hàng ǵ. Đây là những bà nội ngọai đă quá date, con cháu không c̣n nhờ tới nữa nên t́m thú vui trồng trọt làm vườn qua ngày . Vài gốc ớt, năm ba bụi să, hay giàn bí giàn bầu, vài liếp rau thơm, hoặc vài dây đậu. Ăn không hết nên đem ra chợ bán và luôn tiện gặp bạn bè cho vui qua ngày. Trông thấy một trái bầu to tướng dị thường, bà Tâm dừng lại hỏi bà cụ bán hàng:
- Trái bầu to quá, bao nhiêu vậy bác?
Và bà ngồi xuống dùng móng tay bấm nhẹ ng̣ai vỏ. Vỏ bầu dày và quá cứng bấm không thủng. Chung quanh c̣n cả chục dấu móng tay của những khách hàng trước để lại chứng tỏ trái bầu quá già không ai mua.
Bà cụ đáp:
-C̣n trái cuối cùng đó, mua giùm đi cô. Sáu đồng thôi.
Bà Tâm lắc đầu nói:
- Trái bầu này già quá, hột ở trong chắc cứng khô rồi, làm sao ăn được. Với lại nó lớn quá, con xách không nổi, chắc cũng phải hơn bốn kư là ít.
florida80
08-01-2019, 19:39
Bà cụ lại nài nĩ:
- Thôi năm đồng đó. Mua đi, tôi cũng muốn về rồi. Hồi sáng ra cửa th́ c̣n hăng hái, đẩy một trolley không thấy mệt. Bây giờ nghĩ tới đem nó về thấy ỏai quá đi, muốn bán rẻ cho rồi.
Bà Tâm phân trần:
- Không phải con chê mắc, quá rẻ rồi nhưng v́ xách không nổi và ăn cũng không hết. À, hay là bác chờ một chút đi, con đi coi ông xă đậu xe xong chưa nhờ ổng lại xách giùm. Cũng tội cho bác mắc công mang về .
Nói rồi bà Tâm đi trở lại băi đậu xe, vừa đi bà vừa nghĩ, trái bầu già khằn mua về không biết làm sao ăn. Bây giờ ḿnh đi luôn th́ cũng được nhưng tội nghiệp bà cụ. Ḿnh đă nói với bà chờ ḿnh th́ dù đem về bỏ cũng phải trở lại chớ đâu hứa cuội vậy được. May sao ông Tâm cũng vừa đi về hướng bà, bà chụp ngay ông nói:
- Anh à, em có mua một trái bầu mà nó nặng quá, đi lại xách giùm đi.
Và bà nói luôn một hơi:
- Thật ra em mua là v́ tội nghiệp bà già chớ trái bầu già ngắt ai cũng chê. Thôi kệ đem về rồi tính sau, bất quá th́ bỏ.
Ông Tâm chận lại:
- Í, đừng có bỏ. Anh thích bầu xào lắm, cứ đem về xào, anh ăn cho.
Thế là hai ông bà đi trả tiền cho bà cụ và ông Tâm lănh phần vác trái bầu đem lại xe.
Sau khi chợ búa xong, về nhà bà ́ ạch vật lộn với trái bầu. Ngồi bệt xuống sàn nhà, bà cắt trái bầu ra làm ba khúc, bỏ bớt một khúc thật dài gần cuống, hai phần kia bà bổ làm tư gọt vỏ, vạt bỏ hết hột già rồi rửa sạch, xắt sợi dài.
Đến gần bữa ăn, bà bắc chảo lên bếp, cho phần hành trắng vào phi cho thơm rồi đổ bầu vô xào. Khi bầu chín tới, nêm nếm xong, bà đánh hai cái hột gà đổ vào, đảo đều rồi tắt lửa bỏ hành lá vô. Thế là trên bàn ăn chiều đó có một thố bầu xào trông thật bắt mắt, những sợi bầu trăng trắng lẫn trong màu vàng của trứng và màu xanh ngăn ngắt của lá hành làm ông Tâm chỉ muốn lùa vội hai chén cơm.
florida80
08-01-2019, 19:40
Bà Tâm hỏi nhóng:
- Sao ngon không ? Có cứng quá không vậy?
Ông Tâm đáp lấy ḷng vợ:
-Với tài nấu ăn khéo léo của em th́ già cũng thành non thôi. Hồi năy có xúc riêng cho con Dung một hộp không? Con nhỏ cũng thích món này lắm.
Bà Tâm ngúyt ông một cái thật dài:
- Anh chỉ biết lo cho con gái anh thôi. Nấu cái ǵ cũng chỉ nghĩ tới nó trước. Tưởng đâu gả con rồi là khỏe, ai dè bây giờ nó kéo theo thằng chồng nó về đây ăn mỗi ngày, rồi thêm hai thằng cháu nữa. Một thành ra bốn, mệt thiệt. Ngày nào cũng nấu ba bốn món, không biết chừng nào mới hết cái “đại hạn” này. Bữa nay may phước là tụi nó đi birthday bạn nó, chớ không thôi th́ cũng đ̣i gỏi cuốn, chả gị, nem nướng rồi chớ dễ ǵ tha cho bà già này.
Ông Tâm vỗ về:
- Thôi mà, than thở làm ǵ. Có con cháu về là có phước rồi. Có nhiều người sống thui thủi một ḿnh, kiếm một người căi lộn không ra. Ḿnh c̣n sức, lo cho tụi nó được ngày nào th́ vui ngày nấy. Không có tụi nó th́ ḿnh đâu có chuyện ǵ để làm. Ngồi ngó nhau thấy mặt nào mặt nấy xếp lớp, nhăn như bulldog phát năn, nói qua nói lại một hồi thế nào cũng có khẩu chiến, cắn đắng nhau mất ḥa khí trong gia đ́nh. Như hôm nay, em thấy bà già bán bầu không? Chắc con cháu bà đă tự túc được, không cần đến bà nữa, ở nhà th́ buồn nên bà ra chợ vừa bán vừa mua vui. Bà bác đó bữa nay cũng may mắn gặp được em, em hay mủi ḷng làm phước nên mới bán được trái bầu già ngắt. Bà già mừng mà em c̣n vui hơn bả nữa phải không? Đối với người dưng, ḿnh c̣n như vậy nói chi con cháu ḿnh. Rồi đây vài năm nữa tụi nó lớn hết không cần ḿnh, chừng đó lại than thất nghiệp. Bởi vậy anh cũng muốn cho vợ chồng thằng em của em về ăn thường xuyên cho vui nhà vui cửa. Có tụi nó qua ăn, phải làm thêm nhiều th́ cũng mệt thiệt nhưng mà không có th́ nhà cửa hiu quạnh quá cũng buồn. Với lại thằng em nó theo ḿnh mấy chục năm nay. Nó quen ăn đồ của em nấu rồi mà bây giờ không cho nó ăn nữa cũng tội nghiệp.
Bà Tâm thở ra:
- Mệt quá th́ nói cho hả hơi chớ anh thương con, em không thương à? Nhứt là hai thằng cháu, hôm nay không có bọn nó thấy thiếu thiếu làm sao, nhớ tụi nó ghê đi. Có th́ căng thẳng đầu óc thiếu điều đứt gân máu mà không có th́ buồn. Bởi vậy cái t́nh thương của con người không biết phải diễn tả làm sao cho đúng nghĩa, cho thỏa ḷng. Bỏ th́ thương, vương th́ tội phải không anh?
florida80
08-01-2019, 19:41
Ông Tâm tiếp lời:
- Cũng may là ḿnh chỉ có một đứa con chớ mà nhiều hơn nữa chắc lo không nổi.
Bà Tâm cười cười, ư nhị nói:
- Chưa chắc à. Chuyện ǵ mà đă đặt t́nh thương vào đó rồi th́ dù nhọc nhằn cách mấy cũng vượt qua được thôi. Trái tim chỉ bằng có nắm tay nhưng có bao nhiêu t́nh nó chứa cũng hết. Có người nô lệ đồng tiền, có người nô lệ t́nh cảm. V́ t́nh th́ chuyện ǵ dù khó khăn đến đâu người ta cũng rán hy sinh cho được mặc dù đôi khi biết là mù quáng. Bởi v́ t́nh là một cái ǵ trừu tượng phát xuất tự nhiên từ cơi ḷng, không ai có thể giải thích được tại sao, cũng không ai có thể băt nó đến hoặc muốn đuổi đi là đuổi được.
Trên trời mấy triệu v́ sao
Nhân gian dưới thế có bao nhiêu t́nh
Đố ai chẳng lụy v́ t́nh
Ân t́nh, nhân nghĩa, thâm t́nh, t́nh yêu
Không t́nh hụt hẫng cô liêu
Mấy ai hạnh phúc quạnh hiu cơi ḷng
T́nh là quà tặng cho không
Chẳng màng đáp lại mà ḷng thỏa thê
T́nh là bến lú sông mê
Khiến người ch́m đắm mải mê quên về
Dẫu rằng t́nh khổ trăm bề
Vẫn mong t́nh măi cận kề trong tim
- Đối với bà lăo bán bầu bí th́ là t́nh người. Đối với cha mẹ, con cháu, em út là cốt nhục t́nh thâm. C̣n ân nghĩa cũng là một thứ t́nh…
Ông Tâm chận lại:
- Thôi đủ rồi, đúng băng tần của em rồi nói ḥai không hết. Lo ăn cơm đi rồi dọn dẹp lẹ lên. Bữa nay không có tụi nhỏ qua, ḿnh sớm được một bữa. Đi tắm xong ra coi phim. Thằng rể nó đưa cho mấy cái phim action mà hai ba tuần rồi chưa có giờ coi đây nè. Cũng lạ thiệt, con người t́nh cảm mà lại thích coi phim đấm đá! Thiệt là hết ư!
florida80
08-01-2019, 19:41
Đức Phật Giúp Được Ǵ Cho Nỗi Đau Khổ Này - Thích Nguyên Hiền
Một cậu sinh viên đă lấy ḷng tôi bằng một câu nói của Albert Einstein mà cậu ấy đă thuộc làu để mở đầu cho một cuộc đối thoại bên tách trà: “Tôn giáo tương lai sẽ là tôn giáo toàn cầu, vượt lên mọi thần linh giáo điều và thần học.
Tôn giáo ấy vừa phải bao quát phương diện tự nhiên lẫn siêu nhiên, đặt trên căn bản của ư thức đạo lư, phát xuất từ kinh nghiệm trọng thể gồm mọi phương diện trên, trong cái nhất thể đầy ư nghĩa. Chỉ có đạo Phật đáp ứng đủ điều kiện đó.
Nếu có một tôn giáo nào đương đầu được mọi nhu cầu của khoa học hiện đại th́ đó là Phật giáo.
Phật giáo không cần xét lại quan điểm của ḿnh để cập nhật hóa những khám phá mới của khoa học.
Phật giáo không cần phải từ bỏ quan điểm của ḿnh để theo khoa học v́ Phật giáo bao gồm cả khoa học cũng như vượt qua khoa học.”
Cậu sinh viên ấy bảo đă đọc câu này trên rất nhiều chùa, và cái tên Albert Einstein đă đủ đảm bảo cho câu nói trên là chuẩn không cần chỉnh. Có điều nó có vẻ vĩ mô, có vẻ triết lư, có vẻ h́nh như thượng – theo cách dùng chữ của cậu – Vấn đề là sự ra đời của Đức Phật, giáo lư nhà Phật giúp ǵ được nỗi đau khổ của con trong hiện tại? Một câu hỏi hay, thực tế, cái mà cậu sinh viên cần, mọi người cần.
Tôi hỏi lại: Thế nỗi đau khổ của bạn là ǵ?
Cậu ấy đáp. Th́ nói chung tất cả những khổ đau trong đời sống, tiền tài danh vọng, biết bao nhiêu thứ.
Tôi đáp: Bạn không thực tế. Ḿnh không thực tế mà đ̣i hỏi người khác thực tế là vô lư. Tiền bạc không có đau khổ, t́nh cảm không có đau khổ, danh vọng không có đau khổ, chỉ có bạn đau khổ. Thế th́ đâu là nỗi đau khổ của bạn? Hăy nói cho tôi nghe. Nếu bạn biết nỗi đau khổ của bạn, Đức Phật sẽ giúp bạn bớt khổ, thậm chí hết khổ. Bạn chỉ ra đi!
Và thế là, bao nhiêu những khúc mắt trong ḷng được dịp dàn trải, chúng tôi được ngắm nh́n Đức Phật trong một tương quan gần gũi hơn, thân thiện hơn.
Cậu sinh viên nói rằng gia đ́nh ḿnh theo đạo Phật. Cậu theo mẹ đi chùa từ nhỏ, cậu biết lạy Phật, niệm Phật, cầu nguyện măi, nhưng cứ gặp toàn những chuyện bất trắc trong đời sống, công việc, t́nh yêu. Mọi thứ cứ dằn vặt cậu. Những lúc đau khổ ấy, Phật chẳng giúp được ǵ cậu cả.
florida80
08-01-2019, 19:42
Tôi bảo: Đức Phật dạy:
“Con người là chủ nhân những nghiệp mệnh của ḿnh và là kẻ thừa tự tất cả những nghiệp dĩ mà ḿnh gây tạo”. Bạn phải biết rằng, chỉ cần hiểu được như thế, hiểu đúng như thế, nhân loại này đă bớt khổ đi rất nhiều rồi. Trước khi Đức Phật ra đời, cả nhân loại đem sinh mệnh của ḿnh giao phó cho thần linh. Đến thế kỷ 21 này vẫn c̣n đến hai phần ba nhân loại vẫn c̣n nô lệ bởi thần linh. Khi họ hạnh phúc, họ nghĩ rằng do Chúa ban. Khi họ khổ đau, họ nghĩ rằng do Chúa trừng phạt. Bởi vậy họ x́ xụp quỳ lạy van xin, cầu nguyện nơi chúa của họ. Mỗi tôn giáo đều có một God của họ, và cứ thế, họ không nỗ lực chuyển hóa nghiệp dĩ của ḿnh mà để mọi sự cho Chúa định đoạt, rồi khi đau khổ, họ than thân trách phận, đổ thừa cho hoàn cảnh ngoại tại, rồi để cho những hạt giống đau khổ nảy mầm tràn lan, cái khổ này chồng lên cái khổ khác, triền miên bất tận. Đức Phật đă chỉ dạy rất cặn kẽ phương thức để chuyển hóa những hạt giống khổ đau, bằng rất nhiều phương tiện, nhiều pháp môn, nhưng v́ không thấy được giá trị thực tế đó của đạo Phật nên họ cho rằng đạo Phật không thực tế. Kỳ thực, trên phương diện này, đạo Phật vô cùng thực tế và nhân bản.
Cậu sinh viên lư luận: Mấy năm trước có nạn dịch cúm gia cầm H5N1. Thủ tướng ra lệnh đốt sống hết hàng triệu con gia cầm. Xin hỏi: Nếu đốt hàng triệu con gia cầm ấy th́ phạm tội sát sanh, nhưng nếu không hủy số gia cầm ấy th́ dịch bệnh lây lan, làm chết người. Đức Phật giải quyết vần đề này như thế nào?
Tôi gặn lại: Đó có phải là nỗi đau khổ của bạn hay không?
Cậu sinh viên đáp: Không phải là nỗi đau khổ của con, nhưng đó là một thực tế đă diễn ra ngay trong đời sống này.
Tôi đáp: Không thực tế. Nếu có một con chó điên đang vồ lấy bạn. Vấn đề bây giờ bạn phải giết con chó điên ấy, nếu không nó sẽ cắn bạn chết, c̣n nếu giết nó th́ bạn phạm tội sát sanh, bây giờ phải làm sao, đó mới là vấn đề của bạn. Nhưng thực tế trước mắt bạn cũng không có con chó điên nào. Thế th́ vấn đề bạn đưa ra cũng chỉ là giả định, không thực tế. Bạn cứ đặt ra những giả thiết lẩn quẩn trong lư luận. C̣n nỗi khổ của bạn th́ bạn không quan tâm, đó là cách học Phật không thực tế.
Cậu sinh viên đáp: “Thực ra chuyện gia cầm chính là vấn đề của con. Con là người được giao thiêu hủy số gia cầm ấy. Đạo Phật giải quyết vấn đề này như thế nào? ”.
florida80
08-01-2019, 19:43
Tôi đáp: Đức Phật chưa bao giờ nhận ḿnh là Đấng cứu thế. Ai nhận ḿnh là Đấng cứu thế th́ hăy nhờ họ giải quyết việc ấy đi. Ai bảo con người sản sinh ra hàng triệu con gia cầm ấy, rồi bây giờ khổ, bảo Phật giải quyết vấn đề ấy là như thế nào? Phật chỉ dạy cho con người nguyên nhân của khổ. “Đừng mất thời giờ đi sửa lại cho thẳng cái bóng của một cây cong”. Cái cây đă cong rồi th́ bây giờ sửa măi cái bóng cây cho thẳng cũng chẳng ích ǵ. Nguyên nhân nỗi đau khổ này là ǵ? Đó là những phiền năo căn bản như Tham sân si. Nếu bạn đau khổ, hăy nổ lực chuyển hóa những hạt giống phiền năo trong bạn. Bạn hăy thử làm thử đi.
Cậu sinh viên hỏi: Tham sân si là nhân, nỗi đau khổ là quả. Nhân thuộc về quá khứ, quả là hiện tại. Làm sao chạy về quá khứ để điều khiển cái nhân?
Nếu không điều khiển được quá khứ th́ hăy chuyển hóa nó trong hiện tại. Hiện tại bạn có tham sân si không? Có không nào? Tất cả những tham vọng, những cơn nổi nóng bất chợt, những sai lầm đáng tiếc, nó chính là những di chứng của quá khứ c̣n in hằn lên bộ mặt đời sống hiện tại của bạn. Nếu ngay nơi đó bạn chuyển hóa nó, th́ nỗi khổ của bạn sẽ vơi đi, điều kỳ diệu là nỗi khổ hiện tại của bạn cũng vơi đi cho đến hết hằn.
Thế th́ đâu cần lạy Phật, niệm Phật?
Cần! nếu bạn có một phương cách nào đó có thể dứt được phiền năo, đúng là không cần niệm Phật. C̣n nếu không có th́ tôi chỉ cho bạn phương cách chuyển hóa phiền năo hay nhất, đó là niệm Phật. Khi tâm niệm Phật th́ sẽ không niệm những thứ khác, tham sân si không có cơ hội hoạt dụng.
Nếu đúng như thế th́ con có thể niệm một thứ khác, như niệm tên người con yêu chẳng hạn, vẫn có thể quên được tham sân si. V́ tên của nàng có vẻ thân thiết với con hơn, dễ nhất tâm hơn?
Bạn đúng, nếu bạn làm được như vậy: Tôi e rằng bạn chỉ lư luận: Khi bạn niệm “danh hiệu” của nàng, sẽ có nhiều thứ khác nhảy vào xen giữa “danh hiệu”, như ái dục, chấp giữ, hạt giống tham sân si sẽ trỗi dậy nhiều hơn. Bạn cứ làm thử đi.
Cậu sinh viên ra vẻ gật gù. Rồi hỏi tiếp:
Vậy th́ nếu con không niệm Phật mà niệm Chúa th́ con cũng có thể có được sự thanh tịnh này?
Chính xác! Nhưng bạn là một Phật tử. Vấn đề là giáo lư của Thiên Chúa là giáo lư cứu rỗi. Bạn niệm Chúa bạn sẽ có cảm giác được cứu rỗi. Nhưng Chúa không cứu được bạn. Phật cũng không cứu được bạn. Chỉ có bạn mới làm cho ḿnh khổ đau hay hạnh phúc mà thôi. Chúa ḷng lành. Phật từ bi. Chúa bác ái, Phật vô ngă vị tha. Bạn biết không? Vô ngă chính là cốt tủy của Đạo Phật. Bạn niệm Chúa, có thể bạn được cứu rỗi. Nhưng cái ngă tưởng, ngă chấp của ḿnh ngày một lớn lên. Đó chính là cái ngă khác, lớn hơn gấp nhiều lần. Giáo lư dẫn đường cho phương pháp tu tập. Nếu bạn niệm Phật, điều kỳ diệu là ngă tướng sẽ dần vơi đi. Bạn sẽ thấy ḿnh chẳng là ǵ, từ đó bạn nhận ra phiền năo, vọng tưởng cũng không thật. Biết vọng tưởng không thật là ĺa vọng tưởng. Kinh đă dạy như vậy!
florida80
08-01-2019, 19:43
“Cậu sinh viên lại thắc mắc?”
Nhưng đức Phật đă ra đời hơn 2500 năm rồi, nhân loại vẫn khổ đau đấy thôi!
Đơn giản v́ nhân loại không thực hành lời Phật dạy. Nhân loại chạy theo những đức tin khác một cách cuồng tín, mù quáng. Ai thực hành lời Phật dạy sẽ t́m được sự an lạc. Phật giáo tồn tại đến ngày nay là nhờ những sở chứng của họ đấy!
Hiện nay có biết bao nhiêu người ngày đêm niệm Phật, sao con thấy họ vẫn khổ đấy thôi?
Nếu họ thực sự niệm Phật th́ họ sẽ không khổ. Phần đông bây giờ họ không niệm Phật. Họ chỉ nghĩ về một cảnh giới đằng sau kiếp người này, họ chạy trốn nỗi đau khổ này, chứ họ không niệm Phật. Chính họ đă làm cho nhiều người ngộ nhận rằng đạo Phật là một tôn giáo tiêu cực, úp mặt quay lưng với đời, nhắm mắt bịt tai với cuộc đời, chạy trốn cuộc đời. Hơn bao giờ hết, Đạo Phật cần thiết cho cuộc đời nếu mọi người hiểu đúng những giá trị b́nh đẳng, tự do, từ bi hỷ xả vô ngă vị tha mà đức Phật đă chỉ dạy một cách thực tiễn và vô cùng linh hoạt.
Thích Nguyên Hiền
florida80
08-01-2019, 19:44
Tờ Khai Sanh Oan Nghiệt - Phan
Tác giả là một nhà báo, người phụ trách một cột mục trên tạp chí Ca Dao tại Dallas, đă nhận giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 2007. Sau đây là hồi kết bài viết mới của ông, với lời ghi: “Gởi chút niềm riêng...”
*
1.
…Cha tôi đánh mẹ tôi như cơm bữa, lần cuối cùng, năm tôi 6 tuổi. Hôm đó, cha về nhà với người đàn bà son phấn chứ không xoàng xĩnh như mẹ tôi. Sáu tuổi đầu nhưng tôi đă linh cảm được đại sự xảy Ra! Thay v́ chạy trốn đ̣n như mọi lần cha về th́ tôi chạy xuống bếp với mẹ để nhớ đời về trận đ̣n kinh khủng mà mẹ tôi phải gánh chịu. Cha đuổi mẹ ra khỏi nhà bằng những câu chửi tục tằn, những hành vi ghê sợ. Người đàn bà kia đứng khoanh tay nh́n cha tôi đá cái ḷ củi đang cháy mà trên đó là nồi cơm chiều đang sôi. Có lẽ do nước cơm đang sôi làm phỏng chân v́ cha đi dép chứ không phải giày nên ông nóng giận hơn b́nh thường và đă trút cơn thịnh nộ lên mẹ tôi một trận đ̣n kinh khủng. Ong đá mẹ tôi liên miên đến không đứng dậy nổi, cuối cùng là nắm tóc và giập đầu mẹ vô vách đến khi ḍng máu đỏ chảy dài xuống mặt th́ người đàn bà kia can Ra, không cho đánh nữa. Bà at mở bóp đầm, lấy Ra cái khăn tay để hỉ mũi… chứ không phải lau máu cho mẹ tôi.
Mẹ nắm tay tôi, lom khom v́ đau đến không đứng thẳng người lên được, trở lên nhà trên, mẹ xốc thằng em tôi đang ngủ dúi ở góc nhà. Mẹ vác nó lên vai, cố tha lưng nó cho đừng khóc nữa. Chúng tôi Ra khỏi nhà trong bóng chiều chạng vạng. Người đàn bà kia đứng lặng nh́n theo… tương lai của bà. Con chó phân bua vài tiếng sủa, rồi quyết định chạy theo những kẻ khốn cùng.
Chúng tôi đi bộ thật gần để sang nhà bà nội. Mẹ tôi gởi chị em tôi cho bà nội để đến nhà ông y tá trong xóm băng bó vết thương v́ máu chảy đầm đ́a. Nội xua đuổi chúng tôi làm om x̣m cả xóm. Chú Tư tôi ngoài quán nhậu, nghe chuyện trở về nhà. Ong Ra lệnh cho bà nội giữ đứa con trai, (năm đó, em tôi 4 tuổi) và Ra lệnh cho mẹ dẫn tôi đi đâu th́ đi, đừng về nhà nữa, đừng đến đây nữa. Mẹ tôi miễn cưỡng gởi lại thằng em tôi cho bà nội, nhưng nó khóc la, không chịu rời mẹ tôi. Chú Tư táng nó một bạt tai đến sặc máu mũi, chửi tới ba đời nhà nó. Mẹ tôi không cho đánh nó nữa bằng cách ôm nó vào ḷng mẹ. Chú Tư trút giận lên mẹ tôi c̣n tàn nhẫn hơn cha tôi. Chú đánh mẹ tôi như đánh chó. Đá lăn lông lốc trên sân… Tôi không c̣n khóc la nổi nữa, chỉ đứng há hốc miệng Ra nh́n. Thằng em tôi thôi khóc, máu mũi nó chảy xuống đỏ cả ngực áo nó lẫn áo tôi, nó vùng Ra khỏi tay tôi đang ôm nó trong lo sợ, nó dơng dạc chỉ mặt chú Tư! "Đụ má mày chú Tư." Ông cho nó một đá văng Ra ngơ, nó giẫy đàng đạch như con cá lóc bị đập đầu. Mẹ tôi ḅ Ra ngơ, lôi thằng em tôi và gọi tôi. Chạy. Con chó chạy theo…
florida80
08-01-2019, 19:45
Đêm đó, chúng tôi ngủ sạp ngoài chợ Chồm hổm là ngôi chợ tự phát, mọc lên sau "giải phóng". Bờ sông băi rác trước đây nhưng có lợi thế trên bờ dưới bến, thuận tiện cho việc mua bán của ghe thương hồ. Đêm xuống, mấy chiếc ghe thương hồ Leo lét đèn băo và tiếng hát lời ca vang lên cùng tiếng đàn vọng cổ. Tôi quá lạnh, sợ và đói nên không ngủ được, rúc vô mẹ tôi th́ thằng em không nhường hơi ấm, nó xô tôi Ra. Tôi ôm con chó, khóc thút thít… rồi lịm đi.
Khuya, mấy người Phường đội, du kích, công an… đi bắt vượt biên làm náo động mấy chiếc ghe thương hồ đă yên giấc. Họ bắt chúng tôi Chung với những người lạ, những người vượt biên lớ ngớ không biết chạy di đâu. Tất cả những người bị bắt, được giải về Công an Phường. Sáng hôm sau, công an nhận mặt ba mẹ con tôi là người địa phương nên thả Ra chứ không đưa đi trại giam.
Mẹ dẫn chị em tôi xuống cuối chợ, mua cho mỗi đứa một trái bắp luộc và dặn ngồi ngoan ở đó để mẹ đi xin việc làm. Con chó cũng kêu đói ăng ẳng đ̣i phần, mẹ nhường cho nó củ khoai lang luộc là phần của mẹ. Bây giờ, tôi mới thấy trên đầu mẹ tôi được buộc lại như đeo tang, máu khô c̣n đầy ở mang tai và gương mặt tím bầm nhiều chỗ. Chúng tôi ăn xong, ngồi ngoan một chỗ để mẹ đi gánh nước và rửa tô cho hàng hủ tiếu. Con chó lẽo đẽo theo mẹ đi gánh nước…
Từ đó, chúng sống ngoài chợ. Tối ngủ coi đồ cho hàng hủ tiếu khỏi dọn bàn ghế về nhà như trước đây. Gia đ́nh tôi cũng quen được ông bà Mười làm nghề thương hồ. Ong bà lên hàng là cả ghe cá mắm tới rau trái, dừa khô, khoai lang, bí đỏ… Họ mua bán trao đổi không hết hàng th́ để lại cho mẹ tôi bán chợ chiều v́ công việc phụ hàng hủ tiếu chỉ bán chợ sáng. Những ngày tháng ấy, tôi thấy mẹ tôi cười khi chợ vắng tanh về tối và thằng em tôi chơi với con chó nhiều hơn chơi với chị.
Chuyện ba mẹ con tôi sống ngoài chợ được đồn đến tai cha tôi và chú Tư cũng đồng nghĩa với hết yên ổn từ hôm bà nội đi chợ. Bà ngồi ăn bún thịt nướng chả gị thơm lừng. Tôi không giữ nổi thằng em như lời mẹ tôi dặn ḍ, nó vùng khỏi tay tôi để chạy đến bà nội xin ăn v́ thịt nướng thơm lắm! Bà nội hất nguyên tô bún vô mặt nó. Bảo lượm lấy mà ăn! Chửi ba đời chín kiếp nhà nó. Nó không lượm thịt nướng chả gị dưới đất mà chỉ thẳng vào mặt bà nội! "Đụ má mày bà nội". Người dưng cười hả hê bao nhiêu th́ mẹ tôi bị chú Tư ra chợ đánh cho một trận c̣n thê thảm hơn thế. Chiều tối hôm sau, tới phiên cha tôi ghé chợ, đánh cho mẹ tôi một trận nữa, đánh tới gẫy xương sườn. Từ đó về sau, thằng em tôi chỉ nói một câu: "Đụ má". Ai hỏi nó ăn hôn? Chơi hôn? Ngủ hôn? Đi đái hôn?... nó chỉ trả lời…! Người kẻ chợ gọi nó là "thằng Đụ má".
Chị em tôi sống nhờ cơm ông Mười nấu dưới ghe, bà Mười đưa mẹ tôi đi nhà thương chưa về. D́ Hường (cháu gọi bà hủ tiếu bằng d́, là người làm côn việc gánh nước, rửa tô với mẹ tôi). D́ mua cho chúng tôi hai bộ đồ mới… là tất cả những ǵ tôi c̣n nhớ được tới hôm nay
florida80
08-01-2019, 19:46
Ông ngoại (ông Mười) bỏ chị em tôi xuống ghe, con chó đă bị người ta bắt trộm làm thịt trong hôm mẹ tôi đi nhà thương. Chúng tôi khóc con chó quá mức nên quên khóc cho mẹ dở sống dở chết nơi đâu chúng tôi cũng không biết! Ông ngoại đưa chị em tôi về nhà ngoại ở dưới quê. Bà ngoại ở bệnh viện chờ bác sĩ "hàn xương sườn" cho mẹ tôi. Ông ngoại nói với chị em tôi như thế. Chúng tôi được ở nhà ngoại với d́ Hai, (d́ bị té sông hồi nhỏ nên tâm thần lăng đăng). Nhưng d́ biết nấu cơm cho chúng tôi ăn, d́ biết ca vọng cổ, hay lắm! Không nhớ bao lâu th́ mẹ tôi cũng được ông bà ngoại đưa về quê. Từ đó, mẹ tôi làm người đi trao đổi hàng hóa từ thành phố về, thu mua đặc sản trong xóm, sắp sẵn cho ông bà ngoại về tới là lên hàng và xuống hàng, đi liền. Ông bà ngoại không phải ở lại xóm một hai hôm để mua bán, trao đổi hàng hóa với xóm làng v́ đă có mẹ tôi lo.
Thương vụ của ông bà ngoại phát đạt nhờ có mẹ tiếp sức. Ông bà ngoại tôi tin là mẹ tôi đă đem may mắn đến gia đ́nh có bốn người con gái nên làm ăn ạch đụi hoài! Từ hồi có mẹ tôi th́ gia đ́nh ông bà ngoại đă đủ Ngũ Long Công Chúa nên ai cũng ăn nên làm ra. Trừ d́ Hai bị tâm thần nên không lập gia đ́nh, c̣n lại các d́ kế đều tự nhiên làm ăn được nên khá lên. Cả nhà ngoại thương mến mẹ con tôi đến độ ông bà ngoại gả chồng cho mẹ tôi với người đàn ông trong xóm, cũng làm nghề thương hồ và vợ chết khi sanh đứa con thứ hai cho ông. Mẹ tôi chưa đồng ư chuyện cưới hỏi th́ chú Tư đă xuống tới nơi, tố cáo với công an địa phương là ông bà ngoại tổ chức vượt biên nên mẹ con tôi bị bắt lần nữa. Ông bà ngoại xạt nghiệp lần đó, phương tiện làm ăn chỉ là cái ghe thương hồ mà bị cấm hoạt động v́ tội đưa người; chứa người vượt biên th́ c̣n ǵ để sống! Ngoại bán ghe để chạy chọt cho họ thả chúng tôi ra.
D́ dượng ba của tôi đă âm thầm chuẩn bị cho chúng tôi ra khỏi trại giam với lệnh phải trở về Sài g̣n trong ngày. Nhưng d́ dượng đón chúng tôi khi xe đ̣ rời Vĩnh Long không xa và đưa chúng tôi đi trốn trong g̣ mả - ngoài đồng hoang cả tuần tới hôm đi vượt biên.
2.
Chúng tôi đến đảo như mọi người vượt biên khác và khác người là ba mẹ con thui thủi, không biết có được đi định cư ở nước thứ ba v́ hoàn toàn không có thân nhân ở ngoại quốc. Cơ may bất ngờ là có một gia đ́nh vượt biên như chúng tôi, họ có thơ của thân nhân ở Pháp gởi tới trại. Trong thơ có mấy câu tiếng Pháp do đứa cháu nội của ông già vượt biên viết hỏi thăm ông nội, nhưng ông không biết đọc tiếng Pháp. Mẹ tôi dịch được sang tiếng Việt cho ông hiểu. Nhờ đó, mẹ tôi quen chú Thành. Chú giỏi tiếng Anh và làm việc cho ban lănh đạo trại để giúp đỡ đồng bào tỵ nạn, chứ chú đi Mỹ lúc nào cũng được v́ gia đ́nh chú đă sang Mỹ từ lâu.
florida80
08-01-2019, 19:46
Ngày tháng, những gia đ́nh vượt biên cùng chuyến đă đi định cư, chỉ c̣n gia đ́nh tôi ở miết v́ không người bảo lănh đi nước thứ ba; cũng không phái đoàn nào nhận chúng tôi đi bất cứ đâu để khỏi bị cưỡng bức hồi hương. Chú Thành quyết định làm đám cưới với mẹ tôi ngay bên trại tỵ nạn. Đám cưới được Ban lănh đạo trại tổ chức cho và có mấy phái đoàn ngoại quốc dự đám cưới nữa nên gia đ́nh tôi đi Mỹ với chú Thành, khá dễ dàng.
Tôi không tưởng tượng được sự giàu sang của gia đ́nh chú Thành, khi tôi tới Mỹ. Nhưng tôi không được sống trong căn nhà lộng lẫy, gọi bà cụ hiền khô là bà nội. Chúng tôi sống riêng ở một căn aparterment. Cuối tuần, chú Thành ghé thăm.
Mẹ tôi, một lần nữa lăn xả vào cuộc sống mới v́ hai đứa con nhỏ. Ai cũng khen mẹ tôi giỏi giang v́ tới Mỹ mấy ngày thôi đă lội tuyết đi làm cho tiệm fast-food Mỹ. Đêm, ngồi may tới khuya lơ để kiếm tiền. Từ khi mua được chiếc xe hơi cũ, cuối tuần nào mẹ cũng chở chúng tôi đến thăm bà… với quà bánh cho bà rất hậu.
Cuộc sống chúng tôi ổn định dần th́ bà bị trợt té gẫy chân, phải nằm bệnh viện lâu v́ giập lá lách nữa. Mẹ chú Thành có bốn người con trai th́ ba người con dâu trước đây không công nhận mẹ tôi là em dâu út, nhưng bây giờ cần người vô bệnh viện với mẹ chồng th́ gọi vợ Ut Thành! (Tôi đă bắt đầu biết suy nghĩ về gia cảnh của ḿnh và hoàn cảnh của mẹ v́ tôi đến Mỹ năm 10 tuổi, bây giờ đă sắp 13).
Mẹ tôi nói với chú Thành là mẹ xin nghỉ vacation, sau đó nghỉ không ăn lương để có thể chăm sóc cho bà. Nhưng mẹ nói với tôi: "Chú Thành đă cứu chúng ta, bây giờ mẹ phải giúp chú ấy. Mẹ bị buộc thôi việc v́ nghỉ nhiều quá, nên không có tiền lương nữa. Cũng không có thời giờ may để kiếm tiền trả tiền thuê aparterment…" Mẹ dạy tôi may và tôi đă ngủ gục trên bàn may nhiều lần để có tiền trả aparterment, năm tôi 13 tuổi.
Khi bà được xuất viện về nhà, mẹ tôi vẫn chăm sóc bà thêm mấy tháng. Khi bà tự nói: Bà đă có thể tự túc một ḿnh, mẹ tôi nên đi làm lại để nuôi con. Bà cho mẹ tôi một số tiền lớn lắm, có thể mua được căn nhà để ở. Nhưng mẹ tôi không lấy và tŕnh ra giấy ly dị với chú Thành mà mẹ đă kư sẵn để trả lại tự do cho chú Thành như thoả thuận của mẹ với chú Thành từ hồi làm đám cưới bất đắc dĩ bên đảo.
Tôi với thằng em, phản đối v́ chúng tôi đă thân quen với chú Thành như con với cha, dù chú không ăn ở với mẹ tôi. Tôi nhớ lần cuối đến thăm bà vào ngày cuối tuần v́ mẹ tôi quyết định dời đi tiểu bang khác sinh sống. Mẹ không giải thích lư do nhưng tôi lờ mờ hiểu là mẹ muốn xa bà và chú Thành.
Hôm đó thật buồn, bà ngồi trên ghế bành và khóc. Cuối cùng, bà tuốt cái nhẫn trên tay bà mà bà nói là quà cưới của bà. Bà trịnh trọng trao cho mẹ tôi: "Bác không có con gái để trao lại cái nhẫn này nên bác cho cháu. Về chuyện của cháu với thằng Thành, nó là người tín nghĩa trong việc giúp cháu qua được Mỹ, hai đứa phải mang danh nghĩa vợ chồng trên giấy tờ mà nó th́ sống độc thân mấy năm nay. Nó chờ cháu đó! Cháu cứ nhận cái nhẫn gia bảo này như cháu là người xứng đáng được bác trao lại kỷ vật của gia đ́nh. Nếu cháu nhận thêm ư nghĩa thứ hai - là cái nhẫn đính hôn cho con trai của bác th́ bác cảm ơn cháu thật nhiều."
Mẹ tôi khóc, chị em tôi cũng khóc, mẹ đưa tay cho bà đeo nhẫn vào.
florida80
08-01-2019, 19:47
Chúng tôi trở về aparterment của chúng tôi. Tôi bắt đầu suy nghĩ về t́nh cảm của người lớn! Tôi ước ǵ chú Thành đến tặng hoa cho mẹ tôi v́ nhẫn đính hôn th́ bà đă trao rồi. Tôi hỏi thằng em: "Mày có muốn chú Thành làm ba của ḿnh hôn?" Nó trả lời tôi bằng cái ôm chị hai thật lâu. (Nó là người khô khan t́nh cảm tới lạnh lùng, nó không thích nói và chỉ thích đánh lộn.) Không ngờ, mẹ tôi khóc sau lưng chúng tôi - hôm đó là thứ bảy. Sáng hôm sau, chú Thành ghé aparterment chở chúng tôi đi chơi như chú hứa. Hai chị em tôi xin qua cây xăng - sát bên aparterment mua kẹo để mang theo ăn. Mẹ tôi đang chuẩn bị đi làm, mẹ tôi đi làm liên tu bất tận…
Lần đầu tiên, chúng tôi nói dối mẹ với chú Thành v́ chúng tôi băng qua chợ Mỹ, mua một bó hoa hồng rẻ nhất (loại người ta đă bỏ ra ngoài tủ lạnh chưng hoa với bảng giá 50% off, v́ tiền chúng tôi có tới đó thôi!) Chúng tôi mang về, dúi vô tay chú Thành và hai đứa đứng yên. Chú nh́n chúng tôi thật lâu sau lớp kính cận rất dày của chú… chỉ có nước mắt chảy ra. Cuối cùng, chú cũng tiến đến mẹ tôi để trao bó hoa, chú trao luôn ra cái hộp bé xíu mà xinh xắn đến tuyệt vời…
Ba mẹ tôi đă ôm nhau thật lâu - trước mặt chị em tôi - để vài năm sau - tôi có thêm đứa em cùng mẹ khác cha. Lần đầu tiên từ khi đến Mỹ, mẹ tôi bỏ việc không làm để đi chơi. Ngày chủ nhật đầu tiên trong đời chị em tôi được đi chơi với cha mẹ. Chiều về, ăn nhà hàng sang trọng để hai chị em tranh nhau cái toilet mà ói v́ đứa nào cũng không quen với cao lương mỹ vị.
3.
Hai năm trước, tôi ghé thăm ba mẹ nhằm hôm ba đi câu với thằng em khác cha của tôi. Mẹ đưa tôi lá thơ viết tay có dấu Bưu điện Sài g̣n chứ không phải Vĩnh Long. Tôi b́nh tĩnh theo phản xạ của người trưởng thành dị biệt. Tôi ngồi nghĩ về ngôi chợ Chồm hổm ở bờ sông Dương Bá Trạc…
…Nhớ ba lần về Việt Nam, gia đ́nh tôi đều thuê xe về thẳng Vĩnh Long. Lần đầu về thăm ông bà ngoại và các d́; lần sau về xây mộ cho ông ngoại; lần cuối về xây mộ bà ngoại. Mẹ tôi về một ḿnh trong lần thứ tư để chôn cất d́ Hai đă măn phần v́ chứng tâm thần từ nhỏ của d́ nên d́ kém thọ. Không biết lần về một ḿnh, mẹ tôi có ghé thăm bên nội?! Tôi không nghĩ mẹ tôi c̣n ghé bờ sông Dương Bá Trạc làm ǵ! Nhưng bằng cách nào mà bên nội biết được địa chỉ của mẹ? Tôi không hỏi, cũng không đọc thơ dù phong b́ đă xé. Tôi ngồi lặng thinh, kư ức trở về năm lên 6 tuổi của ḿnh với ḷng oán hận tới ứa nước mắt. Mẹ tôi nói: "V́ lá thơ có liên quan tới con nên mẹ phải đưa cho con." Tôi ngước lên nh́n mái tóc bạc sớm của mẹ, đôi vai gầy và đôi mắt sâu… làm tôi không nói được lời oán trách nào hết! Mẹ ngồi xuống bên tôi như đêm đầu ngủ chợ, vết thương trên mang tai mẹ chỉ c̣n vết sẹo lu mờ, máu khô nâu đă sạch nhờ ơn chú Thành chùi rửa! Không biết mẹ có biết vết thương trong ḷng tôi với em tôi không bao giờ khép miệng!
Một tuần trôi qua, tôi mất ngủ hoàn toàn v́ ṭ ṃ muốn đọc lá thơ nhưng lại tự ḷng không cho ḿnh đọc. Tôi không muốn xát muối lên vết sẹo c̣n mưng mủ trong ḷng em tôi. Tôi không muốn làm tổn thương chú Thành khi ơn chú chưa trả mảy may! V́ ở vai tṛ người cha kế, chú xử tệ với chị em tôi th́ đă sao? Ngược lại, chú thương tôi bằng vất vả, hy sinh, chia sẻ… cho đứa con gái nhiều mặc cảm về gia đ́nh và xuất xứ bản thân. Chú khổ sở với tánh t́nh hung bạo, hận thù tất cả, không tin ai ở đời… của thằng em bất trị của tôi. Không ít lần nó làm cho chú suưt vô tù, mất việc, tiền bạc tiêu tan trong những lần phải bồi thường cho những người mà nó gây hại cho người ta. (Nó đánh người vô cớ khi chợt nhớ về thù hận đâu đâu trong tuổi thơ của nó.) Nó quên tiếng Việt đến 99%! Phần trăm c̣n lại là câu "Đụ má". Mỗi lần nh́n mẹ tôi cắn răng chịu đựng những cơn đau nội tạng bị tổn thương khi trở trời. Nó chửi thề tiếng Việt ỏm tỏi, mắt long lên giận dữ như con chó điên! Những lúc ấy, tôi an ủi, vỗ về nó để nó đừng ra đường đánh đại - bất cứ ai mà nó thấy mặt. Chú Thành lặng lẽ săn sóc mẹ tôi hết khăn nóng tới khăn lạnh. Chú nói chơi mà tôi khóc thiệt, "Lau ṃn da cũng không hết cái đau bên trong! Tụi con ngoan ngoăn nghe lời, cố gắng vươn lên… mới là cái khăn lông lau được nhức nhối trong ḷng của mẹ con. Hai đứa ráng lên…"
Tôi đến nhà em tôi sau cú điện thoại nó gọi, tôi đoán được việc nó đă thu xếp trước với anh rể v́ chồng tôi ít khi để tôi đi đâu môt ḿnh trong ngày nghỉ cuối tuần. Tôi đến một ḿnh và người vợ mới cưới của nó cũng vắng nhà vô cớ để chỉ có hai chị em tôi gặp nhau. Tôi ngồi chưa nóng ghế th́ ba tôi đến - chú Thành ở trại tỵ nạn năm xưa - nay đă già, qua hai tṛng kính cận thật dày, đôi mắt nhân từ độ lượng của ông vẫn như xưa - người đàn ông khuôn mẫu trong quyết định của tôi khi lập gia đ́nh v́ chồng tôi giống chú đến 90%, mười phần trăm c̣n lại là khoảng cách tuổi tác của hai người.
Ba chúng tôi không vào chuyện được khi chai rượu vang đă gần cạn. Chú Thành hỏi tôi:
- "Con đă đọc lá thơ của ba con chưa?"
florida80
08-01-2019, 19:48
Tôi trả lời:
- "Dạ chưa"!
Chú nói:
- "Không cần đọc nữa! V́ mẹ con đă đưa chú đọc.
Chính chú nói:
- Cứ đưa cho con để con quyết định. Nội dung bức thơ do cha con viết, chỉ một yêu cầu: Con bảo lănh ông ấy sang Mỹ v́ thằng Thắng (em tôi) không có giấy khai sanh. Con th́ có. Cha con cũng không có giấy kết hôn với mẹ con, nên chỉ ḿnh con có tư cách bảo lănh ông ấy sang Mỹ. Mẹ các con nhờ chú suy nghĩ giúp v́ bà không lường được hậu quả chuyện này. Với ḷng tin mà mẹ các con đă gởi gắm nơi chú! Chú tin ḿnh có thể vượt qua những khó khăn của gia đ́nh chú. Nhưng, hai con đă trưởng thành nhiều, chú muốn chính chúng con giải quyết việc riêng của gia đ́nh riêng của các con…"
Thằng em tôi nổi giận, mắt nó long lên! Chửi thề văng tục… nó thề giết cha tôi, giết hết bên nội… rồi tới đâu th́ tới nếu tôi bảo lănh ông ấy sang đây.
Tôi biết không bàn tính được ǵ với em tôi, tôi với chú Thành và chồng tôi lại ngồi xuống với nhau. Hai người đàn ông đă gầy dựng lại cuộc đời tôi từ đổ nát… cũng không ai cho tôi được quyết định cuối cùng v́ mỗi ḿnh tôi có liên hệ pháp luật với quá khứ! Tôi có tờ khai sanh oan nghiệt.
4.
Tôi đi gặp mẹ để đi đến quyết định cuối cùng cho chuyện có bảo lănh cha tôi hay không? Mẹ tôi biết trước cuộc gặp này nên có lẽ mẹ đă chuẩn bị chu đáo cho một lần nói hết với con. Tôi như người bạn của mẹ tôi nơi một góc nhà hàng xa lạ, hai người phụ nữ Việt Nam lạc lơng trong cái nhà hàng Mỹ như đôi bạn dạt trôi đến nơi này từ địa ngục trần gian. Mẹ tôi ăn mặc đẹp, nét đẹp trời cho… rồi tiếc! Nên ông ấy ganh tỵ với mẹ tôi hoài. Lâu lắm rồi, tôi mới nh́n kỹ mẹ ḿnh bằng con mắt khách quan để hiểu thêm v́ sao mẹ khổ! Người đàn bà nào không ham nhan sắc! Và đó là nguồn gốc của bất hạnh bản thân cùng những liên lụy đến đời sau… những nghĩ suy miên man trong đầu tôi không trốn chạy được ánh mắt mệt mỏi của mẹ ḿnh. Mẹ tôi dở lại từng trang đời cho đứa con nghe như nước đă qua cầu! Cầu bao nhiêu nhịp ḷng sầu bấy nhiêu…
Mẹ tôi nói:
"…mẹ không trả lời những câu hỏi của con, khi con c̣n quá nhỏ. Đến khi nói được với con th́ tự con thấy không nên hỏi mẹ nữa! Cảm ơn con đă xử sự với mẹ bằng sự chia sẻ thầm lặng đó! Nhưng hôm nay, mẹ nói hết một lần với con về xuất xứ của con và cả xuất xứ của mẹ nữa, khi định mệnh đă không buông tha ḿnh…
florida80
08-01-2019, 19:48
Biến cố 1975 đă liệng mẹ ra khỏi Viện mồ côi với tuổi đời 16, thân xác trưởng thành hơn đồng lứa, có lẽ hai người sinh ra mẹ cũng khá đẹp đôi. Mẹ không biết đi về đâu, làm ǵ để sống?... Khi trong tay chỉ có vốn tiếng Pháp ở tŕnh độ biết đọc, biết viết mà các d́ Phước đă dạy cho mẹ; một chút tài may vá, thêu thùa học được trong Viện mồ côi. Mẹ với người bạn thân trong Viện đă đói khát nhiều ngày mới xin được việc ở đợ cho một gia đ́nh mà trước mặt tiền đường là tiệm may. Người bạn của mẹ phải ở nhà dưới lo cơm nước, giặt giũ. Mẹ biết cắt may nên được bà chủ may mặc cho dễ coi để đứng tiệm ở nhà trên, dù thời ấy cũng chẳng ai may mặc ǵ nhiều. Tưởng cuộc đời có ăn có mặc được yên thân, ai dè ông bà chủ bảo coi nhà cho gia đ́nh họ đi chơi Đà lạt dăm hôm. Họ không trở về nữa. Họ đă vượt biên. Công an đến niêm phong nhà cửa, tịch thu tài sản. Mẹ với người bạn bị bắt đưa về Phường để điều tra! Thuở ấy, hai đứa trẻ mồ côi đâu biết được cạm bẫy ngoài đời. Đó chỉ là cái cớ cho họ đưa hai đứa con gái mồ côi ngờ nghệch về hành lạc, chứ ai đi bắt đám con ở làm ǵ! Cả hai đứa bị hăm hiếp tập thể trên tầng ba của ngôi nhà lầu, bất kể ngày đêm… Hai (chị em) mẹ quyết định tự tử. Cô chị nhảy lầu trong hoàn cảnh không mảnh vải che thân. Mẹ nhảy theo không thoát v́ bị níu lại. Người chị chết thảm trên lề đường đêm khuya, chắc cũng không được chôn cất ǵ đâu. Sáng hôm sau, họ giải mẹ lên công an quận để xoá dấu cái chết đêm qua của bạn mẹ. Từ quận giải đi tiếp đến đâu th́ mẹ không biết! Chỉ biết trên xe có chú Tư của con. Dọc đường, đồng bọn của chú Tư giải cứu, cướp tù. Họ bắn nhau với công an. Trong hỗn loạn tiếng súng, chú Tư nói mẹ chạy theo chú chứ ở lại th́ họ xử bắn mẹ. Mẹ chạy theo chú Tư… để ân hận suốt đời.
Chú, đưa mẹ về nhà bà nội con, rồi đi biến đến mấy tháng. Mẹ không có khái niệm về một gia đ́nh v́ nhỏ lớn ở trong Viện mồ côi. Mẹ chỉ biết so sánh gia đ́nh bà nội với gia đ́nh tiệm may và thấy khác xa, thế thôi. (Con cứ nhớ lại năm con 16 tuổi và sự khờ khạo của ḿnh th́ mẹ khờ gấp đôi con v́ mẹ ở trong Viện mồ côi nhỏ lớn. Không biết ǵ về đời sống bên ngoài). Có bà hàng xóm với bà nội, xúi mẹ trốn đi v́ bà nội là người hành nghề chứa chấp măi dâm, đó. Nhưng mẹ biết trốn đi đâu, khi miếng băng vệ sinh, mẹ cũng phải xin bà nội v́ mẹ đâu có đồng nào trong túi để tự mua.Mẹ ở nhà nội như con ở, trong tủi nhục cũng có cái mừng là ḿnh không bị có thai với đám công an. Mẹ bắt đầu hiểu biết về chuyện đó từ bà hàng xóm của bà nội. Mấy d́ Phước chỉ dạy mẹ phải giữ ǵn vệ sinh thật kỹ, hàng tháng thôi. Các d́ không dạy chuyện hơn. Nhưng ông nội con đă hăm hiếp mẹ đến có thai. Lần ông đang hăm hiếp mẹ th́ chú Tư đột ngột về nhà, vô pḥng. Chú, rút dao găm và đâm chết ông nội ngay trên người mẹ. Chú kéo xác ông xuống gầm giường v́ đang trưa. Đến đêm, chú Tư với bác Hai của con đưa xác đi đâu th́ mẹ không biết. Mẹ lên cơn sốt v́ khủng hoảng tinh thần triền miên mấy ngày. Bà nội cho uống thuốc bắc, đối xử tử tế ra mà mẹ không biết? Khi biết th́ đă thành kẻ giết người v́ thuốc đó là thuốc trục thai. Mẹ nhớ suốt đời chỗ bờ sông mà bà nội đă ném cái thai xuống ḍng nước… trôi đi.
Sau đó, mẹ lại có thai v́ chú Tư hăm hiếp. Tiếp theo, chú Tư đi tù bất ngờ v́ chú là người đâm thuê chém mướn. Tới bác Hai ra tù, (anh em họ vào tù ra khám như đi chợ). Bác Hai về nhà cũng bất thường như chú Tư, bác Hai cũng hăm hiếp mẹ như chú Tư. Mẹ biết ḿnh đă có thai với chú Tư nhưng không nói ra v́ sợ bà nội cho uống thuốc nữa. Mẹ không muốn giết người. Con hiểu! Khi bụng mẹ lớn rồi, mà vẫn chưa có tiền và có cách để trốn đi th́ bà nội bắt uống thuốc phá thai như lần trước. Mẹ đă biết gian ngoa, nói dối từ cuộc sống dạy ḿnh. Mẹ cầu cạnh bác Hai che chở và nói dối với bác: Cái thai trong bụng mẹ là con của bác Hai. Con ra đời như thế đó!"
florida80
08-01-2019, 19:49
(Tôi điếng người khi h́nh dung ra gương mặt chú Tư… lờ mờ trong trí nhớ! Gương mặt mà những khi thằng Thắng ngủ kḥ trên sofa… tôi nh́n mặt nó rồi nổi da gà v́ vừa thương vừa giận mà tôi không bao giờ hiểu được v́ sao? Tôi giải thích cho ḿnh không thoả đáng khi nghĩ thương v́ là chị em; giận v́ nó gieo tai họa cho gia đ́nh nghiêm trọng. Nó không biết thương chú Thành chút nào hết! Tôi giận nó để rồi thương trong ṿng lẩn quẩn. Sao nó lại giống người đàn ông mà tôi ghê sợ nhất là chú Tư! Cha tôi là chú Tư. C̣n ǵ cay đắng hơn trong đời tôi?!)
Qua cơn xúc động nhất thời, tôi không muốn nghe thêm về gia đ́nh bên nội tôi nữa! Nhưng tôi nghe v́ thương mẹ tôi. Tôi hiểu ḷng người đàn bà được nói ra những khổ tâm sẽ dễ chịu lắm! Nên mẹ tôi nói tiếp:
"Bác Hai thích mẹ th́ đúng hơn thương. Những người nhà nội mà biết thương ai! Mẹ cũng không hiểu v́ sao họ thích khi trong tay họ biết bao nhiêu cô gái trẻ. Bác Hai làm khai sanh cho con để pḥng khi chú Tư ra tù th́ không tranh chấp nữa v́ mẹ đă như là vợ bác Hai. Bác đưa mẹ qua sống ở căn nhà mà ḿnh đă từ đó ra đi…
Khi chú Tư ra tù (vượt ngục hay được thả th́ mẹ không biết). Chú Tư lầm ĺ tới đáng sợ! Lui tới nhà ḿnh khi bác Hai vắng nhà và hăm hiếp mẹ. Sự chống đối của mẹ hoàn toàn không có v́ chỉ thiệt thân với những trận đ̣n không tả nổi. Mẹ thật sự không biết thằng Thắng là con bác Hai hay con chú Tư. Chỉ sau này, căn cứ vô tính t́nh của nó th́ mẹ đoán nó là con chú Tư. Phần bác Hai con, là người nghiện rượu, x́-ke ma túy. Nên mẹ càng tin là thằng Thắng con chú Tư. Mẹ đối phó với hoàn cảnh ḿnh là gian ngoa, nói dối… với chú Tư để bảo vệ cái thai thằng Thắng v́ mẹ không muốn giết người - dù mới là phôi thai. Trong hoàn cảnh của mẹ lúc ấy, không có chọn lựa!
Chú Tư đánh bác Hai suưt chết v́ bác Hai cướp mẹ trên tay chú Tư , bác Hai trở mặt tố cáo chú Tư giết ông nội tại nhà. Sau này mẹ biết ra, ông nội cũng không phải là chồng bà nội. Ong có gia đ́nh và chỉ lui tới với bà nội theo lối già nhân ngăi non vợ chồng. Ông là cán bộ, đă che chở cho bà nội làm ăn phi pháp. Nên chính bà nội cũng nổi ghen với mẹ v́ bị ông bỏ rơi.
"Trong t́nh thế gia đ́nh tranh giành bát nháo đó, họ thi nhau trút giận lên mẹ là vậy! Mẹ hiểu chú Tư có t́nh cảm với mẹ hơn nhưng kẹt người anh tán tận, người mẹ bất nhân. Mẹ không muốn chú Tư giết bác Hai v́ ḿnh - dù họ tàn ác như nhau, nhưng là chuyện của họ! Không nên xui anh em người ta giết nhau để ḿnh mang tội. Người ta có tàn nhẫn với ḿnh th́ để bề trên xét xử.
Sau khi thằng Thắng ra đời, bác Hai không làm khai sanh cho nó v́ nghe lời người ngoài, bà nội… rồi tin nó là con chú Tư. Bác trở nên tàn độc với mẹ hơn, những lúc không tiền uống rượu, chích x́-ke, bác Hai bắt mẹ tiếp khách tại nhà để ông lấy tiền uống rượu và chích. Giai đoạn này th́ mẹ đă học được cách tránh thai từ những cô gái trong nhà chứa của bà nội. Chú Tư thù bác Hai về việc bắt mẹ tiếp khách, điều đó th́ mẹ biết! Nhưng chú bị người ta đâm ḷi ruột trong những tranh chấp ngoài đường, cũng là việc làm ăn của chú. Chú về nhà nội nằm dưỡng thương mấy tháng. Giai đoạn đó, mẹ chỉ muốn tự tử v́ tủi nhục. Nhưng hai con ḿnh ai nuôi? Mẹ rối trí dữ lắm! Mẹ nhớ những người khách hiền lành, họ thật sự có nhu cầu giải quyết sinh lư đơn thuần. Họ thương cảm những cô gái điếm bằng những đồng tiền dấm dúi cho riêng trong khi hành lạc v́ họ dư biết số tiền trả cho ông/ bà tú th́ bản thân người gái đĩ đâu có bao nhiêu, thậm chí không được đồng nào trong những hoàn cảnh bị khống chế.
Mẹ chắt chiu tiền đó để chờ cơ hội dẫn tụi con trốn đi nơi khác, sống. Mẹ có mua cho chú Tư gói thuốc lá, tô hủ tiếu… không phải v́ t́nh cảm của mẹ với chú mà đơn giản - chú là cha của tụi con. Mẹ phải có trách nhiệm với ông ấy cho tới khi tụi con trưởng thành. Suy nghĩ của mẹ lúc ấy là như thế.
Khi chú b́nh phục lại th́ nói mẹ dẫn tụi con lên Long Khánh sinh sống. Chú sẽ giúp đỡ về tài chánh và sẽ sinh sống với mẹ như vợ chồng. Nhưng mẹ tưởng tượng ra tương lai của tụi con… th́ trốn đi làm chi? Mẹ có mưu đồ trốn chạy nhưng với hai con thôi. Đó là căn nguyên của những trận đ̣n tàn tạ mà bác Hai với chú Tư đă trút lên mẹ.
Chuyện người đàn bà son phấn xuất hiện ở nhà ḿnh để bắt đầu một cuộc ra đi của ba mẹ con ḿnh, mẹ vẫn tin là Ơn trên đă cho ḿnh một lối thoát.
Bên ngoài cửa kính của nhà hàng, lá thu bay xào xạc về đâu? những chiếc lá tụ ở một góc parking th́ mục rữa theo thời gian. Tôi theo chiếc lá bay một ḿnh trên parking mênh mông - vô định! Không c̣n tập trung nổi để nghe mẹ tôi nói, nhưng mẹ cứ nói như không c̣n cách nào dừng lại được!
florida80
08-01-2019, 19:49
Từ khi ngủ chợ th́ con biết rồi. Những lần về Việt Nam th́ con cũng đă có trí nhớ. Hôm nay, mẹ chỉ nói về lần mẹ về một ḿnh. Sau khi xây mộ cho d́ Hai, (là các d́ muốn mẹ về chơi chứ không ai cần tiền của mẹ.) Lần đó, chú Thành đă chuyển về cho dượng Ba hai chục ngàn đô la, nên khi mẹ về tới là có hai chục ngàn và năm ngàn trong bóp tay của mẹ. Mẹ rời Vĩnh Long với tiền bạc c̣n nguyên v́ không d́ nào cho mẹ chi trả ǵ hết. Mẹ lên Sài g̣n với tâm nguyện thực hiện những điều ḿnh đă nghĩ trước đó. Mẹ t́m lại xóm xưa để thăm d́ Hường, (D́ bây giờ khổ lắm! Con cái cũng nghèo nên không nhờ được ǵ. Người chồng th́ y như bác Hai - x́-ke, nghiện rượu. Thiệt là khổ cho d́. Mẹ cho d́ mười ngàn đô la để sửa sang lại ngôi nhà đă mục nát tới hết cỡ. Bỏ nhà bank cho d́ mười ngàn đô la để d́ có thể sống bằng tiền lời từ nhà bank, chứ tuổi tác chưa già nhưng sức khoẻ yếu kém của d́ th́ chắc chắn khổ tới chết. Mẹ có đến bờ sông để thắp cây nhang xin lỗi người anh/ chị của con, mẹ đă bỏ nó mấy chục năm trời lạnh lẽo ngoài bờ sông - dù mới là phôi thai nhưng nó đă có linh hồn.
Không ngờ d́ Hường là người chị em mà Ơn trên đă ban cho mẹ. D́ nghèo vậy mà cũng đă xin lễ cầu siêu cho nó, rước vong linh nó vô Chùa để cầu siêu theo tín ngưỡng của d́. Mẹ nhớ hoài về hai bộ quần áo mà d́ đă mua cho tụi con - hôm tụi con theo ngoại về quê - là tiền giành dụm của một đứa rửa tô ngoài chợ. Hôm mẹ xuất viện, ông bà ngoại phải lén đưa mẹ xuống ghe (sợ gia đ́nh nội biết được th́ không biết điều ǵ xảy ra cho mẹ). Vậy mà trước lúc ông ngoại nhổ sào cho ghe đi, d́ Hường có mặt kịp thời. D́ đặt chồng tô đi thu gom từ những bạn hàng ở chợ xuống đất, d́ xuống ghe và ôm mẹ khóc hết nước mắt. Khi ghe đă đi rồi, mẹ mới biết được d́ đă lén đút hết cuộn tiền đi thu tiền hủ tiếu vô túi áo mẹ. Nghe bà ngoại nói, d́ bị đ̣n cũng tan xương nát thịt v́ tội ăn cắp số tiền đó.) Bao năm nay, mẹ cứ tâm niệm là mẹ c̣n thiếu người chị em một trận đ̣n, thiếu d́ Hường cái t́nh nghĩa người dưng mà hơn cả ruột thịt.
Mẹ không ghé thăm bà nội hay bác Hai, v́ chẳng có ǵ cho mẹ thăm. Nhưng d́ Hường có cho mẹ hay là chú Tư đang ở tù v́ vận chuyển x́-ke ma túy, chờ ngày ra pháp trường chứ không phải tù ngồi một thời gian như những lần trước. Mẹ suy nghĩ thật kỹ và tự đi thăm ông. Lúc đối mặt nhau ở nhà tù, ông nói: "Ong đă cầu nguyện cho được gặp lại mẹ một lần. Và ông đă măn nguyện". Những câu xin lỗi của một người ăn năn thật hay giả th́ mẹ không quan tâm, Mẹ chỉ nói với ông: "Tôi, không đến đây để thăm ông. Tôi đến đây chỉ để nói với ông: Những ǵ ông đă gây ra cho tôi th́ tôi bỏ qua! Những ǵ gọi là giúp đỡ tôi lúc khốn khổ th́ tôi trả ơn ông bằng cách cho ông biết: Hai đứa con tôi đă nên người…" Mẹ không muốn nói thêm nên ra về.
V́ mẹ không yên tâm lắm về cuộc sống của d́ Hường nên đă để lại địa chỉ cho d́ Hường liên lạc khi túng thiếu và cần mẹ giúp đỡ. Theo d́ Hường cho biết qua thơ th́ người chồng của d́ đă ăn cướp hết tiền sửa nhà (nên nhà cũng chưa sửa được ǵ mà tiền th́ đă hết). Phần tiền trong nhà bank th́ ông không lấy ra được nhưng đánh đập d́ mỗi tháng khi lấy ra tiền lời nhưng không đưa cho ông. Tóm lại, mẹ cũng không giúp được d́ sướng hơn mà làm cho d́ c̣n khổ hơn không có tiền. Thật là đau khổ.
D́ cũng cho mẹ biết: Sau lần mẹ vô thăm chú Tư trong tù th́ ông đă tự tử chứ không đợi ngày bị đưa ra pháp trường. Mẹ không ăn năn, hối hận ǵ về việc đó! Biết ông là cha của tụi con, và mẹ nghĩ ông ấy đă để lại một chút con người cho con cái không quá xấu hổ về người cha - như thế cũng tốt!
florida80
08-01-2019, 19:50
Chuyện ông chồng của d́ Hường đă đánh cắp địa chỉ của mẹ để đưa cho bác Hai với thoả thuận ǵ giữa họ th́ mẹ không biết. Mẹ chỉ tŕnh bày hết sự thật cho con quyết định có bảo lănh bác Hai sang đây hay không? Cho con hiểu rơ hết những điều mà bao năm qua mẹ đă không nói! Con thương hay oán trách mẹ th́ mẹ cam chịu khi không thể làm ǵ hơn được…"
Vậy là bức màn u uất về bản thân tôi đă được vén lên rơ ràng. Xét về mọi mặt… th́ tôi không nên bảo lănh bác Hai sang đây làm ǵ! Nhưng ḷng riêng tôi cứ muốn đưa ông sang đây để ông tận mắt thấy được hạnh phúc mà mẹ tôi đang có. Để ông thấm thía tội ác mà ông đă gieo cho người vô tội th́ về sau: Người hiền vẫn được trời thương, người ác vẫn bị trừng phạt. Tôi muốn ông sống thật lâu để chết ṃn trong bơ vơ và đau khổ ở xứ người, hơn là để ông chết với một cơn say thuốc phiện quá liều bằng cách gởi tiền về cho ông ăn hút ngập mặt; chết vô thừa nhận như một kẻ vô lại.
Những thù oán xưa cũ đă cho tôi nghị lực để hoàn thành ư nguyện từ mỗi miếng giấp khai sanh - xét ra chẳng có giá trị ǵ! Tờ khai sanh như tờ giấy lộn với cái mộc đỏ của cấp Phường, là đơn vị hành chánh cấp địa phương, vừa vô nghĩa, vừa nực cười… Nhưng ḷng riêng đă quyết nên tôi không ngại tốn kém. Tôi thực hiện bằng được một cuộc trả thù xứng đáng cho những ǵ mẹ con tôi đă chịu đựng từ mấy mươi năm qua và tới hết đời chúng tôi không chừng! Tánh t́nh em tôi có dịu lại từ khi Ơn trên đă sai phái người vợ hiền ngoan của nó đến giúp nó làm lại cuộc đời. Nhưng tôi biết trong ḷng nó chẳng bao giờ có b́nh an - nhất là những lúc mẹ tôi đau đớn với nội tạng hư hao v́ bị hành hạ xưa kia…
Ngày, vợ chồng tôi ra phi trường đón bác Hai - với danh nghĩa cha tôi. Tôi thề không khoan nhượng trong cuộc trả thù này. Nhưng bề trên không muốn cho tôi trở thành một người độc ác. Người đàn ông răng hô, da trắng xanh đến bệnh hoạn, nói giọng Bắc đặc… th́ chắc chắn không phải bác Hai tôi v́ gia đ́nh nội tôi người miền Nam. Tôi chưng hửng, không biết đối phó ra làm sao trong trường hợp mà ḿnh không lường trước được. May là chồng tôi tỉnh táo, anh nói chuyện với tôi bằng tiếng Anh và dùng toàn tiếng lóng v́ không biết ông Bắc này có biết tiếng Anh không? Chồng tôi đă b́nh tĩnh để suy xét:
florida80
08-01-2019, 19:51
"… Ba em (bác Hai) đă khôn hơn em tưởng! Ông qua đây làm ǵ cho em trả thù? Ông đă nhường chuyến xuất ngoại này cho một tội phạm trong nước hay cán bộ bị truy nă v́ lư do ǵ đó?... th́ anh không cần biết! Bác Hai ôm một đống tiền, tha hồ ăn hút ở Việt Nam, không sướng hơn sang đây cho em trả thù! Ông này đủ tiền mua một chuyến xuất ngoại và qua mặt chính quyền th́ ông ấy là tay ghê gớm bên Việt Nam. Anh nghĩ, ra khỏi phi trường, ông ta sẽ bỏ trốn ḿnh. Chuyện c̣n lại là chúng ta đối mặt với luật pháp ở đây là không khai báo khi đón nhận thân nhân giả mạo…"
- "…. Em hết biết tính sao rồi! Anh tính toán giùm em."
Chồng tôi cho biết:
- "Nếu ḿnh tố cáo ông ấy ngay trong phi trường th́ ḿnh vô tội. Ông ấy, không phải người tốt cho ḿnh áy náy hay hối hận ǵ đâu! Phần bác Hai của em bên Việt Nam cũng không yên nếu ông này không trót lọt bên đây! Có thể tay chân ông này sẽ đ̣i lại tiền bằng máu của bác Hai. Nhưng những người không đáng giúp này th́ rất cần trừng trị…"
Tôi đồng ư với chồng tôi nên anh giả đi vô toilet để gọi cảnh sát. Ong Bắc đúng như chồng tôi tiên đoán, ông cũng giả đi toilet nhưng trốn chạy! Ong ta là tội phạm cỡ nào bên Việt Nam th́ tôi thật thà không biết!
Chồng tôi đă giúp tôi qua được những rắc rối điên đầu với cảnh sát cho tới khi họ tóm được thủ phạm của một vụ lừa đảo sở Di Trú Hoa kỳ.
Nhiều lần ngồi nhớ lại chuyện ân oán này. Tôi hiểu biết hơn về ḷng ḿnh với những ân oán của con người. Tôi nghĩ… Hăy để bề trên phán quyết thay ta.
Phan
------------------------------------------------------
* Lời người viết.
Cảm ơn nhân vật "tôi" trong bài ghi chép của Phan. Cảm ơn bạn đă cho nhiều người suy nghĩ về t́nh yêu và hận thù trong những hoàn cảnh tương tự với bạn. Lớn hơn là suy nghĩ về t́nh yêu và hận thù trong thời đại chúng ta.
Cảm ơn nhân vật "mẹ" đă đồng ư cho phổ biến trên trang báo về cuộc đời không may nhưng kết thúc khá có hậu của bà. - Như một thông điệp chia sẻ cùng bạn đọc: Ở hiền gặp lành không bị ảnh hưởng ǵ từ văn minh và khoa học kỹ thuật. Con người muôn đời - gieo gió gặt băo - ở hiền gặp lành.
Chân thành cảm ơn qúy vị
Người ghi chép
florida80
08-01-2019, 19:51
Chuyện dễ nhưng khó!!!
Chuyện về loài chim ó:
Nếu đặt một con chim ó vào trong một chiếc lồng, với kích thước khoảng 2m x 2,5m, nhưng hoàn không có nóc, tức là phần trên được mở toang; con chim này sẽ vẫn hoàn toàn là một... tù nhân trong lồng đó.
Lư do: con chim ó luôn bắt đầu bay “chạy đà” khoảng 3- 4m đầu tiên. Không có quăng đường để chạy, theo thói quen, chim ó không thể bay lên, và sẽ chấp nhận bị cầm tù suốt đời, trong một “nhà giam” nhỏ không có mái!
Câu chuyện con dơi:
Một con dơi thường bay ra ngoài kiếm ăn vào buổi tối. Nó là một sinh vật nhanh nhẹn, linh lợi và bay chính xác.
Tuy nhiên, nó không thể cất cánh mà lại thả người rớt xuống rồi mới bay. Nếu nó được đặt trên sàn hoặc một mặt phẳng, th́ nó chỉ có thể lê bước loanh quanh một cách vô vọng, và, tất nhiên vô dụng, không thể bay đi.
Cho đến khi nó được rớt từ một độ cao nhỏ thôi là có thể tung ḿnh bay vào không trung.
Câu chuyện về con ong nghệ:
Con ong nghệ, nếu bị thả vào một cái ly lớn không đậy nắp, cũng sẽ ở trong ly đó cho đến chết.
Nó không bao giờ nh́n thấy đường thoát ở phía trên, mà chỉ cố gắng t́m cách nào đó thoát ra qua các mặt ngang bên, hoặc qua... đáy ly.
Và câu chuyện về con người...
Trong rất nhiều trường hợp, con người cũng giống như con chim ó, con dơi và con ong nghệ ở trên. Vật lộn với tất cả các vấn đề rắc rối của ḿnh, mà không bao giờ nhận ra rằng rất có thể có một giải pháp ở rất gần, trước mắt, v́ từ lâu, con người đă thường tự giam ḿnh trong những cái lồng của thói quen, sự cố chấp, sự ích kỷ, tham lam... và sự lệ thuộc vào người khác
florida80
08-01-2019, 19:52
Bài Tóan Nhân Quả
BÀI TOÁN MUÔN ĐỜI...!
Bài toán chính xác và muôn đời cho đời sống của mỗi chúng ta là bài toán nhân quả. Nghĩa là ta gieo nhân ǵ, th́ ta gặt quả ấy. Và ta sống trong môi trường nào, th́ trước sau ǵ ta cũng bị xông ướp bởi môi trường ấy.
Ta chỉ thoát ra khỏi bài toán nhân quả là khi nào ta không gieo nhân. Nhân đă không gieo th́ quả không bao giờ có. Quả đă có th́ nhất định phải có nhân và có duyên. Và ta không bị xông ướp bởi môi trường nào, là do sự sinh hoạt của ta hoàn toàn không liên hệ ǵ đến môi trường ấy.
Ta sống và hành hoạt giữa cuộc đời mà không bị xông ướp bởi những hoàn cảnh sai lầm, bởi những nhận thức sai lạc, bởi những tâm lư tà bậy, bởi những quan hệ sai lầm và bởi những sự nuôi sống sai lầm là một phép lạ.
Phép lạ đó là ǵ? Đó là phép lạ do quán chiếu nhân quả đem lại. Nhân xấu ta không gieo, th́ quả khổ ta không gặt. Nhân lành ta đă gieo trồng, th́ quả vui ắt ta phải có. Nhưng, tại sao ở trong đời có những người gieo nhân lành mà quả khổ vẫn nẩy sinh; những kẻ gieo nhân ác mà quả vui thường có?
Thế nào là nhân lành? Nhân lành là hạt giống tốt đẹp, có khả năng sinh ra trái ngọt. Người biết gieo nhân lành là người biết quan hệ với những người khác trong những ư hướng tốt đẹp. Một người có ư hướng tốt đẹp, người ấy quan hệ với mọi người mà không hề khởi lên ư hướng thủ lợi cho ḿnh dưới bất cứ h́nh thức nào. Khi quan hệ với mọi người không thủ lợi cho ḿnh dưới bất cứ h́nh thức nào, tức là người ấy đă gieo nhân lành vào đời sống của ḿnh. Và do gieo nhân lành như vậy, nên người ấy ở đâu và lúc nào cũng nếm được trái ngọt.
Thế nào là nhân không lành? Nhân không lành là hạt giống không tốt đẹp, có khả năng sinh ra trái đắng. Người không biết gieo nhân lành là người chỉ biết thủ lợi cho ḿnh, khi quan hệ với những người khác dưới bất cứ h́nh thức nào. Một người khi quan hệ với những người khác có ư hướng thủ lợi cho ḿnh, người ấy là người gieo nhân không lành vào đời sống của ḿnh. Và do gieo nhân không lành như vậy, nên người ấy ở đâu và lúc nào cũng bị nếm trái đắng.
florida80
08-01-2019, 19:53
Nhân thiện và ác hay nhân tốt và xấu, không nên nh́n vào những h́nh thức biểu hiện mà hăy nh́n vào ngay nơi bản chất hay ư hướng của hành động.
Một người với h́nh thức đem tài sản để hiến dâng cho những người khác, chưa hẳn người ấy đă tạo ra được nhân lành. Tại sao? V́ nếu người ấy hiến dâng tài sản cho người khác với ư hướng thâu tóm danh dự về cho ḿnh và ḿnh sẽ được mọi người tôn vinh là đạo đức hay hiền thiện, th́ việc hiến dâng tài sản của người ấy đi từ một ư hướng xấu hay ác, nên dù hiến dâng cả tài sản cho người khác, mà vẫn dẫn sinh quả khổ hay trái đắng cho họ.
Và trong đời, không có người nào do hiện thế gieo nhân ác mà sống an vui cả. Sự an vui của họ trong hiện thế là do họ thừa hưởng cái nhân tốt của họ đă từng gieo trồng trong quá khứ. Ví như người nông dân làm ruộng bị thất thu ba vụ mùa liên tiếp, nhưng họ không hề nợ nần và ăn gạo mua. Tại sao? V́ lúa cũ trong kho của họ c̣n lại từ những vụ được mùa trước đó. Nếu vụ tới tiếp tục mất mùa nữa, họ sẽ ăn gạo mua và sẽ gặp nhiều khốn đốn của gia đ́nh.
Và trong đời, không có một người nào do hiện thế gieo nhân thiện mà sống khổ đau cả. Những kết quả khổ đau mà họ đang có và đang chịu đựng trong hiện thế là do nhân không lành của họ đă từng gieo trồng từ quá khứ đem lại. Ví như người nông dân làm được mùa liên tiếp ba vụ mà vẫn ăn gạo mua. Tại sao? V́ những vụ mùa trước đó, họ đă bị thất thu, phải vay lúa để ăn, phải vay tiền để tiếp tục canh tác, nên dù vụ mùa hiện tại đang được bội thu, nhưng phải bù lỗ và trả nợ cho những vụ trước, khiến cho mùa hiện tại, tuy được mùa, nhưng họ vẫn ăn gạo mua. Nếu vụ tới tiếp tục được mùa, họ sẽ không c̣n ăn gạo mua, họ ăn chính gạo do họ làm ra và họ không c̣n là người mắc nợ.
Do đó, ta phải biết nh́n sâu vào quy luật nhân quả để ta có thể giải mă ẩn số của bất cứ bài toán nào trong cuộc sống của ta và có thể giúp cho mọi người cũng có khả năng giải mă ẩn số của bất cứ bài toán nào trong đời sống của chính họ.
Bởi vậy, một sự kiện dù xấu hay tốt xảy ra cho ta, ta phải có khả năng trầm tĩnh để nh́n sâu vào sự kiện ấy một cách sâu sắc, nhằm khám phá ra sự thật đang chứa đựng ở nơi sự kiện ấy. Một sự kiện dù xấu hay tốt đă xảy ra cho ta, đang xảy ra cho ta và sẽ xảy ra cho ta, chúng không bao giờ xảy ra cho ta một cách đơn thuần mà chúng xảy ra theo sự tác động liên đới của nhân duyên, nhân quả ba đời.
florida80
08-01-2019, 19:54
Mọi ẩn số trong các bài toán cộng, trừ, nhân, chia, phương tŕnh hay lũy thừa của cuộc đời ta, chúng không ra ngoài sự tác động liên đới của các pháp thuộc về nhân duyên, nhân quả quan hệ ba đời mà mẫu số chung của chúng đều là tâm.
Tâm ta khởi lên tác ư thiện, th́ chúng có khả năng hạn chế những hạt giống bất thiện nơi tâm ta, khiến cho thiện tâm của ta được tăng trưởng và lớn mạnh trong mọi ư hướng và hành động của ta, làm nảy sinh những hoa trái an lạc trong đời sống của ta.
Tâm ta khởi lên tác ư bất thiện, th́ chúng có khả năng hạn chế những hạt giống thiện nơi tâm ta, khiến cho những hạt giống bất thiện nơi tâm ta tăng trưởng và lớn mạnh trong mọi ư hướng và hành động của ta làm nảy sinh những hoa trái bất hạnh trong đời sống cho ta.
Bài toán học ấy là bài toán học muôn đời và chính xác cho mỗi chúng ta.
Vậy, ta phải chín chắn với mọi ư hướng của ta, trước khi hành động để mọi hậu quả xảy ra với ta, khiến tâm ta không bị rơi vào sự ân hận, rồi buông ra khẩu nghiệp một cách hèn hạ là tại, bởi và v́!
Nhân quả là bài toán muôn đời cho tất cả chúng ta. Bài toán ấy không phải làm ở trên giấy hay ở trong sách vỡ mà chính ngay trong cuộc sống. Và nó hiện hữu một cách linh hoạt và sống động đúng như sự sống động và linh hoạt của tâm thức chúng ta../.
Sưu tầm
florida80
08-01-2019, 22:31
Dạy Văn Có Phải Là Dạy Các Em Nói Dối?
Bài viết ngắn dưới đây của một sinh viên Sư phạm Văn chia sẻ nỗi băn khoăn về việc dạy Văn ở trường phổ thông: Dạy Văn là dạy ǵ?
Cô giáo ra đề Văn: “Em hăy tả bố em”. Cuối giờ, duy nhất một học sinh nộp giấy trắng. Cô giáo hỏi: “Sao em không viết bài?”, học sinh: “Thưa cô, em không có bố”. Cô giáo: “Thế sao không nh́n bố của các bạn mà viết?”.
Đấy là câu chuyện có thật. Câu nói của cô giáo có thật. Xót xa thay! Từ lúc tôi là sinh viên Sư phạm Văn, có một điều tôi luôn băn khoăn: Dạy Văn là dạy ǵ? Nhiều khi dạy Văn dường như là dạy cho các em nói dối?
Giáo viên dạy các em viết văn hay. Chứ không dạy các em viết văn thật.
Từ bé, các em đă được dạy làm sao viết văn cho bay bổng, hay ho, mượt mà. Bởi thế mà nhiều văn sáo hơn văn chân chất, nhiều hoa mỹ hơn văn thành thật. Tôi không nghĩ điều đó là vô hại.
V́ phải viết cho hay nên mới sinh ra “vấn nạn” văn mẫu. Tôi đi gia sư ở Hà Nội, từng dạy qua một em học sinh lớp 4, một học sinh lớp 6 và bây giờ là lớp 7. Vào cuối kỳ, 2/3 em học sinh đó được phát văn mẫu - bộ đề và bài văn phô tô về nhà học thuộc ḷng, để viết theo những bài văn na ná như thế. Học sinh học như con vẹt, là máy chép, là bản sao, không giống như thế th́ cô giáo không ưng!
Có những cái mẫu để làm theo cho quen tay. Nhưng quan trọng là làm theo măi rồi mài cùn đi tính sáng tạo. Nh́n mẫu quen mắt rồi, giờ có cái riêng, cái tôi thành ra lạ lùng, khó chấp nhận.
Càng ngày th́ học sinh càng quen nói theo, càng nói theo th́ càng đạo văn, càng giả dối. Các em quen nói lời của người khác, vậy nếu dạy văn mà quên mất rằng phải dạy các em biết nói ra những suy nghĩ và chính kiến của chính ḿnh, liệu có đáng buồn không?
Các em không được nói những ǵ ḿnh nghĩ, không được viết những ǵ ḿnh thích, không được tự do sáng tạo tung tăng trong thế giới tưởng tượng của các em. Mà các em phải nói theo người khác, phải viết theo văn mẫu, mà phải viết cho thật hay, thật mượt. Không nói lời của ḿnh, không viết đúng ư ḿnh, đó là giả dối. Như cô giáo ở trên thắc mắc học sinh ḿnh không nh́n bố người ta mà tả, đó chính là dạy học sinh giả dối trơn tru vậy.
Dạy Văn là dạy ǵ, đến giờ cái triết lư cao siêu tôi cũng không hiểu hết. Chẳng lẽ tôi sau này cũng sẽ trở thành một cô giáo dạy Văn như bao cô giáo khác, tiếp tục bằng ḷng với tất cả những ǵ đang diễn ra?
Vơ Thị Mỹ Ngà
florida80
08-02-2019, 21:36
HotMit.com
florida80
08-02-2019, 21:37
Niệm Phật Thành Phật
Những cái KHÔNG CÓ trong niệm Phật
1. Niệm Phật không phải để cầu xin Phật ban cho một điều ước nào đó.
2. Niệm Phật không phải để tăng thêm sức mạnh, thêm can đảm để đối phó với kẻ thù. Cho nên trong Phật giáo trải qua hơn 2.500 năm, không hề có chuyện một đoàn quân lâm trận giương cao biểu tượng hay h́nh Đức Phật để hăng máu, can đảm xông lên chém giết kẻ thù.
3. Niệm Phật không phải là để van xin Phật ban cho một giải pháp để giải quyết một t́nh thế khó khăn.
4. Niệm Phật không phải để xin Phật ban bố phép mầu, vặn cổ kẻ thù giúp chúng ta.
5. Niệm Phật không phải là quỵ lụy khóc than, trở nên hèn kém đối với Phật.
6. Niệm Phật không phải xin Phật chỉ lối, đưa đường cho chúng ta buôn may, bán đắt.
7. Niệm Phật không phải để dông dài kể lể, tâm sự chuyện kín, chuyện riêng tư với Phật.
8. Niệm Phật không giống như cầu nguyện, van vái thần linh.
9. Niệm Phật không phải để trở nên đời đời kiếp kiếp làm tôi đ̣i cho Phật.
10. Niệm Phật nhất thiết không phải để quên đời.
Những cái CÓ trong niệm Phật
1. Niệm Phật để tâm hồn thanh thản.
2. Niệm Phật để an trụ tâm. Đang nóng nảy, niệm Phật ḷng dịu hẳn xuống. Đang thù hận, niệm Phật hận thù hóa giải. Đang tham lam, niệm Phật bớt tham…
3. Niệm Phật để không cho niệm ác nảy sinh. Nếu niệm ác đă nảy sinh th́ không cho nó phát triển.
4. Niệm Phật để giữ ǵn thân-khẩu-ư.
5. Niệm Phật là phương thuật giữ ǵn Chánh niệm.
6. Niệm Phật tới vô niệm chính là Thiền.
7. Niệm Phật để nuôi dưỡng ḷng Từ bi.
8. Niệm Phật để trở thành Phật chứ không phải trở thành nô lệ hay tôi tớ cho Phật.
9. Niệm Phật cũng là phép trị liệu, bảo vệ sức khỏe.
10. Niệm Phật để giải trừ bớt ác nghiệp gây tạo trong quá khứ.
11. Niệm Phật để lúc lâm chung chẳng c̣n lo sợ, chẳng cần phải nhờ ai cứu rỗi, một ḿnh thẳng tiến lên Cực lạc của Phật A Di Đà.
12. Càng niệm Phật đầu óc càng sáng suốt, ḷng dạ thảo ngay, tâm tính hiền từ.
13. Kẻ ác khẩu, nói năng hung dữ chuyên niệm Phật sẽ giải trừ được khẩu nghiệp.
14. Niệm Phật khiến lời nói dịu dàng, khiêm tốn do đó không gây thù chuốc oán.
15. Niệm Phật để chuyển nghiệp.
16. Niệm Phật khiến đi đứng dịu dàng, cử chỉ khoan thai.
17. Niệm Phật có thể ngăn chặn được cám dỗ điên cuồng.
18. Chán nản, thất vọng, niệm Phật khiến tâm địa b́nh ổn.
19. Lâm vào ṿng lao lư, tù tội, mỗi tối nên ngồi ở tư thế "bán già", xoay mặt vào tường niệm Phật khoảng nửa tiếng đồng hồ, sẽ thấy tâm hồn thanh thản, thời gian ở tù qua nhanh.
20. Niệm Phật khiến ta b́nh tĩnh, không lao vào chuyện thị phi.
21. Niệm Phật có thể trở thành Thánh tăng, đạt tới trạng thái bất động, nhập đại định.
Thực hành niệm Phật
- Buổi tối nên niệm Phật.
- Trước khi đi ngủ nên niệm Phật cho đến khi nào đầu óc thanh thản để từ từ đi vào giấc ngủ.
- Sáng thức dậy nên niệm Phật, dù vài câu, bởi v́ sau giấc ngủ dài đầu óc con người thường hôn trầm. Niệm Phật vào đầu sớm mai cũng là dấu hiệu bắt đầu một ngày mới tốt lành.
- Khi nào thấy buồn chán nên niệm Phật.
- Thấy mất tự tin nên niệm Phật.
- Thấy ḷng xao xuyến nên niệm Phật.
- Thấy có thể bị cám dỗ nên niệm Phật.
- Thấy thời gian kéo dài, vô vị nên niệm Phật.
- Gặp rắc rối về pháp lư nên niệm Phật để b́nh tĩnh ứng phó.
- Bị ai chọc giận, công kích nên niệm Phật.
- Các em khi vào thi, nên niệm Phật để đầu óc thanh thản, b́nh tĩnh v.v…
- Đêm khuya thanh vắng một ḿnh trên tàu, xe, trên sông nước nên niệm Phật.
- Khi bệnh tật, đau ốm nằm nhà thương nên niệm Phật để không mất tinh thần,
- Nếu niệm Phật kết hợp với theo dơi hơi thở th́ công năng rất lớn chẳng khác ǵ thiền định vậy.
Sưu tầm
florida80
08-02-2019, 21:38
Lục Ḥa - Sáu Pháp Ḥa Trong Nhà Phật
Trong những giây phút lắng ḷng, có khi nào bạn nghỉ giữa tôi và bạn gặp nhau trên Diễn Đàn bắt nguồn từ một nguyên nhân sâu xa không?
- Nếu nguyên nhân đó tốt, th́ tôi và bạn lúc nào cũng dùng lời ôn tồn, dịu dàng, an ủi.
- Nếu nguyên nhân đó xấu th́ tôi và bạn thường hay tranh căi
Dầu là nguyên nhân xấu chúng ta vẫn sửa đổi được. Nếu bạn biết rằng có biết bao người trên thế gian này không có điều kiện như chúng ta. Không biết computer, internet,email là ǵ ? Không biết forum là ǵ, nơi ấy mỗi ngày có những bạn hữu ở bốn phương trời góp mặt chia sẻ cùng nhau. Dù là trên Mạng Ảo. Nhưng trong cái Ảo có cái Thật. Nếu bạn biết rằng, chúng ta vẫn c̣n gặp nhau, dù sau khi ta bỏ thân xác này để về cơi trời. Vẫn bắt tay mặt mừng nơi cơi Thiên đàng, nếu ta thực hiện được t́nh " Huynh Đệ". T́nh huynh đệ là t́nh thương, dù bạn ở trong tôn giáo nào, quan điểm chính trị của bạn ra sao ?
Hiền G̣ Công
- Viết sau khi xem bài thơ Tạ T́nh Bạn Ảo của tác giả NPN
Mời xem thêm Sáu Pháp Ḥa trong nhà Phật dưới đây
Lục ḥa
Cố Ḥa Thượng Thích Thiện Hoa
Lục ḥa là sáu phương pháp cư xử với nhau cho ḥa hợp từ vật chất đến tinh thần, từ lời nói đến việc làm.
florida80
08-02-2019, 21:46
A. MỞ ĐỀ
1. Tai hại của sự bất ḥa
Trong sự sống chung đụng hằng ngày, không có ǵ tai hịa bằng sự bất ḥa. Sự bất ḥa làm ung độc cuộc sống chung và bắt buộc người ta phải xa nhau, nếu không muốn ở gần nhau để làm khổ cho nhau.
Trong gia đ́nh, anh em không ḥa, th́ t́nh cốt nhục chia ly. Vợ chồng không ḥa, th́ gia nghiệp chẳng thành, con cái phải bị đau khổ, v́ gần cha th́ phải xa mẹ; gần mẹ th́ phải xa cha. Xóm làng không ḥa th́ hay sinh ra rầy rà, kiện cáo, chém giết lẫn nhau. Quốc gia không ḥa th́ sanh ra giặt giă loạn lạc, dân chúng khổ sở. Nhân loại bât sḥa, th́ chiến tranh tiếp diễn, nhân sinh điêu đứng, suy tàn.
2. Sự quan trọng của nhu ḥa
Đă thấy sự bất ḥa như thế nào, tất nhiên cũng phải thấy đức tánh nhu ḥa là cần thiết như thế nào cho đời sống tập thể.
Chúng ta thường nghe nói: "Dỉ ḥa vi qúi" (lấy ḥa làm quư). Bốn chữ giản dị ấy có một công dụng ích lợi vô cùng. Những ai lấy nó làm phương châm, th́ bất luận việc lớn việc nhỏ đều thành tựu dễ dàng. Trái lại, những ai khinh thường nó, th́ công việc chung không bao giờ có kết quả.
Sách Nho cũng có nói: "Thời thế thuận, không bằng địa thế lợi; địa thế lợi, không bằng nhân tâm ḥa" (thiên thời bất như địa lợi, địa lợi bất như nhân ḥa). Xem thế th́ đủ biết: yếu tố ḥa là quan trọng hơn hết trong mọi việc, mọi tổ chức. Gia đ́nh ḥa th́ gia đ́nh có hạnh phúc; nước nhà ḥa th́ nước nhà được thạnh trị; nhơn loại ḥa th́ thế giới an lạc.
Hiểu biết hơn ai hết sự quan trọng của đức tánh nhu ḥa trong đời sống tập thể, đức Phật đă chế ra pháp "Lục ḥa" cho hàng Phật tử.
florida80
08-02-2019, 21:47
B. CHÁNH ĐỀ
I. ĐỊNH NGHĨA
Lục ḥa là sáu phương pháp cư xử với nhau cho ḥa hợp từ vật chất đến tinh thần, từ lời nói đến việc làm. Ḥa ở đây là ḥa với mục đích tiến tới sự cao đẹp, đến con đường giải thoát, toàn thiện toàn mỹ, chứ không phải ḥa một cách nhu nhược, thụ động, ai nói quấy cũng ừ, ai nói phải cũng gật. Ḥa ở ở đây cũng không phải là phương tiện trong giai đoạn để rút thắng lợi về ḿnh, rồi lại chiến. Ḥa ở đây nhằm mục đích làm lợi cho tất cả, gây hạnh phúc cho tất cả, trong ấy có ḅng dáng "tự và tha" không có so đo "ta và người".
II. LỤC H̉A LÀ NHỮNG G̀?
Lục ḥa gồm có sáu điểm sau đây:
1. Thân ḥa cùng ở (Thân ḥa đồng trú)
Nghĩa là cùng nhau ở dưới một mái nhà, trong một phạm vi, một tổ chức, hôm sớm có nhau, cùng ăn cùng ngủ, cùng học cùng hành.
Khi đă sống chung đụng hằng ngày như thế, th́ phải ḥa thuận với nhau, không dùng sức mạnh, vơ lực để lấn hiếp, đánh đạp nhau. Nếu là anh em, vợ chồng, con cái trong một gia đ́nh, th́ phải trên thuận dưới ḥa, anh ra anh, em ra em, chồng ra chồng, vợ ra vợ, chứ không được lộn xộn vô trật tự, hiếp đáp, sát phạt nhau.
Nếu là những Phật tử, cùng ở với nhau học tập dưới một mái chùa, th́ tuy là không phải ruột thịt, nhưng cũng là những người con chung của đức Phật, cùng một lư tưởng mục đích, th́ cũng phải lấy cái ḥa khí làm đầu, không được chia phe phái, ỷ mạnh hiếp yếu, ỷ thế hiếp cô, mạnh ai nấy được.
Nếu là đồng bào, cùng chung sống trong một quốc gia xă hội, th́ phải lấy sự đoàn kết làm đầu, không được gây cảnh nồi da xáo thịt, chia năm xẻ bảy, làm thành giặc cḥm, giặc xóm; sát phạt nhau, chém giết nhau. Người nước ta có câu ca dao rất có ư nghĩa:
"Bầu ơi thương lấy bí cùng,
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn".
Khác giống, mà sống chung trên một giàn, c̣n phải ḥa thuận, thương yêu nhau; huống chi là cùng một dân tộc, một giống ṇi !
Cũng thể, đă là nhâ loại, cùng chung sống trên quả dịa cầu nầy, th́ dù là da trắng, da đen, da vàng hay da đỏ cũng là "Tứ hải giai huynh đệ" cả. Đă là giống người như nhau mà lại đem nhau ra chiến trường bắn giết nhau, tàn sát nhau, làm mồi cho súng đạn vô trí, th́ thật là vô cùng phi lư.
Tóm lại, đă cùng chung sống với nhau trong một địa vị, một giới hạn, một hoàn cảnh, th́ bao giờ cũng phải ḥa hảo với nhau.
2. Lời nói ḥa hiệp, không tranh căi nhau
Muốn thân không đánh đạp nhau, không đối chọi nhau, khi ở bên cạnh nhau, th́ lời nói phải giữ ǵn cho được ôn ḥa nhă nhặn; trong mọi trường hợp, nhất thiết không được rầy rad, căi cọ nhau.
Có người thân ḥa mà khẩu không ḥa, ăn thua nhau từng câu nói, t́m cách mỉa mai, châm thọc nhau, hạch hỏi nhau từng tiếng một, cuối cùng sanh ra ấu đả nhau.
Trong một gia đ́nh, xũng v́ một lời nói không ḥa, mà nhiều khi anh em xa ĺa nhau, vợ chồng ly tán nhau, cha con không thấy mặt nhau, trưỏ thành những kẻ xă lạ, thù hằn nhau.
trong xă hội, cũng v́ một lời nói không ḥa, mà nhiều khi quốc gia phải lâm nạ chiến tranh, nhân loại phải bị đẩy vào ḷ sát sanh thảm khốc.
Bởi thế, nên thân thể ḥa chua phải là đủ, mà Phật dạy phải ḥa cả miệng nữa. Nghĩa là người Phật tử phải nói lời dịu dàng, ḥa nhă với nhau, nhất thiết không được căi lẫy, gây gỗ nhau. Nếu có ǵ thắc mắc, cần phải bàn căi cho ra lẽ, th́ tuyệt đối phải dùng lời nói ôn tồn, ḥa nhă mà bàn luận.
florida80
08-02-2019, 21:48
3. Ư ḥa cùng vui (Ư ḥa đồng duyệt)
Duy thức học có nói: Ư là hệ trọng hơn hết, nó là động cơ thúc đẩy miệng và thân. Kể công th́ nó đứng đầu, mà kết tội, nó cũng đứng trước (công vi thủ, tội vi khôi). Bởi thế cho nên, trong một gia đ́nh, một đoàn thể, mỗi người cần giữ ǵn ư tứ, tâm địa của ḿnh. Nếu ư tưởng hiền ḥa, vui vẻ th́ thân và lời nói dễ giữ được ḥa khí. Trái lại nếu ư tứ bất ḥa, thường trái ngược nhau, ganh ghét nhau, th́ thân và khẩu khó mà giữ cho được ḥa hảo. Dù có cố gắng bao nhiêu, để thân và khẩu được ḥa khí, hay v́ sợ một uy quyền ǵ trên, mà phải ăn ở ḥa thuận với nhau, th́ sự ḥa thận này cũng chẳng khác ǵ một lớp sơn đẹp đẽ, tô lên một tấm gỗ đă mục. Một khi sự xung đột bên trong đă đến một mức độ không thể chứa đựng được nữa, tất nó sẽ nổ tung ra trong lời nói hay trong những cái đấm đá; cũng như tấm gỗ khi đă mục quá rồi th́ thế nào lớp sơn bên ngoài cũng rạn nứt, đổ bể.
Đức Phật đă thấu rơ như thế, nên Ngài dạy phải có tâm ư vui vẻ ḥa hiệp trong khi chung sống với nhau.
Muốn được tâm ư ḥa hiệp, phải tu hạnh Hỷ xà. Hỷ xả nghĩa là bỏ ra ngoài những sự buồn phiền, hờn giận, không chấp chặt trong ḷng những lỗi lầm của kẻ khác. Có như thế, tâm hồng mới thư thái, vui vẻ được, và ư nghĩ mới trong sáng, thanh tịnh được. Vậy Phật tử chúng ta hăy cố gắng tu hạnh hỷ xả mới được.
4. Giới ḥa cùng tu (Giới ḥa đồng tu)
Trong một tổ chức, một đoàn thể nào có trật tự, tất đều có kỹ luật qui cả hẳn hoi.
Trong đạo Phật, mỗi Phật tử, tùy theo địa vị cấp bậc tu hành của ḿnh, mà thọ lănh ít hay nhiều giới luật. Người tại gia th́ thọ Ngũ Giới; người xuất gia thí thọ 10 giới nếu là Sa Di, thọ 250 giới nếu là Tỳ kheo, thọ 348 giới nếu là Tỳ kheo Ni v.v...
Khi Phật tử hội họp lại, hay khi cùng chung sống để tu học, mỗi ngày tùy theo cấp bậc của ḿnh mà giữ giới. Đă cùng một cấp bực với nhau, th́ tất phải thọ giới và giữ giới như nhau, chứ không được lộn xộn, giữ giới nầy, bỏ giới kia, giữ giới kia, bỏ giới nọ, mỗi người mỗi thứ. nếu có sự vô kỷ luật nầy th́ lẽ tất nhiên tổ chức ấy sẽ tan ră. V́ thế, đức Phật dạy: khi Phật tử đă chung sống với nhau, thỉtiệt để phải cùng nhau tu những giới luật như nhau, giữ đúng những giới luật của cấp bực ḿnh.
florida80
08-02-2019, 21:48
Nói rộng ra, trong một trường học, một gia đ́nh Phật tử, một hội chẳng hạn, bao giờ cũng lấy kỷ luật làm đầu. Trong trường, nếu học sinh không giữ kỷ luật của trường, ai muốn ra cứ ra, ai muốn vào cứ vào, ai muốn học cứ học, ai muốn chơi cứ chơi, th́ trường ấy ắt phải sập. Trong gia đ́nh Phật tử, đoàn sinh mỗi người mỗi làm theo mỗi ư riêng ḿnh, không tuân năm điều luật của gia đ́nh, không làm theo huấn lệnh của Huynh trường, th́ dg Phật tử ấy sẽ tan ră. trong một hội viên không tôn trọng điều lệ của hội, phân chia giai cấp, tự cho ḿnh sang không cần giữ giới như người hèn, tự cho ḿnh giàu, không gữ giới như người nghèo, tự cho ḿnh có học thức không giữ giới như người vô học; nếu có t́nh trạng như thế tất hội ấy sẽ tan ră.
Nói tóm lại, trong một đoàn thể, đạo hay đời, nếu không cùng nhau ǵn giữ giới điều, kỷ luật, quy tắc, th́ chúng ta không bao giờ sống chung với nhau được. Vật Phật tử, muốn ḥa hợp cùng nhau để tu tập, th́ mỗi người cần phải ǵn giữ giới luật như nhau.
5. Thấy biết giải bày cho nhau hiểu (Kiến ḥa đồng giải)
Trong sự sống chung, mỗi người hiểu biết được điều ǵ, khám phá được điểm ǵ, phải giải bày, chỉ bảo cho người khác hiểu. Như thế tŕnh dộ hiểu biết mới không chênh lệch, sự tu học mới tiến đều về tinh thần b́nh đẳng, mới dễ giữ vững giữa những người cùng ở một đoàn thể.
Khi ta khám phá ra được một điều ǵ mới lạ, hay có một ư kiến ǵ hay ho, nếu ta không giải bày cho người chung quanh, th́ không những ta là một kẻ ích kỷ, mà c̣n tạo ra một sự tắc nghẽn giữa sự thông cảm với những người khác. Ḷng ích kỷ và sự tắc nghẹn ấy là mối dây của sự chia rẽ, bât sḥa, xung đột. Trớc một vấn đề, mỗi người sẽ nghĩ, sẽ thấy mỗi cách, và do đó, sẽ gây nghi ngờ, hoang mang trong đoàn thể, v́ phần đông không biết tin vào ai.
Nhất là trong kinh sách Phật, vừa nhiều, vừa cao siêu, vừa đủ loại, mỗi Phật tử có thể khám phá ra một khía cạnh khác nhau, t́m ra một ư nghĩa có thể đúng, mà cũng có thể sai. Trong người trường hợp ấy, mà không gấp rút giải bày quan điểm, ư kiến của ḿnh cho mọi người trong đoàn thể hiểu biết, th́ khó mà có thể sống ḥa hiệp với nhau.
6. Lợi ḥa cùng chia cân nhau (Lợi ḥa đồng quân)
Về tài lợi, vật thực, đồ dùng phải phân chia cho cần nhau hay cùng nhau thọ dụng, không được chiếm làm của riêng, hay giành phần nhiều về ḿnh.
Trong khi sống chung, nếu có người đem cho vật thực, y phục, mền chiếu, thuốc thang v.v...th́ phải đem quân phân tất cả, nghĩa là chia cho đều nhau, không v́ t́nh riêng, kẻ ít người nhiều, kẻ tốt người xấu, nhưng phải lấy công bằng làm trọng. Giữ được như thế, th́ dù ở chung ngh́n người cũng vẫn ḥa vui. Trái lại, nếu v́ tính tư, ư riêng tham tài ham lợi th́ dù chỉ có vài ba người chung sống với nhau, cũng không thể ḥa được.
Trong xă hội sở dĩ có sự xung đột dữ dội, phân chia giai cấp, cũng do v́ thiếu sự "Lợi ḥa đồng quân" cả. Người giàu th́ giài quá, kẻ nghèo th́ nghèo xơ, kẻ dinh thự nguy nga ruộng đất c̣ bay thẳng cánh, có kẻ không có một cḥi tranh vách đất. Do đó, không thể có ḥa b́nh được: người vô sản xung đột với kẻ hữu sản, nước nghèo đói sanh sự với nước phú cường.
nếu nhân loại thâm hiểu rằng: cuộc giàu sanh phú quư trong nhân gian, như hạt sương đọng trên cành hoa, công danh vinh hiển trên đời như bọt nước nổi trên mặt biển, th́ chắc sự chênh lệch giữa giàu và nghèo sẽ bớt đi nhiều lắm, và nhân loại sẽ bớt xung đột nhau hơn.
Với một tinh thấn b́nh đẳng lợi tha, từ bi cứu khổ, với một tri huệ soi thấu rơ sữ vô thường, giả tạm của cuộc đời, Đức Phật đă dạy: "Có tài lợi, nên tùy phận chia sớt cho nhau", hay triệt để hơn nữa: "Lợi ḥa đồng quân".
bậy chúng ta đă là Phật tử, phải nên cố gắng thực hành cho được lời dạy ấy.
florida80
08-02-2019, 21:49
C. KẾT LUẬN
Để có một ư niệm tổng quát về Lục ḥa chúng ta hăy ôn lại một lần nữa, những ư chính trong 6 điều chỉ bảo của đức Phật:
1) Hăy chung sống với nhau một cách ḥa hợp, hăy chung lưng đấu cật, đùm bọc nhau, chứ không nên dùng vơ lực để đàn áp nhau.
2) Hăy nói năng với nhau một cách dịu dàng, ḥa nhă; nếu có điều ǵ thắc mắc cần bàn căi, th́ cũng phải bàn căi trong ôn ḥa, lễ độ.
3) Hăy nuôi dưỡng ư tốt đẹp đối với nhau, hăy trau dồi đức hỷ xả; đừng bao giờ thù hiềm, ganh tỵ nhau.
4) Hăy giữ đúng giới luật như nhau, hăy lấy kỷ luật làm đầu. Vô kỷ luật th́ không một đoàn thể nào có thể tồn tại được.
5) Hăy giải bày những sự hiểu biết, những ư kiến của ḿnh cho người chung quanh. Người thông hiểu nhiều, phải có bổn phận chỉ bày cho người hậu tiến và dắt họ đi kịp ḿnh.
6) Hăy chia đồng đều tài lợi thu thập được cho những người cùng sống chung với ḿnh, để mọi người đều được thỏa măn, vui vầy.
Sáu điều dạy trên đây, nếu chúng ta thực hiện một cách triệt để th́ trong gia đ́nh, cha mẹ, vợ chồng, anh em, đều được ḥa thuận yên vui, gia nghiệp mỗi ngày một thịnh đạt; quốc gia được hùng cường thịnh trị, thế giới đ ḥa b́nh an lạc.
Riêng về trong giới Phật tử chúng ta, nếu áp dụng đúng đắn pháp "Lục ḥa", th́ sự tu học của chúng ta mau được tiến bộ, con đường giải thoát được gần hơn, và cảnh giới Cực lạc không phải chỉ là một ước vọng.
Vậy xin khuyên các Phật tử mỗi người sau khi học hiểu rơ Lục ḥa, phải thật hành cho được và khuyên mọi người thật hành theo, để cùng hưởng hạnh phúc chung.
florida80
08-02-2019, 22:01
Mọi Chuyện Rồi Sẽ Qua Đi
Hăy nhớ rằng,
MỌI CHUYỆN RỒI SẼ QUA Đi
Nguyễn Minh Tiến dịch
Điều quư giá trong sự khôn ngoan để lại của người xưa đă giúp tôi rất nhiều là câu ngạn ngữ: «Mọi việc rồi đều sẽ qua đi.» Nó đă giúp tôi trong việc vượt qua những điều bực dọc hàng ngày mà mỗi người trong chúng ta đều phải đối mặt, cũng như nhiều giai đoạn khó khăn trong đời tôi.
Hăy nghĩ kỹ về điều này. Tất cả mọi việc đều đến, rồi đi. Những rắc rối được tạo thành, rồi tan biến. Một ngày kia, chúng ta đang trong kỳ đi nghỉ, ngày sau đó, trở lại với công việc. Chúng ta mắc phải một cơn cảm lạnh hay cảm cúm, và rồi nó qua đi. Chúng ta bị một vết thương, và rồi, trong hầu hết trường hợp, nó lành lặn trở lại. Chúng ta mong đợi một sự kiện, và rồi sau đó cũng biết là nó đă qua đi. Chúng ta mong đợi cúp bóng đá Super Bowl, và những ngày sau đó, lại mong đợi cho mùa bóng kế tiếp.
Có một cảm giác tự do lớn lao khi nhớ đến câu ngạn ngữ này. Trong thực tế, nó có thể là nền tảng của một cuộc sống thanh thản. Nó có tác dụng như một sự nhắc nhở quan trọng rằng mọi thứ đều có một không gian, thời gian nhất định của nó. Nó cho phép chúng ta nh́n thấy triển vọng tương lai trong những giai đoạn đang có khó khăn, một quy luật cơ bản là không có điều ǵ tồn tại măi măi. Nó mang lại cho chúng ta hy vọng và sự tự tin rằng chúng ta rồi sẽ vượt qua điều này – mọi việc sẽ trôi qua, chắc chắn như vậy.
Lấy ví dụ, khi bạn có con nhỏ, rất dễ có ư tưởng phàn nàn rằng: «Ḿnh sẽ chẳng bao giờ có được một đêm yên giấc như xưa nữa.» Nếu không có triển vọng thấy trước là «Mọi việc rồi đều sẽ qua đi» thật rất dễ đi đến cảm giác quá sức chịu đựng, thậm chí thất vọng hoàn toàn trong những giai đoạn khó khăn này. Mỗi một đêm mất ngủ dường như là rồi sẽ kéo dài bất tận. Đầu óc bạn đầy sự lo sợ. Bạn cảm thấy tuyệt vọng, thấy trói buộc và như quá sức chịu đựng.
Nhưng chắc chắn là cũng giống mọi chuyện, giai đoạn này rồi cũng sẽ qua đi. Và bạn bước vào những giai đoạn thách thức mới. Cùng một khuynh hướng này sẽ áp dụng cho tất cả những thách thức khác nữa của cuộc sống. Bạn đang trải qua một cơn khủng hoảng và cảm thấy ḿnh chẳng bao giờ có thể vượt qua nổi, nhưng rồi, bằng cách nào đó, bạn t́m được một giải pháp. Bạn có một trận căi cọ dữ dội với vợ (hoặc chồng) ḿnh, và thề là sẽ không bao giờ tha thứ. Nhưng cuối cùng th́ bạn nhận thấy tận đáy ḷng ḿnh vẫn yêu thương như cũ. Bạn trải qua một giai đoạn cực kỳ bận rộn trong công việc, và bạn cảm thấy không thể nào chịu đựng lâu hơn nữa. Và rồi thời biểu của bạn cuối cùng cũng trở lại như b́nh thường. Lần này qua lần khác, chúng ta phấn đấu và vươn tới.
Khi chúng ta nh́n lại cuộc sống của ḿnh, rất dễ dàng để nhận ra mọi việc đều đến rồi đi. Mùa xuân, mùa hạ, rồi mùa thu. Niềm vui, nỗi đau, sự khen ngợi, rồi chê trách. Khó khăn, dễ dàng, nghỉ ngơi và mệt nhoài. Thành đạt, thất bại, và bao nhiêu điều khác nữa
florida80
08-02-2019, 22:02
Sự thanh thản và hạnh phúc chân thật chỉ đến khi chúng ta nhận ra được nguyên lư này, không chỉ bằng cách hồi tưởng lại, mà là ngay trong khi chúng ta đang trải qua những khó khăn. Bằng cách này, chúng ta giữ được trạng thái quân b́nh giữa sự hỗn loạn.
Khi bạn nhớ rằng mọi việc đều đến và đi, bạn giữ được cách nh́n của ḿnh, một tâm hồn rộng mở, và thậm chí cả một tính khí khôi hài, vui vẻ trong mọi giai đoạn của đời ḿnh.
Tôi khuyến khích bạn tự nhắc nhở ḿnh câu ngạn ngữ này mỗi khi bạn cảm thấy bực dọc, căng thẳng hay khó chịu, cũng như trong lúc bạn trải qua những giai đoạn cực kỳ khó khăn. Cuộc sống rất ngắn ngủi. Con cái chúng ta nhỏ dại, rồi trưởng thành. Bản thân chúng ta trẻ khỏe, rồi già yếu. Chúng ta sẽ đi qua tất cả những điều đó.
Cách tốt nhất và hiệu quả nhất để duy tŕ một tâm hồn tươi đẹp và giữ cho chính ḿnh không rơi vào cảm giác quá sức chịu đựng là luôn nhớ rằng, mọi việc – kể cả những việc rất khó khăn – rồi đều sẽ qua đi.
Trích từ sách:
Đừng mất thời gian v́ những điều vụn vặt
Don’t worry about the Small Stuff with your Family
Richard Carlson
florida80
08-03-2019, 19:45
24 Bài Học Đáng Giá Về Hôn Nhân Của Vị Tiến Sĩ
Hôn nhân không phải cửa hàng phục vụ 24 giờ. Người bạn đời, dù rất mong muốn, cũng không thể đáp ứng hết mọi nhu cầu của bạn.
Từ 24 năm duy tŕ cuộc hôn nhân của ḿnh, nhà tâm lư học, chuyên gia về sức khỏe tinh thần, tiến sĩ Margaret Rutherford chia sẻ những bài học về mối quan hệ thiêng liêng này trên tờ Huffingtonpost.
Hôn nhân không…
1. Hôn nhân không dành cho người yếu đuối. Nó đ̣i hỏi rất nhiều nỗ lực.
2. Hôn nhân không đồng nghĩa với việc đạt được tất cả những ǵ ḿnh muốn mọi lúc mọi nơi. Hôn nhân không giống nền độc tài chuyên chính, bởi việc bạn luôn giành chiến thắng đồng nghĩa với thất bại cho người bạn đời. Tính hiếu thắng khiến bạn thấy ổn, nhưng với đời sống vợ chồng th́ không.
3. Hôn nhân không cần những kiến thức cao siêu như khoa học tên lửa. Nền tảng của hôn nhân dựa trên những điều thật sự giản đơn mà bạn có thể t́m kiếm mỗi ngày. Ấy là sự ân cần, thái độ tôn trọng và ḷng chung thủy.
4. Hôn nhân không giống thời trang. Hôn nhân không có khái niệm lỗi thời, sự hiện diện của hôn nhân là thiết yếu.
5. Hôn nhân không thể tự ḿnh duy tŕ sự thú vị. Mối quan hệ gắn bó với duy nhất một người trong thời gian dài có thể dẫn tới lúc cả hai cảm thấy chán nản. Đó là khi cả hai phía cần nỗ lực giữ lửa hôn nhân bằng cách tự làm mới ḿnh, hâm nóng mối quan hệ.
6. Hôn nhân không giống sự sưu tập. Bởi niềm vui mà hôn nhân mang lại là thứ bạn không thể thu nhặt bằng tay trần. Bạn chỉ cảm nhận được nỗi niềm hạnh phúc bằng trái tim và bằng cách sống trong đó. Đây là lư do làm hôn nhân trở nên đặc biệt thiêng liêng.
7. Hôn nhân không dành cho ai thiếu kiên nhẫn. Những điều mới lạ lần đầu trải nghiệm trong hôn nhân cần có thời gian để vun đắp và phát triển, để bạn khám phá, t́m ṭi và hiểu rơ.
8. Hôn nhân không phải nơi dành cho những lời lẽ chỉ trích hay lăng mạ. Những yếu tố gây tổn thương sâu sắc ấy sẽ phá hủy cơ hội dành cho t́nh thương yêu hay sự tin tưởng thực sự và làm tiêu tan hy vọng rằng những điều tốt đẹp này đă từng tồn tại.
florida80
08-03-2019, 19:46
9. Hôn nhân không phải cửa hàng phục vụ 24 giờ. Người bạn đời, dù rất mong muốn, cũng không thể đáp ứng hết mọi nhu cầu của bạn. Một vài trong số đó chính bạn phải tự t́m cách để đạt được bằng các mối quan hệ hay các hoạt động khác.
10. Hôn nhân không thể tự ḿnh phát triển tốt đẹp. Nếu chỉ chăm chăm để ư tới riêng con cái, bạn đang phạm phải một sai lầm lớn.
11. Hôn nhân không hề nhàm chán. Hai cuộc đời gắn chặt cùng nhau là một trải nghiệm thú vị mà những người trong cuộc đều thấm thía. Đó là cảm giác đặc biệt khi mỗi ngày ta quan sát cuộc đời của người bạn đời, vừa riêng rẽ lại vừa gắn bó.
12. Hôn nhân không thể tránh được tranh căi. Điều quan trọng là qua đó bạn dần học được cách thể hiện sự không đồng t́nh nhẹ nhàng, ít gây tổn thương nhất; cách vượt qua cơn giận và cảm giác thất vọng. Trên nguyên tắc cùng hợp tác, đây sẽ là ch́a khóa cho mọi chuyện trong tương lai tiếp diễn tốt đẹp hơn.
Hôn nhân là…
1. Hôn nhân là bước đệm cho ḷng tin tưởng sâu sắc và mạnh mẽ. Đó là niềm tin trong cảm xúc, trong sự gắn kết và trong t́nh yêu.
2. Hôn nhân là biết chắc rằng sau lưng có một người luôn dơi theo và ủng hộ bạn hết ḿnh. Hôn nhân là sự ḥa quyện giữa hai cá thể độc lập.
3. Hôn nhân là nhận ra rằng người kia luôn nh́n thấy bạn trong khoảng thời gian tồi tệ nhất mà vẫn giữ vững t́nh yêu. Ở đó bạn cảm nhận được sự an toàn và ḷng biết ơn.
4. Hôn nhân là giây phút cùng sẻ chia những câu chuyện cười xưa cũ, những câu chuyện đă được kể cả hàng ngh́n lần mà vẫn khiến bạn bật cười cho tới tận lúc cuối đời.
5. Hôn nhân là những phút giây lặng yên bên nhau với đôi mắt nḥa nước.
6. Hôn nhân là luôn suy nghĩ tới bạn đời ngay cả khi nửa kia không hiện diện trước mặt. Những suy nghĩ đó nhiều tới mức hiển nhiên, mà đôi khi bạn không ư thức được.
7. Hôn nhân là những lần bực ḿnh không kể xiết bởi những việc luôn khiến bạn khó chịu. Với tôi, đó là những lần bực ḿnh suốt 24 năm và sẽ tiếp tục khiến tôi phát cáu. Nhưng rồi bạn biết rằng, ḿnh sẽ thứ tha bởi những điều tốt đẹp khác hôn nhân mang lại.
8. Hôn nhân là cảm giác bồn chồn, không thể chờ tới lúc về nhà để chia sẻ với nhau những câu chuyện đời thường nhỏ nhặt nhất.
9. Hôn nhân là lời khẩn cầu mong ḿnh là người gánh lấy cơn bệnh ấy, là người trải qua phẫu thuật đau đớn ấy, thay cho nửa yêu thương.
10. Hôn nhân là thỉnh thoảng xảy ra những cuộc căi vă. Điều quan trọng là cố gắng học cách tranh căi nhẹ nhàng nhất, học cách xin lỗi, học cách lắng nghe và t́m ra một lối thoát cho bất đồng.
11. Hôn nhân là tự đưa ḿnh vào vị trí vô cùng dễ tổn thương. Bạn cho ai đó quyền làm bạn đau đớn hoặc thất vọng trong khi cùng lúc ấy, cho họ cơ hội mang đến cả niềm vui và tiếng cười.
12. Hôn nhân là một lời hứa, một lời nguyện thề. Rằng bạn sẽ cố gắng hết mức có thể để gắn bó suốt đời cùng một người. Hôn nhân là thứ thành công riêng của mỗi người mà không ai giống ai.
florida80
08-03-2019, 19:47
Đàn Ông Mê Phụ Nữ Ở Điểm Nào?
Trong thực tế, mặc dù ngoại h́nh là điều đầu tiên đàn ông quan tâm khi tiếp xúc với phụ nữ, nhưng khi nói đến thực sự yêu thích th́ đàn ông thích đánh giá và yêu người phụ nữ ở tính cách.
Có ít nhất 8 tố chất khiến đàn ông mê mệt chị em nhiều hơn vẻ đẹp bên ngoài của họ bởi v́ mỗi người đàn ông rất thích và mong muốn cô gái của họ là người:
1.Biết lắng nghe
Hầu hết đàn ông đánh giá cao người phụ nữ biết lắng nghe. Đàn ông cần nói hết vấn đề của họ trước khi có thể được nghe người khác phản ứng lại, thế nên khả năng lắng nghe thực sự là tố chất được đàn ông ủng hộ.
2. Chủ động
Hầu hết những người đàn ông sẽ không bao giờ hát trước mặt chị em phụ nữ, nhưng họ lại thích được nghe người ḿnh yêu thương hát hoặc nhảy múa một cách tự phát bên trong tổ ấm của ḿnh. Điều này có vẻ như khá kỳ quặc v́ nó đem lại cho người đàn ông vẻ đáng yêu và sự thích thú đối với cô gái của họ.
3.Một cô nàng biết nấu ăn
Đó là một trong những yếu tố mang tính truyền thống mà chị em phụ nữ cần lưu ư. “Muốn chinh phục một người đàn ông th́ trước tiên cần thông qua chiếc dạ dày của họ”.
4.Thành thật
Đàn ông không bao giờ muốn lựa chọn một cô gái sống giả tạo, sống không thành thật trong các mối quan hệ giữa vợ chồng và với những người xung quanh. Họ muốn người phụ nữ của ḿnh là người chân t́nh, sống đơn giản và là chính ḿnh, cô gái ấy không bị suy sụp khi người ta nhận xét nàng có đôi môi mỏng hay chiếc mũi to quá khổ, cũng chẳng bận tâm khi khóc để mascara nḥe đi.
5.Cô gái sẵn sàng thỏa hiệp
Mỗi người đàn ông cảm thấy tốt hơn khi biết người phụ nữ của ḿnh sẵn sàng đàm phán và làm việc chăm chỉ để t́m ra giải pháp được cả hai bên chấp nhận. Họ cho rằng phẩm chất này là vô cùng quan trọng để giữ cho mối quan hệ của họ được bền vững.
florida80
08-03-2019, 19:48
6.Quan tâm
Quan tâm tốt hơn hết được thể hiện ở những hành động hơn là lời nói. Đàn ông khi nói yêu đồng thời anh ta sẽ hành động để chứng minh điều đó, nó là thứ được nhiều người đàn ông mong đợi để thấy ở cô gái của ḿnh thông qua một vài hành động chăm sóc đơn giản
7.Hài hước
Cảm giác hài hước cũng là một trong nhiều thứ đàn ông thích ở phụ nữ hơn vẻ bề ngoài của họ. Đặc biệt, những cô gái có khả năng gây cười luôn làm cho cuộc gặp mặt trở nên thú vị và khiến cuộc sống bớt căng thẳng khi xung quanh đă có quá nhiều áp lực.
8.Cô nàng tự biết chăm sóc bản thân
Một cô nàng hoàn toàn độc lập không phụ thuộc vào người khác, không tỏ ra quá mềm yếu, biết yêu bản thân và chăm sóc cơ thể và tinh thần của ḿnh là mẫu người phụ nữ được không ít chàng trai thèm muốn.
Theo News
florida80
08-03-2019, 19:55
Thursday, April 23, 2015
Về Già Ở Với Ai?
Ngày xưa phụ nữ không ra ngoài xă hội làm việc , lấy chồng ở nhà nuôi con và nội trợ , dĩ nhiên có thể trông coi và phụng dưỡng cha mẹ chồng. Ngày nay phụ nữ cũng ra ngoài làm việc như đàn ông nên cả hai vợ chồng đều phải lo nuôi con , tổ chức sinh hoạt nhà cửa chia xẻ với nhau một cách b́nh đẳng( không biết ở VN th́ sao chứ ở nước ngoài chồng vợ đều có những bổn phận như nhau đàn ông cũng phụ trách nuôi con , đi chợ , làm bếp hay quét dọn nhà cửa như đàn bà không có ai cười ai v́ ở xă hội văn minh điều đó là công bằng ) , đàn bà cũng xốc vác và làm đủ mọi việc như một người đàn ông chứ không lệ thuộc vào chồng như ngày xưa.
Như thế đời sống xă hội đâu c̣n giống như trước đây vài chục năm nữa mà đi so sánh? Các cụ lớn tuổi ở nhà một ḿnh đâu có ai trông? cũng không có hàng xóm ở gần nhà như ở VN v́ ở nước ngoài nhà nào cũng quanh năm đóng kín cửa chẳng mấy khi gặp mặt nhau , hàng xóm có người chết c̣n không hay nữa kià như vậy mấy cụ đâu có ai trông chừng trong trường hợp ngă té nếu không hay kịp th́ nguy hiễm tánh mạng.
Do t́nh trạng đó nhà dưỡng lăo được thiết lập để gia đ́nh an tâm gửi các cụ vào trong đó có người chuyên môn chăm sóc đêm lẫn ngày , có những tổ chức sinh hoạt cho các cụ vui chơi với nhau rất tốt đẹp. Mỗi ngày có người đem thuốc đến cho các cụ uống đúng giờ , tắm rửa có phương pháp không làm cho các cụ đau đớn và nhanh lẹ. Đời sống nơi viện dưỡng lăo bên này không giống như người trong nước tưởng tượng ra đâu . Mỗi pḥng có một hoặc hai người , có điện thoại , TV , DVD , tủ lạnh ,pḥng tắm và WC riêng rất tiện nghi. Tới giờ có người mang phần ăn đến nếu ḿnh không muốn xuống pḥng ăn chung với mọi người .
Tôi c̣n nhớ, những năm sau đây, nhóm bạn già chúng tôi đă có lập trường vững chắc, đă viết ra một bản nội qui cho hội, và tất cả đều nhất trí - kiểu Việt Cộng - 100% là khi các con cái ra riêng, th́ hai vợ chồng già ở mí nhau là hạnh phúc nhất đời. Đó là một sự tự do t́m lại được sau những ngày tháng miên man lo làm bổn phận mà quên mất hạnh phúc riêng tư. Cứ cho như lúc này là một cuộc hôn nhân mới, một tự do son rỗi mới, một tuần trăng mật triền miên. Cần phải biết tận hưởng bằng cách cùng nhau tổ chức những tuần trăng mật thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ vân vân và vân vân cho tới khi nào sụm bà chè không đi được nữa th́ sẽ tính.
- Đúng vậy , khi con cái đă thành nhân , đó là thời gian vợ chồng già thảnh thơi hạnh phúc nhất , hạnh phúc c̣n hơn lúc son trẻ nữa v́ không sợ sanh đẻ ngoài kế hoạch , không c̣n bận rộn lo cơm áo , nuôi dạy con cái , không c̣n mắc nợ ngân hàng , không phải dậy sớm đi làm , ngày nào cũng là ngày lễ , sung sướng nhất lúc nầy khi sức khỏe c̣n đầy đủ ḿnh chỉ cần luyện tập về mặt đạo đức nữa để đời sống tinh thần được an lạc là hạnh phúc nhất rồi.
Khi nào một anh bỏ cuộc chơi, lên đường vinh quang th́ anh kia sẽ tùy trường hợp, tùy hoàn cảnh mà lo liệu lấy thân. Nhưng tất cả đều đồng thanh, không nên ở với con, cho dù là con trai hay con gái, cho dù là con ḿnh sinh ra toàn là những gương mẫu nhị thập tứ hiếu không à. Cũng không nên ở chung, mất tự do của ḿnh mà lại ảnh hưởng tới hạnh phúc của con. Đấy là chưa kể, trường hợp ḿnh vô phúc, chẳng may, vụng về, khê nát, đẻ ra toàn là hột vịt ung, hột gà thối, th́ đừng bao giờ nghĩ chuyện ở chung cho nó thêm phiền năo.
florida80
08-03-2019, 19:55
- Làm cha mẹ trước hết nên thông cảm với các con ḿnh đừng bao giờ đ̣i hỏi chúng quá khả năng mà chúng có thể làm được. Những ǵ cha mẹ làm cho con khi con nhỏ dại c̣n sống chung với ḿnh th́ hăy tạo điều kiện cho con ḿnh làm tốt công việc đó cho con cái của chúng , đừng buồn v́ chúng không làm được những điều chúng ta đă làm cho chúng lúc nhỏ. Đó là định luật của tạo hóa . Ví dụ như lúc ḿnh đi làm việc th́ chỉ có luật cho phép cha mẹ nghỉ làm khi con cái bị bệnh chứ đâu có luật nào cho ḿnh nghỉ ở nhà để nuôi cha mẹ bệnh đâu. Nếu đầu óc ḿnh biết thông cảm th́ sẽ thấy không đứa con nào bất hiếu cả và như vậy ḿnh sẽ không có chút phiền năo trong ḷng mà con cái của ḿnh cũng thấy vui vẻ không áy náy v́ sự phiền hà hờn trách của ḿnh.
Trong đầu óc chúng tôi - những hội viên của hội lăo này - cụ nào cũng có một vài ba cái kinh nghiệm của bà con, của bạn bè về những vụ ở chung với con cái. Chuyện nào cũng chẳng có happy ending ǵ hết, mà đều là bẽ bàng, dại dột. Bố hay mẹ góa, nghe lời ngon ngọt của con - trai hay gái - bán nhà, đem tiền về gửi con, rồi ở với con với cháu cho chúng nó có th́ giờ trả hiếu. Nhưng chỉ chừng vài ba tháng trăng mật, khi chúng rút hết tiền trong két nhỏ cũng như công lớn, chúng bèn nhắc nhở, khách ở trong nhà giống y hệt như cá như tôm, chỉ đến ngày thứ ba là ươn, là thối śnh lên rồi.
- Dĩ nhiên chuyện ǵ th́ cũng có thể xảy ra , những đứa con vô lương tâm như thế chắc không có nhiều trên đời th́ đừng đem chuyện đó ra mà phô trương hoài tội nghiệp các đứa con khác. Bây giờ đa số con cái của chúng ta giàu có hơn cha mẹ v́ phần đông cha mẹ già là thành phần người VN tị nạn ra khỏi nước với hai bàn tay trắng gầy dựng sự nghiệp nuôi con từ số 0. Theo cách giáo dục tự lập bên nầy con cái phần đông không đứa nào cần đến tiền bạc của cha mẹ ngoại trừ những đứa con cờ bạc , hút sách , lêu lỏng , thất học....
Thế là ông bà già tức tưởi, khăn gói quả mướp ra đi với hai bàn tay trắng theo đúng nghĩa đen cũng như nghĩa trắng. Hỏi đến tiền chúng cứ tảng lờ như không hiểu bố mẹ nói ǵ. Cụ nào cũng tắc lưỡi nói, vẫn biết đây là chuyện hàng xóm, con ḿnh chả đến nỗi thế, nhưng nó ở nhà ḿnh th́ ḿnh là chủ nhưng nó vẫn coi là nhà của nó, nhưng ḿnh ở nhà nó là không được, v́ nhà nó là nhà nó, không phải là nhà ḿnh, nó là chủ mà ḿnh là người ở nhờ.
florida80
08-03-2019, 19:56
- Đúng là nhà của cha mẹ là nhà của con cái nhưng nhà của con cái không phải là nhà của cha mẹ.
Có cụ thành thật chia sẻ. Ở nhà nó th́ khi ḿnh c̣n sức khỏe, làm vú em, làm chị sen, chị bếp cho chúng được th́ vui, nhưng mà trông cháu coi vậy mà không phải vậy, mệt cầm canh. Nhất là khi mỗi đứa một loại tuổi, đứa th́ bú sữa, thay tă, đứa th́ thoáng một cái là chạy mất tiêu mất hút, chẳng biết đâu mà t́m, đứa đi đá banh, đứa đi học vơ. Ông hàng ngày đưa đi, đón về, lái xe c̣n nhiều hơn cả tài xế taxi. Cụ nào như cụ ấy, ai cũng nghĩ không nên và không thể ở được với con.
- Tôi chỉ mong có nhiều sức khỏe để giúp con cháu của ḿnh như vậy thấy ḿnh c̣n có ích góp phần gián tiếp giúp xă hội tiến bộ. Tôi làm tự nguyện do t́nh thương không nghĩ đó là sự lợi dụng của con cái. Chúng nó đều là ruột thịt máu mủ của ḿnh sao lại có thể cho là lợi dụng chứ?! Tôi vui với việc tôi làm và hạnh phúc với việc làm đó chứ không phải là hy sinh ǵ hết !
Thế mà lâu lâu vẫn có cụ bị mắc lỡm, bị vào tṛng. Đă bảo là miệng th́ khôn, nhưng đôi khi hành động lại không khôn. Cho nên, lâu lâu vẫn có cụ bị con lừa, ngậm một mối căm hờn trong nhà dưỡng lăo. Và đề tài câu chuyện của các cụ trong nhà dưỡng lăo luôn luôn vẫn là những chuyện nhị thập tứ bất hiếu thời nay.
- Mấy ông bà luôn luôn bất măn con cái của ḿnh sẽ là những người đau khổ cho đến chết !và đó là lư do đẩy con cháu càng lúc càng xa ḿnh thêm. Ḷng thông cảm bao dung nhân ái sẽ đem hạnh phúc đến cho mọi người.
Nhưng mà, cụ cũng đừng coi những chuyện trên đây là thông lệ hay ngoại lệ, chỉ biết rằng lâu lâu lại có một chuyện như thế. Cụ nào không may th́ gặp phải loại con Lư Tường, chứ không phải đứa con nào cũng là Lư Tường cả. Thôi th́ cứ cho là, kiếp trước ḿnh nợ nó, bây giờ nó trở vào làm con ḿnh để nó đ̣i nợ. Chứ thực ra th́, con tôi đâu có thế, mà con cụ cũng đâu có vậy. Tuy nhiên, dù sao th́ cũng chẳng nên lợi dụng ḷng tử tế của nó. Cứ ở một ḿnh là yên chuyện. Trừ khi nào không thể ở được một ḿnh nữa th́ hăy tính.
- Đừng nói rằng ai nợ ai , t́nh thương cha mẹ dành cho con cái là thứ t́nh cảm thiêng liêng , chính v́ họ nghĩ là mắc nợ con của ḿnh nên mới khổ ,chứ nếu chúng ta cho đi mà không đ̣i hỏi nhận lại th́ có phải cao thượng lắm không? Tại sao ḿnh làm cha mẹ mà đ̣i hỏi con cái ḿnh phải giống ḿnh? Mỗi thời đại mỗi khác , tổ chức xă hội khác , quan niệm khác th́ ḿnh phải sáng suốt nhận định để có cuộc sống vui và hạnh phúc.
Nếu trời bắt u mê chẳng c̣n biết ai vào với ai, th́ ở đâu mà chả giống nhau, ở nhà nó hay ở nhà ḿnh, mà cho dù có ở trong viện dưỡng lăo, thối tha, bẩn thỉu th́ cũng có biết ǵ nữa đâu mà chịu mí lị không chịu!
- Tôi không biết nhà dưỡng lăo ở xứ khác th́ sao chứ nhà dưỡng lăo ở Canada đẹp đẻ , sạch sẽ , đầy đủ tiện nghi ,nhân viên phục vụ tử tế , không có ǵ đáng phàn nàn.
Tôi luôn luôn lấy làm măn nguyện, luôn miệng cám ơn Trời, đă thương tôi cho tôi những đứa con - chả được như nhị thập tứ hiếu, nhưng cũng không đến nỗi thuộc loại nhị thập tứ bất hiếu – chúng là những đứa con có t́nh, biết điều, có giáo dục, nói tóm lại là có hiếu.
- Đa số là những đứa con b́nh thường là như vậy.
florida80
08-03-2019, 19:57
Nhiều cụ nghe tôi khoe con, có vẻ lấy làm cay cú, hỏi mát tôi rằng, con cụ hiếu thảo thế, nhà cửa chúng lại đầy đủ tiện nghi, sao cụ không dọn về ở với một đứa, có phải vừa ấm cúng lại vừa đỡ tốn tiền thuê nhà không? Câu hỏi rất có lư, nhưng mà tôi cũng đă suy đi tính lại nát ra rồi cụ ạ. Tôi thấy cái lư luận con ở với bố mẹ th́ bố mẹ vẫn là chủ, nó là con, c̣n bố mẹ ở chung với con th́ nó là chủ mà ḿnh là người ở nhờ. Đúng không thể chê vào đâu được.
- Vợ chồng già c̣n đủ đôi đủ cặp th́ có nhà riêng được thoải mái sống tự do không ai ḍm ngó hưởng thời kỳ trăng mật cuối mùa vẫn hơn là sống chung với con cái vừa ồn ào vừa mất mất tự do.
Ở với con không được v́ con tôi đứa th́ có gia đ́nh cả 35 năm nay, thằng út cũng lấy vợ năm nay là 20 năm rồi. Đứa nào cũng có một nếp sống riêng tư của chúng, tôi cũng có những thói quen của tôi. Chẳng ai có thể bỏ nếp sống quen thuộc của ḿnh mà ḥa nhập vào một nếp sống khác. Cho nên, nếu tôi muốn thoải mái, cứ sống một ḿnh là khỏe.
- Nếu một ngày nào sức khỏe không cho phép chúng tôi sẽ vui vẻ chọn cho ḿnh một nhà già để vào ở nương thân những ngày cuối đời bên cạnh những người bạn già khác ,chúng tôi sẽ vẫn được sống cạnh nhau , vui vẻ ăn những bữa cơm của viện dưỡng lăo và sinh hoạt ở đó cho đến ngày ra đi để các con của tôi an tâm làm việc và lo nuôi dưỡng các cháu của tôi được tốt đẹp.
florida80
08-03-2019, 19:59
Trịnh Cường Ngữ Lục - Bài Diễn Thuyết Bị Ngắt Quăng Bởi 127 Lần Vỗ Tay
1. Người Nhật thà thích người da đen, chứ nhất định không chịu thích chúng ta, v́ người Trung Quốc mất tinh thần lâu rồi.
2. Mọi người đều cười người Nga, nhưng tôi biết nước Nga sau này sẽ phát triển, v́ ở đó người ta dù bị đói 2 ngày th́ vẫn xếp hàng, c̣n chúng ta dù chỉ có 2 người th́ cũng chen lấn đến mức không thể đóng cửa xe bus.
3. Nhật Bản xâm lược nước ta, v́ nước ta có rất nhiều Hán gian. Sau này nếu Nhật lại xâm lược, th́ chúng ta có Hán gian nữa không ? Ai sau này sẽ là Hán gian của Trung Quốc ? Đại bộ phận mọi người ở đây đều sẽ làm. V́ mọi người cười nhạo những người yêu nước, sùng bái quyền lực và tiền bạc, khinh bỉ lư tưởng và chí khí.
4. Hiện tại ai là Hán gian ? Là sinh viên Thanh Hoa, Bắc Đại ; v́ họ dùng kiến thức học được để giúp người ngoại quốc khai thác thị trường nội quốc, đánh bại doanh nghiệp Trung Quốc.
5. Chúng ta coi thường giá trị lịch sử, cho rằng nhà cửa càng mới càng tốt, nhưng các bạn hăy đến các trung tâm thành phố ở Pháp mà xem, gần như không có công tŕnh kiến trúc mới. Họ coi sự tích lũy lịch sử là đáng tự hào, c̣n chúng ta tự giày ṿ ḿnh bằng cách không ngừng phá nhà xây nhà.
6. Bản chất của giáo dục không phải là mưu sinh, mà là thức tỉnh hứng thú, cổ vũ tinh thần. Dựa vào giáo dục để mưu sinh và phát triển cũng được, nhưng chúng ta đă coi trọng nó quá mức.
7. Cho dù sau này Trung Quốc phát triển, nhưng các bạn hăy nh́n những triệu phú lái xe đắt tiền, rồi mở cửa xe để nhổ đờm vứt rác. Các bạn sẽ hiểu rằng, nếu không có giáo dục, Trung Quốc giàu có đến mấy cũng không thể lớn mạnh.
8. Đi học là để biết gánh trách nhiệm. Nhưng giáo dục hiện nay làm cho nữ giới phải gánh vác quá nhiều trách nhiệm, c̣n nam giới th́ trốn tránh quá nhiều trách nhiệm.
9. Lịch sử nhân loại thực ra là một loạt những sự bồng bột, nên các bạn đừng coi khinh sự bồng bột, bồng bột là đáng yêu.
10. Bóng rổ Trung Quốc không thiếu kỹ thuật, không thiếu tiền, cái thiếu là tinh thần trách nhiệm, cho dù chỉ là trách nhiệm đối với khách hàng.
11. Người biết hát th́ phát âm bằng hơi, nên họ không mệt, khi các bạn nói, tôi thấy thanh quản các bạn rung, nên tôi biết bạn hát không hay.
12. 20 năm nữa, người Trung Quốc sẽ sùng bái tri thức chứ không phải quan chức. Điểm này chúng ta nên học người Nhật Bản, sự tôn trọng tri thức của người Nhật Bản đă lên đến cao độ. Nhưng Trung Quốc ngày nay, người có tiền, người có chút uy quyền – dù chỉ là một ông trưởng pḥng, cũng có thể làm cho một giáo sư đánh mất hết ḷng tự trọng. Cái trí tuệ có vẻ thông minh ấy, cái đám con buôn giương giương tự đắc ấy, thật nông cạn biết bao.
13. Một người đàn ông, chỉ có thể quỳ trước cha mẹ và bạn đời, chỉ có thể cúi trước người thầy, chứ không thể cúi đầu trước uy quyền và tiền bạc. Nhưng ngày nay đại đa số là ngược lại.
14. V́ sao người Nhật Bản không đi xin lỗi, v́ sao tổng thống Nhật Bản không đi tạ tội ? V́ họ biết ḷng tự tôn và lịch sử của Nhật Bản là quan trọng nhất, c̣n sự bất măn của các nước Á châu là không có chút trọng lượng nào, nên họ không cần phải để ư.
15. Giáo dục nên làm cho người Trung Quốc biết tự trọng. Nhưng ngày nay chúng ta nh́n thấy người ngoại quốc là cúi đầu, con gái nh́n thấy đám con trai vớ vẩn ngoại quốc là đều muốn lấy ḷng. Thưa các bạn, trước mặt người ngoại quốc, chúng ta đánh mất hết ḷng tự trọng. Trong số những người du học tại Đại học Tokyo, tôi là người duy nhất quay về, nhưng người Nhật Bản lại kính trọng tôi, v́ tôi sống có linh hồn, sống có khí phách.
florida80
08-03-2019, 19:59
Was interrupted by applause 127 times Zhejiang University Professor Zheng Qiang classic quotations ... (reprint)
1. The Japanese would rather like black people, do not like us, because now there is no spirit of the Chinese people.
2. Everyone is laughing at Russia, but I know Russia will be developed in the future, because people there two days without eating hungry still line up, and we have two individuals have to squeeze their hands full.
3. Japanese violations of us, because we have a lot of traitors. Japanese violations of our future, there will not be a traitor? Who will be the future of China's traitor? A large part of you present here are going to be. Because you laughed Patriots, worship power and money, despicable ideals and ambition.
4. Who is the traitor now? Peking University Tsinghua University students, as they learn to use the knowledge to help foreigners to develop new markets, beat our China business.
5. We ignore the value of history, always thought that the new buildings as possible, but you go to France to see the city center, there is little new construction, they are proud historical heritage, and we continue to demolition and construction of buildings to toss themselves .
6. Education is not their own living, but to arouse interest and inspire the spirit. To make a living and developed by education is possible, we have been over-seriously.
7. Even if China developed in the future, but you look at those millionaires who drove luxury cars from the car window out spitting, throwing garbage. You know, if there is no education, China again wealthy nor powerful.
8. Reading is to take responsibility. But now the education so that women bear too much responsibility, too much responsibility to let the man escape.
9. The history of mankind is in fact a series of impulses. So do not despise the impulse, because the impulse is cute.
10. China's basketball is not the lack of technology, not lack of money, but they lack a sense of responsibility, even a sense of responsibility to consumers.
11. singing people pronounce breath, it is not tired. When I saw you speak throat is moving, I knew you was not good enough to sing.
12. In the next 20 years, Chinese people worship will be knowledge rather than officials. This is something we should learn from the Japanese, the nation's respect for knowledge, to be added. But now a bit of money in the Chinese people, a little right of the people - even if it is a chief, you can still put a university professor made no dignity. This seemingly clever smart, complacent Babbitt, how superficial ah.
13. A man can only give his parents and his wife kneel, can only bow their teacher, definitely not for the elite and the money should bow. But now, most people just reversed.
14. Why did the Japanese do not apologize, the president of Japan Why not apologize? Because they know the history of Japanese dignity and most importantly, contrary to other Asian dissatisfaction with not too much weight, so they can be ignored.
15. Education should let China know how to self-esteem. But now we see a foreigner on the bow, the girls see foreign garbage men in general want to please. Comrades, how much we have in front of foreigners without dignity. University of Tokyo in Japan, people studying them, I was the only back, but the Japanese but respect me, because I live in the soul, live with moral integrity.
florida80
08-03-2019, 20:00
Excerpts:
"In China, a developing country, you can build 10 world-class university, and that the United States has a number of how many Japanese are now the actual situation is:?? The world's top 200 universities, China did not break into an all in! Asia can be discharged several? I go abroad to see the future, you want to feel like Zhejiang University to build a world-class university communist ideals. "
"Before saying 'ignorance fearless', now it is 'ignorance was fearless.' Many companies put Technical Supervision, the Science and Technology Commission of Zhejiang Province please people eat a meal, drink a little wine, he will give you sign the word, again Professor stress to us to go there and give you build a chapter, and then is 'fill the gaps at home and abroad,' 'the international advanced level.' writing papers is 'international leading level of research results,' 'the first scientific discovery', etc. This is currently a very serious problem! As a college professor, I am deeply worried about this! This is not our responsibility, our leaders ignorance, they advocated the mainstream, I know that the Director or CEOs very sad day, because you do not write this report, you'll get the money, the project is not approved, a professor is also true, to write reports every day, rather than stop and take in the lab doing research, this is very serious the!. "
"The reality and the development of our country is this: Those who rely on fails, we ourselves can do a bigger way, such as two bombs and one star, who can introduce, it can be done ...... so many joint ventures. selling things, and not to consider these deep things. As everyone knows, this is a vicious circle of society!. "
"I think: language, computer is a tool to teach Chinese language is not English-speaking farmers selling vegetables such as the United States how to treat this problem, Dr. Japanese, German professor of English can not say how can we say that a plenty of people do not!?! speak English is illiterate language is a tool you do not have that environment, how can he speak the language it ...... If I was Minister of Education, I want to reform two things?!?:
First, the abolition of CET. A graduate level you do not pass even the Chinese, you do it to see the English test six graduate students to write papers, do not have their own national culture learn every day English exam ── tick:? Tick TOEFL, GRE tick, English test out the high points. Which can be written in English papers in front of me flies off? Can win! Trained people can do this? Their practice Meihuahao professional at all! ...... That it will not computer illiterate, this is a misunderstanding! I am a professor, I attend to get into computers!. "
"You look at me, from high school to learn English, University of Science, Master of Science, PhD, I spent much energy! How do you say that Chinese people come to the high-tech research results? I learned my hands these days few female students and asked them doing, do not see the shadows, so all day long test, the test as to the United States to do? To do things in the country are plenty! you all day test in English, the Americans even Baoge Ming You have to collect the money, the Japanese, too, Chinese students have to pay fees to go to Japan, to study in Japan for the Japanese to work, finally make some money to pay the tuition, read Dr. companies in Japan, when the labor office earn a sum of money to return home after the bought appliances, all of his money to the Japanese. You do not pay attention to this matter, there are economic issues. This is the quality of education in the end what is. "
After "education is obedient, teacher management cadres, cadres tube classmates, primary and secondary school children have learned the adult way of life skills. This is evil ah! So forced to do some good things, and the man did not do good guidelines combine to cultivate, but only learned flattering, to discuss the teacher like adult words to say on television last aired once, a child got a prize, the master poet asked his most willing to say what he said:. "I am most willing with Grandpa Jiang said: I report to you, "" Grandpa Jiang, "who is not a teacher to teach kids in schools fare well, to the university to nobody, so we'll play, we should talk!?! love. "
"We have a lot of students good grades, but can not do anything in our college degree like me who recruit doctoral students never see results are what count results! Now I am engaged in this field in China has three months outstanding talent, a graduate student at the time of the original make-up all over, but the results do well but had a few people went to the United States to sell the medicine. This illustrates the problem? as the boss may not be so ah! ...... echelon personnel must should be reasonable, but do not think that is the universal professor, Dr. is a panacea. China's education system is to enable every people are full of hopes and dreams, teach children to establish lofty ideals. In fact, human capacity is not the same . Sweeper can sweep good, it should be respected; cleaning the toilets clean energy, it should be respected, not frequently necessary to highly educated, I want to remind that: the United States is not the case in a foreign country, it is difficult to find a doctor in Japan. work, why? because the boss feel bad money, recruited Dr. give him high wages, but what he can do with it? This is a particular problem. "
florida80
08-03-2019, 20:01
"Technology in the end what to do? Tech in the end what to do? If I were the Minister of Science and Technology, the play on the play, like Chen's, he is playing! ChenJingRun if it is in today's China, he is definitely going begging because He will not engage in industry, his English is not good, he does not speak fluent Chinese speak well, according to the current "standard", he was illiterate, but also talk about Professor! Japanese is like an American, I with the Japanese say: you love this nation who will come unto you is like throwing bombs at Japanese Chinese people do not like black people ...... I especially our female professors, female students said: in front of the Japanese word in Japanese do not talk, will not talk; I heard you speak Japanese, English, especially to see the Chinese girl speak English, have weak legs, it's true! ".
"Chinese people ran out why all these years, the most important thing is to make citizens love their own country ....... If I were the mayor of Hangzhou, I am not narrow-minded national pride ── What if Hangzhou disaster, I would first of all The people of Hangzhou arranged at Shangri-La, foreigners in the queue outside! (Applause!) That way, you will let your people love their country! A farmer went to Japan to play Emei, broken bones, and you on the use of the Chinese Air Force helicopter to rescue him, while in Japan, a Chinese university student in the dorm was found dead seven days; a pair of Nagoya University Dr. couples and children eating poisonous Chinese mushroom, child and mother dead his father is a severe hepatitis, Nagoya University School of Medicine in the clinic's waiting for 12 hours, did not come to see a Japanese professor! And you why so friendly, and thought he was a great degree, in fact, was ridiculed by others !!!, laugh at your ignorance of your nation * We can not do our leaders went abroad to visit and see a few people welcome them, they feel quite face; and what people come to a foreign country, are motorcades, this is how it? It makes us feel that the Chinese people are proud or sad? All of these, in terms of educational work, are the deep-seated problems. So I often say that I, as a natural scientists I teach my students, first learn to be. Without these, you learn a polymer, foreign languages are superfluous. "
(Theo: Bạch Ngọc Sách )
florida80
08-03-2019, 20:14
17 Điều Chứng Tỏ Bạn Không Hạnh Phúc
Nếu thường xuyên có những hành động, suy nghĩ sau đây, chứng tỏ bạn là người không mấy hạnh phúc trong cuộc sống.
1. Lo lắng về những điều ḿnh không thể thay đổi
Nhiều khi chúng ta thường cảm thấy tội lỗi về những thứ ḿnh đă chọn hoặc về những việc ḿnh đă làm nhưng có phần khác biệt với những người khác.
Thế nhưng, trong hầu hết các lần, họ lại thường xuyên lặp đi lặp lại cụm từ "Giá mà", "Đáng lẽ tôi..."... Tuy nhiên, việc lo lắng và hối hận về những thứ đă rồi thực sự chẳng giải quyết được ǵ. Thay v́ ngồi đó và than văn, hăy rút kinh nghiệm từ những sai lầm để có thể hoàn chỉnh bản thân trong thời gian tiếp theo.
2. Từ bỏ khi gặp khó khăn
Những người không hạnh phúc thường chùn bước khi phải đối mặt với khó khăn. Tuy nhiên việc từ bỏ chỉ khiến bạn cảm thấy ḿnh là kẻ thất bại.
3. Quá gay gắt với bản thân ḿnh
Những người không hạnh phúc thường khó tính với chính bản thân ḿnh. Nếu bạn có thể thả lỏng ḿnh hơn, cuộc sống sẽ trở nên thật thoải mái và vui vẻ.
4. Không bao giờ luyện tập thể thao
Càng tập luyện thể thao nhiều, bạn càng cảm thấy đời sống của ḿnh lành mạnh.
5. Đặt ra những mục tiêu không thể đạt được
Ai cũng biết việc đặt ra mục tiêu trong cuộc sống của ḿnh là điều vô cùng quan trọng. Đó cũng là cách duy nhất để mọi kế hoạch của bạn được hoàn thành. Thế nhưng, vấn đề là khi bạn đặt ra những mục tiêu viển vông, khó có thể đạt được, bạn sẽ càng thêm chán nản và buồn phiền.
Hăy đặt ra từng mục tiêu cụ thể trong từng giai đoạn. Như vậy, bạn mới có thể hoàn thành mọi chỉ tiêu trong tâm trạng phấn chấn.
6. Thường xuyên ăn đồ có hại cho sức khỏe
Những người thường xuyên ăn đồ không tốt cho sức khỏe sẽ thường cảm thấy mệt mỏi, chán nản bởi nó ảnh hưởng trực tiếp tới sức khỏe, cuộc sống của bạn.
florida80
08-03-2019, 20:15
7. Không ngủ đủ giấc
Ngủ là việc quan trọng! Thời gian ngủ sẽ quyết định tới việc bạn có vui vẻ, khỏe mạnh trong ngày hôm sau. Bạn luôn cố gắng làm thêm hay thức xem phim, bóng đá? Điều đó sẽ khiến bạn mệt mỏi vào ngày hôm sau.
8. Thường nghĩ về khuyết điểm của bản thân
Ai trong chúng ta cũng đều có những điểm yếu, tuy nhiên, điều quan trọng là chúng ta phải biết phô trương điểm mạnh, năng lực của bản thân chứ không phải lúc nào cũng lo sợ v́ những điểm yếu.
9. Dành quá nhiều thời gian cho mạng xă hội
Ngày nay, nhiều người chỉ ch́m đắm trong thế giới ảo mà quên đi những mối quan hệ ngoài đời thực. Tuy nhiên, việc tắt máy tính và ḥa ḿnh vào những cuộc vui chơi với bạn bè sẽ giúp bạn hạnh phúc hơn rất nhiều.
10. Sống trong vỏ bọc của bản thân
Luôn luôn ẩn ḿnh trong khu vực an toàn - nơi mà bạn cảm thấy yên tâm và không phải đối mặt với những nguy hại. Đó là dấu hiệu của những người kém hạnh phúc.
Đơn giản, sự nhàm chán là 1 gia vị thiết yếu khiến con người cảm thấy không hạnh phúc.
V́ vậy, hăy rũ bỏ mọi sự sợ hăi để thử cảm giác mạnh của những tṛ chơi mạo hiểm hay dấn thân vào một công việc kinh doanh nào đó đi. Đảm bảo bạn sẽ cảm thấy cuộc sống thật nhiều màu sắc.
11. Luôn lo lắng về những ǵ người khác nghĩ
Những người hay suy nghĩ quá nhiều về điều người khác nghĩ thường có tâm trạng u ám, chán nản.
12. Hay nói xấu người khác
Những người không hạnh phúc thường cố gắng t́m ra điểm yếu của người khác để suy xét và nói xấu. Thế nhưng, hành động này chẳng thể khiến bạn vui vẻ hơn.
13. Làm việc quá nhiều
Làm việc quá nhiều khiến bạn không có thời gian quan tâm đến nhu cầu của bản thân. Bởi vậy, hăy đứng dậy và tụ tập cùng bạn bè hoặc đi spa hay du lịch nếu có thời gian rỗi.
14. Tách biệt với những người xung quanh
Dành thời gian bên gia đ́nh, bạn bè những lúc bạn cảm thấy không vui là cách hiệu quả nhất giúp bạn thư thái tâm hồn.
15. Bạn dễ dàng thỏa hiệp
Thường không có chính kiến và dễ dàng thỏa hiệp với bất cứ sự sắp đặt nào khiến cuộc sống của bạn trở nên tù túng. Những người hạnh phúc thường tự sắp xếp cuộc sống theo ư muốn của họ: Họ có thể dễ dàng kết thúc một mối quan hệ khiến họ không vui hay thay đổi công việc nếu chưa cảm thấy hài ḷng.
16. Khó tha thứ
Tha thứ cho những sai phạm của người khác cũng chính là ch́a khóa giúp bạn vui vẻ.
17. Chỉ nghĩ đến bản thân ḿnh
Giúp đỡ người khác giúp tâm hồn bạn trở nên thanh cao và thư thái.
(Nguồn: Businessinsider)
florida80
08-03-2019, 20:15
Đừng Đi T́m Hạnh Phúc
Nếu hạnh phúc là thứ t́m có thể thấy th́ có lẽ con người chẳng phải nếm mùi khổ đau nhiều như vậy nhỉ.
Nếu hạnh phúc là thứ ẩn nấp để cùng con người tham gia tṛ trốn t́m th́ cuộc sống này liệu có c̣n thời gian cho yêu thương?
V́ thế, hăy dừng cuộc t́m kiếm hạnh phúc ấy lại bởi nó không phải là đích đến mà nó là thứ luôn hiện hữu song hành bên ta, chỉ v́ ta quá bận rộn với cuộc sống bộn bề mà ta quên mất nó đấy thôi.
Nếu đến đây mà bạn vẫn không thể t́m thấy hạnh phúc của ḿnh ở nơi đâu th́ tôi chỉ bạn nhé.
Hạnh phúc nằm ở đôi môi của bạn đấy.
Một đôi môi biết mỉm cười và biết nói lời yêu thương chính là cửa ngơ dẫn đến hạnh phúc an nhiên của con người.
Nếu bạn chỉ biết than văn, chỉ biết oán trách những trớ trêu của cuộc đời, chỉ biết dùng lời nói để chê bai, mỉa mai, công kích người khác th́ đừng hỏi " V́ sao tôi không thấy hạnh phúc?"
Hăy nói về những yêu thương tốt đẹp, hăy mỉm cười với cuộc sống xung quanh, hăy dành những lời ngọt ngào cho những người bạn yêu quư và bạn sẽ thấy hạnh phúc nảy nở từ đôi môi.
florida80
08-03-2019, 20:16
Hạnh phúc nằm ở sự tha thứ.
Chẳng có ai ôm trong ḷng mối hận thù mà cảm thấy vui vẻ và thoải mái cả. Có thể, họ đă làm tổn thương bạn, họ đă phản bội ḷng tin và hằn trong ḷng bạn một vết thương sâu hoắm và nhức nhối nhưng hăy đặt tay lên ngực ḿnh và dặn với chính ḿnh "Cuộc đời này vốn không đủ dài để yêu thương chỉ sao lại phí hoài nó cho hận thù"
V́ thế, bằng cách này hay cách khác, hăy quên đi những vết thương và quên đi người để lại vết thương ấy, bạn cho đi sự tha thứ cũng chính là cách bạn tự cho chính ḿnh một món quà chứ đầy hạnh phúc và an nhiên.
Tôi không chắc chúng ta có thể lại tin, lại yêu người ấy như chưa có chuyện ǵ nhưng chỉ cần bản thân tha thứ được th́ ta sẽ lại có thể mỉm cười khi giáp mặt nhau.
Như vậy, không phải sẽ tốt hơn sao.
Hạnh phúc nằm ở chữ Cho chứ không phải chữ Đ̣i.
Hăy cho đi những thứ bạn muốn nhận rồi cuộc đời sẽ trả lại cho bạn những điều mà bạn muốn, có thể nó không đến từ người bạn cần nhưng chắc chắn rằng trong ḍng đời sau này, sẽ có người cho bạn lại những điều như thế.
Đừng đ̣i hỏi điều ǵ khi bản thân không làm được. Sự hụt hẫng khi điều ḿnh muốn không được đáp lại rất dễ đẩy bạn vào hố sâu của thất vọng.
V́ thế, đừng tự giết cảm xúc của ḿnh chỉ v́ những đ̣i hỏi cho thỏa măn cảm xúc của bản thân, hăy học cách cho đi thật nhiều, cuộc sống này, không để bạn chịu thiệt tḥi đâu.
Hạnh phúc là khi bạn biết Đủ.
Nói theo kiểu dân gian là "cái ǵ quá cũng không tốt".
Yêu thương quá sinh ra g̣ bó, quan tâm quá sẽ khiến mất tự do, ghen tuông quá cũng mất vị t́nh yêu và cái ǵ cũng thế, chạm đến chữ Đủ sẽ chạm được hạnh phúc tṛn vị.
Đừng chạy theo cái ǵ quá hoàn chỉnh và cũng đừng ép bản thân phải trở nên quá hoàn hảo, yêu thương vừa đủ, ấm áp vừa đủ, quan tâm vừa đủ và bên nhau vừa đủ có lẽ sẽ hạnh phúc hơn.
Và hạnh phúc chẳng nằm ở đâu xa, nó nằm ngay trong trái tim của chính ta, khi bản thân chông chênh mệt mỏi, hăy đặt tay lên tim và tự nỏi "Rồi mọi thứ sẽ ổn".
Khi nối buồn xâm chiếm tâm trí và cô đơn thống trị lấn át hạnh phúc, hăy t́m một khoảng không gian riêng với những bản nhạc ta yêu, những món ăn ta thích và tự nói với ḷng "Hết hôm nay thôi nhé, ngày mai ta sẽ lại mỉm cười".
Đừng gắng gượng, hăy đối diện và t́m cách giải tỏa nỗi buồn và mang hạnh phúc quay về.
Hạnh phúc của ta nên tự ta xây lấy, đừng chạy theo người khác để thỏa măn ḷng họ và mang về thứ hạnh phúc ảo sẽ chết theo thời gian.
Theo Triết học đường phố
florida80
08-03-2019, 20:17
Trở Về Với Cát Bụi
Từ xa xưa thiên hạ lúc nào cũng đă giàu nghèo chênh lệch nhau rất nhiều. Nhà giàu dư ăn dư để, kẻ nghèo th́ thiếu thốn quanh năm. Tuy nhiên những bi kịch về giàu nghèo ở nước ta từ xưa cũng không đến nỗi như bây giờ ở Phi châu. Có nội chiến ở Lybie mới phanh phui ra chuyện tài sản của Tổng thống Gadhafi đến hơn cả trăm tỷ đô la sau 42 năm làm cha mẹ của dân.
Từ chuyện này mới ra chuyện khác, Tổng thống Zimbabwe, v́ chỉ mới làm Tổng thống khoảng 30 năm, nên tài sản ít hơn, “chỉ có” chừng sáu bảy chục tỷ. Nhưng nếu tổng thống giàu như thế mà dân chúng khá giả th́ không nói làm ǵ. Đằng này Phi châu đă là cái xứ nghèo đói nhất trên thế giới, mà dân chúng Zimbabwe của Tổng thống Robert Mugabe th́ gần như hầu hết đều da bọc xương, đói khổ đến không bút nào tả cho xiết, trong khi cả hai vợ chồng tổng thống th́ xài tiền như nước.
Thế giới hiện giờ có trên 6 tỷ dân, nhưng tỷ phú th́ chỉ có hàng trăm là cùng, Những tài sản công khai th́ cũng chỉ bốn năm chục tỷ như Bill Gates, đă là kinh khủng lắm rồi, chứ đâu có đến hơn trăm tỷ như của ông Gadhafi kia. Không biết những ông vua khác, những ông tổng thống khác của các nước nghèo đói tài sản đếm được bao nhiêu. Tuy nhiên nếu có th́ con số người giàu đến bậc tỷ phú cũng không thể là nhiều. Những tỷ phú như Bill Gates, Warren Buffet… giàu có là do tài kinh doanh của họ, không thể nào nói được, nhưng các ông tổng thống kia th́ chắc chắn là chỉ có vắt máu của nhân dân ra để làm giàu mà thôi.
Mới đây, tin tỷ phú Bills Gates gác kiếm giang hồ, không thèm lư đến chuyện làm ăn, đă như một quả bom nổ trong giới kinh doanh, nhất là lănh vực máy điện toán. Cả hai vợ chồng nhà tỷ phú này không phải v́ quá giàu có hay quá già mà nghỉ để hưởng thụ; trái lại, cả hai đều c̣n đang ở tuổi trung niên, nhưng lại muốn để hết của cải và thời gian c̣n lại cho một công việc cứu nhân độ thế: giúp đỡ các nước chưa phát triển, c̣n nghèo đói.
Bill Gates là nguời khôn ngoan thức thời, có một hôm đă nghĩ ra được cái chân lư, là chết trên đống của cải của ḿnh là một cái chết rất vô duyên, nên cả hai ông bà đă đồng t́nh cống hiến hết tài sản để giúp đỡ người nghèo: cứu đói, xây trường học, mở bệnh viện cho các nước nghèo khó. Không những thế, cả hai ông bà lại c̣n để hết công sức và không ngại tốn kém t́m kiếm nguyên nhân gây những chứng bệnh khó chữa ở Phi châu ḥng giúp dân chúng thoát khỏi bệnh tật. Đúng là những Bồ-tát của nhân loại.
Không chỉ Bill Gates, mà những tỷ phú giàu có khác do hai bàn tay tài giỏi của họ như Rockfeller, như Warren Buffet… cũng có tấm ḷng nhân ái, bỏ rất nhiều tiền của của họ vào những quỹ từ thiện để làm công đức. Thực ra, có tiền dư của để, bỏ ra cho bớt những người nghèo, cũng không phải là khó khăn lắm, nhưng đang ở trên đỉnh cao của danh vọng, quyền lực như Bill Gates mà bỏ ngang như thế, chắc trên đời chỉ có một. Không những bỏ ngang mà c̣n đem công sức ra nghiên cứu những biện pháp giúp đỡ người nghèo khổ mới là khó.
Đă ngồi trên cái ngai vàng tột đỉnh mà buông được không phải dễ dàng ǵ. Như ông Tổng thống Gadhafi chẳng hạn. Nếu ông ta chịu khó ngưng tay để hưởng thụ, th́ với đống của cải đó, mấy đời con cháu sau, có xài hoang phí đến mấy cũng khó mà hết. Trái lại, ông ta c̣n tham lam, lại muốn thêm quyền lực, muốn khống chế cả đồng euro của Âu châu, c̣n muốn làm vua của những ông vua khác, nên mới sinh chuyện, để cuối cùng phải sống chui sống nhủi, phải kiếm một nơi nào đó bên Phi châu để xin tỵ nạn mà cũng không được, cuối cùng đành chịu đựng cái chết thảm. Thường nói “nghèo mà ham”. Ai nghèo mà chẳng ham. Đằng này lại là “giàu mà ham”. Có lẽ nên thêm một chữ: “giàu mà c̣n ham” th́ mới phải. Đă giàu nứt đố đổ vách mà c̣n ham, mới là chuyện lạ.
florida80
08-03-2019, 20:17
Cái chuyện giàu c̣n muốn giàu thêm th́ thực ra cũng thường t́nh. Cái chuyện đang giàu có tột đỉnh mà từ bỏ được thực khó, và không phải động lực nào cũng đều giống nhau. Lâu lắm, tôi có nghe chuyện một nhân vật cũng rất lạ lùng: ông ta là chủ nhân của hộp đêm Crazy Horse nổi tiếng ở Paris từ những năm năm mươi. Ông này không những giàu có, mà c̣n là người đă từng kết giao với những nhân vật nổi tiếng trên thế giới thời đó. Đến lúc tuổi già, mặc dù sức khỏe vẫn c̣n tráng kiện, ông ta tự kết liễu cuộc đời huy hoàng của ḿnh bằng một phát súng vào đầu. Người thân của ông ta cho biết, ông từng thổ lộ là đối với họ, ông ta cho là ḿnh đă đạt đến tột đỉnh của danh vọng, nên không muốn một hôm nào đó, người đời sẽ nh́n thấy ông ta trong h́nh ảnh một người già tiều tụy, mất hết quyền lực.
Có thể ông ta cũng thấy được cái vô thường của cuộc đời, nhưng cái động lực để từ bỏ danh vọng của ông ta cũng chỉ là kết quả của ḷng kiêu ngạo và ích kỷ của ḿnh, không đem lại ngay cả cho cuộc đời của chính ông ta một chút ư nghĩa nào. Lại có những người khác, trước khi chết, mới cống hiến tài sản cho các tổ chức từ thiện, v́ chẳng biết để lại cho ai. Cũng vẫn là một chuyện dễ dàng.
Tất cả đều khác với Bill Gates. Nhà tỷ phú này có đến ba người con, nhưng chỉ để cho con cái một ít tài sản để lập thân mà thôi. Ông là người đă ngộ ra cái lẽ vô thường của nhà Phật và đă làm cho đời sống của ông có ư nghĩa cao quư bằng cách đem hạnh phúc đến cho kẻ khác.
Tóm lại, một chữ “buông” đơn giản không phải là đơn giản. Hiểu là một chuyện, làm được là một chuyện khác. Lịch sử có ghi lại câu chuyện về Ngài A-lịch-sơn đại đế, một vị hoàng đế nổi tiếng quyền lực nhất của vương quốc Macedonia ở Âu châu trước Thiên Chúa giáng sinh: Trước khi qua đời, ngài ra lệnh cho quần thần phải thực thi ba điều trong đám tang của ngài: Thứ nhất là hai bên quan tài phải khoét hai cái lỗ vừa đủ hai bàn tay ra ngoài. Thứ hai là tất cả quan ngự y đều phải khiêng quan tài của ngài. Thứ ba là vàng bạc châu báu phải được rải cho dân chúng trên lộ tŕnh đám tang của ngài. Ấy là để cho người đời thấy rằng khi chết, th́ một người đầy uy quyền, giàu có như ngài th́ cũng chỉ c̣n hai bàn tay trắng. Đă đến lúc phải ra đi th́ có bao nhiêu bác sĩ tài giỏi cũng không làm ǵ được. Và sau cùng, của cải đă không mang theo được th́ c̣n cất giữ làm ǵ.
florida80
08-04-2019, 18:09
Nhật Kư Truyền Cảm Hứng Cho Tâm Hồn
Khi bà của tôi, Zelda, qua đời cách đây vài năm ở tuổi 90,
bà để lại cho tôi một cái hộp có nhiều kỷ vật khác nhau trong ngôi nhà của bà mà bà biết khi lớn lên tôi sẽ quư trọng chúng qua năm tháng.
Trong số những kỷ vật này là một quyển nhật kư bọc bằng da cũ kỹ mà bà khéo đặt tên là
“ Nhật Kư Truyền Cảm Hứng Cho Tâm Hồn”
Nửa đời c̣n lại của bà, bà dùng quyển nhật kư này để ghi lại những ư tưởng,
tư duy, trích dẫn, lời bài hát và bất kỳ thứ ǵ làm bà xúc động.
Bà đọc những đoạn trích dẫn từ nhật kư cho tôi nghe trong khoảng thời gian tôi lớn lên, và tôi thường lắng nghe, đặt những câu hỏi.
Tôi thành thật tin rằng một phần của tôi hiện giờ là nhờ sự thông thái bà tặng cho tôi khi tôi c̣n nhỏ.
Hôm nay tôi muốn chia sẻ một vài trích đoạn truyền cảm hứng này với các ban.
Tôi cố hết sức ḿnh để phân loại, biên tập, và sắp xếp lại nội dung thành 12 điều truyền cảm hứng.
Hăy đọc nhé.
1. Hít vào tương lai, thở ra quá khứ. Bất kể bạn đang ở đâu hoặc bạn đang trải qua điều ǵ, hăy luôn luôn tin tưởng rằng có ánh sáng ở cuối đường hầm. Đừng trông mong, chiếm hữu, hay đ̣i hỏi.
Hăy cố gắng hết sức, kiểm soát những yếu tố bạn có khả năng kiểm soát, và hăy để mọi việc theo tự nhiên.
Bởi v́ một khi bạn thực hiện những ǵ bạn có thể, nếu việc đó có khả năng xảy ra, nó sẽ xảy ra, hoặc nó sẽ chỉ cho bạn bước kế tiếp cần tiến hành.
2. Cuộc sống CÓ THỂ trở lại đơn giản. Chỉ chọn tập trung vào một việc một lúc.
Bạn không cần phải làm tất cả cùng một lúc, và ngay lúc này. Hăy thở, an trú ở hiện tại, và làm hết sức ḿnh với những ǵ trước mắt.
Những ǵ bạn đem cho đời, chung cuộc, đời sẽ trả lại cho bạn thậm chí nhiều hơn gấp bao lần.
3. Hăy để người khác biết bạn như bạn đang là, hoặc không là ǵ cả.
Hăy nói lên sự thật cho dù giọng bạn run rẩy.
Hăy là chính ḿnh, bạn đặt một điều đẹp đẽ vào thế giới đă không có điều tốt đẹp ấy trước đó.
V́ thế hăy đi trên con đường của bạn một cách tự tin và không trông mong bất kỳ ai hiểu hành tŕnh của bạn, đặc biệt nếu họ không ở đúng vào nơi bạn đang đi.
4. Bạn không c̣n là người bạn đă từng và điều đó vẫn ổn.
Bạn bị tổn thương, bạn trải qua rất nhiều thăng trầm khiến bạn trở thành bạn của hôm nay.
Qua năm tháng, có rất nhiều sự việc xảy ra – những việc làm thay đổi cách nh́n của bạn, dạy bạn những bài học, và thúc đẩy tinh thần của bạn phát triển. Khi thời gian trôi qua, không ai có thể không thay đổi nhưng người ta sẽ vẫn nói với bạn rằng bạn đă thay đổi.
Hăy đáp lời họ “ Dĩ nhiên, tôi đă thay đổi.
Cuộc sống vốn là như thế. Nhưng tôi vẫn chính là tôi, chỉ mạnh mẽ hơn tôi trước đây một chút.”
florida80
08-04-2019, 18:09
5. Mọi việc xảy ra giúp tôi phát triển, mặc dù việc này rất khó nhận ra ngay lúc này.
Hoàn cảnh sẽ hướng dẫn bạn, hiệu chỉnh bạn, và hoàn thiện bạn theo thời gian. Cho nên dù bạn làm bất kỳ điều ǵ, hăy luôn giữ hy vọng.
Sợi chỉ nhỏ bé nhất sẽ cuộn vào mối buộc khó phá vỡ.
Hăy để hy vọng nếu bạn tin rằng có thể đây không phải là kết thúc câu chuyện của bạn
- rằng những con sóng biến đổi thậm chí sẽ đưa bạn đến bến bờ b́nh yên.
6. Đừng rèn luyện bản thân để giàu có, mà hăy rèn luyện bản thân để hạnh phúc.
Theo cách đó khi bạn già đi bạn sẽ biết giá trị của sự việc, chứ không phải là giá cả.
Cuối cùng, bạn sẽ nhận ra rằng những ngày tốt đẹp nhất là những ngày khi bạn không cần bất kỳ điều ǵ quá mức hoặc đặc biệt xảy ra làm bạn cười.
Bạn đơn giản quư trọng những khoảnh khắc và cảm thấy biết ơn, không t́m kiếm điều ǵ khác hơn nữa.
Hạnh phúc đích thực là như thế.
7. Quyết định để ḿnh lạc quan. Hăy hiểu rằng khi bạn khổ sở hoặc bất hạnh, điều tốt đẹp hơn được quyết định không bởi hoàn cảnh của bạn, mà bởi thái độ của bạn. V́ vậy hăy mỉm cười với những ai thường ghen tỵ hoặc gây tổn thương bạn, hăy chỉ cho họ biết họ đă bỏ lỡ điều ǵ trong cuộc sống và điều ǵ họ không thể lấy mất của bạn.
8. Hăy quan tâm gần gũi với những người bạn quan tâm.
Thỉnh thoảng khi một người thân yêu nói,
“ Tôi ổn ” là khi họ cần bạn nh́n sâu vào đôi mắt, ôm họ chặt, và hồi đáp, “ Tôi biết bạn không ổn.”
Và đừng quá buồn nếu một vài người dường như chỉ nhớ tới bạn khi họ cần bạn.
Hăy cảm nhận như một đặc ân rằng bạn giống như ánh đèn xuất hiện trong tâm trí của họ khi bóng đêm bao trùm cuộc sống của họ.
9. Đôi khi bạn phải để một người ra đi để họ có thể phát triển.
Bởi v́, qua khóa học cuộc đời họ, không phải những ǵ bạn làm ǵ cho họ, mà chính những ǵ bạn dạy họ tự làm cho bản thân sẽ giúp họ thành công.
10. Đôi khi để có được kết quả bạn khao khát nghĩa là loại bỏ đi những người không xứng đáng với ḷng quan tâm và yêu mến của bạn.
Làm như vậy khiến bạn có chỗ cho những người giúp đỡ bạn trở thành chính bạn, một phiên bản tốt nhất của bản thân.
Việc này xảy ra dần dần khi bạn lớn. Bạn phát hiện ḿnh là ai , ḿnh muốn điều ǵ, và sau đó bạn nhận ra rằng những người bạn biết từ lâu sẽ không nh́n mọi việc giống như cách của bạn.
V́ thế bạn lưu giữ những kư ức tuyệt vời, nhưng thấy bản thân ḿnh tiến lên phía trước.
florida80
08-04-2019, 18:11
11. Tốt hơn khi nh́n lại cuộc sống và nói, “ Tôi không thể tin là tôi đă làm việc đó,” hơn là nh́n lại và nói,
“ Tôi ước ǵ tôi đă làm điều đó.”
Cuối cùng, dù thế nào đi nữa người ta sẽ phán xét bạn theo cách nào đó.
Cho nên đừng sống cuộc đời ḿnh với sự cố gắng gây ấn tượng cho người khác.
Thay v́ vậy hăy sống cuộc đời ḿnh gây ấn tượng cho chính ḿnh.
Hăy yêu bản thân đủ để không bao giờ hạ thấp tiêu chuẩn của bạn cho bất kỳ ai.
12. Nếu bạn đang t́m một kết thúc hạnh phúc và dường như không thể t́m ra, có lẽ đă đến lúc bắt đầu t́m kiếm một khởi đầu mới.
Phủi sạch bản thân và chấp nhận rằng bạn phải thất bại nhiều lần. Đó là cách bạn học.
Những người mạnh mẽ nhất ngoài kia – những người đă cười với những nghiệt ngă khó khăn nhất bằng nụ cười chân thật –
cũng chính là những người đă chiến đấu những trận chiến cam go nhất.
Họ đang mỉm cười bởi v́ họ đă quyết định rằng họ không để bất kỳ điều ǵ làm họ thất vọng,
họ đang tiến bước cho một khởi đầu mới.
Chúc các bạn một tháng 5 với thật nhiều hương hoa cỏ lạ , niềm vui và hạnh phúc tuyệt vời .
Thân ái
Sưu tầm
at 12:28 AM
florida80
08-04-2019, 18:12
Giá Trị Cuộc Sống
Chuyện con chim ưng
Một người lên đỉnh núi bắt được một chú chim ưng con vừa mới nở. Mang về nhà, chú chim ưng được nuôi chung với những con chim khác trong một chiếc lồng. Khi chú lớn lên, chú không hề biết ḿnh là loài chim ưng. Trong khi đó, người chủ lại muốn huấn luyện chú trở thành một con chim ưng dũng mănh biết đi săn mồi. Dùng hết mọi cách vẫn không được, chú vẫn không thể bay.
Cuối cùng người chủ bèn mang chú trở lại đỉnh núi ngày xưa, ném chú xuống. Mấy lần đầu, chú rơi xuống như một ḥn đá. Sau vài lần như thế, chú t́m cách tự cứu lấy ḿnh và rồi chim ưng bất ngờ tung cánh. Chú đă biết bay.
Bài học: Sự luyện tập là sức mạnh đưa chúng ta đến thành công.
Chuyện 5 đồng xu
Một cậu bé tên Aba sống trên thảo nguyên. Lần kia, cậu theo cha đi săn rồi lạc mất phương hướng. Hai cha con vất vả t́m đường trở về nhưng không được. Sau nhiều ngày, chân Aba mỏi nhừ, nhấc không nổi bước nên bật khóc. Cha Aba lấy 5 đồng xu, ném một đồng xuống đất, bảo: "Con người có 5 đồng xu, đó là thơ ấu, thiếu niên, thanh niên, trung niên và về già. Bây giờ con mới dùng hết một đồng xu đầu tiên của ḿnh, không lẽ con cũng muốn dùng cả bốn đồng c̣n lại trên thảo nguyên này sao? Con phải dũng cảm lên để ra khỏi đây, v́ con c̣n bốn đồng xu cho cuộc đời của ḿnh".
Được sự động viên của cha, Aba đứng lên đi tiếp, chẳng bao lâu sau t́m được lối về nhà. Sau này trưởng thành, cậu bé đă sử dụng đúng bốn đồng xu c̣n lại của ḿnh, trở thành một thuyền trưởng giỏi.
Bài học: Biết quư trọng cuộc sống th́ mới vượt qua khó khăn.
florida80
08-04-2019, 18:14
Quanh Đi Ngó Lại, Chỉ Tui Với Bà - Nguyễn Thượng Chánh
Thấm thoát mà ḿnh đă nghỉ hưu được 6 năm rồi.
Ai cũng vậy, làm việc đến một tuổi nào đó th́ cần nên nghỉ. Tuy luật không bắt buộc ḿnh phải nghỉ nhưng thông thường th́ thiên hạ nghỉ khi họ được 65 tuổi. Đây là tuổi được xem là già, và được luật pháp cho lănh tiền cao niên pension du Canada hay old age pension. Tuy không nhiều nhưng có vẫn c̣n hơn không.
Thế hệ baby boomer nay đều bước hết qua ngưỡng cửa 60-65 tuổi, nên kẻ trước người sau đă bắt đầu nghỉ hưu rồi..
Đây là một giai đoạn mới vô cùng quan trọng trong cuộc đời của mỗi người.
Đi du lịch
Điều kiện là cần phải có sức khỏe và có “chút đỉnh” tiền.
Đi du lịch xa là cái mode thường thấy nhất trong mấy năm đầu khi vừa mới nghỉ hưu.
Theo nhiều cụ kinh nghiệm, th́ mấy năm đầu lúc vừa mới nghỉ th́ thiên hạ có khuynh hướng đi du lịch ào ào.
Từ 75 tuổi trở đi th́ họ bắt đầu thấm đ̣n, sức khỏe yếu đi, hay mỏi mệt bất tử, nên sự hăng say du lịch của buổi đầu cũng dần dần giảm theo năm tháng.
Các tours du lịch xa có guide hướng dẫn rất được giới cao niên ưa chuộng v́ tiện lợi và rất khỏe. Ngược lại, tụi trẻ th́ thích được tự do quyết định nên chuộng giải pháp mướn xe, muốn chạy đâu, viếng đâu tùy thích.
Hầu như không ít bà con ḿnh, đặt ưu tiên chuyện về Việt Nam trong chương tŕnh du lịch của họ… Kế là qua Mỹ hoặc qua các nước Âu Châu, trước là đi chơi và sau là ghé thăm bà con hay bạn bè một thể.
Có nhiều người đi tours Trung Quốc, đi hành hương Ấn Độ, v.v...
Bạn bè chí thân thường rủ nhau đi du lịch chung cho vui.
Người th́ đi tours nghỉ mát tại các resort ở Mexico, Cuba hoặc các đảo vùng Caribbean, v.v…
Tùy theo mùa, giá cả có khác nhau. Trung b́nh, nguyên trọn gói, bao vé máy bay khứ hồi từ Montreal, ăn ở một tuần trong hotel 4 sao của resort lối 1300- 1500$.
Nếu là mùa ế low season, giá có thể c̣n rẻ đi rất nhiều.
Người khác th́ theo tours du thuyền cruise trong một tuần lễ tại vùng biển Caribbean. Ghé qua các đảo như Saint Martin, Sainte Croix, Saint Kitts, Virgin Islands, Grenada…
Có người đi tours vùng Nam Mỹ, Panama…hoặc tours vùng Hawaii, tours Alaska xem gấu trắng.
Các tours du thuyền vùng Caribbean, tàu chạy ban đêm cho tới sáng lúc 7 giờ là cập bến vào một đảo. 8 giờ sáng th́ bắt đầu cho du khách lên bờ chơi. Đi đâu th́ đi nhưng phài trở xuống tàu trước 5 giờ chiều.
Lối 80% du khách đều là các người cao tuổi.
Có người đi theo các tours du thuyền lâu nhiều tuần bên Âu Châu hay bên Á Châu. Mục đích để thăm viếng được nhiều xứ.
Du thuyền Princess Cruises ghé qua nhiều nước như Thái Lan, Singapore, Tp Hồ Chí Minh, Hong Kong, Tp Pusan Nam Hàn v,v…
Tours du thuyền có thể được xem là sang trọng và rất thích hợp cho lớp tuổi già.
Nhưng có một sự thật là đi đâu lâu ngày, khi trở về tới nhà ḿnh th́ vẫn cảm thấy khỏe ǵ đâu.
Được nằm ngủ trên cái giường của ḿnh hằng quen thuộc th́ không có ǵ sung sướng hạnh phúc cho bằng!
florida80
08-04-2019, 18:14
Mỗi ngày, hưu viên thường làm ǵ?
Sáng sáng, các ông thường hay đến mấy cái thương xá hay mấy tiệm cà phê b́nh dân ngồi chùm nhum với nhau đấu láo và ngó ông đi qua ḍm bà đi lại.
Các bà thường có thú đi la cà, đi tà tà, đi ṿng ṿng trong thưong xá. Hết tiệm nầy, đến tiệm khác, để rửa mắt windowshopping mà thôi. Vô tiệm, lấy cái nầy, rờ cái kia, ướm lên người, đeo vào cổ, lại xem kính, ẹo qua ẹo lại, rồi bỏ món hàng trở lại chỗ cũ cũng thấy sướng rồi.
Rửa mắt là một cái thú tiêu khiển của phụ nữ bất luận tuổi tác nhưng không phải là kiểu của bọn ńnh ông.
Khoa học nói rằng shopping là một cái thú của đàn bà để giúp họ thư giăn.. Vậy chúng ta nên thông cảm cho mấy bà.
Các ông th́ ngồi chờ vợ tại các ghế băng ngoài hành lang, ngắm cô đi qua bà đi lại, ngáp ngắn ngáp dài. Có ông th́ dọc sách, đọc báo… t́m ư gơ bài.
Cũng có một số ông thích hẹn ḥ nhau để tán gẫu ở những quán cà-phê, quán phở, v.v.
Có ông bạo hơn cũng như văn minh hơn, muốn tự thưởng ḿnh sau bao năm dài đăng đẳng làm việc vất vả, bằng những chuyến du lịch về Việt Nam trước thăm mồ mả ông bà, sau là nếu có thể giúp các em thoát cảnh nghèo đói để đổi đời mà cả hai đều có lợi.
Nội cái được cô gái gọi ḿnh bằng anh xưng em ngọt như đường phèn cũng thấy sướng tê cả người và được trẻ lại ít nhứt cũng 30 tuổi rồi.
Nghe nói với số tiền trợ cấp hưu pension hay tiền già 1000$ một tháng bên nầy, nhưng về bển th́ tha hồ mà ăn chơi phè phỡn, dư sức…nổ.
Tổ chức cuộc sống cho có ích lợi
Phần đông đa số người già nghỉ hưu rất rảnh rỗi.
Tập thể dục thể thao như chạy bộ jogging, đi bộ; tập tài chi dưỡng sinh, khí công, aerobic; đánh cờ tướng hay chơi golf, đánh tennis, đánh ping-pong, vân vân.
Việc giữ hộ cháu nhỏ trong ṿng đôi ba ngày cũng là một niềm vui cho các bậc ông bà.
Một số cụ lo xa, quan tâm đến việc tu hành cũng như việc thiền định để t́m sự an lạc cho tinh thần cũng như để chuẩn bị cho kiếp sau, vân vân.
Có người cảm thấy quá nhàn rỗi…
Không biết làm ǵ trong ngày, hết đứng th́ ngồi, ra vô, đi tới đi lui, ngó trước ngó sau, hết ngồi rồi nằm.
Vào pḥng nghiền ngẫm internet, chốc chốc lại check email.
Xong ra salon mở ti-vi.
Đọc báo th́ đọc hết tờ nọ đến tờ kia, lướt qua tin xe cán chó, đến các mục quảng cáo bán nhà, sang nhà hàng, sang tiệm nails…Kế đến là mục gỡ rối tơ ḷng tḥng. Riêng mục t́m bạn bốn phương, thấy nhiều phụ nữ đầy đủ “công dung ngôn hạnh” mà sao số lại cô đơn hẫm hiu vậy cà, thấy tội nghiệp họ quá!
Rồi chơi luôn tất cả các tin vui lẫn tin buồn, kể cả cáo phó phân ưu. Nghĩ quẩn không biết chừng nào tới phiên…ḿnh đây? Các bạn có để ư không? Có cái lạ, vài năm gần đây tui ít thấy có báo nào đăng tin vui, chia mừng đám cưới cả, nhưng ngược lại hầu như cứ 1-2 tuần là tờ Thời báo Canada có đăng cáo phó.
Có người lấy phone gọi đầu nầy đầu nọ, nói chuyện tầm xàm bá láp cho đở buồn.
T́nh trạng nầy mà kéo dài, dám khiến nhiều cụ dễ bị rơi vào sự buồn chán hay trầm cảm lắm!
Có cha th́ suốt ngày lo gơ bài đăng báo chùa cho đở buồn, và để đầu óc khỏi nghĩ quẫn dám bị bệnh tâm thần lắm.
Gặp lại bạn bè
Bạn bè lâu ngày gặp lại vợ chồng tác giả th́ thường hay hỏi những câu đại loại như sau:
- Lúc rày nghỉ có khỏe không? Khỏe chớ!
- Lúc này nghỉ rồi làm ǵ? Không có làm ǵ hết, nghỉ mà!
- Có đi đâu chơi không? Có khi đi, có khi không!
- Có đi về Việt Nam chưa? Dà, tui chưa có tính lúc nầy!
- Có đi làm thiện nguyện không? Dạ có, làm từ lâu rồi, giữ cháu đó!
- Có làm công việc ǵ khác không? Có chớ, nhiều việc không tên, nhớ hổng hết!
- Nghỉ ở nhà có chán không? Đâu c̣n th́ giờ dư đâu mà chán!
- Nghỉ ở nhà có thường bị bả đ́ không? Anh sao tui vậy mà!
- Nghỉ ở nhà, ổng thường làm cái ǵ? Dà thưa lúc nào? sáng hay tối? cũng giống như mấy ông khác vậy thôi!
- Sao cũng c̣n trẻ (?) hoặc job thơm (?) mà nghỉ chi cho uổng vậy! Thôi đi, bộ xỏ ngọt người ta hả!
Bao nhiêu câu hỏi trên cũng đủ nói lên tâm trạng lo lắng chung của mọi người trước viễn tượng về hưu.
Mỗi người mỗi hoàn cảnh khác nhau, không ai giống ai hết.
Có người phải nghỉ hưu v́ hăng đóng cửa, v́ bị mất việc, v́ vấn đề sức khoẻ hay cũng v́ hoàn cảnh bắt buộc…
Tóm lại, những điểm lo lắng chung của mọi người mà tác giả nhận thấy quan trọng chính là ở ba điểm như sau:
1/ quan hệ giữa vợ chồng
2/ sức khỏe
3/ tiền bạc
florida80
08-04-2019, 18:16
Giai đoạn “tang chế” sau khi nghỉ hưu
Ai cũng phải trải qua một giai đoạn buồn chán v́ phải thay đổi nếp sinh hoạt thường ngày từ mấy chục năm nay lúc c̣n đi làm. Thời gian nầy dài hay ngắn tùy theo người.
Các nhà tâm-lư-học gọi đây là giai đoạn “tang chế” (période de deuil), nghĩa là hưu-viên cảm thấy mất mát một cái-ǵ-đó mà ḿnh hằng quen thuộc trong đời sống.
Trong thời gian nầy, họ rất dễ bị rơi vào t́nh trạng trầm cảm.
Nếu t́nh trạng nầy kéo dài th́ cần phải đi tham khảo ư kiến của bác sĩ.
Tại sao có người sợ nghỉ hưu?
- Có người đă đủ tuổi về hưu nhưng không muốn nghỉ v́ c̣n quá yêu...công việc hay ghiền việc (workaholic)!
- Có người muốn nghỉ hưu nhưng phải ráng cày v́ họ c̣n phải nuôi con ăn học thêm một vài năm nữa!
- Có người vẫn c̣n duy tŕ sự làm việc, nhưng chỉ làm bán thời gian (part time) hoặc chỉ làm một hay hai ngày trong tuần!
- Có người đă nghỉ hưu, nhưng sau đó trở vô xin làm việc lại!
Ngoài ra, cũng c̣n nhiều lư do phức tạp khác…
“Tui sợ ở nhà hoài sanh bệnh” hoặc
“Tui cũng muốn nghỉ lắm nhưng sợ ở nhà không có ǵ làm, chán lắm”
Đây là những câu tâm t́nh mà người gơ thường hay nghe các bạn đàn ông nói.
Phải chăng đó là những lư do thật sự?
Nhưng cũng không hiểu tại sao dân chúng lại phản đối dữ dội khi chính phủ sở tại muốn kéo dài tuổi làm việc ra thêm nữa, thí dụ như bên Pháp?
C̣n ở Canada, chấp nhận cho nghỉ hưu hiện nay là 65 tuổi, nhưng sẽ tăng lên 67 tuổi trong vài năm tới.
Báo Tây có nêu những lư do tại sao một số người vẫn c̣n muốn tiếp tục đi làm mặc dù họ đă tới tuổi cần hưu trí rồi, trong đó có hai lư do chính là:
- ông anh sợ phải ở nhà thường xuyên với bà chị (?)
- kinh tế, tài chánh khó khăn nên cần phải đi làm thêm để kiếm thêm chút đỉnh cho bả vui (?).
Có bạn th́ thành thật hơn: “tui ngại ở nhà v́ phải chạm mặt thường xuyên với bà xă quá. Sợ gây lộn tối ngày, sợ chiến tranh lạnh quá”.
Vấn đề nầy là một sự thật mà ai cũng phải đành chịu thôi. Chạy đâu cho khỏi!
Nhưng gần đây báo chí Mỹ có nêu một…tin mừng. Không biết có nên tin hay không?
Tin mừng cho những cặp vợ chồng khắc khẩu: “Căi nhau sống lâu”
Căi nhau thường xuyên để xả bớt xú bắp rất tốt cho sức khỏe tâm thần và sẽ sống rất lâu để mà căi với nhau cho tới ngày xuống lỗ (?) Hi hi hi!
Spouses who fight live longer!
In the current study, the authors suggest a combination of factors to explain the higher mortality for couples who don't express their anger. These include "mutual anger suppression, poor communication (of feelings and issues) and poor problem-solving with medical consequences," they write in the January issue of the Journal of Family Communication.
http://www.livescience.com/4814-spouses-fight-live-longer.html
Trong các khóa học hướng dẫn coaching “chuẩn bị nghỉ hưu” (pre-retirement courses) cho nhân viên nhà nước hoặc cho các công ty, các thuyết tŕnh viên là các nhà tâm-lư-học thường nêu cái vấn nạn nầy lên để chúng ta đừng ngạc nhiên lúc phải ở nhà thường trực với người hôn-phối của ḿnh.
Ai cũng vậy cả! Chạy đâu cho thoát bạn ơi! Ai biểu ham.
Quand đi ngó lại, chỉ tui với bà
Nhưng nếu suy nghĩ cho tận cùng, th́ c̣n đôi bạn cũng vẫn c̣n thấy ḿnh may mắn và hạnh phúc hơn rất nhiều, đúng không các lăo ông lăo bà?
*Thơ con cóc
Chiều chiều về tới cổng nhà,
Nhà tui trông ngóng từ nhà ngó ra.
Nghỉ hưu lẩn quẩn quanh nhà,
Quanh đi ngó lại, chỉ tui với bà.
florida80
08-04-2019, 18:18
Đôi Điều Suy Nghĩ
Con đă cảm nghiệm được nhiều thứ hạnh phúc. Hạnh phúc khi nhận được tin vui. Hạnh phúc đến từ một tâm hồn biết thông cảm. Hạnh phúc đến từ sự thành công trong công ăn việc làm. Nhưng, những hạnh phúc ấy vẫn chẳng làm con an ḷng. Con vẫn lo âu. Những hạnh phúc ấy vẫn là bấp bênh. Quá khứ minh chứng rằng nhiều lần con đă mất hạnh phúc ấy.
V́ những hạnh phúc ấy có thể mất nên cũng có những ngày tháng con sống không niềm vui, chung quanh con là sa mạc. Mà đời người th́ chẳng thể sống không niềm vui. Nên con đi t́m niềm vui mới. Có khi con oán giận Chúa, bỏ đời sống đức tin để t́m bất cứ một an ủi nào đó. Trong những giây phút ấy con thường t́m hạnh phúc trong tội lỗi. Con không nh́n thấy những tàn phá của tội mà con chỉ thấy những hứa hẹn và bóng mát của tội mà thôi. Thật sự con chẳng muốn bỏ Chúa bằng con đường chủ tâm sống trong tội. Con vẫn biết con không thể sống thiếu Chúa, nhưng trong yếu đuối của đời ḿnh, con đă thấy quyến rũ nơi tội mạnh hơn hạnh phúc do đời sống đức tin đem lại.
Hạnh phúc thật th́ chỉ có một định nghĩa. Nếu con đi t́m bất cứ hạnh phúc nào ngoài thứ hạnh phúc thật đó, con sẽ hoang mang và hụt hẫng. Hạnh phúc thật đó chỉ có Chúa mới cho con được mà thôi. Chúa là nguyên ủy của tất cả, th́ hạnh phúc cũng phải do Chúa là nguyên nhân. Bởi đấy, khi con đi t́m niềm vui ngoài nguyên nhân tối thượng là Chúa, con sẽ gặp thất vọng.
* * *
Khi con phạm tội, tội cũng cho con một chút “niềm vui”. Nhưng tội làm con xa Chúa. Niềm vui hay hạnh phúc là lúc trầm ḿnh thưởng thức trong ḍng nước chảy của ḍng sông. Mức độ và sắc thái khác nhau của hạnh phúc tùy thuộc vào nguồn gốc của ḍng sông ấy. Chúa là nguyên nhân của một thứ hạnh phúc. Tội cũng sinh ra một ḍng hoan lạc. Nguyên nhân khác nhau th́ hạnh phúc hay hoan lạc đến từ các nguyên nhân đó phải khác nhau. Từ sự khác nhau ấy, con chọn lựa cho ḿnh một ḍng sông. Ḍng sông hạnh phúc của Chúa hay đôi bờ hoan lạc của tội.
Con là một tạo vật hữu hạn. Thứ hạnh phúc của tội cũng là một sản phẩm hữu hạn, bởi v́ chính con tạo nên nó. V́ con tạo nên nó, do đấy, nó chẳng bao giờ thỏa măn con được. Hạnh phúc của con hệ tại bám vào hạnh phúc tự thể là Chúa. Nên khi con mất cái tự hữu để kư sinh th́ con chênh vênh và hao hụt ngay.
Tội làm con xa Chúa. Chúa xa con không phải v́ Chúa bực ḿnh, ghen tức. Dù con thánh thiện tới đâu đi nữa th́ cũng chẳng v́ thế mà sự trọn hảo của Chúa thêm trọn hảo hơn. Dù con có cầu nguyện thiết tha đến đâu đi nữa th́ chẳng v́ thế mà Chúa được cao cả hơn. Tự Chúa đă tràn đầy tất cả. Chúa chẳng cần ǵ. Nếu con cầu nguyện là con bám vào sự trọn hảo của Chúa để được thương ban mà thôi.
Tội là thái độ tự do để lựa chọn một đối tượng ngoài Chúa. Khi phạm tội là con nghe theo một tiếng gọi khác, chấp nhận một đối tượng khác. Khi con chấp nhận một đối tượng khác rồi th́ lẽ dĩ nhiên là Chúa phải xa con. Chúa không áp bức con bằng sức mạnh, bằng quyền năng, nhưng Chúa kính nể sự tự do của con. Khi con phạm tội, khi con lựa chọn một đối tượng rồi th́ Chúa muốn ở với con cũng không được v́ con đă dành khoảng trống của ḷng ḿnh cho một chủ khác rồi.
florida80
08-04-2019, 18:18
Khi con kiếm t́m niềm vui nơi tội là con tạo nên cơn băo táp cho chính vườn rau của ḿnh. Càng để tội lỗi làm chủ con tim ḿnh th́ Chúa càng phải ở xa. Mà Chúa càng xa th́ hạnh phúc thật càng mù tăm, khuất bóng. Lư tưởng cuộc đời con là kiếm t́m và quy về nguồn cơi hạnh phúc thật đó. Do vậy, càng xa nguồn hạnh phúc thật th́ con càng đánh mất ư nghĩa cuộc sống. Mà không c̣n ư nghĩa th́ cuộc sống trở nên man dại, tính toán, lo âu, giành giật, hận thù và chán chường.
* * *
Khi con phạm tội là con phá hủy hết tất cả tự do của con. Cơn băo táp ấy xóa nḥa nhân phẩm của con. Tội là điều xấu. Con không muốn để người khác biết những điều xấu xa của con. Từ đó, con có hai khuôn mặt. Một khuôn mặt thật và một khuôn mặt để “show up”, tŕnh diễn để tha nhân nh́n vào. Khi con giấu kín khuôn mặt thật tội lỗi để phô bày khuôn mặt giả cao thượng là con xây dựng giá trị của ḿnh trên sự lầm lẫn của tha nhân. Con lừa dối kẻ đối diện. Nếu con c̣n may mắn để nh́n thấy rằng ḿnh có hai khuôn mặt mỗi khi xét ḿnh th́ con c̣n lương tri để biết rằng ḿnh chỉ lừa gạt người chứ không lừa dối ḿnh. Nhưng ngày nào đó, con lẫn lộn giữa thực và hư. Ngày nào đó, con người để tŕnh diễn kia rợp bóng đến nỗi con chỉ thấy nó là chính ḿnh và con tin nó là khuôn mặt thật của ḿnh, con không c̣n thấy bóng khuôn mặt thật của con đâu nữa th́ ngày đó con chẳng c̣n ǵ. Con đă là nạn nhân của sự giả tạo. Gian dối với tha nhân đă nên lừa đảo chính ḿnh.
Khi tha nhân tưởng con là gương mẫu của đời mà con không là gương mẫu th́ con sẽ lo âu cho cái ngưỡng mộ kia bị đổ vỡ nếu tha nhân nhận ra con người thật tội lỗi của con, cho nên con lại càng phải cất giấu con người đó kỹ hơn. Bởi đấy, tội cướp mất tự do. Sống trong tội, con phải sống trong hồi hộp, gian dối, lo âu.
Chẳng có người cha nào không mủi ḷng khi thấy đứa con ḿnh sắp xuống tắm trong ḍng sông ngầu vẩn rác đục. V́ kính trọng tự do Chúa đă ban cho con, nên Chúa biết con xa Chúa là đời con sẽ chán chường, Chúa cũng đau khổ, nhưng Chúa chẳng thể cưỡng bách con chọn Chúa được. Mà thật sự con cũng không muốn mất tự do. Hành vi chọn lựa là một thú vui chan chứa của tự do. Không có tự do sẽ là gỗ đá. Nếu con không phải là gỗ đá, nếu con có tự do, th́ con phải biết lo âu biết bao về sự tự do của ḿnh.
LM Nguyễn Tầm Thường
florida80
08-04-2019, 18:22
Nghề Vợ Chồng - Thích Trí Siêu
Có bao giờ bạn nghĩ đời sống vợ chồng cũng là một nghề không? Chắc chắn mọi người đều nghĩ vợ chồng là chuyện t́nh cảm yêu đương, cớ sao lại gọi là một nghề?...
Vào ngày 7 tháng 1 năm 2008, có một người Mỹ gốc Việt, 38 tuổi đă ném bốn đứa con nhỏ từ bốn tháng đến ba tuổi trên một chiếc cầu tại tiểu bang Alabama, Hoa Kỳ. Theo tin tức th́ hai vợ chồng anh thường căi nhau suốt ngày, hầu như không ngày nào mà hàng xóm không nghe vợ chồng anh to tiếng mắng chửi nhau. Ngoài việc xung đột, bất đồng ư kiến với vợ, anh c̣n uống rượu và xài thuốc kích thích, nên không kiềm chế nổi cơn sân. Vào ngày nói trên, sau khi căi nhau với vợ, anh xách bốn đứa con lên xe và đem ra cầu liệng xuống sông, sau đó cảnh sát đă t́m được xác của bốn đứa trẻ này. Khi ra ṭa anh đă thú tội và nhận án tử h́nh.
Câu chuyện này đă làm rung động giới truyền thông Mỹ nói chung và giới cộng đồng Việt Nam nói riêng.
Ở Việt Nam, những chuyện vợ chồng xung đột, căi vả, mắng chửi hoặc đánh nhau bể đầu, chảy máu không phải chuyện lạ, nhưng ở một xứ văn minh như Hoa Kỳ mà xảy ra đưa tới án mạng giết bốn đứa con thơ như vậy quả thật là khủng khiếp.
Ở đời nam, nữ lớn lên cưới hỏi nhau là lẽ tự nhiên, không ai thắc mắc tại sao phải như vậy. Thế nhưng đến khi gia đ́nh vợ chồng tan vỡ, ly dị, chửi nhau, đánh nhau, và có lúc giết nhau th́ người ta lại ngạc nhiên hỏi: "Ủa, tại sao lại có thể xảy ra như vậy?"
Thông thường, trước khi đi làm kiếm tiền, người ta phải đi học để có nghề trong tay, sau đó mới đi xin việc làm. Một người muốn làm bác sĩ, ít nhất phải học xong tú tài, rồi thi tuyển vào đại học y khoa, và học từ bảy đến mười năm, sau đó mới được phép ra mở pḥng mạch. Một người muốn làm kỹ sư cũng phải qua tú tài, rồi thi tuyển vào các trường kỹ sư, học tổng cộng ít nhất năm năm, sau đó mới ra hành nghề kỹ sư. Trong xă hội, tất cả ngành y tế, kỹ thuật, khoa học, v.v... các nhân viên đều phải được học nghề và huấn luyện trước khi được mướn. Và nhiều khi đang hành nghề, hàng năm vẫn phải đi học thêm khóa tu nghiệp để cập nhật hóa những kiến thức mới.
Trong khi đó đa số người ta lập gia đ́nh vào lứa tuổi trung b́nh từ 18 đến 25, mà không có một chút khái niệm căn bản tối thiểu về đời sống gia đ́nh, tâm lư, sinh lư, t́nh cảm. Họ chỉ biết xưa nay thấy ai cũng lập gia đ́nh cho có đôi th́ làm theo, vậy thôi.
Có bao giờ bạn nghĩ đời sống vợ chồng cũng là một nghề không? Chắc chắn mọi người đều nghĩ vợ chồng là chuyện t́nh cảm yêu đương, cớ sao lại gọi là một nghề?
florida80
08-04-2019, 18:34
Chữ nghề nghe có vẻ vô t́nh quá! V́ nghề là một việc làm kiếm tiền, trong đó không có t́nh cảm ǵ hết. Nếu tôi là bác sĩ giỏi chữa bạn hết bệnh th́ bạn phải trả tiền cho tôi. Nếu tôi là kỹ sư giỏi, thợ giỏi th́ chủ phải trả lương cho tôi, hai bên không có t́nh cảm ǵ hết. Nếu bạn mở tiệm làm nhà hàng, nấu ăn ngon th́ sẽ đông khách. Mới nh́n qua các cơ sở y tế, kỹ thuật, thương mại dường như không có t́nh cảm, nhưng thật ra đều có t́nh cảm bên trong.
Nếu bạn là bác sĩ giỏi mà không có t́nh người, xem bệnh nhân như cỏ rác th́ chắc chắn họ sẽ không tới và bạn sẽ ế khách. Nếu bạn là kỹ sư giỏi mà phách lối, làm tàng không biết kính nể sếp trên th́ họ sẽ đ́ bạn, không tăng lương hoặc kiếm cớ đuổi bạn. Nếu bạn nấu ăn ngon mà không khéo tiếp đăi, ân cần phục vụ khách hàng th́ họ sẽ bỏ đi ăn tiệm khác. Bất cứ một cơ sở, hăng xưởng nào cũng cần những nhân viên giỏi, ngoài việc rành nghề c̣n phải biết giao tiếp cư xử với kẻ trên người dưới một cách ḥa thuận và có t́nh người th́ mới thành công, phát triển.
Gia đ́nh cũng là một cơ sở nhỏ (small business), trong đó cả hai vợ chồng đều là chủ nhân và đồng thời cũng là người làm. Cả hai cần phải biết hợp tác với nhau về khả năng lẫn t́nh cảm để đóng góp xây dựng "cơ sở" mang tên là "gia đ́nh" được hạnh phúc. Mỗi người cần phải biết bổn phận cũng như quyền lợi của ḿnh.
Thế nhưng rất tiếc, sau khi trải qua thời trăng mật của "t́nh yêu", người ta thường quên đi bổn phận mà chỉ chú ư tới quyền lợi, đ̣i hỏi, mong muốn người kia phải làm theo ư ḿnh, chiều chuộng ḿnh, phục vụ ḿnh.
Nếu bạn đồng ư với quan niệm "gia đ́nh là một cơ sở nhỏ" th́ vợ chồng cũng là một nghề, trong đó người chồng cần phải học nghề làm chồng, và người vợ cần phải học nghề làm vợ. Con người ta mới sinh ra không ai tự nhiên biết nói, biết đọc, biết viết, mà cần phải được dạy nói, dạy đọc, dạy viết. Cái ǵ cũng phải học th́ mới biết làm. Vợ chồng là một nghề làm suốt cuộc đời, vậy mà không có trường hay lớp nào dạy.
Cùng lắm, trước khi gả con gái về nhà chồng th́ người mẹ dạy con vài lời về cách làm dâu.
Đến ngày làm lễ cưới ở nhà thờ hay trong chùa th́ các cha và quư thầy cũng chỉ khuyên vợ chồng ăn ở ḥa thuận và chung thủy với nhau.
Nghĩ lại ở đời chưa có cái nghề nào, trong đó người ta không được dạy chút nào mà phải vô làm ngay như nghề vợ chồng. Có lẽ người ta nghĩ cái nghề này không cần học, cứ làm đại th́ từ từ sẽ biết, tiếng Pháp gọi là "apprendre sur le tas", tạm dịch là "vừa làm vừa học", hên th́ hưởng, xui th́ chịu.
Ngoài ra nghề vợ chồng không phải thích th́ làm, chán th́ nghỉ dễ dàng như các nghề khác. Đương nhiên thời nay người ta có thể lấy nhau vài năm rồi ly dị, nhưng nếu có con th́ vấn đề ly dị, chia gia tài thật là nhiêu khê, phiền toái. V́ thế có những cặp chán ghét nhau mà vẫn phải sống chung v́ con cái, kinh tế, thể diện, hay truyền thống, v.v...
T́nh yêu suông không đủ đem lại hạnh phúc. T́nh yêu chỉ là động cơ thúc đẩy hai người đến với nhau, nhưng sống chung hạnh phúc là một việc khác. Nó đ̣i hỏi mỗi người phải biết cách cư xử với nhau
florida80
08-04-2019, 18:35
Trong các đạo giáo gọi đó là "đạo vợ chồng". Đạo vợ chồng thường chỉ dạy "bổn phận" (duty, devoir) của vợ chồng. Biết được "bổn phận" cũng là một điều đáng quư rồi, nhưng vẫn chưa đủ đem lại hạnh phúc, nó chỉ giúp cho gia đ́nh sống b́nh yên, không sóng gió.
Giống như một nhân viên biết bổn phận của ḿnh là đi làm chăm chỉ, đúng giờ, nhưng chưa chắc anh ta làm việc giỏi, biết tăng lợi nhuận cho chủ. Do đó ngày nay, các hăng xưởng phải gửi nhân viên đi học thêm các lớp tu nghiệp để nâng cao năng xuất. Người nhân viên cũng có quyền lợi như được nghỉ hè một năm hai tuần hay một tháng.
Cũng thế, ngoài "bổn phận" (hay trách nhiệm), người vợ và chồng cũng nên biết ḿnh có những "quyền lợi" ǵ để không bị đàn áp, bóc lột, lường gạt. Ngoài bổn phận và quyền lợi, vợ chồng cần phải học hỏi thêm những cách thức xây dựng hạnh phúc, gọi tắt là nghệ thuật sống (art of living).
Do đó chữ "nghề" vợ chồng bao gồm nhiều nghĩa:
- bổn phận,
- trách nhiệm,
- đạo nghĩa
- quyền lợi,
- và nghệ thuật.
Nếu được học một chút "nghề" vợ chồng, ít nhất là "bổn phận" th́ đă không có những người chồng say rượu, vũ phu đánh đập vợ con, hoặc như người đàn ông ném bốn đứa con xuống sông ở trên, làm tan nát gia đ́nh; không có những người vợ lẳng lơ, say mê cờ bạc, phá hoại gia cang.
Bên đạo Chúa, có những lớp dạy về đời sống gia đ́nh cho những cặp vợ chồng sắp cưới, giúp họ t́m hiểu về tâm sinh lư, t́nh cảm nam nữ, cách sống làm vợ, làm chồng, làm cha mẹ, hiểu biết về những khó khăn thử thách của đời sống gia đ́nh sau khi cưới, cách giáo dục con cái trở thành người tốt trong xă hội, v.v... Đây là một điều rất hay cần được bắt chước học hỏi.
Trong đạo Phật, mặc dù nhấn mạnh về sự giải thoát sanh tử luân hồi, đức Phật vẫn không quên dạy cho người tại gia cư sĩ những phương pháp sống hạnh phúc trong cuộc đời như trong các kinh Thiện Sinh, Bảy Loại Vợ, Người Vợ Mẫu Mực, Người Cư Sĩ, Hiền Nhân, v.v... Song le những kinh này không được khai triển rộng răi nên ít người để ư học hỏi và áp dụng trong cuộc sống.
Có những người suốt ngày ngồi thiền, niệm Phật, tụng kinh và quên mất bổn phận làm vợ làm chồng, làm cha mẹ, khiến người hôn phối đâm ra oán ghét đạo Phật và nghĩ rằng các thầy đă làm mất hạnh phúc gia đ́nh của họ. Từ đó gia đ́nh trở nên xào xáo, bất ḥa, càng tu vợ chồng càng căi nhau, giận nhau rồi cho là tại tu nên đổ nghiệp, ma phá.. Họ đâu ngờ tu một cách ích kỷ, chỉ biết phần ḿnh và bỏ mặc bổn phận nên mới sinh ra phiền năo như vậy. Do đó người Phật tử thông minh, khéo léo là người biết dung ḥa đời sống gia đ́nh và tâm linh.
Trích "Ḍng Đời Vô Tận", Thích Trí Siêu
florida80
08-04-2019, 18:37
Hát - Giúp Kéo Dài Tuổi Thọ
Khi cất tiếng hát là bạn đang làm điều có lợi cho sức khỏe đấy!
Những lúc ngân nga hát, bạn sẽ thấy tâm trạng phấn chấn hơn. Nhiều người hát khi tụ tập bạn bè, trong các bữa tiệc, hát để giải trí, thậm chí hát để giải sầu. Bạn có thể hát khi đang làm việc nhà, nấu ăn, đang tắm, sau khi hoàn tất một công việc... Hăy làm điều đó một cách tự nhiên v́ hát rất tốt cho bạn.
Các nghiên cứu khoa học tại nhiều nước đă chứng minh, hát vừa đem lại niềm vui vừa mang đến nhiều lợi ích cho sức khỏe. Khi hát, chúng ta thường nhập tâm vào các giai điệu, lên giọng, hạ giọng... chính những điều này đă đem đến các tác động có lợi cho cơ thể, bao gồm:
Hát giúp giảm đau và căng thẳng
Giáo sư Graham Welch, đại học London, Anh, đă tiến hành một nghiên cứu về lợi ích của hát đối với sức khoẻ. Ông cho biết, khi hát, nhịp thở của bạn sẽ thay đổi, dung tích của phổi được sử dụng hết cho việc hít thở. Luồng không khí vào cơ thể nhiều hơn và mạch máu sẽ hấp thụ nhiều ô-xy hơn. Do đó, bạn sẽ có cảm giác tỉnh táo hơn.
Thông qua việc hít thở sâu, hát cũng giúp những bệnh nhân bị viêm phổi hoặc hen suyễn dễ hít thở hơn.
Một số nghiên cứu khác cũng chỉ ra nhiều lợi ích của hát như: làm giảm áp lực máu, điều hoà nhịp tim và giảm căng thẳng. Ngoài ra, hát c̣n được sử dụng như liệu pháp trị liệu. Patricia Preston-Roberts, một nhà trị liệu âm nhạc ở New York, Mỹ, đă sử dụng liệu pháp âm nhạc điều trị cho nhiều bệnh nhân có vấn đề về tâm sinh lư.
Patricia cho biết: "Nhiều bệnh nhân cảm thấy chán chường về cơ thể bệnh tật của ḿnh. Tôi đă khuyên và hướng dẫn họ hát. Sau đó, họ cho biết dường như liệu pháp này đă giúp ngăn chặn những cơn đau xuất hiện".
Kéo dài tuổi thọ
Hát không chỉ mang lại lợi ích cho người trẻ mà c̣n rất tốt cho người lớn tuổi. Để minh chứng cho điều này, các nhà khoa học tại Mỹ đă tiến hành nghiên cứu giữa hai nhóm người từ 55 tuổi trở lên.
Một nhóm tham gia các hoạt động ca hát ở nhà thờ, nhóm c̣n lại là những người không tham gia ca hát. Sau ba năm, kết quả cho thấy những người trong nhóm ca hát có những biểu hiện tinh thần tốt hơn hẳn nhóm kia như: họ ít mắc bệnh, ít gặp các vấn đề về mắt, ít bị trầm cảm, ít gặp những vấn đề về hô hấp...
Một kết luận khác rất đáng chú ư, đó là hát c̣n giúp bạn kéo dài thêm 2 - 3 năm tuổi thọ.
Bí quyết nhỏ
Nếu muốn tâm trạng phấn chấn hơn, bạn hăy hát thay v́ ăn một thanh chocolate. Hát sẽ tốt hơn cho bạn v́ ăn chocolate nhiều khi có thể làm bạn tăng cân.
Đi hát karaoke với bạn bè cũng là một cách bạn giải toả căng thẳng hiệu quả. Tiến sĩ Takeshi Tanigawa, trường đại học Y dược Ehime, Nhật Bản, cho biết, khi hát cùng với bạn bè, bạn sẽ nhận những tràng pháo tay tán thưởng. Qua đó, bạn cảm thấy ḿnh được nhiều người ủng hộ. Đây là liều thuốc tinh thần hiệu quả giúp người ta chống lại cảm giác buồn chán, căng thẳng.
florida80
08-04-2019, 18:37
Lợi ích cho bệnh nhân Alzheimer
Khi hát, bạn phải luyện giọng, ghi nhớ lời bài hát. Đây cũng là bài tập giúp nhiều người luyện trí nhớ. Do đó, hát rất có ích cho những ai hay quên hoặc mắc chứng Alzheimer.
Theo các nhà nghiên cứu về Alzheimer tại Canada và Mỹ, những người mất trí nhớ vẫn có thể hát bài quen thuộc và học bài mới. Qua đó, họ trở nên tự tin hơn, không cảm thấy cô đơn và quá tŕnh mất trí nhớ bị chậm lại. Trí năo của chúng ta sẽ tạo ra những phản ứng, hoạt động khác nhau giữa hát và nói.
Âm nhạc cho phép những người không c̣n khả năng nói tiếp cận với những bài hát và các ca từ. Âm nhạc cũng là biện pháp dẫn đường cho những người mất khả năng giao tiếp đến với ngôn ngữ thông qua giai điệu. Các nghiên cứu c̣n chỉ ra rằng hát cũng đem đến những lợi ích tương tự cho bệnh nhân bị bệnh Parkinson, đột quỵ, chấn thương ở đầu hay những người thiểu năng.
Tăng cường hệ thống miễn dịch cho cơ thể, cải thiện trạng thái tinh thần
Một nghiên cứu của trường đại học Frankfurt, Đức, đă phát hiện hát giúp cơ thể gia tăng sản sinh một số chất giúp tăng cường hệ thống miễn dịch như cortisol, Immunoglobulin A... Khi nghe nhạc, bạn không có được những lợi ích này.
Khi hát, cơ thể sản sinh nhiều nội tiết tố endorphine giúp gia tăng cảm giác sảng khoái. Một số người dễ bị suy sụp tinh thần sau khi ly hôn hay gặp khó khăn về tài chính, kinh doanh... Thế nhưng, sau khi họ hát hoặc tham gia các chương tŕnh văn nghệ, họ đă có những phản ứng tốt về tâm sinh lư và yêu đời hơn.
Sưu tầm
florida80
08-04-2019, 18:41
Ta Hay Chê Rằng Cuộc Đời Méo Mó, Sao Không Vo Tṛn Nó Tự Trong Tâm?
Mỗi người như chiếc bánh xe lăn trên đường đời. Khi xe di chuyển khó, ta cần kiểm tra xem có phải lốp bị xịt hơi không? Xịt hơi rồi th́ bơm căng lại, xe sẽ lại chạy bon bon. Cái tâm này cũng vậy, cần bơm đầy chính khí, bồi bổ thiện lương, gia cố thêm ḷng nhẫn nại, nỗ lực vươn lên như chồi non t́m ánh sáng.
Trong đề thi thử THPT Quốc gia của một số trường cấp 3 mấy năm về trước, có một câu phát biểu suy nghĩ về hai ḍng thơ trong bài “Tự sự” của Nguyễn Quang Hưng:
“Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tṛn ngay tự trong tâm”
Hai câu thơ có nội hàm thật sâu sắc, người với trải nghiệm cuộc đời khác nhau, cảnh giới tinh thần khác nhau sẽ có cảm nhận và lư giải khác nhau. Bởi vậy, sẽ khó có một “đáp án tiêu chuẩn” nào cho một đề bài như vậy.
Tôi đọc được hai câu thơ này đúng vào lúc cuộc đời biến động, bản thân đang đứng trước thử thách, khổ nạn to lớn dường như khó ḷng vượt qua. V́ thế, tôi không khỏi cảm khái mà viết ra vài ḍng suy nghĩ nông cạn, mong sẻ chia cùng người tri kỷ.
Hai câu thơ đặt trong bức tranh toàn cảnh của một bài thơ sinh động, xanh tươi mà thấm đẫm triết lư nhân sinh:
“Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy
Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh
Dù người phàm tục hay kẻ tu hành
Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ.
Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tṛn ngay tự trong tâm
Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm
Những chồi non tự vươn lên t́m ánh sáng.
Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Chắc ǵ ta đă nhận ra ta
Ai trong đời cũng có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự ḿnh đứng dậy.
Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy
Không chỉ dành cho một riêng ai”.
(Nguyễn Quang Hưng)
Hai câu thơ dường như là điểm sáng, kết tinh của toàn bài. Trước, là bức tranh cuộc đời muôn vẻ, “dù đục dù trong”, “dù cao dù thấp”, trắc trở nhấp nhô. Và sau, là h́nh ảnh tươi mới đầy hy vọng của hạt giống nảy mầm từ ḷng đất, “chồi non tự vươn lên t́m ánh sáng”. Hai câu thơ như một sự tự vấn, bản lề của sự đổi thay:
“Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tṛn ngay tự trong tâm”
Nó đặt ra sự tương phản giữa “méo” và “tṛn”, giữa “cuộc đời” và cái “tâm” con người.
florida80
08-04-2019, 18:43
Dường như với bất kỳ ai trên cơi đời này, cuộc đời đều “méo mó” theo cách này hay cách khác. Ở đâu, lúc nào, với ai, ta đều có thể gặp phải chuyện không như ư. Từ chuyện “vĩ mô” như tham nhũng cửa quyền, môi trường ô nhiễm, giao thông hỗn loạn… đến chuyện “vi mô” như món ăn trưa nay quá mặn, con cái không vâng lời, hay bỏ lỡ một món hời nào đó…
Nhân sinh có khổ sẽ có vui, có đắng cay ắt có ngọt bùi, ai làm người cũng phải đắng cay. (Ảnh minh họa: pixabay.com)
Có một người vợ than phiền với bạn ḿnh rằng chồng của cô quá ham chơi, chẳng chăm lo ǵ đến việc nhà cửa con cái. Cô ngưỡng mộ bạn ḿnh v́ chồng cô này rất yêu vợ thương con, cuối tuần nào cũng ở nhà. Ai ngờ, người bạn nói rằng cô ấy chỉ mong chồng ḿnh chịu khó đi ra ngoài mở mang đầu óc, để bản thân cô có chút không gian riêng…
Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Lúa ở ruộng nhà người khác thường xanh hơn, con người thường mơ ước những thứ không thuộc về ḿnh mà không biết rằng nếu ở trong hoàn cảnh đó, họ cũng sẽ phiền năo như vậy.
Bởi v́ phiền năo khởi nguồn từ dục vọng. Nếu ta không có dục vọng hưởng thụ ăn uống, th́ cơm rau nước lă cũng bằng mỹ vị cao lương. Nếu ta không có dục vọng đối với tiền bạc, th́ sự lên xuống của cổ phiếu đâu thể động ḷng ta được? Và nếu ta chẳng màng quan tâm sĩ diện của bản thân, th́ lời đàm tiếu thị phi của người đời chỉ như mây trôi gió thoảng…
Mỗi người như chiếc bánh xe lăn trên đường đời. Khi xe di chuyển khó, ta cần kiểm tra xem có phải lốp bị xịt hơi không? Xịt hơi rồi th́ bơm căng lại, xe sẽ lại chạy bon bon. Cái tâm này cũng vậy, cần bơm đầy chính khí, bồi bổ thiện lương, gia cố thêm ḷng nhẫn nại, nỗ lực vươn lên như chồi non t́m ánh sáng.
Thái Thượng Cảm Ứng Thiên, cuốn sách khuyến thiện đệ nhất của Đạo gia có viết:
“Hễ tâm dấy khởi một thiện niệm th́ tuy điều thiện chưa làm nhưng thiện Thần đă đi theo ḿnh rồi. Hoặc tâm dấy khởi một ác niệm th́ tuy điều ác chưa làm nhưng ác Thần đă đi theo ḿnh rồi”.
“Người thiện lương th́ ai ai cũng kính trọng. Trời giúp đỡ họ. Phúc lộc đi theo bên họ. Mọi tà quái tránh xa họ, [v́ họ được] thần linh hộ vệ. Mọi việc họ làm đều thành công”.
Vậy th́ hỡi những tấm ḷng thiện lương trong thiên hạ, lo ǵ cuộc đời không phúc thọ đủ đầy, chỉ e rằng ḷng ta chưa đủ lương thiện mà thôi!
florida80
08-04-2019, 18:44
Giá Trị Cuộc Sống - Sướng Và Khổ
Có một đề thi dành cho các thí sinh đau khổ thuộc mọi lứa tuổi như sau: “Bạn hăy chứng minh bạn khổ.”
Thí sinh thứ nhất, một người đàn ông chừng sáu mươi, chứng minh: Tôi lớn lên trong một gia đ́nh nông dân nghèo. Bố mẹ tôi quanh năm ‘bán mặt cho đất – bán lưng cho trời’. V́ nhà nghèo nên tôi phải nghỉ học sớm để đi làm kiếm tiền mưu sinh. Nghĩ mà tủi thân!...
Thí sinh thứ hai, một phụ nữ trẻ, dẫn chứng: Tôi là người kém sức khoẻ. Từ nhỏ đă hay đau yếu. Mỗi lần trái gió trở trời là tôi lại xụt xịt. Rất khó chịu!...
Thí sinh thứ ba, một thanh niên tuổi chừng hăm mấy, viết ngay không chần chừ: Tôi chẳng có tài cán ǵ. Giữa đám đông bạn bè, tôi chẳng biết ca hát. Mấy đứa bạn cứ trêu chọc bảo tôi giọng ngang như cua ḅ. Bực tức và chán ghê!...
Thí sinh thứ tư toan đặt bút xuống viết th́ khựng lại. Rồi anh suy nghĩ có vẻ rất căng thẳng. Cuối cùng, quyết định nộp giấy trắng.
Kết quả cuộc thi: Ba thí sinh đầu tiên được 1 điểm an ủi v́ đă có… công viết. C̣n thí sinh thứ tư th́ phải lên gặp thầy để tŕnh bày rơ lư do tại sao lại để giấy trắng.
Trong giờ sửa bài, giáo sư nhận xét chung:
- Các bạn không được điểm cao v́ bài các bạn không thể hiện được tư duy sâu sắc. Các bạn chỉ liệt kê những điều không như ư xảy ra trong cuộc đời. Ai cũng làm được như thế. Thực ra nó không đủ chứng minh rằng các bạn khổ v́ góc nh́n đó quá hẹp.
Rồi giáo sư quay sang thí sinh thứ tư và hỏi:
- Tại sao bạn để giấy trắng?
- Thưa giáo sư, thoạt đầu tôi cũng có khuynh hướng vội vàng liệt kê như các bạn kia. Nhưng tôi chợt giật ḿnh…
- Sao bạn lại giật ḿnh?
- Dạ, xin cho phép tôi đứng lên trước mọi người để tŕnh bày được dễ dàng hơn.
Thế rồi cậu khập khiễng bước lên trên. Quay xuống nh́n mọi người, cậu nở một nụ cười thân thiện. Người ta thấy mặt cậu một bên bị nám đen. Cậu nói:
- Hồi tôi c̣n nhỏ, bố mẹ phải đi làm ngoài đồng, chỉ có chị tôi và tôi ở nhà. Một hôm, chị đang nấu cơm th́ bị cháy nhà. Như quư vị thấy, tôi bị phỏng nặng, bây giờ vẫn c̣n dấu cháy trên mặt. Năm tôi lên bảy, bố tôi qua đời. Một buổi tôi đi học, một buổi tôi phải đi bán vé số ở khu chợ gần nhà để phụ mẹ. Cách đây ít năm, trên đường đi nhà thờ về, có một chú kia nhậu say lái xe tông vào tôi khiến chân tôi bị tật từ hồi đó. Bây giờ mỗi khi trời trở lạnh, chân tôi cũng khá đau. Gần đây, tôi thú thật là tôi yêu một người con gái, nhưng tôi thế này th́ làm sao xứng với người ta được!
Trong pḥng lúc ấy có nhiều người. Giọng cậu yếu ớt nhưng ai cũng nghe rơ v́ bầu khí lặng im đến lạ thường.
florida80
08-04-2019, 18:45
Nhưng sao bạn không viết những điều đau khổ này vào bài thi - Dạ không, v́ tôi giật ḿnh. Tôi giật ḿnh khi tôi chợt nhớ lại lời của bạn tôi trong nhà thờ hôm Chúa Nhật. Anh ấy nói với mấy người nghèo khổ rằng: “Anh em thật có phúc.” Thế là tôi khựng lại để suy nghĩ. Rồi tôi nhận ra: để chứng minh tôi thực sự khổ th́ tôi phải chứng minh cho được rằng tôi không có ǵ để hạnh phúc.
Mọi người càng chăm chú. Vị giáo sư lên tiếng:
- Hay ! Xin lỗi bạn, tôi không phải là Kitô hữu, vậy cho tôi hỏi anh bạn ǵ ǵ đó của bạn nói như thế nào về việc may phúc khiến bạn thay đổi cách nh́n như thế ?
- Dạ thưa giáo sư, bạn tôi tên là Giêsu. Anh ấy nói: “Mắt anh em thật có phúc v́ được thấy những điều đang thấy, tai anh em thật có phúc v́ được nghe những điều đang nghe. Nhiều người mong mỏi được như anh em mà không được.” (Mt 13:16-17).
- Thưa giáo sư, lúc ấy tôi chợt nh́n thấy và nghe được nhiều điều may mắn trong cuộc sống của tôi. Tôi có mẹ có chị. Nhà chúng tôi tuy chẳng kín cổng cao tường nhưng đùm bọc nhau ấm áp. Tôi có trái tim biết rung động. Tôi có ḷng quảng đại. Tôi có lương tâm. Tôi có bạn bè nói chuyện. Tôi có nhiều người cầu nguyện cho tôi. Tôi được đi học. Tôi có trí khôn để nhận ra trong cái xui có cái hên, tức là trong nghịch cảnh có ân sủng.
Ví dụ: V́ lớn lên trong cảnh khó khăn, tôi thấy ḿnh biết cảm thương với người nghèo hơn. V́ mang tật nguyền trên ḿnh, tôi hiểu được nỗi đau của tha nhân. V́ thấy ḿnh giới hạn, tôi đặt niềm tin vào Chúa nhiều hơn. À, cuối tuần nào tôi cũng được cùng mẹ và chị đi Lễ với bà con cḥm xóm để nghe Lời Chúa. Vui lắm !
florida80
08-04-2019, 18:46
Những Bài Học Ngụ Ngôn Phương Tây
1. Bài học 1
Hai con bồ câu trống và mái tha hạt thóc về đầy tổ, cả hai rất ư hạnh phúc. Gặp mùa khô hanh, hạt thóc nhót lại. Con trống thấy tổ vơi đi liền trách con mái ăn vụng. Con mái căi lại liền bị con trống mổ chết. Mấy hôm sau mưa xuống, hạt thóc thấm nước và nở to ra. Bồ câu trống ngẩn ṭ te.
=> Bài học rút ra: "thịt" nhân viên một cách hồ đồ... không làm bạn trông thông minh hơn.
2. Bài học 2
Một ông vua nọ do chán chuyện triều đ́nh nên mua một con khỉ đem về. Con khỉ làm tṛ rất hay nên được vua sủng ái, đi đâu cũng mang theo, cho mặc quần áo, giao cả kiếm cho giữ. Một hôm, vua ra vườn thượng uyển ngủ. Có con ong bay đến đậu lên đầu vua. Khỉ muốn đuổi ong, lấy kiếm nhắm vào ong mà chém. Đức vua băng hà.
=> Bài học rút ra: trao quyền cho những kẻ không có năng lực th́ luôn phải cảnh giác.
3. Bài học 3
Quạ thấy chó ngậm khúc xương quá ngon, bèn đánh liều lao xuống mổ vào đầu chó. Bị bất ngờ, chó bỏ chạy để lại khúc xương. Quạ ngoạm lấy khúc xương nhưng nặng quá không tha nổi. Chó, sau khi hoàn hồn, thấy kẻ tấn công chỉ là con quạ nên quay lại táp một cú, quạ chết tươi.
=> Bài học rút ra: đừng chiếm thị trường nếu bạn biết là không giữ được nó.
4. Bài học 4
Ba con thú dữ là sói, gấu và cáo thay nhau ức hiếp đàn dê. Dê đầu đàn bèn nói với cả bầy: "Ta nên mời một trong ba gă sói, gấu hay cáo làm thủ lĩnh của chúng ta". Cả đàn dê bất b́nh, nhưng ba "hung thần" nghe tin này rất mừng. Thế là chúng quay sang tranh giành nhau quyền lănh đạo, cuối cùng cáo dùng bẫy hại chết được sói và gấu. Nhưng rồi một ḿnh nó không c̣n ức hiếp đàn dê được nữa.
=> Bài học rút ra: hăy thận trọng khi nghe tin bạn sắp được làm sếp.
5. Bài học 5
Một nhân viên bán hàng, một thư kư hành chính và một sếp quản lư cùng đi ăn trưa với nhau, họ bắt được một cây đèn cổ. Họ xoa tay vào đèn và thần đèn hiện lên. Thần đèn bảo: "Ta cho các con mỗi đứa một điều ước". Tôi trước! Tôi trước! – Cô thư kư hành chính nhanh nhẩu nói: Tôi muốn được ở Bahamas lái canô và quên hết sự đời. Vút. Cô thư kư biến mất. Tôi! Tôi! anh nhân viên bán hàng nói: Tôi muốn ở Hawaii nằm dài trên băi biển có nhân viên massage riêng, nguồn cung cấp Pina Coladas vô tận và với người t́nh trăm năm. Vút. Anh nhân viên bán hàng biến mất. Ok tới lượt anh. Thần đèn nói với ông quản lư. Ông quản lư nói: tôi muốn hai đứa hồi nảy có mặt ở văn pḥng làm việc ngay sau bữa trưa !
florida80
08-04-2019, 18:47
=> Bài học xương máu: luôn luôn để sếp phát biểu trước.
6. Bài học 6
Một con đại bàng đang đậu trên cây nghỉ ngơi, chẳng làm ǵ cả. Con thỏ nh́n thấy thế hỏi: Tôi có thể ngồi không và chẳng làm ǵ như anh được không? Đại bàng trả lời: Được chứ, sao không. Thế là con thỏ ngồi xuống gốc cây nghỉ ngơi. Bỗng dưng một con cáo xuất hiện, vồ lấy con thỏ mà ăn thịt.
=> Bài học xương máu: để được ngồi không mà chẳng cần làm ǵ, anh phải ngồi ở một vị trí rất cao.
florida80
08-04-2019, 18:48
Việt Kiều...... Tội Nghiệp ! ...
Có một chuyện không công bằng : về VN tất cả chi phí cho gia đ́nh như đi du lịch, ăn uống Việt kiều phải lo, khi có cơ hội người VN qua ngoại quốc th́ Việt kiều cũng phải bao hết. Ở VN bạn không chỉ bao cho người nhà mà c̣n bao cho cả bạn bè người nhà nữa. Khi bạn mời tiệc, người nhà dắt cả làng tới tham dự rất tự nhiên như người Hà Nội, có ai thắc mắc, câu trả lời rất đau ḷng “ Tiền Việt kiều mà, ngu ǵ mà không ăn”.
Anh Tấn gửi tiền xây nhà cho mẹ ở miền quê vùng sông Hậu. Nhà xây xong mẹ gửi thư qua xin thêm tiền gắn máy lạnh. Anh thắc mắc tại sao nhà mẹ ở ngay bờ sông quanh năm gió mát trăng thanh, tại sao phải gắn máy lạnh. Anh phôn về hỏi cho ra lẽ. Cô em gái nhanh nhẩu trả lời: Mẹ bị huyết áp cao, và thấp khớp, bác sĩ nói phải ở nhà có máy lạnh th́ mới khoẻ. Thương mẹ Tấn lại phải vay mượn để gửi tiền cho mẹ mua máy lạnh. Mẹ và em gái đâu có biết Tấn đang ở ké garage với người bạn. Trời nóng như lửa Tấn chỉ dám xài quạt máy mua từ chợ trời. Cuối năm Tấn về thăm nhà thấy mẹ ḿnh nằm trên cái giường ngay pḥng khách. C̣n pḥng ngủ có máy lạnh trên lầu vợ chồng cô em gái đă chiếm. Thấy vậy anh hỏi tại sao không để mẹ ở trên lầu. Em gái anh trả lời: mẹ bị huyết áp cao lên xuống nguy hiểm? Tấn tức quá kêu thợ tới đem máy lạnh trên lầu xuống gắn nhà dưới cho mẹ. Khi về Úc mấy ngày em gái anh gọi qua nói: “Vợ chồng em phải lên thành phố làm ăn, nên không có người chăm sóc mẹ, em đă kiếm người chăm sóc mẹ, ḿnh phải trả cho người ta 100.000 đồng một ngày. Anh có nhiệm vụ gửi tiền về cho mẹ. Mấy tháng sau mẹ anh chết, dĩ nhiên anh phải lo tiền gửi về lo tang lễ cho mẹ. Anh muốn về lắm nhưng không c̣n chỗ nào cho mượn tiền để mua vé máy bay, căn nhà anh xây cho mẹ bây giờ em gái anh lấy không.
florida80
08-04-2019, 18:49
Anh bạn tôi c̣n bà chị ở VN, muốn tạo công việc cho chị ḿnh làm ăn. Sau khi t́m hiểu kỹ càng anh bạn gửi tiền cho chị mua một xe Mercedes 24 chỗ. Từ ngày có xe bà chị làm ăn khấm khá. Xe chạy có tiền bà chị giữ, chi phí cho xe như tiền bảo hiểm, tiền bảo tŕ, anh tiếp tục chi viện. Đối với anh, số tiền chi phí ấy coi như quà cho chị hàng năm. Rồi một hôm vận xui tới, tài xế xe của bà chị gây tai nạn chết người. Bà chị bị CA mời lên làm giấy tờ, bà chị sợ quá khai chiếc xe này của người em bên Úc bỏ tiền mua.. Công an VN nhân cơ hội ghi vào hồ sơ: “Xe Việt kiều gây tai nạn chết người”. Sau đó giữ xe và yêu cầu bà chị mời anh Việt kiều Úc về VN lên CA huyện lănh xe ra. Bà chị gọi điện thoại qua cho em. Người em vội vă bay về VN lên gặp CA Huyện. CA Huyện niềm nở đón tiếp và cho biết t́nh trạng xe cộ cũng như tai nạn, CA đề nghị nộp $30.000 gồm tiền bồi thường cho nạn nhân, tiền phạt lái xe gây tai nạn và giữ xe một tháng. CA giữ passport và yêu cầu anh điện về Úc xắp xếp gửi tiền qua để lấy xe. Trong thời gian chờ đợi CA cấp cho anh một giấy đi đường thay passport và visa để anh tiện đi lại ở VN.
Chuyện đến lúc này mới vỡ lẽ: V́ thương bà chị, anh bạn đă giấu vợ rút sổ băng $70.000 gửi cho chị mua xe. Nay không biết lấy đâu ra $30.000, thôi đành liều, anh gọi về vợ và nói rơ sự thật. Sau khi nghe chồng xưng tội. Bà vợ không bắt lỗi nhưng yêu cầu việc đền tội: “Tôi rút tiền gửi cho anh $30.000 để anh lấy xe ra, khi anh về Úc làm thủ tục ly dị và bán nhà”. Kết quả anh bạn tôi bây giờ “Độc thân tại chỗ” và không có tiền.
Cô Nga người Rạch Giá ra đi t́m tự do bỏ lại người anh trai yêu quư. Sau 6 năm xa quê hương, nay cô về thăm lại mồ mả cha mẹ, ông bà, thăm lại người anh yêu quư. T́nh cảm ông anh dành cho cô em qua nhiều lá thư thật là thống thiết. Ông kể lại cái thời c̣n thơ ấu chính ông là người cơng em mỗi sáng qua cây cầu khỉ tới trường. Hàng tháng cô em đều gưỉ tiền về cho anh và các cháu. Người anh trai thư qua lần nào cũng đều nói em đừng gửi tiền về cho anh, hăy lo cho bản thân v́ anh không ở gần em để chăm sóc cho em. Nhưng chưa bao giờ cô em thấy tiền gửi đi mà quay lại. Cô biết tính anh ḿnh mà.. thế rồi hôm nay cô khăn gói về VN theo lời mời của ông anh “Em sắp xếp về VN một chuyến, hôm nay nhà nước mở cửa đón Việt kiều, anh em ḿnh lâu lắm không gặp nhau, không biết em gái anh bây giờ tṛn hay méo”. Thật là t́nh cảm thiêng liêng, muốn biết em gái ḿnh bây giờ tṛn hay méo th́ hỏi thằng em rể th́ biết ngay...
Gia đ́nh anh Hai lên SG trước một ngày để hôm sau đón em gái. Ngày trở về thăm quê hương của cô em gái được tỗ chức linh đ́nh, giống như đón tiếp một vị nữ hoàng. Cô em gái bẽn lẽn khi ông anh ôm chặt lấy ḿnh rồi hôn má, cử chỉ tây phương không biết ông anh học được lúc nào mà tỏ ra thành thuộc. Qua bao lần ôm các em trong quán ”bia ôm” đă tạo cho ông anh lịch lăm và tự nhiên, nên khi gặp em ḿnh ông càng tự nhiên và chứng tỏ với em gái ḿnh cái văn minh không phải chỉ tây phương mới có. Cái bẽn lẽn vội qua đi nhường cho sự kiêu hănh của một Việt kiều về nước khi được đón tiếp long trọng như vậy. Đâu ai biết được cô em gái cũng như bao nhiêu phụ nữ khác ở Úc ngồi may thâm cả đít để có tiền lo cho cuộc sống và giúp đỡ gia đ́nh bên VN.
Hai tuần lễ ông anh đưa em gái đi thăm khắp nơi, giới thiệu em ḿnh với mọi người: “Em gái tôi, bà chủ hăng may thời trang lớn bên Úc”. Cô em gái khi nghe giới thiệu ngượng ngùng muốn đính chính, nhưng ông anh hiểu ư nói đè qua chuyện khác.. Một buổi chiều ông anh nói với em “Chiều nay anh sẽ đưa em đi thăm vùng lấn biển, anh dự trù mua vài lô, chỉ cần 1 năm sau là giá gấp đôi. Thằng bạn anh năm ngoái mượn tiền mua 2 lô, năm nay nó bán một lô, tiền lời đủ chi trả cho cả hai...” ngay chiều hôm đó hai anh em đi thăm đất, và quyết định mua 4 lô. Ông anh tạm thời đứng tên dùm, khi nào nhà nước cho Việt kiều đứng tên th́ sẽ sang tên cho em.
florida80
08-04-2019, 18:50
Anh bạn tôi c̣n bà chị ở VN, muốn tạo công việc cho chị ḿnh làm ăn. Sau khi t́m hiểu kỹ càng anh bạn gửi tiền cho chị mua một xe Mercedes 24 chỗ. Từ ngày có xe bà chị làm ăn khấm khá. Xe chạy có tiền bà chị giữ, chi phí cho xe như tiền bảo hiểm, tiền bảo tŕ, anh tiếp tục chi viện. Đối với anh, số tiền chi phí ấy coi như quà cho chị hàng năm. Rồi một hôm vận xui tới, tài xế xe của bà chị gây tai nạn chết người. Bà chị bị CA mời lên làm giấy tờ, bà chị sợ quá khai chiếc xe này của người em bên Úc bỏ tiền mua.. Công an VN nhân cơ hội ghi vào hồ sơ: “Xe Việt kiều gây tai nạn chết người”. Sau đó giữ xe và yêu cầu bà chị mời anh Việt kiều Úc về VN lên CA huyện lănh xe ra. Bà chị gọi điện thoại qua cho em. Người em vội vă bay về VN lên gặp CA Huyện. CA Huyện niềm nở đón tiếp và cho biết t́nh trạng xe cộ cũng như tai nạn, CA đề nghị nộp $30.000 gồm tiền bồi thường cho nạn nhân, tiền phạt lái xe gây tai nạn và giữ xe một tháng. CA giữ passport và yêu cầu anh điện về Úc xắp xếp gửi tiền qua để lấy xe. Trong thời gian chờ đợi CA cấp cho anh một giấy đi đường thay passport và visa để anh tiện đi lại ở VN.
Chuyện đến lúc này mới vỡ lẽ: V́ thương bà chị, anh bạn đă giấu vợ rút sổ băng $70.000 gửi cho chị mua xe. Nay không biết lấy đâu ra $30.000, thôi đành liều, anh gọi về vợ và nói rơ sự thật. Sau khi nghe chồng xưng tội. Bà vợ không bắt lỗi nhưng yêu cầu việc đền tội: “Tôi rút tiền gửi cho anh $30.000 để anh lấy xe ra, khi anh về Úc làm thủ tục ly dị và bán nhà”. Kết quả anh bạn tôi bây giờ “Độc thân tại chỗ” và không có tiền.
Cô Nga người Rạch Giá ra đi t́m tự do bỏ lại người anh trai yêu quư. Sau 6 năm xa quê hương, nay cô về thăm lại mồ mả cha mẹ, ông bà, thăm lại người anh yêu quư. T́nh cảm ông anh dành cho cô em qua nhiều lá thư thật là thống thiết. Ông kể lại cái thời c̣n thơ ấu chính ông là người cơng em mỗi sáng qua cây cầu khỉ tới trường. Hàng tháng cô em đều gưỉ tiền về cho anh và các cháu. Người anh trai thư qua lần nào cũng đều nói em đừng gửi tiền về cho anh, hăy lo cho bản thân v́ anh không ở gần em để chăm sóc cho em. Nhưng chưa bao giờ cô em thấy tiền gửi đi mà quay lại. Cô biết tính anh ḿnh mà.. thế rồi hôm nay cô khăn gói về VN theo lời mời của ông anh “Em sắp xếp về VN một chuyến, hôm nay nhà nước mở cửa đón Việt kiều, anh em ḿnh lâu lắm không gặp nhau, không biết em gái anh bây giờ tṛn hay méo”. Thật là t́nh cảm thiêng liêng, muốn biết em gái ḿnh bây giờ tṛn hay méo th́ hỏi thằng em rể th́ biết ngay...
Gia đ́nh anh Hai lên SG trước một ngày để hôm sau đón em gái. Ngày trở về thăm quê hương của cô em gái được tỗ chức linh đ́nh, giống như đón tiếp một vị nữ hoàng. Cô em gái bẽn lẽn khi ông anh ôm chặt lấy ḿnh rồi hôn má, cử chỉ tây phương không biết ông anh học được lúc nào mà tỏ ra thành thuộc. Qua bao lần ôm các em trong quán ”bia ôm” đă tạo cho ông anh lịch lăm và tự nhiên, nên khi gặp em ḿnh ông càng tự nhiên và chứng tỏ với em gái ḿnh cái văn minh không phải chỉ tây phương mới có. Cái bẽn lẽn vội qua đi nhường cho sự kiêu hănh của một Việt kiều về nước khi được đón tiếp long trọng như vậy. Đâu ai biết được cô em gái cũng như bao nhiêu phụ nữ khác ở Úc ngồi may thâm cả đít để có tiền lo cho cuộc sống và giúp đỡ gia đ́nh bên VN.
Hai tuần lễ ông anh đưa em gái đi thăm khắp nơi, giới thiệu em ḿnh với mọi người: “Em gái tôi, bà chủ hăng may thời trang lớn bên Úc”. Cô em gái khi nghe giới thiệu ngượng ngùng muốn đính chính, nhưng ông anh hiểu ư nói đè qua chuyện khác.. Một buổi chiều ông anh nói với em “Chiều nay anh sẽ đưa em đi thăm vùng lấn biển, anh dự trù mua vài lô, chỉ cần 1 năm sau là giá gấp đôi. Thằng bạn anh năm ngoái mượn tiền mua 2 lô, năm nay nó bán một lô, tiền lời đủ chi trả cho cả hai...” ngay chiều hôm đó hai anh em đi thăm đất, và quyết định mua 4 lô. Ông anh tạm thời đứng tên dùm, khi nào nhà nước cho Việt kiều đứng tên th́ sẽ sang tên cho em.
florida80
08-04-2019, 18:50
Cô em gái về Úc bàn với chồng gom hết vốn liếng gửi về cho anh trai để mua đất. Từ đó mỗi lần cô em gái gọi điện thoại về VN hỏi thăm, ông anh trai đều báo tin vui v́ giá đất tăng. Một năm sau, cứ theo thông báo gía đất lên của ông anh th́ anh em ông ta đă kiếm lới gấp đôi. Cô em bàn với chồng quyết định bán 3 lô để thu tiền về c̣n một lô th́ tặng lại ông anh. Nhưng mua th́ dễ, bán th́ khó, nhất là người đứng tên sổ đỏ là ông anh chứ không phải cô.. Thấm thoát đă 8 năm tôi gặp lại cô Nga và hỏi thăm về vụ đất đai, được cô ta cho biết: Ông anh đă lừa chiếm đoạt hết bốn lô đất không hoàn trả lại vốn cho cô ta dù chỉ một đồng.
Chuyện cô Nga là một trong muôn vàn câu chuyện đau ḷng. H́nh như tất cả mọi hoạt động của người trong nước phần lớn là t́m cách làm sao cho tiền trong túi Việt kiều chạy vào túi ḿnh. Người ta không ngại dùng mọi thủ đọan để lừa nhau, người ta không c̣n phân biệt cha mẹ, anh em, bà con, có cơ hội là ra tay.
Tôi c̣n nhớ cách đây 8 năm có một lần tôi nhân được thư của mấy cháu con bà chị gửi qua, nội dung như sau:
“ Cậu à, mẹ và tụi con suy nghĩ và quyết định sẽ mua cái nhà của anh Tư, anh Tư sẽ đi Mỹ tháng tới. Anh sẽ không mang tiền đi. Khi anh Tư qua bên đó cậu sẽ trả dùm cho tụi con. Giá nhà anh Tư hiện tại là 120.000 USD, nhưng anh để lại cho tụi con 80.000 USD. Rẻ lắm đó cậu... Cậu giúp mẹ và tụi con nhé..”
Đọc thư, tôi tá hoả tam tinh như người trúng gió. Tôi không biết chị tôi và mấy cháu nó nghĩ sao mà tỉnh bơ viết thư như vậy. Trước nhất mấy người nghĩ là tôi có nhiều tiền lắm, thứ hai tự quyết định và kêu tôi thi hành. Khi nhận được thư tôi trả lời “tụi con lo một nửa c̣n một nửa cậu sẽ trả góp cho anh Tư mỗi tháng 500 USD cho đến khi hết.”
Thư gửi đi nhưng không có hồi âm và coi như chuyện quyết định mua nhà ch́m vào quên lăng. Sau đó cháu tôi có xin tiền mua xe Honda, tôi hỏi giá bao nhiêu, cháu tôi nói giá khoảng $4000. Tôi đă gửi cho nó đủ $4000. Nhưng lần về kế tiếp tôi khám phá ra nó đă nói dối, v́ xe Honda nó mua chỉ có $2500 thôi. Bốn ngàn Úc Kim có lẽ nó tính luôn tiền xăng.
Anh bạn tôi về VN thăm gia đ́nh, quê hương là chùm khế ngọt, anh về VN ăn bưởi ăn cam chứ không ăn khế. Lúc đầu về thăm gia đ́nh, lần thứ hai về làm ăn, đặt hàng “sản xuất ở VN”, lần thứ ba anh về VN nhập cảng cả cô chủ trẻ, con ông giám đốc hăng đóng bàn ghế. Anh bảo lănh cô chủ trẻ qua Úc du lịch tham quan..Dĩ nhiên hàng hoá th́ anh ta tŕnh làng với vợ, c̣n hàng “độc” anh cất giữ tại hotel. Xui cho anh, cái hôm anh dắt cô chủ nhỏ tham quan thành phố bị vợ anh bắt gặp. Thế là “tan hàng”. Vợ anh thâu tóm tất cả, c̣n anh chỉ c̣n lại những ǵ mà mẹ anh cho anh khi mới sinh anh ra. Cô chủ nhỏ cũng chia tay anh quên cả bye bye.
Tội nhất một người bạn đang làm ngành “finance”, về VN bị tiếng sét ái t́nh đánh quá mạnh, đến nỗi trong lúc đang ôm ấp người đẹp, th́ xuất hiện một tên đàn ông xưng là chồng cô gái, hắn bắt anh phải biết điều nếu không sẽ giết chết anh. Sau khi trấn lột anh hắn xô anh xuống lầu, anh rơi trúng băng ghế xi măng lề đường bể đầu. Anh được đưa vào nhà thương VN cấp cứu. Kết quả khi anh được chuyển về Úc, anh trở thành “người gỗ” muôn đời.
florida80
08-04-2019, 18:51
Có nhiều người khoe “ḿnh có số đào hoa”, về VN có nhiều em theo, thậm chí c̣n tỏ ra ḿnh thật thà “tôi có nói cho em biết là tôi có gia đ́nh”, nhưng em nói “không sao làm người t́nh của anh là đủ rồi”. Thật tôi không hiểu sao ông bạn tôi thật thà như vậy. Đàn bà ở VN cần cặp với đàn ông có vợ, chứ đàn ông không vợ, họ không cần. Lư do dễ hiểu “có vợ, ly dị vợ mấy hồi”. Khi cá đă cắn câu rồi, lúc đó mới giựt. “anh à em cần mấy ngàn,..” em cần mua xe máy.. em cần tiền sửa nhà..”, rồi anh ơi em có bầu...thế là xong... c̣n đàn ông không có vợ hay vợ ly dị là đàn ông có vấn đề, không có tiền, không có tài sản, đàn bà VN không cần loại đàn ông đó. Ông bạn thật thà của tôi chắc sẽ được Chúa ban cho Thánh Giá trong một ngày rất gần..
florida80
08-04-2019, 18:54
Friday, February 28, 2014
Ở Với Ai?
Đây là cái chuyện, hai vợ chồng già, khi một người ra đi th́ người c̣n lại nên ở với ai? Với con trai hay ở với con gái hay là ở một ḿnh, hay là đi t́m một ḿnh mới để cho có người bầu bạn? Những vấn nạn này, chẳng phải đợi đến khi một anh khoác áo chinh nhân lên đường cứu quốc, lúc đó mới đặt ra câu hỏi thiếp trong cánh cửa, chàng ngoài chân mây, mà chúng đă được đặt ra từ khi các khỉ con đă có vợ có chồng, có gia đ́nh riêng, ra ở riêng tất cả, trong nhà chỉ c̣n lại hai con khỉ già ngồi nh́n nhau hết ngày này qua ngày khác. Ngày xưa ở Việt Nam, chẳng làm ǵ có những chuyện này mà cần phải đặt thành vấn đề. V́ theo tập tục, cha mẹ già là ở với con trai lớn. Trẻ cậy cha già cậy con là lư trí đương nhiên. Chẳng có ǵ cần bàn căi. Nhưng ngày nay, đây lại là cả một vấn đề lớn.
Tôi c̣n nhớ, những năm sau đây, nhóm bạn già chúng tôi đă có lập trường vững chắc, đă viết ra một bản nội qui cho hội, và tất cả đều nhất trí - kiểu Việt Cộng - 100% là khi các con cái ra riêng, th́ hai vợ chồng già ở mí nhau là hạnh phúc nhất đời. Đó là một sự tự do t́m lại được sau những ngày tháng miên man lo làm bổn phận mà quên mất hạnh phúc riêng tư. Cứ cho như lúc này là một cuộc hôn nhân mới, một tự do son rỗi mới, một tuần trăng mật triền miên. Cần phải biết tận hưởng bằng cách cùng nhau tổ chức những tuần trăng mật thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ vân vân và vân vân cho tới khi nào sụm bà chè không đi được nữa th́ sẽ tính. Khi nào một anh bỏ cuộc chơi, lên đường vinh quang th́ anh kia sẽ tùy trường hợp, tùy hoàn cảnh mà lo liệu lấy thân. Nhưng tất cả đều đồng thanh, không nên ở với con, cho dù là con trai hay con gái, cho dù là con ḿnh sinh ra toàn là những gương mẫu nhị thập tứ hiếu không à. Cũng không nên ở chung, mất tự do của ḿnh mà lại ảnh hưởng tới hạnh phúc của con. Đấy là chưa kể, trường hợp ḿnh vô phúc, chẳng may, vụng về, khê nát, đẻ ra toàn là hột vịt ung, hột gà thối, th́ đừng bao giờ nghĩ chuyện ở chung cho nó thêm phiền năo.
Trong đầu óc chúng tôi - những hội viên của hội lăo này - cụ nào cũng có một vài ba cái kinh nghiệm của bà con, của bạn bè về những vụ ở chung với con cái. Chuyện nào cũng chẳng có happy ending ǵ hết, mà đều là bẽ bàng, dại dột. Bố hay mẹ góa, nghe lời ngon ngọt của con - trai hay gái - bán nhà, đem tiền về gửi con, rồi ở với con với cháu cho chúng nó có th́ giờ trả hiếu. Nhưng chỉ chừng vài ba tháng trăng mật, khi chúng rút hết tiền trong két nhỏ cũng như công lớn, chúng bèn nhắc nhở, khách ở trong nhà giống y hệt như cá như tôm, chỉ đến ngày thứ ba là ươn, là thối śnh lên rồi. Thế là ông bà già tức tưởi, khăn gói quả mướp ra đi với hai bàn tay trắng theo đúng nghĩa đen cũng như nghĩa trắng. Hỏi đến tiền chúng cứ tảng lờ như không hiểu bố mẹ nói ǵ. Cụ nào cũng tắc lưỡi nói, vẫn biết đây là chuyện hàng xóm, con ḿnh chả đến nỗi thế, nhưng nó ở nhà ḿnh th́ ḿnh là chủ những nó vẫn coi là nhà của nó, nhưng ḿnh ở nhà nó là không được, v́ nhà nó là nhà nó, không phải là nhà ḿnh, nó là chủ mà ḿnh là người ở nhờ.
florida80
08-04-2019, 18:55
Có cụ thành thật chia sẻ. Ở nhà nó th́ khi ḿnh c̣n sức khỏe, làm vú em, làm chị sen, chị bếp cho chúng được th́ vui, nhưng mà trông cháu coi vậy mà không phải vậy, mệt cầm canh. Nhất là khi mỗi đứa một loại tuổi, đứa th́ bú sữa, thay tă, đứa th́ thoáng một cái là chạy mất tiêu mất hút, chẳng biết đâu mà t́m, đứa đi đá banh, đứa đi học vơ. Ông hàng ngày đưa đi, đón về, lái xe c̣n nhiều hơn cả tài xế taxi. Cụ nào như cụ ấy, ai cũng nghĩ không nên và không thể ở được với con. Thế mà lâu lâu vẫn có cụ bị mắc lỡm, bị vào tṛng. Đă bảo là miệng th́ khôn, nhưng đôi khi hành động lại không khôn. Cho nên, lâu lâu vẫn có cụ bị con lừa, ngậm một mối căm hờn trong nhà dưỡng lăo. Và đề tài câu chuyện của các cụ trong nhà dưỡng lăo luôn luôn vẫn là những chuyện nhị thập tứ bất hiếu thời nay.
Nhưng mà, cụ cũng đừng coi những chuyện trên đây là thông lệ hay ngoại lệ, chỉ biết rằng lâu lâu lại có một chuyện như thế. Cụ nào không may th́ gặp phải loại con Lư Tường, chứ không phải đứa con nào cũng là Lư Tường cả. Thôi th́ cứ cho là, kiếp trước ḿnh nợ nó, bây giờ nó trở vào làm con ḿnh để nó đ̣i nợ. Chứ thực ra th́, con tôi đâu có thế, mà con cụ cũng đâu có vậy. Tuy nhiên, dù sao th́ cũng chẳng nên lợi dụng ḷng tử tế của nó. Cứ ở một ḿnh là yên chuyện. Trừ khi nào không thể ở được một ḿnh nữa th́ hăy tính. Nếu trời bắt u mê chẳng c̣n biết ai vào với ai, th́ ở đâu mà chả giống nhau, ở nhà nó hay ở nhà ḿnh, mà cho dù có ở trong viện dưỡng lăo, thối tha, bẩn thỉu th́ cũng có biết ǵ nữa đâu mà chịu mí lị không chịu!
Tôi luôn luôn lấy làm măn nguyện, luôn miệng cám ơn Trời, đă thương tôi cho tôi những đứa con - chả được như nhị thập tứ hiếu, nhưng cũng không đến nỗi thuộc loại nhị thập tứ bất hiếu – chúng là những đứa con có t́nh, biết điều, có giáo dục, nói tóm lại là có hiếu. Nhiều cụ nghe tôi khoe con, có vẻ lấy làm cay cú, hỏi mát tôi rằng, con cụ hiếu thảo thế, nhà cửa chúng lại đầy đủ tiện nghi, sao cụ không dọn về ở với một đứa, có phải vừa ấm cúng lại vừa đỡ tốn tiền thuê nhà không? Câu hỏi rất có lư, nhưng mà tôi cũng đă suy đi tính lại nát ra rồi cụ ạ. Tôi thấy cái lư luận con ở với bố mẹ th́ bố mẹ vẫn là chủ, nó là con, c̣n bố mẹ ở chung với con th́ nó là chủ mà ḿnh là người ở nhờ. Đúng không thể chê vào đâu được. Ở với con không được v́ con tôi đứa th́ có gia đ́nh cả 35 năm nay, thằng út cũng lấy vợ năm nay là 20 năm rồi. Đứa nào cũng có một nếp sống riêng tư của chúng, tôi cũng có những thói quen của tôi. Chẳng ai có thể bỏ nếp sống quen thuộc của ḿnh mà ḥa nhập vào một nếp sống khác. Cho nên, nếu tôi muốn thoải mái, cứ sống một ḿnh là khỏe. Được cái Trời thương, tôi thường làm bạn với những người chết, đă quen rồi. Khi mẹ tôi mất, tôi thấy mẹ tôi vẫn c̣n sống và sinh hoạt trong nhà tôi cả đến 3, 4 năm sau mới không thấy cụ đi ra đi vào nữa. Ngày nay ông Xă Xệ, tôi để tro của ông ở nhà, cho nên tôi cảm thấy như ông vẫn c̣n đấy. Lạ một cái tôi không mơ thấy ông và cũng không nh́n thấy ông, nhưng tôi vẫn cảm thấy sự hiện diện của ông ở trong nhà, và nghe thấy tiếng ông gọi tôi.
Cũng nhờ tôi không sợ ma, cho nên tôi sống với h́nh ảnh của ông, cùng với hộp tro của ông cũng không thấy sợ, mà c̣n cảm thấy ấm cúng. Tôi không cảm thấy là tôi đang sống một ḿnh, mà vẫn sống hai ḿnh như thường.
Cho nên câu hỏi ở mí ai không áp dụng cho tôi!
florida80
08-04-2019, 18:57
Nhật Kư Truyền Cảm Hứng Cho Tâm Hồn
Khi bà của tôi, Zelda, qua đời cách đây vài năm ở tuổi 90,
bà để lại cho tôi một cái hộp có nhiều kỷ vật khác nhau trong ngôi nhà của bà mà bà biết khi lớn lên tôi sẽ quư trọng chúng qua năm tháng.
Trong số những kỷ vật này là một quyển nhật kư bọc bằng da cũ kỹ mà bà khéo đặt tên là
“ Nhật Kư Truyền Cảm Hứng Cho Tâm Hồn”
Nửa đời c̣n lại của bà, bà dùng quyển nhật kư này để ghi lại những ư tưởng,
tư duy, trích dẫn, lời bài hát và bất kỳ thứ ǵ làm bà xúc động.
Bà đọc những đoạn trích dẫn từ nhật kư cho tôi nghe trong khoảng thời gian tôi lớn lên, và tôi thường lắng nghe, đặt những câu hỏi.
Tôi thành thật tin rằng một phần của tôi hiện giờ là nhờ sự thông thái bà tặng cho tôi khi tôi c̣n nhỏ.
Hôm nay tôi muốn chia sẻ một vài trích đoạn truyền cảm hứng này với các ban.
Tôi cố hết sức ḿnh để phân loại, biên tập, và sắp xếp lại nội dung thành 12 điều truyền cảm hứng.
Hăy đọc nhé.
1. Hít vào tương lai, thở ra quá khứ. Bất kể bạn đang ở đâu hoặc bạn đang trải qua điều ǵ, hăy luôn luôn tin tưởng rằng có ánh sáng ở cuối đường hầm. Đừng trông mong, chiếm hữu, hay đ̣i hỏi.
Hăy cố gắng hết sức, kiểm soát những yếu tố bạn có khả năng kiểm soát, và hăy để mọi việc theo tự nhiên.
Bởi v́ một khi bạn thực hiện những ǵ bạn có thể, nếu việc đó có khả năng xảy ra, nó sẽ xảy ra, hoặc nó sẽ chỉ cho bạn bước kế tiếp cần tiến hành.
2. Cuộc sống CÓ THỂ trở lại đơn giản. Chỉ chọn tập trung vào một việc một lúc.
Bạn không cần phải làm tất cả cùng một lúc, và ngay lúc này. Hăy thở, an trú ở hiện tại, và làm hết sức ḿnh với những ǵ trước mắt.
Những ǵ bạn đem cho đời, chung cuộc, đời sẽ trả lại cho bạn thậm chí nhiều hơn gấp bao lần.
3. Hăy để người khác biết bạn như bạn đang là, hoặc không là ǵ cả.
Hăy nói lên sự thật cho dù giọng bạn run rẩy.
Hăy là chính ḿnh, bạn đặt một điều đẹp đẽ vào thế giới đă không có điều tốt đẹp ấy trước đó.
V́ thế hăy đi trên con đường của bạn một cách tự tin và không trông mong bất kỳ ai hiểu hành tŕnh của bạn, đặc biệt nếu họ không ở đúng vào nơi bạn đang đi.
4. Bạn không c̣n là người bạn đă từng và điều đó vẫn ổn.
Bạn bị tổn thương, bạn trải qua rất nhiều thăng trầm khiến bạn trở thành bạn của hôm nay.
Qua năm tháng, có rất nhiều sự việc xảy ra – những việc làm thay đổi cách nh́n của bạn, dạy bạn những bài học, và thúc đẩy tinh thần của bạn phát triển. Khi thời gian trôi qua, không ai có thể không thay đổi nhưng người ta sẽ vẫn nói với bạn rằng bạn đă thay đổi.
Hăy đáp lời họ “ Dĩ nhiên, tôi đă thay đổi.
Cuộc sống vốn là như thế. Nhưng tôi vẫn chính là tôi, chỉ mạnh mẽ hơn tôi trước đây một chút.”
florida80
08-04-2019, 18:59
5. Mọi việc xảy ra giúp tôi phát triển, mặc dù việc này rất khó nhận ra ngay lúc này.
Hoàn cảnh sẽ hướng dẫn bạn, hiệu chỉnh bạn, và hoàn thiện bạn theo thời gian. Cho nên dù bạn làm bất kỳ điều ǵ, hăy luôn giữ hy vọng.
Sợi chỉ nhỏ bé nhất sẽ cuộn vào mối buộc khó phá vỡ.
Hăy để hy vọng nếu bạn tin rằng có thể đây không phải là kết thúc câu chuyện của bạn
- rằng những con sóng biến đổi thậm chí sẽ đưa bạn đến bến bờ b́nh yên.
6. Đừng rèn luyện bản thân để giàu có, mà hăy rèn luyện bản thân để hạnh phúc.
Theo cách đó khi bạn già đi bạn sẽ biết giá trị của sự việc, chứ không phải là giá cả.
Cuối cùng, bạn sẽ nhận ra rằng những ngày tốt đẹp nhất là những ngày khi bạn không cần bất kỳ điều ǵ quá mức hoặc đặc biệt xảy ra làm bạn cười.
Bạn đơn giản quư trọng những khoảnh khắc và cảm thấy biết ơn, không t́m kiếm điều ǵ khác hơn nữa.
Hạnh phúc đích thực là như thế.
7. Quyết định để ḿnh lạc quan. Hăy hiểu rằng khi bạn khổ sở hoặc bất hạnh, điều tốt đẹp hơn được quyết định không bởi hoàn cảnh của bạn, mà bởi thái độ của bạn. V́ vậy hăy mỉm cười với những ai thường ghen tỵ hoặc gây tổn thương bạn, hăy chỉ cho họ biết họ đă bỏ lỡ điều ǵ trong cuộc sống và điều ǵ họ không thể lấy mất của bạn.
8. Hăy quan tâm gần gũi với những người bạn quan tâm.
Thỉnh thoảng khi một người thân yêu nói,
“ Tôi ổn ” là khi họ cần bạn nh́n sâu vào đôi mắt, ôm họ chặt, và hồi đáp, “ Tôi biết bạn không ổn.”
Và đừng quá buồn nếu một vài người dường như chỉ nhớ tới bạn khi họ cần bạn.
Hăy cảm nhận như một đặc ân rằng bạn giống như ánh đèn xuất hiện trong tâm trí của họ khi bóng đêm bao trùm cuộc sống của họ.
9. Đôi khi bạn phải để một người ra đi để họ có thể phát triển.
Bởi v́, qua khóa học cuộc đời họ, không phải những ǵ bạn làm ǵ cho họ, mà chính những ǵ bạn dạy họ tự làm cho bản thân sẽ giúp họ thành công.
florida80
08-04-2019, 19:00
10. Đôi khi để có được kết quả bạn khao khát nghĩa là loại bỏ đi những người không xứng đáng với ḷng quan tâm và yêu mến của bạn.
Làm như vậy khiến bạn có chỗ cho những người giúp đỡ bạn trở thành chính bạn, một phiên bản tốt nhất của bản thân.
Việc này xảy ra dần dần khi bạn lớn. Bạn phát hiện ḿnh là ai , ḿnh muốn điều ǵ, và sau đó bạn nhận ra rằng những người bạn biết từ lâu sẽ không nh́n mọi việc giống như cách của bạn.
V́ thế bạn lưu giữ những kư ức tuyệt vời, nhưng thấy bản thân ḿnh tiến lên phía trước.
11. Tốt hơn khi nh́n lại cuộc sống và nói, “ Tôi không thể tin là tôi đă làm việc đó,” hơn là nh́n lại và nói,
“ Tôi ước ǵ tôi đă làm điều đó.”
Cuối cùng, dù thế nào đi nữa người ta sẽ phán xét bạn theo cách nào đó.
Cho nên đừng sống cuộc đời ḿnh với sự cố gắng gây ấn tượng cho người khác.
Thay v́ vậy hăy sống cuộc đời ḿnh gây ấn tượng cho chính ḿnh.
Hăy yêu bản thân đủ để không bao giờ hạ thấp tiêu chuẩn của bạn cho bất kỳ ai.
12. Nếu bạn đang t́m một kết thúc hạnh phúc và dường như không thể t́m ra, có lẽ đă đến lúc bắt đầu t́m kiếm một khởi đầu mới.
Phủi sạch bản thân và chấp nhận rằng bạn phải thất bại nhiều lần. Đó là cách bạn học.
Những người mạnh mẽ nhất ngoài kia – những người đă cười với những nghiệt ngă khó khăn nhất bằng nụ cười chân thật –
cũng chính là những người đă chiến đấu những trận chiến cam go nhất.
Họ đang mỉm cười bởi v́ họ đă quyết định rằng họ không để bất kỳ điều ǵ làm họ thất vọng,
họ đang tiến bước cho một khởi đầu mới.
Chúc các bạn một tháng 5 với thật nhiều hương hoa cỏ lạ , niềm vui và hạnh phúc tuyệt vời .
Thân ái
Sưu tầm
florida80
08-04-2019, 19:01
Chú Tiểu Chùa Cổ Pháp - Ngô Viết Trọng
Một buổi chiều, khi sư Khánh Vân đang dạo bước ngắm hoa ở sân sau th́ chợt nghe tiếng người ồn ào đâu phía trước. Chú tiểu Công Sơn từ ngoài đi vào lật đật lại gần sư thưa:
– Bạch thầy, không biết ai đă đem một đứa bé trai bỏ trước cửa chùa. Nó đang khóc dữ quá. Cũng có một số thôn dân đang đứng quanh đấy bàn tán xôn xao, xin thầy ra xem thử.
– Mô Phật, để đó thầy ra xem sao!
Sư thong thả đi trước, tiểu Công Sơn cũng nối gót theo sau. Những người dân đang đứng quanh đứa trẻ thấy sư đi ra th́ đều hướng về sư chắp tay xá và nói như đồng loạt:
– Nam mô A Di Đà Phật!
– Mô Phật, chào các đàn việt!
Một người đàn bà thưa:
– Bạch thầy, không biết con ai đem bỏ đây, nó khóc quá mà ai bồng nó cũng không chịu. Chúng con đều thử cả rồi nhưng không thể nào làm nó nín. Tội nghiệp thằng nhỏ trông kháu quá!
Đứa trẻ được đặt nằm ngửa trên một tấm vải thô màu nâu, đang quơ tay quơ chân khóc dữ dội. Sư Khánh Vân tiến lại gần đứa trẻ, đứng nh́n nó. Đứa trẻ bỗng im bặt chăm hẳm nh́n lại sư rồi vươn tay lên như đ̣i bồng. Mọi người có vẻ ngạc nhiên lắm. Sư quay lại hỏi:
– Thế các đàn việt có ai biết đây là con ai và người nào mang nó lại bỏ đây không?
Một người đàn ông thưa:
– Bạch thầy, con đang gánh củi ngang qua đây th́ thấy một người đàn bà từ nơi này đi ra có vẻ hấp tấp lắm. Ban đầu con không để ư làm ǵ nhưng sau đó con nghe tiếng trẻ khóc, con ngạc nhiên nh́n lại th́ thấy đứa trẻ này, khi ấy người đàn bà đă khuất dạng mất rồi. Con lại gần th́ đứa trẻ càng khóc thét lên, con phải dội ra. Kế đó những người này kéo lại, thấy đứa nhỏ dễ thương ai cũng muốn bồng nhưng hễ ai đưa tay đến là thằng nhỏ lại hét lên. Không ngờ bây giờ thấy thầy nó lại im thin thít và đ̣i bồng như vậy, kể cũng là một sự lạ. Con nghĩ có thể đứa trẻ này có duyên với chùa.
Nhà sư ngồi xuống cạnh đứa trẻ, nó mỉm cười vói tay lên nhưng nhà sư không bồng, nói với mọi người:
– Bây giờ các đàn việt hăy giúp thầy ḍ t́m người nào đă đem con bỏ lại nơi này. T́m ra, thầy sẽ có cách nói chuyện và t́m giải pháp giúp thân nhân đứa trẻ. Thầy nghĩ người nào đó chắc có một nỗi khổ tâm. Trong khi chờ đợi t́m ra tông tích đứa bé, thầy nhờ một đàn việt nào đó đem đứa bé về săn sóc, chùa có thể phụ cấp cho về mặt vật chất. Thầy xem tướng đứa trẻ này không phải tầm thường đâu. Nào, nó nín khóc rồi, đàn việt nào lại bồng nó về đi!
Một người đàn bà tiến lại:
– Thầy để con lo việc này cho!
florida80
08-04-2019, 19:02
Nhưng khi người đàn bà đưa tay toan bế đứa trẻ th́ nó giẫy nẩy và khóc thét lên. Người đàn bà cố gắng mấy lần nhưng vô hiệu.
– Thôi, con xin chịu!
Mấy người khác đều thay nhau thử bồng nhưng đứa trẻ nhất quyết không chịu và cứ một mực đ̣i sư Khánh Vân. Sư Khánh Vân gọi chú tiểu Công Sơn lại bế thử th́ người ta lại ngạc nhiên thấy đứa nhỏ nín khóc và chịu cho bồng. Mọi người đều cười :
– Thôi, quả là thằng nhỏ có duyên với Phật rồi!
Sư Khánh Vân lấy làm lạ bèn khiến tiểu Công Sơn bồng đứa nhỏ vào chùa. Khi được tiểu Công Sơn bồng đi vào cổng th́ thằng bé nhoẻn miệng cười có vẻ thích chí. Sư Khánh Vân thấy vậy cũng cười, quay lại nói với mọi người :
– Mô Phật, bây giờ tạm thời cứ yên yên như vậy đă. Nhưng thầy nhờ các đàn việt phải t́m gấp tông tích thân nhân đứa trẻ cho thầy nhé!
– Bạch thầy, chúng con sẽ cố gắng.
Từ khi chú bé được đem vào chùa, tiểu Công Sơn phải bận rộn hơn một chút. Tuy thế, để bù lại, cái không khí trong chùa lại khởi sắc vui vẻ hơn. Chú bé không mấy khi khóc, không làm nũng. Những khi sư Khánh Vân và tiểu Công Sơn bận kinh kệ hoặc công việc, chú bé một ḿnh đùa nghịch vui vẻ với mấy món đồ chơi chứ không làm phiền ai hết. Quá lắm, chú chỉ ḅ quanh trong phạm vi được tiểu Công Sơn “khoanh vùng”. Sư Khánh Vân, tiểu Công Sơn và những khách đến lễ chùa đều cảm thấy vui vẻ khi đùa chơi với chú bé. Chú tỏ ra rất thông minh, bắt chước tiếng nói khá nhanh và biết nghe lời dạy bảo. Không như những đứa trẻ khác, chú không ăn uống ẩu, không chơi dơ. Khi cần đi cầu đi tiểu chú cũng kêu và chờ người lớn giúp đỡ chứ không bao giờ làm bậy. Vào chùa được mươi ngày th́ chú biết ngồi. Sau đó không lâu chú được tập đứng, tập đi và chỉ ba tháng sau là chú có thể đi lui tới khắp chùa.
Sự có mặt của chú nhỏ trong chùa không làm trở ngại việc tu học bao nhiêu mà lại tăng thêm sự vui vẻ nên sư cũng như tiểu Công Sơn không c̣n nôn nóng trong việc t́m tông tích thân nhân đứa bé nữa. Bốn tháng trôi qua, vẫn không thêm được một tin ǵ khác về gia đ́nh chú nhỏ, sư Khánh Vân đành cười:
“Con ai đem bỏ chùa này,
A Di Đà Phật, con thầy, thầy nuôi!”
Bấy giờ sư Khánh Vân mới tính đến việc chọn một cái tên cho chú nhỏ. Không biết con ai làm sao biết họ ǵ? Sư suy nghĩ rồi quyết định cho chú nhỏ lấy họ Lư, họ của sư. Sư lại đặt tên cho chú nhỏ là Công Uẩn. Ở trong chùa bên cạnh sư, tất nhiên Công Uẩn cũng trở thành chú tiểu.
Khi bắt đầu dạy chữ nghĩa, sư Khánh Vân vô cùng ngạc nhiên về sự thông hiểu mau chóng và nhớ dai của Công Uẩn. Giảng đâu hiểu đó, đọc đâu nhớ đó, chẳng bao lâu Công Uẩn có thể đối đáp văn sách ngang ngửa với tiểu Công Sơn. Riêng về thơ phú th́ Công Uẩn vượt hẳn cả tiểu Công Sơn. Trong thơ của Công Uẩn thường toát ra một thứ khẩu khí kỳ dị. Như một hôm Công Uẩn phạm lỗi, bị sư phạt trói nằm giữa bệ đặt tượng Phật suốt đêm, Công Uẩn đă đọc ra hai câu “Đêm khuya chân mỏi không dám ruổi. Chỉ sợ sơn hà xă tắc nghiêng”. Sư Khánh Vân nghe vậy vừa mừng vừa sợ. Hằng ngày sư càng chuyên tâm dạy dỗ cho Công Uẩn hơn.
Hôm ấy có một vị sư phương xa vân du đến viếng chùa Cổ Pháp. Vị sư trông dáng dấp oai nghi thông tuệ, đó là sư Vạn Hạnh. Sau khi cùng khách lễ Phật rồi dẫn khách viếng quanh chùa một ṿng, sư Khánh Vân mời sư Vạn Hạnh vào nhà khách uống trà.
– Này sư huynh, không hiểu sao bần tăng thấy cảnh sắc nơi đây có vẻ khác thường lắm! Trong chùa có ǵ lạ chăng? – Sư Vạn Hạnh hỏi.
– Sư huynh thấy có sự lạ sao? Chùa này lâu nay vẫn thế có ǵ khác đâu!
– Dám hỏi, sư huynh được mấy đệ tử?
florida80
08-04-2019, 19:04
Chẳng dám giấu sư huynh, bần tăng chỉ có hai đệ tử, đệ tử lớn Công Sơn là người vừa dâng nước đó. Đệ tử nhỏ Công Uẩn hiện đi lấy củi chưa về.
– Thế lâu nay sư huynh có theo dơi chuyện thời thế đến không? Theo bần tăng nhận xét, rồi đây đạo có thể gặp khó khăn đấy
– Sư huynh hay vân du khắp chốn nên rơ t́nh h́nh. Bần tăng cứ ru rú một chỗ thế này chẳng biết ǵ cũng lấy làm thẹn. Có ǵ xin sư huynh rộng lượng chỉ bảo cho biết.
– Không dám, tuy nhiên bần tăng cũng không ngại ngùng đưa ra những nhận xét thô thiển của ḿnh xem có hợp ư sư huynh không. Quả t́nh bần tăng có vân du nhiều nơi thật, nhưng đến nơi nào thấy cảnh sắc già lam cũng tiêu điều, bần tăng lấy làm lo lắm. Không ngờ khi đến đây th́ thấy cảnh sắc lại khác hẳn, thật đáng mừng. Nếu quả sắp tới đây có pháp nạn th́ chính nơi này là chỗ cứu đạo đây.
– Sư huynh nói thế chứ bần tăng và tiện đệ tử đức mỏng tài cạn mà trông ǵ!
Tuy nói thế nhưng sư Khánh Vân lại vui nghĩ tới người học tṛ nhỏ của ḿnh. Bấy lâu nay sư đă có nhận xét so sánh giữa hai đệ tử của ḿnh, thực là một trời một vực. Cũng lúc ấy, tiểu Công Uẩn vác một bó củi đi vào. Sư Vạn Hạnh nh́n thấy tiểu Công Uẩn th́ giựt ḿnh. Tiểu Công Sơn liền ra ngoài báo cho Công Uẩn biết chùa đang có khách.
– Đệ tử Công Uẩn xin ra mắt sư bá và sư phụ.
Sắc mặt sư Vạn Hạnh sáng hẳn lên. Sư gật đầu cười với Công Uẩn rồi nh́n sư Khánh Vân :
– Mừng cho sư huynh có một đệ tử xứng đáng.
Sau khi chào khách, tiểu Công Uẩn đi lo công việc. Sư Khánh Vân khi ấy cũng tươi nét mặt nói với sư Vạn Hạnh :
– Sư huynh chắc biết xem tướng! Sư huynh thấy tiện đệ tử thế nào?
Sư Vạn Hạnh gật gật cái đầu :
– Quí lắm! quí lắm! Về học vấn Công Uẩn đă đạt tới mức nào rồi?
Sư Khánh Vân bèn đem tông tích, đạo hạnh cùng học vấn của Công Uẩn kể hết cho sư Vạn Hạnh nghe.
Suy nghĩ một lúc, sư Vạn Hạnh nói :
– Sư huynh có thể nào cho bần tăng mượn Công Uẩn một thời gian được không?
– Để làm ǵ?
– Thú thật với sư huynh, bần tăng có một đệ tử vơ nghệ siêu phàm, bần tăng muốn cho Công Uẩn được truyền thụ cái vơ nghệ đó. Đồng thời, bần tăng cũng muốn có một thời gian ngắn gần gũi với Công Uẩn để chỉ dạy cho y một ít kiến thức về thuật kinh bang tế thế.
– Đâu cần thiết phải vậy? Thật sự Công Uẩn cũng đă được bần tăng truyền một chút vơ nghệ đủ giữ thân rồi. Một kẻ đă muốn rời ṿng tục lụy c̣n ôm cái thuật kinh bang tế thế vào người đâu có hay. Bần tăng muốn tiện đệ tử chăm lo kinh sách để sớm đạt đạo mà giác ngộ đại chúng thoát cảnh trầm luân trong bể khổ là toại nguyện rồi.
– Như vậy là sư huynh chưa hiểu ư bần tăng. Thú thật với sư huynh, bần tăng vốn cũng có học chút đỉnh về việc xét đoán thời thế, xem tướng người. Nếu bần tăng không nh́n sai, rồi đây đạo Phật có thể vướng vào ṿng nước lửa, đất nước ta có thể rơi vào tṛng nô lệ. Chúng ta rất cần một người có khả năng cứu nước giúp đời, mà người đó, dưới mắt bần tăng, có thể là Công Uẩn.
– Xin lỗi sư huynh, lư của sư huynh bần tăng thấy c̣n mơ hồ. Lôi kéo một người có khả năng đi tới bến giác trở lại ṿng tử sinh, bần tăng thật áy náy lắm. Thôi th́ xin sư huynh tha cho tiện tử.
Đạo có thể bao trùm vũ trụ nhưng người theo đạo không nên tách rời với sự an nguy của tổ quốc. Bần tăng sở dĩ phơi cả ḷng ḿnh ra mà thỉnh cầu sư huynh, chính là v́ nước mà cũng v́ đạo nữa. Nếu như nước bị tàn phá, dân chịu gông ách nô lệ, sư huynh có thể ngồi với chân lư giải thoát được không? Việc đời luôn luôn biến cải, nếu ḿnh cứ nhất nhất đi theo một nguyên tắc e rằng lạc hậu đến phải ân hận mất. Giả sử đạo Phật có giới cấm sát sinh, nhưng nếu vùng ḿnh ở có một con cọp cứ luôn làm hại người, ḿnh có thể v́ giới cấm mà cứ để cho con cọp giết người măi hay không? Sư huynh cho rằng Công Uẩn có khả năng đi tới bến giác, th́ tới bến giác cũng chỉ có mục đích cứu độ chúng sinh chứ ǵ? Đồng ư là khi đă đạt đạo, cái khả năng cứu độ, giải thoát sẽ nhiệm mầu hơn nhiều, nhưng chẳng lẽ cứ hướng tới đó mà lơ cái việc cứu vớt những kẻ trầm luân ngay bên cạnh ḿnh, cho như thế là bị níu kéo, bị trở ngại?
Bậc nhân giả ở trong chốn ba quân hay giữa trường đời đen bạc nhưng vẫn giữ đuợc tâm ư tự tại, tùy hoàn cảnh mà phuơng tiện độ sinh cũng là một cách tu vậy. Không lư việc diệt gian trừ tà để cứu chúng sinh thoát cảnh trầm luân binh lửa cũng là tội? Giờ đây, vua Đại Hành đă già mà chưa lập Thái tử, con trai ngài th́ quá đông, rơ ràng là mầm loạn chứa sẵn rồi. Các đại thần trong triều th́ mỗi người riêng một bụng. Chắc chắn sẽ có cảnh huynh đệ tương tàn xảy ra. Nước Tàu tham lam th́ khi nào cũng ŕnh rập cơ hội để thôn tính nước Đại Cồ Việt ta. Nếu sư huynh cho Công Uẩn đi với bần tăng mà sau này lời dự đoán của bần tăng không đúng, tất nhiên Công Uẩn sẽ trở về với sư huynh thôi. C̣n nếu sư huynh không chịu nghe bần tăng mà sự việc ấy quả xảy ra th́ e công đức của sư huynh sứt mẻ nặng. Xin sư huynh suy nghĩ kỹ.
florida80
08-04-2019, 19:05
Sư Khánh Vân trầm ngâm suy nghĩ. Sư biết người học tṛ của ḿnh khác thuờng đấy. Nhưng sư làm sao dám nghĩ rằng chú tiểu đó lại có khả năng làm thay đổi vận nước? Sư Vạn Hạnh hy vọng có quá đáng không? Sư cũng có nghe phong phanh về những sự tác oai tác quái của một số quan lại địa phương dựa vào sự che chở của một số đại thần đang gây thế lực trong triều. Những dự đoán của sư Vạn Hạnh nghiệm ra cũng có lư lắm. Cuối cùng sư Khánh Vân buông xuôi:
– Sư huynh đă nói cạn lời như vậy bần tăng đâu dám ngăn cản. Tuy nhiên, nên để cho chính Công Uẩn tự quyết định vẫn hay hơn.
Sau đó, tiểu Công Uẩn đă theo sư Vạn Hạnh về chùa Lục Tổ.
Mấy năm sau, Lư Công Uẩn vào Hoa Lư làm quan. Nhờ tài năng xuất chúng, đức độ siêu quần, không bao lâu uy tín ông lan rộng trong dân chúng cũng như ở triều đ́nh. Chưa tới 30 tuổi ông đă được phong chức Tả Thân Vệ Điện Tiền Chỉ Huy Sứ. Cũng thời gian này, nhà Tiền Lê đang ở trên đà tuột dốc kinh khủng. Vua Lê Đại Hành tuổi già bệnh hoạn liên miên cho nên suy tính rất lầm lẫn. Mùa xuân năm Giáp Th́n (1004) ngài mới lập con thứ ba là Long Việt lên làm Thái tử trong khi mộng lớn đă căng đầy trong đầu óc các hoàng tử khác.
Tháng 3 năm Ất Tỵ, vua Đại Hành qua đời. Thế là ba vị hoàng tử Ngân Tích (con cả), Long Kính, Long Đĩnh nổi loạn đánh nhau luôn 8 tháng ṛng Long Việt mới chính thức lên ngôi được. Ngân Tích bỏ trốn rồi bị giết, Long Kính, Long Đĩnh đầu hàng. Nhưng chỉ ba ngày sau, Long Đĩnh lại thuê người lẻn vào cung ám sát được vua Long Việt.
Long Đĩnh cướp ngôi xưng là Khai Thiên Ứng Vận Thánh Văn, Tắc Thiên Sùng Đạo Đại Thắng Minh Quang Hiếu Hoàng Đế. Vụ ám sát vua Long Việt xảy ra làm các quan lớn nhỏ của triều đ́nh kinh hoảng bỏ chạy tứ tán. Chỉ c̣n lại viên quan Thân Vệ Lư Công Uẩn ở lại ôm thây vị vua xấu số mà khóc. Hành động trung thành và can đảm này của Công Uẩn đă chinh phục được sự nể nang của Long Đĩnh. Nhưng Long Đĩnh lên ngôi lại liền bị các hoàng tử Long Ngân, Long Kính nổi dậy đánh tơi bời. Phải hơn một năm sau Long Đĩnh mới dẹp yên được loạn lạc.
Long Đĩnh có lẽ là ông vua tàn bạo nhất hoàn vũ. B́nh thường ông ưa lấy chuyện giết chóc làm tṛ vui. Nhiều lần ông thân xuống nhà bếp tự tay thọc huyết ḅ heo gà vịt rồi trao cho nhà bếp. Ông bắt tử tù quấn rơm vào ḿnh, tẩm dầu rồi đốt cho nóng chạy trước khi chết. Ông bắt tù leo lên cây rồi sai đốn cây cho ngă. Ông sai trói tù dưới chân cầu để chờ nước lên xem tù chết ngộp như thế nào. Nghe ở Ninh Giang có nhiều rắn độc, ông sai trói tù bên mạn thuyền rồi cho bơi qua bơi lại để cho rắn cắn. Có khi ông cho để mía trên đầu nhà sư mà róc vỏ rồi giả vờ trật tay cho dao bổ xuống đầu làm cho chảy máu, trong số đó có nhà sư Quách Ngang, nhà sư có tiếng đương thời.
Năm Nhâm Thân, ông đánh dẹp giặc Mán, bắt được một tù trưởng đem về đánh đập hành hạ. Tên này chịu không thấu kêu tên tục vua Đại Hành mà chửi. Thế mà Long Đĩnh sung sướng cười ha hả v́ lâu nay Long Đĩnh vẫn hờn giận vua cha đă cố ư không truyền ngôi cho ḿnh.
Long Đĩnh lại hoang dâm vô độ nên mắc bệnh không ngồi dậy được. Lúc thiết triều ông thường phải nằm nghiêng nên người thời bấy giờ vẫn quen gọi là Ngọa Triều. Thế mà ông vẫn t́m niềm vui bằng cách sai mấy tên hề nhại tiếng những viên quan tấu tŕnh công việc làm chốn triều đ́nh không c̣n thể thống ǵ hết.
Trong t́nh trạng triều đ́nh như thế, sư Vạn Hạnh bèn ráo riết bí mật vận động sắp đặt tạo ra một cuộc chính biến để cứu vớt lê dân. Dân chúng đồn ầm lên về chuyện có một cây gạo lớn ở làng Diên Hồng bị sét đánh gẫy, trên thân cây bị tróc vỏ thấy có mấy chữ “Ḥa đao mộc lạc, thập bát tử thành”. Chữ ḥa, chữ đao, chữ mộc hợp lại thành chữ Lê, chữ thập, chữ bát, chữ tử hợp lại thành chữ Lư. Câu chữ Hán trên chiết tự và giải nghĩa thành “Lê rụng, Lư thành”. Không bao lâu khắp quân đội lẫn dân chúng đều nghe lời “truyền sấm” đó….
Giữa lúc đó th́ vua Ngọa Triều bỗng mắc bệnh nặng rồi qua đời. Người con mới 4 tuổi của ông được ông di chiếu truyền ngôi.
Thấy cơ hội đó, một viên quan có thế lực trong triều là Đào Cam Mộc bèn đến gặp Lư Công Uẩn và bàn:
– Hồi trước đức vua tối tăm bạc ác nên ḷng trời chán ghét, con ngài th́ bé nhỏ quá làm sao kham nổi việc nước trong buổi đa nạn này? Dân chúng trông chờ chân chúa như khát nước mong mưa. Thân Vệ nên theo gương Thang, Vơ để cho dân nhờ. Trước đây họ Lê lấy nước của họ Đinh được coi là chính đáng th́ nay nếu Thân Vệ làm việc này cũng vậy, trên hợp ư trời dưới thuận ḷng dân chứ khư khư giữ cái tiết mọn làm ǵ?
Lư Công Uẩn trả lời:
– Ông muốn đem cái họa giết ba họ đến cho tôi sao? Tôi không dám nghe đâu!
Đào Cam Mộc trở về. Nhưng hôm sau ông lại đến gặp Công Uẩn, nói:
– Lời sấm đă nói rơ họ Lư sẽ dấy lên, đổi họa ra phúc cho đất nước, Thân Vệ c̣n ngần ngại ǵ nữa?
Lần này th́ Công Uẩn xiêu ḷng:
– Ư ông và sư Vạn Hạnh giống nhau, nhưng làm sao cho trong ấm ngoài êm?
– Dân đang đói khổ, Thân Vệ là người công b́nh, khoan thứ vỗ về ai không nghe?
florida80
08-04-2019, 19:09
Được sự bằng ḷng của Công Uẩn, Đào Cam Mộc chủ động triệu tập các quan, lợi dụng ḷng căm ghét của họ đối với vua Ngọa Triều, ông thuyết phục họ tôn Công Uẩn lên ngôi Hoàng Đế. Cuộc chính biến đă xảy ra không đổ một giọt máu.
Chú tiểu Công Uẩn của chùa Cổ Pháp bấy giờ đă trở thành vua Lư Thái Tổ. Ngài là vị vua khai sáng ra triều Lư, một triều đại tiếng tăm lừng lẫy về những chiến công phá Tống b́nh Chiêm, khiến các lân bang lớn nhỏ đều phải kiêng nể.
Sau khi lên ngôi, Lư Thái Tổ cho dời đô từ Hoa Lư ra Thăng Long. Về nông nghiệp, ngài cho đắp đê Cơ Xá để tránh thủy tai hàng năm làm thiệt hại mùa màng. Về văn học, ngài cho lập Văn miếu để tôn sùng Nho học và mở khoa thi Tam giáo (Phật, Lăo và Nho giáo).
Vốn xuất thân từ cửa thiền, Lư Thái tổ đặc biệt trọng đăi và khuyến khích Phật giáo. Ngài phong sư Vạn Hạnh là Quốc Sư và cho sưu tầm Tam Tạng kinh điển để truyền bá đạo Phật. Ngài cũng cho xuất tiền kho để xây 8 ngôi chùa ở phủ Thiên Đức (châu Cổ Pháp cũ, quê hương ngài). Tại thành Thăng Long, ngài cho lập chùa Thiên Ngự, chùa Vạn Tuế và cung Thái Thanh. Bên ngoài thành Thăng Long th́ ngài cho xây các chùa Thắng Nghiêm, Thiên Vương, Cẩm Y, Long Hưng, Thánh Thổ, Thiên Đức và Thiên Quang. Ngoài ra, những chùa đổ nát ở các địa hạt khác đều được ngài cho tu sửa.
Việc cải tổ lớn lao nhất của vua Lư Thái Tổ nhờ ảnh hưởng của Phật giáo là băi bỏ được h́nh luật đặt vạc dầu và nuôi cọp beo để trừng trị tội phạm như dưới hai triều Đinh, Lê. Bản sắc từ bi của Phật giáo đă ảnh hưởng mạnh mẽ đến chính sách trị dân của cả triều Lư. Như vua Lư Thái Tôn tha tội không giết Nùng Trí Cao, người đă nổi loạn, v́ ông ta là người c̣n lại duy nhất của một ḍng họ. Như vua Lư Thánh Tôn không giết vua Chiêm Thành là Chế Củ. Cũng chính vua Thánh Tôn, vào một mùa đông cực lạnh, đă ra lệnh phát áo chăn cho tù phạm và cho xét giảm tội và tha bớt. Không có một vị vua Lư nào hiếu sát hay hoang dâm quá độ.
Có thể nói nhà Lư là triều đại có chính sách cai trị dân khoan hồng độ lượng nhất trong lịch sử mà không một triều đại nào khác theo kịp.
florida80
08-04-2019, 19:11
Con Khỉ Và Quả Táo Gỗ
Trong thế gian thật giả lẫn lộn này thật khó để có thể t́m ra đúng những điều chân chính, nhưng thực tế lại đáng cười hơn khi có những người dẫu biết rằng nó là giả vẫn ôm giữ măi không buông, đến khi sức tàn lực kiệt mới nhận ra ḿnh đă đánh mất những ǵ, âu cũng là một bài học ….
Trong khu rừng kia có một con khỉ rất hạnh phúc. Nó t́m ăn những trái cây ngọt lịm khi đói và nằm nghỉ ngơi khi mệt. Một ngày, con khỉ đang lang thang b́a rừng th́ thấy một ngôi nhà…
Trong ngôi nhà nhỏ bé đó, nó thấy một cái bát to đựng toàn táo, những quả táo tuyệt đẹp. Con khỉ liền trộm lấy một quả và chạy thật nhanh trở lại khu rừng.
Khi đă chạy thật xa, khỉ dừng lại đưa quả táo lên mũi ngửi nhưng chẳng thấy có mùi ǵ. Nó cố gắng ăn nhưng quả táo cứng ngắc đến mức đau cả răng. Thực ra quả táo này được làm bằng gỗ nhưng rất đẹp và trông như thật. Những con khỉ khác nh́n thấy quả táo cũng thèm được ăn. Con khỉ nọ thấy thế càng giữ chặt quả táo.
Có được quả táo đẹp, con khỉ rất tự hào và hănh diện. Nó lang thang suốt trong rừng để khoe tài sản quư giá của ḿnh. Quả táo lấp lánh ánh đỏ dưới nắng mặt trời dường như càng hoàn hảo hơn bao giờ hết. Và con khỉ càng ôm khư khư quả táo hơn, mặc dù cơn đói cồn cào trong bụng thúc giục nó đi kiếm cái ăn.
Những trái cây ngọt lịm hương rừng thôi thúc con khỉ, nhưng nó vẫn không chịu buông quả táo trong tay - nó sợ có kẻ nào khác đang ŕnh ṃ sẽ lấy trộm mất. Thực sự, trong tâm trí con khỉ rất mệt mỏi, nó không thể thư giăn và dành lấy vài phút nghỉ ngơi cho ḿnh. Nó vẫn đang cố gắng bảo vệ quả táo.
Con khỉ vẫn tự hào v́ tài sản vô giá này nhưng bắt đầu cảm thấy ít hạnh phúc hơn. Nó tiếp tục đi dọc theo con đường ṃn trong rừng, càng ngày càng cảm thấy quả táo nặng hơn. Thực ra bởi nó đang mệt mỏi, đói và kiệt sức. Nó không thể trèo lên cây để hái quả v́ tay vẫn c̣n bận giữ quả táo. Điều ǵ sẽ xảy ra nếu nó tiếp tục ôm quả táo như vậy? Hay nó sẽ buông tay ra?
Mùi thơm của trái cây trước mặt toả hương thơm ngát, những quả chín đỏ mọng như trêu ngươi. Đắn đo một lúc, con khỉ quyết định buông quả táo bằng gỗ. Nó trèo lên cây hái quả ăn, lại cảm thấy hạnh phúc trở lại.
Đôi khi chúng ta cố gắng giữ chặt những giá trị tưởng chừng rất lớn mà không dám cho đi, rốt cuộc chỉ nhận lại sự mệt mỏi đến kiệt sức. Hăy biết cho đi và bạn sẽ được nhận lại nhiều hơn thế. Đó mới là hạnh phúc của cuộc sống.
Thịnh Trần sưu tầm
Theo Ezsoftech
florida80
08-04-2019, 19:12
Tác Hại Của Thói Ghen Tị
“Thật sai lầm khi lúc nào ta cũng luôn nghĩ người khác hạnh phúc hơn ta.”
TTO - Rachel chuẩn bị bước sang tuổi 35. Những dịp sinh nhật ở tuổi này thường là lúc mỗi người tự nh́n lại ḿnh. Vâng! Rachel nghĩ, ở độ tuổi này, cô đang có một công việc, một người chồng và một đứa con. Trong khi đó, cô bạn Lana của cô th́ hoàn toàn khác. Cô ấy có một sự nghiệp tiến triển nhanh chóng và trở thành một người giàu có, nổi tiếng trong lĩnh vực nghề nghiệp của ḿnh.
Rachel đă tâm sự với tôi: “Khi nh́n thấy Lana như vậy, em có cảm giác như ḿnh là một kẻ thất bại. Em sẽ chẳng bao giờ đạt được những thành công như cô ấy”. Sau đó ít lâu, vợ chồng Rachel mời tôi đến dự bữa tối cùng họ. Ở đấy, tôi gặp Lana. Chúng tôi có dịp ngồi tṛ chuyện về cuộc sống. Lana nói với tôi: “Chị biết không, nhiều lúc em rất buồn. Ước ǵ em được như Rachel, có một gia đ́nh đầm ấm và một đứa con kháu khỉnh để em được chăm sóc…”.
Thế đấy! Chúng ta thường cứ mải nh́n vào người khác rồi nghĩ rằng họ hạnh phúc hơn ḿnh rất nhiều, trong khi chúng ta đâu biết rằng, chính họ lại đang rất khao khát những ǵ mà chúng ta đang có, nhưng nào có được đâu! Thế th́, một thái độ sống đúng đắn nhất là hăy sáng suốt nhận ra ḿnh đang hạnh phúc như thế nào, và hăy tận hưởng những ǵ ḿnh đang có, hơn là so sánh một cách vô lư với người khác.
Đáng buồn là thói quen “đứng núi này trông núi nọ” khá phổ biến ở nhiều người. Nó khiến chúng ta chỉ nh́n thấy những bất lợi, khó khăn trong hoàn cảnh sống của ḿnh rồi nghiêm trọng hóa chúng lên. Bên cạnh đó, chúng ta cũng hay để tâm đến cái vỏ thuận lợi bề ngoài của người khác rồi tô vẽ thêm, phóng đại thêm. Chúng ta đâu biết khi làm như vậy là đă tự phá hỏng rất nhiều niềm hạnh phúc của chính ḿnh. Tôi đă nghiệm ra rằng, thật là vô ích khi cứ mất công so sánh một cách vô lư hoàn cảnh sống của ta với hoàn cảnh sống của người khác.
Có hai cách để tránh thói quen so sánh vô lư đó. Thứ nhất, phải thường xuyên tự hỏi: “Ḿnh là ai?”. Một người bạn của tôi cứ hay so sánh ḿnh với những nữ tỷ phú. Tôi đă nói cho cô ấy hiểu rằng, chỉ có khoảng 5% phụ nữ ở Mỹ mới có thể đứng trong những người giàu có đó mà thôi, c̣n lại hầu như phụ nữ trên khắp hành tinh này đều là những người có mức thu nhập và cuộc sống b́nh thường. Phải tự biết được giá trị của ḿnh th́ mới có thể tránh được sự so sánh với bản thân ḿnh. Chính cách nh́n mới mẻ này đă giúp cô ấy tránh được những muộn phiền không đáng có và sống hạnh phúc hơn.
Nhiều người khuyên rằng, phải biết nh́n xuống những người kém may mắn hơn để thấy rằng ḿnh vẫn c̣n may mắn và hạnh phúc! Lời khuyên đó thật sáng suốt, v́ nó giúp ta biết nghĩ đến người khác, đồng cảm với những hoàn cảnh cùng khổ hơn là chỉ biết so sánh một cách vô lư để rồi chẳng bao giờ thỏa măn được ḷng tham của ḿnh.
Có một ông A nọ nói với ông B rằng: “Tôi lấy làm mừng v́ tôi không phải lo lắng quá nhiều về việc kiếm tiền như ông C, ông D,…”. Ông B nghe vậy liền bảo: “Tôi th́ ước ǵ ḿnh có thể kiếm được nhiều tiền như ông C, ông D,…”. Bạn hăy thử đoán xem, người nào có cuộc sống hạnh phúc hơn? Rơ ràng ông A là người cảm thấy măn nguyện trong cuộc sống hơn.
Cũng v́ thói ghen tỵ mà một số người có thái độ ứng xử rất vô lư. Thấy có người mặc một cái áo đẹp giống như ḿnh, họ tỏ vẻ khó chịu. Thấy người khác mua sắm được một vật dụng hay một tiện nghi mới nào, họ cũng săm soi để ư. Rơ ràng, đó là một thói quen ứng xử kỳ quặc! Bỏ tật ghen tỵ đi, chúng ta sẽ biết quan tâm đến những đau khổ của người khác, giúp đỡ họ, tự nguyện t́m cách giảm thiểu hố sâu ngăn cách giữa người với người trong cuộc sống. Và khi sống được như vậy, cuộc đời ta nhất định sẽ có những thay đổi đáng kể và cuộc sống của người khác cũng sẽ được thay đổi đáng kể.
florida80
08-04-2019, 19:13
Cách thứ hai để tránh thói quen so sánh với người khác, đó là: chúng ta hăy thành thật khi nói về cuộc sống của chính ḿnh. Nhiều người mắc bệnh than thở mỗi khi có ai đó hỏi về cuộc sống của ḿnh. Nào là “Dạo này tôi khó khăn quá!”, “Không biết rồi sẽ sống làm sao đây?”, “Kiếm tiền khó lắm!”, “Không biết bao giờ cuộc sống mới tạm ổn định”,… Những câu than thở như thế vô t́nh làm cho ta lúc nào cũng nghĩ hoàn cảnh của người khác luôn thuận lợi hơn ḿnh, và ḿnh th́ bao giờ cũng kém may mắn và vất vả hơn người khác. Suy nghĩ đó thật tai hại cho ta trong cảm nhận hạnh phúc cuộc sống. Một số người khác, trái lại, lúc nào cũng t́m cách che đậy, hoặc khoác lác về những điều họ không hề có. Chẳng hạn, khi có ai hỏi về t́nh h́nh công việc, họ luôn nói: “Tuyệt vời! Mọi chuyện tốt lắm!”. Cách nói này dùng để tự động viên ḿnh th́ không sao, nhưng khi được sử dụng trong giao tiếp xă hội nhiều quá, lâu dần sẽ tạo thành thói quen, làm cho chúng ta chẳng bao giờ dám thú nhận là ḿnh đang gặp khó khăn. Cho nên, khi phải đương đầu với khó khăn, chính thái độ thành thật, chia sẻ với những người mà ḿnh tin tưởng, sẽ khiến chúng ta cảm thấy hạnh phúc hơn.
Đừng bao giờ quên rằng, cuộc sống luôn chứa đựng cả thuận lợi và khó khăn, cả hạnh phúc và buồn khổ. Do đó hăy đón nhận nó! Cuộc đời mỗi người như một ḍng sông không ngừng chảy, không ngừng biến đổi theo hoàn cảnh và thời gian. Điều kiện thuận lợi không phải lúc nào cũng sẵn có, và hoàn cảnh bất lợi không phải là không thay đổi được. Chúng ta phải hiểu điều đó để có một thái độ sống thích hợp, đừng bao giờ so sánh hay ghen tỵ một cách vô lư với người khác.
Việc đọc tiểu thuyết t́nh cảm sướt mướt hay những tạp chí lá cải về thời trang, điện ảnh… cũng ảnh hưởng rất tai hại cho chúng ta trong việc t́m kiếm một cuộc sống hạnh phúc. Những mối t́nh lăng mạn đẹp như mơ, những câu chuyện đồn thổi về các ngôi sao ca nhạc, minh tinh màn bạc, những chuyện thêu dệt về cuộc sống đời tư của họ… làm cho nhiều bạn trẻ lầm tưởng rằng các “ngôi sao” ấy luôn là những người may mắn và hạnh phúc hơn ḿnh. Một số người thường hay so sánh bản thân ḿnh với sự giàu có, nổi tiếng của các “ngôi sao”, để rồi cảm thấy ḿnh sao mà tầm thường, nhỏ bé, bất hạnh đến thế! Lại có những bạn trẻ cố t́m cách bắt chước kiểu tóc, kiểu ăn mặc, dáng đi đứng của “thần tượng” mà không biết rằng, rất nhiều “ngôi sao” cũng mong có được một cuộc sống giản dị, b́nh yên, cũng khao khát một t́nh yêu đích thực như bao người b́nh thường khác.
Tóm lại, thêm một bí quyết nữa để bạn sống hạnh phúc, đó là: Hăy biết quan tâm đến những người bất hạnh hơn ḿnh, luôn ư thức được giá trị của bản thân cùng với những ǵ ḿnh đang có, thưởng thức cuộc sống của ḿnh và tuyệt đối không bao giờ so sánh một cách vô lư với người khác.
Nguồn: Hạnh phúc không khó t́m
at 7:51 PM
florida80
08-04-2019, 19:14
6 Câu Chuyện Khiến Bạn Tin Vào Luật Nhân Quả
Khi nói đến nhân quả, có người tin và có người không tin, bởi có lúc nó đến rất nhanh chóng nhưng cũng có khi tiềm ẩn rất lâu rồi mới xuất hiện. Dưới đây là 6 câu chuyện kỳ lạ, trong đó hành động và hệ quả đến gần như ngay lập tức, hoặc rất rơ ràng trong cuộc đời.
1. Chỉ vài giây sau khi giật đồ của một phụ nữ, tên cướp liền bị xe buưt đâm
Vào tháng 5/2013 tại Bogota, Columbia, có một gă lưu manh giật điện thoại của một phụ nữ tại bến xe buưt. Gă quay đầu bỏ chạy, nhưng chỉ mới chạy được vài bước th́ liền bị xe buưt đâm. Toàn bộ sự việc đă được ghi h́nh bằng camera giám sát và được phát trên kênh BBC và nhiều hăng truyền thông khác.
Mời xem
2. Người lính thuỷ đánh bộ từng xả thải chất độc trả giá bằng bệnh tật
Vào những năm 70 của thế kỷ trước, Ron Poirier, một kỹ thuật viên điện tử thuộc Thuỷ quân lục chiến [Hoa Kỳ] tại Trại lính Lejeune, bang North Carolina, đă xả thải hàng trăm lít dung dịch độc hại [vào môi trường]. Các hoá chất này đă ngấm vào nguồn nước uống.
Người lính này đă chết do ung thư vào tháng 5/2013, và đây là một trong số những căn bệnh đă hành hạ những người lính thuỷ đánh bộ và người dân địa phương do hệ quả của việc xả thải hóa chất ra môi trường. Trước khi chết, ông nói với hăng tin AP rằng ông cảm thấy đây là cái giá phải trả cho những tội lỗi mà ông đă gây ra.
3. Làm một việc thiện, sau đó t́m thấy 40 USD một cách vô cùng khác thường
Mappberg, một thành viên trên mạng xă hội Reddit đă chia sẻ:
“Tôi trải qua giai đoạn mất ngủ và đă thức trắng nhiều đêm trong những năm qua. Một đêm nọ … tôi đến cửa hàng tiện ích … 7/11 khoảng lúc 6h30 sáng, trên đường đi ra, tôi bắt gặp [một người đàn ông vô gia cư]… tôi trở vào và mua cho ông 2 chiếc bánh ḿ kẹp thịt rồi hâm nóng bằng ḷ vi sóng. Tôi đưa bánh kẹp cho ông ta rồi đi tiếp đến quán Tropical Smoothie mở cửa lúc 7h sáng.
Tôi đỗ xe, mở cửa, nh́n xuống, và ngỡ ngàng khi trông thấy một tờ 20 USD mới tinh tại vạch kẻ đỗ xe. Cứ tưởng thế đă là quá may mắn, nhưng diễn biến tiếp theo mới thực sự kỳ quặc: tôi trở ra từ quán Tropical Smoothie, và khi đang quay trở lại chỗ đỗ xe th́ lại trông thấy một tờ 20 USD nữa tại đúng vị trí trước đó. Tôi kiểm tra túi và thấy tờ tiền lúc trước vẫn c̣n nguyên. Liệu đây có phải là một trục trặc của ma trận không?”
4. Dù cố lấy đồ miễn phí, bạn vẫn phải trả tiền như thường
Chia sẻ của thành viên AdolphManson trên mạng Reddit:
“Một hôm tôi trả tiền mua một tờ báo nhưng lại lấy 2 tờ (bởi v́ tôi phát chán với việc các đồng nghiệp cứ lấy trộm báo của tôi). Khi chuẩn bị rời đi với hai tờ báo, tôi phát hiện thấy áo ḿnh bị mắc kẹt trong ḥm bán báo khi cửa ḥm đóng lại. Tôi lại phải trả thêm 0,25 USD để gỡ áo ra”.
florida80
08-04-2019, 19:16
5. Cậu bé ngoan được thưởng
Chia sẻ của thành viên JeffreyGlen trên mạng Reddit:
“Hôm nay, tôi và con trai đă đến siêu thị Wal-Mart để mua một cuộn băng mới cho chiếc máy chơi điện tử Nintendo DS của cháu. Khi đến quầy thanh toán, tôi thấy người phụ nữ đứng trước mặt ḿnh đang tỏ vẻ hơi thất vọng. Thẻ tín dụng của cô này bị từ chối khi cô mua sữa trẻ em. Con trai tôi vốn yêu trẻ con nên cháu đă tṛ chuyện với người phụ nữ đó về đứa con gái nhỏ của cô. Cháu bỏ lại cuộn băng tṛ chơi rồi đưa số tiền của ḿnh cho người phụ nữ kia và nói, ‘Em bé của cô cần thức ăn hơn cháu cần tṛ chơi Plants vs. Zombies’. Tôi cảm thấy vô cùng tự hào nên cuối cùng đă quyết định vẫn mua cuộn băng tṛ chơi cho cháu.
Khi chúng tôi ra ngoài, một quư bà tiến đến và nói bà đă chứng kiến cách hành xử của con tôi, rồi đưa cho cháu một phong b́ và dặn về đến nhà mới được mở. Khi về đến nhà, chúng tôi mở phong b́ và thấy một tờ 100 USD kèm theo một mẩu giấy ghi ‘cháu xứng đáng với phần thưởng này, chàng trai trẻ!’”.
6. Cho đi khi bạn không c̣n ǵ để cho, bạn sẽ đứng ở top đầu
Chia sẻ của thành viên ScottRockview trên mạng Reddit:
“Có một thời tôi từng bán đồ nội thất nhưng không giỏi công việc này. Đó là một giai đoạn khó khăn trong cuộc sống khi tôi chỉ kiếm được 1.000 USD một tháng (khoảng 10 năm trước, đây là mức thu nhập thấp ở Mỹ) và gần như chẳng c̣n lại ǵ sau khi chi trả tiền thuê nhà và các hoá đơn dè sẻn của bản thân. Có nhiều lúc tôi không ăn uống ǵ trong nhiều ngày v́ không có tiền.
Một ngày nọ, tôi đang cố gắng bán hàng nhưng chưa được mối nào. Gần đến cuối ngày mà tôi vẫn chưa kiếm được một đồng (tiền hoa hồng). Lúc đó, có một cặp vợ chồng già bước vào và nh́n ngắm các kệ TV. Tất cả các nhân viên bán hàng đều lảng tránh họ v́ chúng tôi đều biết rằng bọn họ sẽ nh́n ngắm rất lâu nhưng rốt cuộc chỉ bỏ ra khoảng 100 USD để mua sắm và như vậy tiền hoa hồng chỉ vỏn vẹn có 2 USD.
Tôi nh́n cặp vợ chồng già và nghĩ… nếu tôi có thể bán được bất cứ thứ ǵ hôm nay, ít nhất tôi sẽ không bị trắng tay và biết đâu vận may của tôi sẽ thay đổi sau đó. Cuối cùng hai vị khách này đă mua 2 kệ (tiền hoa hồng cho tôi là 6 USD) nhưng hỏi tôi cách lắp ráp các kệ này… Mặc dù tôi có thể giới thiệu cho họ một dịch vụ (có tính phí), nhưng tôi lại bảo họ ‘cháu xong việc lúc 9h00 tối, nếu hai bác đến đón cháu, cháu sẽ đến lắp kệ miễn phí cho hai bác’. Họ nhận lời rồi trả tiền cho món đồ và rời đi.
Các nhân viên bán hàng khác cười nhạo tôi. Họ c̣n cười nhạo tôi nhiều hơn khi đă gần đến giờ tan ca mà tôi chẳng bán thêm được ǵ. Cặp vợ chồng già đến đón tôi vào đúng 9h00 tối …
Chúng tôi bước vào căn hộ xinh đẹp của cặp vợ chồng này… Tôi có thể ngửi thấy mùi thức ăn đang nấu nhưng đă cố gắng lờ đi (vào thời điểm đó tôi đă không ăn ǵ trong khoảng 3 ngày, nên điều này quả thật khó khăn đối với tôi). Tôi đă làm việc gần 3 tiếng đồng hồ liên tục cho đến khi tan ca…
[
Ngay sau đó,] bà vợ chạy ra kéo tôi vào bếp. Bà lấy ghế cho tôi ngồi và mang cho tôi một đĩa thịt ḅ quay nóng hổi. Điều này c̣n tốt hơn bất cứ món tiền công nào. Tôi rất cảm kích và biết ơn. Tôi cố cầm nước mắt khi thưởng thức một bữa ăn tại gia tuyệt hảo mà bà đă chuẩn bị cho tôi…
Bà vợ đưa tôi một phong b́ [sau khi chở tôi về nhà]. Tôi không mở nó, mà chỉ cảm ơn hai ông bà. Tôi vui sướng đi lên căn hộ, v́ biết rằng đêm hôm đó ḿnh sẽ đi ngủ với cái bụng căng tṛn và có lẽ không cần phải ăn trong vài ngày tới. Tôi cảm thấy rất tuyệt. Tôi mở phong b́ và thấy trong đó có một tấm thiệp cảm ơn. Bên trong tấm thiệp là 100 USD. Tôi đă bật khóc…
Sau lần đó, trong suốt những tháng ngày c̣n lại bán đồ nội thất, tôi luôn chạy tới giúp đỡ những người mà không ai quan tâm. Tôi đă thay đổi mục tiêu của ḿnh từ chỗ đạt doanh số bán hàng lớn mỗi ngày cho đến chỗ quan tâm đến những nhu cầu nhỏ lẻ của khách hàng mà thường không ai quan tâm. Phương thức này đă giúp tôi vượt qua những tháng ngày gian khó cho đến khi tôi kiếm được một công việc có thù lao tốt hơn”.
Tác giả Tara MacIsaac, Đại Kỷ Nguyên Anh ngữ
florida80
08-04-2019, 19:17
Kẻ Trộm Xâu Chuỗi Của Phật Tổ
Có một ngôi chùa, nhân v́ thờ một sợi chuỗi Phật Tổ từng đeo mà nổi tiếng. Nơi thờ phụng sợi chuỗi chỉ có thầy trụ tŕ và 7 đệ tử biết.
7 người đệ tử đều rất có ngộ tính, thầy trụ tŕ cảm thấy tương lai đem y bát truyền cho bất kỳ người nào trong bọn họ, đều có thể làm rạng rỡ Phật Pháp. Không ngờ, sợi chuỗi đột nhiên biến mất.
“Các ngươi ai đă lấy sợi chuỗi, chỉ cần trả về vị trí cũ, ta sẽ không truy cứu, Phật tổ cũng không trách tội.”
7 ngày trôi qua, sợi chuỗi vẫn không được trả về. Thầy trụ tŕ lại nói: ”Chỉ cần ai đó thừa nhận, sợi chuỗi sẽ thuộc về người đó.“ Lại trải qua 7 ngày, vẫn không ai thừa nhận.
“Ngày mai các người hăy rời khỏi chùa xuống núi hết đi, riêng kẻ đă lấy sợi chuỗi ta cho phép ở lại đây.“
Qua ngày hôm sau, 6 đệ tử thu dọn xong hành lư, thở nhẹ một hơi dài, nhẹ nhàng ra đi. Chỉ có một người ở lại.
Thầy trụ tŕ hỏi đệ tử ở lại :
– Sợi chuỗi đâu ?
– Con không lấy.
– Vậy tại sao chịu mang lấy tiếng trộm cắp?
– Mấy ngày nay các huynh đệ đều nghi ngờ lẫn nhau, nếu có người đứng ra, mới giải thoát cho chuyện này.
Lại nói:
– Sợi chuỗi tuy mất , Phật vẫn c̣n đây.
Thầy trụ tŕ cười, lấy sợi chuỗi từ tay áo ḿnh ra, đeo vào tay người đệ tử.
Play
Current Time 0:01
/
Duration Time 0:01
Remaining Time -0:00
Loaded: 0%
Progress: 0%
0:01
Fullscreen
00:00
Mute
Đây là câu chuyện làm tôi cảm ngộ rất lâu.
Không phải mọi việc đều cần nói rơ ràng, cái quan trọng hơn nói rơ ràng đó là: có thể gánh vác, có thể hành động, có thể hóa giải, có thể sắp xếp, có thể thay đổi, nghĩ về ḿnh, càng phải nghĩ cho người khác, đây chính là Pháp.
florida80
08-04-2019, 19:18
Một Cốc Nước Sạch Chứa Tới... 10 Triệu Vi Khuẩn
Nước sạch mọi người đang dùng để ăn, uống hàng ngày rốt cuộc có thể không sạch như chúng ta nghĩ. Theo một nghiên cứu mới, nước máy dùng trong sinh hoạt hàng ngày của chúng ta chứa tới ... 10 triệu vi khuẩn.
Tuy nhiên, bạn không nên quá lo lắng, v́ toàn bộ số vi khuẩn "khủng" nói trên thực tế có thể cải thiện chất lượng nước của chúng ta.
Các nhà nghiên cứu đến từ Đại học Lunch (Thụy Điển) phát hiện, những vi trùng siêu nhỏ này sinh trưởng tại nhà máy xử lư nước và ở mặt trong các đường ống dẫn nước. Mặc dù vô hại nhưng theo thời gian, chúng có thể h́nh thành một lớp màng mỏng, bám dính ở bên trong các đường ống, gọi là "màng sinh học" (biofilm).
Khám phá mới cũng hé lộ sự đa dạng lớn về các loài vi khuẩn cư trú trong các đường ống nước và rằng, chúng đóng một vai tṛ quan trọng hơn phỏng đoán lâu nay.
"Một hệ sinh thái hoàn toàn chưa được biết đến trước đây đă tự lộ ḿnh trước chúng ta. Trước đây, chúng ta khó mà có thể nh́n thấy bất kỳ vi trùng nào, nhưng hiện nay, nhờ các kỹ thuật, chẳng hạn như giải tŕnh tự ADN quy mô lớn và phân tích tế bào theo ḍng chảy, chúng ta bất ngờ quan sát được 80.000 vi khuẩn trong mỗi ml nước uống.
Tất cả giống như từ trong bóng tối với một chiếc đèn pin, chúng ta hiện đă ở trong một căn pḥng thắp sáng đèn. Song đây chỉ là một căn pḥng. Có bao nhiêu căn pḥng trong ngôi nhà cũng là một câu hỏi thú vị", nhà nghiên cứu Catherine Paul giải thích.
Theo các chuyên gia, có ít nhất 2 ngàn loài vi khuẩn khác nhau trong nước sinh hoạt. Họ cũng khám phá ra mối liên hệ giữa thành phần cấu tạo của các vi khuẩn với chất lượng nước.
Nhóm nghiên cứu nghi ngờ có các vi khuẩn "tốt" giúp thanh lọc nước và giữ cho nước an toàn, tương tự như những ǵ xảy ra bên trong cơ thể chúng ta. Chẳng hạn như, đường ruột của chúng ta chứa đầy vi khuẩn và phần lớn thời gian khi chúng ta khỏe mạnh, chúng giúp chúng ta tiêu hóa thức ăn và chống lại bệnh tật.
Nhà nghiên cứu Catherine Paul lấy ví dụ về Sphingomonas - vi khuẩn chỉ được t́m thấy ở nước uống chất lượng cao. Loại vi khuẩn này có thể hấp thụ các vật liệu hữu cơ không mong muốn, chống chịu được clo và thậm chí loại bỏ các độc tố khác cũng như các dạng chất dẻo có thể cản đường chúng trong nước.
Các loại vi khuẩn khác cũng ám chỉ có thứ ǵ đó không tốt trong nước, vốn dẫn tới t́nh trạng han gỉ đường ống dẫn hoặc nồng độ clo giảm xuống.
Các nhà nghiên cứu hiện hy vọng, chúng ta rốt cuộc có thể kiểm soát được thành phần cấu tạo và chất lượng nước trong các nguồn cung cấp nước, để thúc đẩy sự phát triển của các vi khuẩn "tốt" tiềm tàng khả năng giúp thanh lọc nước thậm chí c̣n hiệu quả hơn hiện nay.
Tuấn Anh
florida80
08-04-2019, 19:19
Nghỉ Ngơi Và Suy Niệm - ĐGM Fulton Sheen
Loài người ngày nay nếu không biết dành chút ít thời gian để suy niệm th́ khó mà sống hạnh phúc hơn được. Trong Cựu Ước đă có một vị tiên tri cho rằng: “Ḥa b́nh, ḥa b́nh, thế mà vẫn không có ḥa b́nh. Và cũng chẳng có ai nhận ra sự thể đó cả”. C̣n trong Tân Ước th́ Chúa Giêsu cũng đă rút khỏi đám đông, vào nơi hoang vắng để cầu nguyện. Martha quá bận rộn về nhiều việc nên đă được Chúa bảo cho hay rằng chỉ có một điều cần mà thôi. Để nuôi dưỡng đời sống đức tin và có được an b́nh trong tâm hồn, người ta phải biết định kỳ tách ḿnh khỏi các lo lắng trần tục.
Có nhiều loại mệt mỏi: Mệt nhọc thể xác, để phục hồi sức lực có thể ta chỉ cần ngồi nghỉ dưới bóng cây, hoặc nằm dài ra nghỉ; sự kiệt quệ trí óc đ̣i hỏi phải ngơi nghỉ mới có thể tiếp tục nảy sinh các suy tư khác được. Nhưng gian nan nhất vẫn là sự ṃn mỏi tâm hồn mà chỉ có cách hiệp thông với Thiên Chúa mới cứu chữa được.
Im lặng giúp ta ăn nói, nghỉ ngơi giúp ta suy tư. Một nhân chứng đương thời với A. Lincoln kể lại rằng ông ta có sống với Lincoln trong ba tuần lễ ngay sau khi trận đánh Bull Run kết thúc: “Đêm ấy tôi không ngủ được. Tôi bèn thử dợt lại những ǵ phải nói trước công chúng sáng hôm sau đó. Đă quá nửa đêm, đúng ra là hừng đông. Và tôi nghe thấy có tiếng thầm th́ trong pḥng Tổng thống ngủ. Cửa pḥng hé mở, theo bản năng, tôi bước lại gần và thấy Tổng thống quỳ bên một cuốn Kinh Thánh đang mở. Ánh sáng trong pḥng chỉ vừa đủ. Ngài quay lưng về phía tôi. Tôi đứng lặng một lúc, quá đỗi bàng hoàng và kinh ngạc. Rồi tôi nghe Tổng thống buồn bă kêu lên: ‘Lạy Chúa! Chúa đă nghe lời cầu khẩn của Salomon trong đêm khuya: xin cho được ơn khôn ngoan. Xin Chúa nhậm lời con đây, con không thể dẫn dắt dân tộc này nếu Chúa không ra tay giúp đỡ con. Con là kẻ nghèo hèn và tội lỗi. Lạy Chúa, Chúa đă nhậm lời cầu xin của Salomon, xin hăy nghe lời con nài van mà cứu lấy đất nước này!”
Nay ta tự hỏi liệu không biết có bao nhiêu quan chức thời nay biết kêu xin Thiên Chúa giúp đỡ họ chu toàn gánh nặng trên vai họ. Khi Liên hiệp quốc lần đầu tiên nhóm họp ở San Francisco, v́ sợ làm phật ư các kẻ vô thần, người ta đă quyết định dành một phút im lặng thay v́ lên tiếng cầu nguyện xin Thiên Chúa soi sáng và hướng dẫn mọi dân nước. Khi thấy Phêrô không lưới được cá, Chúa Giêsu bèn bảo ông “Hăy buông lưới sâu hơn”. Chính khi bị thất bại, linh hồn càng phải rút ra xa bờ hơn.
Đấng Cứu Thế hứa ban cho ta “sự nghỉ ngơi tâm hồn” khi ta rút lui. Nghỉ ngơi là một ơn Chúa ban chứ không phải tự ta t́m mà có hoặc là sự trả công khi đă chu toàn công việc. Ham muốn, ganh tỵ, giàu sang và hà tiện đă khiến con người suy nghĩ theo kiểu phàm tục. Sự nghỉ ngơi thực sự là việc kiểm soát được mọi đam mê, khống chế được các khát vọng. Đó chính là niềm vui thích của một lương tâm yên ổn. Và ta cũng đạt được sự nghỉ ngơi chỉ khi nào hiểu rơ được cuộc đời này. Đa số các khuấy động ngày nay xảy ra là do người ta không hiểu tại sao họ có mặt trên đời này, và họ sẽ đi về đâu và họ chẳng thèm phí thời giờ để giải đáp các vấn nạn đó. Nếu không giải đáp được điều đó th́ chẳng giải quyết được điều chi cả. Kéo dài kiếp sống mà chẳng hiểu tại sao ḿnh sống hẳn là điều hết sức vô nghĩa.
florida80
08-04-2019, 19:19
Động lực hướng ngoại phải đi kèm với sự nghỉ ngơi bên trong, nếu không năng lượng sẽ nổ tung và gây ra hành động thiếu khôn ngoan. Kẻ nào biết dựa vào Thiên Chúa, kẻ ấy sẽ phục hồi sức mạnh: cả sức mạnh tinh thần và thể xác. Một linh hồn ṃn mỏi thường dễ kéo theo thân xác mệt mỏi. Ngược lại một thể xác mệt mỏi lại ít khi làm cho linh hồn ṃn mỏi hơn. Sự nghỉ ngơi theo quan điểm Kitô giáo không phải là ngưng làm việc cho bằng việc giải thoát khỏi những lo lắng do tội lỗi và ham hố đem lại. Hàng ngàn bệnh nhân loạn thần kinh cần được phục hồi lại cuộc sống hài ḥa bằng cách đem lại cho họ sức sống tâm linh nhờ vào cầu nguyện, tĩnh tâm và chiêm niệm. Cuộc đời có thể ví như âm nhạc, phải có những tiết tấu thinh lặng xen lẫn tiết tấu âm thanh.
Sự nghỉ ngơi do rút lui vào thinh lặng và sự suy niệm đem lại không chỉ đơn thuần là ngưng làm việc, mà là nghỉ ngơi ngay trong công việc. An b́nh của Đức Kitô không phải là một kiểu an b́nh thách thức, cứ đưa đầu ra đón chờ băo tố. Nó là ḥa b́nh để chiến đấu và là niềm vui cho lương tâm của những ai biết lắng nghe tiếng lương tâm. Thế gian không thể ban tặng nó, cũng không thể tước đoạt nó đi. Nó thống lănh tâm hồn con người và đó là một thái độ bên trong. Lưu tâm tới đời sống tâm linh th́ phải biết nghỉ ngơi vậy.
Đức cha Fulton Sheen. (Nguyên tác: Way to Happiness)
at 2:17 PM
florida80
08-05-2019, 20:46
Có Ba Thứ Trong Đời Không Bao Giờ Nên Nuối Tiếc
- Cái ǵ đă cũ là cũ, Có cố đánh bóng cũng không thể mới.
- Cái ǵ đă qua là qua. Có quay trở lại cũng chẳng như xưa.
- Cái ǵ đă vỡ là vỡ. Có hàn gắn lại cũng c̣n vết rạn nứt.
- Cái ǵ đă đứt là đứt. Có ráng nối lại cũng chẳng tồn tại dài lâu.
- Cái ǵ đă đi là đi. Có níu kéo nó về cũng chẳng c̣n là của ḿnh nữa.
- Cái ǵ phải quên là quên. Có nhớ nhung măi cũng chỉ là hoài niệm.
- Sự tin tưởng giống như một tờ giấy, một lần bị ṿ nát nó sẽ không thể toàn hảo như xưa.
- Khi ai đó rời bỏ ta, hăy để họ ra đi . Số phận của ta không bao giờ kết chặt với những ai quyết tâm rời bỏ ta. Họ không phải là người xấu, họ chỉ là nhân vật kết thúc vai tṛ trong câu chuyện của cuộc đời ta mà thôi.
- Có ba thứ trong đời không bao giờ nên tiếc nuối. Đó là:
* T́nh yêu đă ra đi.
* Người bạn không xứng đáng.
* Ngày hôm qua.
Bởi v́ đó là những điều đă không c̣n có thực, không c̣n có ư nghĩa và không c̣n tồn tại trong ngày hôm nay và ngày mai của ta. V́ thế, là những điều không nên làm vướng bận ḷng ta, không nên làm u sầu trái tim ta và làm rơi nước mắt ta thêm nữa.
Một sớm mai kia thức dậy, bạn có thể sẽ thấy người bạn yêu không c̣n là người đàn ông/đàn bà bạn đă yêu nữa. Bạn sẽ buồn v́ họ? Sẽ đau v́ không thể yêu người đó nữa? Sẽ tiếc nuối t́nh yêu đă có? Nhưng, hăy nghĩ: Khi bạn yêu họ, họ là người bạn yêu, với những ǵ bạn yêu. Khi họ không c̣n như thế nữa, hoặc khi bạn nhận ra họ chưa bao giờ như bạn nghĩ, cũng đừng cảm thấy đau buồn hay nuối tiếc. Bởi v́ t́nh yêu đó, trước giây phút đổi thay đó đă là một t́nh yêu trọn vẹn, người yêu đó trước giây phút nhận ra đó đă là một người yêu trọn vẹn. Chỉ có điều, đó là một t́nh yêu đă qua, một người yêu đă ra đi. Và nên để gió cuốn bay đi…
Một người bạn không xứng đáng với những ǵ ta dành cho họ càng không bao giờ nên hối tiếc, cho dù có thể là một nỗi buồn trong thoáng chốc. Buồn không phải v́ ta đă dành cho họ nhiều yêu thương mà họ không xứng đáng được nhận, cho đi là không bao giờ nên hối tiếc. Mà buồn v́ cuộc sống không nên như thế, con người không nên như thế, vậy thôi. Dù sao, cũng nên sống hết ḿnh, yêu thương hết ḿnh. Đâu đó trong cuộc đời vẫn là những ṿng tay rộng mở, c̣n những cái quay mặt đă ở sau lưng…
Và ngày hôm qua. Ngày hôm qua luôn là một cái bóng rất lớn, đôi khi là quá lớn lên hiện tại. Cho dù là cái bóng của hạnh phúc hay bất hạnh. Có những người không bao giờ thoát nổi ra khỏi cái bóng đó để bước đi về phía ngày mai. Nhưng bạn biết không, chỉ những người không nh́n thấy bóng ḿnh v́ bận rộn ngẩng cao đầu bước mới không luẩn quẩn ở cái bóng của ḿnh măi. Ngày hôm qua chỉ là một cái bóng. Mà chúng ta th́ cần điều ǵ đó rơ rệt, mang dáng dấp, hơi thở, sự sống. Đừng đuổi theo cái bóng đó, bạn nhé. Nó cũng giống như ngồi thở than vọng tưởng những cánh bướm mùa trăng tṛn thuở xưa. Hăy cứ thương nhớ nhưng đừng bao giờ tiếc ngày hôm qua. Ngày hôm qua đă qua rồi…
Đôi khi, đúng hơn là rất nhiều khi tôi cũng thấy buồn. Nhưng tuyệt nhiên không bao giờ cho phép ḿnh nuối tiếc. Tôi tin, rất tin cuộc sống cần dựa trên những nỗ lực không mệt mỏi để vươn lên, để cho đi và để biết trân trọng hiện tại, hướng tới ngày mai. Những ǵ đă cho đi là những điều quư giá. Những hạnh phúc đă mang đến cho người là những món quà tự tặng ḿnh. Những yêu thương đă trao là những yêu thương được nhận. Ngay cả những nỗi buồn cũng là một trải nghiệm ư nghĩa. Những cho nhận ấy ngày hôm nay và ngày mai nh́n lại ta mới có thể thấy hết giá trị của đời ḿnh.
florida80
08-05-2019, 20:46
Những người luôn bận ḷng với những đố kỵ, day dứt với những đau khổ, trầm ḿnh trong nước mắt, giam ḿnh trong những ám ảnh về quá khứ và dằn vặt ḿnh với những đ̣i hỏi yêu thương là những người không bao giờ có thể hạnh phúc, không bao giờ biết giá trị đích thực của cuộc sống.
Một sớm mai kia khi tất cả sẽ thành hư vô trong đời, tôi mong bạn sẽ mỉm cười. V́ ḿnh đă sống những ngày trọn vẹn
Nguồn trên mạng
florida80
08-05-2019, 20:48
Hăy chúc nhau “Hapy New Year” - Đừng Chúc "Sống Lâu Trăm Tuổi" - Trang Nguyên
Cuối năm tôi nhận được email tâm sự dài ḍng tuổi già của một anh bạn sang Mỹ định cư gần ba năm. Trái ngược những lạc quan vui tươi khi đặt chân đến xứ sở văn minh như một giấc mơ ngày nào th́ giờ đây là những lo toan, phiền năo về những chuyện con cái, nhớ quê và hụt hẫng nền văn hóa khác nhau khiến trong nhà lúc nào cũng như cái chợ ồn ào, lại có lúc vắng lạnh như chùa bà đanh. Anh bảo tôi viết ǵ đó đi, tuổi già chẳng hạn cho báo Trẻ. Trẻ đăng chuyện tuổi già thật tréo ngoe. Tuy rằng anh em báo Trẻ ai cũng già... đầu nhưng tâm hồn c̣n trẻ lắm.
Nội dung trong thư của anh đọc xong tôi càng thấm thía tuổi già (mặc dầu tôi chỉ già... đầu) nhất là hết năm ngồi tính sổ nợ đời rồi lại nghĩ đến năm mới. Anh bảo năm mới đối với tuổi trẻ là thêm tuổi mới, với giới trung niên sồn sồn lại già thêm một tuổi, c̣n đối với lớp thất thập cổ lai hy, năm mới lại thêm tuổi thưởng. Sống thêm được một năm là mừng một năm. Lần lượt rồi ai cũng xếp hàng đi tới cái lỗ sâu trong ḷng đất. Và khi lúc tuổi đời ngày một thêm chồng chất, nỗi niềm người già sống ở xứ người luôn là chuyện muôn thuở. Càng đến ngày gần đất xa trời người ta lại càng muốn trở về quê hương nằm cạnh ông bà. Nếu không, dù con đàn cháu đống, rất có thể vẫn chỉ vợ chồng già ở với nhau. Buồn hơn nữa, người ra đi sau - là người khổ đau nhất - phải sống một ḿnh hoặc vào nhà dưỡng lăo. T́nh cảnh ấy dường như đă là quy luật sinh tử của kiếp người không phân biệt màu da, nguồn cội. Đó là cái chuyện sau này, nhưng chuyện hiện giờ làm anh buồn phiền là chuyện con cái.
Anh tự trách “cha làm thầy giáo mà con đốt sách”, hiếu lễ đâu chẳng thấy mà thấy con cái thay đổi cách sống, cách nh́n, căi lư tay đôi với cha mẹ. Mới có ba năm mà con cái tiếp cận hoàn toàn văn hóa phương Tây, trong khi ḿnh lại giữ khư khư nền văn hóa phương Đông trong các cách nh́n khác nhau về gia đ́nh. Khó có thể dung ḥa hai tư tưởng. “Đôi khi tôi muốn đặt ḿnh vào vị trí con cái để t́m hiểu nguyên nhân sự thay đổi lối suy nghĩ nhanh chóng này hay là ḿnh già rồi, chậm chạp không kịp tiến hóa theo trào lưu xă hội với nhịp sống nhanh”.
Anh gởi cho tôi đoạn viết của Andrew Lam - một biên tập viên của NAM (New American Media) và cũng là tác giả cuốn Perfume Dreams: Reflection on the Vietnamese Diaspora (Những Giấc Mơ Hương: Hoài Niệm) với mong muốn được chia sẻ suy nghĩ gần giống nhau về tuổi xế chiều của những người già có đầu óc chậm chạp như anh. “Ở xứ Mỹ này, tuổi già đúng là tuổi lỡ thời; cả hai đều không được người ta kính nể hay cho một chút ǵ quan trọng. Ở quê nhà, các ông già bà lăo th́ được nể v́ nhất, v́ họ là những người chia sẻ túi khôn cùng kinh nghiệm cho những người đi sau. Điều đó không có ở đây. Không ai muốn nghe tiếng nói của người già. Họ cảm thấy bị cô lập ngoài ṿng ranh giới của con cháu Mỹ hóa của họ. Chúng cười vang về nhiều thứ mà tôi không hoàn toàn hiểu được. Mỹ đúng là một quốc gia của giới trẻ hơn là giới già như tôi”.
florida80
08-05-2019, 20:49
Ngược lại, cạnh nhà tôi là một người Mỹ hàng xóm. Anh ta làm cho một công ty điện và thường đi Việt Nam công tác chuyển giao kỹ thuật điện gió. Có lần nói chuyện qua hàng rào, anh tỏ ra ngưỡng mộ văn hóa coi trọng người già ở Việt Nam và cũng lo ngại trước ảnh hưởng của phương Tây thâm nhập vào lối sống và suy nghĩ của giới trẻ. Anh nói: “Đó chỉ là cách nh́n nhận chủ quan của tôi thôi.
Tuy nhiên có một điều thấy rơ, ở nông thôn, giới trẻ trọng người già hơn so với người sống ở thành phố. Cuộc sống chung cùng nhiều thế hệ, tam đại đồng đường, trong nhà c̣n giữ truyền thống tôn ti. Con cháu hiểu được bổn phận, sự vâng lời, và thái độ biết ơn từ các bậc sinh thành. Riêng giới trẻ thành phố có nhiều khác biệt, có những dấu hiệu đang thay đổi khi các truyền thống gia đ́nh suy yếu c̣n văn hóa thanh niên th́ trở nên mạnh hơn. Tôi cho rằng, một trong các giá trị lớn của văn hóa Việt Nam là gia đ́nh và các mối liên kết chặt chẽ giữa các thế hệ cũng như cộng đồng cḥm xóm láng giềng. Có lẽ giới trẻ bị ảnh hưởng từ Internet, phim ảnh về lối sống phương Tây. Nhiều người già phải tự đi bươn chải kiếm sống, có khi cô độc trong nhà chỉ với hai vợ chồng già, con cái ít ngó ngàng đến cha mẹ. Tôi chợt tự hỏi rồi đây người già ở xứ sở này sẽ ra sao? Làm thế nào để các giá trị gia đ́nh đó tiếp tục được truyền lại cho thế hệ sau? Xă hội sẽ chăm sóc như thế nào cho người già không c̣n giữ nhiều liên hệ với con cháu và sống khác với con cháu?”.
Tôi vẫn thường nghe nhiều người nói rằng, Mỹ là thiên đường tuổi trẻ, là địa ngục giới già. Xứ này có tất cả những sản phẩm dành cho thanh thiếu nhi: đồ chơi, phim ảnh, máy chơi điện tử thính thị, khu giải trí có chủ đề. C̣n đối với người già, th́ chỉ có sự cô lập và nỗi cô đơn. Căn bản nếp sống của người Việt dựa vào gia đ́nh, cộng đồng, và khi ta mất những cái đó, ta mất đi một phần lớn cái tôi. Và có lẽ nhiều người cũng biết, xă hội Hoa Kỳ ít hướng tới gia đ́nh hơn xă hội Việt Nam. Con cái ở xứ này được khuyến khích sống độc lập, rời khỏi nhà bố mẹ ḿnh sau khi tốt nghiệp trung học, để đi học đại học, kết hôn, hoặc tách ra sống riêng. Nếu thanh niên Mỹ mà không làm vậy th́ họ sẽ bị coi là “khác người”. Thực sự th́, trong nền văn hóa coi trọng giới trẻ của Mỹ, thanh niên ít nhiều đều chịu áp lực phải sống tự lập, tách rời cha mẹ và lựa chọn hướng đi riêng. Trái ngược với xă hội của người Việt ḿnh, trong xă hội Mỹ rất hiếm cảnh “nhị đại hoặc tam đại đồng đường”. Hệ quả là, khi cha mẹ trở nên già cả ốm yếu, họ phải tự lo lấy thân ḿnh.
Tuy rằng ở đây có các hệ thống xă hội giúp đỡ người dân khi họ cao tuổi, như là hệ thống hưu trí, an sinh xă hội, Medicare, và các phúc lợi khác. Tuy nhiên những thứ như thế này thường không đáp ứng được nhu cầu của cộng đồng người già. Những người con trưởng thành thường chuyển tới các thành phố khác, cách xa cha mẹ, nên rất khó để họ có thể giữ liên lạc gần gũi với cha mẹ già của ḿnh và giúp đỡ họ lúc khó khăn. Rất phổ biến t́nh trạng các gia đ́nh chỉ gặp nhau một hoặc hai lần trong năm vào các dịp đặc biệt như Lễ Tạ ơn, Giáng sinh, hay New Year. Thực tế này tạo ra một bất lợi lớn cho các bậc cha mẹ cao niên. Họ không được con cái đỡ đần hay ở bên quan tâm hỏi han. Họ cũng thường xuyên không được thấy các cháu của ḿnh. Như chúng ta đều biết, có cháu chắt trong nhà hay gần nhà là niềm vui lớn, nhưng nhiều người Mỹ cao tuổi không được hưởng niềm vui đó. Kết quả là nhiều bậc cha mẹ già cả bị bỏ lại một ḿnh và phải tự chăm sóc bản thân, nhất là khi chồng hay vợ của họ bị ốm hoặc qua đời.
Đương nhiên, vẫn có nhiều người con trưởng thành cố gắng giúp đỡ và quan tâm đến cha mẹ cao tuổi, nhưng sự chăm sóc đó hiếm khi đủ đầy để có thể đáp ứng hết nhu cầu của cha mẹ họ và làm vơi đi nỗi cô đơn trong mỗi bậc sinh thành. Xứ này có những nhà dưỡng lăo được lập ra để chăm sóc những ai không c̣n khả năng tự chăm sóc bản thân. Bị gửi vào trại dưỡng lăo là một cơn ác mộng đối với nhiều người già. Mặc dù vẫn được con cái thăm nom, đa phần thời gian của họ là nằm quạnh hiu trên giường.
Anh bạn tôi cũng chợt nhớ rằng lâu rồi ḿnh không gọi điện hỏi han bà mẹ già c̣n ở quê nhà. Tuy rằng bên ấy c̣n số ít bà con họ hàng nhưng hiện giờ ai cũng lo toan cho cuộc sống, thời gian thăm viếng thưa dần. Anh nói xót xa: “Bản thân ḿnh cũng không làm tṛn trách nhiệm người con, làm sao dạy bảo con cái nó nghe lời ḿnh. Chúng có cuộc sống riêng, ḿnh có cuộc sống của ḿnh theo thời gian sinh hoạt của hội cao niên. Mỗi ngày đến hội vui chơi, nói chuyện cùng những người già, nhưng sau đó khi trở về căn nhà quạnh quẽ là nỗi buồn lại đến. Chẳng lẽ cuộc sống của cha mẹ không dung ḥa với cuộc sống của con cái được hay sao
florida80
08-05-2019, 20:50
Câu hỏi của anh bạn thật khó trả lời bởi lẽ mỗi nhà mỗi cảnh. Nhưng nếu nh́n ở khía cạnh tích cực hơn như một đoạn viết của Andrew Lam. “Thỉnh thoảng vào buổi sáng khi thức dậy, tôi lặng nh́n cây cối ngoài phố và tự hỏi tôi đang ở nơi nào. Đôi lúc, tôi đi sang khu chung cư kế cận, nơi có một số mèo hoang, và cho chúng ăn những thức ăn thừa. Khi tôi cất tiếng gọi, chúng nhận ra giọng nói của tôi và đổ xô lại. Bây giờ, chúng là những niềm vui nhỏ của tôi. Đương nhiên những ngày hạnh phúc nhất là những ngày con cháu đến thăm. Nhưng chúng cũng có đời sống riêng, thỉnh thoảng chỉ đến chơi được một lúc rồi về. Và vào những buổi chiều mùa đông, tôi ngồi nh́n những hàng cây trơ trụi lá, tâm hồn lạc lơng. Tôi nghĩ về cái thế giới mà tôi đă biết, nay đă bay xa, như làn khói hương trầm. Tôi nghĩ đến cố hương, đến những mùa lễ Tết ở Saigon, đến những đám cưới, đám hỏi, đến những chuyến du lịch, những lần tíu tít họp mặt gia đ́nh, ai ai cũng có mặt, con nít chạy quanh, người lớn ngồi nói chuyện đời chuyện gẫu, đàn bà con gái quây quần chung lo việc bếp nước. Và tôi cảm thấy rất khao khát những ngày quá khứ xa xưa”.
Vậy th́ hăy cố t́m những niềm vui nho nhỏ cho tuổi già, chẳng cần ưu tư cho tương lai và cũng đừng cầu chúc năm mới sống lâu trăm tuổi mà nên “Happy New Year” như người Mỹ chúc tụng nhau.
florida80
08-05-2019, 20:51
Người Dân Xứ "Nẩu" - Sông Lô
Nói đến chữ “Nẫu” thường th́ thiên hạ hay đem nó ra đùa hay ghẹo để mua vui một cách vô thưởng vô phạt hơn là nghiêm túc đề cập đến một loại thổ âm miền Trung nghe là lạ đến quê mùa so với những thổ âm khác trong cộng đồng dân tộc Việt.
Có nhiều người cứ thắc mắc chữ "Nẫu" có nghĩa là ǵ? Và từ „Nẫu“ có mang ư nghĩa miệt thị hay không?
Xin trả lời, ư nghĩa có miệt thị hay không là tùy cách nhận thức và tŕnh độ của mỗi người, nó chẳng những được đánh giá ở tha nhân mà c̣n chính ngay cách cảm nhận ở người dân Nẫu.
C̣n chữ nẫu từ đâu mà có? Đây cũng là một loại „chuyện dài nhiều tập“ người viết xin trích ngắn gọn ra đây từ tài liệu ghi được trong bài viết „Xứ Nẫu“ của tác giả Phan Thanh B́nh như sau:
Năm 1578, chúa Nguyễn Hoàng cử Phù nghĩa hầu Lương Văn Chánh làm Trấn biên quan có bổn phận đưa lưu dân nghèo không sản nghiệp khai khẩn vùng đất mới từ nam đèo Cù Mông đến đèo Cả (tỉnh Phú yên bây giờ). Sau 33 năm khai phá vùng đất mới, h́nh thành làng mạc, năm 1611 chúa Nguyễn Hoàng thành lập phủ Phú Yên gồm hai huyện Đồng Xuân và Tuy Ḥa. Năm 1629, chúa Nguyễn Phúc Nguyên nâng cấp phủ Phú Yên thành dinh Trấn Biên . Do đặc điểm của vùng đất mới c̣n hoang hóa, dân cư thưa thớt nên các đơn vị hành chính của vùng biên viễn có những nét đặc thù. Dưới cấp huyện có cấp Thuộc, dưới Thuộc là các đơn vị hành chính nhỏ hơn như Phường, Nậu, Man.
Phường là các làng nghề có quy mô như phường Lụa, phường Sông Nhiễu. Nậu là tổ chức quản lư một nhóm nhỏ cùng làm một nghề, người đứng đầu gọi là đầu Nậu.
Ví dụ: “Nậu nguồn” chỉ nhóm người khai thác rừng, “Nậu nại” chỉ nhóm người làm muối, “Nậu rổi” chỉ nhóm người bán cá, “Nậu rớ” chỉ nhóm người đánh cá bằng rớ vùng nước lợ, “Nậu cấy” chỉ nhóm người đi cấy mướn, “Nậu vựa” chỉ nhóm người làm mắm...
florida80
08-05-2019, 20:52
Do sự phát triển của xă hội Đàng Trong, năm 1726, chúa Nguyễn Phúc Chú (1697-1738) cử Đại kư lục chính danh Nguyễn Đăng Đệ quy định phạm vi, chức năng của các đơn vị hành chính. Các đơn vị hành chính như “Thuộc”, “Nậu” bị xóa bỏ.
Khái niệm thành tố chung cấp hành chính “Nậu” được biến nghĩa dùng để gọi người đứng đầu trong đám người nào đó và sau này dùng để gọi đại từ nhân xưng ngôi thứ ba.
Từ “Nậu” không xuất hiện độc lập mà chỉ có mặt trong các tổ hợp danh ngữ:
Ví dụ:
Mất chồng như nậu mất trâu
Chạy lên chạy xuống cái đầu chôm bơm.
- Tiếc công anh đào ao thả cá
Năm bảy tháng trời nậu lạ tới câu.
- Ai về nhắn với nậu nguồn
Mít non gởi xuống cá chuồn gởi lên.
Từ chữ “Nậu” ban đầu, phương ngữ Phú Yên-B́nh Định tỉnh lược đại từ danh xưng ngôi thứ ba (cả số ít và số nhiều) bằng cách thay từ gốc thanh hỏi. Ví dụ: Ông ấy, bà ấy được thay bằng: “ổng”, “bả”. Anh ấy, chị ấy được thay bằng: “ảnh”, “chỉ”.
Và thế là “Nậu” được thay bằng “Nẩu”.
Nẫu đă đi vào ca dao B́nh Định, Phú Yên khá mượt mà, chân chất:
Ai nề sông núi Phú Yên
Cho nẫu nhắn gở nỗi niềm nhớ quê
Phương ngữ Thuận Quảng (Thuận Hóa - Quảng Nam) với “mô, tề, răng, rứa, chừ”, vượt qua đèo B́nh Đê (ranh giới B́nh Định - Quảng Ngăi) được đổi thành “đâu, kia, sao, vậy, giờ”.
Và đặc trưng ngữ âm của vùng Nam Trung bộ (B́nh Định - Phú Yên) không phân biệt rạch ṛi cách phát âm dấu hỏi và dấu ngă. Đặc biệt, bà con vùng biển từ Hoài Nhơn (B́nh Định) đến Gành Đỏ (Sông Cầu-Phú Yên), các âm dấu ngă đều phát âm thành dấu hỏi.
Riêng đồng bằng Tuy Ḥa, khi phát âm không phân biệt được dấu hỏi và dấu ngă. Bởi vậy, “Nẩu” hay được phát âm là “Nẫu”.
Đồng bằng Tuy Ḥa trù phú, nhiều nhà giàu trong vùng cho con cái đi học chữ phương xa. Các vị có chữ nghĩa viết chữ “Nẩu” theo phát âm quen miệng thành chữ “Nẫu”.
florida80
08-05-2019, 20:58
Nói nôm na, tiếng Nẫu là tiếng địa phương của vùng B́nh Định và Phú Yên có nghĩa là họ, hay người ta, v́ là "đại từ nhân xưng" nó nằm ở vị trí ngôi thứ ba vừa số ít mà cũng vừa số nhiều. Ví dụ thay v́ hỏi „Hôm nay người ta đi đâu mà nhiều vậy? „ th́ người dân B́nh Định và Phú Yên hỏi là „Hôm nay nẫu đi đâu mà nhiều dậy?“ hay „Cái nhà này là của họ“ th́ dân Nẫu sẽ nói là „Cái nhà nhà này là của nẫu“.
Chính v́ vậy mà khi ḥa cùng tất cả tiếng nói của mọi miền đất nước th́ tiếng nẫu sẽ không lạc vào đâu được, thậm chí c̣n dùng những từ hoàn toàn khác với những từ thông dụng, ví dụ thay v́ nói „Vào tận trong đó“ th́ nói là „Dô tuốt trỏng“ hay hỏi "vậy hả?" th́ hỏi là „dẫy na?“, "dẫy ngheng" (vậy nghen hay thế nhé), "dẫy á" (vậy đó), "chu cha wơi" (trời đất ơi) v.v...
Cũng vậy, nếu có một chàng trai xứ khác nào đó có quan hệ t́nh cảm với một cô gái người xứ Nẫu nhưng t́nh của chang này c̣n lấn cấn theo kiểu „Mặt trong th́ đă mặt ngoài c̣n e“ hay vẫn c̣n „ú ớ việt gian“ th́ cũng có thể sẽ nhận được câu nói chân chất với khí phách, ngang tàng, dám nói mà cũng dám làm sau đây từ phía người đẹp. Yêu không yêu th́ thâu, cứ dứt phát đi (Ư nói yêu không yêu th́ thôi, cứ nói dứt khoát đi).
Mất chồng như nẫu mất trâu
Ư nói mất chồng như người ta mất trâu
Hay
Thương chi cho uổng công t́nh
Nẫu dề xứ nẫu bỏ ḿnh bơ vơ
Bơ vơ đừng ngại bơ vơ
Nẫu dề Nẫu sẽ viết thơ cho ḿnh
Ư nói thương làm chi cho uổng cái t́nh của ḿnh, người ta sẽ về xứ của họ rồi bỏ lại ḿnh bơ vơ ... người ta đi về thế nào cũng sẽ viết thơ đừng có ngại.
Có một câu chuyện cười về „Nẫu“ cũng xin kể ra đây,
Một anh du khách đi đến xứ nẫu, hỏi cô gái cấy lúa bên đường.
- Cô ơi, cho hỏi thăm, ruộng này của ai vậy?
- Ruộng nẫu đó anh!
-Cái nhà đằng kia của ai vậy em?
- Của nẫu đó anh!
-Vậy chiếc xe Honda kia?
-Cũng của nẫu đó anh!
Đang lúc đó có chiếc phi cơ đang bay trên trời anh du khách mới hỏi thêm,
- Vậy c̣n máy bay kia là của ai?
- Cũng của nẫu luôn đó anh!
Anh du khách trố mắt: -"Trời, ông Nẫu là ông nào mà giàu quá vậy ta!"
florida80
08-05-2019, 20:59
Xứ nẫu quê tôi có ḥn núi Nhạn, có Núi Đá Bia, có đèo Cả, Cù Mông, có Vũng Rô, có đập Đồng Cam, có đồng lúa mênh mông c̣ bay thẳng cánh“. Xứ Nẫu quê tôi c̣n có sông Ba, ḥn Chùa, có đầm Ô Loan, vịnh Xuân Đài, có những rừng dừa xanh nằm trên băi biển cát vàng, tạo nên những phong cảnh thiên nhiên hài ḥa và hùng vỹ. Nói chung nó chẳng khác nào như một nước Việt Nam thu nhỏ v́ nó có tất cả, từ vịnh, gành, đầm, vũng đến biển, đảo, núi rừng cùng với cả một vùng đồng bằng được mệnh danh là vựa lúa miền Trung. Nó c̣n có cả vùng trung du, vùng, cao nguyên với núi cao rừng thẳm và cũng bắt nguồn từ đó nó đă đi vào ca dao, dân ca, thi ca, văn học nuôi dưỡng tâm hồn người dân tôi qua nhiều thế hệ.
Một tay cầm biển rộng
Một tay nắm trời cao
Quê tôi đứng giữa tự hào
Đất Phú Yên giữ một màu Việt Nam
Hay
Chiều chiều mây phủ Đá Bia
Đá Bia mây phủ chị kia mất chồng
Lẽ loi như ngọn Núi Sầm,
Lặng yên như mặt nước Đầm Ô Loan
C̣n đánh giá dân xứ Nẫu như thế nào th́ mời bạn đọc xem những mẩu đối thọai dưới đây :
-Ở hoài xứ nẫu, đâm ra tôi cũng dần biết nói tiếng nẫu, mến người xứ nẫu. Người xứ nẫu ăn cục nói ḥn, nhưng chắc thiệt. Cái khí chất ăn sóng, nói gió của những cư dân đất này cũng góp vào tiếng nẫu cái mạnh mẽ trong sắc thái ngôn ngữ, cái độ nồng như mang theo cả gió biển và cát nóng.
-Hiện giờ em sống trong một khu toàn là dân "nẫu", họ rất giàu có nhưng mà vô cùng tiết kiệm, thấy mà phát oải luôn, các học tṛ của em th́ xuất xứ đủ mọi miền bắc trung nam, nhưng em thấy học tṛ xứ nẫu thông minh vượt trội, nhưng có điều tính cách hơi cực đoan và khó gần gũi. Không biết gái "nẫu" có dể thương không hử các bác?
-Rất dễ thương nhưng thường nóng tánh và đá song phi rất giỏi nhưng biết chiều chồng và lo cho gia đ́nh đồng thời sức chịu đựng rất cao.
-Tôi lang thang Quy Nhơn, Tuy Phước rồi vào Sông Cầu, Tuy Ḥa... một thời gian nên cũng có nhiều kỷ niệm với vùng đất này. Con gái "nẫu" thường khép kín và khá nghiêm trọng. Họ quan hệ với ai th́ rơ ràng, rành mạch (khá khuôn phép và phong kiến). Khi đă "thương" rồi th́ họ cực kỳ bền nhưng để cho họ "ghét" rồi th́ coi như là xong.
-Dân "nẫu" có cái ít "đĩ miệng" như dân ở phía ngoài nhưng cũng không bộc trực, gan ruột để ra ngoài như dân miền Nam (chính cống). Dân vùng "nẫu" có điểm rất đặc biệt là họ rất sợ bị "nói". Làm cái ǵ cũng sợ hàng xóm, láng giềng, xă hội ḍm ngó. Nói chung họ bị những khuôn phép cũ kỹ ràng buộc và tai miệng thiên hạ chi phối khá nặng nề.
-Dân Nẫu nói chung là dân đặc biệt rạch ṛi trong cuộc chiến VN. Theo và chống cả hai phía CH và CS rất cực đoan. Có những người bỏ cả gia đ́nh để đi theo VC và có những người bỏ cả gia đ́nh để chống VC.
-Giai thoại đàn bà con gái B́nh Định "đi quyền, đánh roi" xuất hiện trên sách báo chỉ là phóng đại. Không phải đàn bà con gái B́nh Định ai cũng... "có nghề" cả đâu. "
Có một nhạc phẩm hát theo thể loại hát cḥi, đó là một thể loại hát dân gian chỉ ở dân Phú Yên, dân B́nh Định hay nói cách khác là dân Nẫu mới có được. Chính nghệ sĩ hài nỗi tiếng Hoài Linh đă đưa lên sân khấu hài qua giọng bi ai đặc xệt chấc Nẫu với nhiều ư vị mang tính văn hóa phi vật thể trù phú dân gian.
Vâng, chính dân Phú Yên được người ta mệnh danh là dân xứ "Nẫu", đó là tiếng nói đặc trưng của quê tôi mà nhạc phẩm Trách Thân một thể loại dân ca Phú Yên B́nh Định sau đây được hát theo điệu Cḥi, diễn tả cái phong cách riêng của người dân xứ Nẫu hiền ḥa chấc phát mà cũng nhiều t́nh cảm.
florida80
08-05-2019, 21:07
Xứ nẫu quê tôi có ḥn núi Nhạn, có Núi Đá Bia, có đèo Cả, Cù Mông, có Vũng Rô, có đập Đồng Cam, có đồng lúa mênh mông c̣ bay thẳng cánh“. Xứ Nẫu quê tôi c̣n có sông Ba, ḥn Chùa, có đầm Ô Loan, vịnh Xuân Đài, có những rừng dừa xanh nằm trên băi biển cát vàng, tạo nên những phong cảnh thiên nhiên hài ḥa và hùng vỹ. Nói chung nó chẳng khác nào như một nước Việt Nam thu nhỏ v́ nó có tất cả, từ vịnh, gành, đầm, vũng đến biển, đảo, núi rừng cùng với cả một vùng đồng bằng được mệnh danh là vựa lúa miền Trung. Nó c̣n có cả vùng trung du, vùng, cao nguyên với núi cao rừng thẳm và cũng bắt nguồn từ đó nó đă đi vào ca dao, dân ca, thi ca, văn học nuôi dưỡng tâm hồn người dân tôi qua nhiều thế hệ.
Một tay cầm biển rộng
Một tay nắm trời cao
Quê tôi đứng giữa tự hào
Đất Phú Yên giữ một màu Việt Nam
Hay
Chiều chiều mây phủ Đá Bia
Đá Bia mây phủ chị kia mất chồng
Lẽ loi như ngọn Núi Sầm,
Lặng yên như mặt nước Đầm Ô Loan
C̣n đánh giá dân xứ Nẫu như thế nào th́ mời bạn đọc xem những mẩu đối thọai dưới đây :
-Ở hoài xứ nẫu, đâm ra tôi cũng dần biết nói tiếng nẫu, mến người xứ nẫu. Người xứ nẫu ăn cục nói ḥn, nhưng chắc thiệt. Cái khí chất ăn sóng, nói gió của những cư dân đất này cũng góp vào tiếng nẫu cái mạnh mẽ trong sắc thái ngôn ngữ, cái độ nồng như mang theo cả gió biển và cát nóng.
-Hiện giờ em sống trong một khu toàn là dân "nẫu", họ rất giàu có nhưng mà vô cùng tiết kiệm, thấy mà phát oải luôn, các học tṛ của em th́ xuất xứ đủ mọi miền bắc trung nam, nhưng em thấy học tṛ xứ nẫu thông minh vượt trội, nhưng có điều tính cách hơi cực đoan và khó gần gũi. Không biết gái "nẫu" có dể thương không hử các bác?
-Rất dễ thương nhưng thường nóng tánh và đá song phi rất giỏi nhưng biết chiều chồng và lo cho gia đ́nh đồng thời sức chịu đựng rất cao.
-Tôi lang thang Quy Nhơn, Tuy Phước rồi vào Sông Cầu, Tuy Ḥa... một thời gian nên cũng có nhiều kỷ niệm với vùng đất này. Con gái "nẫu" thường khép kín và khá nghiêm trọng. Họ quan hệ với ai th́ rơ ràng, rành mạch (khá khuôn phép và phong kiến). Khi đă "thương" rồi th́ họ cực kỳ bền nhưng để cho họ "ghét" rồi th́ coi như là xong.
-Dân "nẫu" có cái ít "đĩ miệng" như dân ở phía ngoài nhưng cũng không bộc trực, gan ruột để ra ngoài như dân miền Nam (chính cống). Dân vùng "nẫu" có điểm rất đặc biệt là họ rất sợ bị "nói". Làm cái ǵ cũng sợ hàng xóm, láng giềng, xă hội ḍm ngó. Nói chung họ bị những khuôn phép cũ kỹ ràng buộc và tai miệng thiên hạ chi phối khá nặng nề.
-Dân Nẫu nói chung là dân đặc biệt rạch ṛi trong cuộc chiến VN. Theo và chống cả hai phía CH và CS rất cực đoan. Có những người bỏ cả gia đ́nh để đi theo VC và có những người bỏ cả gia đ́nh để chống VC.
-Giai thoại đàn bà con gái B́nh Định "đi quyền, đánh roi" xuất hiện trên sách báo chỉ là phóng đại. Không phải đàn bà con gái B́nh Định ai cũng... "có nghề" cả đâu. "
Có một nhạc phẩm hát theo thể loại hát cḥi, đó là một thể loại hát dân gian chỉ ở dân Phú Yên, dân B́nh Định hay nói cách khác là dân Nẫu mới có được. Chính nghệ sĩ hài nỗi tiếng Hoài Linh đă đưa lên sân khấu hài qua giọng bi ai đặc xệt chấc Nẫu với nhiều ư vị mang tính văn hóa phi vật thể trù phú dân gian.
Vâng, chính dân Phú Yên được người ta mệnh danh là dân xứ "Nẫu", đó là tiếng nói đặc trưng của quê tôi mà nhạc phẩm Trách Thân một thể loại dân ca Phú Yên B́nh Định sau đây được hát theo điệu Cḥi, diễn tả cái phong cách riêng của người dân xứ Nẫu hiền ḥa chấc phát mà cũng nhiều t́nh cảm.
florida80
08-05-2019, 21:08
Phự Nữ Thông Minh, Phụ Nữ Ngu Ngốc
1. Phụ nữ ngu ngốc chăm chăm vào khuyết điểm của đàn ông.
Phụ nữ thông minh tán thưởng ưu điểm của đàn ông.
2. Phụ nữ ngu ngốc căi nhau với đàn ông mọi lúc mọi nơi, khiến cho đàn ông mất mặt.
Phụ nữ thông minh giữ thể diện cho đàn ông trước mặt người ngoài.
3. Phụ nữ ngu ngốc không ngừng bới móc quá khứ.
Phụ nữ thông minh cùng đàn ông tạo dựng tương lai.
4. Phụ nữ ngu ngốc hạ thấp đàn ông. Cô ta quên rằng hạ thấp đàn ông cũng chính là hạ thấp bản thân.
Phụ nữ thông minh tán thưởng đàn ông. Cô ta hiểu rằng tán thưởng đàn ông cũng chính là tán thưởng bản thân.
5. Phụ nữ ngu ngốc tự cho ḿnh nh́n thấy bản chất đàn ông.
Phụ nữ thông minh sẵn ḷng thông cảm tha thứ cho đàn ông.
6. Phụ nữ ngu ngốc sẽ nói : ” Anh cút đi ”
Phụ nữ thông minh sẽ nói : ” Anh không được phép rời bỏ em ”
7. Phụ nữ ngu ngốc xem đàn ông như cung tên, kéo càng căng, mũi tên bay càng xa.
Phụ nữ thông minh xem đàn ông như cánh diều, thong thả giữ lấy dây diều trong tay.
8. Phụ nữ ngu ngốc quá đề cao cái tôi của ḿnh.
Phụ nữ thông minh khôn khéo gửi gắm và dựa dẫm.
9. Phụ nữ ngu ngốc không rời đàn ông nửa bước.
Phụ nữ thông minh hiểu được lúc gần lúc xa.
10. Phụ nữ ngu ngốc chỉ biết giặt giũ nấu ăn, nhưng quên mất làm đẹp bản thân.
Phụ nữ thông minh cũng biết giặt giũ nấu ăn, nhưng không quên làm đẹp bản thân.
11. Phụ nữ ngu ngốc mang đến cho đàn ông áp lực và kiềm nén.
Phụ nữ thông minh đem đến cho đàn ông động lực và hứng thú.
12. Phụ nữ ngu ngốc khiến đàn ông thất bại trong những giọt nước mắt của cô ta.
Phụ nữ thông minh khiến đàn ông thành công trong nụ cười rạng rỡ của cô ta.
13. Phụ nữ ngu ngốc đả kích đàn ông.
Phụ nữ thông minh cổ vũ đàn ông.
Sưu tầm
florida80
08-05-2019, 21:09
Đời Người Như Gió Qua - Phạm Thanh Chương
Cuối cùng th́ những dự định, hy vọng, ước mơ, hoài băo cũng chỉ là khói bụi tan đi như những đám mây trên bầu trời mênh mông, vô tận kia. Đến một ngày rồi ai ai cũng đều phải trả lại cho đất trời những ǵ đă vay mượn để trở về. Sự chấm dứt của kiếp người là điều tất yếu, phải như vậy, không thể khác, không thể có điều ngoại lệ.
Đó là sự b́nh đẳng, công bằng và cũng là niềm an ủi cho tất cả mọi sinh linh có mặt trong cuộc sống ở thế gian này.
Sự sống là một điều kỳ diệu. Có lẽ mọi vật hữu t́nh từ đơn bào cho đến sinh vật thượng đẳng là con người đều có một mong ước giống nhau là kéo dài sự sống, nhưng “tuổi thọ” của muôn loài đă được quyết định bởi những yếu tố mang tính chất định luật mà mọi sinh linh có sự sống không dễ ǵ vượt qua.
Hiện nay, cho dù có nền y học tiên tiến vượt bực mà loài người đă đạt được th́ tuổi thọ của con người cũng không sánh kịp với tuổi thọ của loài rùa. Thực vật cũng là một dạng sống, có những loài cây có tuổi thọ từ vài trăm năm đến cả ngàn năm. Như loài thông có tên Bristlecone ở Bắc Mỹ có tuổi thọ đến 4.500 tuổi.
Gần đây, có một số phát hiện khoa học cho rằng có sinh vật “lách” khỏi qui luật sinh tử khắc nghiệt của tạo hóa để trường tồn mà không hề biết “thời gian, tuổi thọ” là ǵ. Các nhà nghiên cứu thuộc Pennsylvania State University cho biết loài sứa Turritopis Nutricula là sinh vật thủy tức có thể quay ngược ṿng đời của chúng từ thời kỳ trưởng thành trở lại thời kỳ sinh vật đơn bào và từ đó tiếp tục phát triển; nhờ vậy chúng trở nên bất tử. Loài sứa này vốn được phát hiện ở vùng biển Địa Trung Hải từ năm 1883 nhưng khả năng độc đáo của chúng th́ chỉ mới được quan tâm từ hồi thập niên 1990. Người ta t́m thấy ở chúng một quá tŕnh chuyển dịch tế bào, từ một dạng tế bào này có thể chuyển đổi thành một dạng tế bào khác và có khả năng liên tục tái tạo toàn bộ cơ thể của chúng. Khả năng này hiện vẫn là điều bí mật của tự nhiên và đang được các nhà khoa học tập trung giải mă với hy vọng có thể từ đó t́m ra những phương thức chống lại bệnh ung thư ở loài người. Tuy nhiên, trong các cuộc thảo luận về khoa học, không ít người tuyên bố rằng không có bằng cớ về sự bất tử của loài sứa này; v́ lẽ người ta không thể theo dơi cùng một con sứa trong vài chục năm, cả trăm năm, hay nhiều thế kỷ; hơn nữa, chúng vẫn không thể thoát khỏi t́nh trạng bị ăn thịt, gặp tai nạn, hoặc nhiều hoàn cảnh vô thường khác. Vả chăng, khi chúng tái tạo toàn bộ cơ thể từ giai đoạn ban đầu của một sinh vật đơn bào dạng ống th́ chúng đă là một sinh vật khác, không c̣n là sinh vật cũ để bảo rằng chúng bất tử!
Nói khác đi, định luật sinh lăo bệnh tử vẫn là một định luật khắc nghiệt áp dụng cho mọi h́nh thái sinh vật, áp dụng cho mọi chúng sinh!
Sống và được sống là điều mà tất cả mọi sinh linh đều tha thiết và mong ước, nhưng sống để làm ǵ? Sống có ích ǵ cho đồng loại? Đó là điều thiết yếu và quan trọng.
Phù dung là một loại hoa mỏng manh, quí phái nhưng lại có một đời sống ngắn ngủi “sớm nở tối tàn”. Tuy nhiên, trong khoảnh khắc vô cùng ngắn ngủi đó, phù dung đă tô điểm, mang lại cho đời vẻ đẹp thanh tao, cũng là điều đáng quí.
Trời đất th́ bao la, thời gian th́ vô tận, kiếp người cũng như loài hoa phù dung, thấy đó rồi mất đó, sắc sắc không không, như cơn gió thoảng qua, như một vạt nắng hắt hiu c̣n sót lại của một buổi chiều.
Nếu chúng ta tỉnh thức và quán tưởng về cuộc đời, chúng ta sẽ thoát khỏi ảo tưởng thân này là tự ngă. Khi thực hành được điều này, nỗi sợ hăi âu lo về sinh tử sẽ nhẹ nhàng hơn, như trút bỏ lớp áo nặng nề mà bấy lâu nay cứ đeo bám bên người.
florida80
08-05-2019, 21:09
Đời Người Như Gió Qua - Phạm Thanh Chương
Cuối cùng th́ những dự định, hy vọng, ước mơ, hoài băo cũng chỉ là khói bụi tan đi như những đám mây trên bầu trời mênh mông, vô tận kia. Đến một ngày rồi ai ai cũng đều phải trả lại cho đất trời những ǵ đă vay mượn để trở về. Sự chấm dứt của kiếp người là điều tất yếu, phải như vậy, không thể khác, không thể có điều ngoại lệ.
Đó là sự b́nh đẳng, công bằng và cũng là niềm an ủi cho tất cả mọi sinh linh có mặt trong cuộc sống ở thế gian này.
Sự sống là một điều kỳ diệu. Có lẽ mọi vật hữu t́nh từ đơn bào cho đến sinh vật thượng đẳng là con người đều có một mong ước giống nhau là kéo dài sự sống, nhưng “tuổi thọ” của muôn loài đă được quyết định bởi những yếu tố mang tính chất định luật mà mọi sinh linh có sự sống không dễ ǵ vượt qua.
Hiện nay, cho dù có nền y học tiên tiến vượt bực mà loài người đă đạt được th́ tuổi thọ của con người cũng không sánh kịp với tuổi thọ của loài rùa. Thực vật cũng là một dạng sống, có những loài cây có tuổi thọ từ vài trăm năm đến cả ngàn năm. Như loài thông có tên Bristlecone ở Bắc Mỹ có tuổi thọ đến 4.500 tuổi.
Gần đây, có một số phát hiện khoa học cho rằng có sinh vật “lách” khỏi qui luật sinh tử khắc nghiệt của tạo hóa để trường tồn mà không hề biết “thời gian, tuổi thọ” là ǵ. Các nhà nghiên cứu thuộc Pennsylvania State University cho biết loài sứa Turritopis Nutricula là sinh vật thủy tức có thể quay ngược ṿng đời của chúng từ thời kỳ trưởng thành trở lại thời kỳ sinh vật đơn bào và từ đó tiếp tục phát triển; nhờ vậy chúng trở nên bất tử. Loài sứa này vốn được phát hiện ở vùng biển Địa Trung Hải từ năm 1883 nhưng khả năng độc đáo của chúng th́ chỉ mới được quan tâm từ hồi thập niên 1990. Người ta t́m thấy ở chúng một quá tŕnh chuyển dịch tế bào, từ một dạng tế bào này có thể chuyển đổi thành một dạng tế bào khác và có khả năng liên tục tái tạo toàn bộ cơ thể của chúng. Khả năng này hiện vẫn là điều bí mật của tự nhiên và đang được các nhà khoa học tập trung giải mă với hy vọng có thể từ đó t́m ra những phương thức chống lại bệnh ung thư ở loài người. Tuy nhiên, trong các cuộc thảo luận về khoa học, không ít người tuyên bố rằng không có bằng cớ về sự bất tử của loài sứa này; v́ lẽ người ta không thể theo dơi cùng một con sứa trong vài chục năm, cả trăm năm, hay nhiều thế kỷ; hơn nữa, chúng vẫn không thể thoát khỏi t́nh trạng bị ăn thịt, gặp tai nạn, hoặc nhiều hoàn cảnh vô thường khác. Vả chăng, khi chúng tái tạo toàn bộ cơ thể từ giai đoạn ban đầu của một sinh vật đơn bào dạng ống th́ chúng đă là một sinh vật khác, không c̣n là sinh vật cũ để bảo rằng chúng bất tử!
Nói khác đi, định luật sinh lăo bệnh tử vẫn là một định luật khắc nghiệt áp dụng cho mọi h́nh thái sinh vật, áp dụng cho mọi chúng sinh!
Sống và được sống là điều mà tất cả mọi sinh linh đều tha thiết và mong ước, nhưng sống để làm ǵ? Sống có ích ǵ cho đồng loại? Đó là điều thiết yếu và quan trọng.
Phù dung là một loại hoa mỏng manh, quí phái nhưng lại có một đời sống ngắn ngủi “sớm nở tối tàn”. Tuy nhiên, trong khoảnh khắc vô cùng ngắn ngủi đó, phù dung đă tô điểm, mang lại cho đời vẻ đẹp thanh tao, cũng là điều đáng quí.
Trời đất th́ bao la, thời gian th́ vô tận, kiếp người cũng như loài hoa phù dung, thấy đó rồi mất đó, sắc sắc không không, như cơn gió thoảng qua, như một vạt nắng hắt hiu c̣n sót lại của một buổi chiều.
Nếu chúng ta tỉnh thức và quán tưởng về cuộc đời, chúng ta sẽ thoát khỏi ảo tưởng thân này là tự ngă. Khi thực hành được điều này, nỗi sợ hăi âu lo về sinh tử sẽ nhẹ nhàng hơn, như trút bỏ lớp áo nặng nề mà bấy lâu nay cứ đeo bám bên người.
florida80
08-05-2019, 21:10
Không ai biết điều ǵ sẽ xảy ra ở ngày mai, có thể đó là điều tốt lành nhất hay điều tồi tệ nhất sẽ đến với chúng ta, nhưng chắc chắn một điều là ngày mai sẽ đến và có một lúc chúng ta sẽ không c̣n có mặt trong cuộc sống này. Cái chết làm chúng ta sợ hăi nhưng xét cho cùng sự chấm dứt đó là một món quà, như một niềm an ủi mà tạo hóa dành tặng riêng cho mỗi sinh linh. „
Phạm Thanh chương (Nguồn: Văn Hóa Phật Giáo
florida80
08-05-2019, 21:11
Cờ Vàng Trong Trái Tim Tôi - Destiny Nguyễn
Tôi lớn lên trong nỗi nhọc nhằn của mẹ, trên đôi gánh trĩu nặng trên vai bà.Tôi lớn lên mười năm đầu tiên trong đời không có người cha thân yêu bên cạnh. Tôi lớn lên vào cái thời mà không ai được nhắc đến 4 chữ VNCH. Tôi lớn lên 10 năm dưới mái trường XHCN, mỗi tuần tôi và các bạn cùng trang lứa vẫn hát vang vang bài chào quốc kỳ nhưng chẳng hiểu ǵ về lá cờ và cũng chưa một thầy cô giáo nào của CS dạy cho học sinh về nguồn gốc của lá cờ cả (măi đến sau này tôi mới hiểu v́ sao).
Cho đến một ngày gia đ́nh tôi đặt chân đến xứ sở tự do trên tinh thần "nhân đạo "của hai bên chính phủ, và cũng từng ấy năm kể từ ngày Sài G̣n thất thủ mới được thấy cảnh "chung một nhà".
Thế là thế hệ những người như tôi một lần nữa lớn lên nhưng trong một xă hội hoàn toàn khác hẳn ở VN. Những ngày đầu bỡ ngỡ nơi xứ người tôi có rất nhiều thứ phải học, phải thay đổi nên chưa bao giờ để ư đến lá cờ ba tôi trân trọng treo ngay giữa nhà. Sau đó vài năm do c̣n trẻ nên tôi cũng bắt kịp nhịp sống và hoà nhập với cuộc sống ở đây. Khi đó tôi bắt đầu nhận thức những ǵ diễn ra xung quanh ḿnh.
Cái mà hằng ngày đập vào mắt tôi đó là lá cờ của Mỹ, nó hiện hữu khắp nơi từ các cơ quan chính phủ, trường học, bệnh viện, văn pḥng cảnh sát, nhà thờ v.v..và rất nhiều nơi trên mọi nẻo đường đến cả nhà ở của người dân. Ngày lễ ngày tết người dân tự ư thức treo cờ chứ không cần ai nhắc nhở. Cũng không phải riêng về việc treo cờ mà cả trong sinh hoạt thường ngày, trong những hoạt động nơi công cộng cũng như trong việc tổ chức xă hội t́nh cảm của công dân Mỹ đối với lá cờ của họ rất đồng thuận và trân trọng.
Ngày tháng trôi qua tôi bước vào ngưỡng cửa đại học và quyết định trở thành công dân Mỹ. Một điều bắt buộc khi trở thành công dân Mỹ là phải biết sơ lược về lịch sử của Mỹ và nguồn gốc của lá cờ. Và giờ đây tôi mới hiểu v́ sao người Mỹ họ yêu nước, yêu lá cờ đến thế. Người ta yêu lá cờ v́ nó đại diện cho vô số điều tốt đẹp ở phía sau. Tự do, dân chủ, nhân quyền, cũng như sự đồng ḷng của tất cả người dân trong việc tạo ra một xă hội công bằng, văn minh và thịnh vượng. Một xă hội mà trong đó mỗi người đều có quyền lựa chọn cuộc sống cho riêng ḿnh và quyền thực hiện ước mơ của ḿnh.
Nh́n cách người Mỹ đối xử với lá cờ nước họ làm tôi giật ḿnh nh́n lại tôi cũng có một đất nước, một quê hương nhưng sao tôi không biết ǵ về lá cờ của ḿnh. Rồi tôi nhớ đến lá cờ ba tôi treo ở nhà sao không thấy giống lá cờ mà khi c̣n cắp sách đến trường tôi vẫn thấy nó nhỏ xíu, bạc màu, cũ kỷ nơi sân trường trên chính nơi chôn nhau cắt rốn của ḿnh ? Tôi đem tâm tư nặng trĩu về nhà hỏi ba tôi. Th́ ra đất nước tôi, dân tộc tôi có một chiều dài lịch sử bi thương đến như vậy. Sau những ǵ ba tôi nói tôi bắt đầu đi t́m hiểu, tôi lật tung hết những quyển sách trong thư viện Mỹ nói về VNCH. Tôi đi ngược ḍng lịch sử của miền Nam VN t́m về hai chế độ đệ I và đệ II VNCH. Càng t́m hiểu tôi càng thấy xót xa phía sau lá cờ vàng ba sọc đỏ ấy là máu và nước mắt của rất nhiều đồng bào đỗ xuống chỉ cho một miền Nam ḥa b́nh và tự do.
florida80
08-05-2019, 21:11
Tổ quốc nghiêng ḿnh tiễn biệt một người con
Anh ngă xuống giữa Sài G̣n không để lại đủ họ tên
Nhưng lịch sử ngh́n năm sau vẫn nhớ.
Trung Tá Long !
Mây vẫn bay trên đầu anh mỗi chiều, mỗi sớm
Mặt trời mọc mỗi ngày làm lóng lánh giọt sương mai
Như nước mắt mẹ già nhỏ xuống xác con trai
Như ánh mắt chị nh́n chồng trong giờ vĩnh biệt
Đất vẫn một màu nâu đậm đà như t́nh người dân Việt
Nơi anh nằm hoa cỏ vẫn xanh tươi.
Máu anh rơi để làm đẹp cuộc đời
Tô thắm đường các em sẽ đến
Các em là thuyền nhờ có anh là bến
Trong cuộc hải hành này anh là ngọn hải đăng soi
Đường tự do dù c̣n lắm chông gai
Nhưng đă có anh mang niềm tin đi trước
Cám ơn anh, người con yêu đất nước
Đă truyền lại cho muôn đời hơi thở Việt Nam.
( Trích Hơi thở Việt Nam, thơ Trần Trung Đạo)
Tôi yêu lá cờ VNCH từ những hiểu biết của riêng tôi nh́n về thực trạng VN trong chế độ CS sau bốn mươi năm ngày càng tồi tệ. Tôi may mắn đang sống trong một xă hội luôn bảo vệ phụ nữ và trẻ em rồi nh́n lại thân phận người phụ nữ nơi quê nhà bị chà đạp nhân phẩm một cách thô bạo và trắng trợn, nh́n những em bé thơ vô tội không đủ ăn,không đủ mặc, ngay cả khi vừa chào đời cũng bị vứt vào thùng rác.
Vậy th́ các bạn trẻ VN ơi các bạn chào cờ mỗi tuần mà có bao giờ đi t́m hiểu về lá cờ đó hay không?
Ngày nay tôi thấy các bạn xem phim Mỹ rất nhiều nhưng có khi nào các bạn để ư trong bất cứ một cuốn phim nào của người Mỹ cũng đều thấp thoáng lá cờ của họ trong đó c̣n phim ảnh của VN th́ sao?
Thế đấy ! chính ḷng yêu nước, yêu lá cờ của người Mỹ đă dạy tôi yêu lá cờ vàng ba sọc đỏ v́ ngoài sự nhân bản ra nó c̣n mang nặng cả t́nh yêu quê hương, yêu mảnh đất ḿnh sinh ra và lớn lên.
Có một lần khi đi làm Report cho buổi lễ Vinh Danh QLVNCH trong quốc hội tiểu bang VA tôi vô cùng xúc động khi bước vào pḥng làm việc của thượng nghị sĩ Black. Ngay cạnh bàn làm việc của ông có 4 lá cờ mà một trong 4 lá cờ đó là cờ VNCH. Tôi vui mừng đến nỗi cứ kéo tay Thiếu Tướng Trần Quang Khôi đến đấy đứng làm mẫu cho tôi chụp h́nh. Rồi những lần đi vận động nhân quyền cho VN trong Quốc Hội Mỹ, biểu t́nh trước Toà Bạch Ốc chỉ cần tôi cầm lá cờ vàng trong tay là người ta biết tôi đang làm ǵ.
Có thể mỗi người có một quan điểm riêng về lá cờ nhưng riêng tôi dù tôi có ủng hộ một lá cờ nào khác đi nữa trong tim tôi vẫn có lá cờ vàng vi ít nhất cho đến bây giờ nó vẫn là một lá cờ chính nghĩa, ngoài ra nó c̣n có một phần xương máu của ba tôi, của những đồng đội ông. Nó có cả nước mắt của bà nội tôi, của mẹ tôi khóc con, chờ chồng.
Tôi cảm ơn nước Mỹ đă cho tôi có cơ hội nói những ǵ ḿnh muốn nói, tôi cảm ơn người dân Mỹ đă dạy tôi biết trân quư một lá cờ và cũng chính v́ vậy mà tôi có cơ hội t́m về cội nguồn lịch sử và yêu quư cha mẹ tôi hơn !!!
florida80
08-05-2019, 21:12
Lợi Ích Sức Khỏe Bất Ngờ Từ Bia (Theo ĐSPL)
(ĐSPL) – Thật bất ngờ là bia có thể mang lại những lợi ích sức khỏe cho chúng ta mà trước nay mọi người vẫn lầm tưởng “lợi bất cập hại”.
Mùa hè nắng nóng là thời điểm mà nhiều người, không chỉ các quư ông, t́m đến với bia hơi để giải khát. Nhiều bà vợ cằn nhằn v́ chồng thường về nhà với t́nh trạng nồng nặc mùi bia. Tuy nhiên, nếu uống một lượng vừa phải (mỗi ngày một lon bia) th́ ngược lại, bia có thể mang đến những lợi ích sức khỏe bất ngờ mà ít người biết tới. Sau đây là những lợi ích từ bia có thể khiến bạn ngạc nhiên.
Làm dịu cơn đau
Nếu bị rối loạn tiêu hóa, hăy từ từ nhấp từng ngụm bia, đây là cách hiệu quả giúp làm dịu cơn khó chịu, đau ách trong bụng bạn. Nguyên do là chất cồn trong bia có tác dụng gây tê, làm dịu cơn đau. Tuy nhiên, xin lưu ư là phương pháp này không áp dụng cho những người bị viêm loét dạ dày. Uống bia cũng có thể giúp bạn tiêu hóa thức ăn tốt hơn, tạo cảm giác ngon miệng hơn khi ăn.
Với lượng vitamin phong phú từ thành phần nấm men, bia chưa qua lọc có chứa nhiều vitamin B3, B6 và axit folic (B9). Vitamin B3 hỗ trợ sửa chữa tế bào trong khi B6 giúp giảm căng thẳng, acid folic có tác dụng pḥng chống ung thư ruột kết.
Giảm căng thẳng
Như vậy, nếu uống một lượng bia vừa phải mỗi ngày có thể giúp bạn giảm căng thẳng, điều ḥa nhịp tim thậm chí làm giảm nguy cơ đột quy. Lượng vừa phải này được xác định là khoảng 350ml/người/ngày cho phụ nữ và 700 ml/người/ngày cho nam giới.
Chống nhiễm trùng
Men bia sống c̣n có tác dụng chống nhiễm trùng bằng cách tăng cường hệ miễn nhiễm. Các loại thuốc uống chứa men bia thường kết hợp men bia 400g với men bia – selenium 75mg, silice 25mg giúp tăng cường sức khỏe, chống nhiễm trùng trong các trường hợp bị cảm, ho, nóng sốt làm hệ miễn nhiễm suy yếu. Men bia c̣n được dùng làm thực phẩm bổ sung cho phụ nữ mang thai và cho con bú.
Giảm nguy cơ mắc tiểu đường tuưp 2
Nhiều nghiên cứu cho thấy, những người uống bia có nguy cơ mắc bệnh tiểu đường tuưp 2 thấp hơn khoảng 30% so với người không uống bia.
Giảm nguy cơ mắc bệnh tim mạch
Theo nghiên cứu khoa học của chuyên khoa Dịch tễ học thuộc trường Đại học Muester, Đức, uống bia với lượng vừa phải có thể giúp giảm thiểu nguy cơ mắc các bệnh về tim mạch. Uống bia điều độ có tác dụng làm tăng hàm lượng cholesterol tốt HDL trong cơ thể và giúp giảm 30% nguy cơ mắc những rắc rối do chứng tim mạch tấn công. Ngoài ra, uống bia thường xuyên có thể giúp giảm tới 20% nguy cơ đột quỵ.
Ngừa ung thư
Các nhà nghiên cứu cho biết, chất xanthohumol trong men bia có khả năng ức chế những enzyme, hạn chế quá tŕnh gây ung thư. V́ thế uống bia có thể giúp bạn giảm thiểu nguy cơ bị ung thư, đặc biệt là ung thư ruột và ung thư tuyền tiền liệt ở nam giới.
florida80
08-05-2019, 21:13
Lợi Ích Sức Khỏe Bất Ngờ Từ Bia (Theo ĐSPL)
(ĐSPL) – Thật bất ngờ là bia có thể mang lại những lợi ích sức khỏe cho chúng ta mà trước nay mọi người vẫn lầm tưởng “lợi bất cập hại”.
Mùa hè nắng nóng là thời điểm mà nhiều người, không chỉ các quư ông, t́m đến với bia hơi để giải khát. Nhiều bà vợ cằn nhằn v́ chồng thường về nhà với t́nh trạng nồng nặc mùi bia. Tuy nhiên, nếu uống một lượng vừa phải (mỗi ngày một lon bia) th́ ngược lại, bia có thể mang đến những lợi ích sức khỏe bất ngờ mà ít người biết tới. Sau đây là những lợi ích từ bia có thể khiến bạn ngạc nhiên.
Làm dịu cơn đau
Nếu bị rối loạn tiêu hóa, hăy từ từ nhấp từng ngụm bia, đây là cách hiệu quả giúp làm dịu cơn khó chịu, đau ách trong bụng bạn. Nguyên do là chất cồn trong bia có tác dụng gây tê, làm dịu cơn đau. Tuy nhiên, xin lưu ư là phương pháp này không áp dụng cho những người bị viêm loét dạ dày. Uống bia cũng có thể giúp bạn tiêu hóa thức ăn tốt hơn, tạo cảm giác ngon miệng hơn khi ăn.
Với lượng vitamin phong phú từ thành phần nấm men, bia chưa qua lọc có chứa nhiều vitamin B3, B6 và axit folic (B9). Vitamin B3 hỗ trợ sửa chữa tế bào trong khi B6 giúp giảm căng thẳng, acid folic có tác dụng pḥng chống ung thư ruột kết.
Giảm căng thẳng
Như vậy, nếu uống một lượng bia vừa phải mỗi ngày có thể giúp bạn giảm căng thẳng, điều ḥa nhịp tim thậm chí làm giảm nguy cơ đột quy. Lượng vừa phải này được xác định là khoảng 350ml/người/ngày cho phụ nữ và 700 ml/người/ngày cho nam giới.
Chống nhiễm trùng
Men bia sống c̣n có tác dụng chống nhiễm trùng bằng cách tăng cường hệ miễn nhiễm. Các loại thuốc uống chứa men bia thường kết hợp men bia 400g với men bia – selenium 75mg, silice 25mg giúp tăng cường sức khỏe, chống nhiễm trùng trong các trường hợp bị cảm, ho, nóng sốt làm hệ miễn nhiễm suy yếu. Men bia c̣n được dùng làm thực phẩm bổ sung cho phụ nữ mang thai và cho con bú.
Giảm nguy cơ mắc tiểu đường tuưp 2
Nhiều nghiên cứu cho thấy, những người uống bia có nguy cơ mắc bệnh tiểu đường tuưp 2 thấp hơn khoảng 30% so với người không uống bia.
Giảm nguy cơ mắc bệnh tim mạch
Theo nghiên cứu khoa học của chuyên khoa Dịch tễ học thuộc trường Đại học Muester, Đức, uống bia với lượng vừa phải có thể giúp giảm thiểu nguy cơ mắc các bệnh về tim mạch. Uống bia điều độ có tác dụng làm tăng hàm lượng cholesterol tốt HDL trong cơ thể và giúp giảm 30% nguy cơ mắc những rắc rối do chứng tim mạch tấn công. Ngoài ra, uống bia thường xuyên có thể giúp giảm tới 20% nguy cơ đột quỵ.
Ngừa ung thư
Các nhà nghiên cứu cho biết, chất xanthohumol trong men bia có khả năng ức chế những enzyme, hạn chế quá tŕnh gây ung thư. V́ thế uống bia có thể giúp bạn giảm thiểu nguy cơ bị ung thư, đặc biệt là ung thư ruột và ung thư tuyền tiền liệt ở nam giới.
florida80
08-05-2019, 21:13
Giảm nguy cơ mắc sỏi thận
Một nghiên cứu do các chuyên gia người Mỹ thực hiện được công bố trên tạp chí khoa học và sức khỏe Mỹ cho rằng, những nam giới có thói quen uống bia chừng mực cỏ thể giảm 40% nguy cơ mắc chứng sỏi thận so với những người không có thói quen này. Cũng theo các chuyên gia th́ với người cao tuổi từ 65 tuổi trở lên nếu duy tŕ được thói quen uống bia điều độ cũng sẽ giúp giảm nguy cơ mắc chứng bệnh mất trí so với những người không uống bia.
Ngoài các lợi ích sức khỏe trên, bia c̣n có tác dụng làm đẹp, đánh bóng đồ gỗ…
Làm đẹp da
Bia là một dưỡng chất tuyệt vời dành cho làn da của bạn. Hăy đổ bia đầy bồn tắm và ngâm ḿnh thư giăn, đây là cách hiệu quả giúp bạn bổ sung các tinh thể muối, cho làn da khỏe mạnh hơn.
Gội đầu
Gội đầu bằng bia có thể giúp mái tóc hư tổn của bạn trở nên bóng bẩy. Chỉ cần ḥa 1 lon bia với 1 quả trứng sống để gội đầu – hỗn hợp này có thể tạo bọt giống như các loại dầu gội thông thường. Sử dụng phương pháp này thường xuyên, bạn sẽ thấy ngạc nhiên bởi tác dụng của nó. Tốt nhất bạn nên sử dụng liệu pháp điều trị đặc biệt này mỗi tháng một lần. Bạn cũng có thể sử dụng bia như dầu xả - thoa bia lên tóc, mát xa tóc, rồi sau đó xả lại với nước sạch.
Đánh bóng đồ gỗ
Bạn có thể ngạc nhiên với khả năng làm bóng của bia. Hăy đổ một chút bia lên tấm khăn lau mềm, sau đó dùng khăn lau đồ gỗ và cuối cùng lau lại với một miếng vải khô. Chắc chắn bạn sẽ ngạc nhiên với vẻ ngoài sáng bóng của đồ gỗ.
Giúp cây cối nhanh tốt
Men bia và các chiết xuất khác có trong bia rất tốt cho cây cối. Nó hoạt động giống như một loại phân bón tự nhiên mà không chứa bất kỳ hóa chất độc hại nào, cung cấp đủ oxy và các yếu tố quan trọng khác cần thiết cho việc nuôi dưỡng cây. V́ vậy hăy tưới bia thừa lên gốc cây và quan sát hiệu quả bất ngờ từ bia.
florida80
08-06-2019, 22:34
Tu Tại Gia
Có ba người cùng tôn giáo, một là nhà truyền giáo, một là tài xế lái xe đ̣ và một nông dân có vợ và 10 con. Ba người đều thâm niên 40 năm chức nghiệp, đă qua đời trùng hợp cùng giờ, cùng một ngày và cùng được lên tŕnh diện Chúa để xin vào thiên đàng. Ba người cùng tới cửa một lúc nên Thánh Phê-rô mới nói: Các anh đều đến cùng một lúc, hăy tự nhường nhịn nhau, vậy anh nào muốn vào trước ?
Nhà Truyền Giáo nói: "Hai anh dành cho tôi vào trước được không?" Bác tài và anh nông dân kính nể vị lănh đạo tinh thần, chẳc hẳn người có nhiều công lao, nên đồng thanh cất tiếng cùng một lúc: chúng tôi xin nhường ngài vào trước.
Nhà truyền giáo rất lấy làm hănh diện thấy ḿnh được nhường, cúi đầu chào thánh Phê-rô và chững chạc tiến vào cửa Thiên Cung quỳ trước Thiên Nhan tâu :
- Tấu lạy Chúa, con là nhà truyền giáo làm việc thay thế các Tông Đồ, suốt 40 năm chuyên lo rao giảng Lời Chúa nhân từ cho giáo dân, xin cho con được vào Thiên Đàng trước.
Chúa ngắm Nhà Truyền Giáo một cách rất tŕu mến, xuất khẩu thành thơ, Ngài phán :
- Bốn mươi năm dạy dỗ Lời Cha
Con giảng giáo dân ngủ gật gà
Đâu hiểu Phúc Âm mà áp dụng
Ra ngoài tạm nghỉ, đợi chờ ta.
Nhà truyền giáo lủi thủi lui ra, bác tài xế nói với anh nông dân: "Chú nhường cho tớ vào trước nhé v́ tớ thường chở chú đi đây... đó đó." Anh nông dân gật đầu chấp nhận vào sau chót.
Bác tài nhanh nhẩu cũng cúi đầu chào thánh Phê-rô, rồi tiến vào cửa Thiên Cung quỳ xuống, ngẩng mặt lên chiêm ngưỡng Chúa và tâu :
- Tấu lạy Chúa: Con làm tài xế lái xe đ̣, suốt 40 năm con phục vụ đồng bào, chuyên chở vợ đi thăm chồng, con đi thăm cha, đem t́nh thương yêu đến với mọi người. Thỉnh xin Chúa cho con được vào Thiên Đàng sớm.
Chúa nh́n anh tài xế, Ngài mỉm cười : Ừ, kể ra con cũng có nhiều công to đáng được thưởng, tuy nhiên con tạm ra ngoài nghỉ, chờ Cha xem kỹ lại một số hồ sơ vừa tŕnh lên thưa con, kiện tụng v́ bị thương dập mũi, trầy trán. . . ǵ đó mà Cha chưa kịp xem hết; cũng xuất khẩu thành thơ, Ngài phán :
- Xe đ̣ chuyên chở khách đi xa
Thăm viếng chồng, cha cũng tuyệt mà
Đáng thưởng Thiên Đàng nhờ lái giỏi!
Mỗi lần con thắng . . . chúng kêu Ta!"
Bác tài xế cũng chưa được vào, phải lui ra và ngồi chờ.
Đến lượt anh nông dân, anh rụt rè sợ sệt v́ nghĩ bụng hai người có công lớn như vậy mà chưa được vào. C̣n ḿnh chỉ có cày sâu cuốc bẫm trồng trọt để nuôi vợ, nuôi con, đâu có công lao ǵ…làm sao vào nổi Thiên Đàng, nên rất hồi hộp lo âu..! Anh trịnh trọng cúi đầu chào thánh Phê-rô và nhỏ nhẹ thưa; bẩm ngài, con được phép và chưa? Thánh Phê-rô gật đầu và nói :
- Con hăy vào tŕnh diện Chúa đi.
Anh nông dân rụt rè tiến vào, c̣n cách cửa thiên cung cả trăm bộ anh đă qùy xuống và di chuyển bằng hai đầu gối, gần đến cửa anh cúi rạp đầu khúm núm tâu :
- Bẩm lạy Cha nhân từ: Con là một nông dân dốt nát, nghèo hèn, bốn mươi năm chỉ biết, cày sâu cuốc bẫm, trồng trọt để nuôi vợ và 10 đứa con, bữa tối c̣n phải phụ bà xă rửa chén, cuối tuần c̣n phải lau nhà nữa. Xin Cha rộng ḷng thương cho con được nương náu dưới mái nhà yêu mến của Cha là sung sướng lắm rồi. Con xin t́nh nguyện làm bất cứ việc ǵ con cũng xin vâng theo...!
- Chúa nh́n anh nông dân tŕu mến Ngài phán: Con quả thực có công lớn, v́:
- Làm chồng chiều vợ tuyệt vời thay
Nhịn nhục khôn ngoan đáng bậc thầy!
Chỉ bốn mươi năm con chịu... nổi
Thiên Đàng, Cha thưởng bước vô ngay
florida80
08-06-2019, 22:34
Qua câu chuyện dí dỏm trên, cho phép ta suy luận. Bất cứ ở trong địa vị nào dù quan trọng hay không quan trọng, mỗi người chúng ta đều là một Tông Đồ của Thiên Chúa. Sự khiêm tốn hoàn thành sứ vụ của ḿnh, không phân biệt dù lớn hay nhỏ đều có là giá trị, chứ không phải giá trị ở chức vụ. « …sau khi đă làm tất cả những ǵ theo lệnh phải làm, th́ hăy nói: Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi chỉ làm việc bổn phận đấy thôi. » (Lc 17,10)
Chúng ta có yêu thương nhau, chúng ta mới biết nhường nhịn nhau. V́ có "khôn ngoan" mới biết nhịn nhục. V́ sự nhịn nhục và tha thứ sẽ làm cho t́nh yêu được bền vững, gia đ́nh ḥa thuận, mà gia đ́nh chính là nền tảng của xă hội; là một giáo xứ nhỏ trong những giáo xứ của Giáo Hội. Quả thực xứng đáng là bậc thầy vậy !
Cảm Tác
Thiên Đàng, nhà của Chúa Trời
Là nơi quê thật tuyệt vời, Ngài ban
Cho ai trách nhiệm chu toàn
Yêu thương chân lư, khôn ngoan thực hành.
Bần cùng hay bậc trâm anh
Tề gia khéo léo, mới rành trị dân.
Trần gian Thiên Ư vâng tuân
Đời đời hạnh phúc hồng ân chan ḥa.
Ngày về Thiên Quốc hoan ca
Thiên Thần mở cửa, Chúa Cha chúc lành.
Hoài Việt Nguyễn Vĩnh Tường
Sưu tầm
florida80
08-06-2019, 22:35
Tôi Nằm Gác Tay Lên Trán
Hồi năy, nằm một ḿnh trong pḥng, tôi gác tay lên trán hồi nào tôi không hay ! Một cử chỉ rất tầm thường, ở quê tôi - Việt Nam – thiên hạ hay làm như vậy khi suy nghĩ chuyện ǵ hay khi gặp khó khăn ǵ. Và thường th́ cử chỉ "gác tay lên trán" đó lâu lâu có kèm theo tiếng thở dài … làm như để trút ra một cái ǵ đang đè trong lồng ngực.
Nhớ hồi nhỏ, nằm gác tay lên trán là bị người lớn rầy : « Lấy tay xuống ! Làm vậy không nên ! ». Không ai giải thích tại sao không nên, nhưng rồi khi lớn lên, không ai dạy mà tự nhiên cũng biết nằm gác tay lên trán, và cũng không ai dạy mà tự nhiên cũng biết thở dài…
Tôi bỏ xứ đi chui từ cuối 1978. Bao nhiêu năm "trôi sông lạc chợ" ở nhiều nơi, tôi không thấy ai nằm gác tay lên trán hết ! Và tôi cũng quên mất cái cử chỉ tầm thường đó, cho đến hồi năy đây tôi bắt gặp lại "nó" trong lúc nằm một ḿnh trong pḥng. Th́ ra "nó" đă theo tôi đi lưu vong, ẩn ḿnh một cách khiêm nhường trong tiềm thức, để bây giờ "nó" cầm cánh tay tôi gác lên trán, tự nhiên như ngày xưa – ba mươi năm trước – khi tôi chưa rời khỏi quê hương …
Ở đây - ở Pháp - thời tiết đang vào thu. Lá cây chỉ mới lai rai ngả màu vàng chớ chưa rơi rụng vội. Trời c̣n sáng trong, đầy nắng chớ chưa ảm đạm âm u và cũng mới se se lạnh thôi, chỉ cần quấn cái khăn lên cổ là ra đường đủ ấm.
Một chút "tả cảnh" để thấy tôi không bị tù chân tù cẳng trong chung cư như vào mùa đông tháng giá, cái mùa mà một người già "tám bó" như tôi ngày ngày v́ sợ lạnh nên cứ ru rú trong nhà bước qua bước lại trong sáu chục thước vuông hay xem tê-lê để ngủ gà ngủ gật ! Như vậy, th́ đâu có ǵ bắt tôi phải nằm nhà để gác tay lên trán ?
Kể ra, từ ngày tôi vượt biên rồi định cư ở Pháp, chắc nhờ Ông Bà độ nên cuộc đời lưu vong của tôi đă không bị "ba ch́m bảy nổi". Có … lang bang ba tháng đầu đi t́m việc làm, nhờ tiền trợ cấp của nhà nước nên không đến nỗi te tua, mấy đứa con cũng có chỗ ăn chỗ học. Rồi duyên may đưa tôi qua Phi Châu làm việc hết mười mấy năm, khi về hưu ở Pháp th́ con cái đă lập gia đ́nh và "ra riêng" hết. Vợ chồng tôi thâu gọn lại, liệu cơm mà gắp mắm, nên cuộc sống cũng an bày. Lâu lâu chạy lại nhà con giữ cháu nội cháu ngoại, và lâu lâu đi "đổi gió" xa xa gần gần … Tóm lại, cuộc sống về già mà được như vậy là … "có phước rồi c̣n muốn ǵ nữa ?". Vậy mà hồi năy tôi đă nằm gác tay lên trán và lâu lâu lại thở dài …
Hồi sáng, một thằng bạn già gọi điện thoại cho hay vợ chồng thằng A về Việt Nam bị chận lại ở phi trường Tân Sơn Nhứt. Sau đó, "họ" cho bà vợ "nhập khẩu" c̣n ông chồng th́ bị đuổi trở về Pháp, dĩ nhiên là không cho biết lư do ! Ông chồng khuyên vợ cứ vào đi, dẫu là ǵ ǵ đi nữa th́ cũng là quê hương ḿnh mà ! Nghe kể đến đó, tôi tưởng tượng như chính tôi đang đứng ở trong nhà ga phi trường Tân Sơn Nhứt, nh́n qua các khung cửa kiếng thấy quê hương tôi ở ngay bên ngoài, cái quê hương mà ba mươi năm tôi chưa nh́n lại, cái quê hương mà ngay bây giờ, mặc dầu đang đứng bên trong nhà ga, khứu giác của tôi vẫn nghe rơ được mùi …
Ờ … mùi quê hương ! Có mùi bông lài, bông bưởi, bông cau … Có mùi lúa chín, mùi rơm mùi rạ …Rồi mùi đống un, mùi chuồng trâu chuồng ḅ …Rồi mùi bùn non khi nước ṛng bỏ băi … vv. Tôi biết, vợ chồng thằng A - nhỏ hơn tôi gần một con giáp – cũng có gốc "ruộng" như tôi, nghĩa là đă lớn lên ở thôn quê, đă lội bưng lội đồng bắt cá ṃ cua từ thuở nhỏ bị nước phèn đóng lớp vào tay chân nên lúc nào cũng thấy mốc cời ! Tôi chắc chắn vợ chồng nó đứng trong ga phi trường cũng nghe mùi quê hương như tôi đă tưởng tượng. Vợ thằng A - người VN được chánh quyền VN cho phép về quê hương để dời mồ mả ông bà cha mẹ họ hàng ra khỏi đất hương hỏa theo lịnh của nhà nước – nghe lời chồng khuyên "vào đi em" bèn nh́n qua lần cửa kiếng để nhận thấy cái mùi quê hương nó hấp dẫn vô cùng, nó lôi kéo vô cùng, chỉ cần bước có mấy bước là đặt chân vào mảnh đất thân yêu mà ḿnh đă xa cách gần ba mươi năm …
Tôi biết, vợ thằng A là một người dàn bà thật thà trung hậu, chắc thế nào cô ta cũng quay lại nh́n chồng rồi rơi nước mắt lắc đầu.
Đúng như tôi nghĩ, thằng bạn già kể tiếp trong điện thoại : "Hai đứa nó đă về đến Paris hồi sáng, phone từ phi trường Charles de Gaulle cho hay nội vụ và nhấn mạnh rằng tụi nó coi như tụi nó thí cô hồn!" Nói xong, thằng bạn già cười vang khoái trá trước khi nói "au revoir" !
florida80
08-06-2019, 22:36
Tôi gác máy, nh́n quanh nhớ lại hôm nay rằm vợ tôi đi làm công quả ở chùa tới tối mới về, tôi bèn vào pḥng nằm đọc báo. Tờ Figaro đầy chữ như vậy mà tôi không làm sao đọc được một hàng ! Trong đầu tôi c̣n vang vang tiếng cười của thằng bạn già và câu nói "thí cô hồn" của vợ chồng thằng A. Tôi buông tờ báo, nghiêng người nh́n ra cửa sổ, nghĩ đến cảnh vợ chồng nó bị "quây" trong phi trường Tân Sơn Nhứt, mà thương ! Ở xứ người, ḿnh vào ra dễ dàng – dĩ nhiên là đừng … mang dao hay mang bom mang súng, cũng đừng mang bạch phiến cần sa ! – c̣n ḿnh về xứ ḿnh, mặc dầu trong thông hành có "Giấy Miễn Thị Thực – Certificate Of Visa Exemption" do Đại Sứ Quán VN tại Pháp cấp, ḿnh vẫn gặp khó khăn trắc trở bất ngờ mà ḿnh không bao giờ được biết lư do ! Vợ chồng A "thí cô hồn" là phải ! Ở đó mà căi à ? Toàn là một lũ cô hồn th́ nói thứ tiếng ǵ cho chúng nó hiểu ?
Tôi trở ḿnh nh́n lên trần nhà, miên man nghĩ về quê hương, hay nói cho rơ hơn, tôi nhớ về cái làng quê của tôi nằm bên sông Vàm Cỏ. Không biết cái "Chợ Nhỏ" bây giờ c̣n đó hay đă bị "di dời" đi nơi khác, theo … truyền thống đổi đời của cách mạng ? ( Trong làng chỉ có một cái chợ, vậy mà thiên hạ gọi là Chợ Nhỏ, làm như c̣n một cái chợ nào khác lớn hơn vậy ! ) C̣n "Ngă Ba Cây Trôm"’ nằm trên con lộ cái, chỗ có băi đất trống để xe đ̣ tấp vô rước khách, chỗ có cây trôm mà dân trong làng hay đem dao đến chém vào thân cây để lấy mủ đem về pha nước đường uống giải khát giải nhiệt … không biết có nằm trong một "quy hoạch cải cách đô thị có tŕnh độ khoa học cao" của nhà nước ? C̣n cái đ́nh làng, bây giờ đă thành một cơ quan ǵ chưa ? Cái bến cát nằm dài theo ven sông, chỗ mà ngày xưa - thuở nhỏ - tụi tôi kéo nhau một lũ cởi truồng tắm giỡn đùng đùng … bây giờ vẫn c̣n là bến cát hay đă bị chiếm dụng để mấy "ông lớn" xây dinh thự với tường rào kiên cố và nhà thủy tạ có cầu tàu nằm trườn ra sông ngạo nghễ ? Cái ḷ đường trong Xóm Mới, vào mùa mía chạy che ép mía ngày đêm nghe trèo trẹo, nấu đường làm mùi thơm ngọt lịm bay trùm cả xóm … bây giờ c̣n là "Ḷ Đường Ông Út K" hay đă … biến thành "Nhà Máy Đường của Nhà Nước" ? Trường tiểu học mà thời tôi c̣n đi học, ông đốc H cho gắn trên trụ cổng tấm bảng "Cấm Trâu Ḅ Vào Trường" v́ mấy ông chủ ḅ hay thả ḅ vào ăn cỏ dọc hàng rào bông bụp … bây giờ đă thành … cái ǵ rồi ? Và nghĩa địa của làng, thường gọi là "g̣ đồng mả", nằm một bên con đường đất đỏ dẫn vào Xóm Trong, cái g̣ đó - cả trăm năm – là nơi an nghỉ cuối cùng của dân trong làng, không phân biệt lớn nhỏ giàu nghèo … vẫn c̣n đó hay đă nhường chỗ cho những "Công Tŕnh Văn Hóa Phục Vụ Nhân Dân" ?
…Nhớ đến đó, tự nhiên tôi thở dài … Rồi tự nhiên tôi gác tay lên trán … Tôi vẫn nh́n lên trần nhà : trần nhà trắng phau, ở đó không hiện lên được một nét nào của quê hương tôi hết. Rồi tôi nghĩ : nếu tôi có trở lại VN, có "được phép" đặt chân lên vùng đất mẹ, chắc chắn tôi sẽ không t́m lại được những h́nh ảnh cũ. Bởi v́ quê hương tôi đă bị "họ" bôi xóa trắng như trần nhà tôi đang nh́n, để thay vào đó một cái ǵ không ra một cái ǵ hết, mang nhăn hiệu "Dân giàu nước mạnh xă hội công bằng dân chủ văn minh", nghe mà … điếc con ráy !
Bây giờ, tôi hiểu tại sao tôi đă nằm gác tay lên trán mà thở dài …
florida80
08-06-2019, 22:39
Babel và Internet
Câu chuyện tháp Babel, xuất phát từ ư định kiêu hănh của con người: "Nào! Ta hăy xây cho ḿnh một thành phố và một tháp có đỉnh cao chọc trời. Ta phải làm cho danh ta lẫy lừng, để khỏi bị phân tán trên khắp mặt đất."
Câu chuyện bắt đầu đổ vỡ do một nguyên nhân: tranh căi và bất đồng ngôn ngữ. Khi xây dựng những tháp chọc trời trên web, người ta hy vọng sẽ chinh phục được thế giới, song càng ngày người ta càng thấy xuất hiện nhiều lỗ hổng và sự đổ vỡ.
Đổ vỡ một sự kiện đang diễn ra:
“Tại sao những công nghệ mà chúng ta đang có hiện nay lại không có thể tiếp tục sử dụng trong tương lai?” - Giáo sư Williams đặt vấn đề đồng thời khẳng định việc chia rẽ mạng Internet đă và đang diễn ra chứ không phải chờ đợi nó sẽ xảy ra trong tương lai. Nguyên nhân đổ vỡ có nhiều loại.
Bất đồng về ngôn ngữ. Đặc biệt giữa sự phát triển về kinh tế và thương mại, sự chia cắt đang dần dần nở rộ. Ban đầu giữa nhóm kư tự tượng h́nh và mẫu tự Latinh. Trung Quốc một phần lớn người sử dụng chưa dùng mẫu tự Latinh và Trung Quốc đang khai triển những tên miền của ḿnh để bảo đảm tính bảo mật. Trung Quốc sẽ xây dựng cho ḿnh một hệ thống Internet riêng. Đổ vỡ trong Internet là một thực tại đang diễn ra.
Đổ vỡ về lối sống. Không chỉ trẻ con mà ngay cả người lớn đủ trí thông minh và hiểu biết sử dụng Internet cho nhu cầu của ḿnh, cũng không tránh khỏi một trào lưu về lối sống hưởng thụ. Len lỏi vào đời sống con người qua nhiều ngóc ngách: h́nh ảnh xấu, cổ vũ cho đồng giới, phá thai, nghiện ngập, mua bán thân xác, lạm dụng… Đa số những nhà giáo dục chân chính đều phản biện về những lối sống này bằng các đưa rất nhiều bài học làm người, hướng dẫn đời sống ngay lành nhưng vẫn chưa hơn được những điều xấu tràn lan trên Internet. Tội lỗi dẫn tới nguy cơ đổ vỡ trong con người chứ không chỉ là đổ vỡ trên mạng Internet.
Đổ vỡ các tương quan. Những tài liệu mật được công bố tràn lan trên phương tiện Internet, những sự việc ăn cắp tràn lan công nghệ qua bàn tay hacker, những móc nối ngầm qua những giao dịch… Con người giao tiếp với nhau nhiều hơn nhưng lại nghi ngờ nhiều hơn. Con người giới thiệu về ḿnh nhiều hơn nhưng lại khoe khoang nhiều hơn. Những tháp Babel của ḷng kiêu căng, những Babel của ích kỷ, cổ vũ cho lối sống hưởng thụ, t́m kiếm lợi ích riêng, đang dần rạn nứt các mối tương quan.
Cảnh báo của Babel
Babel bị đổ vỡ xưa kia có một cảnh báo cho hôm nay và mai sau: Khi con người xây dựng tất cả trên yếu tố giá trị vật chất và ḷng kiêu hănh th́ sớm muộn ǵ nó cũng đổ vỡ. Sự việc đổ vỡ bởi thiếu yếu tố quan trọng và cần thiết: là giá trị thuộc linh. Ngôi nhà vật chất xây bằng của cải tham lam vơ vét được tự nó đă giết chết giá trị thiêng liêng của ngôi nhà. Nó là cái xác không hồn, những ngôi nhà, ṭa tháp của ích kỷ, gian tham được xây lên bằng những bất công và bạo hành. Đứng vững sao được khi giá trị của nó là thấp hèn, gian dối, xây trên hư ảo.
Babel có lời cảnh báo về cách thức con người sống với nhau. Một thế giới đại đồng cần xây dựng trên nền tảng: Mọi người đều có quyền cơ bản là quyền sống và quyền có những thứ cần thiết sống xứng đáng làm người. Bắt đầu bằng lương thực, quần áo và chỗ ở, việc làm, y tế, và giáo dục. Tương ứng với các quyền này là trách nhiệm và bổn phận với tha nhân, với gia đ́nh, và với xă hội rộng lớn. Nhưng con người đă không tôn trọng quyền sống của nhau, luôn lấy mạnh thắng yếu, lấy quyền để đàn áp, thống trị… Chính cái tháp của quyền lực và cách hành xử như vậy làm đổ vỡ về phẩm giá của con người.
Babel của sự sụp đổ khi con người sống thiếu ư nghĩa của cùng đích, hoặc đánh đổi giá trị cùng đích bằng những giá trị ảo. Trong thế giới hiện đại, con người làm chủ về nhiều khía cạnh, dường như một xă hội bao quát nhiều hơn nhưng lại ít hiểu về các thực tại hơn. Như William Powers nhận xét: “Sự kết nối qua Internet chính là kẻ thù của sự sâu sắc.” Tất cả như bàn tiệc dọn sẵn, các mối liên hệ với nhau biết về nhau rộng răi qua những nickname, nhưng chưa bao giờ thật t́nh để sống với ḿnh và với nhau. Dễ dàng xoá bỏ đi một tương quan và sẵn sàng thiết lập những tương quan mới. Theo nhà Xă hội học Mark Granovetter phân loại hai loại liên hệ chính yếu trong xă hội: liên hệ mạnh bao gồm gia đ́nh, lối xóm, đồng nghiệp, sống thân thiết chia sẻ tật sự với nhau… mới cần thiết là vốn để xây dựng xă hội. Liên hệ yếu là những mối liên hệ hời hợt, giả tạo, vui ở buồn đi, có lợi, đôi khi xen lẫn vào trong các quan hệ ruột thịt làng xóm, đồng nghiệp… làm tổn hại đến xă hội và làm suy yếu t́nh yêu đối với tha nhân.
florida80
08-06-2019, 22:40
Tháp Babel đă xây, con người cũng đang sống trong chiếc tháp của ḿnh, dù nó cảnh báo sắp sụp đổ hay đang lung lay, con người vẫn thờ ơ trước nguy hiểm và vẫn không ngừng chất cao thêm chiếc tháp. Tiếng mách bảo của thảm họa bị át đi bởi những tiếng ồn ào, cuồng nhiệt của cuộc sống. Con người dường như chỉ cần biết thực tại và bỏ mặc tương lai cho đàn con cháu dọn dẹp đống đổ nát, hoang tàn. Cần có thêm nhiều tiếng nói để góp vào nhiều tiếng nói để thảm hoạ Babel có thể dừng lại và thôi không bị đổ sập.
Lm. Giuse Hoàng Kim Toan
florida80
08-06-2019, 22:42
Nghiệp Nặng và Sự Cứu Độ Của Đức Phật - Nguyễn Xuân Chiến
1- Một bậc trưởng lăo, thọ giới Tỳ-kheo và tu hạnh đầu đà (khổ hạnh) đă hơn 50 năm. Ngài là niền tin và là tấm gương sáng cho nhiều Phật tử. tuy đă lớn tuổi, nhưng Ngài vẫn thường xuyên giữ chánh mạng, chưa hề bỏ quên khất thực hóa duyên, dù chỉ một ngày.
Hôm nọ tin dữ loan truyền khắp thành phố khiến mọi người sửng sốt: Khi đi hóa duyên trở về, ngài đă gặp tai nạn bất ngờ, một chiếc xe gắn máy đụng phải. Ngài đă thâu thần nhập diệt ngay tại hiện trường.
Chúng tôi nghe rất nhiều Phật tử x́ xào to nhỏ: “Ngài tu hành tinh tấn và nghiêm túc, tại sao lại chết thảm như vậy? Chắc là nghiệp của Ngài quá nặng? Nghiệp nặng?
Một vị Ni sư gần 60, xuất gia từ nhỏ, giới hạnh nghiêm túc, luôn phát tâm hoằng pháp, bố thí, cúng dường. Hôm nọ ngồi sau xe gắn máy, té xuống bị xe hơi cán dập nửa thân ḿnh. Tuy vậy Ni sư vẫn c̣n tỉnh táo, chắp tay niệm Phật và căn dặn đệ tử nên tha thứ cho ngời tài xế vừa gây án, xong mới nhẹ nhàng tắt thở.
Người bạn tôi vô cùng rúng động, vội vă về tường thuật mọi sự và gào to: “Không thể chịu nổi, một người tu hành như vậy sao lại nhận lấy nghiệp nặng như thế?”
Tôi chờ anh ta hết xúc động mới nói: “anh c̣n nhớ không, trong kinh sách Phật dạy rơ: ‘Chết như thế nào và chết trong hoàn cảnh nào đều là do quả báo quá khứ từ vô lượng kiếp, chúng ta phàm phu không thể can dự được.
Không phải chết trên giường là tốt hơn trên hiện trường tai nạn, tất cả chỉ là lư do để ta xa rời thân xác này để đi tới kiếp sống khác’. Anh là người Phật tử có hành tŕ, tất nhiên không nên đặt tâm vào chuyện được chết trong t́nh trạng ưng ư, mà tốt nhất là được chết khi “nhất tâm bấn loạn”, khi tâm định tĩnh, khi làm chủ tâm thức lúc lâm chung – phải thế chứ?
C̣n nữa, một nữ Phật tử gần như trọn đời tu tại gia, thọ giới Bồ tát, ăn chay trường, ngoài ra luôn luôn tham gia từ thiện không bao giờ tiếc lẫn tài sản và công sức.
Thế nhưng, khi về già, thân th́ mang trọng bệnh, gia cảnh nghèo túng, mà đạo hữu càng lúc càng thưa dần. Đă thế con cái đứa th́ bị tai nạn, đứa th́ làm ăn thất bại, phải bỏ xứ mà đi, khiến bà ta chỉ c̣n chiếc bóng thui thủi, sớm chiều chỉ biết vui với xâu chuỗi hột. Nhiều nguời chép miệng dè bỉu: “nghiệp nặng!”.
Trong cuộc sống và cả trong những buổi đàm luận chuyện đạo, chúng ta thường nghe những người xung quanh hay thốt lên hai chữ “nghiệp nặng”. Từ ngữ này được sử dụng để kết thúc một câu chuyện đời, một mẫu tin thời sự, hoặc để phê phán hành vi kém cỏi của một cá nhân nào đó.
Ở đây, chúng tôi không đánh giá việc làm ấy là đúng hay sai. Mà chỉ đơn giản thảo luận đến ư nghĩa của từ ngữ Nghiệp nặng theo quan điểm Phật giáo mà chúng tôi được học mà thôi. C̣n những ai muốn t́m hiểu sâu xa về Nghiệp th́ xin kiếm t́m trong kho tàng kinh sách Phật giáo, hoặc có thể tham vấn các bậc tôn túc.
2- Phải chăng một thực thể gọi là “Nghiệp nặng” hay là không?
“Nghiệp” là một danh từ triết học Ấn Độ có trước khi Đức Thích Ca xuất hiện. Ư nghĩa cơ bản của nó là “hành động” hoặc “thói quen”.
Nhưng khi được Đức Thích Ca sử dụng để tŕnh bày giáo lư do Ngài giác ngộ dưới gốc cây Bồ đề, th́ từ ngữ này đă mang nhiều ư nghĩa khác biệt, phong phú hơn và thâm áo hơn. Hôm nay, chúng tôi chỉ hạn chế bài viết này trong hai từ ngữ “nghiệp nặng” mà chúng ta hay sử dụng một cách tùy tiện, dễ dăi!
florida80
08-06-2019, 22:43
Nghiệp nặng” cũng là một từ ngữ hết sức hàm hồ đa nghĩa, v́ luôn lệ thuộc vào văn cảnh , hoặc tùy thuộc vào hệ thống triết học, tư tưởng mà nó phải diễn giải. Thói thường, người ta chỉ hiểu “nghiệp nặng” nghĩa là nghiệp chướng nặng nề, hoặc là: gặp phải quả báo tệ hại, xấu xa khốn khổ.
Theo quan điểm thế gian (của những người chưa tin Phật và học Phật) th́: kẻ nào nghèo nàn túng thiếu, bệnh hoạn tật ách, tai nạn cấp kỳ, gia đạo bất an, nghịch cảnh đau đớn, đời sống khó khăn, t́nh cảm bấn loạn, sinh hoạt đời thường không được ổn định v.v.. th́ bị thiên hạ gọi là “ kẻ có nghiệp chướng nặng nề” hoặc là “kẻ bị nghiệp nặng”
Phật giáo không hề nh́n nhận một cách thiển cận và thiếu sót như vậy.
3- Nhưng Phật giáo có rất nhiều loại nhận thức tùy thuộc vào nhiều nền giáo lư; tư tưởng khác biệt. Xin được tŕnh bày lần lượt như sau:
Theo quan điểm nguyên thủy, một chúng sanh được gọi là nghiệp nặng khi kẻ ấy không có điều kiện để thực hiện một nếp sống giải thoát. Mà mục tiêu của giải thoát là chứng dắc thánh quả A-la-hán (đạt tâm vô ngă), chấm dứt sự thọ nghiệp.
Vậy ta có thể kết luận rằng: ngài A-la-hán ra, tất cả chúng sanh chưa giải thoát đều là nghiệp nặng cả, v́ c̣n sinh tồn bởi nghiệp lực chứ không bằng tâm thái vô ngă (Ngay cả những bậc đắc Tu-đà-hoàn, Tư-đà-hàm, A-na-hàm cũng c̣n sống bằng nghiệp lực nói chung và chưa đạt Vô ngă).
Trên đây là giáo lư dành cho bậc xuất gia, c̣n người tại gia (những người đă được thọ Tam quy và tŕ Ngũ giới) th́ ngoài việc bố thí cúng dường và đặt bát cho chư Tăng, Ni , th́ phải nỗ lực thọ tŕ Bát quan trai để được sanh Thiên ( sanh lên cơi Trời). Vậy ai không thường xuyên thọ tŕ Bát quan trai, sẽ không được “sanh Thiên”, như vậy có thể bị gọi là nghiệp nặng.
4- C̣n quan điểm Đại thừa th́ sao?
Đại thừa Phật giáo luôn luôn đặt trọng tâm nơi việc phát khởi Vô thượng Bồ-đề-tâm để giải thoát luân hồi sanh tử cho bản thân và để cứu độ tất cả chúng sanh khác, giúp mọi chúng sanh thành Phật như ḿnh.
Vậy kẻ nào không thể liên tục phát khởi Vô-thượng Bồ-đề tâm hoặc không tạo điều kiện để ḿnh cùng mọi chúng sanh thành tựu trí giác Phật-đà, th́ kẻ ấy vẫn là n gười đa mang nhiều nghiệp chướng nặng nề.
Đó là ư nghăi tạm thời của hai chữ “nghiệp nặng” được tŕnh bày tổng quát qua giáo lư Đại thừa.
Ngoài ra, tùy theo pháp môn tu hành mà người ta có thể diễn giải từ ngữ Nghiệp nặng theo nhiều ư nghĩa khác nhau, có thể sử dụng trong những văn cảnh khác nhau.
5- Ví dụ, Thiền tông chủ trương: “Trực chỉ nhân tâm, kiến tánh thành Phật” là tiêu chí cho tất cả môn đồ, đệ tử, không loại trừ bất cứ ai. Vậy kẻ nào chưa “thấy tánh”, nghĩa là chưa bắt gặp “cái mặt mày của ḿnh trước khi cha mẹ sinh ra” (ngôn ngữ nhà Thiền gọi là: chưa nhận chân được cái bản lai diện mục của ḿnh), và chưa thành tựu khả năng thành Phật th́ là một kẻ nghiệp nặng.
Dẫu là ḥa thượng, đại đức, thiền sư, tổ sư, nếu người nào c̣n lẩn quẩn bên ngoài cửa Đốn Ngộ th́ c̣n trầm luân sanh tử, nên gọi người ấy là kẻ có nghiệp chướng nặng nề, đáng thương đáng trách!
Hoa nghiêm tông lấy “Ly thế gian, nhập pháp giới”làm yếu chỉ tu hành. Người nào c̣n bị vương mắc bởi dây trói ngũ dục, bị ràng buộc bởi phiền năo chướng và sở tri chướng. c̣n dính líu đến những lợi ích thế gian và ngay cả những hiệu quả xuất thế gian, mà chưa nhập thế tánh siêu việt b́nh đẳng bất khả tư nghị của pháp giới th́…Hoa nghiêm tông gọi kẻ ấy c̣n nghiệp chướng nặng nề .
Thiên thai giáo tức Pháp Hoa tông th́ lấy “Khai thị ngộ nhập Phật tri kiến” làm mục tiêu và cơ sở tu hành cho tất cả tín đồ.
Vậy, kẻ nào chưa ngộ nhập Phật tri kiến mà c̣n đang sống với quan điểm thế gian, nh́n mọi sự vật bằng con mắt phàm tục, đầy ư thức phân biệt, tách bạch thiện ác tốt xấu chỉ v́ thiếu thốn chất liệu từ bi, chưa phát huy năng lực trí tuệ của Phật, th́ vẫn là kẻ nghiệp chướng nặng nề, chưa liễu ngộ được tông chỉ của Thiên Thai giáo nói riêng và chưa cảm nhận diệu nghĩa của nhà Phật nói chung.
Pháp Tướng môn tức là Duy Thức tông th́ lấy “Nhiếp vạn pháp quy về Chân Duy Thức Tánh” ( tất cả không ngoài thức) làm cốt lơi cho sự hành tŕ, đồng thời làm cứu cánh tối hậu cho cuộc sống. Người nào chưa có khả năng thực hiện Chân Duy Thức Tánh, th́ gọi kẻ ấy c̣n nghiệp chướng nặng nề.
Luật Tông lấy “Nhiếp thân ngữ ư vào Thi-la-tánh” làm tông chỉ. Nghĩa là đi đứng nằm ngồi, tất cả mọi sinh hoạt, cử động , lời nói, tư tưởng, đều an trú trong Giới Tánh. Nếu chưa biểu hiện được như thế, th́ Luật Tông gọi kẻ ấy c̣n nghiệp chướng nặng nề.
Tam Luận tông lấy “Ĺa Có và Không, thẳng vào Trung đạo” làm tông chỉ, rồi tiến tới “siêu Tử Củ, tuyệt Bách Phi” làm cứu cánh tối hậu. Ai biểu hiện trái ngược lại, nghĩa là c̣n vướng víu cái Có của phàm phu, hoặc cái Không của Thánh nhân, th́ ta gọi kẻ ấy c̣n nghiệp chướng nặng nề.
florida80
08-06-2019, 22:44
6- Pháp môn Tịnh độ th́ sao?
Người theo Pháp môn Tịnh độ, niệm Phật cầu sanh Tây Phương Cực lạc th́ phải lấy “Tín Nguyện Hạnh” làm điều kiện chính yếu cho việc tu hành, và chấp nhận “ Một đời văng sanh, được bất thối chuyển” làm mục tiêu cuối cùng cho việc niệm Phật. Dù là tăng, tục, nam, nữ đều không biệt lệ.
Tín là ḷng tin chuyên nhất về sự cứu độ của chư Phật.
Nguyện là ư nguyện mong muốn được trở về sinh sống tại cơi tịnh độ.
Hạnh là, thường xuyên xưng niệm nam mô A Di Đà Phật liên tục, không gián đoạn.
Ai không có khả năng thực hiện được Tín Nguyện Hạnh và khi lâm chung không đuợc văng sanh Cực Lạc, th́ tông phái này sẽ gọi kẻ ấy là nghiệp chướng nặng nề v́ “c̣n vướng lụy”, phải ở lại thế gian, lăn lộn trong ba cơi sáu đường.
7- Đặc biệt ở Tịnh độ Nhật Bản, chư vị Tổ sư như Ngài Nhất Biến, Pháp Nhiên và Thân loan, đều cực lực tuyên dương 2 phần:
I- Danh hiệu Nam mô A Di Đà là phương tiện thù thắng, vừa là cứu cánh tối thượng, vừa là chỗ quy túc cho mọi hành vi, tư tưởng và lời nói của hành giả.
II- Bản nguyện A Di Đà có khả năng vĩ đại là cứu vớt tất cả kẻ “nghiệp nặng, phước khinh, chướng sâu, huệ cạn”, Hết thảy chúng sanh không phẩm tâm linh cần thiết cho mọi chúng sanh không phân biệt.
Do đó chúng ta chớ quên rằng, trong Pháp môn Tịnh độ các Tổ sư vô cùng hân hoan, thích thú khi che chở cho những kẻ thường bị thế gian miệt thị là nghiệp chướng nặng nề, là đôn căn hạ trí, là ươn hèn yếu đuối.
V́ Đức Phật A Di Đà luôn ưu ái những người tội lỗi, nghiệp nặng, va luôn luôn đối xử với họ bằng ḷng bi mẫn đặc biệt:
Nhưng thật ra, ngoại trừ những bậc thánh vào ra sanh tử cốt thị hiện để cứu độ chúng sanh th́…tất cả chúng sanh đều là kẻ nghiệp nặng hết thảy.
8- Tóm lại, từ ngữ “nghiệp nặng”không có chỗ đứng trong ḷng người Phật tử (v́ ai cũng là kẻ nghiệp nặng, dưới những h́nh thức khác nhau, trong những lốt vỏ khác nhau, trong những vị thế khác nhau-th́ cần chi phải luận bàn vô ích đến một sự kiện rất ư là hiền thiện như vậy?) hoặc nói cách khác:
Đạo Phật không có sự phân biệt “nghiệp nặng” hay là “nghiệp nhẹ”. V́ trái lại, kẻ nào nghiệp càng nặng, càng được Phật cứu độ một cách khẩn trương, càng được ưu ái bởi Bản Nguyện A Di Đà một cách triệt để, hoàn măn.
Ḥa thượng Quảng Khâm, một cao tăng trong thiền môn thời nay, đă dạy rằng:
“Danh hiệu Nam Mô A Di Đà Phật chứa đựng vô biên năng lực bất khả tư ngh́, há không thể tẩy rửa mọi nghiệp chướng của chúng sanh dẫu sâu nặng tới đâu chăng nữa hay sao?
Vậy mà chúng ta chớ e sợ ḿnh nghiệp chướng nặng nề, mà hăy tự hỏi: chúng ta hành tŕ sáu chữ hồng danh đă thực thà, chân thật hay chưa?
Lại nữa, Đức Phật A Di Đà tựa như Bà Mẹ tràn đầy yêu thương, thế nên đứa con nào gặp phải nguy nan, khốn cùng, tai họa thê thảm mà lớn tiếng kêu cứu th́ Bà mẹ ấy đương nhiên phải quan tâm ngay lập tức, phải bày tỏ ḷng xót xa và cứu trợ cấp kỳ. Và điều này cũng không phải khó hiểu!
Cho nên chúng ta đừng ngại rằng ḿnh nghiệp nặng, mà cũng đứng miệt thị kẻ khác là “nghiệp nặng”, v́ nếu chủ trương như vậy, e rằng chúng ta dường như chưa hiểu và chưa tin vào Bản Nguyện A Di Đà! Ngài Thân Loan lại bảo:
May mắn thay cho những kẻ chất chứa nhiều ác nghiệp, bởi v́ họ sẽ được Đức Phật cứu độ khẩn cấp!
Bởi v́ tôi là một chúng sanh không chồng nghiệp nặng, tôi c̣n biết ơn sâu xa hơn đối với Bản Nguyện, nó đích thực được thiết lập ra để cứu độ tôi.
(Trích Sông Lửa Sông Nước của Taitetsu Unno, bản dịch An Cư)
Vâng, phài một danh hiệu thù thắng nhiệm màu như vậy, mới thừa khả năng cải biến tâm linh chún ta, chuyển hóa cái tâm dơ bẩn xấu ác này trở thành Niết-bàn vi diệu, bằng cách vận chuyển những kẻ u mê ám chướng tội lỗi nghiệp nặng sang định cư tại cơi Cực lạc chứ?
9- Chúng ta cần khẳng định rằng đạo Phật không những chỉ dành cho những người thông minh, đạo đức (hạng này rất ít, không mấy người), mà là đặc biệt dành cho những con người yếu đuối trước cám dỗ của tội lỗi, cưu mang lắm nghiệp nặng, hành vi xấu ác, tâm lư mê đắm. Nhờ vậy, mới làm sáng tỏ đức từ bi vô hạn của chư Phật, chư Bồ Tát.
Như Angulimala từng giết 999 người, c̣n âm mưu sát hại Đức Phật Thích Ca, thế mà c̣n được Phật khai ngộ và dạy dỗ cho đến khi chứng đạo.
Như Yasa, một công tử giàu có đam mê dục lạc, vẫn được Ngài thâu nhận làm đệ tử, rồi chẳng bao lâu đă chứng quả. Như Châu-lợi Bàn-đà-già là người u mê, si độn , vẫn được Phật đưa vào giáo đoàn. Sau này trở thành người có tài biện luận sắc sảo, nổi tiếng là bậc Nhớ Nghĩa Hay đệ nhất.
Cho nên chúng ta nên lạc quan, không cần biết nghiệp ḿnh nhẹ hay nặng, hăy hành tŕ chắc thật và luôn tin tưởng tuyệt đối vào sự cứu độ không giới hạn của chư Phật.
Nguyễn Xuân Chiến
florida80
08-07-2019, 18:27
Chuyện Nhật
1.VÍ
Loạng quạng, đánh rơi cái ví (portefeuille), trong đó có thẻ kiểm tra ( ID/ carte d’identité), carte bleue ( credit card ), 250 Euros và một số tiền Nhật mới đổi. Ra bót cảnh sát đầu đường. Nhân viên cảnh sát có vẻ mừng rỡ v́ có việc làm. Thường thường, cảnh sát Nhật ngồi buồn tênh, đi ra đi vào, không có ai thưa gởi ǵ, không có ẩu đả, ăn trộm, ăn cướp, ăn cắp, lừa đảo. Thỉnh thoảng vớ được một bà già té xỉu, chở tới bệnh viện. Hay đưa một ông cụ qua đường ( đưa thực, không phải d́u ông già trước máy quay phim, quay phim xong đá đít ông già ), hay chỉ lối cho một du khách tới một địa chỉ không có tên đường. Một ông cảnh sát mở computer, coi danh sách những đồ vật lượm được trong thành phố. Một bà gọi điện thoại tới phi trường. Người thứ ba đứng coi, sẵn sàng phụ tá 2 đồng nghiệp. Họ hơi thất vọng v́ không t́m thấy ǵ, khuyên nên trở lại buổi chiều . Chiều, trở lại, họ đă t́m được cái ví. Có người lượm được dưới ghế một xe bus, đưa cho tài xế. Giấy tờ, tiền bạc c̣n y nguyên. Xứ sở ǵ kỳ cục.
2. RÁC Hồi trước, sau một bữa ăn ở Tokyo, muốn biểu diễn một màn lịch lăm, tiến bộ của đàn ông Pháp, dù chỉ là Pháp giấy, tôi tự nguyện đứng dậy dọn bàn. Nhặt xương cá, xương gà, khăn ăn, vỏ chai vv..bỏ vào túi đựng rác, đem xuống bếp. Hai giờ sáng, khát nước, ṃ xuống bếp, thấy nhà bếp sáng trưng. Cô bồ người Nhật của thằng con trai cả đang đổ các túi rác ra sàn bếp, xếp thứ nào ra thứ đó, giấy một bên, vỏ chai một bên, thức ăn một bên. Cô gái buổi chiều thấy người Tây giấy hung hăng biểu diễn, không nói ǵ, chờ mọi người ngủ mới lặng lẽ xuống bếp, thu xếp lại. Hơi ngượng, nghĩa là rất ngượng. Nhưng thời đó, cách đây trên 10 năm, ở Pháp ít người biết ‘’trier ‘’ rác, vứt mỗi thứ vào một thùng rác riêng. Ngày nay đă trở thành một thói quen Hôm qua, rảnh rỗi, tôi lựa thứ nào ra thứ đó, tính mang xuống nhà bỏ vào thùng rác. Nhưng lại nhanh nhảu đoảng, sai quy tŕnh. Ngày nay, ở Tokyo, không phải ngày nào cũng đổ rác được. Mỗi ngày trong tuần người ta đi thâu lượm một loại rác : những thứ có thể tái biến như giấy, bao nhựa, vỏ chai, những thứ có thể đốt dễ dàng, những thứ khó đốt vv.. Nói chuyện rác, bạn có biết tại sao đường xá Nhật sạch như ly như lau?
Bởi v́ …không có một thùng rác nào ngoài đường. Người Tây Phương nghĩ muốn dân không xả rác, phải để thật nhiều thùng rác khắp nơi. Người Nhật làm ngược lại. Ai có rác, giấy vụn.. đều bỏ vào túi, mang về nhà. Ở Singapour, đường xá cũng sạch bóng, nhưng bởi v́ anh nào loạng quạng xả rác hay vứt tàn thuốc lá là nộp phạt thẳng cẳng. Phải bao nhiêu thế hệ nữa Singapour mới có đuờng sạch khỏi cần phạt ? Ở VN, nếu có rác, người ta xả… trước khi về nhà. Nếu cái thùng rác đẹp, có thể xài được, bứng luôn mang về Tạm triết lư cùn : giải pháp không phải ở phương tiện, nhưng ở trong đầu, ở tư duy. Khi cái đầu sạch, tất cả đều sạch. Cái đầu VN…. Nói chuyện rác, lan sang một chuyện khác..Ngày nay ngồi trong xe điện ngầm, xe bus, thấy ít người Nhật đọc báo như ngày xưa. Ai cũng chúi mũi vào smartphones. Nếu không ngủ gà ngủ gật, v́ hôm trước lao động tốt, về trễ. Người Nhật có tài ngủ : vừa lên xe điện đă ngủ ngon lành. Nhiều khi ngủ đứng. Và khi tới nơi, mở mắt dậy như một cái máy, không hề lỡ, xuống lầm trạm xe. Một người dân địa phương giải thích : đọc trên điện thoại tiện hơn là đọc báo. Mua một tờ báo ở những nơi khác, đọc xong vứt đi, khỏe ru. Ở Nhật, phải ôm tờ báo suốt ngày, tối về nhà mới có chỗ vứt. Không đọc trên métro, chắc người Nhật đọc sách báo ở nhà. Bởi v́ trong khi trên khắp thế giới, báo giấy đang lâm nạn v́ thiếu độc giả, báo chí Nhật vẫn khơi khơi mạnh khỏe. Một tờ báo lớn của Pháp, như Figaro, Le Monde phát hành trên dưới 300.000 bản, báo Mỹ New York Times 1 triệu, báo Anh Daily Mirror trên dưới 1,2 triệu, báo Đức Bild 3 triệu, những tờ báo Nhật như Yomuri Shimbun vẫn bán hàng chục triệu số. Chưa nghe thủ tướng Phúc nổ, không biết báo VN có đứng đầu thế giới về số lượng không. Nhưng báo chí nhà nước, in nhiều hay ít, thường thường không phải để đọc, mà để gói xôi. Ít có báo chí nơi nào trực tiếp đóng góp cho công nghệ ẩm thực như vậy. Đó cũng là một đề tài đáng nổ. Hay ít nhất đáng chú trọng, khi nghiên cứu về lịch sử xôi chè VN
florida80
08-07-2019, 18:29
HỌC
Tới thăm một người bạn dạy học ở Kansai. Từ cổng trường tới lớp học, học sinh cúi đầu chào thầy, kể cả học sinh không quen biết. Phải chào lại mỗi người, mệt quá, dù anh ta đă nghiên cứu đường đi, nước bước để gặp tối thiểu học sinh. Học sinh Nhật lễ phép, chăm chỉ, nhưng quá dè dặt, ít trao đổi, phản kháng, đặt vấn đề. Học sinh Mỹ biết đặt vấn đề, thắc mắc, phản kháng, nhưng có vẻ hỗn, dưới con mắt người VN. Lư tưởng là lễ độ như học sinh Nhật, nhưng thẳng thắn bày tỏ lập trường, suy nghĩ cá nhân, như học sinh Mỹ. Học sinh VN không thảo luận, trao đổi lôi thôi, sẵn sàng đánh bạn hữu như đ̣n thù, và hạ K.O thầy cô, nếu cần. Đó có phải là thực trạng ngày nay, hay chỉ là cái nh́n phiến diện của một người ở xa, có nhận định bị méo mó bởi những tin tức dựt gân trên báo, trên mạng xă hội ? Trong bất cứ trường hợp nào, tuổi trẻ VN cũng chỉ là nạn nhân. Tuổi trẻ là phản ảnh trung thực nhất của xă hội..
Tokyo, Tháng Năm 2019
Ebi-senbei
Enoshima. Đứng chờ Senbei mỏi cả cẳng.
Senbei không phải là một phụ nữ, nhưng là một loại bánh tráng của Nhật, làm bằng gạo nếp, pha nước chấm giá ( soja ),bán khắp nơi, dưới mọi h́nh thức.
Senbei ở Enoshima, một bờ biển tháng cảnh gần Tokyo, rất nổi tiếng, rất đặc biệt, chưa thấy ở nơi khác, không biết nơi khác có không. Giữa bột nếp, người ta đặt một miếng cá mực tươi, hay một con tôm ( ebi ), gọi là ‘’ebi-senbei’’
Người ta dùng hai phiến sắt nặng, nung nóng, ép cái bánh mỏng như tờ giấy. Khéo léo tới nỗi con tôm bị ép mỏng, nhưng giữ nguyên h́nh dáng, màu sắc, đẹp như bức họa. Ăn ḍn ḍn, ngọt vị tôm, bùi bùi gạo nếp, nhưng quá đẹp, không nỡ ăn.
florida80
08-07-2019, 18:30
HỌC
Tới thăm một người bạn dạy học ở Kansai. Từ cổng trường tới lớp học, học sinh cúi đầu chào thầy, kể cả học sinh không quen biết. Phải chào lại mỗi người, mệt quá, dù anh ta đă nghiên cứu đường đi, nước bước để gặp tối thiểu học sinh. Học sinh Nhật lễ phép, chăm chỉ, nhưng quá dè dặt, ít trao đổi, phản kháng, đặt vấn đề. Học sinh Mỹ biết đặt vấn đề, thắc mắc, phản kháng, nhưng có vẻ hỗn, dưới con mắt người VN. Lư tưởng là lễ độ như học sinh Nhật, nhưng thẳng thắn bày tỏ lập trường, suy nghĩ cá nhân, như học sinh Mỹ. Học sinh VN không thảo luận, trao đổi lôi thôi, sẵn sàng đánh bạn hữu như đ̣n thù, và hạ K.O thầy cô, nếu cần. Đó có phải là thực trạng ngày nay, hay chỉ là cái nh́n phiến diện của một người ở xa, có nhận định bị méo mó bởi những tin tức dựt gân trên báo, trên mạng xă hội ? Trong bất cứ trường hợp nào, tuổi trẻ VN cũng chỉ là nạn nhân. Tuổi trẻ là phản ảnh trung thực nhất của xă hội..
Tokyo, Tháng Năm 2019
Ebi-senbei
Enoshima. Đứng chờ Senbei mỏi cả cẳng.
Senbei không phải là một phụ nữ, nhưng là một loại bánh tráng của Nhật, làm bằng gạo nếp, pha nước chấm giá ( soja ),bán khắp nơi, dưới mọi h́nh thức.
Senbei ở Enoshima, một bờ biển tháng cảnh gần Tokyo, rất nổi tiếng, rất đặc biệt, chưa thấy ở nơi khác, không biết nơi khác có không. Giữa bột nếp, người ta đặt một miếng cá mực tươi, hay một con tôm ( ebi ), gọi là ‘’ebi-senbei’’
Người ta dùng hai phiến sắt nặng, nung nóng, ép cái bánh mỏng như tờ giấy. Khéo léo tới nỗi con tôm bị ép mỏng, nhưng giữ nguyên h́nh dáng, màu sắc, đẹp như bức họa. Ăn ḍn ḍn, ngọt vị tôm, bùi bùi gạo nếp, nhưng quá đẹp, không nỡ ăn.
florida80
08-07-2019, 18:32
Với người Nhật, đời sống là một tác phẩm nghệ thuật. Cái ǵ cũng phải đẹp, từ món ăn tới củ hành, củ tỏi, gói trong giấy bóng kính như đồ gia bảo.
Hai người đứng, vừa tráng bột vừa xử dụng cái máy ép senbei làm từ những thế kỷ trước, nóng hừng hực, giữa cái nắng của tháng 7 vùng nhiệt đới.
Mặc dù cái đuôi dài, xếp hàng chờ nộp tiền mua bánh, họ vẫn tỉnh bơ, b́nh thản, chăm chú tráng và ép bánh, không hề vội vàng, nóng nẩy. Đó là một đặc tính Nhật, nhiễm tư tưởng Phật giáo : sống từng giây phút hiện tại, để hết tâm vào mỗi cử chỉ, mỗi hành động.
Đứng chờ ebi-senbei ở Enoshima, nghĩ vớ vẩn
Nếu là người Pháp, nhân viên sẽ đ́nh công, đ̣i điều kiện làm việc, lương bổng tốt hơn, thời gian làm việc ngắn hơn.
Nếu là người Mỹ, với cái nh́n thực dụng, coi sự hữu hiệu là mục tiêu, chắc họ sẽ chế ra máy tráng và ép senbei. Cùng lắm, để một cái máy ép cổ truyền để biểu diễn, dụ khách hàng, nhất là du khách. Sau đó sẽ mở chi nhánh ở khắp nơi, kiểu McDonald’s, Starbucks. Với giá 800 yen ( khoảng 7 dollars ) một cái, sớm muộn ǵ cũng giầu.
Ở Kyoto có một tiệm ăn ngon nổi tiếng, nhưng chỉ có 12 chỗ ngồi. Khách hàng tới, xếp hàng chờ, cuối cùng 9 lần trên 10 phải ra về. Những công ty lớn sẵn sàng bỏ vốn ra làm một tiệm ăn lớn, dành cho khách nhà giầu để hốt bạc, nhưng ông chủ, cũng là đầu bếp, theo gương bố, nhất định từ chối. Với lư do chỉ có thể nấu nướng tận t́nh cho 12 người mỗi ngày.
Nếu là người Hoa, hay người Việt ( người Việt hay người Hoa ngày nay cũng ”same same”, cùng một văn hóa , một triết lư sống ), chắc chắn sẽ có màn làm senbei giả. Cho tới khi khách chán, bỏ đi, sẽ đóng cửa tiệm đi làm hàng giả khác. Người Nhật yêu nghề, người Việt ngày nay học người Hoa, yêu tiền. Tất cả cái ǵ không phải là tiền, cho vào sọt rác hết. Bao nhiêu cái tốt đẹp của dân tộc, phá hết, miễn là có tiền. Không biết, hay biết nhưng ” kệ cha nó ”, rằng đó là cách tự hủy hữu hiệu nhất.
̀ ạch ép cái bánh theo phương pháp cổ truyền, trong một xă hội cực kỳ tiến bộ, cũng là một đặc tính Nhật
florida80
08-07-2019, 18:33
Với người Nhật, đời sống là một tác phẩm nghệ thuật. Cái ǵ cũng phải đẹp, từ món ăn tới củ hành, củ tỏi, gói trong giấy bóng kính như đồ gia bảo.
Hai người đứng, vừa tráng bột vừa xử dụng cái máy ép senbei làm từ những thế kỷ trước, nóng hừng hực, giữa cái nắng của tháng 7 vùng nhiệt đới.
Mặc dù cái đuôi dài, xếp hàng chờ nộp tiền mua bánh, họ vẫn tỉnh bơ, b́nh thản, chăm chú tráng và ép bánh, không hề vội vàng, nóng nẩy. Đó là một đặc tính Nhật, nhiễm tư tưởng Phật giáo : sống từng giây phút hiện tại, để hết tâm vào mỗi cử chỉ, mỗi hành động.
Đứng chờ ebi-senbei ở Enoshima, nghĩ vớ vẩn
Nếu là người Pháp, nhân viên sẽ đ́nh công, đ̣i điều kiện làm việc, lương bổng tốt hơn, thời gian làm việc ngắn hơn.
Nếu là người Mỹ, với cái nh́n thực dụng, coi sự hữu hiệu là mục tiêu, chắc họ sẽ chế ra máy tráng và ép senbei. Cùng lắm, để một cái máy ép cổ truyền để biểu diễn, dụ khách hàng, nhất là du khách. Sau đó sẽ mở chi nhánh ở khắp nơi, kiểu McDonald’s, Starbucks. Với giá 800 yen ( khoảng 7 dollars ) một cái, sớm muộn ǵ cũng giầu.
Ở Kyoto có một tiệm ăn ngon nổi tiếng, nhưng chỉ có 12 chỗ ngồi. Khách hàng tới, xếp hàng chờ, cuối cùng 9 lần trên 10 phải ra về. Những công ty lớn sẵn sàng bỏ vốn ra làm một tiệm ăn lớn, dành cho khách nhà giầu để hốt bạc, nhưng ông chủ, cũng là đầu bếp, theo gương bố, nhất định từ chối. Với lư do chỉ có thể nấu nướng tận t́nh cho 12 người mỗi ngày.
Nếu là người Hoa, hay người Việt ( người Việt hay người Hoa ngày nay cũng ”same same”, cùng một văn hóa , một triết lư sống ), chắc chắn sẽ có màn làm senbei giả. Cho tới khi khách chán, bỏ đi, sẽ đóng cửa tiệm đi làm hàng giả khác. Người Nhật yêu nghề, người Việt ngày nay học người Hoa, yêu tiền. Tất cả cái ǵ không phải là tiền, cho vào sọt rác hết. Bao nhiêu cái tốt đẹp của dân tộc, phá hết, miễn là có tiền. Không biết, hay biết nhưng ” kệ cha nó ”, rằng đó là cách tự hủy hữu hiệu nhất.
̀ ạch ép cái bánh theo phương pháp cổ truyền, trong một xă hội cực kỳ tiến bộ, cũng là một đặc tính Nhật
florida80
08-07-2019, 18:34
Bên cạnh những nhà chọc trời, tối tân là những ngôi đền cổ kính. Bên cạnh những đại lộ biển người, buôn bán sầm uất, túi bụi, là những con đường hẹp, yên tĩnh với mái nhà cong, cánh cửa gỗ và những ngọn đèn lồng. Bên cạnh những cầu tiêu với đủ nút bấm cầu kỳ, khiến người chưa quen ngỡ ngàng, vẫn c̣n những nhà cầu ngồi xổm, theo lối xưa, nhưng sạch bóng.
Cái cổ kính xen lẫn với cái cực kỳ mới. Sống chung hoà b́nh, một cách nhịp nhàng, ít thấy ở những nơi khác, không chướng mắt. Không chửi nhau như ở VN
Văn hoá lành mạnh là bám vào rễ để vươn ra. Không có rễ, vươn ra sẽ đổ. Không vươn ra, sẽ thui chột, úa héo rồi chết đứng.
Người Việt hoặc nhổ rễ để vươn cho nhanh. Hoặc không vươn ra, bám vào cái rễ cằn cỗi, coi trời bằng vung, ‘’tự sướng’’, trong khi chờ chết dần, chết ṃn..
RYOKAN
Saitama. Ghé thăm một ryokan trong một xóm hẻo lánh, nơi ngày xưa có dịp tới làm quen với nghệ thuật tắm nước nóng Nhật. Ryokan là khách sạn, nhà trọ cổ điển, onsen là nước suối nóng .Onsen rykoyans là những khách sạn cổ truyền có bồn hay hồ nước suối nóng . Nhà trọ ở một khu tuyệt đẹp, yên tĩnh, thơ mộng. Thật buồn nghe tin bà cụ chủ nhà đă từ trần năm ngoái.
Cách đây 10, 12 năm, bà cụ đă già, yếu, sau khi chồng từ trần, nhưng nhất định mở cửa v́ đó là truyền thống gia đ́nh, cha mẹ để lại, chết cũng không bỏ, hay chỉ bỏ khi chết.
Con trai lên tỉnh kiếm việc, như hầu hết những người trẻ.
Cô con gái út, Sakura, ở lại giúp mẹ, với ư nghĩ sẽ bán nhà trọ, lên tỉnh sống, khi bà cụ qua đời. Bởi v́ nhà trọ, ở một khu hẻo lánh, không đông khách như những khu nhiều du khách. Nước Nhật tiến bộ nhiều mặt, nhưng vẫn ́ ạch về quyền b́nh đẳng nam nữ. Người đàn bà vẫn là người phải hy sinh cho gia đ́nh. Sakura không ra khỏi ngoại lệ.
Tiền thu được chỉ vừa sở hụi, nhiều khi không đủ, hai đứa con phải kín đáo góp tiền giúp mẹ. Nhưng đóng cửa ryokan, không. Vấn đề bảo vệ truyền thống.. Ít nhất khi bà cụ c̣n sống.
Trước đây, Sakura, một thiếu nữ 20 tuổi, chỉ nghĩ tới chuyện lên tỉnh, đi xa cái vùng quê hẻo lánh này. Nhưng hôm nay là một Sakura khác. Cô quyết định ở lại, mở cửa để nhà trọ của tổ tiên tiếp tục sinh hoạt . Truyền thống. Cỗi rễ.
Sakura cho hay hết hè này sẽ tạm đóng cửa để sửa sang lại. Và sẽ quản trị, khai thác theo lối mới, để ryokan không c̣n là một gánh nặng, mang lại đủ lợi tức để sống. Sẽ quảng cáo trên mạng, trên facebook, sẽ hợp tác với các trung tâm du lịch. Sẽ ..bỏ vài truyền thống đă lỗi thời. Thí dụ chuyện không nhận khách xâm ḿnh, có tatoo (tatouages) trên người. Các ryokans cổ truyền vẫn cấm những người xâm ḿnh, v́ họ thuộc xă hội đen, bất hảo. Mỗi băng đảng yakuza có một loại tatoo riêng, để nhận ra nhau, và để bày tỏ ḷng trung thành tuyệt đối, chết sống với băng đảng. Ngày nay, người Nhật vẫn sợ và có thành kiến với tatoo, nhưng du khách rất nhiều người xâm ḿnh, đôi khi chỉ một bông hoa nhỏ, hay tên người yêu, nếu giữ tục cũ sẽ loại rất nhiều khách. Bảo tồn truyền thống nhưng cải thiện để thích ứng, Sakura không ra ngoài cái tư duy cố hữu của người Nhật.
Tắm nước nóng là một thói quen Nhật. Một cách giữ sạch sẽ thân thể, để sạch sẽ tâm hồn, theo giáo lư Shinto. Một cuộc họp mặt gia đ́nh. Một nghi lễ. Cái ǵ ở Nhật cũng là một nghi lễ : cắm hoa, uống trà, tập vơ, đánh trống..Hành động ǵ, nhỏ nhoi tới đâu đằng sau cũng có một triết lư sống.
florida80
08-07-2019, 18:35
Nước Nhật là nước của núi lửa, có trên 3 ngàn trung tâm tắm nước nóng, khai thác gần 30 ngàn nguồn nước nóng đủ loại, đón tiếp…150 triệu khách mỗi năm. Ngày nay những ryokans cho cả gia đ́nh trần truồng tắm chung theo truyền thống chỉ dành cho người Nhật. Đối với họ, đó là một chuyện tự nhiên. Đa số các trung tâm tắm nưóc nóng ( gọi là SPA ), có nơi tiếp hàng trăm người, mọc ra khắp nơi, đáp ứng với thế hệ mới và du khách. Nếu bạn muốn thử, nơi nào cũng có một SPA gần nhà, giá cả không đắt như nhiều người nghĩ
Thường thường, nhà tắm chia làm 3 khu. Một khu dành cho đàn ông tắm truồng, một khu dành cho đàn bà, và khu chung cho mọi người, nhưng phải mặc áo tắm.
Người ta nói nước suối nóng trị bá bệnh. Và đó là một trong những bí quyết sống lâu, sống khỏe của người Nhật. Điều chắc chắn là khi ra khỏi bồn nước, bạn cảm thấy sảng khoái, nhẹ nhơm và tự hứa sẽ trở lại. Và tiếc sao khám phá một hạnh phúc đơn giản như vậy quá trễ.
Thành phố cổ Kawagoe, vùng Saitama
Bên cạnh những cơ sở tắm nước nóng đại quy mô, tân tiến, 70.000 ryokans nhỏ, cổ kính, dễ thương như quán trọ của Sakura vẫn tiếp tục mở cửa. Để Nhật Bản c̣n là Nhật Bản…
florida80
08-07-2019, 18:38
Tại Sao Người Ta Không Xây Bệnh Viện, Xây Trường Học…
Đất nước ḿnh quá lăng phí!
Tại sao người ta không xây bệnh viện xây trường học lại chỉ xây chùa ?
– Bởi v́ xây hai thứ kia đều cần phải có đạo đức có tâm đức , có trách nhiệm , có sự hy sinh bản thân ḿnh v́ người !
– Xây trường học để dạy người th́ phải có trách nhiệm với người , với tương lai của dân tộc . Nhưng người dạy c̣n không uốn nắn nổi ḿnh th́ dạy được ai ?
Bán cho người ta được một cuốn sách, lăi được vài đồng bạc c̣n bị nói tới nói lui, chẳng bỏ th́ bao giờ mới có của ăn của để.
- Xây bệnh viện th́ phải có trách nhiệm với mạng người , phải có ḷng thương xót với kẻ đau người khổ .
Những cái trách nhiệm nặng nề đó không phải thầy thuốc nào cũng dám gánh. Muốn giàu th́ phải bán thuốc giả, muốn tận tâm với bệnh nhân th́ phải vắt kiệt sức ḿnh. Nên người thầy bây giờ hầu hết đều chọn cách thương lấy ḿnh trước tiên….v́ đồng tiền v́ danh vọng cho gia đ́nh ḿnh trước .
Nhưng c̣n xây chùa người ta chẳng cần phải có tâm đức hay có trách nhiệm với bất ḱ thứ ǵ cả …chỉ cần có tiền và kiếm ra tiền là được.
Buôn thần bán thánh chẳng ai chửi, người ta c̣n phải khúm lúm lậy vái dâng tiền cho ḿnh nữa là.
Nhân danh sự phồn vinh của dân tộc, phải có ḱ quan to lớn để hănh diện với cường quốc năm châu, phải có di sản để con cháu đời sau đưa vào sử sách.
Tiền nhân ngày xưa xây chùa để khai ngộ cho dân, để hướng dân đi theo đường thiện . Ấy thế mà một số kẻ phàm phu mang tiền nhân ra so sánh với đại gia trong thời mạt pháp này .
Tiền nhân v́ mộ đạo mà xây chùa , đại gia v́ tiền mà xây chùa …báng bổ cho kẻ nào nói đều giống nhau .
Một đất nước sớm người ta đi bái phật tối về lại chửi mẹ chém cha ngay được .
Một đất nước người ta cho kẻ nghèo một xu th́ tiếc nhưng cho phật thánh 10 xu th́ mừng , bởi cho phật thánh mới có lộc cho kẻ nghèo sợ bị lừa .
Một đất nước người dân c̣n chết đói v́ thiếu miếng cơm, y khoa đại nạn, giáo dục thối nát nhưng chùa chiền lại được dải hoàng tráng từ nam ra bắc.
Đất nước vạn chùa có chắc là đất nước hoà b́nh, người dân lương thiện, nhà nhà ấm no ?
Đất nước này Phật giàu lắm, tiền chồng chất tiền, kẻ phụng sự Phật nhà cao cửa rộng, thỉnh kinh tứ xứ bằng cả siêu xe.
Người ta tôn sùng sự nguy nga và cho rằng điều đó là tốt đẹp hưng thịnh. Đúng nhưng chỉ là hưng thịnh cho một nhóm người thôi, không phải là sự mát mẻ cho đại dân tộc này.
Vậy xây chùa để làm ǵ ?
Tất nhiên để làm giàu cho kẻ giàu và để kẻ nghèo càng trở lên khốn đốn mê muội !
Ps Giá như ai cũng hiểu được “Phật ở trong Tâm” th́ tốt biết mấy.
(Nguồn : Từ trong Tâm – “Cảm nhận theo quan điểm cá nhân”)
florida80
08-07-2019, 18:55
Rút Lui (An Hưởng Tuổi Già)
Chúng ta vẫn thường nghe “an hưởng tuổi già”, nhưng trong thực tế, có người sống những tháng năm vui vẻ, c̣n có người lại u uất muộn phiền. Vậy nên, để an hưởng tuổi già đúng nghĩa, chúng ta phải chuẩn bị thật tốt 5 “con đường lui” dưới đây.
Khi về già, cũng là lúc chỉ c̣n lại khoảng thời gian cuối cùng trong đời người, bạn đă có con đường lui của ḿnh chưa? Sau đây là 5 gợi ư thú vị giúp bạn luôn thảnh thơi khi tuổi tác xế chiều:
Con đường thứ 1: Có một thân thể mạnh khỏe
Điều này quan trọng nhất, bất kể có tiền hay không, khi có một thân thể mạnh khỏe th́ đă có những năm tuổi già hạnh phúc..
Có thân thể mạnh khỏe sẽ không gây thêm phiền phức cho con cháu.
Có thân thể mạnh khỏe sẽ không đem tiền tặng cho bệnh viện.
Có thân thể mạnh khỏe, th́ bản thân mới có niềm vui.
Thế nên, bất kể lúc nào, có thân thể mạnh khỏe mới là con đường lui tốt đẹp nhất đời người.
Khi bạn có tuổi càng cần chú ư, cái ǵ cũng của người khác, chỉ thân thể mới là của ḿnh, đó là cái ḿnh phải đem đi.
Ở trong nhà không bằng hoạt động. B́nh thường cần chú ư những thông tin mà thân thể biểu lộ. Đối với thân thể nhất định phải chăm chút, định kỳ kiểm tra sức khỏe, chớ tự làm khó ḿnh.
Cần xem nhẹ tất cả, tâm tĩnh lại rồi th́ bệnh tật sẽ tránh xa.
Bất kể có tiền hay không, khi có một thân thể mạnh khỏe th́ đă có những năm tuổi già hạnh phúc.
Con đường thứ 2: Bên ḿnh có người d́u bước
Đó chính là người chung gối, là bạn đời. Có tuổi rồi, có bạn đời bầu bạn mới là phúc.
Dân gian thường nói: “Con cháu đầy nhà cười ha hả, chẳng bằng một người bạn già bên thân”. Hay như câu: “Con chăm cha không bằng bà chăm ông”.
Đây không phải thứ t́nh cảm oanh liệt hoành tráng ǵ, chỉ là cùng tṛ chuyện, b́nh thản, nhẹ nhàng, đó mới khiến trái tim xúc động nhất.
Có người bạn đời biết yêu, biết thương, đó mới là con đường tốt nhất.
Con đường thứ 3: Cuộc sống cần có quy luật
Con người có tuổi nhất định phải sống có quy luật. Nghỉ ngơi, ăn uống, vui chơi, ngủ nghê, v.v.. cần phải có thời gian của ḿnh. Bởi v́ các ‘linh kiện’ trên thân ḿnh đều đă lăo hóa, chẳng thể chịu nổi sức tàn phá của bất quy luật. Ăn uống không được chè chén thỏa thê. Trưa nhất định cần ngủ. Với bạn già khiêu vũ chơi bài cũng cần có mức độ.
Kết giao bạn bè là rất quan trọng, người có tuổi cũng nên có nhóm của ḿnh, chớ khép kín ḿnh, nhưng kết giao nhất định phải cẩn thận.
Chớ kết giao với người có ḷng dạ hẹp ḥi. Nên t́m người tuổi tác tương đồng, cơ ngộ tương tự, có cùng niềm vui sở thích để cùng chia sẻ, có thể giúp nhau giải buồn phiền. Như vậy niềm vui cũng đủ rồi.
Về già hăy học cách thiện đăi bản thân. .
Con đường thứ 4: Dành đủ tiền chi tiêu cho ḿnh
Việc này rất quan trọng, chớ đem hết tiền cho con cháu. Có tiền rất quan trọng.
Nếu xảy ra bất trắc ǵ th́ đă có đủ tiền xử lư. Khi có việc cần dùng đến tiền, tự ḿnh lấy ra, không phải ngửa tay xin con cháu.
Có tiền ra ngoài, đáng tiêu th́ tiêu, đi du lịch một chuyến, mua bộ quần áo đẹp. Khi tâm t́nh vui vẻ th́ mới cảm thấy được đă không cô phụ bao năm tháng đă qua.
Con đường thứ 5: Một trái tim vui vẻ
Con cháu đều bận rộn, chúng ta chớ làm phiền chúng. Chúng ta nghỉ hưu rồi, nhất định phải t́m niềm vui của riêng ḿnh.
Tuổi tác này là quư báu nhất, do đó cần hưởng thụ cuộc sống.
Hát ca, nhảy múa, du lịch, dạo chơi, thăm thú, v.v.. xem c̣n có những phong cảnh đẹp nào mà ḿnh chưa xem, nếu điều kiện cho phép th́ hăy đi thực hiện. Nhất định cần trân quư quăng thời gian cuối cùng..
florida80
08-07-2019, 19:10
10 Hội Chứng Tâm Lư Bí Ẩn Nhất Của Con Người Từng Được Ghi Nhận
Cơ thể người cũng là 1 trong những "vũ trụ" vô cùng rộng lớn và chưa được khai phá. Trong đó, có những hội chứng thần kinh bí ẩn khiến người bệnh trở nên lạ lùng.
Biểu hiện, các cư xử và cả phản ứng với thế giới bên ngoài đều rất lạ lùng của người mắc hội chứng nhiều khi khiến những người xung quanh cảm thấy khó hiểu, thâm chí nghi ngờ họ giả vờ. Theo trang Bright Side, dưới đây sẽ là những hội chứng kỳ lạ bậc nhất mà con người từng mắc phải.
Quasimodo
Hội chứng Quasimodo, hay rối loạn dị dạng cơ thể, là một rối loạn tâm thần cực kỳ nguy hiểm được biết đến với những suy nghĩ ám ảnh về một hoặc nhiều khiếm khuyết trên cơ thể người bệnh hoặc nặng hơn có thể là những "nét xấu" do họ tự tưởng tượng ra.
Dễ hiểu hơn, Quasimodo có thể được biết đến như một dạng mặc cảm ngoại h́nh, bệnh nhân liên tục nh́n vào gương, cố gắng t́m một góc mà ḿnh có thể tự nh́n thấy khiếm khuyết đó nhưng lại không cho phép bất cứ ai nh́n hay chụp ảnh.
Những người này thường tự ti về ngoại h́nh của ḿnh dù dành phần lớn thời gian trong ngày để chăm sóc, nh́n ngắm hay t́m cách giấu chúng đi. Ngoài ra, họ thường cảm thấy lúng túng trong xă hội, ám ảnh về tương lai sẽ có người khác nh́n thấy "khiếm khuyết" và cười nhạo nó.
Sự vô lư của hội chứng này được tiết lộ trong bộ phim ngắn Contracuerpo.
Erotomania
Những người mắc chứng Erotomania thường có một niềm tin vô cùng lớn về việc chắc chắn đang có người nào đó yêu họ trong bí mật mà thường là những người có địa vị xă hội cao.
Các bệnh nhân tin rằng những "fan hâm mộ" của ḿnh v́ thân phận đặc biệt nên không trực tiếp nói ra mà thường thông qua các dấu hiệu đặc biệt, tín hiệu bí mật, thần giao cách cảm và tin nhắn được mă hóa trên truyền thông để giăi bày tâm tư.
Đây là một hội chứng phức tạp và khó để điều trị bởi ngay cả khi những "fan hâm mộ" kia có trực tiếp nói "không" th́ họ cũng không tin mà bằng vào niềm tin mù quáng của ḿnh tự lư giải rằng đây là một phần của chiến lược bí mật che giấu mối quan hệ của họ với xă hội.
Hội chứng này được nêu ra trong bộ phim From the Land of the Moon (nhân vật Marion Cotillard Hay).
florida80
08-07-2019, 19:11
Capgras Delusion
Hội chứng này làm cho một bệnh nhân tin rằng một người nào đó gần gũi với họ hoặc chính họ đă được thay thế bằng một doppelganger (nôm na có thể hiểu là kẻ sinh đôi lạ mặt). Hay nói cách khác, đây là hội chứng gây rối loạn nhận diện khiến người mắc phải luôn trong tâm lư bất an đối với những người xung quanh hay chính bản thân ḿnh.
Bệnh nhân luôn nghĩ và tuyên bố rằng những hành động xấu xa được đồn thổi của bản thân là do kẻ mạo danh kia có khuôn mặt giống hệt làm ra và đổ tội cho họ. Chứng rối loạn này thường đi kèm với tâm thần phân liệt.
Hội chứng này được đặt theo tên nhà khoa học đă t́m ra nó vào năm 1923 - bác sĩ Joseph Capgras. Bộ phim truyện The Double, dựa trên cuốn tiểu thuyết cùng tên của F. M. Dostoevsky, tiết lộ bản chất của chứng rối loạn này.
Fregoli
Trái ngược hoàn toàn với hội chứng Capgras ở trên, Fregoli được biết đến nhưng một hội chứng tâm thần, trong đó người mặc phải tin rằng đằng sau khuôn mặt của những người xa lạ chính là người thân của ḿnh nhưng v́ một lư do nào đó buộc phải "cải trang" để không ai nhận ra.
Hội chứng được mô tả lần đầu tiên vào năm 1927 khi một cô gái trẻ tin rằng cô đang bị hai diễn viên từ nhà hát truy đuổi.
Hội chứng Adele
Hội chứng Adele là một nỗi ám ảnh khiến một người trải qua một t́nh cảm bệnh hoạn. Các bác sĩ gần đây đă nhận ra đây là một chứng rối loạn tâm thần đe dọa nghiêm trọng đến sức khỏe và tính mạng của một người, so với cờ bạc, nghiện rượu... th́ nó c̣n đáng sợ hơn nhiều.
florida80
08-07-2019, 19:13
Các triệu chứng của bệnh giống như trầm cảm nặng nhưng lại nguy hiểm hơn: Ngược đăi bản thân hoặc người khác, tự lừa dối ḿnh, hy vọng một cách ảo tưởng, tự nguyện hy sinh, phớt lờ lời khuyên của bạn bè hoặc người thân khác, hành động liều lĩnh và mất hứng thú với các chủ đề khác và các hoạt động.
Bạn có thể xem The Story of Adele H, một bộ phim về hội chứng và người phụ nữ trẻ được đặt theo tên.
Cryptomnesia
Cryptomnesia là một loại suy giảm trí nhớ, theo đó một người không thể nhớ khi nào một sự kiện cụ thể xảy ra hoặc liệu đó là một giấc mơ hay thực tế. Người ta c̣n gọi nó là hội chứng ẩn giấu kư ức, do bác sỹ tâm thần học Flournoy đưa ra vào năm 1901.
Nói cách khác, ngọn nguồn của thông tin đều bị lăng quên và người mắc phải không thể xác định liệu ư tưởng/suy nghĩ/sự kiện... đó liệu thực sự thuộc về họ hay của người khác.
Hội chứng này thường đi cùng với hiện tượng "jamais vu", trái ngược với "deja vu", tức là đột nhiên cảm thấy một địa điểm (có thể quen thuộc) bất ngờ xa lạ đến cùng cực, cứ như lần đầu tiên nh́n thấy.
Rối loạn ám ảnh cưỡng chế
Bệnh nhân mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế phải chịu đựng những suy nghĩ lo lắng ám ảnh mà họ không thể kiểm soát và thoát khỏi chúng. Có những hành động đặc biệt mà dường như đối với họ, nó bắt buộc phải diễn ra một cách hoàn hảo, nếu không cả ngày người đó sẽ mắc kẹt trong sự lo lắng sợ hăi.
Một ví dụ sinh động về một người bị OCD là nhân vật Leonardo DiCaprio, trong The Aviator.
Paraphrenia
Paraphrenia là sự kết hợp giữa ảo tưởng và sự vĩ đại. Những ư tưởng ảo tưởng của bệnh nhân liên tục đi kèm với ảo giác giả và "kư ức sai lầm".
Người mắc phải hội chứng này sẽ tự coi ḿnh là kẻ thống trị thế giới, tự cho ḿnh là bất tử hay nguồn gốc thần thánh hoặc giả cho rằng họ đă viết những cuốn sách tuyệt vời. Cũng chính bởi vậy mà họ thường rất kiêu ngạo và bí ẩn.
Rối loạn đa nhân cách
Rối loạn đa nhân cách c̣n được biết đến với cái tên rối loạn nhận dạng phân ly, là một loại rối loạn tâm thần hiếm gặp nhưng rất nguy hiểm. Theo đó, bệnh nhân phân chia tính cách của ḿnh thành nhiều loại và cho rằng có rất nhiều người khác nhau đang cùng tồn tại trong cơ thể ḿnh.
Đặc biệt, những "cá nhân" đó hoàn toàn có thể có giới tính, độ tuổi, quốc tịch, tính cách, quan điểm khác nhau. Thậm chí nhiều người c̣n tin rằng họ tồn tại những căn bệnh khác nhau dù tồn tại chung trong một chủ thể cơ thể.
Nguyên nhân của chứng rối loạn này có thể do chấn thương tinh thần nghiêm trọng ở thời thơ ấu, với mục đích bảo vệ tâm lư, đứa trẻ bắt đầu nhận thức được những ǵ xảy ra với họ như thể nó đang xảy ra với người khác.
Câu chuyện nổi bật nhất với sự chia rẽ về tính cách xảy ra ở Mỹ vào cuối những năm 1970. Khi tên tội phạm nguy hiểm Billy Milligan bị bắt, hóa ra 24 người đang sống trong đầu anh ta. Bạn có thể đọc về câu chuyện này trong cuốn sách Daniel Keyes.
Nhân vật chính của bộ phim Split cũng mắc chứng rối loạn như vậy.
theo Helino
florida80
08-07-2019, 19:14
Hăy Sống Trong Hạnh Phúc Dù Cuộc Đời Không Như Mơ
Nữ nhà văn Mỹ Hellen Keller đă từng nói: “Tôi đă khóc v́ không có giày để đi cho đến khi tôi nh́n thấy một người không có chân để đeo giày.”
Nếu bạn hỏng xe dọc đường, phải cuốc bộ vài dặm mới t́m ra được người giúp đỡ - Hăy nghĩ tới những ai liệt cả đôi chân, luôn khao khát được bước đi như bạn.
Đó là lúc khó khăn của bạn, đôi chân của bạn có thể đưa bạn đến bất cứ nơi đâu, đó là hạnh phúc và may mắn khi bạn sinh ra trên đời được có quyền đứng trên đôi chân của ḿnh để đi. Khi không may đôi chân phải nặng nề hơn trên con đường đang bước th́ hăy chớ vội nản ḷng, khó chịu bởi đằng kia có rất rất nhiều người đang khao khát được bước và được đi như bạn dù chỉ một bước chân....
Nếu bạn cảm thấy đời ḿnh bị mất mát và băn khoăn về ư nghĩa kiếp người - Xin bạn hăy biết ơn cuộc sống v́ có nhiều người đă không được sống hết tuổi trẻ của ḿnh để có những trải nghiệm như bạn.
Đừng bao giờ nghĩ rằng ḿnh kém may mắn trong cuộc đời này, hăy biết trân trọng từng phút giây khi được sinh ra trên cuộc đời này.
Nếu bạn cảm thấy ḿnh là nạn nhân của những ai hay cay nghiệt, dốt nát, nhỏ nhen, nghi kỵ - Hăy nhớ rằng việc đời có khi c̣n tệ hại hơn thế rất nhiều.
Sống là động nhưng ḷng không dao động.
Mỗi sớm mai thức dậy việc đầu tiên mà ta phải làm là hăy nở một nụ cười thật tươi để trả lại cho cuộc sống đă cho ta được sinh ra trên cuộc đời này, có được một đôi chân vững chăi để bước đi, có được một đôi tay lành lặn để ôm ấp những người mà ta yêu thương, có được một đôi mắt sáng để nh́n ngắm thế giới xung quanh, có được niềm tin và nghị lực trong mỗi chặng đường đời để cảm thấy ḿnh hạnh phúc dù ở trong hoàn cảnh nào. Hăy biết nâng niu và trân trọng từng phút giây mà bạn đang có để biết yêu thương được đong đầy như thế nào trong cuộc đời ḿnh.
HIỆN TẠI CỦA BẠN ĐANG LÀ MỘT NIỀM MƠ ƯỚC CỦA NHIỀU NGƯỜI, XIN HĂY TRÂN TRỌNG VÀ SỐNG TRỌN VẸN NGAY THỰC TẠI, BÂY GIỜ VÀ Ở ĐÂY
Sưu tầm
florida80
08-07-2019, 19:15
Năm 2014, Lịch 1986 Được “Săn Lùng” Như... Đồ Cổ Quư
Ngay khi năm 2014 bắt đầu những ngày đầu tiên, những cuốn lịch năm 1986 bỗng được săn lùng như những món đồ cổ. Tại sao?
Một phát hiện thú vị của các nhà khoa học cho năm mới 2014, đó là chúng ta có thể sử dụng lại cuốn lịch từ cách đây gần 3 thập kỷ - cuốn lịch năm 1986 - trong năm 2014 bởi ngày tháng của hai năm hoàn toàn giống hệt nhau.
V́ ngày tháng của năm 1986 hoàn toàn trùng khớp với năm 2014 nên bất cứ gia đ́nh nào hoài cổ tới mức giữa lại cuốn lịch từ cách đây 27 năm sẽ được dịp “cười lớn” trước sự trùng hợp hy hữu và thú vị này.
Hiện ở các nước phương Tây, những cuốn lịch cũ năm 1986 đang được săn lùng như một món đồ cổ “hàng hot” đầu năm mới, một thú chơi rất phù hợp với những ai yêu sưu tầm đồ cổ. Các tờ báo phương Tây cũng liên tục đăng tải những tin ảnh về các cuốn lịch cũ năm 1986 có thể đem sử dụng lại kể từ này 1/1/2014.
Sự trùng hợp này cũng khiến nhiều nhà in nảy ra ư tưởng làm lịch giả cổ, theo đó, họ tái bản những cuốn lịch giống hệt như những cuốn đă xuất bản hồi năm 1986 để tung ra thị trường và thu hút được một số lượng khách hàng không nhỏ.
Tập đoàn bán lẻ Pirelli của Ư - một trong những đơn vị in ấn lịch năm mới lớn nhất thế giới - cũng quyết định không ra mẫu lịch mới cho năm 2014 mà tái bản cuốn lịch chưa xuất bản của năm 1986 để kỷ niệm sự trùng hợp ngẫu nhiên đầy thú vị của ngày tháng năm nay.
Những ngày này, khi vào các trang mua sắm lớn trên mạng, bạn sẽ thấy khá nhiều người rao bán những cuốn lịch cũ từ năm 1986.
Những cuốn lịch này, giá ban đầu rất rẻ nhưng khi bán lại với ư nghĩa đặc biệt như thế này, thường giá sẽ lên tới mức 50 đô la
Dù đây được coi là một hiện tượng hy hữu nhưng thực tế không phải là quá hiếm gặp bởi bên cạnh năm 1986 th́ lịch của hai năm 1997 và 2003 cũng hoàn toàn có thể được đem tái sử dụng cho năm nay. Lịch năm 1986 gây sốt nhất bởi nó là cuốn lịch lâu năm hơn cả và có thể coi như một thú chơi đồ cổ trong dịp đầu năm mới.
florida80
08-07-2019, 19:16
Nếu bạn là người ham thích thú chơi đồ cổ, hăy nhớ rằng lịch của năm 2014 có thể tiếp tục được đem sử dụng cho năm 2025.
Dưới đây là một số cuốn lịch cổ năm 1986 c̣n được lưu giữ tới hôm nay:
Một cuốn lịch của Quỹ Quốc tế Bảo vệ Thiên nhiên với h́nh minh họa trang đầu là đô vật người Mỹ nổi tiếng thế giới Hulk Hogan.
Một cuốn lịch với những h́nh minh họa tếu táo của nhà xuất bản Brown and Bigelow (Mỹ).
Một cuốn lịch mới cứng từ năm 1986 với h́nh minh họa là chú gấu Teddy. Cuốn lịch thậm chí c̣n chưa được sử dụng và vẫn c̣n được bọc trong giấy bóng kính.
Cuốn lịch năm 1986 với những h́nh vẽ hài hước của họa sĩ người Mỹ Norman Rockwell
Một cuốn lịch với h́nh minh họa là những ngôi sao màn bạc nổi tiếng ở thập niên 1980.
Một cuốn lịch với những bức h́nh minh họa là các cao bồi miền Tây ở những thập niên trước.
Sưu tầm
at 2:05 AM
florida80
08-07-2019, 19:21
Chuyện Đạo
Đạo bất khả tu du ly dă.
(Không thể rời xa Đạo dù chỉ trong tíc tắc.)
Trung Dung
Đây là chuyện tôi nghe:
Có thầy nọ sống đời tu hành rất mực thánh thiện. Không kể những lúc bắt buộc phải nhín chút thời gian dành cho các sinh hoạt cần thiết của đời thường, thầy luôn cố gắng thu xếp tối đa thời gian trong ngày để cầu nguyện, tụng kinh, ngồi thiền, v.v… Đầu óc thầy hầu như không c̣n chỗ nào trống trải cho các tà niệm sái quấy có thể thừa cơ len lỏi vào. Sau nhiều năm dài tu hành tinh nghiêm, cẩn mật như thế, thầy thấy măn nguyện trước sự tiến bộ tâm linh.Thế rồi khuya hôm nọ, sau khi xong cữ thiền giờ Tư, thầy đi ngủ và mơ thấy ḿnh dự một buổi tiệc lớn gồm toàn những bậc đạo cao đức trọng.
Trong lúc chủ tiệc chưa ra tiếp khách, mọi người lần lượt được rước tới bàn ăn rất to và dài. Ai cũng có chỗ ngồi trang trọng theo đúng thứ bậc v́ chủ tiệc đă gắn sẵn trên mặt bàn những tấm thẻ nhỏ ghi họ tên từng thực khách. Thầy thấy ḿnh được vinh dự xếp ngồi gần chủ tiệc, nhưng ở vị trí thứ nh́. Vị trí thứ nhất dành cho người bán tạp hóa ở khu phố không xa nơi thầy cư trú.Sáng hôm sau, thầy t́m tới tiệm tạp hóa, lựa một góc và nhẫn nại đứng quan sát rất lâu.
Tiệm không lớn lắm nhưng lúc nào cũng có khách hàng vào ra nườm nượp. Chủ tiệm chẳng hở tay bán hàng, thu tiền, thối tiền… vẻ mặt lúc nào cũng tươi cười, nói năng ḥa nhă… Tuyệt nhiên không thấy chủ tiệm có cử chỉ, động tác đặc biệt ǵ tỏ ra ông đang tĩnh tâm hay cầu nguyện.
Nhân một lúc ngớt khách, thầy bước tới chào chủ tiệm và kể lại giấc mơ kỳ lạ. Chủ tiệm ôn tồn nói: “Tôi cần chiết dầu ăn từ cái thùng hai mươi lít ra hai mươi cái chai xếp sẵn ở góc kia. Xin thầy giúp một tay. Đừng để chai nào đầy quá hay vơi quá. Đừng làm sánh dầu ra ngoài chai nhớp nháp. Lát nữa sẽ tiếp tục câu chuyện của thầy.”
Thầy chiết dầu vừa xong th́ đúng lúc chủ tiệm được ngơi tay bán hàng. Ông ta bước tới hỏi: “Năy giờ cắm cúi lo chiết dầu ra chai, trong đầu thầy có giây phút nào nhớ nghĩ tới Trời tới Phật không?”
Thầy bẽn lẽn: “Tôi làm không quen, ráng tập trung rót dầu vào từng chai theo đúng yêu cầu của ông, mệt toát mồ hôi. Do đó chẳng được phút giây nào rảnh trí mà nhớ nghĩ tới Phật Trời!”Chủ tiệm cười hiền: “Nếu thầy bận bịu buôn bán như tôi cả ngày, lu bu quanh năm suốt tháng, th́ tâm thầy ắt xa Trời xa Phật mịt mù luôn! Tôi không có phước lớn để được rảnh rang chuyên lo tu hành như thầy. Tôi chỉ ráng tập thành thói quen cho tâm tôi lúc nào cũng nhớ Trời nhớ Phật. Khi bán hàng cho khách tôi nguyện không để ai phải phiền ḷng v́ bị cân non đong thiếu. Khi chiều chuộng khách hàng tôi nguyện không để ai mích ḷng v́ thấy tôi thiên vị. Gặp khách hàng xấu tính, tôi nói cười nhă nhặn, thầm nhắc nhở: Thánh Thần giả dạng thường dân tới thử thách ḿnh đây. Tôi tu như vậy đó, thưa thầy.
Huệ Khải
florida80
08-07-2019, 19:22
Quan Điểm Đúng Đắn Về Sức Khỏe
Đề cập đến sức khoẻ, chúng ta thường nghe những câu phổ biến như : “Sức khoẻ là vàng” “Sức khoẻ quư hơn vàng” “Chúng ta thường mơ ước rất nhiều điều, nhưng khi bệnh tật, chúng ta chỉ c̣n ước một điều duy nhất: đó là có sức khoẻ” “Mất sức khoẻ là mất tất cả” “Sức khoẻ là trụ cột của cuộc sống”…
Chúng ta có thể đă quan tâm nhiều đến tầm quan trọng của sức khoẻ nhưng “Sức khoẻ là ǵ” th́ dường như có nhiều kiểu định nghĩa khác nhau tuỳ theo tŕnh độ hiểu biết của mỗi người. Đến nay, Tổ Chức Y Tế Thế Giới (WHO ) đă đưa ra định nghĩa chuẩn về sức khoẻ như sau :
“Sức khoẻ không chỉ là t́nh trạng không bệnh, tật của cơ thể, mà c̣n là trạng thái tinh thần b́nh an, tâm lư thoải mái với tất cả các mối quan hệ trong cuộc sống”
Điều đó có nghĩa sức khoẻ được cho là bao gồm t́nh trạng của cả tinh thần lẫn thể chất. Chúng ta có thể bổ sung cho đầy đủ hơn định nghĩa về sức khoẻ như sau : “ Sức khoẻ của một người là kết quả tổng hoà của tất cả các yếu tố tạo nên tinh thần và thể chất của con người ấy”
* THỂ CHẤT:
Ăn Uống :Mỗi cá nhân có biết ăn uống đúng hay không ( Chọn chế độ ăn khoa học, đầy đủ dinh dưỡng, phù hợp bản thân mỗi người về cơ địa, thể lực, tuổi tác, nhu cầu dinh dưỡng trong từng t́nh trạng sức khoẻ.)
- Hít Thở : Mỗi cá nhân có biết cách thở đúng hay không (Hít thở sâu và chậm răi bằng mũi, làm tăng dung tích phổi, tăng dưỡng khí nuôi dưỡng các tế bào cơ thể. Nên tập thở bụng (hít vào bụng căng, thở ra bụng xẹp) là cách thở phù hợp tự nhiên , mang nhiều năng lượng sống cho cơ thể)
- Sinh Hoạt : Mỗi cá nhân có biết sinh hoạt điều độ, chừng mực hay không (, giữ nhịp điệu sinh học của cơ thể phù hợp với nhịp điệu vận hành của tự nhiên giới. Các hoạt động nên hướng về mục tiêu phát triển và tiến hoá tinh thần, giảm thiểu những hoạt động thiên về hưởng thụ vật chất. )
- Vận Động : Mỗi cá nhân có biết vận động thể lực đúng hay không ( Các động tác cơ bản của con người là Đi, Đứng, Nằm, Ngồi. Các tư thế vận động của các khớp trong cơ thể là cúi, gập, ưỡn, ngửa, co, duỗi, nghiêng, quay, phải trái, trước sau.
Thường xuyên vận động cơ thể ở tất cả các động tác cơ bản, tất cả các tư thế hoạt động của các khớp để cơ thể luôn mềm dẻo linh hoạt và cân bằng) .
florida80
08-07-2019, 19:23
* TINH THẦN:
Đây là phần quan trọng của con người. Trước mỗi t́nh huống, con người đều có nhận thức. Tuỳ theo nhận định tích cực hay tiêu cực mà con người có cảm xúc tích cực hay tiêu cực . Các t́nh chí phát sinh là Hỉ, Nộ, Ái, Ố, Bi, Dục, Khủng. Những t́nh chí này nếu có tần suất dầy hoặc/và ở mức độ cao sẽ tác động đến cơ thể vật chất. Cảm xúc làm năo bộ sản xuất ra các Nội tiết tố tương ứng với từng t́nh chí làm ảnh hưởng đến cơ quan chịu tác động của các nội tiết tố này.
- Hỉ, Ái (vui, mừng, cảm động, yêu thương) thái quá , hại Tâm
- Nộ, Ố (giận, ghét, oán, thù) thái quá, hại Can
- Bi (buồn bực, thất vọng, chán nản) thái quá, hại Phế
- Dục (lo nghĩ v́ (muốn)) thái quá, hại Tỳ
- Khủng (sợ hăi) thái quá, hại Thận
Cảm xúc làm hơi thở thay đổi theo các t́nh chí và nhịp tim cũng thay đổi theo hơi thở, điều này trực tiếp tác động đến hệ tuần hoàn và hệ hô hấp, gián tiếp ảnh hưởng đến các hệ cơ quan khác trong cơ thể. V́ thế, trạng thái tinh thần thường xuyên bất ổn trầm trọng hay gây nên các bệnh nội thương cho cơ thể.
Chúc các bạn có một sức khỏe tốt cả về thể chất lẫn tinh thần !
florida80
08-07-2019, 20:19
"Đéo Phải Của Tàu" - Bùi Bảo Trúc
Trước đây nghe ai mở miệng nói chữ “Đéo” tôi rất ghét nhưng sao lần này đọc chữ này ai viết trên tường ở VN, tôi thấy như nó có cái ǵ thật là” hùng khí” và quư phục người đă viết nó.
Ngày 26 tháng 1 năm 2014
Bạn ta,
Tôi không biết những ḍng chữ viết trên một bức tường ở đoạn giữa Lai Châu đi Điện Biên có c̣n không, hay đă bị xóa đi mất rồi.
Một nhóm vài ba sinh viên ở vùng Tây Bắc xuống học ở các thành phố ở dưới đồng bằng , trong một chuyến đi về thăm nhà, một nơi rất gần biên giới Việt Trung, đă quyết định dùng sơn viết những hàng chữ Hoàng Sa Trường Sa Việt Nam, để bầy tỏ thái độ yêu nước của họ trên thành cầu, trên những bức tường sát bên đường xe đi.
Lúc đầu họ chỉ viết những chữ tắt HS.TS.VN. nhưng sợ người đọc không hiểu nên họ viết thẳng ra là Hoàng Sa Trường Sa Việt Nam. Rồi họ lại nghĩ là viết như thế chưa rơ, nên trên một bức tường khác, họ viết rơ hơn: "Hoàng Sa Trường Sa là của Việt Nam."
Viết xong hàng chữ này, họ nghĩ điều muốn nói đă được nói lên rất rơ. Những chữ viết trên tường rất đẹp và rất rơ mầu sơn đỏ trên bức tường xi măng mầu xám rất dễ đọc.
Các sinh viên này cho biết là vừa viết xong th́ một người đàn ông trung niên đến hỏi tại sao lại viết thế. Khi được các sinh viên giải thích là họ muốn khẳng định các hải đảo là của Việt Nam, ư nói không phải là của Trung quốc. Người đàn ông trung niên cho biết ông là bộ đội từng đánh nhau với quân đội Trung quốc, có thể là hồi xẩy ra cuộc chiến Việt Trung những năm 1984-1988. Ông nói viết ḍng chữ như các sinh viên vừa viết có thể dân chúng đọc không hiểu. Ông lấy sơn viết thêm ở dưới bốn chữ, không cần tới phương châm 16 chữ của Giang Trạch Dân nhét vào mồm bọn lănh đạo Hà Nội, mà nay đọc lên chỉ muốn giết hết mấy cái đứa nô dịch theo Tầu.
Bốn chữ mà ông trung niên viết thêm là, nguyên văn đọc thấy rơ trong bức h́nh chụp: "Đéo phải của Tầu".
Chao ôi, chữ "đéo" nghe đă đời làm sao!
Không phải là một câu phủ định tầm thường như "không phải của Tầu", mà là "đéo phải".
Lối nói phủ định dùng những từ ngữ hoặc để nói về việc giao hợp (đéo) hay về một bộ phận cơ thể (đếch) có mục đích là làm cho ư nghĩa của câu mạnh hơn, khẳng định hơn, rơ ràng hơn, pha thêm ít nhiều sự phẫn nộ ở trong. Những chữ đó thường không được viết xuống, chỉ thường xuất hiện trong văn nói.
Trên bức tường, hai ḍng chữ viết bằng sơn đỏ, một của mấy sinh viên, một của một người đàn ông trung niên, nhưng cả hai đều là nhũng thông điệp chính trị.
Hoàng Sa Trường Sa là của Việt Nam.
florida80
08-07-2019, 20:21
Đéo phải của Tầu.
Câu của các sinh viên được câu của người bộ đội từng đánh nhau với Tầu đă được làm cho mạnh hơn, quyết liệt hơn, và dễ hiểu hơn với những người dân quê ở cái vùng gần biên giới Việt Trung đó.
Chuyện xẩy ra đă mấy năm không biết những hàng chữ đó có c̣n không, hay đă bị bọn tay sai của Tầu cạo đi rồi. Nhưng tôi tin là c̣n, v́ một người đàn ông khác đă hứa với mấy sinh viên rằng nếu có ai xóa những chữ ấy đi th́ anh ta sẽ viết lại v́ anh là người làm đường ở đó.
Lời nói của anh nghe đầy giọng của Phùng Quán:
"...Bút giấy tôi ai cướp giật đi
Tôi sẽ dùng dao viết văn trên đá."
Như vậy, nếu những hàng chữ ấy bị bôi xóa đi, th́ nó sẽ được viết lại.
Có điều là nhà cầm quyền không bắt... bức tường đem nhốt như đă nhốt ông Điếu Cầy chỉ v́ ông đă khẳng định bằng một câu tương tự về Hoàng Sa và Trường Sa.
Có giỏi th́ lôi bức tường ra ṭa coi nào?
florida80
08-08-2019, 21:29
Biên Giới Mong Manh - Nguyễn Văn Tới
H́nh ảnh gây sốc của thi thể hai cha con người di cư Trung Mỹ tại ḍng sông Rio Grande ở biên giới Mexico - Mỹ. Ảnh: AP.
Khi nói về biên giới, ai cũng nghĩ đến lằn ranh chia đôi giữa nước này với nước kia, mà ít ai nghĩ đến cái biên giới giữa cái sống và cái chết, giữa sự tự do và tù tội, giữa thời gian và không gian, và c̣n rất nhiều những biên giới khác nhau hữu h́nh và vô h́nh. Có những biên giới mà tôi đă đi qua rất dễ dàng khi du lịch hay đi công tác qua các lục địa khác nhau. Lại có những biên giới khi vượt qua đă để lại trong tôi những khắc khoải, thổn thức sâu đậm, không dễ ǵ quên và nó cứ sống lại mỗi khi tôi nghe, thấy, hoặc đọc được trên tin tức hay truyền h́nh hằng ngày.
Thập niên 80 ở Việt Nam, biên giới của Sống hay Chết và của Tự Do hay Tù Tội là những chuyến vượt biên đường biển âm thầm mà dữ dội với những tin vui lẫn tin chết chóc bay về các gia đ́nh c̣n ở trong nước. Cũng cái biên giới mong manh đó, ngày nay đang lập lại ở phía Nam nước Mỹ, đang nóng lên từng ngày nơi bức tường ngăn cách mà những di dân Nam Mỹ đang kiếm đường vượt qua để đi về phía Bắc mà họ gọi là El Norte hay Đường về phương Bắc (The North).
Mới đây, vào cuối tháng 6 năm 2019 một thảm kịch đau ḷng xảy ra tại tại con sông Rio Grande (nghĩa là Sông Lớn) đă làm bàng hoàng người dân hai bên bờ đất nước. Con sông ranh giới giữa 2 nước Mễ và Mỹ, gần thị trấn Brownsville, tiểu bang Texas. H́nh ảnh xác hai cha con nằm úp mặt xuống nước, bé gái được kẹp bên trong lưng áo thun bố, cánh tay của đứa bé chưa đầy 2 tuổi này vẫn quàng qua cổ cha như cố bám vào sự che chở cuối cùng. Bức h́nh đă làm rung động sâu sắc và chạm đến từng con tim của nhân loại khiến người ta phải đặt lại vấn đề lương tâm và ḷng nhân đạo của con người(1).
Con sông này bắt nguồn từ tiểu bang Colorado, từ trên dăy núi Rocky Mountains, chảy ngang qua tiểu bang New Mexico, xuôi Nam xuống đến tiểu bang Texas, rồi đổ ra vùng biển Gulf of Mexico. Tổng cộng chiều dài khoảng 1900 miles. Được coi là ranh giới tự nhiên giữa Mỹ và Mễ Tây Cơ, gịng sông này nước chảy xiết, ḷng sông rộng, những khúc hẹp nhất (khoảng 100-150 ft.) được những “coyote”, người đưa lậu dân vượt biên, dùng thuyền nhỏ đưa người qua sông, hoặc những người trẻ, khỏe mạnh, thường tự ḿnh bơi qua để vào nước Mỹ. Ca nô của lực lượng biên pḥng Mỹ thường xuyên đi tuần nhưng cũng không thể kiểm soát được hết mọi nơi.
Hơn ai hết, v́ từng là người tỵ nạn, tôi xúc động đến bàng hoàng. Tôi nh́n thấy trong bức h́nh đó cái biên giới mong manh giữa cái sống và cái chết của con người. Không biết người cha trẻ từ El Salvador này nghĩ ǵ khi chỉ c̣n vài sải tay nữa, anh và con gái sẽ chạm được bến bờ tự do ở bên kia sông, trước khi đuối sức bị gịng nước cuốn đi. Con sông là một biên giới giữa tương lai đầy hứa hẹn và quá khứ nghèo khổ, bạo lực mà cha con anh bỏ lại sau lưng.
florida80
08-08-2019, 21:30
Tôi như nghe và thấy h́nh ảnh người cha trẻ đang ngụp lặn, tuyệt vọng chiến đấu với gịng nước chảy xiết, dùng hết sức b́nh sinh, nhét con ḿnh vào bên trong lưng áo dặn ḍ phải bám chặt cổ cha, đừng buông tay nghe con. Con chào đời trong nhọc nhằn nước mắt yêu thương của cha mẹ, cha sẽ đưa con đến bến bờ b́nh yên. Dù gịng đời, gịng nước nổi trôi, dù thân phận con người bấp bênh, cha vẫn luôn là chỗ dựa để con nương vào, cùng cha đi đến cuối cuộc đời, con nhé.
Đoạn cuối của cuộc hành tŕnh, hai cha con người di dân măi măi vẫn không đến được bến bờ bên kia, người ta t́m thấy thi thể của họ dật dờ ở bên này biên giới, cạnh đám lau sậy thưa thớt ven bờ sông. Theo lời kể của người vợ, anh đă đưa con gái an toàn qua bên kia bờ, định trở lại để tiếp tục đưa vợ qua; đứa bé gái, v́ sợ hăi tưởng bị cha bỏ, chạy trở lại xuống sông rồi bị nước cuốn đi. Anh vội lao theo để cứu con. Thế là cả một giấc mơ chưa trọn đă bị gịng nước cuốn trôi, đem theo cả cái biên giới mong manh gia đ́nh anh tưởng sắp sửa chạm tới.
Vẫn trong tôi chưa phai, ngày chiếc tàu Berge Helene, một tàu chở bột ḿ của Na-Uy đang trên đường đến Saudi Arabia, sau khi ra tay cứu vớt, họ đă đưa chúng tôi vào hải cảng Singapore. Chính phủ nước này từ chối không cho chúng tôi lên bờ dù con tàu được phép cặp bến. Họ thông báo trại tỵ nạn đă đóng cửa, rồi gởi đến một toán cảnh sát biên pḥng với súng lăm lăm trên tay, mắt lúc nào cũng nh́n về chiếc tàu để chắc chắn rằng không ai trong chúng tôi có thể t́m cách đặt chân lên đất nước họ.
Khi ánh nắng chiều nhạt dần, không khí mát dịu lại, cả tàu chúng tôi đổ ra boong nh́n xuống cảng Singapore đèn đuốc sáng rực, xe cộ qua lại như mắc cửi, với cặp mắt thèm thuồng cái tự do vô cùng b́nh thường ấy. Biên giới ngay trước mặt mà h́nh như rất xa, chỉ vài mươi thước mà chúng tôi không thể nào đặt chân lên được. Những con người của thế giới tự do dưới kia, họ vẫn vô tư, từng đôi nắm tay nhau đi dạo trên bến cảng. Vài em bé vẫn hồn nhiên chạy đùa trong công viên bên kia đường.
Cả đêm, tôi và những người bạn cùng ghe, ngồi trên boong tầu với điếu thuốc cháy đỏ trên môi, mắt nh́n xuống đường phố mà như không thấy ǵ, với một tâm trạng ngổn ngang tơi bời. Năm đó (1989) các trại tỵ nạn Đông Nam Á đă và đang đóng cửa mà chúng tôi không biết, vẫn c̣n bám víu vào ḷng nhân đạo của thế giới đối với thuyền nhân tỵ nạn. Số phận 48 người chúng tôi đang nằm trong tay chính phủ Singapore, như tử tù dưới tay ông quan ṭa, sống chết do họ quyết định.
Chỉ khi bị cướp mất sự tự do, quyền được sống, chúng tôi mới biết trân quư tất cả những ǵ ḿnh vừa đánh mất. Để trốn chạy bạo quyền, chúng tôi liều chết ra đi, vượt bao hải lư, đến được một đất nước dân chủ, hít thở không khí tự do chung với họ mà vẫn không được quyền bước vào. Cái giá của tự do thật không dễ dàng chút nào! Chúng tôi thẫn thờ, bất lực nh́n cái biên giới bi hài của chính chúng tôi, một nhóm người vừa bỏ nước ra đi, sẽ lang thang lưu đày trong sự im lặng nhẫn tâm của loài người.
Sáng hôm sau, một phái đoàn gồm nhiều người ăn mặc rất đẹp bước lên tàu, họ đại diện cho cao ủy liên hiệp quốc về người tỵ nạn, lên tàu vấn an và đem một số tặng phẩm đến cho chúng tôi, đặc biệt cho trẻ em và phụ nữ. Trong đoàn có 2 người thông dịch viên Việt Nam, một nam và một nữ. Đầy vẻ tự tin, da dẻ hồng hào, không c̣n ǵ sót lại của một thuyền nhân tỵ nạn, họ cho biết họ cũng là người vượt biển Việt Nam trong trại tỵ nạn Singapore, đang chờ ngày lên đường định cư ở nước thứ ba.
florida80
08-08-2019, 21:31
Cả hai đều ăn mặc rất đẹp, hợp thời, và thơm phức “mùi”văn minh, mùi của sự tự do so với những khuôn mặt ngơ ngác, khắc khổ, và những bồ quần áo nhăn nhúm trên cơ thể hôi hám của chúng tôi. Họ đứng đó cười nói với chúng tôi mà sao nghe xa lạ quá. Họ như đến từ một thế giới khác. Cùng tiếng nói, cùng dân tộc mà như bị ngăn cách bởi một bức tường vô h́nh, mong manh nhưng không chạm tới được, một biên giới mà mới đây không lâu, họ vừa vượt qua một mốc thời gian “trước khi đóng cửa”, và chúng tôi “sau khi đóng cửa”. Họ đă lột xác khi bước qua ngưỡng cửa của thế giới tự do, trong khi chúng tôi vẫn c̣n lay hoay trong biên giới của lưu đày, và lạc hậu.
Khi biết không thể nào thuyết phục được chính phủ Singapore, thuyền trưởng tàu Na-Uy liên lạc với chính phủ của ông ta, xin đất nước Bắc u này hăy đón nhận chúng tôi. Đồng thời ông cũng xin Singapore cho chúng tôi tạm dung, công ty của ông sẽ trả tiền cho thời gian chúng tôi ở trại tỵ nạn, sau đó sẽ đón chúng tôi đến đất nước Na-Uy.
Tàu phải chờ thêm 1 ngày nữa để đợi quyết định chính thức của hai quốc gia về số phận của chúng tôi. Cuối cùng, giờ “phán xét” lên thiên đàng hay xuống địa ngục cũng đến, chính phủ của cả hai nước không muốn nhận thêm người tỵ nạn. Ḷng nhân đạo của con người đă cạn và trái tim của họ đă đóng cửa. Chúng tôi phải rời Singapore ngay chiều nay, tiếp tục trở ra biển khơi.
Để lại sau lưng ánh đèn rực rỡ của hải cảng Singapore mà ḷng nặng trĩu âu lo, chúng tôi nh́n ra mênh mông phía biển, trời tối đen, mịt mù như tương lai của chúng tôi ở phía trước. Tàu chạy một hồi lâu, ông thuyền trưởng xuất hiện với một nụ cười tươi tắn rất khác với khuôn mặt lo âu hai hôm nay, ông thông báo “có tin vui trong giờ tuyệt vọng”, trại tỵ nạn Philippines c̣n mở cửa.
Tin vui như những giọt nước Cam Lồ tưới lên những đôi môi rạn nứt, khô cằn. Ông đă mang lại cho chúng tôi một sự hồi sinh và cả một trời hy vọng mà chúng tôi tưởng không c̣n nữa. Ông cho biết vừa liên lạc và mướn được một chiếc tàu hàng Pháp để chở chúng tôi đến thẳng Philippines, c̣n tàu của ông phải tiếp tục cuộc hành tŕnh để không bị trễ hẹn thêm với khách hàng.
Nửa đêm hôm đó, hai tàu cặp vào nhau ở một điểm “Rendez-vous” giữa biển khơi. Trời đổ mưa và sóng khá to, nên chúng tôi được chuyển qua tàu bên kia thật là vất vả. Nhiều người lại ói mửa đến mật xanh v́ tàu Pháp là một tàu chở hàng rất nhỏ so với chiếc tàu chở bột ḿ khổng lồ của Na-Uy. Chúng tôi nằm la liệt trong khoang chứa hàng, và hơn 1 ngày sau, tàu cặp bến Puerto Princesa, Philippines.
florida80
08-08-2019, 21:31
Chúng tôi vui mừng chưa được bao lâu th́ 10 ngày sau đó chính phủ Philippines cũng tuyên bố chính thức đóng cửa trại tỵ nạn PFAC. Lần này cái lằn ranh thời gian, lại một lần nữa lại giăng lên ngăn chia những đồng bào của tôi, những người đến trại sau ngày đóng cửa. Họ bị cách ly trong một hàng rào kẽm gai để chờ làm giấy tờ phân loại PA (Philippines Asylum) và PS (Philippines Screening).
Những người tỵ nạn khốn khổ, trong đó có những người anh, người chị, người em, cha mẹ, vợ chồng, và con cái, khi nhận ra gia đ́nh ḿnh đang ở ngoài hàng rào cách ly, chỉ biết hoang mang, ngơ ngác nh́n nhau với những cặp mắt đỏ hoe, ngấn lệ. Có những người yêu nhau trước ở Việt Nam, mà người đi trước, kẻ đi sau, cũng chỉ ngậm ngùi t́m tay nhau qua hàng rào kẽm gai. Cái biên giới không gian rất gần, bàn tay nắm được bàn tay, nh́n thấy nhau mà cái biên giới thời gian sao mà cách xa nhau diệu vợi. Giữa hai người bây giờ là một lằn ranh vô h́nh của việc thanh lọc những người không may mang số PS.
Chúng tôi thực sự biết ơn và suốt đời ghi tạc tấm ḷng của vị thuyền trưởng người Na-Uy đă v́ những người tỵ nạn chúng tôi, những người xa lạ, không cùng chủng tộc, ngôn ngữ; ông đă đưa cánh tay ra cứu vớt chúng tôi, trong khi những người cùng tiếng nói, màu da, mang tiếng là đồng bào đă ra tay tận diệt người dân của họ, đẩy chúng tôi đi t́m cái chết ngoài biển khơi.
Sau này, nhờ internet, rồi qua ṭa đại sứ Na-Uy ở Washington DC, tôi liên lạc được với ông. Lần đầu gọi phone cho ông, giọng xúc động, tôi chỉ nói được hai chữ cám ơn ông măi măi và măi măi. Tôi có hỏi hai ngày đậu ở cảng Singapore, chắc ông và công ty thiệt hại số tiền đến khoảng trên dưới $200,000.00 phải không? Ông chỉ nhỏ nhẹ khuyên tôi đừng bận tâm hay lo lắng, v́ mọi chuyện đă là dĩ văng, hăy tập trung cho tương lai.
Vâng, chúng tôi đă và vẫn đang tập trung cho tương lai của chúng tôi và các thế hệ con cháu chúng tôi bằng cách làm việc chăm chỉ, ḥa nhập vào đời sống ở đất nước tươi đẹp này. Chúng tôi phá vỡ được những biên giới ngăn cách về khác biệt văn hóa và thành kiến chủng tộc để có được một cuộc sống tốt hơn nơi quê hương thứ hai này.
Chúng tôi tin vào nước Mỹ v́ chúng tôi có những ước mơ cháy bỏng và v́ chúng tôi có cơ hội để biến những ước mơ đó thành sự thật. V́ thế chúng tôi có cái nh́n bao dung, luôn trân trọng ước mơ của tất cả những người di dân khác, những người bị chà đạp bởi độc tài, bạo lực, không có cơ hội sống một đời đúng nghĩa. Nhà thơ nổi tiếng Khalil Gibran, người Lebanese, đă viết: Cuộc sống không có tự do là một thể xác không có tâm hồn. Life without Liberty is like a body without a Spirit.
Nước Mỹ trở nên vĩ đại và tuyệt vời là do sự kết hợp của nhiều sắc tộc di dân khác nhau làm nên một quốc gia cường thịnh ngày nay. Đừng quá tự hào cho rằng ḿnh xứng đáng hơn những dân tộc khác v́ ḿnh phải vượt biển trên những con thuyền mong manh, đối diện với sóng to gió lớn, nhiều rủi ro hơn. Bất cứ di dân nào cũng là những con người khát vọng tự do, họ t́m kiếm một cơ hội đổi đời trên một vùng đất mới, một xứ sở an b́nh với ước mong sẽ không c̣n bạo lực và nghèo đói triền miên đe dọa lên gia đ́nh họ. Họ đang cố vượt qua những cái biên giới mong manh đó, những biên giới tưởng gần mà hóa ra rất xa
florida80
08-08-2019, 21:33
Quanh Đi Ngó Lại, Chỉ Tui Với Bà - Nguyễn Thượng Chánh
Thấm thoát mà ḿnh đă nghỉ hưu được 6 năm rồi.
Ai cũng vậy, làm việc đến một tuổi nào đó th́ cần nên nghỉ. Tuy luật không bắt buộc ḿnh phải nghỉ nhưng thông thường th́ thiên hạ nghỉ khi họ được 65 tuổi. Đây là tuổi được xem là già, và được luật pháp cho lănh tiền cao niên pension du Canada hay old age pension. Tuy không nhiều nhưng có vẫn c̣n hơn không.
Thế hệ baby boomer nay đều bước hết qua ngưỡng cửa 60-65 tuổi, nên kẻ trước người sau đă bắt đầu nghỉ hưu rồi..
Đây là một giai đoạn mới vô cùng quan trọng trong cuộc đời của mỗi người.
Đi du lịch
Điều kiện là cần phải có sức khỏe và có “chút đỉnh” tiền.
Đi du lịch xa là cái mode thường thấy nhất trong mấy năm đầu khi vừa mới nghỉ hưu.
Theo nhiều cụ kinh nghiệm, th́ mấy năm đầu lúc vừa mới nghỉ th́ thiên hạ có khuynh hướng đi du lịch ào ào.
Từ 75 tuổi trở đi th́ họ bắt đầu thấm đ̣n, sức khỏe yếu đi, hay mỏi mệt bất tử, nên sự hăng say du lịch của buổi đầu cũng dần dần giảm theo năm tháng.
Các tours du lịch xa có guide hướng dẫn rất được giới cao niên ưa chuộng v́ tiện lợi và rất khỏe. Ngược lại, tụi trẻ th́ thích được tự do quyết định nên chuộng giải pháp mướn xe, muốn chạy đâu, viếng đâu tùy thích.
Hầu như không ít bà con ḿnh, đặt ưu tiên chuyện về Việt Nam trong chương tŕnh du lịch của họ… Kế là qua Mỹ hoặc qua các nước Âu Châu, trước là đi chơi và sau là ghé thăm bà con hay bạn bè một thể.
Có nhiều người đi tours Trung Quốc, đi hành hương Ấn Độ, v.v...
Bạn bè chí thân thường rủ nhau đi du lịch chung cho vui.
Người th́ đi tours nghỉ mát tại các resort ở Mexico, Cuba hoặc các đảo vùng Caribbean, v.v…
Tùy theo mùa, giá cả có khác nhau. Trung b́nh, nguyên trọn gói, bao vé máy bay khứ hồi từ Montreal, ăn ở một tuần trong hotel 4 sao của resort lối 1300- 1500$.
Nếu là mùa ế low season, giá có thể c̣n rẻ đi rất nhiều.
Người khác th́ theo tours du thuyền cruise trong một tuần lễ tại vùng biển Caribbean. Ghé qua các đảo như Saint Martin, Sainte Croix, Saint Kitts, Virgin Islands, Grenada…
Có người đi tours vùng Nam Mỹ, Panama…hoặc tours vùng Hawaii, tours Alaska xem gấu trắng.
Các tours du thuyền vùng Caribbean, tàu chạy ban đêm cho tới sáng lúc 7 giờ là cập bến vào một đảo. 8 giờ sáng th́ bắt đầu cho du khách lên bờ chơi. Đi đâu th́ đi nhưng phài trở xuống tàu trước 5 giờ chiều.
Lối 80% du khách đều là các người cao tuổi.
Có người đi theo các tours du thuyền lâu nhiều tuần bên Âu Châu hay bên Á Châu. Mục đích để thăm viếng được nhiều xứ.
Du thuyền Princess Cruises ghé qua nhiều nước như Thái Lan, Singapore, Tp Hồ Chí Minh, Hong Kong, Tp Pusan Nam Hàn v,v…
Tours du thuyền có thể được xem là sang trọng và rất thích hợp cho lớp tuổi già.
Nhưng có một sự thật là đi đâu lâu ngày, khi trở về tới nhà ḿnh th́ vẫn cảm thấy khỏe ǵ đâu.
Được nằm ngủ trên cái giường của ḿnh hằng quen thuộc th́ không có ǵ sung sướng hạnh phúc cho bằng!
florida80
08-08-2019, 21:34
Mỗi ngày, hưu viên thường làm ǵ?
Sáng sáng, các ông thường hay đến mấy cái thương xá hay mấy tiệm cà phê b́nh dân ngồi chùm nhum với nhau đấu láo và ngó ông đi qua ḍm bà đi lại.
Các bà thường có thú đi la cà, đi tà tà, đi ṿng ṿng trong thưong xá. Hết tiệm nầy, đến tiệm khác, để rửa mắt windowshopping mà thôi. Vô tiệm, lấy cái nầy, rờ cái kia, ướm lên người, đeo vào cổ, lại xem kính, ẹo qua ẹo lại, rồi bỏ món hàng trở lại chỗ cũ cũng thấy sướng rồi.
Rửa mắt là một cái thú tiêu khiển của phụ nữ bất luận tuổi tác nhưng không phải là kiểu của bọn ńnh ông.
Khoa học nói rằng shopping là một cái thú của đàn bà để giúp họ thư giăn.. Vậy chúng ta nên thông cảm cho mấy bà.
Các ông th́ ngồi chờ vợ tại các ghế băng ngoài hành lang, ngắm cô đi qua bà đi lại, ngáp ngắn ngáp dài. Có ông th́ dọc sách, đọc báo… t́m ư gơ bài.
Cũng có một số ông thích hẹn ḥ nhau để tán gẫu ở những quán cà-phê, quán phở, v.v.
Có ông bạo hơn cũng như văn minh hơn, muốn tự thưởng ḿnh sau bao năm dài đăng đẳng làm việc vất vả, bằng những chuyến du lịch về Việt Nam trước thăm mồ mả ông bà, sau là nếu có thể giúp các em thoát cảnh nghèo đói để đổi đời mà cả hai đều có lợi.
Nội cái được cô gái gọi ḿnh bằng anh xưng em ngọt như đường phèn cũng thấy sướng tê cả người và được trẻ lại ít nhứt cũng 30 tuổi rồi.
Nghe nói với số tiền trợ cấp hưu pension hay tiền già 1000$ một tháng bên nầy, nhưng về bển th́ tha hồ mà ăn chơi phè phỡn, dư sức…nổ.
Tổ chức cuộc sống cho có ích lợi
Phần đông đa số người già nghỉ hưu rất rảnh rỗi.
Tập thể dục thể thao như chạy bộ jogging, đi bộ; tập tài chi dưỡng sinh, khí công, aerobic; đánh cờ tướng hay chơi golf, đánh tennis, đánh ping-pong, vân vân.
Việc giữ hộ cháu nhỏ trong ṿng đôi ba ngày cũng là một niềm vui cho các bậc ông bà.
Một số cụ lo xa, quan tâm đến việc tu hành cũng như việc thiền định để t́m sự an lạc cho tinh thần cũng như để chuẩn bị cho kiếp sau, vân vân.
Có người cảm thấy quá nhàn rỗi…
Không biết làm ǵ trong ngày, hết đứng th́ ngồi, ra vô, đi tới đi lui, ngó trước ngó sau, hết ngồi rồi nằm.
Vào pḥng nghiền ngẫm internet, chốc chốc lại check email.
Xong ra salon mở ti-vi.
Đọc báo th́ đọc hết tờ nọ đến tờ kia, lướt qua tin xe cán chó, đến các mục quảng cáo bán nhà, sang nhà hàng, sang tiệm nails…Kế đến là mục gỡ rối tơ ḷng tḥng. Riêng mục t́m bạn bốn phương, thấy nhiều phụ nữ đầy đủ “công dung ngôn hạnh” mà sao số lại cô đơn hẫm hiu vậy cà, thấy tội nghiệp họ quá!
Rồi chơi luôn tất cả các tin vui lẫn tin buồn, kể cả cáo phó phân ưu. Nghĩ quẩn không biết chừng nào tới phiên…ḿnh đây? Các bạn có để ư không? Có cái lạ, vài năm gần đây tui ít thấy có báo nào đăng tin vui, chia mừng đám cưới cả, nhưng ngược lại hầu như cứ 1-2 tuần là tờ Thời báo Canada có đăng cáo phó.
Có người lấy phone gọi đầu nầy đầu nọ, nói chuyện tầm xàm bá láp cho đở buồn.
T́nh trạng nầy mà kéo dài, dám khiến nhiều cụ dễ bị rơi vào sự buồn chán hay trầm cảm lắm!
Có cha th́ suốt ngày lo gơ bài đăng báo chùa cho đở buồn, và để đầu óc khỏi nghĩ quẫn dám bị bệnh tâm thần lắm.
florida80
08-08-2019, 21:34
Gặp lại bạn bè
Bạn bè lâu ngày gặp lại vợ chồng tác giả th́ thường hay hỏi những câu đại loại như sau:
- Lúc rày nghỉ có khỏe không? Khỏe chớ!
- Lúc này nghỉ rồi làm ǵ? Không có làm ǵ hết, nghỉ mà!
- Có đi đâu chơi không? Có khi đi, có khi không!
- Có đi về Việt Nam chưa? Dà, tui chưa có tính lúc nầy!
- Có đi làm thiện nguyện không? Dạ có, làm từ lâu rồi, giữ cháu đó!
- Có làm công việc ǵ khác không? Có chớ, nhiều việc không tên, nhớ hổng hết!
- Nghỉ ở nhà có chán không? Đâu c̣n th́ giờ dư đâu mà chán!
- Nghỉ ở nhà có thường bị bả đ́ không? Anh sao tui vậy mà!
- Nghỉ ở nhà, ổng thường làm cái ǵ? Dà thưa lúc nào? sáng hay tối? cũng giống như mấy ông khác vậy thôi!
- Sao cũng c̣n trẻ (?) hoặc job thơm (?) mà nghỉ chi cho uổng vậy! Thôi đi, bộ xỏ ngọt người ta hả!
Bao nhiêu câu hỏi trên cũng đủ nói lên tâm trạng lo lắng chung của mọi người trước viễn tượng về hưu.
Mỗi người mỗi hoàn cảnh khác nhau, không ai giống ai hết.
Có người phải nghỉ hưu v́ hăng đóng cửa, v́ bị mất việc, v́ vấn đề sức khoẻ hay cũng v́ hoàn cảnh bắt buộc…
Tóm lại, những điểm lo lắng chung của mọi người mà tác giả nhận thấy quan trọng chính là ở ba điểm như sau:
1/ quan hệ giữa vợ chồng
2/ sức khỏe
3/ tiền bạc
Giai đoạn “tang chế” sau khi nghỉ hưu
Ai cũng phải trải qua một giai đoạn buồn chán v́ phải thay đổi nếp sinh hoạt thường ngày từ mấy chục năm nay lúc c̣n đi làm. Thời gian nầy dài hay ngắn tùy theo người.
Các nhà tâm-lư-học gọi đây là giai đoạn “tang chế” (période de deuil), nghĩa là hưu-viên cảm thấy mất mát một cái-ǵ-đó mà ḿnh hằng quen thuộc trong đời sống.
Trong thời gian nầy, họ rất dễ bị rơi vào t́nh trạng trầm cảm.
Nếu t́nh trạng nầy kéo dài th́ cần phải đi tham khảo ư kiến của bác sĩ.
Tại sao có người sợ nghỉ hưu?
- Có người đă đủ tuổi về hưu nhưng không muốn nghỉ v́ c̣n quá yêu...công việc hay ghiền việc (workaholic)!
- Có người muốn nghỉ hưu nhưng phải ráng cày v́ họ c̣n phải nuôi con ăn học thêm một vài năm nữa!
- Có người vẫn c̣n duy tŕ sự làm việc, nhưng chỉ làm bán thời gian (part time) hoặc chỉ làm một hay hai ngày trong tuần!
- Có người đă nghỉ hưu, nhưng sau đó trở vô xin làm việc lại!
Ngoài ra, cũng c̣n nhiều lư do phức tạp khác…
“Tui sợ ở nhà hoài sanh bệnh” hoặc
“Tui cũng muốn nghỉ lắm nhưng sợ ở nhà không có ǵ làm, chán lắm”
Đây là những câu tâm t́nh mà người gơ thường hay nghe các bạn đàn ông nói.
Phải chăng đó là những lư do thật sự?
Nhưng cũng không hiểu tại sao dân chúng lại phản đối dữ dội khi chính phủ sở tại muốn kéo dài tuổi làm việc ra thêm nữa, thí dụ như bên Pháp?
C̣n ở Canada, chấp nhận cho nghỉ hưu hiện nay là 65 tuổi, nhưng sẽ tăng lên 67 tuổi trong vài năm tới.
Báo Tây có nêu những lư do tại sao một số người vẫn c̣n muốn tiếp tục đi làm mặc dù họ đă tới tuổi cần hưu trí rồi, trong đó có hai lư do chính là:
- ông anh sợ phải ở nhà thường xuyên với bà chị (?)
- kinh tế, tài chánh khó khăn nên cần phải đi làm thêm để kiếm thêm chút đỉnh cho bả vui (?).
Có bạn th́ thành thật hơn: “tui ngại ở nhà v́ phải chạm mặt thường xuyên với bà xă quá. Sợ gây lộn tối ngày, sợ chiến tranh lạnh quá”.
Vấn đề nầy là một sự thật mà ai cũng phải đành chịu thôi. Chạy đâu cho khỏi!
Nhưng gần đây báo chí Mỹ có nêu một…tin mừng. Không biết có nên tin hay không?
Tin mừng cho những cặp vợ chồng khắc khẩu: “Căi nhau sống lâu”
Căi nhau thường xuyên để xả bớt xú bắp rất tốt cho sức khỏe tâm thần và sẽ sống rất lâu để mà căi với nhau cho tới ngày xuống lỗ (?) Hi hi hi!
Spouses who fight live longer!
In the current study, the authors suggest a combination of factors to explain the higher mortality for couples who don't express their anger. These include "mutual anger suppression, poor communication (of feelings and issues) and poor problem-solving with medical consequences," they write in the January issue of the Journal of Family Communication.
http://www.livescience.com/4814-spouses-fight-live-longer.html
Trong các khóa học hướng dẫn coaching “chuẩn bị nghỉ hưu” (pre-retirement courses) cho nhân viên nhà nước hoặc cho các công ty, các thuyết tŕnh viên là các nhà tâm-lư-học thường nêu cái vấn nạn nầy lên để chúng ta đừng ngạc nhiên lúc phải ở nhà thường trực với người hôn-phối của ḿnh.
Ai cũng vậy cả! Chạy đâu cho thoát bạn ơi! Ai biểu ham.
Quand đi ngó lại, chỉ tui với bà
Nhưng nếu suy nghĩ cho tận cùng, th́ c̣n đôi bạn cũng vẫn c̣n thấy ḿnh may mắn và hạnh phúc hơn rất nhiều, đúng không các lăo ông lăo bà?
*Thơ con cóc
Chiều chiều về tới cổng nhà,
Nhà tui trông ngóng từ nhà ngó ra.
Nghỉ hưu lẩn quẩn quanh nhà,
Quanh đi ngó lại, chỉ tui với bà.
florida80
08-08-2019, 21:35
Thường Xuyên Căi Cọ Với Người Thân Làm Tăng Nguy Cơ Tử Vong
Một nghiên cứu từ Đan Mạch cho thấy những người thường xuyên căi vă với gia đ́nh hay bạn bè, hoặc quá lo lắng cho những người thân yêu của họ có nguy cơ chết sớm ở độ tuổi trung niên gấp ba lần so với những người ít tranh căi hơn.
Các nhà nghiên cứu cũng phát hiện ra nam giới thất nghiệp tỏ ra đặc biệt dễ bị ảnh hưởng bởi stress do những va chạm thường xuyên với bạn bè và gia đ́nh.
"Thỉnh thoảng xảy ra căi cọ là chuyện b́nh thường, nhưng lúc nào cũng trong t́nh trạng đó th́ hết sức nguy hiểm", nhà nghiên cứu Rikke Lund, phó giáo sư y tế xă hội học thuộc đại học Copenhagen cho biết. Gần 10.000 người đàn ông và phụ nữ độ tuổi 36-52 đă tham gia vào nghiên cứu, được khởi động vào năm 2000. Họ được hỏi những câu hỏi về các mối quan hệ xă hội thường ngày của ḿnh, mức độ xảy ra mâu thuẫn giữa họ với bạn đời, con cái, bạn bè hay hàng xóm, cũng như liệu họ có cảm thấy lo lắng hay đ̣i hỏi ǵ với bạn bè và người thân hay không. Qua nghiên cứu, cứ 10 người th́ có 1 người cho biết bạn đời hoặc con cái thường xuyên đ̣i hỏi hoặc khiến họ thấy không an tâm, và cứ 20 người th́ có 1 người cho biết thường xuyên căi cọ với bạn đời hoặc con cái.
11 năm sau, 196 người phụ nữ (tương đương 4%) và 226 người đàn ông (tương đương 6%) đă qua đời. Khoảng một nửa trong số này chết v́ ung thư, và số c̣n lại là do bệnh tim, tai nạn, tự tử và bệnh gan do lạm dụng đồ uống có cồn. Các nhà nghiên cứu phát hiện ra rằng, những người đă đề cập đến việc thường xuyên xảy ra mâu thuẫn với những người khác trong đời sống xă hội của họ có nguy cơ tử vong cao gấp 2-3 lần trong suốt thời gian nghiên cứu so với những người ít có mâu thuẫn hơn. Những người bày tỏ sự lo lắng hoặc đ̣i hỏi với bạn đời hoặc con cái cũng có nhiều hơn 50-100% nguy cơ tử vong. “Lo lắng cho người khác chứng tỏ chúng ta yêu thương và quan tâm đến họ. Nhưng điều này không tốt cho sức khỏe khi nó chiếm hết thời gian của bạn", phó giáo sư Lund cho biết. Kết quả nghiên cứu được đưa ra khi các nhân tố khác ảnh hưởng tới nguy cơ tử vong được kiểm soát như giới tính, tuổi tác, việc làm, tầng lớp xă hội, tiền sử bệnh tật nghiêm trọng.
florida80
08-08-2019, 21:36
Sự căng thẳng thường xuyên trong các mối quan hệ xă hội nhiều khả năng làm tăng nguy cơ tử vong của con người theo nhiều cách khác nhau. Các nghiên cứu trước đây đă đề cập đến mối liên hệ giữa căng thẳng trong quan hệ xă hội và sức khỏe, và một số đă chỉ ra tỷ lệ mắc bệnh tim cao hơn ở những người hay chịu áp lực hoặc quá lo lắng bởi các quan hệ xă hội. Những người thường xuyên bị áp lực có xu hướng thực hiện các hành vi có hại cho sức khỏe như hút thuốc và nghiện rượu, hoặc trở nên phiền muộn và bị béo ph́.
Những yếu tố này sẽ làm tăng nguy cơ tử vong sớm của họ. Các nhà nghiên cứu cũng phát hiện ra rằng sự thất nghiệp làm gia tăng sự căng thẳng trong các mối quan hệ xă hội. Những người thất nghiệp có nguy cơ chết sớm cao hơn những người cũng trải qua căng thẳng tương tự nhưng đă có việc làm.“Việc trải qua những mối quan hệ xă hội căng thẳng có thể gây ra những triệu chứng trên cơ thể như tăng huyết áp. Các triệu chứng này là một phần lời giải thích cho mối liên hệ giữa sự căng thẳng và khả năng tử vong sau đó 10 năm", nghiên cứu cho biết.
Sưu tầm
at 5:29 PM
florida80
08-08-2019, 21:37
Tự Tri
Namo Sakya Muni Buddha
... Đối với chúng ta đang c̣n là những phàm phu, bản chất chúng ta vốn yếu đuối cả về trí tuệ lẫn thể xác, v́ vậy, khi một việc bất hạnh, phiền năo xảy ra, chúng ta như người bị trúng hai mũi tên độc: thân ta đau đớn và tâm ta cũng đau đớn. Muốn nhổ mũi tên độc trong thân, chỉ cần có thầy hay thuốc tốt là ta có thể lành bệnh, nhưng muốn nhổ mũi tên độc trong tâm thật vô cùng khó khăn, đ̣i hỏi chúng ta phải có một sức mạnh tinh thần phi thường, sức mạnh ấy phát xuất từ trí tuệ.
Do đó, muốn có trí tuệ, ta phải biết thân cận với người có trí để nghe pháp, tuỳ pháp và hành pháp.
Nhờ nghe pháp nhiều, tâm trí ta ngày càng được soi sáng, ta hiểu được “Lư Duyên Khởi”, sinh ḷng tin vào “Phật, Pháp, Tăng”. Ta cố gắng giữ ǵn giới luật, hộ tŕ các căn, sống thiểu dục tri túc, chế ngự không cho tham ái khởi lên, giữ vững chánh niệm tỉnh giác trong mọi sinh hoạt hằng ngày. Ta hiểu được nguyên nhân v́ sao ta có mặt trong đời, v́ sao ta gặp bất hạnh hay được sung sướng, v́ sao cùng là con người mà lại có muôn vàn sai khác cách biệt nhau. Tất cả đều do hành động của ta, do nghiệp của ta đă tạo trong quá khứ và hiện tại. - Bodhgaya monk
Thiền ngôn
Tâm của người hành thiền th́ không chạy đây đó. Nó nằm yên tại một chỗ.
Khi tốt và xấu, hạnh phúc và đau khổ đến, người hành thiền chỉ đơn thuần nhận biết mà không để chúng thấm ướt tâm. Nói cách khác người hành thiền không dính mắc vào cái ǵ cả.
Đừng cố gắng trở thành cái ǵ. Đừng nhẩy vào bất cứ chuyện ǵ. Cũng đừng là một thiền sinh. Đừng mong giác ngộ. Lúc ngồi th́ hăy ngồi. Khi đi th́ hăy đi. Chẳng nắm giữ ǵ mà cũng không chống đối ǵ cả... Hăy để mọi sự tự nhiên.
florida80
08-08-2019, 21:38
Ajahn Chah
Tự Tri
Nhiều lắm Phù Du sống một ngày
Đời ḿnh cũng rứa, có ai hay,
Diễm mộng đêm qua thành triệu phú
Thức giấc, bật cười.. vẫn trắng tay!
Nhà dẫu trăm gian ngủ một giường
Bạc vàng chất chứa ngập trong rương
Một cơn gió ác thành thiên cổ
Thần thức ngục tù trong vấn vương.
Dẫu ta quen biết đầy thiện hạ
Mấy kẻ quan hoài cho.. nén hương?
Tơ t́nh bao mối thành xa lạ
Ḿnh lẻ loi đi, Nghiệp dẫn đường.
Vô thường một sớm làm cây chổi
Quét lá mùa thu, quét mạng người.
Nếu hay vạn sự là mây nổi
Th́ giờ nắm níu hoặc buông lơi?
Nhiều lắm trăm năm một kiếp người
Đến rồi ai cũng phải Đi thôi.
Hăy sống sao cho đầy ư nghĩa
Để buổi xuôi tay miệng mĩm cười.. *:) happy
Thích Tánh Tuệ
Nếu bạn thích một bông hoa, đừng ngắt nó ra khỏi cành.
Bởi v́ nếu bạn ngắt nó, nó sẽ chết và không c̣n là bông hoa đẹp cho bạn ngắm nh́n nữa.
Yêu thương không phải sở hữu.
Mà yêu thương là trân trọng.
-- Osho--
Sưu tầm
florida80
08-08-2019, 21:39
Nhật Kư Truyền Cảm Hứng Cho Tâm Hồn
Khi bà của tôi, Zelda, qua đời cách đây vài năm ở tuổi 90,
bà để lại cho tôi một cái hộp có nhiều kỷ vật khác nhau trong ngôi nhà của bà mà bà biết khi lớn lên tôi sẽ quư trọng chúng qua năm tháng.
Trong số những kỷ vật này là một quyển nhật kư bọc bằng da cũ kỹ mà bà khéo đặt tên là
“ Nhật Kư Truyền Cảm Hứng Cho Tâm Hồn”
Nửa đời c̣n lại của bà, bà dùng quyển nhật kư này để ghi lại những ư tưởng,
tư duy, trích dẫn, lời bài hát và bất kỳ thứ ǵ làm bà xúc động.
Bà đọc những đoạn trích dẫn từ nhật kư cho tôi nghe trong khoảng thời gian tôi lớn lên, và tôi thường lắng nghe, đặt những câu hỏi.
Tôi thành thật tin rằng một phần của tôi hiện giờ là nhờ sự thông thái bà tặng cho tôi khi tôi c̣n nhỏ.
Hôm nay tôi muốn chia sẻ một vài trích đoạn truyền cảm hứng này với các ban.
Tôi cố hết sức ḿnh để phân loại, biên tập, và sắp xếp lại nội dung thành 12 điều truyền cảm hứng.
Hăy đọc nhé.
1. Hít vào tương lai, thở ra quá khứ. Bất kể bạn đang ở đâu hoặc bạn đang trải qua điều ǵ, hăy luôn luôn tin tưởng rằng có ánh sáng ở cuối đường hầm. Đừng trông mong, chiếm hữu, hay đ̣i hỏi.
Hăy cố gắng hết sức, kiểm soát những yếu tố bạn có khả năng kiểm soát, và hăy để mọi việc theo tự nhiên.
Bởi v́ một khi bạn thực hiện những ǵ bạn có thể, nếu việc đó có khả năng xảy ra, nó sẽ xảy ra, hoặc nó sẽ chỉ cho bạn bước kế tiếp cần tiến hành.
florida80
08-08-2019, 21:39
2. Cuộc sống CÓ THỂ trở lại đơn giản. Chỉ chọn tập trung vào một việc một lúc.
Bạn không cần phải làm tất cả cùng một lúc, và ngay lúc này. Hăy thở, an trú ở hiện tại, và làm hết sức ḿnh với những ǵ trước mắt.
Những ǵ bạn đem cho đời, chung cuộc, đời sẽ trả lại cho bạn thậm chí nhiều hơn gấp bao lần.
3. Hăy để người khác biết bạn như bạn đang là, hoặc không là ǵ cả.
Hăy nói lên sự thật cho dù giọng bạn run rẩy.
Hăy là chính ḿnh, bạn đặt một điều đẹp đẽ vào thế giới đă không có điều tốt đẹp ấy trước đó.
V́ thế hăy đi trên con đường của bạn một cách tự tin và không trông mong bất kỳ ai hiểu hành tŕnh của bạn, đặc biệt nếu họ không ở đúng vào nơi bạn đang đi.
4. Bạn không c̣n là người bạn đă từng và điều đó vẫn ổn.
Bạn bị tổn thương, bạn trải qua rất nhiều thăng trầm khiến bạn trở thành bạn của hôm nay.
Qua năm tháng, có rất nhiều sự việc xảy ra – những việc làm thay đổi cách nh́n của bạn, dạy bạn những bài học, và thúc đẩy tinh thần của bạn phát triển. Khi thời gian trôi qua, không ai có thể không thay đổi nhưng người ta sẽ vẫn nói với bạn rằng bạn đă thay đổi.
Hăy đáp lời họ “ Dĩ nhiên, tôi đă thay đổi.
Cuộc sống vốn là như thế. Nhưng tôi vẫn chính là tôi, chỉ mạnh mẽ hơn tôi trước đây một chút.”
florida80
08-08-2019, 21:40
5. Mọi việc xảy ra giúp tôi phát triển, mặc dù việc này rất khó nhận ra ngay lúc này.
Hoàn cảnh sẽ hướng dẫn bạn, hiệu chỉnh bạn, và hoàn thiện bạn theo thời gian. Cho nên dù bạn làm bất kỳ điều ǵ, hăy luôn giữ hy vọng.
Sợi chỉ nhỏ bé nhất sẽ cuộn vào mối buộc khó phá vỡ.
Hăy để hy vọng nếu bạn tin rằng có thể đây không phải là kết thúc câu chuyện của bạn
- rằng những con sóng biến đổi thậm chí sẽ đưa bạn đến bến bờ b́nh yên.
6. Đừng rèn luyện bản thân để giàu có, mà hăy rèn luyện bản thân để hạnh phúc.
Theo cách đó khi bạn già đi bạn sẽ biết giá trị của sự việc, chứ không phải là giá cả.
Cuối cùng, bạn sẽ nhận ra rằng những ngày tốt đẹp nhất là những ngày khi bạn không cần bất kỳ điều ǵ quá mức hoặc đặc biệt xảy ra làm bạn cười.
Bạn đơn giản quư trọng những khoảnh khắc và cảm thấy biết ơn, không t́m kiếm điều ǵ khác hơn nữa.
Hạnh phúc đích thực là như thế.
7. Quyết định để ḿnh lạc quan. Hăy hiểu rằng khi bạn khổ sở hoặc bất hạnh, điều tốt đẹp hơn được quyết định không bởi hoàn cảnh của bạn, mà bởi thái độ của bạn. V́ vậy hăy mỉm cười với những ai thường ghen tỵ hoặc gây tổn thương bạn, hăy chỉ cho họ biết họ đă bỏ lỡ điều ǵ trong cuộc sống và điều ǵ họ không thể lấy mất của bạn.
8. Hăy quan tâm gần gũi với những người bạn quan tâm.
Thỉnh thoảng khi một người thân yêu nói,
“ Tôi ổn ” là khi họ cần bạn nh́n sâu vào đôi mắt, ôm họ chặt, và hồi đáp, “ Tôi biết bạn không ổn.”
Và đừng quá buồn nếu một vài người dường như chỉ nhớ tới bạn khi họ cần bạn.
Hăy cảm nhận như một đặc ân rằng bạn giống như ánh đèn xuất hiện trong tâm trí của họ khi bóng đêm bao trùm cuộc sống của họ.
9. Đôi khi bạn phải để một người ra đi để họ có thể phát triển.
Bởi v́, qua khóa học cuộc đời họ, không phải những ǵ bạn làm ǵ cho họ, mà chính những ǵ bạn dạy họ tự làm cho bản thân sẽ giúp họ thành công
florida80
08-08-2019, 21:41
10. Đôi khi để có được kết quả bạn khao khát nghĩa là loại bỏ đi những người không xứng đáng với ḷng quan tâm và yêu mến của bạn.
Làm như vậy khiến bạn có chỗ cho những người giúp đỡ bạn trở thành chính bạn, một phiên bản tốt nhất của bản thân.
Việc này xảy ra dần dần khi bạn lớn. Bạn phát hiện ḿnh là ai , ḿnh muốn điều ǵ, và sau đó bạn nhận ra rằng những người bạn biết từ lâu sẽ không nh́n mọi việc giống như cách của bạn.
V́ thế bạn lưu giữ những kư ức tuyệt vời, nhưng thấy bản thân ḿnh tiến lên phía trước.
11. Tốt hơn khi nh́n lại cuộc sống và nói, “ Tôi không thể tin là tôi đă làm việc đó,” hơn là nh́n lại và nói,
“ Tôi ước ǵ tôi đă làm điều đó.”
Cuối cùng, dù thế nào đi nữa người ta sẽ phán xét bạn theo cách nào đó.
Cho nên đừng sống cuộc đời ḿnh với sự cố gắng gây ấn tượng cho người khác.
Thay v́ vậy hăy sống cuộc đời ḿnh gây ấn tượng cho chính ḿnh.
Hăy yêu bản thân đủ để không bao giờ hạ thấp tiêu chuẩn của bạn cho bất kỳ ai.
12. Nếu bạn đang t́m một kết thúc hạnh phúc và dường như không thể t́m ra, có lẽ đă đến lúc bắt đầu t́m kiếm một khởi đầu mới.
Phủi sạch bản thân và chấp nhận rằng bạn phải thất bại nhiều lần. Đó là cách bạn học.
Những người mạnh mẽ nhất ngoài kia – những người đă cười với những nghiệt ngă khó khăn nhất bằng nụ cười chân thật –
cũng chính là những người đă chiến đấu những trận chiến cam go nhất.
Họ đang mỉm cười bởi v́ họ đă quyết định rằng họ không để bất kỳ điều ǵ làm họ thất vọng,
họ đang tiến bước cho một khởi đầu mới.
Chúc các bạn một tháng 5 với thật nhiều hương hoa cỏ lạ , niềm vui và hạnh phúc tuyệt vời .
Thân ái
florida80
08-08-2019, 21:42
Lộn Số
Kịch xảy ra trong một pḥng ngủ. Hai vợ chồng (có thể là một người đàn ông và một người đàn bà, hay hai người đàn ông, hay hai người đàn bà – cách xưng hô sẽ thay đổi tuỳ theo trường hợp) đang ngủ th́ có tiếng điện thoại reo lúc 2 giờ sáng. Người chồng (C) nhấc điện thoại, người vợ (V) nằm im.
C: Hello…Hello?
(Cúp điện thoại, định ngủ tiếp)
V: Ai thế?
C: Không biết. Chẳng thấy nói ǵ cả. Cúp máy.
V: Sao lại cúp máy?
C: Chắc gọi lộn số.
V: Tại sao lại có người gọi lộn số vào giờ này nhỉ?
C: Người ta gọi lộn số giờ nào mà chẳng được.
V: Thế sao lại chọn số của ḿnh mà gọi lộn chứ?
C: Tôi không nghĩ là người ta chọn số của ḿnh mà gọi lộn. Người ta chỉ gọi lộn.
V: Chắc đây là ám hiệu quá.
C: Ám hiệu ǵ? Ai đưa ám hiệu?
V: Th́ “bạn” của ông chứ ai vào đây nữa.
C: Thằng cha đó đâu có phải là bạn tôi đâu mà bà nói vậy.
V: “Thằng cha” đó không phải là bạn ông?
C: Đúng thế.
V: Thế mà ông nói là không nói ǵ cả.
C: Đúng. Có nói ǵ đâu.
V: Thế tại sao ông lại biết là “thằng cha”?
C: Tôi có biết ǵ đâu.
V: Ông vừa mới nói, “Thằng cha đó đâu có phải là bạn tôi”.
C: Th́…nói vậy cho nó tiện thôi chứ đâu có phải là…đáng lẽ tôi phải nói là…”người ta…”…”Người ta không nói ǵ hết”.
V: Thế tại sao ông không nói như vậy?
C: Tôi đâu có biết…Nếu nói thế th́ đă không có chuyện với bà.
V: Có phải đây nẳm trong âm mưu của ông không?
C: Âm mưu ǵ?
V: Âm mưu làm cho tôi rối trí.
C: Làm sao tôi làm bà rối trí được chứ?
V: Dễ quá mà…Ông dùng chữ “thằng cha” trong khi thật ra đó là “con mẹ ”…Rồi ông lại đổi sang dùng chữ “người ta” để làm cho tôi rối trí…
C: Tôi bây giờ mới là người bị rối trí. Bà nói “Con mẹ” nào?
V: Làm sao tôi biết được. “Con mẹ” đó là bồ của ông mà.
C: Không có “con mẹ” nào hết. Chỉ có người ta gọi lộn số mà thôi.
V: Thế con mẹ đó có đẹp đẽ ǵ không?
C: Con mẹ nào?
V: Con mẹ bồ của ông chứ c̣n ai.
C: Bà ăn nói hàm hồ....làm ǵ có con mẹ nào....Người ta gọi điện thoại...lộn số...chỉ có thế thôi mà bà làm ǵ dữ vậy?
(Chồng đứng lên ra đóng cửa sổ một cái rầm.)
V: Lại ám hiệu ǵ nữa đó?
C: Bà nói ǵ? Ám hiệu ǵ?
V: Ám hiệu bằng cách đóng cửa sổ.
C: Tôi đóng cửa sổ lại v́ thấy lạnh.
V: Thế tại sao ông không thấy lạnh và đóng cửa sổ lại trước khi ông nhận được ám hiệu bằng cú điện thoại?
florida80
08-08-2019, 21:43
C: Tôi không thấy lạnh trước khi nhận được ám hiệu.
V: Thấy chưa. Tôi nói có sai đâu!
C: Để tôi nói cho bà nghe: Không có ám hiệu...mà cũng chẳng có con mẹ nào hết...chỉ có người nào đó gọi lộn số...và tôi đóng của sổ lại v́ tôi thấy lạnh...Chỉ có thế thôi. Bà làm ơn đi ngủ đi cho tôi nhờ. (Tắt đèn) Trời đất quỷ thần!!!
V: Ông có chắc là con mẹ ấy thấy cái ám hiệu của ông không?
C : Thấy cái ǵ?
V: Cái đèn, bật lên bật xuống đó.
C: Ai thấy?
V: Tại sao ông lại hỏi tôi? Con mẹ bồ của ông chứ ai.
C: (Thở dài) Thôi bà ơi, đi ngủ đi. Hai rưỡi sáng rồi.
V: Sao ông biết là hai rưỡi sáng rồi?
C: Coi đồng hồ th́ biết chứ sao nữa?
V: Chứ không phải là con mẹ ấy nói trước với ông là nó sẽ gọi ông lúc hai rưỡi sáng hay sao?
C: Con mẹ nào?
V: Con mẹ đứng ngoài kia chờ ám hiệu đóng cửa sổ và tắt đèn, mở đèn của ông chứ c̣n ai vào đây.
C: Thôi bà ơi...không có con mẹ nào hết...không có ai chờ ai hết...chỉ có người nào đó gọi lộn số thôi...bà nghe rơ chưa? Mà tại sao bà lại có cái ư tưởng là tôi léng phéng với con nào cơ chứ? Bà biết là tôi yêu bà đến thế nào mà...Có ai hiểu cho tôi không, khổ quá...Thôi đi ngủ đi, bà ơi!
V: Thôi...tôi xin lỗi ông...có lẽ là tại tôi ghen quá...
C: Có chuyện ǵ đâu mà bà phải ghen với tương...thôi đi ngủ đi...mai tôi phải dậy sớm đi làm...
V: Tôi...tôi xin lỗi ông...
C: Thôi được rồi... đừng nghĩ đến những chuyện ấy nữa.
(Chồng giả vờ ngủ. Vợ bắt đầu ngáy. Chồng nhẹ nhàng lật chăn sang một bên, đứng dậy, cởi bộ pi gia ma trên người, để lộ bộ quần áo đă mặc sẵn, lấy mũ đội rồi rón rén ra cửa.
Có tiếng súng lên c̣. Chồng hết hồn quay lại)
V: Ông mà mở cửa đi th́ tôi bắn một phát nát thây ông cho mà coi!
Sưu tầm
florida80
08-08-2019, 21:44
Chuyện Hai Người Quét Rác- Đào Văn B́nh
Vào sáng Chủ Nhật, có thể là do ngày nghỉ rảnh rỗi, một người đàn ông trung niên lúi húi quét dọn trước cửa nhà. Ông cầm chiếc chổi và đồ hốt rác quét sạch vỉa hè rồi quét dọc theo lề đường, cẩn thận gom tất cả đám cát, bao ny-lông, mẩu thuốc lá, ly giấy, lá khô và đủ thứ rác rưởi của xă hội văn minh vào thùng, đậy nắm cận thận, đặt ngay ngắn xuống ḷng đường, để ngày mai xe rác của thành phố lấy đi. H́nh như ông là người duy nhất ở khu phố này cầm chổi quét ḷng đường và vỉa hè. Thói thường đều cho rằng chuyện đường phố sạch dơ để thành phố lo. Hơi đâu “bao đồng” chuyện nhà nước? Thế nhưng cứ mỗi lần qua khu Japan Town, ông lại cảm phục người Nhật về tinh thần tự trọng và yêu mến thành phố của họ. Lúc nào ông cũng thấy những ông, bà Nhật lúi húi quét dọn vỉa hè và ḷng đường. Chính v́ thế mà cả khu Japan Town lúc nào cũng sạch trơn. Chỉ cần bước qua ranh giới của Japan Town là một h́nh ảnh thật tương phản. Sự sạch sẽ, khang trang chỉ cách nhau một sợi chỉ. Có lần ông dừng xe lại hỏi thăm th́ được các ông bà Nhật nói:
“Chúng tôi quan niệm rằng đường phố thuộc về người dân, không hoàn toàn thuộc về chính phủ. Do đó giữ ǵn đường phố sạch sẽ cũng là trách nhiệm của người dân. Đồng ư là chúng tôi có đóng thuế để thành phố lo chuyện vệ sinh nhưng giờ đây thành phố có quá nhiều việc phải lo hoặc lo không xuể. Chúng tôi không ngồi đó than trời trách đất. Nếu muốn sở rác phục vụ tốt hơn th́ chúng tôi lại phải đóng thêm thuế. Thôi th́ chúng tôi chia xẻ trách nhiệm với nhà nước mà cũng là để giữ ǵn đường phố của chính ḿnh. Chẳng mất mát ǵ cả. Tới một thành phố khang trang sạch sẽ người ta cảm phục cả đất nước lẫn con người ở đó. Chúng tôi yêu khu phố của chúng tôi và cũng muốn khách văng lai yêu mến nó.”
Chính v́ cảm phục người Nhật mà tuần nào ông cũng làm công việc này mà chẳng than phiền chi cả. Khi nhận thấy vỉa hè và ḷng đường đă khá sạch, ông toan thu dọn để bước vào nhà th́ một thanh niên từ xa bước tới, miệng ph́ phèo điếu thuốc. Chỉ cần nh́n cách ăn mặc và đi đứng người ta có thể nhận ra đây là một chàng thanh niên ngang tàng. Khi tới chỗ ông đang đứng, người thanh niên rít hơi cuối cùng rồi coi như không có ai, thản nhiên quăng mẩu thuốc lá xuống đường. Nh́n mẩu thuốc là nằm tênh hênh trên mặt vỉa hè sạch trơn, dường như nó có vẻ “phá hoại” và trêu ngươi, cho nên người đàn ông tức giận, lớn tiếng gọi người thanh niên:
- Này, yêu cầu quay lại nhặt tàn thuốc lá lên nghe!
Người thanh niên đă đi cách xa ông khoảng năm, sáu bước, nghe gọi thế quay đầu lại nh́n với vẻ hết sức ngạc nhiên. Anh ta ngạc nhiên v́ có thể cả trăm lần quăng mẩu thuốc lá như thế này mà chẳng ai phản ứng ǵ, nay có một “gă điên” làm chuyện không giống ai. Anh ta quay lại, sẵng giọng hỏi:
- Ông nói ǵ?
florida80
08-08-2019, 21:44
Yêu cầu cậu nhặt mẩu thuốc lá lên!
Mặt chàng thanh niên đỏ gay:
- Bộ đường phố này của ông hả?
Người đàn ông trả lời ngay:
- Không phải của tôi nhưng tôi quét dọn sạch sẽ. Người tự trọng không bao giờ xả rác bừa băi. Cậu hiểu điều đó không? Tôi yêu cầu cậu nhặt lên!
Tự ái bị tổn thương, người thanh niên không cần phân biệt đúng-sai, nói như gây sự:
- Không nhặt th́ sao?
Sự lớn tiếng qua lại giữa hai bên làm người trong nhà chạy ra, người qua lại trên hè phố ṭ ṃ đứng lại. Cuối cùng tất cả đều thấy đây không phải chuyện đại sự cho nên xúm vào can gián. Cuối cùng người thanh niên hậm hực bỏ đi c̣n người đàn ông đứng phân bua một hồi rồi bực bội bước vào nhà.
* * *
Ba ngày sau, tại một khu phố khác cách đó khoảng năm, sáu con đường người ta thấy một vị sư đang quét rác tại cổng một ngôi chùa. Hôm nay là Thứ Hai chùa vắng, Phật tử đi làm hết, sau hai ngày cuối tuần bận rộn với sinh hoạt và lễ lạc, rác đă thấy lai rai trên sân. Ngoài ra, c̣n lá trên cây rụng xuống cho nên thầy trụ tŕ ra công quét dọn, vừa vận động vừa làm sạch trong ngoài. Đối với người xuất gia, quét rác cũng là “công phu”. Sau khi cổng chùa đă sạch sẽ, sư toan đẩy thùng rác trở vào th́ một chàng thanh niên tà tà bước tới. Đây chính là anh chàng đă gây sự với người đàn ông quét rác ba ngày trước. Khi đi tới cổng chùa, có thể do vô t́nh, do quán tính, cố tật, hoặc đăng trí, sau khi mở bao thuốc lá, chàng ta rút ra một điếu, châm lửa. Thấy bao thuốc đă hết, chàng ta quăng cả chiếc bao trống không dưới chân bức tường cạnh cổng chùa rồi thản nhiên bước đi. Thế nhưng khi bước đi khoảng năm, sáu thước, có thể do nhớ lại cuộc “đụng độ” với người đàn ông trước đây, chàng ta quay đầu lại xem sự thể như thế nào. Trái với phỏng đoán của ḿnh, vị sư b́nh thản bước tới chân bức tường, cúi xuống nhặt bao thuốc lá lên, quay lại thùng rác, mở một bao rác nhỏ, bỏ bao thuốc lá trống vào bên trong, cột trở lại, bỏ vào thùng rác rồi lặng lẽ đẩy thùng rác vào bên trong sân chùa, không hề quay nh́n chàng thanh niên …đang ngạc nhiên đứng đó.
* * *
Ngày hôm sau, chàng thanh niên tới thăm vị sư. Sau khi giới thiệu ḿnh chính là người xả rác trước cổng chùa. Chàng ta kể lại chuyện “đụng độ” với người đàn ông rồi hỏi:
-Thưa thầy, tại sao cùng một chuyện mà thầy lại có lối cư xử nhẹ nhàng hơn người đàn ông kia?
Sư hiền từ đáp:
-Người đàn ông đó là một công dân tốt. Một công dân tốt do làm tṛn bổn phận của ḿnh cho nên thường thẳng thắn nói lên cái sai của người khác để cùng nhau sửa chữa trong tinh thần ôn ḥa. Tuy nhiên cách hành xử giữa một người thường và một người xuất gia có khác nhau. Người xuất gia không nói về cái lỗi của kẻ khác mà kham nhẫn để kẻ phạm lỗi giác ngộ mà tu sửa. Hai lối hành xử đó không cái nào hơn cái nào, “vạn pháp đều b́nh đẳng”, chỉ tùy duyên ứng xử mà thôi. Một căn nhà, một ngôi chùa, một khu phố hoặc nơi làm việc cần phải sạch sẽ. Sự sạch sẽ làm trang nghiêm cuộc sống và thế giới. Ngay đầu óc chúng ta cũng cần sạch sẽ. Muốn sạch sẽ th́ phải quét rác. Một chiếc máy điện tử muốn tốt cũng phải “đổ rác”. Đầu óc con người muốn thanh tịnh, sạch sẽ cũng phải “đổ rác”- đổ bớt rác rưởi của tâm hồn. Những ư nghĩ bất tịnh, tương tranh, thù hận, đố kỵ, tị hiềm, những tư tưởng loại trừ, kỳ thị, ghét bỏ đều là rác rưởi của tâm hồn. “Quét rác” và “đổ rác” là việc làm thường xuyên của người nào muốn tâm hồn thanh tịnh. Từ thanh tịnh mà có thanh thản. V́ thanh thản cho nên không động tâm. V́ tâm không động cho nên ít gây đổ vỡ.
* * *
Ba ngày sau, chàng thanh niên t́m tới nhà người đàn ông, nói lời xin lỗi. Chàng học được một bài học nơi sư, “ Thay v́ xả rác xuống đường hoặc nơi công cộng th́ nên xả bớt rác trong tâm hồn ḿnh.”
florida80
08-08-2019, 21:45
Lời người kể chuyện:
Ngoài đức tính kham nhẫn, có thể sư đă đạt tới mức “vô phân biệt”. Sư cứ thấy rác th́ quét mà không hề phân biệt rác từ cây đổ xuống, Phật tử xả ra, nam hay nữ, lạ hay quen cho nên rác của chàng thanh niên cũng thế thôi. Chính v́ “vô phân biệt” cho nên sư không động tâm. Không động tâm cho nên sư đă quét rác trong trạng thái “vô tâm”. Mà vô tâm th́ an lành./.
florida80
08-08-2019, 21:47
Chú Tiểu Chùa Cổ Pháp - Ngô Viết Trọng
Một buổi chiều, khi sư Khánh Vân đang dạo bước ngắm hoa ở sân sau th́ chợt nghe tiếng người ồn ào đâu phía trước. Chú tiểu Công Sơn từ ngoài đi vào lật đật lại gần sư thưa:
– Bạch thầy, không biết ai đă đem một đứa bé trai bỏ trước cửa chùa. Nó đang khóc dữ quá. Cũng có một số thôn dân đang đứng quanh đấy bàn tán xôn xao, xin thầy ra xem thử.
– Mô Phật, để đó thầy ra xem sao!
Sư thong thả đi trước, tiểu Công Sơn cũng nối gót theo sau. Những người dân đang đứng quanh đứa trẻ thấy sư đi ra th́ đều hướng về sư chắp tay xá và nói như đồng loạt:
– Nam mô A Di Đà Phật!
– Mô Phật, chào các đàn việt!
Một người đàn bà thưa:
– Bạch thầy, không biết con ai đem bỏ đây, nó khóc quá mà ai bồng nó cũng không chịu. Chúng con đều thử cả rồi nhưng không thể nào làm nó nín. Tội nghiệp thằng nhỏ trông kháu quá!
Đứa trẻ được đặt nằm ngửa trên một tấm vải thô màu nâu, đang quơ tay quơ chân khóc dữ dội. Sư Khánh Vân tiến lại gần đứa trẻ, đứng nh́n nó. Đứa trẻ bỗng im bặt chăm hẳm nh́n lại sư rồi vươn tay lên như đ̣i bồng. Mọi người có vẻ ngạc nhiên lắm. Sư quay lại hỏi:
– Thế các đàn việt có ai biết đây là con ai và người nào mang nó lại bỏ đây không?
Một người đàn ông thưa:
– Bạch thầy, con đang gánh củi ngang qua đây th́ thấy một người đàn bà từ nơi này đi ra có vẻ hấp tấp lắm. Ban đầu con không để ư làm ǵ nhưng sau đó con nghe tiếng trẻ khóc, con ngạc nhiên nh́n lại th́ thấy đứa trẻ này, khi ấy người đàn bà đă khuất dạng mất rồi. Con lại gần th́ đứa trẻ càng khóc thét lên, con phải dội ra. Kế đó những người này kéo lại, thấy đứa nhỏ dễ thương ai cũng muốn bồng nhưng hễ ai đưa tay đến là thằng nhỏ lại hét lên. Không ngờ bây giờ thấy thầy nó lại im thin thít và đ̣i bồng như vậy, kể cũng là một sự lạ. Con nghĩ có thể đứa trẻ này có duyên với chùa.
Nhà sư ngồi xuống cạnh đứa trẻ, nó mỉm cười vói tay lên nhưng nhà sư không bồng, nói với mọi người:
– Bây giờ các đàn việt hăy giúp thầy ḍ t́m người nào đă đem con bỏ lại nơi này. T́m ra, thầy sẽ có cách nói chuyện và t́m giải pháp giúp thân nhân đứa trẻ. Thầy nghĩ người nào đó chắc có một nỗi khổ tâm. Trong khi chờ đợi t́m ra tông tích đứa bé, thầy nhờ một đàn việt nào đó đem đứa bé về săn sóc, chùa có thể phụ cấp cho về mặt vật chất. Thầy xem tướng đứa trẻ này không phải tầm thường đâu. Nào, nó nín khóc rồi, đàn việt nào lại bồng nó về đi!
Một người đàn bà tiến lại:
– Thầy để con lo việc này cho!
Nhưng khi người đàn bà đưa tay toan bế đứa trẻ th́ nó giẫy nẩy và khóc thét lên. Người đàn bà cố gắng mấy lần nhưng vô hiệu.
– Thôi, con xin chịu!
Mấy người khác đều thay nhau thử bồng nhưng đứa trẻ nhất quyết không chịu và cứ một mực đ̣i sư Khánh Vân. Sư Khánh Vân gọi chú tiểu Công Sơn lại bế thử th́ người ta lại ngạc nhiên thấy đứa nhỏ nín khóc và chịu cho bồng. Mọi người đều cười :
– Thôi, quả là thằng nhỏ có duyên với Phật rồi!
florida80
08-08-2019, 21:47
Sư Khánh Vân lấy làm lạ bèn khiến tiểu Công Sơn bồng đứa nhỏ vào chùa. Khi được tiểu Công Sơn bồng đi vào cổng th́ thằng bé nhoẻn miệng cười có vẻ thích chí. Sư Khánh Vân thấy vậy cũng cười, quay lại nói với mọi người :
– Mô Phật, bây giờ tạm thời cứ yên yên như vậy đă. Nhưng thầy nhờ các đàn việt phải t́m gấp tông tích thân nhân đứa trẻ cho thầy nhé!
– Bạch thầy, chúng con sẽ cố gắng.
Từ khi chú bé được đem vào chùa, tiểu Công Sơn phải bận rộn hơn một chút. Tuy thế, để bù lại, cái không khí trong chùa lại khởi sắc vui vẻ hơn. Chú bé không mấy khi khóc, không làm nũng. Những khi sư Khánh Vân và tiểu Công Sơn bận kinh kệ hoặc công việc, chú bé một ḿnh đùa nghịch vui vẻ với mấy món đồ chơi chứ không làm phiền ai hết. Quá lắm, chú chỉ ḅ quanh trong phạm vi được tiểu Công Sơn “khoanh vùng”. Sư Khánh Vân, tiểu Công Sơn và những khách đến lễ chùa đều cảm thấy vui vẻ khi đùa chơi với chú bé. Chú tỏ ra rất thông minh, bắt chước tiếng nói khá nhanh và biết nghe lời dạy bảo. Không như những đứa trẻ khác, chú không ăn uống ẩu, không chơi dơ. Khi cần đi cầu đi tiểu chú cũng kêu và chờ người lớn giúp đỡ chứ không bao giờ làm bậy. Vào chùa được mươi ngày th́ chú biết ngồi. Sau đó không lâu chú được tập đứng, tập đi và chỉ ba tháng sau là chú có thể đi lui tới khắp chùa.
Sự có mặt của chú nhỏ trong chùa không làm trở ngại việc tu học bao nhiêu mà lại tăng thêm sự vui vẻ nên sư cũng như tiểu Công Sơn không c̣n nôn nóng trong việc t́m tông tích thân nhân đứa bé nữa. Bốn tháng trôi qua, vẫn không thêm được một tin ǵ khác về gia đ́nh chú nhỏ, sư Khánh Vân đành cười:
“Con ai đem bỏ chùa này,
A Di Đà Phật, con thầy, thầy nuôi!”
Bấy giờ sư Khánh Vân mới tính đến việc chọn một cái tên cho chú nhỏ. Không biết con ai làm sao biết họ ǵ? Sư suy nghĩ rồi quyết định cho chú nhỏ lấy họ Lư, họ của sư. Sư lại đặt tên cho chú nhỏ là Công Uẩn. Ở trong chùa bên cạnh sư, tất nhiên Công Uẩn cũng trở thành chú tiểu.
florida80
08-08-2019, 21:48
Khi bắt đầu dạy chữ nghĩa, sư Khánh Vân vô cùng ngạc nhiên về sự thông hiểu mau chóng và nhớ dai của Công Uẩn. Giảng đâu hiểu đó, đọc đâu nhớ đó, chẳng bao lâu Công Uẩn có thể đối đáp văn sách ngang ngửa với tiểu Công Sơn. Riêng về thơ phú th́ Công Uẩn vượt hẳn cả tiểu Công Sơn. Trong thơ của Công Uẩn thường toát ra một thứ khẩu khí kỳ dị. Như một hôm Công Uẩn phạm lỗi, bị sư phạt trói nằm giữa bệ đặt tượng Phật suốt đêm, Công Uẩn đă đọc ra hai câu “Đêm khuya chân mỏi không dám ruổi. Chỉ sợ sơn hà xă tắc nghiêng”. Sư Khánh Vân nghe vậy vừa mừng vừa sợ. Hằng ngày sư càng chuyên tâm dạy dỗ cho Công Uẩn hơn.
Hôm ấy có một vị sư phương xa vân du đến viếng chùa Cổ Pháp. Vị sư trông dáng dấp oai nghi thông tuệ, đó là sư Vạn Hạnh. Sau khi cùng khách lễ Phật rồi dẫn khách viếng quanh chùa một ṿng, sư Khánh Vân mời sư Vạn Hạnh vào nhà khách uống trà.
– Này sư huynh, không hiểu sao bần tăng thấy cảnh sắc nơi đây có vẻ khác thường lắm! Trong chùa có ǵ lạ chăng? – Sư Vạn Hạnh hỏi.
– Sư huynh thấy có sự lạ sao? Chùa này lâu nay vẫn thế có ǵ khác đâu!
– Dám hỏi, sư huynh được mấy đệ tử?
– Chẳng dám giấu sư huynh, bần tăng chỉ có hai đệ tử, đệ tử lớn Công Sơn là người vừa dâng nước đó. Đệ tử nhỏ Công Uẩn hiện đi lấy củi chưa về.
– Thế lâu nay sư huynh có theo dơi chuyện thời thế đến không? Theo bần tăng nhận xét, rồi đây đạo có thể gặp khó khăn đấy
– Sư huynh hay vân du khắp chốn nên rơ t́nh h́nh. Bần tăng cứ ru rú một chỗ thế này chẳng biết ǵ cũng lấy làm thẹn. Có ǵ xin sư huynh rộng lượng chỉ bảo cho biết.
– Không dám, tuy nhiên bần tăng cũng không ngại ngùng đưa ra những nhận xét thô thiển của ḿnh xem có hợp ư sư huynh không. Quả t́nh bần tăng có vân du nhiều nơi thật, nhưng đến nơi nào thấy cảnh sắc già lam cũng tiêu điều, bần tăng lấy làm lo lắm. Không ngờ khi đến đây th́ thấy cảnh sắc lại khác hẳn, thật đáng mừng. Nếu quả sắp tới đây có pháp nạn th́ chính nơi này là chỗ cứu đạo đây.
– Sư huynh nói thế chứ bần tăng và tiện đệ tử đức mỏng tài cạn mà trông ǵ!
florida80
08-08-2019, 21:48
Tuy nói thế nhưng sư Khánh Vân lại vui nghĩ tới người học tṛ nhỏ của ḿnh. Bấy lâu nay sư đă có nhận xét so sánh giữa hai đệ tử của ḿnh, thực là một trời một vực. Cũng lúc ấy, tiểu Công Uẩn vác một bó củi đi vào. Sư Vạn Hạnh nh́n thấy tiểu Công Uẩn th́ giựt ḿnh. Tiểu Công Sơn liền ra ngoài báo cho Công Uẩn biết chùa đang có khách.
– Đệ tử Công Uẩn xin ra mắt sư bá và sư phụ.
Sắc mặt sư Vạn Hạnh sáng hẳn lên. Sư gật đầu cười với Công Uẩn rồi nh́n sư Khánh Vân :
– Mừng cho sư huynh có một đệ tử xứng đáng.
Sau khi chào khách, tiểu Công Uẩn đi lo công việc. Sư Khánh Vân khi ấy cũng tươi nét mặt nói với sư Vạn Hạnh :
– Sư huynh chắc biết xem tướng! Sư huynh thấy tiện đệ tử thế nào?
Sư Vạn Hạnh gật gật cái đầu :
– Quí lắm! quí lắm! Về học vấn Công Uẩn đă đạt tới mức nào rồi?
Sư Khánh Vân bèn đem tông tích, đạo hạnh cùng học vấn của Công Uẩn kể hết cho sư Vạn Hạnh nghe.
Suy nghĩ một lúc, sư Vạn Hạnh nói :
– Sư huynh có thể nào cho bần tăng mượn Công Uẩn một thời gian được không?
– Để làm ǵ?
– Thú thật với sư huynh, bần tăng có một đệ tử vơ nghệ siêu phàm, bần tăng muốn cho Công Uẩn được truyền thụ cái vơ nghệ đó. Đồng thời, bần tăng cũng muốn có một thời gian ngắn gần gũi với Công Uẩn để chỉ dạy cho y một ít kiến thức về thuật kinh bang tế thế.
– Đâu cần thiết phải vậy? Thật sự Công Uẩn cũng đă được bần tăng truyền một chút vơ nghệ đủ giữ thân rồi. Một kẻ đă muốn rời ṿng tục lụy c̣n ôm cái thuật kinh bang tế thế vào người đâu có hay. Bần tăng muốn tiện đệ tử chăm lo kinh sách để sớm đạt đạo mà giác ngộ đại chúng thoát cảnh trầm luân trong bể khổ là toại nguyện rồi.
– Như vậy là sư huynh chưa hiểu ư bần tăng. Thú thật với sư huynh, bần tăng vốn cũng có học chút đỉnh về việc xét đoán thời thế, xem tướng người. Nếu bần tăng không nh́n sai, rồi đây đạo Phật có thể vướng vào ṿng nước lửa, đất nước ta có thể rơi vào tṛng nô lệ. Chúng ta rất cần một người có khả năng cứu nước giúp đời, mà người đó, dưới mắt bần tăng, có thể là Công Uẩn.
– Xin lỗi sư huynh, lư của sư huynh bần tăng thấy c̣n mơ hồ. Lôi kéo một người có khả năng đi tới bến giác trở lại ṿng tử sinh, bần tăng thật áy náy lắm. Thôi th́ xin sư huynh tha cho tiện tử.
Đạo có thể bao trùm vũ trụ nhưng người theo đạo không nên tách rời với sự an nguy của tổ quốc. Bần tăng sở dĩ phơi cả ḷng ḿnh ra mà thỉnh cầu sư huynh, chính là v́ nước mà cũng v́ đạo nữa. Nếu như nước bị tàn phá, dân chịu gông ách nô lệ, sư huynh có thể ngồi với chân lư giải thoát được không? Việc đời luôn luôn biến cải, nếu ḿnh cứ nhất nhất đi theo một nguyên tắc e rằng lạc hậu đến phải ân hận mất. Giả sử đạo Phật có giới cấm sát sinh, nhưng nếu vùng ḿnh ở có một con cọp cứ luôn làm hại người, ḿnh có thể v́ giới cấm mà cứ để cho con cọp giết người măi hay không? Sư huynh cho rằng Công Uẩn có khả năng đi tới bến giác, th́ tới bến giác cũng chỉ có mục đích cứu độ chúng sinh chứ ǵ? Đồng ư là khi đă đạt đạo, cái khả năng cứu độ, giải thoát sẽ nhiệm mầu hơn nhiều, nhưng chẳng lẽ cứ hướng tới đó mà lơ cái việc cứu vớt những kẻ trầm luân ngay bên cạnh ḿnh, cho như thế là bị níu kéo, bị trở ngại?
Bậc nhân giả ở trong chốn ba quân hay giữa trường đời đen bạc nhưng vẫn giữ đuợc tâm ư tự tại, tùy hoàn cảnh mà phuơng tiện độ sinh cũng là một cách tu vậy. Không lư việc diệt gian trừ tà để cứu chúng sinh thoát cảnh trầm luân binh lửa cũng là tội? Giờ đây, vua Đại Hành đă già mà chưa lập Thái tử, con trai ngài th́ quá đông, rơ ràng là mầm loạn chứa sẵn rồi. Các đại thần trong triều th́ mỗi người riêng một bụng. Chắc chắn sẽ có cảnh huynh đệ tương tàn xảy ra. Nước Tàu tham lam th́ khi nào cũng ŕnh rập cơ hội để thôn tính nước Đại Cồ Việt ta. Nếu sư huynh cho Công Uẩn đi với bần tăng mà sau này lời dự đoán của bần tăng không đúng, tất nhiên Công Uẩn sẽ trở về với sư huynh thôi. C̣n nếu sư huynh không chịu nghe bần tăng mà sự việc ấy quả xảy ra th́ e công đức của sư huynh sứt mẻ nặng. Xin sư huynh suy nghĩ kỹ.
Sư Khánh Vân trầm ngâm suy nghĩ. Sư biết người học tṛ của ḿnh khác thuờng đấy. Nhưng sư làm sao dám nghĩ rằng chú tiểu đó lại có khả năng làm thay đổi vận nước? Sư Vạn Hạnh hy vọng có quá đáng không? Sư cũng có nghe phong phanh về những sự tác oai tác quái của một số quan lại địa phương dựa vào sự che chở của một số đại thần đang gây thế lực trong triều. Những dự đoán của sư Vạn Hạnh nghiệm ra cũng có lư lắm. Cuối cùng sư Khánh Vân buông xuôi:
– Sư huynh đă nói cạn lời như vậy bần tăng đâu dám ngăn cản. Tuy nhiên, nên để cho chính Công Uẩn tự quyết định vẫn hay hơn.
Sau đó, tiểu Công Uẩn đă theo sư Vạn Hạnh về chùa Lục Tổ.
florida80
08-08-2019, 21:49
Mấy năm sau, Lư Công Uẩn vào Hoa Lư làm quan. Nhờ tài năng xuất chúng, đức độ siêu quần, không bao lâu uy tín ông lan rộng trong dân chúng cũng như ở triều đ́nh. Chưa tới 30 tuổi ông đă được phong chức Tả Thân Vệ Điện Tiền Chỉ Huy Sứ. Cũng thời gian này, nhà Tiền Lê đang ở trên đà tuột dốc kinh khủng. Vua Lê Đại Hành tuổi già bệnh hoạn liên miên cho nên suy tính rất lầm lẫn. Mùa xuân năm Giáp Th́n (1004) ngài mới lập con thứ ba là Long Việt lên làm Thái tử trong khi mộng lớn đă căng đầy trong đầu óc các hoàng tử khác.
Tháng 3 năm Ất Tỵ, vua Đại Hành qua đời. Thế là ba vị hoàng tử Ngân Tích (con cả), Long Kính, Long Đĩnh nổi loạn đánh nhau luôn 8 tháng ṛng Long Việt mới chính thức lên ngôi được. Ngân Tích bỏ trốn rồi bị giết, Long Kính, Long Đĩnh đầu hàng. Nhưng chỉ ba ngày sau, Long Đĩnh lại thuê người lẻn vào cung ám sát được vua Long Việt.
Long Đĩnh cướp ngôi xưng là Khai Thiên Ứng Vận Thánh Văn, Tắc Thiên Sùng Đạo Đại Thắng Minh Quang Hiếu Hoàng Đế. Vụ ám sát vua Long Việt xảy ra làm các quan lớn nhỏ của triều đ́nh kinh hoảng bỏ chạy tứ tán. Chỉ c̣n lại viên quan Thân Vệ Lư Công Uẩn ở lại ôm thây vị vua xấu số mà khóc. Hành động trung thành và can đảm này của Công Uẩn đă chinh phục được sự nể nang của Long Đĩnh. Nhưng Long Đĩnh lên ngôi lại liền bị các hoàng tử Long Ngân, Long Kính nổi dậy đánh tơi bời. Phải hơn một năm sau Long Đĩnh mới dẹp yên được loạn lạc.
Long Đĩnh có lẽ là ông vua tàn bạo nhất hoàn vũ. B́nh thường ông ưa lấy chuyện giết chóc làm tṛ vui. Nhiều lần ông thân xuống nhà bếp tự tay thọc huyết ḅ heo gà vịt rồi trao cho nhà bếp. Ông bắt tử tù quấn rơm vào ḿnh, tẩm dầu rồi đốt cho nóng chạy trước khi chết. Ông bắt tù leo lên cây rồi sai đốn cây cho ngă. Ông sai trói tù dưới chân cầu để chờ nước lên xem tù chết ngộp như thế nào. Nghe ở Ninh Giang có nhiều rắn độc, ông sai trói tù bên mạn thuyền rồi cho bơi qua bơi lại để cho rắn cắn. Có khi ông cho để mía trên đầu nhà sư mà róc vỏ rồi giả vờ trật tay cho dao bổ xuống đầu làm cho chảy máu, trong số đó có nhà sư Quách Ngang, nhà sư có tiếng đương thời.
Năm Nhâm Thân, ông đánh dẹp giặc Mán, bắt được một tù trưởng đem về đánh đập hành hạ. Tên này chịu không thấu kêu tên tục vua Đại Hành mà chửi. Thế mà Long Đĩnh sung sướng cười ha hả v́ lâu nay Long Đĩnh vẫn hờn giận vua cha đă cố ư không truyền ngôi cho ḿnh.
Long Đĩnh lại hoang dâm vô độ nên mắc bệnh không ngồi dậy được. Lúc thiết triều ông thường phải nằm nghiêng nên người thời bấy giờ vẫn quen gọi là Ngọa Triều. Thế mà ông vẫn t́m niềm vui bằng cách sai mấy tên hề nhại tiếng những viên quan tấu tŕnh công việc làm chốn triều đ́nh không c̣n thể thống ǵ hết.
Trong t́nh trạng triều đ́nh như thế, sư Vạn Hạnh bèn ráo riết bí mật vận động sắp đặt tạo ra một cuộc chính biến để cứu vớt lê dân. Dân chúng đồn ầm lên về chuyện có một cây gạo lớn ở làng Diên Hồng bị sét đánh gẫy, trên thân cây bị tróc vỏ thấy có mấy chữ “Ḥa đao mộc lạc, thập bát tử thành”. Chữ ḥa, chữ đao, chữ mộc hợp lại thành chữ Lê, chữ thập, chữ bát, chữ tử hợp lại thành chữ Lư. Câu chữ Hán trên chiết tự và giải nghĩa thành “Lê rụng, Lư thành”. Không bao lâu khắp quân đội lẫn dân chúng đều nghe lời “truyền sấm” đó….
Giữa lúc đó th́ vua Ngọa Triều bỗng mắc bệnh nặng rồi qua đời. Người con mới 4 tuổi của ông được ông di chiếu truyền ngôi.
florida80
08-08-2019, 21:50
Thấy cơ hội đó, một viên quan có thế lực trong triều là Đào Cam Mộc bèn đến gặp Lư Công Uẩn và bàn:
– Hồi trước đức vua tối tăm bạc ác nên ḷng trời chán ghét, con ngài th́ bé nhỏ quá làm sao kham nổi việc nước trong buổi đa nạn này? Dân chúng trông chờ chân chúa như khát nước mong mưa. Thân Vệ nên theo gương Thang, Vơ để cho dân nhờ. Trước đây họ Lê lấy nước của họ Đinh được coi là chính đáng th́ nay nếu Thân Vệ làm việc này cũng vậy, trên hợp ư trời dưới thuận ḷng dân chứ khư khư giữ cái tiết mọn làm ǵ?
Lư Công Uẩn trả lời:
– Ông muốn đem cái họa giết ba họ đến cho tôi sao? Tôi không dám nghe đâu!
Đào Cam Mộc trở về. Nhưng hôm sau ông lại đến gặp Công Uẩn, nói:
– Lời sấm đă nói rơ họ Lư sẽ dấy lên, đổi họa ra phúc cho đất nước, Thân Vệ c̣n ngần ngại ǵ nữa?
Lần này th́ Công Uẩn xiêu ḷng:
– Ư ông và sư Vạn Hạnh giống nhau, nhưng làm sao cho trong ấm ngoài êm?
– Dân đang đói khổ, Thân Vệ là người công b́nh, khoan thứ vỗ về ai không nghe?
Được sự bằng ḷng của Công Uẩn, Đào Cam Mộc chủ động triệu tập các quan, lợi dụng ḷng căm ghét của họ đối với vua Ngọa Triều, ông thuyết phục họ tôn Công Uẩn lên ngôi Hoàng Đế. Cuộc chính biến đă xảy ra không đổ một giọt máu.
Chú tiểu Công Uẩn của chùa Cổ Pháp bấy giờ đă trở thành vua Lư Thái Tổ. Ngài là vị vua khai sáng ra triều Lư, một triều đại tiếng tăm lừng lẫy về những chiến công phá Tống b́nh Chiêm, khiến các lân bang lớn nhỏ đều phải kiêng nể.
Sau khi lên ngôi, Lư Thái Tổ cho dời đô từ Hoa Lư ra Thăng Long. Về nông nghiệp, ngài cho đắp đê Cơ Xá để tránh thủy tai hàng năm làm thiệt hại mùa màng. Về văn học, ngài cho lập Văn miếu để tôn sùng Nho học và mở khoa thi Tam giáo (Phật, Lăo và Nho giáo).
Vốn xuất thân từ cửa thiền, Lư Thái tổ đặc biệt trọng đăi và khuyến khích Phật giáo. Ngài phong sư Vạn Hạnh là Quốc Sư và cho sưu tầm Tam Tạng kinh điển để truyền bá đạo Phật. Ngài cũng cho xuất tiền kho để xây 8 ngôi chùa ở phủ Thiên Đức (châu Cổ Pháp cũ, quê hương ngài). Tại thành Thăng Long, ngài cho lập chùa Thiên Ngự, chùa Vạn Tuế và cung Thái Thanh. Bên ngoài thành Thăng Long th́ ngài cho xây các chùa Thắng Nghiêm, Thiên Vương, Cẩm Y, Long Hưng, Thánh Thổ, Thiên Đức và Thiên Quang. Ngoài ra, những chùa đổ nát ở các địa hạt khác đều được ngài cho tu sửa.
florida80
08-08-2019, 21:50
Việc cải tổ lớn lao nhất của vua Lư Thái Tổ nhờ ảnh hưởng của Phật giáo là băi bỏ được h́nh luật đặt vạc dầu và nuôi cọp beo để trừng trị tội phạm như dưới hai triều Đinh, Lê. Bản sắc từ bi của Phật giáo đă ảnh hưởng mạnh mẽ đến chính sách trị dân của cả triều Lư. Như vua Lư Thái Tôn tha tội không giết Nùng Trí Cao, người đă nổi loạn, v́ ông ta là người c̣n lại duy nhất của một ḍng họ. Như vua Lư Thánh Tôn không giết vua Chiêm Thành là Chế Củ. Cũng chính vua Thánh Tôn, vào một mùa đông cực lạnh, đă ra lệnh phát áo chăn cho tù phạm và cho xét giảm tội và tha bớt. Không có một vị vua Lư nào hiếu sát hay hoang dâm quá độ.
Có thể nói nhà Lư là triều đại có chính sách cai trị dân khoan hồng độ lượng nhất trong lịch sử mà không một triều đại nào khác theo kịp.
Ngô Viết Trọng
florida80
08-08-2019, 21:51
Suy Tư
Bạn có thể THIẾU TIỀN, nhưng không được THIẾU ĐỨC.
Bạn có thể THẤT NGÔN, nhưng không được THẤT TÍN.
Bạn có thể NGĂ XUỐNG, nhưng không được QUỲ XUỐNG.
Bạn có thể CẦU DANH, nhưng không được ĐẠO DANH.
Bạn có thể SUY SỤP, nhưng không được BIẾN CHẤT.
Bạn có thể BUÔNG LỎNG, nhưng không được BUÔNG THẢ.
Bạn có thể LĂNG MẠN, nhưng không được SÀM SỠ.
Bạn có thể HƯ VINH, nhưng không được GIẢ DỐI.
Bạn có thể B̀NH THƯỜNG, nhưng không được TẦM THƯỜNG.
Sưu tầm
florida80
08-08-2019, 21:52
Nghề Vợ Chồng - Thích Trí Siêu
Có bao giờ bạn nghĩ đời sống vợ chồng cũng là một nghề không? Chắc chắn mọi người đều nghĩ vợ chồng là chuyện t́nh cảm yêu đương, cớ sao lại gọi là một nghề?...
Vào ngày 7 tháng 1 năm 2008, có một người Mỹ gốc Việt, 38 tuổi đă ném bốn đứa con nhỏ từ bốn tháng đến ba tuổi trên một chiếc cầu tại tiểu bang Alabama, Hoa Kỳ. Theo tin tức th́ hai vợ chồng anh thường căi nhau suốt ngày, hầu như không ngày nào mà hàng xóm không nghe vợ chồng anh to tiếng mắng chửi nhau. Ngoài việc xung đột, bất đồng ư kiến với vợ, anh c̣n uống rượu và xài thuốc kích thích, nên không kiềm chế nổi cơn sân. Vào ngày nói trên, sau khi căi nhau với vợ, anh xách bốn đứa con lên xe và đem ra cầu liệng xuống sông, sau đó cảnh sát đă t́m được xác của bốn đứa trẻ này. Khi ra ṭa anh đă thú tội và nhận án tử h́nh.
Câu chuyện này đă làm rung động giới truyền thông Mỹ nói chung và giới cộng đồng Việt Nam nói riêng.
Ở Việt Nam, những chuyện vợ chồng xung đột, căi vả, mắng chửi hoặc đánh nhau bể đầu, chảy máu không phải chuyện lạ, nhưng ở một xứ văn minh như Hoa Kỳ mà xảy ra đưa tới án mạng giết bốn đứa con thơ như vậy quả thật là khủng khiếp.
Ở đời nam, nữ lớn lên cưới hỏi nhau là lẽ tự nhiên, không ai thắc mắc tại sao phải như vậy. Thế nhưng đến khi gia đ́nh vợ chồng tan vỡ, ly dị, chửi nhau, đánh nhau, và có lúc giết nhau th́ người ta lại ngạc nhiên hỏi: "Ủa, tại sao lại có thể xảy ra như vậy?"
Thông thường, trước khi đi làm kiếm tiền, người ta phải đi học để có nghề trong tay, sau đó mới đi xin việc làm. Một người muốn làm bác sĩ, ít nhất phải học xong tú tài, rồi thi tuyển vào đại học y khoa, và học từ bảy đến mười năm, sau đó mới được phép ra mở pḥng mạch. Một người muốn làm kỹ sư cũng phải qua tú tài, rồi thi tuyển vào các trường kỹ sư, học tổng cộng ít nhất năm năm, sau đó mới ra hành nghề kỹ sư. Trong xă hội, tất cả ngành y tế, kỹ thuật, khoa học, v.v... các nhân viên đều phải được học nghề và huấn luyện trước khi được mướn. Và nhiều khi đang hành nghề, hàng năm vẫn phải đi học thêm khóa tu nghiệp để cập nhật hóa những kiến thức mới.
florida80
08-08-2019, 21:53
Trong khi đó đa số người ta lập gia đ́nh vào lứa tuổi trung b́nh từ 18 đến 25, mà không có một chút khái niệm căn bản tối thiểu về đời sống gia đ́nh, tâm lư, sinh lư, t́nh cảm. Họ chỉ biết xưa nay thấy ai cũng lập gia đ́nh cho có đôi th́ làm theo, vậy thôi.
Có bao giờ bạn nghĩ đời sống vợ chồng cũng là một nghề không? Chắc chắn mọi người đều nghĩ vợ chồng là chuyện t́nh cảm yêu đương, cớ sao lại gọi là một nghề?
Chữ nghề nghe có vẻ vô t́nh quá! V́ nghề là một việc làm kiếm tiền, trong đó không có t́nh cảm ǵ hết. Nếu tôi là bác sĩ giỏi chữa bạn hết bệnh th́ bạn phải trả tiền cho tôi. Nếu tôi là kỹ sư giỏi, thợ giỏi th́ chủ phải trả lương cho tôi, hai bên không có t́nh cảm ǵ hết. Nếu bạn mở tiệm làm nhà hàng, nấu ăn ngon th́ sẽ đông khách. Mới nh́n qua các cơ sở y tế, kỹ thuật, thương mại dường như không có t́nh cảm, nhưng thật ra đều có t́nh cảm bên trong.
Nếu bạn là bác sĩ giỏi mà không có t́nh người, xem bệnh nhân như cỏ rác th́ chắc chắn họ sẽ không tới và bạn sẽ ế khách. Nếu bạn là kỹ sư giỏi mà phách lối, làm tàng không biết kính nể sếp trên th́ họ sẽ đ́ bạn, không tăng lương hoặc kiếm cớ đuổi bạn. Nếu bạn nấu ăn ngon mà không khéo tiếp đăi, ân cần phục vụ khách hàng th́ họ sẽ bỏ đi ăn tiệm khác. Bất cứ một cơ sở, hăng xưởng nào cũng cần những nhân viên giỏi, ngoài việc rành nghề c̣n phải biết giao tiếp cư xử với kẻ trên người dưới một cách ḥa thuận và có t́nh người th́ mới thành công, phát triển.
Gia đ́nh cũng là một cơ sở nhỏ (small business), trong đó cả hai vợ chồng đều là chủ nhân và đồng thời cũng là người làm. Cả hai cần phải biết hợp tác với nhau về khả năng lẫn t́nh cảm để đóng góp xây dựng "cơ sở" mang tên là "gia đ́nh" được hạnh phúc. Mỗi người cần phải biết bổn phận cũng như quyền lợi của ḿnh.
Thế nhưng rất tiếc, sau khi trải qua thời trăng mật của "t́nh yêu", người ta thường quên đi bổn phận mà chỉ chú ư tới quyền lợi, đ̣i hỏi, mong muốn người kia phải làm theo ư ḿnh, chiều chuộng ḿnh, phục vụ ḿnh.
Nếu bạn đồng ư với quan niệm "gia đ́nh là một cơ sở nhỏ" th́ vợ chồng cũng là một nghề, trong đó người chồng cần phải học nghề làm chồng, và người vợ cần phải học nghề làm vợ. Con người ta mới sinh ra không ai tự nhiên biết nói, biết đọc, biết viết, mà cần phải được dạy nói, dạy đọc, dạy viết. Cái ǵ cũng phải học th́ mới biết làm. Vợ chồng là một nghề làm suốt cuộc đời, vậy mà không có trường hay lớp nào dạy.
Cùng lắm, trước khi gả con gái về nhà chồng th́ người mẹ dạy con vài lời về cách làm dâu.
Đến ngày làm lễ cưới ở nhà thờ hay trong chùa th́ các cha và quư thầy cũng chỉ khuyên vợ chồng ăn ở ḥa thuận và chung thủy với nhau.
Nghĩ lại ở đời chưa có cái nghề nào, trong đó người ta không được dạy chút nào mà phải vô làm ngay như nghề vợ chồng. Có lẽ người ta nghĩ cái nghề này không cần học, cứ làm đại th́ từ từ sẽ biết, tiếng Pháp gọi là "apprendre sur le tas", tạm dịch là "vừa làm vừa học", hên th́ hưởng, xui th́ chịu.
florida80
08-08-2019, 21:54
Ngoài ra nghề vợ chồng không phải thích th́ làm, chán th́ nghỉ dễ dàng như các nghề khác. Đương nhiên thời nay người ta có thể lấy nhau vài năm rồi ly dị, nhưng nếu có con th́ vấn đề ly dị, chia gia tài thật là nhiêu khê, phiền toái. V́ thế có những cặp chán ghét nhau mà vẫn phải sống chung v́ con cái, kinh tế, thể diện, hay truyền thống, v.v...
T́nh yêu suông không đủ đem lại hạnh phúc. T́nh yêu chỉ là động cơ thúc đẩy hai người đến với nhau, nhưng sống chung hạnh phúc là một việc khác. Nó đ̣i hỏi mỗi người phải biết cách cư xử với nhau.
Trong các đạo giáo gọi đó là "đạo vợ chồng". Đạo vợ chồng thường chỉ dạy "bổn phận" (duty, devoir) của vợ chồng. Biết được "bổn phận" cũng là một điều đáng quư rồi, nhưng vẫn chưa đủ đem lại hạnh phúc, nó chỉ giúp cho gia đ́nh sống b́nh yên, không sóng gió.
Giống như một nhân viên biết bổn phận của ḿnh là đi làm chăm chỉ, đúng giờ, nhưng chưa chắc anh ta làm việc giỏi, biết tăng lợi nhuận cho chủ. Do đó ngày nay, các hăng xưởng phải gửi nhân viên đi học thêm các lớp tu nghiệp để nâng cao năng xuất. Người nhân viên cũng có quyền lợi như được nghỉ hè một năm hai tuần hay một tháng.
Cũng thế, ngoài "bổn phận" (hay trách nhiệm), người vợ và chồng cũng nên biết ḿnh có những "quyền lợi" ǵ để không bị đàn áp, bóc lột, lường gạt. Ngoài bổn phận và quyền lợi, vợ chồng cần phải học hỏi thêm những cách thức xây dựng hạnh phúc, gọi tắt là nghệ thuật sống (art of living).
florida80
08-08-2019, 21:54
Do đó chữ "nghề" vợ chồng bao gồm nhiều nghĩa:
- bổn phận,
- trách nhiệm,
- đạo nghĩa
- quyền lợi,
- và nghệ thuật.
Nếu được học một chút "nghề" vợ chồng, ít nhất là "bổn phận" th́ đă không có những người chồng say rượu, vũ phu đánh đập vợ con, hoặc như người đàn ông ném bốn đứa con xuống sông ở trên, làm tan nát gia đ́nh; không có những người vợ lẳng lơ, say mê cờ bạc, phá hoại gia cang.
Bên đạo Chúa, có những lớp dạy về đời sống gia đ́nh cho những cặp vợ chồng sắp cưới, giúp họ t́m hiểu về tâm sinh lư, t́nh cảm nam nữ, cách sống làm vợ, làm chồng, làm cha mẹ, hiểu biết về những khó khăn thử thách của đời sống gia đ́nh sau khi cưới, cách giáo dục con cái trở thành người tốt trong xă hội, v.v... Đây là một điều rất hay cần được bắt chước học hỏi.
Trong đạo Phật, mặc dù nhấn mạnh về sự giải thoát sanh tử luân hồi, đức Phật vẫn không quên dạy cho người tại gia cư sĩ những phương pháp sống hạnh phúc trong cuộc đời như trong các kinh Thiện Sinh, Bảy Loại Vợ, Người Vợ Mẫu Mực, Người Cư Sĩ, Hiền Nhân, v.v... Song le những kinh này không được khai triển rộng răi nên ít người để ư học hỏi và áp dụng trong cuộc sống.
Có những người suốt ngày ngồi thiền, niệm Phật, tụng kinh và quên mất bổn phận làm vợ làm chồng, làm cha mẹ, khiến người hôn phối đâm ra oán ghét đạo Phật và nghĩ rằng các thầy đă làm mất hạnh phúc gia đ́nh của họ. Từ đó gia đ́nh trở nên xào xáo, bất ḥa, càng tu vợ chồng càng căi nhau, giận nhau rồi cho là tại tu nên đổ nghiệp, ma phá.. Họ đâu ngờ tu một cách ích kỷ, chỉ biết phần ḿnh và bỏ mặc bổn phận nên mới sinh ra phiền năo như vậy. Do đó người Phật tử thông minh, khéo léo là người biết dung ḥa đời sống gia đ́nh và tâm linh.
Trích "Ḍng Đời Vô Tận", Thích Trí Siêu
florida80
08-08-2019, 21:55
Không Cần Phải Đánh Việt Nam Chúng Nó - Vũ Đông Hà
Tại sao phải đánh chúng khi hơn 700km2 vùng biên giới phía nam của ta đă được chúng dâng cho ta, một nửa Thác Bản Giốc đă được ta cắm cờ 5 sao, Ải Nam Quan đă trở thành Hữu Nghị Quan mà chúng vẫn cực kỳ coi trọng đại cục hữu nghị giữa hai đảng và nâng niu ǵn giữ để trao lại cho những thế hệ mai sau của chúng.
Súng đạn nào mănh liệt bằng phong b́ tống vào miệng chúng để sau đó Đại Hán ta ngồi ngay trên nóc nhà Tây Nguyên, đào mồ xới mă đất Mẹ của chúng, thải chất độc vào môi trường của chúng và Bộ chính trị của chúng vẫn khăng khăng đây là chiến lược đă quyết, là chính sách công nghiệp hóa hiện đại đất nước không thể ngừng.
Xe tăng đại pháo nào bằng hàng ngàn công tŕnh xây dựng để những sư đoàn Trung Hoa trong bộ áo công nhân có mặt trên xứ sở của chúng, kéo dài từ mũi Cà mau cho đến Hữu nghị quan.
Phi cơ, chiến hạm sao bằng 90% gói thầu của chúng ta đang khống chế nền kinh tế của chúng, hàng hóa thặng dư made in China đang ở trên thân thể chúng, bàn ăn của chúng, bao tử của chúng, nhà cầu của chúng.
Tại sao phải đánh chúng khi chỉ cần đóng đường biên giới là dân của chúng không đủ tiền mua quần áo mặc, thực phẩm, hàng hóa tiêu dùng, xe dream và giấc mơ thấp hèn của chúng không c̣n chạy đầy đường, cắt xăng dầu là cả nước chúng tối đen và chỉ cần một cú nỗ là Tây Nguyên của chúng sẽ là nhuộm bùn đỏ.
Chúng ta không phải đánh, không phải bắn một viên đạn nào mà vẫn có thể làm sụp đổ thị trường chứng khoán của chúng, làm tan gia bại sản những tên đồng chí tư bản đỏ mà tài sản vốn liếng có được là nhờ vào và đang lệ thuộc vào nền kinh tế Trung Hoa made in Vietnam.
Tại sao chúng ta phải đánh!!!???
Cần ǵ phải đánh khi cả vùng biển Đông đă, đang và sẽ là sân nhà của chúng ta; khi ngư dân của chúng đi đánh cá trên vùng biển của tổ tiên chúng mà lấm lét như đi ăn trộm; khi hải quân của chúng không dám lai văng trong suốt thời gian giàn khoan khủng của ta chậm chậm tiến vào và khoan vào ḷng biển của chúng nó; khi sự chống trả của chúng là những lời tuyên bố đă trở thành tṛ hề trên sân khấu ngoại giao; khi phản đối của chúng là những cú điện đàm với lănh đạo ta bằng cái điện thoại không cắm dây; và chúng ta chỉ cần đuổi chúng ra khỏi nhà của chúng bằng ṿi rồng phun nước.
Cần ǵ phải đánh để chúng ta trở thành đạo quân xâm lăng và mang tiếng dưới mắt nh́n của thế giới, làm xấu đi h́nh ảnh yêu chuộng ḥa b́nh của Đại Hán. Trong khi chúng ta đă từng bước trong ḥa b́nh thành công thu tóm từng tấc đất, tất biển, từng vùng đất, vùng biển của chúng bằng văn kiện do chính chúng kư kết. Trong khi chúng ta vô cùng hiệu quả trong tiến tŕnh biến chủ quyền của chúng thành vùng tranh chấp, biến vùng tranh chấp thành vùng khai thác của ta và chúng chỉ dám vừa lên tiếng như chó sủa người qua đường vừa cúi đầu cam kết tất cả v́ đại cục Việt-Trung.
florida80
08-08-2019, 21:56
Đó là đối với chúng ta.
C̣n đối với dân của chúng:
Cần ǵ phải đánh khi chúng thay thế ta ngăn chặn, trấn áp, bắt giam, bỏ tù dân của chúng đứng lên phản đối Đại Hán. Đánh chúng sẽ khơi dậy ḷng yêu nước của dân tộc chúng vốn đă là sức mạnh vô biên từng đánh bại chúng ta hàng ngàn năm qua. Đảng của chúng đă tích cực giúp chúng ta tiêu diệt ḷng yêu nước của dân tộc chúng trong suốt bao năm qua, đă biến đa phần dân của chúng thành những đàn cừu chỉ muốn sống trong ḥa b́nh của một cuộc đời nô lệ. Chúng đang làm tốt!
Chưa bao giờ trong lịch sử bành trướng, chúng ta có được một tập đoàn thái thú người bản xứ làm tay sai đắc lực và hiệu quả như chúng. Khi chúng ta có mặt ở biển Đông ngay trước cửa nhà chúng, chúng đă ra lệnh hải quân của chúng không được bén mảng sợ làm phiền ḷng ta. Khi cần đốt phá, cướp của, giết người để bôi đen những tên biểu t́nh yêu nước, công an mật vụ của chúng ngoan ngoăn nghe lời ta tạm lánh. Khi cần cấm ngặt từng tên yêu nước năng nỗ xuống đường phản đối chúng ta, chúng đă nhiệt t́nh như những con chó Tứ Xuyên quên ăn quên ngủ canh gác ngày đêm. Tại sao chúng ta phải đánh chúng và sau đó phải cai trị dân của chúng? Tại sao ta phải làm công việc đối phó với 90 triệu dân của chúng trong khi giống cẩu phương nam này làm giỏi hơn chúng ta?
Chúng ta không cần đánh bởi chúng đă đánh dân của chúng thế chúng ta.
Chúng ta cũng không cần phải cướp v́ chúng đă tự cướp nước của chúng để dâng để bán và sẽ tiếp tục dâng, tiếp tục bán cho chúng ta.
Khi cần chúng ta sẽ chuyển quân, kéo đại pháo, xe tăng chạy ṿng quanh biên giới để giúp đảng của chúng nhân danh ḥa b́nh, ngăn chặn hiểm họa chiến tranh mà trị đám dân muốn vọng động của chúng.
Người đứng đầu Thủ đô đă ra lệnh dân của chúng rằng:
"Biểu thị ḷng yêu nước, yêu Thủ đô thông qua việc ra sức lao động, học tập, công tác và hưởng ứng các phong trào thi đua yêu nước nhằm phát triển kinh tế, văn hóa - xă hội, đảm bảo quốc pḥng, an ninh và ổn định đời sống nhân dân..."
Người đứng đầu nhà nước ra lệnh cho dân của chúng rằng:
"Đoàn kết giúp đỡ lẫn nhau phát triển sản xuất kinh doanh, nâng cao đời sống và góp phần cùng cả nước bảo vệ chủ quyền thiêng liêng của Tổ quốc theo đúng luật pháp của nước ta và luật pháp quốc tế...."
Chúng đă làm đúng bổn phận của một chư hầu trung thành với chính sách trị dân thuộc địa: hăy lo làm giàu và sống yên ổn. Dân của chúng chỉ được làm giàu và đó là phương thức duy nhất được cho phép để bảo vệ tổ quốc của chúng.
Không cần phải đánh. Cờ đại Hán của chúng ta sẽ từ 5 sao thành 6 sao phất phới trên toàn cơi lănh thổ của chúng. Không bằng súng đạn mà sẽ bằng những văn kiện kư kết từng phần giao nhượng. Văn kiện sau cùng là văn kiện chúng ta viết sẵn cho chúng để chúng XIN kư kết được làm một vùng tự trị trong Đại hán vĩ đại của chúng ta.
florida80
08-09-2019, 19:24
Cuốc Xe Năm 2019 Ở VN Và Cuốc Xe Ở Tokyo Năm 1905 - Nguyễn Thiện
MỘT NGƯỜI CYCLO Ở TPHCM NĂM 2019.
MỘT NGƯỜI PHU XE NHẬT BẢN Ở TOKYO NĂM 1905.
Phan Bội Châu kể:
"Cuối năm 1905, Phan Bội Châu và Tăng Bạt Hổ dành dụm được vài đồng bạc làm hành phí để lên Tokyo t́m cho được anh học sinh Trung Quốc, quê Vân Nam có tên Ân Thừa Hiến. Xuống khỏi xe lửa, 2 người gọi một phu xe và đưa danh thiếp “Ân Thừa Hiến” ra. Người phu xe này kéo xe chở Phan Bội Châu và Tăng Bạt Hổ đến một khách sạn t́m người nhưng đến nơi th́ người đó đă chuyển chỗ, không để lại địa chỉ, nhưng anh phu xe bảo cứ đứng đợi để anh ta đi t́m người đó giúp. Sau ba giờ anh ta đă t́m thấy nơi ở mới của người đó và chở 2 ông đến tận nơi để gặp người cần gặp. Phan Bội Châu đưa một đồng bạc trả công cho người phu xe. Nhưng anh ta từ chối, chỉ lấy hai mươi lăm xu, và nói: "Theo giá cả của Bộ Nội vụ định, giá xe từ chỗ kia đến đây chỉ hai mươi lăm xu, tôi chỉ lấy đúng như vậy. Vả lại, các ngài v́ mến mộ nền văn minh Nhật Bản mà qua đây, chúng tôi rất hoan nghênh, chứ có phải v́ tiền mà tận tụy với các ngài đâu".
Cử chỉ và lời nói ấy của người phu xe Nhật Bản khiến Phan Bội Châu và Tăng Bạt Hổ kinh ngạc, thán phục và ...ḷng thêm tủi .
GẦN 115 NĂM SAU, Ở TPHCM, VIỆT NAM
Báo Thanh Niên hôm nay 4/8/2019 viết :
Ngày 3.8, cụ Oki Toshiyuki (83 tuổi, du khách Nhật Bản) muốn được ngắm nh́n Sài G̣n khi c̣n vắng xe cộ nhưng lại có một trải nghiệm... ngỡ ngàng…. Trên đoạn đường ngắn về lại khách sạn khoảng 5 phút, cụ Oki có ư định sẽ gởi tài xế xích lô 500 ngàn đồng để cám ơn khi đến nơi. Tuy nhiên, anh xích lô chỉ thả cụ gần khách sạn, cụ rút bóp ra, lấy 1 tờ 500 ngàn đồng đưa cho anh này th́ anh này… tỏ ư đ̣i thêm. Cụ cũng đồng ư, nhưng người già tay chân chậm chạp, chưa kịp lấy thêm tiền th́ anh xích lô tḥ tay vào bóp cụ, lấy hết 5 tờ 500 ngàn và 2 tờ 200 ngàn của cụ rồi bỏ đi.
_____________
Tôi nghĩ, đây chính là vấn đề DÂN TRÍ của một dân tộc . Không lẽ dân trí người Việt năm 2019 lại không bằng dân trí người Nhật năm 1905 sao ???
florida80
08-09-2019, 19:25
Công Chức CHXHCNVN - Dương Trung Quốc
Dương Trung Quốc là nhà sử học nổi tiếng là dám nói mà các người khác không dám nói , sinh năm 1947 tại Hà Nội hiện tại trú quán Bến tre , từng là Đại biểu Quốc Hội khóa X,XI đơn vị Đồng Nai….
Nước Mỹ có diện tích rộng : 9.826.630 km2( lớn xấp xỉ 30 lần Việt Nam ) , dân số : 320 triệu , công chức : 2.1 triệu
Nước Việt Nam có diện tích : 331.210 km2 , có dân số : 90 triệu , công chức : 2,8 triệu công chức
So sánh số lượng công chức giữa hai Quốc gia , các bạn đừng hỏi v́ sao nước ta cứ nghèo măi nghèo , thu không đủ chi v́ đâu ? Không nợ ngập đầu mới là chuyện lạ . Một đất nước có diện tích rộng gấp ba mươi lần và dân số gần gấp bốn lần nước ta nhưng họ chỉ cần 3\4 số lượng công chức của nước ta để quản lư tổ chức điều hành . Điều này đồng nghĩa với việc tới 160 người dân Mỹ chỉ nuôi một công chức trong khi đó chỉ 40 người dân Việt Nam phải nuôi một công chức ! ( Đó là chưa kể người dân chúng ta phải gánh chịu t́nh trạng quan liêu xách nhiễu tham nhũng của 2,8 triệu công chức này mang lại ) .
Hiển nhiên, khi một nước nghèo như VN mà dân phải c̣ng lưng đóng thuế nuôi bộ máy công chức khổng lồ th́ dân cứ nghèo măi. Có điều, bộ máy công chức đó mỗi ngày cứ ph́nh to ra măi do cơ chế mua ghế, thân quen, hối lộ. Khi yên vị rồi, mỗi công chức lập tức “phấn đấu” tiến thân bằng đủ mọi mánh lới, kể cả những tṛ bỉ ổi, hèn hạ mong có chức, quyền để vơ vét bù lại khoản “đầu tư” chạy việc ban đầu, c̣n thêm phần lăi, càng nhiều càng tốt. Chính ông Phúc phó thủ tướng đă nói là 30% công chức VN chỉ hưởng lương chứ không làm việc. Không làm việc công, hưởng lương c̣m nhưng họ vẫn sống khỏe, một số có chức quyền c̣n giàu có nhờ tham ô, tham nhũng. Vậy nhưng chính quyền VN không đủ dũng khí để giảm biên chế v́ sợ đụng chạm và gây hỗn loạn. Có vẻ như vấn nạn này c̣n kéo dài chừng nào đcs c̣n “lănh đạo tuyệt đối, toàn diện”. Bởi vậy, ai cũng hiểu nguyên nhân sâu xa của sự nghèo, lạc hậu nằm ở đâu và bằng cách nào có thể giải quyết vấn đề tận gốc?
florida80
08-09-2019, 19:26
Một điều vô lư nữa là ngoài bộ máy nhà nước như ở mọi quốc gia khác, VN c̣n có thêm bộ máy Đảng chuyên “sản xuất” chỉ thị, nghị quyết cộng thêm các tổ chức ngoại vi của Đảng như đoàn thanh niên, hội phụ nữ, mặt trận…cũng hưởng lương từ ngân sách. Một bộ máy hành chính cồng kềnh nhưng không hiệu quả. Có lẽ VN là quốc gia có nhiều thứ trưởng nhất trên thế giới. 22 Bộ nhưng có đến 135 thứ trưởng, dẫn đầu là Bộ Tài Chính và Bộ GTVT với 7 người thứ trưởng. (1). Giống như người mẹ gầy trơ xương ra, lại c̣n bị cả bầy con rúc nhúc vào bú, người mẹ không chết khô đi mới là lạ.
Nếu đem người VN so sánh với người Mỹ. Xét từng cá thể, có thể có một số người VN thông thái trên nhiều lĩnh vực như người Mỹ , nhưng nếu xét toàn cục (mà người ta hay gọi là tŕnh độ dân trí), chắc là người VN c̣n đi sau Mỹ (và châu Âu) vài thế kỷ. Chính v́ lẽ đó nên người VN vẫn quay về điểm xuất phát là kinh tế thị trường định hướng XHCN.
Như vậy, muốn giải quyết vấn nạn này, không phải chỉ cải cách nửa vời mà phải làm cuộc cách mạng. Vâng, cách mạng-thay đổi toàn bộ hệ thống từ gốc rễ chứ không chỉ cải cách nửa vời như “đảng ta” vẫn làm bấy lâu nay. Ai có thời gian và hứng thú, hăy t́m đọc các bài viết, nói về “Tái cơ cấu nền kinh tế” đang làm nóng cả diễn đàn quốc hội hiện nay, đại ư là đă “tái” mấy năm rồi, nay vẫn “tái”, c̣n “tái” nữa, “tái” măi chưa biết đến bao giờ, mà rồi kết quả vẫn sẽ chỉ là VŨ NHƯ CẨN, bởi người ta chỉ hô hào cho vui chứ không làm hoặc chỉ làm nửa vời).
Ngồi tính thử chơi thôi nhé. Lấy con số khiêm nhường, mỗi công chức lương trung b́nh to nhỏ mỗi tháng 5 triệu =250 đô la, một năm 3000 đô la. Với 2,8 triệu công chức: 2,8 triệu cán bộ x 3000 đô la/năm = 8,4 tỉ đô la ( con số thực tế cao hơn nhiều). Chưa kể hội họp, đi công tác…Người dân cám ơn sự quản lư lănh đạo sáng suốt tài t́nh của đảng ta !
florida80
08-09-2019, 19:33
Những Ǵ Có Thể Bạn Không Nh́n Thấy
Một người rất yêu các loài cây và hoa đă trồng một loại nho quư ở bờ tường. Cây nho mọc rất khỏe, nhưng chẳng bao giờ thấy có hoa quả ǵ cả. Hàng ngày, người đó cố gắng chăm sóc, tưới nước cho cây nho, nhưng vẫn chẳng bao giờ thấy kết quả.
Một buổi sáng, khi người trồng cây đang thất vọng đứng nh́n cây nho của ḿnh th́ người hàng xóm chạy sang, tay cầm một giỏ nho rất lớn. Người hàng xóm hào hứng kéo người trồng cây sang phía nhà ḿnh:
- Anh không thể tưởng tượng nổi là tôi thích cây nho này đến mức nào đâu! Anh có thể lấy bao nhiêu nho về ăn cũng được, v́ chúng là của anh mà! Nhưng tôi muốn nói rằng tôi biết ơn anh rất nhiều khi làm cho khu nhà của tôi đẹp hẳn lên như vậy!
Người trồng cây tṛn mắt ngạc nhiên khi thấy bên kia bờ tường, cây nho ra rất nhiều hoa và quả – hết sức rực rỡ.
Cũng vậy, khi chúng ta nghĩ rằng những nỗ lực của ḿnh là vô ích v́ chúng ta không nh́n thấy kết quả. Nhưng những cố gắng không bao giờ là vô ích. Chúng tạo ra kết quả ở một nơi nào đó, vào một thời điểm nào đó, mà chắc chắn chúng ta sẽ thấy và được hưởng hương vị ngọt ngào!
florida80
08-09-2019, 19:35
Giàu Nghèo Do Đâu
Quán Thế Âm Bồ Tát
Tại sao có giàu nghèo, sang hèn trên thế gian này? Sang hèn, giàu nghèo có phụ thuộc vào tôn giáo, dân tộc, hay học thức hay không?
Tất cả mọi việc đều có nhân của nó. Phải có gieo nhân giàu sang th́ mới hái được quả giàu sang. Vậy nhân giàu sang là ǵ? Đó là nhân bố thí và tôn trọng người. Nhân bố thí là biết cho đi và chia sẽ những ǵ ḿnh có từ tiền tài vật chất cho đến bố thí thời gian, công sức, lời nói ái ngữ, sự hiểu biết kinh nghiệm,...
Ngoài ra nhân giàu sang là biết sống không tham lam trộm cắp, cờ bạc dù là một vật nhỏ như cây kim; sống không ích kỷ, hẹp ḥi và bủn xỉn.
Đức bố thí là một đức hạnh tuyệt vời của con người, ai sống vời ḷng thương yêu th́ luôn luôn muốn giúp đỡ tất cả mọi người dù có hay không hoạn nạn hoặc đau khổ,...
Đức bố thí giúp diệt ḷng ích kỷ, bủn xỉn, tham lam trộm cắp và hẹp ḥi của con người. Chính Đức bố thí giúp cho con người gieo được nhân thiện có quả cuộc sống giàu sang đầy đủ. Những ai có cuộc sống nghèo đói là do thiếu đức bố thí. Do vậy giàu nghèo trên thế gian này không phải phụ thuộc và tôn giáo, học thức, dân tộc ( v́ ai cũng thấy trong tất cả mọi tôn giáo đều có người nghèo người giàu dù là dân tộc nào, có học hay không có học) mà chính là đức hiếu sinh bố thí.
Bố thí với ḷng thương yêu th́ vô cùng đẹp, v́ khi bố thí chỉ nghĩ đến niềm vui và hạnh phúc của người nhận, c̣n người bố thí lấy niềm vui và hạnh phúc của người nhận làm niềm vui và hạnh phúc cho ḿnh. Chính niềm vui và hạnh phúc đó sẽ theo ta măi măi đến cuối cuộc đời.
Ví dụ: Nhà ḿnh trồng bông, người ngoài đi ngang nhà thấy bông đẹp, thích và hái, không xin phép. Ḿnh thấy vậy th́ hăy lấy đó làm niềm vui, v́ bông ḿnh trồng đem niềm vui đến cho người khác. Nếu được th́ nói ngay những lời nói yêu thương “nếu cô thích th́ hái thêm về cắm trong nhà cho đẹp”. Nếu ḿnh nghĩ rằng ḿnh trồng bông chỉ để cho ḿnh ngắm thôi, chỉ để cho ḿnh hái thôi th́ ḿnh sống quá ích kỷ hẹp ḥi. C̣n khi ḿnh luôn sống biết chia sẽ những ǵ đẹp nhất, ngon nhất, tốt nhất cho người khác, ai thích cái ǵ ḿnh đang có th́ ḿnh luôn sẵn sàng cho đi, đó là ḿnh sống biết đem niềm vui đến cho người.
Khi người ta muốn cái ǵ mà đạt được toại nguyện th́ ai cũng vui. Ngay khi khi biết người khác muốn ǵ mà ḿnh đáp ứng ngay th́ ḿnh sẽ đem niềm vui đến cho họ. Đâu phải khi cho tiền người nghèo ḿnh mới vui đâu.
florida80
08-09-2019, 19:36
Ai biết sống yêu thương th́ hằng ngày có hằng trăm ngh́n cách để đem niềm vui đến cho mọi người. Đó là sống yêu thương. Khi các bạn sống yêu thương th́ mới nhận ra rằng sao chúng đơn giản, dễ dàng, gần gủi đến thế mà ḿnh đă bỏ qua và không biết từ bao lâu nay. Đức này là đức ly tham bố thí.
• Giúp người đừng tính thời gian. Đang giúp người th́ giúp cho trọn, cho xong rồi nghỉ. Thấy người vẫn làm th́ ḿnh cùng làm cho xong, đừng nghĩ rằng đă đến giờ nghỉ phải thôi việc. Khi ḿnh cùng làm chung với người cần giúp đỡ đến khi xong việc th́ ḿnh sẽ thấy sự vui mừng của họ. Đức này là đức bố thí.
• Sống biết cho đi những ǵ ḿnh thích nhất, ngon nhất, tốt nhất, đẹp nhất, quí nhất, kể cả hạnh phúc của ḿnh cho người khác, không phân biệt thân sơ và kẻ thù. Nếu ḿnh vui khi có những thứ thích nhất, ngon nhất, tốt nhất, đẹp nhất, quí nhất th́ người khác cũng vậy, cho nên trước khi cho ai vật ǵ th́ hăy lấy những thứ ḿnh thích nhất, ngon nhất, tốt nhất, đẹp nhất và quí nhất cho người khác.
Ví dụ ḿnh thích uống nước trái cây th́ hăy mời người nước trái cây thay v́ nước lạnh, ḿnh thích ăn trái cây th́ hăy mời người trái tươi tốt ngon mà ḿnh thích,… Như người mẹ thương yêu con cái luôn để giành những thứ tốt đẹp, ngon, mới, quí giá nhất cho con ḿnh. Đức này là đức tôn trọng bố thí.
• Mua đồ vật mà rẽ quá th́ trả tiền thêm. Ở Việt Nam có nhiều người từ quê ra chợ thị trấn bán vài món rau hay trái cây vườn kiếm thêm tiền mua gạo. Họ bán rẽ hơn chợ và nh́n trông rất tội nghiệp. Có nhiều người mua thấy vậy khi trả tiền th́ trả hơn một chút hoặc không cần tiền thối lại. Đó là một hành động sống thương yêu khéo léo thật là hay. Đây là đức bố thí.
• Nếu có dư vật ǵ không dùng th́ hăy cho đi, đừng để giành cất giữ. Biết có c̣n sống đến ngày mai không mà cất giữ làm ǵ. Có rất nhiều người đang cần những thứ ta có. Có rất nhiều cơ quan từ thiện sẵn sàng nhận những vật người khác cho để đem cho lại những người cần đến, hoặc bên Mỹ mỗi vùng có những website freecycle hoặc craiglist giúp cho mọi người tận dụng lại những đồ cũ hoặc dư thừa của người khác. Có thể đối với một người một vật là cũ hay vô dụng, nhưng đối với người khác lại là vật hữu dụng. Đây là đức buông xả bố thí.
• Đừng nghĩ rằng vật ǵ cũng có thể bán, tiền bạc sẽ làm cho chúng ta đánh mất t́nh thương. Nếu có dư giả tiền của th́ khi dư cái ǵ hay muốn thay đổi cái ǵ mới th́ nên cho đi cái cũ, đừng nghĩ rằng bán rẽ c̣n hơn cho không, nhất là anh em trong gia đ́nh th́ không nên buôn bán dù đó là chiếc xe hơi hay căn nhà. Đây là đức hiếu sinh bố thí.
florida80
08-09-2019, 19:36
• Dù cho người giàu hay người nhiều tiền cũng cần giúp đỡ, đừng đánh giá người qua h́nh tướng hay tài sản mà bỏ qua cơ hội sống thương yêu. Người nhiều tiền cũng lo lắng, buồn phiền, sợ hăi, cũng bệnh, già, chết, cũng chỉ có hai tay… như mọi người khác. Người giàu là người sống biết đủ. Người nhiều tiền chưa chắc là người giàu v́ họ vẫn thấy chưa đủ, luôn nghĩ cách t́m ra tiền. Đây là đức hiếu sinh bố thí.
• Giúp người đừng sợ đêm khuya, mưa hay giông băo. Vùng nông thôn Bắc Việt có vài nhà có điện thoại. Một lần chủ nhà nghe chuông reo và được nhờ nhắn hàng xóm cách vài căn, tuy trời đêm hôm mưa lạnh, người chủ vẫn khoác áo vào đi gọi. Thật là t́nh nghĩa xóm làng. Đây là đức bố thí.
• Sẵn ḷng giúp chổ ăn chổ ở cho những thí sinh lên thành phố thi đại học, nếu có khả năng th́ cung cấp chổ ở miễn phí cho sinh viên học đại học 5 năm và nếu có khả năng hơn nữa th́ cung cấp học bổng cho học sinh, sinh viên nghèo. Có khi sinh viên phải lên thành phố thuê nhà để sống và học, nếu v́ lư do ǵ đó không đủ tiền trả tiền trọ th́ chúng ta thương yêu họ và cho họ sống nhờ đến khi có tiền rồi trả cũng được hoặc trả bao nhiêu cũng được tùy khả năng. Khi con người không c̣n bị nô lệ cho đồng tiền th́ chúng ta thấy ḿnh đem hạnh phúc và niềm vui đến cho bao nhiêu người hằng ngày. Đức này là đức hiếu sinh bố thí.
• Khi đọc báo thấy có nhiều người bất hạnh nghèo đang bệnh tật cần tiền mua thuốc hay làm phẩu thuật, những vùng nghèo cần xây dựng hay thiếu thiết bị cho trường học. Nếu có khả năng chúng ta nên giúp ngay, đừng để cơ hội qua đi, để rồi đánh mất một cơ hội sống thương yêu. Đức này là đức hiếu sinh bố thí.
• Có ai nhờ giúp việc ǵ th́ đang bận hay tính làm việc ǵ cũng dời lại làm sau. Khi có ai nhờ làm việc ǵ là người đó tin tưởng ḿnh, hy vọng vào sự giúp đỡ của ḿnh, vậy chúng ta hăy sống thương yêu và đừng làm cho người khác thất vọng. Người có ḷng thương yêu luôn sẵn sàng vui vẻ giúp người mà không bao giờ nghĩ rằng người khác lợi dụng ḷng tốt của ḿnh. Đây là đức hoan hỷ bố thí.
• Có khi chúng ta cho ai đó mượn tiền hay mượn đồ vật mà trả chậm th́ chúng ta cũng vui vẻ, đừng hối thúc hay hỏi họ. Ai cũng có lúc khó khăn, ḿnh cũng có lúc như vậy th́ chớ nên làm khó người. Nếu ai cho mượn tiền hay mượn vật ǵ th́ nên nhớ rằng nếu chẳng may người mượn v́ lư do nào đó không trả được th́ ḿnh cũng sẵn ḷng cho họ luôn. C̣n không tính được chuyện này th́ thà không cho mượn v́ khi gặp chuyện không may xảy ra th́ t́nh cảm sẽ bị mất, kể cả anh em, bạn bè, vợ chồng, cha mẹ và con cái. Có thể ḿnh không nói ra nhưng người mượn cũng cảm thấy khó chịu. Đức này là đức tỉnh giác bố thí.
• Sống biết yêu thương mọi người và các loài vật sống xung quanh ḿnh. Loài vật nào cũng cần có sự sống, loài vật nào cũng phải kiếm ăn hằng ngày. Kiếm ăn rất khổ cực. Ḿnh đây cũng phải khổ cực đi làm hằng ngày kiếm tiền mua thức ăn th́ mọi người, mọi loài vật đều như vậy. Nếu có dư đồ ăn th́ ḿnh chia sẻ cho người khác, cho loài vật khác. Như vừa rồi trên TV có thống kê số tiền thu nhập của tổng thống Mỹ Obama trong đó ông có nhận 1.4 triệu đô cho giải Nobel, số tiền này ông tặng cho các quỹ từ thiện, ngoài ra c̣n một phần thu nhập của ông cũng đă làm từ thiện. Đức này là đức hiếu sinh bố thí.
florida80
08-09-2019, 19:37
• Khi sống với đức bố thí người bố thí nên biết cám ơn người nhận bố thí. Có thể câu nói này hơi lạ, xin các bạn đọc mẫu chuyện này. Thành La Phiệt thời Đức Phật có ông Hoàng rất hung bạo. Thêm vào đó quyền thế và địa vị của ông có thể giúp ông thủ tiêu tội án trước pháp luật, chưa một lời phải nào, một đạo giáo nào cảm hóa được ông. Một hôm ông gặp Phật. Đức Phật dạy cho ông niệm Phật: “Hăy tưởng niệm Phật đà, hăy từ bi thương người, hăy hùng lực cứu người”.
Đêm hôm ấy, ông suy nghĩ mông lung, ông nghĩ: “Nhớ Phật phải nhớ đến người nghèo khổ, tưởng Phật phải tưởng đến người nghèo khổ. Rồi mới sáng, ông đi t́m Phật. Giữa đường ông gặp một người hành khất ốm liệt bên vệ đường. Không suy nghĩ ông đến ân cần hỏi han và dốc hết tiền trong túi ra cho. Người ấy e sợ cám ơn rối rít. Nhưng ông chỉ bảo: V́ tưởng nhớ Phật nên tôi giúp anh. Anh nhận tiền này khiến tôi được phước, thế là tôi ơn anh chứ nào anh ơn ǵ tôi? Người hành khất nghe thế, lấy làm lạ v́ không lạ ǵ tính nết của ông và uy danh của đức Phật nữa. Bỗng nhiên người ấy cất tiếng niệm: “NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT” (kính lễ đấng giác ngộ). Ông Hoàng cũng bất giác niệm theo và đi mau t́m Phật. Khi gặp được Ngài, ông thuật rơ đầu đuôi mọi việc. Nghe xong đức Phật mỉm cười hiền từ bảo : Phải! Niệm Phật ông phải tưởng niệm người nghèo khó là để giúp đỡ họ. Tưởng niệm người nghèo khó, để giúp đỡ họ là tưởng niệm Phật đó.
Qua câu chuyện trên chúng ta thấy dù một người hung bạo, bảo thủ, kiêu mạn đến đâu cũng có tấm ḷng thương yêu. Chính ḷng thương yêu sẽ thay đổi tâm tánh của họ. Một vấn đề nữa chính là Phật dạy niệm Phật chính là sống như đời sống của Phật biết yêu thương mọi người, biết sống đạo đức không làm khổ ḿnh, khổ người và khổ các loài vật, đó chính là niệm Phật. Niệm Phật như vậy mới đúng là có ư nghĩa, là có trí tuệ.
Chính điều này mới thực tế, mang đến hạnh phúc thật sự. Đức Phật thường nói: “Trí tuệ ở đâu th́ giới luật ở đó, giới luật ở đâu th́ trí tuệ ở đó, giới luật làm thanh tịnh trí tuệ, trí tuệ làm thanh tịnh giới luật” Giới luật của đạo Phật chính là đạo đức, là đức hạnh của con người. Ai sống có đạo đức, chính người đó có trí tuệ. Đức này là đức bố thí khiêm tốn và đức minh mẫn.
(Theo blog Chánh Kiến)
florida80
08-09-2019, 19:39
Biết Sống Tùy Duyên - Bodhgaya Monk
Tùy duyên là hoan hỷ chấp nhận những ǵ xảy ra trong hiện tại, tạm ngưng tranh đấu và b́nh thản chờ đợi nhân duyên thích hợp hội tụ.
Nhiều khi chính thái độ ngưng tranh đấu và b́nh thản chờ đợi ấy lại là nhân duyên quan trọng để kết nối với những nhân duyên tốt đẹp khác. Ta đừng quên khi một việc được thành tựu th́ phải hội tụ hàng triệu nhân duyên, nếu chỉ thiếu một duyên th́ nó cũng có thể không tựu thành. Nếu ta có hiểu biết sâu sắc hay từng trải nghiệm th́ trong vài trường hợp ta có thể đoán biết được ḿnh nên làm ǵ và không nên làm ǵ để cho nhân duyên tốt hội tụ đầy đủ trở lại và nhân duyên xấu sớm tan biến đi.
Ta thường gọi nhân duyên tốt là thuận duyên, và nhân duyên xấu là nghịch duyên, tức là những điều kiện có lợi và bất lợi cho ta. Có những duyên thuận với ta, nhưng nghịch với kẻ khác và ngược lại. Đó chỉ là nói trong phạm vi con người, trong khi nhân duyên luôn xảy ra với vạn vật trong khắp vũ trụ.
Bản chất của nhân duyên th́ không có thuận nghịch, tốt xấu. Nó chỉ hội tụ hay tan ră theo sự thích ứng giữa các tần số năng lượng phát ra từ mọi cá thể mà thôi. Ấy vậy mà thói quen của hầu hết chúng ta khi đón nhận thuận duyên th́ luôn cảm thấy sung sướng và rất muốn duy tŕ măi nhân duyên ấy, cón khi gặp phải nghịch duyên th́ luôn cảm thấy khó chịu và t́m cách tránh né hay loại trừ.
Nhưng chưa hẳn thuận duyên sẽ đem lại giá trị hạnh phúc hay nghịch duyên sẽ mang tới khổ đau, bởi có khi nghịch duyên đưa tới sự trưởng thành, c̣n thuận duyên dễ khiến ta yếu đuối. Hơn nữa, nhiều khi thuận duyên ban đầu nhưng lại biến thành nghịch duyên sau này, có khi nghịch duyên bây giờ nhưng lại biến thành thuận duyên trong tương lai. Tất cả đều tùy thuộc vào bản lĩnh và thái độ sống của ta.
Do đó, ta không cần phải gấp rút thay đổi những nhân duyên mà ḿnh không hài ḷng, hay cố gắng t́m kiếm những nhân duyên mà ḿnh mong đợi.
Khi tâm ta đă vững chăi đủ để tạo ra những nhân duyên an lành th́ những nhân duyên tương ứng sẽ tự động kết nối. Mà sự thật khi t́m được sức sống từ nơi chính ḿnh rồi th́ ta sẽ không c̣n coi là quan trọng những giá trị bên ngoài nữa. Nhân duyên nào cũng được cả, thong dong tự tại.
Đức DaLaiLaMa có dạy: ''Hăy nhớ rằng khi không đạt được những ǵ bạn muốn, đôi lúc, lại là sự may mắn tuyệt vời.''
Bodhgaya Monk
florida80
08-09-2019, 19:43
Những Chiêu Vét Túi Dân Chơi Của Casino
Không treo đồng hồ để làm mất khái niệm thời gian, dùng phỉnh thay cho tiền mặt hay phục vụ rượu miễn phí sẽ khiến người chơi mạnh tay rút hầu bao.
Nếu từng tới ṣng bài, bạn sẽ nhận ra nơi đây chẳng khác nào một công viên mô phỏng xa xỉ với âm thanh, ánh sáng và đồ uống. Theo nghiên cứu của Đại học Las Vegas, năm 2013, 23 casino tại Vegas đă thu về tổng cộng hơn 5 tỷ USD. Và trung b́nh mỗi casino kiếm được từ khách chơi 630.000 đô la mỗi ngày. Theo Business Insider, có nhiều mánh khóe được các ṣng bài thường sử dụng để kích thích người chơi đổ tiền.
1. Làm mất khái niệm thời gian:
Nhiều casino không lắp đồng hồ treo tường hoặc cửa sổ thông ra ngoài, nhằm khiến người chơi hoàn toàn mất ư thức về thời gian. Chiến thuật này cũng thường được các trung tâm mua sắm áp dụng.
2. Tạo điều kiện cho tất cả nh́n thấy người thắng:
Tất cả khách chơi trong casino sẽ biết được ngay khi có ai đó trúng quả đậm, bởi ánh sáng sẽ nhấp nháy và âm thanh trong pḥng sẽ không ngừng vang lên cho tới khi các nhân viên xuất hiện và tuyên bố người chiến thắng. Điều này đă tạo động lực cho những người khác tiếp tục đổ tiền để thử vận may với suy nghĩ ḿnh cũng có thể thắng.
3. Đặt cám dỗ ở khắp mọi nơi:
Bạn đi chỗ nào ở Vegas cũng có cơ hội đánh bài bày ngay trước mặt, nhất là trong các khách sạn. Khách hàng luôn bị vây quanh bởi các tụ điểm đỏ đen náo nhiệt và thường không cưỡng lại được ư muốn ghé vào chơi vài ba ván.
florida80
08-09-2019, 19:44
4. Ưu đăi miễn phí:
Một vài người cảm thấy thích thú khi được miễn phí pḥng ở, đồ ăn và nhiều vật dụng khác ở các casino mà không nghĩ rằng số tiền họ thua khi đánh bài chính là chi phí cho những khoản này.
5. Dùng phỉnh thay cho tiền mặt:
Phỉnh là một dạng thay thế tiền mặt rất hiệu quả trong casino. Khi người chơi đă đổi tiền mặt sang phỉnh, họ sẽ có xu hướng chơi đến khi tiêu hết số đó, thay v́ dừng lại và đổi lại chúng về tiền mặt.
6. Không cho phép ghi h́nh:
Camera bị cấm sử dụng trong casino, trừ phi được dùng để ghi h́nh người thắng bạc. Điều đó có nghĩa là tất cả các đoạn băng về casino được phát trên TV, trong phim đều là h́nh ảnh ai đó đang hân hoan vui sướng v́ vừa thắng được một khoản tiền kếch xù. Dù camera trên smartphone tương đối khó kiểm soát, những thợ ảnh với dụng cụ chuyên nghiệp chắc chắn sẽ chẳng có chỗ hành nghề.
7. Khiến người chơi ảo tưởng về quyền tự quyết:
Chọn casino nào, chơi tṛ ǵ, đi nước bài ra sao, tất cả đều phụ thuộc vào quyết định của người chơi, chính điều này đă làm cho họ cảm thấy tự tin thái quá. Khách chơi không nghĩ rằng họ chỉ là những người b́nh thường. Họ bị ảo tưởng rằng ḿnh khác biệt, và nhất định sẽ thắng… Họ càng có nhiều lựa chọn, tức là t́nh h́nh sẽ càng phức tạp và đ̣i hỏi nhiều kỹ năng. Nhưng lại kích thích làm cho người chơi tin tưởng vào quyết định của bản thân.
8. Phục vụ rượu miễn phí:
Khi say, người chơi thường liều và đánh to hơn là khi họ c̣n tỉnh táo. Họ sẽ không tự ư thức được và sẵn sàng đốt hết tiền của ḿnh cho nhà cái.
Sưu tầm
florida80
08-09-2019, 19:46
Đánh Ngay Bộ Chỉ Huy
Sau ngày 30.4.75 nhiều gia đ́nh Cán bộ, bộ đội từ miền Bắc vào Nam lập nghiệp, trong số đó có vợ chồng Hương, từ Hải pḥng vào đây, v́ là Cán bộ thâm niên nên đôi vợ chồng này được ưu tiên "hóa giá" nghĩa là được mua một căn nhà với giá tượng trưng, căn nhà do một gia đ́nh sĩ quan chế độ cũ đă vượt biên.
Từ ngày có gia đ́nh Ông Hương dọn về ở, xóm tôi tự nhiên náo động hẳn lên, v́ hầu như không ngày nào hai vợ chồng này không có những cuộc căi vă, chúng tôi chẳng ai muốn can ngăn, phần v́ c̣n lạ lẫm nhau, phần v́ giữa chúng tôi và họ vốn đă có một hố sâu ngăn cách, khó mà ḥa hợp nhau được. Ông chồng vốn là một tay nát rượu, xưa nay bị kềm chế, bây giờ vào Nam, mặc sức mà uống, nên mỗi lần uống là mỗi lần say khướt, mà mỗi lần say là thế nào hai vợ chồng cũng lục đục. Một hôm cả xóm đang yên tĩnh, bỗng nghe tiếng thất thanh:
- Ối giời đất,thánh thần ơi, ối làng nước ôi, sao tôi có thằng chồng khốn nạn thế này hở Giời?
Chúng tôi chạy lại trước cửa, thấy anh chồng hai mắt nhíu lại, giọng lè nhè :
- Khốn nạn hả, mày bảo ông khốn nạn hả, Khốn nạn mà sao mày cứ bám lấy ông như đỉa, mày làm khổ ông, mày giam hăm ông.
Hai bên lời qua tiếng lại, nhưng v́ anh chồng đă nát rượu nên không thể căi lại mụ vợ dẻo mồm, dẻo miệng, anh chỉ c̣n cách sử dụng nắm đấm làm biện pháp chiến thắng, nhưng đấm quờ đấm quạng, càng đấm cái loa rè càng tăng công suất. Chị vợ cũng không kém, càng sấn sổ vào gần chồng để xỉa xói. Bất ngờ, một cú đấm mạnh trúng ngay vào mồm
Chị vợ hét lên :
- Ối làng nước ơi, đồng bào, đồng chí ơi! Nó đánh vào đài rồi.
Thừa thắng xông lên, anh chồng nhắm ngay mắt vợ đấm cho một cú, chị vợ lảo đảo, vừa né vừa la:
- Ối giời ôi, Nó đánh trúng trung tâm nghe nh́n rồi.
Ông chồng đá tiếp vào chân vợ.
- Ối nhà nước ôi! Nó đánh vào Bộ giao thông vận tải rồi.
Anh chồng quơ tay phải trúng ngay vú trái! Bà vợ càng la to hơn:
- Đồ vô nhân đạo! Đồ dă man, Mày dám tấn công vào cơ quan Bảo vệ bà mẹ và trẻ em nữa à?
Vợ càng la to, chồng càng hăng tiết, đấm ngay một cái vào vú phải.
- Ối giời đất ơi, Nó tấn công vào Tổng cục cao su rồi!
florida80
08-09-2019, 19:47
Anh chồng gào to:
- Mày nói ǵ, cái ǵ mà cao su với không cao su, Ông cho mày biết tay luôn...vừa nói hắn vừa nhắm ngay chỗ kín mụ vợ đá thẳng vào.
Bà vợ thét lên:
- Ối làng nước ơi, Ối Bác Hồ, Bác Giáp ơi, cái thằng chồng khốn nạn của con nó đă tấn công thẳng vào Bộ Chỉ Huy Sinh Đẻ Có Kế Hoạch của Bác rồi Bác ơi!
(Trích báo Saigon Echo)
florida80
08-09-2019, 19:48
Triết Lư Barbecue - Vũ Thế Thành
Thịt heo nai bò cừu gà ngỗng vịt,… hễ nướng lên là từ hương tới vị bắt mồi không chịu được. Lại phải nướng cháy cháy ăn mới đã. Thịt nạc mà nướng thì nhai xơ xác như bã trầu, phải ướp hoặc rưới thêm chút dầu sốt, khi nướng khói bay mịt mù, cay mắt sướng mũi. Tây gọi chung món thịt nướng là barbecue. Bài này nói về thịt nướng dưới cái nh́n uể oải : an toàn thực phẩm.
Nướng kiểu ǵ cũng ngon, chỉ có ngon hơn nữa mà thôi
Thật ra chữ “barbecue” dùng để chỉ loại thịt nướng không tiếp xúc trực tiếp với ngọn lửa, và thường dùng củi để nướng. Khói từ củi sẽ tạo ra hương vị và làm chín thịt từ từ. Có thể nói, barbecue gần giống như kiểu thịt xông khói, nhưng nhiệt độ nướng cao hơn nhiều và nướng rồi là ăn nóng ngay, chứ không ăn nguội như thịt xông khói.
Cách nướng thông dụng là để thịt tiếp xúc trực tiếp với ngọn lửa (grill) như thường thấy ở các quán cơm sườn trong nước, nướng bằng than, củi, hoặc gas với thịt để trên vỉ, mỡ nhỏ xèo xèo, khói bay mù mịt. Nướng kiểu này dĩ nhiên đáp ứng… mồi lẹ hơn, đánh nhanh rút gọn, c̣n theo kiểu barbecue th́ đành phải nhậu lai rai cả ngày.
Từ “barbecue” hiện nay trở nên quá thông dụng, hễ thịt nướng, bất kể nướng kiểu ǵ cũng gọi là chung là barbecue cho tiện. Ngay cả đất nước đẻ ra tiếng Ăng Lê cũng hiểu barbecue theo nghĩa này.
C̣n một kiểu nướng nữa đầy tính sáng tạo chỉ có ở đồng bằng sông Cửu Long, đó là cá lóc quấn rơm nướng chổng ngược. Món này, trời ơi, hương vị tự nhiên thứ thiệt, mà hương đồng cỏ nội cũng thứ thiệt luôn, đưa cay lịm cả người.
Đôi lời uể oải…
Khi nướng ở nhiệt độ cao, acid amin và chất creatine có trong thịt phản ứng tạo ra nhóm amin ṿng phức (HCAs). Giới khoa học đă nhận diện được 17 chất HCA có khả năng gây ung thư. Viện Ung thư Quốc gia Mỹ đă phát hiện ra mối liên quan giữa việc ăn nhiều thịt nướng và ung thư bao tử, ruột già và tụy tạng. Những người ăn thịt nướng (hay chiên) kỹ hoặc hơi kỹ (well-done or medium-well) có nguy cơ bị ung thư bao tử gấp ba lần so với người ăn tái hoặc hơi tái (rare or medium-rare).
Một nhóm độc tố khác phát sinh trong khói lửa khi nướng thịt là nhóm hydrocarbon phương hương đa ṿng (PAHs). Cơ quan Bảo vệ môi trường Hoa Kỳ (EPA) đă điểm mặt 7 chất PAH có thể gây ung thư, đột biến gen, sinh quái thai,…mà chất đầu tiên bị tóm cổ là benzopyrene được t́m thấy trong khói thuốc lá.
florida80
08-09-2019, 19:49
Các nghiên cứu về độc tố của PAHs và HCAs liên quan tới thịt nướng c̣n nhiều lắm, càng đọc càng oải. Chỉ có một chút tin vui, tóm lược như sau: Các nhà nghiên cứu thấy rằng, dầu olive, nước cốt chanh, và nước ướp thịt có tỏi có thể làm giảm mức HCA tới 90% ở thịt gà. Ướp thịt ḅ với bia hoặc rượu vang trong 6 tiếng cũng làm giảm tới 90% hai loại HCA. Có tới cả chục loại HCA, đó là chưa kể nhóm PAHs th́ tin vui này thuộc loại “có c̣n hơn không”, chẳng bơ bèm ǵ!
Triết lư miễn cưỡng
Chẳng dại ǵ v́ sợ khối u mà bỏ thịt nướng, nhưng phải biết cách né. Xin tóm gọn lời khuyên của các chuyên gia an toàn về barbecue. Chỉ là tóm gọn thôi, v́ mấy ngài chuyên gia này thường tưởng tượng ra lắm t́nh tiết tỉ mỉ, khó tính như vú già canh me tiểu thư, ai mà chịu nổi. Dưới đây là toát yếu:
1. Dùng thịt nạc ít mỡ. Thịt thái nhỏ, để to quá phải nướng lâu rất kẹt với tác hại của khói lửa.
2. Khi nướng nên trở thịt thường xuyên, đừng để thịt cháy quá.
3. Nên nấu chín sơ thịt (có thể dùng ḷ vi ba) rồi đem nướng. Thịt đông lạnh nên ră đông “quá tay” một chút trong ḷ vi ba, thái nhỏ và đem nướng ngay. (xem bài “Ră đông”)
4. Ướp thịt với chanh, tỏi, đường. Đường làm thịt vàng nâu nhanh khi nướng, “tưởng” thịt đă chín lấy ra xơi luôn, đỡ phải nướng lâu. Thịt ướp phải bọc plastic và trữ trong ngăn mát tủ lạnh cho đến khi đem nướng.
5. Khi nướng, phải để riêng thịt đă nướng và chưa nướng, v́ nhiễm chéo có thể xảy ra.
Các nghiên cứu về tác hại của thịt nướng đều có điểm chung là số người ăn thịt barbecue thường xuyên, lại nướng quá kỹ th́ dễ bị “tai họa” hơn những người ăn ít.
Bởi vậy, đành triết lư lẩm cẩm rằng: “Chỉ những người biết chờ đợi mới tận hưởng được niềm vui”. Hai tuần ăn thịt nướng một lần đâu phải là thời gian qua dài so với đời người!
Vũ Thế Thành
florida80
08-09-2019, 19:53
Mẹ Già Rồi, Xin Đừng Nói Những Lời Này Với Mẹ!
Dù cho mẹ có là người nuôi dưỡng bạn hay không th́ ít nhất mẹ cũng là người đă mang thai gần 10 tháng trời và sinh ra bạn trên cơi đời này. Có thể chứng kiến tất cả mọi điều xảy ra trên thế giới này, cái đẹp cái xấu, cái thiện cái ác, tất cả đều là do Thượng đế và cha mẹ đă ban cho bạn.
Đừng làm những việc sẽ khiến bạn sau này phải hối hận, hăy đối xử tốt với cha mẹ của ḿnh. Đừng để đến khi họ mất đi rồi lúc đó mới thấy quư tiếc, bởi v́ khi ấy hết thảy mọi thứ đều không c̣n kịp nữa rồi.
Hăy nhớ kỹ đừng bao giờ nói với cha mẹ ḿnh 10 câu nói sau:
1. “Được rồi! Được rồi! Con biết rồi! Thật là dài ḍng!” (Với cha mẹ sự “dài ḍng” đó lại là môt loại hạnh phúc).
2. “Có việc ǵ không ạ? Không có việc ǵ à? Vậy th́ con cúp máy nhé!” (Cha mẹ gọi điện thoại cũng chỉ muốn nói chuyện, chúng ta nên hiểu tâm ư của cha mẹ và đừng vội vàng cúp máy!)
3. “Đă nói rồi mà mẹ vẫn không hiểu, mẹ đừng hỏi nữa!” (Cha mẹ chỉ muốn nói chuyện với chúng ta thôi mà).
4. “Đă nói mẹ bao nhiêu lần rồi là đừng có làm, đă làm không được rồi mà c̣n cứ làm.” (Một số cha mẹ đă không c̣n đủ sức lực để làm việc ǵ đó, chúng ta v́ lo lắng cho cha mẹ mà ngăn lại, nhưng đừng khiến cho cha mẹ cảm thấy họ trở nên vô dụng!).
5. “Cha mẹ đă lỗi thời rồi!” (Ư kiến của cha mẹ có thể không c̣n tác dụng với chúng ta, nhưng chúng ta cũng không nên đối đáp như thế).
6. “Bảo mẹ đừng thu dọn pḥng của con, mẹ xem, bây giờ đồ đạc nào t́m cũng không thấy!” (Chúng ta nên tự thu dọn pḥng ḿnh, nếu không thu dọn cũng tránh làm phật ư cha mẹ)
7. “Con muốn ăn cái ǵ con tự biết rồi, mẹ đừng gắp nữa!” (Cha mẹ ngóng trông chúng ta trở về nhà, đều mong muốn chúng ta có bữa ăn no và ngon miệng, chúng ta nên hiểu và vui vẻ tiếp nhận)
8. “Con đă bảo mẹ đừng ăn những thức ăn thừa này rồi, sao mẹ không nghe à?”(cả đời cha mẹ đều có thói quen tiết kiệm, rất khó sửa đổi, nói cha mẹ mỗi lần làm thức ăn, làm ít một chút là được)
9. “Con tự biết cân nhắc rồi, mẹ đừng nói nữa, thật là phiền phức.”
10. “Những đồ vật này con đă nói là không cần dùng rồi, mẹ chất đống ở đây để làm ǵ?”
Đột nhiên nghĩ về cha mẹ của ḿnh, tôi không khỏi nhói ḷng mà rơi lệ, đột nhiên rất cảm động, v́ để con được vui vẻ khỏe mạnh trưởng thành, cha mẹ đă phải mất bao nhiêu công sức… Thế nhưng mà chúng ta đă thực sự làm nhiều việc v́ cha mẹ chưa?
florida80
08-09-2019, 19:54
Bạn đă quan tâm đến cha mẹ của ḿnh chưa?
Nếu như có một ngày, bạn phát hiện ra hoa cỏ, cây cối trong vườn của cha mẹ ḿnh đă hoang tàn.
Nếu như có một ngày, bạn phát hiện sàn nhà và tủ quần áo thường xuyên bám đầy bụi bẩn.
Nếu như có một ngày, bạn phát hiện ra mẹ ḿnh nấu đồ ăn quá mặn rất khó ăn.
Nếu như có một ngày, bạn phát hiện ra mẹ của ḿnh thường quên tắt ga.
Nếu như có một ngày, bạn phát hiện ra một số thói quen của cha mẹ ḿnh đă thay đổi, giống như là họ đă không c̣n muốn tắm rửa hàng ngày nữa.
Nếu như có một ngày, bạn phát hiện ra cha mẹ của bạn đă không c̣n thích ăn những loại quả gịn cứng.
Nếu như có một ngày, bạn phát hiện ra cha mẹ bạn chỉ ăn những món ăn được nấu chín nhừ nát.
Nếu như có một ngày, bạn phát hiện ra cha mẹ bạn muốn ăn cháo.
Nếu như có một ngày, bạn phát hiện ra cha mẹ bạn đi trên đường hay các phản ứng đều chậm lại.
Nếu như có một ngày, bạn phát hiện ra cha mẹ ḿnh trong lúc ăn ho không ngừng, đừng nghĩ rằng họ chỉ đang bị cảm lạnh.
Nếu như có một ngày, bạn phát hiện ra cha mẹ ḿnh không hề muốn đi ra cửa…
Nếu như có một ngày như vậy, tôi muốn nói với bạn rằng, bạn phải thật cảnh giác bởi v́ cha mẹ bạn đă già rồi! Các cơ quan bộ phận đă thoái hóa đến mức cần người khác chăm sóc rồi.
Nếu như bạn không thể chăm sóc họ, bạn nên t́m người chăm sóc họ, bạn nên thường xuyên thăm nom họ, đừng để cha mẹ bạn cảm thấy ḿnh bị bỏ rơi.
Tất cả ai rồi cũng sẽ già, cha mẹ chỉ là già trước chúng ta, chúng ta phải dùng trái tim yêu thương để chăm sóc cha mẹ, như thế mới có thể nhẫn nại, mới không nói những lời ca thán. Khi cha mẹ không thể tự chăm sóc bản thân, làm con phải luôn chú ư, cha mẹ có thể sẽ làm rất nhiều việc không hay, ví dụ như trong pḥng có mùi khó chịu, có thể họ cũng không thể ngửi thấy, xin hăy đừng chê họ bẩn, phận làm con hăy dọn giúp cha mẹ ḿnh. Cũng xin hăy luôn luôn duy tŕ sự yêu thương, kính trọng đối với họ.
Khi cha mẹ không c̣n muốn tắm rửa, xin hăy bớt chút thời gian lau rửa cho họ, bởi v́ cho dù là họ tự tắm rửa được th́ cũng không thể tắm rửa sạch sẽ được. Khi chúng ta thưởng thức đồ ăn, xin hăy chuẩn bị cho họ một phần đồ ăn lớn nhỏ phù hợp, một bát nhỏ sẽ dễ dàng ăn hơn. Bởi v́ họ không thích ăn có thể là do hàm răng đă không thể cắn và nhai được nữa rồi.
Từ khi chúng ta cất tiếng khóc chào đời, mẹ là người cho chúng ra bú sữa, thay tă lót hằng đêm và c̣n không ngủ nghỉ để chăm sóc khi chúng ta ốm đau. Cha mẹ là người dạy cho chúng ta những kỹ năng sinh sống cơ bản đầu đời, cho chúng ta đi học, ăn uống, vui chơi và tập thói quen, luôn quan tâm không ngừng nghỉ.
Nếu như đến một ngày, cha mẹ đă không thể nhúc nhích được nữa, chẳng phải bạn nên chăm sóc cha mẹ ḿnh sao?
Làm phận con hăy nhớ lấy, “xem cha mẹ chính là bản thân ḿnh trong tương lai” mà hiếu thuận kịp thời, đừng để đến khi “cây muốn lặng mà gió chẳng dừng”, “con muốn phụng dưỡng mà cha mẹ không c̣n”.
florida80
08-09-2019, 19:56
Về Việt Nam Cưới Vợ, Bài Học Chưa Thuộc - Huy Phương
Theo báo chí trong nước, ngày 24 tháng 5 năm 2011, tại Trà Vinh, Việt kiều Luân Quyền Đạt 46 tuổi, đă nổi cơn điên dại và được đưa vào bệnh viện tâm thần ở Biên Ḥa, lư do là ông về việt Nam cưới vợ, và bị gia đ́nh vợ đưa vào bẫy lừa để lấy số tiền trên 20,000 Mỹ kim. Chuyện ông Việt kiều này bị lừa như thế nào, báo chí bên nhà không nói rơ, nhưng cũng chẳng ai nghe chuyện này mà ngạc nhiên. Về Việt Nam lấy vợ là chuyện dài, là những bài học đắt giá nhưng lại là những bài học rất khó thuộc. Khó thuộc là v́ những bài học này không giống nhau và những người đàn ông ở xứ văn minh, tử tế này thường lấy cái tâm địa ngay thẳng hiền lành để về kết hôn với những người đàn bà lớn lên trong một xă hội, đất nước đă tha hóa, những con người đă đổi thay từ gốc rễ mà lối hành xử của họ khó có thể lường được, nó đă vượt qua ranh giới của đạo đức, luân lư, và ḷng chân thật của một con người b́nh thường.
Tôi có một người cháu họ là một người thợ máy sửa xe hơi, 40 tuổi, ở Mỹ trên 20 năm, đă ly dị vợ, có dịp về Việt Nam, được người quen giới thiệu với một gia đ́nh có cô con gái mới 18 tuổi. Trong cuộc gặp gỡ đầu tiên, anh chàng đă ngây ngất v́ nhan sắc của cô này, nhất là sự trẻ trung hiếm có, mà ở Mỹ, với địa vị của anh, nằm mơ cũng không thấy. Tuy tuổi tác hai bên có đôi chút chênh lệch, nhưng một bên th́ có vợ trẻ, một bên th́ được lấy chồng Việt kiều, được sang Mỹ, nên một lễ hỏi được cấp tốc cử hành và anh chàng lên đường về Mỹ với tấm ḷng thơ thới, hân hoan, đợi ngày có visa để “rước nàng về dinh”. Tuần trăng mật qua mau, và để cho vợ dễ ḥa nhập với đời sống mới, anh chàng sắp xếp cho vợ đi học ESL. Chính trong những ngày này, cô vợ đă thường xuyên liên lạc với một nhân vật giấu mặt nào đó bên kia đường dây điện thoại, để cho đến một ngày kia “cánh hồng bay bổng tuyệt vời, đă ṃn con mắt phương trời đăm đăm”, nàng ra đi, không một lời từ giă và không để lại một dấu vết nào. Ba năm sau, cơn hận t́nh nguôi ngoai, chàng nghĩ là đă nhầm lẫn v́ đă lấy một cô vợ c̣n quá trẻ, nên lần này quyết tâm làm lại cuộc đời, đi t́m một cô 22 tuổi. Ba năm sau gặp lại cậu cháu, mới biết rằng số anh chàng Việt kiều này quá hẩm hiu, hai lần cưới vợ Việt Nam th́ hai lần làm ṭ ṿ nuôi nhện, bây giờ chỉ c̣n biết “ngồi khóc tỉ ti”, v́ hai cô vợ chẳng biết đi đường nào!
Nhiều ông bạn già góa hay bỏ vợ, nghĩ ḿnh với sức mạnh của đồng đô la trong tay, có thể hưởng thụ với thời gian cuối đời cho bơ những ngày gian khổ, tù đày hay bị vật vă bởi gông cùm hôn nhân, đă về Việt Nam cưới những cô vợ trẻ hơn ḿnh bốn, năm mươi tuổi, để con cháu xa lánh, người đời cười chê (hay ganh ghét mà đàm tiếu!) Nhưng những cuộc hôn nhân này thường sớm găy đổ, v́ bạn tôi th́ sức tàn lực kiệt, đồng đô la giới hạn, cô em th́ chỉ mượn đường ra đi, tương lai phơi phới trước mặt.
Trước năm 1990, chỉ có những người vượt biển đến Mỹ, phần lớn là phái nam, nên xảy ra t́nh trạng trai thừa gái thiếu. Từ năm 1990 trở về sau, phong trào HO đem nhiều gia đ́nh cựu tù nhân đến Mỹ làm cho t́nh trạng nam nữ trở nên quân b́nh. Thông thường người ta cho rằng những người đàn ông về Việt Nam lấy vợ thường là “có vấn đề”, v́ khó ḷng kiếm vợ ở Mỹ. Thực tế là ở xứ này, thanh niên không bằng cấp, thu nhập thấp, share pḥng, đi xe cũ “đời năm Dậu” có dễ lấy vợ không? Đàn bà ở Mỹ có chút nhan sắc, có học, nhất là có bằng cấp, có việc làm ổn định thường không chịu kết hôn với người ngang tầm hay thua ḿnh. Cô công nhân lương $10.00 th́ phải có ông chồng lương $16.00, nha sĩ mà kết hôn với kỹ sư chắc khó bền, nữ bác sĩ thực ra khó lập gia đ́nh nếu không gặp bác sĩ. Ở Mỹ, đàn ông được xếp sau cả chó mèo. Ở Mỹ, đàn bà không lệ thuộc vào chồng chứ đừng nói chịu cảnh chồng chúa vợ tôi, cơm bưng nước rót, chỉ một cái tát tai là đủ cho cảnh sát hụ c̣i đến nhà c̣ng tay. Vợ chồng b́nh đẳng, có nghĩa là chồng thua vợ một bậc. Vậy th́ để khỏi bị khinh rẻ, được chiều chuộng, được ngon ngọt và khỏi mặc cảm về thân phận ḿnh, chỉ có cách là... hiên ngang về Việt Nam lấy vợ. Đàn ông định cư Mỹ đă lâu quan niệm đàn bà con gái ở bên nhà nhu ḿ, hiền hậu, đảm đang chăm lo việc nhà, không lấn lướt, ăn hiếp chồng như phụ nữ ở Mỹ, cộng với nhan sắc và sự trẻ trung, và món hàng không hề khan hiếm, tha hồ lựa chọn. C̣n chuyện ǵ x ? y ra khi đem vợ về Mỹ là chuyện khác.
florida80
08-09-2019, 19:56
Về Việt Nam Cưới Vợ, Bài Học Chưa Thuộc - Huy Phương
Theo báo chí trong nước, ngày 24 tháng 5 năm 2011, tại Trà Vinh, Việt kiều Luân Quyền Đạt 46 tuổi, đă nổi cơn điên dại và được đưa vào bệnh viện tâm thần ở Biên Ḥa, lư do là ông về việt Nam cưới vợ, và bị gia đ́nh vợ đưa vào bẫy lừa để lấy số tiền trên 20,000 Mỹ kim. Chuyện ông Việt kiều này bị lừa như thế nào, báo chí bên nhà không nói rơ, nhưng cũng chẳng ai nghe chuyện này mà ngạc nhiên. Về Việt Nam lấy vợ là chuyện dài, là những bài học đắt giá nhưng lại là những bài học rất khó thuộc. Khó thuộc là v́ những bài học này không giống nhau và những người đàn ông ở xứ văn minh, tử tế này thường lấy cái tâm địa ngay thẳng hiền lành để về kết hôn với những người đàn bà lớn lên trong một xă hội, đất nước đă tha hóa, những con người đă đổi thay từ gốc rễ mà lối hành xử của họ khó có thể lường được, nó đă vượt qua ranh giới của đạo đức, luân lư, và ḷng chân thật của một con người b́nh thường.
Tôi có một người cháu họ là một người thợ máy sửa xe hơi, 40 tuổi, ở Mỹ trên 20 năm, đă ly dị vợ, có dịp về Việt Nam, được người quen giới thiệu với một gia đ́nh có cô con gái mới 18 tuổi. Trong cuộc gặp gỡ đầu tiên, anh chàng đă ngây ngất v́ nhan sắc của cô này, nhất là sự trẻ trung hiếm có, mà ở Mỹ, với địa vị của anh, nằm mơ cũng không thấy. Tuy tuổi tác hai bên có đôi chút chênh lệch, nhưng một bên th́ có vợ trẻ, một bên th́ được lấy chồng Việt kiều, được sang Mỹ, nên một lễ hỏi được cấp tốc cử hành và anh chàng lên đường về Mỹ với tấm ḷng thơ thới, hân hoan, đợi ngày có visa để “rước nàng về dinh”. Tuần trăng mật qua mau, và để cho vợ dễ ḥa nhập với đời sống mới, anh chàng sắp xếp cho vợ đi học ESL. Chính trong những ngày này, cô vợ đă thường xuyên liên lạc với một nhân vật giấu mặt nào đó bên kia đường dây điện thoại, để cho đến một ngày kia “cánh hồng bay bổng tuyệt vời, đă ṃn con mắt phương trời đăm đăm”, nàng ra đi, không một lời từ giă và không để lại một dấu vết nào. Ba năm sau, cơn hận t́nh nguôi ngoai, chàng nghĩ là đă nhầm lẫn v́ đă lấy một cô vợ c̣n quá trẻ, nên lần này quyết tâm làm lại cuộc đời, đi t́m một cô 22 tuổi. Ba năm sau gặp lại cậu cháu, mới biết rằng số anh chàng Việt kiều này quá hẩm hiu, hai lần cưới vợ Việt Nam th́ hai lần làm ṭ ṿ nuôi nhện, bây giờ chỉ c̣n biết “ngồi khóc tỉ ti”, v́ hai cô vợ chẳng biết đi đường nào!
Nhiều ông bạn già góa hay bỏ vợ, nghĩ ḿnh với sức mạnh của đồng đô la trong tay, có thể hưởng thụ với thời gian cuối đời cho bơ những ngày gian khổ, tù đày hay bị vật vă bởi gông cùm hôn nhân, đă về Việt Nam cưới những cô vợ trẻ hơn ḿnh bốn, năm mươi tuổi, để con cháu xa lánh, người đời cười chê (hay ganh ghét mà đàm tiếu!) Nhưng những cuộc hôn nhân này thường sớm găy đổ, v́ bạn tôi th́ sức tàn lực kiệt, đồng đô la giới hạn, cô em th́ chỉ mượn đường ra đi, tương lai phơi phới trước mặt.
Trước năm 1990, chỉ có những người vượt biển đến Mỹ, phần lớn là phái nam, nên xảy ra t́nh trạng trai thừa gái thiếu. Từ năm 1990 trở về sau, phong trào HO đem nhiều gia đ́nh cựu tù nhân đến Mỹ làm cho t́nh trạng nam nữ trở nên quân b́nh. Thông thường người ta cho rằng những người đàn ông về Việt Nam lấy vợ thường là “có vấn đề”, v́ khó ḷng kiếm vợ ở Mỹ. Thực tế là ở xứ này, thanh niên không bằng cấp, thu nhập thấp, share pḥng, đi xe cũ “đời năm Dậu” có dễ lấy vợ không? Đàn bà ở Mỹ có chút nhan sắc, có học, nhất là có bằng cấp, có việc làm ổn định thường không chịu kết hôn với người ngang tầm hay thua ḿnh. Cô công nhân lương $10.00 th́ phải có ông chồng lương $16.00, nha sĩ mà kết hôn với kỹ sư chắc khó bền, nữ bác sĩ thực ra khó lập gia đ́nh nếu không gặp bác sĩ. Ở Mỹ, đàn ông được xếp sau cả chó mèo. Ở Mỹ, đàn bà không lệ thuộc vào chồng chứ đừng nói chịu cảnh chồng chúa vợ tôi, cơm bưng nước rót, chỉ một cái tát tai là đủ cho cảnh sát hụ c̣i đến nhà c̣ng tay. Vợ chồng b́nh đẳng, có nghĩa là chồng thua vợ một bậc. Vậy th́ để khỏi bị khinh rẻ, được chiều chuộng, được ngon ngọt và khỏi mặc cảm về thân phận ḿnh, chỉ có cách là... hiên ngang về Việt Nam lấy vợ. Đàn ông định cư Mỹ đă lâu quan niệm đàn bà con gái ở bên nhà nhu ḿ, hiền hậu, đảm đang chăm lo việc nhà, không lấn lướt, ăn hiếp chồng như phụ nữ ở Mỹ, cộng với nhan sắc và sự trẻ trung, và món hàng không hề khan hiếm, tha hồ lựa chọn. C̣n chuyện ǵ x ? y ra khi đem vợ về Mỹ là chuyện khác.
florida80
08-09-2019, 19:57
Người Việt kiều Mỹ về lấy vợ Việt Nam, trong câu chuyện này xin tạm gọi anh là Mike Nguyễn, một người có địa vị xă hội, học vấn, tài sản trung b́nh. Anh có vợ và một con, có một dịch vụ làm ăn tạm đủ sống và anh cũng tự cho ḿnh làm đầy đủ bổn phận với gia đ́nh, không hề lăng nhăng, trăng hoa với ai. Anh chỉ có một nỗi khổ vợ chồng “khắc khẩu”, chỉ nói chuyện ba câu là đă căi nhau như chó với mèo. Anh chồng nói đen th́ vợ nói trắng, chồng nói có th́ vợ nói không. Kẻ thù gây chuyện trong gia đ́nh chính là cái máy truyền h́nh và con chó chihuahua, v́ những lúc ở nhà th́ bà vợ mê phim bộ, hết Hồng Kong đến Đại Hàn và chăm sóc con chó nhỏ hơn là bày tỏ một cử chỉ dịu dàng với anh. Buồn chán, anh chàng đi Việt Nam một chuyến, thăm mồ mả ông bà và du lịch vài nơi. Tại đây anh gặp cô gái bạn của người em ngày xưa làm người hướng dẫn và họ đă có những ngày thân mật bên nhau. Một bên là người có gia đ́nh rồi nhưng thiếu hạnh phúc. Một bên độc thân và gợi ư, ao ước có được một tấm chồng “lư tưởng” như anh. Trong khi vợ anh nói những lời nặng nề, ngang bướng, th́ mỗi lần điện thoại về Việt Nam, anh được nghe những lời dịu ngọt: “Dạ! Em nghe anh đây!” với bao nhiêu lời âu yếm hứa hẹn, tưởng như không thể sống không có nhau. Về lại Mỹ, trong một cơn căi vă kịch liệt, bị những lời nói khinh miệt, anh chàng tự ái “ta cũng đàn ông”, “không có vợ này th́ có vợ khác”, giao nhà cửa, con cái cho vợ để về quê... cưới vợ. Mike Nguyễn đi Việt Nam, tổ chức cưới vợ rồi chờ đợi trong hạnh phúc. Nhưng chỉ sau 8 tháng khi đem cô này qua Mỹ, Mike Nguyễn đă biết cô ta chẳng yêu ḿnh, chỉ mượn đường ra khỏi nước. Cô có công ăn việc làm nhưng thu vén gửi về cho gia đ́nh và ra điều kiện phải nuôi cô trọn đời v́ anh đă về Việt Nam cưới cô sang đây. Thất vọng, chán ngán và muốn ly dị, Mike Nguyễn được cô vợ mới đưa hai điều kiện: - mua xe, bảo hiểm và thuê người dạy lái xe cho cô, hoặc là phải, - giữ nguyên t́nh trạng này (sống riêng) trong hai năm, mới cho ly dị (để chờ thẻ xanh?). Bỏ của chạy lấy người, Mike chấp nhận điều kiện thứ nhất, nhưng chỉ trong ṿng hai tuần sau, khi đưa đơn ly dị, được sự cố vấn của ai đó, cô vợ tố cáo với cảnh sát là bị bạo hành và bị hiếp dâm. Lên xuống ṭa án, cảnh sát, lo sợ, điên đầu theo vụ án, từ một thanh niên có sự nghiệp, năng nổ làm việc, thương yêu vợ con, thanh niên trong câu chuyện này trở thành một kẻ không nhà, bỏ công việc và phải rời đi tiểu bang khác.
Đau khổ, hối hận và nghĩ ḿnh có lỗi với vợ, nhất là với đứa con trai duy nhất c̣n nhỏ tuổi, anh trở về xin tha thứ, nhưng bát nước đă đổ đi không vớt lại được. Tiền bạc đă cạn, danh dự cũng không c̣n, tương lai th́ đen tối. Hiện nay người đàn bà Việt Nam không c̣n là người đàn bà ngày hai ba mươi năm về trước, ngày mà chúng ta phải bỏ nước ra đi. Họ lớn lên trong một xă hội gian trá, lọc lừa, sống chỉ biết đồng tiền, chua như trái cam trồng ở Giang Bắc. Hăy cứ nh́n các quan chức hay những đứa trẻ lớn lên trong xă hội ấy th́ biết.
Mike Nguyễn đă nhờ một chương tŕnh truyền h́nh để đưa câu chuyện của ḿnh lên, hy vọng là tiếng chuông cảnh tỉnh cho những ai, già hay trẻ đang hăm hở về Việt Nam... cưới vợ và đặt nhan đề cho câu chuyện là “Ai ngu hơn tôi?”
Tôi không dám nói là hiện nay có nhiều người “ngu” hơn anh, nhưng câu chuyện của anh Việt kiều hóa điên phải vào nhà thương Biên Ḥa ở đầu câu chuyện này, quả là một bài học đắt giá, bài học mà nhiều người chưa chịu thuộc. Anh Luân Quyền Đạt mất một số tiền, đă hóa điên, nhưng c̣n may mắn hơn anh chàng Mike Nguyễn trong chuyện này, v́ chưa đưa người vợ mới cưới sang Mỹ, để rồi như một lời hát của Lam Phương: “Anh đă lầm đưa em sang đây!”
Huy Phương
florida80
08-09-2019, 19:59
Gọi Cơn Buồn Ngủ Chỉ Trong Ṿng 1 Phút ?
Tiến sĩ đại học Harvard, Andrew Weil, đă t́m ra “kỹ thuật 4-7-8”, giúp chống lại những ca khó ngủ kinh niên. Được biết, khi một người áp dụng cách đơn giản này, chỉ sau 60 giây, cơn buồn ngủ sẽ tự nhiên ập đến.
Nhiều thế hệ đă phải duy tŕ những thói quen truyền thống như đếm cừu để tự ru ḿnh vào giấc ngủ. Tuy nhiên phát hiện mới toanh của một học giả được đào tạo bởi trường đại học Harvard danh tiếng rất có khả năng tạo nên bước tiến quan trọng mang lại giấc ngủ dễ dàng, khỏe khoắn cho mọi người.
Tiến sĩ Andrew Weil gọi đó là kỹ thuật thở 4 -7-8. Theo lời ông hướng dẫn, đầu tiên ta hít vào trong 4 giây, dành 7 giây tiếp theo để giữ hơi, và sau đó thở ra trong ṿng ṿng 8 giây. Lặp lại cách hít vào, giữ hơi rồi thở ra theo đúng tỉ lệ thời gian đó đến 3 lần, ta chỉ mất vỏn vẹn 57 giây nhưng cơn buồn ngủ sẽ kéo đến tức th́.
Cha đẻ của phát hiện này đă thực hiện một đoạn video, trong đó ông giải thích cho mọi người mẹo hít thở để ru ngủ chính ḿnh. Ông chia sẻ đoạn phim lên trang Youtube. Một người xem để lại b́nh luận tích cực: “Kỹ thuật này phát huy công dụng tuyệt vời, tôi đă thử ngồi ngay trước màn h́nh máy tính, hít thở theo cách đó và cảm thấy rất dễ chịu. Tôi chắc chắn sẽ lại làm thế trước khi đi ngủ”.
Bạn có muốn thử không? Biết đâu bạn gặp may khi biện pháp đếm cừu đă không c̣n tác dụng.
May
Theo Metro
florida80
08-09-2019, 20:00
Tôi Nợ Mẹ Một Lời Cám Ơn
Khi bạn bước chân vào thế giới này, mẹ đă ôm bạn trong tay. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khóc như một 'nữ thần báo tử'.
Khi bạn 1 tuổi, mẹ đút từng miếng ăn và chăm sóc cho bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khóc suốt đêm dài.
Khi bạn 2 tuổi, mẹ tập cho bạn đi. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bỏ chạy khi mẹ gọi.
Khi bạn 3 tuổi, mẹ làm cho bạn tất cả những bữa ăn với t́nh yêu. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách quăng đĩa xuống sàn.
Khi bạn 4 tuổi, mẹ cho bạn một vài cây bút màu. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tô chúng lên bàn.
Khi bạn 5 tuổi, mẹ diện cho bạn vào những ngày lễ. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách ngă ùm vào đống bùn gần nhất.
Khi bạn 6 tuổi, mẹ dắt tay bạn đến trường. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách la lên: “Con không đi!”.
Khi bạn 7 tuổi, mẹ mua cho bạn 1 quả bóng. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách ném nó qua cửa sổ nhà bên cạnh.
Khi bạn 8 tuổi, mẹ cho bạn 1 cây kem. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách để nó chảy xuống ḷng bàn tay.
Khi bạn 9 tuổi, mẹ cho bạn đi học đàn. Bạn cám ơn bằng cách chẳng bao giờ ngó ngàng đến việc luyện tập.
Khi bạn 10 tuổi, mẹ đưa bạn đi từ tiệc sinh nhật này đến tiệc sinh nhật khác. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khi đến nơi nhảy khỏi xe và không hề ngoái lại.
Khi bạn 11 tuổi, mẹ dẫn bạn cùng bạn bè của bạn đi xem phim. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách ngồi ở hàng ghế khác.
Khi bạn 12 tuổi, mẹ rằng bạn không được xem những chương tŕnh TV nào đó. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đợi đến khi mẹ rời khỏi nhà rồi bật lên xem.
Khi bạn 13 tuổi, mẹ đề nghị bạn cắt tóc. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bảo rằng mẹ không biết thế nào là sành điệu.
Khi bạn 14 tuổi, mẹ cho bạn đi nghỉ hè xa nhà 1 tháng. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách quên chẳng viết lấy 1 lá thư.
Khi bạn 15 tuổi, mẹ đi làm về và chờ đợi sự chào đón của bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khoá cửa pḥng ngủ.
Khi bạn 16 tuổi, mẹ dạy bạn lái chiếc xe của mẹ. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách lấy nó chạy bất cứ khi nào có thể.
florida80
08-09-2019, 20:01
Khi bạn 17 tuổi, mẹ đang đợi 1 cuộc gọi quan trọng. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách “nấu cháo” đến nửa đêm.
Khi bạn 18 tuổi, mẹ đă khóc trong ngày lễ tốt nghiệp của bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đi chơi với bạn bè đến chiều tối.
Khi bạn 19 tuổi, mẹ trả tiền học phí cho bạn, lái xe đưa bạn đến trường ĐH, mang túi xách cho bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tạm biệt mẹ bên ngoài dăy pḥng tập thể để khỏi lúng túng trước mặt bạn bè.
Khi bạn 20 tuổi, mẹ hỏi bạn ḥ hẹn với ai chưa. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đáp: “Đó không phải chuyện của mẹ”.
Khi bạn 21 tuổi, mẹ đề nghị bạn lựa chọn nghề nghiệp. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách trả lời: “Con không muốn giống mẹ”.
Khi bạn 22 tuổi, mẹ ôm bạn tại ngày lễ Tốt nghiệp. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đề nghị mẹ có thể tặng bạn một chuyến du lịch được không.
Khi bạn 23 tuổi, mẹ sắm sửa đồ đạc cho căn hộ đầu tiên của bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói rằng những người bạn của mẹ trông thật xấu xí.
Khi bạn 24, mẹ gặp vị hôn phu của bạn và hỏi về những kế hoạch cho tương lai. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách càu nhàu: “Con xin mẹ đấy”.
Khi bạn 25, mẹ lo lễ cưới cho bạn, khóc và bảo rằng mẹ yêu bạn biết bao. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách dọn đến sống ở nơi xa tít.
Khi bạn 30, mẹ khuyên bạn cách chăm sóc trẻ con. Bạn cám ơn mẹ bằng cách bảo: “Mọi việc khác xưa rồi”.
Khi bạn 40, mẹ nhắc bạn về sinh nhật của một người thân. Bạn cám ơn mẹ bằng cách trả lời: “Con thật sự bận mẹ ạ”.
Khi bạn 50, mẹ ngă bệnh và cần bạn chăm sóc. Bạn t́m sách về đề tài: “Cha mẹ trở thành gánh nặng cho con cái như thế nào…”
Và rồi một ngày kia, mẹ lặng lẽ ra đi. Tất cả những điều bạn chưa bao giờ làm sụp đổ tan tành. “Hăy ru con ngủ, ru con qua suốt đêm dài. Bàn tay đưa nôi… có thể cai trị cả thế giới…”.
Ta hăy dành một giây phút nào đó để báo hiếu và tỏ ḷng kính trọng với mẹ. Chẳng có điều ǵ có thể thay thế được mẹ.
Hăy trân trọng từng giây phút. Mẹ sẽ luôn ở bên bạn, lắng nghe những phiền muộn, niềm vui cũng như nỗi thất vọng của bạn.
Hăy tự hỏi chính ḿnh: “Ḿnh có dành đủ thời gian cho mẹ để lắng nghe những phiền muộn và buồn chán của người nội trợ suốt ngày ở trong bếp không?”.
Nguồn: FB
at 9:23 PM
florida80
08-09-2019, 20:02
V́ Sao Tập Thể Dục Thường Xuyên Nhưng Không Giảm Cân?
Bạn tập thể dục đều đặn với những bài tập đốt nhiều năng lượng nhưng cân nặng vẫn không giảm? Các chuyên gia đă chứng minh điều đó xuất phát từ 4 nguyên nhân sau đây.
Theo Daily Mail, hoạt động thể chất không giúp người béo giảm cân nhưng rất hữu ích trong việc pḥng tránh bệnh tật.
Kết quả nghiên cứu của nhóm nhà khoa học nổi tiếng Mayo Clinic đă chứng minh, chế độ luyện tập không thể dẫn đến việc giảm cân trong thời gian ngắn v́ các lư do sau:
1. Tâm lư ăn nhiều hơn sau khi luyện tập
Hầu hết mọi người nghĩ rằng việc đi bộ nhiều khiến chúng ta ăn ngon miệng hơn. Tuy nhiên, việc đi bộ nhiều có thể khiến chúng ta tiêu thụ thức ăn không lành mạnh. Bởi tâm lư, đền bù cho bản thân sau khi luyện tập.
Nghiên cứu mới đây của Đại học Aiona State với 81 phụ nữ thừa cân, ít vận động cho thấy, sau 3 tháng liên tiếp chạy bộ 3 buổi mỗi tuần và chế độ ăn uống cá nhân không đổi, cân nặng của họ giảm không đáng kể.
Trong khi đó, cơ thể của 70% số người tham gia nghiên cứu đă tăng thêm khối lượng chất béo lớn. Theo quan sát trong thời gian thí nghiệm, những người này có xu hướng ăn nhiều hơn và di chuyển ít sau giờ tập.
Nhà nghiên cứu bệnh béo ph́ Zoe Harcomebe tin rằng, tập thể dục có thể dẫn đến tâm lư “tự thưởng” và tăng lượng thức ăn chúng ta nạp sau đó. V́ vậy, nếu bạn ăn nhiều sau khi tập th́ quá tŕnh luyện tập gian khổ sẽ không hiệu quả.
2. Căng thẳng
Chúng ta thường tin rằng tập thể dục là giải pháp giảm căng thẳng. Quá tŕnh này diễn ra bằng sự giải phóng hormone cortisol. Tuy nhiên, các chuyên gia cho biết, hệ thống nội tiết có thể làm việc không như bạn mong chờ, tác động đến sự điều tiết lượng cortisol, có thể khiến bạn căng thẳng hơn. Mức độ cortisol cao c̣n khiến cơ thể tích lũy chất béo và tăng cảm giác thèm ăn.
V́ vậy, các chuyên gia khuyên rằng, nếu bạn căng thẳng và muốn giảm cân, hăy chú trọng vào việc cải thiện giấc ngủ và thư giăn với chế độ bài tập nhẹ nhàng thay v́ những bài tập nặng.
3. Chế độ ăn như vận động viên
Bên cạnh việc tập luyện, nhiều người c̣n lựa chọn chế độ ăn như của vận động viên và tin rằng điều đó sẽ giúp họ có cơ thể mơ ước. Tuy nhiên, các chuyên gia khuyến cáo, chế độ ăn của các vận động viên chuyện nghiệp thực sự không phù hợp với người b́nh thường.
Chế độ ăn giàu năng lượng và chất béo cần quá tŕnh luyện tập hà khắc để tiêu thụ và xây dựng chất dinh dường thành cơ bắp. Đây là yếu tố mà người b́nh thường khó có thể thực hiện.
4.Luôn thực hiện một bài tập
Các nhà khoa học tại Đại học Tampa, Florida, đă phát hiện rằng, khi bạn thường xuyên luyện tập những bài thể dục quen thuộc, cơ thể sẽ thích nghi và đạt tới trạng thái ổn định tim mạch cường độ thấp. Trong thời gian đầu, bài tập có thể đem lại hiệu quả giảm cân tức th́, nhưng theo thời gian, cơ thể sẽ quen dần và cân nặng không giảm.
Để đạt hiệu quả giảm cân cao, bạn cần kết hợp chế độ dinh dưỡng ít carbohydrate và calo, đồng thời thương xuyên thay đổi bài tập.
Theo ****
florida80
08-10-2019, 22:02
HIỂU BIẾT KHOA HỌC MỚI
NHẤT VỀ TÂM TĨNH LẶNG
BÁC SĨ THÁI MINH TRUNG
Kỳ này, mời quí độc giả đọc một bài viết rất hay của Bác sĩ Thái Minh Trung, chuyên khoa Tâm Thần, và cũng là một triết gia Phật giáo.
Bác sĩ Nguyễn Văn Đức
Những nghiên cứu gần đây cho thấy rằng mặc dù con người sống trong xă hội tân tiến nhưng càng về sau này sự thỏa măn trong cuộc sống giảm dần và mức độ căng thẳng (stress) càng lên cao. Tài chánh và thời gian rảnh rỗi h́nh như không có đi đôi với nhau. Muốn có tiền nhiều th́ phải làm việc nhiều. Hơn nữa xă hội liên tục tạo ra những sản phẩm mới để dụ dỗ người tiêu thụ. Đến một mức độ nào đó, sự chênh lệch giữa cái cần và cái muốn càng ngày càng xa. Sự chênh lệch đó tạo ra căng thẳng. Có lẽ v́ thế mà một thăm ḍ gần đây cho thấy rằng số lượng người thỏa măn với nghề nghiệp của ḿnh càng ngày càng giảm. Ở lứa tuổi 35- 44, sự thỏa măn với nghề nghiệp tụt từ 61% xuống 49%.
Nh́n về phương diện đáp ứng cuộc sống, ngay từ nhỏ, con người có thói quen bắt chước. Bắt chước là một phản xạ tự nhiên để bảo tồn sự sống c̣n. Con khỉ con phải bắt chước khỉ mẹ để tránh những nguy hiểm, loại bỏ những thức ăn có độc tố trong đó, và tập nhận ra những con thú dữ. Khi ta nghe một tiếng nổ và thấy đám đông chạy về một hướng nào đó th́ ta không cần suy nghĩ mà chạy theo, ta không cần biết hướng đó đúng hay sai. Dân gian qua sự quan sát nhiều thế hệ có câu tục ngữ nói về bắt chước là: gần mực th́ đen, gần đèn th́ sáng. Tuy nhiên, trong hoàn cảnh xă hội tân tiến hiện đại, xă hội rất loạn động và khi ta (bắt chước) theo sự loạn động đó th́ tâm ta bị loạn động theo. Loạn động tạo rất nhiều căng thẳng tinh thần.
Hệ thống thần kinh loài người khác với loài thú. Ở loài người, vỏ năo (cortex) phát triển rất nhiều. Vỏ năo giúp cho ta suy nghĩ, phán xét và quyết định một cách khôn ngoan (executive function). Tuy nhiên cái tiêu cực của sự phát triển vỏ năo là sự lo âu. Sợ hăi khác lo âu ở chỗ sợ hăi là một chuỗi phản ứng sinh lư giúp cơ thể chiến đấu hay bỏ chạy trước một hiểm nguy. Khi hoàn cảnh nguy hiểm qua rồi th́ cơ thể dần dần trở lại sự b́nh thường. Hơi thở chậm lại, nhịp tim chậm lại và những bắp thịt thư giăn ra. Khi vỏ năo phát triển th́ con người bắt đầu biết suy nghĩ đến hoàn cảnh sợ hăi trong lúc không có hiểm nguy. Hệ thống thần kinh của chúng ta không phân biệt được sự nguy hiểm do hoàn cảnh và sự nguy hiểm do ta suy nghĩ. Khi ta suy nghĩ về hoàn cảnh nguy hiểm th́ tự nhiên tim ta sẽ đập nhanh hơn, ta có cảm giác hồi hộp như đang đối diện với sự nguy hiểm thật sự vậy.
Suy nghĩ thường dựng ra hai thái cực (splitting): không tốt th́ phải xấu. Suy nghĩ ít chịu dừng ở chỗ có thể xấu và cũng có thể tốt hay không tốt cũng không xấu. Khi chia thái cực rồi th́ năo bộ ta mất khả năng nh́n sự thật. Nói một cách khác suy nghĩ tạo một ảo giác trong năo bộ mà năo bộ cho rằng cái ảo giác đó là sự thật. Nói một cách cho dễ hiểu là thí dụ ta đi trên con đường A và bị tai nạn nơi đó. Ta tin rằng con đường đó rất nguy hiểm và t́m đủ mọi cách tránh con đường đó. Đó là cái thực tế của suy nghĩ lo âu chia ra thái cực xấu và tốt. Như thế suy nghĩ có khuynh hướng thấy phiến diện (reductionistic view) và khó có được sự cảm nhận toàn diện.
Khi ta có suy nghĩ đó rồi th́ những mạch thần kinh (neural circuits) liên kết con đường A với nguy hiểm được củng cố. Khi đó th́ ta mất đi cái nhận thức rằng sự nguy hiểm đó không phải lúc nào cũng xảy ra. Ta quả quyết tin rằng con đường đó thật sự nguy hiểm. Nếu có người nào đi trên con đường đó mà không có ǵ xảy ra, họ nói với ta rằng con đường A không nguy hiểm, ta sẽ không tin họ và cho rằng họ là người nói láo hay có ư xấu muốn ám hại ta, xúi ta đi trên con đường nguy hiểm. Như thế do suy nghĩ gắn liền con đường A với sự nguy hiểm, ta dần dần mất đi khả năng nhận thức cái thực tế con đường A không nguy hiểm đối với người khác. Suy nghĩ có thể ngụy tạo cái mà nó cho là “thực tế”. Ở thí dụ trên, suy nghĩ ngụy tạo cái “thực tế” là người khuyên ta đi trở lại con đường A có ư xấu muốn ám hại ta. Nói tóm lại, ta chỉ thấy những ǵ ta muốn thấy và cho rằng đó là sự thật. Đa số mọi người không nhận thức được điều này v́ thế mới xảy ra mâu thuẫn và chiến tranh.
florida80
08-10-2019, 22:02
Những nghiên cứu thần kinh học và phân tâm học cho ta thấy rằng chức năng của vỏ năo bộ (cortex) càng phát triển th́ căng thẳng xảy ra càng nhiều. Căng thẳng xảy ra do sự xung đột của cái “thực tế” vỏ năo bộ cảm nhận và cái “thực tế” thứ nh́ của hệ thống limbic. Đây là vùng năo bộ liên quan đến bản năng và t́nh cảm. Khi suy nghĩ càng nhiều th́ sự liên kết đối thoại giữa hai vùng năo bộ này càng khó khăn. Hiện tượng này phân tâm học gọi là cơ chế kháng cự (defense mechanism). Thí dụ như biện hộ hay đổ thừa là một trong những cơ chế kháng cự. Khi ta biện hộ hay đổ thừa th́ ta mất khả năng thấy được cái hiện trạng của t́nh cảm ta. Như thế trong năo bộ ta không có sự liên kết giữa hai vùng vỏ năo (lư trí) và vùng limbic (t́nh cảm). Hai vùng năo này của ta hoạt động song song và tạo dựng hai “thực tế” riêng rẽ.
Một thí dụ cho dễ hiểu, ông B là người dễ giận sau khi bị tai nạn xe cộ nhưng ông ta không nh́n nhận cơn phẫn nộ của ḿnh. Ông ta hay suy nghĩ (chức năng của vỏ năo) để t́m những điểm xấu của những người lái xe cẩu thả làm ông ta giận. Ông ta lập bè đảng và cho rằng những người làm nghịch ư ông là “kẻ thù” v́ họ có nhiều hành vi và suy nghĩ không đúng. Đó là cái “thực tế” do vơ năo suy nghĩ vẽ ra. V́ thế khi ḷng sân càng cao th́ cái ảo tưởng (delusion) “đe dọa” của “kẻ thù” càng mạnh. Cái ảo tưởng “đe dọa” này nuôi dưỡng lại (feedback) ḷng sân hận. Đó là cái ṿng lẩn quẩn (vicious cycle) thật khó mà thoát ra. Càng suy nghĩ nhiều th́ ông B lại càng tự khóa ḿnh trong ảo tưởng của giận và hận thù. Càng suy nghĩ nhiều th́ ông ta càng mất đi cái khả năng nhận ra sự thật khách quan. Ông ta quả quyết rằng cái cảm nhận chủ quan là sự thật. Cũng như người bị cận thị chưa có mang kiến cận th́ quả quyết tin rằng cái thế giới mờ mờ là sự thật.
V́ không có sự liên kết hài ḥa giữa hai vùng năo kể trên nên hệ thống thần kinh ta bị mất rất nhiều năng lượng. Có thể ví như ta ngồi trên xe ngựa có hai con ngựa kéo, mỗi con đi một hướng khác nhau. Sức hai con ngựa kéo th́ nhiều nhưng xe ngựa th́ không đi đâu xa được. Đó là trạng thái của lo âu. Khi để những suy nghĩ lo âu làm chủ tâm hồn ta th́ lúc đó ta không phải có hai con ngựa mà hàng trăm, hàng ngàn con kéo ta đi vô số chiều hướng khác nhau. Quư độc giả chắc ai cũng có, không ít th́ nhiều, cái kinh nghiệm của lo âu làm ta căng thẳng, mất ngủ, mệt mỏi và hậu quả của lo âu làm ta mất sự chú tâm (concentration) và làm công việc ta mất hiệu quả rất nhiều. Trong lúc lo âu, ta có thể đọc một trang sách, đọc tới đọc lui hoài mà không hiểu bao nhiêu. Nếu ta đang lo âu mà lái xe th́ dễ vượt đèn đỏ hay đi lạc đường. Điều này muốn nói lên rằng trong lúc suy nghĩ lo âu, hệ thống thần kinh ta mất sự liên kết hài ḥa, phải dùng năng lượng rất nhiều (ta có cảm giác mệt mỏi) mà hiệu quả (sự chú tâm) th́ rất thấp.
Để tâm tĩnh lặng là một cách phối hợp vùng vỏ năo và vùng limbic giúp cho hai vùng này làm việc chung với nhau một cách hài ḥa (synchronization). Khi hai vùng này bị phân cách th́ con người dễ sống ở thái cực hoặc là thích suy nghĩ trừu tượng (extreme rational) hay là thích những phép lạ mầu nhiệm (extreme irrational). Sản phẩm của sự phân cách này trên phương diện tôn giáo là cá nhân áp dụng những giáo điều một cách cứng rắn hay tự bắt buộc ḿnh phải có ḷng tin tuyệt đối, dễ đưa đến cuồng tín. Những phản ứng này sẽ tạo ra nhiều căng thẳng hơn v́ nó dùng năng lượng thần kinh một cách không hiệu quả, dẫn đến sự rối rắm (confusion). Khi để tâm tĩnh lặng th́ vùng vỏ năo và vùng limbic sẽ liên kết với nhau dễ dàng hơn và lúc đó cái cảm nhận sự thật sẽ hiện ra khác. Cái cảm nhận thực tại được các giáo chủ tôn giáo gọi là chân lư, có nghĩa là sự thật lúc nào cũng đúng.
Tại sao để tâm tĩnh lặng th́ giúp hai vùng năo bộ ḥa hợp với nhau? Khi suy nghĩ nhiều ta vẽ ra những cái mà ta cho là thực tế. Con người có vô số suy nghĩ khác nhau v́ vậy mà có vô số thực tế khác nhau. Kiến thức - sản phẩm của vỏ năo - là một khu rừng rậm với vô số loài thảo mộc khác nhau. Càng đi sâu vào đó th́ tâm ta càng dễ loạn động, thật khó mà phân biệt kiến thức nào là đúng hay sai. Càng suy nghĩ nhiều để hiểu th́ ta càng bị rối trí, như đi lạc vào rừng mà không có địa bàn chỉ hướng đi. Rồi có một số người mong t́m được sự vững chắc, bám vào (cố chấp) một triết lư hay trường phái suy nghĩ hay tôn giáo nào đó và đả phá những người suy nghĩ khác ḿnh. Khi tham được đúng, sân khi bị người khác không chấp nhận ḿnh th́ hệ thống limbic (t́nh cảm) bị khơi động. Khi hận thù kết hợp với những mê lầm của suy nghĩ biện hộ th́ con người càng bị lún sâu vào cái thế giới ảo tưởng (delusion) của tự kỷ ám thị (self fulfilling prophecy). Danh từ Phật giáo gọi là vô minh (mất ánh sáng tỉnh thức).
florida80
08-10-2019, 22:03
Những kiến thức là h́nh bóng của sự thật đă qua. Thí dụ: “Con đường A thật nguy hiểm.” Kiến thức và sự thật chỉ đúng (có nghĩa là ḥa hợp/synchronize) ở một thời điểm nào đó. Nhưng nếu ta giữ cái h́nh bóng suy nghĩ quá khứ đó và phóng vào hiện tại và tương lai th́ sự ḥa hợp sẽ bị mất đi và kiến thức lúc này sẽ trở thành ảo tưởng (delusion). Khi ta lập đi lập lại cái ảo tưởng lo âu trong tâm, ta củng cố những mạch thần kinh liên quan đến sự sợ hăi trong quá khứ và mất đi khả năng tạo những mạch thần kinh ḥa hợp với hiện tại. Lúc bấy giờ ta khởi động nỗi lo sợ ở hệ thống limbic và nó lan tràn rồi lấn áp cái thực tại. Ta có thể nằm trong pḥng với bốn bức tường thật an toàn nhưng lăn lộn ngủ không được v́ những suy nghĩ lo âu đem những cảnh tượng kinh hăi của quá khứ vào pḥng ngủ của ta. Stress xảy ra khi tâm và thân mất sự ḥa hợp với hoàn cảnh hiện tại (căn pḥng ngủ ấm cúng). Những căn bịnh tâm thần có thể xảy ra khi ta không làm chủ được ḍng suy nghĩ lo âu.
Khi để tâm tĩnh lặng ta không khơi động những suy nghĩ lo âu. Ta nh́n ra cái giá trị thật của chúng là ảo tưởng. V́ thế suy nghĩ hiện ra rồi biến mất. Lúc đó là lúc ta từ chối không cho tư tưởng của quá khứ liên kết với những mạch thần kinh của sợ hăi. Hệ thống limbic không bị khởi động, ta cảm thấy những bắp thịt thư giăn. Ta không lo âu nên sự chú tâm nhận ra hiện thực càng ngày càng mạnh (trí tuệ). Hệ thống vỏ năo không tạo ra những ảo tưởng hay thành kiến nữa nên có thể lắng nghe (hay điều ḥa) với hệ thống limbic. Sự điều ḥa càng nhiều th́ năng lượng thần kinh được dùng càng ít đi. Một sự nhẹ nhàng thật khó tả trải rộng ra trong tâm hồn. Đó là cảm giác khi ta tập tâm tĩnh lặng. Khi đi sâu vào tâm tĩnh lặng, khi ḥa hợp nhiều hơn với hệ thống limbic (thế giới của t́nh cảm và giấc mơ) th́ ta sẽ có cảm nhận ḥa hợp với nhân loại và vũ trụ. Lúc đó ta mới thấu hiểu được cái nghịch lư của: “trong một có tất cả”. Tâm tĩnh lặng có thể nói là ch́a khóa mở cửa vào thế giới của sự hài ḥa, vui vẻ và hạnh phúc vững bền.
florida80
08-10-2019, 22:04
HIỂU BIẾT KHOA HỌC MỚI
NHẤT VỀ TÂM TĨNH LẶNG
BÁC SĨ THÁI MINH TRUNG
Kỳ này, mời quí độc giả đọc một bài viết rất hay của Bác sĩ Thái Minh Trung, chuyên khoa Tâm Thần, và cũng là một triết gia Phật giáo.
Bác sĩ Nguyễn Văn Đức
Những nghiên cứu gần đây cho thấy rằng mặc dù con người sống trong xă hội tân tiến nhưng càng về sau này sự thỏa măn trong cuộc sống giảm dần và mức độ căng thẳng (stress) càng lên cao. Tài chánh và thời gian rảnh rỗi h́nh như không có đi đôi với nhau. Muốn có tiền nhiều th́ phải làm việc nhiều. Hơn nữa xă hội liên tục tạo ra những sản phẩm mới để dụ dỗ người tiêu thụ. Đến một mức độ nào đó, sự chênh lệch giữa cái cần và cái muốn càng ngày càng xa. Sự chênh lệch đó tạo ra căng thẳng. Có lẽ v́ thế mà một thăm ḍ gần đây cho thấy rằng số lượng người thỏa măn với nghề nghiệp của ḿnh càng ngày càng giảm. Ở lứa tuổi 35- 44, sự thỏa măn với nghề nghiệp tụt từ 61% xuống 49%.
Nh́n về phương diện đáp ứng cuộc sống, ngay từ nhỏ, con người có thói quen bắt chước. Bắt chước là một phản xạ tự nhiên để bảo tồn sự sống c̣n. Con khỉ con phải bắt chước khỉ mẹ để tránh những nguy hiểm, loại bỏ những thức ăn có độc tố trong đó, và tập nhận ra những con thú dữ. Khi ta nghe một tiếng nổ và thấy đám đông chạy về một hướng nào đó th́ ta không cần suy nghĩ mà chạy theo, ta không cần biết hướng đó đúng hay sai. Dân gian qua sự quan sát nhiều thế hệ có câu tục ngữ nói về bắt chước là: gần mực th́ đen, gần đèn th́ sáng. Tuy nhiên, trong hoàn cảnh xă hội tân tiến hiện đại, xă hội rất loạn động và khi ta (bắt chước) theo sự loạn động đó th́ tâm ta bị loạn động theo. Loạn động tạo rất nhiều căng thẳng tinh thần.
Hệ thống thần kinh loài người khác với loài thú. Ở loài người, vỏ năo (cortex) phát triển rất nhiều. Vỏ năo giúp cho ta suy nghĩ, phán xét và quyết định một cách khôn ngoan (executive function). Tuy nhiên cái tiêu cực của sự phát triển vỏ năo là sự lo âu. Sợ hăi khác lo âu ở chỗ sợ hăi là một chuỗi phản ứng sinh lư giúp cơ thể chiến đấu hay bỏ chạy trước một hiểm nguy. Khi hoàn cảnh nguy hiểm qua rồi th́ cơ thể dần dần trở lại sự b́nh thường. Hơi thở chậm lại, nhịp tim chậm lại và những bắp thịt thư giăn ra. Khi vỏ năo phát triển th́ con người bắt đầu biết suy nghĩ đến hoàn cảnh sợ hăi trong lúc không có hiểm nguy. Hệ thống thần kinh của chúng ta không phân biệt được sự nguy hiểm do hoàn cảnh và sự nguy hiểm do ta suy nghĩ. Khi ta suy nghĩ về hoàn cảnh nguy hiểm th́ tự nhiên tim ta sẽ đập nhanh hơn, ta có cảm giác hồi hộp như đang đối diện với sự nguy hiểm thật sự vậy.
Suy nghĩ thường dựng ra hai thái cực (splitting): không tốt th́ phải xấu. Suy nghĩ ít chịu dừng ở chỗ có thể xấu và cũng có thể tốt hay không tốt cũng không xấu. Khi chia thái cực rồi th́ năo bộ ta mất khả năng nh́n sự thật. Nói một cách khác suy nghĩ tạo một ảo giác trong năo bộ mà năo bộ cho rằng cái ảo giác đó là sự thật. Nói một cách cho dễ hiểu là thí dụ ta đi trên con đường A và bị tai nạn nơi đó. Ta tin rằng con đường đó rất nguy hiểm và t́m đủ mọi cách tránh con đường đó. Đó là cái thực tế của suy nghĩ lo âu chia ra thái cực xấu và tốt. Như thế suy nghĩ có khuynh hướng thấy phiến diện (reductionistic view) và khó có được sự cảm nhận toàn diện.
Khi ta có suy nghĩ đó rồi th́ những mạch thần kinh (neural circuits) liên kết con đường A với nguy hiểm được củng cố. Khi đó th́ ta mất đi cái nhận thức rằng sự nguy hiểm đó không phải lúc nào cũng xảy ra. Ta quả quyết tin rằng con đường đó thật sự nguy hiểm. Nếu có người nào đi trên con đường đó mà không có ǵ xảy ra, họ nói với ta rằng con đường A không nguy hiểm, ta sẽ không tin họ và cho rằng họ là người nói láo hay có ư xấu muốn ám hại ta, xúi ta đi trên con đường nguy hiểm. Như thế do suy nghĩ gắn liền con đường A với sự nguy hiểm, ta dần dần mất đi khả năng nhận thức cái thực tế con đường A không nguy hiểm đối với người khác. Suy nghĩ có thể ngụy tạo cái mà nó cho là “thực tế”. Ở thí dụ trên, suy nghĩ ngụy tạo cái “thực tế” là người khuyên ta đi trở lại con đường A có ư xấu muốn ám hại ta. Nói tóm lại, ta chỉ thấy những ǵ ta muốn thấy và cho rằng đó là sự thật. Đa số mọi người không nhận thức được điều này v́ thế mới xảy ra mâu thuẫn và chiến tranh.
florida80
08-10-2019, 22:04
Những nghiên cứu thần kinh học và phân tâm học cho ta thấy rằng chức năng của vỏ năo bộ (cortex) càng phát triển th́ căng thẳng xảy ra càng nhiều. Căng thẳng xảy ra do sự xung đột của cái “thực tế” vỏ năo bộ cảm nhận và cái “thực tế” thứ nh́ của hệ thống limbic. Đây là vùng năo bộ liên quan đến bản năng và t́nh cảm. Khi suy nghĩ càng nhiều th́ sự liên kết đối thoại giữa hai vùng năo bộ này càng khó khăn. Hiện tượng này phân tâm học gọi là cơ chế kháng cự (defense mechanism). Thí dụ như biện hộ hay đổ thừa là một trong những cơ chế kháng cự. Khi ta biện hộ hay đổ thừa th́ ta mất khả năng thấy được cái hiện trạng của t́nh cảm ta. Như thế trong năo bộ ta không có sự liên kết giữa hai vùng vỏ năo (lư trí) và vùng limbic (t́nh cảm). Hai vùng năo này của ta hoạt động song song và tạo dựng hai “thực tế” riêng rẽ.
Một thí dụ cho dễ hiểu, ông B là người dễ giận sau khi bị tai nạn xe cộ nhưng ông ta không nh́n nhận cơn phẫn nộ của ḿnh. Ông ta hay suy nghĩ (chức năng của vỏ năo) để t́m những điểm xấu của những người lái xe cẩu thả làm ông ta giận. Ông ta lập bè đảng và cho rằng những người làm nghịch ư ông là “kẻ thù” v́ họ có nhiều hành vi và suy nghĩ không đúng. Đó là cái “thực tế” do vơ năo suy nghĩ vẽ ra. V́ thế khi ḷng sân càng cao th́ cái ảo tưởng (delusion) “đe dọa” của “kẻ thù” càng mạnh. Cái ảo tưởng “đe dọa” này nuôi dưỡng lại (feedback) ḷng sân hận. Đó là cái ṿng lẩn quẩn (vicious cycle) thật khó mà thoát ra. Càng suy nghĩ nhiều th́ ông B lại càng tự khóa ḿnh trong ảo tưởng của giận và hận thù. Càng suy nghĩ nhiều th́ ông ta càng mất đi cái khả năng nhận ra sự thật khách quan. Ông ta quả quyết rằng cái cảm nhận chủ quan là sự thật. Cũng như người bị cận thị chưa có mang kiến cận th́ quả quyết tin rằng cái thế giới mờ mờ là sự thật.
V́ không có sự liên kết hài ḥa giữa hai vùng năo kể trên nên hệ thống thần kinh ta bị mất rất nhiều năng lượng. Có thể ví như ta ngồi trên xe ngựa có hai con ngựa kéo, mỗi con đi một hướng khác nhau. Sức hai con ngựa kéo th́ nhiều nhưng xe ngựa th́ không đi đâu xa được. Đó là trạng thái của lo âu. Khi để những suy nghĩ lo âu làm chủ tâm hồn ta th́ lúc đó ta không phải có hai con ngựa mà hàng trăm, hàng ngàn con kéo ta đi vô số chiều hướng khác nhau. Quư độc giả chắc ai cũng có, không ít th́ nhiều, cái kinh nghiệm của lo âu làm ta căng thẳng, mất ngủ, mệt mỏi và hậu quả của lo âu làm ta mất sự chú tâm (concentration) và làm công việc ta mất hiệu quả rất nhiều. Trong lúc lo âu, ta có thể đọc một trang sách, đọc tới đọc lui hoài mà không hiểu bao nhiêu. Nếu ta đang lo âu mà lái xe th́ dễ vượt đèn đỏ hay đi lạc đường. Điều này muốn nói lên rằng trong lúc suy nghĩ lo âu, hệ thống thần kinh ta mất sự liên kết hài ḥa, phải dùng năng lượng rất nhiều (ta có cảm giác mệt mỏi) mà hiệu quả (sự chú tâm) th́ rất thấp.
florida80
08-10-2019, 22:05
Để tâm tĩnh lặng là một cách phối hợp vùng vỏ năo và vùng limbic giúp cho hai vùng này làm việc chung với nhau một cách hài ḥa (synchronization). Khi hai vùng này bị phân cách th́ con người dễ sống ở thái cực hoặc là thích suy nghĩ trừu tượng (extreme rational) hay là thích những phép lạ mầu nhiệm (extreme irrational). Sản phẩm của sự phân cách này trên phương diện tôn giáo là cá nhân áp dụng những giáo điều một cách cứng rắn hay tự bắt buộc ḿnh phải có ḷng tin tuyệt đối, dễ đưa đến cuồng tín. Những phản ứng này sẽ tạo ra nhiều căng thẳng hơn v́ nó dùng năng lượng thần kinh một cách không hiệu quả, dẫn đến sự rối rắm (confusion). Khi để tâm tĩnh lặng th́ vùng vỏ năo và vùng limbic sẽ liên kết với nhau dễ dàng hơn và lúc đó cái cảm nhận sự thật sẽ hiện ra khác. Cái cảm nhận thực tại được các giáo chủ tôn giáo gọi là chân lư, có nghĩa là sự thật lúc nào cũng đúng.
Tại sao để tâm tĩnh lặng th́ giúp hai vùng năo bộ ḥa hợp với nhau? Khi suy nghĩ nhiều ta vẽ ra những cái mà ta cho là thực tế. Con người có vô số suy nghĩ khác nhau v́ vậy mà có vô số thực tế khác nhau. Kiến thức - sản phẩm của vỏ năo - là một khu rừng rậm với vô số loài thảo mộc khác nhau. Càng đi sâu vào đó th́ tâm ta càng dễ loạn động, thật khó mà phân biệt kiến thức nào là đúng hay sai. Càng suy nghĩ nhiều để hiểu th́ ta càng bị rối trí, như đi lạc vào rừng mà không có địa bàn chỉ hướng đi. Rồi có một số người mong t́m được sự vững chắc, bám vào (cố chấp) một triết lư hay trường phái suy nghĩ hay tôn giáo nào đó và đả phá những người suy nghĩ khác ḿnh. Khi tham được đúng, sân khi bị người khác không chấp nhận ḿnh th́ hệ thống limbic (t́nh cảm) bị khơi động. Khi hận thù kết hợp với những mê lầm của suy nghĩ biện hộ th́ con người càng bị lún sâu vào cái thế giới ảo tưởng (delusion) của tự kỷ ám thị (self fulfilling prophecy). Danh từ Phật giáo gọi là vô minh (mất ánh sáng tỉnh thức).
Những kiến thức là h́nh bóng của sự thật đă qua. Thí dụ: “Con đường A thật nguy hiểm.” Kiến thức và sự thật chỉ đúng (có nghĩa là ḥa hợp/synchronize) ở một thời điểm nào đó. Nhưng nếu ta giữ cái h́nh bóng suy nghĩ quá khứ đó và phóng vào hiện tại và tương lai th́ sự ḥa hợp sẽ bị mất đi và kiến thức lúc này sẽ trở thành ảo tưởng (delusion). Khi ta lập đi lập lại cái ảo tưởng lo âu trong tâm, ta củng cố những mạch thần kinh liên quan đến sự sợ hăi trong quá khứ và mất đi khả năng tạo những mạch thần kinh ḥa hợp với hiện tại. Lúc bấy giờ ta khởi động nỗi lo sợ ở hệ thống limbic và nó lan tràn rồi lấn áp cái thực tại. Ta có thể nằm trong pḥng với bốn bức tường thật an toàn nhưng lăn lộn ngủ không được v́ những suy nghĩ lo âu đem những cảnh tượng kinh hăi của quá khứ vào pḥng ngủ của ta. Stress xảy ra khi tâm và thân mất sự ḥa hợp với hoàn cảnh hiện tại (căn pḥng ngủ ấm cúng). Những căn bịnh tâm thần có thể xảy ra khi ta không làm chủ được ḍng suy nghĩ lo âu.
florida80
08-10-2019, 22:06
Khi để tâm tĩnh lặng ta không khơi động những suy nghĩ lo âu. Ta nh́n ra cái giá trị thật của chúng là ảo tưởng. V́ thế suy nghĩ hiện ra rồi biến mất. Lúc đó là lúc ta từ chối không cho tư tưởng của quá khứ liên kết với những mạch thần kinh của sợ hăi. Hệ thống limbic không bị khởi động, ta cảm thấy những bắp thịt thư giăn. Ta không lo âu nên sự chú tâm nhận ra hiện thực càng ngày càng mạnh (trí tuệ). Hệ thống vỏ năo không tạo ra những ảo tưởng hay thành kiến nữa nên có thể lắng nghe (hay điều ḥa) với hệ thống limbic. Sự điều ḥa càng nhiều th́ năng lượng thần kinh được dùng càng ít đi. Một sự nhẹ nhàng thật khó tả trải rộng ra trong tâm hồn. Đó là cảm giác khi ta tập tâm tĩnh lặng. Khi đi sâu vào tâm tĩnh lặng, khi ḥa hợp nhiều hơn với hệ thống limbic (thế giới của t́nh cảm và giấc mơ) th́ ta sẽ có cảm nhận ḥa hợp với nhân loại và vũ trụ. Lúc đó ta mới thấu hiểu được cái nghịch lư của: “trong một có tất cả”. Tâm tĩnh lặng có thể nói là ch́a khóa mở cửa vào thế giới của sự hài ḥa, vui vẻ và hạnh phúc vững bền.
florida80
08-10-2019, 22:06
H̉A NHẬP D̉NG
Y KHOA MỸ
Bác sĩ Nguyễn Văn Đức
8748 E. Valley Blvd. # H
Rosemead, CA 91770
(626) 288-3306
(www.hqtysvntd.org)
Thoắt cái, chúng ta sang năm mới Tây, và cũng sắp bước vào đầu năm mới Đinh Hợi. Thời gian đúng như vó câu qua cửa sổ...
Năm mới Tây, gặp nhau, chúng ta tay bắt mặt mừng: “Happy New Year!”, nhưng sang năm mới Ta, lại chúc nhau: “Chúc Mừng Năm Mới”. (Các cánh thiệp Xuân gửi nhau có phần văn vẻ hơn: “Cung Chúc Tân Xuân”.)
Ở Mỹ, tiếng Anh tiếng Việt đề huề, chúng ta dùng tùy thời, tùy cảnh, tùy người.
Trẻ học tiếng Việt
Các cháu bé ngày nào tẻo teo, đến pḥng mạch thập tḥ đứng ôm chân mẹ, nay đă lớn vượt, cao hơn cả bác sĩ. Cháu này Alex, cháu kia Michael, Jessica, ... Thế cũng phải, để các cháu đi học thày giáo, chúng bạn c̣n dễ gọi tên. (Nhưng ở nhà có thêm tên Việt cũng tốt.) Nhiều người lớn chúng ta, khi nhập tịch, v́ công việc làm ăn, cũng lấy thêm tên Mỹ. Bác Peter Nguyên, chị Janice Tuyết, ..., nh́n hồ sơ nhiều lúc thuận tên nào tôi chào hỏi tên nấy.
Khám bệnh cho các cháu, tôi hay quen miệng hỏi:
- Cháu có nói tiếng Việt không chị nhỉ? Chà, nhanh thật, ngày nào đến đây nó nhỏ xíu, nay đă 16 tuổi rồi.
- Cháu nó nghe được tiếng Việt, nhưng không nói được bác sĩ ạ. Bảo chúng nó tập nói tiếng Việt ở nhà, chúng nó lười, cứ tụm lại là nói tiếng Mỹ với nhau cả ngày.
Nghe thế, tôi lại thường khuyên cháu:
- Cháu ạ, cháu phải tập nói tiếng Việt ở nhà chứ. Ai cũng cần biết rành ít nhất hai ngôn ngữ. Cháu xem ḱa, mấy cô làm việc cho bác sĩ, nói được ba thứ tiếng: Anh, Việt, và Tàu. Không th́ bác sĩ không mướn. Cháu lớn lên, chỉ biết mỗi tiếng Anh thôi, đâu có hơn ǵ ai, ở Mỹ đây ai cũng nói tiếng Anh cả. Cháu thấy, bác sĩ dùng tiếng Anh với cháu, dùng tiếng Việt với mẹ cháu.
Thế mà nhiều cháu chúng nghe, lần sau đến đă thấy nói tiếng Việt. Có lẽ người bác sĩ ở một vị thế dễ khuyên bảo. “Bác sĩ khuyên cháu hộ, tôi nói nó cứng đầu chẳng ngấm lời tôi”, câu này bác sĩ nào cũng đă từng nghe.
Học một ngôn ngữ không dễ, giúp các cháu thông hiểu, nói được tiếng Việt, vừa giữ lấy cội nguồn Việt, c̣n để cảm thông với bố mẹ, và sau ra đời thêm dễ dàng trong cuộc sống. Tôi từng gặp trường hợp một cậu con, bất ḥa với bố mẹ, v́ cậu ta chỉ nói tiếng Anh, bố mẹ nói tiếng Việt, cha mẹ con cái không hiểu và thông cảm nhau.
Xem bệnh xong, nếu có ít phút rảnh rỗi, tôi cũng thường chuyện tṛ thêm vài câu bằng tiếng Việt với các cháu, để các cháu thấy tiếng Việt thân thuộc.
florida80
08-10-2019, 22:07
Người lớn học tiếng Anh
Tôi c̣n nhớ ngày ở trại tỵ nạn bên Phi, có bà giáo người Mỹ dạy Anh văn thiện nguyện. Bà giáo chăm, ngày nào cũng đến dạy. Trại đông người, nhưng lớp học Anh văn thưa thớt, c̣n ngoài sân đánh volley ṿng trong ṿng ngoài, chẳng mấy lúc vắng. Nhiều người chặc lưỡi: “Lo ǵ, sang Mỹ, ở với Mỹ, chỉ sáu tháng là nói tiếng Mỹ như gió”. Bây giờ, ở Mỹ lâu, chúng ta biết không phải dễ vậy.
Và tiếc thay, ở Mỹ hàng bao năm, nhiều vị bệnh nhân vẫn chưa ḥa nhập vào ḍng y khoa Mỹ, hiểu được tính khoa học, chính xác của y khoa Mỹ, vẫn dùng những từ tiếng Việt dịch sang tiếng Anh bác sĩ Mỹ trong pḥng cấp cứu họ nghe họ lắc đầu không hiểu, hoặc khi pḥng cấp cứu cho về, ngày hôm sau trở lại bác sĩ chính để bác sĩ chính tiếp tục theo dơi vấn đề, hỏi, vị bệnh nhân ú ớ, không biết bác sĩ trong pḥng cấp cứu đă nói, dặn ḍ những ǵ, định bệnh của pḥng cấp cứu ra sao. (Rồi cả giấy tờ, thuốc men pḥng cấp cứu họ đưa đem về cho bác sĩ chính xem cũng không đem theo nốt.) Lỗi tính ra có lẽ tại các bác sĩ nhiều hơn, đă quên nhiệm vụ hướng dẫn người bệnh, song song với việc chữa trị. (Vài vị c̣n nổi tiếng quá tệ, hành nghề kiểu “muốn ǵ cho nấy”, biên toa cho thuốc bừa băi, chẳng màng chuyện chữa trị đàng hoàng theo đúng sách vở, nói ǵ đến việc hướng dẫn người bệnh.)
Tất nhiên, lớp Anh ngữ “English as a second language”, nhiều người chúng ta đă theo học, dạy chúng ta loại Anh ngữ thực dụng, cần dùng trong đời sống hàng ngày. Tại pḥng mạch, các bác sĩ cũng có thể chỉ dẫn các vị bệnh nhân của ḿnh học loại Anh ngữ thực dụng cần thiết này, càng tối cần thiết trong pḥng cấp cứu, nơi tính mạng người bệnh chỉ mành treo chuông, nếu có sự nhầm lẫn, hiểu lầm.
- Mấy ngày nay tôi đau cổ, lấy đại “Ampi” có sẵn ở nhà xài thử. Sao bữa nay người tôi nổi đầy mẩn đỏ, ngứa ngáy quá.
- Bác có đem chai thuốc theo không, bác cho xem.
- May quá, tôi có đem theo đây.
- Thuốc trong chai này là “Septra DS”, đâu phải “Ampi” bác.
- Tôi có biết đâu, tưởng thuốc trụ sinh nào cũng là “Ampi”.
- Thuốc cũng như người vậy bác à, chúng có tên riêng của chúng. Không phải trụ sinh nào cũng là “Ampi”. Từ nay trở đi, bác đừng dùng loại trụ sinh “Septra” nữa nhé. Bác nhớ lấy tên thuốc này, để cho các bác sĩ khác cùng biết.
Tôi gặp không ít những người bệnh trụ sinh nào cũng gọi là “Ampi” như vậy. Rất nhiều khi, biên toa thuốc trụ sinh cho người bệnh, bác sĩ chúng ta cứ lẳng lặng trao toa, không giải thích thuốc tên ǵ, dùng làm ǵ. Lỡ có phản ứng phụ do thuốc gây ra, người bệnh đi khám rủi quên đem chai thuốc theo, sẽ rất khó cho việc định bệnh.
Nhiều lần, trong lúc thăm khám, tôi thấy vết sẹo mổ cũ trên bụng vị bệnh nhân, hỏi:
- Trước bác mổ ǵ vậy?
- Tôi mổ bướu trong bụng.
- Bác có biết bướu cơ quan nào, lành hay độc?
- Tôi không biết nữa. Ông bác sĩ trước xem tôi bảo tôi mổ th́ tôi mổ.
florida80
08-10-2019, 22:08
Việc xin hồ sơ cũ để t́m hiểu và tiếp tục theo dơi vấn đề không phải lúc nào cũng dễ (vị bác sĩ ấy đă dọn đi chỗ khác rồi, đă về hưu, ...). Lỡ ung thư th́ sao! H́nh như tinh thần “thuốc Bắc” làm hại người bệnh nhân Việt Nam ta khá nhiều. Trước thày thuốc Bắc bảo, đem bọc thuốc này về sắc mà uống, thận yếu đấy, người bệnh cứ thế đem thuốc về sắc uống, không buồn hỏi tên thuốc là ǵ, trong thuốc có những chất ǵ, tác dụng ra sao, th́ nay, bác sĩ Tây y bảo mổ bướu trong bụng, cũng vui vẻ đi mổ, không thắc mắc đây là bướu cơ quan nào, lành hay độc, sau mổ theo dơi ra sao, ...
Mỗi lần có dịp nói chuyện với các bác sĩ đàn em, ra trường ở đây, họ lại kêu trời: “Khám, chữa bệnh cho các bác bệnh nhân Việt Nam ḿnh khó quá anh ạ. Tên bệnh các bác không biết, tên thuốc các bác không nhớ, kể bệnh không phân thành từng vấn đề rơ rệt, việc nọ cứ xọ việc kia. Rồi bệnh cường giáp trạng hyperthyroidism hay bệnh suy giáp trạng hypothyroidism đều gọi là bệnh ‘bướu cổ’, mà khám thấy cổ có bướu đâu; phim vú mammogram th́ gọi ‘phim ngực’, phim ngực ‘chest X-ray’ lại gọi ‘phim phổi’. Nhiều lúc nghe các bác ấy kể bệnh, đầu óc em nó cứ quay ṃng ṃng, không biết đâu mà lần”.
Họ học ở đây, thực tập với những bệnh nhân người Mỹ kể bệnh rành rẽ, thuốc men thuộc tên, nay đột nhiên tiếp xúc với những người bệnh Việt Nam, họ cảm thấy khổ sở là phải. Nhưng, tre già măng mọc, đây là những người bác sĩ trong tương lai sẽ lần lượt thay thế các thế hệ bác sĩ đàn anh, chăm sóc người bệnh của cộng đồng Việt Nam. Các bác sĩ đàn anh cũng nên sửa soạn dần người bệnh nhân Việt Nam giúp họ.
Thế nên, gần đây, khi giảng giải vấn đề bệnh tật cho các vị bệnh nhân, tôi thường mở đầu với câu nói nhật tụng: “Chị Nancy M. này, bệnh tật nó cũng như ḿnh ấy mà, mỗi đứa nó có một cái tên, vừa tên Việt vừa tên Mỹ, mà đúng ra tên Mỹ của nó c̣n quan trọng hơn cả tên Việt, chị cần nhớ cả tên Mỹ của nó nữa nhé, lỡ có lúc phải vào pḥng cấp cứu, c̣n biết cách kể bệnh. Không phải pḥng cấp cứu nào cũng có sẵn bác sĩ Việt Nam ḿnh”. Rồi tùy trường hợp bệnh, tôi tiếp:
- Chị bị cảm thường, “cold” thôi, 1 tuần 10 ngày nó sẽ hết.
- Anh bị cúm rồi, mùa này “flu” đầy, có nhà bị “flu” sắp lượt.
- Tôi nghĩ cháu nó bị sưng phổi, “pneumonia”, để ḿnh làm cái phim ngực “chest X-ray” xem có đúng không.
- Năm ngoái, bác chụp phim vú mammogram tháng nào nhỉ? Ung thư vú, “breast cancer”, nhiều ở người trên 50, bác nhớ đi chụp phim vú mammogram hàng năm.
- Siêu âm ultrasound cho thấy chị bị sạn túi mật, nếu đau dữ nữa, chị vào pḥng cấp cứu, nói bị “gallstone”, bác sĩ pḥng cấp cứu sẽ hiểu ngay.
- Chị có bướu lành tử cung “fibroid” khá lớn, lại hay ra máu, chắc bác sĩ phụ khoa thế nào cũng khuyên chị mổ. Bướu này không phải ung thư, “cancer”, mổ xong thường th́ thôi, không cần theo dơi hay làm ǵ thêm.
- Phim chụp “Cat scan” đầu của anh b́nh thường, không có bướu óc, “brain tumor” đâu mà sợ. Tôi nghĩ anh bị chứng nhức đầu căng thẳng, “tension headache” thôi.
- Cháu bé trước có bị suyễn, “asthma”, không?
- Thử máu cho thấy chị có bệnh cường tuyến giáp trạng, “hyperthyroidis m”, tuyến giáp trạng chị làm việc mạnh bất thường, nên chị xuống cân, hay mệt mỏi, hồi hộp. Đừng gọi bệnh “bướu cổ”, ở đây bác sĩ Mỹ họ không hiểu.
- À, cám ơn bác đă đem thuốc lại tôi xem. Bác đang uống thuốc Synthroid, để chữa bệnh suy tuyến giáp trạng, “hypothyroidism ”. Lần trước, bác không đem thuốc theo, nói bị bệnh “bướu cổ”, tôi không đoán được bác có bệnh ǵ. Đây, xin chỉ bác xem cái h́nh tuyến giáp trạng, Mỹ họ gọi là “thyroid gland”. Bác nhớ lấy tên bệnh nhé: suy tuyến giáp trạng, “hypothyroidism ”. Tôi biên tên bệnh xuống cho bác giữ bỏ vào ví, cả tên Việt lẫn tên Mỹ. Mà thưa bác, tên Mỹ của căn bệnh có phần c̣n quan trọng hơn cả tên Việt, nếu chỉ cần nhớ một tên, bác nhớ lấy tên Mỹ của nó, đi đâu nói, bác sĩ nào cũng hiểu.
Mùa Xuân là mùa các cây non nảy vươn mầm sống, trong ngôn ngữ, chúng ta hăy sửa soạn cho các thế hệ con em tương lai. Đồng thời, chúng ta không ngừng trau dồi tiếng Anh, học nhớ lấy những ǵ liên quan đến đời sống, sức khỏe chúng ta, đặc biệt các tên bệnh. Xin nhớ, chúng ta ở Mỹ, mọi tiêu chuẩn liên lạc, giao dịch, chữa trị, cấp cứu đều bằng tiếng Anh, không phải tiếng Việt.
florida80
08-11-2019, 19:14
Đời Sống Người Già Ở Mỹ - Hoành Nguyễn
Năm mới đến Mỹ (1996), tôi có viết bài "Những Nhận Định Khác Nhau Về Cuộc Sống" đăng trên báo Việt ngữ Sacramento; Nguyên do từ câu nói của một bạn học tại trường Sacramento City College: "Nước Mỹ là Thiên Đường của tuổi thơ; Là Chiến Trường của thanh niên, và là Địa Ngục của người già".
Lúc bấy giờ tôi cũng như người bạn tị nạn chính trị, do chưa hội nhập với cuộc sống mới lạ ở xứ người nên có nhận định không chính xác lắm.
Mười năm sau, tôi đủ tuổi 65 nên xin được nhà dành cho chung cư người già: Eskaton President Thomas Jefferson Manor, nằm ở phía Nam Sacramento, gần khu thương mại Florin Mall, Trung tâm Medical và Thư viện.
Khu nầy tổng cộng có 104 căn, gồm 52 ở từng dưới và 52 từng lầu 2. Đa số là Mỹ trắng, cũng có vài ba người Mỹ đen, khoảng chục vợ chồng người Hoa và chừng 8 người Việt. Nhiều người lănh trợ cấp già, nhưng cũng có người là Dược sĩ, Worker lănh tiền hưu trí; Có vị là Tướng Tá ngày xưa, người khác có con cháu là dược sĩ, thương gia, công chức giàu có. Chung quanh khu nhà là vườn hoa dạo chơi, có hàng rào trắng bao bọc, có nhà để xe và có nhân viên an ninh túc trực ngày đêm. Cứ vào khoảng gần 12 giờ trưa mỗi ngày, th́ nhân viên an ninh sẽ đi một ṿng kiểm soát xem các người cao niên nầy có được khoẻ không, qua cái nút dấu hiệu trước cửa: Nếu đă được kéo qua màu trắng là khỏe, c̣n vẫn để nguyên màu đỏ mà an ninh tự động làm dấu lúc nửa đêm, th́ họ sẽ gơ cửa kiểm soát, nếu không có người trả lời th́ ngay lập tức, nhân viên an ninh sẽ mở cửa để xem coi có người bịnh th́ gọi xe cứu thương đến chở vào bịnh viện điều trị khẩn cấp.
Nhà người độc thân như tôi th́ có một pḥng khách rộng răi để TV và Computer, có gắn loa để liên hệ với văn pḥng. Pḥng nầy liền với nhà bếp đủ tiện nghi, có cửa lớn mở ra hành lang và cửa sổ ngắm cảnh trời mây hay xe và người qua lại. Một pḥng ngủ cũng rộng không kém, có cửa ra hành lang và cửa khác thông với pḥng khách, pḥng vệ sinh tắm rửa. C̣n có một nút đỏ để khi tắm lỡ có trợt té hoặc bị bịnh đột xuất th́ giựt sợi dây báo động nầy, sẽ có an ninh đến tiếp cứu ngay tức khắc.
Hàng ngày, chúng tôi có thể đến pḥng sinh hoạt để uống cà phê free, xem TV đọc báo, đánh bài bingo giải trí, gặp nhau chào hỏi tṛ chuyện thân mật; Hoặc đến pḥng đọc sách có dụng cụ thể dục, có bàn billard và computer. C̣n có cô giáo dạy ESL và dạy Sitersite thể dục ngồi cho người già yếu. Có pḥng cắt tóc nam nữ. Tất cả đều sát bên văn pḥng Manager. Trên lầu hoặc dưới đất đều có pḥng giặt đồ và nơi đổ rác ra bồn chứa bên ngoài, rất tiện nghi vệ sinh.
florida80
08-11-2019, 19:15
Mỗi tuần có 2 ngày xe chở đi chợ hoặc mua sắm đồ, thường là ở Wal-Mart, Alberson, Raley's, Mall và Dollars tree. Những ngày lễ và Tết, có đăi tiệc và xổ số rất vui. Có một buổi khám bịnh theo hẹn. Khách đến thăm đậu xe trước văn pḥng, nhắc phôn trước cửa gọi mở, phải ghi vào sổ trực giờ vào và giờ ra.
Quan sát và suy ngẫm cuộc sống ở Mỹ, ta sẽ hiểu được tại sao người già chọn vào ở chung cư mà không ở nhà ngoài với con cháu"
- Trước hết là được chăm sóc chu đáo hơn, đầy đủ mà ít tốn kém; Lại có nhiều bạn cao niên để tâm t́nh thích hợp, nhất là được yên tĩnh.
- Nếu ở ngoài, con cái bận đi làm; Cho dù có mướn người giúp việc săn sóc cũng không bằng. Nếu trông coi cháu chắt th́ ồn ào bận bịu.
- Người ở chung cư, vẫn được con cháu đến thăm và rước về nhà hoặc đi chơi trong những ngày cuối tuần hoặc nghỉ lễ.
Tôi đă sống hơn 3 năm ở chung cư người già, ban đầu th́ cũng cảm thấy lẻ loi buồn tủi và hơi lo sợ vẩn vơ về bịnh cao huyết áp; Sau quen dần th́ lại rất thích thú và chẳng muốn di chuyển ra bên ngoài ồn ào kém an ninh.
Cái thoải mái nhứt là tự do mà khi đến nhà khác, dù là bà con hoặc thân hữu cũng khó có được. Chẳng hạn như, bất cứ lúc nào, dù ngày hay đêm, nếu thích th́ tôi đều có thể mở TV, Computer để sưu tầm tin tức giải trí hoặc viết bài mà không ngại làm phiền ai. Đồ đạc dụng cụ th́ trang trí bày biện thế nào tùy ư thích của ḿnh, nhất là đang dùng mà mơi mệt buồn ngủ hoặc có việc cần đi gấp th́ cứ bỏ bừa ra đó, không sợ mích ḷng ai hoặc có người thấy được cười chê.
Tuy nhiên, cũng phải công tâm nh́n nhận, nhạc sĩ Trịnh Hưng cũng có lư khi diễn tả cảnh sống của một người độc thân qua những vần thơ mà tôi nhớ lơm bơm:
… "Một ḿnh nấu, một ḿnh. Một ḿnh ḿnh nói, một ḿnh ḿnh nghe.
Một ḿnh nhiều lúc cười kh́
Hai ḿnh có phải diệu kỳ hơn không" "
Phước duyên thay cho những ai có bạn tri âm, nếu không th́ đừng mang gông vào cổ mà chắc lưỡi hối tiếc. Nước Mỹ không chỉ là "Địa ngục" của tuổi già như có nhiều người tự ti măc cảm và hoang tưởng một cách quá đáng.
florida80
08-11-2019, 19:15
Chuyện kể trên Diễn đàn internet mới đây: Có một cụ già 92 tuổi động ḷng cố quốc, tuyên bố về Việt Nam CS ở luôn. Được vài năm sau lại phải trở qua Mỹ để có đủ phương tiện điều trị bịnh; Xong rồi lại vào sống trong Nursing Home để có bác sĩ và y tá chuyên môn chăm sóc mỗi ngày, mà khỏi tốn kém tiền của thân nhân; Sống đến trăm tuổi thọ. Cũng đành ngậm ngùi qua 2 câu thơ:
"Muôn dặm hồn thiêng về cố quốc,
Trăm năm xương trắng gởi quê người!"
Tiền trợ cấp xă hội cho người già hoặc bịnh tại Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ cũng được chiết tính vừa đủ, nếu lỡ vướng mắc nợ như làm mất hoặc hư đồ vật có giá của người khác, hoặc chuyển housing quên không báo nên bị cúp trợ cấp tiền nhà, th́ theo luật pháp, mỗi tháng chỉ phải trả dần $50 theo mức thu nhập lương hàng tháng của tiểu bang Ca-li cao nhứt là 836 Mỹ kim. Bởi chiết tính chi tiêu b́nh dân th́ gồm có: Tiền nhà $200 + tiền xăng và bảo hiểm xe cũ 200. + tiền điện thoại và internet 100. + tiền ăn 200. + mua sắm và giao tế 100 cũng vừa đủ lương. Khi xe hư nhiều cần tu sửa hoặc mua xe cũ khác vài ba ngàn đô là một vấn đề suy tính đau đầu. Những ai không cần xe và cell phone hoặc ở nhà free của con cháu, th́ có dư để đi du lịch hoặc giúp đỡ người thân ở quê nhà, nhưng đó cũng là du di ngoài luật. Vấn đề hậu sự cũng là một nỗi nặng lo, nếu muốn giữ được tro cốt và làm tục lễ cho phần hồn th́ phí tổn trên dưới 5 ngàn đô. C̣n những ai chết mà không có thân nhân thừa nhận, th́ Sở xă hội sẽ thiêu hủy luôn hài cốt.
Những người già hẩm hiu ở nước ngoài, nếu như thân nhân từ Việt Nam không thông hiểu mà thường than thở thúc bách tiền bạc, th́ thật là tội nghiệp cho cuộc đời xa xứ cô độc bơ vơ khi bịnh hoặc tuổi đă về chiều.
florida80
08-11-2019, 19:30
Vì Sao Đàn Ông Bị Rụng Răng Sớm?
Khi mới yêu, ai cũng thấy bạn t́nh toàn ưu điểm.
Nhưng khi cưới nhau rồi, đa số các bà vợ dần thể hiện các tính xấu ra.
Đến lúc này, do gạo đă thành cơm nên các ông chồng chỉ biết " cắn răng chịu đựng" mà thôi.
Khi đă h́nh thành nên một gia đ́nh, các ông đường đường là "chủ hộ", nhưng quyền quyết định mọi chuyện quan trọng đều thuộc về các bà, nên các ông cũng phải "cắn răng chịu đựng" tiếp...
Tức tối nhất là chuyện lương của ḿnh mà không được xài, bởi các bà vợ thu tất nên các ông chồng càng "nghiến răng trèo trẹo" hơn.
Năm th́ mười họa có được đồng quỹ đen nào, thi thoảng cùng chiến hữu "chiến đấu" chút đỉnh, cũng bị vợ cằn nhằn cữ nhữ, tức không chịu được nhưng các ông cũng phải "cắn răng chịu đựng" nữa chứ có dám "hỗn" lại đâu !
Do cắn răng và nghiến răng suốt "chiều dài lịch sử" nên cánh đàn ông chưa kịp già là "răng từ bỏ (quyền) lợi hết rồi !
Tóm lại đàn ông bị rụng răng sớm so với đàn bà cùng tuổi là do phải "cắn răng" và "nghiến răng" nhiều quá. Hihihi
florida80
08-11-2019, 19:31
Trâu Nước Cao Thượng
Trong một khu rừng lớn ở Ấn Độ, có một con trâu nước không khác ǵ một vị Bồ Tát hóa thân.
Con trâu nước này không giống đồng loại của nó. Với một màu da đen xanh, nó có một thái độ nghiêm túc và trang trọng, lại có bản tính nhân từ và hiền hậu, giàu ḷng thương người, biết chịu đựng và nhẫn nhục.
V́ thế có những con thú nhỏ nghịch ngợm hay phá quấy nó bằng những tṛ đùa ác độc, hay ức hiếp, làm nhục nó, coi nó có chịu đựng được không.
Có một con khỉ xấu tính và ngu đần, thấy con trâu nước này dễ bắt nạt nên thường hay cưỡi lưng nó nhảy múa đùa giỡn không một chút sợ hăi. Hơn nữa, nó c̣n kiêu mạn mắng trâu rằng:
- Con trâu già xấu xí kia, ta không sợ mi đâu! Mi có khác ǵ cục đá ngu si bị vất bỏ bên bờ ao cho thiên hạ đánh đập chửi rủa, vậy mà sao cứ đứng chết tiệt, đực mặt ra đó không có phản ứng ǵ cả!
Không cần biết trâu đang ăn cỏ hay đang làm việc, con khỉ càng ngày càng phóng túng, lộng hành. Có lúc nó cưỡi lên đầu, lên sừng trâu mà phóng uế, có lúc nó khoa chân múa tay trên lưng trâu, thậm chí lấy cây thọc vào tai trâu, động đậy không ngừng. Trong lúc trâu đang ngâm ḿnh trong ao tắm, th́ nó lấy hai tay bịt mắt trâu lại không cho thấy đường đi, làm đủ cách ngăn không cho trâu hưởng cái vui thú của sự tắm mát.
Trâu nước nhẫn chịu mọi sự nghịch quấy của khỉ, tuy khỉ càng ngày càng lộng hành, một khắc cũng không tha nhưng trâu từ đầu chí cuối không một lần phát ra một lời oán than hay độc ác.
Không hiểu bằng cách nào mà chuyện trâu nước nhẫn nhục này lại đến tai trời Đế Thích. Có một hôm, trong lúc con khỉ đang quấy phá trên lưng trâu nước, trời Đế Thích bỗng hiện ra trước mặt trâu thở dài nói:
- Trâu nước! Với sức mạnh của ngươi, ngươi chỉ búng một cái là con khỉ hung hăng kia chết toi. Tại sao ngươi lại cứ nhẫn nhục chịu đựng cho nó bắt nạt đủ mọi bề như thế? Không lẽ ngươi không biết sức mạnh của chính ḿnh hay sao? Tại sao không dạy cho nó một bài học đích đáng?
- Chính thế, tôi biết sức mạnh của của tôi có thể đập tan một con khỉ, nhưng tôi không muốn dùng sức mạnh ấy mà đối phó với một con vật nhỏ yếu. Giá như nó mạnh bằng tôi hay hơn tôi th́ tôi đă không nhẫn nhục với nó như thế.
Trời Đế Thích lại khuyên trâu nước:
- Ngươi nhẫn nhục như thế tuy rất cao thượng, nhưng ngươi lại sẽ bị cái bọn vô lại ấy ngược đăi hoài, không có ngày nào thoát được tay chúng.
- Tôi đang tu thiện pháp, chỉ sợ không tu được, làm sao dám làm hại một con thú vật khác? Tôi muốn đem hạnh nhẫn nhục ấy mà đánh thức lương tâm của chúng nó. Mặc dù con khỉ này không hiểu được bài học không lời của tôi, nhưng khi nó bị người khác xử phạt đích đáng th́ tự nhiên nó sẽ hối cải và hiểu ra.
florida80
08-11-2019, 19:32
Trời Đế Thích nghe thế, rất lấy làm kính phục, lớn tiếng tán thán:
- Trâu nước cao thượng kia! Thực hành nhẫn nhục với một nghị lực kiên cố chính là cái tâm của Bồ Tát dùng để hành đạo, chính loài người cũng phải tôn ngươi lên làm thầy. Nhẫn nhục được th́ không có tâm sân hận, mà không sinh tâm sân hận th́ giữ được trí tuệ, mà có trí huệ th́ không có ǵ là không làm được. Hạnh nhẫn nhục của ngươi đă làm cho Trời, người phải tôn kính.
Nói xong trời Đế Thích thuận tay nắm cổ con khỉ trên lưng trâu, giận dữ mà mắng rằng:
- Này con khỉ ngu si, quả báo đau khổ sẽ giáng xuống đầu mi, chưa chịu mau thông ra nữa hay sao?
Nói xong trời Đế Thích rời trâu nước nhẫn nhục mà trở về thiên cung.
Về sau trâu nước được hưởng hạnh phúc, và cuộc đời của con khỉ th́ vô cùng bi thảm!
Dùng nhẫn nhục đối xử với người không có nghĩa là chịu thua họ, mà là chiến thắng họ một cách chân chính.
Diệu Hạnh dịch (Theo Phật Giáo Cố Sự Đại toan`
vBulletin® v3.8.9, Copyright ©2000-2025, vBulletin Solutions, Inc.