Ngày 1/11
Lời tâm sự của một người thiếu nữ sống ở miền Bắc Việt Nam, viết về cố Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm như sau :

* CỐ TT NGÔ Đ̀NH DIỆM TRONG MẮT TÔI
Trước đây 2 năm, tôi không biết đến cụm từ "Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm" và VNCH, kết thúc những năm tháng dài mài đít quần trên ghế nhà trường tôi chỉ c̣n nhớ láng máng "Diệm, Nhu là tay sai Mỹ Ngụy, chính quyền bù nh́n theo Mỹ" với vô vàn tội ác để lại... Tôi tin tưởng tuyệt đối, tôi thần tượng ông Hồ Chí Minh, ngưỡng mộ XHCN, cờ đỏ sao vàng và "2 cuộc kháng chiến cứu nước thần thánh chống Pháp và chống Mỹ". Thú thật tự hào văi! Bạn bè tôi, gia đ́nh tôi chưa từng có ai nói với tôi về khái niệm "thông tin đa chiều". Phải nói rằng tôi là sản phẩm nhồi sọ thành công của thời đại này với 2 việc lớn nhất mà tui từng quan tâm là... yêu và kiếm tiền!
Cho đến khi Mạng Xă Hội thực sự phổ biến và facebook bùng nổ tại Việt Nam. Tôi như con cá theo ḍng nước lặn ngụp trong biển thông tin và sự thật th́ luôn có sức thu hút nhân tâm, nhất là của những người yêu thích sự công bằng giống như tôi... Cuối cùng tôi mới biết từ đâu mà có lá cờ đỏ, có XHCN, từ đâu mà có HCM, tôi mới phân định được cái ǵ là anh hùng cái ǵ kêu bằng "khủng bố"... Tôi mới biết sự thật về cố TT Ngô Đ́nh Diệm và ngày mai 1.11 là ngày giỗ của ông. Ông và người em của ông bị ám sát năm 1963 v́ không chấp thuận để Mỹ đưa quân vào Việt Nam. Vị Tổng Thống nghèo nhất thế giới, khi chết trên ḿnh chỉ mang bao thuốc lá và một ít tiền lẻ, chẳng bù cho giới quan chức CS bây giờ. Ông có những thân nhân là những người tài giỏi: Anh ruột ông là Giám mục Ngô Đ́nh Thục, cháu ruột là Hồng Y Nguyễn Văn Thuận đang trong quá tŕnh phong thánh...
Ông là nhà ái quốc, đặt chủ nghĩa quốc gia trên hết, là vị TT đầu tiên ở Việt Nam, người đă đặt nền móng dân chủ cho Việt Nam hướng Việt Nam trở thành một nước văn minh cường thịnh như mô h́nh nước Mỹ bây giờ, dù non trẻ với cả những sai lầm nhưng là con đường đúng đắn được chứng minh bằng nửa thập kỷ qua.
Ở thời đại của ông, khi miền Bắc VN c̣n chưa có điện để dùng th́ miền Nam đă có những cao tốc sáng choáng ánh đèn, khi miền Bắc không có nổi xe đạp để đi th́ miền Nam đă tự sản xuất được ô tô La Da Lat để bán ra thế giới. Khi miền Bắc dưới sự lănh đạo của HCM tiến vào để "giải phóng miền Nam", những anh bộ đội cụ Hồ chiến thắng mới chỉ biết thả cá con vào bồn cầu để nuôi, xả b́nh nước nóng bốc hơi mù mịt tưởng là có bom, đào đường nhựa lên để... trồng trọt v́ tin rằng chỉ có trồng trọt làm ra lương thực và đó là cách làm kinh tế duy nhất kiểu trí thức là cục phân, nông dân là người hùng; đập bỏ hệ thống nhà cửa hiện đại và các khu nhà vệ sinh để... làm hố xí 2 ngăn trữ phân làm nông nghiệp... Thế nên câu hỏi "Ai giải phóng ai?" đến giờ vẫn c̣n đó cho những người yêu sự thật, thích minh bạch trắng đen.
Người ta nói ông độc tài, gia đ́nh trị xong dưới "đế chế'' của ông miền Nam Việt Nam có giáo dục và y tế miễn phí. Trẻ em được đến trường miễn học phí, uống sữa miễn phí chứ không phải uống thứ sữa hết date nhiễm độc đến nôn mửa phải vào bệnh viện. Người nghèo được chữa bệnh miễn phí bằng phúc lợi xă hội chứ không phải nằm đợi chết hay nhảy lầu tự sát trong viện nếu không có tiền chữa trị. Hóa ra ông Nguyễn Cao Kỳ nói cũng không hẳn là sai, khi ổng nói "độc quyền cũng được độc tài cũng được miễn là lănh đạo đất nước phát triển". Có lẽ ổng chỉ đúng trong trường hợp này, là của HIẾM, là thiểu số... chứ không thể đúng với chính quyền đương thời CSVN, 42 năm qua, ngay cả một số Đảng viên ĐCS cũng đă hiểu rơ!
Chẳng thể lấy thành bại mà luận anh hùng!
Phán xét là nhiệm vụ của lịch sử.
Sự thật th́ sớm muộn cũng sẽ trở về đúng với vai tṛ của nó.
Ngày mai, lễ giỗ lần thứ 54 Cố Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm, sẽ được các Linh Mục tổ chức tại Nghĩa trang Lái Thiêu B́nh Dương ngay phần mộ của hai ông, các bạn trẻ ở Sài G̣n và khu vực lân cận đă đến phần mộ để dọn dẹp sạch sẽ chuẩn bị cho ngày lễ giỗ...
Tôi sinh nhật nhằm đúng ngày giỗ của ông 1.11, không bao giờ tổ chức sinh nhật để thể hiện sự yêu mến ngưỡng mộ đến ngài cố Tổng Thống. Sự nuối tiếc về cái chết của ngài mà hậu quả là Việt Nam giờ đây ch́m trong tối tăm dưới cái bóng khổng lồ của Trung Cộng. Xót xa, nuối tiếc cho một cuộc đời nuối tiếc cho cả một dân tộc!