Chị rất xinh đẹp dễ thương, câu chuyện t́nh của chị thật ấn tượng, mà nghe xong ai cũng phải mỉm cười vui vẻ !
Năm đó chị vừa tṛn 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học sư phạm, được về công tác tại một trường cấp 3 trong nội thành, tuổi đang độ chín của người con gái nên có nhiều chàng trong tầm ngắm của chị.ị
Anh ấy lọt mắt xanh của chị, anh chân thật lành hiền chịu khó và có nhiều tài lẻ, anh đến chơi nhà dăm bữa là lấy được cảm t́nh của cả nhà chị rồi !
Thời đó ở thành phố, đa số gia đ́nh nhà ai cũng chỉ được thuê của nhà nước một pḥng ở rộng chừng trên dưới 20m2. Cả nhà sinh hoạt, ăn ngủ, tiếp khách trong căn pḥng đó cũng phiền lắm, mà quen rồi nên chẳng ai nhận ra !
Anh đến chơi nhà như cái máy , đúng giờ , đúng ngày cứ thế hàng năm trời ...mà chưa nói chuyện riêng tư , hứa hẹn ǵ với chị câu nào !
Tối tối anh đến giảng bài cho lũ em , chữa đèn chữa quạt cho gđ , đánh vài ván cờ với bố chị ...
Chị th́ ưng anh lắm rồi , mà chẳng thấy anh rủ đi chơi , đi xem phim , hay tâm sự hứa hẹn ǵ th́ cũng bực bực trong ḷng . Mà anh th́ cứ điềm nhiên như người thân trong gia đ́nh , cười nói vô tư ....
Khi anh ra về , chị tiễn ra cổng , anh cũng chẳng nán lại tâm sự , cầm tay ...mà lên xe chào một câu rồi về thẳng ....
Chị khát khao một lời nói ngọt ngào yêu thương từ anh mà hàng năm trời chẳng có... .
Anh đến chơi nhà chị hàng ngày , hàng tuần hàng tháng đều đặn , vui vẻ , vô tư như người thân trong gia đ́nh chị , mà chẳng chuyện tṛ tâm sự riêng với chị lần nào , đôi lúc anh ngừng làm , ngừng dậy bọn em chị học , ngẩng nh́n ngắm chị đắm đuối , làm ḷng chị cứ bổi hổi , bồi hồi...
Chị cứ chờ măi một lời mời rủ đi dạo , hay xem phim riêng với anh , mà măi măi chả được !
...Chị có cô bạn thân đă yên bề gia thất , nên hay đến chơi tâm sự cho đỡ ấm ức trong ḷng .
Anh xă , chồng của bạn chị đẹp trai cao ráo và rất vui tính hóm hỉnh , cũng hóng chuyện hai cô đang th́ thầm , bỗng anh nói :
- Anh có cách bắt cậu ấy phải nói ra miệng , để em hiểu ḷng cậu ấy , chứ cứ im ỉm hàng năm trời thế này th́ cũng bực thật đấy !
...
... Như mọi hôm . Tối đó anh đến , thấy chị có khách trong nhà, là người thanh niên rất điển trai. Chạm mặt xă giao vài câu , người khách nam đứng dậy ra về , chị theo ra như tiễn anh mọi bữa .
Anh trong nhà ngóng ra , ḷng đang phân vân , bỗng khựng lại , bồn chồn trong ḷng khi nghe tiếng người bạn trai hỏi chị :
- Mai anh đến đón em đi xem bộ phim đó nhé !
Không nghe tiếng chị trả lời , mà hai người nói chuyện ǵ ngoài cổng lâu thế chứ lại , có đến nửa tiếng đồng hồ ấy , sốt ruột quá !
Bọn trẻ gọi anh nhờ giải toán , nhờ vẽ bài , mà anh nào có nghe thấy đâu ! Bố anh bày bàn cờ rủ anh chơi như mọi khi ..., nhưng anh cứ ngơ ngơ , v́ ḷng dạ đang để ngoài cổng , nơi chị và tay thanh niên kia đang làm ǵ ngoài đó mà lâu thế không biết...
Măi chị mới vào , anh hỏi nhỏ :
- Ai đấy em ?
- Bạn em ạ !
- Bạn thế nào ?
- Bạn giống anh thôi !
Mặt anh đỏ rực rồi tái xanh ...
Anh vội đứng dậy xin phép ra về , bố mẹ chị cũng coi anh như người nhà , nên cứ mời :
- Ở lại chơi đă , c̣n sớm mà cháu !
- Thôi ạ , cháu xin phép hai bác !
Ra đến cổng, anh không vội về như mọi khi.
Anh dựng xe, găi đầu găi tai, lúng túng chạm vào tay chị , run bắn , lắp bắp tỏ t́nh...
- Anh...anh yêu em !
Chúng ḿnh cưới nhau nhé !
Để anh về báo với cha mẹ ...
Chị lùi lại lí nhí :
- Để em suy nghĩ đă...
( Ngày xưa cái cổng nhà chứng kiến nhiều lời tỏ t́nh của trai gái lắm đấy nhé !)
Ḷng chị vui mừng thích thú lắm , cứ cười thầm v́ anh ngô nghê quá !
Lần nào đến chơi , anh cũng hỏi chị :
-Thế nào em ? Nghĩ xong chưa ?
Anh hỏi măi mà chị cứ bảo :
- Chưa nghĩ xong !
Măi gần cuối năm chị mới gật đầu !
Anh mừng quá, về quê báo cha mẹ và bận rộn chuẩn bị đám cưới ngay trong tháng ấy !
Chị bảo :
- Dại quá ! Thế là chị chẳng được yêu ngày nào. V́ tức anh muốn trả thù cho biết thế nào là cảnh chờ đợi, mong mỏi...tưởng hắn thiệt, hóa ḿnh thiệt hơn, chẳng được nũng nịu, yêu chiều, hờn dỗi... chẳng có kỉ niệm ǵ, tiếc quá ! "
...
Hôm anh chị làm lễ cưới, có gặp đôi vợ chồng bạn chị bế con đến dự, anh nh́n người chồng bạn chị một lúc, chợt nhớ ra đúng là anh chàng hồi trước rủ chị đi xem phim , anh nghiêm mặt không nói câu ǵ !
Về đến nhà , anh hỏi chị ngay :
- Anh ta có vợ con rồi mà c̣n đến tán em , em biết không ? Nếu không có anh th́ em bị hắn lừa rồi đấy nhé !
Tự nhiên chị rũ ra cười khanh khách , vừa cười vừa nói :
- Ai bị lừa ? Có anh bị em lừa th́ có ấy !
- ...
- Nếu anh ấy không đến rủ em đi xem phim , th́ anh có nói lời tỏ t́nh với em không ? Đúng là "Anh hùng mắc bẫy mĩ nhân" mà không biết , hi hi hi ...ha ha ha ....hí hí hí ....
Chị cứ ôm bụng cười ngặt cười nghẽo măi ...
Anh đần mặt ra một lúc , xong cũng tủm tỉm cười , thấy chị cứ cười lăn cười lộn măi, anh bế thốc chị lên giường :
- Này th́ xem ai sập bẫy ai nào ...!
Mấy chục năm sau :
.
Thấy anh chị hay đi chơi , du lịch suốt , chị bảo :
- Đi chơi cho bơ thèm ngày xưa chẳng được yêu chiều ngày nào , chẳng được đi chơi riêng với nhau ở đâu , chẳng được nghe lời nói ngọt ngào hứa hẹn yêu thương ǵ cả . Đời người nhanh thật , đă 40 năm qua rồi đấy em , nghĩ lại chuyện ḿnh ngày ấy buồn cười quá, như vừa mới hôm qua ! hi hi hi ...
Chị lại cười ngặt cười nghẽo măi ...anh nghe chị nói thế mỉm cười ngượng nghịu trông thật đáng yêu...
VietBF@sưu tập