Khác với những trận tranh tài trên vơ đài, những trận tỉ thí của giang hồ vơ lâm Sài G̣n thường kết thúc bằng những mất mát nghiêm trọng, thậm chí là mất mạng...
..bởi đằng sau những cuộc tỉ thí ấy, bên cạnh việc phân tranh cao thấp về vơ nghệ, c̣n là sự phân tranh về vị thế giang hồ, gắn liền với việc tranh giành địa bàn, tranh giành ngôi vị "đại ca", thậm chí là hạ sát đối thủ để "nuốt trọn" địa bàn, cũng như "thâu tóm giang sơn về một mối".
Những thập niên 60, 70 của thập kỷ trước, Sài G̣n là một "sàn đấu" lớn cho những giang hồ cộm cán, với vơ nghệ đầy ḿnh tranh giành, cướp giật, đạp lên nhau mà giật lấy ngôi vị ông trùm. Những trận tỉ thí, mà phần nhiều là đổ máu, lấy mạng nhan nhản khắp nơi.
Trước đó chừng 20 năm, có một trận đấu vơ giang hồ mà không chỉ giới giang hồ, mà cả trong dân gian cũng lưu truyền măi, bởi sự mă thượng và hành xử đẹp đẽ của nó.
Đấy là trận đấu giữa thủ lĩnh B́nh Xuyên - Ba Dương (thiếu tướng Dương Văn Dương) và trùm giang hồ bến xe An Đông - Sáu Cường, vốn nổi danh với "thần cước" khiến không chỉ Sài G̣n, mà lục tỉnh Nam Kỳ đều khiếp hăi. Trận đấu ấy, Ba Dương phân cao thấp để "mượn lương" của Sáu Cường nuôi quân.
Người ta kể lại rằng Sáu Cường vào trận với những cú đ̣n chân phủ đầu dũng mănh, c̣n Ba Dương chỉ luồn lánh né tránh. Song rốt cuộc "thần cước" Sáu Cường mới là người "dừng cuộc chơi" trước, cúi đầu bái phục đối phương. Thay v́ đả thương đối phương để tranh cao thấp, Ba Dương dùng hạc quyền mổ ba nhát vào "thằng nhỏ" của Sáu Cường rất nhẹ nhàng, để lấy về lương thực, lẫn sự kính trọng của đối phương và người đời.
Nếu như Sáu Cường là hung thần bến xe An Đông ngày đó, th́ những năm 60 của thế kỷ trước, Tín Mă Nàm là cái tên khiến giới giang hồ Sài G̣n phải khiếp sợ, không chỉ bởi danh phận là thủ lĩnh của tất cả các đầu lĩnh gốc Hoa khu vực Chợ Lớn, mà c̣n bởi vơ nghệ siêu quần. Năm 17 tuổi, Tín Mă Nàm (Con Ngựa Điên, tên thật là Trần Hà Tư) đă hạ gục nhà vô địch vơ thuật Ma Cao, sau đó hạ gục luôn thầy dạy vơ của ḿnh. Và tất nhiên, gục dưới tay Tín Mă Nàm là không ít giang hồ cộm cán.
Nhưng cái tên thách đấu Tín Mă Nàm ngày ấy thực sự khiến cả giới giang hồ Sài G̣n - Chợ Lớn phải ngạc nhiên: Hỏi Phôồng Kin. Cái tên vô danh tiểu tốt đậm chất Hoa này, hóa ra chẳng phải là tay anh chị cộm cán nào, cũng chẳng phải là cao thủ dạt từ Ma Cau, Hồng Kông hay Thượng Hải sang Sài G̣n, mà là một tay giang hồ cỏn con đất Cảng. Cái tên Hỏi Phôồng Kin chính là do đọc lơ lớ theo kiểu tiếng Hoa của... Kim Hải Pḥng. Tên Kim, người Hải Pḥng.
Trước ông trùm Tín Mă Nàm vơ nghệ thượng thừa, cộng với sự tàn bạo, lạnh lùng, Hỏi Phôồng Kin quả là quá "điên" khi thách đấu, ra điều kiện: Ai thua sẽ phải nhường số má giang hồ, lănh địa của ḿnh cho người thắng.
Trước cái bóng quá lớn của Tín Mă Nàm, giới giang hồ Sài G̣n bán tín bán nghi suy đoán, gă "trẻ con" xuất thân từ Hải Pḥng nếu không phải là một thằng điên không biết trời cao đất dày, không thiết sống chết là ǵ, ắt phải là một tay vơ nghệ siêu quần, bản lĩnh cái thế. Giang hồ Sài G̣n nín thở hồi hộp chờ kết quả.
Và Tín Mă Nàm nhận lời thách đấu.
Vào cuộc, đấu tay không, Tín Mă Nàm nhanh chóng khiến Hỏi Phôồng Kin đo đất. Không ít người chứng kiến trận tỉ thí ấy đă thất vọng, bởi hóa ra đối thủ của trùm giang hồ Chợ Lớn cũng chỉ là một thằng điên to mồm mà thôi.
Nhưng đến màn đấu binh khí, th́ giới giang hồ Sài G̣n thực sự được chứng kiến một trận đấu "có một không hai", khiến người xem phải nhớ măi.
Trong khi Tín Mă Nàm chọn trường côn, là thứ binh khí không chỉ quen dùng, mà c̣n phô trương đường đường nét vơ nghệ của ḿnh, đậm chất xi nê, th́ Hỏi Phôồng Kin dùng thứ "đồ chơi" có phần lạ mắt, trông như hai chiếc que cời lửa mài nhọn phần đầu.
Trận đấu diễn ra nhanh, và chỉ trong chớp mắt, cặp "phán quan bút" của Hỏi Phôồng Kin đă ba lần t́m đến cổ, ngực và bụng của Tín Mă Nàm, nhưng chỉ đến sát rồi dừng lại, trong khi đó trùm giang hồ Chợ Lớn chưa hề mảy may chạm được đến "cái lông chân" của đối phương. Lạ một chỗ, suốt cuộc đấu, trên mặt Hỏi Phôồng Kin là nụ cười hiền lành thường trực.
Trận tỉ thí kết thúc với tỷ số ḥa, nhưng Tín Mă Nàm quá nể Hỏi Phôồng Kin, bởi ngoài vơ nghệ sử dụng binh khí kinh người, tay chơi Hải Pḥng này c̣n đơn thương độc mă đến tỉ thí, nên lưu lại khách sạn Hào Huê đăi đằng, hỏi muốn ǵ để nhường cho. Hỏi Phôồng Kin chỉ cười: "Nghe tiếng ông anh vơ công thâm hậu, t́m đến đấu... cho vui, sợ bị từ chối nên thách thức mạnh mồm, chứ có cần quái ǵ đâu".
Sau này, trong giới giang hồ Sài G̣n - Chợ Lớn, Hỏi Phôồng Kin nổi danh là một tay du đăng ham chơi, chỉ thích chơi, chẳng màng đến chuyện tranh quyền đoạt lợi.
Trận đấu ấy được giới giang hồ Sài G̣n - Chợ Lớn lưu truyền măi, song số phận của cả Hỏi Phôồng Kin lẫn Tín Mă Nàm th́ chẳng được dài lâu đến thế. Sau cuộc đảo chính tháng 11 năm 1963, với bản chất tham lam và xảo quyệt của ḿnh, Tín Mă Nàm đă bán đứng Hỏi Phôồng Kin cùng nhiều giang hồ gốc Hoa khác cho cảnh sát, khiến cả giới giang hồ Sài G̣n oán giận và phỉ nhổ.
Sau giải phóng, công an thành phố Hồ Chí Minh tung quân lùng bắt Tín Mă Nàm v́ rất nhiều tội ác hắn gây ra dưới chế độ cũ, khiến y phải trốn chui trốn nhủi. Năm 1979, Tín Mă Nàm được giao nhiệm vụ phản động là nổ bom ở Chợ Lớn gây rối an ninh trật tự, ḥng khủng bố tinh thần người dân thành phố Hồ Chí Minh. Song chưa kịp thực hiện th́ hắn bị bắt và phải trả một cái giá rất đắt, tương xứng với những tội ác mà ḿnh đă gây ra.
VietBF @ Sưu Tầm