Có hai vợ chồng nhà nọ, chồng th́ điếc, vợ th́ câm nên nói chuyện với nhau toàn bằng ra hiệu.
Bữa nọ, có đám cháy lớn ở làng bên, chị vợ chạy đi xem.
Khi trở về th́ anh chồng hỏi: – Cháy hử? Thế cháy nhà ai thế?
Chị vợ cầm ngang chiếc đũa, để ngón tay vào chính giữa.
Anh chồng hiểu ngay: – À! Cháy nhà thằng Cân. Thế nó đi đâu mà để củi lửa làm vậy?
Chị vợ giật lùi mấy bước. Anh chồng gật đầu: – À, lên mạn ngược.
Thế nó lên mạn ngược làm ǵ? Chị vợ liền tốc váy lên chỉ vào “chỗ ấy” của ḿnh rồi gí vào mũi chồng.
Anh chồng gật gù: – Hiểu rồi! nó lên mạn ngược buôn mắm tôm. Khổ, thế cháy c̣n ǵ nữa không?
Chị vợ liền chổng mông, ch́a đít ra, sẵn trong tay có nắm rơm bèn chùi đi chùi lại mấy lần.
Chồng sửng sốt: – Chết chửa! Cháy sạch như chùi à.
*VietBF@sưu tập