Solskjaer kết thúc mối lương duyên với Man United. Sau 168 trận, thắng 91, hoà 37, thua 40. Tỉ lệ thắng của Solskjaer là 54,1%, cao hơn cả Louis van Gaal, David Moyes lẫn đồng đội cũ Ryan Giggs (trải qua một thời gian làm huấn luyện viên tạm quyền).
Trong 3 năm cầm Man United, thành tích tốt nhất của Solskjaer là vào tới chung kết Europa League 2020/21. Trong 2 mùa Premier League đã qua, Man United của Solskjaer về 3 ở mùa 2019/20 và về nhì mùa trước. Về lý thuyết thì đây không phải là thành tích tệ khi so sánh với những mùa trước đó.
Công bằng mà nói thì trong 3 năm cầm Man United, Solskjaer cũng làm được khá nhiều điều. Ông giữ cho Quỷ đỏ vị trí ổn định trong Top 4 Premier League, ông khơi dậy được sĩ khí trong mùa đầu tiên, ông xây dựng được một dàn cầu thủ trẻ khá ổn về chất lượng để người đi sau có thể dựa vào đó mà tiếp tục xây dựng.
So với việc để lại một mờ bòng bong như thời hậu David Moyes hay Louis van Gaal thì di sản của Solskjaer, công bằng mà nói, là tương đối chất lượng để Darren Fletcher hay Zinedine Zidane có thể ngay lập tức vực dậy Quỷ đỏ.
Vậy rốt cuộc điều gì đã đẩy Solskjaer xuống vực thẳm? Ông sai ở chiến thuật hay ở hệ thống?
Solskjaer rơi vào thế "phải thất bại"
Theo chuyên gia Martin Samuel (tờ Daily Mail), thực tế Solskjaer không phải cốt lõi của sự khủng hoảng tại Man United. Đúng là Solskjaer gặp một số vấn đề về chiến thuật, nhưng cũng cần thông cảm cho Solsa khi ông bị đẩy vào tình thế không thể kiểm soát nổi.
Mùa trước, Solskjaer xây dựng lối chơi xoay quanh Bruno Fernandes. Khi được chỉ định một nhiệm vụ cụ thể (và có thể nói là cũng tương đối dễ), Solskjaer làm khá ổn. Man United khi đặt Bruno làm trọng tâm hoàn toàn đủ khả năng Top 4 Premier League. Lối chơi khi đó cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Tuy nhiên, sự xuất hiện của Cristiano Ronaldo đã khiến tất cả xáo trộn. Chúng ta có lý do để tin rằng ban lãnh đạo Man United đã gây áp lực buộc Solskjaer phải đưa Ronaldo vào đội hình ở tất cả các trận đấu. Solsa đã thử dũng cảm chống lại một lần (ở trận đấu với Everton, Solskjaer cho Ronaldo ngồi dự bị) nhưng ngay sau đó phải hứng chịu "gạch đá" từ người hâm mộ, ban lãnh đạo và thậm chí từ chính thầy cũ Sir Alex Ferguson.
Có 2 luồng suy nghĩ ở đây. Cách nghĩ thứ nhất, có vẻ như Solskjaer chưa đủ trình độ để dùng một vũ khí hạng nặng như Ronaldo. Ông bối rối không biết nên xếp đội hình thế nào, chuyền bóng cho Ronaldo ra sao khiến lối chơi rối loạn.
Khi không thể tạo nên một thế trận trơn tru để phục vụ Ronaldo, Solskjaer bất lực… mặc kệ Ronaldo muốn đá thế nào thì đá. Đó là điều chúng ta có thể cảm nhận được trong khoảng 2 tháng gần đây, khi Solskjaer hầu như chỉ ngồi im trên ghế mà không đưa ra bất kỳ sự chỉ đạo trực tiếp nào.
Cách nghĩ thứ hai: Trình độ của Ronaldo đã đi xuống rất nhiều sau khi rời Real Madrid. Phục vụ anh lúc này chẳng khác nào kéo theo "quả tạ" nghìn cân. Đúng là Ronaldo vẫn ghi bàn, thậm chí là những bàn thắng cực kỳ quan trọng, nhưng về mặt tổng thể, Ronaldo khiến cho lối chơi của Man United tẻ nhạt, rối rắm.
Bài toán dùng Ronaldo không hề đơn giản. Đó là thực tế. Sự nghiệp CR7 đã trải qua tay của rất nhiều huấn luyện viên nổi tiếng, nhưng không phải tất cả đều biết cách khiến CR7 thi đấu ở đỉnh cao.
Có lẽ giờ đây thì chúng ta cũng đã hiểu tại sao trong 4 mùa gần nhất, Ronaldo đã chứng kiến tới… 4 huấn luyện viên khác nhau bị sa thải. Và có lẽ giờ thì chúng ta cũng đã hiểu tại sao Andrea Pirlo từng phải nổi điên dằn mặt CR7 và thậm chí bỏ anh khỏi hàng rào chống đá phạt.
Những anti-fan gọi Ronaldo là "cầu thủ sát huấn luyện viên", còn những fan của anh thì cho rằng, trình độ của Ronaldo không phải ai cũng có thể kiểm soát. Dù thế nào đi chăng nữa, có lẽ hãy nhìn vào những Pirlo, Maurizio Sarri, Massimiliano Allegri để thông cảm cho Solskjaer.
Có Ronaldo trong đội hình là con dao hai lưỡi. Solskjaer đã đen đủi khi cầm đúng phần lưỡi dao.