Rồi anh chợt nhận ra, chính anh trong những lần say rượu đă bắt vợ dọn bàn ăn với đủ thứ đặc sản, rồi bắt cô ấy đứng bên cạnh hát cho anh nghe hết bài này tới bài khác.
-Lại nữa à? - Natali nheo mắt hỏi chồng.
- Ch...ẳng có ǵ gọi là lại cả - Philip, chồng cô, ấp úng trả lời, mắt nh́n đi nơi khác - Tôi đă cố bỏ mà cô cứ lấn tới...
- Tôi biết, tôi biết - Natali ngắt lời - Nào là tiễn thợ cơ khí Ermilov về hưu, nào là sinh nhật kế toán Kinkin. Ai mà biết sao ông này một năm có tới mấy lần sinh nhật cơ chứ, rồi th́ nữ thư kư Ninochka mới sinh con gái, đám cưới bạc nhà Chubukovi, bảo vệ Nilich tṛn 20 năm làm việc.
- Không có Nilich nào cả - Philip căi lại - mà là Semionov trúng thưởng máy hút bụi nên mời một ly...
- Có mà máy hút bia th́ có. Thế anh ngă vào đâu mà cái áo vét dính đầy sơn thế này?
- Tôi không ngă. Tôi ngồi dựa vào...
- Khỏi giải thích. Người ta vừa sơn lại quầy báo ở góc phố sáng nay. Đúng cái màu xanh nhái bén này. Thôi, anh biến đi cho!
Sáng hôm sau, khi làm sạch áo vét của chồng, Natali thấy trong túi áo có một cái chai nhỏ chứa thứ chất lỏng trong suốt. Cái chai có dán nhăn: "Sự ấm cúng Nga".
- Ra thế đấy. Bây giờ ḿnh sẽ đổ hết xuống cống cho khỏi t́m. Ờ, mà sao không cất đi để sau này xoa bóp hoặc nêm vào món ǵ đó...
Vừa chà cái áo vét, Natali vừa nhớ lại câu chồng cô hay nói: "Cô không uống rượu nên cô không thể hiểu được tâm hồn tôi!".
- Có ǵ mà phải hiểu cơ chứ. Uống vào rồi cứ lăn lóc như heo ấy. Ḿnh có lần đă thử một ngụm sau đó cứ phải nhổ nước bọt cả ngày. Nhưng cái chai này có vẻ chất lượng, cái nhăn in đẹp thế này, lại made in Russia đàng hoàng chứ không phải loại nhập khẩu vớ vẩn...
Vừa nghĩ ngợi, Natali vừa mở nắp chai, nhấp thử một chút. Chẳng thấy vị ǵ cả, thử rót ra ly xem thế nào...
Đi làm về, Philip bấm chuông mấy lần mà không thấy vợ ra. Chắc vẫn c̣n giận đây. Anh đành móc túi lấy ch́a khóa mở cửa. Trong pḥng khách, Natali đang nằm dưới sàn, mắt nhắm nghiền.
- Natali! Cưng ơi, em làm sao vậy?! - Philip hốt hoảng lay gọi.
Natali hé mở một bên mắt, lè nhè nói:
- Chuyện ǵ mà gào ầm lên vậy?
- Em có sao không? Anh gọi bác sĩ nhé?
- Đồ quỷ tha ma bắt! - Đúng là cô ấy nói ḿnh rồi. Lúc này Philip mới nh́n thấy cái chai lăn lóc gần đó. Anh im bặt.
- C̣n đứng đấy làm ǵ?! Dọn bàn ra đi! Chưa xong à?! Đúng là đồ lười...
Philip bấn loạn lay vợ:
- Để anh kiếm thứ ǵ đó giải rượu cho em...
- Tôi không muốn! Lấy gà nướng kiểu gruzin ra đây! Không có à? Vậy th́ thịt xiên que nướng cũng được! Cũng không có à?!...
- Ôi, Natali, hăy b́nh tĩnh. Anh sẽ giúp em.
- Đứng lên ngay! - cô vợ nhe răng hét to - Hôm nay bảo vệ Nilich có con trai!
Philip đi vào pḥng ngủ thay đồ rồi quay ra định bế vợ lên đi văng th́ cô giang tay tát thẳng vào mặt anh.
- À, cô c̣n đánh tôi hả! - Philip hết cả kiên nhẫn - Cô đă nốc hết chai rượu mấy chục rúp của tôi cô có biết không?!
- Anh là ai? Tôi đâu quen anh! Biến ngay không tôi gọi cảnh sát bây giờ!
Philip x́u xuống.
- Natali, anh đây mà. Chồng em đây mà.
- Vậy hả, hóa ra anh là chủ cái nhà này hả. Thế đă dọn bàn chưa? Đă bày hết đồ ăn ra chưa?!
Philip pha cho vợ ly nước chanh nhưng cô từ chối, nói là anh muốn đầu độc cô.
- Này, nếu anh nghe lời, tôi sẽ chia nửa gia tài cho anh. Bây giờ hát cho tôi nghe đi!
Philip bất lực lùi lại một chút rồi cất tiếng ề à:
- Lá rơi, lá rơi, vương trên tóc em...
Đêm khuya, Philip mệt mỏi ngồi trên ghế tựa bên cạnh giường ngủ, nơi vợ anh ta đang giang hai tay, ngáy đều đều. Anh chán nản nh́n vợ nhưng không c̣n sức để lết ra đi văng. Anh thấy ḿnh thật đáng thương.
Rồi anh chợt nhận ra, chính anh trong những lần say rượu đă bắt vợ dọn bàn ăn với đủ thứ đặc sản, rồi bắt cô ấy đứng bên cạnh hát cho anh nghe hết bài này tới bài khác.
"Hóa ra cô ấy đă ngấm tất cả từ ḿnh! Cô ấy góp nhặt mọi thứ vào trong đầu như cái ống tiết kiệm! Chẳng phải đă bao lần ḿnh mong cô ấy ở vào hoàn cảnh của ḿnh đó sao? Đă bao nhiêu năm trôi qua rồi nhỉ? H́nh như tháng tám này là tṛn 10 năm. Phải kỷ niệm dịp này ra tṛ mới được. Nhưng cũng phải chấm dứt cảnh này. Với ḿnh và với cô ấy".■
VietBF@sưu tập
|