Trằn trọc suốt mấy đêm liền, Mít Ướt không ngủ được. Câu hỏi to tổ chảng luôn thường trực trong đầu vẫn là: “Méo có thật ḷng yêu thương, hay chỉ qua dường trong chốc lát?”.
Khó hiểu ghê, lúc nào cái mặt đẹp trai của hắn của cứ bơ bơ ra, chẳng mẩy may biểu lộ cảm xúc. Sau mấy ngày xa cách, những tưởng lúc gặp nhau, hắn sẽ ôm chầm lấy rồi nói khẽ ngọt ngào: “Nhớ Mít quá”, Không hề, hắn vẫn b́nh thản như giỡn chơi, chẳng vồn vập ǵ cả. “Cà phê à? Có cần thiết?”, Méo dửng dưng khi nghe lời mời của Mít. Thế th́, có phải hắn ta chỉ “chuồn chuồn đáp nước”, không thích nữa th́ bay mất hút, chứ không hề có ư định dài lâu và nghiêm túc?
Khi đặt câu hỏi cực kỳ nghiêm trọng ấy, Mít đă nhờ vợ tôi tư vấn giúp. Lúc ấy, sẵn có mặt ở nhà, nàng bèn gọi tôi vào “hội ư”. Vốn quan niệm, t́nh yêu là chuyện riêng tư, người ngoài không thể có ư kiến ư c̣ nên tôi né tránh. Thế nhưng cô vợ nhăn mặt: “Ngồi xuống đây ngay. Anh xem em hướng dẫn thế nào có tuyệt không? Rồi có ǵ anh cho ư kiến luôn”. Biết làm sao đây? Tôi đành ngồi xuống chung bàn.
Qua các câu ḍ hỏi của nàng, tôi biết chuyện t́nh của Mít và Méo đă diễn ra chừng dăm năm rồi. Thuận lợi nhất vẫn là gia đ́nh hai bên đều tán thành và cùng thúc giục “đôi trẻ” phải nhanh chóng song ca mùi mẫn: “Ra giêng anh cưới em”. Mít thích lắm, ngong ngóng chờ đợi đến ngày quan trọng đó nhưng khổ nỗi mỗi lúc đề cập đến, Méo gạt phắt: “Từ từ đi cưng. C̣n bao nhiêu việc phải lo. Chẵng lẽ cưới nhau xong, cạp đất mà ăn?”. Ngạc nhiên quá, Mít bảo: “Ơ hay, anh nói ǵ mà lạ? Bọn ḿnh đă công ăn việc làm ổn định rồi, chứ có phải cù bơ cù bất, xách đơn đi xin việc đâu?”. Hắn ta ầm ừ: “Biết là thế. Nhưng anh đang dành thời gian lấy thêm cái bằng tiếng Anh nữa”.
Đại khái thế. Nghĩa là trong lúc người này bàn vào, người kia bàn ra. Cứ ông chẳng bà chuộc măi. “Hay là Méo chỉ qua đường với em cho vui thôi?”, với câu hỏi phân vân này, vợ tôi trả lời ngay: “Chưa chắc đâu. Muốn có kết luận cuối cùng, phải có chiêu em à?”.
Chiêu ǵ?
Nói thật, tôi cũng ṭ ṃ để xem nàng hướng dẫn ra làm sao? Nàng nói khẽ: “Tại sao Méo tŕ hoăn đám cưới, cụ thể ra làm sao chỉ ḿnh hắn ta biết thôi. V́ cưới vợ xong mà văn đi học th́ nào có ai cấm? Phải là lư do ǵ khác”. Mít hấp tấp chen ngang: “Vậy em cần t́m hiểu lư do hả chị?” Cô vợ tôi bèn cười: “Em nai lắm. Chẳng cần đâu. Trước mắt hăy cứ làm theo phép thử này, cứ xem thái độ của hắn ta ứng xử là biết ngay thôi”.
Trầm ngâm trong giây lát, bất giác nàng reo lên: “Dễ ợt. Chiều mai em hẹn gặp riêng với Méo nhé. Trong lúc tṛ chuyện em hăy thử thông báo đang… có bầu để xem hắn ta có thái độ thế nào?”. Mít hỏi tới tấp: “Ơ hay, em chưa có ǵ mà chị ơi?”. Cô vợ tôi nhoẻn miệng cười: “Đă nói là phép thử để ḍ xét xem t́nh cảm của Méo mà lỵ?”.
Chiêu này quả nhiên lợi hại. Dám nói rằng, với những người trẻ đang hẹn ḥ t́nh tứ, thề non hẹn biển, hễ khi nghe đến thông tin cực kỳ quan trọng này th́ họ phải bày tỏ thái độ rạch ṛi ngay lập tức. Nếu chỉ yêu cho vui, chỉ “điền vào chỗ trống” trong khi chờ t́m người khác ngon lành hơn, hay chỉ “làm màu” v́ lư do ǵ đó ắt sau đó, t́m cách xa dần. Rồi t́m cớ, tạo t́nh huống hợp lư để thoái thác trách nhiệm.
Vậy khi nghe Mít thông báo thông tin sốt dẽo ấy, Méo đă ứng xử ra làm sao?
Chẳng thà thử một lần cho biết rơ, chứ cứ nghi nghi ngờ ngờ, đoán này đoán nọ mệt lắm. Th́ đó, trước đây Lục - cậu em kết nghĩa của tôi cũng vậy. Do thuận lợi từ tài sản của bố mẹ để lại nên mới ngoài 30 xuân xanh đă là chủ doanh nghiệp ăn nên làm ra. Có đồng ra đồng vào. Lúc nào cũng lên tiêu xài như công tử. Và tất nhiên, hắn cũng có người yêu nhưng rồi ba mẹ hắn cứ chần chừ, chưa chịu “tiến tới” dù gia đ́nh cô ấy thúc giục.
Hắn tâm t́nh: “Làm sao biết cô X có yêu em hay chỉ v́ ḍm ngó tài sản em?”, mẹ em thường hỏi vậy, anh à?”. Tôi hiểu, do lư do đó mà phía nhà của Lục cứ “hoăn binh” là vậy. Cứ như theo lời của Lục kể, bà mẹ của hắn ta đă cho gọi cô X tới nhà. Trong lúc hàn huyên, bà bảo, bác sĩ đă xét nghiệm Lục có “vấn đề” nên việc làm chồng, làm cha sẽ không như ư muốn. Vậy X phải nên suy nghĩ thật kỹ.
Vâng, một khi không rơ thực tâm thực ḷng của “nửa kia” như thế nào, nhiều người cũng chọn phép thử có tính cách “chốt hạ”. Đặt “nửa kia” vào t́nh huống mà họ chỉ có một cách trả lời dứt khoát: “yes” hoặc “no”, chứ không thể nửa nạc nửa mỡ. Căn cứ vào đó, “nửa này” có thể nhận biết ra được nhiều điều lâu nay khó có thể biết thấu đáo. Mà một khi đă thật sự yêu, th́ thử 1 hay thử 10 cũng chỉ là chuyện nhỏ. Vàng thật sợ ǵ lửa, phải không nào?
Riêng việc của cô em Mít Ướt th́ sao rồi? Lâu quá, do công việc lu bu nên tôi cũng quên hỏi. Nào ngờ, chiều hôm qua cô gọi điện thoại cho vợ chồng tôi bằng giọng nói sang chảnh, hồ hỡi, phấn khởi “chảnh như con cá cảnh”: “Bọn em tổ chức tiệc cưới ở nhà hàng 5 sao, anh chị có “duyệt” không?”.
L.M.Q
|
|