Có lần một người Anh đi nghỉ hè ở biển. Ông ta đề nghị bà trông nom nhà ông gửi qua bưu điện cho ông tất cả thư từ mà bà ta nhận được trong thời gian ông đi vắng. Bà ta hứa sẽ làm theo lời của ông.
Ông người Anh này đă đi nghỉ hè rất thoải mái. Một tháng trôi qua nhưng ông chẳng nhận được lá thư nào cả. Ông cho là có sự không b́nh thường, liền gọi điện thoại cho bà trông nom ở nhà.
– Tại sao bà chẳng gửi cho tôi một lá thư nào, hả bà?
Bà ta trả lời:
– Thưa ông, v́ ông không để lại cho tôi chiếc ch́a khóa ḥm thư!
Ông người Anh xin lỗi và hứa sẽ gửi cho bà ta chiếc ch́a khóa. Chủ nhật, ông ta cho ch́a khóa vào một phong b́, viết địa chỉ lên phong b́ và gửi thư này qua bưu điện. Lại một tháng nữa qua đi, nhưng ông ta vẫn không nhận được lá thư nào cả, và đến cuối tháng th́ ông ta trở về nhà, ông bực bội nói với bà trông nom nhà. Người đàn bà khốn khổ hỏi lại:
– Nhưng tôi làm thế nào, hả ông? Chiếc ch́a khóa ḥm thư ông gửi qua bưu điện cũng nằm trong cái ḥm thư bị khóa!
***
Chuyện miền viễn Tây
Một cao bồi về già thường hay thuật chuyện đời ḿnh cho lớp trẻ nghe. Hôm nọ ông cao bồi hồi tưởng:
“Một lần tôi bị 50 người ở bộ lạc Apaki đuổi. Họ toàn có vũ trang, tôi chỉ vỏn vẹn một cây súng. Gay quá tôi bèn lên ngựa bỏ chạy vào một hẻm núi, cứ tưởng lẩn trốn tạm, ai ngờ hẻm núi đó dẫn đến một vách núi cao dựng đứng không c̣n chỗ nào tiến nữa!”
“Vật th́ ông làm sao?”
Ông già kể tiếp:
“Hết cách rồi, tôi định quay lui lại theo con đường cũ, thế nhưng phía đó lại xuất hiện một toán Indian áp sát”
“Vậy là cực kỳ nguy hiểm! Thế rồi ông làm ǵ?”
“Chà, cái lũ người này cứ muốn người ta phải chết thật hay sao chứ”
VietBF©sưu tập
|