Hăy đọc bài này để thấy rơ sự so sánh thật lố bịch và ấu trỉ của đám bồi bút VN:
Hàng bột chiên hơn 40 năm của cụ bà U.90 bán ở Sài G̣n
Bà cụ Chiếu bán trước cổng trường mầm non P.12, Q.11 mấy chục năm nay. (Nguồn: Thanh Niên)
Trên đường Tuệ Tĩnh (P.12, Q.11) bên hông trường mầm non P. 12 có một bà cụ U.90 bán bột chiên đă lâu đời. Tóc bạc phơ, lưng đă c̣ng nhưng ngày ngày bà vẫn ra quán bán kiếm đồng ra đồng vào, tự lo cho bản thân. Gắn bó với xe bột chiên hơn 40 năm, cụ bà được nhiều khách ủng hộ bởi món ăn ngon, rẻ.
Quán bột chiên lâu đời
Bà cụ U.90 bán bột chiên trên đường Tuệ Tĩnh bên hông trường mầm non P. 12 là bà Trần A Chiếu, 82 tuổi, người Hoa. Gọi là quán nhưng thực ra chỉ kê chiếc bàn cũ đặt nguyên liệu, chiếc dù che nắng mưa và vài bộ bàn ghế nhỏ cho khách ngồi. Khách thường gọi quán với cái tên thân thương
"quán bột chiên bà cụ".
Lưng đă c̣ng, tóc bạc phơ nhưng ngày nào bà cũng đi bán
Bà cụ Chiếu lưng đă c̣ng, tóc bạc phơ, gương mặt in hằn vết thời gian, với làn da nhăn nheo đến mức không thể nhăn nheo hơn được nữa. Hơn 40 năm qua, bà vẫn ngồi đó bán bột chiên, hủ tiếu, ḿ, bánh canh… Đôi lúc vắng khách, bà ngồi trầm tư nh́n ḍng xe tấp nập qua lại. Quả là thật đáng buồn cho thân phận một đời người…
Mỗi ngày, bà cụ Chiếu dọn hàng từ 4 giờ chiều và bán đến 10–11 giờ đêm. Nhà bà cách đó không xa nên hằng ngày bà tự đẩy xe ra bán và bán xong th́ tự dọn dẹp rồi đẩy về. Bà cụ có con cái nhưng ai cũng đang chật vật mưu sinh nên bà một ḿnh tự lo, không muốn phiền đến con.
Bà cụ Chiếu lầm lũi ít nói. Hễ có khách gọi món (thí dụ 1 phần bột chiên 2 trứng và 1 phần hủ tiếu 1 trứng), bà gật đầu rồi cho nguyên liệu vào chảo. V́ đă cao tuổi nên các thao tác của bà không được nhanh nhưng tuyệt nhiên không một khách nào phàn nàn, ai cũng thông cảm, vui vẻ đợi bà làm xong món ăn.
Hủ tiếu xào của cụ Chiếu.
Các thực khách nhí rất thích nghe tiếng bột chiên réo xèo xèo trên chảo nóng gịn. Khách có thể lựa chọn một trứng hoặc hai trứng tùy sở thích.
Cụ Chiếu cho biết, bột chiên 1 trứng giá 18.000 đồng/dĩa, 2 trứng là 23.000 đồng, hủ tiếu, bánh canh đồng giá 20.000 đồng/tô.
"Con cái đi làm hết trơn nên một ḿnh tôi bán. Tôi bán từ thời con đường này c̣n chưa có đèn đường, lâu lắm rồi. Tôi bán nhiều món v́ khách tới đây muốn ăn cái ǵ cũng có. Mỗi sáng khoảng 8–9 giờ sáng tôi tự đi chợ chuẩn bị nguyên liệu để buổi chiều ngồi bán", bà nói. Bà thường c̣n nói chuyện với khách bằng tiếng Hoa.
Ngày mỗi ngày, bà cụ Chiếu đi bán liên tục và chỉ nghỉ những lúc có công chuyện cấp bách. V́ là quán vỉa hè nên chỉ có đủ chỗ cho khoảng chục khách ngồi lại ăn. Do vậy, nhiều người nhờ bà cụ bỏ hộp mang về. Đang bán dở, thấy hết trứng, bà cụ lại chậm răi đi từng bước vào nhà lấy vỉ khác.
"Tôi thấy rất thương, khâm phục bà"
Nhiều khách cho biết họ ít khi ăn bột chiên v́ nghĩ món ăn này khá ngấy nhưng sau khi thử món này của bà cụ, họ phải suy nghĩ lại. Bột chiên gịn, thơm và không thấm nhiều dầu, ăn vào buổi chiều muộn rất hợp.
Thương bà cụ một ḿnh vất vả, hàng xóm ở chung quanh thường đến phụ bà mỗi khi rảnh rỗi. Nhiều người khi đến ăn c̣n lầm tưởng họ là con cháu của bà cụ nhưng hỏi đến ai cũng cười và bảo giúp bà chút ít công sức. Bởi thế, những lúc bà vào nhà lấy thêm nguyên liệu hay tiền lẻ để thối cho khách, hàng xóm trông quán giúp bà.
Bà Hoa (59 tuổi, chủ quán cơm đối diện) cho biết, bà biết đến bà cụ mấy chục năm nay. Bán nhiều nên bà Hoa biết giá của từng món, bà thường phụ bà cụ bưng tận bàn cho khách rồi dọn dẹp chỗ bán sạch sẽ.
"Một ḿnh bà cụ bán nhưng lúc nào thấy đông khách, bà làm không kịp tôi sẽ sang phụ. Bà cụ không bán th́ ai nuôi, con cái cũng vất vả nên bà phải tự lực mưu sinh thôi. Chồng tôi là người Hoa nên bà cụ nói ǵ tôi đều hiểu", bà Hoa cho hay.
Ông Nguyễn Văn Thành (42 tuổi, hàng xóm bà cụ) cho hay:
"Bà cụ bán ở đây lâu lắm rồi, thấy bà bán không kịp tôi thường phụ giúp. Mưa gió, ngập nước bà cũng đẩy ra tự bán. Chiếc dù to bà tự mở ra nhưng mở được đoạn dưới c̣n đoạn phía trên phải nhờ người đẩy lên v́ sức bà yếu, không làm nổi nữa. Bà có tuổi rồi nhưng ngày nào cũng đi bán tự kiếm sống như vậy tôi thấy rất thương, khâm phục bà".
*** Vậy là ai sẽ là người đáng thương hơn????
(dù 2 bài viết này có nguồn gốc từ VN!!)