Sớm này, tui đạp vô khám phá tuyến đường nông thôn theo kiểu cổ điển tức là nhắm hướng mà đi chứ không mở Google Maps.
Lang thang ḷng ṿng khi gần tới một ngă rẽ tui thấy một dáng người bận áo trắng đang lúp xúp chạy bộ đằng trước vừa khuất sau ngă rẽ đó. Dự định đạp lên để hỏi đường nhưng khi rẽ vô th́ không thấy ai (lúc đó khoảng gần 5h sáng) và tui đạp lên một đoạn vẫn không thấy và nhà cửa hai bên đường vẫn c̣n đóng kính. Đạp thêm một đoạn ngắn th́ thấy một thanh niên đi chiều ngược lại nên tui hỏi đường rồi hỏi thêm là có thấy ai đi bộ ra không th́ được trả lời là không thấy. Thanh niên đó hỏi tui là thấy ai và h́nh dáng ra sau th́ tui tả lại như đă thấy th́ thanh niên đó nói: " Nó nữa rồi"! Tui hỏi " Nó nữa rồi" là sao th́ được biết "nó" đă chết một tuần rồi...
Mấy năm trước khi đạp xe ngang cầu Cái Sơn cũng khoảng gần 5h sáng tui cũng đă thấy một sự việc tương tự:
Sớm hôm đó, tui đạp xe đến cầu Cái Sơn xă Thuận Điền, Giồng Trôm , Bến Tre .
Qua ánh đèn tui thấy phía trước xe của tui là một người đang đi bộ lên cầu và xa hơn chút ở trên cầu là dáng một người bận áo tay dài màu xanh đọt chuối, quần ngắn màu trắng và đội nón lưỡi trai cũng màu trắng đang đi chậm răi và đến đứng lại dựa vào cột điện trên thành cầu nhưng khi tui lên đến cầu th́ không thấy người đó nữa. Ngạc nhiên tui dừng xe ngay chỗ cột điện đó và quay lại đợi người đi bộ mà tui thấy trước xe lúc năy. Khi người đó đi tới, tui hỏi :
- Khi đi lên, anh có thấy người nào tới đứng ngay chỗ chiếc xe đạp này không?
- Không, có thấy ai đâu!
Không lẽ từ nhà đạp đến đây cả 10km mà vẫn c̣n ngái ngủ nên bị hoa mắt !?
VietBF@sưu tập
|