Không tỏ ra tức giận, ghen tuông... Mọi đau khổ khi biết vợ ngoại t́nh tôi đều chôn chặt trong ḷng. Ngày biết vợ ngoại t́nh là ngày t́nh yêu trong tôi dành cho cô ấy đă chết. Trong ḷng tôi giá băng và tôi coi như cô không c̣n tồn tại trên đời, nhưng tôi không bỏ mà chỉ lạnh lùng. Tôi tin rằng sự lạnh lùng của tôi mới chính là cái giá mà cô phải trả cho sự phản bội.
Năm ngoái, tôi phát hiện ra vợ ngoại t́nh. Tôi cũng biết được cô ấy và bồ dự định làm những ǵ, đi du lịch ở đâu. Thậm chí tôi c̣n chụp lại màn h́nh, bằng chứng vợ ngoại t́nh. Rồi tôi đến và gặp trực tiếp mẹ vợ và chia sẻ thẳng thắn với bà. Mẹ vợ chỉ ậm ừ rồi không nói ǵ thêm, cũng không biện minh ǵ nhiều, cứ như thể bà biết rơ mọi chuyện vậy và ủng hộ con gái vậy.
Nói thật với các bạn, tôi cứ nghĩ vợ ḿnh hư đốn, không vượt qua cám dỗ tầm thường th́ ḿnh có thể dựa vào nhà vợ để dạy bảo. Tuy nhiên, sau khi thấy phần lớn mọi người trong gia đ́nh nhà vợ bỏ mặc nhân cách chạy theo ái t́nh tiền như thế, tôi không cần cái gia đ́nh ấy nữa các bạn ạ.
Hiện tại, tôi buông xuôi, không phải v́ không làm ǵ được. Tôi có thể tố cáo mối quan hệ ngoài luồng của họ ra cơ quan, tổ chức… và lúc đó hậu quả khôn lường. Nhưng tôi không bận tâm làm việc đó. Tôi cũng không ly dị để cho hai người đó suốt đời chỉ là bồ bịch, để vợ tôi và gă đó tự gánh hậu quả của tội tà dâm, vi phạm đạo đức và cứ để cho luật nhân quả trả lời. Bố con tôi tự chăm sóc nuôi nhau ăn học và coi như vợ tôi đă chết rồi. Mọi người có đồng ư với cách xử sự của tôi không?
VietBF © sưu tập