Chị Hoa đă "rụng rời chân tay" khi nghe những lời từ phía bác sĩ! Rơ ràng chị chẳng có ai khác ngoài chồng, sao có thể bị căn bệnh quái ác này được?
Chị Hoa mới lấy chồng 3 năm nay, giờ mới có thai lần đầu. Vợ chồng hiếm muộn nên chị Hoa giữ ǵn lắm, cảm thấy cơ thể có ǵ bất thường là chị đến bệnh viện khám ngay, chính v́ thế mà mới phát hiện ra cái sự thật động trời kia.
Sau khi nghe bác sỹ tư vấn về chuyện mắc bệnh lậu sẽ ảnh hưởng rất lớn đến thai nhi, chị Hoa càng thêm đau đớn và rối bời. Đứa con chưa thành h́nh mà bao lâu gia đ́nh chị mong ngóng, giờ đă phải đứng trước sự lựa chọn buông hay giữ v́ tương lai u ám khi bé ra đời? Chị Hoa hoang mang, không dám quyết định bất cứ một điều ǵ, chỉ biết gọi chồng đến đón và truy hỏi chuyện “v́ sao chị lại mang bệnh lậu trong khi chị không quan hệ với ai ngoài chồng?”.

Hai vợ chồng bị nhiễm bệnh...
Anh chồng th́ một mực chối bay chối biến rằng ḿnh không làm sao cả, mọi thứ vẫn b́nh thường và phản bác lại vợ. Cực chẳng đă, chị yêu cầu anh đi khám bệnh xem có đúng là anh dính bệnh và lây sang cho chị không? Kết quả là anh bị lậu và vi khuẩn đă ăn sâu vào cơ quan sinh dục. Chồng chị Hoa tái mét mặt khi nhận kết quả, v́ anh không nghĩ là ḿnh lại có thể mắc căn bệnh “tày trời” đến thế, mà anh nào có thấy khác thường ǵ? Các triệu chứng hoàn toàn không có, vậy mà…
Lúc này, sự ân hận cũng không thể mang lại kết quả tốt đẹp ǵ khi cả hai vợ chồng cũng dính căn bệnh lây qua đường t́nh dục ấy. Mặc cho vợ đay nghiến, ch́ chiết, chửi bới anh là kẻ ngoại t́nh và đổ bệnh cho vợ, giờ phải bỏ cả con v́ bệnh. Chồng chị Hoa vẫn im thin thít trước sự đay nghiến truy vấn “con đó là con khốn nạn nào? Tưởng người như anh th́ cũng giữ liêm sỉ mà đi chăn rau sạch, không ngờ c̣n mang cả bệnh xă hội về nhà cho vợ con, anh thật không c̣n ǵ để nói mà…”.
Mây – cô giúp việc mới nhớn nhà chị Hoa nghe hai vợ chồng chủ quát mắng, chửi bới nhau th́ cũng dỏng tai nghe câu được câu chăng và tự dưng giật thột “ bệnh lậu là bệnh ǵ ư nhỉ? Sao hai vợ chồng nhà bà chủ lại bị? không biết ḿnh có làm sao không?”. Mây mới học hết lớp 3 nên tŕnh độ hiểu biết c̣n hạn chế, được cái biết rơ mặt chữ và trong cũng non tơ mơn mởn nên cũng lắm anh ḍm ngó. Mây cũng có người yêu rồi, một anh bảo vệ cùng quê lên đây làm ở nhà hàng Karaoke, hai đứa cũng lớn rồi, hơn hai mươi chứ ít ǵ, yêu nhau nên “chuyện ấy” cũng chẳng pḥng tránh ǵ, mỗi lần gần nhau th́ cứ làm viên tránh thai khẩn cấp là xong. Mấy tháng trước Mây cũng thấy vùng kín chảy dịch, sưng lên và có đau đau nhưng Mây trộm nghĩ “mấy lần ḿnh mặc quần lót chật đều bị vậy” nên cô thay quần loại to hơn và bỏ qua chuyện bất thường ấy, lạ cái là sau đó cũng chẳng thấy có vấn đề ǵ nữa.
Giờ nghe chuyện ông chủ đổ bệnh cho bà chủ, Mây mới giật ḿnh “có lẽ nào ông chủ đổ bệnh luôn cho cả ḿnh nữa?”. Bao nhiêu lần bà chủ về nhà ngoại, bao nhiêu lần buổi trưa Mây và ông chủ “tranh thủ” khi chị Hoa đi làm, bao nhiêu lần tí tởn với nhau cả lúc chị Hoa đang nằm nhà dưỡng thai…chết! Có khi ḿnh bị dính chứ chả chơi. Thế là Mây đi khám và quả t́nh đúng là thế thật!
Nghe bác sỹ nói do thời gian ủ bệnh quá lâu nên vi khuẩn đă ăn đến hố chậu và chẳng mấy chốc sẽ tàn phá hết khu vực vùng kín của Mây nếu không điều trị đúng phác đồ, Mây muốn ngă khụy xuống đất. Vậy là Mây biết ḿnh đă lây bệnh cho ông bà chủ chứ không phải là ông chủ lây cho ḿnh, thế th́ ai lây cho ḿnh đây? Không c̣n nghi ngờ ǵ nữa, chính là tay bảo vệ người yêu Mây chứ không c̣n ai vào đây! Phen này, Mây quyết làm cho gă tơi bời một trận mới được! Nhưng phải ứng lương để đi chữa bệnh đă, cứ như này Mây vô sinh mất, mà “cây độc không trái, gái độc không con”, ǵ th́ ǵ cũng phải có đứa con!
Thế là Mây về tâm sự với ông chủ “em bị bệnh lậu, ứng lương cho em đi chữa bệnh…” chưa nói dứt câu th́ ăn ngay cái bạt tai của ông chủ “à th́ ra là mày, tao tưởng mày là con tử tế, không biết ǵ, hóa ra chính mày lây bệnh cho tao…”. Mây ̣a khóc tru tréo “có phải tại em đâu, tại người yêu em nó đi chơi gái nên nó lây cho em…” cả một đường dây quan hệ t́nh ái lăng nhăng được khơi ra khiến ông chủ cũng chả biết đổ tội cho ai nữa, chỉ trách ḿnh khi "tranh thủ" không biết bảo vệ để giờ khổ ḿnh, khổ vợ, mất cả con. “Mà nh́n con bé giúp việc nó lành thế, ai ngờ…”.
Trách ḿnh, hận đời, cuối cùng anh vẫn phải móc tiền ra đưa cho Mây đi chữa bệnh “thôi, mày về quê mà chữa, khi nào xong th́ chọn nhà khác mà làm, ở gần mày, chú không đàng hoàng mà sống được!”. Mầy vừa cầm tiền vừa khóc tự tử v́ bị chủ đuổi, nhưng nghĩ ḿnh đă mang vạ đến cả nhà gia chủ nên cũng ngậm ngùi khăn gói quả mướp cáo biệt. C̣n vợ chồng chị Hoa từ đó mỗi người một pḥng, đến giờ cùng uống thuốc, đến ngày cùng tái khám và chẳng ai nh́n mặt ai nữa, tờ đơn ly hôn th́ để sẵn trong tủ, chờ khỏi bệnh là cả hai cùng kí !