Bé gái 4 tuổi biến mất bí ẩn nhưng 20 năm sau bất ngờ xuất hiện. Đó là một bé gái người Nga, biến mất trên một chuyến tàu ở Belarus năm 1999 cuối cùng cũng có kết thúc có hậu.
Julia đoàn tụ với gia đ́nh sau 20 năm.
Theo RBTH, tháng 10.1999, Julia Moiseenko khi đó chỉ mới 4 tuổi, lên chuyến tàu cùng người cha. Người đàn ông khi đó uống say nên ngủ quên, đến lúc tỉnh dậy th́ không thấy con gái đâu.
Sau một khoảng thời gian dài t́m kiếm trong vô vọng, gia đ́nh đành chấp nhận cuộc sống không có con gái. 20 năm sau, họ nhận được một tin nhắn từ Ryazan, Nga.
Biến mất bí ẩn
Ban đầu, cảnh sát cho rằng người đàn ông uống say đă nói dối. Nhưng kết quả điều tra cho thấy người đàn ông này có lên tàu cùng con gái. Ông không biết con gái 4 tuổi của ḿnh sau đó đă đi đâu.
Cuộc t́m kiếm trên khắp Belarus kết thúc mà không có thêm manh mối nào. Gia đ́nh đă đến khắp các ga tàu, dán ảnh con gái với hi vọng có người nh́n thấy nhưng vô vọng.
Hai năm sau, gia đ́nh Moiseenko chuyển đến sống ở nơi khác nằm cách xa ga tàu. “Tôi không thể sống mà hàng ngày cứ nh́n thấy tàu chạy qua. Chúng tôi đến một nơi khác không có đường sắt”, Ludmila Moiseenko, người mẹ nói.
Hành tŕnh xa nhà tới 1000km
Gia đ́nh đăng thông báo t́m kiếm Julia năm 1999.
Cũng trong năm 1999, hai cảnh sát ở Nga t́m thấy một bé gái bị bỏ rơi tại nhà ga Ryazan, cách Minsk, Belarus khoảng 1.000km. Bé gái chỉ nhớ cha ḿnh tên Viktor c̣n mẹ tên Luda. Đó là tất cả những manh mối mà cảnh sát ở Nga có được.
“Tôi không hiểu tại sao ḿnh lên tàu ở Belarus, nhưng sau đó lại được t́m thấy đang cầm một cuốn sách của thư viện gần Ryazan. Đó là lư do không ai nghĩ tôi đến từ Belarus. Họ cho rằng tôi sống ở Ryazan hoặc một thị trấn lân cận nào đó”, Julia nói nhiều năm sau.
Bé gái sau đó được đưa đến một trung tâm chăm sóc trẻ em và có thể phải sống trong trại trẻ mồ côi. Nhưng cuộc đời Julia tiếp tục xoay chuyển theo một hướng khác.
Gia đ́nh mới
Irina Alpatova là một dược sĩ ở Ryazan. Con trai cô gặp vấn đề sức khỏe nghiêm trọng và gia đ́nh hứa sẽ nhận nuôi thêm một đứa trẻ nếu cậu bé sống sót. Kết quả là Irina đă nhận nuôi Yulia.
“Khi tôi đến trung tâm chăm sóc trẻ, nơi người ta trông giữ trẻ em tạm thời, chờ đưa đến trại mồ côi, tôi được người ta trao cho Yulia”, Irina nói. “Kể từ đó, bé gái sống với chúng tôi”.
Gia đ́nh mới không hề che giấu về quá khứ của Julia. Họ nói với Julia rằng cô bé từng đáp chuyến tàu với một người đàn ông không rơ là ai.
Yulia lớn lên ở Nga như vậy. Cô có họ mới, lớn lên trở thành dược sĩ và đă làm mẹ.
Julia cùng cha mẹ ruột đi xét nghiệm ADN.
Một ngày nọ sau 20 năm, Yulia đang ở nhà với bạn trai, Ilya Krukov. Cô nói: “Sao không ai đi t́m em nhỉ? Không thể tin là em bị bỏ rơi”, Yulia nói.
Bạn trai liền lên Google gơ cụm từ “Bé gái, 4 tuổi, mất tích”. Những kết quả hiện lên ngay lập tức. Trong khi Julia chỉ tập trung t́m những cha mẹ có con mất tích ở Nga, người bạn trai lại có suy nghĩ khác.
Đoàn tụ
Bạn trai thuyết phục Julia liên hệ với cảnh sát ở Belarus, xin được số điện thoại và vài bức ảnh về cha mẹ thật sự của cô. Sau cuộc tṛ truyện, có linh cảm rằng đây chính là cha mẹ đẻ của ḿnh, Julia đến gặp trực tiếp và làm xét nghiệm ADN.
Kết quả xét nghiệm cho thấy đúng là cha mẹ ruột của cô sống ở Belarus. Sau cuộc đoàn tụ trong nước mắt, Yulia vẫn tiếp tục sống ở Ryazan. Nhưng cuộc sống của cô nay đă khác. Mỗi buổi sáng, cô đều nhận được tin nhắn từ Belarus: “Chúc buổi sáng tốt lành con gái và cháu gái!”.
VietBF@ sưu tầm.