Ít có ca sĩ nào như Thanh Hà phải bắt đầu sự nghiệp ca hát vô cùng vất vả. Tuy nhiên nhờ vào ngoại h́nh con lai và sự may mắn khi gặp được những người tốt mà tài năng ca hát của cô được phát triển. Dưới đây là những lời kể của Thanh Hà về giai đoạn đó. Thanh Hà được biết đến là một danh ca nổi tiếng tại hải ngoại giai đoạn thập niên 90 và 2000. Cô được yêu mến bởi chất giọng ấm áp, âm sắc khàn nhẹ đặc biệt và lối hát t́nh cảm, ngọt ngào, da diết của ḿnh.
Đặc biệt, Thanh Hà c̣n gây ấn tượng với ngoại h́nh xinh đẹp, sắc sảo của một người con lai Việt – Đức.
Thời gian qua, Thanh Hà được công chúng Việt Nam biết đến nhiều hơn khi trở về và tham gia vào thị trường trong nước.
Để có được thành công và hạnh phúc viên măn của ngày hôm nay, Thanh Hà đă phải trải qua nhiều khó khăn trong giai đoạn đầu sự nghiệp, khi mới đặt chân đến đất Mỹ.
Phải đi hát lót cho Chế Linh tại vũ trường, bị hủy show và cột mốc thay đổi sự nghiệp khi gặp Linda Trang Đài
Chị có thể kể về không khí sinh hoạt văn nghệ tại hải ngoại thời bấy giờ? Trong cảnh xa xứ như vậy, các anh chị em nghệ sĩ có những cách đối xử ra sao với nhau?
Thời gian đầu đặt chân đến Mỹ, tôi sống tại Utica, New York và gặp vấn đề với thời tiết lạnh ở đây. Bên cạnh đó, tôi c̣n bị suyễn. Lúc ấy, tôi có một người bạn hàng xóm tên Diễm Trang ở Atlanta nhiều năm. Cô ấy gợi ư để tôi về cùng ở chung.Tôi và mẹ đă phải dành dụm tiền để đi trên một chiếc xe buưt suốt hơn 24 giờ mới đến được Atlanta với cô ấy.Ngay đêm đầu tiên, Diễm Trang biết tôi thích ca hát nên đă dẫn tôi đến một vũ trường gần đó để chơi.
Đến nơi, tôi phát hiện có một anh chơi đàn trên sân khấu cứ chằm chằm nh́n vào tôi. Tôi cũng nh́n lại th́ mới biết đó là anh nhạc sĩ Huỳnh Nhật Tân từng đánh đàn cho tôi hát.
Sau đêm đó, tôi cũng không biết anh Tân có nói ǵ với người chủ vũ trường hay không nhưng ngay ngày hôm sau, tôi đă chính thức trở thành ca sĩ của vũ trường đó. Đó là một cảm giác hạnh phúc khó tả, mà tôi không bao giờ quên được.
Tôi hát ở vũ trường đó vài tháng và được tham gia vào những chương tŕnh lớn, quy tụ rất nhiều ca sĩ ở hại ngoại về.
Tất nhiên, thời gian đó, tôi chỉ là ca sĩ hát lót, được hát vào đầu giờ, trước khi các ca sĩ chính ra hát. Nhưng cũng nhờ thế, tôi được đứng cùng sân khấu với anh Vũ Khanh, anh Chế Linh, chị Kim Anh…
Sau khi nghe tôi hát, chính anh Vũ Khanh và Chế Linh đă đến gặp tôi để khen ngợi giọng hát của tôi và khuyến khích tôi thu chiếc CD đầu tiên. Các anh cũng sẵn sàng giới thiệu tôi cho những ông chủ, bà chủ hăng đĩa thời đó.Đến giờ, tôi vẫn nhớ kỉ niệm bị "xù show" vào ngay đêm Halloween. Hôm đó, có rất nhiều ca sĩ nổi tiếng đến vũ trường hát. Tôi không biết nên cũng đến.
Thời đó tôi nghèo quá, làm ǵ có xe để đi. Mỗi lần đi hát như vậy, tôi phải nhờ một người anh nhạc sĩ chở tôi đến vũ trường. Khi nào hát xong, tôi lại hỏi mọi người ở vũ trường xem có ai đi về hướng nhà tôi không để xin đi nhờ.
Vậy mà, vừa bước vào vũ trường, người phụ trách báo ngay với tôi là đă đủ ca sĩ, không cần tôi hát nữa. Tất nhiên, v́ không có xe và không nhờ được ai nên tôi không thể về ngay được.
Tôi buồn bă bước ra ngoài, c̣n loay hoay chưa t́m được cách về nhà th́ có hai khán giả nhận ra tôi. Khi ấy, tôi vẫn chỉ là ca sĩ hạng xoàng, nhưng may mắn được hai anh chị ấy yêu mến.
Sau khi nghe tôi tâm sự, họ an ủi và dẫn tôi đến một vũ trường khác để giải khuây. Chính ở đây, tôi đă gặp Linda Trang Đài. Cô ấy ngay lập tức nhận ra tôi v́ chúng tôi đă từng hát chung tại Atlanta.
Vừa gặp mặt, Linda Trang Đài đă giới thiệu tôi với người chủ vũ trường. Và ngay sau đó, chủ vũ trường liền sắp xếp để tôi được lên sân khấu hát thử giọng trước gần 700 khán giả hôm đó.
Tôi chẳng biết ǵ, nhưng cũng ngây thơ đánh liều lên hát. Tôi chọn bừa một bài tủ là Bao giờ biết tương tư để hát.
Hát xong, tôi bước xuống sân khấu và nhận ra, người chủ vũ trường ấy chính là nhạc sĩ Ngọc Chánh. Chú cũng là tác giả của ca khúc tôi vừa thể hiện.
Chú Ngọc Chánh bảo tôi rằng, trước đó, chú đă từng được nhiều người giới thiệu về tôi nhưng chưa có dịp gặp.
V́ yêu thích giọng hát của tôi nên ngay sau đó, chú mời tôi về hát thường xuyên cho vũ trường của chú. Đây chính là cột mốc lớn, đánh dấu trang mới trong sự nghiệp của tôi. Từ đó, cát xê của tôi từ tăng từ 40 tới 50 đô la.
Phải đi nhờ xe đồng nghiệp để học thanh nhạc với chi phí đắt đỏ
Chị là một nghệ sĩ vừa có tài vừa có sắc. Có bao giờ chị nghĩ ông trời quá ưu ái cho ḿnh?
Tôi không nghĩ đó là ưu ái mà chính xác là một sự đền bù. Tôi sinh ra không có cha, mẹ ruột th́ lẩn tránh, đến măi khi lớn mới biết. Tuổi thơ tôi lại thiếu may mắn, bị xa lánh v́ là con lai. Tôi luôn khao khát một gia đ́nh hoàn chỉnh mà không bao giờ có được. V́ vậy, giọng hát chính là sự đền bù cho tôi.Bây giờ, toàn bộ gia đ́nh tôi đếm hết trên dưới chỉ khoảng 20 người. Nhưng bù lại, tôi có đến hơn 200 khán giả thân thương, luôn quan tâm và ủng hộ tôi vô điều kiện. Đối với tôi, đó là niềm hạnh phúc không phải ai cũng có được.
Có thể nhiều người cho rằng, hai cuộc hôn nhân đổ vỡ trước đó của tôi là không may mắn.
Nhưng nếu không trải qua những điều đó, tôi sẽ không biết trân trọng những hạnh phúc của hiện tại. Riêng với bố của Bella con gái tôi, tôi vẫn luôn kính trọng anh như một người anh trong gia đ́nh.
Để có được giọng hát hay, kỹ thuật và truyền cảm như hiện tại, chị đă phải khổ luyện như thế nào? Quá tŕnh luyện thanh của chị hoàn toàn là tự học hay có người d́u dắt?
Sự thật là măi đến sau này, khi bước vào trung tâm ca nhạc lớn, tôi mới gặp được một giảng viên thanh nhạc thực thụ. Trước đó, tôi toàn hát bằng bản năng của ḿnh.
Đầu tiên, tôi bắt chước những người đi trước, rồi sau đó điều chỉnh lại theo cảm xúc riêng của ḿnh.
Tôi nhớ lúc đó, tôi đang tập chương tŕnh th́ một giảng viên thanh nhạc của các anh chị ca sĩ khác trong trung tâm tới xem và gợi ư tôi nên theo cô ấy để trau dồi thêm về giọng hát. Cô ấy cho rằng tôi có tố chất và sẵn sàng hướng dẫn tôi.
Nhưng thời đó cuộc sống không như bây giờ, c̣n rất nhiều khó khăn. Nhà cô giáo ở xa tôi, trong khi tôi không quen lái xe xa.
Mỗi lần đi học, tôi cứ phải nhờ người này người kia lái xe chở ḿnh đi. Thành thử, tôi phải mất hẳn một ngày cho một buổi học, do đường xa, tôi tắc đường. Không những đi lại khó khăn, học phí cũng đắt.
V́ thế, tôi chỉ cố gắng học được chừng vài tháng rồi cũng phải nghỉ. Tôi có xin phép cô cho ghi âm vào băng cassette những bài giảng của cô và đem về tự luyện.Hiện tại, những cuốn băng đó tôi đă làm mất sau nhiều lần dọn nhà, chuyển nơi ở. Nhưng hàng ngày, tôi vẫn luyện thanh, tự học theo trí nhớ của tôi.
Trong những ngày đầu trở lại thị trường Việt Nam, chị có bỡ ngỡ và gặp khó khăn? Chị đă làm thế nào để ḥa nhập một cách nhanh chóng với các nghệ sĩ trong nước?
Khó khăn đầu tiên khi tôi trở về là không biết khán giả có đón nhận ḿnh hay không, nhất là khi tôi về với vai tṛ giám khảo trong một chương tŕnh truyền h́nh chứ không phải về để hát.
Tôi sống ở nước ngoài lâu năm, không có nhiều cơ hội nói tiếng Việt. Trong khi đó, tiếng Việt trong nước lại phát triển nhiều, nên tôi khá hoang mang.
Đôi lúc, mọi người nói tôi chưa kịp hiểu, rồi nói ra những từ ngô nghê. Tôi cũng không giấu giếm điều này mà luôn hỏi lại mọi người. Có những thứ ḿnh chưa biết, ḿnh làm chưa đúng th́ ḿnh phải hỏi để hiểu.
Tôi nhớ có lần ghi h́nh, tôi thích một thí sinh rất cá tính mà t́m măi trong đầu không ra được chữ nào hợp lí. Trong đầu tôi chỉ nghĩ được một từ tiếng Anh là "wild", nhưng lại không nói được chữ ấy trên sóng.
Thế là tôi buột miệng khen thí sinh ấy là "thật man rợ". Khán giả và đồng nghiệp xem xong được một tràng cười.
Tôi xấu hổ lắm, nhưng sau đó cũng chia sẻ thật ḷng và được mọi chỉnh lại là "hoang dă". Nhưng cũng nhờ đó mà sau này nhiều người quư mến tôi v́ sự chân thật đó.
Nếu bạn hỏi tôi làm thế nào để ḥa nhập vào thị trường trong nước, tôi chỉ có thể nói là dùng sự chân thật, chân thành của ḿnh để làm điều đó.
Được biết, chị và MC Kỳ Duyên là một đôi bạn thân. Chị có thể kể một vài kỉ niệm về t́nh bạn giữa hai người? Trong mắt chị, MC Kỳ Duyên là người phụ nữ như thế nào?
Ngoài việc được khán giả yêu mến, tôi luôn có những người bạn thân để động viên, an ủi và học cách xử lư t́nh huống từ phía họ. Ví dụ như Kỳ Duyên.
Kỳ Duyên là một người bạn rất thân, sẵn sàng chia sẻ với tôi những lúc tôi cảm thấy cô đơn, chới với nhất. Kỳ Duyên luôn chỉ cho tôi cách nh́n cuộc sống theo những hướng tích cực nhấtCông việc và cuộc sống đă đưa chúng tôi gần nhau. Có những ngày cả hai cùng rảnh, tôi thường hay đến chơi với Duyên, nấu một món ǵ đó, rồi Duyên gọi vài người bạn nữa đến thắp nến lên đàn và hát.
Mỗi khi có chuyện không vui, cách giải quyết của cô ấy là đi ngủ một giấc thật sâu, sáng dậy lại thấy nụ cười trở lại. Duyên để những chuyện đó phía sau giấc ngủ và lấy lại sự cân bằng nhanh chóng. Tôi th́ khác, cứ phải hành hạ ḿnh mới chịu được.
Gần đây do ảnh hưởng của dịch bệnh và giăn cách, tôi không gặp được Kỳ Duyên, nhưng vẫn thường hay nói chuyện và uống rượu với cô ấy qua chiếc điện thoại. Chúng tôi nói chuyện với nhau về đủ thứ trên đời như đang ngồi trước mặt nhau.
Đôi lần, Kỳ Duyên cũng nhờ tôi hướng dẫn nấu ăn qua điện thoại, chỉ tiếc là sản phẩm cuối cùng chưa được ưng ư lắm.
Trong chặng đường 30 năm hoạt động của ḿnh, điều ǵ khiến chị tự hào và hối tiếc nhất?
Điều khiến tôi tự hào nhất là tôi đă có một chặng đường hoạt động nghệ thuật suốt 27 năm. Quan trọng là tôi chưa dừng lại, cũng như tin rằng những điều đẹp đẽ nhất vẫn c̣n ở phía trước.
Tôi cũng chưa có điều ǵ phải hối tiếc, chỉ có những ước mơ vẫn chưa có cơ hội thực hiện. Và trong thời gian tới, chắc chắn tôi sẽ cố hết sức để đạt được ước mơ này. Đó là một vai diễn trong một dự án phim ảnh.
Tôi đă ước mơ điều này từ lâu nhưng vẫn chưa có duyên gặp gỡ một dự án nào phù hợp.
Sau ánh hào quang sân khấu, Thanh Hà ngoài đời sống là một người phụ nữ như thế nào?
Bước xuống sân khấu, tôi chỉ là một người phụ nữ b́nh thường, thích nấu ăn, nội trợ và đặc biệt là thích phục vụ các vị khách đến nhà.
Nếu bạn đến nhà tôi vào những ngày này, bạn sẽ thấy tôi ăn vận đơn giản, quần short áo thun, lau dọn từng ngóc ngách trong nhà.
Tôi cực kỳ thích nấu ăn cho những người bạn của ḿnh. Ai tới nhà tôi cũng chỉ việc ngồi yên một chỗ, tôi sẽ cơm dâng nước rót tận nơi. Tôi không thấy điều đó là cực khổ mà rất thích thú, hạnh phúc khi được làm chúng.
|
|