Nắng mưa miền Trung. Chu kỳ cứ măi xoay ṿng, dù thời tiết có khắc nghiệt đến bao nhiêu, người miền Trung vẫn mạnh mẽ vượt qua bao sóng gió nắng mưa cuộc đời!
“Quê em hai mùa mưa nắng” là câu nói quen thuộc đi liền với h́nh ảnh miền Trung bao năm trời. Chẳng c̣n ai xa lạ khi nhắc về mảnh đất miền Trung, người ta thường nói với nhau những câu chuyện về nắng và mưa, những câu chuyện về giông gió khi mùa băo về. Những câu chuyện ngày nắng cháy da, cháy thịt.
Tôi sinh và lớn lên ở mảnh đất đầm Trà Ổ (huyện Phù Mỹ, tỉnh B́nh Định). Mỗi mùa nắng đi qua, mỗi mùa mưa đến, nơi đây như cảm nhận rất rơ từng vị nắng của xứ trời miền Trung. Ngày nắng vào mùa, từng tia nắng chói chang mang theo hơi nóng như muốn thiêu rụi mọi thứ. Người ta ví nắng ở đây có thể làm cháy da, nhuộm màu da chỉ sau vài giờ.
Nhớ mùa cạn lịch sử năm 2019 vừa qua, đất đầm quê tôi cạn khô nứt nẻ. Bao nhiêu loài hải sản chết nằm trơ xương nên mặt đầm vắng lặng. Ngày thường, ở đây lúc nào cũng rộn ră tiếng cười. Từ lúc tờ mờ sáng, trong lúc màn đêm c̣n đang ngủ yên, trên mặt đầm đă có người cười nói, bắt đầu công việc thường ngày của cuộc sống mưu sinh. Họ đập lưới, thả lờ, đi ṇ, đi đăng. Mọi hoạt động đều diễn ra dưới màn đêm c̣n lạnh hơi sương. Dưới ánh đèn leo lét, người dân quê tranh thủ làm xong trước lúc mặt trời mọc.
Lạ lắm! Nếu ở những nơi khác, công việc sẽ bắt đầu vào khoảng khung giờ hành chính th́ người dân quê tôi hoạt động khi màn đêm bao phủ. Bởi lẽ, khi mặt trời lên cũng là lúc nắng nóng bắt đầu gay gắt. Những ngày gió nồm, thời tiết c̣n dễ chịu. C̣n những ngày nắng Nam, cái nắng thật khó chịu, oi bức, nóng ran mọi thứ.
Trận nắng nóng kéo dài suốt 5 - 6 tháng trời ṛng ră, không một giọt mưa. Đất đầm Trà Ổ chu vi khoảng 20km với nguồn thủy hải sản phong phú, dồi dào thế mà mùa cạn năm 2019 nước cạn, đồng khô nứt nẻ, tôm cá phơi xương ngoài đồng ruộng. Người dân bỏ xứ đi làm ăn xa. Nước uống cũng phải nhờ đến sự hỗ trợ của nhà nước.
Nắng nóng là vậy! Rồi đến khi mưa về, mưa cuồn cuộn dâng trào. Mưa như thối đất, thối cát. Mưa cả ngày lẫn đêm, trời đất ch́m trong giông gió. Những ngày mưa về, người dân quê lại nơm nớp lo sợ băo đến, lũ về sẽ cuốn trôi tất cả mọi thứ. Bao đêm thức trắng lưng tṛng.
Quê tôi cạnh đầm, nước dâng lên rất nhanh. Con đường chính vào thôn mỗi mùa mưa đến là phải chống ghe để di chuyển. Người dân chẳng dám ra đầm v́ sóng đánh bọt tung trắng xóa. Lũ trên nguồn đổ xuống rất nhanh. Chỉ trong vài giờ, nước có thể ngập cả nhà. Ai ai cũng ở nhà lo chằng chống nhà cửa để đón lũ về.
Ông tôi bảo: “Ở miền Trung quê ḿnh, năm nào băo vô là chuyện b́nh thường con ạ! Năm nào mà không có băo đến mới là chuyện lạ thôi! Nắng hạn hán, mưa lũ lụt đă là chuyện quá b́nh thường ở mảnh đất nơi đây rồi con!”.
Trong năm hoặc những tháng gần mùa mưa, bà con đă lo chuẩn bị than, củi lửa. Nhà th́ chuẩn bị muối vài thùng mắm cá cơm, vài thẩu cá luối muối. Ngày mùa hè nắng tốt th́ mọi người chuẩn bị vài trăm, vài chục bánh tráng, bún sắt, gạo lúa, khoai phơi khô… để dành cho mùa mưa không đi làm được c̣n có cái để ăn. Dầu lửa, đèn đóm cũng được sắm sẵn. Mọi thứ đă sẵn sàng cho mùa mưa.
Mùa mưa miền Trung bắt đầu vào tháng chín và tháng mười âm lịch. Khoảng độ tháng tám, má tôi đă lo chuẩn bị vài bao củi tre, một bao dăm bào khô xin ở nhà chú thợ mộc hàng xóm để dành nhóm bếp vào mùa mưa. Mỗi khi có mấy ông, mấy bà bán than đi ngang qua, má cũng mua thủ sẵn vài bao than để có cái mà nấu ngày mưa. Nhà vào vụ mùa đậu phộng, má để dành vài kư đậu để dành rang đậu, giă chung với muối đường ăn cơm vào mùa lạnh.
Má bảo: “Mưa quê ḿnh, mưa cả ngày lẫn đêm, lũ về đột ngột nên phải chuẩn bị mọi thứ, pḥng hờ có cái mà ăn. Ngày mưa, chả ai bán buôn. Không đi làm được cũng không có tiền mà mua đồ ăn”. Công tác pḥng chống lũ ở miền Trung vẫn luôn được chuẩn bị sẵn sàng chu đáo.
Chuẩn bị chu đáo là thế! Nhưng mỗi khi băo đổ bộ vào đất liền, miền Trung luôn là tâm điểm của băo. Nơi nào băo đi qua cũng để lại nỗi đau tang thương cào xé trái tim người. Nhà cửa sập cuốn trôi ra biển cả, không th́ nằm sâu dưới vũng đất đổ nát. Ai may mắn th́ được sống sót qua mùa băo.
Tang thương là thế nhưng người miền Trung vẫn kiên cường, chịu thương, chịu khó. Sau mùa băo, cuộc sống mưu sinh bắt đầu, họ lại bắt đầu một nhịp sống mới tuy trái tim vẫn c̣n hằn một vết đau.
|
|